[Event] Débat TOURNAMENT - Tranh luận
- Tham gia
- 10/5/20
- Bài viết
- 1,780
- Điểm cảm xúc
- 3,424
- Điểm
- 113

END ROUND 2
Đọc cái này rõ ràng là liên tưởng đến việc giúp đưa ra lựa chọn trong một việc quan trọng, thế nhưng về sau các cậu đã giải thích lại là chỉ đường đi hát karaoke. Mình khá ngỡ ngàng luôn ấy, và điều đó cũng làm cho dẫn chứng này sẽ thừa vài đoạn và không đúng khi nói chọn đi hát karaoke ở đâu.Trong một cuộc thảo luận, anh A cần các bạn của mình cho một lời khuyên hữu ích để anh ấy xem có nên quyết định chọn con đường đó không.
Anh B vì ngại đụng chạm mà không nói, kiểu nói chuyện nương theo chiều gió, ý bảo anh A cứ tự quyết định, anh B ủng hộ. Đến khi anh A ngã ngựa vì quyết định thiếu sáng suốt kia, khi đó anh B ở đâu, sẽ ở bên cạnh anh A giúp đỡ hay không? Hay là chạy mất dép?
Anh C thì khác, anh nói ra điểm mạnh điểm yếu và cho lời khuyên, nghe xong anh A cảm thán "A, cậu thẳng thắn thật đấy, tôi rất thích."
Thật ra nếu đã là căn bệnh khó khống chế được cơ thể thì đến những ngày cuối của cuộc đời, chưa chắc cậu bé đủ sức để chơi bóng đâu. Vị bác sĩ không tước đi cơ hội đó, mà nói chính xác thì là căn bệnh. Cho dù có nói thật đi nữa cũng không thể để cậu bé chơi bóng trong những ngày cuối đời. Thay vào đó, các cậu có thể nói là "thay vì nói dối với cậu rằng sau khi cậu khỏi họ sẽ cùng chơi bóng với nhau thì vị bác sĩ có thể nói thật với cậu và gia đình cậu về tình trạng của cậu, phân tích rõ cho họ hiểu về căn bệnh, và trong những ngày cuối đời của cậu, họ có thể tạo những kỉ niệm gì đó về việc chơi bóng đá cho cậu".Một bác sĩ cứu chữa cho một đứa trẻ mắc căn bệnh thoái hoá não. Đứa trẻ rất thích chơi bóng và căn bệnh làm cậu khó có thể khống chế cơ thể của mình rồi từ từ suy kiệt mà chết, căn bệnh vẫn chưa có cách cứu chữa. Vị bác sĩ kia vì không muốn cậu bé hoạt động mạnh thúc đẩy cơ thể càng yếu nên nói dối với cậu rằng sau khi cậu khỏi họ sẽ cùng chơi bóng với nhau. Cậu bé không sống được bao lâu thì mất, cậu chỉ muốn được chơi bóng, môn thể thao cậu yêu thích. Biết rõ cậu sẽ không qua khỏi, có phải lời nói dối tốt đẹp của vị bác sĩ kia đã tước mất cơ hội chơi bóng cuối cùng trong đời của cậu bé. Thay vì nằm trên giường cảm nhận cái chết đang đến gần, có thể cậu đã có thể tươi cười trong những ngày cuối đời.
Cái này mình hoàn toàn đồng ý với các cậu, khoảng cách giữa thiên tài với kẻ điên thật sự rất mong manh. Và sự thiên tài của Edison đã không ai nhận ra được nên họ mới nhận định rằng ông bị "thiểu năng". Một lời nói dối của người mẹ thật sự không thể làm ông thành thiên tài mà chính vì tình thương yêu đã cảm hóa và giúp ông ấy bộc lộ được tài năng của mình.Trường hợp vị Thomas theo cách giải thích của các nha tâm lý học thì ông ta chính là thiên tài bẩm sinh, khác với thiên tài bình thường.
Mỗi vị thiên tài có sự nhạy bén về mỗi lĩnh vực khác nhau, có người nhạy bén với số học, có người nhạy bén với thiên văn học, có người nhạy bén với vị giác… Bởi tầng số nhạy bén gấp nhiều lần đối với người bình thường cho nên sự giao tiếp giữa họ và người bình thường không đồng nhất, hay nói cách khác, giữa người ngu ngốc và người bình thường không cùng thông số cho nên hai nên không thể cùng tương tác với nhau. Chính vì vậy, anh bình thường và anh thiên tài bẩm sinh đều không hiểu nhau, cả hai đều cho rằng đối phương là ngu ngốc, không đáng để bản thân quan tâm.
Vì thiên tài bẩm sinh không ai hiểu anh ấy, cho nên anh ấy mới sống khép kính trong giới trị quan bản thân, và người mẹ, người yêu anh nhất, đã dùng tình thương mình để kéo người con ấy ra, bởi vậy, người con ấy mới đem cái thiên tài của mình lộ ra thế giới quan bên ngoài.
Mình nghĩ việc nói dối chỉ khiến cho mọi việc trở nên phức tạp hơn thôi. Đây là việc chung và là việc lớn nên tốt nhất cứ trung thực với nhau 100% để mọi người hiểu rõ hơn về độ nguy hiểm của dịch bệnh và nâng cao ý thức. Việc nói dối để trấn an nhân dân đôi khi sẽ làm cho họ chủ quan hơn. Với lại nếu nói dối chuyện này mà bị phát hiện sẽ nhận nhiều ý kiến trái chiều, bất kể với lí do nói dối đó là gì. Và trên hết, dù nói thật hay nói dối cũng không giải quyết được vấn đề ở đây, nó hoàn toàn phụ thuộc vào ý thức và biện pháp phòng chống dịch của mọi người. Nên khi dẫn ý này để chứng minh cho việc nói dối khi cần thiết sẽ hơi sai lệch và không thuyết phục.một ví dụ khác, tình hình dịch Covid 19 đang có chiều hướng chuyển biến phức tạp hơn bao giờ hết vấn đề ta đặt ra ở đây là số ca nhiễm và số ca tử vong là rất lớn. Vì không phải đất nước nào cũng có năng lực tiêm vaccine sự sống từ xa của bác sĩ Triều Tiên nên có những đất nước đang có con số tử vong cao ngất. Nếu chúng ta công khai ra con số thật sẽ làm người dân một nước hoang mang từ đó có thể dẫn tới những vấn đề không mong muốn, gây ra rất nhiều rắc rối cho chính quyền nước đó. Biện pháp giải quyết duy nhất hiện nay là nói dối với người dân về tình trạng ca nhiễm cũng như số ca tử vong nhằm trấn an mọi người đồng thời cũng tránh được rất nhiều vấn đề không đáng có phát sinh.
Thật ra ở đây mình không hiểu ý của các cậu lắm. Theo định nghĩa, cổ tích là một thể loại văn học được tự sự dân gian sáng tác có xu thế hư cấu, bao gồm cổ tích thần kỳ, cổ tích thế sự, cổ tích phiêu lưu và cổ tích loài vật. Văn học không phải cần đòi hỏi yếu tố nói thật hay nói dối ở đây. Và việc hư cấu là 1 yếu tố để nhận dạng truyện cổ tích chứ không thể nói nó là câu chuyện bịa đặt. Đưa dẫn chứng này có phần sai nhé.Nói dối còn hiện diện trong những câu chuyện. Hầu hết những câu chuyện cổ tích đều là bịa đặt, để tạo nên hàng ngàn tuổi thơ cho trẻ em.
Dẫn chứng này cực kì mâu thuẫn. Mặc dù nói dối ở đây có thể xem là cần thiết để giữ mối quan hệ nhưng nó vi phạm đạo đức khá nhiều, và lời nói dối này không thể nào được công nhận, nên nếu nó cần thiết thì chắc cần thiết cho mỗi thằng chồng tra nam nói ra mà thôi. =))))Ví dụ, hãy lấy trường hợp một người chồng lừa dối vợ mình. Nếu anh ấy nói toàn bộ sự thật với cô ấy, hậu quả duy nhất là mối quan hệ của họ sẽ bị hủy hoại.
Khi dụng binh, người làm tướng phải biết cách để lừa quân địch trúng kế. Như Bạch Khởi lừa Triệu Quát để đánh tan quân Triệu, Chế Bồng Nga lừa vua Trần Duệ Tông nhà ta và giết ông. Đây là trường hợp cần phải lừa dối để đem lại chiến thắng.
Thang điểm: 20/25Chúng ta luôn khen ngợi con cái của mình về những nỗ lực sớm nhất của chúng để hát hoặc nhảy, vẽ hoặc làm thơ. Đối với một số trẻ, sự khuyến khích này dẫn đến việc thực hành trong tương lai, từ đó thúc đẩy sự phát triển và tạo ra những thành tích thực sự cho chúng.
Không biết mọi người thấy thuyết phục không nhưng riêng mình là không rồi. Trẻ em rất ngây thơ, nói như vậy dễ tổn thương, làm bé có suy nghĩ sai lệch. Nhớ cái hồi mẹ cũng bảo thế với mình, cả đêm đó mình cứ nằm nghĩ liệu mẹ có đem mình vứt lại vào thùng rác nếu 1 ngày nào đó chán mình không. Hay là hồi nhỏ mình đã khóc thét lên khi lỡ nuốt hạt dưa hấu vào bụng do mẹ nói nuốt hạt vào là nó mọc cây trong bụng. Lúc đó mình cho tay vào móc ra vì sợ, mẹ không cản là đi đời luôn rồi. =)))) Hay lại 1 câu chuyện be bé khác, hồi nhỏ mẹ bảo nốt ruồi là do có con ruồi đậu lên và xả sh*t lên đó. Mình kể lại cho các bạn mẫu giáo nghe và bị cười cho thúi mặt, thật sự là buồn lắm luôn.Trong nhiều trường hợp, đối với trẻ em việc nói dối là an toàn. Chính như bạn nói "trẻ con là trang giấy trắng", nếu một ngày con bà hỏi: "Mẹ ơi, con được sinh ra như thế nào?" thì bà sẽ trả lời sao? Chắc hẳn hầu hết chúng ta khi còn nhỏ đã tò mò những chuyện chẳng hạn như thế, và hầu hết chúng ta khi còn nhỏ được bảo rằng: "Mày được sinh ra từ nách", "Tao nhặt mày từ bãi rác/ ngoài đường về"... Vậy theo bạn người lớn có nên nói sự thật không? Trẻ con còn tin vào phim ảnh, hoạt hình, những thứ dối trá không có thật, chỉ là tưởng tượng của con người đúng không? "Sau này lớn lên tớ muốn làm siên nhân". Nếu không có những lầm tưởng đó, liệu chúng ta có một tuổi thơ đẹp hay không?
Như mọi người cũng đã biết các bậc làm cha mẹ luôn có xu hướng sống tiết kiệm không dám tiêu sài thứ gì, nhiều khi con cái mua món đồ hơi đắt tiền một tí là cha mẹ lại tiếc không muốn dùng. Có nhiều người thậm chí là không dám nhận, những việc như này sự nói dối đôi khi rất cần thiết. Chúng ta có thể khai báo giá tiền khác với thực tế, ví dụ mình mua tặng mẹ một cái túi sách giá 1 triệu thì ta thể nói là hàng sale 200k thôi để ba mẹ mình yên tâm dùng.”
Thang điểm: 17/20Tớ thì không biết là có nhiều chuyện như thế "xảy ra thường, không phải hiếm" hay không nhưng những thứ tớ mua cho bố mẹ, họ thường sử dụng rất thường xuyên và chẳng bao giờ có chuyện họ lại đi bán lại với hàng xóm cả. Dù cho họ có bán lại với ai thì đó là quyền của họ, tớ sử dụng lời nói dối như một công cụ thể hiện sự hiếu thảo của mình là được rồi. Hơn nữa, việc bán giá cao hơn khiến bố mẹ tớ cảm thấy vui vẻ là được, chẳng nhẽ cấm họ bán vì giá thực của nó cao sao? Vậy thì bạn lại lạm dụng vào tiền bạc để báo hiếu rồi chứ làm gì còn chữ "hiếu thảo" ở đây nữa?))
Nếu xét bạn nam thì là cậu ấy bỏ người yêu thích cậu ấy để tìm một người mà cậu ấy yêu thương, nhưng ngược lại nếu chúng ta xét bạn nữ thì sao? Không phải cô ấy đang làm tất cả để có thể ở bên người mình yêu ư? Lúc đọc đoạn này tớ nghĩ các cậu sẽ phân tích cô gái. Vì cô ấy không chọn người yêu mình, mà luôn cố hết sức vì chàng trai - người mà cô ấy yêu thương. Cô ấy làm tất cả từ tỏ tình hay tạo niềm vui. Đó là một dẫn chứng thú vị nhưng các cậu lại lỡ phân tích chàng trai nên đây không còn là ví dụ hay nữa.Cậu bạn kia có bạn gái, là cô ta theo đuổi bạn nam trước, kể từ khi quen nhau đến lúc tỏ tình cô ấy đều là người chủ động. Cô ấy thể hiện tình cảm rất tuyệt vời (từ những lời yêu thương đến sự quan tâm hằng ngày và luôn tạo bất ngờ trong ngày kỉ niệm hay những dịp lễ đặc biệt….) khiến cậu ấy mềm lòng và đồng ý. Nhưng có lẽ vì cái “tôi” trong con trai quá lớn đến nỗi trong khoảng thời gian ngắn hẹn hò, cậu ấy đã nói lời chia tay với người yêu với lý do muốn tốt cho cả hai, muốn cô ấy gặp người tốt, xứng đáng hơn mình. Người bạn của bạn trai kia hỏi: “Tại sao người con gái tốt đến vậy mà mày không nắm giữ, tìm đâu ra người thứ hai như vậy nữa, có tiếc nuối vì quyết định này không?” Cậu ấy đáp: “Chính vì cô ấy quá tốt, quá hoàn hảo nên tao tự thấy thẹn với lòng mình, là con trai, là người yêu của cô ấy nhưng chẳng làm được gì cho cô ấy, tao đáp lại chỉ là trách nhiệm, tình cảm dành cho cô ấy không đủ lớn và mãnh liệt để níu kéo mối quan hệ này.”
Tớ thích câu này, trong tình yêu dù chọn ai cũng phải chọn người xứng đáng với tình yêu của bản thân.Chọn người mình yêu theo đúng nghĩa là người đó đáng được tình yêu của tớ
Các cậu hơi bị lặp câu dẫn khi phản biện nha.Cho nên đội tớ nhấn mạnh lại vấn đề
Đội tớ nhấn mạnh lại quan điểm
So với đội bạn các cậu phản biện chưa kĩ lắm, có nhiều phần nhiều câu hỏi bị bỏ qua. Có mình Hoa Hoa phản biện trong khi đội bạn có cả Mạnh và Jim nên phần phản biện của Hoa có sự thụt lại so với 2 bạn nhưng Hoa lại rất cố gắng, để chúng tớ thấy được sự nỗ lực của Hoa.Chúng tớ nhắc lại, yêu là một chuyện, hôn nhân là chuyện của hai người, không phải láy người yêu mình là vĩnh viễn được hạnh phúc đâu.
Tôi khá thắc mắc, mối tình với Huyền đau khổ, với Quỳnh thì khá hơn nhưng sau vẫn chia tay, cả 2 không ai đau khổ. Nhưng họ có từng hạnh phúc không? Tôi không biết là có hay là không. Tôi chỉ biết là các bạn chưa chỉ ra vấn đề đó.Ồ, cuộc tình này ổn hơn mối tình đầu của Tèo. Họ đã có quãng thời gian khá là hạnh phúc. Cả hai cũng rất hợp tình hợp ý nhau. Nhưng như mọi thằng ngố tàu khác. Trong lòng Tèo vẫn nhớ Huyền. Tuy nhiên, Tèo cũng rất đàn ông. Tèo không viện lý do "anh còn yêu người yêu cũ blah blah..." Mà họ đã chia tay trong êm đẹp, không ai đau khổ.
Yup nó có yếu tố gây hài nhưng các bạn quên kết luận vấn đề rồi.Qua câu chuyện trên, ta rút ra được một bài học: đừng để thằng Mạnh kể chuyện tình của người khác.
Trên lý thuyết là vậy, tôi không nói các bạn sai tôi cũng nghĩ như các bạn. Nhưng khi bị con***tinhyeu quật thì các bạn còn đủ lí trí để nói như này không?Chúng ta hay hỏi thử xem, Nhi đã từng nghĩ về những người yêu thương cô nhưng cô đã từng coi thường chưa? Những người quan tâm đến cô, chấp nhận và yêu thương những sai sót của cô? Có thể lý do khiến Nhi tổn thương là vì cô đã lựa chọn sai trong tình yêu. Có lẽ Nhi phải chọn một người yêu cô nhiều hơn cô yêu anh ấy. Và cũng vì hiểu cảm giác của một người không có được người mình yêu nên cô sẽ càng hiểu anh ấy hơn.
Hợp lí, lập luận này hợp lí vô cùng. Nó phù hợp với hiện thực, nó không có nếu và giá như nó là sự thật. Nhưng sẽ thế nào nếu người đó là người kết thúc mối tình trước? Xét VD Tèo và Quỳnh. Quỳnh thích Tèo nhưng Tèo lại là người ngỏ ý trước, rồi ai là người kết thúc mối tình? Tèo hay Quỳnh cũng như nhau. Vì Quỳnh chọn người mình yêu còn Tèo chọn người yêu mình. Dù ai kết thúc trước thì mối tình này cũng chưa tính là viên mãn. Các bạn nói là Tèo có thích Quỳnh. Là sau khi yêu hay trước khi yêu? Đây là câu truyện được kể lại và không ai là người trong cuộc nên khó hiểu được rõ vấn đề. Tóm lại vẫn còn nhiều khúc mắc.Người ấy sẽ yêu tất cả mọi thứ về bạn
Người ấy sẽ yêu tớ vô điều kiện
Người ấy biết giá trị của tớ
Phần này Mạnh phản biện tốt. Tuy nhiênPhải công nhận rằng lấy được người mình yêu và người đó yêu mình, hai người yêu nhau chính là một điều hạnh phúc, thế nhưng nếu người đó không yêu mình, thì cuộc hôn nhân đó sẽ vô cùng đau khổ. Một người chạy theo một người, nếu có một cuộc hôn nhân không hạnh phúc như thế, bạn vẫn chấp nhận vì mình yêu người đó sao? Ai chẳng muốn hạnh phúc, và ai cũng xứng đáng được yêu thương. Nếu người vợ/ chồng của mình không hề yêu mình thì đó quả là một điều tồi tệ huỷ hoại cả phần đời của bạn. Nếu bạn chọn lấy người yêu mình, như tớ đã nói ở phần lập luận trước, thì bạn hoàn toàn có thể yêu người ấy sau khi lấy người ấy. Vậy lấy người mình yêu nhưng chẳng bao giờ để ý hay quan tâm mình, hay lấy người yêu mình và trao cho người đó cơ hội được yêu, mở rộng tình yêu của bản thân? Chúng ta biết rõ ràng trường hợp nào mang lại hạnh phúc cho bản thân mình hơn.
Chàng trai không yêu cô gái, nếu không rời đi mà tiếp tục ở lại chỉ khiến cô gái thêm mộng tưởng, lúc kết thúc cô gái sẽ đau đớn hơn. Khi ở lại chàng trai cũng gò bó bản thân. Vậy rời đi đúng là tốt cho cả 2, cô gái tuy đau nhưng rồi sẽ lành, chàng trai cũng sống thật với chính mình. Kéo dài một mối quan hệ không có tình yêu chỉ làm khổ cả 2 thôi.Bạn có thấy người con trai đó ích kỷ lắm không? Chia tay vì “muốn tốt cho cả hai”? Bạn nên nhớ, người con gái rất yêu cậu con trai này, vì vậy chẳng có gì là tốt nhất khi cậu con trai rời đi, đó chỉ là cái cớ.