Lượt xem của khách bị giới hạn

[Xuyên không] Nguyên Thủy Thời Đại - Kỳ Phương

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Xuyên không] Nguyên Thủy Thời Đại - Kỳ Phương

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 50: Tác hại của việc không kế hoạch hóa
Trong tất cả các loại gia vị đứng đầu tiên đó chính là muối, thứ hai không ai khác chính là đường. có thể thu thập đường bằng nhiều cách, thế nhưng thông dụng nhất là từ cây mía đường, hoặc là từ mật ong.

Thế nhưng hắn đến đây thời gian cũng 8 tháng là ít, thế nhưng đến giờ hắn chưa có ăn bất kỳ một loại trái cây hay củ quả gì có vị ngọt cả.

Mà cũng rất khó để mà nói nơi này không có loại trái cây gì như thế, tại vì trong lúc này không thể tìm ra bất kỳ một trái chín nào cả. mùa đông vừa đi qua, mùa xuân vừa mới đến, cây cối đang trong thời gian mọc lá non, muốn có quả chít thì phải đợi ít nhất là cuối mùa xuân.

Vì thế tìm kiếm nguyên vật liệu để sản xuất đường là một chuyện rất là khó khăn trong lúc này.

Quả thật có nhiều lúc Minh Vũ muốn chế tạo nước mắm, vì sao là bởi vì đó chính là người Việt, Người Việt là phải có nước mắm, trong bửa ăn, nêm nếm gia vị đều có nó.

Nguyên vật liệu để ủ nước mắm cũng đã có sẳn, nhưng nhiệt độ lại không thích hợp chút nào.

Về nguyên tắc cơ bản muốn ủ cá làm nước mắm, nguyên liệu không thể thiếu là cá và muối. bộ lạc Đá Lớn đã có đủ, nhưng còn phải có điều kiện tự nhiên thuận lợi nữa. đó là nhiệt độ và ánh sáng mắt trời.

Nhiệt độ để ủ cá thích hợp nhất đó chính là 37-39 độ, sau thời gian ủ ba tháng phải đem ra phơi nắng để gia tăng tốc độ phân hủy của thịt cá.

Như vậy thời gian ủ nắm khoảng chừng 6 7 tháng, như thế mới có thể lọc được nước mắm. mà thời gian đó cũng trùng vào đầu hoặc giữa mùa thu.

Thế nhưng nước mắm lúc này không có thể sử dụng được ngay bởi vì nó rất là mặn, mặn đến nổi nếm thử một giọt cũng khiến bạn lên huyết áp.

Để giải quyết tình trạng này phải pha nước mắm với nước đường, đó là nguyên chính tại sao Minh Vũ mới cấp thiết tìm nguyên liệu để chế ra đường.

Còn một điều đáng lưu ý, tất cả các sản phẩm từ mắm đều phải có đường mới có thể sử dụng đường mới có thể ăn được.

Khoảng thời gian này ngoài việc vào rừng săn thú, đám người Klu vẫn tiếp tục quan sát tình hình khe núi có khoáng muối.

Phải nói một ngày như mọi ngày luôn có người trông chừng tại khe núi đó, thu thập về rất nhiều tin tức hữu ít.

Vì thế một gốc cây lớn gần đó đã trở thành một tháp canh cho bộ lạc Đá Lớn.

Gốc cây được chọn đó là một gốc cây sồi khá lớn, đường kính phải 4 người ôm mới hết. hơn nữa là tán cây có rất to và rộng có thể thiết kế một căn chòi nhỏ trên đó, để thuận tiện cho việc quan sát và ẩn nấp.

Sau hai ngày vận chuyển nguyên vật liệu và thi công công việc, căn chòi cũng đã hoàn thành. Căn chòi này khá nhỏ, được dựng trên nhánh cây to nhất, từ vị trí cái chòi này có thể quan sát rất xa.

Ngoài ra căn chòi là này còn được trang bị một vật mà khiến cho bộ lạc ai cũng ao ước muốn có được. đó là chiếc võng.

Võng chính là sản phẩm mới nhất của bộ lạc, nó được làm bằng dây thừng đan lại với nhau.

Phải nói đây là một kỳ công của Minh Vũ, hắn làm gì biết đan lưới bao giờ đâu. Thế nhưng hắn cũng bắt chước và mày mò, cái lưới mà hắn đan khác xa so với thời hiện tại.

Nghĩ đến chuyện đó cũng thật là buồn cười. đầu tiên hắn dựng lên một cái khung gổ có chiều dài 3m chiều ngang 1,5m. sau đó hắn cột những sợi dây thừng nhỏ bằng đầu nhan, dọc theo chiều dài của khung gỗ.

Cứ cách 3cm là một sợi dây, cứ như thế cột hết lên khung gỗ. tiếp theo đó là chiều ngang, lần này hắn cũng làm như thế, nhưng tại các điểm giao nhau giữa hai sợi dây, Minh Vũ sẽ cột thắt gút lại.Cứ hết sợi này qua sợi khác, đoạn này qua đoạn khác cho đến hết khung gỗ mới thôi.

Và sản phẩm cuối cùng là một tấm lưới có chiều dài gần 3m. tấm lưới này rất tốt có thể sử dụng, mà đầu tiên hắn nghĩ tới không phải là dùng để bắt cá, mà dùng để làm võng nằm.

Võng chính là một loại vật dụng đã ăn sâu vào trong mỗi gia đình việt, hiện nay trong 10 gia đình Việt thì có 8 trong số đó một cái võng ở trong nhà.

Vì thế Minh Vũ đã tự làm cho mình bộ cái, số lưới còn dư kia cũng làm được một cái võng cung cấp cho thành viên nhóm thợ săn ở trên chòi cây.

Vì thế đám tân binh tranh nhau mà làm cái nhiệm vụ nhàm chán kia, qua sát hẻm núi.

Elr là người được chọn, trên chòi cây cũng không có chứa nhiều vật phẩm, chỉ là một cây dao xương, một bộ cung tên 3 cây giáo và một tấm khiên, ngoài ra còn có một cái ruột hươu dùng để chưa nước chùng một số thức ăn đơn giản.

Mà công việc của Elr cũng không có khó gì nhiều chỉ là quan sát hẻm núi và xung quanh khu vực, nhận diện hình dáng, bộ dạng, loài và số vật đi tới hẻm núi mà thôi.

Ngoài ra khi phát hiện người của bộ tộc khác tới cũng phải nhanh chóng thông báo cho nhóm tuần tra sớm nhất có thể.

Trong thời gian gần đây, thể chất cùng sức khỏe của bộ lạc cũng cải thiện rất là nhiều, số người già cũng ít than đau lưng hay mỏi gối gì cả, có lẽ là do đầy đủ thức ăn và mối khoáng.

Nhưng có một vấn nạn đang xảy ra với bộ lạc Đá Lớn, mà nguyên nhân chính là do Minh Vũ.

Bộ lạc lúc này có thất cả 285 người tất cả, ngoài 14 người đàn ông trưởng thành ra, còn có 38 thanh thiếu niên đang chuẩn bị làm lễ trưỡng thành trong đó có Minh Vũ ( 16 tuổi- làm lễ trưởng thành). 15 trẻ sơ sinh vừa mới sinh ra trong mùa khoảng thời gian này.

Ngoài ra còn có 77 người già, nam nữ đều có, số còn lại là phụ nữ có độ tuổi từ 15 tới 38. Số lượng này không hề ít 141 người tất cả.

Trong số 141 thành viên này hiện tại đã có 80 người đã giao phối, đồng thời mang thai. Một con số cực kỳ khủng bố đối với một bộ lạc có dân số ít chưa tới 300 người này.

Số liệu đó vừa được Exp báo cáo cho Minh Vũ biết, khi hắn nghe được chuyện này việc đầu tiên là muốn lấy cục đá đập vào đầu cho ngất đi.

“ con bà nó! Sao đám người bọn họ quá là trâu bò vậy! heo nọc à!” Minh Vũ gào lên.

Đứng kế bên Exp không hiểu heo nọc có nghĩa là gì, nhưng nàng biết thủ lĩnh đang không có vui vẻ gì hết.

Chu kỳ sinh sản của thai phụ từ lúc mang thai đến lúc sinh đứa nhỏ là khoảng 9 tháng. Mà lúc này mang thai cũng hơn 2 tháng rồi. nếu tính toán mùa đúng thì đám thai phụ này sẽ sinh trong thời gian đầu hoặc cuối mùa thu.

Quả thật đó là một gánh nặng lớn cho bộ lạc, không phải cứ việc sinh nhiều là tốt.Đầu tiên đầu thu đó chính là thời gian mua nhiều đồng thời củng là mùa thu hoạch tích trữ lương thực cho mùa đông.

Thứ hai là thai phụ sinh xong phải tỉnh dưỡng ít nhất là một tháng, mới có thể là việc tốt được, ngoài ra su khi sinh họ cũng phải chăm sóc đứa nhỏ.

Hơn 80 người mang thai là gần 1/3 dân số bộ lạc. như vậy mà nói đám người Klu phải nuôi 200 người còn lại.

Đây là vấn đề cực kỳ đau đầu cần phải suy nghĩ cho tốt mới không để lại hậu quả.

Xây dựng thêm nhà ở là điều không thể tránh khỏi, ngoài ra còn phải tích cực tìm kiếm tích trữ lương thực. chuẩn bị thêm vũ khí, da thú, thậm chí là tìm thêm tài nguyên chế tạo các vật phẩm hữu ít.

Hiện tại bụng còn nhỏ, đám thai phụ này có thể làm được việc, nhưng khi thai đạt 6 tháng tuổi, lúc này bụng đã to ra, đứng lên ngồi xuống cũng khổ sở huống chi là phải đi làm việc.

Nhưng cũng may thời gian đó thì bọn họ cũng đã thu hoạch xong khoai rồi.

Hiện tại hang đá đã quá sức chịu đựng cho người ở thêm đồng thời tích trữ lương thực. vì thế Minh Vũ quyết định thêm một lần nữa sản xuất gạch để xây nhà.

Cả bộ lạc sau những ngày nhàn nhã, bọn họ tất bậc công việc mới, ai đều có nhiệm vụ riêng của mình, các công việc thu gom hạt oliu cũng ngừng lại để tập trung vào công việc lớn.

Số phụ nữ mang thai kia, vì bụng còn nhỏ nên tiếp tục làm nhiệm vụ chăm sóc các thửa ruộng khoai và rau diếp.

Số còn lại là người già và phụ nữ khác thì gia nhập nhóm làm gạch. Lần này này được chế tác có hai loại, một loại y như củ, và một loại khác.

Loại gạch mới này là do Minh Vũ yêu cầu dùng để lót sàn, mỗi miếng gạch lót sàn có hình vuông mỗi cạnh dài 30cm, dày 3cm.

Minh Vũ dự định là trong khoảng thời gian sắp tới hắn sẽ xây ít nhất là một cái nhà kho và một cái sân phơi lớn.

Đầu tiên là hang đá không có đủ không gian để chưa tất cả các loại lương thực được, hơn nữa bên trong đó rất là âm u và ẩm thấp. thức ăn rất dễ bị nấm mốc.

Điều thứ rất là quan trọng, khoai một khi thu hoạch nếu sông có cách bảo quản tốt, nó sẽ mọc mầm lúc khoai có độc ăn sẽ chết người. vì thề sân phơi khô là một công trình thiết yếu.

Đang triển khai kế hoạch thì phía bên nhóm thợ săn truyền về tin tức mới nhất của bầy trâu. Sau nhiều ngày vắng bóng bọn chúng đã trở lại hẻm núi.

Ngay lập tức nhóm thợ săn, cung thủ tập hợp chuẩn bị vật tư bắt bầy trâu hoang kia.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 51: Té cây, phát hiện dược liệu mới
Từ trên còi canh gác Minh Vũ có thể thấy được toàn cảnh khe núi một cách dể dàng, con trâu dực đầu đàn cực kỳ to lớn, thân hình nó vạm vỡ nặng ít nhất là 1 tấn hai. Ngoài ra còn khoảng 6 con trâu đực nhỏ hơn có cân nặng từ 800 – 1 tấn.

Có 10 con bê con khoảng chừng 7 8 tháng tuổi đang mọc sừng, số còn lại là trâu cái có thể hình nhỏ hơn một tý số lượng chiếm đa số 19 con.

Con trâu đực đầu đàn vẫn luôn rất cảnh giác, nó hầu như không một chút nới lỏng. quan sát một hồi lâu Minh Vũ chỉ thở ra và nói một câu “ trở về bộ lạc, hiện tại chúng ta không bắt được bầy trâu này.!”

Mọi người lúc này đã mài dao sáng bóng chuẩn bị giết trâu, thế mà lại nghe thủ lĩnh nói thề nên có chút không tin vào lổ tai của mình.

“ bầy trâu này rất khó đoán, nếu dùng cách lúc trước hẳn là không có hiệu quả, thậm chí là bị chúng tấn công ngược lại!” Minh Vũ giải thích.

“ Elr tiếp tục quan sát! Nếu có biến gì hãy báo tin tức về ngay lập tức!” Minh vũ phân phó rồi trở về bộ lạc.

Ngọn cây khá là cao, mà Minh Vũ lúc này đang suy nghĩ về cách giải quyết bầy trâu này.

“ Rắc!” âm thanh giòn tan vang lên.

“ xoạt! Xoạt! rắc!” liên tiếp là những tiếng vang.

Tim mọi người dường như thắt lại

“ thủ Lĩnh!” mọi người cùng hét.

Minh Vũ bị té ở độ cao ít nhất là 4m, toàn thân hắn lúc này rụng rồi, không một sức lực, đầu hắn ong ong giống như bị búa tạ đập vào đầu.

Mọi cuống cả lên, nhanh chóng đưa Minh Vũ về bộ lạc để chữa trị. Mà lúc này Minh Vũ đã bất tỉnh nhân sự.

Thủ lĩnh bị ngã từ trên cây xuống hôn mê bất tỉnh, hầu như cả bộ lạc rơi vào trạng thái hỗn loạn. mà lúc này vết thương trên người Minh Vũ cũng đã được xử lý qua.

Toàn thân đều là những vết trầy xước, mà vết thương nặng nhất là tại đùi trái, có một nhánh cây đâm xuyên qua. Máu lúc này vẫn còn chảy.

Mà Minh Vũ lúc này mới tỉnh dậy, cảm nhận toàn thân đau đớn không thể nào tả được, hắn biêt mình còn sống, nhưng bị thương khá nặng.

Nhìn thấy thủ lĩnh tĩnh dậy, mọi người thoáng vui mừng, thế nhưng trầm mặt. bởi vì vết thương của thủ lĩnh không ngừng chảy máu mà bọn họ không biết làm gì. Nhìn sắc mặt thủ lĩnh tái nhợt lòng họ khó chịu vô cùng.

“ tranh ra!” một âm thanh nữ tính vang lên, âm thanh này có chút gấp gáp.

Đó là Exp, trên tay nàng đang cầm một thứ gì đó, màu đỏ nâu, Minh Vũ không biết đó là gì, nhưng xem ra đó là thuốc dành cho mình.

Nhìn thấy Exp cầm vật màu đỏ nâu kia, Klu ngăn lại.

“ không được! chết! ăn vào chết!” Klu lớn tiếng.

Exp cũng không có từ bỏ. mà cho thứ màu đỏ nâu kia vào miệng, không ngừng nhai nhai. Nét mặt lúc này của nàng cực kỳ khó coi. Mọi người cũng bất ngờ dưới hành động của màng.

Exp cũng không có nói nhiều, nàng ngay lập tức lấy thứ trong miệng ra, đắp lên vết thương trên đùi của Minh Vũ.

Ngay lập tức một cảm giác mát lạnh truyền đến vết thương, không đây không phải mát lạnh mà vế thương không còn đau nữa mà là một cảm giác tê lan tỏa khắp toàn thân.

“ đây là cái gì! “ Minh Vũ thều thào.

Mà lúc này Exp muốn nói, nhưng nói không được, chỉ có ú ớ quơ quơ tay mà thôi.

Klu thay nàng giải thích

“ cái này giọi là quả ác linh, không ăn được, khi ăn vào miệng sẽ không nói được, miệng không còn cảm giác, Vu nói đo là do Ác Linh lấy đi tiếng nói để trừng phạt những kẽ tham ăn, đó và vật của thành linh, không thể động!”

Minh Vũ lại một lần nữa nhìn lại vết thương, nó đã cầm máu, tác dụng của loại củ này cực kỳ mạnh, thời gian đắp vào có được bao lâu.

Xem bộ lạc Khô có kiến thức sâu rộng hơn các bộ lạc khác, đây rất có khả năng lớn là một loại dược liệu cầm máu. Nhưng có một nhược điểm là cơ thể sẽ mất đi tri giác.

“ ta tốt rồi! mọi người đi làm việc đi! Ta cần nghĩ ngơi, nấu cho ta một ít canh cá là được!” Minh vũ phân phó, sau đó cũng đi ngủ, hắn khá là mệt mỏi.

Minh Vũ làm một giấc cho đến tận xế chiều mới tỉnh lại, lúc này dược liệu trên đùi cũng đã hết, nên vết thương còn rất đau, nhưng đã ngừng chảy máu. Xem như là không có tệ chút nào.

Minh Vũ được chăm sóc tận tình, canh cá được đúc tới miệng, Minh Vũ không có băng bó vết thương lại, vì đây là vết thương hở, nếu băng lại rất dễ bị nhiễm trùng đồn thời tai nơi này cũng không có vật dùng làm điều đó. Băng bằng da thú à, nếu muốn chết sớm thì cứ băng vết thương.

Lúc này Exp cũng đã có thể nói chuyện lại được, tuy có chút khó khăn.

“ tại sao ngươi biết loại củ này!” Minh Vũ vừa ăn vừa hỏi Exp.

“ cái này! Cái này! Là thợ săn bộ lạc tìm ra, nó có thể cầm máu tốt!” Exp khó khăn nói.

“ ngươi còn biết loại nào tương tự không?”

Exp khẽ gật đầu sau đó bổ sung “ có! Nhưng không phải cầm máu!”

“ tốt! vậy là sau mang tới cho ta nhìn! Ta sẽ cho ăn ngon!” Minh Vũ khích lệ.

“ ngươi ra ngoài đi! Ta cần nghĩ ngơi! Khi ta tỉnh lại sẽ nấu cho ngươi một bữa thật là ngon!” Minh Vũ nói.

Nghe thủ lĩnh nói như thế Exp trong lòng có một chút thất lạc, nàng không biết diễn tả nhưng thế nào, nhưng không có một chút hào hứng khi nghe Minh Vũ cho nàng đồ ăn ngon.

Exp lẵng lặng đi ra ngoài.

Minh Vũ cũng không biết Exp suy nghĩ gì trong đầu, mà hắn một mực nghiên cứu thứ trên tay mình, đây là loại của màu đỏ nâu mà Exp vừa cầm tới.

Nó có bộ dáng khá giống cây xương rồng. hương vị cũng không có dễ chịu chút nào. Quan st1 một hồi lâu, Minh Vũ mới bẻ củ này ra làm đôi.

Mùi thật nồng, hắn khẽ dùng đầu lưỡi nếm một ít, ngay lập tứ khi đầu lưỡi hắn chạm vào quả kia, là miệng hắn không còn một chút cảm giác gì cả.

Lúc này hắn mới biết vì cứu hắn Exp đã phải chịu đựng như thế nào, cảm giác cực kỳ khó chịu, giống như là miệng không phải là của mình, không có bất kỳ xúc cảm gì về nó, tê liệt hoàn toàn tê liệt, hệ thống thần kinh toàn khoang miệng mất cảm giác.

Hắn nhắm mắt cảm nhật dược liệu, khoảng chừng nửa giờ sau miệng mới có cảm giác lại, cho đến 1 giờ sau, đầu lưỡi mới lấy lại cảm giác.“ thuốc tê cực mạnh!” Minh Vũ chỉ thều thào nói.

Linh Quang chợt léo lên trong đầu hắn “ có cách bắt trâu rừng rồi!”

Sáng ngày hôm sau, thương thế của Minh Vũ đã thuyên giảm, tuy vết thương vẫn còn rất đau, đi lại rất khó khăn, chứ không có nghĩa hắn không thể điều hành bộ lạc.

Lúc này nhóm cung thủ, thợ săn tập hợp trước mắt hắn. chuẩn bị nghe lệnh của hắn mà làm việc, hôm nay ngoài việc ra ngoài săn thú ra, số con lại phải đi thu thập củ ác linh. Mà Minh Vũ cũng không gọi củ này là củ Ác Linh nữa, mà hạt gây tê.

Đồng thời ban thưởng cho Exp một tấm da sói để nàng may áo, da sói chính là biểu tượng của những người lập công lớn cho bộ lạc được thủ lĩnh ghi nhận va tuyên dương. Đến lúc này chỉ có 8 tấm da sói được đem ra mà thôi.

Exp vô cùng mừng rỡ, nàng chính là người đầu tiên trong nhóm người mới gia nhập bộ lạc nhận được vinh dự thế này.

Minh Vũ cũng không vội dùng quả gây tê đi bắt trâu ngay, hắn còn phải xem dược hiệu của loại quả này như thế nào, có thể nâng cao thêm được phần nào hay không.

Quả gây tê có hiểu quả nhanh chóng, nhưng dùng nhiều lần sẽ gây tác hại không hề nhỏ đối với cơ thể, nên chỉ có thể cảm nhận được liệu bằng nhiều cách khác nhau.

Minh Vũ cố gắng tăng hiệu quả được liệu bằng cách cô đọng chúng. Quả gây tê được nghiền nát, sau đó vắt lấy nước, sau đó lài được khô cạn trên lửa nhỏ.

Minh Vũ không biết dược tính có thể bốc hơi khi nung với nhiệt độ cao hay không, hắn cũng đang mắt làm bừa mà thôi.

Sản phẩm thu được là một chất sền sệt màu đen nâu, hắn không dám thử, bộ lạc cũng không dám, chỉ còn một cách duy nhất đó chính là mấy con hươu trong chuồng.

Minh Vũ dùng một cây gai thật nhỏ, đầu gai chỉ dính một ít chất gây tê mà thôi, hắn nhẹ nháng bước tới vuốt ve mấy con nai.

Nhìn thấy Minh Vũ tới đám nai cũng không có hoảng loạn, thậm chí là đến gần hắn, vì thông thường khi gặp Minh Vũ là sẽ có thức ăn.

Minh Vũ cũng lấy ra một ít cỏ su đó vuốt ve một con đực.

Nhanh như chớp hắn châm một châm lên đùi con hươu đực. một tràng cảnh hiện ra trước mắt mọi người, con hươu đực đang ăn chỉ kịp rống một tiếng sau đó hai chân sau trực tiếp xụi lơ, nửa thân trước cố gắn giãy giụa, nhưng không có hiệu quả, chưa đầy hai phút hai chân sau của nó trực tiếp mất đi tri giác.

Nhìn thấy được liệu được đề tăng gấp nhiều lần, Minh Vũ mĩm cười khẽ xoa đầu mấy con hươu đang hoảng sợ, hắn bước ra ngoài với ánh mắt cực kỳ kinh ngạc của mọi người.

“ngay lai chúng ta săn trâu! Kế hoạch săn thù chính thức bắt đầu!”

Đầu tháng cầu phiếu
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 52: Bộ lạc báo đen dị biến
Bộ Lạc Báo Đen trong thời gian này phát ra nhưng biến cố vượt ra mọi sự tưởng tượng của cái thời đại này. Đầu tiên là vào mùa đông thống lĩnh Raid cùng hơn 150 chiến binh bộ lạc mất tích không một dấu vết.

Chuyện thứ hai là tù trưởng Brao trở về từ phương nam mang theo rất nhiều thịt, bọn họ đã têu diệt hoàn toàn một bầy linh dương hơn 300 con.

Chưa dừng lại tại đó, tưởng chừng sau khi Raid cùng 150 chiến binh bộ lạc biến mất, bộ lạc Báo Đen sẽ bị suy yếu, thế nhưng không hiểu tại sao,đồi thủ một sống một còn với bộ lạc Báo Đen là bộ Lạc Linh Cẩu có số lượng chiến binh đông đảo hơn, vậy mà không ngừng bị người bộ lạc Báo Đen đẩy lui. Chiến tranh bộ lạc bùng nổ.

Trong một mùa đông ngắn ngủi, Bộ Lạc Báo Đen bành trướng không ít lần tiến vào lãnh địa bộ lạc Linh Cẩu cướp bóc giết người.

Tưởng chừng sau khi mùa đông kết thúc, bộ lạc Báo Đen sẽ yên phận tích lũy để chuận bị cho trận chiến giành nguồn nước vào Mùa Khô.

Thế nhưng tù trưởng Brao lại phát động tấn công, không cho bộ lạc Linh Cẩu một con đường sống. một mực đuổi cùng giết tận.

Hôm nay chính là trận chiến cuối cùng của bộ lạc Linh Cẩu tù trưởng Mao dáng dứng hiên ngang, nhưng trên người đã chất chứa không ít vết thương, bộ lạc của hắn xưa kia rất là thịnh vượng, thứ ăn dùng không hết, thế nhưng mà chỉ sau một mùa đông toàn bộ chiến binh bộ lạc không còn tới 50 người. hơn nửa chiếm đai phần là bị thương. Bộ lạc Linh Cẩu của hắn xem như đã không còn đường sống.

Đối diện với Mao là Brao, một thân ăn mặt quái dị, nếu có người hiện đại tại đây có thể nhận thấy trên người Brao là cái gì, đó chính mà một bộ giáp làm bằng những nhánh cây nhỏ, nhưng nhánh cây nhỏ này được tuyển chọn tỹ mĩ chọn những cây chắc nhất, tốt nhất, chúng liên kết với nhau bằng những sợi dây.

Mà đây chính là nguyên nhân chiến thắng của bộ lạc Báo Đen. Bộ lạc bọn họ được trang bị giáp. Thêm giáp là thêm một tầng sức mạnh, hơn nữa có sự chỉ huy từ một kẽ ngoại lai thì chiến thắng một đám người nguyên thủy là chuyện bình thường.

Lúc này đối với Mao là một trận chiến sống còn của bộ lạc, chỉ cần hắn giết được tên tù trường Báo Đen kia, thì bộ lạc hắn sẽ có cơ hội sống sót. Vì hết Mao không ngại hy sinh hết thày mà nhào lên đánh một trận sống còn với Brao.

Brao không hổ là tù trưởng, người mạnh nhất bộ lạc Báo Đen, hắn rất là thong thả khi chiến đầu với Mao đẵ yếu sức, hành động của hắn giống như là mèo vờn chuột, xem Mao chính là trò tiêu khiển của hắn.

Kai đứng cách không xa chiến đấu của hai người, lúc này Kai cực kỳ khác mấy tháng lúc trước, lúc này trên người hắn là một bộ đồ bằng da linh cẩu, có cấu tạo không khác cho lắm một bộ đồ thời hiện đại, quần dài dài áo khoắc, nhìn cực kỳ khí phách. Đứng sau lưng hắn là hai hộ về do chính tay Brao yêu cầu bảo vệ cho Kai.

Mọi chiến thắng huy hoàng của Brao đều là nhờ công của tên Kai ốm yếu này, nhìn thấy chiến đấu của hai tên thổ dân này Kai không có hừng thú gì cả, trên miệng hắn ngậm một cọng cỏ. mà nều nhìn thật kỹ đó không phải một cọng cỏ tầm thường.

Cọng cỏ này có một cái lỗ, bên trong đó có một màu tối đen, nhưng cũng ẫn hiện một mũi nhọn mang hơi thở của sự chết chóc.

Mà lúc này chiến đấu giữa Mao và Brao cũng đã đến hồi kết, Mao bị Brao nên cho một gậy vào giữa lưng, Moa hộc ra một đống máu tươi, kèm them một ít nội tạng.

Một gậy trực tiếp giết chết. Brao nắm đầu Mao cung lên không trung, rồi quất một gậy thật mạnh, cả người Mao bị đánh nát văng lên một gốc cây kế bên.

Tràng diện cực kỳ máu tanh, mùi máu tươi làm cho mấy cái chiến binh bộ lạc Báo Đen càng trở nên hưng phấn. bọn họ không ngừng hú lên, giống như những con dã thú ăn mừng chiến thắng.

Trong cái khoảnh khắc này không một ai chú ý, ngọn cỏ trên miệng Kai có một vật gì rất nhỏ bắn ra, kim vào dưới bắp chân trần của Brao.

Một tên to khỏe như hắn vì vết đâm của cây gai không đán chú ý, ngay cả cảm giác hắn cũng không có, nhưng Brao chỉ hú tiếp đó hai tiếng nữa thì bổng nhiên im phắt miệng lại, hai mắt trợn trắng, miệng sùi bọp mép ngã ập xuống dưới đất mà không một dấu hiệu.

Đám chiên binh Báo Đen không hiểu chuyện gì đang xảy ra, bọn họ đang ăn mừng chiến thắng mà. Mấy tên chiến binh đến gần lung lay Brao nhưng không có một chút tá dụng, Brao vẫn bất tỉnh nhân sự. một tên trực tiếp áp tai vào ngực Brao, bỗng nhưng sắc mặt tái mét.

“ tủ Trưởng! tù trưởng chết rồ[email protected]” Hắn có chút không tin vào lời nói của mình, nhưng đó là sự thật.

Bỗng dưng Kai đang đứng nét mặt hắn vô cùng hoãng sợ, hắn không ngừng quỳ lại, miệng không ngừng la lớn, gào thế, thần linh tha mạng, thần linh tha mạng, ta muốn sống! ta sẽ không ăn thịt đồng loại nửa! ta không dám nữa.”Kai không ngừng dập đầu đến mức chảy máu, miệng vẫn không ngừng gào thét van xin. Mấy cái chiến binh cũng không hiểu chuyện gì xảy ra, một mực làm theo. Liên tục quỳ lạy.

Còn số tộc nhân còn lại bộ lạc Linh Cẩu tranh thủ cơ hội này chạy nhanh, hướng về một vùng đất phía bắc mà đi.

Khóe miệng Kai mĩm cười một cách quỷ dị “ xem ra những ngày tháng sau này của ta sẽ rất thú vị đây!”

Nguyên nhân của tất cả sự hỗn loạn ngày chính là một tay Kai làm ra. Vào cái thời điểm Minh Vũ vượt đến nơi này, thì tại vùng đồng cỏ phía nam cũng có một trường hợp tương tự.

Hắc lạc vào bộ lạc Báo đen, hắn là một cái tù binh của bộ lạc Báo Đen khi công phái một bộ lạc tại bìa đồng cỏ nơi giáp với vùng rừng núi phía bắc.

Lúc ngơ ngác không hiểu chuyện gì xây ra,thì mạng sống của hắn sắp bị treo lên giống như một con heo chuẩn bị làm thịt.

Nhưng vì tài ăn nói và kiến thức cao, nên hắn đã thuyết phục Brao cho hắn sống, hắ sẽ giúp bộ lạc Báo Đen có nhiều thức ăn hơn.

Quả thật khi Brao giử Kai lại mùa đông bọn họ thu thập được rất nhiều thức ăn, sống lượng nhiều đến mức cho dù mùa đông bọn họ có tiêu phá thế nào cũng ăn không hết.

Còn chuyện Raid mang theo lượng lớn chiến binh đi xâm nhập vùng núi phía bắc cũng có bàn tay của Kai. Trong khoảng thời gian đó hắn không ngừng chăm lời chia ra hai đại thủ lĩnh bộ lạc Báo Đen, Raid rất là bất mảng với Brao, nên mang theo lượng lớn nguồi rời đi dưới danh nghĩa là tìm kiếm thức ăn, nhưng thật sự là tìm một vùng đất mới.

Thế nhưng kết quả lại vượt sức tưởng tượng của Kai, Raid một đi không trở lại, vì thế bộ lạc chỉ còn mình Brao.

Brao thì sao chứ, hung ác thì có phần, nhưng nói chung vẫn là một con hoe ngu ngốc, cứ tùy tùy tiện tiện bị Kai chơi đùa trong lòng bàn tay.

Dũng mãnh thì thế nào chứ chỉ cần một cây châm nhỏ cũng đủ cho hắn chết một cách không minh bạch.

Chất độ mãnh liệt kia đó chính là chất ngầy tiết ra từ một con cóc có màu vàng mà hắn tình cờ nhặt được tại một bờ cỏ.

Lúc đó cho dù Kai không phải là một nhà sinh vật học thì cũng biết loài cóc nhái có màu càng sặc sỡ thì càng độc chết người. và thế là một kế hoạch đoạt quyền dần dần được thành lập.

Chỉ trong vòng vài tháng, dưới sự quyền mưu của hắn đã có 1/3 tộc nhân bộ lạc Báo Đen theo hắn, số còn lại thoe Brao. Và trong trận chiến vừa rời Brao chết bắt đắt kỳ tử, chỉ cần hắn làm thêm một vài động tác nhỏ nữa thôi thì bộ lạc Báo Đen sẽ nằm trong tay hắn.

Kai khác với Minh Vũ hắn đến từ một vùng đất khô cằng, khí hậu cực kỳ khắc nghiệt nhất Việt Nam, hắn chính là một trong những con cháu dòng dõi đế vương, một vương quôc từ bị vua Minh Mạng ( thời nguyễn) tiêu diệt toàn bộ vương quốc chăm pa. ( lúc này champa hay Chiêm chỉ còn một vùng đất tự trị ở Bình Thuận)

Tên khai sinh của Kai là Kim Mông, nhưng tên thật sự là Chế Mông Kai. Hậu duệ Chế Bồng Nga, một chiến thần của vương quốc Champa.

Chảy trong mình dòng máu đế vương, làm sao hắn có thể chịu khuất nhục, hắn muốn xây dựng một đế chế cho riêng mình, xây dựng một quốc gia hùng mạnh nhất. đây chính là một cơ hội trời cho để hắn xây dựng mộng tưởng lớn nhất của đời mình.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 53: Bắt bầy trâu
Sau lần thử nghiệm, Minh Vũ rất là tin tưởng về hiệu quả cực mạnh của thuốc gây tê. Lúc này phụ cận bộ lạc, thậm chí là các khu vực xa hơn cũng bị người dân bộ lạc đào móc tất cả mang về, với mục đích trồng trọt và sử dụng.

Với hiệu quả cực mạnh thì chỉ cần một ít chất gây tê ở đầu mũi tên, khi vừa tiếp xúc với da thịt hiệu quả sẽ ngay lập tức.

Hơn 2 thửa ( 2 sào) đất được trồng loại cây này, cây gây tê là một loại cây thân thảo, hẳn là có chu kỳ sống 1 năm, lá có hình cánh quạt xanh ở rìa lá càng về cuốn lá sẽ có màu đỏ tím, vào vào trong càng đậm.

Củ của nó có hình dạng giống như củ nghệ, củ gừng nhưng màu đỏ nâu và nhỏ hơn rất là nhiều, dược hiệu mạnh nhất là những củ già nhất.

Lần này săn trâu rừng Minh Vũ đã có thêm một con ác chủ bài cực kỳ hiệu quả, thế nhưng hắn không có chủ quan mà làm bừa, hắn phải làm hết sức mình.

Tuy bản thân đang bị thương chưa lành, nhưng hắn phải cố lếch xác vào trong rừng để trực tiếp chỉ huy săn giết. nhưng cũng may là hắn đã chết ra võng nên được hai tộc nhân khiên vào trong rừng, cũng không cần đi lại nhiều.

Lần này bọn họ phục kích phía trên hẻm núi cách bầy trâu ăn muối không xa, khoảng chừng 4 50m.

Lúc này hẻm núi rất là yên tỉnh, bởi vì bầy trâu vừa rời đi nơi này cách đây không lâu, như thế rất thuận lợi để cho bọn họ bố trí trận hình phục kích.

Dọc theo hai bên sườn hẻm núi bất ngờ dựng lên những gò đất, lùm cây thế nhưng nếu không qua sát thật kỹ là sẽ không có nhận ra.

Lúc này đám người Minh Vũ đã phân bố, bao vây khắp khu vực này, bọn họ ẩn người dưới một lớp da thú phủ lên một lớp lá khô thật dày. Nếu không quá tinh mắt sẽ không phát hiện điều bất thường.

Để chuẩn bị hết những thứ này bọn họ phải làm hết một ngày. Bố trí mai phục đã xong, bây giờ chỉ con chờ đợi con mồi mà thôi.

Dưới bao con mắt mong mỏi chờ đợi mục tiêu, thế nhưng bầy trâu rừng không có dấu hiệu xuất hiện, nhưng Minh Vũ phát hiện khá là nhiều loài động vật xuất hiện tại chổ này.

Thỏ, heo rừng, thậm chí mà mèo rừng cũng quanh quẩn đâu đây, nhìn những con mồi cứ lẫn quẫn xung quanh, đám người Klu thật sự muốn động thủ.

Mấy con heo rừng không được lớn cho lắm, con lớn nhất có sừng già nhất cũng nặng tầm 50kg, toàn thân cơ thịt săn chắc, ngay cả phần bụng và nọng cũng không có chứa mỡ là bao.

Minh Vũ từng nghĩ rằng heo chắc chắc sẽ có rất nhiều mỡ, thế nhưng bây giờ khi quan sát kỹ lại thì không có hoặc có rất ít, không đủ để nấu ăn chứ nói làm ra những thứ khác.

Chỉ có heo nuôi nhốt mới có mỡ mà thôi. Bầy heo này có khoảng 20 con, con nhỏ nhất cũng 30kg, được xếp vào loại trưởng thành, đồng thời bụng mấy con heo cái cũng rất là to, xem ra bọn chúng có chu kỳ sinh sản khác với cac loài động vật khác tại nơi này.

Đó cũng là nguyên nhân chính tại sao Minh Vũ không có săn giết bọn chúng. Heo mẹ đang mang thai, nếu giết chúng chỉ có lợi trước mắt, không có lợi về sau này. Với tình hình hiện tại của bộ lạc, muốn bắt trọn ổ heo này cũng là một chuyện có thể làm được.

“ tạm tha cho chúng một thời gian!” Minh Vũ thầm nhũ.

Chờ suốt một ngày, trâu thì không thấy nhưng hươu nai cũng đến 2 3 bầy, số lượng cũng không có nhiều lắm, Minh Vũ khá là đắng đo có nên săn giết chúng hay không, thế nhưng hắn vẫn căn răng yên lặng.

Đến cuối buổi chiều, khi sự kiên nhẫn của mọi người sắp đạt giới hạn, bõ chuẩn bị trở về bộ lạc, thì từ trên ngọn cây xa xa Elr hót lên một tiếng huýt sáo.

“ bầy trâu xuất hiện!” mọi người đều thở phào, ý chí chiến đấu dâng cao, một số tên đã mài dao kiểm tra cung tên chuẩn bị chiến đấu rồi.

Vẫn như thường lệ con trâu đực đầu đàn vẫn lẳng lặng đi trước, nó luôn cảnh giác tất cả mọi thứ, ngay cả những con vật nhỏ chạy qua nó cũng chú ý tới.

Nhưng sự cảnh giác của nó lúc này không có hiệu quả với bộ lạc Đá Lớn nữa. mặt trời đã tắt nắng, cả một vùng núi rất là âm u, mọi thứ chỉ thấy lờ mờ.

Trâu bị mù màu, nên càng về đêm, chúng càng khó quan sát xung quanh hơn, thông quá lối nhỏ dẫn qua rừng gai, bầy trâu bắt đầu lộ diện tại hẻm núi.

Từng con trâu to mọng với thân hình mập mạp béo tròn, chứng tỏ trong thời gian qua chúng bồi bổ rất là tốt.

Từ trong khe lá Minh Vũ có thể quan sát cận cảnh những con trâu này, hắn cảm giác có gì đó không được đúng cho lắm.

Lần thứ nhất hắn gặp bầy trâu này, con đựa kia rất là cảnh giác chú ý xung quanh, lần gặp gần đây cũng thế nhưng không bằng lần trước, lần này còn nhạt nhòa hơn, chỉ có một chút cảnh giác mà thôi.

Lúc này bầ trâu đang tìm chỗ nghĩ chân con đực kia cũng tìm chỗ nằm miệng không ngừng nhai nhai.

“ không đúng! Động vật là một loài có bản năng, bọn chúng không có thể tùy tùy tiện tiện là gì đó mà không có mục đích” Minh Vũ cau mày, vẫn chưa có hạ lênh tấn công mà trời mỗi múc một tối, đám người Klu có chút nhịn không được.

Thời gian mang thai của trâu bằng với con người, ít nhất cũng 9 tháng. Lần đó nhìn thấy con trâu đực kai rất là hung dữ, vì một số trâu mẹ chuẩn bị sinh con.

Còn lần vừa rồi hẳn là trong mùa giao phối, vậy lần này!!!” Minh Vũ suy đoán.

“ trâu mẹ đang mang thai! Hiện tại không thể giết chúng.

Đắng do một hồi lâu, lúc này trời đã tối om, chỉ còn thấy lờ mờ những cái bóng.

“ Thủ Lỉnh có bắt bọn chúng không?” Klu chợt hỏi, hắn đã rất gấp.

Minh Vũ khẽ gật đầu làm ra một quyết định.

“soạt! soạt” những âm thanh nhỏ vang lên giống như những con chuột đi tạo ra tiếng động mà thôi.

Mọi người từ từ trồi lên khỏi địa hình, nhưng cái đâu đen thui bị bôi không ít bùn lên mặt, đang dần dần chuyển động.

Tay cung dài từ từ kéo ra nhắm thẳng vào nhưng mục tiêu đang nằm ở phía dưới khe núi.

“ sưu! Klu mở màng, sau đó hàng loạt mũi tên bay ra!” mũi tên sắc bén kết hợp với chất gây tê cực mạnh, những co trâu dính đòn chỉ kịp rống lên một tiếng rồi ngã xuống đất.

Bọn chúng không có hoàn toàn ngất đi, nhưng chân không có cử động được, đôi mắt cứ trơ ra nhìn vào một hướng trong đêm tối.


poke taitro


Con đực đầu đàn được chăm sóc nhiều nhất, trên người nó cắm hẳn 7 mũi tên ghim vào các vị trí như cô bắp đùi, bụng.

Tuy bị dính nhiều mũi tên, thế nhưng con đầu đàn sức mạnh rất là phi thường mắt nó đỏ rực đằng đằng sát khí không ngừng rống to.

Thân hình to lớn của nó ầm ầm chuyển động, mỗi bước chân có biêt bao nhiêu lực lượng.“ầm!” cặp sừng dài của nó húc vào vách núi, ngay lập tức một mãng đá to lớn rơi xuống.

Đây chính là trâu điên thật sực, một con trâu có thân hình to khỏe nặng 1 tấn 2 là ít, không ngừng va chạm mãnh liệt vào vách núi.

Sườn núi cũng chấn động khá mạnh, cây cối không ngừng lung lay.

Phía trên Klu cùng đồng bọn không ngừng xả tên xuống. dường như chất gây tê này không có tác dụng mấy vơi con bò đực này, nó càng bị thương nhiều, nó càng phát điên hơn.

Tưởng chừng nò là một con vật bất bại, nhưng chừng hai phút sau, nó rống một tiếng không cam lòng rồi gục ngả xuống đất. tiếng rống của nó báo hiệu chiến đấu kết thúc, trùm cuối đã bị tiêu diệt.

Toàn bộ 36 con trâu đang nằm la liệt dưới khe núi, ngay lập tức Minh Vũ cùng mọi người tràn xuống khe núi.

Lúc này ai vào việc nấy, Orc nhanh chóng đố một đống lửa thật lớn để phòng ngừa môt số loại động vật ăn thịt khác đánh chủ ý lên đầu bọn họ. vì lúc này mùi máu tươi khá là nồng nặc.

Mấy con trâu kia hều như là chỉ bị thương nhẹ chỉ có con trâu đực đầu đàn là chết mà thôi. Không lâu sâu tên được rút ra, đồng thời được cầm máu bằng chất gây tê, nhưng có liều lượng nhẹ hơn.

Chừng nữa giờ mọi thứ mới hoàng thành, tranh thủ lúc bọn trâu chưa có tỉnh lại mọi người bắt tay vào việc cột chân chúng nó lại. vì trâu rất là khỏe, thế nên bọn chúng bị bó giống như một đòn bánh tét.

Mỗi người một việc, phân nửa người cột trâu, một nữa còn lại thì xây dựng một cái hàng rào tạm thời, mọi người quyết định tối nay sẽ không trở về bộ lạc. Không phải không muốn về mà là về không được.

Nhưng lúc này cũng có khối chuyện để làm. Trâu trong thời đại này được gí như một chiếc xe bọc thép với sức kéo khoảng 12 mã lực. một chiến thần di động, mà con ác chủ bài của chúng chinh là cặp sừng dài và thân hình khỏe mạnh.

Ngoài con trâu đầu đàn bị giết ra, Minh Vũ không có ý định giết số trây trưởng thành sau này sẽ dần dần đồng hóa bọn chúng.

Xỏ mũi là chuyện không thể thiếu, vì lần này Minh Vũ bị thương thế nên công việc này nhường lại cho Klu cùng Luc.

Có Minh Vũ kế bên hướng dẫn công việc cũng tình là khá dễ dàng. Ngoài việc xỏ mũi còn phải cưa sừng.

Sừng trâu thuộc loại sừng rỗng, nên cưa sừng bọn chúng cũng không có bị thương tổn gì nhiều, cùng lắm là chảy ít máu mà thôi.

Làm xong hết tất cả mọi thứ thì trời cũng đã tối hằn, lúc này bên ngoài đã vô cùng không yên ổn, từ nơi xa xa có thể nghe tiếng hống của thú dữ, tiếng hú của sói đói.

Ban đêm trong rừng quả thật là một sực lựa chọn không không ngoan tý nào. Mùi máu tươi thoang thoảng trong không khí không có tiêu tán.

đầu tháng cầu phiếu cầu đề cử
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 54: Chiến đấu trong đêm
Trong rừng sâu thăm thẳm không ngừng có tiếng bước chân đang chi chuyển thật nhanh, bọn chúng ngước theo chiều gió mà đi, mục tiêu chỉ có một, hẻm núi.

Mà lúc này không biết tại dao đám người Klu có một chút không dám nhìn mặt Minh Vũ, bọn họ biết dường như bọn họ đã làm một điều gì đó sai trái rất là nghiêm trọng.

“ bọn họ tấn công bầy trâu không đúng lúc!”

Nhìn thấy con mồi trước mắt bọn họ không có suy nghĩ nhiều, nếu như lúc trước giết được một con, thì bọn sẽ trong thời gian ngắn xử lý sạch sẽ con mồi, nhưng lần này sối lượng cực nhiều, hơn nữa bọn chúng còn sống muốn đem về bộ lạc phải cần một thời gian rất dài.

Trong rừng mối nguy hại lớn nhất chính là các loại động vật ăn thịt mà hung tàn điển hình như sói, báo và gấu. đặc biệt là mùi máu tanh như thế này sẽ kéo bầy sói từ nơi khác tới.

Mũi sói rất là nhạy bén, nó có thể đánh hơi con mồi cách đó 2-3km, nếu thêm mùi hương thuận chiều gió bọn chúng có thể đánh hơi lên tới 23km.

Mà lúc này tại hẻm núi đã có không ít dị động xung quanh, dưới ánh lửa lập lòe cũng không làm cho bọn chúng có một hoảng sợ gì cả, mùi máu vẫn còn, trâu rừng đang bị thương nằm bất tỉnh nhân sự. đó chính là thức ăn dân đến tận miệng chỉ có thứ ngu mới không vào kiếm chát một chút.

Minh Vũ cũng không một chút hoảng sợ, khi hắn đồng ý tấn công thì cũng đã đoán được tình hình này rồi. hắn đã có chuẩn bị.

Lữa hung thú trời sinh có tính sợ hãi, nhưng trước thức ăn nhiều thế kia, cho dù có sợ, nhưng chúng sẽ xông tới.

Một hàng rào bằng đá và cây gỗ, cái hàng rào này vừa dựng cách đây chừng 30 phút. Hàng rào này khá là nhỏ chỉ đủ bao quanh lất bầy trâu và mọi người, đồng thời khu vực xung quang cũng được đốt không ít đống lửa lớn để lấy tầm nhìn và tạo một sự cảnh cáo nhẹ đối với bầy thú có ý định tấn công.

Nhóm tân binh lúc này cực kỳ lo lắng và hoảng sợ, tình cảnh như thế này đây là lần đầu tiên bọn chúng gặp phải. mấy lần trước sói tấn công hay bộ lạc ăn thịt người đánh thời thì bọ họ co rút trong hang không có ra ngoài.

Riêng nhóm thợ săn kỳ cựu Klu Orc thì kích động không thôi, có đôi chút còn cười cười. bọn họ chưa giết sói đã nghiền, cầm chắc cung tên trên nay, bọn họ vô cùng tự tin với thứ vũ khí này.

Thịt hươu khô được đem ra lót dạ, uống thêm một ít nước để lấy lại sức, Luc, Orc, Klu, Xem, Ashi mỗi người một hướng canh phòng cẩn mật, mũi tên luôn lắp vào vị trí sắc sàng tấn công. Một khi có động tĩnh bất thường mũi tên sẽ ngay lập tức bắn ra.

Đứng kế bên Minh Vũ là 4 tay thợ săn tân binh cùng Exp, nàng mấy ngày nay không có rời Minh Vũ một bước, Minh Vũ chỉ là trai tân, nhưng cũng biết được sự quan tâm bất thường của cô bé nhỏ mày.

Mang tiếng là nhỏ thôi, nhưng nàng năm nay được 16 tuổi rồi rõ ràng lớn hơn Minh Vũ hai tuổi.

Bộ lạc Khô có độ phát triên văn minh cao hơn bộ lạc Đá Lớn nhiều lắm, ít nhất là trên phương diện sinh sản. phụ nữ bộ lạc Khô từ khi bắt đầu có kinh nguyệt là không được phép giao phối ngay, mà phải đợi thêm thời gia khá lâu.

Đại khái là như sau, từ lần đầu tiên bắt đầu có kinh nguyệt phụ nữ bộ lạc Khô tìm cho mình một phiến đá khá lớn, sau đó mỗi lần có kinh nguyệt sẽ khắc 1 gạch lên phiến đá. Cứ một hàng là mười gạch ứng với mười đầu ngón tay. Phải làm đủ 5 hàng như thế mới được giao phối.

50 lần tương đương 50 tháng vậy là gần 4 năm. Phụ nữ thông thường 14 tuổi sẽ bắt đầu có kinh nguyệt, như thế là 18 tuổi cũng khá là phù hợp với độ tuổi sinh sản cho nữ giới.

Minh Vũ quả thật không ngờ người bộ lạc Khô lại có ý thức sinh sản và qui định rạch ròi đến thế.

Năm nay Exp chỉ được có 24 vết gạch mà thôi, nàng chưa đủ tuổi, nhưng có lẻ trong tâm tư của nàng vị thủ lĩnh trẻ tuổi này có mỵ hoặc rất lớn.

Minh Vũ tại vị trí cao nhất có thể nhìn thấy xung quanh, mà bên cạnh hắn còn có một gốc cây khá to, lúc này trên cây đã có 5 thợ săn mang cung tên đang đứng trên đó.

Yên tỉnh không được bao lâu, từ một hướng xa xa cách nơi này khoảng chừng 2 3 km gì đó, một tiếng sói hú vang lên, tiếp đó là 4 phương tám hướng đêu có tiếng sói kêu. Khí thế cực kỳ vang dội.

Đám tân binh ngày càng căng thẳng. không khí có một chút trùng xuống.

Klu cười khà khà! “Không sao! Không Sao, bọn sói này rất dễ chết, một mũi tên cũng đủ giết chúng nó rồi, ông đây còn thiếu một tấm da soi làm áo mặc đây!”

Chừng nữa giờ sau, có không ít tiếng bước chân tiếp cận hẻm núi. Lúc này từ trong ánh lửa có thề nhìn ra những ánh mắt đầy âm độc và dã tính từ trong những bụi cây.

Klu nắm chặt mũi tên, nôi tâm hắn kích động vô cùng, thịt sói hương vị đến bây giờ hắn còn nhớ mãi. Thủ lĩnh từng nói, thịt sói ăn rất ngon, vì thiếu nguyên liệu nên không có làm được nhiều món. Lần sau khi săn được sói thủ lĩnh sẽ làm món ăn ngon hơn gấp nhiều lần.

Nghĩ thế nội tâm hắn đang không ngừng cào xé, mấy lần trước vị lở lời mà phải nhịn thèm, thế nên lần này hắn nhất quyết phải giết thật nhiều sói để có nhiều thức ăn ngon hơn.

Tình hình mỗi lúc mỗi căng thẳng, đám sói rất tinh ranh, bọn chúng không có trực tiếp nhào vào tấn công mà ngồi đợi, bọn chúng đang chờ nhưng bầy sói khác tới.

Sói là động sống theo bầy đàn đồng thời có tính lãnh địa rất cao, nhưng bầy sói nanh kiếm trong khu vực đã bị tiêu diệt, đồng thời có nghĩa vùng lãnh thổ này vô chủ.

Vì thế bọn chúng mới không ngần ngại đi vào vùng đất này. Nhìn thất thật nhiều đống lửa, bọn chúng rất là kiên kị, nhưng từ trong gió, bọn chúng ngửi được mùi máu tươi làm khiến cho bọn chúng càng rạo rực trong người.

Bên ngưới có rất nhiều thức ăn đợi bọn chúng tới lấy mà thôi.

Minh Vũ vẫn chau mày, hắn quả thật đánh giá sai về nơi này, hắn tưởng sau khi diệt bầy sói lớn kia, vùng đất này sẽ an tĩnh hơn, nên hắn mới chú định kia.

Ai ngờ hắn đã bị chính tự tin của mình quật lại, thời đại nguyên thủy không có chuyện gì là không thể xảy ra.

Nghe âm thanh hỗn loạn từ bốn phương tám hướng, Minh Vũ có thể ước tính cáo hơn 300 con sói tại chỗ này, thậm chí còn nhiều hơn, nhưng bọn này tới 4 hay 5 đàn khác nhau. Bởi thường nghe tiếng chúng xung đột, gầm gừ đe dọa.

45 thợ săn đấu với 300 con sói, hơn nữa còn đang trong tình trạng bị bao vây, không có công sự phòng thủ, đó là một trận chiến không cân sức, cho dù mỗi thợ săn đều được trang bị ít nhất 25 mũi tên cùng dao găm giáo và khiên.

Chỉ có thằng ngu mới chiến đấu trực diện với bầy sói vào lúc này. Minh Vũ không phải là một chuyên gia sinh tồn nơi hoang dã, cũng không phải là một nhà tâm lý động vật học, hắn chỉ là một nhà địa lý học mà thôi.

Thế nhưng hắn biết cách đối phó bọn sói đói này. Giữa người với người còn có nghi kỵ ganh đua lẫn nhau, chứ huống gì là sói, hơn nữa là một đàn sói khác bầy.

Nhìn xác con trâu đực đã chết kia Minh Vũ ra lệnh.

“Orc xẻ hai cái đùi con trâu kia tới đây!”

Orc cũng không có thắc mắc là một mực làm theo.

Exp kế bên cũng buộc miệng hỏi “ Thủ Lĩnh ngài đói à!”

“ không! Cho sói ăn!” Minh Vũ cười âm hiểm, vừa nói vừa lấy ra chiếc bình chứa dung dịch thuốc gây tê với liều lượng cực mạnh.

Hắn dùng gậy gỗ, múc từ trong bình ra 3 4 cục thuốc sền sệt. sao đó lấy ruột ngựa chừa nước bên hông cho thuốc vào.

Minh Vũ đầu độc bọn sói kia. Hắn không cần phải giết hết, uy hiếp bọn chúng là được.

Chừng 5 phút sau một cái đùi sau nặng gần 200kg được mang đến bên người Minh Vũ, sau đó con dao bén ngót trên tay Klu không ngừng cắt xẽ thịt trâu.

Chẳng mấy chốc một cái đùi trâu đầu thịt đã đị đâm nát, mùi thịt trâu thơm thoang thoảng.

Minh Vũ ngay lúc này dùng tay bôi đều nước bên trong ruột ngựa lên từng thớ thịt trâu đỏ tươi kia.

Lần lượt hai cái đùi sau trâu đều được làm như thế, lần lượt được quăng ra hai hướng khác biệt nhau.

Khi đám người Klu vừa vào bên trong hàng rào, bầy sói bắt đầu bạo động, bọn chúng đáng tranh giành thức ăn, không con nào nhường còn nào, hầu như 300 con sói tụ tậm lại một chỗ, bọn chúng không ngừng gầm gừ cắn xe nhau.

Đó là vòng chiến bên ngoài, vòng bên trong thì cự kỳ quỷ dị, chỉ cần bọn chúng cắn vào một miếng thịt thì ngay lập tức tru lên một tiếng cụp đuôi chạy ra ngoài.

Thế nhưng bên ngoài lại có sói muốn nhào vào trong, vì thế tạo ra cái tình trạng vào không được mà ra không xong.

Minh Vũ biết chất cây tê sẽ không ngay lập tức làm cho bầy sói bất tĩnh hay mất khả năng hành động, cùng lắm là sẽ tạo ra tâm lý hoảng sợ khi, răng, miệng, lưỡi tiếp xúc với chất độc sẽ khiến cho bọn chúng tê miệng một thời gian mà thôi. Thế nhưng cũng đủ cho mọi người thở một hơi rồi.

Ngay lúc này Minh Vũ hạ lệnh “ bắn tên!”

Trong bóng đêm không có mục tiêu cụ thể, chỉ thấy những mờ ảo thân ảnh mà thôi, nhưng vớ sối lượng sói tập trung đông như thế, không bắn tên trúng thì cũng cạp đất ma ăn.

Với khoảng cách 60 mũi tên có độ xuyên phá cực mạnh, một loạt mũi tên đầu tiên bay ra, có vô số tiếng tru thảm vang lên.

Không đợi cho bọn sói kịp hiểu chuyện gì xảy thì chưa đầy 5 giây sau một loạt tên mới lại bay tới.

Lúc này nhóm cung thủ không phải gà mờ như lúc trước, bọn họ có thể bắn cung vối tốc độ cực nhanh, khoảng chừng 5 giây là bắn được một mũi tên. Đó cũng là nhờ vào công sức luyện tập trong mấy tháng qua.

Đầu tháng cầu phiếu – cầu đề cử. hôm nay sẽ cố gắng 3 hay 4 chương gì đó.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 55: Khải hoàng trở về
Sau 10 loạt tên bắn, Minh Vũ cho người dừng lại để quan sát tình hình, vì lúc này bầy sói bị giết khá là nhiều, số còn sống hẳn là chạy ra xa.

Tuy nhừng bắn cung, thế nhưng đám người Klu rất luôn là cảnh giác luôn trong trạng thái chiến đấu.

Ngoài kia âm thanh rên la thảm thiết vẫn còn truyền đến, Minh Vũ cau mày.

Tất cả mũi tên trong lần săn giết này đều được tẩm chất gây tê rồi mà, tại sao bây giờ vẫn còn tiếng rên la của bầy sói. Chẳng lẽ là thuốc tê hết hiệu lực.

Đang trong dòng suy luận, bỗng nhiên hắn nhớ tới một người, Orc tên mập tham ăn.

“ Orc mang mũi tên của ngươi lại đây!” Minh vũ trầm giọng.

Orc giật mình cả kinh, tay run run đầu cụp xuống không dám nhìn Minh Vũ, điều này làm cho Minh Vũ càng tin tưởng hơn vào suy luận của mình.

Mũi tên trơn bóng, phần đầu mũi tên vẩn còn sáng loáng, không có một chút dấu hiệu thâm đen, tên này không có tẫm độc mũi tên.

“Orc ngươi không tẩm độc vào mũi tên?” Minh Vũ chất vấn.

“ có có có! Nhưng Klu lấy hết rồi, hắn bảo ta làm cho hắn, nhưng sáng nay ta Ta Ta ngủ quên, không có làm!” Orc giống như một đứa trẻ nhận sai,một mực chỉ ra đầu phạm.

“ Klu! Ngày mai về không được ăn thịt sói” Minh Vũ gầm nhẹ.

Lúc này Klu tâm muốn lao đến đánh vào cái đầu ngu cũa Orc một trận “ ngươi bị phạt một mình, tại sao còn luyên lụy đến ta!” nội tâm Klu không ngừng mắng Orc.

Miệng thì Minh Vũ nói vậy thôi, thế nhưng hắn cũng cảm giác khá là may mắn, nếu có những con sói còn sống hắn sẽ tạo ra một sự uy hiếp khá lớn với bầy sói.

Hắn không biết đàn sói này như thế nào nhưng hắn đã từng làm cách này với bọn sóc.

Trước kia tại nhà của hắn ngoài có 10 công ruộng lúa còn có 3 công đất trồng mãng cầu. vào mùa mãng cầu thu hoạch cũng là mùa bọn sóc lộng hành, bọn chúng cực kỳ phá phách tiêu hủy không ít trái cây cho dù là hắn đã làm rất nhiều biệt pháp, thậm chí là dùng súng hơi giết sóc, nhưng cũng không hiệu quả là bao.

Thế nhưng có một lần ngẫu nhiên hắn đặt bẫy đập ( loại bẫy chuột). cái bẫy này không biết làm sao mà không có đập chết con sóc ngay tức khắc, mà chỉ dập trúng phần chân trước mà thôi.

Con sóc kia bị đính trên cây suốt 2 ngày 3 đêm, nó vô cùng đau đớn, không nhừng phát ra những âm thanh thê lương cầu cứu. và cuối cùng nó đã chết vì đói và khát.

Và kể từ đó không có một con sóc nào dám vào vườn của hắn phá hoại nữa. từ sự kiện đó mà Minh Vũ nhận định mỗi loài động vật đều có ngôn ngữ riêng của mình.

Giết chúng nay lập tức sẽ không gây sự chấn nhiếp, thế nhưng có tiếng kêu của đồng loại chúng, bọn chúng mới thật sự sợ hãi.

Trong tình cảnh như thế này cho dù Minh Vũ có muốn ra ngoài kia bắt mấy con sói bị thương, thế nhưng lý trí của hắn cản lại, không thể nào tạo ra khoảng trống cùng sự sơ suất được.

Chừng nửa giờ sau, mọi chuyện bắt đầu an tỉnh lại, tình thần căng như dây đàn của mọi người cũng được thả lỏng đôi chút, lúc này Minh Vũ mới ra lệnh chon nhóm người Klu mang theo 10 người cùng đi ra ngoài lôi những con sói còn sống mang về.

Đội hình này một nửa là tinh anh trong nhóm thợ săn, một nữa là tân binh. Nhưng tâm chắn được giơ lên, hai bên lại nhô ra 4 mũi giáo dài ngoằng. kèm thoe đó là 5 mũi tên đã lên dây, một đội hình phòng thủ tuyệt hảo.

Dưới ánh lửa mập mờ những con sói đang không rừng rên rỉ, bọn chúng không có khả năng hành động, mũi tên trực tiếp cắm vào lòng ngực, vào cổ, vào đùi.

Lúc này trên bãi cỏ khô đó chính là lích nha lít nhít sói, có ít nhất 200 con bị ngã xuống tại nơi này, quả thật là một chiến trận khủng bố, mũi tên cắm đầy trên mặt đất.

Lúc này đôi tay của Klu đã tranh thủ tóm được hai cái đầu sói vẫn còn sống, miệng chúng không nhừng kêu la, giảy dụa. nhưng với đối bàn tay như gọng thép của mình, mọi sự phản kháng của nó hầu như vô nghĩa.

Rất nhanh mọi người trở lại đội hình. Nhìn hai con sói trên tay Klu Minh Vũ khẽ gật đầu, làm rất tốt.

Hai con sói này còn sống bởi vì mũi tên chỉ xuyên qua bắp đùi mà thôi, tuy không tổn thương đến tính mạng ngay tức thì, nhưng máu vẫn không ngừng chảy. nếu không xử lý con sói này sẽ chết trong vài giờ nữa.

Chết là chuyện đương nhiên, nhưng cái chết của nó phải vận dụng như thế nào mới đạt hiệu quả cao nhất.

“ treo ngược nó lên! Không được cho nó chết, phải làm sao cho nó kêu, nó la thật thảm thiết mới được, nếu nó không kêu thì ngươi phải thay nó treo lên mà la!” Minh Vũ trừng mắt một tên tân binh thợ săn, khiến cho tên này muốn tè trong quần.

Quả thật Minh Vũ từ nãy giờ đả chú ý tới tên này, Ox rất là nhát gang, trong chiến đấu hồi này hắn chỉ kịp bắn có 4 mũi tên mà thôi. Xem ra tên này không có thích hợp làm thợ săn.

Thế nhưng Minh Vũ củng đủ hù cho tên này té đái, ngay lập tức chạy mà làm việc. không lâu sâu có tiếng sói rên là thàm thiết phát ran, vang vọng cả núi đồi.

Bên trong rừng núi âm u, có một chút dị động, nhưng không quá rõ ràng. Dường như chúng có dấu hiệu rút đi, nhưng không có quá nắm chắc.

Nhưng nhóm người Minh Vũ củng thở được một, trận chiến khi nãy tuy chớp nhoáng, nhưng cũng tiên hao tình thần rất là nhiều.Thử nghĩ mà xem bị hơn 300 con sói bao vây nhìn chằm chằm ai có đủ tinh thần mà chịu đựng nổi.

Nhóm thợ săn đầu theo lệnh của Minh Vũ mà bắt đầu an bài nghĩ ngơi và cảnh giới, một nữa đi ngủ, một nữa cảnh giới, cách hai giờ thay ca một lần.

Ngoài ra phần thịt trước của con trâu đực cũng được đem ra phi lê nướng trên đống lửa, hương vị rất nhạt vì không có muối cùng hương liệu khác, nhưng lúc này mọi người đang đói cũng không có kém chọn.Cho đến tận trời sáng cũng không có dấu hiệu bầy sói trở lại lúc này mọi người mới thật sự thờ phào nhẹ nhỏm.

Khi ánh nắng ban mai chiếu qua từ tán cây, thì mọi người mới quan sát kĩ bãi chiến trường mà mình tạo ra ngày hôm qua. Chí ít có khoảng 150 con sói bỏ mạng tại tơi này, những cái xác đã cứng lại bị phơi trong sương sớm.

Những vết thương trên cơ thể chúng đã ngừng chảy máu, nhưng vết máu bên dưới vẫn còn, vẫn còn chưa khô, mùi máu tanh vẫn nồng nặc như củ.

Mà lúc này bầy trâu cũng đã có dấu hiệu tĩnh lại, nhưng chọn chúng không hề động đầy gì được, mũi cũng cực đau, bọn chúng chỉ biết phát tiết bằng những tiếng rống giận.

Sau một đêm lao lực mọi người có một chút uể oải, nhưng nhìn lại chiến lợi phẩm mình đạt được, mọi người vô cùng hứng thú, một số ít tân binh không nhừng chạy lại ôm mấy cái xác sói xem như nó là chiến lợi phẩm của mình.

Mọi người bắt đầu thu thập chiến trường, vì là mua xuân nhiệt động khá cao nên số sói này cần phải xử lý gấp, còn bọn trâu kia chỉ cần cho bọ chúng một chút nước là được rồi, thân hình chúng mập mạp đến như thế nhịn đói 3 4 ngày hẳn là không sao.

Mọi người chỉ để lại 10 người canh giử nơi đây, số còn lại nhanh chóng mang sói vê bộ lạc xử lý.

Nhìn toàn bộ bãi chiến trường, Minh vũ thầm than “ máu quá nhiều, hẳn là trong thời gian sắp tới nay nảy sẽ vắng bóng động vật đây! Động tĩnh ngày hôm qua quá lớn!” hắn thờ dài, rồi cũng cùng thành viê bộ lạc trở về.

Vết thương của hắn vẫn còn rất đau, đặc biệt là khi trời gần sáng, vết thương càng thêm đau nhức.

Sau một đêm nhóm thợ săn cùng cung thủ không ai trở về khiến những người còn lại trong bộ lạc vô cùng lo lắng, nhưng sáng sớm hôm nay mọi người lại trở về, hơn nữa mang theo rất nhiều sói.

Sói rất nhiều sói, sói nhiều đến mức không đếm hết. Minh Vũ trở về sang sau hai ngày mệt mỏi, vì vết thương còn nên hắn về bộ lạc là ngủ ngay lập tức, mọi công việc hắn đã phân phó rõ ràng đâu vào đấy. chừng nào chuyện thật sự gấp hay trọng đại mới có thể gọi hắn dậy.

Trong lúc Minh Vũ yên lành trong giấc ngủ, thì bên ngoài mọi người đang tranh thủ xử lý số sói kia.

Đây là một loại sói khác, không phải là sói nanh kiếm, nhưng con sói này có thân hình nhỏ hơn. Có lông màu sám, bụng dưới màu trắng, nhìn có mấy phần mấy đại boss ngáo.

Những bộ da được lột ra rất là hoàng mỹ trừ vãi chỗ bị mũi tên bắn xuyên mà thôi. Nhưng bộ danh nhanh chóng được xử lý tốt, đầu tiê là loại bọ hết mở thịt thừa sau đó được kéo căng ra rồi phơi dưới ánh nắng mặt trời.

Còn về thịt và xương thì vẫn làm như củ, nên nếm gia vị muối, quế bộ rồi đem đi sấy khô. Tuy cùng làm chung một công thức với thịt hươu,nhưng thịt sói này ăn có hương vị đặc trưng.

Nếu có một bát mắm tôm, củ riềng, xả, ớt, lá mơ, thì đó sẽ là một đại tiệc.

( à mà thôi mới ra luật không được ăn thịt chó! Tác viết vậy thôi chứ không có ăn)

Đầu tháng cầu mong phiếu, cầu để cử. nay gắng lắm mới viết được 3 chương, tay mỏi rả rời. hix hix hix
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 56: Thuần hóa bầy trâu
Trong lúc Minh Vũ đi ngủ thì bên ngoài các tộc nhân đang truyền tai nhau về mưu lược của thủ lĩnh, thủ lĩnh bọn họ có thề nhìn xa trông rộng đoán trước được tình hình, đồng thời kể về sự anh dũng của các thợ săn khi giết bầy sói.

Mấy tên tân binh nói đến mứa xùi cả bọt mép nhưng vẫn cố nói tiếp, sự thật thì có một nhưng bọn họ phóng đại tới 5 6 lần. vậy mà mấy tộc nhân ở nhà lại tin sái cổ.

Cho đến tận buổi chiều toàn bộ chiến lợi phẩm mới được tập kết về bộ lạc. phải nói đám người Klu cực kỳ vất vả mới đem được toàn bộ số trâu về. tất cả là 35 con, trong đó 3 con trâu đực là trực tiếp giết lấy thịt, chỉ còn chừa lại trâu cái và trâu non mà thôi.

Bọn chúng sau khi trở về thì được nhốt riêng biệt, cột vào từng gốc cây to, dây dư ra chỉ đủ ngắn để bọ chúng có thể nằm, ngoài nước ra bọn chúng không hề được cung cấp một miếng thức ăn nào. Mặc kệ cho chúng có gào thét, hay rên la. Còn về phần giật dây mũi, thì cho dù có sơn hào hải vị trước mặt chúng, bọn chúng cũng không dám.

Dây mũi vừa mới xỏ, vế thương còn chưa được lành, nếu động đây quá mạnh, vết thương sẽ tái phát lúc đó bọn chúng chịu đau cũng không có nổi.

Trái ngược với bầy trâu mới này, 4 con hươu đã có một chút hòa nhập với bộ lạc, bọn chúng được đem ra ngoài cho đi dạo, thậm chí là cột thêm dây để rồi tùy ý cột bọn chúng ngoài bãi cỏ để bọn chúng tùy ý ăn uống.

Đám con nít sau khi hoàn thành công việc cũng ra ngoài chơi với mấy con thú này. Đám con nít cực kỳ hiếu kỳ với một loại động vật khác loài, bọn chúng từng chơi với 3 con sói con kia, rất là thích, ôm vọn chúng vào ngực rất thích.

Còn mấy con hươu sau những chuỗi ngày dài bị nhốt, đi ra ngoài là một điều vô cùng thích thú, bọn chúng cũng có một chút trí không, chỉ cần bọn chúng không tấn công đám người này, chịu nghe lời là sẽ thức ăn,thậm chí là được tự do. Nên mấy con hươu cũng không có phản kháng tùy ý cho bọn chúng vuốt ve.

Thế nhưng những ngày qua mũi vẫn còn rất là đau, giống như là dòi trong xương, đau tới tận tim phổi, cho dù bọn chúng không có nghe lời cũng bị sợi dây trên mũi kiềm chế không cách nào thoát ra được.

Thịt trâu, thịt sói, thịt hươu tuy đều là thịt nhưng mỗi loại đều có hương vị riêng của mình. Đồng thời thông qua nhiều các chế biến, như luộc, hấp, chiên, xảo, nấu súp, làm ra được rất nhiều mỹ vị khác nhau. Nhưng có một điều hối tiếc là không có ăn được bành nướng, vì nguyên liệu làm bánh là củ khoai và hạt đá đều được gieo trồng cả rồi.

Phải nói tới hạt đá thì phải nói về loại cây trồng này. Hạt đá là một loại cây trồng bộ lạc Đá Lớn thường thu hoạch vào cuối mùa thu, thi những gốc này khô héo. Thuộc giống cây trồng lấy củ.

Cây hạt đá mọc thành bụi, hình lá dài dẹp, phần trên mặt lá có lông, nhưng rất nhỏ, mới đầu quan sát thì có mấy phần giống cây xã nhưng lá dày và nhiều lông hơn.

Thời kỳ sinh trưởng của giống cây này khá lâu ước chừng 10 tháng, như phẩn củ của nó có hàm lượng tinh bộ cao hơn rất nhiều và thích hợp với đất khô ráo. Chứng tỏ nó chịu hạn rất tốt.

Tuy sản lượng không bằng củ khoai, nhưng phải duy trì giống này, để phòng hờ khi trời hạn. vì thế sau khi xuống giống của khoai xong, Minh Vũ lại tiếp tục cho khai hoang một vùng đất cao hơn, để trồng loại cây này, có thất cả 4 thửa như vậy.

Vì muống nâng cao tinh thần của các thành viên bộ lạc và thái độ hăng say làm viêc, một lần nữa Minh Vũ triệu tập bộ lạc bắt đầu tuyên dương và ban tặng áo da sói, một biểu tượng của kẻ lập nhiều chiến công.

Trong lần đi săn lần này Elr, Mut, Roo và Imei là những tân binh có triển vọng nhất, không những không sợ hãi mà có có thái độ tích cực đồng thời kỹ năng chiến đấu rất cao, nên được ban tặng một tấm da sói, có thể nhờ nhóm thủ công may cho một chiếc áo da sói.

Ngoài ra nhưng thành viên cũng được tuyên dương khích lệ, nhưng không có ban tặng da sói. Minh Vũ có ý định là sau khi ổn định bộ lạc hắn sẽ đi tìm ngài nguyên kim loại để chế tạo một số vật dụng đồng thời la huy chương để dùng trong mấy trường hợp như thế này.

Thưởng có thì phạt cũng có Ox Orc cùng Klu là ba cái tên hàng đầu trong danh sách này. Vì thế hình phạt là không được ăn thịt sói, thịt trâu trong vòng ba ngày, khiến cho ba tên tham ăn không ngừng khóc bù lu bù loa.

Nhưng hình phạt là hình phạt cho dù van xin thế nào cũng thế thôi, Minh Vũ rất là cứng rắn.

Hiện tại bộ lạc chưa có thành một chỉnh thể nhất định còn rất nhiều bất cập, thế nên trong khoảng thời gian này chưa có thể ban bố luật lệ được. mọi chuyện sai trái lẽ đúng phải hiện tại chỉ có Minh Vũ phân xử mà thôi.

Da sói rất quý và tốt, thế nên cũng được chú tâm làm da. Lông sói là một biểu tượng, nên không thề dùng cách thông thường để làm thuộc da, mà phải làm theo cách khác.Tấm da được căng ra, phơi nắng trong vòng 3 ngày, sau đó tiếp tục dùng dao cạo lại phần thịt khô còn dính trên tấm da.

Sau đó tấm da này lại được quét lên một lớp nhựa cây (tanin) sau đó tiếp tục phơi nắng cho đến khi tấm da thật khô có thể sử dụng được mới thôi, quá trình ít nhất cũng 7 -10 ngày tùy theo nhiệt độ.

Từ khi một trận săn giết kia, đến tận bây mọi người khi đi lấy đá muối vẫn có thể nghe lại mùi máu, khiến cho các loài động vật ăn gần đây cũng không dam tới nơi này để tiếp thêm muối khoáng.

Thế nhưng công việc trên chòi canh gác vẫn được duy trì, không một chút nhưng nghĩ, bởi vì từ trên cao có thễ quan sát được nhiều thứ, không những là các loài thú mà còn có người bộ lạc khác xâm lấn.

Mà lúc này thời gian cũng trôi qua khá nhanh, sau hai lần đại quy mô săn giết, bộ lạc thu hoạch cực kỳ tốt, chí it có thêm 3 tấn thịt khô để dự trữ. Cá khô thì bộ lạc lúc này vẫn chưa có ý định làm, bọn có thể săn cá vào mùa đông, thế nên không cần tích trữ nhiều cá khô để làm gì.

Với lại thủ lĩnh từng nói, tuy dòng suối rất là nhiều cá, nhưng không có nghĩa la bắt hoài không hết, trong mùa đông bọn họ đã bắt rât nhiều rồi, nếu như bắt tiếp mùa đông sẽ không còn cá ăn.

Minh Vũ nói như thế, nên bọn họ cũng không dàm làm trái ý, chỉ bắt số lượng cá vừa đủ ăn trong này mà thôi.

Lúc này đã trôi qua gần 3 tháng mùa xuân, không khí vẫn có khá là mát mẻ, vì mùa xuân thế nên cây cối cực kỳ xanh tươi.phía bên kia bờ suối đó chính là một cánh đồng hoa sắp nở rộ.

Mà lúc này Vu bỗng nhiên thông báo một cái tin tức. đó chính là khi cánh đồng hoa nở rộ, đó chinh là lúc lễ hội mùa xuân sẽ diễn ra. Mà địa điểm chính là bộ lạc Đồ Sơn tại dãy núi lớn phía Đông.

Lễ hội mùa xuân nói cách khác là lễ hội giao phối, tất cả các bộ lạc trong khu vực rộng lớn có ít nhất 30 bộ lạc đến tham gia cái lễ hội này,mục đích là trao đổi phụ nữ đồng thời là các vật phẩm.

Bộ lạc Đồ Sơn cách bộ lạc Đá Lớn khá xa, chí ít đi bộ cũng khoảng nữa tháng, nói cách khác là từ nay đến lúc diển ra lễ hội là khoảng gẩn 2 tháng nữa, đó là thời gian giao mùa giữa mùa xuân và mùa hè. Và đó cũng là thời điểm thu hoạch khoai.

Thu hoạch khoai đương nhiên là việc phải chú tâm hàng đầu, nhưng lễ hội mùa xuân hắn cũng muốn đi, bộ lạc của hắn đương nhiên là sẽ không trao đổi phụ nữa ra bộ lạc khác rồi, cho dù hắn có muốn thì bọn họ cũng chắng muốn đi. Cuộc sống ở đây quá tốt, có thịt, có muối, có thức ăn ngon, không sợ sói tấn công, không sợ bộ lạc khác tấn công, có nhà để ở, thì ai lại muốn đi mấy cái bộ lạc rách nát kia.

Nhưng dùng vật phẩm để đổi tộc nhân về đương nhiên là chuyện rất là tốt, trong cái thời đại ngày nhân khẩu luôn phải chú trọng hàng đầu, có sức người mới có thể tạo ra những vật chất cao hơn.

Thời gian đến lễ hội mùa xuân còn khoảng hai tháng nữa, hẳn là cũng đủ thời gian để chuẩn bị rồi, ngay lập tức Minh Vũ lại một lần nữa bày ra kế hoạch trong thời gian sắp tới.

Đầu tháng cầu phiếu, cầu phiếu
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 57: Chế tạo xe rùa
Một tháng trôi qua, những con trâu cứng đầu nhất cũng có dấu hiệu nghe lời, bọn chúng bị bỏ đói ốm đến tận xương, đa phần là lũ trâu đực, còn bọn trâu cái sau 5 ngày bỏ ăn, bọn chúng nghe lời hơn, tuy hiện tại còn khá là nhút nhát, nhưng địch ý với con người không còn là bao.

Còn 4 con hươu thì đã thuần hóa được khoảng 80%, lúc này bọn trẻ con có thể tùy ý trèo lên người chúng vui đùa, ngoài việc không có thiện cảm với tên to xac Orc ra thì mọi thứ đều xuông sẻ.

Tên Orc này quả thật đúng ác, hắn cũng bắt chước theo bọn trẻ trèo lên lưng con hươu chơi, thế nhưng hắn không có nghĩ tới thân hình hắn quá khổ, ít Nhất cũng 130kg, với khối lượng thân thể đấy, con hươu làm sao chịu nổi.

Bởi vậy bầy hươu khi nhìn thấy Orc bọn chúng không ngần ngại mà giựt dây cho dù mũi sẽ đau, nhưng không có khổ sỡ như khi để tên mập kia trèo lên người.

Minh Vũ cũng có ý định là chuẩn bị làm yên để cưỡi mấy con hươu này, nhưng thể trạng của bọn chúng vẫn còn chưa thích hợp làm chuyện này. Thế nên quả đó Orc bị phạt cực nặng, nghe đâu là phải chạy bộ 30 vòng vòng quanh tường thành bộ lạc.

Lúc này sối khoai gieo trồng đang có dấu hiệu kết củ, có một số tộc nhân phát hiện dưới rễ cây khoai đã kết củ to từng ngón chân cái rồi.

Theo tính toán của Minh Vũ thì khoai có chu kỳ khoảng 90 tới 100 ngày, như thế cũng đã gần đã hơn hai tháng rồi, có củ to như thế là chuyện bình thường. điều làm cho Minh Vũ phấn khởi hơn đó chính là những cây ớt đang phát triễn nhanh chóng.

Chỉ tròng vòng 1 tháng rưỡi những cây ớt đã cao chừng 30 -40 cm vô cùng xanh tốt. có tất cả 134 gốc ớt, với số lượng nhiều như thế này, thì trong những tháng mùa đông bọn họ có thể ngồi nhâm nhi lẩu ngắm tuyết rơi rồi.

Trong khoảng thời gian này mọi người cũng không có ngừng sản xuất gạch và đốn gỗ. lần này Minh Vũ sẽ vây một cái kho chưa lớn và một cái sân bằng gạch.

Cái sân gạch này có thể dùng để phơi các loại lương thực đồng thời có thể dùng là nơi để tế lễ, Minh Vũ đã quyết chí trong thời gian sắp tới sẽ xóa bỏ cái đồ đằng của Vu thay thế bằng một tính ngưỡng khác có tính thiết thực hơn.

Gạc bỏ chuyện tình ngưỡng qua một bên Minh Vũ một mặt chỉ huy mọi người xây dựng nhà kho, một mặt cùng với Ulu, Cas chết tạo một vật mới khác có tính thực dụng cao trong thời gian sắp tới. đó chính là xe rùa.

Xe rùa hay còn được gọi là xe kút kít, xe này có cấu tạo cực kỳ đơn giản bao gồm một bánh xe ở phía trước cùng một cái trục chính đồng thời đặt một cái thùng xe bên trên là cơ bản một chiếc xe hoàn thành.

Nhưng đó là lý thuyết mà thôi, nếu như tại thời hiện đại chế tạo một chiếc xe rùa tiêu tốn thời gian chừng nữa giờ là xong, thế nhưng trong cái thời đại nguyên thủy vật dụng thiếu thốn, mọi thứ muốn làm đều không biết phải bắt đầu từ đâu.

Minh Vũ ban đầu cũng nghĩ là đơn giản, chỉ cần cắt một khoang gỗ hình tròn là bánh xe là xong. Thế nhưng hắn không có nghĩ tới làm sao mà cắt, rồi cắt xong lấy cái gì gắn vào khung xe.

Mọi chuyện không hề đơn giản, nếu chế tạo đơn giản như thế thì ai ai cũng làm được rồi.

Muốn cắt gỗ thành những khoang tròn vật dụng thiết yếu đó chính là cưa. Cưa bộ lạc hắn không có, mà muốn chế tạo cũng không được, lươi cưu yêu cầu khá là mỏng, với trình động luyện kim của bộ lạc không thể nào dát mỏng đồng để làm cưa. Mà cho dù có dát mỏng cũng không làm cưa được. vì đồng rất mền.

Thứ hai cho dù có cắt được khoanh gổ thì làm sao gắn vào khung xe. Để suy diễn những thứ này Minh Vũ cũng phải trằng trọc mấy ngày.

Thế nhưng cuối cùng hắn cũng đã nghĩ ra biện pháp. Thời đại nguyên thủy cái gì cũng thiếu, nhưng không có thiếu sức người, con người nơi này cực kỳ khỏe mạnh.

Gỗ không cắt thành khoanh được thì mài cho nó thành khoang. Rất nhanh một khúc gỗ được đem tới, gỗ rất tươi mới dừng như vừa mới được chặt.

Khúc gỗ có đừng kính chừng 40cm, dài chừng 0.5m sau một hồi nghiên cứu khúc gỗ Minh Vũ ra lệnh cho Ulu chặc khúc gỗ này ra làm đôi.

Sau khi chặt ra làm đôi, ước lượng đường kính cùng độ dày của thớt gỗ, sau đó Minh Vũ vể hai đường tròn lên lớp vỏ khúc cây. Rồi ra lệnh cho Orc dùng dao và đá mài từng chút một cho đến khi chạm hai cái đường tròn mới thôi.

Nếu làm như thế khả năng rất cao là sẽ thành công, thế nhưng nhìn Orc làm được một chút hắn liền ngay lập tức đổi người, cái tên to xác kia chỉ được cái ăn mà thôi, tay chân rất vụn về. Cas tỉ mỹ hơn được làm nhiệm vụ này.

Minh Vũ mặc định bánh xe đã làm xong, kế tiếp hắn bắt đầu nghiên cứu khung xe và thùng xe.

Khung xe phải đáp ứng được các yêu cầu sau, phải đủ chắc chắn, phải đi rộng và dài để cầm nắm, đồng thời có thề kết nối với bánh xe một cách dễ dàng. Cái này Minh Vũ suy nghĩ hơi lâu và cuối cùng cũng đã tìm ra giải pháp.

Khung xe hắn sẽ làm từ 4 khúc gỗ 2 dài và hai ngắn, mỗi khúc gỗ đều được đục lỗ to bằng ngón chân cái. Có thể nhét một khúc gỗ khác vào.

Mà chuyện đục lỗ không hề đơn giản tý nào, cái này phải thực hiện từng ly từng tý một, đó là dùng mũi dao kết hợp với đốt lửa.

Công việc này làm trong hai ngày mới xong, đồng thời bên Cas cũng đã hoan thành công việc của mình, một khoang gỗ hình tròn có độ dày 5cm đường kính 30cm. cũng con như là đạt yêu cầu. tiếp đó là tiếp tục đục lỗ giữa cái bánh xe đề xuyện trục quay qua.

Công việc này cực kỳ cẩn thận, dừng như là dưới sự dám sát của Minh Vũ. một ngày tiếp theo lại qua đi, cuối cùng các vật liệu để chế tạo cũng đã hoàn thành.

Đây là thời khắc quan trong để lắp ghép các phần lại với nhau. Đầu tiên hắn xuyên trục bánh xe vào giữa cái bánh xe gỗ. kết nối này tại thời hiện đại là sẽ gắn một cái bạc đạn vào đây, thế nhưng lúc này Minh Vũ lại cố định nó thật chặt bằng nhửng khúc gỗ nhỏ hơn.

Sau khi cố địng hoàn toàn bánh xe và trục, tiếp theo đó là xuyên khung xe vào, mấy kết nối này không cần phải chắc chắn như bánh xe. Mà đề cho nó tự do xoay. Đồng thời cố định thật chặt hai đầu bánh xe.

Sau khi cố định hoàn toàn, thì xem như chiếc xe rùa hoàn thành được 7 phần rồi, tiếp đó chỉ cần làm phần thùng xe mà thôi.

Cuối cùng sau 7 ngày ròng rã một chiếc xe rùa đã hoàn thành dưới con mắt kinh hoàng của tộc nhân lại một vật dụng kinh thiên xuất hiện.

Mọi người tay phiên nhau đẩy xe rùa cảm giác cực kỳ thích thú, thoe như Minh Vũ lý giải cái này được gọi là xe rùa, dùng để chở vật phẩm, khi bò vật phẩm lên đây thì sẽ ít tốn sức hơn khi di chuyển vật phẩm.

Ban đầu mọi người có chút không tin, nhưng sau một vài lần thử nhiệm, sự thật hoàn toàn giống y như vậy.

Mọi người đều tranh nhau muốn có một chiếc xe rùa, thế nhưng Minh Vũ giải thích chế tạo một chiếc xe rùa cực kỳ khó khăn, trong vòng 7 ngày mới chế được một cái. Nghe vậy mọi người khá là thật vọng, nhưng tổ công tát sẽ tiếp tục làm những chiếc xe rùa này để phục vụ mùa thu hoạch sắp tới.

Ngày hôm sau, bộ lạc Đá Lớn tiếp tục trở thành một đại công trình xây dựng, giống như dự kiến còn khoảng một tháng rưỡi nữa se thu hoạch khoai, thế nên cần phải xây dựng tốt kho chứa, bởi vì khoai khá là khó bảo quản tốt, yêu cầu tương đối cao. Mà hang đá đã không còn đáp ứng được nhu cầu này.

Địa điểm là một vùng đất rộng và bằng phẳng, có diện tích chừng 2 thửa đất. nơi này được chú định là xây một cái sân và một cái nhà kho lớn.

Minh Vũ ước tính nhà kho có diện tích gấp 4 lần một căn nhà bình thường, đồng thời phải làm móng cao hơn so với mặt đất chừng 40 cm.

Không giống như xây dựng nhà ở chỉ là đào lỗ chôn trụ rồi dựa theo mấy trụ chính là xây lên căn này, lần này xây theo lối khác.

Đầu tiên là đào móng, móng được đào sâu chừng 30cm, đồng thời trụ các trụ chính cùng tru con cũng được trồn xuống, định hình cho nhà kho.

Tường được xây khá là dày, chừng 3 lớp gạch xếp xen kẽ với nhau và được kết dính bằng hỗn hợp bùn, đất sét và rơm được trộn cho thật quánh lại.

Sau hai ngày không ngừng làm việc thì cái móng nhà kho cũng trên cơ bản là hoàng thành, lúc này công trình ngừng thi công để cho bùn khô đi, đồng thới kết dính các vật liêu với nhau.

Trong khoàng thời gian này mọi người cũng không có rãnh, bắt đầu đục đẻo các khớp gổ với nhau, đồng thời chuẩn bị nguyên liệu cho phần mái nhà nho. Mọi thứ đều được chú tâm hơn hẳn so với việc xây nhà.

Bảy ngày sau, công trình tiếp tục thi công, đầu tiên là vận chuyển đất làm móng nhà, sau đó mới tiếp tục xây tường, lần này tường được xây gạch đôi có độ dày ít nhất là 30cm.

Xây tường, lợp mái, làm lỗ thông gió, cửa chính, lót nền lần lược các bước được tiến hành, vỏn vẹn một tháng đại công trình này mới hoàn thành.

Cái nhà kho giống như hạc giữa bầy gà, cao gần như gấp đôi những căn nhà khác, từ cái móng đã xác định căn nhà kho này khí phách hơn nữa ngôi nhà bình thường rồi.

Kiến trúc bên trong cũng được chú tâm không kém, bên trong được chia rất là nhiều tầng có ít nhất 3 tầng được làm bằng gỗ những gọc gỗ được đóng sâu vào trong nền móng, vô cùng chắc chắn. ngoài ra ra bên trong khá là tối để thích hợp lưu trữ khoai.

Viết chương này rất là mệt, suy nghĩ rất là nhiều, hey!! Chương này có gì sai sót mong các bạn thông cảm. vấn đề liên quan tới xây dựng và chế tạo liên quan tới cơ khí mình không có rành lắm.

Cầu phiếu cầu cầu phiếu.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 58: Đại thu hoạch
Mùa xuân sắp kết thúc, ánh mắt mặt trời thiêu đốt mọi nơi, ngọn núi tuyết phía bắc cao sừng sững kia cũng bắt đầu chuyển màu từ trắng xam sang màu xanh của thực vật.

Mà phía dưới hạ du khu vực đồng cỏ, một màu xanh động kéo dài miên man vô tận, từng cánh đồng hoa đang thỏa sức kheo sắc hương, ong mật, bướm, chim kéo về vùng đất này.

Mà lúc này bộ lạc đá lớn đang tất bậc trong một mùa bội thu lớn nhất từ trước tới nay. 45 thửa khoai đều trong mùa vụ thu hoạch.

Ước tính mỗi thửa đất thu hoạch được khoảng 600- 750kg khoai, đây là một lượng lương thực cực lớn trong thời đại bây giờ. Trung bình mổi gốc khoai cho khoảng 0,5kg khoai. Sản lượng rất thấp so với các giống khoai thời hiện đại.

Nhưng như thế là quá tốt rồi, với sản lượng hơn 20 tấn khoai thế này thì toàn bộ lạc Đá Lớn ăn khoai trong vòng một năm cũng không có hết.

Khoai có sản lượng lớn đến như thế, nhưng lại khó bảo quản. thông thường khoai sau khi thu hoạch không được rửa bằng nước rôi cho nào nơi tối và thoáng mát, làm như thế có thể bảo quản khoai được 2 3 tháng mà thôi.

Thế nhưng trong thời gian sắp tới là mùa hè, mua hè rất là nóng, khó lòng mà bảo quản tốt được khoai. Không thể bảo quản khoai tươi thì không có nghĩa Minh Vũ không thể chế biến khoai thành thứ khác để dễ bảo quản hơn. Bột khoai chính mà thứ tiếp theo được sản xuất.Thế nhưng trước mắt phải thu hoạch cho xong tất cả khoai đã.

Toàn thể bộ lạc có tất cả 285 người, chỉ trừ 15 đứa trẻ sơ sinh và 15 người mẹ của chúng ra, thì toàn bộ bộ lạc đều phải làm việc cả, ngay cả lão già Vu thường này ngồi chơi xơi nước cũng phải đi ra nhặt khoai cùng lũ trẻ. Má 15 người phụ nửa kia cũng không có ngời chơi mà là nấu thức ăn cho toàn bộ đám người đang làm việc ngoài kia.

Những tên đàn ông đứng đầu hàng, dùng sức lực bản thân mà nhổ tung gốc khoai lên, để lộ ra không ít củ bám trên rễ đồng thời dưới đất cũng có không ít. Phía sau những tên đàn ông lực lưỡng này là mấy đứa nhỏ và phụ nữ, bọn họ nhặt những củ khoai kia gom thành đống.

Những đống khoai kia lại có người bắt đầu làm sạch đất đá rồi cho lên xe rùa trực tiếp cho vào kho để bảo quản. một người một việc theo trình dự đó mà hành động, công việc được tăng nhanh rất nhiều.

Minh Vũ mang tiếng là thủ lĩnh bộ lạc, nhưng hắn cũng không có ngồi chỉ tay năm ngón, mà trực tiếp tham gia công việc.

Nhìn từng đống, từng đống khoai trước mắt, toàn thể bộ lạc cực kỳ vui sướng, đã rất lâu bọn họ chưa có nếm qua hương vị của khoai rồi, cháo khoai, khaoi nướng, thậm chí mà món ăn xa sỉ nhất bánh khoai nướng. nghĩ đến ai cũng phát thèm.

Một ngày toàn thể bộ lạc thu hoạch được 5 thửa, bọn họ phải long động vất vả trong 9 ngày liền, thế nhưng không một ai oán trách, chỉ là trên mặt hiện ra niềm vui bất tận.

Với sản lượng khoai khổng lồ, cái kho nhỏ vừa mới xây kia cũng không có đủ chứa, khoai để tràn ra ngoài sân phơi, được che đậy bời vài tấm da thú.

Số khoai này nếu không xử lý cho tốt thì trong vài ngày nữa số khoai này sẽ mọc mầm, lúc đó sẽ ăn không được nữa.

Và để hoàn toàn xử lý số khoai này Minh Vũ dự định chế biến thành bột khoai. Cách làm bột cũng khác là đơn giản, sau khi gọt vỏ khoai ra rồi nghiền nhỏ và phơi cho thật khô, sau khi phơi khô, nghiền thêm một lần nữa cho khoai thành bột, lúc này bảo quản sẽ được lâu hơn.

Nhưng công việc này rất nhiều và quan trọng phải có sân phơi và cối xay. Sân phơi mọi người đã xây từ trước rồi.

Sân phơi có diện tích 1,5 thửa đất, đượt lót bằng gạch, nên rất thuận tiện cho việc phơi khô lương thực. thế nhưng cối đá thì chưa có làm được. thế nên công việc nghiền nát khoai cực kỳ lâu và thủ công.

Tương tự như cách nghiền nát hạt oliu, toàn bộ là dùng đá mà nghiền nát khoai. Công việc tiêu hao cực nhiều nhân lực. nhưng bù vào đó bộ lạc có đông nhân khẩu nên công việc cũng không tính là khó khăn cho lắm.

Ruộng khoai sau khi thu hoạch được thu dọn sạch sẽ, số cây khoai trực tiếp được phơi khô dưới nắng rồi chấc thành đống. ban đầu Minh Vũ có ý nghĩ sẽ lưu trử những cây khoai này lại để cho bầy trâu sử dụng trong mùa động.

Thế nhưng hắn chợt nghĩ lãi, mầm khoai có độc, thế nên lá của nó cũng có khả năng cao chứa động tố. trâu ăn vào sẽ chết.

Quả thật Minh Vũ cũng đoán được mấy phần chính xác, tuy lá cây khoai không có độc, nhưng quả của nó có độc, được tính rất cao, còn nguy hiểm hơn cả khi ăn phải khoai mọc mầm nữa.

Số gốc cây khoai này được thu gọm và đốt đi để lấy chất dinh dưỡng cho đất phục vụ cho mùa vụ sau.

Tro có thuộc tính kiềm giúp tẩy rửa đất khỏi các mầm bệnh không mong muốn. Minh Vũ dự định la sau khi giải quyết được đống khoai kia, lúc đó mới có thời gian rảnh để xuống giống khoai lần 2.

Thế nhưng sau khi Vu biết Minh Vũ có ý này thì lão liền ngăn hắn lại. đơn giản vì thơi gian sắp tới là mùa khô, mùa khô không có nước cây trồng sẽ chết.

Minh Vũ ban đầu cũng không nghĩ đến chuyện này, nhưng hắn suy nghĩ một hồi lâu mới nghe lời Vu.

Chuyện thần linh, đồ đằng thì không có thể tin Vu, chứ mấy chuyện liên quan tới thời tiết, tập tính theo mùa thì Minh Vũ hoàn toàn tin tưởng theo Vu.

Cái này chính là kinh nghiệm sống, lão đã sống quá lâu, trải qua không biết bao nhiêu mùa khô, nên kiến thức của lão rất là lớn.

Vu nói kể từ khi cánh đồng hoa bên kia tàn, đó cũng chính là mùa khô bắt đầu, lúc đó trời rất nóng, dòng suối kia sẽ cạn trong vòng một tháng, lúc đó nước rất khan hiếm, phải đi thật xa mới có thể lấy được nước.

Nghe Vu nói thế Minh Vũ càng suy nghĩ sâu xa hơn về vùng đất này, thật khó mà hình dung, hầu như tại nơi nay mọi kiến thức địa lý tự nhiên của hắn không thể lý giải hoàn toàn.

Đối với một khu rừng rậm ôn đới thì một chuyện thiếu nước vào mùa hè sẽ không thể nào xảy ra hơn nữa, trên kia còn một ngọn núi tuyết lớn nửa. nguồn dự trử nước ngọt rất là lớn.Mà phía bên kia cánh đồng hoa đang có dấu hiệu nở rộ, đó cũng là lúc mà lễ hội mùa xuân được tổ chức tại bộ lạc Đồ Sơn các đây khoảng chừng 10 -15 đi đường.

Vì thế sau khi thu hoạch khoai được 5 ngày thì đám người Minh Vũ lại chuẩn bị cho một chuyến đi xa.

Lần này Minh Vũ ra ngoài cùng với 20 người, trong đó có Exp, Luc, Klu,Orc, Ashi là những thành viên chủ chốt, số còn lại là đám tân binh. Ngoài ra hai con hươu đưc và 5 con trâu cũng được mang theo.

Bầy trâu bây giờ đã được thuần hóa tốt, hơn nữa còn rất nghe lời. mấy ngày nay đám ngày đượ nuối rất mập. bọn chúng toàn ăn khoai mà thôi, đó là những cũ khoai nhỏ không đạt chất lượng nên cho đám thú này thưởng thức món ngon.

Trong chuyến đi lần này trâu mang theo có tác dụng thồ hàng đồng thời cũng là vật cưỡi tốt, còn hai con hươu đực được Klu và Minh Vũ cưởi dưới ánh mắt tràn đầy hâm mộ của mọi người.

Lần này ra ngoài trang bị rất là đầy đủ, mỗi người trên lưng đến có đến 50 mũi tên, ngoài ra trên lưng trâu cũng tồn chứa không ít mũi tên, khiên, giáo, dao cũng là vật không thể thiếu.

Hàng hóa mà đám người Minh Vũ mang đi chủ yếu là nồi, chảo, một ít thịt hươu khô, dầu oliu, muối. Ngoài ra trang phục mỗi người đều là một chiếc áo da sói. Đội hình có trang bị cực kỳ sa sỉ.

Đoạn đường đến bộ lạc Đồ Sơn cũng khá là dể đi chỉ cần đi dọc theo con suối là được, bời vì theo như Klu nói, con suối này chảy tới một cái hồ lớn, cái hồ này gọi là Động Hồ, bộ lạ Đồ Sơn sinh sống gần đó.

Dọc đường bọn họ đi phát hiện cũng không ít động vật hoang dã, nên trong lúc đi đường cũng bắt được một số thỏ rừng, gà rừng,…

Mà Minh Vũ cũng không có ở không, hắn cưỡi lên người con hươu đực đồng thời quan sát xung quanh tìm kiếm những thứ hữu dụng cho bộ lạc. thế nhưng vận may của hắn không có kéo đến, dọc đường quan cảnh cũng không khác gì bộ lạc Đá Lớn cho mấy.

Tại ngày xuất phát thứ 5, lúc này trời đã gần về chiều, mọi người chuẩn bị dừng chân tìm chổ hạ trại. bất chợt bên kia bờ suối có không ít âm thanh soàn soạt vang lên, sau đó là không ngừng có tiếng người hú.

“ có người!” ngay lập tức mọi người liển cảnh giác xung quanh, tên đã được giương ra. Âm thanh một lúc càng gần. đám tân binh có một chút căng thẳng.

“vụt!” một cái bóng màu đen nâu lao ra khỏi rừng cây, thẳng hướng bờ suối mà chạy, tiếp theo đó có 4 5 cái bóng như thế lao ra, bọn chúng không ngần ngại mà lao xuống mặt nước.

“ Heo Rừng!” Minh Vũ lớn tiếng.

Không đợi Minh Vũ ra lệnh tấn công, mấy người Klu đã xả tên vào người những con heo kia rồi, không một con sống sót, bọn chúng cố gắn giãy dụa một chút rồi cũng bắt đầu trôi theo dòng nước.

Lúc này từ trong rừng vọ ra không ít người, nhìn thấy phía bên kia có người hai bên lập tức căng thẳng.

“Tud!” nhìn thấy người quen Klu liền chào hỏi.

Tud nghe có người gọi mình, cũng nhìn vế hướng đó, hắn nhìn thất thân ảnh quen thuộc Klu thủ lĩnh bộ lạc Đá Lớn.

Tud là thủ lĩnh bộ lạc Núi Lớn, bọn họ sống tại vùng núi lân cận, cũng được tính là hàng xóm của một lạc Đá Lớn, tuy vật trong lần trao đổi mùa đông kia, bộ lạc bọn họ không có tham gia.

hôm nay chủ nhất, có 1 chương thôi. vì hôm nay khá là bận việc, không có thời gian.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 59: Bộ lạc núi lớn
Bộ Lạc Núi Lớn vài năm trước, bọn họ chính là bộ lạc mạnh nhất vùng, nhưng sau một lần bị bộ lạc Ăn Thịt Người Tập kích giết đi phần đông thợ săn bộ lạc. đồng thời vào năm đó bộ lạc bị bầy sói tấn công vào mùa động. đại hoa liên tiếp đại họa, trong vòng 1 năm, bộ lạc xuống dốc nhanh chóng.

Tud cùng Klu xưa kia cũng thường nhau gặp mặt trong những cuộc đi săn ngoài lãnh địa. thế nhưng năm nay nguồn thức ăn bộ lạc Đá Lớn vô cùng phong phú, thế nên không có cần đi xa đến như vậy.

Nhìn thấy người quen hai bên cũng không có giương cung bạt kiếm nữa mà thay vào đó là cảnh chào hỏi, đồng thời nhóm thợ săn Núi Lớn cũng nhảy xuống suối vớt mấy con heo kia lên.

“ Klu các ngươi đi săn?” Tud nhíu mày nhìn chằm chằm mấy con thú.

“ không! Bọn ta đi Đồ Sơn bộ lạc!” Klu cười hề hề hề.

“ lễ hội mùa Xuân?” Tud lại hỏi.

“ Đúng! Lễ hội mùa xuân, bọn ta định đổi về một số phụ nữ cùng một ít vật!” Klu không một chút dấu.

Tud ngợ ra một chút rồi nói “ ngày mai bọn ta cũng đi, nếu không có việc gì thì ghé thăm bộ lạc ta một chút!”

Klu không dám trả lời mà một mực nhìn về Minh Vũ, ở đây Minh Vũ là lớn nhất.

Minh Vũ khẽ gật đầu. hắn cũng muốn đi qua sát tình hình một số bộ lạc lân cận, như vậy cũng rất là hợp ý hắn.

Dòng suối lúc này cũng không có sâu cho mấy, mọi người nhanh chóng lội qua bờ suối. đám người Tud nhìn thấy bây thú mập ú những bắp thịch tràn đầy vô cùng thèm thuồng muốn cho mấy con kia một giáo rồi làm thịt.

“ Klu! Các ngươi bắt được nhiều thú vậy! để giành ăn à!” Tud không hiểu bộ lạc Đá Lớn muốn làm gì.

“mấy con thu này bộ lạc ta nuôi! Bọn chúng rất nghe lời! không có ăn thịt, chùng dùng để chở hàng! Ngươi xem!” nói đoạn Klu mang ra không khí vật dụng từ trong những cái túi lớn treo trên người mấy con Trâu.

“AA!” Tud ngạc nhiên ồ một tiếng thật dài.

Rất nhanh mấy con heo rừng cũng được lôi lên bờ, con nặng nhất cũng 30kg, con nhỏ nhất cũng 15kg. nhìn số thú kia, Tud cười hì hì hì.

Hắn lền phân 2 trong sống 5 con heo kia cho đám người Klu. “Bọn ta đuổi, các ngươi giết, đây là phần của các ngươi.”

“tốt!” Klu vui tính làm theo, đây cũng là điều thường xuyên xảy ra giữa hai bộ lạc. bộ lạc Đá Lớn cùng với Bộ lạc Núi Lớn có thâm giao từ xưa.

Nghe nói lúc bộ lạc núi Lớn còn mạnh, các cuộc giao dịch mùa đông đều diển ra tại đây, nhưng sau biến cố năm kia không có bộ lạc nào dám tới bộ lạc Núi Lớn nữa, vì sợ sói tấn công.

“ Năm nay bộ lạc ngươi tốt không?” Klu vui thích hỏi.

Nghe thế Tud trầm mặt một hồi lâu.

“ năm nay tuyết lớn, ít thức ăn, bộ lạc ta chết rất nhiều! cả bộ lạc chỉ còn bọ ta còn ít người! không đủ thức ăn vào mùa đông năm sau, nên bọn ta định dùng tộc nhân trao đổi thức ăn với bộ lạc Sik!”

“ cũng may có các ngươi! Nếu không bọn ta cũng bỏ lở lễ hội mùa xuân!” Tud não nề.

“ Vu các ngươi đâu?”

“ Vu chết rồi! bộ lạc không có ai làm được Vu cả”

Nghe Tud nói thế mọi người cũng trầm xuống, sau đó Tud lại hỏi ngược lại Klu.

“ bộ lạc ngươi thế nào?”

Nghe Tud hỏi vậy Klu hòa hứng nói.

“ năm nay bộ lạc ta rất tốt, không ai chết, còn sinh thêm 15 đứa nhỏ!”

“ các ngươi không thiếu thức ăn, không sợ lạnh?” Tud hỏi.

Klu không dám trả lời câu hỏi này mà nhìn Minh Vũ.

“đúng! Bộ lạc ta không thiếu thức ăn, bọn ta có thể bắt cá vào mùa đông, có nồi sành có thể biến thức ăn của một người đủ cho ba người ăn, không những no mà còn ngon nữa!” Minh Vũ trả lời cho Tud.

“ cái gì! Sao chuyện này có thề được, mùa đông không có nước làm sao bắt được cá!” Tud không tin.

“ là thật! bọn ta còn bắt được cả sói nửa! các ngươi xem!” Klu liền khoe mấy chiếc áo da sói.

Lúc này đám người Tud mới nhìn ra mấy bộ da thú trên người Klu toàn là da sói.

“ thật là nhiều sói!” Tud thều thào.

“ các ngươi giết được nhiều sói như vậy?”

“ đúng! Mặt trăng vừa rôi bọn ta vừa mới giết thật nhiều sói. 200 con đi!” Klu mũi ngước thật cao lên trời.

Tud cũng không biết 200 là bao nhiêu, nhưng hắn khẳng định là biết rất nhiều.

“sói rất mạnh sao các ngươi giết được nhiều như vậy!” Tud dò hỏi.

“ ha ha ha ha! không nói được!” Klu cười tà.

Một mực vừa đi vừa nói chuyện, chừng một giờ sau, mọi người đã đến bộ lạc Núi Lớn.

Bộ Lạc núi Lớn nằm trên một cái hang rộng, lưng tựa vào vách núi, có ít nhất 150 tộc nhân đang sinh sống tại đây.

Thế nhưng đa phần là người trưởng thành và thiếu niên từ 4- 13 tuổi mà thôi, còn trẻ sơ sinh và người già đã chết hết cả rồi.

Bộ lạc nhếch nhách vô cùng, mọi người gầy đến trơ xương, khu quanh khu vựa này mấy cái vỏ cây cũng không thấy đâu, chắc là bọ bộ lạc gặm hết cả rồi.

Nhìn thấy nhóm thợ săn mang được nhiều thù về cả bộ lạc vui mừng nhảy ra chào đó. Khi bọn họ nhìn thấy bầy trâu cùng hai con hươu kia thì mắt thỏa sáng, không ít người mang dao xương dao đá ra mài. Ý định la làm thịt mấy con thú này.

Nhóm người Klu cảnh giác, nhìn chằm chắm Tud, có ý định muốn động thủ.

Tud cũng không hiểu rỏ ý, liền đưa mấy con heo cho tộc nhân đi làm, đồng thời đát đám người Klu vào trong.

“ đây là thú bộ lạc Đá Lớn nuôi! Không phải thức ăn của bọn ta!” Tud giải thích. Một số tộc nhân cũng không có hiểu chuyện, nhưng thủ lĩnh đã nói thế ai cũng phải theo.

“ ngày mai! Bọn ta sẽ lên đường đi Đồ Sơn bộ lạc, các người chọn 20 đứa nhỏ theo ta, bộ lạc không đủ thức ăn!” nghe tud nói thế, mấy đứa nhò không nhịn được mà khóc ầm lên, không ngừng bám lấy mẹ chúng.

Tràng cảnh cực kỳ đau xót. Nhìn cảnh khóc than đó, Minh Vũ cũng mũi lòng, hắn lại có một ý tưởng.

Sau đó hắn thở dài! Xem như vậy đi người ở đâu cũng thế.

Trong lúc Klu Tud, Minh Vũ nói chuyện thì bên này mọi người cũng bắt đầu dựng lều, làm thịt gà, thỏ, heo, đồng thời bắt nồi lên nấu một ít khoai.

Gà, thỏ thì không nói, chứ heo khi làm thịt ra phải ưu tiên phần mỡ heo trước, heo rừng mỡ không có được nhiều, mỗi con chừng 1kg mỡ là cùng, nhưng có còn hơn không, số mở này được chiên lên chảo dầu, co tới chừng nào chảy hết mỡ ra thì thôi. Số mỡ thu được sẽ được lưu trữ lại trong một chiếc bình.

Không biết thủ lĩnh sẽ làm gì với số mỡ này, nhưng nghe đâu là một thứ cực kỳ hữu dụng.

Trái lại với đám người bộ lạc Đá Lớn, người Bộ lạc Núi Lớn đáng nhìn chằm chằm bầy trâu, khiến cho bọn chúng cực kỳ khó chịu, đặc biệt là những ánh mắt tham làm thèm thuồng kia.Một số khác thì nhìn chằm chằm đám người Exp, Ashi. Mọi thứ mà bọn họ lấy trên người mấy con vật kia thật là kì lạ, nó giống như chậu đá, nhưng nhẹ hơn, to hơn, đẹp hơn.



Rất nhanh bọn họ cũng biết đám người bộ lạc Đá Lớn kia đang làm cái gì, bọn họ đang nấu thức ăn. Đầu tiên là cái chậu đá to kia, bọn cho nước thịt, và một loại củ gì đó vào, sau đó đặt lên đống lữa.

Cái thứ hai là một cái chậu đá nhỏ hơn, bọ họ cũng đạt trên đống lữa, rồi cho một thứ nước gì đó màu vàng vàng, rồi bỏ thịt cắt nhỏ vào.

Âm thanh cực kỳ vui tai, hơn nữa mùi thơm của thịt nhanh chóng được bay ra, một bầy người tham ăn, với ánh mát cực kỳ tham làm vào thèm khác.

Động tĩnh quá lớn, khiến cho bên này Klu, Tud cũng phát hiện ra, đối với bộ lạc Đá Lớn đây là chuyện hằng ngày, nhưng với Núi Lớn thì khác. Đó là chuyện chưa từng xảy ra, chưa bao giờ họ nhìn thấy kiểu chế biến thức ăn như thế này.

“ cái này! Như ngươi nói, có thể dùng thức ăn của một người thành 3 người ăn” tud có chút gấp.

“ đúng! Mùa đông bọn ta nhờ vào cái này mà sống sót, cái này gọi là nồi, còn cái kia gọi là chảo.!”

“ nồi dùng để nấu, luộc, nấu cháo. Còn chảo dùng để chiên, đồ ăn chiên rất ngon, tý nữa ngươi ăn thử la biết!” Klu cười khà khà khoe khoang.

“ nồi này! Các ngươi đổi với ta được không?” Tud hỏi.

“ được! bọn ta đổi một người lớn cùng một đứa nhỏ lấy một cái nồi!”

“ đắt thế!”

“ không đắt, một người lớn cùng một người nhỏ cùng lắm là đổi được 20 túi thịt khô, 20 túi thịt khô các ngươi ăn được mấy ngày! Còn nồi dung 2 được rất lâu!” Klu giải thích.

“ kia la gì!” Tud chỉ thứ trên tay Exp.

“ đó là muối, hằng ngày bộ lạc bọn ta đều ăn muối!” Mũi Klu lúc này chắc cũng hứng được một lít nước rồi.

“ bộ lạc ngươi nhiều thức ăn đổi muối vậy?”

“ không bộ lạc ta có thể tạo ra muối! muối ngon hơn bộ lạc Đá nhiều, trắng hơn, măn hơn, không có vị đắng nữa!”

Rất nhanh món ngon đã xong, vì lòng hiếu khách cùng chào hàng, Tud cùng nhóm thợ săn của bọn họ ăn trước.

Cầm một chén cháo thịt theo khoai nóng hổi trên tay, Tud lòng có chút nghẹn ngào, từ khi hắn sinh ra tới bây giờ mới ngữi được hương vị tuyệt vời đến thế. Hắn không có dám ăn ngay lập tức, mà từ từ tận hưởng từng chút một.

Hương cháo có vị mằn mặn của muối, ngòn ngọt của thịt và khoai, những thứ háy hòa quyện với nhau, hương vị cực kỳ tuyệt hảo.

chương mới đầu tuần, cầu phiếu, cầu phiếu.
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top