[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu
- Tham gia
- 14/4/19
- Bài viết
- 14,849
- Điểm cảm xúc
- 5,554
- Điểm
- 113
Chương 730: Game kinh dị nữ chủ bá ( 11 )
Editor: trucxinh0505
Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!
“Đương nhiên có hứng thú, A Ngọc, anh giỏi quá, muốn mở ra trò chơi thời đại mới.” Đường Quả không chút bủn xỉn mà tán dương, cũng không làm Phong Ngọc cảm thấy vui vẻ, anh chỉ cảm thấy tâm hít thở không thông, hô hấp đều có chút khó khăn.
“A Ngọc, thật cao hứng vì anh, tên của anh liền được ghi vào sử sách trò chơi.”
“Cảm ơn.”
Nhất định là bởi vì anh cho rằng Tiểu Quả là một cô gái không tồi, trong lòng mới có loại cảm giác do dự này, anh sờ sờ USB trong túi, cái loại cảm giác áp lực này chậm rãi biến mất.
Biểu tình cũng trở nên kiên định, trên mặt treo lên một cái tươi cười hình thức, “Hẳn một tháng sau, khoang trò chơi có thể sử dụng, đến lúc đó Tiểu Quả tới làm người dùng thứ thứ nhất.”
“Thật vậy chăng? Vậy thật tốt quá. Em phải đem tin tức tốt này nói cho fans của em, bọn họ nhất định sẽ thực vui vẻ, cũng sẽ chúc phúc em tìm được một bạn trai ưu tú như vậy.”
Một loại cảm xúc không rõ manh nha trong lòng Phong Ngọc, nghe Đường Quả miệng đầy tự hào, trong lòng càng không thoải mái, anh nghĩ chạy nhanh kết thúc cái đề tài này, “Anh cho rằng, không bằng cho fans Tiểu Quả một kinh hỉ, chúng ta trước thử dùng một chút, chờ hiệu quả không tồi lại phát sóng trực tiếp cho bọn họ xem, như vậy sẽ không làm cho bọn họ thất vọng. Đương nhiên, anh cũng có lòng riêng, còn phải nhờ Tiểu Quả tuyên truyền giúp bọn anh một chút, tuy Tiểu Quả là bạn gái của anh, nhưng thù lao vẫn không thể thiếu em.”
“Vậy em không khách khí, có thể làm mua bán từ game ảo, vậy chính là vinh hạnh của em.”
“Không còn sớm,” Phong Ngọc quyết định chủ động kết thúc đề tài, “Tắm rửa ngủ đi, chờ có tin tức, lại nói cho em.”
“Ngày mai em không phát sóng trực tiếp, nghỉ ngơi một ngày, A Ngọc, em đưa bữa sáng cho anh đi.” Đường Quả bay nhanh nói, căn bản không cho Phong Ngọc cơ hội phản bác, “Cứ quyết định như vậy nha, em cúp máy trước.”
Phong Ngọc nghe thanh âm di động đô đô, thần sắc khó nén phức tạp.
Một đêm này, anh lăn qua lộn lại đều không thể đi vào giấc ngủ, vừa nhắm mắt trong đầu đều là gương mặt Đường Quả mang theo tươi cười, vừa vào mộng, trong mộng cũng là cô cười vui vẻ, mang cơm cho anh, còn tự hào giới thiệu anh cùng fans của cô.
Rất nhanh đến sáu giờ sáng, anh mới mơ màng ngủ được, chờ tới 7 giờ rưỡi, tiếng chuông di động vang lên, anh mở bừng mắt, bởi vì tối hôm qua không có nghỉ ngơi tốt, cả người có chút mệt mỏi.
Phong Ngọc đi vào cao ốc Phong thị, xuống xe liền nhìn đến vị trí Đường Quả đứng, rõ ràng xe cách chỗ cô đứng không xa, mỗi lần cô rảnh đưa bữa sáng tới cho anh, đều sẽ đứng ở vị trí này.
“Hiện tại tuy là mùa hè, nhưng buổi sáng vẫn có chút lạnh.” Phong Ngọc quan tâm nói, “Buổi sáng tiểu Quả lại đây, chờ ở trong xe, hoặc đi lên trên chờ đều được.”
“Vẫn là nơi này thấy được nhất, em cũng nghĩ liếc mắt một cái liền nhìn thấy anh, càng muốn anh liếc mắt một cái liền nhìn thấy em.”
Phong Ngọc hít sâu một hơi, tiếp nhận hộp giữ ấm trong tay cô, Đường Quả theo bản năng kéo cánh tay anh, theo hình thức thường lui tới đi theo anh đi vào. Thời điểm anh ăn bữa sáng, cô đi pha cà phê cho anh.
Bữa sáng, vẫn mỹ vị như vậy, anh không nói ra lời, thời điểm cô không đem bữa sáng tới, anh gọi cơm hộp, nhưng không có một nhà nào có hương vị tốt như cô làm. Anh cũng tự mình cà phê, vĩnh viễn đều không pha được loại hương vị thuần hương này.
Có đôi khi buổi chiều cô có việc, thời điểm anh làm việc, sẽ nhịn không được ngẩng đầu, thói quen nhìn vị trí cô ngồi, lúc đó nhìn đến không có ai, trong lòng sẽ có một trận mất mát.
Anh ăn đồ ăn, cười nhẹ một tiếng, thói quen đáng chết này thật là đáng sợ.
Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!
“Đương nhiên có hứng thú, A Ngọc, anh giỏi quá, muốn mở ra trò chơi thời đại mới.” Đường Quả không chút bủn xỉn mà tán dương, cũng không làm Phong Ngọc cảm thấy vui vẻ, anh chỉ cảm thấy tâm hít thở không thông, hô hấp đều có chút khó khăn.
“A Ngọc, thật cao hứng vì anh, tên của anh liền được ghi vào sử sách trò chơi.”
“Cảm ơn.”
Nhất định là bởi vì anh cho rằng Tiểu Quả là một cô gái không tồi, trong lòng mới có loại cảm giác do dự này, anh sờ sờ USB trong túi, cái loại cảm giác áp lực này chậm rãi biến mất.
Biểu tình cũng trở nên kiên định, trên mặt treo lên một cái tươi cười hình thức, “Hẳn một tháng sau, khoang trò chơi có thể sử dụng, đến lúc đó Tiểu Quả tới làm người dùng thứ thứ nhất.”
“Thật vậy chăng? Vậy thật tốt quá. Em phải đem tin tức tốt này nói cho fans của em, bọn họ nhất định sẽ thực vui vẻ, cũng sẽ chúc phúc em tìm được một bạn trai ưu tú như vậy.”
Một loại cảm xúc không rõ manh nha trong lòng Phong Ngọc, nghe Đường Quả miệng đầy tự hào, trong lòng càng không thoải mái, anh nghĩ chạy nhanh kết thúc cái đề tài này, “Anh cho rằng, không bằng cho fans Tiểu Quả một kinh hỉ, chúng ta trước thử dùng một chút, chờ hiệu quả không tồi lại phát sóng trực tiếp cho bọn họ xem, như vậy sẽ không làm cho bọn họ thất vọng. Đương nhiên, anh cũng có lòng riêng, còn phải nhờ Tiểu Quả tuyên truyền giúp bọn anh một chút, tuy Tiểu Quả là bạn gái của anh, nhưng thù lao vẫn không thể thiếu em.”
“Vậy em không khách khí, có thể làm mua bán từ game ảo, vậy chính là vinh hạnh của em.”
“Không còn sớm,” Phong Ngọc quyết định chủ động kết thúc đề tài, “Tắm rửa ngủ đi, chờ có tin tức, lại nói cho em.”
“Ngày mai em không phát sóng trực tiếp, nghỉ ngơi một ngày, A Ngọc, em đưa bữa sáng cho anh đi.” Đường Quả bay nhanh nói, căn bản không cho Phong Ngọc cơ hội phản bác, “Cứ quyết định như vậy nha, em cúp máy trước.”
Phong Ngọc nghe thanh âm di động đô đô, thần sắc khó nén phức tạp.
Một đêm này, anh lăn qua lộn lại đều không thể đi vào giấc ngủ, vừa nhắm mắt trong đầu đều là gương mặt Đường Quả mang theo tươi cười, vừa vào mộng, trong mộng cũng là cô cười vui vẻ, mang cơm cho anh, còn tự hào giới thiệu anh cùng fans của cô.
Rất nhanh đến sáu giờ sáng, anh mới mơ màng ngủ được, chờ tới 7 giờ rưỡi, tiếng chuông di động vang lên, anh mở bừng mắt, bởi vì tối hôm qua không có nghỉ ngơi tốt, cả người có chút mệt mỏi.
Phong Ngọc đi vào cao ốc Phong thị, xuống xe liền nhìn đến vị trí Đường Quả đứng, rõ ràng xe cách chỗ cô đứng không xa, mỗi lần cô rảnh đưa bữa sáng tới cho anh, đều sẽ đứng ở vị trí này.
“Hiện tại tuy là mùa hè, nhưng buổi sáng vẫn có chút lạnh.” Phong Ngọc quan tâm nói, “Buổi sáng tiểu Quả lại đây, chờ ở trong xe, hoặc đi lên trên chờ đều được.”
“Vẫn là nơi này thấy được nhất, em cũng nghĩ liếc mắt một cái liền nhìn thấy anh, càng muốn anh liếc mắt một cái liền nhìn thấy em.”
Phong Ngọc hít sâu một hơi, tiếp nhận hộp giữ ấm trong tay cô, Đường Quả theo bản năng kéo cánh tay anh, theo hình thức thường lui tới đi theo anh đi vào. Thời điểm anh ăn bữa sáng, cô đi pha cà phê cho anh.
Bữa sáng, vẫn mỹ vị như vậy, anh không nói ra lời, thời điểm cô không đem bữa sáng tới, anh gọi cơm hộp, nhưng không có một nhà nào có hương vị tốt như cô làm. Anh cũng tự mình cà phê, vĩnh viễn đều không pha được loại hương vị thuần hương này.
Có đôi khi buổi chiều cô có việc, thời điểm anh làm việc, sẽ nhịn không được ngẩng đầu, thói quen nhìn vị trí cô ngồi, lúc đó nhìn đến không có ai, trong lòng sẽ có một trận mất mát.
Anh ăn đồ ăn, cười nhẹ một tiếng, thói quen đáng chết này thật là đáng sợ.