Lượt xem của khách bị giới hạn

[Truyện teen] Hoa Hồng Xanh - Mèo Yêu

[Truyện teen] Hoa Hồng Xanh - Mèo Yêu

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
109
Điểm cảm xúc
204
Điểm
43
Chap 50: Bạn thân từ lúc nhỏ
- AD: Hi Thư Nhã, hôm qua cậu với A Vương như thế nào rồi?
- TN: Hôm qua vào thư viện tớ đã nói với cậu ấy về sở thích của mình, cậu ấy cũng có cùng sở thích với tớ, không những thế bọn tớ còn có cùng thần tượng nữa nên cả hai đã nói với nhau rất nhiều, mình có cảm giác như đã rút ngắn được một chút khoảng cách với cậu ấy (^▿^)
- AD: Như vậy thì tốt quá..
- TN: Có phải là tớ có cơ hội rồi không?
- AD: Đúng rồi, cậu cần phải thân thiết với cậu ta hơn nữa, đó chính là cơ hội của cậu á
- TN: Ừm ^^ Tớ nghe nói cậu với Anh Vương thân nhau từ lúc nhỏ phải không, hai người làm sao mà quen biết được nhau vậy?
- AD: À chuyện đó thì..là do gia đình hai bên lúc trước là bạn thân của nhau cho nên tớ và A Vương cũng chơi chung với nhau vì lẽ đó
- TN: Thật vậy sao, ngưỡng mộ gia đình hai bạn quá
- AD: À..cũng có gì đâu ^^"
- TN: An Di à, tớ rất muốn nghe chuyện đó, cậu kể thêm cho tớ được chứ?
- AD: Nếu như cậu muốn nghe thì tớ sẽ kể ^^ ..Thật ra khi tớ còn nhỏ, gia đình tớ sống ở một vùng quê khá xa nơi đây, còn gia đình A Vương thì ở bên nước ngoài, họ sống ở Hoa Dương. Năm tớ 4 tuổi thì ba tớ mất, dì Thư là mẹ của A Vương đã đến viếng ba tớ, vì trước đây họ là bạn rất thân nên sau khi ba tớ mất dì ấy bảo là sẽ giúp đỡ cho gia đình tớ. Và thế là cứ mỗi năm, dì ấy lại đến thăm nhà tớ một lần, sau năm đó dì ấy đã dẫn theo A Vương đến, thế là tớ và A Vương trở thành bạn của nhau, cứ mỗi dịp hè là cậu ấy lại đến chơi với tớ
- TN: Chính vì vậy mà hai cậu mới thân nhau đến thế
- AD: Thật ra tớ và A Vương chẳng hợp nhau tí nào
- TN: Hở?
- AD: Cậu ấy lúc nào cũng bắt nạt tớ hết, từ nhỏ cho đến bây giờ vẫn vậy, A Vương rất hay tỏ ra khó chịu và chẳng dễ gần tí nào, chính vì vậy mà càng lớn bọn tớ càng ít gặp nhau nhiều hơn
- TN: Vậy sao
- AD: Nhưng cậu biết không, chính nhờ có anh Thiên mà bọn tớ mới được như bây giờ á (^▿^)
- TN: Anh Thiên sao? À phải rồi, tớ có nghe bảo anh Thiên là anh trai nuôi của Anh Vương nhưng cũng không rõ về chuyện này cho lắm
- AD: Tớ cũng không rõ lắm, chỉ biết là anh ấy được gia đình A Vương nhận nuôi từ lúc nhỏ thôi
- TN: Vậy là An Di cũng biết anh ấy từ lúc nhỏ sao
- AD: Không, tớ biết anh ấy sau khi lên đại học cơ
- TN: (• ༚•)
- AD: A Vương từ nhỏ đã rất quý anh Thiên, chính nhờ anh ấy đến đây nên A Vương cũng đã chuyển đến học cùng mình vì vậy mà bọn mình đã thân nhau hơn trước rất nhiều, nếu không có ảnh thì tớ với cậu ấy chắc cũng chả được như bây giờ đâu
- TN: Nghe cậu nói thì chắc là cậu cũng quý anh Thiên lắm hả
- AD: Anh Thiên là một người rất tốt, anh ấy đã giúp đỡ mình rất nhiều, cứ mỗi lần A Vương muốn kiếm chuyện hay là bắt nạt mình thì ảnh lại đứng ra bảo vệ cho mình, ảnh giống như là vị cứu tinh của mình vậy á, đương nhiên là mình phải quý ảnh rồi
(◍^ ^◍)
- TN: Nói vậy là An Di thích ảnh phải không?
- AD: Ừm (^▿^) (!) Hả! À, haha..thôi mình đừng nói cái này, nói cái khác y ("^▿^)
- TN: Hihi..
- AD: Về chuyện của cậu với A Vương đó, cậu đã nghĩ ra phải làm gì tiếp chưa?
- TN: Tớ vẫn chưa biết phải làm gì
- AD: Hay là cậu rủ cậu ấy đi chơi y
- TN: Tớ với cậu ấy thực sự vẫn chưa thân thiết mấy, như vậy có ổn không?
- AD: Không sao, cứ rủ đi với tư cách bạn bè là được rồi
- TN: Vậy tớ nên làm thế nào đây?
- AD: Cậu và cậu ấy đang có cùng sở thích mà, đó chính là lợi thế của cậu đấy, hãy rủ cậu ấy tới những nơi mà cậu ấy thích như là khu mua sắm, nhà sách hay là triển lãm sách á
- TN: Nhưng mà tớ sợ cậu ấy không chịu đi đâu
- AD: Hm, yên tâm tớ sẽ chỉ cho cậu cách
( ˘ᵕ˘) Phải đánh vào điểm yếu của cậu ta
- TN: Điểm yếu của cậu ấy?
...
[TN đến gặp AV]
- TN: Anh Vương à
- AV: Sao vậy?
- TN: Ừm, nghe nói tới sắp tới có triển lãm sách á, cậu..cậu có muốn đi với mình không?
- AV: Ờm..•-•"
- TN: [Nhớ lại lời AD: Phải đánh vào điểm yếu của cậu ta]
- Tớ nghe nói sẽ được tặng sách miễn phí đó, còn được giảm giá rất nhiều nữa!
- AV: Miễn phí và giảm giá sao!
- TN: Ừm (◍^ ^◍)
- AV: Được rồi, tui sẽ đi với cậu
- TN: Thật sao! (Những gì An Di nói đều đúng, cuối cùng cậu ấy cũng đồng ý, đây chính là cơ hội của mình, phải cố lên!)
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
109
Điểm cảm xúc
204
Điểm
43
Chap 51: Quà đáp trả
- AV: Anh Thiên, nếu như anh muốn cảm ơn một người thì anh sẽ làm thế nào?
- T: Thì chỉ cảm ơn thôi •-•
- AV: Ý là không phải vậy
- T: Ý em là sao?
- AV: Ờm..ngoài nói cảm ơn ra thì còn hành động nào cụ thể nữa không?
- T: Em có thể tặng quà cho người đó, sẽ tốt hơn nếu là đồ tự làm
- AV: Hm..làm cái gì nhỉ?
- T: Sao vậy? Em tính làm tặng ai à?
- AV: À không, không phải em, là bạn, bạn em á, em chỉ hỏi vậy thôi, cảm ơn anh nhé!
- T: (?) (• ༚•)
...
[Hai ngày sau]
- AD: Sao rồi Thư Nhã, cuộc hẹn của cậu hôm bữa như thế nào rồi, có suôn sẻ không?
- TN: Mm..cuộc hẹn rất là tốt, rất suôn sẻ nhưng sau đó thì..
- AD: Sau đó thì sao?
- TN: Bữa đó bọn tớ đi chung với nhau, cả hai đều nói về sở thích chung của mình, thực sự hôm đó cậu ấy và tớ đều cảm thấy rất vui vẻ, tớ đã tặng cho cậu ấy một cuốn sách mà tớ sưu tầm được, Anh Vương tỏ ra rất thích, sau đó thì..
- AD: Sao nữa?
- TN: Hôm sau, cậu ấy đến gặp tớ
- AD: Cậu ta chủ động gặp cậu sao?! (°ロ°)
- TN: Ừ..

[Hồi tưởng]
- AV: Chào cậu
- TN: (!) Anh Vương là cậu sao (• ༚•) Cậu..cậu tìm tớ hả?
- AV: Ừ
- TN: (˵• •˵)
- AV: Cái này
[AV đưa gì đó cho N]
- TN: (!?) (• ༚•)
- AV: Tui đã làm nó
- TN: (!) Là cậu tự làm sao
- AV: Cảm ơn vì cuốn sách, tui không muốn có cảm giác phải mắc nợ cậu nên cái này coi như là có qua có lại vậy
- TN: Cảm ơn cậu Anh Vương (^▿^) Tớ mở ra xem được chứ?
- AV: Thì cậu cứ mở y
- TN: ..Đây là bánh cậu tự tay làm sao?
- AV: Tui không biết cậu có ăn được không nhưng đó là thứ duy nhất mà tui có thể làm ("¬¬)
- TN: (◍^ ^◍) Sao lại không được chứ, trông cũng ngon mà, tớ sẽ ăn nó..
[N thử cầm miếng bánh lên ăn]
- TN: (..)
- AV: Sao hả, tệ lắm sao?
- TN: Thật sự cũng không tệ lắm đâu, thật đó ("^▿^)
- AV: Cậu nói thật không?
- TN: Thật..(" ͠^ ^)
[TN đột nhưng ngất xỉu]
- AV: Ah nè (!) Cậu có sao không vậy? Này cậu!
- TN: (×。×) [Dấu hiệu của ngộ độc thực phẩm]

[Quay lại hiện tại]
- AD: Thư Nhã, cậu là người can đảm lắm mới dám ăn đồ cậu ta nấu đấy ("¬¬)
- TN: Thật ra thì cũng đến nỗi tệ thật mà ("^▿^)
- AD: Haizz, đúng tình yêu khiến con người ta có thể chịu đựng hy sinh đến vậy, nếu là tớ thì chắc chắn tớ sẽ không bao giờ dám ăn đâu ( ᵕ ༚ᵕ)
- TN: Cậu nói giống như những gì Anh Vương đã nói vậy
- AD: Giống sao?

[Hồi tưởng:
- TN: Mình xin lỗi, mình thực sự không có ý làm cậu thất vọng vậy đâu :emoji_sweat:
- AV: Ăn không được thì phải nói chứ, tại sao lại phải cố như vậy, nếu như là An Di thì cậu ta chắc chắn sẽ không ăn rồi, cậu có thể không ăn nó mà! (•̀ ૦ •́)
- TN: Nhưng tất cả đều là công sức của cậu mà, cậu đã có lòng làm nó cho tớ nên tớ không muốn lãng phí nó, tớ thực sự xin lỗi..( •᷄ - •᷅")
- AV: (..) Thật ra người xin lỗi phải là tui mới phải (" ͠ᵕ ᵕ)
- TN: (• ༚•)
- AV: Đáng lẽ ra tui không nên đưa thứ đó cho cậu ăn (¬¬)
- TN: Không phải đâu, không phải lỗi của cậu mà, tớ thực sự không sao ^^
- AV: Dù gì cũng cảm ơn cậu vì đã không chê món bánh mà tui đã làm..]

- AD: Cậu ta đã nói như vậy sao
- TN: Tớ không biết cậu ấy nói như vậy có nghĩa gì không nữa, không biết là cậu ấy có giận tớ không?
- AD: Tớ không nghĩ vậy đâu, nếu là tớ khi biết có người chịu tình nguyện vì mình mà hy sinh đến vậy thì tớ sẽ cảm động chết đi được, tớ cá là cậu ta sẽ cảm động rớt nước mắt cho mà coi, đồ ăn cậu ta làm thực sự rất gớm ghiếc ( ᵕ ༚ᵕ)
- TN: •-•" (..)
- AD: Nhã à, cậu nên vui lên đi, như vậy có nghĩa là quan hệ của hai người đã trở nên tốt hơn rất nhiều rồi
- TN: Tớ cũng không chắc nữa, tớ không biết cậu ấy nghĩ về tớ như thế nào?
- AD: Thư Nhã hay là cậu tỏ tình với A Vương đi
- TN: Hả! Tỏ tình sao?!
- AD: Phải đó, bây giờ cậu và cậu ấy trở nên thân thiết như vậy, tớ nghĩ là cậu nên cho cậu ấy biết tình cảm của mình
- TN: Nhưng mà..
- AD: Tớ không biết là sẽ như thế nào nhưng tớ nghĩ cậu nên thử tạo cho mình một cơ hội, dù là cậu ấy đồng ý hay từ chối thì cậu cũng có được câu trả lời cho bản thân cậu
- TN: (..)
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
109
Điểm cảm xúc
204
Điểm
43
Chap 52: Thất tình
[Ngày hôm đó, N hẹn AV ra gặp mặt]
- TN: Anh Vương..
- AV: Cậu hẹn tui ra đây có việc gì không?
- TN: Thật ra là tớ có chuyện quan trọng muốn nói với cậu
- AV: Hở?
- TN: Anh Vương à, thật ra từ lần đầu cậu giúp tớ trong lòng tớ đã rất cảm kích và ngưỡng mộ cậu
- AV: Ơ..
- TN: Tớ đã luôn dõi theo cậu trong suốt thời gian qua, cậu biết không, việc được trở thành bạn của cậu khiến tớ cảm thấy rất hạnh phúc
- AV: •-•
- TN: Chính vì thế tớ đã cố gắng trở thành một người bạn tốt, một người có thể hiểu cậu
- AV: Tại sao cậu lại nói với tui những điều đó chứ?
- TN: Vì đối với tớ cậu rất là đặc biệt, điều mà tớ muốn nói với cậu đó chính là..tớ thích cậu!
- AV: (!) Ờm..xin lỗi, nhưng tui không thích cậu
- TN: (..)
- AV: Dù cậu có thể trở thành một người bạn tốt hay một người hiểu tui đi nữa thì tui cũng sẽ không thay đổi, cho nên cậu hãy từ bỏ ý định đó đi, tui không thể thích cậu đâu

[Ở một góc khác]
- AD: Cái tên A Vương này, sao lại nói với Thư Nhã như thế chứ, thiệt đúng là (•̀ ༚•́)
- TN: Tớ hiểu rồi, xin lỗi vì suốt thời gian qua đã luôn làm phiền cậu, từ giờ tớ sẽ không làm phiền cậu nữa đâu, tớ sẽ đi đây..
[TN vừa khóc vừa bỏ chạy]
- AV: •-• (..)
- AD: Hơ Thư Nhã..(Mình sai rồi, đáng lí ra mình không nên bảo Thư Nhã làm như vậy, rõ ràng là mình biết bản chất của A Vương nhưng mình vẫn cổ vũ cho cậu ấy, mình đúng là ngu ngốc thiệt mà, mình đã làm cho cậu ấy tổn thương rồi) :emoji_sweat:
...
[Sau đó AD đi đến nhà AV]
- AD: [Bấm chuông] "Ding dong.."
- AV: [Nghe tiếng chuông cửa nên ra mở cửa] Là pà hả, qua đây làm cái gì? (¬¬) Anh Thiên chưa có về đâu (˘°˘)
- AD: Tui qua là để gặp ông đó!
- AV: Gặp tui? ( ͠• ༚•́)
- AD: Phải đó, A Vương ông thật quá đáng, sao ông lại đối xử với Thư Nhã như vậy chứ
- AV: Pà qua đây chỉ vì chuyện đó thôi à? (¬¬)
- AD: Chuyện đó, ông không thấy mình làm như vậy là quá đáng lắm sao? Cách cư xử của ông tệ lắm đó!
[Khi này T cũng vừa về đến nhà]
- T: An Di, em mới tới chơi à
- AD: Ơ anh Thiên..

[Sau đó cả hai vào nhà nói chuyện]
- AV: Nói tóm lại bây giờ pà muốn cái gì đây?
- AD: Ông, đi xin lỗi cậu ấy ik
- AV: Tại sao tui phải đi xin lỗi cậu ấy chứ?
- AD: Ông nói như vậy là đã làm tổn thương cậu ấy rồi, ông phải có trách nhiệm đi an ủi cậu ấy
- AV: Tui nói như vậy thì sai chỗ nào hả? Không thích thì nói không thích, không lẽ tui phải nói thích trong khi không thích như vậy mới đúng hả? Chẳng khác gì tự hại bản thân, dối gạt người khác cả, lời thật thì mất lòng nhưng như vậy chẳng phải tốt hơn sao ( ᵕ ༚ᵕ)
- AD: Ý tui không phải bắt buộc ông chấp nhận cậu ấy mà là thay vì dùng cách thô lỗ để nói chuyện, ông cũng có thể dùng cách tử tế để nói chuyện được mà. Tại sao ông lại dùng lời lẽ lạnh lùng và vô tình như vậy để nói với cậu ấy chứ, A Vương, đối với Thư Nhã cậu ấy rất là quý mến ông, ông có biết là nói ra những điều như vậy sẽ làm cho cậu ấy tổn thương nhiều lắm không?
- AV: Ừ thì..tui nói vậy để cậu ta mau chóng từ bỏ thôi
- AD: Dù là vậy đi nữa không phải lúc nào dùng cách đó cũng tốt đâu, ông thử nghĩ xem nếu như anh Thiên nói với ông những lời như vậy thì ông có chịu được không?
- AV: Ừ thì..( ͠• ༚•)٥
- AD: Ông cũng hình dung được rồi đó, vậy ông nghĩ sao khi một cô gái như Thư Nhã nghe những lời vừa rồi, cậu ấy sẽ cảm thấy như thế nào?
- AV: •-• Dù gì cũng đã lỡ rồi, pà muốn tui phải làm sao chứ, cho dù tui có đến xin lỗi hay năn nỉ cậu ta thì cũng thay đổi được gì đâu (•̀ ٥ •́)
- AD: Tui không biết ông phải làm như thế nào nhưng mà ông là người đã gây ra tội lỗi thì ông nên có trách nhiệm đi giải quyết nó ik!
- AV: ("¬¬)
- T: An Di à, nước của em nè
- AD: À dạ, em cảm ơn anh Thiên ^^
- Tui thấy ông nên sớm gặp và nói chuyện với cậu ấy ik, đừng để lương tâm bị cắn rứt như vậy ( ᵕ ༚ᵕ) [Uống nước]
- AV: Ừ biết rồi
- AD: [Sặc] ><
- AV: (?) Bị cái gì vậy?
- AD: Sao nước ngọt dữ vậy?! A Vương ông lại cho đường vào nữa à!
- AV: Này, mắc gì liên quan đến tui mà lại đổ thừa cho tui chứ (•̀ ٥ •́)
- AD: Chẳng phải ông hay chơi trò đó lắm sao
- AV: Tui ngồi ở đây với pà suốt từ nãy tới giờ thì sao mà bỏ đường được hả?!
- T: À An Di, em uống ngọt lắm sao? Xin lỗi nha chắc là do anh lỡ tay ^^"
- AD: (?)
- Anh ấy bị sao vậy? Hình như tui thấy anh ấy không được vui cho lắm (• ༚•)
- AV: Đúng là vậy đó, dạo này tui cũng thấy anh ấy rất là lạ..
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
109
Điểm cảm xúc
204
Điểm
43
Chap 53: Trở thành bạn tốt
- AD: Thư Nhã hôm nay không đi học, không biết có chuyện gì với cậu ấy không? :emoji_slight_frown:
...
[AD cảm thấy lo lắng cho TN nên đã đi đến nhà tìm cô]
- AD: Mm..theo như địa chỉ thì nhà cậu ấy ở đây..
[AD nhìn vào phía sau cánh cổng sắt là một căn biệt thự hai tầng, đằng trước nhà còn có một khoảng sân khá là rộng]
- Woa..nhà cậu ấy lớn quá! (• o •)
..
[Ding dong]~♪
[Một cậu con trai có dáng người nhỏ con ra mở cửa]
- AD: (• ༚•)
- Bé trai: [Cậu có ánh nhìn rất trầm lặng như thể không quan tâm đến mọi thứ xung quanh] (?) Chị là..
- AD: Em cho chị hỏi đây có phải là nhà của Thư Nhã không? ^^
- Bé trai: Vâng phải rồi, chị là bạn của chị Nhã à?
- AD: Đúng vậy, chị đến thăm Thư Nhã, chị ấy có ở nhà không?
- Bé trai: Chị ấy đang ở trên phòng, hiện giờ chị ấy chẳng muốn đi đâu hết
- AD: Vậy à, em có thể dẫn chị đi gặp chị Nhã được không? ^^
- Bé trai: Nếu chị muốn gặp chị ấy thì theo em
- AD: Ừm, vậy nhờ em nha
...
- Bé trai: Chị hai à, có bạn đến tìm chị nà
- Chị ấy ở trong đó á
- AD: Cảm ơn em nha..
- [Gõ cửa] Nhã à, tớ là An Di đây, cậu mở cửa cho tớ được chứ?
- TN: An Di? [Mở cửa]
- An Di, sao cậu lại đến đây vậy?
- AD: Tớ đến để gặp cậu đó, sau hôm đó cậu lại nghỉ học, tớ đã rất lo cho cậu
- TN: (..) :emoji_disappointed:
- AD: Tớ biết cậu rất là buồn, cũng là do lỗi của tớ, tớ chỉ nghĩ cho bản thân mình nên đã cố gán ghép cậu với A Vương trong khi tớ biết rõ cậu ấy là người như như thế nào, đáng lẽ ra tớ không nên bảo cậu làm như vậy, tớ xin lỗi Thư Nhã, nếu cậu có giận tớ thì tớ cũng không than trách gì đâu
- TN: :emoji_cry:
- AD: Thư Nhã à..
- TN: Tớ thất bại rồi
- AD: ( •᷄ ༚•᷅ )
- TN: Tớ đã rất cố gắng, mặc dù biết cậu ấy không chấp nhận nhưng tớ vẫn không thể nào quên được, tớ đã bảo là từ bỏ nhưng mà cứ nhớ lại cảnh đó thì tớ lại cảm thấy buồn lắm, tại sao tớ không thể kiềm được những giọt nước mắt này lại, An Di, tớ buồn lắm..
[TN vừa nói, những giọt nước mắt bắt đầu rưng rưng trên khuôn mặt của cô]
- AD: Tớ xin lỗi, tất cả đều là lỗi của tớ, cậu cứ khóc đi nếu nó làm cho cậu cảm thấy ổn hơn thì cậu hãy cứ khóc, rồi mọi chuyện sẽ qua hết thôi
[TN tựa vào AD, khóc một trận hồi lâu]
...
- AD: Cậu thấy sao rồi?
- TN: Tớ cảm thấy khá hơn nhiều rồi, cảm ơn cậu ^^
- AD: Cậu không còn giận nữa sao?
- TN: (..) Tớ không giận cậu đâu, thực sự thì tớ đã rất là buồn, nhưng nhờ có vậy thì tớ mới biết là mình nên tiếp tục hay là phải từ bỏ
- AD: (..)
- TN: Từ lúc trở về tớ cũng đã suy nghĩ rất là nhiều rồi, khi quyết định tỏ tình với cậu ấy tớ cũng đã đoán được sẽ có kết quả như vậy, nhưng thật sự thì nó lại đau hơn tớ nghĩ nhiều. Tớ không trách Anh Vương, cũng không giận gì cậu vì hai cậu đều là những người bạn mà tớ yêu quý, tớ sẽ trân trọng tình cảm này, dù cậu ấy không chấp nhận tớ đi nữa thì tớ vẫn hy vọng bọn tớ sẽ là bạn tốt của nhau
- AD: Thư Nhã..
- TN: Cậu đừng lo, từ giờ tớ sẽ chỉ coi cậu ấy là bạn thôi, mọi chuyện rồi sẽ ổn mà ^^
- AD: Nghe cậu nói như vậy thì tớ cũng thấy yên tâm hơn rồi
- TN: Cảm ơn cậu vì đã quan tâm cho tớ
- AD: Cảm ơn gì chứ, chẳng phải chúng ta là bạn sao, với lại suốt thời gian qua cậu đã giúp đỡ cho tớ rất nhiều nên tớ mới là người cảm ơn cậu mới đúng
- TN: (◍^ ^◍)
- Bé trai: Chị hai à, có bưu phẩm gửi đến, chị xuống xem thử nhé
- TN: Ừ được
- Cậu đợi tớ một xíu nha
- AD: Ừm..
[AD nhìn cậu nhóc một hồi]
- AD: (Giờ mình mới để ý, sao thấy mặt cậu nhóc này quen thế nhở?) Ờm..chị thấy em có vẻ quen lắm đấy, không biết là gặp ở đâu chưa nhỉ? ("^▿^)
- Bé trai: Chị không nhớ à..?
- AD: Hở như vậy là có gặp rồi hả?!
- Bé trai: Nếu chị không nhớ thì sẽ tốt hơn đó [Nói xong cậu ta bỏ đi]
- AD: Ê nè..(Thằng nhóc này đúng là lạ thật) ( ͠• - •́)
- TN: [..] An Di à, xin lỗi vì để cậu phải đợi nha
- AD: Ừm, không có gì..mà Nhã nè, thằng bé lúc nãy là em trai của cậu phải không?
- TN: Ừ đúng rồi nó tên là Khả Danh, ủa mà khi nãy nó có xử sự kì lạ gì với cậu không? (• ༚•)
- AD: À không, cũng bình thường
- TN: Vậy à, tại tính tình của nó cũng hơi kì nên tớ mới hỏi vậy thôi
- AD: Vậy à, em trai của cậu trông có vẻ đáng yêu nhỉ, chắc là đang học cấp 2 hả? (^▿^)
- TN: ^^ Nhìn vậy thôi chứ thật ra năm nay nó học là năm cuối cấp 3 rồi
- AD: Hả! Tức là năm sau nó lên đại học rồi hả?! Σ(⁰ ロ ⁰)
- TN: Ừm, em ấy chỉ kém mình có 2 tuổi thôi
- AD: (*゚ロ゚) (Thật không thể tin được!! Trông cậu ta dễ thương quá! Dễ thương còn hơn cả A Vương nữa, không đúng, cậu ta nhìn trẻ con hơn nhiều)
- TN: Cậu cũng ngạc nhiên lắm hả ^^ Cũng có nhiều người mới gặp không biết cũng nghĩ em ấy là học sinh cấp 2 đấy
- AD: Đúng là ngạc nhiên thật •-•"
...
[Sau khi trò chuyện với N xong, AD trở về nhà]
- AD: Tớ về nha
- TN: Um ^^

[Hôm sau TN đến trường thì gặp AV]
- AV: Chào cậu
- TN: (• ༚•) Anh Vương
- AV: Chúng ta nói chuyện được chứ?
...
- AV: Ờm..chuyện hôm đó, tui có hơi quá đáng, xin lỗi cậu
- TN: (• ༚•)
- AV: Tui không nghĩ nói như thế sẽ làm cậu tổn thương đến vậy, thật sự thì tui cũng không cố ý đâu
- TN: Ừm, tớ hiểu rồi, cảm ơn cậu! (^▿^)
- AV: Hả, sao lại cảm ơn tui?
- TN: Tớ cứ nghĩ là cậu sẽ ghét tớ, không muốn chơi với tớ nữa, nhưng khi nghe được cậu nói như vậy thì tớ vui lắm
- AV: Thực sự thì..tui không ghét cậu, cũng không thấy cậu phiền phức gì đâu, chỉ là..tui không thích con gái thôi
- TN: Tớ biết điều đó
- AV: Hả!
- TN: Nhưng mà giờ không quan trọng nữa rồi, tình cảm là điều tự nhiên mà, chúng ta không thể ép bản thân mình thay đổi nó được, cho nên nếu cậu không thích tớ thì tớ cũng hiểu được điều đó mà ^^ Tớ chỉ cần biết cậu không ghét tớ và coi tớ là một người bạn thì tớ đã mừng rồi ^^
- AV: •-• Thật ra từ trước đến giờ ngoài An Di ra thì chưa có người con gái nào chịu đựng tui giống như cậu vậy cho nên tui không ghét cậu
- TN: (• ༚•) Nói như vậy có nghĩa là cậu coi tớ cũng như bạn thân của cậu rồi, tớ thực sự vui lắm (^▿^) Anh Vương à, từ giờ chúng ta hãy quên hết những chuyện không vui y, tớ hy vọng chúng ta sẽ luôn là bạn của nhau, nếu cậu cần tớ giúp cái gì thì tớ sẽ luôn sẵn sàng giúp đỡ cho cậu và cậu cũng vậy được chứ?
- AV: Ừ
- TN: (◍^ ^◍) À còn một điều tớ muốn hỏi cậu nữa..
- AV: Chuyện gì?
- TN: Tớ có thể gọi cậu là A Vương giống như An Di và anh Thiên hay gọi được không?
- AV: Ừ thì..nếu cậu thích thì cứ gọi đi
- TN: (^▿^) Như vậy thì hay quá, A Vương à, kể từ giờ chúng ta sẽ là bạn tốt của nhau nhá!
[TN đưa tay ra]
- AV: (..) Ờm :emoji_slight_smile:
[Hai người bắt tay và trở thành bạn]
[Lúc này AD đang đứng ở một bên góc để quan sát]
- AD: (Hay quá, vậy là hai người họ đã làm hoà với nhau rồi) ^^
[Khi cô quay sang thì cũng thấy T đang đứng ở đó]
- Ơ anh Thiên! (• ༚•) (Anh ấy trông có vẻ..không được vui?)
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
109
Điểm cảm xúc
204
Điểm
43
Thông Tin Nhân Vật:
Hiện tại thì các nhân vật chính trong phần 2 đã xuất hiện đầy đủ nên mình sẽ giới thiệu sơ về các nhân vật trong phần này để mọi người nắm thêm thông tin nha..!

• Phạm Anh Vương: (Sinh nhật: Bạch Dương)
- Đẹp trai, học giỏi, nhà mặt tiền, bố làm to, tính tình đồng bóng, chảnh chó, cái gì cũng giỏi ngoại trừ nấu ăn!

• Phạm Duy Thiên: (Sinh nhật: Nhân Mã)
- Đẹp trai, vui tính, thân thiện, giỏi nhiều thứ, giỏi nhất là thả thính, thích chơi đàn dương cầm, là người tốt bụng, thích giúp đỡ người khác và cũng là một người ấm áp.

• Lưu Thư Nhã: (Sinh nhật: Thiên Bình)
- Thông minh, xinh đẹp, là một người tốt bụng, sống tình cảm. Sở trường là vẽ và viết, ngoài ra cũng thích chơi đàn và ca hát. Là người hướng nội, không giỏi giao tiếp và dễ tin người.

• Trần Gia Minh: (Sinh nhật: Kim Ngưu)
- Cũng đẹp trai (Nhưng không được ai công nhận). Con nhà cũng có điều kiện, học dở nhưng được cái ham chơi, mê gái đẹp, hay khoe khoan nhưng lại rất tốt tính. Giỏi nhất là làm bánh, nấu ăn, các sở trường khác là chơi guitar và mấy tài lẻ dùng để cua gái, đặc biệt là tài lanh..! Là đứa có số nhọ nhất truyện, đi đâu cũng bị phủ, bị ăn hiếp,..

• Huỳnh Lam Huệ: (Sinh nhật: Thiên Yết)
- Mạnh mẽ, chính chắn, rất chăm chỉ chịu khó, hơi hung dữ nhưng cũng rất dễ xấu hổ, yêu trẻ con, thích giúp đỡ bạn bè, đặc biệt là cao thủ karate nên sẵn sàng đứng ra bảo vệ người khác khi bị kẻ xấu tấn công.

• Hà Mỹ Ân: (Sinh nhật: Song Ngư)
- Là con ngoan trò giỏi, lùn, tóc ngắn, dễ thương, hơi nhút nhát nhưng là một người rất tâm lý và hiểu chuyện, yêu động vật, giỏi nhất là ca hát.

• Lưu Khả Danh: (Sinh nhật: Xử Nữ)
- Nhỏ con, khuôn mặt dễ thương, thông minh hơn chị của mình nhưng tính tình thì hơi kì quặc, là người trầm lặng, ít nói nhưng rất hay hóng chuyện và cũng là một người cực kì yêu mèo, yêu động vật.

• Trương Trí Tín: (Sinh nhật: Bảo Bình)
- Chiều cao khiêm tốn, đeo kính, mọt sách, hiền như cục bột, hơi hậu đậu, thanh niên nghiêm túc!

• Trần An Di: (Sinh nhật: Ma Kết)
- Mặc dù cô này là nhân vật chính nhưng mà không biết diễn tả sao nữa bởi vì hầu như tính cách nhân vật này rất là bình thường luôn, không có gì nổi trội..! Nói về điểm mạnh thì ngoài việc lạc quan quá mức ra thì chắc có lẽ là người có khả năng chịu đựng cao nhất truyện, còn một điểm mạnh khác nhưng ở thời điểm hiện tại vẫn chưa được bộc phát nên là mình sẽ cho qua đã nha..!

1000004738.jpg


- Chân dung nhân vật nữ chính của tui..! :emoji_persevere:
 
Sửa lần cuối:

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
109
Điểm cảm xúc
204
Điểm
43
Chap 54: Hiểu lầm được giải quyết
[AD đang đứng nhìn T, còn T thì đang nhìn AV với N]
- AD: (Sao mình có cảm giác như là..mình giống vai nữ phụ đang chờ đợi tình yêu từ nam chính, còn nam chính thì đang đứng nhìn nữ chính ở bên cạnh một người khác vậy, đã vậy còn bóng gió nữa chứ! Chuyện hổng giống ai, đúng là không còn gì thảm thương bằng) (ー_ー)
- T: Ủa An Di?
- AD: (!) Bị phát hiện rồi!
...
- AD: Anh Thiên, anh đã biết Thư Nhã thích A Vương rồi hả?
- T: Ừm đúng vậy, thật ra lúc Nhã tỏ tình với A Vương thì anh cũng đã nhìn thấy
- AD: Anh thấy sao (• ༚•) (Thảo nào thái độ của anh ấy hôm đó cư xử lạ vậy)
- T: Anh cũng hơi lo cho em ấy một chút, nghe nói Thư Nhã bữa giờ có vẻ không ổn nhưng mà khi nãy thấy em ấy với A Vương làm hòa rồi, chắc là chuyện hai đứa nó sẽ ổn thôi
- AD: Anh nghĩ họ có thể không? ( ͠• -•́)
- T: Anh không biết :emoji_confused: Thật ra thì anh cũng đang cảm thấy lo về chuyện đó đấy ^^"
- AD: (Anh ấy cảm thấy lo về chuyện của hai người đó sao, như vậy thì chắc là anh ấy thích Thư Nhã lắm)
- T: An Di, em có sao không?
- AD: À không có gì ^^" Mà chuyện đó Thư Nhã với A Vương, anh thấy sao?
- T: Ý em là sao?
- AD: Ý em là..anh có thấy buồn không?
- T: Sao anh lại phải buồn chứ? ( ͠• ༚•́)
- AD: Ơ, không phải là anh bảo thích Thư Nhã sao?
- T: Là chuyện đó sao? Haha..(^▿^)
- AD: Sao anh lại cười chứ?
- T: Thật ra anh thích Thư Nhã nhưng mà không phải theo cách em nghĩ đâu, anh thích em ấy như một người bạn thôi
- AD: Như..như một người bạn là sao chứ?!
- T: Thì như kiểu bạn bè bình thường thôi ^^
- AD: Không phải Thư Nhã là người mà anh muốn tìm sao?
- T: Người nào cơ?
- AD: Cậu ấy có phải là người mà lần trước anh bảo muốn xin lỗi không?
- T: Không phải :emoji_confused:
- AD: Hả không phải sao! Vậy..vậy mà em cứ tưởng..
- T: Haha, sao em lại nghĩ như vậy chứ?
- AD: Ờm vậy chắc là do em nhầm, haha ("^▿^) (Thì ra tất cả những gì xảy ra chỉ là hiểu lầm thôi sao?)
- T: Mm..em đi với anh đến chỗ này
- AD: Chỗ nào cơ?
- T: Theo anh
...
[AD đi cùng T đến phòng nhạc]
- AD: Là phòng nhạc sao? Sao anh lại dẫn em đến đây chứ?
- T: Đây là nơi mà anh và Thư Nhã lần đầu tiên gặp nhau
- AD: Hả..(• ༚•)
- T: Quả thật là lần đầu khi gặp Thư Nhã, anh đã cảm thấy rất thích em ấy
- AD: (Là thật sao! Phải rồi Thư Nhã cái gì cũng giỏi, xinh đẹp, hơn thế lại còn tốt bụng nữa, còn mình thì..) ༎ຶ‿༎ຶ
- T: Em sao vậy?
- AD: À không có gì, anh cứ kể tiếp y
- T: Lúc nhìn thấy em ấy đánh đàn, dáng vẻ ấy làm anh nhớ tới mẹ, Thư Nhã giống y như mẹ anh lúc trước vậy, chính vì thế anh đã rất thích em ấy ^^
- AD: (Là vậy thôi sao, anh ấy thích Nhã là bởi vì cậu ấy giống mẹ của ảnh, ra là vậy, vậy thì..mình cũng phải học đàn mới được!) :emoji_triumph:
- T: Em sao nữa vậy?
- AD: Không sao ("^▿^) Vậy..anh đối với Nhã là..
- T: Anh chỉ có cảm giác quý mến em ấy thôi, ngoài ra thực sự thì anh không có ý khác, anh biết là em ấy cũng nghĩ như vậy nên bọn anh đều coi nhau là bạn tốt mà
- AD: Em hiểu rồi, nhưng..nhưng mà lúc nãy em thấy anh trông có vẻ buồn lắm mà
- T: Ờm, anh buồn vì A Vương thôi
- AD: A Vương sao?! (Anh Thiên, không lẽ anh..) (" ͠• -•́)
- T: •-•"..Nhưng mà chuyện của hai đứa nó bỏ qua một bên ik, bây giờ người anh đang quan tâm là em đấy An Di
- AD: Hả! Σ(ꏿ ꏿ) Em..em!
- T: Đúng rồi,..
- AD: (..) (Anh..anh ấy mới nói gì vậy, quan tâm mình á? Ý anh ấy nói là sao? Anh ấy nói như thế có phải là đang có ý gì với mình không? (。◕ˇ-ˇ◕。) Hay là mình suy nghĩ quá nhiều rồi?)
- T: An Di..An Di?
- AD: Dạ? (• ▿ •)
- T: Em sao vậy? Em có nghe anh nói cái gì không?
- AD: Àhi, anh vừa nói cái gì cơ?
- T: Coi em kìa, sao lại thần người ra như vậy chớ
- AD: Ơ, em đâu có
- T:..Anh sẽ đàn cho em nghe nhé
- AD: (?)
- T: Anh từng nói là sẽ đàn cho em nghe mà đúng không
- AD: [Nhớ lại:"Nếu như người bạn đó của em không có ở đây thì hay là anh sẽ đàn cho em nghe nhé"]..Ừm, phải rồi
- T: Em thích bài nào?
- AD: Là bản lần trước được không ạ? (^▿^)
- T: Em thích bản đó sao
- AD: Vâng, em rất thích ^^
- T: Được rồi..
...♪ [Tiếng đàn vang lên, AD lắng nghe khúc nhạc hoài niệm]
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
109
Điểm cảm xúc
204
Điểm
43
Chap 55: Ánh sáng nhiều màu
[Hôm sau, AD đi đến phòng nhạc]
- AD: (Anh Thiên nói thích con gái đánh đàn vì vậy mình phải quyết tâm học đàn mới được, cố lên!) :emoji_triumph:
[Tĩếng chuông điện thoại reo lên]
- AD: Lại gì nữa đây? (¬¬)
- Alo?
- AV: Alo, pà đang ở đâu vậy?
- AD: Bây giờ tui đang cố gắng tập trung để học đánh đàn, không có thời gian để mà nói chuyện với ông đâu ( ˘⁰˘)
- AV: Anh Thiên sắp bị người ta giựt mất tới nơi pà còn tâm trạng để mà đánh đàn à
- AD: Gì cơ?!
...
[AD đến gặp AV]
- AD: Chuyện là như thế nào?

[Hồi tưởng]:
[AV nhận được 1 bức thư]
- T: Lại là thư của bạn nào ái mộ em nữa à?
- AV:..Đâu có, là thư của anh mà
- T: Của anh hả? (• ༚•)
- AV: (!) Hả cái gì?! [Vội mở ra]..
- T: Trong đó viết cái gì vậy?
- AV: À chỉ là thư viết lung tung thôi, anh tốt hơn hết là anh không nên đọc ("^▿^)
- T: Để anh xem?
- AV: (!)
- T: Là thư tỏ tình sao? Bạn ấy hẹn anh trưa nay sẽ gặp ở sân trường
- AV: Ba cái thư vớ vẩn này, anh Thiên, anh chắc chắn là không tới rồi phải không?
(" ͠ᵕᴗᵕ)
- T: Đương nhiên là anh phải tới rồi, anh không thể để một bạn nữ chờ mình như vậy được (^▿^)
- AV: Sao cơ!

[Quay lại hiện tại]
- AD: Vậy là anh Thiên sẽ đến gặp cô bạn gái đó sao
- AV: Đúng vậy, cho nên bây giờ phải đi theo ảnh xem mới được, nếu anh ấy mà đồng ý thì coi như tiêu
- AD: Không được, vậy chúng ta đi liền bây giờ thôi!
- AV: Ừ..
[AD chạy theo AV đột nhiên có ai đó kéo tay cô lại]
- AD: (!)
- Anh Thiên?!
- T: Suỵt!
- AD: Sao anh lại ở đây vậy?
- T: Đi theo anh
- AV: [Quay lại không thấy AD đâu] Ủa đâu mất tiêu rồi?
...
[Lát sau]
- AD: Chuyện này là sao vậy?
- T: A Vương cứ theo sát anh hoài nên anh mới dùng cách này để dụ em ấy đấy
- AD: Thì ra lá thư là do anh viết hả!
- T: Đúng vậy, sự thật là chẳng có bạn nữ nào gửi thư cho anh hết cả, là anh muốn gạt A Vương thôi
- AD: Àh..[Cảm giác an tâm] Mà sao anh phải làm như vậy chứ?
- T: Anh muốn dẫn em đi xem một thứ, anh nghĩ nó sẽ giúp tâm trạng của em khá hơn nhiều đó
- AD: Là cái gì vậy?
- T: Em đi rồi sẽ biết
- AD: Còn A Vương, cậu ấy như vậy có sao không nhỉ? ("^▿^)
- T: Hết cách rồi, đành có lỗi với em ấy xíu vậy
...
[Sau đó, T dẫn AD đi ra phố suốt cả buổi chiều]
- AD: Anh Thiên, chúng ta đã đi vòng vòng suốt cả buổi chiều rồi đấy, rốt cuộc anh muốn em xem thứ gì vậy?
- T: Em đợi xíu nữa đi, nó sắp xuất hiện rồi đấy
- AD: Cái gì xuất hiện cơ? (• ༚•)
[Vừa dứt lời, AD thấy đèn bật sáng lên, những ánh đèn nhiều màu và nhấp nháy thật đẹp]
- AD: Woa..đây là..
- T: Em có thấy đẹp không? ^^
- AD: Ừm, dạ đẹp lắm ạ, đây là thứ mà anh muốn cho em xem sao?
- T: Anh biết là em sẽ thích mà
- AD: Sao anh biết ở đây có đèn thế
- T: Là lễ hội ánh sáng, anh nghe là nó sẽ được tổ chức vào hôm nay nên anh muốn dẫn em đi xem
- AD: Cảm ơn anh Thiên, em thích lắm
(◍^ ^◍)
...
- T: An Di, em còn muốn đi đâu nữa không? (^▿^)
- AD: Anh Thiên, sao anh tốt với em quá vậy?
- T: Em với A Vương đều là những người anh yêu quý, không chỉ riêng A Vương, anh cũng muốn em được vui vẻ nữa
- AD: (˵• •˵)
- T: Mm..thật ra thì sắp tới có lẽ anh sẽ không ở đây lâu nữa
- AD: (• ༚•) (À phải rồi A Vương từng nói với mình sau học kì này anh Thiên sẽ trở về Hoa Dương và không về đây nữa) Anh Thiên, em có nghe A Vương nói, anh sẽ đi luôn sao?
- T: Chuyện đó..anh cũng không biết được nữa
- AD: Em không muốn anh đi chút nào
- T: Hả?
- AD: Nếu anh đi rồi thì em sẽ chẳng thể gặp anh nữa, em sẽ..em sẽ rất là nhớ anh
- T: ..[T xoa đầu AD] Anh cũng sẽ nhớ em nữa nhưng mà em yên tâm đi, rồi anh sẽ trở lại gặp em mà
- AD: (..)
- T: Em đừng có buồn, giờ điều mà anh muốn làm là khiến em trở nên vui vẻ mà, anh không hy vọng vì chuyện đó mà khiến em buồn đâu (^▿^)
- AD: Em hiểu rồi
- T: Ừm được rồi, vậy giờ em còn muốn làm cái gì nữa không, anh sẽ giúp em
- AD: Em..không biết
- T: Được rồi, em không cần phải nghĩ nữa, khi nào em nghĩ ra thì cứ đến tìm anh, anh hứa sẽ giúp đỡ em bất khi nào mà em cần, được chứ
- AD: Dạ (˵• ᵕ •˵)
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
109
Điểm cảm xúc
204
Điểm
43
Chap 56: Thăm bệnh
- KD: Chị tới thăm chị hai à
- AD: Chào em ^^ Chị đến thăm Nhã, chị có thể vào trong được chứ
...
[Hôm qua TN có gọi điện cho AD, cô biết N không được khỏe nên đến thăm]
- TN: Ủa An Di, cậu đến sao?
- AD: Thư Nhã, cậu sao rồi, có thấy đỡ hơn chút nào chưa?
- TN: Tớ không sao mà, sẽ mau khỏi thôi, phiền cậu đến đây quá ^^
- AD: Phiền cái gì chứ, chẳng phải chúng ta là bạn bè sao, dĩ nhiên là tớ phải đến thăm cậu rồi
-TN: (◍^ ^◍)
[Hai người ngồi trò chuyện một hồi]
...
- AD: Tớ phải đi về đây
- TN: Để tớ xuống tiễn cậu nhé
- AD: Không cần đâu, cậu đang bị bệnh mà, cứ nằm nghỉ ngơi y, tớ tự đi xuống được mà
- TN: Nhưng mà..
- AD: Phải nghỉ thì mới mau khỏe được chứ, cậu phải biết chăm sóc bản thân đó
- TN: Ừ, tớ biết rồi
- AD: Tớ đi đây, mai tớ sẽ lại đến thăm cậu nữa
- TN: Ừm, cảm ơn cậu ^^
- AD: Tạm biệt Thư Nhã..

[AD đi xuống nhà thì gặp KD]
- AD: Chị về nhé
- KD: Vâng
- AD: [Đứng lại một hồi]..(Lạ thật, mình có cảm giác là đã từng gặp cậu ta ở đâu rồi, ở đâu sao mình không nhớ nhỉ? Rốt cuộc cậu ta là ai chứ?) ( ͠• -•́)
[Bỗng dưng có một con mèo đi ra, KD bước tới ôm con mèo]
- AD: (Cảnh này sao thấy quen quen)
[AD đang ngẫm nghĩ lại gì đó]
- AD: (!) Σ(• o •) Ah nhớ ra rồi! Em chính là "Số 4" lần trước phải không?!
- KD: Cuối cùng chị cũng nhận ra rồi à (¬¬)
- AD: Chị không ngờ đấy, gia đình em gia thế như thế này mà em lại tham gia với cái đám lưu manh đó ư, em có biết như vậy là không tốt không, chị sẽ nói chuyện này với chị của em đó
- KD: Em không có quen biết với bọn họ
- AD: Chị thấy rành rành đấy mà em còn chối nữa à
- KD: Em chẳng biết họ là ai hết
- AD: Vậy thì tại sao em lại đi chung với họ chứ?

[Hồi tưởng]:
- KD: Theo như địa chỉ hình như là ở đây
[KD vừa mở cửa thì thấy một đám người đang đứng nói chuyện]
- 7: Hở, thằng nhóc này là ai đây?
- 1: Này, mày là lính mới phải không?
- KD: (?)
- 1: Đại ca, có thằng muốn xin gia nhập vào nhóm, hôm nay em đã hẹn nó đến đây đấy
- 7: Mày là lính mới à?
- KD: Mm tui..
- 7: Trông nhỏ con thế kia, mà mày ôm theo con mèo làm cái gì vậy hả?
[Một tên trong số đó bắt con mèo của KD đi]
- KD: (!) Ơ mèo..
- 1: Đứng im! Giang hồ thì phải làm sao cho ra dáng một chút chứ, nhìn mày yếu đuối như vậy mà cũng muốn gia nhập với tụi tao à, lạn quạng tao đấm cho bây giờ
- KD: •-•" (..)
- 7: ♪~ [Chuông điện thoại] Alo..biết rồi biết rồi, bây giờ tụi này tới liền đây
- 1: Sao rồi đại ca?
- 7: Không có thời gian lo chuyện chọn lựa đâu, mày đi với tụi tao!
[Thế là KD bị khoác cổ lôi đi]
- 1: Đi thôi mày!
- KD: (٥↼_↼)
...
[Sau khi cả đám bị T đánh cho một trận]
- 1: Hôm nay đúng là xui thiệt đó, khi không gặp phải cái thằng kia, bị nó đánh cho bầm dập
[Lúc này KD nhận được điện thoại của N]
- KD: Alo chị à?
- TN: Em đi đâu mà tới giờ chưa chịu về nữa hả?
- KD: Em biết rồi, em sẽ về liền
..
- 4: Đại ca, đại ca bị sao vậy?!
- 7: Mày là ai?
- 4: Em là "Số 4" đây, hồi chiều anh kêu em tới chỗ anh đấy nhưng em đến rồi mà không thấy ai nên em mới chạy đi tìm nè!
- 7: Hả, nếu mày là ''Số 4'' vậy thằng hồi nãy là ai?

[Quay lại hiện tại]
- KD: Mọi chuyện là như vậy
- AD: Sao cơ, tất cả đều là do em đi lạc à?
( ͠• ༚•) Chuyện khó tin thật đó (¬ 。¬)
- KD: Tin hay không thì tuỳ ở chị
- AD: Này sao mà em nói chuyện cục lẳng thế hả
- KD: Em không thích nói nhiều thôi
- AD: Em ít nói thật đó
- KD: Em nói ít thì chị vẫn hiểu mà
- AD: (Tên này cũng giỏi lí sự nhỉ) Thế thì coi như lần trước chị đã hiểu lầm em đi, mà sao em lại đi lạc được hay vậy?
- KD: Là do địa chỉ bị ghi nhầm nên em mới đến lộn địa điểm, hôm đó em tính dẫn tiểu Bối đến tiệm chăm sóc thú cưng cơ
- AD: Tiểu Bối? Ý em là con mèo đó ư (• ૦ •)
- KD: Đúng vậy
- AD: Con mèo dễ thương thật, không ngờ nhìn em vậy mà cũng yêu mèo quá nhỉ (^▿^)
- KD: Vì chúng là những con vật đáng yêu, đáng được bảo vệ và chăm sóc
- AD: ^^ Em cũng tốt bụng thật, được rồi chuyện lần trước chị sẽ không nói lại với chị hai của em đâu
- KD: Cảm ơn nhưng chị có nói ra thì cũng không sao bởi vì em không có làm cái gì sai hết [Cậu đứng dậy ôm con mèo đi vào trong]
- AD: (Ơ, cái thằng nhóc này @@ Đúng thật cũng chẳng dễ ưa chút nào == )

[Ngày hôm sau]
- T: [Cầm hai tấm vé trong tay] (Hy vọng là em ấy sẽ thích) ^^
[Cậu đi đến tìm AD]
..
- T: An Di chào em
- AD: Ah, anh Thiên chào anh
- T: Em tính đi đâu vậy?
- AD: Dạ em định qua nhà của Nhã ạ
- T: Qua nhà Thư Nhã sao?
- AD: Hôm qua cậu ấy bị bệnh nên em có đến thăm, hôm nay em muốn đến để xem cậu ấy sao rồi
- T: Vậy sao, Nhã không được khỏe à, vậy anh đi cùng nữa được không? Anh cũng muốn đến thăm em ấy nữa
- AD: Dạ được ạ, nếu vậy thì mình đi chung nha

[T và AD cùng nhau đến nhà của N]
[Ding dong]~♪
- KD: [..] Chào chị, còn đây là..người lần trước đi chung với chị, đây là bạn trai chị hả?
- AD: Hả! Σ(O_O) Àh đâu có
- T: Không phải đâu em, bọn anh chỉ là bạn thôi ^^
- AD: Ờm đúng rồi đó ("^▿^)
- T: Em là em trai của Thư Nhã sao, mà nhìn em quen thật đó, hình như là đã gặp ở đâu đó rồi thì phải?
- AD: Ờm..anh Thiên à, thật ra là chúng ta đã gặp em ấy rồi đó
- T: Thật vậy sao!
- AD: Để từ từ em sẽ giải thích cho anh, @#%..
..
- T: (• ༚•)..Thật không ngờ em trai hôm bữa là em đấy nhóc, hèn gì anh cứ nghĩ một đứa nhóc như em sao lại có thể làm chuyện đó được chứ
- KD: Dù sao vẫn cảm ơn vì hôm đó anh đã không đánh em
- T: Hây, anh chỉ đánh họ vì họ muốn tấn công anh thôi, em đâu có làm gì anh đâu chứ mà anh phải đánh chứ
- KD: [Cậu ta mỉm cười tỏ vẻ hài lòng] À anh chị vào nhà nhé
- T: Ờm
..
- AD: Hi Nhã, hôm nay đã khỏe lại chưa nè
- TN: An Di..
- T: Chào em (^▿^)
- TN: Ủa anh Thiên, anh cũng tới nữa hả
- T: Ừ, anh nghe nói em không được khỏe nên đến thăm em nè
- TN: Hi, cảm ơn hai người nhiều nhé, hôm nay em đã thấy khỏe rồi ạ, anh Thiên với An Di ngồi chơi y
- AD: Ừ (◍^ ^◍)
...
[T với N ngồi nói chuyện với nhau trông có vẻ rất hợp]
- T, N: @#%..
- AD: (◕ ᴗ ◕) (..) [Ngồi dòm]
- T: Ah, để anh làm cho
- TN: Dạ
- AD: ( ͠• -•́) (Gì vậy? Anh Thiên không phải nói là không có gì với Thư Nhã sao? Sao nãy giờ cứ thấy anh ấy nói chuyện với Nhã không vậy, hơn những thế lại còn rất nhiệt tình nữa) (¬¬)٥
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
109
Điểm cảm xúc
204
Điểm
43
Chap 57: Cuộc hẹn hoán đổi
[T sau khi về đến nhà]
- T: Ah, nãy lo chuyện của Thư Nhã mà quên đưa tấm vé cho An Di rồi, đâu rồi nhỉ? [Đang định tìm tấm vé]..À phải rồi trong áo khoác..áo khoác? Chết rồi! Khi nãy mình để quên áo khoác ở bên nhà Thư Nhã rồi, phải quay lại lấy mới được..
- AV: Anh tính đi đâu vậy?
- T: À anh định qua nhà Thư Nhã
- AV: Cái gì! Anh qua nhà Thư Nhã làm cái gì chứ?!
- T: À, khi nãy anh với An Di..
- AV: Gì, có thêm pà An Di nữa à!
- T: Bọn anh chỉ qua thăm Nhã thôi, nghe bảo em ấy không được khoẻ, không có gì đâu em ("^▿^)
- AV: Hm..thế cậu ta sao rồi?
- T: Em ấy giờ cũng khoẻ rồi
- AV: Oh, vậy anh qua đó làm gì?
- T: Ờm..anh để quên đồ, khá là quan trọng nên anh muốn quay lại lấy đó mà
- AV: Vậy sao, nếu là đồ cần thiết thì anh cứ ở nhà đi, em sẽ đi lấy giùm anh
- T: A Vương à không cần phiền em đâu, anh đi là được rồi
- AV: Không được, chẳng phải anh bây giờ cần thời gian để ôn bài sao, kết quả kì trước của anh không mấy khả quan lắm, anh phải cố gắng hơn chứ, em thì bây giờ rảnh lắm, em có thể thay anh đi lấy mà
- T: Nhưng mà..
- AV: Anh cứ an tâm ngồi ở nhà đợi y, em nhất định sẽ mang về cho anh mà
- T: Ơ a..
- AV: Em đi đây!
- T: •-• (..)
- AV: (Anh tưởng em không biết là anh đang diện cớ để gặp cậu ta hả, có em ở đây thì anh đừng hòng (¬֊¬) Nhưng mà mình vẫn phải đi lấy đồ cho ảnh, ủa mà mình đâu có biết nhà của cậu ta đâu?)
..
[AV gọi điện cho AD]
- AD: Alo, ngài cao quý, sao hôm nay lại có thời gian để gọi cho tui vậy?
- AV: Nhà của Thư Nhã ở đâu vậy?
- AD: Hở?!
- AV: Cho tui địa chỉ nhà cậu ta đi
- AD: Tui có nghe lầm không nhỉ, sao hôm nay lại có người muốn biết nhà của Thư Nhã vậy?
- AV: Tui không có thời gian để giỡn với pà đâu, nói mau!
...
[AV đi theo địa chỉ mà AD đưa đến một căn biệt thự]
- AV: Hình như là chỗ này..
[Ding dong]~♪
- KD: [Mở cửa] (Không phải chị An Di)
- AV: Này nhóc, cho anh hỏi đây có phải nhà của Thư Nhã không?
- KD: Đúng vậy, anh là bạn trai của chị hả?
- AV: Hơ! Thằng nhóc này, ăn nói cho cẩn thận nhá, còn nhỏ mà nói lung tung như vậy không tốt đâu
[AV vừa nói vừa dùng tay vẹo hai bên má KD]
- KD: Em không phải con nít đâu anh đừng có làm như vậy
- AV: Nhóc chắc là em trai của Nhã hả, chị nhóc có ở nhà không?
- KD: Chị ấy vừa ra ngoài rồi, nếu anh muốn gặp chị ấy thì hãy đợi y
- AV: Haizz ( ˘ᵕ˘) Anh tới không phải là để gặp chị nhóc đâu, anh tới chỉ để lấy đồ thôi
- KD: Anh có đồ gì ở đây mà lấy chứ
- AV: Anh chỉ tới lấy đồ giùm anh Thiên thôi, khi nãy anh ấy để quên ở đây
- KD: Anh Thiên, anh có quen biết với ảnh à
- AV: Đương nhiên rồi ảnh chính là..ờm ảnh chính là anh trai của anh
- KD: Thật vậy sao? Nhìn hai người chả có nét gì giống nhau hết vậy
- AV: Thằng nhóc này miệng mồm cũng lanh lẹ nhỉ, chuyện giống nhau hay không giống thì chả liên quan gì tới em hết, chỉ cần biết bọn anh là anh em là được rồi, nhóc mau mở cửa để cho anh vào đi
- AV: Em đã bảo anh đừng có làm như vậy nữa rồi mà, với lại anh đừng có bảo em là nhóc này nhóc nọ, em tên là Lưu Khả Danh, năm nay em 18 tuổi rồi, không phải con nít nữa đâu
- AV: Cái gì?! Nhóc nhìn vậy mà đã 18 rồi cơ á! Đúng là không thể tin được [Lại vẹo quá]
- KD: Ah ><
- AV: Thôi được rồi, giờ thì nhóc cho anh lấy lại đồ được chứ
- KD: Xin lỗi, em không thể cho anh vào được
- AV: Gì chứ!
- KD: Em không biết anh là ai hết, dù anh có nói là bạn của chị em nhưng em đâu biết là anh có nói thật hay không chứ, em không thể cho anh vào nhà được
- AV: (Cái thằg nhóc này) (¬¬)٥
- TN: Ơ A Vương
- AV: Hở (• ༚•)
- TN: Sao cậu lại ở đây vậy, cậu đến gặp tớ hả?
- AV: Không, à ờm...
- TN: Cậu đến đây sao không nói trước cho tớ biết vậy, để tớ còn dặn Khả Danh
- AV: Ờm, thật ra tui chỉ định qua đây một lát thôi nên không nghĩ là sẽ gọi cậu
- TN: Cậu nghe An Di bảo tớ không được khoẻ nên đến thăm tớ sao? (◍^ ^◍)
- AV: Ờm, nhìn cậu như vầy thì chắc khoẻ rồi nhỉ
- TN: Hi, cảm ơn cậu nha, A Vương vào nhà chơi xíu y
- AV: Ờm •-•"

[N mời AV vào nhà]
- TN: A Vương, cậu uống trà đi
- AV: Ừ được rồi..
- TN: Sao thế?
- AV: Anh Thiên bảo là để quên đồ nên sẵn tiện tui muốn qua đây lấy giùm ảnh luôn
- TN: À, có phải là cái này không?
- AV: Đúng rồi, đó là cái áo khoác của ảnh (Chỉ là cái áo khoác thôi mà, có đồ gì quan trọng đâu chứ, ảnh cố tình để quên để quay lại đây lấy đây mà (¬¬) )
- Cảm ơn cậu nha
- TN: Ưm, có gì đâu ^^ À để tớ đi lấy ít bánh ngọt cho cậu nhá
- AV: Thôi khỏi đâu, tui chuẩn bị..
- TN: Cậu đừng ngại, đợi tớ xíu nhá
- AV: •-• (..)
- KD: Anh qua đây chỉ để lấy một món đồ thôi à, hay là anh cố tình diện lí do để làm cái gì đó?
- AV: Ý nhóc là sao hả?
- KD: Có phải là anh muốn tìm chị của em không
- AV: Gì chớ?! ( ͠• ༚•́)
- KD: Điều đó cũng không có gì là lạ, chị gái của em vốn dĩ xinh đẹp, học giỏi nên cũng có nhiều người theo đuổi lắm nhưng mà anh là người con trai đầu tiên được chị ấy dẫn vào nhà đấy, chứng tỏ quan hệ của hai người không bình thường tí nào
- AV: Bộ nhóc rảnh lắm hả, còn nhỏ không lo học hành đi, ra đây lo chuyện người khác chi vậy hả? Thay vì có thời gian nhiều chuyện thì dành thời gian đó cho việc học thì sẽ tốt hơn đó
- KD: Em đã bảo không phải con nít rồi mà, em chỉ nhỏ hơn anh 2 tuổi thôi đó
- AV: Xì (¬¬)
- TN: Hai người có chuyện gì vậy?
- KD: Chị coi bạn trai của chị ăn hiếp em nè (¬ ¬)
- TN: Ơ! (˵• ૦ •˵)
- AV: Cái thằng nhóc này! Đã bảo là không phải rồi mà! (•̀ o •́)
- TN: Khả Danh à, anh ấy chỉ là bạn của chị thôi, em đừng nói lung tung như vậy
- KD: Không phải là hai anh chị đang hẹn hò à?
- AV: Đương nhiên là không rồi, còn ăn nói lung tung nữa có tin là anh cho nhóc một trận không hả
- KD: Vậy thì thôi coi như em sai vậy
- AV: Hừ, em trai cậu đúng là tinh ranh thiệt đó
- TN: À, xin lỗi cậu nha, tính tình em trai mình có hơi kì một chút nên cậu đừng giận nhá
- AV: Thôi được rồi, mình là người trưởng thành thì đâu ai chấp nhất mấy đứa nhỏ chớ ( ˘°˘)
- TN: Hi (◍^ ^◍)
- KD: Em thấy giống trẻ con hơn mới đúng
- AV: Gì chứ!..Hừ, anh người lớn nên không thèm tranh cãi với nhóc ( ͠ᵕ ᵕ)
- Thôi giờ tớ về luôn đây
- TN: Ơ cậu về sớm vậy, không ở lại thêm chút nữa sao?
- AV: À thôi, tui phải về sớm, không phiền cậu đâu, giờ tui về luôn
- TN: •-•
[AV cầm cái áo khoác đi thì tấm vé bị rớt xuống bàn]
..
- KD: Mm..có thiệt là chị với cái anh khó chịu kia không có gì không vậy?
- TN: Chị đã bảo với em là tụi chị chỉ là bạn rồi mà
- KD: Là bạn thì cũng có thể trở thành người yêu được mà, em chỉ muốn biết liệu ảnh có phải anh rể tương lai của em không thôi
- TN: Chị thấy em nhiều chuyện lắm rồi đấy (¬ 。¬)
- KD: Em chỉ quan tâm chị thôi mà
- TN: Tốt nhất là em lo cho bản thân của em trước y chàng trai ạ
- KD: (↼_↼)
..
[Sau khi nói chuyện xong với KD, TN quay lại thì nhìn thấy có một tấm vé trên bàn]
- TN: Ủa sao lại có tấm vé ở trên bàn nhỉ? [Suy nghĩ] (Không lẽ là của A Vương, cậu ấy cố tình qua đây để đưa tấm vé cho mình à?) (˵• - •˵)

[AV sau khi trở về nhà]
- AV: Em về rồi
- T: Sao rồi?!
- AV: Chỉ là cái áo khoác thôi, em cứ tưởng là cái gì đó quý giá lắm cơ
- T: Cảm ơn em nha ("^▿^)
[T lục tìm tấm vé trong áo]
- T: (Đây rồi!)
- Àh A Vương à..
- AV: (?) (• ༚•)
- T: (!) Ủa sao lại có một cái vậy?
- AV: Sao vậy anh? ( ͠• -•́)
- T: Khi nãy em..à thôi, không có gì ^^"
- AV: (?)

[Đến ngày hẹn]
- T: Vốn dĩ mình không định dùng đến nó..
[T đi đến thì thấy N đang đứng ở đó]
- T: Ủa Thư Nhã, sao em lại ở đây vậy?
- TN: Ơ anh Thiên, là anh hả?
- T: Em đứng đợi ai thế?
- TN: Mm..em (Chẳng lẽ mình nhầm, người hẹn mình không phải là cậu ấy? ( •᷄ - •᷅") ) Em thấy tấm vé ở trên bàn, em cũng không biết là ai đã để nó ở đó nữa nên.. ^^"
- T: (Tấm vé của mình, có phải hôm qua A Vương vô tình làm rớt ở đó nên em ấy đã nhặt được chăng?)
- Vậy thì..tấm vé đó là của anh rồi, hôm qua anh cứ tưởng là rớt mất rồi, không ngờ là em đã giữ nó
- TN: Là vậy sao..thật ngại quá, anh Thiên xin lỗi anh, em không biết ("^▿^)
- T: Không, không, có sao đâu, nếu em đã đến đây rồi vậy thì chúng ta vào chung y
- TN: Dạ được chứ ạ?
- T: Đương nhiên là được rồi, anh cứ tưởng phải đi một mình rồi chứ, nếu đi một mình thì chán chết đi được, cũng may là có em
- TN: Dạ ^^
- T: (Mặc dù cảm thấy có lỗi với A Vương thật nhưng mà thôi kệ lỡ rồi, cho anh xin lỗi nhá A Vương)
- Chúng ta vào trong y (^▿^)
- TN: Vâng

[T trở về nhà sau buổi tối]
- T: ( ˘ᵕ˘)
[Cậu bước vào phòng, lúc này AV đang đắp mặt nạ]
- T: [Giật mình] Ah! (°ロ°)
- AV: Anh sao vậy?
- T: Em làm anh hết hồn đấy, đêm hôm em đừng có làm như vậy chứ
- AV: Em chỉ đang chăm sóc sắc đẹp thôi mà ( ˘ᵕ˘)
- T: Mà anh nói này, em cũng nên ra dáng đàn ông một xíu y, như vậy thì sao mà có bạn gái được hả?
- AV: Anh nói cái gì vậy hả! Anh biết là em thương anh mà, sao anh nỡ nói những câu như vậy chứ ( ᵒ̴̶̷᷄ д ᵒ̴̶̷᷅ )
- T: Dù gì cũng lớn rồi chứ có còn con nít nữa đâu mà cứ mè nheo với anh như vậy
- AV: Em nói thật mà!
- T: Anh thấy em nên nghiêm túc y, đừng có tối ngày tỏ ra trẻ con như vậy
- AV: Em đâu có trẻ con chứ
- T: Em với Thư Nhã dạo này sao rồi?
- AV: Sao anh lại hỏi em như vậy chứ, hết pà An Di rồi đến cả anh cũng như vậy, em với cậu ta có cái gì đâu!
- T: Sao lại không có gì chứ, anh biết rõ Thư Nhã có tình cảm với em mà, em chẳng phải cũng có chút gì đó sao? (¬ 。¬)
- AV: Anh Thiên, em không có, em xin thề là em không có! Đúng thật là lúc trước cậu ta có tỏ tình với em nhưng mà em đã từ chối rồi, bọn em đã nói rõ ràng với nhau hết là từ nay chỉ coi nhau là bạn thôi, anh đừng có hiểu lầm, em từ trước đến giờ vẫn một lòng với anh không hề thay đổi, anh nhất định phải tin em!
- T: Vậy ý em là..em không hề thích Thư Nhã sao?
- AV: Ừ
- T: Không một tí nào?
- AV: Đúng vậy, anh phải tin em!
- T: (Nếu là như vậy thì..) Ờm, anh hiểu rồi, anh sẽ tin em
- AV: Em thương anh nhất mà
[AV nhảy tới ôm T]
- T: Ah! (;ŏ﹏ŏ)
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
109
Điểm cảm xúc
204
Điểm
43
Chap 58: Thăm dò (1)
[AV được nghỉ vào 2 ngày cuối tuần, cậu đang ở nhà thì nghe có tiếng chuông cửa]
[Ding dong]~♪
- AV: [Mở cửa]..Ủa sao lại là cậu? ( ͠• ༚•́)
- KD: Chào anh, em vào nhà được chứ
...
- AV: Cậu tới đây có việc gì không? ("¬-¬)
- KD: Em tới để gặp anh
- AV: Gặp tui, để làm gì chứ?
- KD: Nghe bảo là chị em thích anh
- AV: (!) Chuyện đó thì liên quan gì? Mà nè, sao cậu lại biết nhà của tui chứ, cậu theo dõi tui à?!
- KD: Cái đó không quan trọng, em chỉ muốn biết người mà chị em thích là người như thế nào thôi
- AV: Nhóc không cần biết đâu, dù gì anh cũng đã nói chuyện rõ ràng với chị của nhóc rồi
- KD: Đã bảo em không phải là nhóc
- T: Ai tới đây vậy A Vương?
- Ủa em là..
- KD: Chào anh, em là Khả Danh, hôm trước em có gặp anh rồi
- T: À đúng rồi, em là em trai của Thư Nhã, em đến chơi à
- KD: Vâng, như vậy có phiền không ạ
- AV: Hừ, dĩ nhiên là..
- T: Dĩ nhiên là không rồi, em đến đây chơi anh thấy vui lắm, em có thể ở lại bao lâu cũng được, để anh lấy ít bánh nha (^▿^)
- KD: Cảm ơn anh
- AV: Anh..anh Thiên..
- KD: Xin phép nhé (¬ ¬)
- AV: Nè nhóc, rốt cuộc là nhóc muốn gì đây hả?
- KD: Như đã nói khi nãy, em không phải là nhóc
- AV: Đó không phải vấn đề mà tui đã hỏi (Đúng là tức điên với thằng nhóc này thật) (¬¬)
- KD: Anh uống nước đi
- AV: Cảm ơn, nước nhà tui khi nào khát tui sẽ tự uống
- KD: Anh có thích động vật không?
- AV: Không
- KD: Anh có thích vẽ không?
- AV: Không
- KD: Chơi đàn?
- AV: Không!
- KD: Ca hát thì sao?
- AV: Càng không, nè sao nhóc hỏi nhiều quá vậy!
- KD: Anh chả giống kiểu người chị Nhã thích tí nào, không hiểu sao chị ấy lại thích anh được?
- AV: Anh không quan tâm chị nhóc thích hay là không thích, anh không thích bị người khác làm phiền có biết không hả
(•̀ ૦ •́)
[AV túm lấy KD như túm lấy một chú mèo con rồi đem ra cửa]
- AV: Đi về nhà của nhóc đi!
- T: Em đang làm gì vậy hả A Vương! Sao em lại tính đuổi Khả Danh như vậy chứ..
- Cho anh xin lỗi nha ("^▿^)
- KD: Không sao
- AV: [Tức giận đi vào phòng]
- T: Thôi em đừng quan tâm, tính A Vương vậy đấy chứ không có ác ý gì đâu, anh sẽ ngồi đây nói chuyện với em nhé
- KD: Vâng
...
[AV đang nằm đọc sách thì KD bước vào]
- KD: Anh đang đọc cái gì vậy?
- AV: (!) Nè ai cho nhóc vô đây vậy hả?!
- KD: Anh Thiên bảo là em có thể vào
- AV: Hừ, đừng có mà động lung tung vào đồ đạc ở trong này đấy..êy!
[Chưa kịp nói hết KD đã đi đến chỗ kệ để sách của AV]
- KD: Hm..anh cũng đọc nhiều bộ sách hay nhỉ, có cả tiểu thuyết nữa sao..
[KD nhìn thấy có một cuốn sách đặc biệt ở trên bàn, giống như là sổ ghi chú]
- KD: Ồ cuốn này..
- AV: (!) Này anh đã bảo là không được chạm lung tung rồi mà [Giựt lại]
- KD: Cuốn đó khi nãy..cuối cùng em cũng biết được sở thích của anh rồi nha
- AV: Hứ, số sách đó là của anh Thiên mua, không phải của anh ( ͠ᵕ ༚ᵕ)
- KD: Hở, của anh Thiên thật sao, em không ngờ là anh Thiên lại thích đọc nhiều sách đến vậy nhưng mà anh cũng đọc nó mà phải không? Chứng tỏ anh cũng thích sách
- AV: Ừ thì buồn chán đọc chơi chơi thôi
- KD: Mà cuốn sách khi nãy em thấy có tên của anh đó
- AV: Rảnh quá không có gì làm nên ghi lên thôi!
- KD: Oh, em hiểu rồi (¬֊¬)
- AV: Xem đủ rồi thì đi ra ngoài, nhóc đang làm anh mất tập trung đọc sách đấy
[AV đẩy KD ra ngoài xong rồi đóng cửa lại]
- KD: Anh Thiên à, số sách đó anh mua ở đâu thế
- T: Sách gì cơ? (• ༚•)
- AV: [Mở cửa] Nhóc đi vào đây (¬ 。¬)
..
- AV: Anh đã bảo là không có giỡn với nhóc rồi mà (•̀ ٥ •́)
- KD: Em cũng đâu có đùa với anh
- AV: Rốt cuộc thì nhóc muốn sao mới chịu đi về hả?
- KD: Như đã nói hồi ban đầu, em không phải là nhóc
- AV: Ok, được rồi em trai, em thắng rồi, em muốn thế nào? (" ͠¬¬)
- KD: Cho em biết sở thích của anh
- AV: (Tên này tính điều tra mình để làm gì không biết, hứ nếu đã thích vậy thì anh đây chiều luôn) Em thực sự muốn biết anh thích gì à? (¬֊¬)
- KD: Đúng vậy
- AV: Mm..vậy nên bắt đầu từ đâu nhỉ? Nhóc nhìn bên đó đi, có biết là cái gì không?
- KD: Là bàn trang điểm sao? Anh lại nói nó là của anh Thiên à
- AV: ("¬¬) Đương nhiên không phải là của anh Thiên rồi (# ͠ᵕ ᵕ) Nó là của anh
- KD: Anh cần nó để làm gì chứ?
- AV: Thì để làm đẹp chứ làm gì nữa, thật ngại quá, đó chính là sở thích của anh ( ˘ᵕ˘)
- KD: ( ͠• -•́)
- AV: Nhìn đi đây là tủ quần áo của anh
- KD: Anh có nhiều quần áo quá nhỉ
- AV: Đương nhiên rồi, tại anh thích mua sắm mà
[KD nhìn thấy bộ đồ hóa trang của AV]
- AV: Ơ em đã thấy rồi à, đã vậy thì anh phải nói thật thôi, sở thích riêng của anh là sưu tập mấy cái đầm đó mà, nhìn nó đẹp lắm đúng không? (◍^ᴗ^◍)
- KD: (..)
- AV: À còn nữa..anh còn có sở thích đi chơi nữa, đặc biệt là đi với con trai, có cần phải giải thích tại sao nữa không em trai (¬֊¬)
- KD: Anh..đó là lí do anh từ chối chị của em (•̀ - •́)
- AV: Nhóc hiểu ra vấn đề rồi đấy, vậy từ giờ đừng có tới làm phiền anh nữa
- KD: (..)
[KD không nói gì nữa sau đó lẳng lặng bỏ về]
...
[Sau khi về đến nhà]
- TN: Danh, em mới đi..
- KD: Chị, chị không thể thích anh ấy được!
- TN: (?!) (• ༚•)
- KD: Chị có biết là anh ấy không thích con gái không, anh ấy thích, thích..
- TN: Chị biết chứ..
- KD: Hả?
- TN: Cậu ấy là người mà chị thích mà, sao chị lại không biết được chứ
- KD: Chị biết rõ như vậy thế tại sao chị vẫn thích anh ta chứ?
- TN: Dù là biết đi chăng nữa nhưng mà trái tim chị thích cậu ấy chứ không phải lí trí nên có thể làm gì được chứ
- KD: (..)
[KD không nói một lời nào hết, im lặng trở về phòng]

[Ngày hôm sau, T và AV đang chuẩn bị đi chơi cuối tuần]
- T: Em chuẩn bị xong hết chưa, anh em mình chuẩn bị đi
- AV: Dạ xong hết rồi anh
[Ding dong]~♪
- T: (?) Em xem ai nhấn chuông thế
- AV: Khi này mà ai lại còn tới nữa chứ
[AV đi ra mở cửa thì nhìn thấy KD]
- AV: (!) Lại là cậu à!
- KD: Chào anh
- AV: Sao cậu cứ ám tui hoài thế hả?! (•̀ ٥ •́)
- T: Là ai thế A Vương..?
- AV: (!) Không, không có gì đâu anh Thiên
- T: ( ͠• -•́)
- AV: Anh đừng nhìn ra ngoải
- T: Ah, là Khả Danh hả (• ▿ •)
- AV: :emoji_triumph:
- KD: Em chào anh
- T: Em tới chơi hả, nhưng mà anh với A Vương bây giờ tính ra ngoài rồi ^^"
- KD: Vậy là em tới không đúng lúc ạ
- AV: Đúng vậy đó đi về đi (¬ 。¬)
- T: Anh xin lỗi nhé, thật ngại quá, mắc công em đã đến đây
- KD: Không sao ạ, vậy anh cho em đi cùng với có được không?
- AV: Cái gì!
- Anh Thiên, không được!
- T: Được chứ, vậy em đi cùng với tụi anh luôn cho vui
- AV: (ー_ー)
...
[Họ đứng chờ ở một trạm xe buýt, cả ba người đều bước lên xe, trên xe lúc này còn vừa đủ ba chỗ trống, có một ông lão đang bước đến ghế ngồi, AV nhanh chóng ngồi xuống ghế trước khi ông lão kịp bước tới]
- AV: (¬¬)
[Ông lão tỏ ra khó chịu]
- T: •-•..Ông ơi, ông đến chỗ của cháu ngồi nè ^^"
[Ông lão đi đến chỗ của T, cậu đứng lên và nhường chỗ cho ông lão ngồi]
- KD: (..)

[Đi chơi một hồi, cả ba đến một chỗ ăn uống ngồi nghỉ]
- AV: (..)
- KD: (..)
[Không gian đột dưng trở nên im lặng]
- T: •-•" (..) Anh nghe điện thoại chút nhá ("^▿^)
- AV: (¬¬) Tui đi vệ sinh lát, đừng có mà đi theo á!
[AV đi vào bên trong gọi điện cho AD]
- AV: [..] Alo có làm cái gì không? Đến chỗ tui liền đi!

[Lát sau]
- AD: Chào mọi người! (^▿^)
- T: Ủa An Di?
[AV đi tới kéo AD đi]
- AD: (!)
- AV: Tụi em có chuyện cần bàn một xíu..
- T: (• ༚•)
..
- AD: Ông làm cái gì mà kêu tui gấp thế?
- AV: Thằng nhóc đó nghĩ tui là bạn trai của chị nó, nên giờ cứ bám theo tui suốt
- AD: Oh, không lẽ ông muốn tui giả làm bạn gái của ông à?
- AV: Nghĩ sao vậy, không có chuyện đó đâu [Vẹo má]
- AD: Đau! Hông thì ông kêu tui tới đây để làm cái gì chứ?
- AV: Nghe nói pà thân với thằng nhóc đó lắm mà, nghĩ ra cách gì ik
- AD: Chuyện của ông sao lại bảo tui nghĩ cách chứ, tui cũng chỉ mới gặp em ấy có mấy lần thôi, thân cái gì chứ!
- AV: Một là pà giúp tui, hai là đi về nhà!
- AD: Gr..được rồi (¬¬)

[Sau đó mọi người cùng nhau ghé vào một cửa hàng]
- AD: Khả Danh à, chị muốn tham khảo một số thứ, em đi với chị để cho chị xin ít ý kiến nha (^▿^)
[AD liền kéo KD đi một chỗ khác]
- KD: (?!)
..
- KD: Sao chị lại đi theo em chứ, là anh ấy kêu chị làm thế có phải không?
- AD: Ai cơ chứ? ("^▿^)
- KD: Em biết là chị đang giúp ảnh nhưng mà em không muốn chị xen vào chuyện này đâu
- AD: :emoji_rolling_eyes:
- KD: Chị với anh ấy là gì của nhau vậy?
- AD: Chị với cậu ta không thân thiết như em nghĩ đâu, tại chị là bạn của Nhã nên chị phải quan tâm em chứ (^▿^)
- KD: (..)
[Một lát sau, trong lúc AD không để ý thì KD đã đi chỗ khác]
- AD: Nè em có muốn coi thử cái này không? [..]
- Ủa đâu mất tiêu rồi? @@
...
 
Top