[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu
- Tham gia
- 14/4/19
- Bài viết
- 14,850
- Điểm cảm xúc
- 5,558
- Điểm
- 113
Chương 390: Mạt thế xui xẻo nữ xứng ( 29 )
Editor: trucxinh0505
Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!
“Lão đại, không tốt, Đường Quả xông vào văn phòng Niệm Niệm, hai người đang đánh nhau.” Thiệu Thanh vội vàng chạy đến Nghiêm Nghị bên này, Nghiêm Nghị đang vì chuyện căn cứ Lạc Nhật tấn công lại đây cau mày buồn rầu.
Cũng không màng không thượng, chạy nhanh đi theo Thiệu Thanh rời đi.
Cửa văn phòng bị đóng cửa, nghe được bên trong thanh âm ngô ô, Nghiêm Nghị trực tiếp bổ một cái lôi điện vào cửa, đi vào liền nhìn thấy Nhan Niệm đang bị Đường Quả xách theo cổ áo mặt mũi bị đánh bầm dập.
Thiệu Thanh sợ ngây người, đều đã chút năm, chẳng lẽ Đường Quả vẫn luôn để trong lòng, cho tới hôm nay mới bùng nổ sao?
“Đem ngọc bội trả lại cho ta.” Đường Quả nói, một bên nắm ngọc bội trên cổ Nhan Niệm, nhưng ngọc bội cô không lấy được, vì đã nhận Nhan Niệm là chủ, “Cô đã có Nghiêm Nghị, cho nên trả lại chi bảo gia truyền cho tôi đi.”
Nhan Niệm nhấp môi, nhìn đến Nghiêm Nghị tiến vào, nước mắt ào ào rơi xuống, nữ nhân Đường Quả này thật sự quá nghịch thiên.
Đầu tiên là thức tỉnh dị năng không sợ tang thi, sau lại có người đánh chủ ý cô, cô lại thức tỉnh dị năng lực lượng, cô hoàn toàn không phải đối thủ.
Nghiêm Nghị, không có khả năng của cô ta.
Ngọc bội, càng không thể của cô ta.
Đều là của cô.
“Buông Niệm Niệm ra, Đường tiểu thư, tôi cho rằng mấy năm nay cô suy nghĩ cẩn thận, không nghĩ tới cô vẫn bộ dáng cũ, thật sự làm tôi quá thất vọng rồi.”
Đường Quả buông lỏng ngọc bội ra, bình tĩnh nhìn Nghiêm Nghị, “Tôi chỉ nghĩ lấy đồ vật của tôi về, người, tôi không lấy trở về, ngọc bội này là vật chết, tôi muốn lấy về.”
“Xem ra, một cái ngọc bội cũng muốn chống đối tôi.”
Đường Quả nhìn Nhan Niệm nhu nhược đáng thương, giơ tay liền tát một cái trên mặt, bạch bạch vài tiếng, làm thành viên tiểu đội Dương Quang tiến vào đều ngốc lăng.
Nữ nhân này, sao thô bạo như vậy?
“Được, không lấy trở lại, hai bàn tay tôi đánh cô không quá phận đi?”
Trong cơn giận dữ cô đi đến trước mặt Nghiêm Nghị, cũng giơ hai bàn tay lên, mắt Nghiêm Nghị trừng lớn, hoàn toàn không nghĩ tới, hắn còn chưa có động thủ, Đường Quả liền cho hắn hai bạt tay.
Cái mâu thuẫn này chạm vào là nổ ngay, hai người lập tức chiến đấu lên.
Cuối cùng đương nhiên là Đường Quả đánh Nghiêm Nghị, còn chuyên môn vả mặt, sức chiến đấu cường hãn làm người nghẹn họng nhìn trân trối, mặt Nghiêm Nghị đều bị mất hết.
Không hai ngày, ngũ rốt đội căn cứ cuộc Lạc Nhật vây quanh căn cứ Dương Quang.
Người căn cứ Dương Quang vốn định cùng đối phương chiến đấu một hồi, không nghĩ tới vũ khí đối phương đặc biệt đáng sợ, còn có loại đồ vật vũ khí hạch, tuy mới lấy ra dùng, cũng thành công uy hiếp.
Dị năng giả là cường đại, khả năng dị năng giả tránh thoát vũ khí hạt nhân chỉ có mấy người.
Toàn bộ căn cứ dựa vào đủ loại người xây lên, trận này chiến đánh không được.
“Chúng ta trước đã nói, chỉ cần giao Nhan Niệm ra, chúng ta liền lui lại, cho các ngươi nửa ngày suy xét.”
“Nếu sau nửa ngày, không giao Nhan Niệm ra, chúng ta liền sẽ oanh tạc căn cứ Dương Quang, các ngươi suy xét cho kỹ.”
Nghiêm Nghị đang nổi nóng, nghe đến mấy người này muốn hắn giao Nhan Niệm ra, đó là không có khả năng. Chính là, toàn bộ người căn cứ nếu bởi vì như vậy bị diệt, hắn chính là tội nhân.
“A Nghị, nếu không, anh đem tem giao ra đi thôi, bọn họ hẳn sẽ không làm em thế nào.” Nhan Niệm có chút đáng thương vô cùng nói, sau khi chủ động mở miệng, Nghiêm Nghị tuyệt đối không có khả năng đem cô giao ra.
Liền tính Nghiêm Nghị đồng ý, đám tiến sĩ giáo thụ kia trong căn cứ đều không muốn.
Quả nhiên rất nhanh, những nhân viên nghiên cứu đều xông vào, dù sao đều nói không được giao Nhan Niệm ra.
“Ta nhớ rõ không phải căn cứ chúng ta có một nữ nhân khác tương đối đặc thù sao? Không bằng để cô ta thay thế Nhan Niệm, những người đó lại không có gặp qua Nhan Niệm, nữ nhân kia không bị tang thi cắn, tình huống như vậy, bọn họ hẳn cũng thực cảm thấy hứng thú.” Một cái lão giáo thụ nói.
Những người khác sôi nổi tán thành, tỏ vẻ rất được.
Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!
“Lão đại, không tốt, Đường Quả xông vào văn phòng Niệm Niệm, hai người đang đánh nhau.” Thiệu Thanh vội vàng chạy đến Nghiêm Nghị bên này, Nghiêm Nghị đang vì chuyện căn cứ Lạc Nhật tấn công lại đây cau mày buồn rầu.
Cũng không màng không thượng, chạy nhanh đi theo Thiệu Thanh rời đi.
Cửa văn phòng bị đóng cửa, nghe được bên trong thanh âm ngô ô, Nghiêm Nghị trực tiếp bổ một cái lôi điện vào cửa, đi vào liền nhìn thấy Nhan Niệm đang bị Đường Quả xách theo cổ áo mặt mũi bị đánh bầm dập.
Thiệu Thanh sợ ngây người, đều đã chút năm, chẳng lẽ Đường Quả vẫn luôn để trong lòng, cho tới hôm nay mới bùng nổ sao?
“Đem ngọc bội trả lại cho ta.” Đường Quả nói, một bên nắm ngọc bội trên cổ Nhan Niệm, nhưng ngọc bội cô không lấy được, vì đã nhận Nhan Niệm là chủ, “Cô đã có Nghiêm Nghị, cho nên trả lại chi bảo gia truyền cho tôi đi.”
Nhan Niệm nhấp môi, nhìn đến Nghiêm Nghị tiến vào, nước mắt ào ào rơi xuống, nữ nhân Đường Quả này thật sự quá nghịch thiên.
Đầu tiên là thức tỉnh dị năng không sợ tang thi, sau lại có người đánh chủ ý cô, cô lại thức tỉnh dị năng lực lượng, cô hoàn toàn không phải đối thủ.
Nghiêm Nghị, không có khả năng của cô ta.
Ngọc bội, càng không thể của cô ta.
Đều là của cô.
“Buông Niệm Niệm ra, Đường tiểu thư, tôi cho rằng mấy năm nay cô suy nghĩ cẩn thận, không nghĩ tới cô vẫn bộ dáng cũ, thật sự làm tôi quá thất vọng rồi.”
Đường Quả buông lỏng ngọc bội ra, bình tĩnh nhìn Nghiêm Nghị, “Tôi chỉ nghĩ lấy đồ vật của tôi về, người, tôi không lấy trở về, ngọc bội này là vật chết, tôi muốn lấy về.”
“Xem ra, một cái ngọc bội cũng muốn chống đối tôi.”
Đường Quả nhìn Nhan Niệm nhu nhược đáng thương, giơ tay liền tát một cái trên mặt, bạch bạch vài tiếng, làm thành viên tiểu đội Dương Quang tiến vào đều ngốc lăng.
Nữ nhân này, sao thô bạo như vậy?
“Được, không lấy trở lại, hai bàn tay tôi đánh cô không quá phận đi?”
Trong cơn giận dữ cô đi đến trước mặt Nghiêm Nghị, cũng giơ hai bàn tay lên, mắt Nghiêm Nghị trừng lớn, hoàn toàn không nghĩ tới, hắn còn chưa có động thủ, Đường Quả liền cho hắn hai bạt tay.
Cái mâu thuẫn này chạm vào là nổ ngay, hai người lập tức chiến đấu lên.
Cuối cùng đương nhiên là Đường Quả đánh Nghiêm Nghị, còn chuyên môn vả mặt, sức chiến đấu cường hãn làm người nghẹn họng nhìn trân trối, mặt Nghiêm Nghị đều bị mất hết.
Không hai ngày, ngũ rốt đội căn cứ cuộc Lạc Nhật vây quanh căn cứ Dương Quang.
Người căn cứ Dương Quang vốn định cùng đối phương chiến đấu một hồi, không nghĩ tới vũ khí đối phương đặc biệt đáng sợ, còn có loại đồ vật vũ khí hạch, tuy mới lấy ra dùng, cũng thành công uy hiếp.
Dị năng giả là cường đại, khả năng dị năng giả tránh thoát vũ khí hạt nhân chỉ có mấy người.
Toàn bộ căn cứ dựa vào đủ loại người xây lên, trận này chiến đánh không được.
“Chúng ta trước đã nói, chỉ cần giao Nhan Niệm ra, chúng ta liền lui lại, cho các ngươi nửa ngày suy xét.”
“Nếu sau nửa ngày, không giao Nhan Niệm ra, chúng ta liền sẽ oanh tạc căn cứ Dương Quang, các ngươi suy xét cho kỹ.”
Nghiêm Nghị đang nổi nóng, nghe đến mấy người này muốn hắn giao Nhan Niệm ra, đó là không có khả năng. Chính là, toàn bộ người căn cứ nếu bởi vì như vậy bị diệt, hắn chính là tội nhân.
“A Nghị, nếu không, anh đem tem giao ra đi thôi, bọn họ hẳn sẽ không làm em thế nào.” Nhan Niệm có chút đáng thương vô cùng nói, sau khi chủ động mở miệng, Nghiêm Nghị tuyệt đối không có khả năng đem cô giao ra.
Liền tính Nghiêm Nghị đồng ý, đám tiến sĩ giáo thụ kia trong căn cứ đều không muốn.
Quả nhiên rất nhanh, những nhân viên nghiên cứu đều xông vào, dù sao đều nói không được giao Nhan Niệm ra.
“Ta nhớ rõ không phải căn cứ chúng ta có một nữ nhân khác tương đối đặc thù sao? Không bằng để cô ta thay thế Nhan Niệm, những người đó lại không có gặp qua Nhan Niệm, nữ nhân kia không bị tang thi cắn, tình huống như vậy, bọn họ hẳn cũng thực cảm thấy hứng thú.” Một cái lão giáo thụ nói.
Những người khác sôi nổi tán thành, tỏ vẻ rất được.