Lượt xem của khách bị giới hạn

[Xuyên không] Nguyên Thủy Thời Đại - Kỳ Phương

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Xuyên không] Nguyên Thủy Thời Đại - Kỳ Phương

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 20: Cung tên
Cái tháp canh này cao 3m được làm từ 5 cây trụ chính, sau đó dùng bùn đất, nhánh cây gia cố, tọa thành một cái mái che nhỏ cùng 3 bức tường nhỏ xung quanh.

Diện tích trên tháp khoảng chừng 4m2 có thể cho phép bố trí một cái bếp lửa củng 3 bó đuốc, vào ban ngay cái tháp canh này có tầm nhìn trên 2km, vào ban đêm thì khoảng chừng 3 400m, tùy theo thị lực của từng người.

Để xây dựng toàn bộ công trình này bộ lạc mất tổn cộng 12 ngày, thế nhưng nhìn lại thành quả đạt được mọi người rất là vui mừng, bọn hộ không thể ngờ là mình có thể xây dựng một công trình vĩ đại đến như thế.

Vu cũng thật sự là tin được như thế, bộ lạc Đá Lớn nay đã khác xưa, bọn họ không những có thức ăn, có muối, có nước ấm, mà nay bọn họ còn có thêm một cái tường thành hùng vĩ. Vu khóc, nước mắt lão trào ra trong khóe mắt.

Thế nhưng lần này lão cũng không có quỳ lạy bức tượng đồ đằng chỗ kia nữa, mà ánh mắt đầy nhiệt nóng nhìn Minh Vũ. lão biết đây không có thần linh nào cả, mang lại tất cả cho bộ lạc, chính là Vũ, thủ lĩnh bộ lạc mà thôi.

Xây xong bức tường, Minh Vũ cũng thở dốc được một hơi, thế nhưng hắn không thể tự mãng được, còn rất nhiều công việc mà hắn cần xử lý, điển hình chính là chế tạo cung tên.

cái này quả thật là rất khó đối với hắn, với một đứa thanh niên miền sông nước, chế tạo lợp bẫy chuột, bẫy cá thì hắn làm như cơm bữa, thế nhưng chế tạo cung tên thì hơi khó đối với hắn.

tuy thế, chưa ăn thịt heo thì cũng biết heo chạy như thế nào mà, chưa làm sao biết đã thất bại, hắn dựa vào kiến thức đã biệt, cùng suy đoán mà từng bước chế tạo cung.

Kiểm tra tất cả cán cung, chỗ này có tất cả 34 cán cung thành phẩm, toàn bộ số này chính là do Akam và Alan chế tạo, đây là công sức của hai người.

Trong 34 cán cung này có 12 cái dài 1m2 số còn lại là dài 1m. qua mấy này hong lửa cùng uống nắn thì, sế cán cung này có độ cừng cũng như độ đàn hồi phù hợp so với yêu cầu của Minh Vũ.

Bước tiếp theo là phần dây cung, dây cùng đa phần được làm từ gân động vật lớn, như trâu, nai, thế nhưng trâu rừng chình là một loài động vật hung hiểm, nó còn nguy hiểm hơn cả sói nữa. thế nên chuyện làm dây cung từ gân thì xem phải gác sang một bên.

Dây cung hắn làm chính là từ vỏ cây, số vỏ cây này đã được ngâm trong nước tron 3 ngày, say đó đem ra đập để tách thịt cây ra để lấy phần mạch rây.

Sau đó, số mạch rây được tách ra và se thành những sợi dây to bằng đầu nhang. Những sợi dây này tọa ra đó độ rắn chắc vượt xa cách thức thông thường, như vậy mới đại yêu cầu của Minh Vũ.

Nguyên liệu đã xong Minh Vũ bắt đâu vào công việc chế tạo. kết nối dây cùng và cán cung là một công việc cực kỳ quan trọng, nó ánh hưởng trực tiếp tới sự thành công hay thất bại của một thanh cung.

Cũng rất may, là trời đất không phụ người có tâm,mày mò chừng nữa giờ, Minh Vũ rốt cuộc cũng đã lắp thành công, tạo thành một chiếc cung hoàn chỉnh. Vốn cán cung ban đầu là 1m2, thế nhưng lắp dây cung vào thì nó ngắn lại hơn 10cm.

Cầm trên tay rất là thuận tiện, cung khá là trầm, Minh Vũ dùng lực kéo căng dây cung, lực kéo cũng phải hơi lớn một chút, nhưng bù lại chuyện đó, là lực phản hồi lại khá là lớn. nếu như dùng mũi tên tiêu chuẩn thì cũng bay ít nhất là 70m.

Minh Vũ cũng không vội chế tác thanh cung tiếp theo, mà hắn xử lỳ phần mũi tên, Mũi Tên được làm bằng những nhánh cây nhỏ, thẳng, được hong khô, mũi tên được vót nhọn, đuôi tên được gắn vào 2 sơi lông chim được cắt tỉa gọn gàn. Tuy không có đẹp mắt, thế nhưng lại rất là hữu dụng.

Minh Vũ làm hẳn là 6 mũi tên, vì không biết tên dài như thế nào là phù hợp nên Minh Vũ làm ra 3 loại chính, một loại dài 50cm, loại thứ hai dài 60 cm và loại thứ ba dài 70 cm.

Chế tạo nhiêu đó cũng chiếm hết một ngày miệt mài của hắn, mà các thành viên trong bộ lạc ngoài những người đi thu gom vật liệu, số còn lại cũng chăm chú quan sát Minh Vũ chết tạo vũ khí mới này.

Trong đầu bọn họ chỉ là một mớ ong ong không hiểu thủ lĩnh bọn họ làm cái gì cả, thế nhưng nhìn bộ dáng thì rất là lợi hại.

Và tất cả đang mong chờ ngày mai, Minh Vũ nói sang ngày mai sẽ thử nghiệm loại vũ khí mới này, thế nên bọn họ càng thêm mong chờ, và đây là một đêm khó ngủ nhất trong cuộc đời bọn họ.

Sáng sớm ngày hôm sau, cả bộ lạc từ sớm đã tậm trung dưới cánh đồng, để cùng nhìn Vũ khí mới. Minh Vũ cũng rất là háo hức xem thử kết quả của mình trong nhiều ngày qua.

Cầm thanh cung trên tay, Minh Vũ cảm nhận được sự hào hứng của bản thân cũng như là của bộ lạc.

Đầu tiên Minh Vũ dùng tên 50cm, đây là loại tên ngắn nhất, Minh Vũ lắp mũi tên vào, dùng lực kéo, vì mũi tên khá ngắn, nên điều chình rất là dễ. hắn dựa theo cách nhắm bắn súng AK mà hắn học được trong các kỳ quân sự.

Sưu một tiếng, Mũi tên vút bay đi trong không khí để lại một hắc quan nhàn nhạt,

“Cong!” mũi tên cắm ngập vào trong tường rào cách đó 60m. mũi tên cắm sâu đến tận một ngón tay trong tường tuyết cừng ngắc.

Hơn 100 thành viên bộ lạc nhìn thấy miệng há ngoắc ngốc trệ nhìn mũi tên rung rung trên tường rào.

Khiếp sợ, choáng váng.

“ Klu không nhịn được mà chạy tới mũi tên cố gắn dùng sức nhổ ra, thế nhưng mũi tên đã căm sau vào trong tường rào, khó lòng mà nhổ ra được.

Nhìn thấy mũi tên đầu tiên thuận lợi, Minh Vũ cũng thở phào nhẹ nhõm, rắn ra lệnh cho mọi người lui xa một chút để tránh lạc tên bị thương mọi người.

Lần này hắn đứng cách tường rào tới tậm 80m, dùng mũi tên 50cm mà bắn.

“Sưu! Mũi tên lao đi trong gió!” lần này lại cắm vào trong tường rao, thế nhưng mũi tên cắm vào khá là cạn, chỉ chừng một lóng ngón tay khoảng chừng 7 8cm.

Tiếp theo Minh Vũ không ngừng thử nghiệm các loại Mũi tên, loại nào là phù hợp nhất, bắn xa nhất, có uy lực nhất và độ chính xác cao nhất.

Sau hàng chục lần thử nghiệm thì hắn đã rút ra được kết quả, loại cung dài 1m1 này có tầm bắn tối đa là 100m, nhưng sát thương lớn và chính xác nằm trong khoảng 60-80m.

Hơn nữa loại mũi tên dài 60cm là bắn xa nhất, loại 50cm là uy lực nhất và chính xác nhất. vì cân bằng nên hắn quyết định sau này mũi tên sẽ dài 65cm.Đã có thực nghiệm thành công, Minh Vũ bắt đầu cho chế tạo toàn bộ, quá trình này diễn ra trong hai ngày, trong hai ngày này, chỉ có Minh Vũ là bắn tên mà thôi, còn những người khác chỉ biết trơ mắt mà nhìn, ngay cả Klu nài nỹ van xinh Minh Vũ cũng không động được vào cung tên.

Minh Vũ giữ quan niệm, không luyện tập trước, thì sữ dụng vũ khí như thế này rất có khả năng gây nguy hại cho những người xung quanh vì vậy, để đề cao sự an toàn, Minh Vũ đã ra lệnh nghiêm cấm sử dụng cung nếu không có sự cho phép của hắn.

Mà bắn cung luyện tập cũng khá là khó khăn cần phản chuẩn bị bãi tập cung cho đám người, vì thế để đồng loạt bộ lạc lại bắt đầu làm việc một cách điên cuồng.

Trong mấy ngày này nhòm thợ săn lại điên cuồng tiền nguyên vật liệu chế tạo cung tên cùng mũi tên, còn đám người ở nhà thì nhanh chóng chế tác mũi tên, cùng ông tên.

ống tên chính là vật dụng dựng tên, theo như Minh Vũ được biết thì ống tên thường được làm bằng da bò, thế nhưng cả bộ lạc cũng không có một tấm da bò, thì lấy da bò đâu ra mà làm ống tên.

Thế nhưng vật liệu có thể thay thế được, đó chính là vỏ cây. Vỏ cây đươc tách ra, sau đó gói lại thành một hối hình ống dẹp. miệng rộng, đít teo và bó thắt lại, chuyện này là thật sự là đơn giản, thế nhưng nó lại không có một chút đẹp đẽ nào cả.

Sau ba ngày dưới sự háo hưc của mọi người Minh Vũ bắt đầu tuyển chọn những thành viên được sử dụng cung. Tổng cộng có 34 cung thành phẩm, vậy sẽ có 34 người kể cả Minh Vũ được trang bị loại vũ khí mới này.

Bộ lạc có 13 thợ săn,tất cả được trang bị cung 1m1. Còn số còn lại là cung 90cm. đó là dành cho những thiếu niên và phụ nữ có độ tuổi từ 18 tới 25.

Các nữ nhân trong tộc rất là ngạc nhiên, họ cũng không ngờ là mình được chọn vào đội cung thủ này.

Bãi tập bắn chính là bìa rừng nơi này có rất nhiều cây có thể dùng làm bi tập bắn.

Nhìn những thành viên tay cầm thanh cung không ngừng sờ xoạn hay kéo dây cung Minh Vũ mĩm cười. sau đó hắn hướng dẫn cách sử dụng cung cơ bản.

Cầm cung, kéo cung, nhắm bắn, hắn tận tình chỉ bảo, tuy trình độ bắn cung của hắn chẳng ra cái yêu gì cả, trong cuộc đời của hắn trước kia, chỉ có hai lần bắn súng, lần thứ nhất là trong khu quân sự được bắn súng hơi, lần thứ hai là tại địa đạo Củ Chi được bắn sung Ak thật.

Vậy mà giờ đây hắn lại cầm đầu hướng dẫn người ta bắn cung, quả thật hết chỗ nào nói nổi, vào lúc này thầy cũng như trò mù tịt như nhau, tất cả đều phải qua thời gian rèn luyện mới có được kết quả tốt.

Bắn cung cũng vậy, phải trong qua thực tiển mới rút ra kinh nghiệm xương máu, như vậy sau này mới có thể bách phát bách trúng.

Ngày đầu tiên luyện tập, cả một đám người chẳng được cái ôn gì cả, không những chưa một lần bằn trúng bia, hơn nữa tên bị lạc bắn mất hơn 20 cây, điều này khiến cho Minh Vũ lòng rĩ máu.

Thế nhưng còn chưa xong, ngón trỏ và ngón cái sưng tấy lên lên, vì cả ngày liên tục là một động tác, nên bị tổn thương đó là điều đương nhiên.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 21: Thiên tài bắn cung
Sau một ngày luyện tập vất vả, thế nhưng cả đám người không ai nản chí, mà ngược lại bọn họ còn rất vô cùng cao hừng, thậm chí còn đem cung tên khoe mẽ khắp nơi, hay cả khi ngủ cũng ôm cung mà ngũ. Dưới trời đông giá rét, bộ lạc Đá Lớn chìm trong giấc ngủ.

Vì hôm qua khá là mệt mỏi, cho nên sáng hôm nay hắn thức dậy hơi trễ, trong hang đá lúc ngày ngoại trừ hắn thì chỉ còn có 5 người, Vu và 4 phụ nữ đang mang thai. Xem ra 4 người này cũng sắp sinh, bụng đã khá là lớn.

Vì hắn là thủ lĩnh nên thức ăn chừa lại cho hắn cực kỳ nhiều, một mình hắn ăn là không hết, với lại mấy ngày nay ăn cá khô, cái vị này hắn đã phát ngán, hắn muốn thịt tươi. Thế nhưng vào mùa đông thì tìm đâu ra thịt tươi, chẳng lẽ bắt tộc nhân vào rừng săn thú à.

Bên ngoài tuyết vẩn rơi, xem ra mỗi lúc càng dày, nhiệt độ hạ xuống rất nhiều, xem ra cũng phải âm 10 -15 độ là ít. Vậy mà mấy tộc nhân vẫn ra ngoài trời hăng hái vui đùa.

33 cung thủ đang rối rít luyệt tập, lần này bọ họ cũng không có dại dột mà đi lại bìa rừng mà tập bắn tên, tường rào chính là bia bắn có thể tận dụng. cho dù có bắt hụt thì mũi tên vẫn gắp vào tường, hoặc là bay xa vào trong núi đá.

Mọi chuyện vẫn bình thường cho tới khi Minh Vũ chợt nhìn thấy một điều bất thường trong nhóm người.

ở khoảng xa xa có một cô bé khoảng chừng 18 19 tuổi, trên tay nàng là một thanh cung 0.9m, chuyện chẳng có gì để nói, cho tới khi quan sát kỹ thanh cung mà nàng đang cầm, nó khác xa với mọi người.nơi tay cầm cung, được quấn một lớp dây mỏng.

Minh Vũ có một chút trầm tư, không phải hắn có ý kiến trái chiều với hành động này của nàng, mà hoàn toàn ngược lại, hắn vô cùng ngạc nhiên với trí thông minh của cô nàng này.

Quấn dây vào tay cầm, không những cầm cung sẽ chắc chắc hơn mà còn gia cố khiến cung bền hơn, độ ổn định sẽ cao hơn.

Thật ra Minh Vũ cũng là một tên tay mơ mà thôi, những gì hắn biết đều thông qua sách vở, và những chương trình trên mạng mà thôi.

Mà lúc chế tạo cung, hắn cũng không có nghĩ tới vấn đề phụ trợ cho cung, cũng như là người bắn cung.

Hắn một mực không có động mà chăm chú cô nàng luyện tập bắn cung. Cô nàng bắn cũng không có tồi, tuy luyện tập được một ngày, nhưng tỷ lể bắn trúng cũng rất là cao, trong phạm vi 50m nàng có thể liên tiếp bắn trúng bức tường.

“Ashi! Tốt lắm!” Minh Vũ khích lệ.

Đang chăm chú luyện tập bắn cung Ashi chợt nghe âm thanh của Minh Vũ.

“ thủ Lĩnh! Khỏe!” Ashi vui cười híp mắt.

Minh bước lại gần nàng, sau đó lấy thanh cung trên tay nàng không ngừng quan sát thật kỹ.

Nhìn thấy thủ lĩnh lấy đi thanh cung yêu quý của mình Ashi mặt có chút phát hoảng tay chân không nhừng huơ huơ! Ý muốn giản thích. Cái gì đó, nhưng nàng không biết nói như thế nào.

Minh Vũ khẽ khéo căng dây cung một cái, cảm nhận được lực kéo cũng nhưng độ đàn hồi của thanh cung, hắn không ngừng cảm thấy hài lòng, quả thật cung khi được gia cố thêm dây thì sẽ chắc chắc và dễ cầm hơn rất nhiều.

Minh Vũ liền bắn một mũi tên “ vút Vút! Ong!” tiếng mũi tên cắm vào trong tường rào, sâu đến một ngón tay, khiến cho Minh Vũ hài lòng không thôi!”

“Ashi! Làm tốt lắm, mau hướng dẫn mọi người làm giống như thanh cung này! Tối nay ngươi sẽ được thưởng thức ăn ngon!” Minh Vũ cực kỳ cao hứng.

Nghe thủ lĩnh nói thế, Ashi thoáng há hốc mồm. cực kỳ vui vẻ miệng cười đến tít cả mắt. mấy ngày trước, nàng nhìn thấy Vu, Klu cùng Orc được ăn thức ăn ngon, trong bụng nàng khó chịu vô cùng, cái mùi thơm ngọt ngào đến mức, trong mơ nàng cũng nghĩ được hít một miếng. vậy mà hôm nay nàng được thủ lĩnh ban cho thức ăn ngon! Nàng cực kỳ mong chờ bữa ăn tối nay.!”

Nghĩ thế ngay lập tức nàng gọi mọi người tới, bắt đầu hướng dẫn nhóm cung thủ quấn dây vào thanh cung.

Còn Minh Vũ thì đi ra bờ suối tìm kiếm thức ăn tươi mới.

Mấy ngay nay hắn ăn lương khô đến phát chán, hắn cần cái gì đó tươi mới. vào mùa đông không phải là không thể săn bắt thú vật, mà là vô cùng khó khăn, nhưng không phải là không thể,đặc biệt là đối với một tên có kiến thức hiện đại như hắn.

Vào mua đông, dòng suối đã bị đóng băn, cả một dòng suối vậy mà đã bị đóng cứng ngắt, thế nhưng hắn biết, phía bên dưới lớp băng kia chính là dòng nướ dang không ngừng lưu chuyển.

Dùng gậy gỗ gõ liên hồi lên mặt băng để cảm nhận được độ cứng rắn và dày mỏng của lớp băng.

“coong! Coong!coong!” âm thanh chát chúa vang lên, âm thanh này khiến cho Minh Vũ có chút buồn rầu, băng này đã đóng quá dày, giống như là một tảng đá, thế nhưng hắn không từ bỏ, liên tục gõ không ngừng.

“coong! coong! Coong! Booop!” bất chợt âm thanh chuyển biến.

“Booop!” Booop!” Booop!” Booop!” Booop!” âm thanh cực kỳ trầm, khéo miệng Minh vũ chợt cong lên.ngay lập tức dùng gậy gỗ đánh dấu, sau đó quan trợ về triệu tập tộc nhân.

Phía bên này ngoài những người luyện tập bắn cung ra, số còn lại vẫn tiếp tục thu thập vật liệu đá và gỗ, rất nhanh mọi người được triệu tập ra bờ suối, trong đám có Klu và Orc hai tên trung thành đi thoe Minh vũ kiếm ăn. Ngoài ra còn có hơn 20 phụ nữ.

Theo lệnh của Minh vũ đám người chuẩn bị giáo nhọn, đá lớn, giáo xương, ra bờ sông để bắt cá. Nếu như vào nắm trước, thì sẽ không có ai tin, là có thể bắt cá vào mùa đông, nhưng lời từ trong miệng Minh Vũ nói ra thì hẳn la sẽ bắt được cá.

Hơn 20 người tập trung tại nơi đánh dấu, chỗ này là khu vực dòng suối rộng nhất, chiều ngang đên 10m, xung quanh lúc này tuyết đã đóng thành từng mảng.

“ phá lớp băng chỗ này ra!” Minh vũ chỉ vòa chỗ vừa đánh dấu trên mặt băng.

Orc cùng Klu cũng không suy nghĩ nhiều mà trức tiếp dùng đá lớn mà nện xuống. mặt băng không ngừng phát ra những âm thanh vỡ nát, thế nhưng lớp băng cực kỳ dày và rắn chắc khó mà có thể phá trong phút chốc.

Thế nhưng dưới sự nỗ lực của đám người, chừng 2 giờ sau, hố băng đã được khai mở. lớp băng này thật là dày, độ dày ít nhất cũng 70 cm.

Thế nhưng không làm cho Minh Vũ thất vọng, phía dưới lớp băng dày kia là nước, nước vẫn chậm chạp lưu thông, nhiệt khí bốc lên ngùn ngụt.

“mau! Mau mang bẫy cá lại đây! Tối nay chúng ta có cá tươi ăn!” Minh Vũ hét to.

Nghe thế tất cả tộc nhân nhao nhao cả lên, trong mấy ngày nay ăn cá khô quả thật là đến phát chán rồi.

Ngay lập tức 6 cái lợp được đem ra, lần này lợp được làm lại và gia cố cực kỳ chắc chắc, thông qua mấy tháng chế tạo lợp, bộ lạc đá lớn đã có tay nghề cao trong việc này.

Không có đợi Minh Vũ chỉ huy đám người bắt đầu tay quen mà làm việc. vì không có ruột cá tươi là mồi thế nên Minh Vũ cũng không có ngại mà cho cá khô vào.

6 cái lợp được buộc thành một chuỗi với nhau, sau đó từ từ thả vào dòng suối, hắn biết vào mùa đông các loài thủy sinh đều rất chậm chạp thụ động, bọn chúng chỉ kiếm ăn vào ban đêm, ban ngày sẽ tìn chổ có dòng nước ấm trú ngụ. nên lồng sẽ không được kéo ngay lập tức như mọi khi, mà sẽ đợi cho tới chiều.

Để ngăn ngừa cho hố băng bị đóng băng một lần nữa, Minh Vu cho nhiều nhánh cây vào, thậm chí hắn còn cho một tộc nhân ở đó quan sát, nếu thầy mặt nước đóng băng,thì dùng giáo quậy lê, cho nước khỏi bị đóng băng.

Phân phó chu đáo, Minh Vũ liền rời đi, để lại cho các tộc nhân một cái hy vọng ăn ngon vao ban đêm.

ở lại trông chừng là Cas, hắn từng là một thành viên trong nhóm thợ săn, thế nhưng lần trước hắn bị trọng thương do sói răng kiếm tấn công, tuy thương thể đã bình phục, thế nhưng chân hắn đã mắc di chứng, dương như gân chân đã bị dứt, thế nên hắn không còn đi lại như bình thường.

tuy bị rời khỏi nhóm thợ săn thế nhưng hắn lại vào đội bắt cá, bắt cả trở thành một niềm vui, một thứ để hắn tự hào, vì vậy sau mấy tháng bắt cá,Cas trờ thành một tên cuồng bắt cá, một ngày không bắt cả trong lòng hắn sẽ cảm thấy rất khó chịu.

vậy mà hôm nay, vào mùa đông vậy mà hắn lại tiếp tục làm công việc hắn yêu thích, như thế hắn làm sao không vui cho được.

đang cầm ngọn giáo nghĩ vẫn vơ, thì bỗng chốc, hắn phát hiện có mộ cái gì đó đen đen đang ngoi từ mắt nước lên.

“ cá!” hắ không nhịn mà hô lên một tiếng. mắt thấy đầu con cá đang nhô lên, bản năng thợ săn của hắn bộ lộ, mũi giáo xương sắc bén vô thanh vô tứ bị phóng xuống hố băng! Oạch!

Âm thanh vang lên, Cas mặc kệ cái chân khập khiểng mà nhảy tới nắm chắc ngọn giáo mà kéo lên.

Cây giáo thật nặng, nó không ngừng rung rẩy, hắn biết hắn đã trúng mục tiêu, con cá đang cố gắng giằng co để đào thoát, thế nhưng làm sao thoát được bàn tay hắn.

Một cỗ nhiệt huyết thợ săn tuôn trào, cái cảm giác săn giết lại tràn khắn cơ thể hắn, hắn vùng lên, kéo con cá khổng lổ ra khỏi hố băng.

Một con cá thật dài, nó dài đến cả 1m đầu mình đều đen, cái bụng thì màu cam cam trông cực kỳ hung mãnh, thế nhưng trên đầu nó lại bị một thanh giáo xiêng từ đầu cho đến mang cá, không có một cơ hội sống sót.

Từng dòng máu tươi chảy ra, lênh láng khắp mặt băng. Cas gào thét trong sự vui mừng.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 22: Sói tấn công
Mọi người vừa đi không được bao lâu thì het tiếng hét thất thanh của Cas. Ngay lập tức mọi người lao tới bờ suối, từ từ xa xa theo ngọn gió họ đã nghe được mùi máu tươi trong không khí, vì vậy nhóm người càng đẫy nhanh tốc độ.

Màu máu đó tươi nổi bật giữa trời đất đầy tuyết, Klu là người có tốc độ nhanh nhất, hắn nhảy vọt tới, thế nhưng sự thật lại không như hắn tưởng tượng, Cas bị tấn công mà là Cas đã săn được một con cá lớn, máu chính là do trên người con cá kia chảy ra.

Klu rú lên, lao vào ôm co cá, giống như là chính mình đã săn được con cá lớn này vậy.

Rất nhanh mọi người lao tới, quan sát tất cả Minh Vũ thở phào nhẹ nhõm, đồng thời cảm giác được cái bụng của mình tối nay sẽ căng đầy.

Tuy rằng trong nước cũng có oxi, thế nhưng do lâu ngày bề mặt tuyết quá dày, hàm lượng oxi trong nước bị giảm mạnh, các loại thủy sinh sẽ có xu hướng ngoi lên mặt nước để có thề hấp thu oxi được nhiều hơn, đồng thời có thể kiếm mồi. có là nguyên do con cá lớn như thế lại ngoi lên mặt nước để cho Cas 1 xiên vào đầu.

Con cá dài chừng 1m, nặng ít nhất cũng 70kg. không hổ là người nguyên thủy có sức mạnh thân thể rất lớn,tuy bị tàn tật, nhưng Cas vẫn kéo được con cá lớn lên bờ.

Cas cười khằng khặc, hắn mặc kệ cái lạnh mùa đông mà không ngừng ôm con cá lớn. sau đó hắn lại tự mình xử lý con cá, giống như đang tuyên bố với mọi người rằng “ co cá này là do hắn bắn, co cá lớn nhất mà bộ lạc bắt từ trước tới nay.!”

Cas thành thạo mà mổ xẻ con cá, đầu tiên là mổ bụng lấy nội tạng ra, sau đó bắt đầu lột da cá, mà để xử lý hết một đống việc này, thì một mình hắn khó mà có thể trong thời gian ngắn mà hoàn, thành, vì vậy cá một đám thạo nghề bắt tay vào trợ giúp.

Minh Vũ không biết đây là giống cá gì, bụng đỏ cam, lưng là một màu đen, thịt bên trong là màu cam, bên trong thớ thịt còn có từng đường vân màu trắng, trông cực kỳ bắt mắt.

Bong bóng cá được giữ lại, còn tất cả các phần bỏ đi như, mang, ruột, vây, vảy thì được bỏ ngoài bờ sông để ngày mai có mồi dụ để bắt cá.

Và thế là tộc nhân bộ lạc đá lớn mang chiến lợi phẩm huy hoàng trong mùa đông về. thế nhưng Minh Vũ cũng không có suy nghĩ kỹ về mối nguy hại mà bọn họ vừa bỏ lại ngoài bờ suối.

Mang thịt cá tươi trở về, tất cả tộc nhân đầu vô cùng hao hứng, quyết định tối nay sẽ có một trận no say. Các phụ nữ phụ trách công việc chế biến thức ăn theo hướng dẫn của Minh Vũ, còn tất cả các thành viên còn lại ai vào việc nấy. luyện bắn cung, thu gom vật liệu, dọn tuyết, đan dây,….

Trong đêm tối tĩnh mịch, cả bộ lạc chìm trong giấc ngủ, thế nhưng nhóm thợ săn vẫn phân ra hai người để phòng vệ bộ lạc.

Hôm nay nhóm Luca và Uly làm nhiệm vụ canh đêm, cả hai đứng trên chòi gác đêm lặng lẽ nhìn về phía cánh rừng lẩn cánh đồng tuyết phía kia.

Trời đông giá rét, gió thổi từng cơn lạnh đên thâu xương, thế nhưng có áo mũ da thú, một đống lửa cùng nước nóng, cũng góp phần xua đi phần nào cái giá lạnh đêm đông.

“ cá hôm nay ăn rất ngon!” Uly vừa gặp cá khô nướng vừa cảm thán.

“ ngươi! Là một tên háo ăn!” Luca hơi khó chịu với tên đồng bạn tham ăn này.

Luca có dáng dười hơi cao, đặc biệt là đôi mắt đen láy, trông cực kỳ có hồn, tay hắn không ngừng luyện tập động tác kéo cung, bắn cung, ánh mắt cực kỳ chăm chú.

Bất ngờ trong đêm đông, tại một phía xa xa bất ngờ vang lên một tiếng sói hú lanh lãnh.

“ sói! Có sói đến!” Uly ngay lập tức thôi đi cái dáng vẽ khi nãy, mà thay vào đó là một dáng vẽ ngưng trọng.

Bất thình lình trong bóng đêm xuất hiện từng đôi từng mắt quỷ dị, bất ngờ xuật hiện.

“ sói! Sói răng kiếm!” Luca gào lên!” ngay lập tức Uly nhảy xuống chòi canh chạy vào hang đá báo động.

Phía bên bộ lạc động tĩnh khá lớn, đám sói nanh kiếm bắt đầu chủ ý về phía bên nay, đầu đàn là một con sói lớn, nói đang không ngừng ngữi ngữi mùi máu tanh trên mặt tuyết.

Sau đó nó hú lên một tiếng sói, ngay lập tức một đàn sói hơn 30 con hú lên liên hồi.

Tiếng sói hú vang vọng khắp núi đồi, làm cho bất kỳ ai nghe tới cũng bị lạnh cả sống lưng.

Con sói lớn đầu đàn dựa theo mùi trong không khí không ngừng gầm gừ, cảm giác giống như nó đang truyền đạt mệnh lệnh gì đó.

Chẳng mấy chốc, cả cánh đồng bị tuyết bao phủ bắt đầu dị động, từng đôi mắt lập lòe tràn đầy sự khát máu và dục vọng.

“soi! Sói! Sói! Tấn công!” Uly chạy vào hang, ngay lập tức cả bộ lạc tĩnh dậy.

Vu nét mặt già nua hiện lên sự lo âu.

“Bên ngoài thế nào!” Minh Vũ giọng có chút gấp gáp.

“ thủ lĩnh! Luca đang ở bên ngoài, có rất nhiều sói!” Uly gấp có chút hoàng.

“đội cung thủ ra ngoài! Tất cả phụ nữ trẻ con, người già vào trong hang.!” Minh vũ đồng loạt ra lệnh.

Chưa đầy 5 phut nhóm thợ săn trang bị đã đầy mình xông ra hang đá.

Orc cùng Klu dùng sức lấy đá chèn lại hang bảo vệ đám tộc nhân bên trong.

Nhóm cung thủ chỉ có 34 người, tất cả đều nhảy lên tường rào bắt đầu cảnh vệ xung quanh.

“ đốt lửa! đốt thật nhiều lửa!” Minh vũ ra lệnh.

Ngay lập tức 5 người nhảy xuống tường rào, dùng gỗ, nhanh cây đốt một đống lửa thật to, còn mấy cái tay cung thủ phía trên thì giương cung sẵn sàn băn mục tiêu bất kỳ lúc nào.

Mà ngoài cánh đồng tuyết từng đôi mắt lập lòe đang không ngừng tản ra, mục tiêu chính là bộ lạc Đá Lớn.

Minh Vũ quan sát một hồi cũng đã nắm bắt được tình hình, thông qua ánh lửa và phản chiếu ánh sáng, hắn có thể phán đoán đại khái có hơn 50 con sói đang đến gần đây.

Nhìn bộ dáng của chúng nó, thì không có sợ lửa, cũng như là rất tự tin là bọn chúng có thể săn giết đám người Minh Vũ.

“xem ra con sói đầu đàn này cực kỳ thông minh! Nếu như lúc trước, đám người bộ lạc Đá Lớn chính là dê trên thớt để tùy ý bọn sói phân chia, thế nhưng bây giờ lại khác, Cung tên chính là vũ khí vượt thời đại, tuy chưa đạt mức yêu cầu, thế nhưng lợi dụng vào địa hình đánh trả đám sói này thì lại là một chuyện dễ dàng.”

“ tất cả yên tâm! Không cần phải hoảng loạn.!” Minh Vũ trấn an.

Rất nhanh một đống lửa cực to bốc lên cao, ngọn lửa chiếu sáng khắp cả một vùng. Dần dần để lộ ra bộ dạng của đám sói răng kiếm hung hăn.

Những con sói nhanh kiếm này dáng người thật to. Bộ dáng cực kỳ hung hăng, đặc biệt là bộ răng nanh nhọn hoắc cong vuốc. chỉ cần bị một cắn của con sói cũng đủ là con mồi của nó mất máu mà chết.

Sói Nanh Kiếm đó chính là nỗi khiếp sợ của tất cả người nguyên thủy, nó là chúa tể trong rừng rậm. thế nhưng trong mắt Minh Vũ những con sói này toàn thân chính là bảo vật à.

Lông sói thì khỏi phải bàn, cực kỳ ấm, mà khi khoác lên người bộ da sói thì cực là chất.

Thịt sói cũng ngon không kém nấu canh thì khỏi phải chê, nướng lên cũng rất tuyệt.

Răng sói có thể làm vũ khí, nanh sói thì mài làm dao xương rất là chắc chắn.

Mà đặc biệt là xương sói, xương sói có thể nấu cao trị thấp khớp rất là hiệu quả, đặc biệt là trong cái thời tiếc lạnh giá này, nấu một nồi súp xương sói cũng vô cùng tốt. kháng lạnh cung cấp canxi.“ ha hah ha ha không cần phải sợ! Sói nanh kiếm không có đánh sợ, thịt sói rất là thơm à, nó còn ngon gấp nhiều lần so với bánh khoai nữa!” Minh Vũ ngay lập tức đánh vào trọng tâm, đó chính là đồ ăn ngon, dường như trong cái bộ lạc này, đồ ăn ngon chính là mồi dụ lớn nhất.

Hôm nay Ashi ăn được một ngẩu bánh nướng khiến nàng ngây ngất, đến bây giờ hương vị ngọt ngào ấy vẫn còn vương vấn trong miệng, vậy mà thủ lĩnh nói thịt sói còn ngon hơn cả bánh khoai, khiến cho con sâu tham ăn trong bụng nàng không ngừng kêu réo.

Mà con ma tham ăn chính cống Orc lại càng cuồng hơn, miệng không ngừng cuồng hống, nhìn bầy sói giống như là từng miếng bánh đang chuẩn bị vào bụng của hắn.

Mà lúc này đàn sói đã đi vào phạm vi tấn cung của cung tên, thế nhưng Minh Vũ cũng không có ra lệnh trực tiếp bắn cung.

Hắn biết mũi tên có tầm bắn xa 100m, thế nhưng nó lại sát thương không tốt, với lại đám sói nanh kiếm hung tàn này, bọn chúng cực kỳ linh hoạt, tỷ lệ bắn trùng rất là thấp.

Thế nhưng đám tộc nhân, lại vô cùng nhưng trọng, tên đã lên dây, chỉ cần một câu nói của Minh Vũ, mũi tên sẽ ào ạt bay ra như mưa.

80m!!

Chuẩn bị

70m! nhắm bắn

65m

60m

“ bắn!”

“sưu! sưu! sưu!” âm thanh mũi tên xé gió mà đi

Ngay lập tức có từng tiếng hét thảm vang lên lên.

Mở màn là một con sói lao lên trước, mắt nó bị xuyên thẳng trực diện xuyên từ mắt cho đến tận sau gáy. Nó chỉ kịp hét thảm một tiếng rồi tuyệt khí tại chỗ.

Tiếp theo đó là một màn khốc liệt, liên tiếp 4 5 con sói nanh kiếm bị bắn trúng, tuy không có một tên miễu sát, thế nhưng bắn trúng ngực, chân là điều không thể tránh khỏi, mùi máu tươi tràn ngậm trong không gian.

Máu tươi làm cho thú tính đám sói càng thêm hung bạo. nhìn thấy đồng loại bịt trọng thương bọn chúng không có lùi bước mà một mực đẩy nhanh, xông tới tường rào.

Mà lúc này bọn chúng chỉ cách tường rào 20m, lại bị một loạt tên ngăn cản, vì mục tiêu gần, độ chính xác tăng, hơn 8 con sói bị trúng tên, số chết ngay lập tức.

Thế mà bọn sói vẩn tiếp tục lao lên không hề sợ chết!

chúc mừng Việt Nam vào 1 - 0 rồi
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 23: Thịt sói nướng muối ớt
Có hơn 10 con sót vượt qua vòng vây lao thẳng về tường rào, nơi mà nhóm cung thủ đứng, dưới tính huống nguy cấp, cung thủ không thể nào bắn tên vì mục tiêu đã áp sát.

Thế nhưng Minh Vũ đã lường trước được chuyện này ngay lập tức quát lớn

“ nhóm thợ săn dùng giáo!”

Ngay lập tức nhóm thợ săn 11 người tay buông cung tên xuống, thuận tay lấy từ bên hông ra một cây giáo dài 2m.

“ đâm!” Klu là người dẫn đầu, một con sói nanh kiếm lớn hung hăn nhảy vọt về phía hắn.

Cái tường tuyết chỉ cao 2m, thế nhưng những con sói này nó có thể nhảy vuột lên tới 2,5m. thế nhưng Klu cũng không phải la dạng tùy ý để co sói đói dễ dàng xé xác.

Hắn rống lên một tiếng thật to, mũi giáo không một chút do dự nào xuyên thẳng qua lồng ngực con sói. Tiếng sói tru lên cực kỳ thảm thiết, máu tươi bắn khắp người Klu.

“ hống! hống!” Klu hống lên giống như dã thú đánh bại đối thủ ăn mừng khúc ca chiến thắng.

Klu làm nổi máu chiến đấu của đám thợ săn, đã rất lâu bọn họ không có chiến đấu máu đến như thế, hằng ngày đập đầu cá cũng phát ngán.

Chiến đấu với một con sói lớn, dùng chính đôi tay mình kết thúc sinh mệnh, đó chính mà một cảm giác vô cùng vi diệu.

Cảm nhận sinh mệnh của mình không ngừng trôi đi, con sói lớn rên la thảm thiết, tiếng kêu của nó vô cùng thê lương cùng bi phẫn.

Cảm nhận được đồng bạn tử vong, trong ánh mắt đám sói chợt trở nên ảm đạm. cái thí thế hung hăn khi nãy không còn. Cả một đám dừng lại không có tiên lên nữa mà nhe răng trừng mắt vào đám người đứng trên tường cao kia.

Mà phía bên này đám người Klu nhanh chóng kết thúc mấy con sói lao lên bờ tường, cũng như những con sói bị thương đang nằm trên mặt tuyết, máu loang lỗ khắp nơi, giống nhưng những điễm nhấn cho mặt tuyết trắng xóa.

“woowwww!” một tiếng hú thật dài, mấy con sói còn lại không còn lao lên tấn công nữa mà bọn chúng từ từ lùi về phía sau, nơi mà bóng tối vẫn còn đang bao trùm, chỉ để một những đôi mắt tràn ngập sự thù hận.

Nhìn thấy đám sói nanh kiếm rút lui, lòng Minh Vũ có một chút thất lạc, đó là da thú a, là thịt à, là thuốc à, là vũ khí à.

Tuy vô cùng tiếc nuối, thế nhưng Minh Vũ biết rõ, nếu bầy sói không có bị hoảng sợ, chỉ cần bọn chúng chịu hy sinh, lao lên hai đợt nữa thì bộ lạc sẽ ăn quả đắng, bị thương, thậm chí là chết trong móng vuốt sắc nhọn của bầy sói là chuyện có thể xảy ra.

Trái ngược với Minh Vũ, đám người Klu thì vô cùng hăng máu, bọn họ hống lên giống như một con dã thú, tiếng rống vang vọng cả một vùng.

Orc là tên đầu tiên nhày xuống, ý định đem những chiến lợi phẩm mang về, thế nhưng ngay lập tức Minh Vũ cản lại.

Bọn sói vừa mới rời đi, rất có khả năng bọn chúng tiềm phục trong bóng tối, lợi dụng cơ hội ma ra tay sát hại tộc nhân của hắn.

Loài khác thì khó có khả năng, thế nhưng loài sói thì lại khác, bọn chúng cực kỳ thông minh, không nên khinh thường loài vật máu lạnh hung tàn nhưng lại có tình đồng loại rất cao này, bọn chúng sẽ trả thù.

Để lại Luc, Xem, Orc và Ashi tiếp tục làm nhiệm vụ phòng vệ, số còn lại quay lại hang đá báo tin bình an cho mọi người.

Thế nhưng trên tay Klu vẫn nắm trên tay con sói nanh kiếm mà hắn vừa mới giết không lâu, máu tươi còn không ngừng nhỏ giọt lên nền tuyết trắng xóa.

Trở lại trong hang đá, tất cả mọi người kinh ngạc, khi nhìn thấy trên tay Klu là một con sói nanh kiếm, loại hung thú này chính là nổi ác mộng của toàn bộ tộc nhân bộ lạc Đá Lớn mà toàn bộ cư dân sống tại vùng lãnh địa này.

Lại một tràn tiếng hú vang khắp hang động, Minh Vũ có chút đau đầu với động thái này của đám tộc nhân, thế nhưng đây chính là nổi phát tiết của tộc nhân hắn không tiện xen vào, chỉ cần về sau có hành động khác thay thế sẽ không còn tình cảnh đinh tai nhức óc như thế này xảy ra nữa.

Tinh thần cả bộ lạc lúc này rất là kích động, Vu ngay lập tức cắt đầu con sói, tuy máu me đầm đìa thể nhưng lão cứ để như thế, hai tay trang trọng nâng đầu Sói hướng về trụ đồ đằng nằm ở chỗ cao nhất trong sơn động.

Không hỏi cũng biết Vu muốn làm gì, Minh Vũ có chút phản cảm với hành động bái tế đồ đằng của Vu. Thế nhưng hắn cũng hiểu rỏ, tâm linh là một vấn đề không thể xóa bỏ ngay cả trong hiện đại. hắn sẽ không bài trừ thế nhưng hắn sẽ cố gắng loại bỏ các hủ tục và lợi dụng điều này để kết nối các bộ lạc với nhau.

Như một bài học cũ, Vu không ngừng nhảy múa, hành động khiến cho Minh Vũ phát ngán, thế nhưng các tộc nhân cứ tiếp tục dập đầu, như thần linh đang nhìn chằm chằm bọn họ.

Minh Vũ cũng không tiện ở lại, hắn đi ra ngoài phân phó nhóm thợ săn còn lại giải quyết đám sói kia.

Rất nhanh Orc nhảy ra tường rào, nhặt 3 xác sói nanh kiếm về, sau đó cùng các đồng bạn bắt đầu phân giải đầu sói lớn.

Theo lẽ thông thường thì đầu sói sẽ được chặt trước khi lột da, thế nhưng Minh Vũ lại vô cùng kiên trì bảo là lột da để nguyên đầu sói.

Đám người Orc khá là không hiểu, như vậy để làm gì, đầu không có gì để ăn cả, da đầu cũng không có xài tốt, thế nhưng lời của Minh Vũ là mệnh trời, không ai dám cãi.

Cứ như thế 3 tên thợ săn mỗi người một con sói làm cho tới tận bình minh, lúc đó bộ da mới hoàn hảo lột ra, để lại dưới nền tuyết là một bãi hổn độn.

Minh Vũ đứng cạnh bên chỉ đạo nên lúc này hắn vô cùng mệt mỏi, thế nhưng hắn nghĩ đến nhưng lợi ích của đám sói kia, thì cơ buôn ngủ chợt biến mất.

Sói nanh kiếm được phân giải ra thành nhiều phần.

Da là thứ không thề thiếu, xương cốt cũng phân ra thành nhiều loại tùy theo mục đích sử dụng.

Ví như răng nanh, móng vuốt, xương ống chân, sương sường mà phân ra rạch ròi.

Thịt sói thì chia làm hai phần, một cái thì để nguyên tảng, một phần thì thái nhỏ, trộn với một ít muối, chuẩn bị cho một bữa sáng thịnh soạn.

Mà lúc này trong cơn mỏi mệt vì vui mừng cả bộ lạc tỉnh dậy, lúc này khi bước ra ngoài đập vào trước mặt bọn họ là mộ bãi hỗn độn, máu, thịt, da lông, xương nằm ngỗn ngan trên mặt đất.

Thế nhưng rất nhanh mọi người vào việc dựa theo phân công của Minh Vũ.Vì trời đã sáng, một số tộc nhân có thể lực tốt, phối hợp cùng với nhóm cung thủ và thợ săn bắt đầu thu gom Sói Nanh Kiếm.

Nhóm còn lại bắt đầu công việc quét tước chiến trường, đồng thời gia cố lại bức tường tuyết.

Còn một số phụ nữ cùng Minh Vũ chuẩn bị bữa ăn sáng, vì hôm nay có nguyên liệu hiếm có là thịt sói, thế nên Minh Vũ cũng không có thương tiếc mà bung số nguyên vật liệu mà hắn giấu bấy lâu nay. Đó là ớt.

Từng quả ớt màu đỏ, đã khô từ không biết bao giờ. Minh Vũ cẩn thận tách từng lớp vỏ ra, sau đó đi ngâm nước nóng, còn hạt ớt thì hắn giữ lại, gói kỹ trong một túi da thú.

Mấy cái tộc nhân đang chuẩn bị nấu ăn, thì nhìn thấy hành động của Minh Vũ cũng rất là tò mò, không biết thủ lĩnh đang làm cái gì, chỉ thấy cái chén trước mặt có một màu đỏ nhàn nhạt mà thôi.

Mày mò gần 1 giờ, Minh Vũ đã tách hoàn toàn vỏ và hạt quả ớt ra, dung dịch nước ớt sền sệt, có mùi cay nồng.

Ướp tẩm ớt và thịt sói cùng một chút muối, thịt sói đỏ tươi, nay chuyển sang màu đỏ sậm, trông cực kỳ bắt mắt.

Thể loại như thế này, nướng lên là tuyệt nhất, ngay sau đó là một màn trào nước bọt của cả bộ lạc, bọn họ giống như những con sói đói đang trông chờ từng miếng mồi ngon trên giàn bếp kia.

Thịt nướng bọn họ ăn không biết bao nhiêu lần, thế nhưng hương vị thịt nướng này rất là khác thường, nó khiến cho mấy con sâu tham ăn trong bụng bọn họ không ngừng cảo quấy cắn xé.

Không riêng gì đám tộc nhân, Minh Vũ cũng thế, hắn không biết bao lâu rồi mới cảm nhận được cái hương vị cay của ớt.

Bữa sáng hôm nay rất tốt, ngoài thức ăn chính là cháo ra, còn có cá nướng, thịt sói nướng, thế nhưng đám người đã phát ngán cá rồi, thịt nướng mới lạ thứ bọn họ ao ước, thế nhưng số lượng gia vị có hạn, Minh Vũ chỉ đủ nấu cho 40 người ăn ma thôi, số còn lại chỉ đơn thuần là ướp muối mà thôi. Tuy vậy hương vị cũng rất tốt.

Sau khi xong xuôi tất cả mọi việc, Minh Vũ bắt đầu phân chi chiến lợi phẩm từ đám sói kia.

Tổng cộng lần này giết được 26 đầu sói, vì thế để cỗ vũ tinh thần cho mọi người. Minh Vũ tuyến bố số da sói này sẽ được chế tác thanh những chiếc áo da, mà nhưng chiếc áo da này sẽ phân phát cho những anh hùng của bộ tộc, người có công lớn, mới được mang vào.

Mà biểu hiện ngày hôm nay, chính là Klu, và Ashi, ngoài ra còn có Akam và Alan trong đội thợ gốm. vì để tuyên dương hai người nay, Minh Vũ đã ban da sói cho bốn người, và dựa theo chỉ đạo của Minh Vũ, Alam và Akam bắt đầu may áo da thú.

Vì nguyên nhân đặc thù mà chỉ áo da sói của đàn ông mới có mũ đầu sói, còn phụ nữ thì không, như vậy nhìn phụ nữ rất là hung tàn và khát máu, hắn không thích.

Nanh sói cũng được phân phát xuống, móng vuốc cũng thế, nhưng thứ này sau khi mài sẽ vô cùng sắc bén, làm sao nhỏ chính la sự lựa chọn thích hợp nhất. hiện tại công cụ của bộ lạc rất là thiếu.

Thu hoạch xong xuôi hết mọi việc, Minh Vũ cũng chỉ đạo cho tộc nhân gia cố thêm bức tường tuyết.

Ngày hôm sau khi hắn thấy được sức mạnh kinh người của bầy sói, hắn mới biết bức tường của mình không có hiệu quả cho mấy với những con hung thú có sức mạnh và tốc độ kia.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 24: Diệt bầy sói 1
Gia cố bức tường tuyết bằng cách đào hào dưới chân tường, đồng thời dùng tuyết đó lại đắp lên bờ tường. điều này giúp cho bức tường vững chãi hơn, đồng thời hào sâu sẽ làm tăng khoảng độ cao của bức tường. hơn nữa dưới hào sâu còn có thể bố trí một số cạm bẩy khác như chông.

Trong lúc các tộc nhân đang ai vào việc nấy, thì Minh Vũ cũng bắt đầu suy nghĩ vệ chuyện sói bất ngờ tấn công vào tối ngày hôm qua.

Sói rất là thông minh,bọn chúng không thể nào mà dại dột chọn mục tiêu là con người, hơn nữa là bộ lạc có rất nhiều người, cho dù bọn chúng có thắng thì cũng không giết đượcbao nhiêu cả.Thế nhưng tối hôm qua, lũ sói lại chọn bộ lạc của làm mục tiêu.

Vào mùa đông, tuy thức ăn cực kỳ thiếu thốn, thế nhưng bây giờ mới bắt đầu mua đông, thức ăn chân chưa khang hiếm, đám sói không tới mức thiếu suy nghĩ đến như thế, hẳn phải có một nguyên nhân nào đó mới dẫn đến chuyện này.

Minh Vũ một mực suy nghĩ bắt đầu sâu chuỗi lại các sực việc.

Sói là loại thú săn mồi theo bầy đàn, hơn nữa có khứu giác cực kỳ nhạy bén, nó có thể nghe mùi nước tiểu cách xa 2km đồng thời có thể lần theo dấu vết con mồi đến tận 40km.

Khứu giác, sức mạnh, thể lực, bầy đàn, đây chính là điểm mạnh của bầy sói. Mà điều là cho bọn chúng hứng thú nhất chính là mùi máu. Thế nhưng những ngay này bộ lạc hắn vô cùng cẩn thận, thế nên bị thương chảy máu là chuyện không có, thế nhưng!!

“ khoang! Ngày hôm qua Luca giết cá! Một con cá lớn, hơn nữa còn chảy rất nhiều máu tươi. Mà hơn nữa sau khi thu thập xong con cá, vì quá vui mừng, thế nên ngoài bờ sưới vẫn không có dọn dẹp sạch máu và ruột cá!”

“ chính là nó!” Minh Vũ chắc nịch khẳng định.

“Orc! Klu! Xem! Cas Theo ra ra bờ suối!” Minh Vũ quát lớn.

Nghe giọng điệu của Minh Vũ có chút gấp gáp, trong lòng Klu cảm nhận được điều gì đó không lành, ngay lập tức cùng các tộc nhân mang vũ khí theo sau Minh Vũ.

Lần này đám người Minh Vũ đi ra bên ngoài bức tường vô cùng cần thận, đề phòng ngừa sói tập kích bất ngờ. thế nên cả đội hình di chuyển theo hình chữ ngũ. Lấy Minh Vũ là trung tâm. Orc và Klu đi đầu cung tên sằn trên tay. Còn Xem và Cas bọc ở phía sau, tay cầm chắc thanh giáo nhọn hoắc.

Cả 5 người đi ra bờ suối, nơi mà hôm qua Luca bắt con cá lớn kia. Lúc này tuyết đã bao phủ, thế nhưng vẫn còn thể thấy rõ vết máu trên mặt tuyết, đồng thời một số ruột cá còn treo va81r vẻo trên cây, tuy nó đã đông cứng thế nhưng mùi tanh vẫn phát ra nhàn nhạt.

Mặt Minh Vũ đen lại

“ ngày hôm qua ai làm cá! Mà không dọn dẹp!”

“ bọn họ để lại để làm mồi dụ cá!” Klu đáp.

“ kéo lợp cá lên!” từ ngày hôm nay không có lệnh của ta, không được phép ra ngoài!” giọng Minh Vũ cực kỳ khó chịu.

Cả 4 người có một chút sợ sệt với Minh Vũ, không dám cãi lời mà một mực kéo số lợp cá ngày hôm qua lên.

Dây kéo cực kỳ nặng, từ độ giật của dây thường mà có thể phán đoán mấy cái lợp kia sẽ đầy ắp cá. Thế nhưng khi kéo dây lên thì Minh Vũ hoàn toàn bất ngờ. vì bên trong không có cá mà là một loại toàn thân đem xám có hai chiếc càng khủng bố to chừng ngón chân cái.

“ tôm?” nghi vấn trong đầu Minh Vũ hiện ra.

Đến gần qua sát kỹ, đây là một loại động vật giáp xat, hay nói các khác là tôm sông. Nhìn nhưng con tôm đang không ngừng nhảy loạn trong lợp, Minh Vũ cười đến khoái chí.

Thu hoạch 5 chiếc lợp cũng hơn 10kg tôm, xem ra bộ lạc hôm nay lại có một bữa ra trò. Sau khi biết được nguyên nhân tại sao đàn sói lại đánh chủ ý lên bộ lạc Minh Vũ cùng nhóm người nhanh chóng trở về để tìm biện pháp đối ứng.

Trở lại bộ lạc, nhìn thấy chiến lợi phẩm trên tay Klu, đám tộc nhân xuýt xoa không thôi, bọn họ nhân ra những con giáp xát kia, vào mùa khô, khi dòng suối cạn bọn họ đã từng bắt được không ít, hương vị rất là tuyệt, thịt ngọt và thơm, vì không có máu nên không có vị tanh.

Đối với tôm mà nói Minh Vũ cũng là một thứ mỹ vị ngay cả trong thời hiện đại, đặc biệt là loại to như thế này, giá cả phải tính bằng vàng.

Tôm có thể làm được rất nhiều món như nướng, hấp, ngay cả ăn sống cũng có hương vị đặc trưng. Thế nhưng hắn không có ý định như thế. Tôm nướng muối là một sự lựa chọn rất tốt.

Hắn phân phó cho tộc nhân sau đó đi vào trong hang đá nghiên cứu cách giải vây cho bộ lạc. bởi vì đàn sói vẫn không có ý định từ bỏ bộ lạc của hắn.

Cứ để tộc nhân cố thủ trong bức tường là chuyện không được tốt cho lắm. bộ lạc hắn còn phải sinh tồn, đặc biệt là lúc băng tan, lúc đó nếu không giải quyết được bầy sói, thì bộ lạc hắn xem như tiêu rồi.

Hắn bắt đầu lục lại những ký ức về loài sói này, những đặc tính, cách săn mồi, điểm yếu, điểm mạnh để tìm ra cách giải quyết ổn thỏa.

Thù dai là bản tính, hung tàn khát máu là bản năng. Chỉ hai yếu tố trên, một khi đắt tội với bầy sói thì cả bộ lạc xem như đi một nữa, một là sống mái tới cùng với bọn soi, hai là bỏ nơi cư trú mà chạy trốn.

Trong lòng Minh Vũ lúc này tràn đầy sự khó chịu, hắn vừa nhận được tin, là có vài con sói đang ẩn nấp trong cánh rừng. điều này chứng tỏ, những ý nghĩ khi nãy của hắn, con sói đầu đàn muốn phục thù.

Đang đắng đo suy nghĩ phải làm như thế nào, chợt linh quang hắn lóe lên. Hắn còn nhớ, khi còn nhỏ hắn thường xem chương trình thế giới động vật trên Tivi, có giới thiệu về cuộc sinh tồn của bầy sói, và phân chia cấp bậc trong đàn sói.

Mà điểm mấu chốt là loài sói rất coi trọng đồng loại, và sói con được cho ăn bằng cách sói mẹ nôn thịt trong dạ dày ra cho sói con ăn.

Điều này có nghĩa, là sói sẽ không nhai nát thịt trước khi nuốt vào bụng mà nuốt từng miếng to, đó thuộc về đặc tính loài.

Một âm mưu hiện dần trong đầu Minh Vũ.

Hiện tại giết sói trong sự an toàn mà hiệu quả nhất là đánh bã chó. Mà bã đâu ra đó chính là thuốc độc, mà trong thời đại nguyên thủy này để xác định loại động vật, giống cây nào có giả năng gây chết chóc thì khó mà xác định được. hơn nữa bầy sói đang không ngừng rình mò bộ lạc, nhóm thợ săn khó mà ra ngoài.Cách thứ hai chính là bỏ vật nhỏ, gai nhọn lẩn vào trong thức ăn, để khi sói ăn vào, những vật kia sẽ giết chết bầy sói trong sự yên lặng.

Mà giống sói cực kỳ thông minh, bọn chúng sẽ không dễ mắc lừa, vì vật trước hki thực hiện kế hoạch làm làm mồi dụ thật là ngon.

Trong mấy ngày kế tiếp bộ lạc Đá Lớn toàn diện phong bế, ngoài nhóm cung thủ thợ săn rèn luyện bắn cung bên ngoài ra, còn tất cả tộc nhân bắt buộc ở trong bức tường.

Phụ nữ, người già, trẻ nhỏ tất chì làm một công việc đó chính là dù dao mài nhọn nhưng thanh gỗ nhỏ. Gai nhọn, kích cở đều nhau chỉ có 2 -3 cm. công việc khá là tỷ mỹ. thế nhưng đông người lắm sức. công tác nhanh chóng được hoàn thành.

Thế nhưng lúc nay Minh Vũ cũng không có vội thực hiện âm mưu, mà hắn đang cố gắng tạo điều kiệt thích hợp để làm.

Mấy ngày đông kế tiếp tuyết rơi ngày càng dày, khắp nơi tràn ngập là tuyết. thế nhưng bên ngoài vẫn có thể nhìn thấy một số con sói đang không ngừng qua lại.

Ngày hôm nay, đám người bộ lạc ăn cá khô đen đến quắng cả miệng, Minh Vũ liền hạ lệnh cho đại qui mô ra ngoài suối bắt cá tươi về ăn.

Lần này mang ra ngoài 12 tên thợ săn, và 10 tên cung thủ, số cung thủ làm nhiệm vụ phòng vệ khi có sói bất ngờ tấn công. Số còn lại sẽ cử ra phòng vệ bộ lạc.

Có kinh nghiệm từ đợt trước, nên lần này bắt cá khá là dễ. sau khi dọ ra hố băng, Minh vũ lấy thịt không nghiền nát sau đó quậy nước dưới hố cho nổi bong bóng lên rồi mới thả “ thính” xuống.

Quả nhiên “thính” luôn được yêu thích à, chưa đầy 3 phút sau một đầu cá đã ngoi lên mặt nước. rất nhanh một tràn săn giết bắt đầu, lần nay Minh Vũ cho săn rất nhiều, chí ít khoảng 10 chục con, thế nhưng mang về bộ lạc chỉ có 6 con mà thôi.

Số còn lại thì đều moi ruột, móc mang, thịt cắt ra từng mảnh nhỏ quăng đầy khắp mặt đất. tràn cảnh mùi máu không ngừng tán ra xung quanh. Làm xong tất cả mọi thứ Minh Vũ cùng đồng bọn nhanh chóng chạy về hang đá, không dám ở lại.

Klu rất la khó hiểu về hành động của thủ lỉnh, lần trước không phải vì sự bất cẩn của bọn họ để bọn sói dẫn tới, thế nhưng không nay thủ lình còn làm như thế, không những vậy còn làm quá hơn nữa.

Quả nhiên không lâu sau, khi đám người Minh Vũ rời đi thì có 3 4 con sói đi đến bờ suối, đôi mắt nghi hoặc đánh giá xung quanh.

Chúng cảm nhận được mùi máu tương trong không khí, khiến cho cái bụng mấy ngày nay không được ăn trở nên cồn cào. Nhưng tính tình đa nghi, mấy con sói này không có trực tiếp ăn mà ngửi ngửi đánh giá tất cả.

Một lúc sau, hơn 40 con sói đi đến, dẫn đần là một soi sói lớn, thân hình lực lưỡng, cao ít nhất cũng 1m. đôi răng nanh cực kỳ khủng bố, mà tô điểm thêm cho bộ mặt lăng lệ của nó là một sẹo thật dài kéo từ từ lổ tai tới tận mép miệng.

Nó đánh giá một hồi, sau đó nó khẻ gru gru hai tiếng, một con sói khác đi ra, con sói này trông có vẻ già yếu.

Con sói già này bước tới, bắt đầu ăn những khối cả trên mặt đất, nó không có ăn nhanh, mà cứ từ tốn ăn, xem thử có vấn đè gì không. Tuy nói ăn từ tống thế thôi, thế nhưng nó vẫn một ngụm nuốc vào không hề nhai lại.

Quả thật mấy miếng cá này cắt thật tốt, toàn là vừa miệng ăn, không cần nhai hay xé.

Nhìn thấy con sói già không có việc gì, con sói đầu đàn mới gru một tiếng, sau đo hơn 40 con sói lao vào bữa tiệc dành cho bọn chúng.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 25: Diệt bầy sói 2
Đứng trên hang đá, Minh Vũ có thể nhìn thấy nơi xa xa đám sói đang tranh ăn, Klu cùng Orc đứng kế bên, hai người bọn không hiểu tại sao cả, đôi mắt nghi hoặc nhìn Minh Vũ.

Klu không nhịn được mà nhỏi “ Vũ! tại sao phải cho sói ăn! Cá! bắt rất khó!”

Minh Vũ cũng không có trả lời trực tiếp mà hỏi ngược lại.

“ nếu ngươi nuốc cái này vào bụng sẽ làm sao?” đoạn nói trên tay Minh Vũ xuất hiện một nhánh gai nhỏ dài chừng 4cm.

“ không ăn được! sẽ chết!” Klu lắc đầu.

“ nhưng đám sói kia ăn thì sao?”

“ không thể nào! Chúng rất thông minh.”

“ không! Chúng ta thông minh hơn.! Nhét những cây gai này vào miếng thịt. chúng sẽ ăn!” Minh Vũ lộ ra một vòng tiếu ý.

“ ồ!!!!” mặt Klu ngây ra, sau đó dường như phát hiện ra một chân lý.

“ đúng! Sói ăn vào! Sói chết! không sợ sói nữa!” Klu mừng như điên, ngay lập tức thông báo cái tin này cho toàn bộ tộc nhân.

Trái ngược với Klu, Orc khuôn mặt nhăn như trái khổ qua, hắn đang tiếc nuối, “ cá! Đó là cá hắn bắt! hắn đào tuyết rất lâu, tay muốn phát cóng! Tại sao! Tại Sao lại cho sói ăn! Không muốn! cá của ta!” Orc thầm khóc.

“ Orc thịt cá và thịt sói cái nào ngon!”

“ thịt sói! Thịt sói tốt!” Orc cả thân hình rung lên khi nghe thịt sói.

“ lần sau sẽ cho ngươi ăn thức ăn mới! ngon hơn thịt sói nhiều.!” Minh Vũ tung ra củ cà rốt tươi mới cho con thỏ mập ham ăn này.

“tốt! tốt! tốt!”

Ngồi trên mỏm đá, cảm nhận từng làm gió thổi lạnh tê tái cả người, thế nhưng đầu óc lúc này hắn rất là tỉnh táo, hắn cần phải lên kế hoạch thật tốt cho thời gian sắp tới.

Thứ nhất, vấn đền thứ ăn xem như là được giải quyết ổn thỏa. thế nhưng muốn phát triển bộ lạc không thể chỉ dựa vào nguồn thức ăn săn bắt là chính được.

Cần phải lấy nông nghiệp làm căn cơ, làm vốn tích trữ, như thế mới có thời gian để làm những thứ khác.

Mà hiện tại trong tay hắn có hai giống cây có thề làm lương thực đó chính là hạt đá và khoai. Hắn dự định vào đầu xuân sẽ xuống giống trồng khoai. Còn hạt đá sẽ trồng vào đầu thu. Nguyên nhân để hắn có quyết định như thế này, chính là dựa theo yếu tố đặc tính loài và mùa vụ của hai loại cây này.

Thế nhưng sản lượng của hai loại này không được nhiều cho lắm, hắn có dự định là vào giữa mùa đông, hắn sẽ dùng cá khô trao đổi với bộ lạc Khô.

Ngoài lương thực chính ra, cần phải thêm các loại rau, và các loại gia vị khác. Hiện tại ngoài muối ra, thì những gia vị khác hầu như không có.

Điều thứ hai hắn cần phải quan tâm đó chính là xây dựng hệ thống thành lũy bảo vệ bộ lạc, vì khi đầu xuân hoặc cuối đông bộ lạc sẽ gánh chịu sự tấn công của ít nhất một bộ lạc. mà điển hình là Nanh bộ lạc ngoài ra còn có một con quái vật đáng gờm hơn đó là Đá bộ lạc.

Vì vậy sau khi tiêu diệt bầy sói hắn sẽ bắt đầu kế hoạch quy hoạch lại toàn bộ bộ lạc.

Điều thứ ba là tăng cường sức mạnh cho bộ lạc. hiện tại trong tay hắn đã có cung tên, chỉ cần sử dụng hợp lý cùng với tường thành vững chắc thì bộ lạc hắn sẽ đứng trong hàng ngũ bất khả chiến bại.

Mà để làm được điều này các tay cung thủ phải luyện tập nhiều hơn. Không chỉ là đứng im bắn vào bia, mà còn vừa chạy vừa bắn, vừa nhảy vừa bắn, đồng thời tăng cường khả năng cận chiến.

Còn một điều quan trọng không kém đó chính là tìm quặng đồng để mở ra một thời đại mới, thời đại đồ đồng.

Hai ngày tiếp theo, bộ lạc vẫn ở bên trong bức tường rào, không có ý định ra ngoài. Hơn nữa nhóm chung thủ còn luyện tập các phương thức bắn cung khác nhau.

Thứ nhất là vừa chạy vừa bắn, mà không phải chỉ một mục tiêu mà là nhiều mục tiêu liên tiếp. ngoài ra còn luyện tập bắn trong các góp hẹp.

Thứ hai là luyện tập thể lực, đầu tiên là luyện sức thân, chân, eo. Để luyện tập những thứ này thì thực hiện các động tác cơ bản như chạy bộ, hít đất, nhảy cóc, gập bụng.

Ban đầu mấy các tộc nhân tỏ ra vẻ cực kỳ khinh thường, không muốn luyện tập. thế nhưng họn họ luyện tập chưa được 10 phút thì bắt đầu than cha gọi mẹ. đặc biệt là cái tên mập tham ăn Orc.

Minh Vũ cũng rèn luyện theo đám người, đám người bộ lạc nguyên thủy không biết tác dụng của những bài tập thế này, nhưng Minh Vũ là người hiện đại, lợi ích tạo ra thì hắn biết rỏ.

Giày vò đám người suốt hai ngày, đến ngày thứ ba, đám thợ săn lại tiếp tục ra ngoài săn cá. Vẫn y như cái bài củ, bắt cá, săn giết tại chổ, lấy thịt. đồng thời cắt từng khối thịt rải đầy bờ suối.

Điều này nhắm mục đích giảm bớt phần đề phòng với bầy sói, đồng thời để cho chúng ỷ lại, đến lúc thích hợp sẽ cho bầy sói này một kích chí mạng.

Quả thật ngay sau khi đám người đi thì ngay lập tức đàn sói dạo bước tới, những ánh mắt hung tàn nhìn chằm chằm đám người. sau đó bọn chúng nhào tới tranh giành từng miếng cá tươi mới, trên đó còn lẩn nhiều máu tươi.

Từ nơi xa Minh Vũ cũng có thể nghe thấy tiếng gầm gru tranh ăn. Khóe miệng hắn cong lên.

Trong lúc bộ lạc đá lớn đang ấp ủ âm mưu lớn của mình thì tại các bộ lạc khác đang có một mùa đông trôi quá khá là bình yên, vì năm ngay dùng nồi để nấu thức ăn, thế nên đa phần các bộ lạc không có bị đói, tuy 1 ngày chỉ ăn một bữa, thế nhưng lại bù vào số lượng, uống nước nóng bù đắp lại thân nhiệt.

Bộ lạc Nanh trong lúc này tình hình cũng căng thẳng không kém, bọn họ đang tích cực chế tác và rèn luyện kỹ năng, binh khí xem ra bọn chúng đang chuẩn bị đánh cướp các bộ lạc khác.

Đá bộ lạc thì hoàn toàn khác, bọn vẫn lao động như bình thường. công việc của bọn họ chính là khai thác muối mỏ, năm nay nhờ có gùi công việc trở nên thận tiện hơn rất nhiều. ướ tính hiện tại số lượng gùi bộ lạc Đá có khoảng 300 cái.

Trong hang đá được bảo vệ tối cao nhất bộ lạc Đá. Bên trong Simba cung Ohot đang bàn luận với nhau. Trong những ngày qua bọn họ không ngừng dò xét phỏng chế nồi gốm của bộ lạc Đá Lớn.

“ biết được đồ sành làm từ gì không?” Ohot hỏi Simba.

“ cấu tạo rất giống chậu đá, nhưng nhẹ hơn, đốt nóng nhanh hơn! Hơn nữa có thể tạo ra nhiều!” Simba hơ hơ tay trên đống lửa nói.

“ hẳn là làm từ đất, ta ăn vào, nghe vị đất, nhưng đất ta không làm cho cứng rắn như vậy được!” Ohot cũng nói.

“ hay là đem đấ đi nướng! xem như thế nào!” Simba chợt lóe lên ý nghĩ.

“ ta nướng rồi, nhưng không được! bỏ vào nước bị tan ra!”

“ bộ lạc Đá Lớn thật tinh ranh!” Simba tức giận.

“ mà không sao! Bộ lạc bọn chúng đang bị bầy sói để ý, không cần phải lo!” Simba chơt cười.

“ một đám ngu ngốc, chọc phải đàn sói nanh kiếm. để xem hết mùa đông bộ lạc bọn họ còn lại bao nhiêu! Đến lúc đó không phải là nô lệ của bộ lạc ta sao!” Simba cười âm hiểm.

Từ khi biết được bộ lạc đá lớn có đồ tốt, Simba không ngừng cho người dò thám bộ lạc Đá Lớn, tuy không có đến thật gần quan sát, thế nhưng cũng biết được đại khái tình hình bộ lạc Đá Lớn.

Tuy có không ít người chết dưới trảo thủ của bọn sói, thế nhưng bọn họ lại biết được tin tức bộ lạc Đá Lớn đang bị vây công.

Tiếp theo đó hai thành viên chủ chốt bộ lạc Đá bàn tính về việc thôn tính bộ lạc Đá Lớn vào đầu mùa xuân. Và không ngừng có tiếng cười truyền ra trong hang đá.

10 ngày trôi qua, đề từ lần đầu tiên thả mồi dụ sói, cứ cách 3 ngày thì đám người Minh Vũ lại thả mồi một lần. lúc bầy sói vô cùng bạo dạng, ngay tại ban ngày bọn chúng còn lòng vòng xung quanh bộ lạc. nếu không phải bọn chúng e ngại thì bọn chúng đã tân công bộ lạc từ lâu rồi.

Bên ngoài tiếng sói tru không ngừng. Minh Vũ quan sát bên ngoài kia có trên dưới 60 con sói trưởng thành.

Cảm nhận được tình hình chuyện biến, Minh Vũ liền bắt đầu chiến dịch đồ sát sói. Trong mầy ngày qua, toàn bộ lạc tích lũy hơn ngàn cây gai, tích trữ trong 4 cái gùi lớn. chuẩn bị đầy đủ các thứ, ngay sau khi ăn bữa sáng, nhóm thợ săn cùng cung thủ bắt tay vào nhiệm vụ.

Bên trong bộ lạc chỉ còn chừa lại 5 tay cung thủ, số tộc nhân còn lại thi trực tiếp vào hang đá, dùng đá lớn đây kín hang.

Còn 29 thợ săn cùng cùng thu thì trang bị tất cả vũ khí đi ra ngoài bờ suối bắt cá. Đàn sói nhìn thấy đám người Minh Vũ đi ra ngoài bờ suối thì nhao nhao cả lên, bọn chúng biết sắp có đồ ăn ngon.

Thế nhưng bầy sói lại quang quẩn cách đó không xa, nhưng lại không dám tới gần, bọn chúng e sợ thứ vũ khí trên tay đám người thổ dân kia.

Gần 1 giờ sau, cuối cùng hố băng cũng được phá ra, ngay sau đó là một trạn máu tanh, mùi máu tràn ngập trong không khí, khiến cho bầy sói cực kỳ kích động.

Lần này Minh Vũ không có ý định mang cá về, mà trực tiếp làm mồi dụ. một bên lóc thịt, một bên nhét gai nhọn vào bên trong. Lần này bọn họ làm cực nhiều, để phòng ngừa có một số con sói không có mồi ăn, chừa lại vài con sống sót đó chính là hiểm họa sau này.

Cả một đám người cực nhọc làm việc trong 3 giờ, đến giửa trưa công việc mới hoàn tất.,mà bên kia bầy sói đá không nhịn được, một số con bắt đâu tiếp cận nhóm người.

Nhắm chừng số lượng đã đủ, Minh Vũ cho tất cả trở về bộ lạc, mà hơn nữa những phần bỏ đi như vây mang, ruột tất cả đều vứt xuống nước, chỉ còn chừa lại những cái bẫy chết người mà thôi.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 26: Sói con
Không một chút kiêng nể gì, khi đám người bộ lạc đi chưa được 50m thì bầy sói xông vào bắt đầu bữa đại tiệc mang theo hương vị chết chóc. 3 ngày không có gì ăn, bọn chúng tranh nhua từng miếng, nuốc không nhã xương.

Để cho đám sói này chết dần dần thì ít nhất cũng 4 5 ngày, trong khoảng thời gian này cũng không có quá an toàn để đi ra ngoài, thế nên ngoài nhóm thợ săn cung thủ rèn luyện ra, thì toàn bộ lạc ở trong hang độc học tập.

Hôm nay Minh Vũ sẽ dạy cho bọn họ cách làm gạch. Đây chính là bước tiến đầu tiên trong quá trình phát triển văn minh của mình.

Gạch chính là vật liệu xây dựng thiết yếu, tường dùng gạch sẽ vô cùng rắn chắt, với trinh độ hiện tại, thì khó mà công phá.

Mà gạch cũng khá là dễ làm, chủ yếu là dùng đất sét cho vào khung rồi nén chặt thành, hong khô sau đó nung trong lòng khoảng chừng 8-12 tiếng.

Có gạch sẽ xây dựng các kiến trúc vững chắc, như tường rào, nhà ở, nhà kho, cầu,…..

Vì thế hôm nay Minh Vũ bắt đầu công việc giáo sư của mình. Vì không có đất làm thí nghiệm vì vậy để mọi người dễ ghi nhớ, Minh Vũ dùng tuyết thay thế, hướng dẫn mọi người.

Cả bộ lạc ăn uống kham khổ liên tiếp trong 3 ngày liên tiếp, đến ngày hôm nay đã không còn thấy bóng dáng con sói nào xung quanh cả. xem ra bầy sói đang bắt đầu chết dần chết mòm.

Minh Vũ cũng không có vội mà vào rừng nhặt xác bọn chúng, như thế rất nguy hiểm,có thể bọn chúng chỉ suy yếu mà thôi, mà dồn bọn chúng vào đường cùng hẳn sẻ là một trận lưỡng bại câu thương.

Liên tiếp hai ngày sau, đám người Klu không yên tĩnh được, bọn họ ăn cá khô đến nổi thối cả miệng. hơn nữa mấy ngày nay không có một bóng dáng sói nào xuất hiện quanh đây, điều này càng khiên cho Klu tin chắc rằng bầy sói đã bị thủ lĩnh bọn họ giết hết.

Klu ngày càng sùng bái Minh Vũ hơn, bọn họ không tốt một chút sức lực, không tiêu hao một mũi tên, không chảy một giọt máu, vậy mà cả bầy sói đã chết.

Đắng đo một hồi, Minh Vũ đồng ý cho bọn họ đi ra ngoài, hơn nữa hắn còn căn dặn thật kỹ nếu thấy sói còn sống thì ngay lập tức trở về, không được trái lệnh.

Nghe vậy nhóm thợ săn cực kỳ vui mừng, nhanh chóng chuẩn bị trang bị vào rừng. giáo, dao xương, cung tên, dây thừng,….

Lần vào rừng có 10 tên, trong đó chủ lực là Orc và Klu ngoài ra còn có hai tên cung thủ đó chính là Ashi và Caty cà hai đều là nữ tính.

Mang theo họ đơ giản vì tài bắn cung của hai người bọn họ cực tốt, hơn nữa sau những ngày luyện tập thì bọn họ đã bộc ra những phẩm chất ca, những tố chất của những chiến binh dũng cảm.

Nhìn đoàn người khuất bóng trong cánh rừng, lòng Minh Vũ thật vô cùng lo lắng, thế nhưng hắn biết hắn đi chung cùng bọn họ, không những không có lợi, thậm chí còn là gánh nặng, vì thì hắn âm thầm cầu nguyện thần linh.

Hắn biết hắn rất là mâu thuẩn, hắn không tin vào thần linh thế nhưng, trong những trường hợp như thế này, hắn cần một điểm tựa, mà thần linh là cái đầu tiên hắn có thể nghĩ tới.

Từ sáng cho đến tận chiều tối, vẫn không hề nhìn thấy bóng dáng nhóm thợ săn đâu, lòng Minh Vũ nóng như lửa đốt. hắn không ngừng đi đi lại lại trên mõm đá, mặc cho gió đông gào thét.

Bất từ trong cánh rừng đen như mực, không ngừng có ánh lửa lập lòe sáng lên.

“ đúng rồi! bọn họ đã về! “ đây là lần đầu tiên hắn cảm giác được chờ mong người về đến thế nào là hạnh phúc.

Chừng nửa giờ sau, đám người Klu lê nhưng bước chân mệt mỏi vào bộ lạc, thế nhưng nỗi hưng phấn trên khuôn mặt thì vô cùng tràn đầy.

“ trên nui! Rất nhiều sói! Nhiều sói! nhặt hoài không hết. ta mang về không được, nên đem chôn dưới tuyết!” Klu thở hổn hển nói.

Nói thế, nhưng trên vai hắn đã vác 3 cái xác sói, mà hầu như mỗi người thợ săn đều như thế, riêng Ashi và Caty thì lại mang một cái gùi.

Thì ra là sau khi lên núi, bọn họ bất chợt thấy rất nhiều vết máu để lại trên mặt tuyết, không ngừng lần theo dấu vết, cả bọn đã tìm đến được hang sói, tại một mõm đá cách bộ lạc nữa ngày đường.

Xung quanh hang núi có rất nhiều xác sói, ước tính trên 70 con, lớn nhỏ có đủ, thế nhưng mỗi con đều ốm đến trơ xương, không còn chút thịt nào cả. tuy vậy những vật khác trên người sói cũng con giá gì, nên cả bọn cùng nhau mang về bộ lạc.

Thế nhưng nhiều sói quá không mang một lần về hết được, nên Ashi này ra ý kiến là chôn dưới tuyết sau đó ngày mai lên lấy tiếp.

Mà một điều bất ngờ hơn, trong khi đám thợ săn đào tuyết thì Ashi và Caty lại đi lòng vòng xung quanh, bất ngờ phát hiện 3 con sói non đang nằm thoi thóp trong hốc đá.

Vì mẹ bọn chúng chết được 1 2 ngày, nên hiện tại bọn chúng đói xanh xương, nữ tính tình mẩu tử dân lên, vì vậy Ashi quyết định mang chúng nó về cho thủ lĩnh.

Nghe nói vậy Minh Vũ vui mừng hẳn ra, sói non, như vậy hắn có thể thuần hóa. Thế nhưng bất chợt hắn nghĩ tới lúc trước nhà mình cũng có một con Husky à không phải nói là con chó ngáo mới đúng, hắn không nhịn được mà nở một nụ cười tràn đầy nhớ nhung.

Tất cả bộ lạc ai cũng vui mừng khi bầy sói đã bị tận diệt, riêng chỉ có Orc là hụt hẫn,” thủ lĩnh nói dối! sói chết! sói không có thịt! không có đồ ăn ngon!”

Nghe Orc nói thế cả bộ lạc cười òa lên, mà đôi mắt lại nhìn về Minh Vũ với ánh mắt chờ mong.

“ được! ngày mai khi các ngươi trở về sẽ có món ngon!” Minh Vũ cười có chút xấu hổ.

Một đêm an bình không có chuyện gì xẩy ra, bên ngoài không ngừng có gió thổi gào rít, bên trong lại không ngừng có tiếng thở dốc.

Từ sáng sớm bộ lạc đã bắt đầu làm việc, nhóm thợ săn lên núi thu nhặt xác sói, lần này đi rất đông có đến 24 người, phụ nữ trẻ tuổi cũng được phân công phụ giúp nhóm Klu.

Số còn lại giúp Minh Vũ chuẩn bị đại tiệc khao toàn bộ lạc ăn mừng chiến thắng với bầy sói hung tàn.

Để chuẩn bị thức ăn ngon, thì cần phải tìm nguyên liệu tốt, thức ăn tươi mới hiện tại là sự lựa chọn tốt nhất.

Chuẩn bị tốt 4 con cá tươi. Lóc xương, lấy thịt, đám cá ngày được làm hai món, chính là món truyền thống cháo cá, món thứ hai là cá nướng, hai món này thì không có gì đặc sắc, chỉ là thức ăn hằng ngày mà thôi.

Không phải hắn không muốn làm món mới, thế nhưng nguyên liệu quả thấ rất kém.

5 cái lợp được kéo lên được không ít tôm, số tôm này chính là nguyên liệu để làm món ăn ngon hôm nay.

Đầu tiên hắn luộc hạt đá và củ khoai, sau đó nghiền nhuyễn, nhào cho thật mịm sau đó ủ trong nồi đất.

Tiếp theo là phần thịt sói, thịt sói cắt nhỏ, ướp muối, sau đó đem đi hấp chính. tôm cũng là như vậy, hấp chín một vỏ xay nhuyễn.

Để cho mấy phụ nữ làm những công việc này, Minh Vũ đến gần căn nhà đất bắt đầu đào tuyết ra, sau đó lấy đất xây một cái lò nướng tạm thời.

Lò nướng xây dựng khá là đơn giản dựa theo cấu tạo của lò nung gạch, chỉ có điểm khác biệt là phần đáy được xây liền chứ không có để hổng tổ ong như bên lò nung gốm.

Chuẩn bị xong xuôi hết thì củng đã xế chiều, các thành viên nhóm thợ săn cũng bắt đầu trở về, vì hôm nay nhân thủ rất là đông, thế nên bộ dáng mọi người rất là thong thái.

Ước tính hôm nay bọn họ mang về xấp xỉ cũng 40 xác sói. Tổng cộng từ trước tới giờ cũng gần 100 tấm da sói. Thu hoạch cực tốt từ mùa đông.

Khi trở về bọn họ không có nghĩ ngơi mà vây lại xung quanh lò nướng mới được xây.

Nhìn thấy từng mẫu thịt nhét đầy vào trong lớp khoai nghiền, hạt đá nghiền, con sâu tham ăn trong bụng mọi người không ngừng cọ quậy đòi ăn.

Nhìn những con mắt tham lam đang chăm chú vào từng động tác của mình, Minh Vũ cảm giác giống như mình là một miếng thịt tươi đang chuẩn bị lên mâm cho bầy sói chuẩn bị xây xé.

Trái ngược với đám người Klu, Ashi từ khi bắt được 3 con sói non thì mọi tâm trí của nàng đều dồn vào chúng. Mấy con sói non này Minh Vũ giao cho Ashi chăm sóc.

Chúng là con non cần phải có sữa mẹ nên, Ashi xin một ít sữa từ mấy bà mẹ đang cho con bú trong bộ lạc, ngoài ra thì dựa theo lời thủ lĩnh nói.

Có thể cho sói non ăn cháo, nhưng phải loãn và không được có thịt bên trong, pha chung với sữa thì càng tốt.

Lũ sói con ban đầu thì rất là sợ sệt, nhưng vì đói bọn chúng cũng cố mà ăn, dần lâu một chút, bọn nó xem Ashi là mẹ của bọn chúng. Nhưng đó là chuyện về sau, còn hiện tại Ashi vẫn rất là đau đầu với lũ nhóc con này.

Bên ngoài kia, khi ánh nắng mặt trời tắt hẳn thì cũng là lúc bộ lạc ăn tối, thời khắc quan trọng đã đến, Minh Vũ cho khai lò nướng, một mùi hương thơm nức mũi xộc ra, phát tán xung quanh. Đám Orc điên cuồng hít từng hơi, giống như là đang thường thức một món ngon tuyệt thế.

Từng ổ bánh được đem ra, hơn 20 ổ bánh to bằng bắp chân, vàng óng ánh,chỉ nhìn thôi cũng có thể cảm nhận được độ giòn xốp từ trong từng thớ bánh.

Cảm nhận mùi hương lan tỏa, Minh Vũ khá là hài lòng với kiệt tác của mình.

20 ổ bánh chia là 4 loại khác nhau, là nhân thịt sói và nhân thịt tôm. Nhìn tông thể khá là bắt mắt.

20 ổ nghe có vẽ nhiều thế nhưng dân số bộ lạc lên tới con số 100 hơn, vì vậy mọi người phải nhín lại. để tất cả đều được có phần.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 27: Xây lò gạch - Thành viên mới
Bánh nướng vỏ ngoài gòn xốp, bên trong thơm nồng, cắn một miếng cảm giác phiêu nhiên, tâm thần thư thái, hương vị mùi vị hòa quyện cùng với nhau. Bọn họ không dám ăn nhiều, chỉ từng chút một chỉ sợ hương vị không còn nửa.

Mỗi người một miếng bánh nướng to bằng đầu 3 ngón tay quả thật là không đủ, không phải Minh Vũ không làm thêm, mà là nguyên liệu thiếu, nếu hắn tiếp tục nấu như thế này nữa, thì khoai làm giống mùa sau sẽ không còn.

Bữa ăn no say, nhưng tràn nổi thèm khát, không phải vì thiếu thức ăn, mà thiếu món ngon.

Minh Vũ đã hứa, mùa sau sẽ cho mọi người ăn ngon như thế này, thậm chí là mỗi người 2 ổ bánh mỳ.

Nghe vậy bộ lạc có chút thất vọng, thế nhưng họ lại nghĩ về tương lai tươi sáng phía trước thịt, bánh, nhà ở,…..

Hôm nay tuyết đã ngừng rơi, từ sáng sớm ánh mặt trời đã chiếu rọi, thế nhưng nhiệt độ cũng chẳng tăng thêm tý nào, nhưng đã thích nghi với nhiệt độ nên các thành viên trong bộ lạc vẫn hoạt động như thường.

Vì đã giải quyết xong bầy sói bộ lạc Đá Lớn bắt đầu kế hoạch lớn của mình.

Ngay tại bìa rừng, một công xưởng nhỏ được thành lập tại đây, từ rất sớm các trai tráng lực lưỡng nhất bộ lạc bắt đầu dọn dẹp tuyết, đồng thời đốt một đống lửa lớn để xua tan cái lạnh mùa đông đi phần nào, một bên là nấu tuyết lấy nước.

Nơi này chính là nơi sản xuất gạch đầu tiên, đất được đào lên, sau đó trôn với nước, sau đó nhào cho quánh lại cho vào khuôn ép thành những miếng gạch phôi to chừng 1 bàn tay dài một gang tay. Sau khi đưa ra khuôn thi đặt bên cạnh đống lửa để hông khô tạo khối.

Đây là những gì mà Minh Vũ dạy bọn họ trong những ngày qua, Minh Vũ quanh sát chừng nữa ngày, sau đó mới cùng một số khác tộc nhân khác đi xây lò gạch.

Xin và Blu là hai thành vien chủ chốt trogn công việc giữ lữa và dựng lò cho lò gốm, nên lò gạch cũng do hai người bọn họ phụ trách là tốt nhất.

Có điểm khác biệt là hôm nay xây dựng lò gạch có sự giúp sức của rất nhiều thành viên bộ lạc. lò gạch cũng không có đơn giản như lò gốm, bởi vì nó rất là to, hôn nữa cấu trúc cũng khá là khác biệt.

Vì không có hiểu nguyên lý xây lò gạch như thế nào cho đúng nhất, thế nên Minh Vũ dựa theo trí nhớ của mình khi xem các chương trình phóng sự thuyết minh, lẫn các chương trình sinh tồn trên mạng xã hội.

Vì thế hắn xây lò gạch theo phương pháp như sau. Đầu tiên là tìm một nơi bằng phải khô ráo làm địa điểm kiến tạo. sau đó hắn cho đào một cái hố nông dài 1 m sâu 0.3m. cái hố này mục đích là làm nơi để đốt lửa.

Tiếp theo đó hắn dùng đất sét ngào thật kỹ, sau đó dùng phôi gạch làm từ sáng xếp xung quanh hố đào vừa nãy. Cứ như vậy mà xây lên cao chừng 1,5m. bên dưới lò nung thì là giống như lò gốm, để hổ hổng hình tổ ong, cho nhiệt và lừa thầm thâu vào trong.

Nói thì nhanh, thế nhưng hơn 20 người là trong một buổi chiều mới xong, Minh Vũ cũng không có cho trực tiếp đốt gạch mà đốt lửa không thôi, để cho các liên kết được gắn chặt với nhau.

Cả một ngày đám tộc nhân làm gạch chỉ làm được 300 viên, quả là một công việc mệt nhọc, và tốn thời gian. Thế nhưng khi biết được lợi ích của những viên gạch thì không ai nói một tiếng nào, hơn nữa còn ra sức làm việc.

Đến ngày hôm sau, lò gạch mới bắt đầu đi vào hoạt động, vì để phòng ngừa bất trắc xảy ra, Minh Vũ chỉ cho vào trong lòng 100 viên gạch, hơn nữa xếp rời rạch chừa lại lổ hổng để nhiệt lượng có thể lan tỏa khắp lò, không để cho nhiệt lượng tập trung vào cục bộ.

Blu và Xin đảm nhiệm công tác chăm lò lửa, còn Minh Vũ cùng các tộc nhân khác gia tăng sản lượng gạch. Phải nói là toàn bộ bộ lạc đi vào tổng động viên, ai cũng phải làm việc, ai vào việc nấy, người già có chuyện của người già, trẻ nhỏ có chuyện của trẻ nhỏ, người lớn có chuyện của người lớn. riêng chỉ có 3 phụ nữ đang mang thai sắp sinh thì ở trong bộ lạc phụ giúp công tác nấu thức ăn.

Tuy làm việc như thế, nhưng việc canh phòng bộ lạc vẫn không có từ bỏ,tuy đàn sói đã bị tiêu diệt.

Ashi, Caty, Ika, Ivki cả bốn người được phân làm nhiệm vụ này, trong đó Ashi và Ika vào trong rừng làm nhiệm vụ dò xét. Còn Caty và Ivki thì phòng thủ trên tháp canh.

Lò gạch đốt lửa liên tiếp 8 tiếng sau đó mới tắt lửa, Minh Vũ cũng không có vội mà mở lò ngay mà đợi tới sáng ngày hôm sau mới mở cửa lò.

Dưới bao ánh mắt chờ mong Minh Vũ mở cửa lò, bên trong đó là thành quả lao động của cả bộ lạc trong hai ngày liên tiếp, nó có sự ảnh hưởng đến tốc độ phát triển của bộ lạc sau này.

Cửa lò vừa mở, một mùi đặc trưng của gạch lan tòa khắp nơi, nội tâm hắn vô cùng kích động. khẽ động một chút, từ trong lò hắn lấy ra một viên gạch màu đen nâu, nội tâm hắn rung rẫy. màu đen, là gạch bị cháy, hỏng mất rồi.

Nén lại nội tâm, Minh vũ tiếp túc lấy mấy viên tiếp ra,vẫn là màu đen, thế nhưng những viên gạch này khá là rắn chắc, hắn dùng hai viên gạch đập lên nhau, nhưng không có dấu hiệu vỡ nát, lúc này nội tâm hắn mới đánh lỏng một hơi.

Hắn quay lại nhìn đám tộc nhân, hắn khẽ gật đầu một cái ý là đã thành công. Blu và Xin không nhịn được nữa, hai người chạy tới lấy gạch từ trong lò ra.

100 viên gạch có 12 viên vỡ nát, 20 viên cháy đen, 25 cháy nâu, còn lại là một màu đỏ gạch, một mẽ gạch đầu tiên như vậy thì đã ổn rất nhiều.

Có kinh nghiệm từ lần đầu tiên, ngay lập tức bộ lạc chăm chỉ làm việc hơn, từ một lò gạch, bộ lạc nhanh chóng xây thêm 4 lò gạch nữa. xản lượng gạch phôi cũng tăng nhanh từ 300 đến hôm nay là 500 thậm chí là 600 viên một ngày.

Mà theo lời Vu thì mua đông tại đây rất là dài, không chỉ là 3 tháng mà còn lâu hơn. Thông thường mùa đông tại nơi này ít nhất là 4 tháng, nếu mà kéo dài thi sẽ đến tận 5,5 tháng.

Mùa đông thời gian lâu đến như thế, nên tình trang chết đói trong mùa đông là điều quá hiển nhiên. Quả thật năm nay không có Minh Vũ thì bộ lạc Đá Lớn chắc sẽ không có bao nhiêu thành viên vượt qua mùa đông khắc nghiệt này.

Lúc này chỉ là đầu đông, thế nên một số loài động vật vẫn ra ngoài kiếm ăn, ví như Lợn Rừng, chuột, thậm chí là các loài ăn cỏ cở lớn như hươu, nai.Còn bầy trâu rừng lúc trước hắn nhìn thấy hẳn là bọn chúng đã di cư đến vùng khác ít lạnh hơn, nếu không Minh Vũ cũng đánh chủ ý lên bầy trâu béo bở kia.

Đang lúc tính toán mùa đông sẽ làm những gì thì bộ lạc bấc ngờ chuẩn bị đón tiếp thành viên mới, một thai phụ đang chuyển dạ.

Thông thường phụ nữ bộ lạc lúc sinh nở sẽ có một ít người đến trợ giúp. Hôm nay Minh Vũ cũng tham gia vào quá trình này.

Hắn biết cái thời đại này là ăn lông ở lỗ sinh đẻ thuộc loại tự sinh tự diệt, nên như thế tỷ lệ trẻ chết non rất là cao.

Cái ổ đẻ chỉ là một đống rơm đồng thời được thêm 3 tấm da thú lớn, quả thật nến không phải vừa rồi hắn đi trao đổi với bộ lạc Đá thì sẽ không có mấy tấm da thú này.

Từng cơn la hét thảm thiết vang trong hang đá, nhìn thấy bộ dạng thành thục của mấy phụ nữ già trong bộ lạc Minh Vũ cũng có chút an tâm, thế hành động tiếp theo của đám người khiến hắn vô cùng hoảng sợ.

Đứa trẻ vừa lấy ra thì ngay lập tức đưa cho mẹ nó, mặc đêu nhao rốn vẫn còn, bụi đất dính tùm lum.

Nếu sinh nở như thế này, hắn không biết tại sao mình có thể sống đến bây giờ. Quả thật là nguy cơ bị nhiễm trùng rất cao.

“ không được!” Minh Vũ quát lớn.

Ngay sau đó hắn nhào tới, mắt trừng lờn nhìn đám người.

“ mau nấu đem nước sôi tới! cả dao nữa!” Minh Vũ giọng nặng nề, khiến cho mấy cái phụ nữ hoảng sợ.

Nhanh chóng nồi nước sôi cùng dao đá mang đến.

Nhìn trên tay Minh Vũ là đứa trẻ cùng con dao xương vô cùng sắc bén, nét mặt người mẹ cực kỳ hoảng sợ giống như Thủ Lĩnh chuẩn bị giết con nàng rồi ăn thịt. nàng ô ô khóc thật to.

Minh Vũ hiểu ý nhưng không có giải thích, một tay ôm đứa trẻ, một tay cắt dây rốn, sau đó thắt nút dây rốn lại.

Sau đó dùng da thú sạch thấm nước sôi sau đó lau nhẹ lên người đứa bé, lúc này hắn sãn tiện xem giới tính đứa bé. 1 cây hai trái đặc trưng giống trai, hắn cười đến híp mắt. không phải hắn trọng nam khinh nữ, thế nhưng tại cái thời đại này nam giới luôn là lựa chọn tốt hơn hẵn, nam giới sức mạnh nhiều, dễ nuôi.

Sau khi vệ sinh sạch máu trên người đứa nhỏ, hắn mới trả lại cho người mẹ sẳn tiện hắn đặt tên cho đứa nhỏ luôn. Vì dứa bé sinh trong trời đầy gió nên gọi nó là Phong. Một cái tên mang chất tiếng Việt. mà từ đó một ý nghĩ điên cuồng trong đầu hắn hiện ra….
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 28: Phát hiện bộ lạc ăn thịt người
Phụ nữ thời đại này quả thật có sức mạnh cực kỳ phi thường, ngày hôm qua mẹ Phong vừa mới sinh xong, thế nhưng ngày hôm nay nàng đã dậy phụ giúp bộ lạc làm việc.

Minh Vũ thấy vậy ngay lập tức ngăn cản, ra lệnh cho nàng có thể nghĩ ngơi không cần làm việc trong nữa tháng, đồng thơi chăm sóc thật tốt cho đứa nhỏ.

Cả bộ lạc trải qua những ngày tháng bình yên, chuỗi thức ăn không tính là quá phong phú, thế nhưng vẫn no đủ một ngày ba bữa. thứ ăn đa phần là cá tươi và tôm, còn lại cá khô thì hầu như bỏ trong kho, lâu lâu đem ra ăn cho thay đổi khẩu vị.

Tiêu hao nhiều nhất chính là hạt đá, theo tính toán của Minh Vũ, nếu tiêu hao như thế này, thì số lượng hạt đá sẽ không thể kéo dài cho đến đầu xuân.

Còn củ khoai thì hắn ngăn cản tuyệt đối không thể đem ra ăn, vì số ấy sẽ được làm giống vào đầu xuân.Tuy rất khó chịu, nhưng các thành viên bộ lạc phải nghe lời.

Để thay thế lượng hạt đá tiêu hao, thì Minh Vũ gia tăng lượng đánh bắt thủy sản,đặc biệt là cá và tôm.

Theo như Ashi cùng Ivki báo lại thì trong mấy ngày nay có ít nhất là hai nhóm người tới dọ thám bộ lạc, nhìn cách ăn mặc thì xem ra bọn họ là người của Đá bộ lạc và Nanh bộ lạc. điều này làm Minh Vũ cực kỳ lo âu, vì thế đội tuần tra được tăng lên gấp đôi, trong đó Klu và và Luc được cho là hai thành viên chủ chốt trong nhóm này, nếu có dấu hiệu nào của một cuộc tấn công thì ngay lập tức các thành viên bộ lạc sẽ đi vào trạng thái chiến đấu.

Với trang bị cung tên và dao nanh sói, sức chiến đấu bộ lạc tăng lên đáng kể, nếu như trong vị trí thuận lợi 1 tên thợ săn có thể đối đầu với 10 tên chiến binh bộ lạc khác.

Thế nhưng nếu đối phương dùng chiến thuật biển người thì khó mà có thể nói trước chuyện gì có thể xảy ra, nhưng đương nhiên Minh Vũ sẽ không sợ trường hợp này xảy ra.

Tuy nói thời kỳ này con người rất hung mãnh, thế nhưng bọn họ cũng rất là sợ hãi. Chỉ cần ăn đủ đay thì bọn chúng sẽ sợ vỡ mật không dám có lần sau, điển hình là lần trước nhìn thấy trâu rừng và tổ ong, Klu và nhóm thợ săn rất là sợ hãi khi nhìn thấy chúng. Vì bọn họ từng ăn quả đắng khi chọc phải đám này.

Gần 10 này trôi qua, kể từ ngày bộ lạc thành công chế tạo gạch. Từng đống gạch chất cao như núi xếp xung quanh bộ lạc, vì những ngày là mệt mỏi liên tiếp, các thành viên bộ lạc có dấu hiệu xuống sức, thế nên hôm nay Minh Vũ cho bọn họ nghĩ xã hơi một ngày để lấy lại sức.

Vì không có đủ thức ăn tinh bột, nên ăn bành nướng là chuyện không thể, nên mọi người đành phải đánh chủ ý sang số cá nằm dưới lớp băng kia.

Nhưng cá lại ngán lắm rồi, dưới bộ óc sành ăn của Minh Vũ cũng đành phải chịu thua vì quá thiếu nguyên liệu nấu ăn. Muối muối và chỉ có muối mà thôi.

Nếu hiện tại có dầu ăn, hay mỡ cũng được, hắn có thể chế biến thâm hàng tá loại thức ăn mới. trong tay hắn còn một hũ mật ong, nhưng hắn không có nỡ đem ra xài, đến bây giờ hắn mới hiểu cảm giác của Vu khi hắn giật túi muối từ trong tay lão. Phải nói là lòng đau như cắt.

Để cải thiện bửa ăn cho mọi người, nên hôm nay hắn phải bấm bụng nấu một nồi nước sôi thật to, sau đó cho 1/3 hũ mật ong vào ( khoảng 1 lít) cái này là dùng cho 100 người uống, tuy lòng rất đau nhưng hắn phải bỏ ra.

Vì hôm nay là ngày nghĩ, gần như 2/3 bộ lạc đi ra bờ suối bắt đầu đại tiệc bắt cá. Vì gia tăng sản lượng bắt cá, nên trên mặt sông lúc này có gần 10 hố tuyết, mỗi hố cách nhay chừng 20m. tất cả đều thả 5 cái lợp cá cùng không ít người xung quanh đang cầm giáo hăm he lũ cá đói dưới bờ sông.

Vẻ mặt mọi người lúc này cực kỳ vui vẽ, hôm nay sống tận vui sướng. thế nhưng nhóm thợ săn cùng cung thủ không không chút nào ngơi nghĩ,

mấy ngày nay bọn họ phát hiện không ít thám thính từ bộ lạc khác, thậm chí còn có dấu vết của ít nhất 20 người trong khu rừng.

Bất chợ từ trên cây, Luc đang đứng quang sát xung quanh. Hắn bỗng nhiên chú ý đến một góc xa xa bên kia dòng suối.

Có không ít viên đá đang di chuyển. cảm thấy chuyện gì đó bất an, Luc cay mày, trừng to con mắt để thấy rõ hơn.

Những bòng đen kia không phải là đá, họ là người. mà người toàn thân màu đen chỉ có duy nhất một loại, là bộ lạc ăn thịt người.

Nét mặt Luc tái đi, hắn dùng hết khí lực mà hét thật to, chạy đi! Bộ lạc ăn thịt người tấn công.

Giống nhưng một quả bom cay thả giửa đám đông, cái tên bộ lạc ăn thịt người đã đi vào tiềm thức kinh hoàng của mỗi tộc nhân, thậm chí là toàn bộ người sinh sống trên mãnh đất này.

Bộ lạc ăn thịt người, đông đảo nhất, mạnh mẻ nhất, hung ác nhất, ngay cả đàn sói hung mãnh, khi đánh hơi được mùi của đám đen thui này cũng cong giò mà bỏ chạy.

Ngay lập tức các tộc nhân bỏ hết những chiến lợi phẩm bắt từ sáng giờ mà bỏ chạy về bộ lạc.

Nhóm thợ săn cùng cung thủ ngay lập tức chuyển sang trạng thái chiến đấu, cung bắt đầu giương lên, nếu có bất kỳ tên bộ lạc ăn thịt người nào lao lên, bọn họ sẽ không ngần ngại mà xả tên vào.

Minh Vũ cung nhanh chóng rút lui về phía tường rào. Từ phía xa xa hắn cũng có thể nhìn thấy đám ăn thịt người kia, lít nha lít nhít khoảng 30 tên, đa phần bọn chúng đều cầm trên tay rìu đá, giáo xương, thậm chí là dao găm bằng răng nanh dài đến tận 1m, mà không biết làm từ răng con thú gì.

Mà hình dáng bọn chúng cũng cực kỳ đáng sợ, toàn thân không biết bôi lên thứ gì mà một màu đen mun. đó cũng không phải là điều đáng sợ, thứ đang sợ hơn chính là bọn chúng vẽ xương màu trắng lên cơ thể, ví như xương sườn, xương quai xanh, xương cánh tay, xương mặt, nhìn từ xa bọn chúng không khác gì những bộ xương di động, hình ảnh cực kỳ đáng sợ và ám ảnh tâm linh.

Cũng mai Luc phát hiện bọn chúng từ xa, nên bộ lạc nhanh chòng rút lui về tường rào, ngay lập tức nhóm thợ săn cùng cung thủ vào vị trí chiến đấu.

Trên tay cung đã giương cao, chỉ cần đợi lên, hẳn là sẽ có sinh mạng nằm xuống dưới mũi tên nhọn hoắc kia.

Nhìn đám người Minh Vũ chạy vào trong tường ra, đám người bộ lạc ăn thịt người kia, cũng không có vội đuổi theo mà đôi mắt lăng lệ nhìn chằm chằm bọn họ. nhưng không có đi vào đánh nhau. Bọn họ chỉ đi lòng vòng, sau đó trở về bờ suối thu nhặt những con cá trên mặt băng kia thôi.

Lúc bọn chúng đi thật xa đám người Klu mơi thở phào một hơi, ngồi bệch xuống dưới đất không một chút tin thần.

Minh Vũ cảm thấy tình hình có chút không ổn nên lập tức vào hang đá hỏi Vu sự tình.

Mà Vu lúc này nét mặt cũng cực kỳ hoang mang, thế nhưng Minh Vũ bước vào lão củng trấn định bớt một phần.

Lão khẽ uống một ngụm nước mật ong nóng rồi bắt đầu nói rõ sự tình cho Minh Vũ nghe.

Bộ lạc ăn thịt người là ở tận cùng bên kia cánh đồng cách nơi đây rất xa, bọn chúng sống ở vùng đồng cỏ rộng lớn, rất ít khi tới đây.

Mà bộ lạc bọn chúng cực kỳ mạnh mẽ, sức mạnh gấp nhiều lần Klu, bọn chúng thường xuyên đến vùng này để bắt người về ăn thịt.

Vũ khí bọn chúng không biết bằng gì, nhưng tốt hơn so với tất cả bộ lạc xung quanh đây. Hơn nữa họn chúng còn có nuôi rất nhiều thú dữ, đám thú này có thể thay bọn họ bắt người về ăn.

Vu hồi trẻ đã từng thấy một con sói lớn chạy rất nhanh, hơn nữa trên bộ lông của nó không có màu xám mà là màu vang có châm than, giống như là đồng cỏ bị đốt cháy lổm chổm.

Chính con sói đó đã bắt giết không ít người của bộ lạc, cũng may lão mạng lớn nên mới thoát nạn được.

Dựa theo lời kể của Vu, Minh Vũ cũng bắt đầu mườn tượng ra đám ăn thịt người này như thế nào.

Dựa theo hình dáng phục sức, và các đặc điểm thể hình thì Minh Vũ có thể nhận xét bộ lạc Ăn Thịt người cách đây khá là xa, bọn chúng ăn thịt, thế nên có ưu điểm về sức mạnh và thể hình.

Điều thứ hai là Vu kể con sói có bộ lông giống như cánh đồng bị cháy, đó hẳn là báo hoặc hổ. vậy có thể suy ra, cách đây không xa có thể là khu vực đồng cỏ rộng lớn, nơi đó có rất nhiều động vật ăn cỏ cở lớn như hưu, nai, linh dương, bò, voi…. Đồng thời cũng có các loài ăn thịt đi theo như báo, sư tử, linh cẩu.

Mà nếu tính theo qui tắc này, vậy thì khi mùa đông đến các động vật ăn cỏ sẽ di cư đến vùng đất ấm hơn, như vậy đồng cỏ sẽ không còn thức ăn cho đám ăn thịt này nữa, không còn cách nào khác bọn chúng sẽ đi lên rừng tìm thức ăn, mà mục tiêu là các bộ lạc sống tại đây.

Nghĩ thế nội tâm Minh Vũ không ngừng rung rẫy, mùa đông năm nay bộ lạc không chỉ đối đầu vối Nanh, Đá bộ lạc mà còn tới từ bộ lạc ngoại lại, một bộ lạc vô cùng hùng mạnh đến từ vùng đồng cỏ phía Nam.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 29: Kế hoạch điên cuồng
Minh Vũ cau mày lâm vào trầm tư thật là lâu, nội tâm hắn lúc này đang vô cùng hoang mang, không phải là vì bộ lạc ăn thịt ngươi kia mà là chuyện khác, nơi đây không phải là trái đất mà là một hành tinh khác.

Theo như lời Vu nói thì mùa đông nơi đây thông thường kéo dài khoảng 4 tháng, phối hợp với các loại thực vật xung quanh. Nếu nơi đây là địa cầu thì nơi này nằm ở Vĩ độ 40 -55. Như vậy là phù hợp nhất, thế nhưng hôm nay lại bất ngờ xuất hiện đồng cỏ lớn.

Vậy theo lẻ thường điều đó không có khả năng xảy ra, đồng cỏ xavan là địa hình chỉ xuất hiện ờ xích đạo cho tới vĩ độ 15 mà thôi.

Mà hơn nữa tại nơi lạnh giá thế này sẽ không có loài cá da trơn của vùng nhiệt đới thế này. Quả thật lúc này Minh Vũ vô cùng bấng loạn. nó khác xa với suy nghĩ của hắn về mảnh đất huyền bí này.

Một lần nữa Minh Vũ phải suy nghĩ thật chính chắn cho bộ lạc, tứ bề hiểm nguy, bộ lạc của hắn cần phải mở rộng không những về dân số, đời sống lẫn cả sức mạnh.

Minh Vũ bắt đầu vẽ sơ lược bản đồ dựa theo những gì hắn biết, lấy bộ lạc hắn là trung tâm. Xung quanh là các bộ lạc khác, Đá, Khô, Nanh và lửa ngoài ra còn có vị trí hai bộ lạc khác là Đồ Sơn và Gà Lửa bộ lạc cũng được thêm vào.

Ngoài ra hắn còn tiêu khí hình chữ X ở hướng nam đó là bộ lạc Ăn thịt người. sau đó hắn mới chợt nhận ra một điều không may tý nào,

Bộ lạc Khô cũng nằm ở hướng nam, phía trên một tý là bộ lạc Đá,. Một cảm giác không lành chợt ập tới.

“ Klu, Luc, Xem. Ashi! Mau chuẩn bị vũ khí! Chúng ta ra ngoài!” Minh Vũ hét lớn.

Các thành viên đang ồn ảo, bổng dưng im phăng phắt.

“ sau khi ta ra ngoài tất cả nhóm thợ săn, cung thủ tăng cường phòng vệ, nếu thấy bất kỳ tên ăn thịt người nào! Giết chết!” giọng Minh Vũ lạnh đi hẳn, nó còn lạnh hơn cả đêm đông gió rét.

Chưa đầy 10 phút sau, 4 người trang bị đầy đủ đợi trước cửa hang.

Trang bị một cung tên với bó tên 30 mũi tên, đồng thời bên hông còn có dao nanh sói, dưới ống giày cũng có 2 con dao làm từ vuốc sói. Trên lưng còn mang thêm 2 cây giáo. Phải nói là trang bị đến tận răng.

Cả 4 theo sau Minh Vũ đi về hướng bờ suối.

Klu không nhịn được mà hỏi

“ thủ lĩnh! Bộ lạc ăn thịt người! không muốn vào rừng!”

“ không! Phỉa vào rừng! phải giết bọn chúng trước khi bọn chúng giết ta!” Minh âm trầm nói.

“ trốn trong tường rào sẽ không sao” Ashi nhỏ giọng.

“ chẳng lẻ chúng ta phải trốn suốt trong tường rào? không vào rừng săn thú à, không lấy muối à!” Minh Vũ giọng không vui.

Biết mình nói sai Ashi im miệng lại.

Luc rất có kinh nghiệm trong việc lần theo dấu vết, thế nên cả 5 người men theo một con đường nhỏ đi sâu vào trong rừng.

Dọc đường Minh Vũ có thể nhìn ra dấu máu để lại trên tuyết, đây là dấu vết trên người những con cá mà bọn họ vừa bắt được từ sáng. Xem ra nơi đóng quân của đám bộ lạc ăn thịt người cũng gần đây.

Điều này càng khẳng định ý nghĩ trong đầu hắn, bộ lạc Khô hẳn là đã gặp nguy.

Quả thật bọn họ đi ngày càng gần bộ lạc Khô, đi chừng nữa ngày, bọn họ đã tiếp cận lãnh đia bộ lạc khô, mùi máu tươi làn tỏa trong gió.

“ xem ra bộ lạc Khô đã thất thủ!” Minh Vũ thầm nghĩ.

Đến lúc này, đám người Minh Vũ cẩn thận hơn trong những bước duy chuyển. đề phòng ngừa bị tập kích bất ngờ.

Bộ lạc Khô nằm tại một hang đá rộng lớn, phía trước bộ lạc là một đồng tuyết khá lớn, đồng thời nhìn vết tích thì đây hẳn là nơi bộ lạc Khô trồng Khoai.

Mà lúc này trên cánh đồng tuyết đã loan lỗ không ít máu tươi, bốc mùi nồng nặc. Mà cách đó không xa là có 8 cái lều màu đen dựng cách đó không xa.

Lúc này có không ít thợ săn bộ lạc ăn thịt người đứng tại đó, trên mặt tuyết có không ít cá tươi lẫn tay chân người, xem ra đám người kia đã trở về thông báo tình hình cho tên thủ lĩnh bộ lạc ăn thịt người tại đây.

Từ một gốc cây lớn nhìn xuống, Minh vũ và Klu nhìn thấy tất cả, có ít nhất 100 tên bộ lạc ăn thịt người tại đây, mà bộ lạc Khô xem như đã không còn.

hơn nữa đám ăn thịt người đang tận hưởng chiến lợi phẩm từ trận chiến vừa rồi.

một trận buồn nôn ập tới, ăn thịt đồng loại, Minh vũ không thể nào tưởng tượng ra được thảm cảnh, thế nhưng hắn đã kiềm chế lại.

hắn có thể xác định bộ lạc Khô hẳn là còn người còn sống, vì số lượng đầu lâu treo xung quanh mấy cái lều khá là ít. Đó hầu hết là những chiến binh bộ lạc Khô. Trong đó có 2 3 người mà hắn có thể nhận biết trong lần trao đổi tại bộ lạc Đá.

Cũng rất may Kkav không có trong đám này, xem ra lão nằm trong nhóm trốn chạy hoặc là bị nhốt trong hang đá.

Bất ngờ, một tên ăn thịt người lôi một cái thân ảnh nhỏ bé mà hắn có chút quen biết. Exp con gái của Kkav bị lôi ra từ trong hang đá, đối diện với nàng lúc này là một tên ăn thịt người cao lớn, hoa văn trên người khắc rất là khác biệt với những tên còn lại.

Toàn thân đen nhánh, thế nhưng hoa văn trên người hắn là màu vàng kim, không biết bôi từ vật liệu gì, thế nhưng tên này mang lại sực khác biệt khá lớn.

Khoảng cách quá xa, nên Minh Vũ không nghe bọn họ nói cái gì, thế nhưng sau khi nhìn thấy cái nồi trên bếp lửa, Minh Vũ biết chuyện gì đang xảy ra, hẳn là tên đen vàng kia chính là thủ lĩnh của đám này.

Còn về phần Exp kia thì hẳn là hắn đang tra hỏi công dụng của nồi sành và nơi xuất sứ của nói.

Minh Vũ biết, nếu như đám ăn thịt người ngày đánh chủ ý lên bộ lạc của hắn, thì trong thời gian tới bộ lạc sẽ không có một ngày yên ổn.

Ngay cả chúa tể khu vực này là bộ lạc Đá cũng e sợ đám ăn thịt người này.

Rất nhanh sau đó Exp bị lôi lại vào trong hang đá, rồi ngay lập tức đám da đen kia tụ tập lại với nhau một chỗ bi bi bô bô nói cái gì đó, tay chân không ngừng múa may.

Hơn nữa còn một mực chỉ về hướng bộ lạc của hắn. một cảm giác bất an tràn ngập.

“trở về bộ lạc!” Minh Vũ nhỏ giọng. Cả đám người nhanh chóng mất hút sau những lùm cây.

Đến cuối buổi chiều Minh Vũ về tới bộ lạc, hắn không có nghĩ ngơi một phút nào cả, ngay lập tức triệu tập bộ lạc thông báo tình hình xấu nhất và xây dựng thệ thống phòng thủ.

Lúc này lệnh tổng động viên được phát ra, tất cả các thành viên bộ lạc ai ai cũng phải tham gia, đây là vấn đề sống còn của bộ lạc.

Ngay trong buổi chiều hàng loạt các công trình được xây dựng, đào hào cho sâu, đắp tường tuyết cho thật cao. Đồng thời nhóm thợ săn cùng phần lớn phụ nữa bắt đầu dựa theo chỉ đảo của Minh Vũ mả xây dựng các hầm châm.

Đây là thứ bẫy chết người đầu tiên mà Minh Vũ chế tạo từ khi chuyển sinh tới đây.

Các hầm chông chỉ đào sâu chừng 1m, sau đó dùng nhánh cây phủ lên rồi cho tuyết lấp lên bế mặt để che dấu.

Có ít nhất 30 hố chông như thế rải rác khắp nơi trên đoạn đường từ bờ suối đến tường rào.

Ngoài ra nhóm Akam, Alan đang không ngừng chế tạo mũi tên, đây là thứ vũ khí tốt nhất trong thời điểm hiện tại.

Bộ lạc ăn thịt người theo Minh Vũ ước tính khoảng từ 100 tới 150 tên, như vậy mỗi thành tay cung thủ, thợ săn bộ lạc phải chống lại từ 3 đến 5 tên bộ lạc ăn thịt người, nếu không có an bài thích hợp thì thương vong thậm chí là toàn bộ lạc bị tiêu diệt là chuyện rất có thể xảy ra.

Mà dựa theo Minh Vũ quan sát thì vũ khí của đám ăn thịt người chính là rìu đá, giáo, dao từ nanh hung thú. Nhưng dài hơn và sắc bén hơn. Với lại bọn chúng có thề lực tốt hơn, thế nên sát thương từ vũ khí của bọn chúng sẽ tốt hơn rất nhiều.

Một đêm không ngủ, sức phòng thủ của bộ lạc nâng cao thêm một tầng cao mới. mà rất là may, mấy hôm nay trời ngừng rơi tuyết, nên mấy các hố chông sẽ không có vấn đề gì xảy ra. Minh Vũ cũng thở phào một cách nhẹ nhõm.

Nhắm thấy tường rào bộ lạc đã ổn, Minh Vũ chuẩn bị một kế hoạch khác, lập một chiến tuyến tại bờ suối. đây là một ý nghĩ táo bạo của hắn.

Rất nhanh dưới sự giúp sức của toàn bộ bộ lạc, một hành rào chắn ngang bờ suối dài gần 50m, được xây bằng gỗ, nhánh cây và tuyết, tuy không có chắc chắn như tường rào bên trong, nhưng hẳn là ngăn cản bước tiến của bọn chúng không ít thời gian, lợi dụng thời gian này, đám cung thủ có thể bắn thêm vài phát nữa.

Vì vũ khí bộ lạc ăn thịt người là búa đá ném, loại vũ khí này chỉ có tầm xa khoảng 20m, người nào thể lực tốt, thì cao nhất là 30m. như thế thì Minh Vũ cũng không có lo gì cho lắm, khi bọn chúng tới gần phạm vi này thì bọn ho sẽ rút lui về bộ lạc, thậm chí là ở lại vừa chạy vừa bắn cung.

Bài luyện tập như thế này, đám cung thủ đã luyện tập hàng trăm lần, tuy không phải bách phát bách trúng nhưng tỷ lệ bắn trung là cao khoảng 60%. Còn mục tiêu đứng yên thì khoảng 90%.
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top