Lượt xem của khách bị giới hạn

[Huyền huyễn] [Truyện Hoàn] Nhất niệm vĩnh hằng - Nhĩ Căn

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Huyền huyễn] [Truyện Hoàn] Nhất niệm vĩnh hằng - Nhĩ Căn

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,567
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1498: Cánh cửa từ trước tới nay chưa bao giờ mở (1)
- Bạch Tiểu Thuần, ngươi có thể hận lão phu. Nhưng sau khi ngươi rời khỏi mảnh thế giới này, ngươi sẽ biết được vì sao... Ở trong lòng lão phu, sứ mệnh lớn hơn tất cả!

Người canh giữ lăng mộ chậm rãi mở miệng. Hắn đi tới trước mặt Bạch Tiểu Thuần, giơ tay phải lên, một ngón tay đặt ở trên thiên linh của Bạch Tiểu Thuần.

Trong cơ thể, tu vi toàn diện bạo phát. Trong một tích tắc này, tất cả sức sống còn sót lại, tất cả tiềm lực đều trào ra. Theo toàn bộ Khôi Hoàng Thành chấn động, hắn thình lình... bỏ qua bản thân, lấy tất cả mọi thứ của mình... rót vào trong đầu Bạch Tiểu Thuần, đi giúp Bạch Tiểu Thuần khôi phục. Đồng thời, hắn còn sử dụng tất cả lực lượng sinh mạng, đi kích phát hạt giống trường sinh điên cuồng sinh trưởng!

Ầm ầm.

Những tiếng động lớn không ngừng bạo phát ở trong đầu, trong cơ thể Bạch Tiểu Thuần. Hắn lộ ra thần sắc xúc động. Hắn tinh tường cảm nhận được, thân thể mình ở trong một tích tắc này, thật sự giống như được rót vào sức sống vô cùng.

Sức sống này đồng nguyên cùng Bất Tử Trường Sinh Công, khiến cho hắn trong lúc dung nhập hoàn toàn không có một chút ngăn cản nào. Dường như chúng vốn thuộc về tu vi của hắn. Trong phút chốc, trong thân thể Bạch Tiểu Thuần đang khô cạn gần như diệt sạch, trực tiếp lại khôi phục gần một nửa.

Ở dưới sự khôi phục này, lực lượng thân thể của hắn cũng theo đó bạo phát. Từ ngưng khí, trực tiếp đột phá đến mức độ có thể so với Trúc Cơ, sau đó lại bạo phát. Thân thể Kết Đan!

Ở trong quá trình này, da bất tử, bất tử kim cương, gân bất tử... tất cả đều khôi phục. Thậm chí Bạch Tiểu Thuần có cảm giác mãnh liệt, Bất Tử Quyển thời khắc này so với trước đây, hình như... càng cường hãn hơn. Sức sống càng thịnh vượng hơn. Đồng thời, khí huyết cũng đủ gây ra kinh thiên động địa!

Mà điều này cùng cảm giác thân thể mình thông hiểu đạo lí, hoàn toàn là một khối. Nếu như không có so sánh với trước đó, rất khó phát hiện. Nhưng đối với lĩnh ngộ cùng tu luyện nhiều năm trước đó, giờ khắc này ở trong một tích tắc này, trình độ dung hợp của Bất Tử Quyển ở bên trong thân thể mới khiến cho Bạch Tiểu Thuần phải giật mình kinh ngạc!

Giống như nói Bạch Tiểu Thuần trước kia, có da bất tử đại thành, chiến lực của hắn là mười thành. Như vậy hiện tại chiến lực một lần nữa khôi phục, lại là... Mười lăm thành!

Loại gia tăng khủng khiếp này, khiến cho Bạch Tiểu Thuần vốn đã vượt qua cùng cảnh, lại càng nghịch thiên!

Mà tất cả những điều này, đều vì tro bụi của hai bộ hài cốt, ngưng tụ ra tuyệt thế đại đan Bất Tử Trường Sinh Công!

Hình như... tuyệt thế đại đan này không chỉ có thể khiến cho thân thể Bạch Tiểu Thuần khôi phục lại sức sống, còn tồn tại một sự tu bổ đặc biệt nào đó, khiến cho lực lượng thân thể của Bạch Tiểu Thuần, cùng hậu nhân Khôi Hoàng huyết mạch chính thống không giống như, thậm chí còn vượt qua!

Trong những tiêng rắc rác, gân bất tử đại thành, cảnh giới xương bất tử của Bạch Tiểu Thuần theo đó tăng lên. Ở dưới sự không ngừng bạo phát, xương bất tử... Trực tiếp đại viên mãn!

Mà lúc này thân thể hắn cũng có thể dùng mắt thường thấy được sự khôi phục. Tóc hắn lại một lần nữa dài ra. Thân thể vốn chỉ là da bọc xương, cũng nhanh chóng có máu thịt đang lan tràn.

Thậm chí trên lớp da khô nứt nẻ của hắn, lúc này cũng nhanh chóng khép lại, một lần nữa xuất hiện da thịt, tản ra ánh sáng màu vàng, đủ khiến cho tất cả mọi người sau khi nhìn thấy, tâm thần đều sẽ chấn động vì ánh sáng màu vàng thần thánh này.

Cũng chính là vào lúc này, sau khi xương bất tử đại viên mãn, cảnh giới của Bất Tử Huyết một lần nữa trở về!

Trong cơ thể Bạch Tiểu Thuần truyền ra những tiếng rắc rắc. Tất cả máu của hắn đều ở trong một cái chớp mắt, nhanh chóng chuyển hóa trở thành máu bất tử. Theo máu bất tử lan tràn, thân thể Bạch Tiểu Thuần đã hoàn toàn khôi phục. Từng đợt khí huyết ngập trời, ở trong cơ thể hắn ầm ầm dâng lên.

Khí huyết này mạnh mẽ, khiến cho thế giới ba thành này đều bị nhuộm thành màu máu. Mà ở trong màu máu này, lại lộ ra ánh sáng màu vàng!

Khí tức cường hãn ở trên người Bạch Tiểu Thuần liên tục bạo phát!

Cho đến sau hơn mười lần hít thở, khi tất cả máu trong cơ thể hắn đều trở thành máu bất tử, thân thể Bạch Tiểu Thuần chấn động mãnh liệt, một lực lượng thân thể vượt qua trước kia rất nhiều lần, từ trên người hắn trực tiếp quật khởi!

Ầm ầm ầm!!

Bán Thần sơ kỳ, Bán Thần trung kỳ, Bán Thần hậu kỳ, Bán Thần... đại viên mãn!!

Theo bạo phát, toàn thân Bạch Tiểu Thuần truyền ra những tiếng ầm ầm vô tận. Chiến lực của hắn cũng một đường giống như bão táp tăng lên khó có thể tưởng tượng được.

Loại cảm giác cường hãn này, giống như mỗi tấc máu thịt bên trong toàn thân đều ẩn chứa lực lượng giống như gió bão vậy, khiến cho Bạch Tiểu Thuần hơi bị chấn động. Hắn không biết có phải ảo giác hay không. Lúc này theo lực lượng thân thể khôi phục, so sánh với mình trước kia, cho dù hiện tại không có tu vi, chỉ là thân thể, nhưng vẫn... vẫn qua rất xa!

Dù sao hắn trước kia, sau khi Bất Tử Quyển đại viên mãn, tuy là thân thể Bán Thần, nhưng cũng chỉ là tương đương với Bán Thần sơ kỳ mà thôi. Nhưng lúc này... lại hoàn toàn khác nhau. Không nói là khác biệt như giữa trời và đất, nhưng cũng không chênh lệch bao nhiêu!

Hắn còn cảm nhận được một áp chế đến từ mảnh thế giới này. Chỉ là áp chế này cũng không kinh người, ngược lại không ngừng nhân nhượng mình. Thậm chí hắn có loại cảm giác mãnh liệt, hình như thân thể mình có thể theo ý chí của mình... Không ngừng tăng lên!

Cho đến tăng lên đến... thân thể mạnh mẽ giống như Huyết Tổ trước đây!

Đây… mới thật sự là Bất Tử Quyển!

Đây mới là hậu nhân huyết mạch Khôi Hoàng tu luyện, có khả năng đạt được đỉnh thiên lập địa!

Mà Bạch Tiểu Thuần thậm chí cảm thấy, thời khắc này mình... hình như so với Huyết Tổ cũng Bất Tử Quyển đại viên mãn, còn muốn mạnh hơn! Nếu như đổi lại thời điểm khác, Bạch Tiểu Thuần nhất định sẽ mừng như điên. Nhưng bây giờ, thân thể

hắn mặc dù chấn động, nhưng tim hắn trước sau lạnh như băng. Bạch Hạo tử vong, là sự thống khổ cả đời hắn cũng không chịu được.

- Không kết thúc!

Ở thời điểm khí thế của Bạch Tiểu Thuần bạo phát, giọng nói của người canh giữ lăng mộ thản nhiên mở miệng.

- Sau Bất Tử Quyển, chính là... Trường Sinh Quyển!

Ở trong chớp mắt khi lời của người canh giữ lăng mộ truyền ra, toàn thân Bạch Tiểu Thuần lại chấn động mãnh liệt. Tuyệt thế đại đan dung hợp vào trong cơ thể hắn, lúc này cũng chỉ dung hòa tám phần mười mà thôi. Còn có hai phần khí tức không thuộc về Bất Tử Quyển, ở trong một chớp mắt này... ở trong cơ thể hắn lại chợt bạo phát!
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,567
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1499: Cánh cửa từ trước tới nay chưa bao giờ mở (2)
Khí tức này, chính là lực trường sinh!

Sau khi khuếch tán ra, thình lình từ bên trong thân thể hắn xuất hiện một sợi tơ khiến cho Bạch Tiểu Thuần cảm thấy quen thuộc. Sợi tơ này đâm vào trong tim hắn. Bên trong sợi tơ này ẩn chứa lực trường sinh, đặc biệt rõ ràng!

- Tiểu Đỗ Đỗ...

Bạch Tiểu Thuần cảm thấy cay đắng. Sức sống trường sinh còn sót lại trong tuyệt thế đại đan lại trực tiếp dũng mãnh tràn vào đến bên trong sợi tơ kia, khiến cho sợi tơ trường sinh này, trong nháy mắt sinh trưởng, không ngừng lớn mạnh.

Ầm ầm.

Có những tiếng động lớn vang lên. Chỉ là mấy hơi thở, thân thể Bạch Tiểu Thuần vốn không có mặc cho tu vi phát triển, theo lực trường sinh lan tràn, chạy trong kinh mạch, thình lình khiến cho tu vi của hắn khôi phục lại trình độ Trúc Cơ!

Chỉ là loại Trúc Cơ này vượt qua Thiên Đạo trước kia của hắn. Đây là... trường sinh Trúc Cơ!

Ở trong chớp mắt khi trường sinh Trúc Cơ hình thành, Bạch Tiểu Thuần cảm nhận được tồn tại giống như năm gông cùm đối với thân thể trước đây. Đó là... năm đại phong ấn của cơ thể người!

Trong tiếng nổ lớn, đạo phong ấn thứ nhất, trong nháy mắt tan vỡ!

Sau đó, hai phần lực bên trong tuyệt thế đại đan lại vẫn bạo phát, đẩy mạnh trường sinh Trúc Cơ của Bạch Tiểu Thuần, trực tiếp chuyển hóa về phía Trường Sinh Đan,!

- Bạch Tiểu Thuần, ngươi lại nghe kỹ đây!

Bàn tay lớn của người canh giữ lăng mộ đặt ở trên đỉnh đầu của Bạch Tiểu Thuần. Tu vi của hắn, sức sống của hắn, tất cả mọi thứ của hắn đều mượn lực bảo pháp của Khôi Hoàng Thành, lúc này tất cả dũng mãnh tràn vào trong cơ thể Bạch Tiểu Thuần, muốn sau khi dược lực của tuyệt thế đại đan biến mất, sẽ tiếp tục đẩy mạnh lực lượng Trường Sinh Quyển.

Giọng nói của hắn mang theo chấp nhất, giống như di ngôn cuối cùng, vang vọng ở bốn phía xung quanh, truyền vào trong tai Bạch Tiểu Thuần.

- Ta biết ngươi có rất nhiều nghi vấn. Ta cũng biết ngươi hận ta. Đồng thời, ta cũng biết... Ngươi cũng đang chất vấn vì sao ta không mở cửa, để cho Thiên Tôn ra ngoài!

- Nhưng... thế giới này... Trên thực tế căn bản cũng không có cánh cửa thế giới gì đó!

- Cái gọi là cửa lớn của thế giới, chẳng qua là ta năm đó... nói dối với Thiên Tôn!!!

Giọng nói của người canh giữ lăng mộ giống như thiên lôi, lại trực tiếp ầm ầm ầm nổ tung ở bên tai Bạch Tiểu Thuần.

- Cái gì?

Bạch Tiểu Thuần chợt ngẩng đầu. Lúc này tu vi trong cơ thể bạo phát, tâm thần hắn cũng chấn động vô biên không gì sánh bằng.

- Nếu quả thật có cánh cửa của thế giới, lão phu đã sớm mở nó ra, để cho Thiên Tôn ra ngoài. Căn bản cũng không nhất định phải phí hết tâm thần đi tính toán tất cả những điều này!

- Chính bởi vì không có gì cánh cửa của thế giới, ta mới không thể không như vậy!

- Mà là sinh linh sinh ra ở bên trong mảnh thế giới này, biện pháp rời khỏi mảnh thế giới này, không phải là không có... Thậm chí có hai biện pháp, đều có thể rời khỏi nơi này!

- Biện pháp đầu tiên, chính là người có huyết mạch Khôi Hoàng, tu luyện Bất Tử Trường Sinh Công đến cảnh giới Đại Thừa, cũng chính là Thiên Tôn. Như vậy thì ở thời khắc hắn trở thành Thiên Tôn, lưới thế giới sẽ không chịu nổi, tất cả tan vỡ ra!

Cùng tan vỡ, còn có... tất cả sơn hà thiên địa bên trong mảnh thế giới dưới chân chúng ta!

- Mà khi đó, Khôi Hoàng thế hệ này người trở thành Thiên Tôn, sẽ nhất thống toàn thế giới, vào trước khi thế giới này tan vỡ, đưa tất cả sinh linh, tất cả con dân bên trong mảnh thế giới này... mang ra ngoài!"

- Ở trên đại thế giới bên ngoài, Khôi Hoàng Triều vẫn có thể kéo dài tiếp!

Tốc độ người canh giữ lăng mộ nói rất nhanh, đang không ngừng truyền vào trong tai Bạch Tiểu Thuần. Tâm thần Bạch Tiểu Thuần lại vẫn chấn động không ngừng.

Lời người canh giữ lăng mộ nói, mở ra một... bí mật ẩn sâu ở trong lòng hắn!

Cũng chính là vào lúc này, tu vi của Bạch Tiểu Thuần trực tiếp đột phá trường sinh Trúc Cơ. Ở trong cơ thể hắn, xuất hiện... Trường Sinh Đan!

Sau khi Trường Sinh Đan này ngưng tụ, lập tức bành trướng, khiến cho Trường Sinh Quyển của Bạch Tiểu Thuần đối mặt với đạo phong ấn thứ hai, cũng theo đó vỡ nát!

Cũng chính là vào lúc này, dược lực của tuyệt thế đại đan cũng không đủ, khó có thể chống đỡ được Trường Sinh Đan vỡ nát, sinh ra Trường Sinh Anh!

Mà vào giờ phút này, tu vi của người canh giữ lăng mộ trực tiếp bạo phát, đẩy mạnh lực trường sinh của Bạch Tiểu Thuần, lại tăng lên!

Giống như Bất Tử Quyển, bên trong trời đất toàn bộ công pháp, trong tất cả phép luyện thể, không gì sánh kịp như nhau. Trường Sinh Quyển... ở bên trong mảnh thế giới này, vượt qua tất cả phương pháp tu luyện thần thông!

Mặc dù là tự tin giống như Thiên Tôn, ở trước mặt Trường Sinh Quyển, cũng phải trầm mặc...

Từ trên người Hàn Môn lão tổ cùng với Đỗ Lăng Phỉ, cũng có thể nhìn ra... chỗ kinh người của Trường Sinh Quyển này. Tuy rằng Bạch Tiểu Thuần không cùng Đỗ Lăng Phỉ đấu qua, nhưng khí tức cường đại của đối phương thế nào, hắn đã nhiều lần tự mình cảm nhận.

Hiện tại, ở trong cơ thể của mình cũng xuất hiện khí tức Trường Sinh Quyển. Bạch Tiểu Thuần hít thở không khỏi dồn dập hơn. Một mặt là vì lời nói của người canh giữ lăng mộ quá mức kinh người. Một mặt khác, là Bạch Tiểu Thuần cảm nhận được, theo trong cơ thể xuất hiện lực trường sinh, linh lực thiên địa bên trong mảnh thế giới này ở trước mặt hắn, giống như là đẳng cấp thấp nhất!

Nhưng cũng không chỉ là như vậy. Không chỉ là đẳng cấp thấp nhất, Bạch Tiểu Thuần còn hoảng sợ nhận thấy được, mảnh thế giới này ở trước mặt lực trường sinh, giống như con dân gặp phải đế vương!

Chỉ cần một ý niệm của Bạch Tiểu Thuần, tất cả tồn tại bên trong thế giới, tu vi của bọn họ cũng có thể trong nháy mắt dung nhập trong cơ thể mình!

Tuy không có tăng tu vi của mình, nhưng loại thủ đoạn này cũng tương đương với phương pháp nghiền ép kinh người!

Mà hiển nhiên... Bất luận là Đỗ Lăng Phỉ vẫn Hàn Môn lão tổ trước kia, các nàng tu luyện Trường Sinh Quyển, không có lực thần thông như thế. Đây là... thần thông đạo pháp đặc hữu của người có Bất Tử Quyển đại thành, tu luyện Trường Sinh Quyển,!

Dù sao... Dựa theo cách nói của người canh giữ lăng mộ, ở trước Bạch Tiểu Thuần, người xuất hiện tu luyện phương pháp này, chính là một đời Khôi Hoàng!

- Về phần biện pháp thứ hai...

Ở trong sự chấn động của Bạch Tiểu Thuần, giọng nói của người canh giữ lăng mộ mang theo sự suy yếu rõ ràng, khàn khàn vang vọng.

- Đó chính là... chiến lực của Thiên Tôn! Đây không phải là Thiên Tôn chân chính, nhưng nếu có thể phát ra lực kinh thiên, giống như Thiên Tôn, có thể đánh phá mảnh thế giới này... khiến cho thế giới ở trong nháy mắt đó, tan vỡ chia năm xẻ bảy do đó đi ra khỏi nơi đây!
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,567
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1500: Ta còn hận ngươi
Ở trong lúc tâm thần Bạch Tiểu Thuần duy trì liên tục không ngừng chấn động mãnh liệt, tu vi của hắn một lần nữa đột phá, bước vào trong cảnh giới Trường Sinh Anh.

Đạo phong ấn thứ ba, so với hai đạo phong ấn trước đó càng cứng cỏi hơn. Nhưng Bạch Tiểu Thuần ở dưới tu vi tăng lên giống như gió bão, tới xu thế bẻ gãy nghiền nát, trực tiếp đánh phá!

Theo sự đánh phá, tu vi của hắn vận chuyển nhanh hơn. Hình như thân thể thông thấu vô cùng. Một ý niệm, liền có thể để tám phương nổi lên phong vân biến sắc!

Thân thể của người canh giữ lăng mộ run rẩy. Khí tức của hắn nhanh chóng héo rũ. Hắn hít thở ồ ồ. Trong mắt của hắn càng đục ngầu. Nhưng hắn vẫn còn chuyển tất cả mọi thứ của mình, theo bàn tay, tất cả dũng mãnh tràn vào trong cơ thể của Bạch Tiểu Thuần, đi giúp đỡ tu vi của Bạch Tiểu Thuần một lần nữa bạo phát, tiếp tục tăng lên!

Trong tiếng nổ vang, tu vi của Bạch Tiểu Thuần từ Trường Sinh Anh bay lên, tiến về phía Trường Sinh Thiên... Không ngừng tăng lên, tới gần!

- Bất luận là biện pháp nào, đều sẽ làm thế giới lúc đó tan vỡ. Tất cả sinh mạng ở đâycũng sẽ ở trong nháy mắt khi thế giới tan vỡ... Tất cả bị đánh ra đại thế giới ở phía ngoài...

Trong sự suy yếu, người canh giữ lăng mộ vẫn cắn răng mở miệng, giống như đang giải thích, biện bạch một chút về tất cả những gì mình làm, trong quá trình tính mạng trở về đất cũ!

- Chỉ có hai biện pháp này. Bạch Tiểu Thuần, ngươi nói... ta làm sao có thể trả giác bằng cách chôn vùi toàn thế giới, để Thiên Tôn rời đi! Về phần quỷ mẫu, vì có tọa độ thế giới, dẫn theo vài người tu vi yếu ớt, lại dẫn theo những người khác, dẫn Thiên Tôn, sẽ không rời khỏi lưới thế giới được!

- Mà sứ mạng của ta, còn chưa hoàn thành. Không xuất hiện một vị Thiên Tôn Bất Tử Trường Sinh Quyển, cho dù chỉ là dưới tình huống chuẩn Thiên Tôn... một khi thế giới tan vỡ, lão phu sao có thể cam tâm!

Ở trong tiếng rít gào vang vọng của người canh giữ lăng mộ, thân thể hắn cũng bắt đầu tiêu tan. Khí tức của hắn chợt giảm. Nhưng hắn vẫn cắn răng. Tu vi thậm chí sức sống của hắn mặc dù đã khô kiệt, nhưng hắn còn có thể sử dụng mình làm cầu nối, nối liền chí bảo của Khôi Hoàng Triều, có thể sử dụng pháp lực bên trong. Mặc dù không thuần khiết, nhưng thông qua thân thể mình chuyển hóa, sẽ trở thành lực trường sinh để Bạch Tiểu Thuần hấp thu được!

Trong nháy mắt, tu vi của Bạch Tiểu Thuần lại đột phá, bước vào đến cảnh giới Trường Sinh Thiên. Trường Sinh Thiên... cũng chính là Thiên Nhân. Loại cảnh giới này vượt ra khỏi thiên đạo của Bạch Tiểu Thuần, vượt qua tất cả!

Cùng lúc đó, ở một tíc tắc này đạo phong ấn thứ tư của Trường Sinh Quyển đã... trực tiếp nổ mạnh!

Sau khi đột phá, lực trường sinh trong cơ thể Bạch Tiểu Thuần không thu hồi, vẫn không ngừng tăng lên!

Mà lần này mục tiêu trùng kích, đúng là... Trường Sinh Thần!

- Trường Sinh Thần... Trường Sinh Thần...

Người canh giữ lăng mộ cười. Tiếng cười của hắn cho dù yếu ớt, thân thể hắn mặc dù cũng đã mơ hồ, thậm chí loại cảm giác héo rũ, đã đến cực hạn, nhưng tiếng cười của hắn vẫn mang theo sự hài lòng, mang theo sự thỏa mãn, mang theo cảm giác không tiếc nuối bùi ngùi cùng giải thoát!

- Bạch Tiểu Thuần, để lão phu... dùng một hơi thở cuối cùng của tính mạng, tới giúp ngươi... bước vào Trường Sinh Thần!

- Lão phu chỉ là tiếc nuối, chất dinh dưỡng của mảnh thế giới này đã không có cách nào chống đỡ ngươi dựa vào Bất Tử Trường Sinh Công bước vào Thiên Tôn cảnh thật sự... Nhưng... trở thành chuẩn Thiên Tôn, vẫn cũng đủ rồi!

Trong lúc người canh giữ lăng mộ cười to, tay trái giơ lên, bấm quyết chỉ vào hư vô.

- Khôi Hoàng Bảo!

Trong tiếng nổ vang, toàn bộ Khôi Hoàng Thành đều run rẩy. Đại Thiên Sư cũng tốt, Khôi Hoàng cũng được, còn có Tứ Đại Thiên Vương cùng với Thiên Công Thiên Hầu đều hoảng sợ!

Cùng lúc đó, tất cả Thiên Hầu Tháp, Thiên Công Tháp bên trong Khôi Hoàng Thành, ở một tíc tắc này đồng thời tắt!

Ngay sau đó, một lực kinh người trong nháy mắt bạo phát ra ngay dưới ba thành, đánh vào trong cơ thể người canh giữ lăng mộ. Sau đó ở bên trong cơ thể sứt mẻ mơ hồ của hắn chuyển hóa, dũng mãnh tràn vào trong cơ thể Bạch Tiểu Thuần.

Trong đầu Bạch Tiểu Thuần giống như thiên lôi nổ tung. Hơi thở của hắn càng lúc càng gấp rút, phát ra những tiếng ồ ồ. Thân thể hắn run rẩy. Theo lực lượng kinh người như vậy dũng mãnh tràn vào, lực trường sinh của hắn dồi dào vô cùng. Trong tiếng nổ vang, hắn trực tiếp trùng kích tu vi cảnh giới. Chớp mắt một cái, hắn từ Thiên Nhân sơ kỳ, đến Thiên Nhân đại viên mãn!

Sau đó tất cả lực trường sinh đều ngưng tụ ở chung một chỗ, cuối cùng trùng kích!

Ầm ầm ầm!

Bạch Tiểu Thuần chỉ cảm thấy thế giới đều đang xoay tròn. Trời đất dường như đều muốn tan vỡ. Trong tâm thần hắn có tiếng thiên lôi cuồn cuộn không ngừng. Cho đến sau một tiếng nổ mạnh giống như từ lúc khai thiên lập địa vang lên, toàn thân của hắn chấn động mạnh. Tu vi... Đột phá!!

Trường Sinh Thần!

Trường Sinh Quyển, một tầng cuối cùng!

Ở trong chớp mắt khi đột phá, một đạo phong ấn cuối cùng của Trường Sinh Quyển cũng giống như bị bẻ gãy nghiền nát, chợt tan vỡ, theo đó tán loạn. Thân thể Bạch Tiểu Thuần chấn động mãnh liệt. Loại cảm giác thông thấu đã đến cực hạn. Hình như trong cơ thể trăm mạch thông, trăm khiếu quy nhất!

Chỉ là... người canh giữ lăng mộ đã đến lúc trở về đất cũ. Lúc này tay phải của hắn dần dần tiêu tan, trở thành tro bụi. Pháp lực của chí bảo Khôi Hoàng Triều chung quy ở trong lúc chuyển hóa thành lực trường sinh, có phần hơi thiếu...

Trường Sinh Quyển của Bạch Tiểu Thuần chỉ đạt đến Bán Thần sơ kỳ, lại không có cách nào tăng lên. Nhưng nó không có yên tĩnh lại, mà lúc này cuốn theo tất cả tu vi dưới Bán Thần của Bạch Tiểu Thuần, ở trong cơ thể hắn, cùng thân thể Bất Tử Quyển, bắt đầu... dung hợp cuối cùng!

Dung hợp này là Bất Tử Trường Sinh Công quy nhất!

Nếu như là đổi tu luyện được, như vậy không có dung hợp ngày hôm nay. Nhưng Trường Sinh Quyển của Bạch Tiểu Thuần, là do cấp tốc rót vào. Như vậy... dung hợp này vô cùng quan trọng!

Trong cơ thể chấn động, giống như trời đất va chạm. Bạch Tiểu Thuần lộ ra thần sắc nghiêm nghị, khoanh chân ngồi ở chỗ đó. Hắn không có cách nào nhúc nhích, thậm chí tâm thần cũng đều ở dưới Bất Tử Trường Sinh Công dung hợp, từ từ chìm đắm xuống. Ý thức cũng xuất hiện sự mơ hồ. Dường như Bất Tử Trường Sinh Công trong cơ thể hóa thành một vòng xoáy cực lớn, muốn hút tất cả mọi thứ của hắn đi vào. Trong một khác kén tách ra, Bạch Tiểu Thuần sẽ thật sự... trở thành người truyền thừa của Bất Tử Trường Sinh Công!

Hắn không phải là Khôi Hoàng, nhưng lại hơn hẳn Khôi Hoàng!
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,567
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1501: Tuyệt vọng khôi hoàng thành (1)
Ở trong ý thức mơ hồ này, trong lòng Bạch Tiểu Thuần cảm thấy phức tạp. Hắn mơ hồ thấy hình như người canh giữ lăng mộ đang tiêu tan. Hắn nhìn mình, hoặc cũng không phải là nhìn mình, lộ ra dáng vẻ tươi cười.

Người canh giữ lăng mộ cười, thân thể hắn thật giống như bị một bàn tay khổng lồ vô hình đang rất nhanh xóa đi tất cả vết tích tồn tại.

- Bản tôn, ta hoàn thành... sứ mệnh...

Người canh giữ lăng mộ thì thào nói nhỏ. Cuối cùng hắn liếc mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần, từ từ, cúi đầu về Bạch Tiểu Thuần.

Hắn thẹn với Bạch Tiểu Thuần, nhưng lại không hổ thẹn đối với trái tim mình. Hắn biết, Thông Thiên đạo nhân sớm hay muộn sẽ có một ngày, sẽ hiểu rõ biện pháp thật sự rời đi. Một cuộc chiến diệt sạch giống như bây giờ, đây đã là dấu hiệu khiến cho thế giới tan vỡ.

Mà sứ mạng của hắn, là phải trước khi mảnh thế giới này nghiền nát, xuất hiện một vị tu luyện Bất Tử Trường Sinh Công đến cảnh giới Thiên Tôn. Tối thiểu... cũng phải là chuẩn Thiên Tôn.

Hắn không có cách nào ngăn cản Thông Thiên đạo nhân. Điều hắn có thể làm, chỉ có thể trước lúc thế giới này tan vỡ, lưu lại một hi vọng, đắp nặn ra một chuẩn Thiên Tôn đi ra, không phải là để đối đầu ngăn cản được Thông Thiên đạo nhân, mà là để hoàn thành sứ mệnh tồn tại của hắn.

Cho nên, hắn lợi dụng tất cả những người có thể lợi dụng...

Sau cúi đầu này... không đứng dậy nữa. Thân thể già nua của người canh giữ lăng mộ này trở thành tro bụi... biến mất ở trong mắt của Bạch Tiểu Thuần.

- Ta vẫn còn... hận ngươi!

Hồi lâu, Bạch Tiểu Thuần nhỏ giọng thì thào. Ý thức không bị khống chế, dung nhập vào Bất Tử Trường Sinh Công trong cơ thể.

Ở trong Bất Tử Trường Sinh Công này dung hợp, chiến tranh bên ngoài... vẫn còn đang tiến hành!

Cuộc chém giết ở trên Thông Thiên Đảo cũng không kết thúc!

Hình như toàn thế giới đều chìm đắm ở trong cuộc giết chóc, điên cuồng vô cùng!

Cuộc chiến tranh giữa đại lục Thông Thiên cùng Man Hoang, cho đến ngày nay tuy rằng đã trải qua vài năm, nhưng luận về mức độ thảm khốc, có thể nói là nhất trong lịch sử toàn bộ thế giới Thông Thiên từ trước tới nay!

Mặc dù là năm đó Thông Thiên đạo nhân phản bội Khôi Hoàng Triều, phát động cuộc chiến kinh thiên, khiến cho một hoàng triều sụp đổ. Cuối cùng ở dưới sự trợ giúp của người canh giữ lăng mộ, tránh được cuộc chiến của Man Hoang. Xét về mức độ thảm khốc, cũng không như bây giờ.

Từ trước tới nay, đây cũng một lần chiến tranh, có thể ở trong thời gian ngắn như vậy, số lượng người tử vong nhiều, vượt quá sức tưởng tượng!

Man Hoang làm chiến trường. Mặt đất đã qua bị máu dần nhuộm đỏ. Trong thiên địa cũng khuếch tán khí tức tử vong cùng với mùi máu tanh nồng đậm... Hình như ngay cả gió to cũng vẫn không có cách nào thổi tan được mùi đó.

Tất cả tông môn bốn mạch đại lục Thông Thiên, tử vong đã vượt quá năm thành... Nếu không phải có Thiên Tôn áp chế, tỉ lệ tử vong kinh người như vậy, tất nhiên sẽ khiến cho sĩ khí tất cả tu sĩ tông môn của đại lục Thông Thiên đều sụp đổ.

Mỗi một Thiên Nhân ngã xuống. Hôm nay bốn mạch bên trong đại lục Thông Thiên, số lượng Thiên Nhân đã giảm bớt hơn một nửa... Mặc dù Bán Thần lão tổ bốn mạch, đến nay vẫn chưa có người nào tử vong, nhưng thương thế của bọn họ đều càng thêm nghiêm trọng.

Mà đại lục Thông Thiên thương vong như vậy, trong cuộc chiến tranh này vẫn đứng ở bên chiếm ưu thế. Có thể tưởng tượng được... thương vong của Man Hoang vô cùng nghiêm trọng, đã là đến trình độ nghe cũng thấy rợn cả người!

Gần như tất cả bộ lạc thổ dân trên toàn bộ Man Hoang, đều đã diệt vong...

Bảy phần Thiên Hầu ngã xuống, hơn phân nửa Thiên Công hình thần câu diệt...

Bốn thành trì của Đại Thiên Vương cũng đều rơi vào tay giặc, sụp đổ ở trong chiến tranh. Ngoại trừ thế lực Cự Quỷ Vương vẫn tính là bảo tồn hoàn chỉnh ra, quân đoàn của ba Thiên Vương khác đã diệt vong khoảng tám phần...

Sở dĩ Cự Quỷ Vương cùng ba Thiên Vương khác, chênh lệch lớn như thế, tách dụng của Bạch Tiểu Thuần chiếm chủ đạo. Không chỉ vì hắn ngăn cản cuộc chiến giữa đông mạch Thông Thiên cùng Cự Quỷ Thành, còn vì trước khi hắn tiến vào chiến trường Cự Quỷ Thành, đã giết chết ba vị Thiên Vệ, đồng thời cũng khiến cho trận pháp tan vỡ.

Tất cả những điều này là chỗ mấu chốt!

Mà thành trì cùng quân đoàn của ba Thiên Vương khác, cuộc chiến thất bại, cùng với trong lúc chạy tứ tán lại bị trận pháp ngăn cản, mới là nhân tố chủ yếu khiến cho bọn họ gần như bị diệt sạch.

Lúc này, chỗ phạm vi Khôi Hoàng Triều ở Man Hoang đã bị chiếm cứ hơn chín phần. Còn lại... chỉ có một tòa Khôi Hoàng Thành!

Hôm nay trong Khôi Hoàng Thành tập trung toàn bộ lực lượng cuối cùng của Man Hoang. Một khi Khôi Hoàng Thành bị diệt, như vậy đại biểu cho cuộc chiến tranh này kết thúc, đại biểu... một mạch Khôi Hoàng đã hoàn toàn bị diệt sạch!

Ở bốn phía xung quanh Khôi Hoàng Thành, tu sĩ tông môn bốn mạch đã từ khắp nơi tập trung lại, bao vây xung quanh Khôi Hoàng Thành. Đồng thời, trong lòng gần như toàn bộ tu sĩ Thông Thiên đều mệt mỏi không thể chịu thêm được nữa.

Ở dưới sự mệt mỏi đang không ngừng tăng lên, phần lớn bọn họ đã lộ ra thần sắc tê dại...

Mấy năm nay, theo tử vong mỗi ngày trình diễn, gần như mỗi người đều mất đi bằng hữu, người thân của mình... Nhưng tất cả những thương vong này, trên mặt nổi đều bị tu sĩ hai bên biết được. Bạch Hạo tử vong... mọi người lại không phải ai cũng biết được. Chỉ là... Ở trong thời khắc khi Bạch Hạo vừa tử vong, Minh Hà khô cạn. Tất cả vong hồn bên trong cũng không có cách nào tiến vào luân hồi, chỉ có thể hiện lên ở trong thiên địa. Điều này khiến cho Man Hoang hôm nay, tùy ý có thể thấy được oan hồn... Có thể tưởng tượng được, sợ là rất nhanh, số lượng oan hồn cũng sẽ trở thành một trận tai họa lớn khác của mảnh thế giới này.

Mà hiện tượng dị thường như vậy... đã khiến cho phần lớn hồn tu Man Hoang có suy đoán khiến cho tâm thần bọn họ run rẩy...

- Minh Hoàng mới nhậm chức... đã ngã xuống!

Suy đoán này giống như thủy triều, bạo phát ở trong tâm thần mỗi một hồn tu của Man Hoang, khiến cho bọn họ run rẩy. Tâm thần bọn họ vốn đã tuyệt vọng, hiện tại lại rơi vào trong một mảnh tối đen, giống như mặt đất sụp xuống. Cho dù là Đại Thiên Sư và cường giả Bán Thần, đều là một tình cảnh bi thảm.

Nếu như thành trì của bốn Đại Thiên Vương rơi vào tay giặc, toàn bộ Man Hoang gần như chín phần đại quân diệt vong. Cho đến bốn mạch đại lục Thông Thiên bao vây Khôi Hoàng Thành... Đối với toàn bộ Khôi Hoàng Triều mà nói, điều này giống như một trọng quyền đánh vào huyết mạch.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,567
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1502: Tuyệt vọng khôi hoàng thành (2)
Như vậy... Minh Hoàng ngã xuống, đối với Khôi Hoàng Triều mà nói, chính là trọng quyền thứ hai không có cách nào tưởng tượng được hung hăng đánh ở trong tâm thần!

Hai quyền này đã khiến cho Khôi Hoàng Triều vốn lung lay sắp đổ, gần như tan vỡ... Nếu như Thiên Tôn có thể dụ dỗ tiếp nhận đầu hàng, sợ là đám người Đại Thiên Sư ở trong sự tuyệt vọng này này, cũng sẽ không nhịn được tâm thần dao động.

Nhưng hết lần này tới lần khác... Thiên Tôn không quan tâm tới mạng người, càng không chấp nhận đầu hàng. Hắn muốn... chính là diệt sạch tất cả sự sống ở Man Hoang, một ngọn cỏ cũng không thể để lại!

Ở dưới mệnh lệnh và ý chí sớm đã được truyền đạt tới, Bán Thần lão tổ bốn mạch Nguyên Đầu Tông Môn của Thông Thiên, trong sự trầm mặc, dưới sự mệt mỏi, chỉ huy toàn bộ lực lượng hiện tại ở bên ngoài Khôi Hoàng Thành, đưa ra hành động về phía Khôi Hoàng Thành... lần diệt sạch cuối cùng!

Màn quyết chiến... lại được mở ra!

Tiếng sấm không ngừng bạo phát ở bên ngoài Khôi Hoàng Thành này. Màn ánh sáng phòng hộ chí bảo của Khôi Hoàng Thành này đều không ngừng ngưng tụ, ngăn cản vô số thần thông thuật pháp đến từ bốn phương tám hướng.

Mà quân đoàn Cự Quỷ cùng với đại quân còn sót lại của ba vị Thiên Vương khác, cùng hộ vệ của bản thân Khôi Hoàng Thành dung hợp lại với nhau, trở thành lực lượng cuối cùng của Khôi Hoàng Thành!

Âm thanh thê thảm, tiếng tự bạo, tiếng rít gào gầm thét giận dữ không ngừng vang lên ở trên chiến trường này!

Đại quân Thi Khôi cũng đã xuất động toàn diện. Quân đoàn tử vong này từng khiến cho mọi người ở Man Hoang phải kinh hãi. Nhưng lúc này, ở trong cuộc chiến tranh này, hình như cũng bé nhỏ không đáng kể.

Trên trời cao, Bán Thần quyết chiến với nhau, dường như đã điên cuồng. bốn Đại Thiên Vương, còn có Đại Thiên Sư, năm người mặc dù thương thế nghiêm trọng, nhưng vẫn ở trong sự thảm khốc, vẫn liều lĩnh liều mạng tử chiến. Đối thủ của bọn họ, ngoại trừ Bán Thần lão tổ của bốn mạch Thông Thiên, còn có hai vị thần vệ đến từ Thông Thiên Đảo!

Mười vị Bán Thần ở trên trời cao va chạm, giống như muốn khiến thiên địa phải sụp xuống, hủy diệt thế giới...

Khôi Hoàng đứng ở đỉnh hoàng cung, từ phía xa nhìn về phía chiến trường, khuôn mặt ảm đạm. Nhưng trong mắt hắn còn có một tia hy vọng chớp động. Hắn đang đợi người canh giữ lăng mộ xuất hiện.

Hắn không biết Bạch Tiểu Thuần đã ở trong Khôi Hoàng Thành. Hắn chỉ biết là người canh giữ lăng mộ... Là hi vọng cuối cùng của Khôi Hoàng Triều...

Không chỉ có là Khôi Hoàng đang đợi. Còn có bốn Đại Thiên Vương cùng Đại Thiên Sư trên bầu trời đều đang đợi. Thậm chí lúc này gần như tất cả hồn tu Man Hoang trên chiến trường đều đang chờ đợi...


Nếu như nói Bạch Hạo Minh Hoàng mới nhậm chức là mặt đất trong lòng tất cả hồn tu của Khôi Hoàng Triều, như vậy người canh giữ lăng mộ... chính là trời xanh ở trong lòng của bọn họ!

Chỉ cần có người canh giữ lăng mộ ở đó, hình như... tất cả đều có thể nghịch chuyển!

Nhưng ngay khi tất cả hi vọng của Khôi Hoàng Triều đều đặt ở trên người người canh giữ lăng mộ... Bỗng nhiên, toàn bộ Khôi Hoàng Thành chợt chấn động một cái. Theo sự chấn động, mặt đất xung quanh đều lay động. Từng vết nứt lộ ra sự tử vong. Trong chớp mắt... Lại lấy Khôi Hoàng Thành làm trung tâm, lan tràn ra, cho đến bao trùm toàn bộ mặt đất của Man Hoang...

Như vậy còn không kết thúc. Những vết nứt lan tràn ra lại không chỉ dừng lại ở Thông Thiên Hải. Ở trong sự khuếch tán này... những vết nứt trực tiếp tràn ngập ở bên trong toàn bộ thế giới Thông Thiên...

Từng ngọn ngọn núi giống như mất đi lực lượng chống đỡ, ầm ầm sụp xuống. Từng dãy núi, giống như mất đi ý nghĩa tồn tại, trực tiếp vỡ nát... Còn có từng mảnh rừng cây, ở trong lúc mặt đất, sự tử vong khuếch tán ra, trong khoảnh khắc... Lại héo rũ trở thành tro bụi...

Hình như giờ phút này, mặt đất toàn thế giới ở dưới vết nứt này, mặc dù không nổ tung ra, nhưng lại... Lộ ra khí tử vong nồng đậm!

Không chỉ là mặt đất, còn có bầu trời... Bất luận là trời Man Hoang, hay bầu trời của thế giới Thông Thiên, đều ở trong một tích tắc này... Trở thành màu xám, không có một chút sinh cơ nào!

Dường như... toàn thế giới, ở trong một chớp mắt này, bắt đầu... tử vong!!

Bất luận là tu sĩ, hay người phàm, hoặc là tất cả sinh linh, đều ở trong nháy mắt này, trong tâm thần dâng lên cảm giác bất an mãnh liệt. Hình như có một tồn tại trong u minh, ở giờ phút này... vĩnh viễn biến mất khỏi trong thế giới này...

Trên chiến trường Khôi Hoàng Thành, thần sắc tu sĩ hai bên đều trở nên thảm thiết. Tất cả đều ngừng tay. So với những tu sĩ đại lục Thông Thiên mờ mịt, thân thể của mỗi hồn tu Man Hoang đều lay động. Trong mắt lộ ra sự kinh hoàng tuyệt vọng. Bọn họ cảm nhận được mãnh liệt hơn, một sự bi thương cùng sợ hãi không cách nào khống chế, hóa thành sóng dữ, nhấn chìm linh hồn của bọn họ.

- Người canh giữ lăng mộ... ngã xuống. Thế giới... đã chết!

Đứng ở trong hoàng cung, thân thể Khôi Hoàng chợt run rẩy. Trong mắt của hắn lộ ra biểu tình không có cách nào tin tưởng, còn có sự tuyệt vọng đến cực hạn. Trong nháy mắt tất cả thần thái trong mắt chợt ảm đạm. Tiếng cười thảm càng lúc càng lớn. Đến cuối cùng, toàn thân hắn giống như mất đi tất cả khí lực, lảo đảo lui ra phía sau vài bước, phun ra một búng máu lớn.

- Đời Khôi Hoàng cuối cùng... Chỉ có thiêu đốt cùng Hoàng Thành...

Hai mắt Khôi Hoàng nhắm nghiền.

Trên trời cao, lúc này trong đầu Đại Thiên Sư cùng với bốn Đại Thiên Vương đều trống rỗng. Bọn họ đã biết người canh giữ lăng mộ vô cùng suy yếu. Nhưng vào giờ phút này, vì người canh giữ lăng mộ tử vong, bọn họ đã hoàn toàn chấn động tuyệt vọng.

Nhất là... lúc này theo người canh giữ lăng mộ ngã xuống, mảnh thế giới này dường như là cảnh tượng đã chết, càng làm cho thần sắc bọn họ thêm ảm đạm.

Bán Thần lão tổ đầu nguồn bốn mạch Đại lục Thông Thiên, mặc dù tâm thần đều không yên, nhưng vẫn nhìn nhau một chút. Bọn họ đều thấy được sự quyết đoán ở

trong mắt nhau. Bọn họ không chút do dự. Nhân lúc hiện tại sĩ khí của Man Hoang giảm xuống tận cùng, tiếp tục cuộc chiến tiêu diệt này, một lần là xong!

Trong tiếng nổ lớn, giết chóc... giống như như dời núi lấp biển, trong nháy mắt nhấn chìm... Khôi Hoàng Thành!

Phòng hộ của Khôi Hoàng Thành chợt tan vỡ. Tường thành nhất thời sụp xuống. Theo các hồn tu Man Hoang liên tục thất hồn tháo chạy, tu sĩ của bốn mạch Thông Thiên có lẽ phần nhiều chính là muốn nhanh chóng kết thúc cuộc chiến tranh này, rốt cuộc ở trong cảm giác mệt mỏi tới cực hạn, sát ý tiêu hao, lại một lầnn ữa quật khởi.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,567
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1503: Khí tức của khôi tổ (1)
Nhất là Bán Thần bốn mạch cùng với hai vị thần vệ trên bầu trời kia càng như vậy. Những tiếng nổ lớn khuếch tán, bốn Đại Thiên Vương từng người phun ra máu tươi, cũng giống như Đại Thiên Sư, không ngừng lui ra phía sau.

Mất đi hi vọng, chỉ còn lại có tuyệt vọng. Đối mặt với một cuộc chiến tranh đã nhất định không có cách nào đối kháng, lưu lại cho mọi người của Man Hoang, ngoại trừ ý chí sụp đổ, chỉ còn lại sự điên cuồng.

Nhưng ngay khi toàn bộ Khôi Hoàng Thành muốn sụp xuống, trong nháy mắt... bỗng nhiên, một sóng dao động từ phía dưới mặt đất Khôi Hoàng Thành ầm ầm, bạo phát ra, khiến cho thiên địa này đang nhanh chóng tử vong, lại một lần nữa biến sắc...!

Bên trong, ba thành đổ nát, Bạch Tiểu Thuần khoanh chân ngồi ở chỗ đó, ở một tích tắc này hai mắt của hắn... bỗng nhiên, mở ra!

Đó là hai con mắt... con mắt trái là vàng, con mắt phải là thủy tinh!

Đó là hai con mắt... không còn sự hồn nhiên trước đó!

Đó còn là đôi mắt... sau khi mở sau, khiến cho thiên địa biến sắc, khiến cho thế giới run rẩy. Đồng thời, cũng là đôi mắt ẩn chứa hận ý vô tận!

Ở trong nháy mắt khi Bạch Tiểu Thuần mở mắt ra, toàn bộ phía dưới ba thành đổ nát, nhất thời dâng lên gió bão không có cách nào hình dung. Gió bão hung bạo này trực tiếp lại bao phủ toàn bộ ba thành, khuếch tán ra khắp nơi. Đồng thời, cũng trực tiếp dâng lên từ trong Khôi Hoàng Thành, chợt bạo phát ra!

Sóng dao động mạnh mẽ này khiến cho tâm thần tất cả mọi người bên trong mảnh thế giới này... đều chấn động mãnh liệt!

Trên Thông Thiên Đảo, Huyết Tổ đang chém giết cùng Thiên Tôn, lúc này thương thế đã cực kỳ nghiêm trọng, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể ngã xuống. Hắn còn đang kiên trì. Sau khi cảm nhận được sóng dao động từ Man Hoang truyền tới thế giới này, tiếng cười khàn khàn của hắn, khuếch tán ra khắp nơi.

- Thông Thiên lão tặc, ngươi cảm nhận được sao...

Sắc mặt Thiên Tôn vốn xám xịt, lúc này đã đạt tới cực hạn khó thấy được. Hơi thở của hắn gấp gáp. Hắn chợt ngẩng đầu từ phía xa nhìn về phương hướng Khôi Hoàng Thành của Man Hoang. Trong miệng giống như cắn chặt hàm răng, rít ra ba chữ...

- Bạch Tiểu Thuần...

Bên trong Khôi Hoàng Thành, thân thể Cự Quỷ Vương chấn động mãnh liệt, sắc mặt điên cuồng biến đổi. Hắn chợt cúi đầu, trong mắt mang theo vẻ không có cách nào tin tưởng, dường như so với lúc trước phát hiện người canh giữ lăng mộ tử vong, hắn còn muốn chấn động hơn.

Không chỉ có hắn như vậy. Linh Lâm Vương, Cửu U vương cùng với Đấu Thắng Vương, ba người đều hít vào một hơi, trong mắt mang theo vẻ không thể tưởng tượng nổi, đồng thời nhìn về phía mặt đất.

Đại Thiên Sư cũng như vậy. Lấy định lực của hắn, giờ phút này cũng không nhịn được kinh ngạc la lên thất thanh.

- Khí tức này...

Thiên địa nổ mạnh. Theo sóng dao động quật khởi, trời cao màu xám đang tử vong cũng dâng lên vòng xoáy mạnh mẽ. Hình như toàn thế giới ở gần tiến tới tử vong, đều sử dụng sức lực cuối cùng, phát ra tiếng hoan hô cuối cùng của sinh mệnh...

Lúc này thần sắc của Bán Thần lão tổ đầu nguồn của bốn mạch Đại lục Thông Thiên, cùng với hai thần vệ Thông Thiên Đảo này đại biến. Ở trong một chớp mắt này, trong lòng sáu người lại có sự bất an mãnh liệt đến cực hạn, không khống chế được khuếch tán ra, cuối cùng rốt cuộc hóa thành sợ hãi!

Nhất là Tinh Không lão tổ. Thần sắc của hắn biến hóa mãnh liệt hơn so với tất cả mọi người. Hắn cúi đầu nhìn chằm chằm vào mặt đất, tâm thần dâng lên sóng lớn lật trời. Khí tức cường hãn này thật sự khiến cho tu vi trong cơ thể hắn phải run rẩy. Đồng thời, cũng khiến cho hắn cảm nhận được sự quen thuộc.

- Bạch… Tiểu… Thuần...

Mọi người ở nơi này đều hoảng sợ. Đồng thời, trong hoàng cung, Khôi Hoàng cũng chợt mở mắt ra. Trong mắt hắn mang theo sự kinh hãi. Hắn cảm nhận càng rõ ràng hơn so với những người khác. Đầu tiên hắn cảm nhận được, là ở sâu bên trong mặt đất này, lúc này theo sóng dao động truyền tới... dường như có khí tức huyết mạch đồng nguyên!

Thậm chí huyết mạch của đối phương mạnh mẽ, rốt cuộc vượt qua cả mình... Theo Khôi Hoàng, điều này là chuyện không thể nào xảy ra. Nhưng hết lần này tới lần khác... lại đang… phát sinh ở trước mắt hắn!

Trời đất bị chấn động. Ở sâu bên trong mặt đất của Khôi Hoàng Thành, bên trong một cơn lốc vô tận, Bạch Tiểu Thuần đang ngồi khoanh chân tĩnh tọa, sau khi mở hai mắt ra, hắn không lập tức đứng dậy, mà lại chậm rãi... Hít vào một hơi thật sâu.

Một hơi thở này vừa hít vào, trong nháy mắt Bất Tử Trường Sinh Công trong cơ thể hắn đã hoàn thành dung hợp cuối cùng, ở bên trong thân thể hắn thông suốt, giống như tu luyện được, lại hoàn toàn không có tai họa ngầm cùng sự trì trệ. Thân thể Bán Thần đỉnh phong, tu vi Bán Thần sơ kỳ, kết hợp với nhau hình thành khí tức, lộ ra sự cổ xưa cùng tang thương, hình thành khí thế, khiến cho toàn thế giới này... ở trước mặt hắn, hình như cũng phải cam tâm tình nguyện cúi đầu!

Đó là một loại... cảm giác dường như trở thành chủ của thế giới. Đó là một loại... cảm nhận hình như thu được sự công nhận của toàn thế giới!

Một ý niệm, liền có thể khiến cho chúng sinh cúi đầu. Một ánh mắt, liền có thể khiến cho sơn hà biến ảo!

Loại cường hãn này, từ trước tới nay Bạch Tiểu Thuần chưa từng lĩnh hội qua. Nhưng hôm nay trong lòng của hắn lại không có cảm giác vui sướng, chỉ có cay đắng và phức tạp, mang theo sự nặng nề.

Nếu như cái giá để đối lấy sự cường hãn này, là phải hi sinh Đỗ Lăng Phỉ, hi sinh Bạch Hạo, hi sinh vô số sinh mạng trong mảnh thế giới này, Bạch Tiểu Thuần tuyệt đối sẽ không lựa chọn.

Nhưng người canh giữ lăng mộ đã giúp hắn tiến hành lựa chọn. Đối với người canh giữ lăng mộ âm thầm thúc đẩy tất cả những điều này lại hy sinh tất cả để thành toàn mình, Bạch Tiểu Thuần có ơn cũng có hận đan xen cùng một chỗ. Trong lòng hắn cảm thấy vô cùng phức tạp. Hắn cảm ơn, cảm ơn người canh giữ lăng mộ cứu mạng mình, cảm ơn người canh giữ lăng mộ dành cho mình tạo hóa. Nhưng cảm ơn không có nghĩa là có thể không để ý tới sự tử vong của Bạch Hạo, quên đi những giọt nước mắt của Đỗ Lăng Phỉ.

Cho nên, hắn cũng có hận. Hắn hận mình bất lực, hận người canh giữ lăng mộ vì cái gọi là sứ mệnh, thúc đẩy tất cả những điều này phát sinh. Dù trách không có nghĩa là hắn quên ơn cứu mạng, quên ơn tạo hóa. Cuối cùng, cũng chỉ có thể là cảm giác không rõ... chỉ có cảm giác vô cùng phức tạp cùng cay đắng!

Nhưng đối với Thông Thiên đạo nhân người tự tay tạo nên tất cả những điều này, Bạch Tiểu Thuần hận vô cùng mãnh liệt, đã ngập trời!
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,567
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1504: Khí tức của khôi tổ (2)
Hắn cảm nhận được... theo người canh giữ lăng mộ ngã xuống, mảnh thiên địa này đang đi vào tử vong... Sợ là không được bao lâu nữa, thế giới sẽ khô cạn. Đến khi đó... tất cả chúng sinh bên trong mảnh thế giới này đều sẽ phải chôn cùng thế giới này.

Hắn cảm nhận được ở trên Thông Thiên Đảo, lúc này đang tiến hành một cuộc chiến tuyệt thế... Hắn cũng cảm nhận được trong Khôi Hoàng Thành, thế cục tràn ngập nguy cơ.

- Đều chết hết... Thiên Tôn, ngươi vì sao... lại còn sống!!!

Sau một hồi trầm mặc Bạch Tiểu Thuần chợt ngẩng đầu. Âm thanh ầm ầm bạo phát, vượt qua thiên lôi, ở trong toàn thế giới này, cũng ầm ầm nổ tung.

Ở trong một chớp mắt này, khí thế trên người hắn không ngừng quật khởi, ở dưới sự bạo phát kinh thiên động địa này, thân thể hắn cũng chậm rãi từ tư thế đang khoanh chân, trực tiếp đứng lên!

Theo hắn đứng lên, mặt đất giống như Địa Long cuồn cuộn. Tu sĩ hai bên đang ở bên trong Khôi Hoàng Thành, tâm thần hoàn toàn trống trải. Trong sự hoảng sợ, bọn họ không ra tay nữa, mà hít thở chậm lại, từng người lui về phía sau.

Ở trong một tích tắc này, hình như có một loại cảm giác sợ hãi cùng kính nể đến từ bản năng, không khống chế được, đang dâng lên. Bất kể là tu vi gì, cho dù là Bán Thần, cũng như vậy!

Mặt đất ầm ầm chấn động. Thân thể Bạch Tiểu Thuần đi ra!

Ở trong chớp mắt khi bước chân hắn hạ xuống, thân ảnh của hắn đã biến mất ở dưới ba thành. Thời điểm hắn xuất hiện... Thình lình ở giữa không trung của Khôi Hoàng Thành!

Sự xuất hiện của hắn lập tức khiến vòng xoáy trên bầu trời phát ra tiếng nổ mãnh liệt hơn, khiến cho toàn thế giới này đang biến thành màu xám, giống như hồi quang phản chiếu, phóng ra ánh sáng năm màu. Tia sáng này lấy Bạch Tiểu Thuần làm trung tâm, soi sáng tám phương!

Ánh sáng năm màu này bao phủ thế giới. Tất cả tu sĩ hai bên đang ở trên chiến trường, trong tâm thần cùng trong đầu, đồng thời truyền ra tiếng nổ lớn ngập trời. Bọn họ hít thở nặng nề, nhìn bóng dáng của Bạch Tiểu Thuần ở trên không trung. Vào giờ phút này, tu vi của bọn họ bị run rẩy. Linh hồn của bọn họ cũng bất ổn, giống như ở sâu bên trong linh hồn của mỗi người, đều ở trong một chớp mắt này, dâng lên ý chí nào đó được truyền thừa đời đời ờ trong huyết mạch của bọn họ!

Đó là... sự kính nể đối với thế hệ Khôi Hoàng!

Trong hoàng cung, lúc này Khôi Hoàng thế hệ này đang run rẩy. Bên trong hai mắt của hắn lộ ra ánh sáng mãnh liệt. So với những người khác phản ứng của hắn còn mãnh liệt hơn rất nhiều. Lúc này nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần, hắn nhìn thấy được không còn là bóng người trước kia, mà là dường như thấy được... Thế hệ Khôi Hoàng!

- Khôi Tổ...


Loại kính nể cùng cuồng nhiệt đến từ bên trong huyết mạch, khiến cho Khôi Hoàng thế hệ này rốt cuộc trực tiếp phóng lên trên không trung, ở giữa không trung, hướng về phía Bạch Tiểu Thuần... trực tiếp quỳ xuống!

Mặc dù hắn ở dưới áp chế của Đại Thiên Sư, trở thành khôi lỗi, nhưng có lẽ cho dù là Đại Thiên Sư, cũng vẫn không có cách nào khiến cho hắn quỳ lạy. Mảnh thế giới này, người có thể có tư cách khiến cho hắn quỳ lạy, trước chỉ có người canh giữ lăng mộ. Mà bây giờ... chỉ có Bạch Tiểu Thuần!

- Khôi Tư Đạo, bái kiến Khôi Tổ!

Theo Khôi Hoàng quỳ lạy, từng bóng người lục tục phóng lên trên không trung. Mỗi một người đều là con cháu huyết mạch của Khôi Hoàng. Lúc này tất cả đều ở trong sự cuồng nhiệt, đồng thời bái kiến.

Rất nhiều tiếng hô hoán, hóa thành sóng âm tản ra tám phương. Trong Khôi Hoàng Thành, tất cả hồn tu, tất cả Thiên Hầu, tất cả Thiên Công... Lúc này đều tuần hoàn theo sự kính nể đến từ sâu bên trong linh hồn, hướng về phía Bạch Tiểu Thuần, quỳ lạy xuống.

- Bái kiến Khôi Tổ!

- Bái kiến... Khôi Tổ!

Theo mọi người cuồng nhiệt gào thét, đám người Cự Quỷ Vương, còn có sáu vị Bán Thần của đại lục Thông Thiên, thần sắc đều biến hóa mãnh liệt. Chỉ sợ bọn họ là cường giả Bán Thần. Nhưng hôm nay bọn họ ở nơi này, linh hồn run rẩy, trong mắt lộ ra sự hoảng sợ.

Nhất là in vào sâu bên trong linh hồn hình như thời điểm trong u minh sinh ra ở mảnh thế giới này, ở thời điểm có sinh mạng xuất hiện, lại lưu lại ấn ký đã lâu. Dường như đang vội vàng nói cho bọn họ biết, Bạch Tiểu Thuần trước mắt, chính là hoàng đế của bọn họ!

Lực huyết mạch đến từ trên người Bạch Tiểu Thuần, khiến cho trong lòng bọn họ dâng lên sự kính nể vô hạn. Uy áp đến từ trên người Bạch Tiểu Thuần, càng làm cho bọn họ có áp lực to lớn nhất từ trước tới nay!

Cự Quỷ Vương hít một hơi thật sâu. Làm Bán Thần, hắn là người đầu tiên hướng về phía Bạch Tiểu Thuần, cúi đầu thật sâu!

- Bái kiến Khôi Tổ!

Sau đó là Linh Lâm Vương, Cửu U Vương thậm chí Đấu Thắng Vương, cuối cùng là Đại Thiên Sư... Trong mắt của hắn mang theo sự xúc động, còn có kính nể sâu hơn, cúi đầu... Cúi đầu!

Nhưng so với đám người Cự Quỷ Vương, sáu vị lão tổ đại lục Thông Thiên lại chịu áp lực lớn hơn nữa. Lúc này ý chí của bọn họ run rẩy vô cùng. Một mặt là uy nghiêm của Thiên Tôn đối với bọn họ trong thời gian dài. Một mặt ngược lại là sự kính nể từ sâu bên trong linh hồn truyền ra, khiến cho toàn thân sáu người t, trong nháy mắt này, đã bị ướt đẫm mồ hôi.

Bọn họ giãy dụa, nhưng không duy trì được quá lâu. Theo Bạch Tiểu Thuần đứng trên bầu trời, ánh mắt hắn quét tới. Ánh mắt hắn rơi vào trên thân sáu người, giống như muốn xuyên qua linh hồn, nhất thời lại ở trong tâm thần của sáu người, dâng lên sóng lớn ngập trời đủ để chấn động vận mệnh của bọn họ.

Trong tiếng nổ lớn, sau người bao gồm cả Tinh Không lão tổ, trong nháy mắt cúi đầu, cung kính cúi đầu hướng về phía Bạch Tiểu Thuần...!

Theo bọn họ bái kiến, trên chiến trường tất cả tu sĩ của đại lục Thông Thiên đều dựa theo ấn ký trong linh hồn, tất cả quỳ xuống lạy... Tiếng gầm ngập trời truyền khắp Man Hoang...

- Bái kiến... Khôi Tổ!

Ánh mắt tới ý chí đều là kính bái. Loại vinh quang này đã từng là chuyện Bạch Tiểu Thuần tha thiết ước mơ. Nhưng hôm nay... Khi tất cả đã thật sự xuất hiện ở trước mắt, thời khắc này Bạch Tiểu Thuần lại không có vui sướng chút nào. Hắn lặng lẽ nhìn về phía mọi người đang quỳ lạy mình. Một hồi lâu sau, Bạch Tiểu Thuần chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về phía... phương hướng Thông Thiên Đảo!

Ở trong chớp mắt khi nhìn lại, trong mắt của hắn lại chỉ còn một màu đỏ, còn có sát cơ cùng sát khí ngập trời, bỗng nhiên bạo phát. Hắn không để ý đến mọi người ở bốn phía xung quanh. Thoáng một cái, thân thể hắn giống như đạp vào thiên địa, hình thành một trận gió bão khiến cho Bán Thần cũng run rẩy, lao thẳng đến phương hướng Thông Thiên Đảo!
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,567
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1505: Hết sức căng thẳng (1)
Tiếng nổ lớn cũng không đè ép được âm thanh từ trong miệng Bạch Tiểu Thuần lúc này. Âm thanh vang vọng ở bên tai của tất cả mọi người, mang theo sự thù hận vô tận cùng điên cuồng gào thét!

- Thiên Tôn, vì sao... Ngươi còn không chết!

Một đường rít gào mãnh liệt!

Toàn bộ mặt đất Man Hoang đang đầy những vết nứt, đã tàn phá không chịu nổi. Hiện tại ở dưới khí thế quật khởi của Bạch Tiểu Thuần này, càng vỡ nát ở trong phạm vi lớn hơn nữa. Rất nhiều ngọn núi sụp xuống. Mọi chỗ bình nguyên lõm xuống. Bên trong toàn thế giới, khí tức kinh thiên động địa của Bạch Tiểu Thuần, khiến người ta nhất thời quên đi mảnh thế giới này đang long trời lở đất!

Khí tức này mạnh mẽ, hình như vượt ra khỏi cực hạn thế giới hiện tại có thể thừa nhận, khiến cho bầu trời vỡ nát càng kịch liệt hơn. Cảm giác giống như ngày diệt vong đã tới, hiện lên ở trong lòng chúng sinh bên trong mảnh thế giới này.



Vô số thành trì chấn động. Vô số tông môn chấn động. Ở sâu trong nội tâm của tất cả vạn linh trong thiên địa, cảm nhận được khí tức ngày diệt vong này!

Lúc này, bất luận là tu sĩ của Man Hoang hay tu sĩ đại lục Thông Thiên, bọn họ đều cảm nhận được rõ ràng... Thiên địa đang tử vong, thế giới hình như ở đang sụp đổ...

Hình như không bao lâu nữa, cho dù là không ai đi tham dự, mảnh thế giới này cũng sẽ... Chia năm xẻ bảy, hoàn toàn tan vỡ!

Mà nguyên nhân của tất cả những điều này không phải là vì Bạch Tiểu Thuần. Chính xác mà nói, đây là từ chớp mắt khi người canh giữ lăng mộ tử vong... liền bắt đầu xuất hiện!

Ở trong sự hoảng sợ kinh hoàng của chúng sinh, tốc độ của Bạch Tiểu Thuần đồng thời nhanh hơn. Hắn lao qua con sông của toàn bộ Man Hoang, lao về phía Thông Thiên Đảo, không ngừng tới gần. Theo tốc độ của hắn càng thêm kinh người, khí thế của hắn cũng không ngừng bạo phát, không ngừng quật khởi...

Hình như không có điểm cuối. Hình như tức giận và căm hận ở trong lòng hắn lớn tới mức nào, khí thế kia sẽ bạo phát nhiều tới mức đó!

Từ phía xa nhìn lại, mặt đất vẫn liên tục tan vỡ. Bạch Tiểu Thuần đi qua nơi nào, vô số mảnh đất lõm xuống... Bầu trời giống như vậy, giống như mặt gương, két két vỡ nát!

Cho đến khi Bạch Tiểu Thuần xuất hiện ở khu vực đã từng là vùng cấm sinh mạng, vùng cấm sinh mạng này đã mất đi lực cấm chế, cũng run rẩy. Từng vết nứt cực lớn, không ngừng lan tràn ra...

Thiên địa biến hóa kịch liệt. Khí tức ngày diệt vong lan tràn. Bạch Tiểu Thuần đều cảm nhận được rõ ràng hơn so với bất kỳ ai khác!

Nhưng lửa giận trong lòng Bạch Tiểu Thuần, hận ý trong lòng, hóa thành sát khí, khó có thể tiêu tan dù chỉ nửa điểm. Tất cả những điều này đều hóa thành sát ý đối với Thiên Tôn, ở bên trong tâm thần hắn, điên cuồng dâng lên.


Bạch Tiểu Thuần gầm khẽ, hai mắt hắn đỏ đậm. Cả đời này của hắn từ trước tới nay chưa từng giống như bây giờ. Đối với trình độ tức giận đối với một người như vậy, hắn quên mất khiếp sợ đối với tử vong. Hình như hắn cũng quên đi sự chấp nhất đối với trường sinh. Lúc này hiện lên ở trong đầu hắn, chỉ có... nước mắt thê thảm của Đỗ Lăng Phỉ, Bạch Hạo dập đầu trước lúc tử vong...

Từng cảnh tượng như vậy trở thành hai cái gai sắc nhọn đâm vào sâu trong tim của Bạch Tiểu Thuần, xuyên qua thân thể hắn, xuyên qua trái tim của hắn, xuyên qua linh hồn của hắn!

Hắn đã trở nên điên cuồng!

- Thông Thiên đạo nhân!

Bạch Tiểu Thuần dường như từ trong tử vong đi ra. Hắn tái sinh, không truyền thừa vui sướng, truyền thừa kiếp trước... Chỉ có sát ý đối với Thiên Tôn!

Hắn muốn giết người, hắn muốn giết chết... Thiên Tôn!!

Hắn không quên được Đỗ Lăng Phỉ bị Thiên Tôn điều khiển, ánh mắt giãy giụa vẫn không muốn thương tổn tới mình. Hắn quên không được đệ tử Bạch Hạo dựa vào hỏa diễm tử vong cứu mình. Bạch Tiểu Thuần muốn khóc. Nhưng giờ phút này hắn không có nước mắt. Tất cả phẫn nộ, tất cả hận ý đã khiến cho toàn thân hắn giống như người từ người trong liệt hỏa đi ra báo thù!

Bị sát ý tràn ngập toàn thân, Bạch Tiểu Thuần mặc dù điên cuồng, nhưng lý trí vẫn còn. Hắn biết Thiên Tôn cường hãn, cũng hiểu rõ mình hiện tại cho dù là Bất Tử Trường Sinh Công đại viên mãn, cũng chỉ là có tư cách cùng Thiên Tôn đánh một trận sinh tử mà thôi.

Trừ phi là tu vi đột phá, bước vào cảnh giới Đại Thừa thật sự. Nếu không, không ai có thể nói... Mình có chiến lực nghiền ép Thiên Tôn!

Nhưng sát ý của Bạch Tiểu Thuần vẫn hoàn toàn không có giảm bớt. Hắn có... Đòn sát thủ!!

Thế giới chi bảo bắc mạch, chính là đòn sát thủ của hắn. Chỉ có điều cái giá để vận dụng pháp bảo này, nếu đổi lại là thời điểm khác, có thể không phải quá lớn. Nhưng hôm nay mảnh thế giới này gần tan vỡ. Một khi vận dụng... Nhất định sẽ khiến cho sơn hà của thế giới này, trong nháy mắt sẽ tan vỡ!

- Ngoại trừ thế giới chi bảo bắc mạch... Ta còn có thủ đoạn khác!

Tinh thần Bạch Tiểu Thuần thay đổi thật nhanh. Tốc độ của hắn ở trong tiếng nổ lớn này, đã rời khỏi vùng cấm sinh mạng, bước vào đến bên trong phạm vi của đại lục Thông Thiên.

- Bất Tử Quyển có năm bí đại pháp. Trường Sinh Quyển... cũng có năm đại thần thông đạo pháp. Chỉ có điều không giống với các công pháp truyền thống khác, công pháp của Trường Sinh Quyển, là ở thời điểm đại thành, căn cứ vào hiểu rõ đạo niệm của những người khác nhau, tự mình diễn biến ra!

sau khi Trường Sinh Quyển đại thành hiện ra, ở trong tâm thần, trong đầu Bạch Tiểu Thuần, cũng dung hợp với suy nghĩ của hắn, sáng tạo ra năm đại thần thông có khả năng hủy thiên diệt địa!

Mỗi một tu sĩ tu luyện Trường Sinh Quyển, diễn biến ra thần thông đều không giống nhau. Lúc này năm đại thần thông hiện lên ở trong lòng Bạch Tiểu Thuần, là dung hợp đạo pháp trong tiềm thức của Bạch Tiểu Thuần. Hắn tin tưởng... Phối hợp Bất Tử Quyển đại thành củ mình với lực lượng thân thể, năm đại thần thông đạo pháp của Trường Sinh Quyển này sẽ có uy lực to lớn, nhất định vượt qua một người tu luyện đại thành bất kỳ một quyển nào!

- Ta còn có... Hoa ánh trăng!

Trong mắt Bạch Tiểu Thuần lộ ra sự sắc bén. Trong lúc thân thể phá không lao về phía trước, hắn giơ tay phải lên, bỗng nhiên chỉ về phía bắc mạch. Thần thức của hắn càng ầm ầm ầm tản ra, bao trùm bắc mạch!

- Hoa ơi hoa!

Theo Bạch Tiểu Thuần hô hoán, thời khắc này, ở trong từng khe nứt của bắc mạch, ở trong rừng rậm, đột nhiên có từng đóa hoa ánh trăng chợt tức giận lao ra.

Ngay sau đó, mặt đất bắc mạch run rẩy. Trong chớp mắt, tất cả hoa ánh trăng ở bắc mạch giống như hóa thành cây bồ công anh, cuối cùng đồng thời phóng lên trên không trung...
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,567
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1506: Hết sức căng thẳng (2)
Phóng tầm mắt nhìn lại, từng đóa hoa ánh trăng này sợ là đã vượt qua con số ngàn vạn, ùn ùn kéo đến. Sau khi bay ra, chúng tập chung lại một chỗ, hình thành một vòng ánh trăng cực lớn, bị một lực lượng từ trên trời hạ xuống, trực tiếp na di, biến mất ở trên trời cao của bắc mạch.

Thời điểm xuất hiện... không ngờ đã ở bên cạnh Bạch Tiểu Thuần!

Những hoa ánh trăng nhất thời tản ra sự vui sướng, ầm một tiếng khuếch tán ra, vây xung quanh Bạch Tiểu Thuần. Từ từng đóa hoa ánh trăng này tản ra cảm giác thân thiết, khiến cho trái tim đang băng lạnh của Bạch Tiểu Thuần lúc này, cũng có một chút ấm áp.

- Hoa ơi hoa, ngươi nguyện ý... cùng ta đi chiến không?

Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu, truyền ra ý chí của mình. Trả lời hắn, lại là bên trong vô số hoa ánh trăng phát ra ý chí chiến đấu không khiếp sợ!

Cảm nhận được ý chí chiến đấu này, Bạch Tiểu Thuần cười. Nhưng trong lúc mắt của hắn nhìn về phía Thông Thiên Đảo, lại càng thêm lạnh giá. Hắn hoàn toàn không có một chút do dự, cũng không quan tâm để lộ hay không để lộ cái gì. Bạch Tiểu Thuần trước khi đi vào trong, lập tức lấy ra Quy Văn Oa!

Ở dưới sự ra hiệu của Bạch Tiểu Thuần, trong nháy mắt ngàn vạn hoa ánh trăng này cuối cùng dung hợp lại với nhau, hóa thành một quả hạt giống, lao thẳng đến Quy Văn Oa!

Vì để cho hoa ánh trăng mạnh hơn, Bạch Tiểu Thuần đã quyết đoán. Hắn cấp cho hoa ánh trăng... Luyện Linh gia tăng!

Bạch Tiểu Thuần luyện không ra hai mươi hai màu lửa. Có lẽ với tu vi của hắn hiện nay, dựa vào kinh nghiệm thành công trước đây cùng với thân phận của hắn bây giờ, luyện ra hai mươi mốt màu đã không phải là chuyện khó khăn!

Sau khi hắn giơ tay phải lên, chộp một cái về phía hư vô, nhất thời vô số oan hồn vô tận ở bên trong thiên địa này này liền lao tới. Dần dần, ở trong tay Bạch Tiểu Thuần nhanh chóng ngưng tụ ra hỏa diễm từ một màu đến hai mươi màu, bị hắn lần lượt ném vào bên trong Quy Văn Oa. Hắn duy trì liên tục không ngừng luyện linh hoa ánh trăng đến hai mươi lần. Cuối cùng ở trong tay Bạch Tiểu Thuần, một đoàn hỏa diễm tản ra ánh lửa sáng chói hai mươi mốt màu... Bỗng nhiên, hình thành!

Ở trong chớp mắt khi hai mươi mốt màu lửa này xuất hiện, Bạch Tiểu Thuần lập tức đặt ngọn lửa này ở trên Quy Văn Oa. Có tiếng sấm nhất thời bạo phát. Trên Quy Văn Oa, ánh sáng chói lòa vô tận phát ra. Đồng thời, trên thân của hoa ánh trăng bên trong cũng rõ ràng xuất hiện... đạo văn của luyện linh!

Còn có một khí tức vượt qua rất xa so với trước kia, lập tức bạo phát ra ở trên thân của hoa ánh trăng.

Ầm ầm ầm, hoa ánh trăng chợt tăng lên. Đến cuối cùng, thình lình hóa thành một đóa hoa kinh thiên động địa có kích thước vạn trượng...

Một khí tức Bán Thần đại viên mãn từ trên thân của hoa ánh trăng phát ra ngập trời!

Cảm nhận được sự vui sướng và thân thiết tản ra từ trên thân của hoa ánh trăng, tốc độ của Bạch Tiểu Thuần nhanh hơn. Hắn để cho hoa ánh trăng thu nhỏ lại, sau đó thu vào bên trong túi trữ vật. Ở trong tốc độ cực hạn này, hắn đã trực tiếp đến... Trên Thông Thiên Hải!

Hắn phá không lao đi. Ở trong hư vô xung quanh không ngừng chấn động vang lên những tiếng rắc rắc. Sau khi vỡ nát, chúng cũng không thể phục hồi lại như cũ nữa!

Bạch Tiểu Thuần đi qua nơi nào, Thông Thiên Hải rốt cuộc trong nháy mắt băng phong. Phóng tầm mắt nhìn lại... băng phong này vô biên vô hạn. Tất cả đều hóa thành tượng băng. Đồng thời, khí tức của Bạch Tiểu Thuần cũng ở trên một đường bạo phát, nhảy vọt lên tới đỉnh phong.

Thông Thiên Đảo đã ở ngay trước mắt!

Trong chớp mắt khi Bạch Tiểu Thuần vừa tới, trên bầu trời Thông Thiên Đảo, thân thể Huyết Tổ ở dưới sự thiêu đốt của bản thân, phóng ra tất cả. Lúc này một quyền đánh ra, khiến trời cao hình thành một vòng xoáy cực lớn. Sau đó thân thể hắn cũng dùng mắt thường có thể thấy được, nhanh chóng tiêu tan.

- Bạch Tiểu Thuần, ngươi rốt cuộc đã tới!

- Sứ mạng của ta đã hoàn thành... giúp ta... Chiếu cố... Nàng...

Huyết Tổ ngửa mặt lên trời cười to. Sứ mạng của hắn chính là liều mạng đi kiềm chế Thiên Tôn. Lúc này hắn đã làm được. Trước khi tiêu tan, hắn liếc mắt lần cuối cùng thoáng nhìn bắc mạch...

Hắn không nói ra là bảo Bạch Tiểu Thuần chiếu cố ai. Nhưng hắn tin tưởng, Bạch Tiểu Thuần hiểu.

Bạch Tiểu Thuần quả thực hiểu. Nhìn Huyết Tổ đang tiêu tan, hắn ngưng trọng gật đầu. Hai mắt càng thêm đỏ ngầu. Cuối cùng hắn chợt nhìn về phía... Thiên Tôn đang đứng trên bầu trời, lúc này sắc mặt tái mét!

- Thông Thiên đạo nhân!

Bốn chữ này từ trong miệng Bạch Tiểu Thuần truyền ra, trực tiếp lại hóa thành lôi kinh thiên, nổ mạnh ở tám phương!

Hiện trượng long trời lở đất cũng dừng lại!

Cuộc chiến tuyệt thế hết sức căng thẳng!

Tâm tình của Thông Thiên thoạt nhìn dường như cực kỳ tệ hại. Dù sao dựa theo đạo lý, Huyết Tổ không có tư cách ngăn cản hắn lâu như vậy. Nhưng đối phương tích lũy sự sống trong vạn năm, còn có thủ đoạn của người canh giữ lăng mộ dành cho Huyết Tổ, phối hợp với Huyết Tổ trong sự điên cuồng, không tiếc tử vong thiêu đốt, rốt cuộc kéo được bước chân của hắn.

- Bạch Tiểu Thuần!

Thông Thiên đạo nhân nghiến răng, mở miệng nói. Thoạt nhìn hắn dường như tràn ngập ủy khuất cùng phẫn nộ. Lửa giận này hoàn toàn không ít hơn so với Bạch Tiểu Thuần. Dù sao chuyện hắn đã quá nhiều lần tha thiết ước mơ, cuối cùng ở dưới sự tính toán của người canh giữ lăng mộ, trở thành hoa trong gương, trăng trong nước.

Nhưng lần này mơ hồ có chút không giống!

Dưới lửa giận này, trong mắt của Thiên Tôn cũng có tinh quang.

- Không nghĩ tới, ngươi lại có thể chủ động tới đây, bản tôn cũng đỡ phải đi tìm ngươi. Luyện ngươi... cũng có thể hóa thành Bất Tử Trường Sinh Đan!

Thiên Tôn liếm môi. Trong tiếng cười hai tay hắn giơ lên. Nhất thời thiên địa này nổ lớn. Một ý chí thế giới mãnh liệt bỗng nhiên lại ngưng tụ ở trên người của hắn. Hắn bước một bước đi về phía Bạch Tiểu Thuần.

Theo bước chân hạ xuống, ý chí thế giới trên người hắn giống như tất cả trọng lượng của thiên địa đều tập trung lại, hình thành uy áp dời núi lấp biển, ầm ầm hạ xuống về phía chỗ của Bạch Tiểu Thuần.

Trước đó Huyết Tổ căn bản là không có cách nào chống lại ý chí thế giới này. Cho dù thân Huyết Tổ là huyết mạch Khôi Hoàng, nhưng so với Thiên Tôn này chủ của thế giới, vẫn kém hơn quá nhiều.

Cũng chính là vì ý chí thế giới hạ xuống, khiến cho Huyết Tổ nhất định phải đi thiêu đốt huyết mạch, thiêu đốt tất cả, đổi lấy lực huyết mạch càng cường hãn đi chống đỡ Bất Tử Công, mới có thể miễn cưỡng ngăn chặn được bước chân của Thông Thiên đạo nhân.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,567
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1507: Ngạc thủ
Nhưng lúc này... ý chí thế giới của Thông Thiên đạo nhân ở trước mặt Bạch Tiểu Thuần, căn bản cũng không có tác dụng quá lớn. Bởi vì sau khi Bất Tử Trường Sinh Công đại thành, hắn được tôn xưng là Khôi Tổ, cũng có ý chí thế giới trên thân. Đồng thời... hắn cũng là chủ thiên địa của mảnh thiên địa này!

Trong mắt Bạch Tiểu Thuần đỏ đậm. Nhìn Thiên Tôn đi tới, đầu óc của hắn chấn động mạnh. Sát ý mãnh liệt, khiến cho hắn phát cuồng. Hắn cũng bước về phía trước. Nhất thời lại có ý chí thế giới cũng gia tăng ở trên người của hắn!

Vào giờ phút này, dường như toàn thế giới này, ở trước mặt của Bạch Tiểu Thuần cùng Thiên Tôn, bị xé rách thành hai phần. Vào giờ phút này giữa chúng cũng ngưng tụ ở bên ngoài trong cơ thể. Theo bước chân hạ xuống, giữa hai bên bọn họ rõ ràng còn có khoảng cách hơn trăm trượng, nhưng lực thế giới ngưng tụ ở trên người bọn họ, lại ở trong một tích tắc này, mặc dù đồng nguyên nhưng ẩn chứa ý chí khác nhau, bỗng nhiên lại va chạm vào nhau!

Ầm ầm ầm!!

Giống như trời cùng đất va chạm vào nhau, giống như núi cùng sông va chạm vào nhau. Những tiếng nổ đinh tai nhức óc, vang vọng khắp không trung. Đồng thời, bốn phía xung quanh Thông Thiên Hải bị băng phong, giống như cũng không có cách nào tiếp nhận được, trực tiếp tan vỡ nổ tung ra...

Cùng lúc đó, lúc trước vì hỏa diễm của Bạch Hạo, Thông Thiên Đảo đã gần như tan vỡ. Lúc này cũng ở dưới lực thế giới ảnh hưởng, lại không có cách nào tiếp nhận được.

Ầm ầm ầm.

Trong tiếng chấn động, nó trực tiếp chia năm xẻ bảy, hoàn toàn sụp xuống!

Thánh địa này tượng trưng cho quyền lực cao nhất của thế giới Thông Thiên, ở trong một chớp mắt này... bị nhấn chìm ở bên trong Thông Thiên Hải. Theo sự tan vỡ, địa phương còn lại Thông Thiên Đảo trực tiếp hình thành một vòng xoáy cực lớn, cắn nuốt nước biển của bốn phía xung quanh.

- Có chút thú vị!

Thiên Tôn ngửa mặt lên trời cười to. Cho dù hắn từng trải cuộc chiến cùng Huyết Tổ, nhưng hôm nay vẫn cường hãn vô cùng. Lúc này hắn lại đi thêm một bước về phía Bạch Tiểu Thuần. Trong lúc đó, hắn giơ tay phải lên, chỉ về phía bầu trời!

- Bốn mạch làm xương!

- Thông Thiên làm máu thịt!

Trong giọng nói của Thiên Tôn ẩn chứa thiên uy, mang theo lực lượng mênh mông. Giống như nói là làm ngay, trong nháy mắt, bốn mạch của đại lục Thông Thiên xuất hiện trùng điệp ảnh, giống như hồn bị rút ra, lao thẳng đến chỗ Thiên Tôn.


Nước Thông Thiên Hải đồng thời bay lên trời, sau khi cùng hồn bốn mạch dung hợp, lại huyễn hóa ra... bàn tay lớn, chính là bàn tya lớn trước đây đã khiến cho Bạch Hạo cũng phải tuyệt vọng, phải nhờ Huyết Tổ ra tay mới ngăn cản được một chút!

Cái bàn tay này, trong trận đánh giữa Thiên Tôn với Huyết Tổ, cũng từng được triển khai. Cuối cùng đã ép Huyết Tổ ép liên tiếp lui về phía sau, không ngừng thiêu đốt, mới có khả năng chống lại.

Đáng tiếc người canh giữ lăng mộ tử vong, khiến cho toàn thế giới đều rơi vào tình trạng khô cạn, khiến cho đạo pháp của Thiên Tôn ở đây, cũng dừng lại một chút. Cho nên thần thông bàn tay lớn này tan vỡ ra.

Nhưng hiện tại, người canh giữ lăng mộ đã hoàn toàn ngã xuống. Tuy rằng ý chí của mảnh thế giới này vẫn phân ra thành hai nửa, nhưng Thiên Tôn không áp chế. Hắn đang thao túng lực thế giới, thành thạo vượt xa so với Bạch Tiểu Thuần.

Lúc này hắn phất tay một cái. Bàn tay khổng lồ này, giống như thay thế bầu trời, chợt đánh về phía chỗ của Bạch Tiểu Thuần!

Thần sắc Bạch Tiểu Thuần nghiêm nghị. Từ trên bàn tay to này, hắn lập tức cảm nhận được lực lượng hùng hậu của bốn mạch, còn có khí tức của toàn bộ Thông Thiên Hải. Nhìn như chỉ là một bàn tay, nhưng trên thực tế... Nói nó là đại lục Thông Thiên, cũng hoàn toàn không khoa trương!

Một khi hạ xuống, một khi Bạch Tiểu Thuần không có cách nào đối đầu, cho dù hắn có thân thể cường hãn, cũng vẫn không có cách nào đi đối đầu cùng một đại lục được!

Mà ở dưới lực thế giới điều động, trong lòng Bạch Tiểu Thuần cũng biết rõ, mình thực sự không nắm giữ phương pháp này được bằng Thiên Tôn. Lúc này đối mặt với bàn tay lớn kinh người này, trong mắt Bạch Tiểu Thuần đỏ đậm, lại hoàn toàn không có lùi bước, mà là thoáng lộ ra một sự điên cuồng càng nồng đậm hơn!

- Không bằng ngươi thì lại như thế nào!

Bạch Tiểu Thuần ngửa mặt lên trời hô lên. Lực trường sinh trong cơ thể toàn diện bạo phát, rốt cuộc chạy ở bên trong thân thể hắn, dựa vào tu vi lực trường sinh, mô phỏng ra... đạo pháp Thủy Trạch Quốc Độ!

- Đầm nước!

Tay áo Bạch Tiểu Thuần vung lên. Đây là hắn ở dưới tu vi mạnh nhất hiện tại, thi triển ra Thủy Trạch Quốc Độ. Hắn tin tưởng thần thú bản mạng trong u minh này, lần này... nhất định có thể vượt qua sự thể hiện trước kia!

Trong tiếng nổ lớn, theo âm thanh Bạch Tiểu Thuần vang vọng, toàn bộ Thông Thiên Hải... lại có thể ở một tích tắc này, khắp nước biển, đều là đầm nước!!

- Quốc gia!

Bạch Tiểu Thuần hoàn toàn không có một chút do dự nào. Trong chớp mắt khi bàn tay to kia chụp xuống, hắn bỗng nhiên mở miệng. Gần như ở trong nháy mắt khi giọng nói của hắn truyền ra, một tiếng thú gào dường như từ bên trong dị giới truyền tới, khiến cho thiên địa chấn động tăng lên. Thế giới nổ lớn. Cường hãn giống như Thiên Tôn, sau khi nghe được âm thanh này, thần sắc hắn cũng biến đổi.

Tiếng gào thét này mang theo sự phấn chấn, còn có cảm giác mừng như điên. Dường như con thú lớn trong u minh này cuối cùng đã chờ được đến khi tu vi của Bạch Tiểu Thuần, có thể mở ra một lỗ thủng khiến cho nó có thể đi vào thế giới này!

Toàn bộ mặt biển của Thông Thiên Hải, dường như trở thành lối vào của dị giới. Theo tiếng hô này truyền ra, lần này xuất hiện, không còn là kích thước của ngọn núi, mà là một mảnh... đại lục!

Vừa nhìn, chính là đại lục. Mặt đất màu đen, mặc dù không có bùn đất, mà giống như mảnh vảy vậy. Nhưng mức độ dồi dào của nó, chỉ có thể sử dụng đại lục để hình dung!

Trên đại lục này có vô số mảnh vảy. Mỗi một mảnh vảy đều có kích thước giống như Thông Thiên Đảo trước đây. Theo đại lục ầm ầm dâng lên, thình lình ở dưới đại lục này, xuất hiện từng ngọn núi giống như treo ngược!

Mà nhìn kỹ lại, đây căn bản cũng không phải là đại lục gì. Làm gì có ngọn núi gì... Ngọn núi kia kia không ngờ lại là hàm răng sắc bén. Đại lục này... chính là hàm trên của con thú lớn này!

Cùng lúc đó, còn có hàm dưới cũng theo đó ầm ầm hiện ra. Cho đến hoàn chỉnh lộ ra... Một cái miệng lớn giống như miệng của con cá sấu kinh thiên, dâng lên ở bên trong Thông Thiên Hải. Lần đầu nó lộ ra hai con mắt. Trong mắt nó là một mảnh đỏ đậm... Nếu nhìn kỹ, sẽ thấy hai mắt của nó giống hệt với Bạch Tiểu Thuần!
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top