Lượt xem của khách bị giới hạn

[Mạt thế] Ngược dòng thời gian: Trọng Khải Mạt Thế - MUALARUNG91

[Mạt thế] Ngược dòng thời gian: Trọng Khải Mạt Thế - MUALARUNG91

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,787
Điểm cảm xúc
718
Điểm
113
Chương 20:
Sáng sớm hôm sau, cả nhà thức dậy tụ họp ở phòng khách, mọi người sau khi cùng nhau kiểm tra tư trang một lượt, thấy không còn bỏ xót cái gì mới đi lại bàn ngồi xuống ăn sáng. Có thể sẽ rất lâu mọi người mới có dịp cùng nhau ăn bữa cơm nhẹ nhàn như vậy, cơm sáng hôm nay phá lệ xôm tụ, một phần mọi người chuẩn bị khởi hành đường dài, phải ăn uống đầy đủ mới có sức, một phần xem như bữa cơm chia tay với ngôi nhà của hai vợ chồng.

Hành trang mỗi người là một túi balo lớn đựng vật dụng hàng ngày, còn những vật tư chính yếu sẽ cất ở không gian dị năng Vu Nhất Nam. Chuyện Vu Nhất Nam có dị năng không gian, mọi người nhất trí không để lộ bên ngoài tránh gánh những nguy hiểm không cần thiết.

Thời buổi này, ai có không gian riêng là có một lợi thế lớn, nó dễ tạo cho người khác có cơ hội phạm tội, không cần biết không gian đó lớn hay nhỏ, có hữu dụng gì với bản thân hay không, cướp về tới tay rồi tính sau.

Cơm nước xong rồi, mọi người ra ngồi sofa uống chén trà nóng, tranh thủ giây phút yên bình còn lại.

Ly trà còn chưa uống xong, mọi người bị thanh âm phá cửa phòng trộm bên ngoài làm cho giật nảy mình.

“Kéttt! Rầm!”

Sau đó là thanh âm bước chân mạnh mẽ đạp cửa xông vào.

Mới sáng sớm bị quấy rầy mọi người rất không vui, hơn nữa chọn ngay lúc này càng khiến mọi người gia tăng bất mãn.

Vu Nhất Nam đi đầu ra cửa xem là kẻ nào chán sống như vậy, không ngờ lại là người quen cũ.

Toàn Phi hùng hổ đi đầu, theo sau là một đám gương mặt mới toanh.

Mạt thế đến đã hơn hai tháng, các cửa hàng hoặc siêu thị quanh đây đều bị lượng lớn tang thi chiếm lĩnh hoặc bị đánh cướp sạch. Hiện tại vật tư khan hiếm cực độ, nhất là thức ăn và nước sạch.

Mấy người Toàn Phi tuy từng bại dưới cả nhà Vu Nhất Nam nhưng hiện tại đói khát, liền đánh chủ ý lên cả nhà Vu Nhất Nam. Hắn liên kết cùng những người lầu dưới chạy lên đây đánh cướp. Hơn nữa, nhóm đội của hắn hiện có không ít kẻ sở hữu dị năng, càng cho hắn thêm nhiều tự tin, trên mặt càng tăng mấy phần ngang ngược, hống hách.

Nhìn nhóm người trước mặt, Vu Nhất Nam có chút cạn lời, thầm nghĩ không biết chỗ tiểu khu này có linh khí đặc biệt chuyên dưỡng hoặc thu hút các nhân kiệt tập trung hay không. Khi mà tỉ lệ người thức tỉnh dị năng thành công chiếm chưa được một phần trăm, thì nơi này có đến hơn mười tên rồi.

Toàn Phi nhìn Vu Nhất Nam, giơ hai tay khua khoắn nói “Nhìn thấy chứ?” Ý chỉ đám người phía sau hắn, rồi cười khẩy một cái.

“Biết điều giao nộp vật tư sớm, chúng tao cân nhắc cho một chút, hiểu chứ?”

Phối hợp lời đe dọa của hắn, nhóm người phía sau liền bày ra bộ dạng dữ tợn hù dọa người.

Toàn Phi từ lúc thức tỉnh dị năng chưa từng bị người ngó lơ mặt mũi, lần trước thua dưới tay My Lan là do hắn chủ quan, lại bị đánh bất ngờ, nhưng hắn hiện tại đã mạnh hơn, đàn em dưới trướng tăng thêm đáng kể, người xung quanh chỉ có cúi đầu khom lưng thuận theo hắn, có ai dám trực tiếp bày sắc mặt với hắn, những kẻ như thế mồ sớm mọc xanh cỏ, không đúng, mà là sớm bị hắn đem cho tang thi ăn sạch sẽ rồi.

Trước thái độ dửng dưng của nhóm người Vu Nhất Nam, Toàn Phi tức giận hoàn toàn, hét lớn đám đàn em phía sau: “Mẹ nó, tụi bây, lên! Đập chết mấy con chó này cho tao.”

Nhóm đàn em “Xông lên!”

Cả đoàn hùng hổ bày ra kỹ năng xé gió đánh tới.

Vu Nhất Nam búng nhẹ hai ngón tay, bắn ra tia lửa cắt đôi lưỡi đao đánh tới, ngọn lửa kia không lụi đi, biến thành một đầu rồng lửa nhắm thẳng hướng Toàn Phi, đánh hắn bay ngược về sau, cả người đập mạnh vào bức tường gạch.

Theo thế công của anh, hai chú chó Bo, Mun mạnh mẽ xông lên trước, thân hình bỗng biến lớn, Bo Mun quét đuôi một cái, bất ngờ giơ bộ móng vuốt đánh ngã đám người đứng gần đó té lộn nhào.

Đối mặt uy áp Vu Nhất Nam dũng mãnh, thêm hai chú chó Bo Mun có thể biến lớn thiện chiến, Toàn Phi bị đo ván còn nằm yên ở bên kia, nhất thời tổ đội loạn cào cào lên. Những kẻ nhát gan và người bình thường thấy tình thế bất lợi lập tức hoảng hốt lăn lộn, bò chạy tứ tán, chỉ còn lại mấy tên dị năng giả không cam lòng rời đi, chật vật tránh né quét đuôi, võ trảo của hai chú chó, nhân cơ hội phát động công kích lần hai.

Một nữ dị năng giả hệ hỏa quay sang phóng một quả cầu lửa về phía My Lan đang ôm Bảo Bảo đứng chếch sau lưng Vu Nhất Nam.

Dụ Yên vừa thấy, lập tức tung roi nước ra dập tắt cầu lửa, roi nước tiếp tục tiến lên, tựa con rắn lục uống lượn trên không trung, sau đó cuốn lấy nữ dị năng hệ hỏa kia, hất bay.

Bởi vì lực roi chưa đủ mạnh đánh bay cô ta ra xa, không biết là vô tình hay cố ý nữ dị năng rớt đúng tầm đánh chó Bo, Mun. Hai chú chó đang đánh hăng say, thấy một vật thể lạ chực tới theo phản xạ vung chân trước lên quất một chảo, cả người cô ta bay đập vào tường, máu nóng trong miệng lập tức trào ra.

Những kẻ còn có thể chạy, nhìn tình hình trước mắt vội vàng cắm đầu chạy trốn.

Nhìn cảnh hoang tàn trước mắt, trong mắt Vu Nhất Nam ánh lên tia sầu khổ, nhưng rất nhanh biến mất không dấu vết. Thực ra anh không phải người máu lạnh, nếu bọn họ đến nói chuyện đàng hoàng, xin chút lương khô vật tư, anh có thể xem xét một chút. Với cái hành động ỉ mạnh hiếp yếu, cướp bóc thành thói, mà không phải hiệp thương trao đổi thì không đáng đồng tình.

Nhìn dấu vết máu khắp nơi, Vu Nhất Nam hướng mọi người nói “Mùi máu sẽ dẫn dụ tang thi tới nhanh thôi, chúng ta phải lập tức rời đi.”

Mọi người kiên định trả lời “Vâng anh.”

Nói xong, mọi người quay vào nhà nhấc balo lên vai, vội vàng đi xuống lầu, rời khỏi tiểu khu mọi người gắn bó bao năm qua.
 
Sửa lần cuối:
Top