Lượt xem của khách bị giới hạn

[Xuyên không] Nguyên Thủy Thời Đại - Kỳ Phương

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Xuyên không] Nguyên Thủy Thời Đại - Kỳ Phương

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 10: Kế hoạch mùa đông
Mối lo của bộ lạc Đá Lớn Minh Vũ đã giải quyết được gần như phân nữa, số còn lại là vấn đề an toàn trong mùa đông và sức khỏe người dân trong bộ lạc.

Đã gần 1 tuần trôi qua, kể từ cái ngày bộ lạc Đá Lớn có thể tinh luyện được Muối, lúc này thời tiết đã trở nên lạnh lẻo, toàn bộ rừng cây chỉ còn trơ trọi những chìa cây, không một chút sức sống.

Trong mấy ngày này, thu hoạch hạt đá xem như là chấm dứt, thế nhưng toàn bộ dân cư không có tập trung toàn bộ vào khai thác Cá. Bởi vì có ba nguyên nhân, thứ nhất sản lượng cá đang giảm dần do việc khai thác quá mức, thứ hai đàn cá trở nên có thút thông minh, không có ồ ạt lao vào tranh giành thức ăn. Còn thứ ba là nhiệt độ xuống thấp khiến cho đàn cá trở nên thụ động và có dấu hiệu ngủ đông.

Ngoài ra bộ lạc lúc này đang đẩy mạnh sản xuất đồ gốm, tinh luyện muối, đồng thời thu thập củi để dự trữ mùa đông. Mấy đứa nhỏ cũng không có rãnh rỗi mà phải rút cọng cỏ chuẩn bị cho kế hoạch mùa đông của Minh Vũ.

Mà Minh Vũ trong thời gian này cũng không rảnh rổi chút nào, hắn đang tận dụng da chuột chế tạo thứ gì đó hữu dụng. thứ đầu tiên hắn nghĩ đến đó chính là giày, giày là thứ vô cùng hữu dụng,đặc biệt là trong mùa đông, giày giúp giữ ấm cho bàn chân nơi dễ bị thương nhất. thứ hai là hắn đã quá ngán ngẫm cái cảnh đi chân đất trên sỏi đá rồi.

Giày bộ phận quan trong nhất của nó là đế giày, đa phần đế giày sẽ được làm bằng gỗ và bọc lên một lớp da. Thế nhưng với trình độ như kỹ thuật như thế này thì chế tạo ra một cái đế giày hợp cách thì khó như lên trời.

Thế nhưng, có thể thay thế bằng nhiều vật liệu khác, đó chính là cỏ. dùng cỏ bệnh thành đế giày sau đó dùng da lót vào bên trong để tạo sự ấm áp và thoải mái. ống giày cũng được làm từ da chuột, sau đó dùng dây cố định lại.

Mầy mò cả ngày cuối cùng Minh Vũ cũng có được một đôi giày dành cho riêng minh, thế nhưng trông chẳng đẹp mắt tý nào, hơn nửa còn cực kỳ quái dị thế nhưng hắn lại rất thích.

Kế tiếp mấy ngày sau, phong trào đi giày trọng bộ lạc được làm rộ lên, người đầu tiên đi tiên phong chính là Alcan, cô bé có đôi tay cực kỳ khéo léo, dựa theo cách là Minh Vũ chỉ, nàng làm còn đẹp và bền hơn cả hắn, khiến cho Minh Vũ xấu hổ không thôi.

Hằng ngày hắn ngước nhìn con bé cùng đồng bọn của nó lượn qua lượn lại với đôi giày xinh đẹp trước mặt Minh Vũ, thì mặt hắn đen như nhọ nồi, thầm mắng con bà nó, dám trêu ông, tối nay ông cắt nửa khẩu phần ăn.

Nói thì nói thế, cho đến buổi ăn thì Alcan cùng Akam luôn được thiều thức ăn, bởi vì sao, đương nhiền là nàng là nhân vật chủ chốt trong hệ thống sản xuất đồ gốm của bộ lạc Đá Lớn rồi.

Cho đến hôm nay sản lượng dư ra đồ gốm đã vượt qua con số 100 món, bao gồm nồi lớn, nồi nhỏ, chén, ly và muỗn. tất cả được tập kết ngay tại lò nung, bởi vì hang động đã không còn đủ chỗ cho bộ lạc ở cùng cất chứa lương thực nữa rồi.

Vì thế tranh thủ những ngày mùa thu cuối cùng, Minh Vũ phát lệnh tổng động viên vào rừng đốn củi, gỗ, tách vỏ cây. Đồng thơi đến bờ suối thu gom bùn, đất sét.

Đây là một kế hoạch mang tính chiến lược của Minh Vũ, hiện tại hang động đã quá nhỏ so với dân cư bộ lạc Đá Lớn, sản lượng lương thực rất lớn, chấc đầy bên trong hang, hâu như là 1/3 hang. Mùi cá khô khắp hang, khiến cho Minh Vũ phải phát ngán. Chính vì lẽ đó càng thôi thúc Minh Vũ lập ra kế hoạch này.

Thời đại nguyên thủy, con người sinh sống trong các hang động, thí nhất vì nó chắn gió, che mưa che nắng, đồng thời cũng là nơi hàng rào tự nhiên phòng chống thú dữ.

Thế nhưng con người ngày càng sinh sôi, sức chứa của hang động không còn đủ chổ cho con người sinh sống, vì thế nhà cứ thế được xây dựng.

Mà ngay tại giờ khắc này, Minh Vũ chính là người tiên phong trong thời đại sơ khai này.

12 thợ săn, có sức khỏe nhất, trực tiếp vào bìa rừng dùng búa đá mà đốn cây, vật liệu gổ mà Minh Vũ yêu cầu cũng không cao cho mấy, chỉ cần thân cây thẳng cao từ 1.5 tới 2,5m, thân gỗ to chừng bắp tay, bắp chân là được. nếu như to quá, thì với dụng cụ đơn sơn rìu đá thì chặc cã ngày mới được một cây quá.

Đó là phần việc của đội thợ săn có sức khỏe vượt bậc nhất, tiếp theo đó là phụ nữ và người già, đám người này thì công việc nhẹ hơn nhiều đó chính là thu thập đá, bùn đất ngoài bờ suối.

Còn số còn lại là trẻ nhỏ thì phải thu thập cỏ, rơm, số lượng càng nhiều càng tốt.

Không ai biết thủ lĩnh bọn họ đang chuẩn bị làm cái gì, thế nhưng bọn họ tin chắc rằng, những điều thủ lĩnh tạo ra đều có ý nghĩa riêng, giống như mấy lần trước, không ai nghĩ là có thể bắt cá vào mùa thu, vậy mà thủ lĩnh bọn họ bắt được thật nhiều cá.

Rồi còn, thủ lĩnh có thể dùng đất là ra nồi để nấu ăn, nấu nước uống, đồ ăn cực ngon. Rồi còn lấy đất pha với nước tạo thành muối, muối mà thủ lĩnh làm ra còn ngon hơn muối của bộ lạc Đá nữa.

Còn hôm nay thủ lĩnh lại sai bọn họ thu thập thật nhiều vật liệu. tuy không biết thủ lĩnh bọn họ sẽ làm ra cái gì, thế nhưng niềm tin của toàn bộ tộc nhân đều tin theo vị thủ lĩnh trẻ tuổi này.

Sau ba ngày thu thập như thế, nguyên vật liệu xem ra cũng gần đủ, Minh Vũ bắt đầu chỉ huy công việc xây dựng.

Địa điểm xây dựng chính là bên dưới hang đá, nơi này địa thế cũng khá là bằng phẳng, đất nền cũng khá là cứng rắn. làm nhà tại nơi này thì khó mà bị sụt lún.

Theo phác họa ban đầu của Minh Vũ thì căn nhà này phải xây đủ cho 10 người có thể ngủ tại đây. Vì thế căn nhà này cũng xem ra khá là lớn.

Công việc đầu tiên trong xây dựng chính là xác định vị trí và diện tích căn nhà, tiếp theo đó là dựa theo đó mà bắt đầu thi công.

Căn nhà của Minh Vũ xây dựng có chiều dài 10m ngang 5m, cứ mỗi 1m là có một trụ nhỏ, 3m là một trụ lớn, nhà được thiết kế theo kiểu hai mái. Dùng hai thanh gỗ cao 2,5m làm trục chính của căn nhà, thoe đó sang hai bên là các trụ 1,5m.

Trong ngày đầu tiên phần khung, cũng như là phần khó khăn nhất cũng đã được hoàn thành. Tuy các mối buộc không được chắn chắn như dùng đinh tán, tuy vậy nó vẫn được cố định bằng dây buộc.Tiếp đó ngày thứ hai, công việc khá là dùng đầu óc hơn nhiều đó chính là xây dựng vách tường và hệ thống sửi trong mùa đông.

Vật liệu để là công tác này chính là hỗn hợp bùn trộn với rơm, đồng thời lõi bên trong đó chính những viên đá được thu thập từ mấy ngày hôm trước.

Đá có tác dụng như gạch còn hỗn hợp bùn rơm thì có tác dụng dư xi măng. Tuy không chắc chắn bằng, thế như tại thời kỳ này, chính là vật liệu bền chắc nhất mà bộ lạc Đá Lớn có thể tạo ra.

Về phần lò sửi chính là hệ thống bếp lò có ống khói thông ra bên ngoài. Bếp lò này được xây dựng khá là rông rãi cho phép nấu nướng ngay bên trong vừa tậm dụng lửa đến làm ấm đồng thời có thể nấu nướng thuận tiện trong mùa đông. Về phần mái được lợp từ rơm và được cố định bằng cành cây nhỏ và dây buộc.

Về phần nội thất bên trong thì phải nói rất là đơn giản, đó chính là hai hàng giường đất đặt song song với nhau, trên giường đất được phủ một lớp rơm dày.

Vì Đá Lớn bộ lạc không có dư giã về da thú, những thứ này có thể trao đổi tại bộ lạc Đá trong thời gian sắp tới.

Trình bày thì nghe có vẻ khá là nhanh, thế nhưng để hoàn thành căn nhà này, toàn bộ dân cư bộ lạc đá lớn phải tiên tốn hết 5 ngày, chưa tính thời gian thu thập nguyên vật liệu. nếu tính tổng cộng thì cũng hết tầm 8 ngày.

Trong đêm hôm đó, để ăn mừng nhà mới toàn bộ bộ lạc Đá Lớn ăn mừng một trận lớn, Minh Vũ đặt cách cho hôm nay ban đêm sẽ không còn làm việc nữa, mà tận hưởng thời gian thoải mái.

Thức ăn tối nay thì cũng khác gì như mọi hôm, quả thật từ khi có muối chất lượng thức ăn bộ lạc Đá Lớn cao hơn hẳn, thức ăn không còn nhạt nhẽo và đơn điệu như xưa.

Món ăn biến tấu rất đa dạng, ngoài nướng ra thì bộ lạc còn tăng thêm các móm ăn như luộc, hầm, hấp. thế nhưng theo Minh Vũ thì chuỗi thức ăn vẫn còn rất là thiếu. thức ăn không thề nào suốt ngày là thịt và tinh bột được cả, nó còn phải có rau xanh để cung cấp chất sơ và vitamin, nếu không sẽ rất đê bị bệnh về đường ruột, thậm chí là mắt kém, yếu do thiếu vitamin nữa.

Căn nhà mới được cung cấp cho nhóm làm đồ gốm đầu tiên, không phải tự nhiên mà họ được chọn, mà chính là do bọn họ có công lớn nhất, tính tới thời gian hiện tại, trừ Minh Vũ ra.

Nhóm thợ gốm tất là là 9 người, Blu và Xin là hai người trông coi lò nung và thu thập củi. Alcan, Akam Rock, Kid, Iar, Boo nhà những tên thợ lành nghề nhất trong việc chế tạo đồ gốm. còn lại lai Kass và Xuu là hai người vận chuyển làm đất. Vì vậy nhóm 9 người này được đặc cách vào ở đầu tiên.

Còn đám tộc nhân nhìn thấy căn nhà mới cực kỳ tốt, có thể tránh mưa, tránh gió, nơi ở lại cao, hơn nữa không có mùi cá khô quanh quẫn khắp mũi. Nên bọ họ nhìn đám người với ánh mắt cực kỳ hâm mộ.

Nghe vậy, cac tộc nhân bắt đầu năng nổ làm việc quên luôn cả thời gian.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 11: Mùa đông đến
Đêm hôm nay, không khí lạnh hơn tất cả mọi khi, bếp lửa trong đêm không ngừng cháy, tỏa ra hơi ấm, thế nhưng vẫn không ngăn được cái lạnh xâm lấn không gian.

Bên ngoài gió rét gào thét, thế nhưng trong các thành viên trong căn nhà mới xây vẫn ngủ một cách thoải mái, mặc cho cái lạnh đầu đông.

Minh Vũ cả thân hình co quắc trong đống rơm cùng da thú, hai chân hắn rung lẩy bẩy, hắn không nhịn được mà phải đi đến bên đống lửa sửi ấm vừa nấu nước nóng.

Còn các tộc nhân khác thì dường như đã quen với cái loại thời tiết như thế này, cả đám vẫn ngủ sau như chết. Đối với Minh Vũ đêm nay là một đêm khó ngủ.

Sáng ngày hôm sau, khi chiếc cửa đá được mở ra, đập vào mắt mọi người chính là một cánh đồng trắng xóa, khắp nơi đều mà màu trắng của tuyết.

“ mùa đông đến rồi!” Vu rung rẩy bước ra khỏi hang đá thấp giọng nói.

Chỉ qua một đêm thôi, thế nhưng khắp nơi đã bao phủ đầy tuyết, xem ra tuyết tại nơi này rơi với cường độ rất lớn, nếu không có sự chuẩn bị thích hợp thù sự an toàn của tộc nhân sẽ trở nên khó khăn.

“ Mọi người chuẩn bị, ngày mai chúng ta lên đường đến bộ lạc Đá trao đổi!”

“ Klu, Orc, Ika, Ivki, Luc và Xem chuẩn bị trang bị ngày mai cùng với thủ lĩnh đi bộ lạc Đá” Vu ra lệnh.

Vì năm nay có sự tài trí của Minh Vũ mà Bộ lạc đã thoát khỏi cảnh nghèo đói, lương thực có thể sư sức chống đỡ qua mùa đông khắc nghiệt này, thế nhưng Vu vẫn quyết định những vật phẩm trao đồi sắp tới.

Lương thực là thứ kiên quyết không thể đem đi trao đổi, trong tay bọn họ có lượng lớn đồ gốm cùng muối, những thứ này khá là tốt để đem đi trao đổi.

Thế nhưng Minh Vũ lại phản đối ý định này của Vu, tuy bộ lạc đã có khả năng tự sản xuất muối, thế nhưng thực lực bộ lạc lúc này quá nhỏ bé, không thể chống trả lại bộ lạc khác tiến công, nếu bọn họ biết trong tay bộ lạc Đá Lớn có muối, thì bọn họ sẽ không ngần ngại mà tấn công, đến lúc đó bộ lạc sẽ đi tới nguy cơ diệt vong.

Vì thế Minh Vũ quyết định lần này trao đổi sẽ mang đồ gốm, một ít cá khô.

Mà mục tiêu bọn họ trao đổi mang về đó chính là da thú, người, thậm chí là cái loại tài nguyên, khoáng vật, hạt giống,…..

Vì khắp nơi đều là tuyết, thế nên Minh Vũ quyết định chết tạo một cái xe trượt tuyết để dễ dàng mang theo vật phẩm đi trao đồi. đồng thời ngoài 6 thợ săn kia ra, Minh Vũ còn mang theo 8 phụ nữ trưỡng thành.

Không phải là đem bọ họ đi trao đổi mà là họ chính là nguồn nhân lực thổ vác vật phẩm.

Thế nhưng trước khi Minh Vũ đi thì hắn lại có nhiều an bài cho những thành viên khác còn lại trong bộ lạc.

Nhóm thợ săn còn lại bắn đầu công việc tuần tra, phòng vệ bộ lạc tránh sự tập kích của hung thú hay bộ lạc khác.

Những thành viên khác thì nhanh chóng thu thập các vận liệu như gổ củi, cỏ. vận chuyển về nơi trú ẩn bộ lạc.

Theo lẽ thường thì vào mùa đông ngoài các thành viên trong đội thợ săn ra còn các thành viên khác sẽ ngồi yên để tránh tiêu hao thể lực, thức ăn thì cũng cực kỳ hạn chế, mỗi ngày ăn một lần.

Thế nhưng lúc này lại khác, mùa đông bọn họ vẫn phải tích cực tích trữ vật liệu theo lệnh của Minh Vũ. lúc này Minh Vũ chính là điểm tựa vững chắc cho bộ lạc, lời của hắn chính là mệnh, nói là phải nghe theo.

Ngày hôm sau, sau khi căn dặn kỹ càng, Minh Vũ giao bộ lạc lại cho Vu, còn hắn cùng 14 thành viên khác lên đường đến bộ lạc Đá nằm ở phía tây bộ lạc.

3 thợ săn là Orc,Xem và Ivki dùng sức mà kéo xe hàng trượt tuyết, cái xe này cấu tạo cực kỳ đơn giản dựa theo nguyên lý ma sát trượt mà vận chuyển, do mặt tuyết nên di chuyển cũng không khó khăn cho mấy.

Còn những phụ nữ theo sau, trên lưng bọn họ là những chiếc gùi, bên trong chứa các vật dụng cần thiết vì như lều da thú, hạt đá, cá khô.

Còn trên xe hàng chính là những vật phẩm mang đi trao đổi, bao gồm 10 cái nồi lớn 15 cái nồi nhỏ, 30 cái tô, 15 cái muỗn. 50kg cá cùng với một số vũ khí như rìu đá, giáo.

Lấy bộ lạc Đá làm trung tâm, thì xung quanh bọn họ là các bộ lạc khác bao gồm Đá Lớn, Nanh bộ lạc, Khô Bộ lạc, Lửa Bộ lạ và Cây bộ lạc

Vì Đá Bộ lạc chiếm được một ngọn núi, bên trong đó có một mỏ muối, thế nên Đá bộ lạc phát triển mạnh mẽ nhất, trong vài chục mùa đông Bộ Lạc Đá trở nên hùng mạnh, nhờ lượng lương thực cùng người khi trao đổi muối.

Nghe Vu nói Đá bộ lạc có số lượng tộc nhân gấp nhiều lần Đá Lớn bộ lạc, mà nhiều hơn bao nhiêu thi Vu không biết đếm, thế nhưng phải nói là rất nhiều.

Đoạn đường đến Đá bộ lạc khá là xa, đoàn người di chuyển không ngừng, phải đến 2 ngày rưỡi, thì bọn họ mới đến được hẻm núi Đá bộ lạc.

Nơi trú ngụ của Đá bộ lạc là một hẻm núi lớn, bao bọc xung quanh là những nhọn núi lớn, tạo thành một hệ thống tường thành tự nhiên bảo vệ bộ lạc.

Bộ lạc thông ra bên ngoài bằng một khe nhỏ, rộng chừng 2m. mà lúc nay bên trong bộ lạc Đá đã có không ít người, đa phần là từ các bộ lạc khác đến trao đổi vật phẩm.

Tiếp đãi đám người Minh Vũ là một tên đội trưởng bộ lạc Đá hắn tên là KKav.

Vẫn như mọi khi, khi nhìn thấy người bộ lạc Đá Lớn thì đám người kia rất là dững dưng đồng thời không được chú trọng cho mấy. đặc biệt là khi thấy đám người Đá Lớn bộ lạc còn mang theo phụ nữ thì ánh mắt Kkav trở nên khinh thường nồng đậm.

“ Đá Lớn! chổ kia!” Kkav chỉ về một cái xó nhỏ bên trong khu trao đổi. ý là chỗ đó là dành cho bộ lạc Đá Lớn làm nơi nghỉ chân cũng như là đem hàng hóa trao đổi chỗ đó.

Minh Vũ là người bực nào mà không chú ý đến thái đội của đám thổ dân xung quanh. Thế nhưng hắn cũng chẳng có nóng giận gì cho cam, không phải là trước kia bộ lạc Đá Lớn tuột hậu về phía sau so với các bộ lạc khác à. Bị đối xử như thế cũng là điều hiển nhiên.

Đối ngược với Minh Vũ Klu thì tức giận vô cùng, mặt hắn đen như cái nhọ nồi, tay cầm lên thương đá có ý định cho tên kia một trận ra trò. Thế nhưng Minh Vũ giơ tay cản hắn lại.

“ Klu! Không được! đánh không lại! bọn chúng đông! Chúng ta mang đồ đi đổi! không cần đề ý!” Minh Vũ khuyên ngăn.Nơi bày hàng của bộ lạc Đá Lớn chỉ mà một cái xó xỉn mà thôi. Xung quang tràn đầy rác thải. còn bốc mùi khai nước tiểu, Minh Vũ phải chửi mẹ nó.

Các tộc nhân đi theo cũng không có chịu được, đành phải làm việc công ít dọn dẹp sạch chỗ này rồi mới bắt đầu dựng lều, bày hàng hóa.

Trong lúc đám người Klu dọn dẹp thì Minh Vũ cũng bắt đầu đi xung quanh, quan sát bộ lạc Đá cùng các bộ lạc khác.

Quả thật bộ lạc Đá phát triển vượt bật hơn các bộ lạc khác, toàn thể bộ lạc có hơn 1000 người, chiến sĩ có đến 400, ngoài ra là phụ nữ và trẻ nhỏ. Nhìn địa thế bộ lạc Đá, hẳn bên trong khuu vực này là một mỏ muối, có cấu tạo gần giống như mỏ muối mà Minh Vũ phát hiện, nhưng muối tại đây tinh khiết và ít tạp chất nên có thể trực tiếp sử dụng.

Bộ lạc đá phân làm 3 khu chính, khu thứ nhất là Minh Vũ cùng đám người bộ lạc khác đang bày hàng hóa tại đây, khu thứ hai thì lích nha lít nhít lều trại được dựng bằng da thú và lá cây. Còn khu thứ ba thì không có khả năng nhìn thấy, có rất nhiều dũng sĩ bộ lạc canh phòng tại đây, xem ra đó là mỏ muối.

Mà lúc này tại khu giao dịch đã có không ít bộ lạc đến, ngoài 5 bộ lạc Đá Lớn, Lửa, Cây, Nanh, và Khô thì còn có các bộ lạc xa hơn đến trao đổi vật phẩm. mà ông thầu lớn nhất chính là chủ nhà Đá bộ lạc.

Gian hàng của Đá bộ lạc cực lớn, phải nói nó là một căn lầu rộng, bày biện không ít đồ bao gồm da thú, muối, thịt khô, vũ khí đá, vũ khí xương. Các loại hạt, quả khô…

Ngoài ra bộ lạc Khô cùng bộ lạc Răng Nanh cũng đã đến. còn mấy bộ lạc khác thỉ hẳn là 1 2 ngày nữa sẽ đến.

Ngoài Đá Bộ lạc hùng mạnh thì Nanh bộ lạc cũng xếp vào loại ưu, dựa theo những vật phẩm họ mang tới, thì Nanh Bộ lạc có rất nhiều chiến sĩ và thợ săn. Bời vì trên sạp hàng của có đa phần là thịt khô và da thú. Ngay cả da của Sói cũng có vài tấm. thực lực không thể khinh thường.

Khô Bộ lạc có vẻ yếu hơn một chút, nhưng so với Đá Lớn bộ lạc thì mạnh hơn rất nhiều, gian hàng của họ đa phần là các hạt quả khô.

Thế nhưng khi thấy Minh Vũ đến gần gian hàng bọn họ thì lại lộ ra vẽ khinh thường, không muốn tiếp.

“ đám người Đá Lớn bộ lạc năm nay lại đem phụ nữ ra đổi thức ăn! Thật là một lũ khốn kiếp!” một tên âm âm quái khí nói.

Cái tên này chính là thủ lĩnh bộ lạc Nanh, theo sau hắn có 5 tên trang bị đầy đủ, ánh mắt khinh bỉ nhìn Minh Vũ.

Minh Vũ không có tỏ vẻ gì, thế nhưng lại nhìn tên âm dương kia một cái thật sâu, giống như nhìn tận tâm can của hắn.

Lúc này Klu bước tới “ Vũ! dựng lều xong! Ăn cơm!”

Minh Vũ nhìn Klu một cái sau đó lướt qua gian hàng Nanh bộ lạc mà bước tới gian hàng của Khô Bộ lạc.

Khô bộ lạc mang theo rất nhiều củ quả khô, điều này làm Minh Vũ cực kỳ chú ý. Ngoài Hạt Đá ra Khô Bộ lạc còn có một loại củ khác, to chừng một cái nắm tay toàn thân màu vàng nâu.

Nhìn thấy Minh Vũ bước tới chủ sự bộ lạc Khô bước ra, hắn là một gã đàn ông trung niên trền ngực có một vết sẹo khá lớn, nhưng bù lại là có một khuôn mặt khá là điềm đạm.

Akk thủ lĩnh bộ lạc Khô “ năm nay Đá Lớn bộ lạc thay đổi thủ lĩnh à!” Akk cười thân thiện.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 12: Đồ gốm được giá
Klu bước tới chào Akk thủ lĩnh “ Akk! Khỏe!”

“ Khỏe!” Akk điềm đạm trả lời.

“ Vũ! thủ lĩnh Đá Lớn!” Minh Vũ cũng lên tiếng.

“ năm nay! Đá Lớn tốt chứ!” Akk hỏi.

“ tốt! rất tốt! nhiều……!” Klu chưa nói hết thì Minh Vũ nhảy vào.

“ không tốt! tuyết rơi sớm! không Đủ thức ăn!”

Nghe Minh Vũ nói vậy Klu sững sờ, định nói cái gì đó rồi lại thôi.

Akk nghe Minh Vũ nói thế, ánh mắt trở nên ảm đạm, sau đó nói

“ Epx! Mang ba túi Op tới đây!”

Epx đứng phía sau Akk nghe vậy thì có chút không vui, mặt nàng xị xuống lầu bầu cái gì đó.

Không lâu sau thì Epx mang tới 3 túi da thú, bên trong có đầy những củ màu vàng nâu kia. Thì ra những củ đó được gọi là Op.

Epx không một chút tình nguyện đưa 3 túi Op cho Klu.

Klu mặt mo đỏ bừng, không biết có nên nhận hay không, vì Thủ Lĩnh của hắn đang nói dối, bộ lạc bọn họ rất là dư thứ ăn, ăn mãi không hết, không lo chết đói.

Minh Vũ thì mặt dày hơn, nhanh nhảu nhận 3 túi từ tay thiếu nữ Epx.

“ Akk! Ăn tối! bọn ta nấu xong rồi! ăn!” Minh Vũ sau khi nhận được 3 túi Op kia thì vô cùng hưng phấn, sau đó mời Akk cùng Epx đến ăn tối.

Akk khẽ thở một hơi rồi cùng Epx theo Minh Vũ cùng Klu đến lều trại bộ lạc Đá Lớn.

Từ từ xa xa Epx đã nhìn thấy chổ ở của đám người Minh Vũ, ánh mắt cực kỳ ảm đạm, không vui cho mấy.

“ bộ lạc Đá Lớn năm nay lại mang phụ nữ đến đổi lương thực, xem ra bọn họ đói thật rồi, không biết có gì cho ta ăn không nữa!” Epx làu bàu.

Thế nhưng khi bước vào lều trại Đá Lớn thì Akk cùng Epx lại đôi mắt tròn xoe nhìn những vật phẩm mà bộ lạc Đá Lớn mang đến, lương thực chỉ có 10 túi, thịt khô cũng cỏ túi, còn đa phần chính mà những thứ kỳ quái không biệt được làm bằng thứ gì. Nhìn sơ qua thì giống như chậu đá của bộ lạc Đá, thế nhưng lại màu nâu đỏ, và số lượng lại rất nhiều.

“đây là thứ gì?” Akk hỏi. lão vô cùng thắc mắt đây là thứ gì và công dụng của nó ra sao.

“ đây là nồi dùng đề nấu thứ ăn, có nó sẽ giúp cho khẩu phần ăn của một người lại đủ 5 người ăn hơn nữa lại no hơn” Minh Vũ giải thích.

Không để choi Akk và Epx phải hỏi thắc mắt, Minh Vũ đã kéo hai người bọn họ vào bên trong lều, lúc này 13 thành viên còn lại đang quây quần bên nhau chuẩn bị ăn trưa.

Mà trước mặt họ chỉ có hai cái nồi đất lớn, bên trong có chứa một thứ gì đó màu trắng đục, bên trong còn có lác đát thịt khô.

“ thủ Lĩnh! Klu ăn! Ăn! Ta đói! Đói!” Orc mong mỏi chăm chú nhìn nồi đất. quả thật tên này ngoài ăn ra thì chẳng có hứng thú gì hết.

“ngồi!” Minh cười một cái, sau đó bước tới bếp múc hai chén lớn cháo bên trong còn lẫn không ít thịt khô, rồi đưa cho hai người Akk và Epx.

Akk và Epx ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta không biết cách ăn như thế nào, bọn họ cảm nhận được cái thứ họ đang cầm trên tay tao phát ra nhiệt lượng.

Mà cái này là gì, là nước, sao lại nóng và sền sệt như bùn thế kia.

Klu hiểu được nổi khó nói của bọn họ, ngay lập tứ cũng bước tới bếp, tự múc cho mình một phần, sau đó ho khan một tiếng rồi ăn.

Chỉ thấy hắn lấy ra từ trong khay dưới đất một vật phẩm nhỏ, đó chính là cái muỗn, vừa múc vừa thổi, vừa ăn. Biểu cảm trên mặt lúc này cực kỳ đặc sắc.

Akk và Epx thấy vậy cũng làm theo, ngay từ muỗn đầu tiên Akk và Epx liền trợn mắt há mồm, thứ chất lỏng sền sệt kia tràn vào khoan miệng tạo một cảm giác nóng ấm, nó tiêp tục đi qua lồng ngực rồi đến bụng, cảm giác thoải mái dễ chịu lan ra toàn cơ thể, sản khoái đến từng lỗ chân lông.

Và thề là Akk và Epx như hai con heo, không ngừng húp cháo sùn sụt như heo, chưa đầy 2 phút chén cháo của bọ họ đã bóng loáng, ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm nồi cháo.

Còn các thành viên trong bộ lạc đá lớn thì nhìn họ với ánh mắt cực kỳ cao ngạo ngào, đồng thơi them hia người kia là một lũ quê mùa. “ hừ hừ!

biết sự lợi hại của bộ lạc ta chưa! Hừ hừ đợi hai ngày nữa, ta xem các ngươi có tới cầu xin trao đổi hay không!”

Chừng nữa giờ, bữa ăn mới kết thúc, Epx khẽ xoa cái bụng tròn xoe cười một cách khoái chí, còn Akk thì đôi mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào cái đống nồi đất đặt trên gian hàng kia.

Phải nói đây là lần đầu tiên Akk ăn được món ngon như thế, không những có vị ngọt của Hạt Đá kèm them có vị mặn của muối, thịt khô thì cực kỳ ngon mềm. cảm xúc mỹ vị chạm đến từng lổ chân lông.

Nhìn thấy ý vị của vị thủ lĩnh Khô bộ lạc, Minh Vũ khẽ cười nói

“ đây là nồi sành! Dùng để nấu thức ăn, nấu nước sôi, ăn rất tốt! uống rất tốt!” Minh Vũ chỉ vào mấy cái nồi lớn.

“ còn đây là chén, tô, muỗn, ly!” dùng để ăn uống. Minh Vũ giới thiệu từ món vật phẩm, cách sữ dụng và công dụng của nó ra sao, tất cả được trình bày một cách tĩ mĩ.

Akk cùng Epx thì miệng ngoác thật là rộng, giống như những thứ đồ vật này ngoài tầm tưởng tượng của bọn họ.

“ Vũ thủ lĩnh, ngài định trao đổi như thế nào!” Akk không nhịn được mà hỏi, lão biết nồi sành kia là thứ là bộ lạc Khô đang cần trong lúc này, khi có nồi sành kia, thì khẩu phần ăn của một người sẽ biến thành khẩu phần ăn của ba người, hơn nữa còn nấu nước nóng, rất tốt, không sợ lạnh.

“ Minh Vũ cười cười không đáp, hắn đang muốn đẩy cao giá trị của vật phẩm của mình, đây không tính là quí hiếm gì đối với Đá Lớn bộ lạc, thế nhưng đối với các bộ lạc khác thì cái giá ngàn vàng khó mà mua.

“Klu! Tặng cho Akk một cái nồi lớn! xem như là chúng ta đáp trả lại túi Op mà Akk tặng cho chúng ta.” Minh Vũ ra lệnh.

Klu có chút khó hiểu đối với Minh Vũ, thế nhưng hắn cũng phải đem ra, trông bộ dạng không khác gì Epx khi nãy.

Akk cầm trên tay nồi lớn, hai tay run rung không biết nói gì, thế nhưng lão cũng cầm thật chắc, giống như là báu vật trên tay.

Ngay lập tứ một già một trẻ trở về lều trại của mình, lúc này Klu không nhịn được mà hỏi

“ tại sao cho bọn họ!”

Minh Vũ cũng không có trả lời trực tiếp mà hỏi ngược lại “ Klu ta hỏi ngươi, vậy tại sao khi bắt cả lại bỏ ruột cá vào trong lồng rời mới thả xuống nước”

Klu suy nghĩ một hồi lâu rồi mới nói “ Cá! ăn! Cá thích ăn!”

“ muốn bắt cá, phải có mồi dụ cá! Muốn bắt thật nhiều cá phải mồi thật ngon!” Minh Vũ nói.

“ vậy muốn đổi nồi đất được tốt giá, phải nâng cao giá trị lên, phải thả mồi cho thật thơm, thật ngon, lúc đó người bộ lạc khác tới sẽ đề giá cao hơn.”

Klu suy nghĩ một hồi thật lâu sau đó mới ồ lên mộng tiếng, giống như là hắn vừa phát hiện ra một chân trời mới.

“ ha ha cá, à không Akk là một lũ cá!” Orc kế bên cười quái dị.

……………………………

Akk cùng Epx trở về thì ngay lập tức đem cái nồi đất quý báu kia ra thử nghiệm, dựa theo những gì mà Minh Vũ chỉ bảo mà làm theo.

Thức ăn chính của bộ lạc Khô là củ Op, thông thường 1 củ sẽ đủ cho một người ăn trong một bữa. lần này đến bộ lạc Đá trao đổi bọn họ mang theo tất cả là 10 người, vì vật Akk đem 3 củ Op to bằng nắm tay, rửa sạch rồi nghiền nhỏ. Sau đó cho nước vào nồi rồi nấu lên, ngoài ra Epx còn cho vào một phần thịt khô cắt vụn.

Dưới ánh mắt tràn đầy nghi hoặc của tộc nhân, Akk cùng Epx rất nhanh làm xong việc.

Chừng 30 phút sau, cuối cùng cái nồi hỗn hợp kia cũng đã sôi lên sùng sụt, mùi hương lúc này đã phát ra ngào ngạt, khiến cho mấy cái bụng trống rỗng từ sáng tới giờ trở nên cồn cào không tả được.

Epx quen tay định ăn ngay, thế nhưng nàng chợ nhớ, cái này phải dùng chén mà ăn, không không sẽ bị hư miệng, rất là nóng.

Trong lúc lóng nga lòng ngón không biết phải làm sao, bất chợt linh quang léo lên trong đầu nàng, ngay lập tức nàng chạy ra ngoài tìm một phiến lá lớn, xếp lại thành một cái hình phểu có thề dựng được chất lỏng.

Chưa đầy 5 phút sau, Epx trở lại với bộ dạng cực kỳ hớn hở, trên tay nàng là một cái phều lá to bằng nắm tay.

Nàng nhanh nhảu múc một phểu thổi phù phù 4 5 cái cho bớt nóng, sau đó liền đưa vào miệng, lại một cảm giác mỹ vị tràn đầy.

“ăn Được! rất ngon!” Epx nói thật to.

Có Epx làm mẫu, mấy tộc nhân khác cũng bắt chước làm theo, lần vào ăn vào thứ ăng nóng trong mùa đông lạnh giá, cả đám người ú lên như điên, bất chợt Khô bộ lạc trở tành tiêu điểm chú ý trong mắt của các bộ lạc khác.

Nanh bộ lạc gần bên, nên bọn họ đến tìm hiểu đầu tiên.

Vị thanh niên quái khí bộ lạc Nanh bước vào, ánh mắt chăm chú lên cái thứ gì đó đặt trên đống lửa.

“ Akk! Có chuyện gì vậy!” Lusu hỏi.

Lusu chính là thủ lĩnh bộ lạc Nanh được hơn 5 năm, trong 5 năm dưới sự dẫn dắt của hắn Nanh Bộ lạc đã phát triển rất mạnh mẽ, dưới tài trí của hắn đã tạo ra nhiều cạm bẫy có thể bắt được nhiều thú lớn. chính vì vậy bộ lạc Nanh ngày càng phát triển.

Lusu chính là một nhân vật đáng được kính trọng, thế nhưng tên này tuy thông minh, nhưng hắn rất là gian xảo, không ngừng bắt chẹt các nhóm thợ săn của các bộ lạc khác. Chuyện đánh giết các bộ lạc khác để cướp thức ăn, đó là chuyện thường xuyên bọn chúng làm.

Akk cũng không muốn giao tiếp với tên này quá sâu, thế nên lão ta cũng lờ đi, chỉ có Epx là trả lời hắn

“ đây là nồi sành! Dùng để nấu ăn, dùng cái này nấu, khẩu phẩn ăn một người sẽ biến thành khẩu phần ăn cho ba người! hơn nữa ăn rất ngon! Ngươi thử!” Epx rất là rộng rãi.

Nghe vậy Lusu trợn mắt mình thật to, dường như không tin. Thế nhưng hắn tiếp nhận cái chén là trên tay Epx thì hắn biết đấy là sự thật.

nếu thấy truyện hay, các bạn có thể like cmmt ủng hô tinh thần cho tác. thank
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 13: Độ nóng đồ gốm
“Akk là thật! cái này ăn thật ngon! Cho ta! Cho ta!” Lusu phát cuồng.

“ không! Ta chỉ cho các người thử, bọn ta thiếu! không cho!” Epx quát. Đôi mắt to của nàng trừng chòng chọc Lusu.

Epx tham ăn thành tính, thế nhưng Akk cũng là một tên già đời, hắn biết lúc nào phải căng, lúc nào phải nhùng, như vậy mới sống được lâu, hơn nữa tên Lusu này là một tên âm hiểm, cướp giết đã thành tính. Nếu đắt tội tên này bộ lạc có khả năng gặp tai họa.

“ Epx! Cho hắn một ít, tuy chúng ta không nhiều thức ăn, nhưng cho hắn một ít cũng không sao!” Akk trầm giọng.

Epx tỏ vẻ buồn bực, thế nhưng vẫn rất là nghe lời nhường hẳn ra một chỗ cho Lusu.

Lusu lấy khí thế của một con heo chết đói không chừng múc húp, không coi ai ra gì, mấy tên tùy trong bộ lạc của hắn cũng thế, giống như là một đàn sói đói trang giành thức ăn.

Trong lúc hai bộ lạc đang chia thức ăn mới thì bên này Minh Vũ cũng đang nghiên cứu củ Op mà Akk tặng.

Củ Op to bằng nắm tay, nó to gấp 3 4 lần hạt đá của bộ lạc Đá Lớn, toàn thân màu vàng nâu lẫn theo một ít bụi đất. lớp vỏ cực mỏng, chỉ cần dùng móng tay cạo nhẹ một cái là lộ ra phần bên trong.

Được bao bọc bên trong lớp vỏ mỏng ấy chính mà phần nhân màu trắng đục, khi ăn sống có bị bột bột của tinh bột, một loại củ khác lạ, thế nhưng cũng có mấy phần của khoai

Minh Vũ bắt đầu thí nghiệm với mấy củ Op này, nếu quả thật là khoai thì đây chính là một tầng bảo hiểm cho bộ lạc Đá Lớn trong thời gian tới, khoai rất dể ăn, nướng, luộc, hấp, hay làm bánh đều được.

Minh Vũ lấy ra ba củ Op lớn, củ thứ nhất hắn đem đi luộc, củ thứ hai hắn đem đi vùi tro bếp, còn củ còn lại thì trực tiếp nghiền ra thành bột mịm. sau đó hắn trộn một ít muối vào, dùng tô đựng vào sau đó ủ trong vòng nữa giờ, cuối cùng hăn mới đem đi vùi tro bếp. đây chính là hình thức nướng bánh mà hắn nghĩ ra trong khoảng thời gian này.

Lúc làm xong hết cả mọi việc thì hai bộ lạc Nanh và Khô đang ùn ùn kéo tới đây. Akk cực kỳ hòa ái vui vẻ, thế nhưng Lusu thì khác, trên mặt hắn luôn mang theo một vẻ cuồng ngạo.

“ ngươi là thủ lĩnh bộ lạc Đá Lớn?” Lusu khinh khỉnh hỏi.

“ là ta!” Minh Vũ lạnh nhạt.

“ nồi ta muốn! 1 túi thịt một cái nồi! ta đổi 30 cái!” Lusu không coi ai ra gì.

“ một người trưởng thành, kèm theo hai đứa nhỏ đổi một cái nồi lớn. một đứa nhỏ đổi một cái nồi nhỏ. 3 tấm da lớn đổi 1 cái chén và 2 cái muỗn. không muốn thì biến!” Minh Vũ lạnh giọng

Lusu cùng Akk nghe được cái giá trên trời này trợn mắt một hồi lâu.

“ 1 tấm da lớn, một cái nồi, không đổi ta giết người bộ lạc ngươi!” Lusu hăm dọa.

Minh Vũ bình thản không cho là gì, thế nhưng Klu khuôn mặt tái mét, hắn biết sự khủng bố của Nanh bộ lạc. bọn chúng là sói hung ác như sói, ác độc như sói, không nên đắc tội với chúng.

“ ha ha ha ha! Nanh bộ lạc, vậy để ta xem cái người Nanh bộ lạc mạnh mẽ như thế nào!” Minh Vũ lạnh giọng, giọng của hắn lạnh lẽo còn hơn cả cái lạnh mùa đông.

Trong lúc hai bên đang giương cung bạt kiếm thì bên kia đang có mấy người chạy vào, đó chính là dũng sĩ bộ lạc Đá, nhìn thấy có dấu hiệu xung đột, nên bọn họ qua xem xét.

Dẫn đầu đám người này là Kkav người đã tiếp dẫn cho đám người Minh Vũ, xem ra cái tên này khá là được việc, nên được thủ lĩnh Đá bộ lạc giao cho nhiệm vụ này.

Hắn nhìn sơ qua 3 cái thủ lĩnh bộ lạc nét mặt xem thường, đó chính là Nanh Bộ lạc, Khô Bộ Lạc và Đá Lớn bộ lạc. ba cái bộ lạc này Nanh có thực lực mạnh nhất, bọn chúng có gần 200 chiến sĩ, toàn bộ lạc cũng gần 700, một cái xấp sĩ Đá bộ lạc.

Còn Khô bộ lạc là một đám ăn cỏ, không có tiền đồ, nhưng quả thực những quả khô từ bọn họ đi ra ăn cũng thật ngon.

Còn cuối cùng Đá Lớn bộ lạc xem như mùa đông năm nay chết cũng phân nữa, chỉ là một đám rác rưởi yếu đuối.

“ không được đánh nhau! Muốn đánh ra ngoài kia mà đánh!” kkav quát lớn.

Lusu có vẻ kinh sợ với người của Đá bộ lạc, hắn liền thu cái vẻ cuồng của hắn.

“ ta muốn đổi đồ của Đá Lớn bộ lạc! bọn chúng đòi giá trên trời!” Lusu chớp thời cơ nói trước.

“ hắn đòi một cục đất rách nát này đổi với giá 1 một trưởng thành,hai đứa nhỏ. Không phải la đi ăn cướp à!”

“ bộ lạc Đá Lớn, đói quá là liều à! Nơi đây là địa bàn của Đá bộ lạc!” Kkav tực giận.

Akk đứng kế bên mồ hôi hột không ngừng chảy ra, hắn biết, hôm nay Đá Lớn bộ lạc muốn xong rồi.

“Kkav ngươi có biết đây là cái gì không?” Minh Vũ hỏi.

“ không phải là cục đất hay sao?” Kkav mắng to.

“ đây là nồi gốm, có thể biến thức ăn của một người, thành thức ăn cho ba người, Kkav ngươi thấy có đáng giá không?” Minh Vũ cười khẩy.

“ thứ súc! Câm miêng! Khoan< nói cái gì thức ăn một người thành ba người!” Kkav có chút không tin.

“ ngươi có thể hỏi Akk và Lusu, bọn họn sẽ trả lời thật tốt!”

Kkav trừng mắt nhìn hai người kia

Akk nhanh nhảu trả lời “ quả thật là như vậy, hơn nữa ăn rất ngon.!”

Kkav có chút ngờ vực, thế nhưng bỗng nhiên,trong không trung bốc lên một mùi thơm đặc biệt, một loại mùi thơm mà trước đây chưa từng ai nghe, mà nó phát ra từ trong đống lửa đang đốt kia của bộ lạc Đá Lớn.

Miệng Minh Vũ khẽ nhếch lên sau đó hắn dùng gậy lôi cái lò nướng tự chế từ cái nồi nhỏ ra. Lúc này cái nồi đã phủ đầy bụi tro, thế nhưng lại không ngừng tỏa ra hương thơm ngào ngạt.

“ xem ra! Thứ này có thể làm được bánh!” Minh Vũ lầu bầu.

Dưới mấy cái ánh mắt nóng rực, Minh Vũ chậm rãi đem chiếc bánh nướng đem ra.

Có vẻ thời tiết lạnh, thời gian ủ bánh chưa được lâu, thế nên chiếc bánh mới ra lò nhìn cũng không được tốt cho lắm, nó không có phồng lên như Minh Vũ nghĩ. Thế nhưng trong mắt hắn là như thế, nhưng đám người kia thì khác,

Mùi hương bánh nước lan tỏa khắp nới, khiến cho mấy cái bụng đói kia càng cồn cào hơn.

Orc nhảy tới trước, hắn biết, hắn la người có đặc quyền trong Đá Lớn bộ lạc, thức ăn mới đều do hắn thử đầu tiên, và hắn cho đây là một vinh dự, một vinh hạnh vì đã luôn phục tùng mệnh lệnh của thủ lĩnh. Thế nhưng đối với Minh Vũ thì tên mập này chính là một con chuột bạch thử nghiệm thức ăn.

Minh Vũ không ngần ngại bẻ 1/4 chiếc bánh cho Orc mập

“ roop!” âm thanh giòn tan vang lên, kèm theo đó là mui hương kỳ dị khiến cho bụng mấy tên kia càng thêm cồn cào.

Orc không nhịn được mà đánh ực một cái, miệng há to, ngốn nguyên khúc bánh vào miệng.

Hương vị bánh nướng mới ra lò, độ nóng ấm vẫn còn, hương bánh tràn ngập, vị bánh vừa bùi vừa béo, giòn xốp, cắn một phát hương vị khó tả tràm ngập khoang miệng.“ngon! Ăn ngon! Thủ lĩnh! Ăn rất ngon!” Orc mập mạp vừa nhai vừa nói.

Mấy cái tộc nhân ăn đi theo không nhịn được mà nhòm ngó miếng bánh còn lại trên tay Minh Vũ.

Hiểu ý của tộc nhân, Minh Vũ cũng không có ngần ngại mà đem khúc bánh nướng còn lại đem ra chia đều cho các tộc nhân, tuy mỗi người một miếng rất ít, thế nhưng tà có còn hơn không. Mặc cho mấy cái người bộ lạc khác thèm nhỏ dãi.

Lusu và Kkav thì thơ thẩn, ngạc nhiên cùng chảy nước dãi, thế nhưng lão Akk thì lại khác, hắn nghe ra cái hương vị kia có mấy phần giống củ Op của bộ lạc Khô của lão. Tuy khác xa thế nhưng mùi vị đặc trương của củ Op nướng là lão có thể nhận ra.

“ cái này có thể biến thức ăn 1 người thành 3 người!” Kkav không nhịn được mà hỏi lần nữa.

“ đúng!”

“ Luvv! nấu một nồi cháo có Kkav nếm thử “ Minh Vũ ra lệnh.

Luvv đi làm công việc này đã lâu nên rất là thành thạo, công việc đẩy nhanh không ít tiến độ, lột vỏ Hạt Đá, nghiền nhỏ, nấu nước, bỏ thịt khô, thêm muối, mọi thứ đều thành thục diễn ra trước mắt đám người.

Thế nhưng Minh Vũ đang suy nghĩ làm một cái giá thật hời đổi hết mấy vật phẩm tốt của mấy bộ lạc kia.

Nửa giờ sau, cuối cùng một nồi cháo hạt đá cũng đã thành phẩm, hương cháo chín lan tỏa, làm cho mấy cái gia hỏa kia bụng kêu ùng ục.

Đặc biệt là mấy tên Đá bộ lạc vì vào mùa đông nên bộ lạc thi hành chính sách ăn uống tiế kiệm, ngày ăn hai bữa, nên bụng của bọn họ đang trống rỗng, làm sao là chịu nổi hương vị như thế này.

Akk ăn được một lần, nên rất quen tay, ngay lập tức khi Luvv bảo đã xong, thì hắn ta ngay lập tức lấy chén múc một cái thật lớn, rồi mới từ từ vưa thổi vừa húp tận hưởng hương vị tuyệt thế này.

Lusu cùng Kkav cũng học theo, ăn uống như một đám heo không có từ nào để diễn tả.

Sau một trận no nê Kkav mới thạt sự tin cái này có thể biến thức ăn của một người thành 3 người, nếu như có vật này trong tay thì mùa đông năm nay bộ lạc bọ họ sẽ không bị đói chết nữa.

Mùa đông năm nay thật là khắc nghiệt, Vu trong bộ lạc đã nói năm nay mùa đông kéo dài, nếu không chuẩn bị chu đáo thì bộ lạc sẽ chết rất nhiều người.

Vì vậy cái nồi này chính là thứ cần để bộ lạc sống sót, thế nhưng cái giá trao đổi quá đắt, hắn phải thông báo cho thủ lĩnh, để ngài ấy quyết sách. Kkav thầm nghĩ, sau đó hắn vội chạy về khu thứ ba, nơi mà thủ lĩnh bọn họ trú ngụ mà chạy đến.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 14: Bộ lạc tụ họp
Chương:14 bộ lạc tụ họp

Trong lúc Kkav thông báo cho thủ lĩnh và Vu bộ lạc Đá, thì trong khoảng thời gian này, mấy cái bộ lạc phụ cận cũng tụ họp.

Đầu tiên là bộ lạc Lửa đặc trưng của bộ lạc này chính là trên trán có bôi cái gì đó màu đỏ hình ngọn lửa. đoàn bọ họ có hơn 50 người, trong đó có phân nửa là phụ nữ và trẻ em,còn lại là 8 chiến sĩ bộ lạc, trên người bọn họ còn có không ít thứ, nhưng bọc trong da thú nên không biết là cái gì.

Thế nhưng Lửa bộ lạc mang theo nhiều trẻ nhỏ cùng phụ nữ, xem ra năm nay bọn họ quả thật là thiếu kém phải dùng phụ nữ và trẻ nhỏ để trao đổi lương thực.

Theo sau Lửa Bộ lạc còn có thêm 5 bộ lạc khác ở phụ cận. những bộ lạc này nằm ở bên kia sườn dãy núi thực lực cũng sàn sàn nhau.

Bọn họ mang theo rất nhiều là hàng hóa, đa phần là các loại quả hạt khô, da thú và một ít thứ kỳ quái. Bộ lạc Đồ Sơn, bộ lạc Hắc Nha và bộ lạc Gà Đỏ.

Bộ lạc Gà Đỏ làm cho Minh Vũ chú ý nhất, chính là trên đầu bọn họ đều đính lên mộ cọng lông gà,vàng, đen, xanh, chỉ có duy nhất thủ lĩnh là có lông gà màu đỏ.

Các bộ lạc bước vào Đá Bộ lạc cũng không có vội trao đổi hàng hóa, mà dựa theo quy định của Bộ lạc Đá mà xây dựng chỗ ở tạm thời.

Mà lúc này trời cũng bắt đầu tối, các bộ lạc tụ tập lại với nhau, chuẩn bị nghỉ tối, hầu như trên nét mặt những người ở đầy đều buồn bả, xem ra bọn họ trong mùa vụ năm nay vô cùng thất thu.

Nhìn những người phụ nữ và trẻ em bộ lạc Lửa là biết, bọn họ gầy đến trơ xương. Hắn là do thiếu ăn, ngoài ra bọ họ đã được chỉ định đem trao đổi với bộ lạc khác thì làm sao mà vui cho được.

Minh Vũ âm thầm đánh giá những người này, tuy bọn họ gầy thế nhưng nhìn qua khung xương và tốt chất bộc lộ ra bên ngoài, xem ra chỉ cần cho họ ăn uống đầy đủ, thì sẽ là những người được việc.

Nữ tính thiên về khéo léo và kỹ tính, hơn nữa một điều không thể thiếu chính là khả năng sinh sản, để cho bộ lạc phát triển không chỉ riêng phát triển về thực lực, lực lượng mà còn phải quan tâm đến tương lai, những mầm non sau này cho bộ lạc.

Nhìn bộ dáng của đám người kia, thì hẳn 2 3 ngày rồi chưa có ăn gì vào bụng, nếu tiếp tực như thế thì rất có khả năng trong đêm nay số người kia sẽ chết đói mất

Chủ ý đã định, Minh Vũ tụ họp tất cả mọi người lại bắt đầu an bài kế hoạch của mình.

Bộ lạc Lửa đang rất là thiếu thốn lương thực, vì vậy phải lấy thức ăn là mồi dụ. Minh Vũ ra lệnh cho nhửng phụ nữ đi theo, nếu 3 cái nồi lớn cháo, một cái thì cho Orc và Klu mang qua đưa cho Lửa bộ lạc làm mồi, hai nồi còn lại là chuẩn bị tiếp đón những thành viên mới.

Cho tới khi trời tối hẳn, thì đám người Minh Vũ đang mon mem bước sang khu vực Lửa bộ lạc, lúc này 40 nhân khẩu Lửa bộ lạc đang tụ tập quanh đống lửa, tuy đã đến giờ ăn, thế nhưng chỉ có nhưng chiến sĩ lửa bộ lạc là được ăn, cũng những người khác thì phải nhịn, ánh mắt thèm khát đang những những miếng thức ăn đang từ từ tuồn vào miệng đám chiến binh kia.

Mấy đứa nhỏ nhịn đói không được mà ô ô khóc đòi ăn, thế nhưng đáp trả lại là những tiếng quát mắng, thậm chí là những cú đánh như trời giáng.

Nhìn thấy cảnh này khiến cho lòng Minh Vũ rất là đau xót, thế nhưng hắn nghĩ lại đây chính là cái thời đại gì, đây chính là cái thời đại nguyên thủy, nơi mà sự sống và cái chết luôn đi cùng nhau. Nơi mà con người phải vật lộn từng bữa ăn, nơi là con người có thể chất bất cứ lúc nào, sinh mạng như cỏ rác.

Klu bước vào nhìn đám người Lửa bộ lạc. thủ lỉnh Lửa bộ lạc làm một tên cao to nhất, trên đầu là một đồ án hình ngọn lửa to nhất và sắc đỏ nhất, trên tay hắn đang cầm một cục thịt không, đang không ngừng nhai nhai.

Nhìn thấy Klu bước tới Osan khẽ lướt nhìn, sau đó thì cũng không để ý là tiếp tục ăn. Ngồi kế bên Osan là Iru, Iru thì có vẻ là một tên có một chút tinh ranh, hắn nhìn thấy Klu thì ngồi dậy chào ròi Klu.

“ Klu thủ lĩnh! Đã lâu không gặp!” Iru chào hỏi.

“ năm nay bộ lạc ta thu hoạch rất là tệ, bộ lạc không đủ ăn, phải đem tộc nhân trao đổi, thật là đau lòng!” Iru mở miệng than vãn.

Tên Iru này là một tên tinh ranh, lời nói của hắn có hai nghĩa, thứ nhất là than vãn bộ lạc hắn năm nay nghèo đói. Phải bán phụ nữ và trẻ nhỏ để giử sinh tồn cho bộ lạc. nghĩa thứ hai là bộ lạc Đá Lớn của các ngươi năm nay hẳn cũng phải như thế bán đi tộc nhân.

Klu thì nghe không ra, thế nhưng Minh Vũ vẫn nghe ra ý tứ trong đó.

Thế nhưng từ trong ánh lửa Iru chợt nhận ra Klu hiện tại không phải là thủ lĩnh bộ lạc Đá Lớn mà là một thiếu niên trẻ tuổi, không một chút lực lượng, nếu như tên này chiến đấu với thủ lĩnh Osan của hắn thì ngay lập tức tên nhóc này bị hạ đo ván ngay lập tức.

Chính vì lẻ này Iru càng nhận định Đá Lớn bộ lạc ngày càng lụng bãi, hẳn là mùa đông năm nay sẽ bị cái lạnh tận diệt.

Osan đang ăn, mắt cũng liếc qua Minh Vũ, vị tân thủ lĩnh bộ lạc đá lớn. hắn hừ lạnh một cái thấp giọng nói “ Klu! Bộ lạc của ngươi xem ra năm nay cũng không tốt cho lắm!”

“ ha ha ha! thần linh thương xót, cũng không tệ cho lắm!” Klu thật thà nói.

“ năm nay Lửa Bộ lạc xem ra không ổn lắm!” Minh Vũ lên tiếng.

“ mùa không kéo dài, mùa đông tới sớm, lương thụ không đủ cho tới mùa xuân!” Iru than vãn.

“bọn họ đều đem đi trao đổi!” Minh Vũ chỉ về đám phụ nữ và trẻ em kia hỏi.

“ đúng! 33 người tất cả, 15 người trưởng thành 18 đứa nhỏ! Bộ lạc ta đúng là khổ mà!” Iru nước mắt chảy ra. Thế nhưng Minh Vũ cho đây chính là nước mắt cá sâu hàng thật giá thật.

“ bọn họ xem ra rất là đói!” Minh Vũ lại nói.

“ đúng! Bọn ta mấy ngày rồi còn chưa ăn gì!” Iru lại nói. Thế nhưng hắn ngay lập tức ngậm miệng lại. bởi vì trên tay hắn vẫn còn đang cầm miếng thịt khô vẫn còn chưa ăn xong.

Minh Vũ cực kỳ xem thường mấy tên như thế này. Thế nhưng hắn cũng không có chú tâm mà tiếp tục thực hiện mưu đồ của mình.

“hey!” hắn thở dài nói.

“ năm nay bộ lạc được thần linh phù hộ, nên có được hơn một chút thức ăn! Orc mang cho bọn họ đi!” Minh vũ ra lệnh.

Phía sau lưng Minh Vũ Orc từ xa đi đến trên nay còn cầm một nồi cháo thật tom bên trên còn bốc rất nhiều hơi nóng. Hơn nữa vẽ mặt của hắn cực kỳ khó coi. Giống như ai đang ăn hết thức ăn của hắn vậy. mà quả thật như thế, từ sáng tới giờ thủ lĩnh đã cho người ta ăn không ba nồi cháo rồi, lòng hắn đau như cắt à.

Nồi cháo đầy ắp thơm nức mũi, khiến cho đám người bộ lạc Lửa phải đứng dậy, tiếng bụng kêu ồng ộc không ngừng réo lên.Osan đứng dậy đầu tiến đôi mắt tham lam nhìn chằm nồi cháo.

“ đây là!” Iru nói.

“ cháo Hạt Đá, đây là cách bộ lạc Đá Lớn chúng ta vượt qua mùa đông này!” Minh Vũ lớn tiến nói. Tiếng nói của hắn to và vang xa, ý nói cho tất cả các bộ lạc xung quanh đến xem xét.

Ngay sau đó có không ít bộ lạc khác kéo đến tham gia náo nhiệt, mỗi lúc càng đông.

Tất cả ánh mắt đều tập trung lên nồi cháo đang bốc khói kia.

Klu liền múc một chén cháo đưa cho Osan đang không ngừng nuốc nước miếng kia.

Osan nhanh như chớp nhận lấy liền húp một ngụm hết sạch chén cháo, vị ngọn, mặn, nóng lan tỏa khắp thân thể hắn, cảm giác cả ngày đường mệt mỏi dường như tan biến đi tất cả.

“ ngon! Sao ngon quá! Nóng! Ôi! Thư thái, sảng khoái!” Osan gầm lên.

Tiếng gầm của hắn hiến cho những bộ lạc khác chủ ý nhiều hơn, Gà Đỏ bộ lạc thủ lỉnh cũng bước tới mặt dày xin một chén.

Klu mặt cười hòa ái cũng múc cho hắn một chén, biểu cảm của tên này cũng chắc khác gì Osan một ngụm ăn hết sạch, cái miệng không đã thèm phải chép chép thêm vài cái nữa.

Mấy thủ lĩnh bộ lạc khác thấy có đồ ăn cũng mom mem tới kiếm miếng ăn, thế nhưng Osan lại gầm lên, đây là thức ăn mà Đá Lớn bộ lạc cho bọn hắn, làm sao tiện nghi cho đám người kia được chứ.

“ của ta! Các ngươi mau biến! của bộ lạc Lửa bọn ta!”

Osan tham ăn thành tính, mấy cái bộ lạc kia ai cũng biết, thế nên cũng mặc kệ hắn.

Một vị thủ lĩnh trên cổ có đeo một sợi dây chuyền bằng răng nanh bước lên hỏi

“ thức ăn này là gì thế! Bọn ta mới thấy lần đầu tiên!”

Hắn chính là Mabu thủ lĩnh bộ lạc Hắc Nha bên kia sườn núi, tên này tuổi chừng 35 -36 dáng vẻ khỏe mạnh, đôi mắt tinh quang, xem ra là một nhân vật không tầm thường.

“đây là thức ăn mới của bộ lạc bọn ta,nó gọi là cháo. Mà muốn nấu được cháo phải có cài này!” Minh Vũ thuyết minh về nồi sành và lợi ích của nó. Hơn nửa hắn còn nhấn mạnh điểm thức ăn của một người sau khi nấu cháo sẽ biến thành thức ăn của 3 người, lợi gấp 3 lần so với phương thức ăn uông như trước kia.

Mấy cái bộ lạc trố mắt mà nhìn, dường như không tin, thế nhưng Akk thủ lĩnh bộ lạc Khô xác minh, hơn nữa bộ lạc bọn họ thực nghiệm thành công, thế nôn nồi sành của bộ lạc Đá Lớn trở thành tâm điểm.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 15: Trao đổi
Mọi người đang không ngừng suy luận về tính thực thi của nồi sanh, thế nhưng bộ lạc Lửa thì trái ngược lại, đám chiến binh không ngừng ăn uống hút sột soạt, mặc cho những tộc nhân của mỉnh chịu đói chịu khát.

Đợi cho đám người Osan ăn xong, Orc ôm chầm lấy nồi lớn trở về, giống như là ôm báu vật.

Osan quát cản lại “ cái này thủ lĩnh các ngươi cho bọn ta! Sao ngươi còn lấy lại!” Osan mặt rất dày.

“ ta cho bọn ngươi cháo! Chứ không phải cho bọn ngươi nồi! muốn nồi thì đem vật tới mà đổi!” Minh Vũ lạnh giọng.

“ nồi ta muốn! ta muốn một túi thịt một cái nồi! ngươi thấy thề nào!” Osan mặt dày nói.

“mẹ nó! Khốn kiếp! tên hoe mặ dày!” Minh Vũ chửi thầm trong bụng, thế nhưng hắn lại mĩm cười.

“ bộ lạc ta rất là thương người! một cái nồi đất lớn như thế này có thể nấu cho 10 người ăn no trong một lần, lợi ích của nó hiện tại ai cũng biết. muốn đổi cái nồi này cần một người trưởng thành, kèm theo hai đứa nhỏ đổi một cái nồi lớn. một đứa nhỏ đổi một cái nồi nhỏ. 3 tấm da lớn đổi 1 cái chén và 2 cái muỗn.”

Minh Vũ báo ra một cái giá trên trời khiến cho mấy người kia hoảng, thế nhưng MaBu lại là người đầu tiên lên tiếng đề nghị với Minh Vũ.

“ cái giá này quá cao! Hơn nữa bọn ta không có ý định đổi nhân khẩu, nhưng bọn ta muốn nồi sành lớn!”

Chuyện này dể thương lượng, lấy giá đổi người trưởng thành mà tính 10 túi thịt đổi 1 người trường thành, 5 túi thịt đổi 1 đứa nhỏ.

Hiện tại bộ lạc bọn ta chỉ cần da thú và người mà thôi, còn thức ăn khác thì không cần, ngoài ra bộ lạc Khô có thề trao đổi hạt Op cũng được, giá cả thì vẫn như thịt khô.”

Minh Vũ thả cho Akk một con đường, hắn đang đánh chủ ý với của Op mà theo hắn thì đây chính là khoai tây phiên bản cổ đại.

Nghe vậy sắc mặt mọi người nhẹ nhàng một chút, đang chuẩn bị đàm phán trao đổi thì đám người Đá bộ lạc tới, dẩn đầu là hai người, một già một trẻ, trẻ thì cũng tuổi 35 40 dáng người to khỏe, toàn thân được bao phủ bởi một lớn da sói dày, hơn nữa trên đầu hắn còn đội một cái mũ hình đầu sối cực kỳ uy nghiêm.

Còn già mà một ông lão tuổi chừng 60, toàn thân bọc kính bằng da thu, trên tay lão là một quải trượng lớn có hình đầu lâu.Đây là Siba thủ lĩnh bộ lạc đá và Vu của bọn chúng Ohot.

Nhìn thấy Siba tới, tất cả mọi người đều khể lui ra một con đường cho hắn bước vào, thoe sau hắn là hơn 20 chiến binh trang bị dao xương, lao đá.

Kkav cũng đi theo, không ngừng chỉ trỏ về Minh Vũ và cái nồi sành mà Orc đang ôm trong ngực kia.

“ngươi là thủ lĩnh bộ lạc Đá Lớn!” Siba giọng điệu cao ngạo hỏi.

“ đúng!” Minh Vũ nói.

“ cái này ta muốn! các ngươi có bao nhiêu ta muốn hết! tất cả đổi bằng muối!” Siba giọng điệu cho là đúng.

Nghe được lời này các bộ lạc khác xoắn xít lên, ở đây ai không biết Đá bộ lạc chính là có thực lực mạnh nhất, mà Siba trời sinh tính bá đạo, nếu không nghe lời hắn thì cái chết không thể nghi ngờ.

Minh Vũ nhíu mày một hồi sau đó mới nói

“ bộ lạc ta lần này mang tới 30 cái nồi lớn cùng rất nhiều vật phẩm phụ trợ ăn uống cháo.!”

“ ta không thể đổi hết nồi cho bộ lạc Đá được! ta có thể phân nhiều nhất là 15 cái. Còn mấy bộ lạc khác mỗi bộ lạc 3 cái!” Minh Vũ không có ý định nhường.

Vu bộ lạc Đá Ohot với một cái bộ râu dê, bộ mặt hèn mọn nói “ vậy cũng được! Đá bộ lạc ta cũng không tiệt đường sống của bộ lạc khác thế nhưng giá cả phải thương lượng lại 1 người trường thành kèm theo 2 đứa nhỏ thì quá cao!”

Nghe cau này, tất cả mọi người đều đồng tình. Giá cả quá đắt.

“Orc mang nồi lại đây!” Minh Vũ âm trầm nói.

Nghe giọng điệu Minh Vũ tay đổi Klu biết tên này sắp phát khùng.

Orc như một con mèo ngoan ngoãn thuận tay mà đưa nồi sanh cho Minh Vũ.

Hắn không nói lời thứ hai, tay vung mạnh một cái,chiếc nồi sành rơi xuống đất vang lên 1 tiếng loảng xoảng lập tức bể ra từng mãnh nhỏ.

“ giá cả đã định! Ta thà không trao đổi! không bán thấp giá, để có nhửng vật phẩm này bộ lạc ta phải bỏ ra rất nhiều công sức, hầu như năm nay bộ lạc không thu hoạch được gì, chỉ nhờ vào số đồ sành này đổi vật phẩm trải qua mùa đông mà thôi.” Minh Vũ giọng thê lương.

Thoáng chốc nhìn thấy một cái nồi có giá trị lớn kia bị bể thành từng mãnh, tất cả mọi người nơi này lòng đau như cắt, giống như cái nồi kia là đồ truyền thừa của bọn hắn vậy.

Siba mặt đen lại chuẩn bị bạo phát, thế nhưng Ohot lại ngăn hắn lại lên tiếng nói.

“ nêu như Đá Lớn bộ lạc cứng rắn như vậy! thì cũng được, nhưng phải ưu tiên bộ lạc Đá chúng ta.!”

“ nồi sành tuy có rất nhiều tác dụng, nếu nhưng dùng để nấu cháo thì 3 cái nồi lớn có thể để cho 1 một lạc 300 người sử dụng!” Minh Vũ giải thích.

Tất cả cũng không có ý kiến gì, thế nhưng bên trong lại có rất nhiều ý tưởng lợi dụng mùa đông đánh chiếm đám Đá Lớn bộ lạc.

“ toàn bộ người của Lửa bộ lạc t muốn hết.!” Minh vũ nói ra một câu khiến cho bất kỳ ai ở đây cũng rung động.

Bộ lạc đá lớn mang người theo trao đồi củng là 34 người, trong đó có 10 người lớn và 24 trẻ nhỏ, nếu đổi hết thì cũng phải 10 nồi lớn, nếu mình Lửa bộ lạc lấy hết 10 cái nồi lớn, thì máy cái bộ lạc khác của bọn họ như thế nào.

Simba lên tiếng “ như vậy còn đây nồi lớn phân phát cho bọn ta!”

“ các ngươi có thể trao đổi lại với bộ lạc Lửa mà!” Minh Vũ thờ ơ.

Osan là người trực tiếp tham gia vào cuộc giao dịch này, thế nhưng hắn đứng ngây phổng ra, đôi mắt tiếc nuối nhìn những vụn cháo trên mặt đất.

Iru nhanh nhẩu bước lên nói chuyện, hắn là một tên già đời trong lĩnh vực này

“ số người ta mang theo để đổi lương thực cùng da thú, nếu dùng nồi lớn để đổi, bọn ta lấy gì mà ăn qua mùa đông!”

“ các ngươi có thể dùng nồi lới đổi thức ăn với bộ lạc khác!” Minh Vũ có chút bực mình khi phải lặp lại.

“oh! Cả đám người cùng ồ lên.

Trong chốc lát tên Iru tinh quái trong đầu chợt lóe lên một ý tưởng điên rồ, thế nhưng ý tưởng điên rồ này của hắn sau này trở thành một ngành thương mại doanh thu cực cao cho hậu thế sau này.

“ ha ha ha! Vậy cũng tốt! bọn ta cũng không có thức ăn để cho bọn họ ăn tối! bọn họ đã bị đói 3 ngày rồi!” Iru than vãn.

“ vậy giá đã định! Một người trưởng thành kèm heo hai đứa nhỏ đổi một cái nồi lớn! bọn ta có 10 người trưởng thành cùng 24 đứa nhỏ, bọn ta đổi 10 cái nồi lớn kèm them 4 cái chén và 2 cái muỗn!”

“ bọn ta sẽ giữ lại 3 cái nồi lớn còn số nồi còn lại bọn ta sẽ trao đổi thức ăn muối cùng da thú!” Iru chững chạt nói.

Cứ như thế lần giao dịch đầu tiên của bộ lạc Đá Lớn diển ra, tuy có một chút gượng ép giữa các bên, nhưng hắn cũng đạt được mục đích của chính mình.

Dưới ánh mắt của các bộ lạc hai bên trao đổi rất là thuận tiện, Osan cung Iru cũng kỳ hí hửng, mà đám người của bọn họ cũng vui không kém, vì bọn họ đã tránh khỏi một cái một lạc tàn nhẫn.

Khi trở vể trại thì cũng là hai giờ sau, đám người Klu cũng khá mà mệt mỏi, toàn thân mệt lã. Đám tộc nhân mới trao đổi về thì vui mừng như trẩy hội, bởi vì bọn họ được tiếp đón bằng 2 nồi cháo thơm phức, bên trong còn có nhiều thịt nữa hương vị còn ngon gấp mấy lần cái nồi cháo kia.

Tuyết lúc này đã khá dày, trong lều trại được lót bằng một lớt cỏ khô, thế nhưng vào đêm khuya, cái lạnh thấu xương vẫn không giảm bớt. đám người Minh Vũ thì tốt hơn, bởi vì trên người bọn họ đều có một bộ quần áo da thú, hơn nữa còn có một đôi giày cái lạnh giảm bớt phần nào.

Thế nhưng 34 cái tộc nhân mới thu nạp vào thì quần áo cực kỳ đơn sơ, không có bất kỳ vật dụng gì đề tránh khỏi cái lạnh, bọn họ chỉ biết co rút lại với nhau bên bếp lửa mà không ngừng run cầm cập.

Trong lòng Minh Vũ rất là xót xa, vì vậy đêm nay hắn cũng không có đi ngủ mà không ngừng nấu nước nong cho mọi người uống để duy trì thân nhiệt, cũng như là giử bếp lửa không cho bị tắt.

Đến sáng hôm sau, ngoài trời tuyết đã dày thêm một mảng, các bộ lạc cũng bắt đầu vào công việc trao đổi, thế nhưng bộ lạc Đá Lớn cũng không có vội, sau khi ăn uống xong, Minh Vũ chỉ huy 10 cái phụ nữ mới thu vào cùng 4 cái trong bộ lạc đi ra, ra ngoài thu gom cọm cỏ, còn 3 cái phụ nữ ở trong lều trại cắt da thú may quần áo cùng giày cho đám người kia.

Minh Vũ cùng Klu thi chuẩn bị công tác tao đổi vật phẩm, ngày hôm qua sau khi trao đổi vơi bộ lạc Lửa thì bọn họn còn 20 cái nồi lớn, nồi nhỏ, tô, muỗn tổng cộng cũng còn 80 cái.

Số nồi lớn hẳn là 1 nửa giành cho Đá bộ lạc, quả thật Đá bộ lạc ngoài da thú ra thì mấy cái vật phẩm khác hắn cũng không có thèm chú ý, thế nhưng thực lực Đá bộ lạc quá mạnh hắn tại thời không thể đắc tội cho được, vậy nên hắn phải cố gắng hết sức để đàm phán thu lại thật nhiều da thú mới được.

Còn về Khô bộ lạc thì chủ ý của hắn về củ Op mà theo hắn chính là củ khoai. Ngoài ra Gà Đỏ bộ lạc hắ cũng cực kỳ để tâm, không phải vì lương thực của họ, mà và lông ngà bọn họ mang theo trao đổi.

Số lông gà này ngoài việc lót chổ nằm thì hầu như không còn chỗ nào sử dụng, thế nhưng đối với Minh Vũ lại khác, một mình lông vũ sẽ không làm được gì, thế nhưng nó là nguyên liệu chủ chốt để chết tạo một loạt vũ khí viễn trình vượt xa thời đại nguyên thủy.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 16: Iru tinh ranh
Cung tên, chính là thứ vũ khí hoàn hảo đối với bộ Lạc đá lớn, vào thời kỳ nguyên thủy như thế này, chiến đấu chủ yếu là các loại vũ khí cận chiến, còn các lại vũ khí tầm xa thì cũng có nhưng độ chính xác và sát thương rất thấp, ví dụ như rùi đá, hay ném giáo.

Nhưng tên thì lại khác, cần thông qua rèn luyện và luyện tập thì có thể bách phát bách trúng, hơn nữa tầm xa và sát thương vượt trội so với rìu ném hay ném giáo.

Mà để chế tạo cung và tên thì hai nguyên liệu không thể thiếu chính là dây và lông chim. Lông chim tưởng chừng như không có tác dụng, thế nhưng nó chính là bộ phận điều chính hướng đi gia tăng tầm xa và độ chính xác cho mũi tên.

Minh Vũ trong khoảng thời gian này rất là muốn chết tạo cung tên, thế nhưng vật liệu qan trọng thì không có, nhưng rất may bộ lạc Gà Đỏ lại mang đến, hơn nửa giá cả xem ra cũng thật hời, Lông Gà chỉ dùng để lót chỗ ngủ mà thôi, vậy thì chỉ cần dùng 1 cái muỗn hay một cái chén thì coi như xong cái giao dịch.

Trong lúc các tộc nhân làm nhiệm vụ thu gom cỏ khô và nhánh cây nhỏ, thì bên nay đám người bắt đầu tiến hành trao đổi, mà tiêu điểm lúc này chính là bộ lạc Đá Lớn và bộ lạc Lửa.

Như Minh Vũ nói, trong tay bọn họ còn 20 nồi lớn và rất nhiều đồ gốm khác, nên Đá Lớn bộ lạc tụ tập khá là đông các bộ lạc khác.

Đám người Đá bộ lạc vẫn là mặt hàng ưu tiên hàng đầu, 10 cái nồi lới là thuộc về bọn họ, với cái giá khá là rẻ, mỗi cái nồi lớn chỉ có giá 3 tấm da lớn cùng 1 túi muối mà thôi.

Lấy thức ăn làm đơn vị chuẩn.

1 tấm da lớn = 3 túi thức ăn

1 túi muối = 5 túi thức ăn

1 người = 10 túi tức ăn

Theo tỷ lệ như vậy, thì tính ra bộ lạc Đá phải bỏ ra 14 túi thức ăn để đổi lấy 1 nồi sành lớn, còn đối với mấy bộ lạc khác thì giá cả cao hơn rất nhiều lên tới 16 túi thức ăn.

Tuy vậy bọn họ rất là mãn nguyện, vì với nồi lớn, bộ lạc gõn họ sẽ vượt qua mùa đông một cách dể dàng.

Bộ lạc Đá Lớn chút trọng trao đổi các loại thức ăn thực vật ví như củ Khoai hay Hạt Đá, còn như thịt khô thì bộ lạc đang dư dã rất hiều, hơn nữa Minh Vũ có thể can đoang rằng bọn họ có thể bắt cá dưới suối trong mùa đông lạnh giá.

Sau một buổi sáng, bộ lạc đá lớn thu hoạch được 34 tấm da lớn cùng 36 túi thức ăn, trong đó có 20 túi củ Op mà Minh Vũ gọi là củ khoai.

Số khoai này hắn không có ý định dùng vào mùa đông mà hắn quyết định làm giống vào mùa xuân năm sau.

Vì thế Khô bộ lạc rất được Minh Vũ ưu ái, ngoài giảm giá thành trao đổi, bọn họ còn được Minh Vũ tặng thêm hai đôi giày cho Akk và Epx, khiến cho hai người vô cùng thích thú khi cảm nhận độ ấm mà đôi giày mang lại.

Gà Đỏ bộ lạc lần này củng thu hoạch không kém từ bộ lạc Đá Lớn, ngoài một sốt Hạt Đá đem đi trao đổi, bọn họ còn dùng Lông Gà thứ mà bọn họ xem như là thứ bỏ đi lại đồi đuộc một cái tô và một cái muỗn, điều này làm cho đam người bọn họ thích chí không thôi.

Trái ngược với Gà Đỏ bộ lạc cùng Khô bộ lạc,, Bộ lạc Nanh và Hắc Nha bộ lạc phai trao đổi với đám Lửa bộ lạc. bọn họ phải ăn thiệt thòi khá là lớn.

Điển hình như Nanh bộ lạc, bọn họ mang theo chủ yếu để trao đổi đó chính là thịt khô và da thú. Iru không đồng ý cái giá như Đá Lớn bộ lạc nói ra, 10 tấm da thu mới có thể đổi lấy 1 cái nồi lớn.

Lusu đương nhiên là không chịu cái giá này, hắn muốn trực tiếp trao đổi với Đá Lớn bộ lạc, thế nhưng Minh Vũ trực tiếp từ chối lấy lý do là hết đồ để đổi rồi.

Hắn cũng không có cam lòng, một mực báo cho Simba biết, Simba không những không phạt Lửa bộ lạc mà còn nói “ nếu Nanh bộ lạc các ngươi không cần, thì Đá bộ lạc chúng ta cần!”

Simba nói như thế Lusu phải cắn răng mà trao đổi với giá trên trời.

Sau đó Hắc Nha cũng ăn quả đắng không kém, với giá cắt cổ 40 túi thức ăn một cái nồi, lần này bộ lạc Lửa kiếm được bộn, thế nhưng bọn họ lại gây thù chuốc oán với hai bộ lạc hùng mạnh mà Nanh bộ lạc và Hắc Nha bộ lạc.

Sau khi trao đổi với các bộ lạc hiện tại trên tay minh Vũ chỉ còn có 10 cái tô và 6 cái muỗn mà thôi, với sớ vật phẩm này, hắn quyết định tìm cái gì đó để trao đổi, nghĩ vậy hắn cùng Klu và Orc đi dạo quanh khi trao đổi.

Quả thật thời đại nguyên thủy này chỉ chú trọng đến thức ăn và cách sinh tồn mà thôi, còn mấy cái vật dụng phụ trợ khác, thì hầu như không để ý tới, Minh Vũ cũng rất là đau đầu khi nghĩ tới những vật dụng mình cần thiếc để phát triển bộ lạc sau này.

Rất có khả năng là các bộ lạc thu thập không ít thì nhiều tài nguyên hay thực vật có thể ăn được hay chửa bệnh. Nhưng bọn họ lại không biết công dụng nên vứt đại trong kho chứa. giống như ớt mà hắn tìm thấy trong kho chứa của bộ lạc.

Nghĩ vậy hắn cũng quyết định tìm vận may. Thế nhưng vận may không hé môi cười với hắn, không có bấ cứ vật gì mà hắm cảm thấy hừng thú, ngoài những khúc xương lớn để chế tác vũ khí hay dao đá mà thôi.

Sau khi quay lại lều trại thì các tộc nhân nữ đã trở lại, trên tay bọn họ có không ít vật liệu dùng để chế tác giày và gùi.

34 cái nhân khẩu, sau một đêm an giấc cùng thức ăn sung túc, sức khỏe bọn họ đang phục hồi. Minh Vũ quyết định ở lại nơi đây thêm một ngày nữa, sáng hôm sau sẽ trở vệ bộ lạc.

Điều này có hai nguyên nhân chính là đám người kai sức khỏe chưa bình phục, thứ hai là phải làm nhiều gùi, để vận tải da thú và thức ăn về bộ lạc. lần nay đám người thu hoạch cự đại, đó chính là hơn 70 tấm da lớn cùng 40 túi thức ăn, muối thì cũng 10 túi, nhưng không có đáng kể, số muối này khi về nhà hắn phải tinh luyện lại mới có thề sử dụng được.

Trái người với đám người Minh Vũ, mấy bộ lạc khác sau khi trao đổi xong thì cũng nhanh chóng trở về, vì họ quan niệm,vào mùa đông thì trong hang đa bộ lạc mới là nơi an toàn nhất.

Trong lúc này tại gian nhá đá trung tâm bộ lạc Đá, nơi này chính la nơi ở tối cao cùa Simba và Ohot hai vị lãnh tụ cao nhất tại bộ lạc Đá. Vòng phía bên ngoài có không ít bộ lạc chiến sĩ đứng phòng vệ. xem ra đối với bộ lạc đây là nơi quan trọng nhất.

Simba cùng Ohot đang ngồi cùng nhau bàn chuyện liên quan tới bộ lạc Đá Lớn. đó chính là những vật phẩm đang bày ra trước mặt họ.

Dưới sức mạnh của bộ lạc, Đá bộ lạc tự tin là có thể tiêu diệt Đá Lớn bộ lạc trong vòng một ngày, đồng thời ép hỏi cách thức chế tạo nồi sành.

Thế nhưng dụng binh trong mùa đông, điều nay làm cho Simba không muốn chút nào. Hắn biết mùa đông rất là nguy hiểm, với tình hình hiện tại chỉ vừa vao đông, sức khỏe đám người kia hẳn là sẽ sung túc, nếu đánh trong thời gian này sẽ bị thiệt thòi nhiều.

Nhưng nếu để đến cuối mùa đông, lúc đó lương thực cũng sắp hết, mùa đông lạnh lẽo sẽ lấy đi sức mạnh của bọn họ, vì vậy đó la thờ cơ thích hợp để đánh gọm bộ lạc Đá Lớn. Đó là những gì ma hai người lập mưu bàn bạc.Mà lúc này Kkav ngoài chạy vao báo cáo

“ Thủ Lĩnh! các bộ lạc khác đã trở về, chỉ còn mình bộ lạc Đá Lớn vận tiếp tục ở lại, hơn nữa bọn họ còn tích cực thu thập cỏ khô và nhánh cây! Không biết bọn họ muốn làm gì!” Kkav chạy vào báo cáo.

Simba cay mày “ bọn chúng thu tập những thứ đó làm gì > nhóm lửa?” Simba khó hiểu.

“muốn biết! đi xem liền biết ngay!” Ohot nói.

Sau đó đám người đi đến nơi trú đóng bộ lạc đá lớn.

Lúc này bộ lạc đá lớn đang tập trung lại với nhau, Camil đang hướng dẩn các tộc nhân mới đan đế giày cùng đan gùi.

Số lượng gùi cần phải làm tất cả là cái, đám Klu cũng không có rãnh, mà bọn họ đang chế tạo thêm một cái xe kéo. Vì hàng hóa mang về quá nhiều, nên làm thêm một cái.

Cho đến cuối buổi chiều, khi mọi công việc dần hoàn tất, một số phụ nữ bắt đầu chuẩn bị thức ăn tối, thì bên ngoài truyền vào không ít tiếng bước chân, đó chinh là đám người Simba và Ohot, kèm them hai tên này là 10 tên dũng sĩ bộ lạc.

Simba bước tới lớn tiếng hỏi “ phiên trao đổi kết thúc, sao bộ lạc các ngươi chưa về?”

Nhìn thấy đám người hùng hổ bước tới, Minh Vũ cảm thấy có chuyện không lành, thế nên vội ra mặt.

“ Simba thủ lĩnh, đám tộc nhân mới thu nhập vào, vì bị quá đói, nên không còn sức để đi! Bọn ta đành phải nán lại một ngày!” Minh Vũ nụ cười trên môi.

“vậy các ngươi thu thập cỏ cùng nhánh cây để làm gì?” Simba quát tiếp.

“ À! Dạo gần đây, bộ lạc ta mới làm ra được một vật dụng làm bằng cỏ và nhánh cây!” Minh Vũ nói.

“ đồ vật gì! Đâu cho ta xem! Ohot cướp lời.

“ đây!” Minh Vũ chỉ về một cái gùi đã thành phẩm.

Hắn biết, nếu hôm nay không cho đám người này chỗ tốt, thì bọ họ sẽ không để yên, thậm chí la sẽ có sung đột xảy ra, điều này Minh Vũ không muốn chút nào.

Chỉ cần cho hắn thời gian bằng một cái mùa đông, không phải, nửa cái mùa đông cũng đủ là cho bộ lạc đá lớn có sức chống chọi với Đá bộ lạc rồi, thậm chí là có thể tiêu diệt.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 17: Mật ong
Ohot cầm lên chiếc gùi quan sat thật kỹ sau đó nhướng mày hỏi “ cái này dùng để là gì!”

“ cái này được gọi là Gùi, dùng để chứa đựng vật phẩ, thay vì đựng trong túi da, cái này so với túi da còn thuận tiện hơn rất nhiều, hơn nữa chứa được nhiều hơn so với túi da. Nguyên liệu cũng rất dể tìm!” Minh Vũ thao thao nói.

Ohot bộ dáng không tin, nhưng khi thấy mất cái tộc nhân bộ lạc đá lớn đang thu xếp vật dụng bỏ vào gùi thì hắn mới tin hẳn.

“ các ngươi dạy cho bọn ta làm Gùi! Bọn ta sẽ trả cho các ngươi 10 tấm da thú.” Ohot thỏa thuận.

“ tốt!” Minh Vũ ngay lập tức đồng ý.

Trong tình trạng lúc này, không nên làm phật lòng đám người kia. Chính vì vậy Minh Vũ ngay lập tức nhận lời, sau đó Minh Vũ trực tiếp hướng dẫn người bộ lạc Đá làm Gùi, còn tộc nhân của mình thì làm thức ăn tối cũng như là chuẩn bị thu xếp cho chuyến hành trình ngày mai.

Trong nhà đá bộ lạc Đá.

Ohot cùng Simba lại ngồi với nhau, mà Ohot tay không ngừng sờ soạn, cùng quan sát chiếc gùi.

“ bộ lạc Đá Lớn không thể nào diệt được!” Ohot trầm ngâm một hơi rồi nói.

“ Tại Sao?” Simba có chút khó hiểu.

Bộ lạc đá lớn xuất hiện một nhân vật có thể sáng tạo ra rất nhiều vật dụng hữu ít, ngươi xem nồi sành, cùng Gùi. Đều là những thứ vô cùng tốt, chỉ cần tên chế tạo ra vật này gia nhập bộ lạc chúng ta, thì bộ lạc ta sẽ vững mạnh. Không còn sợ bộ lạc ăn thịt người ở phía mắt trời lặn nữa.

Đang nói chuyện, bỗng dưng nhắc tới bộ lạc ăn thịt người, điều này làm cho Simba hùng dũng, khuôn mặt trở nên xám đen, dường như cái tên bộ lạc ăn thịt người làm cho Simba vô cùng cố kỵ và hoảng sợ.

“ làm sao để thu phục được tên kia?” Simba hỏi.

“bọn ta cần phải giao hảo thật tốt với bọn họ! từ tên nhóc thủ lĩnh kia, phải moi ra tên sáng tạo kia!” sau khi biết được thì tiêu diệt bộ lạc rát đó cũng được!” Ohot âm hiểm.

Còn đối với đám người Minh Vũ sau khi nhận được 10 tấm da lớn từ thù lao dạy bộ lạc Đá là Gùi, bọn họ còn bất ngớ tặng thêm nhiều thứ, muối, lương thực, linh ta linh tinh nhiều thứ, hơn nữa thái độ bọn họ cực kỳ niềm nở, giống như hai bộ lạc đã thân quen từ trước.

Minh Vũ rất là nghi vấn trong vấn đề này, đám người Đá bộ lạc không có tốt tính như thế, hẳn là bọn chúng có mưu đồ gì đó, thế nhưng tạm thời Minh Vũ vẫn không có nhìn ra, đành phải gác nghi vấn đến sau đầu, giải quyết chuyện trước mắt đã.

Trong mấy ngày nay, tuyết rơi rất là dày, nên theo lời Klu nói bọn họ phải đổi tuyến đường khác, là phải đi dọc theo sườn núi nơi đó có ít tuyết đóng. Còn tuyến đường vừa đi mấy ngày trước, hản là giờ đây đã chìm đắm trong tuyết lớn rồi.

Sau khi ăn uống xong xuôi, mọi người bắt đầu đi nghĩ sớm, chỉ chừa lại 2 thợ săn bộ lạc canh vệ mà thôi. Minh Vũ cũng nghĩ sớm để lấy sức ngày mai có một chuyến hành trình dài.

Một đêm không chuyện gì xảy ra.

Từ tờ mờ sáng, khi cái bóng đêm còn bao trùm bộ lạc Đá thì đám người Minh Vũ đã thức dậy chuẩn bị thức ăn sáng, sau đó lên đường tiến về bộ lạc của Mình.

Thế nhưng bọn họ thật là không ngờ tới, bọn họ đi sớm như thế, vậy mà Simba thủ lĩnh bộ lạc Đá lại đích thân tiễn biệt bõn họ, hơn nữa thái độ còn rất thân tình. Điều này càng khiến cho Minh Vũ nghi ngời càng thêm nồng đậm.

Tuyến đường ngày hôm nay bọn họ đi là dựa them sườn núi mà đi, doạn đường khá là khó đi, thế nhưng vẫn còn có thể đi được so với con đường bằng phẳng mấy ngày trước.

Cây cối lúc này đã trơ trọi lá, chỉ còn có một số loại cây thuộc họ thông thì còn có cành lá trên cây, cảnh sắc lúc này rất là đơn điệu, chỉ có hai màu, trắng xám của cây cối hoặc đá mà thôi. Khí sắc ảm đạm vô cùng.

Lúc này trời tuyết của khá lớn, đám người phải vật lộn trọng trời đông giá rét. Người trưởng thành thì còn đỡ, thế nhưng mấy đứa nhỏ thì chật vật vô cùng. Lạnh đến tím tái mặt mày. Mà tình hình còn tồi tệ hơn nữa, khi trong đám người trao đổi có một phụ nử đang mang thai được 5 tháng, sắc thái yếu ớt vô cùng.

“Klu! Còn bao lâu nữa mới về tới bộ lạc!” Minh Vũ không nhịn được mà hỏi.

“ hẳn là hai ngày!” Klu nói.

“ cái gì!?”Minh Vũ trợn to mắt hỏi.

Hiểu được ý Minh Vũ Klu nói tiếp “ ở phía đằng kia có một hang núi nhỏ, chúng ta co thể nghĩ chân tại đó!”

“ tốt!” mau đẩy nhanh tiến độ, đám phụ nữ, bọn họ chịu không nổi nữa rồi.

Rất nhanh mọi người đã đến được nơi mà Klu nói, đây là một hang núi nhỏ, không phải nói chính xác hơn đây là một mõm ra nhô ra từ vách núi, tạo một mái đá nhỏ, đủ cho 30 người trú ngụ.

Ngay lập tức Minh Vũ cho các thợ săn bộ lạc bắt đầu nhóm lửa, nấu nước, đám người kia đã chịu không nổi, nhiệt độ ngoài trời lúc này chí ít cũng âm 5 6 độ. Lạnh đến độ không thể tưởng nổi.

Chừng nữa giờ sau, dưới ngọn lửa cùng thức ăn, đám người đã phục hồi sức lực, Klu có ý định đi tiếp, thế nhưng Minh Vũ lại ngăn lại. lúc này ngoài trời tuyết còn rất lớn, sức khỏe đám người cũng không được tốt, nên Minh Vũ quyết định mọi người sẽ trú ngu tại đây, cho tới khi thời tiết thuận lợi.

Klu thì không cho là đúng, theo hắn thì phải về bộ lạc càng sớm càng tốt, bên ngoài rất là nguy hiểm, đặc biệt là về đêm.

Thế nhưng ai bảo Minh Vũ là thủ lĩnh, tất cả mọi người phải nghe theo.

Để an toàn cho đám người, Minh Vũ bắt đầu chỉ huy mọi người làm tường phòng vệ đơn giản từ cây và tuyết.

Rất nhanh gỗ, nhánh cây, lá và tuyết được thu gọm lại xây vòng quanh chổ ở bọn họ, tạo thành một cái hàng rào, nhìn tuy đơn sơ, nhưng khá lá chắc chắn, có thể ngăn được thú dữ xâm phạm.

Mấy tấm da thú được tận dụng triệt để, lớp thù dùng để che chắn, lớp dùng để trải thảm, tính ra thì chỗ ăn ngủ cũng khá là tốt, không đến nổi tệ như Klu nghĩ.

Lúc này trời cũng không ngừng đổ tuyết, nhiệt độ lại giãm xuống mấy độ khi trời chiều. Minh Vũ cùng Klu đang đi dạo xung quanh, quang sát tình hình xme có gì có thể tận dụng được, dù gì bọn họ cũng không có nhiều thức ăn.

Mà cái khu vực này chỉ toàn là đá và cây cối, chẳng có thể tìm thêm tý tài nguyên nào cà. Minh Vũ khá là thất vọng đang chuẩn bị đi về. thì bất chợt hắn nhìn về một khe đá hướng xa xa.

Từ khoảng cách 50m hắn có thể nhìn thấy tờ mờ trong mép đá có một cái gì đó hình cục khối bám sát trong kho mép đá. Tinh thần hắn chợt cao trào lên.

Hắn vội chạy ù tới, quan sát cho thật kỹ. đồng thời thầm cầu nguyện.

Trong mép đá lúc này hắn có thể nhìn kỹ rỏ ràng, nơi đây lích nha lích nhích côn trùng có cánh, mà nói chính xác hơn là ong, ong mật.

Mà có khối kia, chính là một cái tổ ong lớn, nặng ít nhất cũng 10 kg. 10 kg à, đó là mật ong, mật ong đó, đây chính là thứ cực tốt để lấy lại sức khỏe cũng như là tinh thần. đặc biệt là trong mùa đông này.

Mừng thì có mừng, nhưng Minh Vũ không có ý định bắt tổ ong ngay bậy giờ, hắn phải suy tính cho thật kỹ trước bi bắt tay vào làm việc.

Loài ong trong thời hiện đại cũng là một loài nguy hiểm, huống chi là vào thời kỳ nguyên thủy như thế này.

Ong có rất nhiều loại, tùy vào đặc tính của mỗi loại mà sẽ có cách bắt và xử lý khác nhau.

Nhìn vào tổ ong Minh Vũ có thể xác định đây là một loại ong có mật, nhưng ong này rất là to, trên người chúng lại có 3 khoang màu vàng, 2 khoang màu đen, màu sắc rất là sặc sở, vậy hắn có thể tin chắc đám ong này cắn chết người.

Thế nhưng đặc tính loại ong lại vô cùng bất lợi trong mùa đông lạnh giá này. Vào cuối mùa thu, khi thu thập đủ mật ong, Ong Chúa sẽ ngưng đẻ trứng, ong đực bị ong thợ giết chết để tránh lãng phí thức ăn. Hơn nữa vào mùa đông loài ong sẽ trở nên chậm chạp và ít hung tợn hơn.

Điều thứ hai mà ai cũng biết chính là loài ong không có tầm nhìn vào ban đêm và rất là sợ khói. Minh Vũ quan sát thật kỹ sau đó mới phân phó Klu chuẩn bị dụng cụ để bắt tổ ong đầy mật này.

Biết được ý định của Minh Vũ, Klu hoảng sợ mà ngồi bệch xuống đất

“ Vũ! không được! bọ! cắn chết! Surio chết! bọ cắn chết!” Klu lắp bắp nói.

Thì ra bộ lạc Đá Lớn từng ăn quả đắng khi muốn lấy mật đám on này, hơn nửa tổn thất cực kỳ thảm trọng, nó đã in sâu vào trong trí nhớ của Klu.

“ không sao! Ta có cách!” Minh Vũ vỗ vai hắn.

Klu tuy rất sợ hãy, thế nhưng dường như trong nội tâm hắn đã cực kỳ tinh tưởng Minh Vũ, vị trí của Minh Vũ còn cao hơn cả Vu.

Orc đang ngồi trước nồi cháo, đôi mắt chớp động không ngừng chằm chằm bếp lửa không ngừng nuốc nước bọt òng ọc.

“ Orc! May chuẩn bị củi cùng lá cây! Tối nay có đồ ăn ngon!” Minh Vũ cùng Klu trở về liền thông báo một cái tin sốt dẻo.

Nghe tới có đồ ăn ngon, Orc không nhịn được mà rống một cái. Sau đó lật đật đứng dậy chuẩn bị củi cùng lá cây.

Khói chính là thứ tốt nhất để đối phó với các loài côn trùng đặc biệt là ong.

Orc Klu cùng Out không ngừng trèo lên cây thu thập lá tươi, còn mấy người phía dưới cũng chuẩn bị khá là nhiều củi, một dùng để sửi ấm đêm đông, thứ hai là tài liệu bắt ong.

Cũng may vật liệu cũng có sẵn, chỉ cần chuẩn bị một lát là xong.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 18: Bắt ong, phát hiện ngoài ý muốn
Sau giờ cơm tối,đám thợ săn bắt đầu tụ tập chuẩn bị công tác bắt ong, còn mấy phụ nữ và trẻ nhỏ thì phải ở lại trong lều không được phép ra ngoài.

Rất nhanh mọi người đã đến tổ ong, ban đêm, tổ ong cực kỳ yên tĩnh. Minh Vũ dùng bó đuốc qua sát tổ ong lại một lần nữa, dùng khói phả vào tổ ong, để xác địng có phải loài ong nguyên thủy có sợ khói hay không.

Quả nhiên, khói chính là thiên địch của loài ong, chỉ một hơi khói nhẹ cũng là cho mấy con ong bò đi chỗ khác, lộ ra phần tàng ong vàng óng chứa đầy mật ong.

Nhìn thấy mật ong vang óng, Minh Vũ không nhịn được nghĩ tới tối nay sẽ có thêm thức uống nước nóng pha mật ong, hắn không biết bao lâu rồi mình chưa có ăn một miếng đường nào cả, ngay cả trái cây vẫn chưa có, huống chi là đường, mật.

“ mau đốt lửa!” Minh Vũ ngay lập tức chỉ vào bên dưới tổ ong, để mọi người bắt đầu nhóm lửa.

Chưa đầy 5 phút một đống lửa dần được hình thành, thế nhưng Minh Vũ không cho đống lữa cháy mạnh, mà trực tiếp cho lá cây tươi vào, ngay lập tức một cột khói đen ập vào tổ ong.

Lúc này tổ ong bắt đầu bạo động, đám ong thợ không ngừng tuồng ra tổ ong, bọn chúng giống như những con thiêu thân điên cuồng lao vào trong đám lửa, dường như muốn dùng sinh mạng của mỉnh để dập tắt đám lửa, hi sinh chính mình để bảo vệ tổ, bảo vệ ong chúa.

Minh Vũ cũng đề phòng chuyện bất trắc, thế nên sau khi đốt khói, thì xung quanh cũng bố trí hai đống lửa to, để thu hút đám ong thợ kia, còn bản thân cùng đám thợ săn nhanh chóng lui ra chừng 30m quan sát biến đọng.

Đám ong thợ lao ra, tạo ra những âm thanh vù vù ong ong, cực kỳ kinh khủng, đám người Orc, Klu không nhịn được mà chân rung lẫy bẫy. đây là lần đầu tiên trong đời bọn họ nhìn thấy hình ảnh kinh khủng đến thế.

Hàng trăm ngàn con ong bay ra khỏi tổ, đen đặc cả một khoảng không gian, nếu như bọn họ bị đám ong kia cắn thì sao, hẳn là phải chết.

Lúc này bọn họ cực kỳ khâm phục vị thủ lĩnh trẻ tuổi của bọn họ.

Biến động chừng 10 phút, lúc này đám ong đã yên tĩnh hẳn, không phải bọn chúng thích nghi, mà đã nằm la liệt dưới đất, khói thông rất là có tác dụng với đám ong.

Lúc này Minh Vũ mới từ từ áp sát tới, hắn không có vội, vì đây là lần đầu tiên hắn bắt ong tại thời đại nguyên thủy. nếu như ở thời hiện tại, thì hắn đã trực tiếp bắt rồi, chứ không phải mần mò từng chút như thế này.

Khi đếm phạm vi đồng lửa xác ong thợ chết nằm lềnh dưới đất, ít nhất cũng có hơn 50.000 con bỏ mạng tại chỗ này, lúc này đám lửa dưới tổ ong cũng đang cháy sáng, để lộ ra nguyen hình tổ ong.

Bên trên tổ ong lúc này chỉ còn hơn trăm con ong đang nấp tại góc khuất.

Tổ ong này dài đến gần 1m, chia ra làm hai phần chính, phận mật ong và phần con non. Phần con thì rất ít, khoảng chừng dài 20cm. số còn lại chính là mật ong vàng óng.

“ mau lấy da dú!” Minh Vũ ra lệnh.

Orc đương nhiên là một tên trung thành bậc nhất, hắn nhanh nhảu đem một tấm da thú lớn nhất đưa cho Minh Vũ.

Minh Vũ cực kỳ cẩm thận dùng dao xương cắt từng mảng, từng mảng mật ong bỏ vào trong túi da thú. Mật ong vàng óng ánh sện sệt chảy xuống. hắn không nhịn được mà liếm một cái trên cây dao xương, một vị ngọt thanh thúy tràn đầy khoang miệng, hắn không nhịn được mà thở ra một cái

“ thật là ngon!” Minh vũ thì thào.

Nghe được ăn ngon Orc nhào tới đầu tiên. Minh vũ cũng không có keo kiệt là cắt cho hắn một miếng mật to bằng ngón tay cái.

Sau đó là các thành viên cũng nhận được miếng sáp ong. Một cảm giác mới lạ, thật ngọt ngào, thật thư sướng, khiến cho bọn họ quên hết nỗi sợ hãi khi nãy, mà thay vào đó là ánh mắt cuồng nhiệt nhìn chằm chằm vào tổ ong.

Rất nhanh Minh Vũ đã tự tay xử lý xong cái tổ ong. 4 tái túi da thú lớn được dựng đầy, theo sản lượng thế này Minh Vũ ước tính có thể thu hoạch được 6 lít mật ong. Cùng 2 kg nhộng.

Nhộng chính là thứ cực kỳ bổ dưỡng, vào mua đông Ong Chúa không sinh sản, thế nhưng số ong non này được sinh ra vào cuối mùa thu, thế nên vẩn còn khá là nhiều ong non.

Chừng một giờ sau, đám thợ săn trở về lều trại với thu hoạch cực kỳ tốt.

Đóng gói thật kỹ số mật ong, lúc này Minh Vũ mới cho mọi người đi nghĩ, chuẩn bị cho ngày mai lên đường. mà nếu ngày mai trời vẫn tuyết lớn thì hắn có khả năng phải nán lại thêm nữa. di chuyển trong trời tuyết lớn quả thực là một cong đường chết.

Một đêm an lành, dường như ông trời đã nghe thấu lời nguyện cầu của Minh Vũ, hôm nay trời thật đẹp, từ sáng, mặt trời đã lên, bầu trời không còn đỗ tuyết nửa. Minh Vũ ngay lập tức cho dọn trại gấp rút trở về bộ lạc. quả thật bỏ bộ lạc đi cũng đã hơn 5 ngày, nội tâm hắn cũng đã rất lo lắng.

Sáng hôm nay mọi người lại được một bữa ăn có hương vị cực kỳ tốt, đó chính là cháo có nêm thêm mật ong, điều này càng khiến cho món ăn có hương vị cực kỳ đậm đà, Orc là tên ăn khỏe nhất.

Vì hôm qua thu hoạch khá tốt, nên sáng nay mọi người ăn cực kỳ tốt, đặc biệt là những thành viên mới, sau mấy ngày có đủ thức ăn, thể trạng cùng sứng khỏe đề cao thêm mấy phần.

Rất nhanh mọi người trở lại bộ lạc, đoạn đường khoảng chừng nửa ngày đường, bọn họ đã về đến bộ lạc.

Lúc này bộ lạc đá lớn đã bị bao phủ bởi tuyết trắng, cánh đồng cỏ đã bị bao phủ bởi tuyết, tuyết dày đến đầu gối. di chuyển cực kỳ khó khăn.

Từ trên mõm đá lão Xin đang nhìn về phía xa xăm,dừng như đang mỏi cái gì đó, khi nhìn thấy đám người từ xa xa bước tới, lão không nhịn được mà cuồng hống.

“ Thủ Lĩnh trở về! thủ lĩnh trở về!”

Ngay sau đó bộ lạc vỡ òa lên hơn 60 thành viên còn lại tạm dừng tất cả công việc mà chạy ra đón đám người Minh Vũ, điều đó cũng cho thấy sức quan trọng của Minh vũ trong bộ lạc.

Dưới sự giúp sức của mọi người, rất nhanh đám người vượt qua cánh đồng tuyết mà trở lại hang đá.

Cả hơn trăm người tụ tập trong cái hang đá, có chút chật hẹp cùng ngột ngạt, thế nhưng không khí trong hang rất là vui vẽ.

Vu bắt đầu kiềm định những vật phẩm được trao đổi, lần này bộ lạc thu về rất nhiều thứ, hơn nửa còn có thức ăn mới, thứ mà làm cho tất cả các tộc nhân tò mò. Mật ong và ong non.

Lão quả thật không ngờ, năm nay bộ lạc lại trao đổi được nhiều đến như thế, không những mang về thật nhiều da thú, mà còn thêm rất nhiề thành viên.

Bộ lạc Đá Lớn trong một thời gian ngắn đã phát triển vượt bậc, không còn phải lo lắng tới lương thực nữa, ngay cả muối cũng rất sung túc mà chất lượng lại vượt xa muối của bộ lạc Đá.

Đối với Vu như thế đẵ là quá đủ, nhưng với Minh Vũ thì lại hắc, hắn biết trong lần họp chợ vừa rồi, bộ lạc hắn đã bộc lộ ra nhiều thứ, không nên xuất hiện, nhất định sẽ bị các bộ lạc khác nhòm nhó, mà điển hình lộ ra răng nanh trước tiên chính là Nanh bộ lạc, còn Đá bộ lạc hẳn là âm mưu cũng đang dần được hình thành. Biểu hiện chính là thái độ thân thiên bất thường của bọn chúng.

Việc đầu tiên của bộ lạc lúc này là phải tự cường, gia tăng sức mạnh chiến đấu. thế nhưng những người có thể chủ chiến được thì chưa đến con số 15 người, chỉ vỏn vẹn bộ lạc chỉ có 13 thợ săn, ngoài ra chỉ còn phụ nữ, người già và trẻ nhỏ.

Hiện tại bộ lạc cần phải xây dựng gấp một tường rao phòng vệ. tiếp theo đó là huấn luyện những tên thợ săn kia thành những chiến binh thực thụ. Đó chính là hai điều cấp bách hiện tại.

Thế nhưng trong phút giây bộ lạc phải ăn mừng, chào mừng những anh hùng bộ lạc trờ về cái đã. Đồng thời Minh Vũ cũng phải xử lý đám mật ong kia.

Ong non trực tiếp giao cho mấy người phụ nữ, bọn họ lấy ong non trong tổ ra để chuẩn bị bữa tối, còn phần mật ong thì Minh Vũ trực tiếp hướng dẫn xử lý.

Vì tổ ong được bao bọc trong da thú, hơn nữa thời tiết lạnh, nên thất thoát mật ra bên ngoài là không đáng kể.

Minh Vũ trực tiếp cho mật ong vào trong lọ sành, dùng da thú đậy kín lại, thậm chí hắn còn đặt lọ mật trong một cái nồi, sau đó bỏ nước vào để phòng kiến bò vào ăn hết mật.

Xử lý xong chuyện đó hắn cũng không có nghĩ ngơi mà trực tiếp an bài công tác trong mấy ngày sắp tới.

Trong mấy ngày nay hắn đi, bên trong bộ lạc vẫn tiếp tục thu gom gỗ, nhánh cây, đá cùng làm dây thừng, mục đích chính là dùng để xây nhà đất, thứ mà các thành viên trong bộ lạc ao ước có được, thế nên lượng vật liệu này khá là nhiều.

Thế nhưng bùn thì không có thu thập, bởi vì bời suồi đã đóng băng, nước rất lạnh, nên lấy bùn rất là khó khăn.

Lò gốm cũng nhừng hoạt động, có hai nguyên nhân chính, thứ nhất là do không có nguyên liệu tốt để làm, thứ hai là nhiệt độ chênh lệch quá cao, nên khi tạo đồ gốm sẽ bị nứt vỡ trước khi ra lò.

Hiện tại trong đầu hắn đang bắt đầu hình thành một hệ thống tường rào phòng thủ. Điều mà không có bất kỳ ai trong thời đại này có thể nghĩ ra.

Nếu như theo điều kiện bình thường muống xây một tường rào bao quanh bộ lạc thì ít nhất củng 3 4 tháng, thế nhưng theo cách này của Minh Vũ thì hẳn là trong một tuần hẳn là sẽ hoàn thành.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 19: Xây tường rào
Bữa tối hôm nay thật là phong phú, cháo chính là thứ không thể thiếu trong bữa ăn, không những là nó dễ ăn, hương vị cũng là rất tuyệt hảo. mà hôm nay cháo lại thêm một loạt thực vật mới chính là nhộng, những con nhộng béo ngậy hòa lẫn trong cháo. Hương vị được đề thăng rất nhiều.

Tiếp theo đó là bánh khoai nướng, khoai được luộc chín, sau đó nhiều nát, trộn vào một ít muối, sau đó nhào thật kỹ rồi được nướng, mùi bánh nướng thơm ngào ngạt lan tỏa khắp hang đá. Món này ăn kèm với mật ong, hương vị phải nói là tuyệt phẩm thế gian.

Thịt khô, cá khô cũng được đem đi hấp để cho nó mềm hơn dễ ăn hơn. Nói chung đây là một bữa ăn thịnh soạn nhất từ trước tời giờ của bộ lạc Đá Lớn riêng cũng như là những thành viên mới nói chung.

Sau khi bữa tối kết thúc, Minh Vũ bắt đầu vào việc chính cần phải nói với bộ lạc.

Hắn đứng lên ngay trung tâm, nơi mà mọi người đều có thể nhìn thấy hắn.

“ bộ lạc Đá Lớn chào mừng các thành viên mới! từ hôm nạy mọi người đều là thành viên của bộ lạc Đá Lớn, được hưởng lương thực như nhau, nơi ở như nhau, có làm việc thì sẽ có thức ăn, có làm việc thì sẽ có chỗ ở!” Minh Vũ cất giọng.

“hiện tại hang đá bộ lạc đã không còn đủ chổ cho tất cả mọi người, nên cần phải chuẩn bị xây nhà, thế nhưng trời tuyết rơi nhiều, không cho phép chúng ta lấy bùn!”

“ nhưng đó không phải là khó khăn duy nhất! hiện tại Nanh Bộ lạc cùng Đá bộ lạc đã bắt đầu đánh chủ ý lên bộ lạc chúng ta! Vì vậy trong thời gian này cẩn phải nghĩ cách đối phó!”

Khi nói xong câu này, mọi người bắt đầu nghị luận, bộ lạc rất có khả năng bị tấn công, vậy mà chiến binh bộ lạc chỉ có 13 người, như vậy làm sao có thể cống cự lại với cả hai bộ lạc, trong đó bộ lạc Đá là mạnh nhất.

Vu thì có biểu cảm sâu sắc nhất, mặt lão tái mét ra, trên khuôn mặt già nua bổng trở nên tiều tụy. lão hoảng sợ hỏi Minh Vũ

“ Vũ! sao lại như thế. Ngươi cướp hay giết người của bọn chúng!”

“ không phải! bọn chúng tham lam muốn cách làm ra nồi đất của bọn ta!” Minh Vũ nhàn nhạt nói.

“ vậy giao cho bọn chúng là được!” Vu nói

“ không được! trận chiến này chắc chắn sẽ xảy ra, cho dù chúng ta có giao phương pháp cho bọn chúng, bọn chúng cũng sẽ không tha cho chúng ta!” Minh vũ chắc nịch nói

“ vậy bộ lạc phải làm như thế nào! Bọn chúng rất đông”

“ ta có cách!” Minh Vũ mĩm cười một cách quái dị.

“ ta có một loại vũ khí cực mạnh, nó có thề giết người ngoài 50m, thậm chí còn xa hơn thế nữa, với loại vũ khí mới này, ngay cả phụ nữ cũng có thể sử dụng, nhưng phải luyện tập thật nhiều.

Ngày mai, mọi người tiếp tục thu thập vật liệu gỗ, đá. Còn nhóm thợ săn theo ta vào rừng tìm kiếm tài liệu chế tạo vũ khí.

Đêm đã khuya, bộ lạc bắt đầu chìm vào giấc ngủ, trong trạng thái lo lắng cùng sợ hãy, không phải bọn họ không tin vào thủ lĩnh của mình, mà bộ lạc Đá quá kinh khủng hơn nữa bộ lạc Nanh cũng không phải hạng vừa, bọn chúng là những tên trời sinh khát máu, những tên thợ săn đi ra từ trong thay chết cả hung thú lẫn người. thực sự rất là kinh khủng.

Minh Vũ cũng cố gắng hết sức, an nguy của bộ lạc đều phụ thuộc vào hắn.

Một đêm lo âu, bên ngoài tuyết rời ngày càng dày đặc, gió lạnh đếm thấu xương.

Sáng hôm sau, mọi người thức dậy từ rất sớm, mấy phụ nữ bắt đầu công việc nấu thức ăn, bữa sáng không có thịnh soạn, thế như rất đầy đủ, không có tung thiếu, mọi người được một bữa thật no.

Ngay sau đó bộ lạc dưới sự phân công của Minh Vũ bắt đầu làm việc. nhân lực bộ lạc Đá Lớn chia làm 3 nhóm chính, nhóm thứ nhất là phụ nử và trẻ nhỏ, đám người này tiếp tục thu thập đá cùng nhánh cây, nhóm thứ hai chính là người già, công việc nhàn nhã hơn, đó chính là thu gom tuyết thành đống, dọn dẹp tuyết quanh khu vực bộ lạc.

Nhóm thứ ba chính là phân nửa nhóm thợ săn, đi vào rừng chắt cây chết tạo vũ khí.

Vũ khí mà Minh Vũ chế tạo chính là cùng tên, thứ thần khí trong chiến tranh cổ đại. để chế tạo cung thì vật liệu chính sử dụng là gỗ.

Gỗ dùng để làm cánh cung, cánh cung có tác dụng cực kỳ lớn của cung tên. Vật liệu là cánh cung phải yêu cầu nhiều yếu tố, thứ nhất là phắc chắn, có tính đàn hồi và khô. Còn về phần dây cùng thì dể hơn có thể sử dụng dây thừng, nhưng dây thừng này phải qua sơ chế để trở nên rắn chắt hơn.

Cái vấn đề xử lý dây thừng thì rất là dể, vỏ cây sau khi chọn lọc kỹ sẽ đem đi ngâm nước tro, vì tro có tính kiềm sẽ bảo quản tốt hơn.

Sau khi ngâm khoảng 2 ngày, lúc này phần thịt cũng đã bị rã ra chỉ còn lại phần sợi cực kỳ rắn chắt, lúc này mới bắt đầu se dây tạo thừng.

Nhưng đó là chuyện của vài ngày hôm sau, hôm nay nhóm Minh vũ tìm kiếm nhưng khúc cây để chế tao cung tên.

Nhóm người nguyên thủy này tầm vóc khá là thấp bé, thân hình chỉ cao 1m5 1m6 mà thôi, thể hình cũng không được tốt cho lắm. vì vậy Minh Vũ sẽ chết tao cung có chiều dài khoảng 1m và 1m2, còn về phần mũi tên thì dể dàng hơn, chỉ cần chọn những nhánh cây nhỏ, thẳng là được, nhưng số lượng phải nhiều.

Để chuẩn bị những thứ này nhóm người Minh Vũ phải vật vã cả ngày, thu gom được cũng kha khá vật liệu.

Gỗ mà Minh Vũ chọn lựa, tính ra cũng không có phù hợp với yêu cầu của Minh Vũ, thế nhưng chất lượng cũng không đến nỗi tệ. vật liệu gỗ khá là khô, và cứng, tuy khá là nặng, nhưng với thể lực trâu bò của đám người Klu thì cũng nhẹ nhàng vô cùng.

Sang ngày hôm sau, công tác vẫn như cũ, nhóm thợ săn lại vào rừng thu thập gỗ, nhưng lần này chủ yếu là gỗ dùng để làm mũi tên, thế nên Klu tự mình dẫn nhóm. Minh Vũ thì ở lại hang đá cùng những người có tố chất tỷ mỷ cao như mẹ con Akam cùng Alan. Cùng với hắn là cung gỗ.

Tất cả những khúc gỗ mang về đều được chọn lọc kỹ lưởng, sáu đó tách vỏ, dùng dao xương mài từng chút một, định hình cung gỗ.

Với độ sắc bén của dao xương thì công việc này trở nên khó khăn vô cùng, cánh cung không được dày quá, vì sẽ không đủ lực để kéo cung, mà nếu mỏng quá thì sẽ không đủ lực, thậm chí cung sẽ bị cãy làm đôi. Mà hai bên cánh cung phải đối xứng với nhau. Điều này quả thật là tỷ mỹ và cận thận, nên toàn bộ lạc chỉ có hai người Akam và Alan là phù hợp tố chất mà thôi.

Một ngày ròng rã ba người mài được 4 cán cung, đây là lần đầu tiên làm thế nên hiệu suất hơi thấp, thế nhưng về sau, quen tay nhanh việt năng suất sẽ tốn hơn, Minh Vũ âm thầm cỗ vũ.

Sản phẩm được để ké bên đống lửa, để tăng độ bền dẻo cũng như rắn chắc cho thanh cung.

Dưới ánh mắt của toàn bộ lạc, không biết đám người Minh Vũ đang làm cái vũ khí gì, thế như xem thứ mà bọn họ đang chết tác thì cực là đẹp. cầm vao cũng rất thuận tay.

Tuyết rơi này càng dày, thông thường như mọi năm bộ lạc Đá Lớn trong trời gian này, ngoài trừ những thợ săn ra, thì còn lại sẽ co rút trong hang đá,tránh hoạt động để giảm thiểu sức lực. hơn nữa thức ăn ngày chỉ được một bữa thậm chí là 2 3 ngày được một bửa cũng la chuyên bình thương.

Thế nhưng hiện tại lại khác, bộ lạc bọn họ giờ ngày ăn ba bữa, làm việc trong đông cũng như bình thường, năm nay bọn họ có nhiều thứ trang bị cho bản thân để chống lại cái lạnh màu đông.

Quần áo da thú, giày, nước nóng, cháo, muối. cuộc sống thư thái như thế này cũng đủ bọn họ mãn nguyện.

Trong mấy ngày nay nguyên liệu xây tường ra chấc cũng thành một núi nhỏ, Minh Vũ để cho Aklam và Alan tiếp tục làm cán cung, còn hắn sẽ chỉ huy mọi người xây dựng tường rào.

Tường rao khá là đơn giản, tận dụng nguyên liệu sẳn có trong mùa đông, kế hợp cùng với đá và nhánh cây. Tạo thành một bức tường khác là vững chắc, tuy qua mùa đông sẽ không sử dụng được, thế nhưng trong thời gian này hẳn la sẽ ngăn cản được sự tấn công của hung thú lẫn cả các bộ lạc khác.

Đầu tiên là định hình tường rào như thề nào, sau đó xếp những nhánh cây khúc gỗ để định hình khung tường thành. Bước tiếp theo, sẽ dùng đá, bùn, đất và tuyết làm vật kết dính, tạo một tường thành cao 1,5m bao quanh bộ lạc. Tường có độ dày từ 0,5 tới 1m, tùy theo từng chổ hiểm yếu khác nhau.

Phải nói tuyết là một vật liệu cực kỳ tốt trong mùa đông,người Ekkimo bọn họ rất thông thạo về lĩnh vực này. Sử dụng tuyết để làm vật liệu, không phải Minh Vũ nghĩ ra, mà hắn chỉ nhớ lại những gì mình xem trên mạng, cách sinh tồn trong rừng, man vs Wild, hay Ed.

Tuyết dưới phối hợp với nước cùng độ lạnh của trời đông, chúng nò sẽ nhanh chóng kết dính và tạo thành một khối vững chắc.

Thế nhưng có điều bất lợi là khi nhiệt độ tăng cao thì những liên kết này sẽ bị vỡ tan tan chảy thành nước.

Nói thì nhanh, nhưng để hoàn thành 150 tường quây quanh bộ lạc, thì bộ lạc cũng đã tận dụng tất cả nguồn nhân lực để xây dựng. và cũng tiêu tốn hết 5 ngày thời gian, vượt qua thời gian dự kiến của Minh Vũ.

Thế nhưng chưa dừng lại ở đó, Minh Vũ còn bố trí xây dựng một cái tháp canh cao 3m. cái tháp này có độ khó cũng như là vật liệu còn cao hơn và nhiều hơn so với cái nhà đất mà Minh Vũ làm
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top