Lượt xem của khách bị giới hạn

[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,755
Điểm cảm xúc
495
Điểm
83
Chương 1941: Tuyệt đối không buông tha
Nếu không, chờ trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực trở nên cường đại, hắn sẽ xong đời. Đây là một sự phiêu lưu...

Đúng vậy. Trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực mấy nghìn năm mới yếu đi một lần. Hiện tại chính là thời kì yếu nhất. Chờ tới khi cường đại ngay cả Chân Thần bọn họ cũng không có cách nào xuất hiện ở đại lục Thần Huyền. Hắn lại để cho trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực rót vào trong Nguyên Giới của hắn, đó không phải là muốn chết thì là cái gì?

Hơn nữa hiện tại mục đích thực sự của Kinh Thiên Chân Thần cũng không phải vì vây khốn Vu Nhai, mà là muốn lấy người thân và bằng hữu của Vu Nhai để uy hiếp hắn.

Hắc hắc, ngươi không phải trọng tình trọng nghĩa sao? Chờ đến lão tử đưa tất cả người thân của ngươi tới đây, ngươi còn dám không giao ra Nguyên Giới mới sao?

Đồng thời, hắn còn có thể quan sát xem Vu Nhai thật sự có phương pháp giải được Huyền Nguyên Chi Lực hay không...

Nếu như hắn thật sự nhận được phương pháp mở ra trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực từ nơi khởi nguồn Nguyên Giới. Đợi được tới trước đại quyết chiến, hắn nhất định sẽ dùng đến. Đến lúc đó không chừng có thể học được điều gì...


Đương nhiên, chính là có chút khó chịu cùng Đoạn Thiên và Huyền Thiên lại ký khế ước Nguyên Giới mới.

Đúng vậy, Đoạn Thiên và Huyền Thiên làm sao có thể để Kinh Thiên độc chiếm Huyền Binh Điển được. Bọn họ đương nhiên cũng muốn cùng Kinh Thiên Chân Thần ký kết khế ước với Nguyên Giới mới, muốn cùng hưởng Huyền Binh Điển. Nếu như không ký, như vậy Huyền Thiên và Đoạn Thiên sẽ trực tiếp không để ý tới Kinh Thiên, liền do Kinh Thiên một mình đi đánh nhau với ba thế lực lớn của Vu Nhai đi. Thậm chí không chừng bọn họ còn có thể giúp ba thế lực lớn của Vu Nhai.

Không có bằng hữu vĩnh viễn, chỉ có vĩnh viễn lợi ích.

Lại nói, mặc dù bọn họ không giúp nhóm thế lực của Vu Nhai, cũng có thể duy trì hiện trạng. Đến lúc đó trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực khôi phục lại sự cường đại, vậy chúng ta sẽ chờ mấy nghìn năm sau lại tái chiến. Dù sao ngươi cũng không phá nổi Nguyên Giới mới của Vu Nhai. Nói không chừng đến lúc đó Vu Nhai ở trong Kinh Thiên Nguyên Giới của ngươi còn có thể làm ra chuyện gì đó. Dù sao Nguyên Giới mới và Vu Nhai đều cường đại thần bí...

- Vu Nhai, ngươi suy nghĩ thật kỹ một chút đi.

Cuối cùng, Kinh Thiên Chân Thần lại bỏ lại một câu nói như vậy, Sau đó dẫn theo các Thần Hoàng rời đi.

- Tiểu tử Vu Nhai, kế tiếp để xem ngươi có thể khiến Huyền Binh Điển trưởng thành trước khi trận đại quyết chiến bắt đầu, hoặc là giải được phiến đá thần bí.

Tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn thản nhiên nói, sau đó lắc đầu cũng biến mất...

Thôn Thiên Kiếm Linh cũng liếc mắt nhìn Vu Nhai, không nói một câu nào, đồng thời xoay người biến mất. Không ai phát hiện ánh mắt của nàng có chút phức tạp, có chút do dự. Hình như nàng đang quyết tâm làm gì đó...

- Vu Nhai...

Các Binh Linh cũng không đến làm phiền hắn. Còn lại cũng chỉ có một mình Tiểu Mỹ.

- Không có việc gì. Không phải còn có cơ hội sao? Ta khiến Huyền Binh Điển trưởng thành là được. Được rồi, ta phải bế quan. Kế tiếp nàng cố gắng chịu đựng cô đơn một chút. Chờ sau khi chúng ta rời khỏi đây, ta sẽ lại khi dễ nàng, khi dễ nàng cả đời luôn.

Vu Nhai nắm tay Tiểu Mỹ nói.

- Vu Nhai...

Tiểu Mỹ hiện tại không thể vẫn còn ngây thơ thuần khiết giống như trước đó nữa. Nàng làm sao có thể không nghe ra được tâm tình trong giọng nói giả vờ thoải mái của Vu Nhai.

Hắn không nắm chắc.

Có thể nắm chắc mới là lạ. Nếu như không đoán nhầm, muốn để Huyền Binh Điển hoàn toàn trưởng thành, vậy nhất định phải lĩnh ngộ tất cả phù văn của Huyền Binh Điển. Nhưng lĩnh ngộ phù văn nhất định phải có cảm giác đối với địa thế. Hiện tại ngoại trừ dựa vào địa thế trong trí nhớ ra, hắn vốn không có biện pháp nào khác. Nếu như còn không đoán nhầm, nếu như có thể cảm ngộ hoàn toàn toàn bộ đại lục và biển Thần Huyền, chắc hẳn có thể lĩnh ngộ được tất cả phù văn của Huyền Binh Điển. Vẫn là câu nói kia. Hắn không có cách nào ra ngoài cảm ngộ được?

Đương nhiên, Vu Nhai không chỉ có địa thế trong trí nhớ. Hắn còn có thế giới huyễn ảnh và thế giới bên trong Huyền Binh Điển. Nhưng những thứ này đều do hắn cảm ngộ và sao chép được từ ký ức. Nhiều nhất chỉ để cho hắn tham chiếu mà thôi.

Không tận mắt nhìn thấy được toàn cảnh đại lục Thần Huyền thậm chí là biển... À, lại là rõ ràng toàn cảnh, Vu Nhai căn bản không có biện pháp kích thích khiến địa thế tiến lên. Không có cách nào lĩnh ngộ càng nhiều phù văn hơn.

Có thể nói, để Huyền Binh Điển hoàn toàn trưởng thành, con đường này đi cũng không dễ, hoàn toàn phong bế.

Như vậy còn có biện pháp nào? Phiến đá thần bí sao?

Hình như so với Huyền Binh Điển, tỷ lệ lớn hơn một chút. Dù sao Vu Nhai đã có cơ hội đối phó với năm loại đồ án. Hiện tại chỉ còn lại chỉ có mạng trận của Kinh Thiên Nguyên Giới mà thôi. Mà bây giờ hắn không phải ở trong Kinh Thiên Nguyên Giới sao? Chỉ là để Huyền Binh Điển trưởng thành, khẳng định có thể giải được trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực. Nhưng giải được phiến đá thần bí cũng không biết... không biết thế nào.

Đương nhiên, khả năng còn có biện pháp thứ ba. Đó chính là thực lực hắn đạt được Thần Hoàng. Nhưng mặc dù là Thần Hoàng, hắn cũng cũng không nắm chắc.

- Bất kể như thế nào, tuyệt đối không thể buông tha...

Vu Nhai thì thào tự nói, sau đó tiếp tục lẩm bẩm:

- Đúng rồi, phù văn của ta đã cường đại hơn Đoạn Thiên Nguyên Giới. Vậy chẳng phải là nói, ta đã có thể giải được phần hình vẽ của Đoạn Thiên Trên phiến đá thần bí này hay sao?

A, nếu như không phải tiến vào Thánh Thần Đô, Vu Nhai còn không có ý tưởng này. Nếu như không phải bị ép, Vu Nhai thậm chí quên mất. Hiện tại nếu như phiến đá thần bí có thể trở thành cọng rơm cứu mạng, Vu Nhai đương nhiên muốn đi làm.

Cứ như vậy, hắn lấy phiến đá thần bí ra, đánh phù văn vào...

Trong nháy mắt, bộ phận phù văn trên phiến đá thần bí chậm rãi biến mất. Cho đến khi Vu Nhai đánh vào góc phù văn thứ 168, một vòng đồ án đã hoàn toàn biến mất. Đúng vậy, hắn đã mở được phần phù văn Đoạn Thiên Nguyên Giới trên phiến đá thần bí.

- 168 góc? Không ngờ chỉ cần dùng 168 góc. Hiện tại phù văn của ta đã là 188 góc.

Đúng vậy, bốn tháng trôi qua, Vu Nhai lại lĩnh ngộ từ 184 góc tới 188 góc phù văn. Đã có tiến bước, nhưng rất thong thả.

Mặc dù Vu Nhai có suy nghĩ giải phần đồ án Đoạn Thiên Nguyên Giới này, nhưng thật sự không nghĩ tới có thể hoàn toàn mở ra được, càng không có nghĩ tới chỉ cần dùng 168 góc phù văn đã đối phó được. Nói cách khác, phù văn của hắn quả thực còn cường đại hơn Đoạn Thiên Nguyên Giới.

- Đúng vậy. Thời điểm ở Thánh Thần Đô, Đoạn Thiên Chân Thần còn nói Binh Điển Thần Trận của ta cường đại hơn so với Huyền Thiên Binh Trận...

Trong mắt lóe lên tinh quang, Vu Nhai lại nhìn về phía phần hình vẽ binh trận của Huyền Thiên Nguyên Giới, bây giờ còn chưa có động tới nó.

Suy nghĩ một chút, Vu Nhai vẫn quyết định tạm thời không nên động tới nó. Dù sao hiện tại binh trận của hắn còn kém hơn so với phù văn trận rất nhiều.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,755
Điểm cảm xúc
495
Điểm
83
Chương 1942: Thời gian chi đạo Thần Hoàng
Hắn cần phải tiếp tục tu luyện. Chỉ có điều bây giờ binh trận của Vu Nhai lại cường đại hơn nhiều so với lúc còn ở trong Nơi khởi nguồn Nguyên Giới. Phải biết rằng, đã hơn một năm nửa trôi qua. A không, hắn đã ở trong Kinh Thiên Nguyên Giới bốn tháng, nhưng còn chưa đủ thành thục...

- Đã như vậy, mục tiêu kế tiếp chính là binh trận và sát trận...

Vu Nhai kiên định nói.

Đương nhiên, không chỉ là binh trận và sát trận. Hắn vẫn phải tiếp tục cảm ngộ các loại lực lượng quy tắc đại lục Thần Huyền.

Thời gian chi đạo Thần Vương phát huy đến mức cường đại nhất. Sau đó hắn bắt đầu tu luyện Huyền Binh đại đạo, thời gian chi đạo Thần Vương, binh trận và sát trận. Về phần vương giả chi đạo Thần Hoàng, thứ này không phải tùy tiện là có thể lĩnh ngộ được. Cái này cần phải có thời cơ đặc biệt. Nà bây giờ hắn không nhiều thời gian như vậy. Ở trong lòng Vu Nhai, vương giả Thần Hoàng chi đạo không có cũng được.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua. Bên ngoài Kinh Thiên Nguyên Giới, Kinh Thiên Chân Thần có tới hay không hắn cũng không biết. Hắn không để ý tới. Có lẽ Kinh Thiên Chân Thần còn có thể đến đây nói vài lời uy hiếp gì đó. Nhưng uy hiếp cũng vô ích. Có vài thứ không thể thay đổi...

Đúng vậy. Có lẽ Kinh Thiên Chân Thần sẽ bắt người nào đó tới để uy hiếp hắn. Nhưng có thể thay đổi lập trường của hắn sao?

Có thể hắn sẽ rất thương tâm tuyệt vọng. Nhưng hắn phải chịu trách nhiệm về những người khác. Bây giờ hắn là đại đế Bách tộc. Hắn thậm chí là hi vọng của Độc Cô gia và đế quốc Ma Pháp. Hắc, cái gì mà giao Nguyên Giới mới ra có thể trở thành người thống trị đại lục Thần Huyền. Ngươi cho rằng Kinh Thiên Chân Thần thật sự sẽ thực hiện sao? Hắn sẽ coi trọng Vu Nhai xuất thân từ nhân loại bình thường sao?

Cho dù Kinh Thiên Chân Thần thực hiện, Vu Nhai hắn trên danh nghĩa là thống trị lại có thể làm gì? Lẽ nào nhìn dân Cổ Duệ tương lai tàn sát nhân loại bình thường hoặc Bách tộc? Hắn có thể quản sao? Phía trên hắn còn có Kinh Thiên Chân Thần, dân Cổ Duệ vẫn cao ngạo.

Nếu quả thật có một ngày như vậy, hắn cùng lắm cũng chỉ là một con rối.

Đến lúc đó toàn bộ Bách tộc và những người gần như xem hắn là thần sẽ phải chịu ngược đãi. Lại nói, mặc dù không để ý tới những điều này, như vậy các Binh Linh bên trong Huyền Binh Điển sẽ phải xử lý như thế nào? Bọn họ cũng là người...

Giao Huyền Binh Điển ra sao?

Trên dưới trái phải trước sau đều là địa ngục, Vu Nhai nên làm cái gì bây giờ?


Ầm...

Bởi vì thời gian càng lâu, tâm cảnh của Vu Nhai cũng càng làm cho chuyện này có chút hỗn loạn. Mà khi hắn nghĩ thông suốt, cũng thật sự kiên định. Một khí tức Thần Hoàng đột nhiên từ trong cơ thể hắn bạo phát ra. Đó là khí tức vương giả.

Đúng vậy, Vu Nhai vốn không thế nào hiểu được khí tức vương giả, không ngờ kiên định trong nháy mắt đạt tới Thần Hoàng cảnh.

Vu Nhai kiên định chính là cái gì?

Chính là lấy chém giết ba đại Chân Thần Kinh Thiên, Huyền Thiên và Đoạn Thiên làm mục tiêu. Bất cứ chuyện gì cũng không thể làm hắn dao động. Đây là cơ hội cho vương giả thần đạo đạt được Thần Hoàng cảnh...

Nhưng hắn cũng không để ý, tiếp tục chuyện tu luyện của hắn. Thời gian hai tháng ở đại lục Thần Huyền trôi qua. Vu Nhai đột nhiên phát hiện thời gian đang lặng lẽ vận chuyển. Hắn lấy trạng thái cái hiểu cái không để vận chuyển. Sau đó, hắn dần dần thấy được kỹ năng trước đây Độc Cô Diệt Ninh đánh ra tới một cái, chớp mắt liền trăm năm trôi qua. Ánh mắt hắn trở nên mờ mịt, nhưng lại dần dần kiên định. Đột nhiên hắn cười:

- Hóa ra đây chính là thời gian chi đạo Thần Hoàng.

Đúng vậy, thời gian cuối cùng đã đột phá. Mà lần đột phá này thật ra công lao còn là nhờ vào Độc Cô Diệt Ninh. Trước đây Độc Cô Diệt Ninh không ngừng cho hắn thấy một cái chớp mắt trăm năm trôi qua, cảm nhận từ từ trở nên rõ ràng, trả lại cho hắn khí tức thời gian chi đạo Thần Hoàng.

Nếu như không phải có loại cảm nhận này, sợ rằng Vu Nhai phải đâm đầu vào tuyến Phá Thần Vương cùng Thần Hoàng chẳng biết bao lâu nữa.

Nói chung, hiện tại hắn đã đạt tới. Nói cách khác hiện tại hắn có thời gian tu luyện dài hơn. Thời gian Thần Hoàng cùng thời gian Thần Vương khác nhau cũng không nhỏ. Hiện tại Vu Nhai đã có thể duy trì thời gian dừng lại của hắn tới vĩnh viễn. Có thể không có cách nào giống như Độc Cô Diệt Ninh dùng tính mạng lực đổi lấy một cái chớp mắt trăm năm, nhưng muốn duy trì không gián đoạn, tăng thời gian bản thân lên gấp mười lần vẫn không có vấn đề.

Nói cách khác, 1 tháng có thể trở thành 10 tháng để sử dụng. Phải biết rằng, một cái chớp mắt trăm năm, cũng sẽ biến mất trong nháy mắt, không có khả năng duy trì thời gian dài. Còn phải dùng tính mạng lực đi bổ khuyết...

Thời gian lặng lẽ trôi qua, lại là thời gian đại lục Thần Huyền bốn tháng sau, cũng chính là thời gian 40 tháng sau của Vu Nhai. Phần sát trận cuối cùng trên phiến đá thần bí cuối cùng đã được mở ra. Đúng vậy, Vu Nhai đã hoàn toàn lĩnh ngộ tất cả trận thế Lục Thiên. Mặc dù Vu Thuấn và hoàng hậu tiền bối không truyền thừa cho hắn bộ phận nhỏ này, hắn cũng từ trong đồ án tìm hiểu, bổ sung toàn bộ.

Đừng quên, trước đây bởi vì Lục Thiên Thần Ấn bị đánh phế, trận thế Lục Thiên Vu Thuấn và hoàng hậu tiền bối có thể dùng cũng không hoàn chỉnh. Cho nên cần bản thân Vu Nhai tu luyện, tự mình bổ sung. Tất nhiên, nếu như Vu Nhai có thể hoàn toàn mở được hình vẽ Lục Thiên trên phiến đá thần bí ra, như vậy Lục Thiên Thần Ấn đã được Huyền Binh Điển chữa trị tới thời kỳ toàn thịnh, gần như khôi phục hoàn toàn...

Đồng thời, có thể nhanh chóng mở ra như vậy, công lao vẫn bởi vì sát ý của hắn cảm ngộ tới Thần Hoàng cảnh.

Kế tiếp chỉ còn lại binh trận và Huyền Binh đại đạo...

Rèn, rèn, không ngừng rèn. Thật may, kỹ năng rèn của hắn càng ngày càng lớn mạnh, những đài Nguyệt Rèn vẫn hoàn hảo. Sợ rằng lấy chất lượng của đài Nguyệt Rèn cũng có thể rèn ra thiên thần kiếm nào đó thậm chí là Nguyên Giới...

Đương nhiên, lấy thực lực Vu Nhai trước mắt còn quá sớm. Vu Nhai cũng không có hy vọng xa vời, có thể rèn ra Thần Chi Nguyên Giới. Hắn chỉ cần để Huyền Binh đại đạo của hắn đạt được Thần Hoàng cảnh. Đương nhiên, hắn cũng muốn khiến Binh Điển Thần Trận càng ngày càng lớn mạnh...

Phải biết rằng, năng lực rèn của hắn càng cường đại, như vậy 198 loại Huyền Binh này cũng sẽ càng ngày càng mạnh.

Đại lục Thần Huyền một tháng rưỡi sau, cũng chính là thời gian 15 tháng sau của Vu Nhai, lại một cổ khí tức Thần Hoàng xuất hiện. Đó chính là khí tức Huyền Binh đại đạo Thần Hoàng. Đến tận lúc này, Vu Nhai ngoại trừ cự long khí phách chi đạo bị buông tha ra, tất cả thần đạo đều đạt tới Thần Hoàng. Nói cách khác, mục tiêu thành tựu Thần Hoàng hắn đã đạt được. Nhưng binh trận của hắn, cũng chính là Binh Điển Thần Trận vẫn chưa hoàn toàn lĩnh ngộ. Vu Nhai cũng thử mở ra hình vẽ trên phiến đá thần bí. Gần như đã mở ra được chín mươi chín phần trăm, chỉ còn lại một điểm.

Vu Nhai đồng thời cũng xác định, Binh Điển Thần Trận quả nhiên cường đại hơn so với Huyền Thiên Binh Trận.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,755
Điểm cảm xúc
495
Điểm
83
Chương 1943: Mạng trận
Phải biết rằng, còn lại một phần trăm là có thể mở ra hình vẽ binh trận, nhưng Vu Nhai cảm giác được Binh Điển Thần Trận của hắn còn có thể cường đại hơn.

- Bất kể thế nào, trước hết cứ khiến huyền khí đạt được Thần Hoàng rồi nói sau.

Sau khi Huyền Binh đại đạo cảm ngộ tới Thần Hoàng cảnh, Vu Nhai cũng không tiếp tục bình tĩnh được nữa. Hắn vội vàng dùng đan dược do Tư Mã Dương cho hắn. Đây là đan dược Tư Mã Dương đưa cho hắn trước khi hắn xuất phát, chính là để cho hắn sau khi tất cả thần đạo đạt được Thần Hoàng cảnh, có thể đẩy huyền khí trực tiếp vọt tới Thần Hoàng. Đó là đan dược Tư Mã Dương chuẩn bị trong suốt một năm rưỡi, đồng thời đều đạt được Thần Hoàng cảnh.

Nhưng thật sự như vậy là đủ sao?

Phải biết rằng, Vu Nhai không thể giống như Huyền Binh Giả bình thường. Mà đan dược hắn cần cũng không giống như lượng đan dược dùng cho Thần Vương xông tới Thần Hoàng. Bởi vậy đã phát sinh vấn đề khiến Vu Nhai rất buồn bực.

Sau khi dùng xong tất cả đan dược, hấp thu xong, hắn vẫn không thể đẩy huyền khí xông đến Thần Hoàng. Cái chết này phải làm sao chỉnh? Hắn lại không có thời gian chậm rãi ở chỗ này tu luyện, chậm rãi ở chỗ này hao tổn!

Không có cách nào, Vu Nhai chỉ có thể lại đặt mục tiêu ở trên Binh Điển Thần Trận và phiến đá thần bí. Hiện tại phiến đá thần bí chỉ còn lại hình vẽ binh trận và mạng trận. Binh trận chỉ còn thiếu một chút.

- Cuối cùng hình vẽ binh trận đa được mở ra...

10 ngày sau, cũng chính là thời gian 100 ngày sau của Vu Nhai, Vu Nhai cuối cùng thở hắt ra một hơi. Phần hình vẽ binh trận cuối cùng trên phiến đá thần bí đã được mở ra. Đúng vậy, hiện tại hắn chỉ còn lại một loại mạng trận gần như chưa tiếp xúc tới. Nhưng Vu Nhai lại rầu rĩ. Lấy mạng trận này thế nào đây? Làm thế nào mới có thể có được mạng trận của Kinh Thiên Nguyên Giới?

Phù văn Huyền Binh Điển đã đạt đến 192 góc, nhưng lại không có cách nào tiến thêm một bước. Không có cách nào. Vẫn bởi vì hắn không có cách nào lại đi cảm ngộ địa thế. Hắn đã liên kết lại tất cả những gì có thể liên kết trong trí nhớ và Thần Huyền Khí Điển. Hiện tại địa thế căn bản không có biện pháp nào để tiến bước được nữa. Bởi vậy, phù văn có liên quan cũng không có cách nào tiến bước. Sau đó chính là Huyền Binh Điển không có cách nào hoàn toàn biến thành thể trưởng thành. Nó không có cách nào hoàn toàn trưởng thành cũng đại biểu không có cách nào phá vỡ trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực xung quanh.

Phiến đá thần bí thiếu mạng trận, cũng không có cách nào mở ra...

Trên phương diện huyền khí, không có đan dược chỉ có thể giống như con rùa bò đi. Không biết phải tích lũy tới khi nào mới có khả năng đạt được Thần Hoàng. Thời gian 100 ngày của hắn lại qua đi. Nhưng con mẹ nó huyền khí lại cũng không tiến bước được bao nhiêu.

Ba loại phương pháp đều chỉ thiếu chút nữa, nhưng lại không có biện pháp nào tiến bước. Vu Nhai có thể nào không phiền muộn được?

- Rốt cuộc nên làm như thế nào đây?

Vu Nhai cau mày. Tất cả Binh Linh đều cau mày suy tính. Phải biết rằng, thời gian hắn bị nhốt ở bên trong Kinh Thiên Nguyên Giới đã hơn một năm. Theo tính toán ban đầu, sợ rằng chưa tới nửa năm, trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực sẽ trở nên mạnh mẽ, sẽ khiến tất cả bị nhốt ở trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực Nguyên Giới lại bị ràng buộc chặt chẽ. Nói cách khác, không bao lâu nữa, đại quyết chiến sẽ mở ra.

Ở đây sợ rằng có người sẽ nói, không phải còn có nửa năm sao?

Nửa năm, đối với Vu Nhai mà nói chính là năm sáu năm. Có thể làm rất nhiều chuyện. Nhưng ngươi đừng quên. Mặc dù Kinh Thiên, Huyền Thiên và Đoạn Thiên đánh bại Bách tộc, Độc Cô và đế quốc Ma Pháp, giữa bọn họ cũng cần có thời gian đại chiến một trận, cũng cần phân ra thắng bại.

Bởi vậy, không có khả năng Kinh Thiên và ba đại Chân Thần đợi được nửa năm sau mới phát động đại quyết chiến.

Vu Nhai nhiều nhất chỉ còn có một hai tháng. Nhưng một hai tháng thật sự đủ rồi sao?

Lại nói Vu Nhai cũng không dám xác định Kinh Thiên bọn họ sẽ mở ra đại quyết chiến lúc nào. Hắc, không chừng ngày mai Kinh Thiên và ba đại Chân Thần sẽ phát động rồi. Hắn đã không có thời gian có thể chờ đợi được nữa. Rốt cuộc hắn nên làm thế nào mới tốt?

Đến lúc này cũng không thể buông tha đi?

- Vu tiểu tử, mau nhìn phiến đá...

Ngay thời điểm Vu Nhai đang suy nghĩ tới sứt đầu mẻ trán, tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn đột nhiên kêu lên. Vu Nhai theo bản năng ngẩng đầu lên, sau đó biểu tình lộ vẻ ngạc nhiên.

Chỉ thấy trong lúc bất chợt phiến đá thần bí nhẹ nhàng nổi lên giữa không trung, cũng chậm rãi chuyển động. Một khí tức sinh mệnh mãnh liệt chợt bắn ra. Từ bên ngoài Huyền Binh Điển tiến đến, cảm giác đặc biệt quỷ dị.

- Chuyện gì xảy ra vậy?

Vu Nhai thoát khỏi thời gian của hắn, ngơ ngác nhìn phiến đá thần bí và khí tức sinh mệnh mãnh liệt xung quanh.

- Vu Nhai, ngươi rốt cuộc đã làm cái gì, tại sao mạng trận của ta đột nhiên xuất hiện ở xung quanh Nguyên Giới mới của ngươi?

Đúng lúc lúc này, đối với Vu Nhai mà nói, giọng nói của Kinh Thiên Chân Thần lâu ngày không gặp lại xuất hiện. Trong giọng nói mang theo sự kinh hoàng và không giải thích được.

- Mạng trận ở xung quanh Huyền Binh Điển sao?

Vu Nhai ngơ ngác nói. Sau đó hắn dường như nghĩ tới điều gì. Hắn nhanh chóng xuyên qua thế giới Huyền Binh Điển nhìn về phía thế giới bên ngoài. Vẫn là lực lượng trận pháp Huyền Binh đang trói buộc Huyền Binh Điển. Nhưng quỷ dị chính là, xung quanh Huyền Binh Điển ngoài trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực còn có thêm một trận pháp khác. Đó chính là mạng trận...

- Chẳng lẽ chỉ cần mở bỏ năm loại hình vẽ Nguyên Giới, loại thứ sáu có thể tự động mở ra sao?

Vu Nhai căn bản không để ý tới Kinh Thiên Chân Thần, mà tự lẩm bẩm. Trên mặt hắn chậm rãi hiện ra vẻ tươi cười. Có lẽ bởi vì người sáng tạo Nguyên Giới cảm thấy phải thu thập được sáu loại trận pháp Nguyên Giới quá khó khăn, bởi vậy cuối cùng đã cho chút phúc lợi nho nhỏ.

- Vu Nhai, ngươi nói chuyện cho ta. Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Trong thời gian Vu Nhai điên cuồng tu luyện, Kinh Thiên Chân Thần không quan tâm kêu gào gì với Huyền Binh Điển, Vu Nhai đều chắc chắn không có đáp lại. Sau mấy tháng hắn cũng không có vui vẻ gì. Nhưng thời điểm có chuyện liên quan đến mạng trận của hắn, cho dù mất mặt đi nữa, hắn cũng muốn bào cây hỏi tới cùng...

Mạng trận Kinh Thiên khác với các trận pháp Nguyên Giới khác. Hắn không cần người khác tới tu luyện, cũng chắc chắn sẽ không truyền thừa cho tộc dân Kinh Thiên của hắn. Bởi vì truyền cho người khác cũng không có cách nào sử dụng. Nhiều nhất chính là biến hợp chất giản đơn thành hợp chất phức tạp tạo ra một vài sản phẩm. Nói ví dụ như thuật dục hỏa trùng sinh.

Tác dụng lớn nhất của mạng trận chính là sáng tạo ra tộc dân cường đại nhất, để cho bọn họ nắm giữ sinh mạng lực rất rất cứng rắn mà thôi. Bởi vậy, gần như không có người nào biết mạng trận là tồn tại thế nào, chỉ biết là có trận pháp như vậy mà thôi.

Mạng trận ẩn nấp sâu như vậy đột nhiên xuất hiện cũng bị hấp thu, Kinh Thiên Chân Thần không sợ hãi mới là lạ.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,755
Điểm cảm xúc
495
Điểm
83
Chương 1944: Con đường thông thiên
A, cũng không phải nói đem toàn bộ mạng trận của Kinh Thiên Nguyên Giới phá hỏng. Chính là giống như hoa tuyết bảy màu của Ma Thiên Nguyên Giới trước đây, chính là dùng để truyền thừa. Một loại ký hiệu tạo thành truyền thừa ý thức...

Mà phiến đá thần bí từ trước đến nay cũng chỉ cần hiểu rõ đối với các trận pháp Nguyên Giới là có thể mở ra được.

Nói cách khác, chỉ cần ngươi hiểu được loại trận pháp này, có thể mở ra, không cần chế tạo ra trận pháp tràn ngập năng lượng.

Nói chung, không quan tâm Kinh Thiên Chân Thần gào thét thế nào, Vu Nhai vẫn không để ý đến hắn, mà chỉ nhìn chằm chằm vào phiến đá thần bí. Chỉ thấy hình vẽ mạng trận trên phiến đá đang từ từ, từng điểm một tiêu tan. Bên ngoài mạng trận vốn cực lớn cũng đang thu nhỏ lại. Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, toàn bộ mạng trận biến mất khỏi bên trong Huyền Binh Điển. Các hình vẽ chậm chậm biến mất ở bên trong phiến đá thần bí.

Đến tận lúc này, sáu loại hình vẽ trên phiến đá thần bí đã được mở ra hết...

- Oong...

Phiến đá thần bí đột run rẩy, phát ra từng tiếng oong oong. Sau đó phiến đá quỷ dị nổ mạnh. Một tin tức trong nháy mắt truyền ra ngoài, dường như đánh vào trong đầu: Chấp Huyền Binh Điển, tập hợp lực lượng của ba đại Nguyên Giới, mở ra con đường thông thiên. Người nắm giữ Huyền Binh Điển, lấy binh trận và phù văn trận của Huyền Binh Điển làm cơ sở, nắm giữ sáu đại Nguyên Giới: Luân Chuyển Thần Ấn... Ma Thiên Chân Thần. Lấy Ma Thiên Trận Pháp đánh vào trong Huyền Binh Điển... Kinh Thiên Chân Thần vận chuyển mạng trận, thu thập tính mạng lực...

- Cái gì? Huyền Binh Điển, con đường thông thiên. Còn nữa, phía sau nói gì vậy?

Đúng lúc Vu Nhai đờ người ra, Kinh Thiên Chân Thần đột nhiên kêu lên một tiếng kỳ quái. Vừa rồi hắn còn đang tức giận không biết Vu Nhai đã làm chuyện gì. Phải biết rằng, mạng trận là là bí mật lớn nhất của hắn. Nếu như bị Vu Nhai học được, vậy sẽ không phát sinh chuyện gì.

Nói chung, giọng nói của hắn đã kéo Vu Nhai trở lại.

Trong nháy mắt, sắc mặt Vu Nhai chậm rãi thay đổi. Không ngờ tin tức của phiến đá thần bí không ngừng đánh vào trong đầu hắn, còn đánh vào trong đầu Kinh Thiên Chân Thần. Sợ rằng còn không chỉ như vậy. Sợ rằng năm đại Chân Thần khác cũng thu được tin tức này...

Đúng vậy, trong tin tức còn truyền thụ cho mỗi Thần Chi Nguyên Giới Chân Thần phương pháp nên phối hợp thế nào.

Đương nhiên, Vu Nhai cảm giác đây cũng là do người sáng tạo Nguyên Giới làm khó hắn. A, chính là để khó khăn người lấy được Huyền Binh Điển. Chỉ có điều thật may, để mở ra con đường thông thiên, nhất định phải có mình phối hợp mới được.

Mình phối hợp, lại thêm ba Nguyên Giới mới có thể mở ra...

- Tiểu tử Vu Nhai, Huyền Binh Điển chính là Nguyên Giới mới của ngươi? Tuy rằng ta không biết ngươi làm thế nào mở ra được tin tức này, nhưng ta biết, cái gọi là con đường thông thiên khẳng định có bí mật lớn giải thích vì sao chúng ta Nguyên Giới xuất hiện... Hiện tại, phối hợp với chúng ta mở ra con đường thông thiên. Nếu không, chết!

Kinh Thiên Chân Thần rốt cuộc mới phản ứng được, lạnh lùng nói.

Đột nhiên xuất hiện bí mật này khiến đầu óc hắn gần như nổ tung. Đây mới thật sự là hi vọng. Không giống như loại chuyện nắm giữ đại lục Thần Huyền có thể đột phá trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực, còn chưa nhận được xác nhận này... Đương nhiên, con đường thông thiên này cũng chưa được xác nhận. Nhưng Kinh Thiên Chân Thần tin tưởng, con đường thông thiên nhất định có bí mật lớn. Đừng quên, tin tức quỷ dị này lại trực tiếp nhắn nhủ đến trong đầu Chân Thần hắn. Hắn lại là Chân Thần, là tồn tại cường đại nhất. Ngoại trừ người sáng tạo Nguyên Giới ra, trên đại lục Thần Huyền còn ai có thể làm được điều đó?

- Kinh Thiên, ngươi không giết được ta.

Vu Nhai lạnh lùng trả lời.

- Ha ha, đúng vậy, ta không giết được ngươi. Ta không giết được ngươi, nhưng ta có thể giết người thân của ngươi. Không không không. Chút thủ đoạn này thật sự không thú vị. Ta có thể khiến ngươi vĩnh viễn cũng không có cách nào nắm được con đường thông thiên. Chỉ cần ngươi không có cách nào tập hợp được toàn bộ lực lượng của ba đại Nguyên Giới là được. Đáp ứng ta, nếu không ta sẽ đi ngay bây giờ, hủy diệt Lạc Thiên Nguyên Giới!

Kinh Thiên Chân Thần cũng kịp phản ứng, giọng nói trở nên vô cùng lạnh lùng.

Tuy rằng Lạc Thiên Nguyên Giới đã ngã xuống, nhưng Lạc Thiên Chân Thần và tâm trận Lạc Thiên vẫn rất hoàn mỹ.

- Kinh Thiên, mặc dù ngươi hủy diệt Lạc Thiên Nguyên Giới, ta cũng có thể tìm Huyền Thiên hoặc Đoạn Thiên hợp tác. Không có kẻ địch vĩnh viễn.

Trong lòng Vu Nhai hơi rung động, nhưng vẫn lạnh lùng trả lời. Lúc này hắn tuyệt đối không thể thua.

- Ngươi hình như quên mất tồn tại của khế ước Nguyên Giới. Khế ước Nguyên Giới là không thể làm ngược lại.

Vu Nhai ngẩn người một lát. Đúng vậy. Nếu như bọn họ ký khế ước Nguyên Giới, như vậy thì không thể phản bội lại. Không thể bị hắn thu phục. Bọn họ phải cùng tiến cùng lùi. Mặc dù Đoạn Thiên hoặc Huyền Thiên Chân Thần muốn cùng Vu Nhai hợp tác mở ra con đường thông thiên, cũng không có cách nào.

Vi phạm khế ước Nguyên Giới, như vậy quy định do người sáng tạo Nguyên Giới đặt ra sẽ đánh trừng phạt xuống.

Người sáng tạo Nguyên Giới đáng chết...

- Huyền Thiên và Đoạn Thiên nguyện ý ký khế ước với ngươi sao?

Vu Nhai hỏi lại.

- Thật đáng tiếc, khế ước chúng ta ký trước đó là cùng hưởng Nguyên Giới mới, đồng thời không thể hợp tác cùng với Nguyên Giới khác... Lại nói, ngươi cũng không ra được. Vậy ngươi làm thế nào để tìm được Đoạn Thiên hoặc Huyền Thiên?

Kinh Thiên Chân Thần lạnh lùng nói. Nói thật ra, hắn cũng rất phiền muộn. Nếu như không phải có khế ước Nguyên Giới này tồn tại, hắn hiện tại đã trực tiếp cùng Vu Nhai hợp tác.

Hắc, vứt bỏ Huyền Thiên và Đoạn Thiên, Vu Nhai có Lục Thiên và Lạc Thiên, chính là đủ ba đại Nguyên Giới.

Đương nhiên, cũng là hắn suy nghĩ quá tốt. Vu Nhai sẽ hợp tác với hắn sao?

Kinh Thiên cùng nhân loại bình thường của đại lục Thần Huyền và Bách tộc có mối thù quá lớn. Khả năng hợp tác tính ra gần như bằng không. Hơn nữa Vu Nhai cũng lo lắng về Kinh Thiên. Mặc dù định ra khế ước Nguyên Giới, hắn cũng cảm thấy lo lắng. Có trời mới biết được khế ước Nguyên Giới có phải thật sự có lỗ thủng hay không?

- Vu Nhai, ta hỏi ngươi một lần nữa, phối hợp với chúng ta hay để chúng ta hủy diệt Lạc Thiên Nguyên Giới?

Sau khi Kinh Thiên Chân Thần giải thích xong chuyện về khế ước Nguyên Giới lại lạnh lùng hỏi:

- Đương nhiên. Ý định phối hợp của chúng ta là: Ngươi phải làm con rối cho chúng ta. Thời điểm mở ra con đường thông thiên chúng ta sẽ cho ngươi cơ hội sống...

Đúng vậy. Rất rõ ràng tin tức này là lấy Vu Nhai và Huyền Binh Điển làm chủ đạo. Nếu như không biến Vu Nhai thành con rối, biến thành tồn tại có thể hoàn toàn khống chế, bọn họ có thể yên tâm mới là lạ. Phải biết rằng, nếu như là hợp tác quan hệ, rất có khả năng sau khi mở ra con đường thông thiên, Vu Nhai nhận được lợi ích là tối đa. Bọn họ thậm chí có khả năng lấy giỏ trúc múc nước, công lao chảy xuống sông xuống biển hết.

Thậm chí Kinh Thiên Chân Thần cũng không muốn cùng Vu Nhai ký khế ước Nguyên Giới.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,755
Điểm cảm xúc
495
Điểm
83
Chương 1945: Huyền giáp bản mạng
Có trời mới biết được, con đường thông thiên này có thể có phương pháp giải được khế ước Nguyên Giới hay không?

- Nếu không phải hiện tại thời gian không đủ, không cần ngươi phối hợp với chúng ta, mà là chúng ta ép ngươi phải giao ra Nguyên Giới mới.

Bây giờ còn cách thời điểm trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực trở nên mạnh mẽ chỉ có nửa năm. Kinh Thiên Chân Thần không nắm chắc sẽ nghiên cứu thấu đáo về Huyền Binh Điển.

- Ta từ chối...

Vu Nhai lạnh lùng nói.

Nếu như chỉ là hợp tác bình đẳng còn có thể suy nghĩ. Cũng đúng như Kinh Thiên Chân Thần lo lắng. Nếu hợp tác bình đẳng, hắn có thể là chủ đạo. Nhưng muốn hắn sau khi mở ra con đường thông thiên lại cút đi, vậy đơn giản là chuyện không thể nào. Như vậy không phải là thất bại sao?

- Được được được. Như vậy hiện tại ta tuyên bố, hủy diệt Lạc Thiên...

Kinh Thiên Chân Thần lạnh lùng bỏ lại một câu nói, sau đó dẫn theo các Thần Hoàng của Cổ Duệ rời đi. Hắn cũng lo lắng Vu Nhai còn có phương pháp gì đó có thể phá vỡ Kinh Thiên Nguyên Giới của hắn. Bởi vậy, hủy diệt Lạc Thiên Nguyên Giới là việc cấp bách.

Chỉ cần Lạc Thiên bị hủy diệt, sẽ trực tiếp chặt niệm tưởng của Vu Nhai. Tạm thời tiêu diệt Lạc Thiên trước, sau đó trở lại nói chuyện với Vu Nhai.

- Mọi người của Độc Cô gia nghe đây. Chuẩn bị đại quyết chiến. Ba đại Nguyên Giới Kinh Thiên sẽ lấy mục tiêu là hủy diệt ta...

Cùng lúc đó, ở bên trong Độc Cô Thần Thành, Lạc Thiên Kiếm Linh cũng nhận được tin tức về con đường thông thiên đột nhiên quát lên. Ấm thanh truyền khắp toàn bộ Độc Cô Thần Thàn. Hắn lại là Chân Thần Tâm trận. Sau khi nhận được đạo tin tức quỷ dị kia, chỉ vừa suy nghĩ một lát, hắn lập tức suy đoán ra mục tiêu của ba thế lực lớn Kinh Thiên. Hắn đương nhiên cũng đoán được điều đây nhất định có liên quan với Vu Nhai. Hắn lại nói:

- Thông báo tất cả cao thủ của Bách tộc và đế quốc Ma Pháp, lập tức trợ giúp Độc Cô Thần Thành. Cho dù buông tha tất cả đất đai cũng không tiếc.

- Buông tha tất cả đất đai sao?

Trong lúc Độc Cô gia điên cuồng hành động, tại đế quốc Ma Pháp, Nguyệt Lâm Sa ngơ ngác nhìn Ma Thiên Chân Thần, nghi ngờ hỏi. Ma Thiên Nguyên Giới cũng nói không khác lời của Lạc Thiên Kiếm Linh là mấy...

- Đúng. Hiện tại buông tha tất cả đất đai vẫn không phải là thất bại. Nếu như chờ Lạc Thiên Nguyên Giới bị hủy diệt, như vậy đế quốc Ma Pháp gì đó, liên minh bách tộc gì đó, Độc Cô gia gì đó, tất cả đều phải chết...

Sắc mặt Ma Thiên Chân Thần ngưng trọng nói:

- Đương nhiên, có lẽ sẽ không chết hết. Nếu như mấy nghìn năm sau Vu Nhai còn không bị tiêu diệt, có thể các ngươi còn có cơ hội đông sơn tái khởi.

Nguyệt Lâm Sa ngẩn người một lát, sau đó không chút do dự hạ lệnh.

Mấy nghìn năm sau, đùa gì thế?

Đương nhiên, nếu như Vu Nhai có thể trong thời gian ngắn đột phá phong ấn của Kinh Thiên Nguyên Giới, có lẽ sau khi Lạc Thiên Nguyên Giới bị hủy diệt vẫn còn có cơ hội. Nhưng con đường thông thiên khẳng định không phải là đùa. Ma Thiên Nguyên Giới cũng muốn đi tới con đường thông thiên. Nàng đương nhiên phải nói mọi chuyện nghiêm trọng một chút.

Lại nói, Vu Nhai có thể đột phá phong ấn hay không còn là một chuyện không biết được.

Hắc, hiện tại Ma Thiên Nguyên Giới lại là Nguyên Giới hoàn chỉnh duy nhất trong thế lực ba phương của Vu Nhai. Đến lúc đó lợi ích nhận được sợ rằng tối đa.

Vu Nhai ngơ ngác nhìn trước mắt. Bởi vì phiến đá thần bí đã nổ nát tản ra bụi. Trong đầu hắn vẫn vang vọng lời Kinh Thiên Chân Thần nói. Hắn thật sự không nghĩ tới, sau khi giải được phiến đá thần bí lại là kết quả như vậy. Không những không nhận được cái gì, lại làm cho đại quyết chiến sớm đến.

Đúng vậy. Hủy diệt Lạc Thiên Nguyên Giới, cũng chính là phải hủy diệt Độc Cô Thần Thành.

Hủy diệt Độc Cô Thần Thành chắc chắn sẽ khiến đại quyết chiến cuối cùng nổ ra. Đến lúc đó Bách tộc và đế quốc Ma Pháp khẳng định không thể ngồi yên không đến được.

- Không đúng, bên trong vẫn có cái gì đó.

Ngay thời điểm Vu Nhai đang mờ mịt, đột nhiên mắt hắn nhìn thấy trong bụi còn có một điểm sáng. Hắn nheo mắt lại chú ý nhìn. Đó là một bộ chiến giáp dường như làm bằng đá, tràn ngập khí tức cường đại, không kém bất kỳ một Huyền Binh bản mạng nào của Vu Nhai. Chủ yếu nhất là, Vu Nhai cảm nhận được từ bên trong có khí tức của lực lượng tinh không. Đây là một bộ chiến giáp giống như đài Nguyệt Rèn có thể đưa lực lượng tinh không vào.

- Huyền giáp bản mạng...

Trong đầu Vu Nhai xuất hiện bốn chữ như vậy. Sau đó tinh quang trong mắt điên cuồng chợt động. Phải biết rằng, ma pháp sư của đế quốc Ma Pháp để tránh cho bị Huyền Binh Giả cận chiến, đều nắm giữ bản mạng Huyền Binh phòng ngự. Vu Nhai hắn đương nhiên cũng có.

Trước đó, cũng không phải hắn chưa từng nghĩ tới. Chỉ là hắn không tìm được chiến giáp nào thoả mãn yêu cầu của hắn. Bản thân hắn lại không có thời gian rèn.

- Hi vọng lại tới...

Sắc mặt Vu Nhai thoáng cái liền đỏ lên. Hắn có chút kích động.

Đúng vậy, Huyền Binh Điển chỉ cần tăng thêm một Huyền Binh bản mạng, sẽ tặng lại cho Vu Nhai năng lượng cường đại để tu luyện. Nói cách khác, huyền khí của Vu Nhai có hi vọng trùng kích tới Thần Hoàng cảnh.

- Thu...

Hắn trực tiếp đánh ra Thu tự quyết Luân Chuyển Thần Ấn. Chiến giáp biến mất, trực tiếp rơi vào trang cuối cùng của Huyền Binh Điển, cũng chính là trang thứ mười vẫn luôn để trống thứ...

Trong nháy mắt, phía trên hiện lên bốn chữ lớn Chiến Giáp Tinh Không.

- Ngươi là chủ nhân của ta? Được, ta sẽ theo ngươi chiến đấu.

Đúng vào lúc này, một quang ảnh cao lớn hiện lên ở trước mặt Vu Nhai. Quang ảnh này hoàn toàn do lực lượng tinh không tạo thành. Vu Nhai không thể nhìn thấy rõ dung mạo. Đó chính là Binh Linh của Chiến Giáp Tinh Không. Hắn chỉ đơn giản nói một câu, sau đó không lên tiếng nữa.

- Ngươi là Tinh Không Giáp Linh sao? Không biết tồn tại sáng tạo ra ngươi có lời gì muốn truyền đạt lại cho ta không.

Vu Nhai đã cảm giác được năng lượng từ bốn phương tám hướng trào tới, nhưng vẫn có gắng chịu đựng, hỏi. Hy vọng có thể biết thêm được nhiều chuyện hơn.

Đáng tiếc, Tinh Không Giáp Linh lại lắc đầu nói:

- Ta gần như không có bất kỳ ký ức gì. ký ức duy nhất chính là, có một ngày khi có người thức tỉnh lại thu phục ta, ta sẽ vì người này chiến đấu, không hơn.

Nói xong, thân thể Tinh Không Giáp Linh bắt đầu biến đổi. Rất nhanh, hắn đã có hình tượng thật sự. Bộ dạng cũng gần giống như Vu Nhai. Chỉ là mái tóc có màu của ánh sao. Xem ra hắn giống như vừa được sinh ra, căn bản không biết nên dùng hình tượng thế nào. Hắn chỉ là chiến giáp Tinh Không được người rèn ra. Chắc hẳn cũng là do người sáng tạo Nguyên Giới trực tiếp rèn, sau đó ngưng kết ra Binh Linh thuần khiết.

Bởi vậy hắn liền sử dụng hình tượng của Vu Nhai làm hình tượng của bản thân hắn.

Khóe miệng Vu Nhai giật giật vài cái. Người sáng tạo Nguyên Giới ẩn nấp cũng quá sâu đi.

Huyền Binh Điển Linh chỉ biết kêu linh linh linh, dường như chỉ là đứa trẻ vừa ra đời. Thôn Thiên Kiếm Linh cũng cái gì cũng không biết. Tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn lại bị khóa ký ức lại.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,755
Điểm cảm xúc
495
Điểm
83
Chương 1946: Kiếm Linh chân chính
Cuối cùng xuất hiện Tinh Không Giáp Kinh cũng thuộc về tồn tại vừa mới sinh. So với ba vị khác, thậm chí còn không bằng.

Bốn gia hỏa có liên quan với người sáng tạo Nguyên Giới đều hoàn toàn không biết người sáng tạo Nguyên Giới là gì.

- Xem ra, muốn hiểu rõ người sáng tạo Nguyên Giới, chỉ sợ phải mở ra con đường thông thiên.

Vu Nhai thì thào tự nói. Hắn để Tinh Không Giáp Linh trực tiếp trở lại trên trang giấy, sau đó lại lắc đầu.

Mở ra con đường thông thiên, điều kiện trước tiên là hắn phải từ nơi này ra ngoài. Hắn vẫn phải nhanh chóng đẩy huyền khí tu luyện tới Thần Hoàng rồi nói sau.

Thời gian chi đạo Thần Hoàng lại được vận dụng. Hiện tại có thể tranh thủ thời gian được chút nào hay chút ấy.

Vu Nhai khoanh chân ngồi xuống. Năng lượng thuộc về Chiến Giáp Tinh Không điên cuồng tràn về phía hắn. huyền khí trong cơ thể vốn đạt tới cực hạn của Thần Vương cuối cùng đã có mãnh liệt chấn động, bắt đầu oanh kích các đường thông đạo huyền khí trong cơ thể...

Ầm...

Chỉ qua một ngày một đêm trong thời gian cấp Thần Hoàng của Vu Nhai, trong cơ thể hắn cuối cùng bạo phát ra khí tức Thần Hoàng mãnh liệt. Từng huyền khí bị lực lượng tinh không đồng hóa không ngừng lớn lên, trút xuống, cuộn trào mãnh liệt...

Vào giờ phút này, Vu Nhai cuối cùng đã trở thành cường giả đứng đầu đại lục Thần Huyền... Thần Hoàng!

Hắn lại điên cuồng hấp thu toàn bộ năng lượng còn chưa hấp thu xong, sau đó đứng lên, nắm chặt nắm đấm.

Trong nháy mắt này, Vu Nhai cảm giác hắn hiện tại chắc hẳn đã đạt đến loại cảnh giới như Thần Vũ Thần Hoàng. Đương nhiên, chỉ nói là cảnh giới, mà không phải sức chiến đấu. Hắn tin tưởng, hiện tại lực chiến đấu của hắn khẳng định không thể so sánh với Độc Cô Khúc Phong và Hoàng Phủ Huyết Binh. Có đạt được sức chiến đấu của Vu Thuấn năm đó hay không còn cần phải nghiên cứu thêm.

Huyền khí tinh thuần nhất đại lục Thần Huyền, lại mang theo lực lượng tinh không, các Thần Hoàng khác căn bản không thể so sánh.

- Thu...

Vu Nhai giải thời gian chi đạo Thần Hoàng. Bởi vì huyền khí của hắn đạt được Thần Hoàng, một loại cảm giác huyền ảo liền ào tới. Dường như là thứ đại lục Thần Huyền ban cho người có thể đạt Thần Hoàng. Hoặc không thể nói là ban cho, mà là đạt được Thần Hoàng. Trong lòng tự nhiên hiểu rõ tất cả quy tắc đối với Thần Huyền. Các loại quy tắc lực lượng đều có sự nâng cao nhất định...

Đúng vậy, trước đó cũng đã nói. Chỉ cần đạt được Thần Hoàng, như vậy gần như có thể lĩnh ngộ tất cả quy tắc lực lượng.

Cũng chính là tất cả các đạo. Chỉ có điều mỗi người sẽ coi trọng một điểm khác nhau, có mạnh có yếu mà thôi. Vu Nhai gần như đã cảm ngộ tất cả các đạo của Thần Huyền đạt tới Thần Hoàng cảnh. Trong nháy mắt khi hắn đạt được Thần Hoàng, tất nhiên cảm ngộ cũng cường đại hơn.

Vu Nhai không để ý đến những điều này. Hiện tại điều chủ yếu nhất vẫn là phải rời khỏi nơi quỷ quái này.

Hiện tại Kinh Thiên Chân Thần đã mang theo gần như tất cả lực lượng của dân Cổ Duệ rời khỏi Kinh Thiên Nguyên Giới. Nếu như hiện tại Vu Nhai rời khỏi áp chế của trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực, rời khỏi Kinh Thiên Nguyên Giới gần như là chuyện ván đã đóng thuyền. Nhưng khi hắn muốn thu Huyền Binh Điển vào trong cơ thể, sắc mặt chợt trở nên cực kỳ khó coi. Hắn lại không thu được Huyền Binh Điển, cũng không có cách nào khiến thân thể rời khỏi tiểu thế giới Huyền Binh Điển. Nói cách khác, sau khi hắn đạt được Thần Hoàng cảnh vẫn không có cách nào rời khỏi sự ràng buộc của trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực...

- Vậy phải làm cái gì bây giờ?

Vu Nhai trực tiếp mờ mịt. Đúng vậy. Ban đầu, hắn cho rằng giải được phiến đá thần bí có thể rời khỏi trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực. Nhưng cuối cùng chỉ mang đến một tin tức về con đường thông thiên. Sau đó Chiến Giáp Tinh Không lại mang cho hắn hi vọng. Cuối cùng hắn mượn năng lượng do Huyền Binh Điển hấp thu Huyền Binh mới tặng lại, vọt tới Thần Hoàng cảnh. Nhưng cuối cùng hắn vẫn không có cách nào rời khỏi đây.

Hiện tại phương pháp còn lại chỉ có một. Đó chính là khiến Huyền Binh Điển hoàn toàn trưởng thành. Nhưng phương pháp này căn bản là không thể thực hiện được. Trước đó đã từng nói qua...

Lẽ nào hắn sẽ bị nhố ở chỗ này sao?

- Vu Nhai...

Tiểu Mỹ lo lắng nhìn sắc mặt Vu Nhai biến đổi không ngừng, chỉ nhẹ nhàng nói câu, lại không biết nên nói như thế nào cho phải. Vu Duệ cũng đứng ở bên cạnh mẫu thân, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy căng thẳng nhìn phụ thân, không dám quấy rầy.

- Nhất định vẫn có biện pháp, nhất định còn có...

Vu Nhai tâm loạn như ma. Hiện tại Kinh Thiên Chân Thần thật sự muốn đi đánh Độc Cô Thần Thành. Hiện tại đã là đại quyết chiến. Vu Nhai hắn cuối cùng đã đạt tới Thần Hoàng, cuối cùng có thực lực bao quát rất nhiều cao thủ thậm chí chống đỡ được Thiên Nhất Kiếm nào đó. Nhưng hắn lại bị vây chết ở chỗ này. Lẽ nào chờ sau khi đại chiến kết thúc, hắn lại đi nhặt xác cho người thân và bằng hữu của mình sao?

Nếu như hắn không có năng lực quyết định thế cục đại lục, hắn có thể chẳng mấy khó chịu. Nhưng bây giờ hắn là Thần Hoàng.

- Vu Nhai, nếu như ngươi thay đổi chủ ý, ta có thể ngừng tay bất cứ lúc nào...

Đúng vào lúc này, ý thức phân thân của Kinh Thiên Chân Thần lại truyền qua một câu nói. Dường như đi guốc vào trong bụng Vu Nhai.

- Vẫn có biện pháp...

Đúng lúc sắc mặt Vu Nhai tiếp tục thay đổi. Thời điểm hắn đang không biết có nên đáp lại Kinh Thiên Nguyên Giới hay không, chợt có một giọng nói yếu ớt từ bên cạnh Vu Nhai truyền tới. Đó là giọng nói Vu Nhai đặc biệt quen thuộc. Đó chính là Thôn Thiên Kiếm Linh. Chỉ thấy nàng chân thành đi tới.

- Còn có biện pháp, còn có biện pháp nào?

Vu Nhai dường như bắt được cọng rơm cứu mạng nói.

- Đó chính là, để Thôn Thiên Kiếm tới cắn nuốt Huyền Nguyên Chi Lực phía ngoài...

Giọng nói Thôn Thiên Kiếm vẫn rất khẽ, hình như mang theo sự bi thương nào đó. Nhưng Vu Nhai đang lo lắng lại không chú ý tới. Hắn chỉ đưa ánh mắt mong chờ nhìn Thôn Thiên Kiếm Linh. Hắn biết Thôn Thiên Kiếm Linh còn nói ra suy nghĩ của mình.

Quả nhiên, Thôn Thiên Kiếm Linh lại thản nhiên nói:

- Tuy nhiên điều kiện trước tiên là Thôn Thiên Kiếm đột phá cảnh giới cực hạn hiện có.

- Thế nào mới có thể đột phá cực hạn. Phải tiếp tục rèn sao?

Vu Nhai hỏi.

- Không, không cần. Chỉ cần ta trở thành Kiếm Linh thật sự là được...

Thôn Thiên Kiếm Linh đột nhiên nói ra một điều mà Vu Nhai thậm chí các Binh Linh nghe đều không hiểu nổi. Mắt Vu Nhai trợn trừng.

Có ý gì? Thôn Thiên Kiếm Linh không phải Kiếm Linh chân chính sao?

- Phá...

Thôn Thiên Kiếm Linh đột nhiên nhẹ nhàng thốt ra một chữ. Sau đó, linh thể nàng chậm rãi phát sinh biến hóa. Toàn bộ thân thể có những đốm sáng bảy màu nhẹ nhàng tung bay ra ngoài. Đó là khí tức sinh mạng thuần khiết. Không, nói chính xác hơn đó là khí tức của máu và thịt...

Nhìn đến đây, Vu Nhai trực tiếp ngây người. Trên người Thôn Thiên Kiếm Linh tại sao có thể có khí tức của máu và thịt được? Đây là tình huống gì vậy?

- Vu Nhai, ngươi đã nói, không quan tâm Binh Linh hay là gì, chỉ cần là tồn tại có trí khôn, ngươi đều sẽ xem là người đúng không?
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,755
Điểm cảm xúc
495
Điểm
83
Chương 1947: Thân thể Linh thịt
Ngươi cũng sẽ thích đúng không? Nếu như ta chỉ là linh thể, ngươi sẽ thích sao?

Thôn Thiên Kiếm Linh đột nhiên chảy nước mắt nói. Đó là nước mắt thật sự. Nhưng những giọt nước mắt này lại theo những đốm sáng bảy màu chậm rãi biến mất...

Toàn thân Vu Nhai đang run rẩy. Hắn dường như ý thức được điều gì.

Hắn đưa tay ra, nhẹ nhàng xoa ở trên mặt Thôn Thiên Kiếm Linh. Đó là cảm xúc vô cùng lạnh lẽo. Giống như thời điểm lúc trước, ở trong hoàng cung của Huyền Binh Đế Đô, Thôn Thiên Kiếm Linh hôn môi hắn. Đúng vậy, đó là cảm giác tiếp xúc máu huyết. Khi đó hắn chắc hẳn là cảm giác được...

Nhưng những máu và thịt này theo đốm sáng bảy màu tiêu tan càng lúc càng mờ nhạt. Tuy rằng vẫn không biết rõ vì sao Thôn Thiên Kiếm Linh lại không phải là Kiếm Linh, nhưng Vu Nhai vẫn nói:

- Đúng vậy, bất kể là gì, chỉ cần có trí tuệ, ở trong mắt ta đều là người, đều sẽ thích. Không quan tâm nàng biến thành thế nào, đều là lão bà của ta. Ngươi đừng mong thay đổi, cũng đừng mong rời đi. Cho nên nàng có thể dừng lại được không?

- Đã không dừng lại được nữa. Khi thân thể linh thịt bắt đầu tiêu tan, sẽ không cách nào nghịch chuyển lại nữa. Ngươi yên tâm, ta sẽ không rời đi. Ta vĩnh viễn là Thôn Thiên Kiếm Linh, Thôn Thiên Kiếm Linh thật sự...

Thôn Thiên Kiếm Linh đột nhiên thoáng nở nụ cười.

- Thân thể Linh thịt, đó là gì?

- Ta cũng không biết. Ta chỉ biết đó là phương thức tồn tại đan xen giữa thịt máu cùng linh thể. Từ khi ta tiến vào Huyền Binh Điển trở thành Binh Linh đến bây giờ, thân thể ta thật ra vẫn tồn tại, chỉ bị cải tạo mà thôi... Thôn Thiên Kiếm cho ta truyền thừa cũng chỉ là những kỹ năng kia và một tên gọi thân thể linh thịt mà thôi. Cụ thể thế nào ta cũng không rõ ràng lắm. Đương nhiên, trong truyền thừa, còn có phương pháp làm thế nào để tan đi thân thể linh thịt biến thành Kiếm Linh chân chính. Cũng chính là loại phương pháp hiện tại này. Bên trong truyền thừa Thôn Thiên Kiếm nói, chỉ có sau khi ta thật sự rời khỏi thân thể linh thịt, mới có thể chân chính vượt qua lực lượng cực hạn của Thôn Thiên Kiếm hiện nay...

Thôn Thiên Kiếm Linh giải thích.

- Tiến vào Thôn Thiên Kiếm? Truyền thừa Thôn Thiên Kiếm. Nàng... nàng vốn không phải là Thôn Thiên Kiếm Linh sao?

Vu Nhai bắt được sơ hở trong lời nói của Thôn Thiên Kiếm Linh. Đồng thời, cảm giác trong tay hắn cũng càng lúc càng mờ nhạt. Thôn Thiên Kiếm Linh đã có khí tức linh thể thật sự.

- A? Ngươi thật sự muốn biết sao?

Lúc này Thôn Thiên Kiếm Linh mới ý thức được nàng vừa nói lộ ra. Nàng do dự một chút, sau đó vẫn hỏi.

Nàng đã hoàn toàn thích Vu Nhai. Cảm giác thích này hoàn toàn không khống chế được. Nàng đã không có biện pháp thay đổi được nữa. Đặc biệt là sau lần trước, khi ở Huyền Binh Đế Đô Vu Nhai đã hiểu nhầm nàng, khi đó nàng thật sự rất thương tâm. Nàng biến thành Binh Linh, mặc dù là thân thể linh thịt, nhưng nàng vẫn là Binh Linh, vẫn không giống với nhân loại chân chính có thân thể máu thịt.

Nàng nhận hết buồn khổ. Nàng cuối cùng lại thích gia hỏa vô sỉ này, thậm chí nguyện ý vì hắn mà quan hệ tốt với Thủy Tinh. Nhưng kết quả nàng lại bị Vu Nhai hiểu nhầm. Nàng thật sự rất thương tâm. Mặc dù sau đó Vu Nhai đã vô số lần vô cùng vô lại lấy lòng nàng, nhưng nàng lại không hề động dao động, không để ý tới Vu Nhai nữa. Cũng không biết là vì sự cao ngạo trong tâm quấy phá hay cái gì, nói chung chính là không muốn nói...

Không. Có thể nàng chỉ là không muốn lại bị tổn thương nữa.

Cũng có lẽ bởi vì nàng có cảm giác mặc cảm khi làm Binh Linh. Đúng vậy, Vu Nhai đã nói hắn không quan tâm có phải là Binh Linh hay không, nàng lại càng tự ti. Nhưng cuối cùng dưới tình thế này, thân thể mất đi linh thịt đã hoàn toàn bạo phát.

Đó là sự bạo phát sau một thời gian dài đè nén. Ai nói nữ nhân cao ngạo cường đại không cần chỗ dựa?

Thật ra thời điểm bị trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực vây khốn, Thôn Thiên Kiếm Linh đã biết có thể dùng phương pháp này. Nhưng khi đó nàng không có nói ra. Dù sao Vu Nhai vẫn có hi vọng. Nàng cũng không hy vọng mình sẽ mất đi thân thể, mất đi hy vọng khôi phục lại thân người. Nhưng thời điểm hoàn toàn không có hi vọng nào có thể dùng phương pháp khác ra ngoài, vậy chỉ có thể dựa vào nàng. Lúc này nàng căn bản không có cách nào áp chế được tâm tình của mình.

- Đương nhiên...

Vu Nhai nhìn nàng thật sâu, sau đó ôm chặt nàng vào trong lòng.

- Ta chính là tiểu tặc mà ngươi vẫn nguyền rủa...

Thôn Thiên Kiếm Linh khẽ nói, để mặc Vu Nhai ôm chặt. Cảm nhận cuối cùng nàng có thể cảm nhận được chính là hơi ấm. Sau đó, nàng cảm giác được thân thể Vu Nhai cứng đờ. Nàng tiếp tục nói:

- Ta căn bản vốn không phải là Thôn Thiên Kiếm Linh gì cả, mà cũng là một con người giống như ngươi vậy. Hoặc nói là người tu tiên trong truyền thuyết của nhân loại bình thường trên địa cầu. Trước đây, Huyền Binh Điển đúng là do người của môn phái chúng ta nhặt được, sau lại đánh rơi. Môn phái vẫn muốn tìm trở về, muốn nghiên cứu bí mật bên trong. Cuối cùng bị ta tìm được...

- Tại sao có thể như vậy được? Sao có thể như vậy được?

Vu Nhai thật sự không thể tin được những gì hắn vừa nghe được. Ban đầu, hắn chỉ cho rằng Thôn Thiên Kiếm Linh sống ở trong Huyền Binh Điển, vốn cho rằng Thôn Thiên Kiếm Linh nhìn hắn lớn lên. Nhưng không ngờ nàng cũng là người địa cầu như hắn, còn là người tu tiên, còn là tiểu tặc trộm cục gạch vẫn bị mình chửi bới kia...

Nàng truyền cho mình kiếm quyết và huyền thân bí quyết đều là bí mật trong sư môn của nàng...

- Chính là như vậy. Ngươi trở thành Vu Nhai, ta trở thành Thôn Thiên Kiếm Linh. Thân thể ta đã biến thành thân thể linh thịt.

Thôn Thiên Kiếm Linh thật ra cũng bị chân tướng này ép rất khổ cực. Hiện tại nói ra được, nàng cảm thấy thật sự thoải mái. Đặc biệt là nói cho Vu Nhai nghe. Không biết vì sao, nàng cảm giác được Vu Nhai không thể tưởng tượng nổi. Nàng đột nhiên có cảm giác thành tựu.

Hắc, cuối cùng cũng khiến gia hỏa đáng chết này kinh ngạc một phen. Nhưng nàng lại có phần thương cảm. Cuối cùng thân thể mình sắp biến mất còn nói những lời này, có phải đối với Vu Nhai quá tàn nhẫn hay không? Vu Nhai nhất định sẽ rất thương tâm? Mặc dù hắn không thích mình, cũng rất trọng tình trọng nghĩa. Mình làm vậy không phải là quá ích kỷ, rất xấu rồi hay không?

Bất kể thế nào, nếu đã nói, cũng không có khả năng thu hồi lại được.

Vu Nhai cuối cùng có thể hiểu được vì sao Thôn Thiên Kiếm Linh lại khóc một mình. Vì sao lúc mới đầu nàng lại cao ngạo như vậy.

Đúng vậy, nàng một người tu tiên biến thành Binh Linh. Mình một người bình thường lại có thể hóa thành người. Đương nhiên nàng phải bất mãn.

Nhưng thật sự quá khó để tiếp nhận. Kinh khủng nhất là, Thôn Thiên Kiếm Linh sắp trở thành Kiếm Linh thật sự.

Một người sống sờ sờ biến thành linh thể. Đây là hành vi tàn nhẫn vẫn bị đế quốc Huyền Binh nghiêm cấm, lúc này lại xuất hiện ở trước mặt hắn. Đột nhiên, Vu Nhai đẩy Thôn Thiên Kiếm Linh ra, nắm chặt bả vai của nàng, nhìn chằm chằm vào nàng nói:
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,755
Điểm cảm xúc
495
Điểm
83
Chương 1948: Hủy diệt bằng bất cứ giá nào
- Cái gọi là thân thể linh thịt hẳn vẫn có biện pháp biến thành người thật sự đúng không? Có đúng hay không?

- Không, không có cách nào.

Thôn Thiên Kiếm Linh né tránh ánh mắt Vu Nhai nói.

- Nhất định có biện pháp đúng không? Có phải sau khi Huyền Binh Điển hoàn toàn biến thành thể trưởng thành, có thể sẽ có cơ hội hay không? Nếu không nàng sẽ không cần mỗi lần đều liều mạng thu thập Huyền Binh. Có đúng hay không?

Vu Nhai nhìn chằm chằm vào nàng nói.

- Hiện tại nói những điều này cũng không có tác dụng gì cả.

Thôn Thiên Kiếm Linh rốt cuộc vẫn chịu không nổi ánh mắt hắn nói.

- Vì sao? Tại sao lại suy nghĩ ngu ngốc như vậy?

Cơ mặt Vu Nhai run rẩy nói.

- Bởi vì ngươi còn phải chiến đấu. Bởi vì ngươi xem Binh Linh cũng là người. Bởi vì ta thích ngươi.

Trong lúc bất chợt Thôn Thiên Kiếm Linh ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào hắn, từng câu từng câu đều như đinh đóng cột. Giọng nói thanh thúy của nàng truyền khắp thế giới Huyền Binh Điển. Không biết từ lúc nào, các Binh Linh đều xuất hiện. Mỗi linh thể đều run rẩy.

Nghe nàng nói như thế, miệng Vu Nhai há hốc. Hắn muốn nói gì đó lại nói không nên lời.

- A...

Có chỉ là một tiếng kếu giống như phát điên. Tiểu Mỹ ở bên kia đã khóc thành người lệ. Vu Duệ thấy mụ mụ khóc hắn cũng khóc theo.

- Tiểu tử Vu Nhai, không nên cam chịu. Nhanh chóng thu thập ánh sáng thân thể lại. Vẫn có biện pháp có thể làm cho Thôn Thiên đại tỷ biến thành người.

Đúng vào lúc này, giọng nói của tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn đột nhiên truyền tới.

Trong nháy mắt, Vu Nhai và Thôn Thiên Kiếm Linh đều ngẩng đầu lên, ngơ ngác nhìn tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn.

- Ta cũng thân thể linh thịt. Trước đó ta cũng rất nghi ngờ đối với thân thể của mình. Nhưng vừa nãy, khi nghe được bốn từ thân thể linh thịt, ký ức của ta lại mở ra một phần. Trước đây ta vốn có cũng là người, nhưng đã chết. Chủ nhân trước của ta lại biến thân thể của ta thành đốm sáng bảy màu, cũng chính là ánh sáng thân thể. Sau đó trực tiếp luyện hóa cho ta thân thể linh thịt hiện tại...

Tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn giải thích:

- Nói cách khác, chỉ cần có ánh sáng thân thể, chỉ cần ngươi có thể đạt được cảnh giới như chủ nhân trước của ta, có thể ngưng kết ra thân thể linh thịt một lần nữa. Sau đó có thể lại có hy vọng biến thành nhân loại thật sự...

- Phương pháp...

Vu Nhai trực tiếp hỏi.

- Không. Nhưng có thể có một nơi có.

Tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn nặng nề nói.

- Con đường thông thiên!

Vu Nhai cúi đầu thốt ra bốn chữ. Chậm rãi, ánh mắt hắn lại lần nữa rơi vào trên mặt Thôn Thiên Kiếm Linh. Trên mặt hắn không khỏi nở nụ cười nói:

- Ta nhất định sẽ làm cho nàng trở lại thành nhân loại thật sự. Có thể nói cho ta biết tên thật của nàng hay không?

- Ta là... Không nói cho ngươi biết. Chờ sau khi ta thật sự gả cho ngươi sẽ nói cho ngươi biết.

Thôn Thiên Kiếm Linh cũng nở nụ cười. Đúng vậy, nếu vẫn có hi vọng, trong lòng cũng sẽ không tuyệt vọng nữa. Vẻ tươi cười lại sẽ trở về trên gương mặt nàng.

- Được!

Vu Nhai cũng nghiêm túc trả lời.

Trong lòng hắn xuất hiện một quyết tâm mãnh liệt. Nhất định phải giúp Thôn Thiên Kiếm Linh khôi phục lại thân thể ban đầu, tất nhiên còn cả cưới nàng làm vợ. Nói xong, hắn lại bế Thôn Thiên Kiếm Linh lên, lấy ra một cái bình ngọc, bắt đầu thu thân thể ánh sáng của nàng vào...

Mấy phút sau, Thôn Thiên Kiếm Linh hoàn toàn biến thành linh thể. Thân thể ánh sáng của nàng cũng được hoàn toàn thu vào trong bình ngọc.

- Ta phải bắt đầu cắn nuốt Huyền Nguyên Chi Lực. Ta cũng không biết sẽ phải mất bao lâu. Ngươi có thể tạm thời tiếp tục tu luyện.

Không biết từ lúc nào, thân kiếm Thôn Thiên Kiếm đã đi tới bên cạnh Vu Nhai và Thôn Thiên Kiếm Linh. Trên thân kiếm lóe lên khí tức cường đại mà Vu Nhai chưa bao giờ cảm thụ qua.

Thôn Thiên Kiếm có hai loại phương pháp vượt qua cực hạn hiện tại. Một loại phương pháp là chờ Huyền Binh Điển hoàn toàn trưởng thành. Loại phương pháp thứ hai chính là Thôn Thiên Kiếm Linh biến thành linh thể thật sự. Nói cách khác, hiện tại Thôn Thiên Thần Kiếm đã vượt qua cực hạn vốn có...

- Xôn xao...

Thôn Thiên Kiếm bạo phát. Huyền Nguyên Chi Lực giống như thủy triều trào vào trong Huyền Binh Điển, sau đó bị Thôn Thiên Kiếm điên cuồng cắn nuốt. Thôn Thiên Kiếm tiếp tục trở nên mạnh mẽ. A, vừa rồi đã nói cực hạn là chỉ cực hạn của thân kiếm và Kiếm Linh. Trừ khi năng lượng mạnh mẽ đến mức Thôn Thiên Kiếm không cách nào thừa nhận được. Nếu không sẽ không đạt đến mức tận cùng...

Hiển nhiên, những Huyền Nguyên Chi Lực còn chưa đủ để hoàn toàn lấp đầy Thôn Thiên Kiếm.

- Đã xảy ra chuyện gì vậy? Vì sao Huyền Nguyên Chi Lực lại bị hấp thu? Vu Nhai thật có phương pháp hấp thu Huyền Nguyên Chi Lực sao?

Động tĩnh lớn như vậy, Kinh Thiên Chân Thần làm sao có thể không biết được. Ý thức phân thân rống lên.

Con mẹ nó, ở trên người Vu Nhai bao giờ cũng phát sinh vô số chuyện khiến hắn không có cách nào lý giải được. Hắn cũng sắp phát điên mất. Huyền Nguyên Chi Lực mỗi khu vực đều có năng lượng cố định. Hắn căn bản không có cách nào lại dẫn từ bên ngoài vào nhiều hơn nữa. Nói cách khác, chuyện Vu Nhai phá được phong tỏa của Huyền Nguyên Chi Lực ra ngoài, là chuyện sớm hay muộn mà thôi.

Huyền Nguyên Chi Lực, đây chính là Huyền Nguyên Chi Lực...

Thật ra Kinh Thiên Chân Thần đã từng dự đoán Vu Nhai có thể hấp thu. Cũng nghĩ sẽ qua đó để học tập. Nhưng bây giờ xem ra hắn thật sự không học được.

Đúng vậy. Huyền Thiên đã từng nói qua. Thanh thần kiếm kia của Vu Nhai nắm giữ Huyền Nguyên Chi Lực. Mình không ngờ lại quên mất điều này. Nhưng nắm giữ Huyền Nguyên Chi Lực không có nghĩa là có thể hấp thu! Đúng vậy, hiện tại lại là như thế này. Trước đây Thôn Thiên Kiếm hấp thu chính là Huyền Nguyên Chi Lực tinh khiết. Bây giờ là Huyền Nguyên Chi Lực trong trận pháp. Chúng đang yên tĩnh giống như nước lại tuôn trào mãnh liệt. Bởi vậy, Thôn Thiên Kiếm mới chịu vượt qua cực hạn.

...

- Đáng chết. Điên cuồng tấn công, điên cuồng tấn công Lạc Thiên Nguyên Giới cho ta. Hủy diệt không tiếc bất cứ giá nào...

Bên ngoài, nhận được tin tức Vu Nhai đang phá giải trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực, ba đại Chân Thần cũng trực tiếp hạ lệnh. Hiện tại chính là thời điểm đang chạy thi với thời gian. Nếu như chờ sau khi Vu Nhai ra khỏi Lạc Thiên Nguyên Giới vẫn tồn tại, vậy đối với bọn họ mà nói, quả thực chính là chuyện không tưởng tượng nổi.

Trừ khi hiện tại thu binh cũng như phái tất cả Thần Hoàng đi vây khốn Vu Nhai, không cho hắn từ trong Huyền Binh Điển đi ra. Nhưng đại quyết chiến đã là tình thế bắt buộc phải làm. Sớm muộn sẽ có lúc không nhốt được Vu Nhai nữa.

Lại nói, ngay cả Huyền Nguyên Chi Lực Vu Nhai cũng có thể hấp thu phá giải. Ôi con mẹ nó, làm sao chắc chắn tiếp theo hắn sẽ không có hành động nghịch thiên nào nữa. Nói chung, tiêu diệt Lạc Thiên Nguyên Giới chính là đả kích lớn nhất đối với Vu Nhai.

Chỉ cần hủy diệt Lạc Thiên Nguyên Giới, mặc dù Vu Nhai đi ra cũng không có cách nào mở ra được con đường thông thiên.

Chiến sự phía ngoài thế nào, Vu Nhai căn bản không có biện pháp hiểu rõ. Hiện tại hắn lại lần nữa mở ra thời gian chi đạo Thần Hoàng, kéo dài thời gian
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,755
Điểm cảm xúc
495
Điểm
83
Chương 1949: Không bị giết chết
Nếu như Thôn Thiên Kiếm Linh cần có thời gian để hấp thu Huyền Nguyên Chi Lực, vậy hắn đương nhiên cũng không thể lãng phí thời gian. Hắn điên cuồng thích ứng với thân thể đã đạt tới Thần Hoàng cảnh này. Đồng thời hắn cũng điên cuồng củng cố huyền khí Thần Hoàng cảnh, điên cuồng đánh phù văn trận, sát trận vàp trong Binh Điển Thần Trận...

Cùng lúc đó, hắn lại tiến vào trong thế giới huyễn ảnh của Thần Huyền Khí Điển. Bên trong còn có Mệnh Hồng không hóa thành sao. Còn lại không ít kết Mệnh Hồng bởi vì Kinh Thiên Nhất Kiếm vẫn không có cách nào giải ra được.

Nói cách khác, hắn muốn ở trong Mệnh Hồng đối mặt với Kinh Thiên Nhất Kiếm.

- Coi như là sớm diễn luyện đi.

Hắn hóa thân thành Vu Thuấn, hóa thân đế rồng Tộc Vương, hóa thân Cổ Đế Long Linh, hóa thân thành Đại Địa Thuẫn Linh...

Vu Nhai hóa thân thành từng người, thử đối mặt với Kinh Thiên Nhất Kiếm, thử mở nút thắt cho bọn họ. Vu Nhai điên cuồng lấy hiểu biết của mình để dung nhập vào trong nhân vật chính của những Mệnh Hồng kia, sau đó điên cuồng giải kết. Nhưng khi đối mặt với Kinh Thiên Nhất Kiếm, hắn vẫn cảm thấy đặc biệt khó khăn.

Chỉ có điều cuối cùng, hắn lại có thể ở dưới Kinh Thiên Nhất Kiếm duy trì tình trạng không bị giết chết.

Bất luận Vu Nhai hóa thân thành đế rồng Tộc Vương hay là ai, cũng có thể không bị giết chết...

Phần lớn kết của những người này hoặc là Binh Linh đều là không cam lòng vì bị Kinh Thiên Nhất Kiếm tiêu diệt. Chỉ cần sống sót dưới Kinh Thiên Nhất Kiếm, như vậy kết của bọn họ cũng thuận lợi mở ra.

Từng Mệnh Hồng hóa thành sao. Cuối cùng, chỉ còn lại Mệnh Hồng Vu Thuấn mà thôi.

Như trước nói, Vu Thuấn Kết chính là muốn phục hưng Cổ Ma tộc, cái này Kết tạm thời khó giải, trừ khi thật có thể để luyện kim thuật sĩ sử dụng Cổ Ma tộc máu và tế bào đem Cổ Ma tộc cho lấy ra mới mới có thể cởi ra.

Bất kể thế nào, ngoại trừ Vu Thuấn ra, sau khi tất cả Mệnh Hồng đều hóa thành sao, Vu Nhai cảm giác lực chiến đấu của hắn lại tiến thêm một bước dài. Đặc biệt là khi đối mặt với Kinh Thiên Nhất Kiếm, hắn có rất nhiều tâm đắc.

Phải biết rằng, chỉ cần đi ra ngoài, hắn chắc chắn phải đối mặt với Kinh Thiên Nhất Kiếm thậm chí là Huyền Thiên Nhất Kiếm. Có những nhất định phải này, cơ hội của hắn càng lớn hơn.

Trong Mệnh Hồng nhân vật chính không thể là hắn, mà là người khác hoặc linh khác, sử dụng thân thể người khác hoặc Binh Linh khác để chiến đấu.

- Thần Huyền Khí Điển vẫn là cảm giác vô cùng vô tận, địa thế cùng bầu trời sao, lại trí tuệ tính mạng vòng quay số mạng đồng thời cũng không có tận cùng. Thần Hoàng quả nhiên không phải là cực hạn. Thậm chí người sáng tạo Nguyên Giới cũng không phải là cực hạn. Có lẽ có một ngày ta có thể viết ra Thần Huyền Khí Điển của riêng ta?

Vu Nhai thì thào tự nói. Nhưng hắn chợt lắc đầu. Lúc này không phải là thời điểm nghĩ tới những chuyện không thể xảy ra này.

Nếu quả thật có thể vượt qua lực lượng trong Thần Huyền Khí Điển, vậy chẳng phải thật có thể một tay đánh một Nguyên Giới sao?

Phải biết rằng, về phương diện địa thế, không phải nói cảm ngộ đại lục Thần Huyền là có thể đạt đến mức tận cùng. Trước đó Vu Nhai đã từng nói qua. Trên mặt trăng cũng có địa thế, bầu trời sao. Hẳn còn vô số tồn tại vô tận khác giống như vòng quay số mạng vậy.

Ầm...

Đúng lúc Vu Nhai cảm thấy lực lượng của toàn thân tạm thời đạt được cực hạn có thể, một lực lượng không gian vô cùng khủng khiếp bỗng nhiên ở bên trong Huyền Binh Điển bạo phát. Đó là lực lượng không gian của Tiểu Hắc...

- Chít, Vu Nhai, cuối cùng ta đã hấp thu toàn bộ lực lượng không gian của nơi khởi nguồn Nguyên Giới.

Tiểu Hắc tỉnh táo lại, sau đó nhìn trái nhìn phải. Về chuyện Thôn Thiên Kiếm Linh trước đó, nó tất nhiên không biết. Chỉ có điều nó cùng Thôn Thiên Kiếm Linh lại chưa từng quen biết. Nó không để ý tới, chỉ là nhìn chằm chằm vào Thôn Thiên Kiếm đang điên cuồng hấp thu Huyền Nguyên Chi Lực. Nhìn một hồi nó nói:

- Vu Nhai, ngươi cũng đạt được Thần Hoàng. Chúng ta có thể ra ngoài chưa?

- Tạm thời vẫn không thể. Nhưng chỉ cần... Thôn Thiên Kiếm hấp thu xong Huyền Nguyên Chi Lực phía ngoài, chúng ta có thể ra ngoài. Đến lúc đó vẫn phải dựa vào ngươi.

Thời điểm Vu Nhai nói đến Thôn Thiên Kiếm vẫn thoáng dừng lại một chút.

- Chít, không thành vấn đề.

Tiểu Hắc gật đầu.

- Tiểu Hắc, bây giờ chúng ta sẽ chiến đấu thế nào.

Vu Nhai đột nhiên nói.

Tiểu Hắc liền hội ý. Rất nhanh một người một thú liền ở trong đại thế giới Huyền Binh Điển chiến đấu. Tuy rằng bọn họ sẽ phá hỏng đất đai của Huyền Binh Điển. Nhưng không có vấn đề gì. Chỉ cần Vu Nhai không có việc gì, thế giới Huyền Binh Điển có thể lập tức khôi phục.

- Chít. Vu Nhai, tại sao ngươi lại lợi hại như vậy. Ta cảm giác không gian chi lực của ngươi chí ít đạt tới Thần Hoàng cao đoạn. Ta vẫn đánh không lại ngươi.

Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Tiểu Hắc oán trách nói. Đúng vậy, nó vốn cho rằng mặc dù Vu Nhai đạt tới Thần Hoàng, cũng sẽ bị nó điên cuồng ngược đãi. Nó lại là thần thú không gian nghịch thiên. Ai biết nó lại vẫn đánh không lại.

Đương nhiên, Vu Nhai cũng đánh không lại thần thú nghịch thiên Tiểu Hắc. Thế lực hai người ngang nhau.

Nhưng ngươi phải biết rằng, Vu Nhai ở dưới tình huống chỉ sử dụng sức chiến đấu thuần khiết. Nếu hắn vận dụng Binh Điển Thần Trận, như vậy Tiểu Hắc chắc chắn sẽ bại.

Đương nhiên, Vu Nhai cũng biết, lấy tiềm lực của Tiểu Hắc, đến lúc đó có thể còn cường đại hơn. Thậm chí có thể càng Thần Hoàng hơn. Chỉ có điều bây giờ căn bản không có thời gian cho Tiểu Hắc khai phá tiềm lực. Rất nhanh bọn họ đều phải tập trung tinh thần vào trong chiến đấu thảm khốc.

Đúng vậy. Vu Nhai còn có tiềm lực rất lớn có thể khai phá. Nhưng hắn không có thời gian.

- Ba ngày. Nhưng ngàn vạn lần đừng gặp chuyện không may.

Thời gian Kinh Thiên Chân Thần phát động đại chiến với Lạc Thiên Nguyên Giới đã là ngày thứ ba.

Đúng vậy. Là thời gian ngày thứ ba của đại lục Thần Huyền. Vu Nhai có thể cảm giác Huyền Nguyên Chi Lực phía ngoài đang càng ngày càng yếu đi, nhưng vẫn không ra được. Trong lòng hắn càng lúc càng lo lắng.

Ba ngày nhìn như rất ngắn ngủi. Nhưng bây giờ Kinh Thiên và ba đại Chân Thần đang lấy chuyện hủy diệt Lạc Thiên làm mục tiêu. Trực tiếp triển khai cuộc chiến Thần Hoàng. Thời gian ba ngày có thể phát sinh rất nhiều rất nhiều chuyện. Ngươi bảo Vu Nhai làm sao không lo lắng được?

- Vu Nhai. Có thể được rồi. Lập tức thu Huyền Binh Điển vào trong cơ thể, sau đó rời khỏi Kinh Thiên Nguyên Giới.

Đúng lúc trong lòng Vu Nhai đầy lo lắng, giọng nói Thôn Thiên Kiếm Linh giống như nổ tung ở trong đầu hắn. Thoáng cái, Vu Nhai theo bản năng nhảy dựng lên. Trong mắt hắn lóe lên tinh quang, trực tiếp quát:

- Tiểu Hắc, phối hợp với ta. Lên!

- Chít...

Tiếng kêu chít của Tiểu Hắc còn chưa dứt, Vu Nhai đã mạnh mẽ thu Huyền Binh Điển vào trong cơ thể. Thân thể hắn lại một lần nữa xuất hiện ở trong Kinh Thiên Nguyên Giới dẫn vào trong trận pháp Huyền Nguyên.

Đúng vậy. Thôn Thiên Kiếm Linh cũng không hấp thu tất cả Huyền Nguyên Chi Lực phía ngoài. Chỉ cần Huyền Binh Điển không bị nhốt nữa là được. Bởi vì bọn họ cần tranh thủ thời gian.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,755
Điểm cảm xúc
495
Điểm
83
Chương 1950: Trong trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực
Mà trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực sẽ không vây khốn người. Hiện tại Huyền Binh Điển đã ẩn nấp ở bên trong cơ thể người.

Vu Nhai xuất hiện, Tiểu Hắc tất nhiên cũng sẽ xuất hiện theo. Trong nháy mắt khi vừa xuất hiện, cũng không chờ ý thức phân thân của Kinh Thiên Chân Thần có phản ứng gì, nó lập lại động tác lần trước, trực tiếp mở ra không gian đi tới truyền tống trận trong Kinh Thiên Nguyên Giới.

Lúc này đây nhanh hơn lần trước rất nhiều. Nếu như lần trước Tiểu Hắc có thực lực này, Kinh Thiên Chân Thần căn bản không kịp phong ấn truyền tống trận.

- Vu Nhai, ngươi quả nhiên vẫn đi ra được. Liệt Không Thử cũng trở nên cường đại như vậy. Đáng tiếc ta đã sớm phong tỏa tất cả truyền tống trận. Muốn đi ra ngoài, hừ, đừng có mà mơ tưởng.

Cuối cùng ý thức phân thân Kinh Thiên Chân Thần đã kịp phản ứng, lạnh lùng nói. Đối với thực lực của Vu Nhai và Tiểu Hắc, hắn lại khiếp sợ. Tiến bước như vậy cũng quá nhanh đi. Con mẹ nói, Vu Nhai làm sao làm được?

- Tiểu Hắc, có thể giải phong không?

Tuy rằng Vu Nhai cũng có không gian chi đạo Thần Hoàng, nhưng so với Tiểu Hắc vẫn yếu hơn rất nhiều. Tiểu Hắc là tồn tại không gian thuần khiết.

- Có thể, nhưng cần có thời gian. Sợ rằng phải tốn hai ba ngày.

Tiểu Hắc nói.

Đúng vậy, Tiểu Hắc chính vì đã cường lớn đến trình độ này, ngay cả truyền tống trận bị phong tỏa cũng có thể giải được. Nhưng nó vẫn cần thời gian hai ba ngày. Vu Nhai làm sao có nhiều thời gian như vậy? Không, Vu Nhai vẫn có thời gian chi đạo Thần Hoàng.

- Vu Nhai, ta biết ngươi đang suy nghĩ gì. Thời gian chi đạo Thần Hoàng đúng không? Đừng quên đây là thế giới của ta. Thời gian chi đạo Thần Hoàng của ngươi có thể có bao nhiêu tác dụng chứ? Lại nói, ta còn có thể trực tiếp hủy diệt tất cả truyền tống trận, trước khi các ngươi giải trận. Cùng lắm tộc dân của ta cũng không về được. Không có gì là cùng lắm cả. Ta nắm giữ mạng trận, có thể lại bồi dưỡng ra. Không gian truyền tống trận cũng có thể chế tạo lại một lần nữa. Nửa năm, vẫn còn kịp...

Ý thức phân thân Kinh Thiên Chân Thần lại truyền đến. Đúng vậy, muốn truyền tống đến truyền tống trận Nguyên Giới đương nhiên dường như khó chế tạo. Nhưng Kinh Thiên Chân Thần cũng bất chấp mọi giá:

- Các ngươi không ra được. Không tin có thể thử xem.

Trong mắt Vu Nhai lại chớp động vài cái. Đúng vậy, nơi này là Kinh Thiên Nguyên Giới. Bất kể là lực lượng không gian hay thời gian đều phải chịu sự ràng buộc của Kinh Thiên Nguyên Giới. Cho dù huyền khí của bản thân Vu Nhai cũng mang theo lực lượng thời gian, nhưng tác dụng sẽ giảm đi rất nhiều.

Tiểu Hắc cũng thế...

Đương nhiên. Hiện tại mặc dù là ở trong Kinh Thiên Nguyên Giới, Vu Nhai cũng không sợ hãi bất kỳ công kích nào. Ngoại trừ không có khả năng chịu được Kinh Thiên Nhất Kiếm ra, cho dù hiện tại trong Kinh Thiên Nguyên Giới còn lại hai ba Thần Hoàng, Vu Nhai và Tiểu Hắc cũng dám trực tiếp chém giết. Trừ phi là Kinh Hoàng cấp Thần Hoàng nghịch thiên cường đại nhất không giết được. Nhưng đối phương muốn giết bọn họ, cũng không có bao nhiêu khả năng.

Mà ý thức Kinh Thiên Chân Thần và quy tắc lực lượng đối với tồn tại cường đại như Vu Nhai và Tiểu Hắc căn bản là vô dụng.

Nói cách khác, hiện tại Vu Nhai ở trong Kinh Thiên Nguyên Giới, căn bản sẽ không chết. Hắn không còn giống như ở thế giới Lữ Giả hay Đoạn Thiên Nguyên Giới lúc trước. Cho dù là Thần Tướng cũng sẽ bị tử vong uy hiếp...

- Kinh Thiên, ngươi hình như quên mất ta còn có Lục Thiên Thần Ấn.

Vu Nhai lạnh lùng nói.

- Ha ha ha. Nếu ngươi muốn ra ngoài như vậy, ta đưa ngươi ra ngoài là được.

Kinh Thiên Chân Thần vừa nghe được Vu Nhai nói, không những không kinh sợ, còn phát ra tiếng cười lớn. Không ngờ hắn định trực tiếp thả Vu Nhai ra ngoài. Điều này làm cho Vu Nhai ngây ngẩn cả người, sau đó biến sắc.

Kinh Thiên Chân Thần biểu hiện như vậy, chẳng lẽ nói Độc Cô Thần Thành đã bị hủy diệt?

Không đợi hắn kịp phản ứng, dưới chân bỗng nhiên xuất hiện một vết nứt. Sau đó, một lực lượng khủng khiếp hoàn toàn hút hắn vào bên trong. Cảm giác giống trước đây, khi Đoạn Thiên Nguyên Giới đưa Vu Nhai vào Kinh Thiên Nguyên Giới. Lẽ nào Kinh Thiên Chân Thần muốn đưa mình đến bên trong Huyền Thiên hoặc Đoạn Thiên Nguyên Giới sao? Không đúng, là muốn đưa mình vào trong trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực đi...

Nếu như sử dụng Lục Thiên Thần Ấn đập ra một khe nứt không gian, như vậy mượn lực lượng không gian, lấy lực lượng của Tiểu Hắc thậm chí là lực lượng của Vu Nhai có thể tìm được thông đạo không gian lập tức đi tới đại lục Thần Huyền. Nhưng nếu như bị đưa đến bên trong trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực, như vậy có trời mới biết trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực là vật gì, ở chỗ nào.

Kinh Thiên Chân Thần có biểu hiện như vậy, bởi vì không sợ hắn có thể lập tức chạy tới đại lục Thần Huyền.

Cũng chính là không thể để cho Vu Nhai chạy thoát. Phía bên Độc Cô gia chắc vẫn còn đang chiến đấu. Độc Cô gia vẫn chưa hoàn toàn bị hủy diệt.

Bất kể thế nào, Vu Nhai đã bị ném ra khỏi Kinh Thiên Nguyên Giới, đi tới bên trong trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực.

So với trước đây, khi Đoạn Thiên Nguyên Giới ném hắn vào Kinh Thiên Nguyên Giới còn nhanh hơn nhiều. Khi hắn đứng ở trong trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực, cả người trực tiếp ngây ngẩn. Hắn thấy được ánh trăng, thấy được sao, thấy được đại lục Thần Huyền...

Ánh trăng lại gần như thế, sao vẫn xa xôi, đại lục Thần Huyền vừa gần lại vừa xa xôi.

- Nơi này là Tử Vực Tinh Không, là ngoài không gian. Hơn nữa còn đang đến gần trăng của Tử Vực Tinh Không.

Vu Nhai miệng há hốc nói. Không, giọng nói của hắn căn bản không truyền ra ngoài. Bởi vì không có môi trường giống như không khí để truyền lời hắn ra ngoài.

- Không sai. Nơi này chính là Tử Vực Tinh Không. Trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực và vật dẫn Thần Chi Nguyên Giới chúng ta chính là ở gần phạm vi trăng của Tử Vực Tinh Không. Vu Nhai. Ngươi phải làm sao? Ha ha, lấy thực lực của ngươi đương nhiên có thể ở Tử Vực Tinh Không một thời gian dài. Nhưng ngươi là người. Ngươi căn bản không ở được bao lâu. Đến lúc đó vẫn phải trốn vào trong Nguyên Giới mới hoặc là trong Lục Thiên Thần Ấn. Đến lúc đó ngươi còn có thể bị trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực vây khốn. Ta rất chờ mong ngươi vẫn có thể hấp thu toàn bộ lực lượng trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực. Ha ha.

Giọng nói của Kinh Thiên Chân Thần vẫn có thể truyền tới. Cũng đúng. Hóa ra có thể mượn Huyền Nguyên Chi Lực truyền lại.

Nghe Kinh Thiên Chân Thần nói như thế, sắc mặt Vu Nhai trở nên đặc biệt khó coi. Cuối cùng không ngờ mình lại rơi vào tình trạng như vậy. Sớm biết như vậy, vừa rồi khi mới ra lập tức để Lục Thiên Thần Ấn tự bạo thì hay rồi. Nhưng hiện tại nói gì cũng vô dụng.

Trước đó, Kinh Thiên Chân Thần cũng có thể đưa Vu Nhai đến bên trong trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực. Nhưng khi đó Kinh Thiên Nguyên Giới vẫn mong muốn có được Nguyên Giới mới, làm sao có thể đưa ra được?

Nếu như Nguyên Giới mới bị trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực vây khốn, bọn họ cũng đừng mong nhận được. Ban đầu ở Đoạn Thiên Nguyên Giới cũng giống như vậy. Đoạn Thiên Chân Thần theo bản năng đưa hắn đến trong Kinh Thiên Nguyên Giới.
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top