Lượt xem của khách bị giới hạn

[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu

[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,849
Điểm cảm xúc
5,554
Điểm
113
Chương 860: Biến thành quỷ nữ sinh ( 71 )
Editor: trucxinh0505

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

Quả Quả của hắn, thật làm người quá thích.

Hắn tùy ý cô bộc lộ tính cách, mặc kệ làm cái gì, cô đều dựa vào bản tâm mình.

Cô làm cái gì, ngoài báo thù, đều sẽ không tìm lý do.

“Thật trùng hợp.”

Đường Quả nhìn Phương Tư Vân treo ở trên vách đá, giống y thi thể cô từng treo qua, nhịn không được nói một câu, “Nơi ta bị rơi xuống.”

Hệ thống: Sợ là ký chủ muốn cười người chết.

Cả người Phương Tư Vân đã có chút mơ hồ, lúc ấy cô quyết tâm nhảy xuống. Cảm nhận được cảm giác rơi xuống, đều cho rằng bản thân sống không nổi.

Lúc bị rơi nhanh xuống, cô thấy được một khối cục đá nhọn kia, lúc ấy liền cho rằng thân thể sẽ đâm qua, mà chết thẳng cẳng.

Nhưng cô hoàn toàn không nghĩ tới, cục đá không có xuyên qua người cô, chỉ xuyên qua quần áo cô thôi.

Lúc ấy, cô phát hiện hạt châu trên cổ lóe lên một chút.

Hạt châu này thoạt nhìn bình thường, là mẹ cô đưa cho cô.

Từ nhỏ đeo cho cô, dặn dò cô không được lấy ra.

Dù là tắm rửa, không không được lấy ra.

Có một lần, thời tiết nóng nực, cô muốn gỡ hạt châu xuống, còn chọc Ninh Tương Tư tức giận.

Từ nhỏ đến lớn, Ninh Tương Tư nuôi cô chăm sóc cô, chưa từng thấy bộ dáng tức giận như vậy, bảo đảm về sau không bao giờ gỡ bỏ.

Ninh Tương Tư nói với cô, nhìn hạt châu này đẹp, liền mua mang cho cô.

Nhưng cô cảm thấy thái độ Ninh Tương Tư đối với hạt châu này, căn bản không phải như cô nói.

Hôm nay bị treo bên cạnh huyền nhai, rốt cuộc cô hiểu rõ, hạt châu này không đơn giản. Có thể nói, là cứu cô một mạng.

Chính là, bị treo ở chỗ này, có ai biết cô ở chỗ này?

Cục đá xuyên qua quần áo sau lưng cô, sợ là cô bị đói chết ở chỗ này, chờ người bên ngoài tìm được, phỏng chừng cô bị phơi thành thịt khô.

Thời tiết còn thực nóng bức, mặt trời chiếu xuống, cô vừa khát lại mệt, mơ màng ngủ quên.

Thời điểm cô thanh tỉnh không nhiều, liền nghe được một đạo thanh âm rất êm tai, hai câu nói, “Trùng hợp thật”, “Nơi ta từng rơi xuống”.

Cô mở mắt ra, muốn đi tìm cái người nói chuyện kia, trên thực tế cô cho rằng là mình nằm mộng, hoặc bị ảo giác.

Nhưng cô vẫn muốn sống, hối hận không nên tin vào lão thái bà kia nói, bằng không sẽ không phát sinh cái chuyện này.

“Tư Tư.” Ninh Tương Tư nhìn thấy Phương Tư Vân treo ở trên một cục đá lớn, đôi tay rũ xuống, lúc ấy trong lòng liền lộp bộp một chút, nước mắt trực tiếp rơi ra, nhưng nhìn thấy Phương Tư Vân động một chút, mới kinh hỉ kêu lên.

Mẹ mẹ?

Lúc này Phương Tư Vân còn tưởng nằm mơ, nhưng cô vẫn ngẩng đầu, liền thấy được Ninh Tương Tư cùng Phương Vân Trì sắp tiếp cận mình, liền cao hứng kêu lên.

Giơ tay lên, chỉ nghe được thanh âm quần áo bị xé nát, thân thể cô trực tiếp rơi xuống.

Phương Vân Trì không nghĩ tới, Ninh Tương Tư cũng không nghĩ tới, tốc độ Phương Vân Trì có mau hơn, cũng đuổi theo không kịp.

Ninh Tương Tư hô to, “Không cần!”

Đường Quả cười nhạo một tiếng, thân thể Phương Tư Vân rơi xuống, cô phất phất tay, thân thể Phương Tư Vân chậm rãi bay lên.

Thanh âm cười nhạo kia, cô nghe được.

Cô ngẩng đầu lên, thấy được Đường Quả cùng Tần Cửu.

“Cho nên, làm đạo sĩ bắt quỷ có ích lợi gì? Còn không hữu dụng bằng con quỷ như ta.”

Đường Quả làm thân thể Phương Tư Vân bay bên người mình, nói, “Chúng ta rất có duyên phận.”
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,849
Điểm cảm xúc
5,554
Điểm
113
Chương 861: Biến thành quỷ nữ sinh ( 72 )
Editor: trucxinh0505

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

Phương Tư Vân chớp chớp mắt, trong đầu còn đang suy nghĩ, cái nữ nhân xinh đẹp này, thì ra là quỷ sao?

Theo bản năng cô nhìn qua Phương Vân Trì, sắc mặt đối phương không tốt lắm, nhưng cũng không nói gì thêm, thời điểm nhìn thấy cô liền thở dài nhẹ nhõm một hơi.

“Nơi đó, ta đã từng bị treo ở đó dãi nắng dầm mưa vài năm.” Đường Quả chỉ chỉ chỗ Phương Tư Vân bị treo, “Bất quá ta treo ở đó chết đi, mà cô còn sống.”

Ninh Tương Tư cũng đi theo thở dài nhẹ nhõm một hơi, ánh mắt nhìn Đường Quả, tràn ngập cảm kích.

Thời điểm lúc này, cô chỉ muốn đi lên ôm Phương Tư Vân khóc rống một trận.

Bay tới phía trên vách núi, Ninh Tương Tư bay nhanh tránh thoát Phương Vân Trì, ôm Phương Tư Vân gắt gao, “Tư Tư, có khỏe không? Có nơi nào không thoải mái hay không?”

“Mẹ, con thực tốt.” Phương Tư Vân biết lúc này là cô không đúng, “Con xin lỗi, để mẹ phải lo lắng, về sau con sẽ không rời nhà đi ra ngoài nữa.”

Cô nhìn qua Phương Vân Trì, lại cúi đầu, không muốn nói chuyện cùng đối phương.

Hai bạt tai kia, cô vĩnh viễn đều nhớ rõ.

Ba cô, vì bắt quỷ không cần vợ con.

Chỉ bởi vì cô nói một con quỷ là tốt, đối phương liền cho cô hai bạt tai.

Cô lớn đến chừng này, người ba Phương Vân Trì này, trước nay đều không có đưa đón cô đi học, cũng không có tham gia qua họp phụ huynh, càng không có hỏi qua cô học tập thế nào.

Trong mắt ba cô, chỉ có bắt quỷ, giết quỷ.

Một khi đã như vậy, cô còn muốn người ba này làm cái gì?

“Tư Tư, về sau mẹ chỉ cần con thôi.” Đối mặt con gái mất đi tìm về được, Ninh Tương Tư đều đã suy nghĩ cẩn thận.

Đoạn cảm tình kia, cũng nên qua đi.

Cô cùng Phương Vân Trì, cũng nên kết thúc.

Cô lấy viên hạt châu trên cổ Phương Tư Vân ra, nhìn trên hạt châu có một đường vết rách, hốc mắt hồng hồng, “Là hạt châu này cứu con.”

“Mẹ, hạt châu này là cái gì?”

“Tư Tư, hạt châu này là Đường tiểu thư đưa cho con.” Ninh Tương Tư vội vàng nói cùng Phương Tư Vân, “Năm đó là Đường tiểu thư nói mẹ sẽ có một đứa con gái, nói hạt châu này tặng cho con.”

Phương Tư Vân chần chờ một chút, nhìn về phía Đường Quả, “Là vị Đường tiểu thư này sao?”

“Đúng vậy.”

Ninh Tương Tư vội vàng nói, trên mặt có chút tươi cười, “Cô ấy chính là nữ quỷ trong truyền thuyết kia đó.”

Phương Tư Vân trừng lớn mắt, trong ánh mắt không phải sợ hãi, mà là kinh hỉ, cô nhìn chằm chằm Đường Quả không dời mắt được, nếu không phải Ninh Tương Tư ôm, khẳng định sẽ vọt tới trước mặt Đường Quả.

Cô thực sự gặp được, nữ quỷ trong truyền thuyết kia.

Cô sờ sờ trên hạt châu có một đường vết rách, nhìn Đường Quả nói, “Cảm ơn cô.”

“Không khách khí, năm đó tùy tay đưa thôi.” Đường Quả cười nói, “Không nghĩ tới vận khí cô tốt như vậy.”

Ninh Tương Tư mới không tin đây là tùy tay đưa, kỳ thật cô suy nghĩ cẩn thận.

Mặc kệ Đường Quả có thể đánh giá Minh Huyền đại sư hay không, nếu lúc trước cô không có báo cho đối phương, Phương Tư Vân sẽ không có hạt châu này.

Và hôm nay, khả năng Phương Tư Vân sẽ chết, liền tính sống, cũng sẽ gặp rất nhiều chuyện không tốt.

Đúng là bởi vì lúc ấy đầu óc cô đột nhiên thanh minh, làm cái quyết định kia, mới có thể lâm thời làm Đường Quả chú ý, đưa hạt châu này cho cô, còn nói rõ đưa cho Phương Tư Vân.

Cho nên, nữ quỷ này, thật sự rất lợi hại.

Phương Vân Trì đấu không lại, chuyện hết sức bình thường.

Nếu là một con quỷ bình thường, đối phương có thể nhìn thấy chuyện mười mấy năm sau, là về chuyện con gái cô sao?

“Đường tiểu thư, mặc kệ thế nào, thực cảm ơn cô,” Ninh Tương Tư mang theo Phương Tư Vân khom lưng cảm tạ Đường Quả.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,849
Điểm cảm xúc
5,554
Điểm
113
Chương 862: Biến thành quỷ nữ sinh ( 73 )
Editor: trucxinh0505

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

“Tôi cùng Tư Tư đều sẽ vĩnh viễn không quên ơn cô, nếu cô thiếu cái gì, cần quần áo xinh đẹp nào, có thể trực tiếp tìm chúng ta, chúng ta đúng giờ đốt cho cô.”

Thời điểm nói lời này, Ninh Tương Tư vẫn có chút ngượng ngùng.

Nhưng xác thật cô có gặp qua, Tần Cửu mang theo Đường Quả đi trung tâm thương mại mua quần áo, sau đó đốt cho đối phương.

“Mẹ, cô ấy chính là vị nữ quỷ trong truyền thuyết kia sao?” Phương Tư Vân vẫn không xác định hỏi, được Ninh Tương Tư luôn mãi khẳng định, rốt cuộc cô bật cười.

Phương Tư Vân chần chờ một chút, dò hỏi Đường Quả, “Dì Đường, con có thể chụp ảnh chung cùng dì sao?”

“Tư Tư đừng nháo,” Ninh Tương Tư vội vàng ngăn cản, nhưng Đường Quả nói, “Được chứ.”

Phương Tư Vân thật cao hứng tránh thoát Ninh Tương Tư, cô muốn Ninh Tương Tư chụp ảnh cho mình, Ninh Tương Tư thấy Đường Quả không có phản đối, cũng lấy di động ra chụp ảnh chung cho hai người họ.

Tần Cửu cũng buông Đường Quả ra, Phương Tư Vân nhìn đến thân thể Đường Quả ngưng thành người thật, trong mắt đều tò mò, đầy nghiêm túc nói một câu, “Dì Đường, dì thật lợi hại.”

“Lúc con còn rất nhỏ, thường nghe được chuyện xưa của dì, không nghĩ tới có một ngày chân chính nhìn thấy dì.”

Cũng không nghĩ tới, cứu cô một mạng, là một con quỷ.

Buồn cười chính là, bà cô là một đạo sĩ thấy quỷ liền giết. Cô nhìn sắc mặt Phương Vân Trì xanh mét, càng thân mật chụp ảnh cùng Đường Quả.

Ninh Tương Tư thấy Phương Vân Trì không thoải mái, thậm chí đối phương nhìn chằm chằm Đường Quả, nếu không phải có mẹ con cô, phỏng chừng muốn động thủ.

Nếu là trước kia, cô còn đau lòng một chút.

Hiện tại, thôi bỏ đi, trong mắt, trong lòng Ninh Tương Tư cô, chỉ có con gái mà thôi.

“Tương Tư, đừng để Tư Tư hồ nháo.”

Trong lòng Phương Vân Trì đặc biệt phức tạp, một phương diện Đường Quả là kẻ thù giết sư phụ anh, một phương diện Phương Tư Vân là được cô cứu về.

Phương Tư Vân thân cận cùng Đường Quả, làm cho anh rất là phẫn nộ.

Ninh Tương Tư cười lạnh một tiếng nói với Phương Vân Trì, “Chuyện em cùng Tư Tư, về sau đều không quan hệ với anh, Phương Vân Trì, anh đi bắt quỷ của anh, về sau không còn ai ngăn trở, trách cứ anh không phụ trách.”

“Tương Tư, em có ý tứ gì?”

Ninh Tương Tư buông di động, cười lạnh, “Còn chưa rõ ý tứ sao? Ly hôn, Phương Vân Trì, em muốn ly hôn cùng anh, về sau anh muốn làm gì thì làm, không có quan hệ gì cùng em và Tư Tư. Không có người quản, anh muốn đi nơi nào bắt quỷ thì đi nơi đó.”

“Không, Tương Tư…”

“Chuyện ly, hôn này định rồi.”

Lúc này Ninh Tương Tư quyết định rõ ràng, “Anh cho rằng, chuyện hôm nay con gái chúng ta gặp phải, không có liên quan gì đến anh sao?”

“Bất luận những cái đó có quan hệ nhân quả thế nào, nếu không phải ngày đó anh đánh Tư Tư hai bạt tai, con bé sẽ rời nhà trốn đi sao.”

Phương Vân Trì vội vàng biện giải, “Đó là con còn nhỏ, còn chưa hiểu chuyện, anh đánh nó bởi vì…”

“Còn không phải bởi vì nó nói một câu quỷ trong truyền thuyết không xấu, chọc đến chân đau anh sao?” Ninh Tương Tư châm chọc, trở lại bên người Phương Tư Vân, nắm lấy tay cô, nghiêm túc hỏi, “Tư Tư, con phản đối mẹ và ba con ly hôn sao?”

“Không phản đối.” Phương Tư Vân khẳng định rõ ràng nói, “Mấy năm nay, thời gian ba ở nhà, không có mấy ngày, mẹ, con duy trì người. Không có ba, chúng ta vẫn như xưa mà thôi.”

“Con đã sớm cảm thấy, dì Đường trong truyền thuyết là một con quỷ tốt, ba liền bởi vì chuyện này mà đánh con, trước nay ba đều không có trách nhiệm với hai mẹ con chúng ta, chúng ta giữ ba làm cái gì?”

Trong lòng Ninh Tương Tư buông lỏng, thấy Đường Quả còn ở bên cạnh, “Khiến hai người chê cười rồi.”
 
Tham gia
22/6/20
Bài viết
269
Điểm cảm xúc
52
Điểm
28
Chương 863: Biến thành quỷ nữ sinh ( 74 )
Editor: Trúc Diệp Thanh

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

Sau đó Ninh Tương Tư cùng Phương Vân Trì cũng ly hôn.

Ban đầu Phương Vân Trì không đáp ứng, nhưng Ninh Tương Tư dẫn theo Phương Tư Vân rời khỏi nhà bọn họ.

Ninh Tương Tư mua một căn biệt thự mới, hệ thống an bảo rất hoàn thiện.

Anh trò chuyện cùng cô, cô tỏ vẻ nếu không ly hôn, vậy vĩnh viễn sẽ không bao giờ gặp mặt nữa.

Ninh Tương Tư nói thêm, “Anh ngẫm lại xem, Phương Vân Trì, anh tạo nghiệt đều báo ứng đến trên người con của anh, Phương Vân Trì, em cầu xin anh đó, chúng ta ly hôn đi, em không chịu nổi Tư Tư xảy ra chuyện. Không phải mỗi một lần đều được may mắn, đều sẽ có một viên hạt châu bảo mệnh Đường Quả tặng cho Tư Tư chúng ta.”

Nguyên bản Phương Vân Trì vẫn không đáp ứng, nhưng có một lần, Phương Tư Vân tan học về nhà, cả người bị một chiếc xe chạy loạn đâm bay.

Nếu không phải trên người có viên hạt châu kia, khả năng thật sự sẽ nguy hiểm đến tánh mạng.

Anh cũng thấy được trên viên hạt châu lại thêm một đường vết rách, Ninh Tương Tư chấp nhất hạt châu, khóc lóc nói với Phương Vân Trì, “Anh thấy đó, hạt châu này không biết có thể chống được bao lâu, Phương Vân Trì, anh muốn hại chết con gái chúng ta sao?”

Lúc này Phương Vân Trì đây không thể không tin tà, lần đầu tiên hoài nghi những chuyện mình làm, thật sự sai rồi sao?

Trong mấy ngày anh còn do dự, Phương Tư Vân lại xuất hiện các loại ngoài ý muốn, tuy trên không hạt châu không lại xuất hiện vết rách mới, nhưng những điều đó, mang đến rất nhiều phiền toái trong sinh hoạt Phương Tư Vân.

Nhìn vết thương trên cánh tay Phương Tư Vân, rốt cuộc anh thỏa hiệp, ly hôn cùng Ninh Tương Tư.

Từ sau ly hôn, Phương Tư Vân không lại gặp trạng huống như trước nữa.

Thời điểm biết cái này, Phương Vân Trì có chút sững sờ.

Anh nhìn tiểu quỷ dưới kiếm mình, cắn chặt răng, vẫn tính toán một kiếm chém chết.

“Vân Trì, dừng tay.”

Đột nhiên thanh âm quen thuộc vang lên, làm Phương Vân Trì sửng sốt, anh ngẩng đầu nhìn hướng về hướng Phương thiên sĩ bay tới, ngây ngẩn cả người, “Sư… Sư phụ.”

“Sư phụ, là người sao?” Phương Vân Trì kinh hỉ nói, nhưng thực mau anh cảm thấy không thích hợp, “Sư phụ, người là quỷ?”

Vẻ mặt Phương thiên sĩ đau lòng, “Ta là quỷ, thế nào, con muốn giết ta?”

“Không, sư phụ, sao con giết người chứ, con không có khả năng giết người.” Liền tính anh có chán ghét quỷ, cũng sẽ không giết sư phụ của mình.

“Vân Trì, con nhìn đến ta là quỷ, sẽ không giết ta, vậy vì sao đối mặt quỷ khác lại đi chém tận giết tuyệt?”

Phương Vân Trì ném kiếm xuống, “Bởi vì bọn họ hại người, sư phụ không có hại người.”

Thần sắc Phương thiên sĩ thương tiếc, “Vân Trì, buông kiếm trong tay con xuống, đừng làm đạo sĩ bắt quỷ nữa, hết thảy này đều là vi sư sai, dẫn con đi trên con đường không thể quay đầu.”

Phương Vân Trì lắc đầu, “Không, sư phụ, thế giới này còn có rất nhiều quỷ, con cần đi bắt.”

“Vân Trì!”

Phương thiên sĩ hét lớn một tiếng, làm diện mạo chính mình biến hóa một chút, Phương Vân Trì trừng lớn mắt, này… đây không phải con quỷ mỗi lần anh muốn giết, kết quả đều giết không được sao?

Phương thiên sĩ lại biến trở về bộ dáng hiện tại, đem hết mọi chuyện nói cùng Phương Vân Trì.

“Con có biết, mười mấy năm qua, mỗi năm đều có rất nhiều lần, vi sư chạy trốn trong tay con hay không.”

“Sư phụ, con… Đều là nữ quỷ kia sai, bằng không sao con không nhận ra người.”

Phương thiên sĩ không biết nên nói như thế nào, “Rõ ràng là con không phân biệt thị phi, rất nhiều quỷ hữu ta nhận thức, rõ ràng đều không có làm cái gì, đều bị con một kiếm chém chết.”

Phương Vân Trì lui ra phía sau một bước, thần sắc có chút hỏng mất.

“Không!”

Anh xoay người liền chạy, phảng phất bị phát điên.
 
Tham gia
22/6/20
Bài viết
269
Điểm cảm xúc
52
Điểm
28
Chương 864: Biến thành quỷ nữ sinh ( 75 )
Editor: Trúc Diệp Thanh

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

Phương thiên sĩ nói chuyện cùng Phương Vân Trì, Đường Quả cùng Tần Cửu đứng cách đó không xa nhìn thấy.

Nhìn thế giới quan Phương Vân Trì trong nháy mắt sụp đổ, khóe môi cơ giơ lên, có vẻ đặc biệt vui vẻ. Nụ cười kia, có chút xấu xa, tràn ngập cảm khái trả thù, Tần Cửu lơ đãng liếc thấy, bị cô mê không thôi.

“Đạo hạnh Phương Vân Trì huỷ hoại.” Tần Cửu nói, “Đạo tâm vừa vỡ, kiếp này không có cách nào lại tiến thêm một bước, hắn cũng không có cách nào lại bắt quỷ.”

Đương nhiên, hết thảy này đều là Phương Vân Trì tự gieo gió gặt bão.

Hắn nắm chặt tay Đường Quả, “Quả Quả, ta mang ngươi đi dạo trung tâm thương mại đi, tháng này hẳn lại có váy đẹp mới.”

“Được nha.” Đường Quả cảm giác được nội tâm Tần Cửu khủng hoảng cùng không nỡ, cô vòng tay quanh eo hắn, nói, “Không phải sợ, kiếp sau ngươi sẽ gặp được ta, chỉ cần ngươi ngoan một chút, không phạm sai, chúng ta vẫn có thể ở bên nhau.”

Tần Cửu dở khóc dở cười, sờ sờ mặt cô, “Ta nhất định sẽ nỗ lực không phạm sai.” Hắn sợ không có ký ức, thật sự sẽ xúc phạm tới cô. Vạn nhất kiếp sau lập trường hắn cùng cô khác nhau, có phải liền không thể nào hay không.

Tần Cửu mang theo Đường Quả đi trung tâm thương mại, tự mình chọn lựa váy xinh đẹp nhất cho cô. Cùng cô bên nhau mấy năm nay, ánh mắt càng nhìn tốt.

Không cần Đường Quả chỉ, liền có thể chọn ra quần áo hợp với cô.

Hắn chọn quần áo, cùng trang sức phối hợp quần áo, làm nhân viên hướng dẫn mua đều đặc biệt kinh ngạc cảm thán.

Các cô đối với nam nhân ăn mặc đạo bào này đã rất quen thuộc, mỗi lần hắn đến đều sẽ mua quần áo xinh đẹp.

Nhưng trước nay bên người hắn, không thấy qua nữ nhân nào.

Các cô cũng dò hỏi qua, quần áo xinh đẹp này, là mua cho ai.

Lúc ấy, hắn sẽ lộ ra một cái tươi cười ấm áp, “Vợ ta.”

Thời điểm hắn nói vợ hắn, tươi cười trên mặt ôn nhu mà sủng nịch, thật ấm tới nhân tâm.

Đương nhiên, các cô cũng không biết, vợ mà hắn nói, kỳ thật vẫn luôn đứng bên người hắn, dùng ánh mắt nghiêm túc chuyên chú nhìn hắn.

Hắn quá thích ánh mắt cô, từ trong con ngươi xinh đẹp kia, hắn có thể thấy rõ ràng trong đó chứa mỗi mình hắn mà thôi.

Ánh mắt đó, làm hắn trầm mê, say mê, luân hãm bên trong đó đều không nghĩ thanh tỉnh trở lại.

Cô nói cô phải đi, từ trong giọng nói của cô, hắn nghe ra, cô thật sự không có cách nào lưu lại.

Hắn mua rất nhiều quần áo, đốt ở trước mộ cho cô, nhìn quần áo trên người cô không ngừng biến ảo, tự đáy lòng cười lên, nhìn bộ dáng cô vui vẻ, hắn cũng thực vui vẻ.

Hơn một năm sau, Đường Quả rời đi thế giới này.

Thời điểm cô rời đi, Tần Cửu đang xếp bằng tu luyện.

Khi hắn mở mắt ra, liền cảm thấy bên người trống trơn, tâm cũng trống trơn, hơi thở quen thuộc kia, đã không có.

Hắn ngồi ở trên sườn núi, nhìn những ngọn núi ở phương xa, phát ngốc nhìn.

Sau hắn nhắm mắt lại, tiếp tục tu luyện. Thời điểm ngẫu nhiên ra cửa rèn luyện, hắn sẽ tùy tay quan tâm một chút những thiếu nữ vô tội bị lừa gạt, đưa bọn họ đến trong tay cảnh sát, sau đó để lại bóng dáng cô tịch cho bọn họ rời đi.

Sau mọi người dần dần phát hiện, nữ quỷ thần bí đã biến mất, nhưng giống như có thêm một đạo sĩ thích lo chuyện bao đồng.

Nghe nói, đạo sĩ này là một đạo sĩ bắt yêu, người được hắn cứu vô số kể.

Vài thập niên sau, đều có thân ảnh hắn tồn tại.

Có một lần, một bé gái được hắn cứu vớt, dùng ánh mắt ái mộ nhìn Tần Cửu, thời điểm hắn đi, hỏi, “Vì sao ngài không cho tôi một cơ hội?”
 
Tham gia
22/6/20
Bài viết
269
Điểm cảm xúc
52
Điểm
28
Chương 865: Biến thành quỷ nữ sinh ( xong )
Edior: Trúc Diệp Thanh

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

“Ta vốn không phải một người rỗi đi quan tâm chuyện kẻ khác.” Tần Cửu lạnh băng nói, một câu không đầu không đuôi.

Cô bé nhịn không được nói, “Nhưng ngài đã quản.”

“Đó là cô ấy thích.” Khuôn mặt Tần Cửu lạnh băng không độ ấm, “Ta chỉ làm chuyện cô ấy thích.”

“Cô ấy là ai?”

“Người ta yêu.”

Vẻ mặt cô bé cô đơn, “Cô ấy đâu rồi?”

“Không ở nơi này.” Tần Cửu nhìn chân trời, khuôn mặt mang cười nâng tay lên, dùng tay che lại vị trí trái tim mình, “Nhưng cô ấy chưa từng biến mất trong lòng ta, cô ấy vẫn luôn ở nơi này, thẳng đến sinh mệnh ta đi đến cuối, cũng sẽ không biến mất.”

Rốt cuộc cô bé không cầu xa, chỉ nói, “Vậy, cô ấy thật hạnh phúc.”

“Không, là ta thực hạnh phúc, gặp được cô ấy.” Tay Tần Cửu cầm trường kiếm, đạp một bước hướng nơi xa, thân ảnh rất nhanh đi rất xa.

Sau hắn gặp được Phương Vân Trì, đạo hạnh đối phương mất hết, cũng bị điên rồi.

Phương thiên sĩ vẫn luôn đi theo bên người Phương Vân Trì, một con quỷ, một kẻ điên thật là một tổ hợp kỳ quái.

Ngẫu nhiên hắn nghe được tin tức về Ninh Tương Tư cùng Phương Tư Vân, Ninh Tương Tư thành từ thiện gia nổi tiếng nhất quốc nội, nhưng làm người điệu thấp, rất được người tôn kính. Sau Phương Tư Vân thành lập một tổ chức cứu viện phụ nữ, chuyên cứu vớt những cô gái không cẩn thận bị lừa bán.

Một trăm năm sau, thế giới này nơi nơi tràn ngập ánh mặt trời.

Tần Cửu đánh vỡ kết chắn Quỷ giới cùng Nhân giới, ở Quỷ giới tìm thật lâu, quả nhiên không có tìm được bóng dáng Đường Quả. Cuối cùng hắn đi Chuyển Sinh Trì Quỷ giới, trong ánh mắt chúng quỷ kinh tủng, mặt mang tươi cười nhảy xuống.

……

Đường Quả đánh giá bản thân một chút, từ cánh tay trắng nõn mảnh khảnh có thể thấy được, tuổi tác thân thể này rất nhỏ.

Nàng vén mành lên, đứng dậy, bên cạnh giường một cung nhân đang quỳ, thấy nàng tỉnh lại, rũ đầu, “Bệ hạ, người tỉnh rồi?”

“Ừ.” Đường Quả nhẹ nhàng lên tiếng, tự mang uy nghiêm, khiến cho cung nhân vùi đầu càng thấp, “Bệ hạ có muốn dùng chút đồ ăn hay không?”

“Lấy chút đến đây đi.”

Nàng cũng cảm thấy có chút đói bụng, vừa ăn, vừa hồi ức cốt truyện là tốt nhất.

Nàng được cung nhân hầu hạ mặc quần áo, đứng ở trước gương, đánh giá thân thể này. Bộ dáng đương nhiên rất đẹp, bởi vì tuổi không lớn, còn chưa có nẩy nở, khuôn mặt có vẻ non nớt chút.

Thân thể này, ước chừng mười lăm tuổi, từ vừa rồi trong miệng cung nhân biết được, nàng hẳn là nữ đế một quốc gia.

Cũng không biết địa vị trước mắt nàng thế nào, hiện tại thế cục trong triều thế nào.

Chờ đồ ăn phong phú được bày biện lên, nàng làm mọi người lui ra, bắt đầu vừa ăn, vừa hồi ức cốt truyện thế giới này.

Lúc này hệ thống cũng hưng phấn xuất hiện, 【 Ký chủ đại đại, a, không, bệ hạ đại đại, lúc này ngươi là nữ hoàng nha, vừa rồi ta xem cốt truyện một chút, ngươi có hậu cung, hậu cung là một đoàn mỹ nhân. 】

Đường Quả cầm đôi đũa trên tay dừng lại, hỏi, “Rất nhiều sao?”

【 Đặc biệt nhiều, để ta đếm một chút, hẳn có ba bốn mươi người, bất quá, giống như bởi vì thân thể này mới mười lăm tuổi, còn chưa đến thời điểm lâm hạnh bọn họ. 】 Hệ thống ám chọc hưng phấn, 【 Còn có, đây là một cái thế giới nữ tôn. 】

Đường Quả nhướng nhướng mày, cũng không có kinh ngạc, ăn một ngụm đồ ăn, mới hỏi, “Là cái loại nam nhân sinh hài tử sao?”

Hệ thống: Nó… Nó có chút hỗn độn, vì sao điểm ký chủ đại đại chú ý không quá thích hợp vậy.

【 Không phải. 】

“Sao…” Âm điệu hứng thú thiếu một chút, làm hệ thống rất là buồn bực, có nên như vậy hay không chút.
 
Tham gia
22/6/20
Bài viết
269
Điểm cảm xúc
52
Điểm
28
Chương 866: Tuổi trẻ nữ hoàng ( 1 )
Editor: Trúc Diệp Thanh

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

【 Ký chủ đại đại, nói không chừng về sau sẽ xuyên đến cái thế giới nam nhân sinh hài tử, hì hì, ngươi không cần thất vọng. Chúng ta lúc này, tích góp kinh nghiệm trước đã. 】

“Ta không có thất vọng, chỉ hỏi một chút mà thôi. Trước kia xem qua rất nhiều sách, thế giới nữ tôn không phải nam nhân đều sinh hài tử sao, ta vẫn luôn rất tò mò, bọn họ là sinh ra từ đâu thôi. Hơn nữa cấu tạo thân thể nam nữ khác nhau, nữ nhân sao làm nam nhân mang thai, thật sự đặc biệt tò mò, nam nhân mang thai, sinh ra như thế nào?”

Hệ thống ngẩn người: Đúng vậy, một hài tử lớn như vậy, mang ở trong bụng, sinh như thế nào chứ? Nói thực không thông, chẳng lẽ, sinh mổ sao?

Nó nhược nhược nói: 【 Có lẽ, những nam nhân thế giới nữ tôn sinh hài tử, cấu tạo thân thể nam nhân khác với nam nhân bình thường, khi mang thai sẽ thay đổi? 】

“Cấu tạo thân thể bởi vì mang thai thay đổi lớn như vậy?? Ngươi tưởng tế bào phân liệt trực tiếp à, sau phân liệt, bộ dáng trước kia thế nào?”

Hệ thống: Có chút ngơ ngẩn.

Đường Quả cười tủm tỉm, cảm giác được hệ thống hồ đồ, “Đừng nghĩ, ngươi nghĩ cũng không ra được đâu.”

Nhưng hệ thống vẫn thực rối rắm, cho nên, nam nhân sinh hài tử ra như thế nào vậy? Sao càng nghĩ càng đáng sợ, càng nghĩ càng thấy ớn vậy?

“Ta tiếp thu ký ức.”

Đường Quả nói một câu, liền ăn đồ ăn, không nói chuyện cùng hệ thống nữa, hệ thống vẫn ở nơi đó rối rắm nam nhân sinh hài tử ra như thế nào.

Thế giới này chỉ là lấy nữ tính vi tôn, cấu tạo sinh lý đều bình thường, nàng không rối rắm những chuyện này. Liền tính không có giống nhau, nàng cũng không cần lo lắng, dù sao nàng cũng sẽ không có hài tử gì đó.

Cái quốc gia nàng thống trị được gọi là Tây Thánh quốc, một quốc gia lấy nữ tử vi tôn.

Nhưng trên đại lục này, các quốc gia khác, đều là lấy nam tử vi tôn. Đây là vì cái gì, cấu tạo sinh lý nam nữ nơi này đều bình thường.

Bởi vì, thật lâu Tây Thánh quốc trước kia, cũng không phải lấy nữ tử vi tôn, mà là từ nam nhân thống trị.

Sau nữ tử bị áp bách quá lâu, rốt cuộc có một vị nữ tử kỳ tài ngút trời xuất hiện, một lần bắt được nội loạn Tây Thánh quốc, xưng đế. Đương nhiên, tên Tây Thánh quốc này, cũng là vị nữ hoàng này tự sửa đổi.

Thân thể này của nàng, xác thật chỉ có mười lăm tuổi.

Ở Tây Thánh quốc, 16 tuổi là thành niên, nàng làm nữ đế, yêu cầu sau khi thành niên mới có thể lâm hạnh phu lang hậu cung.

Bất quá trước đây, thân là nữ đế, không tránh được bởi vì các loại thế lực, nạp rất nhiều người vào hậu cung cân bằng thế lực.

Nguyên chủ mười tuổi đăng cơ, là một vị nữ hoàng ưu tú, đoản bản duy nhất chính là tuổi quá tiểu. Nhưng có thực lực tiên hoàng để lại, cũng đủ chờ nàng đến trưởng thành.

Nhưng trong lúc nàng trưởng thành, xuất hiện biến cố, sau hết thảy phát sinh, dẫn tới vị nữ hoàng tài năng này chết sớm.

Nàng chết không phải ngoài ý muốn, mà bị mưu hại.

Người mưu hại nàng, là nam nhân hậu cung nàng cùng tỷ tỷ ruột Đường Nặc Nguyệt, Nguyệt Vương gia Tây Thánh quốc. Bất quá nói chính xác, vị Đường Nặc Nguyệt này, kỳ thật không có một chút quan hệ nào cùng nàng.

Bởi vì Đường Nặc Nguyệt vốn là một ngốc tử, người mưu hại nàng là một nữ tử hiện đại xuyên đến trên người Đường Nặc Nguyệt.

Sau khi nàng ta xuyên đến trên người Đường Nặc Nguyệt, ban đầu thật cẩn thận, sau chậm rãi từ ngốc tử biến thành người bình thường.

Nhưng thân là nữ hoàng khẳng định sẽ sinh ra hoài nghi đối với chuyện này, bất luận cái biến cố gì đều coi trọng, không có khả năng bỏ qua xem nhẹ.
 
Tham gia
22/6/20
Bài viết
269
Điểm cảm xúc
52
Điểm
28
Chương 867: Tuổi trẻ nữ hoàng ( 2 )
Editor: Trúc Diệp Thanh

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

Đặc biệt là loại người ngơ ngẩn mười mấy năm, đột nhiên liền biến thành người bình thường, chỉ cần đầu óc đế vương này không hồ đồ, khẳng định sẽ phái người giám thị.

Lúc này, phu lang Đường Nặc Nguyệt, cùng với một ít người rất có ý tứ của Đường Nặc Nguyệt phát hiện, trộm nói cho nàng ta, nói nữ hoàng phái người giám thị nàng.

Cảnh này, khiến cho Đường Nặc Nguyệt từ ban đầu có kiêng kị đối với nữ hoàng, thậm chí trong đầu suy nghĩ rất nhiều âm mưu quỷ kế.

Những nam nhân dụng tâm kín đáo, từng bước một tiếp cận Đường Nặc Nguyệt, còn thiết kế các loại nữ hoàng yếu hại Đường Nặc Nguyệt, thậm chí Đường Nặc Nguyệt nguyên bản ngu dại tội lỗi, cũng đều đổ lên trên người nữ hoàng.

Trên thực tế, Đường Nặc Nguyệt sinh ra đã ngu dại, căn bản mặc kệ chuyện nữ hoàng.

Nhưng những nam nhân đó, vì đạt thành mục đích bọn họ, lật đổ nữ tử vi tôn Tây Thánh quốc, lợi dụng Đường Nặc Nguyệt ngu ngốc thích ăn ngọt, quang minh chính đại đối phó nữ hoàng.

Hậu cung nữ hoàng, hậu cung Đường Nặc Nguyệt, một ít nhi tử đại thần triều đình, còn có gian tế nước láng giềng tới, đều gia nhập trong trận âm mưu này.

Nữ hoàng nhận ra không thích hợp, thì đã chậm.

Lúc đó mỗi nam nhân thông minh tuyệt đỉnh, cùng liên thủ, nàng một nữ hoàng mới mười lăm tuổi, làm sao có thể đối phó.

Đặc biệt, người bên người nàng, cũng bị những nam nhân đó khống chế.

Đường Nặc Nguyệt cho rằng, những nam nhân đó là thiệt tình yêu nàng. Hơn nữa, các nam nhân đã cho nàng nhìn rất nhiều chứng cứ nữ hoàng muốn hại chết nàng.

Vì thế, tùy ý mưu kế bọn họ, ngồi chờ tương lai làm nữ hoàng, trái ôm phải ấp mộng đẹp.

Xác thật nàng ta thành công, nàng thành nữ hoàng bệ hạ quyền quý nhất.

Nhưng nàng cũng thất bại, khi nàng đăng cơ, vào lúc ban đêm, nhóm phu lang dùng một kiếm xuyên tim.

Những nam nhân đó lộ ra gương mặt thật, đều trào phúng nàng thiên chân, buồn cười.

Đường Nặc Nguyệt từ trong miệng những nam nhân đó, nghe được mưu kế của bọn họ, ôm hận mà chết. Nàng hận, hận những nam nhân đó đùa bỡn cảm tình nàng.

Mà Tây Thánh quốc, cũng bởi vậy mà kết thúc, bị mấy nam nhân này chia cắt, lại một lần nữa loạn cả lên. Mà sau này, về nữ hoàng cùng Đường Nặc Nguyệt, đều không ai biết.

【 Ký chủ đại đại, cảm giác thế giới này thế nào? 】 Hệ thống như chó săn hỏi, 【 Ký chủ đại đại có nghĩ tới đổi một người nam nhân xem thử hay không, khả năng đại khả ái nhà ngươi không ở đây. 】

Đường Quả không nói gì, hệ thống tiếp tục châm ngòi ly gián, 【 Sao gì ăn một món ăn, sao không ngán chứ, kỳ thật đổi một khẩu vị một chút vẫn không tồi. 】

“Thống tử à, ngươi có lòng muốn xem náo nhiệt, hay tư xuân vậy, muốn tìm một nữ hệ thống sao? Được rồi, về sau gặp được nữ hệ thống, chúng ta liền trói nàng lại, tùy tiện ngươi thế nào.”

【 Không phải như thế, ký chủ đại đại, vừa rồi ta chưa nói cái gì cả. 】 Hệ thống có chút sợ hãi, nữ hệ thống cái gì, nó hoàn toàn không có loại ý tưởng này, hai dãy số liệu yêu đương, nó cho rằng chơi không tốt. So với tìm đối tượng, nó vẫn hy vọng gặp được hệ thống có thể một ngụm ăn luôn, có thể giúp nó thăng cấp.

Liền tính đối phương là một muội tử, nó vẫn lựa chọn ăn luôn, thăng cấp so tìm đối tượng quan trọng hơn.

Đường Quả thong thả ung dung ăn đồ ăn, “Ta liệt ra mấy cái danh sách, ngươi giúp ta giám thị, xem bọn họ đều đang làm gì.”

【 Ký chủ đại đại cứ việc phân phó. 】

“Nam Vân Xuyên, Tô Thanh, Đan Ca, Doãn Thu, Tiêu Tấn.”

Năm cái nam nhân này, chính là đầu sỏ âm mưu gây tội.

Trong đó, Nam Vân Xuyên cùng Tô Thanh đều là người hậu cung nàng. Tô Thanh là vương phu Đường Nặc Nguyệt, Doãn Thu là công tử trong phủ Đường Nặc Nguyệt, Tiêu Tấn sao, người này là hạt nhân Tề quốc đưa tới.

Tiêu Tấn là một kẻ có mưu lược, có thủ đoạn, hắn tiến vào gia nhập, chủ yếu mượn lực lượng Tây Thánh quốc, trợ giúp hắn đoạt lại Tề quốc.
 
Tham gia
22/6/20
Bài viết
269
Điểm cảm xúc
52
Điểm
28
Chương 868: Tuổi trẻ nữ hoàng ( 3 )
Editor: Trúc Diệp Thanh

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

Cái người Tiêu Tấn này, cũng là nam nhân Đường Nặc Nguyệt thích nhất, cố tình đây là một người tàn nhẫn, một đao đâm chết Đường Nặc Nguyệt, làm tâm Đường Nặc Nguyệt nát đầy đất.

Sau khi Đường Quả nói xong tên, hệ thống dựa theo tên mấy nam nhân giám thị lên.

Năng lượng cũng đi theo gia tăng, hiện tại nơi nó có thể bao trùm ngày càng mở rộng.

Trước mắt bao trùm hai ba cái thành thị là không vấn đề, đừng nói trong phạm vi hoàng thành cùng hoàng cung.

Đường Quả nhìn hậu cung mình trong chốc lát, Nam Vân Xuyên đang phẩm trà trong cung, một mình chơi cờ, đây là thứ hắn yêu thích, gia hỏa này âm mưu quỷ kế đặc biệt nhiều, ý nghĩ xấu đầy mình.

Tô Thanh đang đánh đàn, giữa mày có vài phần ưu sầu, nhưng tia lạnh lẽo nơi đáy mắt chợt lóe, thực sự có chút kinh người.

Thời điểm nàng tính toán dời đi, ở một nơi trong cung điện có hơi chút xa hoa, thấy được một nam nhân đang luyện kiếm, đôi mắt đều nhắm lại.

Nàng híp con mắt lại, nhìn chằm chằm nam nhân kia, nói với hệ thống, “Kéo màn ảnh gần chút, ta muốn nhìn xem người này cẩn thận.”

【 Được, ký chủ đại đại. 】

Thời điểm nhìn đến cái khuôn mặt anh tuấn này, Đường Quả tìm được thân phận đối phương từ trong trí nhớ.

Người này là hoàng phu thân thể này, Cảnh Thừa.

Là một nam nhân thích giơ đao múa kiếm thật, từ nhỏ khát vọng đi ra ngoài hành quân đánh giặc, nhưng thân phận hắn cao quý, cuối cùng bị lựa chọn trở thành hoàng phu nữ hoàng Tây Thánh quốc của thân thể này.

Nam tử không phải không thể làm quan, nhưng muốn làm quan, so với nữ tử mà nói, gian nan gấp trăm lần. Cũng không phải không thể tòng quân, nhưng tấn chức cũng thực gian nan.

Hơn nữa nữ tử thống trị hơn một ngàn năm, ngày càng cường đại, triều đình sớm đã bị nữ tử bá chiếm, nữ tử trong quân đội ngày càng nhiều, ngày càng cường đại.

Nam nhân ngày càng bị nhược hóa, dẫn đến địa vị ngày càng thấp, dần dần không ra khỏi cửa, trở thành bị nư nhân nuôi dưỡng.

Thậm chí một ít nam nhân còn bị dưỡng thành yếu đuối, gió thổi qua liền sẽ ngã. Bất quá, những kẻ đó phần lớn là gia đình bình dân.

Nhưng có chút nữ nhân, thích những nam nhân yếu đuối này, trêu đùa bọn họ, xem họ như thứ mua vui, giống thế giới nam tôn nam nhân đối đãi nữ tử vậy, chỉ là giới tính thay đổi một chút.

【 Ký chủ đại đại, cái hoàng phu Cảnh Thừa này có vấn đề gì sao? 】 Hệ thống tò mò hỏi.

Đường Quả cười một chút, “Không có vấn đề gì, ta cảm thấy thời điểm hắn múa kiếm thoạt nhìn đặc biệt soái.”

Hệ thống kinh tủng, là… Phải không? Ký chủ đại đại thật sự muốn di tình biệt luyến sao.

Phi, không đúng, từ trước ký chủ đại đại không nhớ tình gì đó kiếp trước.

【 Kỳ thật là có chút soái. 】 Hệ thống vội vàng làm chó săn khen.

“Được rồi, đem màn ảnh chuyển hướng Đường Nặc Nguyệt bên kia, lúc này, hẳn nàng ta đã xuyên đến đi, nhìn xem nàng ta đang làm gì trong phủ.”

Đối với Đường Nặc Nguyệt, dựa bên trong chuyện xưa cốt truyện, có chút xuẩn nhiều.

Bất quá, chỉ số thông minh mấy nam nhân kia xác thật rất cao, mưu tính mỗi người đều là cao thủ.

Đường Nặc Nguyệt một nữ tử hiện đại, chưa trải qua mưa gió, vừa mới mới tốt nghiệp đại học.

Lại đột nhiên thay đổi chỗ ở, cả ngày lo lắng hãi hùng, đột nhiên xuất hiện mấy cái nam nhân phong độ nhẹ nhàng, cả ngày lời ngon tiếng ngọt, tràn ngập ái mộ nhìn nàng, thử hỏi có nữ nhân nào sẽ không dao động?

Nàng ta từng bước luân hãm bên trong thiết kế của các nam nhân đó, là một nữ tử hiện đại, nàng ta sao đoán trước được tâm kế của người cổ đại.

Cho nên, chung quy vẫn là một người đáng thương.

Bị những nam nhân đáng sợ đó, lợi dụng công cụ mà thôi.
 
Tham gia
22/6/20
Bài viết
269
Điểm cảm xúc
52
Điểm
28
Chương 868: Tuổi trẻ nữ hoàng ( 4 )
Editor: Trúc Diệp Thanh

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

Thời điểm màn ảnh chuyển hướng trong phủ Đường Nặc Nguyệt, nhìn đến hình ảnh nào đó, Đường Quả sửng sốt một chút.

Hệ thống cảm giác được Đường Quả kinh ngạc, cũng nhìn chằm chằm xem, cũng ngây ngẩn cả người.

【 Ký chủ đại đại, sao lại thế này, cảm giác sự tình quá diệu đi. 】 Hệ thống nói tiếp, 【 Dựa theo cốt truyện, thời gian này Đường Nặc Nguyệt không nên đối đãi với phu hầu Doãn Thu này đi? 】

Đường Quả nhìn Doãn Thu quỳ gối dưới ánh mặt trời, cả người sắc mặt tái nhợt, trên người còn có vết roi, cũng nheo nheo mắt, vừa thấy như vậy, liền biết thời gian hắn quỳ không ngắn.

“Nhìn xem Đường Nặc Nguyệt.”

Hệ thống theo lời, đem màn ảnh chuyển tới trong nhà ở Đường Nặc Nguyệt.

Thời điểm nhìn đến Đường Nặc Nguyệt, một người một thống đều có chút bừng tỉnh.

Đặc biệt là nghe được Đường Nặc Nguyệt nhỏ giọng, thầm nói đầy oán hận, bọn họ càng minh bạch làm sao như vậy.

“Nếu Đường Nặc Nguyệt ta trọng sinh, sẽ không để cho gian kế nam nhân các ngươi thực hiện được.” Đường Nặc Nguyệt nhìn trong gương, sắc mặt tái nhợt, trong mắt còn có một loại tuyệt vọng cùng cô tịch, “Nghĩ lật đổ Tây Thánh quốc, xem Đường Nặc Nguyệt ta đáp ứng hay không, kiếp này, chỉ cần Đường Nặc Nguyệt ta ở, nam nhân các ngươi, quỳ lạy dưới váy nữ nhân đi.”

“Chẳng qua, hiện tại ta muốn nói như thế nào cùng nữ hoàng, trước nay ta là một ngốc tử, tùy tiện đi nói như vậy, sợ nữ hoàng sẽ không tin tưởng ta, còn sẽ hoài nghi ta dụng tâm kín đáo.”

Đường Nặc Nguyệt lâm vào trầm tư, “Xem ra, ta vẫn nên lợi dụng những nam nhân đó, mới có thể đạt được mục đích, tốt nhất làm nữ hoàng tự mình phát hiện, mục đích những nam nhân đó.”

“Có lẽ, trước tiên ta có thể cùng những nam nhân đó lá mặt lá trái, đánh vào bên trong bọn họ, bọn họ cho rằng ta dễ lừa, cuối cùng ta cùng nữ hoàng nội ứng ngoại hợp, xem giết chết bọn họ hay không.”

Đường Quả nhìn đến đây, bật cười, “Vậy chơi có chút vui, cái Đường Nặc Nguyệt này, ta có chút thích. Kỳ thật, nào cần phiền toái, nàng ta tới nói, không phải ta thuận thế ứng sao?”

“Bất quá, dựa theo nàng trải qua, hẳn sẽ thật cẩn thận, thận trọng từng bước, bởi vì nàng ta chết qua hai lần, lần thứ hai là bị nam nhân tính kế mà chết, cũng nên trưởng thành.”

Đường Nặc Nguyệt đối diện gương luyện cười ngây ngô, nàng cười mặt đều có chút rút gân, “Lúc này, ta phải ôm chặt đùi nữ hoàng. Kiếp trước nếu không phải những nam nhân đó gạt ta, nữ hoàng thông minh như vậy sao có thể thua chứ.”

“Nam nhân đều là đại móng heo, ta là bị ma quỷ ám ảnh, mới có thể tin tưởng lời ngon tiếng ngọt bọn họ.” Đường Nặc Nguyệt bĩu môi, “Còn có cái Tiêu Tấn kia, xem kiếp này ta chỉnh chết hắn hay không.”

Đường Quả một bên xem, một bên cười, hết sức vui vẻ.

“Bên Đường Nặc Nguyệt cũng giám thị, nhìn xem nàng có cái hành động gì, qua hai ngày ta phái hai người đi qua, ngầm trợ giúp nàng.”

Đường Nặc Nguyệt luyện tốt cười ngây ngô, xoay người liền cầm roi, nhảy nhót nhảy ra khỏi nhà.

Nhìn Đường Nặc Nguyệt biểu hiện ngây ngốc như thế, Đường Quả thiếu chút nữa mà phun ra, “Giả rất giống, rất có tiền đồ.”

Đường Nặc Nguyệt cầm roi đi vào trước mặt Doãn Thu, Doãn Thu theo bản năng thân thể run lên, nhìn Đường Nặc Nguyệt đối diện hắn lộ ra nụ cười ngây ngốc, trong lòng run lên.

“Chơi không, Doãn Thu, bổn vương tới bồi ngươi chơi, ha ha, chơi roi, chúng ta chơi roi đi.”

Sau đó Đường Quả liền nhìn thấy vẻ mặt Doãn Thu sống không còn gì luyến tiếc, sắc mặt tái nhợt, muốn đào tẩu, đáng tiếc người bên cạnh Đường Nặc Nguyệt, đều là tiên hoàng phái đến, đối với nàng rất trung tâm.

Vương gia nghĩ chơi, các nàng khẳng định sẽ không để cho tiện tì này đào tẩu.

Hai người đè Doãn Thu lại, trong ánh mắt Đường Nặc Nguyệt hiện lên hưng phấn, cao hứng cười ha ha, giơ roi lên liền hướng trên người Doãn Thu quất xuống.

“Ha ha, chơi vui, chơi vui, Doãn Thu, chơi ngươi thật vui.”

Lúc này nội tâm Đường Nặc Nguyệt, nam nhân thúi, nam nhân thúi, dám tính kế lão nương, xem lão nương đánh chết ngươi không.
 
Sửa lần cuối:
Top