Quỷ thực tâm & Thức tỉnh giả
Lịch tân thế kỷ, Thành phố Hồ Chử, ngày 19 tháng 06 năm 2020.
“Nạn nhân lần này là cô Phạm.T.N, hai nươi tuổi, nguyên quán tỉnh Thanh Lương, là công nhân thời vụ đang làm việc tại công ty TNHH ABC.
Thi thể của cô được người dân phát hiện tại khu đất trống bỏ hoang bên cạnh sông Ba Cô, cách nơi làm việc khoản bốn km.
Theo một số nhân chứng cho biết Cô N vẫn thường đi qua con đường khá vắng vẻ ít người qua lại này để đi làm và về nhà. Vì đoạn đường tắt này khá ngắn, từ nơi cô thuê trọ đến công ty không đến mười lăm phút đi bộ, như vậy sẽ giúp cô tiết kiệm được một khoản chi phí dùng cho đi lại để dành dụm gửi về quê cho cha mẹ già.
Thi thể nạn nhân lúc được phát hiện đã bắt đầu có dấu hiệu chương sình, bốc mùi lạ thu hút không ít chó hoang và quạ đen đến phân thực.
Tuy thi thể nạn nhân đã bị hủy hoại không sai biệt lắm nhưng đặc điểm lồng ngực trống rỗng, qua điều tra sơ bộ ban đầu đối với các dấu vết lưu lại tại hiện trường đã bước đầu có thể xác định, nạn nhân là bị một con DEH (Devils Eat Hearts) sát hại.
Hiện nạn nhân N đã là nạn nhân thứ năm bị hại trong phạm vi khu B, quận 2 tại thành phố Hồ Chử của chúng ta trong hơn hai tuần qua.
Ngài Lâm Chiến Huy, cục trưởng cục công an thành phố vừa có một bài phát biểu ngắn gọn về việc này. Ngài cũng báo cho là bộ chuyên môn thuộc đội MH (Monster Hunter) đã quyết định phối hợp với hiệp hội hunter, cùng nhau phái ra các chuyên gia tiến hành điều tra về sự việc trên. Đồng thời cũng gia tăng thêm lượt tuần tra hàng ngày nhằm bảo đảm an toàn cho các công dân.
Vì thế, trước sự nguy hại khôn lường đến từ DEH, phía chính phủ một lần nữa đề nghị quý bà con, mọi công dân trên toàn lãnh thổ đất nước chúng ta nghiêm chỉnh chấp hành các quy định dự phòng an toàn chung, nhất là phải luôn thủ sẵng trong người các vật dụng báo động và bảo hộ đặc chế do phía chính phủ trực tiếp cung cấp hoặc cơ sở chính thức được chính phủ xác nhận phê duyệt chấp thuận buôn bán.
Tuyệt đối không nên ham chút ích lợi nhỏ mà mua hàng không nguồn gốc rõ ràng trên các trang mạng không chính thức hay chợ đen. Đặc biệt, không cần đi lại vào ban đêm nhất là những khu vực vắng vẻ ít người qua lại.
Tòa thị chính cũng chính thức thông báo, bắt đầu từ ngày mai, tức ngày 20/06/2020, toàn thành phố Hồ Chử sẽ chính thức tiến hành giới nghiêm hạn chế đi lại vào ban đêm bắt đầu từ lúc 08:00 tối đến đến 06:00 sáng ngày hôm sau...”
Trên các màn hình lớn ở các quảng trường công cộng, nhà ga hay trên ti vi tại nhà,... trong hai tuần liên tục vừa qua, bắt đầu từ ngày vụ án đầu tiên được phát hiện trại khu A đồng thuộc quận 2, thành phố Hồ Chử này, thì đã luôn phát không ngừng những cập nhật mới nhất về những vụ án lần lượt phát sinh.
Các nạn nhân đều thuộc giới tính nữ, độ tuổi dao động từ mười ba đến hai mươi. Khi được phát hiện, thi thể của các nạn nhân đều có một điểm chung là đều bị móc mất trái tim. Trừ phi là hung thủ cố tình bắt chước thủ pháp săn mồi của DEH, còn không, 8-9 phần mười là bị hại bởi tay của lũ DEH tàn bạo.
Đây là lần đầu tiên tại khu vực trung tâm của thành phố Hồ Chử có nhiều nạn nhân (trên ba người) liên tục bị giết chết bởi DEH như vậy. Phải biết rằng thành phố Hồ Chử nói chung, hay các khu vực thuộc trung tâm của thành phố (từ quận 1 đến quận 3) nói riêng, thì những khu vực này có thể nói là tương đương với một trong hai nơi có mức độ an toàn nhất trên đất nước Đại Việt.
Một nơi khác là kinh đô Hoa Lư, thủ phủ của Đại Việt quốc, nơi đặt trụ sở chính của quân đội chính phủ, lực lượng nòng cốt, chiếc xương sống của Đại Việt.
Nếu nói Kinh đô Hoa Lư của Đại Việt có mức độ an toàn đứng đầu cả nước là vì có chiếc xương sống chống lưng, thì tại thành phố Hồ Chử này nơi có trụ sở chính của hiêp hội Hunter tọa trấn, mức độ an toàn cũng được đề thăng lên vài cấp bậc, được đánh giá là gần như ngang hàng với kinh đô.
Hiệp hội Hunter là một tổ chức tự do phi chính phủ, được thành lập lên từ liên minh các hunter đã đăng ký danh tín tại hồ sơ của chính phủ, nhưng là không làm việc cho nhà nước, là các hunter tự do. Những hunter này tự hành tụ hội liên kết lại với nhau, tổ chức thành đoàn thể thống nhất, có một hệ thống hoạt động riêng biệt khá hoàn thiện. Tổ chức đó được gọi là Hiệp hội Hunter.
Hiệp hội Hunter được thành lập chính thức vào ngày 29 tháng 11 năm 1991 theo lịch Thế Kỷ Mới. Các thành viên trong hội đại đa số đều là các hunter tự do. Nói đại đa số là vì cũng có một bộ phận nhỏ là nhân viên ngoài công vụ không thường trực của chính phủ hay các cựu sĩ quan, chiến binh thuộc quân đội đã về hưu.
Dù sao đất nước này như thế nào cũng là do nhà nước quản lý, bộ máy cầm quyền sao có thể bỏ mặc, cho phép một tổ chức phi chính phủ không nằm trong phạm vi kiểm soát của mình phát triển một cách tự do, tùy ý chứ. Nếu thật mặc kệ, không sớm thì muộn cũng sẽ xuất hiện quốc gia bị phân tách, rối loạn nội bộ,... mà đây là điều các nhà lãnh đạo đều không muốn nhìn thấy.
Hiệp Hội Hunter là một tổ chức đa quần thể có các chi nhánh lớn nhỏ trải rộng trên gần khắp mọi miền đất nước. Gần như ở tất cả các tỉnh lị thuộc lãnh thổ quốc gia Đại Việt đều có trụ sở chi nhánh của hiệp hội hiện hữu. Các nhân viên thuộc mỗi chi nhánh đều có năng lực hoạt động và thực chiến cực mạnh tựa như đầu não của nó tại thành phố Hồ Chử vậy.
Ở các chi nhánh lớn đều có ít nhất một vị hunter cấp bảy trở lên làm thủ tịch tọa trấn. Cho dù là chi nhánh nhỏ cũng sẽ có một vị cấp năm giữ lại.
Hệ thống quản lý của hiệp hội khá rộng thùng thình. Các chế độ lương hưởng, phụ cấp, quyền ưu tiên,... sẽ tùy thuộc vào điểm cống hiến của từng cá nhân hay tập thể mà được phân chia.
Tuy nói hệ thống quản lý là rộng rải, nhưng cũng không phải bỏ mặc cho ai muốn làm gì thì làm. Ở những phương diện về nguyên tắc chung thì nó vẫn vô cùng nghiêm khắc.
Chẳng hạn như nếu có thành viên phạm lỗi không thể tha thứ (ví như cố ý giết hại công nhân vô tội, phản bội quốc gia hay hiệp hội như tiếp tay làm gián điệp cho ngoại lăng gây ra tổn thất cho quốc gia hoặc hội). Hoặc giả tái phạm quy định chung của hội quá nhiều lần và không chịu hối cải. Những lúc này thành viên đó sẽ bị xử tử nếu là phạm phải tội nặng. Bị phế bỏ tu vi thành người thường đồng thời bị giám sát 24/24 suốt quãng đời còn lại khi phạm quá nhiều tội nhẹ mà không chịu hối lỗi, đến một mức độ nào đó bị tổng cục toàn án chính phủ phán định không thể cải tạo, thì sẽ nhận trừng phạt thích đáng.
Hiệp Hội Hunter từ khi thành lập đến nay có thể vẫn giữ vững vị thế cao cả của mình là vì ngoài các cống hiến trọng đại của hội dành cho đất nước và nhân dân ra. Thì còn là do hội luôn có ít nhất một vị hunter cấp chín tọa trấn. Người này thường được vinh danh ở vị trí thái thượng trưởng lão, làm bóng ô lớn nhất che chở cho toàn hội trước các thế lực khác.
Phải biết rằng, toàn bộ nước Đại Việt chỉ có duy nhất hai vị cường giả cấp chín, mà toàn thế giới cũng chỉ có không đến mười bốn vị đại năng như vậy.
Không phải quốc gia nào cũng có cao thủ cấp chín tọa trấn. Các nước nhỏ và vừa có được một hay hai vị cấp tám đã là vạn hạnh lắm rồi. Bởi số lượng hunter của những nước nhỏ nghèo hay đang phát triển đó thường không nhiều lắm. Tính tổng hết lên cũng có khả năng chỉ bằng số lượng thành viên của một chi nhánh có quy mô trung bình của hiệp hội hunter Đại Việt. Vì thế, các quốc gia này luôn lấy tư thế nước phụ thuộc, hàng năm tiến cống một số ích tài nguyên cho các cường quốc để cầu lấy sự che chở từ các đại quốc gia hùng mạnh.
Trong hiệp hội hunter của Đại Việt quốc, số người đạt cấp tám có khoản hơn mười hai vị, những cường giả này đều được xưng trưởng lão, trong mười hai vị trưởng lão đó lại thông qua bầu phiếu kính chọn ra một người có nhân phẩm tốt nhất làm chủ tịch của hiệp hội, trở thành người phát ngôn, đại diện bộ mặt cho hội. Người này sẽ phụ trách mảng chuyên lo các việc đàm phán ngoại giao với các thế lực bên ngoài khác.
Kế đó, theo thống kê sơ bộ, thì hiệp hội hiện tại có là gần ba mươi bốn cao thủ cấp bảy. Những vị này thường sẽ được cắt cử đi đến các chi nhánh ở các tỉnh thành trên đất nước làm trưởng phòng lãnh đạo, tọa trấn tại những nơi đó.
Hunter cấp sáu đến cấp năm, thì trong hội có gần hơn trăm người, mà dưới cấp năm có đến hàng ngàn, hàng vạn người. Có những thành viên là chính thức nhậm chức, cũng có các nhân viên tập sự mới ra trường vào đời. Mỗi người đều có một cá tính ưu điểm riêng biệt tổ hợp lại phụ trợ cho nhau tạo thành một quần thể khổng lồ là hiệp hội hunter hiện nay.
Hunter là các người thức tỉnh thành công đạt được sức mạnh dị năng đặc biệt. Các dị năng có thể nói là đa dạng vô cùng, có trùng lặp cũng có khác biệt. Tùy theo thực lực mạnh yếu mà thức tỉnh giả lấy số chín làm đơn vị tính phân cấp bậc tu vi đánh số lần lượt theo thứ tự từ cấp một đến cấp chín. Từ chín cấp bậc này lại được phân chia thành các giai đoạn tương ứng với các danh hiệu như sau:
Từ cấp một đến cấp bốn là Hoàng Giả, từ cấp năm đến cấp sáu là Huyền Tôn, cấp bảy đến cấp tám là Địa Tiên, cấp chín là Thánh Nhân, cũng là cấp bậc cao nhất trong hệ thống phân cấp hiện tại.
Tương tự, DEH cũng được phân biệt cấp bậc từ một đến chín và tương ứng với các địa vị xã hội trong giới DEH của chúng, các cấp đó được phân như sau:
Từ cấp một đến cấp ba là Binh Chủng (quân lính bình thường), cấp bốn đến năm là Đội Trưởng, cấp sáu đến cấp bảy là Tướng Quân, cấp tám là Vương Giả, cấp chín là Hoàng (Đế).
Mân Hòa Hiếu là vị lãnh đạo mới vừa được điều đến thay vị trí cho vị trưởng phòng lãnh đạo thuộc trụ sở chi nhánh quận 2, thành phố Hồ Chử cũ mới về hưu không lâu. Ông năm nay đã ngoài bốn mươi, là một vị hunter cấp bảy.
Vừa mới đến trụ sở mới tiềm nhiệm không đến một tháng lập tức trong khu vực mình quản hạt lại xuất hiện liên tiếp các nạn nhân bị DEH tấn công thật khiến ông đau đầu không thôi. Cứ tưởng được cắt cử đến nơi này là ăn hên, chỉ lo làm chơi ăn thật, hưởng lợi ích thực tế, ai có thể ngờ đến đây là một cái ngầm nồi, còn là nồi đen thui nữa chứ. Một bắt đầu, tín hiệu báo trước cho những tháng ngày không còn bình tĩnh nữa.
Phải biết, từ trước đến giờ, ở các khu vực địa giới trực thuộc ba quận: Quận 1, quận 2 và quận 3, số lượng hunter ở từng quận nếu đem so với các tỉnh thành vùng ven hay xa hơn có thể nói là nhiều đến không tưởng. Không dám bảo vài ngàn, nhưng hơn một ngàn là có. Lực lượng tất nhiên sẽ không đồng đều nhưng tổng thể tính lên vẫn là một nguồn lực lớn mạnh, các lượt cắt thay ca luân phiên tuần tra gần như là dày đặc, khó có kẽ hở.
Đó là chưa kể thêm lực lượng thanh tra, điều tra viên, cảnh sát cơ động cùng quân dự bị từ bên phía chính phủ phái ra nữa.
Có thể nói mạnh miệng một chút rằng ba khu địa giới thuộc vùng đất trung tâm thành phố Hồ Chử là tường đồng vách sắt, thiên đường an bình không có DEH hiện hữu cũng là không nói quá lên bao nhiêu. Cho dù có người ở khu trung tâm này bị DEH theo dõi và thành nạn nhân của chúng thì số lượng đó sẽ không liên tiếp quá 3 người. Sau đó con DEH chết tiệt kia sẽ nhanh chóng bị lực lượng phòng vệ an ninh của chính phủ hoặc các hunter xử lý rớt trước khi nó kịp làm hại người tiếp theo. Hoặc bị cưỡng ép phải bỏ chạy đi địa bàn khác lẫn trốn mất.
Nhưng hiện tại, chỉ trong vòng hai tuần ngắn ngủi, cái kỷ lục tường sắt vách đồng không bao giờ có số nạn nhân vượt quá con số ba kia nay đã bị hiện thực đánh sụp, liên tiếp phát hiện năm thi thể, nạn nhân đều có chung một đặc điểm đó là bị moi mất trái tim trong lồng ngực. Hiển nhiên, nếu chứng thực nạn nhân không phải bị một tên biến thái nào đó đi giết người lại học theo thủ pháp săn thực của DEH, thì những trái tim kia đều đã vào bụng của lũ DEH khi chúng còn nóng hổi và nhuốm máu của các nạn nhân xấu số.
DEH là tên viết tắt của loài quỷ chuyên moi tim người làm thức ăn. Không ai biết chúng từ đâu đến, do nhân vi hay là thứ gì ngoài tầm với của con người tạo nên.
Người ta chỉ biết vào năm thứ nhất của lịch Tân Thế Kỷ, trong một ngày hết sức bình thường như bao ngày bọn chúng xuất hiện giữa xã hội nhân loại, không một chút dự triệu.
Nơi chúng xuất hiện đầu tiên là ở Châu Mỹ, sau đó không lâu Châu Âu và Châu Á cũng lần lượt có bóng dáng của bọn chúng. Cuối cùng, chỉ trong chưa đầy một tháng toàn bộ các châu lục còn lại trên thế giới bắt đầu xuất hiện hàng loạt các vụ thảm sát moi tim sống. Có một số nạn nhân trước khi bị moi sống trái tim từ lồng ngực ra, còn bị hành hạ dã man trong thời gian không ngắn.