Lượt xem của khách bị giới hạn

[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu

[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu
Tham gia
22/6/20
Bài viết
269
Điểm cảm xúc
52
Điểm
28
Chương 870: Tuổi trẻ nữ hoàng ( 5 )
Editor: Trúc Diệp Thanh

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

“Bang!”

“Bang!”

Thanh âm roi rơi xuống, đình đình đốn đốn vang lên, cùng với thanh âm Doãn Thu kêu rên. Hắn bị hai nữ nhân lực lưỡng đè nặng hai tay, căn bản không thể phản kháng.

Liền tính nội tâm hắn nghĩ phản kháng, cũng không dám phản kháng.

Ở trong phủ Nguyệt Vương, hắn gần như một cái phu hầu Nguyệt Vương ngốc tử, nếu hắn dám bất kính đối với Nguyệt Vương, những người này tiên hoàng lưu lại, không biết sẽ tra tấn hắn như thế nào.

Trong lòng hắn cực kỳ hận tên ngốc này, trên mặt còn muốn giả bộ một bộ thê lương mà quật cường.

Đường Nặc Nguyệt nhìn Doãn Thu chọc người thương tiếc, bộ dáng nhỏ yêu thương, nội tâm trào phúng, muốn cười ra tiếng. Người nam nhân này ngay từ đầu cho người ta cảm giác thân thế đáng thương, chọc người thương hại đau lòng.

Nàng đã từng, nghe nói thân thế Doãn Thu, tuy không phải thích Doãn Thu nhất, nhưng đối đãi hắn không tệ.

Kết quả thế nào?

Thời điểm nàng bị Tiêu Tấn đâm một đao, trên mặt Doãn Thu, chỉ thấy được trào phúng, châm biếm. Doãn Thu nói với nàng, đều là những câu đâm thấu tim.

“Ngươi tính cái thứ gì mà bản công tử thích? Nếu không phải vì nghiệp lớn, bản công tử làm gì đến nỗi khuất thân với ngươi, nữ nhân ngu xuẩn đến cực điểm.”

Lúc ấy nàng không thấy biểu tình của mình, nhưng nàng nghĩ, tròng mắt nhất định lộ ra, bộ dáng đặc biệt xấu xí.

Nàng xuẩn, hồ đồ, đương nhiên, sau khi trải qua sinh tử, nàng rất rõ ràng mình là người nào.

Nàng xuẩn, cũng ích kỷ. Đây không phải bản năng con người sao? Nàng chỉ là một người bình thường, không có phẩm đức cao thượng gì, lần trước bị bọn họ tính kế mà chết, đó là nàng ngu xuẩn, nàng không biết nhân tâm, nàng xứng đáng bị như vậy.

Hiện tại, nàng chỉ biết lựa chọn phương hướng có lợi cho mình đi làm, thuận tiện báo thù.

Nếu ông trời cho nàng lựa chọn một lần nữa, vậy nàng không thể lãng phí cơ hội này, mấy cái nam nhân thúi này, nàng sẽ tính sổ thật tốt.

Tình yêu là cái đồ vật quỷ gì, mấy nam nhân này nói rõ ràng với nàng, thứ đó dùng không được, còn sẽ hại chết người.

Nàng càng muốn, càng nén giận trong lòng, roi quất xuống trên người Doãn Thu càng nặng.

Cuối cùng đánh cho Doãn Thu đau hôn mê bất tỉnh.

Trên mặt nàng cười ngây ngốc, nhìn Doãn Thu giống như tử thi, “Doãn Thu, Doãn Thu, ngươi sao ngủ rồi, mau đứng lên chơi đi, mau chơi đi, đứng lên bồi bổn vương chơi.”

“Ô ô ô… Doãn Thu không bồi bổn vương chơi, Doãn Thu, mau đứng lên chơi cùng bổn vương.”

Tiên hoàng phái người cho Đường Nặc Nguyệt, đương nhiên sẽ dựa theo ý chủ tử các nàng đi làm việc, xoay người liền xách một thùng nước lạnh tới, tính toán xối tỉnh Doãn Thu.

Cái này Đường Nặc Nguyệt đã sớm đoán trước, nếu không phải nàng xuẩn, bị mấy nam nhân này mê hoặc, còn làm cao thủ tiên hoàng phái cho nàng nghe lệnh bọn họ, giúp bọn họ truyền tin tức, lợi dụng những người này hãm hại nữ hoàng.

Lấy chỉ số thông minh cùng tài năng nữ hoàng, mấy người này không dễ dàng thành công như vậy.

Chính bởi vì nàng xuẩn, nàng ngu dốt, bị mấy nam nhân này lợi dụng.

Cho nên, thời điểm những người đó muốn xối tỉnh Doãn Thu, trong lòng nàng chỉ có hưng phấn.

“Vương gia, Doãn Thu rất mệt, ngủ rồi, ta tới bồi ngài chơi, được không?” Thanh âm đột nhiên truyền đến, làm nội tâm Đường Nặc Nguyệt thực hưng phấn.

Con mẹ nó thật tốt quá, bổn vương không đi tìm ngươi, chính ngươi tới tìm bổn vương, vậy bổn vương liền không khách khí.

Đường Nặc Nguyệt ngây ngốc cười, giơ roi, đôi mắt thẳng lăng lăng nhìn chằm chằm Đan Ca, cũng chính là vương phu thân thể này, bên trong phảng phất phát ánh sáng xanh lục.

Thời điểm Đan Ca ở nhìn đến ánh mắt Đường Nặc Nguyệt, trong lòng có một tia hối hận.
 
Tham gia
22/6/20
Bài viết
269
Điểm cảm xúc
52
Điểm
28
Chương 871: Tuổi trẻ nữ hoàng ( 6 )
Editor: Trúc Diệp Thanh

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

Tên ngốc trước mắt này, cũng không phải là một người bình thường.

Đan Ca nhìn roi kia mang theo máu tươi, dùng dũng khí rất lớn không có xoay người bỏ chạy.

“Đan Ca?”

Đường Nặc Nguyệt học bộ dáng ngốc tử trong trí nhớ, đem roi ném trên mặt đất, phát ra thanh âm thực vang, “Đan Ca, ngươi muốn chơi cùng bổn vương sao?”

Đan Ca nhìn hơi thở Doãn Thu thoi thóp, cuối cùng căng da đầu gật đầu, lộ ra tươi cười tự cho là thực khéo léo, “Vâng, Đan Ca thực thích chơi cùng Vương gia.”

“Thật tốt quá, Đan Ca, mau tới đây bồi bổn vương chơi, mau tới.” Nội tâm Đường Nặc Nguyệt có một tiểu nhân, đang vung roi da gấp không chờ nổi, mau tới, mau tới, xem lão nương có đùa chết ngươi không.

Trên chân Đan Ca phảng phất nặng ngàn cân, từng bước một kéo dài đi tới trước mặt Đường Nặc Nguyệt.

Trộm xem hết thảy này Đường Quả nhìn thấy hai chân Đan Ca đều đang phát run, thiếu chút nữa lắc hỏng.

“Thực sự có ý tứ.”

【 Ký chủ đại đại, ngươi không tính toán tìm Đường Nặc Nguyệt phiền toái sao? Rốt cuộc, nguyên chủ đã từng chết, cũng có quan hệ cùng nàng ta. 】

Đường Quả cười tủm tỉm, “Ta không quên, sau đó ta ngẫm lại nên làm như thế nào. Chuyện báo thù, vẫn phải làm.”

Hệ thống: Tốt, nó không nên nhắc nhở, người như ký chủ, sao có thể quên thù hận. Là nó nói nhiều, nó nói nhiều, ký chủ đại đại là người mang thù.

Đan Ca cho rằng Đường Nặc Nguyệt quất đánh Doãn Thu, đơn giản Doãn Thu là một phu hầu nho nhỏ, hắn đường đường là vương phu, không đến mức chịu đãi ngộ như vậy.

Bình thường quan hệ cùng Đường Nặc Nguyệt còn tốt, đối phương cũng thích chơi cùng hắn, hẳn sẽ không thật sự động roi quất hắn.

Nhưng, khi một roi kia quất xuống, còn trực tiếp quất trên mặt mình, hắn cảm thấy bản thân nghĩ sai rồi.

Cái loại ngốc tử này, sao có thể nhớ rõ hắn là ai.

Đối phương chỉ cảm thấy hắn là một món đồ chơi mà thôi, đáy lòng Đan Ca đầy hận ý, đau đớn trên người, không thể làm hắn tạm thời quên đi.

Đường Nặc Nguyệt cũng mặc kệ, cái Đan Ca này, không thiếu lừa dối nàng, giống Doãn Thu, đều không phải thứ tốt.

Rõ ràng không thích nàng, một hai phải cười, ôn nhu với nàng, làm nàng luân hãm, cuối cùng lại hung hăng vứt bỏ nàng.

Đường Nặc Nguyệt không có lưu tình, đánh cho Đan Ca hôn mê bất tỉnh, tay cũng bị trầy da, lúc này mới từ bỏ, xoay người mang theo cười ngây ngô, nhảy nhót liền rời đi.

Hiện tại nàng chính là một ngốc tử, sao hiểu được quan tâm người, sao biết roi đánh người sẽ đau đâu?

Doãn Thu tỉnh dậy, nhìn Đường Nặc Nguyệt trước khi rời đi, còn quay đầu lại cười ngây ngốc nói, “Doãn Thu, ngày mai ta lại đến chơi cùng ngươi.”

Vốn dĩ Doãn Thu có chút hoãn lại, nghe câu nói đó trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

Ngày mai, vẫn là thôi đi, ngày mai hắn không bao giờ đi ra.

Đường Quả nhìn Đường Nặc Nguyệt trở lại trong phòng, nhe răng trợn mắt do da tay trầy đau, lại âm thầm nói thầm nên làm thế nào khôi phục đầu óc thông minh, ngồi chống cằm nheo nheo mắt nghĩ.

Hệ thống: Ta đoán ký chủ đại đại đang tính toán cái chủ ý gì.

“Được rồi, chỗ này ngươi xem đi, mấy nam nhân kia có động tĩnh gì, Thống tử, ngươi lập tức báo cho ta.”

【Vâng, ký chủ đại đại. 】

Trong đầu Đường Quả nhớ tới nam nhân phía trước múa kiếm, đứng dậy chuẩn bị đi xem.

Không ngờ, lúc này cung nhân tới báo, “Bệ hạ, Nam công tử cầu kiến.”

“Cho hắn vào đi.” Đường Quả đành phải ngồi xuống, nghe tiếng bước chân rất nhỏ dần dần tới gần, thực mau thấy được một cái diện mạo phong lưu phóng khoáng, nam nhân mặt mang tươi cười đi vào.

Nam Vân Xuyên đầu tiên là ôm song quyền, khom lưng 90 độ hành lễ cho Đường Quả, “Vân Xuyên gặp qua bệ hạ.”

“Đứng lên đi.”
 
Tham gia
22/6/20
Bài viết
269
Điểm cảm xúc
52
Điểm
28
Chương 872: Tuổi trẻ nữ hoàng ( 7 )
Editor: trucxinh0505

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

“Bệ hạ, hôm nay thời tiết sáng sủa, muốn cùng Vân Xuyên cùng đi Ngự Hoa Viên ngắm hoa phẩm trà hay không?” Bộ dáng Nam Vân Xuyên cười rộ lên, cho người ta cảm giác đặc biệt thoải mái, hắn có một đôi mắt đào hoa, thời điểm nhìn ai, đều sẽ làm người cảm thấy hắn thâm tình nhìn người này.

Nguyên chủ làm một nữ đế, còn chưa thành niên, đối với tình ái cơ bản không hiểu gì.

Nhưng bởi vì Nam Vân Xuyên chủ động, nàng đối với Nam Vân Xuyên khó tránh khỏi ấn tượng nhiều chút, quen thuộc, ấn tượng đối với người này càng sâu, ở trong hậu cung nàng, cũng được coi trọng một ít.

Một người được đế vương coi trọng, liền đại biểu người này có thể đạt được rất nhiều đồ vật.

Nam Vân Xuyên không chỉ nói chuyện cho người ta cảm giác thoải mái, còn đặc biệt có tài nghệ, cầm kỳ thư họa mọi thứ tinh thông. Khi hắn vào cung, nam hầu hậu cung nguyên chủ gặp nhiều nhất chính là hắn.

Nam Vân Xuyên mời, Đường Quả đương nhiên muốn đi.

Nàng nhìn qua tươi cười Nam Vân Xuyên chưa bao giờ thu hồi, người này chính là một con hổ biết cười.

Giáp mặt nguyên chủ ôn nhu rất nhiều, xoay người liền một bụng tính kế, nguyên chủ tuổi còn nhỏ, tuy đã có một trái tim lạnh đế vương, rốt cuộc vẫn là một tiểu cô nương chưa có thành niên.

Đối với Nam Vân Xuyên có lẽ nam nữ đều thích, tâm lý thật khó không động tâm.

Nếu không phải vài phần tín nhiệm kia đối với Nam Vân Xuyên, cũng không bị thua nhanh như vậy.

Ai có thể nghĩ đến, Nam Vân Xuyên một cái phu hầu hậu cung, thế nhưng có ý nghĩ lật đổ nữ hoàng thống trị?

“Nếu là Vân Xuyên mời, ta sao không đi chứ?” Khóe môi Đường Quả không tự giác gợi lên một tia cười, nữ hoàng cười, luôn nhợt nhạt, thực khắc chế.

Bởi vì nàng là nữ hoàng, từ nhỏ mẫu hoàng đều giáo dục nàng, không cần biểu lộ quá nhiều biểu tình bên ngoài, miễn bị người đoán trúng tâm tư.

Đổi một câu so sánh chính là, chẳng sợ nội tâm đầy hoảng loạn, mặt ngoài cũng muốn cười hì hì.

Chẳng sợ nàng thực vui vẻ, cũng sẽ không thoải mái cười to giống người thường, chỉ biết đôi mắt hơi cong một chút, khóe môi cong lên.

Đương nhiên, cái này cũng giới hạn với Nam Vân Xuyên, phu hầu nàng quen thuộc.

Nếu ở trên triều đình, nàng sẽ không lộ ra quá nhiều biểu tình, vĩnh viễn đều là một bộ nhàn nhạt, phảng phất một tiểu cô nương không cười, cũng không khóc.

Tiên hoàng chỉ có hai nữ nhi, một là Đường Nặc Nguyệt, là một ngốc tử. Một cái khác chính là Đường Quả, năm đó tiên hoàng bởi vì tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, thân thể bị tổn thương, thọ mệnh không dài.

Đại nữ nhi sinh ra ngu dại, nguyên nhân bởi vì nàng trúng dược.

Sau vì sinh một người khỏe mạnh thừa kế, nàng điều dưỡng thân mình rất nhiều năm, cuối cùng có được Đường Quả, nhưng lúc này nguyên khí tổn hại gần như không còn.

Nàng cố chống đỡ đến Đường Quả mười tuổi, đưa cô nương tuổi nhỏ đẩy lên hoàng vị, mới rời đi.

Hai người một trước một sau đi đến Ngự Hoa Viên, phía sau có rất nhiều cung nhân đi theo.

Toàn bộ hành trình Nam Vân luôn cười, nói chút chuyện vui vẻ, nhiều nhất cũng có thể đủ khiến cho Đường Quả cười nhàn nhạt.

Nhưng chính là như vậy, Nam Vân Xuyên cũng minh bạch hắn hẳn làm nữ hoàng ấn tượng càng khắc sâu.

Mục đích của hắn, đương nhiên là làm nữ hoàng tín nhiệm hắn.

Chỉ có nữ hoàng tín nhiệm hắn, hắn mới có cơ hội lật đổ nữ nhân thống trị quốc gia này, làm nam nhân một lần nữa đứng lên đỉnh quyền lực, địa vị đề cao lên.

Dư quang Đường Quả nhìn Nam Vân Xuyên, đột nhiên dò hỏi, “Vân Xuyên ở trong cung quen chưa?”

“Đã quen, nơi có bệ hạ ở, nơi nào mà không quen được? Tạ bệ hạ quan tâm, Vân Xuyên có chút thụ sủng nhược kinh.”
 
Tham gia
22/6/20
Bài viết
269
Điểm cảm xúc
52
Điểm
28
Chương 873: Tuổi trẻ nữ hoàng ( 8 )
Editor: Trúc Diệp Thanh

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

Nam Vân Xuyên tươi cười lấy lòng, không mất phong độ, phỏng chừng không có mấy nữ tử không thích con người như hắn.

Đường Quả đạm cười, “Vậy là tốt rồi, ý tứ trẫm là, ngươi có nhớ người nhà, có thể cho phép ngươi ra cung hai ngày.”

Ừm, cho các ngươi thời gian liên hệ, truyền lại tin tức, thương lượng kế hoạch một chút.

“Bệ hạ thích hoa sao?” Nam Vân Xuyên đột nhiên nói, chỉ vào một đóa đang nở rộ, “Dung nhan bệ hạ, xinh đẹp giống như đóa hoa này. Bất quá, bệ hạ so với hoa càng xinh đẹp hơn, bệ hạ trong lòng Vân Xuyên, luôn luôn xinh đẹp.”

Hệ thống: 【 A a a a, ký chủ đại đại, miệng lưỡi gia hỏa này thật là trơn tru, có thể nói ra những lời mượt mà như vậy. 】

Đường Quả nhìn đóa hoa kia, là một đóa hoa hồng màu đỏ kiều diễm, nàng nhàn nhạt nói, “Còn được, bất quá so với hoa, trẫm càng thích trà hoa.”

Nam Vân Xuyên chuẩn bị hồi lâu lời âu yếm, ngay lúc này bị chặt đứt.

Hắn đang ca ngợi bệ hạ, nói nàng so hoa càng xinh đẹp, so với hoa xinh đẹp đó càng kéo dài.

Nhưng điểm bệ hạ chú ý thật kỳ quái, thế nhưng nàng nói là thích trà hoa.

Nhưng Nam Vân Xuyên thực mau phản ứng lại, cười sang sảng, “Hay là, để Vân Xuyên học pha trà, ngày nào bệ hạ có rảnh, có thể tới chỗ Vân Xuyên ngồi một chút, Vân Xuyên giúp người pha một ly được không.”

“Được.” Đường Quả nhàn nhạt đáp, chuyển đề tài Nam Vân Xuyên về nhà thăm người thân, “Vân Xuyên, có nhớ nhà không? Muốn khi nào trở về, phái người lại đây nói trẫm một tiếng là được. Lại chọn một ít ngọc khí trở về, đưa cho phụ thân ngươi.”

Nam Vân Xuyên thật không nghĩ tới, Đường Quả nghiêm túc muốn cho hắn trở về thăm người thân.

Nam nhân bọn họ, từ ngày bắt đầu tiến, cơ bản không có hy vọng xa vời về nhà.

Nhưng hôm nay, bệ hạ cư nhiên muốn cho hắn về nhà thăm người thân.

Trong này đến tột cùng là thiệt tình, hay là thử.

“Bệ hạ, Vân Xuyên…”

“Không nghĩ sao?” Ánh mắt Đường Quả nhìn kỹ Nam Vân Xuyên, “Trẫm cho rằng không có người không nhớ nhà, phía trước nghe Nam đại nhân nói qua, gần đây thân thể phụ thân ngươi không tốt lắm, ngươi thật sự không muốn quay về nhìn xem sao? Thời điểm trở về, trẫm sai người lấy một ít dược liệu bổ thân thể cùng mang về đi.”

Nam Vân Xuyên hơi lăng thần, nhưng nhớ tới thân thể phụ thân xác thật không tốt, cũng không nghĩ nhiều, vội vàng khom lưng90 độ, “Cảm tạ bệ hạ.” Câu tạ ơn này, so với lúc trước nói nghe chân thành rất nhiều.

Khóe miệng Đường Quả nhẹ nhàng câu lên, Nam Vân Xuyên không có nhìn đến ý cười thật sâu trong mắt nàng. Nội tâm hắn vẫn có chút kích động, tiến cung thật lâu, rốt cuộc có thể trở về gặp phụ thân hắn.

Lo lắng duy nhất của hắn, chính là thân thể của phụ thân.

Hắn cũng là vì phụ thân, mới quyết định muốn lật đổ nữ nhân thống trị quốc gia này.

Phụ thân hắn xuất từ gia đình bình dân, từ nhỏ bị dưỡng thành nam nhi mảnh mai, sau bị đưa đến trong tay mẫu thân hắn, là trở thành một thứ đồ chơi.

Từ nhỏ phụ thân giáo dục hắn, chớ nên mất đi khí thế nam nhi.

Mẫu thân chưa bao giờ coi trọng phụ thân, cũng xem như một thứ đồ chơi. Đãi ngộ phụ thân ở trong phủ, cũng không tốt.

Bất quá, từ sau khi lấy lòng nữ hoàng, mẫu thân xem ở phân thượng nữ hoàng, cuộc sống phụ thân trải qua tốt hơn rất nhiều.

Nam Vân Xuyên tự hỏi rất nhiều, khi suy nghĩ đến phụ thân, hắn liền quên mất vừa rồi cảm kích đối với Đường Quả.

Mặc kệ nữ hoàng đối với hắn như thế nào, hắn cũng muốn lật đổ cái quốc gia này, còn phải tự tay giết chết nàng mới được.
 
Tham gia
22/6/20
Bài viết
269
Điểm cảm xúc
52
Điểm
28
Chương 874: Tuổi trẻ nữ hoàng ( 9 )
Editor: Trúc Diệp Thanh

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

Muốn trách, chỉ có thể trách nàng là nữ hoàng Tây Thánh quốc đi.

Nữ hoàng Tây Thánh quốc, nhất định phải hy sinh trong trận đấu này.

“Vân Xuyên, ngươi thất thần rồi.”

Nam Vân Xuyên bị thanh âm Đường Quả nghe không ra hỉ nộ bừng tỉnh, hắn sao có thể ở ngay lúc này thất thần, vội vàng bồi tội, “Bệ hạ thứ tội, là Vân Xuyên không phải.”

“Không ngại, là nhớ phụ thân ngươi đi? Trẫm có thể hiểu, bởi vì trẫm cũng thường xuyên nhớ mẫu hoàng của trẫm.”

Nam Vân Xuyên cười một chút, “Đa tạ bệ hạ thông cảm.”

Sau đó, Nam Vân Xuyên bồi Đường Quả cùng nhau đi dạo Ngự Hoa Viên.

Trong ngôn ngữ Đường Quả , đều mang coi trọng cùng quan tâm đối với Nam Vân Xuyên. Nam Vân Xuyên thiếu chút nữa bị cái ngữ khí nhàn nhạt này của nữ hoàng, lại rõ ràng mang theo quan tâm nhiễu loạn tâm thần.

Rõ ràng hắn tới mê hoặc nữ hoàng, vì sao tâm hắn thiếu chút bị nhiễu loạn chứ

Đặc biệt cặp mắt kia của nữ hoàng, so đối mặt những người khác mang uy nghiêm, đối với hắn mang chuyên chú cùng nghiêm túc, bên trong thường sẽ có tươi cười nhàn nhạt, trước khi đề cập chuyện chính, trong đôi mắt nàng còn sẽ nặng một chút.

Nam Vân Xuyên không phải ngốc tử, hắn rất là thông minh.

Nữ hoàng biểu hiện thân cận như vậy, hắn không thể không tin tưởng, nữ hoàng thật sự động tâm đối với hắn.

Bằng không, thân là một đế vương, sẽ không lộ ra biểu tình như vậy đối với hắn.

Nội tâm hắn có chút kích động, nữ hoàng động tâm với hắn, thật sự so trong kế hoạch nhanh hơn rất nhiều.

Cũng đúng, nữ hoàng bất quá mới mười lăm tuổi, chỉ là một tiểu cô nương, chưa có thành niên. Xử lý triều chính không có bất luận vấn đề gì, nhưng đối với cảm tình không rõ.

Hắn nỗ lực lâu, nếu không thành công, vậy nữ hoàng liền không thích hợp rồi.

Đường Quả nhìn đến đáy mắt Nam Vân Xuyên suy nghĩ sâu xa, cùng hưng phấn, khóe môi hơi hơi cong lên. Đắc ý đi, trẫm sẽ làm ngươi biết cái gì gọi là đắc ý vênh váo, cái gì gọi là lật thuyền trong mương.

Hồi lâu, hai người chia tay.

Nam Vân Xuyên nện bước nhẹ nhàng rời đi, đi đường tựa hồ đều mang theo gió.

Nơi không có người nhìn thấy, hắn đều không thu được tươi cười.

Được nữ hoàng thiệt tình, mộng tưởng hắn liền thành công một bước.

Đột nhiên, trong đầu hắn nhớ tới gương mặt non nớt nữ hoàng, còn có tươi cười nhàn nhạt mà vui vẻ, cặp con ngươi kia quá mức với chuyên chú, có chút thất thần.

Hắn vội vàng lắc lắc đầu, hắn là người muốn lật đổ Tây Thánh quốc, tuyệt đối không thể mềm lòng.

Liền tính nữ hoàng vô tội, vì tương lai địa vị nam nhân bọn họ, cũng chỉ có thể hy sinh nàng.

【 Ký chủ đại đại, hắn giống như do dự chút? 】

“Gần như do dự mà thôi.” Biểu tình trên mặt Nam Vân Xuyên, Đường Quả cũng rõ ràng, “Nên làm như thế nào, hắn đều sẽ làm, ngươi quên mất những chuyện trước đó sao?”

“Nam nhân này, muốn lật đổ nữ nhân thống trị, cần phải lấy tánh mạng của ta, mới có thể khiến thiên hạ kinh sợ.”

Hệ thống thở dài một hơi, 【 Vậy hắn có điểm thảm rồi. 】 Ký chủ đại đại tới, không phải bọn họ thực thảm sao?

Nó có chút tò mò, ký chủ đại đại chuẩn bị chỉnh những người này như thế nào.

Nhưng nhìn ký chủ đại đại tươi cười âm trắc trắc, nó quyết định không hỏi, bảo trì cảm giác thần bí, hiểu kỹ quá không thú vị.

Cứ như vậy, cùng ngày Đường Quả ở Tây Thánh quốc liền thích ứng thân phận nữ hoàng, một nữ hoàng có ba mươi mấy phu hầu, tuy không có nửa điểm quan hệ cùng nàng.

Nàng dựa theo thói quen cùng thời gian nguyên chủ, thượng triều hạ triều.

Mỗi ngày theo đường nhỏ đi một ít nơi, đều sẽ nhìn thấy rất nhiều phu hầu trang điểm đến phong lưu phóng khoáng, phảng phất bọn họ đều đang làm chuyện của mình, không có người nhìn thấy thân ảnh của nàng.
 
Tham gia
22/6/20
Bài viết
269
Điểm cảm xúc
52
Điểm
28
Chương 875: Tuổi trẻ nữ hoàng ( 10 )
Editor: Trúc Diệp Thanh

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

Một ít người lưu một mặt bên cho nàng, kỳ thật đây là mặt bên đẹp nhất bọn họ, một ít người ở nơi xa ngâm thơ câu đối, thanh âm sang sảng dễ nghe, đều là đọc cho nàng nghe, cũng có người ở Ngự Hoa Viên vẽ tranh, thường thường đặt vị trí họa, nơi nàng hay đi qua.

Trên thực tế, dư quang đôi mắt bọn họ, đều ngó hướng trên người nàng.

【 Ký chủ đại đại, sảng không, có chút giống những nữ nhân hậu cung tranh sủng, trên thực tế đổi nhân vật một chút, mọi người đều giống nhau. 】

Mặc kệ ký chủ có sảng hay không, nó rất là sảng.

Rất nhiều nữ tử cũng có tài, nhưng cuối cùng các nàng vẫn muốn lấy nhan sắc mê hoặc quân vương, còn nam nhân bày ra mị lực bọn họ, bộ dạng có chút mềm yếu.

Đường Quả mặt không biểu tình đi qua, cũng không để ý tới những phu hầu đó thông đồng nàng.

Không cần quay đầu lại, nàng đều có thể cảm giác được ánh mắt mất mát một đám người.

Kỳ thật nội tâm nàng đều đang cười điên, nói thật, nàng cũng có một chút sảng, thì ra bộ dáng nam nhân tranh sủng là như vậy.

Thẳng đến, nàng nghe được một tiếng đàn bi thương, bất tri bất giác dừng bước chân lại.

Đương nhiên, nàng cũng không nghĩ dừng bước chân, nhưng bởi vì chủ nhân tiếng đàn này nàng có vài phần hứng thú, vẫn cho đối phương một cái mặt mũi, đứng ở bên cạnh bụi hoa, ánh mắt nhìn chằm chằm mặt người trong đình, cẩn thận nghe tiếng đàn đối phương.

Đối phương phảng phất chìm đắm trong tiếng đàn của mình, vẫn chưa phát hiện nữ hoàng bệ hạ ở cách đó không xa.

Thẳng đến tiếng đàn ngừng lại, thời điểm hắn nhìn đến Đường Quả, thần sắc có vài phần hoảng sợ, vội vàng đi xuống hành lễ cùng Đường Quả.

“Tô Thanh bái kiến bệ hạ.”

“Đứng lên đi.”

Đường Quả thả tay xuống, “Vừa rồi từ tiếng đàn ngươi trẫm nghe ra bi thương, là có chuyện gì đau buồn à, có thể nói cùng trẫm hay không?”

“Chỉ là một ít việc nhỏ, không cần quấy nhiễu bệ hạ.”

“Nói đi, trẫm nguyện ý nghe.” Đường Quả giơ khóe miệng lên, Tô Thanh rũ đầu, cũng không có nhìn đến biểu tình nàng, cặp con ngươi kia, thế nhưng còn có vài phần trêu đùa.

Lúc này, đột nhiên nàng cảm giác được một tia ánh mắt có chút đặc biệt, theo bản năng đi tìm, thấy được một người ở bên hồ.

Người nọ thân cao ngọc lập, so nam tử bình thường cao hơn một ít, một đôi con ngươi hắn bình đạm bình tĩnh nhìn Đường Quả, bên trong có vài phần kỳ quái, còn có vài phần tò mò, cùng vài phần miệt mài theo đuổi.

Đường Quả cười một chút với người nọ, Cảnh Thừa không nghĩ tới, nữ hoàng bệ hạ luôn không lộ ra biểu tình, thế nhưng lộ ra một cái tươi cười xán lạn đối với hắn.

Đúng vậy, nụ cười này thật sự quá rực rỡ.

Tâm hắn, trong nháy mắt đó nhảy lên một chút.

Đường Quả thu hồi tươi cười, ánh mắt không đi xem Cảnh Thừa nữa, ngược lại dừng ở trước mặt Tô Thanh, “Tô Thanh, ngươi nói, ngươi có chuyện bi thương gì, trẫm muốn nghe.”

“Vâng.” Tô Thanh thở dài một hơi, “Là Tô Thanh nhớ tới ca ca đã mất hồi lâu, mấy ngày nữa, chính là ngày giỗ ca ca. Chỉ là Tô Thanh đã tiến cung, không thể đi tế điện ca ca, trong lòng có chút khổ sở.”

Đường Quả thiếu chút nữa cười ra tiếng, cái quỷ ca ca gì, rõ ràng biết Nam Vân Xuyên có thể trở về thăm người thân, hắn cũng kìm nén không được, chuẩn bị cùng đi ra ngoài, hai người đều thương lượng tốt.

“Thì ra là như thế,” Đường Quả nhíu nhíu mày, “Là trẫm sơ sót, như vậy đi, trẫm đồng ý cho ngươi trở về tế điện huynh trưởng ngươi, thời gian hai ngày, đủ rồi đi?”

“Bệ hạ, này…”

Đường Quả không muốn nói nhiều cùng hắn, nói thẳng, “Trẫm đã nói sẽ không thu hồi, ngươi chuẩn bị, chọn một ngày ra cung đi.”

Tô Thanh sửng sốt một cái chớp mắt, Đường Quả đã đi rồi, lúc này mới vui mừng cảm tạ một tiếng, liếc mắt nhìn một cái Đường Quả thật sâu, xoay người rời đi.

Đường Quả quẹo qua một đường cong, lại thấy được Cảnh Thừa.

“Hoàng phu, sao cũng ở chỗ này?” Nàng cười tủm tỉm hỏi.

Khóe miệng Cảnh Thừa run rẩy một chút, đây là bệ hạ bọn họ sao?
 
Tham gia
22/6/20
Bài viết
269
Điểm cảm xúc
52
Điểm
28
Chương 876: Tuổi trẻ nữ hoàng ( 11 )
Editor: Trúc Diệp Thanh

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

“Gặp qua bệ hạ.”

Liền tính phía trước thấy được một mặt khác nữ hoàng bệ hạ, Cảnh Thừa vẫn quy củ hành lễ cho Đường Quả, giữa giơ tay nhấc chân, sạch sẽ lưu loát, không giống những gia hỏa phía trước hy vọng biểu hiện trước mặt nàng.

Ánh mắt cũng không có ngó loạn, ánh mắt nhìn Đường Quả ngay chính.

“Hoàng phu, ngươi còn chưa có trả lời vấn đề trẫm.”

Cảnh Thừa không quá minh bạch, nữ hoàng sao đột nhiên cảm thấy hứng thú đối với hắn. Hơn nữa, nữ hoàng tựa hồ có chút không giống.

Trước kia khi ở trước mặt những người khác, bộ dáng luôn bình đạm không có gì biến hóa.

Chỉ là lúc này, thời điểm nhìn chằm chằm hắn, có chút thay đổi.

Vẫn luôn ở trong thâm cung Cảnh Thừa, đột nhiên có chút hiểu rõ.

Chẳng lẽ, nữ hoàng có cái gì ý tưởng sao?

Đương nhiên, hắn không cho rằng nữ hoàng có cái ý tưởng gì với hắn, hẳn muốn lợi dụng hắn làm chút chuyện, hoặc lợi dụng thân phận hắn làm chút chuyện, thậm chí, là muốn cái thân phận này của hắn.

Bất quá, lấy trực giác của hắn, tựa hồ nữ hoàng không phải muốn đổi vị trí hắn.

Đối với hoàng phu chi vị, thật ra Cảnh Thừa không thèm để ý.

Thân phận hắn cao, trong lúc này, chỉ cần không có phạm sai lớn, vẫn là hoàng phu nữ hoàng, vẫn do tiên hoàng tự mình hạ chỉ.

Nhưng so với làm hoàng phu nữ hoàng, hắn vẫn muốn lên chiến trường hơn.

Phụ thân, mẫu thân hắn, nhận thức nhau trên chiến trường, so với triều thần khác trong nhà, Cảnh gia bọn họ có chút không giống nhau, ở Cảnh gia, khó được chính là, giữa nam tử cùng nữ tử muốn bình đẳng không ít.

Hắn đối với nữ hoàng không có ác cảm gì, cũng không có hảo cảm đặc biệt gì.

Tiến cung tới nay, gặp qua vài lần.

Rốt cuộc hắn là hoàng phu, nữ hoàng chưa có thành niên, liền tính không làm chút cái gì, cũng sẽ bớt thời giờ đến trong cung hắn ngồi chút.

Nữ hoàng không thể nghi ngờ là một nữ hoàng đủ tư cách, trước kia, một tháng đối phương sẽ chọn thời gian, đi các cung nhìn xem.

Thời gian còn lại, cơ bản phân ưu chuyện nước nhà, xử lý chính sự.

Bất quá, từ sau khi Tô Thanh cùng Nam Vân Xuyên tiến cung, nữ hoàng đối với hai người kia lau mắt mà nhìn.

Nhưng mà, hắn vẫn không thèm để ý.

Nếu nữ hoàng không thích hắn, vậy thật tốt nhất, hắn có rất nhiều thời gian luyện võ. Hắn là hoàng phu, có thể ở trong cung mình tùy tiện làm cái gì, không có người dám tới quấy rầy hắn.

Nữ hoàng cho dù có thiên vị, chỉ cần hắn không phạm sai, cũng sẽ không cho hắn mặt mũi. Kỳ thật, ngày tháng như vậy cũng không tệ.

“Hoàng phu? Ngươi đang thất thần sao?” Đường Quả đứng sát vào chút.

Cảnh Thừa vội vàng bừng tỉnh, vội trả lời vấn đề vừa rồi, “Hôm nay thời tiết tốt, nghĩ đi Ngự Hoa Viên ngắm hoa phơi nắng.”

Hắn nói chính là thật.

Nhưng nhìn đến nơi xa những nam hầu ghen ghét đó, sắc mặt không được tự nhiên. Mọi người đều ở chỗ này chờ nữ hoàng, hôm nay là hắn chọn sai thời gian rồi.

“Như vậy sao?” Đường Quả tiếp cận gần chút, hai mắt nhìn Cảnh Thừa, “Trẫm còn tưởng rằng, hoàng phu là tới nơi này chờ trẫm đâu, xem ra là trẫm hiểu lầm, còn tưởng hoàng phu cũng để bụng đối với trẫm.”

Cảnh Thừa: Hắn có thể khẳng định, cái nữ hoàng này không thích hợp.

Nữ hoàng là một người nghiêm túc, chưa bao giờ nói giỡn, càng sẽ không nói như vậy cùng hắn.

Trong lòng hắn đang nghĩ lung tung rối loạn, lúc này, một nam hầu diện mạo cũng không tệ lắm đã đi tới, vẻ mặt tươi cười hành lễ cùng Đường Quả, “Gặp qua bệ hạ.”

“Đứng lên đi.” Đường Quả thu hồi tươi cười, khôi phục lại biểu tình vừa rồi, khiến cho điểm hoài nghi trong lòng Cảnh Thừa lược bỏ.

Bệ hạ vẫn là cái bệ hạ kia, không sai.

Cho nên, nữ hoàng bệ hạ ở trước mặt hắn, sao có chút không giống nhau vậy?
 
Tham gia
22/6/20
Bài viết
269
Điểm cảm xúc
52
Điểm
28
Chương 877: Tuổi trẻ nữ hoàng ( 12 )
Editor: Trúc Diệp Thanh

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

Nam hầu kia thấy Đường Quả để ý tới mình, trong lòng vui vẻ, đang muốn nói cùng Đường Quả, muốn đi chỗ hắn ngồi chút hay không, lúc trước hắn nghe được bệ hạ thích trà hoa, đang định bộc lộ tài năng.

Kết quả, Đường Quả mở miệng trước hắn một bước, “Nếu ở chỗ này gặp được hoàng phu, vậy ngươi bồi trẫm đi một chút đi.”

Đường Quả nâng tay lên, ý bảo muốn Cảnh Thừa đỡ hắn, Cảnh Thừa nhẫn nại khó hiểu trong lòng, vẫn nghe lời nàng nói đi đến bên người nàng, nâng tay lên.

Theo sau, trên bàn tay hắn liền có một bàn tay nhỏ ấm áp đặt lên, trong nháy mắt, có một loại cảm giác rất kỳ quái.

Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm tay nhỏ xinh đẹp như ngọc kia, trong phút chốc, có một loại xúc động nắm lấy.

Đương nhiên xúc động trong nháy mắt đó, hắn không có tâm tư vội vàng đè ép xuống, tiếp tục mắt nhìn thẳng đỡ Đường Quả đi phía trước.

Cái nam hầu không được để ý tới, tươi cười trên mặt đều cứng đờ, ánh mắt nhìn Cảnh Thừa thập phần ngoan độc.

Cảnh Thừa hình như có cảm giác, nhịn không được quay đầu lại xem một cái, chỉ thấy đối phương rũ đầu, liền thu hồi ánh mắt.

Nhưng lấy trực giác người tập võ, ánh mắt đối phương nhìn hắn tựa dao nhỏ, thực không tốt.

“Hoàng phu nhìn những tiểu la la đó làm cái gì? Thật cho rằng hắn có thể làm ngươi thế nào sao?” Lúc này Đường Quả mở miệng, nói ra, làm Cảnh Thừa thực kinh tủng.

Lời này nữ hoàng bệ hạ là có ý tứ gì?

Sao nghe có một loại cảm giác giữ gìn hắn, cái này chắc là ảo giác rồi.

Hắn nhịn không được dùng dư quang ngắm Đường Quả, phát hiện đối phương dùng ánh mắt cười ngâm ngâm nhìn hắn, vội vàng thu hồi ánh mắt.

Không thích hợp, nữ hoàng trước mặt hắn đặc biệt không thích hợp.

Nữ hoàng sẽ cười, cái này không có vấn đề, con người sẽ có thời điểm vui vẻ, sẽ cười. Nhưng nữ hoàng cười, trước nay đều thực ít.

Nhưng ở trước mặt hắn, cười xán lạn như vậy, không thể không làm hắn không nghĩ nhiều.

Cho nên, nữ hoàng bệ hạ, đến tột cùng là có ý tứ gì?

“Bệ hạ, đi đến cuối Ngự Hoa Viên rồi.”

Mắt thấy muốn đi ra phạm vi Ngự Hoa Viên, trong lúc hai người cũng không nói gì, Cảnh Thừa không thể không nhắc nhở.

Lại đi tiếp, liền phải đến nơi khác.

“Như vậy.” Đường Quả bừng tỉnh, thấy biểu tình vẻ mặt Cảnh Thừa khó hiểu, trong lòng sung sướng, “Nên dùng cơm trưa thôi.”

Cảnh Thừa buông lỏng trong lòng, đúng vậy, nữ hoàng bệ hạ, người mau về trong cung dùng cơm trưa đi. Tản bộ gì đó, chơi không tốt lắm.

“Hôm nay liền đến trong cung hoàng phu dùng bữa đi.” Đường Quả không cho Cảnh Thừa cơ hội, trực tiếp hạ lệnh.

Thực mau, lời nói nàng được truyền tới Ngự Thiện Phòng, đem đồ ăn đưa đến trong cung hoàng phu.

Cảnh Thừa: “…”

“Hoàng phu, đi thôi, phơi thái dương một hồi, trẫm cũng có chút khát, muốn uống nước.” Đường Quả nhìn Cảnh Thừa nói, Cảnh Thừa căng da đầu gật đầu, đỡ Đường Quả đi trong cung hắn.

Tới trong cung rồi, hắn vội vàng phân phó người pha trà cho Đường Quả, nhớ tới phía trước nghe nàng nói thích trà hoa.

Hắn là người luyện võ, thanh âm ở nơi rất xa đều có thể nghe được.

Thời điểm phân phó, theo bản năng liền nói, “Pha cho bệ hạ một ít trà hoa mới mẻ đi.”

Nói xong, hắn liền thấy Đường Quả dùng một đôi con ngươi vừa lòng nhìn hắn, hắn cho rằng như vậy là được rồi, nhưng Đường Quả còn mở miệng.

“Vẫn là hoàng phu hiểu rõ yêu thích của trẫm.”

Cảnh Thừa nghĩ nói, không, bệ hạ, ngài hiểu lầm rồi, đây là vừa rồi không cẩn thận nghe được thôi.

“Hậu cung này, thì ra còn có Cảnh Thừa hiểu, trẫm thích chính là trà hoa.” Đường Quả không cho Cảnh Thừa cơ hội giải thích, thời điểm trà hoa bưng lên, vẻ mặt vừa lòng dùng.

Cảnh Thừa: Bị bệ hạ hiểu lầm làm sao bây giờ?
 
Tham gia
22/6/20
Bài viết
269
Điểm cảm xúc
52
Điểm
28
Chương 878: Tuổi trẻ nữ hoàng ( 13 )
Editor: Trúc Diệp Thanh

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

Hệ thống: 【 Ký chủ đại đại, cái Cảnh Thừa này có vấn đề gì…】 Đột nhiên, nó nhớ tới cái gì, phát ra tiếng thét chói tai, 【 Ký chủ, hắn là gia hỏa kia sao? 】

Ánh mắt nhìn Đường Quả cười ngâm ngâm, nhớ tới phía trước thời điểm Đường Quả nói Cảnh Thừa múa kiếm, đặc biệt soái.

Hệ thống đã hiểu được cái gì rồi.

Khó trách, sau khi xác định Cảnh Thừa không có làm chuyện gì có xin lỗi với nàng, ký chủ đại đại còn đặc biệt vui vẻ.

Khó trách phía trước ký chủ đại đại còn cố ý nhìn nhìn cốt truyện, Cảnh gia là trung tâm tuyệt đối nữ hoàng. Lúc trước đám người Nam Vân Xuyên, đầu tiên nghĩ trừ bỏ chính là Cảnh gia.

Nữ hoàng tuy tuổi trẻ, nhưng không có hồ đồ.

Ở thời điểm phát hiện có chút âm mưu, nàng liền phế bỏ thân phận hoàng phu Cảnh Thừa, hơn nữa, đem Cảnh tướng quân chạy đến trấn thủ biên cảnh.

Này hẳn chuyện cuối cùng vị nữ hoàng tuổi trẻ này có thể làm. Đến nỗi mặt sau cốt truyện, Cảnh Thừa liền tòng quân, lên chiến trường. Cảnh tướng quân, tựa hồ không có từ bỏ báo thù cho nữ hoàng.

Đến nỗi mặt sau cốt truyện còn không có, bởi vì, cốt truyện này, đã không thuộc về thế giới nữ chủ, bởi vì cái thế giới nhỏ này, lấy nữ chủ chết là xong việc, là một cái bi kịch.

“Hoàng phu, ngươi thích ăn cái gì?” Đường Quả buông chén trà, chống cằm dò hỏi Cảnh Thừa.

Cảnh Thừa thiếu chút nữa đánh nghiêng cái ly, vẫn vội vàng nói, “Thần không bắt bẻ.”

“À… Vậy là cái gì đều thích ăn sao?”

“Đúng vậy.” hắn xác thật không bắt bẻ, có thể vào miệng đều có thể ăn.

Bởi vì mỗi ngày muốn luyện võ, sức ăn vẫn có chút lớn.

“Hoàng phu thật là một người dễ nuôi.” Đường Quả cười tủm tỉm nói, “Có phải trẫm kiếm lời hay không?”

Tha thứ Cảnh Thừa không thể bình tĩnh, nữ hoàng thật sự quá kỳ quái.

Chờ cơm trưa đưa lên, Cảnh Thừa ngay từ đầu vẫn thực rụt rè, liền tính đặc biệt muốn ăn, vẫn nhịn xuống. Cơm trưa nữ hoàng, xác thật phong phú, so với hắn khá hơn nhiều.

Nhìn rất mê người, ăn lên đương nhiên cũng thực mỹ vị.

“Hoàng phu, không phải ngươi nói không bắt bẻ sao? Sao không ăn?” Đường Quả dò hỏi, nàng chính là trộm xem qua thời điểm gia hỏa này ăn cơm rồi, tuy nói động tác ưu nhã, nhưng ăn rất ngon lành.

Sẽ không giống như bây giờ giả rụt rè, tốc độ ăn cơm không chậm, sức ăn cũng rất lớn.

Cảnh Thừa có chút giả bộ không nổi nữa, “Sức ăn thần có chút lớn, sợ ăn xong rồi, mạo phạm bệ hạ.”

“Không đáng ngại, ngươi ăn đi, trẫm thích nhìn ngươi ăn cơm.”

Tay Cảnh Thừa run lên, thiếu chút nữa đập vỡ cái chén.

Nhưng hắn lại tin tưởng, nữ hoàng sẽ không trách cứ hắn cái gì.

Hắn thử ăn nhanh hơn một ít, một bên quan sát biểu tình nữ hoàng, xác thật bộ dáng đối phương thực vui vẻ.

Ngay từ đầu là thử thăm dò ăn, sau bởi vì đồ ăn thật sự quá ngon, đặc biệt hợp miệng, hơn nữa hắn luyện võ một buổi sáng, xác thật có chút đói bụng.

Không trong chốc lát, liền lộ nguyên hình, ăn mau không nói, còn đặc biệt đẹp.

Đường Quả ăn hai miếng, liền nhìn hắn ăn.

Cung nhân bên người Cảnh Thừa mặt đầy tái nhợt muốn đi ngăn cản, bị ánh mắt Đường Quả ngăn ngừng lại.

Vẻ mặt cung nhân tuyệt vọng, hắn là lão nhân trong nhà Cảnh Thừa mang theo tiến cung.

Nhìn công tử nhà mình ở trước mặt nữ hoàng ăn cơm không khách khí như thế, thật sự rất muốn ngất xỉu đi.

Công tử à, ngươi ăn chậm một chút, ăn ít một chút, nữ hoàng bệ hạ nhìn đó.

Nhưng Cảnh Thừa đã dần dần thả lỏng, phảng phất ngồi bên người cũng không phải nữ hoàng, mà là một người bình thường.

Hắn ăn no thỏa mãn, đột nhiên nhớ tới cái gì, cả người cứng đờ.

Hắn nhìn người bên cạnh cơ hồ không ăn mau, lại nhìn cung nhân một bên sắc mặt tái nhợt, cười không nổi.
 
Tham gia
22/6/20
Bài viết
269
Điểm cảm xúc
52
Điểm
28
Chương 879: Tuổi trẻ nữ hoàng ( 14 )
Editor: Trúc Diệp Thanh

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

“Hoàng phu ăn uống thật không tồi, xem ra là trẫm sơ sót, chậm trễ ngươi.” Đường Quả vui vẻ uống trà, phảng phất không có nhìn đến thần sắc Cảnh Thừa cứng đờ, phân phó với đại tổng quản bên người, “Về sau cơm trưa cùng bữa tối hoàng phu, lại thêm bốn món ăn.”

“Bình thường điểm tâm nhỏ, cũng lấy nhiều một ít tới cho hoàng phu.”

Cảnh Thừa: Phong cách này có phải không thích hợp hay không.

“Nếu ngươi là hoàng phu trẫm, trẫm không để ngươi chịu đói, nếu không đủ, phái người tới nói cùng đại tổng quản, đại tổng quản sẽ an bài xuống.”

Cảnh Thừa còn có thể nói cái gì, nữ hoàng đều không ngại hắn ăn nhiều một chút nào, còn cho hắn thêm đồ ăn nữa.

Giữa trưa cùng buổi tối thêm bốn món ăn, trong lòng Cảnh Thừa không có lo lắng về điểm này, ấn tượng đối với nữ hoàng tốt không ít.

Còn muốn chuẩn bị thêm điểm tâm nhỏ cho hắn, lúc này, ánh mắt hắn nhìn Đường Quả nhu hòa hơn rất nhiều.

Mặc kệ nữ hoàng có mục đích gì, xem ở phần ăn uống, hắn vẫn sẽ toàn lực phối hợp.

Nhớ tới Cảnh gia bọn họ tận trung với nữ hoàng, nữ hoàng đối hắn đặc biệt chút cũng không có gì, cho nên biểu hiện nữ hoàng, kỳ thật chính là tín nhiệm hắn.

Đột nhiên kéo quan hệ gần cùng hắn, ban thưởng cho hắn, kế tiếp hơn phân nửa là có chuyện gì muốn hắn đi làm.

Cảnh Thừa suy nghĩ cẩn thận, yên tâm thoải mái tiếp thu ban thưởng, tiễn Đường Quả rời đi không lâu, hắn còn thu được rất nhiều ban thưởng khác.

Không phải cái ngọc bội, vàng bạc, tơ lụa gì.

Mà là một cây kiếm tốt nhất, thời điểm nhìn thanh kiếm này, đôi mắt Cảnh Thừa sáng ngời, trong lòng hảo cảm đối với nữ hoàng không ngừng bay lên một chút.

Đường Quả ngồi trong cung mình, nhìn Cảnh Thừa múa kiếm, loại gãi đúng chỗ ngứa, thật sự quá dễ dàng.

Không bao lâu, đại tổng quản nhẹ nhàng tiến vào bên người nàng nói, “Hoàng phu thực cảm kích bệ hạ ban thưởng, còn nói chút lời nói.”

“Nói cái gì?” Đường Quả hỏi.

Đại tổng quản cười nói, “Hoàng phu nói, nữ hoàng có phân phó gì, hắn nhất định sẽ làm tốt.”

Đường Quả: “…”

Hệ thống: Ha ha ha ha ha ha, hoá ra người ta tưởng ký chủ cần hắn làm cái gì, hoàn toàn không nghĩ tới ký chủ đại đại có hứng thú với hắn.

“Trẫm đã biết, ngươi đáp lời nói, tương lai trẫm sẽ có chuyện làm hắn đi làm.”

“Vâng, bệ hạ.”

Kế tiếp mấy ngày nay, Đường Quả không có đi tìm Cảnh Thừa.

Cảnh Thừa cũng không thất vọng, đây là bên trong dự kiến của hắn.

Kỳ thật nữ hoàng đối với ai đều không phải thực thân cận, tín nhiệm với hắn, đối với Nam Vân Xuyên, phỏng chừng đối phương biết lấy lòng người. Tô Thanh biết đánh đàn, có thể khiến cho nữ hoàng cảm thấy vui vẻ.

Mà người khác, muốn nữ hoàng thích, không phải dễ dàng như vậy.

Thời điểm tiến cung, cha mẹ hắn liền nói, làm hắn an phận chút, không có việc gì liền ngốc trong cung luyện kiếm, đừng đi tranh sủng.

Nếu nữ hoàng cần hắn làm chuyện gì, toàn lực phối hợp nữ hoàng là được.

Hắn cho rằng, cha mẹ hắn thật sự đặc biệt trông xa.

Huy động bảo kiếm yêu thích không buông tay, trong lòng hắn vô cùng vui sướng.

Nữ hoàng bệ hạ ban thưởng hắn bảo kiếm lợi hại như vậy, đương nhiên hắn muốn tận tâm làm việc vì nàng.

【 Ký chủ đại đại, chúc mừng đạt được một người thần tử trung thành. 】 Hệ thống đào khản nói, thật không nghĩ tới, có một ngày ký chủ đại đại sẽ trải qua như vậy.

Đường Quả ngắm dáng người Cảnh Thừa múa kiếm, “Trẫm đều không tức giận một chút nào, có một ngày tâm tư hắn đối với trẫm sẽ khác.”

Hai ngày này, Nam Vân Xuyên cùng Tô Thanh đều ra cung.

Đương nhiên, bọn họ cũng chạm mặt.

Sau bọn họ gặp được Đường Nặc Nguyệt, lúc ấy, Đường Nặc Nguyệt vừa suy nghĩ ra một biện pháp, làm bản thân biến thành người bình thường.

Kỳ thật, biện pháp Đường Nặc Nguyệt khôi phục thông minh đơn giản.
 
Top