[Trinh thám] [Truyện Hoàn] Hồ sơ tâm lý tội phạm (Phần 3, tập 4) - Cương Tuyết Ấn
- Tham gia
- 14/6/23
- Bài viết
- 39
- Điểm cảm xúc
- 103
- Điểm
- 33
Chương 2: Khóa nghi phạm
Editor: Caffeine | Aatruyen.vn
Editor: Caffeine | Aatruyen.vn
Phòng họp chi đội hình cảnh, họp bàn tình tiết vụ án.
Sau khi Hàn Ấn trình bày xong thành quả nghiên cứu phân tích vụ án bước đầu, Cố Phỉ Phỉ bắt đầu sắp xếp liên quan: "Tôi và thầy Hàn Ấn đã thảo luận, tuy chúng ta có phạm vi điều tra, nhưng vẫn tương đối rộng, cho nên phải nắm được vài điểm bất kỳ trong đó trước để tiến hành điều tra."
"Để tôi điều tra các hộ gia đình xung quanh công viên." Khang Tiểu Bắc là người phối hợp giữa cảnh sát Cổ Đô và tổ chi viện chủ động xin đi giết giặc.
"Vô nghĩa, anh là 'người bản xứ', quen thuộc hoàn cảnh nơi này, hành động này anh không làm thì ai làm!" Do trước đó từng hợp tác, Cố Phỉ Phỉ và Khang Tiểu Bắc cũng coi như người quen, cho nên nói chuyện cũng không có gì kiêng dè, nói một câu nửa đùa giỡn nữa chế nhạo, ngay sau đó cô dặn dò Đỗ Anh Hùng và Ngải Tiểu Mĩ ngồi phía đối diện, "Tiểu Mĩ rà soát điện thoại và máy tính của hai nạn nhân sau một lần, từ QQ, weibo, wechat đều lục soát hết, xem có manh mối trước kia bị tiết lộ không, Anh Hùng tới quán bar và tiệm internet nạn nhân thường tới tiếp tục tìm kiếm nhân chứng tiềm ẩn, trong nhà có máy tính còn thường xuyên ra tiệm internet, đoán chừng là người ngưu tầm ngưu mã tầm mã tương đối nhiều, có lẽ hắn được hung thủ chọn ở tiệm internet đi."
Cố Phỉ Phỉ hơi dừng một chút, rồi tiếp tục nói: "Sau đó nói một chút công việc trọng điểm cần tiến hành, chúng ta phải lật lại hồ sơ vụ án xâm hại tình dục từng xảy ra vài năm trước ở thành phố Cổ Đô, mục đích là xác định đối tượng khả nghi trong số 'nạn nhân', phải đặc biệt chú ý những vụ án vụ án mà kết quả xét xử không đạt tới mong muốn của nạn nhân..."
"Tôi bổ sung thêm một điểm, chúng ta phải chú ý tội phạm tình dục được thả sau khi thi hành án gần đây." Có thể do có chút linh cảm, nên Hàn Ấn nói chen vào, "Nhìn từ kinh nghiệm trước kia, phần lớn tội phạm tình dục có ham mê đặc thù, ví dụ như cuồng hành hạ thi thể, cuồng nhìn lén, kẻ ấu dâm, thích đồ của người khác, tuy trải qua cải tạo trong tù, nhưng cơn nghiện của họ rất khó thật sự bỏ hẳn, một khi những người này không còn chịu sự giam cầm của pháp luật, trói buộc đạo đức cũng rất dễ bị phá bỏ. Hơn nữa ngày đó cũng khiến hai thân phận thiên sứ và ác ma, hoặc nói thể xác và linh hồn trong thân thể không ngừng đánh cược trong thân thể, trong lòng họ thường sẽ vô cùng lo lắng giữa đi về hướng sụp đổ, từ đó gây ra hành vi phạm tội còn cực đoan hơn trước kia. Cái này quả thực khiến rất nhiều người bao gồm cả người thân của họ và những nhà tội phạm học chúng ta đều thấy khó mà tiếp nhận, nhưng sự thật chính là tàn khốc như vậy!"
Sự thật chứng minh, hướng điều tra mà Hàn Ấn bổ sung cuối cùng rất có tính nhắm vào.
Khi rà soát tài liệu tội phạm mãn hạn tù được thả trong thời gian gần đây, Hàn Ấn và Cố Phỉ Phỉ phát hiện một tội phạm tình dục có thể nói có tình nghi rất lớn, sử dĩ dùng 'rất lớn' để hình dung, là vì người này quả thực trùng khớp với hồ sơ tội phạm mà Hàn Ấn phân tích tới mức kinh người.
Hắn tên Tôn Hải Đào, nam giới, năm nay 46 tuổi, nhìn từ bên ngoài, tuổi tác vượt tuổi tác trong hồ sơ tội phạm quá xa, có điều hắn từng vì quấy rối và tấn công tình dục nhiều đứa trẻ nên bị tuyên án tù có thời hạn 20 năm, sau đó do nhiều lần giảm tội nên thời gian thi hành an rút ngắn lại tới 17 năm, cũng có nghĩ hắn tách rời xã hội dài tới 17 năm, từ góc độ kinh nghiệm xã hội mà nói, độ thuần thục trên bản chất của hắn tương xứng với phạm vi trên hồ sơ.
Tôn Hải Đào, những năm 90 thế kỷ 20 từng làm thầy đào tạo vũ đạo trong một sở đào tạo nghệ thuật, trong thời gian giảng dạy từng cùng một đồng nghiệp khác lợi dụng, cưỡng bức dụ dỗ và các thủ đoạn phẩn thủy khác, nhiều lần tiến hành quấy rối tình dục và cưỡng hiếp, nói trắng ra, hắn chính là một tên ấu dâm không hơn không kém. Có thể tưởng tượng ngày tháng của loại người này trong tù sẽ không sống dễ chịu, từ ghi chép ngồi tù của hắn, Cố Phỉ Phỉ phát hiện hắn nhiều lần bị bạn tù tấn công tập thể tới mức nhập viện, khiến bộ phận sinh dục bị tổn hại rất lớn, chuẩn đoán của bác sĩ trên bệnh án cho thấy, chức năng tình dục của hắn bị tổn hại nghiêm trọng, là có khả năng dần hoàn toàn đánh mất chức năng tình dục. Trải nghiệm như vậy, hình như cho ra động cơ gây án: kẻ ấu dâm bình thường mặc kệ kiềm nén giới tính tới mức nào, đều rất ít khi cảm thấy hứng thú với người trưởng thành, hơn nữa Tôn Hải Đào thuộc về kẻ ấu dâm dị tính*, sẽ không cảm thấy hứng thú với đàn ông, thế nhưng nếu trong thời gian thi hành án bị nam giới trưởng thành tấn công tình dục, dẫn tới mất hết chức năng tình dục, rất có thể hắn sẽ sinh ra tâm lý trả thù quái dị với nam giới, cũng triển khai hành vi hành hạ tới chết sau khi được trả tự do.
*Dị tính (heterosexual): chỉ sự hấp dẫn về tình cảm hoặc/và tình dục với người khác giới.
Tôn Hải Đào được trả tự do vào ngày 13 tháng 11 năm nay, mà trong quãng thời gian chỉ vẻn vẹn bảy, tám ngày đã xuất hiện vụ án đầu tiên trong chuỗi vụ án liên hoàn hiện tại, nhìn từ mặt thời gian, nghi ngờ hắn là hung thủ có tính hợp lý nhất định, ngoài ra, chiều cao của hắn chỉ có 162cm, cũng phù hợp phân tích đặc thù hung thủ của Hàn Ấn.
Thông qua địa chỉ thể hiện trong hồ sơ thụ án, Hàn Ấn và Cố Phỉ Phỉ tìm được nhà của Tôn Hải Đào.
Cha mẹ của Tôn Hải Đào đều khỏe mạnh, nhìn từ cách bài trí và trang thiết bị trong căn hộ, gia cảnh hẳn tương đối không tồi, có điều nhắc tới đứa con trai khiến họ mất hết mặt mũi, vẻ mặt của hai người già nháy mắt như cực kỳ căm thủ, vừa nghe nói Hàn Ấn và Cố Phỉ Phỉ là cảnh sát, càng sợ tới mức tái mặt. Hàn Ấn và Cố Phỉ Phỉ trấn an một hồi, cố gắng làm dịu tâm trạng của họ, cho biết chuyện này chỉ là một chuyến viếng thăm đối với phạm nhân vừa ra tù, lúc này mới khiến hai người già hơi hồi thần.
Theo mẹ của Tôn Hải Đào cho biết: sau khi Tôn Hải Đào ra tù chỉ ở trong nhà ba ngày, lại đề nghị muốn ra ngoài thuê một căn hộ ở riêng, bà thông cảm vì có thể con trai không chịu được ánh mắt không thiện cảm của hàng xóm, ra ngoài đi loanh quanh hay làm gì cũng có người chỉ trỏ, cho nên lại cho hắn một ít tiền, để hắn đi thuê một căn hộ tốt một chút. Chỉ một ngày sau, Tôn Hải Đào đã dọn ra ngoài ở, trong thời gian này hắn trở về nhà hai lần, một lần là cần tiền mua máy tính, một lần là cần tiền mua điện thoại di động mới. Lần quay về cuối cùng này là hai ngày trước, còn như hắn ở ngoài làm gì, số điện thoại di động mới mua, trong nhà đều không rõ ràng lắm, chỉ nghe hắn nói một tràng, nói là thuê phòng ở gần phố Vạn Chúng.
Nhìn từ lời nói cử chỉ của hai người gia, không có một chút ý tứ nói dối, Hàn Ấn và Cố Phỉ Phỉ cũng không gây khó khăn cho họ nữa, nên đứng dậy tạm biệt. Ra khỏi cửa nhà họ, Cố Phỉ Phỉ vội vàng lấy máy tính bảng ra, tìm kiếm hướng đi cụ thể của phố Vạn Chúng trên bản đồ điện tử, không ngoài dự liệu, hiện trường xảy ra vụ án đầu tiên kia, cũng chính là công viên mở kia, nằm trong khu vực thuộc phố Vạn Chúng.
Ở Tôn Hải Đào lại xuất hiện một điều kiện trùng khớp với hồ sơ tội phạm, tính tình nghi chắc chắn của hắn gia tăng. Hàn Ấn và Cố Phỉ Phỉ cùng cho rằng lần này tuyệt đối tìm đúng huống, công tác điều tra còn lại có thể tạm thời gác lại trước, mọi người toàn lực tham gia vào nhiệm vụ điều tra mà Khang Tiểu Bắc phụ trách, chẳng qua lần này mục tiêu đã xác thực rất rõ ràng, phải tranh thủ tìm được Tôn Hải Đào trong thời gian ngắ nhất, tránh cho xảy ra vụ án nào nữa.
Phố Vạn Chúng nằm ở trung tâm tây bắc thành phố Cổ Đô, là khu vực phồn hoa nhất của Tây Bắc, có 12 khu dân cư, diện tích khu trực thuộc rộng 8,5 km vuông. Do lực lượng cảnh sát có hạn, Cố Phỉ Phỉ phát chỉ thị, trước đó xác định lấy công viên xảy ra vụ án làm tâm điểm, điều tra trong khu vực 4 km xung quanh, rồi lần lượt mở rộng thêm. Nếu Tôn Hải Đào ở căn hộ cho thuê, vậy thì toàn bộ công ty môi giới nhà của trong toàn bộ khu vực điều tra đương nhiên là mục tiêu điều tra hàng đầu. Một phần cảnh viên mang theo ảnh chụp Tôn Hải Đào được in ra vào khu dân cư tìm kiếm hỗ trợ xác minh, còn có các loại ăn chơi ngủ nghỉ xung quanh, cũng có thể là nơi mà Tôn Hải Đào thường xuyên lui tới.
Nhiệm vụ điều tra phạm vi lớn này rất hành hạ người khác, với nội hộ cảnh sát mà nói đầu xem như một lần hành động thanh thế to lớn, nhưng trên thực tế khi chấp hành phải tận khả năng đừng khiến ngoại giới cảm giác được động tĩnh gì quá lớn, một nguyên nhân tương đối trực an đương nhiên là sợ đánh rắn động cỏ, nói xa hơn cũng là lo lắng gây ra hoang mang trong xã hội. Cứ điều tra "trong thầm lặng"này kéo dài hai ngày vẫn không phát hiện bóng dáng của Tôn Hải Đào, Hàn Ấn không khỏi bắt đầu lo lắng: ba vụ án trước, khoảng cách đều là bảy ngày cố định, thấy thời gian tạm dừng sắp hết, có thể nào hung thủ sẽ tiếp tục gây án không? Trong lòng Hàn Ấn hiện tại ngược lại hy vọng hung thủ có thể cảnh giác cảnh sát đang dồn ép từng bước, từ đó không dám hành động lỗ mãng, từ góc độ phá án mà nói chắc chắn độ khó đã gia tăng, nhưng ít nhất sẽ không có thi thể xuất hiện. So với một mạng người, cái khác không quan trọng!
Đêm đã rất khuya, Hàn Ấn, Cố Phỉ Phỉ, Ngải Tiểu Mĩ, Đỗ Anh Hùng, Khang Tiểu Bắc cùng một vẻ mặt mệt mỏi ngồi xung quanh bàn họp, vừa rồi họ và nồng cốt phá án phía Cổ Đô cùng nhau tổng kết công tác trong ngày, tiếp theo thảo luận cho xong khu vực điều tra trọng điểm ngày hôm sau, hiện tại những người đó đều đi, chỉ còn lại mấy người họ, thoạt nhìn tâm trạng đều tương đối sa sút. Như lo lắng của Hàn Ấn, họ cũng không biết lấy tiến độ điều tra ngay sau đó, có thể kịp tìm ra Tôn Hải Đào trước khi hắn tiếp tục gây án hay không.
Một lát sau, Cố Phỉ Phỉ dùng sức bóp trán, cố gắng khiến mình tỉnh táo một chút, nói: "Có phải chúng ta nên đổi lại suy nghĩ khác, không còn rối rắm vấn đề khu vực điều ra, mà là trở lại điểm mạnh của chúng ta, từ tâm lý xác định phạm vi vị trí của Tôn Hải Đào?"
"Tôi và thầy Hàn từng thảo luận địa lý phạm tội, thế nhưng nói thật chúng ta rất khó suy luận ra một phạm vi điều tra nhỏ hơn từ mặt hiện trường xảy ra ba vụ án." Đỗ Anh Hùng cười khổ nói tiếp.
"Không, không, không phải ý này..." Cố Phỉ Phỉ lắc đầu lia lịa.
"Tôi biết rồi, cô muốn nói chúng ta hẳn phải phân tích Tôn Hải Đào là loại người gì? Vì sao hắn muốn tới phố Vạn Chúng thuê nhà?" Hàn Ấn sáng mắt, có cảm giác bị một câu của Cố Phỉ Phỉ đánh thức.
"Đúng, chính là ý này!" Cố Phỉ Phỉ đưa ngón trỏ chỉ về phía Hàn Ấn nói.
"Phố Vạn Chúng có gì có thể thu hút Tôn Hải Đào?" Khang Tiểu Bắc tự hỏi, "Khu vực kia xem như là nôi có tương đối nhiều tụ điểm ăn chơi ở tây bắc thành phố chúng tôi, hộp đêm, KTV, vũ trường đều có, người thích ăn chơi ở đó tương đối thuận tiện."
"Sẽ không. Tôn Hải Đào là tên ấu dâm, người như vậy trong đáy lòng luôn có tâm lý muốn trốn tránh hiện thực và thiếu cảm giác an toàn, trừ phi có cẩn thiết, không thì họ càng bằng lòng thoát khỏi bầu không khí của người trưởng thành, tụ điểm ăn chơi sẽ không gợi lên hứng thú đặc biệt của họ." Hàn Ấn phủ nhận thẳng thừng.
"Có thể nào khu vực phố Vạn chúng có phạm vi kẻ ấu dâm ngầm không?" Đỗ Anh Hùng theo đó hỏi.
"Hẳn là không thể đi?" Khang Tiểu Bắc chần chừ nói, "Trước giờ chưa từng nghe nói!"
"Có khả năng vẫn là công viên kia? Tôn Hải Đào thích trẻ con, ở đó chắc chắn có không ít trẻ con đi?" Cố Phỉ Phỉ thử gợi ý.
"Không phải vườn hoa, có lẽ là trường học!" Hàn Ấn vốn chỉ theo lồi Cố Phỉ Phỉ mà quay đầu quét mắt lên bản đồ phương hướng của phố Vạn Chúng thể hiện trên màn chiếu, vì Cố Phỉ Phỉ nhắc tới trẻ con, hắn vô thức tìm kiếm nơi có tương đối nhiều trẻ con, kết quả liếc mắt tới dấu hiệu trường học, hơn nữa còn có hai cơ sở giảng dạy, hướng hiển thị rất gần.
"Chính là trường học!" Khang Tiểu Bắc phấn khích vỗ tay nói, "Phố Vạn Chúng vẫn là học phủ nổi tiếng nhất phía tây thành phố, trọng điểm bậc tiểu học hay trung học đều có, cách nhau cực kỳ gần, hơn nữa xung quanh còn có cung thiếu niên và các lớp học bổ túc, hình thành một khu vực có bầu không khí học tập dày đặc, chỗ đó có bao nhiêu trẻ con lui tới?!"
"Không sai, chúng ta đều xem nhẹ một vấn đề trung tâm!" Ngải Tiểu Mĩ luôn không chen lời, vỗ hai tay lên bàn nói, "Không phải Tôn Hải Đào đã mất chức năng tình dục rồi sao? Hắn còn có suy nghĩ dòm ngó mấy đứa trẻ kia?"
"Đương nhiên sẽ có ham muốn." Vẻ mặt âm trầm nhiều ngày của Hàn Ấn rốt cuộc có chút nụ cười, "Biến thái như Tôn Hải Đào, nhân tố tâm lý là thứ khiến họ muốn ngừng mà không được, nói cách khác nhu cầu tâm lý của họ vượt xa cả nhu cầu sinh lý. Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu mà rất nhiều nhà tội phạm học không xem trọng thiến hóa học, ngược lại dễ dàng khiến tội phạm tình dục vốn không có khuynh hướng bạo lực, trở nên có tính tấn công cực cao."
"Nếu đã xác định khu học phủ, vậy thì đơn giản hơn rồi." Tâm trạng của Khang Tiểu Bắc rất tốt, nói với vẻ mặt tươi như hoa, ngược lại có chút đa cảm, thở dài nói, "Cảm giác mấy người chúng ta đang cùng nhau phá án thật tốt, dù sao có thể chạm nhau tóe lửa, đáng tiếc chị Diệp không có ở đây..."
Hàn Ấn và Cố Phỉ Phỉ không ngờ Khang Tiểu Bắc sẽ đột nhiên nhắc tới Diệp Hi, đột nhiên không biết nên phản ứng thế nào cho phải, lại song song vô thức cúi đầu ra vẻ tránh né, tiếp theo cảm giác được có chút thất lễ, lại vội vàng không hẹn mà cùng ngẩng đầu, miễn cưỡng mỉm cười.
Ngày kế, Khang Tiểu Bắc triệu tập toàn bộ nhân lực tới khu học phủ phố Vạn chúng tập trung điều tra, mà như dự đoán trước, chỉ mất hơn nửa buổi sáng, đã có nhiều hộ gia đình trong khu vực xác nhận Tôn Hải Đào từng hoạt động ở khu vực gần đây, thậm chí còn có người cho biết cụ thể căn hộ mà hắn thuê. Khang Tiểu Bắc đích thân giả làm nhân viên công tác quản lý tài sản thử gõ cửa nhà hắn thăm dò, nhưng gõ một hồi cũng không nghe có người đáp lại, sau đó họ chuyển qua tìm tới chủ nhà, mời hắn cầm chìa khóa dự phòng tới mở cửa căn hộ, vì vậy họ thấy Tôn Hải Đào...
Sau khi Hàn Ấn trình bày xong thành quả nghiên cứu phân tích vụ án bước đầu, Cố Phỉ Phỉ bắt đầu sắp xếp liên quan: "Tôi và thầy Hàn Ấn đã thảo luận, tuy chúng ta có phạm vi điều tra, nhưng vẫn tương đối rộng, cho nên phải nắm được vài điểm bất kỳ trong đó trước để tiến hành điều tra."
"Để tôi điều tra các hộ gia đình xung quanh công viên." Khang Tiểu Bắc là người phối hợp giữa cảnh sát Cổ Đô và tổ chi viện chủ động xin đi giết giặc.
"Vô nghĩa, anh là 'người bản xứ', quen thuộc hoàn cảnh nơi này, hành động này anh không làm thì ai làm!" Do trước đó từng hợp tác, Cố Phỉ Phỉ và Khang Tiểu Bắc cũng coi như người quen, cho nên nói chuyện cũng không có gì kiêng dè, nói một câu nửa đùa giỡn nữa chế nhạo, ngay sau đó cô dặn dò Đỗ Anh Hùng và Ngải Tiểu Mĩ ngồi phía đối diện, "Tiểu Mĩ rà soát điện thoại và máy tính của hai nạn nhân sau một lần, từ QQ, weibo, wechat đều lục soát hết, xem có manh mối trước kia bị tiết lộ không, Anh Hùng tới quán bar và tiệm internet nạn nhân thường tới tiếp tục tìm kiếm nhân chứng tiềm ẩn, trong nhà có máy tính còn thường xuyên ra tiệm internet, đoán chừng là người ngưu tầm ngưu mã tầm mã tương đối nhiều, có lẽ hắn được hung thủ chọn ở tiệm internet đi."
Cố Phỉ Phỉ hơi dừng một chút, rồi tiếp tục nói: "Sau đó nói một chút công việc trọng điểm cần tiến hành, chúng ta phải lật lại hồ sơ vụ án xâm hại tình dục từng xảy ra vài năm trước ở thành phố Cổ Đô, mục đích là xác định đối tượng khả nghi trong số 'nạn nhân', phải đặc biệt chú ý những vụ án vụ án mà kết quả xét xử không đạt tới mong muốn của nạn nhân..."
"Tôi bổ sung thêm một điểm, chúng ta phải chú ý tội phạm tình dục được thả sau khi thi hành án gần đây." Có thể do có chút linh cảm, nên Hàn Ấn nói chen vào, "Nhìn từ kinh nghiệm trước kia, phần lớn tội phạm tình dục có ham mê đặc thù, ví dụ như cuồng hành hạ thi thể, cuồng nhìn lén, kẻ ấu dâm, thích đồ của người khác, tuy trải qua cải tạo trong tù, nhưng cơn nghiện của họ rất khó thật sự bỏ hẳn, một khi những người này không còn chịu sự giam cầm của pháp luật, trói buộc đạo đức cũng rất dễ bị phá bỏ. Hơn nữa ngày đó cũng khiến hai thân phận thiên sứ và ác ma, hoặc nói thể xác và linh hồn trong thân thể không ngừng đánh cược trong thân thể, trong lòng họ thường sẽ vô cùng lo lắng giữa đi về hướng sụp đổ, từ đó gây ra hành vi phạm tội còn cực đoan hơn trước kia. Cái này quả thực khiến rất nhiều người bao gồm cả người thân của họ và những nhà tội phạm học chúng ta đều thấy khó mà tiếp nhận, nhưng sự thật chính là tàn khốc như vậy!"
Sự thật chứng minh, hướng điều tra mà Hàn Ấn bổ sung cuối cùng rất có tính nhắm vào.
Khi rà soát tài liệu tội phạm mãn hạn tù được thả trong thời gian gần đây, Hàn Ấn và Cố Phỉ Phỉ phát hiện một tội phạm tình dục có thể nói có tình nghi rất lớn, sử dĩ dùng 'rất lớn' để hình dung, là vì người này quả thực trùng khớp với hồ sơ tội phạm mà Hàn Ấn phân tích tới mức kinh người.
Hắn tên Tôn Hải Đào, nam giới, năm nay 46 tuổi, nhìn từ bên ngoài, tuổi tác vượt tuổi tác trong hồ sơ tội phạm quá xa, có điều hắn từng vì quấy rối và tấn công tình dục nhiều đứa trẻ nên bị tuyên án tù có thời hạn 20 năm, sau đó do nhiều lần giảm tội nên thời gian thi hành an rút ngắn lại tới 17 năm, cũng có nghĩ hắn tách rời xã hội dài tới 17 năm, từ góc độ kinh nghiệm xã hội mà nói, độ thuần thục trên bản chất của hắn tương xứng với phạm vi trên hồ sơ.
Tôn Hải Đào, những năm 90 thế kỷ 20 từng làm thầy đào tạo vũ đạo trong một sở đào tạo nghệ thuật, trong thời gian giảng dạy từng cùng một đồng nghiệp khác lợi dụng, cưỡng bức dụ dỗ và các thủ đoạn phẩn thủy khác, nhiều lần tiến hành quấy rối tình dục và cưỡng hiếp, nói trắng ra, hắn chính là một tên ấu dâm không hơn không kém. Có thể tưởng tượng ngày tháng của loại người này trong tù sẽ không sống dễ chịu, từ ghi chép ngồi tù của hắn, Cố Phỉ Phỉ phát hiện hắn nhiều lần bị bạn tù tấn công tập thể tới mức nhập viện, khiến bộ phận sinh dục bị tổn hại rất lớn, chuẩn đoán của bác sĩ trên bệnh án cho thấy, chức năng tình dục của hắn bị tổn hại nghiêm trọng, là có khả năng dần hoàn toàn đánh mất chức năng tình dục. Trải nghiệm như vậy, hình như cho ra động cơ gây án: kẻ ấu dâm bình thường mặc kệ kiềm nén giới tính tới mức nào, đều rất ít khi cảm thấy hứng thú với người trưởng thành, hơn nữa Tôn Hải Đào thuộc về kẻ ấu dâm dị tính*, sẽ không cảm thấy hứng thú với đàn ông, thế nhưng nếu trong thời gian thi hành án bị nam giới trưởng thành tấn công tình dục, dẫn tới mất hết chức năng tình dục, rất có thể hắn sẽ sinh ra tâm lý trả thù quái dị với nam giới, cũng triển khai hành vi hành hạ tới chết sau khi được trả tự do.
*Dị tính (heterosexual): chỉ sự hấp dẫn về tình cảm hoặc/và tình dục với người khác giới.
Tôn Hải Đào được trả tự do vào ngày 13 tháng 11 năm nay, mà trong quãng thời gian chỉ vẻn vẹn bảy, tám ngày đã xuất hiện vụ án đầu tiên trong chuỗi vụ án liên hoàn hiện tại, nhìn từ mặt thời gian, nghi ngờ hắn là hung thủ có tính hợp lý nhất định, ngoài ra, chiều cao của hắn chỉ có 162cm, cũng phù hợp phân tích đặc thù hung thủ của Hàn Ấn.
Thông qua địa chỉ thể hiện trong hồ sơ thụ án, Hàn Ấn và Cố Phỉ Phỉ tìm được nhà của Tôn Hải Đào.
Cha mẹ của Tôn Hải Đào đều khỏe mạnh, nhìn từ cách bài trí và trang thiết bị trong căn hộ, gia cảnh hẳn tương đối không tồi, có điều nhắc tới đứa con trai khiến họ mất hết mặt mũi, vẻ mặt của hai người già nháy mắt như cực kỳ căm thủ, vừa nghe nói Hàn Ấn và Cố Phỉ Phỉ là cảnh sát, càng sợ tới mức tái mặt. Hàn Ấn và Cố Phỉ Phỉ trấn an một hồi, cố gắng làm dịu tâm trạng của họ, cho biết chuyện này chỉ là một chuyến viếng thăm đối với phạm nhân vừa ra tù, lúc này mới khiến hai người già hơi hồi thần.
Theo mẹ của Tôn Hải Đào cho biết: sau khi Tôn Hải Đào ra tù chỉ ở trong nhà ba ngày, lại đề nghị muốn ra ngoài thuê một căn hộ ở riêng, bà thông cảm vì có thể con trai không chịu được ánh mắt không thiện cảm của hàng xóm, ra ngoài đi loanh quanh hay làm gì cũng có người chỉ trỏ, cho nên lại cho hắn một ít tiền, để hắn đi thuê một căn hộ tốt một chút. Chỉ một ngày sau, Tôn Hải Đào đã dọn ra ngoài ở, trong thời gian này hắn trở về nhà hai lần, một lần là cần tiền mua máy tính, một lần là cần tiền mua điện thoại di động mới. Lần quay về cuối cùng này là hai ngày trước, còn như hắn ở ngoài làm gì, số điện thoại di động mới mua, trong nhà đều không rõ ràng lắm, chỉ nghe hắn nói một tràng, nói là thuê phòng ở gần phố Vạn Chúng.
Nhìn từ lời nói cử chỉ của hai người gia, không có một chút ý tứ nói dối, Hàn Ấn và Cố Phỉ Phỉ cũng không gây khó khăn cho họ nữa, nên đứng dậy tạm biệt. Ra khỏi cửa nhà họ, Cố Phỉ Phỉ vội vàng lấy máy tính bảng ra, tìm kiếm hướng đi cụ thể của phố Vạn Chúng trên bản đồ điện tử, không ngoài dự liệu, hiện trường xảy ra vụ án đầu tiên kia, cũng chính là công viên mở kia, nằm trong khu vực thuộc phố Vạn Chúng.
Ở Tôn Hải Đào lại xuất hiện một điều kiện trùng khớp với hồ sơ tội phạm, tính tình nghi chắc chắn của hắn gia tăng. Hàn Ấn và Cố Phỉ Phỉ cùng cho rằng lần này tuyệt đối tìm đúng huống, công tác điều tra còn lại có thể tạm thời gác lại trước, mọi người toàn lực tham gia vào nhiệm vụ điều tra mà Khang Tiểu Bắc phụ trách, chẳng qua lần này mục tiêu đã xác thực rất rõ ràng, phải tranh thủ tìm được Tôn Hải Đào trong thời gian ngắ nhất, tránh cho xảy ra vụ án nào nữa.
Phố Vạn Chúng nằm ở trung tâm tây bắc thành phố Cổ Đô, là khu vực phồn hoa nhất của Tây Bắc, có 12 khu dân cư, diện tích khu trực thuộc rộng 8,5 km vuông. Do lực lượng cảnh sát có hạn, Cố Phỉ Phỉ phát chỉ thị, trước đó xác định lấy công viên xảy ra vụ án làm tâm điểm, điều tra trong khu vực 4 km xung quanh, rồi lần lượt mở rộng thêm. Nếu Tôn Hải Đào ở căn hộ cho thuê, vậy thì toàn bộ công ty môi giới nhà của trong toàn bộ khu vực điều tra đương nhiên là mục tiêu điều tra hàng đầu. Một phần cảnh viên mang theo ảnh chụp Tôn Hải Đào được in ra vào khu dân cư tìm kiếm hỗ trợ xác minh, còn có các loại ăn chơi ngủ nghỉ xung quanh, cũng có thể là nơi mà Tôn Hải Đào thường xuyên lui tới.
Nhiệm vụ điều tra phạm vi lớn này rất hành hạ người khác, với nội hộ cảnh sát mà nói đầu xem như một lần hành động thanh thế to lớn, nhưng trên thực tế khi chấp hành phải tận khả năng đừng khiến ngoại giới cảm giác được động tĩnh gì quá lớn, một nguyên nhân tương đối trực an đương nhiên là sợ đánh rắn động cỏ, nói xa hơn cũng là lo lắng gây ra hoang mang trong xã hội. Cứ điều tra "trong thầm lặng"này kéo dài hai ngày vẫn không phát hiện bóng dáng của Tôn Hải Đào, Hàn Ấn không khỏi bắt đầu lo lắng: ba vụ án trước, khoảng cách đều là bảy ngày cố định, thấy thời gian tạm dừng sắp hết, có thể nào hung thủ sẽ tiếp tục gây án không? Trong lòng Hàn Ấn hiện tại ngược lại hy vọng hung thủ có thể cảnh giác cảnh sát đang dồn ép từng bước, từ đó không dám hành động lỗ mãng, từ góc độ phá án mà nói chắc chắn độ khó đã gia tăng, nhưng ít nhất sẽ không có thi thể xuất hiện. So với một mạng người, cái khác không quan trọng!
Đêm đã rất khuya, Hàn Ấn, Cố Phỉ Phỉ, Ngải Tiểu Mĩ, Đỗ Anh Hùng, Khang Tiểu Bắc cùng một vẻ mặt mệt mỏi ngồi xung quanh bàn họp, vừa rồi họ và nồng cốt phá án phía Cổ Đô cùng nhau tổng kết công tác trong ngày, tiếp theo thảo luận cho xong khu vực điều tra trọng điểm ngày hôm sau, hiện tại những người đó đều đi, chỉ còn lại mấy người họ, thoạt nhìn tâm trạng đều tương đối sa sút. Như lo lắng của Hàn Ấn, họ cũng không biết lấy tiến độ điều tra ngay sau đó, có thể kịp tìm ra Tôn Hải Đào trước khi hắn tiếp tục gây án hay không.
Một lát sau, Cố Phỉ Phỉ dùng sức bóp trán, cố gắng khiến mình tỉnh táo một chút, nói: "Có phải chúng ta nên đổi lại suy nghĩ khác, không còn rối rắm vấn đề khu vực điều ra, mà là trở lại điểm mạnh của chúng ta, từ tâm lý xác định phạm vi vị trí của Tôn Hải Đào?"
"Tôi và thầy Hàn từng thảo luận địa lý phạm tội, thế nhưng nói thật chúng ta rất khó suy luận ra một phạm vi điều tra nhỏ hơn từ mặt hiện trường xảy ra ba vụ án." Đỗ Anh Hùng cười khổ nói tiếp.
"Không, không, không phải ý này..." Cố Phỉ Phỉ lắc đầu lia lịa.
"Tôi biết rồi, cô muốn nói chúng ta hẳn phải phân tích Tôn Hải Đào là loại người gì? Vì sao hắn muốn tới phố Vạn Chúng thuê nhà?" Hàn Ấn sáng mắt, có cảm giác bị một câu của Cố Phỉ Phỉ đánh thức.
"Đúng, chính là ý này!" Cố Phỉ Phỉ đưa ngón trỏ chỉ về phía Hàn Ấn nói.
"Phố Vạn Chúng có gì có thể thu hút Tôn Hải Đào?" Khang Tiểu Bắc tự hỏi, "Khu vực kia xem như là nôi có tương đối nhiều tụ điểm ăn chơi ở tây bắc thành phố chúng tôi, hộp đêm, KTV, vũ trường đều có, người thích ăn chơi ở đó tương đối thuận tiện."
"Sẽ không. Tôn Hải Đào là tên ấu dâm, người như vậy trong đáy lòng luôn có tâm lý muốn trốn tránh hiện thực và thiếu cảm giác an toàn, trừ phi có cẩn thiết, không thì họ càng bằng lòng thoát khỏi bầu không khí của người trưởng thành, tụ điểm ăn chơi sẽ không gợi lên hứng thú đặc biệt của họ." Hàn Ấn phủ nhận thẳng thừng.
"Có thể nào khu vực phố Vạn chúng có phạm vi kẻ ấu dâm ngầm không?" Đỗ Anh Hùng theo đó hỏi.
"Hẳn là không thể đi?" Khang Tiểu Bắc chần chừ nói, "Trước giờ chưa từng nghe nói!"
"Có khả năng vẫn là công viên kia? Tôn Hải Đào thích trẻ con, ở đó chắc chắn có không ít trẻ con đi?" Cố Phỉ Phỉ thử gợi ý.
"Không phải vườn hoa, có lẽ là trường học!" Hàn Ấn vốn chỉ theo lồi Cố Phỉ Phỉ mà quay đầu quét mắt lên bản đồ phương hướng của phố Vạn Chúng thể hiện trên màn chiếu, vì Cố Phỉ Phỉ nhắc tới trẻ con, hắn vô thức tìm kiếm nơi có tương đối nhiều trẻ con, kết quả liếc mắt tới dấu hiệu trường học, hơn nữa còn có hai cơ sở giảng dạy, hướng hiển thị rất gần.
"Chính là trường học!" Khang Tiểu Bắc phấn khích vỗ tay nói, "Phố Vạn Chúng vẫn là học phủ nổi tiếng nhất phía tây thành phố, trọng điểm bậc tiểu học hay trung học đều có, cách nhau cực kỳ gần, hơn nữa xung quanh còn có cung thiếu niên và các lớp học bổ túc, hình thành một khu vực có bầu không khí học tập dày đặc, chỗ đó có bao nhiêu trẻ con lui tới?!"
"Không sai, chúng ta đều xem nhẹ một vấn đề trung tâm!" Ngải Tiểu Mĩ luôn không chen lời, vỗ hai tay lên bàn nói, "Không phải Tôn Hải Đào đã mất chức năng tình dục rồi sao? Hắn còn có suy nghĩ dòm ngó mấy đứa trẻ kia?"
"Đương nhiên sẽ có ham muốn." Vẻ mặt âm trầm nhiều ngày của Hàn Ấn rốt cuộc có chút nụ cười, "Biến thái như Tôn Hải Đào, nhân tố tâm lý là thứ khiến họ muốn ngừng mà không được, nói cách khác nhu cầu tâm lý của họ vượt xa cả nhu cầu sinh lý. Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu mà rất nhiều nhà tội phạm học không xem trọng thiến hóa học, ngược lại dễ dàng khiến tội phạm tình dục vốn không có khuynh hướng bạo lực, trở nên có tính tấn công cực cao."
"Nếu đã xác định khu học phủ, vậy thì đơn giản hơn rồi." Tâm trạng của Khang Tiểu Bắc rất tốt, nói với vẻ mặt tươi như hoa, ngược lại có chút đa cảm, thở dài nói, "Cảm giác mấy người chúng ta đang cùng nhau phá án thật tốt, dù sao có thể chạm nhau tóe lửa, đáng tiếc chị Diệp không có ở đây..."
Hàn Ấn và Cố Phỉ Phỉ không ngờ Khang Tiểu Bắc sẽ đột nhiên nhắc tới Diệp Hi, đột nhiên không biết nên phản ứng thế nào cho phải, lại song song vô thức cúi đầu ra vẻ tránh né, tiếp theo cảm giác được có chút thất lễ, lại vội vàng không hẹn mà cùng ngẩng đầu, miễn cưỡng mỉm cười.
Ngày kế, Khang Tiểu Bắc triệu tập toàn bộ nhân lực tới khu học phủ phố Vạn chúng tập trung điều tra, mà như dự đoán trước, chỉ mất hơn nửa buổi sáng, đã có nhiều hộ gia đình trong khu vực xác nhận Tôn Hải Đào từng hoạt động ở khu vực gần đây, thậm chí còn có người cho biết cụ thể căn hộ mà hắn thuê. Khang Tiểu Bắc đích thân giả làm nhân viên công tác quản lý tài sản thử gõ cửa nhà hắn thăm dò, nhưng gõ một hồi cũng không nghe có người đáp lại, sau đó họ chuyển qua tìm tới chủ nhà, mời hắn cầm chìa khóa dự phòng tới mở cửa căn hộ, vì vậy họ thấy Tôn Hải Đào...