Lượt xem của khách bị giới hạn

[Huyền huyễn] [Truyện Hoàn] Nhất niệm vĩnh hằng - Nhĩ Căn

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Huyền huyễn] [Truyện Hoàn] Nhất niệm vĩnh hằng - Nhĩ Căn

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,569
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1468: Ta đã trở về (2)
Nghe được lời Bạch Tiểu Thuần nói, cảm nhận được sự ấm áp từ trên người Bạch Tiểu Thuần truyền tới, trên mặt Hồng Trần Nữ dần dần lộ ra vẻ tươi cười, toàn thân thoáng cái lại thả lỏng. Vừa thả lỏng, áp lực chiến tranh trong mấy năm qua thoáng cái lại ở bên trong thân thể bạo phát ra, hình thành mệt mỏi giống như dời núi lấp biển, khiến cho nàng chậm rãi nhắm hai mắt lại, đã hôn mê.

Nhìn ra được Hồng Trần Nữ trong lòng mình mệt mỏi, nhìn thấy nàng hôn mê, Bạch Tiểu Thuần cảm nhận được tim mình đau đớn. Sau khi từ từ đặt nàng xuống, Lúc hắn đứng lên, ngẩng đầu, ánh mắt rơi vào trên người Linh Khê lão tổ.

- Bái kiến lão tổ!

Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu, ôm quyền trầm giọng mở miệng.

Hơi thở của Linh Khê lão tổ vẫn gấp gáp. Lúc này hắn vẫn không có cách nào tin tưởng cùng không thể tưởng tượng nổi, mở miệng cũng không biết nói cái gì. Cho dù là tới bây giờ, hắn vẫn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi đối với tốc độ nâng cao tu vi của Bạch Tiểu Thuần. Tất cả giống như mộng ảo vậy.

- Lão tổ, triệu tập tất cả đồng môn Nghịch Hà Tông qua. Trận chiến tranh này... Nghịch Hà Tông chúng ta, không tham dự!

Bạch Tiểu Thuần kìm chế áp lực trong lòng. Không khí chiến trường ở bốn phía xung quanh, khiến cho giọng nói của hắn càng thêm trầm thấp.

Sau khi Linh Khê lão tổ nghe được câu này, hít thở chợt dừng lại. Trong mắt hắn lộ ra tinh quang cùng quyết đoán. Hắn biết lấy tu vi của mình, không cách nào để cho Nghịch Hà Tông ở trong cuộc chiến tranh này chỉ lo cho thân mình.

Nhưng hôm nay, theo Bạch Tiểu Thuần trở về, ngay cả mình cũng không có cách nào nhìn thấy được hắn, chỉ cảm thấy tu vi thâm thúy vô cùng giống như tinh không vậy. Còn có hai quyền vừa rồi, cho thấy một màn kinh người, khiến cho trong lòng hắn dâng lên hi vọng.

Hoàn toàn không có một chút do dự, Linh Khê lão tổ lập tức lại mở miệng, âm thanh ẩn chứa lực tu vi, khuếch tán ra tám phương.

- Đệ tử Nghịch Hà Tông, tất cả đến chỗ của lão phu ở đây!

Giọng nói của hắn vang vọng chiến trường. Nếu như là ở trước, cho dù hắn có nhiều lần la hét sợ cũng khó có người nào có thể hưởng ứng. Nhưng mặc dù chiến trường hiện tại còn có chém giết, nhưng Bạch Tiểu Thuần xuất hiện, khiến cho quá nhiều người ở đây tâm thần bị chấn động, dừng ra tay. Nhất là lời Bạch Tiểu Thuần nói cùng Linh Khê lão tổ, càng làm cho những người nghe được, khí tức hỗn loạn, trong đầu nảy sinh các loại suy nghĩ.

Mà lúc này, trong lòng của các đệ tử Nghịch Hà Tông trên chiến trường đều chấn động mãnh liệt, bay ra, lao thẳng đến chỗ của Linh Khê lão tổ. Theo từng bóng người mang theo sự mệt mỏi lao tới, bên trong có Thượng Quan Thiên Hữu, có Bắc Hàn Liệt, có Tống Khuyết, Thần Toán Tử, còn có... Tống Quân Uyển.

So với v những người khác, trong ánh mắt Tống Quân Uyển có phần phức tạp hơn. Ánh mắt của nàng nhiều lần đảo qua trên người Hồng Trần Nữ đang hôn mê. Bạch Tiểu Thuần nhận thấy được ánh mắt của Tống Quân Uyển. Trên thực tế trước lúc hắn đến, mọi người của Nghịch Hà Tông đều ở bên trong thần thức của hắn. Giống như Tống Quân Uyển, Bạch Tiểu Thuần thấy rõ nàng được Tống Khuyết bảo vệ rất tốt.


Lúc này trong lòng tuy rằng có phần áy náy, nhưng cũng không phải là thời điểm để giải thích. Rất nhanh, tất cả đệ tử Nghịch Hà Tông trên chiến trường đều từng người tới gần.

Trên đường bọn họ đến, không người nào dám đi ra ngăn cản, để mặc cho tu sĩ Nghịch Hà Tông tập trung lại cùng một chỗ.

- Bạch Tiểu Thuần, ngươi nói vậy là có ý gì? Chẳng lẽ ngươi muốn phản bội thế giới Thông Thiên!

Chỉ còn lại có nguyên thần Trần Hạ Thiên, lúc này cho dù run rẩy, cũng vẫn vội vàng mở miệng nói. Tất cả những điều trước mắt này, thật sự khiến cho hắn hoảng sợ hãi hùng. Đồng thời, hận ý của hắn đối với Bạch Tiểu Thuần còn mãnh liệt hơn nhiều so với trước kia.

Bạch Trấn Thiên ở một bên, khí tức cũng bất ổn. Hắn nhìn Bạch Tiểu Thuần, trong đầu hiện lên một chỉ của đối phương vừa rồi. Tâm thần hắn run rẩy. Một sự bất an mãnh liệt, hiện lên toàn thân.

- Bạch Tiểu Thuần, cuộc chiến tranh này, ngươi không thể ngăn cản. Hậu quả sau khi phản bội Thiên Tôn, ngươi sẽ không chịu nổi!

Mắt thấy Bạch Tiểu Thuần không để ý tới mình, hận ý trong mắt Trần Hạ Thiên càng mãnh liệt hơn. Hắn bỗng nhiên mở miệng.

- Không muốn chết nữa... Câm miệng!

Bạch Tiểu Thuần lạnh lùng liếc mắt nhìn Trần Hạ Thiên. Ánh mắt hắn, khiến cho thân thể Trần Hạ Thiên chợt run rẩy mạnh. Cho dù hận ý tràn ngập toàn thân, nhưng ở dưới ánh mắt này, hắn vẫn cảm thấy lạnh lẽo run rẩy, không dám tiếp tục mở miệng. Đồng thời trong lòng đang thầm kêu khổ. Hắn ý thức được, mình vừa rồi bị thù hận xông lên đầu làm cho mê muội. Lúc này, hắn… quyết không thể đi động chạm tới Bạch Tiểu Thuần.

Không tiếp tục để ý tới Trần Hạ Thiên đang biến sắc, Bạch Tiểu Thuần giao Hồng Trần Nữ trong lòng mình lại cho Tống Quân Uyển.

- Uyển nhi, giúp ta chiếu cố Tử Mạch... Chờ sau khi ta xử lý xong chuyện nơi đây, ta sẽ giải thích với nàng.

Nói xong, Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu, nhìn về phía trời cao!

Thời khắc này, trên trời cao, hai người Cự Quỷ Vương cùng Bán Thần lão tổ Tinh Không Đạo Cực Tông chém giết cực kỳ kịch liệt, Bạch Tiểu Thuần xuất hiện, bọn họ có quan tâm đến, nhưng lại không rảnh để ý tới. Bất kể là Cự Quỷ Vương hay Bán Thần của Tinh Không, lúc này chỉ cần phân tâm một chút, sẽ khó tránh khỏi phải trả một cái giá cực lớn.

Đối với chuyện nên ngăn cản cuộc chiến tranh này như thế nào, Bạch Tiểu Thuần tuy có manh mối, nhưng lại không có nắm chắc. Bất luận là Thiên Tôn hay người canh giữ lăng mộ, Bạch Tiểu Thuần đều chỉ có thể đi khuyên bảo.

Nhưng bất kể như thế nào, Nghịch Hà Tông tuyệt đối không thể tham dự vào trong cuộc chiến tranh này. Đồng thời... chiến trường nơi đây cũng quyết không thể tiếp tục ở lại nữa. Nghĩ tới đây, Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu, bỗng nhiên mở miệng.

- Mọi người, dừng chiến!

Một câu nói này, từ trong miệng hắn truyền ra, giống như ngàn vạn thiên lôi, đồng thời nổ tung ra, hình thành tiếng nổ khiến cho thiên địa biến sắc, cuồn cuộn tràn ra tám phương, bao phủ tất cả khu vực chiến trường, hình thành hồi âm vô tận, dưới tầng tầng lớp lớp, giống như chúng sinh đang gào thét rít gào, kinh thiên động địa.

- Dừng chiến!

- Dừng chiến!!!

- Dừng chiến!!!!

Giọng nói này vô cùng mãnh liệt. Vô số tu sĩ hai bên ở trên chiến trường đều nổ mạnh ở trong tâm thần, bị âm thanh của Bạch Tiểu Thuần trực tiếp đánh vào tâm thần, bị chấn động.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,569
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1469: Ta cho các ngươi... dừng tay!
Dường như trong giọng nói này ẩn chứa một ý chí vô thượng, vượt qua thiên uy, khiến cho bọn họ theo bản năng phải đi nghe theo. Tất cả đều ngừng tay. Dần dần, những tiếng hít sâu liên tiếp từ trên chiến trường chấn động vọng về.

Ngăn cản chiến tranh hai bên trong thời gian, Bạch Tiểu Thuần tim rất loạn. Bởi vì hắn hiểu rõ, mấu chốt nhất không phải là chiến trường ở khắp nơi trên mặt đất, cũng không phải là cuộc chiến Thiên Nhân. Mà là... cuộc chiến Bán Thần ở trên trời cao. Hắn lấy lại bình tĩnh, ép xuống sự lo lắng trong lòng, hướng về phía trời cao, truyền ra âm thanh còn muốn lớn hơn so với trước.

- Cự Quỷ lão ca, Tinh Không lão tổ, nghe ta nói một lời, dừng chém giết đi!

Giọng nói này giống như sóng to gió lớn vậy, mang theo tất cả bầu trời, hình thành gió bão, truyền vào trong tai cỉa Cự Quỷ Vương cùng Tinh Không Bán Thần. Trước đó, hai người bọn họ vốn đã nhận thấy được khi Bạch Tiểu Thuần đến, đã không tầm thường. Bọn họ lại thấy được trên mặt đất khắp nơi đã dừng chiến. Lúc này bên tai bọn họ nghe thấy bên trong giọng nói của Bạch Tiểu Thuần ẩn chứa ý chí, cũng khiến cho bọn họ hít vào một hơi, thần sắc biến hóa, lộ ra một phần xúc động.

Chỉ là bọn họ đang chém giết, vẫn không có cách nào phân tâm. Lúc này Cự Quỷ Vương phất tay. Bốn phía xung quanh thân thể cự quỷ khổng lồ của hắn ngưng tụ ra sương mù màu đen, hình thành từng quỷ thủ cực lớn, lao thẳng đến chỗ Tinh Không Bán Thần.

Mà Tinh Không Bán Thần vung một cánh tay lên. Sau lưng của hắn, thình lình xuất hiện vô số ngôi sao hư ảo, giống như trên lưng cõng toàn bộ tinh không. Trong mắt hắn tràn ngập sát cơ. Theo tay hắn bấm quyết, bên trong tinh không phía sau lưng của hắn, từng ngôi sao bỗng nhiên hạ xuống, lao thẳng đến chỗ Cự Quỷ Vương.

Nhìn thấy hai người trên trời cao vẫn đang chém giết sinh tử, Bạch Tiểu Thuần trầm mặc một hồi. Sau đó trong mắt hắn hiện ra tia máu. Toàn thân mơ hồ có chút điên cuồng. Khí tức của hắn chợt ngưng tụ, thân thể bỗng nhiên bay ra.

Sau khi bay ra, vào giờ phút này tu vi của Bạch Tiểu Thuần hoàn toàn không giữ lại, được khuếch tán ra. Sóng dao động Thiên Nhân đại viên mãn lập tức khiến cho trời cao chấn động. Cùng lúc đó, vào giờ phút này lực lượng thân thể của hắn cũng trở nên cuồng bạo. Bất Tử Quyển đại viên mãn dồi dào khí huyết, cùng dung hợp với tu vi, sau đó cho thấy... đã không còn là lực lượng Thiên Nhân nữa, mà là... Bán Thần!

Có thể nói, giờ phút này Bạch Tiểu Thuần hắn... mặc dù bắt đầu từ trên phương diện ý nghĩa chân chính, không phải là Bán Thần, nhưng chiến lực của hắn... đã không khác gì so với Bán Thần!

Trong tiếng nổ vang, toàn thân Bạch Tiểu Thuần hóa thành một cầu vồng đột ngột từ mặt đất lao lên. Vào giờ phút này, hắn giống như lưu tinh chuyển động ngược, lao thẳng đến điểm cuối của bầu trời, lao thẳng đến chiến trường của Bán Thần!

Theo hắn bay ra, khắp nơi trên mặt đất, thần sắc đám người Linh Khê lão tổ và Nghịch Hà Tông đều lộ vẻ xúc động, nhìn lên phía bầu trời. Trong đầu bọn họ không hẹn mà cùng hiện lên ra cảnh tượng năm đó trên chiến trường của Linh Khê Tông cùng Huyết Khê Tông, Bạch Tiểu Thuần cũng đã đứng ra.

- Lần này, hắn có thể làm được sao...

Linh Khê lão tổ thì thào nói nhỏ. Cuộc chiến tranh này đã đến mức độ khiến cho tất cả mọi người mệt mỏi. Nếu như có thể kết thúc... Đối với Thông Thiên cùng Man Hoang mà nói, đều là chuyện may mắn.

Không chỉ là tu sĩ Nghịch Hà Tông suy nghĩ như vậy. Lúc này toàn bộ chiến trường trên mặt đất, ở dưới tiếng gào thét của Bạch Tiểu Thuần, tu sĩ hai bên trước dừng chém giết, mỗi người đều ngẩng đầu, nhìn lên trên không trung, dõi theo bóng người đang lao thẳng đến trời cao.

Tốc độ của hắn càng lúc càng nhanh, khí thế càng lúc càng mạnh liệt. Đến cuối cùng, toàn thân hắn giống như bốc cháy lên, khiến cho trời cao dâng lên sóng văn, không ngừng khuếch tán ra. Âm thanh của Bạch Tiểu Thuần bỗng nhiên vang vọng.

- Vân Lôi Nhân Tổ Biến!

Trong tiếng nổ lớn, ở trong một tích tắc này thân thể hắn đang lao về phía cuối của trời cao, bỗng nhiên biến hóa, trực tiếp hóa thành kích thước chừng mười trượng. Còn chưa kết thúc, theo tốc độ nhanh như tên bắn, hắn lại biến hóa!

Hai mươi trượng, ba mươi trượng, bốn mươi trượng...

Thân thể Bạch Tiểu Thuần càng lúc càng lớn. Theo thân thể lớn lên, khí thế của hắn cũng càng lúc càng mạnh, chấn động tất cả những người tận mắt nhìn thấy. Đồng thời, thân thể hắn cũng đã đạt đến kích thước bảy mươi trượng!

- Vân Lôi Nhân Tổ đệ bát biến!

Âm thanh của Bạch Tiểu Thuần lại truyền khắp thiên địa. Thân thể hắn lại một lần nữa tăng lên, từ bảy mươi trượng đến tám mươi trượng, vô cùng cuồng dã vô cùng, cuồng dã cực hạn. Nhưng vẫn còn tiếp tục.

Chín mươi trượng... Một trăm trượng... Một trăm mười một trượng...

Không kết thúc. Cho đến khi kích thước đạt tới một trăm hai mươi trượng, một trăm ba mươi trượng...

Đến cuối cùng, khi hắn đến gần chiến trường của Cự Quỷ Vương cùng Tinh Không lão tổ, thân thể hắn hoàn thành biến đổi Vân Lôi Nhân Tổ cuối cùng!

- Thập nhất biến!

Tiếng nổ mạnh giống như từ lúc khai thiên lập địa vậy, chấn động thế giới. Đồng thời, thân thể Bạch Tiểu Thuần đạt tới một trăm bảy mươi trượng, giống như Nhân Tổ hạ xuống,

Mỗi biến của Vân Lôi Nhân Tổ sẽ cao thêm mười trượng. Nhập nhất biến chính là một trăm mười trượng. Nhưng hai mắt Bạch Tiểu Thuần là do Nhật Nguyệt Trường Không Quyết chuyển hóa. Vì vậy từng cái xuất hiện thêm ba biến lực, cũng chính là... một trăm bảy mươi trượng!

Giờ phút này, tất cả tu vi của hắn bạo phát ra. Trong phút chốc, lực lượng thân thể của hắn cũng được hoàn toàn thể hiện ra, khiến cho toàn thân hắn từ trên xuống dưới, lộ ra huyết quang vô tận. Huyết quang này khiến cho thân thể của hắn, dường như có khoác một lớp áo vậy. Thoạt nhìn tràn ngập cảm giác quỷ dị không có cách nào nói rõ được.

Hơn nữa, vào giờ phút này, dường như toàn thế giới đều run rẩy. Một lực lượng chỉ có Bán Thần mới có thể cảm nhận được rõ ràng, giống như hạ xuống ở trên người Bạch Tiểu Thuần. Đây là... toàn thế giới tán thành!

Đây là...

Trước lúc đó, chỉ có người canh giữ lăng mộ, Minh Hoàng cùng Thiên Tôn mới có thể có...

Lực thế giới!

Thần sắc Cự Quỷ Vương biến hóa. trong mắt Tinh Không lão tổ lộ ra vẻ không thể tưởng tượng nổi. Trong nháy mắt khi trong lòng hai người này đang chấn động, thân thể Bạch Tiểu Thuần hơn một trăm trượng, đã mang theo khí thế ngập trời, chớp mắt vọt tới. Nhưng lại không có ở bên trong thần thông của của bọn họ, mà trực tiếp xuất hiện ở... giữa hai người đang giao chiến!
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,569
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1470: Cuộc chiến bán thần (1)
- Ngừng tay!

Thời khắc này Nhân Tổ Biến của Bạch Tiểu Thuần vốn đã cuồng dã. Sau khi xuất hiện, hắn bỗng nhiên gầm khẽ, thần sắc cũng lộ ra vẻ dữ tợn. Theo tiếng hô truyền ra, tay phải của hắn bỗng nhiên giơ lên, trực tiếp nắm tay, trực tiếp đánh xuống một quyền về phía xông tới vô số ngôi sao, thần thông của Tinh Không Bán Thần!

Trời cao giống như muốn nổ tung ra. Tiếng nổ mạnh khiến cho mọi người không thể nghe thấy gì được nữa. Theo một quyền Bạch Tiểu Thuần của hạ xuống, nhấc lên một trận gió lốc, lao thẳng đến, đập tới vô số ngôi sao. Trong chớp mắt khi hai bên va chạm, từng ngôi sao chấn động, lại ở dưới một quyền kia của Bạch Tiểu Thuần, tất cả bị cuốn ngược ra!

Thân thể Bạch Tiểu Thuần run rẩy. Dù sao đối phương cũng là Bán Thần. Nhưng khả năng Bất Tử Huyết của hắn khôi phục, khiến cho hắn chỉ trong một lần hít thở, tất cả tổn thương chớp mắt đã khôi phục, một lần nữa đạt tới đỉnh phong.

- Dừng tay cho ta!

Bạch Tiểu Thuần phát ra tiếng rít gào thứ hai. Tay trái hắn giơ lên, hạ xuống quyền thứ hai về phía vô số bàn tay sương mù màu đen phía bên Cự Quỷ Vương!

Đều là gió bão chấn động trời cao, tất cả bàn tay sương mù màu đen đi qua nơi nào, sẽ trực tiếp bị xé rách.

Còn chưa kết thúc, hai tay Bạch Tiểu Thuần vung mạnh lên. Ở dưới khả năng khôi phục của Bất Tử Huyết, hắn dường như không gì không làm được. Tiếng sấm không ngừng nổ tung ở xung quanh hắn. Hắn cứng rắn dựa vào lực cuỷa một người, tách hai đại Bán Thần ra. Giọng nói của hắn át cả những tiếng nổ vang ở bốn phía xung quanh, lần thứ ba... vang vọng trong thế gian, đánh vào trong tai của Cự Quỷ Vương cùng Tinh Không Bán Thần!

- Ta bảo các ngươi... Ngừng tay!!!

Ầm ầm ầm!

Trùng kích càng mãnh liệt hơn, bỗng nhiên bạo phát. Cự Quỷ Vương vốn đã trọng thương, thần sắc biến hóa. Thân thể hắn liên tiếp lui về phía sau. Đồng thời, Tinh Không Bán Thần hít thở dồn dập, vc không thể không lui về phía sau!

Cảnh tượng như vậy, khiến cho các tu sĩ hai bên ở khắp nơi trên mặt đất đều nín thở. Mặc dù trước bọn họ cảm nhận được sự cường hãn của Bạch Tiểu Thuần, nhưng lại không nghĩ tới, Bạch Tiểu Thuần này có thể mạnh mẽ đến mức làm cho không người nào có thể tin tượng được!

- Cái này... Không thể như vậy được!

Nguyên thần của Trần Hạ Thiên run rẩy, trong đầu chấn động không ngừng. Trước đó, mặc dù hắn phán đoán Bạch Tiểu Thuần đã là Bán Thần. Nhưng hắn thấy, tối đa cũng chính là cùng cấp bậc với Cự Quỷ Vương hoặc là Tinh Không lão tổ. Nếu đơn đả độc đấu có thể không phân thắng bại, nhưng cũng tuyệt đối không có cách nào làm được... có thể đồng thời tiếp nhận thần thông của hai đại Bán Thần, lại có thể lông tóc không tổn hao gì!

Phải biết rằng, ngăn cản hai Bán Thần chém giết, có thể có loại tư cách này, tuyệt đối không phải là Bán Thần tầm thường, càng không cần phải nói phương pháp Bạch Tiểu Thuần ngăn cản, thô bạo vô cùng!

Bạch Trấn Thiên cũng hít sâu một hơi, thần sắc hoảng sợ. Càng hiểu rõ Bán Thần, hắn lại càng hiểu được chỗ đáng sợ của Bạch Tiểu Thuần lúc này.

- Tại sao có thể như vậy được. Chỉ là mấy năm không gặp...

Bạch Trấn Thiên thì thào, đầu óc đã hoàn toàn rối loạn. Các loại tư tưởng phức tạp, không ngừng hội tụ, biến trở thành cay đắng.

Mặc dù mọi người của Nghịch Hà Tông không hiểu rõ nhiều lắm, nhưng Linh Khê lão tổ có thể nhìn ra được. Lúc này tâm tư của hắn giống như có sóng thần ngập trời. Bạch Tiểu Thuần có chiến lực Bán Thần. Điều này vốn khiến cho hắn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Hiện tại cảnh tượng như vậy, lại càng khiến cho hắn khó mà tin được tất cả những gì vừa xảy ra trước mắt.

Chỉ có điều, so với bọn họ, lúc này người chấn động nhất, lại là Cự Quỷ Vương cùng Tinh Không Bán Thần. Nhất là Cự Quỷ Vương. Tròng mắt của hắn cũng sắp muốn rơi ra. Hắn chỉ vào Bạch Tiểu Thuần, thất thanh mở miệng.

- Ngươi tiểu tử này... Ngươi thế nào lại đột nhiên thay đổi, trở nên cường hãn như vậy?

Mặc dù Bán Thần lão tổ của Tinh Không Đạo Cực Tông đối với Bạch Tiểu Thuần, không quen thuộc giống như Cự Quỷ Vương, nhưng dù sao Bạch Tiểu Thuần trên danh nghĩa là tu sĩ của Tinh Không Đạo Cực Tông. Từ trước đây, sau khi Bạch Tiểu Thuần trở thành Thiên Nhân, hắn đã lưu ý.

Lúc này trong lòng hắn dâng lên sóng gió cũng không nhỏ, thần sắc nghiêm nghị. Hắn không khỏi nheo mắt, nhìn cẩn thận một hồi. Bạch Tiểu Thuần này đột nhiên đi tới một trình độ nhất định, phải khiến cho mình coi trọng!

Tốc độ tu hành của đối phương cực nhanh, khiến cho trong đầu hắn chấn động vô cùng. Điều này hoàn toàn vượt ra khỏi lẽ thường!

- Hắn không phải Bán Thần!

Đồng tử của Tinh Không lão tổ chợt co lại. Mặc dù hắn chấn động, nhưng vừa vặn là Bán Thần, ánh mắt cũng vô cùng sắc bén. Chiến lực của Bạch Tiểu Thuần khiến người ta cảm giác là Bán Thần. Nhưng hắn cũng không có thần hồn. Đây là chỗ mánh khóe lớn nhất.

Không chỉ là Tinh Không lão tổ nhìn ra. Rất nhanh, Cự Quỷ Vương cũng nhìn ra chỗ có vấn đề. Nhưng sự phát hiện này, chẳng những không có khiến cho chấn động kinh ngạc trong lòng hai người giảm bớt, trái lại còn bạo phát ra gấp mấy lần.

- Hắn... Lại còn không phải là Bán Thần!

- Thiên Nhân đại viên mãn... Sao có thể như vậy được. Cả đời này ta đã gặp qua Thiên Nhân đại viên mãn. Nhưng không có một người nào có thể cường hãn như vậy!

Thời điểm tâm tình hai người nổi sóng gió, Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu, lui ra phía sau vài bước, lần lượt ôm quyền cúi đầu nhìn về phía Cự Quỷ Vương cùng Tinh Không lão tổ.

- Cự quỷ lão ca, Tinh Không lão tổ, không nên lại chiến đấu nữa. Người chết đã đủ nhiều rồi. Cuộc chiến tranh giữa Man Hoang cùng Thông Thiên này không có bất kỳ ý nghĩa gì cả!

Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu, khổ sở mở miệng.

Lời hắn nói vừa truyền ra, Cự Quỷ Vương cùng Tinh Không lão tổ đều nhíu mày. Bọn họ không lập tức nói gì. Một lát sau, Tinh Không lão tổ hừ lạnh một tiếng, ánh mắt nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, đã mang theo sự sắc bén.

- Bạch đạo hữu, Nghịch Hà Tông có thể không tham dự vào trận chiến này. Chuyện này bản tọa có thể làm chủ. Ngươi dẫn theo Nghịch Hà Tông của ngưoi, rời khỏi đây. Cuộc chiến tranh này, cho dù ngươi có chiến lực Bán Thần, nhưng cũng không phải ngươi nói dừng, là có thể dừng lại được!

Tinh Không lão tổ nói những lời này, tuy có chút không khách khí, nhưng nếu là người hiểu hắn, đều có thể nghe ra, đây đã là rất khách khí.

Hắn thừa nhận chiến lực của Bạch Tiểu Thuần. Làm Bán Thần lão tổ của đông mạch Thông Thiên, hắn có quyền lực đi lệnh cho một tông môn vùng trung du không tham dự chiến tranh. Hắn thấy, đây đã là cho Bạch Tiểu Thuần một công đạo.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,569
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1471: Cuộc chiến bán thần (2)
Đồng thời, chuyện này cũng là vì đề phòng Bạch Tiểu Thuần quy thuận Man Hoang.

Gần như ở thời điểm Tinh Không lão tổ nói ra lời này, đồng thời Cự Quỷ Vương nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần. Sâu bên trong trong mắt hắn che giấu sự ôn hòa. Hắn biết lòng tốt của Bạch Tiểu Thuần, cũng biết dự định của Bạch Tiểu Thuần. Nhưng lời Tinh Không lão tổ nói, hắn công nhận. Cuộc chiến tranh này, không phải Bạch Tiểu Thuần nói dừng, là có thể dừng lại được.

- Ân oán giữa Thông Thiên cùng Khôi Hoàng Triều, đã giằng co quá lâu. Tiểu Thuần... Tâm ý của ngươi, lão phu đã biết. Đi đi. Dẫn Tử Mạch đi...

Cự Quỷ Vương nói, trong mắt một lần nữa trở nên sắc bén, nhìn về phía Tinh Không lão tổ.

Ánh mắt hai người nhìn nhau, sát cơ lại hồi sinh. Đồng thời, lời bọn họ nói chuyện, cũng không có che giấu, truyền vào đến trên chiến trường. Theo những tiếng hít thở chậm rãi lên xuống, tu sĩ hai bên trên chiến trường, cho dù không muốn, cho dù cay đắng, cũng chỉ có thể là có càng nhiều tơ máu trong mắt, khiến cho sát ý của từng người, vào giờ phút này, càng thêm mãnh liệt.

Mắt thấy cuộc chiến tranh này, lại muốn một lần nữa triển khai, khí tức của Bạch Tiểu Thuần cũng dao động một hồi. Hắn cảm thấy bất đắc dĩ. Nhưng bên trong con mắt càng thêm quyết đoán. Hắn biết, nếu như ngay cả chiến trường nơi đây cũng không có cách nào ngăn cản, như vậy hắn làm sao có thể khiến cho Thiên Tôn cùng người canh giữ lăng mộ đồng ý dừng chiến tranh.

Hắn càng hiểu rõ, lập trường của hắn vào giờ phút này, không thể lệch đi. Một khi lệch đi... hắn cũng lại mất đi tư cách tranh thủ sự đồng ý đình chiến của Thiên Tôn cùng người canh giữ lăng mộ.

- Các ngươi muốn khai chiến...

Bạch Tiểu Thuần cúi đầu, âm thanh mang theo một sự kiên quyết nồng đậm, chậm rãi truyền ra.

- Như vậy... Đánh thắng được ta, các ngươi nguyện ý chém giết thế nào, thì chém giết thế nào. Bạch Tiểu Thuần ta từ nay về sau hoàn toàn không để ý tới!

- Nhưng nếu như ngay cả ta cũng đánh không lại... Đường đường là Bán Thần, cũng đừng ở trước mặt ta nói cái gì mà chém giết nữa!

- Tinh Không lão tổ, tới đi. Nếu như ta thuyết phục không được ngươi, ta cũng chỉ có thể đánh cho ngươi phục. Còn có Cự Quỷ lão ca nữa. Chờ ta đánh cho Tinh Không lão tổ này phục rồi, ta trở lại đánh cho lão ca phải phục!

Trong lúc Bạch Tiểu Thuần nói, đầu ngẩng lên, trong mắt tràn ngập tơ máu. Hắn lộ ra nụ cười lạnh, nhìn về phía hai người.
c Tinh Không lão tổ, mặc dù Cự Quỷ Vương đối với lời Bạch Tiểu Thuần nói có chút khó chịu, nhưng vẫn không nói gì, chỉ trừng mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần.

Nhưng mắt Tinh Không lão tổ lại nhìn Bạch Tiểu Thuần, chậm rãi nở nụ cười. Tiếng cười kia càng lúc càng lớn. Khí thế của hắn cũng ở trong tiếng cười kia, cuồn cuộn bạo phát ngập trời, càng lúc càng mãnh liệt. Đến cuối cùng, ảnh hưởng tới toàn bộ trời cao. Bầu trời vặn vẹo. Vốn là ban ngày, nhưng chỉ trong chớp mắt lại hóa thành đêm tối. Lộ ra... Một mảnh tinh không xa lạ!

Đây chính là đạo pháp của Tinh Không lão tổ, giết chết tinh không của mình thay thế được trời cao, huyễn hóa ra, giống như là khiến cho ý chí của mình bao trùm ở trên ý chí của mảnh thế giới này.

- Bạch Tiểu Thuần, ngoại trừ Thiên Tôn cùng người canh giữ lăng mộ ra, không ai dám nói đánh cho bản tọa phục! Mà ngươi vừa rồi chịu đựng, chẳng qua là lực thần thông còn sót lại của bản tọa mà thôi.

- Ngươi có thể mỏi mắt mong chờ.

Bạch Tiểu Thuần hờ hững mở miệng. Vừa rồi khi hắn đối mặt với thần thông của hai người, khả năng khôi phục của Bất Tử Huyết trong cơ thể, khiến cho Bạch Tiểu Thuần đã ý thức được, có thể... hôm nay mình còn muốn mạnh hơn so với trong sự tưởng tượng của mình.

- Được!

Tinh Không lão tổ giận dữ cười ngược. Tay phải của hắn bỗng nhiên giơ lên, chỉ về phía tinh không một cái. Dưới một chỉ này, nhất thời toàn bộ tinh không quần tinh lập lòe. Từng ngôi sao đều sáng lên, sáng chói vô biên. Đồng thời, vào giờ phút này, những tinh không này rốt cuộc thật giống như bị một chỉ của Tinh Không lão tổ hấp dẫn. Trong nháy mắt... từng tinh quang ngưng tụ đến.

Toàn bộ bầu trời đều đang biến hóa. Một cảnh tượng kỳ dị này tản ra khí thế mênh mông, khiến cho mọi người ở khắp nơi trên mặt đất, trong lòng đều run rẩy. Dường như một chỉ này của Bán Thần Tinh Không lão tổ, lúc này đã siêu thoát. Cho thấy lực lượng thần chỉ giống như có thể dựa vào một người, chấn động nền tảng của thế giới!

- Tinh Không Chi Mâu!

Tinh Không lão tổ hờ hững mở miệng. Theo lời nói của hắn vang vọng, những tinh quang này bỗng nhiên chảy xuôi, Cuối cùng ở trên bầu trời chúng nhanh chóng ngưng tụ lại một chỗ. Theo khí tức càng lúc càng mãnh liệt, một lực áp bách cũng khuynh trời giáng xuống. Cho đến khi... ngưng tụ ở dưới vô tận tinh quang, một trường mâu cực lớn do tinh quang tạo thành, biến hóa ra ở trên bầu trời!

Trường mâu này quá lớn, dường như chiếm toàn bộ tinh không. Lúc này theo tay phải Tinh Không lão tổ buông ra, chỉ về phía Bạch Tiểu Thuần. Nhất thời trường mâu tinh không này cũng chậm rãi chuyển động. Đầu mâu lao thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần!


Trong chớp mắt, ở trong lòng Bạch Tiểu Thuần lại bạo phát ra một cảm giác nguy cơ mãnh liệt. Cùng lúc đó, mặt đất run rẩy, vô số đá vụn bay lên. Tất cả tu sĩ trên mặt đất đều dâng lên một cảm giác sợ hãi giống như ngày diệt vong hạ xuống.

- Diệt!

Trong mắt Tinh Không lão tổ có hàn quang lóe lên. Lúc hắn bỗng nhiên mở miệng, trường mâu trong tinh không ầm ầm di chuyển, từ trên trời hạ xuống, lao thẳng đến... Bạch Tiểu Thuần!

Khí tức tăng mạnh, khí thế vang trời, khiến hư vô ở bốn phía xung quanh cho Bạch Tiểu Thuần truyền ra những tiếng rắc rắc, Nhưng hư không lại không có cách nào tiếp nhận được, xuất hiện sự vỡ nát. Lớp da trên thân thể hắn cũng lõm xuống. Cẩn thận quan sát, có thể nhìn thấy được có hết luồng khí xoáy này tới luồng khí xoáy khác, không ngừng chạy. Tóc hắn nhẹ nhàng tung bay. Duy nhất chỉ có trong mắt của hắn, khi trường mâu tới gần, trong nháy mắt, có ánh sáng huyết sắc, giống như máu lửa, chợt thiêu đốt!

- Bạch Tiểu Thuần, cuộc chiến Bán Thần, mặc dù ngươi có tư cách tham dự, nhưng lại không có tư cách ngăn cản!

Tinh không Bán Thần ngạo nghễ mở miệng, âm thanh giống như sấm sét trên cửu thiên, trực tiếp nổ tung. Theo bàn tay hắn bấm quyết, tốc độ trường mâu tinh không này càng lúc càng nhanh. Đến cuối cùng, giống như muốn tác ra hư vô. Khoảng cách với Bạch Tiểu Thuần càng lúc càng gần!
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,569
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1472: Khôi phục nghịch thiên (1)
Thậm chí hư vô ở bốn phía xung quanh Bạch Tiểu Thuần cũng không chịu nổi, ở nơi này không ngừng vỡ nát. Ngay cả mặt đất phía dưới chân hắn, cũng chấn động.

Giờ phút này, trên chiến trường lặng ngắt như tờ. Ánh mắt mọi người, đều ngưng tụ ở trên bầu trời. Trong sự chú ý của vạn người, Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu. Máu lửa trong đôi mắt càng thêm sắc bén, lại càng thêm chói mắt. Khí thế toàn thân đã liên tiép tăng lên, không ngừng quật khởi bạo phát!

Tiếng sấm vang vọng khắp nơi. Mái tóc Bạch Tiểu Thuần tung bay. Xung quanh thân thể hắn có gió bão không ngừng khuếch tán ra. Khiến cho hắn thoạt nhìn, giống như chiến thần. Hắn ngẩng đầu nhìn trường mâu tinh không này từ trong tinh không hạ xuống. Tay phải của hắn... chậm rãi giơ lên!

- Ta đã từng nói, có thể đánh cho ngươi phục hay không, ngươi có thể mỏi mắt mong chờ.

Bạch Tiểu Thuần chậm rãi mở miệng. Bên trong âm thanh lộ ra sự kiên quyết. Trong mắt hắn mang theo sự quyết đoán. Theo tay phải hoàn toàn giơ lên, hắn hung hăng nắm lấy. Sau đó, trong cơ thể hắn lập tức có thể bỗng nhiên truyền ra tiếng nổ còn lớn hơn so với thiên lôi.

Ở trong một chớp mắt này, nguyệt ngân bên trong con mắt trái của hắn lập lòe kinh người, ấn ký mặt trời trong mắt phải, cũng giống như hỏa diễm ngập trời bay lên. Thân thể Vân Lôi Nhân Tổ của hắn, lúc này theo lực lượng thân thể cùng tu vi vận chuyển, đang nhanh chóng chuyển hóa thành... chiến lực có thể thay trời đổi đất!

Tất cả những điều này nói rất dài dòng, nhưng trên thực tế, đều phát sinh chỉ trong chớp mắt. Trong chớp mắt, trường mâu tinh không này liền mang theo khí thế không có cách nào hình dung, giống như muốn mang theo tất cả toàn bộ bầu trời, gào thét lao về phía Bạch Tiểu Thuần, càng lúc càng gần... trong khoảnh khắc, rốt cuộc gần như đến trước mặt Bạch Tiểu Thuần!

Trường mâu tinh không này quá lớn, dài chừng vạn trượng. Lúc này nó hình thành đè ép lại càng tuyệt luân, giống như một tòa Thiên Sơn. mắt thấy sẽ va chạm vào trên người Bạch Tiểu Thuần. Bên trong ẩn chứa lực lượng tuyệt thế. Có thể tưởng tượng được, một khi vừa va chạm với Bạch Tiểu Thuần, hoàn toàn bạo phát ra lực lượng giống như bẻ gãy nghiền nát, diệt sạch vậy.

Đúng lúc này, khí thế toàn thân Bạch Tiểu Thuần cũng theo đó nhảy lên tới cực hạn. Thân thể hắn chẳng những không có lui về phía sau, ngược lại chợt lao mạnh ra ngòai, hóa thành một đạo lưu tinh, lao thẳng đến trường mâu tinh không. Còn có âm thanh băng hàn, từ trong miệng hắn, vang vọng thiên địa.

- Vân Lôi Nhân Tổ... Nhật nguyệt cùng sáng!

Theo âm thanh xuất hiện, trong cơ thể Bạch Tiểu Thuần có lực lượng cuồng dã hung hãn bạo phát. Âm thanh giống như tiếng rít gào, giống như Nhân Tổ trên đời. Thời điểm bay ra, hai bên người hắn còn có một hình ảnh nhật nguyệt, chợt huyễn hóa ra, càng lúc càng sáng. Đến cuối cùng ánh sáng gần như chói mắt. Thân thể hắn không ngờ... lại đã va chạm vào trường mâu tinh không!

Tâm thần Cự Quỷ Vương chấn động. Ánh mắt Tinh Không lão tổ cũng nghiêm trọng. Tất cả tu sĩ ở khắp nơi trên mặt đất, lúc này dường như đều nín thở. Trong ánh mắt tất cả bọn họ đều tập trung ở trên trời cao. Một người một mâu này đã lao qua, va chạm vào với nhau!

Vụ nổ mãnh liệt đến mức không có cách nào hình dung. Còn ở trong một tích tắc này, vụ nổ cuồn cuộn bạo phát ngập trời, đinh tai nhức óc, khiến cho mặt đất tám phương chấn động, khiến cho hư vô run rẩy vặn vẹo, khiến cho toàn thế giới này, giống như đều cuồn cuộn.


Ầm ầm ầm!

Trường mâu tinh không dài chừng vạn trượng này cuối cùng chợt dừng lại ở giữa không trung. Dừng mắt thường có thể thấy được, trên đó rốt cuộc xuất hiện những dấu vết vỡ nát, còn có những tiếng két két truyền ra. Trường mâu tinh không này thoạt nhìn thanh thế kinh thiên, rốt cuộc lại giống như không có cách nào chịu đựng được sự va chạm đến từ Bạch Tiểu Thuần, lại có thể sau mấy hơi thở, ở trong tiếng nổ vang vọng này, trực tiếp lại... Chia năm xẻ bảy, chợt tan vỡ!

Sau khi tan vỡ, những mảnh nhỏ trường mâu hóa thành vô số ngôi sao cuốn ngược ra. Lúc này thân thể của Bạch Tiểu Thuần ở dưới sự phản chấn, không khỏi lui về phía sau. Khóe miệng của hắn tràn ra máu tươi. Ngực hắn lõm xuống. Tu vi trong cơ thể trở nên hỗn loạn. Đồng thời, ngay cả thân thể hắn dường như cũng muốn tan vỡ. Thậm chí có thể nhìn thấy được một ít vết nứt, cũng xuất hiện ở trên thân thể hắn.

Nhưng trong lúc Bạch Tiểu Thuần lui ra phía sau, tổng cộng chỉ là ba bước, tất cả những thương thế này lại có thể trong phút chốc khôi phục lại giống như bình thường. Bước đầu tiên, vết nứt biến mất. Ngực lõm xuống một lần nữa bằng phẳng. Bước thứ hai, tu vi hỗn loạn trực tiếp trấn tĩnh. Lực lượng thân thể tản đi, trong hít thở đã trở lại bình thường.

Thời điểm bước thứ ba, hắn ngẩng đầu, khí thế toàn thân lại bạo phát. Cuối cùng... lông tóc không tổn hao gì, vẫn đỉnh phong!

Bên trong hai mắt hắn có có tinh quang chớp hiện. Lúc nhìn về phía Tinh Không lão tổ, Bạch Tiểu Thuần vỗ những tinh quang dính vào trên người vì trường mâu tan vỡ, hờ hững mở miệng.

- Cũng chỉ có như vậy?

Gần như ở trong nháy mắt khi lời nói của Bạch Tiểu Thuần l truyền ra, những tiếng hít sâu kinh ngạc, những tiếng bàn tán không ngừng, từ trong miệng của các tu sĩ hai bên trên khắp mặt đất truyền ra...

- Lông tóc không tổn hao gì!

- Trời ạ, Bạch Tiểu Thuần này... Sau khi trực diện với thần thông của Tinh Không lão tổ thần, lại có thể... trong nháy mắt khôi phục lại!

- Cái này... cái này...

Chẳng những là mọi người ở khắp nơi trên mặt đất hoảng sợ. Ở trên bầu trời, Cự Quỷ Vương cũng như vậy.

Đôi mắt hắn trợn trừng, nhìn Bạch Tiểu Thuần, trong lòng tràn ngập cảm giác không có cách nào tin tưởng được. Hắn nhìn ra được mánh khóe. Nhưng chính bởi vì nhìn ra mánh khóe, hắn mới có thể càng thêm chấn động.

- Loại khôi phục này... Ai có thể giết chết được?

Vào giờ phút này, tâm thần Tinh Không lão tổ cũng dâng lên sóng lớn ngập trời. Hơi thở của hắn trở nên gấp gáp. Tinh quang trong mắt sắc bén đến cực hạn.

Thân là Bán Thần, hắn tự nhiên nhìn ra được, vừa rồi Bạch Tiểu Thuần đối đầu với trường mâu tinh không của mình, thương thế không nhỏ. Trường mâu tan vỡ, hắn

không thấy bất ngờ, cũng không chấn động như vậy. Điều khiến cho trong lòng hắn cảm thấy hoảng sợ, là thương thế của Bạch Tiểu Thuần này nhìn như nghiêm trọng, lại có thể chỉ trong thời gian lui vài bước ra phía sau, liền trực tiếp khôi phục.

Theo hắn thấy, điều này quả thực chính là không thể tưởng tượng nổi. Loại năng lực khôi phục này khiến cho tâm thần hắn chấn động mãnh liệt. Thậm chí ở sâu trong nội tâm, hắn cũng cũng không nhịn được dâng lên cảm giác mãnh liệt kiêng kỵ.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,569
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1473: Khôi phục nghịch thiên (2)
- Chiến lực của hắn chỉ có thể so với Bán Thần sơ kỳ mà thôi. Nhưng... lực khôi phục của hắn, cho dù Thiên Tôn cũng không có cách nào làm được!

- Đáng chết. Đây là dạng khôi phục gì vậy... Ta cũng không tin, loại khôi phục này hắn có thể thi triển ra một cách vô hạn. Nhất định hắn có giới hạn!

Tinh Không lão tổ nheo mắt lại, trong lòng vô cùng nghiêm trọng. Toàn thân tu vi lại vận chuyển. Hơi thở dồn dập. Đồng thời, hai tay của hắn chợt vung vẩy. Một khí thế còn muốn điên cuồng, mãnh liệt hơn so với trước đây, ở trên người hắn bạo phát ra.

- Bạch Tiểu Thuần, ngươi có thể chống lại trường mâu tinh không. Vậy một thức này thì sao?

Lời vừa nói ra, Tinh Không lão tổ cuối cùng cắn chót lưỡi, phun ra một búng máu. Tay phải hắn vung vẩy. Máu tươi của hắn trực tiếp hóa thành một mảnh huyết vụ, dung nhập tinh không. Sau đó, những vì sao khắp bầu trời lập tức đồng thời lập lòe. Tinh quang so với trước còn muốn sáng chói hơn, chiếu xuống mặt đất, giống như ban ngày!

Những tinh quang vô tận này ở trong tinh không tản ra, hai bên lại một lần nữa ngưng tụ. Trường mâu tinh không lần này so với trước, còn muốn dồi dào hơn chí ít gấp mười lần. Loại khí tức đè ép khí tức càng vượt xa so với trường mâu trước đó. Mọi người ở khắp nơi trên mặt đất hít sâu một hơi. Chỉ thấy tinh quang trong tinh không này ngưng tụ lại, thình lình hình thành một... con rồng tinh quang với kích thước chừng mười vạn trượng, chiếm hơn nửa một tinh không...!

Gào!

Con rồng tinh quang này chợt rít gào, hai mắt sáng ngời giống như ngôi sao, tản ra sự sắc bén ép người. Trong nháy mắt, nó lấy khí thế còn cường đại hơn so với trường mâu vừa nãy, cuốn lên toàn bộ tinh không, rít gào lao về phía Bạch Tiểu Thuần.

Tốc độ cực nhanh, chớp mắt con rồng tinh không kia đã hạ xuống. Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu, trong mắt cũng lộ ra tinh quang.

- Tinh Không lão tổ, tất cả thần thông của ngươi, đối với ta... đều không có tác dụng gì!

Nói xong, Bạch Tiểu Thuần chợt đi ra. Giống như đối đầu với trường mâu tinh không trước đó, thân thể hắn hóa thành một đạo lưu tinh, lao thẳng đến con rồng tinh quang.

Theo hắn lao ra, tay phải của hắn chợt nắm lại. Nhất thời ở phía trước tay phải của hắn, xuất hiện một vòng xoáy hố đen thật lớn, nhanh chóng xoay tròn, hút đi tất cả tu vi cùng lực lượng thân thể của Bạch Tiểu Thuần. Phía sau hắn, mang theo Đế Ảnh đế quan cự đại, cũng theo đó huyễn hóa ra.

Trong chớp mắt khi xuất hiện, đầu đội trời, chân đạp đất, trời cao chấn động. Một khí thế khiến cho Tinh Không lão tổ cũng phải biến sắc, thình lình ở trên người Bạch Tiểu Thuần bạo phát ra.


Khí phách này là bá đạo không có cách nào hình dung nổi. Nó giống như khí phách vô thượng!

Một quyền đánh về phía con rồng tinh quang. Theo một quyền đánh ra, Đế ảnh cao lớn phía sau hắn cũng nâng tay phải lên, theo đó đánh ra!

Chính là... Bất Diệt Đế Quyền!

Thiên địa chấn động, phong vân vỡ nát. Một quyền này... Dời núi lấp biển, giống như một con rồng lớn bất diệt, cùng con rồng tinh không trực tiếp lại va chạm vào nhau, phát ra một tiếng nổ lớn kinh thiên, truyền khắp toàn bộ Man Hoang!

Âm thanh này to lớn, lập tức khiến cho tất cả tu sĩ ở khắp nơi trên mặt đất đều đinh tai nhức óc, trong đầu chấn động không ngừng. Thậm chí cũng không ít người không chịu nổi, trực tiếp lại phun ra máu tươi.

Mà trên bầu trời, theo một quyền của Bạch Tiểu Thuần hạ xuống, trực tiếp lại đánh ra cực hạn của thế giới, khiến cho trời cao hiện ra lưới thế giới lúc người canh giữ lăng mộ đánh với Thiên Tôn một trận khi trước!

Dưới lưới thế giới, con rồng tinh quang phát ra tiếng gào thét thê lương. Cường hãn giống như nó, cũng cảm nhận được chấn động tới từ toàn thân cùng với loại dấu hiệu giống như muốn tan vỡ.

Nhưng ngay khi con rồng tinh quang này muốn đi áp chế bản thân tan vỡ, trùng kích Bạch Tiểu Thuần, trong nháy mắt... ánh mắt của Bạch Tiểu Thuần lóe lên. Tất cả những thương thế trong cơ thể do phản chấn gây ra, trong nháy mắt đã khôi phục lại. Hắn cũng không lui lại, mà lại một bước đi ra. Lúc giơ tay phải lênc... hắn lại thi triển ra Bất Diệt Đế Quyền cường đại nhất từ trước tới nay!

Ầm ầm.

Những tiếng động lại một lần nữa chấn động thiên địa. Sau khi Bất Tử Huyết đại thành, Bạch Tiểu Thuần đã cảm nhận được, hạn chế của Bất Diệt Đế Quyền đã sớm biến mất. Hắn hiện tại ở trong Bất Tử Huyết khôi phục, lại có thể gần như vô hạn... đánh ra Bất Diệt Đế Quyền!

Quyền thứ ba, quyền thứ tư, quyền thứ năm!!

Liên tiếp năm quyền mang theo sự điên cuồng mãnh liệt bá đạo, con rồng tinh quang kia căn bản là không có cách nào tiếp nhận được. Thân thể mười vạn trượng của nó trực tiếp lại ầm ầm tan vỡ. Nhưng ở trong nháy mắt khi nó tan vỡ, lại là có một lực tự bạo, từ trong cơ thể hắn bạo phát ra, trực tiếp nhấn chim Bạch Tiểu Thuần ở bên trong.

Lực tự bạo này, cho dù là Cự Quỷ Vương cũng phải kinh hãi. Lúc này hắn biến sắc, muốn ngăn cản, nhưng đã muộn rồi. Đây chính là đòn sát thủ của Tinh Không lão tổ, vốn định dùng ở trên người của Cự Quỷ Vương. Hiện tại mắt thấy Bạch Tiểu Thuần khó chơi, rốt cuộc hắn phát động ra ở chỗ này.

Từ phía xa nhìn lại, con rồng tinh quang tự bạo, hình thành một vòng xoáy cực lớn, giống như cái miệng lớn trên trời cao, cắn nuốt Bạch Tiểu Thuần vào bên trong. Lực diệt tuyệt bên trong vòng xoáy này, đủ khiến cho Bán Thần kinh hãi. Các tu sĩ dưới Bán Thần, một khi bị hút vào, trong nháy mắt sẽ hình thần câu diệt.

Tu sĩ Nghịch Hà Tông ở khắp nơi trên mặt đất, mỗi người đều lo lắng. Sắc mặt Tống Quân Uyển tái nhợt, thân thể run lên, lung lay sắp đổ. Dường như nàng không thể tin được vào tất cả những điều mình nhìn thấy. Hơi thở của Linh Khê lão tổ cũng chợt chậm lại, nhìn chằm chằm vào vòng xoáy, trong lòng vô cùng khẩn trương.

Nhưng ở trong sự chú ý của mọi người ở đây, trong vòng xoáy trên trời cao, âm thanh của Bạch Tiểu Thuần mang theo sự bình tĩnh bỗng nhiên truyền ra.

- Cũng chỉ có như vậy thôi sao?

Theo lời nói vang vọng, thân thể hắn thình lình hiện ra ở bên trong vòng xoáy. Lúc này hắn đang đi từng bước một tiến ra phía ngoài ra. Lúc này thân thể của hắn bị tổn thương rất nặng, tóc tai rối bời. Toàn thân hắn dường như vô cùng suy yếu. Chỉ là... theo từng bước một đi ra, khí tức của hắn càng lúc càng mạnh. Thương thế của hắn nhanh chóng khôi phục với tốc độ ngay cả mắt thường cũng có thể thấy được.

Cho đến khi Bạch Tiểu Thuần hoàn toàn đi ra khỏi vòng xoáy l, hắn đứng ở nơi đó, lông tóc không hao tổn. Đồng thời, khí tức vẫn là đỉnh phong. Hắn lạnh lùng, nhìn về phía Tinh Không lão tổ.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,569
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1474: Ngưng chiến đừng đánh
- Không có khả năng!

Trong đầu của Tinh Không lão tổ nổ lớn, kinh ngạc la lên thất thanh. Thân thể hắn liên tiếp lui về phía sau, giống như căn bản không thể tin được vào tất cả những gì mình nhìn thấy.

Trường mâu tinh không thất bại, hắn có thể tiếp nhận. Con rồng tinh quang diệt vong, hắn có thể tiếp nhận. Nhưng hắn không tiếp thụ được Bạch Tiểu Thuần ở dưới lực diệt tuyệt do con rồng tinh quang tự bạo, lại vẫn có thể không cách nào hoàn toàn chấn động được đối phương, dường như người này nhận lại thương nặng thế, cũng có thể hít thở ở, hoàn toàn khôi phục.

Cái này khiến cho da đầu Tinh Không lão tổ tê dại, tâm trạng chấn động sợ hãi vô cùng. Loại kẻ địch này, khiến cho hắn cảm thấy căn bản là không có cách nào đánh được. Thậm chí hắn lần đầu ý thức được, trước đó Bạch Tiểu Thuần nói muốn đánh tới khi mình phục, cũng không phải là không có khả năng!

- Tiếp tục như vậy, tất cả thương thế của người này đều có thể khôi phục lại trong nháy mắt. Tất cả thần thông của ta đối với hắn, căn bản là hoàn toàn không có một chút tác dụng nào... như vậy... lúc này hắn còn không có chủ động ra tay. Một khi hắn chủ động ra tay...

Nghĩ tới đây, Tinh Không lão tổ hít vào một hơi khí lạnh, thân thể chấn động. Đồng thời, trong mắt hắn lộ ra sự kiêng kỵ, mạnh mẽ nhất từ trước tới nay.

Trong đầu của hắn không tự chủ được nhớ tới nhiều năm trước, tất cả Bán Thần ở đại lục Thông Thiên đều rất kiêng kỵ một vị cường giả. Người này... chính là giống hệt với Bạch Tiểu Thuần trước mắt này, có đầy đủ lực khôi phục có thể nói là khủng khiếp.

- Huyết tổ măm đó...

Tinh Không lão tổ hít vào một hơi.

Hắn có thể tưởng tượng ra, Bạch Tiểu Thuần có đầy đủ loại lực khôi phục này, không nói bách chiến bách thắng, nhưng trong trời đất này, người có thể có tư cách trấn áp hắn, sợ là chỉ có Thiên Tôn cùng người canh giữ lăng mộ.

Ngoại trừ hai vị này, những Bán Thần khác căn bản cũng không có tư cách này. Cho dù chiến lực của Bạch Tiểu Thuần ở trước mặt vài Bách Thần có tư cách lâu năm, lại không tính là gì cả. Có lẽ, cho dù tất cả Bán Thần liên thủ... cũng không thể làm gì được Bạch Tiểu Thuần kẻ có thể khôi phục tất cả thương thế trong nháy mắt này!

- Nếu muốn giết hắn, hoặc chính là phá khả năng khôi phục của hắn, hoặc chính là giống như đối phó với Huyết Tổ năm đó... Dựa vào lực nghiền áp của Thiên Tôn, mạnh mẽ xuyên qua thân thể bất tử, trực tiếp giết chết nguyên thần!

Cự Quỷ Vương bên kia cũng vậy. Lúc này thần sắc hắn không ngừng biến đổi. Lực khôi phục này của Bạch Tiểu Thuần vượt quá sức tưởng tượng lực. Điều này khiến cho trong lòng Cự Quỷ Vương, sóng lớn trước sau là sóng sau cao hơn sóng trước.

Tinh Không lão tổ có thể liên tưởng đến Huyết Tổ. Cự Quỷ Vương thân là một trong bốn Đại Thiên Vương của Khôi Hoàng Triều, từ lâu đã nghĩ đến... Huyết Tổ!

Nghĩ đến vị kia ở nhiều năm trước, có thể cùng Khôi Hoàng đời trước đi tranh đoạt đế vị, nhưng lại đi xa tới đại lục Thông Thiên, do đó ngã xuống ở nơi đó... Huyết Tổ!

Mắt thấy thần sắc biến hóa của Tinh Không lão tổ cùng Cự Quỷ Vương, Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu, nhìn Tinh Không lão tổ, chậm rãi mở miệng.

- Còn có thần thông nào khác nữa không? Nếu như không có, ta muốn ra tay.

- Có!

Hai mắt Tinh Không lão tổ đỏ đậm, bỗng nhiên mở miệng. Lúc này hắn chợt vỗ mạnh vào trán một cái. Nhất thời thần hồn của hắn, lại có thể từ đỉnh đầu hắn bay ra, rốt cuộc lao thẳng đến tinh không trên trời cao.

Trong phút chốc, thần hồn của hắn lại cùng toàn bộ tinh không dung hợp lại với nhau. Tinh không nhất thời này bị hắn huyễn hóa ra, tản ra tinh quang còn muốn loá mắt hơn so với trước.

- Bạch Tiểu Thuần, đây là thần thông mạnh nhất của lão phu. Ta thật ra muốn xem thử, lực khôi phục của ngươi có thể chống đỡ tiếp được hay không!

Tiếng gào thét không phục vang vọng tám phương. Toàn bộ tinh không ầm ầm chấn động. Trong chớp mắt, mảnh tinh không bị Tinh Không lão tổ huyễn hóa ra, rốt cuộc từ trên trời hạ xuống!

Giống như trời sập. Theo tinh không hạ xuống, từ phía xa nhìn lại, bầu trời sao này giống như một mặt la bàn cực lớn, lao thẳng đến trấn áp Bạch Tiểu Thuần.

- Thần thông mạnh nhất sao...

Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu. Vào giờ phút này, trong mắt hắn dâng lên ý chí chiến đấu vô cùng mãnh liệt. Trước đó, Tinh Không lão tổ hai lần ra tay, hắn chỉ chống đỡ, cũng không phản kích. Lúc này... hắn đã có chút không kiên nhẫn. Thân thể hắn bỗng nhiên lao ra, thẳng đến chỗ la bàn tinh không.

Sau chớp mắt tới gần, Bạch Tiểu Thuần gầm khẽ một tiếng. Hám Sơn Chàng bỗng nhiên triển khai. Bất Tử Cấm đồng thời thi triển, khiến cho tốc độ của hắn trong nháy mắt đột phá cực hạn nào đó, trực tiếp lại đánh vào phía trên mảnh tinh không này.

Ầm một tiếng, toàn bộ tinh không chấn động. Đồng thời, vô số lực lượng của tinh thần đều rơi vào trên người Bạch Tiểu Thuần, khiến cho toàn thân Bạch Tiểu Thuần trong nháy mắt chấn động, giống như muốn tan vỡ. Nhưng chỉ sau một hít thở, Bất Tử Huyết khôi phục khiến cho Bạch Tiểu Thuần ở đây, lại giống như lúc ban đầu, vẫn là trạng thái đỉnh phong. Hắn không dừng lại. Sau khi tới gần tinh không, Bất Diệt Đế Quyền trực tiếp đánh ra!

Một quyền không vỡ, lại mười quyền!

Mười quyền không vỡ, lại trăm quyền nghìn quyền vạn quyền!

- Vỡ cho ta!

Trong tiếng gầm khẽ của Bạch Tiểu Thuần, từng quyền kinh thiên động địa hạ xuống. Tinh không run rẩy, càng thêm chấn động. Tinh Không lão tổ dung nhập bên trong, chỉ cảm thấy thần hồn cũng phải bất ổn. Ở dưới chấn động này, hắn cực kỳ khó chịu, nhưng lại cắn răng nhịn xuống, dựa vào tu vi vận chuyển tinh không, khiến cho bên trong phát ra lực diệt tuyệt, hết lần này tới lần khác trùng kích ở trên người Bạch Tiểu Thuần. Bất kỳ một lần nào đều có thể khiến cho Bán Thần tổn thương nặng nề. Đối với Bạch Tiểu Thuần mà nói, chỉ cần có Bất Tử Huyết khôi phục, hắn lại không sợ hãi!

Lần lượt tổn thương nặng nề, lần lượt trong nháy mắt khôi phục. Khí thế toàn thân hắn càng thêm kinh thiên, giống như bất khuất, mang theo sự bá đạo càng ngày càng mãnh liệt. Tất cả mọi người ở khắp nơi trên mặt đất tâm thần chấn động. Cự Quỷ Vương trợn mắt há hốc mồm. Tinh Không lão tổ càng thêm hoảng sợ. Một tiếng nổ giống như thiên sụp đổ, chợt truyền ra!

Tinh Không lão tổ huyễn hóa ra tinh không... lại trực tiếp tan vỡ, nổ tung ra một lỗ thủng cực lớn. Trong vô số tinh quang vỡ nát, thần hồn của Tinh Không lão tổ rốt cuộc bị chấn động ra. Thân thể Bạch Tiểu Thuần từ bên trong lỗ thủng này, phóng ra ngoài!
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,569
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1475: Tay của Thiên Tôn (1)
Không dừng lại, sau khi lao ra, tốc độ của hắn nhanh hơn, hóa thành tàn ảnh lao thẳng đến... Ở phía sau tinh không này, thần hồn Tinh Không lão tổ bị chấn động đi ra!

Hắn không muốn giết người, hắn chỉ muốn đánh cho Tinh Không lão tổ phục!

Sắc mặt Tinh Không lão tổ tái nhợt. Lúc này dưới trạng thái thần hồn, trong mắt hắn, Bạch Tiểu Thuần mặc thế giới y, toàn thân từ trên xuống dưới ẩn chứa ý chí thế giới, đang tới gần. Ở trong lòng Tinh Không lão tổ, một cảm giác không có cách nào chống cự càng ngày càng mãnh liệt, không ngừng đánh thẳng vào ý chí chiến đấu của bản thân đã giảm thấp. Hắn cay đắng. Đối với Bạch Tiểu Thuần này, hắn đã sợ. Mắt thấy Bạch Tiểu Thuần tới gần, mắt thấy tay phải Bạch Tiểu Thuần giơ lên, vội vàng cấp bách mở miệng.

- Nghe lời ngươi, nghe lời ngươi... Đánh với ngươi sẽ bị mệt chết. Ngừng chiến, ngừng chiến! Đừng đánh!

Tinh Không lão tổ rất phiền muộn. Hắn nhìn ra được chiến lực của Bạch Tiểu Thuần so với mình vẫn còn có chút chênh lệch. Chênh lệch này mặc dù không phải cực lớn, nhưng cũng đủ để cho ở dưới trạng thái bình thường, thời điểm hai người chém giết, sẽ giết chết đối phương.


Chỉ là... Đây là trạng thái bình thường. Hôm nay Bạch Tiểu Thuần ở trong mắt Tinh Không lão tổ, là một loại hình thái không phải bình thường. Loại lực khôi phục khủng khiếp, đủ để loại bỏ tất cả mọi tổn thương của mình. Thần thông thuật pháp của đối phương, đối với mình tuy có thể lấy chống lại. Chỉ khi nào đối mặt loại thế tấn công liên tục không dừng giống như như dời núi lấp biển, hắn mới vô cùng đau đầu.

- Đánh với hắn, quá mất sức... Gia hỏa này căn bản là lông tóc không tổn hao gì!

Trong lòng Tinh Không lão tổ thầm thở dài một tiếng. Đối với cái dạng Bạch Tiểu Thuần này, hắn tất nhiên vẫn có thể đoán được kết quả cuối cùng sau cuộc chiến giữa hai người.

Lúc này, trong sự phiền muộn, thoáng một cái, thần hồn của hắn trực tiếp trở về cơ thể, tùy ý lui lại phía sau vài bước, rõ ràng biểu thị cuộc chiến tranh ở bên ngoài Cự Quỷ Thành, hắn lựa chọn ngừng chiến.

Mắt thấy Tinh Không lão tổ đưa ra lựa chọn, Bạch Tiểu Thuần cũng thở phào nhẹ nhõm. Hắn quay đầu lại nhìn về phía Cự Quỷ Vương.

- Cự quỷ lão ca, tiếp theo tới phiên chúng ta.

Cự Quỷ Vương cười khổ, trong lòng cũng dâng lên cảm giác bất lực. Cảm giác của hắn giờ khắc này cũng giống như Tinh Không lão tổ. Hắn nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, giống như nhìn quái vật vậy, vội vàng lắc đầu.

- Nghe lời ngươi, ngừng chiến...

Hai đại Bán Thần ngừng tay, nhất thời lại ảnh hưởng tới chiến trường bên dưới. Rất nhanh, tu sĩ hai bên đều lui về phía sau. Sau khi lui ra phía sau, ánh mắt tất cả mọi người nhìn hướng lên bầu trời, đều mang theo sự chấn động, hoảng sợ cùng phức tạp.

Mọi người của Nghịch Hà Tông cũng như vậy. Nhất là đệ tử bên trong Linh Khê Nhất Mạch cùng Huyết Khê Nhất Mạch. Lúc này trong đầu bọn họ hiện lên, đều là cảnh tượng ban đầu khi hai tông khai chiến trước đó, một mình Bạch Tiểu Thuần đứng ra ngăn cản.

- Cuộc chiến tranh này, hắn... thật sự có thể ngăn cản được sao...

Linh Khê lão tổ cụt hứng lắc đầu, trong lòng than nhẹ.

Mắt thấy tu sĩ hai bên từ từ tách ra, Bạch Tiểu Thuần cũng thở phào nhẹ nhõm. Trong lòng của hắn lần nữa dâng cao hi vọng. Lúc này trong mắt càng thêm kiên định.

- Ngăn cản chiến tranh nơi đây chỉ là bước đầu tiên. Tiếp theo, ta muốn đi tìm người canh giữ lăng mộ...

Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây, đang muốn xoay người rời đi. Nhưng bỗng nhiên, vào giờ phút này, toàn thế giới lại giống như có lực vô hình hạ xuống, bao phủ tám phương. Một cảm giác đè nén mãnh liệt không có cách nào hình dung, nhất thời từ trên trời hạ xuống!

Khắp nơi trên mặt đất, tu sĩ hai bên đang tách xa nhau đều chấn động tâm thần, đồng thời ngẩng đầu. Thiên Nhân cũng tốt. Thậm chí là Cự Quỷ Vương cùng Tinh Không lão tổ lúc này đang buồn bực, sắc mặt cũng đều đại biến, chợt ngẩng đầu.

Chỉ thấy trên khoảng không lúc này lặng lẽ không một tiếng động, thình lình xuất hiện một... con mắt thật to!

Con mắt khổng lô vô hạn, ở trên bầu trời chậm rãi mở ra, lại chợt nhìn về phía chiến trường, nhìn về phía... Bạch Tiểu Thuần!

Theo con mắt này mở ra, cảm giác bị đè nén lúc trước, vào giờ phút này mãnh liệt hơn, ầm ầm dâng lên. Điều này khiến cho vô số tu sĩ ở khắp nơi trên mặt đất, thân thể mỗi người đều run rẩy, giống như từ trong linh hồn sinh ra cảm giác vô cùng sợ hãi, khiến cho bọn họ hít thở dồn dập, tâm thần đều chấn động, trong nháy mắt trong đầu trống rỗng, dường như mất đi ý thức.

Thậm chí toàn thế giới, vào giờ phút này dường như đều dừng lại. Tất cả đều biến mất, duy nhất chỉ có con mắt đột nhiên xuất hiện ở trên bầu trời, trở thành thứ duy nhất!

Bên trong con mắt này, mang theo ánh mắt lạnh lùng, còn có hàn quang!

Ánh mắt này giống như xuyên thấu tất cả, trực tiếp đánh vào bên trong tâm thần của những người có mặt ở đây. Cho dù là tu vi Thiên Nhân, cũng không thể tránh khỏi. Bị ánh mắt này chăm chú nhìn xuống, thân thể bọn họ đều run rẩy.

Cường hãn giống như Cự Quỷ Vương, hơi thở cũng trở nên vô cùng dồn dập.

- Thiên Tôn...

Cự Quỷ Vương chợt lui về phía sau, thần sắc cũng trở nên dữ tợn. Tu vi toàn thân không ngừng khuếch tán ra, giống như ở dưới sự kích thích của ánh mắt này, cảm nhận được nguy cơ trước đó chưa từng có, theo bản năng muốn đi chống lại.

Thân thể Tinh Không lão tổ cũng chấn động, nhưng không có lui ra phía sau, mà cung kính hướng về phía con mắt trên bầu trời, lạy một cái.

Bạch Tiểu Thuần chật vật ngẩng đầu, nhìn về phía con mắt trên bầu trời. Khí tức của hắn có chút bất ổn. Thân thể hắn theo bản năng có cảm giác sợ hãi. Hắn có thể cảm nhận được, thời khắc này Thiên Tôn hình như càng cường đại hơn so với mấy năm trước, khi hắn gặp ở bắc mạch. Tuy vẫn không khủng khiếp bằng trước đây lúc ở Man Hoang đánh một trận cùng người canh giữ lăng mộ, nhưng lại không kém hơn nhiều lắm.

Hiển nhiên, sau khi thu được phân thân của mặt quỷ, thương thế của hắn rõ ràng đã khôi phục không ít.

- Ra mắt... Thiên Tôn.

Ở dưới ánh mắt của Thiên Tôn, Bạch Tiểu Thuần có loại cảm giác toàn thân từ trong ra ngoài đều bị nhìn thấu. Cũng may bên ngoài thân thể của hắn có thế giới y, trên người còn có ý chí thế giới minh minh ngưng tụ, khiến cho hắn có thể chống lại ánh mắt này tập kích. Lúc này hắn cố chịu đựng sự chấn động trong lòng, hướng về phía bầu trời cúi đầu.

- Bạch... Tiểu... Thuần...

Sau khi Bạch Tiểu Thuần cúi đầu, mắt của Thiên Tôn ở trên bầu trời mới dần dần không còn sự lạnh lùng, mà lộ ra một sự cuồng nhiệt mà từ trước đến nay Bạch Tiểu Thuần chưa từng thấy ở trên người Thiên Tôn...
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,569
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1476: Tay của Thiên Tôn (2)
Ngay cả những âm thanh từ hư vô bốn phía xung quanh truyền tới, cũng dường như đều mang theo sự phấn chấn cùng... Phức tạp thần bí nào đó!

Sự phức tạp này, không chỉ Bạch Tiểu Thuần cảm nhận rõ ràng. Mọi người xung quanh sau khi nghe được, đều có thể rõ ràng phát hiện ra. Điều này khiến cho Bạch Tiểu Thuần sửng sốt.

Cùng lúc đó, ở trung tâm Thông Thiên Hải cách Cự Quỷ Thành rất xa xôi, trên tòa Thông Thiên Đảo, trong đại điện Đạo Cung trên đỉnh của ngọn núi cao nhất, lúc này có tiếng hít thở truyền ra. Còn có hai ánh mắt giống như mặt trời, trong phút chốc khiến toàn bộ Đạo Cung sáng lên.

Theo ánh mắt xuất hiện, còn có một khí tức khiến cho thế giới run rẩy, khuếch tán tám phương, khiến cho Thông Thiên Đảo chấn động. Ngay cả Thông Thiên Hải ở bốn phía xung quanh, đều dâng lên sóng to gió lớn, tiếng động kinh thiên động địa.

- Hắn vẫn... xuất hiện. Ở thời khắc này, hết lần này tới lần khác... lại xuất hiện.

Bên trong Đạo Cung, giọng nói Thiên Tôn khàn khàn, chậm rãi truyền ra. Giờ phút này, hắn đang khoanh chân ngồi ở bên trong Đạo Cung. Trước mặt của hắn là một lá cờ màu máu đỏ. Trên mặt lá cờ phong ấn phân hồn của mặt quỷ, bộ dạng vừa khóc vừa cười, thoạt nhìn vô cùng quỷ dị.

- Xem ra trước đó cảm nhận được sóng dao động Bất Tử Quyển đại thành là không sai. Bạch Tiểu Thuần này... đích xác... Bất Tử Quyển đại thành!"

- Trưởng thành... không cần đi qua nhiều thôi hóa. Thậm chí ở thời điểm bản thân ta còn không có quyết định được, chính hắn lại trưởng thành...

- Nghĩ đến... Trước đó hắn mất tích, chính là ẩn thân ở bắc mạch... Vị đại đệ tử kia của ta quả nhiên cũng không chết... Chỉ có điều, cái này đã không quan trọng nữa...

- Nhưng... Ta thật sự không muốn, lại đi một bước cuối cùng này... Nàng dù sao, cũng là cốt nhục duy nhất của ta...

Trong mắt Thiên Tôn càng thêm phức tạp. Trong sự trầm mặc hắn ngẩng đầu, ánh mắt giống như xuyên qua Đạo Cung, nhìn về phía trên một ngọn núi khác. Đỗ Lăng Phỉ đang đứng ở nơi đó, giống như buồn bã thương tổn tới cực hạn, dường như thần hồn đã chết, chỉ còn lại có thân thể.

- Chiến tranh lần này, đến cuối cùng... có thể thật sự mở ra cánh cửa của thế giới hay không, ta không có nắm chắc. Sau khi lão quỷ canh giữ lăng mộ ngã xuống, cánh cửa của thế giới sẽ tự mình mở ra, hay sẽ vĩnh cửu đóng lại, ta cũng không có cách nào phán đoán...

- Đây có thể... là cơ hội cuối cùng của ta... Cũng là cơ hội có khả năng thành công nhất... cơ hội dễ như trở bàn tay...

Thiên Tôn trầm mặc hồi lâu. Sau đó, trong mắt của hắn là một mảnh huyết hồng. Dáng vẻ của hắn chậm rãi trở nên dữ tợn. Hắn dần dần ngẩng đầu lên. Trong đôi mắt huyết sắc lộ ra sự quyết đoán cùng điên cuồng.

- Ta muốn đi ra ngoài. Cho dù phải trả giá cao hơn nữa, ta cũng muốn đi ra ngoài. Lấy tư chất của ta, nếu như ta ở bên ngoài, nhất định đã sớm đột phá, trở thành cảnh giới Đại Thừa thật sự. Thậm chí trở thành Thái Cổ cũng không phải không có khả năng!


- Mà thọ nguyên của ta... cắn nuốt Thọ Nguyên Đan đã không có hiệu quả...

Thần sắc Thiên Tôn càng thêm dữ tợn thậm chí có chút vặn vẹo. Trong hơi thở dồn dập, hắn giống như hạ quyết tâm, chậm rãi đứng lên.

- Người canh giữ lăng mộ, đây đều là do ngươi ép ta!

Thiên Tôn ngửa mặt lên trời rít gào. Tiếng hô này của hắn khiến cho toàn thế giới đều run rẩy. Thời điểm sóng Thông Thiên Hải kinh thiên, thân thể Đỗ Lăng Phỉ run rẩy, có nước mắt từ từ chảy xuống... Nhưng nếu cẩn thận nhìn, có thể nhìn thấy được ở sâu bên trong mắt nàng, hình như có hai đạo phù văn, đang từ từ chớp động...

- Tiểu Thuần... Xin lỗi...

Sắc mặt Đỗ Lăng Phỉ tái nhợt. Trong tiếng thì thào, nước mắt chảy ra càng nhiều hơn. Dần dần, hai mắt vô thần.

Cùng lúc đó, trong tiếng rít gào của Thiên Tôn, tay phải của hắn chợt giơ lên, hướng về phía Cự Quỷ Thành của Man Hoang, bỗng nhiên chộp một cái!

Thiên địa biến hóa kịch liệt. Vòng xoáy cực lớn nổ mạnh, xuất hiện ở Thông Thiên Đảo, đồng thời cũng xuất hiện ở trên bầu trời của... Cự Quỷ Thành của Man Hoang!

Chính con mắt của Thiên Tôn lúc trước, trong tiếng nổ lớn, hóa thành một vòng xoáy cực lớn. Vòng xoáy này ầm ầm ầm chuyển động. Một bàn tay... Thình lình từ bên trong vươn ra, đưa về phía Bạch Tiểu Thuần... chộp lấy!

Tay của Thiên Tôn, từ trên trời hạ xuống, thay thế thiên địa, khiến cho thế gian này chỉ trong chớp mắt này, dường như... Chỉ còn lại có vòng xoáy này, chỉ còn lại có bàn tay to bên trong vòng xoáy, không thể làm gì khác hơn là có thể diệt thế!

Phạm vi của bàn tay này càng lúc càng lớn. Dần dần rốt cuộc giống như muốn vượt qua phạm vi vòng xoáy, ở bên trong không ngừng hạ xuống, khiến cho mặt đất run rẩy, dường như không chịu nổi uy áp, trực tiếp lại vỡ ra từng vết nứt.

Thậm chí ngẩng đầu nhìn, đều có thể thấy rõ ràng vân tay của bàn tay này. Theo bàn tay càng lúc càng lớn, những vân tay này giống như hóa thành dãy núi khe rãnh, dường như thế giới sụp xuống, ầm ầm ép đến.

Ở trong quá trình lao xuống, nhấc lên sóng dao động vô tận. Sóng dao động này khuếch tán về phía tám phương, khiến cho vòng xoáy trên trời cao, mênh mông vô biên, ở trong chuyển động ầm ầm ầm. Tất cả tu sĩ nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, thần sắc mỗi người đều dại ra, trong lòng dâng lên sóng lớn rung trời.

Giờ phút này, không chỉ là mọi người ở trên chiến trường Cự Quỷ Thành thấy được vòng xoáy không có cách nào hình dung này. Thậm chí trong Man Hoang, ở thành trì của ba Đại Thiên Vương khác, tu sĩ hai bên trên ba chỗ chiến trường khác đều chú ý tới... vòng xoáy cực lớn xuất hiện trên bầu trời này!

Vòng xoáy này thật sự quá lớn. Mặc dù không phải bao trùm toàn bộ bầu trời Man Hoang, lại bao trùm gần như là bảy phần, khiến cho vô số người sau khi nhìn đến, trong đầu đều chấn động không ngừng.

- Đó là cái gì?

- Trời ạ, cái này... Cái tay này...

- Thiên Tôn, đây nhất định là Thiên Tôn!

Các tu sĩ Thông Thiên ở trong khu vực Man Hoang đang có chiến tranh đều kinh ngạc kêu lên thất thanh. Cảnh tượng trên trời cao chấn động lòng người một cách kỳ lạ, khiến cho bọn họ đều không tự chủ được cảm thấy phấn chấn.

- Thiên Tôn ra tay, một trận chiến này chúng ta tất thắng!

Tiếng hoan hô không ngừng truyền ra ở trên mặt đất của Man Hoang. Các hồn tu Man Hoang, sắc mặt mỗi người đặc biệt tái nhợt.

Trong mắt bọn họ dần dần lộ ra sự tuyệt vọng.

Cửu U Vương, Đấu Thắng Vương, còn có phụ thân của Hứa San - Linh Lâm Vương. Ba vị Bán Thần này ở trên chiến trường của từng người, đều chấn động trước cảnh tượng như vậy.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,569
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1477: Lại quyết đấu
Đối thủ của bọn họ, Bán Thần lão tổ đến từ ba Đại Nguyên Đầu tông môn, thần sắc dường như cũng biến đổi không ngừng.

- Đó là... phương hướng Cự Quỷ Thành!

Sáu người này lập tức lại đoán được, vị trí của bàn tay to trên trời cao lúc này, chính là... Cự Quỷ Thành!!

- Bên trong Cự Quỷ Thành đã xảy ra chuyện gì?

- Chuyện này không thích hợp!

Giờ phút này, gần như tất cả mọi người trong Man Hoang đều bị cái bàn tay từ bên trong vòng xoáy trên trời cao vươn ra, chấn động dẫn dắt tâm thần.

Trong Khôi Hoàng Thành, thần sắc Đại Thiên Sư nghiêm trọng, nhìn chằm chằm vào bầu trời. Khôi Hoàng thế hệ này cũng đứng ở ngoài hoàng cung, nhìn không chớp mắt. Bên trong hai mắt lộ ra sự cừu hận mãnh liệt.

Thời khắc này trên bầu trời Cự Quỷ Thành, khí tức của Bạch Tiểu Thuần có chút ngưng trệ. Hắn nhìn vòng xoáy trên trời cao này, nhìn bàn tay to từ bên trong vòng xoáy đang vươn ra, trong đầu của hắn đột nhiên dâng lên cảm giác bất an mãnh liệt.

Lúc này đây cảm giác bất an càng lúc càng mạnh. Đến cuối cùng, gần như hóa thành sóng to gió lớn, ở trong lòng của hắn dâng lên.

- Thiên Tôn... muốn ra tay với ta!

Ý thức này chợt nổ tung ở trong đầu Bạch Tiểu Thuần. Hắn thậm chí cũng không kịp suy nghĩ tìm hiểu xem, tại sao Thiên Tôn lại phải làm như vậy, thân thể đã tính lập tức lui về phía sau.

Chỉ là bàn tay này quá lớn. Lúc này bàn tay hạ xuống giống như bầu trời sạt lở xuống, vượt qua rất xa so với phướng pháp tinh không của Tinh Không lão tổ lúc trước. Dù sao tinh không của Tinh Không lão tổ chỉ là đạo pháp. Hiện tại tay của Thiên Tôn ẩn chứa lực thế giới, trấn áp giống như trời thật sự sụp đổ!

Gần như trong nháy mắt khi Bạch Tiểu Thuần lui ra phía sau, bàn tay này mang theo lực thế giới thiên địa nơi này, ầm ầm đến. Hình như chỉ cần là ở bên trong mảnh thế giới này, như vậy không quan tâm Bạch Tiểu Thuần chạy trốn tới chỗ nào, đều trốn không thoát được tay của Thiên Tôn!

Cự Quỷ Vương lộ ra thần sắc sợ hãi. Trong lòng Tinh Không lão tổ chấn động. Hai người đều đã nhìn ra, bàn tay lớn của Thiên Tôn đột nhiên xuất hiện... Mục tiêu, chính là Bạch Tiểu Thuần!!

- Huyết Tổ...


Hai người gần như đồng thời, liền nghĩ đến một cảnh tượng Huyết Tổ năm đó bị Thiên Tôn trấn áp. So với việc Tinh Không lão tổ do dự, thần sắc Cự Quỷ Vương đột biến, chợt hướng về phía Bạch Tiểu Thuần gầm hét lên.

- Nhanh đi Khôi Hoàng Thành! Thiên Tôn muốn giết ngươi!

Trong lòng Bạch Tiểu Thuần thầm than khổ. Hắn tự nghĩ, mình không quá mức đắc tội Thiên Tôn. Thậm chí mình cùng Đỗ Lăng Phỉ còn có tình cảm liên quan. Hắn chẳng qua là muốn ngăn cản chiến tranh. Thậm chí còn chuẩn bị đi tìm người canh giữ lăng mộ, muốn bảo đối phương mở ra cánh cửa của thế giới, để cho Thiên Tôn rời đi.

Mặc dù là có giao hẹn cùng Hàn Môn lão tổ, nhưng trước đây Bạch Tiểu Thuần cũng nói, hắn cùng với Thiên Tôn không có thù. Hắn sẽ không đi giúp đỡ Hàn Môn lão tổ đối phó với Thiên Tôn.

Hắn không muốn đánh đánh giết giết. Hắn chỉ muốn tìm một trong hai bên đều có thể tiếp nhận biện pháp, tới hóa giải tất cả ân oán...

- Hắn... muốn giết ta!

Thân thể Bạch Tiểu Thuần chấn động. Đồng thời, hắn lại phát hiện mình chỉ cảm thấy cay đắng, nhưng không có bất ngờ... Hình như ở trong lòng của hắn, theo những gì trải qua trước đây, ngay cả bản thân hắn cũng không có ý thức được, hắn đã có chuẩn bị tâm lý.

Bất luận là quan hệ giữa hắn cùng với người canh giữ lăng mộ, giữa hắn cùng với Bạch Hạo, hay là hắn biết được chuyện Hàn Môn lão tổ cùng với thế giới pháp bảo, tất cả... hình như đều có thể trở thành căn do để Thiên Tôn ra tay với hắn.

Trong tiếng nổ lớn, bàn tay to của Thiên Tôn càng tới gần, chợt đánh xuống. Thân thể Bạch Tiểu Thuần nhanh chóng lui về phía sau. Nhưng mặc cho hắn nhanh chóng lui lại tới mức nào, cũng vẫn không có cách nào tránh được bàn tay lớn này hạ xuống.

Nguy cơ trước mắt, trong mắt Bạch Tiểu Thuần chợt đỏ đậm. Vân Lôi Nhân Tổ Biến bạo phát toàn diện. Đồng thời, tu vi của hắn cũng phát ra dao động.

- Thiên Tôn!

Bạch Tiểu Thuần gầm khẽ một tiếng. Hắn biết mình tránh cũng không thể tránh được, chỉ có ra tay phản kích.

Cũng chính là vào giờ phút này, ở sâu bên dưới mặt đất Khôi Hoàng Thành, nơi chứa bảo vật của toàn bộ Khôi Hoàng Triều, thành trìa xuối cùng dưới ba thành...

Nơi đây một mảnh u ám. Bốn phía xung quanh là những hài cốt của trận chiến năm ấy, khi Khôi Hoàng Triều bị đuổi ra khỏi khu vực Thông Thiên. Chúng được chất thành một đống đổ nát vô cùng an tĩnh. Ở chỗ một tháp cao đổ nát, một lão già ngồi khoanh chân.

Toàn thân lão già này mặc trường bào tối tăm, mái tóc hoa râm lộ ra sự mục nát. Nếp nhăn trên mặt không giấu được tử khí trên dưới toàn thân. Nếu không phải là người này hiện tại đang mở mắt ra, ở trong đôi mắt vẩn đục còn có một tia thần thái, sợ là sẽ phải bị xem trở thành một xác khô còn chưa mục nát.

Nhưng trong mắt hắn lại có một tia thần thái như vậy. Lão già này thoạt nhìn, còn giống như mới vừa từ bên trong phần mộ bò ra ngoài, kéo dài hơi tàn, nhưng cũng dầu hết đèn tắt, không kiên trì được bao lâu, sẽ phải một lần nữa trở về đất cũ.

Chính là... Người canh giữ lăng mộ!

Hắn đã sống quá lâu. Hình như từ lúc mảnh thế giới này vừa sinh ra, hắn đã tồn tại, từng trải biến thiên rất lâu, thấy được toàn bộ thiên địa biến hóa, thấy được chúng sinh từng đời một xuất hiện, từng đời một diệt vong... Tim hắn, đã mệt mỏi không chịu nổi.

Nhất là ban đầu cuộc chiến tuyệt thế ở Man Hoang cùng Thiên Tôn cùng với Quỷ Mẫu Phân Hồn, thiên địa gần như tan vỡ. hạ xuống kim mộc thủy hỏa thổ giống như ngũ tạng vậy. Cái này khiến cho người canh giữ lăng mộ vốn đã suy yếu, càng khó có thể kiên trì.

Sau đó, hắn lại truyền ngôi cho Bạch Hạo. Có thể nói khí tức của hắn, cũng chỉ còn lại một hơi. Một hơi thở này... Bất cứ lúc nào cũng có khả năng tiêu tan. Thân thể hắn từ lâu đã không có cách nào di chuyển, chỉ có thể khoanh chân ngồi ở chỗ này.

Nếu không, trước đây Thiên Tôn ở trên thuyền quỷ, đánh với Quỷ Mẫu một trận, hắn cũng sẽ không thể từ đầu đến cuối, đều không có xuất hiện. Không phải là hắn không muốn, mà là không thể.

Nhưng ở trong một chớp mắt này, ở trong chớp mắt khi tay Thiên Tôn hạ xuống Man Hoang, người canh giữ lăng mộ gần như mục nát, hơi thở của hắn bỗng nhiên gấp gáp. Hắn chậm rãi ngẩng đầu. Đối với hắn mà nói, hình như động tác ngẩng đầu này đều vô cùng gian nan. Trong đôi mắt đục ngầu dần dần ngưng tụ ra thần thái, lúc này cũng càng ngày càng mãnh liệt.
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top