Lượt xem của khách bị giới hạn

[Huyền huyễn] [Truyện Hoàn] Nhất niệm vĩnh hằng - Nhĩ Căn

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Huyền huyễn] [Truyện Hoàn] Nhất niệm vĩnh hằng - Nhĩ Căn

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,569
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1318: Ta phải luyện giải dược
Vì vậy, những sương mù này ở trong sự đau thương của Bạch Tiểu Thuần, nhanh chóng khuếch tán ra. Cũng chỉ trong thời gian chớp mắt, sương mù liền trực tiếp quét ngang toàn bộ Lam Sắc Thải Hồng. Nhưng nó không kết thúc, vẫn còn đang khuếch tán ra. Cho đến khi bảy đạo Thải Hồng của Tinh Không Đạo Cực Tông, có ba đạo Thải Hồng đều bị sương dày đặc tràn ngập, sương mù này mới ngừng khuếch tán lại được.

Mắt thấy trên ba đạo Thải Hồng đều tràn ngập sương mù, trước mắt Bạch Tiểu Thuần tối sầm. Hắn chỉ cảm thấy trong đầu có thiên lôi nổ vang. Hắn biết lần này mình đã gây ra họa.

- Kết thúc kết thúc rồi...

Bạch Tiểu Thuần lộ ra vẻ mặt cầu xin. Hắn thật sự sốt ruột. Tất cả những điều này không phải là ý định ban đầu của hắn. Hắn cũng cảm thấy ủy khuất. Vì sao thành tựu đan đạo của bản thân mình rõ ràng đã rất lợi hại, nhưng gần như lần nào cũng phát sinh ra tình hình quỷ dị như vậy?

Mà giờ khắc này, tất cả đệ tử của Tinh Không Đạo Cực Tông trên ba đạo Thải Hồng này đều có chút sửng sốt. Có người phản ứng chậm một ít, chớp mắt đã bị sương dày đặc bao phủ. Cho dù là những người phản ứng nhanh, trong lúc hoảng sợ bay nhanh trốn lui về phía sau, vẫn không nhanh bằng tốc độ sương mù này trùng kích, vẫn bị chìm ngập ở bên trong.

- Đáng chết. Đây là cái gì vậy?

- Khói độc. Trời ạ, tại sao bên trong tông môn của chúng ta có thể có khói độc!

- Chẳng lẽ là kẻ địch tấn công?

Trong thời điểm ba đạo Thải Hồng hoàn toàn đại loạn, ba người Lý Hiển Đạo, Bạch Trấn Thiên, còn có vị Thiên Nhân lão tổ Thiết Huyết Đường kia cũng đều thất kinh. Bọn họ nhanh chóng lao ra. Sau khi tản ra bốn phía xung quanh, bọn họ nhìn thấy được sương dày đặc này lại có thể bao phủ ba đạo Thải Hồng. Trong lòng ba người cũng chấn động mãnh liệt.

Cũng may sương mù này tới nhanh, tiêu tan cũng rất nhanh chóng. Tất cả cũng chỉ giằng co trong thời gian chưa tới mười hơi thở. Sương mù màu đen này vụt tản ra. Trên Thải Hồng tất cả khôi phục lại tình trạng giống như bình thường.

Cũng chính là lúc này, có đệ tử nhớ ra, trước khi làn sương mù tản ra, bọn họ nghe được trên Lam Sắc Thải Hồng truyền tới những tiếng nổ ngập trời.

- Nhất định là Bạch trưởng lão đang luyện đan!

- Trời ạ, hết lần này tới lần khác. Bạch trưởng lão ở nơi này là ở luyện đan sao? Đây rõ ràng là muốn tiêu diệt tông môn của chúng ta!

- Sao không có người nào đi quản vậy? Cứ tiếp tục như thế này nữa, phải làm sao bây giờ?

Trong khoảng thời gian ngắn, vô số oán khí hiện ra. Ánh mắt mọi người trên ba đạo Thải Hồng này, đều oán trách nhìn về phía Lam Sắc Thải Hồng.

Bọn họ cũng chỉ có thể dùng ánh mắt để kháng nghị. Thân phận và địa vị của Bạch Tiểu Thuần thật sự rất cao. Nếu như đổi lại thành những người khác, bọn họ đã sớm đi tới bao vây tấn công chỉ trích. Cho dù là Nguyên Anh cũng sẽ phải trả cái giá thật lớn vì chuyện này. Nhưng Bạch Tiểu Thuần ở đây... đó là Thiên Nhân.

Hắn là một trong sáu vị thái thượng trưởng lão của Tinh Không Đạo Cực Tông. Điều này khiến cho trong lòng các đệ tử hậm hực đến cực hạn. Nhưng bọn họ lại không có cách nào đi phát tiết được.

Lý Hiển Đạo có chút do dự. Bạch Trấn Thiên cũng có chút do dự. Chỉ có vị Thiên Nhân lão tổ Thiết Huyết Đường kia cười khổ truyền âm về phía Bạch Tiểu Thuần một phen.

- Ta bảo đảm, đây là một lần cuối cùng!

Bạch Tiểu Thuần vội vàng đáp lại. Nhưng trong lòng lại đặc biệt lo lắng không yên. Sau khi thật vất vả giải thích chuyện này với Thiết Huyết Đường lão tổ, trong lòng Bạch Tiểu Thuần lo lắng phiền não.

Những người khác không biết nội tình, nhưng trong lòng hắn lại biết rất rõ. Mặc dù sương mù này tiêu tan, mọi người thấy giống như không có gì đáng ngại. Nhưng tối đa ba ngày... dược hiệu sẽ phát huy ra. Vừa nghĩ tới chuyện ba ngày sau, hơn mười vạn đệ tử trên ba đạo Thải Hồng của Tinh Không Đạo Cực Tông này... mỗi người đều sẽ nói chuyện chia tay với đạo lữ của bọn họ.

Bạch Tiểu Thuần đã cảm thấy lần này mình gây ra họa, thật sự quá lớn.

- Đều nói làm hỏng một lần nhân duyên của người khác, sẽ giảm thọ một lần. Trời ạ, lần này ta gần như có thể chia rẽ hơn mười vạn đôi... Nếu như không giải quyết được, sau này Tinh Không Đạo Cực Tông sẽ không tìm được một đôi đạo lữ nào... Vậy... những đời kế tiếp của Tu Chân Giới này đã bị ta hủy bao nhiêu.

Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây, đã cảm thấy đầu cũng sắp nổ tung. Hắn nhăn mặt, nhíu mày. Trong mắt hắn đầy vẻ lo nghĩ. Hơi thở của hắn trở nên dồn dập, hung hăng cắn răng một cái.

- Không được. Chuyện này tuyệt đối không thể phát sinh. Ta phải đi hóa giải!

Bạch Tiểu Thuần dùng sức hít mấy hơi. Toàn thân hắn đều lo lắng không thôi. Hắn lại vội vàng một lần nữa lấy ra dược thảo, muốn đi tạo ra đan dược có thể hóa giải Tuyệt Tình Quả.

- Ta cũng không muốn như vậy. Ta vốn chỉ dự định luyện Băng Thanh Đan...

Bạch Tiểu Thuần ủy khuất. Đồng thời, hắn rất áy náy. Hiện tại hắn đột nhiên cảm giác được, không ai quản mình không phải là một chuyện gì tốt lành...

Mặc dù sau khi thân phận địa vị của mình tăng cao, những đệ tử kia cũng không dám tìm đến mình kêu đánh kêu giết. Nhưng trong lòng Bạch Tiểu Thuần lại tự trách, khiến cho hắn cảm thấy, tất cả những điều này còn không thoải mái bằng lúc trước đây, khi có người chạy theo đuổi giết mình.

Nhất là khi nghĩ đến sau khi Bán Thần lão tổ trở về, vậy hậu quả kia...

Bạch Tiểu Thuần lập tức run rẩy một hồi. Mắt hắn đỏ lên, lập tức lại bước vào trong mật thất. Hắn bắt đầu sáng tạo phương pháp luyện đan.

Một ngày, hai ngày, ba ngày... Cuối cùng, ở buổi trưa ngày thứ ba, cách thời điểm dược hiệu của Tuyệt Tình Quả phát huy ra, chỉ còn lại chưa tới ba canh giờ. Bạch Tiểu Thuần tóc tai rối bời, toàn thân cũng mang theo một chút điên cuồng. Hắn chợt từ bên trong mật thất lao ra. Thân thể hắn run rẩy vì kích động. Trong tay hắn cầm lấy một miếng ngọc giản.

- Thành công. Cuối cùng ta cũng sáng tạo ra được giải dược!

Bạch Tiểu Thuần ngửa mặt lên trời cười to.

- Các đạo hữu Tinh Không Đạo Cực Tông không phải sợ. Ta tới giải cứu cho các ngươi!

Lúc này Bạch Tiểu Thuần cũng không chú ý tới sự mệt mỏi của bản thân, lập tức lại mở ra lò luyện đan.

Vì để cho lần này hiệu quả khuếch tán toàn bộ phạm vi, Bạch Tiểu Thuần hung hăng cắn răng một cái, rốt cuộc trực tiếp vận dụng ba trăm lò luyện đan. Hắn thật sự cũng sốt ruột. Vì thời gian gấp gáp, để hóa giải dược hiệu của Tuyệt Tình Quả, Bạch Tiểu Thuần cũng liều mạng.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,569
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1319: Nghi vấn (1)
Thời gian trôi qua, ba trăm lò luyện đan này ở dưới sự bảo vệ hết sức chăm chú của Bạch Tiểu Thuần, không xuất hiện chuyện phát nổ nữa. Cho dù là thỉnh thoảng xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, hắn cũng lập tức giải quyết. Cuối cùng, ở thời điểm cách dược hiệu Tuyệt Tình Quả phát hủy chỉ còn lại có nửa canh giờ, ba trăm lò luyện đan này đều đặc biệt đỏ đậm. Từng mùi gay mũi tràn ngập khắp nơi.

Ngửi thấy mùi này, Bạch Tiểu Thuần cuối cùng cũng yên lòng.

- Không sai. Lần này vì hóa giải dược hiệu của Tuyệt Tình Quả, ta cố ý tăng thêm Hắc Hải Đường. Loại Hắc Hải Đường này có thể kích thích thất tình lục dục, lại có thêm thảo dược khác phối hợp, có thể giải Tuyệt Tình Quả!

Trong sự kích động, Bạch Tiểu Thuần có chút do dự. Nếu thật sự dựa theo hắn tính toán, dược hiệu của Tuyệt Tình Quả lập tức sẽ bắt đầu. Thậm chí thần thức của hắn đảo qua Tinh Không Đạo Cực Tông, cũng thấy được có không ít đệ tử, thần sắc nghiêm nghị đi về phía đạo lữ của bọn họ...

Cái này khiến cho Bạch Tiểu Thuần sốt ruột. Hắn căn bản không có cách nào tiếp tục chờ đợi nữa. Hắn cũng không có khả năng chờ thành đan xong đưa ra từng cái. Vì vậy trong mắt hắn lộ ra sự quyết đoán. Tay phải hắn chợt giơ lên, vung về bốn phía xung quanh.

Hắn vừa vung lên, một lực mạnh trực tiếp tản ra, ảnh hưởng đến ba trăm lò luyện đan nơi đây. Trong nháy mắt... ba trăm lò luyện đan này bị chấn động, đồng thời phát nổ. Những tiếng nổ ầm ầm ầm phát ra, so với ba ngày trước còn mãnh liệt hơn nhiều. Thậm chí Bạch Tiểu Thuần cũng có cảm giác giống như đất rung núi chuyển. Một trùng kích kinh thiên, trực tiếp lại bạo phát ngập trời!

Ba trăm lò luyện đan đồng thời phát ra tiếng nổ vang!

Âm thanh này quá lớn, khiến cho mọi người bên trong Tinh Không Đạo Cực Tông sau khi nghe được, đều cảm thấy đinh tai nhức óc. Tu vi của bọn họ thiếu một chút nữa bị đánh cho thất điên bát đảo. Bọn họ hoàn toàn há hốc mồm.

- Trời ạ, chẳng lẽ Bạch trưởng lão lại đang luyện đan!

- Ta cái gì cũng không nghe thấy. Các ngươi nói cái gì?

- Ta sắp phát điên rồi!

Ở trong tiếng gào rú của vô số người, dư âm của những lò luyện đan nổ tung cũng truyền ra thật xa. Lam Sắc Thải Hồng cũng chấn động thật nhiều lần. Nhưng cái này cũng chưa tính là cái gì. Điều khiến cho người ta cảm thấy hoảng sợ, là theo lò luyện đan phát nổ, từ khu vực động phủ của Bạch Tiểu Thuần ở Lam Sắc Thải Hồng, ở trong một tích tắc này, khuếch tán về phía bốn phía xung quanh mãnh liệt giống như sóng biển ngập trời... chính là sương mù màu đen nồng đậm!

Trong nháy mắt sương mù màu đen này lại bao trùm Lam Sắc Thải Hồng. Về phần phía trên Tử Sắc Thải Hồng của Bán Thần lão tổ cũng khó thoát khỏi sương mù, trong nháy mắt đã bị chìm ngập. Đồng thời, tất cả Thải Hồng dưới Lam Sắc Thải Hồng đều ở dưới ánh mắt trợn trừng của tất cả mọi người, rất nhanh đã bị sương mù màu đen tràn ngập.

Toàn bộ Tinh Không Đạo Cực Tông từ trên xuống dưới, tất cả đều bị bao phủ ở bên trong sương mù màu đen. Từ phía xa nhìn lại, đủ khiến cho tâm thần mọi người chấn động mãnh liệt, hoảng sợ vô cùng.

- Trời ạ, đây... Đây là sương mù gì vậy?

- Các ngươi ở đâu? Ta không nhìn thấy được...

- Đi mau. Sương mù này có mùi khó ngửi. Nhất định có độc. A a!

Tinh Không Đạo Cực Tông hoàn toàn đại loạn. Cũng may sương mù màu đen này chỉ ảnh hưởng ở phía trên bầu trời Thải Hồng. Về phần bốn Đại Không Thành trên mặt đất lại không bị liên lụy. Nhưng từ lúc đó, sau khi đen trắng rõ ràng, tu sĩ bên trong bốn đại thành, mỗi người đều trợn tròn mắt, ngơ ngác nhìn trên bầu trời vô cùng to lớn này. Sương mù màu đen đã hoàn toàn bao phủ Thải Hồng ở bên trong.

Từ phía xa vừa nhìn lại, bầu trời Tinh Không Đạo Cực Tông đã hoàn toàn bị một mảng sương mù màu đen lớn chiếm lấy. Chỉ có thể nghe được bên trong mơ hồ truyền tới những tiếng kêu thảm thiết, lại hoàn toàn không nhìn thấy rõ ràng.

Nhưng càng như vậy, lại càng khiến cho tu sĩ của bốn đại thành, run như cầy sấy. Trong lòng mỗi người đều dâng lên cảm giác bất an mãnh liệt.

- Đó là... cái gì?

- Trời ạ, đây là thần thông gì vậy?

Bên trong bốn đại thành, thời điểm vô số người hít một hơi khí lạnh. Ở trong những Không Thành này có một đám người, lúc này trong lòng còn sợ hãi, đồng thời cũng đang cảm thấy may mắn vô cùng.

- Trương huynh, chuyện này nhờ có huynh đấy. Vô cùng cảm kích, vô cùng cảm kích!

- Bảo Tài huynh đệ, đại ân không có lời nào cảm tạ hết được. Không cần nói nữa. Sau này huynh đệ có chuyện gì cần dùng tới ta, ta nhất định sẽ báo đáp!

Đám người kia có chừng mấy trăm. Lúc này mỗi người đều mang theo sự cảm kích mãnh liệt, không ngừng nói lời cảm ơn về phía Trương Đại Bàn cùng Hứa Bảo Tài đang ở vị trí trung tâm.

Hứa Bảo Tài cùng Trương Đại Bàn cũng hãi hùng khiếp vía. Bọn họ hiểu rất rõ đối với Bạch Tiểu Thuần. Lúc trước, sau khi phát hiện Bạch Tiểu Thuần luyện đan, thần sắc hai người lại lập tức biến đổi. Bọn họ đều sợ tới mức muốn nhảy dựng lên. Trong lòng bọn họ còn nổi sóng lớn cuồn cuộn. Bọn họ biết khuyên không được Bạch Tiểu Thuần, vì vậy đã vội vàng lập tức trốn ra khỏi Lam Sắc Thải Hồng.

Thậm chí ở trên Thải Hồng khác, bọn họ cũng lo lắng, ngủ không cảm thấy ngon, đứng ngồi không yên. Vì vậy hai người cắn răng, trực tiếp lại ra khỏi Thải Hồng, trở lại mặt đất Không Thành, mới phát giác được an toàn hơn một chút.

Về phần những tu sĩ bị bọn họ kéo vào bên trong thế lực, Trương Đại Bàn cùng Hứa Bảo Tài không đành lòng. Vì vậy hai người đều truyền âm, nói cho bọn họ biết đã xảy ra chuyện lớn, bảo người ta dọn sạch xuống.

Có người ghe, có người lại không để ý tới, cho rằng hai người bọn họ chuyện bé xé ra to... Mà giờ khắc này, ở bốn phía xung quanh hai người bọn họ đều là những người vốn nửa ngờ nửa tin, nhưng vẫn dọn xuống đây.

Lúc này, những người này ở đây chính mắt nhìn thấy sương mù màu đen tản ra khắp bầu trời khó có thể hình dung nổi. Tâm thần của bọn họ đều đang chấn động, cảm thấy vô cùng may mắn vì sự lựa chọn của mình.

- Đều là huynh đệ của nhau. Đây chỏ là chuyện nhỏ không đáng nhắc đến. Ta đã sớm nói cùng các ngươi, Bạch trưởng lão luyện đan, đây chính là chuyện thần quỷ đều kinh hãi!

Trương Đại Bàn cũng có tật giật mình, sắc mặt tái nhợt nói.

- Hơn nữa ta nói cho các ngươi biết, dựa theo hiểu biết của ta đối với Bạch trưởng lão, dựa vào kinh nghiệm của ta phán đoán... Chuyện này, sợ là vẫn chưa xong. Các ngươi nghe ta, trong khoảng thời gian này, ngàn vạn không nên đi về!

Hứa Bảo Tài cũng hít vào một hơi lấy lại bình tĩnh, biểu tình nghiêm trọng mở miệng.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,569
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1320: Nghi vấn (2)
Cũng chính vào lúc này, các đệ tử ở các nơi trên Thải Hồng, mỗi người đều phát điên. Bạch Tiểu Thuần đứng ở giữa không trung Lam Sắc Thải Hồng. Mặc dù cũng có sương mù màu đen bên trong, nhưng thần thức của hắn lại tản ra, bao phủ tất cả khu vực. Trong mắt hắn còn có tơ máu. Hắn cũng rầu rĩ.

- Ta hôm nay là Thiên Nhân. Ý chí có thể hóa thành thiên ý ở nơi đây, nhưng lại không có cách nào khống chế được lò luyện đan cùng với sương mù này... Chuyện này không đúng.

Bạch Tiểu Thuần không thể không đi cân nhắc vấn đề này. Thật sự trước đó hắn cũng cố gắng thử. Nhưng không biết là vì duyên cớ gì, những lò luyện đan cùng sương mù màu đen này rõ ràng thoạt nhìn tầm thường, nhưng ở dưới sự điều khiển của hắn, liên tiếp xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.

- Chính xác mà nói, là từ khi ta bắt đầu luyện đan, vẫn luôn như vậy... Cho dù ta là Thiên Nhân, dựa theo đạo lý mà nói, sẽ không thể xuất hiện chuyện ngoài ý muốn. Cho dù có bất ngờ, ta cũng có thể đi ngăn cản. Nhưng lại... Lần lượt xuất hiện ở trên người ta.

Nghi vấn này trước sau đều tồn tại ở trong lòng Bạch Tiểu Thuần, cũng khiến cho hắn cảm thấy có phần chịu không nổi.

- Càng không cần phải nói thành tựu đan đạo của ta đã rất tinh tiến...

Bạch Tiểu Thuần thở dài. Đối với nghi vấn này, trong lòng hắn không có đáp án. Giống như thời điểm hắn đối với Thiên Đạo Nguyên Anh của mình trước đó. Ban đầu ở bên trong Kim Đan vốn nên nuôi dưỡng niệm, lại giống như biến mất... Đó cũng là nghi vấn khiến hắn hắn trước sau nghĩ mãi vẫn không hiểu.

- Thôi đi, thôi đi. Chuyện này vì do ta gây ra. Hiện tại cuối cùng cũng hóa giải. Coi như là viên mãn.

Bạch Tiểu Thuần trong lúc cảm thán, thông qua thần thức cũng nhận thấy được, tất cả đệ tử trước đó đã hấp thu dược hiệu Tuyệt Tình Quả, tuyệt tình ý bên trong cơ thể của bọn họ, hiện tại được sương mù màu đen này trung hoà, đã hoàn toàn tiêu tan.

Về phần những người không hút vào khí tức Tuyệt Tình Quả, Bạch Tiểu Thuần cũng sớm nghĩ đến điểm này. Cho dù hôm nay bọn họ hấp thu sương mù màu đen, cũng sẽ không có nửa điểm không thích hợp.

- Sương mù màu đen này hoàn toàn tuyệt đối không có một chút độc tố nào!

Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu. Khi nhìn thấy sương mù màu đen lúc này đang từ từ loãng ra, khóe miệng của hắn cũng lộ ra vẻ tươi cười. Trong lòng hắn đã hạ quyết tâm, trước khi không có tìm được đáp án tại sao bao giờ mình luyện dan cũng xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, lại không có cách nào khống chế một cách hoàn mỹ được, chuyện luyện đan có thể không luyện thì không luyện.

Cũng chính vào lúc này, trên Lam Sắc Thải Hồng, có ba luồng ánh sáng từ ba phương hướng phá không đến, trong chớp mắt lại xuất hiện ở bốn phía xung quanh Bạch Tiểu Thuần. Đó chính là Lý Hiển Đạo, Bạch Trấn Thiên cùng với vị Thiên Nhân lão tổ Thiết Huyết Đường kia.

Sắc mặt Lý Hiển Đạo cùng Bạch Trấn Thiên khó coi. Ban đầu bọn họ vốn không muốn đến. Chỉ là chuyện này thật sự quá lớn, ảnh hưởng đến toàn bộ tông môn. Bọn họ cũng không có cách nào không ra mặt. Mà vị Thiên Nhân lão tổ Thiết Huyết Đường, mặc dù có quan hệ hòa thuận cùng Bạch Tiểu Thuần, nhưng lúc này cũng chỉ có thể cười khổ, nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần.

- Bạch lão đệ, lần trước ngươi không phải nói đó là một lần cuối cùng sao...

Thiết Huyết Đường lão tổ bất đắc dĩ mở miệng.

- Lão ca, chuyện này thật xin lỗi. Thật ra lần trước luyện đan bất ngờ, tạo thành tai hoạ ngầm trong cơ thể một ít đệ tử. Ta cũng nóng lòng vì tông môn, cho nên lần này đã tận lực, sử dụng sương mù màu đen này, đi hóa giải độc của bọn họ.

Thần sắc Bạch Tiểu Thuần vẫn như bình thường. Lúc này mắt nhìn thấy nguy cơ đã tiêu tan, hắn mới lộ ra phong thái thuộc về Thiên Nhân.

- Không tin các ngươi nhìn xem. Tất cả những người bị sương mù màu đen bao phủ, có thể có xuất hiện nửa điểm không khỏe nào hay không?

Bạch Tiểu Thuần mỉm cười, phong khinh vân đạm vung tay lên, chỉ về phía bên dưới.

Ba người Bạch Trấn Thiên đều nhìn lại. Bọn họ lập tức liền nhìn ra được lời Bạch Tiểu Thuần nói không phải là giả tạo. Đó là sự thật. Những người này chỉ là đang thốt ra những lời oán hận. Nhưng bất luận là những kẻ đang đứng ở tại chỗ, hay những kẻ lúc này đã phân tán chạy ra bốn phía xung quanh, đều lông tóc không tổn hao gì.

Lúc này mới khiến cho trong lòng ba người thầm thở phào nhẹ nhõm. Nếu như thật sự có phiền phức lớn, sau khi Bán Thần lão tổ trở về, bọn họ cũng sẽ đau đầu.

- Không cần lo lắng. Các ngươi nhìn đi. Sương mù này cũng đang tiêu tan. Nếu các ngươi không ngại ở chỗ này của ta nghỉ ngơi một chút. Trong vòng một nén nhang, tất cả sơn hà cũng có thể khôi phục lại!

Bộ dạng Bạch Tiểu Thuần chính là trong lòng đã có dự tính trước mọi việc. Lúc này tay áo hắn vung lên, lại có thể lấy ra một bộ trà, bày ở trên mặt đất. Hắn ngồi ở chỗ đó, lại ở một bên đốt một que hương. Theo làn khói mờ ảo tản ra, hắn mỉm cười mời ba người Bạch Trấn Thiên.

Bạch Trấn Thiên có chút do dự. Nhưng Lý Hiển Đạo cùng Thiết Huyết Đường lão tổ lại bình tĩnh ngồi xuống, cười. Mắt Bạch Trấn Thiên nhìn thấy bọn họ như vậy, cũng kiên trì ngồi ở một bên.

- Bạch lão đệ đan đạo kinh người. Ngày hôm nay lão phu coi như là mở rộng tầm mắt.

Thiết Huyết Đường lão tổ cười ha ha một tiếng. Hắn cùng với Bạch Tiểu Thuần đều là thái thượng trưởng lão Thiết Huyết Đường, lại có chuyện cứu trợ Nghịch Hà Tông, ở trên phương diện quan hệ tất nhiên là thân thiết. Về phần chuyện đan dược, suy nghĩ của hắn là có thể giúp đỡ hóa giải, tất nhiên là hay nhất.

- Chính là tiểu đạo, sao đáng để nói đến.

Bạch Tiểu Thuần có chút chột dạ, cười khan một tiếng nói.

- Ở nơi này là tiểu đạo, ra tay liền có thể khiến phong vân biến sắc, phất tay là có thể nắm chắc biến hóa chính xác của đan đạo. Bạch lão đệ quả nhiên lợi hại.

Lý Hiển Đạo ở một bên cũng mở miệng cười.

Duy nhất chỉ có Bạch Trấn Thiên không nói được một lời, ngồi ở nơi đó, nghe ba người nói cười với nhau. Dần dần, nén hương này thiêu đốt, chậm rãi chỉ còn lại chưa tới ba phần...

Lúc này sương mù màu đen trên Thải Hồng đều tiêu tan hơn phân nửa, lộ ra kiến trúc cùng bóng dáng tu sĩ bị nó che phủ. Chỉ là vào giờ phút này sắc mặt Bạch Tiểu Thuần lại có chút không đúng. Hắn nín thở một hơi, thậm chí có chút không dám tin tưởng, còn dụi dụi con mắt cẩn thận nhìn.

Chẳng những là hắn như vậy, Lý Hiển Đạo cùng với Thiết Huyết Đường lão tổ, còn có Bạch Trấn Thiên, đều ngơ ngác nhìn khu vực sương mù tiêu tan trên Thải Hồng này. Bọn họ mở to hai mắt, nhìn chằm chằm vào đó.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,569
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1321: Toàn tông dọn nhà (1)
Chỉ thấy trên tất cả Thải Hồng, mặc dù sương mù màu đen tiêu tan gần như hơn phân nửa, chỉ còn lại có một ít không nhiều lắm, hiện tại cũng đang nhanh chóng tiêu tan. Nhưng... mặt đất Thải Hồng... Nói cho đúng là bản thân Thải Hồng, lại chẳng biết tại sao, giống như lây nhiễm sương mù màu đen, lại có thể đều trở thành... Màu đen!

Đỏ màu da cam xanh lục xanh lam tím... Thải Hồng vốn có bảy màu, lúc này tất cả đều chỉ là một màu... Không chỉ là bản thân Thải Hồng, ngay cả những kiến trúc kia cũng là như vậy... Phóng tầm mắt nhìn lại, bên trong Tinh Không Đạo Cực Tông, tất cả… đều là màu đen!

Cái này khiến cho trán Bạch Tiểu Thuần bắt đầu đổ mồ hôi. Ba người Bạch Trấn Thiên đều trừng mắt, hơi thở có chút bất ổn. Bọn họ chợt nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần.

- Không nên gấp. Cái đó các ngươi đừng có gấp. Không phải lúc này thời gian còn chưa tới sao? Tin tưởng ta, nhất định không có việc gì.

Bạch Tiểu Thuần cảm thấy áp lực quá lớn, vội vàng mở miệng nói. Thậm chí hắn cũng không còn có tâm tình đi uống trà, vội vàng đứng lên. Hắn đến mặt đất bên cạnh, ngồi xổm người xuống, cẩn thận quan sát một hồi. Nhịp tim của hắn càng lúc càng nhanh. Cho đến khi thời gian một nén nhang hoàn toàn hết. Sau khi sương mù trên toàn bộ Thải Hồng đều tiêu tan, hắn nhìn mặt đất bảy đạo Thải Hồng đều màu đen... Chỉ cảm thấy trong đầu thiên lôi cuồn cuộn...

Cũng chính là lúc này, những đệ tử trên Thải Hồng kia đều nhận thấy được màu của mặt đất. Lúc bọn họ ngẩng đầu lên, thấy được màu của những Thải Hồng khác, tất cả bọn họ há hốc miệng, không khống chế được phát ra tiếng kêu kinh ngạc cùng hoảng sợ. Nhất thời tất cả trở nên loạn xị bát nháo, chấn động ầm ĩ bạo phát ra.

- Đây... đây làm sao lại trở thành màu đen!

- Trời ạ, chúng ta đây là Thải Hồng. Hiện tại thế nào đều trở thành màu như nhau vậy!

- Mặt đất này chẳng lẽ có độc?

- Xảy ra chuyện lớn rồi!

Vào giờ phút này, vô số người nói chuyện ồn ào hội tụ vào một chỗ, vang vọng ở trên mỗi đạo Thải Hồng, chấn động tám phương. Phải biết rằng Tinh Không Đạo Cực Tông tồn tại ở trong năm tháng rất lâu. Bảy đạo Thải Hồng đã trở thành tiêu chí của Tinh Không Đạo Cực Tông.

Chẳng những là danh truyền trong Đông Mạch của Thông Thiên Hà, ngay cả ba Nguyên Đầu Tông Môn mạch khác, đều rất tán thưởng đối với bảy đạo Thải Hồng này của Tinh Không Đạo Cực Tông.

Nếu bàn về tuyệt vời, trong bốn mạch lớn, Tinh Không Đạo Cực Tông lại có thể luận đầu tiên. Chuyện này càng khiến cho Bán Thần lão tổ cùng với tất cả đệ tử của Tinh Không Đạo Cực Tông, cảm thấy tự hào về nơi này.

Nhưng lúc này... bảy đạo Thải Hồng đều đen thui. Kể cả phía những kiến trúc trên đó cũng biến thành một màu tối tăm. Điều này khiến cho các đệ tử đều thật sự phát điên.

- Thải Hồng của chúng ta.

- Ở đây còn là tông môn của chúng ta sao?

- Trả Thải Hồng lại cho ta!

- Mọi người tạm thời đừng kích động. Hãy nhanh chóng rời khỏi nơi này. Các ngươi lẽ nào không cảm thấy Thải Hồng màu đen này có kịch độc sao? Ta có loại dự cảm, nếu như chúng ta không mau chóng rời khỏi, đều sẽ bị độc chết đây!

Thời điểm các loại âm thanh liên tiếp truyền ra, các tu sĩ trên đại địa bốn đại Không Thành sau khi đều nhìn thấy được tất cả những điều này, tất cả đều hít vào một hơi khí lạnh. Trong thần sắc mỗi người đều mang theo sự hoảng sợ cùng không có cách nào tin tưởng.

- Trời ạ, Bạch trưởng lão luyện đan, lại có thể khủng khiếp như vậy!

- Hắn làm sao làm được vậy? Từ trước đến nay ta chưa từng nghe nói qua, luyện đan lại còn có thể làm như vậy!

- Thải Hồng... Đen...

Hai người Trương Đại Bàn cùng Hứa Bảo Tài đều há hốc mồm, đưa mắt nhìn nhau. Mặc dù bọn họ dựa theo kinh nghiệm trước đây, cho rằng Bạch Tiểu Thuần luyện đan còn chưa kết thúc. Nhưng bất kể như thế nào bọn họ cũng không nghĩ tới, lại có thể làm ra động tĩnh lớn như vậy.

Nhìn bảy đạo Thải Hồng màu đen này, Trương Đại Bàn cùng Hứa Bảo Tài đều nuốt nước bọt. Trong lòng bọn họ chấn động mãnh liệt, đồng thời đều run rẩy. Lúc này, những tu sĩ bên cạnh bọn họ kia đều há hốc mồm. Biểu tình mỗi người biến hóa, vô cùng mãnh liệt.

Cũng chính là vào giờ phút này, bọn họ từ nơi này thấy được vô số tu sĩ trên Thải Hồng giống như bầy ong, nhanh chóng lao ra. Tất cả những tu sĩ này đều phát ra tốc độ nhanh nhất, hận không thể lập tức rời khỏi nơi đó. Bọn họ nhìn lại, Thải Hồng màu đen rất quỷ dị.

Bọn họ thật sự cảm thấy quá kinh khủng. Đối với chuyện Bạch Tiểu Thuần ở nơi đó luyện dược, bọn họ càng cảm thấy rợn cả người. Bọn họ rất sợ xuất hiện bất ngờ gì. Lúc này rốt cuộc tất cả đều dọn nhà...

Từ trên xuống dưới... tất cả tu sĩ ở tại phía trên Thải Hồng của Tinh Không Đạo Cực Tông, ở thời gian ngắn ngủi này, lại ầm ầm tản ra. Còn có một vài người mắt thấy bản thân mình bay chậm, sốt ruột trong không tiếc triển khai bí pháp, cũng phải nhanh chóng rời khỏi Thải Hồng màu đen này.

Cảnh tượng như vậy, từ ngày Tinh Không Đạo Cực Tông được thành lập lên, cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện qua...

Rất nhanh, ngoại trừ Tử Sắc Thải Hồng và Lam Sắc Thải Hồng ban đầu ở phía trên cao ra, tu sĩ trên năm đạo Thải Hồng khác đều đã dọn đi, hoàn toàn trống rỗng...

Mà ở trên Lam Sắc Thải Hồng trước kia, Bạch Tiểu Thuần hoàn toàn há hốc mồm, ngơ ngác nhìn tất cả những điều này. Thân thể hắn run rẩy. Đồng thời, lo lắng trong lòng hắn đã nhanh nhấn chìm chính hắn.

- Vì sao lại như vậy được. Đáng chết, ta rõ ràng đã xác định sẽ không xuất hiện bất ngờ gì. Phương diện này không thích hợp. Có vấn đề lớn!

Bạch Tiểu Thuần thật muốn phát điên. Hắn có cảm giác khiếp sợ mãnh liệt. Hắn vội vàng nhìn về phía Thiên Nhân lão tổ của Thiết Huyết Đường.

- Ba vị đạo hữu các ngươi phải làm chứng cho ta. Ta chỉ là muốn bù đắp sai lầm, không phải có ý định muốn những Thải Hồng khác thay đổi màu...

Bạch Tiểu Thuần nhăn mặt, nhíu mày, liền vội vàng nói.

Giờ phút này, trong lòng ba vị thái thượng trưởng lão đều kinh ngạc dị thường. Trong mắt bọn họ lộ ra sự mờ mịt. Từ trước đến nay bọn họ thật sự chưa từng gặp qua chuyện này. Trong khoảng thời gian ngắn bọn họ cũng không biết nên xử lý như thế nào cho thỏa đáng.

Cũng chính là vào lúc này, ngọc giản truyền âm bên trong túi trữ vật của ba người đều chấn động. Bọn họ theo bản năng lấy ra, sau đó dùng thần thức đảo qua. Bên trong đều là những âm thanh vội vã khẩn cầu của tộc nhân cùng với thủ hạ bọn họ.

- Lão tổ, ta thấy mọi người phía dưới Thải Hồng đi rồi. Chúng ta cũng phải đi nhanh thôi!
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,569
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1322: Toàn tông dọn nhà (2)
- Không thể ở tại chỗ này. Lão tổ, quá nguy hiểm!

- Lão tổ, Bạch trưởng lão luyện đan quá kinh khủng. Chúng ta vẫn là đi thôi... Không đi nữa, ta sợ Thải Hồng chúng ta sẽ sụp đổ mất...

Sau khi mhận được mỗi tộc nhân của gia tộc cùng thủ hạ truyền âm tới, Bạch Trấn Thiên không nói được một lời, chợt một bước đi ra, chớp mắt trở lại trong gia tộc kia, mang theo tất cả tộc nhân, nhanh chóng rời khỏi đây...

Mặc dù hắn không cho là những Thải Hồng màu đen này có độc. Nhưng Bạch Tiểu Thuần ở nơi đó luyện đan, hắn thật sự có chút bận tâm. Mặc dù đối với hắn không có vấn đề gì. Nhưng tộc nhân của hắn nhất định không chịu nổi.

- Bạch Tiểu Thuần này luyện đan, lại có thể còn muốn khủng khiếp hơn so với chiến lực của bản thân hắn...

Tâm thần Bạch Trấn Thiên có phần kiêng kỵ chuyện như vậy sẽ càng mãnh liệt hơn.

Hắn nghĩ, sau này nếu thật sự có gì bất trắc, thà rằng cùng Bạch Tiểu Thuần tử chiến, cũng không thể cho hắn cơ hội luyện đan ở cửa nhà mình...

- Đáng chết. Tai họa như vậy, lại có thể còn sống trở thành Thiên Nhân!

Bạch Trấn Thiên phẫn uất vô cùng, tốc độ nhanh hơn.

Suy nghĩ của Lý Hiển Đạo cũng tương tự với Bạch Trấn Thiên. Thậm chí hắn còn suy muốn sâu xa hơn. Hắn có loại cảm giác mãnh liệt, nếu như cho Bạch Tiểu Thuần đủ thời gian, cũng đủ hoàn cảnh, đủ tài nguyên, gia hỏa này... Có thể sẽ luyện khiến toàn bộ thế giới Thông Thiên phải sụp đổ.

- Cũng may trước đó, khi hắn tới Lý gia ta, là đánh qua, mà không phải là ở cửa luyện đan...

Trong lòng Lý Hiển Đạo nghĩ lại cũng thấy sợ hãi. Hắn vội vàng nói với Bạch Tiểu Thuần một câu.

- Cái đó... Bạch đạo hữu, lão phu còn có việc, đi trước.

Nói xong, hắn lập tức quay đầu bay nhanh, tính dẫn theo tộc nhân dọn đi.

Mắt thấy trong ba người chỉ còn lại có Thiên Nhân lão tổ của Thiết Huyết Đường, lần này Bạch Tiểu Thuần thật sự muốn khóc. Hắn mở to mắt nhìn đối phương.

Trong lòng Thiên Nhân lão tổ của Thiết Huyết Đường thầm mắng Bạch Trấn Thiên cùng Lý Hiển Đạo chạy thật nhanh. Lúc này đối mặt với ánh mắt của Bạch Tiểu Thuần, hắn cũng thấy đau đầu. Hắn nở nụ cười khổ.

- Bạch lão đệ, chuyện này ta không có biện pháp nào. Ngươi... Ngươi tự giải quyết cho tốt đi. Ta chắc hẳn... Bán Thần lão tổ tối đa là ba năm ngày nữa, sẽ trở về tới đây.

Thiên Nhân lão tổ của Thiết Huyết Đường nói xong, cũng vội vàng rời khỏi đây, dẫn theo toàn bộ Thiết Huyết Đường dọn đi.

Rất nhanh, đoàn người ở bảy đạo Thải Hồng trên bầu trời Tinh Không Đạo Cực Tông vốn ồn ào náo nhiệt, hiện tại chỉ còn lại có một mình Bạch Tiểu Thuần.

- Ta chỉ là muốn luyện một viên Băng Thanh Đan... Không nghĩ tới sẽ như vậy... Ta biết sai rồi...

Bạch Tiểu Thuần lộ ra vẻ mặt cầu xin, ngơ ngác đứng ở nơi đó. Trong lòng hắn giống như có mười lăm thùng nước treo lơ lửng không vững. Hắn bàng hoàng bất lực. Hiện tại hắn ngược lại cảm thấy trước đây khi mình luyện đan có người đánh giết là chuyện tốt. Hiện tại không ai quản, nhưng trong lòng hắn lại càng áy náy, càng dày vò.

- Ba tới năm ngày nữa Bán Thần lão tổ sẽ trở lại...

Bạch Tiểu Thuần vừa nghĩ tới tâm tình của Bán Thần lão tổ sau khi trở về, lần đầu tiên nhìn thấy Tinh Không Đạo Cực Tông hiện tại. Hắn đã cảm thấy toàn thân đều không tốt. Lúc này hắn đã nơm nớp lo sợ.

- Hắn có thể cho là mình đi lầm đường hay không...

Bạch Tiểu Thuần không khống chế được, xuất hiện một suy nghĩ như thế. Ngay lập tức sắc mặt lại tái nhợt, che trán than một tiếng. Hắn lập tức xoay người quay về động phủ.

- Không được. Ở trong vòng 3 ngày, ta phải giải quyết vấn đề này!! Ta nhất định có thể. Nhất định có thể khôi phục cho Thải Hồng màu sắc trước đây!

Thời khắc này bên trong bốn đại thành, số lượng người thoáng cái đã tăng mạnh. Vô số người đều thường xuyên ngẩng đầu nhìn bảy đạo Thải Hồng màu đen trên trời cao. Trong mắt mỗi người đều lộ ra vẻ u oán vô cùng. Đồng thời, bọn họ cũng đang bàn luận ầm ĩ.

- Để Bạch trưởng lão một mình ở phía trên luyện...

- Nhưng vậy tới lúc nào mới kết thúc chứ? Chúng ta cũng không thể ở chỗ này cả đời được.

- Không có cách nào. Ba thái thượng trưởng lão khác đều dọn sạch xuống đây. Có thể thấy được đan dược của Bạch trưởng lão khủng khiếp thế nào!

- Sớm kết thúc một chút. Cứ như thế nữa, tông môn của chúng ta nhất định sẽ bị Bạch trưởng lão chơi tới không xong...

Một ngày sau, khi Bạch Tiểu Thuần lao ra khỏi nơi bế quan, toàn thân hắn thoạt nhìn cũng tiều tụy suy sụp tinh thần, tóc tai rối bời, quần áo đều đầy nếp nhăn. Trong mắt vô cùng đỏ. Hắn không ngừng thở hổn hển, trong miệng nói lẩm bẩm.

- Tìm được nguyên nhân. Là bởi vì sau khi Hắc Hải Đường cùng Mịch La Mộc ở cùng một chỗ, sẽ hình thành lắng đọng... Đây là nguyên nhân Thải Hồng biến sắc. Đáng chết, trước đó ta rõ ràng đã kiểm tra rất cẩn thận, không có lắng đọng. Vì sao tới khi thật sự chế luyện, cuối cùng lại hiện lắng đọng... nếu như muốn loại bỏ nó, mặc dù rất khó, nhưng vẫn bị ta nghĩ được một biện pháp!



- Sử dụng lực của Khiết Hoa Phấn, tiến hành luyện dược. Sau khi khiến cho phấn hoa của nó đạt được tỷ lệ nhất định, liền có thể xua tan màu đen. Lại thêm lực tu vi của ta tản ra, liền có thể làm được!

Bạch Tiểu Thuần mắt thấy mình tìm được biện pháp, phấn chấn vô cùng. Nhưng hắn lại ép xuống sự kích động trong lòng. Hắn rất sợ mình lại xảy ra vấn đề. Đầu tiên là dùng tốc độ nhanh nhất, chỉ chế luyện một lò. Sau khi thành công cầm thí nghiệm một chút, phát hiện thật sự có hiệu quả. Sau khi lại xác định không có bất kỳ tác dụng phụ nào, hắn kích động khó có thể tự kìm chế được.

Ban đầu hắn dự định làm từ từ một chút, dần xua tan màu đen trên Thải Hồng. Tính toán thời gian, đại khái cần khoảng ba ngày liền có thể khôi phục tất cả Thải Hồng trở lại bộ dáng cũ.

Nhưng vào lúc này, Bạch Tiểu Thuần nhận được Thiết Huyết Đường lão tổ truyền âm, nói cho hắn biết... Bán Thần lão tổ một canh giờ sau sẽ trở về...

Bạch Tiểu Thuần vừa nghe được lời này, toàn thân cũng muốn nổ tung. Hơi thở của hắn nhất thời trở nên gấp gáp. Trong đầu hắn còn chấn động một mảnh.

- Chỉ có thể liều mạng!

Bạch Tiểu Thuần gầm khẽ một tiếng. Lần này hắn lấy ra tất cả lò luyện đan, còn tự mình đi tới Nội Vật Các. Mặc dù nơi đây không ai, nhưng hắn vẫn dựa vào thân phận thái thượng trưởng lão của mình, mở ra bảo khố, lại trực tiếp cầm đi hơn một ngàn lò luyện đan!

Hắn đặt chung với mấy trăm lò luyện đan lúc trước. Ước chừng gần một ngàn năm trăm lò luyện đan, đều được đặt ở trên quảng trường chỗ ở của mình, kín hết cả quảng trường. Hắn cũng điên cuồng lên, bắt đầu đồng thời chế luyện... Một ngàn năm trăm lò Linh Khiết Hoa Phấn Đan!
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,569
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1323: Bán thần trở về (1)
Bởi vì thời gian có hạn, Bạch Tiểu Thuần không tiếc tản tu vi ra, toàn lực gia tăng. Cuối cùng... thời điểm một canh giờ sắp đến, một ngàn năm trăm lò luyện đan này tất cả đỏ đậm.

- Thành công!

Bạch Tiểu Thuần mắt thấy thời gian không kịp, hai tay hắn chợt giơ lên. Tu vi toàn diện bạo phát, hung hăng vung lên, trực tiếp lại phát nổ tất cả một ngàn năm trăm lò luyện đan này!

Hắn muốn mượn trợ giúp nổ tung trùng kích này, phối hợp với tu vi của mình, khiến cho bảy đạo Thải Hồng màu đen này, trong phút chốc khôi phục lại màu sắc ban đầu!

Ầm ầm.

Những tiếng nổ lớn nhất từ trước tới nay vang lên!

Cũng chính vào lúc này, một uy áp Bán Thần đang từ phía xa, đè ép đến.

Bán Thần lão tổ của Tinh Không Đạo Cực Tông là một vị nam tử trung niên dáng người cao gầy, có một mái tóc dài màu xám, cả người mặc trường bào màu trắng, khuôn mặt tuấn lãng. Lúc này mặt hắn không đổi sắc, ở sâu bên trong mắt hắn lại che giấu một tia lo lắng.

Giống như chuyện biết được trong hành trình tới Thông Thiên Đảo lần này, khiến cho trong lòng hắn có chút bất an.

Lúc này bóng người dung nhập hư vô. Chỉ là một bước, mặc dù còn đang ở trên Thông Thiên Hải, nhưng ánh mắt hắn từ phía xa đã nhìn thấy được Tinh Không Đạo Cực Tông.

Trước kia mỗi lần hắn ra ngoài trở về, đều không phải là chớp mắt xuất hiện ở trong tông môn. Phần lớn thời gian, hắn đều thích từ phía xa nhìn bảy đạo Thải Hồng sáng chói này một chút.

Nhưng mà hôm nay, ánh mắt hắn giống như mọi khi, nhìn về phía Tinh Không Đạo Cực Tông. Hắn chợt sửng sốt. Ngay cả bước chân cũng không tự chủ được dừng lại.

Bảy đạo Thải Hồng đã từng sáng chói, không thấy đâu. Trong mắt hắn nhìn thấy, chỉ là bảy vật đen thui... lơ lửng ở trên bầu trời. Cho nên phản ứng đầu tiên của hắn, chính là mình nhìn nhầm phương hướng nhìn nhầm tông môn.

Nhưng còn chưa có chờ hắn kịp phản ứng, đúng lúc này một tiếng nổ lớn ngập trời, trực tiếp lại từ trên Lam Sắc Thải Hồng trước kia, ầm ầm bạo phát ra. Âm thanh của nó cực lớn, khiến cho trời cao cũng thoáng bị chấn động. Giống như có một tiếng sét đánh xuống đất bằng, khiến cho Thông Thiên Hà ở gần Tinh Không Đạo Cực Tông đều dâng lên cuộn sóng cực lớn. Càng không cần phải nói tới mặt đất núi non ở bốn phía xung quanh!

Vụ nổ dâng lên sóng âm trùng kích, giống như cuồng phong quét ngang, gió bão ngập trời!

Cảnh tượng như vậy, khiến cho sắc mặt vị Bán Thần lão tổ này đột nhiên thay đổi. Hắn một bước, trực tiếp lại hạ xuống Tinh Không Đạo Cực Tông!

Ở thời điểm Bán Thần lão tổ vừa tới, lúc này Bạch Tiểu Thuần trên Lam Sắc Thải Hồng cũng hét lớn một tiếng. Trong chớp mắt hơn một ngàn lò luyện đan ở nơi này đều nổ mạnh. Tu vi của hắn cũng đánh ra toàn bộ. Cuối cùng tạo thành trận gió hung bạo, cuốn theo vô cùng phấn hoa, điên cuồng khuếch tán về bốn phía xung quanh.

Mắt thấy cơn gió hung bạo này đi qua nơi nào, màu sắc của Thải Hồng nhanh chóng khôi phục, Bạch Tiểu Thuần nhất thời mừng như điên. Chỉ là niềm vui sướng này mới vừa dâng lên trong lòng hắn, sắc mặt hắn lại tái nhợt, trong đầu càng chấn động mạnh.

- Lại như vậy...

Bạch Tiểu Thuần muốn phát điên. Hắn chú ý tới chỗ động phủ của mình ở Lam Sắc Thải Hồng. Có lẽ trước đó khu vực này từng trải nhiều lần lò luyện đan nổ tung, vốn đã buông lỏng. Hiện tại một ngàn năm trăm lò luyện đan này nổ mạnh. Lại thêm Bạch Tiểu Thuần dung nhập tất cả tu vi, liền khiến cho Lam Sắc Thải Hồng này, khu vực tồn tại chỗ ở của Bạch Tiểu Thuần này, giống như không có cách nào chịu đựng được.

Lúc này dưới sự trùng kích của những sóng âm này, lại trực tiếp... Tan vỡ nổ lên!

Từ xa nhìn lại, trên Lam Sắc Thải Hồng đang nhanh chóng khôi phục lại màu sắc, cuối cùng lại xuất hiện một lỗ thủng cực lớn. Sau khi lỗ thủng này xuất hiện, tất cả kiến trúc phía trên, tất cả sụp xuống tan vỡ, bất luận là tu sĩ bốn đại thành phía dưới, hay là Bán Thần lão tổ mới vừa hạ xuống, mỗi người đều trợn mắt hốc mồm thấy...

Từ trong lỗ thủng của Lam Sắc Thải Hồng, Bạch Tiểu Thuần ngã xuống động phủ với đá vụn đổ nát...

Tiếng nổ lớn vẫn còn đang vang vọng. Gió bão vẫn đang kéo dài. Màu sắc của bảy đạo Thải Hồng, cũng như phấn hoa ở dưới tác động của cường lực khuếch tán ra, giống như bị gột rửa, khôi phục lại sắc thái ban đầu.

Chỉ có điều, lúc này mọi người ở bên trong bốn đại thành phía dưới đều hoàn toàn há hốc mồm, ngơ ngác nhìn lỗ thủng trên Lam Sắc Thải Hồng, nhìn từ rất nhiều đá vụn của động phủ bên trong lỗ thủng rơi xuống. Lúc này còn có một bóng dáng Bạch Tiểu Thuần hiu quạnh, giống như choáng váng, đứng ở trong lỗ thủng, trôi lơ lửng ở nơi đó...

Rất nhanh, từng tiếng hít sâu liên tiếp vang lên. Những tiếng kêu không cam lòng cùng kinh ngạc từ bên trong bốn đại thành vang trời.

- Rơi... Rới xuống?

- Đáng chết. Hắn làm sao có thể thay đổi màu sắc Thải Hồng trở lại được? Hừ, trước đây ta đã nói, Nghịch Hà Tông này chẳng qua là một tông môn ở nông thôn. Bạch Tiểu Thuần này là người ngoài, từ nơi đó tới. Cơ hội tốt có thể trách phạt người này như vậy, Bạch Tiểu Thuần đáng chết này lại còn có thể nghịch chuyển?

- Nghịch Hà Tông là người ngoài, dựa vào cái gì ở Tinh Không Đạo Cực Tông kiêu ngạo như vậy. Bạch Tiểu Thuần này chẳng qua là vận khí tốt, mới được làm Thiên Nhân. Nếu như hắn cúi đầu rụt cổ thì cũng thôi. Nhưng ương ngạnh như vậy, không để ý tới Tinh Không Đạo Cực Tông. Lần này chúng ta nhất định phải liên thủ yêu cầu Bán Thần huỷ bỏ tu vi của người này!

Trước khi Bán Thần trở về, mọi người không dám nói ra giọng điệu này. Nhưng hôm nay có chỗ dựa, mỗi người lập tức không nhịn được nữa.

Sắc mặt ba người Bạch Trấn Thiên, Lý Hiển Đạo cùng với Thiết Huyết Đường lão tổ đều biến hóa kỳ ảo. Nhận thấy được Bán Thần lão tổ trở về, ba người nhìn nhau sau đó điều hoà hít thở, kiên trì, nhanh chóng bay ra.

Cũng chính là vào lúc này, một tiếng gầm thét giận dữ làm cho cả trời cao cũng ảm đạm, mặt đất đều run rẩy, từ trời cao lên, bỗng nhiên truyền ra từ trong miệng Bán Thần lão tổ vừ hạ xuống.

- Bạch Tiểu Thuần, ngươi muốn làm gì? Tìm đường chết sao?

Bạch Tiểu Thuần đứng ở trên lỗ thủng Lam Sắc Thải Hồng. Phạm vi lỗ thủng này lớn chừng trăm dặm. Bốn phía xung quanh hoàn toàn trống trải, cúi đầu có thể từ lỗ thủng dưới chân nhìn xuống mặt đất phía dưới. Một mình hắn đang lơ lửng ở nơi đó, lúc này lộ ra vẻ mặt cầu xin, trong lòng khẩn trương không thôi. Trong đầu hắn đang chuyển động rất nhanh, cân nhắc xem nên giải thích như thế nào.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,569
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1324: Bán thần trở về (2)
Phấn hoa lúc trước gột rửa, quả thực hữu hiệu. Hiện tại màu sắc của bảy đạo Thải Hồng này, cuối cùng đã khôi phục trở lại bình thường. Những đệ tử kia cũng ở trong sự lo lắng bù đắp của Bạch Tiểu Thuần, đã sớm hóa giải dược hiệu. Thậm chí chính bọn họ chưa từng phát hiện, vì lần lăn qua lăn lại này, khiến cho tu vi của bọn họ đều bị kích thích. Tất cả đều tăng tiến lên một chút.

Nghĩ tới đây, sự áy náy của Bạch Tiểu Thuần cuối cùng đã chuyển biến tốt một chút. Nhưng không đợi hắn mở miệng, ánh mắt Bán Thần lão tổ giống như một thanh lợi kiếm, phong quang trong chớp mắt lại tập trung ở chỗ Bạch Tiểu Thuần. Sắc mặt hắn âm trầm vô cùng. Toàn thân giống như sắp bạo phát.

Lúc này, thần thức của hắn tản ra, trong nháy mắt bao phủ tám phương. Sau khi nghe được lời bàn tán của đám đệ tử Tinh Không Đạo Cực Tông, nhất thời hắn dã biết rõ ràng những chuyện đã xảy ra với Tinh Không Đạo Cực Tông trong mấy ngày mình rời đi.

Đồng thời hắn cũng chú ý thấy, trên bảy đạo Thải Hồng của mình, hiện tại không có ai ở đây. Tất cả các đệ tử đều ở bên trong bốn đại thành.

Cái này khiến cho hắn cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi đối với lực tai họa luyện đan của Bạch Tiểu Thuần. Nhất là hiện tại nhìn lỗ thủng cực lớn trên Lam Sắc Thải Hồng này. Hắn tức giận nhảy dựng lên.

- Câm hay sao?

Bán Thần lão tổ vung tay áo lên, âm thanh vượt qua thiên lôi. Ngay cả bảy đạo Thải Hồng đều rung động. lúc này, những tu sĩ bên trong bốn đại thành phía dưới, cũng nơm nớp lo sợ. Nhưng trong lòng bọn họ lại dâng lên sự chờ mong.

Cho tới thời khắc này, ba người Bạch Trấn Thiên nhanh chóng lao đến. Tất cả đều có chút do dự. Bạch Trấn Thiên suy nghĩ đến lực gây tai họa của Bạch Tiểu Thuần, thật sự nhịn xuống, không bỏ đá xuống giếng. Lý Hiển Đạo cũng giống như vậy.

Thiết Huyết Đường lão tổ cũng do dự một chút, có ý định đi nói tốt giúp cho Bạch Tiểu Thuần. Nhưng hắn nhìn lỗ thủng cực lớn dưới chân của Bạch Tiểu Thuần, hắn lại chỉ có thể nở nụ cười khổ.

Lúc này trong lòng Bạch Tiểu Thuần kinh hoàng. Nhưng mắt thấy ánh mắt Bán Thần lão tổ không tốt, hắn chỉ có thể lo lắng không yên, cố gắng kiên trì, vội vàng mở miệng.

- Lão tổ, ta đây là... Là như vậy, ta không thích động phủ trước đây. Không sai, chính là nguyên nhân này!

- Động phủ trước đây của ta không tiện cho ta đi bảo vệ Tinh Không Đạo Cực Tông của chúng ta. Cho nên ta lại hủy nó đi, còn cố ý đào ra một lỗ thủng lớn. Nói như vậy, ta ngẩng đầu có thể nhìn thấy chỗ Tử Sắc Thải Hồng của lão tổ ngài, cảm nhận được uy lực mênh mông cuồn cuộn của lão tổ. Cúi đầu là có thể nhìn thấy được bốn đại thành phía dưới, biết được tất cả dân tình của đệ tử của Tinh Không Đạo Cực Tông ta!

- Nói như vậy, ta mới có thể an lòng. Điều này đại biểu trong lòng ta, trên có lão tổ, dưới có đệ tử tầng dưới chót, cùng khắp cả Tinh Không Đạo Cực Tông ta!

Lúc mới bắt đầu, Bạch Tiểu Thuần nói chuyện còn có chút chậm chạp. Nhưng càng nói, lại càng có thứ tự. Đến cuối cùng, còn ầm ầm vỗ ngực, bộ dạng mình chính là vì Tinh Không Đạo Cực Tông, cúc cung tận tụy đến chết.

Lời nói này truyền khắp tông môn. Sau khi mỗi người đệ tử của bốn đại thành phía dưới nghe được, nhất thời bạo phát...

- Vô sỉ!

- Quá vô sỉ!

- Hắn rõ ràng là cố ý chĩa mũi nhọn vào Tinh Không Đạo Cực Tông chúng ta, suýt làm tông ta sụp đổ, tội đáng chết vạn lần!

Chẳng những những đệ tử này như vậy, thần sắc ba người Bạch Trấn Thiên đều cổ quái. Vị Bán Thần lão tổ kia bị những lời nói này làm cho tức giận. Hắn hít một hơi thật sâu, có ý định đi giáo huấn này Bạch Tiểu Thuần một chút. Nhưng hắn lại nghĩ đến lần này, thời điểm hắn từ Thông Thiên Đảo rời đi, Đỗ Lăng Phỉ tìm được mình, bảo mình chiếu cố Bạch Tiểu Thuần.

Hắn có thể nhìn ra, Đỗ Lăng Phỉ đối với Bạch Tiểu Thuần không giống bình thường. Vào thời khắc này, hắn xử lý cũng có chút do dự.

- Sau này, nếu như ngươi còn dám ở trong tông môn luyện đan, bản tọa nhất định khiến cho ngươi đẹp mặt!

Sau một lúc lâu, Bán Thần lão tổ hừ lạnh một tiếng, tay áo vung lên, lại muốn rời đi.

Mắt thấy Bán Thần lão tổ trách phạt, lại có thể giơ thật cao hạ xuống nhẹ nhàng như vậy. Cảnh tượng này nhất thời khiến cho Bạch Trấn Thiên cùng Lý Hiển Đạo chợt nín thở, tâm thần chấn động mãnh liệt.

Thiết Huyết Đường lão tổ cũng sững sờ.

Cho dù là bản thân Bạch Tiểu Thuần cũng ngẩn người ra. Hắn cũng không nghĩ tới, Bán Thần lão tổ ở đây, lại có thể nói ra một câu như vậy. Nhìn bộ dạng của hắn, dường như không truy cứu nữa? Lúc này trái tim hắn còn đang đập thình thịch. Hắn cảm thấy quá kỳ diệu. Lúc này thần sắc hắn kỳ dị. Hắn suy nghĩ, chẳng lẽ Bán Thần lão tổ này nhìn thấu tiềm lực của mình...

Những đệ tử phía dưới kia, đều há hốc mồm.

Mắt thấy mọi người như vậy, Bán Thần lão tổ cũng cảm thấy Bạch Tiểu Thuần có chút tiện nghi. Vì vậy hắn lại trừng mắt với Bạch Tiểu Thuần.

- Nếu ngươi thích lỗ thủng động phủ hiện tại này, như vậy sau này ngươi cứ ở lại trong nơi này là được!

Bán Thần lão tổ nói xong, thoáng một cái đã đi thẳng về phía Tử Sắc Thải Hồng.

Bạch Tiểu Thuần nghe được câu này, hắn lại nhìn bốn phía xung quanh lỗ thủng này một chút. Mặt hắn nhất thời xụ xuống. Hắn vốn còn tưởng rằng không sao. Nhưng không nghĩ tới, còn có trách phạt. Đây là bảo hắn sau này ở tại phía trên lỗ thủng này...

- Mà thôi mà thôi. Chuyện này vốn cũng là do ta đáng trách. Ở lại thì ở lại...

Bạch Tiểu Thuần đối mặt với Bán Thần lão tổ rất khẩn trương, không chú ý tới những lời ác độc của đám người ở bốn đại thành phía dưới. Lúc này hắn vẫn đang nhăn mặt, nhíu mày, đầy tự trách.

Nhưng trong lòng ba người Bạch Trấn Thiên lại chấn động không thôi. Bọn họ liếc mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần thật lâu. Lấy hiểu biết của bọn họ đối với Bán Thần lão tổ, nếu như ba người bọn họ phạm phải lỗi lớn như vậy, nhất định bị trách phạt nghiêm trọng.

Nhưng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần này, lại có thể hời hợt... Cái này khiến cho ba người bỗng nhiên ý thức được, có thể Bạch Tiểu Thuần còn có bối cảnh mà chính bọn họ không biết!

Về phần những đệ tử bốn đại thành phía dưới kia, trong lòng mỗi người càng phiền muộn hơn. Ban đầu bọn họ rất chờ mong Bạch Tiểu Thuần gặp xui xẻo. Thậm chí có một số ít người muốn nhìn thấy cảnh Bạch Tiểu Thuần bị chém giết mới hết giận.

Thật không ngờ trên thực tế, Bạch Tiểu Thuần cũng không tạo thành tổn thương thực chất đối với bọn họ. Sở dĩ bọn họ có ý định như vậy, chuyện Bạch Tiểu Thuần luyện đan chỉ là kíp nổ mà thôi.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,569
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1325: Khó lường lòng người (1)
Xét đến cùng, bọn họ đối với việc Bạch Tiểu Thuần một tu sĩ đến từ Nghịch Hà Tông mà không phải Tinh Không Đạo Cực Tông lại quật khởi như thế, trong lòng tồn tại sự đố kỵ vô tận...

Cho dù không có chuyện luyện đan, sau này có thể ở trên những chuyện khác, bọn họ cũng có bạo phát tương tự.

Sau khi Bán Thần lão tổ trở về, đệ tử Tinh Không Đạo Cực Tông đều một lần nữa từ bên trong bốn đại thành phía dưới, trở lại Thải Hồng của từng người.

Sau khi những Thải Hồng này bị phấn hoa của Bạch Tiểu Thuần, đã hoàn toàn khôi phục lại. Duy nhất chỉ có lỗ thủng lớn trên Lam Sắc Thải Hồng, trước sau treo ở nơi đó. Mọi người ngẩng đầu lên, nhìn thấy lỗ thủng này. Đồng thời, bọn họ cũng có thể thấy nhìn thấy được ở bên trong, Bạch Tiểu Thuần một mình đứng ở nơi đó...

Bạch Tiểu Thuần có ý định không tiếp tục ở trong lỗ thủng này. Nhưng mỗi lần hắn vừa muốn rời đi, lập tức liền có thần thức từ phía trên Tử Sắc Thải Hồng hạ xuống. Hắn sợ quá, vội vàng dừng lại. Đến cuối cùng, hắn chỉ có thể cúi đầu nghiêm mặt, khoanh chân trôi lơ lửng ở bên trong lỗ thủng, trên dưới thông thấu...

- Sớm biết rằng như vậy, thời điểm ta giải thích, phải nói là chuẩn bị xây dựng lại a, không nói trong lòng mang tông môn.

Bạch Tiểu Thuần than thở. Gắn cảm thấy mình ở lại trong nơi này, giống như bị treo ngược lên, thật sự xấu hổ mất mặt.

- Chỉ có điều cũng may là đã đổi màu sắc của Thải Hồng trở về. Những đệ tử kia cũng không có bị tổn thương thực chất...

Trong lòng Bạch Tiểu Thuần thở dài. Sự áy náy có chút bình phục.

Nhưng trên thực tế, Bạch Tiểu Thuần ở đây cảm thấy mất mặt, là bởi vì hắn không biết Bán Thần lão tổ của Tinh Không Đạo Cực Tông, người này luôn luôn hành sự nghiêm khắc lạnh lùng tàn khốc. Nhưng ở trong mắt người có tâm, vì hiểu rõ Bán Thần lão tổ, cho nên nhìn thấy chính là thái độ phản ứng của Bán Thần lão tổ đối với chuyện này đã lộ ra chân tướng kinh người!

- Cái này là trách phạt gì chứ? Ngay cả gõ cũng không tính... Đây rõ ràng giống như trưởng bối thấy vãn bối làm sai, phạt đứng thôi!

- Bạch Tiểu Thuần này... Dựa vào cái gì có thể được như vậy! Hắn là một người từ bên ngoài tới, co rút ở Tinh Không Đạo Cực Tông chúng ta thì cũng thôi. Nhưng hắn lại lớn lối như thế!

- Đáng tiếc. Như vậy lại không giết chết được hắn. Trước đây ta nhìn Nghịch Hà Tông không vừa mắt. Dựa vào cái gì Nghịch Hà Tông có thể quật khởi? Dựa vào cái gì Bạch Tiểu Thuần này có thể quật khởi? Hừ, chẳng qua là người ở nông thôn tới mà thôi. Bản thân Tinh Không Đạo Cực Tông chúng ta, bất kể là thân phận hay địa vị, đều cao hơn bọn họ rất nhiều!

Trên thực tế ở thời điểm Bạch Tiểu Thuần vừa được sắc phong làm thái thượng trưởng lão, ở trong tông môn âm thầm truyền ra những lời như vậy. Tinh Không Đạo Cực Tông thân là Nguyên Đầu Tông Môn. Phần lớn đệ tử bên trong đều tâm cao khí ngạo. Đối với tông bên dưới, trong lòng chướng mắt. Cho rằng tông bên dưới giống như ở nông thôn. Bởi vậy chuyện Bạch Tiểu Thuần quật khởi, trong lòng tất nhiên phức tạp, mang theo đố kị.

Tâm tư này vốn chỉ giấu ở trong lòng, không dám lộ ra ở trước mặt Bạch Tiểu Thuần. Cho đến khi Bạch Tiểu Thuần luyện đan, tâm tình bọn họ lại cũng không có cách nào che giấu được nữa. Tất cả đều được bạo lộ ra. Cho nên bọn họ căn bản không có suy nghĩ tới, Bạch Tiểu Thuần luyện đan, trên thực tế cũng không tạo thành bất kỳ tổn thương nào đối với bọn họ khiến cho bọn họ không có cách nào tha thứ.

Cho đến hiện tại, lại bị một ít người trong lòng đố kị châm ngòi thổi gió đưa ra, vốn muốn dâng lên một trận phong ba nhằm vào Bạch Tiểu Thuần, nhằm vào người từ nông thôn bên ngoài đến tông môn của bọn họ. Tin tức này cũng dần dần truyền vào trong tai Bạch Tiểu Thuần, khiến cho Bạch Tiểu Thuần sửng sốt rất lâu. Dần dần trong lòng hắn có chút cay đắng.

- Ta đi bù đắp những chuyện kia, chỉ là dư thừa!

Bạch Tiểu Thuần tự giễu. Hắn lại ý thức được, Tinh Không Đạo Cực Tông chung quy không phải là nhà của mình. Nhà của mình chỉ có một, đó chính là Nghịch Hà Tông!

Nhưng chuyện này không có bị người khác bàn luận quá lâu. Thật ra một tin tức khác được truyền bá, gần như tác động tới tâm thần của mọi người.

Tin tức này, chính là... Thiên Tôn thu đồ đệ!!

Chuyện này giống như trận gió hung bạo, rất nhanh lại truyền ra khắp nơi. Nhất là khi dưới Thải Hồng của Tinh Không Đạo Cực Tông, chiếc chiến thuyền cực lớn trên Thông Thiên Hải này bắt đầu phát ra những iếng ầm ầm. Tin tức liên quan tới Thiên Tôn thu đồ đệ, cũng càng diễn ra mãnh liệt.

Tiếng nổ vang đến từ trên chiến thuyền này vang lên, đã bị Bạch Tiểu Thuần nhận thấy được trước tiên. Hắn sững sốt, lập tức khiến thần thức tản ra. Khi thấy rõ ràng chiến thuyền cực lớn trên biển này, rõ ràng đang giống như ép thế, cắn nuốt lực lượng thiên địa.

Năm đó tu vi của hắn không đủ, cho nên không phát giác quá kỹ càng tỉ mỉ. Nhưng hiện nay với cảnh giới Thiên Nhân, khiến cho Bạch Tiểu Thuần liếc mắt liền nhìn ra nội tình. Chiến thuyền này rõ ràng là một pháp khí khổng lồ. Sở dĩ nó có thể ở trong nước Thông Thiên Hải nồng đậm kia lâu dài, nguyên nhân căn bản chính là chiến thuyền này có thể hút được linh lực từ bên trong Thông Thiên Hải.

Chỉ là hiển nhiên mỗi lần mở ra, đều cần một một thời gian ép thế mới có thể làm được. Dựa theo Bạch Tiểu Thuần quan sát, hắn dự tính chiến thuyền giữ thế, gần như sẽ duy trì liên tục được mấy ngày.

- Thiên Tôn thu đồ đệ? Chiến thuyền vận sức chờ phát động?

Bạch Tiểu Thuần nheo lại mắt. Hiện tại ở trong tông môn lưu truyền chuyện Thiên Tôn thu đồ đệ, Bạch Tiểu Thuần không phải lần đầu tiên nghe nói. Thời điểm sớm nhất là ở chỗ Linh Khê lão tổ hắn từng nghe đề cập qua một lần. Linh Khê lão tổ hỏi Bạch Tiểu Thuần bao giờ thì trở về, có phải vì chuyện Thiên Tôn thu đồ đệ hay không.

- Thiên Tôn đang yên đang lành, thế nào lại thu hồi đệ tử?

Bạch Tiểu Thuần có chút nghi ngờ. Nhưng thời điểm hắn đnag ở đây cân nhắc, ba ngày qua, tiếng động từ chiến thuyền này biến mất. Một sóng chấn động cường hãn ở trên chiến trên thuyền này khuếch tán ra, giống như bất cứ lúc nào có thể khởi động.

Sau đó, bên trong Đông Mạch của Thông Thiên Hà, những tu sĩ đến từ vùng trung du, hạ du thậm chí mạt du, đều chạy nhanh về phía Tinh Không Đạo Cực Tông. Gần như mỗi ngày, đều có không ít người xuất hiện ở gần Tinh Không Đạo Cực Tông.

Những người đến đây rõ ràng cũng cẩn thận, không dám tùy tiện tiến vào Tinh Không Đạo Cực Tông. Mà bọn họ ở lại bốn phía xung quanh. Tinh Không Đạo Cực Tông đối với điều này, cũng không có ngăn cản, để bọn họ tùy ý ở gần tông môn. Càng lúc càng nhiều tu sĩ Đông Mạch của Thông Thiên Hà đến.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,569
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1326: Khó lường lòng người (2)
Những người đến đây, đều có một chỗ giống nhau. Đó chính là tu vi... tu vi của bọn họ, đều là Nguyên Anh!

Trong đó có người quan thuộc cùng đệ tử của Tinh Không Đạo Cực Tông, mới có tư cách tiến vào trong tông môn. Chỉ có tông môn vùng trung du Tu Chân Giới này mới có thể làm được điều này. Về phần hạ du cùng mạt du, phần lớn cũng không dám tiến vào.

Mà theo những người này xuất hiện, tin đồn liên quan tới chuyện Thiên Tôn thu đồ đệ, càng lúc càng nhiều. Thậm chí đệ tử bên trong Tinh Không Đạo Cực Tông, cũng bắt đầu châu đầu ghé tai. Các loại tin tức thật thật giả giả, truyền khắp tám phương.

- Xem ra lời đồn là sự thật!

- Thiên Tôn lại có thể thật sự muón thu đệ tử!! Trời ạ, chuyện này đối với những tu sĩ trong khu vực Thông Thiên Hà ta, chính là tạo hóa tuyệt thế một bước lên trời!

- Ta nghe nói, Thiên Tôn sẽ không ngừng lại, thu đồ đệ ở trong toàn bộ khu vực bốn mạch Thông Thiên Hà một lần. Trước lúc đó lão nhân gia ta tổng cộng thu bốn vị đệ tử...

- Chuyện này ta cũng đã nghe nói qua. Có người nói bốn vị đệ tử của Thiên Tôn... hiện tại ở bên trong bốn mạch Nguyên Đầu Tông Môn... chính là Bán Thần lão tổ!

Gần như ngay lập tức, Hứa Bảo Tài lại nhạy cảm phát hiện ra tin tức ở nơi này. Hắn dùng tốc độ nhanh nhất đi thu thập, sau đó lập tức liền tìm đến chỗ Bạch Tiểu Thuần.

- Thiếu tổ, xảy ra chuyện lớn!

Hứa Bảo Tài một đường chạy chậm, trực tiếp lại nhảy vào chỗ của Bạch Tiểu Thuần ở bên trong lỗ thủng của Lam Sắc Thải Hồng. Thời điểm hắn đến, trong tay Bạch Tiểu Thuần đang cầm một miếng ngọc giản. Miếng ngọc giản này là hắn lấy được từ chỗ của vị Thiên Nhân lão tổ Thiết Huyết Đường kia. Bên trong ghi chép kỹ càng tỉ mỉ liên quan tới tất cả tin tức Thiên Tôn thu đồ đệ.

Nghe được lời Hứa Bảo Tài nói, thần thức Bạch Tiểu Thuần từ trêb ngọc giản trong tay thu hồi lại. Khí tức của hắn rõ ràng có chút bất ổn, nhìn về phía Hứa Bảo Tài.

- Thiếu tổ, ngươi có nghe nói không? Thiên Tôn muốn thu đồ đệ!

Hứa Bảo Tài vội vàng mở miệng.

- Thiên Tôn trước đó từng thu bốn vị đệ tử. Bán Thần lão tổ của Tinh Không Đạo Cực Tông chúng ta, chính là một người trong số đó!

- Hiện tại Thiên Tôn muốn thu vị đệ tử thứ năm. Có thể tưởng tượng... Ai có thể trở thành đệ tử thứ năm của Thiên Tôn, người đó cuối cùng nhất định có thể trở thành cường giả Bán Thần!

- Ta còn nghe được, lần này Thiên Tôn thu đồ đệ, không chỉ khiến Đông Mạch chúng ta chấn động, mà là cả bốn mạch Thông Thiên Hà, toàn bộ phạm vi, chỉ cần là tu vi đạt đến Nguyên Anh, đều có thể đi tới chỗ Nguyên Đầu Tông Môn báo danh. Bốn đại Nguyên Đầu Tông Môn không thể ngăn cản, còn có trách nhiệm cùng nghĩa vụ, đưa tất cả những người báo danh tới Thông Thiên Đảo!

Hứa Bảo Tài không ngừng nói ra những tin tức hắn lấy được, cho Bạch Tiểu Thuần biết.

Khí tức Bạch Tiểu Thuần lại chấn động. Tim hắn đập rộn lên. Những lời Hứa Bảo Tài nói, hắn ở bên trong ngọc giản lấy từ chỗ Thiên Nhân lão tổ của Thiết Huyết Đường, đều đã thấy qua.

Đồng thời, còn có một vài tin tức, hiện tại Hứa Bảo Tài không biết. Về phần những người bên ngoài đó, còn không biết hiểu. Nhưng sợ là không bao lâu, cũng sẽ nghe nói tới.

Đó chính là... Lần này Thiên Tôn thu đồ đệ. Phương thức của hắn là thí luyện. Nơi được lựa chọn thí luyện, là một chỗ bí cảnh trên Thông Thiên Đảo. Tất cả những tu sĩ đã ngoài Nguyên Anh, dưới Bán Thần, đều có thể bước vào bên trong bí cảnh, tham dự chuyện Thiên Tôn thu đồ đệ lần này!

Mặc dù không biết những tu sĩ kia cần làm những gì ở bên trong bí cảnh, nhưng Thiên Tôn lựa chọn đối với đệ tử, chỉ có một yêu cầu... Đó chính là, người đầu tiên đi ra khỏi bí cảnh, sẽ thành vị đệ tử thứ năm của hắn!

Đồng thời, đối với một người người đi ra khỏi bí cảnh trước, tuy không có thu nhận làm đệ tử, lại có thể có ban thưởng!

Trở thành đệ tử của Thiên Tôn, chuyện này đối với vô số người mà nói là tạo hóa tuyệt thế, đủ để cho bọn họ điên cuồng. Cho dù là Thiên Nhân, cũng sẽ không khống chế được, tim đập rộn lên.

Tuy nhiên, điểm này đối với Bạch Tiểu Thuần mà nói, lại không phải quá động lòng. Điều khiến cho hắn lộ vẻ xúc động, lại là ban thưởng của Thiên Tôn!

Ban thưởng đối với vị trí người đứng thứ hai, thứ ba thậm chí người thứ tư đi ra... Là một viên đan dược!

Một viên đan dược do Thiên Tôn tự mình chế luyện ra, ở trên thế gian hiếm thấy đến cực điểm... Thọ Nguyên Đan nghìn năm!!

Một viên đan dược, có thể khiến cho người ta sống được hơn nghìn năm. Loại đan dược này, tự xưng là tiên đan cũng hoàn toàn không khoa trương. Cho dù Bạch Tiểu Thuần là đại sư đan đạo, nhưng trong lòng lại biết rõ, mình không thể chế luyện ra đan dược như vậy.

Viên đan dược này nhất định là cần một ít kỳ hoa dị thảo đã biến mất không thấy tung tích, mới có thể chế luyện ra!

Bạch Tiểu Thuần lập tức lại đoán được, cho dù đối với Thiên Tôn mà nói, loại Thọ Nguyên Đan nghìn năm này, cũng tuyệt đối không nhiều lắm!

Mà một khi có Thọ Nguyên Đan nghìn năm, đối với những tu sĩ đã đạt đến bình cảnh mà nói, bọn họ lại có đầy đủ thời gian đi trùng kích, đi tìm biện pháp đột phá. Có thể nói... có thêm nghìn năm thọ nguyên, bọn họ nắm chắc đột phá lớn hơn nữa.

Tu sĩ Nguyên Anh có thể thăng cấp Thiên Nhân. Tu sĩ Thiên Nhân có thể đi thử tích dày phát mỏng, trùng kích Bán Thần!

Đồng thời, đối với Bạch Tiểu Thuần mà nói, đan dược này hấp dẫn, vượt quá sức tưởng tượng của mọi người. Chấp niệm của hắn chính là trường sinh. Hiện tại có nghìn năm thọ nguyên đặt ở trước mắt, hắn lập tức lại động tâm. Hơi thở toàn thân bắt đầu gấp gáp. Trong mắt hắn lộ ra sự giãy dụa cùng rầu rĩ.

Nghìn năm thọ nguyên, Bạch Tiểu Thuần động tâm.

Nhưng ban đầu, sau khi hắn ở Man Hoang nhìn thấy Thiên Tôn, bao giờ cũng có loại cảm giác nói không nên lời. Mấu chốt nhất chính là hắn cảm thấy thời cơ Thiên Tôn thu đồ đệ... Có chút không đúng lắm!

Nếu như Thiên Tôn không có bị thương ở Man Hoang thì cũng thôi. Nhưng sau khi bị thương, hắn lại cố tình thu đệ tử. Điều này khiến cho Bạch Tiểu Thuần cảnh giác.

Hứa Bảo Tài cũng nhìn thấu sự rầu rĩ trong lòng Bạch Tiểu Thuần. Hắn cảm thấy có chút vô cùng kinh ngạc. Hắn nghĩ không ra Bạch Tiểu Thuần rốt cuộc có gì phải do dự. Hắn thấy, một khi Bạch Tiểu Thuần tham dự, mặc dù không nói là sẽ nhất định thành công. Nhưng dù sao lần này không chỉ là Đông Mạch của Thông Thiên Hà, thiên kiêu của ba mạch khác cũng sẽ tập trung ở Thông Thiên Đảo. Nhưng bất kể như thế nào, Bạch Tiểu Thuần ở trong mắt Hứa Bảo Tài, hiển nhiên cũng là một trong những người có khả năng thành công nhất.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,569
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1327: Xuất phát (1)
Chuyện liên quan tới sự rầu rĩ của mình, Bạch Tiểu Thuần cũng không tiện nói cùng Hứa Bảo. Hắn chỉ có thể phiền muộn, cố khống chế được trái tim đang đập rộn lên, phái Hứa Bảo Tài đi. Sau đó, hắn ngồi một mình ở chỗ đó, liên tục thở dài.

- Có đi không đây?

Bạch Tiểu Thuần gãi đầu một cái, lo được lo mất.

Ở trong lòng Bạch Tiểu Thuần do dự không quyết một hồi. Lại qua ba ngày. Vào trưa ngày thứ ba, một đạo pháp chỉ của Bán Thần lão tổ, được truyền khắp Tinh Không Đạo Cực Tông, tiến tới khuếch tán tất cả khu vực Đông Mạch Thông Thiên Hà.

Bên trong pháp chỉ này có hai chuyện được truyền xuống. Chuyện thứ nhất, chính là nói cho mọi người biết, sau khi chiến thuyền đi tới Thông Thiên Đảo được một tháng, đến lúc đó mọi người bước vào sẽ được đưa đi Thông Thiên Đảo. Nếu không vượt qua, sẽ mất đi tư cách báo danh thí luyện Thiên Tôn thu đồ đệ lần này!

Về phần chuyện thứ hai, chính là... Nói ra địa điểm diễn ra thí luyện, nói ra yêu cầu Thiên Tôn thu đồ đệ, còn nói ra... phần thưởng Thọ Nguyên Đan ngàn năm!

Người đạt danh hiệu đứng đầu, Thiên Tôn thu hắn làm đệ tử!

Người đứng thứ hai, thứ ba, thứ tư, ban thưởng cho Thọ Nguyên Đan ngàn năm!

Người đứng thứ năm cho đến thứ mười, ban cho Thọ Nguyên Đan bán thiên. Từ người thứ 11 đến một trăm, đều được ban thưởng cho Thọ Nguyên Đan trăm năm!

Tin tức này vừa ra, nhất thời mọi người chấn động. Những tu sĩ vốn đã tới gần Tinh Không Đạo Cực Tông, mỗi người vô cùng kích động. Mà những người còn đang ở trong tông môn của mình, đối với việc lần này Thiên Tôn thu đồ đệ, bọn họ không có mấy hứng thú, hoặc những người vẫn đang do dự, sau khi nghe được chuyện này, mỗi người đều kích động, trong mắt lộ ra sự điên cuồng.

- Thọ Nguyên Đan ngàn năm!! Có viên đan dược này, ta đột phá Thiên Nhân cũng không phải là mộng tưởng!

- Lão phu không tranh thủ được thọ nguyên nghìn năm... Nhưng thọ nguyên trăm năm, vẫn có thể làm được. Liều mạng!

Ầm ầm.

Những tiếng động vang lên. Theo tin tức truyền ra, ngay lập tức mọi chỗ thâm sơn ở trong Thông Thiên Hà Đông Mạch đều bùng nổ. Một ít tu sĩ không phải thuộc tông môn, mà là lão quái tán tu, đều kích động lựa chọn tham dự chuyện này!

Thật ra, Thọ Nguyên Đan đối với những người càng già nua, lại càng có lực hấp dẫn kinh người, khiến bọn họ căn bản không có biện pháp chống cự.

Thông Thiên Hà Đông Mạch trở nên điên cuồng. Đồng thời, ở ba mạch khác, sau khi ở từng Nguyên Đầu Tông Môn truyền ra tin tức này, cũng đều điên cuồng. Không nói tới tất cả thiên kiêu, nhưng gần như những người cảm thấy mình có nắm chắc, đều lập tức quyết định, muốn đi tham dự Thiên Tôn thu đồ đệ! lần này

Thậm chí ngay cả đám người Bạch Trấn Thiên cũng động lòng. Càng không cần phải nói tới cường giả Nguyên Anh mấy tông môn vùng trung du Thông Thiên Hà Đông Mạch, Ngân Hà Tông, Đạo Hà Tông cùng với Cực Hà Tông. Rất nhanh bọn họ liền lao về phía Tinh Không Đạo Cực Tông

Thậm chí bên trong Nghịch Hà Tông, cũng vậy. Tống Khuyết cùng với năm người tu sĩ Nguyên Anh khác, bao gồm Vô Cực Tử, đều lập tức lên đường xuất phát!

Về phần Lý Thanh Hậu. Sau khi hắn do dự một hồi, lại không tham dự, mà ở lại Nghịch Hà Tông.

Mắt thấy càng lúc càng nhiều mọi người tham dự vào trong chuyện này. Tâm tư Bạch Tiểu Thuần càng thêm rầu rĩ. Cho đến qua tám ngày sau, Trương Đại Bàn cũng tới tìm Bạch Tiểu Thuần, muốn Bạch Tiểu Thuần giúp một tay, xem có thể dàn xếp một chút hay không. Tu vi của hắn không đủ, lại muốn tham dự lần tạo hóa tuyệt thế này.

Cảnh tượng như vậy, khiến cho Bạch Tiểu Thuần không khỏi thở dài một tiếng. Sau đó hắn hung hăng cắn răng một cái. Có thể thành đệ tử của Thiên Tôn hay không, hắn căn bản không thèm quan tâm. Hắn lại là sư phụ của Minh Hoàng, Thiên Tôn làm sao có tư cách thu hắn làm đệ tử? Nhưng những Thọ Nguyên Đan này, khiến cho hắn mấy ngày qua ăn không ngon không ngủ ngon, thật muốn phát điên.

- Cứ thử một cái. Cho dù không chiếm được Thọ Nguyên Đan ngàn năm, năm trăm cũng tốt!

Mấy ngày nay, Bạch Tiểu Thuần vì rầu rĩ, giãy dụa, con mắt có chút tơ máu. Lúc này hắn gầm khẽ một tiếng.

Sau khi có quyết định, Bạch Tiểu Thuần lập tức bắt tay vào tiến hành chuẩn bị. Cùng lúc đó hắn phải chiếu cố cho đám người Tống Khuyết cùng với Vô Cực Tử đã tới Nghịch Hà Tông. Về phương diện khác lại là vì thí luyện, phải chuẩn bị các loại đan dược cùng dược thảo.

- Trong thí luyện lần này nhất định tồn tại đánh giết. Ôi... Chỉ có thể chuẩn bị thêm nhiều một chút.

Cũng may hiện tại thân phận Bạch Tiểu Thuần tôn quý. Dựa vào địa vị thái thượng trưởng lão, điều động qua rất nhiều tài nguyên.

Đồng thời Bạch Tiểu Thuần cũng nghĩ đến chuyện lần này ra ngoài, không biết phải mất bao nhiêu thời gian. Mặc dù Sinh Cơ Đan của mình không ít, nhưng Bạch Tiểu Thuần nghĩ đến Bất Tử Huyết tiêu hao, vì vậy ở trên phương diện đan dược thảo dược, lại phải bỏ thêm một khoản cực lớn.

Cuối cùng, lại là chuyện của Trương Đại Bàn. So với việc Hứa Bảo Tài, Trương Đại Bàn là Kết Đan hậu kỳ, cách tiêu chuẩn Thiên Tôn thu đồ đệ, chỉ thiếu một chút nữa. Bước này để cho những người khác đi trợ giúp, rất khó khăn. Nhưng đối với Bạch Tiểu Thuần mà nói, không phải làm không được.

Chỉ là nâng cao quá nhanh, sẽ có một chút tai hoạ ngầm lưu lại. Mà sau khi hắn nói cho TRương Đại Bàn biết tất cả hậu hoạn xong, Trương Đại Bàn vẫn chấp nhất. Bạch Tiểu Thuần trầm ngâm một lát, gật đầu. Vì vậy hắn bắt đầu giúp đỡ Trương Đại Bàn đột phá.

Chỉ có điều trên phương diện thời gian hiển nhiên là không kịp. Hiện tại còn có hơn mười ngày, chiến thuyền sẽ mở ra xuất phát. Nhưng dù sao Bạch Tiểu Thuần cũng là thái thượng trưởng lão. Một câu nói của hắn, sẽ khiến cho Trương Đại Bàn trở thành người đi theo chiến thuyền. Những điêu hắn có thể làm cũng chỉ có như vậy. Nếu như sau khi đến Thông Thiên Đảo, tu vi của Trương Đại Bàn đột phá, liền có thể thuận lý thành chươ ng tham dự thí luyện.

Mà nếu không đột phá, lại chỉ có thể ở lại chiến trên thuyền, chờ đợi những người thí luyện trở về, cùng nhau quay lại Tinh Không Đạo Cực Tông.

Ở trong sự chuẩn bị của Bạch Tiểu Thuần, sau nửa tháng, càng lúc càng nhiều tu sĩ dũng mãnh tràn vào khu vực phụ cận Tinh Không Đạo Cực Tông. Tất cả đều đang đợi ngày chiến thuyền mở ra.

Thời gian ngày lại ngày trôi qua. Cho đến sáng sớm ngày hôm nay, tất cả tu sĩ Nguyên Anh ở gần Tinh Không Đạo Cực Tông, mỗi người đều hít thở dồn dập, bay đến giữa không trung, nhìn phía xa dưới Thải Hồng, có một chiếc chiến thuyền cực lớn trên Thông Thiên Hải.

Giờ phút này chiến thuyền chấn động mạnh, giống như mãnh thú truyền ra tiếng nổ vang kinh thiên động địa. Sau tiếng nổ vang, chiến thuyền rốt cuộc chậm rãi quay đầu thuyền.
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top