Lượt xem của khách bị giới hạn

[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1811: Cục diện ba phương hỗn loạn, tranh làm ngư ông
Ngay cả Luyện Khinh Vũ trước đây cũng cho là như vậy. Nhưng bây giờ Luyện Khinh Vũ đột nhiên vừa nói như vậy, bất kỳ ai cũng không biết kế tiếp nên làm cái gì.

Ra tay sao? Sẽ bị di chuyển đi. Không chừng di chuyển đi chính là chết. Không ra tay, Vu Nhai tiếp tục như vậy nữa nói không chừng thật sự có thể phá được huyền khí nửa Thần Hoàng đang phong tỏa huyền khí của hắn. Đến lúc đó bọn họ sẽ rất nguy hiểm.

Vu Nhai ám sát trưởng công chúa và Lê đại nhân, cảnh tượng kia vẫn sâu khắc trong trí nhớ của bọn họ.

Trừ khi bọn họ giải trừ huyền khí hộ thể, để Vu Nhai giết chết, nếu không khẳng định có khả năng sẽ bị Vu Nhai đạt được ý nguyện. Cho nên mọi người chỉ có thể nhìn về phía Luyện Khinh Vũ, hi vọng hắn có thể nhìn ra cái gì đó trong phù văn trận. Chỉ cần bị di chuyển đi mà không chết là được.

- Tất cả cùng di chuyển. Phù văn trận này không có giết chóc.

Luyện Khinh Vũ đột nhiên nói.

Trí nhớ của hắn còn chưa hoàn toàn đầy đủ, không thể hoàn toàn nói ra được tình hình của phù văn trận này. Nhưng phù văn trận không phải là không có giết chóc. Vừa rồi trong khoảng thời gian này, hắn đang cố gắng nghiên cứu phù văn trận. Hiện tại cuối cùng hắn đã nhìn ra được điều gì đó.

Mọi người liếc mắt nhìn nhau, sau đó vẫn rất do dự. Có người nào đó nói:

- Vậy Luyện huynh đệ...

- Ta không sao. Ta đã từng nói, con tôm nhỏ này giết không được ta. Hắn ngay cả tới gần ta cũng không thể.

Luyện Khinh Vũ lạnh lùng nói.

- Nếu như vậy, Luyện tiểu huynh đệ bảo trọng, chúng ta tránh đi trước.

Người này trả lời, sau đó đi ra ngoài, thoáng cái đã biến mất. Vu Nhai không có cách nào khiến cho bọn họ biến mất. Nếu như không làm hắn biến mất vậy ý nghĩa bọn họ có thể hành động. Giết chết chính mình. Bởi vậy, bọn họ sẽ bị di chuyển đi, Vu Nhai cũng chỉ có thể theo ý bọn họ di chuyển bọn họ đi.

Trong nháy mắt, xung quanh chỉ còn lại Luyện Khinh Vũ được hơn trăm thanh kiếm vây quanh và Vu Nhai.

- Ta cảm thấy rất kỳ quái. Vì sao ngươi không thông báo gọi Thần Hoàng của đế quốc Huyền Binh tới? Nói như vậy, chẳng phải là đơn giản hơn đánh trận pháp này thành mảnh nhỏ sao?

Vu Nhai cũng không hành động, chỉ nói chuyện. Hắn càng không cảm thấy phiền muộn khi các cao thủ bị di chuyển đi. Trên mặt hắn thậm chí còn thoáng mỉm cười. Nụ cười này khiến cho Luyện Khinh Vũ thực sự không giải thích được. Vu Nhai còn có chỗ dựa nào đó sao?

- Thần Hoàng của đế quốc Huyền Binh tới, rất nhanh Thần Hoàng của dân Cổ Duệ cũng tới. Mặc dù dân Cổ Duệ không đến, ngươi cũng sẽ nghĩ mọi cách dẫn dụ bọn họ tới đây. Đến lúc đó, ngư ông đắc lợi lại là Độc Cô gia các ngươi. Ngươi sẽ dùng đạo cụ ma pháp truyền tin thông báo cho Thần Hoàng của Độc Cô gia, để hắn làm ngư ông.


Luyện Khinh Vũ trước mắt này đặc biệt thông minh. Dường như mọi tính toán căn bản không lừa được hắn.

Luyện Khinh Vũ nói hoàn toàn không sai.

Hiện tại ba phương tranh đấu, ai có thể làm ngư ông người đó có thể chiếm hết ưu thế. Vu Nhai cũng muốn nghĩ biện pháp để Độc Cô Chiến Huyền làm ngư ông. Hắn biết, hiện tại thế lực ba phương đều đang nhìn chằm chằm vào nhau. Chỉ cần để đám người Luyện Khinh Vũ thông báo cao thủ Thần Hoàng của đế quốc Huyền Binh cảnh tới, như vậy người của hai phe khác nhất định sẽ lập tức xông tới. Đến lúc đó, chỉ cần mình vạch trần chuyện Luyện Khinh Vũ chính là Huyền Thiên Chân Thần gì đó, dân Cổ Duệ làm sao có thể không ra tay được? Sau đó, mình thông báo tiếp cho Độc Cô Chiến Huyền không cần ra tay...

- Ngươi tin tưởng như vậy ta có thể sống sót trong khi thế lực hai phe tranh đấu sao?

Vu Nhai hỏi ngược lại.

Đúng vậy, Độc Cô Chiến Huyền không ra tay cũng có nghĩa là mình nhất định không trốn thoát được. Đừng nói huyền khí của mình bị Tô Thần Hoàng phong tỏa chặt, cho dù không bị phong tỏa, lấy thực lực của mình bây giờ, người sáng suốt nhìn thế nào cũng biết hắn ở trước mặt Thần Hoàng chính là một cặn bã... Không trốn thoát được sẽ có bao nhiêu nguy hiểm, có thể tưởng tượng ra được. Phải biết rằng, dân Cổ Duệ cũng muốn nhanh chóng diệt trừ mình.

- Phù văn trận có thể lập tức chuyển ngươi đến sát phía ngoài tâm trận. Sau đó, ngươi còn có thể chết được sao?

Luyện Khinh Vũ trả lời.

Hắn không ngại ở chỗ này tốt thêm chút thời gian cùng Vu Nhai. Chỉ cần hao tổn nữa, không biết nguyên nhân gì, Nửa Thần Hoàng Tô Thần Hoàng có thể sử dụng bạo lực phá hỏng phù văn trận này...

Vu Nhai cũng biết ý tứ qua lời nói của hắn. Trong tay Độc Cô Chiến Huyền có Lạc Thiên Thần Kiếm gì đó. Đến lúc đó Vu Nhai hô lên Luyện Khinh Vũ là Huyền Thiên Chân Thần, sau đó lập tức bỏ chạy vào trong tâm trận là được.


Chỉ cần đi vào tâm trận, vậy Độc Cô Chiến Huyền muốn cứu hắn dễ như trở bàn tay. Hơn nữa, sau khi cứu hắn còn có thể tiếp tục trốn vào trong tâm trận làm ngư ông của hắn. Phía bên đế quốc Huyền Binh và dân Cổ Duệ sẽ bởi vì Luyện Khinh Vũ tồn tại mà chiến đấu với nhau.

Đáng tiếc, cạm bẫy như vậy lại bị hắn nhìn thấu. Kế hoạch của Vu Nhai đã thất bại.

Vu Nhai cũng sẽ không để cho Độc Cô Chiến Huyền tới cứu. Giống như Luyện Khinh Vũ vừa nói, bên cạnh Độc Cô Chiến Huyền khẳng định có cao thủ đế quốc Huyền Binh đi theo. Đến lúc đó bắt đầu chiến đấu sẽ là Độc Cô Chiến Huyền và đế quốc Huyền Binh. Ngư ông sẽ là dân Cổ Duệ.

Đến lúc đó Độc Cô Chiến Huyền cũng sẽ không có ưu thế. Bởi vì phía trước có một Huyền Thiên Binh Trận đáng sợ.

Đúng vậy, tình hình hiện tại chính là loạn như thế...

- Chúng ta đây cứ tiêu tốn thời gian như vậy sao?

Vu Nhai trợn trừng mắt nói.

- Ta không có vấn đề gì. Đám người Tô Thần Hoàng hiểu rất rõ có thể dùng huyền khí trực tiếp đánh nát phù văn trận. Không bao lâu nữa, phù văn trận của ngươi sẽ biến thành một mảnh phế tích. Ngươi là người khống chế trận, chắc hẳn phải hiểu rất rõ mới đúng?

Luyện Khinh Vũ nhún vai một cái nói:

- Đến lúc đó, không có huyền khí ngươi còn có thể làm được gì? Vẫn chỉ có thể ngoan ngoãn theo ta tiến vào trong Huyền Thiên Binh Trận...

Ầm...

Hình như muốn chứng minh lời Luyện Khinh Vũ nói là đúng, phù văn trận bất ngờ thật sự chấn động.

- Ai, Luyện Khinh Vũ. Hiện tại chúng ta cuối cùng đã có thời gian có thể nói chuyện một chút. Thật ra công chúa Linh Vũ không quan tâm trước kia hay sau này, đều là người của ngươi...

Vu Nhai không để ý đến chuyện phù văn trận chấn động, không ngờ lại chuyển đề tài. Cứ như vậy đột ngột nhắc tới chuyện công chúa Linh Vũ. Vu Nhai rốt cuộc không để ý xem Luyện Khinh Vũ trước mắt có đúng là Luyện Khinh Vũ trước kia hay không, cứ nói như vậy.

Luyện Khinh Vũ có phần sững sờ, trong mắt lóe lên thần quang, hình như thoáng cái đã nhìn thấu ý tứ của Vu Nhai. Trên mặt hắn còn lộ ra nụ cười nhạo. Hắn muốn nói điều gì...

Nhưng đúng vào lúc này, nụ cười trên mặt hắn chợt cứng đờ. Gương mặt thậm chí đặc biệt co rúm. Thoáng cái, trong hai mắt đã lộ ra thần thái khác thường. Đó chính là Luyện Khinh Vũ mà Vu Nhai đã quen.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1812: Phân thân nho nhỏ
Sau khi Vu Nhai nói ra câu nói kia, liền nhìn chằm chằm vào gương mặt Luyện Khinh Vũ, muốn từ trên mặt hắn nắm được điều gì.

Vu Nhai thật sự đã nắm được.

Trong nháy mắt, hắn có thể xác định, Luyện Khinh Vũ trước mắt khẳng định không phải là Luyện Khinh Vũ ban đầu. Bất kể vì nguyên nhân thế nào, Luyện Khinh Vũ ban đầu đã bị khống chế chặt chẽ ở trong cơ thể. Nhưng hắn lại có thể nghe được lời mình nói.

Không chỉ như vậy, Luyện Khinh Vũ ban đầu hình như còn có năng lực phản kích, còn có năng lực đoạt lại thân thể mình.

Vu Nhai biết hắn đã thành công. Hắn cũng không chỉ có một phương án và kế hoạch. Còn nữa, hắn làm điều này chính là muốn nói chuyện một mình với Luyện Khinh Vũ một chút. Hắn muốn biết hiện tại tình hình Luyện Khinh Vũ là thế nào.

Đương nhiên, kế hoạch lúc trước của hắn thực sự không hoàn chỉnh, chỉ có thể đặt ra mấy phương hướng có khả năng xuất hiện, sau đó tùy cơ ứng biến.

- Công chúa Linh Vũ sao? Ta nói, nàng không có liên quan gì đến ta.

Luyện Khinh Vũ hiện tại nói.

Trước đó hắn còn chúc mừng Vu Nhai. Sở dĩ hắn chúc mừng cũng là có nguyên nhân. Bởi vì hắn sợ, hắn sợ Vu Nhai sẽ nói chuyện công chúa Linh Vũ khiến cho Luyện Khinh Vũ trong cơ thể kia phản ngược. Bởi vậy hắn có thể nói hắn cùng với công chúa Linh Vũ chỉ là gặp dịp thì chơi...

- Nàng không có quan hệ gì với ngươi, nhưng lại có liên quan với một Luyện Khinh Vũ khác ở bên trong cơ thể ngươi... Tiểu Luyện huynh đệ, đây là thứ ta sử dụng đạo cụ ma pháp ghi chép ghi lại buổi tối hôm đó. Ngươi xem thật kỹ một chút. Nếu như ngươi còn muốn gặp lại công chúa Linh Vũ, vậy phải cố gắng đánh bại kẻ đang chiếm giữ lấy thân thể ngươi...

Vu Nhai không do dự nữa, trực tiếp ném ra đạo cụ ma pháp ghi chép những lời nói cùng công chúa Linh Vũ.

Từ khi Vu Nhai bắt đầu tiến vào phòng đến khi thu nàng vào tiểu thế giới Binh Linh Phong Doanh, bao gồm những lời Vu Nhai nói, lời công chúa Linh Vũ đáp lại. Tất cả đều chứng minh công chúa Linh Vũ này vẫn là công chúa Linh Vũ hoàn chỉnh chỉnh yêu Luyện Khinh Vũ.

Trong nháy mắt, gương mặt Luyện Khinh Vũ bắt đầu điên cuồng vặn vẹo...

Luyện Khinh Vũ hiện tại muốn nhắm mắt lại không nhìn nội dung trong đạo cụ ma pháp ghi chép kia, nhưng một Luyện Khinh Vũ khác trong cơ thể lại muốn xem. Mí mắt trông rất cổ quái, giống như nhắm lại không phải là nhắm... Trên đường đi qua, quan hệ giữa Vu Nhai và đế quốc Huyền Binh hắn đã hoàn toàn nhìn vào trong mắt. Rất rõ ràng, hai bên đã đến mức thủy hỏa không dung.

Ha hả, Vu Nhai làm sao có thể còn làm phò mã của đế quốc Huyền Binh được?

Sự căm giận của hắn trước đây quá đơn thuần. Không quan tâm đơn thuần thế nào, Luyện Khinh Vũ trước đây muốn nhìn. Hắn đã tin lời Vu Nhai nói, tin công chúa Linh Vũ vẫn luôn một mực chờ hắn. Hiện tại hắn muốn xem, chỉ là muốn nhìn thấy bộ dạng của công chúa Linh Vũ mà thôi.

Đúng vậy, Luyện Khinh Vũ ban đầu thật sự không có tự tin còn có thể gặp lại công chúa Linh Vũ.

- Đáng chết. Ngươi an phận một chút cho ta. Nếu không hiện tại ta diệt ngươi.

Luyện Khinh Vũ cuối cùng không bình tĩnh được nữa nói.

Rất rõ ràng, đây là Luyện Khinh Vũ hiện tại, là Luyện Khinh Vũ có liên quan với Huyền Thiên Chân Thần kia. Vu Nhai không nhịn được đứng lên. Trên đường đi đều gia hỏa rất bình tĩnh. Không ngờ cũng có lúc không bình tĩnh. Thật hấp dẫn. Xem ra thật sự có trò để xem. Vu Nhai cũng không nói gì, chỉ là huy động đạo cụ ma pháp ghi chép. Hiện tại hắn có chút hối hận. Có lẽ trước đây nên mang theo công chúa Linh Vũ tới.

Đương nhiên, lúc đó Vu Nhai có thể mang theo hay không vẫn không biết được. Huyền Binh Đại Đế sẽ không để cho hắn tùy tiện dẫn công chúa Linh Vũ tới.

- Nếu như ngươi có thể dễ dàng diệt ta, đã sớm diệt. Ngươi đang thức tỉnh ký ức. Ta cũng đang thức tỉnh ký ức. Ta và ngươi cùng là Huyền Thiên Chân Thần. Ngươi không dễ dàng diệt được ta.

Luyện Khinh Vũ lại nói thêm. Lúc này gương mặt hắn lại biến đổi. Biểu tình này và ánh mắt này Luyện Khinh Vũ mà Vu Nhai biết. Nhưng trời ạ, Vu Nhai còn chưa kịp hưng phấn vì hắn thành công đoạt lại thân thể, nghe được vậy liền khiếp sợ.

Cùng là Huyền Thiên Chân Thần? Hai linh hồn trong cơ thể Luyện Khinh Vũ đều là Huyền Thiên Chân Thần sao?

Còn nữa, những lời này cũng trực tiếp nói cho Vu Nhai biết, Luyện Khinh Vũ này không phải là người được lựa chọn. Hắn chính là Huyền Thiên Chân Thần.

- Nực cười. Ngươi thì tính là Huyền Thiên Chân Thần cái gì. Ngươi chẳng qua là một phân thân nho nhỏ của ta mà thôi.

- Nhưng một phân thân nho nhỏ như ta đây lại trải qua trăm nghìn luân hồi. Ngươi lợi dụng một phân thân là ta, bảo vệ linh thể đã bị hủy diệt của ngươi. Khi đó linh thể của ngươi hình như còn không bằng phân thân là ta...


Tiểu Luyện khẽ nói.

Ký ức của Tiểu Luyện quả nhiên đang thức tỉnh. Rất nhiều chuyện về Huyền Thiên Chân Thần hắn đều biết. Hắn không còn đơn thuần nữa.

- Hừ, nếu ngươi đã biết ngươi chỉ là một phân thân, vậy an phận một chút cho ta.

Luyện Chân Thần gầm lên

- Nhưng Luyện Khinh Vũ là ta. Ta mới là bản tôn, ngươi cút ra khỏi cơ thể của ta cho ta.

Tiểu Luyện điên cuồng nói. Hắn muốn đoạt lại thân thể mình. Hắn không còn tuyệt vọng nữa. Bởi vì công chúa Linh Vũ vẫn là của hắn. Hắn muốn chiến đấu. Hắn mới thật sự là Luyện Khinh Vũ.

- Bản tôn? Ta phá vỡ Nguyên Giới Chân Thần không thể mang theo thân thể bị gông xiềng... Trả lại cho ngươi sao? Nực cười.

Luyện Chân Thần quát khẽ.

Vu Nhai đứng ở đó ngơ ngác nhìn Luyện Khinh Vũ đang không ngừng thay đổi sắc mặt, lắng nghe lời đối thoại của bọn họ. Đúng vậy, rất dễ dàng nhận ra hai người. Vu Nhai gọi Luyện Khinh Vũ ban đầu là Tiểu Luyện, gọi Luyện Khinh Vũ hiện tại là Luyện Chân Thần.

Từ trong lời đối thoại giữa bọn họ, Vu Nhai cuối cùng hiểu rõ chuyện của Luyện Khinh Vũ là thế nào

Tất cả sự mơ hồ đều được những lời đối thoại kia giải ra. Sau thời đại của thần, sáu đại Nguyên Giới hỗn chiến. Huyền Thiên Nguyên Giới chiến đấu ngay cả linh thể Chân Thần cũng sắp bị hủy diệt. Nếu như hủy diệt, vậy hắn sẽ cùng Lục Thiên Nguyên Giới mất đi Chân Thần. Bởi vậy trước đó hắn chuẩn bị xong một phân thân tập trung tinh thần trong luân hồi. Chính hắn lại ẩn nấp vào trong phân thân này tu luyện và khôi phục...

Không nghĩ tới, một lần khôi phục chính là mất vạn năm. Cuối cùng ở thời đại nhân loại này hắn đã tỉnh lại.

Thật ra, thời điểm còn là Tiểu Luyện đã báo trước hắn đang thức tỉnh.

Kiếp trước gì đó, hắn cũng không có châm trận này. Nhưng Tiểu Luyện vừa sinh ra lại có châm trận. Đó cũng chính là Huyền Thiên Binh Trận. Đáng tiếc, tuy rằng nhờ châm trận Tiểu Luyện nhận được sự coi trọng của Huyền Binh Đại Đế, nhưng không ai nhận được đó chính là Huyền Thiên Binh Trận.

Bởi vậy Tiểu Luyện thuận lợi trưởng thành, lớn lên thành Luyện Khinh Vũ. Mãi đến khi hắn bị phái tới đế quốc Ma Pháp làm gián điệp mới có chuyển biến lớn.

Cuối cùng, ở trong Ma Thiên Nguyên Giới có Ma Thiên Chân Thần và Kinh Thiên Chân Thần nhận được sự tồn tại của châm trận, nhưng đều tưởng do Vu Nhai hóa thân Ngụy Linh có.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1813: Sợ rằng không được
A, khi đó ngược lại còn không có gì. Chẳng qua là khi Luyện Khinh Vũ trở lại đế quốc Huyền Binh, Huyền Binh Đại Đế biết được hắn không ngờ truyền thụ châm trận cho phản nghịch Vu Nhai, cảm giác này lại thật khó chịu.

Chủ yếu nhất là, Vu Nhai lại còn có thể học được?

Lúc đó hắn chỉ hận không thể tiêu diệt Tiểu Luyện. Nhưng rất nhanh hắn liền nghĩ đến sát trận mà Vu Nhai ném ra chống đỡ Kinh Thiên Nhất Kiếm, đồng thời lại nghĩ tới Thần Chi Nguyên Giới. Lúc đó hắn đã nhận được tin tức về Thần Chi Nguyên Giới. Nghĩ tới đây, hắn cảm thấy nếu là thứ Vu Nhai có thể học được, nói không chừng có quan hệ vơi Thần Chi Nguyên Giới. Bởi vậy, hắn mới ném Tiểu Luyện vào nơi thần bí này.

Bởi vì vẫn canh cánh trong lòng chuyện Tiểu Luyện truyền thụ châm trận cho Vu Nhai, trong lúc vô ý Huyền Binh Đại Đế nói ra lời khiến hắn kích động. Huyền Binh Đại Đế làm sao có thể không biết về mối quan hệ giữa hắn cùng với công chúa Linh Vũ... Kết quả, kích thích này khiến châm trận của Tiểu Luyện bắt đầu trở nên trâu bò. Không ngờ có thể huy động một trận pháp tuyệt địa trong nơi thần bí đó...

Khi đó Huyền Binh Đại Đế còn tưởng rằng nơi thần bí đó chính là Huyền Thiên Nguyên Giới. Hắn căn bản không nghĩ tới bên trong ẩn chứa sáu loại Nguyên Giới. Hắn căn bản cũng không nghĩ tới Tiểu Luyện chính là Huyền Thiên Chân Thần. Cho tới bây giờ hắn vẫn không biết. Hắn chỉ cho rằng không biết vì nguyên nhân gì Tiểu Luyện lại nhận được truyền thừa nào đó của nơi thần bí, sau đó học được châm trận. Chỉ vạy không hơn...

Bất kể thế nào, hắn muốn điên cuồng kích thích Luyện Khinh Vũ, để châm trận trở nên cường đại hơn, mới có tình tiết gả công chúa Linh Vũ cho Vu Nhai. Thậm chí để kích thích càng nghiêm trọng hơn, hắn còn để công chúa Linh Vũ cùng Vu Nhai trực tiếp viên phòng.

Sự thực chứng minh, Huyền Binh Đại Đế hồ đồ như vậy lại thành công..

Huyền Binh Đại Đế không ngừng kích thích để thực lực Tiểu Luyện tiến bước. Hắn còn nghĩ có thể kích thích ra Huyền Thiên Chân Thần thật sự trong cơ thể hắn.

Trước đó, dọc đường đi Luyện Chân Thần đều đang khôi phục ký ức, khôi phục ký ức thuộc về Huyền Thiên Chân Thần hắn.

Cho tới bây giờ hắn còn chưa hoàn toàn khôi phục. Chính bởi vì như vậy, hắn mới không có báo chuyện hắn là Huyền Thiên Chân Thần o cho Huyền Binh Đại Đế biết. Chân Thần hắn cũng phải thức tỉnh tất cả thực lực. Nói cách khác, làm không tốt sẽ chết không minh bạch.

- Ngươi là Huyền Thiên Chân Thần, còn kém như vậy, để cho ta sử dụng đi. Ta phải khống chế ngươi...

Hắc, thời điểm còn chưa khôi phục thực lực cường đại, thời điểm chưa trở lại Huyền Thiên Nguyên Giới, hắn cũng không dám làm loạn. Nói không chừng đế quốc Huyền Binh sẽ nói ra những lời như vậy. Trên đường đi, từ biểu hiện của Luyện Chân Thần không khó nhìn ra, hắn hoàn toàn không đơn thuần.

Đương nhiên, Vu Nhai cũng không biết trong đó còn nhiều chuyện như vậy. Nhưng hắn suy đoán được tám chín phần.

Sau khi suy nghĩ xong, ánh mắt Vu Nhai lại nhìn về phía Luyện Khinh Vũ trong thân thể đang bị tranh đoạt. Lúc này hai linh thể đã tranh đấu đến mức độ gay cấn. Tiểu Luyện không còn bởi vì công chúa Linh Vũ mà tuyệt vọng nữa. Vu Nhai rất muốn giúp Tiểu Luyện một tay. Tiểu Luyện không chỉ là tiểu huynh đệ của mình, hắn cũng một Huyền Thiên Chân Thần khác.

Đúng vậy, chỉ cần có thể trợ giúp hắn đoạt lại thân thể, ép Luyện Chân Thần xuống, như vậy trận chiến đấu nơi thần bí này nhất định có thể giành được chiến thắng.


- Rốt cuộc nên làm như thế nào? Giết chết Tiểu Luyện ta khẳng định không làm được. Mặc dù có thể làm được cũng không làm. Mà nếu quả thật không tới gần thân thể của bọn họ, cũng không có biện pháp giúp được Tiểu Luyện. Rốt cuộc nên làm thế nào bây giờ?

Ánh mắt Vu Nhai không ngừng chớp động, điên cuồng suy nghĩ. Hiện tại càng không thể đưa cao thủ Thần Hoàng cảnh tới. Nếu không, Tiểu Luyện không phải mất mạng chính là sẽ bị mang đi. Trừ khi Độc Cô Chiến Huyền có thể tới trước một bước.

Nhưng Vu Nhai không dám đánh cược. Trên đường đi tới Huyền Binh Đế Đô, Độc Cô Chiến Huyền đã nói qua với hắn về chiến lực của đế quốc Huyền Binh. Trong đó có nhắc tới Thiên Bằng thú kim sắc. Hắc, Độc Cô gia làm sao có thể không biết đế quốc Huyền Binh có Thiên Bằng thú kim sắc tồn tại.

Bởi vì trong toàn bộ đại lục Thần Huyền, tốc độ của con ma thú này gần như đứng đầu Thần Hoàng cảnh. Vu Nhai thật sự không dám đánh cược.

Ầm ầm ầm...

Toàn bộ phù văn trận bắt đầu điên cuồng chấn động. Sợ rằng Tô Thần Hoàng rất nhanh sẽ đột phá phong tỏa của phù văn trận.

95 góc phù văn vẫn quá yếu. Nếu có thể lĩnh ngộ tất cả phù văn của Huyền Binh Điển, vậy đừng nói Tô Thần Hoàng chỉ có nửa Thần Hoàng, cho dù Thần Hoàng chân chính tới, cũng không nhất định có thể đánh nát được phù văn trận này...

Giống như Luyện Chân Thần dám kéo Độc Cô Chiến Huyền tới Huyền Thiên Binh Trận vậy. Cũng bởi vì hắn hoàn toàn nắm giữ Huyền Thiên Binh Trận.

- Nên làm gì bây giờ?

Cảm giác không có huyền khí thật sự quá khó để tiếp nhận. Hiện tại các Binh Linh đang cố gắng đột phá phong ấn huyền khí của Tô Thần Hoàng, nhưng còn không biết phải mất bao lâu nữa. Vu Nhai chỉ có cấp Chuẩn Thần. Huyền khí Chuẩn Thần cùng huyền khí nửa Thần Hoàng, chênh lệch vẫn còn vô cùng lớn.

Thân thể Luyện Khinh Vũ đứng im không nhúc nhích. Hắn lại rất khó có thể mượn lực lượng phù văn đem hắn chuyển qua chỗ tâm trận.

Mặc dù có thể chuyển qua sát biên giới tâm trận, có binh trận phong tỏa, hắn cũng không có cách nào đưa thân thể Luyện Khinh Vũ vào trong tâm trận.

Nói cho cùng, vẫn bởi vì nguyên nhân huyền khí bị áp chế. Đương nhiên, cho dù Vu Nhai có huyền khí, có thể trực tiếp giết chết Luyện Chân Thần hay không còn là một vấn đề. Vu Nhai không tin, Luyện Chân Thần trước đó tự tin như vậy lại không thủ đoạn khác...

- Vu Nhai đại ca, ta sợ rằng không... không được...

- Hừ, phân thân chính là phân thân. Muốn trách chỉ có thể trách thiên phú thân thể này của ngươi quá kém. Nếu như ngươi có thể đạt được Thần Tướng, ta sợ rằng sẽ khó làm được. Đáng tiếc ngươi không đạt được. Vậy hãy để cho ta cắn nuốt đi.

Thời điểm Vu Nhai đang điên cuồng suy tính, Tiểu Luyện đột nhiên nói với hắn, khiến hắn tỉnh lại. Sau đó lại nghe được giọng nói thâm trầm của Luyện Chân Thần.

- Ngươi, ngươi không cắn nuốt được ta đâu.

Tiểu Luyện cắn răng nói.

- Không, ta cắn nuốt ngươi. Chỉ là tạm thời không nuốt ngươi mà thôi. Ta có thể ép ngươi ở trong người chậm rãi cắn nuốt. Chờ tới thời điểm lực lượng của ta càng ngày càng mạnh, chờ tới thời điểm ta trở lại Huyền Thiên Nguyên Giới, chính là thời điểm chết của ngươi. Không, không thể nói là ngươi sẽ chết. Ngươi vốn chỉ là phân thân của ta, là một phần linh thể của ta. Ngươi chỉ là trở về bản nguyên mà thôi.

Luyện Chân Thần phá lên cười ha ha.

- Vu Nhai đại ca, cám ơn đại ca cho ta có thể lại nhìn thấy Linh Vũ. Mặc dù chỉ là đạo cụ ma pháp, nhưng trước khi chết ta có thể thấy nàng, ta thật sự rất vui. Đáng tiếc, ta lại cũng không thể gặp lại nàng nữa. Đại ca có thể nói cho nàng biết, ta thật sự thật sự rất muốn cùng nàng, vĩnh viễn đơn thuần, vui vẻ hay không...
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1814: Truyền thừa Huyền Thiên
Đúng vào lúc này, Tiểu Luyện đột nhiên không tiếp tục để ý tới Luyện Chân Thần, mà lệ rơi đầy mặt nói.

Đúng vậy, trong chớp nhoáng này, hắn không ngờ đã giành lấy thân thể, giành lấy thân thể một cách quỷ dị.

- Đáng chết, ngươi điên rồi...

Luyện Chân Thần lại đoạt lấy thân thể. Nhưng rất nhanh lại bị Tiểu Luyện cướp trở lại. Nhưng rất nhanh lại bị Luyện Chân Thần cướp về:

- Cho dù ngươi phát điên, ngươi cũng không giải được binh trận của ta. Hiện tại Vu Nhai không có khả năng giết chết ta, thậm chí là thân thể chúng ta.

- Tiểu Luyện, ta không biết ngươi đang làm gì. Nhưng ngươi phải tin tưởng ta, Vu Nhai đại ca có thể giúp ngươi lấy thân xác trở về!

Nghe được Luyện Chân Thần nói vậy, Vu Nhai cũng bị dọa giật mình. Hắn sợ rằng Luyện Khinh Vũ sử dụng các loại tuyệt chiêu mang tính hủy diệt nào đó. Không, Quan tự quyết có thể thấy linh thể Tiểu Luyện đang tan ra. Hắn thiêu đốt lực lượng của linh hồn hắn. Nhìn thấy vậy, Vu Nhai vội vàng nói:

- Ta đi truyền lời cũng không có ích lợi gì. Phải là chính ngươi đi nói cho nàng biết. Tự mình đi. Ngươi phải biết rằng, nếu như ngươi chết...

- Ta biết. Ta sớm muộn sẽ chết. Ta không muốn Huyền Thiên Chân Thần chiếm tiện nghi. Dù sao ta chỉ là phân thân của hắn mà thôi.

Tiểu Luyện cắt ngang lời Vu Nhai nói. Hắn không còn nhiều thời gian nữa. Một khác sau khi thiêu đốt linh hồn, thời gian hắn chết đang tính ngược từng giây.

- Nhưng hiện tại huyền khí của ta bị áp chế. Ngươi thiêu đốt linh hồn lại không thể phá vỡ binh trận của hắn, vô dụng thôi.

Biểu tình Vu Nhai trở nên điên cuồng. Những lời nói chính là sự thật. Có thể Tiểu Luyện thiêu đốt linh hồn như vậy sẽ khiến linh thể của Luyện Chân Thần bị trọng thương. Nhưng không có tác dụng. Không có cách nào ngăn cản được binh trận xung quanh người hắn. Vu Nhai cũng không làm được gì. Thậm chí Luyện Chân Thần không công còn chiếm được tiện nghi.

- Không, có tác dụng. Vu Nhai đại ca hãy chuẩn bị. Ta biết ngươi có rất nhiều Huyền Binh bản mạng. Cho nên, ta muốn giao truyền thừa Binh Linh chi đạo của Huyền Thiên Nguyên Giới cho đại ca. Còn cả binh trận nữa. Tuy rằng hiện tại ta chỉ nhớ được một phần của binh trận, nhưng đối với đại ca khẳng định có tác dụng.

Luyện Khinh Vũ nói xong lại im lặng, hình như không còn điên cuồng như trước nữa.

Cùng lúc đó, Vu Nhai cũng thấy linh hồn của hắn đang từng bước rời khỏi thân thể.

- Vô dụng. Sau khi truyền thừa ta không có cách nào đột phá phong ấn huyền khí cũng không có ích lợi gì.

Vu Nhai thật lòng không muốn để cho Tiểu Luyện chết. Hắn đã xem Tiểu Luyện là chiến hữu. Hắn thật sự không muốn chiến hữu chết ở trước mặt hắn.

- Ta tin tưởng Vu Nhai đại ca nhất định sẽ có biện pháp. Đại ca lại là Vu Nhai đại đế.

- Vậy ngươi phải tin tưởng ta nhất định sẽ có biện pháp đoạt lại thân thể cho ngươi. Hiện tại ta gọi Độc Cô gia chủ tới.


Vu Nhai lo lắng nói.

Thật ra hắn không có biện pháp gì. Hắn chỉ không muốn để cho Tiểu Luyện kích động. Biện pháp, đến lúc đó nghĩ là được.

Chỉ cần Tiểu Luyện không chết, chỉ cần người không chết thì có hy vọng...

Đương nhiên, hắn biết hi vọng khả năng rất nhỏ. Bởi vì Luyện Chân Thần sẽ càng ngày càng lớn mạnh. Chỉ cần mình không thể đánh bại hắn ở trong trận chiến đấu nơi thần bí này, thậm chí hủy diệt hắn, sẽ không có cơ hội nữa. Về điểm ấy Tiểu Luyện cũng biết.

Tiểu Luyện so với Vu Nhai càng rõ ràng hơn. Mặc dù Vu Nhai ở trong nơi thần bí hủy diệt Luyện Chân Thần, cũng rất khó cứu được hắn. Bởi vì Luyện Chân Thần sẽ không ngừng cắn nuốt hắn. Cho dù thật sự cứu được nửa linh hồn của hắn thì có ích lợi gì? Đến lúc đó hắn sẽ biến thành kẻ ngu si. Hơn nữa, hắn đã ở bên trong thân thể này. Vu Nhai đánh nhau nhất định sẽ co chân rụt tay. Đến lúc đó nhất định là thất bại.

Thân là phân thân của Chân Thần hắn biết rõ sự đáng sợ của Chân Thần!

Trừ khi hiện tại Vu Nhai có thể hủy diệt Luyện Chân Thần. Nếu không tất cả sẽ không tốt. Hắn rất muốn gặp lại công chúa Linh Vũ, rất muốn cùng nàng sống một cuộc sống vui vẻ. Nhưng quá khó khăn. Cho dù Vu Nhai giải cứu hắn thành công, làm công chúa Huyền Binh Đại Đế, nàng chỉ biết thống khổ hơn.

Bởi vì chân chân này của hắn chính là Luyện Khinh Vũ, đã không có khả năng đứng ở phía bên đế quốc Huyền Binh.

Trong chớp nhoáng này, Luyện Khinh Vũ đã suy nghĩ rất nhiều. Cuối cùng hắn vẫn đưa ra quyết định hy sinh. A, hắn sợ nhất, sợ nhất vẫn là công chúa Linh Vũ thấy hắn biến thành hình dạng Huyền Thiên Chân Thần, sợ mình trong mắt nàng đã không phải là mình nữa.

Hắn sợ công chúa Linh Vũ tìm Huyền Thiên Chân Thần đòi mình, sợ nàng bị khổ...

- Đã quá muộn...

Tiểu Luyện cuối cùng nói ra ba chữ, sau đó, cả linh hồn từ trong thân thể hắn lao nhanh ra, điên cuồng vọt tới trước mặt Vu Nhai. Không chờ Vu Nhai nói gì, hắn liền đưa ngón tay ra, điểm ở chỗ mi tâm của Vu Nhai...

Ầm...

Vô số ký ức truyền thừa hiện lên ở trong đầu Vu Nhai. Đó là kiến thức thuộc về Huyền Thiên Nguyên Giới.

Ầm ầm ầm...

Tiễn đạo thành thần, thương đạo thành thần, Chùy đạo thành thần...

Ở trong nháy mắt này, tất cả Huyền Binh chi đạo của Vu Nhai đều thành thần. Thậm chí ngay cả ấn đạo của Lục Thiên Thần Ấn cũng theo đó thành thần. Thậm chí không chỉ là thành thần, các loại Huyền Binh thần đạo còn đang tiến về phía Thần Vương cảnh. Mãi đến khi đạt được Thần Tướng đỉnh phong mới ngừng lại được.

Không, trong đó đao đạo trực tiếp vọt qua gông xiềng kia, thành tựu Thần Vương.

Cùng lúc đó, còn có truyền thừa binh trận. Giống như Tiểu Luyện nói, hắn cũng không nhớ lại được tất cả binh trận. Mặc dù chỉ là một góc, nhưng vẫn rất nhiều rất hỗn loạn. Phải biết rằng, lực lượng chính của Thần Chi Nguyên Giới không có cách nào truyền thừa được. Giống như phù văn và sát trận, Vu Nhai cần phải từ từ lĩnh ngộ. Nhưng bất kể thế nào, có châm trận làm cơ sở hắn khẳng định có thể nắm giữ được.

Hiện tại những ký ức này chỉ có thể tạm thời ép vào chỗ sâu trong đầu...

Ầm ầm ầm...

Lần này không phải trong đầu Vu Nhai phát ra tiếng động. Đó là do cả phù văn trận bị phá. Tô Thần Hoàng và các cao thủ đế quốc Huyền Binh cuối cùng đã thành công phá vỡ phù văn trận. Phù văn ở trước mắt Vu Nhai biến thành từng mảnh nhỏ. Từng thân ảnh đang nhanh chóng chạy đến.

Vu Nhai lại dường như không cảm giác được, chỉ nhìn chằm chằm vào linh hồn Tiểu Luyện trước mắt.

- Vu Nhai đại ca, xin chuyển lời cho Linh Vũ, nhất định không được bi thương. Ta... ta...

Bởi vì thiêu đốt linh hồn, linh hồn Tiểu Luyện đang điên cuồng tan ra. Hắn vội vàng nói nhưng lại nói không ra lời. Ở trong mắt Vu Nhai, linh hồn của hắn gần như sắp biến mất. Vu Nhai điên cuồng hét lên:

- Ta muốn chính bản thân ngươi đi nói cho nàng biết... Luân Chuyển Thần Ấn Linh' tự quyết!

Vô số thủ ấn phức tạp điên cuồng đánh vào trên linh thể Tiểu Luyện. Cuối cùng, linh thể Luyện Khinh Vũ ngưng thực hơn một chút, nhưng chỉ là tan ra chậm một chút mà thôi. Hai mắt Vu Nhai gần như đầy tơ máu, nhìn chằm chằm vào linh thể trước mắt. Hắn vẫn điên cuồng đánh ra Luân Chuyển Thần Ấn, sau đó điên cuồng quát:
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1815: Thần binh sư
- Vì sao, vì sao Linh tự quyết lại vô ích?

- Vu Nhai, buông tha đi. Linh hồn của hắn đang thiêu đốt, đã không dừng lại được. Dù ngươi chữa trị thế nào đi nữa, tối đa chỉ là làm chậm lại tốc độ thiêu đốt của hắn mà thôi.

Thôn Thiên Kiếm Linh mang theo đau thương nói. Đúng vậy, Linh tự quyết có thể chữa trị linh thể. Nhưng điều kiện trước tiên là dưới tình huống linh thể không hao tổn. Hiện tại linh thể Luyện Khinh Vũ đang không dừng thiêu đốt. Vốn không có biện pháp...

Vu Nhai thoáng ngẩn người. Nhưng hắn vẫn không buông tha. Chỉ có điều chữa trị như vậy, phù văn trận dưới chân đã sắp hoàn toàn tan vỡ. Rất nhanh đám người Tô Thần Hoàng sẽ tới. Thời gian không đủ.

- Vu Nhai, lấy đạo cụ ma pháp ghi chép ra.

Thôn Thiên Kiếm Linh lại lo lắng nói.

Vu Nhai ngẩn người một lát, nước mắt theo bản năng chảy xuống. Hắn cắn răng, tay run run lấy đạo cụ ma pháp ghi chép từ trong nhẫn không gian ra, sau đó cắn răng nói:

- Luyện Khinh Vũ huynh đệ, có lời gì, ngươi tự mình nói với công chúa Linh Vũ đi.

Tiểu Luyện cảm giác tốc độ linh hồn hắn thiêu đốt trở nên chậm lại. Hắn cũng rất muốn nói chuyện. Nhưng khi nhìn thấy bộ dạng Vu Nhai đại ca như vậy, hắn không biết nên nói cái gì. Hắn thật ra vẫn rất đơn thuần. Đúng vào lúc này, khi thấy Vu Nhai lấy đạo cụ ma pháp ghi chép ra, hắn lại ngây người, miệng há hốc. Cuối cùng hắn lại không nói gì. Chậm rãi, trên mặt hắn hiện lên nụ cười mỉm. Hắn quay về phía đạo cụ ma pháp ghi chép, giang hai cánh tay ra. Ánh mắt của hắn tràn ngập sự cổ vũ, trên mặt cũng có khí chất của nam tử hán...

- Nói đi. Có lời gì nói nhanh một chút.

Vu Nhai quát, trong tay vẫn không ngừng đánh ra Linh tự quyết.

- Có lẽ cái gì cũng không nói còn tốt hơn so với nói ra. Bởi vì tất cả ngôn ngữ đều là nằm trong dáng vẻ tươi cười, ánh mắt và khí chất.

Thôn Thiên Kiếm Linh lại cúi đầu nói:

- Có thể trong nháy mắt này, hắn đã nghĩ thông suốt được điều gì. Hắn không muốn để cho công chúa Linh Vũ quá bi thương.

Vu Nhai thoáng ngẩn người, chợt lắc đầu:

- Công chúa Linh Vũ không chỉ muốn nhìn thấy người của ngươi, còn muốn lại nghe được tiếng của ngươi.

- Tiểu Vũ, cố gắng sống sót.

Luyện Khinh Vũ cũng ngẩn người, sau đó giọng nói trở nên đặc biệt suy yếu. Hắn chậm rãi đứng thẳng, nhìn vào khoảng không, sau đó cuối cùng hoàn toàn biến mất. Trong nháy mắt thủ ấn của Nhai ấn đã ngừng lại. Hắn từ từ thu hồi đạo cụ ma pháp ghi chép, hít một hơi thật sâu nói:

- Đi đường bình an. Ta nhất định sẽ đoạt lại thân thể cho ngươi. Vu Nhai đại ca xin thề.

Nói xong, Vu Nhai liền ngẩng đầu, hai mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm vào Luyện Chân Thần phía trước. Còn có Tô Thần Hoàng và đám người Hô Diên gia chủ đã trở lại bên cạnh Luyện Chân Thần. Trong mắt hắn có sát khí thiêu đốt...


Đúng vào lúc này, Luyện Chân Thần sau khi bị Tiểu Luyện điên cuồng thiêu đốt đã khôi phục lại, nhẹ nhàng vỗ tay:

- Đặc sắc, đặc biệt đặc sắc. Tình cảm của nhân loại thực sự khiến người ta cảm động. Nhưng rất ngu ngốc. Đáng tiếc. Ta vốn muốn để phân thân kia của ta nhìn thấy ta muốn nữ nhân của hắn, khiến hắn suy sụp. Lúc này mới dễ dàng cắn nuốt hắn hơn. Thực sự đáng tiếc...

- Chính bởi vì suy nghĩ này của ngươi mới khiến hắn đưa ra quyết định hủy diệt chính mình?

Vu Nhai khẽ nói.

- A. Có lẽ vậy. Dù sao ký ức của chúng ta là tương thông. Ta suy nghĩ gì hắn đều biết. Thật không nghĩ tới vì nữ nhân của mình mà tình nguyện hủy diệt. A, phân thân của ta.

Luyện Chân Thần lắc đầu nói. Tuy rằng tổn thất phân thân, trong lòng nén giận, nhưng hắn cũng không lập tức thể hiện sự phẫn nộ ra, mà sử dụng loại phương pháp này để kích động Vu Nhai. Tính cách Huyền Thiên Chân Thần chính là như vậy.

- Ngươi đáng chết.

Giọng nói của Vu Nhai giống như từ sông băng vọng tới.

- Nhưng bây giờ người phải chết là ngươi. Ngươi đã không có cơ hội nữa. Huyền khí của ngươi vẫn bị phong ấn.

Luyện Chân Thần nói. Bởi vì hắn đang nói chuyện, Tô Thần Hoàng thật ra không lập tức động thủ, mà ngơ ngác đứng nghe. Đương nhiên, hắn nghe lại cảm thấy rất choáng váng, không biết rõ bên trong là có ý gì. Lại thấy Luyện Chân Thần đột nhiên biến sắc nói:

- Bắt lấy hắn. Đưa hắn đến chỗ Huyền Thiên Binh Trận, sau đó thực hiện theo kế hoạch.

- Vâng!

Luyện Chân Thần nói tự nhiên có một lực uy hiếp, không ngờ khiến tất cả các Thần Binh Sư đều hưởng ứng.

Tiếng nói vừa dứt, một Thần Tướng đã trực tiếp vọt tới.

Vu Nhai trước mắt căn bản không cần đại năng giả như Tô Thần Hoàng ra tay nữa. Nhưng thời điểm tên Thần Tướng này vọt tới trước mặt Vu Nhai, Vu Nhai chợt lui lại, trực tiếp lùi đến bên trong tâm trận không xa. Cùng lúc đó, toàn bộ tâm trận cũng trở nên động. Một áp lực kinh khủng từ trong đó bắn, không ngờ khiến tên Thần Tướng vừa xông tới bị chấn động bay ngược trở lại.

Không chỉ như vậy, thậm chí ngay cả Tô Thần Hoàng cũng thoáng lui lại phía sau một bước.

- Lực lượng tâm trận. Kiếm đạo chi tâm hoàn mỹ. Hóa ra ngươi lựa chọn ra tay ở chỗ này cũng là có ý đồ.

Hai mắt Luyện Chân Thần lại trợn trừng lên.

Không ngờ là kiếm đạo chi tâm hoàn mỹ. Người này thật sự đáng chết.

Đúng vậy, Vu Nhai sở dĩ vẫn luôn bình tĩnh, cũng bởi vì hắn có thể lùi đến trong tâm trận bảo toàn tính mạng.

Phải biết rằng, kiếm đạo chi tâm là lực lượng tâm, không phải là lực lượng huyền khí, cho nên Vu Nhai có thể phát huy lực lượng của một phần tâm trận. Có điều hắn chỉ có thể chấn áp và bảo toàn tính mạng. Đặc biệt là dưới tình huống đám người Tô Thần Hoàng cũng không tiến vào trong tâm trận.

Chính bởi vì chỉ có thể chấn áp, trước đó khi Tiểu Luyện và Luyện Chân Thần tranh đấu hắn mới không tiến vào tâm trận.

- Luyện tiên sinh, có chuyện gì xảy ra vậy. Vì sao ngay cả ta cũng...

Tô Thần Hoàng khiếp sợ nói. Rốt cuộc tiểu tử Vu Nhai này có bao nhiêu bí mật của nơi thần bí. Phù văn trận hắn có thể sử dụng. Tâm trận trong miệng Luyện Khinh Vũ không ngờ cũng có thể sử dụng.

- Đây là tâm trận của Lạc Thiên Nguyên Giới. Người nắm giữ kiếm đạo chi tâm cực hạn có thể mượn lực lượng bên trong. Chỉ có điều các ngươi không cần lo lắng. Hắn không có cách nào động thủ được. Lấy lực lượng của hắn hiện nay, lực lượng mượn được cũng không mạnh mẽ lắm. Chờ thời gian lại đánh nổ là được.

- Đã biết...

Mọi người nghe được Luyện Khinh Vũ nói, muốn động thủ.

- Ừ, các ngươi động thủ đi. Ta về Huyền Thiên Binh Trận trước. Đó cũng chính là trận pháp của chúng ta phía bên kia. Tâm trận bị dẫn động, Thần Hoàng của Độc Cô gia sẽ lập tức chạy tới. Ta phải trở lại địa bàn của ta, để Độc Cô gia không có cách nào khác xuống tay với ta.

Luyện Chân Thần gật đầu một cái nói. Hắn cũng không dám ở lại chỗ này. Hắn có thể không sợ Vu Nhai, thậm chí thời điểm huyền khí của Vu Nhai không bị phong ấn, hắn cũng không sợ. Nhưng nếu như là Thần Hoàng, Thần Hoàng chân chính, hắn lại không dám khinh thường. Làm không tốt, không chừng sẽ bị đánh thành cặn bã.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1816:
Nói xong, Luyện Chân Thần lại nhìn chằm chằm vào Vu Nhai. Tuy rằng con tôm nhỏ Vu Nhai này có tác dụng dẫn người tới, nhưng cũng không phải ở trong Huyền Thiên Binh Trận của hắn. Thậm chí còn có một tâm trận để Độc Cô Chiến Huyền lợi dụng.

Phải biết rằng, Độc Cô Chiến Huyền ở trong Huyền Thiên Binh Trận và ở trong tâm trận Lạc Thiên là hai khái niệm khác nhau.

Nói cách khác, không quan tâm có thể giết chết Vu Nhai hay không, Vu Nhai con tôm nhỏ này đã phá hỏng kế hoạch của bọn họ. Đồng thời, tâm trận bị phát động, cũng không giống như trước, sử dụng đạo cụ ma pháp truyền tin, sẽ làm ngư ông đắc lợi một phương. Bởi vì tâm trận bắt đầu khởi động, lại thêm phù văn trận bị phá hỏng... Không chỉ đưa Độc Cô Chiến Huyền tới, còn có thể đưa cả người của hai phe khác tới.

Trước đó khả năng phát sinh tình huống là:

Loại tình huống thứ nhất: Vu Nhai có nguy hiểm cho gọi Độc Cô Chiến Huyền. Độc Cô Chiến Huyền sẽ lập tức ra tay cứu người cũng giết chết đám người Tô Thần Hoàng và Luyện Chân Thần. Đế quốc Huyền Binh chắc chắn không thể để cho Độc Cô Chiến Huyền cứu người. Hai phe sẽ đánh nhau. Ngư ông là dân Cổ Duệ.

Loại tình huống thứ hai: Vu Nhai vận dụng phù văn trận vây khốn người của đế quốc Huyền Binh. Luyện Chân Thần và Tô Thần Hoàng cho gọi cao thủ Thần Hoàng của đế quốc Huyền Binh tới. Đế quốc Huyền Binh trong tình thế tất yếu sẽ giết chết Vu Nhai giải cứu những người bị phù văn trận vây khốn. Nhưng Vu Nhai có thể hô lớn nói Luyện Chân Thần là Huyền Thiên Chân Thần. Như vậy dân Cổ Duệ cũng muốn ra tay. Sau đó hắn trốn trong tâm trận để Độc Cô Chiến Huyền bảo vệ hắn. Cuối cùng Độc Cô Chiến Huyền là ngư ông.

Mà bây giờ là loại tình huống còn lại: Vu Nhai tạm thời ở trong tâm trận cũng rất an toàn, ít nhất là tạm thời an toàn. Độc Cô Chiến Huyền sẽ không lập tức ra tay. Đế quốc Huyền Binh thấy người của mình vẫn chiếm ưu thế, cũng sẽ không tùy ý ra tay. Dân Cổ Duệ cảm thấy Độc Cô gia và đế quốc Huyền Binh đều không ra tay, bọn họ đương nhiên cũng sẽ không ra tay loạn. Đến lúc đó, ba phương sẽ hình thành một loại trạng thái chiến tranh lạnh.

...

Được rồi, không còn bao nhiêu thời gian. Khi Luyện Chân Thần lui trở về trong Huyền Thiên Binh Trận, Thần Hoàng ba phe đã đến, chỉ là tạm thời vẫn ẩn nấp trong bóng tối. Các Thần Hoàng nhìn chằm chằm vào nhau, nhưng bất kỳ ai cũng không có động tác nào.

Thần Hoàng của đế quốc Huyền Binh rất chờ mong dân Cổ Duệ nhanh chóng nhào vào giết chết Vu Nhai. dân Cổ Duệ mới không ngu ngốc như vậy. Đây chính là tâm trận. Độc Cô gia có tâm trận Lạc Thiên. Bọn họ trở vào, nếu chẳng may Độc Cô Chiến Huyền chém bọn họ thì phải làm sao?

Dân Cổ Duệ lại rất chờ mong đế quốc Huyền Binh không biết tâm trận Lạc Thiên vì gì vọt vào giết chết Vu Nhai.

Độc Cô Chiến Huyền nhìn hai phe không ổn, hắn không có động đậy gì. Hiện tại xông ra làm không tốt sẽ bị hai phe bao vây tấn công. Tạm thời cứ xem tình hình Vu Nhai thế nào rồi nói sau. Tuy rằng hắn nắm giữ tâm trận, nắm chắc ứng phó tốt nếu bị bao vây tấn công, nhưng hắn vẫn không muốn để lộ quá nhiều.


Nói cách khác, phía dưới vẫn duy trì cục diện Vu Nhai cùng đám người Tô Thần Hoàng đánh nhau.

Ầm ầm ầm...

Tô Thần Hoàng có thể cảm ứng được Thần Hoàng ở khắp nơi đến, nhưng hắn không để ý tới, mà chỉ muốn giết chết Vu Nhai. Nói thật ra, ba lần bốn lượt bị Vu Nhai đùa giỡn, hắn thật sự hận không thể đánh Vu Nhai thành mảnh nhỏ. Chỉ có điều, trước khi đánh Vu Nhai thành mảnh vụn, phải đánh tâm trận thành mảnh nhỏ đã. Lực lượng nửa Thần Hoàng điên cuồng đánh phá. Không chỉ hắn, đám người Hô Diên gia chủ cũng đồng thời động thủ.

Ba...

Vu Nhai không để ý xem bên ngoài có chuyện gì xảy ra. Có thể hắn cũng biết Thần Hoàng của bap he đã tới. Nhưng hắn biết rõ với cục diện bây giờ bất kỳ ai cũng không muốn xuất thủ trước. Hắn sẽ mượn lúc này đột phá phong ấn huyền khí. Không, hắn còn muốn đột phá đạt được Thần Binh Sư.

Trước đó, hắn lợi dụng huyền khí của đám người Hô Diên gia chủ đã khiến phong ấn có phần thả lỏng. Lại thêm Tiểu Luyện truyền thừa Huyền Thiên, cuối cùng nuốt thêm đan dược. Tất cả đã bắt đầu phát huy chút tác dụng. Phong ấn huyền khí cuối cùng có một chút thả lỏng. Trước đó, các Binh Linh vẫn hỗ trợ điên cuồng phá phong ấn này. Hiện tại khi nhìn thấy có một chút thả lỏng như vậy, tất cả đồng thời vọt tới. Trong nháy mắt, phong ấn đã hoàn toàn bị xé rách.

Ngay lập tức, một huyền khí cấp Chuẩn Thần vô cùng tinh thuần phóng lên cao. Thần Hoàng ba phe và đám người Tô Thần Hoàng thần sắc đều thoáng động. Sau đó chỉ qua vài giây, trong mắt bọn họ cũng chớp động tinh quang. Bởi vì chỉ vài giây, huyền khí cấp Chuẩn Thần này đã chân chân chính chính biến thành huyền khí Thần cấp. Vu Nhai cuối cùng thực sự trở thành Thần Binh Sư!

Huyền khí của Vu Nhai sớm phải như vậy. Đáng lẽ đã sớm đạt tới Thánh Binh Sư đỉnh phong. Chỉ bởi vì các loại thánh đạo quá nhiều. Hắn muốn tất cả phá thánh nhập thần không phải là chuyện chật vật bình thường. Huyền khí vẫn bị đè ép như vậy. Mà bây giờ, có Tiểu Luyện truyền thừa Huyền Thiên trước khi chết, tất cả Huyền Binh thánh đạo của hắn đã thành thần. Thậm chí ngay cả Ấn đạo Vu Nhai gần như không cảm ngộ cũng trực tiếp tiến vào thần đạo.

A, thậm chí Vu Nhai căn bản cũng không biết còn có loại Ấn đạo này. Hắn cảm thấy đó chỉ là một ấn. Hình như cũng không thể sử dụng làm Huyền Binh thật sự, không có tuyệt kỹ gì đáng nói tới. Nhưng trong truyền thừa Huyền Thiên lại có nó.

- Huyền Binh chi đạo của Huyền Thiên Nguyên Giới hình như không chỉ có như vậy. Tạm thời không có thời gian. Vẫn chờ chờ giải được thế cục trước mắt sau đó mới từ từ nghiên cứu vậy.

Trong nháy mắt khi Vu Nhai đạt được Thần Binh Sư, đột nhiên xuất hiện suy nghĩ Huyền Binh chi đạo còn có thể đào sâu hơn nữa.

Hắn toát mồ hôi. Truyền thừa Tiểu Luyện cho hắn, hắn còn chưa kịp sắp xếp lại!

Chỉ là bởi vì cơ sở của hắn thật sự quá vững chắc. Đặc biệt lại trải qua thử thách của các tuyệt địa trận pháp trong nơi thần bí này, các loại Huyền Binh chi đạo của hắn còn thiếu một chút là có thể thành thần. Hơn nữa, không phải là khó có thể tiến lên. Mặc dù không có truyền thừa Huyền Thiên, chỉ cần cho Vu Nhai chút thời gian yên tĩnh, vài loại Huyền Binh chi đạo còn lại cũng có thể cảm ngộ thành thần.

Đương nhiên, nếu như là chính hắn cảm ngộ, tất nhiên không có cách nào khiến tất cả đều đạt được Thần Tướng chi đạo đỉnh phong.

Ngược lại, nếu như không phải cơ sở của hắn vô cùng bền chắc, mặc dù nắm giữ truyền thừa Huyền Thiên, hắn cũng không có khả năng dễ dàng tất cả Huyền Binh thần đạo đẩy tới Thần Tướng đỉnh phong như vậy. Truyền thừa Huyền Thiên đối với hắn mà nói chính là một cơ hội. Nói chung chính là có nhân mới có quả. Hiện tại, hắn ngoại trừ cự long thánh đạo không đạt được thần đạo ra, các thánh đạo khác đều đã thành thần.

Trong đó, kiếm, đao, sát, thổ đều đã thành tựu Thần Vương chi đạo...

Lần này huyền khí của Vu Nhai không chỉ đạt được cấp tướng Thần Binh Sư. Hắn còn muốn vọt tới Thần Tướng đỉnh phong.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1817: Thần tướng đỉnh phong
Đúng vậy, trước khi đám người Tô Thần Hoàng chưa đánh nổ tâm trận, hắn có thể đẩy huyền khí vọt cao hơn. Không để ý tới đám Thần Hoàng ba phe đang rình trộm, hắn điên cuồng nuốt đan dược.

Huyền khí của Vu Nhai đang điên cuồng tiến mạnh. Về phương diện văn tự công pháp Thần Huyền Khí Điển cấp Thần Tướng, hắn đã sớm học thuộc lòng. Hắn cứ theo công pháp vận chuyển. Về phần phương diện huyễn ảnh Thần Huyền Khí Điển cấp Thần Tướng Vu Nhai tạm thời không suy nghĩ tới.

Ầm ầm ầm...

Kiếm đạo chi tâm hoàn mỹ bạo phát ra áp lực cũng không đủ khiến Tô Thần Hoàng lui về phía sau. Cùng lắm chỉ là kìm hãm lại một chút mà thôi. Cũng chính là không có cách nào phát huy toàn lực. Bên ngoài vẫn phát ra tiếng đánh phá ầm ầm. Toàn bộ tâm trận đều đang rung động.

Ầm...

Không biết thời gian trôi qua bao lâu, theo một tiếng nổ khủng khiếp vang lên. Toàn bộ kiếm tâm trong tâm trận bắt đầu bay tán loạn. Không có bụi mù mịt, cũng không giống như phù văn trận, có phù văn bay loạn. Chỉ thấy một tầng khí nhìn bằng mắt thường gần như không được đang lượn lờ bay lên, sau đó biến mất.

Toàn bộ tâm trận bị đánh tan như vậy. Xung quanh biến thành một nơi hoang vu.

- Cấp tướng Thần Binh Sư đỉnh phong? Thực lực như vậy hình như không đủ để cùng Tô Thần Hoàng so chiêu đi? Độc Cô Chiến Huyền sẽ làm thế nào? Đáng chết, Tô Thần Hoàng ngay cả chút chuyện như vậy cũng làm không xong. Không ngờ để Vu Nhai sớm biết trước chiến trận chính của đế quốc Huyền Binh, đồng thời còn đưa ra phản kích. Hiện tại, Độc Cô Chiến Huyền cũng đã tới. Phải làm thế nào mới dụ được hắn vào trong binh trận được?

Thú hoàng Thiên Bằng nhìn chằm chằm vào Độc Cô Chiến Huyền, trong lòng âm thầm tính toán.

Không chỉ thú hoàng Thiên Bằng, Thời Hoàng và Không Hoàng ẩn nấp trong bóng tối cũng nhìn chằm chằm vào Độc Cô Chiến Huyền. Chỉ có điều bọn họ hi vọng Độc Cô Chiến Huyền hành động. Như vậy đế quốc Huyền Binh cũng có thể hành động. Độc Cô gia cùng đế quốc Huyền Binh sẽ khai chiến trước.

- Vu Nhai, bây giờ xem ngươi còn trốn được ở đâu. Thần Tướng đỉnh phong sao? Ha ha, mặc dù ngươi đạt được Thần Vương cũng vô dụng.

Tô Thần Hoàng cũng hiểu rất rõ thế cục ba phương xung quanh, nhưng hắn không thể nói được gì.

Độc Cô Chiến Huyền dám ra tay tất nhiên sẽ có người đối phó hắn. Mình chỉ cần giết chết Vu Nhai là được. Không, hắn còn phải dẫn dụ Vu Nhai vào trong cái Luyện Khinh Vũ gọi là Huyền Thiên Binh Trận kia...

Đúng vậy, Tô Thần Hoàng cảm thấy hiện tại giết chết Vu Nhai dễ như trở bàn ta. Giết như vậy cũng không có ý nghĩa gì. Vẫn tiếp tục tiến hành kế hoạch lúc đầu, đem tập trung tinh thần trong Huyền Thiên Binh Trận, sau đó xem Độc Cô Chiến Huyền có dám cứu hay không.


Nói chung, hắn muốn bắt sống. Hắn tự tin có thể sống bắt.

Vu Nhai chậm rãi đứng lên, mặt không đổi sắc. Ánh mắt hắn thâm thúy xuyên qua Tô Thần Hoàng nhìn Huyền Thiên Binh Trận ở phía xa. Luyện Chân Thần đang ở chỗ đó. Thân thể Tiểu Luyện đang ở chỗ đó. Hắn đã đáp ứng Tiểu Luyện, hắn thề phải giúp Tiểu Luyện lấy lại thân thể.

- Vu Nhai, ngươi không phải là sợ ngây người rồi chứ?

Thời điểm Vu Nhai nhìn về phía Huyền Thiên Binh Trận, Tô Thần Hoàng dẫn theo đám người đã xông tới. Người nói không phải là Tô Thần Hoàng, mà là Hô Diên gia chủ. Đọc đường đi hắn cũng nhẫn nhịn rất lâu. Ân oán giữa Vu Nhai cùng Hô Diên gia có thể không tính là lớn. Nhưng theo Hô Diên gia chủ thấy, ban đầu khi còn ở Bắc Đấu Vu Nhai giết người của Hô Diên gia Tiên Vực bọn họ, chính là hung hăng đánh vào mặt của hắn.

Khi đó Vu Nhai ở trong mắt rất nhiều người, cũng chỉ là kẻ bị Độc Cô gia vứt bỏ mà thôi.

Bất kể là xuất phát từ phía Mông thân vương, hay xét về mặt mũi gia tộc, hoặc giả là từ lợi ích đế quốc Huyền Binh, hắn đều có lý do đem người này băm thây thành vạn đoạn. Hiện tại sở dĩ hắn không ra tay là vì Tô Thần Hoàng còn chưa để hắn ra tay.

Thật ra Tô Thần Hoàng cũng có chút sợ. Hắn sợ nhỡ sơ ý một chút để cho Độc Cô Chiến Huyền trực tiếp chớp nhoáng xông tới sẽ giết chết tất cả. Bởi vậy hắn mới không ra tay trước, mà cẩn thận dẫn người tới bao vây lại, còn mặc cho Hô Diên gia chủ nói lời vô ích.

Vu Nhai thu hồi ánh mắt, lãnh đạm quét mắt nhìn đám người Tô Thần Hoàng phía trước. Trong hai mắt hắn hoàn toàn không có chút tình cảm nào. Cảnh tượng Tiểu Luyện chết dường như còn đang diễn ra trước mắt hắn. Hắn làm sao có thể có tâm tình cùng những người này tranh cãi chứ? Hiện tại càng không cần kéo dài thời gian...

- Giết...

Nếu không cần kéo dài thời gian, Vu Nhai chỉ cúi đầu gằn ra một chữ. Hắn không nói bất kỳ lời vô nghĩa nào.

Sau đó, thần đạo thời gian cùng không gian đồng thời vận dụng. Trong nháy mắt nguyên tố không gian cùng thời gian trở nên vặn vẹo. Cùng lúc đó, kiếm đạo chi tâm hoàn mỹ kèm theo Thôn Thiên Thần Kiếm, cùng huyền khí cấp Thần Tướng đỉnh phong, và hai trăm thanh Thần kiếm đánh ra. Đương nhiên, còn có kiếm đạo cấp Thần Vương ẩn chứa Âm Dương Thần Ý Kiếm Quyết, sát ý cấp Thần Vương...

Có thể nói, trong nháy mắt này Vu Nhai gần như bạo phát ra tất cả thực lực của hắn...

Không chỉ thần đạo thời gian cùng không gian, còn cả hai trăm thanh Thần kiếm trong Huyền Binh Điển cùng ra. Mỗi thanh Thần kiếm đều có thuộc tính của riêng mình. Bởi vậy, mười loại nguyên tố thần đạo khác sau đó cũng bạo phát.

Đúng vậy, chính là hai trăm thanh thần kiếm. Trong nháy mắt khi Vu Nhai đạt được Thần Binh Sư, tất cả Huyền Binh bản mạng sẽ theo Vu Nhai tiến vào Thần Binh Sư đột phá, từ thánh kiếm lột xác thành thần kiếm. Trong đó bao gồm Phong Doanh, bao gồm U Hoang, bao gồm búa phản nghịch...

Vu Nhai vốn cho rằng sẽ không nhanh như vậy. Nhưng hắn cũng không biết sau khi Huyền Binh Điển hút thu lực lượng bản nguyên của Ma Thiên Nguyên Giới có thể cho Lục Thiên Thần Ấn. Đương nhiên cũng có thể sau khi hút thu rất nhiều lực lượng bản nguyên của Lạc Thiên Nguyên Giới, nó đưa một bộ phận lực lượng đưa cho các Huyền Binh bản mạng khác.

Trước đó, bởi vì Vu Nhai còn chưa đạt được Thần Binh Sư, các Huyền Binh bản mạng cũng không có lột xác. Hiện tại nhận huyền khí cấp Thần Tướng của Vu Nhai tẩm bổ hoặc nói là dẫn dắt, trong nháy mắt, các thánh binh vốn chỉ thiếu chút nữa thành các Thần Binh lập tức có đột phá.

Lúc nói thì rất chậm, trên thực tế, Vu Nhai phát ra nhiều lực lượng như vậy chẳng qua chỉ là trong vài lần nháy mắt.

Trong khi mọi người trước mắt vẫn chưa kịp, Vu Nhai lại tiếp tục bạo phát. Phù văn trận từ trong hai trăm thanh kiếm ném ra. Sát trận tiếp đó lại theo tới. Cuối cùng còn có mang theo lực lượng kiếm đạo chi tâm chấn động Huyền Binh thần đạo của kẻ địch...

Phải biết rằng, trong tay Vu Nhai cầm Thôn Thiên Kiếm lại hấp thu quy tắc của Lạc Thiên Kiếm Ý và tâm trận Lạc Thiên.

Trong nháy mắt, mảnh đất hoang vu vì trước đó tâm trận bị phá hủy lại thay đổi một cách bất ngờ...

Sau khi hoàn thành tất cả mọi thứ, Vu Nhai liền giơ Thôn Thiên Kiếm trong tay lên, mang theo Kinh Thiên Kiếm Ý, Lục Thiên Kiếm Ý, Ma Thiên Kiếm Ý, Lạc Thiên Kiếm Ý, Đoạn Thiên Kiếm Ý và Thôn Thiên Kiếm Ý cùng dung hợp ra kiếm ý thái cực, điên cuồng đâm ra...
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1818: Sao nhẫn nhin được
Ầm...

Lực lượng kinh khủng ở trong kiếm trận cuồn cuộn phát ra, gần như khiến khắp dải đất hoang vu nổ thành mảnh vụn. Cùng lúc đó, hai trăm thanh thần kiếm cũng theo Thôn Thiên Kiếm đâm ra. Từng thanh kiếm lao ra khắp nơi, cắt các thần tướng bên trong thành mảnh nhỏ.

- A, cứu...

Một Thần Tướng còn chưa kịp nói xong, đã trực tiếp biến thành thịt vụn. Không, gần như trong nháy mắt tất cả Thần Tướng đều bỏ mình. Cũng chỉ có Thần Vương như Hô Diên gia chủ mới có thể chống đỡ được một chút. Nhưng thật đáng tiếc, Thôn Thiên Kiếm của Vu Nhai chính là đâm về phía hắn. Thời điểm Vu Nhai ở cấp Chuẩn Thần có thể giết Thần Vương. Hiện tại, hắn lại bạo phát toàn bộ lực lượng thậm chí là mượn lực lượng kiếm trận.

Ban đầu, Hô Diên gia chủ vốn nghĩ nên hành hạ Vu Nhai đến chết như thế nào, hiện tại hắn lại phải lấy ra tất các con bài chưa lật, trọng bảo gì đó, tất cả Huyền Binh bản mạng gì đó. Nhưng không quan tâm hắn ném ra cái gì, vẫn bị Thôn Thiên Kiếm khủng khiếp cắt thành mảnh nhỏ. Ngay cả Huyền Binh bản mạng cũng bị hủy. Cuối cùng chỉ còn lại có một thân thể yếu đuối. Sau đó ngân quang khủng khiếp chém xuống.

Trước khi chết, hắn nhìn thấy được Vu Nhai, thấy được Vu Nhai xuất kiếm, thấy được ánh mắt lạnh như băng của hắn... Trong chớp mắt này, hắn dường như thấy được Vu Nhai tự cao tự đại, cảm giác dường như khắp thiên hạ khó có thể ngăn cản được hắn!

- Muốn chết phải không?

Trước khi chết hắn có bao nhiêu không cam lòng, nhưng hắn không có thời gian để có thể diễn tả...

- Vu Nhai...

Lần thứ ba, đây là lần thứ ba Vu Nhai ở trước mặt hắn, thoát khỏi sự khống chế của hắn. Mặc dù Tô Thần Hoàng chỉ là nửa Thần Hoàng, nhưng nửa Thần Hoàng cũng không phải dễ bị khi dễ như thế. Tô Thần Hoàng chính là xuất hiện loại suy nghĩ hoang đường này...

Người khác là cứu không được, nhưng hắn có thể cứu Hô Diên gia chủ. Tô Thần Hoàng tuyệt đối sẽ không để cho Vu Nhai lại ở trước mặt hắn giết Thần Vương thứ ba...

Ầm ầm ầm...

Kiếm trận bị lực lượng khủng bố của Tô Thần Hoàng đánh bay. Thôn Thiên Kiếm của Vu Nhai tràn ngập bá đạo đủ để chém giết Hô Diên gia chủ cũng bị hắn hung hăng chấn động bay ra ngoài. Cả người mang kiếm bay đi. Chỉ là trong nháy mắt này, kiếm trận ở trong mắt Hô Diên gia chủ giống như địa ngục, sau khi Tô Thần Hoàng điên cuồng bạo phát, đã hoàn toàn biến mất. Nơi tâm trận trước kia lập tức khôi phục lại sự yên tĩnh.

- A...

Không biết gió từ đâu nhẹ nhàng thổi tới, khiến mấy hạt cát cuồn cuộn bay lên, thổi tung bay mái tóc dài của ba người đang đứng ở trên đại địa đầy sát ý ngang dọc. Trong tay Vu Nhai vẫn nắm Thôn Thiên Kiếm. Trên mặt vẫn không có bất kỳ biểu lộ gì. Hắn chỉ đứng yên nhìn Tô Thần Hoàng.

Sắc mặt Tô Thần Hoàng tái xanh. Đặc biệt xung quanh có thể mơ hồ nhìn thấy thịt vụn...


Hiện tại, nếu như không tính tới Luyện Chân Thần đã trở lại trong Huyền Thiên Binh Trận và đám người Lữ Nham và Lý Thân Phách bị Vu Nhai thu vào trong Huyền Binh Điển, đội ngũ Huyền Binh Đại Đế phái ra chỉ còn lại ba người..

- Phù phù...

Hô Diên gia chủ nhặt về được một mạng, đang ở đó, thở hổn hển.

Toàn thân hắn gần như muốn mềm nhũn ra. Bởi vì huyền khí bản mạng của hắn gần như bị Thôn Thiên Kiếm đánh thành mảnh nhỏ. Lúc này có thể nói hắn đã bị trọng thương. Thật sự khó có thể tưởng tượng được, gia chủ Tiên vực cấp Thần Vương một trong sáu tỉnh của đế quốc Huyền Binh lúc này lại có bộ dạng chật vật như vậy.

Thần Hoàng ba phe lặng lẽ nhìn. Trong mắt bọn họ không thiếu vẻ khiếp sợ, nhưng còn chưa đạt tới mức độ chấn động. Nhân vật thần kỳ như Vu Nhai làm được như vậy hình như cũng không có gì là kỳ quái. Bọn họ khiếp sợ chỉ vì cảm thấy Vu Nhai tiến bước quá nhanh. Chỉ như vậy mà thôi.

Dù Vu Nhai lợi hại như thế nào đi nữa cũng không có khả năng đấu cùng một nửa Thần Hoàng. Hình như sắp có kết quả?

- A, Độc Cô Chiến Huyền tại sao còn nhẫn nhịn được vậy?

Thú hoàng Thiên Bằng, Thời Hoàng và Không Hoàng cũng không nhịn được nhìn về phía Độc Cô Chiến Huyền. Chỉ thấy hắn vẫn bộ dạng chuyện không liên quan đến ta. Bọn họ không nhịn được cảm thấy kỳ quái. Lẽ nào Độc Cô Chiến Huyền căn bản không muốn cứu Vu Nhai sao?

Bọn họ cũng không biết suy nghĩ của Độc Cô Chiến Huyền. Trước khi Vu Nhai cầu cứu, hắn tuyệt đối sẽ không xuất thủ. Ai, bài học ở Bách Tộc Loạn Địa lúc trước, hắn đã lĩnh hội thật sự sâu sắc... Lại nói, còn có lời nhắc nhở của Lạc Thiên Kiếm Linh, cũng chính không nên xem thường Vu Nhai. Không phải dưới tình huống tuyệt đối nguy hiểm, không nên dễ dàng ra tay. Mạng của người này so với tiểu cường còn mạnh mẽ hơn nhiều.

Nếu Độc Cô Chiến Huyền không hành động, thế lực hai phe cũng không có hành động.

Cùng lắm thì để Vu Nhai chết ở chỗ này. Dù sao bọn họ đều muốn Vu Nhai chết. Cũng không biết có thể cướp được đồ của hắn hay không.

- Vu Nhai...

Không ngờ là Hô Diên gia chủ phá vỡ sự yên tĩnh trước. Trước khi chết, các suy nghĩ cái gì không thể địch nổi đã sớm bị hắn ném đến ngoài chín tầng mây. Cái gọi là người chết, miệng cũng nói lời thiện?

Nhưng bây giờ Hô Diên gia chủ cảm giác mình có thể sống, không còn là chết nữa, cũng sẽ không nói lời thiện nữa. Ánh mắt đầy ngoan độc nhìn chằm chằm vào Vu Nhai, hận không thể nuốt hắn vào đi. Huyền Binh bản mạng đã nát, không biết phải mất bao lâu mới có khả năng khôi phục.

Vu Nhai căn bản không nhìn hắn, cũng không để ý đến hắn, chỉ lãnh đạm nhìn Tô Thần Hoàng, tay giơ Thôn Thiên Kiếm lên.

- Vu Nhai tiểu nhi...


Tô Thần Hoàng không do dự, cũng không nhiều lời nữa. Lực lượng nửa Thần Hoàng trực tiếp ép tới. Tốc độ căn bản không thể diễn tả bằng lời nói. Hơn nữa Vu Nhai phát hiện Tô Thần Hoàng này cũng cùng nghề với hắn, chính là tinh thông ám sát.

Phải biết rằng Huyền Binh bản mạng của Tô Thần Hoàng là thanh chủy thủ.

Cần gì quan tâm hắn là gì, cứ phản kích là được...

Ngay lúc này Tô Thần Hoàng cảm giác phải chặt đứt hai tay hai chân của Vu Nhai. Đúng vậy, cho dù là lúc này. Tô Thần Hoàng vẫn chưa từng nghĩ phải giết chết Vu Nhai, vẫn muốn bắt sống hắn. Chỉ là để hắn chịu khổ một chút, lấy đi hai tay hai chân của hắn...

Ngay thời điểm Tô Thần Hoàng đang nhe răng cười, ngay khi ánh mắt Độc Cô Chiến trở nên thâm trầm hình như đang chuẩn bị ra tay, ngay khi Thần Hoàng hai phe cũng chuẩn bị xuất thủ, Vu Nhai lại cười một cách quỷ dị. Ở đây đều là cao thủ đại lục Thần Huyền đỉnh phong nhất. Thậm chí bao gồm cả Hô Diên gia chủ, tất cả mọi người thấy được bên khóe miệng Vu Nhai hiện lên một nụ cười quỷ dị...

Sau đó, khi bọn họ còn chưa kịp phản ứng, một đại ấn từ trong cơ thể Vu Nhai xông ra, giống như ngọn núi lớn trực tiếp đập về phía Tô Thần Hoàng. Đại ấn thật sự rất lớn. Sau khi lao ra còn trực tiếp chắn ánh mắt của Tô Thần Hoàng, khiến Tô Thần Hoàng không nhìn thấy vị trí của Vu Nhai. Không có cách nào, Tô Thần Hoàng chỉ có thể theo bản năng sử dụng chủy thủ trong tay đâm về phía đại ấn...

Ầm ầm ầm.

Từng tiếng động vang lên. Đại ấn bị đánh bay.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1819: Dẫn quân vào vò
Nhưng Tô Thần Hoàng cũng bị nặng nề đẩy lui về phía sau...

- Lục Thiên Thần Ấn...

Thời Hoàng và Không Hoàng đồng thời trợn tròn mắt nhìn đại ấn hình vuông này khẽ nói.

Đối với chuyện Thần Chi Nguyên Giới, những nhân vật có cấp Thần Hoàng như Thời Hoàng và Không Hoàng tất nhiên biết rõ ràng. Bọn họ cũng biết vật dẫn Lục Thiên Nguyên Giới chính là một đại ấn hình vuông, cũng biết Vu Nhai đã từng sử dụng Lục Thiên Sát Trận đỡ bảy kiếm Kinh Thiên.

Lúc đó, sau khi Kinh Thiên Chân Thần trở về đã nói Lục Thiên Sát Trận được Vu Nhai sử dụng như vậy. Mặc dù Lục Thiên Thần Ấn không bị hỏng cũng gần như biến thành vật trang trí. Nhưng bây giờ Lục Thiên Thần Ấn đâu chỉ là vật dùng để trang trí. Rõ ràng vẫn vô cùng cường đại.

Phải biết rằng, nếu như Vu Nhai ném là Huyền Binh bình thường, lấy lực lượng Thần Tướng đỉnh phong của hắn, Tô Thần Hoàng không có khả năng bị đẩy lui.

Nhưng bây giờ tuy rằng Tô Thần Hoàng đánh bay Lục Thiên Thần Ấn, lại bị chấn động tới mức lui lại mấy bước...

- Phải báo cáo cho Chân Thần.

Thời Hoàng và Không Hoàng liếc mắt nhìn nhau, đồng thời có ý nghĩ như vậy. Nhưng rất nhanh hai người đều loại bỏ ý nghĩ này. Bọn họ lại liếc mắt nhìn nhau. Hiện tại báo cho Chân Thần có tác dụng gì. Hiện tại điều bọn họ muốn là cướp lấy Lục Thiên Thần Ấn...

Đúng vậy. Cơ hội tốt như vậy nếu như không cướp, thiên lý khó dung. Nhưng ngay khi bọn họ đang rất kích động, lại đột nhiên cảm ứng được một ánh mắt lạnh thấu xương. Không ngờ chính là ánh mắt từ Vu Nhai. Tim bọn họ chợt đập mạnh. Họ lại nhìn xuống, liền phát hiện ra, trong nháy mắt, ánh mắt này của Vu Nhai đã không còn tồn tại, mà chuyển đến một hướng khác. Chính là hướng Thần Hoàng của đế quốc Huyền Binh kia.

- Dẫn quân vào vò...

Trong nháy mắt, suy nghĩ của bọn họ đã bị ánh mắt này làm dừng lại, lại xuất hiện bốn chữ này. Vu Nhai muốn mượn Lục Thiên Thần Ấn để kéo bản thân và đế quốc Huyền Binh đại chiến. Sau đó Độc Cô Chiến Huyền có thể thoải mái làm ngư ông đắc lợi. Đáng chết. Tiểu tử này cũng quá dám bỏ vốn gốc, không ngờ sử dụng Thần Chi Nguyên Giới tới làm làm mồi nhử. Xem đi, bên kia Độc Cô Chiến Huyền đang cười...

Không trách được, không trách được Độc Cô Chiến Huyền vẫn luôn bình tĩnh như vậy.

Hiện tại, dân Cổ Duệ đã thay đổi kế hoạch. Nhiệm vụ Kinh Thiên Chân Thần giao cho bọn họ trước đó là bảo vệ được Độc Cô Chiến Huyền. Nhưng khi phát hiện ở đây không phải là Huyền Thiên Nguyên Giới, phát hiện dân thổ cư ở đây nắm giữ huyết mạch có vài phần tương tự với bọn họ, bọn họ tự chủ trương thay đổi kế hoạch. Bọn họ không muốn tiếp tục bảo vệ Độc Cô Chiến Huyền nữa, mà phải giết chết tất cả nhân loại bình thường ở chỗ này.

Đúng vậy, bọn họ cũng muốn có được nơi thần bí. Hơn nữa bọn họ còn được dân thổ cư giúp đỡ, lo gì không làm được chứ?

- Xem tình hình rồi nói sau.

Nhưng bất kể thế nào, bọn họ vẫn phải cẩn thận.


Cuối cùng Thời Hoàng và Không Hoàng chỉ có thể tạm thời kìm chế khát vọng mãnh liệt đối với Lục Thiên Thần Ấn xuống.

- Trên người tiểu tử này quả nhiên có chứa Thần Chi Nguyên Giới...

Đồng thời, sau khi Thiên Bằng Hoàng cảm nhận được ánh mắt Vu Nhai cũng suy đoán ra được đại ấn này là vật gì...

Rất nhanh, hắn liền thấy trong đại ấn lộ ra khí tức sát trận. Tất nhiên, hắn lập tức xác định đại ấn hình vuông này chính là Thần Chi Nguyên Giới, cũng chính là Lục Thiên Nguyên Giới Vu Nhai từng nói qua. Nhưng hắn cũng giống như Thời Hoàng và Không Hoàng, không dám tùy ý ra tay. Nếu không cuộc tranh đoạt sẽ rất thảm khốc.

Bất kể thế nào, hắn cũng chỉ có thể cảm thán trước sự quyết đoán của Vu Nhai. Dùng Thần Chi Nguyên Giới làm mồi nhử, trên thế gian có mấy người làm được?

Nếu như đứng ở phía đối diện không phải là Thời Hoàng và Không Hoàng mà là Thần Hoàng khác của Cổ Duệ, như vậy Thiên Bằng Hoàng thật sự sẽ dám ra tay. Nhưng hai Thần Hoàng Cổ Duệ này tuy rằng tốc độ yếu hơn hắn, nhưng lại có lực lượng thời gian cùng không gian. Muốn đuổi theo hắn cũng không phải là việc gì khó.

- A, đúng rồi. Vì sao Vu Nhai biết được vị trí của chúng ta?

Đúng lúc này, mấy Thần Hoàng đều xuất hiện ý tưởng giống nhau. Nhưng rất nhanh bọn họ lại lắc đầu. Một gia hỏa nắm giữ Thần Chi Nguyên Giới vẫn không thể suy đoán lung tung được. Chờ sau khi bắt sống tiểu tử này lại tra hỏi là được.

Vu Nhai biết vị trí của Thần Hoàng là chuyện rất đơn giản. Bởi vì hoàng hậu tiền bối.

Trong nháy mắt khi ném Lục Thiên Thần Ấn ra, hắn để hoàng hậu tiền bối tìm kiếm vị trí của các Thần Hoàng. Tuy rằng hoàng hậu tiền bối biến thành Lục Thiên Chân Thần, hoặc nói là Binh Linh, có chút lực lượng đã không dùng được nữa, nhưng thị lực vẫn cường đại hơn so với Binh Linh bình thường rất nhiều. Thần Hoàng ở trong mắt nàng căn bản không thể che giấu. Lại nói, mặc dù không có hoàng hậu tiền bối, Vu Nhai còn có Quan tự quyết.

Ầm...

Nếu Thần Hoàng của đế quốc và dân Cổ Duệ đều không ra tay, Vu Nhai liền tiếp tục chiến đấu, tiếp tục đập về phía Tô Thần Hoàng. Hai tay hắn không ngừng vung lên. Các lực lượng thần đạo của đại ấn được hắn vận dụng vô cùng nhuần nhuyễn. Đó là lực lượng Tiểu Luyện dành cho hắn.

Lục Thiên Thần Ấn biến thành cực lớn ở trong tay hắn giống như món đồ chơi được vận dụng thành thạo.

Tô Thần Hoàng đánh rất ủy khuất. Tuy rằng bao giờ cũng có thể đánh bay Lục Thiên Thần Ấn, tuy rằng Vu Nhai căn bản không làm gì được hắn, nhưng hắn cũng không tới gần Vu Nhai được. Ấn này thật sự quá cứng rắn. Hắn sử dụng ra man lực cũng không thể đập rơi một góc của đại ấn. Đó là thực lực nửa Thần Hoàng đấy. Hiện tại Vu Nhai giống như một con rùa trốn ở trong vỏ rùa, khiến hắn không biết ra tay từ đâu.

- Nguy rồi, Hô Diên gia chủ, tránh mau.

Thời điểm Tô Thần Hoàng đang ủy khuất vô cùng, đột nhiên phát hiện hắn đã bị đẩy lui đến vị trí của Hô Diên gia chủ. Sau đó ấn lớn này lại đánh tới. Ngay cả hắn cũng bị đẩy lui, Hô Diên gia chủ đã bị trọng thương sẽ có kết quả thế nào?

Ầm...

Kết quả của Hô Diên gia chủ chính là một đống thịt nát.

Hô Diên gia chủ vẫn phản ứng quá chậm. Không có cách nào, Huyền Binh bản mạng của hắn đã bị Thôn Thiên Kiếm cắt thành mảnh nhỏ. Huyền Binh bản mạng liên kết vói thân thể, dĩ nhiên hắn gặp bi kịch. Tô Thần Hoàng cố gắng hết sức muốn đứng vững chống lại lực lượng của ấn lớn. Hắn nói, không muốn nhìn thấy Vu Nhai giết chết Thần Vương thứ ba, nhưng vẫn bị đẩy lui một bước nhỏ. Kết quả một bước nhỏ này khiến Hô Diên gia chủ bị ép thành vong hồn.

Trước khi chết...

Được rồi, lần này trước khi chết Hô Diên gia chủ không ý tưởng gì. Bởi vì hắn căn bản không ngờ mình sẽ bị đập thành thịt vụn.

- Vu Nhai...

Tô Thần Hoàng sắp phát điên. Hắn phát huy lực lượng nửa Thần Hoàng đến cực hạn, phát huy lực lượng ám sát đến cực hạn, nhất định phải ngăn cản tránh được ấn lớn. Chỉ cần tránh được ấn lớn, hắn sẽ giết chết Vu Nhai như giết một con gà. Lần này hắn thật sự động sát cơ.

Ngay trong nháy mắt khi sát khí xuất hiện, toàn thân hắn biến mất...
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1820: Xông lên trên không trung
Hắn tin tưởng, lấy lực lượng nửa Thần Hoàng của hắn, phải che giấu khí tức ở trước mặt Vu Nhai tuyệt đối không quá khó. Chỉ cần Vu Nhai không phát hiện được hắn, như vậy ấn lớn cũng sẽ không ngăn cản được hắn. Nhưng hắn căn bản cũng không biết bên trong đại ấn là Binh Linh có hai mắt cường đại nhất tồn tại. Hắn càng không biết Vu Nhai nắm giữ Quan tự quyết. Kết quả, lại một lần nữa đi qua. Thật là vỏ rùa đáng chết, phá mãi vẫn không vỡ được.

Thần Hoàng ba phe phía trên nhìn có chút buồn chán.

A, ngươi xem một người cầm búa sắt đang ở nơi đó điên cuồng đập vỏ rùa. Sau đó, bởi vì lần nào cũng đập không vỡ, lại không ngừng đập tiếp. Người ở ngoài đứng xem, thấy mãi một cảnh như vậy nếu không buồn ngủ mới là lạ...

- Sao? Có lỗ thủng rồi. Lần này xem ngươi còn có thể không chết nữa hay không.

Thời điểm Thần Hoàng ba phe đang cảm thấy buồn ngủ, Tô Thần Hoàng đột nhiên rống lên một tiếng, giọng điệu mang theo sự hưng phấn. Hắn có thể thấy trên mặt Vu Nhai vừa xuất hiện vẻ kinh hoàng. Hắn có thể cảm giác được Thần Hoàng ba phe chợt phát ra một chút áp lực. Bất kể thế nào, mình sẽ đắc thủ.

Nhưng ngay thời điểm chủy thủ của hắn gần đâm trúng thời, một tấm lá chắn đại địa màu vàng xông ra.

Hắc, Vu Nhai phản ứng rất nhanh. Điều này cũng có thể bị hắn bắt được. Nhưng đó chỉ một tấm lá chắn mà thôi, cũng không phải thật sự là đại ấn. Thật sự xem lực lượng nửa Thần Hoàng của hắn là con chó con mèo gì đó ngoài được, có thể dễ dàng ngăn cản được sao? Nhưng con mẹ nó, hắn còn vui vẻ chưa được bao lâu, bi kịch vừa một lần nữa diễn ra. Không ngờ hắn lại không đâm thủng được tấm lá chắn màu vàng này?

Lúc này, trong đầu Tô Thần Hoàng chợt hiện lên bốn chữ... Hai tầng vỏ rùa!

Hắc, lá chắn đại địa sao có thể dễ dàng bị đâm xuyên qua như vậy. Trước đây nó còn có thể ngăn cản được Kinh Thiên Nhất Kiếm.

- Hừ, mặc dù đâm không vào, ngươi cũng sẽ bị lực lượng nửa Thần Hoàng của ta làm chấn thương.

Đúng vậy, đây là điều duy nhất khiến Tô Thần Hoàng cảm thấy thoải mái. Giống như trước đây, khi Vu Nhai lấy lá chắn đại địa ra đỡ Kinh Thiên Nhất Kiếm, trực tiếp bị đập xuống đất, tạo ra một hố sâu. Hiện tại lực lượng của Tô Thần Hoàng đương nhiên không cường đại bằng Kinh Thiên Nhất Kiếm, nhưng Vu Nhai vẫn bị đập bay ra ngoài.

Mức độ này đặc biệt khủng khiếp. Cho dù là Thần Tướng đỉnh phong cũng không dừng lại được. Sợ rằng Vu Nhai sẽ bị chấn thương...

Nhưng ý nghĩ này vừa xuất hiện, các Thần Hoàng lại đột nhiên ngây ngẩn cả người. Phương hướng Vu Nhai bị đánh bay ra, rõ ràng là Huyền Thiên Binh Trận. Đó là sân nhà của Đế quốc Huyền Binh. Nếu như Vu Nhai không dừng lại được, trực tiếp bị đập vào trong đó, chẳng phải là...

Đúng vậy. Để tìm kiếm cơ hội giết chết Vu Nhai, không ngờ Tô Thần Hoàng đi vòng qua phía sau Vu Nhai. Ban đầu Vu Nhai đang đối mặt với Huyền Thiên Binh Trận. Nhưng sau khi Tô Thần Hoàng quay một vòng như thế, Vu Nhai đã biến thành đưa lưng về phía Huyền Thiên Binh Trận. Mà vừa rồi bị Tô Thần Hoàng đánh một đòn như thế toàn thân hắn giống như đạn pháo lao nhanh về phía Huyền Thiên Binh Trận, kéo theo một đám bụi bay mù mịt...

Cứ theo tình cảnh hiện tại, Vu Nhai sẽ vượt qua toàn bộ phù văn trận trước đó, đập vào phía trong Huyền Thiên Binh Trận.

Vô tâm cắm liễu liễu thành cây sao?


- Làm sao bây giờ? Nếu như Vu Nhai là tiến vào Huyền Thiên Binh Trận, chẳng phải là hợp với kế hoạch của đế quốc Huyền Binh sao? Có cứu hay không?

Ngay cả Độc Cô Chiến Huyền cũng ngây ngẩn cả người. Trong lúc nhất thời hắn không biết nên làm như thế nào cho phải. Ra tay cứu Vu Nhai, vậy khẳng định sẽ tạo ra đại chiến. Đến lúc đó Độc Cô gia sẽ rất bị động. Nhưng không ra tay, nếu chẳng may Vu Nhai tiến vào Huyền Thiên Binh Trận, Độc Cô gia sẽ càng bị động hơn.

Ánh mắt Thần Hoàng lại rơi vào trên người Độc Cô Chiến Huyền.

Con mẹ nó ngươi cũng thuộc họ nàh rùa sao? Như thế còn có thể nhẫn nhịn được sao?

- Nếu Vu Nhai không cầu cứu, vậy không cứu.

Độc Cô Chiến Huyền có thể chấp nhận Vu Nhai không mang họ Độc Cô Vu Nhai, người trong thiên hạ ai có thể quyết đoán hơn hắn?

Hắn trực tiếp nhắm hai mắt lại, mặc kệ Vu Nhai. Chỉ có điều nếu Vu Nhai quả thật tiến vào, như vậy Tô Thần Hoàng sẽ phải chôn theo.

Thấy Độc Cô Chiến Huyền nhắm mắt lại, khóe miệng Thời Hoàng và Không Hoàng chỉ có thể giật giật vài cái.

Gia hỏa này thật sự có thể nhẫn nhịn được. Bọn họ cũng đang suy nghĩ có nên ra tay hay không. Nếu như Vu Nhai tiến vào Huyền Thiên Binh Trận, đối với bọn họ cũng không có lợi. Ban đầu cũng không có gì. Nhưng bây giờ đã xác nhận Vu Nhai nắm giữ Lục Thiên Thần Ấn, bọn họ phải nghĩ biện pháp lấy được vào trong tay.

Thiên Bằng Hoàng lại nhìn chằm chằm vào Vu Nhai. Trên mặt thú có chút kinh ngạc. Sẽ không phải trời xui đất khiến như thế chứ?

Tô Thần Hoàng cũng nhìn chằm chằm vào Vu Nhai, trên mặt lộ vẻ hưng phấn và chờ mong. Chỉ cần Vu Nhai có thể đi vào Huyền Thiên Binh Trận, như vậy nhiệm vụ của hắn coi như đã hoàn thành. Tuy rằng vẫn rất ủy khuất, nhưng cuối cùng đã được đền bù một chút.

- Tô Thần Hoàng, đa tạ đã trợ lực. Rất nhanh chúng ta còn có thể gặp lại.

Nhưng thời điểm khắp nơi đang mong đợi, đột nhiên truyền đến giọng nói của Vu Nhai. Ngay thời điểm Vu Nhai gần bị đập vào Huyền Thiên Binh Trận, hắn đã nói ra những lời này.

Sau đó, trong lúc mọi người đang ngây người, thân thể hắn giống như gió báo tới không trung sát với Huyền Thiên Binh Trận. Lá chắn đại địa đã được hắn thu về. Cả người hắn giống như lớn lên, xông vào trong không trung đầy nguy hiểm kia...

- Đi như vậy sao? Tại sao hắn còn có thể uốn người như vậy?

Trong đầu các Thần Hoàng hiện lên ý nghĩ như vậy. Sau đó bọn họ lại mở to hai mắt nhìn, lãnh đạm nói:

- Không đúng, là thanh thần kiếm màu trắng bạc. Ở ngực hắn còn có thanh thần kiếm kia. Thần kiếm có lực tự chủ. Là thanh thần kiếm kia kéo hắn bay về phía không trung bên trên.

Đúng vậy. Ban đầu với lực đạo của Tô Thần Hoàng, thực lực Vu Nhai bây giờ không thể dừng lại được, căn bản đừng nói tới chuyện còn đột nhiên xoay người phóng thẳng lên cao. Mặc dù có thể thay đổi phương hướng cũng chỉ hơi lệch đi, cuối cùng sẽ đập vào trong Huyền Thiên Binh Trận. Nhưng Thôn Thiên Kiếm lại có thể xoay chuyển hướng bay đi của hắn. Đừng quên, trước đây Thôn Thiên Kiếm có thể xuất hiện bất cứ lúc nào, đồng thời mang theo Vu Nhai bay loạn.

- Đáng chết, Vu Nhai, ngươi nghĩ rằng ngươi sẽ trốn được sao?

Tô Thần Hoàng cảm giác lại một lần nữa bị Vu Nhai đùa bỡn. Đúng vậy, Vu Nhai đã dự đoán, mưu tính sẽ đánh về phía Huyền Thiên Binh Trận. Hắn phải rời khỏi chiến trường, hắn cũng không mất đi bình tĩnh.

- Ha ha, có bản lĩnh thì đi theo ta.

Vu Nhai cười to, thân ảnh cứ như vậy biến mất, tiến vào trong không trung đầy nguy hiểm kia. Lấy linh giác của Thần Hoàng có thể nhìn thấy rõ ràng Vu Nhai gần như đang liều chết bay lên. Phải biết rằng, càng lên trên càng nguy hiểm.

Nhưng Vu Nhai lại không sợ nguy hiểm, hoặc nói hắn tạm thời vẫn ổn khi ở trong nguyên tố cuồng bạo phía trên.
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top