[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu
- Tham gia
- 14/4/19
- Bài viết
- 14,849
- Điểm cảm xúc
- 5,554
- Điểm
- 113
Chương 770: Game kinh dị nữ chủ bá ( 51 )
Editor: trucxinh0505
Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!
Sau hai giờ, Phong Ngọc đã sửa đổi xong số liệu trò chơi.
Thời điểm chơi lại, anh quay đầu nhìn qua Hạ Ý, Hạ Ý đang ăn đồ ăn vặt. Hạ Ý nhìn thấy anh vội xong rồi, chỉ chỉ hộp cơm hộp một bên, “A Ngọc, phần cơm của anh ở đây.”
Nói xong, Hạ Ý tiếp tục ăn đồ ăn vặt, một bên coi máy tính như bình thường, miệng cười ha ha.
Phong Ngọc không nói gì thêm, đi qua cầm cơm hộp lên, thử ăn một ngụm, cơm không chỉ lạnh, ăn đều không ngon.
Anh cau mày, lại ngẩng đầu nhìn Hạ Ý vui vẻ xem video, ăn đồ ăn vặt.
Anh nuốt đồ ăn khó có thể nuốt xuống, hốc mắt có chút nóng, nhớ tới mấy tháng trước mỗi ngày đều được ăn đồ ăn mỹ vị. Tiếp nhận hộp giữ ấm từ trong tay Tiểu Quả, thức ăn đều nóng hầm hập.
Nếu anh bận rộn, cô tuyệt đối sẽ không tùy tiện gọi một phần cơm hộp cho anh, còn để suốt hai giờ đến nguội ngắt.
Tiểu Quả tuyệt đối sẽ không để anh ăn đồ ăn khó ăn, cô sẽ đi phòng bếp, làm một phần đồ ăn mỹ vị.
Thời điểm anh vội, cô còn sẽ cẩn thận chuẩn bị cà phê, nước, chiếu cố anh cẩn thận tỉ mỉ. Tiểu Quả, là một cô gái thực ôn nhu.
Vì sao trước đây anh chỉ toàn tâm toàn ý muốn đoạt thân thể của cô cho Hạ Ý, mà không chú ý cái tốt của cô?
Tiểu Quả đối với anh tốt như vậy, vì sao anh nhẫn tâm cướp thân thể cô đi, còn thương tổn cô chứ.
Phong Ngọc ăn cơm, khóe mắt chảy xuống một giọt nước mắt, nước mắt rơi vào trong đồ ăn, bị anh múc chung ăn luôn. Ăn đồ ăn nguội vào trong bụng, lúc ấy dạ dày có chút không thoải mái.
Anh đè đè dạ dày, khóe miệng cười khổ, có chút buồn bã nghĩ đến, từ sau khi không thấy Tiểu Quả, đã thật lâu anh không có ăn cơm đúng hạn, cũng thật lâu không có uống qua cà phê mỹ vị hương thuần nhất.
Mỗi buổi sáng, cô gái xinh đẹp lại điềm mỹ kia, sẽ không đứng ở dưới lầu Phong thị, cầm theo hộp giữ ấm chờ anh, thời điểm nhìn anh đến, sẽ kêu một tiếng, “A Ngọc, nhanh lên, đi lên ăn cơm.”
Thời điểm tan tầm, cô sẽ ngẫu nhiên tỉnh lại từ trên sô pha, chà xát đôi mắt, hỏi anh một câu, “Tan tầm rồi sao?”
Buổi tối sau khi anh về nhà, sẽ thu được tin cô nhắn, “Anh về đến nhà chưa?”
Từ phòng tắm đi ra, anh nằm ở trên giường, cô lại nhắn tin tới, nói, “Chúc ngủ ngon.”
Phong Ngọc nhớ tới những này, có chút nghẹn ngào, quay đầu nhìn lại, nhìn Hạ Ý rõ ràng mặc đồ xinh đẹp, dáng ngồi lại quá thô lỗ, bởi vì chơi game quá hưng phấn, nguyên bản tươi cười điềm mỹ trên mặt, càng thêm một ít cổ quái không ưu nhã.
“Tiểu Ý.”
“Dạ?” Hạ Ý ngẩng đầu, lại vội vàng vùi đầu, “A Ngọc, anh muốn nói gì, nói đi, em nghe.”
Phong Ngọc hít sâu một hơi, “Em có thể chú ý hình tượng chút sao? Nếu như bị người nhìn đến, thân phận của em sẽ bị hoài nghi.”
Nghe được sẽ bị hoài nghi, Hạ Ý đều quên mất đang chơi game, chạy nhanh thu chân, biểu tình cổ quái cũng đã biến mất, trên mặt chỉ có vài phần sợ hãi, “Em, em quên mất.”
Thực mau cô phản ứng lại, “Không đúng, A Ngọc, đây là ở trong nhà, căn bản không có những người khác, nếu ở trong nhà, nên tự tại một ít, vì sao muốn giả thục nữ chứ, anh biết em mà, em không phải một thục nữ nha.”
Phong Ngọc áp chế không thoải mái trong lòng, mới không có nói ra, em dùng không phải là thân thể của mình.
“Tóm lại, em chú ý chút, nếu như bị hoài nghi, anh cũng không giúp em được.”
Có lẽ Hạ Ý nghe ra Phong Ngọc lạnh nhạt, không chơi trò chơi nữa, ngược lại hỏi, “Số liệu sửa sao rồi?”
Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!
Sau hai giờ, Phong Ngọc đã sửa đổi xong số liệu trò chơi.
Thời điểm chơi lại, anh quay đầu nhìn qua Hạ Ý, Hạ Ý đang ăn đồ ăn vặt. Hạ Ý nhìn thấy anh vội xong rồi, chỉ chỉ hộp cơm hộp một bên, “A Ngọc, phần cơm của anh ở đây.”
Nói xong, Hạ Ý tiếp tục ăn đồ ăn vặt, một bên coi máy tính như bình thường, miệng cười ha ha.
Phong Ngọc không nói gì thêm, đi qua cầm cơm hộp lên, thử ăn một ngụm, cơm không chỉ lạnh, ăn đều không ngon.
Anh cau mày, lại ngẩng đầu nhìn Hạ Ý vui vẻ xem video, ăn đồ ăn vặt.
Anh nuốt đồ ăn khó có thể nuốt xuống, hốc mắt có chút nóng, nhớ tới mấy tháng trước mỗi ngày đều được ăn đồ ăn mỹ vị. Tiếp nhận hộp giữ ấm từ trong tay Tiểu Quả, thức ăn đều nóng hầm hập.
Nếu anh bận rộn, cô tuyệt đối sẽ không tùy tiện gọi một phần cơm hộp cho anh, còn để suốt hai giờ đến nguội ngắt.
Tiểu Quả tuyệt đối sẽ không để anh ăn đồ ăn khó ăn, cô sẽ đi phòng bếp, làm một phần đồ ăn mỹ vị.
Thời điểm anh vội, cô còn sẽ cẩn thận chuẩn bị cà phê, nước, chiếu cố anh cẩn thận tỉ mỉ. Tiểu Quả, là một cô gái thực ôn nhu.
Vì sao trước đây anh chỉ toàn tâm toàn ý muốn đoạt thân thể của cô cho Hạ Ý, mà không chú ý cái tốt của cô?
Tiểu Quả đối với anh tốt như vậy, vì sao anh nhẫn tâm cướp thân thể cô đi, còn thương tổn cô chứ.
Phong Ngọc ăn cơm, khóe mắt chảy xuống một giọt nước mắt, nước mắt rơi vào trong đồ ăn, bị anh múc chung ăn luôn. Ăn đồ ăn nguội vào trong bụng, lúc ấy dạ dày có chút không thoải mái.
Anh đè đè dạ dày, khóe miệng cười khổ, có chút buồn bã nghĩ đến, từ sau khi không thấy Tiểu Quả, đã thật lâu anh không có ăn cơm đúng hạn, cũng thật lâu không có uống qua cà phê mỹ vị hương thuần nhất.
Mỗi buổi sáng, cô gái xinh đẹp lại điềm mỹ kia, sẽ không đứng ở dưới lầu Phong thị, cầm theo hộp giữ ấm chờ anh, thời điểm nhìn anh đến, sẽ kêu một tiếng, “A Ngọc, nhanh lên, đi lên ăn cơm.”
Thời điểm tan tầm, cô sẽ ngẫu nhiên tỉnh lại từ trên sô pha, chà xát đôi mắt, hỏi anh một câu, “Tan tầm rồi sao?”
Buổi tối sau khi anh về nhà, sẽ thu được tin cô nhắn, “Anh về đến nhà chưa?”
Từ phòng tắm đi ra, anh nằm ở trên giường, cô lại nhắn tin tới, nói, “Chúc ngủ ngon.”
Phong Ngọc nhớ tới những này, có chút nghẹn ngào, quay đầu nhìn lại, nhìn Hạ Ý rõ ràng mặc đồ xinh đẹp, dáng ngồi lại quá thô lỗ, bởi vì chơi game quá hưng phấn, nguyên bản tươi cười điềm mỹ trên mặt, càng thêm một ít cổ quái không ưu nhã.
“Tiểu Ý.”
“Dạ?” Hạ Ý ngẩng đầu, lại vội vàng vùi đầu, “A Ngọc, anh muốn nói gì, nói đi, em nghe.”
Phong Ngọc hít sâu một hơi, “Em có thể chú ý hình tượng chút sao? Nếu như bị người nhìn đến, thân phận của em sẽ bị hoài nghi.”
Nghe được sẽ bị hoài nghi, Hạ Ý đều quên mất đang chơi game, chạy nhanh thu chân, biểu tình cổ quái cũng đã biến mất, trên mặt chỉ có vài phần sợ hãi, “Em, em quên mất.”
Thực mau cô phản ứng lại, “Không đúng, A Ngọc, đây là ở trong nhà, căn bản không có những người khác, nếu ở trong nhà, nên tự tại một ít, vì sao muốn giả thục nữ chứ, anh biết em mà, em không phải một thục nữ nha.”
Phong Ngọc áp chế không thoải mái trong lòng, mới không có nói ra, em dùng không phải là thân thể của mình.
“Tóm lại, em chú ý chút, nếu như bị hoài nghi, anh cũng không giúp em được.”
Có lẽ Hạ Ý nghe ra Phong Ngọc lạnh nhạt, không chơi trò chơi nữa, ngược lại hỏi, “Số liệu sửa sao rồi?”