Lượt xem của khách bị giới hạn

[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,755
Điểm cảm xúc
495
Điểm
83
Chương 1951: Bởi vì ta có lực lượng tinh không
cũng không muốn để Nguyên Giới mới bị nhốt ở bên trong. Khi đó Đoạn Thiên Chân Thần vẫn còn ở trong trạng thái vừa tỉnh lại, cũng không suy nghĩ quá nhiều. Đó chính là hành động theo bản năng mà thôi.

Mà thời điểm ở Ma Thiên Nguyên Giới, Vu Nhai thu Ma Thiên Thần Kiếm vào trong Huyền Binh Điển, làm sao có thể ném hắn tới bên trong trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực được. Nói chung tình cảnh lúc trước không giống với hiện tại. Hiện tại các Chân Thần đều đang liều mạng.

Con đường thông thiên, rất có thể sẽ đại biểu cho thắng lợi thật sự...

- Vu Nhai, ngươi không nên vọng tưởng trốn vào trong các Thần Binh khác. Thần Binh bình thường xuất hiện ở trong Huyền Nguyên Chi Lực chính là muốn chết.

Kinh Thiên Chân Thần lại bóp chết mộng tưởng của Vu Nhai:

- Ta lại chỉ cho ngươi một con đường sáng. Hiện tại ngươi trốn vào trong Huyền Binh Điển, ngươi lại hóa thân thành Chân Thần giống như chúng ta, lại nghiên cứu phương pháp đánh xuống Huyền Nguyên Chi Lực tạo thành Thiên Nhất Kiếm nào đó. Có thể cùng chúng ta chiến đấu.

Kinh Thiên Chân Thần nói ra một chuyện Vu Nhai gần như không có khả năng làm được. Thật ra hắn cũng không phải không thể trốn vào trong Huyền Binh khác. Giống như Thôn Thiên Kiếm đương nhiên ở trong Tử Vực Tinh Không không có việc gì. Nhưng Vu Nhai vẫn phải đi về.

- Ma Thiên, Ma Thiên Chân Thần, có thể thu ta vào trong Nguyên Giới của ngươi hay không?

Vu Nhai không để ý đến lời nói mát của Kinh Thiên Chân Thần, mà mượn lực lượng khế ước Nguyên Giới liên lạc với Ma Thiên Chân Thần. Hiện tại hình như chỉ có biện pháp này.

- Vu Nhai, ngươi lại bị Kinh Thiên Chân Thần ném ra? Đáng chết. Không trách được ba đại Nguyên Giới bất ngờ liên thủ phong tỏa ta ở trong vật dẫn trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực.

Ma Thiên Chân Thần tức giận nói. Rất rõ ràng, xung quanh vật dẫn của nàng đã bị phong tỏa. Vu Nhai căn bản không có cách nào thông qua Ma Thiên Nguyên Giới truyền tống quay về đại lục Thần Huyền.

Lúc này, Vu Nhai nhìn sang, chỉ thấy bốn vật thể giống như vì sao đang bay lơ lửng ở trong Huyền Nguyên Chi Lực. Bên cạnh là một thứ có dạng hình cây côn gỗ. Đó chính là vật dẫn của Kinh Thiên Nguyên Giới: Kinh Thiên Thần Côn.

Ở nơi xa hơn là một bệ rèn. Đó là Huyền Thiên Thần Đài. Còn bên kia là một cái tháp. Từ trên khí tức có thể nhận ra Đoạn Thiên Nguyên Giới chính là Đoạn Thiên Thần Tháp. Lại ở nơi xa hơn một chút có một hạt châu, Ma Thiên Thần Châu...

Hiện tại Ma Thiên Thần Châu đã bị ba lực lượng vây quanh...

- Đáng chết, đáng tiếc lấy lực lượng của ta bây giờ căn bản không cách nào sử dụng Huyền Binh Điển thu tất cả bốn vật dẫn kia vào. Trong lòng Vu Nhai thầm oán hận, sau đó lại hỏi:

- Ma Thiên Chân Thần, cuộc chiến đấu Độc Cô Thần Thành thế nào?

- Đặc biệt thảm khốc. Chỉ có điều tạm thời vẫn có thể chống đỡ. Chỉ là không biết còn có thể chống đỡ tới khi nào. Thần Hoàng của ba đại Chân Thần còn nhiều hơn sự tưởng tượng của chúng ta. Tuy rằng lực lượng Độc Cô gia che giấu cũng rất cường đại. Nhưng khuyết điểm là: phía bên chúng ta chỉ có ta có thể sử dụng ra Ma Thiên Nhất Kiếm. Ba thế lực phía bên Kinh Thiên Chân Thần đang dần tiêu diệt lực lượng của Độc Cô gia. Tới khi không có cách nào sử dụng ra Lạc Thiên Nhất Kiếm do người tạo thành, Kinh Thiên Nhất Kiếm và Huyền Thiên Nhất Kiếm sẽ đánh xuống. Đến lúc đó sẽ xong đời!

Ma Thiên Chân Thần lo lắng nói:

- Mặc dù người của Độc Cô gia còn có thể sử dụng Lạc Thiên Nhất Kiếm, nhưng có thể chém ra mấy kiếm?

Nghe nói như thế, sắc mặt Vu Nhai biến đổi không ngừng, nhưng có cảm giác thở phào. Chí ít tạm thời còn có thể chống đỡ được.

- Ma Thiên Chân Thần, thông báo với mọi người. Vu Nhai ta rất nhanh sẽ trở về.

Vu Nhai nặng nề nói.

- Trở về, ngươi trở về thế nào?

Ma Thiên Chân Thần lại không tin Vu Nhai có thể trở về. Nhưng rất nhanh nàng đã kịp phản ứng. Nàng không thể khờ khạo như vậy. Nói như vậy chí ít còn có thể cổ vũ sĩ khí:

- Biết rồi. Ta sẽ nhắn lại.

Dừng lại, Ma Thiên Chân Thần lại hỏi:

- Đúng rồi Vu Nhai, vì sao ngươi ở trong Tử Vực Tinh Không này, bộ dạng vẫn rất ung dung như vậy?

- Ung dung sao?

Vu Nhai ngẩn người một lát. Chợt hắn nghĩ tới điều gì, trên mặt lộ ra thần sắc vui mừng như điên. Đúng vậy, hiện tại ta rất ung dung. Trước đó, khi hắn bảo Ma Thiên Chân Thần nhắn lại, hắn cũng không có hi vọng gì. Thật ra chỉ muốn cổ vũ sĩ khí. Nhưng bây giờ hắn lại tràn ngập hi vọng.

- Ta ung dung bởi vì ta nắm giữ lực lượng tinh không...

Ầm...

Ngay thời điểm trên mặt Vu Nhai lộ vẻ mừng rỡ, cũng nói ra hắn ung dung là bởi vì hắn nắm giữ lực lượng tinh không thời gian, trong nháy mắt cả người tràn ngập một lực lượng tinh không. Tinh không sáng chói dường như đang sống. Từng ngôi sao đang chớp hiện. Từng lực lượng tinh không truyền tới. Hiện tại về phương diện tinh không, cảm ngộ của Vu Nhai đã cường đại hơn nhiều so với lúc vừa bị Kinh Thiên Nguyên Giới gây khó khăn.

Đừng quên, ở bên trong Thần Huyền Khí Điển còn có bầu trời sao hư ảo có thể cảm ngộ. Trước đây Vu Nhai cảm ngộ không được, là bởi vì lực lượng tinh không còn chưa nhập môn. Mà sau khi bị nhốt vào Kinh Thiên Nguyên Giới, lực lượng tinh không của Vu Nhai đã không ngừng nhập môn.

Đương nhiên, bầu trời sao hư ảo vẫn không so sánh được với bầu trời sao thực sự. Dù sao hư ảo chỉ là cảm ngộ của người sáng tạo Thần Huyền Khí Điển, mà không phải là cảm ngộ của bản thân Vu Nhai. Nhưng trong nháy mắt này, Vu Nhai lấy bầu trời sao hư ảo và bầu trời sao thực sự để tiến hành đối chiếu...

Trong nháy mắt, huyền khí lại bắt đầu khởi động. Rất nhiều thứ trước đó ở trong hư ảo còn mơ hồ, hiện tại hắn đã lĩnh ngộ được.

A, Vu Nhai đương nhiên còn không có lĩnh ngộ toàn bộ tinh không. Hoặc nói là lực lượng của cá nhân căn bản không có cách nào hoàn toàn lĩnh ngộ được bầu trời sao vô tận kia. Nhưng bầu trời sao có thể lấy mắt thường nhìn thấy, Vu Nhai hiện tại đã lĩnh ngộ hơn phân nửa.

Bầu trời sao biến đổi. Phân bố chòm sao, quỹ tích sao...

Hiện tại, sợ rằng huyền khí của Vu Nhai đã có thể trực tiếp gọi là lực lượng tinh không.

- Cái gì, lực lượng tinh không sao?

Thấy Vu Nhai đột nhiên biến hóa, bốn đại Chân Thần gần như đều kinh sợ kêu lên.

Sau đó, bọn họ liền nhìn thấy trên người Vu Nhai mặc thành một bộ chiến giáp dường như được làm bằng đá. Ở phía trên còn có lực lượng tinh không sáng ngời. Dưới chân Vu Nhai nổi lên một bệ rèn. Trong tay hắn còn cầm búa rèn. Cả hai đồng thời cũng mang theo lực lượng tinh không. Cuối cùng, một thanh thần kiếm hắn cầm ở trong một tay khác, cũng lập lòe lực lượng tinh không. Thanh thần kiếm này dĩ nhiên chính là Thôn Thiên Kiếm...

Từ lúc Vu Nhai mới lĩnh ngộ bầu trời sao đã phát hiện ra Thôn Thiên Kiếm cũng có thể cắn nuốt lực lượng tinh không. Nói cách khác, Thôn Thiên Kiếm cũng như đài Nguyệt Rèn, có thể hoàn toàn phát huy ra lực lượng tinh không...

Có thể nói, Thôn Thiên Kiếm so với đài Nguyệt Rèn và Chiến Giáp Tinh Không còn cường đại hơn chút.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,755
Điểm cảm xúc
495
Điểm
83
Chương 1952: Bắt chước Thiên nhất kiếm nào đó
Phải biết rằng, Thôn Thiên Kiếm còn cắn nuốt Huyền Nguyên Chi Lực. Gần như lực lượng gì cũng có thể hút. Đây là sự khủng khiếp của Thôn Thiên Thần Kiếm. Lại nói, hôm nay Thôn Thiên Thần Kiếm vượt qua cực hạn càng trở nên cường đại hơn. Thậm chí đã vượt qua bất kỳ một thanh thần kiếm Nguyên Giới nào.

Hắc, nếu như Vu Nhai là tồn tại giống như Chân Thần, Thôn Thiên Nhất Kiếm của hắn tuyệt đối có thể khiến cho các Nguyên Giới khác phải khiếp sợ. Nhưng Vu Nhai lại không phải là Chân Thần, cũng không có công năng có thể hấp thu và lợi dụng Huyền Nguyên Chi Lực của đại lục Thần Huyền giống như Chân Thần.

Hắn vẫn là người. Hắn vẫn phải cầm kiếm đi chiến đấu.

Hiện tại Vu Nhai giống như Chiến Thần tinh không, khiến người ta không dám nhìn thẳng. Tử Vực Tinh Không đã không nhốt được hắn nữa. Chỉ cần không phải ở quá lâu hoặc chạy quá xa trong phạm vi ngoài không gian, Vu Nhai có thể ung dung bay ở trong Tử Vực Tinh Không.

- Lực lượng tinh không. Đây rốt cuộc là vật gì? Vì sao con người có thể hoạt động ở trong Tử Vực Tinh Không.

Huyền Thiên Chân Thần tức giận rống lên. Mối hận của hắn đối với Vu Nhai không hề nhỏ hơn so với Kinh Thiên Chân Thần. Thậm chí có thể nói là còn lớn hơn nữa.

- Kinh Thiên, nhanh hút Vu Nhai trở lại...

Đoạn Thiên Chân Thần cũng gào lên.

Tuy rằng ý thức chủ của bọn họ ở trong chiến trường đại lục Thần Huyền, nhưng đều có ý thức phân thân có thể chú ý tới tình huống bên Vu Nhai bất cứ lúc nào. Dù sao bọn họ còn phải bao vây Ma Thiên Nguyên Giới lại.

- Đã quá muộn rồi...

Vu Nhai lạnh lùng nói. Chợt toàn thân hắn liền giống như gió bão lao về phía đại lục Thần Huyền, mang theo tinh quang sáng ngời. Nhưng mới bay được một hồi hắn liền ngừng lại.

Đương nhiên, lúc này hắn đã thoát khỏi phạm vi khống chế của mấy đại Nguyên Giới. Mấy đại Nguyên Giới căn bản đừng mong hút hắn trở lại được. Hắc, mặc dù khoảng cách rất gần, muốn hút Vu Nhai với thực lực như thế trở lại, gần như là không có khả năng.

Hiện tại không thể giống như lúc Vu Nhai ở bên trong Đoạn Thiên Nguyên Giới nữa.

Khi đó, Đoạn Thiên Nguyên Giới muốn ném Vu Nhai tới Kinh Thiên Nguyên Giới còn có thể. Bởi vì trong Nguyên Giới lúc đó cũng có sự liên kết của Huyền Nguyên Chi Lực. Bởi vậy, cuộc chiến giữa các Nguyên Giới mới có thể thảm khốc như vậy.

Trước đây Lạc Thiên và Lục Thiên chính vì như vậy mà rơi xuống.

Đúng vậy, Đoạn Thiên Chân Thần có thể dưới tình huống lừa gạt Kinh Thiên Chân Thần, đưa Vu Nhai vào Kinh Thiên Nguyên Giới. Như vậy, trong cuộc chiến tranh Nguyên Giới tuyệt đối là khủng khiếp, khó lòng phòng bị.

Lúc này Vu Nhai dừng lại tất nhiên là nghĩ đến điểm này...

Chỉ là trong lúc nhất thời hắn còn suy nghĩ chưa thông. Chân mày hắn nhíu lại rất chặt...

- Tiện chủng Vu Nhai, ngươi có biết nơi này cách đại lục Thần Huyền rất xa hay không? Mặc dù ngươi bay trở về, cũng không biết khi nào mới tới nơi.

Kinh Thiên Nguyên Giới điên cuồng hét lên. Đúng vậy, hiện tại đại lục Thần Huyền thoạt nhìn hình như rất gần, nhưng thời điểm chân chính bay n mới biết được cái gì gọi là nhìn núi chạy ngựa chết. Mặc dù Vu Nhai có thể kiên trì bay trở về, sợ rằng đến lúc đó đại chiến cũng đã kết thúc.

- Trước đây Đoạn Thiên Nguyên Giới có thể len lén đưa ta vào trong Kinh Thiên Nguyên Giới. Thần Chi Nguyên Giới có thể ở khoảng cách xa như vậy đánh xuống kiếm chữ thiên của bọn họ. Ý thức của bọn họ cũng có thể trong nháy mắt đến đại lục Thần Huyền. Bên trong trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực khẳng định có thứ gì đó liên kết với đại lục Thần Huyền...

Vu Nhai không để ý đến Kinh Thiên Nguyên Giới đang rống lên cái gì, mà lẳng lặng suy nghĩ. Càng lúc hắn càng tìm ra được manh mối.

- Quan tự quyết mở...

Vận dụng Quan tự quyết của Luân Chuyển Thần Ấn, ánh mắt Vu Nhai nhìn về phía đại lục Thần Huyền. Đúng vào lúc này, hắn từ bên trong trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực cực lớn thấy được vô số điều ẩn nấp trong tia sáng. Chúng rất nhỏ, lại rắc rối phức tạp. Gần như liên kết vật dẫn của bốn đại Nguyên Giới lại cùng một chỗ. Trong đó có một tia sáng từ trong trận pháp Huyền Nguyên phóng về phía đại lục Thần Huyền...

- Sợ rằng tất cả đều phải dựa vào đường này. Lão bà Thôn Thiên Kiếm, nàng có thể từ trong đường này cảm nhận được cái gì không?

Sau khi Vu Nhai xác định, lại hỏi Thôn Thiên Kiếm Linh. Chỉ có Thôn Thiên Kiếm Linh mới nắm giữ Huyền Nguyên Chi Lực.

Ngay cả Huyền Binh Điển cũng không làm được. Cũng bởi vì Huyền Binh Điển không có phương pháp hấp thu đại lục Thần Huyền Huyền Nguyên Chi Lực.

- Ta thử xem một chút.

Nếu Vu Nhai có thể thấy đường kia, như vậy Thôn Thiên Kiếm Linh thậm chí tất cả Binh Linh đều có thể mượn ánh mắt Vu Nhai để nhìn thấy. Thôn Thiên Kiếm Linh nhẹ nhàng bay ra, cố gắng cảm nhận đường kia...

- Tiểu tử Vu Nhai, căn cứ vào ký ức bản nguyên của sáu Thiên Nguyên Giới, Thần Chi Nguyên Giới đúng là thông qua đường kia để lực lượng của bọn họ đến đại lục Thần Huyền. Cũng bởi vì đường kia có thể thu thập Huyền Nguyên Chi Lực của đại lục Thần Huyền. Nhưng phải là Thần Chi Nguyên Giới bên trong trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực mới có thể mượn đường này. Bên trong trận pháp có thể dẫn dắt lực lượng của bọn họ khai thông đường này.

Tuy nhiên ta nghĩ, chỉ cần có thể bắt chước quy tắc Thần Chi Nguyên Giới đánh xuống Thiên Nhất Kiếm nào đó, thì có thể làm cho Thôn Thiên Thần Kiếm giống như Thiên Nhất Kiếm nào đó đánh về phía đại lục Thần Huyền.

Đúng vào lúc này, Vu Thuấn cũng đưa ra kiến nghị của mình.

Bây giờ là Lục Thiên Chân Thần. Tuy rằng Lục Thiên Thần Ấn từng bị nghiền nát một lần, nhưng không thiếu ký ức bản nguyên vẫn tồn tại.

- Để Thôn Thiên Kiếm bắt chước Thiên Nhất Kiếm nào đó sao?

Vu Nhai thì thào tự nói. Chợt hắn nhìn về phía Thôn Thiên Kiếm Linh. Thôn Thiên Kiếm Linh đương nhiên cũng nghe được lời Vu Thuấn nói. Nàng cố gắng cảm nhận tất cả mọi thứ bên trong trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực.

Chậm rãi, linh thể nàng cũng bắt đầu có chút run rẩy. Chỉ một lát sau, trên mặt nàng hiện ra nụ cười nói:

- Có thể bắt chước. Nhưng sợ rằng không nhanh như Thiên Nhất Kiếm nào đó. Không có khả năng tới trong nháy mắt.

- Vậy thử xem. Bất kể như thế nào, có thể nhanh chút nào hay chút ấy.

Vu Nhai nói.

Thôn Thiên Kiếm Linh gật đầu, sau đó liền một lần nữa trở lại trong tiểu thế giới Binh Linh của Thôn Thiên Kiếm. Sau đó nàng huy động Huyền Nguyên Chi Lực bên trong Thôn Thiên Kiếm, bắt chước ra lực lượng bên trong trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực, tìm kiếm cách khai thông tuyến đường kia...

Cũng chính là từ lực lượng phức tạp trong Huyền Nguyên Chi Lực này, nàng tìm được con đường đi tới đại lục Thần Huyền...

Lại sau, Thôn Thiên Kiếm Linh lại huy động Thôn Thiên Kiếm bắt chước Thiên Nhất Kiếm nào đó.

Sở dĩ nàng có thể bắt chước cũng bởi vì trong kiếm của nàng ẩn chứa Huyền Nguyên Chi Lực. Thiên Nhất Kiếm nào đó cũng hấp thu Huyền Nguyên Chi Lực mới có thể đánh xuống. Không có Huyền Nguyên Chi Lực, thần kiếm chữ thiên nào đó chỉ để trang trí.

- Thu...

Bắt chước thành công. Thôn Thiên Kiếm giống như lúc trước dẫn Vu Nhai lao nhanh, trực tiếp biến mất.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,755
Điểm cảm xúc
495
Điểm
83
Chương 1953: Mở ra một phần ký ức
Lúc này đã không thể dùng từ tốc độ để hình dung. Quả thực chính là xuyên qua hư không.

- Cái gì?

Bốn đại Nguyên Giới Chân Thần cũng vẫn luôn chú ý tới nhất cử nhất động của Vu Nhai. Khi thấy Thôn Thiên Kiếm giống như Thiên Nhất Kiếm nào đó vậy lao như bão táp ra ngoài. Ngay cả Ma Thiên Chân Thần cũng kinh ngạc. Hắc, ba đại Chân Thần khác không chỉ kinh ngạc, mà còn sợ hãi.

Bởi vì Vu Nhai rất có khả năng sẽ lập tức đến đại lục Thần Huyền...

Bốp...

Thật may, trong nháy mắt khi bọn họ vừa hình thành suy nghĩ này, Vu Nhai lại xuất hiện.

Vị trí xuất hiện ở phía sát ngoài của trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực. Thoáng cái, bốn đại Chân Thần đều có suy nghĩ tương tự.

Vu Nhai đã thất bại rồi sao?

Nhưng không đợi ý nghĩ này dừng lại quá lâu, Vu Nhai lại biến mất. Sau đó hắn xuất hiện ở chỗ xa hơn.

- Vu Nhai không có cách nào để kiếm của hắn hoàn toàn biến thành Thiên Nhất Kiếm nào đó như chúng ta sao? Đáng chết, mặc dù không có cách nào hoàn toàn làm được, nhưng thời gian Vu Nhai trở lại đại lục Thần Huyền vẫn sẽ rút đi rất nhiều!

Kinh Thiên Chân Thần lại kêu lên. Cùng lúc đó, không cần căn dặn gì, Huyền Thiên Chân Thần và Đoạn Thiên Chân Thần lập tức thông báo cho những cao thủ đang tấn công Độc Cô Thần Thành ở phía dưới lại tăng cường thêm nữa. Nhất định phải hủy diệt Lạc Thiên Nguyên Giới trước khi Vu Nhai chạy tới nơi. Bằng không, chờ Vu Nhai mượn lực lượng của ba đại Nguyên Giới mở ra con đường thông thiên thì xong đời.

Ma Thiên Chân Thần lại đang vô cùng hưng phấn. Bộ dạng quả thực phải giống như tiểu nữ hài nhảy cỡn lên. Hóa ra lời Vu Nhai bảo nàng nhắn nhủ trước đó, không phải là để cổ vũ sĩ khí. Hóa ra hắn thật sự có thể nhanh chóng trở lại đại lục Thần Huyền.

Vu Nhai à Vu Nhai, Vu Nhai thần kỳ.

Ma Thiên Chân Thần căn bản cũng không biết là chính nàng đã nhắc nhở Vu Nhai, mới khiến cho Vu Nhai biết mượn lực lượng tinh không, hắn có thể tự do hoạt động ở trong Tử Vực Tinh Không. Phải biết rằng, trước khi hắn bị Kinh Thiên Nguyên Giới vây khốn, hắn vẫn rất khó hoạt động được ở trong Tử Vực Tinh Không. Từ đó có thể thấy được, lúc bị vây khốn trong Kinh Thiên Nguyên Giới, trên phương diện lực lượng tinh không, hắn đã tiến bước lớn tới mức nào.

Cũng đúng. Thời gian chi đạo Thần Hoàng cho hắn trợ giúp quá lớn, để hắn có nhiều thời gian hơn.

Hưng phấn thì hưng phấn, Ma Thiên Chân Thần vẫn nhanh chóng thông báo bảo vệ các chiến sĩ Độc Cô Thần Thành. Không quan tâm phải trả giá lớn thế nào, tất cả đều phải liều chết bảo vệ cho Lạc Thiên Nguyên Giới. Ma Thiên Chân Thần cũng đã chuẩn bị đánh xuống Ma Thiên Nhất Kiếm.

Con đường thông thiên, đối với Ma Thiên Chân Thần mà nói cũng vô cùng quyến rũ. Nếu như mất đi Lạc Thiên Nguyên Giới, nàng cũng không đi được.

Vu Nhai không để ý đến các thông báo và dự định của bốn đại Chân Thần. Hiện tại hắn chỉ theo Thôn Thiên Kiếm điên cuồng lao nhanh về phía đại lục Thần Huyền. Hắn lao nhanh từng đoạn một. Nhưng khoảng cách ngoài không gian thật sự quá xa xôi. Mặc dù lấy tốc độ nhanh như vậy, chỉ sợ cũng cần chí ít một ngày. Phải biết rằng ở đây không thể như ở trên địa cầu. Đại lục Thần Huyền so với địa cầu vẫn lớn hơn rất nhiều. Ở đây mặt trăng cách đại lục Thần Huyền cũng xa hơn nhiều. Chỉ bởi vì tinh thể lớn, cho nên thoạt nhìn mới không có khác biệt quá lớn.

Đúng vậy, ở đây mặt trăng cũng là tinh thể đặc biệt lớn.

- Mặt trăng. Đúng rồi. Trước đây không phải nói mặt trăng cũng có thể cảm ngộ được sao?

Vu Nhai đột nhiên lại lẩm bẩm.

Sau đó hắn theo bản năng xuyên qua không gian nhìn về phía mặt trăng. Đúng vậy, xuyên qua không gian cũng không có cảm giác quá lớn. Rất giống với lúc bay, chỉ là tốc độ nhanh rất nhiều.

Cũng không phải là xé rách không gian, mà là...

A, đường nối liền từ bên trong trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực tới đại lục Thần Huyền thật ra giống như một quỹ đạo. Thần Chi Nguyên Giới và Thôn Thiên Kiếm hiện tại chính là mượn quỹ đạo này để nhanh chóng lao đi.

Bởi vì quá nhanh, lấy mắt thường thậm chí ngay cả là mắt Chân Thần cũng không nhận ra được.

A, ngươi hỏi rất là nhanh sao? Hắc, Thiên Nhất Kiếm nào đó gần như không phí thời gian đã đến đại lục Thần Huyền, loại tốc độ này, có trời mới có thể thấy rõ được? Có lẽ người sáng tạo Nguyên Giới có thể thấy rõ ràng?

Hiện tại Vu Nhai và Thôn Thiên Kiếm tiêu hao thời gian, phần lớn là bởi vì dừng lại và bắt chước quy tắc đánh xuống của Thiên Nhất Kiếm nào đó.

Thật ra Vu Nhai rất muốn sử dụng thời gian chi đạo Thần Hoàng. Nhưng thời gian căn bản không theo kịp tốc độ này. Nói chung, hiện tại trước hết phải bình tâm tĩnh khí. Điều có thể làm hắn đã làm. Kế tiếp phải xem số phận thế nào!

Đương nhiên, mặc cho số phận thế nào, hắn vẫn phải tu luyện. Cho nên hắn lại vận dụng Quan tự quyết, quan sát mặt đất phía trên mặt trăng.

Mặt trăng ở đây cùng với mặt trăng ở địa cầu có phần tương tự nhau, nhưng vẫn có điểm khác biệt. Bởi vì nó cực lớn, cho nên các loại dãy núi trên đó cũng càng to lớn hơn. Tuy rằng rất hoang vu, nhưng hình như có thể cảm nhận được phía trên có khí tức sinh mệnh.

Tính mạng không có nghĩa là có nhân loại. Có thể là có một vài thực vật dẻo dai có sinh mạng lực kiên cường nào đó.

Ầm...

Cảm ngộ địa thế của Vu Nhai lại bạo phát. Nếu có thể cảm nhận được phía trên có sinh mệnh tồn tại, Vu Nhai dĩ nhiên có thể hiểu được địa thế. Bởi vì cơ sở địa thế của hắn thật sự quá cường đại.

Trong nháy mắt này, địa thế trên mặt trăng gần như hiện lên ở trong đầu hắn. Những dãy núi, thung lũng phía trên, những tính mạng phía trên, trong nháy mắt tất cả đều trở nên rõ ràng...

Sau đó mặt đất Thần Huyền Khí Điển và trong Huyền Binh Điển lại một lần nữa phát sinh biến hóa. Một cảm ngộ địa thế mặt trăng hiện lên ở bên trong. Chỉ là vẫn còn có chút cảm giác không phù hợp.

Đúng vậy. Địa thế của Vu Nhai đều thuộc về đại lục Thần Huyền. Đột nhiên gia nhập địa thế trên mặt trăng, nhất định sẽ cảm thấy không phù hợp.

- Kỳ quái, tình huống không phù hợp này ta có thể lý giải được. Nhưng vì sao ta luôn cảm thấy cảm giác ngộ địa thế mặt trăng của ta vẫn thiếu sót chút gì đó?

Vu Nhai nhíu mày nói. Rõ ràng hắn đã cảm ngộ hoàn toàn, nhưng lại có loại cảm giác quỷ dị này.

Lúc này, mặt trăng đã càng lúc càng cách xa hắn. Gần như sắp không nhìn thấy rõ. Nói cách khác, mặc dù Vu Nhai có nghi vấn như vậy cũng không cách nào đi nghiệm chứng.

Vu Nhai lắc đầu.

Nếu không có thời gian đi nghiệm chứng, vậy chờ sau này có thời gian lại nói sau. Chỉ cần cuộc chiến đấu ở đại lục Thần Huyền giành được thắng lợi. Đến lúc đó hắn có thể mượn lực lượng tinh không, cũng có thể leo lên mặt trăng...

- Vu Nhai, ta lại giải được một phần ký ức.

Ngay thời điểm Vu Nhai chuẩn bị nhìn về phía đại lục Thần Huyền, đang mong đợi cảm ngộ toàn đại lục cộng thêm biển Thần Huyền, giọng nói của tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn đột nhiên truyền vào trong đầu hắn. Theo bản năng hắn có chút sửng sốt.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,755
Điểm cảm xúc
495
Điểm
83
Chương 1954: Trên đường trở về
Sau đó nghe tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn tiếp tục nói:

- Sở dĩ đài Nguyệt Rèn được gọi là đài Nguyệt Rèn mà không phải là cái tên khác, chính bởi vì đài Nguyệt Rèn là xuất hiện cũng như thành hình từ mặt trăng.

- Có ý gì?

Vu Nhai có chút không hiểu, hỏi.

- Nói đúng hơn là, đài Nguyệt Rèn chính là ra đời ở trên mặt trăng.

Tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn lại nói.

- Đài Nguyệt Rèn là ra đời ở trên mặt trăng. Vậy chẳng phải nói người sáng tạo Nguyên Giới đã leo lên mặt trăng, cũng ở trên mặt trăng rèn ra đài Nguyệt Rèn sao?

Vu Nhai trợn trừng mắt hỏi. Sau khi nhìn thấy tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn gật đầu, hắn lại khẽ nhíu mày.

Đài Nguyệt Rèn ra đời ở trên mặt trăng, vốn cũng không có gì kỳ lạ. Dù sao lấy thực lực của người sáng tạo Nguyên Giới, leo lên mặt trăng là lại chuyện vô cùng đơn giản. Nhưng liên tưởng địa thế bị thiết hụt trên mặt trăng này, hình như cũng có phần khiến người ta không nhịn được.

Hơn nữa, người sáng tạo Nguyên Giới vừa lừa gạt còn khóa lại phần ký ức của tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn này, hình như không cần thiết. Đài Nguyệt Rèn được hình thành ở trên mặt trăng, hình như không có vấn đề gì đi? Nhưng vẫn phải chờ tới khi mình cảm ngộ địa thế mặt trăng mới giải ra phần ký ức này.

- Có vấn đề, tuyệt đối có vấn đề...

Vu Nhai vẫn lắc đầu. Hiện tại không phải là thời điểm nghĩ đến những điều này. Việc nhanh chóng đến đại lục Thần Huyền vẫn quan trọng hơn. Ánh mắt hắn nhìn về phía đại lục Thần Huyền. Bây giờ khoảng cách vẫn rất xa. Mặc dù hắn đã Thần Hoàng cũng không nhìn thấy rõ ràng. Cần phải gần thêm chút nữa.

Mặt trăng và trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực càng lúc càng xa. Đại lục Thần Huyền lại càng lúc càng gần.

Thời gian dần dần trôi qua. Vu Nhai vừa thử cảm ngộ địa thế hoàn chỉnh của toàn đại lục Thần Huyền, đồng thời cũng không ngừng liên lạc với Ma Thiên Chân Thần để biết được tình hình chiến đấu phái dưới.

Cuộc chiến thật sự càng lúc càng thảm khốc. Đã bắt đầu có Thần Hoàng ngã xuống. Độc Cô gia đang điên cuồng liều mạng. Sau khi Vu Nhai từ trong trận pháp Huyền Nguyên xuất phát 6 canh giờ, Độc Cô gia cuối cùng đã chém ra một Lạc Thiên Nhất Kiếm.

Sở dĩ bọn họ chém ra, là bởi vì Huyền Thiên Nguyên Giới giáng xuống Huyền Thiên Nhất Kiếm đầu tiên...

Canh giờ thứ 7: Kinh Thiên Nhất Kiếm đánh xuống. Do Ma Thiên Nhất Kiếm chống đỡ...

Canh giờ thứ 8: Huyền Thiên Nhất Kiếm thứ hai đánh xuống. Lạc Thiên Nhất Kiếm lại chém ra...

Canh giờ thứ 9: Kinh Thiên Chân Thần trực tiếp giáng xuống hai lần Kinh Thiên Nhất Kiếm. Ma Thiên Nhất Kiếm lại ngăn cản một kiếm trong đó. Lạc Thiên Nhất Kiếm chém ra lần thứ ba. Nhưng Lạc Thiên Nhất Kiếm do nhân lực tạo thành có hơi yếu... Phải biết rằng, các cao thủ Thần Hoàng của Độc Cô gia đã cùng Thần Hoàng cả ba thế lực lớn Kinh Thiên liều mạng vài ngày, sau đó ngăn cản Thiên Nhất Kiếm nào đó!

Không tốt bởi vì chuyện Vu Nhai nhanh chóng đi tới đại lục Thần Huyền, đã thay đổi kế hoạch của ba thế lực lớn Kinh Thiên.

Đúng vậy. Ban đầu chuẩn bị tiêu hao lực lượng của Độc Cô gia, khiến Độc Cô gia không thể vận dụng Lạc Thiên Nhất Kiếm. Hiện tại Độc Cô gia cũng còn có thể chém ra ba kiếm.

Bởi vì các cao thủ Độc Cô gia suy yếu, ngoài dự đoán chính là Kiếm Ảnh Trận bắt đầu bị nghiền nát. Độc Cô Khúc Phong chết trận...

Sau đó, các cao thủ Thần cấp của ba thế lực lớn Kinh Thiên điên cuồng tiến vào Độc Cô Thần Thành. Khả năng khống chế của Lạc Thiên Kiếm Linh đối với Độc Cô Thần Thành, cũng càng lúc càng có hạn. Nói cách khác, lúc này Độc Cô gia trở nên vô cùng nguy hiểm...

- Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Còn ba canh giờ nữa. Còn có ba canh giờ nữa. Độc Cô Thần Thành có thể trấn thủ được không? Lạc Thiên Kiếm Linh có thể kiên trì cho đến lúc đó không?

Trong lòng Vu Nhai vô cùng sốt ruột. Nhưng bây giờ hắn căn bản không có biện pháp làm được gì.

Phải biết rằng, Độc Cô Khúc Phong đã chết. Sợ rằng Lạc Thiên Nhất Kiếm không có cách nào lại chém ra được nữa...

Hơn nữa, chém ra ba kiếm lại thêm mấy ngày khổ chiến vừa rồi, các Thần Hoàng của Độc Cô gia còn lại bao nhiêu lực lượng?

Độc Cô Thần Thành thậm chí Lạc Thiên Kiếm Linh nếu như bị hủy diệt, như vậy Bách tộc còn cả thân nhân bằng hữu của hắn chỉ sợ cũng sẽ...

Vu Nhai thật sự không dám nghĩ tới, chỉ có thể nhanh chóng di chuyển...

- Vu Nhai, có cao thủ Độc Cô gia từ bốn phương tám hướng đang đến đây trợ giúp. Trong đó còn có một vị cao thủ Độc Cô gia cấp Thần Hoàng cảnh. Lạc Thiên Nhất Kiếm lại có thể xuất hiện.

Đúng lúc canh giờ thứ 10, Ma Thiên Chân Thần kích động nói.

Trong mắt Vu Nhai lóe lên tinh quang. Bố cục của Độc Cô gia đối với biển Thần Huyền cuối cùng đã đưa đến tác dụng. Vẫn có hi vọng...

Bởi vì các đảo nhỏ trên biển Thần Huyền cách đại lục Thần Huyền thật sự quá xa. Truyền tống trận muốn thiết lập cũng đặc biệt khó khăn. Có vài nơi không có truyền tống trận chỉ có thể bay. Trận đại chiến lại tới quá đột ngột. Không ít người mãi đến lúc này mới vội vàng trở về.

Kế tiếp còn hai canh giờ nữa. Độc Cô gia còn có cao thủ trở về không?

Canh giờ thứ 11, Huyền Thiên Nguyên Giới lại đủ giáng xuống ba kiếm. Kinh Thiên Nguyên Giới cũng giáng xuống một kiếm. Ma Thiên và Lạc Thiên điên cuồng chống đỡ. Cuộc chiến đấu càng lúc càng thảm khốc. Vu Nhai biết, chỉ cần hắn càng tới gần đại lục Thần Huyền, ba đại Nguyên Giới Kinh Thiên sẽ càng trở nên điên cuồng. Khi còn lại nửa canh giờ, Kinh Thiên và Huyền Thiên lại giáng xuống vài kiếm...

- Vu Nhai, nhanh lên một chút. Ma Thiên Nhất Kiếm ta chỉ còn lại có một kiếm cuối cùng. Nếu như ta không đoán nhầm, Huyền Thiên Nguyên Giới có lẽ cũng giống như ta, chỉ còn lại một kiếm cuối cùng. Nhưng còn có Kinh Thiên Nguyên Giới, hắn thu được Huyền Nguyên Chi Lực nhiều hơn so với chúng ta...

Đúng lúc Vu Nhai đã tới gần tầng khí quyển của đại lục Thần Huyền, giọng nói của Ma Thiên Chân Thần trở nên vô cùng lo lắng.

- Ngài và Huyền Thiên chỉ còn lại có một kiếm cuối cùng? Kinh Thiên có lẽ có thể còn có vài kiếm? Vậy Độc Cô gia, các cao thủ Thần Hoàng của Độc Cô gia còn có thể chém ra Lạc Thiên Nhất Kiếm hay không?

Vu Nhai cũng lo lắng, nhưng hắn lại không có cách nào. Hắn thật sự không có biện pháp. Hắn muốn nhanh cũng không nhanh được. Còn lẽ phải một khắc đồng hồ nữa, hắn mới có khả năng đến được. Thôn Thiên Kiếm đã điên cuồng bay. Nhưng đối với chuyện này, không phải cứ điên cuồng là được.

- Có thể. Nhưng liều mạng lắm cũng chỉ có thể chém ra một kiếm.

Giọng nói của Ma Thiên Chân Thần tràn ngập lo nghĩ bất an. Ma Thiên và Huyền Thiên còn lại một kiếm. Trên căn bản là hòa nhau. Về phương diện Lạc Thiên, Độc Cô gia liều mạng còn có thể đánh ra một kiếm. Nhưng Kinh Thiên tuyệt đối không chỉ còn lại một kiếm...

A, chờ Lạc Thiên Nhất Kiếm tiêu hao hết, như vậy Kinh Thiên Nguyên Giới có thể trực tiếp không gặp trở ngại công kích Độc Cô Thần Thành. Đến lúc đó chỉ có thể dựa vào hệ thống phòng ngự mà Độc Cô Thần Thành tạo dựng lên trong mấy năm nay. Nhưng trước khi Thần Hoàng va chạm, còn có các loại cường lực Thiên Nhất Kiếm nào đó va chạm.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,755
Điểm cảm xúc
495
Điểm
83
Chương 1955: Chiến đấu với kinh hoàng (1)
Hẳn đã sớm khiến Độc Cô Thần Thành bị đổ nát. Liệu hệ thống phòng ngự này còn có thể ngăn cản được mấy kiếm nữa?

Không có ai biết.

Sợ rằng ngay cả chính bản thân Lạc Thiên Kiếm Linh cũng không biết...

Kinh Thiên và Huyền Thiên Nhất Kiếm đều có mục đích để công kích, không thể đánh loạn. Đánh loạn không phải sẽ lãng phí sao? Phải làm được đả kích chính xác. Nếu làm được, mặc dù bị ngăn cản ra cũng có thể phá hỏng hệ thống phòng ngự của Độc Cô Thần Thành. Bởi vậy có thể chờ rất lâu mới đánh ra một kiếm.

Ầm...

Cuối cùng, Vu Nhai cảm nhận được khí tức cực lớn. Ngay khi hắn chuẩn bị bảo Tiểu Hắc trực tiếp mở ra không gian, truyền tống đến Độc Cô Thần Thành, liền thấy hai đạo kiếm quang cực lớn bạo phát ở trên bầu trời Độc Cô Thần Thành, kinh thiên động địa.

Chính là va chạm một kiếm cuối cùng giữa Ma Thiên cùng Huyền Thiên...

- Ma Thiên trực tiếp rời khỏi cuộc chiến rồi. Hiện tại Độc Cô Thần Thành chỉ còn lại có một mình Lạc Thiên Nhất Kiếm phải liều mạng...

Vu Nhai khẽ nói.

- Không sai, Ma Thiên và Huyền Thiên Nguyên Giới đều đã rời khỏi trận chiến. Thần Hoàng của Độc Cô gia gần như đều bị trọng thương. Bọn họ bị Lạc Thiên Nhất Kiếm phản lại nên chấn thương. Nếu liều mạng cũng chỉ có thể chém ra một kiếm cuối cùng. Kinh Thiên Nguyên Giới ít nhất còn lại mấy kiếm. về phần còn có mấy kiếm, ngay cả ta cũng không rõ ràng lắm. A, Vu Nhai, Lạc Thiên Nguyên Giới xong đời rồi.

Vừa lúc đó, một giọng nói không tính là quen thuộc xuất hiện ở bên tai Vu Nhai. Một thân ảnh chậm rãi hiện ra. Đó là nam tử trung niên mặc chiến giáp kim sắc. Cũng chính là Kinh Hoàng của dân Cổ Duệ...

- Kinh Hoàng...

Ánh mắt Vu Nhai rơi vào trên người nam tử mặc kim giáp. Vu Nhai rất quen thuộc với khí tức của hắn. Dù sao ở trong Kinh Thiên Nguyên Giới, Kinh Hoàng cũng đã đánh Huyền Binh Điển trong thời gian dài như vậy.

- Không sai. Có thể để cho ta tự mình ra tay chính là vinh hạnh của ngươi.

Kinh Hoàng lạnh lùng nói.

Hắn là dân Cổ Duệ. Ngoại trừ Kinh Thiên Chân Thần, người thống trị cao nhất ra, hắn là tồn tại cường đại nhất của dân Cổ Duệ. Hắn cao ngạo hoàn toàn có lý do. Đối mặt với Vu Nhai nghịch thiên, hắn vẫn theo thói quen mang theo cảm giác đặc biệt ưu việt của dân Cổ Duệ.

- Cút...

Vu Nhai lạnh lùng thốt ra một chữ.

Bất kể thế nào, hắn phải mau chóng đi tới Độc Cô Thần Thành. Phải trở lại trước khi Lạc Thiên Kiếm Linh bị hủy diệt, đồng thời mở ra con đường thông thiên.

Theo tình huống trước mắt có thể thấy, ba thế lực lớn Kinh Thiên đã giành được cục diện tất thắng. Chỉ cần mình không thể quay về, vậy Kinh Thiên bọn họ thắng chắc. Bởi vậy, Kinh Thiên Chân Thần mới có thể để cho Kinh Hoàng ngăn cản hắn ở chỗ này.

- Chết...

Kinh Hoàng cười lạnh. Trong mắt hắn Vu Nhai vẫn chỉ là con kiến hôi nhân loại bình thường. Nhân loại bình thường cường thịnh mấy, ở trong mắt hắn cũng không phải cái gì cả. Huyết mạch của nhân loại bình thường chính là rác rưởi. Đây gần như tư tưởng của dân Cổ Duệ từ nhỏ đến lớn.

Mặc dù hiện tại xuất hiện sáu đại Nguyên Giới, nhưng dân Kinh Thiên bọn họ vẫn vô cùng ưu việt.

Kinh Hoàng căn bản lười nổi giận cùng Vu Nhai. Cho dù Kinh Hoàng thật sự có chút tức giận, nhưng cái gọi là tức giận này, chẳng qua chỉ là tức giận lúc trước Kinh Thiên Chân Thần đã từng muốn cho Vu Nhai làm người thống trị đại lục Thần Huyền. Về phần bản thân Vu Nhai nói cái gì, đối với hắn không có ảnh hưởng gì. Một con kiến nhẹ nhàng cắn hắn một chút hoặc là một con chó sủa hắn vài tiếng, lẽ nào hắn phải nổi giận sao?

Không cần. Nếu như chướng mắt vậy vung một tay giết chết là được. Bởi vậy, Kinh Hoàng muốn trực tiếp đập chết Vu Nhai.

Có thể nói trên đại lục Thần Huyền, ngoại trừ Chân Thần ra, khí thế khủng khiếp nhất đã bạo phát ở đây.

Trong tay hắn cũng cầm kiếm. Trên thân kiếm phát ra kim quang sáng chói. Lực lượng có thuộc tính rất cổ quái. Đó là lực lượng khác hẳn v ới mười hai loại nguyên tố.

Không, dường như lực lượng kết hợp, hoặc chồng khớp của mười hai loại nguyên tố. Đây là lực lượng đặc trưng của dân Cổ Duệ.

- Tiểu Hắc...

Vu Nhai sẽ không có ý tứ muốn đánh cùng Kinh Hoàng.

Không quan tâm Kinh Hoàng có biểu hiện cao ngạo tới mức nào, cũng không thể che giấu mục đích chuyến này của hắn. Đó chính là muốn ngăn cản Vu Nhai. Có thể giết Vu Nhai là tốt nhất. Nếu như hắn không giết được, vậy thì ngăn cản đường đi của Vu Nhai...

Bởi vậy, Vu Nhai đương nhiên sẽ không muốn hao tổn sức lực với hắn. Vu Nhai trực tiếp gọi Tiểu Hắc. Tiểu Hắc hiểu ý, đã muốn mở ra không gian mang theo Vu Nhai lao về phía Độc Cô Thần Thành.

- Các ngươi không đi được...

Một giọng nói đột ngột xuất hiện, nhưng không phải từ trong miệng Kinh Hoàng phát ra.

Giọng nói này đối với Vu Nhai cũng không tính là xa lạ. A, hoặc nói là nửa quen nửa không. Trong nháy mắt, xung quanh lại phát sinh những dao động không gian khủng khiếp. Đó là giọng nói của Không Hoàng dân Cổ Duệ.

Quả nhiên, thân ảnh Không Hoàng xông ra. Cùng lúc đó, xung quanh xuất hiện lá chắn không gian cường đại. Lá chắn không gian này còn cường đại hơn so với lá chắn Vu Nhai và Tiểu Hắc gặp phải lúc muốn chạy ra khỏi Thánh Thần Đô.

Rất hiển nhiên, khi Kinh Thiên Chân Thần nhìn thấy Vu Nhai từ Tử Vực Tinh Không lao thẳng về phía đại lục Thần Huyền, đã xác định mai phục ở nơi Vu Nhai sẽ tiến vào.

Nhưng Tiểu Hắc cũng không phải là Tiểu Hắc trước đây nữa. Hiện tại Tiểu Hắc đã cường đại hơn Không Hoàng rất nhiều. Nó tiếp tục cắt không gian ra...

Ầm...

Một tiếng động vang lên ở không bầu trời xa xăm. Trong đó không ngừng có không gian chấn động, còn có phù văn xuất hiện. Thậm chí còn có các loại khí tức Thần Hoàng cường đại.

Hóa ra, lá chắn kia không chỉ là lực lượng không gian, còn có lực lượng phù văn trận. Chúng do các Thần Hoàng tạo thành kết giới. Để không cho Vu Nhai chạy tới Độc Cô Thần Thành, các Chân Thần của Kinh Thiên thật sự đã hạ quyết tâm.

Không quan tâm Kinh Hoàng cao ngạo thế nào, nhưng đây chẳng qua là do Kinh Thiên Chân Thần tẩy não đối với hắn từ nhỏ. Kinh Thiên chờ Chân Thần cũng không có thói quen tẩy não cho chính mình. Bọn họ đối với Vu Nhai, tiểu tử lần này cũng không giải quyết được này, lại đặc biệt coi trọng.

Vì liên quan đến con đường thông thiên,liên quan đến số phận của những Chân Thần bọn họ, ai còn dám khinh địch?

- Đi tìm chết đi. Vu Nhai...

Ngay thời điểm Tiểu Hắc và Vu Nhai vấp phải trắc trở, một áp lực kinh khủng cũng từ phía sau kéo tới. Kinh Hoàng đã sớm biết Vu Nhai nhất định sẽ trốn đi. Hắn cũng sớm bắt được vị trí của Vu Nhai. Sau khi ra tay, động tác của hắn sẽ không dừng lại. Hắn giống như phát điên, đánh về phía Vu Nhai và Tiểu Hắc.

Vu Nhai bất đắc dĩ, chỉ có thể xoay người lại chống đỡ. Trong nháy mắt, hắn cầm Thôn Thiên Kiếm chứa đầy lực lượng tinh không, mặc lên người Chiến Giáp Tinh Không cũng lóe sáng tinh quang. Huyền khí toàn thân đã hoàn toàn điều động, va chạm nặng nề cùng với Kinh Hoàng truy kích phía sau.

Kim quang chói mắt, tinh quang chói mắt. Hai loại tia sáng va chạm ở trong tầng khí quyển dưới Tử Vực Tinh Không...
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,755
Điểm cảm xúc
495
Điểm
83
Chương 1956: Chiến đấu với kinh hoàng (2)
Ầm...

Trong nháy mắt, hai loại tia sáng khác nhau vẫn bởi vì va chạm khủng khiếp mà lui lại phía sau.

Thế lực ngang nhau.

Chỉ có điều Vu Nhai ở bên cạnh kết giới. Bởi vậy thân thể hắn đập mạnh vào mặt kết giới. Kết giới cực lớn lập tức phát ra ánh sáng. Phù văn bay loạn. Nhưng mặt kết giới vẫn đứng vững, cũng không dao động quá lớn.

Hai lực lượng Thần Hoàng có thể nói là cường đại nhất trên đại lục Thần Huyền hiện tại bạo phát, cũng không thể khiến cho kết giới chấn động là bao. Có thể thấy rõ kết giới này khủng khiếp tới mức nào.

Không có cách nào, đây chính là kết giới do mấy đại Thần Hoàng tạo thành.

Con mẹ nó thật sự đáng chết. Kinh Thiên Chân Thần vì muốn lưu mình lại, không ngờ phái qua nhiều Thần Hoàng như vậy.

Phải biết rằng, ngay cả cơ hội tàn sát giết Thần Hoàng của Độc Cô gia bọn họ cũng tạm thời buông tha...

Đúng vậy. mặc dù ngoại trừ Không Hoàng ra, Vu Nhai không có thấy các Thần Hoàng tạo thành kết giới khác, nhưng muốn tạo thành kết giới kinh khủng như vậy sợ rằng không phải có mấy Thần Hoàng sẽ không làm được.

Nói cách khác, ngoại trừ Kinh Hoàng ra, xung quanh còn có Không Hoàng và không biết bao nhiêu Thần Hoàng đang duy trì kết giới.

Nói cách khác, những cao thủ Thần Hoàng này đều bị ba đại Chân Thần điều từ phía bên Độc Cô Thần Thành trở về. Tất cả chính là để bảo đảm tuyệt đối không thể xuất hiện sai sót. Không cho Vu Nhai có bất kỳ cơ hội nào rời đi.

Không có cách nào. Hiện tại bất kỳ ai cũng sẽ không coi thường Vu Nhai. Cho dù là Kinh Hoàng cũng không dám coi thường. Đương nhiên, không dám xem thường không có nghĩa là không thể miệt thị. Vu Nhai nhân loại bình thường này cho dù cường thịnh hơn nữa, vẫn chỉ là nhân loại bình thường.

- Phù văn, tan ra cho ta.

Sau khi Vu Nhai bị đập vào kết giới cũng không quá chật vật. Lực lượng Kinh Hoàng chẳng qua cũng chỉ có như vậy.

Lúc này, Vu Nhai đối với sức chiến đấu của bản thân hắn cũng có ước định nhất định. Bởi vì có Mệnh Hồng để rèn luyện và các loại củng cố, lại thêm lực lượng tinh không từ trước tới nay chưa từng tại qua ở trên đại lục Thần Huyền tồn, lực chiến đấu của hắn chắc hẳn đã vượt qua Độc Cô Khúc Phong và Hoàng Phủ Huyết Binh...

Về phần Kinh Hoàng, hiện tại hắn có thể yếu hơn so với Kinh Hoàng một chút, nhưng sẽ không quá nhiều. Kinh Hoàng muốn một mình giết hắn tuyệt đối không thể. Lại nói, hắn còn có Binh Điển Thần Trận ẩn chứa phù văn, sát trận. Hơn nữa Vu Nhai biết, thực lực của hắn rất nhanh lại có thể tiến bước.

Chỉ cần cho hắn thời gian...

Hiện nay mà nói, phá vỡ kết giới vẫn là quan trọng nhất...

Bởi vậy, trong nháy mắt khi Vu Nhai đập vào kết giới, hai tay hắn lập tức đập vào phía sau.

Trong nháy mắt, phù văn trên kết giới lập tức nhảy lên, đồng thời trực tiếp nghiền nát. Giống như Thôn Thiên Kiếm Linh, thân thể linh thịt tản đi trước đó. Chúng hóa thành từng điểm sáng, trực tiếp biến mất...

- Cái gì?

Ba đại Chân Thần đương nhiên luôn quan tâm tới tình hình của Vu Nhai bất kỳ lúc nào. Trong đó, khi Đoạn Thiên Chân Thần nhìn thấy phù văn trận do hắn bố trí cẩn thận bị phá hủy trong nháy mắt như vậy, hắn không nhịn được kinh ngạc kêu lên. Trong lòng hắn xuất hiện một cảm giác sợ hãi.

Ban đầu, hắn cho rằng phù văn trận hắn bố trí tỉ mỉ như thế, dù thế nào cũng có thể ngăn cản Vu Nhai một thời gian chứ? Chí ít có thể đưa đến tác dụng không tệ. Tuy rằng hắn biết trên phương diện phù văn, Vu Nhai cường đại hơn Chân Thần hắn, nhưng hắn vẫn cho rằng không cường đại hơn bao nhiêu. Nhưng tình huống trước mắt lại làm cho hắn chịu sự đả kích rất lớn.

Vu Nhai cường đại hơn hắn rất nhiều. Nếu không làm sao có thể phá hủy phù văn trận của hắn trong nháy mắt như vậy?

A a a, hắn lại là Đoạn Thiên Chân Thần.

Vu Nhai cũng sẽ không để ý xem Đoạn Thiên Chân Thần có cảm tưởng gì. Hắn nói:

- Tiểu Hắc, nghĩ biện pháp phá vỡ kết giới. Ta ngăn cản Kinh Hoàng trước.

- Chít...

Tiểu Hắc hiểu rõ. Trên kết giới đặc biệt mang theo lực lượng không gian cường đại. Trên phương diện kết giới, Tiểu Hắc lại cường đại hơn Vu Nhai. Để Tiểu Hắc phá kết giới, Vu Nhai ngăn cản Kinh Hoàng là lựa chọn tốt nhất. Nhưng không nghĩ tới, có chuyện ngoài dự đoán của Vu Nhai đã xảy ra.

Ngay thời điểm Vu Nhai quay người lao về phía Kinh Hoàng, chuẩn bị tạm thời ngăn chặn, tranh thủ nhiều thời gian hơn cho Tiểu Hắc...

Không ngờ kết giới kia bị Tiểu Hắc trùng kích, chợt tách ra một lỗ hổng. Ngay sau đó, Tiểu Hắc trực tiếp từ bên trong kết giới xuyên ra ngoài. Đúng vậy, rời khỏi kết giới đang vây khốn bọn họ.

Trong nháy mắt, lỗ hổng trên kết giới kia đã khép lại. Tiểu Hắc cùng Vu Nhai bị tách ra.

- Ha ha, Vu Nhai, chúng ta chỉ muốn vây khốn một mình ngươi thôi. Liệt Không Thử đã ra ngoài. Tối đa cho phe các ngươi có thêm một Thần Hoàng cấp nghịch thiên. Nhưng lại có thể tạo ra được bao nhiêu tác dụng chứ? Ở phương diện Thần Hoàng, phía bên các ngươi vốn đã ít hơn so với chúng ta. Hôm nay các cao thủ Thần Hoàng của Độc Cô gia còn đang ứng phó với Kinh Thiên Nhất Kiếm chúng ta, hoặc bị thương thậm chí đã chết. Phe các ngươi có thêm một Thần Hoàng nghịch thiên căn bản không thay đổi được điều gì.

Kinh Hoàng cười ha ha, vừa nói vừa đâm kiếm ra:

- Kinh Thần Kiếm, chém...

- Thôn Thiên Tinh Không Kỹ...

Mặc dù Vu Nhai khiếp sợ, cũng phải nghênh đón công kích của Kinh Hoàng. Tinh quang dường như xuyên qua kết giới, trực tiếp bao trùm trên Thôn Thiên Kiếm trong tay Vu Nhai, kéo theo tinh quang rất dài, hung hăng va chạm vào Kinh Hoàng Kiếm.

Lại là một tiếng nổ khủng khiếp, nhưng vẫn không khiến kết giới phía ngoài dao động.

- Đương nhiên, vì bảo đảm phía bên chúng ta không tổn thất quá lớn, vì không cho Liệt Không Thử từ bên ngoài làm loạn hoặc đánh lén người bố trí kết giới, Liệt Không Thử vẫn có người đối phó...

Trong lúc chiến đấu, Kinh Hoàng vẫn nói chuyện.

- Liệt Không Thử, một trong sáu đại thần thú trong truyền thuyết bên cạnh Thần Huyền Sáng Thủy Thần sao? Hắc, Thiên Bằng thú kim sắc ta cũng...

Quả nhiên, khi Tiểu Hắc chuẩn bị quay người phá kết giới, một giọng nói vang vọng truyền tới. Một bóng đen to lớn trực tiếp che khuất ánh sáng mặt trời. Ở nơi này, không khí gần như có thể không đáng kể tới, lại xuất hiện đại sát khí, lấy tốc độ trên đại lục Thần Huyền không ai sánh bằng, ép về phía Tiểu Hắc. Gió mạnh khủng khiếp nương theo đó đập mạnh xuống nó. Đó là ma pháp Thần Hoàng hệ phong.

Mặc dù là Thần Vương, dưới gió thổi mạnh như vậy cũng sẽ bị xé thành mảnh nhỏ. Cho dù là Tiểu Hắc cũng cảm nhận được sự uy hiếp trong đó. Tiểu Hắc chỉ có thể nhẹ nhàng mở ra không gian, tránh thoát công kích gióa của Thần Hoàng Thiên Bằng thú kim sắc...

Đương nhiên, cũng bởi vậy Tiểu Hắc đã rời khỏi kết giới kia, cách xa Vu Nhai.

Kế hoạch của các Chân Thần phía bên Kinh Thiên đã thành công. Bọn họ thành công ngăn cản được Vu Nhai cùng Tiểu Hắc. Bọn họ muốn tiêu diệt từng bộ phận...

- Tiểu Hắc, nếu ngươi đã ra ngoài, vậy không cần để ý tới ta nữa. Cứ đi tới trợ giúp Độc Cô Thần Thành đi. Đương nhiên, nếu có thể bắn con chim to kia thành mảnh nhỏ.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,755
Điểm cảm xúc
495
Điểm
83
Chương 1957: Muốn giết ngươi (1)
- Đến lúc đó trong bữa tiệc mừng công, chúng ta có thể đã có thịt chim nướng ngon lành để ăn rồi.

Trong tay Vu Nhai cầm Thôn Thiên Kiếm, uy phong lẫm liệt.

Hắn cũng không sợ hãi như trong dự đoán của Kinh Hoàng và ba đại Chân Thần. Hắn còn trực tiếp bảo Tiểu Hắc rời đi, mà không phải bảo Tiểu Hắc lưu lại phá kết giới. Tiểu tử này đang phô trương thanh thế sao? Hay là trong tay hắn còn có con bài nào chưa lật ra?

Bất kể thế nào, kết giới do mấy Thần Hoàng tạo thành, cho dù là Thiên Nhất Kiếm nào đó cũng không phá nổi. Vu Nhai căn bản không có bất cứ cơ hội nào...

Trong lòng Vu Nhai vẫn rất lo lắng cho đám người Thủy Tinh. Hắn cũng không biết ở trong trận đại chiến này, đám người Thủy Tinh có gặp phải nguy hiểm. Nhưng bất kể thế nào có Tiểu Hắc đi vào, cho dù đánh không lại cũng có thể dẫn theo bọn họ trốn.

Vu Nhai chính là người ích kỷ như thế, mặc dù thiên địa hủy diệt, Vu Nhai cũng muốn để người thân và các bằng hữu của mình bình an.

A, không chỉ là thiên địa hủy diệt, cho dù chính hắn bị hủy diệt, hắn cũng không muốn nhìn thấy người thân và bằng hữu gặp chuyện không may.

Đương nhiên, Vu Nhai biết hiện tại Thủy Tinh vẫn còn sống sót. Phải biết rằng, Quang Ma Kinh của Thủy Tinh cùng Tiểu Hắc có thể liên lạc với nhau. Mặc dù không có thời gian đối thoại, nhưng ít ra Tiểu Hắc có thể cảm ứng được Thủy Tinh tồn tại. Lúc này, trong cuộc chiến đấu ở Độc Cô Thần Thành Thủy Tinh đương nhiên cũng có thể cảm ứng được Tiểu Hắc tồn tại. Tiểu Hắc tới, Thủy Tinh cũng xác định Vu Nhai đến.

A, ở trong Tử Vực Tinh Không không cảm giác được. Nhưng chỉ cần đi vào trong tầng khí quyển là có thể cảm nhận được...

Lúc mới bắt đầu, Thủy Tinh còn có chút nghi ngờ Ma Thiên Chân Thần nói vậy có phải chỉ muốn cho mọi người thoải mái chiến đấu hay không. Nhưng hiện tại nàng mới xác định được lời Ma Thiên Chân Thần nói là sự thật. Bởi vậy nàng cũng truyền đạt cho những người khác. Độc Cô gia càng tin tưởng lời Thủy Tinh nói hơn.

- Chít...

Tiểu Hắc hiện lên công kích Thiên Bằng Hoàng. Nó liếc mắt nhìn Vu Nhai, sau đó kêu lên một tiếng chít. Nó quyết định thật nhanh, mở ra không gian phóng về phía Độc Cô Thần Thành.

Nó có thể hiểu được suy nghĩ của Vu Nhai. Nó sẽ đi ngay bây giờ để bảo vệ Thủy Tinh và người thân Vu Nhai.

- Muốn chạy trốn sao? Cho dù ngươi là Liệt Không Thử cũng đừng mơ tưởng có thể chạy thoát trước tốc độ của ta.

Thiên Bằng Hoàng rít gào, truy kích phía sau.

Trong nháy mắt, hai thần thú khủng bố nhất trên đại lục Thần Huyền đã biến mất. Mãi đến lúc này, Vu Nhai mới biết được hóa ra Thiên Bằng thú kim sắc cũng là một trong sáu đại thần thú trong truyền thuyết bên người Thần Huyền Sáng Thủy Thần. Đương nhiên, thoạt nhìn Thiên Bằng thú kim sắc không thể trân quý được bằng Liệt Không Thử. Đế quốc Huyền Binh từ lúc mới bắt đầu lập quốc đã có Thiên Bằng thú kim sắc trấn thủ. A, thần thú chỉ là thú, cũng không phải là linh, càng không thể gọi là thần, không có khả năng sống tới mấy nghìn tuổi. Qua mỗi đời chỉ truyền xuống một. Mặc dù rất ít nhưng không phải hoàn toàn không tồn tại.

Liệt Không Thử, ở thời đại Cổ Ma ngẫu nhiên xuất hiện sau đó biến mất. Như Tiểu Hắc, vẫn cách hai thời đại lớn, sau đó trứng ấp mới xuất hiện. Tiểu Hắc lớn lên không bao lâu, chí ít đã đạt được cảnh giới như Thiên Bằng Hoàng...

Thiên Bằng Hoàng thoạt nhìn là tiềm lực đã hết. Nhưng tiềm lực của Tiểu Hắc lại chưa hoàn toàn bị khai phá.

Đương nhiên, Thần Huyền Sáng Thủy Thần trong truyền thuyết rốt cuộc là ai, có tồn tại hay không, không có ai biết. Ngay cả Nguyên Giới Chân Thần cũng không rõ ràng lắm. Chỉ là Nguyên Giới Chân Thần và Vu Nhai hiện tại đều rất nghi ngờ, Thần Huyền Sáng Thủy Thần chính là người sáng tạo Nguyên Giới.

Đối với Nguyên Giới Chân Thần mà nói, những điều này cũng chỉ là theo lời đồn đại. Nhưng sáu đại thần thú quả thực rất khủng khiếp. Đương nhiên, cho đến nay, sáu đại thần thú chỉ xuất hiện hai mà thôi, Đó chính là Liệt Không Thử và Thiên Bằng thú kim sắc. Những thần thú khác ở thời đại Cổ Ma, tinh linh và nhân loại cũng chưa từng xuất hiện.

Thậm chí ở thời đại của thần cũng chưa từng xuất hiện qua...

- Vu Nhai, ngươi thật ra nên nghĩ kỹ đi. Liệt Không Thử đã biến mất. Ngươi còn có chiêu gì nữa?

Kinh Hoàng liếc nhìn hai đại thần thú biến mất, rồi nhìn Vu Nhai nói:

- Hay là ngươi nhận thua? Để Liệt Không Thử đi cứu người ngươi muốn cứu sao?

- Chịu thua? Tính cách của Vu Nhai ta quả thực không giống với những người khác. Quả thật có hai chữ chịu thua này. Đánh không lại hoặc không thể không chết, ta đương nhiên sẽ không chọn đi tìm chết. Nhưng... Ta cũng không phải đánh không lại!

Lúc mới đầu giọng điệu Vu Nhai rất thản nhiên. Nhưng càng nói, khí thế của hắn lại càng bạo phát. Khí phách vương giả chi đạo Thần Hoàng trong nháy mắt này được thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn.

Lúc này còn có thể phát ra khí thế như vậy, chứng minh hắn vẫn mang theo tự tin mãnh liệt. Chỉ nghe hắn nói:

- Kinh Thiên Nhất Kiếm còn có vài kiếm nữa đúng không? Nhưng mỗi kiếm đánh xuống đều phải chuẩn bị thật tốt. Ta tin tưởng Kinh Thiên Chân Thần tuyệt đối không sẽ tùy tiện ném một kiếm xuống. Đương nhiên, nếu như hắn có thể tùy tiện ném xuống là tốt nhất. Nói không chừng Huyền Nguyên Chi Lực tiêu hao hết sạch, vẫn không giết chết được Lạc Thiên Kiếm Linh.

- Dù vậy thì thế nào. Đúng, ngươi còn có một chút thời gian. Nhưng trong chút thời gian này, ngươi bị nhốt, ngươi có thể làm được gì?

Kinh Hoàng cũng không nghĩ tới Vu Nhai còn có thể có biểu hiện như vậy. Nếu như đổi hắn thành Vu Nhai, hắn cũng chỉ có thể nhận mệnh. Nhưng trong lời đồn gia hỏa này hoàn toàn không có quá nhiều anh hùng khí khái. Có đôi khi, gia hỏa này thậm chí đánh không lại sẽ trốn. Tại sao lúc này hắn vẫn bình tĩnh như vậy?

- Ta có thể làm cái gì sao? Ha hả, ta có thể giết ngươi cũng như phá vỡ kết giới của các ngươi.

Vu Nhai dường như khoác lác, không ngờ lại mạnh miệng như vậy. Nếu như nói những lời như vậy là phô trương thanh thế, vậy quả thực đã coi thường chỉ số thông minh của Kinh Hoàng và các Thần Hoàng bố trí kết giới. Hoặc sự thông minh của hắn đã xảy ra vấn đề gì đó? Phải biết rằng, vừa rồi khi va chạm với Kinh Hoàng, nếu không phải Thôn Thiên Kiếm cường đại hơn kiếm của Kinh Hoàng, tuyệt đối sẽ bị yếu thế một cách đặc biệt rõ ràng.

Mặc dù cầm Thôn Thiên Thần Kiếm loại tồn tại nghịch thiên này, Vu Nhai vẫn yếu thế.

Ngay cả Kinh Hoàng cũng đánh không lại, nói gì tới chuyện giết chết Kinh Hoàng, lại còn nói tới chuyện loại bỏ kết giới? Hiện tại kết giới cũng không dao động, vẫn vây chặt Vu Nhai. Tuy rằng nghĩ đến chuyện, nếu như mấy đại Thần Hoàng phối hợp với Kinh Hoàng bao vây tấn công Vu Nhai, rất có khả năng chớp mắt đánh Vu Nhai thành cặn bã, nhưng ba đại Chân Thần của Kinh Thiên thật sự không dám đánh cược. Hiện tại không thể xuất hiện một chút bất ngờ nào.

- Giết ta? Phá kết giới sao? Ha ha... A?

Kinh Hoàng thật sự không nhịn được bật cười. Thậm chí ngay cả kết giới xung quanh cũng rung lên nhè nhẹ. Hiển nhiên mấy đại Thần Hoàng này cũng rất muốn cười.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,755
Điểm cảm xúc
495
Điểm
83
Chương 1958: Muốn giết ngươi (2)
Nhưng rất nhanh bọn họ đã cười không nổi nữa. Bởi vì vô số Thần Binh ở trong kết giới xông ra. Đó là binh trận của Vu Nhai.

Ở trong mắt người khác tất nhiên là binh trận. Nhưng ở trong mắt Vu Nhai, đây là Binh Điển Thần Trận độc nhất vô nhị của hắn.

Xôn xao...

198 loại Huyền Binh trực tiếp xông về phía Kinh Hoàng, giống như một trận mưa Huyền Binh.

- Binh trận của Nguyên Giới mới, từng cái đều là Thần Binh nghịch thiên, gần với tồn tại của thần kiếm chữ thiên. Quả nhiên khủng khiếp. Đáng tiếc chủ nhân trận pháp còn quá yếu. Trận này vẫn không nhốt được ta.

Kinh Hoàng có chút khiếp sợ. Chợt thần lực bản mạng kim sắc va chạm mạnh vào Binh Điển Thần Trận. Binh Điển Thần Trận cực lớn không ngờ không lấn át được lực lượng của hắn. Giống như lời hắn nói, Vu Nhai vẫn quá yếu sao?

- Giết...

Thật sự quá yếu như Kinh Hoàng nói sao? Chưa thử qua làm sao biết được?

Không nói nhiều lời vô nghĩa, Vu Nhai nhẹ nhàng thốt ra một chữ Giết. Trong nháy mắt, Binh Điển Thần Trận phát ra sát ý khủng khiếp. Đó là lực lượng sát trận cấp bậc hoàn chỉnh. Đồng thời, 192 góc phù văn đã xuất hiện ở trong Binh Điển Thần Trận. Đoạn Thiên Chân Thần nhìn thấy, cũng cảm thấy thèm khát.

Đương nhiên, bản thân lực lượng binh trận cũng ngưng kết đến trạng thái cường đại nhất mà Vu Nhai có khả năng đạt được...

Hiện tại Binh Điển Thần Trận không thể giống như trước đây khi Hoa Nộ Hải muốn đánh là có thể đánh nổ nữa. Hiện tại bất kể là binh trận, phù văn trận hay sát trận, đã là tồn tại đạt đến gần đỉnh phong.

Đúng, Vu Nhai có thể vẫn quá yếu. Khống chế trận pháp khủng khiếp này vẫn còn có phần không bằng các Chân Thần. Nhưng nếu trận pháp được gọi là trận pháp, bản thân sẽ có thứ vượt qua nhân lực.

Đúng vậy, mặc dù không cần Vu Nhai khống chế, trận pháp cũng có thể phát huy ra lực lượng vô cùng kinh khủng. Lại phối hợp với Vu Nhai chủ nhân của trận này, như vậy lực lượng cũng không chỉ đơn giản như 1 thêm 1 bằng 2...

- Kinh Hoàng, ta căn bản chưa từng muốn vây khốn ngươi, mà là muốn giết ngươi.

Sau khi toàn bộ lực lượng của trận pháp được điều động ra, Vu Nhai mới lạnh lùng nói ra một câu như vậy. Toàn thân hắn liền chui vào trong trận pháp. Bởi vì sự gia nhập của hắn, lực lượng trận pháp càng bạo phát một cách toàn diện. Kinh Hoàng bị kim quang của trận pháp này che phủ.

Hắc, trước đây Vu Nhai lấy sát trận từ trong Lục Thiên Thần Trận ném ra, cũng có thể ngăn cản Kinh Thiên Nhất Kiếm. Hiện tại, Binh Điển Thần Trận này đã cường đại hơn nhiều so với sát trận lúc trước. Chẳng qua là khi sát trận bị đánh thành mảnh nhỏ sẽ không liên lụy đến Vu Nhai. Nhưng Binh Điển Thần Trận còn là Huyền Binh bản mạng của Vu Nhai. Nếu như bị đánh quá thảm, Vu Nhai vẫn sẽ bị tổn thương.

Nhưng dựa vào lực lượng của cá nhân Kinh Hoàng, không có khả năng đánh nổ trận pháp giống như Kinh Thiên Nhất Kiếm.

Hơn nữa, Vu Nhai thậm chí có khả năng mượn lực lượng trận pháp giết chết Kinh Hoàng.

Vu Nhai thậm chí đã biến mất ngay trước mắt của ba đại Nguyên Giới Chân Thần. Hắn đã trốn vào trong Binh Điển Thần Trận. Ở nơi này chính là sân nhà của hắn, lại thêm năng lực tiềm hành khủng khiếp, căn bản không có người nào có thể phát hiện ra. Hành động ám sát của hắn đã được triển khai.

Đúng vậy, chỉ bằng vào biểu hiện của Binh Điển Thần Trận hiện tại cũng đủ để nói rõ Vu Nhai vừa nói giết Kinh Hoàng, phá kết giới không phải chỉ là mạnh miệng.

- Quả nhiên như chúng ta dự đoán, trận pháp của hắn đã cường đại đến mức cho dù chúng ta đánh xuống một kiếm chữ thiên cũng sẽ không chết. Nếu như Kinh Hoàng đuổi theo tiếp tục đấu cùng hắn, chỉ sợ nguời chết sẽ là Kinh Hoàng.

Ánh mắt Huyền Thiên Chân Thần chớp động nói.

- Hoàn toàn chính xác. Chỉ dựa vào lực chiến đấu của một người, Kinh Hoàng cũng chỉ cường đại hơn so với Vu Nhai hiện tại một chút. Nà bây giờ Vu Nhai nắm giữ tổ hợp trận pháp khủng khiếp như vậy, càng có thể tùy tâm sở dục khống chế trận pháp này. Hơn nữa thời điểm Vu Nhai còn rất yếu, hắn đã có năng lực tiềm hành và ám sát khủng khiếp. Sợ rằng Kinh Hoàng sẽ gặp nguy hiểm. Hắn lại xem thường Vu Nhai. Kinh Thiên, ngươi còn có bố trí gì nữa không?

Đoạn Thiên Chân Thần cũng hỏi:

- Cũng không thể để các Thần Hoàng tạo thành kết giới ra tay đối phó với Vu Nhai trong trận chứ?

- Tuyệt đối không thể. Kết giới phải được duy trì vĩnh viễn. Vu Nhai hiện tại, bất kỳ ai trong chúng ta cũng không thể nhìn thấu. Nói không chừng lúc nào đó ngay cả chúng ta cũng không kịp chuẩn bị hành động.

Kinh Thiên Chân Thần lạnh lùng nói:

- Ta còn có một lo lắng. Chính là tổ hợp binh trận này của Vu Nhai rất có khả năng còn có năng lực đánh nổ kết giới. Thật không nghĩ tới thời gian mới qua không lâu, trận pháp của hắn lại cường đại đến mức như vậy. May là ta còn có chút chuẩn bị, vì Vu Nhai để lại một Kinh Thiên Nhất Kiếm.

- Cái gì, Kinh Thiên Nhất Kiếm? Ngươi muốn lãng phí một kiếm ở trên người Vu Nhai sao?

Huyền Thiên và Đoạn Thiên đồng thời cả kinh nói.

- Hừ, bây giờ ta còn có đủ năng lượng đánh ra năm kiếm. Lãng phí một kiếm ở trên người Vu Nhai, nếu có thể bảo đảm tuyệt đối không thể sai sót, vậy chính là đáng giá. Còn lại bốn kiếm có một kiếm sẽ ngăn cản Lạc Thiên Nhất Kiếm liều mạng cuối cùng của Độc Cô gia. Nhưng ta còn có đủ ba kiếm nữa. Lẽ nào ba kiếm này còn không hủy diệt được Lạc Thiên sao?

Kinh Thiên Chân Thần khẽ nói.

Dừng lại một chút. Kinh Thiên Chân Thần lại nói:

- Lại nói, nếu quả thật xui xẻo ngay cả ba kiếm cũng không hủy diệt được, không phải còn có Đoạn Thiên ngươi sao?

- Hắc hắc hắc...

Nghe được Kinh Thiên Chân Thần nói vậy, Huyền Thiên Chân Thần có phần sững sờ, sau đó chợt cười hắc hắc.

Hiển nhiên hắn biết Kinh Thiên Chân Thần nói vậy là có ý gì. Đoạn Thiên Chân Thần dưới tình huống không có người nào nhìn thấy, linh thể thoáng co rúm lại. Cuối cùng hắn mới phát ra tiếng cười hắc hắc không thoải mái lắm.

- Các Thần Hoàng tạo thành kết giới nghe lệnh. Mở ra kết giới.

Kinh Thiên Chân Thần không để ý đến cảm nhận của Đoạn Thiên Chân Thần. Sau khi nói xong, hắn trực tiếp quay về phía các Thần Hoàng hạ lệnh. Đương nhiên, mệnh lệnh của hắn được trực tiếp truyền lại đến trong đầu các Thần Hoàng, cũng sẽ không để cho Vu Nhai nghe được.

Trong nháy mắt, các Thần Hoàng tạo thành kết giới thoáng sửng sốt một chút. Sau đó tất cả không do dự, trực tiếp lặng lẽ mở một lỗ hổng nhỏ phía trên kết giới.

Từ lúc bọn họ vạch ra kế hoạch vây khốn Vu Nhai, Kinh Thiên Chân Thần đề cập qua với bọn họ, chuyện có thể sẽ đánh xuống Kinh Thiên Nhất Kiếm.

Mặc dù không đề cập qua, bọn họ cũng chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh của Kinh Thiên Chân Thần.

Vu Nhai tạm thời còn không biết Kinh Thiên Chân Thần sẽ định lãng phí một kiếm ở trên người hắn. Nói thật ra, trước đó, Vu Nhai cũng không biết Binh Điển Thần Trận của hắn hiện tại cường đại tới mức nào. Nhưng bây giờ hắn đã biết. Hắn nắm chắc sáu thành, có thể dựa vào Binh Điển Thần Trận giết chết Kinh Hoàng bị nhốt ở bên trong. Hắn còn có ba thành sẽ dựa vào Binh Điển Thần Trận miễn cưỡng phá được kết giới phía ngoài.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,755
Điểm cảm xúc
495
Điểm
83
Chương 1959: Lãng phí trên người ta
Đương nhiên, trước khi phá kết giới nhất định phải tiêu diệt Kinh Hoàng. Nếu không, giữ lại tồn tại đáng sợ này ở phía sau, hắn làm sao có thể an tâm phá kết giới được?

Hiện tại Vu Nhai càng tự tin hơn chính là, chỉ cần hắn có thể lao ra khỏi kết giới cũng như trở lại Độc Cô Thần Thành, vậy cho dù Kinh Thiên Nhất Kiếm điên cuồng đánh xuống, hắn cũng có thể bảo vệ được Lạc Thiên Kiếm Linh mà không chết, hoàn thành hành động mở ra con đường thông thiên.

Đúng vậy. Lúc này Vu Nhai mới ý thức được, hắn nắm giữ Binh Điển Thần Trận, quả thật đã là cao thủ đệ nhất Thần Huyền.

Nói chung, hiện tại trước hết phải chém giết Kinh Hoàng đã.

Nếu như không thể phá được cục diện trước mắt, đệ nhất cao thủ gì đó cũng chẳng qua cũng chỉ là mây khói, không có ý nghĩa gì cả.

Lại nói, hắn chỉ là đệ nhất cao thủ Thần Huyền sinh mạng thân thể thuần máu thịt. Hắn vẫn không có cách nào bao trùm được Nguyên Giới Chân Thần...

Cứ như vậy, Vu Nhai điên cuồng khống chế Binh Điển Thần Trận giết chết Kinh Hoàng. Ba đại Luân Chuyển Thần Ấn: Khống, Quan và Linh bị hắn phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.

Lúc này Kinh Hoàng thật sự bị đánh chỉ có khả năng chống đỡ. Lúc bắt đầu, hắn thật sự cho rằng Binh Điển Thần Trận của Vu Nhai không thể làm được gì. Giống như lời hắn nói, Vu Nhai người chủ trận này cũng không may mắn giống như Nguyên Giới Chân Thần. Hơn nữa Hoa Nộ Hải đã từng đánh tan binh trận thần trận. Hắn lại cường đại hơn Hoa Nộ Hải rất nhiều. Chẳng lẽ còn đánh không tan được sao?

Chỉ tiếc rằng, hắn không ngờ được khoảng thời gian Vu Nhai đang bị vây khốn trong Kinh Thiên Nguyên Giới lại tiến bước nhanh như vậy. Hắn cũng không biết trước đây Binh Điển Thần Trận thật ra rất không hoàn mỹ. Khi đó Vu Nhai căn bản không có thời gian gia nhập phù văn trận và sát trận cường đại vào trong Binh Điển Thần Trận. Mà bây giờ Binh Điển Thần Trận chính là tồn tại gần như hoàn mỹ...

Vẫn là lời nói kia, không được hoàn mỹ chỉ bởi vì Vu Nhai còn chưa đủ cường đại.

Phù văn chủ yếu là phòng thủ, khiến Kinh Hoàng không đột phá ra được; Binh trận chủ lực, có lực công kích cường đại; Sát trận chủ giết, trên lực công kích cường đại vẫn mang theo sát ý hoàn mỹ. Nếu như là Thần Hoàng bình thường bị bao vây tấn công như vậy, sợ rằng chết sớm.

Ngẫm lại chỉ biết, ở trong nơi khởi nguồn Nguyên Giới, có vài trận pháp có thể uy hiếp được Thần Hoàng. Giống như binh trận của Huyền Thiên Chân Thần lúc đó. Sau khi có người chủ trận như Huyền Thiên Chân Thần ở đó, cũng chuẩn bị giết chết Thần Hoàng của Độc Cô gia thậm chí là dân Cổ Duệ ở bên trong. Binh Điển Thần Trận của Vu Nhai gần như cường đại hơn so với bất kỳ một trận pháp nào trong nơi khởi nguồn Nguyên Giới.

- Vô liêm sỉ, con kiến hôi đáng chết...

Kinh Hoàng bị đánh rất chật vật. Nhưng hắn tạm thời không đột phá ra được. Tuy rằng hắn còn có con bài cường đại chưa lật. Nhưng hắn không muốn sử dụng sau. Nghĩ đến con bài chưa lật này, Kinh Hoàng liền không nhịn được khóe miệng điên cuồng co rút. Đó là thứ để hắn dùng để chạy trối chết.

Nghĩ đến chạy trối chết, trong đầu hắn liền nghĩ đến Kinh Hoàng thời đại Tinh Linh và thời đại Cổ Ma trong lịch sử. Kết quả, bọn họ lại không mấy được quan tâm. Hắn cũng không muốn có kết quả giống như bọn họ. Hắn muốn trở thành sau này người thống trị đại lục Thần Huyền, mặc dù tương lai hắn chết đi. Hắn cũng muốn táng ở nơi vĩ đại nhất trong Thần Hoàng Mộ Thành, mà không phải là nơi bị người khác phỉ nhổ...

Hắn điên cuồng bạo phát, điên cuồng chống đỡ những công kích khủng bố dường như hỗn loạn, nhưng lại dường như có trật tự. Ở trong trận kim quang không ngừng chớp động. Ý thức lại điên cuồng quét ra bốn phương tám hướng. Hắn cũng biết về năng lực ám sát khủng khiếp của Vu Nhai.

Thực lực Vu Nhai bây giờ chỉ yếu hơn so với hắn một chút. Nếu như là ám sát, tuyệt đối có năng lực giết chết hắn.

- Sao?

Nhưng ngay thời khắc hắn đang vô cùng khẩn trương, hắn lại đột nhiên thả chậm tiết tấu. Trên mặt hắn chậm rãi hiện ra nụ cười quỷ dị. Vừa lúc đó, hắn cũng nhận được mệnh lệnh của Kinh Thiên Chân Thần truyền cho hắn. Hắn biết sự chật vật của hắn sắp kết thúc.

- Kinh Hoàng đang cười. Tại sao hắn lại cười ra thành tiếng như vậy?

Thật ra Vu Nhai đã sớm ẩn nấp ở xung quanh Kinh Hoàng, đang đợi thời cơ đánh ra một đòn trí mạng, muốn một đòn đánh chết hắn. Nếu như chỉ vị trọng thương, lấy khả năng hồi phục sức khỏe khủng khiếp của dân Cổ Duệ hắn, căn bản không thành vấn đề. Có thể nói, rất khó khiến Kinh Hoàng xuất hiện tình huống bị trọng thương. Trừ khi thực lực Vu Nhai cường đại hơn Kinh Hoàng rất nhiều. Nhưng sự thực là lực lượng bản thân Vu Nhai vẫn yếu hơn hắn.

Tuy rằng bây giờ Vu Nhai còn có chút thời gian, giống như hắn nói, Kinh Thiên Nhất Kiếm sẽ tìm đúng thời cơ mới có thể đánh về phía Độc Cô Thần Thành. Độc Cô gia cũng sẽ cố gắng bảo vệ tốt Lạc Thiên Kiếm Linh. Nhưng có trời mới biết Độc Cô Thần Thành còn có thể chống đỡ tới khi nào?

Nhưng ngay khi hắn kiên nhẫn chờ cơ hội, đột nhiên hắn lại phát hiện Kinh Hoàng nở nụ cười quỷ dị...

- Vu Nhai, phía trên.

Đúng lúc hắn đang nghi ngờ, Thôn Thiên Kiếm Linh đột nhiên nhắc nhở một tiếng. Sau khi Thôn Thiên Kiếm Linh thay đổi trở thành linh thể thật sự, thật sự đã cường đại hơn rất nhiều. So với Vu Nhai hiện tại, nàng đã mẫn cảm hơn nhiều. Theo bản năng, Vu Nhai cũng ngẩng đầu lên, sau đó sắc mặt điên cuồng biến đổi.

- Kinh Thiên Nhất Kiếm. Không ngờ Kinh Thiên Chân Thần lại lãng phí Kinh Thiên Nhất Kiếm ở trên người ta?

Vu Nhai không nhịn được khẽ kêu thành tiếng. Đúng vậy, ngay cả hắn cũng không nghĩ tới Kinh Thiên Chân Thần không ngờ lại có thể lãng phí Kinh Thiên Nhất Kiếm đặc biệt trân quý ở trên người hắn.

Phải biết rằng, hiện tại tiêu diệt Lạc Thiên mới là mục tiêu quan trọng nhất của bọn họ. Nhưng bất kể thế nào, nếu Kinh Thiên Nhất Kiếm đã đánh xuống, vậy hắn nhất định phải đề phòng.

Vu Nhai điên cuồng điều động lực lượng Binh Điển Thần Trận. Ngay cả phía bên Kinh Hoàng hắn cũng không để ý tới.

Vu Nhai đã từng cảm nhận được uy lực của Kinh Thiên Nhất Kiếm. Trong nháy mắt, một đạo kiếm quang thật lớn đã ngưng kết ở trên Binh Điển Thần Trận.

Trên kiếm quang mang theo sát ý mãnh liệt. Cùng lúc đó, dưới kiếm quang, toàn bộ phù văn của Binh Điển Thần Trận phóng ra ngoài. Ở phía trên Binh Điển Thần Trận bao trùm một lớp với vô số phù văn...

Ầm!

Ngay thời điểm Vu Nhai vừa bố trí xong phòng ngự cho Binh Điển Thần Trận, Kinh Thiên Nhất Kiếm liền giống như một con rồng ánh sáng lao nhanh, điên cuồng xuyên qua Tử Vực Tinh Không đánh xuống. Bạch quang chói mắt trực tiếp đập ở phía trên kiếm quang vừa ngưng kết ở phía trên Binh Điển Thần Trận.

Nghiền nát...

Kiếm quang của Binh Điển Thần Trận căn bản không phải là đối thủ, trực tiếp bị đánh thành mảnh nhỏ, lại nặng nề gập vào lớp phù văn trận dày.

- Phụt...

Trong nháy mắt, Vu Nhai không chịu nổi áp lực kinh khủng này, một ngụm máu tươi phun ra.

Phải biết rằng, hắn lại là người chủ trận của Binh Điển Thần Trận. Lớp phù văn trận lại bắt đầu xuất hiện từng vết nứt.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,755
Điểm cảm xúc
495
Điểm
83
Chương 1960: Như ngươi mong muốn
Chỉ qua một phần trăm giây, phù văn đã bị vỡ thành một lỗ thủng lớn.

Trong chớp mắt, Thần Binh bên trong Binh Điển Thần Trận phát ra từng tiếng nổ vang. Các Binh Linh phát ra từng tiếng kêu đầy thống khổ...

- Phụt...

Búng máu tươi thứ hai phun ra.

Vừa nói, tất cả Thần Binh trên Binh Điển Thần Trận đều là Thần Binh bản mạng của Vu Nhai. Thần Binh bản mạng bị thương hoặc bị hủy, Vu Nhai đều phải chịu áp lực. Đây chính là cái giá để hắn có thể thu phóng dễ dàng đối với Binh Điển Thần Trận. Nắm giữ lực lượng nghịch thiên như thế, nếu như không trả giá lớn cũng quá nghịch thiên đi. Chỉ có điều dù trả giá lớn như vậy, chí ít Vu Nhai có thể bảo đảm không chết dưới Kinh Thiên Nhất Kiếm.

- Tan ra...

Đúng vào lúc này, Vu Nhai không kịp lau đi vết máu tươi bên khóe miệng đã thấp khẽ quát một tiếng.

Binh Điển Thần Trận tan đi. Một lỗ thủng đủ cho Kinh Thiên Nhất Kiếm chui vào. Vu Nhai tất nhiên phải ra mặt ứng phó.

Tay Vu Nhai cầm búa Nguyệt Rèn, theo đài Nguyệt Rèn hung hăng đập tới.

Đài Nguyệt Rèn mang theo tinh quang sáng ngời, đón nhận Kinh Thiên Nhất Kiếm.

Lại là một tiếng nổ kinh thiên động địa. Đài Nguyệt Rèn chỉ ngăn cản được chốc lát, sau đó vẫn bị đập bay ngược trở lại. Lúc này Vu Nhai cũng đã tranh thủ đủ thời gian. Lá chắn đại địa lại che chắn ở trước người, giống như quân lâm thiên hạ, muốn ngăn cản Kinh Thiên Nhất Kiếm...

Ở trước Kinh Thiên Nhất Kiếm, Vu Nhai có phần rất nhỏ bé. Nhưng lá chắn đại địa đã từng không chỉ một lần ngăn cản Kinh Thiên Nhất Kiếm.

Vu Nhai không có thời gian suy nghĩ nhiều. Luồng ánh sáng của Kinh Thiên Kiếm đã lao tới. Đương nhiên vẫn là một tiếng nổ khủng khiếp. Đối mặt với áp lực như vậy, sắc mặt Vu Nhai vô cùng lạnh lùng nghiêm nghị. Thực lực càng cường đại, hắn lại càng phát giác ra sự khủng khiếp của Kinh Thiên Nhất Kiếm.

Nhưng không biết vì sao, ánh mắt hắn lại chớp động vài cái...

- Vu Nhai, ta biết ngươi đang suy nghĩ gì. Ngươi muốn mượn lực lượng Kinh Thiên Nhất Kiếm phá tan kết giới đúng không? Vậy thử xem...

Đúng vào lúc này, một đạo kim quang lập tức đánh tới. Tất nhiên là Kinh Hoàng vừa thoát khỏi sự vây khốn của Binh Điển Thần Trận.

Nghe được âm thanh này, Vu Nhai không nhịn được biến sắc, bên trên khóe miệng có một tia cười khổ.

Đúng vậy, Kinh Thiên Nhất Kiếm đánh như thế, người khống chế kết giới đương nhiên còn muốn ở phía dưới phá thêm một lỗ hổng. Bằng không sợ rằng kết giới sẽ hủy. Nhưng tách ra một lỗ hổng để Kinh Thiên Nhất Kiếm qua, Vu Nhai chắc chắn sẽ mượn cơ hội này ra ngoài.

Hiện tại Vu Nhai lại ở phía dưới Kinh Thiên Nhất Kiếm. Hắn nhất định tình nguyện bị chấn động trọng thương cũng phải đi ra ngoài.

Ngang lúc đó, Kinh Hoàng bay tới sẽ không cho Vu Nhai có cơ hội làm vậy. Vu Nhai hai lần ba lượt nhân cơ hội thoát khỏi vòng vây, khiến các cao thủ của ba thế lực phía bên Kinh Thiên đã sớm có sự chuẩn bị. Nếu như Vu Nhai chống đỡ Kinh Thiên Nhất Kiếm và thoát khỏi vòng vây khốn, vậy nhất định sẽ bị Kinh Hoàng giết chết.

Bây giờ Kinh Thiên Nhất Kiếm bị cản trở ba lần đã không còn quá mạnh. Mặc dù Vu Nhai không có lá chắn đại địa cũng sẽ không bị tiêu diệt. Phải biết rằng, hắn ở trong Mệnh Hồng, đã đối mặt với Kinh Thiên Nhất Kiếm vô số lần. Bởi vậy, lúc này hắn vẫn còn năng lực bình tĩnh suy tính.

Vừa nghe được Kinh Hoàng nói, hắn không do dự, lá chắn đại địa trong tay hơi nghiêng đi. Mượn lực lượng của Kinh Thiên Nhất Kiếm, cả người bắn về phía Kinh Hoàng, lao tới phạm vi của Kinh Thiên Nhất Kiếm.

Ngay sau đó, một đạo kiếm quang kim sắc từ giữa Kinh Thiên Nhất Kiếm xẹt qua. Đó là Kinh Hoàng kiếm tấn công Vu Nhai.

Bởi vì Vu Nhai văng ra, một kiếm này tất nhiên không có hiệu quả. Chỉ lướt qua Vu Nhai. Cùng lúc đó, Kinh Thiên Nhất Kiếm cũng từ phía dưới kết giới chui vào, chậm rãi đập vào phía trên đại địa Thần Huyền, sau đó biến mất.

Trong nháy mắt, lỗ hổng mở ra phía trên kết giới đã hoàn toàn khép lại.

Thế giới trong kết giới lại trở nên yên tĩnh. Mấy đại Thần Hoàng hình thành kết giới vẫn ẩn nấp trong bóng tối. Không biết từ lúc nào Vu Nhai đã thu hồi lá chắn đại địa và đài Nguyệt Rèn.

Hắn vẫn không có thời gian lau đi vết máu bên khóe miệng. Hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm về phía trước.

Ở trước mặt hắn tất nhiên vẫn là Kinh Hoàng mặc kim giáp cầm kim kiếm...

Trong nháy mắt này, dường như thời gian bị dừng lại. Hai Thần Hoàng rất rất cường đại của đại lục Thần Huyền đứng đối diện ở trên không trung. Chậm rãi. trên mặt Kinh Hoàng hiện ra nụ cười lạnh, nói:

- Vu Nhai, ngươi không phải thích nhất là làm rùa đen rút đầu, trốn vào trong Lục Thiên Thần Ấn hoặc Nguyên Giới mới của ngươi sao? Vì sao vừa rồi không trốn vào trong đó? Như vậy đừng nói là chết, ngay cả bị thương ngươi cũng sẽ không bị.

Trong mắt Vu Nhai thoáng lóe lên tinh quang. Quả thực vậy. Nếu trốn vào Huyền Binh Điển hoặc trong Lục Thiên Thần Ấn quả thực có thể bảo đảm không bị thương. Nhưng mình khẳng định sẽ bị vây khốn. Trừ khi lại tự cho nổ Lục Thiên Thần Ấn.

Phải biết rằng, vừa rồi Kinh Hoàng cuối cùng đã đánh tới chính là dự đoán được chỉ mình mới có thể biết dùng Lục Thiên Thần Ấn hoặc Huyền Binh Điển. Đến lúc đó, nhất định sẽ bị bắt.

A, trốn ở trong tiểu thế giới Binh Linh của Huyền Binh bản mạng là không thể tự do hành động.

Cũng bởi vì nghĩ tới những điều này, Vu Nhai mới không dám sử dụng. Hắn mới lấy lui làm tiến, muốn mượn lá chắn đại địa thoát đi. Đáng tiếc, cuối cùng vẫn bị nhìn thấu nên thất bại.

Kẻ địch kia, hắn có thể suy nghĩ tới điều này, tâm tư của hắn sâu tới mức nào?

- Tại sao không nói chuyện? Có phải rất tuyệt vọng hay không?

Kinh Hoàng tiếp tục cười lạnh, lại tiếp tục nói:

- Nếu không ngươi lại dùng binh trận của ngươi thử xem. Vừa rồi không phải ngươi đã dùng nó để vây khốn ta sao? Còn thiếu chút giết chết ta. Vừa rồi ta thật sự đã bị dọa gần chết.

Kinh Hoàng nói đầy vẻ châm chọc. Hắn thấy Vu Nhai đã không có cơ hội nào nữa. Bởi vì binh trận của Vu Nhai vừa mới bị Kinh Thiên Nhất Kiếm đánh tàn phế. Chí ít trong khoảng thời gian ngắn không có khả năng hoàn toàn chữa trị. Không có trận pháp kia, mặc dù Vu Nhai có thể không bị bại ở trong tay hắn, cũng không có khả năng giết chết hắn hoặc là loại bỏ kết giới. Từ khi Kinh Thiên Nhất Kiếm bắt đầu đánh xuống, Vu Nhai nhất định không ra được nữa.

Chí ít Kinh Hoàng cho là như vậy.

- Như ngươi mong muốn...

Nhưng nghênh đón sự châm chọc của Kinh Hoàng không phải là sắc mặt Vu Nhai trở nên khó coi, mà từ trong cái miệng đầy máu đỏ tươi kia thốt ra bốn chữ.

198 loại Huyền Binh lại được Vu Nhai cho ra ngoài...

- Cái gì?

Sắc mặt Kinh Hoàng đại biến. Vừa rồi hắn nói sợ gần chết không phải là nói đùa.

Lẽ nào binh trận của Vu Nhai cũng không bị tổn thất nặng nề sao?

Không chỉ hắn biến sắc, ba đại Chân Thần đều biến sắc.

Nếu như binh trận của Vu Nhai còn có thể phát huy ra trăm phần trăm lực lượng, vậy bọn họ cũng không có nhiều Huyền Nguyên Chi Lực để lại cho hắn thêm một kiếm.

Đến lúc đó, chỉ sợ cũng chỉ có thể dựa vào Kinh Hoàng và các Thần Hoàng xung quanh kết giới cùng hắn kéo dài thời gian.
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top