Lượt xem của khách bị giới hạn

[Xuyên không] Nguyên Thủy Thời Đại - Kỳ Phương

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Xuyên không] Nguyên Thủy Thời Đại - Kỳ Phương

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,493
Điểm cảm xúc
1,412
Điểm
113
Chương 160: Săn giết cá đại quy mô
“ Hưu! Hưu Hưu!” âm thanh mũi tên cọ sát trong không khí vang lên những âm thanh rùng rợn. khác hẳn so với âm thanh những mũi tên thông thường được bắn ra.

“ Oanh!” chỉ trong nháy mắt mũi tên đã cắm thẳng vào gốc cây phía trước cách đó khoảng chừng 60 mét.

Phần đầu mũi tên cắm thật sâu vào bên trong gốc cây, phần đuôi mũi tên không ngừng rung giật phát ra những âm thanh phừng phựt.

Một đám người đứng đó trố mắt ra nhìn những những thứ đang xảy ra trước mắt, bọn họ dường như không tin được vào mắt mình, bời vì cường nõ sau khi được cải tiến lại có uy lực mạnh đến như thế.

Trái ngược về bộ dáng phấn khích của mọi người, Minh Vũ rơi vào trầm lắng, không phải vì mũi tên có uy lực quá mạnh làm hắn trầm mặt, mà là độ chính xác và độ xa của mũi tên.

Ban đầu orc nhắm kéo mũi tên hướng lên, thế nhưng mũi tên khi bắn đích thì lại lệch về phía dưới. rất có khả năng đầu mũi tên sau khi được làm lại đã ảnh hưởng đến độ xa và độ chính xác của mũi tên.

“ Orc! Bắn thêm một mũi tên nữa!” Minh Vũ ra lệnh.

Orc ngơ ngáo làm thoe lời thủ lĩnh, lần này Minh Vũ tự thân chỉ Orc nhắm mục tiêu gì, đồng thời con phải nhắm hướng mũi tên chếch lên cao một đoạn.

“ Hưu!” lại một lần nữa âm thanh kia vang lên, mũi tên to lớn kéo theo một sợi dây dài phía sau tạo ra một cảm giác kỳ dị.

“ Oanh!” mũi tên lại một lần nữa cắm thật sau vào gốc cây, nhưng vị trí lại khác xa một chút. Kết quả không như Minh Vũ dự đoán, mũi tên bị ảnh hưởng so với lực quán tính thế nên đã có phần lệch đi phương một chút.

Chuyện này khá đơn giản, chỉ cần thường xuyên luyện tập sẽ dễ dàng nhắm trúng mục tiêu mà thôi.

Ngày hôm đó cả một đám người bắt đầu luyện lập theo hướng dẫn của Minh Vũ.

Minh Vũ có dự định ngày mai sẽ bắt đầu săn giết cá sấu số lượng lớn, ít nhất một ngày phải giết hai con cá sấu. vì tránh trường hợp tộc nhân bị thương trong quá trình săn giết hung thú, Minh Vũ đã quyết định huấn luyện nhóm thợ săn trước khi làm việc.

Đối với động thái này của Minh Vũ, mọi người rất là bất ngờ, không hiểu luyện tập săn giết cá sấu như thế nào, cả một đám mặt ngệch ra không hiểu khoai môm gì hết.

Nhìn thấy cái bộ dáng đó, Minh Vũ mặt có mộng bức ra, quả thật cái thời đại này ngôn ngữ thiếu kém, không có nhiều từ ngữ để diễn tả hành động sự việc. và thế là Minh Vũ phải giải thích cặn kẽ thế nào là luyện tập, huấn luyện.

Đễ diễn luyện, đầu tiên là tìm một khối gỗ lớn để làm cá sấu, tiếp theo đó là luyện tập bắn tên trúng vào mục tiêu, lôi dây, khóa miệng, kéo.

Orc được giao cho nhiệm vụ quan trọng nhất đó là nhắm bắn mục tiêu, tiếp theo là Klu cùng Melly, hai người này chỉ huy hóm người lôi, kéo cá sấu vòa bờ bên trong, dây thừng cùng lưới cũng được mang ra.

Hai ngày sau, lúc này cách đầm lầy không xa, 50 người bộ lạc Đại Việt đã tập trung từ sớm, trên người bọn họ trang bị đầy đủ.

Minh Vũ dẫn đầu đám người chậm rãi tiến vào khu vực bãi đất trống sát đầm lấy. từ khoảng cách xa Minh Vũ cũng có thể nhìn thấy mấy thân ảnh cá sấu lớn đang ẩn nấp dưới dòng dước đầy rong rêu phía trước.

Tại bãi đất trống hôm trước, hôm nay rất là an tĩnh, nhưng Minh Vũ biết nó sẽ không an tĩnh như vể về ngoài của nó, có ít nhất 3 4 con cá sấu đang ẩn nấp dưới đây.

Chỉ cần nắng lên, những con cá sấu lớn kia sẽ tự động ngoi lên bờ để phơi nắng.

Động vật bò sát nói chung hay cá sấu nói riêng, bọn chúng đều có chung một nhược điểm chí mạng về đặc chủng loài. Chúng là động vật biến nhiệt máu lạnh. Chúng không thể sống trong môi trường quá nóng cũng như quá lạnh. Chúng bắt buộc phải thích nghi với môi trường bằng nhiều cách. Điển hình như phơi nắng sưởi ấm khi lạnh hoặc trốn trong các bụi cây, trong làn nước để làm mát cơ thể khi nắng nóng.

Nhắm định thời gian, Minh Vũ bắt đầu kế hoạch lớn của bộ lạc.

Đầu tiên hắn dùng con mồi dụ bọn cá sấu lên bờ, lầy này Minh Vũ không có dại hoang phí thứ ăn. Một con thỏ mập được xuyên vào một cái móc bằng đồng lớn đồng thời cột vào một sợi dây lớn và có định sợi dây vào trong gốc cây.

Tiếp theo đó là hai chiếc cường nỏ kiểu cũ và một chiếc cường nõ cải tiến được lắp đặt vào trị trí nhắm bắn cách bãi bùn không xa khoảng chừng 30 mét.

“ Chủm!” một con gà vừa mới bị giết quăng được quăng xuống nước, mặt nước chấn động tạo ra nhiều vòng gợm nước, đánh động những con quái vật đang ẩn mình dưới dòng nước đầy rong rêu và lá cây kia.

“ Ầm!” một cái miệng lớn từ dưới nước táp một cú thật mạnh, bọt nước cùng bùn lầy bắn tư tung.

“ Chủng!” lại một con gà quăn xuống dưới nước, vị trí khá gần bờ đất. ngay lập tức lại có một con cá sấu khác lao tới xơi tái con gà xấu số.

Bầy cá sấu phía dưới bắt đâu dị động, thấy được tình thế có lợi, Minh Vũ ra lệnh cho Klu quăng mồi lên bờ.

Có kinh nghiệm từ lần trước, Klu quăng con mồi gần bờ hơn một chút, sợi dây đạ được cột chặt vào trong gốc cây lớn, chỉ cần con cắ sấu cắn câu, thì cái mạng của nó đã bị xác định.

Quả thật một con cá sấu lớn dài chừng 5m bò khệnh khạn lên bờ, thân hình to lớn khổng lồ của nó, đang gây bất lợi cho nó.

Nó thận trọng lê thần hình của mình trên mặt bùn, chẳng mấy chốc nó đã nuốc gọn con thỏ mập vào trong bụng.

“ Rống!” cảm giác có gì đó không đúng nó rống lên một tiếng muốn bỏ chạy xuống nước thì

“ Hưu! Hưu!” âm thanh xé gió vang lên, một mũi tên to dài đã xuyên thẳng qua cái miệng to lớn. mũi tên xuyên phá qua cái mõm to lớn dày đặc răng nhọn.

Mũi tên đi chếch về phía bên trái một chút xuyên từ họng trên xuống họng dưới rồi cắm sâu vào bùn.

“ Ầm Ầm Âm” con cấ không ngưng giãy dụa muốn thoát khỏi, nhưng thật không may cho nó, lúc này bản thân nó đã bị cố định bợi một cái móc đã đi sâu vào trong bụng của nó, một là mũi tên khổng lồ to như một ngọn giáo đã xuyên thủng mõm của nó

Ngay sau đó lại có hai mũi tên lớn bay tới, hai mũi tên này hướng cổ và đầu cá sấu bắn tới.

“ Phốc!” một mũi tên đâm thẳng vòa lưng nó, còn một mũi tên khác lại bắn hụt cắm xuống bùn.

“ Kéo!” Minh Vũ hét lớn.

Ngay lập tức hai nhóm người bắt đầu làm việc, bọn họ dùng sức kéo con cá sấu vào sâu trong bờ. thế nhưng hành động này không có một chút tác dụng.

Bời vì mũi tên kia đã cắm sâu vào trong mặt bùn, cộng theo sức lực của con cá sấu, thế nên nó không có di chuyển vào trong được một chút nào cả.

“ Hưu!” lại một mũi tên do Orc bắn ra. Lần này mũi tên bắn ra cực kỳ chính xác

“ Rống!” con cá sấu rống lên một tiếng thật thảm thiết, mũi tên to lớn đã xuyên thủng đầu sọc của nó. Dư lực mũi tên rất mạnh, tiếp tục cắm sâu vào lớp bùn phía dưới.

Hình thấy con cá sấu bất động không còn giãy giụa gì cả, nhưng lần này không một ai dám đến gần, một mực duy trì khoảng cách.

Màu tươi tràn lan khắp nơi, máu tươi chảy xuống làn nước, một màu đỏ tươi chảy dài thành dòng.

Phía sau lại có thêm hai con cá sấu đánh hơi thấy mùi thức ăn, tiếp tục bò lên bờ.

Vậy mà mũi tên lớn chỉ còn có hai mũi. Đa phần còn lại chỉ là những mũi tên nhỏ dùng cho cường nõ kiểu cũ.

“ Orc!” Bắn chúng!” Minh Vũ ra lệnh.

Nghe thế Orc liền thay đổi mục tiêu, hai con cá sấu lớn bò lên bờ.

“ Rống!” mũi tên thứ ba bắn về một con cá sấu nhỏ hơn dài khoảng chừng 3.5 mét, mũi tô to lớn đã xuyên thẳng qua lưng đâm thủng phổi sau đó cắm thẳng xuống bùn.

Con cá sấu thứ ba phát hiện có dị biến ngay lập tức uống mình chạy xuống nước, nhất thời nó thoát được một mạng.

Con cá sâu kia bị đinh xuống bùn không con cách nào chạy thoát, nó chỉ gào rống trong sự bất lực.

Orc lại bồi thêm một mũi tên, lần này là mũi tên cỡ nhõ, không có sợi dây, mũi tên bắn không được chính xác cho mấy, những với số lượng nhiều, Orc liên tục hạ bắn 3 mũi tên vào bụng, lưng và đầu con cá sấ kết thúc tính mạng của nó.

Mà lúc này đáng người Klu cũng dùng sức léo con cá sấu thứ thất vào sâu bên trong, bọ họ không có dám lại gần, mà tiếp túc bồi tên 5 6 mũi tên vào các nơi hiễm yếu như đầu, bụng và cổ rồi mới đám đến gần. dùng dây buộc thật chặt mõm cá sấu lại.

Chỉ trong nữa buổi sáng, chưa đến hai giờ đồng hồ, nhóm người Minh Vũ đã hạ sát được hai con cá sấu lớn, những lại không tổn nao một chút gì cả.

Năm mươi con người kéo chiến lợi phẩm trong sự ăn mừng huân hoang.

Luc ngồi trên một phiến đắ bằng phẳng, ánh mắt có một giọt nước mắt chảy ra, không biết đó là giọt nước bắn đau khổ phẫn hận, hay là nước mắt ăn mừng hạnh phúc nữa.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,493
Điểm cảm xúc
1,412
Điểm
113
Chương 161: Chế tạo Giáp da Cá Sấu
Có kinh nghiệm từ trước, cả một đám người bắt tay vào công việc xử lý hai con cá sấu kia, lần này có vũ khí hạng nặng, thế nên mức độ tổn thương da khá ít, thế nên lần này da cá sấu sẽ được vận dụng vào nhiều việc hữu ít.

Da cá sấu được ưu tiên hàng đầu, nó được tách ra đầu tiên. Sau đó được kéo căng ra bằng một cái khung gỗ thật lớn, sau đó sẽ có người làm nhiệm vụ dùng dao xương cạo phần thịt và mỡ thừa còn sót lại.

Da cá sấu rất dày, sau khi được phơi khô sẽ rất cứng nếu dùng vũ khí thô sơ thông thường sẽ rất khó để phá hủy cũng như gây vết thương chí mạng.

Theo những gì Chok kể lại những kẻ đến từ bộ lạc Báo Đen cũng có những chiếc áo như thế, dùng vũ khí không thể đâm xuyên qua thân thể bọn họ được. chính vì nguyên nhân đó bộ lạc Linh Cẩu mới bị thua thảm hại tù trưởng mới bị giết hại.

Trong tay Minh Vũ hiện tại có 3 tấm da cá sấu lớn, Minh Vũ dự định sẽ may ra vài bộ áo giáp da cá sấu. ít nhất trong chuyến đi này nếu có giáp da nguy hiểm của mọi người.

Lúc này mặt trời đã lên cao, Minh Vũ buộc lòng phải tìm bóng cây để ẩn nấp trốn tránh cái nắng thiêu đốt của cái mùa khô oi bức này.

Nhìn những tộc nhân đang chăm chỉ làm việc, Minh Vũ lại nghĩ về hiện tại bộ lạc như thế nào có xảy ra chuyện gì hay không.

Tầm mắt phía trước là một đồng cỏ thật lớn, những đám cỏ cao đến tận cổ. từng cơn gió mang theo hơi nóc bức người không ngừng thổi từ đồng cỏ vào.

Một cảm giác cực kỳ khó chịu, cái cảm giác này làm hắn nhớ lại một đoạn thời gian hắn đi công tác tại Phan Rang. Gió như phan nắng như rang. Đây chính là biểu hiện của một dòng biển lạnh chảy qua làm cho khí hậu biến đổi khác biệt. động thực vật cũng bị ảnh hưởng theo.

“ A” Minh Vũ chột ồ lên một tiếng, dường như hắn đã nghĩ ra cái gì đó không bình thường.

Nếu đem so sánh với địa lý khí hậu giửa nơi này và trái đất sẽ rất khác nhau, nhưng về những điểm tương đồng và đặc tính tự nhiên thì rất có khả năng bọn chúng khá giống nhau. Vì dụ như sự hình thành hoang mạc, bán hoang mạc và sa mạc.

Nguyên nhân của sự hình hành các hoang mạc bán hoang mạc là do có dòng biển lạnh chảy qua.

Ví dụ như dòng biển lạnh Ca Na Ri chạy qua vùng biển Bắc Phi dẫn đến sự hình thành hoang mạc lớn nhất thế giới Hoang Mạc Shahara.

Hay dòng biển lạnh Xomali và Bengela dẫn đến sự hình thành hoang mac canahari.

Đó là điểm thứ nhất Minh Vũ nghi ngờ thật xa về phương nam là biển.

Điểm thứ hai là thứ mà Chok từng nói, cắt ngang chia cắt vùng đồng cỏ là một cá đầm lấy thật lớn và một dòng sông lớn mang tên là Raiquada. Mà dòng sông đó nước không thể uống được, nước mặn vào mùa khô và vào mùa mưa nước mới uống được. chứng tỏ nơi con sông này chảy qua rất có khả năng tiếp giáp biển. đồng thời vùng đất nơi này thấp hơn so với mực nước biển.

Điểm thứ ba đó là có khá nhiều mỏ muối ẩn bên trong các khe hẹp tại vùng rừng núi phương bắc, điều này chứng tỏ nơi này từng là biển cả nhưng cho những chuyển biến nước biển đã cạn dần.

Những điều này càng thôi thúc Minh Vũ càng sớm thám hiểm vùng đất này.

Trở lại vấn đề chính đó chính là chế tạo giáp da cá sấu. nhìn từng thớt da cá sấu xếp ngay ngắn trước mặt, Minh Vũ đang cố tìm ra cách cắt vào may da cá sấu.

“ Pốc!” Minh Vũ bún ngón tay lên tấm da cá sấu đã khô, phát ra những âm thanh giống như một tấm thiếc rứng rắn.

Da cá sấu sau khi được làm sạch và phơi khô thì độ dày chỉ còn khoảng chừng 2 – 3 cm mà thôi. Nhưng với độ dày như thế này cũng quá đủ rồi.

“ Saya! Mang dao tới đây!” Minh Vũ gọi một tên chiến binh kế bên.

Phải nói một điều,từ sau khi Minh Vũ bị thương do heo cắn, thì cũng từ đó Minh Vũ luôn không thể ở một mình mà phải luôn có 2 3 người đi theo hộ vệ. còn không thì Melly sẽ đi theo hắn để bảo vệ vị thủ lĩnh gà mờ gầy yếu này.

Saya rất là tốt tình, nàng là một trong những chiến binh mới nổi trong bộ lạc được Minh Vũ chú trọng bồi dưỡng đễ trở thành một chiến binh hay một thủ lĩnh.

Saya nhanh chóng chạy vào trong lấy không ít dao ra.

Mấy cái tộc nhân đang là thịt cá sấu bên kia cũng chí ý tới bên này, bọn họ cảm nhận được thủ lĩnh đang chuẩn bị làm thêm cái gì đó, thế nên mấy con mắt cứ ngó nghiêm không chú tâm làm việc.

Mà đặc biệt mấy tên to đầu như Orc hay Klu thì nhanh như sóc co giò mà chạy về hướng bên này, chỉ trong chốc lát xung quanh Minh Vũ đã tụm lại không ít người. đông người làm cho không khí trở nên nóng bức và ngột ngạt hơn rất nhiều.

Minh Vũ đầu chảy đầy mồ hôi không ngừng cuồng phún mấy tên rỗi hơi. Nhưng bọn họ làm gì mà chịu đi bu đông như ruồi có đuổi cũng không đi.

Minh Vũ cảm giác có một chút bất lực đành phải tìm vài tên bên trong đám người ra là việc.

Muốn may một chiếc áo việc đầu tiên đó là phải cắt da tiếp theo đó là dùng dây chỉ khâu những mảnh vải lại với nhau.

Nhưng da cá sấu rất cứng. nếu dùng dao đồng cắt thì cho dù có phí sức cả tiếng đồng hồ cũng khó có thể cắt được một mảnh.

nhưng sẽ không có chuyện gì không thể nếu ta không làm, tất cả mọi chuyện đều có hướng giải quyết của nó tùy vào trừng hợp mà có thể nhanh hay chậm mà thôi.

Cách thì Minh Vũ cũng đã nghĩ ra, đầu tiên là dùng than vẻ lên tấm da cá sấu hình dáng của từng mặt áo giáp.

Mặt phía trước, Minh Vũ ưu tiên dùng phần da lưng cá sấu, phần phần phía sau thì dùng da phần bụng.

Bời vì không có chuyên môn cũng như là đầu óc thẫm mỹ của những kẽ thợ thủ công, Minh Vũ đã đựa trên hình dáng của Klu mà vẽ ra trên tấm da cá sấu.

Sau khi hoàn tất được phần bản vẽ, Minh Vũ bắt đầu đi vào công đoạn tiếp theo là cắt da. Công đoạn này khá là tốn sức mà cần đến sự tỷ mỹ và chính xác.

Đầu tiên đó là dùng hai tên có sức khỏe kéo căng tâm da ra, đồng thời dùng dao bén cắt theo đường vẽ. đây là vì không có kéo nên Minh buộc phải làm như vậy, nếu dùng dao cắt như kiểu cắt thịt thì tới sáng mai cũng không thể hoàn thành.

Nhìn thấy sự tỷ mỹ của cùng chăm chú của thủ lĩnh, mọi người biết rõ, thủ lĩnh sẽ không làm thức ăn hay đồ uống gì, mà dùng tấm da cá sấu kia đễ làm áo mặt.

Một đám mặt mộng bức cùng khó hiểu, thời tiết nắng thế kia lại mặc áo bằng da thú. Như thế sẽ nóng chết, sau đó bọn họ nhớ lại vừa nãy thủ lĩnh lại lấy Klu ra làm thước đó. Rồi tự cho là lần này Klu gặp họa,bị thũ lĩnh hành cho đến chết.

Sau đó một đám xì xầm rồi nhìn Klu với ánh mắt tràn đầy sự cảm thông.

Mặc cho những lời bàn tác của tộc nhân, Minh Vũ, Melly, Klu, Saya chăm chú hoàn thành công việc của mình. Cho đến tận trưa khi bữa ăn trưa đẵ sẵng sàng thì công việc vẫn chưa xong, mồ hôi trên thân thể bốn người trở nên nhễ ngãi.

Melly đã lột phăng cái áo bên ngoài ra rồi chỉ còn lại một mãnh vải quấn trên ngực nàng mà thôi. Hai gò bồng vung cao lên lộ ra cái bụng phẳng phiêu cùng những múi cơ chắc nịch.

Saya thì càng bạo hơn nữa nàng lột luôn cả ao trong ra, chỉ khoác lên mình một tấm vải lớn, hai con thỏ nhỏ đung đưa theo từng nhịp dao cắt, khung cảnh kai thật là kích thích người.

Klu thì vẫn chú tâm đến công việc của mình không hề chú ý đến cảnh kia, cho dù có chú ý thì hắn cũng chẳng hề để tâm vì quan điểm sống của con người mỗi thời kỳ sẽ khác nhau.

Trước kia tại bộ lạc, tộc nhân có da thú đóng khố là chuyện vui lắm rồi chứ nói gì da thú dùng để che ngực. nhưng từ khi Minh Vũ lên làm thủ lĩnh, da thu thú có ngày càng nhiều, da thú dư thừa đều phân phát cho tộc nhân may áo, may quần. sau đó là bộ lạc Syk gia nhập có thêm vãi. Thế nên quần áo mới dư dã mỗi người có đến hai bộ quần áo có thể để thay hằng ngày.

Thế nên trong đầu hầu hết mọi người trong bộ lạc việc phụ nữ không mặc áo là chuyện rất bình thường, mặc cũng được không mặc cũng không sao.

Nhưng đối với Minh Vũ lại khác, hắn là người hiện đại đặcc biệt là người châu Á. Quan điểm về phụ nữa phải mặc áo là điều tất nhiên đặc biệt là phụ nữ mời lớn chưa có con, việc mặc áo luôn được quan tâm. Thế nên nhìn ngực trần thiếu nữ đó là một chuyện rất là kích thích đối với hắn, con mắt của hắn không ngừng đảo qua đảo lại giữa Melly cùng Saya.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,493
Điểm cảm xúc
1,412
Điểm
113
Chương 162: Áo tăng sức mạnh
Sau khi cắt thành công hai mặt của chiếc áo giáp, việc tiếp theo mà may chúng lại với nhau. Vì da cá sấu rất cứng, nhưng Minh Vũ đã có cách cho việc này.

Đầu tiên là chồng hai lớp lại với nhau, sau đó dùng đinh nhọn đóng xuống nhằm đục lỗ trên hai lớp da. Sau khi hoàn tất sẽ dùng dây chỉ xỏ xuyên qua nhưng cái lỗ kia sau đó buộc chặc lại. làm như thế không những có thể cố định được chiếc áo giáp chúng chúng có thể ôm sát thân thể, cũng nhưng có thể tháo ra dể dàng.

Klu là người đầu tiên được thử, thế nên tên này rất là cao hứng, suốt từ buổi chiều khi biết được chiếc áo da cá sấu kia sẽ thuộc về mình, Klu liên tục cười típ mắt, thậm chí còn lộ ra cái bản mặt ngây ngô đần độn không khác gì Orc ngốc cả.

Còn Orc nhìn lại một bản mặt bí xị, giống như ai đã giành hết đồ ăn của vắn vậy, ngay cả thức ăn ngon buổi trưa cũng không thèm cả ngày ủ rũ.

Nhưng Oro nào biết răng khi Klu nhận lấy chiếc áo giáp kia cũng mà một cái bia để Minh Vũ thử nhiệm độ bền cũng nhưng mức độ phòng thủ của chiếc áo giáp như thế nào.

Đến buồi chiều, khi chiếc áo được hoàn thành, Klu đương nhiên đã được khoác lên mình chiếc áo giáp da sấu.

Hơn nữa cái tên kia cũng biết sửa soạn chỉnh chi thân thể một chút bằng cách dùng dao cạo, cạo sạch tóc trên đầu cũng nhưng là bộ râu trước mặt.

Với cái bộ dáng đó càng làm cho Klu toát lên một đột khí khái, oai hùng hơn lúc trước rất nhiều.

Chiếc áo giáp màu đen tuyền ôm lấy thân thể Klu, chiếc áo giáp có kiểu dáng giông mấy phần so với chiếc ao thum thời hiện đại. ngoài việc không có ống tay áo và cổ tròn ra.

Áo sát nách càng tô điểm thêm co đôi cánh tay lực lưỡn của Klu, từng khối cơ bắp cuồng cuộng phía dưới, kèm theo đó là những vết sẹo to nhỏ tô điểm thêm mấy phần hấp dẫn kích thích.

Nhưng ngặt một nỗi phía trên oai hùng khí khái bao nhiêu thì phía dưới lại tô tục bấy nhiều, với cái khố cộc đủ che đi hạ bộ, lộ ra hai bắp đùi đầy lông, hơn nữa trên mỗi sợi lông lại dính đầy đất. không khác gì một con trâu nước đi lăn bùn rồi lại đem ra phơi nắng. thật là kinh tởm.

Nhưng với những cô gái có mặt tại lúc này ánh mắt dường như bốc hỏa vơi Klu, từng đôi mắt mê luyến hoa si đết tột cùng. Chứng tỏ độ hập dẫn của Klu lúc này.

Trái ngược với mọi người, Minh Vũ lúc này chăm chú quan sát từng biến đọng trên chiếc áo giáp mỗi khi, Klu di chuyển.

“ Klu ngồi xuống!” Minh Vũ bỗng nhiên ra lệnh.

Klu đang rất cao hứng, nghe Minh Vũ nói thế cũng không biết có chuyện gì, hắn ta liền làm theo.

Dưới ánh mặt tràn đầy nghi hoặc của mọi người, Minh Vũ, vỗ lên vai, lưng, hông, sau đó lại hỏi.

“ có thấy khó chịu hay đau chỗ nào không?”

“ có ngực hơi bị ép!” Klu thật thà nói.

Nói đoạn Minh Vũ lại nới lỏng dây cột ở nách Klu ra một chút rồi lại hỏi tiếp.

“ tốt chưa! Còn chỗ nào khó chịu nữa không?”

“ tốt!”

“ uynh!” Minh Vũ tiện tay nện lên lưng Klu một cú, phát ra một tiếng khá to

“ Ah!” một tiến hét vang lên. Nhưng không phải Klu mà làm Minh Vũ. Một quyền vừng rồi hắn đấm lên chiếc áo giáp lực phải chấn phản ngược lên tay hắn, làm cho hắn phải rên lên một tiếng.

Đối mặt với sự tập kích bất ngờ của Minh Vũ, Klu một mặt mộng bức không hiểu gì cả, hắn ngờ nhệch hỏi Minh Vũ.

“ Thủ lĩnh ta làm sai gì à!?”

“ không ta chỉ thử sức mạnh của chiếc áo giáp này?” Minh Vũ buộc miệng nói.

“ Chiếc áo giáp này mặc vào sẽ có được sức mạnh!” Một đám người đồng thanh hỏi. Melly cùng Kori thì trợn mắt ra không tin.

Bởi vì theom tiềm thức của các nàng thì chỉ có uống nước chảy ra từ dòng suối của các nàng mới có thể mang lại sức mạnh mà thôi. Vậy mà chiếc áo kia may từ da cá sấu lại có thể mang lại sức mạnh. Điều như thế sẽ phá vỡ thế giới quan của các nàng.

Suy nghĩ của Minh Vũ khác xa so với nhưng người ở đây, áo giáp tuy không tăng sức mạnh hay lực lượng gì, nhưng nó là một chiếc áo giáp bảo vệ thân thể, hay giảm sát thương nhận vào. Như thế về tổng thể cũng có thể tính là gia tăng sức mạnh sức chiến đấu cho người mặc. thế nên Minh Vũ thuận tiện thừa nhận.

“ Đúng thế! Sẽ mạnh hơn rất nhiều! Orc đánh Klu một quyền là biết thôi.” Minh Vũ rất là tùy ý.

Orc nghe thế, dường như ăn phải xuân dược, hắn ta vô cùng kích thích à.bình thường Orc đánh nhau không lại Klu, mỗi lần hai tên so tài thì ăn phần đau khổ vẫn là tên mập kia. Lần này có thủ lĩnh bảo kê, nên cái tên mập Orc hưng phấn vô cùng, cuối cùng hắn cũng có cơ hội đánh Klu một quyền mà tên kia không được đánh trả, như thề rất là thích thú à.

Nghe Minh Vũ nói tên Klu mặt cũng tái nhợt, nhìn cái bộ dạng của tên mập kia, lần này có khả năng những thứ ăn hồi nãy sẽ bị ói ra mất. cái bộ mặt dương dương tự đắc lúc nãy không còn chút gì.

“ Orc nhẹ tay chút!” Klu run rẫy nói.

“ hahahahahah!” chỉ cười dài không nói, hai tay xoa xoa nắm đấm.

“ Uynh!” âm thanh chói tay vang lên, cả một đám trở bên ngưng trọng, chăm chú vào biểu lộ của hai ngươi.

Cả hai nét mặt đêu nhăn như khỉ ăn ớt. Klu thì bị chấn động một quyền vừa rồi, còn Orc thì bị vảy tren da cá sâu kích thương, nắm đấm bị thương vài chỗ mau tươi không ngừng rĩ ra.

Nhìn thấy kết quả không tưởng kia, mọi người liền ho hoáng lên.

“ Vũ ta muốn có một chiếc áo giáp tăng sức mạnh! Ta muốn” Melly đôi mắt phát sáng nhìn chằm chằm chiếc áo giáp trên thân thể Klu.

“ Thủ Lĩnh ta cũng muôn! Ta muốn như Klu!” Orc cũng ồm ồm ôm chân Minh Vũ mà cầu xin.

Có Orc mở đầu một bầy bu lại chân Minh Vũ mà cầu xin.

Klu vẫn còn chưa hết đau sau đò đánh kia, nhưng hắn là người chịu lực biết được mức độ tổn thương lên thân thể không có bao nhiêu, phần lớn đã bị cái áo này giữ lại rồi.

Minh Vũ mặt đen lại. “cút! Cả ngày ta làm như điên mới được một cái, mà các ngươi mỗi người muốn một bộ, vậy của ta đâu.

Muốn có áo giáp thì đi bắt cá sầu về, ta dạy các ngươi làm.”

Bên trong đầm lầy nhưng con cá sâu đang ẩn mình dưới dùng nước kia đang nhởn nhơ, bọn chúng không hề biết rằng những ngày sắp tới bọn chúng sẽ trở thành con mồi ngon trước cái bộ lạc điên cuồng kia.

Và thế là một đêm, tại khu cắn trại là một đêm không hề ngủ của một đám người, bọn họ không ngừng mài đao xoàn soạt. người thì là dây thừng, nhưng thì chế tạo tên cường nỏ, người thì làm bẫy bắt thú nhỏ, mỗi người một việc cực kỳ khí thế.

Klu chính là người hạnh phúc nhất đêm hôm nay, hắn là người đầu tiên trong bộ lạc nhận được chiếc áo sức mạnh do chính tay thủ lĩnh làm ra. Chính vì thế hắn vô cùng quý trọng chiếc áo này. Ngay cả bé cưng của hắn vào thời khắc này cũng không bằng chiếc áo giáp kia.

Nhưng Minh Vũ thì lại có một suy nghĩ khác, áo giáp là chuyện bình thường không thể thiếu được trong chiến đấu, nhưng như thế vẫn chưa đủ cần phải bảo vệ thân thể chiến binh thêm nữa. như các vị trí quan trong khác như cánh tay, đầu, đùi cũng cần được bảo vệ.

Từ sáng sớm mọi người đã chuẫn bị bắt tay vào công việc, dừng như bọn họ đã không cần Minh Vũ chỉ huy, cả một đám từ sớm tập hợp chuẩn bị trang bị săn giết cá sấu với số lượng đại quy mô.

Chỉ trong môt đêm, đã có 20 mũi tên cường nõ, cũng cả trăm mét dây thừng được tạo ra, chứng tỏ một đêm qua bọn họ đã làm không ít, thế nhưng vào buổi sáng sinh lực bọn họ vẫn tốt như thường, hơn nữa còn cực kỳ hưng phấn.

Klu mặc chiếc ao giap đen kêu ngạo ưỡng ngực đi lên đầu tiên dẫn 50 người đi vào khu vực đầm lầy, số tộc nhân còn lại thì xử lý số da cá sấu cũng như theo thủ lĩnh học cách chế tạo áo giáp.

Lần này Minh Vũ quyết định may một chiếc áo giáp dành cho Melly. Vì Melly là nữ nên việc thiếc kế cũng như may là một chuyện khá là khó khăn, bời vì phụ nữ thì có ngực, hơn nữa ngực cũng không phải nhỏ, nếu thiết kế kiêu như Klu thì thật là thiệc thòi cũng như khó vận động cho các nàng.

Nhưng da cá sấu rất dày và cứng khi khô, khó mà ép theo khuôn mẫu được, còn như cắ ra rồi may lại thì lại khó khăn hơn rất là nhiều.

nguyên thủy thời đại một tác phẩm của Hoàng Kỳ Phương

nếu cảm thấy truyện hay bạn có thề like chia sẽ tác phẩm.

cám ơn các bạn đã ũng hộ cho truyện.

tác giả: Cám ơn bạn Le Hong Ky đã donate ủng hộ, cảm ơn bạn thật nhiều
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,493
Điểm cảm xúc
1,412
Điểm
113
Chương 163: Công nghệ chế tạo áo giáp
Vào thời khắc này, khi gặp khốn khó, Minh Vũ mới phát hiện ra cái ngu của mình, da cá sấu sau khi làm khô sẽ vô cùng cứng rắn, dùng dao khó cắt, dùng đinh khó thủng, nhưng khi nó còn tươi thì vẫn có thể để dàng cắt ra từng khối.

Tạo sao hắn không cắt thành hình trước khi cắt và may áo giáp. Sau khi phơi khô thì tấm da đã được cắt theo ý muốn chỉ cần đóng đinh se dây là xong.

Nhận ra được sự ngu ngốc của mình, Minh Vũ nhanh chóng chỉ huy những người còn lại, lấy những tấm da cá sấu vừa mới phơi ngày hôm qua xuống chuẩn để cắt thành từng khối.

Thế nhưng có một vấn đề nhỏ gặp phải đó chính là mức độ co lại của da cá sấu, bất kỳ một vật chất nào, khi hàm lượng nước bên trong vật chất đó bị tách khỏi sẽ dẫn đến hiện tượng co rút lại.

Khi như thế về mặt lẫn cấu tạo của vật chất sẽ bị mất đi hình dạng ban đầu. như thế sẽ ảnh hưởng đến kích cỡ cũa nhưng chiếc áo giáp khi thành phẩm.

Tấm da cá sấu được phơi một ngày dưới nắng, tấm da đã không gần 50%, nếu như tiếp tục 3 4 này dưới cái nắng như thiên kia, tâm da sẽ hoàn toàn khô cứng.

Nhưng vào thời điểm này tấm da đã ráo nước, những phần da, mỡ, thịt thừa cũng được làm sạch, chỉ còn lại một bộ da đen ngòm và sù xì.

Để chuẩn bị may cho Melly một bộ giáp phù hợp với nàng, Minh Vũ đã nghĩ ra một cách hay, phù hợp cho áo giáp giành cho nữ chiến binh.

Sự bất tiệng khi mặt áo giáp cứng của phụ nữ là bộ ngực của họ. phải nói là ngực phụ nữ sẽ lớn theo từng giai đoạn, hơn nữa nếu có chế độ dinh dưỡng phù hợp thì chuyện ngực to là chuyện bình thường.

Mà ngực to thì lại kèm theo nhiều vấn đề, điển hình là khi mặc áo giáp, bộ ngực sẽ bị áo giáp đè áp dẫn đến việc khó chịu khi vận động thậm chí là khó thở ngột ngạt tại ngực.

Như vậy tốt nhất khi thiết kế áo giáp cho nữ chiến binh, phải phải làm phần giáp trước có một ngực nhô lên.

Nếu như vật liệu bằng kim loại, việc ép tạo khung cho áo giáp là chuyện dễ dàng, nhưng với nguyên liệu là da thì phải có một phương pháp khác.

Minh Vũ là một kẽ đế từ thời hiện đại, nơi mà con người tiếp thu với rất nhiều kiến thức, từ đông sang tây, từ nam chí bắc. với kiến thức như thế, và những đặc tính da cá sấu mà hắn nhận biết được thì việc này hắn có thể làm được, nhưng không biết là chắc chắn bao nhiêu phần.

Đầu tiên hắn lấy một khối gỗ lớn có dường kính to bằng một thân thể người.

Sau đó hắn sẽ dựa trên thân thể phụ nữa mà cho người đục khoét ra một khung gỗ có bộ dáng của phụ nữ. đặc biệt là phải có bộ ngực ở phía trước và phần eo nhỏ hơn một chút so với phần vai.

Tại sao lại như thế đương nhiên là dựa theo tỉ lệ thân thể của những nữ chiến binh bộ lạc rồi.

Những nhữ chiến bihn bộ lạc cho dù là chiến binh bộ lạc Syk hay là những bộ lạc khác, bọn họ có thân hình vô cùng tốt, huy không phải là tuyệt hảo, nhưng ít nhất là thân hình thon gọn, eo nhỏ, nhưng tràn đầy cơ bắp. ngực thì kẻ có người không, người thì như hai con ốc, kẻ thì như cam sành mọng nước.

Cả một đám người bày binh bố trận theo lời của Minh Vũ, không một ai nghĩ ngơi, ngay cả Luc đang bị thương cũng phải ra sân ngồi đốt lửa nấu cơm để những người khác làm việc.

Mà tại đầm lầy nhóm người Klu khí thế dâng trào, cả một đám như ăn trúng xuân dược, khí thế bừng bừng.

Ngay từ buổi sáng đã có 5 con cá sấu bị giết thân thể bị lôi lên bờ, nếu như bình thường bắt được những con quái thú này, mọi người sẽ huân hoang ăn mừng chiến thắng. nhưng lần này lại không, bọn họ giết cá sấu không phài vì thức ăn, vì vinh quang, mà là vì da cá sấu, giết càng nhiều cá sấu càng tốt, thịt dư cũng không sao, có da là được.

Và thế là những con cá sấu vô tội bá chủ vùng đầm lầy trở thành con mồi của bộ lạc Đại Việt.

Orc có kinh nghiệm khá nhiều trong thực chiến bắn cá sấu, nên giờ đây mỗi phát bắn của hắn đêu nhắm vào những nơi chí mạng nhất, như đầu, cổ, hông. Mỗi con cá sấu chỉ cần từ 2 – 3 mũi tên là có thể săn giết được một con.

Còn số tộc nhân còn lại nhiêm vụ phân chia cũng rất rõ ràng. Cá sấu sau khi bị xác nhận là đã chết hoàn toàn thì sẽ được kéo lên bờ bằng dây thừng và móc. Một số khác thì được phái ra đi trinh sát, tìm kiếm, dụ dỗ con mồi đến nơi có vị trí thích hợp để săn giết.

Cá sấu sau khi được mang lên bờ sẽ kiểm tra cẩn trọng một lần nữa xem có chết hay chưa rồi cho người kéo con mồi trở về.

Cứ như thế trong một buổi sáng đã có 5 con cá sấu được săn giết thành công. Bọn họ muốn săn tiếp nhưng vào thời gian này mặt trời đã lên cao, nắng rất gắt, nên bọn cá sấu theo bản năng đã ẩn nấp xuống dòng nước, khó mà phát hiện ra chúng.

Mà xuống nước tìm kiếm bọn người Klu không có cái gan đó, dù gì đi nữa, chiến đấu dưới nước không phải là sợ trường của bọn họ.

Trở về với chiến lợi phẩm huy hoàng, cả một đám lại không có nghĩ ngơi, mà tụm đầu lại xem thủ lĩnh làm áo giáp.

…………………………………………………………………………..

Lửa bộ lạc, trong thời gian gần bộ lạc lửa không những có tồn trữ thức ăn thật nhiều, hằng ngày bọn họ dựa vào dòng suối và cách đào hố bắt cá cực kỳ mới lạ, thu hoạch được rất nhiều cá lớn. mỗi này có ít nhất 50 con cá lớn bị bắt.

Ăn tươi không hết, bọn liền đem phơi khô tích trữ cho mùa đông sắp tới.

Như thế vẫn còn chưa tính, bời vì dòng suối bất ngờ có nhiều nước, mà không có dấu hiệu cạn đã thu hút rất nhiều động vật ăn cỏ lẫn ăn thịt xung quanh đây. Nhóm thợ săn bộ lạc chỉ còn lại chừng 10 người, thêm vào những tân binh mới tuyển chọn, con số cũng lên tới 20 người.

Bọn học học theo bờ suối ẩn nấp săn bắt được khá là nhiều động vật ăn cỏ cở nhỏ như gà, thỏ, heo rừng, thậm chí là hươu cũng bắt được vài con, tài nguyên thu vào cực kỳ phong phú.

Chỉ trong vòng một tháng kho lương thực dữ trữ đã đầy ắp, trong hang đá lúc này dường như đã không còn chỗ dư cho tộc nhân ở, bọn họ phải di chuyển ra bên ngoài hang đá mà sinh sống.

Thế nhưng hôm nay lại có một sự kiện không may đối vơi bộ lạc Lửa. một trong 3 chiếc nồi lớn bọn họ trao đổi vào mùa đông năm trước lại bị vỡ trong khi nấu nướng.

Người phụ trách nấu ăn lúc đó bị trách phạt vô cùng nặng nề, thậm chí còn bị đánh một trận sống dỡ chết dỡ.

Bọn họ không hề biết chuyện vở nồi là chuyện rất là bình thường, vì những chiếc nồi này là do ban đầu Minh Vũ cùng đồng bọn chế tạo, không có khinh nghiệm trong việc nhào đất, cũng như nung đất. cái nồi kia đến bây giờ mới vỡ là tốt lắm rồi.

Và thế là Vu cùng thủ lĩnh mới nhận chức cùng nhau hội họp lại, sau đó bọn họ quyết địng là sẽ dùng cá khô để trao đồi nồi cùng vật dụng khác như chén và muỗn để bộ lạc dùng trong thời gian tới.

Ngay sau đó một nhóm 10 người mang theo nhiều cá khô, thậm chí là một tấm da hươu lớn hướng theo bộ lạc Đại Việt hướng tới.

Isam là thủ lĩnh bộ lạc Lửa trong thời gian này, từ bộ lạc Lửa đên bộ lạc Đại Việt cũng phải đi mất 5 – 7 ngày đi đường.

Dọc theo đường đi là dòng suối đầy ắp nước, bọn họ không biết làm sao nước lại nhiều đến thế, theo như lời Vu nói là do thần của bọn họ nhìn thấy họ quá đói khổ, nên đã ban cho phước lành giúp bọn họ sống sót.

Cả bộ lạc tin răp rắp theo lời Vu. Nhưng Isam lại nghĩ khác, dường như trước tới giờ hắn không tin vào thần linh. Tất cả những gì bộ lạc có hiện tại đều do sự cố gắng của tộc nhân mà có, trước kai cho dù co cầu xin thần linh như thế nào, cho dù có dùng sinh mệnh tộc nhân hiến tế cũng như thế. Đói kém vẫn đói kém, vào mùa đông tộc nhân vẫn chết như thường.

Isam nhân cơ hội này đi về phía cuối dòng suối để biết tại sao dòng suối lại không cạn nước. trong nội tâm hắn khẳng định đi vì phía cuối dòng nước sẽ cho hắn đáp án.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,493
Điểm cảm xúc
1,412
Điểm
113
Chương 164: Epx khó xử
Dọc theo đường đi Isam cảm nhận được cảnh quang thay đổi rỏ rệt, dừng như càng đi về phía dạ du có một cảm giác mát mẻ hơn so với khu vực bộ lạc của hắn.

Lãnh địa giữa hai bộ lạc Đại Việt và bộ lạc Lửa chỉ cách nhau 3 ngọn núi lớn, chỉ cần đi dọc theo dòng suối, thì trong vòng 5 ngày sẽ đến mà thôi.

Nhóm người có tất cả 10 người bao gồm cả Isam dẫn đội, trong đó còn có 3 phụ nữ trẻ tuổi có nhiệm vụ khuân vác vật phẩm.

Lần này Isam mang theo khá là nhiều da thú cũng như cá khô ý định sẽ trao đổi ít nhất 2 cái nồi lớn cùng một số vật dung khác, đợi tới khi mùa đông đến bọn họ sẽ dùng thức ăn trao đổi người sau đó lại đổi lấy nồi của bộ lạc Đá Lớn.

Nhưng Isam nào biết rằng bộ lạc Đại Việt lúc này lương thực không hề thiếu, cái bọn họ thiếu lúc này là nhân lực.

Sau bốn ngày không ngừng băng đèo vượt suối bọn họ đã vượt qua hai ngọn núi lớn, chỉ cần băng qua thêm một ngọn núi ở đằng trước bọn họ sẽ đến bộ lạc Đá Lớn, chỉ còn khoảng một ngày đường nữa mà thôi.

Bất ngờ lỗ tai Isam rung động, hắn cảm nhận được dường như phía trước có không ít người đang nói chuyện cũng nhưng đang làm cái gì đó phá ra những âm thanh xoàn soạt.

Nhanh như một con sóc, Isam đã cho tộc nhân của mình dừng lại, bản thân thì trèo lên một ngọn cây cao nhất để quan sát.

Quả thật như hắn dự đoán, phía trước không xa xa có khoảng 20 người đang làm cái gì đó, bọn họ dùng những cái nồi lớn, lấy nước từ dưới suối lên, sau đó lại đổ xuống mấy gốc cây cách đó chừng trăm bước chân.

“ là người bộ lạc Đá Lớn!” Isam thầm nghĩ.

“Kaoh!”

“ là Kaoh! Chính là Kaoh!” từ trong đám người kia Isam phát hiện ra một người mà hắn thân thuộc.

Kaoh chính là tộc nhân bộ lạc lửa vòa đầu năm nay bị Oman thủ lĩnh mang đi trao đổi với tại lễ hội mùa xuân. Nhưng Kaoh so lại ở đây, chẳng lẻ Kaoh bị bộ lạc Đá Lớn đổi lấy.

“ Không thể nào! Iru cùng thủ Lĩnh Oman trước khi đi đã từng nói bọn họ sẽ liên hợp bộ lạc Nanh đánh cướp bộ lạc Đá Lớn mà!” Isam thầm nghĩ.

Đang suy nghĩ nhập tâm bất ngờ có một tiếng xé gió vang lên, Isam chưa kịp định hình là có cái gì đang bay tới, thì hắn cảm nhận được cánh tay phải của bản thân truyền đến một cảm giác đau nhói. Hắn không nhịn được liền hét thảm một tiếng, thân hình từ trên cây cao rớt xuống phát ra những âm thanh cây gãy đỗ.

“ Phốc!” Isam không nhịn được miệng phung ra một ngụm máu, chứng tỏ nội tạng của hắn đã bị chấn động, thương thế không hề nhẹ chút nào.

Số tộc nhân phía dưới cũng chưa biết điều gì xảy ra thì cả một nhóm đẵ bị một đám người bao vây, trên tay họ là những cây giáo nhỏ, nhưng vô cùng sắc bén.

“ các ngươi là ai!” từ xa truyền đến mộ giọng nữ âm lãnh. Đó là giọng của Ashi.

Ashi cưỡi trên một con trâu đực, bộ dáng uy nghiêm từ từ bước tới.

“ Ah~H quái thú sừng cong!” một đám người thét lên hoảng sợ.

“ Isam!” từ phía sau truyền đến một giọng nữ khác, đó là Kaoh, Kaoh đã nhận ra những người kia nên nhanh chóng chạy tới.

“ Kaoh! Ngươi quen biết bọn họ?” Ashi nghi vấn.

“ là Isam, bộ lạc Lửa!” Kaoh rụt rè nói.

“ Lửa bộ lạc!” Ashi trầm ngâm. Sau đó chợt ồ lên dường như nhớ ra chuyện gì đó.

Vào lễ hội mùa xuân, bộ lạc đã đánh nhau với Nanh bộ lạc cùng Lửa bộ lạc, giết toàn bộ chiến binh cũng như thủ lĩnh bộ lạc bọn họ, đồng thời thoe ước định số tộc nhân còn lại của hai bộ lạc kia sẽ thuộc về bộ lạc Đại Việt.

Nhưng sau khi trở về bộ lạc có rất nhiều chuyện xảy ra, thế nên thủ lĩnh không có thời gain thu phục hai cái bộ lạc kia, nên chuyện đó vẫn nằm yên ở đấy chưa được xử lý.

“ tại sao các ngươi nhâm nhập lãnh địa của bọn ta!” Ashi trầm giọng hỏi.

“ bọn ta! Bọn ta đổi nồi! nồi bộ lạc bọn ta bể cả rồi!” một tên trong số đó run rẩy nói.

Ánh mắt Ashi híp lại, ba con sói bên cạnh nàng cũng nhe răng lộ ra sự hung ác dường như muốn trợ uy cho chủ nhân của nó.

“ đem bọn họ về!” Ashi ra lệnh. Ngay sau đó 9 người còn lại đều bị trói mang đi, riêng Isam bị thương nặng nên được sơ cứu tạm thời đồng thời cũng được khiên về.

Isam tuy rất đau đớn, nhưng hắn vẫn đủ sức chịu đựng không để mình bị ngất đi. Hắn có thể nhận ra người đã băng bó vết thương cho mình là Kaoh.

“ Kaoh! Kaoh! Mẹ ta còn sống không?” Isam cố gắng nói chuyện.

“ Còn! Ul còn sống! Ul ăn rất tốt, có quần áo tốt để mặc, còn có nhà để ở.” Kaoh nghĩ đến Ul thì tỏ ra một thần thái ngưỡng mộ.

Ul chính là mẹ sinh ra Isam, nhưng vì là phụ nữ cũng như đã lớn tuổi ( khoảng 38- 39) nên đã bị Oman bắt đi trao đổi lấy những vật phẩm có giá trị cho bộ lạc.

Tuy Ul bị bắt đi Isam không có cam lòng, nhưng xã hội nguyên thủy lời của Vu, của Thủ lĩnh chính là mệnh không thể cãi.

Vì thế Isam vẫn mong mỏi một ngày có thể gặp lại mẹ mình tuy đó là một điều dường như vô vọng.

Isam cố gắng làm đau thân thể mình, để không bị ngất đi, để được nhìn thấy mẹ mình một lần nữa.

Tính ra đây cũng là một điều may mắn, ngày hôm nay nhón người Kaoh sau khi tưới nước cho cánh đồng khoai sẽ đi đến khu vực này để làm cỏ và tưới nước cho những cây olive.

Những cây Olive này chính là nguồn dầu ăn cho cả bộ lạc dùng trong năm sau, thế nên Minh Vũ rất là chú trọng, thế nên việc chăm sóc chúng cũng được để mắt tới nhiều hơn.

Nếu như hôm nay không có Kaoh nhận ra được nhóm người này hẳn là đã bị Ashi giết từ lâu rồi. bởi vì từ sau khi xung đột với Milla Ashi có vẻ trở nên tiêu cực hơn rất là nhiều, nàng đã không phải là một cô bé mới lớn của bộ lạc Đá Lớn nữa rồi.

Đi bộ chừng hai giờ, nhóm người đã trở lại bộ lạc, nhìn quan cảnh trước mắt nhóm người Isam trợn mắt há mồm, miệng không phát ra được một âm thành nào, nét mặt tràn đầy sợ hãi, không ngừng dụi mắt tưởng rằng minh nhìn nhầm.

Đập vào mắt họ chính là một cái hố nước to lớn, bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy cái này như trước đây, chưa dừng lại ở đó, xung quanh là một bãi cỏ xanh rì, bọn họ không biết đó là cò gì, nhưng bọn chúng mọc theo một trận tự nhất định, phân theo từng hàng không giống bất kỳ rừng cây hay đồng cỏ nào mà bọn họ từng nhìn thấy.

Từ ngạc nhiên đi đến ngạc nhiên, sau khi đi sâu vào bên trong điều bọn họt bất ngờ nhất đó là bên trong kia nơi mà tộc nhân bộ lạc Đá Lớn sinh sống có rất nhiều điều kỳ lạ, có rất nhiều “cái hang” có mấy cái hang không ngừng bốc khói lên, còn có những ngọn núi cũng có khói bốc lên, giống như có một con quái thú đang ẩn nấp bên dưới đồng thời phun ra lửa và khói.

Mà tất cả những thứ đó được bao quanh một khối đá kỳ là, khối đá rất dài, giống như do thần linh tạo ra.

“ bộ lạc Đá Lớn có thần! Linh! Bộ lạc ta cũng có thần linh!” Isam thì thào.

Ngay sau đó có không ít người đi tới quan sát đám người bọn họ.

Epx bước ra đầu tiên ánh mắt nhìn Ashi dò hỏi

“ Chuyện gì xảy ra! Bọn họ là ai!”

“ là người bộ lạc Lửa đến để đổi nồi!” Ashi chậm rãi nói.

“ Lửa bộ lạc!” Epx nhíu mày.

“ Isam!”bỗn nhiên có một âm thanh phụ nữ vang lên.

Đó chính là Ul, UL sau khi được gia nhập bộ lạc, nhờ vào thiên phú kéo lẽo và cẩn mẫm của mỉnh bà được tham gia vào nhóm thợ thủ công chuyên tạo ra những mũi tên tốt nhất cho bộ lạc, nên bên trong bộ lạc Đại Việt địa vị của Ul cũng không kém.

Ul không những được cấp nhà ở mà còn có thêm nhiều da thú để may quần áo.

Ul nhìn thấy con mình, tình mẫu tử không nhịn được mà lao tới ôm lấy Isam.

“ Ul! Ngươi quen biết hắn!” Epx hỏi.

“ Isam là con ta! Là con ta!” Ul khóc nức nở.

Epx cảm giác một hồi đầu ong ong không biết chuyện này giải quyết như thế nào. Nếu như có mặt Minh Vũ nơi này hắn sẽ giải quyết chuyện này rất là dễ dàng, thậm chí là không tốn một mũi tên, một tìa nguyên gì cả cũng có thể thuận lợi thu phục nhóm người Isam cũng như là những tộc nhân còn lại của bộ lạc Lửa.

Nhưng Epx thì khác, nàng tuy là người có khả năng quản lý nhất trong bộ lạc, thế nhưng có khả năng là một chuyện, giải quyết những vấn đề hóc búa cũng là một chuyện.

Kiến thức, hiểu biết, lợi dụng nhân tâm, mưu trí,… những điều đó không thể nào tự dưng mà hiểu thấu được. tất cả những thứ đó đều phải trải qua rèn luyện học tập và những trãi nghiệm, như thế mới có thể đúc kết ra những thành quả.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,493
Điểm cảm xúc
1,412
Điểm
113
Chương 165: Đi sâu vào đồng cỏ
Epx không biết giải quyết nhóm người Lửa Bộ lạc ra sao cả, đuổi đi cũng không được, giữ lại cũng không xong, hơn nửa lúc này mấy cái tộc nhân từng ở bộ lạc Lửa vây lại muốn chào hỏi, thậm chí là nhận người thân. Chỉ trong một thoáng cả một đám người loạn thành một bầy.

“ Ashi phải làm sao?” Epx khá là khó xử, đành hỏi Ashi ý kiến.

“ cứ giử bọn họ lại, nhưng bắt bọn họ phải ờ ngoài bức tường! đồng thời bắt bọn họ làm việc! đợi Vũ về rồi mới quyết định!” Ashi trầm ngâm một chút rồi trả lời.

Khi biết được Epx cho những người kia ở lại, nhưng tộc nhân bộ lạc Lửa rất vui mừng, không ngừng kéo đám người kia đi tham quan bộ lạc. một số người có ý định lôi kéo vào bên trong bộ lạc để khoe khoang những căn nhà của bọn họ thì lại những chiến binh chặn lại.

Sau một loạt cảnh cáo cũng như uy hiếp đám người kai mới an ổn lại, phải theo sự sắp xếp của nhóm người Ashi.

Bộ lạc bỗng nhiên được thêm 9 nhân lực, công việc cũng được giải tỏa một phần lớn. đám người Isam lúc này mới biết được tại sao dòng suối lại đầy ắp nước vào mùa khô, đó chính là do bộ lạc Đá Lớn làm. Bọn họ đã xây một bức tường lớn chặn dòng nước lại. vậy mà bọn họ lại tin lời Vu nước nhiều là do thần linh ban tặng.



Càng sống càng lâu, tiếp xúc càng nhiều bọn họ mới biết được bộ lạc Đá Lớn đã không còn như xưa, thực lực bọn họ cực mạnh, hằng ngày có thể săn giết rất nhiều thú, ngay cả những loài thú lớn như Gấu, Sói, Quái thú Sừng Dài, quái thú sừng rể cây đều bị bọn họ bắt được.

…………………………………………………………………

Phía Nam, nơi đóng trại, bộ lạc Đại Việt, lúc này thời gian cũng đã 4 ngày trôi qua, nhóm người Klu, Orc đã đi dạo xung quanh đầm lầy cả rồi.

Trong khoảng thời gian ngày, bọn họ săn giết được rất nhiều cá sấu, mỗi ngày bọn họ săn giết được hơn chục con cá sấu.

Có kinh nghiệm thực chiến cũng như sức mạnh về vũ khí, chuyện săn giết cá sấu đã trở thành một chuyện rất dễ dàng đối với bọn họ.

Tuy thế, không phải giết nhiều cá sấu mà bọn họ có đủ tự tin đi sâu vào bên trong đầm lầy. trong những ngày qua bọn họ chỉ săn giết tại những vùng phụ cận, giáp ranh đầm lầy mà thôi. còn sâu bên trong thì chư hề động tới.

Sau khi săn giết cá sấu, nhóm người sẽ trực tiếp giải quyết con mồi mà không cần mang về lều trại, bởi vì thứ bọn họ cần chỉ là da và gân cá sấu mà thôi. còn những phần khác đều vứt đi.

Nghe có vẽ phí phạm, nhưng thịt cá sấu quá nhiều, khó mà xử lý cho tốt, hơn nữa muối cùng gia vị mang theo cũng có hạn, không thể nào chế biến thịt cá sấu được.

Mà tại lều trại, mọi người cũng không có rãnh rỗi mà làm thịt cá sấu, bởi vì lúc này mọi người đang gia tăng chế tạo sản xuất giáp da cá sấu.

Vì Minh Vũ đã nghĩ ra cách chế tạo giáp từ khuôn, thế nên việc gia công cũng những cắt may da trở nên rất dể dàng, chỉ cẩn đục lổ và mau lại hoàn chỉnh sẽ hoàn thành một chiếc áo giáp.

Ngoài áo giáp ra, Minh Vũ còn tạo ra nhiều trang bị bảo về khác như, bảo vệ cánh tay, bảo vệ đùi. Chỉ có giáp đầu Minh Vũ vẫn chưa có thời gian chế tạo mà thôi.

Sau khi săn giết một vòng đầm lầy, lúc này số lượng cá sấu bị giảm đi đáng kể, một ngày khó có thể giết 2 -3 con. Hơn nữa theo lời Chok nói tại trung tâm đồng cỏ là một cái đầm lầy lớn, bên trong đó có rất nhiều cá sấu như thế này, thậm chí là lớn hơn những con cá sấu tại đây.

Thế nên Minh Vũ nhanh chóng quyết định nhanh chóng tiếp tục hành trình đi về phìa trung tâm đồng cỏ.

Dù gì đi chăng nữa bọn họ cũng nán tại đây gần cả tháng rồi. nếu tiếp tục ở dây hình thành trình và dự định trước đây sẽ bị thay đổi rất nhiều.

Khi rời đi nơi cắm trại, thực lực bộ lạc Đại Việt lại tăng một mãng lớn về mặt sức mạnh chiến binh.

54/70 chiến binh đã được trang bị giáp da cá sấu, bao gồm giáp ngực, giáp tay và giáp bảo vệ đùi. cung tên cũng được cải tiến thêm khi thay thế dây cung bằng gân cá sấu.

Cường nõ kiểu mới thì chỉ được một cái do thiếu hụt về nguyên liệu chế tạo. còn cường nỏ kiểu cũng lúc này đã chế tạo thêm ba cái.

Tấm da trăn cũng được cắt ra và may thành những chiếc ba lô mang trên lưng những chiến binh bộ lạc. có những chiếc ba lô, thế nên những vật dụng cần thiết cho một chiến binh bộ lạc lạc lúc này cũng được xem khá là đầy đủ.

Trang bị gồm có, một bộ cung tên và một túi tên với 30 mũi tên, trong đó có 10 mũi tên được tẩm chất gây tê cực mạnh.

Một bộ giáp da cá sấu, một túi nước được làm bằng bao tử heo, dao đồng, dao găm, giày.

Một số khác thì dao đồng được thay thế bằng tấm chắn và giáo. Riêng một số người đặc thù như Orc hay Klu sẽ được trang bị khác như búa lớn, dao đồng lớn.

Khi tiến vào đồng cỏ Minh Vũ có thể cảm nhận được sức nóng khủng khiếp của vùng đất này, nắng như búa bổ vào đầu. đặc biệt khi bọn họ trang bị giáp da cá sấu trên người, nhiệt lượng nhận vào rất là khủng bố.

Bởi vì sao,da cá sấu màu đen, mà màu đen chính là màu sắc hấp thụ ánh sáng và nhiệt lượng mạnh nhất.

Nhưng có cái khó mới ló cái khôn, sau khi bị một ngày phơi nắng, Minh Vũ với nhận ra cái ngu của mình, đã từ rất lâu những dân cư sống tại vùng nắng nóng bọn họ có rất nhiều cách thích nghi với môi trường sống khắc nhiệt.

Điển hình như người sống tại các vùng sa mạc lớn như Sahara, trang phục của bọn họ dày và có hai lớp, lớp màu trắng sẽ được mặt vào ban ngày để phản xạ lại nhiệt lượng của mặt trời và ánh sáng.

Còn lớp màu đen sẽ mặc vào ban đêm, để có thể hập thụ nhiệt nhanh hơn, bởi vì tại các sa mạc sẽ có hiện tượng nắng nóng ban ngày, và nhiệt độ sẽ giảm xuống cực nhanh vào ban đêm.

Còn với những thổ dân Châu Úc, bọn họ học theo cách của các loài động vật, đó là phủ bùn đất lên người, như thế thể da bọn họ sẽ ít bị ảnh hưởng do nắng nóng đồng thời lớp đất bụi phía trên sẽ hấp thụ nhiệt phần phần lớn cho bọn họ

Nghĩ ra được cách đó Minh Vũ liền cho đội hình dừng lại, đồng thời dùng bùn đấy phủ lên lớp giáp da, khiến cho một đội quân sạch sẽ oai nghiêm, trong chốc lát đã trở thành một đội quân bùn đất.

Melly là người đầu tiên phản đối không ưng thuận theo, ai đời nào lại bôi bùn lên quần áo chứ, hơn nửa nàng rất thích bộ quần áo “ Tăng Sức Mạnh” này.

Thế nhưng ai cũng làm theo đồng thời cảm nhận được lợi ích của việc này, qua một ngày sau nàng mới chịu làm theo.

Cả một đoàn người hành trình trên đồng cỏ hoang vu, ngoài những đàn thú lớn và thĩnh thoảng là những động vật săn mồi thành từng đàn lớn ra, thì bọn họ không hề phát hiện ra một người nào cả.

Sinh vật trên đồng cỏ cực kỳ đa dạng, phần lớn những động vật ăn cỏ đều sống thành từ bầy lớn, có một số con Minh Vũ có thể nhận biết, một số thì lại không.

Điển hình như vào buổi sáng ngày thứ ba, bọn họ gặp một đàn thú lớn có khoảng chừng 100 con. Bọn chúng có bộ dáng khá là mắc cười. toàn thân bóe núc ních như những con heo, nhưng lại có một bộ mặt của con ngựa. cái mỏ dài đưa ra kèm theo là hai hốc mắt đen thui. Chúng có trọng lượng khoảng 200 kg, thân dài nhừng 1.5m.

Chok nói đây là con Phân Lợn. thân hình kỳ quái cũng như cai tên kỳ quái theo.

Những con thú kia cũng không phải tự nhiên bọn chúng lại có tên như thế, bởi vì thịt chúng có mùi không khác gì phân lợn cả. hơn nữa chúng có một bộ da rất là dày, săn giết rất khó. Đồng thời thịt lại hôi, thế nên bọn chúng tại vùng đồng cỏ ít bị săn giết. ngay cả những động vật săn mồi bư Báo, Sư Tử, hay Linh Cẩu đều không muốn động tới.

Nhưng chúng lại là con mồi rất được ưa chuộn của chim khổng lồ, thế nên thông thường khi xuất hiện thú phân lợn sẽ có khả năng cao gặp được chim khổng lồ đồng cỏ.

Khi nghe đến loài chim này, lòng Minh Vũ cùng mọi người cũng có một chút sợ hãi. Mọi người ở đây phần lớn đêu biết được sự lợi hại của bọn chúng, thế nên bọn họ cũng không dám nhấn ná lâu, nhanh chóng rời đi khu vực khác.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,493
Điểm cảm xúc
1,412
Điểm
113
Chương 166: Đồng cỏ rất khắc nghiệt
Sinh vật ngoài đồng cỏ thiên kỳ bách biến, mỗi thứ nhìn thấy đều mang một bộ dáng khác lạ kỳ hoặc khái với bộ dáng Minh Vũ hình dung trong đầu.

Điển hình như là loài Báo, Báo chính là một giống loại thuộc họ mèo, thiên phú của chúng là tốc độ, dừng như chỉ trong chớp mắt chúng có thể đạt được vận tốc cực cao để săn giết con mồi.

Thế nhưng những thứ mà Minh Vũ nhìn thấy loài báo tại vùng đồng cỏ này lại có nhiều sự khác biệt. đầu tiên là màu sắc, có tất cả ba màu, đầu tiên thông dụng nhất, thường thấy nhất là loài báo có màu da đốm đen vàng. Loại này thường nhìn thấy chúng nằm trên các ngọn cây, thân hình dài chừng 1.2m và có một chiếc đuôi khá dài.

Một loại khác là có một cái đầu nhỏ hơn toàn thân màu vàng nhạt có sọc màu nâu trên lưng, đồng thời chúng có thể đứng lên bằng hai chân sau để quan sát xung quanh.

Loại cuối cùng chính là Báo Đen, nhưng con Báo Đen này cực kỳ hung hãn, thường sống chỉ một mình và săn mồi cũng thế. Những con Báo Đen có lực chiến đấu vô cung hung hãn, với thân hình to lớn gấp đôi đồng loại, nó có thể một mình hạ học một con quái thú đầu bò to gấp nó ít nhất 3 lần.

Có lẽ vì nguyên nhân đó là bộ lạc “ Ăn Thịt Người” lấy cái tên Báo Đen làm tên cho bộ lạc bản thân.

Ngoài Báo ra Minh Vũ còn nhìn thấy một bầy khoảng 30 con sư tử, bọn chúng sinh sống thoe một cộng đồng lớn, con đầu đàn đương nhiên là một con đực to lớn với cái bờm sư tử biểu trưng cho thân phận của nó. Con thú kia to ít nhất cũng phải 500kg, bộ dáng uy nghiêm và hung hãng.

Trong một lần, Minh Vũ đã có lần tận mắt nhìn thấy bầy sư tử kia săn mồi, bọn thú kia dường như có tư duy hay ý thức gì đó, mà cũng có thể cho là bản năng.

30 con sư tử lớn dần dần phân ra từ nhiều hướng dần dần bao vây lấy một đàn ngựa vằn có sừng. bầy ngựa vằng có sừng này ít nhất cũng khoảng 100 con, những con đực to lớn luôn gặm cỏ tại rìa bầy đàn cái đầu với cặp sừng to dài nhọn hoắc không ngừng ngó nghiên xung quanh cảnh vệ cho những con cái và con non chung quanh.

Thế nhưng 30 con sư tử bằng một cách nào đó đã qua mặt những ánh mắt của những con ngựa kia, bọn chúng tiến ngày càng sát gần.

Bất chợt một tiếng rống lớn 5 con sư tử ở một phương hường bất ngờ gầm lên, sau đó bọn chúng tăng tốc độ đuổi về hướng vầy ngựa vằn có sừng.

Đang gặm cỏ, những con ngựa nhảy dựng lên, như một bản năng sinh tồn, bọn chúng chạy về hướng ngược lại.

Lại 5 con sư tử cái lại gầm lên từ một phương hướng khác, bầy ngựa giồng như những con vật trong chuồng lại dồn chạy về một phương hước ngược lại, nhất thời cả bầy ngựa chạy thoe một cái quy luật lại đó, hướng về nơi có nhiều con sư tử đang phục kích nhất.

Tiếng móng vuốc va chạm xuống mặt đất phát ra những tiếng vang, ầm ầm cả một vùng, ngay cả cách đó chừng 1 km nơi Minh Vũ đang quat sát tất cả cũng cảm nhận được từng cơn rung động đó.

Rất nhanh bầy ngựa đã vào ổ phục kích, 20 con sư tử trong bụi cỏ bất ngờ xông ra, cứ ba con sẽ tấn công vào một con ngựa đang chạy tới. chỉ trong chớp mắt có khoản 7 con đã bị bắt, bầy sư tư không ngừng cắn xé vào những nơi yếu hại nhất của con ngựa, như cổ, bụng, thậm chí là bắp đùi, máu tanh không ngừng chảy ra, thu hút không ít động vật ăn thịt khác để ý đến.

Chừng 20 phút sau, bầy sư tử bắt đầu vào trận đại tiệc thịt ngựa.

Nhưng bất ngờ lại đến bấn ngờ, từ trong tiêng gió, Minh Vũ có thể nghe được từng tâm thanh quái dị, nó không khác gì một tiếng cười của một con thú. Âm thanh đó lại không ngừng vang lên giữa đồng cỏ.

Rất nhanh sau đó bầy sư tử lại bì bao vây bởi một loài động vật khác, Linh Cẩu, một loài động vật sống theo bầy đàn tại đồng cỏ.

Chúng có một dáng rất lài quái dị, trái hẳn với bộ dáng uy phong lẫm liệt của bầy sư tử. bộ dáng lưu manh lấm la lấm lét không ngừng phát ra những âm thanh rợm người.

Phải có ít nhất 100 con Linh Câu bao vây lấy bầy Sư Tử, nhiệt độ xung quanh nhất thời căng thẳng. bầy sư tử cố gắng nhanh chóng giải quyết con mồi ăn được bao nhiêu thì càng tốt bấy nhiêu.

Tuy lực lượng sư tử rất mạnh khủng bố, một con sư tử có thể chiến đấu với 5 con Linh Câu, nhưng bọn chúng không dám đối đầu trực diện.

Linh Câu có ưu thế về số lượng, hơn nữa không hề sợ bị thương, cố gắng chịu đấm mà ăn xôi. Bọn chúng không những có ưu thế về số lượng mà thể chất cũng khá là tốt, da dày thịt béo, hơn nữa nước bọt chúng chính là một loại thuốc trị liệu chóng lành vết thương trong tự nhiên.

Còn sư tử tuy hung mãnh nhưng chúng lại nhát gan không dàm làm như thế, thế nên bọn chúng cố gắng gầm gừ lấy uy thế một lát, sau đó ăn hết sức có thể rồi rời đi để lại những cái xác vẫn có rất nhiều thịt.

Bầy sư tư vừa đi thì bầy Linh Cẩu bắt đầu đại tiệc của mình, từng tiếng rống giận, gào thét vang ra, không khác gì một bải chiến trường.

Minh Vũ tưởng chừng như thế là sẽ xong thế nhưng lại có một bầy khoảng 40 con quái vật to lù lù bước đến.

Nhìn thấy những con quái vật kia, Minh Vũ lại một lần nữa muốn gào thét. Đó là những con vượn người có bộ dáng không khac gì những con tinh tinh khổng lồ, thân hình cơ bắp mỗi con cuồn cuộn cả lên.

Tuy nhìn từ rất xa, nhưng Minh Vũ cũng có thể cảm nhật được mức độ nguy hiểm từ những con vượn người kia phát ra.

Trên tay bọn chúng cò cầm những khúc cây thật lớn, giống như những cái chùy có thể quật chết bất kỳ con thú nào dàm đối đầu với nó.

“ thứ kia là vượn người! không phải chứ! Không phải là con người tiến hóa từ loài vật này mà! Nếu như thế thời kỳ này sẽ không thể nào xuất hiện được giống loài này!” nội tâm của hắn không ngừng rung động, hắn cảm giác dường như thế giới quan của mình sụp đỗ.

“ con người tiến hóa từ vượn người! loài vượn theo bản năng tiến trình tiến hóa mà dần dần phát triển thành con người! thế nhưng tại sao? Tại sao?????” mắt Minh Vũ nhanh chóng đờ ra, mất cả tinh thần

Melly cùng mọi người xung quanh hắn ngồi trên cùng một nhánh cây thì nhanh chóng phát hiện ra điều dị thường đầu tiên.


“ không đúng! Thuyết tiến hóa là do Darwin đưa ra, không có bất kỳ bằng chứng xác thực để chứng minh cho học thuyết này, việc đưa đến học thuyết này lan truyền là bời vì con người chưa thể nào lỳ giải cho sự hình thành và phát triển của loài người. thê nên học thuyết này đưa ra mang tính có khả năng nhất, hợp lý nhất. và dần dần nó được chấp nhận để giải thích cho sự hình thành của loài người.” nhất thời linh quang trong đầu Minh Vũ lóe lên giải thích cho bản thân chính mình.

“ con người là con người, người vượn là người vượn, hai loài tuy có những cấu trúc khối xương tương tự, thậm chí là giống nhau, nhưng về bản chất đây là hai loài khác nhau.”

Minh Vũ ánh mắt dần trở nên kiên định, hắn ngày càng muốn chọc thủng từng bí mật trong cái thế giới nguyên thủy này. Nếu như sau này hắn có cơ hội hắn sẽ khắc những thứ này vào trong những phiến đá, để cho nhân loại về sau phát được sự thật này.

Minh Vũ tiếp tục chú tâm vào diễn biến phía trước, chỉ thấy bầy người vượn không hề kiên nể chút nào xông vào bầy linh cẩu, chiếc gậy trong tay không ngừng vung đập xung quanh, mấy con Linh Cẩu không ngừng gầm lên, muốn lao lên cắn xé, những chỉ có vài con liều mạng xông lên, thì bị mấy chiếc gậy đập xuống, cái đầu liền nghẽo sang một bên, chết không thể chết hơn, óc cùng máu tương văng tung tóe.

Có thảm cảnh của những con linh cẩu xấu sối kia, bộ dáng bọn chúng thu lại, không con hung hăng như lúc trước, nhanh chóng ăn những khối thịt cuối cùng rồi nhanh chóng vọt đi.

Bầy vượn người chiếm lấy con mồi, bọn chúng gặm lại những miết thịt còn thừa lại, ngay cả xương cũng được mài nhẳn. một số con khác thì lấy ra những khúc xương lớn nhất bắt đầu dù những khúc gỗ to lớ trên tay không ngừng nện xuống khống xương.

“ bọn chúng ăn tủy!” Minh Vũ ở trên cây thầm kinh ngạc.

Hắn không thể nào tin được loài vượn người đã đạt tơi trình độ này, bọn chúng đã có thể sử dụng công cụ để tìm thức ăn. Hắn lại lân vào trầm ngâm.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,493
Điểm cảm xúc
1,412
Điểm
113
Chương 167: Bị bao vây
Mọi người chăm chú nhìn trận hỗn loạn cách đó chừng 1km, không phải ngẩu nhiên mà nhóm người Minh Vũ dừng lại quan sát cái trận chiến kia, bọn họ đang nghĩ trưa, cũng như tránh cái nắng nóng của vùng đồng cỏ này.

Từ ngày thứ hai băng qua đồng cỏ, Minh Vũ đã thay đổi thời gian hoạt động của toàn bộ. mọi người sẽ di chuyển chủ yếu vào buổi sáng sớm vào ban chiều khi mặt trời dịu hẳn. hành trình sẽ kéo dài cho đến khi mịt tối và mọi người thấm mệt.

Khi di chuyển như thế, tuy sẽ rất lâu mới tới được mục đích, nhưng về sức khỏe, cũng như thể lực sẽ không bị tiêu hao quá nhiều.

Bọn dừng chan tại đây cũng được hai giờ rồi, mà lúc này cũng là thời điểm nắng gắt nhất trong ngày, khoảng 1 giờ trưa, chỉ cần nghĩ ngơi thêm hai giờ nữa mọi người sẽ tiếp tục hành trình.

ấy thế mà nhóm người Minh Vũ không hề biết bọn họ cũng đang bị bao vây bời một loại động vật ăn thịt khác.

Lúc này đã có không ít mấy con Linh Cẩu đã đánh hơi thấ mùi thịt bắt đầu lần mò tới đấy. bọn chúng ẩn nấp rất kỹ, dần dần bò bò trong những bụi cỏ lớn.

Mấy con Trâu lúc này dường như cảm giác được cái gì đó, bọn chúng không chịu đứng im gặm cỏ, mà bắ đầu rống lên những âm thanh điên cuồng, ánh mắt nhìn chòng chọc vào mấy bụi cỏ gần đó.

“ Này! Này! Khát nước à!” mấy tộc nhân cho là mấy con trâu khác nước liền bước tới cho hó một ít nước.

Những âm thanh xáo trộn vang lên, mấy người trên cây đang qaun sát phía xa cũng ngó về kía bên này, nhất thời giật thót lên.

“ có Linh Cẩu!” Chok phát hiện đầu tiên thì gầm lên.

Hầu như ngay lập tức toàn bộ tộc nhân đang nghỉ ngơi, ngay lập tứ đứng dậy lấy vũ khí chuẩn bị chiến đấu một cách nhanh nhất cỏ thể.

ở trên cây Minh Vũ cũng chú ý, phát hiện lúc này bầy Linh Cẩu đã bao vây lấy bọn họ mà hắn không hề hay biết gì cả.

“ mọi người! tập trung lại! xếp thành vòng tròn!” Minh Vũ ở trên cây bắt đầu chỉ huy tác chiến.

Minh Vũ đã lường trước sẽ có tình thế như thế này xảy ra, vỉ thế hắn đã nghĩ ra cách đối phó, thậm chí là hướng dẫn huấn luyện tộc nhân phải làm như thế nào.

Đầu tiên những vật cưởi được đưa vào bên trong vòng tròn, bọn chúng chính mà lục tiêu cần được bảo vệ nhất, cho dù có bị thương hay chết thì cũng phải bảo vệ những con thú này.

Những tộc nhân sẽ xếp thành vòng tròn, đưa lưng hướng về nhau. Vòng tròn có hai lớp người. khi gặp thú công kích thì vòng bên ngoài sẽ băn tên đầu tiên, sau đó vòng ngưới thứ hai mới được bắn. làm như thế sẽ bắn tên được liên tục, không có thời gian ngắt quản. Những vật chắn cũng được lôi ra phía trước để tạo chướng ngại vật.

Hầu như chỉ trong vòng 5 phút tất cả mọi thứ đã sẵng sàng chiến đấu. đó cũng là thành quả của nhiều lần luyện tập.

Cung đã giương ta, từng ánh mắt chăm chú quan sát đột tĩnh xung quanh. Nếu như không có những bụi cỏ cao xung quanh chắn tầm nhìn cùng tầm bắn, thì Minh Vũ đã cho bắn tên từ lâu.

Nhưng như thế sẽ rất phí phạm những mũi tên, chuyến đi này rất xa thế nhưng những vật tư mang theo cũng không được nhiều lắm, vì thế cần phải tiết kiệm hết sức có thể.

Mà cũng không để mọi người chờ lâu, từng âm thanh đặc hữu của bầy Linh Cẩu cũng bắt đầu vang lên khắp bốn hướng.

Những âm thanh này dường như có tác dụng áp chế tinh thần của con mồi, làm cho bọn chúng run sợ không còn khả năng phản khác thì phải.

Nhưng những âm thanh quái đản kia lại vô dụng với bộ lạc Đại Việt, bọn họ chính là những chiến binh hung hãn nhất bộ lạc, được trang bị đến tận răng. Lúc này cho dù có một con voi đi ngang, Minh Vũ cũng có tự tin là giết một con Voi lớn. chứ nói gì là bọn Linh Cẩu.

Linh Cẩu dựa vào số đông và liều mạng để áp chế con mồi này kẻ thù của nó, nhưng Minh Vũ cũng có số đông, bọn họ không hề sợ, với cung tên trong tay bọn họ sẽ không sợ.

“ Grao!” một con Linh Cẩu nhảy ra từ trong bụi cỏ, lúc này Minh Vũ mới có cơ hội hình cận mắt loài đồng vật lưu manh này.

Nó là một con vật to gần bằng một con sói lớn, nhưng khá là lùn, đặc biệt là cái bụng to như cái trống trái ngược với cái đầu cộc lốc bé tý.

Nó nhe răng phát ra những âm thanh giống như tiếng cười của quỷ.

Mõm đen, đầu cộc lốc lông, bốn cái chân cũng màu đen trụi lũi lông, hầu như cả thân hình của nó chỉ tập trung phát triển cái bụng mà thôi.

“ Phốc!” nó đang nhe răng thị uy, thì từ trên cây Klu đã bắn một mũi tên xuyên thủng sọ não của nó.

Con linh cầu xấu số kia hoàn toàn không hề biết tại sao mà mình lại chết, mắt nó trợn lên răng vẫn nhe ra chết bắt đắc kỳ tử.

Lại có thêm 5 con nhảy ra từ 5 hướng khác nhau.

“ Phốc! Grao!rú!” dường như trong lúc đó có khoảng 10 mũi tên nhắm thẳng mà bắn tới không một chút do dự.

Đó là vòng người đầu tiên đã bắn cung,những tên bắn cung đầu tiên nhanh chóng lui ra phía sau, những tên phía sau nhanh chóng thay thế chỗ, cung được vung lên, có thể xả tên ra bất cứ lúc nào.

Mùi máu tươi lúc này đã khá là nồng đậm, kết hợp với gió là cái nắng khủng bố càng phát tán mùi máu nhanh hơn.

Minh Vũ cảm giác được là không ổn, bời vì mùi máu sẽ thu hút rất nhiều động vật ăn thịt khác tại đây kéo đến.

Linh Cẩu hắn không có sợ, nhưng Sư Tử cùng bầy vượn người ở đằng kia thì hắn không có nắm chắc có thể đánh bại bọn chúng.

Quay lại tình hình trước mặt, lúc này có khoảng 14 con Linh Cẩu đã bị tiêu diệt hay không còn khả năng uy hiếp.

Thế nhưng bầy Linh Cẩu cũng không có dấu hiệu rút đi, dường như mùi máu càng kích thích hung tàn của động vật.

Âm thanh trong miệng bọn chúng phát ra cũng thay đổi, giống như từ thị uy, uy hiếp chuyển sang điên cuồng chiến đấu.

Thế nhưng bộ lạc Đại Việt vẫn hiên ngang mà đứng không một chút run sợ khi đối mặt với bầy thú dữ.

“ rống!” một tiếng rống vang lên từ phương xa, đó là âm thanh của bầy vươn người kia, giống như bọn chúng đã đánh hơi thấy mùi gì đó, ánh mắt lăng lệ nhìn về phía bên này.

“Không xong! Minh Vũ than lên cái!”

“ Orc! Klu! Mang toàn bộ cường nỏ lên cây! Bọn linh cẩu không đáng ngại, bọn vượn người đã phát hiện ra chúng ta! Bọn chúng sẽ nhanh chóng tới đây!” Minh Vũ gầm lên.

Klu nghe thế cũng giật mình, hắn không nghe hiểu vượn người là cái gì, vì đây là từ đầu tiên hắn nghe được, nhưng hắn cũng đủ thông minh để hiểu ý tứ của thủ lĩnh đó là những con quái vật màu đen ở đằng kia.

Hắn cùng Klu nhanh chóng nhảy xuống cây, rồi cõng trên lưng mấy cây cường nỏ cũng như những mũi tên của nó lắp đặt sẵn trên cây.

Mà mấy cái tộc nhân ở dưới cũng có dấu hiệu cuống lên khi thấy thủ lĩnh điều động Cường Nỏ.

Minh Vũ cũng rất muốn ra lệnh cho mọi người trèo lên cây ẩn nấp, thế nhưng bên ngưới trâu sẽ làm sao, bọn chúng chính là những vật nuôi cực kỳ quý giá của bộ lạc, mỗi một con bị thương lòng hắn sẽ đau như cắt, chứ nói gì là bị giết, bị ăn thịt.

Không để cho mọi người kịp thở dốc, mấy con Linh Cẩu bắt đầu xông tới ồ ạt, dường như bọn chúng cũng phát hiện ra mấy con khỉ kia lại xông tới đây cướp con mồi của bọn chúng một lần nữa, liền đẩy mạnh tấn công, muốn giết được vài con mồi rồi tẩu thoát.

Nhưng bọn chúng không thể ngờ tới đám sinh vật kia lại hung mãnh dị thường, bất kỳ mổi con Linh Cẩu bay ra khỏi lùm cỏ đều được chăm sóc kỹ càng bằng ít nhất một mũi tên.

Từng tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, dường như chỉ trong vài đợt xông lên, bầy linh cẩu số lượng đã giảm đi một nữa.

Thế nhưng bọn chúng vẫn tiếp tục liều mạng xông vào. Không phải bọn chúng quá liều mạnh không sợ chết mà, bọn chúng chết quá nhanh, không hiểu tại saon đồng loại trước mặt lại chết. vì thế chúng cứ lao vào theo bản năng săn mồi của mình.

Cho đến khi bọn chúng nhật ra thì đã quá muộn có khoảng 2/3 đã bịt tiêu diệt mất đi khả năng chiến đấu, thậm chí là chết đi trong ánh mắt tràn đầy không tin tưởng là mình chết.

Nguyên Thủy Thời Đại - một tác phẩm của Hoàng Kỳ Phương

bạn có thể bàn luận cùng chia sẽ thông tin bộ truyện tại đây. mong được sự ủng hộ của đọc giả.

Thân!!!
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,493
Điểm cảm xúc
1,412
Điểm
113
Chương 168: An toàn rút lui
Chẳng mấy chốc khi bầy Linh Cẩu rút lui thì cũng là lúc bọn Vượn Người ập đến, lần này bọn chúng không có hùng hổ xông vào giống như lần trước tranh thức ăn với đám Linh Cẩu.

Bọn chúng vô cùng thận trọng, những con đực to lớn trên tay là một khúc gỗ lớn, ánh mắt lăm le nhìn chòng chọc đám người Minh Vũ đang ở trên cây.

Minh Vũ cũng đang quan sát bầy Vượn Người này, ở cự ly gần khoảng chừng 100 mét. Minh Vũ có thể quan sát rõ hình thể cũng những đặc điểm giống loài của bầy Vượn Người kia.

Bọn chúng có hình thể khá to lớn, nếu chúng đứng thẳng có thể đạt đến độ cao khoảng 1.8m, thế nhưng bọn chúng lại rất ít đứng thẳng như con người mà. Mà lại có bộ dạng như những con tinh tinh thời hiện đại.

Những con đực to lớn nặng khoảng chừng 300 kg, cơ ngực, cơ tay, cơ đùi cực kỳ phát triển, đặc biệt là đôi bàn tay có cấu tạo gần giống như tay người có ngón tay cái, điều đó giúp chúng có thể thuận tiện cầm nắm.

Đồng thời từ bộ dạng của bọn chúng, Minh Vũ có thể nhận ra, đám vượn người này có một mức độ thông minh nhất định, ít nhất là cao hơn so với những loài động vật khác mà Minh Vũ từng gặp.

Bầy vượn người này cũng có không ít con cái, nhìn bộ dáng của bọn chúng một số có khả năng đang mang bầu vì bụng khá to, một số dường như là đang nuôi con, vì Minh Vũ có thể nhìn thấy mấy con cái phía sau trước ngực đòi có đeo theo một con nhỏ.

Quan sát thấy bầy Vượn Người áp sát ngày càng gần, nội tâm Minh Vũ cùng tộc nhân đã có một chút bất an, đặc biệt là những con thú đang bị cột phía dưới tâm thần càng hoảng sợ, không ngừng nhảy dựng lên muốn thoát khỏi nơi này.

“ Khộc! Khộc! Hoook!” không ngừng có những âm thanh của một con Vượn Đực to lớn nhất vang lên.

Ngay sau đó cả bầy Vượn Người dừng lại không có ý định đi tới nữa, sau đó bọn chúng chia ta tứ phía tìm kiếm những cái xác Linh Cẩu, thu gom rồi lôi đi về phương xa.

Nhìn thấy hành động kia của bầy Vượn Người, Minh Vũ cũng khá là bất ngờ, hắn tưởng rằng sẽ có một trận kích chiến xảy ra, thế nhưng bầy Vượn Người Kia đã rút lui với thật nhiều xác Linh Cẩu.

“ Thủ Lĩnh! Thịt! thịt của ta! Lâu rồi ta chưa ăn thịt Chó!” Orc nhìn thấy chiến lợi phẩm của mình bị cướp đi không cam lòng liền cáo trạng.

“ mặc chúng đi! Chúng rất mạnh! Tránh chiến đấu thì tránh chiến đấu!” Minh Vũ trấn an mọi người rồi nhanh chóng ra lệnh cho mọi người thu dọn đồ đạt phải nhanh chóng rồi khỏi khu vực này. Bởi vì mùi máu tươi nơi này rất là nồng nặc, nếu tiếp tục ở lại sẽ thu hút rất nhiều động vật ăn thịt khác, điều như thế sẽ rất không may cho bộ lạc.

Chừng nửa giờ sau, mọi thứ đã được thu dọn sạch sẽ, sau đó Minh Vũ cùng đồng bọn rồi khỏi khu thị phi này.

Mà điều Minh Vũ không ngờ tới là tại một phương xa, hang ổ của bầy Vượn Người, có một ánh mắt không ngừng chăm chú quan sát hành động của nhóm người Minh Vũ, đôi mắt thâm thú đen láy như có thần, không ai biết nó đang nghĩ điều gì, nó chỉ lặng im quan sát mà thôi.

Nhóm người Minh Vũ tiếp tục chuyến hành trình của mình, dọc theo tuyền đường, Minh Vũ càng phát hiện ra được nhiều điều mới lại từ vùng đồng cỏ, đầu tiên là một giống cây có dạng như bụi dây leo, dây của chúng phủ đầy trên mặt đất, trông có vẽ rất là bính thường, nhưng sau đó Chok phát hiện liền dấy dao ra đào, thì phát hiện bên dưới là một loại củ có hình bầu dục màu trắng, lớp vỏ khá là dẻo dao, nhưng ẩn bên trong đó là một loại củ mọng nước ăn lại có vị ngòn ngọt.

Minh Vũ nhìn qua có mấy phần giống như của sắn, hắn cũng không có xác định là loại cây gì, nhưng theo lời Chok nói thì dân cư vùng đồng cỏ gọi chúng là quả nước.

Thông thường lúc đi săn, bọn họ sẽn tìm những quả này trở về cung cấp nước đồng thời ăn cũng rất no bụng.

Thế là Minh Vũ đặt cho loại cây này là cây sắn dây, hắn cho người thu gon không ít dây săn vào trong túi, nếu may nắm hắn có thể trồng loại cây này tại bộ lạc, đến lúc đó bộ lạc lại có thêm một thứ tốt để ăn.

Thời gian rất nhanh trôi qua, cứ ngày nghĩ đêm đi,chừng 10 ngày sau bọn họ đã băng ngan một nữa vùng đồng cỏ, tiến nhập phụ cần đầm lầy trung tâm.

Khi vòa khu vực này, khí hậu càng khắc nghiệt rõ ràng hơn rất nhiều, gió thổi rất mạnh,mang theo một cảm giác khó chịu.

ấy vậy mà phía xa đằng trước đó là vùng đầm lầy lại là một vùng đất xanh tốt, khi nhìn thấy mục tiêu, nhóm người càng đầy nhanh tốc độ, trong nhưng ngày qua bọn họ đã ăn đủ khổ, đầu tiên là việc thiếu nước uống, tiếp đó là cái nắng cùng cái lạnh xem kẻ,khiến cho thề lực bọn họ ngày càng suy kiệt.

vì không có nguồn nước tiếp ứng, thế nên chuyện không tắm là chuyện bình thường, đàn ông trong bộ lạc thì còn đở, thế nhưng phụ nữ thì đó là một tai họa, tóc bọn họ đã bị bệt dính thành từng mảng, còn bốc ra mùi hôi nữa chứ, ngay cả Melly cũng không thể tránh thoát khỏi tình trạng này.

Khi thấy vùng đất xanh tốt ở phía xa, dường như nó đã tạo động lực cho mọi người tăng tốc.

Chừng 1 ngày sau đó, khi mặt trời sắp tắt thì đám người Minh Vũ đã tiến nhập phụ cận vùng đầm lấy trung tâm.

Quả thật khi có cây cỏ xanh tươi nhiệt độ trở nên mát mẽ rất nhiều, dưới ánh mặt trời sắp tặc mọi người nhanh chóng dựng lều đóng trại.

Chuẫn bị cho những ngày dài tiếp tiếp, Minh Vũ đã có dự định ở lại nơi này một thời gian để tìm hiểu, đồng thời cũng tìm tài nguyên mới cho bộ lạc.

Phía trước là một con sông lớn,mà cư dân vùng đồng cỏ gọi nó là Raiquada, một con sông chia đồng vùng đồng cỏ thành hai miền.

Mà phụ lưu dòng sông lại hình thành một vùng đầm lầy rộng lớn, Minh Vũ cũng không thể xác định nó lớn bao nhiêu, thế nhưng nó ân chứ bên trong rất nhiều tài quyên quý báu.

Cái đầm lầy này rất là kỳ lạ, theo lời Chok kể thì vào mùa này, nước tại con sông Raiquada cùng đầm lầy sẽ không uống được, nước mặt càng uống càng khát, nhưng vào mùa mưa thì nước có thể uống được.

Nhưng trong mắt Minh Vũ thì đây là một hiện tượng bình thường của tự nhiên, nước chảy từ thượng nguồng xuống hạ nguồn, từ sông đổ ra biển.

Nhưng vòa mùa không hạn, lượng nước từ thượng lưu đổ xuống quá ít,không áp chế nổi nước biển tràn vào và dung hòa với nước ngọt, sẽ dẫn đến hiện tượng xâm nhập mặn, bị mặn hóa, thì thành vùng đất ngập mặn và bán ngập mặn.

Quả thật không sai như những gì Minh Vũ dự đoán, nước tại đây lúc này khá là mặn, nếu sử dụng trực tiếp để ăn uống như thế mọi người sẽ rất nhanh bị mất nước và dẫn đến cái chết.

“ Thủ Lĩnh! Nước có muối! không uống được! ta đi tìm nguồn nước!” rất nhanh Klu đã tìm đến Minh Vũ nói chuyện.

“ Klu! Không cần tìm! Phụ cận không có nước uống được! tất cả đều nước mặn!” Chok rầu rĩ nói.

Trên đường đi hắn ta đã nhiều lần nhắc nhở Minh Vũ là tại đầm lầy không có nước uống, vậy là Minh Vũ lại bỏ ngoài tai, không để ý tới, một mực đi đến đây, và giờ đây không có nước.

“ không sao! Ta làm được nước ngọt!” Minh Vũ ánh mắt thâm thúy nhìn Chok cười ta nói.

Cả một đám người ngơ khác không hiểu ý tứ của Minh Vũ ra sao, nhưng bọn họ luôn tin tưởng thủ lĩnh sẽ làm được điều này.

Quả thật đối với người nguyên thủy, việc chuyển đổi từ nước mặn sang nước ngọt là một chuyện không thể, nhưng đối với Minh Vũ thì đây là chuyện khá là dể dàng, thậm chí việc này còn thuận tiện cả đôi đường nữa, bởi vì nhu yếu phẩm quan trọng nhất sắp hết. đó là muối.

Dưới sự chỉ huy của Minh Vũ, mọi vật liệu cần đã chuẩn bị tốt. ý định của Minh Vũ là chuyển hóa nước mặn thành hơi nước, sau đó nhưng tụ lại thành nước cất.

Để làm được hệ thống này cần phải sử dụng đến hai chiếc nồi cùng một tấm da thú lớn.

Đầu tiên là xây một cái bếp lò chắc chắc có thể chịu được sức nặng lớn. tiếp theo đó là dựng một cái giàn cứng cáp có thể treo một cái nồi nhỏ hơn phía trên. Cái nồi nhỏ này có chức năng thu gom nước.

Còn chiếc tấm da thú lớn thì được xếp thành hình nón núp ngược, cái phểu này có tác dụng là chắn hơi nước thoát ra từ cái nồi lớn rồi thu gom tích tụ hơi nước thành từng giọt, sau đó nước sẽ chảy xuống cái nồi nhỏ phía dưới.

“ Thủ Lĩnh đang làm muôi!” Klu khó hiểu liền thắc mắc hỏi.

“ Đúng! Ta vừa làm muốn vừa làm nước uống!” Minh Vũ rất là hăn hái.

Nguyên Thủy Thời Đại - một tác phẩm của Hoàng Kỳ Phương

bạn có thể bàn luận cùng chia sẽ thông tin bộ truyện tại đây. mong được sự ủng hộ của đọc giả.

Thân!!!
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,493
Điểm cảm xúc
1,412
Điểm
113
Chương 169: Có thảo dược
“ Thủ Lĩnh! Ngươi đang làm muối! đúng rồi! muối sắp hết rồi!” mấy cái tộc nhân phụ trách bếp núc nhao nhao hỏi.

“ Ukm! Ta làm muối! cũng lấy nước uống!” Minh Vũ cười nói sau bắt đầu giải thích.

“ nước mặn chính là có muối bên trong, mà khi ta nấu nước sôi lên, nước sẽ hóa thành hơi bay lên trời!”

“ sau khi nước bay hết thứ còn lại chính là muối!”

Minh Vũ giải thích không biết bọn họ có thể hiểu hay không, thế nhưng hắn vẫn muốn làm như thế.

Cả một đám cù cù cạc cạc ngây ngô gật đầu.

“ nước bay lên trời như vậy! làm sao mà lấy được nước uống!” rất nhanh chóng có một người cơ linh hỏi.

“ là dự vào cái này!” Minh Vũ chỉ chờ thời cơ này mà thôi.

“ tấm da thú này sẽ chắn phía trên, hơi nước bay lên sẽ đọng lại trên đây, rồi dùng cái nồi nhỏ này đựng lấy nước!”

“ Oh!!!!!” cả một đám cùng ồ lên cảm thán.

Nói có sách mách có chứng, trong lúc Minh Vũ giải thích thì nước bên dưới cũng bắt đầu sôi lên, từng bọt nước không ngừng bùng nỗ trong nồi, hơi nước bốc lên nghi ngút.

“ Có nước!” nhất thời Orc la lên giống như phát hiện ra một cái gì đó cực kỳ khủng bố.

Phía sau hắn lại có không ít tên ăn theo cùng la lớn. chẳng mấy chốc khu đồng cỏ yên ắng bị náo loạn như một cái chợ.

Minh Vũ mặc kệ tới những tên điên kia, hắn bắt đầu phân phó cho những tộc nhân khác.

Hắn đã có dự định sống ở đây một đoạn thời gian khá lâu, ít nhất thì cũng đến cuối mùa khô. Thế nên việc chuẩn bị các công cụ, vật liệu sinh hoạt cho tộc nhân phải đạt ưu tiên hàng đầu.

“ Klu! Ngươi dẫn thêm 10 chiến binh bộ lạc, đi tuần tra xung quanh xem có gì đáng khả nghi hay là có điều gì cần phải lưu ý hay không! Mang theo cả Chok nữa!”

“ Orc thôi nay cái trò đó lại đi! Chỉ là nước thôi mà!” Minh Vũ có chút không vui nói

“ thủ lĩnh! Thật lợi hại lấy tấm da thú cũng có nước! thật lợi hại, đi theo thủ lĩnh không lo chết đói, không lo chết khát!” Orc nịnh hót tung Minh Vũ đến tận trời xanh.

“ Ngươi bớt nịnh hót đi! Ngươi cùng A’Khim nang theo nhiều người thu gom vật liệu dựng tường rào! Chúng ta sẽ ở nơi này một thời gian, thế nên cẩn phải chuẩn bị!”

“ Vâng! Thủ lĩnh!” A’Khim nhanh nhảu chạy ra trước nhận nhiệm vụ.

Nước chính là một loại tài nguyên không thể thiếu, ăn có thể thiếu, nhưng thiếu nước thì không, vì thế chuyện quan trọng nhất lúc này là có thể lọc ra nhiều nước để cho mọi người có thể thuận tiện sinh hoạt.

Vì số lượng nồi mang theo không đủ để dùng, hơn nữa dọc đường đi cũng bị hư hao trong quá trình vận chuyển, nên số nồi cùng đồ sành còn lại không bao nhiêu. Thế nên việc đắp lò nung gốm cũng phải làm.

Rất nhanh, ai vào chuyện nấy, công việc phân công một cách xuông sẽ. lúc này chỉ còn lại Melly cùng hắn cùng nhau dạo bước tại vùng phụ cận

ở tại khu vực này, Minh Vũ có thể cảm nhận được không khí có cảm giác khác lạ so với vùng đầm lầy trước kia, cảm giác bên trong không khí có cái gì đó làm cho hít thở không thông.

Hầu như các tộc nhân đều bị như thế, nhưng Minh Vũ biết đó là cái gì, đó là gió biển, mà không phải gió biển bình thường, gió biển thổi từ dòng biển lạnh.

Nơi đây hình thành một áp cao, không khí bị đè nén dẫn đến hiện tượng này.

Mà cái đầm lầy phía trước cũng không phải đầm lầy thông thường, mà là đầm lầy ngập mặn và bán ngập mặn. vì thể động thực vực nơi đây sẽ cực kỳ phong phú. Và đây cũng mà một trong những nguyên nhân chính làm cho Minh Vũ muốn ở nơi đây một thời gian.

“ Vũ! làm sao ngươi biết đốt lửa lấy nước uống!” Melly lúc này mới thò ra cái tính tò mò của mình mà hỏi.

“ ta nhìn thấy!” Minh Vũ chỉ cười cho có lệ rồi tiếp tục bước tiếp.

“ Vũ! ta từng đến nơi này rồi! thế nhưng bọn ta chưa bao giờ đi đến phụ cận vùng này!” Melly lơ đễnh nói.

“ Ở hướng kia! Có một cái khe nước nhỏ, bọn ta thường đóng trú gần nơi đó để lấy nước!”

“ Oh! Sao ngươi không nói sớm!” Minh Vũ giật mình quay lại hỏi.

“ nơi đó có rất nhiều thú! Mấy bộ lạc xung quanh cũng thường xuyên đến đó lấy nước, thế nhưng không một bộ lạc nào dám độc chiếm hay ở lại chỗ đó cả.!” Melly giải thích

“ Vì Sao?” Minh Vũ hỏi tiếp.

“bọn họ không dám, ngay cả bộ lạc Syk cũng không dám, bởi vì một khi chiếm nơi đó sẽ cướp hết toàn bộ nước, không có nước những bộ lạc khác sẽ nổi điên sẽ không ngừng đánh giết cho đến khi bộ lạc chiếm đóng nơi đó rút lui!”

“ mà xung quanh cái hồ khe nước đó cũng có nhiều thú ăn thịt, rất dễ bọn chúng tấn công, thế nên bọn ta chỉ ở phụ cận, khi nào cần nước thì mới đến lấy!”

“ Bộ lạc các ngươi ta sao lại đến đồng cỏ! săn thú à!” Minh Vũ cũng thắc mắt tại sao bộ lạc Syk mạnh như thế, có nhiều người, nhiều thức ăn, lại phải đi thật xa về đồng cỏ.

“bọn ta săn thú cũng như lấy cỏ chữa bệnh về bộ lạc!” Melly rất dững dưng đáp.

“ Cỏ chữa bệnh?” Minh Vũ kinh ngạc.

“ Đúng! Bị đau bụng, chỉ cần cho cỏ đó vào trong chậu đá, rồi nướng đá bỏ vào. Để cho hết nóng rồi uống, một ngày uống hai lần, chỉ 3 ngày là hết!” Melly ánh mắt khinh thường nhìn Minh Vũ.

“ đó là thuốc! sao trước ta hỏi ngươi là nói không biết!” Minh Vũ giận dữ.

“ ta không biết thuốc là như thế nào! Cái kia là cỏ khô, có nhiêu lắm, ta không biết là cỏ gì sao mà nói cho ngươi nghe!”

“ chỉ có phiên chợ trao đổi giữa các bộ lạc ngoài đồng cỏ mới có thể đổi được mà thôi!” Melly thật thà nói.

“ còn có phiên chợ trao đổi!” đầu Minh Vũ lúc này hơi bị choáng.

“Có! Bộ lạc Đồ Sơn bọn họ cũng thường mang cỏ chữa bệnh đến, cỏ của bọn họ có thể chửa bệnh nóng đầu!”

Khi Melly nhắc đến bộ lạc Đồ Sơn thì Minh Vũ cũng đã tin đến tám phần. bởi vì lần trước hắn gặp Vu bộ lạc Đồ Sơn, trên người lão ta có mùi thảo dược.

“ Phiên chợ chừng nào mới bắt đâu!”

“ ta không biết! mấy cái bộ lạc sẽ tập trung gần cái khe nước kia, khi mấy cái bộ lạc đến gần đông đủ thì sẽ mở phiên chợ. Còn những ngày khác thì bọn họ thường kết hợp với nhau săn thú đồng cỏ!” Melly dường như nhớ lại một đoạn ký ức nào đó.

“ ngươi biết nhiều như thế! Sao không nói với ta!” Minh Vũ có một chút tức giận.

“ Ngươi có hỏi ta à! Hừ hừ hừ!” Melly cũng không một chút yếu thế hừ lạnh.

“ tối nay trời nóng! Ngươi ngủ một mình đi!” nói xong nàng cũng chẵng màn đến Minh Vũ quay trở lại bộ lạc.

Là lúc này Minh Vũ cũng không có chút nào để ý tới sự hờn dổi của Melly, hắn ta đang vận dụng đầu óc suy nghĩ, như thế nào để đạt lợi ích tốt nhất cho phiên chợ sắp tới.

Dựa theo những thông tin ít ỏi từ Melly, thì những bộ lạc nơi đây đã phát hiện ra thảo dược, cũng nhưng cách sử dụng một số loại thảo dược thông thường.

Còn về việc nấu thuốc, bởi vì không có nồi, thế nên bọn họ đã biến tấu bỏ thảo dược vào trong chậu đá sau đó dùng đá nướng trên lửa để nấu thuốc.

Đây cũng là một trong những cách nấu chín thức ăn hay nấu sôi nước từ thời cổ đại. một khi như thế nồi và những sản phẩm từ đất nung sẽ rất có giá trị tại vùng đất này.

Lại một ý tưởng kinh doanh trao đổi trong đầu Minh Vũ từ từ hiện lên.

Rất nhanh trời cũng đã sập tối, hôm nay là một ngày vất vả đối với mọi người, đặc biệt là nhóm người Orc và A’khim, bọn họ phải thu gom đá cuội, cây gỗ mang về để xây dựng tường rào.

Nhóm ở nhà cũng không kém, trong thời gian một buổi chiều bọn họ đã xây xong một cái lò nung dã chiến, có thể nung một lúc được 10 cái nồi lớn cùng 20 cái nồi nhỏ.

Mà Klu đi về cũng mang theo không ít thông tin đáng chú ý.

Đầu tiên là ở phía nam, cách đây chừng một giờ hươu chạy, Klu phát hiện một dòng sông cực lớn, có rất nhiều nước, nhưng nước rất mặn, không uống được, bên dưới bờ cũng có nhiều cá sấu, nếu không có người cản lại, Klu muốn xuống săn vài con mang về.

Thứ hai là có một bầy thú lớn, có thân hình giống hươu nhưng lại không có sừng, bọn chúng chạy rất là nhanh. Mà màu trên người chúng cũng rất khác, có màu đen, màu nâu, màu đất, thậm chí mà màu trắng cũng có.
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top