[Truyện teen] Hoa Hồng Xanh - Mèo Yêu
- Tham gia
- 13/12/24
- Bài viết
- 109
- Điểm cảm xúc
- 204
- Điểm
- 43
-
Featured
- #51
Chap 50: Bạn thân từ lúc nhỏ
- AD: Hi Thư Nhã, hôm qua cậu với A Vương như thế nào rồi?
- TN: Hôm qua vào thư viện tớ đã nói với cậu ấy về sở thích của mình, cậu ấy cũng có cùng sở thích với tớ, không những thế bọn tớ còn có cùng thần tượng nữa nên cả hai đã nói với nhau rất nhiều, mình có cảm giác như đã rút ngắn được một chút khoảng cách với cậu ấy (^▿^)
- AD: Như vậy thì tốt quá..
- TN: Có phải là tớ có cơ hội rồi không?
- AD: Đúng rồi, cậu cần phải thân thiết với cậu ta hơn nữa, đó chính là cơ hội của cậu á
- TN: Ừm ^^ Tớ nghe nói cậu với Anh Vương thân nhau từ lúc nhỏ phải không, hai người làm sao mà quen biết được nhau vậy?
- AD: À chuyện đó thì..là do gia đình hai bên lúc trước là bạn thân của nhau cho nên tớ và A Vương cũng chơi chung với nhau vì lẽ đó
- TN: Thật vậy sao, ngưỡng mộ gia đình hai bạn quá
- AD: À..cũng có gì đâu ^^"
- TN: An Di à, tớ rất muốn nghe chuyện đó, cậu kể thêm cho tớ được chứ?
- AD: Nếu như cậu muốn nghe thì tớ sẽ kể ^^ ..Thật ra khi tớ còn nhỏ, gia đình tớ sống ở một vùng quê khá xa nơi đây, còn gia đình A Vương thì ở bên nước ngoài, họ sống ở Hoa Dương. Năm tớ 4 tuổi thì ba tớ mất, dì Thư là mẹ của A Vương đã đến viếng ba tớ, vì trước đây họ là bạn rất thân nên sau khi ba tớ mất dì ấy bảo là sẽ giúp đỡ cho gia đình tớ. Và thế là cứ mỗi năm, dì ấy lại đến thăm nhà tớ một lần, sau năm đó dì ấy đã dẫn theo A Vương đến, thế là tớ và A Vương trở thành bạn của nhau, cứ mỗi dịp hè là cậu ấy lại đến chơi với tớ
- TN: Chính vì vậy mà hai cậu mới thân nhau đến thế
- AD: Thật ra tớ và A Vương chẳng hợp nhau tí nào
- TN: Hở?
- AD: Cậu ấy lúc nào cũng bắt nạt tớ hết, từ nhỏ cho đến bây giờ vẫn vậy, A Vương rất hay tỏ ra khó chịu và chẳng dễ gần tí nào, chính vì vậy mà càng lớn bọn tớ càng ít gặp nhau nhiều hơn
- TN: Vậy sao
- AD: Nhưng cậu biết không, chính nhờ có anh Thiên mà bọn tớ mới được như bây giờ á (^▿^)
- TN: Anh Thiên sao? À phải rồi, tớ có nghe bảo anh Thiên là anh trai nuôi của Anh Vương nhưng cũng không rõ về chuyện này cho lắm
- AD: Tớ cũng không rõ lắm, chỉ biết là anh ấy được gia đình A Vương nhận nuôi từ lúc nhỏ thôi
- TN: Vậy là An Di cũng biết anh ấy từ lúc nhỏ sao
- AD: Không, tớ biết anh ấy sau khi lên đại học cơ
- TN: (• ༚•)
- AD: A Vương từ nhỏ đã rất quý anh Thiên, chính nhờ anh ấy đến đây nên A Vương cũng đã chuyển đến học cùng mình vì vậy mà bọn mình đã thân nhau hơn trước rất nhiều, nếu không có ảnh thì tớ với cậu ấy chắc cũng chả được như bây giờ đâu
- TN: Nghe cậu nói thì chắc là cậu cũng quý anh Thiên lắm hả
- AD: Anh Thiên là một người rất tốt, anh ấy đã giúp đỡ mình rất nhiều, cứ mỗi lần A Vương muốn kiếm chuyện hay là bắt nạt mình thì ảnh lại đứng ra bảo vệ cho mình, ảnh giống như là vị cứu tinh của mình vậy á, đương nhiên là mình phải quý ảnh rồi
(◍^ ^◍)
- TN: Nói vậy là An Di thích ảnh phải không?
- AD: Ừm (^▿^) (!) Hả! À, haha..thôi mình đừng nói cái này, nói cái khác y ("^▿^)
- TN: Hihi..
- AD: Về chuyện của cậu với A Vương đó, cậu đã nghĩ ra phải làm gì tiếp chưa?
- TN: Tớ vẫn chưa biết phải làm gì
- AD: Hay là cậu rủ cậu ấy đi chơi y
- TN: Tớ với cậu ấy thực sự vẫn chưa thân thiết mấy, như vậy có ổn không?
- AD: Không sao, cứ rủ đi với tư cách bạn bè là được rồi
- TN: Vậy tớ nên làm thế nào đây?
- AD: Cậu và cậu ấy đang có cùng sở thích mà, đó chính là lợi thế của cậu đấy, hãy rủ cậu ấy tới những nơi mà cậu ấy thích như là khu mua sắm, nhà sách hay là triển lãm sách á
- TN: Nhưng mà tớ sợ cậu ấy không chịu đi đâu
- AD: Hm, yên tâm tớ sẽ chỉ cho cậu cách
( ˘ᵕ˘) Phải đánh vào điểm yếu của cậu ta
- TN: Điểm yếu của cậu ấy?
...
[TN đến gặp AV]
- TN: Anh Vương à
- AV: Sao vậy?
- TN: Ừm, nghe nói tới sắp tới có triển lãm sách á, cậu..cậu có muốn đi với mình không?
- AV: Ờm..•-•"
- TN: [Nhớ lại lời AD: Phải đánh vào điểm yếu của cậu ta]
- Tớ nghe nói sẽ được tặng sách miễn phí đó, còn được giảm giá rất nhiều nữa!
- AV: Miễn phí và giảm giá sao!
- TN: Ừm (◍^ ^◍)
- AV: Được rồi, tui sẽ đi với cậu
- TN: Thật sao! (Những gì An Di nói đều đúng, cuối cùng cậu ấy cũng đồng ý, đây chính là cơ hội của mình, phải cố lên!)
- TN: Hôm qua vào thư viện tớ đã nói với cậu ấy về sở thích của mình, cậu ấy cũng có cùng sở thích với tớ, không những thế bọn tớ còn có cùng thần tượng nữa nên cả hai đã nói với nhau rất nhiều, mình có cảm giác như đã rút ngắn được một chút khoảng cách với cậu ấy (^▿^)
- AD: Như vậy thì tốt quá..
- TN: Có phải là tớ có cơ hội rồi không?
- AD: Đúng rồi, cậu cần phải thân thiết với cậu ta hơn nữa, đó chính là cơ hội của cậu á
- TN: Ừm ^^ Tớ nghe nói cậu với Anh Vương thân nhau từ lúc nhỏ phải không, hai người làm sao mà quen biết được nhau vậy?
- AD: À chuyện đó thì..là do gia đình hai bên lúc trước là bạn thân của nhau cho nên tớ và A Vương cũng chơi chung với nhau vì lẽ đó
- TN: Thật vậy sao, ngưỡng mộ gia đình hai bạn quá
- AD: À..cũng có gì đâu ^^"
- TN: An Di à, tớ rất muốn nghe chuyện đó, cậu kể thêm cho tớ được chứ?
- AD: Nếu như cậu muốn nghe thì tớ sẽ kể ^^ ..Thật ra khi tớ còn nhỏ, gia đình tớ sống ở một vùng quê khá xa nơi đây, còn gia đình A Vương thì ở bên nước ngoài, họ sống ở Hoa Dương. Năm tớ 4 tuổi thì ba tớ mất, dì Thư là mẹ của A Vương đã đến viếng ba tớ, vì trước đây họ là bạn rất thân nên sau khi ba tớ mất dì ấy bảo là sẽ giúp đỡ cho gia đình tớ. Và thế là cứ mỗi năm, dì ấy lại đến thăm nhà tớ một lần, sau năm đó dì ấy đã dẫn theo A Vương đến, thế là tớ và A Vương trở thành bạn của nhau, cứ mỗi dịp hè là cậu ấy lại đến chơi với tớ
- TN: Chính vì vậy mà hai cậu mới thân nhau đến thế
- AD: Thật ra tớ và A Vương chẳng hợp nhau tí nào
- TN: Hở?
- AD: Cậu ấy lúc nào cũng bắt nạt tớ hết, từ nhỏ cho đến bây giờ vẫn vậy, A Vương rất hay tỏ ra khó chịu và chẳng dễ gần tí nào, chính vì vậy mà càng lớn bọn tớ càng ít gặp nhau nhiều hơn
- TN: Vậy sao
- AD: Nhưng cậu biết không, chính nhờ có anh Thiên mà bọn tớ mới được như bây giờ á (^▿^)
- TN: Anh Thiên sao? À phải rồi, tớ có nghe bảo anh Thiên là anh trai nuôi của Anh Vương nhưng cũng không rõ về chuyện này cho lắm
- AD: Tớ cũng không rõ lắm, chỉ biết là anh ấy được gia đình A Vương nhận nuôi từ lúc nhỏ thôi
- TN: Vậy là An Di cũng biết anh ấy từ lúc nhỏ sao
- AD: Không, tớ biết anh ấy sau khi lên đại học cơ
- TN: (• ༚•)
- AD: A Vương từ nhỏ đã rất quý anh Thiên, chính nhờ anh ấy đến đây nên A Vương cũng đã chuyển đến học cùng mình vì vậy mà bọn mình đã thân nhau hơn trước rất nhiều, nếu không có ảnh thì tớ với cậu ấy chắc cũng chả được như bây giờ đâu
- TN: Nghe cậu nói thì chắc là cậu cũng quý anh Thiên lắm hả
- AD: Anh Thiên là một người rất tốt, anh ấy đã giúp đỡ mình rất nhiều, cứ mỗi lần A Vương muốn kiếm chuyện hay là bắt nạt mình thì ảnh lại đứng ra bảo vệ cho mình, ảnh giống như là vị cứu tinh của mình vậy á, đương nhiên là mình phải quý ảnh rồi
(◍^ ^◍)
- TN: Nói vậy là An Di thích ảnh phải không?
- AD: Ừm (^▿^) (!) Hả! À, haha..thôi mình đừng nói cái này, nói cái khác y ("^▿^)
- TN: Hihi..
- AD: Về chuyện của cậu với A Vương đó, cậu đã nghĩ ra phải làm gì tiếp chưa?
- TN: Tớ vẫn chưa biết phải làm gì
- AD: Hay là cậu rủ cậu ấy đi chơi y
- TN: Tớ với cậu ấy thực sự vẫn chưa thân thiết mấy, như vậy có ổn không?
- AD: Không sao, cứ rủ đi với tư cách bạn bè là được rồi
- TN: Vậy tớ nên làm thế nào đây?
- AD: Cậu và cậu ấy đang có cùng sở thích mà, đó chính là lợi thế của cậu đấy, hãy rủ cậu ấy tới những nơi mà cậu ấy thích như là khu mua sắm, nhà sách hay là triển lãm sách á
- TN: Nhưng mà tớ sợ cậu ấy không chịu đi đâu
- AD: Hm, yên tâm tớ sẽ chỉ cho cậu cách
( ˘ᵕ˘) Phải đánh vào điểm yếu của cậu ta
- TN: Điểm yếu của cậu ấy?
...
[TN đến gặp AV]
- TN: Anh Vương à
- AV: Sao vậy?
- TN: Ừm, nghe nói tới sắp tới có triển lãm sách á, cậu..cậu có muốn đi với mình không?
- AV: Ờm..•-•"
- TN: [Nhớ lại lời AD: Phải đánh vào điểm yếu của cậu ta]
- Tớ nghe nói sẽ được tặng sách miễn phí đó, còn được giảm giá rất nhiều nữa!
- AV: Miễn phí và giảm giá sao!
- TN: Ừm (◍^ ^◍)
- AV: Được rồi, tui sẽ đi với cậu
- TN: Thật sao! (Những gì An Di nói đều đúng, cuối cùng cậu ấy cũng đồng ý, đây chính là cơ hội của mình, phải cố lên!)