[Trinh thám] [Truyện Hoàn] Hồ sơ tâm lý tội phạm (Phần 3, tập 4) - Cương Tuyết Ấn
- Tham gia
- 14/6/23
- Bài viết
- 39
- Điểm cảm xúc
- 103
- Điểm
- 33
Chương 3: Sắp xếp tình tiết vụ án
Editor: Cafeine | Aatruyen.vn
Editor: Cafeine | Aatruyen.vn
Chạng vạng tối, phòng họp chi đội.
Tổng hợp phân tích tình tiết vụ án lúc đầu, thường sẽ bắt đầu từ tình hình giải phẫu thi thể như thường lệ. Cố Phỉ Phỉ dùng máy chiếu để trình chiếu từng tấm ảnh ghi lại những tổ chức vết thương của nạn nhân, vừa giới thiệu rõ ràng thời gian và nguyên nhân tử vong của nạn nhân, sau đó nói: "Nhìn từ hình dạng vết thương và hướng đi, hung thủ đánh lén Tưởng Thanh Sơn từ sau lưng, dùng sức bên sườn trái, chứng tỏ hung thủ là người thuận tay trái. Vết rạn xung quanh vết thương trí mạng lõm xuống mang tính lan truyền, không có dấu hiệu trùng lặp, chứng minh hung thủ chỉ đánh một côn đã khiến Tưởng Thanh Sơn mất mạng, thủ pháp sạch sẽ nhanh gọn, đầy kinh nghiệm, có thể thấy, e rằng hung thủ từng có tiền án phạm tội."
"Mà kết quả giải phẫu thi thể của Trương Thúy Anh chứng minh, bà ta từng bị giam cầm và hành hạ một thời gian rất dài, tới cuối cùng bị đánh đập đến chết. Đương nhiên, nhìn từ góc độ y học, Trương Thúy Anh là vì tổ chức phần mềm chịu tổn thương nặng, khiến tổ chức bệnh lý biến đổi, hoại tử, từ đó dẫn tới chức năng thận suy kiệt cấp tính, mãi tới lúc bị sốc mà tử vong. Cái này chứng minh quá trình tử vong của bà ta tương đối chậm, đây cũng là điểm tôi muốn nhấn mạnh. Khác với những vụ án khác, thời gian tử vong của nạn nhân trong vụ án này không phải thời gian hành hung của hung thủ, vết thương trí mạng có thể phát sinh trong thời gian vài ngày trước thậm chí một vòng trước."
Ngải Tiểu Mĩ tiếp lời báo cáo thông tin có liên quan của nạn nhân Trương Thúy Anh: "Trương Thúy Anh ở vùng bản địa kinh doanh nhà hàng nhiều năm, đến giờ đã có ba nhà hàng quy mô trung bình mang tên 'Nhà hàng Lão Thúy Anh', thực lực kinh tế rất mạnh, cuộc sống tương đối tốt. Lúc còn sống ở cùng hai người con gái từng ly hôn nhiều năm. Cô chị tên Vương Vĩ Văn, bốn mươi bốn tuổi, con trai học đại học ở tỉnh khác, em gái tên Vương Vĩ Tịnh, bốn mươi tuổi, con gái học cao trung ở vùng bản xứ, nhưng chủ yếu sống cùng cha."
"Nhìn từ thông tin phản hồi khi phỏng vấn bên Minh Châu, từ rất lâu hai chị em đã vào nhà hàng của mẹ làm việc, thái độ làm người tâm địa lương thiện, thận trọng không tùy tiện, ấn tượng của các đồng nghiệp với họ đều đặc biệt tốt, hơn nữa trước sau luôn tận tâm, tận trách nhiện giúp đỡ mẹ, cũng không tranh danh đoạt quyền. Mãi đến ba năm trước đây, Trương Thúy Anh tự cảm thấy tuổi tác ngày càng lớn, tinh lực dần tụt dốc, nên quyết định lui về dưỡng già, chủ động giao nhà hàng cho hai cô con gái toàn quyền quản lý - cô chị Vương Vĩ Văn đầu óc nhây bén, suy nghĩ sự nghiệp rất mạnh, phụ trách kinh doanh, cô em Vương Vĩ Tịnh tương đối mềm yếu, suy nghĩ tinh tế, phụ trách quản lý tiền. Tính tình của hai chị em khác xa nhau, trên công việc bổ khuyết cho nhau rất nhiều, kinh doanh nhà hàng tới mức hưng thịnh."
"Về tin tức bên ngoài, hai chị em này hẳn không có động cơ gây án, tương đối đáng nghi chính là một người tên Khúc Hiểu Quân. Mấy nhà hàng của nạn nhân đều thuê một người quản lý nhà hàng, trước kia Khúc Hiểu Quân là quản lý nhà hàng, đi theo làm tùy tùng của Trương Thúy Anh rất nhiều năm, luôn không kết hôn. Tuy hai chị em nói tương đối mơ hồ, nhưng trên thực tế Khúc Hiểu Quân này là tình nhân của Trương Thúy Anh, về sau này quan hệ của họ bị phát hiện, hai chị em lo lắng Khúc Hiểu Quân nhắm tới tài sản, lại 'đuổi cho nhanh'. Theo hai chị em nói, khi mẹ của họ mất tích có mang theo một ít đồ đạc và toàn bộ đồ trang sức quý giá, còn mang cả số tiền dự phòng khẩn cấp trong nhà đi, thêm tiền trong thẻ ngân hàng mang theo bên người, lúc đó trên người Trương Thúy Anh có gần hai mươi vạn đồng tiền, nên ý tứ của họ là nghi ngờ Khúc Hiểu Quân lừa gạt mẹ của họ chạy đi, sau khi tiền tới tay thì giết người bịt miệng."
"Nếu chỉ nhìn thông tin bên ngoài, đây là một suy đoán hợp tình hợp ký, nhưng có khả năng hai chị em cố tình tung hỏa mù! Vì khẩu cung của họ không khớp với tình tình thực tế." Đỗ Anh Hùng tiếp lời Ngải Tiểu Mĩ, thâm nhập sâu vào vấn đề, "Hai chị em nay luôn nhấn mạnh Trương Thúy Anh mất tích vào ngày 29 tháng 5, trước khi mất tích luôn biểu hiện rất bình thường, đương nhiên cái này trùng khớp với thời gian tử vong, đồng thời họ cũng có thể đưa ra người làm chứng mình không có mặt ở hiện trường gây án. Nhưng như thông tin pháp chứng mà chị Cố đưa ra lúc giới thiệu, trước khi tử vong Trương Thúy Anh bị giam giữ một thời gian rất dài, cái này có điểm mâu thuẫn. Vậy rốt cuộc là ai nói thật đây? Đương nhiên là chị Cố, là vì phòng ngủ của Trương Thúy Anh thoạt nhìn rất gọn gàng sạch sẽ, nhưng quan sát kỹ một chút, là có thể phát hiện bề mặt của bất cứ đồ gia dụng hai trân khăn trải giường đều phủ một lớp bụi dày trên mặt, hiển nhiên phòng ngủ đã không được dùng một thời gian dài. Lại thêm chị Cố đặc biệt nhắc nhở, Trương Thúy Anh tuy tử vong vào khoảng ngày 29 tháng 5, nhưng thời gian hành hung có thể vào khoảng vài ngày trước, vậy thì cái gọi là chứng cứ chứng minh hai chị em này không có mặt ở hiện trường cũng không có ý nghĩa gì!"
"Chúng tôi đưa ra yêu cầu kiểm tra camera an ninh liên quan của tiểu khu Vật Nghiệp, kết quả họ trả lời, vì vấn đề chi phí tăng cao của chi phí tài sản của bên phía bất động sản và cư dân tiểu khu không thể đạt thành nhất trí, nửa năm trước camera an ninh trong tiểu khu đã bị họ tự ý tắt đi, cho nên không còn cách nào khác cung cấp video. Nói chung, tôi và Anh Hùng đều cảm thấy hai chị em có chút bất thường, nhưng quả thực không tìm ra động cơ gây án của họ!" Ngải Tiểu Mĩ tổng kết.
"Anh thấy thế nào?" Nghe hai người trẻ kia báo cáo xong, Cố Phỉ Phỉ đảo mắt về hướng Hàn Ấn.
Hàn Ấn vẫn như trước, khi người khác báo cáo tình hình, hoặc là hắn sẽ tìm một tấm bảng đen nhỏ, hoặc sẽ vùi đầu vào ghi ghi chép chép trên sổ ghi chép của mình. Nghe Cố Phỉ Phỉ hỏi, hắn bỏ bút xuống, ngẩng đầu trầm ngâm, nói: "Đầu tiên tôi nói về tình hình viếng thăm bên tôi trước đi!"
"Trong nhà của Tưởng Thanh Sơn không có dấu hiệu bị phá cửa mà vào, các loại đồ dùng gia đình bài trí trong nhà đều ngăn nắp, có thể khẳng định không phải hiện trường gây án đầu tiên. Mặt khác sau khi thi thể xuất hiện, bên đội trưởng Trương đây thu thập toàn bộ camera an ninh xung quanh hiện trường, phát hiện chiếc Jetta mà thường ngày Tưởng Thanh Sơn hai lái trong camera an ninh ở một ngã tư đường, thời gian là khoảng rạng sáng ngày 26 tháng 5. So sánh với thời gian tử vong, hẳn người lái xe lúc này chính là hung thủ, nói cách khác có thể hung thủ lái xe của Tưởng Thanh Sơn để ném xác, hiện nay còn chưa tìm được chiếc xe Jetta kia."
"Còn người con trai Tưởng Văn Bân của Tưởng Thanh Sơn, tôi tin không có liên quan gì tới vụ án, có điều Tưởng Văn Bân cung cấp được hai thông tin đáng chú ý: một, một thời gian trước khi bị sát hại, Tưởng Thanh Sơn rất thích máy tính, vì vậy tôi mang máy chủ về cho Tiểu Mĩ nghiên cứu một chút, xem có thể tìm kiếm được manh mối có giá trị hay không, hai, trước khi bị sát hại Tưởng Thanh Sơn từng đề nghị Tưởng Văn Bân mua cho ông ta một cái điện thoại di động thông minh, còn đặc biệt nhấn mạnh phải có chức năng chụp ảnh hiện đại. Về điểm thứ hai, lúc đó phản ứng đầu tiên của tôi chính là, có thể trong lúc cô ý Tưởng Thanh Sơn phát hiện một kế hoạch phạm tội nào đó, mà khi ông ta đang tự mình theo dõi chụp ảnh thủ phạm thì bị lộ tung tích, từ đó bị bịt miệng. Chỉ tiếc bây giờ đoán chừng điện thoại di động đã rơi vào tay thủ phạm, hoặc đã bị tiêu hủy! Có điều sau đó tôi và đội trưởng Trương nói chuyện riêng, chứng minh suy đoán của tôi có tính khả năng rất cao."
"Không đúng, nếu ông già này thật sự phát hiện manh mối phạm tội, vì sao không thông báo cho đội trưởng Trương chứ? Không phải hai người họ có quan hệ rất thân thiết sao?" Ngải Tiểu Mĩ kinh ngạc chen lời nói.
"Nói không sai, Tưởng Thanh Sơn và Trương Hoành Thịnh có ơn thầy trò, quan hệ của hai người không bình thường, nhưng bất kỳ việc gì cũng có mức độ..." Hàn Ấn cười cười, gật đầu, nói theo lời Tiểu Mĩ, "Sau khi Tưởng Thanh Sơn về hưu thường hay trở về chi đội chỉ đạo nghiệp vụ, ban đầu ngại ông ta là cựu lãnh đạo, thêm vào mặt mũi của Trương Hoành Thịnh, trên dưới trong chi đội còn có thể đối phó với ông ta một thời gian, nhưng thời gian càng dài, càng khiến người ta cảm thấy phiền toái. Trương Hoành Thịnh cũng không tiện nói thẳng mặt cái gì, kẹp giữ cựu lãnh đạo và đồng nghiệp, tình cảnh đặc biệt khó xử. May mà Tưởng Văn Bân là một người hiểu lý lẽ, cảm thấy hành vi của cha mình có chút không ổn, lại tìm cha mình nói chuyện nghiêm túc vài lần, thậm chí còn tranh luận với ông ta, tuy cảm xúc đối lập kịch liệt chưa từng có, nhưng cuối cùng vẫn thuyết phục được Tưởng Thanh Sơn."
"Nhưng phiền não của Trương Hoành Thịnh vẫn không kết thúc từ đó, Tưởng Thanh Sơn không đến chi đội là thật, nhưng cứ cách năm ba ngày là lại gọi điện thoại đến, hỏi anh ta trên đầu có vụ án gì hay không, tình tiết vụ án thế nào, tiến triển điều tra thế nào... về sau này càng phiền phức hơn, Tưởng Thanh Sơn mắc hội chứng lo lắng tuổi mãn kinh, tâm lý nghi ngờ đặc biệt nặng, nhìn ai cũng không giống người tốt. Trương Hoành Thịnh thường xuyên nhận được điện thoại báo nguy của ông ta, nhưng lần nào cũng là hiểu lầm, lâu ngày cũng không nói quanh co theo Tưởng Thanh Sơn nữa! Dần dần, Tưởng Thanh Sơn cũng nhận ra sự qua loa của Trương Hoành Thịnh, lại không chủ động liên lạc như giận dỗi!"
"Đương nhiên, bỏ phương diện nghiệp vụ này qua một bên, Trương Hoành Thịnh và Tưởng Thanh Sơn vẫn rất nhớ tình thân thiết, tết tư hay nghỉ lễ hoặc bình thường có thời gian rảnh đều mua quà đến thăm hỏi ông ta. Có điều trong kỳ nghỉ dài mùng 1 tháng 5 năm nay, Trương Hoành Thịnh do bận rộn công việc nên không đến nhà ông ta, chỉ gọi một cuộc điện thoại đến hỏi thăm một chút. Trong điện thoại vẫn hỏi thăm thời gian gần đây Tưởng Thanh Sơn thế nào như thường lệ, khi đó Tưởng Thanh Sơn ra vẻ bí ẩn đang điều tra một vụ án lớn, Trương Hoành Thịnh cảm thấy chắc chắn ông già lại dày vò vớ vẩn, nên không hỏi sâu hơn. Sau đó khoảng một tuần trôi qua - thời gian cụ thể hẳn là khoảng 11 giờ trưa ngày 20 tháng 5, anh ta lại nhận được điện thoại của Tưởng Thanh Sơn. Nhận điện thoại rồi, ông già lại ồn ào không ngừng trong điện thoại, lần này thật sự gặp vụ án lớn, có ý nghĩa hơn trong tưởng tượng rất nhiều. Do khi đó Trương Hoành Thịnh đang báo cáo nghiệp vụ trong chi cục, nên chỉ nói vài câu đối phó rồi cúp máy. Sau này anh ta cũng quân chuyện Tưởng Thanh Sơn nói trong điện thoại... cho nên khi nhắc lại những chuyện xảy ra này với tôi, Trương Hoành Thịnh biểu hiện rất hối hận và áy náy, nhiều lần nói nếu ngay từ đầu coi trọng lời của cựu đội trưởng, chắc chắn có thể đề phòng ông già kia khoe cái hữu dũng vô mưu của mình, ông ta cũng không mất mạng trong lúc không rõ."
Hàn Ấn dừng một chút, rơi vào trầm mặc, những người khác đều không lên tiếng, hình như thương cảm cho việc một hình cảnh lão luyện lập nhiều chiến công rốt cuộc lại kết thúc bằng cách như vậy. Vài phút đồng hồ sau, Hản ấn mới nói tiếp: "Tổng hợp phân tích đặc thù trong tình tiết vụ án, cái chết của Tưởng Thanh Sơn đơn giản rõ ràng, tương ứng với hệ báo thù hoặc bịt đầu mối. Dưới tình huống bình thường, hai loại động cơ này có một điểm giống nhau, đó là thủ phạm và nạn nhân có tiếp xúc nhất định trong quan hệ xã hội, lấy thân phận 'cựu chi đội trưởng của chi đội hình cảnh' của Tưởng Thanh sơn để phỏng đoán, tình nghi lớn nhất không phải những người thuộc về thủ phạm trong những vụ án ông ta từng xử lý kia!"
"Mà cách thức tử vong của Trương Thúy Anh, chứng minh nguyên nhân bà ta bị giết có bao nhiêu khả năng. Ví dụ như trút giận, muốn tiền, hoặc thủ phạm có tâm lý hủy hoại thi thể, vân vân. Xét theo trong kết quả giải phẫu thi thể vẫn chưa thể hiện bộ phận sinh dục bị xâm phạm, cũng không xuất hiện dấu vết cắt thi thể, động cơ cuối cùng có thể loại trừ. Lại kết hợp với phạm vi đối tượng tình nghi vừa được chỉ ra trong phân tích của Tiểu Mĩ và Anh Hùng - tình nhân Khúc Hiểu Quân và hai cô con gái Vương Vĩ Văn, Vương Vĩ Tịnh của bà ta, động cơ gây án có khả năng nhất tất nhiên là muốn tiền."
"Tuy nguyên nhân ban đầu thu hút chúng ta đến đây, là hình thức chọn nạn nhân và cách thức ném xác giống nhau, nhưng qua quá trình xâm nhập khai thác, mọi người cũng thấy được, thủ pháp gây án và động cơ phạm tội của họ là hoàn toàn khác nhau, cho nên tạm thời không thể phán đoán chính xác giữa hai vụ án này rốt cuộc có liên quan hay không. Có điều tôi cảm thấy có thể thử xâu chuỗi động cơ gây án của hai vụ án lại, đề ra một hướng điều tra thế này - lúc vô tình Tưởng Thanh sơn phát hiện một vụ án phạm tội, nạn nhân của vụ án chính là Trương Thúy Anh, bà ta bị giam giữ và tra tấn phi pháp, mục đích là muốn bà ta nhanh chóng giao tiền hoặc sổ tiết kiệm, thẻ ngân hàng các loại, mà sở dĩ vụ án có thể gợi ra sự chú ý của Tưởng Thanh Sơn, là vì hung thủ từng có tiền án phạm tội, từng bị Tưởng Thanh Sơn bắt giữ. Cho nên, chúng ta phải điều tra Khúc Hiểu Quân, Vương Vĩ Văn và Vương Vĩ Tịnh có ghi chép phạm tội hay không, nếu không có thì có nghĩa họ còn có đồng lõa, phải tìm kiếm từ những mối quan hệ xã hội xung quanh họ."
Hàn Ấn ngừng nói, hơi gật đầu với Cố Phỉ Phỉ, ra hiệu do cô tổng kết, Cố Phỉ Phỉ lại sắp xếp vài hướng điều tra bước tiếp theo: "Kiểm tra lịch sử trò chuyện trên điện thoại di động và máy tính của Tưởng Thanh Sơn, kiểm tra toàn diện tài liệu hồ sơ vụ án mà Tưởng Thanh Sơn từng đích thân phá án, phát thông báo phối hợp điều tra, truy tìm tung tích của Khúc Hiểu Quân, điều tra lịch sử giao dịch từ thẻ ngân hàng và tiền gửi ngân hàng mà Trương Thúy Anh mang theo bên mình, khai thác sâu thông tin của Vương Vĩ Văn và Vương Vĩ Tịnh, áp dụng biện pháp giám sát họ 24 giờ với họ..."
Tổng hợp phân tích tình tiết vụ án lúc đầu, thường sẽ bắt đầu từ tình hình giải phẫu thi thể như thường lệ. Cố Phỉ Phỉ dùng máy chiếu để trình chiếu từng tấm ảnh ghi lại những tổ chức vết thương của nạn nhân, vừa giới thiệu rõ ràng thời gian và nguyên nhân tử vong của nạn nhân, sau đó nói: "Nhìn từ hình dạng vết thương và hướng đi, hung thủ đánh lén Tưởng Thanh Sơn từ sau lưng, dùng sức bên sườn trái, chứng tỏ hung thủ là người thuận tay trái. Vết rạn xung quanh vết thương trí mạng lõm xuống mang tính lan truyền, không có dấu hiệu trùng lặp, chứng minh hung thủ chỉ đánh một côn đã khiến Tưởng Thanh Sơn mất mạng, thủ pháp sạch sẽ nhanh gọn, đầy kinh nghiệm, có thể thấy, e rằng hung thủ từng có tiền án phạm tội."
"Mà kết quả giải phẫu thi thể của Trương Thúy Anh chứng minh, bà ta từng bị giam cầm và hành hạ một thời gian rất dài, tới cuối cùng bị đánh đập đến chết. Đương nhiên, nhìn từ góc độ y học, Trương Thúy Anh là vì tổ chức phần mềm chịu tổn thương nặng, khiến tổ chức bệnh lý biến đổi, hoại tử, từ đó dẫn tới chức năng thận suy kiệt cấp tính, mãi tới lúc bị sốc mà tử vong. Cái này chứng minh quá trình tử vong của bà ta tương đối chậm, đây cũng là điểm tôi muốn nhấn mạnh. Khác với những vụ án khác, thời gian tử vong của nạn nhân trong vụ án này không phải thời gian hành hung của hung thủ, vết thương trí mạng có thể phát sinh trong thời gian vài ngày trước thậm chí một vòng trước."
Ngải Tiểu Mĩ tiếp lời báo cáo thông tin có liên quan của nạn nhân Trương Thúy Anh: "Trương Thúy Anh ở vùng bản địa kinh doanh nhà hàng nhiều năm, đến giờ đã có ba nhà hàng quy mô trung bình mang tên 'Nhà hàng Lão Thúy Anh', thực lực kinh tế rất mạnh, cuộc sống tương đối tốt. Lúc còn sống ở cùng hai người con gái từng ly hôn nhiều năm. Cô chị tên Vương Vĩ Văn, bốn mươi bốn tuổi, con trai học đại học ở tỉnh khác, em gái tên Vương Vĩ Tịnh, bốn mươi tuổi, con gái học cao trung ở vùng bản xứ, nhưng chủ yếu sống cùng cha."
"Nhìn từ thông tin phản hồi khi phỏng vấn bên Minh Châu, từ rất lâu hai chị em đã vào nhà hàng của mẹ làm việc, thái độ làm người tâm địa lương thiện, thận trọng không tùy tiện, ấn tượng của các đồng nghiệp với họ đều đặc biệt tốt, hơn nữa trước sau luôn tận tâm, tận trách nhiện giúp đỡ mẹ, cũng không tranh danh đoạt quyền. Mãi đến ba năm trước đây, Trương Thúy Anh tự cảm thấy tuổi tác ngày càng lớn, tinh lực dần tụt dốc, nên quyết định lui về dưỡng già, chủ động giao nhà hàng cho hai cô con gái toàn quyền quản lý - cô chị Vương Vĩ Văn đầu óc nhây bén, suy nghĩ sự nghiệp rất mạnh, phụ trách kinh doanh, cô em Vương Vĩ Tịnh tương đối mềm yếu, suy nghĩ tinh tế, phụ trách quản lý tiền. Tính tình của hai chị em khác xa nhau, trên công việc bổ khuyết cho nhau rất nhiều, kinh doanh nhà hàng tới mức hưng thịnh."
"Về tin tức bên ngoài, hai chị em này hẳn không có động cơ gây án, tương đối đáng nghi chính là một người tên Khúc Hiểu Quân. Mấy nhà hàng của nạn nhân đều thuê một người quản lý nhà hàng, trước kia Khúc Hiểu Quân là quản lý nhà hàng, đi theo làm tùy tùng của Trương Thúy Anh rất nhiều năm, luôn không kết hôn. Tuy hai chị em nói tương đối mơ hồ, nhưng trên thực tế Khúc Hiểu Quân này là tình nhân của Trương Thúy Anh, về sau này quan hệ của họ bị phát hiện, hai chị em lo lắng Khúc Hiểu Quân nhắm tới tài sản, lại 'đuổi cho nhanh'. Theo hai chị em nói, khi mẹ của họ mất tích có mang theo một ít đồ đạc và toàn bộ đồ trang sức quý giá, còn mang cả số tiền dự phòng khẩn cấp trong nhà đi, thêm tiền trong thẻ ngân hàng mang theo bên người, lúc đó trên người Trương Thúy Anh có gần hai mươi vạn đồng tiền, nên ý tứ của họ là nghi ngờ Khúc Hiểu Quân lừa gạt mẹ của họ chạy đi, sau khi tiền tới tay thì giết người bịt miệng."
"Nếu chỉ nhìn thông tin bên ngoài, đây là một suy đoán hợp tình hợp ký, nhưng có khả năng hai chị em cố tình tung hỏa mù! Vì khẩu cung của họ không khớp với tình tình thực tế." Đỗ Anh Hùng tiếp lời Ngải Tiểu Mĩ, thâm nhập sâu vào vấn đề, "Hai chị em nay luôn nhấn mạnh Trương Thúy Anh mất tích vào ngày 29 tháng 5, trước khi mất tích luôn biểu hiện rất bình thường, đương nhiên cái này trùng khớp với thời gian tử vong, đồng thời họ cũng có thể đưa ra người làm chứng mình không có mặt ở hiện trường gây án. Nhưng như thông tin pháp chứng mà chị Cố đưa ra lúc giới thiệu, trước khi tử vong Trương Thúy Anh bị giam giữ một thời gian rất dài, cái này có điểm mâu thuẫn. Vậy rốt cuộc là ai nói thật đây? Đương nhiên là chị Cố, là vì phòng ngủ của Trương Thúy Anh thoạt nhìn rất gọn gàng sạch sẽ, nhưng quan sát kỹ một chút, là có thể phát hiện bề mặt của bất cứ đồ gia dụng hai trân khăn trải giường đều phủ một lớp bụi dày trên mặt, hiển nhiên phòng ngủ đã không được dùng một thời gian dài. Lại thêm chị Cố đặc biệt nhắc nhở, Trương Thúy Anh tuy tử vong vào khoảng ngày 29 tháng 5, nhưng thời gian hành hung có thể vào khoảng vài ngày trước, vậy thì cái gọi là chứng cứ chứng minh hai chị em này không có mặt ở hiện trường cũng không có ý nghĩa gì!"
"Chúng tôi đưa ra yêu cầu kiểm tra camera an ninh liên quan của tiểu khu Vật Nghiệp, kết quả họ trả lời, vì vấn đề chi phí tăng cao của chi phí tài sản của bên phía bất động sản và cư dân tiểu khu không thể đạt thành nhất trí, nửa năm trước camera an ninh trong tiểu khu đã bị họ tự ý tắt đi, cho nên không còn cách nào khác cung cấp video. Nói chung, tôi và Anh Hùng đều cảm thấy hai chị em có chút bất thường, nhưng quả thực không tìm ra động cơ gây án của họ!" Ngải Tiểu Mĩ tổng kết.
"Anh thấy thế nào?" Nghe hai người trẻ kia báo cáo xong, Cố Phỉ Phỉ đảo mắt về hướng Hàn Ấn.
Hàn Ấn vẫn như trước, khi người khác báo cáo tình hình, hoặc là hắn sẽ tìm một tấm bảng đen nhỏ, hoặc sẽ vùi đầu vào ghi ghi chép chép trên sổ ghi chép của mình. Nghe Cố Phỉ Phỉ hỏi, hắn bỏ bút xuống, ngẩng đầu trầm ngâm, nói: "Đầu tiên tôi nói về tình hình viếng thăm bên tôi trước đi!"
"Trong nhà của Tưởng Thanh Sơn không có dấu hiệu bị phá cửa mà vào, các loại đồ dùng gia đình bài trí trong nhà đều ngăn nắp, có thể khẳng định không phải hiện trường gây án đầu tiên. Mặt khác sau khi thi thể xuất hiện, bên đội trưởng Trương đây thu thập toàn bộ camera an ninh xung quanh hiện trường, phát hiện chiếc Jetta mà thường ngày Tưởng Thanh Sơn hai lái trong camera an ninh ở một ngã tư đường, thời gian là khoảng rạng sáng ngày 26 tháng 5. So sánh với thời gian tử vong, hẳn người lái xe lúc này chính là hung thủ, nói cách khác có thể hung thủ lái xe của Tưởng Thanh Sơn để ném xác, hiện nay còn chưa tìm được chiếc xe Jetta kia."
"Còn người con trai Tưởng Văn Bân của Tưởng Thanh Sơn, tôi tin không có liên quan gì tới vụ án, có điều Tưởng Văn Bân cung cấp được hai thông tin đáng chú ý: một, một thời gian trước khi bị sát hại, Tưởng Thanh Sơn rất thích máy tính, vì vậy tôi mang máy chủ về cho Tiểu Mĩ nghiên cứu một chút, xem có thể tìm kiếm được manh mối có giá trị hay không, hai, trước khi bị sát hại Tưởng Thanh Sơn từng đề nghị Tưởng Văn Bân mua cho ông ta một cái điện thoại di động thông minh, còn đặc biệt nhấn mạnh phải có chức năng chụp ảnh hiện đại. Về điểm thứ hai, lúc đó phản ứng đầu tiên của tôi chính là, có thể trong lúc cô ý Tưởng Thanh Sơn phát hiện một kế hoạch phạm tội nào đó, mà khi ông ta đang tự mình theo dõi chụp ảnh thủ phạm thì bị lộ tung tích, từ đó bị bịt miệng. Chỉ tiếc bây giờ đoán chừng điện thoại di động đã rơi vào tay thủ phạm, hoặc đã bị tiêu hủy! Có điều sau đó tôi và đội trưởng Trương nói chuyện riêng, chứng minh suy đoán của tôi có tính khả năng rất cao."
"Không đúng, nếu ông già này thật sự phát hiện manh mối phạm tội, vì sao không thông báo cho đội trưởng Trương chứ? Không phải hai người họ có quan hệ rất thân thiết sao?" Ngải Tiểu Mĩ kinh ngạc chen lời nói.
"Nói không sai, Tưởng Thanh Sơn và Trương Hoành Thịnh có ơn thầy trò, quan hệ của hai người không bình thường, nhưng bất kỳ việc gì cũng có mức độ..." Hàn Ấn cười cười, gật đầu, nói theo lời Tiểu Mĩ, "Sau khi Tưởng Thanh Sơn về hưu thường hay trở về chi đội chỉ đạo nghiệp vụ, ban đầu ngại ông ta là cựu lãnh đạo, thêm vào mặt mũi của Trương Hoành Thịnh, trên dưới trong chi đội còn có thể đối phó với ông ta một thời gian, nhưng thời gian càng dài, càng khiến người ta cảm thấy phiền toái. Trương Hoành Thịnh cũng không tiện nói thẳng mặt cái gì, kẹp giữ cựu lãnh đạo và đồng nghiệp, tình cảnh đặc biệt khó xử. May mà Tưởng Văn Bân là một người hiểu lý lẽ, cảm thấy hành vi của cha mình có chút không ổn, lại tìm cha mình nói chuyện nghiêm túc vài lần, thậm chí còn tranh luận với ông ta, tuy cảm xúc đối lập kịch liệt chưa từng có, nhưng cuối cùng vẫn thuyết phục được Tưởng Thanh Sơn."
"Nhưng phiền não của Trương Hoành Thịnh vẫn không kết thúc từ đó, Tưởng Thanh Sơn không đến chi đội là thật, nhưng cứ cách năm ba ngày là lại gọi điện thoại đến, hỏi anh ta trên đầu có vụ án gì hay không, tình tiết vụ án thế nào, tiến triển điều tra thế nào... về sau này càng phiền phức hơn, Tưởng Thanh Sơn mắc hội chứng lo lắng tuổi mãn kinh, tâm lý nghi ngờ đặc biệt nặng, nhìn ai cũng không giống người tốt. Trương Hoành Thịnh thường xuyên nhận được điện thoại báo nguy của ông ta, nhưng lần nào cũng là hiểu lầm, lâu ngày cũng không nói quanh co theo Tưởng Thanh Sơn nữa! Dần dần, Tưởng Thanh Sơn cũng nhận ra sự qua loa của Trương Hoành Thịnh, lại không chủ động liên lạc như giận dỗi!"
"Đương nhiên, bỏ phương diện nghiệp vụ này qua một bên, Trương Hoành Thịnh và Tưởng Thanh Sơn vẫn rất nhớ tình thân thiết, tết tư hay nghỉ lễ hoặc bình thường có thời gian rảnh đều mua quà đến thăm hỏi ông ta. Có điều trong kỳ nghỉ dài mùng 1 tháng 5 năm nay, Trương Hoành Thịnh do bận rộn công việc nên không đến nhà ông ta, chỉ gọi một cuộc điện thoại đến hỏi thăm một chút. Trong điện thoại vẫn hỏi thăm thời gian gần đây Tưởng Thanh Sơn thế nào như thường lệ, khi đó Tưởng Thanh Sơn ra vẻ bí ẩn đang điều tra một vụ án lớn, Trương Hoành Thịnh cảm thấy chắc chắn ông già lại dày vò vớ vẩn, nên không hỏi sâu hơn. Sau đó khoảng một tuần trôi qua - thời gian cụ thể hẳn là khoảng 11 giờ trưa ngày 20 tháng 5, anh ta lại nhận được điện thoại của Tưởng Thanh Sơn. Nhận điện thoại rồi, ông già lại ồn ào không ngừng trong điện thoại, lần này thật sự gặp vụ án lớn, có ý nghĩa hơn trong tưởng tượng rất nhiều. Do khi đó Trương Hoành Thịnh đang báo cáo nghiệp vụ trong chi cục, nên chỉ nói vài câu đối phó rồi cúp máy. Sau này anh ta cũng quân chuyện Tưởng Thanh Sơn nói trong điện thoại... cho nên khi nhắc lại những chuyện xảy ra này với tôi, Trương Hoành Thịnh biểu hiện rất hối hận và áy náy, nhiều lần nói nếu ngay từ đầu coi trọng lời của cựu đội trưởng, chắc chắn có thể đề phòng ông già kia khoe cái hữu dũng vô mưu của mình, ông ta cũng không mất mạng trong lúc không rõ."
Hàn Ấn dừng một chút, rơi vào trầm mặc, những người khác đều không lên tiếng, hình như thương cảm cho việc một hình cảnh lão luyện lập nhiều chiến công rốt cuộc lại kết thúc bằng cách như vậy. Vài phút đồng hồ sau, Hản ấn mới nói tiếp: "Tổng hợp phân tích đặc thù trong tình tiết vụ án, cái chết của Tưởng Thanh Sơn đơn giản rõ ràng, tương ứng với hệ báo thù hoặc bịt đầu mối. Dưới tình huống bình thường, hai loại động cơ này có một điểm giống nhau, đó là thủ phạm và nạn nhân có tiếp xúc nhất định trong quan hệ xã hội, lấy thân phận 'cựu chi đội trưởng của chi đội hình cảnh' của Tưởng Thanh sơn để phỏng đoán, tình nghi lớn nhất không phải những người thuộc về thủ phạm trong những vụ án ông ta từng xử lý kia!"
"Mà cách thức tử vong của Trương Thúy Anh, chứng minh nguyên nhân bà ta bị giết có bao nhiêu khả năng. Ví dụ như trút giận, muốn tiền, hoặc thủ phạm có tâm lý hủy hoại thi thể, vân vân. Xét theo trong kết quả giải phẫu thi thể vẫn chưa thể hiện bộ phận sinh dục bị xâm phạm, cũng không xuất hiện dấu vết cắt thi thể, động cơ cuối cùng có thể loại trừ. Lại kết hợp với phạm vi đối tượng tình nghi vừa được chỉ ra trong phân tích của Tiểu Mĩ và Anh Hùng - tình nhân Khúc Hiểu Quân và hai cô con gái Vương Vĩ Văn, Vương Vĩ Tịnh của bà ta, động cơ gây án có khả năng nhất tất nhiên là muốn tiền."
"Tuy nguyên nhân ban đầu thu hút chúng ta đến đây, là hình thức chọn nạn nhân và cách thức ném xác giống nhau, nhưng qua quá trình xâm nhập khai thác, mọi người cũng thấy được, thủ pháp gây án và động cơ phạm tội của họ là hoàn toàn khác nhau, cho nên tạm thời không thể phán đoán chính xác giữa hai vụ án này rốt cuộc có liên quan hay không. Có điều tôi cảm thấy có thể thử xâu chuỗi động cơ gây án của hai vụ án lại, đề ra một hướng điều tra thế này - lúc vô tình Tưởng Thanh sơn phát hiện một vụ án phạm tội, nạn nhân của vụ án chính là Trương Thúy Anh, bà ta bị giam giữ và tra tấn phi pháp, mục đích là muốn bà ta nhanh chóng giao tiền hoặc sổ tiết kiệm, thẻ ngân hàng các loại, mà sở dĩ vụ án có thể gợi ra sự chú ý của Tưởng Thanh Sơn, là vì hung thủ từng có tiền án phạm tội, từng bị Tưởng Thanh Sơn bắt giữ. Cho nên, chúng ta phải điều tra Khúc Hiểu Quân, Vương Vĩ Văn và Vương Vĩ Tịnh có ghi chép phạm tội hay không, nếu không có thì có nghĩa họ còn có đồng lõa, phải tìm kiếm từ những mối quan hệ xã hội xung quanh họ."
Hàn Ấn ngừng nói, hơi gật đầu với Cố Phỉ Phỉ, ra hiệu do cô tổng kết, Cố Phỉ Phỉ lại sắp xếp vài hướng điều tra bước tiếp theo: "Kiểm tra lịch sử trò chuyện trên điện thoại di động và máy tính của Tưởng Thanh Sơn, kiểm tra toàn diện tài liệu hồ sơ vụ án mà Tưởng Thanh Sơn từng đích thân phá án, phát thông báo phối hợp điều tra, truy tìm tung tích của Khúc Hiểu Quân, điều tra lịch sử giao dịch từ thẻ ngân hàng và tiền gửi ngân hàng mà Trương Thúy Anh mang theo bên mình, khai thác sâu thông tin của Vương Vĩ Văn và Vương Vĩ Tịnh, áp dụng biện pháp giám sát họ 24 giờ với họ..."