Lượt xem của khách bị giới hạn

[Huyền huyễn] Lãnh Địa Huyết Tộc - Bạch Vô Thường

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Huyền huyễn] Lãnh Địa Huyết Tộc - Bạch Vô Thường

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,648
Điểm
113
Chương 280: Độc hệ thây ma
Cảnh giác nhìn con thây ma liêm đao đã xuất thủ đánh lén mình, rồi nhìn lại chiếc xe tăng bị chém làm đôi.

Liễu Mộng Điệp không nhịn được thở ra một hơi may mắn, nếu nàng không nhanh chân thì chỉ sợ cũng đã như chiếc xe kia bị chém làm đôi.

Tuy nhiên tình hình của Liễu Mộng Điệp cũng không khá hơn bao nhiêu.

Bị con thây ma liêm đao kia chém trúng vai, Liễu Mộng Điệp không phải dạng đấu sĩ trâu bò gì nên hiển nhiên bị thương khá nặng, cùng với đó vết thương kia đang dần dần chuyển thành màu tím sẫm ăn sâu vào da thịt trắng ngần của nàng.

Rõ ràng Liễu Mộng Điệp đã bị nhiễm “thi độc” của con thây ma kia, nếu cứ tiếp tục như vậy, thi độc từ vết thương kia sẽ lây lan khắp cơ thể và nàng sẽ biến thành một con thây ma cao cấp.

May thay cái game này do hệ thống an bài, thế nên nó cũng cho người chơi cách giải quyết mọi vấn đề, dĩ nhiên phải trả phí tương ứng và phí đó là thần tệ!

Từ trong không gian giới chỉ đeo trên tay, Liễu Mông Điệp nhanh chóng lấy ra một bình dược tề màu xanh lục trông vô cùng nguy hiểm.

Tuy nhiên, Liễu Mộng Điệp lại không chút kiêng kỵ chất nước xanh lục kia lập tức đổ nó vào vết thường.

Tựa như axit sunfuric đặc nóng tác dụng với đồng kim loại, chất dịch xanh chảy vào miệng vết thương màu tím sẫm trông vô cùng dọa người kia, khiến nó lập tức kết tủa thành những hạt nhỏ li ti như hạt muối màu xanh lam trôi theo dung dịch màu xanh lục kia chảy xuống mặt đất, trong mơ hồ còn có thể thấy một làng khói mờ ảo bay lên!

Tựa như được rửa trôi, thi độc khủng bố màu tím sẫm lập tức tang thành những hạt nhỏ màu xanh lam chảy xuống mặt đất, dòng máu đỏ tươi cũng chảy ra báo hiệu thi độc dọa người kia đã được giải quyết!

Công lao hiển nhiên đến từ bình dược tề màu xanh kia, nó không phải axit sunfuric gì đó mà là một bình Thanh Lọc dược tề, có tác dụng thanh lọc mọi loại độc tố và thi độc của thây ma trên cơ bản cũng là một loại độc, nên hoàn toàn có thể dùng nó để giải quyết nếu không may bị nhiễm phải.

Tuy nhiên, cũng như hồi phục dược tề hay bất kỳ loại dược tề nào khác của hệ thống.

Chỉ có hai cách để có được chúng, chính là may mắn nhặt được khi đánh quái và mua từ trong khu thương thành!

Thế nên chỉ có hạng con ông cháu cha, có chức có quyền như Liễu Mộng Điệp mới có được những thứ này, còn những người chơi cày chay chỉ đủ sống qua ngày không quyền không thế, thì ở giai đoạn đầu game nghèo khó này chỉ có thể chịu chết!

Tuy nhiên, cũng không thể không nhắc đến độ “phế” của nhân loại ở đầu game!

Nhân loại chủng tộc quy nhất không bị bất kỳ hạn chế nào từ hệ thống, họ có thể tự do sử dụng bất kỳ loại trang bị nào, không giới hạn số thần điện có thể sở hữu, dĩ nhiên với điều kiện tiên quyết là nhân loại có đủ thần tệ để chỉ trả.

Tuy nhiên, đó vẫn là một ưu thế cực lớn sau này, nhưng là sau này rất rất lâu sau này còn hiện tại thì hoàn toàn ngược lại.

Không nói đâu xa, chỉ nói về vấn đề thi độc thì trên cơ bản thi độc vẫn là một loại độc.

Vì thế một hung thú hoàn toàn có thể dựa vào sức mạnh nhục thân để kháng độc, không cần đến Thanh Lọc dược tề làm gì.

Dĩ nhiên, kháng được thi độc không có nghĩ là hoàn toàn miễn nhiễm, nếu bị dính quá nhiều vẫn toang như thường.

Cũng giống như một người có thể uống được 10 chay bia không ăn thua gì, nhưng quá nhiều hơn 10 chay thì sẽ bị say.

Ngoài ra độc cũng có mạnh yếu và thi độc cũng tương tự, 10 chay bia không say thật nhưng uống phải một chay rượu mạnh cũng đi bụi như thường.

May thay, tuy vô cùng ngược đời nhưng gần như không một thây ma nào phát triển theo con đường “thi độc” mà chỉ xem nó như một thứ phụ trợ!

Cự lực thây ma, tốc độ hình thân ma, thây ma khổng lồ, thây ma tay to, thây ma biết bay vân vân và mây mây!

Tất cả chúng đều có chung một đặc điểm đó là hướng phát triều đều nhắm đến nhục thân hay đặc biệt hoá nhục thân.

Tuy thi độc vần tồn tại trong người chúng và mạnh lên theo cấp độ, nhưng không một thây ma nào phát triển theo hướng độc cả!

Nguyên nhân chỉ có một, đó chính là do kiêng kỵ lẫn nhau!

Thây ma có phân cấp vô cùng rõ ràng, cấp thấp hơn bị con cấp cao điều khiển không khác gì đa cấp.

Nhưng đó là giữa cấp thấp và cấp cao, còn ngang cấp với nhau thì đó lại là một chuyện hoàn toàn khác và cái chuyện khác đó chính là đánh nhau để xem ai mới là đại ca.

Chính vì thế không một con thây ma nào khi đã tiến cấp lại lựa chọn con đường chơi độc cả.

Bởi lẽ thi độc dĩ nhiên rồi hoàn toàn không có tác dụng với thây ma, dẫn đến chuyện độc của ngươi có thể trấn áp được trăm vạn chủng tộc khác, nhưng vĩnh viễn chỉ có thể làm tay sai cho kẻ khác.

Một sinh vật đã phát triển trí tuệ dĩ nhiên là không chấp nhận, dẫn đến chuyện không có thây ma nào phát triển thi độc đến độ cào một cái có thể hoá thi cả chân long.

!

Thế nên gần như chỉ có nhân loại với nhục thân không quá mạnh mẽ là sợ hãi với thi độc của thây ma, còn những chủng tộc khác đều không mấy kiêng kỵ, chỉ cần không bị nhiễm quá nhiều là được.

Tuy nhiên, ai kiêng kỵ, ai không kiêng kỵ đều không quan trọng!

Điều quan trọng nhất lúc này là Liễu phu nhân đang vô cùng tức giận.

Khi không mất một bình Thanh Lọc dược tề giá trị dĩ nhiên là không nhỏ, thử hỏi ai lại không tức giận.

Liếc nhìn con thây ma phía xa, Liễu Mộng Điệp tức giận nghiến răng nghiến lợi rồi vung tay triệu hồi ra hơn chục con bướm trắng lao đến con thây ma liêm đao.

Tuy nhiên, thây ma liêm đao chủng loại thây ma được tiến hoá lên từ tốc độ hình thây ma.

Thế nên không hề mất đi nguồn gốc của mình, con thây ma liêm đao không chút khó khăn nhẹ nhàng lách người né tránh hàng chục con bướm trắng đang lao đến.

Lợi dụng vụ nổ từ hàng chục con bướm trắng, con thây ma liêm đao ngược lại lộn một vòng lao đến tấn công Liễu Mộng Điệp!

Pháp sư mà bị sát thủ tiếp cận chỉ có con đường chết.

Liễu Mộng Điệp biết rõ điều đó nên vội vàng lui ra sau, cố giữ khoảng cách nhất định với con thây ma liêm đao, thật không ngờ thân pháp của Liễu Mộng Điệp vô cùng linh hoạt tựa như cành liễu trước gió nhè nhàng tránh né những đường chém sắc lạnh của con thây ma.

Tuy nhiên, dù linh hoạt cách mấy nhưng về tốc độ Liễu Mộng Điệp vẫn thua xa con thây ma liêm đao, dần dần bị nó tiếp cận.

Bằng!

Bất chợt một tiếng súng vàng lên, viên đạn đen tuyền phá không lao đến con thây ma khiến nó hoảng sợ lui ra xa.

Hai quân nhân bò ra từ trong chiếc xe tăng hiển nhiên không đứng làm cảnh, khi thấy Liễu Mộng Điệp bị con thây ma liêm đao truy đuổi, họ lập tức nổ súng yểm trợ cho nàng.

Kết quả dĩ nhiên là thành công mỹ mãn, con thây ma liêm đao bị bứt lui không thể tấn công Liễu Mộng Điệp được nữa.

Không dừng lại ở đó, hai quân nhân cũng không chịu yếu thế rút ra thanh đao quân dụng quyết cầm chân con thây ma liêm đao, họ biết dùng súng không có khả năng bắn trúng được con thây ma liêm đao, cách tốt nhất là cầm chân nó để Liễu Mộng Điệp ra tay!

Thấy hai tên nhân loại từ đâu lao đến phá đám mình, con thây ma liêm đao hiển hiện tức giận lao đến, muốn giải quyết hai tên không biết sống chết này trước.

Tuy nhiên, dù không phải người chơi cao cấp gì nhưng hai quân nhân này vẫn là quân nhân chính quy thân kinh bách chiến.

Khi thấy con thây ma liêm đao lao đến, họ không chút sợ hãi nhanh chóng đáp trả, vung lên quân đao chém về phía con thây ma.

Bị hai người giáp công nhưng con thây ma liêm đao không chút sợ hãi, vô cùng nhân tính hoá nhếch môi nở một nụ đười ghê rợn nhưng đầy khinh bỉ, hai cánh tay như hai thanh liêm đao cũng đồng thời chém tới.

Keng!

Ánh lửa bùng cháy, quân đao hiện lên một đường nứt vô cùng rõ rệt.

Hai vị quân nhân ngạnh kháng cùng một chém của con thây ma cảm thấy cánh tay tê rần suýt chút làm rơi luôn thanh đao trong tay mình, tuy nhiên họ cũng đã thành công đỡ được một chém khủng bố kia.

Chỉ chờ có thế, một đàn bướm trắng bay đến trước mặt con thây ma liêm đao.

Hai vị quân nhân dĩ nhiên là biết khôn cấp tốc lui ra sau né tránh.

Đùng!

Một tiếng nổ kinh thiên vang lên!

Một cột lửa hiện ra nuốt chững lấy con thây ma liêm đao!

Khói bụi bay lên mù mịt che khuất cả bầu trời.

Liễu Mộng Điệp cũng ngã người ngồi bịch xuống đất thở hồng hộc, hơn một trăm con bướm kia đã gần như là chút sức lực cuối cùng của nàng.

Bên kia hai quân nhân cũng không khá hơn là bao, cánh tay run run nhè nhẹ không ngừng rĩ máu.

Dù sao chênh lệch thể chất giữa đôi bên là khá lớn, hai người ra sức đỡ một chém kia cho Liễu Mộng Điệp đánh lén cũng đem đến tổn thương vô cùng lớn cho bản thân.

May thay con thây ma liêm đao kia ăn nguyên một combo mưa bướm của Liễu Mộng Điệp dù không chết cũng bị thương không nhẹ.

- Khoang đã nó chưa chết, các ngươi mau cẩn thận.

Bất chợt như nhận thấy gì đó, Liễu Mộng Điệp hét lên cảnh cáo.

Hai quân nhân cũng giật mình vội vàng rút đao ứng phó.

Đáng tiếc mọi thứ đã quá muộn.

Từ trong làn khói, con thây ma liêm đao không chút tổn thương lao ra chém đến.

Một trong hai quân nhân không kịp đề phòng bị nó chém bay đầu chết ngay tại chỗ, quân nhân còn lại cùng không khá hơn bị nó chém bay thanh quân đao té ngã trên mặt đất.

Đạp lên cái đầu lâu của vị quân nhân xấu số kia, con thây ma liêm đao nhếch mép lộ ra hàm răng sắc nhọn đầy máu cười lên khoái trá nghe vô cùng chói tai.

Thấy đồng bạn chết thảm ngay trước mặt, kẻ thù còn đạp lên đầu của hắn cười lên khıêυ khí©h.

Vị quân nhân còn lại không nhịn được nổi giận bất chấp thương thế lao đến.

Hai cánh tay siết chặt tung ra một chiêu Hồ Quyền, quyền phát binh gia!

Tuy nhiên, con thây ma liêm đao chỉ cười khinh miệt một cước đá bay vị quân nhân kia rồi như hổ vồ mồi lao đến ghim cánh tay biến dạng của mình vào người vị quân nhân kia nhấc lên cao.

Bị con thây ma đâm trúng, vị quân nhân kia biết mình chết chắc không chút sợ hãi nhếch miệng không ngừng phun máu mỉm cười lấy ra một quả lưu đạn quyết chơi khô máu với con thây ma kia.

Trông thấy nụ cười có phần điên cuồng của nam nhân kia, con thây ma liêm đao thoáng hoảng sợ vội vàng vung tay muốn chém chết quân nhân kia.

Đáng tiếc nó đã khinh thường độ máu của nhân loại!

Ngay khi cánh tay liêm đao của con thây ma vừa bổ đôi đầu của vị quân nhân kết thúc sinh mạng của hắn, thì chính hắn cũng kịp rút chốt của quả lưu đạn.

Đùng một tiếng!

Quả lưu đạn trực tiếp phát nổ khiến con thây ma lẫn xác quân nhân kia lãnh đủ.

Cánh tay của quân nhân trực tiếp bị nổ tan nát chết không toàn thây!

Nhưng song song với đó có thây ma liêm đao cũng bị chấn bay, vô số mảnh thép bắn vào người khiến nó đau đớn nằm lặng lộn trên mặt đất, một bên mắt trực tiếp bị chọc lũng, một bên cánh tay cũng bị thương khá nặng!

Cả cơ thể tàn tạ không ngừng chảy ra chất dịch mủ tang hôi màu tím sẫm, con thây ma liêm đao vô cùng tức giận dẫm nát đầu bị quân nhân đã sớm bỏ mạng kia rồi chầm chậm liếc nhìn người cuối cùng còn lại.

Trong thấy ánh mắt rõ ràng muốn gϊếŧ người của con thây ma liêm đao, Liễu Mộng Điệp biết mình khó sống chỉ có thể lắc đầu cười khổ.

- Xem ra không còn cơ hội đánh mông tên nhóc kia rồi!

Gắng gượng đứng dậy, Liễu Mộng Điệp không nhìn về phía có thây ma mà ngược lại nhìn về phía xa xa khẽ thì thầm.

- Muốn đánh mông ta đến vậy sao?

Bất chợt một giọng nói đầy ma mị đột nhiên vang lên.

Trần Lâm không biết từ lúc nào đã đứng bên cạnh Liễu Mộng Điệp không chút khách khí kéo nàng vào lòng, bàn tay heo như vô tinh mà lại rất cố ý đặc nhẹ lên bờ mông to tròn mềm mại của nàng.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,648
Điểm
113
Chương 281: Con thây ma xui xẻo
Bị Trần Lâm bất ngờ kéo vào lòng ôm ấp.

Liễu Mộng Điệp thoáng ngây người, bàn tay ngọn vô thức đặc lên bộ ngực rắn chắc của Trần Lâm rồi khẽ ngước mặt lên nhìn khuôn mặt không phải quá anh tuấn nhưng vô cùng tà dị kia, trái tim vô thức đập nhanh hơn vài nhịp.

Tuy nhiên, khi nhận thấy bàn tay heo của người mà ai cũng biết là ai đang bóp nhẹ lên bờ mông của mình, Liễu Mộng Điệp không nhịn được nhíp mắt lại đầy nguy hiểm nhìn Trần Lâm.

Bàn tay đang đặc nhẹ trên ngực của Trần Lâm không chút khách khí đưa lên nắm lấy lỗ tai cậu xoai tròn.

- Nhóc con, tà hủ đá của lão nương mà người cũng dám ăn, đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà...

Không chút khách khí nhéo lỗ tai của huyết tổ đại nhân, Liễu Mộng Điệp nghiến răng nghiến lợi nói.

Hét lên thảm thiết như heo bị thọc tiết, Trần Lâm khóc không ra nước mắt đau khổ cầu xin.

- Đại tỷ ta đùa thôi mà...!đau đau...!sứt ra thật đó...

Thầy Trần Lâm đau khổ cầu xin, Liễu Mộng Điệp khẽ hừ một tiếng nhưng vẫn buôn tay ra khiến Trần Lâm lệ nóng chảy đầy mặt ôm lấy một bên tai đã ửng đỏ không ngừng vuốt ve.

Bất chợt Trần Lâm khẽ nhíu mày vội rút Tà Nguyệt đao ra chém tới.

Con thây ma liêm đao thấy không ai để ý đến mình, không chút đạo nghĩa giang hồ xuất thủ đánh lén, không ngờ tên đột nhiên xuất hiện kia lại phản ứng vô cùng nhanh rút đao chém tới...

Tuy nhiên, con thây ma liêm đao vẫn tự tinh vào bản thân mình không chút sợ hãi đánh đến.

Đàng tiếc nó đã sai.

Tà Nguyệt đao và cánh tay biến dạng của con thây ma chém vào nhau ánh lên những tia lửa đỏ trông vô cùng đẹp mắt.

Tuy nhiên, khác với hai quân nhân kia bị con thây ma liêm đao đánh lui, lần này đến lượt đó bị đánh bay.

Không một chút sức phản khả, con thây ma liêm đao bị một chém của Trần Lâm đánh bay trượt dài trên mặt đất, ánh mắt vô cùng kiêng kỵ nhìn cậu.

Ngược lại, Trần Lâm vẫn đứng nguyên tại chỗ cạnh Liễu Mộng Điệp, một tay cầm Tà Nguyệt đao bức lui con thây ma liêm đao, tay còn lại không biết sống chết lại vô tình ôm nhẹ vòng eo thon gọn của Liễu Mộng Điệp...

May thay trước khi Liễu Mộng Điệp sắp phát hỏa thì Trần Lâm đã biết khôn rút lấy bàn tay heo kia về trong nuối tiếc rồi khẽ ho khan nói.

- Đại tỷ người đứng qua một bên đi, tên này để cho ta mần thịt được rồi.

Nói xong Trần Lâm khẽ liếc nhìn con thây ma liêm đao, ánh mắt dần dần trở nên nghiêm túc.

- Ngươi nhất định phải cẩn thận.

Liếc nhìn Trần Lâm một cái, Liễu Mộng Điệp mặt lạnh nhưng lòng không lạnh quan tâm nói.

Nói xong nàng nghiên răng nghiến lợi lấy ra một bình hồi phục dược tề rồi uống cạn.

Không chút khách khí đập luôn cái bình thủy tinh của hệ thống, Liễu Mộng Điệp nhảy lên tường thành vung tay tạo ra hàng chụt con bướm trắng trút giận xuống thi triều bên dưới.

Thấy biểu hiện của Liễu Mộng Điệp, Trần Lâm không nhịn được bật cười lắc đầu nói.

- Bà chị này thật kỳ lạ, có mấy bình dược tề thôi mà có cần phải vậy không...

Rõ ràng trận chiến này Liễu Mộng Điệp dùng mất hai bình dược tề giá trị không hề nhỏ khiến nàng tức đến lộn ruột, dĩ nhiên nguyên nhân sâu xa trong đó là do Vũng Hải sẽ kiếm cớ không chi trả cho nàng, nói trắng ra là người của mình nên quỵt luôn...

Thử hỏi sao mà không tức cho được

Lắc lắc đầu nhìn chị đại Liễu Mộng Điệp đang hùng hổ trút giận xuống thi triều...

Trần Lâm khẽ nhếch mép cười rồi dần dần nhìn về phía con thây ma liêm đao, ánh mắt cũng dần dần trở nên sắt lạnh.

Thực tế Trần Lâm đã đến khi chiến sự nổ ra, chỉ là cậu lại đứng phía xa quan chiến chưa vội ra tay.

Tuy nhiên khi trông thấy vụ nổ lớn do Liễu Mộng Điệp tạo ra, Trần Lâm đã biết ngay nàng gặp phiền phức nên vội vàng phát động độn thuật bỏ lại đám người Yến Nhi mà lượn trên đầu thi triều đến đây...

May thay hai quân nhân kia liều mạng với con thây ma kia câu giờ cho Liễu Mộng Điệp, Trần Lâm cũng nhờ thế mà đến kịp lúc.

Liễu Mộng Điệp rõ ràng có tình cảm đặc biệt với Trần Lâm...

Ngược lại, Trần Lâm cũng có tình cảm đặc biệt với nàng, mặc dù rất có thể hai thứ tình cảm này hoàn toàn khác nhau, nhưng đυ.ng đến Liễu Mộng Điệp là tới công chuyện với Trần Lâm...

Khẽ vuốt nhẹ Tà Nguyệt đao, Trần Lâm mỉm cười cực kỳ man rợ không chút kiêng kỵ lao đến con thây ma liêm đao.

Ngược lại, con thây ma liêm đao cảm nhận được khí thế của Trần Lâm lại thoáng hoảng sợ lui lại phía sau.

Bằng vào bản năng nhiều lần đào mạng, nó biết phải chạy nếu không chắc chắn phải chết...

Tuy nhiên Trần Lâm nào có cho phép.

Một đao chém xuống bị con thây ma liêm đao sở trường tốc độ né tránh khiết mặt đất bình yên bị chém một đường dài.

Trần Lâm quay người liên tiếp chém tới không buông tha.

Liên tục bị Trần Lâm ép lui, con thây ma liêm đao chỉ có thể chật vật né tránh, từng tia lửa chớp tắt cùng những tiếng keng...!keng...!nghe đinh tai nhức óc khi hai hung khí va vào nhau không ngừng vang lên.

Bất chợt...!rắc...!một tiếng...

Trước hơn chục nhát chém trí tử của Trần Lâm, cánh tay liêm đao của con thây ma liêm đao rốt cuộc cũng không chịu nỗi, bị chém bay văng ra xa...

Chất dịch màu tím sẫm tựa như máu từ phần cánh tay biến dạng không ngừng phun ra như suối khiến con thây ma gầm lên một tiếng đầy đau đớn.

Biết không phải đối thủ của Trần Lâm, con thây ma liêm đao vô cùng khôn ngoan bất chấp thương thế trên người vội vàng quay đầu bỏ chạy, tốc độ vô cùng nhanh hiển nhiên không phải lần đầu nó bỏ chạy như thế...

Thấy thế Trần Lâm chỉ cười nhạt muốn phát động Quỷ Ảnh Độn Thuật đuổi theo, quyết săn bằng được con thây ma này.

Tuy nhiên, ngay khi Trần Lâm muốn đuổi theo có thây ma liêm đao thì cậu đội nhiên dừng lại nhíu mày nhìn về tường thành phía xa.

Không một giây chần chờ Trần Lâm đưa lên Tà Nguyệt đao tự như ngọn giáo ném về phía xa.

Tà Nguyệt đao ánh lên tia hắc quang tựa như một vệt sáng đen phá không lao đi.

...

Bên kia Ngô Bình rốt cuộc cũng cảm nhận được độ “nặng” của con thây ma siêu to khổng lồ kia.

Hoàng Kim Chiến Khí có thể xem như là năng lực bá đạo nhất trong các dạng năng lực tăng phúc cho cơ thể, không chỉ có thể trấn áp đối thủ nhờ long uy mà còn tăng lên không ít chỉ số, tuy chỉ là tạm thời nhưng hiện quả nó mang đến không khác gì tăng thêm cho Ngô Bình 2-3 cấp...

Tuy nhiên, trước con thây ma siêu to khổng lồ này, chút tăng phúc cùng long uy kia không thể giúp Ngô Bình giành lấy chiến thắng, thậm chỉ đánh ngang với đối thủ cũng không thể...

Chỉ có thể không ngừng bị con thây khổng lồ kia chèn ép phải chật vật né tránh.

Rõ ràng cấp độ chênh lệch giữa Ngô Bình và con thây ma khổng lồ là rất lớn.

Vội vàng lui ra sau tránh thoát một quyền khủng bố của con thây ma khổng lồ, Ngô Bình mặt không còn chút máu, trên trán lắm tấm mồ hôi nhìn con thây ma khổng lồ đầy kinh sợ...

- Con thây ma này...!không...!không thể tồn tại quanh Vũng Hải được...

- Rốt cuộc chuyện quái gì đang diễn ra vậy.

Thở những hơi thở khó nhọc, Ngô Bình không nhịn được kinh sợ thì thầm.

Tuy không phải thiên hạ đệ nhất gì, nhưng Ngô Bình lại là một trong những người chơi mạnh nhất Vũng Hải...

Thậm chí với sức mạnh của Hoàng Kim Chiến Khí, Ngô Bình hoàn toàn có lòng tin lọt top 100 nhân loại mạnh nhất, ấy vậy không lại thua con thây ma khổng lồ kia một bật.

Điều đó chứng tỏ một chuyện...

Con thây ma khổng lồ kia là một tồn tại vượt qua sức mạnh mà nhân loại có thể đạt đến, cũng chính là tầng thứ của những kẻ trên bảng xếp hạng của hệ thống kia.

Mặc dù không thuộc cấp độ của những Thi hoàng, Long vương, Huyết tổ gì đó, nhưng chắc chắn hơn bất kỳ nhân loại nào.

Dù sao chỉ có duy nhất một nhân loại loạt top 100 người chơi có “chiến lực” mạnh nhất tinh cầu và vị trí của hắn cũng là thứ 100.

Mặc dù cái chiến lực bảng kia chỉ là bảng thông số sức mạnh của một cá thể chủ yếu là dựa nhiều vào trang bị, chỉ mang tính tham thảo không chính xác tuyệt đối, thanh niên top 17 có thể bán hành thằng top 7 như thường, nhưng nó vẫn có giá trị tham khảo nhất định...

Thế nên một tồn tại cực mạnh như con thây ma khổng lồ không nên xuất hiện ở một hậu phương như Vũng Hải...

Chuyện này chắc chắn có vấn đề gì đó mà Ngô Bình không biết, nhưng lão vẫn có thể mơ hồ cảm nhận được, cái thi triều này chỉ sợ chỉ là chút thiên tượng của một cơn giông tố còn lớn hơn trong tương lai...

Dĩ nhiên, tương lai ra sao thì Ngô Bình không rõ nhưng chắc chắn hiện tại lão đang bị con thây ma khổng lồ chèn ép không có đường lui...

Hoàng Kim Chiến Khí điên cuồng tỏa ra, Ngô Bình cắn răng vung côn đánh về phía một quyền như thái sơn đè xuống của con thây ma khổng lồ kia.

Quyền phong và thiết côn và vào nhau, Ngô Bình như diều đứt dây một lần nữa bị đánh bay.

Nặng nề đập vào vách đá phía sau khiến nó vỡ nát, Ngô Bình không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi, cơ thể run run chống lấy cây thiết côn đứng lên.

Tuy nhiên, Ngô Bình chưa thở được mấy hơi thì con thây ma khổng lồ đã lao đến, bòng đen to lớn che khuất đại địa khiến Ngô Bình giật mình hoảng sợ vội vàng lui ra sau né tránh, lão đã không có khả năng chơi cứng với con thây ma khổng lồ kia nữa.

Bất chợt từ dưới mặt đất, một bóng đen có phần nhỏ bé phá đất lao lên nhằm ngài đầu Ngô Bình đánh tới.

Trước sự tập kích bất người của kẻ thù, lại đang bị con thây ma khổng lồ truy đuổi...

Ngô Bình không kịp né tránh chỉ có thể trừng lớn đôi mắt nhìn quyền pho nhỏ bé đang đánh tới, cố gắng nghiên đầu tránh đi trong vô vọng...
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,648
Điểm
113
Chương 282: Chiến thây ma khổng lồ
Ngô Bình thống lĩnh tối cao của đại quân Vũng Hải không chỉ trong lần xuất chinh này, mà những chuyện đại sự khác của Vũng Hải đều có lão tham gia.

Tuy nhiên, Ngô Bình lần ban tham mưu của Vũng Hải đều không thể nào ngờ được, trong cái thi triều mà chính bản thân Vũng Hải lên kế hoạch tiêu diệt lại tồn tại một con thây ma mà đến bản thân lão cũng đánh không lại.

Đáng nói hơn là nó lại có đồng bọn!

Từ dưới mặt đất, một con thây ma hình thể có phần nhỏ bé không khác gì một đứa bé 7-8 tuổi bất ngờ phá đất lao lên tập kích, khiến Ngô Bình rơi vào tình thế vô cùng nguy hiểm.

Nhìn nắm đấm nhỏ bé đang đánh tới, Ngô Bình cắn răng cố nghiên người né tránh!

Đáng tiếc con thây ma trông như em bé kia đã phục kích lão từ rất lâu, làm sao có thể con lão cơ hội sống.

Bất chợt, trước giây phút ngàn cân treo sợi tóc, một vệt đen phá không lao đến khiến cho Ngô Bình lần con thây ma tí hon giật mình.

Cảm nhận được nguy hiểm trí mạng.

Con thây ma tí hon hoảng sợ bỏ qua Ngô Bình nhanh chóng lui về phía sau né tránh!

Ầm!

Một tiếng nổ kinh thiên vang lên!

Vệt đen không rõ nguồn gốc lao đến cắm ngay trước mặt Ngô Bình khiến khói bụi bay mù mịt, bản thân lão cũng hoảng sợ ngã bịch về phía sau.

Dần dần khói bụi bay đi lộ ra một thanh hắc đao đen tuyền lạnh lẽo cắm chặt trên mặt đất, cũng chính là vệt đen lao đến bức lui con thây ma tí hon cứu Ngô Bình một mạng!

Tuy nhiên, Ngô Bình lại cảm thấy thanh đao kia quen quen, dường như đã nhìn thấy ở đâu rồi.

Không đợi Ngô Bình nghĩ nhiều, một làn khói xanh mờ ảo đã bay đến bên cạnh thanh hắc đao.

Hiện ra từ trong làn khói!

Trần Lâm khẽ mỉm cười liếc nhìn Ngô Bình rồi nhấc thanh hắc đao lên vai cười nói.

- Chào Ngô trưởng quan, chúng ta lại gặp nhau rồi.

Trông thấy Trần Lâm đột nhiên xuất hiện, Ngô Bình thoáng ngây người ngạc nhiên, không ngờ Trần Lâm lại quay về hỗ trợ đại quân trong tình huống này, còn ra tay cứu lão một mạng.

Khẽ thở dài một hơi, Ngô Bình có phần trình trọng nói.

- Lần này đa tại cậu, ân tình này Ngô Bình ta sẽ ghi nhớ!

Nói xong Ngô Bình chống lấy thiết côn xuống đất từ từ đứng dậy, xem ra tuy thoát được một kiếp nhưng thương thế của Ngô Bình không hề nhẹ!

Thấy thế Trần Lâm không chút quan tâm cười nhạt nói.

- Đa tạ gì đó thì không cần, có con gái hay cháu gái gì đó gán nợ cho ta là được rồi.

Nghe thấy Trần Lâm đồi đem con gái hay cháu gái ra trả nợ nhân tình một mạng vừa cứu lúc nãy.

Ngô Bình không hề tức giận ngược lại còn bật cười nói.

- Ta không có con gái hay cháu gái gì cả!

- Chỉ có một thằng con trai, nếu ngươi thấy ổn có thể tuỳ thích, ta không cấm cản.

Liếc xéo Ngô Bình một cái Trần Lâm khẽ hừ lạnh nói.

- Con trai lão thì để dành cho tên Đào Quân kia đi, ta không có hứng thú!

Liếc nhìn bộ dạng hậm hực của Trần Lâm, Ngô Bình không nhịn được bầy cười nói.

- Tên nhóc ngươi còn thiếu nữ nhân sao?

- Được rồi.

.

được rồi! xem như lão trả ngươi cái mạng này.

- Nếu trở về được ta giới thiệu cho ngươi vài tiểu thư trong nội thành.

Nghe thấy Ngô Bình định giới thiệu mấy tiểu thư sống trong nội thành cho mình, Trần Lâm không nhịn bật cười.

Tính ra “Trần gia đao phủ” của Trần Lâm cũng là đại gia tộc mấy nghìn năm lịch sử chứ không ít, chỉ là có tiếng không có miếng.

Tuy tồn tại qua nghìn năm thật, nhưng lại không phải danh gia vọng tộc gì nói trắng ra là nghèo, tộc nhân trong cùng thế hệ cũng không có mấy người.

Dĩ nhiên quan trọng nhất vẫn là mang cái danh đao phủ kia, khiến cho gia tộc gần như không có công ăn chuyện làm gì khác ngoài chuyện chặt đầu người ta mưu sinh, hung danh thì lang xa nhưng tiếng thơm thì gần như không có!

Ngược lại, đám tiểu thư nội thành gì đó rõ ràng là thiên kim của những nhân vật có máu mặt trước mạt thế và cái máu mặt đó vẫn có thể kéo dài đến hiện tại, khiến mạt thế hàng lâm rồi mà trên cơ bản vận mệnh của những tiểu thư kia vẫn không thay đổi, trở thành những công cứu để! liên hôn.

Trên cơ bản cũng không khác gì đám người Thanh Thanh được Vương Báo nuôi ngày trước, chuyên dùng làm công cụ mời chào kẻ khác, chỉ khác là có địa vị nhất định và vip hơn mà thôi.

Thế nên xét theo địa vị, Trần Lâm có thể nói là “đĩa đeo chân hạc”!

Nhưng mạt thế hàng lâm, thế giới này đã không còn xét một người chỉ dựa trên địa vị nữa mà phần lớn dựa vào nắm đấm, mà ở cái Vũng Hải này Trần Lâm là một người có nắm đấm rất to.

Nếu chiến dịch này thành công, dù muốn dù không Trần Lâm cũng sẽ được khá nhiều người nhắm đến, Ngô Bình cũng chỉ là thuận nước đẩy thuyền mà thôi.

Ngoài ra, Ngô Bình đã bị đánh như chó cần người hỗ trợ, cho tên nhìn có vẻ là vô cùng háo sắc kia một chút hứa hệ để hắn quên đi chuyện gút mắc trước kia mà gánh cái game này cũng không phải một chủ ý tệ!

Ngược lại, Trần Lâm cũng hiểu rõ ý định của Ngô Bình khẽ nhếch mép mỉm cười.

Huyết tổ đại nhân còn cần người khác giới thiệu gái cho mình hay sao, thấy thích ai thì cứ bắt về tình cảm gì đó từ từ tính sao!

Dù sao đế vương chi tâm không nên đặt vào trong tim của một nữ nhân, mà nên nằm trong âʍ ɦộ của một đám nữ nhân.

Thứ quyết rũ nhất với Trần Lâm là khát vọng chinh phục, chứ không phải nữ sắc thông thường!

Tuy nhiên, mặt ngoài Trần Lâm vẫn không biểu hiện gì chỉ liếc nhìn hai con thây ma một lớn một nhỏ trông vô cùng ngược đời phía xa cười nói.

- Chuyện đó tính sao!

- Trước mắt giải quyết hai tên kia trước cái đã!

Nghe thấy Trần Lâm muốn ra tay hỗ trợ, Ngô Bình cầu còn không được cười nói.

- Được để giải quyết hai tên kia trước.

Nói xong Ngô Bình lấy từ trong giới chỉ ra một bình hồi phục dược tề một hơi uống cạn rồi muốn xông lên trước!

Tuy nhiên Trần Lâm đã nhanh tay giữ lão lại cười nói.

- Lão đánh con nhỏ đi, con lớn để ta.

Nghe thấy Trần Lâm muốn đánh nhau với con thây ma khổng lồ, để con thây ma tí hon kia cho mình giải quyết, Ngô Bình thoáng ngây người liếc nhìn cậu.

Rõ rành con thây ma khổng lồ kia là một tồn tại siêu mạnh không phải nhân loại có thể đánh bại được, đến bản thân Ngô Bình cũng chơi không lại, vậy mà Trần Lâm lại muốn liều mạng với nó khiến Ngô Bình cảm động đến rơi nước mắt!

Khẽ vỗ vai Trần Lâm, Ngô Bình lệ nóng tuôn rơi trầm giọng nói.

- Tiểu tử, tên kia không phải thứ dể chơi, ngươi nhất định phải cẩn thân đợi ta giải quyết con thây ma tí hon kia sẽ quay lại hỗ trợ người.

Nói xong Ngô Bình rống giận tung người lao đến con thây ma tí hon bỏ lại Trần Lâm đang ngây người như thằng ngu nhìn lão.

Khẽ vuốt càm Trần Lâm bật cười nói vọng theo.

- Lão cũng cẩn thân tên “Thổ Hành Tôn” kia, đừng để bị hắn thông chết!

Đập mạnh thiết côn xuống đất phát nát mặt đất bên dưới, Ngô Bình hiển nhiên cũng nghe những lời nói của Trần Lâm khẽ gật đầu rồi trầm trọng nhìn bốn phía.

Rõ ràng đúng như Trần Lâm nói, con thây ma tí hon kia đã như thành niên Thổ Hành Tôn trong phim, trước khí Ngô Bình đánh tới đã độn thổ xuống đất, chờ đợi thời cơn đánh lén!

Ngược lại khác với Ngô Bình nghĩ, con thây ma siêu to khổng lồ kia lại vô cùng kiêng kỵ liếc nhìn Trần Lâm không dám khinh suất lao lên.

Bản năng nguyên thủy mách bảo cho nó biết tên tóc trắng kia vô cùng nguy hiểm.

Tuy nhiên Trần Lâm lại không cho con thây ma khổng lồ cơ hội nghĩ nhiều, rút ra Tà Nguyệt đao lao lên chém tới.

Cảm nhận được đối thủ chủ động tấn công mình, con thây ma khổng lồ đế vương hiện tại của thi đàn miếu thành hoàng hiển nhiên là vô cùng tức giận bất chấp cảm giác nguy hiểm lao đến một quyền đánh xuống, muốn đánh nát kẻ dám khıêυ khí©h uy quyền của nó.

Tuy nhiên, trước khi một quyền như thái sơn của con thây ma khổng lồ đánh xuống, Trần Lâm đã nhẹ nhàng lách người né tránh rồi vung đao chém một đường dài trên cánh tay to lớn như cột đình của con thây ma khổng lồ.

Lưỡi đao Tà Nguyệt sắc bén vô cùng nhẹ nhàng như cắt một tờ giấy chém một vết dài trên cánh tay con thây ma khổng lồ, chất dịch màu tím sẫm tựa như máu của loài thây ma không ngừng phun ra từ miệng vết thương khiến nó đau đớn gầm lên đầy giận dữ.

Bên kia Ngô Bình đang không ngừng chiến đấu cùng con thây ma tí hon thoát ẩn thoát hiện dưới đất cũng nghe được thanh âm rống giận của con thây ma khổng lồ kia không nhịn được lo lắng.

Tuy nhiên, khi thấy Trần Lâm đang không ngừng du đấu cùng con thây ma, lợi dụng tốc độ của bản thân như con yến nhỏ không ngừng né tránh còn lợi dụng sơ hở chém bị thương con thây ma khổng lồ, Ngô Bình không nhịn được thờ ra một hơi an tâm.

Đúng là Trần Lâm rất ngông cuồng, nhưng hắn đúng là có vốn liếng để ngông cuồng.

Tuy vết thương Trần Lâm tạo ra không đáng là bao với con thây ma khổng lồ, nhưng cậu đã hoàn toàn cầm chân được nó, điều mà rất ít những người ở đây có thể làm được!

Thậm chí chuyện Trần Lâm cầm chân con thây ma đến khi những người chơi cao cấp khác giải quyết xong thi triều quay lại tiếp ứng là điều hoàn toàn có thể.

Chỉ cần kéo dài thời gian chiến thắng đang trong tầm tay đại quân và một lần nữa nó đến từ tên nhóc Trần Lâm kia!

Ngô Bình phải một lần nữa suy nghĩ thật kỹ về việc đến gặp Lôi Thành giảng hòa cho đôi bên, không thể chỉ vì một chút việc nhỏ mà mất một nhân tài hiếm có như Trần Lâm.

Tuy nhiên, khi Ngô Bình còn đây suy nghĩ, thì từ dưới đất con thây ma ít hon lại lao lên tập kích.

Rõ ràng là bản thân con thây ma tí hon cũng muốn giải quyết nhanh lão rồi quay lại tiếp ứng con thây ma khổng lồ.

Chỉ là lần này Ngô Bình đã có chuẩn, hoàng kim chiến khí điên cuồng tỏa ra nhuộm vàng cả thành thiết côn đen đúa đánh tới con thây ma tí hon.

Chuyện Trần Lâm thì để từ từ tính, con hiện tại phải giải quyết trận chiến này trước!
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,648
Điểm
113
Chương 283: Tấm lòng bao la của Trần Lâm
Không ngừng chém vào người con thây ma khổng lồ khiến nó đau đớn gầm lên trong bất lực.

Quỷ Ảnh Độn Thuật của Trần Lâm!

Tuy chỉ là hàng fake Trần Lâm học được từ 108 u hồn thiếu nữ trong không gian hắc ám của Tà Nguyệt đao, nhưng nó lại là một trong những kỹ năng bá đạo nhất của Trần Lâm tính đến thời điểm hiện tại, đem đến chiến lực vô cùng khủng bố cho Trần Lâm!

Dĩ nhiên, với một dân cày game có thâm niên như Trần Lâm, cậu hiểu rất rõ “kỷ năng” càng nhiều càng tốt!

Đáng tiếc tính đến thời điên hiện tại để một ngươi chơi sở hữu một kỹ năng là tương đối khó khăn.

Hệ thống ngoài đem đến trang bị và khả năng thăng cấp sức mạnh vô hạn còn đem đến những năng lực đặc biệt cho người chơi.

Trong đó, “năng lực cá nhân” hay gọi tắc là “năng lự” là những khả năng siêu việt hệ thống ban cho mỗi cá thể, có một số trường hợp mạng tính duy truyền, trên cơ bản có thể thêm nhưng không thể thay đổi năng lực của bản thân thành một năng lực khác.

Điển hình như đám người Hồng Ánh, tuy đã đổi chủng tộc từ nhân loại sang huyết tộc, nhưng năng lực riêng biệt của bản thân vẫn được quy trì, chỉ có thêm một năng lực khá lạ là huyết giáp!

Ngược lại, với đó là “năng lực chủng tộc”, năng lực được quyết định bởi mỗi chủng tộc!

Thế nên năng lực này cũng hoàn toàn có thể thay đổi khi người chơi không may trở thành một chủng tộc khác.

Tương tự như thành phần đạp phải vận shit chó như Trần Lâm hoặc là bị thây ma cắn một phát.

Cuối cùng là “kỹ năng”, thứ chó má nhất và cũng là tràn đầy cơ hội nhất, khi năng lực và năng lực chủng tộc gần như cố định thì kỹ năng lại khá đa dạng biến hóa khôn lường.

Chỉ là hệ thống khốn nạn lại không cho không cái gì bao giờ!

Khi trở thành một người chơi, hệ thống sẽ cho cá thể đó một năng lực và một năng lực chủng tộc nhưng kỹ năng thì không.

Tính đến thời điểm hiện tại chỉ có ba cách để sở hữu một kỷ năng.

Đầu tiên nhất chính là mua kỹ năng từ hệ thống, chỉ là cái “mua” này không phải trực tiếp mua mà là mua vé may mắn, cái này thì coi như bỏ không chơi còn tốt hơn, đến cả nữ đại gia Bạch Sa còn chơi không nổi đủ thấy nó hắc đến mức nào.

Thứ hai chính là cách của Trần Lâm, dựa vào vận khí nghịch thiên và tấm lòng bao la của tác giả mà vô tình học được, cài này thì quá hư vô mờ mịt không khác gì nhảy núi tìm bí kiếp võ công.

Cuối cùng chính là “thần điện” cách tốt nhất và cũng là hiệu quả nhất!

Khi chỉ một khoảng thần tệ để “cúng vườn” cho một vị thần nào đó, một người chơi sẽ nhận được một nghề tương, ứng từ đó sở hữu một số kỹ năng ứng với nghề nghiệp của vị thần đó ban cho.

Ví dụ như Chiến Thần sẽ ban cho nghề chiến sĩ và những kỹ năng tương ứng với nghề chiến sẽ đó.

Nhưng ác ở chỗ, để ”thỉnh” được một vị thần về là một việc vô cùng tốn kém!

Tính đến thời điểm hiện tại nhân loại vẫn chưa đủ thần tệ để triệu hồi một thần điện nào đó về, đủ để thấy được chuyện thần điện hay kỹ năng gì đó chưa phải thứ mà nhân loại có thể nhắm đến được.

Dĩ nhiên, nhân loại không nhắm đến không có nghĩa là những chủng tộc khác không ý thức được sức mạnh mà thần điện có thể mang đến.

Tính luôn cả huyết tộc đã có đến 7 chủng tộc khác đã triệu hồi một số thần điện về cho riêng mình, những chủng tộc kia thật tế cũng không phải những cái tên xa lại gì chính là Long tộc, Thiên tộc, Hải tộc - Hải Sa nhất tộc, Thú tộc - Kim Sư nhất tộc, Điểu tộc - Khổng Tức nhất tộc, Thi Tộc và hiển nhiên cả Huyết tộc.

Dĩ nhiên các chủng tộc khác tuy chậm hơn một nhịp, nhưng cũng đang nhanh chóng đuổi theo, chuẩn bị cho đại sự kiện sắp đến của hệ thống!

Chỉ đáng tiếc cho nhân loại, chủng tộc từng thống trị tinh cầu này giờ đây lại rất khó có thể tham gia vào vũ đài tranh đấu giữa các chủng tộc, chỉ có thể tạm thời nhẫn nhục chờ đợi thời cơ.

Dù sao bất kỳ tên nào trong những cái tên kia đều bị giới hạn thần điện, còn nhân loại thì hoàn toàn không, chỉ cần chịu qua được giai đoạn đầu game khốn khó tương lai của nhân loại sẽ rất rộng lớn!

Tuy nhiên đó là chuyện của nhân loại, Trần Lâm cũng không mấy quan tâm lợi dụng ưu thế tuyệt đối từ Quỷ Ảnh Độn Thuật, không ngừng hóa thành một làn khói xanh tránh thoát từng quyền từng quyền khủng bố của con thây ma khổng lồ rồi tung cước đá vào đầu nó.

May thay Trần Lâm không mạnh về cước pháp, quanh đi quẩn lạy chỉ học được một chiêu “Lý Một Cước” từ bà mẹ vợ Lý Minh Nguyệt, con thây ma khổng lồ lại lên full tăng nên không mấy bị tổn thương còn gồng mình hất bay Trần Lâm ra xa.

Lộn một vòng trên không trung rồi nhẹ nhàng đáp lên một góc tường thành, Trần Lâm gác Tà Nguyệt đao lên vai cười hì hì khıêυ khí©h nói.

- Nè tên to con! bổn đại hiệp đang ở đây ngươi nhìn đi đâu thế!

Bị Trần Lâm không ngừng khıêυ khí©h, con thây ma khổng lồ phát điên như một đoàn tàu hỏa lao đến phá nát một góc tường, còn đè chết không ít thây ma gần đó.

Tuy nhiên, Trần Lâm lại một lẫn nữa hoá thành một làn khói xanh bay vòng trên không trung rồi không chút kiêng kỵ ngồi lên đầu con thây ma khổng lồ.

Tiến hoá đến cấp độ của con thây ma khổng lồ hiển nhiên đã có ý thức nhất định.

Bị Trần Lâm không ngừng trêu đùa, con thây ma khổng lồ tức giận vô cùng, một vỗ vỗ xuống đầu muốn đập chết con ruồi khốn kíp kia, chỉ là con ruồi khốn kíp trong mắt nó lại quá nhanh một lần nữa nhẹ nhàng tránh thoáng một vỗ chí tử kia.

Lại nhẹ nhàng như đẩy xe hàng tiếp đất!

Trần Lâm nhìn con thây ma khổng lồ lúc này không khác gì một con tinh tinh đang tự đánh vào đầu mình không nhịn được bật cười đắc ý, rồi vô cùng nhàn nhã lấy ra một bình rượu uống một ngụm trước khung cảnh chiến đấu vô cùng ác liệt mỗi giây mỗi phút đều có người lẫn thây ma bỏ mạng.

Nhìn chung Trần Lâm chả liên quân gì đến trận chiến này, thậm chí Vũng Hải càng gặp nhiều phiền phức thì lãnh địa xa xứ của Huyết tộc càng có lợi.

Thế nên Trần Lâm không dại gì mà tốn sức với con thây ma khổng lồ kia cả, nếu không Trần Lâm đã sớm một đao chém chết nó rồi, chứ không phải chỉ có chút vết thương kia.

Tuy nhiên cũng khá là vô lý khi Trần Lâm cũng muốn cho Vũng Hải một con đường sống, nếu không cũng đã không xuất thủ cứu Ngô Bình một mạng.

Nguyên nhân trong đó là không có nguyên nhân gì cả, chỉ đơn giản là Trần Lâm thấy thích.

Hay nói đúng hơn Trần Lâm còn một chút lương tâm chưa bị chó ăn, nên có phần nào nương tay với đám người của Việt Long quốc!

Nói gì thì nói Trần Lâm cũng từng là người của Việt Long quốc này.

Tuy không còn là nhân loại, đường đã chia đôi ngã, nhưng dòng máu Lạc Hồng vẫn chảy trong người!

Thế nên với đám nhân loại của Việt Long quốc Trần Lâm vẫn chừa ra một còn đường sống, chỉ cần họ biết khôn không đυ.ng đến lợi ích của Huyết tộc là được, thậm chí như đám người Đại Ca thành dựa lưng vào Huyết tộc cũng không vấn đề gì.

Nếu không với sức mạnh quân sự của Huyết tộc hiện tại, một cái Vũng Hải hay một cái chính quyền Lôi Chấn gì đó hoàn toàn có thể cho họ bay màu trong một nốt nhạc.

Dĩ nhiên là cái chính quyền Lôi Chấn kia không có quả đạn hạt nhân nào, Trần Lâm vẫn chưa chắc chắn Huyết tộc đã tiến hoá đến độ không sợ vũ khí hủy diệt kia của nhân loại hay chưa, nên không da^ʍ khinh xuất!

Tuy nhiên, đó vẫn là đặc ân của người Việt Long quốc, những kẻ khác và nhất là quốc gia nào đó ở phía bắc chắc chắn sẽ không may mắn như vậy!

Nghe nói hoàng hậu của tên Ái Tân Giác La nào đó khá là ngon, Trần Lâm còn đang nôn nóng bắc tiến, chỉ mong chưa ai chết trước khi huyết tộc đến và lão tác thọ đến lúc đó!

Tuy nhiên không phải kẻ nào cũng biết điều, không đυ.ng đến người đã cho họ cơ hội sống kia.

Khi Trần Lâm con đang định uống lên một chạy nữa cho nó máu rồi lao lên vận động với con thây ma khổng lồ kia, thì bất chợt cảm nhận được một ánh mắt đang nhìn chằm chằm về phía mình.

Khẽ liếc nhìn tường thành, những chiến sĩ nhân loại đang không ngừng xả đạn ngăn cản thi triều đông như thác lũ bên dưới, ai ấy đều mặt mày đỏ bừng không rảnh quan tâm đến Trần Lâm đang ngồi hút máu kia.

Tuy nhiên không có nghĩa là Trần Lâm đã cảm ứng sai, mà tên rảnh rỗi thích sâm sôi kẻ khác kia đã sớm lẫn trốn đi nơi khác, nhưng Trần Lâm biết rõ tên đó là ai!

Như không có chuyền gì, Trần Lâm chỉ khẽ nhếch mép cười nhẹ rồi ném bình rượu đã uống cạn qua một bên khiến nó vỡ nát rồi lao đến con thây ma khổng lồ.

!

Bên ngoài tuyết phòng thủ của đại quân Vũng Hải, một trận chiến nhỏ cũng đang diễn ra vô cùng ác liệt giữa những con thây ma cấp phổ thông và ba con gà con Hàn Thiên Lam, Phó Mỵ Nương và Trương Tố Nga!

Ngoài ra, còn có sự góp mặt của ba thành phần gánh team Yến Nhi cùng hai chị em Phương Tuyết chịu trách nhiệm bảo vệ cho ba con gà kia.

Trừ Trần Lâm ra thì đám người Yến Nhi không có khả năng vượt qua thi triều đông như kiến cỏ kia hội ngộ cùng đại quân!

Thế nên họ quyết định ở đây đánh quái giúp ba người Hàn Thiên Lam, Phó Mỵ Nương và Trương Tố Nga thăng cấp.

Mặc dù Trần Lâm và huyết tộc không cần ba người rõ ràng là không thạo chiến đấu như Hàn Thiên Lam ra chiến trường làm gì, nhưng bản thân các nàng cũng muốn tiến cấp cho bằng chị bằng em, ít nhất cũng phải đột phá cấp 20!

Thế nên tranh thủ thời cơ này luyện cấp thì còn gì bằng.

Tuy nhiên tình hình có vẻ không mấy ổn thỏa!

Trên cơ bản, trừ năng lực phong tiễn của Hàn Thiên Lam còn có tí sát thương, thì năng lực của hai người Phó Mỵ Nương và Trương Tố Nga gần như là rác rưởi trong việc chiến đấu.

Trương Tố Nga sở hữu năng lực tạo ra quang cầu chiếu sáng thì không cần phải bàn đến, cuộc đời về sau ngoan ngoãn là đầu bếp kiêm bồn chứa cho Trần Lâm được rồi.

Còn Phó Mỵ Nương cũng không khá hơn bao nhiêu!

Tuy năng lực Mỵ Nhãn của Phó Mỵ Nương có thể hack cả chủng tộc, tức là Mỵ Nhãn hoàn toàn có thể tác động đến những chủng tộc khác!

Chỉ là cái tác động kia chỉ khiến đám thây ma ngây người trong nửa giây, nhiêu đó thời gian gần như không giúp ích được gì cho Phó Mỵ Nương.

Thế là mọi hy vọng đều đặc lên huyết giáp của nàng, chỉ là Phó Mỵ Nương xét cho cùng cũng giống như Hàn Thiên Lam được xem như một thuần pháp sư!

Thế nên theo “định luật ba Nitor” huyết giáp của nàng đến 96,69% là huyết giáp dạng sừng, loại huyết giáp giúp gia tăng chỉ số tinh thần dành riêng cho các pháp sư!

Và Phó Mỵ Nương đúng là có huyết giáp dạng sừng thật.

Tuy nhiên, khác với huyết giáp của Tuyết Nhi là tiểu sừng nhỏ và của Hàn Thiên Lam thì giống sừng hưu công lên cao đầy cạnh chi chít.

Thì sừng của Phó Mỵ Nương lại khá giống sừng của loài sơn dương, khá to ở gần đầu rồi mộc công xuống dưới như xoắn óc và nhỏ dần chỉ về phía trước, vô tình làm toát lên nét ma mỵ lạ thường trời sinh của Phó Mỵ Nương!

Đúng là vật hợp theo loài!

Chỉ là với cập sừng kia, đến húc người khác còn không được nói gì đến chuyện dùng nó đánh nhau.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,648
Điểm
113
Chương 284: Đụng độ thây ma Liêm đao
Trước muôn trùng khó khăn do năng lực quá yếu kém mang đến.

Những con gà con hiếu chiến vẫn không chấp nhận số phận chỉ sống trong chuồng quyết tâm ra ngoài cày cấp...

May mắn cho đám người Hàn Thiên Lam, "nhà tài trợ" của các nàng lại rất giàu...

Với phương châm "một con gà con chỉ cần cầm đồ long đao vẫn có thể trở thành gà chiến", Trần Lâm không tiếc chút trang bị với người của mình tài trợ cho các hai người Hàn Thiên Lam và Phó Mỵ Nương không ít cung tên chất lượng cao của huyết tộc.

Còn mỹ phụ mũm mĩm Trương Tố Nga thì thích chơi cận chiến, nên Trần Lâm cũng tài trợ cho nàng hai thanh loan đao, tất cả hiển nhiên đều được làm từ Địa Nham Kim Tinh dị kim loại vô cùng quý giá của Huyết tộc, nên sức sát thương không thể chê vào đâu được...

Dĩ nhiên đó là tạm thời, tương lại Trần Lâm chắc chắn sẽ cố gắng tìm ra những trang bị cam phù hợp với các nàng.

Tuy nhiên, những vũ khí này vẫn là quá dư thừa để ba người Hàn Thiên Lam thỏa sức chơi đùa với những con thây phổ thông.

Sưu một tiếng...

Một mũi tên xé gió lao đi cắm phập vào đầu con thây ma xấu số trực tiếp đưa nó về với ông bà.

Trông thấy cảnh đó, khuôn mặt băng sương lạnh lùng của Hàn Thiên Lam, Hàn đại tổng tài rốt cuộc cũng nở một nụ cười đắc ý.

Ngay bên cạnh Hàn Thiên Lam, không ai khác chính là yêu nữ hại nước hại dân Phó Mỵ Nương, cũng bắt chước uống éo cơ thể mê người nhẹ nhàng vươn cung.

Chỉ là khác với đồng nghiệp của mình, mũi tên đen tuyền phá không bay đi cập phập xuống đất, không trúng bất kỳ con thây ma nào trong cái thi triều đông như quân Nguyên phía xa, khiến Yến Nhi giáo viên lâm thời của hai xạ thủ mới nhú này phải lao mắt mà nhìn.

- Thật là đcmn...!địch đông như vậy mà bắn cũng không trúng.

Yến Nhi vô cùng khâm phục tài “thiện xạ” của Phó Mỵ Nương chết lặng than thở.

Dĩ nhiên không thể trách Yến Nhi dạy không tốt hay Phó Mỵ Nương quá gà.

Nhìn chung cung không phải một vũ khí dễ sử dụng, đồi hỏi thiên phú cũng như thời gian luyện tập nhất định.

Hàn Thiên Lam trên cơ bản năng lực cũng là bắn tên nên học bắn cung dĩ nhiên là nhanh hơn, ngoài ra nàng cũng thuộc giới thượng lưu, những trò bắn súng, bắn cung dù không thông thạo nhưng cũng biết qua.

Còn Phó Mỵ Nương thì gia cảnh có phần khó khăn hơn rất nhiều, lo cho bản thân đã là một vấn đề làm gì có thời gian chơi những trò như vậy.

Tính ra Phó Mỵ Nương học cận chiến sẽ hiệu quả hơn, nhưng nàng còn mới vẫn tương đối sợ hãi thây ma nên tạm thời cứ chơi tầm xa trước, sau này sẽ từ từ thay đổi tùy theo ý định của nàng.

Chính vì thế Yến Nhi mới chơi trò "bắn thí" này...

Dù sao thây ma dưới chân đồi quá nhiều, Phó Mỵ Nương chỉ cần vươn cung bắn đại kiểu gì cũng trúng, chỉ là Yến Nhi không thể ngờ đến Phó Mỵ Nương vận khí quả thật quá nghịch thiên, thây ma đông như kiến cỏ mà bắn hụt được còn hụt đến ba lần.

Đúng là xạ thủ đã gà còn đen như mõm chó trong truyền thuyết, sau chuyện này cái sự nghiệp xạ thủ mới nhú của Phó Mỵ Nương cũng nên dẹp đi là vừa.

Tuy nhiên trái ngược hoàn toàn với hai người Hand Thiên Lam và Phó Mỵ Nương...

Mỹ phụ mũm mĩm Trương Tố Nga, một người một cõi không ngán bố con thằng nào không ngừng chém gϊếŧ những con thây ma đang lao đến, cơ thể có phần tròn trịa ướt đẫm mồ hôi của chính mình cùng chất dịch mà tím sẫm của thây ma, khiến hai chị em Phương Tuyết không nhịn được quay đầu lại nhìn vài lần.

- Đây là thiên phú trời sinh sao?

Trông thấy Trương Tố Nga hai tay hai đao đại sát tứ phương, Phương Ngân không nhịn được liếʍ liếʍ đôi môi khô khốc nhỏ giọng hỏi chị mình.

Phương Tuyết cũng lắc đầu chết lặng nói.

- Có...!có lẽ là vậy...!tính ra đầu bếp cũng đâu khác đồ tể là mấy...

Quả thật biểu hiện đại sát tứ phương của Trương Tố Nga, người có thể xem là nhân vật phụ không đáng nhắc đến khiến mọi người có mặt đều không nhịn được kinh ngạc.

Mặc dù một phần nguyên nhân trong đó đến từ huyết mạch, dù sao Trương Tố Nga cũng trích huyết sớm hơn hai người Hàn Thiên Lam và Phó Mỵ Nương khá lâu, nên cái máu hiếu chiến của Hhuyết tộc cũng đã ngắm vào người.

Nhưng nguyên nhân qua trọng nhất đúng như Phương Tuyết nói, đầu bếp cũng không khác đồ tể là mấy.

Tính ra tiểu mỹ phụ Trương Tố Nga hiền dịu thật thà đã gϊếŧ không biết bao nhiêu sinh mạng, đầu heo đầu bò còn bổ làm đôi, cổ gà cổ vịt cắt không trượt phát nào thì mấy con thây ma này tuổi gì...

Vấn đề chỉ là chướng ngại tâm lý, khigϊếŧ một sinh vật khá giống nhân loại mà thôi, mà Trương Tố Nga cũng có còn là nhân loại nữa đâu mà tâm với lý.

Một đao vô cùng gọn gàng và dứt khoát chém bay đầu một con thây ma, Trương Tố Nga dù đại sát tứ phương nhưng cấp độ của nàng không cao, chẳng mấy chốc đã thấm mệt cần phải nhanh chóng lui về phía sau dưỡng sức.

Biết rõ được việc đó, Yến Nhi người quan sát cho cả nhóm lập tức vươn nỏ bắn chết những con thây ma đang lao đến, yểm trợ cho Trương Tố Ngô rút lui an toàn.

Hai chị em Phương Tuyết cũng không nhàng rồi mà nhảy vào nhập cuộc chém gϊếŧ những con thây ma không biết sống chết lao đến.

Với sức mạnh rõ ràng là vượt trội hơn ba con gà mờ Hàn Thiên Lam, Phó Mỵ Nương và Trương Tố Nga.

Ba người Yến Nhi nhè nhàng chém gϊếŧ những con thây ma phổ để Trương Tố Nga thành công trở lại ngọn đồi nghĩ dưỡng sức.

Dĩ nhiên không dừng lại ở đó ba người Yến Nhi vẫn tiếp tục chiến đấu tranh thủ sớm ngày đột phá cấp 20 để tiến vào Thánh Thành mà người chơi nào cũng ao ước...

Ánh kiếm lướt qua như cơn gió thu chém bay những con thây ma phổ thông đang muốn lao đến ngọn đồi, Phương Tuyết công người lộn một vòng tránh thoát đàn thây ma đang muốn bao vây mình rồi vùng kiếm chém đứt chân chúng, khiến chúng ngã ầm xuống đất nhưng vẫn cố bò về phía nàng.

Chỉ là chúng không bò được bao xa thì ánh kiếm bàng bạc của Phương Ngân đã chém đến khiến chúng triệt để đăng xuất khỏi trò chơi này.

Cũng lúc đó một mũi tên đen lao đến cắm phập vào con thây ma đang lao đến từ phía sau ý định đánh lén Phương Ngân.

Trải qua hơn chục trận chiến lớn nhỏ, tổ đội ba người Yên Nhi và cả mẫu thân nàng Thu Thảo nếu có mặt đã phố hợp ăn ý đến độ vô cùng thuần thục, mỗi cái liếc mắt đều có thể hiểu được ý định của đối phương, chút hợp tác này còn là chuyện nhỏ.

Dĩ nhiên là chuyện nhỏ với các nàng, nhưng với ba người mới như Hàn Thiên Lam đã là vô cùng tuyệt vời, ánh mắt tựa như fan cuồng gặp thần tượng nhìn ba người Yến Nhi đang phố hợp chiến đấy phía xa thầm học hỏi.

Ét...

Bất chợt khi ba người Yến Nhi đang say sưa chiến đấy, thì con chim nhỏ của Yến Nhi đang lượn trên bầu trời đột nhiên kêu lên inh ỏi.

Nghe thấy thế ánh mắt Yến Nhi sáng lên như đèn pha cười lớn nói.

- Có hàng nóng đang đến, tuyệt đối không thể để nó thoát...

Cùng lúc đó một bóng đen từ trong tuyến phòng thủ của Vũng Hải lao nhanh ra ngoài bỏ chạy.

Đó không ai khác chính là có thây ma liêm đao, thanh niên xấu số bị Trần Lâm đánh bị thương ôm lấy cánh tay cụt bỏ chạy, chỉ là vận khí của nó có lẽ đã dùng hết khi hướng chạy của nó chính là ngọn đồi nhỏ của nhóm người Yến Nhi đang phục kích...

Bất chợt một mũi tên đen tuyền phá không lao đến khiến con thây ma liêm đao thoáng giật mình hoảng sợ vội vàng nghiên người né tránh.

May mắn thay thiên sinh của con thây ma liêm đao là tốc độ nên dù vô cùng bất ngờ nhưng nó vẫn kịp thời né tránh.

Tuy nhiên né được tên thì vẫn còn có kiếm...

Thấy Yến Nhi thất bại khi bắn lên con thây ma cao cấp đang bỏ chạy kia, hai chị em Phương Tuyết đã "phục kích từ chiều" cấp tốc lao đến vung lên thanh kiếm trong tay chém tới.

Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, con thây ma kiêm đao dường như đã dùng hết may mắn mà tổ tiên để lại.

Một mạch chạy trốn Huyết tộc truy đuổi, không ngờ lại đυ.ng trúng huyết tổ, giờ chạy thoát được huyết tổ lại đυ.ng phải lâu la của hắn.

Bất lực giữa vòng đời xô đẩy, con thây ma liêm đao chỉ có thể đưa lên cánh tay liên đao còn lại đón đỡ.

Tuy nhiên, con thây ma liêm đao đã bị thương khá nặng từ trước, lại gặp hai chị Phương Tuyết ôm hàng nóng hợp công, nên dù có cấp độ cao hơn còn là một thây ma tầng thứ lĩnh chủ hàng thật giá thật bá chủ một phương nhưng nó vẫn bị đánh bay ra xa.

Cánh tay bị Tà Nguyệt đao chém đứt không ngừng chảy ra chất dịch mà tím sẫm tựa như máu, giờ lại bị hai người Phương Tuyết vây công khiến vết thương càng nghiêm trọng.

Con thây ma liêm đao không thể nhẫn nịnh cũng không có khả năng nhịn dù nó rất muốn, gầm lên một tiếng thị uy rồi lao đến.

Cơ thể thon dài bộc phát tốc độ cực nhanh để lại vô số tàng ảnh phía sau lao đến chém vào đầu Phương Ngân.

Ngược lại Phương Ngân cũng không phải dạng vừa, huyết giáp dạng nhãn trên một bên mắt cấp tốc sáng lên tia huyết sắc cố gắng nhìn rõ quỹ tích chuyển động vô cùng nhanh của con thây ma liêm đao...

Keng...

Một tiếng kim loại va chạm vào nhau nghe đinh tai nhức óc vang lên...

Ngân Phong kiếm của Phương Ngân va chạm với cánh tay biến dạng của con thây ma không ngờ lại ánh lên những tia lửa, đủ để thấy được hình thức tiến hóa thiên về sức mạnh thể chất của thây ma có nét độc đáo riêng, chỉ bằng sức mạnh nhục thể không ngừng tiến hóa đã có thể ngạnh kháng được với một trang bị cam thực thụ.

Tuy nhiên Phương Ngân thì không, dù đã cản được một chém của con thây ma liên đao, nhưng chênh lệch giữa đôi bên vẫn khiến nàng không thể trụ được bị dư lực của nó hất bay ra xa.

Còn con thây ma liêm đao hiển nhiên cũng không biết thương hương tiếc ngọc là gì cấp tốc lao đến muốn giải quyết luôn đối thủ phòng hậu hoạn.

May thay một mũi tên đã lao đến bức lui con thây ma khiến nó phải bỏ qua mục tiêu mà né tránh.

Cùng lúc đó Phương Tuyết cũng không dám cậy mạng lao đến em gái mình, hai chị em liếc mắt đưa tình rồi tung ra chiêu “lưỡng long nhất thể” à nhằm, lộn...!lộn truyện...

Hai chị em Phương Tuyết liếc mắt đưa tình rồi tung chiêu “gọi rắn chi thuật”...

Từ hai thanh kiếm trong tay hai chị em cuồng cuộn tỏa ra vô tận hắc khí, bốn con mắt xanh lục đột nhiên mở ra báo hiệu một ma thú đã thức tỉnh.

Từ trong vô tận hắc khí che khuất một mảnh đại địa, một con rắn đen hai đầu được hình thành từ chính hắc khí đang cuồng cuộn tỏa ra phá không lao đến con thây ma liêm đao rồi há cái miệng rộng lớn cắn tới.

Nhìn con rắn hai đầu đột nhiên xuất hiện cắn tới, nhất là hai cái miệng to lớn kia.

Con thây ma liêm đao rất muốn mở miệng mắng một câu.

- Đm cái đéo gì thế...

Tuy nhiên, thây ma cao cấp dù có thể nói nhưng lại không nhiều ngôn từ như thế, nhất là những ngôn từ chợ búa.

Thế nên con thây ma liêm đao cũng chỉ có thể cắn răng né tránh con rắn to như cột đình đang lao đến...

Bất chợt trước khi con thây ma liêm đao kịp phản ửng thì một mũi tên đen lại một lần nữa lao đến.

Nhưng lần này do bị con rắn hai đầu thu hút, con thây ma liêm đao không kịp đề phòng bị mũi tên kia bắn trúng vào người khiến nó gầm lên một tiếng đao đớn.

Hiển nhiên Yến Nhi cũng được quán triệt tử tưởng của Trần Lâm bút ký, đánh hội đồng được thì tuyệt đối không chơi solo, không chút đạo nghĩa giang hồ xuất thủ đánh lén con thây ma liêm đao.

Đúng là chơi chó đến cực điểm...

Chỉ đáng thương con thây ma liêm bị đánh lén, còn chưa kịp rêи ɾỉ lâu thì con rắn hai đầu kỹ năng do hai thanh kiếm của hai chị em Phương Tuyết kết hợp đã lao đến tựa như một sinh vật sống thực thụ há miệng cắn tới...

May thay trước nguy hiểm trí mạng...

Con thây ma liêm đao đột nhiên bộc phát tốc độ khủng kiếp, tựa như một đạo hắc phong né tránh một cắn trị mạng kia rồi dậm nát mắt đất dưới chân tung người lao đến Yến Nhi đang đứng trên ngọn đồi...
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,648
Điểm
113
Chương 285: Sức mạnh của những con gà
Thấy con thây ma liêm đao bộc phát tốc độ phi thường như một viên đạn được bắn đi lao lên ngọn đồi nơi mình và ba con gà Hàn Thiên Lam đang đứng, Yến Nhi thoáng giật mình hoảng sợ cấp tốc đưa cự nỏ lên bắn.

Tuy nhiên, tốc độ của con thây ma liêm đao lúc này nhanh khủng khϊếp gần như siêu thanh, không chút khó khăn tránh né một tên kia của Yến Nhi rồi phá không lao đến.

Xạ thủ bị tiếp cận chỉ có chết, Yến Nhi biết rõ việc đó cập tốc lui ra sau cố gắng giữ khoảng cách với con thây ma liêm đao.

Đáng tiếc tốc độ của con thây ma liêm đao lúc này đã nhanh đến khủng khϊếp, chẳng mấy chốc đã lao đến cánh tay biến dạng tựa như một thanh đao chém vào đầu Yến Nhi!

Hai chị em Phương Tuyết ở quá xa lại không thể đuổi kịp con thây ma liêm đao, ba người Hàn Thiên Lam thì không có khả năng giúp được gì, Yến Nhi chỉ có thể cắn răng đưa lên cự nỏ xem như một thanh kiếm lớn chặn lại một chém trí tử của con thây ma, cố gắng câu giờ cho hai chị em Phương Tuyết kịp trở về!

Keng!

Cánh tay liêm đao chém vào cự nỏ phát ra tiếng kim loại và chạm nghe đinh tai!

Yến Nhi trong phút sinh tử đã thành công chặn được một chém trí mạng kia, tuy nhiên lực đạo khủng kiếp từ một chém kia vẫn khiến cánh tay biến dạng của con thây ma chém phập vào vai Yến Nhi.

Đây là cái giá của sự kiêu ngạo!

Huyết tộc ngoài tính hiếu chiến ra thì kiêu ngạo vừa là ưu điểm nhưng cũng là khuyết điểm trí mạng của những thành viên cao tầng của Huyết tộc.

Trải qua hàng trăm trận chiến, Yến Nhi và cả hai chị em Phương Tuyết đều không còn sợ hãi như trước đó với thây ma hay hung thú nữa, nhưng đồng nghĩa với đó họ cũng dần dần sinh ra sự khinh thường với những kè thủ kia.

Trong một trận chiến khinh thường kẻ thù là tự sát.

Ngay từ đầu Yến Nhi đã khinh thường con thây ma liêm đao đang bị trọng thương kia, quyết định để hai chị em Phương Tuyến lao lên chơi đùa với, nó còn bản thân thì đứng từ xa bắn yểm trợ khi cần.

Nhưng Yến Nhi không thể nào ngờ đến, trong giây phút sinh tử con thây ma liêm đao kia lại bộc phát tốc độ gần như siêu thanh, bỏ qua hai chị em Phương Tuyết mà chọn cách lao đến liều mạng với nàng, đúng là thất sách!

Nếu ngay từ đầu Yến Nhi cẩn thận đi cùng hai chị em Phương Tuyết, ba người phối hợp gϊếŧ chết con thây ma liêm đao kia, thì sẽ không có cảnh bị con thây ma liêm đao bộc hậu kiểu này.

May thây một chém vào vai kia chỉ khiến Yến Nhi trọng thương và tốn thêm một bình thuốc thanh lọc, mà đồng đội của nàng đã kịp thời đến ứng cứu!

Chỉ là người đế không phải hai chị em Phương Tuyết mà là mỹ phụ mủm mỉm Trương Tố Nga.

Thấy Yến Nhi bị con thây ma liêm đao chém vào vai, mỹ phụ mỉm mỉm Trương Tố Nga không thể ngồi yên bất chấp nguy hiểm lao đến, song đao trong tay bay múa tựa như thái rau chém tới con thây ma liêm đao!

Thấy một đao vô cùng dứt khoát gọn gàng của một người đã chém hàng trăm miếng thịt heo, con thây ma liêm đao thoáng hoảng sợ vội vàng rút cánh tay biến dạng của mình ra khỏi vai Yến Nhi khiến máu tươi bắn ra tung tóe rồi cấp tốc đón đỡ một chém vô cùng hung hiểm kia!

Ánh đao bay múa, Trương Tố Nga có lòng lẫn có cả năng lực chém đầu heo vô cùng độc, nhưng chênh lệch thể chất quá lớn khiến mỹ phụ không chịu nỗi một kích bị đánh bay ra xa không ngừng phun máu bất tỉnh.

Thấy Trương Tố Nga bị đánh bay, Yến Nhi bất chấp bờ vai nhỏ đang không ngừng chảy máu cố đưa lên cự nỏ muốn bắn chết con thây ma kia, tuy nhiên một bóng người khác đã nhanh hơn nàng!

Lợi dụng lúc con thây ma liêm đao đánh bay Trương Tố Nga, thật không thể ngờ đến người có lẽ là gà nhất trong đội Phó Mỵ Nương lại lao đến “nhìn còn thây ma liêm đao một cái”!

Tóc vàng tung bay trong gió lộ ra khuôn mặt quyến rủ yêu kiều, Phó Mỵ Nương bất chấp nguy hiểm bỏ luôn cả cung lên lao đến, đôi mắt to tròn mê người dần dần chuyển thành màu hồng phấn liếc nhìn con thây ma liêm đao!

Bắt gắp ánh mắt của Phó Mỵ Nương, con thây ma liêm đao không ngờ lại thoáng ngây người!

Nhưng chỉ không đến nửa giây, con thây ma liêm đao lập tức giật mình hoàn hồn trở lại rồi nhận thấy nguy hiểm chết thây ma từ ánh nhìn ma mỵ kia, cấp tốc lui ra xa tránh né.

Đáng tiếc nửa giây đã là quà nhiều để kẻ đã đứng đó chờ đợi có thể xuất thủ.

Khác với Yến Nhi, ngay từ lúc con thây ma liêm đao còn đánh nhau với hai chị em Phương Tuyết, Hàn Thiên Lam đã phát động Phong Tiễn năng lực mạng nhất của mình.

Một phần là để đề phòng trường hợp bất trắc xảy ra, phần còn lại là cho đỡ sợ, dù sao bản thân Hàn Thiên Lam cũng còn sợ hãi trước thây ma, phát động năng lực của mình trước cũng an tâm hơn phần nào.

Nhờ thế khi con thây ma liêm đao phá được vòng vây của hai chị em Phương Tuyết mà lao đến Yến Nhi, Hàn đại tổng tài từng trải qua không ít sóng gió thương trường lập tức bày mưu tính kế.

Hàn Thiên Lam đã ”ngồi gặng” Phong Tiễn được một khoảng thời gian khá lâu, nếu chỉ nén lại thành một mũi phong tiễn duy nhất thì lực xuyên phá sẽ vô cùng mạnh, hoàn toàn có thể nhất kích tất sát con thây ma liêm đao.

Nhưng vấn đề là phải bắn trúng nếu bắn hụt là ăn shit!

Thế nên hai người Phó Mỵ Nương và Trương Tố Nga phải bằng mọi giá cầm chân con thây ma liêm đao, để siêu xạ thủ có tỷ lệ bắn trúng kẻ thù hoàn toàn dự vào nhân phẩm như Hàn Thiên Lam có thể bắn trúng.

May thay trời không phụ người có lòng hay nói đúng hơn là tác giả đã tính trước.

Trương Tố Nga lao đến tăng cho Phó Mỵ Nương “ hôn gió” à nhằm phát động Mỵ Nhãn khiến con thây ma liêm đao thoáng ngây người.

Lợi dụng cơ hội mà đồng đội đã tạo ra, Hàn Thiên Lam lập tức bật Ulti.

Mũi Phong Tiễn trong suốt như thủy tinh hình thành trên tay Hàn Thiên Lam rồi bằng tốc độ nhanh khủng khϊếp phá không lao đến con thây ma liêm đao!

Sức mạnh xuyên thấu khủng khϊếp thực tiếp xỏ xuyên qua đầu con thây ma liêm đao chỉ vừa mới hoàn hồn lại, để lại một lỗ thủng cỡ lớn trên đầu nó.

Cảm nhận được hơi thở sinh mệnh đang trôi dần, cùng chất dịch mũ đang từ trên lỗ thủng khủng bố có thể thấy xuyên qua phía sau không ngừng chảy xuống.

Con thây ma liêm đao ngơ ngác ngước lên nhìn chủ nhân của mũi tên gió kia một cái rồi ngã ầm xuống đất bỏ mạng, kết thúc cuộc đời đầy oanh liệt nhưng cũng không kém phần éo le của nó.

Sống sót trước đại quân huyết tộc, chạy thoát khỏi tay huyết tổ, suýt chút nữa lấy mạng một thành viên của huyết tộc, nhưng lại bị ba con gà con mổ chết.

Đúng là Đcmn cuộc đời!

Bên kia Yến Nhi cũng ngơ ngác nhìn ba người Hàn Thiên Lam, Phó Mỵ Nương và cả Trương Tố Nga đang ngồi phía xa không nhịn được bật cười sặc sụa vô tình động đến vết thương trên vai khiến nàng nhăn mặt vì đau đớn.

Yến Nhi đã khinh thường con thây ma liêm đao kia, nhưng cũng đã khinh thường độ máu của huyết tộc và nhất là khinh thường ba người Hàn Thiên Lam, những người từng là đại bá chủ một phương trước mạt thế, cái đầu dĩ nhiên là nhảy số hơn cô sinh viên nhỏ như nàng.

Lúc này, Yến Nhi mới hiểu tại sao Trần Lâm lại chọn làm một hôn quân không lo không nghĩ mặc sức làm bậy như vậy.

Thử hỏi kéo về một đám toàn là tinh anh trong xã hội về làm tiểu đệ của mình thì còn lo nghĩ con cua gì nữa!

Thậm chí Trần Lâm mà nắm quyền lãnh đạo Huyết tộc thì cũng chưa chắc đã làm ăn tốt hơn đám tiểu đệ của mình, thôi thì làm hôn quân cho mấy con vợ nó gánh vậy!

Tuy nhiên, đám người Hàn Thiên Lam có thể thành công “dùng mưu hè kế bẩn” kích sát được con thây ma liêm đao, ngoài tài ứng biến của bản thân các nàng thì một phần lớn nguyên nhân đến từ con thây ma liêm đao đã là đèn cạn dầu.

Sau kia bị Phong Tiễn của Hàn Thiên Lam gϊếŧ chết, trạng thái siêu tốc độ của con thây ma liêm đao cũng kết thúc, chính vì thế mọi người mới có thể trông thấy thảm trạng của nó.

Không tính cái lỗ trên đầu do Hàn Thiên Lam gây ra và cánh tay bị chém chụt, thì đôi chân của con thây ma liêm đao lúc này đã vỡ nát máu thịt bầy nhầy lộ cả xương bên trong trông vô cùng dọa người.

Rõ ràng trạng thái gần như siêu thanh kia là tuyệt chiêu đào mạng cuối cùng trước lúc chết của con thây ma liêm đao, dùng xong nó chắc chắn bị tổn thương vô cùng lớn thậm chí mất mạng nên đã cố lao lên ngọn đồi nhằm gϊếŧ chết đối thủ mà nó cho là dễ ăn nhất.

Đàng tiếc con thây ma liêm đao lại đυ.ng phải ba con gà con và lại bị chúng mổ chết, trước khi nó thực hiện khát vọng!

Tuy nhiên, khác vòng của ai đều không quan trọng, điều quan trọng nhất lúc này là niệm vui vô bờ bến của Hàn Thiên Lam khi đã “ks mạng” thành công, một lượng kinh nghiêm khổng lồ khi không rơi vào đầu khiến vị băng sương tổng tài này cười đến độ không ngậm được mồm!

Còn đồng đội chỉ biết lắc đầu chết lạng, âm thầm thề rằng sẽ không chơi chung với Hàn Thiên Lam nữa.

Gào!

Bất chợt một tiếng rống giận kinh thiên vang lên!

Từ bên trong tuyết phòng thủ của đại quân Vũng Hải, con thây ma siêu to khổng lồ lao ra phá nát bức tường bao rồi cấm đầu bỏ chạy, thi triều khủng bổ đã bị đại quân diệt hơn nửa cũng cấp tốc rút lui nhằm ngay hướng đông mà chạy!

Trông thấy cảnh đó nhóm người Yến Nhi không khỏi lắc đầu thở dài.

- Xem ra trận chiến đã kết thúc, đám thây ma này cũng thật là khôn đại quân chỉ tiêu diệt được hơn nữa đã bỏ chạy.

Yến Nhi không nhịn được lắc đầu than thở nói.

Rõ ràng mục đích của đại quân trong lần viễn chinh này là tiêu diệt thi triều kia phòng hậu hoạn, nhưng thi triều kia đã sớm nhận thấy đại quân là khúc xương khó chơi cấp tốc quay đầu bỏ chạy.

Không có công sự phòng thủ đại quân rất khó chơi với thi triều nên cũng chỉ có thể đưa mắt nhìn thi đàn kia bỏ đi.

Tuy nhiên Phương Tuyết lại lắc đầu cười nói.

- Như vậy không phải đúng ý của đại nhân rồi sao.

- Huống chi thi triều đã bị diệt quá nửa, số lượng thây ba cao cấp bỏ mạng chỉ sợ cũng không ít.

- Vũng Hải không cần thiết phải quan tâm đến thi đàn kia nữa.

- Chỉ là theo hướng đi của chúng, chỉ sợ sẽ hội hợp với thi đàn vùng đông quyên hải.

- Sức ép của pháo đài Viễn Đông cũng sẽ lớn hơn đôi chút.

Nghe thấy Phương Tuyết nói thế Yến Nhi cũng khẽ gật gật đầu đồng ý, ánh mắt có phần lo lắng liếc nhìn tuyến phòng thủ phía xa.

Trận chiến của đại quân Vũng Hải đã hết, nhưng trận chiến của họ chỉ vừa mới bắt đầu.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,648
Điểm
113
Chương 286: Kích sát thây ma tay to
Trở lại với tuyết phòng thủ.

Trần Lâm hết bay lượn lên trên rồi lại lượn xuống dưới, không ngừng trêu chọc con thây ma khổng lồ khiến nó phát điện đập phá mọi vật xung quanh.

Nhưng cũng chính vì thế mà nhìn từ bên ngoài, trận chiến giữa Trần Lâm và con thây ma siêu to khổng lồ lại trông vô cùng ác liệt.

Dĩ nhiên, không phải ai cũng có được Quỷ Ảnh Độn Thuật, một kỹ năng vô cùng bá đạo để có thể nhàn nhã như Trần Lâm.

Trên tường thành cao, những con thây ma cao cấp không ngừng trèo lên rồi bị bắn chết ngã ầm xuống tường thành đè chết không ít thây ma phổ thông xui xẻo bên dưới!

Bổ một kiếm như kinh lôi chém chết một con thây ma tốc độ hình đang có ý định đánh lén mình!

Lôi Hồng gϊếŧ đến đỏ bừng cả mặt, không ngừng vung kiếm chém chết một con cự lực thây ma khác đang muốn xé đôi một quân nhân gần đó, cứu hắn một mạng.

Chỉ quân nhân kia chưa kịp nói lời cảm ơn, thì thi triều đã tràn lên tường thành khiến hắn phải lập tức xả đạn bắn hạ bọn chúng quên luôn cả việc cảm tạ người đã cứu mạng mình.

Ngược lại, Lôi Hồng cũng không mấy để ý, giờ phút này rồi thì nào còn quan tâm đến chuyện khách sáo.

Ở một bên khác!

La Thiên cũng không mấy kém cạnh điên cuồng chém gϊếŧ những con thây ma đang lao đến, mặc kệ chất dịch mũ của chúng bắn tím cả người!

Ngay bên cạnh hắn không ai khác là Triệu Hùng, dù bị thương không nhẹ nhưng vẫn vung quyền đánh bể đầu một con thây ma cao cấp đang lao đến.

Nhờ thế La Thiên mới có cơ hội dựa lưng vào tường thành lấy hơi!

Bị mất đi băng thuật của mình, chiến lực của La Thiên giảm xuống rõ rệt, huống chi hắn còn phải ôm lấy cục nơi đời khiến tình thể vô cùng khó khăn.

Tuy nhiên, đã chấp nhận cuộc chơi thì phải chơi đến cùng, La Thiên đã chấp nhận bợ đít Lôi Vũ thì phải gánh thay hắn trận chiến này, chấp nhận để Lôi Vũ một người chơi cấp 7 trốn một bên quan chiến, còn bán thân thì phải đánh như chó!

Quả thật mảnh tường thành này hay nói đúng hơn là cả đội hỗ trợ của Lôi Vũ đều do La Thiên một tay dựng nên, một tay chỉ huy gần như làm hết một chuyện.

Còn Lôi thiếu gia đã sớm sợ vỡ mật trốn một góc không màng thế sự rồi.

May thay La Thiên và những người chơi cao cấp của Băng Thiên hội không yếu, nên không cần mấy Lôi Vũ vẫn có thể thủ vững mảnh tường thành này.

Tuy nhiên chiến trường ác liệt nhất không phải trên tường thành, mà là mảnh tường đổ do con thây ma khổng lồ tạo ra, đang không ngừng bị thi triều tràn vào, trở thành khuyết điểm trí mạng trong tuyết phòng thủ.

May thay Liễu Mộng Điệp sau khi chơi hết hai bình hồi phục dược tề đã lấy lại được phần nào sức mạnh, kết hợp với chục chiếc xe tăng không ngừng oanh tạc bất cứ con thây ma nào dám lao đến, tạm thời thủ vững được mảnh tường đổ này!

Thế cuộc rơi vào thế giằng co chỉ chờ một giọt nước mà tràn ly.

Gàooo

Bất chợt một tiếng rống giận nhưng đầy đau đớn vang lên.

Lưu Cường siết chặt nắm đấm vung quyền đánh tới con thây ma tay to.

Binh Gia Quyền Pháp - Phục Hổ Quyền!

Bộ võ pháp lưu truyền trong quân nhân Việt Long quốc, do anh hùng áo vãi Quan Trung sáng tạo ra, hầu như bất kỳ quân nhân nào cũng có thể thông thạo.

Quyền phong sắc bén tựa như mãnh hổ hạ sơn uy nghiêm bất tận trấn áp tứ phương đánh vào người con thây ma tay to.

Trước quyền phong sắc bén kia, con thây ma tay to dù rất mạnh về thể chất nhưng trên cơ bản không biết võ thuật là gì chỉ có thể chật vật né tránh.

Đáng tiếc cho con thây ma tay to, sau một lúc chiến đấu Lưu Cường đã hiểu được quỷ tích chuyển động của đối thủ.

Không cho con thây ma tay to cơ hôi né tránh!

Lưu Cường tựa như du long xuất hải quay người đá vào chân con thây ma tay to, rõ ràng con thây ma tay to có sức mạnh phần trên rất lớn, nhưng bên dưới và nhất là chân là khuyển điểm của nó.

Bị Lưu Cường tấn công vào điểm yếu trên cơ thể, con thây ma tay to do chênh lệch cơ thể quá lớn dẫn đến mất thăng bằng té ngã!

Lợi dụng cơ hội đó, ánh mắt Lưu Cường khẽ sáng lên cánh tay hữu lực dần dần chuyến hoá thành màu đen tựa như cương thiết đánh vào người con thây ma tay to.

Sắt Thép Cường Hoá cùng với Gia Tốc và Hoàng Quang Tăng Phúc là ba loại năng lực cực kỳ phổ biến của nhân loại.

Trong đó, Sắc Thép Cường Hoá ý nghĩa như tên chính là biến một bộ phận hoặc toàn bộ cơ thể thành cương thiết, mặc dù có gia tăng một phần sức mạnh nhưng rõ rằng năng lực này thiên về phòng thủ.

Ngược lại, Gia Tốc đã quá nỗi quen thuộc khi không ít người đã sử hữu năng lực này, giúp tăng nhanh tốc độ duy chuyển cũng như tốc độ đánh, rõ ràng là dành cho những sát thủ của team.

Còn Hoàng Quanh Tăng Phúc lại có tính đa dụng hơn, phù hợp cho đấu sĩ khi có thể tăng một hoặc nhiều chỉ số trong một khoảng thời gian nhất định từ đó tăng lên chiến lực của người chơi.

Hoàng Kim Chiến Khí của Ngô Bình xét cho cùng cũng thuộc loại Hoàng Quang Tăng Phúc này nhưng thuộc dạng cực kỳ cao cấp.

Dĩ nhiên, tuy không phải là năng lực quá mức cao cấp lại thiên về phòng thủ, nhưng sát thương từ một quyền bằng sắt đánh vào người vẫn rất lớn.

Bị một quyền tựa như sắt thép đánh vào người khiến l*иg ngực lỏm xuống, con thây ma tay to đau đớn gầm lên một tiếng thảm thiết.

Tuy nhiên, cơn đau lại khiến hung tín của con thây ma tay to bộc phát, gầm lên giận dữ rồi đưa lên cánh tay to lớn cào xuống đầu Lưu Cường.

Đáng tiếc Lưu Cường cũng là một hung nhân, mặc kệ một trảo có nguy cơ lấy mạng mình.

Lưu Cường chỉ phát động Sắc Thép Cường Hoá chuyển từ cánh tay lên bần đầu biến phần đầu cứng như sắt thép rồi cắn răng tiếp tục vung quyền đánh vào người con thây ma tay to.

Phục Hồ Quyền bá đạo tuyệt luân một lần nữa đánh vào người con thây ma tay to khiến nó bay ra xa, xương ngực gần như bị đánh nát.

Tuy nhiên, con thây ma tay to cùng kịp lúc vỗ vào đầu Lưu Cường, sắt thép cường hoá bảo hộ phần đầu ngạnh kháng cùng một trảo kia, tuy nhiên Lưu Cường chỉ có thể cường hoá phần đầu còn những bộ phận khác thì tạm thời chưa thể cường hoá được!

Cánh tay to lớn của con thây ma tay to vỗ xuống không thể làm gì đầu Lưu Cường nhưng lại trượt xuống cào một vết khủng bố trên ngực Lưu Cường, khiến xương trắng lộ cả ra ngoài, máu tươi không ngừng chảy ra ướt đẫm cả thân người.

Phun ra một ngụm máu tươi rồi ngã quỵ xuống đất rồi đất, Lưu Cường ngược lại khẽ nhếch mép miệng đầy máu mỉm cười nhìn con thây ma tay to phía xa.

Chịu hai quyền của Lưu Cường, con thây ma tay to hiển nhiên là không dễ chịu cũng không khá khẩm hơn bao nhiêu ngã ầm xuống đất, l*иg ngực bị đánh lõm xuống hai quyền đấu thấy rỗ vô cùng đau đớn khiến một con thây ma cao cấp như nó phải rêи ɾỉ đau đớn cố gắng ngượng đứng dậy.

Không ngờ hai bên đánh nhau lại rơi vào tình thế lưỡng bại câu thương!

Chỉ là sinh lực của thây ma rõ ràng hơn nhân loại một bật, ăn hai quyền trí mạng của Lưu Cường khiến con thây ma tay to trọng thương nhưng vẫn chưa chết, cố gắng ngượng muốn đứng dậy trả thù!

Tuy nhiên, một thanh hắc côn đã lao đến phá tan dự định đó của con thây ma tay to.

Không chỉ Huyết tộc mà nhân loại cũng là một chủng tộc thích chơi hội đồng.

Trông thấy Lưu Cường đánh bay con thây ma tay to!

Ngô Bình đưa ra lựa chọn vô cùng khôn ngoan, bỏ qua con thây ma tí hon sở hữu năng lực độn thổ vô cùng khó chơi mà quyết định lao đến giải quyết con thây ma tay to trước.

Ngược lại, con thây ma tí hon cũng nhận thấy ý định của Ngô Bình cấp tốc lao theo cứu nguy cho đồng bạn.

Chỉ là Hoàng Kim Chiến Khí gia trì, thiết côn gần như hoá thành màu vàng mơ hồ có thể thấy được hư ảnh kim long ẩn hiện, Ngô Bình kim quang đại thịnh tựa như một chiến thần hàng lâm vung côn đánh xuống đầu con thây ma tay to muốn thừa lúc nó lâm nguy lấy mạng nó.

Ngược lại, con thây ma tí hon dù đã kịp thời ứng cứu, nhưng rõ ràng sở trường của nó là đánh lén không có khả năng chống đỡ một côn cực mạng của Ngô Bình, đã không chống đỡ được còn bị thiết côn đánh bay ra xa!

Kim quang đại thịnh, thiết côn không chút yếu thế thuận thế đánh xuống đầu con thây ma tay to.

Không có khả năng né tránh con thây ma tay to chỉ có thể cắn răng đưa cánh tay to lớn khủng bố của mình lên đón đỡ.

Rắc!

Một thanh âm nứt vỡ giống tan vang lên!

Trước một côn cực mạng của Ngô Bình, cánh tay to lớn của con thây ma tay to không ngờ bị đánh lõm xuống khiến nó gầm lên một tiếng đầy đau đớn điên cuồng lăn lộn dưới mặt đất.

Đáng tiếc, con thây ma tay to chưa gào rống được bao lâu thì Ngô Bình đã không chút thương tình một côn đánh xuống triệt để đánh nát đầu con thây ma tay to kết thúc sinh mệnh ngắn ngủi của nó!

Gàooo

Bên kia con thây ma khổng lồ cũng nhận thấy đồng bạn bị đánh chết tức giận gầm lên một tiếng kinh thiên, một quyền bức lui Trần Lâm rồi bất chấp tất cả lao đến vung quyền đánh xuống muốn báo thù cho đồng đội.

Tuy nhiên, tốc độ không phải sở trường của con thây ma khổng lồ, bản thân nó lại bắt mắt như vậy nên Ngô Bình đã nhanh chóng nhận thấy nguy hiểm nhẹ nhàng nhảy ra xa tránh thoát.

Ầm một tiếng!

Mặt đất bị phá nát trước sức mạnh to lớn của con thây ma khổng lồ!

Thi thể của con thây ma tay to cũng bị dẫm nát.

Tuy nhiên, con thây ma khổng lồ lại không mấy quan tâm, mà còn ngược lại trước ánh mắt khinh ngạc của toàn trường, con thây ma khổng lồ đưa tay bứt đứt đánh tay to lớn của con thây ma tay to.

Rõ ràng, con thây ma khổng lồ muốn báo thù cho đồng đội thật, nhưng nó cũng muốn thu thấy cánh tay kia.

Đứng một bên, Trần Lâm trông thấy cảnh con thấy ma khổng lồ không chút kiêng kỵ thu lấy cánh tay của đồng bạn đã chết vào không gian giới chỉ cũng không nhịn được kinh ngạc!

Dĩ nhiên, không phải vì việc con thây ma tay to cũng có xài những vật phẩm như không gian giới chỉ, dù sao tuy bị hệ thống hạn chế nhưng những trang bị phụ trợ như không gian giới mà thi tộc cũng không dùng được thì qua mức bất công đi.

Điều khiến Trần Lâm kinh ngạc chính là hành động của con thây ma khổng lồ thu thấy cánh tay của con thây ma tay to đã chết kia.

- Nhặt xác cũng phải nhặt nguyên con chứ sao lại chỉ nhặt có cánh tay.

- Xem ra bọn thi tộc kia cũng có nhiều thứ hay ho để nghiên cứu.

Cảm thấy khó hiểu Trần Lâm khẽ nhíu mày thì thầm.

Bất chợt như cảm nhận được gì đó, Trần Lâm đạp mạnh lên bức tường dưới chân cấp tốc lao đi.

Cùng lúc đó mặt đất bên cạnh Lưu Cường nứt ra, con thây ma tí hon vô cùng gian xảo không chơi với đối tượng cứng như Ngô Bình mà quay qua đánh lén Lưu Cường trả thù cho đồng bạn.

Đáng tiếc một ánh đao lướt qua khiến con thây ma tí hon hoảng sợ vội vàng lui ra xa.

Gác Tà Nguyệt Đao lên vai, Trần Lâm sau khi thành công bức lui con thây ma tí hon thì khẽ liếc nhìn Lưu Cường cười nói.

- Không cần cảm tạ ta đâu, giới thiệu em gái hay chị gái thì đó là được rồi.

Gắng gượng đứng đây, Lưu Cường thoáng mỉm cười khá giống sếp của mình lắc đầu nói.

- Ta là cô nhi không có em gái hay chị gái gì cả!

- Đa ta cậu, ân tinh này để ta tự trả.

Nghe thấy tên cao to đen hôi kia đồi tự trả, Trần Lâm không nhịn được nghĩ bậy khiến cúc hoa siết chặt khẽ lui ra xa.

Thấy thế Lưu Cường cũng khó hiểu nhưng không mấy quan tâm, lấy ra một bình hồi phục dược tề một hơi uống cạn rồi khẽ liếc nhìn kẻ thù trước mặt, con thấy ma khổng lồ lẫn con thây ma tí hon.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,648
Điểm
113
Chương 287: Thi triều rút lui
Lưu Cương bị thương khá nặng nhưng không mấy nguy hiểm, còn được hồi phục dược tề hỗ trợ nên vết thương không đáng lo ngại vẫn có thể tham gia chiến đấu.

Chính vì thế bên phe đại quân có đến ba người tham gia cuộc chơi, Ngô Bình, Lưu Cường và cả Trần Lâm.

Ngược lại, bên phe thây ma chỉ còn lại hai con thây ma cao cấp là con thây ma khổng lồ và con thây ma tí hon.

Tuy nhiên bị ba người Ngô Bình bao vây, con thây ma siêu to khổng lồ không mấy sợ hãi tức giận gào thét muốn lao đến sống mái một phen với ba người Ngô Bình.

Gàooo!

Bất chợt từ thi triều phía xa vang lên một tiếng gào thét kinh thiên, cả thi triều đều bị tiếng gào thét kia dọa sợ không tiếp tục điên cuồng xong lên nữa.

Chỉ có con thây ma siêu to khổng lồ là tức giận gầm lên một tiếng đáp trả.

Như bị con thây ma khổng lồ chọc giận!

Từ trong thi đàn phía xa, một bóng đen có phần nhỏ bé nhưng cực kỳ linh hoạt đạp lên thi triều lao đến rồi không chút kiêng kỵ nhảy lên tường thành, sẵn tiện gϊếŧ chết những quân nhân gần đó rồi đưa mắt nhìn con thấy ma khổng lồ.

Bóng đen kia hiển nhiên là một con thây ma, chỉ là bộ dạng giống như một lão nhân lưng cồng, cơ thể gầy như cây tre cùng ánh mắt đυ.c ngầu, khiến cho không chỉ Trần Lâm mà cả những quân nhân đang đứng gần đó đều vô thức suy nghĩ.

Có phải con thây ma kia là do một ông lão 90 biến hóa thành hay không!

Tuy nhiên, con thây ma kia có phải là do ông già biến thành hay không thì không quan trọng, điều quan trọng nhất là kẻ đến rất mạnh.

Tuy không mạnh bằng con thây ma siêu to khổng lồ nhưng vẫn hơn những con thây ma tiến hóa kia, xem ra thi triều kia không chỉ có bốn con thây ma cấp bậc lĩnh chủ.

Chỉ là nội bộ dừng như có chút lục đυ.c!

Trông thấy sự xuất hiện của con thây ma lưng gù, con thây ma siêu to khổng lồ không những không vui vẻ gì mà còn tức giận gầm lên một tiếng thị uy.

Ngược lại, con thây ma lưng gù cũng không chút sợ hãi gầm lên như muốn nói gì đó.

Chỉ đáng tiếc ở đây không ai hiểu tiếng thây ma, hai tên kia lại không nói tiếng người nên đại quân không ai hiểu gì cả.

Ngược lại, Trần Lâm bằng trí tưởng tượng phong phú của mình có thể đại khái đoán được hai tên kia đang muốn nói gì.

Đại khái có thể đoán được con thây ma lưng gù muốn chạy, nhưng con thây ma khổng lồ không chịu muốn chơi tới bến.

Tuy nhiên đứng ở góc độ của Trần Lâm, cậu hoàn toàn ủng hộ hành động rút lui chiến lược của con thây ma lưng gù.

Quả thật nếu không có sự có mặt của Trần Lâm, thì cậu vẫn tin thi triều này đã không có khả năng thắng được đại quân, dù sức mạnh của con thây ma khổng lồ đúng là đã vượt xa dự tính của Vũng Hải.

Nhưng Trần Lâm tin chắc đại quân vẫn còn ôm “hàng nóng” chỉ là tiếc không muốn sử dụng mà thôi, đến giây phút sinh tử đại quân bất chập tiêu hao dùng đến nó vẫn có thể diệt gọn con thây ma khổng lồ kia lật ngược thế cờ!

Dù con thây ma khổng lồ có thể chịu được đạn xe tăng thật, nhưng không cần đến bom nguyên nhân loại vẫn có thứ mạnh hơn chơi với nó.

Có thể nói hàng nghìn năm tích sức và sáng tạo chính là ưu thế duy nhất của nhân loại trong cuộc chơi này, đừng quên nhân loại từng là bá chủ của cái tinh cầu này.

Mấy nghìn năm làm bá chủ không chỉ ngồi chơi, ít nhất cũng đã tạo ra không ít hàng nóng để! tự đánh nhau!

Ngoài ra trang bị cam xương sống của huyết tộc cũng là do nhân loại tạo ra.

Thậm chí tường có lúc Trần Lâm còn mạnh dạn suy đoán, trang bị cam chính là những tạo vật mà người xưa đã chuẩn bị cho nhân loại ngày hôm nay.

Chỉ là qua hàng nghìn năm lịch sử, nhân loại mãi lo đánh nhau nên đã quên đi nó và để huyết tộc vô tình ăn hôi.

Dù sao trong những cố tịch lưu truyền hàng nghìn năm của nhân loại, luôn luôn tồn tại hai yếu tố là bảo vật nghìn năm và ngày tận thế!

Dĩ nhiên, có phải các bật tiền nhân đã thực sự chuẩn bị cho ngày tận thế này hay không thì Trần Lâm không biết, tất cả chỉ là suy đoán của bản thân cậu mà thôi.

Tuy nhiên Trần Lâm có thể chắc chắn con thây ma khổng lồ đang có ý định quay xe!

Sau khi được con thây ma lưng gù khuyên bảo, con thây ma khổng lồ cũng nguôi giận mà dùng cái đầu to lớn của mình suy nghĩ.

Rõ ràng dù có thêm sự góp mặt của con thây ma lưng gù, nhưng thành phần có thể chiến đấu chỉ có nó và con thây ma lưng gù kia, còn con thây ma tí hon chỉ thích hợp đánh lén.

Nếu thực sự tiếp tục đánh nhau đôi bên lại rơi vào thế giằng co, như thế thi triều sẽ bị đám nhân loại kia bào hết.

Tiếp tục đánh nhau trước công sự phòng thủ, sở trường của nhân loại là không hề khôn ngoan!

Liếc nhìn Ngô Bình đang cảnh giác phía xa, con thây ma khổng lồ gầm lên một tiếng đầy giận dữ rồi đưa tay bắt lấy con thây ma tí hon quay đầu bỏ chạy.

Dĩ nhiên, Ngô Bình không thể để cho con thây ma khổng lồ, một sinh vật nguy hiểm như vậy cứ thế bỏ chạy.

Khi thấy con thấy ma khổng lồ không ngờ lại có ý định bỏ chạy!

Hoàng Kim Chiến Khí quanh người Ngô Bình điên cuồng tỏa ra rồi tung người lao đến đánh một côn cực mạnh muốn ngăn cản con thây ma khổng lồ!

Tuy nhiên, con thây ma khổng lồ rõ ràng sở hữu sức mạnh nhục thể rất lớn, là tank vô cùng trâu bò lại lên full giáp, thế nên nó đã muốn chạy thì chừ khi chênh lệch cực lớn còn lại rất khó ngăn cản được nó và Ngô Bình không nằm trong số đó.

Trước một côn khủng bổ của Ngô Bình đang đánh tới!

Con thây ma khổng lồ chỉ đớn giản đưa lên cánh tay đón đỡ, cánh tay khổng lồ to lớn như một cây cột đúng nghĩa dễ dàng hất bay một côn của Ngô Bình còn khiến lão văng ra xa.

Lưu Cường thấy thể cũng cắn răng muốn lao lên ngăn cản.

Tuy nhiên, con thây ma lưng gù đã vung tay tạo ra hàng trăm gai xương lao đến bức lui hắn lẫn đại quân đoạn hậu cho con thây ma khổng lồ, rồi cũng cấp tốc bỏ chạy biết mất phía chân trời, thậm chí còn nhanh hơn cả con thây ma khổng lồ.

Ngược lại Trần Lâm khoanh tay chỉ đứng một bên lắc đầu bĩu môi nói.

- Đánh ai không đánh, lại đi đánh con Toro này thì biết bao giờ mới chết!

- Đúng là mấy con gà.

Bị con thây ma khổng lồ hất bay, Ngô Bình chống lên thiết con bất lực thở dài nhìn con thây ma khổng lồ một lần nữa phá nát bức tường bao đè chết không ít quân nhân lẫn thây ma phổ thông bỏ chạy phía xa.

Trần Lâm nói không sai, con thây ma khổng lồ kia không phải thứ mà lão và cả đại quân có thể cầm chân, đánh nhau thì rất dễ nhưng để giữ chân một đối thủ mạnh lại vô cùng khó.

Tuy nhiên Ngô Bình không hề biết răng, ở đây vẫn có một kẻ hoàn toàn có thể cầm chân con thây ma khổng lồ thậm chỉ gϊếŧ chết nó.

Đó không ai khách chính là Trần Lâm, đừng quên Trần Lâm có Bĩ Ngạn Huyết Hỏa vũ khí cực mạnh chuyện khắc chế những tên trâu bò kia, tuy nhiên không có lý do gì để Trần Lâm làm vậy cả.

Vũng Hải càng loạn thì đôi với Huyết tộc càng có lợi, thậm chí Trần Lâm còn cầu cho con thây ma khổng lồ kia dẫn theo thi triều chạy vài vòng quanh Vũng Hải, để đám cao tầng quên đi thành phố sương mù huyền bí Thanh Thủy kia, ít nhất là tới lúc đại quân Huyết tộc kéo đến!

Tuy nhiên, chiến dịch này đại quân Vũng Hải cũng trả giá không hề nhỏ, ít nhất có gần vài nghìn chiến sĩ bỏ mạng cùng vài chục nghìn người bị thương, đạn dược tiêu hao nhiều không kể xiết nhất là những thử mà chính quyền Lôi Chấn chưa thể sản xuất được, dùng một lần là ít đi một chút khiến Ngô Bình tiếc nuối không thôi thầm trách bản thân sơ xuất.

Nhưng trên cơ bản chiến dịch cũng đã thành công mỹ mãn.

Thi triều bị tiêu diệt hơn nửa trở thành một thi triều cỡ nhỏ!

Trong đó hàng trăm thây ma tiến hóa bị gϊếŧ chết không đủ sức ảnh hưởng đến Vũng Hải nữa, còn đem đến lượng kinh nghiệm khá lớn cho những người chơi tham gia chiến dịch lần này, sức mạnh của Vũng Hải cũng nhờ thế mà tăng lên.

Nhưng quan trọng nhất vẫn là việc gϊếŧ chết hai trong số bốn con thây ma cấp lĩnh chủ của thi triều, khiến cho thi triều kia không chỉ không ảnh hưởng đến được Vũng Hải mà còn giảm bớt sức ép cho pháo đài Viễn Đông khi chúng chạy đến vùng đông hải hội hợp với thi đàn ở đó.

Dĩ nhiên đẹp nhất vẫn là gϊếŧ sạch, chỉ là Vũng Hải đã đánh giá thấp thi đàn miếu thành hoàng, khi không thể ngờ được cái miếu nát kia lại tồn tại một con thây ma khổng lồ sở hữu sức mạnh nghiền ép cả Ngô Bình, người có thể xem như cường giả “có số có má” tại Vũng Hải.

Cứ thế khi những con thấy ma cấp thống lĩnh bỏ chạy, thi triều cũng ầm ầm quay đầu bỏ chạy theo để lại những xác thây ma nằm la liệt dưới mặt đất.

Dĩ nhiên, trong số chúng vẫn có không ít con còn sống nhưng bị những cánh bẩy của đại quân lẫn chính đồng bạn của mình giữ chặn không thể chạy được, chúng sẽ tạm thời nằm tại đó chờ những quân nhân đến gϊếŧ!

Tuy nhiên, đó là sau khi thi triều đã rút lui hoàn toàn, còn hiện tại có cho tiền cũng không một quân nhân nào dám bước ra khỏi công sự phòng thủ, chỉ có thể đứng trên tường thành bắn với theo thi triều cố gắng gϊếŧ được càng nhiều thây ma phổ thông đang bỏ chạy càng tốt.

Dĩ nhiên không phải tất cả!

Nhảy lên tường thành nhìn thi triều đang bỏ đi, Trần Lâm khẽ nhếch mép mỉm cười nói.

- Ta đuổi theo thi triều thám thính tình hình một chút!

- Các vị ở lại đây chơi một mình nhé!

Nói xong Trần Lâm không đợi ai cho phép đã tự ý nhảy xuống bức tường thành cấp tốc đuổi theo thi triều.

Dĩ nhiên Trần Lâm đuổi theo thi triều không phải đi chơi mà là để tìm hiểu về bọn thây ma này!

Trần Lâm vẫn còn không quên hành động thu lấy cánh tay của con thây ma khổng lồ kia, đó rất có thể là một hướng tiến hóa đặc biệt của thây ma!

Tuy không biết có sơ muối được gì hay không, nhưng biết người biết ta trăm trận trăm thắng, tìm hiểu một chút về chủng tộc của vị hàng sớm mà tương lại rất có thể sẽ đánh nhau này cũng không có gì thiệt thòi.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,648
Điểm
113
Chương 288: Chương trình em yêu khoa học
Bị đại quân Vũng Hải chặn đánh, thi triều bị tổn thấy nghiêm trọng kéo nhau bỏ chạy về hướng đông, hội hợp cùng với thi đàn khổng lồ vùng đông hải.

Đại quân Vũng Hải dù rất muốn diệt sạch thi đàn này, nhưng không có công sự phòng thủ nhân loại không khác gì miếng mồi ngon trước mặt thây ma, nên chỉ có thể đưa mắt nhìn theo thi triều đang ầm ầm kéo đi.

Tuy nhiên, vẫn có kẻ bạo gan dám đuổi theo thi triều.

Nhảy xuống tường thành, Trần Lâm mặc kệ đại quân phía sau lẫn thi triều đang rút lui phía trước cấp tốc đuổi theo con thây ma khổng lồ kia.

Mục tiêu hiển nhiên là cánh tay mà con thây ma khổng lồ đã lấy được của con thây ma tay to...

Tuy nhiên, khi trông thấy Trần Lâm chơi ngu lấy số chạy theo thi triều...

Liễu Mộng Điệp không nhịn được lo lắng hét lên.

- Nhóc con mau trở lại, bộ ngươi muốn chết sao...

Chỉ là Trần Lâm đã sớm chạy đi mất không hề trả lời Liễu Mộng Điệp.

Thấy thế Liễu Mộng Điệp vừa giận vừa lo nghiến răng nghiến lợi.

- Nhóc con khốn kiếp, đủ lông đủ cánh rồi không coi lão nương ra gì.

- Tốt nhất đường để ta bắt được nếu không sẽ cho mông ngươi nở hoa...

Ngược lại, Ngô Bình đang đứng bên cạnh chỉ câm như hến không nói câu nào, chỉ khẽ ho khan một tiếng rồi chỉ huy đại quân giải giáp những con thây ma bị thi triều bỏ lại, xem như chưa nghe thấy gì...

Thi triều rút đi nhưng không phải tất cả thây ma đều có thể bỏ đi, vẫn có không ít thây ma ngu bị kẹt lại chờ đại quân đến giải quyết.

Tuy nhiên, Ngô Bình lẫn Liễu Mộng Điệp đều không hề biết rằng, hành động lo lắng quá mức cho Trần Lâm của Liễu Mộng Điệp đã bị một kẻ trông thấy, khiến hắn dù đang sợ hãi trốn trong một góc nhưng vẫn nghiến trăng nghiến lợi giận dữ không kém gì Liễu Mộng Điệp.

Chỉ là Liễu Mộng Điệp là lo lắng nên mới giận dữ, còn hắn ta là đố kỵ nên mới giận dữ...

...

Bên kia Trần Lâm không chút sợ hãi chém chết hai con thây ma ngu đang cảnh đường rồi đưa mắt nhìn theo bóng dáng khổng lồ phía xa.

Thật lòng Trần Lâm không rãnh để qua tâm đến cái thi triều này làm gì, nhưng với tinh thần em yêu khoa học...

Trần Lâm rất muốn nghiên cứu xem con thây ma khổng lồ muốn dùng cánh tay biến dị kia của con thây ma tay to làm gì, chắc chắn con thây ma khổng lồ kia không rãnh đến mức lấy cánh tay kia chỉ để tưởng nhớ đến đồng bạn đã mất, nếu là thật cái kiếu tưởng nhớ này cũng kinh dị quá đi...

Ngoài ra, trước kia Trần Lâm không mấy để ý, nhưng hiện tại thấy biểu hiện của con thây ma khổng lồ, Trần Lâm mới nhớ ra bản thân con thây ma tay to kia cũng có nhiều điểm lạ.

Tuy Trần Lâm chưa chạm trán với con thây ma tay to, nhưng trong chiến dịch trộm kiếm trong miếu thành hoàng ngày trước, hai chị em Phương Tuyết đã từng đυ.ng độ với nó rồi chỉ là lúc nghe họ kể lại Trần Lâm không mấy để ý.

Nhưng hiện tại, Trần Lâm đã phát hiện ra một vấn đề trong trận chiến kia.

Lúc đánh nhau với hai chị em Phương Tuyết, con thây ma tay to một không chơi lại hai nên đã gầm lên gọi đồng bạn đến tiếp ứng, lập tức có hai con cự lực thây ma nghe thấy lời gọi kia lao đến.

Từ đó phát sinh hai khả năng, một là đám thây ma kia chỉ đơn thuần thấy động tĩnh nên chạy đến, còn hai là chúng bị con thây ma tay to hiệu lệnh phải chạy đến.

Trường hợp thứ nhất thì không có vấn đề, nhưng trường hợp thứ hai nếu đúng sự thật thì lại phát sinh vất đề rất lớn.

Phải biết Thi tộc phân chia cấp bậc vô cùng nghiêm ngặt không kém Huyết tộc.

Chỉ có thấy ma cấp cao mới có thể hiệu triệu thây ma cấp thấp hơn, mà lúc đó con thây ma tay to kia chưa hề đột phá cấp 20 xét cho cùng cũng chỉ là một con thây ma tiến hóa ngang bằng với một con cự lực thây ma.

Nếu chỉ dựa trên cấp độ để phân chỉ tầng thứ, thì con thây ma tay to không có khả năng hiệu triệu những con cự lực thây ma mới phải.

Từ đó Trần Lâm có thể mạnh dạn đưa ra suy đoán...

Cũng giống như Huyết tộc, thây ma ngoài phân chia “cấp độ” ra còn có một hình thức phân kia tầng thứ khác giống như...!quý tộc và thường dân, tuy có cùng cấp độ nhưng khác nhau về địa vị...

Và bí mật đó chắc chắn đến từ cánh tay biến dạng của con thây ma tay to kia.

Cuộc vui này Trần Lâm nhất định phải tham gia...

Bất chợt khi Trần Lâm còn đang mải mê suy nghĩa thì dưới chân đột nhiên cảm thất...!nhột nhột...

Nhìn lại thì ra là một con tiểu thây ma đang cắn vào chân Trần Lâm.

Tuy nhiên, nó chỉ là một con thây ma phổ thông, với sức mạnh nhục thân hiện tại của Trần Lâm đến đạn bắn còn không lũng thì con thây ma phổ thông đến độ không thể phổ thông hơn kia có cắn đến chiều cũng khó lòng khiến Trần Lâm trầy da.

Mà dù cho Trần Lâm có trầy da thật, thì “thi độc” thứ biến một nhân loại thành thây ma kia trong cái truyện này cũng chỉ là một loại độc tố, có tác động biến đổi huyết mạch hay gọi theo cách khoa học là biến đổi gen.

Thế nên Trần Lâm với nhục thân vô cùng mạnh, lại còn chênh lệch rất lớn với con thây ma ngu kia hoàn toàn có thể kháng chút thi độc nhỏ bé của nó được.

Thậm chí đến cả những con thây ma tiến hóa như cự lực thây ma, Trần Lâm vẫn có thể kháng được thi độc từ chúng, chỉ là đừng để bị nhiễm quá nhiều là được...

Dĩ nhiên với những con thây ma cấp lĩnh chủ như Thi Hoàng hay con thấy ma khổng lồ, tuy không phải chuyên hệ độc nhưng thi độc trong người chúng vẫn vô cùng mạnh theo cấp độ, Trần Lâm mà bị nhiễm vẫn phải cắn thuốc như thường.

Khẽ liếc nhìn con thây ma ngu vẫn đang cố cắn vào chân mình, Trần Lâm khẽ phì cười rồi đưa chân lên muốn đạp chết nó cho rãnh nợ.

Tuy nhiên, khi mới vừa đưa chân lên Trần Lâm đã đối ý chỉ thở dài một tiếng rồi để chân xuống đất.

Tính ra con thây ma ngu kia nhìn cũng tội nghiệp...

Nó là một con nữ thây ma, vẽ ngoài chắc chỉ tầm 13-14 tuổi còn đang mặc đồng thục học sinh loan lổ đầy vết máu rác nát không khác gì người trong Cái Ban hội...

Có thể nói là một cô bé đáng thương bất hạnh trước manh vuốt của thây ma khi mạt thế hàng lâm, rồi trở thành một bộ phận của cái thi triều này chạy đến đây.

Chỉ là không biết bất hạnh hay may mắn, cô bé thây ma này lại quá ngu rơi xuống một cái hố lớn rồi kẹt luôn trong đó không ra được...

Kết quả đυ.ng phải Trần Lâm, còn cả gan dám gậm chân huyết tổ đại nhân...

May thay Trần Lâm không có em gái, nên khi thấy cô bé thây ma này Trần Lâm thấy cũng tội...!mà thôi cũng kệ...

Không chút khách khí nắm lấy đầu cô bé thây ma rồi kéo lên khỏi chiếc hố.

Ngược lại, cô bé thây ma vẫn theo bản năng “quơ tay múa chân” muốn cào cấu vào người Trần Lâm.

Chỉ là chênh lệch quá lớn khiến Trần Lâm xách cô bé thây ma kia lên không khác gì xách một con gà rồi cẩn thận đánh giá con thây ma nhỏ trước mặt...

Nhìn chung nha đầu thây ma không biết sống chết kia còn khá “nguyên vẹn”, tay chân còn khá lành lặn, chỉ có phần đầu không biết bị tên khó nào đánh lõm một lổ khá lớn cùng phần vai bị cắn đến máu thịt bầy nhầy.

Tuy nhiên, chỉ có chút vết thương như vậy cô bé thây ma này vẫn thuộc hàng hiếm trong giới thây ma phổ thông.

Chỉ là khác với suy nghĩ của khá nhiều độc giả...

Sau một lúc quan sát Trần Lâm lại không chút khách khí ném cô bé thây ma kia qua một bên như ném bịch rác, không chút quan tâm xem cô bé kia có bị mình ném chết hay không...

Đối với Trần Lâm không một cước đạp chết nha đầu thây ma ngu kia đã là nhân từ lắm rồi, còn chuyện nó bay đi đây, có tiếp đất rồi đi luôn hay không thì Trần Lâm mặc kệ.

Thật ra như nhiều độc giả đang nghĩ...

Trần Lâm cũng từng có lúc muốn “trích huyết” với một con nữ thây ma cho thêm phần “mới lạ”, chỉ là sau một khoảng thời gian chinh chiến Trần Lâm phát hiện mình không đủ “mặn” để có thể nhắm đế đôi tương là thây ma.

Còn nguyên nhân thì...!chương trình em yêu khoa học chính thức bắt đầu...

Một lần nữa phải nhắc đến “thi độc”, chất độc làm đột biến nhân loại tạo ra một chủng tộc mới thi tộc...

Thế nên xét theo một góc độ nào đó việc một nhân loại hay bất kỳ một sinh vật nào khác biến đối thành thây ma là một quá trình “đột biến” dưới tác dụng của “thi độc” kia...

Thấy ma cấp thấp còn tương đối giống nhân loại do quá trình “đột biến” chỉ ở giải đoan bắt đầu.

Nhưng trong quá trình biến dị kia lại cần một lượng “năng lượng” rất lớn, thế nên nhìn chung thây ma phổ thông đều gầy trơ xương do đã đốt hết năng lượng cho quá trình biến dị.

Đó cũng là nguyên nhân thây ma thèm khát máu thịt đến vậy, thực tế chúng thèm khát “năng lương” bên trong máu thịt của sinh vật sống.

Chỉ là một chuyện hết sức chó má với team thây ma lại phát sinh.

Khi một sinh vật nào đó bị thây ma cắn, cào, móc, liếʍ...!đại khái là bị lây nhiễm thi độc...

Chất độc kia lại lập tức ngấm vào cơ thể biến đổi sinh vật đó thành thây ma, một lượng lớn “năng lượng” trong cơ thể cũng bị tiêu hao bắt đầu quá biết dị thành thây ma.

Từ đó dẫn đến chuyện cái năng lượng trong cơ thể kia đột nhiên giảm mạng gần như biến mất...

Không khác gì cảnh miếng thịt thơm ngon trước mặt đùng một phát biến thành thịt thúi kém chất lượng trong khi chưa đớp được bao nhiêu.

Chính vì thế do “năng lượng” sinh nhiên bị mất đi, thây ma cũng hết luôn hướng thú với đám thịt thúi không khác gì thịt của bản thân kia, chính vì thế mà thây ma mới không hề ăn sạch một sinh vật sống nào cả, trên cơ bản chỉ “cắn mấy cái rồi bỏ”.

Ngoài ra, cái “năng lương” kia cũng là nguyên nhân dẫn đến việc thây ma phổ thông trên cơ bản không hề có tư duy chỉ biết làm theo bản năng...

Bởi lẽ bộ não đã bị “tắt đi” gần hết để chừa năng lượng phục vụ cho việc thế biến kia, phải biết đối với một sinh vật sống và nhất là nhân loại bộ não tiêu tố cực kỳ nhiều năng lượng.

Cũng vì thế sao khi đã đột biến thành công trở thành một con thây ma màu tím, thì một con thây ma mới bắt đầu hình thành tư duy và suy nghĩ.

Nguyên do là vì lúc này biến dị đã gần như hoàn tất, không cần phải tốn nhiều “năng lương” để biến dị nữa nên bộ não cũng được mở lại.

Chỉ là quá trình chết não kia khiến não bộ gần như bị reset lại, mọi thứ trước kia đều bị xóa sạch, xét cho cùng có thể xem như môi sinh vật sống mới...

Tuy nhiên quan trọng nhất vẫn là...

Cái năng lượng kia cũng cũng là nguyên nhân dẫn đến chuyện “trích huyết” của Trần Lâm trên cơ bản không khác gì quá trình biến dị kia của thây ma nhưng lại bảo tồn được ký ước...

Nguyên nhân rất đơn giản, Trần Lâm đã “hy sinh thân mình” tự lấy năng lượng của bản thân cung cấp cho quá trình thế biến kia, nhờ thế cơ thể của những đối tượng bị trích huyết có đầy đủ năng lương không cần phải tắt đi não bộ phục vụ cho thế biến, kiến thức lẫn trí tuệ đều được bảo lưu.

Chỉ tội cho tên nào đó phải khóc thầm hằng đêm vì cái trang thái suy yếu do mất quá nhiều “năng lượng” sau khi trích huyết kia.

Rõ ràng làm huyết tổ đại nhân gì đó cũng khổ lắm chứ không đùa.

Tuy nhiên, huyết tổ đại nhân có khổ thật hay không thì không ai biết, nhưng có thể chắc chắn một điều huyết tổ đại nhân không dám dòm ngó đến bọn thây ma.

Nguyên nhân rất đơn giản...

Thây ma phổ thông chưa hoàn toàn thế biên nên quá “đói” dấn đến quá xấu, cơ thể gần như trắng bệt không chút máu do thiếu năng lượng, những đường gân màu tím thể hiện máu bị thiếu oxi nỗi lên khắp cơ thể, một số bộ phận không mấy quang trọng còn bị cắt giảm nhân sự xui xui còn có thể tứ chỉ không lành lặn.

Còn khi đã thế biến xong, trở thanh một con thây ma tiến hóa siêu cấp vip-pro thì lại không khác gì một con ếch tím.

Quả thật không biết quá trình biến dị của loài thây ma kia đã cắt giảm cái gì, mà thây ma duy nhất Trần Lâm thấy có lông chỉ có mình Thi Hoàng mà thôi.

Còn lại thì cả cơ thể đều một màu tim tím bằng lăng trơn bóng không có nổi một cọng lông nào, không khác gì một con ếch màu tím...

Một số thành phần chơi nổi hơn còn biết dạng mộc ra gai xương vảy giáp các thứ, Trần Lâm chưa mặn đến độ nhan sắc như thế mà cũng ăn được.

Thế nên từ khi “nhúng chàm” không biết bao nhiêu mỹ nữ, Trần Lâm quyết định dẹp cmn chuyện nữ thây ma gì đó qua một bên.

Dĩ nhiên là trừ trường hợp đặc biệt, con nữ thây ma nào đó sử hữu đặc tính quá mức ưu việt, Trần Lâm mới nhắm mắt thu về phục vụ cho việc chiến đấu...
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,648
Điểm
113
Chương 289: Tinh thể màu tím
Trời đã về chiều, trên một sườn đồi nhỏ cách nơi đóng quân của đại quân Vũng Hải khá xa.

Đất đá không ngừng rung chuyển trước mỗi cú nện tàn khốc của con thây ma khổng lồ, sườn đồi xui xẻo không làm gì cũng bị dính đạn kia chẳng mấy chốc bị san thành bình địa.

Con thây lưng gù và con thây ma tí hon cũng đứng một bên đưa mắt nhìn nhau không nói câu nào mặc kệ tên to xác kia phát tiết.

Thật tế, con thây ma khổng lồ cũng giống như con thây ma liêm đao bị Hàn Thiên Lam gϊếŧ kia, đều là thây ma từ nơi khác chạy đến đây nguyên nhân hiển nhiên là bị đám “giặc phương tây” nào đó dí chạy, còn thi đàn miếu thành hoàng thật tế là của con thây ma lưng gù kia.

Chỉ là thây ma phân chia cấp bậc theo huyết mạch và sức mạnh, con thây ma khổng lồ dù là khách, nhưng đã đường hoàng đánh hạ chủ nhà rồi giành luôn cái nhà.

Tuy nhiên, thuộc hạ thực sự của con thây ma khổng lồ thì không có một ai, còn đám thây ma kia chỉ là huyết mạch áp chế nên mới nghe theo con thây ma khổng lồ.

Đó cũng là nguyên nhân mà con thây ma lưng gù không xuất thủ từ trước, nhưng khi thấy thi triều đang không ngừng lao đầu vào chỗ chết nó mới đứng ra khuyên bảo con thây ma khổng lồ rút lui bảo toàn lực lượng, không việc gì lại chơi ngu đánh nhau với đám nhân loại kia cả.

Tuy nhiên một trận chiến nổ ra, thi triều bị diệt hơn phân nửa, một con thây ma cấp thống lĩnh trực tiếp bỏ mạng tại chỗ, một con thì mất tích 96,69% là cũng bỏ mạng luôn rồi.

Thi đàn rõ ràng bị tổn thấy vô cùng nghiêm trọng, con thây ma khổng lồ hiển nhiên vô cùng tức giận nhưng chỉ có thể trút giận lên sườn đồi vô tội kia.

Liếc nhìn con thây ma khổng lồ đang không ngừng đập phá, con thây ma lưng gù bất lực lắc đầu mở miệng phát ra âm thanh vô cùng chói tai nói.

- Cự Phác...!ngươi đạp phá như vậy...!cũng vô ích...

- Chuyện trước mắt....!phải nhanh chóng giải quyết...!cánh tay của Thi Cuồng...

- Thứ kia...!không thể để lâu được...

Nghe con thây ma lưng gù kia nói, con thây ma khổng lồ gọi là Cự Phác kia cũng dần dần bình tỉnh trở lại.

Tuy to xác nhưng không có nghĩa là não của nó nhỏ, đã là một con thây ma cấp lĩnh chủ thống lĩnh cả một thi triều Cự Phác hiển nhiên đã lấy lại được tư duy nhất định, cũng biết rõ chuyện gì nặng chuyện gì nhẹ...

Liếc nhìn thi triều đã mất đi hơn nửa, nhưng vẫn còn đông nghịch đang bao vây ngọn đồi nhỏ này.

Thây ma khổng lồ Cự Phác ngồi xuống rồi lấy cánh tay biến dạng của con thây ma gọi là Thi Cuồng kia ra trước ánh mắt của con thây ma lưng gù và con thây ma tí hon.

Khẽ liếc nhìn cánh tay biến dạng của Thi Cuồng, nhưng vẫn nhỏ hơn cánh tay khổng lồ của mình, con thây ma khổng lồ Cự Phác ngược lại vô cùng cần thật đưa cho con thây ma lưng gù.

Con thây ma lưng gù cũng cẩn thân không kém ôm lấy cánh tay biến dạng kia rồi đặc nhẹ xuống đất.

Trước ánh mắt của con thây ma khổng lồ, con thây ma tí hon và cả Trần Lâm đang ẩn thân chi thuật trên chính ngọn đồi kia nhìn xuống, không ngờ con thây ma lưng gù bắt đầu giải phẫu cánh tay kia...

Lớp da biến dạng tựa gia giáp xác bên ngoài không ngờ bị những ngón tay có phần gầy gò của con thây ma lưng gù cắt ra để lộ ra chất thịt màu tím bên trong, nhưng không dừng lại ở đó con thây ma lưng gù vẫn tiếp tục cẩn thân cắt từng miếng, từng miếng thịt màu tím trên cánh tay biến dị kia ra cho đến khi một ánh sáng tím khẽ léo lên.

Khiến ba con thây ma cao cấp vui mừng khôn xiết, còn thi triều quanh đó thì như ăn phải thuốc kí©h thí©ɧ đột nhiên gào rống inh ỏi, thậm chí muốn xông đến gần ba con thây ma thống lĩnh kia.

Tuy nhiên, con thây ma khổng lồ Cự Phác đã tức giận đứng lên gầm một tiếng áp chế thi triều xuống.

Nhưng rõ ràng có thể thấy được thứ tỏa ra ánh sáng tím kia có sức hút mê người với thây ma, khiến những con thây ma phổ thông như phát điên bất chấp cả sự sợ hãi trước thây ma tầng thứ lĩnh chủ.

Dần dần trước ánh mắt kinh ngạc của Trần Lâm, con thây ma lưng gù lấy ra một viên tinh thể màu tím tỏa ra những tia sáng huyền bí từ cánh tay biến dạng con con thây ma tay to.

Cùng lúng đó thi triều như phát điên muốn lao đến ngọn đồi nơi ba con thây ma đang giải phẫu.

Ngay lập tức, con thây ma khổng lồ Cự Phác vội vàng chợp lấy viên tinh thể màu tím kia trong lòng bàn tay rồi gầm lên một tiếng rống giận...

Uy áp khủng bố tỏa ra bốn phía trấn áp cả thi triều đang lao đến khiến hàng nghìn con thây ma phổ thông run sợ bò dưới đất không dám lao lên nữa, chỉ có thể đưa mắt nhìn về con thấy ma khổng lồ đầy thèm khát.

Dĩ nhiên, không phải thèm con thây ma khổng lồ mà thèm viên tinh thể màu tím trong tay nó.

Tuy nhiên, khác với suy nghĩ cả Trần Lâm.

Con thây ma khổng lồ chỉ đứng đó giữ chặt viên tinh thể màu tím, vừa áp chế thi triều vừa như bảo hộ chỉ viên tinh thể kia, ngoài ra không có hành động gì khác.

Nhưng con thây ma lưng gù lại liếc nhìn thi triều như đang tìm kiếm gì đó rồi bất chợt lao đến thi triều.

Trước ánh mắt có phần khó hiểu của Trần Lâm, con thây ma lưng gù lao đến thi triều đưa tay bắt lấy một con thây ma phổ thông rồi quay lại ngọn đồi.

Bị ba con thấy ma cấp lĩnh chủ bao vây, con thây ma phổ thông tuy không có ý thức nhưng lại thay không hề sợ hãi, chỉ trán ngập hương phấn nhìn con thây ma khổng lồ.

Có lẽ từ sâu trong huyết mạch, nó biết chuyện gì sắp đến với mình.

Trần Lâm mơ hồ đoán được gì đó khẽ đánh giá con thây ma phổ thông kia.

Nó là một con thây ma phổ thông, cơ thể trắng bệt như xát chết trôi chằng chịt những đường gân màu tím trông vô vùng dọa người.

Nhưng nhìn chung cơ thể của nó lại khá đô con, rõ ràng lúc còn là nhân loại thể trạng của nó phải cự kỳ tốt...

Có lẽ chính vì thể nó mới là kẻ được chọn.

Khác hoàn toàn với suy nghĩa trước đó của Trần Lâm, con thây ma khổng lồ không hề độc chiếm viên tinh thể màu tím rõ ràng là rất có giá trị với thây ma kia.

Mà lại tìm một con thây ma phổ thông thích hợp nhất để truyền viên tinh thể màu tím kia lại cho nó.

Từ đó có thể thấy được, không phải ba con thây ma lĩnh chủ kia cao cả gì mà viên tính thể màu tím quyết định vận mệnh của một con thây ma kia, chỉ có tác dụng với những con thây ma phổ thông chưa hoàn toàn thế biến.

Còn những con thây ma tầng thứ tiến hóa hay thây ma tầng thứ lĩnh chủ thì không thể sử dụng được.

Đúng như Trần Lâm dự đoán, con thây ma khổng lồ Cự Phác kia chỉ khẽ nhìn con thây ma phổ thông gật đầu hài lòng rồi có chút tiếc rẻ nhưng vẫn đưa viên tinh thế màu tím kia cho con thây ma lưng gù, còn bản thân thì quay lại gầm lên một tiếng một lần nữa áp chế thì triều đang muốn lao đến giành giật viên tinh thế màu tím kia.

Chỉ là số phận đã quyết định kẻ nào sẽ là vua, không phải chỉ cố gắng thôi sẽ thành công.

Trước ánh mắt thèm khát cả chụt nghìn con thây ma khác...

Con thây ma lưng gù từ từ đưa viên tinh thể màu tím kia đến trước mặt con thây ma phổ thông.

Không thể chờ đợi lâu hơn con thây ma phổ thông há miệng muốn nuốt lấy viên tinh thể kia.

Bất chợt dị biết phát sinh...

Từ trên đỉnh ngọn đồi, một làn khó xanh quỷ dị bằng tốc độ cực nhanh lao xuống.

Trước khi đám thây ma kịp phản ứng Trần Lâm đã lao ra từ trong làn khói một cước đá bay con thây ma phổ thông cũng như đá bay vận mệnh đế vương của nó, rồi vung lên Tà Nguyệt đao chém vào cánh tay đang cầm lấy viên tinh thể của con thây ma lưng gù...

Tà Nguyệt đao bá đạo tuyệt luân ánh lên tia sáng xanh đen quỷ dị rồi không chút trở ngại cắt đôi cánh tay con thây ma lưng gù khiến nó đau đớn gầm lên, viên tinh thể cúng bay lên không trung nhưng đã bị một bàn tay nhè nhàng bắt lấy.

Cướp trên giàn mướp...

Trần Lâm vô cùng khốn nạn cầm lấy viên tinh thể màu tím kia khẽ mỉm cười đắc ý.

Viên tinh thể màu tím này rõ ràng là chìa khóa quyết định sang hèn, là thứ quyết định thây ma this hay là thây ma that và cũng là thức tác động đến quá trình thế biến của loài thây ma.

Thế nên dù không biết Huyết tộc có “ăn dọng” được gì hay không, nhưng chắc chắn nó là bảo bối với thây ma.

Người xưa có câu “ăn không được thì ta phá cho hôi”, Trần Lâm làm sao có thể để một chủng tộc rất có thể là kẻ thù trong tương lại dễ dàng được như ý, ít nhất phải phá đám trước còn mình có dùng được hay không về từ từ nghiên cứu sau...

Bị Trần Lâm cướp viên tinh thể màu tím ngay trước mũi, cả thi triều đều tức giận gào thét đồng loạt lao đến...

Con thây ma khổng lồ là nhanh nhất gầm lên một tiếng rồi nhảy lên không trung mượn thế đánh xuống.

Chỉ là quanh đây không hề có một nhân loại này, Trần Lâm có thể thỏa sức bung lua...

Cánh tay phải khẽ gồng lên những hình văn quỷ dị trên cánh tay đột nhiên sáng lên rồi mộc ra một lớp giáp xác tựa như vảy cá bao phủ lấy cả cánh tay, cánh tay huyết giáp đã rất lâu rồi mới chính thức ra sân.

Không một chút yếu thế Trần Lâm đưa lên cánh tay huyết giáp đánh tới con thây ma khổng lồ đang đánh xuống.

Sức mạnh khủng bố từ cánh tay tỏa ra như muốn nghiền ép không gian ngạnh khoáng một quyền khủng bố như thái sơn áp đỉnh của con thây ma khổng lồ.

Ầm một tiếng...

Không gian như nứt vỡ, dư chấn khủng khiến từ cú và chạm tỏa ra bốn phía hất bay những con thây ma phổ thông đang lao đến.

Trần Lâm lẫn con thây ma khổng lồ đều bị hất văng ra xa không ngừng lui về phía sau mới ổn định lại được...

Bất chợt mặt đất dưới chân Trần Lâm vỡ ra, con thây ma tí hon phá đất lao đến bất ngờ tập kích một quyền đánh vào đầu Trần Lâm.

Tuy nhiên, Trần Lâm chỉ nhếch mép mỉm cười liếc nhìn con thây ma tí hon, ý tứ vô cùng rõ ràng “ta đứng đầy từ chiều”...

Trước khi quyền phong của con thây ma tí hon kịp đánh vào đầu Trần Lâm, thì một ngọn huyết hỏa đã lao đến nhằm vào nó.

Cảm nhận được sức hủy diệt khủng kiếp của huyết hỏa, con thây ma thoáng ra giật mình hoảng sợ vội vàng né tránh.

Tuy nhiên huyết hỏa dường như có linh tính, con thây ma tí hon vừa muốn né tránh thì chính nó cũng là lượn một vòng bám theo rồi nện lên lưng con thây ma tí hon.

Bĩ Ngạn Huyết Hỏa tịnh hóa vạn vật...

Vừa nện vào lưng con thây ma tí hon, huyết hỏa lập tức bùng cháy thiêu đốt phần lưng của nó khiến nó đau đớn lăn lộn trên mặt đất, đây là cái giá của việc sát thủ bị kẻ khác phục kích...

Chỉ là con thây ma ti hon chưa trả giá được bao lâu, thì một ánh đao xanh đã lướt qua nhẹ nhàng cắt bay đầu nó, triệt để kết thúc sinh mệnh của nó...

Tuy nhiên, sau khi gϊếŧ chết con thây ma tí hon Trần Lâm lại vội vàng thu xác của nó và phần đầu đang lăn lóc dưới đất rồi mới liếc nhìn lại thi triều.

Dù sao chuyện của bọn thây ma cần nghiên cứu nhiều hơn, với tinh thần em yêu khoa học Trần Lâm không có lý do gì lại bỏ cái xác của con thây ma tí hon mà không đem về nghiên cứu cả.

Chỉ tội cho con thây ma tí hon chết rồi cũng không được toàn thây...
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top