Lượt xem của khách bị giới hạn

[Xuyên không] Nguyên Thủy Thời Đại - Kỳ Phương

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Xuyên không] Nguyên Thủy Thời Đại - Kỳ Phương

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 30: Bộ lạc báo đen
Raid là thủ lĩnh của nhóm bộ lạc ăn thịt người đang đóng trú tại bộ lạc Khô, không phải bộ lạc hắn tên là bộ lạc ăn thịt người, mà là một cái tên khác bộ lạc Báo Đen.

Bộ lạc Báo Đen nằm ở vùng đồng cỏ rộng lớn phía nam cách đây ít nhất cũng 10 ngày đường.

Phân chia cấp bậc bên trong bộ lạc thì khác xa so với những bộ lạc tai nơi đây, đứng đầu bộ lạc chính là tù trưởng, tù trưởng có quyền lực mạnh nhất. mà muốn làm tù trưởng phải là người dũng mãnh nhất bộ lạc, săn được nhiều hung thú nhất.

Tiếp theo là các thống lĩnh, đây chính là tay chân thống lĩnh các chiến sĩ bộ lạc của tù trưởng. một mực nghe lệnh tù trưởng.

Mà những hình vẽ trên người bọn chúng không phải ai cũng được vẽ lên người, chỉ có những chiến binh mới được vẽ lên người, chiến binh thông thường nhất là hình vẽ màu trắng, cấp bậc thống lĩnh là màu vàng, còn tù trưởng la màu đỏ. Đồng thời còn có một chiếc mũ đầu báo đen.

Tại vùng đồng cỏ rộng lớn, phân chia mùa cũng khá giống với vùng rừng núi này, nhưng cũng có những đặc tính riêng, vì như các loài động vật và thực vật.

Động vật vùng đồng cỏ đa phần cả các loài thú lớn ăn cỏ, đồng thời cũng có các loài săn mồi, chuột đồng cỏ, sói đồng cỏ cũng không thể thiếu.

Để sinh tồn trong cái khi vực tràn đầy nguy hiễm này, bộ lạc Báo Đen buộc phải tuân theo tự nhiên, ăn thịt là chủ yếu, và thường xuyên đuổi bắt thú, nên tốc độ, sức mạnh hơn xa đám người ở vùng núi này.

Khó khăn chưa dừng lại ở đó tại vùng đồng cỏ có hai mùa khắc nghiệt nhất, chính là mùa đông và mùa khô.

Mùa đông các đàn thú sẽ di cư đến vùng có nhiệt độ ấm hơn và có nhiều cỏ hơn, như vậy sẽ không có thức ăn.

Mùa khô thì khỏi phải nói, thiếu nước vô cùng trầm trọng, lúc này không sợ thiếu thức ăn mà sợ thiếu nước uống. nơi nguồn nước có rất nhiều cá sấu canh giữ, không cẩn khi đi lấy nước sẽ bị giết ngay lập tức, chưa tính các loài hung thú ăn thịt cũng lòng vòng tại đó, thừa cơ săn giết.

Thì thiên nhiên khắc nghiệt đến như thế nên phân chia cấp bậc trong bộ lạc cũng khác, nam tính luôn được ưu tiên hơn nữ tính, hơn nữa trong bộ lạc Báo Đen, hầu như không có người già, đa phần là người trưởng thành và trẻ nhỏ.

Nguyên nhân vì sao, đó chính là lúc thiếu thức ăn, bọn họ sẽ đen người già nhất, yếu nhất ra ăn nhằm tránh lãng phí thịt đồng thời giảm gánh nặng cho bộ lạc.

Nếu không đủ thức ăn nửa thì mấy đứa nhỏ nữ tính cũng không thoát khỏi số phận.

Vì lẽ đó vào mùa động bộ lạc Báo Đen thường rong ruỗi lên vùng núi tìm nguồn thức ăn khác, mà mấy cái bộ lạc chính là mục tiêu. Thịt vào mùa đông không sợ hư, giết được thì giết, không giết thì nhốt, bắt chúng là nô lệ hoặc để ăn dần.

Toàn bộ lạc Báo Đen có khoảng 650 người, trong đó 400 tên là chiến binh bộ lạc, chia là hai phần một phần do Raid nắm giữ một phần do tù trưởng bọn hắn nắm giữ.

Từ đầu mùa đông khi bầy thú di chuyển thì Tu trưởng Báo Đen đã dẫn theo 200 chiến binh bộ lạc đuổi theo đàn thú, săn giết để tích trữ cho mùa đông.

Còn Raid ở lại bộ lạc, thế nhưng Raid cũng không có an phận, hắn để lại 50 tên chiến binh tại bộ lạc mà thôi, số còn lại theo hắn ngược lên phía bắc tìm nguồn thức ăn mới.

Bọn chúng đi chừng 10 ngày phát hiện có một bộ lạc khác đang sinh sống, thức lực vô cùng yếu kém, toàn thể bộ lạ chỉ có 40 chiến binh, vì thế chỉ trong vòng 1 giờ dưới ưu thế về người và sức mạnh bộ lạc Khô nằm gọn trong tay hắn.

Raid hết sức bất ngờ với dụng cụ nấu ăn và cách thức ăn uống khác xa những gì hắn biết được. ngoài thịt khô ra bọn chúng cỏ ăn rể cây, hơn nữa còn ăn rất ngon.

Đặc biệt chú ý là cái vật được goi là nồi sành, rất là tiện lợi có thể dùng để nấu nước nóng, nấu thức ăn. Rất là tiện dụng mà đặc biệt hơn nữa Raid nghĩ đến một vấn đề khác. Tác dụng khác của cái nồi.

Nồi có thể tích trữ nước, như vậy có thật nhiều nồi sẽ có thể chứa thật nhiều nước, vậy vào mùa khô, bọn họ sẽ không còn chật vật tranh giành từng giọt nước nữa, bộ lạc sẽ mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Đang lúc dò xét từ nơi nào mà đám Khô bộ lạc có được vật này, thì đám chiến binh đi ra ngoài dọ thám trở về. mang theo thật là nhiều cá tươi, thứ mà không thể xuất hiện trong mùa đông.

Mùa đông nước đóng băng, sẽ không bắt được cá, muốn bắt cá phải đợi mùa khô, thế nhưng tại vùng đồng cỏ cũng không có bắt được, bởi vì phía dưới đầm nước có loài cá hung dữ.

Vậy mà mùa đông bọn họ mang về không ít cá tươi, hơn nữa còn rất lớn. cuối cùng thông qua tra hỏi của những chiến binh bộ lạc và bộ lạc Khô thì Raid đã biết được nơi xuất xứ của những thứ này.

Đá Lớn bộ lạc ở hướng bắc, cách đây nữa ngày đường, bộ lạc cực kỳ nhỏ yếu, toàn bộ nhân khẩu chưa tới 100. Số chiến binh chỉ có 15 người, thủ lĩnh là một tên nhóc con 14 15 tuổi.

Mà theo tin báo lại thì bộ lạc qủa thật rất nhỏ yếu và kinh sợ, khi vừa nhìn thấy đám chiến binh dọ thám thì ngay lập tức bỏ chạy, ngay cả cá tươi cũng quăng trên tuyết.

Nghĩ đến đây Raid quyết định vào sáng ngày mai sẽ tấn công bộ lạc nhỏ yếu kia, bọn chúng sẽ không giết đám này, bắt chúng phải chế ra thật nhiều nồi sành kiểu này để bộ lạc bọn hắn dự trữ nước vào mùa khô.

Có nước trong tay, thì hắn còn ngại gì tên tù trưởng kia, hắn sẽ tự lập ra một bộ lạc mới, thu thập tất cả du mục trên thảo nguyên, cho bọn chúng nước, thức ăn, bọn chúng sẽ bán mạng vì hắn.

Nghĩ đến đây Raid vô cùng thích ý, một mực ra lệnh cho 100 chiến binh bộ lạc chuẩn bị vào sáng ngày mai sẽ tấn công bộ lạc Đá Lớn kia.

………………….

Bộ lạc Khô bị thảm bại vô cùng nghiêm trọng Kkav bị giết ngay trong lần chạm tráng đầu tiên,cả bộ lạc khô có hơn 300 người, trong đó có 54 thợ săn có khả năng chiến đấu, còn lại là phụ nữ trẽ em và người già.Toàn bộ 54 thợ săn kể cả thủ lĩnh và Vu đều bị giết đồng thời đầu lâu bọn họ được treo lên giàng nướng, xem như là một chiến lợi phẩm của những chiến binh bộ lạc Báo Đen.

Những đầu lâu này sau khu mang về sẽ được làm chén hoặc ly uống nước, kẻ nào có càng nhiều đầu lâu thì bên trong bộ lạc là kẻ được xem trọng hơn, thậm chí khẩu phần thức ăn còn phân chia theo số đầu lâu mà tên chiến binh có.

Hiện tại bộ lạc Khô chỉ còn 204 người đa phần là phụ nữ người già và trẻ nhỏ, hơn nữa số người già không ngừng bị đem ra thứ ăn, còn phụ nữ thì vẫn không có động tới xem ra đám ngày còn có mục đích khác không riêng là dùng để ăn thịt như một loại gia súc.

Mà cũng rất may, hôm nay bọn chúng cướp được không ít cá thế nên bộ lạc Khô thoát nạn được một hôm.

Exp là con gái của Kkav, từ sau khi cha nàng chết, nàng rất là hoang mang và lo sợ, hơn nữa hằng ngày người bộ lạc nàng thường bị bắt ra giết chết sau đó làm thức ăn cho lũ kia, bọn chúng vô cùng tàn khốc. cắt cổ lấy máu tươi chứa trong đầu lâu, sau đó chia rà mà uống, không khác gì đám quỷ sứ tại địa ngục.

Nàng tuyệt vọng, sinh tồn của bộ lạc xem như chấm hết từ đây, trong đêm tối tiếng khóc của nàng nức nở. cỏn bên ngoài đám mang rợ kia không ngừng nhảy múa dưới ánh lửa bập bùng.

………………………………………………………………………………….

Mà lúc này bộ lạc Đá Lớn đang không ngừng xây dựng và tăng cường hệ thống phòng phủ của mình, cho đến tận trời sáng, khi các bố trí đã an bài sẵn sàng, nhóm thợ săn và cung thủ tập kết tại bờ suối xây dựng một tường rào dài 50m, lấy nhánh cây, tuyết mà xây dựng.

Minh Vũ cũng không có ở không chỉ đạo mà phối hợp cùng nhóm thợ thủ công chết tạo một loại vũ khí mới, không phải nói chính xác hơn là đồ phòng ngự.

Tấm khiên, đối với người hiện đại như hắn thì không có xa lạ gì, nhưng tại thời đại này chính là một bước đột phá trong trang bị chiến đấu.

Tấm khiên của hắn là ra vô cùng đơn giản, chính là dùng hai nhanh cây to bằng ngón chân cái, ghép lại với nhau thành hình chữ thập, sau đó dùng những nhánh cây nhỏ đan lại với nhau, giống như là đan gùi vậy.

Dựa theo tấm khung hình chữ thập, cứ thê mà đan cho tới khi tấn khiên thành hình.. sau đó mặt khiên được bọc mộ lớp da thú để tăng cường sức phòng ngự.

Tầm khiên hắn tạo ra có chiều dài 50 cm chiều rộng 40 cm có hình bầu dục, khi được mang trên lưng giống như mà mai con ba ba.

Tấm khiên thiếc kế để dể dàng mang trên lưng, khi cần sử dụng thì đem ra móc vào tay trái, tay phải thì cầm giáo.

Chế tạo được 10 tấm khiên, thì Minh Vũ cho gọi đám người thợ săn vào, phân phát cho bọn họ đồng thời hướng dẫn cách sử dụng và lợi ích của tấm khiên.

Khi đến gần buổi trưa thì công tác chuẩn bị đã sẵn sàng, bọn họ ăn một trận cho thật non nên, hơn nữa còn uống nước mật ong để nhanh chóng phục hồi sức khỏe.

Minh Vũ biết thời gian sắp tới đây bọn họ sẽ phải đối mặt với một bộ lạc hùng mạnh. Vì thế hắn phải bảo vệ thể lực cho nhóm chiến binh duy nhất của mình.

Tất cả 35 thành viên kể cả hắn, trong đó có 13 tên thợ săn là nam tính, còn lại là phụ nữ, nhưng trang bị cung tên và dao găm cận chiên thì khó khăn, nhưng chiến đấu tầm xa thì hắn có thể đảm bảo nhóm phụ nữ này sẽ làm tốt hơn đám thợ săn.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 31: Bờ suối đẫm máu
Từ rất sớm Raid đã chuẩn bị cho cuộc chiến ngày hôm nay, hắn mang theo 100 chiến binh tấn công bộ lạc Đá Lớn, số còn lại còn hơn 40 tên thì ở lại bộ lạc Khô canh phòng. Dù gì số người đang nhốt trong kia chính là thức ăn dự trữ cho mùa đông năm nay.

Để lấy tinh thần cho các chiến Minh, sáng hôm nay hắn đã cho giết 5 người, sau đó lấy máu nóng uống, hành động này giống như một dạng phù phép trước mỗi trận đấu, bọn chúng tin rằng máu tươi lấy từ cổ họng sẽ cho bọn họ sức mạnh, sức mạnh bất khả chiến bại.

Dọc theo co đường đi, Raid không ngừng suy nghĩ sẽ làm như thế nào sau khi đánh chiếm bộ lạc Đá Lớn kia, nơi đây rất là tốt, có thức ăn, có nước uống, không sợ những bộ lạc khác trên vùng đồng có, đặc biệt là bộ lạc Linh Cẩu luôn luôn đối đầu với bộ lạc Báo Đen, hằng năm đều đánh nhua để giành thức ăn và nước uống.

Đi từ sáng sơm cho đến giữa trưa, sau khi bước ra khỏi vùng rừng rậm, đập vào mắt hắn chính là một vùng đồng cỏ khá là rộng lớn, lúc này đã không còn cỏ khô nữa, mà cánh đồng bị bao phủ bởi một lớp tuyết trắng xóa.

Hướng xa xa hắn có thể nhìn thấy hang đá của cái bộ lạc nhỏ yếu kia. Mà có một điểm kỳ quái, bao quanh cái hang đá kia, là một lớp tuyết thật là lớn, ngoài ra trước mặt cũng có một cái y như vậy,.

Raid khả nghi quan sát xung quanh. Nhìn thấy Raid đang cau mày không biết đang suy nghĩ gì thì mấy tên chiến binh bước lên bi bi bô bô gì đó, tay chân không ngừng múa may.

“ thống Lĩnh! Cá bắt được dưới kia!” một tên nói.

Raid nhìn xuống mặt tuyết đóng băng vô cùng cứng rắng có chút không tin.

Một tên bước xuống dòng suối đóng băng, chưa kịp hiểu khoai môn gì hết, ngay lập tức hắn bị ngã một cái chỗng vó lên trời.

“ ha ha ha ha!!!!” ngay lập tức bọn chúng cười lên ha hả vì hành đồng ngu ngốc của hắn.

Raid trái ngược với đám chiến binh, hắn đang cố gắng quan sát, bản năng cho hắn biết nơi này không hề đơn giản như bộ lạc Khô nói về nơi này. Đặc biệt là cái tường rào kia, nhìn giống làm bằng tuyết, thế nhưng tuyết là sao có thể làm được như vậy. đây là thứ lần đầu tiên hắn thấy trong đời.

Mà ở bên kia tường rào, đám người Minh Vũ đã phát hiện bộ lạc Ăn thịt người tới, bọn họ đã ẩn nấp dưới lớp tuyết kia để tấn công bất ngờ gây ra hiệu quả tấn công cao nhất.

Sau hoàn thanh xong bức tường, Minh Vũ đã nho nhóm thợ săn và cung thủ nghĩ ngơi, đồng thời bàn bạc kỹ lại kế hoạch phục kích bộ lạc ăn thịt người kia.

Cung tên hiệu quả sát thương cao nhất là từ 70 -50m, với khoảng cách này có thể hạ một mục tiêu bằng một mũi tên, hơn nữa tỷ lệ bắn trúng lên tới 90%. Nếu gần hơn chừng 20m như vậy là sẽ nằng trong phạm vi tấn công của giáo, búa ném.

Như vậy khoảng cách 60m là thời điểm tấn công hiệu quả nhất. như vậy Minh vũ đã xây dựng bức tường cách bờ suối 70m. đồng thời hắn cũng bố trí một cái bẫy khác.

Đi trên mặt tuyết sẽ bị lúng, đây là điều đương nhiên, còn đi trên băng mới đóng sẽ rất là trơn. Hắn có thể lợi dụng điểm này.

Từ sáng sớm hắn đã cho người dùng nước tưới lên mặt băng kia, khiên cho chúng hiện tại vô cùng trơn trượt.

Chỉ cần đám ăn thịt người kia đi qua bờ suối, như vậy một khi có biến cố bọn chúng khó mà chạy thoát, Minh Vũ muốn một lần diệt gọn đám này.

Kế hoạch đã an bài đầy đủ, thế nhưng khi hắn nhìn thấy tên có hoa văn màu vàng kim kia, thì hắn biết kết hoạch lần này khó mà thực hiện.

Tên kia thông minh, từ biểu hiện của hắn, và cho mấy tên đi ra trước dò đường, cho thấy bộ lạc này không tầm thường, có trí thông minh, thậm chí là có một nền văn minh tiến bộ hơn các bộ lạc ở vùng rừng nùi này.

Có một điều đáng chú ý trên người hao văn màu vàng kia, đó chính là vũ khí của hắn, nó khác biệt với những tên còn lại.

Vũ khí của tên kia có một mau đen tuyền vô cùng bóng loáng, có một cái đâu gù lên tròn xoe như cái gáo dừa. nhìn từ xa sẽ không khác gì một khúc cây, thế nhưng theo ánh mắt của Minh Vũ đó chính là kim loại, có thể là đồng cũng có thể là sắt, điều này càng khiến hắn tò mò về vùng đồng cò phương nam kia. Hắn muốn biết nơi đó phát triển như thế nào rồi.

Hắn không có sợ bộ lạc ăn thịt người kia biết sử dụng kim loại làm vũ khí. Vì từ hình dáng cây gậy của tên kia, thì đó là một khối kim loại còn nguyên mà thôi, chưng thông qua bất kỳ hình thức luyện chế nào cả.

Nếu thuận tiện thì vào đầu mùa khô hắn sẽ đến vùng đồng cỏ này một lần để xem xét tình hình đồng thơi thu gom thêm tài nguyên về cho bộ lạc. Nhưng trước mắt phải tiêu diệt cái đám tại họa này đã.

Trong lúc hắn đang suy nghĩ, thì phía bên kia Raid bắt đầu cho các chiến binh vượt suối. lòng suối dài chừng 10,vô cùng trơn bóng, hơn nữa đám người này đi chân không, không hề có một chút tác dụng, thậm chí cò khó khăn khi di chuyển trên mặt băng trơn trượt kia.

Raid vẫn một mực đứng phía sau, không hề bướ lên một bước. cả đội quân của hắn qua hơn phân nữa, lúc này hắn mới chậm rãi bước qua.

Nhìn thấy một đám theo thui như cực cục than lần lượt tiến vào trận đia, đám người bộ lạc Đá Lớn tim không ngừng đập nhanh hơn.

Quả thật là bọn chúng vô cùng cẩn thận, bọn chúng đề phòng đặc biệt là bức tường bỗng nhiên xuất hiện sau một đêm kia.

Khi đám chiến binh qua hết bờ suối lúc này Raid mới ra lệnh cho bọn họ chuẩn bị chiến đấu. bọn chúng chỉ vừa nghe Raid ra lệnh một tiếng chưa kịp chuẩn bị gì cả.

Ngay lập tức từ bức tường tuyết kia, bất ngờ có những nhánh cây lao nhanh về phía bọn họ.

Trên người bọn chúng chỉ là những chiếc giáp da thú, không hề có một chút chống cự nào cả, một loạt mũi tên bay ra, ngay lập lức có 20 tên nằm xuống, kẻ thì chết ngay lập tức, kẽ tên trúng vào bụng chưa chết ngay không ngừng rên la. Máu tươi khắp nơi.

Tưởng chừng bị tấn công bất ngờ đám này sẽ hoảng loạn chạy nháo nhào như ong vỡ tổ, thế nhưng không, điều này càng khiền bọn chúng hăn máu lên, không như tính khí của bầy sói, càng đẫm máu càng hung tàn.

Không cần Raid ra lệnh đám chiến binh bộ lạc Báo Đen xông lên về phía trước, giống như những vận động viên điền kinh, bọn chúng chạy hết tốc lực, thuận thế vung lao lên ném về phía bức tường tuyết.

Bọn chúng chạy vô cùng nhanh vô cùng lực lưỡng, Minh Vũ đã tính sai về sức mạnh và tốc độ của đám người kia, chưa đầy 5 giây là bọn chúng đã chạy được 20m không tính là mặt tuyết đã cản trở tốc độ của bọn họ.

Thế nhưng bọn chúng chưa kịp phóng giáo thì loạt tên thứ hai đã bay tới, vì tốc độ của hai bên, nên sát thương mũi tên trong đợt ngày là cực lớn hầu như 100% mũi tên đêu trúng, nhưng chỉ có 25 tên ngã xuống.Lớp này vừa nằm xuống lớp khác lại lao lên, một loại mũi giáo được tung lên không trung, bọn chúng cũng không có nhìn thành quả của mình, ngay lập tức rút giáo ra ném tiếp. giống như bọn chúng đã làm điều này vô số lần.

Sưu sưu sưu sưu sưu, mưa giáo bay lên không trung, không ngừng rơi xuống, thế nhưng đa phần bị cản lại trên bức tường tuyết, bộ lạc Đá Lớn không mội ai bị thương, thế nhưng những mũi giáo kia làm cho nội tâm bọn họ cực kỳ rúng động, quá là mạnh mẽ.

“ bắn tên! Tiếp tục bắn!” Minh Vũ hét lớn.

Tinh thần không ổn định, ngay lập tức trở nên ổn định hơn, từng mũi tên bay ra.

Lại 20 tên nằm xuống, mà lúc này bộ lạc Báo đem đã tiếp cận tường tuyết 20m rồi. không kịp cho tấn công một lần nào nữa, ngay lập tức Minh Vũ ra lệnh rút lui.

“ mau! Rút về bộ lạc! vừ chạy vừa bắn! đề phòng hầm chông!” Minh Vũ gào lên.

Ngay lập tức cả đội hình di chuyển vị trí, tiến hành chiến thuật hit and run.

Vì có bức tường tuyết ngăn cản bước tiến, bọn chúng không có hội áp sát đám người Minh Vũ.

Raid bị bất ngờ tấn công, hắn vô cùng tức giận, nhìn những chiến binh của mình nằm trong vũng máu, hắn điên cuồng xông lên.

Rất nhanh chóng hơn 40 tên chiến binh còn lại treo lên bức tường tuyết, thế nhưng chào đòn bọn chúng chính là những mũi tên bén nhọn lần lượt xuyên qua cổ họng, tim ngực, bụng, thậm chí là con mắt.

Bọn chúng giống như những tấm bia tập bắn của nhóm cung thủ bộ lạc.

“phốc!” khi Raid vừa trèo lên tường rào, thì một mũi tên xuyên qua bả vai của hắn, chính cái đau xé thịt kia đã thức tĩnh sự điên cuồng của hắn, hắn hét thảm một tiết thật dài. ngã xuống mặt tuyết đã thầm đẫm máu tươi.

Nhìn thấy thống lĩnh của mình bị thương, đám chiến binh bộ lạc áo đen kia lúc này mới bình tỉnh lại, rồi quan sát xung quanh.

“ không! không thể nào! 100 người tấn công một bộ lạc nhỏ bé, vậy mà chưa đụng đến góc áo bọn chúng, thì các chiến binh bộ lạc chỉ còn hơn 20 người.!”

Bọn chúng không còn một chút ý chí chiến đầu nào cả, ngay lập tức có mấy tên hét lên,sau đó trèo ngước lại bờ rào.

Bắt lấy thời cơ Minh Vũ cho quân truy kích, vì hắn biết đám tàn quân này chạy không được xa, phía bên kia bọn chúng không thể nào nhahn chóng mà vượt qua.

Trên bờ suối máu tươi chảy như một dòng suối, đỏ lòm cả một vùng, máu tươi còn nóng hồi, chưa đóng băng, bốc hơi nghi ngút.

cầu phiếu. cầu like
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 32: Giải cứu bộ lạc khô
Raid cố gắng lê thân xác vượt qua bờ suối, thế nhưng hắn chạy không được bao xa thì bị một mũi tên xuyên thủng ống chân.

Hắn nằm vật ra dưới nền tuyết lạnh lẽo, máu tươi chảy lênh láng, trơ mắt nhìn từng chiến binh của mình bị một nhánh cây xuyên thủng, hắn dường như không tin vào mắt mình, nhưng sự đau đớn truyền từ vai và chân đã cho hắn biết toàn bộ là sự thật.

Những chiến binh bộ lạc Báo Đen bị đánh bại, không phải bại bình thường, mà là bại tuyệt đối, đối phương cực kỳ mạnh mẽ, bọn họ còn chưa nhìn kỹ bộ dáng địch nhân ra sao, mà giờ này các chiến binh đã chết không còn một móng.

Lúc này hắn rất là hối hận, hắn hối hận vì mình quá tham lam, hối hận vì hạ thấp bộ lạc Đá Lớn này.

Rất nhanh toàn bộ 100 chiến binh Báo Đen đã hoàn toàn bị đánh bại, tất cả đều bị giết cho dù là đang thoi thóp hay trọng thương nằm trên mặt tuyết cũng bị từng đao, từng giáo giết chết, bọn chúng không có một cơ hội sống sót.

Mà sống sót duy nhất chính là Raid, đơn giả là vì Minh Vũ muốn hắn sống, hắn muốn lôi hết thông tin của tên này ra.

Thế nhưng làm cho Minh Vũ khá là thất vọng là ngôn ngữ hai bên không có tương đồng, khó có thể mà nói chuyện với nhau.

Đang định cho cái tên nay một giáo, thì Vu từ trong bộ lạc đi ra với bộ dáng gấp rút

“ không giết được! hoa văn trên người hắn mày vàng, không giết được!”

“ tại sao?” Minh Vũ có chút khó hiểu với động thái của Vu.

Bộ lạc Ăn thịt người, hoa văn màu vàng tượng trưng cho sức mạnh của thần linh, nếu giết hắn thần linh sẽ trừng phạt kẽ đó.!” Vu giải thích,

Lúc này mặt Minh Vũ khá là đen.

“ sao lão biết?” Minh Vũ khó chịu

Xưa còn trẻ ta đã từng bị bộ lạc Ăn thịt người này bắt, ta cũng không một thời gian tại đó! Nên biết chút ít!” Vu giải thích.

“ chuyện hình vẽ thần linh là như thế nào?”

“ bộ lạc này nằm ở phía nam xa xôi, phải đi rất xa mới tới.

Tại trung tâm bộ lạc có một gốc cây thật to, đó chính là thần linh của bọn hắn. cây đó rất là to, to như một quả núi. Bộ lạc bọn họ sinh sống bên trong gốc cây đó.

Bọn chúng giết người cùng tế cho thần linh để lấy sức mạnh, chỉ có người mạnh nhất cúng tế, thần linh mới cho máu của ngài lên thân thể, người có được máu của Thần Linh sẽ lên làm tù trưởng.

Còn màu vàng trên người tên này chính là dùng thịt của thần linh làm vật dẫn, nếu giết tên này thần linh sẽ giận dữ! sẽ trừng phạt hết thảy.!”

Minh Vũ đương nhiên là không có tin chuyện quái quỷ này của Vu, hắn dùng dao móng sói cạo lớp sơn màu vàng trên người tên Raid này. Sau đó ngửi ngửi sờ sờ

“ đây là nhựa cây!: Minh Vũ trừng mắt nhìn Vu.

Sau đó hắn cầm lên thanh vũ khí của tên này quan sát một hồi cho thật kỹ. hắn khẽ bún ngón tay lên thanh vũ khí, phát ra tiếng ong ngân vang.

“ Kim Loại- đồng đen” Minh Vũ nhỏ giọng.

Đồng đen là một hợp kim tự nhiên của đồng, loại này khá là mền cấu tạo từ đồng sắt và lưu huỳnh, hơn nửa hợp kim này cũng không bền vững dưới nhiệt độ cao cho mấy, khoảng chừng 800-900 độ là sẽ nung chảy nó ra được.

Nhìn thanh vũ khí của tên bộ lạc ăn thịt người này, Minh Vũ muốn nung chảy nó ra đúc thành một cây rìu.

Thế nhưng có chỉ là ý định mà thôi, muốn xây được lò nung có nhiệt đô cao lên tới gần 1000 độ thế kia kia thì hắn cần phải chuẩn bị thật là nhiều thứ.

Quay lại nhìn sắc mặt của Vu, hắn hỏi Vu 1 câu làm cho Vu cứng họng không nói được gì.

“ nếu là thần linh sẽ không có chết phải không?” nói đoạn hắn khẽ lấy một mũi giáo trên mặt đất không một chút cảm tính đâm xuyên tim tên có hoa văn màu vàng này.

“ người ta giết! thần linh! Giết ta xem nào” hắn trừng Vu một cái sau đó ra lệnh.

Quét dọn những cái xác này, đốt chúng đi, nếu không sẽ dẫn tới rất nhiều hung thú.

“ đội thợ săn, cung thủ nhanh chóng nghĩ ngơi, giữa buổi chiểu chúng ta tiến vê bộ lạc khô. Tiêu diệt số còn lại!” Minh Vũ hét lớn.

Lúc này trong bộ lạc lời nói của Minh Vũ hơn hẳn cả Vu, lợi ích của Vu ngày càng sụt giảm.

Với lại những lời nói vừa nảy của Vu quả thật là không có một chút hợp lý nào cả, trước giờ bọn họ chưa bao giờ thấy thần linh, thế nhưng bọn họ đã thấy sự tàn bạo của đám bộ lạc ăn thịt người này rồi.

Klu lòng nghĩ tới lão Kkav thường xuyên cho bọn họ thức ăn, vậy mà mới có mấy ngày thôi, lão đã không còn nữa, mà chính là do đám ma quỷ này giết, không những giết mà còn chia nhau ra ăn thịt.

Sau một trận đại chiến nhóm người Minh Vũ cũng khá là mệt mỏi, thế nên sau khi ăn uống một trận no nê cả đám người vào trong hang ngủ một trận, đồng thời phía bên ngoài mấy tộc nhân còn lại tranh thủ xữ lý mớ thi thể kia.

Dù gì thì nói đám người bộ lạc Báo Đen chết đi để lại không ít thứ, quần áo da thú, là thứ có thể tận dụng. Minh Vũ sẽ không cho tộc nhân sự dụng liền mà phải chờ hắn về xử lý rồi mới được sử dụng.

Ngoài ra còn có trang bị vũ khí, giáo của bọn chúng dùng vô cùng tốt, không những sắc bén mà có rất bền và dẻo dai.

Dao xương cũng rất là tốt, không những to hơn mà còn sắc bén hơn, dài hơn.

Sau khi nhặt toàn bộ vật phẩm thì cả một đống xác được thiêu đốt thành tro tàn tại bìa rừng. ngoài bờ suối vẫn còn thoang thoản mùi máu, các tộc nhân phải cố hắn hết sức thu gom số tuyết ngày mới giảm bớt được chút ít mùi máu tươi.

Khoảng chừng 4 tiếng sau, đám người Minh Vũ tỉnh dậy. chuẩn bị cho một cuộc xuất chinh giải cứu bộ lạc thân cận.

Dựa theo tính toán của Minh Vũ số chiến binh bộ lạc ăn thịt người sẽ không còn bao nhiêu, khoảng hơn 40 tên mà thôi. Như vậy chỉ cần lợi dụng thời cơ, địa hình sẽ nhanh chóng diệt sát đám người kia.

Muốn đánh nhau phải no bụng cái đã, lần này Minh Vũ không có tiếc re gì số củ khoai kia, một mực lấy ra gần trăm củ, một số thì đem nấu cháo, một số thị luộc lên dự trữ lương thực. ăn dần khi đó.

Đến tận 1 tiếng sau, 25 người mang theo trang bị đầy đủ nhắm hướng bộ lạc Khô mà tới.

Mà lúc này bộ lạc đi vào trang thái giới nghiêm nhóm cung thủ và thợ săn còn lại luôn vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu, các tộc nhân còn lại sẽ ẩn nấp trong hang đá không được phép ra ngoài.

Ashi chín là người thủ lĩnh chỉ huy nhóm ở đây, trên tay nàng là một thanh cung bóng loáng, đôi mắt nàng nhìn xa xa về hướng mọi người rời đi. Kế bên nàng là 3 con soi nanh kiếm con non, đang không ngừng cọ xat lên chân nàng.Minh Vũ quyết định sẽ đột kích ngay trong đêm, nếu chậm hơn là vào rạng sáng, lúc đó là thời cơ thuận tiện nhất. đó chính là thời gian con người đi vào giấc ngủ sâu ( 1-3 giờ).

Thế nhưng ở ngoài rừng trong đêm đông là một chuyện cực kỳ nguy hiểm, rất có khả năng là sẽ bị chết cóng ngay trong đêm nếu không có sự chuẩn bị kỹ lưỡng.

Vì thế ngoài trang bị vũ khí ra Minh Vũ còn mang theo thức ăn, da thú.

Đoạn đường tới bộ lạc Khô cũng khá là thuận tiên, dọc đường cả đám người cố gắng phát ra âm thanh nhỏ nhất, để tránh gây động tĩnh lớn.

Trời mùa đông rất nhanh tối, nhưng cũng may có ánh trăng chiếu sáng nên vẫn có thể nhìn thấy đường đi.

Đến tận 8 giờ tối Minh Vũ mới đen bộ lạc Khô, bọn họ sẽ không tấn công ngay lập tức mà chờ đợi thời cơ chính mùi.

Phía dưới đám chiến binh ăn thịt người đang ăn món người nướng nguyên con. Có một cái xác người bị xuyên từ cổ họng xuống tận hậu môn, bị bắc ngang trên đống lửa.

Đầu, tay đã không biết nằm ở chỗ nào rồi. mà kiểu cách bọn chúng ăn uống cũng cực kỳ biến thái và man rợ. bọn chúng xẻo từng miếng thịt bếp lửa, rồi từ từ ăn lấy,, đồng thời bọn chúng còn dùn xương sọ để uống nước.

Mà Minh Vũ cũng không có chắc đó là nước hay không, đó cũng có thể là máu tươi. Nghĩ đến đó một trận buồn ập đến. nhưng hắn cố gắng kiềm xuống.

Từ xa xa Klu nhìn thấy hết thảy, hắn tức đến đỏ cả mắt, nếu hiện tại không cò thủ lĩnh ở đây hắn sẽ lao xuống chiến với đám kia một trận.

“ hiện tại đánh không được! bọn chúng rất mạnh!” Minh Vũ vỗ lên vai Klu nhỏ giọng nói.

Rất nhanh đám người Minh Vũ đi vào trạng thái nghĩ ngơi, không được phép ngủ, chỉ dùng da thú đắp lên người đồng thời nằm sát lại với nhau để quan sát tình hình phía dưới.

Mặt trăng chuyển dần từ đông sang tây, lúc này gió thổi càng mạnh,tuyết bắt đầu rơi, cái lạnh giá đêm đông lúc này càng khắc nghiệt hơn, thế nhưng các chiến binh bộ lạc Đa Lớn bắt đầu hành động.

Lúc này toàn bộ chiến binh bộ lạc Báo Đen đã vào trong lều trại của bọn chúng nghĩ ngơi, chỉ chừa lại 8 tên đang ngời bên đống lửa, 4 tên mặt hướng về lều trại, 4 tên còn lại mắt hướng về cửa hang đá.

Nhóm cung thủ chuẩn bị tấn công từ hai bên. Dưới sự chỉ đạo của Minh Vũ 25 người tách ra thành hai nhóm, mục tiêu đầu tiên là 8 tên này.

Lúc này trời đã khuya, bọn chúng mang tiếng là phòng vệ, thế nhưng là đang ngủ gà ngủ gật, đám người Minh Vũ tiếp cận mà không hay biết gì cả.

Bọn họ không có cùng cung tên mà dùng dao nanh sói để cận chiến.

“ bóp miệng, Cắt cổ!” Minh Vũ ra lệnh.

“ sưu sưu sưu sưu sưu!....” đám chiến binh Báo Đen kia không kịp rên lên một tiếng chỉ biết trợn mắt sau đó ngã gục xuống mặt đất.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 33: Sáp nhập bộ lạc
Tám tên chiến binh không một chút phòng bị nên bị diệt sát trong chớp mắt, miệng chỉ kịp rên lên một tiếng nhỏ.

Rất nhanh đám người Klu triển khai kế hoạch, tám cái xác ngay lập tức bị kéo vào trong lùm cây. Nếu không phải dưới nền tuyết trắng xóa còn in dấu vết máu đỏ tươi thì hẳn sẽ không ai nhận ra nơi đây vừa có người chết.

Rất nhanh chóng các dấu vết bị xóa đi, hang nhốt bộ lạc Khô thông thoáng, nhưng Minh Vũ không có ý định giải thoát bọ họ ngay lập tức, bởi vì sẽ gây náo động dẫn đến đám chiến binh đang ngủ trong kia phát hiện ra.

Sau khi xử lý xong xuôi, nhóm người Klu tập hợp, mục tiêu là 8 cái nều vải đen kia.

Bên trong từng cái lều không ngừng truyền ra những tiếng hít thở đồng đều. xem ra bọ chúng rất là ngủ say.

Dưới ánh trăng soi sáng, tám tên thợ săn lần mò vào trong lều, phái bên ngoài 15 thợ săn đã giương cung lên, chỉ cần có một biến động bất ổn sẽ ngay lập tức bắn cung.

Chừng 4 phút sau, Klu là người đầu tiên lẵng lặng đi ra, dao găm trên tay hắn đã nhuốm đậm máu tươi. Tiếp theo đó từng cái lều trại bị tiếng vào, mùi máu tươi bắt đầu lan tỏa trong không khí.

Đôi bàn tay Minh Vũ nắm chặt, cẩn thận quan sát tường biến động trong từng cái lều trại kia. Bất chợt từ trong cái lều là Orc tiếng vào, một tiếng hét thảm vang lên.

Lông tóc Minh Vũ lúc này dựng cả lên, hắn không ngần ra ra lệnh bắn tên vào trong những cái lều kế bên.

Những mũi tên không ngừng xuyên qua lều, diệt sát những con thú hung tàn khát máu bên trong,

Lúc này bạo động nổi lên, còn ít nhất 15 tên chiến binh bộ lạc Báo Đen còn sống, bọn chúng ngay lập tức tỉnh dậy, toàn thân trần truồng nhảy vọt ra lều.

Thế nhưng không có vũ khí trong tay, ngay lập tức bọn chúng được ban tặng cho một mũi tên chí mạng xuyên ngực, xuyên cổ họng. với cự ly gần như thế này thì đám người cung thủ có thể nói lá bách phát bách trúng.

Sưu! sưu! sưu! Tên không ngừng loạn vũ, chưa đầy 3 loạt tên đã không còn tên bộ lạc Báo Đen nào sống sót.

Lúc này Minh Vũ mới thở phào nhẹ nhỏm. “ cuối cùng cũng xong!”

“ rất may! Rất may!”

Trên người Klu lúc này đã đẫm máu, hắn giống như là quỷ dữ bước ra từ trong địa ngục.

Cả một bãi chiến trường đẫm máu, tuy không có ấn tượng như trận chiến bên bờ suối, thế nhưng máu chảy loang lổ trên mặt tuyết cũng không khác gì cho mấy.

Không để cho mọi người thu thập chiến trường, dù gì đây cũng là địa bàn của Khô Bộ lạc. Minh Vũ cũng không có hảo tâm tới mức đó.

“ mau! Mở hang đá!” Minh Vũ ra lệnh.

Lúc này Orc cũng bước ra, hình trạng của hắn cũng không có khác gì Klu một thân đẫm máu, mà hắn cũng không có để ý chút nào tời hình tượng của mình, lời của Minh Vũ chính là mệnh của hắn, hắ biết chỉ cần nghe lời thủ lĩnh thì sẽ có món ngon để ăn, mà làm việc càng tốt, thức ăn ngon sẽ càng nhiều.

“ cót! Cót! cót! Kẹt!” tấm cửa đá cực năng chắn lấy hang động từ từ mở ran, bên trong truyền ra không ít tiếng khóc, tiếng la hoảng loạn.

“ quỷ dữ tới rồi! quỷ dữ tới rồi! chúng lại bắt chúng ta ăn thịt! thần linh mau cứu ta! Cứu ta!!!!”

Exp lúc này dường như đã mất hết niềm tin vào cuộc sống, hằng ngày tràn cảnh này liên tục xảy ra, bọn chúng không những giết tộc nhân, mà còn uống máu họ, ăn thịt họ.

Cánh cửa đá dần dần mở ra, ánh sáng từ từ chiếu vào Orc thân hình cao lớn đứng chắn trước cửa hang, mùi máu tanh lan tỏa khắp hang động.

Không ngừng có tiếng hét thảm vang lên, có một số không nhịn được mà ngất xỉu, một số thì sơ té ct té Đi.

Exp đôi mắt thẩn thờ nhìn cái thân ảnh cao lớn kia, có một chút qune thuộc, có một chút xa lạ. nội tâm nàng có một chút kích động, có không ít suy nghĩ ập vào trong đầu nàng vào lúc này.

Rất nhanh sau đó một dáng người mãnh khảnh bước vào, trên tay hắn còn cầm một một cây đước, hình ảnh đó sau này nàng sẽ không bao giờ quên cái khoảng khắc này.

“ bộ lạc ăn thịt người đã bị diệt! mọi người đã an toàn!” âm thanh trầm thấp, thế nhưng lại đánh vào tâm linh mọi người.

Không để cho đám người bộ lạc Khô nhận ra điều gì, Orc và Minh Vũ đã bước ra ngoài hội họp cùng với các thành viên.

Trong thời gian này, mọi người hầu như đã kiệt sức, một đên không ngủ, chuẩn bị công tác phòng thủ, tuy hắn đã quá đề cao sức chiến đấu của bộ lạc ăn thịt người kia, chuẩn bị quá nhiều.

Điều này đã lấy đi không ít thể lức của nhóm thợ săn, đồng thời một đêm duy chuyển kèm theo chiến đấu, bọn họ đã lâu không còn sức lực, sau khi Minh Vũ cho phép, mọi người nghĩ ngơi.

Bọn họ không thể nhịn được ngay lập tức ngã gục xuống đất, tận hưởng những giây phút tuyệt với nhất, mặ kệ phía dưới là gì, dù là tuyết hay máu tươi.

Minh Vũ cũng không có khác gì hơn, thế nhưng hắn không cứ thể mà ngủ được, một số công tác cần hắn phải xử lý.

Hắn lấy từng tấm da thú đắp lên người những chiến binh của mình, động thái vô cùng quan tâm. Hắn không có coi đám người này là thuộc hạ của mình, mà chính là người thân, một chiến hữu.

Rất nhanh tộc nhân bộ lạc Khô bừng tỉnh trong cơn hoảng loạn, bọn họ bước ra hang đá đồng thới không tin vào chính mắt mình, tràng cãnh dưới kia.

Thây xác nằm là liệt, màu máu tô điểm cho nền tuyết trắng, khung cảnh cực kỳ ác liệt.

Sau đó là từng tiếng gào rống khóc thét, bọ họ nhận ra những tên kia đang nằm dưới mặt đất, chính là những tên sát hại bộ lạc bọn họ, ăn thịt, uống máu tộc nhân của họ. đó là người thân, đó là chiến binh, đó là thợ săn, đó là con nhỏ, đó là thủ lĩnh, đó là Vu. những người thân chí cốt của bọn họ.

Dùng đá đập, cùng gậy đánh, dùng giáo đâm, bọn họ làm tất cả những gì mà họ có thể làm có thể phát tiết nổi thống hận.

Exp đôi mắt thấm đẫm nước mắt, nàng không có đi theo tộc nhân của nàng, đôi mắt đẫm lệ nhìn chăm chú người thủ lĩnh trẻ tuổi bộ lạc Đá Lớn.

Chínhcái bộ lạc được cho là yếu nhất trong vùng, số thợ săn không bằng một nửa bộ lạc bọn họ, vậy mà chỉ một đêm, đám bộ lạc ăn thịt người kia đã không còn một tên sống sót.

“ tại sao bọn họ làn được! tại tạo?” một dấu chấm hỏi thật lớn trong đầu nàng.

Nhìn thấy Exp đang thơ thẩn ra, Minh Vũ nhẹ nhàng cười một cái, sau đó lấy một it tấm da thú khoác lên vai nàng an ủi nói “ mọi chuyện đã qua! Không sao cả!”

Không nhìn thấy Kkav trong đám người này, thì hắn cũng đã biết chuyện gì đã xảy ra.

Bộ lạc ngoại trừ những đứa bé ra, toàn bộ nam tính đều không còn một ai, cả bộ lạc sẽ không còn sức chống cự nào cà trong cái thời đại nguyên thủy này.Nghe được lời an ủi của Minh Vũ Ex không nhịn được nữa là khóc òa ra, nàng khóc như mưa, Minh Vũ không có nói gì, chỉ khẻ ôm đầu nàng vào lòng, cho nàng khóc thật thỏa thích.

Không lâu sau, nàng đã thiếp đi trong màn nước mắt. mà lúc này các tộc nhân bộ lạc Khô cũng đã phát tiết xong, cũng đã gục xuống mặt tuyết mà ngủ.

Cho đến tận trời sáng, lúc này đám người mơi thức ậy, chợt nhìn thấy đam hỗn độn dưới tuyết kia, đám người Klu cũng có chút không tin vào mắt mình.

Dưới sự trấn áp của Minh Vũ mọi người chuẩn bị thức ăn và trở về bộ lạc.

Mà lúc này Exp cũng đã tỉnh dậy,khóc một trận thật to tin thần nàng tốt hơn.

Nhìn thấy con mèo nhỏ tỉnh dậy, Minh Vũ đưa cho nàng một củ khoai nướng.

“Kkav chết rồi! bộ lạc Khô sau này sẽ làm gì?” Minh Vũ.

“ ta không biết!” Exp trả lời.

“ bộ lạc ta đã giết tất cả đám ăn thịt người kia rồi, thế nhưng bọ chúng sẽ quay lại, hiện tại bộ lạc khô không có khả năn tự bảo vệ mình” Đó là sự thật không thể nào chối cải được.

Exp cũng khá là thông minh, biết chuyện gì se xảy ra tiếp tới, trong mấy ngày nay lương thực chỉ còn chưa tới một nữa, đa phần chín là do đam man rợ kia lấy đi.

Với số lương thực còn lại, bộ lạ sẽ không sống nổi qua mùa đông.

“ Vũ! các ngươi có thể bảo vệ chúng ta?” Exp nghiêm túc hỏi.

Hắn suy nghĩ một hồi lâu sau đó tra lời “ được! chỉ cần các ngươi nghe lời, thức ăn nhà ở đều có!” Minh Vũ khẳng định.

“vậy thì bọn ta sẽ theo ngươi!” Exp chắc nịch nói.

“ tốt! ngươi thông báo cho bộ lạc của mình, chuẩn bị vật dụng đi, giữa trua chúng ta về bộ lạc Đá Lớn!”

Không biết Exp nói gì với các tộc nhân của mình, ngay sau đó các tộc nhân ngay lập tức thu dọn lương thực, trang bị, vũ khí, công cụ cùng nhau đi về bộ lạc Đá Lớn.

Toàn thể bộ lạc Khô lúc này chỉ cón hơn 170 người, trong đó đứa nhỏ dười 12 tuổi có khoàng 50 người, số còn lại là phụ nữ đang trong độ tuổi sinh sản và làm việc tốt nhất.

Nhìn những tộc nhân này Minh Vũ cảm thấy lần hành động này rất là kiếm lời.

Quả thật quyết định giải cức bộ lạc Khô chính là một quyết định khó khăn của hắn.

Hắn biết là như thế rất là nguy hiểm, thế nhưng nguy hiểm sẽ đi chung với kỳ ngộ. hơn nữa tiêu diệt đám man rợ kia không những là suy giảm thế lực của bọn chúng, đồng thời giup bộ bộ lạc bản thân có thêm thời gian để phát triển. một công đôi ba việc. quả thật là kiếm lời thật lớn.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 34: Trở về bộ lạc
Đến tận giữa trưa đoàn người mới bắt đầu khởi hành trở về. lúc đi thì chuẩn bị đơn sơ nhanh gọn lẹ, thế nhưng lúc về đó chính là một đoàn người dài.

Cũng may là tộc nhân bộ lạc Đá Lớn biết chế tạo Gùi, thế nên mới có đủ vật chứa để di chuyển số trang bị vật phẩm của bộ lạc Khô.

Đa phần chính là củ khoai, đồng thời có thêm một ít da thú, thịt khô, hoa quả khô….. còn mấy chiếc nồi đất, chén, tô ly thì toàn bộ bị đập nát thành mãnh nhỏ.

Không phải là do bọn họ phun phí, mà là những vật dụng đó bị đám ăn thịt người sử dụng, bọn chúng dùng những vật dụng đấy để ăn thịt người bộ lạc bọn họ.

Một hàng người dài men theo con đường nhỏ mà đi, trên lưng mỗi người là một cái gùi, chứa không ít đồ bên trong đó, ngoài ra nhóm Klu còn phải còng mình kéo theo một chiếc xe trược, chứa đầy vật phẩm bên trong.

Đoạn đường không tính là xa cho lắm, thế nhưng mang theo rất nhiều đố như thế này cũng tiêu tốn thời gian rất là lâu.

Cho đến tận trời tối, đám người mới trở về bộ lạc dưới ánh mắt mong chờ của những người ở nhà.

Từ xa khi nhìn thấy thủ lĩnh bọn họ, đám Ashi không ngừng reo hò, trong khoảng thời gian một ngày đêm vừa qua, không ai trong bộ lạc không lo lắng về sự an nguy của thủ lĩnh.

Tâm trang mọi người lúc này xem như là thả lỏng được một hồi, thế nhưng đối với Minh Vũ đây lại thêm một thử thách khác.

Kéo theo một đống người trở về, toàn là phụ nữ và trẻ em, gánh nặng tìm kiếm thức ăn sẽ dồn lên nhóm thợ săn.

Hiện tại toàn thể bộ lạc Đá Lớn chỉ có 112 thành viên mà thôi, như theo tính toán của hắn, thì số lượng thức ăn tích trử sẽ đủ dùng cho mùa đông, thậm chí là sẽ có dư dả chút ít có thể đem đi trao đổi với bộ lạc khác một số thứ hữu dụng như da thú, xương thú.

Thế nhưng hôm nay biến cố xảy ra, bộ lạc tiếp nhận thêm 170 nạn dân bộ lạc Khô, số lượng này hầu như là gấp đôi bộ lạc bọn họ.

Nếu tính toán không hợp lý vào cuối mùa đông bọn họ sẽ không còn thức ăn, lúc đó bộ lạc sẽ không còn đủ sức chiến đấu, thậm chí là bộ lạc ăn thịt người sẽ quay lại báo thù. Đều đó Minh Vũ hoàn toàn không muốn.

Thứ ăn là vấn đề thứ nhất, vấn đề thứ hai là chỗ ở. Hang đá chính là nơi trú ngụ chủ yếu của bộ lạc, bình thường 100 thành viên ở bên trong, không gian đã không đủ, vậy mà hện tại lại thêm gấp hai lần số người. không có khả năng mà ở trong đó.

Cũng may, tám cái lều của bọn ăn thịt người kia, Minh Vũ củng tận dụng mang về. tạm thời trước mắt có thể dùng tạm cái này, sau đó thời gian tới sẽ nhanh chóng xây nhà, dựng trại.

Những thành viên bộ lạc Khô có chút bất an khi nhìn thấy ánh mắt kỳ lạ của Vu bộ lạc Đá Lớn.

Vu trầm giọng nói với Minh Vũ “ tại sao mang bọ họ về đây! Không có đủ thức ăn!”

“ từ nay! Bọn họ không phải là Khô bộ lạc mà là người bộ lạc Đá Lớn!” Minh vũ cũng lạnh giọng,

Từ thái độ ngày hôm qua của Vu khiến cho Minh Vũ khá là bất mãng với lão. Trong những ngày gần gây cũng thế, dường như thành tựu của hắn đã làm mất đi uy vọng của Vu, có một số công tác lão thường hay chống đối, ngăn cản. điều đó là cho Minh Vũ trở nên khó chịu.

Vì nguồn thứ ăn trở nên hẹp, Minh Vũ ra lệnh nấu thức ăn phải tiết kiệm, đồng thời sử dụng Hạt Đá cùng thịt khô để nấu, toàn bộ phải nấu cháo, nấu canh, không được ăn đồ nướng nữa.

Nhận biết được tình hình, các tộc nhân cũng không có ý kiến. tranh thủ dựa theo lởi thủ lĩnh ma làm.

Trong khoảng thời gianbọn họ nấu thức ăn, Minh Vũ cho mấy đứa nhỏ thu gom một số nhánh cây, dây, phối hợp cùng với những thành viên mới bắt đầu đan lợp bắt cá.

Hắn biết mùa đông cá không có sinh sản, cá tuy rất nhiều chứ không phải là vô tận, vì thế cần phải mợ rộng địa bàn bắt cá đồng thơi tăng thêm sối bẫy để gia tăng sản lượng.

Đêm đó là một đem trầm mặt ít nói, các thành viên mới cần phải nhanh chóng hòa nhập củng với dân cư bộ lạc, như vậy mới là cho bộ lạc phát triển, nếu nội bộ không có vững chắc, thỉ cho dù một nền văn minh có huy hoàng rực rỡ như thế nào cũng sẽ bị lụi tàn theo thời gian.

Lại một đêm hắn không ngủ, sinh mạng của gần 300 con người đang nằm trong những quyết định sắp tới của hắn. cho tới khi mắt trời hừng đông hắn mới chợp mắt được một tý.

Trang thủ uống một cốc nước nóng làm ấm lại cơ thể hắn bắt đầu phân tích vấn đề và tìm ra hướng giả quyết.

Với 170 thành viên mới 120 người có khả năng lao động tốt, như vậy đây là một nguồn nhân lực có thể tận dụng.

Lớn có việc của lớn, nhỏ có việc của nhỏ.

Như vậy bắt đầu từ hôm nay, sẽ phân ra một nữa số này phụ giúp tại công xưởng gạch, một sối sẽ theo nhóm thợ săn đi bắt cá, đồng thời tuyể chọn một số người có tư chất vào đội cung thủ.

Tuy bọn họ là phụ nữ, thế nhưng một chiến binh tại bộ lạc Đá Lớn phụ nữ cũng có thể làm được, điển hình như Ashi và Caty đây là những người ưu tú nhất.

Còn nhóm thợ săn và cung thủ sẽ phân ra làm hai nhóm, nhóm thứ nhất tiếp tục làm nhiệm vụ bảo vệ bộ lạc, nhóm còn lại sẽ đi dọc theo bờ suối đi bắt cá, thả lợp.

Lúc này sẽ hạn chế thức ăn khô, cá tươi nếu dùng không hết sẽ đem đi hong khô gác bếp, như vậy sẽ tiết kiệm rất là nhiều thức ăn, tránh lãng phí.

Sau khi dùng xong bữa sáng, Minh Vũ bắt đầu phân phó công việc cho toàn bộ lạc, Exp được hắn tình nhiệm đi theo hắn để chỉ dẫn từng mục, công việc quan trong trong thời gian tới, đồng thời tuyển chọn những tộc nhân có tư chất tham gia vào nhóm thợ săn.

Đám người Akam, Alan vẫn tiếp tục công việc vinh dự của mình đó chính là chế tác cung tên. Cũng may là lượng trao đổi lông gà với bộ lạc Gà Đỏ còn khá là nhiều, nếu không hắn cũng không biết tìm đâu ra lông chim để làm mũi tên.

Sau một hời tuyển chon có thêm 30 thành viên được gia nhập vào nhóm cung thủ, do Minh Vũ cùng Ashi sẽ trực tiếp huấn luyện bọn họ, nhưng trong thời gian ngắn sẽ không có đủ cung cho bọn họ luyện tập, thế nên đành phải để bọn họ tập không vậy.

Toàn bộ 30 tân binh này chỉ có 3 cây cung để luyện tập đồng thời còn phải luyện tập các bài tập luyện thể lực, lực tay, lực chân lực eo, phải nói là gian nan vô cùng.

Exp cũng nằm trong số đó, không có một chút phân biệt nào, cho dù nàng là con giá thủ lĩnh Kkav.

Vu trong mấy ngày nay thì vô cùng bất mãng đối với Minh Vũ, hầu như trong bộ lạc không còn ai nghe lão cả, đơn giàn vì mỗi lần có chuyện xảy ra lão sẽ cúng tế thần linh, mong thần linh thương xót cứu giúp.

Trái ngược với Minh Vũ dùng hành động để mà là, để mà chức minh, để mà giải quyết khó khăn.

Tối hôm qua ai cũng thấy thủ lĩnh cùng với Vu cãi nhau một trận thật to, Vu không có đám người bộ lạc Khô ở lại vì không đù thức ăn và chỗ ở. Thủ lĩnh thì khăng khăng cho bọ họ ở lại.

Sáng hôm nay tuy Vu không có nói gì, nhưng sắt mặt của lão không được tốt, vì thức ăn không còn ngon như trước, cháo rất là loãng, mà nguyên nhân chính là do đám người kia. Điều này khiền lão càng tức giận hơn.

Minh Vũ thì chẳng lười them để ý, một mực giúp tộc nhân cải thiện tình hình của mình.

Vấn đề thức ăn trước mắt xem như là được giải quyết, vấn đề tiếp theo chính là chỗ ở. Trong thời gian ngắn với thời tiết không có thuận lợi để xây nhà gạch, vì vậy phải sử dụng các lều trại tạm thời được dựng bằng tuyết, khúc cây, nhánh cây, rơm.

Xây dựng căn nhà tuyết cũng khá là đơn giản, dùng 3 khúc cây lớn làm trụ, dựng thành hình nón, sau đó dùng tuyế, nhanh cây đắp xung quanh, nén thật chặt sau đó để phơi dưới ánh mắt mặt trời, dưới nhiệt lượng của mặt trời, sẽ làm gia tăng khả năng liên kết giữa các khối tuyết lại với nhau.

Mỗi căn nhà tuyết có thể chứa được 6 người ngủ bên trong, tuy có chút chật hẹp, thế nhưng vào mùa đông càng đông ngủ càng ấm.

Đồng thời có thêm 8 cái lều của bọn ăn thịt người giải quyết cũng gần 100 người, như vậy sau một ngày nơi ở cũng như là giải quyết được ổn thỏa.

Lại nhắc đến đám thợ săn, dưới sự giúp đỗ của hơn 30 người, hôn nay bọn họ là một ngày bộ thu, đến khi trời tối bọn họn mang về trên dưới 70kg cá tươi, đồng thời toàn bộ hơn 30 chiếc lợp cũng đã được thả xuống dưới mặt nước, sáng ngày mai sẽ thu hoạch được không ít tôm. Như vậy vấn nạn thức ăn cũng đã giải quyết ổn thỏa.

Nhìn hiện thực trước mắt Minh Vũ có một chút yên lòng.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 35: Chế tạo than củi
Phải nói là tố chất thân thể bộ lạc Khô không được tốt cho lắm bởi thông thường thức ăn của bọn họ chính là củ, rau dại. lượng thịt săn được rất ít hầu như chỉ tập trung cho nhóm thợ săn.

Với lại mấy ngày nay, bị một trận ác mộng nhớ trọn đời, sức khỏe bọn họ vô cùng không tốt. nhưng rất may, canh cá cộng thêm muối chính là thứ có thể bồi bổ sức khỏe nhanh chóng.

Chưa đầu 10 ngày đa phần cư dân bộ lạc Khô đã hòa nhập cùng với bộ lạc Đá Lớn, trong đó Exp là thành viên tiêu biểu nhất, chỉ trong vòng 2 ngày nàng đã có thể sử dụng tốt cung tên, 5 ngày tới này có thề thực hiện các bìa huấn luyện khó khăn cho cung thủ. Từ lúc này bên người nàng lúc nào cũng có một thanh cung trên lưng, trở thành một tay thiện xạ chân chính.

Exp cùng Ashi tham gia cùng nhau công việc cảnh vệ bộ lạc. để tránh trường hợp bị tấn công bất ngờ.

Mà trong thời gian này sản lượng gạch cũng lên tới con số khủng bố, theo tính toán sơ sơ của Minh Vũ một ngày có thể tạo ra 1500 viên gạch. Toàn bộ số gạch ước tính trên 15.000 viên.

Số lượng gạch này nói nhiều nói ít cũng khá ít, vì kiến trúc sau sẽ cần rất nhiều, nhưng hiện tại cũng xem là đủ dùng, nhưng hắn chưa có vội sử dụng gạch xây kiến trúc đơn giản vì còn thiếu một số nguyên vật liệu, là lúc này không có nó sẽ làm chậm tiến trình công việc. đó chính là thay thế công cụ đồ đồng.

Quặng đồng thì hắn chưa có tìm ra, thế nhưng trên nay hắn cầm một khối đồng đen nặng chừng 12-13 kg. số đồng này có thể chế tác ít nhất 5 cây rùi đốn củi, số còn lại có thể chế tạo dao.

Nhưng muốn là đồ đồng không phải chuyện đơn giản, không nói tới vật dụng cần thiếc để sử dụng, nguyên liệu cũng khó mà tìm.

Đầu tiên hắn có ý định sẽ nấu chảy khối đồng này, sau đó đổ vào khuôn đúc, nhưng sau khi tính toán kỷ lại, điều này là không thể.

Với công nghệ hiện tại muốn nung chảy một khối đồng to như thế này, là điều trong mơ. Ít nhất là trong thời gian hiện tại.

Nguyên nhân chủ yếu chính là hắn không hề nắm rõ cấu trúc lò nung kim loại. hắn không phải thợ rèn, hắn chỉ là một anh nông dân được đi học trên thành phố mà thôi, lý thuyết thì có thừa còn kinh nghiệm vận dụng hầu như là con số không.

Vì để chắc ăn, hắn quyết định sử dụng phương thức khác, đó là dunbg cho thanh đồng này mềm ra, sau đó dù vật liệu cứng ( búa Đá) cắt nó ra, sau đó dập dẹp một đầu làm lưỡi búa, đầu còn lại làm cán búa.

Ý tưởng đã lên, Minh Vũ bắt đầu suy tính kế hoạch.

Muốn rèn đồng nguyên liệu đầu tiên phải có chính là than, tham đá không có thì phải tạo than củi.

Than củi chế tạo cũng khá là đơn giản, than được tạo thanh khi thiêu đốt củi trong không gian kín khí, giàu CO và CO2.

Đầu tiên là chấc đống những nhánh cây lớn, có đường kính ít nhất là 5cm. chấc thật nhiều, sao cho thật kính, sau đó dùng bùn phủ lên bên trên.

Đậy chính là bước khá là quan trong trong việc đốt than, phủ bùn thật kín sao cho không thể để cho không khí lọt vào.

Sau đó mới đốt đống củi này. Sản phẩm cuối cùng đó chính là than.

Tuy chất lượng than không đươc tốt, thế nhưng tại cái thời đại này chính la vật liệu đốt tốt nhất, sinh ra nhiệt lượng cao nhất.

Lò rèn dùng đề nung mềm khối đồng cũng được Minh Vũ tự tay chỉ huy xây dựng.

Lò nung có cấu tạo khác xa với những lò đã xây dựng trước đây.

Lò rung, rèn sắt tùy theo mỗi quốc gia, dân tộc, vùng miềng có nhiều kiểu xây dựng khác nhau, nhưng cũng bao gồm 4 thành phần chính.

Thứ nhất là thân lò, có thề xây thành hình trụ đứng hay hình khối đều được.

Thứ hai miệng lò, phần này dùng để chứa than và vật liệu kim loại.

Thứ ba là ống lò, phần này dùng để thổi khí liên tục giúp than cháy nhanh hơn, nhiệt độ cao hơn

Thứ tư la bộ phận thổi khí.

Minh Vũ biết nhưng thế, thế nhưng khi bắt tay vào công việc thì hắn phải chửi tổ nha nhà nó, khó quả thật quá là khó.

Thế nhưng sau bao ngày mò mẫm nguyê cứu, cuối cũng hắ cũng tạo ra một cái lò nung đồng khá là ưng ý.

Toàn thân hình than cụt có chiều cao khoảng chừng 0,8m. dưới đáy lò là một hệ thống thổi khí làm bằng đất sét dung và tha thú.

Cửa lò được làm khá to, nhưng cửa lò thì khá là nhỏ, vì tránh đề nhiệt lượng thoát ra ngoài quá nhiều.

Tiếp thoe đó hắn tiếp tục chuẩn bị các vật dụng khác, như găng tay da thú, da thú, gỗ, rìu đá, đá tảng.

Những vật dụng này dùng để trợ giúp công việc rèn đúc của hắn.

Cả bộ lạc hầu như không biết vị thủ lĩnh của bọn họ đang làm cái gì, nhìn bộ dáng rất là thần bí, chăm chú không tí ánh mắt.

Nhìn cái lò thôi cũng đã biết thủ lĩnh quan tâm nó như thế nào.

Klu cùng với Orc thì vô cùng tò mò, thế nhưng hai tên này vừa tới thì ngay lập tức Minh Vũ đuổi ra, chỉ để Max và Xem hai lão phụ giúp mình mà thôi.

Bộ lạc Đá Lớn đang tất bật chuẩn bị công cuộc cải cách thời đại của mình thì tại bộ lạc Đá lại là một trận trầm mặt, thoe như thông tin Simba nhận được thì bộ lạc Khô đã bị tiêu diệt mà thủ phạm rất có khả năng là bộ lạc ăn thịt người từ phương nam.

Simba cùng Ohot đang hoang mang trong lo sợ, họ biết bọn họ không đánh nhau lại bọn kia, bọn họ từng giao thủ vài lần, thảm bại nghiêm trọng, vì thề bọn họ cố sống cố chết không hám ra sơn cốc của mình, thậm chí có những năm bọ họ lấy đá lớn chận cửa hang, không tiếp với bên ngoài trogn suốt mua đông.

“bộ lạc Khô đã bị diệt rồi! không còn một ai sống sót!” Simba nhỏ giọng.

“ biết được bộ lạc ăn thịt người chỗ nào không?” Ohot hỏi?“ không! Nhưng rất có khả năng bộ lạc Đá Lớn là mục tiêu tiếp theo của bọn chúng!” Simba thầm suy tính.

Nghe vậy Ohot lắc đầu than “ xem ra kế hoạch tấn công bộ lạc Đá Lớn không thực hiện được.

“ ta sẽ cho người dò xét bộ lạc Đá Lớn như thế nào!” Simba cắn răng.

“ tốt! vậy đi! Nhớ tuyển chọn người cẩn thận! gặp bộ lạc Ăn thịt người thì cố mà chạy!” Ohot dặn dò.

“ ta biết!” Simba khẽ gật đầu.

Bên ngoài bộ lạc Đá không biết ai truyền tin bộ lạc Khô bị bộ lạc ăn thịt người tấn công, bị giết sạch không còn một người, cả một bộ lạc máu chảy thành sông, vươn vấn khắp nền tuyết. khiến cho toàn bộ tộc nhân trờ nên hoảng loạn và hoang mang. Ngay cả những chiến bihn bộ lạc cũng không khác gì.

Ngay sau đó bọ họ lại nhận được mệnh lệnh đi dò xét bộ lạc Đá Lớn, lệnh vừa truyền ra không có ít người bỏ trốn về nhà lá của mình.

Trong thơi gian này ai mà muốn đi ra ngoài, sói đói hằng đêm không ngừng dạo bước cung quanh bộ lạc, chưa tính là có bộ lạc ăn thịt người ngoài kia, ai mà dám đi.

Cho dù không muốn đi cũng phải đi, sau một loạt tuyển chọn có 25 người hướng về bộ lạc Đá Lớn mà đi. Dẫn đầu chính mà một trung những chiến binh dũng mãnh nhất bộ lạc Lood.

Lood chính là một tay cộm cáng trong việc săn thú, lần theo dấu vết, thậm chí là san bằng một bộ lạc nhỏ yếu. phải nói kỹ năng sinh tồn của Lood tốt nhất, thậm chí ngay cả Simba cũng không bằng. vì thế Lood được giao nhiệm vụ lần này.

Nếu như bộ lạc Đá Lớn chưa bị diệt, thì có thể tiêu diệt bon chúng, bắt phụ nữ và trẻ em trở vệ bộ lạc, nếu như bọn chúng đụng độ bộ lạc ăn thịt người thì phải tranh thủ trở về bộ lạc thông báo để có thời gian chuẩn bị.

Đoạn đường từ bộ lạc Đá tới bộ lạc Đá Lớn đi nhanh nhất cũng 1 ngày tròn, nhưng trong cái thời tiết quái quỷ mùa đông thì thời gian sẽ kéo ài thêm ít nhất là 1 ngày nữa.

Dọc đường đi các thành viên bộ lạc cực kỳ bất mãng với quyết định của thủ lĩnh, nhưng Lood thì không như thế, hắn đã quá rành với bộ lạc Ăn Thịt người rồi, nếu không bắt đủ số lượng người thì bọn chúng sẽ không trở về vùng đồng cỏ phía nam được.

Mà bộ lạc Khô chỉ có gần 300 người, như thế là vẫn chưa đủ, cần ít nhất là 200 người nữa, như vậy mới đủ số lượng thức ăn mà bọn chúng cần để qua mùa đông.

Trong rừng, Lood cũng thường xuyên đụng độ với người bộ lạc ăn thịt, sức chiến đấu của bọn họ chực kỳ cường hãn. Tốc độ, sức mạnh đều vượt xa người ở đây, nếu 1 chọi một thì hoàn toàn không có khả năng chiến thắng.

Khi nghe tin bộ lạc Khô thất thủ, thì hắn biết đó la điều hiển nhiên, ngay cả bộ lạc tiếp theo bị dính thủ đoạn của bọn chúng cũng không có khả năng thoát khỏi số phận.

Vì thế lần này nhiệm vụ chính xác hơn là xem xét bộ lạc ăn thịt người đã bắt đủ số lượng người chưa, nếu chưa đủ thì phải nghỉ cách dẫn dắt bọn chúng tới bộ lạc nhỏ yếu tiếp theo.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 36: Đụng độ trong rừng
Sau hai ngày ròng rã đám người Lood đã cách bộ lạc Đá Lớn không xa, thế nhưng vừa tiếp cận không bao lâu, hắn chợt thấy có chuyện gì đó không đúng cho lắm.

Hắn vội trèo lên ngọn cây cao nhất, thoát khỏi cánh rừng rậm rạp. từ phía xa xa hắn nhìn thấy khung cảnh thật là choáng ngợp.

Phía trước là bộ lạc Đá Lớn, hơn nữa có rất nhiều khói bốc lên cao, khói bốc lên nghi ngút, giống nhưng là cả bộ lạc bị đốt cháy.

“ không tốt! bộ lạc Đá Lớn bị tấn công rồi!” Lood thầm nghĩ, ngay sau đó trèo xuống.

“aru! mau! Trở về thông báo cho thủ lĩnh bộ lạc Đá Lớn bị tấn công rồi!” Lood ngay lập tức quát lớn.

Sau đó Aru ngay lập tức trở về bộ lạc, số còn lại thì mang bộ dáng sợ sệt.

“ lood phải trở về! ở lại chết!” một tên mặt mày xanh lét nói với Lood.

“ không được! về bộ lạc lúc này! Bộ lạc sẽ chết!” mau hướng bộ lạc Nanh! Bộ lạc Nanh gần đầy!” Lood nói.

Không đợi cho các thành viên khác nói gì, Lood tăng tốc mà chạy. đám người có chút không muốn, thế nhưng vẫn phải chạy theo.

Bộ lạc Nanh nằm ở hướng Đông Bắc, cách bộ lạc Đá Lớn khoảng 2 ngày đi đường. mà đoạn đường ngắn nhất tới bộ lạc Nanh là phải vượt qua lãnh địa bộ lạc Đá Lớn.

Nói cách khác là Lood muốn tạo ra dấu vết để chỉ phương hướng cho bộ lạc ăn thịt người tiêu diệt bộ lạc Nanh. Chỉ cần bọn chúng bắt đủ người, thì sẽ trở về vùng đồng cỏ phía nam thôi.

Mà trong rừng lúc này Luc, Xem, Ashi và Exp đang tuần tra trong rừng, mục, nhiệm vụ này rất được Minh Vũ chú ý, thường xuyên nhắc nhở mọi người phải chú tâm. Bởi vì hiện tại bộ lạc đang bị rất nhiều bộ lạc khác nhòm ngó.

Hôm nay tuần tra khá là nhiều nơi, một số nơi ký hiệu đánh dấu không có dấu hiệu bị động vào, xem ra công việc hôm nay khá ổn, thế nhưng Luc bỗng nhiên nhìn về một hướng xa xa khẻ nhíu mày.

Ashi thấy vẻ khác thường của Luc nhanh chóng nhìn về phương hướng kia.

Ngay sau đó nàng liền phát hiện cách đá khá xa có những cái bóng đang nhấp nhô sau những tán cây.

“ không tốt! có người!” Exp hốt hoảng.

Luc xem ra là trấn tĩnh nhất, hắn ngay lập tức dùng 2 ngón tay đưa vào miệng, thổi mạnh. Một tiếng huýt gió thật lớn phát ra. Tiếp theo đó là có 3 4 tiếng huýt gió y như vậy. Đó là ám hiệu của bộ lạc, khi phát hiện thấy con mồi hoặc kẽ thù.

Bên trong bộ lạc, cũng đã nghe thấy âm thanh, nét mặt Minh Vũ có chút không tốt cho lắm

“ bộ lạc bị tấn công! Mau trở về!” hắn hét lớn

“ đội cung thủ chuẩn bị chiến đấu!”

Ban đầu bộ lạc có chút rồi loạn, thế nhưng chừng 5 phút, khi nhóm cung thủ tập trung lại đứng thủ vững trên bức tường tuyết, đồng thời toàn bộ tộc nhân đã vào ẩn nấp bên trong bức tường, lúc này tình trạng mới đở hơn một chút.

Say bước ra khỏi đội hình, nhìn chăm chú vào phía rừng rậm phía trước.

“ thủ lĩnh! Có phải bộ lạc ăn thịt người không?” nàng hỏi Minh Vũ.

“ có lẽ không!từ phía đó hẳn là Đá bộ lạc hay Nanh bộ lạc!” Minh Vũ suy đoán.

Rất nhanh các nhóm chiến binh bộ lạc được tập hợp bao gồm đội thợ săn, cung thủ. Hiện tại bộ lạc đang rất là thiếu người, hơn phân nữa nhóm thợ săn và cung thủ đều đi ngược dòng suối để bắt cá rồi, số còn lại ngoại trừ đám cung thủ đang luyện tập bắn cung ra, chỉ còn hơn 15 người đã từng trải qua các cuộc chém giết lớn, như sói và bộ lạc ăn thịt người.

Vu nghe được động tĩnh lớn cũng bước ra hỏi hang đá, ánh mắt hướng về phía xa trong rừng sâu.

“ có chuyện gì sao?” Vu hỏi.

“ phát hiện bộ lạc khác trong lãnh địa chúng ta, rất có khả năng là bộ lạc Nanh hoặc bộ lạc Đá!” Minh Vũ nói.

“ lần này ngươi ra ngoài! Gây không ít chuyện! “ Vu tức giận nói.

“ bộ lạc Đá rất là mạnh! Bộ lạc bọn ta không có khả năng chống lại, nếu bọn chúng đến thì cấp cho bọn chúng ít thức ăn cùng một số nồi đất là được!” Vu nói.

Tâm tình Minh Vũ lúc này muốn cho cái lão này một đấm vào mặt, quả thật là hai quân chưa đánh mà tướng đã muốn hàng.

Nghe Vu nói vậy có không ít người nhìn về phía lão, giống như lão là một quái nhân.

“ ha ha ha ha! vu yên tâm, bọn chúng sẽ không tới được đây đâu, cho dù tới ta sẽ cho vu gặp mặt nói chuyện tận tình!” Minh Vũ giọng lạnh tanh.

“ bộ lạc Đá thì sao chứ! Ngay cả bộ lạc ăn thịt người kia, có sức mạnh, tốc độ nhanh gấp nhiều lần, hắn còn tiêu diệt cả bọn!” bộ lạc Đá. Tên của anh còn nhiều lắm.

Minh Vũ quyết cho lão Vu già này một bài học.

Lood đang chạy hết tốc lực bỗng nhiên phát hiện có tiếng huýt sao, hắn ngay lập tức quay đầu nhìn về hướng đó.

Hắn phát hiện ra nhưng thân ảnh có chút quen thuộc, đang phục bằng da thú, như là da ngâm ngâm đen, chứ không phải đen như than củi đặc trưng của bộ lạc Ăn thịt người.

“ là người bộ lạc Đá Lớn! hẳn là thợ săn!” nghĩ như thế Lood âm ầm tính toán lại ý định của mình.

Và thế là không lâu không mau hắn đi đến đám người Luc với tư thái thong thả hơn.

Luc phát hiện ra cũng bắt đầu đề phòng đám người này, Luc biết cái tên dẫn đầu kia, bọn họ đã từng đụng độ một vài lần tại khu rừng phía nam.

Lúc đó bọn họ phát hiện ra một khu vực có rất nhiều trái chín đang hài thì bị chính tên này ra cướp, lần đó bọ họ bị đánh vô cùng thê thảm. hắn còn nhớ cái răng của mình chính là bị tên này đánh gãy. Nghĩ đến đó cơn tức hắn lại hiện ra.

“ đứng lại!” Luc quát lớn, hắn giương cung ra, chuẩn bị lúc nào cũng sẽ cho tên này một mũi tên vào đầu.

Nhìn cái thứ trên tay Luc, Lood không coi nó ra gì, cười ha ha ha ha ha.

“ bọn ta đi săn! Đi lạc đường, nên định tìm bộ lạc các ngươi xin ít thức ăn!” chuyện lày Lood làm, nhiều đã quen, với địa vị bộ lạc Đá hắn đi đâu cũng có sẽ cho bọn chúng thức ăn. Kiểu xin đểu thế này hắn rất là rành.

Nhìn thấy đối diện bọn họ là bộ lạc Đá Lớn, đám người theo sau cũng thả lỏng, bọ họ quyết lấy mấy cái nồi của bộ lạc này về nhà dùng. Quả thật 10 cái nồi thật không đủ dùng cho cả bộ lạc hơn 600 người.

Luc lớn tiếng cảnh báo, nhưng đám người kia không có lui mà tiếng tới, đang không biết làm như thế nào, thì xung quanh bốn hướng có không ít người tới.

Nhìn thấy trạng thái hai bên, có chút căng thẳng, một tên chiến binh bộ lạc Đá nhịn không được liền giơ búa đá lên định đánh đòn phủ đầu.

Thế nhưng 15 người bộ lạc Đá không có một chút rung sợ, một số trong đó còn lấy ra trên lưng một tấm da thú che chắn trước người.

Luc cũng lấy ra tấm chắn của mình, mũi giá giơ lên cao, nếu có bất kỳ biến cô nào sẽ nhào tới tấn công. Mà mấy tên cung thủ cũng đã giương cung.Lood cảm giác có gì đó không ổn, bọn họ đánh nhua với bộ lạc Đá Lớn không ít lần, đa phần khi nhìn thấy bọn họ, thì đám nhát gan này sẽ co đầu rút cổ mà chạy, bỏ lại con mồi. thế nhưng bọ chúng muốn đánh nhau ư.

Nhìn thấy lực lượng hai bên chênh lệch, bên hắn có tất cả 24 người, còn bên kia chỉ có 15 tên, đánh nhua hắn ăn chắc.

Nghĩ thế hắn lấy ra giáo xương, một lao hướng Luc mà tới, vì nhìn mặt Luc hắn cảm giác thật là đáng ghét, phải cho bộ lạc Đá Lớn một bài học.

Vì cự ly gầm mũi giáo lao lao mà đi không một chút trở ngại. Luc cũng không có ý định né tránh, hắn giơ cao tấm chắn.

“coong!” một tiếng mũi giáo cắm lên tấm chắn, mũi giáo xuyên qua tấm chắn được một đoạn, thế nhưng không có một chút thương tổn nào lên người Luc.

Chưa kịp phản ứng tại sao mũi giáo của mình không có xuyên thủng ngực tên kia, thì ngay lập tức hắn cảm nhận được đùi mình rất đau. Hắn nhìn xuống, thì thấy đùi mình đã bị bọ một khú cây xuyên thủng, máu tươi đã chảy ra rất nhiều, hắn hét thảm một cái.

Tiếp theo đó kế bên hắn cũng co những âm thanh tương tự, nhưng bọn chúng không có may mắn như hắn, những khúc cây nhỏ đó xuyên thẳng qua lồng ngực, cuốn họng, bụng,…..

“ không!” Hắn hét thật to sau đó vì quá sợ hãi mà xỉu xuống mặt tuyết giá lạnh.

Chiến đấu lần này quá la đơn giản, chỉ cần chưa tới ba loạt tên, đã không còn tên nào đứng trên mặt đất cả.

Rất nhanh Minh Vũ nhận được tin tức về trận đụng độ ngẫu nhiên trong rừng. Hắn ngay lập tức đi đến hiện trường, lúc này Vu cũng đứng kế bên, sắc mặt lão tái mét khi biết được người xâm phạm chính là Đá bộ lạc. lão vô cùng hoang mang, ngay lập tức trở vào trong, chắc là chuẩn bị cúng tế gì đó.

Minh Vũ thì ngay lập tức đi tới hiện trường, lúc này đám người Luc đang dọn dẹp chiến trường, mấy cái xác sau khi lột sạch thì được chấc thành đống, Luc có ý định là một mồi lửa đốt sạch, chỉ cần Minh Vũ ra lệnh một tiếng thì hắn sẽ lam ngay.

Lúc biết tính tình vị thủ lĩnh trẻ tuổi này như thế nào, đã làm thì phải làm cho trót, không để lại vết tích.

“ biết tại sao bọn chúng đến đây không?” xem xét tình hình, Minh Vũ hỏi Luc.

“ không chắc! nhưng hẳn là đến cướp bóc, bọn chúng thường xuyên làm thế!” Luc nói

“ có tên nào chạy trốn không?”

“ không! Toàn diệt!” Luc có chút tự tin.

“ vậy thu dọn chiến trường, đốt hết mấy cái xác này đi! Cẩn thận mùi máu tanh thu hút hung thú.” Minh Vũ ra lệnh.

Mà với tình hình hiện tại của bộ lạc thì cũng không có sợ hung thú tập kích là bao, với số lượng cung thủ trong tay, với hơn 60 thanh cung các loại thì cũng đủ phòng ngự với bọn hung thú rồi.

cầu phiếu, cầu like, cầu để cử. rất có khả năng tối nay bạo 1 - 2 chương
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 37: Rèn rìu
Trở lại bộ lạc, Minh Vũ mang theo nụ cười đầy thâm ý nhìn lão Vũ đang nhảy một vũ điệu tế tự.

“ Vu ta nghĩ nên phải để cái này cúng tế cho đồ đằng!” nói đoạn Minh Vũ lấy ra từ trong một cái Gùi trên lưng Luc một cái đầu lâu.

Nhìn cái đầu máu me, Vu có chút không chịu nỗi, mặt trắng bệch.

“ đây là đầu lâu của Lood chiến binh bộ lạc dũng mãnh nhất bộ lạc Đá!” ta nghĩ chỉ có những vật này mới là thứ Đồ đằng cần, thần linh cần!”

“ thần linh chỉ bảo hộ những kẽ mạnh mẽ mà thôi! Còn kẽ yếu đuối ngài ấy sẽ không bảo vệ đâu!” Minh Vũ tỏ ra vẽ thành kính nói với Vu đồng thời để đầu lâu Lood lên bệ đá.

Minh Vũ muốn nói cho Vu biết, toàn thể bộ lạc biết, ngay cả chiến binh mạnh mẽ nhất bộ lạc Đá cũng gị giết, bộ lạc ăn thịt người hung mãnh đến cở nào cũng bị giết. bộ lạc Đá Lớn hiện tại rất mạnh. Hung thú cũng không sợ.

Nói xong Minh Vũ đi ra ngoài tiếp tục chỉ đạo mọi người làm việc, hắn quyết định vào ngày mai bắt đầu rèn rìu.

Hiện tại mọi nguyên liệu đã chuẩn bị sẵn sàng rồi, chỉ đợi thêm mẻ than tối nay nữa là xong.

Khi trời về chiều, từ xa xa Klu cùng Orc và nhóm thợ săn cũng đã trở về, bọn họ kéo theo một xe chứa đầy cá và tôm. Ít nhất cũng trên 100kg. quả thật phái trên thượng nguồn dòng suối cá rất là nhiều cá.

Vì không khí rất là lạnh, thế nên số cá ăn không hết sẽ được chôn dưới lớp tuyết đẻ ngày mai dùng tiếp.

Thức ăn hiện tại cũng không tính là nhiều, số lượng cháo rất là loảng hơn nữa một người mỗi bửa ăn chỉ được một chén, một chén nhỏ là không có đủ no, thế nhưng bọ họ có thể ăn thay thế bằng cá và tôm.

Đối với bộ lạc Đá Lớn mà nói thức ăn kiểu này bọ họ đã ngán tới tận óc, thế nhưng những thành viên mới thì ăn vẫn tấm tắt khen ngon, hận là không thể ăn nhiều cá hơn.

Quả thật bộ lạc bọn họ vào cuối mùa khô mới có khả năng ăn cá mà thôi, hơn nữa vị cũng không có ngon như nơi đây.

Khi gia nhập bộ lạc Đá Lớn bọn họ mới biết được rằng bộ lạc này rất là giàu có, rất là xa xỉ, thức ăn đều có muối, hơn nữa chất lượng muối cực kỳ tốt, hơn xa bộ lạc Đá.

Khi Klu trở viề khi biết được bộ lạc Đá bất ngờ xâm nhập hắn điên tiết lên muốn xông đến cho bọn chúng một trận, thế nhưng khi vào hang thấy cái đầu lâu của Lood đang bị treo ở đó, thì côn giận hắn xuống, sau đó hắn dùng mũi tên của mình xuyên vài phát lên trên đo. Sau đó hắn cười thật to, cười thật dài.

Nhìn hành động của tên này Minh Vũ biết hắn có lẽ đã ăn rất nhiều thiệt thòi bởi cái tên Lood kia.

Vì để chuẩn bị cho ngày mai, thế nên Minh Vũ bắt đầu phân công công việc cho ngày mai.

Tuyển chọn cho công việc mang tính hệ trong này, Minh Vũ tuyển chọn ra những thành viên bộ lạc ưu tú nhất. yêu cầu đầu tiên là có sức khỏe, thứ hai là độ dẻo dai và cuối cùng là cẩn thận.

Sau bao ngày đắng đo Minh Vũ đã tuyển chọn Cas. Cas từng là thợ săn, thế nhưng hắn ta đã bị thương trong lúc săn thú, rất may là giử được mạng sống, thế nhưng lại bị chấn thương ở chân.

Thông thường tên này thường ra suối bắt cá, nhưng hiện tại Minh Vũ đã giao cho hắn công việc củi lửa giữ lửa lò gạch.

Người thứ hai là Ulu tên này nằm trong nhóm thợ săn, thế nhưng thiên phú không được cao cho lắm, bắn cung toàn trượt, chạy cũng cũng không được nhanh cho lắm nên công việc của hắn hiện tại là đứng trên tháp canh mà thôi. Thế nhưng tên này có thể lực rất tốt, rất thích hợp cho công việc cầm búa.

Ngoài ra số còn lại chính là phụ nữ và hai đứa nhỏ 13 tuổi bằng tuổi với Minh Vũ vừa đem về bộ lạc, đó chính là Rui và Inox.

Hai tên nhóc con này Minh Vũ có ý định đào tạo bọn chúng trong lĩnh vực rèn đúc này.

Từ rất sớm nhóm 10 người này đã bắt đầu công việc rèn đúc, đầu tiên là Minh Vũ giải thích công việc, sau đó là hướng dẫn.

Cầm trên tay thanh đồng đen dài dần 1,5m Minh Vũ trong lòng có chút căng thẳng. hiện tại đây chính là khôi kim loại duy nhất mà hắn có.

Dựa theo ý định ban đầu hắn sẽ cắt một khối đồng khoảng chừng 2kg ra, sau đó dùng búa nện lên, gò thành hình dạng lưỡi búa.

Mà muốn cắt khối đồng ra, thì đầu tiên là phải nung nó lên với nhiệt độ cao, ít nhất là 600- 700 độ, mà cũng may thanh đồng này có chiều dài gần 1,5m, thế nên lần rèn đúc đầu tiên này cũng thuận lợi không kém.

Ngay sau khi lò được đốt lên, Minh Vũ không có vội cho khối đồng vào, mà cho than cháy cho thật mạnh mới bắt đầu nung.

Pao cùng Ichu làm nhiệm vụ thổi lửa. hai người bọn họ thay phiên nhau mà làm,. Hệ thống thổi lửa được làm bằng một cái túi da lớn. lấy không khí từ bên ngoài thổi vào trong lò nung bằng một hệ thống ống dẫn hơi từ mặt đất.

Công việc này khá là đơn giản, nhưng phải lập đi lập lại nhiều lần, nên rất là mỏi tay, vì thế cần hai người liên tục làm việc mới hiệu quả.

Rất nhanh lửa đã cháy ngùn ngụt, lò nung tỏa nhiệt nghi ngút, mọi người xung quanh chảy mồ hôi nhễ ngại ngai trong mùa đông giá rét.

Nhìn nhiệt lượng phát ra xung quanh Minh Vũ thầm ước tính nhiệt độ trong lò chỉ khoảng 400 – 500 độ mà thôi, không có đủ yêu cầu.

Hắn biết đây là do kỹ thuật xây lò, thế nên nhiệt độ như thế này là tốt rồi, cần phải bỏ thời gian ra nghiên cứu thêm về lò nung mới có thể đẩy nhiệt độ cao hơn.

Sau khi nung được nửa ngày, Minh Vũ mới dùng da thú nhúng nước, rồi mới bắn vào đầu còn lại của khối sắt, dùng hết sức lôi thanh đồng ra.

Đầu khối đồng bao phủ trong lửa nóng, lúc này đã đỏ như than, một nhan sắc tuyệt đẹp khiến cho mấy tộc nhân xung quanh chìm chăm chú.

“ Ulu, Cas! Mau làm việc!” Minh Vũ quát lớn,Lúc này hai tên này mới lấy lại tình thần. nhanh chóng cầm dụng cụ gần đó.

Minh Vũ cố hết sức kéo khối đồng lên một phiến đá bằng phẳng đã chuẩn bị từ trước. sau đó Rui và Inox cho một lưỡi đá lên chỗ mà Minh Vũ chỉ định.

Lưỡi dao đá này đã được Minh Vũ chết tác qua, hắn dùng hai thanh gỗ to bằng hai đầu ngón tay dài chừng 2m, vót sao cho bằng phẳng. tiếp theo đó hắn đặt lưỡi dao đá ở chính giửa rồi dùng dây nẹp chặt lại cố định lưỡi dao đá. Khi sử dụng thì cần phải có hai người giử vững hai đầu.

Ngoài ra Ulu và Cas dùng hai cái búa đá, đầu búa nặng gần 5 kg.

“ Cạch!” âm thanh đá va chạm với nhau, khối đồng bị lúng xuống một xíu khoảng chừng 3cm. nhìn thấy hiệu quả nhát búa đầu tiên, Minh Vũ cảm thấy chuyện rầy thành công rất là có khả quan.

Ulu cùng Cas gỏ chừng 15 búa, thì thanh đồng đã bớt đỏ rồi, dần dần chuyển sang màu đen. Minh Vũ ngay lập tức cho vào lò nung tiếp. hắn biết làm chuyện này là không có thể dùng tốc độ mà giải quyết được. chuyện này cần thời gian khá là dài.

Mà lần này vết cắt đã cắt được 1/3 khối đồng rồi, hơn nửa vết cắt còn tạo hình lưỡi búa nữa, điều này khiến cho Minh Vũ càng thêm tự tin.

Hắn chỉ cần cắt rời khối đồng ra, sau đó dùng búa định hình lại chút chút mà thôi, còn về độ sắc của lưỡi búa hắn có thể thông qua mài từng chút một. chuyện đó sẽ không thành vấn đề lớn.

Chừng 3 tiếng sau, hắn mới tiêp tục lôi thanh đồng ra tiếp tục cắt. bọn họ làm đi làm lại chừng 4 lần như thế, cuối cùng khối đồng cũng được tách rời ra.

Sau khi tách ra hai khối, công việc trở nên khó khăn hơn gấp bội, đó chính là không có công cụ cầm nắm khôi đồng kia. Thông thường là sẽ có kìm, gắp, thế nhưng tại cái thời đại này làm gì có những vật dụng đó, vì thế Minh Vũ đành phải biến tấu, dùng hai thanh gỗ chắc kẹp chặt khối đồng đem ra lò nung, tiếp đó đem lên phiến đá mà nện tạo hình mà thôi, công việc cực kỳ khó khăn và gian nan.

Một đên không có ngủ, nhóm 10 người làm việc không biết mệt nhọc,cuối cùng đến tận hừng đông, lưỡi búa đầu tiên cũng được ra lò.

Minh Vũ nhìn sản phẩm mình tạo ra, dường như mắt hắn chảy ra nước mắt, quả thật là khó khăn và gian nan, lưỡi búa rất là xấu, xấu đến nổi phải nói đây là cái vẹo gì vậy. thế nhưng cũng may là nó cũng ra dáng lưỡi búa.

Một cái đầu dẹp, đầu bên kia thì là một khối xù xì nhưng ít nhất nó cũng có hai cái gờ để kẹp cán búa vào.

Sau khi hoàn thành sản phẩm nhóm bọn họ mới trở về hang trong tình trạng kiệt sức toàn tập, một mực lăn ra ngủ, không ăn không uống cho tới tận buổi chiều mới tỉnh lại.

Sau khi tỉnh lại Minh Vũ tiếp tục công việc chế tác của mình dưới dao ánh mắt của tộc nhân, hắn mài lưỡi búa.

Mài trên đá là cách hiệu quả nhất hiện tại, lưỡi búa khá là dày, thế nên phải phải rất là lâu. Minh Vũ tưởng chừng bất lực với công việc này, thế nhưng hắn không biết công việc mài này bộ lạc rất là thành thạo. vì sao vì các loại dao ở đây đa phần đều mài từ những khúc xương, những cục đá mà thành.

Nhìn thấy Minh Vũ khổ sở Klu nhịn không được mà giật lưỡi búa từ trong tay Minh Vũ bắt đầu mài.

Nhìn thất Klu rất là thọa nghề mặt mo Minh Vũ có chút đen, thế nhưng hắn ngay lập tức chuyển sang việc khác để làm trách việc xấu hổ vừa rồi.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 38: Làm sạch gương mặt
Sau lần đầu tiên sử dụng lò nung, Minh Vũ phát hiện ra khá nhiều sai lần dẩn đến lò nung không đạt đủ nhiệt độ. Thứ nhất là cửa lò quá lớn, thoát nhiệt quá nhiều. thứ hai là hệ thống thổi khí không được ổn định, lò nung không đủ oxi.

Thứ ba là miệng lò nung quá nhỏ và thấp nên nhiệt lượng thất thoát là cực lớn.

Để sửa chữa nhưng sai lầm trên, Minh Vũ ngay lập tức bắt tay sửa chữa những sai sót trên. Đặc biệt là bộ phận ống thổi khí phải sửa đổi hoàn toàn.

Các ống gốm được sắp xếp lại, các phần hở ra được đắp đất sét va da thú lên. Ngoài ra hệ thống đẩy khí được thay mới. vật thổi khi mới được làm bằng da thú và gỗ có cấu tạo như một cái máy nén không khí. Người sử dụng không cần phải nhiều thao tác như củ, chỉ việc kéo ra đẩy xuống mà thôi. Hiệu quả thổi khí được nâng cáo rất nhiều.

Tiếp theo là phần thân lò và cửa lò cũng được chỉnh sữa. Nói thì nhanh, thế nhưng phải mất hai ngày mới hoàn thành công việc.

Còn về phần Klu sau 3 ngày ngồi mài rìu, lưỡi rìu lúc này đã vô cùng sáng bóng, hơn nữa vô cùng sắc bén, so với dao xương hay dao móng vuốc đều sắc hơn rất là nhiều lần.

Minh Vũ chạm lên lưỡi rìu, hắn cảm nhận độ sắc bén qua từng milimet.

“ Orc lại đây!: Minh Vũ lên tiếng.

Orc từ phía xa khi nghe tên thủ lĩnh gọi tên mình, hắn vô cùng cao hứng, hắn biết mỗi lần thủ lĩnh gọi hắn như thế này, thì sẽ có đồ ăn ngon, thế nhưng lần này làm cho hắn thất vọng.

Quả thật lần này cũng thử, nhưng không phải thức ăn,ma là thử độ sắc của lưỡi búa.

“ nằm Xuống!” Minh Vũ chỉ xuống dưới đất.

Orc láo ngáo không hiểu chuyện gì xảy ra, ngay lập tức nắm xuống.

Minh Vũ thân hình nhỏ nhắn ngồi hẳn lên ngực Orc. Dùng lưỡi rùi bắt đầu cạo râu cho tên mập mạp này.

“ roạt Roạt!!! âm thanh không ngừng vang lên.

Mà nét mặt của tộc nhân lại xanh mét.

“ thủ lĩnh đây là đang làm thịt Orc!”

“ không thể nào! Bộ lạc không có thiếu thức ăn mà!” không ít người nhỏ giọng.

Hiện tại uy vọng của Minh Vũ trong bộ lạc rất là cao, mọi hành động của hắn sẽ không bao giờ chịu sự ngăn cản của mọi người, thậm chí mọi người sẽ học theo.

Orc cũng không biết chuyện gì xảy ra, hắn nhắm nghiền mắt, hắn cảm giác trên mặt mình có một cảm giác vô cùng nhẹ nhỏm, có một chút ngưa ngứa.

Chừng 5 phút sau, Minh Vũ mới ngời dậy, theo đó Orc cũng đứng dậy, lúc này bộ râu khủng bố xồm xoàm của hắn cũng rơi xuống theo từng hành động của mình.

Lúc này mọi người mới phát hiện ra khuôn mặt hoàn chỉnh của Orc, quả thật là rất lâu bọn họ chưa có nhìn thấy.

Orc không ngừng vuốc cằm cảm giác như đã phát hiện ra một tân thế giới.

“ ha ha ha ha! thật nhẹ! Không còn ngứa! ha ha ha ha ha!” Orc cười dài.

Minh Vũ cũng không có nói gì nhưng hắn lại cười, quả thật nhìn thấy mấy tên này râu tóc như một cái ổ quả nhìn chắng có một chút thể thống cống rãnh gì cả, nhìn đối nổi phát bực.

Với lại hằng đêm, hắn thường nhìn thấy mấy tên nay than ngứa, có rận.

Vì thế ngay sau khi rìu được tạo ra hắn không có vội mà ngay lập tức đem mấy tên này làm lông một thể.

Chưa dừng lại ở cạo râu, Minh Vũ cũng bắt đầu cạo đầu. từ nay về sau hắn sẽ đặt ra qui định, nếu là đàm ông vào tuổi trưởng thành thì 1 tháng phải cạo đầu một lần cạo râu 2 lần.

Tuy đây là thời đại nguyên thủy, thế nhưng hắn cũng không cho phép bản thân cùng đồng loại của mình giống như người rừng như thế. Phải bắt đầu tạo ra nền nếp, tạo ra một nền vắn hóa riêng cho mình.

Thế là ngày hôm này đám thợ săn không có ra ngoài bắt cá mà ở lại trong hang thanh lý râu tóc, dưới ánh mắt tràn đầy ngạc nhiên của mọi người.

Toàn bộ lạc hễ là 1 cây hai trái thì phải đen cạo đầu. riêng chỉ có duy nhất một mình Vu là không làm theo. Minh Vũ cũng mặt kệ, đợi tới mùa nắng thì lão sẽ biết lợi hại của việc cắt tóc.

Sau khi hoàn thành xong công việc mang tính văn minh thời đại này, Minh Vũ mới cho Klu đem lưỡi búa tra cán vào làm nhiệm vụ của nó từ khi được tạo ra, đốn củi.

Chừng nữa này sau khoảng 50 thành viê bộ lạc đang tập trung tại rừng cây, Klu làm nhiệm vụ cao cả nhất, là dùng rìu đồng đốn gỗ.

Mục tiêu của hắn là một cây cao chừng 15m, có đường kính thân cây khoảng 15cm, loại cây này thuộc kích cở nhỏ trong khu rừng mà thôi, thế nhưng lại chiếm thành phần đa số.

Nếu như theo sữ dụng công cụ rìu đá như thường thì, cần phải hai người đồng thời liên tiếp chặc trong vòng hai ngày, cây gỗ này mới có hy vọng ngã xuống,

Thế nhưng với lưỡi rìu đồng này chỉ một mình Klu, hắn chỉ trong vòng 20 phút cái cây đã ngã xuống dưới đất. mọi người dường như là không tin vào mắt mình, thế này bọ họ thay phiên nhau là sử dụng. và thế là trong một buổi chiều đã có hơn 20 cây gỗ đã ngã xuống.

Nhóm thợ rèn đi theo Minh Vũ cảm giác toàn thân sướng rân rân, bọn họ không thể nào ngờ được cái vật mà bọn họ tiêu tốn hai ngày mới hoàn thành kia lại có uy lực mạnh đến như thế.

Bọn họ cũng không có đợ thủ lỉnh ra lệnh đi làm, mà ngay sau đó chuẩn bị đốt lò nung làm thêm những cây rìu mới.

Có kinh nghiệm lần trước, thế nên lần này cũng bắt nhịp công việc cũng nhanh hơn. Lò nung được cải tiến, hiệu quả được tăng cao rõ rệt, nhiệt lượng ít thất thoát ra ngoài, nên khối đồng nhanh chóng bị nung đỏ, thậm chí có dấu hiệu hóa dẻo.

Nhìn thấy hiệu quả đó Minh Vũ vô cùng phấn khích, nếu cứ như tốc độ này, hắn có thể chế tác được nhiều vật dụng có ích hơn, vì như cưa, dao,….

Cải thiện được công nghê, công việc trở thêm nhẹ nhàng, lần này chỉ cần hai lần nung đã cắt đượ một khối đồng.

Mà lần này đồng được nung khá dẻo, nên việc tạo hình có chút dễ dàng hơn trước, lưỡi búa tạo ra khá là mãnh, không có thô to như trước, thẩm mỹ được đề cao khá là nhiều.

Tranh thủ có một khó đồng dư ra, Minh Vũ liền chế tác một lưỡi cao con, mục đích cài này thì khỏi phải bàn, dùng đề cạo râu tóc vô cùng thích hợp. so với cái lưỡi rùi to nặng kia.

Sau 5 ngày chế tác, toàn bộ bộ lạc đã có được 4 cây rìu hai con dao lớn, 2 con dao nhỏ, và 1 con dao để cạo râu. Và thế là thanh đồng của tê thủ lĩnh bộ lạc ăn thịt người kia đã trở thành những vật dụng vô cùng hữu ít.

Rất may mắn cho Minh Vũ là tìm được một thanh đồng tự nhiên, hơn nữa có khối lượng lớn như thế, nếu như là quặng thì còn lâu mới có thể chế tác ra những vật dụng như thế chỉ trong mấy ngày.Mà trong những ngày vừa qua, bộ lạc đã sản xuất gạch với một số lượng cực lớn, cho đến hiện tại đã có hơn 20.000 viên gạch tạo ra, toàn khung cảnh bộ lạc lúc này không khác gì một lò gạch thời trung cổ.

Nhắm thấy nguyên vật liệu đã sẵng sàn, Minh Vũ mắt đầu triệu tập mọi người bắt đầu xây nhà. Đây là thứ mà mọi người cực kỳ mong đợi trong khoảng thơi gian gần đây.

Nhìn thấy căn nhà xây bằng đất kia, bọn họ vô cùng ao ước được sống trong đó, thế nhưng nó thuộc về quyền sở hữu của nhóm người Alan và Aklam. Đó là phần thưởng đầu tiên cho họ, không ai được pháp tranh giành.

Nhóm người mới gai nhập bộ lạc cũng rất thích nó, bọn họ thường xuyên trầm ngâm, ngắm nhìn căn nhà nhỏ đấy.

Minh Vũ dựa theo địa hình bên dưới hang đá mà bắt đầu quy hoạch cho bộ lạc.

Bộ lạ sẽ không ngừng lớn mạnh, cần phải phân chia ra nhiều phân khu để sau này dễ dàng kiểm soát, thống kê và bảo vệ.

Điển hình là các công trình lớn và quan trọng như nhà kho, nhà ở, chuồng nuôi thú,… tuy bộ lạc lúc này chẳng có một con gia súc nào cả, thế nhưng thoe con đường khai hóa văn minh của mình thì đây chắc chắc là sẽ có.

Minh Vũ dùng một tấm da thú bắt đầu vẽ bản thiết kế đô thị tại thế giới này.

Chuyện gì hắn không có thể là được, chứ chuyện quy hoạch đô thị thì hắn có thể làm, vi đây chính mà một trong những môn học mà hắn từng học qua, tuy không thể nào rành rọt chi tiết mang tính tầm cao vĩ mô, thế nhưng về phần cục bộ và phân bố thì hắn có thể nắm rõ.

Hiện tại công trường lò gạch và gốm sẽ được sắp đặt cùng nhau tại gần bìa rừng vì đây có ba người nguyên liệu chính đó là đất sét, nước và gỗ.

Thứ hai chính là thiết kế nhà ở và quy hoạch khu dân cư. Hắn muốn bộ lạc mình thoát khỏi tình trạng thiếu hụt nhâu khẩu đặt biệt là đàn ông, vì thế chính sách dân số lúc này phải thật cởi mở thi hành chính sách đa thê, một căn nhà có thề ở được 5 6 người trưởng thành.

căn nhà tạo ra phải đáp ứng các nhu cầu khác không chỉ riêng là để ngủ. ngoài gia bếp ra, Minh Vũ còn tạo thêm 2 gian trống khác, thế nhưng chưa có nói cho bọ họ vao lúc này, chỉ nói là dùng đề ngủ là được.

mỗi căn nhà có diện tích như nhau có tất cả 4 gian chính, có chiều ngang là 5m, chiều dài 10, ngoài ra bên ngoài còn có một cái sân rộng 5m x 8m. 4 căn nhà xếp lại một khu, quy hoạch theo kiểu bàn cờ.

mà căn nhà được thiếc kế theo kiểu nhà hai mái nhằm giảm sức nặng của vật liệu lên mái nhà.

Ngoài hai cái trụ chính cao 3m. các trụ con được phân bố đều môi trục con cao 2m. như vật để tạo dựng ra một cái khung nhà thì cần 2 trụ cao 3m và 8 trụ nhỏ 2m phân bố đều nhau.

Sau đó là phần xây tường, nếu như lúc trước sẽ dùng vật liệu chính là đá và hỗn hợp vửa được là bằng bùn đất sét va rơm. Thế nhưng hôm nay gạch được thay thề vào, và được kết dính bằng đất sét. Công việc khá là nhanh so với sức tưởng tượng của mọi người.

Cầu phiếu, cầu hoa, cầu like, cầu cmmt
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 39: Simba hoang mang
Bộ lạc Đá Lớn đang biến thành một cái đại công trường, các vật tư không ngừng vận chuyển, một ngày có ít nhất 100 gốc cây bị đốn hạ. toàn cảnh cực kỳ nhộn nhịp.

Thế nhưng tại mộ phương hướng khác SimBa sau khi nhận được tin tức bộ lạc Đá Lớn bị tấn công, hắn hoang mang tới cực độ.

Mà hắn không hề biết tin tức mà mình nhận được chỉ là do Lood thủ hạ của mình nhận định sai lầm mà thôi.

Lúc này trong cái hang đá kia ngoài Ohot và Simba còn nó những chiến binh dũng mãnh nhất bộ lạc đang bàn bạc nghĩ cách đối phó với bộ lạc ăn thịt người.

Hiện tại ngoài tin tức kia ra, thì hầu như không còn một chút tin tức nào khác cả. Simba vẫn mong Lood trở về từng ngày, thế nhưng 10 ngày trôi qua không có ai trở về nữa cả. điều này càng khiến cho Simba trở nên hoang mang và lo sợ.

Bộ lạc ăn thịt người chính là nỗi khiếp sợ của toàn thể các bộ lạc tại nơi đây, ngay cả bộ lạc Đá cũng bị nhiều lần bị thiệt thòi phải dùng nhân khẩu của mình để trao đổi lấy sự bình yên.

Phải nói là trong mắt các bộ lạc phía nam kia, bộ lạc của hắn không khác gì khối thịt tùy hiện bọn chúng xâu xé.

Chính vì thế nếu không phải tình cờ phát hiện ra một cái mỏ muối, thì bộ lạc bọn họ đã bị tiêu diệt từ lâu rồi. hằng năm bọn họ dùng muối trao đổi không ít thịt khô, nhân khẩu đã chuẩn bị khi có biến từ phương nao, bọn họ sẽ đem ra làm vật trao đổi cầu lấy sự hòa bình.

Trong vòng 3 4 năm trở lại không có dấu hiệu trở lại của bộ lạc ăn thịt người thế nhưng năm nay bất ngờ bọn chúng trở lại khiên cho Simba hoang mang không thôi.

Vì lẽ đó sau một ngày bàn bạc thì bộ lạc Đa chính thức kéo đá chặn thông khẩu lại. bế quan tỏa cảng.

Trái ngược với tình hình bộ lạc Đá, tại vùng đồng cỏ phía nam. Tù trưởng bộ lạc Báo Đen đã trở về sau những ngày dài săn thú, cả một bộ lạc chiến binh đang không ngừng ăn mừng. vì lần này bọ họ săn giết một bầy linh dương đầu bò số lượng khủng bố gần cả ngàn con.

Mà không phải tự dưng vị tù trưởng bọn họ săn được nhiều linh dương đến thế, nguyên nhân là do trong bộ lạc xuất hiện một kẽ rất là thông minh. Hắn đã thiết trí cạm bẫy xua đuổi bọn linh dương đi vào trong hẻm núi, không còn đường nào thoát nên phải nhảy xuống núi. Bọn họ chỉ việc đi xuống núi thu gom xác mà thôi.

Brao là tù trưởng bộ lạc Báo Đen, hắn thân hình to lớn, vạm vỡ, cơ bắp cuồn cuộng giống như một vị hung thần, kèm theo đó là những họa tiết khủng bố màu đỏ trên thân thể càng khiến hắn trở nên dữ tợn hơn.

Trong lúc bộ lạc đang ăn mừng thì Brao lại không có chút vui vẻ nào trên khuôn mặt bởi vì Raid đã lâu không có tin tức.

Theo như mọi năm trong khoảng thời gian hắn đi theo bầy thú ở phương nam thì bộ lạc sẽ giao cho Raid. Mà tê này cũng thường đi ngược lên phương bắc tìm người về ăn, Brao cũng không có quản, bởi vì xung quanh đây mấy cái bộ lạc xung quanh vào mùa đông cũng không có đánh nhau.

Thế nhưng hắn đã trở về cũng khá là lâu rồi, nhưng Raid vẫn không có một chút tin tức gì, nên hắn vô cùng tức giận, có ý định một lần đi ngược lên phương bắc như thế nào.

Nhưng kế bên hắn một tên da đem ngăm trên thân thể lại không có một hình vẻ nào lại nói.

“ tù trưởng! không nên, hiện tại bộ lạc đã đủ thức ăn, hơn nữa Raid thường xuyên có ý đồ không tốt với ngài!” Kai nói.

Kai chình là kẽ thông minh thiết kế bẫy diệt bầy linh dương kia.

Brao biết Raid quả thật không có ý tốt, thế nhưng trong tay Raid có không ít người, cho dù bọn chúng có 10 lá gan cũng không dám đánh trả lại Brao, thế nhưng một kih mất số chiến binh này, vào mùa khô sẽ không đánh lại bộ lạc Linh Cẩu để tranh giành nguồn nước.

“ không cần lo lắng, ta có cách lấy nước vào mùa không mà không cần phải ra bờ sông” Kai cười tà nói.

“ thật không?” Brao có chút không tin.

“ thật!” Kai vô cùng tự tin.

“ vậy thì tốt!” Brao lúc này mới nhẹ nhàng thả lỏng.

Toàn bộ căn phòng mà Brao ở nằm hoàn toàn bên trong một gốc cây lớn, gốc này có đường kính chừng 15m, nó có một cái hốc cây thật là lớn, bên trong được lót tất cả bằng da thú, bên trong vị trí cao nhất là một bộ da của một con Báo Đen to lớn.

Ngoài ra xung quanh còn để không ít vũ khí gậy gộc, mà tại bộ da bao đen kia có một vật hình trụ dài 2m, mũi nhọn nhìn khá giống một ngọn thương. Đó chính là vũ khí của Brao. Đồng dạng với vũ khí của tên Raid kia.

Nếu có Minh Vũ ở đây hẳn là sẽ mừng lên như điên, đó là đồng, đồng đen, từ cây vũ khí kia hắn có thể chế tạo ra ít nhất là 5 cây dao lớn, có thể làm vũ khí cũng có thể là công cụ.

Ngoài ra xa xung quanh cũng có không ít kim loại màu đen như thế, tuy không có to và dài nhưng cũng từng cục từng cục phát ra ánh kim màu đem lấp ló trong lều trại.

Đó chính là chiến lợi phẩm mà Brao lấy được tại một bộ lạc tại vùng phụ cận đồng cỏ. mà thanh vũ khí của hắn cũng chiếm được từ bộ lạc này.

………………………………..

Mà lúc này tại hướng tây bắc cách bộ lạc Đá Lớn không xa chừng một ngày rưỡi đi đường bộ lạc Nanh phải đối mặt với một trận tại họa chưa từng có.

Đang trong ngày đông giá rét, không biết như thế nào bộ lạc bị một bầy Gấu tấn công. Mà nghĩ cũng thật lạ thông thường vào mùa đông Gấu sẽ ngủ đông, đầu xuân bọn chúng sẽ trở lại.

Thế nhưng không biết bằng cách nào mà nhóm người Lusu lại chọc phải bầy gấu ngủ đông dẫn tới tai họa cho bộ lạc.

Nhưng cũng may bộ lạc Nanh là một bộ lạc của thợ săn, dựa vào địa thế hiểm trở của bộ lạc, mà họn họ đã chuyển nguy thành an, giết ngược lại bầy gấu. tuy nhiên cũng có tổn thất, nhưng so với toàn bộ bố cục là không có đáng kể.

Sau một ngày ròng rã bọn họ đã giết được 5 con gấu lớn, số gầu còn lại hơn 25 con, thế nhưng bọ chúng không có dám ở lại mà một mực chạy sâu vào rừng.

Lúc này đám người Lusu mơi thở phào một cái, thế nhưng bọ họ cũng không có vội nghỉ ngơi. Với kinh nghiệm của một thợ săn lão luyện Lusu biết, nếu không nhanh chóng thu thập nơi này mùi máu tươi sẽ dẫn đám hung thú khác tới, tới lúc đó bộ lạc sẽ không có cơ hội chống trả.

Rất nhanh toàn bộ thành viên bộ lạc cùng nhau xử lý vết thương đồng thời chiến lợi phẩm mà bọn họ thu hoạch được.

Lúc này chỉ mới đi được 1/3 mùa đông mà thôi, khoảng chừng hai tháng, thế nên trong thời gian này bầy gấu vẫn còn mập lắm, mỗi con ước tính khoàng 500kg là ít. Như thế bộ lạc bọn họ không phải là gặp xiu xẻo mà là vận may kéo đến, với số lượng thịt này, thì chỉ cần sử dụng thích hợp thì mùa đông năm nay sẽ không phải vấn đề lớn.

…………………………………………….

Ngoài ra các bộ lạc khác trong vùng cũng không có xảy ra vấn đề gì lớn, đa phần an ổn trong hang đá giảm thiểu tiê hao năng lượng có đôi khi nhóm thợ săn đi săn trở về được thêm 1 2 động vật nhỏ như thỏ, gà, thậm chí là một ít quả khô nằm ẩn mình dưới lớp lá khô,….

Quan trở lại bộ lạc Đá Lớn, lúc này toàn bộ lạc không có một chút không khí của mùa đông lạnh lẽo nào cả, toàn bộ tộc nhân mang trong một khí thế có thể dời sông lấp biển.

Hại tại đã có 15 ngôi nhà được dựng lên, tuy không có đẹp như trong mơ, thế nhưng cũng đã dần dần mang hương vị của một ngôi làng nhỏ.

Vì di chuyển khá là nhiều đồng thời rơi vãi vật liệu thế nên lúc này trên con đường nhỏ sình lầy không thôi, nếu không phải bên ngoài có có tuyết rơi thì khung cảnh này khá là giống con đường lậy lội của mùa mưa.

Nhóm nhà đầu tiên được ưu tiên cho nhóm thợ săn. Bởi vì họ chính là những người có công lao lớn nhất trong những cuộc chiến vừa rồi, điển hình là Klu, Orc, Xem, Luc, ngay cả Ulu trong nhóm thợ rèn cũng được cấp nhà.

Ngoài ra những ai được cấp nhà, có thể chọn thêm 4 phụ nữ cùng sống chung với mình. Chính vì điều này khiến cho mấy tên như vào mùa động đực kích thích không thôi.

Mọi người cố ý nhường một căn nhà cho Minh Vũ, thế nhưng hắn từ chối, vì sao, dưới thân phận thủ lĩnh bộ lạc hắn phải làm ra cái gì đó thật khác biệt, như vậy mới biểu thị mình khác với những tộc nhân khác.

Sau khi có 15 căn nhà mọc lên, áp lực về nhà ở không ngừng giảm bớt, ít nhất hiện tại giải quyết được gần 100 chỗ ở. Thế nhưng Minh Vũ không có dừng lại ở chỗ đó, ý định của hắn là toàn bộ tộc nhân phải di dời ra khỏi hang đá, tiếng hành một cuộc cách mạng mới, mang tính chiến lược cao hơn.

Và cứ thế mùa đông cứ vậy mà không ngừng trôi qua, mặc dù cho gió đông không ngừng gào thét, nhưng tình người trong bộ lạc vô cùng ấm áp.

Trong vòng nửa tháng toàn bộ 35 ngôi nhà được hoàn thiện, đây là bước tiến ngoạn ngục của bộ lạc. sau khi có khinh nghiệm xây tường, lúc này Minh Vũ mới bắt đầu xây dựng tường rào.

Kế hoạch xây tường rào đã chuẩn sẳn trên các tấm da thú, chỉ cần đúng thời điểm là có thể tổ chức tổng động viên xây tường. thế nhưng toàn thể bộ lạc lúc này cần phải nghỉ ngơi. Trong khoảng thời gian vừa rồi hắn hầu như là vắt kiệt sức lực bọn họ trong những công trường, từng ngôi nhà, từng viên gạch, hầu như tất cả mọi người làm việc gấp đôi thậm chí gấp 3 những ngày thông thường.

cầu phiếu, cầu like, cầu ý kiến.
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top