Lượt xem của khách bị giới hạn

[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu

[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,850
Điểm cảm xúc
5,554
Điểm
113
Chương 600: Bị sủng lên trời thôn hoa ( 30 )
Editor: trucxinh0505

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

Nhớ tới Tống Dã thị uy, Tống Thắng Vinh thật đúng không dám làm ra cái gì, khí phách ông hiện so năm đó kém hăng hái.

Cuối cùng, Tống Dã nắm tay Đường Quả rời đi, hoàn toàn làm lơ già trẻ Tống gia.

“Anh hai thật đúng là tự mình sa đọa.” Tống Duệ lôi kéo cổ áo, khóe môi treo lên tươi cười kiêu ngạo, “Anh hai năm đó, mỗi người thấy đều sẽ khen một hai câu, nói là một cái tinh thần bồng bột phấn chấn, thiếu niên lang nỗ lực hướng về phía trước.”

“Hiện giờ, anh hai đã bị vận mệnh mài đi góc cạnh, ông nội, bà nội, ông bà cũng đừng nhọc lòng, bộ dáng anh hai như vậy, liền tính trở lại Kinh thị, anh ấy rời đi đã nhiều năm, tầm mắt đã theo không kịp. Năm đó khôi phục thi đại học, anh cũng không có đi thi, nghĩ đến đã sớm từ bỏ rồi.”

“Chính là, nếu anh hai thích ngốc ở xó xỉnh đó, liền tùy anh thôi.” Tống Huyên bĩu môi, “Phỏng chừng là thân thể có vấn đề, mới làm anh hai không dám trở về đi, một người nam nhân không thể có hậu đại của mình, chuyện này thật có chút đáng thương.”

Tống Huyên nói, làm thần sắc cả nhà đều không rõ.

“Đúng vậy, con thấy cô thôn kia còn rất xinh đẹp, cư nhiên không chê anh hai không thể sinh con, ông nội, bà nội, ông bà thật muốn anh ấy trở về, nữ nhi Kinh thị nhà ai nguyện ý kết hôn cùng anh hai? Còn là tái hôn, đây không phải trì hoãn cô nương người ta sao?”

Hai lão nhân Tống gia bị thuyết phục, đúng vậy, đặc biệt là Tống Dã rõ ràng không thân cận bọn họ, xem bọn họ như kẻ thù, Tống Thanh ít nhất còn cho một cái gương mặt tươi cười, cái đứa con mồ côi lớn lên ở bên ngoài, thật không thích hợp hồi Tống gia.

Đến lúc đó không phải đón tôn tử về, có khả năng là kẻ thù. Đặc biệt là vừa rồi Tống Dã nhắc tới sự kiện kia, bọn họ thật sợ hắn sẽ tìm bọn họ tính sổ, đại tiểu thư Nguyên gia, xác thật có quan hệ nhất định cùng bọn họ.

Người Tống gia hai mặt nhìn nhau, đánh mất ý tưởng lại liên hệ cùng Tống Dã, về sau coi như không còn người này nữa.

Đến nỗi Tống Thanh bên kia, tốt xấu có một tầng quan hệ huyết thống, có thể lấy chút chỗ tốt, lại nói sao gì bọn họ cũng là ông bà nội Tống Thanh, ba ba ruột Tống Thanh.

Tống Dã dắt Đường Quả trở về biệt thự, sắc mặt như cũ không quá đẹp.

“A Dã, còn tức giận sao?”

Tống Dã duỗi tay ôm vợ nhỏ vào trong ngực, từ sau ông ngoại xảy ra chuyện, sau đó mẹ qua đời, hắn được nhiều ấm áp nhất chỗ người Đường gia, đặc biệt là vợ nhỏ của hắn, đối với hắn rất tốt, những thứ đồ vật ghê tởm đó, cư nhiên còn muốn thương tổn hắn.

“Đã sớm biết sắc mặt bọn họ, anh chỉ bất bình cho mẹ, bọn họ làm nhiều chuyện sai, hoàn toàn không cho bản thân sai, còn đúng lý hợp tình, hiện tại còn nghĩ thông qua anh tính kế chị anh.”

“Có phải A Dã có tính toán gì hay không?”

Tống Dã ngẩng đầu lên, nhìn vợ nhỏ tươi cười điềm mỹ, gật gật đầu, “Dựa vào cái gì làm mẹ anh tức bệnh chết, bọn họ không thẹn lương tâm, cả đời trôi qua vẻ vang?”

“Anh muốn bọn họ trôi qua không tốt, làm cho bọn họ mờ nhạt trong biển người, làm cho bọn họ thấy được mà ăn không được, chỉ có hâm mộ mà thôi.”

“Không phải bọn họ coi trọng phong cảnh Tống gia sao? Anh càng muốn làm cho Tống gia nghèo túng, không phải Chu Nhã Phượng nhất coi trọng hai đứa con của mình sao, khi còn nhỏ lấy bọn họ ra so sánh cùng chị em anh, không thiếu trước mặt ngoại nhân quanh co lòng vòng tổn hại bọn anh. Lời trong lời ngoài chính là không nhận cái mẹ kế này, không tôn trọng đối với bà, mấy năm kia, những đứa trẻ cùng viện, nhìn thấy chị em anh liền trốn, sau lại mới biết được là ba mẹ bọn họ dạy, sợ chúng bị chị em anh dạy hư.”

“Anh sẽ làm cho Chu Nhã Phượng minh bạch, cái gì mới gọi là ưu tú, mà một đôi con trai con gái của bà chỉ biết ăn bám, bám bà cả đời.”
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,850
Điểm cảm xúc
5,554
Điểm
113
Chương 601: Bị sủng lên trời thôn hoa ( 31 )
Editor: trucxinh0505

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

“A Dã vẫn luôn đều thực ưu tú nha.”

Đống khí trong bụng Tống Dã, bị câu khích lệ này liền tiêu tan.

Quả Quả hắn, thật tốt.

“Đừng nhìn Tống Huyên cùng Tống Duệ làm việc ở cơ quan đơn vị, trên thực tế chức vị hai người bọn họ không cao, tùy thời vẫn có thể thay đổi. Hai cái tứ hợp viện của Tống gia, hai ông bà nội ở một cái, cái còn lại toàn gia Tống Thắng Vinh ở.”

“Nguyên bản còn có rất nhiều sân, cửa hàng vốn không thuộc về bọn họ, sau bởi vì chuyện nào đó, đều trả lại cho chủ nhân trước đó, bởi vì chuyện này, Chu gia cũng không có cỏ ngon, bị Chu gia ảnh hưởng, không ít người không hận. Vì tìm được chức vị thích hợp cho hai đứa con, của cải Tống gia gần như đào rỗng.”

Tống Dã nói, làm Đường Quả minh bạch một cái tình huống, chính là người Tống gia đừng nghĩ có cái thành tựu gì ở trong quan trường, năm đó những người bị Chu gia hại qua, sẽ không nhìn bọn họ phát lên.

Liền tính để cho bọn họ phát lên, khẳng định bên trong cũng sẽ có cái gì chờ bọn họ nhảy vào.

“Hiện tại người Tống gia không phải đỏ mắt chị anh, muốn phát tài sao?” Khóe môi Tống Dã gợi lên một tia cười, nụ cười này có chút hư, làm đôi mắt Đường Quả lóe lên.

Nàng phát hiện thời điểm người nam nhân này nghiêm túc đặc biệt mê người, thời điểm nổi lên chỉnh người, có chút đáng yêu. Nàng không nhịn được, sờ sờ đôi mắt Tống Dã, nói một câu, “A Dã thật đáng yêu.”

Tống Dã cầm tay vợ, đặt bên môi hôn hôn, “Lần này chị mang anh đi gặp không ít người, anh còn nói ý nghĩ của mình cùng ông ngoại, ông nói sẽ duy trì anh.”

Chuyện mẹ Tống Dã chết, Nguyên lão vô pháp chú ý, có thể ra một hơi vì con gái, không đạo lý ông không đáp ứng.

Sở dĩ ông vẫn luôn không có làm, chính là đang đợi Tống Dã.

Hiện tại Tống Dã đều không có tình cảm đối với Tống gia, ông càng không có vướng bận.

“Kế hoạch của anh là,” Tống Dã cười thật sâu, “Làm cho người Tống gia cam tâm tình nguyện xuống biển làm buôn bán, trước cho bọn họ nếm chút ngon ngọt, sau làm cho bọn họ minh bạch thương trường vẫn là tàn khốc nhất, cũng không làm cái gì, chính là chào hỏi qua cùng những người bị Chu gia hại qua, liền nói Tống gia muốn phát tài, muốn quật khởi. Lấy đức hạnh người Tống gia, được chỗ tốt nhất định cái đuôi sẽ nhếch lên rất cao, mà hai đứa con kia, khẳng định nhịn không được, tuyệt đối sẽ không coi ai ra gì, ai cũng xem thường, người trẻ tuổi quá ngạo khí, thực dễ dàng đắc tội với người.”

Hệ thống: 【 Tổn hại, tổn hại thật giống ký chủ đại đại. 】 Không phát tài qua, khẳng định sẽ không đau lòng, một khi phát tài qua, quen sống trong nhung lụa, lại bị người đánh hồi nguyên hình, nhất định là một chuyện rất thống khổ tuyệt vọng.

“Chờ bọn họ mất đi hết thảy, phát hiện thương trường không được, quan trường càng không được, cả nhà như cũ chỉ còn lại cái tứ hợp viện kia. Đến lúc đó Tống Duệ cùng Tống Huyên cũng nên bàn đến chuyện cưới hỏi đi.”

“Vợ Tống Duệ hẳn không quá nguyện ý cùng bọn họ ở chung một cái sân, lấy tính người Tống gia, chướng mắt cô nương bình thường, nhất định sẽ xem một cái gia thế không tồi.”

“Vì tôn tử duy nhất Tống gia, khẳng định sẽ suy xét muốn bán một cái vì mua tân phòng cho Tống Duệ hay không.”

Khóe môi Tống Dã ngoéo một cái, “Chu Nhã Phượng nguyện ý bán, nhưng hai lão nhân Tống gia kia khẳng định không đáp ứng. Tống Thắng Vinh sẽ khó xử hai mặt, nhưng cuối cùng sẽ bị Chu Nhã Phượng nói động. Cả nhà, vì bán sân hay không sẽ ầm ĩ một thời gian.”

Đường Quả có chút sợ ngây người, ý tưởng nam nhân này, thật đúng là một vòng khấu một vòng, sau này Tống gia phát triển đều sờ đến rõ ràng.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,850
Điểm cảm xúc
5,554
Điểm
113
Chương 602: Bị sủng lên trời thôn hoa ( 32 )
Editor: trucxinh0505

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

“Đến lúc đó bán sân, Tống Duệ vừa lòng, Quả Quả cho rằng Tống Huyên sẽ nghĩ như thế nào?”

Hệ thống: 【 Ta giết, nam nhân trạch đấu không thua nữ nhân, ký chủ đại đại, người nam nhân này sao quái vật như vậy. 】

“Vì một cái sân, tài sản trong nhà phân phối không đều, cảm tình hai an hem đến lúc tỏ rõ.”

Tống Dã ôm vợ trong lòng, lão thần nói khắp nơi, “Kỳ thật từ lúc bắt đầu anh không có làm cái gì, hết thảy hậu quả đều do chính bọn họ làm ra, lấy đức hạnh ích kỷ người Tống gia, kết quả cuối cùng chỉ có thể một, thậm chí, so với trong tưởng tượng anh sẽ ầm ĩ càng hung.”

“Quả Quả, anh tính kế nhiều như vậy, anh sẽ cho rằng anh là một cái người xấu, cảm thấy anh thực đáng sợ đi?” Nói thật, ở trước mặt vợ nhỏ biểu lộ tính kế trong nội tâm, Tống Dã vẫn có vài phần sợ hãi, sợ làm bảo bối anh phủng trong lòng bàn tay sẽ bị dọa.

Đường Quả vừa nghe liền bật cười, cô sợ? Cô sẽ sợ sao? Cô tính kế qua người, so Tống Dã ăn cơm còn nhiều hơn.

Vốn dĩ những người đó phải xin lỗi Tống Dã, cùng mẹ anh, chẳng lẽ không nên tính kế? Nếu Tống Dã nếu thật sự buông tha người Tống gia, cô mới cảm thấy người này không thú vị, mẹ ruột bị người làm cho tức đến chết, cuộc sống bản thân trôi qua không tốt, trước nay đều không có nghĩ tới phải làm chút cái gì, cô sẽ cảm thấy người này không quá đáng yêu.

Ngược lại Tống Dã muốn làm, thực phù hợp ý nghĩ của cô, cô cũng là loại người có thù tất báo, người phạm sai lầm, yêu cầu trả giá đại giới, cần được trừng phạt.

“Sao em có thể sợ A Dã,” Cô vòng ôm em Tống Dã, “A Dã bất quá là bất bình cho mẹ ruột, đây là nên làm, không thể để mẹ rời đi còn mang theo nghẹn khuất.”

Tống Dã bị làm cho cảm động, trước kia anh không có mục đích hồi kinh, chính là không có suy xét tốt muốn nói như thế nào. Chờ mang theo cô gặp người Tống gia, anh mới dám mở miệng.

Chỉ có kiến thức qua Tống gia vô sỉ, vợ anh mới có thể minh bạch anh có bao nhiêu hận.

Hai người không có ở Kinh thị ngốc lâu, thời điểm Tống Dã cùng Đường Quả rời đi, nghe được người Tống gia chuẩn bị mạo hiểm làm kinh thương.

Trước mắt Tống Duệ cùng Tống Huyên còn chưa có tính toán từ chức, nhưng tin tưởng không bao lâu, bọn họ liền sẽ không do dự.

Chi nhánh công ty ở Kinh thị, giao cho anh rể thứ hai Đường Thiên Hàng, so với giao tiếp ở quan trường, Đường Thiên Hàng càng thích kiếm tiền. Hai vợ chồng Đường Quả đi vào Kinh thị không lâu, mang theo một số lớn người lại đây khai triển nghiệp vụ mở chi nhánh công ty.

Có Đường Thiên Hàng ở chỗ này, Tống Dã cơ bản không cần nhọc lòng.

Mà Tống gia cũng không cần anh làm cái gì, chỉ chờ Tống gia cùng nhau tới, kỳ thật không cần anh thông tri những người đó, nói vậy những người đó cũng sẽ không làm người Tống gia trôi qua tốt.

Lúc này Đường Quả cùng Tống Dã, đã về tới Đường huyện.

Thời điểm trở lại Đường huyện, nàng liền nghe được một tin tức.

Tạ Thế Quân muốn chuyển nghề, qua đoạn thời gian liền sẽ mang theo Trần Anh cùng con cái trở về.

Trước mắt Tạ gia đang giúp Tạ Thế Quân chạy quan hệ, nhìn xem có thể đủ mưu một cái chức vị không tồi hay không.

Bên Đường huyện này không cần suy nghĩ, chức vị tốt sớm đã bị chọn hết, mọi người đều nghĩ chen vào, căn bản là không có chuyện cho Tạ Thế Quân.

Tạ gia là đi huyện kế bên, chính là cái thị trưởng đã từng làm huyện trưởng.

“Sao Tạ Thế Quân không làm đoàn trưởng, mà lại chuyển nghề?” Đường Quả tò mò hỏi hệ thống, “Chẳng lẽ bên trong còn có cái nguyên nhân gì, có chút muốn biết tâm tình Trần Anh trở lại nơi này.”

Không đề cập tới Trần Anh, nàng đều sắp quên cái người này.

Nhưng Trần Anh tính kế qua nàng một phen, chuyện này không thể cứ để cho qua như vậy.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,850
Điểm cảm xúc
5,554
Điểm
113
Chương 603: Bị sủng lên trời thôn hoa ( 33 )
Editor: trucxinh0505

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

Hệ thống rất nghĩ nói, liền tính ký chủ không cần làm cái gì, Trần Anh sau khi trở lại Đường huyện, nhìn đến Đường huyện biến hóa lớn như vậy.

Người một tay chế tạo Đường huyện chính là nam nhân Tống Dã nàng tránh còn không kịp, phát hiện Đường Thủ Quốc là huyện trưởng Đường huyện, Đường thôn hoa biến thành thiên kim huyện trưởng, khẳng định sẽ tức giận đến hộc máu.

Mà nàng một lòng muốn làm phu nhân đoàn trưởng cũng bị ngâm nước nóng, Tạ Thế Quân chuyển nghề, khẳng định là bởi vì không có cơ hội lên chức.

Nếu có cơ hội hướng thăng lên, ngốc tử mới nguyện ý chuyển nghề.

Lấy tình huống Tạ Thế Quân, tìm được một phần công tác thể diện, tuyệt đối không có nói chơi, nhưng Trần Anh sẽ không cam tâm. Trở lại trong huyện nhậm chức, có thể so được phu nhân đoàn trưởng phong quang sao?

Đương nhiên đáng sợ nhất vẫn là Tống Dã.

Đường Quả bị hệ thống vừa nhắc nhở như vậy, thật đúng là cảm thấy nàng đều không cần làm cái gì, Trần Anh nhìn đến thành tựu Tống Dã hiện giờ, cùng với Tống Dã có bao nhiêu sủng nàng, liền sẽ tức giận đến tâm can đau.

“Có chút vui vẻ.”

“Chuyện gì làm Quả Quả vui vẻ?” Tống Dã mở cửa tiến vào, liền nhìn thấy vợ nhỏ ngồi ở trên sô pha, vẻ mặt cười tủm tỉm, tựa hồ so kiếm tiền còn vui vẻ hơn.

Hắn đi qua, thói quen tính ôm nàng vào trong ngực, đây là thói quen nhiều năm dưỡng thành, Quả Quả hắn cười rộ lên đặc biệt ngọt, bế lên đặc biệt ấm, nếu không phải sợ bị người ngoài chê cười, hắn thật muốn đi chỗ nào cũng đều ôm.

Đường Quả sau khi nghe được ý tưởng Tống Dã, không nhịn xuống trào phúng, nàng không phải túi nước ấm.

“Tâm tình tốt, liền đặc biệt vui vẻ.”

Tống Dã suy đoán, khẳng định là có chuyện gì đã xảy ra, dùng một đôi đôi mắt nghiêm túc nhìn nàng, bị một nam nhân soái khí nhìn, đặc biệt người nam nhân này chọc trúng nàng thích, nàng thật đúng là chống đỡ không được.

“Được rồi, nói cho anh đi, Trần Anh cùng Tạ Thế Quân phải quay trở về.”

Tống Dã nghi hoặc, hai người này trở về, vì sao Quả Quả vui vẻ? Không phải là bởi vì Tạ Thế Quân đi? Tống Dã cau mày.

“Đừng đoán mò, không phải bởi vì Tạ Thế Quân, là bởi vì Trần Anh.” Đường Quả cười tủm tỉm, “Muốn biết vì cái gì, đến lúc đó chờ cô ta trở lại anh liền rõ ràng.”

Tống Dã cảm thấy sự tình không có đơn giản như vậy, anh không có quên, năm đó thời điểm vẫn là thanh niên trí thức ở trong thôn làm công chấm điểm, Trần Anh có ân cần qua cùng hắn. Hắn đem chuyện này đặt ở trong lòng, nếu cái Trần Anh kia dám khi dễ Quả Quả hắn, hắn liền lấy Tạ Thế Quân khai đao.

Dù sao phía trước Tạ Thế Quân còn trộm xem Quả Quả hắn, cái ánh mắt kia không biết là cái hàm nghĩa gì, tóm lại làm hắn không thoải mái.

“Tạ Thế Quân muốn chuyển nghề đã trở lại?”

“Đúng vậy.”

Tống Dã dừng một chút lại hỏi, “Ở nơi nào, hẳn là không phải Đường huyện chúng ta đi?”

“Lấy năng lực Tạ gia, Đường huyện còn không tới phiên bọn họ.”

Tống Dã thở dài nhẹ nhõm một hơi, lại nghe được Đường Quả nói, “Là ở huyện kế bên.”

Có chút gần.

Tống Dã âm thầm nghĩ đến, gần như vậy, về sau thời điểm đi huyện kế bên, chẳng phải thường xuyên muốn đến xem? Hắn ngắm ngắm vợ cuốn ở trong ngực, mặc kệ Tạ Thế Quân có ý tưởng gì hay không, hắn cho rằng đối phương không thể đủ cách thân cận cùng Quả Quả hắn.

“Xem ở phần thượng đồng hương, đến lúc đó anh tìm hắn nói chuyện, người Tạ Thế Quân này vẫn không tồi, lần trước gặp qua, hẳn là một người tương đối nghiêm túc, làm việc ở trong huyện có phải quá ủy khuất hắn hay không.”

Đường Quả:?

“Tùy anh đi.”

Đường Quả không có cự tuyệt, đương nhiên nàng có tiểu tính kế của mình. Nếu làm Trần Anh biết, chứng thực công việc chồng nàng, là Tống Dã hỗ trợ, không biết đối phương có thể cảm giác bị người đút một ngụm phân hay không.

Tống Dã thấy Đường Quả không thèm để ý, chậm rãi thở dài nhẹ nhõm một hơi, hắn liền nói, sao Quả Quả có thể để ý nam nhân khác, chẳng lẽ do hắn lớn lên khó coi, không đủ sủng nàng?

Tuyệt đối không có khả năng, hắn đều hận không thể móc trái tim mình ra cho nàng ăn.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,850
Điểm cảm xúc
5,554
Điểm
113
Chương 604: Bị sủng lên trời thôn hoa ( 34 )
Editor: trucxinh0505

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

“Sao lại thêm một cái Đường huyện?”

Trần Anh nắm tay hai đứa nhỏ, đứng ở bên người Tạ Thế Quân, nhìn thành thị phía trước, trong lòng có một loại cảm giác đặc biệt vi diệu.

Nàng nhớ rõ năm đó thời điểm đi, nơi này hẳn là núi hoang đất hoang đi? Chính là cỏ dại mọc dài, sao trước mắt liền biến thành một tòa thành thị rồi?

Lúc trước sau khi kết hôn cùng Tạ Thế Quân, nàng liền hạ quyết tâm không hỏi đến người Trần gia cùng Đường gia thôn, căn bản không biết trong mấy năm nay Đường gia thôn có bao nhiêu biến hóa lớn.

Thật ra người Tạ gia có thông tin qua cùng bọn họ, cơ bản gởi thư đều là Từ Thu Lan mẹ Tạ Thế Quân, nội dung mỗi phong thư đều không khác nhau mấy, chỉ đề ra một câu Đường gia thôn biến hóa rất lớn. Lúc ấy, trừ phi có chuyện đặc biệt khẩn cấp, mới có thể phát điện báo.

Đến nỗi hai em trai em gái Tạ Thế Quân, cũng không thân cùng Trần Anh, cơ bản không có lui tới cái gì.

Trần Anh nhìn thành thị vô cùng phồn hoa trước mắt, cùng tình huống đời trước rõ ràng không giống nhau, dự cảm trong lòng ngày càng không tốt. Kỳ thật càng làm cho nàng khó chịu chính là, Tạ Thế Quân không cớ cơ hội thăng đoàn trưởng, nàng không thể thành phu nhân đoàn trưởng.

Bởi vì chuyện Tạ Thế Quân chuyển nghề, quan hệ giữa hai người cũng có chút cứng đờ, vì thế cãi nhau không ít. Cuối cùng Trần Anh còn đi hỏi những người khác, rốt cuộc xác định Tạ Thế Quân nghĩ tiếp tục thăng xác thật thực khó khăn, mới không tình nguyện trở về cùng Tạ Thế Quân.

Sau lại nghe Tạ Thế Quân nói, quê nhà phát triển không tồi, trở về chưa chắc không có cơ hội, hơn nữa lấy tư lịch hắn, sau khi trở về chức vị khẳng định sẽ không thấp, Trần Anh đành phải thôi.

Vứt bỏ cái khác không đề cập tới, Tạ Thế Quân đối với nàng còn có thể, ít nhất so Tống Dã đời trước khá hơn nhiều. Hơn nữa bọn họ cũng có một đôi trai gái, tiếp tục nháo xuống cũng không thú vị.

“Thế Quân, các con thật lâu không có trở về, rời khỏi Đường gia thôn lâu lắm, đương nhiên không biết nơi này đã xảy ra biến hóa nhiều ít.” Từ Thu Lan nắm tay cháu trai cháu gái, mặt đầy tươi cười, hiển nhiên đối với trạng thái sinh hoạt hiện tại thập phần vừa lòng.

Trần Anh nhìn đến áo khoác trên người Từ Thu Lan mặc thời thượng, trên tay còn mang nhẫn vàng, trên cổ có kim vòng cổ, trên lỗ tai cũng là kim hoa tai, một loạt kim trang sức, thiếu chút nữa đem đôi mắt nàng hoảng hôn mê.

Tạ gia phát tài sao??

Để cho Trần Anh không tiếp thu được chính là, Từ Thu Lan một phen tuổi, trên mặt còn thoa phấn, miêu mi, từ từ… Trên cổ tay bà bà giống như còn mang một cái vòng ngọc, vừa thấy liền biết giá cả không thấp.

Tạ gia thật phát tài.

Lúc này, Trần Anh khẳng định nghĩ. Nguyên bản trong lòng còn có chút xem thường dáng vẻ Từ Thu Lan quê mùa, hiện tại trên mặt cũng treo lên tươi cười. Mặc kệ thế nào, hiện tại phải về sinh hoạt cùng, vì về sau nàng đều không thể đắc tội cái bà bà này.

Tạ Thế Quân đem những thứ khác từ trước nàng không hiểu biết, nhưng duy độc có một chút, chính là đặc biệt có hiếu tâm, thực hiếu thuận Từ Thu Lan. Từ Thu Lan ở cái niên đại kia một tay nuôi ba đứa con, đối với một nữ nhân mà nói, có bao nhiêu gian nan.

“Mẹ, con cùng Thế Quân đi rồi, nơi này đều đã xảy ra cái gì vậy?”

Ấn tượng Từ Thu Lan đối với Trần Anh vẫn không tồi, cười tủm tỉm nói, “Chuyện đó nói tới có chút dài, tóm lại, các con đi rồi, Đường gia thôn này thật là biến hóa lớn.”

“Chúng ta về nhà trước, về đến nhà chậm kể nghe.” Từ Thu Lan nhớ tới thay đổi mấy năm nay, trong miệng nói một câu, “Đến không được, đến không được, thành phố lớn người tới chính là đến không được.”

Trần Anh mím môi, trong lòng ngày càng thật không khéo.

Chờ trở lại Tạ gia, tòa nhà lầu kia, trình độ xa hoa này có thể so với biệt thự đời sau sang quý rất nhiều, không chỉ có như thế, một đường đi, so với Tạ gia, chung quanh đều là một đống một đống biệt thự, làm nàng thật sự không biết nên nói cái gì cho tốt.

Kiếp trước, căn bản là không có như vậy.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,850
Điểm cảm xúc
5,554
Điểm
113
Chương 605: Bị sủng lên trời thôn hoa ( 35 )
Editor: trucxinh0505

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

“Còn nhớ rõ thanh niên trí thức Tống đi?”

Từ Thu Lan không có nói biến hóa Đường gia thôn, ngược lại nói lên Tống Dã.

Đề cập Tống Dã, sắc mặt Trần Anh không thế nào đẹp, ở kiếp trước người nam nhân này chính là ác mộng cả đời nàng.

“Thanh niên trí thức Tống trong thôn ạ? Con nhớ hắn kết hôn cùng Đường thôn hoa, sao ạ, hai người nháo lớn hay sao?” Trần Anh theo bản năng nghĩ, lấy tính bướng bỉnh quật cường kia của Tống Dã, sớm hay muộn sẽ có một ngày trở mặt cùng Đường gia.

Lúc này người bị khi dễ không phải nàng, trong lòng mơ hồ còn có một loại cảm giác xem diễn, thập phần tò mò hỏi.

Từ Thu Lan vội vàng lắc đầu, “Nháo lớn cái gì, hai người rất tốt, hai người bọn họ kết hôn nhiều năm như vậy, không hề có cãi nhau, mặc kệ là thanh niên trí thức Tống, hay là Đường thôn hoa, hai người đều khá tốt.”

Liền tính hiện tại nhân gia một cái thành đại lão bản, một cái là huyện trưởng thiên kim, nhìn đến người trong thôn thời điểm, cũng không có cao cao tại thượng, ngược lại thập phần dễ nói chuyện.

Người trong thôn này có thể có hôm nay, ít nhiều là từ hai người này, bọn họ cảm kích đều không kịp, sao có thể ngóng trông nhà người ta không tốt.

Đường gia càng tốt, Tống Dã càng tốt, mới là hy vọng của bọn họ. Bọn họ minh bạch, Đường gia tốt, Tống Dã tốt, người Đường huyện bọn họ chỉ có lợi. Từ Thu Lan không ngốc, biết nên đi theo ai.

Nhưng bà không biết, con dâu Trần Anh của mình, có bao nhiêu thành kiến lớn đối với Tống Dã.

Trần Anh có chút kinh ngạc, cư nhiên Tống Dã không có trở mặt cùng Đường Quả, chẳng lẽ là bởi vì Đường Quả lớn lên so nàng càng đẹp mắt hơn? Không thú vị bĩu môi, đẹp có ích lợi gì.

Mặc kệ thế nào, nàng không cho rằng Tống Dã ở Đường gia thôn còn có thể hơn so với Tạ Thế Quân, chờ Tạ Thế Quân làm quan, còn không phải Tống Dã thấp hơn chồng nàng một đầu sao, liền tính Đường gia cũng đã phát tài, thời buổi này làm quan vẫn lớn hơn.

“Chuyện là sao ạ?” Trần Anh lại hỏi.

Lúc này Từ Thu Lan cũng không kéo dài nữa, đem mấy năm nay Đường gia thôn phát triển, cuối cùng phát triển trở thành Đường huyện, từ đầu chí cuối, nói rành mạch cùng hai người.

Thời điểm Trần Anh nghe được Tống Dã dẫn dắt người toàn thôn làm giàu, cái loại dự cảm bất hảo này đã linh nghiệm.

Lại nghe được toàn bộ Đường huyện đều là một tay Tống Dã thành lập nên, mà thời điểm quy hoạch thành thị Đường huyện là từ tay Đường Quả, nàng chỉ nghĩ đứng lên lớn tiếng nói: Không có khả năng!!

Sao có thể?

Sao có thể chứ?

Nam nhân Tống Dã kia, nàng rõ ràng nhất, không có năng lực gì, cũng không có bối cảnh gì, đời trước chính là cả đời nháo cùng nàng đến chết, kiếm tiền cũng chỉ đủ bản thân không đói bụng chết.

Như vậy không đúng tí nào, một chút bản lĩnh nam nhân đều không có, sao có thể là một người một tay kiến tạo Đường huyện?

Mà Đường Quả nàng không rõ ràng lắm, rốt cuộc đời trước đối phương gả cho Tạ Thế Quân, thành phu nhân đoàn trưởng mọi người hâm mộ.

Bản thân là tiểu công chúa Đường gia, nói không chừng sẽ làm được cái gì, nàng cũng không phủ định được.

Nhưng Tống Dã không giống vậy!

Kiếp trước bọn họ tuy không phải vợ chồng thật, nhưng tốt xấu cả đời ở dưới một mái hiên, đối phương có mấy cân mấy lượng, chẳng lẽ nàng không rõ ràng sao?

Sáng tạo một cái Đường huyện??

Không có khả năng!!

Liền tính Tống Dã trọng sinh giống nàng, cũng không có năng lực lớn như vậy.

Mặt nàng không có chút máu ngồi ở trên sô pha, nhớ lại đời trước, cả đời kia mặt chấm xuống đất lưng hướng lên trời, trầm mặc ít lời, nam nhân kia chưa bao giờ cho nàng sắc mặt tốt, chính là thời điểm chết, đều thập phần dứt khoát, vừa giẫm hai chân, thời khắc cuối cùng cả đời, một câu đối phương đều không muốn nói cùng nàng.

Sau khi thiết kế đối phương kết hôn, nghĩ lại cả đời bọn họ không có cơ hội giao lưu qua.

“Anh Tử, em làm sao vậy?”

Tạ Thế Quân phát hiện sắc mặt Trần Anh không tốt, quan tâm hỏi, “Có phải lên đường sốt ruột, thân thể không thoải mái hay không?”
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,850
Điểm cảm xúc
5,554
Điểm
113
Chương 606: Bị sủng lên trời thôn hoa ( 36 )
Editor: trucxinh0505

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

Trần Anh đang mê mang, mặt không có chút máu bị Tạ Thế Quân đưa về phòng. Từ Thu Lan còn có chút lo lắng, dặn dò nàng nghỉ ngơi cho tốt, xoay người liền đi mua gà, chuẩn bị hầm làm đồ ăn ngon tẩm bổ con dâu.

Mặc kệ thế nào, Trần Anh bồi Tạ Thế Quân tùy quân, còn sinh cho Tạ gia bọn họ một nam một nữ, nên đối với cô tốt. Hiện tại tình huống trong nhà tốt, sao có thể ủy khuất con dâu được.

Những chuyện này Trần Anh cũng không biết, đầu óc nàng đều nghĩ không có khả năng.

Không có khả năng!

Nam nhân Tống Dã kia, sao có được thành tựu hôm nay.

Thật không đúng tí nào, người sáng tạo toàn bộ thành Đường huyện, bị mọi người Đường gia thôn xem như tín ngưỡng.

Vừa rồi Từ Thu Lan nói lên Tống Dã, nàng phát hiện trong miệng đầy tự hào.

Cùng với một câu kia của Tạ Thế Quân, “Phía trước gặp qua một lần, lúc ấy con liền biết thanh niên trí thức Tống không phải một người đơn giản.”

Làm Trần Anh khó chịu nhất chính là, Tạ Thế Quân thừa nhận Tống Dã ưu tú, thậm chí ngữ khí kia cho thấy hắn không bằng Tống Dã, loáng thoáng còn có thể tìm được thần sắc bội phục trong mắt hắn.

Cái này làm nàng quá khó chịu.

Nàng trăm phương ngàn kế, không tiếc mạo hiểm tính kế Tống Dã kết hôn cùng Đường Quả, còn không phải nghĩ thoát khỏi đối phương, tìm một nam nhân so Tống Dã tốt hơn ngàn lần vạn lần sao?

Rõ ràng thời điểm cùng ở bên nàng, chính là một cây gỗ lại quật cường, không dùng được, vì sao khi nàng không có liên lụy cùng đối phương, nam nhân kia sẽ trở nên ưu tú như vậy, làm người vọng theo không kịp.

“Thế Quân, mẹ hầm chút canh cho Anh Tử, phía trước con nói muốn chuyển nghề, Tống đổng còn qua hỏi mẹ, nói thời điểm con trở về, có thể qua tìm anh ta, ở thành phố anh ta có chút quan hệ, Đường huyện là không có cách nào vào rồi, mẹ xem thành phố vẫn không tồi, so huyện kế bên mạnh hơn một chút.” Từ Thu Lan từ trong phòng bếp đi ra, “Con mang theo chút đồ vật, mau qua nhìn xem, trong thôn biến hóa lớn như vậy, Tống đổng người ta còn nhớ rõ con, chúng ta cũng không thể quá thất lễ, mặc kệ thế nào, đều nên đi cảm tạ.”

Tạ Thế Quân gật gật đầu, quan hệ nhân tình, hắn vẫn thực minh bạch. Sở dĩ hắn không thể thăng lên, một là không có cơ hội lập công, hai chính là quan hệ không mạnh, làm thế nào đều thăng không được.

Từ Thu Lan sớm đã chuẩn bị quà tặng tốt, Tạ Thế Quân cầm liền đi tìm Tống Dã.

Thời điểm Tạ Thế Quân tới, Đường Quả cùng Tống Dã đều ở trong nhà, vợ chồng son ngọt ngào chọc miêu ở trong sân chơi, Tạ Thế Quân bị người mời vào nhìn đến chính là một màn ấm áp như vậy.

Nữ nhân xinh đẹp ngồi ở trên ghế, ôm một con mèo con cũng thật xinh đẹp, một người nam nhân ngồi xổm bên người nàng, cho hắn cảm giác còn lại, người nam nhân này giống một con đại miêu, đang tranh sủng cùng mèo con kia.

Cái ý tưởng này, làm Tạ Thế Quân có chút bật cười.

“Có khách nhân tới.” Đường Quả đẩy Tống Dã một chút, người lớn như vậy, thế nhưng ghen cùng một con mèo, chỉ có hắn làm được.

Tống Dã vội vàng đứng lên, ấm áp vừa rồi nháy mắt không thấy.

Thời điểm Tạ Thế Quân quan sát kỹ hai người, có chút kinh ngạc cảm thán, quả nhiên là trai tài gái sắc, năm đó thời điểm hắn rời đi, hai người này vốn chính là tuổi trẻ, hiện giờ thoạt nhìn bề ngoài hai người căn bản không có biến hóa.

Duy nhất biến hóa, hẳn là hoàn cảnh, đối phương ăn mặc, còn có khí thế trên người nam nhân Tống Dã này.

Mà Đường Quả, sau khi hắn kết hôn thật lâu, một cái chớp mắt ảo giác lúc trước, đã sớm bị hắn ném sau đầu. Hơn nữa hiện tại hai vợ chồng người ta chính là ân nhân toàn bộ Đường gia thôn, đủ tư cách làm một quân nhân, sao anh có thể nghĩ loạn được.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,850
Điểm cảm xúc
5,554
Điểm
113
Chương 607: Bị sủng lên trời thôn hoa ( 37 )
Editor: trucxinh0505

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

“A Dã, các anh nói chuyện đi.”

Đường Quả đương nhiên biết ý đồ Tạ Thế Quân đến, lại nói tiếp người này cũng rất xui xẻo, bị Trần Anh theo dõi. Muốn Trần Anh thật sự thích đối phương, sinh hoạt tốt không nói, nhưng chú định Trần Anh không phải một người an phận biết thỏa mãn.

Tống Dã gật đầu, tuy trước kia thời điểm hắn bàn hợp đồng cùng những người khác, anh đều sẽ mang theo vợ ở bên người.

Nhưng ở trước mặt Tạ Thế Quân, hắn cho rằng vẫn nên tận lực không cho đối phương nhìn thấy bảo bối của mình, cái loại cảm giác năm đó, đến nay vẫn làm hắn khó chịu, bằng không cũng sẽ không tìm mọi cách, đem Tạ Thế Quân đi cách xa một chút.

【 Ký chủ đại đại, ngươi không có cảm thấy vị kia nhà ngươi không thích hợp sao, hắn giống như không quá nguyện ý để Tạ Thế Quân nhìn thấy ngươi nha. 】

“Ta biết, không phải ta giả bộ cái gì cũng đều không hiểu, tùy hắn xử lý sao?”

【 Được đi, lại nói thế giới này còn tương đối an toàn, không có nhiều chuyện phiền toái, chẳng lẽ là bởi vì đây là một thế giới tiểu thuyết chưa có hoàn thành? 】

Xuyên qua không ít thế giới tiểu thuyết, nhưng giống loại hố này mới mở đầu hai chương, thật mới gặp lần đầu.

Ừm, có lẽ vậy, tâm tình ký chủ đại đại thập phần bình thản, sẽ không cả ngày suy nghĩ phương pháp đi tính kế kẻ thù nàng, muốn cho kẻ thù được trừng phạt lớn nhất.

Sau đó… Ký chủ đại đại vui vẻ, năng lượng nó tạch tạch tạch tăng lên không ngừng.

【 Ký chủ đại đại, Thiên Tuyền lại sáng không ít nga. 】

Đường Quả có hứng thú, “Thật sự?”

【 Đúng, hơn nữa ta cảm giác lực lượng bên trong Thiên Tuyền rất cường đại, nhưng giống như ta không có cách nào đụng vào, thời điểm ban đầu, Thiên Tuyền cơ hồ là hắc ám, từ sau khi ký chủ đại đại tự thả mình, Thiên Tuyền liền ngày càng sáng, lực lượng bên trong cũng ngày càng cường đại lên. 】

Nó nói cái này, là loáng thoáng suy đoán, hay là ký chủ đại đại nhà nó xuyên qua thế giới này đó, kỳ thật là muốn theo tâm ý nàng đi làm chuyện nào đó, mới có thể có một ngày kết thúc hành trình xuyên qua như thế này?

Đường Quả cũng nghĩ đến điểm này, “Vậy về sau ta càng không thể đủ ủy khuất chính mình.”

Nghe câu nói thế, tâm can hệ thống đều run rẩy lên, cảm thấy tiêu chí những lời này các thế giới về sau người khi dễ qua ký chủ đại đại sẽ đặc biệt xui xẻo.

【 Đúng rồi, ký chủ đại đại, ta lại thăng cấp. 】

“Lần này thêm chút cái gì?”

Hệ thống có chút buồn bực, 【 Không có nhiều năng lực khác, bên trong giao diện thêm một cái công năng bưu kiện điện tử, không biết là dùng để làm gì, ta lại không quen biết hệ thống khác, không biết cái công năng này làm để dùng gì. 】

“Vậy có thu được cái thư tín gì hay không?”

【 Không có. 】

Đường Quả không hứng thú nữa, vậy xác thật vô dụng, khó trách hệ thống đều buồn bực.

【 Lần sau nếu gặp một hệ thống khác, ta trước không vội ăn luôn đối phương, ta có một cái ý tưởng lớn mật. 】

Đường Quả có vài phần vô ngữ, cái hệ thống này giống như ngày càng nhân tính hóa, nhưng nàng rất phối hợp, “Cái ý tưởng gì?”

【 Làm cho đối phương phát một phong bưu kiện cho ta thử, ta muốn nhìn cái bưu kiện điện tử kia có thể dùng được hay không, thử qua rồi ăn luôn đối phương. 】

Nói thật, Đường Quả cũng không có đoán trước được, hệ thống có một cái ý tưởng lớn như vậy!

Thật là một cái ý tưởng thật lớn.

Mạc danh cảm thấy, tâm tư cái hệ thống này của nàng có chút hư, không biết là học cùng ai.

Tạ Thế Quân cùng Tống Dã nói chuyện một giờ, chờ hắn rời đi, Đường Quả rõ ràng cảm giác được trên người người này có một loại nỗ lực hướng về phía trước, phải dùng hết mọi thứ cảm xúc đi giao tranh.

Nàng chớp chớp mắt, nhìn Tống Dã sau cũng đi theo ra, không biết A Dã nhà nàng rót cái canh gà tâm linh gì cho Tạ Thế Quân, cư nhiên đem tâm huyết đối phương đều kích ra.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,850
Điểm cảm xúc
5,554
Điểm
113
Chương 608: Bị sủng lên trời thôn hoa ( 38 )
Editor: trucxinh0505

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

Có Tống Dã hỗ trợ, chuyện Tạ Thế Quân đi thành phố công tác, cơ bản được thông.

Lấy địa vị Tống Dã hiện tại, làm chuyện này còn không phải nhẹ nhàng?

Mà Tạ Thế Quân sau khi gặp qua Tống Dã, đối với người còn nhỏ hơn hắn vài tuổi, bội phục phát ra từ nội tâm.

Không đến mười năm, thay đổi quê nhà hắn, thay đổi vận mệnh toàn bộ người Đường huyện, làm Đường huyện thành thành thị dẫn đầu cả nước.

Hắn cũng không phải ngốc tử, từ trạng huống Đường huyện phát triển trước mắt, Tống Dã khẳng định không ngừng bước tại đây, trước là Đường gia thôn, hiện tại Đường huyện, nói không chừng tương lai chính là Đường thị, càng về sau, khả năng sẽ có một ngày thành thành phố trực thuộc trung ương. Là một thành viên của quê nhà, đương nhiên hắn muốn nhìn thấy phát triển phồn thịnh.

Vốn tưởng rằng rời khỏi bộ đội, liền không có nơi thi triển khát vọng, nhưng trải qua một phen nói chuyện cùng Tống Dã, hắn phát hiện, mặc kệ ở nơi nào đều được, nhiệt huyết luôn cuộn trào.

Không thể ở Đường huyện là tiếc nuối, có thể đi thành phố cũng được, hắn cũng có thể đủ giúp một phần lực phát triển Đường huyện.

Tạ Thế Quân hưng phấn trở về, đem tin tức tốt này nói cho Từ Thu Lan, đem Từ Thu Lan cấp cao hứng muốn hỏng.

Con trai chuyển nghề lần này tìm được công việc tốt đúng là trên trời rơi xuống, Từ Thu Lan biết, có Tống Dã mở miệng, tuyệt đối sẽ không kém, hơn nữa là trực tiếp đi thành phố, thật là phúc phận tám đời đã tu luyện, trong lòng càng cảm kích vô cùng đối với Tống Dã.

“Anh Tử còn chưa có tỉnh hay sao ạ?” Tạ Thế Quân nhớ tới vừa rồi sắc mặt Trần Anh tái nhợt, “Phía trước lên đường có chút sốt ruột, thật lâu cô ấy không có đi xa, khả năng có chút không thích ứng.”

“Cũng không phải, con bé đi theo con hối hả ngược xuôi, Thế Quân, con phải đối tốt với con bé.” Từ Thu Lan nói.

Tạ Thế Quân gật đầu, chần chờ một chút, hắn vẫn có một ít nghi hoặc muốn hỏi ra. Đối với Trần Anh, hắn cảm thấy trong đôi mắt nữ nhân này nhìn hắn không có tình yêu.

Nghĩ đến lúc ấy, hôn ước bọn họ vốn là cha mẹ hứa hẹn, giữa bọn họ xác thật không coi là tự do yêu đương, con cái đều lớn như vậy, so đo này đó thì thế nào.

Chỉ cần Trần Anh cùng hắn sinh hoạt tốt, hắn sẽ không ủy khuất nữ nhân này.

Nhưng hắn vẫn thực hâm mộ gia đình Tống Dã, nhìn bộ dáng hai người kia ân ái ấm áp, đó mới là cuộc sống vợ chồng mà hắn mong muốn.

“Lại nói đến Đường Quả, Tống đổng đều là người tốt,” Từ Thu Lan vẫn có chút tiếc nuối, “Nhưng hai người kia kết hôn nhiều năm như vậy, thế nhưng không tính toán muốn sinh con, trước đó vài ngày, còn có không ít người muốn đánh chủ ý lên người Tống đổng đâu.”

“Bọn họ không có con cái sao?”

“Không có, nghe nói không tính toán muốn.”

Tạ Thế Quân có chút giật mình, thời buổi này còn có nghĩ rõ ràng như vậy sao?

Từ Thu Lan có chút buồn cười, “Hiện tại toàn bộ Đường huyện đều chú ý bọn họ, còn có một ít cô nương tự giữ bộ dạng không tệ lắm, cho rằng có thể thượng vị đâu.” Từ Thu Lan nói tới đây, phi một ngụm, “Cũng không nhìn xem bọn họ là cọng hành gì, nhìn tình cảm vợ chồng son Tống đổng không phải tốt sao? Mẹ xem bọn họ nghĩ là cảm tình sinh hoạt của hai người.”

Nghe được Từ Thu Lan nói như vậy, Tạ Thế Quân có chút vui vẻ, mẹ hắn, ý tưởng xác thật không giống những người khác.

“Mẹ không cho rằng bọn họ không có con cái là không tốt sao?” Tạ Thế Quân hàng năm ở bên ngoài, cũng nghe nói qua một ít vợ chồng không muốn con cái, nói cái gì muốn khoảng khắc hai người, chỉ hưởng thụ tình yêu cả đời.

“Đó là người ta nghĩ, chúng ta người ngoài quản được sao?” Từ Thu Lan buồn cười, “Thế Quân, loại chuyện này con đừng xen mồm vào, đó là chuyện của vợ chồng Tống đổng, mẹ nói cùng con, chính là cảnh cáo con, miễn cho đắc tội với người, người toàn Đường huyện đều l·y h·ôn, bọn họ đều sẽ không chia ly.”

“Đã biết, mẹ, mẹ xem con giống cái loại này người sao? Tống đổng giúp con, con cũng không phải cái loại người lấy oán trả ơn, chuyện này con sẽ ghi tạc trong lòng.”
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,850
Điểm cảm xúc
5,554
Điểm
113
Chương 609: Bị sủng lên trời thôn hoa ( 39 )
Editor: trucxinh0505

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

Buổi tối, Trần Anh mới tỉnh lại, nghe chỗ công tác Tạ Thế Quân là đi thành phố, làm trong lòng Trần Anh dễ chịu chút, ít nhất nam nhân nàng nhìn trúng, cũng không đơn giản, có thể bằng vào năng lực bản thân làm việc ở thành phố.

Thời điểm buổi chiều, nàng làm một giấc mộng, lại mơ thấy kiếp trước, quả thực chính là ác mộng của nàng.

Hiện tại nàng hoàn toàn không muốn nghe đến hai chữ Tống Dã này, nếu thật sự muốn nàng lưu tại Đường huyện, so với giết nàng còn khó chịu.

“Thế Quân, khi nào chúng ta đi thành phố?”

Trần Anh hận không thể lập tức đi, nhẹ nhàng nhấp môi, mặt lộ vẻ chờ mong nhìn Tạ Thế Quân.

Tạ Thế Quân kỳ quái nhìn nàng một cái, “Không về thăm nhà em một chút sao?” Hắn biết sự kiện năm đó, lại nói cũng có chút buồn cười, đối với những người khác Trần gia xác thật không có hảo cảm gì, nhưng lâu rồi trở lại, khẳng định đều phải đi gặp, “Đã nhiều năm rồi, tốt xấu cũng phải đi nhìn xem.”

“Vậy ngày mai đi thôi.”

Trần Anh cũng biết, nàng không đoạn được quan hệ cùng Trần gia, trở lại không đi xem, không biết người chung quanh sẽ nói như thế nào.

“Ngày mai đi nhà em, hôm sau chúng ta mời Tống đổng lại đây ăn cơm.”

Trong lòng Trần Anh có chút loạn, chỉ gật gật đầu, “Được.” Cũng không có hỏi vì sao, ở nàng xem, hơn phân nửa là bởi vì địa vị Tống Dã hiện giờ, mời đối phương ăn cơm là bình thường.

Nhưng nghĩ đến muốn đối mặt cùng Tống Dã, trong lòng nàng liền rất khó chịu.

Đường Quả bên này, nghe được Trần Anh mang theo Tạ Thế Quân hồi Trần gia. Nghĩ đến trạng huống Trần gia trước mắt, trong lòng cười thầm, Trần Anh đi một chuyến này về sợ sẽ một bụng tức khí.

Nhưng chuyện này không liên quan đến nàng, mỗi ngày chọc miêu chơi, chọc nam nhân mình là được.

Tống Dã:? Miêu = nam nhân = Tống Dã

Chính như Đường Quả sở liệu, Trần Anh hồi Trần gia cũng không có được sắc mặt người Trần gia tốt, tuy nói toàn bộ người Đường gia thôn đều giàu lên, nhưng bởi vì lúc trước người Trần gia có chút không tin vào Tống Dã, dẫn tới chậm một bước, so những người khác trong thôn vẫn kém một ít.

Hơn nữa người Trần gia đều có một cái đặc tính, thủ đoạn gian dối, không có năng lực, lại nghĩ lên mặt đầu, vẫn là cái loại người không yêu học tập tiến bộ.

Người không tư tiến thủ, lại không đồng nhất ý tưởng phát triển, Tống Dã có thương cũng không giúp gì được, khẳng định sẽ không trọng dụng, tự sinh tự diệt.

Nhưng mặc kệ thế nào, so Trần Anh theo người tùy quân nhiều năm vẫn tốt hơn. Chút tiền lương Tạ Thế Quân tham gia quân ngũ, hiện giờ người Trần gia thấy chướng mắt.

Hơn nữa lúc trước nàng không quan tâm liền đi theo Tạ Thế Quân, còn kết thù cùng Trần Phương Phương, toàn bộ Trần gia đều không quá vừa lòng Trần Anh.

Đối mặt người Trần gia châm chọc mỉa mai, Trần Anh ngây người nửa ngày thật sự là ngốc không nổi nữa, cuối cùng Trần Phương Phương đề nghị đi dạo phố, nàng cư nhiên đồng ý.

Kết quả, vừa lúc trúng kế sách Trần Phương Phương.

Chuyện năm, Trần Phương Phương còn nhớ rõ ràng, bởi vì Tạ Thế Quân, làm nàng mất hết mặt mũi. Hôm nay nhìn bộ dáng Trần Anh, nàng liền nghĩ tới một biện pháp tốt.

Trần Anh cảm nhận được Trần Phương Phương ác ý, đối phương ở trước mặt nàng, mua một kiện một kiện quần áo trang sức, bộ dáng hoàn toàn không đau lòng, thật sự làm Trần Anh tức muốn chết.

“Chị hai, hẳn chị không hiếm lạ đồ vật ở địa phương nhỏ chúng ta đi? Chị đi theo anh rể gặp qua người, việc đời lớn chứ nhỉ.”

Thành công nhìn thấy vẻ mặt Trần Anh xấu hoắc, trong lòng Trần Phương Phương miễn bàn bao nhiêu thoải mái.

“Chị hai, nếu chị không chê, em cũng giúp chị mua hai kiện đi?”

Trần Anh banh mặt, “Không cần, mấy thứ này ta thấy nhiều, không hiếm lạ.” Trên thực tế, Trần Phương Phương mua mấy thứ này, mỗi một kiện đều đặc biệt quý, hình thức ở địa phương khác không có thấy qua.
 
Top