Lượt xem của khách bị giới hạn

[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu

[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,850
Điểm cảm xúc
5,554
Điểm
113
Chương 590: Bị sủng lên trời thôn hoa ( 20 )
Editor: trucxinh0505

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

“Ai…” La Xuân Lệ thực buồn bực, bà có thể không nhọc lòng sao?

Mỗi ngày giao tiếp cùng những thái thái đó, mỗi ngày đều là cháu trai cháu gái, cháu ngoại tôn nữ.

Bởi vì con rể bà quá ưu tú, một cái nhân vật truyền kỳ như vậy, mỗi một lần đều là đối tượng người ta đàm luận.

Nói nói liền nói đến chuyện hai người còn chưa có con cái, mọi người đều vì bà mà nhọc lòng đâu.

Kỳ thật bà cũng thực lo lắng, lúc này tư tưởng mọi người đều là, kết hôn, dù sao cũng phải có một đứa con, nếu không sinh con, một sự kiện kia thực đáng sợ.

Đường Quả cũng không có tính toán sửa đúng ý nghĩ La Xuân Lệ, đó là tư tưởng ăn sâu bén rễ đối phương, không dễ dàng thay đổi.

Phối hợp đi kiểm tra cùng La Xuân Lệ, cũng là để đối phương an tâm, miễn cho hoài nghi thân thể nàng cùng Tống Dã có vấn đề.

Hiện tại biết thân thể không có vấn đề, chậm chạp không có con, La Xuân Lệ chỉ có thể đem hết thảy quy tội duyên phận chưa tới.

Có thể tưởng tượng đến những thái thái đó nói, nam nhân địa vị cao, có tiền, bên người hoa hoa cỏ cỏ liền nhiều, có không ít nữ nhân nhìn con rể bảo bối nhà bà, bà không lo lắng sao được?

Đến Đường Thủ Quốc, bà còn không yên tâm đâu.

Khoảng thời gian trước, còn thấy một cô nương vứt mị nhãn đối với Đường Thủ Quốc, may mắn Đường Thủ Quốc không có cái tâm tư kia, bằng không liền tính đối phương là huyện trưởng, bà cũng đánh gãy chân đối phương.

“Mẹ, có phải người nghe được cái gì hay không?”

Đường Quả nhìn vẻ mặt La Xuân Lệ bất an, hỏi, “Là ai nói gì đó cùng người?” Nàng không thích tiếp xúc cùng đám thái thái kia, căn bản không có gì quan trọng, lại lãng phí thời gian, có thời gian rỗi không bằng cùng A Dã nhà nàng đi sau núi chơi.

“Quả Quả, mẹ lo lắng, Tiểu Dã ưu tú như vậy, nhiều người bên ngoài nhìn chằm chằm hắn, nếu các con lại không có con cái, không biết sẽ truyền ra cái gì, khẳng định hồ ly tinh sẽ sinh ra tâm tư.”

Đường Quả lý giải được lo lắng của La Xuân Lệ, nhưng nàng không lo lắng, “A Dã không dám.”

“Ai…” Con gái thật tự tin.

Nhưng nhìn đến gương mặt xinh đẹp của con gái, đến bà là mẹ ruột nhìn rồi, còn bị mê muội, lời nói có thể đúng, những hồ ly tinh đó so con gái bảo bối bà xác thật kém xa.

“Mẹ, là ai nói cùng người vậy?”

La Xuân Lệ đúng sự thật trả lời, “Rất nhiều người đều đang nói, gần nhất thời điểm một ít người tụ cùng Đường gia thôn, Đinh Ngọc Trân còn lôi kéo ta nói chuyện này.”

“Đinh Ngọc Trân?” Đường Quả híp híp mắt, không phải là mẹ Trần Anh sao?

Đáng nhắc tới chính là, năm nay Trần Phương Phương hai mươi hai tuổi, còn chưa có kết hôn. Năm đó bởi vì Tạ Thế Quân trong lòng không cam lòng, hiện giờ bởi vì Đường gia thôn thành Đường huyện, người Đường gia thôn đều giàu đến chảy mỡ, địa vị nước lên thuyền lên, nàng chọn hoa mắt, rất nhiều tinh anh ưu tú, nàng đều chướng mắt.

Hơn nữa hiện tại thời đại mở ra, hai mươi hai tuổi chưa kết hôn, đã không phải cái chuyện gì lớn.

Sắc mặt La Xuân Lệ hơi chút khó coi, “Đinh Ngọc Trân còn nói, các con chưa có con cái, rất nhiều người sẽ đánh chủ ý lên trên người Tiểu Dã.” Nói tới đây, bà phi một ngụm, “Cái Trần Phương Phương kia, con nhớ rõ đi? Thời điểm phía trước gặp được nàng, đối với ta đặc biệt nhiệt tình, ta còn tưởng tiểu cô nương này hiểu chuyện, biết tôn trọng người, kết quả thật tốt, cư nhiên đối phương hỏi thăm tin tức Tiểu Dã.”

“Quả Quả, tâm tiểu hồ ly tinh này thế nào, chẳng lẽ con không rõ?”

Đây mới là vấn đề La Xuân Lệ sốt ruột, không sợ Tống Dã có tâm, liền sợ các loại hồ ly tinh bên ngoài, thành công không được, cũng chọc một thân khó chịu, còn phải đối phó người.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,850
Điểm cảm xúc
5,554
Điểm
113
Chương 591: Bị sủng lên trời thôn hoa ( 21 )
Editor: trucxinh0505

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

“Trần Phương Phương đang hỏi tin tức A Dã sao?”

Thiếu chút nữa Đường Quả không nhịn không được phun ra, có phải đầu óc cô nương này không tốt hay không? Trước nghĩ đoạt vị hôn phu chị gái, hiện tại còn dám chọc tới trên đầu nàng?

Chẳng lẽ nàng không biết giận, đều cho rằng nàng dễ chọc sao?

“Cũng không phải sao?”

La Xuân Lệ lại đếm chút chuyện gặp gần đây, đều đặc biệt kỳ quái, tất cả đều là cô nương tuổi trẻ đủ loại, một mặt hỏi thăm chuyện Đường Quả cùng Tống Dã. Cái mục đích này, ai đều có thể đủ nhìn ra vài phần.

Ở hầu hết mọi người xem, lấy địa vị Tống Dã, liền tính Đường Quả là thiên kim huyện trưởng Đường huyện, không có con cái, cũng sẽ trở thành lên án.

Tống Dã muốn đổi người vợ khác, phỏng chừng sẽ không có người nói hắn không phải.

Đường Quả sau khi nghe xong, lâm vào vô ngữ.

“Mẹ, người đừng lo lắng, chỉ cần các nàng dám đi lên, con sẽ cho lưu cho bọn họ một ấn tượng thập phần khắc sâu, làm bọn họ sau này vừa nghe đến tên của con, đều trở thành bóng ma.”

La Xuân Lệ bị chọc cười, nhớ tới con gái con rể ân ái, bà cũng không có lo lắng như vậy nữa. Nhưng chính là tình huống bên ngoài, mới làm cho bà có chút hoảng.

Sau khi La Xuân Lệ trở về, Đường Quả còn chưa ngồi nóng mông, Trần Phương Phương liền tìm tới cửa, với câu nói hay là tìm nàng chơi.

Đường Quả vừa thấy Trần Phương Phương trang điểm đến hoa hòe lộng lẫy, tức khắc vui vẻ, tốt cho cái gia hỏa, còn dám trực tiếp tới cửa, chuẩn bị đường cong cứu quốc sao?

Tính toán trước trở thành khuê mật cùng nàng, sau đó tìm cơ hội lục nàng?

Thiên chân.

Đường Quả thu hồi tươi cười, nghe được Trần Phương Phương hỏi tin tức Tống Dã, nói, “Cô hỏi thăm những thứ này để làm gì?”

“Hỏi một chút mà thôi, Thôn hoa tỷ, hôm nay rốt cuộc anh rể có trở về hay không. “Trần Phương Phương tha thiết hỏi, một bên mắt hướng ngó bên ngoài, Đường Quả hoài nghi chỉ số thông minh nàng có vấn đề, chưa có gặp qua người muốn làm tiểu tam rõ ràng như vậy.

Hệ thống nghe xong ba chữ Thôn hoa tỷ không có nhịn được, cũng chỉ có Trần Phương Phương mới có thể dám mở miệng kêu như vậy.

“Cô tìm A Dã có việc?”

“Đúng vậy, có việc.” Trên mặt Trần Phương Phương vui vẻ, “Em có chút việc, muốn nói riêng cùng anh rể, Thôn hoa tỷ, chị sẽ không nhỏ mọn, không đồng ý đi?”

Đường Quả: “…”

Nàng cười một chút, “Tôi chính là người nhỏ mọn, không đồng ý đó.”

Trần Phương Phương có chút nói không được, sao không giống trong tưởng tượng vậy, trong mắt nàng xem đối phương hẳn sẽ không biết xấu hổ mà cự tuyệt, chỉ cần nàng gặp riêng được Tống Dã, nhất định có thể đạt thành mục đích.

Mấy năm nay, nàng nhìn qua, nam nhân ưu tú nhất cũng chỉ có Tống Dã.

Đáng tiếc là đã kết hôn, bất quá, cái này không quan trọng, hai người kết hôn đã sáu năm đều không có con, khẳng định là Đường Quả có vấn đề.

Trần Phương Phương nàng không đẹp bằng Đường Quả, nhưng thân thể nàng khỏe mạnh, sẽ sinh được con cái. Đưa Tống Dã sẽ không cự tuyệt, một nữ nhân có thể sinh con cái cho hắn đi.

Đường Quả vừa bực vừa buồn cười, phun tào cùng hệ thống, “Lại không phải heo mẹ.” Chẳng lẽ, nữ nhân chỉ có một cái công năng sinh con thôi sao?

“Thôn hoa tỷ, em có chuyện rất quan trọng muốn nói cùng anh rể, chị không cần keo kiệt như vậy.”

Đường Quả nhướng nhướng mày, “Tất cả mọi người biết, bất luận kẻ nào có cái chuyện quan trọng gì nghĩ nói cùng A Dã, tôi đều có quyền được biết, cô nói đi.”

Sắc mặt Trần Phương Phương có chút khó coi, cái này thật ra, cũng không rõ Tống Dã thích Đường Quả ở điểm nào, cái gì đều dựa vào nàng ta, thật làm cho người đố kỵ.

Cái Đường Quả này cũng giống chị gái kia của nàng, mấy năm rồi đều không có tin tức, thật chán ghét giống nhau, cũng chỉ gặp thôi, có phải ăn người đâu, đúng là keo kiệt.

“Nếu cô không nói, tôi đành phải tiễn khách.”

Đường Quả không có tâm tình nói chuyện tào lao cùng tiểu tam, xem bộ dáng Trần Phương Phương ngượng ngùng xoắn xít, đều không kiên nhẫn.

“Đừng mà, thôn…”

“Trần Phương Phương.”

“Thôn hoa tỷ?”
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,850
Điểm cảm xúc
5,554
Điểm
113
Chương 592: Bị sủng lên trời thôn hoa ( 22 )
Editor: trucxinh0505

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

Trần Phương Phương không rõ, vì sao Đường Quả đột nhiên gọi đại danh nàng, vẻ mặt còn lạnh nhạt, nhưng trong lòng có chút hơi sợ.

Khóe môi Đường Quả nhẹ cong, “Tôi hy vọng cô có thể thu hồi điểm tâm tư này trong lòng cô, đến nỗi cái tâm tư gì, cô rõ ràng. Cô thật muốn chọc tới tôi, tôi sẽ làm cho cô ở Đường huyện này không chỗ dung.”

Trần Phương Phương cười không nổi, hơi hé miệng lại muốn nói chút cái gì, nhưng nhìn đến bộ dáng Đường Quả cười như không cười, sau lưng mạc danh dâng lên mồ hôi lạnh, một loại lạnh lẽo xâm nhập trong lòng, làm nàng nghĩ phải lập tức chạy khỏi nơi này.

Nàng không sợ Trần Anh, còn dám đánh nhau cùng Trần Anh, trước mặt cái Kiều Kiều nho nhỏ này, thôn hoa trắng nộn, nàng lại có một chút sợ hãi.

“Thôn hoa tỷ, chị nói cái gì vậy.”

“Em làm sao có cái tâm tư gì.”

Đường Quả nhẹ nhàng mà nhướng đầu mày, “Không có là tốt nhất.”

Trần Phương Phương không ngốc ở chỗ này nổi nữa, cảm thấy tiểu thôn hoa này không phải dễ trêu chọc, so cái đại tỷ dữ dằn kia còn đáng sợ hơn nhiều.

Tuy không biết hậu quả là cái gì, theo bản năng nàng cảm giác được nhất định không phải cái thứ gì tốt. Vội vàng cáo biệt cùng Đường Quả, ngậm miệng không đề cập tới Tống Dã, xoay người liền đi rồi, bộ dáng chạy trối kia, giống như có cái gì đáng sợ chạy theo phía sau nàng.

Tống Dã xem qua trại nuôi gà sau núi trở về, nhìn thấy trong nhà còn giữ một ly nước trà chưa kịp thu thập, hỏi, “Trong nhà có khách tới sao?”

“Trần Phương Phương.”

Đường Quả dựa trên sô pha, xem TV hình ảnh trắng đen, đối với nàng kiến thức qua các loại phồn hoa rồi, loại TV trắng đen này thật sự không hiếm lạ, nhưng thời đại này, tạm thời không có hạng mục giải trí gì, cần có thêm chút thanh âm.

“Cô ta tới làm cái gì?”

Tống Dã đi tới ôm lấy vợ, Quả Quả của hắn vĩnh viễn đều thơm ngào ngạt, mềm mại, ôm liền luyến tiếc buông tay ra. Mới rời đi trong chốc lát, hắn cảm thấy giống như tách ra đã lâu, nửa phút đều luyến tiếc rời khỏi nàng.

Đường Quả cười tủm tỉm ngẩng đầu, nói, “Cô ta nói đến tìm A Dã đó.”

Tống Dã theo bản năng cảm thấy thần sắc Quả Quả nhà hắn không quá thích hợp, Trần Phương Phương kia hắn cũng không quen thuộc, cũng không có hợp tác cái sinh ý gì, tìm hắn khẳng định không phải cái chuyện tốt gì.

“Tìm anh làm cái gì?” Hắn vẫn hỏi ra.

Đường Quả cười nhẹ một tiếng, “Còn có thể là cái gì, coi trọng A Dã nha.”

“Nói bậy.” Tống Dã sợ cô vợ nhỏ hiểu lầm, vội vàng ôm nàng vào trong ngực, “Quả Quả đừng nghe những người đó nói loạn, lòng anh chỉ có mình em, trong mắt cũng chỉ thấy mỗi mình em.”

“Em biết.” Nam nhân này khẩn trương Đường Quả cảm thấy vài phần buồn cười, vội vàng ôm lấy hắn an ủi, “Ai bảo A Dã ưu tú như vậy, làm cho nữ nhân cả Đường huyện đều xuân tâm manh động đâu?”

Tống Dã có chút buồn rầu, những nữ nhân đó nghĩ cái gì, hắn cũng không để ý. Điều hắn sợ, là những nữ nhân đó sẽ tạo thành cái ảnh hưởng gì không tốt cho Quả Quả của hắn.

“A Dã không cần lo lắng, người mơ ước anh, tới bao nhiêu em đánh bấy nhiêu,” Đường Quả mỉm cười nói, “Chỉ cần bọn họ dám đến, em liền dám đánh, bảo đảm về sau bọn họ nhớ tới em chính là bóng ma cả đời.”

Tống Dã bị chọc cười, tựa hồ Quả Quả cũng không có bị những người đó ảnh hưởng, vậy hắn liền an tâm rồi.

“A Dã, nhiều năm như vậy, anh có tính toán trở về nhìn xem hay không?”

Đường Quả đột nhiên nhớ tới, mấy năm nay Tống Dã chỉ thông tín cùng chị gái, những người khác trong nhà, phảng phất không liên lạc gì.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,850
Điểm cảm xúc
5,554
Điểm
113
Chương 593: Bị sủng lên trời thôn hoa ( 23 )
Editor: trucxinh0505

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

“Kỳ thật, anh có tính toán trở về nhìn xem.”

Tống Dã trầm mặc trong chốc lát nói, “Mặc kệ thế nào, cũng phải trở về nhìn thăm chị hai, năm đó chị hai thi đậu đại học, sau lại lựa chọn xuất ngoại, hiện giờ mang theo bạn trai trở về, lần trước nhắc tới tính toán sắp kết hôn.”

Điều duy nhất anh do dự, mang theo Quả Quả trở về sợ nàng chịu ủy khuất.

Không phải hắn không bảo hộ không được nàng, mà lấy sắc mặt những người đó, sợ trong lúc vô tình nói sẽ xúc phạm tới nàng.

“Vậy trở về nhìn xem đi, tin trước em có xem qua, tuy chị hai nói chị kết hôn anh không nhất định phải trở về, nhưng hẳn chị ấy rất hy vọng anh có tham gia hôn lễ của chị đi.”

Hai người sau khi kết hôn không lâu, Tống Dã liền nói qua tình huống trong nhà hắn cùng Đường Quả.

Ở cái niên đại rung chuyển kia, bởi vì một ít vấn đề đặc thù, ba Tống Dã lựa chọn mẹ hắn. Không bao lâu, mẹ Tống Dã bệnh, thực mau ba hắn kết hôn cùng nữ nhân khác, hơn nữa mượn gia thế nữ nhân kia, lúc ấy cũng không tệ lắm, hiện tại cũng không biết thế nào.

Lúc trước Tống Dã cùng chị hai Tống Thanh đều xuống nông thôn, Tống Dã lựa chọn tới Đường gia thôn xa xôi lại hẻo lánh, điều kiện thoát quan hệ cùng người trong nhà, để chị anh một cô gái, không cần đi xa như vậy.

Lúc ấy Tống gia tổng cộng có bốn đứa nhỏ, ngoài Tống Thanh cùng Tống Dã, còn có đôi trai gái của mẹ kế.

Danh ngạch nhà bọn họ hai người phải xuống nông thôn, theo lý mà nói, Tống Thanh cùng Tống Dã, một người có thể lưu ở trong nhà. Nhưng lấy tình huống nhà bọn họ phức tạp, xuống nông thôn chỉ có thể hai chị em họ mà thôi.

Tống Dã lựa chọn không hồi kinh, Tống Thanh sau khi thi đậu đại học, tiếp tục lựa chọn xuất ngoại đào tạo sâu, có thể nhìn ra được, hai chị em không có cảm tình gì đối với Tống gia. Không chừng, đã từng bị ủy khuất không ít đâu.

“Vậy trở về nhìn xem đi, vừa lúc không phải anh nói muốn phái thuộc hạ vào kinh học tập kỹ thuật viên dưỡng súc, cùng với kỹ thuật viên gieo trồng sao?”

Tống Dã suy nghĩ một chút, “Cũng đúng.” Mặc kệ thế nào, nên trở về nhìn xem.

“Anh cũng nghĩ trở về nhìn xem ông ngoại.”

Năm đó một hồi rung chuyển kia, ông ngoại Tống Dã bị hại nặng nề, cũng may sau đã sửa lại án xử sai. Rất nhiều năm trước, mẹ anh mất sớm, toàn gia Tống gia đều tránh tiếp xúc hai chị em bọn họ cùng nhà ông ngoại, dẫn tới bọn họ vẫn luôn không có phương thức liên hệ.

Mà Tống Thanh thi đậu đại học, cũng không phải đại học Kinh thị, mà là địa phương khác, sau lại không nghĩ hồi Tống gia, trực tiếp xuất ngoại, cũng không có tin tức bên chỗ ông ngoại.

Mấy năm nay Tống Dã lại vội lên, trong lúc nhất thời không có nhớ tới cái này, giờ nói lên có chút áy náy.

“Vậy càng phải đi trở về rồi.”

“Nếu ông ngoại nguyện ý, không bằng tới chỗ Đường huyện chúng ta.”

Tống Dã bật cười, nhéo nhéo mặt cô vợ nhỏ, trong lòng có vài phần cảm động, “Được, nếu ông nguyện ý, về sau liền tới Đường huyện chúng ta, ông ngoại nhất định sẽ thực thích Quả Quả.”

Người Đường gia nghe được Tống Dã muốn dẫn bảo bối bọn họ hồi kinh, tất cả mọi người đã trở lại, nhìn chằm chằm Tống Dã phảng phất cảnh cáo, tiểu tử cậu ngàn vạn không được để nhà bên kia khi dễ bảo bối Đường gia chúng ta.

Chính là tiểu chất nhi mới chỉ có năm tuổi, khuôn mặt nhỏ đều căng thẳng, phi thường nghiêm túc nói, “Cô gia, chú phải bảo vệ tốt tiểu cô cô của con đó.”

“Chú đương nhiên sẽ bảo vệ tốt Quả Quả rồi.”

“Được, vậy chú mang tiểu cô cô con trở về nhà đi.” Tiểu chất nhi đĩnh đĩnh ngực, nói thêm, “Nếu tiểu cô cô trở về nói bị ủy khuất, cô gia, con muốn quyết đấu cùng chú.”

Lời con trẻ chỉ là lời nói đùa, làm người ở đây cười ha ha. Cũng làm cho bọn họ nhớ tới làm người của Tống Dã, chiếu theo tình huống hắn phủng Đường Quả trong lòng bàn tay, sợ sẽ không cho phép có người khi dễ nàng.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,850
Điểm cảm xúc
5,554
Điểm
113
Chương 594: Bị sủng lên trời thôn hoa ( 24 )
Editor: trucxinh0505

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

Cứ như vậy, Tống Dã mang theo vợ cùng một đám thuộc hạ nhân viên kỹ thuật, hấp tấp lên kinh.

Vốn dĩ những nhân viên kỹ thuật này, Kinh thị, thủ đô trong truyền thuyết có chút hướng tới. Đường huyện phát triển tốt như vậy, nhưng cũng chỉ mới thăng lên huyện, Kinh thị kia là thành phố lớn, hẳn phát triển càng tốt, càng phồn hoa hơn đi?

Chờ lúc đi vào Kinh thị, ngoài Tống Dã cùng Đường Quả, người còn lại đều hai mặt nhìn nhau, trong mắt hiện lên vài phần thất vọng, Kinh thị lớn, người cũng nhiều, hết thảy thoạt nhìn đều hướng vinh, cũng không biết sao, bọn họ cho rằng thoạt nhìn Đường huyện vẫn tốt hơn rất nhiều.

Đặc biệt là nhà lầu Đường huyện, quy hoạch thương nghiệp đường phố, đều thập phần hoàn chỉnh, chỉnh tề, tuy mới tinh, tuy nhỏ, nhưng xác thật diện mạo thành thị so Kinh thị còn thời thượng hơn rất nhiều.

Mặc kệ mọi người ăn mặc, hay là các cửa hiệu mặt tiền bên đường, bán đồ vật, Kinh thị kém Đường huyện bọn họ.

Đương nhiên, hơi thở cổ, lịch sử lắng đọng thuộc về Kinh thị Đường huyện vô pháp so, dù sao Đường thị vẫn tốt hơn.

Tống Dã an bài cho các nhân viên kỹ thuật xong, liền mang theo Đường Quả tìm một nhà lữ quán nhỏ, tìm chỗ phát điện báo cho Tống Thanh, hai người ăn cơm xong, liền ở lữ quán nhỏ chờ.

Không bao lâu, phía dưới có người gõ cửa, nói là có người tìm bọn họ.

“Hẳn là chị hai tới.”

Tống Dã nhìn nhìn chính mình trong gương, cho rằng không có gì không ổn, liền nắm tay Đường Quả mở cửa đi xuống.

Đi ra lữ quán nhỏ, bọn họ thấy được một nam một nữ, nữ nhân lớn lên xinh đẹp hào phóng, ăn mặc một thân áo khoác thời thượng thời đại này, đeo một cái khăn quàng cổ tố sắc, cùng với một cái mũ dạ nhỏ màu rượu đỏ, dưới chân mang giày da màu đen cao. Nam nhân đứng bên người nàng soái khí nho nhã, mang theo mắt kính, hai người thoạt nhìn rất xứng.

“Chị.”

Nháy mắt Tống Dã nhìn ra Tống Thanh, cơ hồ theo bản năng hô lên, tay Đường Quả bị Tống Dã nắm, có thể cảm giác được nam nhân bên người đang kích động, nàng cũng đi theo hô một tiếng, sau liền không xen miệng.

“Ai…”

Nháy mắt Tống Thanh nhìn đến Tống Dã, không nhịn được, nháy mắt hốc mắt chứa đầy nước mắt, dùng sức chớp chớp mắt, đầu hơi hướng lên trên không cho chảy ra, chỉ tiếc, nước mắt này tựa hồ không nghe khuyên bảo, tí tách liền rơi xuống.

Nam nhân bên người nàng, vội vàng lấy khăn giấy ra, nhẹ nhàng giúp nàng chà lau, “Nhìn thấy em trai không phải là cao hứng sao?”

“Em là đang cao hứng.” Tống Thanh trừng mắt nhìn cái nam nhân kia chê cười nàng, “Còn không phải cao hứng đến rơi lệ sao?”

Nói xong, nàng đẩy nam nhân ra, đi lên ôm lấy Tống Dã, Đường Quả thực thức thời buông lỏng tay Tống Dã ra, để cho hai chị em thời gian ở chung.

Tống Thanh vẫn không có nhịn được, ôm Tống Dã khóc vài phút, cuối cùng phát hiện còn có một cô nương thật xinh đẹp nhìn chằm chằm nàng, vội vàng buông lỏng Tống Dã ra, đi đến trước mặt Đường Quả.

“Em chính là Quả Quả đi.”

“Chị hai khỏe.”

“Quả Quả, cảm ơn em.” Tống Thanh kích động nắm lấy tay Đường Quả, hốc mắt hồng hồng, “Cảm ơn toàn gia các em, đối với Tiểu Dã tốt như vậy, làm Tiểu Dã ở cái nơi xa lạ đó tìm được nhà của mình.”

Nàng đem tay Đường Quả, một lần nữa đặt vào trong tay Tống Dã, vừa rồi nàng chú ý tới, cảm tình hai vợ chồng này rất là tốt.

“Đây là anh rể các em, tên là Lý Phàm, là giáo thụ Kinh đại, bọn chị nhận thức nhau ở nước ngoài.” Tống Thanh giới thiệu, vội mời hai người lên xe, xe là Lý Phàm lái.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,850
Điểm cảm xúc
5,554
Điểm
113
Chương 595: Bị sủng lên trời thôn hoa ( 25 )
Editor: trucxinh0505

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

Tống Thanh ở khu biệt thự độc lập, nàng không giống Lý Phàm, đi con đường thương nhân, lại có chút giống Tống Dã. Mấy năm nay, hai chị em thường nhắn tin qua lại, giao lưu phát triển trong ngoài nước.

Nếu nói Tống Dã tận sức phát triển toàn diện Đường huyện, vậy Tống Thanh đi con đường địa ốc, hiện giờ rất nhiều tòa nhà cao ở Kinh thị đều có bóng dáng nàng.

Hai chị em này, không còn là đứa trẻ năm đó ăn nhờ ở đậu chịu đủ khi dễ.

Tống Thanh hỏi Tống Dã tính toán tương lai, Tống Dã nói: “Lưu tại Đường huyện, có lẽ lại qua mấy năm chính là Đường thị.”

Một câu vô cùng đơn giản, bại lộ dã tâm Tống Dã, đem chọc cười Tống Thanh, mắt ái muội nhìn Tống Dã cùng Đường Quả.

“Được rồi, chị muốn nhìn một chút, khi nào Đường huyện thành Đường thị.”

Lý Phàm là một người nho nhã, kỳ thật gia thế hắn cũng bất phàm, trong nhà ngoài hắn là giáo thụ Kinh thị, ba hắn, ông nội, nhóm anh chị em, đều có thành tựu ở con đường chính trị.

Đàm luận hồi lâu, Tống Thanh mới nói lên người Tống gia.

Phòng khách lập tức trầm mặc xuống, Tống Thanh ưu nhã ngồi ở trên sô pha, phảng phất như hồi ức cái gì, “Nghe nói sau khi chị xuất ngoại không lâu, nhà mẹ đẻ nữ nhân kia liền có chuyện, ông ta cũng bị liên luỵ, không có hy vọng lên chứ gì. Hiện tại toàn gia cùng ở chung tứ hợp viện, nếu không phải còn có chút quan hệ hai lão nhân Tống gia kia, phỏng chừng ngày tháng trôi qua càng không tốt.”

Lúc trước trong nhà ông ngoại xảy ra chuyện, hai lão nhân kia đều tách đến rành mạch, nói mẹ nàng bệnh, làm sao không phải là bị tức .

Một là tức giận người Tống gia vô tình vô nghĩa, hai là tức cả nhà Tống gia đã sớm thông đồng cùng một nhà nữ nhân kia, tức giận hai chị em kia nhỏ hơn nàng cùng Tống Dã không bao nhiêu tuổi. Nhưng lúc ấy, căn bản không có cách nào.

“Chị, đừng nghĩ những cái đó.”

Tống Dã nhìn ra sắc mặt Tống Thanh không tốt, liền biết nàng nhớ tới chuyện trước kia, “Ông ngoại có khỏe không?”

“Khỏe,” Tống Thanh lộ ra một cái tươi cười, “Sauk hi về nước, chị liền tìm được ông ngoại, cũng dễ tìm, ở nhiều năm trước án sai đã được sửa lại, lúc trước xuống nông thôn, gặp người hảo tâm, ai trãi qua một kiếp kia, thân thể cũng không chịu bao ảnh hưởng lớn. Chỉ là mấy năm nay, ông nhắc mãi em, nhớ tới tình huống bên này, cũng không có thúc giục em trở về.”

“Tiểu Dã, nếu người Tống gia tìm tới, em đừng mềm lòng nha.” Tống Thanh cảnh cáo nói, “Nếu em dám mềm lòng, đừng trách chị không nhận cái em trai này.”

“Chị, chị xem em là người mềm lòng sao?” Trên mặt Tống Dã treo cười nhàn nhạt, nụ cười kia có vài phần lương bạc, “Em không trở lại nơi này, căn bản không phải bởi vì bọn họ,” Hắn cười dần dần trở nên nhu hòa, nắm tay Đường Quả, “Là bởi vì Quả Quả.”

“Được rồi, đừng ở trước mặt chị tú ân tú ái.” Tống Thanh tức giận nói, “Biết, biết, em là bởi vì nhà Quả Quả các em sao.”

Mặc kệ trước xuất ngoại, hay sau về nước, Tiểu Dã nhắn tin cùng nàng, bên trong ít nhất có một nửa miêu tả hắn có một cô vợ xinh đẹp lại thông minh, làm răng nàng ê hiện tại còn đau. Tống Thanh cảm thấy may mắn, may mắn Tiểu Dã gặp được cô nương Đường Quả này, gặp được Đường gia tốt như vậy.

“Khi nào chúng ta đi thăm ông ngoại?” Tống Dã có chút kìm nén không được, nếu không phải chuyện xảy ra phía trước, cơ bản hai chị em họ sinh hoạt ở nhà ông ngoại.

Ông ngoại bọn họ là một vấn giả đại học nổi danh, không chỉ có một tay viết chữ tốt, cũng là một tay vẽ đẹp vang khắp thiên hạ. Năm đó xảy ra chuyện, cũng là ở trong cái chuyện đó.

Có thể nói, cả nhà là dòng dõi thư hương chân chính, nếu không phải xảy ra chút chuyện này, cả nhà hiện giờ cũng là bậc vương giả.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,850
Điểm cảm xúc
5,554
Điểm
113
Chương 596: Bị sủng lên trời thôn hoa ( 26 )
Editor: trucxinh0505

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

Nguyên gia năm đó sau khi sửa án sai, nhà cửa, tài sản của Nguyên lão đều được trả lại.

Hiện tại Nguyên lão một mình ở tại tứ hợp viện, cũng không làm gì khác, cả ngày luyện chữ, vẽ tranh, chơi chim, sinh hoạt đặc biệt có tư có vị.

Chính là này bên người người rất ít, những người trẻ sau khi rời đi, liền không có trở lại.

Con gái duy nhất đã mất từ nhiều năm trước, bạn già cũng ra đi sớm, hai cái ngoại tôn cũng đều có chuyện của mình, mấy năm trước cháu gái có liên hệ, cũng biết đượ cuộc sống cháu ngoại trôi qua cũng rất khá.

Trong lòng Nguyên lão dễ chịu chút, còn lại chút tiếc nuối, vẫn chưa có cơ hội nhìn thấy cháu ngoại trai.

Ngày này, Nguyên lão nằm ở trên ghế tre, phơi nắng ấm áp, bên tai nghe tiếng chim hót, đang mơ màng đi vào giấc ngủ.

Đột nhiên, cửa bị gõ vang.

Tống Thanh thuê một người chiếu cố cuộc sống hàng ngày cho Nguyên lão, nghe được tiếng đập cửa, vội vàng đi lên mở cửa. Nhìn đến là Tống Thanh cùng bạn trai nàng, cùng với hai người trẻ tuổi khác không quen biết, tiếp đón mời người vào nhà.

“Là ai tới?”

Nguyên lão bị bừng tỉnh, nửa híp mắt hướng cửa, nhìn đến Tống Thanh dẫn đầu đi vào, lập tức dâng tinh thần lên, vội vàng ngồi dậy, “Thanh Thanh cùng tiểu Lý à, hôm nay sao có rảnh tới vậy?”

“Ông ngoại.” Tống Thanh cười tủm tỉm đi lên, “Ông nhìn xem cháu mang ai đến.”

Tống Thanh tránh ra chút, lộ ra khuôn mặt Tống Dã, đột nhiên xuất hiện một người trẻ tuổi, làm Nguyên lão có chút ngốc, năm đó thời điểm ông đi, Tống Dã chỉ có mười một tuổi, hiện tại biến hóa rất lớn, ông chỉ cảm thấy người thanh niên này có vài phần quen thuộc, giống như gặp qua ở nơi nào, nhưng lại nghĩ không ra, hư mắt nhìn chằm chằm Tống Dã thật lâu.

Tống Dã mở miệng trước, “Ông ngoại, là cháu.”

Nguyên lão sửng sốt một chút, thực mau phản ứng lại, bay nhanh hai bước đi đến trước mặt Tống Dã, dùng sức bắt lấy tay hắn, “Tiểu Dã? Con là Tiểu Dã?”

“Là cháu, ông ngoại.” Tống Dã cũng thực kích động, nhìn đến thân thể Nguyên lão khỏe mạnh, tâm cũng buông xuống, hắn vẫn không có quên, dắt Đường Quả đến trước mặt ông, “Đây là Quả Quả, là vợ của cháu ạ.”

Hôm nay Nguyên lão vui mừng nhất, so với lúc trước ông nghe được tin tức có thể hồi Kinh thị, thời điểm có người tới đón ông còn cao hứng hơn.

Cuối cùng toàn gia đoàn tụ, hòa thuận ở chung vài ngày, Nguyên lão đặc biệt thích nói chuyện cùng Đường Quả, thường xuyên hỏi một chút phát triển Đường huyện, ngẫu nhiên còn sẽ đưa ra một ít ý kiến, cũng làm Đường Quả được lợi không ít.

Nghe được Đường Quả nói muốn đón ông đi Đường huyện, Nguyên lão lại mỉm cười cự tuyệt. Ông nói, ông lưu tại Kinh thị, kỳ thật vẫn có chút tác dụng.

Liền tính hiện tại thoạt nhìn ông tương đối nhàn, kỳ thật cũng không tính toán từ bỏ một thứ gì đó, đặc biệt còn có hai thân nhân quan trọng nhất của ông, ông lưu lại nơi này, không chừng tương lai còn có thể giúp chút cái gì.

Không thể không nói, vẫn là ông suy xét chu toàn. Có một Nguyên lão ở Kinh thị, xác thật đối với tương lai Tống Thanh hay Tống Dã đều có chỗ lợi. Nhân mạch Nguyên lão khẳng định tương đương rộng, muốn hoàn thành chuyện gì, một câu của ông so chạy gãy chân đều hữu dụng.

“Các cháu, có rảnh đến thăm ông thì tốt rồi.”

Tống Dã đi khảo sát hoàn cảnh Kinh thị, tuy nói ông muốn lưu tại Đường huyện, nhưng có thể mở chi nhánh công ty ở Kinh thị, hắn cũng không thể chỉ ở một chỗ. Bây giờ còn có chị ruột, ông ngoại hỗ trợ, so trong tưởng tượng còn dễ dàng hơn.

Mà Đường Quả còn bị Nguyên lão lôi kéo đi thư phòng của ông, xem những bảo bối mà ông cất giữ, mỗi một kiện ở đời sau lấy ra đều là vật báu vô giá.

Thời điểm nói chuyện cùng Đường Quả, Nguyên lão càng chút nàng nhiều thích, trong lòng càng cho rằng là cháu ngoại ông nhặt được bảo bối.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,850
Điểm cảm xúc
5,554
Điểm
113
Chương 597: Bị sủng lên trời thôn hoa ( 27 )
Editor: trucxinh0505

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

Thời điểm Tống Dã mở chi nhánh công ty, hôn lễ Tống Thanh cùng Lý Phàm chuẩn bị gần xong.

Hiện giờ địa vị hai người đều không thấp, người tham gia hôn lễ bọn họ đều là người có uy tín ở Kinh thị.

Ở trước ba ngày kết hôn, Tống Thanh mới thông tri cho người Tống gia. Đến nỗi bọn họ có tới hay không, cũng không liên quan chuyện của nàng.

Đường Quả ở bên trong lễ đường, bị Tống Dã nắm lấy tay, lén lút chỉ chỉ cho nàng nam nhân ngồi ở vị trí nào đó, nói nam nhân kia chính là ba hắn.

“Thoạt nhìn ông so nhiều năm trước già hơn rất nhiều.” Tống Dã cười một chút, “Vừa rồi đối mặt, cư nhiên ông ấy không có nhận ra anh, xem ra đứa con trai này, trong lòng ông ta xác thật không đáng mấy đồng.”

Hắn phỏng chừng, người Tống gia căn bản không biết tình huống hắn ở Đường huyện, khả năng… Hắn đi nơi nào cũng đều quên mất đi.

Bằng không lấy hắn làm ra động tĩnh lớn như vậy, hai lão nhân Tống gia kia, đã sớm lên tiếng làm hắn hồi Kinh thị.

“Hai ông bà nội cũng ở.” Tống Dã lại chỉ chỉ cho Đường Quả hai cái lão nhân khác, Đường Quả nhìn qua, hai người này ngồi ở một bên, nghe người chung quanh chúc mừng, sắc mặt cũng không thể nào đẹp.

Bất quá, hai người hẳn là người sĩ diện, sẽ không ở hôn lễ nháo ra cái gì.

Cuối cùng Tống Dã lại chỉ chỉ cho Đường Quả hai nam nữ trẻ tuổi, mới vừa tốt nghiệp chưa được hai năm. Hai người đều đang làm việc ở cơ quan, hai người ăn mặc xác thật so những người khác muốn thời thượng, bộ dáng cũng có chút ngạo nghễ.

Chờ sau khi hôn lễ kết thúc, người Tống gia biết Tống Dã đã trở lại, ánh mắt bọn họ đều dừng ở trên người Tống Dã.

“Tiểu Dã trở về khi nào, sao không thông tri trong nhà một tiếng?” Mặt Tống Thắng Vinh xụ nhìn Tống Dã, mày nhăn lại, ánh mắt đảo qua trên người Tống Dã cùng Đường Quả không kiên nhẫn rõ ràng, “Đều đã kết hôn, cũng không thông tri người trong nhà một tiếng, rốt cuộc ngươi có xem cái ba ba này để vào mắt hay không, thật là quật cường giống như trước kia không coi ai ra gì.”

“Được rồi, đừng nói đứa nhỏ nữa, đã trở lại là chuyện tốt.” Chu Nhã Phượng vội vàng hoà giải, ánh mắt quét ở trên người Đường Quả, “Kết hôn bao lâu rồi?”

Khóe miệng Tống Dã xẹt qua trào phúng, trả lời, “Bảy năm.”

Trong lúc nhất thời không khí có chút cứng đờ, bảy năm, thật sự không ngắn.

Chu Nhã Phượng nhìn Đường Quả tuổi trẻ xinh đẹp, còn tưởng rằng mới vừa kết hôn không lâu.

“Con cái đâu, có mang bọn nhỏ về không?”

Hệ thống: 【 Ký chủ, cảm giác muốn xảy ra chuyện. 】

Khóe môi Đường Quả câu một chút, “A Dã nhà ta lại không thèm để ý bọn họ, sẽ không xảy ra chuyện gì.”

Hệ thống: 【 Tốt… Tốt đi. 】Người nam nhân Tống Dã này, cùng nam nhân thời đại này không giống nhau.

Quả nhiên, thời điểm người Tống gia nghe được bọn họ còn chưa có con cái, thiếu chút nữa liền nhảy dựng lên, kết hôn bảy năm, sao có thể không có con cái chứ?

Người Tống gia lập tức đem ánh mắt hoài nghi dừng ở trên người Đường Quả, từ trong ánh mắt bọn họ, Đường Quả nhìn ra một cái tin tức, những người này hẳn đem vấn đề không thể có con cái đổ ở trên người nàng.

“Tiểu Dã, không phải bà nói cháu, kết hôn nhiều năm, mặc kệ thế nào đều phải có con cái mới được.” Thiếu chút nữa Tống lão thái thái tỏ vẻ, nữ nhân này không thể sinh con cái, thật không thể muốn, cháu nhanh bỏ đi, bà giới thiệu cho cháu một cô nương có thể sinh con.

Mắt cả nhà này thật sắc, tuy không biết hiện giờ Tống Dã làm ra thành tựu bao lớn, nhưng xem hắn ăn mặc bất phàm, liền biết hiện tại hẳn cũng không kém.

Lại nói hiện tại Nguyên lão cũng sửa lại án xử sai, còn có một chị gái Tống Thanh có năng lực như vậy, Tống Dã sao có thể kém chứ.

Tình huống này, khiến cho hai lão nhân Tống gia động tâm tư.

Đặc biệt nghe được hai người không có con cái, bối cảnh Đường Quả xuất thân nông thôn, sao xứng đôi với tôn tử Tống gia bọn họ.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,850
Điểm cảm xúc
5,554
Điểm
113
Chương 598: Bị sủng lên trời thôn hoa ( 28 )
Editor: trucxinh0505

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

Sắc mặt Tống Dã trầm xuống, người Tống gia, thật giống trước kia làm người buồn nôn.

“Chính là, anh hai, nếu thân thể chị dâu thật sự có cái vấn đề gì, vẫn nên sớm đi bệnh viện kiểm tra một chút đi.” Tống Huyên ở một bên nghe trong chốc lát, nhịn không được xen vào nói, “Nhìn xem có thể trị được hay không, không thể trị, vẫn nên ngẫm lại biện pháp.”

Mắt thấy người Tống gia đều trực tiếp định tội cho Đường Quả, Tống Dã thật sự không có cách nào cấp một chút mặt mũi cho gia đình này.

Hắn nắm chặt tay vợ, bên môi nổi lên một tia cười lạnh, mắt nhìn quét qua hai người lớn tuổi Tống gia, ba hắn, mẹ kế hắn, cùng với hai em trai em gái cùng cha khác mẹ. Những người này thoạt nhìn quan tâm hắn, trên thực tế đáy mắt lập loè tính kế, khả năng bọn họ đều không có phát hiện.

Còn không phải xem ở hiện giờ tiền cảnh Tống Thanh phát triển, không tìm thấy cơ hội xuống tay từ Tống Thanh, liền đem chủ ý đánh tới trên người hắn.

Nếu hôm nay hắn không đem chuyện này nói rõ, phỏng chừng sau ngày hôm người bên Tống gia này liền sẽ tìm mấy cô nương có quan hệ cùng Tống gia, tặng cho hắn.

【 Ký chủ, ta cảm giác Tống Dã muốn tức giận. 】 Hệ thống nhược nhược nói một câu, 【 Bất quá người Tống gia này thật đủ vô sỉ, cư nhiên nhiều người như vậy cùng nhau muốn chia rẽ các ngươi. 】

Đối mặt hết thảy này cũng chính là ký chủ nhà nó, nếu đổi một nữ khác, không chừng sẽ tâm tắc cỡ nào.

Toàn bộ hành trình Đường Quả đều không có nói chuyện, nàng tin tưởng Tống Dã sẽ đem chuyện này xử lý tốt, nhưng nghe Tống Dã nói kế tiếp, vẫn làm nàng không nghĩ tới.

“Chuyện này không nhọc mọi người quan tâm.” Tống Dã mặt không biểu tình mở miệng nói, “Cả đời này tôi cùng Quả Quả xác thật sẽ không có con cái.”

“Cô ta thật sự không thể sinh sao?”

Thanh âm Tống lão thái thái bén nhọn vang lên, ngay từ đầu bà cũng không có nghĩ tới chuyện này là sự thật, chỉ cho rằng một cô nương nông thôn căn bản không xứng với tôn tử Tống gia bà.

Lại nói hiện giờ Tống Thanh có tiền đồ, bởi vì một ít việc phía trước, quan hệ cùng Tống gia không tốt, hiện tại Tống Dã trở về, đúng là thời điểm hòa hoãn quan hệ Tống gia cùng Tống Thanh. Chỉ cần bọn họ kéo Tống Dã đến trận doanh Tống gia, còn không sợ Tống Thanh không chiếu cố em trai ruột duy nhất hay sao sao?

Nhiều năm trước án sai Nguyên lão được sửa, bọn họ cũng nghe nói, trừ sau chuyện run động lớn kia, bọn họ thật nghĩ muốn một lần nữa được cùng Nguyên lão dắt tuyến.

Hiện tại hai lão nhân Tống gia đều có chút hối hận, sớm biết Nguyên lão còn có một ngày sửa lại án xử sai, lúc trước bọn họ đều không làm chuyện tuyệt như vậy. Nhưng lúc ấy, mỗi người cảm thấy bất an, ai ngờ được nhiều như vậy.

Tâm tư đáy mắt hai lão Tống gia, Tống Dã nhìn thấy rõ ràng, tâm cũng bởi vậy lạnh thấu. Bọn họ chỉ nghĩ từ chỗ hắn, thu hoạch chỗ tốt từ chị hai cùng ông ngoại, sợ quên mất những chuyện hoang đường lúc trước làm, làm cho mẹ hắn tức giận đến bệnh chết.

Còn tưởng từ chỗ hắn được chỗ tốt, hiện giờ lại có ác ý muốn hãm hại vợ hắn, thật sự hắn muốn hỏi một chút, đầu óc người Tống gia có phải bị cửa kẹp hay không, hắn ngu đến như vậy sao?

“Thân thể Quả Quả thực khỏe mạnh, phía trước chúng ta đã đi bệnh viện kiểm tra qua,” Tống Dã không muốn nhiều lời cùng bọn họ, sớm đánh gãy ý niệm toàn gia này một chút, mang theo vợ hắn rời đi nơi này, “Có vấn đề chính là ta!”

Dứt lời, người ở đây đều lộ ra không thể tưởng tượng, liền hỏi, mày có cái vấn đề gì?

Đường Quả có chút kinh ngạc nhìn Tống Dã, tay Tống Dã nắm tay nàng càng chặt, chỉ cúi đầu lộ ra tia mạt cười, cái cười kia nói cho nàng, chuyện Tống gia, giao cho hắn giải quyết là được.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,850
Điểm cảm xúc
5,554
Điểm
113
Chương 599: Bị sủng lên trời thôn hoa ( 29 )
Editor: trucxinh0505

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

“Cả đời này tôi đều không thể có hài tử,” Tống Dã mặt không đỏ tim không đập nói dối, “Nói đến cùng là tôi liên luỵ Quả Quả, hiện tại Quả Quả không chê ta, các người ghét bỏ cô ấy sao?”

“Hôm nay Tống Dã ở nơi này nói rõ, Quả Quả là bảo bối cả đời này Tống Dã tôi quý trọng, bất luận kẻ nào đều không được có ác ý hãm hại cô ấy.” Lúc Tống Dã nói lời này, sắc mặt đặc biệt lạnh, “Đặc biệt là người Tống gia.”

“Chuyện năm đó, Tống Dã tôi đều vĩnh viễn không thể quên.”

“Lúc ấy tôi còn nhỏ, bảo hộ không được nữ nhân quan trọng cho tôi sinh mệnh, nhưng hiện tại Tống Dã tôi, các người không phải có thể tùy tiện đùa nghịch.”

Sắc mặt Tống Thắng Vinh lập tức trầm xuống, “Quả nhiên không khác năm đó, phản cốt trời sinh.”

Tống Dã bị tức cười, “Phản cốt?”

“Tống Thắng Vinh, ông sờ sờ lương tâm mình xem, đến tột cùng là tôi phản cốt trời sinh, hay là Tống gia các người làm được quá phận, sự kiện kia nếu thật so đo lên, tôi có thể cáo các người một cái tội trùng hôn.”

Khóe miệng Tống Dã cười phiếm lạnh, “Vừa lúc, lần này tôi tới Kinh thị nhận thức hai vị bằng hữu làm luật sư, bọn họ mới vừa về nước, hẳn rất muốn làm chút án kiện, đánh lên thanh danh.”

Sắc mặt người Tống gia đồng thời biến đổi, nếu là phía trước bọn họ chưa chắc sẽ sợ hãi Tống Dã thị uy, nhưng Tống gia hiện tại đã không phải Tống gia năm đó. Lại còn có một ít đối thủ một mất một còn của Chu gia, muốn thật sự lấy cái nhược điểm gì ra, Tống gia thật đúng không còn gì.

“Lần này tôi trở về chỉ thăm chị gái của tôi, chứng kiến chị tìm được hạnh phúc,” Tống Dã liếc mắt người Tống gia thấp thỏm bất an, “Đối với các người không có hứng thú, thực mau tôi liền phải rời đi, trở lại Đường gia thôn.”

Đương nhiên là không có khả năng, hắn vẫn luôn không có quên mẹ ruột, hắn thiếu mẹ ruột, sẽ trả giá đại giới.

“Không tiền đồ.”

Tống Thắng Vinh nhỏ giọng nói một câu, những người khác nghe được hắn còn phải về cái nơi chim không thèm ỉa, trong lòng cũng có chút khinh bỉ, hai lão nhân Tống gia vẻ mặt có tiếc nuối, con đường này đã không có Tống Dã, mặc kệ là Tống Thanh hay Nguyên lão, bọn họ đều không dám đi làm chút gì đó.

Mà Chu Nhã Phượng thì thở dài nhẹ nhõm một hơi, năm đó thật vất vả trước mặt hai lão nhân Tống gia xúi giục, đưa hai chị em này đi ra ngoài, bà không nghĩ Tống Dã trở về.

Hiện tại nghe được Tống Dã không con, thân thể có vấn đề, còn nghĩ trở về nơi vùng đất nghèo hoang sơn kia, trong lòng Chu Nhã Phượng có vài phần vui sướng.

Năm đó bà tự ti chính là, bất luận ở phương diện nào đều so không được cùng đại tiểu thư Nguyên gia dòng dõi thư hương. Bà vẫn luôn thích Tống Thắng Vinh, chính là có một cái đại tiểu thư Nguyên gia ở phía trước, hai lão nhân Tống gia không có khả năng lựa chọn bà.

Cũng may Tống Thắng Vinh cũng không quá thích nữ nhân có văn hóa, càng thích người ôn nhu tiểu ý như bà, tràng rung chuyển kia chính là kích phát hết thảy ngọn nguồn, đại tiểu thư Nguyên gia bị bọn họ làm cho tức giận đến bệnh, con gái cũng bị bà đưa đi ra ngoài, gia đình đối phương cực khổ làm nên cũng vào tay bà.

Đây là chuyện, cả đời này Chu Nhã Phượng kiêu ngạo nhất.

Bà ước gì Tống Dã từ nhỏ xuất chúng, cả đời này đều tầm thường vô vi, vĩnh viễn so con trai bà đều kém.

Tống Dã nhìn qua Chu Nhã Phượng, thu hết tâm tư này ở đáy mắt, khóe miệng có chứa vài phần cười lạnh. Đường Quả phát hiện, lúc Tống Dã trở về Kinh thị không phải nhất thời hứng khởi, đặc biệt là sau khi đi vào Kinh thị, ngoài vội chuyện chi nhánh công ty, anh còn vội cái chuyện khác.

“Trở về sẽ nói cùng Quả Quả.” Tống Dã nhìn ra vợ nhỏ nghi hoặc, biết vợ thập phần thông minh, ghé vào bên tai nàng thấp giọng nói. Hành vi không coi ai ra gì như vậy, làm Tống Thắng Vinh tức giận đến sắc mặt xanh mét.
 
Top