Lượt xem của khách bị giới hạn

[Huyền huyễn] [Truyện Hoàn] Nhất niệm vĩnh hằng - Nhĩ Căn

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Huyền huyễn] [Truyện Hoàn] Nhất niệm vĩnh hằng - Nhĩ Căn

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,567
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1508: Bốn đại hung thú (1)
Trong tiếng gầm thét giận dữ, cái miệng lớn giống như miệng cá sấu này, từ mặt biển bạo phát ra. Mức độ khổng lồ của hắn, Bạch Tiểu Thuần cùng Thiên Tôn ở trước mặt hắn, giống như con kiến hôi. Lúc này trong tiếng rít gào, lao thẳng xuống đến chỗ bàn tay lớn trong thế giới, mở miệng... lại cắn nuốt vào!

Tâm thần Bạch Tiểu Thuần chấn động. Nhìn trên toàn bộ Thông Thiên Hải, cái miệng lớn cùng với nửa cái đầu lao ra... Bạch Tiểu Thuần có phần chấn động. Hắn thật sự không ngờ, mình tới tu vi hôm nay, lại vẫn không cách nào khiến cho con thú bản mạng này hoàn toàn hiện ra. Thông qua nửa cái đầu này, hắn cũng có thể tưởng tượng được... con thú bản mạng của mình sợ là có thể so với nửa thế giới!

Nếu như đổi vào thời điểm khác, Bạch Tiểu Thuần nhất định sẽ phấn chấn. Nhưng lúc này, hắn không có thời gian suy nghĩ tìm hiểu quá nhiều. Lúc hắn ngẩng đầu, ở trong chớp mắt khi Thủy Trạch Quốc Độ và bàn tay khổng lồ cùng thế giới này va chạm. Một tiếng nổ mạnh giống như từ lúc khai thiên lập địa, ầm ầm bạo phát!

Trong tiếng nổ lớn này, hình thành lực trùng kích, trực tiếp khiến cho phạm vi Thông Thiên Hải dâng lên gió bão lớn nhất từ trước tới nay. Ở trong gió bão này, bàn tay thế giới cường hãn này... Rốt cuộc trong nháy mắt tan vỡ!

Theo tan vỡ, tất cả ngọn núi của bốn mạch, ở trong một tích tắc này cũng đã sụp xuống hơn phân nửa. Đồng thời, thần thú bản mạng của Bạch Tiểu Thuần giống như cũng không có cách nào tiếp tục chống đỡ. Sau khi cắn nuốt thế giới bàn tay to, nó cũng tiêu tan.

Nó chỉ là tiêu tan, không phải là diệt vong. Trong lòng Bạch Tiểu Thuần biết rõ, tất cả thần thú bản mạng này tất cả đều là hư ảo. Chỉ cần tu vi của mình đủ, liền có thể thi triển nó ra vô hạn.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên. Hắn đang muốn không ngừng nỗ lực, chờ đến lúc cuối, lại triệu hoán ra. Nhưng lúc này, trong mắt Thiên Tôn lại lộ ra sự nghiêm trọng nhất từ trước tới nay. Tay phải hắn đột nhiên giơ lên. Nhất thời trên ngón tay hắn mang theo một chiếc nhẫn, trực tiếp rơi xuống, về phía Thông Thiên Hải bên dưới!

- Phong!

Trong mắt Thiên Tôn cũng có tơ máu, lạnh lùng gầm khẽ!

Theo lời Thiên Tôn thốt ra, ở nơi chiếc nhẫn vừa rơi xuống, lập tức lại tản ra ánh sáng bảy màu. Trong nháy mắt tia sáng này lại bao trùm toàn bộ Thông Thiên Hải, càng chiếu rọi bầu trời!

Ở trong một chớp mắt này, thậm chí lại ngay cả thiên địa tan vỡ, đều thật giống như bị đồng cứng lại một chút. Thiên Tôn cũng không phải là có lòng tốt đi ngăn cản thế giới tan rã. Điều hắn muốn làm, chính là đi phong ấn thế giới, do đó khiến cho đạo pháp của Bạch Tiểu Thuần khiến cho ngay cả hắn cũng kinh hãi, giống như bị phong tỏa, không mở ra cánh cửa dị giới, cũng không cách nào để cho con thú lớn khủng khiếp kia xuống được!

- Là lão phu xem thường đạo pháp thế gian này... Thủy Trạch Quốc Độ...

Thiên Tôn hờ hững mở miệng. Trong mắt hắn chợt bạo phát ra tinh quang.

- Chỉ có điều, hiện tại sẽ không!

Tay phải của hắn vung mạnh lên. Nhất thời lực lượng phong ấn trên chiếc nhẫn này, không chỉ là phong ấn thiên địa, còn từ bốn phía tám phương xung quanh, lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần, giống như muốn phong ấn cả Bạch Tiểu Thuần ở bên trong.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần chớp động, dường như có phần nghiêm trọng. Bản thân Thông Thiên đạo nhân là chủ của thế giới nhiều năm, nội tình sâu xa. Bạch Tiểu Thuần biết mình không có cách nào so sánh được. Từ mấy lần trước đối phương phương ra tay, là có thể nhìn ra được, Thiên Tôn có rất nhiều thủ đoạn. Các pháp bảo đều khó có thể tưởng tượng được.

Trên chiếc nhẫn hiện tại này tản ra khí tức cổ kính, khiến cho Bạch Tiểu Thuần cũng phải kinh hãi. Không cần suy nghĩ hắn cũng biết, đây hiển nhiên cũng là một chí bảo. Mặc dù không bằng thế giới chi bảo, lại nhất định có lai lịch kinh người.

Mắt thấy bốn phía xung quanh bị phong ấn, mang theo khí tức diệt sạch, nhanh chóng lao tới, Bạch Tiểu Thuần không lui ra phía sau, ngược lại thân thể còn tiến lên phía trước.

Bất Tử Cấm... được trực tiếp triển khai!

Trong tiếng nổ lớn, dưới Bất Tử Cấm của hắn, tất cả cấm chế trận pháp ở trước mặt hắn, đều giống như không tồn tại, cuối cùng trực tiếp lại xuyên qua lực lượng phong ấn này. Hám Sơn Chàng đồng thời bạo phát, đổi lấy tốc độ càng kinh người hơn. Trong nháy mắt hắn lại trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Thiên Tôn. Lúc giơ tay phải lên, Toái Hầu Tỏa đang muốn hạ xuống.

Nhưng sắc mặt Bạch Tiểu Thuần lại biến đổi. Hắn không kịp suy nghĩ tìm hiểu, thân thể nhanh chóng lui về phía sau. Nhưng vẫn quá muộn...

Khóe miệng Thiên Tôn lộ ra một tia châm chọc.

- Ngươi thật sự cho rằng bản tôn kiêng kỵ thú lớn bản mạng của ngươi sao? Bản tôn làm sao có thể không biết, Bất Tử Quyển Bất Tử Cấm, lại xuyên qua tất cả cấm pháp trên thế gian... Nhưng ngươi xuyên qua phong ấn, lại không xuyên qua được lực lượng thực chất của pháp bảo này! Tất cả, chẳng qua chỉ là để cho ngươi trúng kế mà thôi!

Thiên Tôn ngửa mặt lên trời cười to. Tay phải hắn vung mạnh lên. Nhất thời tất cả phong ấn ở bốn phía xung quanh này, trong chớp mắt lại bắt đầu vỡ nát cùng tan vỡ... Trong tiếng nổ lớn, hình thành lực hủy diệt, trong nháy mắt lại điên cuồng từ khắp nơi lao đến.

Thiên Tôn căn bản cũng không có muốn đi phong ấn thiên địa này. Tất cả đều do hắn tận lực thể hiện ra. Mục đích thực sự của hắn, là khiến cho Bạch Tiểu Thuần quên những cái khác, do đó không chú ý được, chiếc nhẫn chí bảo đã xuất hiện ở bốn phía xung quanh hắn...!

Nếu như lúc này đứng trong không trung, nhìn xuống dưới, có thể nhìn thấy được bốn phía xung quanh Bạch Tiểu Thuần, lực lớn hủy diệt bao phủ hắn ở bên trong, giống như dời núi lấp biển, thình lình hình thành một vòng tròn cực lớn...

Mà cẩn thận quan sát, ở bên trong lực hủy diệt này chung quy tồn tại một chiếc nhẫn. Chiếc nhẫn này không ngừng co lại.

Khí tức diệt sạch duy trì liên tục bạo phát, có khả năng hủy diệt, dâng lên ngập trời. Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần biến hóa. Cảm giác nguy cơ mãnh liệt không ngừng dâng lên ở bên trong thân thể. Ánh mắt hắn chợt tập trung lại.

Rốt cuộc hắn không tiếp tục chống lại, mà để mặc cho chiếc nhẫn nhanh chóng co lại, trong nháy mắt, ngưng tụ ở trên người của mình. Điều duy nhất hắn làm, chính là ở trong nháy mắt khi chiếc nhẫn này co lại, lấy tay phải của mình thay thế thân thể, bị chiếc nhẫn này xiết chặt!

Trong phút chốc, tay phải của hắn lại truyền đến cảm giác đau đớn. Chiếc nhẫn trực tiếp xiết chặt vào trong da thịt. Cùng lúc đó, lực lượng khôi phục cường hãn trong cơ thể hắn tự mình bạo phát, hình thành sự chống đỡ, trực tiếp trùng kích chiếc nhẫn.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,567
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1509: Bốn đại hung thú (2)
Thiên Tôn nhăn mày lại. Đối với cách làm của Bạch Tiểu Thuần, khi đang ở trước mặt nguy cơ, biết rõ không có cách nào né tránh, cho nên vô cùng quyết đoán, lấy cánh tay để thay thế thân thể, hắn mặc dù có thể nghĩ đến, nhưng mắt thấy Bạch Tiểu Thuần phản ứng nhanh nhạy như vậy, vẫn khiến cho hắn cảm thấy khó chơi. Nhất là Bất Tử Quyển khôi phục kinh người, khiến cho trong lòng Thiên Tôn có chút tiếc nuối.

- Chung quy vẫn cần phải bỏ ra một ít giá lớn...

Thiên Tôn lắc đầu, ánh mắt lóe lên. Thân thể hắn giống như điện chớp. Ở thời điểm lực khôi phục của Bạch Tiểu Thuần bạo phát, đi đối đầu với sự ràng buộc của chiếc nhẫn, hắn trực tiếp tới gần. Ra tay chính là thần thông thiên địa!

Trong tiếng nổ lớn, Bạch Tiểu Thuần lập tức công kích trở về. Hai người ở này giữa không trung, lại trực tiếp gây ra liên tiếp những tiếng nổ lớn. Khí thế của Thông Thiên đạo nhân càng lúc càng mạnh. Tuy hắn là chuẩn Thiên Tôn, nhưng hắn nội tình sâu. Hiện tại hắn bạo phát ra chiến lực, lại không có hạn chế ở cảnh giới Đại Thừa thật sự.

Bạch Tiểu Thuần ở đây, vốn ở trên phương diện tu vi có kém hơn một chút, tay phải lại bị ngăn lại. Hắn vốn không phải là đối thủ của Thông Thiên đạo nhân. Nhưng hắn có Bất Tử Trường Sinh Công khôi phục nghịch thiên, khiến cho tất cả thương thế của hắn, gần như trong nháy mắt sẽ khôi phục. Mức độ khôi phục này thậm chí vượt qua Huyết Tổ rất nhiều, nhất thời cùng Thiên Tôn chiến đấu... thế lực ngang nhau!


Chỉ sau mấy hơi thở, trán Bạch Tiểu Thuần nổi gân xanh. Tay phải của hắn chợt nắm lại. Thời điểm đánh ra một quyền, lực khôi phục cùng lực lượng thân thể của hắn đồng thời bạo phát. Hắn liều mạng thu chiếc nhẫn chí bảo ở trên tay phải của hắn lực lượng lại. Cuối cùng, không có cách nào tiếp nhận lực lượng này chấn động cùng khuếch tán, ở trong tiếng nổ lớn, trực tiếp lại chia năm xẻ bảy, nổ tung ra.

Mà sau khi nổ tung ra, chiến lực của Bạch Tiểu Thuần nhất thời lại không hạn chế, trực tiếp tăng nhanh. Dưới một quyền, trong thiên địa lại xuất hiện một vòng xoáy cực lớn, trong tiếng ầm ầm ầm lao thẳng đến chỗ của Thiên Tôn.

Thiên Tôn hừ lạnh, thân thể lui ra phía sau vài bước. Hắn giơ tay phải lên bấm quyết, chỉ vào hư vô. Trong miệng hắn truyền ra âm thanh băng hàn.

- Thao giao!

Trong chớp mắt khi âm thanh của Thiên Tôn vừa thốt ra, sâu bên trong Thông Thiên Hải vốn không còn bao nhiêu nước biển, bỗng nhiên truyền ra một tiếng rít gào. Tiếng rít gào này khiến cho thiên địa chấn động. Đồng thời, một khí tức khiến cho thế giới biến sắc, ầm ầm bạo phát.

Sau khi bạo phát, nước biển trực tiếp nổ tung ra. Thình lình có một giao xà thân thể chừng vạn trượng lao ra ngoài. Nói nó là rắn không thỏa đáng. Bởi vì nó chỉ là thân rắn. Kích thước cái đầu của nó phải tới chừng nghìn trượng, giống như rồng lại không phải rồng, dữ tợn vô cùng!

Mới vừa xuất hiện, hư vô của tám phương đều dâng lên sóng dao động vô cùng!

- Kỳ Ngạc!

Không kết thúc, Thiên Tôn lại bấm quyết, mở miệng. Đồng thời từ trong đại lục Thông Thiên này, trong bốn đường Thông Thiên Hà đồng thời có tiếng hô truyền ra. Có bốn con cá sấu màu vàng, trong nháy mắt lao lên. Cuối cùng chúng tập chung lại một chỗ, sau đó hình thành một con cá sấu màu vàng cao... vạn trượng, nhưng lại có bốn đầu!

Vù vù!

- Hỗn Cự!

- Cầm Vũ!

Thiên Tôn phất tay, âm thanh vẫn kinh thiên. Từ trên khoảng không, thình lình có một con chim đại bàng cực lớn, phát ra tiếng rít gào thê lương, giống như có thể che phủ gần một nửa bầu trời, ầm ầm hạ xuống!

Nhìn kỹ, trên thân thể của con đại bàng này có nhiều chỗ mục nát nhìn thấy cả xương. Con chim này... chính là một vong linh đã chết không biết bao nhiêu năm!

Ngay sau đó, lại là mặt đất gần phân nửa nam mạch Thông Thiên trực tiếp nổ tung ra. Từ dưới nền đất nam mạch, nhanh chóng có một con thạch trùng leo ra ngoài. Thân thể nó lớn vạn trượng. Thân thể cao lớn của nó đi qua nơi nào, tất cả sự vật đều lập tức hóa đá. Thậm chí từng địa mạch nó đi qua, đều lưu lại một vết tích màu trắng nhìn thấy mà giật mình.

- Bạch Tiểu Thuần, lão phu có thể cùng người canh giữ lăng mộ tranh đấu nhiều năm, nội tình sâu, thiên hạ không ai bằng. Ngươi... Dựa vào cái gì tới chiến đấu với bản tôn!

Thiên Tôn hét lớn một tiếng, giơ tay phải lên, chỉ về phía Bạch Tiểu Thuần. Nhất thời bốn con thú lớn này, đồng thời rít gào hét, lao thẳng đến chỗ của Bạch Tiểu Thuần!

Không nói tới ba con thú lớn khác, chỉ riêng con cá sấu màu vàng kia, Bạch Tiểu Thuần đã từng nhìn thấy nhiều lần. Bất kể như thế nào gắn cũng không nghĩ tới, cá sấu kia lại có bốn con, còn đều... vật của Thiên Tôn!

Mà bốn con mãnh thú này tản ra khí thế, bất kỳ một con nào, cũng có thể so sánh với Bán Thần đại viên mãn!

Có thể tưởng tượng được, Thiên Tôn cường hãn như vậy, Huyết Tổ có thể kéo dài hồi lâu, phương diện này nhất định có vấn đề. Hiển nhiên... Huyết Tổ quả thực không tầm thường, cũng thật sự đang trì hoãn. Nhưng nếu như trước đó Thiên Tôn không biểu hiện ra bộ dạng tức giận thở hổn hển như vậy, rõ ràng... là Thiên Tôn cũng đang chờ đợi người canh giữ lăng mộ thành công!

Người canh giữ lăng mộ tính kế Thiên Tôn. Đồng thời, Thiên Tôn... cũng đang tính kế người canh giữ lăng mộ!

Hắn đang chờ mình đến. Quan trọng hơn chính là, hắn đang đợi người canh giữ lăng mộ tử vong! Bởi vì ở trong lòng Thiên Tôn, hắn kiêng kỵ nhất, từ đầu đến cuối vẫn là người canh giữ lăng mộ. Cho dù hắn biết rõ người canh giữ lăng mộ đã suy yếu, nhưng do đối kháng nhiều năm qua, theo bản năng vẫn có phần kiêng kỵ!

Mà người canh giữ lăng mộ vừa chết, Thiên Tôn hoàn toàn yên tâm. Đối với hắn mà nói, tất cả phức tạp lại biến thành đơn giản. Chỉ cần nuốt mình, liền có thể luyện thành Bất Tử Trường Sinh Đan!

Trong nháy mắt khi những ý niệm này hiện lên ở trong lòng Bạch Tiểu Thuần.

- Có thể có tính kế Thiên Tôn như vậy, tất nhiên có một chỗ dựa khiến cho hắn cho rằng, có mười phần nắm chắc!

Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần biến hóa, suy nghĩ biến đổi thật nhanh. Hắn biết, chính là Thiên Tôn này khiến mình nghĩ không hiểu, mới khiến cho Thiên Tôn... có lòng tin khi tất cả đều thoát khỏi kế hoạch, lại phù hợp với kế hoạch. Đồng thời, có thể đi thu được thắng lợi cuối cùng!

- Chỗ dựa của hắn... Không thể nào là bốn con mãnh thú này!

Thân thể Bạch Tiểu Thuần lui về phía sau. Ở trong cuộc chiến sinh tử cùng Thiên Tôn, hắn nhất định phải tốn tâm tư đi suy nghĩ tìm hiểu. Thiên Tôn thật sự.... Hắn là chí tôn của thế giới này bao nhiêu năm rồi. Bạch Tiểu Thuần không thể có quá nhiều sai lầm. Có chút vô ý, chính là vạn kiếp bất phục!
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,567
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1510: Thông thiên Đạo môn (1)
Tuy nhiên suy nghĩ của Thiên Tôn, chỉ có người canh giữ lăng mộ có thể phán đoán được. Thời gian Bạch Tiểu Thuần tu luyện đến nay quá ngắn, rất khó có thể so sánh được với Thiên Tôn về phương diện đa mưu túc trí. Lúc này mặc dù hắn nhìn ra một phần manh mối suy nghĩ của Thiên Tôn, nhưng không có cách nào tìm được manh mối về chỗ dựa của hắn.

Hơn nữa thời gian quá ít. Thời khắc hai người tranh đấu, đều là nguy cơ sinh tử, không được phép Bạch Tiểu Thuần có thể phân tâm. Các loại ý nghĩ lóe lên ở trong đầu của hắn. Đồng thời, bốn đại hung thú ở xung quanh Thiên Tôn đồng thời đến gần, lao thẳng đến chỗ của Bạch Tiểu Thuần.

Bất luận là Thao Giao hay Kỳ Ngạc, bên trong thân thể cao lớn phát ra khí thế dáng vẻ độc ác, vô tận ngập trời, trong nháy mắt lại phong tỏa hai bên phương hướng trái phải của Bạch Tiểu Thuần, mang theo sự hung tàn khó có thể hình dung, giống như muốn cắn xé, nuốt lấy Bạch Tiểu Thuần!

Cùng lúc đó, ở ai phía trước sau của Bạch Tiểu Thuần, Hỗn Cự cùng Cầm Vũ phát ra âm thanh thê lương, tốc độ cực nhanh dường như muốn nghiền nát hư vô, chớp mắt đã tới gần!

Bốn đại hung thú này, từng một con đều phát ra có thể dao động so sánh được với Bán Thần đại viên mãn sóng, lúc này đang trùng kích tới, nhất thời lại dâng lên gió bão, giống như muốn thay trời đổi đất, từ bốn phương hướng, dường như không để cho Bạch Tiểu Thuần có một nửa cơ hội trốn chạy được!

Trong lúc nguy cấp, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên. Hắn hoàn toàn không có chút do dự nào, giơ tay phải lên, vỗ vào túi đựng đồ, trong miệng khẽ thốt ra ba chữ!

- Hoa ánh trăng!

Gần như trong nháy mắt khi Bạch Tiểu Thuần vừa mở miệng, bên trong túi trữ vật của hắn lập tức liền có một khí thế ngập trời không kém gì so với bốn đại hung thú này, thậm chí nếu so sánh với với một, còn có phần vượt qua!

Trong tiếng nổ lớn, từng cái cành màu xanh lá mạ, nhất thời lại vươn ra ở trong hư vô xung quanh Bạch Tiểu Thuần. Tổng cộng có chín cành. Chúng nhanh chóng quấn lại cùng một chỗ. Một đóa hoa ánh trăng cực lớn... do vô số cánh hoa tạo thành, trực tiếp hạ xuống ở bên trong thiên địa nơi này!

Khí tức thiên ngoại đặc biệt mãnh liệt. nếu như người canh giữ lăng mộ không chết, mảnh thế giới này không rơi vào tình trạng héo rũ, như vậy còn có thể theo bản năng áp chế đối với nó. Nhưng hôm nay... Theo thế giới héo rũ, sự áp chế cũng gần như hoàn toàn tiêu tan, khiến cho hoa ánh trăng xuất hiện, bạo phát ra... Bản thân nó là một giống loài thiên ngoại kinh người!

Mơ hồ, cũng có khí tức thiên đạo, khuếch tán vô tận ở trên người nó!

Ầm ầm ầm!

Hoa ánh trăng với kích thước chừng vạn trượng, toàn thân từ trên xuống dưới tản ra sự cuồng bạo, còn có đạo văn lập lòe nhìn thấy mà giật mình... Trong nháy mắt khi vừa mới xuất hiện, ở bên trong đóa hoa kỳ lạ lại có một tiếng rít gào, chợt truyền ra!


Gào!

Tám phương chấn động. Gió bão do bốn đại hung thú dâng lên, khi va chạm với sóng âm rít gào vô hình này, chợt tan vỡ tản ra!

Thậm chí cũng không cần Bạch Tiểu Thuần truyền ra ý chí, hoa ánh trăng ở tại nơi này phát ra một tiếng rít gào, đóa hóa rốt cuộc hóa thành bốn phần, lao thẳng đến bốn đại hung thú ở bốn phía xung quanh. Trên người nó tản ra sự hung tàn, rốt cuộc chỉ có hơn chứ không kém!

Chớp mắt một cái, bốn đại hung thú lại cùng hoa ánh trăng, ở trong trời đất này, ở trong tiếng gào thét, chém giết.

ánh mắt Thông Thiên đạo nhân lóe lên. Đối với hoa ánh trăng của Bạch Tiểu Thuần, hắn cũng cảm thấy tâm thần chấn động. Sau khi liếc mắt thoáng nhìn qua, thân thể hắn một bước đi ra, lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần bỗng nhiên ngẩng đầu, thân thể cũng lao ra. Cuộc chiến cùng với Thông Thiên đạo nhân, cũng lại một lần nữa dâng lên. Hai người ở trong trời đất này, xung quanh là bốn đại hung thú cùng hoa ánh trăng, mỗi bên đều lấy tốc độ cực nhanh ra tay. Mỗi lần bấm quyết, thần thông đều hạ xuống. Mỗi lần va chạm, đều ẩn chứa vô số đạo pháp!

Trong tiếng nổ kinh thiên, thời gian ngắn ngủi, bất luận là bốn đại hung thú cùng hoa ánh trăng, hay Bạch Tiểu Thuần cùng Thiên Tôn, giữa bọn họ đều đối đầu hơn mấy trăm ngàn lần.

Hoa ánh trăng tuy cường hãn, nhưng chung quy đối mặt chính là bốn đại hung thú, dần dần có chút không địch lại. Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên, tiếng gào thét bên trong hoa ánh trăng lại mãnh liệt vang vọng.

Ầm một tiếng.

Thân thể của nó cuối cùng tự mình tan vỡ, hóa thành vô số hạt giống giống như cây bồ công anh vậy, ở trên bầu trời này bay phất phơ hình thành một biển rộng, từ bốn phương tám hướng, lao thẳng đến bốn đại hung thú, quét ngang qua.

Thần sắc bốn đại hung thú đều biến đổi, đồng thời lui về phía sau. Nhưng vẫn quá muộn.

Chớp mắt một cái, bọn chúng đã bị biển hạt giống bay phất phơ này bao phủ. Những hạt giống bay phất phơ này, sau khi va chạm với bốn đại hung thú, rốt cuộc giống như có đầy đủ sinh mạng vậy, trong nháy mắt liền chui vào trong cơ thể bọn chúng, giống như muốn mượn trợ giúp từ thân thể của bọn chúng, trở thành chất dinh dưỡng cho bản thân trưởng thành.

Cảnh tượng như vậy, nhất thời khiến cho bốn đại hung thú này phát ra âm thanh thê lương. Sau khi Thông Thiên đạo nhân cảm nhận được liền biến sắc. Hắn chú ý thấy thân thể của bốn đại hung thú này, rốt cuộc có thể dùng mắt thường nhìn thấy được, chúng đang co rút lại. Trong lòng Thông Thiên đạo nhân cũng thầm cả kinh.

- Thật là giống loài thiên ngoại bá đạo!

Thông Thiên đạo nhân hừ lạnh một tiếng, trong mắt lộ ra sự quyết đoán. Tay phải hắn bấm quyết, bỗng nhiên chỉ một cái, trong miệng thốt ra âm thanh lạnh lẽo, vang vọng khắp nơi.

- Giới bảo, trở về vị trí cũ!

Theo lời nói của hắn truyền ra, nhất thời bốn đại hung thú này đang bị những hạt giống bay phất phơ không ngừng hấp thu máu thịt, toàn thân chấn động mạnh. Rốt cuộc trong nháy mắt thân thể từng con tăng lên, lại trực tiếp tan vỡ nổ tung ra!

Mà đồng thời nổ tung ra, còn có ngàn vạn kiếm khí từ trong cơ thể của bốn hung thú này cuốn lên, quét ngang ra bốn phía, hình thành gió bão hủy diệt, ép những hạt giống bay phất phơ này ra. Đồng thời, gió bão này hung bạo điên cuồng mãnh liệt. Bên trong ẩn chứa kiếm khí sắc bén, khiến cho Bạch Tiểu Thuần cũng phải rút lui lại. Toàn thân từ trên xuống dưới đầy những vết thương. Mặc dù trong chớp mắt những vết thương này đã khôi phục, nhưng hơi thở của hắn vẫn gấp gáp. Thời điểm ngẩng đầu nhìn về phía những kiếm khí này lúc, hai đồng tử trong mắt Bạch Tiểu Thuần chợt co lại...
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,567
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1511: Thông thiên Đạo môn (2)
Hắn nhìn thấy được sau khi bốn đại hung thú này nổ tung ra, ngàn vạn kiếm khí này rốt cuộc ngưng tụ lại với nhau, hình thành sáu dải cầu vồng, xoay xung quanh Thông Thiên đạo nhân. Đó không ngờ chính là... Sáu thanh phi kiếm với màu sắc khác nhau.

Sáu thanh phi kiếm này tản ra sự sắc bén. Bạch Tiểu Thuần chỉ là liếc mắt thoáng nhìn, lại lập tức kinh hãi. Ở trên sáu thanh phi kiếm này, tản ra cảm giác năm tháng vô tận, rõ ràng... đây là sáu thanh cổ kiếm!!

- Bốn con mãnh thú này chính là do pháp bảo của Thiên Tôn biến thành... Không đúng. Là Thiên Tôn đem sáu thanh cổ kiếm này, dưỡng ở trong cơ thể của bốn đại hung thú này...

Bạch Tiểu Thuần lộ ra thần sắc xúc động. Thân thể hắn bỗng nhiên lui về phía sau. Vào giờ phút này những hạt giống vay phất phơ ở bốn phía xung quanh nhanh chóng cuốn ngược, một lần nữa ngưng tụ ở phía sau lưng Bạch Tiểu Thuần, hóa thành hoa ánh trăng nghìn lở trăm lỗ, khí tức vô cùng suy yếu. Bộ dạng rõ ràng có chút héo rũ. Hiển nhiên kiếm khí bạo phát trước đó, đã tạo thành thương thế không nhỏ đối với hắn.

- Có chút thú vị..." Thông Thiên đạo nhân đứng ở giữa không trung, trong mắt chớp động hàn quang, nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần, chậm rãi mở miệng.

- Không hổ danh là hồn tu được người canh giữ lăng mộ lựa chọn... Bao nhiêu năm rồi, ngoại trừ người canh giữ lăng mộ ra, đã không có người có thể khiến cho bản tôn lấy ra sáu thanh đạo kiếm bản mạng nuôi dưỡng trong vô số năm này!

- Bất Tử Trường Sinh Công, khai sáng năm gông cùm xiềng xích lớn, năm đại phong ấn... Lấy sự siêu phàm này, bản tôn mặc dù có thể nghịch thiên cải mệnh, dựa vào... lại là Cửu Đại Đạo Môn do tự nghĩ mình ra!

- Cửu Đại Đạo Môn này, chính là tu vi suốt đời của bản tôn, cần sáu thanh đạo kiếm này thi triển ra... Năm đó cũng chính là lấy sáu thanh đạo kiếm này, mở ra Đạo Môn, chém Khôi Hoàng thế hệ này, chém giết vô số huyết mạch của Khôi Hoàng!

- Ngày hôm nay... Để bản tôn cũng lấy đạo kiếm bản mạng, mở ra Đạo Môn, chém giết… ngươi ở đây!

Thông Thiên đạo nhân hờ hững mở miệng. Theo lời hắn nói, khí tức toàn thân hắn, hết lần này tới lần khác bạo phát ra.

Trong những tiếng ầm ầm, trời cao biến sắc, vòng xoáy biến hóa. Tám phương Thông Thiên Hải có sóng lớn kinh thiên.

Giống như địa phương hắn ở lại, trở thành đầu nguồn của thế giới này, nhất cử nhất động của hắn cũng có thể khiến cho thế giới Thông Thiên thay đổi bất ngờ!

Bạch Tiểu Thuần hít thở lại gấp gáp. Từ giờ phút này hắn cảm nhận được từ trên người Thiên Tôn, cảm giác nguy cơ mãnh liệt không có cách nào hình dung. Cảm giác này, dường như với sự khôi phục Bất Tử Quyển của mình, cũng vẫn không có cách nào đi đối đầu!

Nhưng trong mắt của hắn không lộ ra chút lùi bước nào. Thiên Tôn có đòn sát thủ... Bạch Tiểu Thuần hắn cũng có!

Đúng lúc này, khi khí tức toàn thân bạo phát đến cực hạn, khiến cho thế giới này đều run rẩy, trong nháy mắt Thiên Tôn lộ ra sự sắc bén của hắn. Hai tay hắn giơ lên, vung mạnh về phía phía trước, trong miệng truyền ra âm thanh khiến thiến địa cũng phải nghe theo!


- Đạo Môn... Khảm cung!"

Bốn chữ này, hình như ẩn chứa đại đạo nào đó, chớp mắt khi vừa vang vọng, sáu thanh phi kiếm ở bốn phía xung quanh Thông Thiên đạo nhân, đồng loạt bay ra, lại ở phía trước Thiên Tôn, đan xen vào nhau trở thành một hình vẽ ba hàng kỳ dị!

Hàng thứ nhất, hai kiếm nằm ngang, ở giữa trống rỗng!
Hàng thứ hai, hai kiếm giống như dung hợp cùng một chỗ, hình thành chữ nhất!

Hàng thứ ba, lại giống hệt với hàng thứ nhất!

Hình vẽ do sáu thanh phi kiếm tạo thành, trong nháy mắt khi vừa xuất hiện, thế giới thiên địa khô cạn này nhất thời lại có hơi nước vô cùng, đột nhiên xuất hiện. Trong tiếng nổ lớn, xung quanh hình vẽ này hình thành nước vô tận... Giống như ở một tích tắc này, toàn thế giới trở thành biển rộng. Tất cả nước biển này, đều ở trong một cái mắt, mang theo lực lượng vạn quân, lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần!

Thân thể Bạch Tiểu Thuần chợt lui về phía sau. Mắt thấy này bốn phía xung quanh huyễn hóa ra nước biển vô tận, ùn ùn kéo đến, vô biên vô hạn. Đồng thời bên trong nước biển này ẩn chứa sự diệt sạch, giống như muốn nhấn chìm tất cả sức sống của chúng sinh. Cảm giác nguy hiểm trong tâm thần hắn, cũng ở trong chớp mắt này, bạo phát kinh thiên.

- Pháp của Thiên Tôn, Cửu Đại Đạo Môn... Vậy phải làm thế nào đây!

Mắt của Bạch Tiểu Thuần đỏ đậm. Mắt thấy không có cách nào né tránh, hắn ngửa mặt lên trời hô lớn. Lúc hắn giơ tay phải lên, vòng xoáy màu đen xuất hiện. Phía sau lưng, ở trong hơi nước vô tận, một vị Đế Ảnh mang theo khí phách vô thượng, chợt hạ xuống.

- Bất Diệt, Đế Quyền!

Đạo Môn Khảm Cung, bởi vì là Cửu Khư!

Cửu Khư Chi Thủy, khảm cung vô tận!

Giờ phút này, ở bốn phía xung quanh Bạch Tiểu Thuần, nước biển được huyễn hóa ra, nổ mạnh ở tám phương, vô biên vô hạn. Lực diệt tuyệt ở bên trong không phải cuồng bạo, mà là trong lâu dài, mang theo sự dẻo dai khó có thể tưởng tượng được, giống như đè ép, đủ để khiến tất cả vạn vật chúng sinh bên trong, đều đồng hóa trở thành một phần của nước biển.

Đối mặt với loại lực lượng âm nhu này, Bạch Tiểu Thuần vẫn triển khai Bất Diệt Đế Quyền. Dựa vào sự kiên cường vô cùng, bá đạo đến cực hạn của đế quyền này, thân thể cùng với lực tu vi ngưng tụ, ầm ầm lao đi!

Một quyền này, không còn là gấp năm lần. Cụ thể là gấp đến bao nhiêu lần, Bạch Tiểu Thuần cũng không đi tính toán. Lúc này hắn chỉ có một ý niệm duy nhất, chính là đánh nổ Khảm Cung chi Thủy ở bốn phương tám hướng, vô tận chảy dài này!

Trong tiếng nổ lớn, theo một quyền của Bạch Tiểu Thuần hạ xuống, đế ảnh phía sau hắn cũng giơ nắm đấm lên, đang đánh tới!

Nhất thời thiên địa biến sắc, phong vân chấn động. Thế giới run rẩy. Trong nháy mắt hơi nước ở bốn phía xung quanh nổ sóng dao động vạn trượng. Sóng dao động này không ngừng khuếch tán ra, càng lúc càng lớn, càng lúc càng nhanh!

Hai mắt Bạch Tiểu Thuần tràn ngập tơ máu, gầm khẽ, phát ra tiếng rít gào.

- Trở lại gấp đôi!

Trong tiếng quát to hơn, Bất Diệt Đế Quyền vốn đã cường hãn vô cùng, ở dưới sự điên cuồng này của Bạch Tiểu Thuần, lại một lần nữa bạo phát, giống như hổ mọc thêm hai cánh, phượng ra khỏi Niết Bàn!

Ầm ầm ầm!

Bên trong một quyền này khó có thể hình dung rốt cuộc ẩn chứa gió bão thế nào. Hơi nước biển chảy dài âm nhu do khảm cung này hình thành, ở dưới sóng dao động kịch liệt này, giống như đã đạt đến cực hạn, không có cách nào tiếp nhận được nữa, ở dưới những tiếng nổ liên tiếp, lại trực tiếp nổ tung ra!
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,567
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1512: Một con mắt Tinh Uyên
Chúng hóa thành vô số hơi nước, giống như dời núi lấp biển khuếch tán về bốn phía xung quanh. Từ phía xa vừa nhìn lại, trên bầu trời Thông Thiên Hải, hơi nước này khuếch trương tản ra, giống như một mặt biển rộng lớn đang bốc hơi lên!

Toàn thế giới... Vào giờ phút này, ngoại trừ phạm vi Thông Thiên Hải, những khu vực khác đều bị ảnh hưởng. Ở dưới hơi nước này khuếch tán ra, xung quanh có nước trút xuống!

Man Hoang cũng không ngoại lệ. Bốn phía xung quanh Khôi Hoàng Thành, mưa to rơi xuống. Trong lòng vô số người, đều theo toàn thế giới chấn động run rẩy.

Trên Thông Thiên Hải, Thông Thiên đạo nhân nheo cặp mắt lại. Trong lòng của hắn lại nghiêm trọng thêm vài phần. Bạch Tiểu Thuần này thật sự cường hãn, khiến cho trong lòng hắn hết lần này tới lần khác dâng lên sự bất an.

- Đạo Môn, Cấn Cung!

Mắt thấy Đạo Môn khảm cung bị Bạch Tiểu Thuần hóa giải, Thông Thiên đạo nhân hừ lạnh một tiếng, không chậm trễ chút nào, vung tay lên. Nhất thời sáu thanh phi kiếm phía trước hắn, lại đan xen.

Lần này, không đợi Thông Thiên đạo nhân sắp thành hàng cấn cung của hắn, thân thể Bạch Tiểu Thuần ở phía sau Bất Tử Đế Quyền đang nhanh chóng khôi phục. Hắn chợt lao mạnh ra, hóa thành một đạo cầu vồng, giống như lưu tinh, trong những tiếng ầm ầm lao thẳng đến chỗ của Thông Thiên đạo nhân.

Ở trong nháy mắt khi Bạch Tiểu Thuần tới gần, Thông Thiên đạo nhân cười lạnh. Tay phải hắn bấm quyết. Trong chớp mắt sáu thanh phí kiếm ở trước mặt hắn lại sắp thành hàng. Vẫn là ba hàng, nhưng hình dáng lại khác với lúc trước!

Ở trong chớp mắt khi hình vẽ này vừa xuất hiện, Bạch Tiểu Thuần tới gần, thình lình có một ngọn núi từ bên trong không trung hiện ra. Nó tới cực kỳ đột nhiên, trực tiếp hạ xuống, ầm ầm lao về phía Bạch Tiểu Thuần!

Ngọn núi này quá lớn, phải có kích thường chừng mấy ngàn trượng, khí thế kinh thiên, đập xuống, dâng lên tiếng gió gào thét, đinh tai nhức óc. Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần biến đổi. Trong tiếng gầm nhẹ hắn đánh ra một quyền, muốn đi đối đầu. Nhưng vào lúc này, trên bầu trời, từng ngọn núi lớn một lại đồng thời biến hóa ra, đồng thời lao xuống!

Ngọn núi sau còn khổng lồ hơn so với ngọn núi trước. Chỉ trong chớp mắt lại xuất hiện trên trăm ngọn núi, chiếm cả bầu trời. Một ngọn núi lớn nhất có kích thước chừng mấy vạn trượng, không ngừng đập xuống, căn bản cũng không cho Bạch Tiểu Thuần có thể có cơ hội né tránh!

Nhất là ở Thông Thiên Hải phía trên, lúc này theo biển rộng rít gào, lại có từng ngọn núi, từ đáy biển đột ngột nhô lên, lao thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần. Thậm chí ở bốn phía xung quanh, đồng thời cũng có từng ngọn núi xuất hiện, giống như trở thành pháp bảo của Thông Thiên đạo nhân, lao thẳng đến chỗ của Bạch Tiểu Thuần.

Chung quanh, thiên địa tám phương, bất kỳ chỗ nào đều có ngọn núi!

Bạch Tiểu Thuần có thể đánh vỡ một ngọn núi, nhưng trong chớp mắt, lại xuất hiện mười ngọn núi, trăm ngọn núi, xuất hiện không dứt, càng lúc càng lớn, càng lúc càng nặng, càng lúc càng mạnh!

Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần không ngừng biến hóa. Đạo Môn của Thông Thiên đạo nhân quá mạnh mẽ, ở trong một chớp mắt này, đã lộ rõ không thể nghi ngờ! Đạo pháp cùng loại, Bạch Tiểu Thuần chỉ từng thấy qua ở trong cuộc chiến tuyệt thế Man Hoang trước đây, trên con đường ngũ hành của người canh giữ lăng mộ!

Bạch Tiểu Thuần lộ ra thần sắc nghiêm túc. Thoáng cái, Bất Tử Huyết trong cơ thể hắn bỗng nhiên thiêu đốt. Theo sự thiêu đốt, bên ngoài thân thể hắn nhất thời lại bạo phát ra từng tầng huyết khí. Huyết khí này trong chớp mắt đã trở nên nồng đậm, trở thành huyết vụ. Bên trong sương mù, mắt Bạch Tiểu Thuần lộ ra sự điên cuồng cùng khát máu. Nhưng thần trí của hắn không giống tiêu tan giống như mọi khi!

Đối với phương pháp Thần Sát, hắn đã có thể hoàn toàn điều khiển!

Thần Sát vừa ra, huyết khí ngập trời. Trong tiếng gầm nhẹ, tốc độ của Bạch Tiểu Thuần bạo phát đến cực hạn. Huyết vụ còn ầm ầm ầm không ngừng khuếch tán ra. Mặc cho có bao nhiêu ngọn núi hạ xuống, huyết vụ của hắn đều có thể ở duới sự thiêu đốt của Bất Tử Huyết, trong chớp mắt đã bao trùm.

Mà mỗi một ngọn núi bị huyết vụ bao trùm, trong nháy mắt đều vỡ nát, giống như bị hút đi tất cả lực lượng tồn tại, trực tiếp lại hóa thành tro bụi...

Mắt thấy huyết vụ này càng lúc càng nồng đậm, càng lúc càng nhiều. Thậm chí phóng tầm mắt nhìn lại, tám phương của thế giới này đều trở thành màu đỏ. Tất cả ngọn núi, đều đang tan vỡ ở trong huyết vụ này. Chân mày của Thiên Tôn hơi nhíu lại. Hắn hừ lạnh một tiếng, tay áo vung lên.

- Đạo Môn, chấn cung!

Tiếng thiên lôi chợt nổ vang, giống như từ lúc khai thiên lập địa vậy. Từng tia chớp thiên lôi màu đen trực tiếp ở trên trời cao huyễn hóa ra, lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần, đánh mạnh tới!

Từ phía xa vừa nhìn lại, thiên lôi nhiều, cũng là vô cùng vô tận, vượt qua tất cả thiên kiếp. Hình như Đạo Môn này mở ra, khiến cho Thông Thiên đạo nhân trở thành quân chủ của sấm sét!

Đạo pháp như thế, Đạo Môn như vậy, đây chính là Thiên Tôn Pháp do Thông Thiên đạo nhân tự nghĩ ra, Cũng chính là vì Đạo Môn Pháp này, mới khiến cho người canh giữ lăng mộ khi nhắc với Bạch Tiểu Thuần về Thông Thiên đạo nhân, đều sử dụng bốn chữ kinh diễm tuyệt luân để hình dung!

Cũng chính là loại Thiên Tôn Pháp này đã lục lọi đến đại đạo, khiến cho Thông Thiên đạo nhân lật đổ toàn bộ Khôi Hoàng Triều, càng làm cho hắn có tự tin, chỉ muốn đi ra khỏi mảnh thế giới này, đến bên ngoài, bản thân mình nhất định có thể... Trở thành Thiên Tôn chân chính, còn có thể trùng kích... chí tôn Thái Cổ - sợ là ở bên ngoài, cũng là tồn tại tuyệt đối đỉnh phong, hiếm có như lông phượng và sừng lân vậy...

- Ta có tư chất như thế, nhất định có thể trở thành Thái Cổ. Vì sao phải ở bên trong căn nhà thế giới chật hẹp nhỏ bé này, kéo dài hơi tàn, chờ đợi ngày thọ nguyên đoạn tuyệt... Ta... Làm sao có thể cam tâm!

Thiên Tôn rống to hơn, trong thần sắc dữ tợn mang theo sự điên cuồng. Lúc hắn bước ra một bước, trời cao hạ xuống thiên lôi, hoàn toàn bạo phát. Mười vạn, trăm vạn thậm chí ngàn vạn, nổ mạnh hạ xuống.

Mặc dù Bạch Tiểu Thuần là có phương pháp Thần Sát, mặc dù từng cắn nuốt thiên lôi tu hành, nhưng hôm nay... hắn cũng vẫn không có cách nào đối đầu với sấm sét đến từ đạo pháp của Thiên Tôn.

Mắt thấy thiên lôi vô cùng vô tận này nổ lớn, hơi thở của Bạch Tiểu Thuần trở nên gấp gáp, trong mắt hắn càng thêm điên cuồng, không thể kém hơn so với Thông Thiên đạo nhân. Hắn ngẩng đầu, sau khi thu hồi huyết khí toàn thân, lực trường sinh của hắn trong nháy mắt bạo phát ra.

- Thuật pháp như vậy... Ta cũng có!
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,567
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1513: Trường Sinh Đăng (1)
Trong lòng Bạch Tiểu Thuần dâng lên sát ý mãnh liệt. Lúc này âm thanh cũng trở nên lạnh lùng, truyền ra khắp nơi. Đồng thời, hai tay hắn bấm quyết, bỗng nhiên vung về bốn phía xung quanh!

Bất Tử Quyển có năm đại thần thông. Trường Sinh Quyển lại là năm đại đạo pháp!

Giờ phút này, Bạch Tiểu Thuần không ngờ lần đầu tiên triển khai ra, đạo pháp chuyển thế thuộc về Trường Sinh Quyển, thuộc về bản thân hắn...

- Một con mắt Tinh Uyên!

Âm thanh của Bạch Tiểu Thuần cũng giống như âm thanh của thiên địa đạo, giống như đi đánh ra tiếng chuông đại đạo, truyền ra... Đạo pháp thiên âm!

Trong nháy mắt, trên toàn bộ Thông Thiên Hải, tất cả nước biển... phát ra những tiếng rắc rắc, với tốc độ mắt thường có thể thấy được, tất cả trở thành biển thủy tinh!

Tất cả bọt sóng, tất cả cuộn sóng, vào giờ phút này đều giống như băng phong, trở thành thủy tinh. Không chỉ riêng ở Thông Thiên Hải, tất cả các khu vực bên ngoài... ở một tích tắc này, trở nên trong suốt lấp lánh!

Phạm vi rộng lớn, liếc mắt không nhìn thấy được điểm cuối. Chỉ có thể nhìn đến cả vùng hóa thành biển thủy tinh, chiết xạ ra ánh sáng năm màu rực rỡ, sáng chói kinh người!

Thậm chí sấm sét từ trên bầu trời hạ xuống, vào giờ phút này cũng đều bị ánh sáng từ biển thủy tinh trên mặt đất chiết xạ, ánh sáng vạn trượng phóng lên chớp mắt... Những tiếng rắc rắc lại một lần nữa bạo phát.

Không ngờ... toàn bộ biển thủy tinh này, lại có thể ở trong chớp mắt này, tất cả vỡ nát, hóa thành trăm vạn, ngàn vạn thậm chí mười vạn vạn kiếm thủy tinh, từ trên mặt đất ầm ầm lao lên!

Chiết xạ sáng sáng sắc bén, tản ra kiếm khí sắc bén giống như có thể xé rách hư vô. Tất cả kiếm thủy tinh từ mặt đất lao lên, từ tám phương của thế giới này dời núi lấp biển, ngưng tụ khí thế kinh thiên, lao thẳng đến... chỗ Thông Thiên đạo nhân!!

Trong chớp mắt sắc mặt Thông Thiên đạo nhân chợt biến đổi!

Bên trong thiên địa, vô số kiếm thủy tinh dâng lên vượt qua tất cả mọi âm thanh trên thế gian, gào thét phá không, từ bốn phương tám hướng, từ trên Thông Thiên Hải hóa thành tinh uyên, ầm ầm phóng lên.

Từng kiếm thủy tinh chiết xạ ra ánh sáng vạn trượng, sáng chói vô biên, khiến cho thiên địa này ở trong chớp mắt, đột nhiên sáng đến cực hạn.

Thông Thiên đạo nhân lộ ra thần sắc đại biến, hít thở dồn dập. Trong tâm thần của hắn lần đầu dâng lên sóng lớn ngập trời.

Mặc dù đối với thần thông của Trường Sinh Quyển, hắn hiểu rất rõ. Nhưng giờ phút này đạo pháp từ trong tay Bạch Tiểu Thuần thi triển ra, vẫn khiến cho trong lòng Thông Thiên đạo nhân chấn động mãnh liệt.

Chính bởi vì biết lực lượng của đạo pháp Trường Sinh Quyển, cho nên hắn biết được rõ ràng, Trường Sinh Quyển không giống với những công pháp khác. Đây là một môn pháp môn có một không hai. Trong khi đang tu luyện, sẽ căn cứ vào đạo niệm của người tu luyện, tự mình làm diễn xuất ra thần thông đạo pháp!

Kể từ đó, đạo niệm của mỗi người khác nhau, diễn biến ra đạo pháp lại hoàn toàn không giống nhau. Cho dù là hắn nghiên cứu đối với Trường Sinh Quyển cũng đủ lâu, nhưng đối với đạo pháp Bạch Tiểu Thuần thi triển ra lúc này, vẫn rất xa lạ!

- Đạo pháp này của Bạch Tiểu Thuần.. Cuối cùng sẽ là thế nào!

Thông Thiên đạo nhân không dám khinh thường. Mắt thấy này bốn phía xung quanh có vô số kiếm thủy tinh gào thét ùn ùn kéo đến, thân thể hắn đang muốn lui về phía sau.

Nhưng tốc độ của những thanh kiếm thủy tinh này nhanh hơn. Trong tiếng nổ vang, lại một đường phá vỡ thiên lôi, trong nháy mắt tới gần.

Thông Thiên đạo nhân lộ ra thần sắc căng thẳng, hai tay bấm quyết vung lên. Cung lôi xung quanh hắn chấn động, lại một lần nữa hạ xuống. Lần này sấm sét không còn đi công kích Bạch Tiểu Thuần nữa mà là hạ xuống ở xung quanh hắn, hình thành lôi cảnh ngăn cản kiếm thủy tinh.

Ầm ầm

Tiếng động chấn động thiên địa. Từ phía xa nhìn lại, có thể nhìn thấy được trên ngàn vạn kiếm thủy tinh không ngừng tới gần, va chạm vào phía trên lôi cảnh, khiến cho những tiếng nổ không ngừng truyền ra, khiến cho thiên địa run rẩy. lôi pháp trong chấn cung cường hãn của Đạo Môn đang suy yếu tới tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được, càng thêm loãng ra. Đồng thời, nó lại cản trở kiếm thủy tinh từ tám phương công kích tới.

Vô số những thanh kiếm thủy tinh này mặc dù đều bị lôi cảnh ngăn cản tan vỡ, nhưng lại không có tiêu tan, mà là chồng chất ở phía dưới Thông Thiên đạo nhân, thình lình chồng chất từ trên Thông Thiên Hải phía dưới lên, mơ hồ, giống như hình thành một cái nền dựng thẳng!

Cái nền do kiếm thủy tinh tan vỡ ngưng tụ ra, càng lúc càng cao, xông thẳng lên trời cao. Đồng thời, lôi cảnh ở bốn phía xung quanh Thiên Tôn cuối cùng tán loạn ra. Nhưng những thanh kiếm thủy tinh đến từ tám phương, cũng ở trong một chớp mắt này... Tất cả sau khi bị ngăn cản ngăn cản tan vỡ ra, hình thành một cái nền giống như cột chống trời kinh người ở dưới chân của Thông Thiên đạo nhân!

- Bạch Tiểu Thuần, đây là đạo pháp của ngươi sao!

Hơi thở của Thông Thiên đạo nhân có chút bất ổn, nhưng trong mắt lại lộ ra sự sắc bén, mang theo uy lực của thiên địa. Dường như tất cả đạo pháp không thể chấn động tới hắn. Hắn đứng ở trên cái nền đó, bỗng nhiên mở miệng.

Bạch Tiểu Thuần lạnh lùng nhìn Thông Thiên đạo nhân. Hắn giơ tay phải lên, bỗng nhiên chỉ một cái về phía bầu trời!

- Màn trời làm lồng!

Lời nói từ trong miệng Bạch Tiểu Thuần truyền ra. Trong nháy mắt, trời cao truyền đến một tiếng động rất lớn nổ lớn. Trong mơ hồ, rốt cuộc xuất hiện hình ảnh trùng điệp. Hình như giờ phút này, bầu trời ở dưới một chỉ của Bạch Tiểu Thuần, bị chia ra làm mấy tầng, giống như khiến bầu trời hóa thành một tấm vải lớn, lại chia tấm vải này ra làm mấy tầng!

Trong chớp mắt, tầng màn trời thứ nhất lại chợt hạ xuống, trực tiếp bao phủ về phía Thông Thiên đạo nhân!

Tầng màn trời này, với mắt thường sẽ nhìn không rõ, chỉ có thể nhìn thấy được tất cả mọi thứ ở bốn phía xung đều đang vặn vẹo. Màn trời gần như trong suốt này, hạ xuống một ngôi chùa. Sắc mặt Thiên Tôn lại biến đổi, bấm quyết. Đạo Môn tốn cung của hắn đã được triển khai, hình thành hắc phong vô tận, bạo phát ở bốn phía xung quanh, muốn đi ngăn cản màn trời bao phủ.

Nhưng hắn vừa thi triển đạo pháp ra. Bên trong trời cao, tầng màn trời thứ hai, tầng màn trời thứ ba lục tục lao đến. Theo màn trời hạ xuống, toàn bộ trời cao này càng thêm loãng. Cho đến sau khi tầng màn trời thứ tám cũng hạ xuống, tầng tầng lớp lớp, thình lình giống như phong ấn Thông Thiên đạo nhân, bao phủ ở trên Thông Thiên Hải!

Phóng tầm mắt nhìn lại, bên trong Thông Thiên Hải, Thông Thiên đạo nhân ở trên nền thủy tinh này, xung quanh hắn là hắc phong gào thét, giãy dụa giống như muốn từ chỗ xung yếu xông ra.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,567
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1514: Trường Sinh Đăng (2)
Nhưng trong phạm vi tám phía xung quanh, theo màn trời tầng tám bao phủ, thình lình hình thành một cái lồng cực lớn!

Cái lồng này chính là màn trời chụp xuống, không phải là màu xanh lam, mà là lộ ra màu xám trắng. Cùng lúc đó, theo trời cao bị lấy đi hơn phân nửa, đã gần như trong suốt, thậm chí đều có thể nhìn thấy được hư không tối tăm ở phía sau màn trời!

Lúc này khí tức của Thông Thiên đạo nhân có phần dao động, một sự bất an mãnh liệt cùng nguy cơ khiến cho hắn vào giờ phút này phát ra tiếng gầm khẽ. Hắc phong ở bốn phía xung quanh không ngừng gào thét cuốn lên, muốn lao ra khỏi đây. Nhưng trong thời gian ngắn, nó lại không có cách nào làm được.

Trong chớp mắt khi tâm thần Thông Thiên đạo nhân tâm thần đang chấn động. Trong mắt Bạch Tiểu Thuần càng thêm băng hàn. Tay trái hắn bấm quyết giơ lên, lại chỉ một chỉ. Trong miệng giống như thiên lôi vậy, phóng ra âm thanh kinh thiên.

- Vạn thọ vô cương!

Bốn chữ này từ trong miệng Bạch Tiểu Thuần truyền ra, trong chớp mắt, khí tức trường sinh từ trên người của hắn xông lên trời, không ngờ ở trong toàn thế giới này, ở bên trong toàn bộ thiên địa này, từ trong không trung huyễn hóa ra... Vô số chữ thọ!

Mỗi một chữ thọ, đều mang khí tức trường sinh của Bạch Tiểu Thuần. Tất cả những chữ thọ lớn nhỏ, số lượng nhiều tới mức khó có thể hình dung. Chỉ là nhìn sơ qua, rốt cuộc không thể ít hơn so với kiếm thủy tinh trước đó!

Mới vừa xuất hiện, nó lại ầm ầm lao thẳng đến màn trời hiện tại đang bao phủ Thông Thiên đạo nhân. Trong nháy mắt nó đã lục tục xuất hiện ở trên cái lồng này, không phải xuyên qua, mà là ẩn vào bên trong!

Theo dấu vết, có thể nhìn thấy được vô số chữ thọ này, mỗi một chữ đều tản ra khí tức kinh người, khiến cho màn trời giống như được gia tăng. Lực lượng phong ấn của hắn càng thêm cường hãn, đã vượt ra khỏi cực hạn nào đó!

Bên trong, lúc này hơi thở của Thông Thiên đạo nhân càng thêm gấp gáp. Trong tâm thần có cảm giác bất an, không ngừng bạo phát, khiến cho hắn có một dự cảm mãnh liệt, nếu như mình không có cách nào rời khỏi cái lồng từ màn trời này, như vậy... sẽ có đại hung hiểm hạ xuống!

- Phải mau chóng rời khỏi nơi đây!

Thân thể Thiên Tôn thoáng lắc mạnh một cái, tính lao ra. Nhưng bất luận hắn thi triển thủ đoạn gì, rốt cuộc đều ở trong khoảng thời gian ngắn, khó có thể phá tan được. Trong sự nguy cấp, Thiên Tôn gầm khẽ, bấm quyết. Đạo Môn ly cung của hắn chợt được triển khai.

Ly cung thuộc hỏa. Trong nháy mắt khi ly cung vừa được triển khai, bốn phía xung quanh Thông Thiên đạo nhân lại có thiên hỏa vô cùng vô tận, lửa cháy mạnh hừng hực, ầm ầm khuếch tán về bốn phía xung quanh, giống như muốn đi đốt cháy tất cả những gì ngăn cản nó trở thành tro bụi.

Đúng lúc này, trong mắt Bạch Tiểu Thuần có sát ý vô cùng mãnh liệt. Hắn không để ý tới màn trời đang bị đốt cháy, tay phải của hắn lại giơ lên, bỗng nhiên chỉ về phía Thiên Tôn đang bị phong ấn.

- Ngươi sinh làm nến!

Trong chớp mắt khi Bạch Tiểu Thuần thốt ra những lời này, một tiếng nổ lớn vượt qua sấm sét, trực tiếp lại ầm ầm vang lên ở bên trong cơ thể của Thông Thiên Đạo Nhân đứng trên nền kiếm thủy tinh vỡ, trong màn trời!

Theo tiếng nổ tung, Thông Thiên đạo nhân phát ra một tiếng gào thét thê lương. Hai mắt của hắn chớp động một màu đỏ đậm, tóc tai bù xù. Thân thể hắn... Rốt cuộc lấy mắt thường có thể thấy được, hiện ra một tầng... sáp!

Tầng sáp này có màu trắng lạnh lẽo. Lúc này nó đang lan tràn trong phạm vi lớn. Chỉ trong chớp mắt một cái, nó rốt cuộc đã hoàn thành bao trùm tất cả, lại vẫn đang không ngừng dày thêm. Tất cả những điều này, khiến cho bất an của Thiên Tôn hoàn toàn bạo phát. Tu vi trong cơ thể hắn lại khuếch tán ra, hóa thành công kích phân tán ra bốn phía. Đồng thời, Thông Thiên đạo nhân gầm khẽ một tiếng.

- Đạo Môn, đoái cung!

Đoái cung không phải là nước, mà là sông ngòi!

Ở trong chớp mắt khi Thông Thiên đạo nhân mở miệng, nơi sáp đang bao trùm thân thể hắn, nhất thời lõm xuống, bốn phương tám hướng xung quanh hắn lại trực tiếp hóa thành đầm lầy. Đầm lầy này mang theo sự ăn mòn mãnh liệt, đủ để dung hòa tất cả, giống như muốn đi trung hòa sắp của bản thân, còn muốn đi ăn mòn phong ấn ở màn trời tám phương này!

Ầm ầm. Trong những tiếng động vang lên, chấn động thiên địa. Đầm nước ăn mòn này khuếch tán ra, phối hợp với những Đạo Môn Pháp trước đó, khiến cho màn trời tầng tám vỡ nát từng mảng. Nhưng... theo những chữ thọ này gia tăng, màn trời vẫn bao phủ!

Mặc cho Thông Thiên đạo nhân thi triển pháp lực như thế nào, Đạo Môn của hắn tuy mạnh, nhưng vào giờ phút này, ở dưới đạo pháp trường sinh của Bạch Tiểu Thuần, rốt cuộc vẫn không cách nào hoàn toàn phá vỡ!

Mà sáp bao phủ ở trên người hắn mặc dù cũng bị đầm nước ngăn cản, lan tràn chậm một ít, nhưng vẫn còn kiên cường dẻo dai vô cùng, khiến cho da của Thông Thiên đạo nhân dần dần hóa thành màu trắng, toàn thân giống như trở thành một... người sáp!

- Đáng chết, đáng chết!

Thông Thiên đạo nhân lộ ra thần sắc dữ tợn, ngửa mặt lên trời gầm thét giận dữ. Ở trong tiếng rít gào này, hình như có pháp lực mạnh hơn, từ trong cơ thể hắn bạo phát ra. Mắt thấy sáp trên da của hắn đều xuất hiện dấu hiệu vỡ nát. Lồng màn trời bốn phía xung quanh cũng bắt đầu muốn tan vỡ...

Đúng lúc này, Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu, nhắm hai mắt lại. Nhưng chỉ một lát. Khi hai mắt hắn lại mở ra, trong ánh mắt của hắn thình lình xuất hiện... lửa ngập trời!

- Trường sinh, thành đèn!

Thân thể của Thiên Tôn giống như ngọn nến, ở trong nháy mắt khi hai mắt Bạch Tiểu Thuần đang khép lại chợt mở ra, đột nhiên... cháy lên!

Đây chính là Trường Sinh Quyển của Bạch Tiểu Thuần diễn biến ra thần thông thuộc về bản thân hắn, có tên là... Trường Sinh Đăng!

Bạch Tiểu Thuần thở hổn hển, sắc mặt có chút tái nhợt. Đạo pháp Trường Sinh Quyển, thi triển Trường Sinh Đăng, tuy là hắn lần đầu tiên triển khai ra, nhưng lại giống như đã hiện lên ở trong đầu ngàn vạn lần giống nhau, hoàn toàn không có một chút trúc trắc nào. Đây vốn chính là lực lượng đặc biệt của Trường Sinh Quyển, kết hợp với đạo niệm của bản thân trở thành đạo pháp tuyệt thế.

Nhưng nó lại tiêu hao cực lớn, cũng khiến cho Bạch Tiểu Thuần có chút ăn không tiêu. Chỉ là triển khai đạo pháp này, lực trường sinh trong cơ thể hắn rốt cuộc đã tiêu hao gần như bảy phần!

Tu vi tiêu hao, không phải là phạm vi Bất Tử Quyển khôi phục được. Bất Tử Quyển khôi phục chỉ là thương thế của hắn. Thân thể của hắn, tu vi tổn hao, lại cần thổ nạp mới khôi phục được.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,567
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1515: Đạo Pháp tuyệt luân
Chỉ có điều, tiêu hao như vậy, hình thành đạo pháp, uy lực to lớn. Khiến cho tâm thần Bạch Tiểu Thuần cũng phải chấn động. Lúc này ánh mắt hắn giống như tia chớp vậy, rơi vào chỗ của Thiên Tôn. Ở trước mắt, mảnh thế giới này... đã khác hẳn với trước kia!

Kiếm thủy tinh vỡ hóa thành nền, chính là... đế của Trường Sinh Đăng!

Đế đèn khổng lồ như vậy, hình thành uy áp. Lúc trước còn không có lộ rõ, hiện tại uy áp hoàn toàn bạo phát ra. Thậm chí có thể nhìn thấy được bên trong đế đèn này hình như có một lực hút, khiến cho tất cả tồn tại trên đó, đều hoàn toàn không có cách nào rời khỏi.

Mà màn trời từ trên trời cao lấy xuống, lúc này bao phủ ở xung quanh đế đèn, không ngờ chính là... Chụp đèn!!

Về phần những chữ thọ vô cùng vô tận, lúc này vừa nhìn, thình lình chính là chữ viết ở trên chụp đèn, đại biểu cho trường thọ!

Tất cả những điều này, đều tạo thành một phần của Trường Sinh Đăng. Thật sự mấu chốt... Lại là sáp phàm tục trong Trường Sinh Đăng, đặt ở bên trong tản ra ánh lửa!

Thông Thiên đạo nhân... sức sống của hắn, thân thể hắn, tất cả mọi thứ của hắn, chính là sáp này. Một thức sau cùng của Trường Sinh Đăng. Trong mắt Bạch Tiểu Thuần tản ra hỏa diễm, chính là đốt cháy sáp này, hình thành lửa của Trường Sinh Đăng!

Trong tiếng nổ lớn, thân thể của Thông Thiên đạo nhân ở dưới sự thiêu đốt, có ánh lửa tản ra, chiếu rọi lên chụp đèn ở bốn phía xung quanh, khiến cho những chữ thọ ở trên chụp đèn này, đặc biệt dễ làm cho người khác chú ý. Cùng lúc đó, lực hút ở đế đèn hình thành vòng xoáy cực hạn, khiến cho thân thể của Thiên Tôn lại không có cách nào di chuyển.

Lúc này không ngờ biến Thông Thiên đạo nhân thành một ngọn đèn Trường Sinh Đăng!

Thân thể Thông Thiên đạo nhân run rẩy, tâm thần dâng lên sóng to gió lớn, nguy cơ sinh tử mãnh liệt không có cách nào hình dung, không ngừng bạo phát ra ở trong lòng hắn. Hắn cảm nhận được rõ ràng sức sống của mình, thân thể của mình, tu vi của mình thậm chí linh hồn của mình sau khi hóa thành Trường Sinh Đăng, ở dưới sự thiêu đốt này, đang không ngừng biến mất. Tốc độ biến mất này cực nhanh. Chỉ là mấy hơi thở, lại khiến cho Thông Thiên đạo nhân hoảng sợ đến cực hạn. Hắn cảm nhận được rõ ràng một sự suy yếu nhất từ trước tới nay.

- Thần thông này... Đạo pháp này...

Trong miệng Thông Thiên đạo nhân truyền ra tiếng rít gào giống như dã thú.

- Chỉ là Trường Sinh Đăng, cũng dám thiêu đốt hồn của bản tôn!

Thông Thiên đạo nhân ngửa mặt lên trời gào thét. Bạch Tiểu Thuần đứng ở phía xa, lạnh lùng nhìn Thông Thiên đạo nhân đang giãy dụa. Băng hàn trong mắt hắn dần dần nhiều hơn. Hắn cũng không có đi ngăn cản Thiên Tôn giãy dụa, mà sử dụng âm thanh chỉ có mình có thể nghe được, thì thào nói nhỏ.

- Thông Thiên đạo nhân, những chỗ dựa trước đây khiến ngươi cho rằng tất thành, hiện tại cũng nên thể hiện ra đi!

Trong nháy mắt khi Bạch Tiểu Thuần mắt không chớp tập trung tinh thần, Thông Thiên đạo nhân lộ ra thần sắc dữ tợn, toàn thân ở dưới sự thiêu đốt này, thậm chí rất nhiều chỗ da, đều bị thiêu đốt tới mức nhìn thấy được máu thịt cùng xương bên trong. Tóc hắn đang nhanh chóng biến thành hoa râm, trên mặt cũng xuất hiện nếp nhăn. Nhưng sự điên cuồng ở trong mắt hắn lại hoàn toàn không có giảm bớt.

- Bạch Tiểu Thuần, ngươi hãy nhìn cho kỹ xem, bản tôn phá đạo pháp của ngươi như thế nào!

Thời điểm Thông Thiên đạo nhân gào thét, hai tay hắn chậm rãi giơ lên. Ở dưới sự thiêu đốt này, hắn bấm quyết ở trước mặt, bỗng nhiên chắp lại trước ngực!

- Đạo Môn thứ bảy, khôn cung!

Thông Thiên đạo nhân vừa nói ra lời này, âm thanh này đến cuối cùng, giống như sấm rền, giống như từ sâu bên trong mặt đất truyền ra tiếng rít gào. Trong nháy mắt khi tiếng rít vào vừa vang vọng, thân thể hắn rốt cuộc lấy mắt thường có thể thấy được, tản ra khí tức của mặt đất!

Khôn cung, đại biểu chính là đại địa!

Trong những tiếng động ầm ầm ầm, mặt đất toàn thế giới giống như muốn nổ tung ra. Từng khí tức thổ nồng đậm từ bên trong mỗi tấc mặt đất của thế giới này, đều bạo phát ra, lao thẳng đến chỗ Thông Thiên đạo nhân!

Thân thể hắn, khí tức thổ càng thêm mãnh liệt. Ngay cả hỏa diễm thiêu đốt toàn thân hắn, không ngờ cũng xuất hiện dấu hiệu muốn tắt. Thậm chí đế đèn thủy tinh phía dưới hắn, lúc này ở trong khí tức thổ nồng đậm, cũng trở nên mờ đục, không còn trong suốt lấp lánh như trước, mà với tốc độ mắt thường có thể thấy được đang hóa thành nham thạch tầm thường!

Không chỉ là đế đèn, còn có chụp đèn ở bốn phía xung quanh, lúc này cũng như vậy. Ở trong khí tức thổ tức ùn ùn kéo đến, tràn ngập bao phủ, chụp đèn cuối cùng dần dần hóa thành màu nâu. Chỉ trong thời gian mấy hơi thở, toàn bộ chụp đèn đã hoàn toàn hóa thành nâu, giống như trở thành bùn đất. Đế đèn bên trong cũng như vậy, kể cả thân thể Thông Thiên nhân cũng không còn là sáp nữa. Hỏa diễm thiêu đốt sinh mạng của hắn, vào giờ phút này... trực tiếp tắt!

Một tiếng nổ giống như khai thiên bổ địa bạo phát ra. Thiên Tôn hóa thành Trường Sinh Đăng, lại trực tiếp tan vỡ nổ tung, chia năm xẻ bảy...

- Bạch Tiểu Thuần, đạo pháp này của ngươi, cũng muốn vây khốn được bản tôn sao?

Bộ dạng Thông Thiên đạo nhân có chút chật vật, mang theo tiếng thở dốc kịch liệt, từ trên đế Trường Sinh Đăng sụp đổ, bỗng nhiên lao ra, cười như điên.

Bạch Tiểu Thuần đứng ở tại chỗ, vẫn không nhúc nhích. Trong đôi mắt băng hàn thoáng lộ ra một sự châm chọc. Hắn giơ tay phải lên, vung về phía trời cao.

- Ngươi thật sự… phá vỡ được sao?

Ở trong nháy mắt khi lời nói của Bạch Tiểu Thuần truyền ra, sắc mặt Thông Thiên đạo nhân chớp mắt đã biến đổi. Hắn phát hiện tính mạng, sức sống, tu vi cùng với linh hồn của mình, lại có thể... vẫn đang biến mất!

Thần sắc hắn đột nhiên thay đổi, hoảng sợ chợt ngẩng đầu, ở trong nháy mắt nhìn về phía trời cao. Đầu óc của hắn chợt chấn động một tiếng, thân thể hắn run rẩy nhất từ trước tới nay.

- Sao có thể như vậy được!

Trên bầu trời, trong trời cao vô tận, lúc này thình lình xuất hiện... gần như vô số Trường Sinh Đăng. Những ngọn đèn Trường Sinh Đăng này bao trùm tới điểm cuối trên bầu trời của thế giới Thông Thiên. Phóng tầm mắt nhìn lại, căn bản là vô số ngọn đèn không thể đếm được hết...

Chỉ có thể nhìn thấy được trên mỗi ngọn đèn Trường Sinh Đăng, đều hiện lên bóng dáng của Thông Thiên đạo nhân, những gương mặt có khóc có cười, có dữ tợn, có rít gào!

Quỷ dị vô biên, nghe rợn cả người!

Khí tức của Thông Thiên đạo nhân càng thêm cuồng bạo, toàn thân vô cùng điên cuồng, thân thể chợt xông ra. Ở giữa không trung, hai tay hắn đưa mạnh ra, hung hăng hướng về phía bầu trời xé một cái. Hắn ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng gầm chấn động trời đất.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,567
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1516: Đạo môn thứ mười (1)
- Đạo Môn thứ tám, càn cung!

Càn cung, đại biểu chính là trời!

Giờ phút này, theo Thông Thiên đạo nhân phát cuồng, theo Đạo Môn Pháp của hắn thi triển đến trình độ Đạo Môn thứ tám, thế giới biến sắc, phong vân cuốn lên. Toàn bộ trời cao đều đang run rẩy. Hình như tay của Thiên Tôn hóa thành bàn tay vô hình nhìn không thấy, thâm nhập vào trên bầu trời, thình lình xé trời cao ra một vết nứt cực lớn.

Vết nứt này tách ra rồi lan tràn khuếch tán, giống như hóa thành một lưỡi dao sắc bén, muốn chém ra tất cả, muốn toàn bộ trời cao này, đều vỡ ra.

Theo vết nứt xuất hiện, sóng dao động mênh mông kinh người ở trên trời cao bạo phát ra. Nó đi qua nơi nào, tất cả Trường Sinh Đăng đều đang run rẩy. Lúc này, Thông Thiên đạo nhân ở trên mỗi ngọn đèn đèn đều đang gầm thét, đồng thời giơ tay lên, đồng thời thi triển... Đạo Môn thứ tám, càn cung pháp!

Ầm ầm ầm!

Trời cao vỡ nát. Từng ngọn đèn Trường Sinh Đăng cũng đều bị xé ra. Phóng tầm mắt nhìn lại, vô số Trường Sinh Đăng bên trong trời cao đồng thời vỡ nát diệt vong. Lúc này hơi thở của Thông Thiên đạo nhân trở nên cực kỳ hỗn loạn, mệt mỏi cùng suy yếu hiện ra đặc biệt rõ ràng ở trên người hắn. NNhưng trong mắt của hắn lại lóe tinh quang. Thân thể suy yếu, rốt cuộc lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được, đang dần khôi phục. Nhất là trong mắt hắn mang theo một ánh mắt giống như trong thiên địa, bá đạo vô thượng, chợt nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần.

- Bạch Tiểu Thuần, nếu như ngươi không có thủ đoạn khác, như vậy ngày hôm nay... Lại ngoan ngoãn tuyệt thế đại dược cho ta đi!

- Ngươi thật sự… phá vỡ được sao?

Thần sắc Bạch Tiểu Thuần vẫn rất bình tĩnh, chỉ là sát ý trong đôi mắt kia đã càng thêm mãnh liệt. Trong lời nói thản nhiên lại dường như có sự đùa cợt vô tận. Đồng thời hắn cũng đang suy tư. Đến lúc này, thủ đoạn Thông Thiên đạo nhân có thể dựa dẫm, lại còn không thể hiện ra.

Thông Thiên đạo nhân nghe vậy không ngờ sửng sốt. Rất nhanh, sắc mặt hắn lại liên tiếp biến đổi mấy lần. Thân thể hắn bỗng nhiên lui lại, nhìn bốn phía xung quanh. Hắn cảm nhận được mình hít thở không thông. Hắn nhìn lên trên không trung, hắn thấy được lưới thế giới!

Nhìn mặt đất, hắn giống như thấy được một đế đèn cực kỳ khổng lồ...

Sắc mặt của hắn dần dần khó coi tới cực hạn. Toàn thân thân thể hắn run rẩy. Trong chớp mắt, thậm chí trong mắt hắn lần đầu tiên xuất hiện ra vẻ cay đắng cùng phức tạp!

- Thật hay cho một Trường Sinh Đăng, thật hay cho một Trường Sinh Quyển!

Giờ phút này, toàn bộ thế giới Thông Thiên không ngờ chính là một ngọn đèn cực kỳ khổng lồ, Trường Sinh Đăng!!

Mặt đất của thế giới, chính là đế đèn. Lưới thế giới chính là chụp đèn. Thông Thiên đạo nhân hắn... vẫn còn là sáp. Thân thể hắn, vẫn còn đang... thiêu đốt trong sự vô hình, giống như ngọn đèn dầu!

Đây là... ba cách thức của Trường Sinh Đăng!

Một là bản thân, hai là trời, ba là thế giới!

Đạo pháp tuyệt luân!

Kinh diễm vô song!

- Là ta xem thường Trường Sinh Quyển... Hoặc nói, là ta xem thường Trường Sinh Quyển của Bạch Tiểu Thuần ngươi!

Thông Thiên đạo nhân nhìn, toàn thế giới vào giờ phút này đã hóa thành một ngọn đèn Trường Sinh Đăng. Trong lòng của hắn tràn ngập sự phức tạp. Đối với Trường Sinh Quyển hắn hiểu không ít. Nhưng bất luận là đại đệ tử của hắn hay Đỗ Lăng Phỉ, sau khi tu luyện Trường Sinh Quyển, cũng không có giống như Bạch Tiểu Thuần vậy, lộ ra đạo pháp kinh thiên động địa như vậy.

Lúc này mắt thấy thế giới này hóa thành Trường Sinh Đăng, theo hỏa diễm vô hình thiêu đốt mình, ý chí thế giới của hắn rốt cuộc bị mạnh mẽ lấy đi. Thậm chí trái lại, dường như ở dưới Trường Sinh Đăng ảnh hưởng, mảnh thế giới này... không còn tiếp tục tôn hắn là chủ, không lại tán thành đối với hắn, mà là xuất hiện đè ép cùng tiêu diệt!

Bạch Tiểu Thuần đứng ở phía xa, nhìn tất cả những điều này. Nhưng chân mày hắn lại nhíu lại thật sâu. Cho tới bây giờ, hắn vẫn không nhìn ra được, Thông Thiên đạo nhân rốt cuộc có thủ đoạn thế nào, trươc đó mới có thể mang tâm tính cho rằng mình sẽ tất thắng!

- Hắn nhất định còn có đòn sát thủ chân chính! Ta cũng không tin, dưới Trường Sinh Đăng, hắn vội vàng còn không lấy ra!

Trong mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên hàn quang. Hắn giơ tay phải, vung lên. Ngay lập tức thế giới này hóa thành Trường Sinh Đăng chợt lập lòe, tất cả bạo phát.

- Bạch Tiểu Thuần, Cửu Đại Đạo Môn của lão phu, còn có một môn cuối cùng này!

Tơ máu trong mắt Thông Thiên đạo nhân càng nồng đậm. Hắn ngửa mặt lên trời rít gào một tiếng. Hai tay hắn giơ lên, trên dưới đan xen, lòng bàn tay đối nhau, lại ở trước mặt thể hiện một ấn ký quỷ dị.

- Đạo Môn... trung cung!

Thông Thiên đạo nhân gầm khẽ, hai tay chợt đẩy về phía trước. Sáu thanh phi kiếm thể hiện ba hàng ấn ký, chỉ ở trong một tích tắc này, đồng thời bạo phát ra, thình lình có sự sống chết. Ở trong một chớp mắt này, khuếch tán ra ở bốn phía xung quanh hắn. Một mặt sinh, một mặt tử sau khi ở cùng một chỗ sau, rốt cuộc hình thành một sinh tử đồ. Trong những tiếng ầm ầm phát ra, sinh tử đồ này không ngừng trở nên dồi dào, giống như muốn ở vị trí yếu hại, xông ra khỏi cái chụp đèn thế giới này.

Trong nháy mắt khi khí tức sinh tử cường hãn vừa xuất hiện, lại làm cho cả trời cao biến đổi, giống như lấy chỗ của Thông Thiên đạo nhân, phân chia thành hai bộ phận. Một phần nhanh chóng héo rũ giống như tử vong. Một phần khác lại là sức sống dạt dào, giống như mới sinh.

Nếu như có thể đứng ở một độ cao cực hạn, có thể nhìn thấy được Trường Sinh Đăng do Bạch Tiểu Thuần lấy thế giới hóa thành, ở dưới sinh tử đồ này cũng bị ảnh hưởng, phân nửa héo rũ, phân nửa mới sinh, vô cùng quỷ dị.

Đồng thời, Thông Thiên đạo nhân bỗng nhiên rít gào, hai tay giơ lên, hung hăng xé một cái!

- Mở!

Lấy sinh tử làm cái giá phải trả, muốn tách sinh tử ra, mượn hư không bị xé rách này để xé rách Trường Sinh Đăng!

- Nếu như đây là chỗ dựa của ngươi, như vậy... Thông Thiên đạo nhân, ngày hôm nay, ngươi nhất định phải ngã xuống!

Bạch Tiểu Thuần chậm rãi mở miệng. Ở trong nháy mắt khi Thiên Tôn muốn xé rách trời cao, hắn nhắm hai mắt lại, trong chớp nhoáng lại mở ra. Trường Sinh Đăng do toàn thế giới hóa thành, chợt... tắt!

Sau khi nó tắt, tất cả ánh sáng trong toàn thế giới trong nháy mắt đều biến mất. Chỉ còn lại có hỏa diễm vô hình đang thiêu đốt ở trên thân của Thông Thiên đạo nhân, vốn dùng mắt thường không thể nào nhìn thấy được, nhưng khi toàn thế giới trở nên tối tăm, hỏa diễm vô hình ở trên thân của Thông Thiên đạo nhân lại lộ ra rõ ràng, đang lay động kịch liệt, giống như muốn tắt!
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,567
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1517: Đạo môn thứ mười (2)
- Đèn tắt, người diệt!

Bạch Tiểu Thuần thì thào nói nhỏ. Trong chớp mắt khi giọng hắn vừa thốt ra, trong nháy mắt toàn thế giới tối tăm có một khí tức diệt sạch không có cách nào tưởng tượng được chợt bạo phát ra ở bên trong bóng tối này, từ bốn phía xung quanh, từ toàn thế giới, từ toàn bộ thiên địa tăng lên, giống như dời núi lấp biển, lao thẳng đến chỗ của Thông Thiên, không để ý tới trung cung của Đạo Môn, không để ý tới tất cả mọi sự chống đỡ, không để ý tới ý chí của Thông Thiên đạo nhân, muốn thổi tắt hỏa diễm trên người hắn, thậm chí cả hỏa diễm sinh mệnh của hắn!

- Không!

Thông Thiên đạo nhân phát ra tiếng gào thét thê lương. Hắn có loại cảm giác mãnh liệt, sinh tử của mình sẽ bị dập tắt ngay trong nháy mắt này. Không kịp suy nghĩ tìm hiểu quá nhiều, Thông Thiên đạo nhân ở trong tiếng rít gào này, tay phải bỗng nhiên giơ lên, một tay đặt ở mi tâm của mình, hung hăng kéo ra ngoài một cái, lập tức một thanh thiết kiếm rỉ rét bị hắn trực tiếp rút từ trong cơ thể ra!

Chính là... thanh Vẫn Kiếm!

Trong tay cầm Thiên Ngoại Vẫn Kiếm, tiếng hô của Thông Thiên đạo nhân ở trong bóng tối này chấn động khắp nơi. Hắn hung hăng chém một cái về phía hắc ám đang muốn tới thổi tắt hỏa diễm sinh mạng của mình!

Một kiếm hạ xuống, chém không ra tối tăm. Chỉ thấy có những tiếng rắc rắc vang lên. Trong chớp mắt khi thanh Vẫn Kiếm cùng hắc ám trong toàn thế giới va chạm một cái, từ trên thanh Vẫn Kiếm truyền ra. Trong chớp mắt này, Thông Thiên đạo nhân không có cách nào tin tưởng được. Thân thể hắn run rẩy. Thanh Vẫn Kiếm này... lại trực tiếp tan vỡ nổ tung ra, chia năm xẻ bảy, ầm ầm vỡ nát diệt vong.

Đồng thời, bóng tối xung quanh lại không có cách nào ngăn cản, trong nháy mắt lại trực tiếp nhấn chìm thân thể của Thông Thiên đạo nhân ở bên trong... Ở trong chớp mắt khi thân thể bị nhấn chìm, ánh nến trong đêm tối, chợt, tắt!

Đèn tắt, người diệt, hình thần câu diệt!

Thế giới thoáng cái yên tĩnh. Dần dần, khi hắc ám tản đi. Ở bên trong thiên địa này, tất cả ánh sáng trong thế giới lại một lần nữa khôi phục. Trường Sinh Đăng cũng tiêu tan. Trên Thông Thiên Hải, Bạch Tiểu Thuần đứng ở nơi đó. Chỉ là trên mặt hắn lại không có một chút vui sướng nào. Lúc này hắn nhìn chằm chằm vào vị trí Thông Thiên đạo nhân bị loại bỏ lúc trước. Hắn rốt cuộc hiểu rõ... nguyên nhân của sự bất an của mình, suy đoán trước sau của mình!

- Mặt quỷ khóc cười hắn cướp đi được, trước sau vẫn chưa xuất hiện...

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần càng thêm sắc bén. Hắn chợt cúi đầu nhìn về phía Thông Thiên Hải phía dưới đã sắp khô cạn. Tay phải hắn đột nhiên bấm quyết, chỉ xuống dưới. Thông Thiên Hải này lập tức lõm xuống, giống như có lực lượng vô cùng bạo phát ở bên trong.

Gần như ở trong nháy mắt khi Bạch Tiểu Thuần thi pháp, khu vực Thông Thiên Hải lõm xuống này, đột nhiên xuất hiện một vòng xoáy cực lớn. trong lúc vòng xoáy này ầm ầm ầm chuyển động, tác động tới tất cả nước biển, hình thành tiếng rít gào ngập trời.

Mà ở trung tâm vòng xoáy này, bóng dáng của Thông Thiên đạo nhân thình lình lại xuất hiện, rốt cuộc đi từng bước một... từ đáy biển, đi ra!!

- Ngươi thật sự thiếu chút nữa, có thể giết chết được bản tôn!

Thông Thiên đạo nhân bình phục khí tức, trong mắt tràn ngập tơ máu, thoáng lộ ra một nhịp tim đập nhanh. Nếu không phải ở trong nháy mắt vừa rồi, hắn sử dụng tàn hồn của mặt quỷ khóc cười, ngưng tụ thần thông của mình, hình thành thuật thế mạng, sợ là ở dưới Trường Sinh Đăng này, hắn đã thật sự hình thần câu diệt.

- Tàn hồn thế mạng!

Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần vô cùng khó coi. Hắn nhìn Thông Thiên đạo nhân từ đáy biển đi ra, đã hiểu rõ. Đây... chính là chỗ dựa khiến đối phương cho rằng hắn sẽ tất thắng!

Đúng là như thế. Có tàn hồn thế mạng, giống như tóc máu của đối phương trong cuộc chiến giữa người canh giữ lăng mộ cùng đối phương ở trong Man Hoang năm đó.

Thông Thiên đạo nhân hít một hơi thật sâu. Ở một tích tắc này, sát ý trong mắt sắc bén vô cùng. Còn có sự điên cuồng không ngừng chớp hiện ở bên trong. Tay phải của hắn chậm rãi giơ lên, hướng về phía bầu trời, chậm rãi ấn một cái.

- Trường Sinh Đăng của ngươi, lão phu đã chứng kiến. Như vậy tiếp theo, chính là đạo pháp cuối cùng của lão phu!

- Con người sinh tồn thoải mái, cá lớn nuốt cá bé!

- Mảnh thế giới này, nếu đã héo rũ, sắp tử vong, như vậy tất cả chúng sinh bên trong thiên địa này chôn cùng với thế giới. Vậy không bằng... lấy tất cả tính mạng của bọn họ cho ta, trở thành đạo pháp diệt thế lão phu đã nghĩ ra từ rất lâu, nhưng trước sau vẫn không thi triển qua. Cũng chính là... Đạo Môn thứ mười!

Giọng nói của Thông Thiên đạo nhân giống như thiên lôi cuối cùng trong mảnh thế giới này nổ tung. Hắn giơ tay phải lên phía trước. Đột nhiên có một vòng xoáy cực lớn xuất hiện. Vòng xoáy này tối tăm, ầm ầm ầm chuyển động. Một lực hút không có cách nào hình dung, nhất thời lại từ bên trong khuếch tán ra toàn bộ thế giới Khôi Hoàng.

Giờ phút này, trời cao vốn đã nghìn lở trăm lỗ, mất đi tất cả sức sống, dùng mắt thường có thể thấy được, rốt cuộc xuất hiện vô số nếp uốn...

Bên trong thế giới khô cạn, tất cả cây cỏ trong nháy mắt tử vong. Tất cả ngọn núi mặt đất, trong nháy mắt mất đi tất cả sinh mạng. Tất cả sông suối, biển, cho dù là Thông Thiên Hải đã không còn lại bao nhiêu nước biển, trong chớp mắt cũng hoàn toàn khô cạn.

Sau đó lại là mãnh thú, tu sĩ, chúng sinh... tất cả tông môn, bốn mạch lớn đông tây nam bắc, còn có bên ngoài Khôi Hoàng Thành trong Man Hoang, Đại Thiên Sư cũng tốt, Cự Quỷ Vương cũng được, còn có những tu sĩ Bán Thần lão tổ của đại lục Thông Thiên.

Tất cả mọi người, đều ở trong một cái chớp mắt này, thân thể run rẩy. Sức sống của bọn họ căn bản là không khống chế được, bị một lực hút đến từ hư vô, chợt bắt đầu hút đi...

Theo sự hấp thu, vòng xoáy ở trước mặt Thông Thiên đạo nhân đã không còn là màu đen, mà trở thành màu đỏ. Một khí tức hủy thiên diệt địa, khủng khiếp đến cực hạn, ở bên trong vòng xoáy này, không ngừng cuộn trào mãnh liệt phát ra dao động. Mà ở dưới ánh sáng màu đỏ này chiếu rọi, trên mặt Thiên Tôn đạo nhân lộ ra vẻ vô tình dữ tợn.

- Bạch Tiểu Thuần, đây là một thức sau cùng của lão phu, Đạo Môn thứ mười, mở!

Theo âm thanh Thiên Tôn đạo nhân vang vọng, vòng xoáy này nhất thời bạo phát, khí tức diệt thế cuồn cuộn kinh thiên.

Bạch Tiểu Thuần hít thở dồn dập. Hắn cảm nhận được vòng xoáy này chuyển động, giống như một hố đen, muốn hút đi sức sống của tất cả chúng sinh ở trên thế gian.
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top