Lượt xem của khách bị giới hạn

[Truyện teen] Hoa Hồng Xanh - Mèo Yêu

[Truyện teen] Hoa Hồng Xanh - Mèo Yêu

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
171
Điểm cảm xúc
332
Điểm
63
Chap 119: Bé sói khăn đỏ
[AD đang đọc kịch bản vở diễn]
[Câu chuyện kể về bé sói khăn đỏ, cô là một cô bé rất ngoan ngoãn và lễ phép, một ngày nọ, bé sói được mẹ bảo sang nhà thăm bà, mẹ nói với cô:"Bà ở sâu trong rừng nên ăn uống rất đạm bạc, ngày nào cũng ăn thịt nai, thịt thỏ với thịt heo rừng chắc cũng ngán rồi, bữa nay con mang đùi gà đến cho bà ăn đi". Bé sói nghe xong liền vội đến nhà bà, trên đường đi, cô bắt gặp được những bạn bè muôn thú khác, họ đều là những con vật đáng yêu và thân thiện, bé sói và các bạn cùng nhau chơi đùa rất là vui vẻ, thế giới thật muôn màu và diệu kỳ làm sao, các bạn thú sau đó đều bị sói bắt đem nhốt vào lồng và thế là sói lại kiếm được thêm vài món tráng miệng cho bà..]
- AD: Sao tự dưng cái thành vai phản diện luôn vậy? (¬¬)
- Lam Huệ, cái kịch bản này là sao?
- H: À An Di, đây chính là kịch bản đã được A Vương chỉnh lại trước đó rồi, tớ thấy cốt truyện này có vẻ mới và thú vị hơn nên tớ quyết định chọn nó cho vở diễn này
- AD: Sao chứ?! (Hóa ra là ổng đã biết trước chuyện này rồi à)
[Nhớ lại:
- AV: Vậy sao, tui thấy pà cũng hợp với vai đó á
- AD: (• ༚•) Ông nghĩ vậy thật sao?
- AV: Dĩ nhiên rồi..]
- AD: (Vậy mà mình cứ tưởng..) (¬¬)
- Tớ nghĩ tớ không làm được đâu
- H: Sao vậy?
- AD: Bởi vì tớ không muốn làm sói tí nào
- H: Sói cũng không tệ mà, An Di cậu đã xem hết kịch bản chưa? Cậu xem thử đi, tớ chắc chắn cậu sẽ không từ chối đâu
- AD:..(Dù gì đây cũng là kịch bản do A Vương viết, mình biết là những câu chuyện do ổng vẽ ra đều không bình thường đâu nhưng mà được làm vai chính trong truyện của ổng cũng không tệ..:emoji_triumph: Nghĩ cái gì vậy!) Cậu đã nói vậy rồi thì cứ như vậy mà làm đi, tớ nghĩ nếu như cậu đã duyệt nó thì chắc sẽ không có vấn đề gì đâu
- H: Vậy thì tốt rồi (◍^ ^◍)
- AD: (Dù sao mình cũng đã nói là sẽ diễn thật tốt nên phóng lao thì phải theo lao vậy) [...]

[Đến ngày biểu diễn]
[AD mặc một chiếc váy màu đỏ kèm theo đó là cái tạp dề ngắn màu trắng, phía sau có một chiếc nơ xinh xắn, đi kèm với bộ đồ là phụ kiện tai sói màu nâu trông rất hợp với màu tóc của cô]
- H: An Di, cậu mặc bộ này trông xinh quá, rất hợp với cậu đó
- AD: ^^" Thật vậy sao
- M: (♡▿♡) An Di!
[M nhìn thấy AD nên nhanh chóng chạy tới, cô né sang một bên khiến cậu ta ngã nhào xuống đất]
- M: >< ⌒☆
- AD: ("¬¬) Ông làm cái gì vậy?
- M: Trông cậu đáng yêu quá nên tớ không thể kìm lòng được muốn nhảy đến để ôm cậu, quả đúng như dự đoán, tớ đã biết là cậu mặc nó lên nhất định sẽ rất đẹp mà!
- AD: Ông làm ơn bớt đi, lo chuẩn bị để mà diễn đi kìa
..
[Một lúc sau, T và N đi đến]
- N: An Di
- AD: Thư Nhã, anh Thiên!
- T: Anh nghe nói bữa nay em sẽ diễn nên đến để xem em nè
- N: An Di, trông cậu xinh quá
- T: Nó thật sự rất hợp với em đó
- AD: Cảm ơn hai người nha, thật ra em thấy hồi hộp quá, không biết có diễn được không nữa
- N: Không sao mà, cậu đã tập rất nhiều rồi, hãy tự tin lên, cậu sẽ làm được thôi
- T: Đúng vậy, em đừng có lo lắng quá, cứ diễn như lúc tập là được
- AD: Dạ ^^
- M: Anh Thiên, Thư Nhã, hai người đến rồi sao
- Anh Thiên à, lâu lắm rồi em mới thấy anh đến CLB đó nha
- T: ^^" Xin lỗi nha, do bận nhiều việc quá nên anh quên mất luôn
- M: Hóa ra là anh không hề nhớ tới ಥ‿ಥ
- AD: Ông cũng đừng giận anh ấy, dù gì anh Thiên cũng phải dồn thời gian để ôn thi tốt nghiệp cuối năm mà
- M: Ơ, vậy là anh Thiên sắp phải tốt nghiệp rồi sao?
- AD: Đúng rồi đó
- M: Nếu vậy chúng ta càng phải gặp nhau thường xuyên hơn đó anh, vì sau khi anh tốt nghiệp rồi thì mình cũng không còn cơ hội gặp nhau nữa đâu
- T: (• ༚•) [Quay sang nhìn N] (Em ấy nói cũng phải)
- N: (Hả, sao anh ấy lại nhìn mình chứ?)
(.❛ ᴗ ❛.)"
- H: Nè ông Minh, sắp sửa bắt đầu rồi đó, ông đã chuẩn bị xong chưa hả
- M: Biết roài, nói hoài..
- Em phải vào rồi, có gì tí nữa tụi mình nói tiếp nha!
- T: Ừ
- An Di, em cũng vào chuẩn bị đi, sắp sửa bắt đầu rồi đấy, tụi anh sẽ cổ vũ cho em
- AD: Dạ
- N: Cố lên nhé
- AD: Ừm ^^
..
[Trong lúc sắp bắt đầu, AD vẫn đang đứng đợi một ai đó]
- AD: (Cậu ấy không đến sao) :emoji_slight_frown:
- H: An Di à buổi diễn đã bắt đầu rồi á
- AD: Tớ biết rồi ^^
..
[Lúc AD chuẩn bị bước ra thì nghe một giọng đọc dẫn truyện]
- ?: Ngày xưa ở một khu rừng nọ, có một cô bé @$%..
- AD: (!) (Giọng nói này là..)
- H: An Di
- AD: Ừm..
[AD bước ra sân khấu]
- AD: (Là A Vương, hóa ra cậu ấy đã đến đây) (◍^ ^◍)
[Sau khi biết AV là người dẫn truyện, AD cảm thấy tự tin và bắt đầu diễn]
[..] [Cắt đoạn đầu, tiếp tục đến cảnh sau khi các động vật nhỏ bị bắt]
...
- MÂ: [Trong vai động vật nhỏ] Cứu chúng tui với!
- AD: Mấy bé hãy ngoan ngoãn nào, vào trong lồng rồi thì không ai cứu được mấy bé nữa đâu (¬֊¬)
- M: Đứng yên đó, không được cử động!
- AD: Ồ, who are you?
- M: Im fine, thanks!
- AD: Tui hỏi ông là đứa nào?
- M: Ờ..ờm, ta chính là thợ săn đẹp trai nhất khu rừng này, hahahah..
- AD: Mới trốn viện sao? ("¬¬)
- M: Đừng nói nhiều, ta tới đây là để tìm ngươi đó!
- ?: [Động vật nhỏ] Hay quá bác thợ săn sẽ tiêu diệt con sói và cứu chúng ta
- M: Dám cả gan đi săn trên địa bàn của ta à, khôn hồn thì giao nộp số thú vật bắt được ra đây nếu không thì ta bắn
- ?: [Động vật nhỏ] À thì ra mình đã lầm..
- AD: Nào bình tĩnh đi thợ săn, hay là chúng ta chơi một trò chơi nhé, nếu anh thắng thì tui sẽ giao nộp toàn bộ số thú vật cho anh, còn nếu tui thắng thì anh phải thả tui đi có được không?
- M: Nói đi, ngươi muốn chơi cái gì nào?
- AD: Chúng ta chơi trốn tìm đi, tui sẽ đi trốn, còn ông sẽ đếm từ 1 đến 20 sau đó đi tìm, nếu như bắt được tui thì coi như ông thắng
- M: Tưởng gì, dễ ẹc thôi mà, ta sẽ chơi
- AD: Vậy thì chúng ta bắt đầu thôi..
- M: Ta bắt đầu đếm đây
[Sói nhân lúc thợ săn không chú ý thì chạy đi mất]
- AD: [..] Haha, nhân lúc tên thợ săn ngốc này không biết, mình phải nhanh chân chạy đi mới được
- M: [..] Đếm xong rồi, ta bắt đầu tìm đây
..
- M: Sao không tìm thấy nó nhỉ?
- MÂ: Sói nhỏ đã chạy đi mất rồi, ông không tìm được đâu
- M: Cái gì?! Con sói tinh ranh này dám gạt ta à! Hừ, ta sẽ không bỏ qua chuyện này đâu, ta nhất định sẽ bắt được nó [Nói xong, thợ săn liền đuổi theo bé sói]
- ?: [Động vật nhỏ] Rồi ai đó cứu bọn này ra đi?
..
- AD: Cũng may là mình chạy lẹ, nếu không đã bị tên thợ săn lỏ kia bắt lại rồi, phải nhanh chân đi đến nhà của bà mới được
[Sau một hồi cuối cùng khăn đỏ cũng tới được nhà của bà]
- AD: Bà ơi, cháu đến thăm bà đây
- M: Ôi cháu yêu của bà đến rồi à..
- AD: Ủa giọng của bà bữa nay sao lạ quá?
- M: E hèm, do bà uống nhiều nước đá quá nên bị đau họng á
- AD: Ơ kìa, mới gặp cách đây không lâu mà râu của bà đã mọc nhiều vậy rồi sao?
- M: Cháu có muốn biết vì sao không?
- AD: Sao vậy ạ?
- M: Bởi vì ta chính là đàn ông mà!
- AD: Hả, bà đi chuyển giới khi nào sao không cho cháu biết?
- M: Nói đến vậy mà cũng chưa hiểu hả, đúng là đồ ngốc, ta không phải bà của ngươi
- AD: Ông không phải bà của ta, vậy ông là ai, tại sao ông lại ở trong nhà của bà ta?
- M: Haha, ta chính là thợ săn đây! Bà của ngươi đã bị bắt rồi, giờ thì ta sẽ bắt luôn cả ngươi
- AD: Ông chính là thợ săn sao!
- M: Lần này thì hết đường chạy nha sói nhỏ
- AD: Khoan đã, ông không thể bắt chúng tui được! :emoji_raised_hand:
- M: Sao lại không chứ?
- AD: Bởi vì chúng tui là động vật quý hiếm nên cần được bảo tồn
- M: Haha, động vật quý hiếm chỗ nào chứ, tính gạt ta nữa à
- AD: Dĩ nhiên là quý hiếm rồi, ông có thấy con sói nào đi được bằng hai chân chưa?
- M: Ơ!
- AD: Đúng có phải không
- M: Như này mà cũng nói được hả!
- AD: Đây chính là bằng chứng
- M: Mặc kệ có phải là động vật quý hiếm hay không, bữa nay ta sẽ bắt hết các ngươi..
- H: Dừng tay!
- M: Lại đứa nào nữa đấy?
- MÂ: Đây chính là tên đã bắt cóc tụi em
- H: Chúng tui là kiểm lâm đây, chúng tui phát hiện anh có dấu hiệu săn bắt động vật hoang dã trái phép, cộng với hành vi vừa rồi sẽ là bằng chứng chứng minh anh ngược đãi động vật, mời anh theo chúng tui về đồn làm việc
[Và thế là bác thợ săn đã bị lực lượng kiểm lâm đưa đi]
- AD: Là bạn thỏ đây mà, khi nãy mình đã tính làm thịt bạn vậy mà bạn vẫn giúp mình sao?
- MÂ: Bởi vì tui không thể thấy thú khác bị nạn mà không thể giúp đỡ được, có câu "Thỏ ơi thương lấy sói cùng, tuy rằng khác giống nhưng chung một nồi" mà
- AD: Có câu này nữa hả? (• ▿ •) Mà cảm ơn bạn thỏ rất nhiều vì đã giúp mình nha, từ giờ chúng ta hãy sống hòa thuận với nhau nhé, mình muốn mời các bạn ở lại cùng dùng bữa với bà cháu mình có được không?
- MÂ: Được thôi..(^▿^)
[Và thế là bé sói cùng với những người bạn nhỏ của mình mở tiệc KFC vui vẻ tại nhà]
...
[Sau khi vở kịch kết thúc, AD chạy đến chỗ AV]
- AD: A Vương, A Vương, ông bảo là không đến, tui cứ tưởng là ông không đến thật chứ, sao đột dưng ông lại là người dẫn truyện vậy?
- AV: Vì đây chính là kịch bản do tui viết, có gì lạ sao?
- AD: Không phải, chỉ là..tui tưởng ông bận học thêm nên sẽ không đến
- AV: [Nhìn] ( ͠• -•́)
- AD: (?) Ông thấy tui mặc bộ này trông thế nào? (• ▿ •)
- AV: Cũng không đến nỗi nhưng so với ngày thường thì có lẽ tốt hơn rồi đó
- AD: (Vậy ý là đang khen mình đúng không?) ( ꈍᴗꈍ)
- AV: (?)
- AD: À phải rồi, khi nãy ông thấy tui diễn có tốt không?
- AV: Tui thấy pà diễn sói rất đạt, tui đã từng nói pà hợp với mấy vai phản diện quả thật không sai mà
- AD: Nói về vai phản diện thì ông Minh làm tốt hơn tui rồi nên tui không dám nhận đâu
[Vừa nhắc xong thì M đi tới]
- M: An Di đây rồi, chúng ta chụp tấm hình đi!
- AD: Hả?
- M: Đây là dịp hiếm có nên tớ phải tranh thủ chụp lại khoảnh khắc ngọt ngào của cậu mới được, ôi bé sói đáng yêu!
- AD: •-•"
- AV: Anh Minh, nếu anh muốn chụp thì em cũng có thể chụp với anh này (•̪ ▿ •̪)
- M: Cậu né ra chỗ khác giùm cái (¬¬)
- AV: Hay là anh thích kiểu bé sói dễ thương, em cũng có thể mặc giống vậy, em mặc còn đẹp hơn pả á!
- M: Làm ơn tha giùm!
- AD: (A Vương mặc đồ sói) (..) [Tưởng tượng] (˵• ૦ •˵)
- T: Ở đây có gì mà vui thế?
- M: Anh Thiên cứu em! Anh làm ơn lôi tên này đi, em muốn chụp hình với An Di mà cậu ta cứ bám theo cản trở hoài
- AV: Người ta muốn chụp chung với anh thôi mà
[AD tháo tai sói của cô đeo cho AV]
- AV: (!?) Gì vậy?
- AD: Nhìn dễ thương lắm luôn! (^▿^) A Vương, ông chụp với tui một tấm y
- AV: Hả
- M: Ủa gì vậy? Tớ mới là người chụp chung với cậu mà
- T: 'Sói với khăn đỏ sao? Đúng là một cặp vừa đẹp' Được đó, để anh chụp cho
- AD: Cảm ơn anh Thiên (^▿^)
- AV: Ơ?
- M: Ủa anh Thiên (*゚ロ゚)
- T: Được rồi, cười lên nào 1, 2, 3..[Chụp]
- Nhã à, em cũng lại đây chụp với An Di một tấm đi
- N: Dạ..
- M: Ơ, còn em thì sao?
- T: Phải rồi Minh, anh có việc này muốn nhờ em
- M: Hể?
[T lôi M sang một góc nói chuyện]
- T: Chuyện khi nãy em nói với anh, anh cảm thấy rất đúng, sắp tới tốt nghiệp rồi anh sẽ không được gặp mọi người nữa, nên anh rất muốn được cùng mọi người đi chơi nhiều hơn, em có thể giúp anh được không?
- M: Chời, tưởng gì chứ cái này chỉ là chuyện nhỏ, em chỉ cần hẹn mọi người là được, anh nhờ em là đúng người rồi ( ˘ᵕ˘)
- T: Vậy thì tốt quá rồi, nhờ em hết nha (Nếu là đi chung với hội thì chắc A Vương sẽ không nói gì đâu)
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
171
Điểm cảm xúc
332
Điểm
63
Chap 120: Sao băng và điều ước
[M hẹn cả nhóm đến CLB để bàn việc gì đó]
- H: Không biết bữa nay ông Minh kêu mọi người đến CLB để làm cái gì nữa?
- N: Tớ nghĩ là chắc phải có chuyện gì quan trọng á
- MÂ: Có lẽ là cậu ấy đang định lên kế hoạch gì mới á
- AD: Haizz..phải chờ ổng tới thì mới biết được
- AV: Anh Minh tới rồi kìa!
- T: (• ༚•)
- M: [..] Xin chào mọi người!
- H: Cuối cùng cũng chịu tới rồi đó hả
- AD: Ông hẹn mọi người ra đây để làm cái gì vậy?
- AV: Có phải là anh thấy nhớ em đúng không? (^▿^)
- M: Im đê..!
- Nè mọi người đã biết gì chưa, có thông báo là sắp tới sẽ có mưa sao băng siêu đẹp trong năm luôn!
- AD: (• ༚•)
- H: Tưởng gì, ông đừng bảo vì chuyện đó thôi mà kêu mọi người đến đây nhé
- M: Dĩ nhiên, tui gọi mọi người đến đây thì đã có kế hoạch rồi
- H: Kế hoạch gì?
- M: Kế hoạch ngắm sao băng ( ˘ᵕ˘)
- H: Hời, mấy cái đó mà ông cũng tin nữa hả, năm nào cũng thấy báo nhưng có thấy gì đâu, toàn bịp thôi
- M: Là do pà không biết chỗ xem đấy, chứ năm nào cũng có thiệt mà
- AV: Anh Minh nói đúng đấy, ở chỗ của tui có thể thấy được mưa sao băng
- H: Ồ thật vậy sao
- M: Đấy, thấy chưa!
- H: Chưa
- M: Yên tâm đi, năm nay nó sẽ xuất hiện ở gần chỗ chúng ta, tui biết địa điểm rồi, nếu như canh kịp lúc, chúng ta có thể ngắm được đấy
- H: Hừ, vậy ông tự đi coi y, tui không quan tâm
- M: Nói chuyện với pà đúng là chẳng có tí hứng thú nào hết
- AD: Có thiệt là sẽ có mưa sao băng không? Mặc dù tui đã nghe rồi nhưng chưa từng được thấy bao giờ, tui cũng muốn đi xem nữa
- M: Hehe, nghe An Di nói gì chưa?
- H: Xì!
- T: Anh cũng lâu rồi chưa thấy sao băng, đây có vẻ là dịp để mọi người cùng nhau ngắm sao á
- AV: Đúng, đúng anh Thiên nói phải!
- M: Vậy thì chúng ta tổ chức cắm trại thôi
- AD: Cắm trại sao..( •᷄⌓•᷅")
- AV: Được, em đồng ý! :emoji_stuck_out_tongue_closed_eyes:
- H: Thật hả mọi người (" ͠^ᴗ^)
- N: Tớ cũng muốn tham gia nữa
- MÂ: Cũng lâu rồi mọi người chưa đi dã ngoại mà ^^
- T: Anh rất mong chờ cho chuyến đi sắp tới đó (^▿^)
...
[Đến ngày hẹn, AD cùng với nhóm bạn trong CLB đi đến địa điểm cắm trại]
- M: Tới nơi rồi, ta sẽ cắm cờ để đánh dấu lãnh thổ ở đây, hahaha..!
- AD: Này có phải là đi leo núi đâu (¬¬)
- H: Kệ ổng đi, ổng bị khùng mà
- MÂ: ^^
- T: Đây là lần đầu anh đi cắm trại cùng mọi người, chắc là sẽ vui lắm nhỉ (^▿^)
- N: Em cũng vậy
- AV: Đúng đó anh Thiên, lần trước vui lắm đó, tiếc là anh không có đi
- AD: [Nhớ lại lần bị M làm ngã xuống hồ nước rồi lúc bị cháy váy] ("¬¬) (Lần đó mình còn nghĩ là mình sẽ không bao giờ đi cắm trại thêm lần nào nữa)
- MÂ: An Di, trông cậu có vẻ không được vui, cậu có sao không?
- AD: Không có gì, chỉ là nhớ lại một số chuyện không vui thôi
- T: Đã có gì sao?
- AV: À là chuyện đó sao (¬֊¬)
- AD: Ông không được nói lung tung đâu đó
- AV: Thế thì thôi vậy
- T: Nếu là chuyện không vui thì mình bỏ qua một bên đi, lần này chúng ta nhất định phải chơi thật vui
- AD: Dạ
- N: Anh Thiên nói đúng
- MÂ: Tớ hy vọng trong chuyến đi lần này có thể tạo ra kỉ niệm đẹp đẽ cùng với mọi người
- Tín: Tớ cũng vậy
- M, H: @#$%..[Lại bắt đầu cãi nhau]
- T: (?)
- Tín: Hai cậu ấy đang cãi nhau kìa •-•"
- AD: Đó là chuyện thường ngày như cơm bữa rồi :emoji_pensive:
- MÂ: Hai người họ không cãi nhau thì không phải chuyện bình thường đâu ^^
- Tín: :emoji_flushed:
- T: (^▿^)
...
[Mọi người cùng nhau dựng lều sau đó tổ chức ăn uống rồi cùng chơi trò chơi, tất cả đều hào hứng, vui vẻ để chờ đợi cho buổi ngắm sao băng lúc tối] [..]
- H: Nè, bây giờ đã là quá nửa đêm rồi đó, ông có chắc là sẽ xuất hiện mưa sao băng không vậy?
- M: Ờm..chắc là vẫn chưa tới lúc á, pà cứ đợi thêm tí nữa đi
- AD: Oa..tui buồn ngủ lắm rồi đó
- M: Hay là mọi người cứ đi ngủ trước đi, tớ sẽ ở lại canh cho, khi nào thấy mưa sao băng tớ sẽ gọi mấy cậu dậy
- AD: Vậy thì tui đi ngủ trước đây
- M: Cậu cứ yên tâm ở tớ! (•̀ ▿ •́✧)
..
[Lát sau]
- M: :emoji_sleepy:
- H: Ôi trời (¬¬)
[Lúc này mọi người đều đã đi ngủ hết, chỉ còn M, H và T ngồi ở ngoài, M ngủ gật rồi còn dựa vào người của H khiến cô bực bội hất cậu ta sang một bên]
- T: ^^ Cứ để em ấy ngủ đi, anh sẽ thức canh cho, em cũng đi nghỉ tí đi
- H: Anh Thiên nói vậy thì em vào ngủ trước nha, khi nào anh thấy mệt thì cứ kêu em ra đổi ca cho nha
- T: Ừm, anh không sao đâu, em cứ đi nghỉ y
- H: Dạ..

[T đi vào lều lấy chăn cho M, lúc ra thì nhìn thấy N từ lều bên kia bước ra, cô đang định đi đâu đó]
- T: (?)
[T đắp chăn cho M xong liền đi theo N]
..
- N: (..)
- T: Em không ngủ sao?
- N: (!) Ơ anh Thiên, em tưởng anh đã đi ngủ rồi
- T: Chưa, anh đang canh khi nào thấy mưa sao băng thì gọi mọi người dậy mà
- N: À vậy sao
- T: Còn em sao không ngủ?
- N: Em không ngủ được
- T: Sao vậy, có phải nôn nao đến mức không ngủ được không
- N: ^^ Thật sự thì đây là lần đầu em tham gia cùng với mọi người, trước đây em cũng từng muốn được đi chơi như thế này nên em cảm thấy hào hứng lắm, em sợ nếu như em ngủ quên thì sẽ bỏ lỡ khoảnh khắc nào đó nên em không dám ngủ
- T: Nếu vậy thì anh sẽ thức cùng em
- N: (• ༚•)..Dạ (◍^ ^◍)
..
- AV: An Di, An Di, dậy đi!
- AD: [Mở mắt] Chuyện gì vậy, mưa sao băng xuất hiện rồi sao? [Dụi mắt]
- AV: Sao băng gì chứ, sao chổi thì có! Hai người đó đang tán tỉnh nhau ngoài kia vậy mà pà còn ngủ được (•̀ ༚•́)
- AD: Hả, gì cơ? [Chưa tỉnh ngủ]
- AV: Dậy đi, đi theo tui
- AD: (?)
..
[AD với AV núp vào một góc]
- AV: Hai người đó canh lúc mọi người đi ngủ hết liền hẹn hò nhau ra đây, cũng may là tui phát hiện nên mới bắt tại trận được
- AD: [Ngáp] Vậy giờ ông tính sao
- AV: Sao chăng gì, nhất định phải phá bọn họ
- AD: Ừm
- AV: Nè, tui có ý này, hay là pà giả vờ đi tìm Thư Nhã đi
- AD: Ừm..
- AV: Rồi sau đó..
- AD: Ừm
- AV: Nè, pà có nghe tui nói không đó, vẫn chưa tỉnh ngủ sao?
[AV lấy hai tay xoay mặt AD lại rồi nhìn thẳng vào cô]
- AD: (..) (˵• •˵) Ông nói cái gì cơ?
- AV: Tui nói là..
☆⌒ [Một vầng sáng bay qua bầu trời]
- AD: (!) A Vương nhìn kìa, là sao băng!
- AV: Hả, sao băng?
[AV ngước nhìn lên bầu trời]
- AD: Woa đẹp quá! Là mưa sao băng thật nè
- AV: Tui gọi nãy giờ mà pà không chịu tỉnh vậy mà vừa thấy mưa sao băng pà đã sáng mắt ra rồi
[AD tỏ ra thích thú]
- AD: A Vương, A Vương, có phải nhìn thấy sao băng là được một điều ước không, tui phải tranh thủ ước nguyện mới được
- AV: Mấy cái này mà pà cũng tin nữa sao
- AD: Đây chính là kinh nghiệm mà người xưa truyền lại, nhất định phải tin đó, A Vương cũng mau cầu nguyện đi
- AV: Tui không cần, muốn thì cầu một mình pà đi
- AD: Vậy thì tui sẽ ước [Chắp tay cầu nguyện]

[T với N nghe thấy tiếng động ở phía bên kia nên đi lại xem]
- N: Ơ, là A Vương với An Di kìa
- T: Suỵt! Đừng có làm phiền họ ;)
- N: Hở?
- T: Chúng ta đi thông báo cho mọi người đi, nếu không sẽ lỡ mất mưa sao băng đấy
- N: (?) •-• Dạ..
..
- AV: Pà ước cái gì vậy?
- AD: Bí mật, nếu như tui nói ra thì điều ước sẽ không linh nghiệm nữa
- AV: Xớ, không nói thì thôi, ai mà thèm quan tâm chứ
- AD: Ông không ước thật sao?
- AV: Hừ, nếu như ước có thể trở thành sự thật thì tui đã ước cả nghìn điều ước rồi
- AD: Ông phải có niềm tin, chỉ cần chúng ta tin tưởng vào điều gì đó và thành tâm ước nguyện thì điều ước có thể trở thành sự thật
- AV: (..) Tui biết là pà ngớ ngẩn nhưng mà không ngờ là nó hơn cả mức tui nghĩ nữa (¬¬)
- AD: Nè ông!
- AV: Plè..
- AD: Tâm trạng tui đang tốt nên không muốn gây hấn với ông đâu
- Mưa sao băng đẹp quá đi! (•̪ ▿ •̪)
- AV: (..) (¬¬)
- AD: Nè A Vương à, tại sao mưa sao băng lại xuất hiện trên bầu trời vậy?
- AV: Thế pà có muốn nghe câu chuyện kể về mưa băng không?
- AD: Có sao, vậy ông kể cho tui nghe đi!
(•̪ ▿ •̪)
- AV: (..)

[Tóm tắt, trích đoạn được lấy từ cổ tích mưa sao băng: Câu chuyện kể về một cặp tình nhân yêu nhau. Cô gái là một người xinh đẹp đến nỗi khiến cho nữ thần sắc đẹp ghen tị và bắt cô phải chết. Chàng trai đã đặt nàng trong một chiếc quan tài pha lê và đi đến cùng trời cuối đất để tìm cách cứu nàng. Chàng đã gặp được một vị Thần, cảm động trước tình yêu của chàng dành cho cô gái, vị thần đã chỉ tay lên bầu trời và dặn chàng trai, ở trong dãy thiên hà xa xôi có một chùm sao gồm bảy ngôi sao băng. Chỉ cần chàng đến đó và hái một ngôi sao băng sáng nhất, sau đó vào ngày cuối cùng của tháng bảy, hãy ném ngôi sao ấy xuống trái đất, cô gái sẽ tỉnh dậy. Nhưng sau đó, chàng sẽ phải biến thành một ngôi sao để thế chỗ cho ngôi sao băng đó, rồi suốt đời sẽ chỉ là một ngôi sao. Nghe xong, chàng không ngần ngại suy nghĩ và tiếp tục lên đường. Chàng đã hái ngôi sao băng sáng nhất và đợi đến ngày để ném nó xuống trái đất. Nhưng vì quá nôn nóng để cứu nàng nên chàng đã ném ngôi sao đó xuống trước một ngày, do gặp phải lực ma sát cực lớn của bầu khí quyển, nó đã vỡ tung ra thành hàng trăm mảnh nhỏ, làm sáng rực cả một vùng trời và trở thành mưa sao băng. Cô gái vẫn nằm yên mãi mãi cùng với hai dòng nước mắt, còn chàng trai thì trở thành một ngôi sao. Vì quá thương nhớ người yêu mà chàng không thể thắp sáng nổi chính mình và dần trở nên mờ nhạt nhất trong cả chùm sao. Sau này người ta gọi đó là chòm sao tình yêu vì ý nghĩa đó]
..
[Chuyển cảnh: AV với AD đang ngồi trên bãi cỏ]
- AV: Chuyện chỉ có vậy thôi
- AD: Hóa ra đằng sau đó lại là câu chuyện cảm động như vậy
- AV: Cảm động cái gì chứ, cũng chỉ là câu chuyện cổ tích thôi, đừng nói pà cũng tin là thật nha
- AD: Đâu có, tui cảm động là vì đây là câu chuyện đầu tiên được nghe A Vương kể mà không bị xuyên tạc đó
- AV: ("¬¬) Ý pà nói là bình thường tui kể chuyện nhảm lắm đúng không?
- AD: Tui không có ý đó mà, ý tui là A Vương kể chuyện hay lắm đó, tui thích nghe A Vương kể chuyện nhất luôn (•̪ ▿ •̪)
- AV: Thôi bớt xạo lại đi, tui hiểu hết rồi
- AD: Tui nói thật mà..có ngôi sao làm chứng, nếu như nói sai sự thật thì..thì sao băng sẽ rơi trúng đầu của tui!
- AV: (..) Tui nghĩ là nó đã rơi trúng đầu của pà rồi á (¬¬)
- AD: Hả?
- AV: Nói chuyện với pà đúng là vô vị thật mà
- AD: Ể (..) Ah! Tui mới nghĩ ra cách để ngắm sao mưa băng thiệt đẹp nè!
- AV: Là cách gì chứ?
[AD ngã người xuống bãi cỏ]
- AD: A Vương, ông hãy nằm xuống đi
- AV: ( ͠• -•́)
- AD: Ông cứ làm như tui nè, nhanh đi
[AV nghiêng mình làm theo, AD nằm xong giơ hai tay lên hướng về phía bầu trời]
- AD: Đó, chỉ cần như này thì có thể nhìn thấy cả bầu trời rồi, ông thấy có đẹp không hả?
[AV cũng xoay qua nhìn bầu trời]
- AV: (..) Vậy mà cũng nghĩ ra được..( • ᵕ • )
[Lúc này AD chợt nhìn sang AV]
- AD: (Cậu ấy đang cười sao? Lâu lắm rồi mình không thấy vẻ mặt vui vẻ của cậu ấy như vậy..mình có thể cảm nhận được sự rung động này, cảm giác khi nhìn cậu ấy cười..đến giờ thì mình đã biết được trong trái tim của mình có ai rồi) A Vương, điều ước của tui có vẻ như đã hiệu nghiệm rồi..
- AV: Hả?
- AD: (Mình thích A Vương, mình thực sự rất thích cậu ấy) Tui..
- AV: (!) Chết rồi!
[AV đột dưng bật dậy]
- AD: :emoji_flushed:
- AV: Nãy giờ không để ý nữa, hai người họ đi đâu mất rồi?! :emoji_scream:
- AD: Chắc là họ đã về trại rồi
- AV: Argh..sao tui lại bất cẩn như vậy chứ?! Cũng tại pà hết đó!
- AD: Tui có biết gì đâu
- AV: (¬-¬)
- AD: Hay là chúng ta quay lại trại đi, có khi mọi người đang ở đó á
...
[AD và AV quay trở lại trại]
- H: Nè hai người đi đâu vậy, lại đây ngắm sao băng cùng mọi người đi
- AD: Uh (◍^ ^◍)
- AV: Anh Thiên!
[AV lao tới ôm cổ của T từ phía sau]
- T: (!)
- N: ^^
 
Sửa lần cuối:

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
171
Điểm cảm xúc
332
Điểm
63
Chap 121: Làm hòa
[AD mơ thấy cô và người bạn lúc nhỏ của mình]
- ?: Tiểu Di à, lần tới gặp lại tớ nhất định sẽ hoàn thành vở kịch cùng cậu, vậy nên cậu hãy chờ tớ quay lại nhé
- AD: Ừm, tớ nhất định..
...
- AD: [Tỉnh dậy] (..) (Mình từng nghĩ anh Thiên rất giống với cậu ấy nhưng dù có thế nào đi nữa thì ảnh cũng không phải là cậu ấy..giờ có giống hay không cũng đều không quan trọng nữa rồi..) [...]

[Ở trên trường]
- AD: (Mình phải làm gì đây, mình có nên nói ra tình cảm của mình cho cậu ấy biết không? Nhưng nếu mình nói ra A Vương sẽ phản ứng như thế nào nhỉ? Cậu ấy chắc chắn sẽ rất bất ngờ, bây giờ cậu ấy đã không thích mình rồi, nếu lỡ như mình nói ra cậu ấy ghét mình luôn thì sao? Hm..vẫn là không nên nói, cứ như vậy cũng được, chỉ cần được ở bên cậu ấy như thế này cũng mãn nguyện rồi)
- AV: Gì vậy?
- AD: Có chuyện gì sao? ( • ᵕ • )
- AV: Sao pà cứ nhìn tui chằm chằm như vậy? Bộ đang bày tính chuyện gì nữa sao?
- AD: Đâu có, tại tui thích nhìn ông vậy thôi (^▿^)
- AV: (Đang tính chọc tức mình hay sao) (¬¬)
[AV lấy quyển sách che mặt AD lại]
- AD: (!)
- AV: Lo mà học đi kìa! Tới lúc rớt môn thì lại bảo tại sao phải thi lại
- AD: (>~<)

[Sau khi tan học]
- AV: Nè, không phải là hết tiết rồi sao, pà cứ đi theo tui làm cái gì chứ?
- AD: Bởi vì ngoài việc ở bên cạnh A Vương thì tui không biết phải đi đâu hết
- AV: Vậy thì đi về đi
- AD: Tui không muốn về
- AD: Lại muốn gây sự nữa sao?!
- AD: A Vương à, bây giờ cho dù bất kể chuyện gì xảy ra đi nữa thì tui vẫn sẽ luôn ở bên cạnh ông, cho dù ông có cần hay không đi nữa thì tui vẫn sẽ ở bên cạnh ông
- AV: Hả, bữa nay pà bị cái gì vậy?
- AD: Tui nói thật đó
- AV: (Lại lên cơn gì nữa không biết?) Mặc kệ pà, tui không quan tâm nữa
- AD: (◍^ ^◍)

[Ngày hôm sau]
[N đang đi trên đường thì nghe thấy ai đó gọi mình bằng một giọng rất hốt hoảng từ phía xa]
- ?: Nè, cẩn thận đó!
[Cô quay qua thì thấy một chiếc xe máy đang bị mất lái lao tới chỗ mình]
- N: (?)
...
[AV và T vừa đến trường thì nhìn thấy một đám người đang bàn tán xôn xao]
- T: Chỗ bên kia sao lộn xộn quá vậy?
- AV: Giống như vừa xảy ra một vụ ẩu đả vậy
- ?2: Nè khi nãy có bạn kia chạy xe không cẩn thận nên mới gây ra tai nạn á
- ?1: Thật sao?
- ?2: Tớ nghe bảo còn tông trúng một bạn nữ nữa
- T: (?)
- ?2: Mà bạn này tớ thấy quen lắm, hình như là đã gặp ở đâu đó rồi thì phải..à là thành viên của CLB kịch
- T: (!)
- Hai bạn cho mình hỏi, bạn có biết cái người bị tông trúng là ai không vậy?
- ?2: Mình cũng không rõ nữa..ah đúng rồi, hình như bạn đó từng đóng vai công chúa trong vở diễn hoàng tử ếch đó, lần đó mình cũng có xem
- T: Cái gì! Thư Nhã bị tai nạn sao?!
- ?2: Ơ, thì tụi mình nghe kể vậy á
- T: Em ấy sao rồi?! Bị có nặng không? Hiện giờ em ấy đang ở đâu?
- ?2: Mình không có biết, nghe bảo được đưa vào phòng y tế rồi
- T: [Vội chạy đi]
- AV: Ơ anh Thiên
...
[T nhanh chóng chạy đến phòng y tế thì nhìn thấy N đang ngồi bên trong, cậu vội vàng đi tới chỗ cô kiểm tra]
- T: Nhã, em có bị thương ở đâu không? Có đau ở đâu không?
- N: (?!) Anh Thiên, em không sao, sao anh lại ở đây vậy?
- T: Anh nghe nói em bị người ta tông trúng nên anh vội chạy đến đây xem em có sao không
[AV chạy theo sau vừa tới]
- N: Em không có bị sao hết á, tại khi nãy thấy bạn kia bị té nên em đưa bạn ấy vào đây thôi
- T: Vậy thì may quá..
- N: •-•"
- AV: (¬¬)
- T: À, ý anh, em không sao là tốt rồi..

[Tối đó]
- AV: Chuyện lúc sáng nay..
- T: A Vương, em lại tính hỏi gì nữa vậy ("^▿^)
- AV: Anh biết em muốn hỏi gì mà
- T: Được rồi, câu trả lời là không
- AV: ("¬¬) Em hỏi anh thêm câu nữa
- T: Rồi, em cứ hỏi đi
- AV: Anh quan tâm Thư Nhã với tư cách là một người bạn hay là còn có ý khác nữa?
- T: Nếu như anh nói chỉ là bạn thì chắc em sẽ không tin nhỉ
- AV: Nếu như sáng nay em không nhìn thấy anh lo lắng cho cậu ta như vậy chắc có lẽ em sẽ tin đấy
- T: (Đúng là không thể giấu được em ấy nữa..)
- AV: Anh lúc nào cũng bảo là không có gì trong khi đó em thấy anh lúc nào cũng quan tâm, lo lắng cho cậu ta quá mức, lần trước thì anh bảo là vì chồng chưa cưới của cậu ấy, sau đó là bị bắt nạt, thế bây giờ lại là gì nữa đây? Anh định bảo là anh làm thế vì em hả..
- T: Là vì anh thích em ấy
- AV: Sao hả?!
- T: Anh thích Thư Nhã
- AV: (..) Cuối cùng anh cũng chịu nói ra rồi hả, anh thích cậu ấy, đó là sự thật!
- T: A Vương, anh thật sự nghiêm túc, anh đã thích Thư Nhã rồi..
- AV: Em đã nghi ngờ từ sau việc anh giúp đỡ cậu ta rồi, sao anh lại như thế? Sao anh có thể thích cậu ấy được chứ! Chẳng phải trước kia anh đã khẳng định rằng giữa hai người không có gì sao, rồi còn nói gì trong lòng anh đã có người đó rồi vì vậy nên em mới cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình, vậy mà bây giờ anh nói với em là anh thích Thư Nhã sao?
- T: Đúng là trước đây anh đã từng nói vậy, nhưng khi đó chúng ta cũng chỉ là những đứa nhỏ thôi, anh chưa đủ chín chắn, chuyện đó cũng xảy ra lâu lắm rồi, anh xin lỗi vì đã lấy đó làm cớ để khiến em từ bỏ
- AV: Vậy là từ trước đến giờ anh đã luôn lừa dối em sao? Sao anh có thể đối xử với em như vậy được chứ!
- T: Anh xin lỗi A Vương
- AV: Vậy anh hãy nói với em việc anh thích Thư Nhã cũng là nói dối để gạt em đi
- T: Không A Vương, việc anh thích Thư Nhã là sự thật, lần này anh sẽ không nói dối em, cũng không muốn tự lừa dối bản thân mình nữa
- AV: Vậy còn em thì sao? Anh biết là em vẫn luôn chờ đợi anh mà
- T: A Vương, thứ mà em nói không phải là tình yêu, anh biết rõ là em không có như vậy
- AV: Anh không biết gì hết! ><
- T: Anh biết A Vương, em đang nhầm lẫn giữa việc biết ơn với tình yêu
- AV: Không, em không nghe anh nói nữa!
>< [Bỏ chạy]
- T: A Vương..
...
[T gọi điện cho AD]
- T: An Di à, A Vương có ở chỗ em không?
- AD: Dạ không, giờ cũng tối rồi mà, sao vậy anh Thiên?
- T: À ^^" Anh với A Vương cãi nhau tí mà, em ấy bỏ đi nãy giờ vẫn chưa thấy về nên anh gọi em hỏi thử
- AD: Cậu ấy không về nhà sao? Để em gọi thử
- T: Ừm, có gì em cho anh biết nha
- AD: Dạ em biết rồi
..
- AV: [♫] [Bắt máy]
- AD: Alo A Vương, ông đang ở đâu vậy?
..
[Sau khi nghe điện thoại xong, AD chạy ngoài tìm AV]
- AD: Tìm thấy rồi :emoji_pensive:
- AV: Anh Thiên kêu pà tìm tui à
- AD: Anh ấy lo cho ông lắm đó, tui cũng..
- AV: (¬¬)
- AD: Ờm..tại sao ông với anh Thiên lại cãi nhau vậy?
- AV: Hứ, tại anh ấy thay lòng đổi dạ rồi
- AD: Ý ông là sao chứ?
- AV: Thì anh ấy thừa nhận việc thích Thư Nhã là thật rồi đó
- AD: Hả, anh Thiên nói vậy luôn hả! :emoji_flushed:
- AV: Bởi vậy nên tui mới tức giận nè, sao mà anh ấy có thể từ bỏ một người đã ở bên cạnh anh ấy suốt từ nhỏ đến lớn để đi theo một người mà anh ấy chỉ mới quen biết có vài tháng thôi chứ, đúng thật là không công bằng mà
- AD: (Nghĩ lại việc anh ấy đối xử với Thư Nhã gần đây thì cũng không có gì bất ngờ lắm) ^^" Ông bình tĩnh lại đi, việc này vốn dĩ chúng ta cũng đã đoán được từ trước rồi mà, trước đây tui với ông theo đuổi anh Thiên thì cũng đã biết được là sẽ có ngày anh ấy đưa ra lựa chọn của mình mà, dù không phải là ai trong hai ta nhưng chúng ta cũng phải chấp nhận kết quả đó ^^
- AV: Pà nói sao có vẻ thản nhiên quá vậy, chẳng phải trước đây pà cũng hùng hồn tuyên bố sẽ giành lấy anh Thiên sao? Sao bây giờ pà lại chấp nhận chịu thua vậy chứ
- AD: Bởi vì..tui có cố gắng đi nữa thì anh ấy cũng không thích hợp với tui
- AV: Tui không chấp nhận, không thể để anh Thiên bị người khác cướp mất được!
- AD: Vậy thì ông tính làm gì chứ?
- AV: Bằng mọi cách, tui sẽ không cho hai người đó đến được với nhau đâu
- AD: Haizz, tùy ông, cho dù A Vương có quyết định như thế nào thì tui cũng sẽ ủng hộ ông
- AV: Pà cũng đừng có quên, trận đấu của chúng ta vẫn chưa kết thúc, pà cũng không được từ bỏ có biết chưa!
- AD: •-• Tui biết rồi..(Tui thích A Vương mà, giờ ông kêu tui không được từ bỏ là sao chứ) ╥﹏╥
- AV: Được rồi, bây giờ về thôi
- AD: (• ༚•) Ừm, chúng ta cũng nên về thôi, anh Thiên đang đợi ông đó
- AV: Không, tui sẽ về nhà pà
- AD: Hả, sao lại là nhà tui?
- AV: Lúc nãy cãi nhau với ảnh nên bây giờ tui không thể về nhà được, tạm thời ở nhà pà một đêm vậy ( ˘°˘)
- AD: (" ͠^ᴗ^)

[Sau khi về đến nhà, AD gọi cho T]
- T: Vậy là A Vương sẽ ở nhà em sao
- AD: Vâng
- T: Vậy cũng tốt, nhờ em chăm sóc cho em trai của anh giùm anh nha
- AD: Em biết rồi, anh yên tâm đi ^^
..
- AV: Pà gọi cho anh Thiên sao
- AD: Tui gọi báo cho anh ấy biết một tiếng
- AV: Anh ấy có nói gì về tui không vậy?
- AD: Anh ấy chỉ nói là nhờ tui chăm sóc cho ông thôi
- AV: Tui có phải con nít đâu mà cần người khác trông coi chứ [Bụng kêu] :emoji_flushed:
- AD: Vâng thưa thiếu gia, có lẽ như cậu chưa ăn gì đúng không? Để tui chuẩn bị thức ăn cho cậu nha
- AV: Ừ thì..tại nãy giờ đi nhiều nên nhanh đói thôi, pà pha cho tui ly sữa là được rồi ("¬¬)
- AD: Tui biết rồi cậu chủ

[Lát sau, AD đang ở dưới bếp thì AV đi xuống]
- AV: Nè, điện thoại tui hết pin rồi, cho tui mượn dây sạc của pà tí đi
- AD: Ồ, tui để trong ngăn tủ trên phòng á
- AV: [Đi lên]
- AD: [..] [Chợt nhớ tới đống ảnh của AV treo trong phòng] (!) :emoji_scream: Thôi chết, mình quên mất! [Vội chạy lên]
[AV đang định mở cửa thì AD nhanh chóng giữ lại]
- AV: (?)
- AD: ("^▿^) Để..để tui lấy cho [Vào phòng xong đóng cửa]
- AV: (?) ( ͠• -•́)
- AD: Nguy hiểm quá, nếu lỡ như ổng mà nhìn thấy thì không xong
[AD dọn nhanh mấy tấm hình giấu dưới gầm giường]
..
[Một lúc sau cô bước ra ngoài]
- AD: Của ông nè
- AV : Pà làm cái gì mà lén la, lén lút vậy (¬¬) Đang giấu cái gì sao?
- AD: Đâu, chỉ là phòng của tui hơi bừa bộn thôi ^^"
- AV: Đây đâu phải là lần đầu tui thấy cái phòng pà như cái chuồng heo đâu, pà xấu hổ cái gì chứ
- AD: A Vương quá đáng lắm, tui có dọn mà ><
- AV: Ừ, thế thôi
[AV quay đi, nhìn thấy cậu ấy đi về phòng nên cô thở phào nhẹ nhõm]
- AD: :emoji_pensive:

[AD quay lại pha sữa rồi mang lên phòng AV]
- AD: Sữa của ông nè
- AV: (..)
- AD: [Nhìn]
[Lúc này AV đang nằm trên giường, tay gác lên trán]
- AD: (Cậu ấy ngủ rồi sao?) [Đặt ly sữa lên bàn] (Mình có nên kêu cậu ấy không nhỉ?)
[AD tiến lại gần, cô khẽ nói nhỏ bên tai cậu]
- AD: A Vương..
- AV: Tui có gì không bằng cậu ta chứ?
- AD: Hả?
- AV: Tại sao anh Thiên thích cậu ấy mà không thích tui chứ?
- AD: (..)
- AV: Hay có phải là do tui đáng ghét không?
- AD: Không phải vậy đâu
- AV: Pà cứ nói thật đi, tui muốn nghe cảm nhận thật sự của pà
- AD: Sao A Vương lại có thể đáng ghét được chứ ( •̀ - •́)
[Nghe câu trả lời khẳng định của AD, AV bất ngờ ngồi dậy]
- AV: ( ͠• -•́) Sao lại không?
- AD: Ai cũng được nhưng tui không cho phép bản thân ông nghĩ như vậy, còn nhớ lần đầu tiên tui thất tình, lúc đó tui đã khóc đến cả đêm, A Vương cũng không nói gì hết mà ở bên cạnh tui cho đến khi tui khóc xong, ông còn an ủi rồi kể chuyện cho tui nghe nữa, ông đã luôn động viên tui rất nhiều, rồi lúc tui mang con mèo về nhà, mặc dù ông bị dị ứng với mèo nhưng vẫn chấp nhận để tui giữ nó trong nhà, đã vậy còn cố gắng để mà chỉ bài cho tui nữa, năm đó tui rủ ông đi coi pháo hoa nhưng lại đi đúng năm người ta không đốt pháo, dù vậy ông vẫn chuẩn bị sẵn pháo để mà thực hiện nguyện vọng của tui, lần trước chân tui bó bột, ông cũng không ngại cõng tui về cả đoạn như vậy, kể cả lần tui bị bệnh A Vương cũng không bỏ mặc tui mà ở bên cạnh chăm sóc tui cả ngày, cho dù là trước đây hay là bây giờ thì ông vẫn luôn quan tâm tới tui, người như vậy sao lại có thể đáng ghét được chứ, A Vương rất tốt bụng, bề ngoài ông tỏ ra không quan tâm nhưng thật chất không phải vậy, ông quan tâm người khác nhưng không hề nói ra, luôn sẵn sàng giúp đỡ bạn bè mỗi khi gặp chuyện, làm việc tốt nhưng không cần ai phải hồi đáp, ông rất nhiệt tình khi giải quyết một vấn đề gì đó, dám đương đầu với nguy hiểm mà không hề sợ hãi, không có việc gì có thể làm khó được A Vương hết, ông chính là người như vậy nên tui rất là ngưỡng mộ ông đó! ><
- AV: (• ༚•)..Không ngờ trong mắt pà tui là người như vậy
- AD: Hở
- AV: Tui cứ tưởng là pà phải nghĩ về tui tệ lắm chứ ( ˘ᵕ˘)
- AD: Ừ thì..dù gì ông cũng là bạn thân của tui mà, tui đâu thể nào nghĩ xấu cho ông được
- AV: (..) Phải rồi, chúng ta vốn dĩ là bạn thân nhưng lại vì một người con trai mà trở mặt với nhau, tui đã nhiều lần nghĩ xấu cho pà, còn hay vô cớ kiếm chuyện với pà nữa, xin lỗi vì trước đây tui đã đối xử không tốt với pà
- AD: •-• Thật ra thì lúc trước tui cũng như ông, nhưng mà..à mà thôi, nếu ông đã nói vậy thì sau này đối xử tốt với tui một chút là được rồi
- AV: Nói thì nói vậy thôi chứ chưa chắc, dù gì thì tui với pà vẫn là đối thủ nên tui không chắc là sẽ đối tốt với pà được đâu
- AD: (Hơ, đúng là tính xấu khó đổi == )
- AV: Nhưng mà..
- AD: :emoji_no_mouth:
- AV: Điều pà là bạn thân của tui sẽ không bao giờ thay đổi, dù cho sau này người anh Thiên chọn có là pà đi nữa thì tui vẫn sẽ coi pà là bạn
- AD: A Vương..(Tui không cần anh Thiên đâu, tui chỉ cần ở bên cạnh ông như vậy là đủ lắm rồi)
[AD ôm lấy AV]
- AV: Nè, pà làm cái gì vậy!
- AD: Tui đang minh chứng cho tình bạn của chúng ta đó (◍^ ^◍)
- AV: Pà đừng nghĩ là chúng ta làm hoà rồi pà muốn làm cái gì thì làm nha, tui không phải loại dễ dãi đâu!
- AD: Thôi mà, A Vương dễ thương lắm mà, cho ôm cái đi
- AV: Bỏ ra!
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
171
Điểm cảm xúc
332
Điểm
63
Chap 122: Ghen
[Sáng hôm sau, AV vào phòng của AD để trả dây sạc, cậu mở ngăn tủ ra thì nhìn thấy chiếc vòng tay lần trước]
- AV: (..)
...
[Chuyển cảnh AD thức dậy, sau khi thay đồ chuẩn bị thì cô đi đến trước cửa phòng AV]
- AD: A Vương ông đã dậy chưa? [Gõ cửa] [..]
[Thấy bên trong im lặng nên AD mở hé cánh cửa]..
- AD: Cậu ấy đâu rồi?
[Không thấy ai nên cô đi xuống dưới nhà]
..
- L: An Di, con dậy rồi sao
- AD: Dạ, mẹ có thấy A Vương đâu không?
- L: Thằng bé khi nãy dậy xong đã đi từ lúc sớm rồi
- AD: Cậu ấy đi sớm vậy sao (Còn không đợi mình cùng đi nữa) :emoji_triumph:
- L: A Vương có nhờ mẹ chuyển lời là nhắn con buổi trưa ghé sang nhà thằng bé đấy
- AD: (• ༚•) Vậy à, dạ con biết rồi
...
[Sau khi tan học, AD ghé sang nhà AV]
- AD: Không biết cậu ấy bảo mình sang có việc gì nhỉ?
[Ding dong]..
- AV: [Mở cửa]
- AD: Chào A Vương
- AV: Tới rồi sao, vào đây..ngồi đợi tui một tí
- AD: (?)
[AV đi vào phòng lấy cái gì đó]
- AV: [..] Đưa tay pà đây
- AD: Hả
- AV: Nhanh lên
- AD: •-•
[AD đưa tay lên, AV lấy chiếc vòng tay đeo vào cho cô]
- AD: (!) Cái này là..
- AV: Hm..vừa rồi đấy
- AD: Đây không phải là vòng tay của tui sao? Sao nó lại..A Vương, ông đã sửa nó sao?
- AV: Tui không có sửa nó cho pà đâu, chẳng qua là vì anh Thiên thôi ( ˘°˘)
- AD:..Dù là vì tui hay là vì anh Thiên thì tui cũng vui lắm, cảm ơn A Vương nha (◍^ ^◍)
- AV: Lần sau đừng có phá hư nữa đó [AD nhìn chiếc vòng tay được sửa kết hợp với chiếc móc khóa hoa hồng xanh được thiết kế lại trông rất tỉ mỉ]
- AD: Đẹp quá, sao ông làm được vậy?
- AV: Lắm chuyện!
- AD: Tui chỉ hỏi thôi mà
[Lúc này T về đến nhà]
- T: A Vương, em đã về rồi sao
- AV: ("¬¬)
- AD: Anh Thiên
- T: An Di, em cũng tới hả
- AD: Dạ
- T: Em đi đâu từ tối qua tới giờ, có biết là anh lo cho em lắm không hả
- AV: (..)
- AD: •-• Em nghĩ là em nên đi về trước, hai người có gì nói từ từ nha ("^▿^)

[Sau đó AD rời đi để hai người ở lại nói chuyện]
- T: A Vương, về việc đó..
- AV: Anh không cần nói nữa đâu, em biết rồi
- T: :emoji_no_mouth:
- AV: Em không quan tâm việc anh thích ai hay là theo đuổi ai, chỉ cần ngày nào anh vẫn còn độc thân thì em vẫn sẽ bám lấy anh, em sẽ không từ bỏ cho dù anh có nói bất kì điều gì đi nữa
- T: :emoji_pensive: Anh biết là cũng không nói được em mà nhưng anh sẽ không bao giờ thay đổi ý định của mình đâu
- AV: Em cũng sẽ như vậy
- T: •-•"

[Tối đó]
- AD: (Không biết chuyện giữa A Vương với anh Thiên sao rồi nhỉ?)
[AD lấy điện thoại nhắn cho AV]
- AD: [✉️: Mọi chuyện sao rồi?]
..
- AV: [Nhận được tin nhắn] (!)
- [✉️: Pà rảnh không, qua chỗ tui đi]
- AD: (?)

[AV hẹn gặp AD ở ngoài quán ăn]
- AD: Ông kêu tui ra đây làm gì vậy?
- AV: Pà muốn ăn gì thì cứ gọi đi, hôm nay tui sẽ khao
- AD: Thật không? Sao bữa nay ông hào phóng với tui vậy? Bộ mở tiệc thất tình sao
- AV: Thất tình cái con khỉ, chẳng qua là tui muốn cảm ơn pà vì nhờ có lời động viên của pà nên tui đã vực dậy tinh thần, quyết tâm theo đuổi lại anh Thiên
- AD: Ồ thế à (Như vậy không phải là mình tự hại mình rồi sao) ("¬¬)
- AV: Hơn nữa..
- AD: (?)
- AV: Coi như lần này là chúc mừng cho sự giảng hòa của chúng ta đi, vậy nên bữa nay pà muốn sao cũng được
- AD: Cái này nghe được, vậy thì tui sẽ không khách sáo nữa ( ꈍᴗꈍ)

[Sau đó]
- AD: Cái tên A Vương này nặng chết đi được, lần nào cũng uống say rồi bắt mình cõng về, đúng là đáng ghét thật mà! ><
[Đang đi thì bị vấp, AV ngã đè lên người cô]
- AV: (!) Ui ya, nặng quá đi! ><
- AV: [Ngồi dậy] Huh? Pà làm gì mà nằm dưới đường trông khó coi vậy
- AD: Cái lưng của tui..còn không phải do ông
- AV: Haha..
- AD: Ông cười cái gì chứ! (•̀ ༚•́)
- AV: Nhìn pà trông mắc cười quá
- AD: Bộ tui là trò cười của ông sao
- AV: Không phải đâu, tại vì nhìn pà tui thấy vui thôi (^▿^)
- AD: Ông nói thiệt hả..vậy tại sao ông lại thấy vui vậy?
- AV: Tại sao hả? Vì pà trông rất ngốc đó
- AD: Hừ (¬¬) Đáng ghét 'Tui đúng là đồ ngốc nên mới thích ông á'
...
[AD sau khi cõng AV về đến nhà]
- T: (!) An Di, A Vương!
[T đỡ lấy AV]
- T: Em ấy sao lại say thế này?
- AD: ("^▿^) Cậu ấy rủ em đi ăn sau đó có uống chút bia, tụi em cũng uống ít thôi nhưng A Vương say quá nên em phải đưa cậu ấy về
- T: Để anh dìu em ấy vô nhà..
[T dìu AV đến bàn rồi đặt cậu ngồi xuống]
- An Di, người em cũng lấm lem hết rồi kìa, hay là em đi vào rửa mặt đi
- AD: Dạ
- T: Sao em lại uống say thế này hả
- AV: Anh Thiên, anh Thiên, em yêu anh
- T: Em say lắm rồi đó
- AV: Em không có say mà, em phải uống tiếp, dô..!
- T: Em đừng có quậy nữa
- AV: Anh là của em, là của em..
- T: Em có biết là mình đang nói cái gì không hả, tỉnh táo lại đi
[AD bước ra, lúc này AV chủ động tiến tới hôn T]
- AD: (ʘ_ʘ)
- T: (!)
- AD: (..) [Ngọn lửa đột bùng cháy] Hai người đang làm cái gì vậy!!
- T: (!) Ơ An Di..
- AV: (^▿^)
- AD: :mad:
- T: Không phải như em nghĩ đâu
- AD: [Tức giận bỏ chạy ra ngoài]
- T: An Di, khoan đã..
- Thật là..em ấy hiểu lầm rồi
...
[AD vừa chạy, hình ảnh của hai người khi nãy cứ hiện lên trong tâm trí cô]
- AD: (Mình..mặc dù mình biết A Vương luôn thích anh Thiên nhưng khi nhìn thấy cái cảnh cậu ấy hôn người khác thì tim mình đau không thể chịu được, cứ như có ai đó bóp chặt trái tim của mình vậy, đau đến mức không thể thở nổi) [Cô cảm thấy bất lực ngồi gục xuống đường, khóc nức nở] (Trận chiến vẫn chưa bắt đầu nhưng mà mình đã thua rồi, vốn dĩ ngay từ đầu mình đã không có cơ hội rồi, mình chẳng qua chỉ là một người không đáng để cậu ấy để tâm, mình nghĩ cái gì mà có thể thay đổi trái tim cậu ấy chứ, An Di, mày thật quá ngu ngốc mà, cảm giác này thật sự khó chịu quá..)

[Ngày hôm sau]
[AD đi vào lớp, AV nhìn thấy cô nhưng AD tỏ vẻ không quan tâm, quay mặt sang chỗ khác không thèm nhìn cậu]
- AV: (?) Hôm nay pả bị sao vậy? ( ͠• -•́)
..
[Tan học]
- AV: Pà sao vậy?
- AD: Sao chứ, tui làm gì chứ ( ˘⁰˘)
- AV: Tui thấy pà hôm nay hành xử hơi lạ, nên mới hỏi thôi
- AD: Tui hành sự kì lạ chỗ nào chứ? Không lẽ việc tui đến lớp nghe giảng là việc kì cục sao? Ông mới là kì lạ đó!
- AV: :emoji_flushed: Tui chỉ hỏi thôi mà, tự nhiên lại cọc lên vậy
- AD: Mặc kệ tui, ông đi mà lo cho anh Thiên của ông đi! [Bỏ đi]
- AV: Gì vậy, bộ tới tháng sao? ( ͠• ༚•́)
...
- T: A Vương à, hôm nay em có gặp An Di không?
- AV: Sao anh lại nhắc đến pả chứ
- T: Chuyện hôm qua..
- AV: Hôm qua đã xảy ra cái gì sao? Mà phải rồi, sáng nay pả bị cái gì á, tự dưng khi không nổi giận đùng đùng với em, không biết là bị cái gì nữa?
- T: ^^" Hôm qua em say, em không nhớ cái gì hết sao?
- AV: Hả, nhớ cái gì chứ?
- T: À thì..'Không lẽ em bắt anh phải nói lại việc đó sao' (" ͠^ᴗ^)
- AV: Hôm qua..[Nhớ lại] Có phải là trong lúc say em đã hôn anh không?
- T: Thật không hay, vô tình lúc đó em ấy cũng đã nhìn thấy :emoji_rolling_eyes:
- AV: (Không lẽ nào..À, thì ra là pả đang tức giận vì mình được hôn anh Thiên, chắc là đang ghen tỵ với mình đây mà, cũng phải, pả có nằm mơ cũng không ngờ được người cướp đi nụ hôn đầu của anh Thiên chính là ta, haha, lần này coi như mình đã trả thù được rồi, mãn nguyện quá) ( ˘ᵕ˘)
- T: A Vương, A Vương..
- AV: Hả?
- T: Em có tính giải thích với An Di không
- AV: Sao em phải giải thích với pả chứ?
- T: Tại vì khi đó em say nên không ý thức được hành động thôi
- AV: Không cần đâu anh Thiên, pả giận thì cứ cho pả giận đi, như vậy càng tốt, em đỡ bị làm phiền ( ˘ᵕ˘)
- T: Ơ, cái thằng này ("¬¬)
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
171
Điểm cảm xúc
332
Điểm
63
Chap 123: Lời thú nhận
[T hẹn gặp AD ở ngoài quán nước]
- AD: Anh hẹn em ra đây có gì không?
- T: Anh chỉ muốn nói chuyện rõ ràng với em về việc anh với A Vương thôi (" ͠^^)
- AD: Chuyện đó, sao anh phải giải thích với em chứ :emoji_rolling_eyes:
- T: Em giận A Vương à?
- AD: Không phải, em không có giận cậu ấy
- T: Vậy là em giận anh rồi
- AD: (!) Sao..sao em lại giận anh chứ?
- T: Tại vì chuyện đó
- AD: (..)
- T: Em thích A Vương phải không?
- AD: Hả! Em..(..) Anh biết rồi sao..
- T: Từ khi nào vậy?
- AD: Em cũng không biết là từ khi nào, em không hiểu tại sao? Trước đây em chưa từng có cảm giác đó nhưng bây giờ em cứ cảm thấy có một cảm giác rất đặc biệt mỗi khi ở bên cạnh cậu ấy, càng ngày càng rõ ràng, em không thể che giấu nó thêm được nữa
- T: Hoặc có thể là em đã luôn thích A Vương, tại em không nhận ra điều đó thôi
- AD: (• ༚•)
- T: Em với A Vương đã là bạn thân từ nhỏ nên dĩ nhiên điều đó đã đi vào tiềm thức của em khiến em luôn có một ý nghĩ em và em ấy chỉ là bạn, với lại trước đây vì khoảng thời gian hai đứa gặp nhau cũng rất là ít có phải vậy không
- AD: Đúng vậy, lúc nhỏ cậu ấy chỉ gặp em vào mỗi dịp hè thôi, càng lớn thì tụi em càng ít gặp nhau hơn
- T: Chính vì khoảng cách đó đã khiến em không nhận ra tình cảm thật của mình, em nhận ra cảm giác đó là vì bây giờ em có nhiều thời gian ở bên cạnh A Vương hơn, không phải vậy sao?
- AD: (Là vậy sao, mình đã yêu cậu từ khi nào ngay cả bản thân mình cũng không nhận ra điều đó, mình cứ cố gắng để theo đuổi cái hạnh phúc mơ hồ trong khi nó đã luôn ở trước mắt mình) ( •́ ᵕ •̀ )
- T: Ơ An Di, em sao vậy? Anh nói sai gì à
- AD: Không anh Thiên, anh nói không hề sai tí nào, em đã thích A Vương, có lẽ là em đã thích cậu ấy từ rất lâu rồi, nhờ có anh nên em mới nhận ra điều đó, em cảm ơn anh (◍^ ^◍)
- T: Anh mừng vì em có thể nhận ra được, cuối cùng thì..công sức bao lâu nay đẩy thuyền của mình cũng đã có tiến triển rồi! (✧ᴗ✧) [Đội trưởng chiến hạm OTP AVxAD]
- AD: (ꏿ﹏ꏿ; ) Hể?
- T: An Di, anh rất mong hai đứa có thể đến với nhau á! Đây cũng chính là mong ước mà bấy lâu nay anh muốn thực hiện, tất cả nhờ vào em hết đó An Di
- AD: Eh! (Hóa ra là từ trước đến giờ anh ấy luôn muốn mình và A Vương đến với nhau à? Vậy những chuyện trước kia mình và cậu ấy từng đấu đá với nhau vì anh Thiên, tất cả đều vô nghĩa sao?..Thôi kệ đi, dù gì giờ cũng không còn quan trọng nữa)
- T: À phải rồi, em có nghĩ là mình sẽ thổ lộ cho em ấy biết không?
- AD: (!) Em..cũng không biết nữa nhưng mà chắc chắn cậu ấy sẽ không chấp nhận đâu
- T: Anh nghĩ dù vậy nhưng em cũng nên nói ra tình cảm của mình cho A Vương biết, nếu như thất bại thì em vẫn có thể lùi lại rồi tiến thêm bước nữa nhưng nếu em cứ giữ im lặng như hiện giờ thì em sẽ mãi chẳng tiến thêm được bước nào đâu
- AD: Lỡ như nói ra cậu ấy ghét em thì sao?
- T: Anh chắc chắn em cũng chiếm một vị trí quan trọng đối với A Vương cho nên dù có thất bại thì em ấy cũng sẽ không bỏ rơi em đâu, đừng lo, anh vẫn sẽ luôn ủng hộ cho em, nếu em muốn bày tỏ tình cảm của mình thì anh sẽ giúp đỡ hết mình
- AD: Anh Thiên, em cảm ơn anh rất nhiều ^^

[T nhìn thấy chiếc vòng AD đang đeo trên tay]
- T: Cái vòng tay đẹp nhỉ
- AD: Đây là cái mà lần trước anh đã tặng cho em á
- T: Hể? (• ᘁ •)
[AD nhìn vẻ mặt ngờ nghệch của T nên tỏ ra nghi ngờ]
- AD: (..) Anh Thiên, em có một câu muốn hỏi..cái vòng tay mà anh đã tặng cho em, có phải là do anh đã mua nó không vậy?
- T: ("^▿^) Thật ra, cái vòng tay không phải do anh mua, A Vương mới là người đã mua nó
- AD: (!)

[Nhớ lại:
- AD: Ủa mà tui có nói là của anh Thiên tặng bao giờ đâu sao ông biết?
- AV: •-•" Ờ thì..thấy pà giữ kĩ vậy chắc chắn là do ảnh tặng rồi chứ còn gì 'Hừ, chẳng phải bảo hàng chất lượng sao, chưa gì đã hư rồi' (¬¬)
- AD: Ông nói cái gì cơ?
- AV: À, không có gì
- AD: ( ͠• -•́)..Anh Thiên tặng quà cho tui ông không giận à
- AV: Xời, ảnh tặng cho tui nhiều thứ có giá trị hơn nữa kìa, ai thèm quan tâm ba cái vòng tay rẻ tiền này chứ
- AD: Nè sao ông dám nói vòng tay mà anh Thiên tặng tui là đồ rẻ tiền vậy hả
- AV: Thì dĩ nhiên là vậy mà, bởi vì..(• - •) Bởi vì vậy nên nó mới dễ hư á, pà thấy chưa..]

- AD: Đúng là vậy, bảo sao mà..
- T: Xin lỗi vì đã không nói với em nhưng A Vương không muốn anh nói
- AD: Tại sao vậy?
- T: Thật ra lần đó vì muốn xin lỗi em cái vụ làm hư món quà mà em định tặng anh nên A Vương đã mua nó nhưng sau đó hai đứa lại cãi nhau nên em ấy mới nhờ anh đưa cho em đấy
- AD: (• ༚•) Thật sự là như vậy sao
[AD nhớ lại trước đây]
- AD: Nhớ lại khi đó em còn nói những lời khó nghe với cậu ấy nữa, chắc là cậu ấy giận em lắm :emoji_sweat:
- T: Em đừng lo, A Vương không phải là người hay để bụng chuyện cũ đâu, nếu không em ấy đã không quan tâm em như vậy rồi
- AD: :emoji_slight_frown:
- T: À..còn một chuyện nhưng anh không biết có nên nói với em không?
- AD: (?) Là chuyện gì vậy anh Thiên?
- T: Thật ra anh đã hứa với A Vương là không được nói ra nhưng mà bây giờ anh cũng đã về phe của em rồi vậy nên anh nghĩ không nên giấu em chuyện này
- AD: (?)
- T: Thật ra, người cứu em ở bãi biển lần đó không phải anh
- AD: (!) Không phải anh! Vậy ý anh, người đã cứu em là A Vương sao?! :emoji_flushed:
- T: ( ˘ᵕ˘)
- AD: Nếu..nếu là như vậy thì tại sao cậu ấy phải giấu em chứ?
- T: Anh cũng không biết nữa, nhớ lại lúc anh chạy tới đó thì trông vẻ mặt của em ấy có vẻ hốt hoảng lắm..

[Hồi tưởng:
- T: A Vương (!) Có chuyện gì vậy, An Di bị sao vậy?
- AV: (..)
- T: A Vương!
- AV: Hhả?
- T: Sao em ngẩn người ra vậy, đã xảy ra chuyện gì?
- AV: Chuyện..chuyện là, em thấy pả đang bị đuối nước nên lôi pả lên thôi
- T: Hả, An Di bị đuối nước, em ấy có sao không?
- AV: Vẫn ổn
- T: Như vậy thì may quá..mà sao em ấy lại bị đuối nước chứ?
- AV: Em..không biết
- T: Thôi giờ không sao rồi, chúng ta mau đưa em ấy trở về y, mẹ cũng say bí tỉ nên ngủ mất tiêu rồi, tốt hơn là đừng cho mẹ biết chuyện này
- AV: Em biết rồi •-•..Ah anh Thiên!
- T: Hả
- AV: Chuyện này, anh tuyệt đối không được nói cho pà An Di biết là em đã đem pả lên nha
- T: Hả tại sao vậy?
- AV: Anh đừng hỏi tại sao, anh hãy giúp em đi
- T: (•⌓•) Ờ..ờm anh biết rồi..]

- T: Có lẽ là A Vương lo lắng cho em nhưng không muốn nói ra nên mới giấu chuyện đó á
- AD: Sao lại như vậy chứ, cậu ấy thà để em hiểu lầm chứ không chịu nói ra, không được, em phải đi gặp A Vương mới được! Anh Thiên, cảm ơn anh vì đã cho em biết sự thật
- T: Em đi cẩn thận nha ^^
- AD: Vâng
...
[AD chạy đến trường tìm AV khi cậu vừa tan tiết buổi chiều]
- AD: A Vương! [Vừa nhìn thấy AV thì cô chạy đến ôm cậu]
- AV: (!) Nè cái gì vậy!
- AD: A Vương đáng ghét, sao lúc nào ông cũng giấu tui mọi chuyện hết vậy hả
- AV: Pà lại lên cơn gì nữa vậy?
- AD: Anh Thiên đã nói với tui hết rồi
- AV: Hả, không lẽ ảnh lại giải thích với pà cái gì về vụ hôm kia hả?
- 'Anh Thiên này thật là, không biết ảnh lại nói gì với pả nữa'
- AD: Chuyện đó không quan trọng nữa, A Vương, xin lỗi vì đã hiểu lầm ông
- AV: Chuyện đó vốn dĩ có gì đâu mà hiểu lầm chứ
- AD: Tui hứa từ giờ sẽ không kiếm chuyện vô cớ hay là nổi giận với ông nữa, vì vậy ông đừng có giận tui nha
- AV: Ừ thì..pà nói được thì hãy làm được đấy (¬¬)
- AD: Tui nhất định sẽ cố gắng!
[Nhớ lại lời T nói: Anh nghĩ dù vậy nhưng em cũng nên nói ra tình cảm của mình cho A Vương biết, nếu như thất bại thì em vẫn có thể lùi lại rồi tiến thêm bước nữa nhưng nếu em cứ giữ im lặng như hiện giờ thì em sẽ mãi chẳng tiến thêm được bước nào đâu..] (..) (˵• •˵) A Vương, thật ra tui..tui..
[AD đang định bày tỏ cảm xúc của mình thì đột dưng có một người đi ngang vô tình đụng phải cô]
- AD: :emoji_flushed:
- ?: Ơ xin lỗi bạn
- AV: (♡▿♡) Ớ, trai đẹp!
[AV kéo AD sang một bên rồi chạy ra bắt chuyện với chàng trai kia]
- AD: (?) [Ngơ ngác chưa biết chuyện gì xảy ra]
- AV: Chào anh! (•̪ ▿ •̪)
- ?: Hả?
- AD: [Ngọn lửa bùng cháy] Anh là ai hả?! Tránh xa cậu ấy ra!!
- ?: (Ủa gì vậy, tui biết cái gì đâu?) (ꏿ﹏ꏿ; )
- AV: Sao tự dưng bốc lửa lên vậy, không phải mới khi nãy vừa bảo là sẽ không nổi nóng nữa sao? ("¬¬)
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
171
Điểm cảm xúc
332
Điểm
63
Chap 124: Người kết nối
[Chap này để hồi tưởng lại những gì mà thuyền trưởng đã làm và những đóng góp tích cực của thuyền trưởng trong việc đẩy thuyền ra khơi]

[Chap 20: T rủ AD sang nhà làm bánh]
- T: Anh xin lỗi, dạo nay anh về hơi trễ để em phải đợi, để anh bù đắp lại cho em nha, em thích bánh ngọt phải không? Cuối tuần này anh sẽ ở nhà làm bánh cho em nha ;)
- AV: Anh nói thiệt hả anh Thiên (•̪ ▿ •̪)
- T: Đương nhiên rồi! (Sẵn dịp này mình nên rủ An Di qua để em ấy gặp mặt A Vương thường xuyên hơn) Em có thể rủ An Di qua chung cũng được..
- AV: (!)( ⁰ ロ ⁰)
[Vâng, anh tui đã có ý đồ hết rồi, không phải tự dưng mà rủ người ta sang chơi đâu]

[Chap 30: T sau khi nhận được điện thoại của mẹ nói về kì nghỉ hè]
- T: (Kì nghỉ hè sao..được đó! Dạo gần đây mối quan hệ giữa A Vương với An Di không được tốt, mình nên tận dụng khoảng thời gian này để giúp cho hai đứa nó mới được, mình sẽ rủ An Di theo, đây chính là cơ hội tốt để hai đứa nó có thời gian đi chơi với nhau nhiều hơn)
...
[Sau đó]
- T: Sắp tới nhà anh sẽ có chuyến đi du lịch hè, em có muốn đi cùng không? (• ▿ •)
- AD: Du lịch sao? Tuyệt quá! Anh muốn mời em đi thiệt hả?

[Chap 32: Đêm tâm sự với An Di]
- T: À đúng rồi, anh từng nghe em kể là trước đây em đã chia tay với bạn trai cũ? Thế giờ sao rồi?
- AD: Mm..từ lúc đó tới giờ em vẫn vậy
- T: (!) Vậy là hiện giờ em vẫn chưa có tình cảm với ai hết à?
- AD: Em cũng..không biết phải nói sao với anh nữa? ("^▿^)
- T: (• ༚•) (Phải rồi, bây giờ An Di vẫn đang độc thân mà, nếu như em ấy chưa có đối tượng thì mình nên nói với em ấy về chuyện của A Vương, nếu như mình nói ra có thể em ấy sẽ suy nghĩ đến..đây có phải là lúc? Mình có nên nói chuyện đó với An Di không?) An Di..
- AD: Hả?
- T: Anh thật sự có chuyện này muốn nói với em
- AD: Chuyện..chuyện gì vậy?
- T: A..
- AV: Anh Thiên, anh đây rồi! (^▿^)
- T, AD: (!) Argh!! Σ(⁰ ロ ⁰)

[Chap 38: Lúc T nhìn thấy AD đang nói chuyện với M sau bữa cơm]
- AD: (¬¬)
- M: @#$%..(^▿^)
- T: (Cậu nhóc đó hình như rất thích An Di, nếu như An Di chấp nhận tình cảm của cậu ấy vậy thì A Vương phải làm sao đây?)
...
- M: Ngủ ngon nha An Di (^▿^)♡
- AD: Ừ ừ cảm ơn, đi lẹ ik
- M: :emoji_blush: [Đi về phòng]
- AD: Tên đó đúng thật là..
- T: An Di
- AD: (?) Anh Thiên?
- T: Ờm..anh thấy em khá là thân với Minh nhỉ?
- AD: À..dạ (" ͠^ ▿^)
- T: Có phải là hai đứa đang hẹn hò không?
- AD: (!) Hả đâu! (⁰ ロ ⁰) Sao mà em hẹn hò với cậu ta được chứ, anh đừng có hiểu lầm (>༚<)
- T: Thật vậy á?
- AD: [Gật đầu] ><
- T: ^^ An Di nè, về chuyện đó..
- AD: Sao anh? (• ༚•)
- T: Chuyện lần trước anh định nói với em..
( •́ ▿ •̀ )
- AD: Lần trước?
- T: Anh..
- AT: Thiên à!
- T, AD: (!)

[Chap 46: T sau khi biết N có ý định tiếp cận AV]
- AD: Thư Nhã kể A Vương từng làm một chuyện tốt cho cậu ấy nên cậu ấy rất là có thiện cảm với A Vương (^▿^)
- T: Ra vậy (• ༚•)
[T nhìn sang N với AV đang nói chuyện với nhau]
- T: (Thư Nhã có vẻ như là không chỉ đơn giản coi A Vương là bạn bè bình thường, mình phải để mắt tới em ấy nhiều hơn mới được)
[Khi này thuyền trưởng đã bắt đầu cảnh giác tới đứa có nguy cơ đục thuyền]

[Chap 54: N làm lành với AV sau lần tỏ tình thất bại, T thì nghĩ AD sẽ buồn nên tìm cách an ủi cô]
- AD:..lúc nãy em thấy anh trông có vẻ buồn lắm mà
- T: Ờm, anh buồn vì A Vương thôi
- AD: A Vương sao?! (" ͠• -•́)
- T: •-•"..Nhưng mà chuyện của hai đứa nó bỏ qua một bên ik, bây giờ người anh đang quan tâm là em đấy An Di
- AD: Hả! Σ(ꏿ ꏿ) Em..em!
- T: Đúng rồi, A Vương với Thư Nhã thành đôi thì em có thấy buồn không? Anh cứ nghĩ em với A Vương rất là hợp nhau nhưng mà kết quả cuối cùng thì không như anh nghĩ, nếu em cảm thấy không vui thì cứ tâm sự với anh đi ^^
- AD: (..)
- T: An Di..An Di?
- AD: Dạ? (• ▿ •)
- T: Em sao vậy? Em có nghe anh nói cái gì không?

[Chap 56+57: Lần T mua 2 tấm vé định tặng cho AD]
- T: (Mặc dù mình vẫn chưa biết mối quan hệ giữa A Vương và Thư Nhã giờ như thế nào nhưng nếu như vẫn chưa đi xa quá thì vẫn có thể còn cơ hội, mình nhất định sẽ kéo A Vương về với An Di, với hai tấm vé đã chuẩn bị sẵn, mình sẽ đưa nó cho An Di rồi bảo A Vương đi cùng em ấy, hy vọng là em ấy sẽ thích)
...
[Và rồi kết cục sau đó]
- T: (!) Ủa sao lại có một cái vậy?
- AV: Sao vậy anh? ( ͠• -•́)
- T: Khi nãy em..à thôi, không có gì ^^" (Mình tính lấy một cái đưa cho An Di, cái còn lại cho A Vương, vậy mà giờ chỉ còn một tấm)
- AV: (?)

[Chap 60: Lần T thấy N đi vào thư viện]
- T: (Thư Nhã vào thư viện đọc sách sao, A Vương cũng hay đến thư viện lắm, nếu như em ấy thường xuyên đến đây thì khả năng cao là hai người họ sẽ gặp nhau, mình không có cách nào để ngăn chuyện này xảy ra được) (..) (Điều đầu tiên là mình phải thăm dò Thư Nhã cái đã, để xem em ấy như thế nào)
..
- T: Chào em, anh ngồi ở đây có được không?
- N: Anh Thiên, anh cũng đến đây đọc sách sao
- T: Ờm phải rồi, anh cũng thích đọc sách lắm ("^▿^)

[Chap 68: Lần AV phá hư quà mà AD chuẩn bị cho T]
- T: Cái thằng này, sao em lại làm như vậy hả, lần này là em làm sai rồi có biết không? (Uổng công anh giúp mày bao lâu nay) (¬¬)
- AV: Đâu phải em cố ý đâu chứ
- T: Anh không biết là em làm bằng cách nào nhưng mà em phải xin lỗi An Di đi, nếu không anh cũng sẽ không nói chuyện với em luôn đó
- AV: Ơ anh Thiên
[Nhờ có vitamin chửi của T nên AV có thêm động lực để mua quà xin lỗi AD]

[Chap 72: T khi bắt gặp TN đang lén la, lén lút ở CLB]
- T: (Hm..chắc chắn là em ấy đang theo dõi A Vương rồi, mình có thể nhìn thấy rõ được mục đích của em ấy)
- N: (..)
- T: Em nói thật đi, không phải là em đến xem mọi người diễn đúng chứ (¬¬)
- N: •-• (..)
- T: Chẳng phải anh đã nói với em đừng có ý tiếp cận A Vương nữa rồi sao? ( ͠• ༚•)
- N: Em đâu có
- T: (Với cái thái độ và hành động đó, rõ ràng là em ấy vẫn chưa từ bỏ ý định đó mà, mặc dù mình đã nói hết lời rồi, không được, mình phải giúp A Vương mới được)..Thư Nhã có một điều mà anh cần nói với em, dù em có ý nghĩ gì đi nữa thì cũng nên từ bỏ y, anh sẽ không cho phép em thực hiện nó đâu
- N: Ý của anh là sao? (• ༚•)
- T: Nếu em vẫn muốn theo đuổi A Vương thì anh sẽ ngăn em lại á
- N: Sao anh phải làm như vậy chứ?
- T: Tại vì anh không thích em đến gần A Vương (¬¬)
- N: Tại sao anh lại không thích em đến gần cậu ấy chứ?
- T: (Thư Nhã à, em rất tốt nhưng anh rất tiếc, A Vương phải về với An Di, anh tuyệt đối không thể để em xen vào giữa hai đứa nó được :emoji_triumph: ) A Vương là em trai của anh, em có thể thích ai cũng được nhưng nếu là em trai của anh thì anh không cho phép..

[Còn vài phân đoạn nữa nhưng mà mục tiêu của ảnh về sau cũng rõ ràng rồi nên mình không có nhắc lại nữa. Là một dân đu OTP nhiều năm nên thuyền trưởng tuyệt đối không cho phép bất kỳ kẻ nào có thể phá hủy chiến hạm của mình, vì thế anh quyết định phải ra tay ngăn chặn hết tất cả các mối nguy hiểm tiềm tàng, nào ngờ đâu kế hoạch của anh hay tới nỗi anh tự đổ luôn mục tiêu ngăn chặn :emoji_rolling_eyes: ]
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
171
Điểm cảm xúc
332
Điểm
63
Chap 125: Chiến lược tỏ tình
[AD và T đang nói chuyện với nhau ở ngoài khuôn viên trường]
- T: Em với A Vương sao rồi, em đã nói cho em ấy biết chưa?
- AD: =.= Em còn chưa kịp nói gì với cậu ấy tự dưng đã bị phá đám rồi
- T: Hm..nếu vậy phải nghĩ ra cách để em có cơ hội nói với em ấy mới được :emoji_thinking:
- AD: Anh Thiên có nghĩ được cách gì không?
- T: Anh có ý này, hay là em hẹn A Vương đi chơi đi, như vậy thì hai đứa sẽ có thời gian riêng tư nhiều hơn
- AD: Hẹn thì em cũng có nghĩ tới nhưng mà em sợ cậu ấy không muốn đi với em á ("^▿^)
- T: Không sao, có anh giúp em mà, chỉ cần anh hẹn với A Vương, tới lúc đó thì em chỉ việc đến là được
- AD: Ha, anh Thiên, nhờ vào anh hết đó!
(•̪ ▿ •̪)
- T: Em cứ yên tâm ở anh (✧ω✧)

[Lúc này H và MÂ đi ngang qua vô tình nhìn thấy]
- H: Mỹ Ân, nhìn kìa, là An Di với anh Thiên
- MÂ: (• ༚•)
- H: Hai người họ trông có vẻ thân thiết quá nhỉ, hơn nữa lại đang cười nói vui vẻ nữa, coi bộ mối quan hệ của họ đang tiến triển rất tốt đấy
- MÂ: Tớ thấy hơi lạ..
- H: Hở, sao vậy?
- MÂ: Ờm không có gì ^^ Chắc là An Di đã tìm được đáp án của mình rồi, dù cậu ấy có lựa chọn như thế nào thì tớ cũng mong cậu ấy sẽ thật vui vẻ
- H: Ừm, tớ cũng nghĩ vậy á

[Sau đó T và AD lên kế hoạch rủ AV ra công viên giải trí chơi] [...]
- AV: Sao anh Thiên tới lâu thế nhỉ?
[AV đang đứng đợi thì đột dưng nhìn thấy AD từ phía xa chạy đến]
- AV: (!)
- AD: Chào A Vương! (^▿^)
- AV: Sao pà lại ở đây chứ?
- AD: Là anh Thiên kêu tui đến (◍^ ^◍)
- AV: Gì chứ?! Anh Thiên hẹn tui ra công viên mà, làm gì có hẹn pà chứ?
- AD: À thì..anh ấy cũng có hẹn tui mà
( ꈍᴗꈍ)
- AV: Sao lại như vậy được chứ, anh ấy chỉ rủ mình tui thôi mà..có phải là pà cố tình đi theo để phá đám tui không?
- AD: Tui nói thiệt mà, không tin thì ông cứ hỏi anh ấy đi
- AV: (¬¬)
[AV lấy điện thoại gọi cho T]
- AV: Alo anh Thiên, sao anh vẫn chưa đến chứ, mà anh có rủ thêm người nào khác không vậy?
- T: À chết rồi, tự dưng anh mắc chạy deadline với mấy cái đồ án rồi, xin lỗi em nha, anh có nhờ An Di đi thay rồi, em chịu khó đi với An Di giùm anh nha (^▿^)
- AV: Ơ, như vậy là sao chứ?! Anh Thiên, anh..[Tút tút] :emoji_flushed:
- AD: Anh ấy bảo sao rồi? ( ꈍᴗꈍ)
- AV: 'Không thể tin được là anh ấy lại cho mình leo cây' (" ͠¬¬)
- Tui đi về đây!
- AD: (!) Ơ, sao ông lại về chứ! Dù gì cũng đã đến đây rồi, không lẽ ông không muốn vào sao? •-•"
- AV: ( ͠• -•́)
- AD: Cũng lâu lắm rồi chúng ta không đi chơi chung với nhau, hay là ông coi như vì tui đi có được không [Vẻ mặt năn nỉ]
- AV: (..) Thôi được rồi, dù gì cũng đã mắc công tới đây
- AD: 'Yes' (๑˃ᴗ˂)ﻭ
..
- AD: (Hôm nay mình nhất định phải tỏ tình thành công!)
- AV: Nè, trò kia trông có vẻ vui á, qua đó chơi đi!
- AD: (!) [Chưa kịp định thần thì bị AV lôi đi]
[Sau một hồi chơi mấy trò cảm giác mạnh] [..]
- AD: (;ŏ﹏ŏ) (Chắc bữa nay chưa kịp tỏ tình thì mình đã đi chuyển kiếp mất rồi) ಥ‿ಥ
- AV: Chơi vui thiệt đó, qua kia chơi tiếp đi (> ▿ <)
- AD: (!) Ơ khoan đã..tự dưng tui thấy chóng mặt quá, hay là ngồi nghỉ xíu y
- AV: •-• Hm..cũng được
..
[AV với AD kiếm một chỗ ngồi nghỉ uống nước]
- AD: (Mình phải nghĩ ra cách gì mới được, nếu không cậu ấy sẽ rủ mình chơi mấy trò mạo hiểm đến chết mất) (..)
[AD nhìn từ xa thấy có ngôi nhà băng]
- AD: (Phải rồi, ở một nơi lạnh như này mình sẽ có cơ hội ở gần rồi nắm tay cậu ấy)
( ˘ᵕ˘) Trời nóng như này phải chi có một chỗ mát mẻ để tránh nắng thì tốt biết mấy..
- Ah, ông nhìn kìa! Hay là mình vô đó đi
- AV: (?) [Nhìn]..Không đời nào!
- AD: Hả (*゚ロ゚)
- AV: Bộ pà muốn giết tui sao? Ở trong đó lạnh như vậy, có chết tui cũng không vô đó đâu
- AD: (Phải rồi, hình như A Vương không thích không khí lạnh thì phải, một cơ hội hiếm có như thế này, quả là đáng tiếc mà) o(TヘTo)
- AV: Nè cái kia thì sao??
[Lại một trò cảm giác mạnh khác]
- AD: (..) Không ấy mình chơi cái gì đó nhẹ nhàng một chút được không? ("¬¬)
- AV: Pà định bảo là pà muốn chơi đu quay nữa à
- AD: Đu quay? (!) Phải rồi, A Vương, chúng ta đến chỗ đu quay đi!
...
[Và rồi cả hai quyết định ngồi đu quay, AV vẫn đang nhìn ra cửa sổ còn AD thì nhìn chằm chằm vào cậu, cô nhớ lại trước đây]
- AD: (◍^ ^◍)
- AV: (?) Pà cười cái gì chứ?
- AD: Tui nhớ lại lúc trước tui với ông đến đây, khi đó tui vừa chia tay với bạn trai cũ nên tâm trạng không tốt tí nào, nhưng lúc đó ông đã ở bên cạnh tui, khiến cho tui cảm thấy được an ủi, giờ nghĩ lại thì những lúc tui cần ai đó ở bên cạnh nhất thì người luôn xuất hiện chính là ông
[AD nhớ lại những lúc AV ở bên cạnh cô: Lần thất tình đầu tiên, lần thứ hai, lần cô hiểu lầm T thích TN, lần AD sợ ma chạy đến ôm AV từ đằng sau, lần AV kéo AD lại khi cô xém bị xe tông trúng và lúc AD bị bệnh..]
- AD: A Vương à, cảm ơn ông vì đã luôn ở bên tui
- AV: Cảm ơn gì chứ, lúc đó chẳng qua là tui dư vé nên mới rủ pà đi thôi :emoji_triumph:
- AD: Mặc dù ông không nói nhưng tui biết lần đó là ông cố tình mua vé tặng cho tui chứ không phải là mua cho Minh
- AV: Ai nói chứ
- AD: ( ˘ᵕ˘) Khi đó tui cũng có hỏi ông Minh rồi là ông chưa từng mời ổng đi công viên bao giờ vậy nên tấm vé đó đích thị là ông mua cho tui ( • ᵕ • )
- AV: ("¬¬)
- AD: Sao ông lại không nhận chứ? Kể cả việc cái vòng tay là ông mua cho tui, ông cũng không nhận
- AV: (!) Pà biết rồi sao
- AD: Phải, anh Thiên nói với tui rồi
- AV: Chậc 'Thì ra việc mà hôm trước pả kêu anh Thiên nói là việc này'
- AD: Tui còn biết cả chuyện..
- AV: Pà còn biết chuyện gì nữa chứ?
- AD: Tui biết là A Vương đã giúp đỡ tui nhưng ông lại không nói ra
- AV: Không lẽ kể cả chuyện đó pà cũng biết sao ("¬¬) (Sao lại có thể được chứ? Chuyện này chỉ có mình và tên đó biết thôi, đến cả anh Thiên còn không biết nữa mà)
- Cái tên đó, đã dặn là không được nói ra rồi mà
- AD: Ông đừng có giận anh ấy nha, là do tui năn nỉ nên ảnh mới nói á
- AV: Hừ, dù pà có biết hay không thì tui cũng không quan tâm, tui chỉ không muốn phiền phức nên mới không nói ra thôi, pà không cần tỏ ra vẻ mặt cảm kích đó đâu
- AD: A Vương ông không giận tui đó chứ?
- AV: Pà lại nói gì nữa vậy?
- AD: Trước đây do tui không hiểu chuyện nên mới trách móc ông
- AV: Nếu như tui giận pà thì đã không ngồi ở đây rồi (¬¬)
- AD: [Nhớ lại lời của T: Em đừng lo, A Vương không phải là người hay để bụng chuyện cũ đâu, nếu không em ấy đã không quan tâm em như vậy rồi] Tui biết rồi ^^ (Đây là cơ hội tốt, mình nhất định phải nói với cậu ấy) A Vương à, còn chuyện này tui muốn nói với ông..
- AV: (?) Chuyện gì thì pà nói luôn đi
- AD: Tui, thật ra tui, tui thích..
- AV: [Tiếng chuông điện thoại]
- AD: (!)
- AV: Alo..ừm ừm..
- AD: (ʘ_ʘ)
- AV: [..] Pà tính nói gì cơ?
- AD: Ờ tui..
- AV: Hình như xoay hết một vòng rồi á, chúng ta đi xuống thôi
- AD: (*゚ロ゚)
...
[Ngày hôm sau]
- T: An Di, hôm qua em đã tỏ tình với A Vương chưa?
- AD: Haizz..vẫn chưa anh Thiên :emoji_pensive:
- T: Hả, sao vẫn chưa chứ?! Chẳng phải hôm qua là cơ hội tốt sao?
- AD: Em lúc đang định nói với cậu ấy thì bị điện thoại cắt ngang, sau đó cậu ấy toàn rủ em đi chơi mấy trò cảm giác mạnh, em xém tí thì đăng xuất luôn rồi
- T: Haizz..như vậy thì không được rồi, phải nghĩ cách khác mới được
- AD: Em xin lỗi, anh đã giúp em tạo cơ hội tốt vậy mà..
- T: Không sao, chúng ta vẫn còn nhiều cơ hội khác mà, anh sẽ nghĩ cách
- AD: Em cảm ơn anh nhiều lắm! :emoji_sob:
- T: Không có gì đâu ^^ Anh cũng từng nói là bất cứ khi nào em cần thì anh sẽ giúp đỡ em mà, với lại việc giúp hai đứa đến với nhau chính là tâm nguyện của anh
- AD: À anh Thiên, em có một thắc mắc
- T: (?)
- AD: Tại sao anh lại quan tâm tới việc của em với A Vương đến vậy?
- T: (..) Bởi vì anh coi A Vương như là em trai của mình vậy, anh thật sự muốn em ấy được hạnh phúc, anh cũng rất quý An Di nữa
- AD: (• ༚•) Anh Thiên, anh quả thật là một người anh tốt nhất trên đời (^▿^)
- T: ^^
- AD: Phải rồi, em nghe bảo anh đang theo đuổi Thư Nhã hả, vậy hiện tại anh với cậu ấy sao rồi?
- T: ("^▿^) Hiện tại thì vẫn chưa có gì
- AD: Anh đã nói cho cậu ấy biết chưa?
- T: Anh nghĩ là anh đang cố gắng làm điều đó nhưng có vẻ như em ấy tỏ ra không muốn hiểu
- AD: Em cũng hiểu được phần nào, trước đây cậu ấy rất thích A Vương mà, cả em và anh đều thích người mà mình không nên thích nhưng mà ít ra anh vẫn còn có cơ hội hơn em á
- T: Sao em lại nói như vậy chứ?
- AD: Em biết là A Vương sẽ chẳng bao giờ thích em đâu
- T: Nếu em nói vậy cũng có nghĩa là anh sẽ chẳng theo đuổi được Thư Nhã rồi
- AD: Em không phải ý đó, hai người đó không giống nhau mà..
- T: Như em nói khi nãy, cả anh và em đều thích người mà mình không nên thích vì vậy đối với anh như nhau cả thôi, em hãy tin ở chính mình, hãy cố gắng làm tốt nhất có thể để không phải hối tiếc là được
- AD: Ừm, em biết rồi anh Thiên, em cũng sẽ giúp đỡ anh hết sức có thể
- T: Vậy hãy cùng giúp đỡ nhau nhé ^^
 
Sửa lần cuối:

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
171
Điểm cảm xúc
332
Điểm
63
Chap 126: Sự sắp đặt hoàn hảo
[AD và N đang ở trong bếp chuẩn bị nấu ăn]
- AD: (Để giúp cho anh T cũng như giúp cho mình vì vậy mình đã lên kế hoạch rủ Nhã cùng với mọi người đến nhà tổ chức ăn uống, mình vừa có thể ở bên A Vương, anh Thiên cũng có thể gặp được Thư Nhã, đúng là một công đôi chuyện) ( ꈍᴗꈍ)
- N: An Di, An Di?
- AD: Hả? Sao vậy?
- N: Tớ thấy cậu cứ ngẩn người ra đó, có chuyện gì sao?
- AD: À không có gì
[Ding dong..]~♪
- AD: (!) Có tiếng chuông cửa, để tớ ngoài xem thử nha
- N: Ừm..
- AD: [Ra mở cửa] Anh Thiên, A Vương, hai người tới sớm vậy
- T: Anh tới sớm xem em có cần phụ gì không?
- AV: Nói trước là tui không có phụ cái gì đâu đó
- AD: (^▿^) Hai người vào nhà đi

[T và AV bước vào trong nhà]
- AV: Nè bộ hôm nay dì Lam không có ở nhà hả mà pà rủ nguyên đám qua đây vậy? Còn bày đặt tổ chức tiệc nữa
- AD: Ừm, bữa nay mẹ tui bận đi công tác rồi, ở nhà cũng buồn chán quá nên rủ mọi người sang chơi
- T: An Di à, em có cần anh phụ gì thì cứ nói nha
- AD: Anh yên tâm đi, đã có người phụ em rồi
- T: Là ai vậy?
- AD: Cậu ơi, ra đây tí đi!
[N từ bên trong bước ra]
- N: Sao thế An Di?
- T: (• ༚•)
- AD: Là cậu ấy..
- T: Vậy là có người tới sớm hơn cả anh
- N: Ơ, em chào anh Thiên ^^"
- T: (^▿^)

[Khi này có tiếng ở bên ngoài truyền vào]
- H: Nè, ông có chắc là chỗ này không vậy?
- T: (?)
- M: Dĩ nhiên là chắc rồi, tui đã từng đến nhà cậu ấy nhiều lần rồi, chắc chắn không sai
- H: Ồ là An Di và mọi kìa
- M: Bạn An Di! (♡▿♡)
- AD: Ơ hai cậu tới rồi đó hả
- T: Chào mấy em
- AV: Anh Minh tới rồi!
- M: Nè cậu đừng có đến gần đây (¬¬)
- AD: Đúng rồi đó, ông không được lại gần ông Minh ( ˘°˘) [Kéo lại]
- AV: Hả? Sao chứ? ( ͠• ༚•́)
[AD không nói là bởi vì ghen, AD nói..]
- AD: Ông Minh ổng nguy hiểm lắm nên né ổng ra càng xa càng tốt, nghe lời tui
[AD kéo AV sang bên khác]
- AV: (• ༚•)
- M: An Di, sao cậu lại nói tớ như vậy chứ
( ᵒ̴̶̷᷄ д ᵒ̴̶̷᷅ )
- H: Haizz..An Di nói đúng á, ông đừng có buồn nha
- M: Pà thôi đi!
- T, N: ^^
..
[Sau đó]
- M: Đây là lần đầu tiên được vào nhà của bạn An Di, thích quá đi!
- H: [Gõ đầu M] Ông đừng có mà táy máy linh tinh nhà người ta đó nha
- M: Tui có làm gì đâu chứ, pà bớt cằn nhằn lại đi nha! (•̀ ༚•́)
- T: Anh vào xem Nhã với An Di có cần phụ gì không
- H: Dạ, vậy em cũng đi nữa
- AV: Em nữa
- M: Vậy em cũng đi!
- T: Như này thì nhiều quá ("^▿^)
- H: Ông ở lại đi, ở đây đã có quá nhiều người rồi, không cần thêm ông đâu
- M: Sao không chứ, ở đây tui là người nấu ăn giỏi nhất, tui chắc chắn sẽ giúp được nhiều hơn rồi, với lại tui không có ở lại một mình với tên này đâu ( ˘⁰˘)
- H: (◍^ᴗ^◍)
[H đá vào chân của M]
- M: Argh!! ( ꒪д꒪ )
[M ôm lấy chân sau đó H quăn cậu ta cho AV]
- H: Ông Minh có vẻ không được ổn á, nhờ cậu ở đây chăm ổng chút nha (^▿^)
- AV: Anh Minh! (♡▿♡)
[AV nhanh chóng giữ M lại]
- M: Σ(°ロ°) Không, bỏ tui ra!!
- H: Chúng ta đi thôi anh
- T: Ừm
- M: Cứu!!
..
- H: Hai cậu đang làm gì vậy, có cần phụ gì không?
- AD: Ủa anh Thiên, Huệ, sao hai người lại vào đây?
- H: Anh Thiên bảo là muốn vào xem coi hai cậu có cần giúp gì không, tớ cũng muốn phụ một tay nữa
- AD: (• ༚•) Có chứ! Vậy anh Thiên giúp Thư Nhã nha, còn em với Huệ sẽ lo phần còn lại
- T: Ừm
- N: (..)
..
- N: Gọt như vậy là được rồi anh Thiên, hay là anh qua phụ An Di đi, còn lại để em làm cho
- T: Vậy cũng được..

[T đi đến chỗ AD]
- T: Có cần anh phụ gì không?
- AD: Ủa anh Thiên, sao anh không qua phụ Thư Nhã?
- T: Anh có cảm giác như em ấy không muốn anh giúp hay sao á :emoji_pensive:
- AD: Sao vậy? Không lẽ anh làm gì đó khiến cậu ấy sợ rồi sao?
- T: Anh cũng không biết tại sao nữa, anh có cảm giác rằng hình như em ấy cũng lờ mờ đoán được ý định của anh nên mới tránh né như vậy
- AD: Em nghĩ đầu tiên là chúng ta cần phải có kế hoạch
- T: Anh vẫn chưa nghĩ ra được cái gì đây
- AD: Anh Thiên đừng lo, rồi từ từ mình sẽ nghĩ được cách thôi!
..
- H: Nè, cậu nhìn thấy hai người họ có đẹp đôi không?
- N: (• ༚•) Đúng vậy đó, An Di với anh Thiên rất là hợp nhau
- H: Đúng rồi, tớ cũng thấy vậy đó
- N: Vậy là cậu cũng muốn An Di và anh Thiên đến với nhau hả?
- H: Cậu nói đúng ý tớ rồi đấy
- N: Tớ biết là An Di đã thích anh Thiên lâu rồi, tớ cũng muốn giúp cậu ấy lắm
- H: Hay là chúng ta lên kế hoạch giúp họ đi
- N: Được đó, tớ đồng ý (•̪ ▿ •̪)
..
[H sau khi bàn bạc xong với N thì đi ra ngoài]
- H: Nè Minh, ông ra đây với tui [Kéo lôi đi]
- M: (!) Nè pà lôi tui đi đâu vậy?
[M vẫn chưa biết chuyện xảy ra thì đã bị lôi đi mất hút]
- AV: (?)
..
[Lát sau, H vội vã chạy vào]
- H: Không xong rồi! ><
[AV đang nằm trên ghế, vẻ mặt bình thản]
- AV: Có chuyện gì vậy?
- H: Ông Minh..
- AV: (!) Anh Minh thế nào?
[Lúc này N đi ra để xem tình hình, T thấy vậy cũng ra xem sao]
- H: Khi nãy tui với ông Minh đi mua đồ gặp phải tụi côn đồ, ông Minh không may chọc giận bọn nó nên bị bắt lại rồi, tui phải nhanh chóng chạy về đây để tìm người giúp nè!
- AV: Anh Minh đang gặp nguy hiểm sao?!
- H: Đúng rồi đó, chúng ta phải đi giúp ổng thôi
- AV: [Tưởng tượng cảnh M bị đánh đập dã man] :emoji_scream: Vậy thì phải nhanh lên, phải đi cứu anh Minh!
- H: Vậy tui với cậu cùng đi
- AV: Được rồi, anh Minh, em tới cứu anh đây..! [Chạy đi]
- N: Đợi đã, tớ cũng đi nữa
[N tính chạy theo sau thì bị T giữ lại]
- T: Khoan đã
- N: (!) Anh Thiên?
- T: Em không cần phải đi đâu
- N: Hả, nhưng em phải đi giúp mọi người chứ
- T: Anh cảm thấy có gì đó không đúng
- N: Ý anh là sao?
- T: Em không thấy Lam Huệ rất là giỏi võ sao? Không lí nào mấy tên bình thường như vậy mà em ấy lại đấu không lại, còn nữa, em ấy biết A Vương trước đây chưa từng đánh nhau nhưng lại kéo em ấy đi, anh nghĩ chắc là có chuyện gì đó vậy nên để em ấy tự giải quyết đi
[AD bước ra thấy T đang giữ tay N]
- AD: (• ༚•)
- N: (!) [Vội rút tay lại] Em phải đi đây!
- T: [Giữ lại] Anh đã bảo là em ở lại đây rồi mà
- AD: Có chuyện gì vậy, mọi người đâu hết rồi?
- T: Khi nãy Huệ vừa về đã dẫn A Vương đi đánh nhau rồi, anh còn chưa kịp ngăn lại..
- AD: Hả anh nói sao?! Lam Huệ dẫn A Vương đi đánh nhau à!
- T: Chuyện đó..
- AD: Sao cậu ấy lại làm như vậy chứ? A Vương đâu có biết đánh nhau đâu, không được, em phải đi ngăn cậu ấy mới được!
- T: Ơ An Di khoan đã..
- AD: [Chạy mất tiêu]
- T: Anh còn chưa nói xong..
- N: Em, em nghĩ là mình nên đi cùng cậu ấy
- T: Em cứ ở lại đây đi, có Lam Huệ với A Vương ở đó rồi, chắc chắn sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu, với lại mọi người đi hết rồi thì ai sẽ giữ nhà chứ? Em phải ở lại để phụ anh nữa
- N: •-• Dạ..
- T: ^^
..
- AV: Nè cậu có chắc là đi đúng đường không vậy?
- H: ^^ Lạ quá, chắc có lẽ đây là lần đầu mình qua chỗ này nên nhớ không được rõ cho lắm
- AV: Cái gì, trong khi tính mạng của anh Minh đang gặp nguy hiểm như vậy mà cậu lại không nhớ được đường đi là sao?!
- H: Tớ cũng đang cố nhớ đây, khi nãy hoảng quá nên không nhớ được cái gì
- AV: Cậu đúng thiệt, sao lại hậu đậu như cái pà An Di vậy chứ!
- H: (Cậu ta đúng là lúc nào cũng chỉ bắt nạt An Di hết (¬¬) Mình phải câu giờ càng lâu càng tốt mới được)
- AV: Ủa, đó không phải là anh Minh hay sao?
- H: :emoji_flushed: Hả, đâu?!
- AV: [Chỉ tay] Ở đó kìa
[M đang đứng từ xa ăn kem ngon lành, H vội chạy đến vỗ đầu cậu]
- H: Cái ông này, đang làm cái gì vậy hả!
- M: Ah! >< Cái gì vậy, mắc gì pà lại đánh tui nữa hả?!
- H: Chẳng phải kêu ông trốn kĩ rồi sao, sao lại đứng ở đây ăn kem hả? (•̀ - •́)
- M: Trời thì nóng muốn chết, bộ tui ăn kem thì có gì sai sao (•̀ ٥ •́)
- H: Ông làm bể hết kế hoạch rồi đó!
- AV: Anh Minh, anh có sao không? Em nghe nói anh bị tụi côn đồ bắt nạt nên em tới cứu anh đây
- M: À ừm..như cậu thấy đó, tui không bị sao hết
- AV: (• ༚•)
- M: Tụi nó sau khi biết được sự lợi hại của tui nên sợ quá đã bỏ chạy rồi
- AV: Woa, anh Minh giỏi quá!
- M: Tất nhiên rồi!
- H: 'Đúng là cái đồ ba xạo' (¬¬)
[AD từ phía sau chạy đến]
- AD: Cuối cùng cũng thấy rồi.. ><
- H: (!)
- AD: Ông không sao đấy chứ? Làm tui lo muốn chết
- M: An Di, tớ không sao
- AD: A Vương, ông có sao không?
- M: ಠ_ಠ Ủa gì vậy? Tui mới là người cần được quan tâm mà
- H: An Di, sao cậu lại ở đây vậy?
- AD: Tại khi nãy tớ nghe nói cậu dẫn A Vương đi đánh nhau nên mới chạy theo, may là không có sao
- M: An Di, còn tớ nữa nè!
- AD: Ủa Minh, ông làm gì ở đây vậy?
- M: (*゚ロ゚) (Cậu ấy hoàn toàn không để ý tới mình!) [Xám màu]
- H: (Ơi trời ơi, đã cất công sắp xếp vậy mà) :emoji_face_palm:
..
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
171
Điểm cảm xúc
332
Điểm
63
Chap 127: Tiệc sinh nhật
- AD: Alo Nhã à, sắp tới sinh nhật của A Vương rồi nên tớ tính đi mua quà cho cậu ấy, cậu có muốn đi cùng với tớ không?
- N: Sắp tới sinh nhật A Vương rồi sao, tớ cũng muốn mua quà chúc mừng cậu ấy nữa, vậy cậu cho tớ đi cùng nhé
- AD: Ừm, quyết định vậy đi (◍^ ^◍) [..]
- Được rồi đó anh :emoji_ok_hand:
- T: Lần này anh phải cảm ơn em rồi
- AD: Cảm ơn gì chứ, lần trước anh cũng giúp em mà, vậy nên em cũng sẽ giúp anh hết mình
- T: :emoji_grin:

[Sau đó AD hẹn N đến khu mua sắm]
- AD: Thư Nhã, ở đây này!
[N đi đến thì nhìn thấy T cũng có mặt]
- N: Ơ anh Thiên nữa nè
- T: Chào em (^▿^)
- AD: À, anh Thiên cũng định mua quà cho A Vương nên tớ rủ anh ấy cùng đi luôn
- N: Vậy hả
- T: Haha, có phiền hai em không?
- AD: Dĩ nhiên là không rồi, có anh đi chung tụi em cảm thấy an tâm hơn hẳn
- Có đúng không Nhã?
- N: Ơ..dạ phải
- AD: Vậy giờ chúng ta đi thôi
- N: Ừm

[Cả ba đang đi thì gặp một đám đông người, trong lúc chen qua đám đông thì AD bị lạc mất]
- N: Ủa An Di đâu rồi?
- T: Có lẽ em ấy bị lạc trong đám đông rồi
[T nắm lấy tay N]
- N: (!)
- T: Em giữ tay anh, coi chừng bị lạc á, chúng ta ra khỏi đây rồi gọi cho An Di nhé
- N: Dạ
..
[Lát sau]
- AD: Alo Thư Nhã, tớ vừa nhớ ra một chuyện quan trọng nên phải chạy về nhà gấp
- N: Có chuyện gì nghiêm trọng sao?
- AD: Có, chuyện là tớ quên khóa cửa nhà, lần trước bị trộm viếng nhà một lần rồi nên tớ không thể không chạy về được, đúng là chết thiệt chứ
- N: ^^" Vậy cậu cứ lo việc ở nhà trước đi, nhớ về cẩn thận nhé
- AD: Xin lỗi cậu nha, đừng có giận tớ nhé
- N: Không sao đâu An Di, tớ hiểu mà
- T: [..] Sao rồi?
- N: An Di bảo là cậu ấy có việc gấp phải về nên là..chắc chỉ có anh với em đi mua quà thôi
- T: Vậy..anh với em cùng nhau đi lựa quà cho A Vương nha
- N: Dạ
...
[T và N ghé vào một cửa hàng bán đồ lưu niệm, N đi dọc các kệ hàng xem thử một lượt sau đó dừng lại ở một quầy hàng]
- T: Em đã chọn được quà rồi sao?
- N: Dạ, em nghĩ cậu ấy thích viết sách nên em tặng cho cậu ấy cuốn sổ chắc là sẽ phù hợp
- T: Em nói cũng đúng, vậy là anh đã nghĩ ra nên tặng em ấy cái gì rồi
- N: Anh nghĩ ra rồi sao?
- T: Anh sẽ tặng cho em ấy một cây bút, có sổ thì phải có bút thì mới viết được, em nói có đúng không
- N: Dạ ^^
..
[Sau khi chọn xong quà, hai người cùng nhau dạo một lúc rồi mới về]
- T: Mm..Thư Nhã, anh có thứ này muốn đưa cho em
[T lấy ra chiếc kẹp tóc mà anh đã mua khi nãy đưa cho N]
- N: Hả, sao anh lại cho em chứ?
- T: Coi như cảm ơn em đã đi cùng anh để lựa quà (^▿^)
- N: Ơ, không cần đâu anh, dù gì em cũng tính mua quà cho cậu ấy mà
- T: Em cứ nhận cho anh vui đi
- N: •-•" Dạ..vậy em sẽ nhận nó, cảm ơn anh Thiên
- T: ^^

[Đến ngày sinh nhật của AV, AD đem gói quà đã chuẩn bị sẵn tặng cho cậu]
- AD: A Vương, cái này cho ông nè
- AV: Hở gì vậy?
- AD: Quà sinh nhật đó ^^
- AV: Quà sinh nhật sao? :emoji_confused: Sao nay tốt thế, đó giờ có thấy pà tặng quà sinh nhật cho tui bao giờ đâu
- AD: Ừ thì..tại trước giờ sinh nhật ông có bao giờ ở đây đâu, với lại lần trước tui với ông vẫn còn cãi nhau nên tui chưa có dịp tặng chứ đâu phải là tui không muốn tặng chớ
- AV: Nhưng mà tui cũng đã tặng gì cho pà đâu?
- AD: Thì lần sau ông cứ tặng cho tui là được rồi
- AV: Nếu pà nói vậy thì cũng được, tui sẽ nhận món quà này, mà không ngờ pà còn nhớ ngày sinh nhật của tui nữa đó ( ˘ᵕ˘)
- AD: Đương nhiên rồi, thì có người từng nói với tui là..
[Nhớ lại:
- AV: Pà thích người ta mà không biết ngày sinh nhật của người ta à? Theo đuổi cái kiểu gì vậy..]
- AV: Nói gì chứ? :emoji_confused:
- AD: À không, không có gì, ông xem thử coi có thích không? ("^▿^)
[AD quay mặt đi giấu vẻ ngượng ngùng]
- AV: Vậy thì tui mở ra đây..
[AV xé gói quà]
- AV: Ơ đây là..woa cuốn sách mới nhất của idol vừa được phát hành, lại còn là phiên bản giới hạn, pà mua được rồi sao!
- AD: Ông thích không?
- AV: Thích lắm luôn! Cảm ơn nha, pà đúng là hiểu tui nhất (^▿^)
- AD: Ông thích là được rồi (◍^ ^◍)
- AV: Được rồi, hôm nay tâm trạng của tui đang rất vui, nói tui nghe pà muốn gì nào?
( ˘ᵕ˘)
- AD: (Có phải muốn gì ông đều đáp ứng không?) Nói thiệt thì tui cũng không cần gì đâu, chỉ cần ông vui là được rồi
- AV: Có thật không?
- AD: Ừm, thật ra thì tui chỉ muốn ăn sinh nhật cùng với ông thôi ( ꈍᴗꈍ)
- AV: Chỉ đơn giản vậy sao?
- AD: Đúng vậy đó
- AV: Được thôi, vậy thì tui sẽ chuẩn bị
- AD: Mình đi giờ luôn cũng được mà
( ꈍᴗꈍ)
- AV: Tối gặp lại pà nha [Nói xong đi mất hút]
- AD: Ơ..:emoji_flushed:

[Tối đó]
- AD: Đây chính là lúc kế hoạch bắt đầu!
[Hồi tưởng:
- T: An Di, chắc em vẫn nhớ sắp tới là sinh nhật A Vương mà đúng chứ
- AD: Dĩ nhiên là em nhớ rồi
- T: Đây chính là cơ hội tốt của em đấy, em hãy rủ A Vương cùng đi ăn sinh nhật sau đó sẽ thổ lộ với em ấy..]
- AD: Đúng, chính là lúc này, cố lên!
...
- AD: A Vương có nhắn cho mình địa chỉ, hình như là nó chỉ đến đây thì phải..
[AD ngước lên, cô nhìn thấy một tòa nhà cao tầng trông có vẻ rất sang trọng]
- AD: :emoji_flushed: Mình có tới nhầm chỗ không nhỉ? [Gọi điện cho AV]
- Nè, ông có đưa đúng địa chỉ cho tui không vậy?
- AV: Gì vậy, pà đã tới chưa?
- AD: Tui đang đứng dưới một tòa nhà rất lớn đây này
- AV: Vậy thì đúng rồi đó, ở yên đấy tui sẽ đến đó
- AD: Hả? •-•"
..
[Sau đó AV đi xuống và dẫn AD lên trên]
- AD: Ông cũng thật là, chỉ có hai người thôi, đâu cần phải đến cái nhà hàng lớn như vậy chứ ( ˘ᵕ˘)
- AV: Ai nói là hai người khi nào chứ?
- AD: Hể?
- M: An Di, cậu tới rồi!
- AD: Gia Minh?
- Kể cả anh Thiên cũng ở đây!
- T: Tiệc sinh nhật của A Vương thì anh không thể nào không có mặt được ("^▿^)
- AV: Pà bảo muốn tổ chức tiệc sinh nhật nên tui đã mời tất cả bạn bè bên CLB đến rồi
- AD: (*゚ロ゚)! [Cảm thấy tuyệt vọng ngồi một góc lẩm bẩm] Như vậy là hết rồi..
- AV: Pả bị sao vậy? ( ͠• -•́)
- M: An Di, cậu có sao không, cậu bị đau bụng hả?
- T: Em ấy không bị đau bụng đâu, là đau ở trong lòng đấy ^^"
- M: Hả?
[Thấy AD ngồi xuống ủ rũ, T đi đến khuyên cô]
- T: Em đừng buồn nữa, vẫn còn quá sớm để từ bỏ mà, hãy đứng lên đi
- AD: Anh giúp em nghĩ ra cách gì đi
- T: Chuyện đó từ từ hãy tính, trước mắt chúng ta đừng có để cho em ấy nghi ngờ nữa được không
- AD: (..)
- AV: [Ánh nhìn dò xét] (¬¬)
- AD: •-•" Vâng
[AD nghe lời T đứng dậy]
- T: Như vậy mới được chứ ^^
- AD: Dạ
..
- AV: Pà với anh Thiên nói cái gì vậy?
- T: À, anh ấy chỉ khuyên tui đứng lên thôi, không có gì hết
- AV: Chỉ vậy thôi sao?
- AD: Đúng vậy •-•"
- AV: Ừm, tui biết rồi
- AD: [Ngạc nhiên] Ông không thấy tức giận gì sao?
- AV: Sao tui lại tức giận chứ
- AD: Bởi vì..
- AV: Bởi vì pà chỉ nói chuyện với anh ấy sao? Tui đâu phải là người vô lý như vậy chứ, với lại đã nói là cạnh tranh công bằng thì sao tui phải ghen tị với pà
- AD: (• ༚•) (A Vương đã thay đổi rồi, cậu ấy không còn cáu gắt với mình như trước nữa) („• ֊ •„)
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
171
Điểm cảm xúc
332
Điểm
63
Chap 128: Ước muốn của người thắng cuộc
[Bữa tiệc sinh nhật bắt đầu, một lúc sau]
- AV: Mọi người cứ gọi món tự nhiên nha, chầu này tui bao hết
- AD: Wow (• ༚•)
- M: Cậu nói thiệt đó hả, vậy bọn này không khách sáo đâu, để xem nào..
[M cầm menu lên xem, cậu kinh ngạc khi nhìn vào giá tiền]
- M: :emoji_flushed: Nè những món trong này đắt lắm đấy, cậu có chắc không vậy?
- AV: Dĩ nhiên là chắc rồi ( ˘ᵕ˘)
- AD: Sao tự dưng bữa nay hào phóng dữ vậy?
- AV: Vì hôm nay là ngày sinh nhật của tui mà, ngày đặc biệt như này thì chi chút tiền cũng chả sao
- AD: (Câu đó nghe từ miệng của tên keo kiệt này thì đúng là khó tin thiệt đấy)
- H: Đúng là giá ở trong này cao thật đấy, Mỹ Ân cậu thấy sao hả?
[H quay sang nhìn MÂ thì thấy cô đang cầm menu mà tay rung cầm cập]
- H: Mỹ Ân cũng sốc luôn rồi ("¬¬)
- AV: Mọi người sao vậy, không ai gọi gì à?
[Ai nấy nhìn giá xong cũng muốn đứng hình]
- T: E hèm, A Vương à, có vẻ như mọi người hơi e ngại, hay em là người đãi, em hãy gọi món đi
- AV: (• ༚•) Mọi người không chọn vậy tui sẽ gọi nhé
- Phục vụ, cứ mang hết món trong menu ra nhé
- H: :emoji_flushed:
- M: Quái, cậu gọi nhiều món như vậy luôn hả? (Biết bao nhiêu tiền hả trời?!)
- AV: Thì chúng ta có nhiều người mà nên phải gọi nhiều món mới đủ chứ, do buổi tiệc tổ chức hơi gấp rút nên em chỉ có thể chuẩn bị được như vậy thôi, lần tới nếu có cơ hội sẽ tiếp đãi mọi người chu đáo hơn
- M: Chuẩn bị sơ xài của cậu là dẫn tụi này đi ăn ở mấy cái nhà hàng xa xỉ như này rồi vậy nếu chu đáo thì nó còn tới tầm cỡ nào nữa hả?
- AV: Thường thì sinh nhật của em sẽ được tổ chức tại nhà, sẽ có rất nhiều khách mời đến tham dự nên việc chuẩn bị cho buổi tiệc là rất kỹ lưỡng
- M: Khoan, nghe cậu kể là tui thấy gia đình của cậu không phải là loại tầm thường rồi, nè, tui biết là nhà của cậu cũng có điều kiện đó nhưng mà rốt cuộc là giàu đến mức nào vậy hả?
- ?: Thật sao, vậy mà tớ còn nghe đồn nhà cậu ấy vỡ nợ nữa đó
- AV: Ai đồn nhà của tui vỡ nợ khi nào chứ? Đúng thật là vớ vẩn (¬¬)
- H: Ể, vậy ba mẹ của Anh Vương làm nghề gì vậy?
- M: Đúng rồi đó, tui cũng thắc mắc
- AV: Ủa anh chưa biết thật hả?
- M: Cậu có nói bao giờ đâu mà biết chứ!
- AV: Vậy sao, em cứ tưởng là anh biết rồi, thật ra ba của em là chủ tịch tập đoàn Sun Shine, còn mẹ em là tổng giám đốc kiêm người thẩm định rượu vang
- M: (..) •-•
- N: Hở (・o・; )
- AV: :emoji_blush:
- [Cả đám hoảng hốt] :emoji_scream: Cái gì chứ?!!
- H: Tập đoàn SS chẳng phải là tập đoàn đá quý nổi tiếng sao? Ba mẹ cậu là người điều hành cả tập đoàn à?!
[M lấy điện thoại tra thông tin trên mạng]
- M: Chủ tịch tập đoàn SS, Phạm Vương Du [Nhớ lại lần gặp mặt] Đúng thật là bác ấy này! (*゚ロ゚)
- H: Là thật sao, không ngờ gia thế nhà cậu ấy khủng vậy
- MÂ: Đúng là không ngờ được (• ༚•)
- M: An Di, cậu cũng biết chuyện này sao?
- AD: ("^▿^) Dĩ nhiên rồi vì tui chơi với A Vương từ nhỏ nên chuyện này tui đã biết từ lâu rồi
- H: Sao cậu không nói cho mọi người biết chứ?
- AD: Thì có ai hỏi đâu mà nói :emoji_rolling_eyes:
- M: Thế quái nào hai người có nhiều tiền như vậy sao lại phải sống trong căn nhà trọ nhỏ, chật hẹp kia cơ chứ?!
- T: Thật ra anh không muốn phụ thuộc vào ba mẹ quá nhiều nên mới chọn một chỗ ở nhỏ để tự trả tiền hằng tháng
- AV: Em thì chỉ cần anh Thiên ở đâu thì em sẽ ở đó, nhà lớn hay nhỏ không quan trọng (^▿^)
- M: Đúng là không thể hiểu nổi mấy người nhà giàu nghĩ cái gì trong đầu mà!
- T: ^^" Mọi người cũng đừng có quá để ý, cứ coi tụi anh bình thường như trước đây là được rồi, anh cũng không muốn bị chú ý quá đâu
- M: (Không muốn bị chú ý) [Nhớ lại lần gặp bọn bắt cóc] (Phải rồi, có lẽ vì vậy nên ảnh mới không muốn nói ra vì sợ gặp phải bọn bắt cóc tống tiền) Em hiểu rồi, em sẽ không nói cho ai biết chuyện này đâu :emoji_triumph:
- T: Vậy thì cảm ơn em nhé
- M: Anh Thiên, có gì sau này nhờ anh chiếu cố nhé (•̪ ▿ •̪)
- H: Cái tên này, rớt cả liêm sỉ luôn rồi
- AV: Anh Minh, nếu vậy có phải anh cũng nên đối xử với em tốt hơn một chút không?
- M: Cậu cút chỗ khác, cho dù cậu có là con của tổng thống đi nữa thì tui cũng sẽ không bao giờ ưa cậu ( ¬¬)
- AV: Huhu, tổn thương..
...
[Sau bữa tiệc, AV đứng dậy thông báo]
- AV: Mọi người, để góp vui cho buổi tiệc hôm nay thêm chút nữa, tui sẽ tổ chức một trò chơi
- Mọi người: (• ༚•)
- AD: (?)
- H: Có trò chơi sao, nghe thú vị đó
- AV: Trò chơi có tên là bắt bóng, tui sẽ ném quả bong bóng này lên, người bắt được quả bóng cuối cùng sẽ là người chiến thắng, người đó sẽ có quyền được yêu cầu tui làm bất kỳ một việc gì đó mà họ muốn, chỉ cần là việc mà trong phạm vi tui có thể làm thì tui sẽ thực hiện nó, thấy thế nào hả?
- AD: Người thắng được quyền yêu cầu sao! (•̪ ▿ •̪)
- M: Được đó, cậu có nhiều tiền như vậy, nếu như tui yêu cầu một chuyến du lịch miễn phí chắc cũng không thành vấn đề có đúng không?
- AV: Dĩ nhiên là được ( ˘ᵕ˘)
- M: Yeah! Nếu vậy thì tui chắc chắn phải giành được chiến thắng
- ?: Tớ cũng vậy nữa!
- AD: (ʘ_ʘ) (!)
- ?: Tớ nữa, tớ nữa!
- AD: (Tự dưng lại có thêm nhiều đối thủ đến vậy (¬¬) Nhưng mà mình không chịu thua đâu, mình nhất định phải giành được quả bóng!) :emoji_triumph:
..
[AV bắt đầu ném quả bóng, mọi người ai nấy cũng đều tranh nhau cố bắt lấy, một trong số đó vô tình quơ tay khiến cho quả bóng bay lên cao, AD cố gắng chen qua đám đông để bắt lấy quả bóng, trong lúc sắp bắt được thì cô bị vấp ngã, T ở đằng sau ôm lấy AD, cả hai cùng ngã xuống dưới đất, quả bóng rơi vào tay của T, lúc này cả đám quay sang nhìn người đang cầm quả bóng trên tay]
- AD: Ơ? (• ༚•)
- AV: (¬¬)
- T: Của em nè ^^
[T đưa lại quả bóng cho AD]
[Đám đông xầm xì]
- ?: Woa..cậu có thấy gì không? Anh Thiên nhường phần thắng lại cho An Di kìa, anh ấy ga lăng quá đi!
- ?: Cậu đoán xem, giữa hai người họ có gì không?
- @$%#..
- AD: A Vương, tui giành được bóng rồi nè (^▿^)
- AV: Rốt cuộc vẫn lại là pà (¬¬) Thôi được rồi, muốn tui làm gì thì cứ nói đi ( ᵕ ༚ᵕ)
- AD: (◍^ ^◍)
[AD kéo AV chạy sang một chỗ gần ban công]
- AV: (!)..Pà kéo tui qua đây để làm gì chứ?
- AD: Thật ra tui không cần ông làm gì cho tui đâu, tui chỉ muốn ông lắng nghe tui một tí thôi
- AV: Lắng nghe điều gì chứ?
- AD: A Vương à, có một chuyện mà tui muốn nói với ông
- AV: Vậy pà nói đi, tui nghe đây
- AD: Chuyện mà tui muốn nói là..
- M: Ở đây có chỗ núp không vậy?
[M lẻn ra ngoài ban công hình như đang trốn một ai đó]
- AV: (• ༚•)
- AD: Ông đang làm cái gì vậy? (¬¬)
- M: An Di à, cậu cho tớ trốn nhờ tí nha, nếu mà cái bà chằng kia mà tìm được thì tớ chết chắc
- AD: (ー_ー)
[AD đi vào lôi M ra]
- AD: Ông đi đâu trốn thì đi, đừng có mà trốn ở đây nếu không tui kêu Lam Huệ đến bắt ông đó có biết chưa, đi lẹ!
- M: Huhu, đuổi thì đi..
- AD: (¬¬)
- [Quay lại tiếp tục] E hèm..chuyện mà tui muốn nói với ông..
- H: Cái tên Gia Minh chết tiệt kia đâu rồi?!
- AD: Σ(▼□▼ )
- AV: (?)
- H: Cậu ta có ở đây không?
- AD: Ông Minh hả, tui mới thấy ổng chạy qua hướng kia đó
- H: (!) À thì ra là ông ở đó hả, lần này thì chết với bà!
- M: Σ(°ロ°)
- AD: Đúng thật là.. ("¬¬)
- À chuyện..
- N: Mm..
- AD: Lại gì nữa đây?!! (#▼益▼)
- N: Ơ, tớ xin lỗi nếu đã làm phiền
- AD: À Thư Nhã hả? Có việc gì không? (◍^ᴗ^◍)
- N: Bây giờ tớ phải về rồi nên đến chào hai cậu một tiếng
- AD: Ủa cậu không ở lại thêm tí sao?
- N: Ừm, bởi vì tớ phải về sớm nên không ở lại lâu được
- Cảm ơn vì cậu đã mời tớ đến bữa tiệc nha
- AV: Ờm
- N: Tớ cũng chúc mừng An Di đã giành chiến thắng nha
- AD: À, cảm ơn cậu ("^▿^)
- N: Thôi tạm biệt hai cậu
- AV: Ờm, chào
- AD: Tạm biệt Thư Nhã
..
- AD: Chuyện khi nãy..
- AV: [♫] Xin lỗi tui có điện thoại
- AD: ( º言º)
- AV: Alo mẹ hả?
- AT: Con trai yêu dấu của mẹ sinh nhật vui vẻ nhé! (≧▽≦)
...
[Trong khi mọi người vẫn đang vui vẻ tận hưởng không khí của buổi tiệc thì AD ngồi lại một góc tỏ ra ủ rũ]
- T: An Di, sao vậy?
- AD: Em đã cố gắng nhưng vẫn thất bại :emoji_weary:
- T: ^^" Thôi thì để lần khác vậy, em đừng có tỏ ra chán chường như vậy, em phải vui lên chứ, dù gì đây cũng là sinh nhật của A Vương mà, em nói có đúng không?
- AD: (• ༚•) (..) Phải rồi anh Thiên, có lẽ là do em đã quá nôn nóng nên quên đi mất, cảm ơn anh đã nhắc nhở em
- T: (◍^ ^◍)
..
- H: Này này, hai cậu có thấy gì không?
- M: Gì chứ?
- H: Anh Thiên với An Di có vẻ thân quá kìa
- M: Thì sao chứ, chẳng phải trước giờ họ vẫn vậy sao
- H: Ông đúng là không biết cái gì hết, lần trước tui với Mỹ Ân còn thấy họ hẹn riêng nhau ở ngoài khuôn viên trường nữa đó
- Mỹ Ân cậu nói có đúng không
- MÂ: Ờm •-•
- H: Thấy chưa, đã vậy khi nãy bắt bóng anh Thiên còn đỡ lấy An Di rồi nhường cho cậu ấy quả bóng nữa, ông nói xem giữa hai người bọn họ liệu không có gì được không?
- M: Nói vậy không phải là hai người họ đang yêu nhau đó chứ?!
- H: Nếu là như vậy thì tuyệt vời quá
- M: Hả, không thể nào! ( ಠ ಠ)
- H: Cuối cùng An Di cũng đã theo đuổi được người mà cậu ấy thích, hai người họ quả thật là rất đẹp đôi
- M: Không lẽ mình đã hết cơ hội theo đuổi An Di rồi sao (╥﹏╥)

[AV đi tới chỗ T với AD]
- AV: Hai người đang bàn chuyện gì vậy?
- AD, T: (!)
- T: À không có gì đâu, anh cảm thấy An Di có vẻ mệt nên đến hỏi thăm em ấy tí thôi, hay là em nói chuyện với An Di nha, anh đi đây..
- AV: (?)
- Bộ pà thấy không khỏe chỗ nào hả?
- AD: À đâu có, tại nãy giờ chơi hơi mệt nên tui ngồi nghỉ tí thôi ^^" Ông nói chuyện điện thoại xong rồi hả
- AV: Ờm, khi nãy mẹ gọi cho tui
- AD: Oh
- AV: Mà khi nãy pà tính nói với tui cái gì cơ?
- AD: (..) A Vương à, thật ra là có một câu mà tui vẫn chưa nói với ông..chúc ông sinh nhật vui vẻ nha (^▿^)
- AV: (• ༚•)
- AD: Hy vọng vào những lần sinh nhật tới chúng ta vẫn sẽ luôn bên nhau như này
- AV: Nói gì mà nghe sến vậy (¬¬) Được rồi, coi như tui sẽ tiếp nhận lời chúc của pà, dù gì pà cũng là người thắng cuộc nên cứ nói cho tui biết pà muốn gì đi ( ˘°˘)
- AD: Tui muốn A Vương
- AV: Pà muốn tui làm gì chứ?
- AD:..Tui muốn A Vương cùng tui chơi thật vui vẻ cho đến hết buổi tiệc
- AV: Chỉ có vậy thôi sao?
- AD: Ừm
- AV: Pà nói rồi thì đừng có mà hối hận đó nha
- AD: Ừ (◍^ ^◍)
- AV: Được rồi, tiếp tục tham gia buổi tiệc thôi! (۶> ▿<)۶
- AD: ^^
 
Sửa lần cuối:
Top