Lượt xem của khách bị giới hạn

[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 620: Huyền thần chủ điện
Độc Cô Anh lạnh lùng nói:

- Lam Phách kỵ sĩ, đây chính là mục đích ta kêu ngươi chờ. Có phải ngươi vẫn cho rằng kim bào Độc Cô gia ta nếu không thành kỵ sĩ chính thức thì không là gì? Ngươi cảm thấy Độc Cô gia ta không là gì?

Có lẽ thực lực của Độc Cô Anh không bằng Lam Phách kỵ sĩ, nhưng khoác da hổ Độc Cô gia lên thế là không ai đấu lại.

Độc Cô Anh vốn không định công khai chuyện này ngay tại đây, nhưng Lam Phách kỵ sĩ khinh người quá đáng.

Hiện tại Lam Phách kỵ sĩ đã hiểu rõ ràng sự việc, biến sắc mặt. Trần kỵ sĩ nhớ đến lúc trước bọn họ xem thường Vu Nhai nhà quên, tại sao người Bắc Đẩu hành tỉnh cực kỳ bình tĩnh.

Độc Cô Anh lướt qua Hoàng Phủ đại tướng quân trực tiếp ra lệnh:

- Người đâu, bắt kỵ sĩ chính thức Thuẫn Lĩnh lại!

Lam Phách kỵ sĩ không ngờ Độc Cô Anh trực tiếp bắt người, quát to:

- Các ngươi dám?

Độc Cô Anh âm trầm nói:

- Lam Phách kỵ sĩ, xin đừng quên đây là Kiếm Vực.

Nếu ngươi kéo Huyền Thần điện ra coi thường lực lượng quân đội vậy ta giơ Độc Cô gia khinh thường sức mạnh Huyền Thần điện nhà ngươi, cái này gọi là ăn miếng trả miếng.

Một đám binh sĩ bao vây nhóm Trần kỵ sĩ, bọn họ không dễ bị binh sĩ bắt.

Độc Cô Anh lạnh nhạt nói:

- Như thế nào? Các ngươi muốn chống cự?

Độc Cô Anh nhìn hướng Lam Phách kỵ sĩ.

Lam Phách kỵ sĩ liên tục thay đổi sắc mặt, cuối cùng ra lệnh Trần kỵ sĩ chịu trói. Dù ở trong hành tỉnh khác người Độc Cô gia cũng không kiêng nể gì, một người một kiếm đập phá, trong Kiếm vực hành tỉnh càng đừng nói, bọn họ dám làm tất cả.

Lam Phách kỵ sĩ chỉ có thể nói một câu:

- Hy vọng Độc Cô gia công bình công chính đối với kỵ sĩ ta.

Lam Phách kỵ sĩ nói xong không án hận mang người của mình đi, trước khi đi liếc xéo Vu Nhai một cái.

Người Thuẫn Lĩnh hành tỉnh cũng trừng Vu Nhai sau đó đi ra ngoài. Thì ra người bọn họ luôn muốn làm thịt là Độc Cô gia, thua người như vậy không xem như mất mặt bao nhiêu. Vệ Hiên cực kỳ kkiêu ngạo có cùng tâm lý với người Thuẫn Lĩnh hành tỉnh hay không thì không biết.

Người Liêm Châu hành tỉnh không còn lời nào để nói, chuẩn bị vác bao lên vai về quê gặt lúa, không phục? Liêm Châu hành tỉnh không có tư cách này.

Người Tiễn Vực hành tỉnh bình tĩnh đi tới.

- Vu Nhai, ta là Hoàng Thăng Long của Tiễn Vực. Ngươi rất mạnh, sau khi đến đế đô chúng ta sẽ có cơ hội lại quyết đấu. Ta rất muốn xem tiễn kỹ như Tinh Linh tộc của ngươi một lần nữa.

Tuy trong lòng đám người Tiễn Vực hành tỉnh không phục nhưng người ta là kim bào Độc Cô gia thì tâm lý dễ chịu hơn. Người dẫn đầu Tiễn Vực hành tỉnh đi tới bắt tay với Vu Nhai xem như công nhận hắn, nhưng gã không dao động, giật mình bao nhiêu. Có lẽ ở trong mắt Hoàng Thăng Long nếu là gã đến Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh sẽ làm tốt hơn Vu Nhai nhiều, hắn chỉ miễn cưỡng xem như đối thủ của gã.

Vu Nhai gật đầu, người ta chủ động đến chào tất nhiên hắn sẽ không kiêu nạo đáp lại. Vu Nhai trả lời vài câu nhạt thếch, nhìn đám người Tiễn Vực hành tỉnh rời đi. Lúc đến cứ tưởng sẽ là các hành tỉnh đánh nhau, ai ngờ so đấu về giết đích.

Hoàng Phủ đại tướng quân nổi máu nhiều chuyện, hỏi:

- Thì ra Vu Nhai nhà ngươi là kim bào Độc Cô gia, giấu ta kỹ quá. Nhưng tại sao Độc Cô gia chủ đồng ý cho ngươi không dùng họ Độc Cô? Nghe nói Độc Cô gia không có nhiều quy tắc, nhưng thế này thì hơi quá.

Vu Nhai miễn cưỡng trả lời qua loa, nhanh chóng thi triển tuyệt chiêu, mắc tiểu.

- Phía trước là Hoàng Vực, người này đa số có bối cảnh nhất định, các ngươi cố gắng đừng xung đột với ai. Có một số người Huyền Thần điện chúng ta không trêu vào được, huống chi chưa chắc Huyền Thần điện sẽ bênh vực giúp.

Chớp mắt mười ngày đã qua, Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị rời khỏi Kiếm Sơn hùng quan sắp đi vào Hoàng Vực, mục tiêu của bọn họ là Huyền Thần chủ điện.

Huyền Thần chủ điện nằm ngay giữa Hoàng Vực, cũng là trong Luân Chuyển Thần Ấn trung tâm nguyên Huyền Binh đế quốc.

Huyền Thần chủ điện cũng có thể gọi là Huyền Thần chủ điện hành tỉnh nhưng ít ai kêu như thế.

Diện tích Huyền Thần chủ điện không quá lớn, nhỏ hơn Bắc Đẩu hành tỉnh một chút nhưng nếu nói Bắc Đẩu hành tỉnh chỉ có thất tinh thành đưa ra khoe được thì các thanh thị thập nhị tinh tọa của Huyền Thần chủ điện gom lại một chỗ, vô cùng phồn hoa.

Người nói chuyện là Hạng Phi giáo quan, với cá tính của gã nói ra lời như vậy đủ đi thấy vào Huyền Thần chủ điện nên hết sức điệu thấp. Như Hạng giáo quan đã nói, chưa chắc Huyền Thần điện sẽ bênh vực bọn họ, vì trong Huyền Thần điện bọn họ không được yêu thích.

Hạng Phi giáo quan nói câu này bóng gió ai đó rất thích gây sự.

Hạng giáo quan tiếp tục nói:

- Mọi người bay tầm thấp, bay cao trong Huyền Thần chủ điện dễ gây rắc rối.

Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị đều cưỡi tọa kỵ bay, nên tất cả đến trung tâm Huyền Binh đế quốc chỉ trong vòng mười ngày. Bọn họ cưỡi tọa kỵ bay là của thánh quang ma kỵ đoàn, tức là không lăng hạc nổi tiếng cao quý, ưu nhã. Lúc trước chiến đấu không ai quan tâm tọa kỵ bay có cao quý, ưu nhã gì không, cứ chém tới tấp. Không lăng hạc nhuộm máu không còn ưu nhã.

Không lăng hạc đã nhận mệnh, hoàn toàn thành tọa kỵ của Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị.

Cả đám bay tầm thấp dọc theo đường cái, thỉnh thoảng có ánh mắt kinh diễm nhìn Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị, nhưng không có tham lam. Tuy không lăng hạc là cực phẩm nhưng không hiếm thấy, ít nhất dân chúng Huyền Thần chủ điện quen nhìn thứ tốt không mấy ngạc nhiên.

Rất ít thấy không lăng hạc tụ tập thành đoàn, nghe nói không lăng hạc sinh ra trong Ma Pháp đế quốc nên ít có ở Huyền Binh đế quốc.

Điều này nói lên khá nhiều người đi đường, Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị mới vào đã bị nhiều ánh mắt nhìn. Đám người rất ngoan điệu thấp như lời Hạng Phi giáo quan dặn, bình tĩnh chờ đến Huyền Binh đế đô.

Vu Nhai không cưỡi không lăng hạc, hắn vẫn ngồi trên khưu phong thú Tiểu Thúy.

Lúc này Vu Nhai ngồi khoanh chân trên lưng Tiểu Thúy, bóng sáng liên tục nhấp nháy trên tay hắn. Vu Nhai đang sửa sang lại thu hoạch so đấu kỵ sĩ dự bị trong Kiếm Sơn hùng quan, mười ngày đi đường hắn toàn tu luyện, cảm ngộ hoàng đạo vô cực.

Sau khi Vu Nhai bị thương bế quan tu luyện trong Kiếm Sơn hùng quan năm ngày, hắn hơi lĩnh ngộ ra hoàng đạo vô cực, mười ngày qua càng làm sâu sắc nền móng, ngưng tụ thêm.

Chủ yếu nhất là nghiên cứu Thần Huyền Khí Điển.

Khi Vu Nhai đến hoàng binh sư cửu đoạn thì đệ ngũ trọng hoàng đạo vô cực Thần Huyền Khí Điển thay đổi, không lấy một chủ huyễn ảnh làm trung tâm, dung hợp vô số huyễn ảnh mà biến kỳ lạ hơn.

Hiện tại Vu Nhai chưa hiểu rõ, chủ huyễn ảnh vẫn tồn tại, nhưng những huyễn ảnh lấy chủ huyễn ảnh làm trung tâm không dung nhập vào, ngồi xếp bằng quanh chu huyễn ảnh, lúc ẩn lúc hiện không thấy rõ số lượng như nhiều vô số kể. Nhưng Huyền Binh Điển nho nhỏ làm sao có vô số? Rõ ràng là ảo giác chiếm một trang sách.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 621: Trưởng lão bí ẩn (1)
Có một điều Vu Nhai hiểu là nếu muốn đến địa binh sư thì phải ngưng tụ tất cả huyễn ảnh này, hắn không biết phải làm sao, không thể nào là không có chừng mực được.

Vu Nhai cảm giác được hắn không ngừng tiến bộ, tuy là cửu đoạn nhưng lại như đạt đến đỉnh, vẫn có thể tiến triển.

Vu Nhai rất bình tĩnh, khi linh ý thiên hành cũng là loại tình huống này. Lúc Vu Nhai nuốt Ám Hắc Ma Vân căn để đánh quang minh thánh tử liền hấp thu nhiều lực lượng của Ám Hắc Ma Vân căn, mãi đến ngày hôm qua hắn mới tiêu hóa hết. Thực lực của Vu Nhai mạnh hơn lúc liên tục đột phá hai đoạn nhiều.

Chuyện tu luyện đã xong, đến công tác thanh lý đồ đạc.

Trong mắt mọi người Vu Nhai đang cười đáng đánh, như người nghèo bỗng thấy một đống vàng. Đã là kim bào Độc Cô gia còn không đàng hoàng.

Hết cách, lần này Vu Nhai được rất nhiều thứ.

Hôm đó Độc Cô Anh bắt Trần kỵ sĩ xong thì tan họp, rồi mở tiệc mừng công này nọ. Tóm lại Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị trở thành bên thắng lớn nhất, không chỉ được hạng nhất so đấu, có cơ hội tập thể cùng đi Huyền Thần chủ điện còn được vô số ban thưởng.

Tâm tình Hoàng Phủ đại tướng quân tốt vung tay lấy nhiều thứ trong Bắc Tuyết yếu tắc ban thưởng cho Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị. Lúc trước đám người Vu Nhai cũng kiếm được nhiều thứ tốt, ví dụ như không gian giới chỉ của mỗi thánh quang ma kỵ đoàn.

Những thứ này là vặt vãnh, thu hoạch lớn nhất là Vu Nhai bỗng nảy ý thư bồi thường chiến tranh, tức là chiếm được không gian giới chỉ của Lôi Áo Phu đại soái. Bây giờ Vu Nhai đang sửa sang lại, vừa choáng váng mờ mắt vừa nhễu nước miếng ròng ròng.

Đương nhiên có vài phần thưởng để lại cho các tội phạm kề vai chiến đấu.

Các tội phạm không còn là tội phạm, đa số ở lại Kiếm Sơn hùng quan tiếp tục kiến công lập nghiệp, số ít về quê, tóm lại kết cuộc vui mừng. Chỉ tiếc cho những người chết trận.

Tin tưởng Độc Cô Anh sẽ giúp Vu Nhai giải quyết những điều này. Sau ngày hôm đó không xảy ra chuyện gì, cơ bản chỉ có bấy nhiêu chuyện bên trên. Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị xuất phát đi Hoàng Vực, cũng là đội cuối cùng lên đường.

Tiễn Vực hành tỉnh, Thuẫn Lĩnh hành tỉnh, Liêm Châu hành tỉnh ngày hôm sau liền rời khỏi Kiếm Sơn hùng quan, ở lại cũng không có gì vui. Trước khi đi Vu Nhai hỏi Độc Cô Anh sẽ giải quyết đám người Trần kỵ sĩ Thuẫn Lĩnh hành tỉnh như thế nào.

Độc Cô Anh lạnh lùng nói:

- Hiện tại Kiếm Phong lĩnh đã không có tội phạm, người Độc Cô gia chúng ta thích nhất là ăn miếng trả miếng.

Tuy sự việc Kiếm Sơn hùng quan đã chấm dứt nhưng câu chuyện của Vu Nhai còn ca tụng ở biên cảnh. Sách 'Vu Nhai và quang minh thánh nữ ba ngày' này nọ đã không được yêu thích, đổi thành 'Tử Thần Vu Nhai'. Mấy cái này viết sự thật, khiến Vu Nhai buồn bực là trước khi hắn đi chuyện hắn cởi đồ quang minh thánh nữ, dùng cục gạch vỗ mông trắng nõn nà không được thanh mịnh. Lạc hiệu úy đứng ra giải thích vẫn không làm nên chuyện gì, cuối cùng Vu Nhai hiểu tại sao ngâm du thi nhân sẽ bị vài người hận.

Vu Nhai sẽ không về Độc Cô gia bây giờ, cũng không tham gia nghi thức gì đó. Vu Nhai vẫn làm theo ý mình, hắn gửi một phong thư cho Độc Cô Chu, cũng viết cho mẫu thân Vu Thiên Tuyết, Thủy Tinh. Tiếc rằng Thủy Tinh vẫn bặt vô âm tín.

Đang lúc Vu Nhai chảy nước miếng sửa sang đồ trong không gian giới chỉ siêu to của Lôi Áo Phu đại soái, Tiểu Mỹ phồng má bay tới nói:

- Kẻ lừa đảo, khi nào ta mới không cần cõng tấm thuẫn nữa?

Tiểu Mỹ nhảy lên Tiểu Thúy, chỉ vào tấm thuẫn sau lưng mình.

Vu Nhai trả lời:

- Cũng hết cách, trong tấm thuẫn của nàng có quá nhiều binh linh, ta làm mỗi một bước phải hết sức cẩn thận, không thể hoàn thành trong một sớm một chiều. Chủ yếu không phải khó mà là rườm rà.

Vu Nhai nhìn bộ dạng của Tiểu Mỹ rất muốn cười. Cơ thể hơi mũm mĩm cõng tấm thuẫn to như mỹ nữ mai rùa. Vu Nhai nói chuyện tay táy máy ăn bớt Tiểu Mỹ, thật ra hắn chỉ choàng vai nàng một cái. Nhưng trong mắt Dạ Tình, Nghiêm Sương thì dê xồm đang giở trò. Đặc biệt là chuyện rèn tấm thuẫn, chắc chắn tiểu tử này cố ý không làm xong một lần để tiện ăn bớt nhiều lần.

Dạ Tình, Nghiêm Sương kháng nghị Vu Nhai nhiều lần nhưng hắn trả lời một câu làm hai nàng câm nín.

- Mỗi lần các nàng đều không tin ta, nhưng có lần nào các nàng đúng không?

Dạ Tình, Nghiêm Sương liếc nhau, nhớ lại. Đúng vậy, mỗi lần bọn họ nghi ngờ Vu Nhai cuối cùng phát hiện toàn là trách lầm. Ví dụ Nghiêm Lôi gả Nghiêm Sương cho Vu Nhai, như vẽ bùa, như quang minh thánh nữ Lộ Luân Na.

Lần này Vu Nhai nói thật, hắn không phải lòng sắt đá, hắn biết bốn chữ thương hương tiếc ngọc như thế nào. Tuy Tiểu Mỹ cõng tấm thuẫn rất đáng yêu nhưng cũng vô cùng vất vả, sự thật thì rèn tấm thuẫn này rất rườm rà.

Tiểu Mỹ kêu la hai tiếng nhưng không quay về tọa kỵ của mình, ngồi trên lưng Tiểu Thúy cùng Vu Nhai sửa sang đồ đạc, cùng nhau chảy nước miếng.

Vu Nhai thế mới biết Tiểu Mỹ có tiềm chất ham tiền. Thấy bộ dạng của Vu Nhai và Tiểu Mỹ, hai nàng Dạ Tình, Nghiêm Sương vừa tức giận vừa bất đắc dĩ, Tiểu Mỹ sắp bị kẻ lừa đảo gạt gẫm.

Dạ Tình có chút ghen tỵ, nàng không đố kỵ Tiểu Mỹ trở thành địa binh sư nhưng ganh tỵ Tiểu Mỹ ở chung với Vu Nhai. Nhưng vì U Hoang nên Dạ Tình không có cách nào đặt quyết tâm, tuổi thanh xuân phức tạp.

Hạng Phi giáo quan thành quản gia từ bao giờ, dặn dò mọi người:

- Đằng trước chính là Huyền Binh đế đô, Huyền Thần chủ điện nằm hướng đông bắc đế quốc. Trước tiên mang các ngươi đi đăng ký, tham quan. Cách lần kiểm tra cuối cùng còn một đoạn thời gian.

Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị trông thấy đế đô, vừa rồi ngắm Hoàng Vực phồn hoa khiến bọn họ trông chờ đế đô. Nhìn Huyền Binh đế đô xong không nhiều rung động, cảm giác duy nhất là to, mênh mông vô bờ giống như Độc Cô Thần thành, từng vòng nối từng vòng. Khác nhau là ngoài Độc Cô Thần thành không phồn hoa, đế đô có thể nói là từ ngoài vào trong đều phồn thịnh.

Trong đó có thể thấy nhiều kiến trúc lớn, có mấy chỗ đặc sắc nét riêng, ví dụ như Huyền Thần chủ điện sắp đến.

Bởi vì Huyền Thần chủ điện không ở vị trí trung tâm đế đô nên mọi người không mất bao nhiêu thời gian đã đến nơi.

Bắt đầu là ngoại điện, khi mọi người đi vào thấy nhiều người trẻ tuổi đi dạo, huấn luyện, so đấu này nọ. Thì ra Huyền Thần điện cũng có tổ chức thành viên của mình, Huyền Thần ngoại điện được người gọi là Huyền Thần học viện.

Kỵ sĩ chính thức bình thường được chọn từ Huyền Thần ngoại điện, chỉ số ít là tuyển từ các nơi. Dù sao địa vị Huyền Thần phân điện ở khắp nơi không cao, phát hiện có hạt giống là sẽ đưa đi đế đô. Thánh hội kế hoạch thần binh lần này thuộc về tổ chức đặc biệt, không phải luôn luôn có.

Huyền Thần ngoại điện gì đó không liên quan tới nhóm Vu Nhai. Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị tương đương đệ tử tốt nghiệp Huyền Thần ngoại điện chuẩn bị thi đậu kỵ sĩ chính thức, cả đám theo Yến đại nhân dẫn vào nội điện.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 622: Trưởng lão bí ẩn (2)
Các kỵ sĩ dự bị Huyền Thần ngoại điện chỉ trỏ Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị, đệ tử nơi này cũng được gọi là kỵ sĩ dự bị.

Đám người mới vào nội điện thì nghe tiếng la.

- Là ai? Chỗ này là nội điện Huyền Thần chủ điện, người lạ không được vào!

Trong nội điện tất nhiên có người canh gác, bọn họ la xong nhận ra là Yến đại nhân, nặn nụ bình tĩnh nói:

- Thì ra là Yến đại nhân. Đây là Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị đúng không? Mời vào.

Yến đại nhân vẫn giữ khuôn mặt lạnh băng, gật đầu dẫn mọi người vào nội điện.

Hai người canh gác bỗng hét to một tiếng:

- Chờ chút, Hạng đại nhân là kỵ sĩ ngoại điện, không có mệnh lệnh không được vào nội điện.

Mọi người ngây ra sau đó hơi tức giận. Hạng Phi giáo quan đã thói quen, gã nhún vai đứng lại, miệng lầm bầm chửi rủa. Hạng giáo quan định lẻn vào nội điện chơi, ai ngờ bị nhận ra. Nói thật thì bộ dạng Hạng Phi như vậy rất khó không thấy gã, mới rồi nhiều đệ tử kỵ sĩ dự bị cũng phát hiện gã.

Có vẻ Hạng Phi giáo quan rất nổi tiếng trong Huyền Thần ngoại điện, là tiếng xấu, nhắc đến sẽ làm con nít khóc.

Nếu Hạng Phi giáo quan không có gì phản đối thì mọi người vẫn giữ nguyên tắc điệu thấp, tạm quan sát rồi tính. Vu Nhai không thời gian quan sát lâu hơn đã đến chỗ đăng ký. Huyền Thần điện chuẩn bị từ trước, sẽ không cho Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị vào sâu trong nội điện.

Huyền Lễ Lâu là nơi chiêu đãi người, đăng ký tại đây.

Trừ hai chấp sự công tác ra không có người khác, im ắng khiến người khó chịu.

Yến đại nhân dẫn người đến trước mặt hai chấp sự, hỏi:

- Tông đại nhân đâu sao không thấy?

Hai chấp sự dừng lại, lễ phép hỏi:

- Thì ra là Yến đại nhân, Tông đại nhân bận nên hôm nay không tới.

- Yến đại nhân, đây là Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị của người sao? Chúng ta đã nhận được tin, Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị đột nhiên nghịch thiên bùng nổ lấn át Tiễn Vực, toàn bộ đi đế đô tham gia trắc nghiệm cuối cùng, thật đáng mừng.

Yến đại nhân gật đầu, nhạt nhẽo chào hỏi hai câu sau đó yêu cầu đăng ký.

Hai chấp sự rất nhiệt tình nói:

- Ừm! Chúng ta cho mọi người đăng ký ngay.

Hai chấp sự ghi chép, giây sau vụt ngẩng đầu hỏi:

- Vu Nhai, ai là Vu Nhai?

Vu Nhai chớp mắt bước ra, chẳng lẽ hắn cũng nổi tiếng trong Huyền Thần chủ điện?

Chấp sự liếc Vu Nhai một cái, biểu tình trở nên kỳ dị, âm trầm nói:

- Xin lỗi, ngươi không thể tham gia trắc nghiệm cuối cùng của Huyền Thần điện. Chúng ta mới nhận được thông báo ngươi đã bị loại.

Mọi người kinh kêu:

- Cái gì?

Yến đại nhân rất bình tĩnh, người chủ sự không có mặt làm gã thấy lạ, xem ra bên trong có ẩn tình.

Một chấp sự bình tĩnh nói:

- Chuyện là vầy, Vu Nhai trong mắt 48 tiền bối kỵ sĩ, tùy ý mời người ngoài ẩu đả kỵ sĩ chính thức, không có tinh thần kỵ sĩ, càng làm Huyền Thần điện ta mất mặt nên tước đoạt tư cách kỵ sĩ dự bị.

Tim mọi người rớt cái bịch. Ẩu đả kỵ sĩ chính thức, mọi người nhớ ngay đến Lưu Hàn Trạch trong Hàn Kiếm thành.

Yến đại nhân nói:

- Ta đã nói rõ ràng chuyện này với Huyền Thần điện, là Lưu Hàn Trạch có lỗi trước.

Hai chấp sự nhăn nhó nói:

- Ngại quá Yến đại nhân, chấp sự nho nhỏ chúng ta không biết tình huống cụ thể, đây là mệnh lệnh cấp trên đưa xuống.

- Mong Yến đại nhân thông cảo chúng ta khó xử. Vu Nhai đã không phải người Huyền Thần điện, không biết chúng ta có thể mời hắn ra ngoài được không? Dù sao người ngoài không được vào nội điện, có thể tham quan ngoại điện. Hình như Hạng kỵ sĩ ngoại điện chờ ở bên ngoài, ta nghĩ hắn sẽ là hướng dẫn du lịch tốt nhất.

Hai chấp sự nói câu cuối là dư thừa, nhiều người nghe ra bọn họ đang mỉa mai Vu Nhai, Hạng giáo quan. Mặt xấu hay huyền binh không theo trào lưu đều không thể thành kỵ sĩ chính thức, dễ dàng đuổi ngươi đi.

Yến đại nhân mặc kệ hai chấp sự, lạnh lùng hỏi:

- Là lệnh của ai?

- Đương nhiên là Tông đại nhân.

- Tông đại nhân đâu?

- Yến đại nhân, Tông đại nhân bận nên không có mặt, không biết khi nào mới về.

Hai chấp sự nhìn như hiền hòa nhưng lời nói không có đường xoay trở. Mọi người đã hiểu tại sao Tông đại nhân vắng mặt vào lúc này, rõ ràng muốn tránh khỏi Yến đại nhân. Chuyện này do Yến đại nhân giải quyết, ngươi phải tìm ra người mới xin xỏ được. Nếu không tìm thấy, dù Yến đại nhân nhà ngươi báo lên trên cũng vô dụng.

Có lẽ hữu dụng, nhưng khi phục hồi thân phận kỵ sĩ dự bị của Vu Nhai thì kế hoạch thần binh cũng đã kết thúc.

Có thể nói trước mắt là cục không giải được, một cái cục nhằm vào Vu Nhai. Không biết người giở trò là Lam Phách hay Lưu Hàn Trạch. Hoặc hai người cấu kết giở trò mèo?

Huyền Lễ Lâu cực kỳ yên lặng, sát ý nhàn nhã tràn ngập rất là nặng nề. Hai chấp sự vẫn bình tĩnh, bọn họ không tin Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị dám đập phá tại đây.

Ra tay càng tốt, vài đại nhân vật đã dặn nếu Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị dám đánh nhau thì khai trừ tập thể, Bắc Đẩu hành tỉnh vốn không nên xuất hiện tại đây.

Trong khi mọi người giằng co thì một thanh âm phá vỡ Huyền Lễ Lâu bình tĩnh.

- Xảy ra chuyện gì? Sát ý không tệ, chắc từ chiến trường trở ra?

Sát ý thu về, mọi người bản năng quay đầu trông thấy một lão nhân đầu hói từ bên ngoài bước vào Huyền Lễ Lâu. Lão nhân mặc vải thô rất bình thường, hai tay chắp sau lưng, sau đầu sót lại ít tóc trắng, bộ dạng tiên phong đạo cốt.

Hai chấp sự liếc nhau, chào hỏi:

- Chào trưởng lão.

Lão nhân quét mắt qua, cuối cùng ngừng ở trên người Vu Nhai.

Lão nhân đánh giá Vu Nhai từ trên xuống dưới, hỏi:

- Ừm! Có chuyện gì?

Với ánh mắt của lão nhân nhận ra ngay Vu Nhai là tiêu điểm trong Huyền Lễ Lâu.

- Chuyện là vầy . . .

Hai chấp sự liếc nhau, do dự một lúc lâu sau kể ra sự việc. Hai chấp sự kể Vu Nhai ẩu đả kỵ sĩ chính thức là hành động cực kỳ ác liệt, suýt miêu tả hắn thành ác ma đối nghịch với Huyền Thần điện.

Nhưng lão nhân không lĩnh tình, không nghe hai chấp sự ba hoa.

- Thì ra là việc nhỏ này, được rồi, để ta làm chủ, cho hắn đăng ký đi.

Lão nhân nhìn Vu Nhai:

- Người trẻ tuổi có thể đánh đến chỗ này đã là không dễ dàng, huống chi mang theo Bắc Đẩu hành tỉnh lấy hạng nhất, các ngươi hãy châm chước chút đi.

Hai vị chấp sự trợn mắt há hốc mồm, tiếp đó thấy lão nhân sắp đi ra ngoài, vội vã nói:

- Nhưng Tông đại nhân . . .

- Tông đại nhân gì? Chủ sự Huyền Lễ Lâu sao? Các ngươi cứ nói là ta bảo, nếu hắn có gì thắc mắc hãy đến tìm ta.

Lão nhân hờ hững nói:

- Đúng rồi, ta nhớ trưởng lão có quyền đề cử kỵ sĩ dự bị thi kỵ sĩ chính thức, nếu còn không được thì dùng quyền này đi. Dù sao ta chưa từng đề cử ai, còn nhiều danh ngạch mới đúng.

Hai chấp sự câm nín, ngơ ngác nhìn lão nhân đi ra ngoài.

Vu Nhai, Yến đại nhân sửng sờ, chuyện quái quỷ gì đây? Bỗng nhiên gió mưa thay đổi. Lão nhân này là ai? Tại sao giúp Vu Nhai?

Yến đại nhân đứng đầu nhóm người Bắc Đẩu hành tỉnh nên tất nhiên do gã nói chuyện:

- Trưởng lão . . .
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 623: Thế tử Mông thân vương
Lão nhân vẫy tay ngắt lời:

- Ta chỉ đi ngang qua, đã lâu không lo chuyện bao đồng, hoạt động một chút.

Lão nhân biến mất.

Mọi người nhìn nhau, chuyển sang ngó Vu Nhai.

Vu Nhai cứng ngắc nói:

- Có lẽ đã gặp ở đâu đó nhưng ta quên.

Vu Nhai chưa từng gặp lão nhân này, nhưng vào lúc như vậy với tính cách của hắn tất nhiên sẽ dựa hơi. Nghe Vu Nhai nói xong quả nhiên hai chấp sự choáng váng mặt mày, đành cho Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị đăng ký hết.

Quỷ mới tin Vu Nhai và lão nhân không quen nhau, làm gì có chuyện tình cờ như thế?

Sự thật đúng là trùng hợp như vậy, lão nhân đi ngang qua nhưng không phải nhàn rỗi giúp đỡ lão nhân không liên quan.

Lão nhân đi trên đường nhỏ yên tĩnh bên ngoài điện, nhíu mày nói:

- Tiểu tử kia có hơi thở rất quen thuộc, không phải lực lượng, cũng không phải huyền binh, càng không phải hơi thở. Đó là một loại thần vạn kỳ lạ, lạ lùng quá.

Lão nhân cúi đầu ngẫm nghĩ một lúc, cuối cùng lắc đầu, nói:

- Mặc kệ nó, tóm lại không phải vật trong ao, là kỳ binh giả nhưng đạt đến hoàng binh sư cửu đoạn ở lứa tuổi này, mỗi đẳng cấp lớn đều tràn đầy. Hoàng binh sư đã đến tận cùng nhưng vẫn không đột phá tiếp, đang trùng kích ý cảnh tầng khác, tiểu quỷ lợi hại.

Nếu Vu Nhai nghe thấy lời lão nhân nói sẽ dựng đứng lông tơ, hắn bị người nhìn thấu.

- Đáng tiếc không thích hợp, không thì thu làm đồ đệ cũng không tệ.

Lão nhân gật gù:

- Thôi, rảnh rỗi nâng đỡ thiên tài một phen cũng không tệ, sau này có cơ hội nhìn xem thần vận quen thuộc của hắn là gì, bây giờ đi tìm lão hữu uống rượu.

Đối với lão nhân đây là giải trí lúc rảnh rỗi, lão không để bụng.

Hai chấp sự nhìn Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị rời đi, một người nói nhanh:

- Hãy mua báo cho Tông đại nhân!

Một chấp sự khác hỏi:

- Tên trưởng lão đó là gì?

Người đầu tiên biểu tình dữ tợn nói:

- Không biết, hình như ta gặp hai lần trong điện, chắc không phải lão trà trộn vào chơi đi?

Câu sau là nói đùa, làm gì có ai trà trộn vào nội điện được? Nhưng địa vị của trưởng lão này bí ẩn làm người ta đánh dấu chấp hỏi. Tuy nhiên mặc kệ địa vị của trưởng lão như thế nào, chỉ cần là trưởng lão là có quyền đề cử kỵ sĩ dự bị trở thành kỵ sĩ chính thức.

Tông đại nhân không có mặt, hai chấp sự chỉ đành nghe theo trưởng lão. Nếu có Tông đại nhân thì có lẽ còn qua loa được, cho nên nói từng khâu đều là trời định sẵn.

Trước kia đã nói quyền lực trưởng lão trong Huyền Thần điện rất lớn, không như thế lực, gia tộc khác có vài trưởng lão vì lớn tuổi nên được cho danh hiệu trưởng lão cho có.

- A! Tóm lại báo cho Tông đại nhân biết trước đi.

Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị, Yến đại nhân ra khỏi Huyền Thần nội điện, mọi cặp mắt lại nhìn hướng Vu Nhai.

Vu Nhai nhún vai nói:

- Đừng nhìn ta như vậy, đây là lần đầu tiên ta gặp lão già kia, có lẽ lão thật sự đi ngang qua, không nhẫn tâm nhìn thiên tài ta đây bị khi dễ nên giúp một tay, ha ha ha ha ha ha!

Mọi người mắt trợn trắng. Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị nhìn hướng Yến đại nhân, Hạng Phi giáo quan.

Yến đại nhân nhìn Hạng Phi giáo quan trở về vị trí cũ, hỏi:

- Lão Hạng, ngươi có biết vị trưởng lão này không?

Hạng Phi giáo quan mới thấy lão nhân từ ngoài cửa, lắc đầu, nói:

- Từng gặp vài lần nhưng ta không biết cụ thể là loại người gì, chỉ biết là trưởng lão Huyền Thần điện, thậm chí không biết tên tuổi. Ta từng hỏi thăm nhưng người ngoại điện làm sao biết chuyện của trưởng lão? Còn ngươi chắc biết mấy người lớn tuổi trong nội điện, ngươi từng gặp qua lão, có hỏi gì không?

Yến đại nhân cứng nhắc nói:

- Ngươi cũng biết tính cách của ta, hôm nay là lần đầu tiên gặp mặt.

Mọi người câm nín. Cá tính của Yến đại nhân là võ si không quan tâm gì khác, bình thường ở trong Huyền Thần điện trừ phi có nhiệm vụ, hoặc mở họp nếu không gã toàn bế quan tu luyện. Yến đại nhân ít khi đi lung tung nên tất nhiên không gặp nhiều người. Trưởng lão cơ bản cầm tiền Huyền Thần điện không làm việc, đặc biệt là loại trưởng lão chỉ treo danh, không có nhiều loại trưởng lão này.

Cuối cùng mọi người nhìn mấy kỵ sĩ chính thức khác, cả đám lắc đầu nguầy nguậy.

Đám người quyết định gác chuyện sang một bên, có cơ hội tìm người hỏi sau. Tiếp theo là đi chỗ trú, vị trí đương nhiên là Huyền Thần ngoại điện.

Huyền Thần ngoại điện siêu lớn, phòng trống từng đống từng đống. Hạng giáo quan ở trong nội điện bị hắt hủi nhưng ở Huyền Thần ngoại điện thì là kỵ sĩ ngoại điện rất có mặt mũi, sắp xếp công việc tùy thích, không bị ai làm khó dễ nữa. Mọi người yên ổn nghỉ ngơi.

Vu Nhai vừa bước vào phòng liền vỗ ngực.

- Làm ta sợ muốn chết. Nói này Thôn Thiên kiếm lão bà, chỗ này không kém hơn Độc Cô Thần thành, phải ngoan một chút.

Khi Vu Nhai bước vào Huyền Thần điện là Thôn Thiên kiếm linh rục rịch, hết cách, ai bảo trong này toàn nhiều thần binh, có nhiều cao thủ giống như Độc Cô Thần thành. Thôn Thiên kiếm linh không dám làm bậy, nhưng không có nghĩa là nàng không thể kích động trong cơ thể Vu Nhai. Đặc biệt sau khi vào Huyền Thần nội điện, Thôn Thiên kiếm linh như dê xồm gặp mỹ nữ.

Trong khi Thôn Thiên kiếm linh run rẩy thì một lão nhân sâu không thấy đáy đột nhiên xuất hiện, Vu Nhai không sợ đứng tim mới lạ. Khi ấy Thôn Thiên kiếm linh ngoan ngay, còn kêu Vu Nhai cố gắng che giấu hơi thở Thôn Thiên kiếm đi.

Vu Nhai làm gì có cách? Hắn đành hết sức co rụt lại, may mắn cuối cùng lão nhân không nhìn ra điều gì. Nhưng Vu Nhai rất nghi ngờ, tại sao lão nhân giúp hắn? Vu Nhai và lão nhân thật sự không quen biết nhau, chẳng lẽ lão nhìn ra được cái gì?

Vu Nhai khẳng định suy nghĩ này, nếu khôngthì ai rảnh rỗi giúp người? Vu Nhai ai không án nhìn Thôn Thiên kiếm linh.

Hiếm khi Thôn Thiên kiếm linh như cô nương làm chuyện xấu, kiếm thể yên phận nhiều làm tâm tình Vu Nhai vui hơn. Nếu Vu Nhai biết lão nhân đối xử tốt với hắn là vì cảm giác quen biết, thần vận kỳ lạ chứ không phải do huyền binh, huyền binh này nọ chắc chắn sẽ nhẹ lòng hơn. Vu Nhai sẽ nghi ngờ ánh mắt của lão nhân, thần vận? Hắn có chút thần vạn xấu xa.

Vu Nhai không nghỉ ngơi, hắn tắm rửa rồi diện đồ đi ra cửa. Vu Nhai rất sốt ruột, lúc trước có nói hắn không nhận được hồi âm từ Thủy Tinh, viết hai phong thư không trả lời trả vốn. Nếu không có tin mượn kiếm huynh mang đến Vu Nhai còn tưởng Thủy Tinh gặp chuyện lớn gì, hoặc bị bệnh nên không viết thư được.

Sự thật đúng là có chuyện lớn. Mượn kiếm huynh nói Thủy Tinh được ma pháp sư mạnh nhất Huyền Binh đế quốc nhận làm đồ đệ, còn là loại người Diệt Tuyệt sư thái, gái già trong gái già. Đồ đệ của ma pháp sư mạnh nhất không một người nào thành hôn, nghĩ thôi là nhức đầu.

Vu Nhai mặc kệ đối phương là ai, nếu cản đường thì hắn không ngại khiến ma pháp sư mạnh nhất thân bại danh liệt.

Còn một khả năng là Vu Nhai không nhận được thư, đó là hắn không có chỗ ở cố định, thư Thủy Tinh viết bị bỏ sót. Nhưng lúc trước Vu Nhai tìm công hội võ học, không có thư gì cho hắn. Bình thường Thủy Tinh viết thư gửi Vu Nhai nhất định sẽ qua tay công hội võ học.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 624: Không phải thứ gì (1)
Vu Nhai ra cửa trông thấy Lữ Nham, Cự Xỉ, Huyết Lệnh đứng chờ sẵn, ba người đoán được suy nghĩ của hắn. Bốn kỳ binh giả đầu mục cũ cùng nhau đi gặp hai đầu mục mỹ nữ khác.

Vu Nhai, Lữ Nham, Cự Xỉ, Huyết Lệnh nói vứi Hạng Phi giáo quan một tiếng, bốn người xuất phát đi tổng công hội võ học.

Đến Huyền Binh đế đô đương nhiên không thể cứ ở mãi trong tu luyện, các kỵ sĩ dự bị khác đã đi chơi. Chỉ có nữ nhân là còn tẩy rửa trang điểm thật đẹp mới ra đường.

Hạng Phi giáo quan nhìn Vu Nhai đi xa, quyết định theo sau. Tiểu tử này giỏi gây sự hơn Hạng giáo quan, trong đế đô khả năng hắn phá rối rất cao, phải cố gắng giải quyết trước khi hắn gây rắc rối lớn. Nếu là người trẻ tuổi tranh đấu khí phách thì Hạng Phi giáo quan sẽ không nhúng tay, nhưng đế đô là chỗ công tử bột đi đầy đường, nhân phẩm mấy tên kia không tốt.

Danh tiếng Độc Cô gia không nặng trong đế đô, ngược lại khiến người ghét, ai bảo Độc Cô gia công cao chấn chủ?

Vu Nhai, Lữ Nham, Cự Xỉ, Huyết Lệnh ra khỏi Kiếm Vực, mướn một chiếc xe ngựa đi khu công hội. Bốn người không cưỡi tọa kỵ bay vì dễ đi vào chỗ cấm.

Khu công hội cách Huyền Thần điện hơi xa, trên đường đi bốn người ngắm nhía Huyền Binh đế đô phồn hoa. Tâm tình Vu Nhai hơi căng thẳng, dù đối diện thiên quân vạn mã hắn cũng không hồi hộp thế này.

Trong tâm tình căng thẳng nhìn phong cảnh cũng thấy chán, trên đường đi Vu Nhai thử thăm dò hỏi xa phu về ma pháp sư mạnh nhất Huyền Binh đế quốc.

- Đó, là chỗ đó.

Vu Nhai ngạc nhiên, cứ tưởng ma pháp sư mạnh nhất là chuyện cấm trong đế đô ai ngờ một xa phucũng biết rõ. Vu Nhai nhìn theo hướng xa phu chỉ, nơi đó có một tòa tháp cao trong cung tường. Như mượn kiếm huynh đã nói, ma pháp sư mạnh nhất ở trong hoàng cung, nhưng hoàng cung là góc xó xỉnh nào thì Vu Nhai không biết.

Vu Nhai tán nhảm với xa phu, hiểu biết Huyền Binh đế đô đại khái, cũng hiểu hơn về hoàng cung. Nghề xa phu rành tin tức vỉa hè nhất. Bất giác đoàn người đến khu công hội.

Khu công hội trong đế đô không giống 'một con phố công hội' tại Bắc Đẩu thành, khu này là một tòa thành nhỏ, bên trong có đủ loại công hội nhiều vô số kể, có lớn có nhỏ. Trong khu công hội kéo xe toàn là ma thú nổi tiến, sau khi vào đây không lâu sau Vu Nhai, Lữ Nham, Cự Xỉ, Huyết Lệnh xuống xe. Trước mặt bốn người là tổng công hội võ học, cũng là nơi Thủy Tinh sinh hoạt từ nhỏ.

Cửa công hội võ học rất lớn, không giống công hội hạng bét. Người đứng gác cửa thì giống như phân hội công hội võ học ở Bắc Đẩu hành tỉnh, đa số là người thường, trông không đáng tin.

Khác với phân hội công hội võ học ở Bắc Đẩu hành tỉnh là tuy nhiều người thường nhưng liếc sơ liền thấy có nhièu huyền binh giả xen lẫn trong đó, hăng hái tranh luận với người thường, không khí hài hòa. Vu Nhai nhẹ nhõm, công hội võ học phát triển rất tốt trong đế đô.

Vu Nhai bước tới trước cửa, hắn không vội vàng, đi từ từ vào.

Có nhân viên công hội võ học đến chiêu đãi, Vu Nhai đưa ra lệnh bài công hội võ học cho bọn họ xem. Bắc Đẩu ma pháp sư mạnh nhất thuộc về Vu Nhai đã thành lập trong Bắc Đẩu công hội võ học, khi ấy toàn bộ ma pháp sư mạnh nhất tham gia vào công hội, Vu Nhai cũng có phần. Tuy khi ấy Hồng Đại Bảo rất khó chịu với Vu Nhai nhưng ai kêu ma pháp sư mạnh nhất nghe lời hắn? Hồng Đại Bảo đành cho hắn nhập hội, không phải loại hội viện đẳng cấp cao.

Nhân viên công hội võ học nhìn xong mời bốn người đi vào tham quan tự do. Nếu có tri thức võ học nào hay có thể tìm người giao lưu, không tự tìm được thì nhờ người Độc Cô gia, sẽ có nhân viên chuyên môn phụ trách.

Vu Nhai, Lữ Nham, Cự Xỉ, Huyết Lệnh hiểu đại khái, đi vào công hội võ học.

Xì xào!

Vu Nhai, Lữ Nham, Cự Xỉ, Huyết Lệnh mới vào công hội võ học đã nghe tiếng ồn ào nhiệt liệt, bốn người tò mò nhìn sang. Đại sảnh rộng mênh mông có vô số người, ai đi vào đều chạy ra sau đại sảnh.

- Thế tử Mông thân vương hành tỉnh lại đến phân tích võ học ảo tưởng người thường, mau, chúng ta mau quá xem.

- Tệ thật, hôm nay đến chậm.

- Đi mau lên, các ngươi dừng cản đường!

Lữ Nham, Cự Xỉ, Huyết Lệnh, Vu Nhai ngơ ngác nhìn tình huống trước mắt, bốn người liếc nhau. Không ngờ mới tới Huyền Binh đế đô đã gặp công tử bột thân phận thế tử Mông thân vương.

Thế tử, hoàng tử gì đó không liên quan đến Vu Nhai, hắn chỉ tìm Thủy Tinh. Nhưng nếu thế tử Mông thân vương có ở đây không biết Đan Đạo Hùng có đi chung không?

Mặc kệ Đan Đạo Hùng có thái độ gì nếu Vu Nhai đã đến Huyền Binh đế đô tất nhien phải đến thăm hỏi, tìm được gã là sẽ hiểu biết tình hình gần đây của Vu Nhai. Nhưng rất nhanh Vu Nhai thất vọng, hắn đến quảng trường sau đại sảnh, từ xa trông thấy một nam nhân mặc trường bào hoa lệ đang ba hoa chích chòe tri thức võ học, không thấy bóng dáng Đan Đạo Hùng đâu. Chỉ có mấy lãnh đạo công hội võ học thoạt trông đẳng cấp khá cao có mặt.

Xem ra thế tử Mông thân vương chưa đủ để cỡ như Đan Đạo Hùng ra mặt chiêu đãi.

Như xa phu đã nói, Huyền Binh đế quốc thượng võ, nhiều lúc địa vị cao thủ quyết định dựa vào huyền binh. Dù là hoàng tử đôi khi chưa chắc lọt vào mắt xanh của cường giả, thế tử Mông thân vương càng đừng nói.

Đương nhiên nếu Hoàng Phủ Cung kế thừa thân phận thân vương thì lại khác.

- Cái này chắc là giống với Thốn Sát quyền, cách giết chóc gần người nhưng quá pưchstạp, không thực dụng.

Khác với bên ngoài công hội võ học, khi Hoàng Phủ Cung nói chuyện không gian yên lặng, người xung quanh vãnh tai lắng nghe. Tuy Vu Nhai không tâm tình nghe giảng nhưng bị hình vẽ diễn biến từ huyền binh sau lưng Hoàng Phủ Cung hấp dẫn.

Đây là một chiêu một thức biến ảo. Vu Nhai nhớ đến thành viên công hội võ học thảo luận, kết hợp tình huống trước mắt, hắn cơ bản đoán ra Hoàng Phủ Cung đang làm gì. Lấy kỹ xảo võ học do người thường ảo tưởng, khám phá ra để phân tích, nhìn xem tính khả thi ra sao.

Lý niệm của công hội võ học là như thế, nghiên cứu võ học mạnh nhất. Công hội võ học cón hiều người bình thường, võ kỹ linh tinh nhiều vô số kể. Có một số ảo tưởng võ học đơn giản hoặc lặp lại sẽ bị xử lý như rác, vài võ học không rõ có thể tu luyện được không thì cần mời cao thủ đến phân tich.

Công hội võ học đúng là có nhiều thành tựuu trong Huyền Binh đế đô, nhiều tuyệt kỹ người thường sáng tạo được sử dụng. Từng có người làm ra tổ thành kỹ siêu mạnh, khi thánh binh sư sử dụng có uy lực rất mạnh, được gọi là tuyệt kỹ thánh giai do người thường phát minh.

Bởi vậy công hội võ học mới có chỗ đứng trong đế đô, dù vậy nhưng chỉ xem là thành tựu nhỏ. Trừ Huyền Binh đế đô ra, công hội võ học ở chỗ khác cơ bản là bước khởi đầu gian nan.

Vu Nhai thầm nghĩ:

- Có thể mời thân vương thế tử đến, xem ra công hội võ học bỏ vốn gốc.

Sau đó một bức hình làm Vu Nhai ngẩn ngơ, Lữ Nham, Cự Xỉ, Huyết Lệnh cũng ngơ ngác.

Người xung quanh thì không ngây ngốc, tiếng xì xầm ồn ào.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 625: Không phải thứ gì (2)
- Cái gọi là Miên Hoa quyền chỉ là đồ bỏ, mấy vị đại gia võ học đã nói là loại quyền pháp này hoàn toàn không thể thực hiện được, không có bất cứ vũ lực gì, chỉ là trò hề. Thế tử đại nhân còn lấy ra làm gì?

- Nhưng Tiễn Linh tiểu thư nhất quyết bảo đây là quyền pháp có uy lực rất mạnh, nên thế tử đại nhân đương nhiên lấy ra nghiên cứu.

- Không hiểu Tinh Tinh đại tiểu thư nghĩ gì nữa, tại sao cứ từ chối thế tử đại nhân? Thế tử đại nhân đã hứa sẽ cho Tinh Tinh đại tiểu thư làm vương phi tương lai, nếu mắt của Tinh Tinh đại tiểu thư . . . Cũng có thể, nhưng tình huống của nàng có thể nói là trèo cao vô cùng. Nếu Tinh Tinh đại tiểu thư gả cho thế tử đại nhân sẽ có lợi cho công hội võ học chúng ta, cần gì khổ như vậy?

- Có lẽ tại vì ma pháp sư mạnh nhất không cho Tinh Tinh đại tiểu thư gả? Ngươi cũng biết xử nữ già vạn năm . . . Thế tử đại nhân còn phải nhờ Tiễn Linh tiểu thư đưa thư giùm, có thể tưởng tượng ma pháp sư mạnh nhất đó khắt khe cỡ nào.

- Cũng đúng, nhưng tại sao hoàng đế bệ hạ muốn giữ lại ma pháp sư như vậy? Để nàng mắt chó xem thấp người, thật tình . . .

Đám người đứng xem lao nhao thảo luận. Mới rồi Vu Nhai còn ủ rũ chớp mắt phấn chấn tinh thần. Không ngờ thế tử Mông thân vương đến vì Thủy Tinh, xem tình huống trước mắt hình như Hoàng Phủ Cung nhờ Tiễn Linh gửi thư cho Thủy Tinh giùm gã, thậm chí mời nàng đi chơi nhưng Tiễn Linh không chịu. bất đắc dĩ thân phận thế tử Mông thân vương cao không đắc tội được, nên Tiễn Linh lấy vấn đề khó này ra thử thách Hoàng Phủ Cung.

Kết quả thế tử Mông thân vương vượt qua phần đầu, chỉ còn bài cuối cùng, tức là phân tích Miên Hoa quyền. Không, mới rồi Hoàng Phủ Cung đã phân tích nhưng không giải mở được, mấy lãnh đạo công hội võ học đứng bên kia làm trọng tài.

Lữ Nham, Cự Xỉ, Huyết Lệnh, Vu Nhai liếc mắt bốn phía rốt cuộc thấy bóng dáng Tiễn Linh, mới rồi nàng đứng dưới đài nên bốn người không chú ý.

Đã lâu không gặp Tiễn Linh vẫn như cũ, mặt lạnh băng, ngực to nhưng tiều tùy nhiều. Thực lực Tiễn Linh mạnh hơn, không bị Cự Xỉ, Huyết Lệnh bỏ xa.

Hoàng Phủ Cung khẽ thở dài:

- Tiễn Linh tiểu thư, ta thật sự không giải được Miên Hoa quyền ta, ta nghĩ trên thế gian không ai làm được. Ài, tiểu thư cần gì làm khó như vậy? Ta chỉ muốn mời Tinh Tinh ra gặp mặt, tiểu thư cần gì dùng quyền pháp ai đều nhìn ra không có khả năng để khó xử ta?

- Có phải các người lo ma pháp sư mạnh nhất? Đây đúng là sự thực, tuy ta là thế tử thân vương cũng khó phá quy tắc ma pháp sư mạnh nhất đặt ra. Nhưng ta nghĩ chỉ cần Tinh Tinh và ta cùng nhau cố gắng nhất định sẽ có cách, Tiễn Linh tiểu thư vẫn không chịu giúp ta sao?

Tiễn Linh lạnh lùng nói:

- Thế tử chưa giải được Miên Hoa quyền.

Tiễn Linh không e ngại dù đối phương là thế tử hay hoàng tử.

Một lãnh đọa công hội võ học lên tiếng:

- Tiễn Linh, Miên Hoa quyền này thật sự không phải là quyền pháp gì, đừng cố chấp như thế. Đưa thư giùm thế tử có gì khó khăn?

Mấy người khác gật gù, bọn họ mong ước Tinh Tinh đại tiểu thư gả vào nhà Mông thân vương. Nên biết Mông thân vương là thân vương mạnh mẽ nhất hiện nay trong Huyền Binh đế đô, được hoàng đế bệ hạ tin tưởng nhất.

Tiễn Linh không nhường một bước:

- Ta đã bảo đây là quyền pháp thật sự thì nó là thật.

Mắt Hoàng Phủ Cung lóe tia hung ác sau đó thay biểu tình buồn bã. Các thành viên công hội võ học kêu gào, khó hiểu tại sao Tiễn Linh làm khó thế tử Mông thân vương, bọn họ thi nhau khuyên nhủ.

Lãnh đạo công hội võ học nói:

- Tiễn Linh, nếu đây thật sự là quyền pháp lợi hại thì hãy cho chúng ta nhìn xem, hoặc kêu người phát minh thực hiện cho chúng ta nhìn.

Hoàng Phủ Cung nhìn Tiễn Linh, cùng chung suy nghĩ với lãnh đạo công hội võ học.

- Đúng vậy! Nếu thật sự là quyền pháp thì đánh ra cho chúng ta xem, nếu không được thì mau đưa thư cho thế tử đại nhân đi.

- Ngươi chỉ là một tỳ nữ, chẳng lẽ ghen tỵ tiểu thư nhà các ngươi được thế tử ưu ái sao?

- Theo ta thấy Tinh Tinh đại tiểu thư không hề biết chuyện thế tử đại nhân.

Người xung quanh la ó, mới đầu còn nói chuyện dễ nghe nhưng cuối cùng công kích Tiễn Linh. Mặt Tiễn Linh tái xanh, người càng tiều tùy.

Tiễn Linh cắn chặt răn nói:

- Miên Hoa quyền đúng là tuyệt kỹ quyền pháp thật sự.

Hoàng Phủ Cung nói:

- Tiễn Linh tiểu thư đừng cố cứng miệng nữa, không cần biết tiểu thư có mục đích gì, dù loại quyền pháp này lấy cớ làm người ta buồn cười. Dù tiểu thư nghi ngờ ta cũng không nên nghi ngờ chuyên gia võ học nơi đây.

Trong khi mọi áp lực đổ ập lên người Tiễn Linh, một thanh âm phá vỡ tình huống nghiêng về một phé.

- Chuyên gia võ học nếu không biết quyền pháp có đúng là tuyệt kỹ hay không còn xứng gọi là chuyên gia sao?

Bốn bóng người chen ra khỏi đám đông, khí thế hùng dũng nhưng quần áo xốc xếch phá hỏng khí thế.

Hết cách, chen lấn gần chết mới chui ra khỏi đám người, quần áo còn thẳng thớm mới là lạ.

Trong khi Lữ Nham, Cự Xỉ, Huyết Lệnh, Vu Nhai chen lấn đám đông lên tiếng phát biểu thì Hạng Phi giáo quan bám theo tới công hội võ học cũng rối rắm.

- Miên Hoa quyền, Miên Hoa quyền, nghe quen tai quá.

Trong một chốc Hạng Phi giáo quan không nhớ ra, khi Vu Nhai lên tiếng phá vỡ bình tĩnh thì gã chợt nghĩ đến nhưng đã muộn. Hạng giáo quan trợn mắt há hốc mồm nhìn Vu Nhai đi tới, hắn sắp đắc tội với người, còn là thế tử Mông thân vương.

Hạng Phi giáo quan thầm rít gào:

- Tổ cha nó, cái đầu của ta ngu thật! Sao không nhớ ra quyền pháp như vậy?

Nếu Hạng giáo quan sớm nhớ ra gã nhất định sẽ đánh xỉu Vu Nhai, kéo hắn rời đi. Trước khi trở thành kỵ sĩ chính thức tốt nhất đừng gây chuyện.

Tất cả đã muộn màng, ánh mắt mọi người tập trung vào Vu Nhai, Lữ Nham, Cự Xỉ, Huyết Lệnh.

Một người cuồng nhiệt ủng hộ lãnh đạo công hội võ học, Hoàng Phủ Cung gắt lên:

- Các ngươi mới nói gì? Lỗ đại gia không xứng là chuyên gia võ học thì mấy người là gì?

Vu Nhai không đáp, hỏi ngược lại:

- Ngươi lại là cái gì?

- Ta không là gì . . . A . . . Ngươi . . . Ngươi . . . Ngươi . . .!

Vu Nhai mỉm cười, tiếp tục tới gần Hoàng Phủ Cung.

Người xung quanh định chửi mắng, chất vấn nhưng bị câu hỏi ngược của Vu Nhai làm cứng họng, muốn cười nhưng không thể cười. Không gian tĩnh lặng, không khí lúng túng, kỳ lạ.

Tiễn Linh há hốc mồm nhìn bốn người tới gần, bốn người này từng cùng nàng ra sông vào chết. Đặc biệt là người đi đằng trước nhất, hắn chưa chết, sống sót ra khỏi tuyệt địa Độc Cô gia.

Tiễn Linh, Thủy Tinh chỉ biết Vu Nhai vào tuyệt địa Độc Cô gia.

Lỗ đại gia hỏi:

- Ngươi là ai? Dám chất vấn lão phu? Có lẽ lão phu không xem như chuyên gia võ học gì, nhưng mấy vị sau lưng ta là chuyên gia thật sự. Nhãi ranh quần áo xếch như ngươi sao có thể chất vấn?
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 626: Gặp ma pháp sư liền trốn (1)
Lỗ đại gia nói câu đầu là cố ý khiêm tốn.

- Ngươi có biết người đứng trước mặt ngươi là ai không? Là Hoàng Phủ Cung thế tử từng được thánh binh sư Nhiếp Nam Phi khen là thiên tài võ học.

Lỗ đại gia không thật sự tức giận, gã chỉ muốn mượn cơ hội làm thân với Hoàng Phủ Cung, vài người diễn tò hề càng phụ trợ thế tử thiên tài, cường đại hơn.

Tiễn Linh phản ứng lại, hét lên:

- Các ngươi đi mau!

Tiễn Linh nạt bốn người Vu Nhai:

- Ta biết các ngươi muốn bênh ta nhưng các ngươi không giải được Miên Hoa quyền, các ngươi cũng không thể đắc tội thế tử, đi đi!

Lữ Nham, Cự Xỉ, Huyết Lệnh, Vu Nhai chớp mắt. Vu Nhai phản ứng nhanh, vừa gặp mặt Tiễn Linh đã nói câu đó tất nhiên có cái lý của nàng. Sợ hắn đắc tội với thế tử hay vì lý do gì khác?

Vu Nhai lắc đầu, định quay người đi.

- Chờ chút!

Hoàng Phủ Cung mở miệng nói:

- Nếu đã đến thì hãy cho mọi người một lời giải thích đi.

- Đúng vậy! Mới rồi còn sỉ nhục nhom Lỗ đại gia, bây giờ định đi? Các ngươi nghĩ mình là ai?

- Các ngươi biết dùng Miên Hoa quyền đúng không? Đánh ra cho xem đi!

- Theo ta thấy bọn họ chỉ là một đám hề muốn nịnh bợ Tiễn Linh tiểu thư . . .

Hội viên công hội võ học kêu gào đến cuối cùng ngừng bặt. Vì Miên Hoa quyền bị gọi là rác chậm rãi diễn biến trước mặt bọn họ. Không, là nhanh trong chậm, chậm trong nhanh, cảm giác rất hư vô. Không khí xung quanh bị cuốn theo quyền pháp, chỉ mấy đấm đã khiến toàn trường yên lặng.

- A, ngươi làm gì?

Bởi vì yên lặng nên thanh âm càng to rõ hơn. Vu Nhai không định dạy đại cực quyền cho bọn họ, đương nhiên Thái Cực dung hợp tinh túy âm dương kiếp trước, nội tình văn hóa thâm căn cố đế của Hoa Hạ không phải ai cũng học được. Dù có Vu Nhai chỉ điểm dến bây giờ Cự Xỉ, Lữ Nham chỉ học được da lông.

Hoặc là không muốn cho người học lén, hoặc vì muốn chứng minh Miên Hoa quyền càng lợi hại hơn, Vu Nhai trưc tiếp kéo một người có thực lực hoàng binh sư cao đoạn xuống, người này mới rồi la lớn tiếng nhất. Vu Nhai dùng Thái Cực đánh người.

Không gian vẫn yên lặng, không, có tiếng bùm bùm liên tục va chạm mặt đất.

- Ui!

Nam nhân trung niên hoàng binh sư cao đoạn nằm lì dưới đất, miệng mũi trào mắt, mắt trắng dã, mặt xanh như tàu lá chui. Nam nhân trung niên thê thảm như vậy không chỉ vì bị đánh, còn vì bực tức.

Lúc này Lỗ đại gia không rảnh giật mình, mới rồi quyền pháp của Vu Nhai khắc trong óc gã. Lỗ đại gia vội vàng đến bên cạnh một giây thiên đường, một giây địa ngục hoàng binh sư cao đoạn, huyền binh rót vào cơ thể gã. Lỗ đại gia hoảng hốt ngẩng đầu lên, nhìn Vu Nhai chằm chằm.

- Sao ngươi làm được?

Mấy chuyên gia võ học khó hiểu, nhưng Lỗ đại gia giật mình như vậy chắc chắn là có điều lạ. Bọn họ chạy tới kiểm tra người bị thương, sau đó biểu tình giống y như Lỗ đại gia.

Vu Nhai nhún vai:

- Đây là tinh túy của Miên Hoa quyền, dựa vào cái gì kêu ta nói cho các ngươi biết?

Vu Nhai mặc kệ mấy người đó, nhìn hướng Tiễn Linh. Lúc này Tiễn Linh sắp khóc, khuôn mặt lạnh lùng không còn nữa, đôi mắt ai không án bi thương.

Vu Nhai không hiểu ra sao, hỏi:

- Tiễn Linh, có phải ta lại gây họa?

Tiễn Linh nhỏ giọng nói:

- Không chỉ gây họa mà còn bị nguy hiểm mạng sống, mau đi đi.

Vu Nhai ngẩn người, lúc này hắn không đi nữa, chắc chắn chuyện liên quan đến Thủy Tinh, làm sao hắn đi được?

Vu Nhai thản nhiên nói:

- Tiễn Linh chiến hữu, mới xa cách bao lâu mà nàng đã không còn hiểu biết ta? Nguy hiểm mạng sống? Có lần nào ta không gặp nguy hiểm? Lần nào kẻ thù nguy hiểm không là đối thủ của ta . . . Rồi, ta đi, đi là được.

Vu Nhai càng nói Tiễn Linh càng tan vỡ, biểu tình như muốn giết hắn hoặc tự sát.

Vu Nhai hết cách đành bỏ chạy, nhưng thế tử Mông thân vương bị phá rối làm sao chịu cho hắn đi?

- Vị huynh đệ này xin chờ một chút, không biết . . .

Hoàng Phủ Cung chưa nói hết câu Lữ Nham, Cự Xỉ, Huyết Lệnh, Vu Nhai đã biến mất trong đám người, tốc độ nhanh làm người ta líu lưỡi. Từ đầu đến đuôi Hoàng Phủ Cung thành phông nền. Bốn người đi ra diễn luyện Miên Hoa quyền một lần, nhục nhã đám chuyên gia võ học, nói chuyện với Tiễn Linh xong chạy mất. Bọn họ phớt lờ câu hỏi của Hoàng Phủ Cung, không thèm nhìn nhân vật chính ngày hôm nay.

Hoàng Phủ Cung cố nén cơn tức, không để lộ gì trên nét mặt, giữ hình tượng. Nhưng cơ mặt thế tử Mông thân vương co giật.

- Thế tử . . .

- Mặc kệ hắn, chỉ cần ở trong đế đô thì hắn không trốn thoát lòng bàn tay của ta. Người phát minh Miên Hoa quyền dường như có quan hệ không đơn giản với Tiễn Linh như mặt ngoài, chẳng lẽ là . . .

Hoàng Phủ Cung nuốt ngược cục tức, chậm rãi phân tích. Cuối cùng Hoàng Phủ Cung nhớ ra đó là ai, khóe môi cong lên, mắt lóe tia hung tợn. Hoàng Phủ Cung hung dữ liếc hướng Tiễn Linh, muốn thấy nàng nhìn gã sẽ có phản ứng gì, tìm khoái cảm thay thế cảm giác buồn bực vừa rồi.

Nhưng Hoàng Phủ Cung quay đầu lại không thấy bóng dáng Tiễn Linh đâu.

Mặt Hoàng Phủ Cung từ đỏ biến thành đen, rất nhanh gã điều chỉn thâm ình, thầm nghĩ:

- Tiễn Linh cố đuổi họ Vu đi chắc vì sợ hắn bị ta xử lý? Ha ha ha ha ha ha!

Một thuộc hạ của Hoàng Phủ Cung chạy tới báo cáo tình huống người bị Miên Hoa quyền đánh xỉu:

- Thế tử, huyền binh trong cơ thể người đó hỗn loạn, căn nguyên không đến từ huyền binh của người ngoài mà bản thân hắn.

Hoàng Phủ Cung hoang mang:

- Là sao?

Thuộc hạ trả lời:

- Tức là vết thương trên người hắn toàn do huyền binh bản thân tạo ra, có lực phản chấn kỳ lạ. Mỗi khi người này phát ra huyền binh sẽ bị Miên Hoa quyền chấn trở lại thân thể.

Hoàng Phủ Cung nghe đến đây quên hết chuyện Vu Nhai và Tiễn Linh. Thế tử Mông thân vương là thiên tài võ học, gã chưa từng nghe có quyền pháp như vậy. Cuối cùng Hoàng Phủ Cung đã hiểu tại sao mới rồi mấy chuyên gia võ học giậtm ình như thế.

Hoàng Phủ Cung nhỏ giọng nói:

- Vu Nhai? Thật sự muốn giẫm kẻ ti tiện tự cho là thiên tài như ngươi dưới chân mình.

Hoàng Phủ Cung không chỉ bị vẽ mặt trước mắt bao người, Vu Nhai còn cưỡi trên đầu gã với thân phân thiên tài hơn thế tử Mông thân vương. Mới rồi Tiễn Linh đuổi Vu Nhai đi gấp làm Hoàng Phủ Cung khá đắc ý, nhưng gã không biết rằng đó là gã tự mình đa tình.

Công hội võ học vẫn yên lặng, các hội viên không biết nên làm phản như thế nào, tâm tình cực kỳ phức tạp. Người vừa rồi chắc là kẻ phát minh ra Miên Hoa quyền? Rõ ràng tát một cái quá mạng vào mặt mọi người dù thân phận cao hay thấp. Nhưng tại sao Miên Hoa quyền có uy lực như vậy? Đám người chờ đợi mấy chuyên gia võ học giải thích, hy vọng được nghe giải đáp.

Hiện tại mọi người không mấy tin tưởng vào các chuyên gia võ học nữa.

Mọi người rất buồn bực, bốn người đến rồi đi vội vã, làm cả đám nổi hứng thú sau đó biến mất, thật tình . . .

Người thường hay huyền binh giả có mặt tại đây đều là người cuồng nhiệt võ học.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 627: Gặp ma pháp sư liền trốn (2)
Lữ Nham, Cự Xỉ, Huyết Lệnh, Vu Nhai không tâm tình nhớ lại cú tát vừa rồi, bốn người vòng qua một góc công hội võ học.

Quả nhiên Tiễn Linh lặng lẽ chạy tới.

Vu Nhai vội hỏi:

- Tiễn Linh, rốt cuộc chuyện gì xảy ra?

Vẻ mặt Tiễn Linh sốt ruột hỏi:

- Nếu ngươi ra khỏi Độc Cô gia tại sao không viết thư cho chúng ta ngay?

Vu Nhai ngây ra, nhíu mày nói:

- Ta có viết thư, hai lá, phong thư cuối cùng gửi vào mười ngày trước. Sao? Các người không nhận được? Thủy Tinh sao rồi?

Tiễn Linh ngẩn ngơ, cười khổ nói:

- Sợ là người đưa thư đến Huyền Binh ma pháp tháp, sau đó bị Ngôn đại ma đạo sư đại nhân chặn lại, hay thậm chí là xé bỏ. Ngươi không nên viết thư cho Tinh Tinh, nên gửi cho ta mới đúng. Nguy rồi, ngươi nói gửi thư lúc mười ngày trước, bên trong có ghi sau mười ngày ngươi sẽ đến đế đô không?

Vu Nhai chớp mắt hỏi:

- Tất nhiên là có, không ổn sao?

Tiễn Linh hoàn toàn biến sắc mặt nói:

- Hỏng, hỏng thật rồi. Ngươi rời khỏi đế đô ngay đi, càng xa càng tốt. Nếu gặp ma pháp sư lập tức trốn ngay, đừng hành động theo tình cảm. Bây giờ ta cần đi gặp Ngọc Nữ tộc ngay, khiến nàng nghĩ cách.

Vu Nhai vội kéo Tiễn Linh lại hỏi:

- Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?

- Không có thời gian nói!

Vu Nhai không buông tay:

- Nàng nên biết tính cách của ta!

Đến công hội võ học rồi Tiễn Linh bỗng nhiên bảo nguy hiểm mạng sống đuổi bốn người ra, bây giờ lại kêu Vu Nhai trốn khỏi Huyền Binh đế đô. Nếu không tìm hiểu rõ ràng Vu Nhai sẽ rất khó chịu.

Tiễn Linh bất đắc dĩ kể sơ tình huống cho Vu Nhai nghe, dặn dò hắn nhanh chóng rời khỏi đế đô. Tiễn Linh vội vã chạy hướng ma pháp tháp.

Qua một lát, Huyết Lệnh trầm giọng hỏi:

- Vu Nhai, làm sao đây? Bây giờ rời khỏi đế đô sao?

Vu Nhai âm trầm nói:

- Đi? Sao được! Các ngươi về Huyền Thần điện trước đi, ta muốn nhìn xem xử nữ già vạn năm đối phó ta như thế nào.

Theo lời Tiễn Linh nói sự việc nghiêm trọng hơn mượn kiếm huynh nói, nghiêm trọng hơn Vu Nhai tưởng tượng.

Ma pháp sư mạnh nhất họ Ngôn này là siêu biến thái, nàng chẳng những không cho đồ đệ thành hôn, nếu đệ tử có tình cảm với nam nhân nào là nàng sẽ ngăn cản, chia uyên rẽ thúy.

Tiễn Linh nói xử nữ già vạn năm từng đánh tàn phế người yêu của đồ đệ, buộc đệ tử ra tay, có người bị buộc chết chung với người yêu. Dù nhiều thảm kịch xảy ra nhưng ma pháp sư mạnh nhất không dao động, đồ đệ dám yêu đương là nàng sẽ phế đi nam nhân dám dụ dỗ đệ tử của nàng trước hết.

xử nữ già vạn năm là thiên tài ma pháp, hoàng đế từng khen nàng là:

- Dù trong Ma Pháp đế quốc cũng không có mấy người có tạo nghệ ma pháp như nàng.

Có lẽ hơi phóng đại nhưng ma pháp sư mạnh nhất đóng góp cống hiến rất lớn cho Huyền Binh đế quốc đối phó Ma Pháp đế quốc, hầu như không thể thay thế. Từ đó thấy được hoàng đế chú trọng ma pháp sư mạnh nhất, sẽ không so đo chút chuyện nhỏ này, mặc nàng thích làm gì thì làm.

Ma pháp sư mạnh nhất sớm biết chuyện của Thủy Tinh và Vu Nhai, lúc bị nhận làm đồ đệ Thủy Tinh có chống đối. Xử nữ già vạn năm không chỉ biến thái mà còn bá đạo, dù Đan Đạo Hùng cũng vô dụng. Ma pháp sư mạnh nhất ép buộc Thủy Tinh làm đồ đệ, không biết Đan Đạo Hùng có mục đích gì mà cuối cùng đồng ý. Có lẽ xử nữ già vạn năm nêu điều kiện khiến Đan Đạo Hùng không thể từ chối.

Đan Đạo Hùng không đơn độc, sau lưng gã có công hội võ học to lớn, có một số việc gã phải thỏa hiệp.

Tóm lại chuyện chưa bắt đầu đã đến tình huống tệ hại, đặc biệt là hai phong thứ của Vu Nhai. Chết tiệt, thế giới này không có pháp thuật 'quyền riêng tư' sao?

Tiễn Linh kêu Vu Nhai rời khỏi công hội võ học ngay cũng vì lý do này, không thể để ma pháp sư mạnh nhất biết hắn đã đến Huyền Binh đế đô. Lẽ ra Tiễn Linh sẽ nghĩ cách cho Vu Nhai và Thủy Tinh gặp mặt, tiếc rằng mọi chuyện quá muộn.

Bởi vậy Tiễn Linh mới sốt ruột, không liên quan gì thế tử Mông thân vương.

Vu Nhai là biến thái, hắn có thể biến nhiều chuyện không thể thành có thể. Nhưng ở trong mắt Tiễn Linh thì Vu Nhai không có một chút cơ hội đối đầu với ma pháp sư mạnh nhất. Nếu chỉ là thế tử Mông thân vương, với tính cách của Tiễn Linh sẽ mong chờ Vu Nhai biểu hiện vượt trội.

Tiễn Linh lặp lại lời đã nói:

- Mấy hôm nay Tinh Tinh luôn lo lắng cho ngươi, bây giờ biết ngươi còn sống nàng sẽ rất vui. Tinh Tinh nói đây không phải cái cục không thể giải, chỉ cần nàng đánh bại được sư phụ. Nhưng điều kiện là ngươi phải sống sót đã.

Vu Nhai nhớ đến đoạn đối thoại ngắn ngủi cùng Thủy Tinh trong Bắc Đẩu công hội võ học, tức là dùng ma pháp 'điện thoại màn hình từ xa' của Tiểu Hắc. Thủy Tinh từng nói nếu nàng có thể đánh bại phụ thân Đan Đạo Hùng thì sẽ không gặp trở ngại nữa, bây giờ nàng vẫn có cùng suy nghĩ, vẫn kiên trì.

Biến mạnh là con đường duy nhất sao?

Lòng Vu Nhai nặng nề, chiến ý hừng hực. Vu Nhai âm thầm theo sau Tiễn Linh, hắn rất bực tức. Khó khăn lắm mới gặp Tiễn Linh, chưa nói được vài câu đã phải chạy trốn? Chạy cái đầu nó!

Qua một lúc Tiễn Linh đi tới hoàng cung, hoặc nên Hoàng thành.

hoàng cung cũng là một tòa thành, bên trong không chỉ có hoàng tộc còn cung phụng nhiều siêu cao thủ giống như ma pháp sư xử nữ già vạn năm. Trung tâm Hoàng thành mới là hoàng cung thật sự, nên canh gác Hoàng thành không nghiêm ngặt. Nhiều quý tộc, cao thủ hoặc người được cao thủ cung phụng mời không cần thông báo được vào Hoàng thành tự do.

Những điều này là Vu Nhai hỏi thăm xa phu cho biết.

Hiển nhiên Tiễn Linh là khách quen của Hoàng thành, nàng dễ dàng được cho vào. Vu Nhai không thể nghênh ngang vào Hoàng thành, hắn liếc Hoàng thành trước mắt vào cái, khóe môi cong lên sau đó biến mất tại chỗ.

Đừng quên Vu Nhai là U Hoang, hắn là Tử Thần, người được Độc Cô gia chủ đánh giá cao sẽ trở thành U Linh kiếm các chủ.

Ngay khi Vu Nhai biến mất một bóng người thở hồng hộc xuất hiện bên ngoài Hoàng thành, người đó nhìn con đường trống rỗng đằng trước Hoàng thành.

Người này lẩm bẩm:

- Chắc tiểu tử Vu Nhai sẽ không lẻn vào Hoàng thành đi? Chết tiệt, lão tử tò mò Miên Hoa quyền có mấy phút tại sao biến thành thế này? Mới chọc vào Hoàng thành xong giờ lại đi chỗ xử nữ già vạn năm . . .

Nói đến đây Hạng Phi giáo quan cẩn thận nhìn quanh, phát hiện không ai chú ý mới lại la lối, có thể nói gã tiến lùi khó khăn.

- Bây giờ nên làm gì? Chẳng lẽ ta cũng phải lẻn vào sao?

Hạng Phi giáo quan mặt ủ mày chau kêu to:

- Tiểu tử thối chết tiệt, ba ngươi không chịu ngăn hắn lại. Đừng trốn, ra đây!

Hạng Phi giáo quan xách Lữ Nham, Cự Xỉ, Huyết Lệnh đeo thuổi Vu Nhai đi ra, nói:

- Các ngươi nhanh chóng đi tìm lão Yến, ta canh tại đây. Làm ơn tuyệt đối đừng xảy ra việc lớn gì. Tổ cha nó, không nên thả tiểu tử này ra ngoài.

Lữ Nham, Cự Xỉ, Huyết Lệnh vội vâng dạ, định quay người về Huyền Thần điện tìm Yến đại nhân. Ba người có ở lại cũng không làm nên chuyện gì.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 628: Huyền binh ma pháp tháp
Hạng Phi giáo quan gọi ba người lại:

- Chờ chút, để ta đi. Các ngươi không biết quy tắc bay trong đế đô, không chừng lại gây sự nữa, cưỡi ma thú lục địa quá chậm.

Hạng Phi giáo quan vội vàng chạy đi.

- Nhớ kỹ, nếu Vu Nhai đi ra thì giữ chân hắn lại, dù dùng cách gì! Đây là đang cứu mạng hắn, nhớ chưa?

Đến cuối cùng hầu như không nghe thấy thanh âm, Hạng Phi giáo quan chưa nói hết câu đã đi xa. Lữ Nham, Cự Xỉ, Huyết Lệnh ngơ ngác đứng tại chỗ chẳng lẽ nên làm sao, lúc này mắt ba người trợn to.

- Suỵt!

Vu Nhai từ đâu chui ra, bây giờ là ban ngày dù hắn lợi hại cách mấy cũng không thể lẻn vào từ tường thành. Ngay lúc rời khỏi Huyền Thần điện Vu Nhai đã phát hiện Hạng Phi giáo quan theo dõi bốn người, hắn biết gã có ý tốt nên không vạch ra. Nhưng tình huống bây giờ thì khác, nếu bị Hạng Phi giáo quan bắt được tuyệt đối sẽ không cho Vu Nhai vào Hoàng thành.

Hoàng thành ở trong mắt Hạng Phi giáo quan là đầm rồng hang hổ, nhưng với Vu Nhai thì chưa chắc không chinh phục được. Vu Nhai cực kỳ tự tin vào thuật tiềm sát của mình, trừ binh linh trong cơ thể ra trên đời này có lẽ chỉ người U Linh kiếm các Độc Cô gia mới hiểu vài phần thuật tiềm sát của hắn.

Người U Linh kiếm các chỉ biết Vu Nhai thông qua Thiên Tội Uyên, về mặt lý luận hắn là người thừa kế tương lai của U Linh kiếm các. Bọn họ không biết trừ U Linh kiếm ý ra Vu Nhai còn có ám ảnh tiệt sát thuật từng khiến Ma Pháp đế quốc kinh sợ.

Hồn ma chỉ xuất hiện vào buổi tối, thời cơ lẻn vào Hoàng thành tốt nhất là ban đêm. Nếu Hạng Phi giáo quan bình tĩnh một chút có lẽ sẽ thắc mắc trong thời gian ngắn như vậy Vu Nhai làm sao lẻn vào Hoàng thành được? Tiếc rằng Hạng giáo quan rất nhức đầu với Vu Nhai bướng bỉnh không nghe lời, trong phút chốc không phản ứng kịp cứ nghĩ hắn xúc động đã vào Hoàng thành.

Nên Hạng Phi giáo quan mới vội vàng chạy đi tìm Yến đại nhân nghĩ cách.

Vu Nhai ra hiệu Lữ Nham, Cự Xỉ, Huyết Lệnh im lặng, lắc người biến mất trước mặt ba người. Vàgiiaây sau Lữ Nham, Cự Xỉ, Huyết Lệnh xem lời Hạng Phi giáo quan nói như thành gió bên tai, nhìn theo đi đến con đường trước cổng chính Hoàng thành.

Chớp mắt Vu Nhai kỳ dị biến mất trong đội xe lộn xộn vào Hoàng thành.

Lữ Nham, Cự Xỉ, Huyết Lệnh biết lần này Vu Nhai vào thật, rất là thần hô kỳ kỹ.

Huyết Lệnh nhìn Cự Xỉ, Lữ Nham, hỏi:

- Tại sao không ngăn cản Vu Nhai? Bên trong nguy hiểm cỡ tưởng tượng của chúng ta.

Lữ Nham trầm giọng nói:

- Bởi vì ta tin tưởng Vu Nhai.

Cự Xỉ nhe răng nói:

- Ta cũng tin Vu Nhai sẽ không bị gì.

Bộ dạng Cự Xỉ chẳng hề lo lắng.

Huyết Lệnh lặng im. Cự Xỉ, Lữ Nham đều là thiếu dây thần kinh, hai người đã tin Vu Nhai sái cổ, mù mắt. Huyết Lệnh không phải loại người này, gã là đại ca cẩn thận, nhưng tại sao trong lòng không chút căng thẳng?

Huyết Lệnh thầm thở dài trong lòng:

- Có lẽ Vu Nhai thật sự không gì không làm được.

Huyết Lệnh dẫn Cự Xỉ, Lữ Nham đi quán rượu nhấm nháp rượu ngon của Huyền Binh đế đô, rất là thoải mái.

Lúc trước đã nói nhiều quan to quý nhân cư ngụ trong Hoàng thành nên không phải hoàng cung thật sự, các loại ma thú kéo xe xa hoa ra vào cổng thành dễ dàng. Vu Nhai thừa dịp nhiều người trên đường đã lén vào, ám chi trạc, U Linh kiếm ý cùng khởi động, khí cơ thu giấu, hơi thở toàn thân bị nhốt chặt không toát ra một tia. Vu Nhai thuận lợi vào Hoàng thành.

- Sư tỷ, có chuyện gì mà vội vã như vậy? Thế này không giống sư tỷ.

- Tinh Tinh thích nam nhân kia quả nhiên đã đến, hắn vừa xuất hiện trong công hội võ học.

Vu Nhai bám dưới gầm xe chợt nghe đoạn đối thoại, lòng rung động nhưng không bất ngờ. Nếu đối phương đọc thư biết hơn mười ngày sau Vu Nhai sẽ đến Huyền Thần điện thì đương nhiên có người theo dõi, một đám người Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị xuất hiện không cách nào giấu giếm.

Vu Nhai giật mình là hắn chọn đúng xe ngựa, chiếc xe xa hoa này quả nhiên là của Huyền Binh ma pháp tháp. Mới rồi khi Vu Nhai chọn xe đi ngờ đã nghĩ nếu hên vào ma pháp tháp được ngay càng tốt, không ngờ mới suy nghĩ đã thấy một chiếc xe có tiêu chí giống ma pháp trận và tháp dung hợp lại. Vu Nhai đánh liều một phen.

Vu Nhai và Tiễn Linh từ công hội võ học chạy tới, vị ma pháp sư này cũng từ công hội võ học trở về, thời gian sẽ không chênh lệch quá nhiều.

- A? Thật không?

- Đương nhiên là thật. Hừ, quả nhiên như trong thư viết, sau mười ngày hắn sẽ đến. Chúng ta hãy đi báo cáo cho sư phụ.

Sư muội im lặng một lúc, mở miệng nói:

- Hắn có trở lại thì chúng ta cũng không cần vội vã như vậy đi?

Sư tỷ lạnh lùng nói:

- Đương nhiên cần. Tinh Tinh sư muội tự cho là đúng, gan to bằng trời nhất định sẽ nói cho hắn biết vè sư phụ. Có lẽ bây giờ hắn đã chuẩn bị rời khỏi đế đô. Hừ, đệ tử Huyền Binh ma pháp tháp chúng ta tuyệt đối không cho phép động tình, mặc kệ là với nam nhân nào.

- Vì kéo dài loại truyền thống này, vì để Huyền Binh ma pháp tháp càng ngày càng lớn mạnh, chúng ta phải bóp chết tất cả ẩn số có cơ may xuất hiện.

Giây sau sư tỷ bực tức nói tiếp:

- Nhưng ma pháp sư chúng ta ở trong Huyền Binh đế quốc có vị trí lúng túng không có thể tùy ý hành động, nếu không ta đã bắt tên kia tại chỗ.

- Nhưng thưa sư tỷ, chỉ cần Tinh Tinh sư muội không gặp mặt nam nhân nàng thích, cắt đứt quan hệ là được rồi, cần gì . . .

Sư tỷ lạnh lùng giải thích rằng:

- Bảo thủ, thiển cận, có biết đây giết một người răn trăm người không? Nếu không dùng thủ đoạn mãnh liệt, sau này sẽ còn kẻ tái phạm hoặc bỏ trốn. Sư phụ muốn tất cả đệ tử biết ai dám thích nam nhân thì người được nàng thích sẽ chịu trừng phạt nghiêm khắc, để xem sau này còn ai dám thích? Dù chỉ thương thầm cũng không được.

- Thì ra là vậy.

Giọng sư muội ỉu xìu, dường như khó chấp nhận loại lý niệm này. Có lẽ sư muội cũng có người mình thích, có thiếu nữ nào không hoài xuân? Nhưng sư muội chỉ dám yêu thầm, mãi mãi không thể nói ra, nếu không tình yêu của nàng sẽ hại nam nhân đó.

Vu Nhai ở dưới gầm xe chửi thầm:

- Quả nhiên là biến thái.

- Ma pháp sư mạnh nhất Huyền Binh đế quốc kiêm xử nữ già vạn năm đúng là biến thái. Không biết tâm lý ma pháp sư mạnh nhất có vấn đề hay từng bị vô số nam nhân trước gian sau giết, lại gian lại giết.

- Nếu không như vậy tại sao ma pháp sư mạnh nhất căm hận nam nhân đến thế? Ma pháp sư mạnh nhất bị gian rồi giết thì không thể gọi là xử nữ già vạn năm, đã bị hiếp . . . Ma pháp của nàng lợi hại như vậy, thêm tầng màng cho mình chắc không khó, là loại mãi mãi không bị đâm thủng. Nguyền rủa nàng vĩnh viễn không đâm thủng được!

Vu Nhai ác y thầm nghĩ, tiếp tục nghe trộm sư tỷ giáo dục sư muội, trong lòng đồng tình cho sư muội. Không biết khi nào thì vị sư muội này sẽ trở nên giống sư tỷ, không biết Thủy Tinh có biến thành như vậy không?
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 629: Xấu xí và ghê tởm
Vu Nhai nhàm chán suy nghĩ:

- Có lẽ ta nên bác ái hơn một chút, cứu ra tất cả thiếu nữ bị xử nữ già vạn năm hãm hại, giáo dục và làm chuyện nữ tính . . .

Vu Nhai đánh chết cái nết không chừa, nước miếng nhễu ròng ròng.

Rất nhanh khu vực thuộc về Huyền Binh ma pháp tháp đã xuất hiện trước mắt, là một trang viên to lớn. Trong trang viên toàn là hoa cỏ cây cối, trừ ma pháp tháp ra không có vật kiến trúc nào khác, cực kỳ đơn điều. Nhìn từ xa như có một tòa tháp trong hoang mạc, không giống như nằm trong Hoàng thành vô cùng phồn hoa. Trong Huyền Binh đế đô không chỗ nào hoang vắng như Huyền Binh ma pháp tháp.

Xe ngựa dọc theo đường mòn giữa cỏ cây đi tới, tốc độ nhanh hơn, dường như vào địa bàn của mình bọn họ không cần e ngại gì nữa. Chớp mắt đã đến trước cửa lớn ma pháp tháp.

Cái tên Huyền Binh ma pháp tháp không có ý nghĩa dặc biệt gì, chỉ nói elen ma pháp tháp thuộc về Huyền Binh đế quốc. Nhìn gần ma pháp tháp rất to, chiếm diện tích khá lớn, có thể đoán được số ma pháp sư ở bên trong rất nhiều.

Lúc này một nữ nhân ba mươi mấy tuổi ra khỏi cửa ma pháp tháp, nhìn hai sư tỷ muội, mở miệng nói:

- Vân Lỵ, Tô Lôi, các ngươi đã về. Mới rồi thấy thị nữ của Tinh Tinh sư muội biểu tình lo âu đi vào là ta biết ngay các ngươi sẽ về.

Vân Lỵ, Tô Lôi đồng thanh kêu lên:

- Ngũ sư tỷ!

Ngũ sư tỷ gật đầu, dứt khoát nói:

- Ừm! Lão sư có lệnh nhiệm vụ bắt nam nhân kia giao cho ta toàn quyền phụ trách. Chúng ta ta đi, đến Huyền Thần điện, trên đường các ngươi hãy kể cho ta nghe về nam nhân đó.

Hai sư tỷ muội lại lên tiếng:

- Tuân lệnh!

Vân Lỵ, Tô Lôi định quay đầu xe ngựa.

- Không cần thứ này, ta sẽ dùng ma pháp phong hệ mang các ngươi qua.

Ngũ sư tỷ nhanh nhẹn ngâm xướng, gió nổi lên mang hai nữ nhân bay lên chuẩn bị đi ra Hoàng thành. Ngũ sư tỷ đã được phía chính phủ cho phép tùy ý hành động, ra tay, được dùng ma pháp.

- A?

Ngay khi ba người bay đi Ngũ sư tỷ bỗng khẽ kêu, mắt nhìn xe ngựa bên dưới. Gió cuốn lên xe ngựa lật lại xoay mấy vòng trong không trung, hai con ngựa thuần huyết cao quý gầm rống.

- Ngũ sư tỷ, có chuyện gì?

Ngũ sư tỷ lắc đầu, nói:

- Không có gì, có lẽ là ta nghĩ nhiều.

Ngũ sư tỷ nhìn xe ngựa, cười giễu. Trong thiên hạ có nam nhân nào dám lẻn vào đây? Có năng lực lẻn vào Huyền Binh ma pháp tháp? Ngũ sư tỷ cực kỳ tự hào về Huyền Binh ma pháp tháp.

Tô Lôi tò mò hỏi:

- Ngũ sư tỷ, sư phụ giao cho sư tỷ toàn quyền xử lý, sư tỷ định xử lý nam nhân đó như thế nào?

Tô Lôi tức là vị sư muội kia, nàng rất quan tâm vận mệnh của nam nhân được Tinh Tinh sư muội thích.

- Rất đơn giản, bắt hắn rồi cho Đan Tinh Tinh sư muội nhìn thấy mặt xấu xa nhất của nam nhân kia.

Tô Lôi sư muội đỏ mặt hỏi:

- Cái này . . . Làm sao xem?

Mặt xấu xa nhất chắc không phải là . . .

Ngũ sư tỷ lạnh lùng nói:

- Hừ! Nam nhân không phải thứ tốt, ai nấy nói một đường tâm nghĩ một nẻo. Ngày hôm qua ba hoa miệng lưỡi, hôm nay nếu thấy nữ nhân đẹp hơn nữ nhân của mình sẽ biến sắc mặt ngay.

- Khi nữ nhân của mình gặp nguy hiểm sinh mạng nam nhân sẽ chỉ lo cho bản thân, thậm chí kéo nữ nhân ra làm lá chắn. Ta muốn cho Tinh Tinh sư muội thấy bản chất thật của nam nhân.

- Cưỡng ép chia ly là vô dụng, chúng ta muốn cho sư muội chết tâm, để nàng biết trên đời không có tình yêu đến chết không phai.

Vân Lỵ lạnh lùng nói:

- Đúng vậy! Ngũ sư tỷ nói rất có lý, phải khiến Tinh Tinh sư muội chết tâm mới được.

Tô Lôi ngây thơ hỏi:

- Nhưng lỡ nam nhân đó cam tâm tình nguyện chết vì Tinh Tinh sư muội, không có mặt xấu xa đó thì làm sao?

Trong lòng Tô Lôi không tin nam nhân toàn thiên hạ đều phụ bạc.

Ngũ sư tỷ cười khẩy nói:

- Không thể nào! Đi, chờ bắt được nam nhân đó rồi nói.

Ngũ sư tỷ lai bảo:

- Tô Lôi sư muội còn rất nhỏ, e rằng sẽ rơi vào tay sinh vật tên là nam nhân ghê tởm. Lần này là cơ hội cho sư muội, chừng nào bắt được nam nhân kia, sư muội hãy nhìn thật kỹ bộ mặt của hắn. Có lẽ khi đó sư muội sẽ hận không thể giết chết hắn.

Tô Lôi hỏi:

- Ngũ sư tỷ, khi đó chỉ nhìn mặt xấu xí của hắn, để Tinh Tinh sư muội chết tâm rồi thả hắn đi sao?

Tuy mới rồi Vân Lỵ sư tỷ đã nói sơ nhưng Tô Lôi vẫn ôm hy vọng.

Ngũ sư tỷ âm trầm nói:

- Sao có thể? Khi Tinh Tinh nhìn thấy mặt xấu xí của nam nhân kia rồi hắn sẽ như con chó quỳ trước mặt chúng ta cầu xin tha thứ, không chỉ xấu xí mà còn ghê tởm.

- Nam nhân kinh tởm như vậy ta sẽ không thả hắn đi, dựa theo thông lệ ít nhất phế bỏ huyền binh và thứ chỉ nam nhân có, khiến hắn trở thành phế nhân không tai họa nữ nhân khác được nữa, rồi mới tính chuyện thả.

Nghĩ đến chuyện sắp làm khiến Ngũ sư tỷ rất sung sướng.

Mặt Tô Lôi trắng bệch, nàng im lặng đi theo Ngũ sư tỷ. Chớp mắt quanh Huyền Binh ma pháp tháp chỉ có tiếng gió thổi xào xạc, hai con ngựa thuần huyết khẽ hí vì giật mình.

Vu Nhai cũng hoảng hồn, không phát ra chút thanh âm. Vu Nhai nằm im dưới bức tường Huyền Binh ma pháp tháp, vài giây sau hắn nhúc nhích len theo cỏ hoang rậm rạp bốn phía. Vu Nhai siêu cẩn thận, vì lúc nãy hắn mới nhúc nhích một chút dưới gầm xe đã suýt bị phát hiện. Đây mới chỉ là Ngũ sư tỷ, có một phần nguyên nhân vì hắn sơ suất.

Vu Nhai sẽ không bỏ cuộc, hắn tìm đúng hướng, lắc người một cái chui vào một cửa sổ không quá cao. Mới rồi linh giác của Vu Nhai cảm ứng, biết bên dưới cửa sổ này không có hơi thở sinh vật.

Tuy đang là ban ngày, trong tháp sáng sủa nhưng Vu Nhai cảm giác khá âm u.

- Hừ! Nếu không phải bị Huyền Binh đế quốc áp chế gắt gao thì Huyền Binh ma pháp tháp này sẽ là thế lực tà ác coi nam nhân là là sinh vật thấp kém!

Mới rồi Vu Nhai nghe hết lời Ngũ sư tỷ nói, có vài câu có lý. Thế gian không thiếu người ích kỷ, nhưng cũng có nhiều người thà chết không thay lòng. Nhưng Huyền Binh ma pháp tháp quơ đũa cả nắm, bọn họ không nghĩ lại xem bản thân họ sẽ sẵn sàng chết cho nam nhân sao? Tất cả nữ nhân trong thiên hạ đều làm được sao? Bản thân không làm được lại bắt người khác làm, đây là lý luận chó chết kiểu gì?

Nam nữ đều như nhau, có người tốt, người xấu. Không hiểu được điều này còn làm ma pháp sư mạnh nhất gì?

Lúc trước Vu Nhai sợ cưỡng ép đưa Thủy Tinh đi, đối địch với sư phụ của nàng sẽ khiến Thủy Tinh khó xử, giống như hắn chống đối với Đan Đạo Hùng. Sau khi nghe Ngũ sư tỷ nói thì Vu Nhai không còn gánh nặng tâm lý, dù Thủy Tinh có kính trọng sư phụ của nàng cũng vô dụng. Vu Nhai quyết tách Thủy Tinh ra khỏi ma pháp tháp, lúc này hắn phải bá đạo, chủ nghĩa đại nam nhân.

- Hơi thở của Tiễn Linh . . .
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top