Lượt xem của khách bị giới hạn

[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,755
Điểm cảm xúc
495
Điểm
83
Chương 1961: Tự vây khốn
- Không đúng. Binh trận của Vu Nhai rõ ràng đã yếu hơn lúc trước rất nhiều. Hơn nữa trong đó có rất nhiều lỗ thủng.

Nhưng rất nhanh, Kinh Hoàng và ba đại Chân Thần thậm chí các Thần Hoàng xung quanh đều nhìn ra được vấn đề. Binh trận của Vu Nhai vẫn khủng khiếp. Nhưng trong đó rõ ràng lại có kẽ hở và uy lực chưa còn như trước. Kinh Thiên Nhất Kiếm vẫn đưa đến tác dụng rất lớn.

- Ha ha, Vu Nhai, ngươi dựa vào trận pháp đổ nát này để giết chết ta và phá kết giới sao?

Sắc mặt Kinh Hoàng lại rạng ngời như ánh mặt trời. Hắn cười ha ha.

- Là ngươi tới giết ta và phá kết giới của ta...

Vu Nhai cúi đầu thốt ra một câu, sau đó Binh Điển Thần Trận vốn đang muốn xông về phía Kinh Hoàng, trong lúc bất chợt một quay lại, trực tiếp bao quanh Vu Nhai. Trong nháy mắt, những kẽ hở đã thấy trước đó gần như biến mất không thấy nữa.

Đúng vậy, toàn bộ Binh Điển Thần Trận biến thành hình thức phòng ngự. Phòng ngự chủ yếu nhất vẫn cần nhờ tới phù văn trận.

Trước đó, tuy phù văn bị đánh phá, nhưng một lần nữa ngưng kết lại cũng không khó. Về phần phương diện công kích, binh trận và sát trận, đặc biệt là binh trận, 198 loại Huyền Binh bị tổn thương nhiều như vậy, đương nhiên sẽ có vô số kẽ hở.

- Hắn muốn làm gì?

Vu Nhai đột nhiên hành động như vậy khiến người và linh xung quanh đều không nghĩ ra. Bọn họ sợ là sợ Vu Nhai xông quay về phía Độc Cô Thần Thành. Nhưng bây giờ hắn không không muốn phá kết giới, còn tự vây khốn chính hắn, vậy hắn có ý định gì?

Tất cả đều nhìn nhau. Ba đại Chân Thần đều nhìn thấy sự nghi ngờ trong mắt đối phương.

- A, thời gian chi đạo Thần Hoàng. Vu Nhai muốn tu luyện sao? Hoặc là khôi phục lực lượng binh trận của hắn?

Cuối cùng, vẫn là Đoạn Thiên Chân Thần làm người đầu tiên nhìn ra vấn đề. Không phải Đoạn Thiên Chân Thần cường đại hơn so với hai đại Chân Thần khác, mà là hắn am hiểu phù văn hơn. Mặc dù không có nhiều góc phù văn như Vu Nhai, nhưng hắn vẫn có thể nhìn thấu.

- Mượn thời gian chi đạo Thần Hoàng để khôi phục thực lực sao? Huyền Binh bản mạng bị tổn thương nhiều như vậy. Cho dù bây giờ Vu Nhai có được năng lực rèn giống như ta, chí ít cũng cần một hai tháng mới có khả năng khiến tất cả Huyền Binh bên trong trở nên hoàn thiện. Một hai tháng, mặc dù hắn liều mạng sử dụng thời gian chi đạo Thần Hoàng, cũng cần ít nhất một khắc đồng hồ. Một khắc đồng hồ, chúng ta có thể làm được rất nhiều chuyện.

Huyền Thiên Chân Thần khẽ nhíu mày, sau đó cũng phân tích. Hắn tiếp tục nói:

- Lại nói, hắn không có khả năng liều mạng sử dụng lực lượng thời gian chi đạo Thần Hoàng. Bằng không, đến lúc đó cho dù hắn chữa trị binh trận của hắn xong, toàn thân hắn cũng không còn sức lực chiến đấu nữa.

- Hừ, mặc dù không phải mất hết sức lực chiến đấu, hắn cũng cần có thời gian tới giết Kinh Hoàng và phá kết giới...

Kinh Thiên Chân Thần lạnh lùng nói:

- Hiện tại chỉ sợ Vu Nhai đang đánh cược. Hắn đánh cược trong khoảng thời gian này, chúng ta vẫn không tiêu diệt được Lạc Thiên. Vậy cứ tiêu diệt cho hắn xem. Hiện tại toàn bộ Độc Cô Thần Thành đã không còn kiên cố giống như lúc Vu Nhai tiến vào đại lục Thần Huyền. Cần chuẩn bị rất lâu mới đánh ra một kiếm nữa. Hiện tại Độc Cô Thần Thành cũng chỉ mạnh hơn so với tình trạng trống rỗng một chút một thôi.

- Ừ, không quan tâm tới hắn nữa. Trước tiên cứ tiêu diệt Lạc Thiên đã.

Đoạn Thiên Chân Thần nặng nề nói.

Cứ như vậy, ba đại Chân Thần không tiếp tục quan tâm tới Vu Nhai, mà đưa ánh mắt về phía Độc Cô Thần Thành. Bọn họ cũng không lo lắng quá nhiều.

Áp lực Kinh Thiên Nhất Kiếm không ngừng ép về phía Độc Cô Thần Thành. Hắn đang chuẩn bị. Sợ rằng rất nhanh sẽ đập xuống.

Mục tiêu của Kinh Thiên Nhất Kiếm dĩ nhiên chính là các cao thủ tạo thành tâm trận của Độc Cô gia.

Sở dĩ hắn không lập tức đập xuống, bởi vì còn cần các cao thủ Thần Hoàng khác phối hợp, dẫn cao thủ Độc Cô gia từ trận pháp phòng ngự tới nơi nào đó. Chỉ có như vậy, mới có khả năng biến Kinh Thiên Nhất Kiếm thành vô dụng.

Chuyện trong kết giới cứ để Kinh Hoàng tự mình để ý. Nếu có thể phá được binh trận của Vu Nhai là hay nhất. Nếu không phá nổi cũng không sao.

Nhưng ba đại Chân Thần đã đoán sai, Vu Nhai căn bản cũng không có ý muốn chữa trị binh trận, cũng không có liều mạng sử dụng thời gian chi đạo Thần Hoàng. Giống như lời Huyền Thiên Chân Thần nói, nếu như hắn liều mạng sử dụng, kết quả rất có thể là sau khi kết thúc toàn thân chính là mất hết sức lực...

Độc Cô Diệt Ninh lúc đó chính là sử dụng quá mức, trực tiếp chết sau hai ngày.

Mà hắn mặc dù không liều mạng giống như Độc Cô Diệt Ninh, nhưng lấy một khắc đồng hồ đổi lấy một hai tháng, cũng quá đau đớn. Phải biết rằng, một đạo thời gian hoàn mỹ của hắn cũng chỉ là gấp 10 so với thời gian hiện thực mà thôi. Cũng chính là một ngày bằng mười ngày.

Hiện tại lúc này, một ngày bằng mười ngày tất nhiên quá ít ỏi. Nhưng mau nữa cũng không thể vượt quá phạm vi chịu đựng của hắn.

- Hiện tại ta cũng không cần một hai tháng. Chỉ một ngày là đủ.

Vu Nhai thì thào tự nói.

Một ngày, lấy lực lượng Thần Hoàng của hắn thậm chí có thể trực tiếp khiến thời gian dừng lại, căn bản không cần tiêu hao thời gian của đại lục Thần Huyền. Dù sao thời gian chỉ có một ngày, rất ngắn ngủi, sẽ không xuất hiện tình huống gì không chịu nổi. Nhưng Vu Nhai cũng không để thời gian dừng lại. Tuy rằng dừng lại sẽ không cần thiết chịu mệt. Nhưng dù vậy cũng quá tiêu hao. Cho dù hắn phá được kết giới, vẫn còn có đại chiến muốn đánh nữa.

Phải biết rằng, đến lúc đó hắn khẳng định còn phải đối mặt với Kinh Thiên Nhất Kiếm. Ôi, trong Mệnh Hồng, Kinh Thiên Nhất Kiếm dù sao chỉ là ký ức của các nhân vật chính trong Mệnh Hồng. So với Kinh Thiên Nhất Kiếm thật sự vẫn yếu hơn. Vừa rồi Vu Nhai đã hoàn toàn cảm nhận được điều này.

Thậm chí trước đây hắn ở Bách tộc gặp phải Kinh Thiên Nhất Kiếm cũng không cường đại bằng một kiếm vừa nãy.

Dù sao qua thời gian lâu như vậy, Kinh Thiên Chân Thần cũng không muốn tiêu hao quá nhiều. Hơn nữa, hắn thấy Vu Nhai lúc đó vẫn chỉ là Thánh Binh Sư, không nhất thiết phải khiến hắn tiêu hao quá nhiều.

Thời điểm ban đầu, Kinh Thiên Chân Thần chỉ muốn chấn áp đại lục Thần Huyền chứa nhiều tính mạng mà thôi. Mặc dù sau đó, Vu Nhai lấy trận pháp Lục Thiên Sát Trận chống đỡ, Kinh Thiên Nhất Kiếm cũng không có đạt đến một kiếm hoàn mỹ nhất.

Kinh Thiên Chân Thần không phải chưa từng nghĩ tới chuyện sử dụng một kiếm hoàn mỹ nhất. Nhưng hắn sợ rằng Vu Nhai trực tiếp sử dụng toàn bộ Lục Thiên Thần Ấn để che chắn. Hắn chỉ muốn sử dụng không mấy Huyền Nguyên Chi Lực phân ra càng nhiều Kinh Thiên Nhất Kiếm để giết chết Vu Nhai mà thôi.

Ai biết sau đó, Vu Nhai có thể ép hắn sử dụng ra nhiều kiếm như vậy, ép hắn cuối cùng cũng luyến tiếc lãng phí Huyền Nguyên Chi Lực.

- Đã như vậy, tốn một phút đi.

Vu Nhai khẽ nói.

Nếu đến lúc đó còn có đại chiến phải đánh, vậy tốn một phút tương đương với sử dụng một ngày đêm.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,755
Điểm cảm xúc
495
Điểm
83
Chương 1962: Nhà sinh vật học
Như vậy mặc dù có tiêu hao, cũng không quá rõ ràng. Đến lúc đó chỉ cần suy nghĩ hiện tại của hắn có thể thành công, chút tiêu hao này căn bản bé nhỏ không đáng kể.

Chỉ một phút, thế cục cũng sẽ không có biến hóa quá lớn. Kinh Hoàng cũng không nghĩ tới chuyện phá trận trong một phút.

- Sở dĩ không phá được kết giới, không giết chết Kinh Hoàng vẫn bởi vì thực lực của ta quá yếu, hay là bởi vì Binh Điển Thần Trận còn chưa đủ cường đại. Đã như vậy, ta tiếp tục trở nên mạnh mẽ.

Vu Nhai hít một hơi thật sâu nói. Cũng không biết là hắn đang nói chuyện với mình hay đang nói chuyện với các Binh Linh. Nói chung, sở dĩ hắn tự nhốt chính mình chỉ là muốn trở nên mạnh mẽ. Hắn đã có cơ hội trở nên mạnh mẽ.

Cơ hội trở nên mạnh mẽ sao?

Đừng quên, thời điểm hắn từ trong trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực lao về phía đại lục Thần Huyền, đã không ngừng đưa mắt nhìn và cảm ngộ đại lục Thần Huyền cộng thêm biển Thần Huyền, cũng chính là cảm ngộ địa thế đại lục Thần Huyền và biển Thần Huyền. Chỉ có điều khi đó khoảng cách hơi xa, hơn nữa cùng thỉnh thoảng liên lạc với Ma Thiên Chân Thần, bởi vậy cảm nhận cũng không phải quá sâu, cũng không có cẩn thận sắp xếp chỉnh đốn. . .

Sau khi tiến vào bên trong tầng khí quyển của Thần Huyền, hắn lại gặp phải các Thần Hoàng và Kinh Hoàng ngăn chặn, càng không có thời gian sắp xếp và tiếp tục cảm ngộ.

Hiện tại hắn chính là muốn mượn thời gian này để chỉnh đốn lại suy ý và cảm ngộ về địa thế đại lục Thần Huyền. Hắn cần địa thế đầy đủ nhất. Nếu như có thể khiến địa thế của hắn trở nên hoàn mỹ, như vậy rất khả năng sẽ đẩy phù văn Huyền Binh Điển tới cảnh giới cao nhất. Tới lúc đó Huyền Binh Điển hoàn toàn trưởng thành. Rất có thể chuyện hắn muốn loại bỏ kết giới sẽ trở thành chuyện đặc biệt đơn giản.

Đương nhiên, bây giờ hắn căn bản không có thời gian suy nghĩ nhiều như vậy. Vẫn phải cảm ngộ và chỉnh đốn lại địa thế trước đã.

Ở trong thời gian của bản thân Vu Nhai, hắn đưa mắt nhìn về phía toàn đại lục Thần Huyền. Hiện tại chỗ hắn đứng chính là đại khí tầng giáp ranh với Tử Vực Tinh Không. Ở nơi đặc biệt cao này, gần như có thể nhìn thấy toàn đại lục Thần Huyền. Mà hiện tại với thị lực Thần Hoàng của hắn kết hợp với Quan tự quyết, đủ để thấy rõ từng tấc đất phía dưới. Tất nhiên hắn cũng có thể thấy rõ đại thế mà trước kia không nhìn thấy rõ.

- Ùng ùng. . .

Thời điểm ánh mắt hắn nhìn về phía đại lục Thần Huyền, địa thế cảm ngộ lúc trước khi xuyên qua Tử Vực Tinh Không cũng dần dần hiện lên ở trong suy nghĩ của hắn. Trước đó, tuy rằng nhìn không rõ lắm, nhưng lại do quan sát từ xa tới gần, loại cảm ngộ này vẫn vô cùng mãnh liệt. Địa chi đại thế dường như chậm rãi hiện lên từ xa đến gần, chậm rãi thành hình, cuối cùng kết hợp với khoảng cách tốt nhất hiện tại. . .

Thoáng cái, những thứ trước đó không thấy rõ đều trở nên rõ ràng hơn. Thần Huyền Khí Điển và đại địa bên trong Huyền Binh Điển lại phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất. Những thứ trước đó không phù hợp, đang không ngừng dung hợp. Mặt đất cũng đang không ngừng kéo dài ra.

Bất kể là mặt đất trong huyễn ảnh Thần Huyền Khí Điển, hay mặt đất thực sự trong Huyền Binh Điển đều đang điên cuồng phát sinh biến hóa. Khắp mặt đất trở nên dung hòa. Đồng thời, xung quanh mặt đất xuất hiện biển. Biển càng lúc càng lớn, cuối cùng trở nên vô biên vô hạn. Phần hỗn độn bên trong Huyền Binh Điển cũng càng lúc càng nhỏ. Mặt đất và biển gần như chiếm lĩnh toàn bộ tiểu thế giới Binh Linh.

- Không, còn chưa đủ hoàn mỹ. Ta vẫn chưa hoàn toàn cảm ngộ được chỗ tinh túy nhất của đại lục Thần Huyền thậm chí là biển Thần Huyền này. Phần hỗn độn trong Huyền Binh Điển còn lại quá nhiều. Vẫn thiếu chút gì đó. Nhưng rốt cuộc là thiếu cái gì chứ?

Cứ như vậy Vu Nhai tốn mất hai canh giờ trong thời gian mình. Những phần địa thế đại lục Thần Huyền và biển Thần Huyền có thể dùng mắt nhìn thấy, đã bị Vu Nhai hoàn toàn cảm ngộ. Nhưng không biết vì sao, Vu Nhai chung quy vẫn cảm giác thiếu chút gì đó. Không chỉ là cảm giác, còn có phần hỗn độn trong thế giới Huyền Binh Điển vẫn tồn tại một chút. Điều này rõ ràng chính là đang nhắc nhở hắn, địa thế của hắn còn phải tiếp tục tăng cường. . .

Nhưng hắn rõ ràng đã cảm giác được mình có thể khống chế toàn bộ đại lục Thần Huyền và biển Thần Huyền. Vì sao vẫn cảm thấy thiếu được?

Trong mắt Vu Nhai tràn ngập sự nghi ngờ.

- Bất kể thế nào, trước hết cứ lĩnh ngộ phù văn rồi nói sau.

Vu Nhai suy nghĩ một chút, tạm thời ném cảm giác cổ quái này sang một bên, chuyển lực chú ý đến chỗ khác.

Hắn bắt đầu lĩnh ngộ phù văn. Bởi vì địa thế tiến bước, phù văn đối với hắn mà nói đã không còn là vấn đề nữa. Chỉ thêm nửa canh giờ trôi qua, hắn đã đủ lĩnh ngộ thêm 4 góc phù văn. Hiện tại phù văn Huyền Binh Điển của hắn đã đạt được 196 góc. Nhưng vấn đề lại xuất hiện.

196 góc chính là cực hạn của hắn hiện nay, lại chưa phải là cực hạn của Huyền Binh Điển. Tới tận lúc này hắn vẫn không biết cực hạn của Huyền Binh Điển là thế nào. Hắn không cảm ứng được thế nào mới là cực hạn.

- Quả nhiên địa thế còn chưa đủ hoàn mỹ. Rốt cuộc vấn đề nằm ở chỗ nào?

Chân mày Vu Nhai nhíu thật chặt. Lúc này hắn chỉ có thể dựa vào chính mình. Bất kỳ ai cũng không giúp được hắn. Cho dù là Huyền Binh Điển Linh cũng không có cách nào đưa ra ý kiến cho hắn. Phải biết rằng Huyền Binh Điển Linh dựa vào Vu Nhai trưởng thành mới có thể trưởng thành.

Huyền Binh Điển Linh có thể cho hắn gần hết. Như Luân Chuyển Thần Ấn và Binh Điển Thần Trận.

Ánh mắt hắn lại nhìn thật sâu về phía đại lục Thần Huyền. Vởi vì thời gian là thời gian thuộc về hắn, hắn có khả năng nhìn thấy đại lục Thần Huyền gần như là dừng lại. Tất cả tính mạng đều bất động. Tuy rằng bất động, nhưng Vu Nhai có thể cảm giác được rõ ràng từng biến hóa rất nhỏ của tế bào trên người bọn họ.

Đúng vậy. Vu Nhai cũng không biết vì sao lại cảm nhận được điều đó. Ánh mắt hắn đột nhiên rơi vào trên người một con ma thú bay.

Đột nhiên, hắn có một kích động muốn phân tích thân thể nó. Đã có kích động này, vậy cứ chiếu theo bản năng đi làm. . .

Chậm rãi, toàn thân con ma thú bay đã bị hắn nhìn thấu. Tất cả những gì trên thân thể nó dường như đang thành hình ở trong đầu hắn, bao gồm từng tế bào nhỏ nhất. Thậm chí là phân tử gì tạo thành máu và thịt, lông chim của nó. . .

Thoáng cái, Vu Nhai có cảm giác cổ quái giống như hóa thân làm nhà sinh vật học.

- Không đúng. Tuy rằng ta cảm giác được ta có thể khống chế toàn bộ đất đai trên khắp đại lục Thần Huyền, nhưng ta lại không thể thay đổi được từng chi tiết trong đó. Ta chỉ có thể lợi dụng, lại không thể thay đổi. . .

Trong giây lát, Vu Nhai khẽ kêu lên một tiếng.

Đúng vậy, nói ví dụ như một dãy núi. Hắn tối đa chỉ có thể biến dãy núi này thành mặt đất bằng phẳng. Bên trong tảng đá vẫn là tảng đá. Cùng lắm đã bị hắn chôn ở dưới đất, lại không thể khiến tảng đá hóa thành cát mịn.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,755
Điểm cảm xúc
495
Điểm
83
Chương 1963: Vượt qua quy tắc Thần Huyền
Lại nói ví dụ như một sa mạc. Hắn tối đa khiến sa mạc này ngưng kết thành đất đai, lại không thể khiến sa mạc này hóa thành tảng đá kiên cố, thậm chí trong nháy mắt hóa thành sông núi.

Nói cách khác, hắn vẫn chỉ có thể lợi dụng lực lượng quy tắc đại lục Thần Huyền, nhưng không có cách nào vượt qua quy tắc.

Không nhịn được, hắn lại nghĩ tới địa thế bên trong nơi khởi nguồn Nguyên Giới. Đó là địa thế hoàn mỹ, đó là kết quả của người sáng tạo Nguyên Giới biến tất cả những gì không thể thành có thể. Không chỉ là nơi khởi nguồn Nguyên Giới, ngay cả đất đai trong các đại Thần Chi Nguyên Giới cũng biến không thể thành có thể. Bởi vì bên trong là chỗ có các loại tồn tại trái ngược quy tắc.

Đây mới là địa chi đại thế thực sự. Đó mới là địa chi đại thế cảnh giới cao nhất.

- Nhưng phải thế nào mới có khả năng biến không thể thành có thể?

Vu Nhai cau mày tự hỏi.

Giống như bên trong nơi khởi nguồn Nguyên Giới rõ ràng các loại vi phạm quy tắc, lại là tồn tại vô cùng hòa hợp:

- A, không đúng, trước đó ta căn bản không có ý thức được nơi khởi nguồn Nguyên Giới là vi phạm quy tắc. Bởi vì các loại trận pháp bên trong đều giống như nối liền lại một chỗ. Ta đã tự cho mình là đúng, đã cảm ngộ đại thế hoàn mỹ bên trong. . .

- Ta căn bản không có cảm ngộ hoàn mỹ. Hoặc không thể nói là cảm ngộ, mà là không nhìn thấu được các loại vượt qua quy tắc bên trong.

Vu Nhai tiếp tục lẩm bẩm.

Giống như các loại tuyệt địa trong Đoạn Thiên Nguyên Giới, rõ ràng không có khả năng dung hợp với nhau, nhưng lại cổ quái lại hoàn mỹ khi ở cùng một chỗ. Giống như hai loại tuyệt địa nước cùng lửa, không ngờ có thể gắn liền một chỗ.

Đương nhiên, địa thế trong Đoạn Thiên Nguyên Giới là loại địa thế không hoàn mỹ. Bên trong nơi khởi nguồn Nguyên Giới mới thật sự là tồn tại hoàn mỹ. Nhưng những loại ý cảnh không theo quy tắc này lại vẫn tồn tại. Đúng vậy, trước đó Vu Nhai cảm ngộ địa thế của các loại tuyệt địa. Sau đó mặt đất ở Thần Huyền Khí Điển và Huyền Binh Điển hiện ra. Cũng như ở Đoạn Thiên Nguyên Giới, tuyệt địa lung tung. Nhưng khi đó Vu Nhai căn bản không có ý thức được. Sự liên kết của hắn không giống với sự liên kết của Đoạn Thiên Nguyên Giới.

Vu Nhai chính là gần như không có quy tắc. Nhưng Đoạn Thiên Nguyên Giới lại có quy tắc, hoặc nói là gần như vượt qua quy tắc. Rõ ràng là lộn xộn, nhưng nhìn kỹ lại dường như rất hòa hợp mà không đột ngột.

Nhưng của Vu Nhai lại lộ vẻ rất đột ngột. Trước đó hắn cảm ngộ địa thế không đủ, nên không ý thức được vấn đề này. Nhưng hiện tại hắn lại ý thức được, mới biết được vật này có quy tắc. Nhưng rốt cuộc là dạng quy tắc gì?

Loại quy tắc vượt qua quy tắc Thần Huyền tồn tại, làm thế nào mới có khả năng lĩnh ngộ loại quy tắc này?

- Ngoại trừ địa thế ra, còn có cái gì là vượt qua quy tắc Thần Huyền?

Vu Nhai cau mày tự hỏi. Hắn phải lấy thứ vượt qua quy tắc khắc sâu vào trong suy nghĩ.

- Đúng rồi. Thực lực của ta bây giờ có thể nói chính là đã vượt qua quy tắc Thần Huyền. Nhưng dùng vượt quá của ta đối lập với địa thế trên đại lục Thần Huyền, có gì khác nhau? Hoặc nói ta căn bản cũng không có vượt qua. Bất kỳ ai cũng không có cách nào vượt qua đại lục Thần Huyền đồng thời người không thể tự do hoạt động ở Tử Vực Tinh Không cũng không thể vượt qua, đều phải sống trong quy tắc Thần Huyền.

Vu Nhai tiếp tục phân tích:

- Nhưng ta đã có thể tự do hoạt động ở trong Tử Vực Tinh Không. Tuy rằng còn chưa phải là có thể sống rất lâu, nhưng quả thực đã vượt qua. Bởi vì ta cùng các Thần Hoàng không giống nhau. Bởi vì ta nắm giữ lực lượng tinh không.

- Lực lượng tinh không đương nhiên chính là vi phạm lại quy tắc của đại lục Thần Huyền. Bầu trời sao, bầu trời sao. . .

Ánh mắt Vu Nhai không ngừng chợt động, linh cảm càng lúc càng mãnh liệt:

- Đúng vậy, Tử Vực Tinh Không. Chỉ cần có thể hoạt động thoải mái ở trong Tử Vực Tinh Không đều là tồn tại vượt qua quy tắc của đại lục Thần Huyền. Giống như Huyền Nguyên Chi Lực, như Thần Chi Nguyên Giới, thậm chí là giống như Thôn Thiên Thần Kiếm. . .

Các loại Thần Binh sau khi tiến vào Tử Vực Tinh Không lực lượng đều sẽ giảm xuống trên diện rộng. Thậm chí có khả năng bị hiện tượng thiên văn nào đó hủy diệt. Nhưng như Thần Chi Nguyên Giới, thần kiếm chữ thiên và đài Nguyệt Rèn đều không cần lo lắng về phương diện này. . .

- Chờ một chút, Thần Chi Nguyên Giới cũng là Thần Binh sao?

Vu Nhai ngơ ngác nói. Hắn bắt được linh cảm trong chớp nhoáng này. Đúng vậy, Huyền Binh Điển và Lục Thiên Thần Ấn đều là Thần Binh bản mạng của ta. Như vậy vì sao Thần Chi Nguyên Giới không thể là Thần Binh? Nếu là Thần Binh, vậy chính là bị người rèn ra. Thế giới bên trong Nguyên Giới cũng là bị người rèn ra. Hoặc nói là chế tạo ra.

Thậm chí tính mạng Nguyên Giới cũng có thể là bị người ta sáng tạo hoặc cải tạo ra. Là Sáng Thủy Thần hoặc nói là người sáng tạo Nguyên Giới chế tạo ra. Nói như vậy, sáng tạo giống như rèn, địa thế giống như Thần Binh. . .

Nếu như ví dụ đại lục Thần Huyền thành một Thần Binh, vậy chẳng phải đã nói thông suốt rồi sao?

- Hiện tại ta có thể tùy ý thay đổi Thần Binh và tất cả mọi thứ bên trong tiểu thế giới Binh Linh. Quy tắc bên trong cũng chính là quy tắc của ta. Nếu như đại lục Thần Huyền là Thần Binh của ta, quy tắc Thần Huyền chẳng phải là có thể do ta lập ra sao?

Mặc dù Vu Nhai lẩm bẩm, nhưng giọng nói của hắn càng lúc càng lớn. Cuối cùng trở nên vang vọng có lực. Đó là một loại tự tin cường đại. Ánh mắt hắn lại rơi vào đại lục Thần Huyền thậm chí là biển Thần Huyền ở xung quanh.

Vu Nhai cảm giác ánh mắt hắn trở nên khác hẳn. Tuy rằng không có khả năng khiến đại lục Thần Huyền hóa thành Huyền Binh bản mạng của hắn, nhưng quy tắc của đại lục Thần Huyền lại giống như Thần Binh, cũng có thể mượn để chiến đấu. Giống như ma pháp sư chính là lợi dụng nguyên tố để chiến đấu. Nguyên tố chính là Thần Binh của bọn họ. . .

Nói cách khác, có thể xem quy tắc của đại lục Thần Huyền nhìn thành một Thần Binh, Vu Nhai rèn Thần Binh này.

Ý nghĩ này vừa xuất hiện, tất cả đều trở nên vô cùng rõ ràng. Từng quy tắc hiện ra trong mắt hắn, hóa thành ý thức. Trong ý thức, Vu Nhai dường như lại hóa thân làm thợ rèn, không ngừng rèn ra các quy tắc...

Quy tắc giống như một khối kim loại, dưới cái búa của hắn đang dần dần biến hình. Loại cảm giác này thật huyền ảo. Có lẽ căn bản không cách nào diễn tả được bằng lời. Ngay thời điểm Vu Nhai nghĩ đến địa thế giống như Thần Binh, trong nháy mắt đó hắn đã bắt được loại cảm giác huyền ảo này.

Bắt được, cảm ngộ, tồn tại, vượt qua.

- Ùng ùng...

Trong lúc rèn quy tắc, Vu Nhai cảm ngộ địa thế bắt đầu vượt qua, vượt qua quy tắc Thần Huyền, mặt đất bên trong Thần Huyền Khí Điển và Huyền Binh Điển lại kéo dài mãi đến điểm cuối cùng. Tất cả đều trở nên hoàn mỹ.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,755
Điểm cảm xúc
495
Điểm
83
Chương 1964: Góc phù văn thứ 197
- A...

Lại qua tám canh giờ.

A, lại tính thêm thời gian hai canh giờ hồi phục ban đầu và nửa canh giờ học phù văn, hiện tại hắn chỉ còn lại có một canh giờ rưỡi. Nhưng như vậy cũng đủ rồi. Kế tiếp chỉ cần đẩy phù văn đến cực hạn là được.

- A, chuyện gì xảy ra vậy? Vì sao chỉ tăng một góc phù văn mà thôi? Tại sao ta làm thế nào cũng không thể cảm ngộ được góc phù văn cuối cùng vậy?

Lại qua nửa canh giờ, Vu Nhai không nhịn được nhíu mày. Nhưng sau khi nói xong lời này hắn liền ngây ngẩn cả người. Sau đó hắn tiếp tục nói:

- Ta đã biết vì sao còn lại một góc phù văn cuối cùng rồi. Đúng vậy, khi ta lĩnh ngộ được góc thứ 197 sẽ biết...

Đúng vậy, thời điểm Vu Nhai lĩnh ngộ góc phù văn thứ 197 mới biết được phù văn cũng giống binh trận, đều là con số 198 này.

Đương nhiên, cho đến lúc này hắn mới ý thức được. Nhưng không biết vì sao, dù làm thế nào, hắn vẫn không có cách nào lĩnh ngộ ra được một góc cuối cùng này. Thậm chí ngay cả nhập môn cũng không có cách nào làm được. Lại thiếu chút gì đó. Chẳng lẽ mình đối với vượt qua quy tắc của đại lục Thần Huyền còn chưa đủ sao?

Tuy rằng ở trên phương diện địa thế hắn đã vượt qua quy tắc Thần Huyền, nhưng quả thực còn chưa đủ. Muốn trong thoáng chốc thay đổi toàn bộ quy tắc của đại lục Thần Huyền, đương nhiên là chuyện không thể nào. Chỉ có thể thay đổi một phần.

Nhưng Vu Nhai biết, sở dĩ không thể hoàn toàn thay đổi quy tắc, không chỉ là phương diện vượt qua quy tắc còn chưa đủ, mà nguyên nhân còn vì thực lực của hắn đã không theo kịp. Đây mới là nguyên nhân chủ yếu nhất. Nếu như thực lực có thể tiến lên, như vậy thay đổi quy tắc của đại lục Thần Huyền trong nháy mắt cũng không phải là chuyện không thể nào làm được. Đương nhiên, thực lực như vậy chắc hẳn có thể mạng hơn so với người rèn ra Thần Chi Nguyên Giới.

A, nếu như chỉ là phương diện lĩnh ngộ vượt qua quy tắc không đủ, vậy 198 góc phù văn này vẫn có thể nhập môn mới đúng. Nhưng hiện tại hắn gần như không tìm được phương hướng. Hắn hoàn toàn không biết nên lĩnh ngộ góc 198 này thế nào mới tốt.

- Đúng rồi. Còn có một chỗ đột ngột. Đó chính là địa thế trên mặt trăng...

Đúng vào lúc này, Vu Nhai xuyên qua mặt đất bên trong Huyền Binh Điển, cuối cùng thấy được một thứ không phải thuộc về đại lục Thần Huyền. Cũng chính là nguyệt chi đại địa. Quy tắc trên mặt trăng tất nhiên không giống với quy tắc Thần Huyền.

- Lẽ nào cảm giác của ta đối với nguyệt chi đại địa có thiếu sót, bởi vì ta không vượt qua quy tắc của nguyệt chi đại địa?

Vu Nhai lại lẩm bẩm. Nhưng rất nhanh hắn lại lắc đầu:

- Không, khẳng định không phải như vậy. Trước đó, trong đầu ta căn bản còn không có ý thức được tồn tại vượt qua quy tắc Thần Huyền này. Chỉ là cảm thấy vẫn không thể hoàn toàn thấy rõ nguyệt chi đại địa. Chỉ có điều bây giờ xem ra vấn đề 198 góc phù văn này quả thực xuất hiện ở trên nguyệt chi đại địa. Có thể phải hoàn toàn dung hợp hai địa thế của đại lục Thần Huyền cùng nguyệt chi đại địa mới có thể lĩnh ngộ được một góc phù văn cuối cùng. Ôi, xem ra trước khi đại chiến kết thúc, Huyền Binh Điển không có cách nào hoàn toàn trưởng thành.

Điều này làm cho Vu Nhai rất thất vọng. Nhưng không có cách nào. Hắn không có khả năng lại bay đến trên mặt trăng.

- Kế tiếp vẫn phải nghĩ biện pháp loại bỏ kết giới mới được. Với thực lực của ta bây giờ có thể làm được sao?

Vu Nhai khẽ nhíu mày. Còn có gần một canh giờ có thể cho hắn chậm rãi suy nghĩ. Chỉ cần Kinh Hoàng vẫn không phá nổi Binh Điển Thần Trận của mình, sẽ không sợ thời gian chi đạo Thần Hoàng của mình sẽ bị phá hủy. Như vậy, Vu Nhai vừa suy ngẫm cũng bắt đầu cảm nhận lực lượng của chính mình. Chậm rãi, hắn phát hiện các loại chi đạo Thần Hoàng của hắn lại có sự tiến bộ rõ ràng. Trong nháy mắt hắn cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc...

Không phải chỉ là tiến bước trên phương diện địa thế thôi sao?

- Không. Thần Hoàng chi đạo tiến bước cũng rất bình thường. Đến giai đoạn này, địa thế cùng các loại đạo gần như đều dung hợp. Vừa rồi ta vượt qua quy tắc địa thế của đại địa Thần Huyền. Nhưng những quy tắc này cũng bao gồm đủ loại đạo...

Trong mắt Vu Nhai lóe lên tinh quang.

Nói cách khác, huyền khí của hắn lại có thể tiếp tục nâng cao. Nói cách khác suy nghĩ của hắn trước đó cuối cùng đã thực hiện được.

Nhưng con mẹ nó, vấn đề khác lại tới. Hắn cũng không đủ có năng lượng để huyền khí tiến bước. Hiện tại chỉ là tiến bước trên phương diện địa thế và đạo. Mặc dù có ảnh hưởng đối với thực lực của hắn, cũng không phải quá lớn. Cùng lắm hiện tại dựa vào lực lượng bản thân thành công chiến đấu với Kinh Hoàng không phân thắng bại mà thôi.

Không có bất kỳ ý nghĩa gì. Hắn phải vượt qua Kinh Hoàng, phá vỡ kết giới.

Hiện tại về phương diện Binh Điển Thần Trận lại không có cách nào lập tức chữa trị, không cách nào áp chế thậm chí giết chết Kinh Hoàng. Vậy hắn phải làm thế nào đây?

- Sớm biết như vậy, trước đây nên kéo lão Tư Mã Tường vào trong Huyền Binh Điển.

Vu Nhai không nhịn được nghĩ tới Tư Mã Tường. Sau đó nhanh chóng ném suy nghĩ này sang một bên, bắt đầu làm rùa bò, tu luyện huyền khí.

Trong chớp mắt, một canh giờ lại qua đi. Nói cách khác, một phút của đại lục Thần Huyền đã trôi qua. Không có cách nào, hắn chỉ có thể theo kế hoạch ban đầu thu lại thời gian chi đạo Thần Hoàng, kế tiếp lại liều mạng.

Ầm...

Mà thời điểm hắn vừa giải thời gian chi đạo Thần Hoàng, một đạo kiếm quang đột nhiên từ phía xa trên bầu trời đánh xuống. Phương hướng kia chính là từ Độc Cô Thần Thành. Lúc này Vu Nhai lại có thể thấy rõ tất cả mọi việc diễn ra trong Độc Cô Thần Thành.

- Ta quả nhiên đã tiến bộ...

Đúng vậy, trước đó, hắn còn không thể thấy được rõ ràng như thế. Lúc này hai mắt của hắn dường như có thể kéo hình ảnh lại gần. Không ngờ có thể nhìn thấy đặc biệt rõ ràng. Vừa rồi, thời điểm còn ở bên trong thời gian chi đạo Thần Hoàng, hắn còn chưa ý thức được. Hiện tại mới được Kinh Thiên Nhất Kiếm nhắc nhở.

Ý niệm này chỉ mới lóe lên ở trong đầu, đã lập tức biến mất. Sau đó ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào Độc Cô Thần Thành.

Hắn nhìn thấy được Độc Cô gia chủ, nhìn thấy được Độc Cô Chiến Phong đã thành Thần Hoàng, nhìn thấy được thi thể của Độc Cô Khúc Phong và những người bên cạnh đang quên đi nỗi bi thương, vẫn liều mạng chiến đấu. Hắn nhìn thấy những cao thủ kia có người quen thuộc, cũng có người từ trước đến nay chưa từng gặp qua.

Trên người bọn họ đều có một điểm giống nhau. Chính là bị thương rất nặng. Nhưng mỗi người đều giống như liều chết, không ai lùi bước. Đối mặt với Kinh Thiên Nhất Kiếm điên cuồng nhưa vậy, mỗi người đều giống như một thanh kiếm, dựng thẳng phát ra bạch quang chói mắt. Không chỉ là bọn họ, gần như mỗi người của Độc Cô gia đều như vậy. Không quan tâm trước đó bọn họ quần là áo lượt thế nào, cao ngạo thế nào hoặc không để ý tới thế sự thế nào, khi đối mặt với sự sinh tử tồn vong của gia tộc, đều tràn ngập tinh thần mà Độc Cô gia nên có.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,755
Điểm cảm xúc
495
Điểm
83
Chương 1965: Tránh càng lâu càng tốt
Ánh mắt Vu Nhai quét tới. Hắn nhìn thấy được Độc Cô Cửu Thiên.

Độc Cô Cửu Thiên đã mất đi một cánh tay, nhưng vẫn điên cuồng tàn sát kẻ địch đang muốn tiến quân vào Độc Cô Thần Thành. Hắn thấy được tiểu thư Ân Đại. Tuy rằng nàng không phải là họ Độc Cô, nhưng nàng là thành viên gia tộc khách khanh của Độc Cô gia. Nàng đã bị trọng thương, được đưa đến nơi an toàn để tĩnh dưỡng. Nàng đang điên cuồng nuốt đan được. Nàng vẫn có thể chiến đấu!

Lại thấy được đám người của Bách tộc, nhìn thấy Thí Thần Quân, thấy được Vũ Huyền Quân của nghiệp đoàn võ học, thấy được đại quân Ma Pháp, thấy được từng người đã được hắn chỉ định làm đội trưởng như Dạ Tình, Vu Tiểu Dạ và Vũ Qua. Bọn họ đều đang chiến đấu, vô cùng hung hiểm...

Ngọc Vấn Hiền đứng ở trên một đài cao nào đó, không ngừng chỉ huy. Lấy năng lực chỉ huy cường đại của hắn không ngờ dùng năng lực áp chế rất cao thủ chỉ huy của nhiều thế hệ trước, trở thành Tổng tư lệnh của ba thế lực lớn. Nhưng lúc này trên người hắn cũng đang bị thương. Chắc hẳn bởi vì năng lực chỉ huy của hắn thật sự đáng sợ, ba thế lực lớn phía Kinh Thiên cũng vận dụng thủ đoạn ám sát gì đó đối với hắn. Ở bên cạnh hắn có cao thủ bảo vệ.

- Mọi người chịu đựng. Có nhìn thấy vừa rồi trong bầu trời phía xa có bạch quang không? Đó chính là Kinh Thiên Nhất Kiếm. Vu Nhai đại đế chúng ta sắp tới, ép Kinh Thiên Chân Thần cũng không thể không sử dụng Kinh Thiên Nhất Kiếm. Đám người Kinh Hoàng và mấy Thần Hoàng đi ngăn cản Vu Nhai đại đế, cũng không ngăn cản được. Kinh Thiên Chân Thần mới có thể dùng Kinh Thiên Nhất Kiếm. Ta tin tưởng Kinh Thiên Nhất Kiếm cũng không ngăn cản được Vu Nhai đại đế. Rất nhanh, rất nhanh Vu Nhai đại đế sẽ tới!

Ngọc Vấn Hiền ở trên tường thành điên cuồng hét lên. Hắn lấy thân thể gầy yếu của hắn gào thét nói như vậy...

Vu Nhai tuy rằng không nghe thấy, lại có thể cảm giác được. Đúng vậy, mỗi người đều đang liều mạng.

Vu Nhai không ngừng tìm kiếm người quen. Hắn nhìn thấy được không ít người. Nhưng phía dưới thật sự quá loạn. Người chết người sống và người bị thương lẫn vào nhau, căn bản không có biện pháp thấy được rõ ràng. Đồng thời, hắn vẫn thấy được toàn bộ Độc Cô Thần Thành. Hiện tại nơi đó làm gì còn hình dáng của Thần Thành. Đó chỉ là một đống đổ nát. Từng kiếm phong bị nghiền nát. Độc Cô Thần Áp gần như bị đánh ra. Thần Kiếm Các hoàn toàn hủy diệt...

Cuối cùng, bạch quang chói mắt lại thu hút ánh mắt hắn. Đó là Lạc Thiên Nhất Kiếm cùng Kinh Thiên Nhất Kiếm va chạm vào nhau tạo ra. Vu Nhai cũng không nhìn bạch quang này, mà đưa mắt khóa chặt ở trên người của các cao thủ Độc Cô gia.

Lạc Thiên Nhất Kiếm thật sự đã yếu đi. Tuy rằng còn có thể miễn cưỡng ngăn cản được Kinh Thiên Nhất Kiếm, nhưng các cao thủ Độc Cô gia phía dưới, mỗi người lại giống như đã chết lặng. Bọn họ nặng nề đập xuống mặt đất quen thuộc. Trong đó bao gồm cả Độc Cô Chiến Huyền, bao gồm cả cao thủ Thần Hoàng như Độc Cô Chiến Phong...

Chậm rãi, thế giới lại yên lặng một chút.

Bởi vì lần va chạm này, Độc Cô Thần Thành cũng bị đổ nát thêm vài phần. Cùng lúc đó, từng khí tức Thần Hoàng cũng từ bốn phương tám hướng xông tới. Bọn họ muốn mượn cơ hội này diệt trừ cao thủ Độc Cô gia.

Thậm chí có thể nói, còn muốn cướp được Lạc Thiên Thần Kiếm.

Nhưng từng khí tức ma pháp Thần Hoàng cũng theo đó xuất hiện. Đó là cao thủ Thần Hoàng của đế quốc Ma Pháp. Bọn họ chính là những người chịu trách nhiệm bảo vệ cao thủ Độc Cô gia. Bọn họ phải ngăn cản Thần Hoàng của ba thế lực lớn bên phe Kinh Thiên.

Cùng lúc đó, một đạo khí tức ma pháp cấp Thần Vương khác cũng xuất hiện. Từ trong tiểu thế giới Binh Linh của Độc Cô Chiến Huyền xuất hiện. Hắn là ma pháp sư không gian. Hắn điên cuồng sử dụng ra ma pháp không gian, truyền tống các cao thủ của Độc Cô gia rời khỏi đó. Trong nháy mắt, trong ánh mắt Vu Nhai mất đi sự tồn tại của các cao thủ Độc Cô gia. Bọn họ phải trốn đi, mang theo Lạc Thiên Thần Kiếm trốn đi.

Chỉ có như vậy, mới có thể tránh thoát được Kinh Thiên Nhất Kiếm, mới có thể khiến Kinh Thiên Nhất Kiếm không đến mức tìm được bọn họ mà đánh xuống.

Đây cũng là nguyên nhân khiến Kinh Thiên Nhất Kiếm phải cách một thời gian dài mới có thể đánh ra một kiếm.

Nhưng bây giờ Độc Cô Thần Thành đã không có bao nhiêu nơi có thể trốn được nữa. Ngay cả Thiên Tội Uyên cũng hoàn toàn hủy diệt. Tìm kiếm tung tích bọn họ không chỉ là ba đại Chân Thần, còn có cao thủ Thần Hoàng trong ba thế lực lớn thậm chí là cao thủ Thần Vương lẻn vào trong Độc Cô Thần Thành.

Các cao thủ Độc Cô gia cũng không phải chưa từng nghĩ tới chuyện mang theo Lạc Thiên Nhất Kiếm rời khỏi Độc Cô Thần Thành. Nhưng ở nơi khác lại không phải là sân nhà của Lạc Thiên. Mặc dù Độc Cô Thần Thành đổ nát như vậy, Lạc Thiên Kiếm Linh vẫn ó thể tiếp tục khống chế lực lượng bên trong. Nhưng nếu như rời đi, chỉ cần bị phát hiện, đó chính là một con đường chết.

Lại nói, Lạc Thiên rời khỏi Độc Cô Thần Thành, khí tức Lạc Thiên này rất khó che giấu.

Không có cách nào. Lạc Thiên Thần Kiếm cũng không phải là Huyền Binh bản mạng của người nào đó. Không giống như Thôn Thiên Kiếm của Vu Nhai có thể giấu ở trong người.

Trước đây, cấp bậc như Thần Vũ Thần Hoàng còn có thể cảm ứng được trong cơ thể Độc Cô Chiến Huyền có khí tức nguy hiểm, huống chi là ba đại Chân Thần hiện tại. Dưới sự chú ý của bọn họ, Lạc Thiên Thần Kiếm rời khỏi Độc Cô Thần Thành căn bản không có cách nào che giấu được.

Nói chung, hiện tại cao thủ Độc Cô gia nhất định phải trốn trước. Tránh được càng lâu càng tốt.

Đúng vậy, bọn họ đã không cách nào lại tiếp tục chém ra Lạc Thiên Nhất Kiếm được nữa. Ngay sau một kiếm va chạm vừa nãy, lại chết hai Thần Vương. Thần Hoàng đủ, nhưng Thần Vương cũng cần phải có đủ mới được!

Hiện tại cao thủ Độc Cô gia chỉ chờ mong có thể tránh lâu một chút. Như vậy có lẽ còn có các cao thủ Độc Cô gia ở ngoài biển đến đây trợ giúp. Có lẽ bọn họ còn có thể có thời gian tu luyện và khôi phục sức lực một chút. Nhưng hiện tại Độc Cô Thần Thành đã đổ nát thành như vậy, bọn họ có thể trốn được bao lâu?

Vu Nhai hít một hơi thật sâu. Hiện tại mặc dù hắn thấy mình cũng không có cách nào làm được gì. Hiện tại hắn phải đối mặt vẫn là Kinh Hoàng và kết giới xung quanh.

Theo bản năng, ánh mắt hắn lại bắt đầu tìm kiếm bóng dáng của Tiểu Hắc. Cuối cùng, hắn tìm được ở một nơi cách Độc Cô Thần Thành vẫn rất xa. Nó bị Thiên Bằng Hoàng truy đuổi ngăn chặn rất chặt.

Giết chết. Lực lượng không gian của Tiểu Hắc quá khủng khiếp. Nếu để cho nó thuận lợi chạy về Độc Cô Thần Thành, nói không chừng chỉ một lát nó có thể truyền tống người của Độc Cô gia đến nơi khác. Như Lục Thiên Thần Đô phòng ngự rất cường đại hoặc là Ma Pháp Đế Đô.

Nếu như vậy, đối với ba đại Chân Thần phía Kinh Thiên mà nói chính là một phiền toái lớn.

Hiện tại truyền tống trận của Độc Cô gia bị phá hỏng hầu như không còn. Các ma pháp sư không gian khác cơ bản không có biện pháp truyền tống các cao thủ Độc Cô gia đi quá xa.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,755
Điểm cảm xúc
495
Điểm
83
Chương 1966: Huyền nguyên chi lực của Thần huyền Đại lục (1)
Nhưng đối với Tiểu Hắc lại rất khó nói. Có trời mới biết Liệt Không Thử này rốt cuộc nghịch thiên tới mức nào.

- Đúng rồi, Thủy Tinh, Thủy Tinh đâu?

Vu Nhai vẫn lo lắng cho Thủy Tinh. Ánh mắt hắn lại lần nữa tìm kiếm bên trong Độc Cô Thần Thành. Cuối cùng hắn tìm được nàng ở gần Độc Cô Thần Áp. Nàng đang điên cuồng cứu chữa cho những người bị thương. Xung quanh nàng còn có kẻ địch cường đại. Bên cạnh nàng lại có Đan Đạo Hùng và Lan Quân gia chủ đang bảo vệ. Nhưng tất cả đều đang liều chết. Truyền tống trận là mục tiêu phá hỏng hàng đầu của ba thế lực lớn phía Kinh Thiên. Mục tiêu thứ hai chính là pháp sư quang minh.

Hơn nữa tất cả đều biết Thủy Tinh là lão bà của Vu Nhai. Nếu như bắt được Thủy Tinh, nói không chừng có thể dễ dàng uy hiếp được Vu Nhai.

May là thực lực Thủy Tinh bây giờ cũng đặc biệt khủng khiếp, Thần Vương đỉnh phong. Hơn nữa nàng còn có Lưu Tinh Đồng. Những tồn tại cùng đẳng cấp đừng mong có thể giết chết nàng. Thần Hoàng đạo. Hắc, chủ trận của Độc Cô Thần Thành vẫn có rất nhiều nơi có thể lợi dụng được. Làm không tốt còn có thể bị Thủy Tinh hô một tiếng.

Đương nhiên, nói là trước đó. Bây giờ thành bị phá hỏng như vậy, vẫn không biết còn có thể ngăn cản được bao lâu.

- Nhất định phải nhanh lên. Nhất định phải đột phá ở đây...

Vu Nhai cắn chặt răng, sát ý cấp Thần Hoàng phóng lên trên cao. Toàn bộ Binh Điển Thần Trận lại phát ra từng tiếng nổ vang. Từng Huyền Binh cũng theo tản ra sát ý mãnh liệt.

Bên ngoài Kinh Hoàng đang nghĩ biện pháp phá hỏng Binh Điển Thần Trận cũng cảm nhận được sát ý bên trong. Ngay lập tức, theo bản năng hắn dừng một chút. Sau đó trên mặt hắn liền lộ ra một nụ ười nói:

- Vu Nhai, cuối cùng ngươi đã phải ra rồi sao?

- A...

Vu Nhai không để ý đến Kinh Hoàng. Đúng lúc hắn chậm rãi thu hồi ánh mắt, nắm chặt Thôn Thiên Kiếm xuất chiến. Hắn lại không nhịn được khẽ a một tiếng. Khi hắn thu hồi ánh mắt từ Độc Cô Thần Thành lại, theo bản năng hắn liếc mắt nhìn khắp đại lục Thần Huyền. Hắn đột nhiên nhìn thấy trên mặt đất của đại lục Thần Huyền có quang điểm màu lam nhạt đang nhẹ nhàng bay lên...

Trong đó, có thật nhiều nơi là chỗ cho những quang điểm màu lam nhạt ngưng tụ lại.

Ánh mắt Vu Nhai cũng theo đó mà ngưng tụ. Hắn không nhịn được lẩm bẩm nói:

Những quang điểm màu lam nhạt này ngưng tụ chung một chỗ chính là trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực của Thần Chi Nguyên Giới. Những quang điểm màu lam nhạt chính là Huyền Nguyên Chi Lực của Thần Huyền Đại Lục?

Sau khi Thần Chi Nguyên Giới nắm giữ một bộ phận lãnh thổ quốc gia Thần Huyền, sẽ thành lập trận pháp hấp thu Huyền Nguyên Chi Lực. Giống như ở trong Bách Tộc Loạn Địa, cũng có trận pháp cung cấp Huyền Nguyên Chi Lực cho Ma Thiên Nguyên Giới. Bách tộc là thuộc về Vu Nhai, Vu Nhai đương nhiên biết rõ những trận pháp này được thiết lập ở chỗ nào. Nhưng điều khiến hắn mơ hồ chính là, vì sao hắn đột nhiên có thể nhìn thấy Huyền Nguyên Chi Lực?

- Lẽ nào bởi vì ta vượt qua quy tắc của đại lục Thần Huyền, cho nên ta cuối cùng có thể cắn nuốt được Huyền Nguyên Chi Lực sao?

Trong mắt Vu Nhai lóe lên tinh quang. Cắn nuốt chi đạo của hắn cũng rất cường đại, nhưng lại không thể cắn nuốt Huyền Nguyên Chi Lực giống như Thôn Thiên Kiếm. Thời điểm bị vây khốn ở trong Kinh Thiên Nguyên Giới hắn đã thử qua. Thậm chí trong lúc xuyên qua Tử Vực Tinh Không vì muốn nhanh hơn, hắn cũng đã thử qua. Nhưng vô ích.

- Đúng vậy, Thần Chi Nguyên Giới thậm chí bao gồm tồn tại Thôn Thiên Kiếm cũng đã vượt qua quy tắc Thần Huyền. Cho nên bọn họ có thể sử dụng và hấp thu Huyền Nguyên Chi Lực. Trước đây ta lại chưa vượt qua. Hiện tại ta đã vượt qua. Như vậy rất có thể sử dụng được.

Vu Nhai khẽ giọng nói, tim đang kinh hoàng đập thình thịch. Nếu như có thể hấp thu Huyền Nguyên Chi Lực, như vậy không chừng huyền khí của hắn có thể đi lên.

Càng quyến rũ hơn chính là, nếu như hắn có thể hấp thu Huyền Nguyên Chi Lực, chẳng phải cũng đại biểu Huyền Binh Điển có thể thông qua hắn, hấp thu Huyền Nguyên Chi Lực sao? Sau đó, nói không chừng có thể giống như Nguyên Giới khác đánh xuống Thôn Thiên Nhất Kiếm. . .

A, trước đó chỉ có Thôn Thiên Kiếm mới có thể hấp thu Huyền Nguyên Chi Lực.

Đối với Vu Nhai, thậm chí là đối với Huyền Binh Điển mà nói, Huyền Nguyên Chi Lực đối với Thôn Thiên Kiếm cũng không có tác dụng quá lớn. Cảm giác bên trong Huyền Nguyên Chi Lực giống như mượn lực, mà không phải là lực lượng thật sự thuộc về hắn, cũng không phải là lực lượng thuộc về Huyền Binh Điển. Thôn Thiên Kiếm tuy là Huyền Binh bản mạng của Vu Nhai, nhưng kỳ quái chính là, trên phương diện Huyền Nguyên Chi Lực lại không thể cùng hưởng với Vu Nhai. Thôn Thiên Kiếm Linh cũng không có cách nào.

Mà hắn là chủ nhân của Huyền Binh Điển. Huyền Binh Điển cũng Thần Chi Nguyên Giới. Thiên Nhất Kiếm nào đó là dựa vào Thần Chi Nguyên Giới mới có thể huy động. Chỉ cần hắn có thể hấp thu, Huyền Binh Điển tất nhiên cũng có thể hấp thu. . .

Hắn còn không cần dựa vào trận pháp giống như Nguyên Giới khác. Bản thân hắn chính là một trận pháp hấp thu Huyền Nguyên Chi Lực!

Bất kể thế nào, cứ thử trước một chút xem có thể hấp thu hay không rồi nói sau. . .

Vu Nhai thử liên kết với những quang điểm màu lam nhạt của đại lục Thần Huyền. Trong nháy mắt, một cảm giác thân thiết hiện lên ở trong ý thức của hắn. Trên mặt lộ ra niềm vui bất ngờ. Sau đó hắn giống như hấp thu thiên địa, điên cuồng hút.

- Keng. . .

Cùng lúc đó, toàn bộ Binh Điển Thần Trận bị hắn thu hồi vào trong Huyền Binh Điển. Dưới ánh mắt vô cùng kinh ngạc của Kinh Hoàng, toàn thân hắn nhẹ nhàng lơ lửng trên không trung. Hắn lạnh lùng nhìn Kinh Hoàng, tay nhẹ nhàng nâng Thôn Thiên Kiếm lên. . .

- Chuyện gì xảy ra vậy. Tại sao Huyền Nguyên Chi Lực lại đột nhiên nhẹ nhàng di chuyển về phía Vu Nhai?

Huyền Nguyên Chi Lực đột nhiên biến hóa, tất nhiên lập tức khiến cho các Chân Thần chú ý. Điều càng chú ý hơn chính là, những Huyền Nguyên Chi Lực này không ngờ nhẹ nhàng di chuyển về phía Vu Nhai. . .

- Giết. . .

Vu Nhai biết các Chân Thần nhất định sẽ phát hiện. Nhưng hắn không để ý tới. Mặc dù các Chân Thần phát hiện ra cũng không thay đổi được điều gì.

Về phần Kinh Hoàng, hắn căn bản không có cách nào thấy được sự tồn tại của Huyền Nguyên Chi Lực.

Kinh Hoàng vẫn lộ ra bộ dạng ngạc nhiên. Hắn cho rằng Vu Nhai thấy Kinh Thiên Nhất Kiếm ở phía xa nên không thể kiềm chế được. Hắn thấy Vu Nhai đánh tới, lại cười ha ha một tiếng, sau đó rút kiếm đón đỡ.

Nhưng chỉ vừa mới giao đấu, hắn đã khẽ a một tiếng, nói:

- Chỉ một thoáng, các loại đạo của tiểu tử ngươi đã tiến bộ nhiều như vậy sao? Thậm chí còn vượt qua ta. Đáng tiếc ngươi không có thời gian đẩy huyền khí lên.

- Giết. . .

Vu Nhai vẫn quát khẽ một tiếng. Thôn Thiên Kiếm chém ra các loại kiếm kỹ hắn đã dung hợp. Cái gì mà kiếm kỹ Đoạn Thiên, cái gì kiếm kỹ Lục Thiên, cái gì đâm kiếm bình thường nhất,. . . Tất cả dung hợp thành kiếm kỹ của bản thân Vu Nhai hắn.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,755
Điểm cảm xúc
495
Điểm
83
Chương 1967: Huyền nguyên chi lực của Thần huyền Đại lục (2)
Đạo vượt qua quy tắc Thần Huyền cũng bị hắn dung hợp vào bên trong kiếm. Như vậy lấy kiếm kỹ và các loại đạo của hắn đã kéo gần khoảng cách chênh lệch về lực lượng với Kinh Hoàng.

- Keng keng keng. . .

Bên trong kết giới bất ngờ thay đổi. Các loại chấn động mãnh liệt, các loại dư âm sau khi va chạm truyền ra. Hiện tại bất kỳ ai cũng không áp chế nổi ai.

Các Thần Hoàng khống chế kết giới vừa nhìn lại hết hồn.

Hắc, đối với Kinh Hoàng, ai cũng biết là tồn tại đỉnh phong nhất trên đại lục Thần Huyền. Nhưng Vu Nhai là tiểu tử đáng sợ mà bất kỳ ai cũng không muốn thừa nhận. Bởi vì hắn quật khởi quá nhanh, tuổi tác cũng quá trẻ.

Trước đó, tất cả có thể thấy được hắn yếu hơn so với Kinh Hoàng. Hắn chỉ dựa vào Binh Điển Thần Trận và thanh kiếm sắc bén mà thôi.

A, trước đó Binh Điển Thần Trận và Thôn Thiên Kiếm còn có thể thành lý do để bản thân bọn họ thoải mái. Nhưng bây giờ bọn họ hoàn toàn không có lý do nào.

Thật không chịu nổi. Mới một phút trước, Vu Nhai mệt mỏi muốn chết. Tại sao chỉ sau một phút hắn lại trở nên kinh khủng như vậy?

- Tuyệt đối phải giết chết Vu Nhai ở chỗ này.

Mỗi Thần Hoàng đều có tâm lý giống như Kinh Hoàng. Nếu như không tiêu diệt được Vu Nhai, đến lúc đó mặc dù tiêu diệt được Lạc Thiên, lấy tuổi tác Vu Nhai hiện tại lại thêm thiên phú nghịch thiên khủng khiếp kia, làm không tốt thật sự sẽ có ngày vượt qua Nguyên Giới. Trước đây các Thần Hoàng đều tin tưởng chắc chắn lấy thể lực sinh mạng mặc dù cường đại hơn nữa cũng không có khả năng vượt qua Nguyên Giới. Nhưng nhìn thấy Vu Nhai bây giờ, cái bọn họ gọi là tin tưởng chắc chắn đã dao động.

- A, hình như có thứ gì rót vào trong kết giới?

Đúng lúc các Thần Hoàng tạo thành kết giới đang suy đoán, đúng lúc hai Thần Hoàng có thể nói là mạnh nhất đại lục Thần Huyền trong kết giới vẫn khó lý giải được, đột nhiên, có một Thần Hoàng cúi đầu xuống nói một câu. . .

Trong nháy mắt, gần như tất cả Thần Hoàng tạo thành kết giới đều có cảm ứng như nhau, nhưng cũng không biết là thứ gì.

Đúng vậy, bọn họ cũng không biết gì về Huyền Nguyên Chi Lực. Mặc dù bọn họ từng tham dự thiết lập trận pháp hấp thu Huyền Nguyên Chi Lực, cũng không nhìn thấy Huyền Nguyên Chi Lực, càng không cảm giác được loại khí tức này. Tối đa bọn họ chỉ cảm giác được sự cường đại mà thôi. Bởi vậy, khi Huyền Nguyên Chi Lực tiến vào kết giới, bọn họ cũng chỉ có thể cảm nhận được kết giới bị thứ gì đó chạm vào, nhưng sau đó không rõ rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra.

- Huyền Nguyên Chi Lực thật sự xuyên qua kết giới bay tới trên người Vu Nhai. Lẽ nào Vu Nhai thật sự có thể hấp thu Huyền Nguyên Chi Lực sao?

Đoạn Thiên Chân Thần cũng kinh ngạc kêu lên, giọng điệu lộ vẻ sợ hãi và không thể tưởng tượng nổi. Sau khi nhìn thấy Huyền Nguyên Chi Lực di chuyển, ba đại Chân Thần không có thời gian để ý tới Độc Cô Thần Thành nữa.

Bọn họ nhìn chằm chằm vào những Huyền Nguyên Chi Lực đang dần tập trung lại. Cuối cùng, bọn họ thấy Huyền Nguyên Chi Lực gần như lặng lẽ không một tiếng động đi qua kết giới đồng thời, tiến vào trong cơ thể Vu Nhai. Đương nhiên, có lẽ là thanh kiếm kia. Thanh kiếm kia của Vu Nhai có thể hấp thu Huyền Nguyên Chi Lực. Vu Nhai lấy lực lượng con người cũng không làm được đi.

Hiện tại bọn họ chỉ có thể hy vọng vào điều này.

- Đây là khí tức Huyền Nguyên Chi Lực. Có vài phần tương tự với lực lượng tinh không.

Vu Nhai đương nhiên không biết trong đầu Chân Thần và các Thần Hoàng suy nghĩ điều gì. Hắn đang cảm nhận khí tức Huyền Nguyên Chi Lực. Hắn cảm giác Huyền Nguyên Chi Lực có chút tương tự với lực lượng tinh không, nhưng lại có điểm khác nhau.

Nói thế nào đây? Cảm giác Huyền Nguyên Chi Lực của Thần Huyền Đại Lục là thực chất, cầm lên có thể sử dụng được. Nhưng lực lượng tinh không lại là ảo, cần phải từng bước cảm ngộ và tu luyện, từng bước trưởng thành. . .

Nói cách khác, Huyền Nguyên Chi Lực không mênh mông vô tận giống như lực lượng tinh không. Nhưng hiện nay so với lực lượng tinh không lại thực dụng hơn nhiều. Có lẽ bởi vì Huyền Nguyên Chi Lực là thứ gần gũi. Bầu trời sao, quá lớn, quá xa vời.

Huyền Nguyên Chi Lực tương tự cùng lực lượng tinh không, cũng không có gì khó hiểu. Đù sao trên thực tế đại lục Thần Huyền cũng là một tinh thể.

Hút, điên cuồng hút. . .

Nếu như bây giờ Huyền Nguyên Chi Lực là thực dụng, vậy Vu Nhai làm sao có thể khách khí với nó được. Hắn trực tiếp hấp thu. Hắn lấy hành động thực tế biến sự chờ mong của các Chân Thần hóa thành bọt nước. Đúng vậy, cũng không phải Thôn Thiên Kiếm đang hút thu Huyền Nguyên Chi Lực, mà là hắn Vu Nhai.

Bởi vì Huyền Nguyên Chi Lực tương tự với lực lượng tinh không. Hai lực lượng trong nháy mắt đã giao hòa với nhau, không cách nào tách rời. . .

Ở trong nháy mắt khi Huyền Nguyên Chi Lực tiến vào cơ thể. Vu Nhai cảm giác được huyền khí toàn thân hắn lại bắt đầu sôi trào, cuộn trào mãnh liệt trùng kích vào từng đường thông đạo huyền khí.

Hiện tại hắn đã vượt qua quy tắc Thần Huyền, tất nhiên có thể dung nạp càng nhiều huyền khí hơn. Hoặc nói là có thể dung nạp được càng nhiều Huyền Nguyên Chi Lực hóa thành huyền khí. Hiện tại Vu Nhai chỉ cầu Huyền Nguyên Chi Lực tới mãnh liệt hơn một chút. . .

Đúng vậy, Huyền Nguyên Chi Lực chậm rãi tập trung qua.

Giống như Thần Chi Nguyên Giới tích lũy gần chết cũng chỉ có thể chém ra không được bao nhiêu kiếm mà thôi. Vu Nhai thoáng cái muốn tập trung thật nhiều, hiển nhiên là không có khả năng. Mà khi huyền khí của hắn tiến bộ, đồng thời, hắn lại nghe được Huyền Binh Điển vui sướng phát ra những tiếng linh linh. Huyền Binh Điển cũng cần Huyền Nguyên Chi Lực. Cho nên, những Huyền Nguyên Chi Lực đang chậm rãi tụ tập lại như vậy, thật sự quá ít. . .

Làm sao bây giờ?

Không có cách nào. Tạm thời Vu nhai không để ý tới Huyền Binh Điển. Thôn Thiên Nhất Kiếm gì chứ. Thứ này cảm giác quá mơ hồ.

- Làm sao có thể như vậy được. Vì sao huyền khí của ngươi lại đang gia tăng thậm chí còn biến đổi về chất?

Đánh một hồi, Kinh Hoàng kinh sợ rống lên. Hắn phát hiện Vu Nhai đang tiến bước, hơn nữa còn là tiến bước rất nhanh. Đây quả thực là chuyện không thể tưởng tượng nổi. Phải biết rằng, đến cảnh giới như Vu Nhai, chỉ có sử dụng đan dược loại tốt mới có thể có công hiệu khiến huyền khí tăng mạnh thậm chí biến đổi về chất?

- Vu Nhai. Tiếp nhận Huyền Nguyên Chi Lực của ta. . .

Vu Nhai làm sao có thể giải thích cho Kinh Hoàng biết về chuyện Huyền Nguyên Chi Lực được. Hắn tiếp tục bằng trạng thái cường đại xông về phía Kinh Hoàng.

Đúng vào lúc này, hắn lại nghe được Thôn Thiên Kiếm Linh quát khẽ một tiếng. Trong lòng Vu Nhai không nhịn được vui mừng.

Đúng vậy. Những Huyền Nguyên Chi Lực mà Thôn Thiên Kiếm Linh hấp thu trước đó đã cho Vu Nhai một niềm vui bất ngờ. Chúng truyền vào trong cơ thể Vu Nhai. Hiện tại Vu Nhai đã có thể hấp thu và sử dụng Huyền Nguyên Chi Lực. Trước đó, Thôn Thiên Kiếm hấp thu hoặc nói là cắn nuốt nhiều như vậy, đương nhiên cũng có thể cung cấp cho Vu Nhai sử dụng. . .
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,755
Điểm cảm xúc
495
Điểm
83
Chương 1968: Thần Hoàng mạnh nhất
Ở trong nơi khởi nguồn Nguyên Giới, Thôn Thiên Kiếm hấp thu một chút, chỉ dùng để cải tạo thân kiếm. Mà ở trong Kinh Thiên Nguyên Giới, Thôn Thiên Kiếm hấp thu Huyền Nguyên Chi Lực lại tồn tại dưới dạng năng lượng. Chỉ là trước đó Vu Nhai không thể sử dụng, cho nên giống như đông kết lại, gởi ngân hàng

Trong nháy mắt, huyền khí của Vu Nhai lại được tăng cường.

Cùng lúc đó, Huyền Nguyên Chi Lực trong Thôn Thiên Kiếm cũng điên cuồng trào về phía Huyền Binh Điển.

Vẻ vui mừng trên mặt Vu Nhai càng lúc càng đậm. Trước đó hắn thật sự không biết những Huyền Nguyên Chi Lực mà Thôn Thiên Kiếm Linh hấp thu được vẫn còn tồn tại. Hắn còn tưởng rằng giống như lần trước đã bị sử dụng để cải tạo thân kiếm.

Hắn thật sự không nghĩ tới Thôn Thiên Kiếm Linh còn có thể tặng lại nhiều như vậy.

Đáng tiếc nuối, chút lượng ấy vẫn không đủ để chém ra Thôn Thiên Nhất Kiếm .

Chỉ có điều nếu như dùng để tăng cường huyền khí của hắn và chữa trị Huyền Binh bên trong Binh Điển Thần Trận chắc hẳn cũng đủ. Đúng vậy, có những Huyền Nguyên Chi Lực này, Huyền Binh Điển có thể sử dụng chữa trị Huyền Binh của Binh Điển Thần Trận.

Vu Nhai không để ý đến chuyện Huyền Binh Điển chữa trị Huyền Binh. Huyền khí của hắn đang không ngừng tăng.

Các Thần Hoàng tạo thành kết giới đang mở to hai mắt nhìn. Cảnh tượng trước mắt khiến bọn họ không thể tưởng tượng nổi. Đó chính là Vu Nhai bắt đầu đánh ép Kinh Hoàng, huyền khí của hắn trở nên khủng khiếp ngập trời. Thần lực bản mạng màu vàng của Kinh Hoàng đã bị ngăn chặn chặt chẽ. . .

- Thần Hoàng cường đại nhất đại lục Thần Huyền đã ra đời.

Trong nháy mắt, trong đầu các Thần Hoàng tạo thành kết giới đều xuất hiện ý nghĩ như vậy. Mặc dù bọn họ không có cách nào tiếp nhận, cũng không hiểu vì sao Vu Nhai lại đột nhiên bạo phát, nhưng đây là sự thực. Bọn họ không có cách nào thay đổi sự thực. Trừ khi bây giờ bọn họ có thể giết chết Vu Nhai.

Nghĩ đến chuyện giết chết Vu Nhai, các Thần Hoàng lại không nhịn được thay Kinh Hoàng, run rẩy một cái. Bọn họ không dám tưởng tượng.

- Kinh Thiên, nên làm gì bây giờ? Tiếp tục như vậy nữa, sợ rằng Kinh Hoàng sẽ xong đời. Kinh Hoàng xong đời, Vu Nhai phá vỡ kết giới cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Đáng chết, Vu Nhai rốt cuộc dùng phương pháp gì có thể hấp thu Huyền Nguyên Chi Lực?

Huyền Thiên Chân Thần cũng trở nên lo lắng.

- Nếu không để các Thần Hoàng giải kết giới, sau đó liên thủ giết chết Vu Nhai.

Đoạn Thiên Chân Thần nói.

- Tuyệt đối không được. Lấy thực lực Vu Nhai bây giờ, nếu như hắn muốn đi, đám Thần Hoàng phía dưới có thể ngăn cản được sao? Đến lúc đó trong nháy mắt hắn có thể chạy tới trước mặt Lạc Thiên Kiếm Linh. Kinh Thiên Chân Thần trực tiếp phản đối đề nghị của Đoạn Thiên.

- Vậy triệu hồi thêm nhiều Thần Hoàng tới bao vây tấn công Vu Nhai thì sao?

Huyền Thiên Chân Thần cũng có chút cảm giác bị bệnh chữa loạn.

- Càng không được. Như vậy chẳng phải các cao thủ Độc Cô gia có thể nghỉ ngơi lấy lại sức? Chúng ta còn phải dựa vào những Thần Hoàng đó để tìm kiếm địa điểm ẩn núp cao thủ Độc Cô gia và kiềm chế Thần Hoàng của Độc Cô gia là thậm chí đế quốc Ma Pháp. Nếu như điều những Thần Hoàng đó qua, đến lúc đó nói không chừng còn có thể để cho Độc Cô gia chạy tới trong Lục Thiên Thần Đô hoặc Ma Pháp Đế Đô. Những gì chúng ta làm trước đó, chẳng phải đều sẽ uổng phí sao?

Kinh Thiên lại lắc đầu. Các Thần Hoàng ở trong Độc Cô Thần Thành vô cùng quan trọng. Thiếu một hai người đều không được.

- Kinh Thiên, nếu như cho thêm Vu Nhai một Kinh Thiên Nhất Kiếm, còn lại có nắm chắc hủy diệt được Lạc Thiên hay không?

Đoạn Thiên lại nói.

- Nếu như là ngươi, ngươi có nắm chắc không?

Linh thể Kinh Thiên co rút nói.

Nắm chắc cái lông. Cho dù là hiện tại hắn cũng không nắm chắc trăm phần trăm. Cho Vu Nhai thêm một kiếm sao? Hắc, nói không chừng đến lúc đó Huyền Nguyên Chi Lực hết sạch, cũng không có cách nào hủy diệt Lạc Thiên. Đến lúc đó chính bọn họ sẽ bị cắt cổ.

Hơn nữa, lại đánh xuống một Kinh Thiên Nhất Kiếm là có thể giết chết Vu Nhai sao? Gần như là chuyện không thể.

Vu Nhai nhất định sẽ lại gọi ra Binh Điển Thần Trận của hắn. Sau đó, tối đa lại chém khiến Binh Điển Thần Trận của Vu Nhai càng tàn phế hơn mà thôi. Căn bản không ảnh hưởng tới chiến lực của bản thân Vu Nhai.

Lại nói, làm không tốt Vu Nhai còn có thể diễn lại trò cũ, ném sát trận từ trong Lục Thiên Nguyên Giới ra. Đến lúc đó chẳng phải là lại lãng phí một lần Kinh Thiên Nhất Kiếm hay sao?

Trước đó Kinh Thiên Chân Thần thật sự không nghĩ tới, Vu Nhai có thể hấp thu Huyền Nguyên Chi Lực. Hắn thầm nghĩ đánh nát Binh Điển Thần Trận có uy hiếp đối với kết giới mà thôi. Trước hắn cũng chưa từng gnhĩ có thể giết chết Vu Nhai. Huống gì là hiện tại?

Sớm biết rằng Vu Nhai có thể hấp thu Huyền Nguyên Chi Lực, trước đó Kinh Thiên Chân Thần cũng sẽ không đánh xuống Kinh Thiên Nhất Kiếm.

- Cái này cũng không được, cái kia cũng không được. Vậy bây giờ chúng ta nên làm thế nào?

Huyền Thiên Chân Thần vội la lên.

- Để Kinh Hoàng tiếp tục ngăn chặn Vu Nhai. Chờ tới thời điểm thật sự đánh không lại, để Kinh Hoàng theo các Thần Hoàng khác cùng nhau tăng cường kết giới. Chỉ cần Vu Nhai không ra được sẽ không có bất cứ vấn đề gì. Chúng ta nghĩ biện pháp mau chóng hủy diệt Lạc Thiên.

Cuối cùng, Kinh Thiên Chân Thần chỉ nghĩ ra được một biện pháp như vậy.

Ầm ầm ầm. . .

Vu Nhai điên cuồng công kích, điên cuồng áp chế Kinh Hoàng. Thực lực hắn vẫn tiếp tục tăng mạnh.

- Thời gian chi đạo Thần Hoàng. Vu Nhai, ngươi cho rằng sử dụng thời gian chi đạo của ngươi có thể vây khốn được ta sao?

Kinh Hoàng càng đánh càng kinh hãi, càng đánh càng không có lòng tin. Cuối cùng không ngờ hắn chỉ có thể chống đỡ.

Điều khiến cho Kinh Hoàng kinh sợ hơn chính là không ngờ Vu Nhai vì kéo chậm thời gian, trực tiếp đánh ra một kết giới thời gian ở bên trong kết giới của bọn họ.

Thật sự quá tệ. Hắn làm vậy quả thực là không để mình vào mắt.

Kinh Hoàng thừa nhận, hiện tại hắn quả thực không phải là đối thủ của Vu Nhai. Nhưng chỉ dựa vào kết giới thời gian thuần túy đã muốn vây khốn hắn sao? Thật nực cười.

- Thôn Thiên Tỏa Không Thức, Thôn Thiên Thổ Thuẫn Thức, Thôn Thiên Thủy Thuẫn Thức, Thôn Thiên Tinh Không Trận, Thôn Thiên Huyền Nguyên Trận. . .

Vu Nhai căn bản không để ý tới Kinh Hoàng nói cái gì. Vu Nhai mượn Thôn Thiên Kiếm đánh ra các loại kỹ năng có thể phong tỏa được Kinh Hoàng. Thậm chí một vài suy nghĩ mới xem qua ở trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực trước đó không lâu, cũng được dùng đến. Cũng chính là đánh ra lực lượng tinh không và Huyền Nguyên Chi Lực làm chủ trận pháp. Chính là muốn phong tỏa Kinh Hoàng ở bên trong thời gian của hắn, chính là để tiết kiệm thời gian.

Vu Nhai đương nhiên cũng biết nguyện vọng lớn nhất của ba đại Chân Thần phía Kinh Thiên chính là ngăn chặn bước chân của hắn.

Mà Vu Nhai cũng biết, mặc dù hiện tại hắn mạnh mẽ hơn Kinh Hoàng, nhưng thể chất dân Cổ Duệ của Kinh Hoàng này thật sự quá đào hố hại thân. Muốn hoàn toàn giết chết Kinh Hoàng cũng không biết phải tốn bao nhiêu thời gian. Phải nhốt ở bên trong thời gian của mình mới được.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,755
Điểm cảm xúc
495
Điểm
83
Chương 1969: Sống hay chết
- A. . . Đáng chết, Vu Nhai, ta phải giết ngươi!

Kinh Hoàng phát hiện trong lúc nhất thời hắn thật sự không phá nổi kết giới của Vu Nhai. Trong lòng hắn thật sự vừa vội vừa giận, chỉ có thể hô lên những lời như vậy. Sau đó hắn ở trong thời gian của Vu Nhai, đại chiến cùng Vu Nhai. Cục diện tất nhiên là điên cuồng chấn động. Nhưng ở trong mắt các Thần Hoàng khác, kết giới vây khốn Vu Nhai lại hoàn toàn yên tĩnh. Không có cách nào. Bởi vì Kinh Hoàng đã hoàn toàn bị khóa kín ở bên trong kết giới thời gian của Vu Nhai.

Đúng vậy, bên trong kết giới vẫn có kết giới. . .

Ầm. . .

Đại khái là ba phút trôi qua, cũng chính là ba phút của đại lục Thần Huyền. Trong lúc bất chợt các Thần Hoàng thiết lập kết giới phát ra một tiếng kêu thảm. Một thân ảnh chật vật dường như đột nhiên xuất hiện, đập mạnh vào phía trên kết giới.

- Kinh Hoàng. . .

Khi thấy thân ảnh này, các Thần Hoàng không nhịn được phát ra một tiếng kêu khẽ. Người bị ném tới quả nhiên là Kinh Hoàng. Kinh Hoàng cường đại như vậy lại bị đánh tới mức chật vật như vậy. Bây giờ nhìn lại, hắn chỉ còn lại có nửa cái mạng. Ánh mắt mọi người lại theo bản năng nhìn về phía ngược lại.

Chậm rãi, một nhân ảnh xuất hiện. Trên người hắn tràn ngập khí phách, còn mặc bộ chiến giáp Tinh Không. Trong tay hắn vẫn cầm thanh thần kiếm mang theo khí tức cắn nuốt. Chủ yếu nhất là hắn không bị chút thương tích nào.

Khác với Kinh Hoàng, chính là hắn vẫn ở trong thời kỳ toàn thịnh. Kinh khủng hơn chính là, chỉ qua ba phút, thực lực của hắn hình như lại tăng vọt lên một tầng.

Ở trong mắt những Thần Hoàng bình thường bọn họ, hắn cường đại cũng giống như Thần Ma vậy.

Ba phút, cũng không biết ở trong thời gian chi đạo Thần Hoàng Vu Nhai là bao lâu?

- Ba ngày, tròn ba ngày. Ta cuối cùng vẫn thất bại. Thậm chí ngay cả chạy trốn cũng phải sử dụng tới con bài chưa lật của ta. Đáng chết, ta không ngờ thật sự cần phải dùng tới con bài chưa lật của mình để chạy trốn.

Trong lòng Kinh Hoàng dường như đang trả lời nghi vấn trong lòng các Thần Hoàng. Đúng vậy, Vu Nhai vẫn vận dụng hình thức một phút là một ngày. Ngay chính hắn cùng Kinh Hoàng đã đại chiến ba ngày ba đêm trong kết giới do chính mình tạo ra. Rốt cuộc hắn vẫn dồn Kinh Hoàng đến tuyệt cảnh. Cuối cùng, Kinh Hoàng không thể không dùng tới lá bài tẩy của hắn, để trốn thoát.

Nếu như không phải Kinh Hoàng có con bài chưa lật, sợ rằng hắn sẽ trực tiếp bị chém giết ở bên trong. Con bài chưa lật này là do ba đại Chân Thần phía Kinh Thiên đặc biệt tạo ra cho hắn. Thật ra đây cũng chỉ là lo trước khỏi hoạ. Chính là sợ Kinh Hoàng bị Vu Nhai sử dụng Nguyên Giới mới vây khốn.

Bất kỳ ai cũng không biết gì về Nguyên Giới mới. Làm không tốt thật sự có thể trực tiếp hút người. . .

Nhưng có trời mới biết Vu Nhai lại không đụng tới Nguyên Giới mới. Thậm chí hiện tại ngay cả Binh Điển Thần Trận, Vu Nhai cũng không có đụng tới, đã trực tiếp ép Kinh Hoàng không thể không sử dụng con bài chưa lật để trốn chạy.

Quá kinh khủng.

Hiện tại trong lòng Kinh Hoàng vẫn còn sợ hãi. Thực lực Vu Nhai bây giờ sợ rằng không chỉ mạnh nhất Thần Huyền, còn mạnh nhất lịch sử.

Phải biết rằng, Kinh Hoàng còn có thể chất trùng sinh siêu cường của dân Cổ Duệ. Có thể tưởng tượng được vừa rồi ở bên trong hắn buồn phiền, khổ sở tới mức nào.

- Nhanh lên. Mau mở ra kết giới. Ta muốn cùng các ngươi tạo thành kết giới. Hiện tại bất kỳ ai trong số chúng ta cũng không ngăn cản được nghiệt súc này.

Ba ngày qua Kinh Hoàng thật sự bị Vu Nhai đánh tới mức không có lòng tin. Hắn có chút lo lắng quay về phía các Thần Hoàng khác kêu.

Các Thần Hoàng không do dự. Vừa rồi, bọn họ cũng nhận được thông báo của Kinh Thiên Chân Thần. Bọn họ nhanh chóng tách một khe nứt nhỏ ở vị trí của Kinh Hoàng, để Kinh Hoàng chui ra khỏi kết giới, sau đó lại khép lại thật nhanh. Bọn họ sẽ không cho Vu Nhai có chút cơ hội nào.

Sau khi Kinh Hoàng xuất hiện ở trước kết giới cũng không có nơi nào khác để chạy. Hắn ở ngay bên ngoài kết giới điên cuồng nuốt đan dược. Lấy thể chất dân Cổ Duệ hắn đang điên cuồng khôi phục. Tiếp sau đó, hắn đánh ra thần lực bản mạng của mình, đồng thời tăng cường kết giới. Trong nháy mắt, toàn bộ kết giới lại cường đại thêm vài phần.

Ầm. . .

Ngay khi Kinh Hoàng đang vô cùng chật vật, bỗng nhiên ở phía xa chợt có những tiếng động lớn vang lên. Lại là từ hướng Độc Cô Thần Thành. Lại là Kinh Thiên Nhất Kiếm.

Vu Nhai vốn đang nhìn Kinh Hoàng, suy tính phải làm thế nào để phá vỡ kết giới đã trở nên mạnh mẽ. Nhưng hiện tại suy nghĩ này của hắn lại bị Kinh Thiên Nhất Kiếm cắt đứt. Hắn lại không nhịn được nhìn về phía Độc Cô Thần Thành.

Thời gian mới bao lâu, Kinh Thiên Nhất Kiếm lại chậm lại, các cao thủ Độc Cô gia nhanh chóng bị tìm thấy, tâm không chịu được lại nâng lên

...

- Đi. Lập tức mang theo Lạc Thiên Thần Kiếm trốn đi. Chúng ta liên thủ ngăn cản Kinh Thiên Nhất Kiếm này.

Quả nhiên. Các cao thủ Độc Cô gia thật sự bị tìm được. Hiện tại bản thân mỗi người bọn họ đều bị trọng thương. Hơn nữa số lượng Thần Vương chưa đủ, không có cách nào lại chém ra Lạc Thiên Nhất Kiếm.

Không có cách nào. Quá nhanh. Thậm chí bọn họ còn chưa đủ thời gian để nghỉ ngơi.

Lúc này toàn thân Độc Cô Chiến Huyền nhuốm máu. Hắn bay trên không trung, nhìn chằm chằm vào các Thần Vương của Độc Cô gia phía dưới, gào thét nói.

Ở bên cạnh hắn còn có Độc Cô Chiến Phong và một vị tiền bối Thần Hoàng khác. Đúng vậy, chính là ba vị Thần Hoàng tạo thành Tâm trận. Trên người bọn họ cũng nhuộm máu đỏ. Tất cả đều nhìn chằm chằm vào các Thần Vương phía dưới, mang theo sự kiên định liều chết.

Theo bản năng lực chú ý của Vu Nhai tất nhiên tập trung vào Độc Cô Chiến Phong. Nam nhân này xem nữ nhân như quần áo. Nhưng lòng trung thành đối với gia tộc lại khiến người ta không thể nói được gì. Có thể hắn sẽ trực tiếp chết ở dưới Kinh Thiên Nhất Kiếm kế tiếp này?

Tâm tình Vu Nhai có chút phức tạp. Nhưng rất nhanh hắn liền ném sang một bên. Ở trong thời điểm sinh tử tồn vong như hiện nay, hắn căn bản không có thời gian đi suy nghĩ gì tới ân oán cá nhân.

Đương nhiên, hắn hi vọng Độc Cô Chiến Phong không nên dễ dàng chết như vậy. Bởi vì hiện tại cuối cùng hắn đã có thực lực có thể đánh Độc Cô Chiến Phong răng rơi đầy đất. Sống hay chết? A, hiện tại sinh tử của bọn họ ai có thể thao túng được?

- Gia chủ. . .

- Đi. . .

Độc Cô Chiến Huyền điên cuồng hét lên một tiếng, xoay người bay về phía trước. Ba đại Thần Hoàng nghênh đón Kinh Thiên Nhất Kiếm đã gần trong gang tấc.

Nhưng ngay khi hắn toàn tâm toàn ý chuẩn bị đối đầu với Kinh Thiên Nhất Kiếm, có mấy thân ảnh đột nhiên bay lên trời. Trong đó, một thân ảnh còn trực tiếp nhét Lạc Thiên Thần Kiếm vào trong tay Độc Cô Chiến Huyền, sau đó nói:

- Gia chủ, các ngươi là Thần Hoàng, các ngươi đi đi.

- Các ngươi muốn làm gì?

Mặc dù đám người Độc Cô Chiến Huyền là Thần Hoàng, dưới tình huống đối mặt với Kinh Thiên Nhất Kiếm, cũng không chú ý tới tình huống phía dưới.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,755
Điểm cảm xúc
495
Điểm
83
Chương 1970: Sinh mạng yếu ớt
Bọn họ căn bản không nghĩ đến, các Thần Vương sẽ ăn ý xông lên như thế. Thậm chí còn nhét Lạc Thiên Thần Kiếm vào trong tay hắn.

Quả thực là hồ đồ. Lẽ nào bọn họ không biết thời gian quý giá sao? Làm không tốt chậm một bước, Lạc Thiên Thần Kiếm sẽ bị Kinh Thiên Nhất Kiếm chém thành mảnh nhỏ.

- Gia chủ, chúng ta đi. Nhất định sẽ bảo vệ tốt Lạc Thiên Thần Kiếm. . .

Thần Vương hàng chữ Khiếu nào đó quay đầu lại, mang theo vẻ kiên định, tươi cười nhìn vị gia chủ, hậu bối của hắn. Sau đó hắn phóng lên cao, nghênh đón Kinh Thiên Nhất Kiếm. Các Thần Vương khác cũng như vậy. Sau đó bọn họ dưới bạch quang Kinh Thiên Nhất Kiếm biến thành khí thể, vĩnh viễn biến mất ở trên đời.

- A. . .

Độc Cô Chiến Huyền điên cuồng hét lên. Từ trước đến nay hắn vẫn luôn bình tĩnh. Nhưng vào giờ phút này hắn cũng trở nên điên cuồng. Nhưng hắn bất lực. Hắn chỉ có thể dẫn theo các chiến sĩ Độc Cô gia liều chết, mang theo Lạc Thiên Thần Kiếm rời khỏi hiện trường, thoát khỏi phạm vi Kinh Thiên Nhất Kiếm có thể đánh xuống.

- Độc Cô Chiến Huyền, đừng mong có thể rời đi. . .

Một vị Thần Hoàng đột nhiên chạy tới. Đó là một trong hai vị Thần Hoàng Thánh Thần Đô.

- Đi tìm chết cho ta. . .

Lúc này Độc Cô Chiến Huyền đang ở trạng thái phát cuồng, trực tiếp chém ra Lạc Thiên Thần Kiếm. Người và kiếm hợp làm một thể. Trong khoảng thời gian này, thực lực của hắn cũng tiến bước nhanh chóng. Hắn đã không còn ở tình trạng mới vào Thần Hoàng nữa. Mặc dù hiện tại hắn bị thương, loại Thần Hoàng mà Đoạn Thiên Nguyên Giới dùng hết phương pháp bồi dưỡng ra cũng không thể so sánh được. Một kiếm chém xuống, một cánh tay của người này đã bị chém xuống.

- A. . .

Ở phía sau Độc Cô Chiến Huyền , Độc Cô Chiến Phong và một vị Thần Hoàng thế hệ trước cũng ra tay. Vị Thần Hoàng Thánh Thần Đô này trực tiếp bị đánh thành thịt nát. Thần Hoàng, ở trong tay ba vị Thần Hoàng Độc Cô gia đang nổi giận chỉ có thể bị giết chết trong nháy mắt.

Nhưng trong nháy mắt cũng không phải là thực sự giết chết.

Ba người Độc Cô Chiến Huyền vẫn bị hắn cản trở một chút. Kinh Thiên Nhất Kiếm thật sự quá nhanh. Phạm vi cũng quá rộng, phá vỡ tấm lá chắn do các Thần Vương dùng tính mạng tạo ra. Độc Cô Chiến Huyền nắm Lạc Thiên Thần Kiếm trong tay. Độc Cô Chiến Huyền có thể tập trung lực lượng của ba Thần Hoàng ngăn cản không chết, nhưng khẳng định cũng mất nửa cái mạng.

Đến lúc đó, các Thần Hoàng thậm chí là Thần Vương của phe ba đại Chân Thần xông. Ngay cả cơ hội chạy trốn bọn họ cũng không có.

Thật ra còn có các Thần Hoàng của đế quốc Ma Pháp và những Thần Hoàng Độc Cô gia không lĩnh ngộ kiếm đạo chi tâm đang bảo vệ. Có lẽ còn có cơ hội.

Nhưng có thể còn có Kinh Thiên Nhất Kiếm thứ hai. Chỉ cần Lạc Thiên Thần Kiếm ở nơi Kinh Thiên Chân Thần có thể thấy được, bọn họ sẽ phải đối mặt với Kinh Thiên Nhất Kiếm.

- A. . . Gia chủ, chúng ta ngăn cản, các ngươi đi trước đi. . .

Trong lúc này, nhiều thân ảnh phóng lên cao. Đó là các cao thủ của Độc Cô gia, Bách tộc, đế quốc Ma Pháp thậm chí là những người mới đầu nhập vào Độc Cô Kiếm Minh. Bọn họ liều lĩnh xông lên. Chính là muốn tranh thủ thời gian cho Độc Cô Chiến Huyền. . .

Nước mắt ở Độc Cô Chiến Huyền tung bay trong không trung. Hắn không có thời gian để kêu, không có thời gian để nói, không có thời gian để căm hận và rít gào nữa.

Độc Cô Chiến Huyền chỉ có thể rời đi. Hắn không thể phụ cơ hội mà đám người Độc Cô gia đã dùng cả tính mạng đổi lấy.

Ở dưới áp lực Kinh Thiên Nhất Kiếm, ma pháp sư không gian cấp Thần Vương thậm chí không có nửa điểm tác dụng. Không gian đã hoàn toàn rối loạn. Thậm chí ma pháp sư không gian cấp Thần Hoàng bình thường có thể đưa đến tác dụng nào hay không cũng khó nói.

Có lẽ chỉ có Tiểu Hắc có thể làm được. Nhưng hiện tại Tiểu Hắc còn đang bị Thiên Bằng Hoàng ngăn cản chặt chẽ, không thể chạy tới Độc Cô Thần Thành.

- A a a. . .

Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên sau khi Kinh Thiên Nhất Kiếm đánh xuống. Trong nháy mắt, cuộc chiến đấu trong phạm vi Độc Cô Thần Thành liền dừng lại. Vô số người nhìn cảnh tượng thảm khốc này, nước mắt dường như tích lại thành sông, đan xen với máu. . .

- Giết. . .

Ngọc Vấn Hiền đứng ở trên tường thành rất cao, hắn ngước nhìn lên trời, không cho nước mắt nhỏ xuống. Hắn là quan chỉ huy cả chiến trường, hắn phải là tồn tại kiên cường nhất. Hắn phải tiếp tục chỉ huy.

Nhưng thân thể hắn lại không nhịn được đang run rẩy. Hắn biết đây là đại quyết chiến. Hắn biết hắn phải bình tĩnh. Hắn biết trận chiến này hắn nhất định là thời khắc huy hoàng nhất trong cả cuộc đời hắn. Chết hắn cũng không dao động.

Nhưng lúc này hắn dường như đã mất đi năng lực phán đoán nên có của một quan chỉ huy. Bây giờ điều hắn có thể làm chỉ là thay thế đám người Độc Cô Chiến Huyền rít gào. . .

Trong lòng hắn rất căm hận. Tại sao lại có loại lực lượng vượt qua tất cả như Kinh Thiên Nhất Kiếm. Quan chỉ huy như hắn có lẽ có thể đánh thắng các trận chiến dưới Thần Hoàng. Nhưng nếu như đối mặt Kinh Thiên Nhất Kiếm, như vậy mặc dù có bao nhiêu người cũng không có tác dụng.

- Không, có tác dụng. Còn có Vu Nhai. Điều ta có thể làm chính là khiến người sống sót nhiều hơn. Đợi Vu Nhai trở về.

Sau khi rít gào, Ngọc Vấn Hiền vẫn lau khô nước mắt, nắm chặt nắm đấm, tiếp tục công việc chỉ huy của hắn.

Vu Nhai cũng đang run rẩy. Lúc này hắn thậm chí có chút thống hận. Tất cả những điều đó đều lọt vào trong hai mắt hắn. Cảnh tượng kia thật sự quá tàn khốc. Còn lời hứa hắn đã từng thề từ thuở thiếu thời: hắn sẽ không để cho bất kỳ chiến hữu chết ở trước mặt hắn. Nhưng ở chỗ này cũng vô ích. Hắn còn chưa đủ cường đại. Vừa rồi, những người bị Kinh Thiên Nhất Kiếm tiêu diệt chính là chiến hữu của hắn. Bọn họ đều đã chết.

- A. . .

Vu Nhai ngửa mặt lên trời hét dài. Những người trên này chỉ có hắn mới có huyền khí cường đại phóng lên cao. Dường như muốn vọt tới bên trong trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực hủy diệt ba đại Nguyên Giới phe Kinh Thiên. Nhưng sự thật tàn khốc vẫn hiện ra ở trước mặt hắn. Chỉ có điều, với lượng huyền khí của hắn hiện tại vẫn không phá nổi kết giới trước mắt.

- Huyền khí không phá nổi, nhưng Binh Điển Thần Trận thì sao?

Xôn xao. . .

Binh Điển Thần Trận lại xuất hiện. 198 loại Huyền Binh gần như ở tình trạng hoàn hảo xuất hiện trước mặt ở các Thần Hoàng và các đại Chân Thần. Thoáng cái bọn họ giật nảy mình.

Mới qua mấy phút, binh trận của Vu Nhai làm thế nào chữa trị được vậy?

Được rồi, trên thực tế Vu Nhai lợi dụng thời gian chi đạo Thần Hoàng, không phải chỉ là mấy phút.

Nhưng Huyền Thiên Chân Thần cũng đã nói, mặc dù Vu Nhai nắm giữ năng lực rèn Huyền Thiên, muốn chữa trị binh trận của hắn hoàn tất, ít nhất cũng phải một hai tháng. Vu Nhai ở bên trong thời gian chi đạo Thần Hoàng làm sao có thể là một hai tháng được?

Lại nói, trước đó hắn còn cùng Kinh Hoàng đại chiến một hồi. Vậy chỉ có một khả năng, đó chính là Nguyên Giới mới của Vu Nhai có công năng tự động chữa trị Huyền Binh.
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top