Lượt xem của khách bị giới hạn

[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1210: Ân đại tiểu thư (1)
- Thôn Thiên kiếm linh, với năng lực cường đại như nàng chẳng lẽ không tìm được lối vào sao? Ta không tin.

- Dù không vào được cũng chẳng sao, ta cảm ngộ Thôn Thiên kiếm đạo của nàng vậy. Chẳng lẽ kiếm đạo của Thôn Thiên kiếm, Cổ Đế Long kiếm, Phong Doanh kiếm, U Hoang kiếm cộng lại sẽ tệ sao? Đặc biệt là Thôn Thiên kiếm, ta không tin nàng kém hơn thanh kiếm nào của Độc Cô gia.

Linh thể các binh linh co giật, chủ nhân vuốt mông ngựa rất là . . . Đúng chỗ.

Thôn Thiên kiếm linh ở trong tiểu thế giới binh linh của mình nghiến răng hỏi:

- Điển Linh, ngươi nói xem tên khốn này rốt cuộc là loại người gì?

Huyền Binh Điển phát hiện ra một chuỗi thanh âm như tiếng chuông:

- Linh linh linh . . .

Các binh linh vụt ngẩng đầu, Vu Nhai cũng ngây ra. Khi bọn họ phản ứng lại thì không còn thanh âm nữa, chẳng lẽ là ảo giác? Chỉ mình Thôn Thiên kiếm linh biết đó không phải là ảo giác.

Ngoài cùng Độc Cô Thần thành, địa bàn thuộc các gia tộc khách khanh, trên đệ cửu kiếm hoàn hùng quan phía ngoài cùng, các chiến sĩ thủ quan sếp thành hàng dọc, ánh mắt sắc bén đằng đằng sát khí, tố chất cao.

Trên hùng quan có mấy nam nữ đứng. Một nữ nhân đứng phía trước nhất, nàng mặc kim bào lẫn chút màu, áo không thể che đậy vóc dáng yêu kiều, biểu tình cân quắc không nhường tu mi, nhưng vì nàng quá đẹp nên bị người bỏ qua.

Mấy người sau lưng nữ nhân có hai người mặc kim bào hoặc ngân bào lẫn màu khác vào.

- Ân đại tiểu thư, cảm giác thủ tướng đệ cửu kiếm hoàn hùng quan như thế nào?

Bên dưới hùng quan, mọi người ánh mắt ghen tỵ, hâm mộ, vinh diệu nhìn đám người.

Người nói chuyện là một nam nhân, gã cũng mặc kim bào lẫn chút màu, ánh mắt tràn ngập tình yêu nhìn nữ nhân đứng đằng trước nhất. Nam nhân biết rất có thể Ân đại tiểu thư sẽ gả vào Độc Cô gia nhưng bây giờ gã cũng là kim bào, gã không muốn bỏ qua cơ hội.

Trước khi Độc Cô gia hoàn toàn thả ra nội tình thì bọn họ chính là bằng hữu, tử tôn thiên tài thuộc mấy gia tộc khách khanh.

Ân đại tiểu thư mỉm cười nói:

- Tàm tạm, nhưng không biết khi nào có thể ra tiền tuyến.

Ân đại tiểu thư la thiên tài, nàng là người thứ nhất trong gia tộc khách khanh kiếm đạo thành thánh trong kiếm thần bí địa. Sau khi kiếm đạo thành thánh Ân đại tiểu thư một hơi đột phá huyền khí đến thánh binh sư nhất đoạn, thực lực của nàng dù là trong kim bào Độc Cô gia đông đúc nhân tài cũng nổi bật trên cao. Kiếm đạo của Ân đại tiểu thư hơn hẳn loại như Diệp Vũ Phong, nên nàng được nhâm mệnh làm thủ tướng đệ cửu kiếm hoàn hùng quan.

- Sẽ có cơ hội. Không ngờ nội tình Độc Cô Thần thành chúng ta cường đại như vậy, người trẻ tuổi không ngừng nổi lên. Mặc dù Cổ Duệ chi dân cường đại nhưng trước Độc Cô gia chúng ta tuyệt đối không chịu nổi một kích.

Nam nhân nói:

- Thật hy vọng thám tử của Cổ Duệ chi dân sẽ lẻn vào đây cho chúng ta phát huy tài năng, nhìn xem thần lực bản mệnh của bọn họ có gì đặc biệt.

Người trẻ tuổi vì có lực lượng cường đại trong kiếm thần bí địa mà khát vọng chiến đấu, rất nhiều người không được thu hoạch gì, cũng có nhiều người được lợi lộc, có thành tựu không nhỏ.

So với số lượng người vào kiếm thần bí địa thì người thành tựu rất ít, bọn họ là người nổi bật trong Độc Cô Thần thành!

Một kim bào khác nói:

- Đúng vậy! Dù không có Cổ Duệ chi dân thì gặp gỡ gia tộc thượng lục tỉnh cũng được. Nghe nói bây giờ các đại gia tộc đều mở rộng nội tình tự do, nhưng chắc yếu hơn Độc Cô Thần thành chúng ta nhiều. Hì hì, nên để tử tôn các đại gia tộc đó biết sự lợi hại của những người không họ Độc Cô chúng ta.

Bọn họ dào dạt đắc ý.

Mắt Ân đại tiểu thư lóe tia sáng nói:

- Thật ra ta càng hy vọng có thể quyết đấu với kim bào Độc Cô gia.

Tuy là gia tộc khách khanh của Độc Cô gia nhưng Ân đại tiểu thư rất muốn khiêu chiến, nàng có trái tim cường giả.

Mọi người ngẩn ra, không dám tiếp lời.

Đang lúc mấy người vắt óc suy nghĩ câu trả lời thì Ân đại tiểu thư mở miệng nói:

- A? Có một đám đông chạy tới.

Cả đám giật mình vội nhìn sang, cùng lúc đó thám báo bay bên trên đã truyền tin.

Ân đại tiểu thư nhíu mày nói:

- Cái gì? Chủng tộc cầm liêm đao, do một nhân loại dẫn dắt? Dị Ma tộc sao?

Ân đại tiểu thư lạnh lùng cười:

- Nhìn xem đám Dị Ma tộc này muốn làm cái gì, nếu uy hiếp đến Độc Cô Thần thành thì giết không tha!

Đám người tràn ngập chiến ý, bọn họ thật tình rất muốn chiến đấu, có cảm giác ưu việt dạt dào.

Nhiều người đều biết đến Dị Ma tộc, dù sao chuyện Thiên Tội Uyên gây ồn ào rất lớn. Bây giờ kiếm ảnh trận và Minh Huyễn cổ lâm dưới Thiên Tội Uyên kết nối biến thành thử thách lớn,, nhiều tử tôn trẻ tuổi đều biết.

Qua một lúc đội Dị Ma tộc xông đến dưới hùng quan, quả nhiên người dẫn đầu là một nhân loại nam.

Ân đại tiểu thư và mấy thanh niên khác nhìn xuống nhân loại bên dưới, giọng điệu kiêu hãnh lạnh lùng nói:

- Ngươi là ai? Mang theo Dị Ma tộc làm gì? Không biết đây là đâu sao? Hãy mau rời khỏi.

- Hu!

Một sắc vàng phủ lên nam nhân trẻ tuổi đi đầu, là kim bào thuần túy, tử tôn công hội võ học. Đám người Ân đại tiểu thư con ngươi co rút.

Nam nhân dẫn đầu Dị Ma tộc nói:

- Kêu bọn lính nhường đường đi.

Mấy người sau lưng Ân đại tiểu thư biến sắc mặt, nhìn hướng nàng.

Ân đại tiểu thư nói:

- Ngươi có thể đi vào nhưng những Dị Ma tộc này thì không được, ta còn muốn nghiệm chứng thân phận của ngươi.

Ân đại tiểu thư muốn khiêu chiến kim bào đỉnh cao, cũng hoàn thành nhiệm vụ của mình.

Nam nhân trẻ tuổi trả lời:

- Dị Ma tộc bị một người quyền thế ngập trời trong Độc Cô gia hãm hại, nếu ngươi có thể bảo đảm khi ta vào kiếm thần bí địa bảo vệ bọn họ không bị ai làm hại thì ta sẽ vào một mình.

Đám thanh niên con ngươi co rút. Độc Cô gia nội đấu, bọn họ không có tư cách xen vào.

Ân đại tiểu thư thẳng thắng nói:

- Tiếc nuối là ta không thể bảo đảm, nhưng trong thời kỳ phi thường này bất cứ ai đều có thể là gián điệp của Cổ Duệ chi dân, người đáng ngờ không được vào. Đây là trách nhiệm của ta, mong công tử tha thứ.

- Vậy thông báo Độc Cô Cửu Tà, Độc Cô Cửu Huyền giúp ta.

- Cửu Tà công tử và Cửu Huyền tiểu thư? Thật có lỗi, hai tháng trước bọn họ đã ra ngoài.

Ân đại tiểu thư khẳng định người này là kim bào Độc Cô gia, có quan hệ thân thiết với Cửu Tà công tử và Cửu Huyền tiểu thư, không biết sẽ là ai? Ân đại tiểu thư biết Độc Cô Cửu Tà, Độc Cô Cửu Huyền vì bọn họ là nhóm đầu tiên cùng vào kiếm thần bí địa.

- Ra cửa?

Vu Nhai chớp mắt, hắn cũng không biết hai người đi đâu.

Vu Nhai hỏi:

- Còn Độc Cô Cửu Thiên thì sao?

Ân đại tiểu thư rất chú ý mấy tử tôn trẻ tuổi sáng giá nhất Độc Cô gia, đáp ngay:

- Nếu ta nhớ không lầm thì bây giờ Cửu Thiên công tử đang ở trong kiếm thần bí địa.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1211: Ân đại tiểu thư (2)
Vu Nhai bất đắc dĩ nói:

- Còn Độc Cô Cửu Diệp?

Ân đại tiểu thư trả lời:

- Cửu Diệp công tử cũng ra ngoài một mình, xuất phát cùng Cửu Tà công tử và Cửu Huyền tiểu thư.

Ân đại tiểu thư thấy phiền:

- Cửu Liệt công tử, Cửu Dương thiếu gia đều có nhà, có cần ta thông báo với bọn họ không?

Nói xong Ân đại tiểu thư chợt nhận ra nam nhân trước mắt nêu tên vài người có xích mích với Độc Cô Cửu Dương.

Vu Nhai buồn bực, không biết nên nói cái gì:

- Thôi, thông báo với Thanh Hải trưởng lão, Mê Thành trưởng lão giúp ta cũng được.

- Thật có lỗi, với quyền hạn của ta không thể tiếp xúc trưởng lão, dù có cũng không biết mất bao lâu. Ta có thể báo cáo chuyện của ngươi cho gia chủ, nhưng không biết khi nào gia chủ sẽ chú ý chuyện này.

Khóe môi Vu Nhai co giật, lại hỏi Độc Cô Chiến U, Ân đại tiểu thư nói thông báo cho Hình Kiếm các cũng tốn thời gian.

- Nàng là thủ tướng đệ cửu kiếm hoàn, đẳng cấp cao nhất?

- Đúng vậy!

Vu Nhai không biết nên nói cái gì:

- Vô dụng quá, nàng không làm được gì hết? Thôi, để ta trực tiếp mang người vào vậy.

Cô nương này nhìn như lạnh băng, thú vị, rất có phong độ tướng quân nhưng sao không làm được gì hết?

Thủ tướng đẳng cấp thấp như vậy dù thông báo lên trên không biết khi anò Độc Cô gia chủ mới đọc.

Vu Nhai vốn nghĩ khiến thủ tướng dùng cách đặc biệt báo cho đám người Độc Cô Cửu Tà, để bọn họ đi ra tiếp ứng Dị Ma tộc ngay, hắn thì có thể chạy vào khu vực trung tâm với tốc độ nhanh nhất. Có lẽ sẽ kịp đến trước khi lối vào kiếm thần bí địa đóng kín.

Ân đại tiểu thư bực mình nói:

- Vị công tử này, xin đừng khó xử ta. Hơn nữa dù công tử đi vào cũng không kịp đến kiếm thần bí địa.

Ai kêu nàng chỉ là gia tộc khách khanh?

- Chuyện này không cần nàng lo.

Ân đại tiểu thư vẫn cứng miệng nói:

- Xin đừng làm khó ta.

Ân đại tiểu thư không có chiến ý, vì kim bào Độc Cô gia không vào kiếm thần bí địa thì chỉ số ít thiên tài nghịch thiên là rất lợi hại, những người khác ở giữa địa binh sư và thiên binh sư, đa số người không phải là đối thủ của nàng.

- Vậy ta đành xông vào.

Vu Nhai lười nói nhảm, cứ dây dưa với nàng thì càng mất nhiều thời gian.

Vu Nhai nói xong vẫy tay, mang Dị Ma nhân xông hướng cửa thành.

Ân đại tiểu thư cố gắng khuyên nhủ:

- Vị công tử này, dù ngươi là kim bào nhưng làm như vậy sẽ bị xét xử.

Ân đại tiểu thư không hứng thú dấy lên chiến ý thì làm sao đánh? Không chừng đánh thắng còn đắc tội thuần kim bào.

- Biết ta là thuần kim bào còn dám ngáng đường?

Vu Nhai lạnh nhạt nói:

- Ta xông rồi sao? Không phải chưa từng làm.

- Thật có lỗi, ta đành đắc tội. Độc Cô gia chủ có lệnh tử tôn kim bào không kiếm đạo thành thánh có đẳng cấp thấp hơn tử tôn kim bào đã kiếm đạo thành thánh, mặc kệ có phải là gia tộc khách khanh hay không. Nghĩa là trên danh nghĩa địa vị của ngươi còn không bằng ta.

Ân đại tiểu thư nói xong phát ra kiếm ý mãnh liệt, huyền khí thánh binh sư siêu sắc bén. Ân đại tiểu thư hy vọng sẽ đẩy lùi Vu Nhai. Như Ân đại tiểu thư đã nói, trên danh nghĩa địa vị của nàng cao hơn Vu Nhai, nhưng đó chỉ là danh nghĩa. Gia tộc khách khanh làm sao dám khiêu khích thuần kim bào Độc Cô gia?

Vu Nhai nhìn kiếm đạo của Ân đại tiểu thư, mắt lóe tia sáng. Kiếm đạo thành thánh mạnh hơn Diệp Vũ Phong, nhưng vậy thì sao?

Cuối cùng Ân đại tiểu thư ra tay nhưng không quên dặn dò người sau lưng mình đừng hành động:

- Các ngươi đừng nhúc nhích.

Thuần kim bào Độc Cô gia tương lai trả thù thì khó ai đỡ nổi.

Ân đại tiểu thư dứt lời, kiếm đã đến.

- Vị công tử kia, đắc tội.

Kiếm của Ân đại tiểu thư đâm hướng Vu Nhai nhưng kiếm quang không sắc bén, tức là dù hắn trúng chiêu sẽ không bị thương quá nặng. Khiến kiếm quang không sắc bén, sức khống chế của Ân đại tiểu thư siêu kinh khủng.

Vu Nhai mỉm cười nói:

- Ra kiếm đi!

Vu Nhai có chút hảo cảm với Ân đại tiểu thư, còn biết nương tay. Phong Doanh kiếm nhẹ vung mang theo kiếm quang thánh đạo dễ dàng hất kiếm của Ân đại tiểu thư ra, không thèm quay đầu lại tiếp tục đi tới.

Ân đại tiểu thư sửng sốt, khẽ quát một tiếng, kiếm quang tăng mạnh nhưng vẫn không sắc bén.

Keng!

Vu Nhai không rảnh chơi với Ân đại tiểu thư, hắn tăng mạnh lực lượng. Phong Doanh kiếm lại hất kiếm quang ra, Vu Nhai biến thành luồng gió bay tới trước mặt Ân đại tiểu thư.

Ân đại tiểu thư không uổng là thánh binh sư, bị Vu Nhai hù cuối cùng không kiềm được ra đại chiêu.

Keng!

Lại là tiếng kim loại vang lên kèm theo giọng Vu Nhai nặng nề.

- Tốc độ rất nhanh nhưng vẫn quá kém, néu nàng là thánh binh sư tam đoạn thì còn được.

Keng keng keng!

Phong Doanh kiếm kỹ của Vu Nhai siêu nhanh, siêu mơ hồ. Chốc lát sau Vu Nhai và Ân đại tiểu thư va chạm nhiều lần, vài giây sau hai bóng người tách ra. Vu Nhai đã trở lại trước mặt Dị Ma tộc, Ân đại tiểu thư thì mặt trắng bệch khó tin nhìn Vu Nhai.

Một thanh âm vang lên:

- Ân đại tiểu thư, để chúng ta giúp tiểu thư!

Ân đại tiểu thư bản năng ngăn lại:

- Đừng . . .!

Nam nhân thích Ân đại tiểu thư mở miệng nói:

- Không sao, Ân đại tiểu thư hãy nhìn kim bào của hắn không thêu kiếm. Chỉ một người mặc kim bào không thêu kiếm, đó là người họ Vu, kim bào khác họ Độc Cô gia. Chúng ta đắc tội được!

Nam nhân bay lên, dùng kiếm đạo thánh giai chém hướng Vu Nhai. Những người khác từ bốn phương tám hướng bao vây hắn.

Lúc trước bọn họ không chú ý thấy kim bào của Vu Nhai, trên áo hắn không có kiếm ảo ảnh nên bọn họ mới nhìn kỹ lại. Nhiều người Độc Cô gia bất mãn với Vu Nhai, trong đó có Độc Cô Cửu Dương gần đây như mặt trời ban trưa. Nếu bọn họ có thể giết Vu Nhai tại dây . . .

Vù vù vù vù vù!

Khi nam nhân thích Ân đại tiểu thư hưng phấn tấn công chợt nghe tiếng ù vang, gã cảm giác sát ý như thực chất ập vào mặt. Trong khoảnh khắc đó mấy người dừng lại trước mặt Vu Nhai mấy thước bọn họ như bị hóa đá. Giây sau sát ý như thủy triều rút đi.

Vu Nhai lạnh lùng nói:

- Nếu còn chắn đường thì lần sau không phải sát ý mà là kiếm trong tay ta.

Vu Nhai nhìn ra được ánh mắt nịnh bợ của vài thanh niên, nếu không phải hắn không muốn gây lớn chuyện thì đã giết cả đám từ lâu.

Vu Nhai liếc Ân đại tiểu thư, lạnh lùng nói:

- Kiếm đạo của nàng không tệ, giúp ta có điều cảm ngộ. Chúng ta đi.

Vu Nhai mang theo Dị Ma tộc chạy vào cửa thành trước ánh mắt của đám người Ân đại tiểu thư.

Binh sĩ bình thường trước cửa thành tay chân mềm nhũn, không ai dám ngăn cản. Nếu Vu Nhai không phải kim bào thì bọn họ sẽ chiến đấu vì vinh diệu của Độc Cô gia, còn bây giờ . . . Không ai có chiến ý.

Vu Nhai ngoái đầu liếc bọn họ:

- Phải rồi, các ngươi có thể thông báo với gia chủ là ta xông vào.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1212: Gia chủ, chúng ta đánh cược
Vù vù vù vù vù!

Không biết qua bao lâu, gió nhẹ thổi qua đệ cửu kiếm hoàn hùng quan. Mấy người hóa đá chân mềm nhũn té xuống. Ân đại tiểu thư không bị gì nhưng mặt nàng tái xanh, mắt trân trân nhìn bóng dáng sớm biến mất trong cửa thành, nỗi lòng gợn sóng. Bóng dáng đó to lớn khắc sâu trong đầu Ân đại tiểu thư, hắn mới chỉ là bán thánh.

Ân đại tiểu thư cười khổ nói:

- Thì ra ta tự phụ như thế.

- Ân đại tiểu thư . . .

Ân đại tiểu thư bình tĩnh nói:

- Tìm thời gian nào đó xin lỗi Vu Nhai công tử đi, bây giờ thông báo cho gia chủ.

Không lâu sau, Kiếm Thần các vùng đất trung tâm Độc Cô gia, các cao tầng Độc Cô gia đang họp cùng nhìn hướng Độc Cô gia chủ. Mới rồi gia chủ nhận được tin tức gì rồi cười rất gian trá.

Độc Cô gia chủ không che giấu, nói với đám trưởng lão:

- Không có gì, là Vu Nhai.cái tên kim bàoKhông họ Độc Cô mang theo Dị Ma tộc xông vào, mới nãy đã vượt qua đệ cửu kiếm hoàn hùng quan.

Độc Cô gia chủ đơn giản giải thích chuyện vừa xảy ra ở đệ cửu kiếm hoàn hùng quan.

- Cái gì? Rốt cuộc Vu tiểu tử đã đến?

Độc Cô Thanh Hải đứng bật dậy:

- Ta đi đón hắn ngay!

- Chờ chút, Độc Cô Thanh Hải, ngươi đi đón hắn? Hừ, một mình hắn thì thôi, còn mang theo Dị Ma tộc gì đó, hắn xem Độc Cô gia là cái gì? Loại người đại nghịch bất đạo như vậy nên bị giết.

- Giết cái đầu ngươi! Dị Ma tộc nho nhỏ có là gì? Còn lải nhải nữa không biết sẽ xảy ra chuyện gì.

- Độc Cô Thanh Hải, ăn nói đàng hoàng chút!

Trong phút chốc Kiếm Thần các náo loạn. Độc Cô Thanh Hải một mình cãi lộn với một đám người, đáng tiếc lão già Mê Thành không có mặt, lão còn đang bù đầu nghiên cứu phù văn và long văn. Nhưng từ đây thấy được nhiều trưởng lão rất ghét Vu Nhai.

- Được rồi, tiếp tục hội nghị đi, đừng quan tâm Vu Nhai nữa.

Độc Cô Thanh Hải vội la lên:

- Nhưng thưa gia chủ, kiếm thần bí địa sắp đóng!

Mấy ngày nay Độc Cô Thanh Hải chờ mòn mỏi không thấy bóng dáng Vu Nhai, chẳng phải đã bảo là từ bốn tháng trước hắn rời khỏi Bắc Đẩu hành tỉnh sao? Đi cỡ nào cũng nên tới nơi từ lâu, kết quả bây giờ Vu Nhai mới đến. Độc Cô Thanh Hải không biết Vu Nhai đã tới Thiên Kiếm hùng quan sau đó quay về.

Độc Cô gia chủ phớt lờ Độc Cô Thanh Hải, nói:

- Các vị, để ta cá cược với các người lần nữa đi. Nếu trong tình huống như vậy Vu Nhai có thể vào kiếm thần bí địa hơn nữa kiếm đạo thành thánh thì sau này không ai được lôi chuyện Vu Nhai ra nói, như thế nào?

Mọi người sững sờ, đầu óc vận chuyển nhanh. Gia chủ đang có mưu mô gì đây?

Độc Cô gia chủ lặp lại lần nữa:

- Bây giờ Vu Nhai mang theo Dị Ma tộc liên tục xông ải, dù vượt qua hết các kiếm hoàn hùng quan thì hắn không thể nào tới kịp lúc kiếm thần bí địa chưa đóng. Trước lối vào kiếm thần bí địa, Kiếm Thần đài có Độc Cô Cửu Dương chủ trì. Ta cá là dưới loại tình huống này Vu Nhai vẫn vào kiếm thần bí địa được, các ngươi có dám không?

Độc Cô Thanh Hải la lên:

- Gia chủ, lối vào kiếm thần bí địa đã đóng thì sao có thể . . .

Độc Cô gia chủ mỉm cười nói:

- Nhưng ta cho rằng có thể, lối vào đóng kín thì không thể đi vào sao? Ta cá là có thể, hay Thanh Hải thúc cũng cảm thấy Vu Nhai không làm được?

Độc Cô gia chủ liếc đám cao tầng, nói:

- Vậy đi, lại truyền lệnh ra, chỉ cần Vu Nhai có thể đánh bại thu tướng mỗi kiếm hoàn hùng quan là có thể mang Dị Ma tộc qua cửa, không ai được tổn thương Dị Ma tộc. Chắc các ngươi không phản đối mệnh lệnh này của ta?

Đám cao tầng nhìn nhau một cái, hay nói đúng hơn là những kẻ bất mãn với Vu Nhai quay đầu liếc nhau.

Bọn họ trầm giọng nói:

- Được, gia chủ, chúng ta cá cược với người. Nếu trong tình huống như thế mà Vu Nhai còn vào kiếm thần bí địa được hì sau này chúng ta sẽ không hỏi bất cứ vấn đề gì về Vu Nhai nữa. Chỉ cần hắn không phản bội gia tộc, gia chủ muốn làm gì tùy ý.

Độc Cô gia chủ mỉm cười nói:

- Tốt, hãy truyền lệnh đi!

- Họp tiếp!

Mặt Độc Cô Thanh Hải liên tục thay đổi cuối cùng lão ngồi xuống, nhưng không còn tâm tình họp hành.

* * *

Một lúc sau, trên đệ bát kiếm hoàn hùng quan, một nam nhân trẻ tuổi nhìn Vu Nhai chằm chằm. Nam nhân rút kiếm ra, mũi kiếm chỉ vào Vu Nhai.

- Ngươi là Vu Nhai đúng không? Ta có nghe nói ngươi đại chiến cùng Cổ Duệ chi dân, ta rất phục ngươi. Nhưng nếu ngươi muốn mang theo những Dị Ma tộc đi qua thì hãy đánh bại Độc Cô Cửu Diễn ta đã!

Đằng trước kiếm thần bí địa, Kiếm Thần đài.

Trên Kiếm Thần đài có rất nhiều người xem lễ.

- Cửu Lan, chẳng lẽ nàng còn nghĩ đến Vu Nhai? Không chừng Vu Nhai đã bị Cổ Duệ chi dân ám sát chết, dù hắn còn sống thì ta và hắn không chết không ngừng.

- Bây giờ Vu Nhai không đấu lại ta được, nếu nàng đồng ý trở thành nữ nhân của ta thì ta hứa sẽ không giết hắn, thậm chí tha cho người nhà, bằng hữu của hắn. Nếu Vu Nhai muốn ta sẽ làm huynh đệ với hắn. Nàng thấy không? Ta vì nàng thậm chí tha cho kẻ thù không đội trời chung, đến như vậy mà nàng vẫn không ưng?

Độc Cô Cửu Dương ngồi trên vị trí tượng trưng cho kẻ chủ trì, ngồi bên cạnh gã là một nữ nhân, Độc Cô Cửu Lan dưới Thiên Tội Uyên.

Độc Cô Cửu Dương mỉm cười nói:

- Nàng hãy suy nghĩ kỹ đi, lòng kiên nhẫn của ta có hạn. Chờ tiểu tử Diệp Vũ Phong mang món quà ta đặc biệt chuẩn bị cho nàng trở về đó cũng là lúc ta muốn biết đáp án.

Độc Cô Cửu Dương huơ tay chân, không phải dưới chân khó chịu. Có tiếng gầm gừ phát ra dưới chân Độc Cô Cửu Dương, thì ra gã gác chân lên một con báo.

Nếu Vu Nhai có mặt tại đây sẽ nhận ra con báo này, đó là long báo cùng hắn vào Minh Huyễn cổ lâm dưới Thiên Tội Uyên.

- U u u . . .

Long báo gầm gừ, đôi mắt đen thui tràn ngập uất ức, sợ hãi, mong chờ và tuyết vọng.

Bốp!

- U u u . . .

Long báo cảm giác bụng đau nhức, chân Độc Cô Cửu Dương đá nó bay ra ngoài. Cú đá rất mạnh nhưng long báo không dám hét to, nó chỉ kêu u u.

- Ta có cho ngươi phát ra âm thanh sao? Ngươi đã quên lời ta nói sao? Mặc kệ thế nào không cho phép ngươi phát ra thanh âm khiến ta buồn nôn. Đây là lần cuối cùng, nếu lần sau còn dám phát ra tiếng trong khi ta chưa cho phép thì ta sẽ khiến ngươi mãi mãi không kêu được nữa.

Độc Cô Cửu Dương nói xong mỉm cười đá mạnh vào long báo, quát to:

- Lăn về đây!

Rầm!

Long báo ngoan ngoãn bò về nhưng bị Độc Cô Cửu Dương đạp mạnh.

Độc Cô Cửu Dương nói:

- Ta kêu ngươi lăn về, không phải bò, ngươi không biết lăn là thế nào sao?

Long báo hết cách đành uất ức lăn về, trong lòng nó nhớ nhung một người.

Độc Cô Cửu Dương nở nụ cười, thuận miệng nói:

- Vậy mới đúng. Ha, đừng trách ta, ai bảo súc sinh nhà ngươi từng cõng tiện chủng kia đi?

Độc Cô Cửu Dương đắc ý liếc hướng Độc Cô Cửu Lan ngồi bên cạnh.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1213: Hắc ám hơn cả Thiên tội Uyên
Độc Cô Cửu Lan như không thấy gì, đôi mắt trống rỗng nhìn thẳng phía trước.

- Thả ra . . . Ư!

Cách Độc Cô Cửu Dương không xa vang lên giọng nữ non nớt nhưng sau đó thành tiếng ú ớ, hiển nhiên bị ai đó bịt miệng. Độc Cô Cửu Dương hơi quay đầu lại thấy một cô bé bị nam nhân giơ tay bịt chặt miệng, mặt cô bé đỏ rực, hai chân đá đánh.

Độc Cô Cửu Dương mỉm cười hỏi:

- Cửu Lan, cô bé này tên là Tiểu Loan đúng không? Dường như nàng rất bất mãn với ta nhưng không dám nói, cũng đúng, nàng không đồng ý trở thành nữ nhân của ta thì tâm tình ta sẽ rất tệ, làm ra cử động hơi quá khích, đôi khi ta không khống chế được.

- Nếu nàng chịu trở thành nữ nhân của ta thì Tiểu Loan là muội muội của nàng cũng như muội muội của ta. Nếu nàng có ý kiến gì với ta có thể tùy thời nói ra, ta sẽ rất khoan dung lắng nghe ý kiến của muội muội.

- Còn Tiểu Dịch, ta thậm chí kêu phụ thân tự mình chỉ dạy cho hắn. Nàng nhìn xem Tiểu Dịch nhẫn nhịn rất vất vả, bộ dáng muốn đi ra hao tay múa chân.

Độc Cô Cửu Lan vẫn không trả lời, trống rỗng nhìn trước mặt. Từ sau khi Độc Cô Cửu Lan ra khỏi Thiên Tội Uyên tai nàng luôn nghe những lời này, mới đầu nàng còn chống cự, cãi lại nhưng vô dụng, rồi nàng chết lặng.

Nam nhân trước mắt là kẻ điên, gã sẽ làm ra chuyện điên cuồng nhất. Gã thích nhìn ngươi chống cự, rồi gã sẽ nghĩ hết mọi cách uy hiếp, thậm chí trừng phạt, ngược đãi ngươi. Nàng được Mê Thành gia gia nhận làm cháu gái nuôi nên gã không dám làm bậy, nhưng người trong thôn nhân loại dưới Thiên Tội Uyên đã bị gã tùy ý hành hạ.

Độc Cô Cửu Dương không dám quang minh chính đại giết người trong Độc Cô gia, nhưng gã có thể kêu thuộc hạ khiêu chiến thế hệ trẻ trong thôn, làm bọn họ không cách nào từ chối rồi 'lỡ tay' giết chết. Độc Cô Cửu Dương sẽ theo đuổi nữ nhân trong thôn, chơi đùa các nàng. Độc Cô Cửu Dương sẽ dùng cách đê tiện lén đối phó thế hệ trước trong thôn, dù là lão già Mê Thành cũng khó thể đề phòng. Lão già Mê Thành chìm đắm trong phù văn, không có nhiều thời gian lo mấy chuyện này.

Độc Cô Cửu Dương hành động mặt ngoài khiến người ta khó moi móc lỗi được, dù đối với Độc Cô Cửu Lan gã sẽ nói là đang theo đuổi nàng.

Độc Cô Cửu Lan không dám trách lão già Mê Thành, vì nếu không nhờ lão thì Độc Cô Cửu Dương sẽ không chút e dè đối phó nhân loại dưới Thiên Tội Uyên, sẽ không ai bênh vực cho họ.

Nhìn xem, mấy người Thiên Tội Uyên ngồi đằng sau là ca ca của nàng, Độc Cô Cửu Dã, Tiểu Loan, Tiểu Dịch, còn có thôn trưởng gia gia, các trưởng lão. Bọn họ được xếp hàng đầu xem lễ là vì Độc Cô Cửu Dương, chủ trì Kiếm Thần đài đặc cách cho. Vài người cảm thấy đây là vinh diệu to lớn.

Độc Cô Cửu Lan biết Độc Cô Cửu Dương làm như vậy là uy hiếm nàng, cố ý sắp xếp bọn họ ngồi hàng đầu để nàng biết gã có thể cho thôn sống, cũng có thể diệt thôn.

Độc Cô Cửu Dương là biến thái, gã thích nhìn người khác bị gã hành hạ mà không cách nào chống cự. Giống như Tiểu Loan bây giờ, cô bé muốn bênh vực long báo nhưng Độc Cô Cửu Dã buộc phải bịt miệng nàng lại.

Mấy tháng đi ra ngoài, ngời trong thôn nhìn rõ ràng thế giới này hiểm ác. Không ai dám chống đối, cũng không làm được.

Tiểu Dịch, cậu bé lạnh lùng chỉ có thể ngồi yên siết chặt nắm tay, nghiến răng, mặt đỏ rực, đôi mắt tràn ngập thù hận. Như Độc Cô Cửu Dương đã nói, Tiểu Dịch phải nhịn, nhịn mãi.

Lứa tuổi như Tiểu Dịch còn chưa kịp dung hợp huyền binh bản mệnh càng đừng nói là chống cự gì.

- Ài . . .

Thôn trưởng gia gia thoát khỏi Thiên Tội Uyên áp chế sẽ không suy yếu nữa, nhưng bây giờ càng già nua hơn trước.

- Cứ tưởng rời khỏi Thiên Tội Uyên là thoát khỏi hắc ám, không ngờ thế giới quang minh lại tối tăm hơn.

Thôn trưởng gia gia có cùng tiếng lòng với Hắc Ma Cự Thiên Hống, nhưng Hắc Ma Cự Thiên Hống trông thấy hy vọng còn lão thì không.

Lúc này Độc Cô Cửu Dương quay đầu nhìn vị trí bên cạnh mình, hai nữ nhân xinh đẹp trưởng thành trong đó một người là mẫu thân của gã, Hoàng Phủ Nhàn, người khác là Độc Cô Chiến Đồng, cũng là người Độc Cô Cửu Lan hay gọi bằng Đồng cô.

- Đồng di hãy khuyên nhủ Cửu Lan giúp ta đi, rốt cuộc ta có chỗ nào không tốt, không sánh bằng Vu Nhai, huynh đệ của ta?

Hai nữ nhân có dáng vẻ rất thân mật, Độc Cô Cửu Dương còn gọi Độc Cô Chiến Đồng là Đồng nhi.

Nghe Độc Cô Cửu Dương nói, Tiểu Loan, Tiểu Dịch tức giận trừng mắt. Đồng cô là phản đồ, gả cho kẻ thù lớn nhất của Vu Nhai đại ca ca, thật sự gả đi!

Hoàng Phủ Nhàn nhiệt tình nói với Độc Cô Chiến Đồng:

- Đúng vậy! Muội muội, ta rất thích Cửu Lan.

Độc Cô Chiến Đồng cúi đầu nói:

- Ta . . . Ta . . . Ta đã khuyên nhưng nàng không chịu nghe . . .

Độc Cô Chiến Đồng không dám nhìn những người trong thôn, vì bản thân nàng đồng ý gả cho Độc Cô Chiến Phong. Lúc trước Độc Cô Chiến Đồng ra khỏi Thiên Tội Uyên muốn tìm Độc Cô Chiến Phong hỏi rõ ràng, nhưng gã nói thẳng là:

- Ta có thể cho nàng một danh phận, dù sao nàng họ Độc Cô.

Độc Cô Chiến Đồng rất vui vẻ, bất giác đồng ý, sau đó nàng trở thành phản đồ của thôn.

Độc Cô Chiến Đồng không biết làm sao đối diện dân trong thôn. Sau đó Độc Cô Chiến Đồng mới biết Độc Cô Cửu Dương là súc sinh, Hoàng Phủ Nhàn cũng không phải người tốt. Độc Cô Chiến Phong thì không có gì, nhưng cảm thấy bóng dáng gã đâu. Đối diện người trong thôn Độc Cô Chiến Đồng còn có thể lấy cớ là:

- Không sao, tạm nhịn một chút đi, Đồng cô có tự tin sẽ giành được Độc Cô Chiến Phong, khiến trái tim hắn hướng về ta. Khi đó lại nghĩ cách đối phó với Hoàng Phủ Nhàn, Độc Cô Cửu Dương.

Nhưng Độc Cô Chiến Đồng sai rất nhiều, từ khi nàng có được danh phận thì không một lần nào gặp riêng Độc Cô Chiến Phong, không gặp riêng nghĩa là gì? Độc Cô Chiến Phong không hề làm chuyện nam nữ với Độc Cô Chiến Đồng.

Không giao hợp thì sao thỏ thẻ xúi giục? Làm sao sinh con? Độc Cô Chiến Đồng không mang theo công chúa Độc Cô gia thì sao có tư cách tranh giành với Hoàng Phủ Nhàn?

Mỗi đêm Độc Cô Chiến Đồng chỉ đành cười thảm, nàng không biết là Hoàng Phủ Nhàn trở trò quỷ hay Độc Cô Chiến Phong thật sự bận rộn, hoặc gã không hề hứng thú với nàng. Dù sao Độc Cô Chiến Đồng đã không phải là thiếu nữ.

Độc Cô Chiến Đồng sâu sắc cảm nhận được hai chữ danh phận của Độc Cô Chiến Phong. Độc Cô Chiến Đồng thật sự chỉ còn lại danh phận, vì danh phạn mà nàng nhận những ánh mắt thù hận của người trong thôn. Danh pahnạ này không cho Độc Cô Chiến Đồng lực lượng gì, nàng phải chịu Hoàng Phủ Nhàn đè đàu. Độc Cô Chiến Đồng không có thế lực trong Độc Cô gia, nàng không làm được gì hết.

Độc Cô Chiến Đồng không biết nên làm sao, nàng sắp điên, đứt dây thần kinh. Độc Cô Chiến Đồng chỉ có thể mơ mộng có lẽ ngày nào đó Độc Cô Chiến Phong nhớ đến này, sau cơn mưa trời lại sáng. Nhưng Độc Cô Chiến Đồng có thời gian chờ đợi không?
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1214: Vượt ải chém tướng (1)
Độc Cô Cửu Dương bắt đầu ép buộc gắt gao, chờ quà của gã đưa đến là Độc Cô Cửu Lan phải lựa chọn.

Hoàng Phủ Nhàn bật cười nói:

- Đã khuyên? Ha ha ha ha ha ha!

Hoàng Phủ Nhàn nói tiếp:

- Phải rồi Đồng muội muội, phụ thân của Cửu Dương chưa vào gian phòng của ngươi lần nào, chắc muội muội thấy rất uất ức? Cũng đành chịu, mây tháng nay Chiến Phong ít có thời gian ở chung với ta, đặc biệt là sau khi Cổ Duệ chi dân đến. Trách nhiệm của hắn rất nặng, chúng ta phải thông cảm cho hắn.

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!

Giọng Hoàng Phủ Nhàn không nhỏ, nhiều người nhìn hướng Độc Cô Chiến Đồng, thầmh iểu. Độc Cô Chiến Đồng vốn không được phụ thân của Độc Cô Cửu Dương yêu thương, vậy không cần nể mặt nàng. Nếu Độc Cô Chiến Đồng có chuyện gì cần nhờ vả cứ ừ cho có là được.

Quan trọng nhất là Hoàng Phủ Nhàn tuyệt đối sẽ không thích Độc Cô Chiến Đồng.

Tuy nhiều người không biết phụ thân của Độc Cô Cửu Dương là ai nhưng không sao, chắc chắn là đại nhân vật Độc Cô gia.

Mặt Độc Cô Chiến Đồng đỏ rần, nàng rất muốn phản bác:

- Sợ là mấy tháng nay Độc Cô Chiến Phong cũng không vào phòng của ngươi đúng không?

Nhưng Độc Cô Chiến Đồng không dám trả lời, nữ nhân này cũng là đồ điên. Có lẽ mấy năm nay Độc Cô Chiến Phong không làm chuyện đó với Hoàng Phủ Nhàn, khiến nàng dục cầu bất mãn lại không dám ăn vụng, biến thành bộ dạng Hoạn Thư này đây.

Nếu đắc tội Hoàng Phủ Nhàn thì nàng cái gì cũng dám làm, Độc Cô Chiến Đồng không thể gián tiếp tổn thương người Thiên Tội Uyên nữa.

- Ừm! Ta hiểu . . .

Độc Cô Chiến Đồng có thể chịu nhục chờ đợi hy vọng xa vời.

Tiếp theo im lặng, mọi người trên Kiếm Thần đài nhắm mắt cảm nhận, lĩnh ngộ kiếm ý bay ra từ kiếm thần bí địa. Độc Cô Cửu Dương chủ trì Kiếm Thần đài trừ ban đầu đưa thiên tài Độc Cô gia vào kiếm thần bí địa ra gã dẫn dăt mọi người cảm ngộ loại kiếm ý này. Một số người trẻ tuổi bình thường nếu có đầy đủ kiếm cảm sẽ được Độc Cô Cửu Dương đưa vào.

Tức là lối ra sẽ mở hai ngày, thỉnh thoảng có một số thanh niên bình thường vào trong kiếm thần bí địa.

Nếu lối vào đóng kín thì mọi người sẽ mất cơ hội.

Lại qua một buổi, khi lối vào kiếm thần bí địa sắp đóng, Độc Cô Cửu Dương lấy làm lạ hỏi:

- Ủa? Lạ thật, sao đến bây giờ Diệp Vũ Phong còn chưa mang quà của ta về?

Đúng là nếu Vu Nhai không mang Dị Ma tộc theo thì nàng đã chạy tới Kiếm Thần đài từ lâu.

Độc Cô Cửu Dương lắc đầu, nói:

- Thôi, lối vào kiếm thần bí địa sắp đóng, ta cần chủ trì một lúc. Cửu Lan, các ngươi hãy về trước đi, ngày mai lại đến, chắc chắn khi đó Diệp Vũ Phong đã mang quà đến. Ta nhất định phải có được đáp án của nàng, ta cho nàng thêm một buổi tối suy nghĩ.

Ngày mai không phải cảm nhận kiếm ý mà đến đây chờ xem có ai ra khỏi kiếm thần bí địa không.

Độc Cô Cửu Lan bừng tỉnh, gật đầu xoay người đi ngay. Đám người Tiểu Loan, Tiểu Dịch đi theo, đêm nay sẽ là một buổi tối khó khăn.

- Cửu Lan tỷ tỷ cảm giác ngày mai Vu Nhai đại ca ca có về kịp không?

Khi Độc Cô Cửu Lan đi đến mép Kiếm Thần đài, nàng nhìn hướng Bắc Đẩu hành tỉnh, đây đã là thói quen của nàng. Đám người Độc Cô Cửu Tà, Độc Cô Cửu Huyền đều bảo chắc chắn Vu Nhai sẽ tới.

- Mê thành gia gia cũng nói vậy.

Độc Cô Cửu Lan khẽ nói:

- Ta không biết, nhưng nhiều người bảo ta hãy tin tưởng, bảo ta không đến phút cuối thì đừng bỏ cuộc. Cho nên ta tin hắn nhất định sẽ đến.

Sau này Độc Cô Cửu Lan mới biết có một đám người mù quáng tin tưởng Vu Nhai.

- Tiểu Loan cũng tin Vu Nhai đại ca ca, nhưng Cửu Lan tỷ tỷ, ngày mai chúng ta nên làm sao đây?

Độc Cô Cửu Lan mỉm cười nói:

- Ngày mai rồi tính đi, bởi vì bây giờ chúng ta còn đang tin vào Vu Nhai đại ca của ngươi.

Độc Cô Cửu Lan đi xuống Kiếm Thần đài. Ngày mai phải làm sao đây? Nếu Vu Nhai không đến thì làm sao bây giờ? Độc Cô Cửu Lan không biết, nhưng nàng biết nếu không nghe theo Độc Cô Cửu Dương, gã không làm gì được nàng vì dù gì từng là dòng chính hàng chữ cửu của Độc Cô gia, có Vu tiểu tử, Độc Cô Thanh Hải che chở nàng. Nhưng như đã nói, người trong thôn sẽ tới số.

Trước kia Độc Cô Thanh Hải, lão già Mê Thành đã nói bọn họ chỉ là trưởng lão có địa vị không thấp trong Độc Cô gia, không đại biểu được nguyên Độc Cô gia.

Sau lưng Độc Cô Cửu Dương có một phụ thân siêu cường đại, thực lực cá nhân gã bỗng bùng nổ. Bây giờ đa số người Độc Cô gia đứng về phía ai khỏi nói cũng biết.

Đám Độc Cô Cửu Tà rất muốn bảo vệ Độc Cô Cửu Lan nhưng bây giờ thực lực của bọn họ không bằng Độc Cô Cửu Dương, thế lực cũng thua người ta. Bọn họ và Độc Cô Cửu Dương có xung đột không nhỏ.

Tóm lại đám Độc Cô Cửu Tà có chuyện ra khỏi cửa, nghe nói tham gia lữ hành quan trọng.

Dù đám người Độc Cô Cửu Tà không đi, Độc Cô gia ra lệnh một tiếng là bọn họ phải bước ra khỏi cửa. Bây giờ Độc Cô Cửu Dương muốn làm ra mệnh lệnh như vậy không khó, tức là người Thiên Tội Uyên rất có thể cũng sẽ nhận được mệnh lệnh như vậy.

Còn gia chủ, Độc Cô Chiến Huyền rất bận, không chú ý đến chuyện nhỏ này.

Trừ người quen Vu Nhai ra không ai cho rằng hắn giúp ích được gì. Một người bị Độc Cô gia bài xích đấu lại Độc Cô Cửu Dương không? Bây giờ Độc Cô Cửu Dương không như xưa, gã được giao nhiệm vụ chủ trì Kiếm Thần đài, quyền lực lớn hơn lúc trước rất nhiều. Mọi người xem Độc Cô Cửu Dương là được bồi dưỡng làm gia chủ tương lai.

Sau khi Độc Cô Cửu Dương vào kiếm thần bí địa đã kiếm đạo thành thánh. Còn Vu Nhai có cái gì? Hắn chỉ lập công lớn trong cuộc chiến với Cổ Duệ chi dân, nghe nói hắn cưỡi con ma thú rất lợi hại. Ai cưỡi con ma thú đó đều thắng được.

Người không ra tiền tuyến, đặc biệt là Độc Cô gia kiêu ngạo không biết Cổ Duệ chi dân khủng bố.

Tóm lại người ta không hiuẻ tại sao Độc Cô gia chủ đặt cược như vậy.

Tiểu Loan là con nít tức giận nhanh, nguội cũng nhanh, mắt cô bé sáng rực huyên thuyên tạo câu chuyện:

- Đúng, chúng ta phải kiên quyết tin tưởng Vu Nhai đại ca ca. Hì hì, chắc chắn ngày mai Vu Nhai đại ca ca sẽ đến cướp hôn, rồi sinh ra cuộc tình kinh tiên động địa. Sau đó Vu Nhai đại ca ca giết ma đầu Độc Cô Cửu Dương, bị Độc Cô gia truy nã. Cuối cùng Vu Nhai đại ca ca lao ra Độc Cô gia, mang Cửu Lan tỷ tỷ . . . Ui da, sao đánh ta?

Tiểu Loan bị Tiểu Dịch cốc đầu, đôi mắt to tròn ngập nước, hung dữ trừng gã.

Tiểu Dịch trợn mắt nói:

- Đã là lúc nào rồi còn tạo câu chuyện bậy bạ? Hơn nữa câu chuyện không hợp lý!

Tiểu Loan rất tự tin vào tài sáng tạo của mình, ghét nhất là bị đả kích.

- Không . . . Không hợp lý chỗ nào?

Tiểu Dịch nói:

- Chúng ta là Độc Cô gia, sau khi bỏ trốn thì Vu Nhai sư phụ, Cửu Lan tỷ tỷ đi đâu được?
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1215: Vượt ải chém tướng (2)
Vì Vu Nhai dạy cho Tinh Linh tộc nên Tiểu Dịch thích gọi hắn là lão sư hoặc sư phụ, gã vẫn kiên trì định luận không thể địch lại Độc Cô gia.

- Vậy phải làm sao?

- Nên khiến người toàn thôn chúng ta cầu xin thay bọn họ, khiến gia chủ thành toàn đôi uyên ương số khổ.

- . . .

Độc Cô Cửu Dã cứ tưởng Tiểu Dịch sẽ nói ra lý luận kinh thiên gì, ai ngờ ấu trĩ như thế. Độc Cô Cửu Dã nhìn hai huynh muội cãi lộn đi hướng chỗ nghỉ ngơi, cười bất đắc dĩ.

Độc Cô Cửu Dã buồn cười hai đứa trẻ ngây thơ, lại thấy thương cho bọn họ. Độc Cô Cửu Dã liếc hướng Độc Cô Cửu Lan, nàng sẽ nén giận vì Tiểu Loan, Tiểu Dịch sao?

Độc Cô Cửu Lan lạnh nhạt nói:

- Nếu Vu Nhai không đến hoặc không giúp chúng ta thì ta sẽ giao hai đứa cho Mê Thành gia gia, còn ta thì nhảy Thiên Tội Uyên.

Độc Cô Cửu Lan không dám ôm nhiều hy vọng với Vu Nhai, hắn và nàng có quan hệ gì? Tại sao Vu Nhai phải giúp nàng? Phải giúp thôn dưới Thiên Tội Uyên? Bọn họ chẳng qua là có chung kẻ thù.

Độc Cô Cửu Lan nói xong đi thẳng. Mọi người hé môi, không biết nên nói cái gì. Đặc biệt là Độc Cô Cửu Dã, gã là ca ca ruột của Độc Cô Cửu Lan, gã biết muội muội nói được thì làm được. Với thực lực hiện giờ của Độc Cô Cửu Lan nếu nhảy Thiên Tội Uyên thì chết chắc, dù không chết nàng cũng đặt quyết tâm sống trong đó.

Lúc này Thiên Tội Uyên vẫn tối tăm, chẳng qua không có hiệu quả áp lực. Nếu không vào Minh Huyễn cổ lâm thì thực lực cường đại có thể bò lên lại.

Nếu Độc Cô Cửu Lan nhảy xuống thì có còn bò lên không?

Độc Cô Cửu Lan muốn dùng cái chết hy vọng cao tầng Độc Cô gia chú trọng, nếu không được thì ít nhất khiến lão già Mê Thành không say mê trong phù văn trận, bảo vệ hai đứa trẻ đến trưởng thành.

Thôn trưởng gia gia thở hắt ra:

- Ài . . .

Thôn trưởng gia gia chậm rãi bước đi, bóng dáng già hơn mấy tuổi.

Rầm!

Độc Cô Cửu Dã đấm mạnh vào bức tường. Bản thân Độc Cô Cửu Dã vô dụng, gã và Độc Cô Cửu Lan cũng vào kiếm thần bí địa nhưng không kiếm đạo thành thánh, nghĩa là bọn họ sẽ không được kim bào, không được cấp trên chú trọng.

Hết cách, Độc Cô Cửu Dã, Độc Cô Cửu Lan quá yếu, trong Thiên Tội Uyên bị áp chế, chỉ mấy tháng khó nâng thực lực lên cảnh giới thiên binh sư. Không đến thiên binh sư mà muốn kiếm đạo thành thánh hầu như là chuyện không thể.

Độc Cô Cửu Lan, Độc Cô Cửu Dã không được học tập có hệ thống, tức là giống như thiên tài Bắc Đẩu hành tỉnh không được bồi dưỡng. Dù bọn họ là thiên tài muốn tiến bộ cũng cần thời gian.

Tiểu Loan, Tiểu Dịch còn nhỏ, nếu bắt đầu học tập là vừa lúc, thực lực tương lai sẽ mạnh hơn bọn họ.

- Phải rồi, nghe nói Vu Nhai đại ca ca rất lăng nhăng.

- Nghe nói đã có nữ nhân, nhưng không sao, buộc hắn bỏ thê tử hay ít nhất để Cửu Lan tỷ tỷ làm đại phu nhân!

Tiểu Loan, Tiểu Dịch còn ước mơ ngây thơ, bọn họ tạm thời không biết bầu trời xanh biếc này hắc ám, tàn khốc hơn Thiên Tội Uyên.

Cùng lúc đó, chỗ đệ lục kiếm hoàn hùng quan, Vu Nhai đứng trên tường thành nhìn hướng khu vực trung tâm. Vu Nhai cảm giác rõ ràng kiếm ý mãnh liệt kia đã biến mất, lối vào kiếm thần bí địa bị đóng kín.

- Lối vào kiếm thần bí địa đã đóng kín?

Cách Vu Nhai không xa có một thanh niên mặc thuần kim bào nói:

- Ha ha ha ha ha ha! Họ Vu, kiếm thần bí địa đã đóng, ngươi không thể kiếm đạo thành thánh được. Ngươi đánh bại ta thì sao? Ở trong Độc Cô gia đã định là không có địa vị.

Hiện tại mỗi kiếm hoàn hùng quan do người trẻ tuổi đóng giữ, có lẽ chỉ là tạm thời, để tôi luyện lực lượng.

Những thanh niên này có đủ kiểu đủ dạng. Có người không ghét Vu Nhai, có người cực kỳ phản cảm, có người là bằng hữu tốt trực hệ của Độc Cô Cửu Dương. Thanh niên kim bào trước mắt rất ghét Vu Nhai.

Vu Nhai cười khẩy nói:

- Mới rồi đã chỉ dùng kiếm đạo đánh bại kiếm đạo thánh giai của ngươi, nói ta không thể kiếm đạo thành thánh mà không biết ngượng?

Mỗi đánh một thanh niên là Vu Nhai sẽ cảm nhận được các loại kiếm đạo của bọn họ, tuy mới đánh với vài người nhưng hắn dần lần mò được manh mối. Như Thôn Thiên kiếm linh đãn ói, Vu Nhai chỉ mơ hồ, chờ hắn hiểu rõ kiếm đạo của mình thì kiếm của hắn không kém hơn bất cứ đỉnh thiên binh sư nào.

Thủ tướng đệ lục kiếm hoàn cứng họng.

kiếm thần bí địa chỉ trợ giúp thế hệ trẻ kiếm đạo thành thánh chứ không phải đi vào sẽ được gì. Kiếm thần bí địa là thủ đoạn, kiếm đạo thành thánh là mục đích. Nếu không cần kiếm thần bí địa thì chẳng phải người này càng thiên tài hơn?

- Dị Ma tộc, tăng tốc chạy nhanh, sáng sớm ngày mai chúng ta sẽ phải đến Kiếm Thần đài.

Vu Nhai nhảy xuống hùng quan, cưỡi trên phong câu phương bắc bình thường, dẫn theo Dị Ma tộc cũng cưỡi phong câu phương bắc tiến hướng đệ ngũ kiếm hoàn hùng quan. Hỏi tại sao bọn họ có phong câu phương bắc, rất đơn giản, ở đệ bát kiếm hoàn Vu Nhai thấy một mục trang của Độc Cô gia thế là ăn cướp.

Cũng không xem như cướp, chỉ là ép mua. Vu Nhai không có nhiều tiền, không đủ tiền thì trả bằng ma tinh.

Trên đường đi Vu Nhai mới biết kiếm thần bí địa nằm ở trung tâm Độc Cô Thần thành, Kiếm Thần đài, còn do Độc Cô Cửu Dương chủ trì. Vu Nhai nhìn thấu Độc Cô gia không định ngăn cản hắn, chỉ biến mỗi thủ tướng hùng quan thành thử thách cho hắn. Nếu Độc Cô gia thật sự muốn ngăn cản thì Dị Ma tộc nhiều gấp mấy lần cũng sẽ thành tro ngay.

Vu Nhai nhíu mày nói:

- Độc Cô gia chủ muốn làm cái gì? Thử thách ta sao?

Tình huống trước mắt trừ Độc Cô gia chủ cố ý ra lệnh không còn khả năng nào khác. Độc Cô Thanh Hải, lão già Mê Thành không đi ra, rõ ràng bị người ngăn cản, không thể tiếp xúc với Vu Nhai. Nếu không với cá tính của Độc Cô Thanh Hải, lão già Mê Thành sao có thể giữ im lặng trước việc Vu Nhai làm?

Lúc trước Vu Nhai cố ý gây lớn chuyện, kêu Độc Cô Thanh Hải, lão già Mê Thành ra. Tiếc rằng thế cục trước mắt khác với Vu Nhai dự đoán, bình thường Độc Cô gia chủ có kế hoạch gì đó với hắn.

Vu Nhai thầm lạnh nhạt nói:

- Thử thách thì thử, nếu các ngươi đã không ra tay thì hy vọng lúc ta đối diện Độc Cô Cửu Dương các ngươi cũng giữ im lặng đi.

Vu Nhai nhìn ra được Độc Cô gia đang tạo ra boss cuối cùng cho Vu Nhai, tức là Độc Cô Cửu Dương đã phục hồi.

Vu Nhai lẩm bẩm:

- Ha, xem rất vẫn được gia chủ xem trọng.

Vu Nhai cười thầm, mong mỏi vượt ải chém tướng, boss cửa cuối.

Nhưng không biết kiếm thần bí địa có trở thành phần thưởng? Tuy Vu Nhai tự tin kiếm đạo thành thánh, sẽ không yếu nhưng hắn vẫn muốn vào kiếm thần bí địa. Trừ có trợ giúp nhiều hơn về mặt kiếm đạo, Thôn Thiên kiếm linh còn muốn thu thêm tiểu đệ.

Màn đêm dần buông xuống rồi trời lại sáng.

Độc Cô Thần thành đã bị Vu Nhai vượt ải gây ồn ào lật nóc. Mỗi cửa Vu Nhai đánh bại một tử tôn trung tâm kim bào Độc Cô gia, toàn là nhân vật phong vân mấy tháng qua, bọn họ kiếm đạo thành thánh!
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1216: Nuôi mập lại giết
Thủ tướng hùng quan càng về sau càng cường đại, bắt đầu còn có chút ít là bán thánh thiên binh sư, sau này có người cảm ngộ vài loại quy tắc lực lượng. Hùng quan cuối cùng, chỗ Độc Cô Thần Áp, Độc Cô gia chỉ còn một tử tôn trẻ tuổi được chú trọng ngang với Độc Cô Cửu Dương, Độc Cô Cửu Liệt. Người này được vài loại quy tắc lực lượng thành thánh hơn nữa huyền binh đến thánh binh sư.

Nhưng lúc mặt trời mới mọc, Độc Cô Cửu Liệt để Vu Nhai rời đi, tức là gã thua?

Vu Nhai chắp tay với Độc Cô Cửu Liệt:

- Đa tạ, đi!

Vu Nhai nuốt đan dược trị thương, mang theo Dị Ma tộc lao nhanh khỏi Độc Cô Thần Áp. Dù là đương sự hay khán giả chỉ có thể nhìn theo bóng dáng Vu Nhai, mục tiêu tiếp theo là Độc Cô Cửu Dương.

- Cửu Liệt công tử, tại sao . . .

Độc Cô Cửu Liệt lắc đầu, nói:

- Nếu cùng là bán thánh thì ta đúng là không phải đối thủ của hắn. Sát ý quá khủng bố, nghe nói Vu Nhai là huyền binh giả ngũ hệ, thậm chí hơn nữa. Nhưng từ đầu đến cuối Vu Nhai chỉ dùng kiếm thể bán thánh, vì vậy ta thua là chắc chắn, ta tâm phục khẩu phục.

Trong chiến đấu lúc trước Độc Cô Cửu Liệt không thua, gã có mấy loại quy tắc lực lượng thành thánh, còn là thánh binh sư mười phần mười.

Vu Nhai chỉ là bán thánh cảm ngộ ba quy tắc lực lượng thành thánh, muốn đánh bại Độc Cô Cửu Liệt nói dễ hơn làm. Cùng là mới vào thánh binh sư, Độc Cô Cửu Liệt có thể giết ngay đám thánh binh sư già đang huấn luyện thánh binh sư trong Bắc Đẩu hành tỉnh.

Nhưng như Độc Cô Cửu Liệt nói, sát ý của Vu Nhai rất khủng bố, không giống như vừa mới thành thánh. Vu Nhai chỉ cần một loại sát ý đã có thể tiêu diệt phần lớn bán thánh, dù bọn họ cảm ngộ vài loại quy tắc lực lượng.

Đừng quên Vu Nhai tu sát ý đến cực hạn mới đột phá, sau khi đột phá lại cùng Vu Thuấn liên tục chiến đấu trong huyễn ảnh.

Độc Cô Cửu Liệt tiếp tục bảo:

- Ta cảm giác được căn cơ địa binh sư của Vu Nhai mạnh hơn ta nhiều, hắn có thể áp súc huyền khí tiếp. Với chất lượng huyền khí thiên binh sư hiện tại của Vu Nhai, cùng một lượng nhưng huyền khí thiên binh sư bình thường không phải là đối thủ của hắn.

- Lợi hại vậy? Thế thì chẳng phải là hắn có thể cảm ngộ nhiều quy tắc lực lượng hơn?

Độc Cô Cửu Liệt đáp:

- Đúng vậy! Cuối cùng ta không ức chế được ma pháp, còn Vu Nhai với căn cơ hiện nay có cảm ngộ thêm vài loại thánh đạo cũng không là vấn đề, tuyệt đối là siêu thiên tài, thuộc hàng đỉnh cao nhất đại lục.

Độc Cô Cửu Liệt rất rung động.

Thuộc hạ đặt câu hỏi không biết vuốt mông ngựa, gã an ủi Độc Cô Cửu Liệt:

- Cửu Liệt thiếu gia cũng đứng trên đỉnh cao nhất đại lục.

- Ta sao?

Độc Cô Cửu Liệt chỉ vào mình, bật cười nói:

- Ta chưa lọt vào hàng thiên tài đỉnh cao nhất đại lục, hoặc nên nói chưa tới trình độ siêu biến thái. Trong Độc Cô gia có vài vị mạnh hơn ta, sau này sẽ tuôn ra nhiều hơn. Đương nhiên ta không bỏ cuộc, hiện tại không biến thái không có nghĩa là sau này sẽ không. Người Độc Cô gia vĩnh viễn không chịu thua.

Thuộc hạ lại hỏi:

- Cửu Liệt thiếu gia, tuy Vu Nhai thiên tài thật nhưng còn kém chút, chưa hoàn toàn trưởng thành. Vu Nhai sắp đối diện Độc Cô Cửu Dương, không biết Cửu Liệt thiếu gia đánh giá thế nào?

- Ta tin tưởng ánh mắt của gia chủ thúc thúc.

- Ý thiếu gia nói Độc Cô Cửu Dương sẽ thua? Hắn là . . .

- Không phải thua mà là chết.

Mắt Độc Cô Cửu Liệt hấp háy nói:

- Độc Cô Cửu Dương không ra gì.

- A?

Đám thuộc hạ không hiểu ra sao. Gần đây Độc Cô Cửu Dương như mặt trời ban trưa, mọi người nhìn ra được gia chủ đang nâng gã lên.

- Ta nói tình huống là Độc Cô Cửu Dương và Vu Nhai một chọi một, nhưng bây giờ hắn là kẻ chủ trì quy tắc lực lượng, trừ có tay sai chính quy hắn có thể chỉ huy đám người tự cho là nhìn thấu tình hình sum xoe nịnh hót. Ta không đoán được Vu Nhai làm sao phá tình hình nguy hiểm trước mắt, dù thực lực của ta có tăng lên thánh binh sư tứ đoạn cũng không có nắm chắc.

Mọi người đặt dấu chấm hỏi, bọn họ rất muốn biết Độc Cô Cửu Liệt xem trọng ai hơn?

Độc Cô Cửu Liệt cười nói:

- Độc Cô Cửu Dương có lợi hại đến mấy chỉ là tên hề, nếu gia chủ thúc thúc thật sự muốn nâng đỡ người này thì thúc thúc không xứng là gia chủ.

- Độc Cô Cửu Dương chỉ là nhân vật phản diện bị gia chủ đẩy ra kích thích thế hệ trẻ Độc Cô gia chống đối, không có Vu Nhai thì vẫn có người khác đánh bại hắn, ví dụ như Độc Cô Cửu Thiên đã thay da đổi thịt.

Mọi người không còn thắc mắc. Nhiều người rất khó hiểu tính cách Độc Cô Cửu Dương khiến người ta khó chịu tại sao được nâng đỡ, còn tưởng gã là con riêng của gia chủ.

Người bình thường không biết U Linh kiếm các, tính cách Độc Cô Cửu Dương rất ác liệt làm người ta gai mắt, nhiều người bị gã chèn ép thẳng mặt nên khiến người trẻ tuổi dấy lên cảm xúc phản kháng. Nhiều người Độc Cô gia mặt viết hai chữ to: Không phục. Mặc kệ ngươi có phải là con riêng của gia chủ không, đánh bại ngươi rồi nói.

Đương nhiên chỗ này có người là sẽ chia chủng loại, không ít kẻ nịnh bợ, trộn lẫn như vậy giúp gia chủ nhìn rõ nhiều thứ.

Độc Cô Cửu Liệt, đám thuộc hạ thầm cảm thán rằng:

- Không uổng là gia chủ!

Bọn họ thấy tội cho Độc Cô Cửu Dương, người này đã định là hòn đá kê chân cho thiên tài Độc Cô gia, vấn đề là gã sẽ bị ai đạp lên.

- Không phải nhất định, nếu Độc Cô Cửu Dương được nâng lên rồi biết hối cải thì sẽ không bị hy sinh. Nếu Độc Cô Cửu Dương vẫn kiêu căng mà thực lực ở trên nhiều người thì hắn có thể tiếp tục vênh váo, gia chủ sẽ không hỏi đến.

Độc Cô Cửu Liệt lắc đầu, nói:

- Giống như kim bào khác họ Vu Nhai này, nếu hắn đánh bại Độc Cô Cửu Dương được sẽ có thể tiếp tục dùng họ Vu. Tử tôn Độc Cô gia gai mắ Vu Nhai sẽ muốn đánh bại hắn, không ngừng tiến bộ, tìm hắn khiêu chiến. Nếu Vu Nhai tiến bộ chậm hơn người khác thì hắn sẽ không được gì.

Đám thuộc hạ của Độc Cô Cửu Liệt hút ngụm khí lạnh:

- Ui!

gia chủ có thủ đoạn thật giỏi, không ngừng nâng đỡ thiên tài bị người gai mắt, kích phát quyết tâm phấn đấu, mục tiêu của mọi người khiến toàn Độc Cô gia tràn ngập kích tình và tiến bộ.

Đương nhiên dù người ta gai mắt thế nào chỉ cần ngươi có thực lực, không phản bội Độc Cô gia thì Độc Cô gia sẽ không bạc đãi ngươi. Độc Cô gia còn dung thứ họ Vu được thì còn cái gì không thể?

Không hiểu sao tuy Độc Cô Cửu Liệt nói thản nhiên nhưng mọi người sục sôi máu nóng. Độc Cô gia như vậy có gì sợ nữa? Độc Cô gia là nghịch thiên!

Sách lược của Độc Cô gia chủ là nuôi mập ai đó rồi để người ta làm thịt.

Có người bị nuôi mập mạp mỡ màng, có người thì cơ bắp cuồn cuộn, ngươi sẽ không biết là loại nào. Dù là loại nào thì luôn có vô số người tre già măng mọc muốn giết.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1217: Bênh vực người ngoài (1)
Trước mắt theo Độc Cô Cửu Liệt phân tích thì Độc Cô Cửu Dương là thịt mỡ, Vu Nhai là cơ bắp trong mắt Độc Cô gia chủ.

Vẫn câu nói cũ, Độc Cô gia chủ dựa vào cái gì chú trọng Vu Nhai không có gì hết, bị vô số người bài xích? Vu Nhai xông đến tận đây đã chứng minh hắn là siêu thiên tài, lúc trước nhiều người cá cược hắn sẽ vượt qua được mấy kiếm quan.

Trời tờ mờ sáng, trước cửa sân của Độc Cô Cửu Dương.

Khi Độc Cô Cửu Dương thoải mái ra ngoài, chợt thấy thuộc hạ ở bên ngoài sốt ruột kêu lên:

- Cửu Dương thiếu gia, Cửu Dương thiếu gia, nguy rồi!

Độc Cô Cửu Dương nhíu mày hỏi:

- Có chuyện gì mà bối rối, hoảng hốt?

Từ khiĐộc Cô Cửu Dương phục hồi chưa có chuyện gì là không tốt.

- Cửu Dương thiếu gia, Vu Nhai kia . . . Vu Nhai kia đã đến . . .

Độc Cô Cửu Dương còn chìm trong hưởng thụ đêm hôm qua cùng mấy nữ nhân quyến rũ, mới đầu chưa kịp phản ứng.

Rất nhanh Độc Cô Cửu Dương trợn to mắt nói:

- Vu Nhai? Ngươi nói cái gì? Vu Nhai . . . Đến Độc Cô gia?

Độc Cô Cửu Dương phát ra khí thế mạnh mẽ.

- Đúng . . . Đúng vậy, bây giờ Vu Nhai đã thông qua Độc Cô Thần Áp xông hướng Kiếm Thần đài.

Độc Cô Cửu Dương sửng sốt sau đó cười to bảo:

- Kiếm Thần đài sao? Ha ha ha ha ha ha! Kiếm thần bí địa đã đóng.

Thuộc hạ của Độc Cô Cửu Dương nói nhanh:

- Còn nữa, Vu Nhai không đến một mình mà mang theo đội Dị Ma tộc ra khỏi Thiên Tội Uyên, xông qua từng ải.

- Cái gì? Đội Dị Ma tộc? Ta nhớ có kêu Diệp Vũ Phong đi đồ sát hết Dị Ma tộc!

- Có tin đồn là Diệp Vũ Phong đã chết.

- Đã chết? Sửa sang lại toàn bộ sự việc cho ta, tất cả chuyện liên quan đến Vu Nhai!

Độc Cô Cửu Dương nghe chóng mặt. Thuộc hạ vội vàng kể lại từ đầu tới đuôi. Vu Nhai xuất hiện như thế nào, làm sao vượt ải, Dị Ma tộc, Diệp Vũ Phong có lẽ đã chết.

Độc Cô Cửu Dương nghe thuộc hạ nói xong mắt hấp háy hỏi:

- Chắc không phải ngươi mới nhận được tin đi?

Thuộc hạ toát mồ hôi lạnh trên trán, run cầm cập nói:

- Đúng . . . Đúng vậy, đêm qua thuộc hạ nhận được tin nhưng Cửu Dương thiếu gia dặn là lúc thiếu gia nghỉ ngơi dù có chuyện gì cũng không được quấy rầy!

Độc Cô Cửu Dương không trách tội, nói:

- Ừm! Ngươi xử lý rất tốt, kiếm thần bí địa đã đóng, họ Vu diễn hề nhiều hay ít cũng không khác gì. Đi, đón đám người Độc Cô Cửu Lan đi Kiếm Thần đài.

Thuộc hạ toát mồ hôi ròng ròng, chru tử này thật khó hầu hạ. Thuộc hạ nghe lệnh nhanh chóng chạy đi làm việc. Phía xa văng vẳng tiếng Độc Cô Cửu Dương.

- Ha ha ha ha ha ha! Hôm nay xem lễ Kiếm Thần đài chắc không ai ra khỏi kiếm thần bí địa trong thời gian ngắn như vậy. Cứ tưởng sẽ là ngày nhàm chán, ai ngờ trở nên thú vị đến thế. Xem lễ, xem lễ, hôm nay Kiếm Thần đài là lễ tang của Vu Nhai!

Hoàng Phủ Nhàn, Độc Cô Chiến Đồng như tỷ muội thân thiết đi tới.

Hoàng Phủ Nhàn hỏi:

- Dương nhi, có chuyện gì mà vui vẻ vậy?

Độc Cô Cửu Dương vội báo tin tốt cho mẫu thân:

- Mẫu thân, Vu Nhai đã đến Độc Cô gia, thông qua Độc Cô Thần Áp, đang đến Kiếm Thần đài chịu chết.

Hôm nay tên hề này rốt cuộc chết nên đương nhiên là tin tức tốt.

Mắt Hoàng Phủ Nhàn sáng rực:

- Thật không?

Người Hoàng Phủ Nhàn run bần bật, đó là sự hưng phấn. Hoàng Phủ Nhàn vội hỏi rõ ràng, Độc Cô Cửu Dương thong thả và bình tĩnh kể rõ chuyện Vu Nhai xen lẫn phân tích của gã.

Trong đó có câu phân tích thế này:

- Gia chủ cho Vu Nhai xông ải tới, lão bất tử Độc Cô Thanh Hải không đi đón hắn, không có hành động gì rõ ràng là bị các trưởng lão khác tạo áp lực. Gia chủ ngăn cản Độc Cô Thanh Hải bảo vệ Vu Nhai, xem ra muốn để người trẻ tuổi chúng ta tự mình giải quyết.

- Vậy là họ Vu kia chết chắc.

Hoàng Phủ Nhàn không cho rằng bây giờ nhi tử nắm quyền to sẽ thua Vu Nhai.

- Chút nữa mẫu thân cứ chờ xem, ta nhất định sẽ khiến Vu Nhai chết rất khó xem, để hắn không có chút sức lực phản kháng. Ta muốn ngược giết Vu Nhai trước mặt Độc Cô Cửu Lan, dù thực lực của hắn có đến thánh binh sư trung đoạn cũng vô dụng.

Hoàng Phủ Nhàn âm trầm nói:

- Thật là mong chờ.

Độc Cô Cửu Dương mở miệng nói:

- Nhân tiện kêu tiện nữ Độc Cô Cửu Vận đi luôn, còn có Độc Cô Đoạn Nghịch gì đó. Chúng ta đùa bọn họ lâu như vậy, nếu Vu Nhai đã đến cũng là lúc bọn họ giải quyết.

Hoàng Phủ Nhàn cười nham hiểm:

- Đúng vậy! Bọn chúng nên giải quyết.

Hoàng Phủ Nhàn nhìn hướng bên cạnh, nói:

- Đi đi, Đồng muội muội, đừng bỏ qua màn kịch hay chút nữa.

Độc Cô Chiến Đồng khẽ ừ:

- Ừm!

Độc Cô Chiến Đồng lẩm bẩm:

- Vu Nhai thật sự đến sao?

Độc Cô Chiến Đồng từng tìm Độc Cô Cửu Lan, nàng không trách Độc Cô Chiến Đồng phản bội thôn Thiên Tội Uyên, chỉ cứng rắn nói những người quen Vu Nhai đều kêu nàng vững tin vào hắn, cho nên nàng quyết định tin tưởng.

Vững tin Vu Nhai sẽ đến, Vu Nhai làm cách nào khiến kim bào Độc Cô gia tin tưởng hắn như thế?

Kiếm Thần đài.

Không lâu sau người thôn Thiên Tội Uyên bị đưa lên Kiếm Thần đài, Độc Cô Cửu Lan vẫn được sắp xếp ngồi bên cạnh người chủ trì Độc Cô Cửu Dương. Tiểu Loan, Tiểu Dịch ngồi vị trí hôm qua.

- Cửu Dã ca ca, sao hôm nay nhiều người có mặt trên Kiếm Thần đài vậy? Không khí rất lạ.

Người nói chuyện là Tiểu Loan.

- Thôn trưởng gia gia thấy sao?

Thôn trưởng gia gia lắc đầu, nói:

- Không biết, nhưng chắc chắn có chuyện gì xảy ra.

Thôn trưởng gia gia liếc Độc Cô Cửu Dương, hôm nay tâm tình của súc sinh này dặc biệt tốt, người đến đông hơn hôm qua gấp mấy lần. Rất lạ, trông như đám người đến xem kịch.

Mấy lần trước ngày đầu tiên lối vào kiếm thần bí địa đóng lại không bao nhiêu người đến xem lễ, toàn là người muốn xem thí sinh thu hoạch trong kiếm thần bí địa, thành công đi ra. Bọn họ muốn xem bao nhiêu người trẻ tuổi lần này kiếm đạo thành thánh, đẳng cấp thành thánh tới đâu, thậm chí học tập cảm ngộ. Ngày thứ nhất hầu như không ai bước ra nhanh như vậy.

Nhiều người nhận được tin Vu Nhai đến Kiếm Thần đài, nhưng Thiên Tội Uyên thì chưa biết tin gì.

Độc Cô Cửu Dương ngồi đằng trước nhất cười hỏi:

- Cửu Lan, nàng đoán xem tại sao hôm nay náo nhiệt như vậy?

Thiên Tội Uyên vốn nên biết chút tiếng gió nhưng đã bị Độc Cô Cửu Dương chặn lại, gã muốn tạo bất ngờ cho Độc Cô Cửu Lan.

Biết Độc Cô Cửu Lan sẽ không trả lời, Độc Cô Cửu Dương tự nói:

- Bởi vì ai đều muốn xem món quà ta tặng cho nàng, đêm hôm qua ta đã đổi sang quà khác, một món quà khiến nàng càng vui mừng hơn. Ta nghĩ khi nàng có được món quà này sẽ đồng ý trở thành nữ nhân của ta ngay. Mau nhìn đi, quà đã đến . . .

Cộp cộp cộp!

Tiếng vó ngựa rầm rập chấn động khu Kiếm Thần các, một đội dài ngoằng xuất hiện trên đường núi rộng rãi bên dưới Kiếm Thần đài, đập vào mắt là Dị Ma nhân mặt mũi quái dị, sau đó thấy người dẫn đầu . . .
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1218: Bênh vực người ngoài (2)
Độc Cô Cửu Dương lạnh lùng cười:

- Cửu Lan, nếu nàng dám lộ biểu tình giật mình, vẻ mặt nào làm ta khó chịu thì trong số người Thiên Tội Uyên sau lưng nàng sẽ có người chết.

- Lúc trước ta không dám quang minh chính đại giết bọn họ là vì không có cớ, lần này Vu Nhai mang Dị Ma tộc giết đến Kiếm Thần đài. Dị Ma tộc 'Bụng dạ khó lường', giết vài người Độc Cô gia là rất bình thường.

Độc Cô Cửu Lan nhắm mắt lại, nàng trông thấy Vu Nhai định đứng lên buộc phải ngừng lại, biểu tình giật mình, vui sướng dần biến mất. Nàng chết cũng không sao, dù gì Vu Nhai đã đến, nhưng Độc Cô Cửu Lan liếc hướng sau lưng trông thấy người Thiên Tội Uyên bị ngăn cách, khống chế.

Cái tên điên này . . .

Độc Cô Cửu Lan không biết nên hình dung tâm tình như thế nào. Vu Nhai thật sự đến, đúng như đám người Độc Cô Cửu Tà nói. Nhưng Độc Cô Cửu Lan chỉ có thể mặt không biểu tình nhìn Vu Nhai. Độc Cô Cửu Dương là đồ điên, gã dám làm mọi thứ.

- Cửu Lan, hôm nay nàng nhất định sẽ cam tâm tình nguyện trở thành nữ nhân của ta.

Độc Cô Cửu Dương nói rồi ôm vai Độc Cô Cửu Lan.

- Nếu nàng dám phản kháng, chống cự thì hai đứa trẻ sau lưng sẽ có một đứa chết.

Cơ thể Độc Cô Cửu Lan lại cứng ngắc, biểu tình hoảng loạn, rất nhanh Vu Nhai sẽ trông thấy.

- Ủa? Đó là . . .

Vu Nhai thật sự nhìn thấy. Vu Nhai biết Độc Cô Cửu Lan, biết Độc Cô Chiến Đồng. Lúc trước Vu Nhai nghe Dị Ma tộc vương nói tất cả nhân loại trong thôn Thiên Tội Uyên được đón ra ngoài. Nhưng Độc Cô Chiến Đồng, Độc Cô Cửu Lan . . . Khoan, người ngồi bên cạnh Độc Cô Cửu Lan là Độc Cô Cửu Dương.

Đúng rồi, Diệp Vũ Phong nói muốn đi giết hết Dị Ma tộc, nói muốn tặng đầu người Dị Ma tộc làm quà cho một nữ nhân. Chỉ có người trong thôn dưới Thiên Tội Uyên mới có mối thù lớn lao với Dị Ma tộc.

- Là các ngươi . . . Là các ngươi khiến người đồ sát giết chúng ta!

Dị Ma tộc không có nhiều tình cảm với Vu Nhai, hắn không kích động nhưng Dị Ma nhân thì khác. Bọn họ biết mặt Độc Cô Chiến Đồng, Độc Cô Cửu Lan. Đặc biệt Độc Cô Chiến Đồng từng là ác mộng của bọn họ.

Nghĩ đến tộc nhân bị đồ sát là Dị Ma nhân lửa giận ngút trời nhìn Độc Cô Cửu Lan, Độc Cô Chiến Đồng chằm chằm.

Độc Cô Cửu Dương không nói chuyện, người nịnh bợ gã vội vàng ton hót gầm lên:

- Càn rỡ! Dị tộc, đừng quên đây là nơi nào!

Cùng lúc đó, nhiều binh sĩ thuộc Kiếm Thần đài Độc Cô gia chạy ra bảo vệ quanh Kiếm Thần đài, ai nấy có thực lực rất mạnh.

- Bọn họ do ta mang đến, dù là dị tộc cũng có quyền lên tiếng.

Vu Nhai không biết tâm tình hiện giờ là gì, không biết nên nói cái gì. Vu Nhai không thấy đám Tiểu Loan, Tiểu Dịch, bởi vì đường núi uốn lượn, Kiếm Thần đài lại cao chót vót. Lúc này còn đang đi đường, hắn chỉ thấy vài hàng đầu.

Vu Nhai cứ tưởng đối tượng được Độc Cô Cửu Dương tặng quà là Độc Cô Cửu Vận, ai ngờ người đó lại là Độc Cô Cửu Lan.

Người ta và Dị Ma tộc vốn chính là kẻ thù truyền kiếp, đồ sát cũng không có gì đáng trách. Thế nhưng Độc Cô Cửu Lan đi theo Độc Cô Cửu Dương, Độc Cô Chiến Đồng có vẻ rất thân mật với Độc Cô Chiến Đồng, chẳng lẽ . . .

Vu Nhai lòng thầm rít gào:

- Cha nó, uổng công lúc trước ta xúi giục Độc Cô Chiến Đồng đi quấy rầy Độc Cô Chiến Phong, ai ngờ người ta trở thành lão bà của Độc Cô Chiến Phong. Tổ cha nó, ta đã quá coi thường lực lượng tình yêu sao?

Hết cách, bây giờ Vu Nhai đành làm bộ không quen Độc Cô Chiến Đồng, Độc Cô Cửu Lan, nói chuyện trên lập trường của mình.

Tâm tình Vu Nhai rất buồn bực, cảm giác dở khóc dở cười. Vu Nhai chưa từng gặp tình huống kỳ lạ này.

Độc Cô Cửu Dương thầm cuồng cười, tâm lý gã biến thái đương nhiên phát hiện cảm xúc của Độc Cô Cửu Lan, Độc Cô Chiến Đồng, và cả Vu Nhai.

- Đúng vậy! Ngươi là kim bào Độc Cô gia, có quyền lên tiếng. Nhưng ta rất muốn biết ngươi mang Dị Ma tộc đến Độc Cô gia làm gì? Đây là Kiếm Thần đài, Dị Ma tộc được phép đến sao?

Vu Nhai lấy lại bình tĩnh, dù sao hắn không có nhiều tình cảm với Độc Cô Chiến Đồng, Độc Cô Cửu Lan. Vu Nhai không biết Độc Cô Cửu Lan mong chờ vào hắn rất nhiều.

- A! Nhưng ta nghe nói Dị Ma tộc đã được gia chủ bảo vệ, xóa đi thù hận lúc trước. Nhưng có người vì lấy lòng nữ nhân mà độc ác muốn diệt toàn tộc người ta, không buông tha cho cả người già, trẻ nhỏ, còn lấy đầu bọn họ làm quà tặng. Ta không nhịn được muốn nhìn xem là ai to gan như vậy, dám xem lời gia chủ nói là rác!

Nếu Tiểu Loan, Tiểu Dịch có mặt thì Vu Nhai sẽ dùng cách nói chuyện khác, hai đứa nhỏ bị kéo ra sau trói chặt. Tiểu Loan, Tiểu Dịch chỉ nghe giọng của Vu Nhai, hai đứa nhỏ không thể phát ra tiếng.

Độc Cô Cửu Lan nghe lời Vu Nhai nói, mắt liếc hướng Độc Cô Cửu Dương. Rốt cuộc Độc Cô Cửu Lan đã biết hôm qua Độc Cô Cửu Dương nói quà tặng là cái gì, nàng cũng nghe ra ẩn ý lời Vu Nhai nói. Vu Nhai cho rằng là nàng kêu Độc Cô Cửu Dương làm sao?

Mắt Độc Cô Cửu Lan hoảng loạn, nhưng nàng không dám nói một câu nào, lúc này nàng rất muốn chết.

Long báo dưới chân Độc Cô Cửu Dương kêu lên:

- U u u . . .

Không có hiệu quả gì, Vu Nhai đã quên nó, hoặc tạm thời bỏ qua long báo.

Long báo đáng thương cũng rất mong chờ Vu Nhai đến, thế nhưng bị người ta bỏ qua.

Độc Cô Cửu Dương đầy chính khí nói:

- Mệnh lệnh của gia chủ chẳng lẽ có thể xóa đi thù hận những tộc nhân đã chết sao? Có thể thay đổi đau thương của chúng ta không? Đám người Cửu Lan có biết bao nhiêu người thân chết dưới liêm đao của bọn họ?

- Ta báo thù cho Cửu Lan thì có gì sai? Ta báo thù cho nữ nhân của mình có gì sai?

- Còn ngươi, đang muốn lấy lại lẽ phải cho Dị Ma tộc sao? Ngươi đã quên thân phận của mình, hoặc không xem mình là người Độc Cô gia! Quả nhiên ngươi chỉ nghĩ mình họ Vu.

- Gia chủ đã nhìn lầm ngươi, gia chủ từng nói dù ngươi họ Vu cũng có trái tim thuộc về Độc Cô gia. Ngươi có không?

Người Độc Cô Cửu Dương như phát ra ánh sáng.

- Đúng vậy! Họ Vu này bênh người ngoài!

- Vì một đám Dị Ma tộc chạy đến đây đòi lẽ phải, buồn cười quá.

- Ta nói rồi, họ Vu này sớm muộn gì sẽ là tai họa!

Cùng lúc đó, vô số người bắt đầu ủng hộ Độc Cô Cửu Dương, trách mắng Vu Nhai. Bọn họ có niềm kiêu hãnh Độc Cô gia mãnh liệt, khó chịu vì Vu Nhai không họ Độc Cô, bây giờ càng bất mãn với hắn hơn nhiều. Dù không cố ý nịnh bợ Độc Cô Cửu Dương thì bọn họ vẫn ủng hộ gã trong chuyện này.

Độc Cô Cửu Dương đạp trên điểm cao đạo đức, vinh diệu.

Vu Nhai ngẩn ngơ, hắn không ngờ sẽ bị động thế này. Đúng, Dị Ma tộc là dị tộc, còn Vu Nhai là kim bào khác họ Độc Cô gia. Khi Vu Nhai đi vào nên nghĩ tới tình huống bị động thế này mới đúng.

Người Thiên Tội Uyên đúng là có tư cách báo thù.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1219: Uy lực chữa khống
Mới đầu Vu Nhai không suy nghĩ nhiều, hắn chỉ nóng lòng muốn tiêu diệt Độc Cô Cửu Dương, tìm cách vào kiếm thần bí địa. Ban đầu Vu Nhai mang Dị Ma tộc tới không định dẫn đến kiếm thần bí địa mà muốn đám người Độc Cô Thanh Hải, Độc Cô Cửu Tà chăm sóc giùm. Ai ngờ sự việc phát triển thành tình huống trước mắt, nếu đã vậy thì binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn.

Vu Nhai cười thầm:

- Ha ha . . .

Đã rất lâu rồi Vu Nhai mới bị động thế này, khó chịu nhất là đối phương dùng cách hắn thường xài, dùng các loại đại nghĩa, dựa thế chèn ép. Độc Cô Cửu Dương đã thông minh hơn một chút.

Có thể thấy rõ đắc ý trong mắt Độc Cô Cửu Dương, gã không thèm che giấu.

Độc Cô Cửu Lan rất đau khổ, nàng muốn nói chuyện, nhưng nếu nàng mở lời là Tiểu Loan, Tiểu Dịch ở phía sau sẽ chết. Độc Cô Cửu Dương chỉ cần đẩy hết tội lỗi lên người Dị Ma tộc là sạch sẽ.

Bọn họ đã không hận Dị Ma tộc bao nhiêu, vì sau khi leo lên trải qua cuộc sống khốn khổ hơn trước, số người chết nhiều hơn lúc ở dưới Thiên Tội Uyên, đều bị Độc Cô Cửu Dương hại chết. Bọn họ nhìn Dị Ma tộc chỉ cảm thấy hơi thân thiết, dù sao ra chung một chỗ. Đây chỉ là ảo giác, tâm lý dị dạng sinh ra sau khi bị đả kích đủ điều.

Loại tâm lý này sẽ không thúc đẩy bọn họ giết sạch Dị Ma tộc để báo thù.

Độc Cô Chiến Đồng cũng không biết nên nói cái gì. Tin tưởng Vu Nhai có thể xoay chuyển? Với tình huống trước mắt làm sao tin vào hắn được?

Phương xa, vài người đặt kỳ vọng vào Vu Nhai cũng lắc đầu, sợ rằng Độc Cô gia chủ sẽ thua cuộc.

- Như thế nào? Không dám trả lời? Sợ sao?

Độc Cô Cửu Dương quát to:

- Phải rồi, nghe nói Diệp Vũ Phong đã chết. Ta phái Diệp Vũ Phong đi đồ sát Dị Ma tộc bị giết, ta thấy rất lạ, Diệp Vũ Phong kiếm đạo thành thánh tại sao sẽ chết?

- Suýt quên, ta có mang đầu hắn theo tặng cho ngươi.

Vu Nhai không nói gì, không cãi lại, tất cả là vô dụng. Bây giờ Vu Nhai là kẻ địch của tất cả người Độc Cô gia có mặt trong Kiếm Thần đài, hắn sẽ đối diện với mọi người. Hiện tại Vu Nhai chỉ có thể nghênh khó mà lên, không thể yếu thế, dù đối địch với mọi người cũng không cần.

Vu Nhai kiềm không được nghĩ đến ý tưởng lúc trước, đây là thử thách của Độc Cô gia chủ, cuộc kiểm tra rất đáng sợ.

Nhưng như lúc trước đã nói, Độc Cô Cửu Dương là boss cuối, gã là đường sống cuối cùng, Vu Nhai còn cách nào khác? Lùi? Vu Nhai có đường lui không? Nếu không có thì hắn sẽ tử chiến đến cùng.

Nếu là thử thách Vu Nhai phải phát huy ra thực lực vượt qua thử thách.

Mặc kệ thế nào Vu Nhai chỉ còn con đường trước mắt, dù đối địch với toàn thiên hạ ta vẫn cứ đi.

- Cái gì?

Độc Cô Cửu Dương lộ vẻ mặt kinh hoàng, bi thương, run rẩy nhận lấy đầu người của Diệp Vũ Phong. Độc Cô Cửu Dương chậm rãi vén vải lên, sau đó gã ngửa đầu thở dài, dường như gã không muốn cho ai thấy đôi mắt bi thương.

Mặc kế thế nào toàn trường lặng đi, cảm xúc bi thương, thù hận bao phủ nguyên Kiếm Thần đài.

Vu Nhai đứng đằng trước Dị Ma tộc, vô số áp lực đè ép hắn.

Vu Nhai tựa lá khô trong sóng gió tùy thời bị xé nát, đương nhiên đó là cảm giác từ xa nhìn lại. Nếu thấy biểu tình của Vu Nhai thì biết lá này không khô, vẫn cứng cỏi. Nhưng Vu Nhai chống đỡ được bao lâu?

Độc Cô Cửu Lan, Độc Cô Chiến Đồng, đám người Thiên Tội Uyên bị khống chế trên Kiếm Thần đài nhìn Vu Nhai gần trước mắt, đôi mắt bọn họ tràn ngập bất lực. Độc Cô Cửu Lan đã nghĩ rằng nếu chút nữa Vu Nhai chết thì nàng sẽ đồng ý với Độc Cô Cửu Dương, mang đám Tiểu Loan, Tiểu Dịch đi gặp Mê Thành gia gia, rồi nàng sẽ . . . Vẻ mặt Độc Cô Cửu Lan bi thương.

Độc Cô Chiến Đồng rất muốn giải thích cho Độc Cô Cửu Lan, nàng muốn nói chuyện đồ sát Dị Ma tộc chỉ là ý của Độc Cô Cửu Dương. Nhưng Độc Cô Chiến Đồng đã nghe rõ ràng lúc nãy Độc Cô Cửu Dương uy hiếp Độc Cô Cửu Lan.

Dù giải thích thì được ích gì? Không thay đổi được kiếm đạo bị Độc Cô Cửu Dương kéo lên.

Độc Cô Cửu Dương cực kỳ căm hận nói:

- Họ Vu, ta muốn báo thù cho Diệp huynh đệ!

Vu Nhai nghĩ đến quy tắc Độc Cô gia, nói:

- Đừng quên người trẻ tuổi Độc Cô gia có thể tranh chấp rồi đánh nhau, Diệp Vũ Phong chỉ là tài nghệ không bằng người. Nếu ngươi muốn chiến thì cứ tới đây.

Độc Cô Cửu Dương vẫn kéo cờ đại nghĩa:

- Tranh chấp thế hệ trẻ? Ngươi vì những Dị Ma tộc này giết Diệp huynh đệ mà gọi là tranh chấp sao? Hơn nữa ngươi có biết một người trẻ tuổi kiếm đạo thành thánh quan trọng cỡ nào với Độc Cô gia hiện nay không?

Hoàng Phủ Nhàn nhàn nhã uống trà, nàng rất muốn cất tiếng cười to, cực kỳ sung sướng. Nhi tử đang dùng thủ đoạn của đối thủ chậm rãi hủy diệt hắn.

Trong mắt Hoàng Phủ Nhàn thì Vu Nhai giỏi nhất là kéo cờ đại nghĩa.

- Ngươi có biết bây giờ kim bào Độc Cô gia chia thành hai loại, kiếm đạo thành thánh và chưa thành thánh? Kim bào chưa thành thánh dù đối diện kiếm đạo thành thánh của khách khanh gia tộc cũng phải cúi đầu. Hay ngươi cho rằng có thể tùy tiện giết gia tộc khách khanh?

Xì xào!

Gia tộc khách khanh tức giận vô cùng, đặc biệt là Diệp gia của Diệp Vũ Phong. Diệp gia khó khăn lắm mới ra một thiên tài kiếm đạo thành thánh, bây giờ chỉ còn lại đầu người hỏi sao bọn họ không tức giận?

Độc Cô Cửu Dương tức giận ra lệnh:

- Muốn khiêu chiến ta? Ngươi không có tư cách này, bây giờ ngươi chỉ là tội nhân của Độc Cô gia. Ngươi hiểu tội nhân là gì không? Hiện tại ta có thể thẩm phán ngươi! Người đâu, hãy bắt lại phản đồ và Dị Ma tộc trước mắt, ai chống cự thì giết không tha!

Ánh mắt Độc Cô Cửu Dương sáng rực nhìn Vu Nhai, tràn ngập sung sướng và điên cuồng như đang nói:

- Ta không cần đánh với ngươi, ngươi chết chắc. Ta sẽ không giết ngươi ngay, sẽ từ từ hành hạ ngươi.

- Tuân lệnh!

Hộ vệ Kiếm Thần đài vọt ra, bọn họ toàn là tử tôn thế hệ trẻ của Độc Cô gia nhưng địa vị không cao, thực lực ít nhất là ngân bào. Mấy trăm người lao xuống, Vu Nhai và Dị Ma tộc vốn không có sức phản kháng.

Độc Cô Cửu Dương hét lên:

- Độc Cô Đoạn Nghịch, Độc Cô Cửu Vận, các ngươi cũng lên đi! Ta muốn các ngươi tự tay bắt hắn!

Hai bóng người chậm rãi bước ra trong đám người, biểu tình đầy mệt mỏi, mắt tan rã dường như nhận đủ đau khổ.

Độc Cô Cửu Vận, Độc Cô Đoạn Nghịch vẫn có thực lực xông lên theo hộ vệ.

- Ha ha ha ha ha ha!

Độc Cô Cửu Dương nhìn bóng lưng Độc Cô Đoạn Nghịch, Độc Cô Cửu Vận gã khẽ cười chỉ mình Độc Cô Cửu Lan nghe thấy.

- Đây là kết cuộc dám đối đầu với ta. Độc Cô Đoạn Nghịch xem trọng Vu Nhai hơn đúng không? Cho rằng phụ thân giữ hắn mà không phải ta, thế thì ta để hắn chết dưới kiếm của Vu Nhai! Vào lúc ta đau khổ nhất Độc Cô Cửu Vận đã phản bội ta trèo lên người khác, trong lòng suy nghĩ bạn trai cũ họ Vu, vậy cứ để nàng chết dưới kiếm Vu Nhai luôn đi!
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top