Lượt xem của khách bị giới hạn

[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1821: Toàn cảnh nơi thần bí
Trong lúc nhất thời Thần Hoàng ba phe lại không biết nên làm thế nào. Chỉ có điều bây giờ Độc Cô Chiến Huyền khẳng định sẽ không ra tay. Thời Hoàng và Không Hoàng thật sự muốn nhận được Lục Thiên Thần Ấn. Hiện tại Lục Thiên Thần Ấn đã theo Vu Nhai bay đi. Nó đang bay ở phía sau lưng Vu Nhai.

Không có cách nào. Tốc độ của Vu Nhai quá nhanh, muốn thu hồi Lục Thiên Thần Ấn cũng không kịp.

Ban đầu, Thời Hoàng và Không Hoàng chuẩn bị, trong nháy mắt khi Vu Nhai đập vào Huyền Thiên Binh Trận, bọn họ sẽ giành lại Lục Thiên Thần Ấn đang theo phía sau.

- Ra tay hay không ra tay?

Nhưng bây giờ Thời Hoàng và Không Hoàng lại do dự. Cuối cùng bọn họ vẫn quyết định tạm thời đuổi theo trước rồi nói sau.

Thiên Bằng Hoàng cũng rất muốn ra tay. Nhưng ánh mắt hắn lại đột nhiên rơi vào phía trên Huyền Thiên Binh Trận. Khóe miệng hắn đột nhiên cong lên, hiện ra một nụ cười. Sau đó hắn đứng yên, giống như một lão thần. Nói cách khác, Thần Hoàng ba phe vẫn duy trì tình trạng không ra tay.

Nói cách khác, hiện tại vẫn chỉ có Tô Thần Hoàng xông lên đuổi theo. Hiện tại có thể thấy rõ ràng sự chênh lệch giữa nửa Thần Hoàng và Thần Hoàng chân chính.

- Vu Nhai, thật sự không thẹn là nhân kiệt trong nhân loại bình thường. Lấy Lục Thiên Thần Ấn làm mồi nhử, thu hút hai phe Thần Hoàng, không thành công, lại lui lại, cầu thứ khác. Ngươi lợi dụng một đòn của Tô Thần Hoàng khiến hắn nhận được cơ hội chạy trốn. Thậm chí ngươi còn mạo hiểm bay lên bầu trời cao. Thậm chí không mất đi bình tĩnh quyết chiến cùng ta. Còn biết bản thân ngươi chính là một con tôm nhỏ. Thậm chí bây giờ còn muốn tránh ảnh hưởng của Huyền Thiên Binh Trận ta... Ngươi làm vô cùng tốt, kế hoạch cũng rất chu đáo. Bay đến độ cao này của ngươi, Huyền Thiên Binh Trận của ta quả thực không ảnh hưởng được tới ngươi. Nhưng đây chẳng qua là bản thân Huyền Thiên Binh Trận không ảnh hưởng được tới ngươi, nhưng ta làm người chủ trận lại có thể ảnh hưởng tới ngươi. Ngươi căn bản trốn không thoát.

Giọng nói của Luyện Chân Thần đột nhiên từ trong Huyền Thiên Binh Trận truyền ra. Nguyên nhân khiến Thiên Bằng Hoàng liếc nhìn Huyền Thiên Binh Trận sau đó không ra tay vậy. Bởi vì Luyện Chân Thần có thể ra tay, có thể khống chế lực lượng Huyền Thiên Binh Trận để ra tay...

- Ngươi thích kiếm đúng không? Vậy Kiếm Trận Sát!

Tiếng nói vừa dứt, toàn bộ Huyền Thiên Binh Trận đều dịch chuyển. Lực lượng kinh khủng khuếch tán ra bốn phương tám hướng. Thần Hoàng ba phe đồng thời thoáng biến sắc.

Đúng vậy, ngay cả Thiên Bằng Hoàng cũng biến sắc. Đúng vậy, ngay cả hắn cũng không biết Luyện Chân Thần có thể đạt được trình độ như vậy.

Đúng vậy, ở trong mắt hắn Luyện Chân Thần vẫn là Luyện Khinh Vũ mà thôi. Căn bản không biết hắn chính là Huyền Thiên Chân Thần.

Huyền Thiên Binh Trận ở cỗ Luyện Chân Thần là do đế quốc Huyền Binh nghìn chọn vạn chọn. Mặc dù không có người chủ trận là Luyện Chân Thần, Thần Hoàng đi vào cũng sẽ gặp nguy hiểm. Trước đây, Luyện Khinh Vũ quá yếu, ở bên trong hắn vẫn có thể phát huy ra tác dụng mang tính thực chất. Hơn nữa hiện tại Luyện Chân Thần nắm giữ Huyền Thiên Binh Trận chẳng biết đã cường đại hơn gấp bao nhiêu lần. Thậm chí không thể dùng bội số để cân nhắc...

Đúng vậy, ý của đế quốc Huyền Binh trước đó chỉ là để Luyện Khinh Vũ vận dụng binh trận phối hợp với các cao thủ khác của đế quốc Huyền Binh mà thôi.

Một thanh kiếm lớn phóng lên cao, lại chính xác đánh về phía Vu Nhai. Ngay cả Thần Hoàng cũng biến sắc. Lực lượng như vậy tuyệt đối có thể tạo thành uy hiếp đối với Thần Hoàng. Mặc dù còn kém hơn Kinh Thiên Nhất Kiếm rất xa, nhưng có thể tạo thành uy hiếp đặc biệt khủng khiếp cho Thần Hoàng.

Đặc biệt một kiếm này còn phóng ra ngoài, mà không phải ở trong tuyệt địa Huyền Thiên Binh Trận.

Tim Độc Cô Chiến Huyền lại dâng lên. Ánh mắt hắn xuyên qua bầu trời khủng khiếp kia, thấy được Vu Nhai vẫn đang bay lên trên bầu trời. Đạo kiếm quang cực lớn kia lại càng lúc càng gần hắn. Các nguyên tố xung quanh càng thêm cuồng bạo. Vu Nhai dường như đang liều chết.

Gần... càng lúc càng gần...

Các Thần Hoàng đều dừng lại. Dường như bọn họ đã có thể thấy được cảnh tượng Vu Nhai bị đánh thành thịt nát. Nhưng vào lúc này, Lục Thiên Thần Ấn lại đột nhiên chạy tới.

Trong nháy mắt khi đại kiếm quang muốn tuyệt sát Vu Nhai, Lục Thiên Thần Ấn lấy tốc độ nhanh hơn đi tới phía dưới Vu Nhai. Sau đó, dưới những con mắt trợn tròn của các Thần Hoàng, Vu Nhai trực tiếp biến mất. Hắn biến mất ở ngay bên cạnh Lục Thiên Thần Ấn...

Ầm...

Đại kiếm quang nặng nề đánh vào phía dưới Lục Thiên Thần Ấn. Sau đó toàn bộ ấn thể bị va chạm mãnh liệt, trực tiếp đập bay ra ngoài, lao nhanh về phía khoảng không cao hơn. Trong nháy mắt thậm chí ngay cả các Thần Hoàng cũng không nhìn thấy vị trí của Lục Thiên Thần Ấn.

- Thì ra là thế. Suy nghĩ thật sự của Vu Nhai chính là muốn mượn lực lượng để quan sát nơi thần bí này. Muốn quan sát toàn cảnh nơi thần bí, chỉ có thể bay lên cao hơn nữa, nơi nguyên tố cuồng bạo không còn tồn tại. Nhưng chính hắn lại không có cách nào bay đến vị trí không trung nơi nguyên tố cuồng bạo không tồn tại. Thậm chí ngay cả Thần Hoàng cũng không làm được. Nhưng hắn lại mượn mức độ cứng rắn chắc chắn của Lục Thiên Thần Ấn, mượn lực lượng Huyền Thiên Binh Trận, vọt tới khoảng không của nguyên tố cuồng bạo.

Mắt Độc Cô Chiến Huyền đã sáng lên. Sau đó hắn không thể không cảm thán sự cơ trí và lớn mật của Vu Nhai. Ngay cả phương pháp như vậy hắn cũng có thể nghĩ ra được. Cũng chỉ có Vu Nhai mới có thể làm được điều đó. Nếu như là Thần Binh bình thường, đến vị trí không trung có nguyên tố cuồng bạo sẽ rất nguy hiểm. Nhưng hắn có Lục Thiên Thần Ấn đương nhiên không sợ.

Độc Cô Chiến Huyền lại nói:

- Cũng không biết thời điểm hắn nhìn thấy toàn cảnh nơi thần bí này, hắn có thể cảm ngộ được điều gì hay không?

Đúng vậy. Khi thấy toàn cảnh dĩ nhiên chính là tiến hành cảm ngộ đối với địa thế. Nếu như có thể cảm ngộ được địa thế của nơi này, như vậy Vu Nhai sẽ tiến bước tuyệt đối khủng khiếp. Huống chi, hắn không chỉ phải cảm ngộ địa thế, còn phải tìm vị trí trung tâm của nơi thần bí. Hắn phải nắm giữ toàn bộ nơi thần bí. Hiện tại ba phe đang ngăn cản. Nếu như có thể nắm giữ được vị trí trung tâm ở đây, hắn sẽ đứng ở thế bất bại.
QUẢNG CÁO
Mgid

Viêm xoang chữa đông chữa tây không khỏi, không ngờ có cách này




Giảm béo tại gia cho người lười! Bạn sẽ giảm 17kg trong 9 ngày


Cụ bà 113 tuổi: không bị ốm bao giờ vì tôi làm sạch mạch máu


Vu Nhai đứng ở thế bất bại, Độc Cô gia hắn tất nhiên cũng sẽ không bại.

Trong lòng Độc Cô Chiến Huyền đầy hưng phấn và chờ mong.

Vu Nhai à Vu Nhai. Quả nhiên người bình thường không thể hiểu được gia hỏa này.

- Nguy rồi. Vu Nhai muốn nhìn thấu toàn bộ nơi thần bí. Không được, nhất định phải giết hắn.

Ngoại trừ Độc Cô Chiến Huyền từng được Vu Nhai trao đổi qua, các Thần Hoàng khác còn có phần không hiểu, nhưng Luyện Chân Thần là cáo già, trực tiếp quát lớn. Âm thanh từ trong Huyền Thiên Sát Trận truyền ra ngoài. Trong nháy mắt, Thần Hoàng của Cổ Duệ và đế quốc Huyền Binh đều biến sắc.

Nhưng bây giờ bọn họ căn bản không có cách nào giết chết được Vu Nhai. Vu Nhai đang ở phía trên nguyên tố cuồng bạo.

Đúng vậy, bây giờ Vu Nhai đang ở trong bầu trời nguyên tố cuồng bạo.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1822: Độc cô Khúc Phong
Thời điểm hắn không cảm giác được nguyên tố cuồng bạo tồn tại, chính là thời điểm Lục Thiên Thần Ấn ngừng bay lên cao, hắn từ trong Lục Thiên Thần Ấn đi ra, sau đó bao quát toàn bộ nơi thần bí.

Chỉ trong nháy mắt này, hắn đột nhiên ngây ngẩn cả người...

- Đảo. Không ngờ nơi này lại là một hòn đảo?

Cuối cùng Vu Nhai đã nhìn thấy toàn cảnh nơi thần bí.

Không ngờ đó lại là một hòn đảo. Nhưng xung quanh không phải là biển, mà là sương mù mờ mịt. Giống như đảo nhỏ trong Huyền Binh Điển này. Xung quanh đều là hỗn độn, không nhìn thấy rõ có cái gì. Dường như là gió cuồng bạo, lại dường như là mây cuồng bạo đang cuồn cuộn lưu chuyển ở xung quanh.

Vu Nhai lắc đầu. Bây giờ không phải là theo đuổi vấn đề nơi thần bí này có đúng là hòn đảo hay không. Hiện tại, hắn cần phải quan sát rõ nơi thần bí này.

Giống như Độc Cô Chiến Huyền đã nói, hắn không chỉ phải cảm ngộ địa thế, còn phải quan sát xem vị trí trung tâm của nơi thần bí này nằm ở đâu.

Nếu như hắn hiện tại đã từ trong Lục Thiên Thần Ấn đi ra, vậy hắn chính là đang ở trong quá trình rơi xuống. Nếu như không tranh thủ thời gian, nói không chừng không có cách nào tiếp tục quan sát rõ ràng nơi thần bí này. Bởi vậy, hắn điên cuồng vận dụng Quan tự quyết, cố gắng thu toàn bộ nơi thần bí này vào trong mắt.

Bởi vì rất cao, thời gian cũng không đủ. Vu Nhai muốn lập tức nhìn thấy hoặc quan sát rõ ràng địa thế, thật sự là không phải là chuyện dễ dàng.

- Thời gian không đủ sao? Vậy cố gắng ghi nhớ vào trong đầu. Đến lúc đó nhớ lại là được.

Vu Nhai lập tức đưa ra quyết định, đồng thời lại nói:

- Hoàng hậu tiền bối. Mong tiền bối cũng hỗ trợ quan sát một chút. Đến lúc đó lấy phương thức truyền thừa để truyền cho ta.

Thật ra không cần Vu Nhai căn dặn, hoàng hậu tiền bối cũng đang quan sát, đang nhớ.

Cứ như vậy, trong lúc không ngừng rơi xuống, Vu Nhai nhìn chằm chằm vào nơi thần bí, không ngừng nhớ vào đầu các trận pháp tuyệt địa trong nơi thần bí. Thế nhưng hắn không ngừng rơi xuống, rất nhanh đã không còn cách nào thấy được toàn cảnh nơi thần bí.

- Đáng chết. Hình như vẫn chưa nhìn ra được là vị trí trung tâm.

Trong lòng Vu Nhai có chút lo lắng. Muốn đứng ở thế bất bại, muốn chiến thắng Luyện Chân Thần cũng như đoạt lại thân thể Tiểu Luyện, vậy chỉ có một phương pháp. Chính là nhận được nơi thần bí này. Hắn trăm phương ngàn kế rốt cuộc nhận được cơ hội này. Nhưng lại không tìm được vị trí trung tâm. Hắn không tin nơi thần bí này hoàn toàn không có trung tâm.

Mặc dù không có trung tâm, lẽ nào trước đây làm đại năng giả hoặc chủng tộc nào đó làm ra nơi thần bí này lại không cần một nơi để an thân sao?

Vu Nhai cũng không tin tưởng vị đại năng giả hoặc chủng tộc kia đảo mắt có thể làm nơi này thành như vậy.

Coong...


Đúng vào lúc này, phiến đá thần bí lại đột nhiên chấn động. Trong lòng Vu Nhai cũng chấn động. Hắn không chút do dự lấy ra ngoài. Hiện tại bất kỳ ai cũng sẽ không nhìn ra được phiến đá thần bí này là cái gì. Trong lúc rơi xuống, Vu Nhai nhìn chằm chằm vào phiến đá thần bí. Linh giác của hắn điên cuồng lướt qua phiến đá thần bí. Sau đó hắn nảy sinh một cảm giác mãnh liệt. Hình như phiến đá thần bí muốn bay đi một hướng khác...

Ánh mắt Vu Nhai nhìn theo hướng đó...

Đáng tiếc, lúc này hắn đã rơi xuống xuống gần vị trí có nguyên tố cuồng bạo, không có cách nào quan sát được toàn bộ nơi thần bí nữa.

- Bất kể thế nào, đi theo hướng này.

Vu Nhai không thất vọng, mà tự nói với mình. Sau đó, hắn thu hồi phiến đá thần bí cũng nhảy vào trong tiểu thế giới thần bí của Lục Thiên Binh Linh. Sau khi làm xong tất cả, Lục Thiên Thần Ấn đã rơi vào trong nguyên tố cuồng bạo. Vô số nguyên tố đang bạo động, đủ có thể khiến cho Thần Hoàng đều phải sợ hãi. Đáng tiếc đối với Lục Thiên thần bí căn bản vô dụng. Lục Thiên Thần Ấn chỉ theo trọng lực rơi xuống.

Đúng vậy, muốn phóng qua bầu trời cuồng bạo rất khó. Nhưng muốn từ bầu trời cuồng bạo rơi xuống lại rất dễ.

- Lục Thiên Thần Ấn đang rơi xuống. Ra tay đi. Tuyệt đối không thể để Vu Nhai chạy trốn.

Thời Hoàng, Không Hoàng và Thiên Bằng Hoàng đồng loạt có quyết định. Bất kể thế nào, bọn họ đều không thể bỏ qua cho Vu Nhai. Nếu chẳng may hắn thật sự nhìn thấy gì đấy ở phía trên, như vậy bọn họ sẽ thất bại trong gang tấc. Mối nguy hiểm này bọn họ tuyệt đối không dám mạo hiểm.

- Ba vị, các ngươi muốn đi đâu?

Độc Cô Chiến Huyền làm sao có thể để cho bọn họ tổn thương Vu Nhai được. Hắn lập tức xông tới ngăn cản ba gã Thần Hoàng.

- Độc Cô Chiến Huyền, chỉ dựa vào ngươi sao?

Thiên Bằng Hoàng cười nhạt. Nếu như không phải cảm ứng được nguy hiểm ẩn sâu trong cơ thể Độc Cô Chiến Huyền, Thiên Bằng Hoàng cũng sẽ không để tiểu quỷ mới vào Thần Hoàng này vào trong mắt. Hiện tại hắn càng không muốn dây dưa cùng Độc Cô Chiến Huyền. Hắn muốn chính là Vu Nhai. Thậm chí muốn bắt sống Vu Nhai. Hắn cũng rất muốn biết Vu Nhai đã nhìn thấy gì ở phía trên. Hắn tự tin lấy tốc độ của hắn có thể bỏ qua Độc Cô Chiến Huyền.

Gió bắt đầu cuồng bạo. Khắp bầu trời đã biến thành thiên hạ của gió. Sau đó, Thiên Bằng Hoàng trực tiếp biến mất.

- Thiên Bằng Hoàng, Độc Cô gia làm sao có thể chỉ có một mình Chiến Huyền được?

Độc Cô Chiến Huyền không trả lời, nhưng ở phía sau hắn đã truyền ra một giọng nói già dặn. Nghe được âm thanh này, bất kỳ người nào cùng thời cũng biết đó là vị Thần Hoàng thứ hai của Độc Cô gia. Hơn nữa nghe khẩu khí của hắn, xem ra còn cường đại hơn Độc Cô Chiến Huyền nhiều.

- Cút ngay...

Thiên Bằng Hoàng thậm chí cũng lười hỏi xem người tới là người phương nào. Hắn điên cuồng hét lên một tiếng, vẫn muốn dựa vào tốc độ đi vòng qua.

- Không chặt gãy thanh kiếm trong tay ta, Thiên Bằng Hoàng ngươi đã muốn đi qua sao?

Giọng nói già dặn mang theo sự thâm trầm. Tiếng nói vừa dứt, kiếm đã rút ra. Kiếm quang cường đại chỉ kém hơn so với kiếm quang của Huyền Thiên Binh Trận trước đó một chút đã trực tiếp đâm ra ngoài. Nhưng không phải đâm về phía trước, mà là phía sau hắn. Bởi vì Thiên Bằng Hoàng đã ở phía sau lưng hắn.

- Phụt...

Một đốm máu tươi bắn lên trên không trung. Mây đỏ như máu. Thiên Bằng Hoàng vốn đã không thấy thân ảnh chợt hiện thân ở dưới thanh kiếm của vị Thần Hoàng Độc Cô gia này. Máu đang từ dưới cánh phải của nó nhỏ xuống. Nơi đó có một vết máu thật dài...

- Ta thừa nhận tốc độ không bằng ngươi, nhưng kiếm của ta lại có thể đuổi kịp tốc độ của ngươi. Ngươi có thể liều lĩnh tiếp tục bay về hướng Vu Nhai rời đi, tiếp tục tốc độ nhanh hơn. Nhưng ta bảo đảm, ngươi sẽ chết ở dưới kiếm của ta.

Lúc này, giọng nói già dặn lại trở nên lạnh lùng, còn có tự tin tuyệt đối. Trong ánh mắt già nua của hắn mênh mông, lại có một trung tâm, đó chính là sát ý.

Trên mặt thú Thiên Bằng Hoàng không ngờ hiện ra vẻ kinh ngạc không hiểu. Rốt cuộc hắn vẫn dừng lại hỏi:

- Ngươi là ai?

- Độc Cô Khúc Phong!

- Hàng chữ Khúc. Độc Cô Khúc Phong, đã từng là U Linh Các Chủ...

Thiên Bằng Hoàng khẽ nói.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1823: Kiếm ảnh khóa khoảng không
Sau đó, nó chỉ có thể dùng ánh mắt sung huyết chậm rãi quay người lại. Nó hiểu rất rõ, Độc Cô Khúc Phong không nói sai. Nếu như nó thật sự liều lĩnh đuổi theo giết Vu Nhai, như vậy kết quả chỉ có một. Đó chính là chết. Nếu như người tới chính là Độc Cô gia chủ trước, hàng chữ Khúc, hắn sẽ không để ý. Nhưng người tới lại là U Linh Các Chủ, hắn không thể không để ý, không thể không buông tha Vu Nhai. Bởi vì U Linh Các Chủ Độc Cô gia chính là người chủ sát. Chỉ cần hắn muốn giết, trong thiên hạ không có mấy người có thể ngăn cản được. Cho dù là Thiên Bằng Hoàng nó cũng không dám đưa lưng về phía gia hỏa kia.

- Không giết Vu Nhai, giết ngươi cũng không tệ. Mặt trước chém giết, không biết ngươi ngăn cản được mấy trảo của ta?

Thiên Bằng Hoàng lạnh nhạt nói. Nó chỉ không dám đưa lưng về phía Độc Cô Khúc Phong. Nhưng nếu ở phía mặt, nó rất có lòng tin, nó là một trong Thần Hoàng đỉnh phong nhất trên đại lục Thần Huyền.

- Ngăn cản được mấy trảo của ngươi sao? Đừng quên, ta là Thần Hoàng của Độc Cô gia. Ta là người của Độc Cô gia.

Độc Cô Khúc Phong không tức giận. Khi hắn nói ra ba chữ Độc Cô gia, trong giọng nói tràn ngập vinh quang và tự tin không gì sánh kịp. Lão Thần Hoàng Độc Cô gia có người nào không phải là Thần Hoàng đỉnh phong.

Tiếng nói vừa dứt, kiếm đạo chi tâm phóng lên trời. Sát ý rung trời. Đó là sát ý cấp Thần Hoàng. Dường như đã đạt tới sát ý đỉnh phong trên đại lục, gần như xé mở gió cuồng bạo của Thiên Bằng Hoàng.

Thiên Bằng Hoàng lại biến sắc. Nhưng nó vẫn tự tin. Gió lại nổi lên. Trảo lớn khủng khiếp xé mở phía chân trời...

- Độc Cô Chiến Huyền, ngươi đuổi kịp chúng ta sao?

Ngay thời điểm Thiên Bằng Hoàng bị Độc Cô Khúc Phong dây dưa, Thời Hoàng cùng Không Hoàng đang lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Độc Cô Chiến Huyền. Sau đó, bọn họ rất vô tình biến mất. Bọn họ sao sao có thể ở lại nói những lời vô nghĩa với Độc Cô Chiến Huyền được. Chuyện đuổi theo Vu Nhai quan trọng hơn.

- Kiếm tâm dẫn động...

Độc Cô Chiến Huyền nhìn Thời Hoàng và Không Hoàng biến mất như vậy, sau đó khẽ nói. Trong nháy mắt, tâm trận của toàn bộ nơi thần bí đều chấn động. Từng lực lượng phóng lên cao, đều truyền tới trên người Độc Cô Chiến Huyền...

Đúng vậy, chính là kiếm tâm dẫn động. Những người Độc Cô gia nắm giữ kiếm tâm dẫn động, có thể dẫn động lực lượng của Kiếm Ảnh Trận. Mà ở chỗ này, mỗi tâm trận chính là mỗi Kiếm Ảnh Trận nhỏ. Nhưng kết hợp lại với nhau cũng vô cùng khủng khiếp. Độc Cô Chiến Huyền đương nhiên không có cách nào dẫn động tất cả tâm trận. Nhưng chỉ cần có một phần như vậy là đủ rồi. Hắn cũng không phải muốn giết chết Thời Hoàng và Không Hoàng.

Đúng vậy, mặc dù dẫn động kiếm tâm, hắn cũng không có khả năng giết chết hai Thần Hoàng này. Nhưng hắn có thể vây khốn bọn họ một thời gian.

Chỉ cần Vu Nhai chạy trốn, tiến vào một tuyệt địa trận pháp, như vậy mặc dù là Thần Hoàng muốn tìm đến hắn cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Đúng vậy, trước đó, linh giác của tất cả Thần Hoàng đều khóa ở trên người Vu Nhai. Tuy rằng không đến mức biết được hành vi của hắn, nhưng ít ra biết hắn ở chỗ nào. Nhưng bây giờ Thần Hoàng của Độc Cô gia lại cắt bỏ sự tập trung đó.

Trước đó, Vu Nhai cũng có thể dẫn động tâm trận. Nhưng thực lực của hắn còn chưa đủ. Trong đó lại có vô số trận pháp tuyệt đối ngăn cách. Hắn cùng lắm chỉ có thể dẫn động một tâm trận mà thôi. Như vậy hiệu quả không lớn lắm.

Phải biết rằng, Kiếm Ảnh Trận lại do hơn một nghìn tâm trận, lại thêm vô số kiếm ảnh trợ giúp mới có lực lượng cường đại như vậy. Một tâm trận hiệu quả thật sự không lớn.

Nhưng Độc Cô Chiến Huyền lại không giống như vậy. Với thực lực của hắn ở chỗ này, lại thêm trước đó không ngừng xác định vị trí tâm trận.

- Kiếm ảnh khóa khoảng không...

Sau khi Độc Cô Chiến Huyền dẫn động tâm trận của nơi thần bí, hắn lại cúi đầu nói bốn chữ. Vô số lực lượng bị dẫn động đến hóa thành từng kiếm ảnh. Giống như trước đây khi hắn giải vây cho Vu Nhai ở Bắc Đấu, hoàn toàn khóa chặt không gian xung quanh hắn lại.

Hai thân ảnh lại xuất hiện. Không ngờ Thời Hoàng và Không Hoàng thật sự bị khóa ở trong kiếm ảnh.

- Thậm chí ngay cả nguyên tố cũng bị khóa...

Thời Hoàng và Không Hoàng vừa sợ vừa giận. Tuy rằng dân Cổ Duệ sử dụng chính là thần lực bản mạng, nhưng dưới tình huống không có nguyên tố thiên địa, thực lực của bọn họ cũng sẽ giảm sút. Mặc dù chỉ là giảm xuống một chút, nhưng ở trong cuộc chiến đấu giữa các Thần Hoàng một chút này sẽ khiến bọn họ gặp nguy hiểm.

Đương nhiên, Độc Cô Chiến Huyền không có năng lực như Huyền Thiên Binh Trận. Hắn không thể loại bỏ tất cả nguyên tố. Hắn chỉ lấy kiếm ảnh ngăn cản nguyên tố bên trong cùng nguyên tố phía ngoài mà thôi. Nhưng như vậy đủ khiến Thời Hoàng và Không Hoàng mất thời gian suy tính lại một lần nữa. Nhưng cũng chỉ là tốn một chút thời gian suy tính mà thôi, vẫn không ngăn cản được bọn họ. Chỉ có điều, bây giờ điều Độc Cô Chiến Huyền muốn làm là tranh thủ thời gian cho Vu Nhai!

- Làm sao bây giờ?

Thời Hoàng và Không Hoàng liếc mắt nhìn nhau. Bọn họ căn bản không có ý muốn khai chiến cùng Độc Cô Chiến Huyền. Trong nháy mắt bọn họ đã có quyết định. Vô số người to lớn đột nhiên từ trong nhẫn không gian bọn họ giống như gió bão lao ra, hung hăng đập vào phía trên kiếm ảnh.

- A a a...

Mỗi người to lớn bị xé thành từng mảnh nhỏ, lại không ngừng tổ hợp khôi phục. Bọn họ dường như là tộc bất tử. Nhưng bọn họ vẫn phải chết. Trong kiếm ảnh khủng khiếp ảnh, bọn họ trực tiếp bị đánh nát hoàn toàn, không thể lại phục sinh. Đúng vậy. Thời Hoàng và Không Hoàng chính là muốn lấy thân thể những dân thổ cư để mở ra Huyền Kiếm Ảnh Trận của Độc Cô Chiến. Không phải bọn họ không có phương pháp khác, mà làm như vậy sẽ có hiệu suất nhanh nhất.

Về phần tính mạng dân thổ cư và vấn đề tàn nhẫn hay không tàn nhẫn, điều này không ở trong phạm trù suy tính của bọn họ.

Cứ như vậy, Kiếm Ảnh Trận của Độc Cô Chiến Huyền không bị phá hủy, nhưng lại sử dụng thân thể dân thổ cư va chạm tạo ra một vết nứt nho. Sau đó vết nứt nho nhỏ này lan ra ngoài...

- Ai, Vu Nhai. Xem ra ta chỉ có thể tranh thủ cho ngươi một chút thời gian như vậy thôi.

Độc Cô Chiến Huyền khe khẽ thở dài. Ban đầu hắn cho rằng có thể kéo dài lâu hơn một chút. Nhưng ai có thể ngờ được Thời Hoàng và Không Hoàng lại bất ngờ sử dụng phương thức tàn nhẫn như vậy để phá trận chứ?

Ngoại trừ thở dài hắn còn có thể làm thế nào nữa?

Không, ánh mắt của hắn lại từ từ trở nên kiên định. Nếu như lát nữa Vu Nhai thật sự bị bắt, vậy phát động một trận đại quyết chiến. Hắn còn chưa lấy ra con bài lớn chưa lật của Độc Cô gia

Vu Nhai vọt tới phía trên nguyên tố cuồng bạo đủ để dẫn phát một trận đại quyết chiến. Tuy rằng còn không biết hắn ở phía trên thấy cái gì.

- Vu Nhai tiểu nhi. Ha ha, ngươi cho rằng Độc Cô gia ngăn chặn ba Thần Hoàng là ngươi có thể bỏ chạy rồi sao?

Thời điểm Thời Hoàng và Không Hoàng vừa phá trận ra, phía xa truyền đến tiếng cười to.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1824: Thần Hoàng truy sát
Mọi người bao gồm cả Độc Cô Khúc Phong liền biến sắc. Nếu như bọn họ nhớ không nhầm, đó là giọng nói của Thần Vũ Thần Hoàng, cũng chính là tổ gia gia Huyền Binh.

Nhìn chằm chằm vào Thiên Bằng Hoàng, Độc Cô Khúc Phong nói:

- Thần Vũ Thần Hoàng đã sớm ẩn nấp ở gần đây sao?

- Không sai. Hắn ẩn nấp ở trong binh trận Huyền Binh Đại Đế do ta khống chế ở phía dưới.

Thiên Bằng Hoàng đắc ý trả lời. Tắn mặc dù có thể bình tĩnh cùng Độc Cô Khúc Phong quyết chiến, không mấy để ý tới Thời Hoàng và Không Hoàng, chính vì hắn biết Thần Vũ Thần Hoàng đang ẩn nấp ở phía dưới, biết Vu Nhai trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của đế quốc Huyền Binh hắn. Hắn lại chợt nói:

- A, cái gì vậy? Tiểu tử họ Vu điên rồi sao?

Thiên Bằng Thần Hoàng vừa đắc ý hết. Nhưng đột nhiên hắn lại ngây ngẩn cả người. Đúng vậy, trong lúc bọn họ đang nói chuyện lại có thể phát sinh ra rất nhiều chuyện. Nói ví dụ như Thần Vũ Thần Hoàng đuổi kịp Vu Nhai. Sau đó, Vu Nhai lại đột nhiên ở trên không trung giống như gió bão lao đi...

Trở lại thời điểm khi Vu Nhai mới vừa từ trong không trung nguyên tố cuồng bạo rơi xuống...

Ở phía trên. Vu Nhai thay đổi vị trí Lục Thiên Thần Ấn, để thời điểm rơi xuống không đến mức vẫn rơi vào trong Huyền Thiên Binh Trận. Mà hắn rơi về phía phiến đá thần bí kia đang chỉ dẫn. Sau đó, dĩ nhiên hắn lại trốn ở trong Lục Thiên Thần Ấn. Kế tiếp nữa tất nhiên là theo trọng lực nhanh chóng rơi xuống. Tuy nói rằng Huyền Binh Giả trốn trong tiểu thế giới Binh Linh rất an toàn, lại không có cách nào tiếp tục phát huy bất kỳ lực lượng nào... Vẫn là lấy ví dụ con rùa. Trốn vào trong tiểu thế giới Binh Linh giống như rùa trốn ở trong vỏ rùa. Tuy rằng bảo vệ mình, nhưng lại không thể động.

Nhưng không thể động không có nghĩa là không thể nhìn. Cuộc chiến đấu của Thần Hoàng phía bên kia, hắn đều nhìn thấy ở trong mắt. Trong tiểu thế giới Binh Linh của Độc Cô gia chủ quả nhiên vẫn cất giấu một lão Thần Hoàng Độc Cô gia. Hình như chính hắn đã từng ngăn chặn Thần Hoàng của đế quốc Huyền Binh và dân Cổ Duệ.

Nhưng thời điểm hắn thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên lại nghe được giọng nói của Thần Vũ Thần Hoàng.

Sau đó, hắn thấy được một đạo lưu quang từ trong Huyền Thiên Binh Trận lao ra. Lúc này, Lục Thiên Thần Ấn đã cách mặt đất không quá xa. Tuy rằng còn đang ở trong bầu trời cuồng bạo. Nhưng nếu như bây giờ từ trong Lục Thiên Thần Ấn chạy ra, tính mạng vẫn được bảo đảm. Nói đúng hơn là, Lục Thiên Thần Ấn đã rơi xuốngchỗ nguyên tố cuồng bạo không đến mức uy hiếp được hắn.

- Mẹ nó, ai nói trên đại lục Thần Huyền không có mấy Thần Hoàng chứ? Thoáng cái đã xuất hiện nhiều Thần Hoàng như vậy.

Khi Vu Nhai thấy đạo lưu quang này, cũng nghe được giọng nói của Thần Vũ Thần Hoàng, hắn không nhịn được mắng một câu.

Sau đó, Vu Nhai không chút do dự từ trong Lục Thiên Thần Ấn nhảy ra ngoài. Hắc, ở bên trong Lục Thiên Thần Ấn có thể tạm thời an toàn. Nhưng ai dám cam đoan đế quốc Huyền Binh không phá nổi Lục Thiên Thần Ấn. Lại nói còn có Luyện Chân Thần. Nếu như bị dẫn dụ vào trong Huyền Thiên Binh Trận, Độc Cô gia sẽ rất bị động.

Nếu như vậy, còn không bằng bỏ trốn. Nhưng làm thế nào có thể chạy ra khỏi ma trảo của Thần Hoàng?

Vấn đề này đối với một Thần Tướng mà nói dường như vô cùng nan giải... Đúng vậy, nếu như là ở nơi khác, khẳng định khó có thể giải được. Vu Nhai sẽ bị bắt.

Nhưng nơi này là nơi thần bí, có tồn tại uy hiếp được Thần Hoàng.

Thứ gần Vu Nhai có thể uy hiếp được Thần Hoàng chính là nguyên tố cuồng bạo phía trên này.

Đã như vậy, hắn cũng không cần liều mạng xông lên...

Giống như Thiên Bằng Hoàng nói, Vu Nhai điên, cũng không điên như thế. Vu Nhai không có nửa điểm cơ hội. Hơn nữa hắn xông lên, tuy rằng rất nguy hiểm, nhưng hệ số nguy hiểm vẫn ít hơn nhiều so với người khác. Phải biết rằng, Thôn Thiên Kiếm đã tiếp nhận truyền thừa của Ma Thiên.

Trước đó, thời điểm Vu Nhai giết trưởng công chúa, hắn quả thực đã có cơ hội có thể chạy trốn khỏi sự truy sát của Tô Thần Hoàng, vẫn dùng phương pháp này.

Lúc đó Vu Nhai không muốn lập tức trốn, bởi vì hắn biết các Thần Hoàng đều chú ý tới hắn.

Thôn Thiên Kiếm phát ra Ma Thiên Kiếm Ý. Vô số ký hiệu Ma Thiên từ trong Thôn Thiên Kiếm phun ra, quấn chặt ở xung quanh thân Vu Nhai. Cũng không biết thứ này có hữu dụng hay không, nhưng hắn không có biện pháp nào khác. Hắn chỉ có thể làm như vậy.

Sau khi làm xong tất cả, hắn đã vọt tới khu vực vô cùng nguy hiểm. Cùng lúc đó, Thần Vũ Thần Hoàng đã nhanh chóng đuổi tới.

Trước khi Thần Vũ Thần Hoàng đuổi theo không dừng, hắn chỉ có thể tiếp tục đi lên, không có biện pháp nào khác.

- Thần Vũ, Vu Nhai là của chúng ta.

Đúng vào lúc này, dưới sự phối hợp thời gian cùng không gian Thời Hoàng và Không Hoàng cũng chạy tới. Bọn họ bị Độc Cô Chiến Huyền ngăn cản như vậy, nên chậm hơn một chút. Nhưng dưới sự phối hợp giữa bọn họ tốc độ của bọn họ vẫn nhanh hơn so với Thần Vũ Thần Hoàng rất nhiều...

Con mẹ nó, cần gì quan tâm ai nhanh ai chậm. Vu Nhai chỉ biết là hiện tại da đầu hắn đang tê dại. Hắn cắn răng tiếp tục đi lên.

- Vu Nhai, không thể đi lên được nữa. Ta cảm giác Ma Thiên Kiếm Ý và ký hiệu Ma Thiên cũng chỉ có thể giúp ngươi đến đây. Đi lên nữa nói nhất định sẽ không chịu được.

Giọng nói Thôn Thiên Kiếm Linh không hề bình tĩnh, hơi khẩn trương nói.

- Ở đây có thể uy hiếp được Thần Hoàng sao?

Giọng nói Vu Nhai lại dường như bình tĩnh hơn. Đúng vậy, Thôn Thiên Kiếm Linh đang lo lắng co tính mạng của oan gia Vu Nhai đang chết này, đương nhiên sẽ khẩn trương. Nhưng Vu Nhai hiện tại làm gì có tâm tình lo lắng tính mạng của mình có thể bị nguyên tố cuồng bạo ảnh hưởng hay không. Điều hắn lo lắng chính là phía dưới. Cũng chính bởi vì vậy, hắn mới không mất đi bình tĩnh. Giọng hắn trầm thấp hỏi.

- Có thể, nhưng vẫn chưa phải là uy hiếp quá lớn.

Thôn Thiên Kiếm Linh dường như cũng chịu sự ảnh hưởng của Vu Nhai, hít một hơi thật sâu trả lời.

- Vậy cứ tiếp tục đi lên thêm một chút nữa. Sau đó chúng ta lại trốn đi. Ta cũng không tin ba Thần Hoàng kia dám điên cuồng đuổi giết theo chúng ta lên tới độ cao của chúng ta. Thậm chí, chúng ta còn có thể đưa tới càng nhiều nguyên tố cuồng bạo hơn.

Vu Nhai quyết định thật nhanh nói.

- Được!

Thôn Thiên Kiếm Linh cũng chấp nhận trả bất cứ giá nào, bất kể thế nào cũng nhất định phải bảo vệ được tính mạng của tên hỗn đản này.

Cứ như vậy, Vu Nhai bị Thôn Thiên Kiếm mang theo, bay về phía cao hơn. Mãi đến hồi sau hắn cảm giác được ba gã Thần Hoàng ở phía dưới do dự một hồi rồi ngừng lại.

Sau đó, hắn điên cuồng ngang bay ngang, không đi lên nữa. Phương hướng... Hiện tại đã không quan tâm là phương hướng nào. Dù sao hắn đã nhớ hướng phiến đá thần bí đã chỉ dẫn. Hiện tại trước tiên phải bỏ rơi ba gã Thần Hoàng đã.

Những lời này nếu nói ở bên ngoài nhất định sẽ bị người ta cười ngạo.

Bỏ rơi Thần Hoàng, nói đùa sao?

Nhưng ở dưới bầu trời cuồng bạo này lại không phải là không có khả năng.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1825: Suy nghĩ lớn mật
Huống hồ, lúc này phía dưới lại truyền tới giọng nói của Độc Cô Chiến Huyền:

- Vu Nhai, cứ việc trốn đi. Bất kỳ Thần Hoàng nào phía dưới muốn ra tay, ta sẽ giúp ngươi ngăn cản. Nghĩ biện pháp bỏ rơi bọn họ đi...

Ầm...

Tiếng Độc Cô Chiến Huyền nói vừa dứt, sau đó liền ra tay, trực tiếp đánh về phía Thời Hoàng. Thần Hoàng thời gian rất khủng khiếp. Thần đạo thời gian có thể khiêu chiến vượt cấp. Nhưng đến Thần Hoàng cảnh, ưu thế sẽ không quá rõ ràng. Đặc biệt là khi đối mặt với Thần Hoàng nắm giữ kiếm đạo chi tâm cực hạn của Độc Cô gia. Vừa rồi, chính lúc Thời Hoàng sử dụng Thần Hoàng thời gian chi đạo khống chế Vu Nhai, lại bị Độc Cô Chiến Huyền phá hỏng.

Đúng vậy, ba vị Thần Hoàng giống như lời Vu Nhai nói không dám bay lên.

Nguyên tố cuồng bạo đã uy hiếp được bọn họ. Đặc biệt trong lúc nhanh chóng bay đi. Lại nói, nếu như bị nguyên tố cuồng bạo xâm hại bị trọng thương, vậy nói không chừng bọn họ sẽ trực tiếp xong đời. Hắc hắc, không quan tâm Thần Hoàng phe nào bị thương, các thế lực khác đều sẽ không chút do dự bỏ đá xuống giếng. Đặc biệt là Độc Cô gia, nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy.

Bởi vậy, bọn họ chỉ có thể âm trầm ở phía dưới đánh về phía Vu Nhai. Hiện tại bọn họ đều không nghĩ ra được, vì sao Vu Nhai có thể bay ở phía trên. Không đúng. Nếu nhớ kỹ một chút, có lẽ là do Ma Thiên Nguyên Giới giở trò quỷ.

Ban đầu, theo bọn họ, ở phía dưới đánh lên, lấy lực lượng của bọn họ muốn đánh con chim nhỏ Vu Nhai này rơi xuống tới cũng không phải là chuyện quá khó. Nhưng con mẹ nóm Độc Cô Chiến Huyền ở phía dưới lại làm người quét đường cho Vu Nhai. Ngươi bảo bọn họ phải làm sao bây giờ? Phái một người đi ngăn cản Độc Cô Chiến Huyền sao? Phái ai đi? Thần Vũ Thần Hoàng chỉ có một mình. Hắn khẳng định mặc kệ.

Thật ra Thời Hoàng và Không Hoàng có thể phái một người qua. Nhưng bọn họ cũng lo lắng bị Thần Vũ Thần Hoàng cướp được tiên cơ trước...

Không không không. Cùng là cấp Thần Hoàng, một đối một, nếu như một người trong đó thật sự muốn chạy trốn thật sự không đánh với ngươi, vậy rất khó có thể phân ra thắng bại trong thoáng chốc. Rất có thể sẽ để hắn chạy trốn ra ngoài... Nếu như chỉ phái một Thần Hoàng xuống ngăn cản Độc Cô Chiến Huyền, vậy không có hiệu quả gì. Độc Cô Chiến Huyền chắc chắn sẽ không thật sự đánh với ngươi. Thật sự vòng qua ngươi tiếp tục dọn những kẻ cản trở Vu Nhai...

Trừ khi ngươi giống như Độc Cô Khúc Phong nắm giữ sát ý khủng khiếp của Thần Hoàng, hoặc là như Thiên Bằng Hoàng có tốc độ đỉnh phong, nếu không rất khó vây khốn được người nào. Mặc dù Thời Hoàng và Không Hoàng là Thần Hoàng đẳng cấp cao nhất của nguyên tố thời không và không gian như vậy. Nhưng bọn họ cũng không phải là Thần Hoàng đỉnh phong. Thời gian và không gian đáng sợ thì đáng sợ, nhưng muốn tu luyện lại đặc biệt không dễ dàng. Cảnh giới tối đa của bọn họ cao hơn so với Độc Cô Chiến Huyền mới vào Thần Hoàng một chút. Nếu như đánh nhau, bọn họ cùng Độc Cô Chiến Huyền cùng lắm thì khó phân thắng bại.

Đương nhiên, nếu như phối hợp thời gian và không gian cùng lúc, nếu như Độc Cô Chiến Huyền không có lá bài tẩy nào, vậy hẳn phải chết không thể nghi ngờ.


Nhưng giống như đã nói trên, Thời Hoàng cùng Không Hoàng hiện tại không có khả năng đồng thời ra tay với Độc Cô Chiến Huyền. Thậm chí còn phải ứng phó với nguyên tố cuồng bạo. Nói cách khác, hiện tại hình thành một cục diện giống như tam minh trì.

Vu Nhai bay ở chỗ cao nhất. Thời Hoàng, Không Hoàng và Thần Vũ Thần Hoàng ở phía dưới đang chờ thời cơ để ra tay. Phía dưới nữa, Độc Cô Chiến Huyền ở phía sau trợ giúp Vu Nhai. Thỉnh thoảng ngăn cản một chút sự công kích của một trong ba gã Thần Hoàng đối với Vu Nhai. Đúng vậy. Cứ như vậy, bọn họ hình thành một cục diện đuổi cùng trốn vô cùng quỷ dị...

Thời gian chậm rãi trôi qua. Cục diện vẫn là đuổi cùng trốn quỷ dị kia. Vu Nhai vẫn không thoát được sự truy sát của ba gã Thần Hoàng. Ba gã Thần Hoàng bởi vì bị Độc Cô Chiến Huyền quấy nhiễu ở phía dưới. Trong lúc nhất thời bọn họ không giải quyết được Vu Nhai phía trên. Dường như nếu tiếp tục giằng co như vậy nữa, lúc này bọn họ không biết sẽ bay đến chỗ nào. Dù sao bọn họ đã sớm không nhìn thấy Huyền Thiên Binh Trận của Luyện Chân Thần kia nữa.

- Làm sao bây giờ? Tiếp tục như vậy là không được.

Trong lòng Vu Nhai không biết đã thầm hỏi lại bao nhiêu lần. Hắn căn bản không trốn thoát được. Tiếp tục như vậy nữa sớm muộn sẽ xảy ra chuyện. Ba gã Thần Hoàng Cổ Duệ và đế quốc Huyền Binh dường như đang tính toán tạm thời liên thủ. Phía bên Độc Cô Chiến Huyền chỉ có một Thần Hoàng. Thật sự quá khó khăn. Hơn nữa, thời điểm Thời Hoàng và Không Hoàng thỉnh thoảng phát hiện tuyệt địa trận pháp Kinh Thiên Nguyên Giới lúc, còn có thể phái một người xuống điều tra một chút, nhìn xem có dân thổ cư cấp Thần Hoàng tồn tại hay không. Nếu như bọn họ tìm được dân thổ cư cấp Thần Hoàng, như vậy chỉ sợ cũng sẽ là thời điểm chết của mình.

Tuyệt đối không thể bị động như vậy nữa. Phải làm điều gì đó. Vu Nhai nhìn xung quanh. Hình như bay lâu như vậy, càng lúc hắn càng thích ứng với nguyên tố cuồng bạo xung quanh. Hiện tại độ cao hắn có thể bay đã tăng cao, nhưng như vậy còn chưa đủ.

- Vu Nhai. Hiện tại sợ rằng chỉ có một biện pháp.

Thời điểm Vu Nhai đang khẩn trương, hoàng hậu tiền bối đột nhiên khẽ nói một câu, cảm giác cũng không còn sức lực. Đúng vậy, các Binh Linh đương nhiên đang giúp Vu Nhai nghĩ biện pháp. Không đợi Vu Nhai đáp lời, hoàng hậu tiền bối lại nói:

- Đó chính là ngươi biến mất ở trong nguyên tố cuồng bạo này, dung nhập nguyên tố, hóa thân nguyên tố...

- Dung nhập nguyên tố. Hóa thân nguyên tố? Có ý gì?

Vu Nhai trợn trừng mắt nói.

- Đầu tiên, phải tăng cao cảm ngộ của ngươi đối với nguyên tố chi đạo. Muốn tăng cao cũng chỉ có thể điên cuồng nuốt vào nguyên tố cuồng bạo xung quanh, giống như quy tắc nguyên trong thế giới Lữ Giả. Giống như dung hợp quang ảnh bên trong không giới của Ma Thiên, đạt tới một cảnh giới. Hiện tại điều ngươi phải làm chính là dung hợp nguyên tố cuồng bạo...

Hoàng hậu tiền bối đưa ra một suy nghĩ đặc biệt lớn mật.

Vu Nhai há hốc miệng. Quy tắc nguyên và quang ảnh nguyên tố đều là thứ đặc biệt ôn hòa có thể dung hợp. Đó là truyền thừa do Chân Thần của mỗi Nguyên Giới đặc biệt thiết lập ra cho tộc dân nào đó tìm hiểu. Nhưng những nguyên tố cuồng bạo ở đây chẳng qua là nguyên tố.

Đó là thứ có thể hủy diệt người. Thứ này có thể dung hợp được sao?

- Ta biết bản thân ngươi là Huyền Binh Giả, có đôi khi ngươi sẽ nghĩ nguyên tố phức tạp. Nhưng trong mắt của ma pháp sư cường đại chân chính, nguyên tố chính là tinh linh nhỏ có thể khống chế được, cùng với quy tắc nguyên và quang ảnh nguyên tố thực sự không có gì khác biệt. Chỉ cần ngươi có thể hoàn toàn hiểu được nguyên tố, thậm chí hoàn toàn hiểu nguyên tố cuồng bạo xung quanh, vậy ngươi có thể dung hợp, cảm ngộ ý cảnh bên trong, biến chúng thành của mình để mình sử dụng.

Hoàng hậu tiền bối giải thích:

- Đương nhiên, những điều đó đối với ngươi bây giờ mà nói có thể quá khó khăn.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1826: Nguyên tố chi tâm
Ta lại cho ngươi một ví dụ đơn giản hơn. Ta nghe nói, ngươi đã từng hấp thu rất nhiều oan hồn của Độc Cô gia. Oan hồn khiến cho ngươi trong lúc cảm ngộ kiếm thánh đạo không thể không lấy thái cực phân ra thành hai mặt kiếm đạo đối nghịch với nhau. Hiện tại, ngươi xem nguyên tố cuồng bạo trở thành những oan hồn kia. Ngươi lấy thái cực chi đạo dung hợp bọn chúng, để cho bọn chúng cảm thấy ngươi có thể thân cận là được. Nếu vẫn không được nữa, ngươi có thể tách chúng ta, tạo thành hai mặt nguyên tố chi đạo đối ngược với nhau.

- Ta nên làm như thế nào?

Vu Nhai hình như cảm thấy có khả năng làm được. Nhưng đối với nguyên tố, hắn quả thực phân tích không đủ, có chút mờ mịt.

- Cụ thể nên làm như thế nào, hiện tại ta cũng không biết. Ta chỉ đưa ra cho ngươi một lời đề nghị. Nếu như ngươi cảm thấy đề nghị này có khả năng làm được, vậy cứ liều mạng đi.

Hoàng hậu tiền bối chỉ lắc đầu. Nàng lại không biết gì về thái cực chi đạo, làm sao biết được nên làm như thế nào. Cùng lắm, nàng chỉ đưa ra phương thức ma pháp mà thôi.

Vu Nhai rơi vào trầm tư. Hắn cảm thấy phương pháp này của hoàng hậu tiền bối hẳn có thể làm được. Nhưng hệ số nguy hiểm lại đặc biệt cao.

- Vu Nhai, kiếm đạo có thể có kiếm đạo chi tâm. Nguyên tố cũng có thể có nguyên tố chi tâm. Thái cực bao quát vạn tượng. Ngươi cũng có thể lại nhớ lại Âm Dương Thần Ý Kiếm Quyết ta đã cho ngươi.

Thôn Thiên Kiếm Linh hình như cảm thấy phương pháp này có khả năng làm được. Nàng cũng đi ra nói.

Vu Nhai gật đầu. Trong đầu hắn hiện tại có hơi loạn. Hắn cần phải sắp xếp và suy nghĩ kỹ lại một chút. Nhưng rất nhanh hắn không còn thấy bối rối nữa. Hắn chỉ lặng lẽ đọc Âm Dương Thần Ý Kiếm Quyết. Hắn phát hiện, kiếm quyết trong bản thân có phương pháp dẫn động lực lượng thiên địa cho mình sử dụng. Bản thân ẩn chứa ý cảnh thái cực. Lực lượng thiên địa kiếp trước và nguyên tố thiên địa kiếp này có thể khác nhau, nhưng trên phương diện tính chất khẳng định không khác nhau quá lớn. Từ từ, hắn có một kế hoạch. Tuy rằng vẫn phải liều mạng. A, hiện tại không liều mạng không được.

- Thôn Thiên Kiếm Linh, giúp ta cắn nuốt một đạo nguyên tố đủ để hủy diệt Thần Vương. Đầu tiên là hệ thổ.

Vu Nhai cúi đầu nhìn Thôn Thiên Kiếm Linh hạ lệnh. Hiện tại hắn không gọi Thôn Thiên Kiếm Linh là lão bà. Hắc, thật sự không phải là thời cơ tốt để đùa giỡn với nàng. Thôn Thiên Kiếm Linh có phần sững sờ, nặng nề gật đầu. Ở trong tiểu thế giới Binh Linh biểu tình nàng đặc biệt ngưng trọng.

Hiện tại bầu trời đã không chỉ có ba loại nguyên tố trên không trung như lúc đầu. Bây giờ nguyên tố gì cũng có...

Ầm...

Đúng lúc này, một đạo nguyên tố thổ cuồng bạo xuyên qua thân kiêm của Thôn Thiên Kiếm xông vào trong cơ thể Vu Nhai. Ban đầu bởi vì có Ma Thiên phù văn và Ma Thiên Kiếm Ý tồn tại, như vậy nguyên tố cuồng bạo không vào được thân thể Vu Nhai. Nhưng bây giờ lại cố ý thả cho một đạo nguyên tố tiến đến.

Phụt...

Trong nháy mắt khi nguyên tố này nhảy vào trong thân thể hắn, một ngụm máu tươi từ trong ngực hắn dâng lên. Trong cơ thể dường như muốn bị xé nát. Hắn cố gắng sử dụng huyền khí ngăn chặn chặt chẽ. Hắn cố gắng nuốt máu tươi xuống. Nhưng vẫn có một chút rỉ ra từ bên khóe miệng.


- Vu Nhai...

Các Binh Linh khẩn trương kêu lên.

- Không có việc gì. Chút nguyên tố như vậy vẫn không giết được ta.

Giọng nói Vu Nhai biến thành khàn khan, nhưng sắc mặt lại đặc biệt kiên định. Hắn muốn dung nhập nguyên tố cuồng bạo xung quanh, nhất định phải cảm ngộ những nguyên tố này trước. Thổ đạo của hắn đã thành Thần Vương. Nguyên tố hệ thổ tất nhiên được hắn chọn đầu tiên. Tuy rằng ở trên phương diện thổ đạo, hắn gần như hoàn mỹ. Nhưng nó vẫn rất khác với nguyên tố hệ thổ xung quanh. Phải biến cảm ngộ của mình hoàn mỹ giống như với nguyên tố hệ thổ xung quanh.

Cứ như vậy, Vu Nhai cảm ngộ đạo nguyên tố hệ thổ đủ để hủy diệt Thần Vương này. Hắn biến khí tức thổ Thần Vương chi đạo hoàn toàn phục chế trở thành khí tức của đạo nguyên tố hệ thổ. A, có lẽ bởi vì thổ đạo thành tựu Thần Vương, hình như không phải quá khó.

- Thành công...

Vu Nhai khẽ nói. Nếu thành công này lại giống như nhìn thấy hi vọng, vậy cứ tiếp tục...

Biểu tình Vu Nhai rất nghiêm túc. Sau đó, hắn bảo Thôn Thiên Kiếm Linh lại thả một nguyên tố hệ phong tiến đến. Vẫn là vậy. Hắn lấy tồn tại hủy diệt Thần Vương. Mặc dù nói là có thể hủy diệt Thần Vương, nhưng hiện tại Vu Nhai có thể giết chết Thần Vương bình thường. Đạo nguyên tố hệ phong cuồng bạo này tuy rằng nguy hiểm, nhưng đối với hắn vẫn không tạo ra được vết thương trí mệnh. Lại nói, đó chỉ là một tia nguyên tố nhỏ mà thôi...

Đương nhiên, một tia nhỏ như vậy lại khiến hắn đặc biệt thống khổ. Đặc biệt phong thần đạo còn chưa cảm ngộ đạt được Thần Vương. Nhưng hắn không có cách nào. Hắn phải dựa vào đạo nguyên tố này để cảm ngộ, thậm chí nhất định phải dung hợp nó. Chỉ cần dung hợp, cảm ngộ của hắn có thể đạt được Thần Vương.

- Tiểu tinh linh có thể khống chế...

Vu Nhai nghĩ tới lời hoàng hậu tiền bối đã nói. Hắn không ngừng cố gắng trấn tĩnh cảm nhận đạo nguyên tố phong cuồng bạo này...

- Đúng rồi. Không phải mình có các loại thuộc tính kiếm tâm đã hoàn mỹ sao? Vì sao không mượn sự hiểu biết đối với kiếm tâm để cảm ngộ chứ?

Vu Nhai cảm thấy dung hợp vẫn rất khó. Hắn căn bản cũng không phải là ma pháp sư. Đối với ma pháp, có thể nói hắn dốt đặc cán mai. Nhưng nguyên tố thần đạo đều giống nhau. Giống như Phong Doanh có thể lợi dụng lực lượng gió. Kiếm tâm của Phong Doanh cũng đã hoàn mỹ.

Vu Nhai lại tu luyện Huyền Binh, vậy hãy để cho đạo nguyên tố phong này tiến vào trong Huyền Binh bản mạng thuộc tính phong. Ở bên trong có thể khiến cho nó an tĩnh trở lại. Sau đó lại lợi dụng kiếm tâm của mình để cảm nhận nó.

Nếu đã nghĩ được, vậy trực tiếp làm. Vu Nhai để đạo nguyên tố gió này lưu chuyển ở bên trong Huyền Binh bản mạng thuộc tính phong.

- Quả nhiên có hiệu quả...

Trên mặt Vu Nhai mang theo sự hưng phấn. Sau đó, hắn đã dần dần nhìn ra.

Đạo nguyên tố hệ phong này chia ra làm hai phần dao động và bình tĩnh. Giống như lời hoàng hậu tiền bối đã nói. Hắn không ngừng cảm ngộ và dung hợp phần bình tĩnh này, lại dùng thái cực ý tác phần dao động kia, giống như oan hồn điên cuồng trước đây...

Khi hắn hoàn toàn cảm ngộ và dung hợp phần nguyên tố phong yên tĩnh kia, phong đạo của hắn lập tức đạt tới Thần Tướng đỉnh phong. Đúng vậy, chỉ là Thần Tướng đỉnh phong mà thôi. A, muốn đạt được Thần Vương không thể là chuyện dễ dàng như vậy.

Mặc dù đây là thứ có thể hủy diệt Thần Vương.

Có kinh nghiệm đối với nguyên tố phong đạo, kế tiếp sẽ dễ hơn nhiều...

Mỗi loại nguyên tố dần được dung hợp và cảm ngộ. Trong đó có lẽ bởi vì cơ sở mộc thần đạo vững chắc hơn, không ngờ cảm ngộ được Thần Vương.

Nhưng hắn không vì vậy mà cảm thấy vui vẻ. Mục tiêu ban đầu của hắn chính là khiến toàn bộ nguyên tố thành tựu Thần Vương. Đáng tiếc những nguyên tố khác quá khó khăn. Đặc biệt là hai loại nguyên tố như thời gian và không gian.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1827: Cảm kích
Nếu không phải bởi vì Vu Nhai tốn nhiều tinh lực trên phương diện thần đạo thời gian, hắn thiếu chút nữa đã bị nguyên tố thời gian này hại chết.

- Chỉ có hai loại thổ và mộc thành tựu Thần Vương chi đạo. Những nguyên tố khác cũng chỉ là đỉnh phong. Hình như còn chưa đủ.

Vu Nhai thì thào tự nói. Nếu như các loại nguyên tố chỉ là Thần Tướng đỉnh phong, cũng có nghĩa là hắn chỉ có thể giảm mức độ bay xuống. Sau khi rơi xuống, muốn hoàn toàn loại bỏ khí tức của nguyên tố cuồng bạo phía dưới không phải là khó khăn bình thường... Cũng không phải nói là khó khăn, mà phải nói là muốn hoàn toàn biến mất ở trước mặt các Thần Hoàng thực sự không dễ dàng. Nếu trở thành Thần Vương, có khả năng thực sự bảo đảm hơn. Nhân thời điểm này, phải nghĩ biện pháp...

- Đúng rồi. Vừa rồi Thôn Thiên Kiếm Linh nói tới nguyên tố chi tâm, lấy thái cực ý làm chủ, dung hợp hai mặt nguyên tố thần đạo trái ngược nhau.

Vu Nhai thì thào tự nói. Có kinh nghiệm kiếm đạo, hình như ở trên phương diện nguyên tố cũng không tính là quá khó. Thậm chí còn có thể tiếp tục mượn các loại lực lượng của Huyền Binh bản mạng. Có lẽ bởi vì chấp nhận áp lực của nguyên tố cuồng bạo, có thể lại bởi vì có kiếm đạo chi tâm, kinh nghiệm của đao đạo chi tâm. Lại có lẽ bởi vì thái cực ý thần kỳ. Cuối cùng có lẽ là bởi vì tình hình hiện tại đã ép hắn...

Một loại nguyên tố chi tâm có thể từ trước tới nay chưa từng xuất hiện ở trên thế gian đã lặng lẽ thành hình!

Lực lượng tâm, vẫn là thứ huyền bí, thứ không có cách nào giải thích được. Cảm ngộ được là được.

Cùng lúc đó, bởi vì ý cảnh thái cực đang dung hợp hai loại tính chất cuồng bạo cùng bình tĩnh của nguyên tố, nảy sinh nguyên tố chi tâm thái cực giống như thái cực kiếm tâm. Dường như ở trong cơ thể hắn, tính chất hai loại nguyên tố lột xác thành tồn tại hoàn mỹ nhất...

Cũng chính vì vậy, trong nháy mắt nguyên tố chi tâm của nàng hình thành...

Trong cơ thể hắn có sự thiếu hụt về nguyên tố, hoặc nói hắn cảm giác ngộ tính chất nguyên tố, trong nháy mắt này giống như nguyên tố Ma Thiên biến thành nguyên tố hoàn mỹ. Nói cách khác, Vu Nhai đã hoàn toàn hiểu rõ làm thế nào có thể biến nguyên tố cấp bậc Thần Vương thành hoàn mỹ. Kết quả hoàn mỹ chính là...

Ùng ùng.

Ngoại trừ vô cùng gian nan đối với nguyên tố thời gian ra, tất cả những nguyên tố khác hắn đã cảm ngộ thành Thần Vương...

Đúng vậy, mười hai loại nguyên tố thần đạo ngoại trừ thần đạo thời gian ra, tất cả đều cảm ngộ thành Thần Vương. Ngay cả thần đạo không gian cũng đột phá. Chỉ còn lại thần đạo thời gian cường đại. Không có cách nào, thần đạo thời gian hình như không có thể dễ dàng dung hợp. Cần phải nghiên cứu, phải cảm ngộ trong ý cảnh thời gian mới được. Giống như thời điểm ban đầu khi ở Ma Thiên Nguyên Giới, quang ảnh cùng với quang ảnh của hắn không giống nhau.

Nếu như hiện tại Vu Nhai dừng lại ở trong nguyên tố thời gian, nghiên cứu thần đạo thời gian, có thể sẽ bị Thời Hoàng bắt được, hắn sẽ xong đời.

Vu Nhai không dám làm loạn, chỉ có thể trước đặt thần đạo thời gian sang một bên.


Dù vậy, bởi vì vẫn dung hợp một tia nguyên tố thời gian cuồng bạo, thần đạo thời gian đã đạt tới Thần Tướng đỉnh phong.

- Có thể bắt đầu.

Mười một loại nguyên tố thần đạo thành tựu Thần Vương. Nhưng Vu Nhai lại không cao hứng mấy. Hiện tại cũng không phải là thời điểm cao hứng. Trước hết phải trốn thoát khỏi tầm mắt của ba gã Thần Hoàng phía dưới rồi nói sau.

Vu Nhai cúi đầu nhìn ba vị Thần Hoàng phía dưới vẫn đang điên cuồng đuổi theo. Chỉ thấy sắc mặt của bọn họ thật không dễ nhìn. Một Thần Tướng cũng đuổi không kịp, khiến các Thần Hoàng rất mất mặt. Mặc dù phía dưới có Độc Cô Chiến Huyền làm phiền.

Chỉ có điều hiện tại ánh mắt bọn họ hình như có một chút chờ mong. Đúng vậy, trước đây không lâu, Vu Nhai khiến người ta có cảm giác chính là lảo đảo nghiêng ngã, cảm giác có khả năng ngã xuống bất cứ lúc nào. Thậm chí có thể nhìn thấy cả vết máu tươi ở bên cạnh khóe miệng hắn.

Ở trong mắt ba vị Thần Hoàng, Vu Nhai chắc chắn sẽ nhanh chóng không kiên trì nổi nữa.

Đúng vậy, ngay cả ba vị Thần Hoàng cũng không dám hăng hái bay nhanh ở độ cao. Nói gì tới Thần Tướng nhà ngươi.

Mặc dù hắn có thanh thần kiếm rất đáng sợ như vậy, cũng không thể kiên trì được bao lâu. Ba vị Thần Hoàng đang rất chờ mong. Thậm chí sau khi nhìn thấy Vu Nhai lảo đảo, bọn họ cũng không xuất thủ. Đúng vậy, ra tay sẽ bị Độc Cô Chiến Huyền ngăn cản. Vậy không bằng chờ Vu Nhai rơi vào tình trạng kiệt sức rồi nói sau.

Cũng may mắn là ba vị Thần Hoàng không ra tay. Nếu như trước đó, khi Vu Nhai cảm ngộ nguyên tố chi tâm, ba Thần Hoàng ra tay, không chừng sẽ phát sinh chuyện gì đó. Nói không chừng Vu Nhai sẽ bị ảnh hưởng, sẽ thất bại.

Đúng vậy, Vu Nhai lại rất cảm kích khi thấy bọn họ không ra tay.

Sắc mặt Độc Cô Chiến Huyền rất ngưng trọng. Hắn cũng không biết Vu Nhai đang làm gì. Hắn đã chuẩn bị tinh thần đại quyết chiến.

- A...

Thời điểm bốn vị Thần Hoàng phía dưới theo đuổi tâm tư của mình, đột nhiên, bọn họ gần như đồng thời khẽ a một tiếng. Bọn họ phát hiện Vu Nhai không ngờ lại thu thanh thần kiếm màu trắng bạc này.

Hắn muốn làm gì? Hay là hắn đã không chống đỡ nổi nữa? Kiếm tự động quay về trong thân thể?

Bất kỳ ai cũng biết mặc dù thần kiếm vô cùng cường đại, nhưng vẫn phải cần dựa vào huyền khí của Vu Nhai.

- Sao? Không đúng, khí tức của hắn...

Trong lúc bất chợt, bốn vị Thần Hoàng lại phát hiện khí tức của Vu Nhai có gì đó không đúng. Cảm giác giống như đang từ từ biến mất. Thời Hoàng, Không Hoàng và Thần Vũ Thần Hoàng rốt cuộc theo bản năng liếc mắt nhìn nhau. Sau đó, bọn họ chợt phóng về phía trước. Chỉ về xông phía trước một chút là không có việc gì. Nhưng Độc Cô Chiến Huyền làm sao có thể để cho bọn họ xông lên được. Hắn đã sớm chuẩn bị ngăn cản ba người lại...

Nhưng hắn đồng thời muốn ngăn cản ba người lại không thể là chuyện dễ dàng như vậy. Ba người điên cuồng đi vòng qua. Hiện tại tốc độ của Vu Nhai đã chậm lại. Dù sao hắn đã thu thanh thần kiếm vừa kéo hắn bay đi, trở lại trong cơ thể. Bọn họ tự tin, chỉ cần chớp mắt là có thể bắt được Vu Nhai.

Bởi vì sự ngăn cản của Độc Cô Chiến Huyền, khiến cho bọn họ thoáng chậm lại một chút. Nhưng cũng chỉ là một chút mà thôi, lại khiến bọn họ bỏ lỡ cơ hội. Khi bọn họ vòng qua Độc Cô Chiến Huyền, trong mắt bọn họ Vu Nhai đã không thấy tăm hơi. Thoáng cái, ba vị Thần Hoàng đều ngơ ngác dừng lại. Linh giác gì đó điên cuồng lướt ra ngoài. Trong lòng bọn họ nghi ngờ Vu Nhai lại trốn vào trong tiểu thế giới Binh Linh.

Nhưng không...

Ba người biến sắc. Bọn họ cảm thấy vô cùng mất mặt, thân ảnh lại xông lên, vọt tới vị trí cũ của Vu Nhai. Nhưng bọn họ không tìm được. Bọn họ cũng không dám dừng lại quá lâu. Sau khi tìm được ở phía trên một hồi. Thời điểm bọn họ cảm nhận được xung quanh có nguyên tố uy hiếp được bọn họ, bọn họ chỉ có thể bay xuống, sau đó lại xông lên, hoặc là bay vòng vòng ở phía trên. Những nguyên tố trên đó có thể uy hiếp được bọn họ...
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1828: Tuổi cao không nên vọng động
- Không thấy, làm sao có thể không thấy được?

Thần Vũ Thần Hoàng ngơ ngác, sắc mặt khó coi tới cực điểm. Bọn họ là tồn tại đỉnh phong nhất trên đại lục Thần Huyền. Nhưng trong trường hợp ba người hợp lực, không ngờ lại khiến một tiểu tử Thần Tướng biến mất ở trước mặt bọn họ. Loại tâm tình này quả thực khó có thể hình dung được.

Điều buồn bực nhất chính là, ngay cả Vu Nhai biến mất thế nào bọn họ cũng không biết.

Độc Cô Chiến Huyền cũng không biết. Hắn cũng có chút ngây người. Sau khi suy nghĩ một hồi, hắn chỉ có thể thản nhiên cười. Suy nghĩ về chuyện của Vu Nhai thật nhức đầu. Giống như Lạc Thiên Kiếm Linh nói, tiểu tử này rất quỷ dị. Căn bản không cần quá để ý tới hắn.

- Ha ha, ba vị Thần Hoàng, tại sao các ngươi giống như những con ruồi chơi trò quay lòng vòng ở phía trên rất vui sao? Phía trên lại rất nguy hiểm. Nếu không, cùng xuống uống một chén rượu đi?

Độc Cô Chiến Huyền cũng không lãng phí cơ hội tốt để cười nhạo người khác. Hắn bắt đầu cười ha ha. Bởi vì hắn cười nhạo, khiến ba vị Thần Hoàng dừng lại. Mặt âm trầm nhìn chằm chằm vào Độc Cô Chiến Huyền. Bọn họ hận không thể nuốt hắn vào. Nếu như bọn họ thật sự có cùng một thế lực, nhất định sẽ liên thủ giết chết Độc Cô Chiến Huyền, Quá buồn bực, cần phát tiết.

- Lẽ nào Vu Nhai ở phía trên nguyên tố cuồng bạo thật sự nhìn thấy điều gì?

Đúng vào lúc này, Không Hoàng đột nhiên nghĩ tới điều gì. Sắc mặt hắn điên cuồng biến đổi nói. Cùng lúc đó, Thời Hoàng và Thần Vũ Thần Hoàng cũng ngây ngẩn cả người. Sau đó bọn họ không chút do dự ra tay. Lực lượng Thần Hoàng điên cuồng đánh ra. Trong nháy mắt, bọn họ gần như đánh tan các nguyên tố xung quanh. Đáng tiếc, cho dù là bọn họ cũng không có cách nào đánh tan toàn bộ bầu trời cuồng bạo phía trên. Bọn họ cũng không phát hiện ra được thân ảnh của Vu Nhai.

- Tiếp tục tìm kiếm...

Giọng nói Thời Hoàng rất khẽ. Sau đó hai người điên cuồng tìm kiếm xung quanh. Thần Vũ Thần Hoàng đương nhiên cũng không ngoại lệ.

Cũng không biết bọn họ tìm kiếm bao lâu, vẫn không có tìm được.

Độc Cô Chiến Huyền chỉ ở một bên quan sát tất cả. Hắn cũng rất sợ Vu Nhai bị tìm được. Nếu quả thật bị tìm được, đến lúc đó chỉ có thể ra tay cứu viện. Nhưng Vu Nhai còn lợi hại hơn so với sự tưởng tượng của hắn...

Không biết đã tìm bao lâu, ba người cuối cùng bay đi.

Độc Cô Chiến Huyền do dự một chút, cuối cùng vẫn nhún vai, bay về phía Huyền Thiên Binh Trận của Luyện Chân Thần...

- Cái gì? Vu Nhai biến mất sao?

Toàn thân Thiên Bằng Hoàng thấm máu. Lông chim kim sắc đã giảm đi không ít, biến thành không trọn vẹn. Nhưng hắn hoàn toàn không thèm để ý. Hiện tại điều hắn để ý nhất chính là Vu Nhai không ngờ lại mất tích?

Đúng vậy. Thần Vũ Thần Hoàng đã bay trở về. Nếu bay trở về, như vậy cuộc chiến đấu giữa Thiên Bằng Hoàng cùng Độc Cô Khúc Phong tạm thời dừng lại. Độc Cô Khúc Phong nghe thấy Vu Nhai biến mất, cũng ngừng lại.

Tình hình Độc Cô Khúc Phong hiện tại không khá hơn so với Thiên Bằng Hoàng là bao nhiêu. Sắc mặt hắn tái nhợt, khóe miệng thấm máu, y phục rối loạn. Tóc bạc trắng cũng giống như người điên, tung bay. Lc này Độc Cô Chiến Huyền cũng trở về bên cạnh hắn...

Không chỉ như vậy, xung quanh ngoại trừ chỗ Huyền Thiên Binh Trận của Luyện Chân Thần ra, gần như không có một tuyệt địa trận pháp nào còn hoàn hảo.

- Đúng vậy. Đột nhiên biến mất. Đáng chết!

Sau khi Thần Vũ Thần Hoàng kể lại tình huống trước đó, đồng thời cũng nói ra suy đoán của Không Hoàng, cũng chính là Vu Nhai rất có khả năng đã phát hiện ra gì đó ở phía trên, nến mới có thể đột nhiên biến mất. Rất có khả năng hắn tìm được phương pháp khống chế nơi thần bí này.

- Thần Vũ Thần Hoàng, trận pháp ở dưới khoảng không Vu Nhai biến mất là trận pháp gì?

Luyện Chân Thần phía dưới đột nhiên hỏi.

- Trận pháp gì sao?

Thần Vũ Thần Hoàng ngẩn người, chợt sắc mặt điên cuồng biến đổi, khẽ nói:

- Phía dưới là tuyệt địa trận pháp ma pháp...

- Hừ, Vu Nhai cùng Ma Thiên Nguyên Giới ký khế ước Nguyên Giới, nắm giữ nguyên tố chi đạo của Ma Thiên Nguyên Giới rất hoàn mỹ. Tuyệt địa trận pháp ma pháp ở đây gần như giống hệt với Ma Thiên Nguyên Giới. Vu Nhai có thể biến mất, ngoại trừ dựa vào tuyệt địa trận pháp của Ma Thiên Nguyên Giới ra, không có biện pháp nào khác. Trừ khi hắn đúng như ngươi đoán, tìm được chỗ bí mật của nơi thần bí này.

Luyện Chân Thần lạnh lùng nói.

- Ta sẽ đi đánh Ma Thiên Trận Pháp kia ngay bây giờ.

Thần Vũ Thần Hoàng lạnh lùng nói. Sắc mặt của hắn bây giờ còn khó coi hơn cả thời điểm Vu Nhai. Hắn chỉ quan tâm tới nguyên tố trên không trung, lại quên mất phía dưới còn có một tuyệt địa trận pháp.

- Hiện tại đi Vu Nhai còn có thể ở nơi đó chờ ngươi sao? Đúng là tuổi đã cao không nên vọng động.

Luyện Chân Thần căn bản không nể mặt nói. Nếu như là trước đây, sợ rằng Thần Vũ Thần Hoàng sẽ hung hăng đánh hắn thành cặn bã. Nhưng bây giờ Thần Vũ Thần Hoàng đang lo lắng, thậm chí cũng quên mất không hỏi Luyện Chân Thần làm sao lại biết được nhiều như vậy. Lại nghe Luyện Chân Thần nói:

- Hiện tại chúng ta giả thiết là Vu Nhai dựa vào Ma Thiên Trận Pháp mới biến mất ở ngay trước mặt các ngươi. Điều này cũng ý nghĩa hắn còn chưa tìm được trung tâm của nơi thần bí. Nói cách khác, kế tiếp Vu Nhai nhất định sẽ đi tìm trung tâm của nơi thần bí...

- Nhưng chúng ta không biết trung tâm nơi thần bí ở chỗ nào!

Thần Vũ Thần Hoàng nhíu mày nói.

- Vậy chúng ta phải đi tìm.

Luyện Chân Thần thấp nói.

- Tìm sao? Ngươi nói thật dễ. Đế quốc Huyền Binh chúng ta đã tìm mấy nghìn năm, không phải vẫn chưa tìm được sao?

Thần Vũ Thần Hoàng hình như dần dần nhớ tới Luyện Chân Thần phía dưới chỉ là một tiểu quỷ miệng còn hôi sữa. Đến bây giờ, hắn còn không biết người ta là Huyền Thiên Chân Thần. Giọng điệu hắn bắt đầu có biến hóa. Nếu không nể tình Luyện Chân Thần còn hữu dụng, hắn cũng lười nói nhiều.

- Các ngươi không tìm được, không có nghĩa là ta không tìm được.

Khóe miệng Luyện Chân Thần giật giật nói:

- Các ngươi không phải đang tìm Huyền Thiên Nguyên Giới sao? Không phải cho rằng nơi thần bí này chính là Huyền Thiên Nguyên Giới sao? Hiện tại ta có thể nói một cách chắc chắn cho các ngươi biết. Ở đây không phải là Huyền Thiên Nguyên Giới. Nhưng các ngươi đã tìm được Huyền Thiên Nguyên Giới.

- Có ý gì? Chúng ta tìm được Huyền Thiên Nguyên Giới sao?

Thiên Bằng Hoàng cũng trợn trừng mắt cướp lời nói.

- Cái binh trận này chính là Huyền Thiên Binh Trận. Ta có thể khống chế Huyền Thiên Binh Trận...

Luyện Chân Thần lạnh lùng nói.

Vừa nghe tới vậy, tất cả mọi người đều ngẩng đầu lên. Bao gồm những người trước đó mai phục ở bên trong Huyền Thiên Binh Trận chuẩn bị đối phó với Độc Cô Chiến Huyền, bao gồm cả Tô Thần Hoàng, Độc Cô Chiến Huyền và Độc Cô Khúc Phong...

- Ngươi biết Huyền Thiên Nguyên Giới ở chỗ nào sao?

Thần Vũ Thần Hoàng ngơ ngác hỏi.

- Đương nhiên biết. Ta chính là Huyền Thiên Chân Thần.

Luyện Chân Thần vừa dứt lời, tất cả Huyền Thiên Binh Trận dưới người hắn chấn động. Trong nháy mắt, vô số người lại mở to hai mắt nhìn. Tất nhiên cũng bao gồm Độc Cô Chiến Huyền và Độc Cô Khúc Phong.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1829: Thần cảnh vô cương
Hai người thậm chí liếc mắt nhìn nhau, hình như đang suy nghĩ có nên ra tay hay không.

Nhưng rất nhanh bọn họ dừng lại. Bọn họ biết Luyện Chân Thần đang dụ dỗ bọn họ ra tay.

Hiện tại bọn họ có Vu Nhai, tồn tại rất có khả năng đã tìm được trung tâm của nơi thần bí này. Bọn họ căn bản không nhất định phải ở lại chỗ này tranh đấu cùng đế quốc Huyền Binh. Hai người lặng lẽ lui lại. Bọn họ cũng phải tìm ra trung tâm nơi thần bí. Huyền Thiên Chân Thần nói hắn có thể tìm được trung tâm nơi thần bí. Như vậy Lạc Thiên Chân Thần thì sao? Chẳng phải cũng có cơ hội có thể tìm được sao?

Không chỉ thế lực hai phe bọn họ, Thời Hoàng và Không Hoàng chỉ sợ cũng đang tìm. Chỉ là bọn họ không dẫn theo Chân Thần. So với đám người Độc Cô gia và đế quốc Huyền Binh, bọn họ khẳng định yếu thế hơn. Đương nhiên, dân Cổ Duệ đối với kiến thức về thời đại của thần khẳng định nhiều hơn so với bọn họ...

Nói chung, hiện tại Độc Cô gia rất có ưu thế...

Cứ như vậy, trận quyết chiến của ba phương cũng bởi vì Vu Nhai biến mất mà tạm thời ngừng hẳn. Hiện tại bọn họ không còn mục tiêu để quyết chiến nữa. Mà là mục tiêu là tìm được phương pháp khống chế nơi thần bí. Sau khi Huyền Binh Đại Đế biết được tất cả những chuyện phát sinh trước đó, bởi vì Luyện Khinh Vũ chính là Huyền Thiên Chân Thần, hắn hưng phấn, lại có chút hối hận. Nếu sớm biết Luyện Khinh Vũ là Huyền Thiên Chân Thần, hắn dẫn nhiều người như vậy tới nơi thần bí này làm cái gì?

Chuyện cứ như thế cũng không có biện pháp gì. Hắn chỉ có thể hạ lệnh phát động tất cả cao thủ đế quốc Huyền Binh đi tới nơi thần bí, nghe theo sự chỉ huy của Luyện Chân Thần. Hiện tại, ưu thế còn lại của đế quốc Huyền Binh cũng chỉ là người của hắn đủ nhiều..

Lúc đầu, khi Huyền Binh Đại Đế nghe được Luyện Chân Thần chính là Huyền Thiên Chân Thần, hắn vẫn bị dọa giật mình.

Đến lúc đó, chuyện công chúa Linh Vũ chẳng phải sẽ rất khó xử lý sao? Nhưng hắn rất nhanh đã biết, hóa ra Luyện Khinh Vũ kia chẳng qua chỉ là phân thân của Luyện Chân Thần mà thôi. Hơn nữa, hiện tại Luyện Khinh Vũ đã xong đời. Có vẻ như ngay cả linh hồn cũng bị Huyền Thiên Chân Thần cắn nuốt. Đúng vậy. Huyền Thiên Chân Thần cũng không nói chuyện hắn không đối phó được Tiểu Luyện...

Nhưng không có chuyện gì. Tâm tình của hắn không tệ. Chỉ cần bắt được Vu Nhai, chỉ cần lấy được nơi thần bí, đế quốc Huyền Binh của hắn nhất định sẽ thống trị toàn bộ đại lục Thần Huyền. Chính là hắn đại đế thế hệ này, hắn sẽ lưu danh muôn đời.

- A, ở đây chắc hẳn là an toàn chứ?


A, ngay thời điểm Huyền Binh Đại Đế đang mộng tưởng hão huyền, Vu Nhai lại đi tới bên trong một phù văn trận cường đại. Và giống như chỗ Huyền Thiên Binh Trận của Luyện Chân Thần, nơi phù văn trận này cũng có thể khiến cho Thần Hoàng cảm nhận được sự uy hiếp.

Mặc dù người của kẻ địch đoán được mình sẽ trốn ở trong phù văn trận cũng không có vấn đề gì. Hắn đoán được, không tiến vào cũng không có cách nào bắt được mình.

Cũng đúng như Luyện Chân Thần phỏng đoán, trước đó Vu Nhai quả thực giống như lời hắn nói. Thời điểm hắn biến mất, hắn đã có lựa chọn. Chính là lựa chọn phía dưới bầu trời có tuyệt địa trận pháp Ma Thiên Nguyên Giới này. Không có cách nào. Mười một loại nguyên tố của hắn chỉ cảm ngộ được đến Thần Vương. Muốn đi lên nữa, khẳng định không có cách nào. Phía trên lại có tồn tại uy hiếp được Thần Hoàng. Hắn cũng chỉ có thể đi xuống.

Tuy rằng hắn có thể tiếp tục không ngừng qua lại trong nguyên tố cuồng bạo. Nhưng hắn đã bay tới độ cao mà ngay cả Thần Hoàng cũng không dám bay loạn. Hắn cũng phải dựa vào độ cao mà chỉ có Thôn Thiên Kiếm mới dám bay tới. Vẫn là câu nói kia. Hắn chỉ có cảm ngộ được cấp bậc Thần Vương mà thôi.

Đã như vậy, hắn lựa chọn đi xuống. Sau khi dung hợp trong nguyên tố, hắn lập tức đi xuống, trực tiếp rơi vào trong tuyệt địa Ma Thiên Trận Pháp. Mà khi hắn thấy ba vị Thần Hoàng đang điên cuồng đánh phá nguyên tố cuồng bạo trên bầu trời, hắn cũng sợ tới mức toàn thân toát mồ hôi lạnh. Nếu như không phải mình lựa chọn phía dưới có trận pháp tuyệt địa Ma Thiên Nguyên Giới, nếu như bọn họ đi xuống đánh...

Hắc, khẳng định sẽ đi đời nhà ma.

Mặc dù như vậy, sau khi các Thần Hoàng rời đi, Vu Nhai vẫn rời khỏi tuyệt địa Ma Thiên Trận Pháp. Hắn tìm được phù văn trận cường đại này.

Tuy rằng Vu Nhai rất nóng ruột, tìm được trung tâm nơi thần bí. Nhưng trạng thái của hắn bây giờ thật sự không tốt lắm. Trước đó, hắn cứng rắn dung hợp nguyên tố có thể hủy diệt Thần Vương. Còn có những chấn thương khi hắn chiến đấu cùng Tô Thần Hoàng. Còn có những tổn thất, sau khi hắn điên cuồng bay.

- Tạm thời khôi phục sức lưc, sau đó mới tiếp tục đi tới.

Vu Nhai hít một hơi thật sâu. Hắn không cố gắng dẫn động phù văn xung quanh. Hắn dùng đan dược chữa thương, lại vận dụng văn tự công pháp Thần Binh Sư của Thần Huyền Khí Điển. Đồng thời cũng có thể củng cố huyền khí gì đó.

Cho đến lúc này, hắn mới có thời gian từ từ lĩnh hội một chút huyền khí Thần Binh Sư...

Mà khi Vu Nhai cảm nhận huyền khí Thần Binh Sư lại có chút cau mày. Cường đại. Cường đại hơn rất nhiều. Nhưng so với lúc còn làThánh Binh Sư, không có sự bay vọt về chất. Chỉ là tinh thuần hơn, tăng thêm sự kinh khủng, lượng lớn hơn nữa...

- Thánh Giả Vô Cực, vốn chính là vô cùng vô tận. Có thể ở trong khái niệm Thần Huyền Khí Điển, thời điểm ta bước vào Thánh Binh Sư, đã nhập thần... Không, lúc đó Thiên Binh Sư chính là lấy Thánh Binh Sư để bồi dưỡng. Có thể không phải lấy Thánh Binh Sư để bồi dưỡng, mà trở thành vật bồi dưỡng cho Thần Binh Sư. Thần Huyền Khí Điển cùng những công pháp khác của đại lục Thần Huyền có không ít sự khác biệt.

Trong lòng Vu Nhai nghĩ như vậy. Đúng vậy. Càng về sau, Thần Huyền Khí Điển hình như đã không có quá nhiều sự biến chất. Đặc biệt trên phương diện huyền khí có sự thay đổi tối đa về lượng. Chỉ hướng dẫn ngươi cảm ngộ địa thế và vòng quay số mạng thế nào, đi cảm ngộ đủ các loại thần đạo thế nào. Dường như đang nói cho ngươi biết, chỉ cần cảm ngộ được, như vậy huyền khí tất nhiên có thể nâng lên. Thời điểm huyền khí của hắn ở Thánh Binh Sư đỉnh phong không thể kém hơn so với Thần Binh Sư, thậm chí có thể vượt cấp chém giết Thần Vương. Thậm chí còn có thể so sánh với huyền khí vô cùng cường đại của Độc Cô Chiến Phong. Tất cả đã nói rõ, có rất nhiều vấn đề. Hắn không tiếp tục rầu rĩ nữa, mà tiếp tục khôi phục lại tình trạng ban đầu.

Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu. Vu Nhai rốt cục mới mở mắt. Điều đó cũng đại biểu hắn đạt điều kiện trạng thái khôi phục tốt nhất. Xung quanh vẫn yên tĩnh. Gió ở tuyệt địa phù văn trận nơi này có hơi lớn. Chỉ là hoàn cảnh cũng không tệ lắm. Từng đám bụi tương tự với sinh vật tảo biển đang xoay quanh, rối loạn lại có trật tự, Vu Nhai an vị ở trên một đám lá tảo cực lớn, theo gió lay động.

Nếu như thiếu gia Tạp Đức đi tới nơi này, nói không chừng sẽ nổi tính muốn làm thơ, ngâm lên một bài.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1830: Mệnh hồng hóa thành ngôi sao
Vu Nhai lại không rảnh rỗi được như vậy. Hắn lại lấy ra Thần Huyền Khí Điển, lật tới giai đoạn công pháp Thần Binh Sư. Phía trên không ngờ chỉ có bốn chữ... Thần Cảnh Vô Cương. Không quá để ý, Vu Nhai chỉ lẳng lặng dừng ở trang bìa. Rất nhanh, huyễn ảnh theo đó xuất hiện. Vẫn là nơi trước đó. Vẫn là mảnh đại địa đó, vẫn là bầu trời tràn ngập Mệnh Hồng và những ngôi sao. Dường như tất cả cũng không có biến hóa nào. Nhưng Vu Nhai dường như lại cảm nhận được. Hắn phát hiện bầu trời huyễn ảnh trở nên mênh mông hơn...

Đúng vậy, cảm giác đầu tiên chính là khoảng không không khác gì trước đó. Nhưng hắn lại cẩn thận cảm nhận. Đặc biệt là khi bay lên cao, bao quát đại địa phía dưới. Bầu trời đầy sao hoặc nói là vũ trụ lại càng sống động hơn so với trước đây, tràn ngập sức sống. Trước đây tuy rằng bầu trời sao vẫn là bầu trời sao, nhưng dường như từng ngôi sao chỉ là được vẽ ra, sẽ không chớp động, không để cho người ta cảm thấy tâm linh chấn động là mấy.

- Thần Cảnh Vô Cương. Người có thể sáng tạo ra Thần Huyền Khí Điển, cho đến lúc này mới biết được vũ trụ mở mang. Trước đây, chỉ bay lên bầu trời sao, thấy được sự mỹ lệ trong tinh không. Nhưng không cách nào sao chép được phong thái của các vì sao. Chỉ có thể lấy Mệnh Hồng biến thành ngôi sao, để thế giới huyễn ảnh này xuất hiện sao giả...

Vu Nhai nhẹ nhàng nói.

Hắn cũng chỉ đoán. Hắn không biết được suy nghĩ của người sáng tạo Thần Huyền Khí Điển, càng không biết người sáng tạo Thần Huyền Khí Điển là thần thánh phương nào. Nhưng hắn cơ bản đã xác định được, Thần Huyền Khí Điển cùng Huyền Binh Điển nhất định có hàng ngàn quan hệ. Không chỉ như vậy, Thần Huyền Khí Điển cùng Thần Chi Nguyên Giới, cùng nơi thần bí này khẳng định xuất phát từ cùng một thời đại.

Hắn lại tiếp tục lẩm bẩm:

- Sợ rằng sau đó hắn phát hiện sao Mệnh Hồng căn bản không thể thay thế được bầu trời sao thật sự. Cho nên thời điểm hắn đạt được cảnh giới nào đó, cuối cùng đã tạo ra bầu trời sao, hơn nữa còn là vũ trụ Vô Cương này!

- Vũ trụ đã ở trong thế giới huyễn ảnh, vũ trụ này có thể tiếp tục cảm ngộ được sao?

Vu Nhai ngẩng đầu nhìn lên bầu trời sao này, cố gắng lấy cảm ngộ địa thế để cảm ngộ bầu trời sao. Cuối cùng đương nhiên hắn chẳng cảm ngộ được điều gì. Hắn mỉm cười, cũng không để ý lắm. Có lẽ là hắn suy nghĩ nhiều quá. Hắn nói nhỏ:

- Có thể tìm được trung tâm nơi thần bí thì có thể hiểu được vị đại năng giả hoặc chủng tộc này sao?

Lắc đầu, hắn không nghĩ tiếp nữa. Hắn lại một lần nữa đứng ở trong tinh không, mắt nhìn xuống mặt đất phía dưới. Sau đó một đạo cảm ngộ địa thế lại một lần nữa rơi xuống đầu. Mặt đất phía dưới lại bắt đầu cải tạo lớn. Chỉ có điều, lần này cũng không có chấn động giống như trong hồ, ở đảo nhỏ lần trước. Chỉ là một chút biến động. Nhưng loại biến động này đem lại sự biến hóa về chất...

Đúng vậy. Cuối cùng thời điểm hắn đã bay lên trên không trung, bao quát toàn cảnh nơi thần bí, có chút xúc động. Địa thế phía dưới không còn là bình thường như vậy. Mà là cảm nhận được một đại thế. Đương nhiên, bây giờ có thể nhớ lại cũng chỉ là đại thế này.

Đừng thấy chỉ là một. Đối với Vu Nhai cũng là một sự nhảy vọt lớn. Đối với phương hướng địa chi đại thế cũng càng thêm rõ ràng.

- Vu Nhai, ta truyền thừa cho ngươi các lợi tuyệt thế ta đã nhớ được.

Đúng vào lúc này, hoàng hậu tiền bối đột nhiên nói một câu. Sau đó, một ký ức của hoàng hậu tiền bối được truyền tới. Vu Nhai lập tức tiếp nhận ký ức này, đồng thời so sánh với thứ hắn nhìn thấy ở nơi thần bí. Bản đồ của toàn bộ nơi thần bí càng khắc rõ ở trong đầu. Tiếp sau đó, trong đầu truyền vào trong đại địa thế giới huyễn ảnh Thần Huyền Khí Điển.

Đương nhiên, hiện tại hắn vẫn không có biện pháp nào, cảm ngộ địa thế của nơi thần bí địa. Chỉ là có chút xúc động mà thôi, nhưng vẫn có thể mô phỏng theo. Dần dần, hắn đối cảm ngộ địa thế lại có sự nâng cao về chất.

Nếu lại nâng cao nữa, vậy hắn liền lấy Huyền Binh Điển ra, tiếp tục học tập phù văn trận.

Đạt được 96 góc, sau đó lại là một đường tiến mạnh. Đến khi đạt được 104 góc, hắn mới ngừng lại... Cùng lúc đó, Vu Nhai không ngờ có thể cảm giác được Huyền Binh Điển cũng đang không ngừng tiến bước. Trước đây hắn rất ngây thơ. Nhưng bây giờ hắn lại có thể giống như Chân Thần cảm nhận được động tác và ý thức nào đó của Huyền Binh Điển. Đây tuyệt đối là chuyện đặc biệt đáng chúc mừng.

Huyền Binh Điển vẫn đang lặng lẽ hấp thu lực lượng bản mạng của Lạc Thiên Nguyên Giới.

Binh Linh kia chỉ biết Linh linh linh vẫn chưa tỉnh lại. Có lẽ bởi vì Vu Nhai có tiến bước trên phương diện phù văn, khiến Huyền Binh Điển lại có tiến bước. Nó vốn sắp tỉnh lại, thời gian lại kéo dài.

Vu Nhai không quá để ý. Nhưng ngay sau đó, hắn nhớ lại truyền thừa Huyền Thiên của Tiểu Luyện. Cuối cùng hắn đã có thời gian có thể nghiên cứu một chút. Về phương diện Huyền Thiên Binh Trận, hắn tạm thời không để ý tới. Chủ yếu vẫn là các loại Huyền Binh.

Vu Nhai phát hiện, sở dĩ hắn có thể trực tiếp đẩy Huyền Binh chi đạo tới cấp Thần Tướng đỉnh phong, là bởi vì trước khi chết Tiểu Luyện gần như điên cuồng truyền thừa không giữ lại. Một thứ gì đó tràn vào trong ý thức của hắn. Nói cách khác, truyền thừa Huyền Binh chi đạo của Tiểu Luyện cho hắn trên thực tế không chỉ là Thần Tướng đỉnh phong...

Chỉ cần Vu Nhai hoàn toàn có thể hiểu rõ truyền thừa của Tiểu Luyện, như vậy hắn sẽ hưởng thụ vô cùng. Đúng vậy, Vu Nhai chỉ tạm thời tiếp xúc một chút với truyền thừa đã đẩy tất cả Huyền Binh chi đạo tới Thần Tướng đỉnh phong. Nếu như hiểu rõ tất nhiên sẽ không giống như vậy.

- Thân thể...

Nghĩ tới đây, Vu Nhai lại không nhịn được nắm chặt nắm đấm. Nhất định phải giúp Tiểu Luyện lấy lại thân thể của hắn.

Đứng lên, Vu Nhai quyết định xuất phát. Hắn đi về hướng phiến đá thần bí đã chỉ dẫn. Có vấn đề gì, dọc đường đi hắn sẽ chậm chậm giải quyết và rèn luyện. Muốn đi tới chỗ phiến đá thần bí chỉ dẫn lại là chuyện không phải dễ dàng như vậy.

Một lần nữa lên đường, Vu Nhai không ngừng qua lại giữa các tuyệt địa trận pháp. Trong lúc đó, hắn cũng không ngừng trải qua các loại rèn luyện. Chủ yếu nhất chính là tự thân rèn luyện phương diện ẩn nấp. Đúng vậy. Với thực lực của hắn hiện nay còn chưa đủ. Có trời mới biết được, các Thần Hoàng có phải vẫn đang liều mạng tìm kiếm hắn hay không. Bởi vậy, năng lực phương diện ẩn nấp đối với hắn vô cùng quan trọng.

Trước đây phương diện tiềm hành và ẩn nấp của hắn rất cường đại. Nhưng ở trước mặt Thần Hoàng khẳng định không đủ nhìn.

Bởi vậy, phương hướng rèn luyện chính là phải cùng nơi thần bí này hòa làm một thể. Bất kể là ở trong tuyệt địa trận pháp gì hắn đều có thể biến thành một phần trong đó. Đây cũng sauy nghĩ của hắn sau khi cảm ngộ nguyên tố chi tâm trên bầu trời cuồng bạo.

Phù văn trận, cái này hắn không cần quá lo lắng. Chỉ cần khiến phù văn của mình cùng phù văn xung quanh hoàn toàn phù hợp là được; Tâm trận càng không có vấn đề gì. Hắn nắm giữ kiếm đạo chi tâm hoàn mỹ.
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top