Lượt xem của khách bị giới hạn

[Đam mỹ] [Truyện Hoàn] Tổng tài gặp gỡ cún con - Hồ Bất Quy

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Đam mỹ] [Truyện Hoàn] Tổng tài gặp gỡ cún con - Hồ Bất Quy

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,811
Điểm cảm xúc
5,493
Điểm
113
Trung Thu
Chương 60:
Editor: Salad days

Sau 2 ngày nghỉ học, Bùi Nhược Mộc đã đưa cậu trở lại trường học rồi mới đến công ty, vừa vào cửa thì được Chu Tiêu Tiêu đi đến đón, mỉm cười và chào hắn, thuận tiện còn hỏi về bệnh tình của Hề Hòa, cũng không thể không nói cô là một Omega xinh đẹp, năng lực cũng rất tốt, dáng người yểu điệu mà khí chất cũng không tầm thường, công việc cũng được sắp xếp chu toàn, nhìn hết công ty hay thậm chí toàn bộ Xương An cũng không dễ gì tìm được một Omega tốt đến vậy.

Thật sự là phù hợp, dù là trong công việc hay là về cách sống, từ mọi phương diện đều phù hợp với phong cách của Bùi Nhược Mộc, đương nhiên, đây là từ phía khách quan mà nói.

Bùi Nhược Mộc trong lòng đang cặn kẽ mà suy xét, đang lặng lẽ đem bản thân và Chu Tiêu Tiêu kết hợp phân tích, kết quả là dù xem xét khía cạnh nào đều thấy độ phù hợp khá cao, chỉ trừ một chuyện, đây tất cả đều là góc nhìn khách quan.

Chu Tiêu Tiêu cũng đã rất rõ ràng mà thể hiện tình cảm của mình, ngược lại Bùi Nhược Mộc là có chút ngập ngừng. Hắn ngồi trong phòng làm việc mà cố gắng củng cố tâm lý của bản thân, bọn họ vô cùng phù hợp, hơn nữa chỉ cần hắn vươn "cành ô liu" (bật đèn xanh), thì ngay lập tức bọn họ có thể thành một cập.

Chỉ là nếu như vậy có phải quá bất công với Chu Tiêu Tiêu hay không, nhưng xét kỹ thì hắn và Hề Hòa vẫn chưa có thực sự bắt đầu loại tình cảm gì đặc biệt,.....

Chờ chút, sao lại kéo Hề Hòa vào đây! Hắn và Hề Hòa thì có thể có loại tình cảm gì đặc biệt được chứ. Bùi Nhược Mộc dùng sức chà xát lên mặt một cái.

Một buổi sáng xoắn xuýt trôi qua, cuối cùng cũng đến buổi trưa, Bùi Nhược Mộc quyết định thực hiện bước đầu tiên.

Chu Tiêu Tiêu vẫn giống như mọi ngày, đi đến gõ cửa phòng, dò hỏi hắn xem trưa nay muốn đi căn tin ăn hay mang thức ăn lên phòng, Bùi Nhược Mộc bước ra, vẻ mặt như không có việc gì, sửa sang lại tay áo hỏi - "Cùng đi chứ?"

Omega xinh đẹp chuẩn bị quay đi đột nhiên nghe câu hỏi mà ngẩn người, sau đó nhanh chóng cười tươi đáp - "Được, anh muốn thử món súp bơ nấm chứ? Là món mới của căn tin đó, cũng không tệ"

Cũng may cô không làm cho hắn lúng túng, điều này là hắn thư thái một chút - "Được"

Hai người thế là vui vẻ cùng đi ăn cơm, căn tin công ty khá rộng rãi, phòng cũng sạch sẽ, sườn bò mềm, nước dùng đậm đà, thức ăn ngon miệng, người đối diện cũng duyên dáng, nói chuyện hoạt bát, thỉnh thoảng còn nghe thấy người đi ngang họ nhìn qua và khen là họ vô cùng đẹp đôi.

Đúng là thoạt nhìn qua rất hợp nhau, nhưng Bùi Nhược Mộc lại vẫn cảm thấy có điều gì đó. Hắn nhẩn nhịn cho đến khi buổi trưa kết thúc, lại bị Chu Tiêu Tiêu hỏi rằng cuối tuần này có muốn đi xem nhạc kịch không, như phản xạ, Bùi Nhược Mộc lập tức nghĩ về lịch trình cuối tuần cùng Hề Hòa của mình. Buổi sáng thì làm bài tập, buổi chiều học phụ đạo, buổi tối thì cùng dẫn Trần Thần đi xem bộ phim hoạt hình mới chiếu. Rạp chiếu phim thì gần, nhưng nhà hát diễn ra nhạc kịch ở tận quảng trường phía tây, khá là xa. Thế nhưng hắn đã đồng ý.

Tình cảm thì cần được bồi dưỡng từ từ - hắn tự an ủi bản thân.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,811
Điểm cảm xúc
5,493
Điểm
113
Trung Thu
Chương 61:
Editor: Salad days

Trường học của Hề Hòa gần đây có hơi náo nhiệt, tùy lúc đều có thể nhìn thấy các nhóm Omega tụ tập để nói về mấy chuyện mới mẻ, trong đó đều đa số nói về mấy chuyện tình yêu chút chít, mà ở chỗ hội trường được bảo vệ là khu vực khởi nguồn của các tin nóng, cơ hồ mỗi người đi ngang qua đều ngó vào một cái dù không thấy gì hết.

Hề Hòa xưa nay đều hay học bắt chước, cậu chưa được học qua lớp sinh lý học nên đã lén lút, ah không, là quang minh chính đại thích Bùi Nhược Mộc, nên với những chuyện thế này đều thấy khó chịu, không thèm để tâm đến nhưng lại muốn nghe ngóng tý kinh nghiệm từ mọi người, thường ở một bên đỏ mặt mà nghe mọi người kể chuyện, đủ loại chuyện, nào là một tiểu thiếu gia theo đuổi không buông 1 Omega, gì mà một đôi AO rủ nhau ra bờ sông nhỏ còn cùng nhau leo qua khỏi hàng rào bảo vệ, rồi gì mà nghe được âm thanh này nọ qua lớp tường của ký túc xá.....

Thế nhưng những chuyện thế này nghe mãi cũng chán, nghe vài lần đã chán rồi, Hề Hòa thế là tò mò chịu không nổi liền chạy đi tìm anh trai mình.

Hề Hòa cùng Hề Nhiễm bởi vì một chút hiểu lầm mà 3 năm rồi không gặp nhau, nhưng huyết thống vẫn là điều không thể chối từ được, một khi đã giải trừ hiểu lầm thì hai người hầu như là khôi phục lại như lúc đầu thậm chí là còn muốn thân mật hơn.

Hề Nhiễm vì có chức vụ hơn nữa còn là đã được ký hiệu rồi nên gần đây thường xuyên được ra vào chỗ hội trường, cũng nghe được vài chuyện nhưng mà lười đi tám, khi được em trai hỏi đến thì liền lựa vài chuyện thú vị kể. Hề Hòa nghe đến say sưa thì thình lình Hề Nhiễm đổi chủ đề - "Không phải đã cho em phiếu đăng ký sao? Làm sao không đăng ký tự vào, là chú Bùi không cho em đi hả?"

Hề Hòa nhất thời cứng họng, há miệng chưa biết nói sao.

Hề Nhiễm liền xoa xoa mặt cậu - "Sao? Sợ hả?"

Hề Hòa lúng túng mà đáp, thế nhưng lại đỏ mặt ấp úng, Hề Nhiễm cũng phát hiện ra có gì đó không đúng, tỉ mỉ mà nhìn cậu, hỏi - "Làm sao? Đã có người thích rồi hả?"

Hề Hòa liền luống cuống - "Không....Không.......không phải"

Hề Nhiễm híp mắt nhìn.

"Là....có.....người....."

Hề Nhiễm liền hỏi - "Là ai?"

Hề Hòa nghiêm túc nói - "Là chú Bùi"

Hề Nhiễm làm bộ như hờ hững, nghiêng đầu hỏi lại - "Ai?"

Hề Hòa điếc không sợ súng, lớn tiếng nói - "Bùi Nhược Mộc, là chú Bùi! Em thích chú ấy"

Hề Nhiễm - ".........." - Em đúng là em trai guộc của tôi mà.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,811
Điểm cảm xúc
5,493
Điểm
113
Trung Thu
Chương 62:
Editor: Salad days

Hề Nhiễm nghe tin làm chấn động đến nửa ngày mới hoàn hồn lại - "Em có phải là vì ít tiếp xúc với Alpha quá....nên..."

Hề Hòa lắc đầu. Hề Nhiễm trầm tư một lát lại nói - "Chú ấy tốt với em, em có thể thích, dù sao chú ấy lớn tuổi hơn em cũng không nhiều....Chỉ là trước giờ anh vẫn luôn xem chú ấy là trưởng bối....nhưng quan trọng hơn là...Chú ấy có thích em không?"

Hề Hòa tiếp tục lắc đầu, nhỏ giọng nói - "Không thích, chú ấy còn đồng ý ký lên cho em đi lễ hội"

Hề Nhiễm có chút không phục - "Sao chú ấy lại không thích em được chứ?"

Hề Hòa suy nghĩ một chút, hơi ủ rũ nói - "Em không biết, em cũng không biết về công việc của chú ấy, không có tiếng nói chung, cũng không ưu tú, vẫn còn cần chú ấy chăm sóc, không chừng chú ấy thích nữ thì sao....Hơn nữa em còn chưa thành niên, cũng chưa có tin tức tố...chỗ nào em cũng chưa đủ tốt...."

Hề Nhiễm xoa đầu cậu - "Không cần để ý những cái đó, tình cảm không phải là một chương trình, quan trọng nhất là phải phù hợp, nếu như em đã thích thì cứ thử một chút đi. Để anh đi dò hỏi dùm em một chút nhé?"

Hề Hòa vội từ chối - "Không cần,...em tự mình tới" - Đã có hai người khuyên cậu như vậy rồi, cả thầy Ôn và anh trai đều nói thế, thì có lẽ cậu cũng nên thử một chút.

Hề Nhiễm cười - "Được rồi, nếu em muốn, anh chờ tin tốt từ em nhé"

Hề Hòa lặng lẽ nhìn y, cuối cùng cũng không nhịn được mà hỏi - "Anh, anh và anh Lăng Vân có chuyện gì sao....lần trước....ở nhà anh, em thấy anh vẫn có phòng ngủ riêng, nhưng không phải anh nói là anh đã được ký hiệu sao?"

Hề Nhiễm vừa nghe thì liền đỏ mặt, không nhịn được mà ngồi thẳng dậy, hơi run nói - "Là đánh dấu tạm thời thôi"

Hề Hòa rụt cổ, rồi lại nhìn về phía sân bóng, cậu nhìn thấy có vài thiếu niên ngồi trên khán đài, tụm năm tụm ba tán gẫu, tiếng cười nói vang đến. Hai người cậu lúc này cũng không ai nói gì, cả hai đều rơi vào trầm tư riêng.

Mỗi người chìm vào nỗi lo lắng riêng của bản thân. Một người thì nghĩ về chàng công tử nhà họ Phó đang phải làm việc cho công ty của nhà nhưng lại không được việc, bị cha mình dạy dỗ đến sức đầu mẻ trán. Một người thì nghĩ về ông chú của mình cả ngày bị các nữ nhân viên tươi cười vây quanh.

Hề Hòa nâng cằm nghĩ, chờ cuối tuần phải rủ Trần Thần cùng đi xem phim một lần, nếu như hay thì có thể rủ chú đi cùng. Nhất định phải chuẩn bị hoàn hảo một chút thì mới có thể ôm được ông chú của mình.

Mùa hè cứ vậy mà lặng lẽ trôi qua......
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,811
Điểm cảm xúc
5,493
Điểm
113
Trung Thu
Chương 63:
Editor: Salad days

Không khí tháng 7 có hơi ngột ngạt, mỗi lần hít vào liền cảm thấy nóng nực. Thế nhưng ở ngoài cổng lớn của trường học có không ít người nhà đang đứng, họ đang đứng dưới hàng cây ít ỏi trước cổng trường mà chờ, do thời gian chờ hơi dài nên có thể nghe thấy lời tán gẫu của vài phụ huynh ở đó, chủ đề thì cũng chỉ vây quanh đứa nhỏ của bọn họ.

Bùi Nhược Mộc đứng ở ngoài một lát cũng cảm thấy nóng muốn bốc hơi, nên dự định vào trong xe ngồi cho mát, thế nhưng khi nhìn đồng hồ thì phát hiện đã 10h30 rồi, cũng không còn lâu nữa là hết giờ thi, cũng không muốn Hề Hòa không vui nên liền không đi nữa, chỉ hơi thả lỏng cà vạt một chút, rồi tiếp tục đứng đợi.

11h, chuông reo báo hiệu kết thúc bài thi, bên ngoài hãy còn yên tĩnh, nhưng phòng thi thì đã như ong vỡ tổ. Các vị phụ huynh lúc này cũng đã bước lên, muốn nhìn thấy đứa nhỏ của mình sớm, lúc này từ bên trong làn sóng học sinh mới đi ra ngoài.

Bùi Nhược Mộc với lợi thế chiều cao của mình làm Hề Hòa vừa đi ra đã thấy được hắn, hơi dùng sức tý để chen qua đám đông đi về phía hắn, hai người đầu tóc đã thấm mồ hôi, cuối cùng cũng bắt được nhau.

"Trong trường thi có nóng lắm không?" - Bùi Nhược Mộc cầm lấy cặp sách của Hề Hòa, trước tiên là kiểm tra thẻ học sinh cùng chứng minh thư của cậu, thấy không thiếu nữ mới yên tâm xách đi, một tay đỡ vai cậu, dẫn cậu về hướng xe.

Hề Hòa đầu đầy mồ hôi nhưng vẫn vui vẻ nói - "Không nóng, con thấy con làm bài khá tốt đó. Đề viết văn hôm nay cũng rất trúng tủ, nhưng con cũng không kiêu ngạo quá đâu, thầy có nói là làm văn thì không được vội, phải tận dụng đến thời gian"

"Vậy hả?" - Bùi Nhược Mộc cười nói - "Ngoan như vậy, buổi trưa thưởng cho con nhé, muốn ăn gì nào?"

Hề Hòa rất nghiêm túc từ chối - "Không được, thầy con nói là lúc đang thi không được ăn đồ bên ngoài"

Bùi Nhược Mộc cũng nghiêm túc gật gù - "Thầy con nói có lý đó, chúng ta vẫn nên về nhà ăn vậy, lỡ như đầu bếp bên ngoài không ưa chúng ta mà bỏ gì bậy bạ (thuốc) thì không hay rồi"

Hề Hòa bị hắn chọc cười - "Chú này"

Bùi Nhược Mộc nhẹ xoa vai cậu - "Được rồi, đừng để bị cảm nắng, thầy cho con thuốc gì mà nghe lời quá vậy. Về nhà ăn thôi, để dì làm món ngon một chút cho con nhé"

"Thầy còn nói là không nên ăn đồ nhiều dầu mỡ nữa...."

Bùi Nhược Mộc bật cười - "Không sao đâu, con quá khẩn trương rồi, thả lỏng một chút nào, chỉ cần con phát huy như bình thường là không có vấn đề gì rồi"

Nói chuyện một lúc là đã đến chỗ đậu xe rồi, do xe cũng chỉ có thể đậu ngoài đường, không có chỗ che nắng nên Bùi Nhược Mộc sợ xe phơi nắng lâu sẽ nóng, thế là hắn đã dẫn một người tài xế theo để vẫn luôn mở điều hòa trên xe, Hề Hòa đi đến thấy trong xe có người, cúi xuống nhìn thì thấy là tài xế liền hơi thất vọng - "Anh trai không đến đón con sao?"

Bùi Nhược Mộc mở cửa - "Hề Nhiễm đang cùng chú Phó học việc rồi. Chờ ông trời nhỏ con thi xong thì lại hẹn nhau chúc mừng, hai ngày nay cũng chỉ có mình chú hầu hạ con thôi"

Hề Hòa đỏ mặt - "Con không phải ý đó mà...."

Sau khi ngồi vào xe xong, Bùi Nhược Mộc ra hiệu cho tài xế chạy - "Biết rồi. Ngoan"

Hề Hòa vẫn còn nhỏ tuổi, ít trải nghiệm, thi cuối kỳ với cậu vẫn là một chuyện lớn, nên cậu căng thẳng hơn bình thường một chút là chuyện bình thường. Hắn vươn tay xoa xoa sau gáy cậu một chút, muốn an ủi cậu.

- ---------------------------------

Chương này ngắn nhưng mà thấy hết được sự tinh tế của chú Bùi luôn ó, đứng hơn 30p dưới trời nắng chỉ vì không muốn làm bé phải buồn khi ra ngoài không nhìn thấy chú đầu tiên, hỏi han quan tâm không qua loa, đến mức dẫn tài xế theo chỉ để mở điều hòa, không muốn bé phải bị nóng khi lên xe.......

Quá trời là soft.....
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,811
Điểm cảm xúc
5,493
Điểm
113
Trung Thu
Chương 64:
Editor: Salad days

"Hôm nay là ngày thi cuối đúng không nhỉ?" - Chu Tiêu Tiêu đang sắp xếp văn kiện trên bàn, nghiêng đầu hỏi.

Bùi Nhược Mộc liếc nhìn thời khóa biểu, nhìn thấy hôm nay còn 1 tiết cuối nữa là kết thúc, trong lòng không biết sao lại có cảm xúc khó nói, vừa vui mừng lại xen chút kích động kỳ lạ làm cả người ngứa ngáy - "Ừ, cuối cùng cũng thi xong, có thể thả lỏng một chút rồi"

Chu Tiêu Tiêu hơi mỉm cười, lấy điện thoại ra - "Đã thi xong rồi thì có thể đi chơi một tý, chị họ tôi chuyên thiết kế các chuyến du lịch dành cho các bạn trẻ vừa tốt nghiệp, đi trong nước hay ngoài nước đều đc, nhân tiện còn có thể mở mang tầm mắt, chị họ tôi có thể giúp chăm sóc đứa nhỏ nữa"

Cô vừa nói vừa đưa điện thoại tới, trên màn hình là vòng bạn bè của chị họ cô, đều là hình ảnh của các nhóm thanh thiếu niên chụp chung, một loại các địa điểm khác nhau, nhìn qua đều cảm thấy thoải mái. Bùi Nhược Mộc nhìn cũng có chút bị lay động, Hề Hòa sắp nghỉ hè rồi, mà hắn thì không thể bên cạnh cậu thường xuyên, chẳng bằng cho cậu và Trần Thần đi chơi một chuyến. Huống hồ như vậy còn có thể để cậu tự lập hơn.

Nhưng nghĩ lại thì có chút không yên lòng, nên hắn dự định sẽ cân nhắc thêm. Vừa đang đi ra ngoài đón Hề Hòa, thì đã đυ.ng phải Hề Nhiễm từ trong thang máy đi ra, hai người vừa chạm mắt nhau, chưa kịp nói gì thì đã bị Chu Tiêu Tiêu từ phía sau đi đến nói - "Bùi tiên sinh, không cần tài xế sao, buổi tối nhớ đừng uống nhiều rượu ạ"

Hề Nhiễm nhíu mày, có chút không vui nhìn cô thư ký vừa đi tới, Chu Tiêu Tiêu có chút sửng sốt - "Là cậu Hề Nhiễm sao ạ?"

Hề Nhiễm lạnh nhạt gật đầu, nói với Bùi Nhược Mộc - "Lễ tân cho rằng cháu là Hề Hòa nên trực tiếp cho cháu lên đây"

Bùi Nhược Mộc cũng không biết tại sao lại có chút cảm giác khó tả, nói - "Đúng lúc, cùng đi thôi". Xong quay đầu dặn dò Chu Tiêu Tiêu - "Lịch hôm nay đẩy xuống hết đi"

Hai người đứng chung trong thang máy, Hề Nhiễm cao hơn một chút so với Hề Hòa, Bùi Nhược Mộc thuận theo góc độ mà nhìn Hề Nhiễm, nhưng đã quen nhìn mái tóc đen mềm mại và hai má lún của Hề Hòa rồi, bây giờ nhìn Hề Nhiễm dù gương mặt tương tự nhưng vẫn cảm thấy khác biệt, sao lễ tân có thể nhìn nhầm nhỉ?

Thang máy "đinh" một tiếng kéo lại suy nghĩ của hắn, Bùi Nhược Mộc ga lăng chặn cửa mở, chờ Hề Nhiễm bước ra rồi mới đi, sau đó liền hỏi thăm - "Gần đây cháu đi theo chú Phó học tập thế nào rồi, chịu nổi không?"

Hề Nhiễm gật đầu - "Còn tốt, cháu cũng chỉ theo làm việc vặt thôi. Cám ơn Bùi tiên sinh"

Bùi Nhược Mộc cười gật đầu - "Từ từ đi, cháu và Hề Hòa như nhau, gọi là chú Bùi đi, gọi tiên sinh nghe có hơi xa lạ, nếu lúc trước Hề tiên sinh đồng ý dạy dỗ chú thì chắc chắn chú cũng sẽ giúp đỡ các cháu"

Hề Nhiễm nghiêng đầu, nghiêm túc nói - "Nhưng năm nay chú cũng mới 24 tuổi thôi, gọi chú có hơi già đó"

Bùi Nhược Mộc ngẩn người, bất đắc dĩ nói - "Chắc là chung quanh chú đều là người lớn tuổi, ở chung lâu nên cũng cảm giác mình già rồi"

Hề Nhiễm vừa đi vừa quay đầu nói - "Nếu vậy thì chú cũng không nên xem Hề Hòa là trẻ con nữa, em ấy cũng 16 tuổi rồi, em ấy cũng có suy nghĩ riêng của mình"

Bùi Nhược Mộc thay cậu ấy mở cửa xe, nhưng tâm lý lại gợn sóng, Hề Nhiễm đang ám chỉ điều gì cho hắn đây?
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,811
Điểm cảm xúc
5,493
Điểm
113
Trung Thu
Chương 65:
Chương 65:

Editor: Salad days

Cổng trường cao tạo một đường phân cách với bên ngoài, con đường phía bên ngoài đã đậu kín 2 hàng xe nhìn không thấy đoạn cuối, có thể thấy được tình hình giao thông đông đúc hiện tại nhưng được quy hoạch rất có thứ tự, chỉ là ngoài trời có hơi nóng.

Tiếng chuông kết thúc buổi thi vang lên, thế là kỳ thi cuối năm đã kết thúc.

Hề Hòa đang rộn ràng chen chúc trong đám đông, nhưng thật chất là bị dòng người đẩy đi, còn chưa đến cổng đã cố rướn cổ lên, liếc nhìn xem bên ngoài có thấy Hề Nhiễm hay Bùi Nhược Mộc không, cảm thấy cả người hưng phấn mà ra sức chen vào dòng người, còn vừa đi vừa nghĩ xem lát nữa gọi anh trai trước hai gọi chú trước.

Hề Hòa nhướng mày, lập tức cười rộ lên, nhảy cẫng lên mà nhào tới cái ôm trước mặt - "Em thi xong rồi! Nghỉ hè thôi"

Hề Nhiễm cười đỡ cậu, Bùi Nhược Mộc cũng thuận thế mà đỡ eo cậu - "Ừ, cuối cùng cũng được nghỉ, còn thi nữa thì chú cũng không chịu nổi"

Lúc này từ trong đám người, Trần Thần hổn hển bước ra, chống tay lên gối thở chốc lát rồi nói - "Thầy giáo điểm danh này, cậu chưa gì đã chạy đi rồi. Cậu cầm giấy thông báo này, giữ kỹ đấy". Có gì hot? Chọt thử trang ﹍

Bùi Nhược Mộc cầm lấy túi đồ và giấy thông báo của Hề Hòa, thuận tiện gọi Trần Thần cùng đi ăn cơm. Trần Thần cũng không khách sáo mà đồng ý ngay, thế là đoàn người cùng lên xe đi.

Xe này là chiếc hay dùng đi đón Hề Hòa, phía ghế sau có 1 cái tủ lạnh nhỏ, còn có vài cái gối bông, thảm cùng đồ chơi nên ghế sau chỉ có thể ngồi 2 người. Hề Hòa ngồi ghế cạnh tài xế, lúc này cũng chưa thắt dây an toàn, cậu đang ngồi quay ra sau để nói chuyện với Trần Thần, rồi tìm túi đồ ăn vặt, trước hết đút cho Bùi Nhược Mộc đang lái xe một miếng rồi mới chia cho mọi người cùng ăn. Bùi Nhược Mộc lúc này mới nói - "Được rồi, còn ăn nữa là không ăn cơm được đó, Hề Hòa ngồi lại đi nào, ra đường lớn rồi"

Trời ngày hè nóng nực, nhưng buổi chiều có vẻ thoải mái một tí, dòng xe thì vẫn tấp nập từ nhiều hướng tụ về.

Buổi tối 6 giờ, bên trong tòa nhà cao nhất Xương An, một bàn năm người bên cửa sổ được bày biện rất nhiều món ăn, năm ly nước đổ đầy rượu hoặc nước ép cùng nhau cụng vào vang lên một tiếng trong trẻo.

"Chúc mừng hai bạn nhỏ đã tốt nghiệp trung học nhé"

Phó Lăng Vân vui vẻ, Bùi Nhược Mộc đặt ly xuống hỏi - "Ba em làm sao mà chịu thả em đó?"

Phó Lăng Vân vui sướиɠ lắc lắc ly nước trong tay - "Em nói với ba rằng em đi ăn cơm với anh đó"

Bùi Nhược Mộc - "Trở về ba em hỏi đi theo anh học được gì thì em định trả lời thế nào?"

Phó Lăng đột nhiên cứng người, quay đầu nhìn Hề Nhiễm, Hề Nhiễm nhắm mắt làm ngơ - "Không sao, chút nữa trên xe học lại các quy tắc hội nghị cổ đông là được"

Phó Lăng Vân - "Cái đó tận 40 điều đấy"

Hề Nhiễm lạnh nhạt nói - "Ba anh sẽ nói anh đi ăn cùng chú Bùi học được cái gì đó"

Phó Lăng Vân trong nháy mắt liền ủ rũ.

Bùi Nhược Mộc thầm cười, ba Phó Lăng Vân có đứa con trai bùn nhão không dinh được tường, còn thua cả một Omega đưa về nuôi, có thể tưởng tượng được gương mặt già nua ấy nhăn nhó cỡ nào.

Hắn cười rộ lên - "Được rồi, hôm nay là ngày đặc biệt, không nhắc đến chuyện không vui nữa"

Phó Lăng Vân - "Không phải là anh nhắc tới trước sao"
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,811
Điểm cảm xúc
5,493
Điểm
113
Trung Thu
Chương 66:
Editor: Salad days

Nhà hàng này theo kiểu nhà hàng cao cấp, cho nên mỗi đĩa thức ăn đều khá ít dù hương vị vẫn rất ngon. Hề Hòa ngồi bên trái Bùi Nhược Mộc, bên phải là Hề Nhiễm, Bùi Nhược Mộc mới đầu còn lo Trần Thần sẽ ngại ngùng, nhưng khi nhìn thấy cậu bé gắp lấy gắp để thì liền an tâm, tập trung chăm cho Hề Hòa ngồi cạnh.

Hề Hòa gần đây đã được nuôi thành khỏe mạnh, khẩu vị cũng tốt hơn, nên ngày hôm nay ăn rất khá, vừa nhanh vừa nhiều, đến nỗi Bùi Nhược Mộc gọi mà cậu cũng không nghe, hắn đành phải gắp một ít rau đút đến bên miệng rồi nhìn cậu như chú thỏ nhỏ ăn hết vào, sau đó hắn lại múc một muỗng gạch cua đến cho cậu. Hề Hòa quai hàm mãi bận rộn, ăn hết cái này đến cái kia.

"Ăn từ từ thôi, uống miếng nước nào"

Hề Hòa gật gật, cầm ly nước trái cây lên hớp một miếng, cảm thấy có tý no rồi mới quay lên nhìn mọi người, thấy Hề Nhiễm đang ăn, trong đĩa chỉ còn lại rau xanh, dò một vòng đều không tìm được cái gì ngon, nên đành phải gắp một miếng từ trong đĩa của mình qua cho Bùi Nhược Mộc, và dĩ nhiên là hắn cũng không hề ghét bỏ, vui vẻ mà ăn.

Hề Nhiễm híp mắt nhìn thấy hết tất cả.

"Sao không ăn nữa?"

Hề Nhiễm bị giọng nói cắt ngang, nhìn qua thấy Phó Lăng Vân, y vẫn một bộ dáng công tử sạch sẽ, tự mình dùng chiếc muỗng sứ trắng múc một muỗng yến hầm hạt sen sền sệt, ấm nóng cho Hề Nhiễm, cười nói - "Ăn no rồi thì uống một ít canh hầm đi, tốt lắm"

—----------(đọc duy nhất tại Watt @salad-days-06)-----------------

Bữa ăn đã xong, mọi người cùng ngồi trò chuyện một lúc, không thể không nói đến kỳ nghỉ hè sắp tới, Bùi Nhược Mộc liền nói ra hết đề xuất của Chu Tiêu Tiêu, hỏi xem hai đứa nhỏ có muốn ra ngoài du lịch một chuyến không: "Tìm một công ty du lịch uy tín một chút, trong chuyến đi còn có thể có nhiều đứa nhỏ trạc tuổi nữa, có thể cùng nhau đi chơi"

Hề Hòa để ly xuống, liếʍ môi oan ức nói - "Chú dẫn con đi không được sao, con mới không muốn đi cùng công ty du lịch"

Bùi Nhược Mộc lấy thêm vài miếng trái cây đặt vào dĩa cậu - "Con thì được nghỉ nhưng chú thì không, không phải còn có Trần Thần đi với con sao"

Hề Hòa không nghĩ như vậy, cậu chỉ muốn ở trong nhà như lúc trước chưa đi học, cùng nhau ăn cơm, cùng nhau ngủ chung, mỗi ngày khi Bùi Nhược Mộc đi làm về sẽ nhìn thấy cậu đầu tiên. Nhưng Trần Thần là vô cùng tán thành - "Được mà, Hề Hòa cậu có muốn đi xem tượng băng không?"

Lúc trước, khi Hề Hòa vừa chuyển đến không lâu, hai người bọn họ cùng nhau xem ti vi đã nhìn thấy một tượng băng óng ánh, tỏa ra ánh sáng lung linh, cảnh tượng đó thực sự đã thu hút được 2 đứa nhỏ, đến giờ Trần Thần vẫn còn nhớ.

Hề Nhiễm cũng đề nghị - "Em còn bé không phải thích nghịch nước nhất sao, đi đến biển chơi cũng được. Năm ngoái, anh đã đến một đảo nhỏ, đẹp lắm, không khí cũng vô cùng tốt"

Bây giờ đang là tháng 7 nóng bức, khó mà tìm được chỗ nào nhìn thấy băng, mà Bùi Nhược Mộc cảm thấy hai đứa nhỏ mới mười mấy tuổi lại lần đầu đi chơi, không thể đi đến nơi quá xa được, đi nước ngoài là chắc chắn không được rồi.

Hề Hòa hai mắt lấp lánh, hiển nhiên là bị dụ dỗ - "Ở trên đảo nhỏ luôn sao ạ?"

Hề Nhiễm gật đầu, nghiêng người hỏi Phó Lăng Vân - "Đảo đó tên gì nhỉ?"

"Đảo Eustatia"

"Đúng rồi, đảo đó có bãi cát trắng, rạn san hô cũng vô cùng đẹp, các kiến trúc cũng hoàn thiện, có biệt thự ven biển, đủ loại hình như bơi lặn, ca nô hay lướt sóng đều có"

Hề Hòa vô cùng mong đợi mà nhìn Bùi Nhược Mộc.

Bùi Nhược Mộc nhàn nhạt nói ra hai chữ - "Không được"

Hề Hòa liền xẹp xuống, Bùi Nhược Mộc phải giải thích - "Hai con còn chưa làm hộ chiếu, cũng chưa từng đi nước nào, hơn nữa còn là vị thành niên, nên nếu không có người đi kèm thì không được đâu"

Hề Nhiễm híp mắt nhìn Bùi Nhược Mộc một lát, mãi đến lúc sau mới quay qua chỗ khác nói - "Là cháu quên mất"

- -------------------------------

Đảo Eustatia: là một hòn đảo rộng 30 mẫu, trong Quần đảo Virgin thuộc về nước Anh ở Caribê. Từ "Eustatia" là một từ bắt nguồn từ tiếng Hy Lạp có nghĩa là "một nơi tốt để ở." Và đảo này có thể được thuê dài hạn.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,811
Điểm cảm xúc
5,493
Điểm
113
Trung Thu
Chương 67:
Editor: Salad days

Cuối cùng, Bùi Nhược Mộc quyết định địa điểm là Lân tỉnh ở N thị.

N thị là thành phố du lịch, nằm bên cạnh núi Sơn Thanh, phong cảnh cũng rất đẹp, có cả những cung điện cổ ngàn năm, bảo tàng tự nhiên. Nơi này đúng là một địa điểm đáng để đến, quan trọng là nơi này giao thông cũng rất nhanh và tiện, kinh tế phát triển, ngành du lịch rất tốt, hơn nữa nơi này cũng có chi nhánh công ty của Bùi Nhược Mộc, nên để Hề Hòa đến đây cũng yên tâm một chút.

Đêm trước khi đi, Trần Thần đến nhà Bùi Nhược Mộc ngủ một hôm để hôm sau cả 2 có thể cùng lên tàu. Đang là mùa hè nên quần áo cũng mỏng nhẹ, chỉ cần một túi hành lý là được. Hề Hòa lúc này đang ngồi trên phòng khách soạn đồ.

"Muốn mang con cá heo này quá...."

"Mang cái này lại quá chiếm diện tích"

Con cá heo này là món đồ mà Hề Hòa thích nhất, thân nó màu xanh, cái bụng màu trắng, phía đầu đuôi cong lên tạo một độ cong hoàn hảo để khi Hề Hòa ôm là sẽ dán sát vào người cậu. Đây cũng là món đồ mà Hề Hòa thích ôm ngủ nhất trừ những lúc nằm trong lòng Bùi Nhược Mộc, thì lúc hắn dậy sớm đi làm hoặc đi công tác hoặc cậu qua nhà Hề Nhiễm chơi, cậu đều phải mang con cá heo này theo ngủ.

"Thôi, cậu mang đi cũng được, dù sao cũng sẽ xách thêm vali"

Trần Thần nhún vai, rồi mở bàn cờ ra chơi.

"Áo khoác cũng mang một cái đi, trời mưa hoặc trên xe lạnh có thể lấy áo khoác ra mặc"

Trong phòng liền phát ra âm thanh mở tủ quần áo, qua một chút liền thấy Hề Hòa mở cửa đi ra, vội vội vàng vàng chạy đến phòng ngủ chính kế bên, nhanh chóng ôm một bộ quần áo ra. Mỗi một bộ quần áo của cậu đều do chính Bùi Nhược Mộc lựa chọn, giá cả không rẻ nhưng mang nhiều hơi thở tuổi trẻ, không đến một năm là quần áo của Hề Hòa đã chiếm hết tủ đồ ở phòng ngủ của cậu rồi, vì vậy một số quần áo của cậu được treo trong tủ bên phòng ngủ chính. Do đó, trong tủ quần áo của phòng ngủ chính sẽ có một bên là quần áo theo mùa của Hề Hòa, một bên là âu phục của Bùi Nhược Mộc.

Cứ như vậy cho đến nửa đêm trong nhà mới yên tĩnh, Bùi Nhược Mộc bước ra đem thẻ tín dụng cho Trần Thần - "Thẻ này đưa cho 2 đứa, mua gì không cần báo lại chú đâu. Nhưng con cầm đi, chú sợ Hề Hòa để lạc mất"

Nhưng Trần Thần hiểu là Bùi Nhược Mộc sợ y ngại mở lời với Hề Hòa nếu muốn mua gì đó, nên trong lòng tràn ngập cảm kích liền cám ơn Bùi Nhược Mộc. Bùi Nhược Mộc sau gọi y đến phòng ngủ chính - "Tối nay con ngủ ở đây đi, trước đi rửa mặt đi, chú qua dỗ đứa nhỏ ngủ rồi sẽ qua đổi ga giường cho con"

Trần Thần nghe hai chứ 'dỗ ngủ' này cảm thấy vô cùng nổi da gà, thì ra giữa A và O có thể buồn nôn đến như vậy, vội vàng từ chối - "Chú lấy ra giúp con là được rồi, con tự làm được"

Bùi Nhược Mộc nghĩ cũng được, nên đã lấy ga giường và gối mới cho y, thuận miệng hỏi - "Đồ đạc chuẩn bị xong hết rồi chứ? - Nghe y trả lời xong cũng tiếp tục - "Mười bảy tuổi rồi, xem như đã lớn, cũng đừng để người lớn phải lo lắng đó"

Trần Thần ôm gối đực mặt ra.

Chú thôi có đi không! Cái người ra ngoài có mấy ngày phải đem theo 3 cái vali, ôm con cá heo đòi chú phải dỗ mới ngủ được kia cũng đã 16 tuổi rồi kìa. Bộ Beta là không có nhân quyền sao chứ....
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,811
Điểm cảm xúc
5,493
Điểm
113
Trung Thu
Chương 68:
Editor: Salad days

Hề Hòa vừa tắm xong, người vẫn còn ướt, hai gò má vì hơi nóng mà ửng đỏ, do nhiệt độ cũng không lạnh lắm nên cậu lười mặc quần ngủ vào, nên để trần hai chân mà nhảy nhót ra ngoài. Bùi Nhược Mộc sau khi kiểm tra hành lý lần thứ 2 xong, quay qua nhìn thấy cậu như vậy, tim hắn như trượt mất một nhịp, sau đó như mất đi nguyên tắt mà trái phải đập liên hồi, làm hắn cau mày nói - "Nhanh mặc quần áo vào, lau khô tóc nữa"

Hề Hòa bĩu môi - "Con ra đây mặc quần, nếu mặc trong phòng tắm sẽ ngã mất" - Sau đó cậu mặc quần ngủ vào, vừa lau tóc vừa nhìn Bùi Nhược Mộc nhanh chóng chạy vào nhà tắm nên cậu đã đi qua phòng ngủ chính, vừa thấy Trần Thần còn chưa ngủ liền hỏi - "Cậu có uống sữa không?"

Trần Thần đang dựa vào đầu giường, một chân lắc lư ngẩng đầu lên nhìn, vừa đùa vừa thật nói - "Bao lớn rồi còn uống sữa nữa"

Hề Hòa đang cầm một ly sữa, nói - "Uống sữa sẽ giúp cao lên đó, tớ chỉ mới cao 1m7"

Trần Thần xem thường nói - "Tớ đã 1m8 rồi kìa"

Hề Hòa nghiêm túc nói - "Nhưng chú tớ thì cao 1m9 lận, cậu nói xem, cậu chính là vì không uống sữa mới thiếu mất 10cm đó" - Dứt lời còn liếʍ ria sữa bên mép, kiêu ngạo nói.

Trần Thần 'tạch' một tiếng nói - "Alpha vốn gen tốt mà, hơn nữa tớ cách 23 tuổi còn lâu mà, chú ấy thì không lớn nữa đâu"

Hề Hòa - "Chú ấy không cần cao nữa, cao thế này vừa rồi"

Rất vừa vặn để khi cậu nhón chân là có thể hôn cằm chú, vừa vặn chú cuối đầu là có thể ôm cậu vào lòng.

Hề Hòa xấu hổ nghĩ, vội vàng uống hết ly sữa, ly trống đặt lên đầu giường, nhưng bỗng nhiên lại nhớ cái gì đó, từ trên giường nhảy xuống - "Nếu tớ ra ngoài chơi, thì sẽ không có sữa uống rồi"

Trần Thần lại nói - "Cậu không biết đi mua hả? Hơn nữa, cậu cũng lớn rồi, uống ít đi tý sữa cũng không đói được"

Hề Hòa phẫn nộ mà trả lời - "Mấy loại sữa bên ngoài uống không ngon"

Từ khi sống cùng Bùi Nhược Mộc, sáng tối đều sẽ có 1 ly sữa, trong nhà còn sắm 1 chiếc nồi chuyên hâm sữa. Bắt đầu là để bổ dung dinh dưỡng, cũng giúp cậu bớt ác mộng, sau lại thành thói quen, phải có một ly sữa ấm nóng vào bụng thì Hề Hòa mới cảm giác an tâm.

Trần Thần nhìn cậu, chỉ cảm thấy cậu quá giống đứa trẻ to xác - "Hề Hòa, cậu nên dùng bình sữa luôn đi"

Hề Hòa nghiêm túc mà trả lời - "Có mà"

Trần Thần - "...."

Hề Hòa giải thích - "Thật mà, có thể nằm uống, rất hữu dụng đó, tớ lúc nằm có thể vừa chơi điện thoại vừa uống sữa, không có bị đổ ra ngoài"

Trần Thần không tin nổi - "Có cần tìm người cho cậu bú sữa luôn không? Cậu ngủ có ngậm luôn núʍ ѵú (cao su) luôn không vậy?"

Hề Hòa suy nghĩ một chút - "Có khi là chú đút cho tớ uống đó, còn núʍ ѵú (cao su) tớ đâu có mua"

Trần Thần - "..."

Hề Hòa phì cười - "Cậu tin là thật hả? Tớ nói tớ ngủ trong nôi cậu cũng tin hả?"

—----------------(đọc duy nhất tại Watt @salad-days-06)---------------------------

Bùi Nhược Mộc tắm xong liền phát hiện Hề Hòa đi mất rồi, hắn mới đến phòng ngủ chính gọi cậu về sấy tóc. Hề Hòa nhanh chóng xuống giường và cầm cái ly rỗng đi, chỉ để lại mình Trần Thần ngồi đó suy nghĩ.

Sau một phút, Trần Thần bỗng bật cười lên, hiện tại Hề Hòa đã không còn như trước, cậu ấy giờ thích nói, thích chơi, trong mắt cũng đầy sự vô tư, mang theo ánh hào quang, như một thiên sứ nhỏ, khác hoàn toàn với một đứa bé cuộn mình trong bóng tối âm u ngày xưa.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,811
Điểm cảm xúc
5,493
Điểm
113
Trung Thu
Chương 69:
Editor: Salad days

Sáng sớm ngày hôm sau, Hề Hòa cùng Trần Thần đã ngồi tàu cao tốc đến N thị, hai giờ sau liền có người đến bến đón bọn cậu về khách sạn.

Khách sạn này đặc biệt nhắm vào các xu hướng thịnh hành những năm gần đây, vừa là chỗ nghỉ ngơi, mà cũng có chỗ để vui chơi, đương nhiên giá cũng không rẻ được, nên phục vụ cũng rất chu đáo. Nhóm đã sắp xếp phòng đôi, 1 phòng 2 người ở cùng nhau, mỗi phòng đều có ban công ngoài trời, có thể thuận tiện đắm mình trong cái nắng của N thị. mà xa xa còn có thể nhìn thấy dãy núi xanh ngút ngàn cũng làm lòng người thêm thoải mái.

Hề Hòa chọn xong một căn phòng, nhanh chóng ngã lên giường nằm lăn lộn, lấy điện thoại ra cố ý nhắn tin báo với Bùi Nhược Mộc - "Buổi tối không nóng chút nào, con và Trần Thần nếu ăn đồ nướng thì chắc sẽ tuyệt lắm"

Bùi Nhược Mộc cũng trả lời lại, nhưng trong lòng nghĩ, khách sạn này mấy năm trước mình từng ở qua, cũng không có gì chỉ là được cái thuận tiện, chắc giờ cũng đã được nâng cấp rồi.

Lúc này là Trần Thần gọi hắn, báo lại lịch trình của chuyến đi, Hề Hòa cũng nhân tiện nói vào - "Tụi con buổi chiều sẽ đi Miến Thành Hoàng với Cổ Trấn chơi nữa, tạm biệt chú" - Nói xong liền chuẩn bị xuống giường ra ngoài.

Bùi Nhược Mộc cảm thấy vô cùng chua xót, lúc trước còn nói không muốn đi đâu, nhưng vừa ra ngoài một cái liền mê chơi.

Hề Hòa là một Omega, hơn nữa còn được chị họ của Chu Tiêu Tiêu chăm sóc, lại thêm một Beta đi theo cùng một nhóm vài đứa nhỏ ngang tuổi, trong chuyến đi còn gặp bao nhiêu cảnh đẹp, đồ ăn ngon nên trò chuyện cũng khá tốt. Bọn họ được dẫn đến Miếu Thành Hoàng, hôm nay không phải ngày cúng tế cũng không phải ngày lễ nên cũng không có mấy người, chỉ có mấy đạo sĩ trong đó.

Hề Hòa đi vài vòng rồi mới vào thắp hương, Thần Thần trêu cậu - "Cậu trẻ tuổi thế này, không phải là đang xin Nguyệt lão chứ?"

Hề Hòa đỏ mặt nói - "Tớ mới không bái Nguyệt lão"

Trần Thần cười nói - "Như vậy cậu bái ai đây? Quan thế Âm hả?"

Hề Hòa nghe đến liền muốn đánh y một cái - "Đừng có đùa giỡn trong miếu nữa, điều ước sẽ không linh nghiệm đâu"

Hề Hòa giận đến lườm y một cái, rồi lại hướng phía các tượng thần linh lạy ba lạy, trong lòng nghĩ - "Văn Khúc, Nguyệt Lão, Quan công Thái tuế gia gia, thần tiên nào cũng được, cầu ngài phù hộ con được đỗ kỳ thi, tình duyên thuận lợi, thân thể khỏe mạnh, cũng mong chú của con được khỏe mạnh, A Hoàng cũng khỏe mạnh, mong cho mọi ước nguyện của con được thành sự thật"

Sau khi Hề Hòa đem nhang cắm vào chiếc đỉnh lớn, cậu cũng Trần Thần đã ngồi xe đến Cổ Trấn chơi,

Bên ngoài trấn còn có một phố ẩm thực, Trần Thần muốn vào đó ăn tối luôn, nhưng Hề Hòa lại không muốn - "Ăn cơm xong thì sao còn bụng ăn đồ ăn vặt nữa chứ, cậu xem trong đó có biết bao nhiều đồ ăn ngon, đá bào, sữa chua trái cây, bánh vừng,..."

Trần Thần lại nói - "Ăn được mà, ăn cơm xong lại ăn vặt"

Hề Hòa bĩu môi - "Được rồi, vậy cậu ăn đi, tớ không ăn cơm đâu"

Trần Thần vẫn gọi 2 chén cơm - "Cùng nhau ăn. Nếu không tối chú Bùi gọi hỏi hôm nay ăn gì, thì cậu nói sao?"

Hề Hòa - "Tớ có ăn bánh vừng, bánh cá, đậu hủ chiên còn có trà sữa khoai môn"

Trần Thần nhanh chóng vạch trần cậu - "Bánh cá, bánh vừng mỗi thứ cắn một cái, đậu hủ ăn được 2 miếng, trà sữa chỉ ăn mỗi khoai"

"Thôi được rồi..." - Hề Hòa thực sự sợ phải nói mấy cái đó với Bùi Nhược Mộc nên đành ngồi xuống ăn cơm.

Trần Thần vẫn lườm một cái mới thôi, nghĩ thầm trong lòng không biết có phải mình đi du lịch không, còn không bằng nói là Bùi Nhược Mộc cho mình đi để trông nom Hề Hòa ăn uống.

- ------------------------------------

Cỡ 2 chương nữa là vào đoạn gây cấn rồi
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top