Lượt xem của khách bị giới hạn

[Truyện teen] Hoa Hồng Xanh - Mèo Yêu

[Truyện teen] Hoa Hồng Xanh - Mèo Yêu

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
109
Điểm cảm xúc
204
Điểm
43

Chap 79: Bảng xếp hạng
- T: An Di, anh có chuyện muốn nhờ em giúp
- AD: Nhờ em giúp sao, là chuyện gì vậy anh Thiên?
- T: Anh và Thư Nhã đang hẹn hò với nhau
- AD: (!) Hả!
[T kể lại mọi chuyện sau đó]..
- T: Chuyện là như vậy á
- AD: Vậy là anh với cậu ấy đang giả vờ hẹn hò sao
- T: Haizz, anh cũng không ngờ là sự việc lại xảy ra như vậy :emoji_pensive:
- AD: (..)
- T: An Di, em sao vậy?
- AD: Dạ..không có gì, thế anh muốn nhờ em giúp việc gì vậy?
- T: Anh muốn em giữ bí mật giúp anh chuyện này, đừng để cho A Vương biết nha, em ấy mà biết được thì chắc chắn sẽ không yên đâu ^^"
- AD: Dạ em hiểu mà, em tuyệt đối sẽ không nói với cậu ấy đâu
- T: Ừm, anh cảm ơn em nhiều nha, có em giúp đỡ anh thấy yên tâm hơn nhiều rồi, anh sẽ cố gắng giải quyết xong chuyện này sớm, thời gian này nhờ em nhé
- AD: Dạ ^^
...
- AD: Mình không biết phải làm thế nào để giúp anh Thiên nữa, nhất định chuyện này phải chấm dứt sớm, nếu như để kéo dài thì không được..Phải rồi, mình nên hỏi ông ấy, mấy chuyện này ổng giỏi lắm, nhất định là ổng sẽ có cách gì đó..

[AD đến tìm gặp AV]
- AD: Ờm, tui có chuyện muốn nhờ ông tư vấn một chút
- AV: Pà có chuyện gì mà cần phải hỏi tui chứ (¬¬)
- AD: Chuyện là một người bạn của tui..
- AV: Bạn của pà chứ không phải pà hả
- AD: Ờm không, là bạn của tui, thiệt á!
- AV: Oh, vậy tui có biết người đó không?
- AD: À không, ông không biết đâu ("^▿^)
- AV: Vậy là chuyện gì?
- AD: Chuyện là..cậu ấy đã có bạn trai nhưng vẫn bị một kẻ bám đuôi, hiện tại cậu ấy không biết làm cách nào để anh ta không theo đuổi cậu ấy nữa, tui muốn hỏi ông là có biết cách nào để giúp cậu ấy không?
- AV: Bị một kẻ bám đuôi sao? Nếu như tên đó biết bạn pà là hoa đã có chủ mà vẫn muốn đập chậu cướp hoa thì cũng chịu á, chả có cách nào ngăn được hắn ta đâu, chỉ có nước tên đó cảm thấy chán rồi tự từ bỏ thôi ( ˘ᵕ˘)
- AD: Nếu như vậy thì không được rồi, phải làm thế nào đây?
- AV: Pà việc gì phải lo lắng như vậy chứ, bộ chuyện này có liên quan gì tới pà sao? (¬¬)
- AD: À không, tại vì..tui chỉ lo lắng cho cậu ấy thôi, ông nghĩ xem, những kẻ bám đuôi như vậy thường rất là nguy hiểm, lỡ như hắn ta phát cuồng rồi làm gì đó với cậu ấy thì sao?
- AV: Vậy thì bảo bạn của pà cùng với bạn trai của cậu ta đi đăng ký kết hôn đi vậy là tên kia bít cửa rồi tự động rút lui thôi
- AD: Không được!
- AV: (?)
- AD:..Hai người họ vẫn còn đang đi học mà, làm sao có thể kết hôn được chứ ^^"
- AV: Đúng là phiền phức thật chứ (¬¬) Vậy cứ nói với hắn ta bạn pà là người không có tương lai đi, biết đâu nghe xong hắn cảm thấy tuyệt vọng rồi từ bỏ cũng không chừng
- AD: Ý ông là sao vậy?
- AV: Pà có thể hiểu theo nghĩa đen
- AD: :emoji_thinking: (..) Không lẽ là trở thành cặn bã xã hội? (• ༚•)
- AV: (¬¬) Pà đúng là đồ không có não
- AD: Nè, ông nói vậy là sao hả, vậy ý ông là gì chứ?
- AV: Là gì thì pà tự mà nghĩ đi, tui không có rảnh mà đi giải thích với đồ đầu heo như pà
- AD: Nè, ông không được nói tui như vậy đâu đó..
- AV: Có nói gì sai đâu
- @$%#..
[Và rồi hai đứa lại bắt đầu cãi nhau]
...
[AD kể lại chuyện với N]
- N: Hả A Vương đã nói như vậy thật sao?
- AD: Đúng vậy đó, chúng ta nên thử xem sao
- N: Nhưng tớ nên làm thế nào đây, lần trước cũng đã thử một lần nhưng vẫn không hiệu quả
- AD: Có vẻ như chúng ta vẫn chưa làm đúng cách, mình hãy thử làm như cậu ấy nói xem sao?
- N: Vậy tớ nên bắt đầu như thế nào đây?
- AD: Hm..để tớ nghĩ cái đã..à hay là lên mạng tìm thử, chắc chắn sẽ có nhiều cách
- N: Ừm..
[AD và TN mở điện thoại lên tìm thông tin]
[Top những cách để trở thành CBXH: Top 1 ăn bám người nhà; top 2 ngược đãi động vật trong sở thú; ông chú hàng xóm đang cố gắng rình rập con mèo nhà bạn, mèo méo meo mèo meo!; Nhân danh sức mạnh tình bạn, chầu này mình mời, bạn trả tiền; Siêu nhân điện quan biến hình..twinky twinky ✨..@$%#,..]
- AD: (ー_ー") Tớ thấy cái này có vấn đề á, chúng ta nên tìm cách khác tốt hơn
- N: Tớ cũng nghĩ vậy á •-•"
- AD: Hay là chúng ta đi hỏi thêm ý kiến của những người khác y
- N: Ừm, cũng được đó

[Sau đó N cùng AD đi đến CLB gặp LH]
- H: Hả, sao đột dưng hai cậu lại hỏi câu lạ như vậy chứ?
- AD: Ừm, đây là chuyện rất là hệ trọng đó, nó liên quan đến cả hạnh phúc tương lai của Thư Nhã nên bọn tớ thật sự nghiêm túc
- H: Mm..nếu mà cái này thì tớ cũng không biết nữa, có lẽ cậu nên hỏi ông Minh đi, tui chắc là cái đó ổng rành lắm á
- M: Nè pà kia, ý pà nói là gì đó hả?!
- H: Hời, tui chắc nếu mà có bảng xếp hạng về CBXH thì chắc chắn thế nào ông cũng nằm trong top đầu cho mà coi ( ˘ᵕ˘)
- M: Pà nói cái gì đó hả..
- @#$%..[Một trận chiến bắt đầu bùng nổ]
- AD: Bảng xếp hạng sao? [Chợt nãy ra ý tưởng] Phải rồi! Nhã, tớ có ý này, hay chúng ta lập bảng xếp hạng y
- N: Hả?
- AD: Cậu không cần phải trở thành gì hết, chúng ta cứ mở bình chọn, mọi người sẽ bỏ phiếu, cậu cứ việc ứng cử như vậy không cần làm gì cũng có tên trong danh sách rồi
- N: Phải rồi An Di, đó là một ý hay đó
- M: Hai cậu tính làm cái gì vậy, ai đời mà lại muốn được xếp hạng trong cái bảng quái quỷ đó hả?
- H: Hai cậu tính làm như vậy thật sao?
- N: Tớ không muốn làm như vậy đâu nhưng đây là cách duy nhất, tớ bắt buộc phải thử
- H: Mặc dù không hiểu cho lắm nhưng mà nếu cậu đã kiên quyết như vậy, tớ cũng sẽ tán thành việc mở bảng xếp hạng
- Gia Minh, tui sẽ ứng cử ông đầu danh sách
- M: Pà bớt đi, đừng có lôi tui vào!
...
[Sau đó]
- AD: Sao rồi, số phiếu bình chọn như thế nào rồi?
- N: Không thể nào, tớ chỉ có 2 phiếu bình chọn thôi, trong đó hết 1 phiếu là của tớ với cậu rồi An Di
- AD: Cũng không đến nổi ha..("^▿^)
- H: Quao, không thể ngờ được là trong trường của chúng ta lại có nhiều tên được đưa lên bảng xếp hạng như thế
- Ê Minh, ông đứng top 1 với 527 số lượt bình chọn luôn kìa
- M: Cái quái gì vậy?! Bộ tui gây thù gì với mấy người đó sao?
- H: Vì bạn xứng đáng (¬֊¬)
- N: Tớ chỉ có 2 lượt bình chọn :emoji_cry:
- H: Chúc mừng ông nha, giờ ông là người nổi tiếng rồi á :emoji_clap:
[Các thành viên khác trong CLB cũng đồng loạt hưởng ứng]
- ?: (• ༚•) Lợi hại thật, không hổ là hội trưởng
- M: Mấy người bớt sỉ nhục tui lại đi nha! Cái đó thì có gì đâu mà đáng tự hào hả
- VT: Tiểu Nhã, anh đến rồi đây..(!) Ủa sao vậy? Trông em có vẻ không được vui..em nói đi, có ai làm gì em không hả? Để anh xử nó, có phải là tên kia không? [Chỉ tay về phía M]
- M: Gì dẩy cha nội? Tui mới là người bị hại nè, mà ông tự dưng ở đâu chui ra vậy?!
- N: Không, em không sao hết
- VT: Ủa gì đây? Bảng xếp hạng..:emoji_flushed: (!) Hả tên khốn nào dám đề cử Nhã của tui vào cái bảng xếp hạng vớ vẩn này vậy! Dám làm tổn thương đến tiểu Nhã thì tuyệt đối không thể nào tha thứ được!
- Nhã à, em đừng có buồn nữa, anh sẽ tìm ra đứa nào làm việc này, anh sẽ cho nó một trận
- N: Tại sao..
- VT: (?)
- N: Tại sao đến giờ chỉ có 2 lượt bình chọn thôi vậy? ><
- VT: ( º言º) (..)
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
109
Điểm cảm xúc
204
Điểm
43
Chap 80: Cuộc hẹn đi chơi
[VT đến gặp mặt T]
- T: Là anh sao, anh muốn cái gì?
- VT: (¬֊¬) Tui muốn xem rốt cuộc cậu có cái gì mà có thể khiến tiểu Nhã tình nguyện theo cậu đến vậy
- T: Anh đang theo dõi tui à? ( ͠• -•́)
- VT: Người như cậu thật chẳng đáng để tui bận tâm nhưng là vì tiểu Nhã nên tui mới phải để tâm cậu thôi, từ lúc tui gặp lại Nhã, tui đã thấy em ấy thay đổi rất nhiều, trước giờ em ấy chưa từng bao giờ như vậy, chắc chắn em ấy trở nên như thế là do cậu, cậu đã khiến em ấy trở nên hư hỏng, tui tuyệt đối sẽ không giao em ấy cho người như cậu đâu
- T: Việc đó, sao lại là lỗi của tui chứ? (Rõ ràng là do anh ta) (ー_ー)
- VT: Không phải do cậu thì do ai chứ, chẳng phải do yêu đương với cậu nên mới thành ra như vậy à, tui chỉ cần nhìn qua là biết rồi, người như cậu nghèo kiết xác nên nghĩ đến việc đeo bám tiểu Nhã để có thể trèo lên làm con rể của một gia đình giàu có sao? Haha thật nực cười, cậu đừng có mơ tới việc đó
- T: (Người nực cười ở đây mới là anh, tại sao tui phải đeo bám cô ấy trong khi gia đình tui là một gia đình tài phiệt cơ chứ) =="
- VT: Cậu có gì mà đòi ở bên cạnh của Nhã chứ, nói cho cậu biết, tui chính là con rể tương lai mà đích thân ba cô ấy đã thừa nhận, tui mới là người xứng đáng được ở bên cạnh của Thư Nhã..@$%..
- T: (Haizz..sao mà anh ta nói nhiều thế không biết) Thế anh đã nói xong chưa? (¬¬)
- VT: Hừ, chưa đâu, cậu đừng tưởng bây giờ Nhã chọn cậu thì cậu có thể lên mặt với tui, tui sẽ không để việc dễ dàng như vậy xảy ra đâu, rồi tui sẽ cho em ấy biết được bộ mặt thật của cậu, lúc đó em ấy sẽ rời bỏ cậu mà trở về bên cạnh tui thôi
- T: Cứ làm thế đi nếu anh có thể
- VT: Hừ cứ đợi đó, rồi tui sẽ cho cậu hối hận với cái thái độ của cậu hiện giờ
- T: Cố lên anh trai, tui cũng sắp cảm thấy hối hận rồi đây
- VT: Hừ..[Tức tối bỏ đi]
- T: Haizz, đúng là rắc rối quá đi :emoji_pensive:

[Hôm sau VT đến gặp N]
- T: Anh vẫn chưa chịu từ bỏ sao
- VT: Tui không nói chuyện với cậu
- Tiểu Nhã, mai là ngày nghỉ, anh muốn mời em đi chơi
- N: Nhưng mà em..
- VT: Em không được từ chối đâu đấy, nếu em thích thì có thể dẫn theo tên bạn trai quê mùa của em theo, anh nghĩ là cậu ta sẽ không từ chối đâu (¬֊¬) Anh chỉ nói vậy thôi, mai anh sẽ tới đón em nhé..hẹn gặp lại
- T: Anh ta tính bày trò gì vậy?
- N: Em không biết, anh Thiên, nếu anh thấy không thích thì có thể không đi cũng được
- T: Không sao, anh bây giờ là bạn trai của em mà, đương nhiên là anh phải đi với em rồi, anh cũng muốn biết là anh ta đang dự định cái gì
- N: Như vậy có ổn không? Em sợ anh ấy sẽ làm gì đó gây khó dễ cho anh á
- T: Không có gì phải sợ hết, dù sao anh ta cũng không làm được gì anh đâu
- N: Dạ

[Sau đó T gọi điện cho AD]
- T: An Di, anh có chuyện này muốn nhờ em giúp
- AD: Anh Thiên, anh có việc gì cần nếu có thể làm được em nhất định sẽ giúp anh
- T: Ngày mai anh phải ra ngoài với Thư Nhã có việc, anh sợ A Vương sẽ nghi ngờ nên anh muốn nhờ em, ngày mai em có thể rủ A Vương đi chơi được không? (^▿^)
- AD: Hả! Em rủ cậu ta đi chơi á?
- T: Ừm, anh thấy lâu rồi hai đứa cũng không đi chơi chung á, hay là bây giờ em rủ em ấy đi chơi đi
- AD: •-•"..(Rủ ông đó hả, bằng cách nào?)
- T: An Di, em còn ở đó không?
- AD: Dạ em nghe đây anh ("^▿^)
- T: Vậy em có thể giúp anh được không?
- AD: Anh cứ yên tâm, việc đó cứ để em lo, bảo đảm cậu ta không biết được đâu
- T: Vậy thì tốt quá, cảm ơn em nhiều nha
- AD: ^▿^ Dạ
..
- AD: Phải làm thế nào đây, mình phải rủ cái tên đó đi chơi với lý do gì đây? Với lại mình mà rủ thì chắc gì tên đó đã đi (¬¬) Hm..ah phải rồi!
..
- M: Alo An Di, hiếm khi mới thấy cậu chủ động gọi điện cho mình, hihi cậu gọi cho mình có việc gì không? (^▿^)
- AD: Mai ông rảnh không, chúng ta sẽ đi chơi
- M: Hả! Cậu nói thật không?
- AD: Dĩ nhiên là thật rồi
- M: Được chứ, tớ rảnh lắm, cậu muốn đi đâu tớ cũng đi với cậu được hết
- AD: Đi đâu cũng được
- M: Được, vậy mai tớ sẽ tới đón cậu nhé
- AD: Oke!

[Sau khi gọi cho M, AD gọi điện cho AV]
- AD: Alo bạn hiền
- AV: Ai bạn pà (¬¬)
- AD: (Chậc, nói chuyện thấy ghét) Mai tui sẽ đi chơi á nên là tính rủ ông..
- AV: Tui bận lắm, đi mình pà y, mắc gì rủ tui
- AD: Thì..tại..có ông Minh đi cùng nữa nên mới rủ ông đó
- AV: (!) Có anh Minh sao!
- AD: Nếu mà ông không rảnh thì..
- AV: E hèm, thật ra tui cũng không bận lắm..
- AD: (Được, cá cắn câu rồi) Vậy thì mai hẹn ở nhà tui nhá

[Ngày hôm sau]
- AV: Anh Thiên, em đi nhé
- T: Ừm, em đi cẩn thận nha
- [..] (Em ấy đi rồi, mình cũng phải tranh thủ mới được)
...
[M diện một bộ thật đẹp sau đó lái chiếc ô tô đến trước nhà AD]
- M: (Hehe, đây là lần đầu tiên An Di chủ động rủ mình đi chơi, có khi cậu ấy đổi ý chọn mình rồi cũng nên, lần này mình phải thể hiện thật tốt cho cậu ấy thấy mới được) ( ˘ᵕ˘)
[Ding dong]~♪
[Tiếng mở cửa]
- M: An Di, tớ tới đón..
[AV từ bên trong nhảy ra ôm lấy M]
- AV: Anh Minh! (> ▿ <)
- M: Ặc >< [Ngã]
- AD: Ông tới rồi đó à
- M: Bỏ tui ra..!
- An Di, sao tên này lại ở đây chứ?!
- AD: Cậu ấy hả, ừ thì..tui rủ ổng đi chung á
- M: Sao chứ?! Không phải là chỉ có cậu với mình đi thôi à
- AD: Tui nói thế bao giờ?
- M: Σ(°ロ°)

[Sau đó]
- AD: Woa..Minh, đây là xe của ông thật đó hả? (• ༚•)
- M: Hehe, thấy ngầu chưa ( ˘ᵕ˘)✧ Thật ra tớ đã mượn xe của ba đó
- AD: Vậy mà cứ tưởng của ông chứ
- M: Cậu cứ yên tâm đi, bây giờ chưa có nhưng mà không lâu nữa đâu tớ cũng sẽ có một chiếc, lúc đó tha hồ chở cậu đi chơi
- AV: Anh Minh ngầu quá! Cho em đi ké với
- AV: Tui không có nói với cậu
- AD: Vậy giờ chúng ta đi đâu?
- M: Khi nào đến nơi cậu sẽ biết, tớ sẽ tạo cho cậu một bất ngờ ;)
- AD: Bất ngờ?

[VT chạy chiếc xe hơi sang trọng đến đón N và T]
- VT: Hi, tiểu Nhã, em chờ anh có lâu không?
- N: Không, bọn em cũng vừa đến thôi à
- VT: Mời em lên xe
- N: Em sẽ ngồi đằng sau
- VT: Ồ tiếc quá, đằng sau chỉ còn một ghế trống thôi, anh nghĩ nên để bạn trai của em ngồi phía sau thì tốt hơn
- T: (?)
[N nhìn vào thì thấy một con gấu bông to đùng được đặt ở ghế sau]
- N: Woa, con gấu bự quá
- VT: Em có thích nó không tiểu Nhã, anh mua nó tặng cho em đó
- N: Sao anh lại mua nó cho em chứ? ^^"
- VT: Chỉ cần em thích là được, mọi thứ anh đều có thể cho em hết
- N: Nhưng mà nó to đến mức chiếm cả ghế ngồi đằng sau rồi
- VT: Không sao, em có thể ngồi bên cạnh anh này
- N: ^^"
- T: Ai nói phía sao không còn chỗ chứ
- VT: Hả, vậy cậu tính nhường chỗ đó cho Nhã à (¬-¬)
- T: Không, Nhã à, em có thể ngồi cùng anh mà
- N: Hả?
- VT: Cái gì?
[T kéo N ngồi lên đùi của mình]
- Như vậy là có chỗ rồi đúng không (^▿^)
- N: (◍ʘ ʘ◍)
- VT: Nè cậu đang làm gì vậy hả?!
- T: Làm gì chứ, tui là bạn trai của em ấy mà, như vậy có gì không ổn đâu (◍^ᴗ^◍)
- VT: Cậu..cậu..cậu, hừ cậu nhớ đấy! :emoji_triumph:
- T: Thật ngại quá, vậy chúng ta bắt đầu đi thôi
- VT:
- T: 'Xin lỗi nha, Thư Nhã, em chịu khó chút nhé' ^^"
- N: (..) Dạ •-•"
..
[Chiếc xe đang chạy thì bị vấp, N bị mất thăng bằng nên T ôm lấy cô]
- N: (˵• •˵)
- T: Em không sao chứ?
- N: Dạ không sao [Đỏ hết cả mặt]
...
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
109
Điểm cảm xúc
204
Điểm
43
Chap 81: Nơi triển lãm
- VT: Đến nơi rồi, tiểu Nhã, để anh che dù cho em nhé
- N: Không cần phải như vậy đâu anh
- VT: Không được, trời nắng sẽ dễ bị say nắng lắm đấy, em đi với anh
- T: (Gì vậy, có miếng nắng nào đâu?) ( ͠¬¬)
- VT: (Cậu đợi đó, tui sẽ không bỏ qua vụ này đâu, mình sẽ làm cho tên đó bẽ mặt trước mặt của tiểu Nhã, để xem hắn ta có còn dám lên mặt với mình nữa không, hừ) (¬֊¬)

[T đang đi thì có hai đứa nhỏ chạy giỡn làm đổ nước lên áo của cậu sau đó chạy đi mất]
- T: (!) Ơ..cái bọn nhỏ này.. (;¬ᴗ¬)
- N: Anh Thiên có sao không?
- VT: Ây chà, bộ đồ bị bẩn hết rồi, đừng nói là cậu sẽ mặc như vậy để mà đi vào trong nhé
- T: (;¬¬)
- N: Ừm..hay là chúng ta đi chỗ khác y
- VT: (!) Không sao, vừa nãy tui cũng có mua ít đồ mới, để tui cho cậu mượn thay đỡ vậy
- T: Nếu vậy thì tốt quá, cảm ơn anh nhé
- VT: [Cười như thể một kế hoạch đã được sắp đặt sẵn] (¬֊¬)
..
[T đang thay đồ trong nhà vệ sinh]
- T: Cái áo 7 màu gì đây? ("¬¬)
[Một lúc sau cậu bước ra]
- N: (ʘ_ʘ)
- VT: Trông rất hợp với cậu
- T: Cảm ơn, gu của anh cũng thật độc đáo, tui sẽ ghi nhận điều đó
- VT: Tiểu Nhã, em cũng thấy vậy phải không
- N: Cũng..ổn ("^▿^)
- T: Như vậy thì được rồi, miễn em thích là được, anh mặc gì cũng đẹp mà đúng không
- N: Dạ ^^
- VT: (¬-¬)

[Sau đó cả ba đi vào bên trong]
- N: Chúng ta đang ở đâu vậy anh Thanh?
- VT: Đây là nơi triển lãm nghệ thuật, anh biết là em sẽ thích những nơi như này nên mới dẫn em tới đây á
- T: Ồ, tui cũng thích đến những nơi triển lãm như vậy lắm
- N: Thật sao anh Thiên
- VT: (Nói dốc, người như cậu thì làm gì mà đến những nơi như vậy được chứ (¬-¬) Tui sẽ làm cho cậu bẽ mặt đến nỗi không ngóc đầu lên được luôn, để xem cậu còn khoác lác đến khi nào)
- N: Ở đây có nhiều người ăn mặc sang trọng quá
- VT: (Dĩ nhiên, buổi triển lãm là một phần, đây còn là buổi tiệc dành cho các giới thượng lưu nữa, để xem cậu ta sẽ mất mặt như thế nào) (¬֊¬)

[Khi T bước vào, những ánh mắt của quan khách xung quanh đổ dồn vào cậu]
- ?: [Che miệng cười]
- T: (?) Có vẻ như những vị khách ở đây đang hướng ánh nhìn về phía anh thì phải
- N: Sao vậy?
- T: (" ͠^ᴗ^) (Không lẽ đây chính là ý định của anh ta sao?) Không có gì ^^
- VT: (Tên nhà quê như cậu ta đến đây chắc chắn sẽ làm cho tiểu Nhã cảm thấy xấu hổ cho mà coi, rồi em ấy sẽ đá hắn ta thôi) (¬֊¬)
..
[VT nhìn thấy một người phụ nữ nước ngoài đang ngắm nhìn bức tranh và cố ý tiếp cận bà ta]
- VT: [Dùng bằng tiếng ngoại ngữ để đối thoại với người phụ nữ] Bức tranh này thật sự rất đẹp đúng không thưa quý bà
- Người phụ nữ: Phải, nó thật sự rất đẹp
[Hai người trò chuyện một lúc] @#$%..
- Người phụ nữ: Ồ, cậu phân tích về bức tranh rất là hoàn hảo
- VT: Rất cảm ơn lời khen của bà
- N: (• ༚•)
- Người phụ nữ: Đây là những người bạn của cậu sao?
- VT: Vâng, đúng vậy
- Người phụ nữ: Cô gái thật sự rất xinh đẹp, còn đó là..
- VT: Oh cậu ta chỉ là một tên ngốc thôi
( ᵕ ▿ ᵕ)
- T: (?) Haha..[Dùng tiếng ngoại ngữ] Anh ấy thật vui tính khi gọi người khác là đồ ngốc đúng không thưa bà (^▿^)
- VT: (!)
- Người phụ nữ: Ồ, đó quả là một trò đùa trẻ con [Che miệng cười]
- VT: (#ಠ_ಠ)..Đúng vậy, đó chỉ là một lời nói đùa thôi, thật ra người bạn này của tôi rất lợi hại, anh ta có thể phân tích tác phẩm này tốt hơn cả tôi nữa đấy ( ˘ᵕ˘)
- Người phụ nữ: Thật vậy sao, tôi cũng muốn nghe về nó, cậu có phiền không?
- T: ^^"
Thật sự thì tôi không giỏi đến vậy đâu nhưng mà tôi sẽ thử, mm..@#$%..
[Sau khi nghe T phân tích xong]
- Người phụ nữ: Nó làm tôi thật sự ấn tượng, cậu quả là đúng như những gì mà bạn cậu đã nói
- T: Quý bà đây quá khen rồi
- Người phụ nữ: Chàng trai, cậu quả là một người khiêm tốn
- VT: (Gì chứ? Sao hắn ta có thể phân tích nó một cách tự nhiên như vậy chứ, đã vậy còn nói tiếng ngoại ngữ rất là rành rõi nữa)
- Người phụ nữ: Tôi rất khâm phục tài phân tích của cậu, liệu tôi có thể mời cậu cùng những người bạn đi cùng được chứ
- T: Dĩ nhiên là tôi không từ chối rồi thưa bà nhưng hãy để tôi hỏi ý kiến của bạn gái một chút nhé
- Người phụ nữ: Ồ tất nhiên rồi
- T: Nhã à, quý bà đây muốn mời chúng ta đi cùng, em thấy sao?
- N: Dạ được anh ^^

[Bên phía của AD lúc này]
- AD: Nè Minh, ông dẫn chúng ta đi đâu vậy?
- M: Tới nơi rồi
- AD: Đây là đâu?
- M: Đây chính là nơi giao lưu dành cho những người đẳng cấp, xịn sò và sang chảnh nhất ở đây đó ( ˘ᵕ˘)
- AD: Rồi mắc gì mình tới đây làm chi vậy?
- M: An Di, cậu không biết, ở đây có rất nhiều người sang trọng nên chúng ta có thể gặp được người có nhiều tiền, những cô gái đẹp..à không, ý tớ là người nổi tiếng chẳng hạn [Vừa nói vừa chảy nước miếng]
- AD: (Hóa ra là vì gái đẹp) ("¬¬)
- M: Nói cậu biết, những bữa tiệc như thế này không phải muốn tham gia lúc nào cũng được đâu, do ba của tớ có mối quan hệ rộng trong giới thương gia nên tớ mới xin vào được đó ( ˘ᵕ˘)
- AV: Anh Minh lợi hại quá!
- AD: Công nhận gia thế ông cũng khủng đó
- M: Nhiêu đó có là gì đâu, hehe..

[Cả ba đi vào trong tham quan]
- AD: Bức tranh này vẽ cái gì vậy?
- M: He, có gì khó đâu, để tớ xem..hm :emoji_thinking: (..) Đống bùi nhùi này là cái gì đây? ಠ-ಠ
- AV: Đây là một tác phẩm nghệ thuật trừu tượng, anh không thể nhìn vào hình thể mà hình dung ra nó được, về bức tranh này, hãy nhìn vào màu sắc để cảm nhận hình ảnh và đường nét của nó, chỉ cần dựa vào màu chủ đạo, phân biệt màu trung gian với đâu là điểm nhấn là được, ngoài ra góc nhìn về nghệ thuật cũng như cảm quan của mỗi người đều khác nhau nên sự cảm thụ cũng rất là quan trọng, nếu để kĩ anh sẽ thấy một người phụ nữ và suy nghĩ ở trong đầu của cô ta, @$%..
- M: Sao cậu ta nhìn ra được vậy? ( ͠• ༚•́)
- AD: Tui cũng không biết gì hết •-•"
..
[Đi được một lúc thì AD chợt nhìn thấy T cùng với N cũng đang có mặt ở đây]
- AD: (Ủa, hình như..đó là anh Thiên, anh ấy cũng ở đây sao? Chết rồi nếu mà để A Vương gặp ảnh thì sẽ bị lộ mất, phải làm sao đây?) ( •᷄⌓•᷅")
[Lúc này AV vừa chuyển hướng xoay qua]
- AD: (Không được để A Vương nhìn thấy anh ấy!)
[AD vội lấy tay che mắt của AV lại từ đằng sau]
- AV: (!) Chuyện gì vậy?
- AD: (..)
- AV: Anh Minh, là anh hả?
- AD: [Im lặng]
[AV giữ tay của AD rồi quay người lại]
- AV: Là pà hả, pà đang làm cái trò gì vậy?
( ͠• -•́)
- AD: (!)
[M đi tới thấy AV đang cầm tay AD]
- M: Hai người đang làm gì vậy? [Ánh mắt nghi ngờ]
- AD: (..) À tui mới nhìn thấy cái này hay lắm nè, qua đây coi thử y!
[AD nhanh chóng kéo AV qua chỗ khác]
- AV: Gì vậy?
- M: Ơ An Di..

[Bên phía của T]
- T: (;¬ᴗ¬) (Chậc, đến căn phòng này lại càng có nhiều sự chú ý hướng tới mình hơn)
- Người phụ nữ: Có vẻ như cậu đã thu hút được sự chú ý của nhiều người, tui nghĩ chắc là cậu biết điều đó, cậu vẫn cảm thấy ổn với điều này chứ?
- T: Ah, tôi rất lấy lầm vinh dự nếu được trở thành người nổi bật ở trong buổi tiệc ngày hôm nay nhưng sẽ ổn không nếu điều đó làm che mất đi sự hiện diện của vẻ đẹp quyền quý khác?
- Người phụ nữ: Thật là khéo ăn nói, cậu không phải là kiểu người có thể chọn cách ăn mặc tùy tiện để đi đến một buổi tiệc sang trọng đúng chứ
- T: Thật sự xin lỗi, tôi không phải kẻ ngốc như vẻ ngoài của mình đâu, thật ra trước đó bộ đồ của tôi đã bị ướt và tôi phải thay tạm bộ này, tôi thực sự không hề biết có buổi tiệc trước khi đến đây
- Người phụ nữ: Không sao, cậu là một chàng trai thật thà và tài giỏi, tôi biết điều đó
- T: Cảm ơn bà vì đã khen
- VT: (Hắn ta, chắc là do ăn may nhờ tài ăn nói thôi, làm sao mà một kẻ tầm thường như hắn lại có thể hòa nhập được với những người có cấp bậc cao như vậy chứ)
- Người phụ nữ: Cậu có muốn dùng một ít rượu chứ?
- T: Thứ lỗi, lát nữa tôi còn phải đưa bạn gái mình về nữa
- N: (˵• •˵)
- VT: Thật là tiếc, người bạn của tôi thật sự không giỏi uống rượu, tôi có thể thay cậu ấy mời bà một ly nhé
- Người phụ nữ: Được thôi
- VT: Quả thật rất ngon
- N: Em cũng muốn dùng thử có được không
- T: (!) Thư Nhã, em cũng biết uống rượu sao?
- N: Không, chỉ là em thấy các anh ai cũng có thể hiện tốt hết, em không muốn bị bỏ lại đằng sau đâu
- Người phụ nữ: [Che miệng cười]
- T: ("^▿^) Nếu là vì vậy thì em không nên đâu
- N: Em chỉ dùng thử một ít thôi, không sao đâu
- VT: Vậy để anh rót cho em một ít nhé
- N: Dạ
- T: ("¬¬)
- N: (>~<)
- VT: Thấy thế nào?
- N: Có vị hơi chua, đây là loại rượu gì vậy?
- T: (..)
[T cầm lấy ly rượu trên tay N]
- T: Đâu, để anh xem thử?
- N: (?!)
[Cậu cầm ly rượu ngắm nghía một hồi sau đó lắc nhẹ, ngửi mùi hương thơm rồi đưa lên miệng nếm thử]
- T: Hm..hương vị nhẹ của trái cây, có thể cảm nhận được mùi vị của quả anh đào kết hợp với một chút hương vani rất tinh tế, màu sắc ánh đỏ ruby nhạt cho thấy nồng độ tanin trong rượu không quá cao..đây là loại rượu vang đỏ Pinot Noir, rất thích hợp để dành cho một buổi tiệc
- Người phụ nữ: Thật đáng kinh ngạc, cậu đã đoán đúng ngay khi vừa thử nó
- T: Thật ngại quá, tôi cũng chỉ biết chút ít về rượu vang thôi
- VT: (Gì chứ, lại còn thẩm định được cả rượu nữa sao, tên đó rốt cuộc còn biết những gì nữa chứ?)
- N: Anh Thiên giỏi thật đó (•̪ ༚•̪)
- T: Ehe..
- VT: Đúng thật là bất ngờ..[Cười gượng]
- Người phụ nữ: Cô gái, cô đã chọn được một người bạn trai rất tài giỏi, hai người trông thật đẹp đôi
- N: Ơ..dạ (• ᘁ •)"
- VT: (Đẹp đôi cái gì chứ!) E hèm..nhưng mà về lâu về dài vẫn chưa biết được, cậu thật may mắn khi có được người bạn gái xinh đẹp như Thư Nhã, tui nghĩ là cậu nên giữ cẩn thận nếu không sẽ bị người khác cướp mất đó
- T: Về việc đó thì anh yên tâm đi, tui tuyệt đối sẽ không cho người khác có cơ hội đó đâu (◍^ᴗ^◍)
- VT: (¬-¬)
- N: •-•" Ah, anh Thiên, nhìn kìa ở đó có cây đàn kìa
- T: (• ༚•)
- Người phụ nữ: Ồ, đó là cây đàn dương cầm, không khí của buổi tiệc sẽ trở nên lãng mạn và tuyệt vời hơn nếu như có một bản nhạc
- N: Phải rồi, anh giỏi nhất là chơi đàn dương cầm mà, hay là anh hãy đàn một bản đi
- T: Hả (• ▿ •)"
- VT: (!)
- Người phụ nữ: Cậu có thể chơi đàn thật sao?
- T: Vâng, đúng vậy
- Người phụ nữ: Thật tuyệt, vậy cậu có thể chơi một bản để tặng cho tất cả mọi người ở đây không?
- T: Đương nhiên là được rồi thưa bà
..
 
Sửa lần cuối:

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
109
Điểm cảm xúc
204
Điểm
43
Chap 82: Tiếng đàn và bước nhảy
[Người phụ nữ cầm một cái nĩa gõ vào ly, leng keng]
- Người phụ nữ: Xin chào các bạn có mặt trong buổi tiệc, hôm nay người bạn của tôi muốn chơi một bản nhạc để dành tặng cho các vị khách mời có mặt tại đây, xin mọi người hãy giành ít thời gian để lắng nghe cậu ấy nhé
...
- AD: (Mình phải mau chóng rời khỏi đây sớm thôi, còn ở lâu chừng nào là cảm thấy bất an chừng đó, không biết cái tên Minh kia chạy đi đâu mất rồi? Mình phải ở đây trông A Vương, nếu lỡ để cậu ta gặp được anh Thiên thì coi như toang)
[Tiếng đàn vang lên]..
- AD: Tiếng đàn sao, ở đây cũng có người chơi đàn nhỉ..ơ khoan, không lẽ nào?!
- AV: Bài nhạc này rất quen, không biết ai là người đang đàn nhỉ?

[AV bước tới với vẻ mặt hiếu kì, đằng trước là bóng lưng của các quan khách tham dự buổi tiệc]
- AD: (Mình phải ngăn cậu ấy đến đó, bằng cách nào đây?)
[AD bước lên đứng phía trước để cản AV lại sau đó quay người lại đối diện với cậu]
- AV: Pà lại đang làm cái trò gì nữa vậy?
( ͠• ༚•́)
- AD: [Quơ tay nhảy múa lung tung] Tui đang nhảy theo bản đàn đó, bản đàn này hay ghê, tự nhiên nghe xong tui muốn nhảy theo à (^▿^)
- AV: Hôm nay pà ăn trúng cái giống gì mà tăng động vậy?
- AD: Ông xem tui nhảy có đẹp không nè
- AV: Không, tui thấy pà giống bị khùng hơn đó, ngưng lại đi!
- AD: Qua đây nhảy với tui y..
[AD kéo tay AV nhảy cùng với mình]
- AV: (!) Ơ nè..pà có thôi đi không, người ta đang nhìn kìa
- AD: (◍^ ^◍) [Vẫn đang nhảy loạn xạ]
- AV:..Đúng là hết nói nổi mà, tự dưng lên cơn gì không biết
[AV đột dưng kéo AD lại rồi giữ tay cô]
- AD: (?)
- AV: Pà nhảy như vậy mà cũng gọi là nhảy à
- AD: Thì đây là nhảy mà? (• ༚•)
- AV: Đừng có nhảy lung tung nữa, pà muốn biến cả hai đứa thành trò cười à, bước theo tui
- AD: Hả?
- AV: Im lặng rồi làm theo y!
- AD: •-• (..)
- AV: Từ từ, cứ di chuyển theo tui là được..

[AD im lặng bước từng nhịp theo bước chân của AV, bầu không khí trở nên nhẹ nhàng và lắng xuống, cảm giác mọi thứ xung quanh như đang chìm dần vào bản nhạc, chỉ có tiếng đàn và bước chân của hai người đang nhảy..♬..] [Thêm nhạc nền: Do You Know Me - Stella Jang]
..
[AD xoay người một vòng]
- M: An Di!
- AV: Hở anh Minh
[AV thả tay ra, AD đang xoay thì té sấp mặt xuống sàn]
- AD: Aw! ><
- AV: •-•"
- M: :emoji_scream: An Di, cậu có sao không?!
[Lúc này tiếng đàn cũng kết thúc..]
- AD: Tui không sao
- M: Để tớ đỡ cậu dậy..
- AV: (Tiếng đàn đã ngừng lại rồi, mình muốn đến đó xem thử coi ai là người đã chơi đàn?)
[AV đang định đi đến chỗ cây đàn]
- AD: (!) Ah, đột nhiên tui thấy chóng mặt quá..
[AD giả bộ xong rồi đẩy M sang một bên, cậu vô tình ôm phải người phụ nữ đang đi qua, một tiếng la kèm theo một cái tát]
- ?: Áh..! [Tát]
- M: [Ôm mặt] Chuyện gì vừa xảy ra vậy?! @@
[AV nghe tiếng tát nên quay lại]
- AV: Anh Minh, anh có sao không?
[Người phụ nữ nói bằng tiếng ngoại ngữ]
- M: Hả, nói cái gì vậy?
- AV: Anh Minh, người phụ nữ đó nói anh thật thô lỗ
- M: Tui đã làm cái gì đâu?
- AV: Haizz..

[AV nói chuyện với người phụ nữ một hồi] [..]
- AV: Em đã giải thích đó chỉ là hiểu lầm thôi, cô ta đã bỏ qua rồi
- M: Nhưng mà rốt cuộc tui đã làm cái gì đâu..dù gì cũng cảm ơn (¬¬)
- AV: Miễn anh không sao là được rồi (^▿^)
- M: Tui ổn, làm ơn tránh xa tui ra
- AD: Tui thấy ông cũng mệt rồi á, chúng ta đi về y
- M: Không sao, tui vẫn còn khỏe lắm..
- AD: [Đạp vào chân của M] Tui đã bảo là ông mệt rồi ^^"
- M: (;ŏ﹏ŏ) À phải tui mệt rồi..
...
[T sau đó được các cô gái xinh đẹp vây quanh bắt chuyện, với tài ăn nói của mình, cậu ngay lập tức được mọi người tán dương]
- VT: (Grừ, tức thật, tên đó không những giỏi ngoại ngữ, biết cách ăn nói và ứng xử của giới thượng lưu, rồi còn cái tài lẻ chết tiệt đó nữa, thân phận của cậu ta không hề tầm thường tí nào, không lẽ cậu ta không phải xuất từ một gia đình bình thường mà là một gia đình quyền quý nào đó? Người như cậu ta chắc chắn cũng phải thuộc tầng lớp trung lưu trở lên, mình đã quá đánh giá thấp đối thủ rồi)
[N lúc này đang đứng chơ vơ một bên]
- N: Vậy là mình ra rìa rồi sao :emoji_flushed:
- ?: Cậu vừa đẹp trai lại còn tài năng như vậy, không biết đã có người yêu chưa nhỉ?
- T: Thật ngại quá, tui đã có người yêu rồi ^^"
- ?: Ồ tiếc vậy
- ?: Không biết là cô gái may mắn nào?
- T: Nhưng mà tui có biết một người, anh ấy còn giỏi hơn cả tui nữa đó, đặc biệt là chưa có người yêu (•̀ ▿ •́✧)
- ?: Thật vậy sao, người đó là ai vậy?
- T: Anh ấy cũng có mặt ở đây nữa, anh ấy đang đứng ở đằng kia kìa
[T chỉ tay về hướng của VT]
- ?: (• o •)

[Nguyên đám con gái kéo nhau qua chỗ VT]
- ?: Anh đẹp trai, cho em xin in4 với!
- VT: Hả (?!)
- T: Thư Nhã
- N: (!) Ơ anh Thiên, anh đã quay lại rồi sao
- T: Khó khăn lắm anh mới cắt đuôi được á, muốn ná thở luôn, chúng ta rời khỏi đây đi
- N: Vậy còn anh Thanh?
- T: Anh Thanh của em hiện giờ còn đang độc thân mà, chúng ta hãy tạo cơ hội cho anh ấy thoát kiếp FA đi
- N: Ừm, anh nói đúng
- T: Đi thôi..

[N với T đi ra ngoài]
- N: Anh Thiên, em không ngờ anh giỏi thật đó
- T: Haha, cái đó cũng bình thường thôi, có gì đâu ("^▿^)
- N: So với anh thì em còn phải học hỏi thêm nhiều nữa lắm
- T: Thật ra những thứ này anh cũng được dạy từ nhỏ nên cách ứng xử thông thường ở những nơi như vậy anh vẫn có thể ứng phó được
- N: Cả việc phân biệt các loại rượu nữa sao?
- T: À không, cái đó..haha, thật ra mẹ anh là người đam mê các dòng rượu vang, nói về việc đó thì mẹ anh thực sự giỏi hơn anh rất nhiều, vậy nên anh cũng học được một ít từ bà ấy ( ˘ᵕ˘)
- N: Như vậy thì mẹ của anh cũng là một người rất là giỏi nhỉ, thật là ngưỡng mộ quá
- T: Phải, đúng vậy, mẹ không những giỏi mà còn là người chăm lo cho gia đình rất tốt, chính vì vậy mà anh và A Vương đã được giáo dục rất kĩ lưỡng
- N: Nói vậy A Vương cậu ấy cũng giỏi như anh có đúng không
- T: A Vương thực sự rất giỏi, có những thứ thậm chí anh không thể nào bằng em ấy được
- N: (• ༚•)
- T: Ah nhắc mới nhớ!
- N: (?)
- T: Anh phải về thôi, nếu mà để em ấy biết anh không có ở nhà thì sẽ nghi ngờ á
- N: Vậy anh về ngay đi
- T: Anh không thể đưa em về nhà được, để anh bắt xe cho em nhé
- N: Dạ..

[Bên phía AD]
- AV: Anh Minh, anh mệt rồi, cứ để em lái cho
- M: Hở, cậu cũng biết lái xe sao?
- AV: Em đương nhiên là biết rồi, gì chứ cái này thì em giỏi lắm, anh cứ yên tâm đi
( ᵕ ▿ ᵕ)
- M: Hm..thôi được rồi, vậy cậu lái y (Mình sẽ ngồi sau với An Di, hihi)
- AD: Tui sẽ lên trước ngồi ( ᵕ ༚ᵕ)
- M: (!) Ơ kìa..
..
[Vừa khởi động xe, AV chợt nhìn thấy T đi ngang qua]
- AV: (!) Anh Thiên..
[Rầm]
- M: Gì vậy (?!)
[AV không chú ý tông vào trụ cứu hỏa bên đường, M vội vã chạy ra thấy xe đã bị trầy]
- M: Trời đất ơi! Cậu làm gì cái xe của tui vậy hả?! :emoji_scream:
- AV: Xin lỗi anh Minh, em bất cẩn quá, chắc tại lâu rồi mới lái xe..
- M: (Như vậy cha chắc chắn sẽ giết mình mất!)
- AV: (٥↼_↼)
- AD: •-•"
- T: Bất cẩn cái gì chứ, cậu cố tình phá hư xe của tui thì có!
- AV: Em không cố ý thiệt mà
- AD: (..) Tui nghĩ ông cần phải đem xe đi sửa rồi, thật ngại quá, không phiền ông nữa đâu, tui với A Vương có thể tự đi về được, tụi tui đi đây ("^▿^)
- M: (!)
[AD kéo AV đi]
- AD: Đi thôi
- M: An Di, khoan đã..
- AD: Hẹn gặp lại
- M: An Di.. ( ᵒ̴̶̷᷄ д ᵒ̴̶̷᷅ )
...
- AV: Được rồi, đừng có nắm nữa, tui tự đi được
- AD: Ông làm cái gì vậy, nếu mà không chạy được thì đừng có xung phong chứ, bộ ông muốn lôi cả đám chết trùm à? Cũng may là không ai bị sao đấy
- AV: Ai bảo là tui không biết chạy chứ, chỉ là khi nãy tui hơi mất tập trung tí thôi
- AD: Ông làm cái gì mà mất tập trung cơ chứ
- AV: Tại khi nãy tui nhìn thấy anh Thiên chứ bộ
- AD: (!) Anh Thiên sao!
- AV: Phải rồi, mặc dù chỉ nhìn thoáng qua nhưng tui chắc là anh ấy
- AD: (..) Chắc là do ông tưởng tượng thôi
- AV: Tui tưởng tượng sao? ( ͠• -•́)
- AD: Đúng rồi, chắc tại ông cứ nghĩ tới ảnh hoài nên nhìn nhầm người khác thành anh Thiên thôi
- AV: Sao tui lại có thể nhìn nhầm anh Thiên của tui được chứ
- AD: [Hai tay giữ mặt AV] Nghe tui này, chắc là do ông mệt rồi nên nhìn nhầm đấy, chẳng phải ấy đang ở nhà sao, lúc nãy ông còn lái xe tông trụ cứu hỏa nữa mà
- AV: (Nghĩ lại thì..anh Thiên sẽ không thể nào mặc cái bộ đồ ngu ngốc đó được) [Bỏ tay của AD ra] Cái đó không phải do tui cố ý thật mà, đáng lẽ ra pà nên để tui giải thích với anh ấy
- AD: Ông nghĩ cái tên đó sẽ chịu nghe ông giải thích sao, khi nãy tui mà không kịp lôi ông đi thì có khi ông bị xé xác mất rồi đấy
- AV: Dù gì chỉ là cái xe thôi mà, cùng lắm thì tui sẽ đền cho ảnh chiếc khác, việc gì phải lo lắng chứ
- AD: Argh..đúng là hết nói nổi mà..thế ông quay lại rồi đền cho ổng đi (•̀ ༚•́)
- AV: Không, ai rảnh đâu mà đã đi rồi còn quay lại
- AD: Ông định đi đâu?
- AV: Đi về!
- AD: (Cái tên rắc rối này, đúng là khiến người khác bực mình thiệt chứ)
...
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
109
Điểm cảm xúc
204
Điểm
43
Chap 83: Xe đạp
[Ngày hôm sau, VT vẫn tiếp tục đi đến trường tìm N]
- N: Anh Thanh, em đã bảo là anh không cần đến tìm em nữa mà
- VT: Khi nào em và tên đó vẫn chưa cưới thì anh vẫn còn có cơ hội mà, bạn trai thì vẫn có thể chia tay bất cứ lúc nào, em đừng quên hiện giờ anh mới là người có hôn ước với em á
- N: Anh đừng có lôi chuyện đó ra nói nữa, em đã bảo là sẽ không lấy anh mà
- VT: Rồi anh sẽ làm em hồi tâm chuyển ý
( ˘ᵕ˘)
- N: ("¬ ¬)
- VT: Em đi đâu vậy?
- N: Em về nhà
- VT: Ơ, hôm nay bạn trai em không đưa em về sao?
- N: (• ▿ •)" À..anh ấy chắc là vẫn còn tiết học nên em về trước
- VT: Vậy để anh đưa em về
- N: Không cần đâu anh, em sẽ tự về
- VT: Thôi nào, em có từ chối anh thì cũng đừng đối xử với anh như người lạ vậy chứ, em không thể để anh đưa em về như một người bạn được sao?
- N: Anh Thanh, em không muốn làm anh hiểu lầm là em đang tạo cơ hội hay gieo cho anh bất cứ hy vọng nào nên anh đừng nghĩ như vậy
- VT: Không sao đâu, cho dù là ý gì đi nữa anh cũng không quan tâm, chỉ cần có thể đưa em về là được
- N: Haizz..em đúng là nói không nổi anh
- VT: Vậy là em đồng ý rồi phải không..
- T: Cảm ơn anh đã có ý tốt nhưng tui sẽ tự đưa bạn gái của mình về
- VT: (!) Hả, sao cậu lại ở đây?!
- T: Tui ở đây thì có gì sai sao?
- VT: Hừ, không phải cậu có tiết học sao
- T: Tiếc quá, hôm nay tui về sớm ^^
- VT: Xin lỗi cậu nha nhưng mà em ấy đồng ý đi với tui trước rồi
- T: Sao tui có thể để bạn gái của mình cho một người con trai khác chở đi được chứ
- VT: Tui biết là cậu tới đón cô ấy, nhưng cậu không thấy để Nhã đi bằng cái xe đạp đó vừa nắng nôi, vừa không thoải mái sao, cậu phải biết nghĩ cho bạn gái mình nữa chứ
- T: Thư Nhã không phải là người quan trọng vẻ bề ngoài, cô ấy sẽ đi cùng tui cho dù tui có đi bằng bất cứ phương tiện gì
- VT; T: [Tia lửa điện xẹt xẹt] ⚡
- N: •-•"
- VT: Tiểu Nhã, em sẽ đi cùng anh đúng chứ
[T ôm chầm lấy N]
- N: (!)
- T: Không, cô ấy là người yêu của tui, cô ấy sẽ đi cùng tui
- VT: Nè cậu đừng ỷ có quyền người yêu là muốn làm gì làm nha!
- T: Thư Nhã em ấy cũng không có phản đối gì, xem ra em ấy thích đi xe đạp hơn là xe ôtô rồi (¬֊¬)
- VT: Grừ..cậu đợi đó, tiểu Nhã, nếu em thích đi xe đạp thì anh sẽ kiếm một chiếc về cho em, ở đó đợi anh..[Chạy đi mất]
- T: ("¬¬) Anh ta đúng là sung sức thật
- N:..Ah!
[Tóc của N bị dính vào cúc áo của T]
- T: Hở?
- N: Bị kẹt rồi
- T: Từ từ để anh gỡ ra..
[Khi này AV cũng vừa mới tan học đi ra]
- N: A Vương!
- T: Hả, đâu?!
- N: Làm sao đây?
- T: [Loay hoay] Không gỡ được (;ŏ﹏ŏ)
- N: (⁰ ロ ⁰)
- T: Đi với anh
[T leo lên xe đạp]
- N: (!) Anh..anh làm gì vậy?
- T: Ngồi lên đi, chúng ta phải chạy thôi
- N: Có được không?
- T: Em cứ tin anh đi, anh chạy được mà
- N: (..)
- T: Lẹ lên, để A Vương thấy được là phiền phức lắm đấy
..
[N ngồi lên phía trước xe ôm chặt lấy T, khuôn mặt vừa hoảng hốt vừa có chút xấu hổ]
...
- T: Đến đây chắc không sao rồi :emoji_pensive: Để anh gỡ cho em..
[Sau khi loay hoay một hồi]
- T: Được rồi [Lấy ra một nhúm tóc] :emoji_flushed:
- N: Ah..em muốn trẹo cổ luôn rồi (>~<)
- T: [Giấu] Xin lỗi em nha ("^▿^)
- N: Không sao đâu anh Thiên
[Tiếng chuông điện thoại đột dưng vang lên]~♪
- T: Anh nghe nè?
- AV: Anh Thiên, anh đi đâu rồi, sao em không thấy anh vậy?
- T: À anh..à xe bị hư, anh đem đi sửa một chút, xin lỗi để em chờ nha, anh gần xong rồi, để lát anh quay lại đón em nha nếu em thấy lâu quá thì cứ về trước cũng được
- AV: Không sao đâu em sẽ đợi anh
- T: Vậy nha..
- N: Anh sẽ quay lại sao?
- T: Đúng vậy, A Vương bảo là đợi anh vì thế lát nữa anh phải quay lại rồi
- N: Anh Thiên, anh nghĩ chúng ta sẽ giấu cậu ấy được bao lâu đây?
- T: ..Anh không biết nữa, trước mắt giấu được tới đâu hay tới đó vậy :emoji_pensive:
- N: (..)
[T xoa đầu N]
- T: Em đừng có lo lắng, còn có anh ở đây mà, không sao đâu ;)
- N: •-•
[Lúc này hai người đang ở gần khu công viên, có một xe bán kem gần đó]
- T: Em có muốn ăn kem không?
- N: Dạ?
- T: Đợi anh tí
...
[Cả hai đang ngồi ăn kem thì VT từ xa đạp xe chạy tới]
- VT: Tiểu Nhã, anh tới rồi đây!
- N: (• ༚•)
- T: Trời ạ, không ngờ là anh ta tìm ra được đấy ("¬¬)
- Thư Nhã, cầm giùm anh [Đưa cây kem cho N] Chúng ta đi thôi..
[T và N nhanh chóng ngồi lên xe, bắt đầu cuộc rượt đuổi với VT]
- T: Em ngồi cẩn thận đấy
..
[Đang chạy trên đường thì xe bị vấp, N vô tình làm rơi cây kem xuống đường, lúc này có một con chó chạy ra đớp lấy kem, VT bị con chó chắn ngang ở phía trước nên đột ngột phanh gấp sau đó té cái rầm, T dừng xe quay đầu lại thì thấy cậu ta đang nằm đo đất dưới đường]
- T: Anh ta có sao không?
- VT: [Vươn tay lên] Anh không sao, tiểu Nhã..
- N: (;ŏ﹏ŏ)
- T: ( •᷄⌓•᷅") Đúng là dai thiệt chứ [Tiếp tục chạy]

[Sau một hồi]
- N: [..] [Cười tủm tỉm]
- T: Em cười cái gì vậy?
- N: Em xin lỗi nhưng mà nghĩ tới anh ấy lúc nãy em thấy buồn cười quá
- T: Haha, anh cũng thấy anh ta buồn cười thật
- N: Cơ mà em làm rơi cây kem của anh mất tiêu rồi, xin lỗi anh nha
- T: Không sao đâu, để lần khác mua bù cho anh là được rồi
- N: Dạ..anh ấy chắc không đuổi theo chúng ta nữa đâu nhỉ?
- T: Em yên tâm đi, lần này anh ta đuổi theo không kịp đâu
- N: Ừm, vậy giờ anh có quay lại không?
- T: Hả?
- N: Không phải là anh bảo sẽ quay lại sao, A Vương cậu ấy chắc là vẫn đang đợi anh á
- T: Ah anh quên mất, mà giờ quay lại cũng trễ mất rồi..đợi anh tí!
- N: (..)

[T lấy điện thoại ra gọi cho ai đó]
- AD: Em nghe đây anh Thiên
- T: An Di, hiện giờ em có ở trường không?
- AD: Em có, sao vậy anh?
- T: Vậy anh có thể nhờ em giúp chuyện này được không?
- AD: (• ༚•)
..@$%..
- T: [..] Được rồi, cảm ơn em nhé..
- N: Anh gọi cho An Di sao?
- T: Đúng vậy, anh muốn nhờ em ấy giúp đó mà
- N: Anh đã kể chuyện này với cậu ấy rồi sao
- T: À phải..
- N: Vậy cậu ấy đã phản ứng thế nào?
- T: Em ấy không những hiểu chuyện mà còn bảo là sẽ giúp anh giữ bí mật này với A Vương nữa
- N: Hả, cậu ấy bảo vậy thật sao
- T: Sao em lại hỏi vậy?
- N: Tại vì..(Di vẫn chưa nói cho anh ấy biết, có lẽ mình nên để cậu ấy tự nói sẽ tốt hơn) Dạ không có gì ^^
- T: (?) ( ͠• -•́) Em đang giấu anh gì sao?
- N: Không có, em chỉ đang thắc mắc tí thôi, anh Thiên, anh ở bên cạnh người khác nhưng không để đến ý cảm xúc của họ sao?
- T: Ý em là sao?
- N: Đại loại như những ai yêu thích anh, có tình cảm đặc biệt với anh nhưng anh lại không biết điều đó?
- T: Cái đó..anh cũng không chắc nữa ^^"
- N: Anh thật sự không có cảm giác gì à?
- T: Cảm giác như em nói là thế nào nhỉ? ("^▿^)
- N: Như là anh có thích ai không?
- T: Chuyện đó thì hiện giờ anh cũng chưa nghĩ tới nữa, việc quan trọng đối với anh bây giờ là có một chuyện mà anh cần phải làm, còn những việc khác thì anh không quan tâm
- N: (Thái độ cứng rắn như này..) Việc đó hẳn là quan trọng với anh lắm?
- T: Đúng vậy
- N:..Em hiểu rồi, hy vọng anh sẽ sớm thực hiện được việc mà anh muốn làm ^^
- T: Cảm ơn em nha..
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
109
Điểm cảm xúc
204
Điểm
43
Chap 84: Đọc sách để rèn luyện
- AD: Cậu ta đâu rồi? [Nhìn xung quanh] Kia rồi!
- [..] A Vương, A Vương..
- AV: Pà làm gì mà chạy hớn ha, hớn hở vậy? (¬¬)
- AD: Ờm chuyện là..chuyện là..
- AV: Lại chuyện gì chứ
- AD: Ờm..Ah! Cái bọn lưu manh ở trường mình đấy
- AV: Thì sao?
- AD: Khi nãy tui thấy bọn họ tụm lại bắt nạt Tín tội nghiệp á
- AV: Hả, bọn nó bắt nạt cậu ta làm gì chứ? ( ͠• -•́)
- AD: Tui cũng không biết nữa nhưng mà không thể để tụi đó làm như vậy được, chúng ta hãy đi giúp cậu ấy đi!
- AV: Cậu ta chẳng phải bạn của pà sao, sao không tự mà đi giúp cậu ấy đi
- AD: Ông nghĩ sao mình tui, một đứa con gái yếu đuối như vậy sao chống lại được mấy tên đó chứ
- AV: Chứ pà nghĩ sao mà kêu tui đến đó, tụi nó tới bốn thằng lận á, tui với pà thì làm được cái gì, kêu tui đi để bị ăn đòn à? Với lại lần trước tui có gây thù với bọn nó nên chắc tụi nó vẫn chưa quên đâu
- AD: Tui chắc tụi nó sẽ không làm gì được ông đâu, nếu có chuyện gì xảy ra với A Vương thì chắc chắn anh Thiên sẽ chạy đến đây liền để bảo vệ ông thôi
- AV: Pà nói anh Thiên sẽ đến đây bảo vệ cho tui sao? ( ͠• -•́)
- AD: Đúng rồi
- AV: Nếu vậy thì không đời nào ( ¬ ¬)
- AD: Sao lại không chứ?
- AV: Anh ấy đang bận sửa xe rồi, làm sao mà chạy tới đây được chứ, pà đừng có mà vớ vẩn nữa ( ˘⁰˘) [Thật ra là T biết thừa AV tự xử được nên không cần bảo vệ]
- AD: Ờm..ít ra chúng ta có hai người, tui nghĩ nếu chúng ta đến đó thì tụi nó sẽ không làm gì quá đâu, đi mà..
- AV: (¬¬)

[Lát sau]
- AV: Nè rốt cuộc là ở đâu vậy hả?
- AD: Tui nghĩ, khi nãy tui nhớ chắc là ở gần đây thôi
- AV: Đợi pà tìm ra chắc lúc đó chỉ tới hốt xác cậu ta thôi
- AD: Mm..
[AD nhìn thấy Tín từ đằng xa, cô vội xoay AV sang hướng khác]
- AV: Gì vậy?
- AD: Ờ hay là ông qua bên đó đi, tui qua bên này tìm cho lẹ
- AV: Giờ tui lại phải tự đi tìm nữa à?
- AD: Đi đi mà ^^
..
[Dụ được AV đi, AD chạy lại chỗ của Tín]
- AD: Tín à, Tín!
- Tín: Ủa An Di hả
- AD: [Kéo tay]
- Tín: (!)
- AD: Qua đây đi, tớ có chuyện muốn nhờ cậu giúp
- Tín: Có chuyện gì vậy An Di, cậu muốn tớ giúp cái gì?
- AD: Cậu giúp tớ giả bộ trước mặt A Vương được không?
- Tín: Ý cậu là sao..
[AV đột dưng xuất hiện từ đằng sau]
- AV: Pà tìm được cậu ta rồi à
- AD: (!) (ʘ_ʘ)
- AV: Sao rồi?
- AD: Ơ..Tín à, cậu có sao không, tớ đi tìm cậu nãy giờ á ("^▿^)
- Tín: Tớ không sao, mà có chuyện gì vậy?
- AD: Khi nãy tớ thấy cậu bị bắt nạt mà
- Tín: Ơ tớ đâ..
- AD: [Nháy mắt ra hiệu với Tín]
- AV: ( ͠• -•́)
- Tín: (..) À phải..
- AD: Cậu nói đi, đám tụi lưu manh có làm gì cậu không? Bọn tớ nhất định sẽ giúp cậu
- Tín: Hả?
- AV: Tui thấy cậu ta vẫn ổn mà, chắc là không có gì đâu
- AD: Cậu đừng lo, nếu có thể giúp được cái gì thì tụi tớ nhất định sẽ giúp cậu
- AV: Nè, đừng có lôi tui vào
- Tín: Có thiệt là các cậu sẽ giúp tớ chứ..thật ra tớ cũng có chuyện cần nhờ, nếu các cậu không phiền
- AD: Hử, là việc gì vậy?
- Tín: Thật ra có một người trong số bọn họ mượn sách đã lâu rồi nhưng vẫn chưa trả, tớ vẫn chưa thể đòi lại được, nếu các cậu có thể giúp được thì tốt quá
- AV: Chỉ có vậy thôi sao?
- AD: Ông nói vậy là sao chứ
- Tín, cậu cứ yên tâm đi, cứ để việc này lại cho tụi tớ, tớ sẽ giúp cậu đòi lại sách
- Tín: Vậy thì cảm ơn hai cậu nhé
...
[AD với AV đi lại chỗ của bọn lưu manh]
- AD: Hiện tại chỉ có hai tên thôi, A Vương, hay là ông ra đó trước nha
- AV: Ủa pà là người xung phong nhận việc này trước mà, tui đâu có ý định làm đâu, tự dưng lại kéo tui đi chung, giờ lại còn đẩy cho tui nữa là sao?
- AD: Ừ thì ông là người thông minh mà, chắc là ông biết cách đòi lại sách đúng không (^▿^)
- AV: Xin lỗi nha, trí thông minh của tui không dùng vào việc này đâu ( ˘⁰˘)
- AD: Hừ..vậy thì để tui tự đi
- AV: Ok, chúc may mắn nha gái
- AD: (Cái tên đáng ghét) (¬¬)

[AD đi đến bắt chuyện với hai tên kia]
- AD: Xin..xin chào hai cậu
- 2: (?)
- 1: Ủa bạn xinh đẹp này vừa chào hai tụi mình hả
- AD: Phải, hai cậu có thể cho tớ hỏi chút được không?
- 1: Dĩ nhiên là được rồi nhưng trước tiên cậu có thể cho tui biết tên của cậu được không?
- AD: •-• Tui tên là An Di
- 1: Thì ra cậu tên là An Di, cái tên đẹp quá, không biết là cậu đã có bạn trai chưa nhỉ?
- AD: Cái đó..tui không trả lời cậu được không
- 1: Sao vậy, hay là cậu không thích?
- @$%..
..
- AV: Cái pà An Di này, đang làm gì nữa không biết?
- 1: Nè nè, hay là cậu đi chơi với tụi mình y
- AD: Xin lỗi nha, tui không đi được đâu ^^"
- 1: Sao mà cậu từ chối vội quá vậy..
- AV: Pà đang làm cái gì vậy hả? [Lúc này AV bước tới]
- AD: (!)
- 1: Hở..à là thằng lần trước
- AV: Xin chào, lại gặp nhau nữa rồi
- 1: Lần trước tụi tao đã tha cho mày rồi, không ngờ là mày tự động tìm đến đấy! Sao, nay lại muốn làm anh hùng nữa à?
- AD: (A Vương cứu với) ( ᵒ̴̶̷᷄ д ᵒ̴̶̷᷅ )
- AV: Ai bảo thế
- AD: (*゚ロ゚)
- 1: Vậy thì mày đến đây để làm cái gì?
- AV: Nói ngắn gọn thôi, tui đến để đòi sách
- 1: Hể, chỉ là cuốn sách thôi sao?
- AV: Phải, nếu chịu trả cuốn sách lại đây thì tui sẽ giao nhỏ này lại cho hai người xử lý
- AD: (Tên ác độc!) (•̀ - •́)
- 1: [Nói với AD] Nè bộ nó là người yêu cũ của cậu hay sao mà phủ quá vậy?
- AD: Hai người đừng có nghe lời của cậu ta nói, cậu ta nói bậy đó!
- 1: Nếu là vậy thì tao không trả đấy :emoji_stuck_out_tongue_winking_eye:
- AV: Vậy hai người muốn thế nào đây?
- 1: Mày nghĩ chuyện lần trước tụi tao sẽ bỏ qua cho mày dễ dàng vậy sao mà còn dám đến đây để đòi sách tao hả
- AV: Rồi sao, mấy người tính làm gì tui?
- 1: Vẫn là cái thái độ đáng ghét đó, tao nghĩ ít nhất phải cho mày vài đấm thì mới hả dạ được
- AV: Nói cho mấy người biết, đừng có nhìn vẻ bề ngoài mà đánh giá người khác, các người có biết tui là ai không hả?
- 1: Hehe, mày đang tính hù tụi tao đó sao? Cho dù mày có là ai đi chăng nữa thì hôm nay tao cũng sẽ cho mày ăn đòn vì lần trước giám giỡn mặt với tụi này
- AV: Mấy người không được đánh tui đâu đó nha bởi vì tui vốn chỉ là con gái yếu đuối thôi
[AV ôm lấy tay AD, vẻ mặt tỏ ra tội nghiệp]
- AV: Mấy người không biết xấu hổ khi ăn hiếp hai đứa con gái như vậy sao (◕△◕)
- 1: Nói nhảm cái gì vậy? Mày rõ ràng là con trai mà (•̀ ૦ •́)
- AV: Nè, đừng có đánh giá vẻ bề ngoài của thiếu nữ như vậy chứ, mấy người có biết bên trong tâm hồn này là một trái tim mong manh, dễ vỡ lắm không hả, sao các người lại nỡ làm tổn thương trái tim yếu đuối này chứ
- 2: Nó trổ bóng rồi, anh tính làm sao?
- 1: (Gr..) Không cần biết là trai hay là gái, lần này nhất định phải cho nó một trận
- 2: Được thôi..
- AD: A Vương..
- AV: Nè cậu tính đánh tui thật sao, thật không thể tin được, nhìn lại cậu đi, một gã to con có sức khỏe như vậy lại có thể đi đánh hai đứa con gái yếu đuối không có sức chống trả như thế này chứ, cậu có còn là con người nữa không, cậu không thấy xấu hổ cho hành động của mình sao
- 2: (..)
- 1: Ê mày đừng có nghe thằng đó nói, nó đang cố tình để làm mày phân tâm thôi
- AV: Tui thấy cậu cũng chăm chỉ đọc sách, tui cứ nghĩ là những con người đọc sách sẽ am hiểu hơn nhiều, sống tử tế thay vì a giua với mấy thằng trẻ trâu để đi bắt nạt người khác, làm một thằng vũ phu, khốn nạn..
- 1: Nói ai trẻ trâu đó mày?!
- AV: Rồi đây, cả trường sẽ biết đến cậu là tên mập xấu xa, hung hãn, không có tình người, loại cầm thú, vô sỉ, không có đạo đức, @$%#..không có ai thèm chơi với cậu, cậu sẽ bị mọi người xa lánh, khinh bỉ, không một ai coi trọng, sẽ không có cô gái nào chịu yêu một kẻ như cậu đâu!
[Nghe quá nhiều câu chửi của AV, tên mập tối mặt lại, hắn dơ quyển sách đang cầm trên tay lên quăn xuống đất]
- 2: Thật là quá đáng mà! (ToT) [Bỏ chạy]
- 1: Ủa..cái..gì vậy?
- AV: Aha, chưa đánh mà đã chạy rồi sao, đúng là đáng thất vọng quá đi (¬֊¬)
- 1: Mày..
- AV: Ôi không, cậu còn tính đánh chúng tui nữa sao? Cơ mà tui sợ cậu đánh không lại hai đứa con gái tụi tui nữa chứ, có cần kêu bạn cậu quay lại không?
- 1: Gr..mày chờ đó! Lần sau đừng có để tao gặp lại [Chạy]
- AV: (¬֊¬)

[AV nhặt quyển sách ở dưới đất lên]
- AV: Như vậy coi như xong rồi chứ gì [Nhìn bìa sách] Đây là sách gì thế này? ("¬¬)
...
[AV với AD đi đến thư viện]
- Tín: Hai cậu quay lại rồi sao
- AD: Ừm, Mỹ Ân cũng ở đây à
- MÂ: Là An Di với Vương, hai cậu đến đọc sách sao
- AV: Không phải, tui chỉ đến để trả lại sách cho Tín thôi, của cậu nè..
- Tín: À cảm ơn cậu nha (^▿^)
- MÂ: Đây là sách của cậu hả?
[MÂ nhìn vào bìa sách:"Cách để trở thành một người đàn ông quyến rũ". Ảnh bìa là một người đàn ông sẹc xy, sáu múi với thân hình cơ bắp cuồn cuộn]
- MÂ: (• ༚•) Cậu đọc cái này sao?
- Tín: (?)..Σ(⁰ ロ ⁰) Không phải tớ!
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
109
Điểm cảm xúc
204
Điểm
43
Chap 85: Bắt quả tang
[Lần này VT quyết định đổi kế hoạch sang nhà của N, cô cầu cứu T sau đó hai người hẹn gặp nhau ở nhà của N]

- AV: (Mình để ý mấy nay anh Thiên có gì đó lạ lắm, anh ấy hình như đang giấu mình cái gì đó thì phải, để xem hôm nay anh đi đâu?)

[AV lén lúc đi theo T, đến gần đoạn ngã rẽ thì bị mất dấu]
- AV: [..] Tức thiệt, tự dưng khi nãy lại mất dấu anh ấy, nhưng mà đây là khu vực gần nhà Thư Nhã mà, anh ấy qua đây để làm gì chứ..không lẽ nào?!
..
[Lúc này T đang ở nhà của TN, có cả VT nữa, cả ba đang ngồi cùng nhau ở ngoài phòng khách thì điện thoại của N đột dưng reo lên]
- N: (Hả A Vương, sao cậu ấy lại gọi điện cho mình nhỉ?)
- Alo, tớ nghe đây
- AV: À, cậu hiện đang ở nhà hả?
- N: Ừm, sao vậy? (• ༚•)
- AV: Vậy thì hay quá, tui đang đứng trước nhà cậu nè, cậu có tiện không nếu tui ghé chơi
- N: Hả..!
- T; VT: (?)
- N: [Nói nhỏ] 'À..cậu đợi tớ một tí nha'
- VT: Chuyện gì vậy em?
- N: Dạ không có gì, bạn em gọi chút thôi ^^"
[N nhắn tin cho T]
- N: [✉️: A Vương hiện đang đứng ở trước cửa]
- T: (!) [✉️: Hả, em ấy mà vào đây thì sẽ bị lộ mất]
- N: [✉️: Từ từ để em tính]
- [..] Hay là chúng ta lên phòng em đi, trên đó yên tĩnh hơn (^▿^)
- T: •-•
- VT: Ừm cũng được (• ▿ •)
..
[Sau khi dẫn VT vào phòng, N liền đóng cửa lại]
[Rầm]..
- VT: (!) Tiểu Nhã có chuyện gì vậy, anh không mở cửa được? Σ(° ロ °)
- N: Ah, kì lạ thật, em cũng không mở được
- VT: Hả?!
- N: Chắc là cửa bị hư rồi á, anh đợi tí nha, để em đi kiếm chìa khóa
- VT: Tiểu Nhã, tiểu Nhã..
- T: Giờ chúng ta nên làm cái gì đây? Nếu để em ấy phát hiện thì sẽ rắc rối lắm đấy
- N: Để em nghĩ [..] Em có cách này!
- T: Cách gì vậy?
- N: Anh Thiên, anh hãy chịu khó chút nha
- T: (• ༚•)
[N đi ra gọi chị giúp việc]
- N: Chị Tô, chị giúp em cái này với..

[Một lát sau]
- N: Xin lỗi nha, cậu đợi có lâu không? Tớ vừa thay bộ đồ mới nên ra chậm tí ^^
- AV: Cũng không lâu..[Nhìn xung quanh]
- N: Cậu đang tìm gì hả?
- AV: Hôm nay cậu có gặp anh Thiên không?
- N: Hả, anh Thiên hả!
- AV: ( ͠• -•́)
- N: Không, tớ gặp anh ấy để làm gì chứ ("^▿^)
- AV: (Hm, mình thấy anh ấy đã đi vào khu vực này, sao lại không phải chứ, tức thật khi nãy lại mất dấu anh ấy)
- N: Sao cậu lại hỏi tớ như vậy
- AV: Ờm..tui chỉ tiện miệng hỏi thế thôi
- N: Mà sao hôm nay A Vương lại qua nhà tớ thế
- AV: Tui có việc ở gần đây nên sẵn ghé qua nhà cậu luôn
- N:..Cậu đến tìm tớ sao (˵• ៴ •˵) ☛☚
- AV: (Mình nói như thế sẽ làm cậu ta hiểu lầm mất) À không, tui đến gặp em trai cậu ("¬¬)
- N: Gặp Khả Danh sao? Nhưng trước đây tớ thấy cậu với em ấy đâu có hợp nhau đâu
- AV: Đâu có, thật ra tui cũng thích nhóc đó lắm
- N: Hả!
- AV: (Chết! Mình nói như vậy lại làm cho cậu ta hiểu lầm hơn nữa) Không phải vậy, ý tui là..tui với nhóc đó cũng hợp nhau lắm
- N: Vậy sao..em ấy giờ không có ở nhà, hay là cậu ngồi ở đây đợi tí nha, tớ sẽ đi lấy ít bánh cho cậu
- AV: Ơ không cần đâu, cậu..
- N: [Chạy đi mất]
- AV: •-• (..)
..
- N: Chị Tô, sao rồi?
- C.Tô: Xong rồi thưa cô chủ
..[T bước ra trong bộ đồ hầu gái]
- N: :emoji_flushed:
- T: Như..như này có ổn không vậy? (" ͠^ᴗ^)
- N: Anh Thiên, trông anh xinh lắm luôn ý, em xém tí không nhìn ra anh luôn
- T: Em đừng có nói như vậy, anh đang ngượng muốn chết đây
- N: Anh hóa trang như này bảo đảm không ai nhìn ra đâu
- T: Tốt hơn là như vậy
..
[T tìm cách để đi ra ngoài cửa chính khi AV đang ngồi ở trong phòng khách]
- T: Em ấy chắc là không để ý đâu nhỉ [Cậu tiến ra phía cửa, lúc này tiếng chuông điện thoại đột dưng vang lên]
- T: (!)
- AV: (?) (Tiếng điện thoại giống của anh Thiên thế nhỉ) Nè chị ơi
- T: [Đứng im]
[AV tiến lại gần]
- AV: (Sao mà mình cảm thấy..)
[T quay lại, trên tay ôm Tiểu Bối giơ lên che mặt]
- AV: ( •᷄⌓•᷅") Là mèo! [Lùi lại]..thảo nào lại thấy khó chịu thế này [Hắt xì] ><

[Khi này TN bước ra]
- N: Chị, cậu ấy bị dị ứng với mèo, chị ôm Tiểu Bối ra ngoài y
[T quay người chạy ra ngoài]
- N: Cậu không sao chứ?
- AV: Xin lỗi, cậu có thể cho tui nhờ nhà vệ sinh chút được không
- N: Ừm được
..
- T: Haizz, cũng may là mình có tính trước
[Lúc này KD vừa từ bên ngoài trở về nhà]
- T: (*゚ロ゚)
[T nhìn thấy KD nên vội quay vào trong]
- N: Anh Thiên, có chuyện gì vậy? Sao anh lại quay vào đây chứ?
- T: Khả Danh đang ở ngoài
- N: Hả! Em ấy về rồi sao
- T: A Vương đâu rồi?
- N: Cậu ấy vào nhà vệ sinh rồi
- T: Bây giờ chúng ta làm gì đây?
- N: Em nghĩ là phải nói cho em ấy biết
- T: Hả, có được không vậy?
- N: Anh yên tâm đi, Khả Danh chắc chắn sẽ không nói ra đâu
- T: •-• (..)
- KD: Chào chị hai
- N: À..em về rồi hả ^^
- KD: Đây là ai vậy?
- N: Đây..đây là..
[AV bước ra]
- KD: Oh, nay anh rể tới chơi à
- N: (ʘ_ʘ)
- T: (;¬ᴗ¬)
- AV: Hả? Ai anh rể của cậu khi nào chứ, nói chuyện cho cẩn thận vào nhóc con
- KD: Ngọn gió nào đưa anh tới đây vậy?
- AV: Tui cũng không hiểu là tại sao lại đến đây nữa, tui nghĩ là chắc tui phải về ngay thôi, con mèo của cậu làm tui khó chịu quá
- KD: Ơ, anh đừng có về sớm vậy chứ, em cũng vừa mới về thôi mà, hay là làm tách trà đi
- AV: Không cần đâu
- KD: Em sẽ để Tiểu Bối ở đây, anh đừng hòng bước ra ngoài
- AV: Nè, chơi vậy là không được đâu nha!
- KD: (¬֊¬) Giờ em đang ở trên cơ anh rồi
- AV: (Cái thằng nhóc ranh đáng ghét này) (" ͠¬¬)
..
- KD: Chị Tô thay giúp em ấm trà với
[T đi tới dọn ấm trà]
- KD: Ủa chị Tô đâu rồi, chị này là ai trông lạ vậy? Em chưa gặp chị bao giờ
- T: Khụ khụ..
- N: À chị ấy là người mới đến làm đấy
- KD: Người mới à, nhưng mà mình đâu có thiếu người nữa đâu?
- N: Thật ra chị ấy là em họ của chị Tô, đến làm giúp mấy hôm đấy mà
- KD: Òh..

[Sau đó, T mang ấm trà vừa mới pha lên]
- KD: Cảm ơn..à mà chị xưng hô thế nào nhỉ?
- T: Dạ? (• ᘁ •)"
- KD: Chị tên là gì vậy?
- T: Tên..[Lẩm bẩm] 'Tui tên là Thu Duyên'..[Đọc lái lại sẽ là Duy Thiên]
- KD: Chị có thể nói to được không, tui không nghe thấy gì hết [Vừa nói, KD vừa nhấm thử một ngụm trà]
[T khum người xuống nói nhỏ với KD]
- T: Tên của tui là Thu Duyên, thưa cậu
- KD: (!)
- T: ;)
- KD: [Sặc]
- AV: (?) ( ͠• -•́)
- N: (;ŏ﹏ŏ)
[KD nhìn nét mặt của T với N lúc này, cậu dường như đã nắm được tình hình]
- KD: •-•..Ờm trà hơi nóng thì phải, không có gì đâu, chị làm việc tiếp đi
[T cuối người gật nhẹ rồi quay đi]
- KD: Mm..uống trà xong anh về nhé
- N: (!)
- AV: Gì vậy, khi nãy còn muốn giữ tui lại mà, sao giờ đổi ý lẹ vậy?
- KD: Không phải đâu, tại em chợt nhớ ra là ba mẹ em giờ này có lẽ sắp về rồi, nếu mà họ bắt gặp chị dẫn bạn trai về nhà thì chắc chắn sẽ không dễ dàng cho anh đi đâu, ba mẹ em hiếu khách lắm đấy
- AV: ("¬¬) Bạn trai gì chứ nhưng mà tui cũng không muốn gặp rắc rối đâu, vậy cậu làm ơn kêu con mèo của cậu đừng có đứng canh ở đấy nữa giùm cái
- KD: (¬֊¬)
- AV: Nè kiểu cười đó là sao hả!
- KD: Ạ cái đi
- AV: Đừng có mơ!
- T: (Hiếm khi thấy A Vương bị ở kèo dưới như vậy, em trai của Thư Nhã đúng là ghê thật, sau này mình cũng phải cẩn thận mới được •-•")
- N: Danh, em đừng có chọc A Vương nữa, mau dẫn Tiểu Bối ra y
- KD: Em biết rồi
...
- N: Cậu về nhé
- KD: Lần sau anh rể đến chơi nữa nhé
- AV: Rể cái đầu cậu, lần sau tui sẽ không đến đây nữa đâu, tạm biệt!
- N: (Hơ, cậu ấy giận rồi sao?) (*゚ロ゚)
...
- N: Danh à, khi nãy em đã chọc giận A Vương rồi đấy
- KD: Chị yên tâm đi, anh ấy không có giận lâu đâu nhưng mà có việc chị vẫn phải giải thích với em đấy
- Anh Thiên, sao anh cũng ở đây, lại còn kiểu ăn mặc khi nãy nữa, hai người đang làm cái gì vậy?
- T: ("^▿^)
- N: Mm, Danh à, chị sẽ giải thích việc này với em sau nhé nhưng tuyệt đối em không được nói việc này cho A Vương biết nha
- KD:..Em biết rồi
- N: Ah phải rồi
[N chợt nhớ ra VT nên chạy lên phòng]
..
- VT: Hm..sao mà lâu thế nhỉ? (..) Không lẽ Thư Nhã lại nhốt mình ở trong này để lén tòn tèn với tên kia! :emoji_scream: Không được rồi, phải tìm cách ra khỏi đây mới được..
[Lúc này N đi vào mở cửa]
- N: Anh Thanh, cửa đã mở được rồi nè, ủa?
[Cô nhìn thấy VT đang leo khỏi cửa sổ]
- N: (!) Anh đang làm cái gì vậy?!
[VT nghe thấy tiếng của TN nên giật mình bị té]
- N: Áh..!!
[Cậu ta rơi xuống nhưng cũng may là rớt trúng một bụi cây]
- N: Anh có sao không?!
- VT: Ah..chân tui

[Sau đó T giúp N đưa VT lên xe]
- N: Được rồi anh Thiên, em sẽ đưa anh ấy đến bệnh viện, anh cứ về trước đi
- T: Ừm vậy anh về nha, em cẩn thận nhé
- N: Dạ, em cảm ơn anh
..
[N vừa đi thì KD ra hỏi chuyện của T]
- KD: Anh với chị hai của em là mối quan hệ gì vậy?
- T: (!) Anh với chị hai của em không có gì đâu, chỉ là giúp đỡ lẫn nhau thôi, em đừng có nghĩ quá nhiều
- KD: Không có gì thật sao?
- T: Đương nhiên là không có gì rồi, em hỏi vậy là đang nghi ngờ anh à?
- KD: Nếu không sao anh lại giấu anh Vương chứ, hai người rõ là đang làm cái gì đó mờ ám lắm
- T: Thật ra là..được rồi, anh nói cho em biết nhưng mà em phải giữ bí mật chuyện này giúp anh nha..anh đang giúp chị của em đối phó với anh Thanh trên danh nghĩa là bạn trai của cô ấy
- AV: Cái gì! Những gì anh vừa nói có phải là sự thật không?
- T: (ʘ_ʘ) Ủa A Vương, sao..sao em lại ở đây?
 
Sửa lần cuối:

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
109
Điểm cảm xúc
204
Điểm
43
Chap 86: Chăm sóc tận tình
- AV: Em ở đây để đợi anh nãy giờ á, anh tưởng em là đồ ngốc hả, anh nói đi, chuyện này là như thế nào hả?
- T: ( •᷄⌓•᷅ ) Ơ..
- KD: E hèm, chuyện gia đình các anh tự giải quyết nhé, em xin phép đi vào trong [Đóng cửa]..
- AV: Anh có lời gì cần giải thích với em không hả?
- T: Hơ hơ..chuyện này ("^▿^)
..
[Sau đó T kể hết mọi chuyện với AV]
- AV: Không được, em không chấp nhận!
- T: A Vương, bọn anh chỉ là giả vờ thôi, anh với Thư Nhã không có gì với nhau đâu ^^"
- AV: Sẽ không có gì chắc chắn hết, lỡ như anh thích cậu ta thật thì sao?
- T: Em biết suốt bao năm qua anh vẫn luôn như vậy mà đúng không, với lại anh giúp Thư Nhã không phải là vì em ấy mà là bởi vì em thôi
- AV: Sao lại là vì em chứ?
- T: Thật ra em cũng biết người mà Nhã thích không phải anh mà, anh chỉ là không muốn em bị kéo vào rắc rối trong chuyện này thôi
- AV: Thì đã sao chứ, em không quan tâm, em không muốn anh quen với cậu ta đâu!
- T: :emoji_pensive:..Em nghe anh nói đây, anh hứa sẽ cố gắng chấm dứt chuyện này sớm nhất có thể nên em cũng đừng có làm khó Thư Nhã, những việc anh hứa thì anh sẽ làm, đổi lại em chỉ cần hứa với anh là em không được có liên quan gì tới Nhã được chứ?
- AV: Sao anh lại làm như vậy chứ, anh làm vậy chỉ để ngăn cậu ta tiếp cận em thôi hả hay anh còn có ý gì khác?
- T: Anh..(Làm sao để mình nói cho em ấy hiểu được chứ) nói tóm lại là anh đang cố gắng giúp em đó, em có thể nghe theo lời anh được không?
- AV: Được rồi, vậy anh hứa với em đi là chắc chắn anh sẽ không thích cậu ấy, anh hứa đi
- T: Nếu em vẫn không tin, anh hứa, được rồi chứ
- AV: Hừm..tạm thời em sẽ coi như là không có gì, anh phải thực hiện đúng như những gì mình nói đó
- T: Ừm, cảm ơn em đã hiểu cho anh (^▿^)
- AV: (¬¬) (..)

[Hôm sau AV tới gặp TN]
- AV: Cậu đi với tui một lát được không?
- N: Ừm..
...
- N: A Vương..
- AV: Hẳn là cậu cũng biết tui đến gặp cậu vì lý do gì đúng chứ
- N: Anh Thiên cũng có nói chuyện này cho tớ biết rồi, thật ra..tớ
- AV: Cậu không cần phải nói thêm gì nữa đâu bởi vì anh Thiên đã giải thích cho tui hết rồi, tui chỉ muốn gặp cậu để hỏi một số chuyện thôi
- N: Vậy A Vương cứ hỏi đi, tớ sẽ trả lời cậu
- AV: Tại sao lại là anh Thiên?
- N: Hả?
- AV: Tại sao cậu lại chọn anh Thiên làm bạn trai của mình mà không phải ai khác chứ
- N: Xin lỗi, ban đầu tớ chỉ định nói dối để gạt anh Thanh thôi nhưng không ngờ sự việc lại xảy ra như này, tớ thật sự không có ý muốn anh ấy giả làm bạn trai của tớ đâu, với lại cậu cũng biết là tớ..
- AV: Ừm được rồi, tui còn một câu muốn hỏi cậu
- N: Là chuyện gì vậy?
- AV: Cậu sẽ làm gì nếu như việc đóng giả không thành công, không lẽ cậu định kéo dài cho đến khi nào tên kia chịu từ bỏ à? Vậy còn phía gia đình của cậu thì sao, cậu đã từng nói việc đó với người nhà của cậu chưa?
- N: Tớ..việc này tớ cũng chưa nghĩ tới nữa, còn về ba của tớ thì..tớ nghĩ là cần phải có chút thời gian..
- AV: Vậy thì cậu tính đợi tới khi nào hả?
- N: Bây giờ tớ cũng không biết phải trả lời cậu thế nào, tớ xin lỗi vì đã gây ra rắc rối cho cậu và anh Thiên nhưng mà cậu hãy cho tớ ít thời gian được chứ, nhất định tớ sẽ đưa ra câu trả lời thỏa đáng nhất cho cậu
- AV: Được rồi, vậy tui sẽ đợi câu trả lời của cậu
- N: Cảm ơn cậu A Vương

[Sau đó AV đến gặp AD]
- AV: Có phải pà biết việc này từ trước rồi đúng không?
- AD: Tui..:emoji_rolling_eyes:
- AV: Pà giỏi lắm, dám âm thầm ở sau lưng tui làm chuyện tốt, rốt cuộc là pà đã giấu tui bao nhiêu chuyện rồi hả?!
- AD: A Vương, xin lỗi mà, ông đừng có giận nha
- AV: Pà có biết pà làm vậy là tạo cơ hội cho hai người họ không hả!
- AD: Tui..biết
- AV: Pà biết mà vẫn tiếp tay cho hai người đó lừa gạt tui à, rốt cuộc thì pà đang đứng về phe nào vậy hả?!
- AD: Tui thật sự cũng không muốn giấu ông đâu, bởi vì anh Thiên đã nhờ nên tui không thể không giúp ảnh được
- AV: À vậy nếu hai người họ đến với nhau thì pà cũng sẽ hai tay dâng anh Thiên cho Thư Nhã có đúng không?
- AD: Tui biết sai rồi, xin lỗi A Vương
- AV: Thôi tui không dám nhận lời xin lỗi của pà đâu, mắc công lần sau pà lại đâm sau lưng tui nữa
- AD: Không có đâu mà, thật đó
- AV: Hừ..vậy thì tui sẽ cho pà một cơ hội, hãy kể lại hết những gì pà biết cho tui
- AD: Ừm..được rồi :emoji_sweat:

[Sau đó AD kể lại hết những việc đã xảy ra cho AV nghe]
- AV: (Hừm..cái tên đó cũng không đơn giản nhỉ? Dám gây sự với anh Thiên của mình, phải cho tên đó biết tay mới được) Được rồi, tui tạm tha cho pà đó, giờ tui có việc phải xử lý rồi
- AD: Ông tính đi đâu hả?
- AV: Việc của tui pà đừng có quan tâm, bây giờ tui giao cho pà việc giám sát hai người họ, nếu có gì phải báo cho tui biết liền nghe chưa, đừng để tui phát hiện pà dám giấu tui gì đó nếu không thì pà không yên với tui đâu
- AD: Ừm..tui biết rồi •-•"
...
[AV đi đến chỗ TN]
- AV: Có phải cậu định sẽ đến chăm sóc cho tên kia không vậy?
- N: Ừm, đúng rồi, tại vì tớ cũng có một phần trách nhiệm nên phải đến thăm nom anh ấy
- AV: Cậu không cần phải đi nữa đâu, cứ giao việc đó lại cho tui
- N: Hả..sao mà cậu có thể đi được chứ?
- AV: Cậu cứ yên tâm, tui sẽ có cách, anh ta sẽ không biết được đâu
- N: Nhưng mà tại sao cậu lại..
- AV: Tui biết là thời gian gần đây anh ấy đã đối xử rất tử tế với anh Thiên của tui nên tui chỉ muốn đến báo đáp tí thôi mà (◍^ᴗ^◍)
- N: •-•" Cậu sẽ không làm gì quá đó chứ?
- AV: Cậu yên tâm đi, sẽ ổn thôi
...
[VT lúc này vẫn đang nằm viện cùng cái chân bó bột]
- VT: Tiểu Nhã, em đến rồi sao..ủa không phải..
[Một cô gái có mái tóc dài màu vàng cùng với khuôn mặt xinh xắn]
- AV: Chào anh, hôm nay chị Thư Nhã không đến được nên em sẽ thay chị ấy đến đây để chăm sóc anh (^▿^)
- VT: Mà em là ai vậy?
- AV: À em là em họ của chị Nhã, anh cứ gọi en là A Mỹ là được rồi
- VT: Ồ, mà trông em quen quá, chúng ta đã gặp nhau bao giờ chưa nhỉ?
- AV: Mấy câu tán gái này xưa rồi, anh định dùng câu này để gây ấn tượng với em đó à
- VT: Ơ anh không phải có ý đó
- AV: Hihi, em chỉ nói vậy thôi
- VT: Mà nếu Nhã không đến được thì cũng không có gì đâu, phiền em vậy anh thấy ngại lắm
- AV: Không có gì đâu anh, em cũng rảnh mà, em chỉ sợ anh thấy phiền thôi
- VT: Anh không đâu ("^▿^)
- AV: Vậy thì tốt quá, anh cứ yên tâm, em chắc chắn sẽ chăm sóc anh thật chu đáo (^▿^)
- VT: Cảm ơn em
- AV: (◍^ᴗ^◍) [..]

[Tối đó, VT gọi điện cho N]
- VT: Tiểu Nhã, em có thể đến thăm anh được không, anh không muốn ở đây một mình đâu
- N: Sao vậy, không phải anh bảo là sắp khỏe rồi sao? Mà hôm nay A Vư..A Mỹ chăm sóc cho anh như thế nào rồi?
- VT: ( •᷄⌓•᷅") Em đừng có nhắc đến con bé đó nữa, nó muốn giết anh đấy!
- N: Anh nói gì nghe ghê vậy ("^▿^)
- VT: Anh nói thật đó, em đừng có kêu nó đến nữa nha, em đến đây với anh đi
- N: Xin lỗi anh nha, dạo này em phải bận ôn thi rồi, với lại sắp tới em còn có buổi tập ở CLB nữa nên là không đến thăm anh được đâu, anh thông cảm nha
- VT: Nhưng mà tiểu Nhã..
- N: Thôi anh ráng nghỉ ngơi cho khỏe nha, đến khi nào anh khỏe lại rồi thì tụi mình gặp nhau nha, giờ em không làm phiền anh nữa, tạm biệt anh..
- VT: Ơ tiểu Nhã, Nhã..[Tút tút]..(*゚ロ゚)
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
109
Điểm cảm xúc
204
Điểm
43
Chap 87: Hoàng tử ếch
- AD: (Đã vài ngày trôi qua kể từ hôm đó, mọi thứ có vẻ như rất bình thường, Thư Nhã hiện tại rất thoải mái do không bị vị hôn phu của cậu ấy bám theo nữa, nghe bảo A Vương đã làm gì đó khiến anh ta phải nằm viện thêm 1 tuần nữa, đáng sợ thật, như này thì sau này có lẽ mình sẽ không dám đắc tội với cậu ấy nữa •-•" Hôm nay ở CLB có buổi tập cho vở diễn mới và mọi người đều đang chuẩn bị cho vở diễn sắp tới)..
- Thư Nhã, cậu tới rồi
- N: An Di, chào cậu
- AD: Ủa Khả Danh, em cũng đến chơi hả?
- KD: Nghe bảo anh chị sắp diễn một vở kịch, lần này chị hai của em được làm vai chính nên em muốn đến xem chị ấy diễn như nào
- AD: Oa, có em đi cùng để ủng hộ, chắc chắn chị của em sẽ làm tốt thôi
- KD: Dạ..nghe bảo là anh chị diễn vở "Hoàng tử ếch" hả?
- AD: Đúng rồi
- KD: Em cũng muốn biết người đóng vai hoàng tử sẽ là ai?
- AD: Ể vậy là em chưa biết sao
- KD: Đó là ai vậy?
- AD: Lát nữa em sẽ biết à [Che miệng cười khúc khích]
- KD: (?)
..
- M: Được rồi, bước ra đây nào
[AV mặc bộ đồ ếch bông màu xanh bước ra]
- AV: (¬-¬)
- KD: [Ngạc nhiên] Hả, đó là..
- AD: Kkk, trông cậu ta mắc cười quá :emoji_joy:
- N: (Dễ thương quá!) (˵• •˵)
- AV: Anh Minh, sao anh lại bắt em phải mặc cái thứ này chứ?!
- M: Dĩ nhiên, vì cậu là ếch mà
- AV: Trông nó thật ngu ngốc, với lại đây chỉ là buổi diễn tập thôi, không cần đồ hóa trang đâu
- M: Cậu phải mặc nó trước thì mới biết là có hợp hay không, tui thấy ok rồi đó, rất là hợp với cậu
- AV: Em phản đối! (•̀ ૦ •́)
- M: Phản đối không có hiệu lực ( ᵕ ༚ᵕ)
- AD: Ê nè, tui thấy ông mặc cái đó cũng dễ thương lắm đó, haha..
- AV: Pà im đi! Có tin là tui cho pà ăn đòn không hả
- AD: Tui nói thật mà, cậu cũng thấy vậy đúng không Nhã?
- N: Ơ..ừm (˵• - •˵)
- AV:
- M: Thư Nhã, cậu đây rồi, tớ cũng đã chuẩn bị đồ của cậu rồi đây, cậu mau vào thay đi
- N: (!)

[N bị N lôi đi thay đồ]
- AV: Thiệt tình..(Cũng may là anh Thiên không có ở đây) ("¬¬)
- KD: Chào anh
- AV: Argh..sao nhóc cũng ở đây vậy?
- KD: Em đến để xem chị hai tập diễn, không ngờ anh cũng được đóng vai chính
- AD: Bất ngờ lắm đúng không, chị cũng không nghĩ cái con người này lại có thể vào vai chính được đâu (¬֊¬)
- AV: Pà tưởng tui thích cái vai này lắm sao, với cái bộ đồ ngớ ngẩn này nữa, grừ..đúng thật là mất mặt..
- AD: Ủa đang nói mà đi đâu vậy?
- AV: Tui phải thay cái bộ đồ chết tiệt này ra
- AD: Đang đẹp mà cởi ra chi vậy
- AV: Nói tiếng nữa là tui cho pà một trận đó có biết chưa
- AD: :emoji_stuck_out_tongue:
- KD: [..] Anh ấy thường hay nói chuyện với chị như thế à?
- AD: Tính của tên đó là như vậy á, lúc nào cũng khó chịu như vậy, em đừng có để tâm làm gì
- KD: Chị có vẻ hiểu rõ anh ấy quá nhỉ
- AD: Quen biết nhau lâu đến vậy, chị còn lạ gì tính của cậu ta nữa
- KD: Nói vậy hai người thân nhau lắm à, thế sao lần trước chị lại bảo là không thân tí nào?
- AD: Ừ thì..trước đây cũng thân lắm á, bây giờ thì chắc không ("^▿^)
- KD: Sao lại vậy?
- AD: Thì..có một vài chuyện xảy ra giữa bọn chị nên là chị và A Vương đã cãi nhau, giờ thì cậu ấy ghét chị rồi
- KD: Nói vậy là trước đây anh ấy cũng tốt với chị lắm hả?
- AD: Haha..tốt hơn thì chắc không nhưng mà đỡ đáng ghét hơn bây giờ ("¬◡¬)
- KD: (..)
- M: Xin giới thiệu công chúa của chúng ta..
[TN vừa thay bộ đồ mới bước ra]
- AD:..Woa Thư Nhã, cậu xinh quá!
- N: Hi, thật ngại ghê ^^"
- M: Được rồi, vậy chúng ta hãy bắt đầu thôi..ủa con ếch đâu rồi?
- AD: Cậu ta vào trong thay đồ rồi
- M: Cái tên này, đã bảo là phải mặc rồi mà dám cởi ra à! [Chạy đi tìm]
- N: ^^"

[Lúc này MÂ chạy đến]
- MÂ: Xin lỗi nha, tớ có đến trễ không? ><
- AD: Mỹ Ân, cậu tới rồi hả
- KD: (!)
- MÂ: Chào các cậu, tớ mới đến..ah Thư Nhã trông xinh quá (•̪ ૦ •̪)
- N: Có gì đâu, lần trước Mỹ Ân đóng vai công chúa cũng xinh lắm á
- MÂ: Thật vậy sao, cảm..cảm ơn cậu nha (˵• •˵)
- N: ^^
[MÂ nhìn thấy KD]
- MÂ: Ủa, cậu là cậu bạn bữa trước?
- N: (• ༚•) (?)
- AD: Ủa hai người biết nhau hả?
- MÂ: À, lần trước tớ và cậu ấy đã vô tình đổi nhầm mèo cho nhau ^^
- KD: (˵• •˵)
- AD: À..à..ra là vậy hả, hóa ra người giữ con mèo là cậu
- MÂ: Ủa cậu cũng biết chuyện đó hả?
- AD: Ừ thì, tớ cũng có nghe nói ("^▿^) Dù gì cũng là người quen hết à, chúng ta giới thiệu lại nha. Mỹ Ân, đây là Khả Danh, em trai của Thư Nhã
- Còn đây là Mỹ Ân, bạn của chị, hai người làm quen với nhau y
- MÂ: Thì ra là em trai của Thư Nhã hả, cảm ơn em vụ lần trước nha, không ngờ là được gặp lại em (◍^ ^◍)
- KD: Dạ..[Xấu hổ]

[Sau khi buổi diễn tập kết thúc AD đến gặp AV]
- AD: Coi tui có gì nè [Giơ điện thoại lên]
- AV: (!) Nè, sao pà dám chụp tui mặc cái bộ đồ ngu ngốc đó hả!
- AD: Có sao đâu, tui thấy cũng dễ thương nên chụp lại làm kỉ niệm thôi mà ( ˘ᵕ˘) Chắc anh Thiên cũng sẽ thích nên tui nghĩ là sẽ rửa ra cho ảnh một tấm luôn
- AV: Pà dám làm như vậy hả!
- AD: Có gì đâu mà không dám nào :emoji_stuck_out_tongue_winking_eye:
- AV: Gr..đưa tấm hình đó đây cho tui
- AD: Không đưa
[Hai người giành giật một hồi, AV đè AD xuống để lấy tấm hình]
- AV: Đưa đây!
- AD: Không, không đưa (>~<)

[Tách!] [Một tiếng chụp hình phát ra từ máy điện thoại làm phá vỡ bầu không khí]
- AV, AD: (?!)
- KD: Ờm..xin lỗi vì đã làm phiền, hai anh chị cứ tiếp tục đi ạ [Nói xong KD quay người rời đi]
- AD: Hả? (• ༚•) (!!) Không phải là em ấy lại hiểu lầm tui với ông chứ?! (*゚ロ゚)
- AV: Không thể tin được, nếu như thằng nhóc đó mà đi nói lung tung thì coi như tiêu, phải đi ngăn nó lại mới được
- AD: Ah đợi tui với..
..
- AV: Nè nhóc đứng lại đó!
- KD: Hả, nhóc?
- AV: À em trai, em trai, chúng ta nói chuyện với nhau chút được chứ
- KD: Anh muốn nói cái gì?
- AV: Chuyện khi nãy, không như em nghĩ đâu
- AD: Đúng đó em, không có gì đâu!
- KD: Em cũng thấy không có gì..nhưng mà em không chắc nếu có ai hỏi tới đâu
- AV: (Cái thằng ranh ma xảo quyệt này) Được rồi, nhóc muốn cái gì thì cứ nói thẳng ra luôn đi
- KD:..Hình như anh chị có vẻ thân với chị Mỹ Ân có phải không, hai người có thể giúp em gặp chị ấy được chứ?
- AV: Hở? Hỏi pả ik, anh không có thân với cậu ta đâu
- AD: Ờm chị cũng không thân với cậu ấy lắm ("^▿^) Mà em gặp Mỹ Ân có việc gì sao?
- KD: Không, chỉ là..
- AV: Có gì thì nói rõ ra cho dễ giải quyết luôn
- KD: Chỉ là em muốn gặp chị ấy thôi
- AV: Chỉ gặp thôi à? Nè khoan, đừng nói là nhóc..không được đâu, Mỹ Ân là hoa đã có chủ rồi nên bọn anh không thể giúp nhóc được
- KD: Là vậy sao (..) Em nghĩ là em sẽ đi gặp anh Thiên
- AD: Σ(°ロ°)
- AV: (!) Ê nè khoan đã! Có gì thì từ từ bàn bạc lại cái đã..
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
109
Điểm cảm xúc
204
Điểm
43
Chap 88: Buổi gặp gỡ tình cờ được sắp đặt
[Một ngày đẹp trời, AD rủ MÂ ra công viên]
- AD: Xin lỗi cậu nha, tự dưng tớ cảm thấy đau bụng quá, tớ đi chút nhé ("^▿^)
- MÂ: Ờm không sao đâu, tớ sẽ ở đây đợi
- AD: À mà chắc có lẽ sẽ hơi lâu chút đấy, cậu đợi tớ lâu chút nha
- MÂ: Không sao đâu, cậu cứ đi đi
...
- AV: Hm..không hiểu sao mình lại phải giúp cho tên nhóc này nữa, đúng là phiền phức thật chứ (¬¬)
- AD: Cảm thấy có lỗi với Tín quá, mình cũng chỉ bất đắc dĩ thôi, hy vọng cậu sẽ tha thứ cho mình :emoji_pray:
- AV: Biết mà vẫn ráng làm, cậu ta mà biết được chắc chắn sẽ không tha cho pà đâu, tốt nhất là pà nên mong cho cậu ta không biết y
- AD: Nè ông không thể nói câu gì đó tốt hơn được sao?
- AV: Nếu pà tốt vậy thì đã không giúp cậu ta rồi
- AD: Bộ ông không thấy cắn rứt tí nào à?
- AV: Tui không có thân với cậu ta như pà nên không cần phải thấy tội lỗi
- AD: Argh..đáng ghét!
- AV: Tới rồi đó, pà ở đây canh chừng đi, để tui ra gặp nhóc đó
..
[AV ra nói chuyện với KD]
- AV: Cậu ta ở đằng kia kìa, mà nói trước, làm gì cũng nên có chừng mực, nhóc đừng có làm gì quá đó
- KD: Em biết rồi, cảm ơn anh
- AV: Nè, dẫn theo nó
[AV đưa cho KD một con chó]
- AV: Nếu mà dắt chó đi dạo trong công viên sẽ có vẻ tự nhiên hơn..được rồi đi thôi

[AV quay lại chỗ AD]
- AD: Ủa Khả Danh có nuôi chó sao?
- AV: Không, là tui đưa cho nhóc đó á
- AD: Hả, ông kiếm đâu ra con chó vậy?
- AV: Ờm khi nãy thấy nó bị xích ngoài kia nên tiện tay thả ra đó mà
- AD: (!) Ông trôm chó của người ta à?!
- AV: Ai nói tui trôm khi nào chứ, tui đường đường chính chính thả nó ra mà
- AD: Lỡ bị người ta phát hiện thì sao?
- AV: Có gì chứ, chỉ là mượn chút thôi mà
- AD: Đúng là hết nói nổi ("¬¬)
..
[KD giả vờ dắt chó đi dạo rồi tình cờ gặp MÂ]
- KD: Ah, chị Mỹ Ân
[MÂ đang đứng nói chuyện với một bé gái, nghe tiếng gọi nên cô quay người lại]
- MÂ: (?) Là Khả Danh hả?
- KD: (!)
[Trên tay MÂ đang ôm một con mèo, lúc này con chó đột dưng trở nên hung dữ, KD cố giữ con chó lại, con mèo hoảng loạn cào trúng MÂ sau đó bỏ chạy]
- MÂ: Ah!
- KD: (!) Em xin lỗi, chị có sao không?
- MÂ: Chị không sao

[Sau khi bỏ chạy, con mèo trốn trên cây, còn chó thì đứng canh ở dưới, lúc này một người đàn ông từ xa chạy tới]
- ?: Này nhóc kia, dắt con chó của ta đi đâu vậy hả?
- KD: Hả?
- ?: Đây là chó của tui, cậu phải trả lại cho tui
- KD: •-•"
[Bên phía AV]
- AV: Tui không biết cái gì à nha
- AD: :emoji_face_palm:

[KD giao lại con chó cho người đàn ông kia, MÂ nhìn cậu chằm chằm]
- KD:..Àh e..em thấy nó bị lạc!
- MÂ: Ra vậy ^^
- Bé gái: Mèo của em! ( •᷄ ༚•᷅ )
- MÂ: (• ༚•) Em mèo à, không sao nữa rồi, hãy xuống đây đi
- KD: (..)
[Con mèo do còn hoảng sợ nên ở im trên cây]
- MÂ: Bé mèo không chịu xuống rồi, làm sao bây giờ?
- Bé gái: Huhu..
- KD: •-• Để em leo lên đó
- MÂ: Em leo có được không?
- KD: Em làm được mà..
[Nói xong KD liền trèo lên cây]
- MÂ: Cẩn thận đó

[Sau một hồi cậu cũng ôm được con mèo xuống]
- MÂ: Hay quá, được rồi!
- Bé gái: Hihi, cảm ơn anh chị
[Bé gái ôm mèo mừng rỡ sau đó tạm biệt hai người rồi rời đi]
- KD: [..] Chị hãy đi với em
[MÂ chưa kịp phản ứng gì đã bị KD dắt đi]
- MÂ: (!)

[Cậu dẫn cô tới một tiệm thuốc gần đó để mua băng keo cá nhân]
- MÂ: (!) Đó chỉ là vết xước nhỏ thôi, chị không sao mà
- KD: Dù vậy nhưng băng lại vẫn tốt hơn
- MÂ: Ừm, cảm ơn em nhiều nha ^^
- KD: (˵• •˵) K..không có gì đâu ạ
- MÂ:..Ah chết, chị quên mất!
- KD: (?)
[Tiếng chuông điện thoại đột dưng vang lên]~♪
- MÂ: Alo An Di
- AD: Mỹ Ân à, xin lỗi cậu nha, tự dưng tớ có việc đột xuất nên phải đi gấp rồi, cậu thông cảm cho tớ nhé
- MÂ: Ồ vậy sao, không có gì đâu, tớ cũng vừa đi khỏi một lát, tớ cứ nghĩ là cậu phải đợi rồi, vậy chúng ta hẹn lại khi khác nhé
- AD: Ùm, hẹn cậu khi khác nha
- MÂ: Ừ..[Cúp máy]
- AD: :emoji_pensive: Haizz..sau đợt này làm sao mà tui dám nhìn mặt Tín nữa đây
- AV: Vậy thôi tốt nhất đừng nhìn (¬¬)
...
- KD: Chị Mỹ Ân, em nghe bảo là chị có bạn trai rồi hả?
- MÂ: Ờm à.. (˵• •˵)
- KD: Cũng đúng mà nhỉ, chị vừa dễ thương vừa tốt bụng như vậy sao lại không có người yêu được chứ
- MÂ: Thật..thật ra chị và cậu ấy vẫn đang trong giai đoạn tìm hiểu, hiện tại lo cho tương lai quan trọng hơn chứ ^^"
- KD: Vậy sao, thật là ganh tị quá..
- MÂ: (?) (• ༚•)
- KD: À không có gì đâu
- MÂ: Phải rồi, chị nghe nói em năm sau là cũng lên đại học rồi hả, giỏi thật đó, em đã có quyết định gì cho tương lai của mình chưa? ^^
- KD: Tương lai sao? [Im lặng]
- MÂ: (?) Ờm xin lỗi, chị nói gì không phải hả
- KD: Không có gì ^^ Chẳng qua là em hơi lo lắng chút thôi, tương lai em muốn trở thành một bác sĩ thú y
- MÂ: Woa..em sẽ trở thành bác thú ý thật sao?
- KD: Đúng vậy, nhìn những con vật nhỏ đáng yêu, em muốn được chăm sóc và bảo vệ cho chúng

[MÂ nắm lấy tay của KD, tỏ vẻ hào hứng]
- KD: (!) :emoji_flushed:
- MÂ: Khả Danh à, chị hy vọng em sẽ đạt được ước mơ của mình, em nhất định sẽ cứu chữa được rất nhiều sinh mạng nhỏ bé, chị sẽ ủng hộ em hết mình luôn
- KD: [Mỉm cười] Cảm ơn chị rất nhiều
- MÂ: Thật ra chị cũng có mong ước là sẽ được chăm sóc những động vật nhỏ bé thế nên chị với em là cùng có chung mục tiêu rồi
- KD: Em tin chị nhất định sẽ làm được
- MÂ: Vậy chúng ta hãy cùng cố gắng nhé (^▿^)
- KD: Vâng..[Đứng dậy] Trời cũng gần tối rồi, em nghĩ là em nên đi về thôi, chị đi về cẩn thận nhé
- MÂ: À..ờm, em cũng vậy nhé, hẹn gặp lại em sau ^^
[KD quay đầu mỉm cười xong lặng lẽ rơi đi]
- KD: (Cảm ơn chị vì đã dành thời gian cho em, dù là khoản thời gian ngắn ngủi thôi nhưng nó khiến em cảm thấy hạnh phúc hơn bao giờ hết, em sẽ không đến tìm chị nữa đâu, nếu mà em gặp lại chị thì em sẽ không nỡ từ bỏ mất, thật vui vì đã được gặp chị, hy vọng là chị sẽ luôn mãi vui vẻ như vậy nhé)..
 
Top