Lượt xem của khách bị giới hạn

[Đam mỹ] [Truyện Hoàn] Tổng tài gặp gỡ cún con - Hồ Bất Quy

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Đam mỹ] [Truyện Hoàn] Tổng tài gặp gỡ cún con - Hồ Bất Quy

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,811
Điểm cảm xúc
5,493
Điểm
113
Trung Thu
Chương 80:
Editor: Salad days

Nhà thiết kế là người chịu trách nhiệm chính, cũng là người tiếp thu toàn bộ ý kiến, nhưng lại rất khéo léo dẫn dắt Hề Hòa theo chiều hướng thiết kế của hắn. Bùi Nhược Mộc cho nhà thiết kế một cái nhìn rất hiền lành "mọi chuyện xong xuôi sẽ có thưởng đầy đủ", vì hắn vừa giữ được hình tượng của mình lại vừa giữ được thiết kế cho căn nhà.

Cả căn nhà theo màu ấm là chủ đạo, màu sắc rực rỡ, chen thêm các tác phẩm nghệ thuật làm nền, toàn bộ đều theo phong cách hiện đại, vừa sáng vừa ấm áp. Phòng khách cùng phòng bếp dùng màu nâu nhạt vân gỗ làm điểm nhấn, TV trên tường, phối hợp các đường gỗ thật trang trí. Phòng ngủ dùng gỗ thật lót sàn, thiết kế trung tính, thư phòng thì dùng màu vàng nhạt là chính, ngoài ra còn có phòng phim ảnh, phòng quần áo, đặc biệt là có một phòng trẻ con lấy phong cách đại dương làm chủ đề.

Hề Hòa nhìn bản vẽ yêu thích vô cùng, hận không thể vào ở liền lập tức, thế là cậu bắt đầu vào sự nghiệp trang trí. Kỳ thật cậu cũng không phải làm gì, chỉ là mỗi ngày cậu đều chạy đến làm giám sát và báo cáo cho Bùi Nhược Mộc, "Hôm nay lắp ống nước", "Ngày hôm nay thay mạch điện", "Hôm nay làm xong một mặt tường",....thế nhưng nhà còn chưa xong thì đã xảy ra một chuyện quan trọng hơn.

Điểm thi đã thông báo.

Hề Hòa gần như quên mất chuyện này, buổi sáng tơ mơ, Bùi Nhược Mộc nhéo mặt cậu một cái, Hề Hòa mơ màng hỏi - "Làm sao vậy? Hôm nay phải đi mua gì sao?"

Bùi Nhược Mộc cũng là sáng nay mới biết, đè nén tâm trạng kích động, hôn một cái lên mặt cậu - "Bảo bối nhỏ, em đậu Thủ khoa"

Hề Hòa nhất thời sửng sốt, lập tức há miệng - "A?"

"Em được thủ khoa, so với người thứ 2 nhiều hơn 7 điểm"

Hề Hòa kích động ngồi dậy, hai tay dùng sức mà kéo chăn, từ trên giường bắn lên - "Em...em thi được hạng nhất! Em đứng hạng nhất! Oa......."

Cậu không nhịn được mà nhào lên Bùi Nhược Mộc, cả người uốn tới uốn lui - "Em thi hạng nhất!!!"

Bùi Nhược Mộc suýt nữa không giữ được cậu, cười nói - "Đúng, bảo bối giỏi quá"

Hề Hòa từ trên người hắn xuống, ôm lấy A Hoàng hôn một cái, rồi nhảy lên giường ôm Bùi Nhược Mộc hung hăng hôn một cái, cứ nhảy tới nhảy lui như vậy, A Hoàng thầy thế cũng muốn nhảy lên giường, nhảy loạn lên, sủa gâu gâu.

Bùi Nhược Mộc - "...."

Hề Hòa vẫn còn cười ngây ngô đến giữa trưa, trong lúc đó có thầy giáo trong trường gọi đến, Hề Nhiễm cũng biết nên gọi điện chúc mừng cậu một lúc, Hề Nhiễm năm đó thi thứ 2 nhưng là toàn thành phố. Hề Hòa lúc nghe điện thoại rất khiêm tốn, chỉ nói - "Không có gì, chỉ là hạng nhất toàn trường thôi mà!" - Thế nhưng Bùi Nhược Mộc thấy rõ là cậu đang cười đến không thu lại được.

Cuối cùng vẫn còn là một đứa trẻ.

Buổi chiều đó, Hề Hòa lên trường nhận điểm, có không ít bạn học cũng chúc mừng cậu, các giáo viên cũng rất vui vẻ, dồn dập khen cậu, chỉ mới theo học nửa năm mà đã được thành tích thế này, quả thực là vừa cần cù lại vừa có tài năng.

Những ngày này trường học có rất nhiều phụ huynh đến nói chuyện với giáo viên, Bùi Nhược Mộc cũng theo Hề Hòa vào trường, giáo viên chủ nhiệm bình thường cũng rất để ý cậu, hỏi - "Vị này là?"

Hề Hòa ngượng ngùng nói - "Là alpha của con"

Bùi Nhược Mộc cười nói - "Chào thầy Hàn, tôi họ Bùi - Bùi Nhược Mộc"

Thầy Hàn - "Ah" - Nghe đến làm thầy cảm thấy có chút lo lắng, vì khá nhiều omega sau khi chọn được alpha của mình sẽ nghỉ học và về nhà, hắn không muốn Hề Hòa như vậy chút nào.

Bùi Nhược Mộc cũng như nhìn ra lo lắng của thầy - "Hề Hòa vẫn sẽ tiếp tục học tập, sau đó tốt nghiệp đại học, dù là lựa chọn tiếp tục học nữa hay đi làm, tôi cũng đều ủng hộ hết"

Hề Hòa gật đầu - "Thầy ơi, con muốn học y"

Bùi Nhược Mộc cũng hết hồn, không nghĩ đến cậu muốn học y, học y rất mệt, làm bác sĩ cũng mệt, còn phải tăng ca thường xuyên,....Hắn có chút muốn thu hồi lại câu nói lúc nãy, không ủng hộ có được không?

Thầy Hàn thì tương đối bình tĩnh - "Là bởi vì yêu thích môn sinh học hả? Nhưng mà lịch học ở trường y khá nhiều, nghề này cũng có một ít hạn chế với omega, đa số là giáo sư hoặc bác sĩ dinh dưỡng thôi, nếu muốn học y, thầy khuyên là học khoa Tin tức tố, thoải mái hơn, hơn nữa cũng rất cần bác sĩ Omega"

Hề Hòa gật đầu - " Con cũng thấy vậy đó"

Bùi Nhược Mộc: cũng được đi, để đến lúc đó xem cậu vẫn còn muốn như vậy không.

Ngày này, Hề Hòa ở lại trong trường chơi đến khá muộn mới về, cũng các bạn học viết lưu bút, trao đổi phương thức liên lạc, Bùi Nhược Mộc cũng không tò tò theo cậu mà hắn vào phòng hiệu trưởng ngồi trò chuyện một chút, hiệu trưởng vốn đã biết hắn từ trước, huống hồ hắn lại là người nhà của cậu học sinh thi thành tích tốt nhất, cho nên trò chuyện mãi đến tận 4 giờ chiều mới cùng nhau xuống lầu, vì cũng có rất nhiều học sinh muốn cùng hiệu trưởng chụp hình.

Lúc hai người ra khỏi phòng, vừa hay thấy một nhóm học sinh tụ tập một chỗ, khóc đến như sinh ly tử biệt, kỳ thật vẫn còn học chung cấp ba với nhau mà, chỉ là có thể không học cùng lớp thôi.

Thế như khi nhìn thấy Hề Hòa hai mắt đỏ ửng, Bùi Nhược Mộc vẫn rất đau lòng, trong lòng thầm nghĩ sẽ đem mấy tờ lưu bút gom lại bỏ vào cái hộp tinh xảo, để khi chuyển qua nhà mới tìm một cái phòng đặt vào lưu làm kỉ niệm cho cậu.

Năm giờ rưỡi, trường học đã chuẩn bị đóng cửa, Hề Hòa mặc chiếc áo với nhiều chữ ký của bạn học trên đó, tay ôm bằng khen thành tích, giấy tốt nghiệp cùng ảnh tốt nghiệp, đứng chia tay trong trời hoàng hôn đúng là khá tâm trạng, đến khi lên xe Hề Hòa vẫn vẫy tay chào các bạn, buồn bã mà khóc.

Bùi Nhược Mộc hôm nay không lái xe, liền cởi dây an toàn rồi ôm lấy cậu, Hề Hòa khóc một chút cũng thấy mất mặt, tự giác nín, thút thít nói - "Em không thích cảm giác này chút nào"

Bùi Nhược Mộc hôn lên mắt cậu - "Thiên hạ có buổi tiệc nào mà không tàn chứ"

"Còn em và chú gì sao?"

"Chúng ta thì sẽ mãi mãi bên nhau"

Mùa hè trôi qua rất nhanh, bên N thị cũng đã đưa vụ án ra phán xét, phía bị cáo muốn xin kháng cáo, lúc Bùi Nhược Mộc nhận được điện thoại là lúc hắn đang cùng Hề Hòa chọn đèn cho nhà mới, phải đi sang một bên nghe điện thoại - "Kháng cáo, rồi lại xét phúc thẩm, hoặc có thêm bằng chứng giảm nhẹ, ít nhất 12 năm là có thể ra rồi, vậy thì lợi cho hắn quá, nghĩ cách thêm tội cho hắn đi"

Tiết Đông còn muốn hỏi thêm giải quyết vài việc nữa, như Chu Tiêu Tiêu gần đây tìm cô rất nhiều lần, thế nhưng Hề Hòa hình như tìm được chiếc đèn ưng ý rồi, cậu gọi hắn, nên hắn vội vã - "Cứ theo luật mà làm"

"Cái này muốn treo ở phòng khách sao?"

"Đúng, sau đó cái này thì treo ở thư phòng, đèn này có chức năng này hay lắm, chú xem, có thể như thế này nè..."
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,811
Điểm cảm xúc
5,493
Điểm
113
Trung Thu
Chương 81.1:
Editor: Salad days

Tháng 9, cuộc sống cấp 3 của Hề Hòa chính thức bắt đầu.

Lên cấp 3, Hề Hòa mỗi ngày có lịch trình chủ yếu là đi học, làm bài tập, xem nhà mới, còn một chuyện quan trọng hơn hết đó là quyến rũ Bùi Nhược Mộc.

Cậu thực sự rất gấp rồi. Mà sao Bùi Nhược Mộc lại không gấp tý nào vậy chứ.

Nếu lúc ở cùng với nhau, tất nhiên là phải làm tý việc rồi, hôn một cái, sờ một cái, nhưng Hề Hòa cũng tò mò với những bước tiếp theo nữa.

Cậu lại không tiện nói, nên đành hỏi Trần Thần và Hề Nhiễm, Trần Thần liền nhân lúc giờ nghỉ trưa, đã len lén đưa cho cậu một cái USB, rồi căn dặn cậu - "Tuyệt đối không được để chú Bùi nhìn thấy đó, xem đi rồi trả lại USB cho tớ, cái này tốn nhiều công sức lắm đó, tớ còn chưa xem đâu"

Hề Hòa cũng nhỏ giọng hỏi - "Cậu không phải là Beta sao? Cậu xem cái này làm gì?"

Trần Thần trừng cậu một cái - "Xem tý cũng không được sao"

Hề Nhiễm lại nghiêm túc nói - "Cũng không phải là không được"

Hề Nhiễm cùng Phó Lăng Vân đã ở cùng nhau rồi, Alpha đều là những động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới, dù là không phát sinh chuyện gì cũng phải sờ sờ, nắn nắn mới chịu được, mọi lúc tùy thời cũng đều nghĩ đến những chuyện không thuần khiết thì sao có thể chỉ ngủ cùng nhau không được.

Hề Nhiễm ngoắc ngoắc tay kêu em trai mình ghé sát tai vào, rồi bắt đầu dặn dò mấy câu.

Hề Hòa nhận được chỉ dạy từ 2 người, tự tin thỏa mãn mà về nhà, Bùi Nhược Mộc chưa làm về, dì Trần đã làm cơm xong và dặn cậu là có đói thì cứ ăn trước, xong việc dì Trần đã về nhà.

Hề Hòa cảnh giác đợi thêm 5 phút nữa, thấy Bùi Nhược Mộc chưa có dấu hiệu sẽ về liền tức tốc vào phòng rồi đóng cửa lại, khởi động máy tính và cắm USB vào, mở file tài liệu học tiếng anh trong USB ra và bắt đầu 'học tập'.

Trần Thần chọn các nhân vật tương đối đẹp, hơn nữa còn có chủ đề, như đều có các tình huống dẫn truyện. Hề Hòa nhìn ông chủ trên màn hình đang nói chuyện cùng trợ lý, vài phút sau liền bắt đầu đóng cọc.

Thật nhàm chán, đổi cái khác vậy.

Thầy giáo gọi học sinh vào văn phòng, rồi bắt đầu dạy dỗ.

Trên xe công cộng, một nam sinh vô tình làm rơi đồ, lăn đến chân người khác, hai người chạm mắt nhau rồi đến trạm kế tiếp cả hai cùng xuống trạm,

...............(đọc duy nhất tại Watt @salad-days-06)..................

Hề Hòa xem qua một lượt, rất nhanh đã xem gần hết USB, cậu cảm thấy bản thân đã có thể nắm được hết những điều cốt lõi rồi, có thể thực hành với người nào đó.

Hề Hòa đang chờ con mồi của cậu trở về, Bùi Nhược Mộc lúc này cũng vừa về tới, đột nhiên cảm thấy sau gáy lạnh lạnh.

- --------------------------------

Mai đi làm rồi, buồn quá nên post phân nửa thôi nhá
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,811
Điểm cảm xúc
5,493
Điểm
113
Trung Thu
Chương 81.2:
Hắn vừa ngồi vào bàn cầm đũa lên, tay đột nhiên run lên, vì chân hắn dưới bàn bị cậu quấn lấy. Cách lớp vải mỏng mềm mại, hắn tinh tường cảm nhận được cổ chân của Hề Hòa đang dính sát vào bắp chân hắn, nhẹ nhàng ma sát, tiếp theo cái chân còn lại của cậu cũng dẫm lên mu chân hắn, bởi vì ngồi nên ống quần rút lên tạo khe hở, chân Hề Hòa liền từ khe đó chui vào trong, bướng bỉnh mà ma sát lên da thịt hắn.

"Hề Hòa...." - Đột nhiên hắn cảm thấy khát khô.

Thế nhưng đột nhiên Hề Hòa ngừng lại, thì thầm nói - "Không phải, vị trí chưa đúng, quá cứng nhắc"

Trong phim là hai người ngồi đối diện nhau, nhưng hai người hiện tại đang ngồi song song, Hề Hòa nhanh chóng bưng chén đi đến phía đối diện ngồi, thế nhưng ngồi vậy lại có chút xa, Hề Hòa không với chân tới được, không thể làm gì khác hơn là dứt khoát đặt chân lên đầu gối Bùi Nhược Mộc rồi cậu bắt đầu ăn cơm ngon lành.

Bùi Nhược Mộc - "..." - Nhờ phúc cậu, hắn hiện tại không còn bất kỳ suy nghĩ gì nữa.

Vì thế hắn cũng bắt đầu ăn cơm, Hề Hòa lại nhớ tới kịch bản trong phim, vội vàng hỏi - "Ăn cơm sao?"

Nói "Ăn em" đi.......

Bùi Nhược Mộc nghi ngờ gật đầu - "Không phải sao?"

Hề Hòa nói - "Ăn em, ăn em, phải ăn em...."

Bùi Nhược Mộc - "....."

Tại sao hắn cảm thấy Hề Hòa hiện tại vừa cầm chén canh vừa lớn tiếng kêu ăn cậu, ngược lại thực sự đáng yêu, không cách nào khiến người khác nghĩ đến điều gì xấu xa được.......

Bùi Nhược Mộc xì cười một cái, gắp một cục thịt cho Hề Hòa - "Bé ngoan, ăn cơm đi"

Hề Hòa bĩu môi, vừa nhai vừa suy nghĩ, sao không giống anh trai chỉ gì hết......

Cơm nước xong, Hề Hòa vào phòng làm bài tập, Bùi Nhược Mộc cũng dọn bàn ăn rồi vào phòng làm việc, hai bên ai cũng làm việc của mình đến 9h tối, Hề Hòa mới đến nhờ Bùi Nhược Mộc giúp cậu làm bài viết tiếng anh.

"Đọc tiếng trung viết tiếng anh?"

"Trước đọc tiếng anh, em nói tiếng trung"

Bùi Nhược Mộc gật đầu, ngồi trên sô pha mở sách ra, Hề Hòa cũng đi đến bên cạnh, ngồi trong lòng hắn. Bùi Nhược Mộc hô hấp có chút khó - "Như vậy thì sao đọc hử? Em còn nhìn được sách giáo khoa rồi"

Hề Hòa vì vậy đã quay lại, chống lên vai Bùi Nhược Mộc, cọ cọ lên vai hắn, Bùi Nhược Mộc thiếu chút nữa đẩy cậu ra.

"Hiện tại thì được rồi, em không nhìn thấy sách nữa"

Hai người đối mặt, cách rất gần, hô hấp như quấn quýt lẫn nhau. Cái mông vừa tròn vừa mềm của Hề Hòa ma sát qua lại phần dưới eo của hắn, Bùi Nhược Mộc nhém tý nữa không nhịn được, vội vã nhìn vào sách, hít một hơi rồi trầm giọng đọc - "Acute"

Hề Hòa nói - "Sắc sảo, tính từ" - Hơi thở cậu thổi vào cổ hắn.

"Chaos..."

"Không được" - Hề Hòa bất mãn - "Em trả lời đúng một câu, chú phải thưởng em một cái hôn chứ"

"Trước đây không phải là trả lời đúng hết mới được hôn sao?"

"Từ hôm nay liền đổi quy định"

Bùi Nhược Mộc nhìn bộ dáng hung hăng của cậu vừa đáng yêu vừa hung dữ, không thể làm gì khác hơn là nghiêng đầu hôn cậu một cái. Nhưng họ cách nhau quá gần, Hề Hòa nhẹ di chuyển một cái, hắn cũng khó mà nhịn nổi, hình như hắn sắp có phản ứng rồi.

Hề Hòa hoàn toàn có tố chất là học sinh giỏi, liên quan đến học rất tập trung vào việc học, cho nên đột nhiên cậu quên mất mình đang phải quyến rũ Bùi Nhược Mộc, cho nên khi bị cái gì phía dưới cộm cộm lên, cậu liên ngọ ngoạy tránh né, rồi chợt nhớ ra mới đưa tay xuống sờ soạng - "Đây là...không phải........"

Bùi Nhược Mộc - "......"

Hắn đem Hề Hòa ném qua một bên - "Tự đọc sách đi"

Sau đó liền đi vào nhà tắm.

Hề Hòa liền chạy theo, vừa thấy còn một khe hở đã bị một lực cản lại, sau đó cửa bị khóa trái. Cậu đành đứng ngoài cửa một chút, cảm thấy không làm gì được nữa đành quay về học bài.

Tối đó, cậu cố gắng một lần cuối cùng, cậu cởϊ áσ ngủ, chui vào lòng Bùi Nhược Mộc, dùng hết bản lĩnh học được trên phim mà cọ cọ.

Bùi Nhược Mộc cũng không phụ sự mong đợi của cậu, một lần nữa có phản ứng. Hắn vươn mình ôm Hề Hòa, hôn một cái thật lâu, hôn đến cả hai đều khô cháy, Hề Hòa khó nhịn được mà thở dốc, bắt đầu nắm lấy khăn trải giường. Bùi Nhược Mộc thực sự cứng rồi, hắn nhìn lên phía đầu giường, vẫn còn nhìn thấy đồ chơi, gấu bông còn có ly sữa, hắn thực sự không xuống tay được.

Vẫn là đợi lớn hơn một chút, Bùi Nhược Mộc lại hôn thêm một cái rồi xuống giường.

Hề Hòa nhắm mắt nằm đó, một lúc mới phát hiện hiện tại chỉ còn một mình, sững sờ trong giây lát rồi nhảy dựng - "Bùi Nhược Mộc, chú không thể như vậy được"

Trong phòng vệ sinh lại kêu lên một tiếng rên.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,811
Điểm cảm xúc
5,493
Điểm
113
Trung Thu
Chương 82.1:
Editor: Salad days

Lúc tan học ngày thứ 2.

Trần Thần nộp bài tập xong, đi ngang qua nhẹ gõ hai cái lên bàn Hề Hòa. Hề Hòa giả bộ trấn tĩnh rồi theo sát Trần Thần ra ngoài, hai người một trước một sau đi lên sân thượng, Hễ Nhiễm đã chờ sẵn trên đó, hai người đều quay sang hỏi Hề Hòa - "Thế nào rồi?"

Hề Hòa thất thểu kể, hai người kia tỏ vẻ trầm tư.

Hề Nhiễm nói - "Vậy là chú ấy muốn đợi đến khi em thành niên. Cũng là người tốt"

Trần Thần gật đầu.

Hề Hòa - "Vậy làm sao bây giờ?"

Hề Nhiễm - "Vậy thì phải chờ thôi, em năm nay mới 16 tuổi, trên pháp luật thì 18 tuổi mới tính là thành niên và có thể kết hôn, chỉ cần chờ 2 năm nữa thôi, không phải tốt lắm sao, em có thể chuyên tâm học tập"

Hề Hòa gật đầu, Hề Nhiễm hài lòng xoa đầu cậu, rồi tuyên bố giải tán.

Thế nhưng Hề Hòa lại không phải là bé trứng vịt ngoan ngoãn nữa, giờ cậu đã thành trứng vịt muối rồi, cậu bị đè nén quá lâu rồi, giờ đã đến lúc cậu phải làm việc đại sự thôi.

Lần này, cậu không cần bàn bạc với ai hết, cậu đã tự hạ quyết tâm, đến ngày chuyển vào nhà mới sẽ bắt đầu hành động, vì vậy hằng ngày cậu đều vội vã muốn hoàn thành nhà mới. Bùi Nhược Mộc không còn cách nào, không thể không thúc đẩy bên xây dựng mau đẩy nhanh tiến độ hoàn thành, nhưng việc xây dựng không thể muốn xong là có thể xong ngay được.

Rốt cuộc, cuối tháng 10, nhà mới đã được trang trí xong, Hề Hòa tan học xong liền đeo theo cặp sách đến nhà mới, Bùi Nhược Mộc tan làm xong không thấy người đâu, đành điện thoại gọi tài xế, tài xế trả lời - "Hề Hòa tiểu thiếu gia đã nói tôi đưa cậu ấy đến nhà mới rồi"

Bùi Nhược Mộc đành đến nhà mới đón cậu, Hề Hòa mãi không chịu đi, nên hai người đành ở lại ăn tối ở đó 1 bữa.

"Nhà mới dù đã hoàn tất, nhưng cũng phải thông gió một thời gian đã"

"Không phải các vật liệu đều là loại tốt rồi sao?"

"Dù vậy cũng chưa được, cũng không quá mấy tháng nữa, chờ thêm một chút đi nhé"

"Mấy tháng là mấy tháng chứ?"

"Bốn, năm tháng đi"

"Không được, nhiều nhất một tháng thôi"

"Ăn Tết xong rồi chuyển vào nhé, được không? Vừa vặn đến kỳ nghỉ đông"

"Dạ...."

Hề Hòa rầu rĩ không vui, Bùi Nhược Mộc đến gần xoa lên chóp mũi cậu, mới chọc được cậu cười rộ lên.

Hề Hòa vẫn trông ngày trông đêm, rốt cuộc mới đến nghỉ đông. Ngày nghỉ đông thứ nhất, cậu đã bao bọc trong khăn choàng cổ, đeo khẩu trang, đội nón, che đến chặt chẽ, lén lén lút lút chạy đến tiệm thuốc, đè nén tâm trạng, nói với dì bán thuốc - "Con muốn.....muốn loại thuốc kia..."

Dì trả lời bằng giọng oang oang - "Thuốc gì? Dòng thuốc đó chúng ta không bán đâu"

Hề Hòa vừa gấp và xấu hổ - "Không phải cái đó, là cái kia kìa...."

"Là cái nào? Thuốc tránh thai, thuốc trĩ hay thuốc kí©ɧ ɖụ© (Viagra),...cái nào?"

Dì bán thuốc nhăn nhó, trực tiếp đem 3 loại thuốc khiến người xấu hổ bày ra hết trên bàn.

Hề Hòa cầm lấy loại thứ 3, cho dù đang mặc rất nhiều lớp quần áo, cậu cũng cảm giác hiện tại như đang bị người lột sạch - "Bao nhiêu...tiền..ạ?"

Dì bán thuốc - "Mua cái này cần có chứng minh thư đó! Cậu đã 18 tuổi chưa?"

Hề Hòa muốn chạy thật sự vì phải qua năm cậu mới đủ tuổi.

Dì bán thuốc nhìn lên xuống 1 lượt, xem chừng là Omega - "Ai, omega các cậu đó, nên phải cùng alpha sinh hoạt mới tốt, đừng có nói cái gì mà chỉ cần tình yêu chân thành, cùng beta sinh hoạt không hòa hợp đâu. Này, cho cậu, 140 đồng"

Hề Hòa sớm đã mắc cỡ muốn nổ tung, đâu còn nghe được gì nữa, cũng không quan tâm làm sao mà dì bán thuốc lại đoán bạn đôi của cậu là beta, chỉ bỏ lại 200 đồng rồi chạy mất.

Nếu cậu nói với Hề Nhiễm và Trần Thần trước, thì hai người đó sẽ tìm cách ngăn chặn cậu mất, nên vì đại sự, cậu phải giữ bí mật thôi.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,811
Điểm cảm xúc
5,493
Điểm
113
Trung Thu
Chương 82.2:
Trên thực tế, các công ty sinh dược đều sẽ không sản xuất loại thuốc này cho Alpha, vì không có nhu cầu, chỉ cần tin tức tố là quá đủ rồi, nên chỉ có thể nhằm vào đối tượng là Beta mới có thể bán được.

Ngày thứ 2, chính thức dọn nhà.

Các đồ vật cũ ở nhà cũ thì không cần dọn, chỉ cần dọn các đồ vật thiết yếu cũng quần áo thôi, Hề Hòa lớn lên khá nhanh, mỗi mùa đều thay quần áo mới, nên cũng không mang nhiều quần áo lắm, tổng cộng mang theo 2 thùng đồ, trực tiếp để lên xe và mang đi.

Đêm đó, hai người cùng nhau ăn bữa tối chúc mừng, bữa tối là do Hề Hòa tự làm, Bùi Nhược Mộc làm phụ bếp, hắn vô cùng thích bộ dáng Hề Hòa mặc tạp dề bận bận rộn rộn trong bếp, cảm giác vừa ngoan vừa ấm áp, nhìn thấy hắn đều sẽ không kìm lòng được mà muốn ôm lấy cậu, vì vậy, thời điểm Hề Hòa đang chưng thịt, hắn liền ôm từ phía sau của cậu, vùi đầu cọ cọ vào cổ cậu.

Hề Hòa gắp một miếng thịt, thổi thổi rồi đút cho hắn ăn - "Mềm thế này được chưa?"

Bùi Nhược Mộc nhai nhai - "Lại chưng thêm một chút đi"

Hề Hòa vô cùng mãn nguyện với kế hoạch của bản thân, cậu muốn dẫn Bùi Nhược Mộc đến kỳ phát tình, Alpha thì rất ít khi có kỳ phát tình cũng bởi vì alpha thường khỏe mạnh hơn omega nhiều. Beta thường hay trào phúng AO chưa tiến hóa hết vì đều phải tuân theo thú tính nguyên thủy, thì lúc này đây, điểm đó được thể hiện rõ ràng nhất.

Hề Hòa không biết mình đã trở lại phòng ngủ bằng cách nào, cũng không biết mình thϊếp đi từ khi nào, nhưng cậu mơ hồ nhớ được là bản thân có nhiều lần ngủ thϊếp đi rồi bị làm cho tỉnh dậy rồi lại hôn mê, Omega lúc ký hiệu vô cùng yếu đuối và cần nghỉ ngơi, đặc biệt là lúc chưa đến kỳ phát tình nhưng đã tiến hành cưỡng ép ký hiệu, thế nhưng lúc này cậu chưa được chăm sóc chu đáo.

Cả người cậu đều đau, bụng cũng căng phồng khó chịu, đôi mắt sớm đã khóc đến sưng như quả đào, nằm trên giường mà oan ức.

Trong phòng khắp nơi đều bừa bộn, trên thàm sàn nhà, trên giường, trong phòng tắm, trên cửa sổ,....chỗ nào cũng bẩn đến không chịu được, mà người gây ra mọi chuyện lúc này vẫn còn ngủ, tay chân còn quấn ôm lấy cậu.

Đúng, người gây nên tất cả là Bùi Nhược Mộc,.

Cậu cũng không còn sức lực nữa, không thể làm gì khác hơn là đành nhẫn nhịn, chờ đến khi Bùi Nhược Mộc tỉnh lại.

Hắn ngơ ngác nhìn một cái, thay đổi sắc mặt liền nhanh chóng vén chăn kiểm tra thân thể Hề Hòa. Cậu đang cảm thấy hơi đau họng nên chỉ đem theo ánh mắt oán giận mà nhìn hắn.

Hắn cười khổ - "Đứa nhỏ này, chú nên làm gì với em mới tốt đây?"

Hắn nhanh chóng ôm Hề Hòa sang phòng kế bên nghỉ ngơi, Hề Hòa cũng mặc kệ, vừa đau vừa chảy nước mắt, Bùi Nhược Mộc bất đắc dĩ nói - "Em đây là tự tìm đúng không?"

Bỏ thuốc cho Alpha, quả thực chán sống mà.

Hề Hòa giãy dụa - "Ai kêu chú cứ không....." - Vừa nghe giọng khó nghe, cậu liền ngậm lại.

"Được rồi, là lỗi của chú, em đừng nói chuyện nữa"

Hề Hòa nằm trên giường 4 - 5 ngày, thế nhưng lại thành công đạt được mong muốn, từ giờ cậu sẽ trải qua cuộc sống sinh hoạt vui vẻ hạnh phúc.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,811
Điểm cảm xúc
5,493
Điểm
113
Trung Thu
Chương 83: Hoàn
Editor: Salad days

Năm cuối, Hề Hòa tốt nghiệp trung học, sau đó dùng thành tích thi đứng đầu bảng mà vào trường Đại học Y khoa. Để tặng quà tốt nghiệp, Bùi Nhược Mộc tặng cậu một hòn đảo nhỏ cùng một lễ cưới nhỏ trên hòn đảo.

Lúc Bùi Nhược Mộc mới vừa bước vào giới thương trường của Xương An, một nửa số đông không coi trọng hắn, một nửa khác thì chỉ đứng ngoài quan sát, còn một số ít khác thì trực tiếp cầm đá bỏ xuống giếng, người chân chính giúp đỡ hắn có thể đếm trên đầu ngón tay. Trong đó, nhà của Phó Lăng Vân có thể tính là một trong số người giúp đỡ hắn. Nhưng không ai ngờ được, trong một khoảng thời gian ngắn ngủi là 5-6 năm. Bùi Nhược Mộc lại có thể khởi tạo nên một đế chế mới trong Xương An, hắn bây giờ đã qua thời gian giấu tài, khiêm tốn, tất cả sự sắc bén đã lộ ra hoàn toàn.

Bây giờ, Bùi Nhược Mộc vì lo lắng trong lễ cưới có thể xuất hiện các vị khách không mời mà đến, nên hắn trực tiếp tổ chức trên đảo tư nhân này, vì đảo tư nhân thì thuyền bè ngoại lai không thể đến được.

Một ngày giữa mùa hè, trên bãi cát trắng mịn của một hòn đảo, trời và biển tiếp giáp ở phía chân trời, từng cánh chim bay lượn nơi xa, từng con sóng biển rì rào.

Mọi người tham gia cũng không cần giữ lễ tiết, tự giác ngồi trên bờ cát trắng.

Hề Hòa mặc một bộ đồ tây màu trắng, thân hình thiếu niên thon gọn, gương mặt đã tan bớt vẻ trẻ con, trở nên vô cùng tuấn tú, Bùi Nhược Mộc mặc một bộ đồ tây giống vậy nhưng màu đen, cao hơn cậu nửa cái đầu, gương mặt thành thục hơn, khi đứng chung một chỗ, hai người vô cùng xứng đôi và chói mắt.

Sau khi kết thúc một hồi đọc kinh văn, mục sư nói với hai người - "Hai bên đã chuẩn bị xong chưa? Mời nhìn nhau và đọc lời thề"

Gần một năm sau, gia chủ của nhà họ Phó đột nhiên phát bệnh nặng rồi qua đời, toàn bộ công ty rơi vào hỗn loạn, lúc ấy mọi việc như đặt hết lên vai Hề Nhiễm, mới học năm hai, tuy rằng có thiên phú nhưng vẫn còn thiếu kinh nghiệm, cho dù có Bùi Nhược Mộc trợ giúp nhưng cũng không thể giúp đỡ hoàn toàn được. Cuối cùng, không thể không bảo lưu việc học để tập trung xử lý việc công ty, mỗi ngày Hề Nhiễm chỉ có thể ngủ 3-4 tiếng, cho dù là ngủ vẫn phải cầm điện thoại trong tay để bất kỳ lúc nào cũng có thể xử lý công việc, ngắn ngủi 1 tháng mà cậu gầy đi gần 10 cân. Phó Lăng Vân không biết làm gì, cũng không thể làm phiền Hề Nhiễm, chỉ còn biết đi tìm Bùi Nhược Mộc khóc lóc, Bùi Nhược Mộc nhìn cũng đau lòng - "Em giờ khóc lóc được gì, lúc trước bảo em học em không lo học, chỉ lo chơi bời, giờ cũng chỉ có thể dựa vào Hề Nhiễm"

Phó Lăng Vân sau đó chạy đến quán bar, uống say một hồi rồi sau đó như tỉnh ngộ. Bắt đầu tích cực học hỏi, rốt cuộc sau cũng có thể trở thành một alpha xứng đôi cùng omega của mình.

—-----------------(đọc duy nhất tại Watt @salad-days-06)---------------------

Lại qua nhiều năm, trong một biệt thự ở ngoại ô, có hai gia đình đang cùng ăn liên hoan với nhau, Trần Thần thì lúc này đang chuẩn bị lễ cưới dưới quê. Trong thời tiết giữa thu, dì Trần bưng ra một nồi cua hấp lớn, 4 người lớn cùng ngồi vây quanh, Bùi Nhược Mộc cầm kéo, nhanh nhẹn cắt chân cua ra, rồi lấy gạch cua để sang một dĩa riêng, thịt cua thì tách để vào một cái chén, Hề Hòa ngồi một bên chỉ cần ăn.Hề Nhiễm ghét bỏ Phó Lăng Vân lột cua quá chậm, vì vậy liền lấy một cái mai cua ăn phần gạch trước.

Đột nhiên, bên ngoài truyền đến một giọng nói trẻ con, là một bé Alpha 3 tuổi, bé nhỏ đứng ở vườn hoa bên ngoài, hô to vào bên trong - "Ba ba, Phó Tử An cướp đồ chơi của con"

Hề Nhiễm cau mày - "Ba không phải đã mua cho mỗi đứa một cái sao?"

"Anh ấy đem đồ chơi của mình cho em gái rồi"

Một bé nam khác giống như đúc mới lên tiếng - "Phó Tử Bằng nói dối. Em ấy muốn cho em gái đồ chơi đó"

Phó Tử Bằng đẩy bé nam kia một cái, hai bé trai muốn đánh nhau đến nơi, thì một bé gái Omega xiêu xiêu vẹo vẹo mới ôm hai món đồ chơi bước đến, muốn ngăn cản nhưng không biết làm sao.

Hề Hòa - "Hàm Hàm, mau nói với các anh trai không được đánh nhau"

Bùi Dực Hàm bi bô nói - "Đừng đánh nhau mà"

Thế nhưng hai bé Alpha như không nghe bé gái nói, giờ như hai chú công mà trừng mắt nhìn lẫn nhau. Thấy người lớn trong phòng chưa có động thái gì, Hề Hòa đã cầu cứu - "Bùi Dực Hiên, Bùi Dực Hiên, mau đến quản các em"

Bùi Dực Hàm nói - "Anh trai đi vệ sinh rồi"

Hề Hòa - "Chờ anh trai ra, nói anh trai quản các em đi"

Không quá một chút, Phó Tử An và Phó Tử Bằng đã bắt đầu đánh nhau, thì rốt cuộc, một bé trai Alpha 5-6 tuổi cũng đi ra tới, Bùi Dực Hàm lập tức lảo đảo chạy đến, nhào vào ngực anh trai mình. Sau khi làm hai bé trai ngừng đánh nhau, Bùi Dực Hiên mang theo các em trai, em gái đi chơi đất.

Người lớn lại tiếp tục ăn cua và nói chuyện.

Lại qua nhiều năm nữa, dù trải qua nhiều việc, nhưng hoàng tử vẫn mãi bên hoàng tử, hạnh phúc bên nhau, tóc đen đến tóc bạc, trân trọng nhau một đời.

- --------------------HOÀN--------------------------------

Hoàn rồi, còn 2 pn nữa nha!

Ngày mai đăng lại hai quyển kia nhé!!!
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top