Lượt xem của khách bị giới hạn

[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 820: Làm hắn điên
Ứng thiếu soái tiếp tục bảo:

- Thật tình cờ, chúng ta cũng đến giúp Tinh linh tộc. Nhân loại khinh người quá đáng, là một thành viên của bách tộc loạn địa chúng ta không thể trơ mắt nhìn hàng xóm bị khi dễ mà không ra tay giúp.

Bố Ân Đặc phóng khoáng nói:

- Ha ha ha ha ha ha! Nói rất đúng, đáng tiếc Ải Nhân tộc chúng ta có quan hệ phức tạp với nhân loại nên không tiện quang minh chính đại ra tay, chỉ có thể hành động đơn độc. Ta cũng gai mắt bọn họ, sớm muốn đánh cho một trận.

Bố Ân Đặc tỏ rõ việc bắt trói nhân loại đưa tới Tinh linh tộc là hành động hỗ trợ cá nhân, không liên quan Ải Nhân tộc và bộ lạc của họ.

- Ha ha ha ha ha ha! Cũng tiện nhìn xem có thể đổi chút rượu trái cây Tinh linh để uống không. Phải rồi, hai vị là trưởng lão Tinh linh tộc đúng không? Không biết . . .

Sương trưởng lão trả lời ngay:

- Không thành vấn đề, nhờ ơn Bố Ân Đặc công tử quan tâm, chúng ta đương nhiên sẽ dâng lên rượu trái cây.

Sương trưởng lão vung tay, mấy bình chất lỏng xanh biếc bay vào tay Bố Ân Đặc.

Sương trưởng lão ngần ngừ một lúc, lên tiếng:

- Nếu Bố Ân Đặc công tử đã đến hay là cùng vào ngồi chơi? Nhấm nháp rượu của Tinh linh tộc trong lãnh địa Tinh linh tộc chúng ta sẽ có cảm hứng hơn là nơi khác. Hơn nữa Bố Ân Đặc công tử và Ứng thiếu soái quen biết nhau, cũng tiện ôn chuyện.

- Cái này, ta còn . . .

Ứng thiếu soái nghiêm mặt nói:

- Bố Ân Đặc công tử đừng nói lòng vòng, thế này không giống tính cách Ải Nhân tộc các ngươi. Lần này ta đến là có một số việc muốn bàn với Tinh linh tộc, đang lo không có nhân chứng, ai ngờ Bố Ân Đặc công tử đến.

Ứng thiếu soái không còn biểu hiện nhu hòa lúc nói chuyện với Tinh linh tộc, đúng là thấy người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ.

Đã nói đến tận đây, với tính cách của Ải Nhân tộc đương nhiên Bố Ân Đặc đồng ý ngay:

- Vậy sao? Thế thì được, ta không khách sáo nữa.

Đám người Tinh linh thần nỗ thứ hai, Lý trưởng lão dẫn đường đám Ứng thiếu soái, Ải Nhân tộc vào rừng Tinh linh.

Ba phương thế lực trò chuyện với nhau, đặc biệt là Tinh linh tộc nhân liên tục hỏi thăm Thú Đằng tộc, Ải Nhân tộc tìm được nhân loại ở chỗ nào, tộc nhân còn lại ở đâu.

Ứng thiếu soái nêu ý hợp tác chứ không chịu cung cấp tình báo miễn phí cho Tinh linh tộc, vì vậy gã không nói nhiều. Ứng thiếu soái chỉ nhấn mạnh nhân loại rất hung dữ, rất đáng sợ, còn cường điệu rất có thể nhân loại sẽ rời khỏi bách tộc loạn địa. Nếu đến địa bàn nhân loại thì Tinh linh tộc các ngươi còn mơ cứu tộc nhân về được sao?

Ba đại tộc đi đằng trước nói chuyện, Vu Nhai vãnh tai nghe, khóe môi cong lên:

- Ha ha, không biết Ải Nhân tộc sắm vai gì?

- Sự việc càng lúc càng thú vị, Ải Nhân tộc cũng tham gia vào. Ha ha, Ải Nhân tộc thật sự tình cờ đến đây sao?

- Cha nó, dùng mông nghĩ cũng biết là không thể nào.

Vì Vu Nhai biết nhiều tình báo nên mới nghi ngờ Ải Nhân tộc, Tinh linh tộc thì không biết có nghi hay không.

Sương trưởng lão hơi nghi ngờ nhưng bọn họ không biết là Ứng thiếu soái giở trò, cùng lắm nghi Ải Nhân tộc cũng đến nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của. Tuy nhiên Ải Nhân tộc muốn trấn lột bao nhiêu tứ? Ải Nhân tộc và Thú Đằng tộc không cùng tộc, chắc chắn sẽ không hợp tác chặt chẽ. Sương trưởng lão kéo Ải Nhân tộc vào để lúc đàm phán càng nắm chắc hơn.

Như Tuyết Đế Nhi đã nói, Ải Nhân tộc và nhân loại co quan hệ rất phức tạp, không thể đại biểu toàn tộc. Ải Nhân tộc có muốn nhặt của rơi thì chỉ được vài trò vặt vãy, có thế lực thứ ba này đàm phán dễ dàng hơn nhiều.

Sương trưởng lão không biết mọi tính toán của nàng nằm trong kế hoạch của Ứng thiếu soái.

Khắc Liệt Luân Tư mở miệng nói:

- Tiểu tử, Bố Ân Đặc này chắc là thiên tài của Kim Chuay đại bộ lạc Ải Nhân tộc, nếu có cơ hội hãy đả kích hắn thật mạnh vào. Không chỉ cơ thể mà làm hắn tan vỡ tâm lý, cứ ém hết vô sỉ ra đi!

Giọng Khắc Liệt Luân Tư trầm thấp chứa thù hận như thực chất, Huyền Binh Điển như bị đốt cháy.

Mắt Vu Nhai lóe tia sáng, nói ngay:

- Đã biết.

Khắc Liệt Luân Tư trầm giọng nói:

- Ừm! Với thực lực hiện tại của ngươi không cách nào báo thù thay ta, trước thu tiền lời đi.

Khắc Liệt Luân Tư lặn vào Huyền Binh Điển, gã cần bình tĩnh nếu không sẽ phát điên.

Tuy gần đây Khắc Liệt Luân Tư sống rất vui vẻ nhưng làm sao quên mối thù khắc cốt minh tâm?

Dường như Khắc Liệt Luân Tư ảnh hưởng Vu Nhai làm cảm xúc của hắn không phấn khởi như ban đầu. Chợt một bàn tay nhỏ nắm lấy tay Vu Nhai, hắn ngẩn ra liếc hướng Tuyết Đế Nhi. Khuôn mặt nhỏ nhắn căng cứng, đại nữ vương Tinh linh rất căng thẳng. May mắn vì dịch dung nên không đứng gần Tuyết Đế Nhi sẽ không nhận ra.

Vu Nhai cười nói:

- Đừng lo, tất cả nằm trong tay ta, mặc kệ bọn họ giở trò mèo gì cũng không thoát ra được. Chẳng phải nàng luôn bảo 1nlgian xảo sao? Bọn họ chỉ là Thú Đằng tộc, nàng cứ chờ cơ hội hoa lệ lên sân khấu đi.

- Ừm!

Tuyết Đế Nhi thật sự rất sợ, bởi vì quá ít kinh nghiệm khiến nàng bất an, vì Ải Nhân tộc xuất hiện, vì chút nữa nàng sẽ lấy thân phận khác gặp trưởng lão, vì rất nhanh sự việc sẽ có kết quả, bởi vì lần đầu tiên chiến đấu. Đại nữ vương Tinh linh vô cùng bất an, rất lo lắng. Dù Tuyết Đế Nhi ậm ừ nhưng tay vẫn nắm chặt tay Vu Nhai, dường như nắm tay hắn giúp nàng bình tĩnh hơn.

Vài Thú Đằng tộc nhân đi sau lưng Vu Nhai, Tuyết Đế Nhi đánh rùng mình. Khúc Khảo Nhĩ thật sự bị dụ!

Đường đi rất dài đối với Tuyết Đế Nhi, Tinh linh tộc cũng cùng cảm nghĩ. Nhưng con đường luôn có cuối, thánh thụ Tinh linh to lớn đã ngay trước mắt. Vô số Tinh linh đứng hai bên đường nhìn đội thú tộc mấy trăm người. Các Tinh linh có ngỡ ngàng, mong chờ, thù hận. Dần dần mọi người tiến vào cung điện Tinh linh giữa thánh thụ Tinh linh.

Có rất nhiều vệ binh Tinh linh chạy tới. Lúc trước Vu Nhai lẻn vào trung tâm cung điện không thấy vệ binh đâu, nhưng hiện tại Thú Đằng tộc mang nhiều người đến sao có thể không phái vệ binh canh gác?

Đến trước cửa chính cung điện, hơi thở sự sống cuồn cuộn ập đến. Cả đám nói một đống lời nhảm nhí cuối cùng vào thẳng chủ đề.

Sương trưởng lão nói với Ứng thiếu soái:

- Hiện giờ nữ vương của chúng ta đang bế quan, chỉ có các trưởng lão trong cung điện. Yên tâm, trưởng lão chúng ta đủ quyết định vài việc.

Sương trưởng lão sẽ không khai thật rằng nữ vương Tinh linh bị bệnh nặng, chỉ nói là nữ vương bế quan.

Ứng thiếu soái không mấy quan tâm:

- Vậy hãy hỏi thăm đại nữ vương giùm ta.

Với thân phận như Ứng thiếu soái không được nữ vương Tinh linh tiếp kiện là bình thường, mà chịu gặp gã cũng là bình thường, bây giờ Tinh linh tộc đang trong nước sôi lửa bỏng. Hoặc có lẽ Ứng thiếu soái sớm biết nữ vương Tinh linh bệnh nặng.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 821: Lộ rõ mặt thật (1)
Đám người lại nói một đống lời nước đôi, ra lệnh các thuộc hạ chờ ngoài cung điện. Ứng thiếu soái dẫn mấy cao thủ Hùng tướng quân đi vào. Trước khi nhóm Sương trưởng lão, Ứng thiếu soái vào trong có mời Bố Ân Đặc đi cùng. Vậy là cuộc đàmp hán ba chủng tộc mạnh nhất khu vực này đã bắt đầu.

Bên ngoài có nhiều binh sĩ Tinh linh tộc, không sợ đám Thú Đằng tộc làm bậy, thậm chí còn kêu nhiều mỹ nữ Tinh linh tộc đến đưa tặng rượu trái cây. Dĩ nhiên toàn là rượu bình thường.

Các mỹ nữ Tinh linh xuyên toa trong Thú Đằng tộc, mắt đám Thú Đằng tộc nhân dâm dê hận không thể lập tức nhào lên. Các mỹ nữ Tinh linh sợ hãi rụt rè. Đây là giai nhân và quái vật bản hiện thực!

- A, ngươi làm gì?

Cuối cùng có người kiềm không được nhéo một Tinh linh nữ xinh đẹp.

Cha nó, mấy ngày nay bắt mấy trăm Tinh linh mỹ nữ nhưng không thể đụng vào một ngón tay làm Thú Đằng tộc nghẹn gần chết. Mắt thấy thắng lợi ngay trước mắt hỏi sao Thú Đằng tộc nhân nhịn được?

- A! Đám khốn các ngươi!

Có một người hành động tất nhiên sẽ có vô số người bắt chước, Thú Đằng tộc là động vật sống theo bầy. Trong phút chốc cung điện Tinh linh thuần khiết đầy tiếng sói tru, bầy dê kêu be be, tình hình hỗn loạn.

- Dừng tay, đừng quên nơi này là đâu! Các ngươi còn dám làm gì thì giết không tha!

- A?

Các binh sĩ Thú Đằng tộc ngẩng đầu lên, thấy vô số mũi tên chĩa vào mình, các khuôn mặt tức giận. Thú Đằng tộc nhân cười khẩy, nhún vai, không hề sợ hãi ngừng lại.

Các Tinh linh mỹ nữ vội vàng chạy mất, rất là hoảng sợ. Trong tiếng hét chói tai xen lẫn giọng nói một Thú Đằng tộc nhân.

- Giết không tha? Ha ha ha ha ha ha! Đám Tinh linh tộc hèn nhát các ngươi dám giết chúng ta sao? Các ngươi cho rằng vẫn sống trong thời đại viễn cổ? Các ngươi muốn bị diệt tộc?

Một Tinh linh nam lạnh lùng nói:

- Các ngươi làm thử đi, chúng ta dám giết!

- Được thôi, giết đi, chúng ta đứng đây cho các ngươi giết. Nếu các ngươi không muốn cứu mấy trăm tộc nhân thì cứ giết!

Thú Đằng tộc nhân đứng yên tại chỗ, không sợ các mũi tên chĩa hướng mình.

- Giết đi, có giỏi thì cứ giết!

- Như thế nào? Chúng ta chỉ sờ một cái, các ngươi không cho chúng ta sờ thà nhìn mây trăm Tinh linh chết trong tay nhân loại sao? Bên nào nhẹ bên nào nặng, Tinh linh tộc các ngươi không biết phân biệt sao?

- Thì ra Tinh linh tộc là đồ ngu, ha ha ha ha ha ha!

Răng nanh của Thú Đằng tộc dần nhe ra. Đám Thú Đằng tộc nhân đều biết kế hoạch của Ứng thiếu soái, ít nhất là kế hoạch tầng ngoài. Đến một bước này Tinh linh tộc không thỏa hiệp cũng phải thỏa hiệp. Chắc chắn Ứng thiếu soái sẽ chiến thắng trở về!

Khi đó muốn bao nhiêu Tinh linh mỹ nữ cũng có.

Tiếng rống không dứt, các Tinh linh tộc nhân tức hộc máu. Nếu bọn họ giết người tại đây là không thể đàm phán, mấy trăm Tinh linh tộc rơi vào tay 'nhân loại' vĩnh viễn không về được. Đến bây giờ Tinh linh tộc nhân vẫn không nghi ngờ mọi chuyện là âm mưu của Thú Đằng tộc. Muốn bắt giữ mấy trăm Tinh linh tộc mà không lộ ra dấu vết, làm sao có thể?

Nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, Tinh linh tộc cảm thấy đây rõ ràng là Thú Đằng tộc thừa dịp nguy nan bắt chẹt, bọn họ sớm biết người đến không tốt lành gì.

Thú Đằng tộc nhân mới nãy nói chuyện tức giận quát:

- Còn không đưa rượu trái cây lên cho chúng ta? Còn nhiều huynh đệ không có rượu!

Các Tinh linh tộc tức run người, đặc biệt là những Tinh linh mỹ nữ, vừa nghĩ đến phải đưa rượu tiếp thì mặt trắng bệch không biết nên làm sao. Không lẽ cứ để mặc cho Thú Đằng tộc nhân sàm sỡ?

Cuối cùng một thủ lĩnh binh sĩ Tinh linh tộc vẫy tay, không tắc tội Thú Đằng tộc nổi buộc lòng phải nhịn.

Mặt Tuyết Đế Nhi ướt đẫm lệ, nếu Vu Nhai không che trước nàng thì đã bị phát hiện. Còn phải nhẫn nhịn sao? Đại nữ vương Tinh linh sắp không chịu nổi nữa.

Mắt Tuyết Đế Nhi long lanh nhìn Vu Nhai.

Vu Nhai chửi thề:

- Nếu không nhịn được thì . . . Đừng nhịn nữa. Nhịn là chờ thời cơ, xem đồng bạn, tộc nhân chịu khổ, trong tình huống này còn nhịn cái con khỉ! Làm thịt nó đi!

Tuyết Đế Nhi ngây người, sửng sốt nhìn Vu Nhai.

Đại nữ vương Tinh linh cứ nghĩ Vu Nhai sẽ khuyên nàng ráng nhịn, dù sao sự việc chưa rõ ràng. Không biết Ứng thiếu soái bàn bạc như thế nào với các trưởng lão Tinh linh tộc, gã sẽ đưa ra điều kiện quá đáng gì?

Vu Nhai tiếp tục bảo:

- Chúng ta chịu khổ không sao nhưng nhìn tộc nhân, người thân chịu khổ thì dù liều mạng cũng phải chiến đấu. Bọn họ là đối tượng nàng phải bảo vệ, không cho phép bị chút tổn thương.

Người đại nữ vương Tinh linh run lên, nàng phát ra ý chí chiến đấu chưa từng có.

Lúc trước Tuyết Đế Nhi nghe nãi nãi nói nhiều lần là phải phấn đấu vì tộc nhân, nàng cũng đặt quyết tâm rất nhiều lần, nhưng đó là quyết tâm trong hòa bình. Đại nữ vương Tinh linh không thật sự có cảm giác chiến đấu vì tộc nhân, bây giờ nàng đã biết cảm giác đó là gì.

Linh lực chậm rãi ngưng kết trong tay đại nữ vương Tinh linh.

Đang lúc Tuyết Đế Nhi chuẩn bị chiến đấu bỗng bị Vu Nhai quát ngăn lại:

- Chờ chút, có người đi ra!

Đại nữ vương Tinh linh thu linh lực về, bản năng liếc cửa đại điện. Không chỉ mình Tuyết Đế Nhi, mọi người cùng nhìn một hướng. Đàm phán kết thúc nhanh như vậy?

Người đi ra đầu tiên là Ứng thiếu soái và thuộc hạ. Thấy biểu tình bình tĩnh của Ứng thiếu soái ẩn chứa đắc ý, có vẻ gã rất vất vả không để lộ ra ngoài. Đi bên cạnh Ứng thiếu soái là Ải Nhân tộc, biểu tình của Bố Ân Đặc lộ rõ ra. Sau lưng hai người là Sương trưởng lão, mặt nàng âm trầm như mây đen tháng chạp, gió tuyết kéo đến. Nhìn là biết tình huống không ổn.

- Sương trưởng lão, xin hãy suy nghĩ kỹ điều kiện của ta. Ta cho cá ngươi hai canh giờ, hy vọng đến lúc đó cho chúng ta câu trả lời. Thật ra ta cũng muốn cho các người nhiều thời gian hơn, nhưng sợ nhân loại sẽ không cho thời gian.

Ứng thiếu soái phất tay kêu Thú Đằng tộc nhân, gã xoay người nói với Sương trưởng lão, thái độ vẫn nho nhã nhưng hơi gay gắt.

Ứng thiếu soái mới nói xong thì một Tinh linh nữ hưng phấn chạy tới, dường như không nghe rõ gã vừa nói gì.

Tinh linh nữ chào Sương trưởng lão:

- Sương trưởng lão!

Sau đó Tinh linh nữ nhìn hướng Ứng thiếu soái, nói:

- Xin ngươi hãy kiềm chế thuộc hạ của mình đi, bọn họ động tay động chân với thiếu nữ Tinh linh tộc chúng ta, còn vênh váo.

Tinh linh nữ là một trong số những Tinh linh ở bên ngoài lãnh địa trò chuyện rất vui với Ứng thiếu soái. Tinh linh nữ cảm thấy nho nhã như Ứng thiếu soái chắc chắn sẽ không để thuộc hạ làm bậy nữa.

- Vênh váo? Động tay động chân? Có chuyện gì? Lang Vưu Lạp, ngươi hãy nói đi!

Lang Vưu Lạp chính là Lang đại nhân lúc Vu Nhai, Tuyết Đế Nhi lẫn vào Thú Đằng tộc đã gặp, cũng là người mới rồi la lớn nhất.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 822: Lộ rõ mặt thật (2)
Lang Vưu Lạp đi ra, hai nắm tay chắp vào nhau nói thẳng:

- Là thế này, Ứng thiếu soái đại nhân. Chúng ta thấy thiếu nữ Tinh linh xinh đẹp nên định lấy về làm thê tử. Đại nhân cũng biết là Thú Đằng tộc cầu ái rất trực tiếp, có lẽ hơi đột ngột đối với Tinh linh tộc khiến bọn họ hiểu lầm thành vênh váo.

Ứng thiếu soái cười to bảo:

- Thì ra là vậy, ha ha ha ha ha ha! Các huynh đệ nhà ta thật ra không tệ, nhiều người chưa có lão bà. Chúng ta rất nhanh sẽ thành người một nhà, các tỷ muội Tinh linh tộc đừng xấu hổ như vậy.

Tinh linh nữ ngây người, vội nói:

- Không phải vậy, bọn họ còn sờ chúng ta . . .

- Sờ? Rất bình thường, giữa phu thê sờ nhau có gì không đúng?

Ứng thiếu soái ngạc nhiên nhìn Tinh linh nữ, đây không phải thổ lộ nữa mà trực tiếp xác thực quan hệ phu thê, không khác gì cướp người.

Ứng thiếu soái tiếp tục bảo:

- À à, ta biết rồi, Tinh linh tộc các người ngại ngùng sao? Không thể quan hệ nam nữ giữa ban ngày đúng không? Ta hiểu, hiểu. Vậy đi, các người nhìn trúng ai, muốn đưa ai về nhà làm lão bà thì tìm chỗ tối chút rồi hãy dùng tứ chi thổ lộ.

- Ha ha ha ha ha ha! Đúng đúng, Ứng thiếu soái đại nhân, tại chúng ta lúc trước quá trực tiếp. Chúng ta xin lỗi, ha ha ha ha ha ha!

- Ứng thiếu soái, không phải như ngươi nói, chúng ta . . .

Sương trưởng lão tức giận quát:

- Ứng thiếu soái, ngươi đừng quá đáng, đừng quên chỗ này là đâu!

Sương trưởng lão nhìn hướng Tinh linh nữ, gắt giọng:

- Lui xuống, đừng ở đây mất mặt!

Tinh linh nữ ngạc nhiên, có chuyện gì vậy?

Sương trưởng lão không quan tâm Tinh linh nữ chỉ mấy giờ đã bị Ứng thiếu soái quyến rũ chết đi sống lại, nàng nhìn hướng gã.

Sương trưởng lão lạnh lùng hỏi:

- Ứng thiếu soái, đây là thái độ người đàm phán với chúng ta sao?

Ứng thiếu soái biểu hiện rõ ra mặt, nói lời như thế hỏi sao Sương trưởng lão không hiểu ý? Ứng thiếu soái càng làm càng quá đáng.

Ứng thiếu soái không còn bộ mặt thân thiện, lạnh băng nói:

- Cho nên Sương trưởng lão, ta thật lòng thật dạ đến đàm phán, đừng để ta thất vọng. Hôm nay nếu ta không cưới được đại nữ vương của các người, chờ ta cung cấp chút tình báo là thuộc hạ của ta sẽ có lão bà ngay.

Ý của Ứng thiếu soái rất rõ ràng, gã có hai điều kiện. Một là cho gã cưới đại nữ vương của Tinh linh tộc, sau đó gã sẽ giúp cứu người. Thứ hai nếu Ứng thiếu soái không cưới được đại nữ vương mà Tinh linh tộc muốn tình báo thì thuộc hạ của gã sẽ làm bậy.

Khi đó bọn họ ít nhất sẽ bắt mấy chục thiếu nữ Tinh linh.

Đây là lãnh địa của Tinh linh tộc, tại sao Ứng thiếu soái dám ăn nói kiểu đó? Rất đơn giản, mới rồi câu uy hiếp tương tự Ứng thiếu soái đã nói với các trưởng lão trong đại điện, nếu gã chết tại đây thì Thú Đằng tộc sẽ tấn công rầm rộ.

Càng khiến các trưởng lão điên cuồng là Ải Nhân tộc không phải tình cờ đến, rõ ràng Bố Ân Đặc thêm mắm thêm muối tung tín hiệu uy hiếp. Ví dụ Ải Nhân tộc bọn họ có quan hệ rất phức tạp với nhân loại nhưng cùng Tinh linh tộc các ngươi thì không. Ví dụ Ải Nhân tộc có giao thiệp thương nghiệp với nhân loại, mua bán Tinh linh dễ như chơi, rất có lợi nhuận.

Uy hiếp, uy hiếp rõ rành rành.

Thú Đằng tộc, Ải Nhân tộc không dám hoàn toàn trở mặt, nếu không thì chẳng cần rắc rối như vậy. Thú Đằng tộc sẽ không giá họa nhân loại mà giết vào Tinh linh tộc từ lâu. Vẫn câu nói cũ, không ai biết nội tình thật sự của Tinh linh tộc.

Ứng thiếu soái có nghĩ đến khả năng Tinh linh tộc từ chối gả đại nữ vương cho gã.

Từ chối cũng không sao, Ứng thiếu soái sẽ không ép Tinh linh tộc vì có nghĩa là chiến tranh bùng nổ, ít nhất bây giờ chưa đến lúc.

Dù sao thì Tinh linh tộc các ngươi muốn cứu mấy trăm tộc nhân trở về, vậy trước hết hãy dâng mấy chục Tinh linh ra đi. Mấy trăm và mấy chục, bên nào nhẹ bên nào nặng thì người ngu mấy cũng biết chọn.

Tinh linh tộc dám từ chối lời cầu hôn của Ứng thiếu soái thì gã sẽ để lại tình báo rồi mang mấy chục thiếu nữ Tinh linh ra đi. Ứng thiếu soái không tin Tinh linh tộc đang trong cơn bão dám làm gì gã.

Mục đích của Ứng thiếu soái không chỉ có thế, đã có một lần thì sẽ có lần thứ hai.

Lần lượt bắt cóc Tinh linh tộc rồi hãm hại, uy hiếp, sớm muộn gì Tinh linh tộc sẽ tan vỡ. Ha ha, trơ mắt nhìn mấy chục thiếu nữ Tinh linh bị mang đi sẽ khiến Tinh linh bình thường khó chịu. Các thiếu nữ Tinh linh bị đưa đi cũng có người thân, bằng hữu.

Tinh linh tộc sẽ tan vỡ, chia rẽ.

Khi đó Tinh linh tộc là vật trong túi Ứng thiếu soái, mọi nội tình của Tinh linh tộc sẽ thuộc về gã.

Nếu nữ vương Tinh linh còn cai trị thì đỡ, bây giờ nữ vương Tinh linh bệnh nặng, Tinh linh tộc không còn cột trụ thì làm được gì?

Vẫn còn khả năng thứ ba, đó là Tinh linh tộc không quan tâm mấy trăm Tinh linh bị 'nhân loại' bắt, không giao dịch gì với Thú Đằng tộc. Cũng không sao, vẫn sẽ khiến Tinh linh bình thường bất mãn với các trưởng lão, vẫn gây ra nội loạn.

Vẫn câu nói cũ, Ứng thiếu soái có thể thiết kế Tinh linh tộc một lần thì dư sức làm lần thứ hai. Tinh linh tộc buông bỏ lần này nhưng tiếp theo thì sao?

Chuyện cưới đại nữ vương thì Ứng thiếu soái không vội, sớm muộn gì nàng sẽ thuộc về gã. Ứng thiếu soái vì gây lớn chuyện, khiến Tinh linh tộc nhanh chóng tan vỡ, gã sẽ nêu điều điều kiện chủ yếu ngay trước mặt mọi người, công khai gã muốn cưới đại nữ vương.

- Cái gì? Cưới đại nữ vương? Điều kiện là cưới đại nữ vương? Vậy là sao? Quá vô lý!

Quả nhiên Tinh linh tộc trợn mắt há hốc mồm. Đặc biệt là Tinh linh nữ như tan vỡ mối tình đầu, bây giờ cũng không ai quan tâm nàng như thế nào. Các Tinh linh chỉ có một suy nghĩ là đuổi đám Thú Đằng tộc nhân Ứng thiếu soái ra khỏi Tinh linh tộc.

Sương trưởng lão nhìn các tộc nhân xúc động, nàng chỉ có thể quát ngăn lại:

- Đừng lỗ mãng, lùi xuống, các trưởng lão sẽ giải quyết!

Sương trưởng lão nhìn hướng Ứng thiếu soái, nói:

- Ngươi vừa nói sẽ cho chúng ta hai canh giờ, hy vọng trong thời gian này đừng để ta trông thấy các ngươi có hành động quây rối gì, nếu không thì Tinh linh tộc chúng ta không dễ ăn hiếp.

Ứng thiếu soái vẫn ăn nói ngang nhiên:

- A! Nếu Tinh linh tộc các người không thích công khai thổ lộ tình yêu thì ta sẽ kiềm chế bọn họ.

lúc này dù là Tinh linh ngốc đến mấy cũng nhìn ra được Ứng thiếu soái không tốt lành gì.

Tuy Sương trưởng lão dần hụt hơi, thấy bực tức nhưng lúc lập uy nàng vẫn phải làm ra nhẽ:

- Hừ! Trước khi các trưởng lão đi ra bất cứ dị tộc gì nếu còn dám làm hành động tổn thương Tinh linh tộc thì . . . Giết!

Ứng thiếu soái mỉm cười, gã không quan tâm Sương trưởng lão nói cái gì. Ứng thiếu soái nhìn theo Sương trưởng lão biến mất trong đại điện.

Ồn ào!

Ngay khi Sương trưởng lão đi vào, nguyên cung điện xôn xao. Các Tinh linh tộc châu đầu ghét tai, tức giận nhìn hướng Ứng thiếu soái.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 823: Hãy chuẩn bị mũi tên của ngươi
- Cưới đại nữ vương? Nằm mơ đi!

- Quả nhiên là lòng muông dạ thú, ta đã nói rồi, không thể cho đám dị tộc này vào. Cha nó, các ngươi còn nghĩ bọn chúng là cứu tinh của Tinh linh tộc. Đáng chết, đáng chết, hắn xứng với Tuyết Đế Nhi nữ vương sao?

- Giết bọn họ đi!

Trong Tinh linh tộc có một số người nhiệt huyết, nhưng nói tới nói lui không ai dám đi lên. Lúc này uy tín của các trưởng lão vẫn vững vàng, bọn họ tin tưởng trưởng lão sẽ không làm chuyện có hại cho Tinh linh tộc.

Không đứng trên cao làm sao biết nỗi khổ của cao tầng? Ứng thiếu soái tung âm mưu lẫn dương mưu, các trưởng lão không nhận cũng phải nhận.

Các trưởng lão đã nhận là sẽ khién cao tầng và Tinh linh binh thường ma sát tư tưởng đối lập. Tinh linh bình thường không còn tin tưởng trưởng lão, Tinh linh tộc sắp tan vỡ.

Tóm lại mặc kệ là loại khả năng nào thì mục đích của Ứng thiếu soái thành công.

Cưới được đại nữ vương là tốt nhất, có thể từng chút một tằm ăn Tinh linh tộc. Tạm không cưới được đại nữ vương cũng có thể mang mấy chục thiếu nữ Tinh linh đi, vẫn khiến Tinh linh tộc tan vỡ. Đuổi Thú Đằng tộc ra nghĩa là không quan tâm sự sống chết của mấy trăm Tinh linh tộc nhân, vẫn sẽ chia rẽ Tinh linh tộc.

Còn có khả năng thứ bốn nhưng Ứng thiếu soái không tính đến.

Đó là Thú Đằng tộc bị Tinh linh tộc tiêu diệt tại đây. Tinh linh tộc tuyệt đối không dám làm thế. Nếu chỉ có Thú Đằng tộc thì có lẽ Tinh linh tộc sẽ xung đột, nhưng Ải Nhân tộc có mặt, sao Tinh linh tộc dám giết người? Buồn cười, Ải Nhân tộc xuất hiện là lá bài giữ mạng tốt nhất của Ứng thiếu soái.

Ứng thiếu soái làm việc kín không kẽ hở, gã không muốn chết uổng công tại đây.

Trước hết Ứng thiếu soái hứa ích lợi lôi kéo Ải Nhân tộc càng cường đại hơn, dù gã không thông báo cho Ải Nhân tộc chờ khi kế hoạch thành công, Thú Đằng tộc nuốt Tinh linh tộc thì Ải Nhân tộc cũng sẽ xông ra chia ly canh. Vậy thì chẳng bằng phù văn chính đại kéo Ải Nhân tộc nhập bọn ngay từ đầu. Thế thì cùng lắm là chia chác với Kim Chuy đại bộ lạc, không đến nỗi nguyên Ải Nhân tộc hành động.

Đương nhiên Ải Nhân tộc mang mấy nhân loại xuất hiện khiến Tinh linh tộc càng tin đây là nhân loại làm chứ chứ không phải âm mưu.

Còn khả năng thứ năm, nhưng xác suất gần bằng không, đó là Thú Đằng tộc bị vạch trần âm mưu. Làm sao Tinh linh tộc biết mấy trăm Tinh linh tộc nhân bị Ứng thiếu soái bắt?

Tuyết Đế Nhi nghe Ứng thiếu soái đòi cưới nàng thì giật mình ngây người, bản năng nhìn hướng Vu Nhai. Đại nữ vương Tinh linh thấy Vu Nhai nắm tay nàng, im lặng suy tư, không có vẻ muốn nàng ra mặt.

Tuyết Đế Nhi nhìn Sương trưởng lão đi vào đại điện, nàng kiềm không được hỏi:

- Bây giờ vẫn phải nhịn sao?

Đại nữ vương Tinh linh đầu óc choáng váng không biết làm sao.

Vu Nhai mỉm cười nói:

- A! Nếu Ứng thiếu soái tạm thời không tổn thương tộc nhân của nàng, vậy chờ khi nào hắn tổn thương rồi tính.

- Ngươi nói xem các trưởng lão sẽ quyết định như thế nào?

Tuy Tuyết Đế Nhi đã có giác ngộ sẽ hy sinh chính mình cứu Tinh linh tộc nhưng nàng không hy vọng bị các trưởng lão hy sinh giao cho Ứng thiếu soái. Đại nữ vương Tinh linh vẫn luôn hy vọng các trưởng lão đừng khinh thường nàng, đó là cảm giác muốn được tin tưởng, tôn trọng.

Tuyết Đế Nhi cảm thấy nếu các trưởng lão hy sinh nàng nghĩa là cảm thấy nàng không nặng ký, đại nữ vương Tinh linh sẽ rất tự ti.

- Yên tâm, các trưởng lão sẽ không hy sinh nàng. Được rồi, kịch hay sắp diễn, nàng hãy chuẩn bị sẵn cung tên!

Mới rồi Vu Nhai suy tư, nghiên cứu sâu hơn kế hoạch của Ứng thiếu soái, có lẽko quá rõ ràng nhưng hắn khẳng định mcụ tiêu của gã là nguyên Tinh linh tộc. Ứng thiếu soái muốn bỏ túi toàn bộ Tinh linh tộc!

Thời gian chậm chạp trôi qua, Tinh linh tộc, Tuyết Đế Nhi chờ đợi trong dày vò. Đối với Thú Đằng tộc nhân thì cũng hơi khó chịu, nhưng đó là vì bọn họ quá mong chờ.

Chỉ có Ứng thiếu soái bày mưu nghĩ kế là tỏ ra bình tĩnh, cùng Bố Ân Đặc hưởng thụ rượu trái cây, nhỏ giọng tò chuyện, thỉnh thoảng cười khẽ.

Đương nhiên Bố Ân Đặc không quá chú ý, tính cách khiến gã cười to dâm đãng.

- Các trưởng lão đi ra!

Không đến hai canh giờ Ứng thiếu soái cho, chỉ gần một giờ đã có trưởng lão già nhất dẫn đầu các trưởng lão Tinh linh tộc xuất hiện. Ai nấy biểu tình nặng nề bước ra.

- Kính chào Vân đại trưởng lão, các vị trưởng lão, không biết đã bàn bạc như thế nào? Các người có đồng ý điều kiện của ta không?

Vân đại trưởng lão già nua khào khào nói:

- Thật có lỗi, chúng ta không thể đồng ý yêu cầu của ngươi. Nữ vương tương lai của Tinh linh tộc sao có thể gả cho tộc khác?

Các Tinh linh tộc thở phào nhẹ nhõm, bao gồm Tuyết Đế Nhi.

Vân đại trưởng lão tiếp tục bảo:

- Nhưng chúng ta có thể cho ngươi một thiên tài Tinh linh nam xuất sắc trong Tinh linh tộc chúng ta, khi đó . . .

Biểu tình Ứng thiếu soái trào phúng ngắt lời Vân đại trưởng lão:

- Không cần, ta chỉ thích Tuyết Đế Nhi nữ vương tương lai của các ngươi. Phải rồi, sao hôm nay không thấy Tuyết Đế Nhi điện hạ? Ta cảm thấy chuyện này nên để nàng tự quyết định.

Tặng ta một Tinh linh tộc đổi lại mấy trăm Tinh linh bị bắt? Đùa gì vậy?

Tuy điều này cũng sẽ khiến nội bộ Tinh linh tộc sinh ra ma sát, vẫn có Tinh linh không chịu thỏa hiệu nhưng hiệu quả rất nhỏ.

Ứng thiếu soái cố ý trào phúng ra mặt cho đám trưởng lão thấy rõ, gã tuyệt đối không đến vì một Tinh linh. Lúc trước Ứng thiếu soái có điều tra Tuyết Đế Nhi là một thiếu nữ ngây thơ, chỉ cần nàng ra mặt thì sự việc có thể thành công.

- Đại nữ vương của chúng ta bế quan cùng nữ vương bệ hạ, không thể đi ra!

Tim Vân đại trưởng lão đập nhanh, nghĩ đến Tuyết Đế Nhi đã ra đi.

Vân đại trưởng lão thầm nghĩ:

- Trời ạ, hy vọng nàng đừng rơi vào tay đám người này, nếu không thì rắc rối. Tuyết Đế Nhi cũng thật là, không biết nặng nhẹ, vào lúc này còn hành động theo cảm tình, nàng thì biết cái gì?

Vân đại trưởng lão xem bộ dạng của Ứng thiếu soái thì thầm thở phào, có vẻ Tuyết Đế Nhi chưa rơi vào tay Thú Đằng tộc.

Ứng thiếu soái lắc đầu, nói:

- Phải không? Vậy thì quá tiếc nuối.

Ứng thiếu soái đoán có lẽ Tuyết Đế Nhi đã bị đám trưởng lão nhốt, để nàng khỏi đi ra quấy rối làm sự việc phức tạp hơn. Ứng thiếu soái không qua để bụng, gã vốn không mong sẽ thành công trong một lần, vậy tiếp tục làm theo kế hoạch thứ hai.

Biểu tình Ứng thiếu soái tiếc nuối, ánh mắt biến sắc bén:

- Vậy chúng ta sẽ mang đi mấy chục thiếu nữ đưa rượu!

Ứng thiếu soái nói xong liếc đám thuộc hạ, quát to:

- Người đâu, mang bọn họ đi!

Các Thú Đằng tộc nhân chờ tiếng quát này quá lâu, tiếng rống chấn trời:

- Tuân lệnh!

Mấy chục Thú Đằng tộc nhân chồm lên hành động.

Trưởng lão hay Tinh linh tộc bình thường đồng thanh kêu lên:

- Các ngươi dám . . .!

- Yên tâm, chỉ cần chúng ta mang mấy chục thiếu nữ Tinh linh ra ngoài thì sẽ giao tình báo mấy trăm Tinh linh tộc mất tích cho các người ngay, cũng sẽ giúp các ngươi cứu người.

Ứng thiếu soái không hề bị khí thế các Tinh linh áp đảo, gã ngăn thuộc hạ tạm dừng.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 824: Muốn lập uy, phải toàn diệt (1)
Ứng thiếu soái bình tĩnh nói:

- Các người phải suy nghĩ thật kỹ, muốn mấy chục thiếu nữ bình thường hay trong mấy trăm Tinh linh có thiên tài tồn tại, cao thủ tương lai của Tinh linh tộc?

Trong phút chốc các Tinh linh cơ mặt cứng ngắc, liên tục biến đổi.

Ải Nhân tộc đổ dầu vào lửa nhảy ra nói:

- Ha, các trưởng lão còn úy nghĩ gì nữa? Mấy chục và mấy trăm, đồ ngu cũng biết nên chọn bên nào.

Bố Ân Đặc tiếp tục bảo:

- Mới rồi Ứng thiếu soái cũng nói bọn họ cưới về làm lão bà, sẽ đối xử tốt với bọn họ, còn cho các nàng thỉnh thoảng trở về thăm người thân, dù sao cách rất gần. Nếu mấy trăm vị Tinh linh bị bắt đến chỗ nhân loại thì sẽ không bao giờ gặp được, Ứng thiếu soái thấy có đúng không?

Ứng thiếu soái không ngại hứa uống:

- Tất nhiên, chúng ta sẽ đối xử tốt với họ, đến Thú Đằng tộc thì chính là tộc nhân của chúng ta.

Chờ mang các thiếu nữ Tinh linh trở về Thú Đằng tộc thì bọn họ muốn làm gì mà chẳng được?

Bố Ân Đặc tiếp tục bảo:

- Xem đi, Ứng thiếu soái đã nói vậy rồi các ngươi còn do dự cái gì? Nếu cứ do dự thì không có cả cơ hội cứu người, không chừng nhân loại đã đưa mây trăm Tinh linh tộc ra khỏi bách tộc loạn địa.

- Ài.

Không có thời gian lo lắng, không có đường lựa chọn, Tinh linh tộc biết làm sao bây giờ?

Như Bố Ân Đặc đã nói, mấy chục và mấy trăm, ai đều biết nên chọn như thế nào.

Vân đại trưởng lão nói:

- Được, chỉ cần để chúng ta cứu mấy trăm vị tộc nhân trở về, nếu không được thì miễn bàn.

- Đương nhiên, các huynh đệ sao không mau ôm lão bà của mình về?

Những Tinh linh đã bị Ứng thiếu soái bắt, làm sao không cứu về được?

Mặt các trưởng lão buồn bã, bất nhẫn quay đầu đi. Các Tinh linh tộc run bần bật không biết làm sao, trơ mắt nhìn Thú Đằng tộc nhân cười nhe răng xông lên kéo mấy chục thiếu nữ Tinh linh bưng rượu trái cây.

Các thiếu nữ Tinh linh bàng hoàng, mờ mịt, không biết làm sao. Tại sao chỉ đổ rượu đã bị đưa tặng người?

Ai bảo các ngươi không có thực lực cường đại?

Như Ứng thiếu soái đã nói, địa vị và thực lực của cá thiếu nữ này khá thấp. Những thiếu nữ Tinh linh bị bắt đi có mấy người là nhân tài đáng đào tạo, tuy biết làm như vậy sẽ tổn thương Tinh linh tộc nhưng các trưởng lão biết chọn thế nào?

Tinh linh tộc thật sự quá yếu thế, muốn sinh tồn thì phải có người hy sinh.

Các trưởng lão đã suy nghĩ chờ cứu mấy trăm Tinh linh ra sẽ tìm cách bù đắp lại, nghĩ cách đàm phán với Thú Đằng tộc đưa mấy chục thiếu nữ trở về. Với Thú Đằng tộc còn đàm phán được nhưng với nhân loại thì không thể được.

Đúng vậy, nói chuyện với Thú Đằng tộc còn bàn được nhưng với nhân loại thì không, Ứng thiếu soái nhìn rá được điều này nên mới bày cái bẫy này.

Trong lòng các Tinh linh tộc nhân rít gào:

- Tại sao? Tại sao Tinh linh nữ thần không còn quan tâm Tinh linh tộc? Tại sao nữ vương bị bệnh nặng vào lúc này? Có ai đến giúp đỡ Tinh linh tộc không?

Cảm xúc bực tức, căm hận không ngừng dâng lên.

Như nghe thấy tiếng lòng của các Tinh linh tộc nhân, một giọng nam vang bên tai Tuyết Đế Nhi:

- Mới rồi ta nói bất cứ ai tổn thương tộc nhân của nàng đều phải chết, bắn tên đi!

Là giọng của Vu Nhai.

Vù vù vù vù vù!

Màu xanh hoa lệ xuất hiện như xé rách hơi thở sự sống xung quanh, mũi tên mang theo hơi thở chết chóc đâm thủng ngực một Thú Đằng tộc nhân. Trong khoảnh khắc đó máu bay theo mũi tên màu xanh.

Thú Đằng tộc nhân muốn ôm lão bà về nhà răng rắc nghiêng đầu, khó tin nhìn hướng bắn tên. Đó chẳng phải là Khúc Khảo Nhĩ sao?

Một mũi tên lấy mạng, trong sự ngạc nhiên của mọi người, các chủng tộc, Thú Đằng tộc nhân đó té cái rầm.

Giọng Vu Nhai nặng nề rơi vào tai Tuyết Đế Nhi:

- Tiếp tục giết, nhiều người đưa lưng về phía nàng thì không cần khách sáo với bọn họ. Rất nhanh chúng sẽ nhào lên người mấy chục thiếu nữ Tinh linh, không giết sạch chúng thì thiếu nữ Tinh linh sẽ bị tổn thương. Dù chỉ một Tinh linh tộc nhân bị thương cũng là trách nhiệm của nàng.

Lần đầu tiên giết người sẽ tạo tác dụng phụ mặt trái cảm xúc, Tuyết Đế Nhi bàng hoàng. Nhưng giọng nói của Vu Nhai như tiếng trống trận vang lên. Nghĩ đến Tinh linh tộc nhân là Tuyết Đế Nhi không chần chừ gì nữa, nàng giơ cung lên, cài tên.

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!

- A a a!!!

Từng mũi tên do linh lực ngưng kết bắn nhanh ra, từng Thú Đằng tộc nhân gục xuống.

Lúc trước đã nói thực lực của Tuyết Đế Nhi không yếu hơn Vu Nhai, ít nhất là đẳng cấp không yếu hơn hắn. Chỉ cần đại nữ vương Tinh linh có cơ hội lấy tên ra thì sẽ trở nên siêu đáng sợ. Tiễn thuật của Tuyết Đế Nhi không kém gì Vu Nhai, những Thú Đằng tộc nhân sao có thể là đối thủ của nàng?

Giết người như giết gà, đây là cảm nhận sâu sắc nhất khi Tuyết Đế Nhi lần đầu tiên giết người.

Các Thú Đằng tộc nhân khó tin rống to:

- Dừng tay, Khúc Khảo Nhĩ, ngươi . . . Ngươi làm cái gì?

Khúc Khảo Nhĩ phát ra thanh âm trong trẻo lạnh lùng nói:

- Bảo vệ tộc nhân của ta!

Mui tên không ngừng bắn. Trong khoảnh khắc này không hiểu sao Tuyết Đế Nhi trở nên vô cùng bình tĩnh, thể hiện tất cả những gì Vu Nhai dạy, suy nghĩ, hướng dẫn cho nàng.

- Thanh âm này là . . .

Trưởng lão hoặc Tinh linh tộc nhân bình thường đều ngẩn ngơ. Thanh âm này không phải là giọng của đại nữ vương đó sao? Chuyện . . . Gì . . . Đây? Tinh linh tộc đã quên dịch dung là cái gì. Tại sao Thú Đằng tộc nhân phát ra giọng nói của đại nữ vương Tinh linh?

Ứng thiếu soái không uổng là nhân vật âm hiểm nhất Thú Đằng tộc, gã phản ứng rất nhanh.

Ứng thiếu soái ra lệnh:

- Dừng tay, ngăn nàng lại!

Thú Đằng tộc nhân khác nhanh chóng hành động, cùng nhào hướng Tuyết Đế Nhi.

Giọng Vu Nhai trầm thấp vang bên tai đại nữ vương Tinh linh:

- Né đi, lập tức quay về bên trưởng lão của các ngươi, đó mới là nơi an toàn. Cố gắng giết chết những Thú Đằng tộc nhân nhào hướng thiếu nữ Tinh linh, đây là lúc nàng lập uy!

Vu Nhai không quên mấy cao thủ cường đại Hùng tướng quân, nếu đại nữ vương Tinh linh bị bọn họ bắt được thì thế cục sẽ trở nên tồi tệ.

- Ừm!

Giờ phút này, Tuyết Đế Nhi rất nghe lời, dù là nỗi hận Thú Đằng tộc hay niềm tin vào Vu Nhai.

Đại nữ vương Tinh linh lắc người tránh thoát đám Thú Đằng tộc nhân vây công xông hướng trưởng lão đứng trước đại điện, tốc độ siêu nhanh, cơ thể Tuyết Đế Nhi nhẹ nhàng, lòng không tạp niệm. Trong khoảnh khắc đại nữ vương Tinh linh đã đáp xuống trước mặt các trưởng lão, những Thú Đằng tộc nhân nhào hướng thiếu nữ Tinh linh đã chết hơn một nửa.

Một nửa? Vẫn chưa đủ, nhân loại nam đó nói phải lập uy, giết hết!

- Trưởng lão, ta là Tuyết Đế Nhi!
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 825: Muốn lập uy, phải toàn diệt (2)
Các trưởng lão thấy đại nữ vương Tinh linh lao đến thì không kịp trở tay, bọn họ không biết Thú Đằng tộc nhân này là Tuyết Đế Nhi hay Thú Đằng tộc giở trò quỷ gì. Tuy Thú Đằng tộc nhân này biểu hiện ra linh lực thuộc về Tinh linh tộc, là loại tinh thuần nhất nhưng các trưởng lão giờ đây thiếu niềm tin vào đồng bào. Cho nên đại nữ vương Tinh linh ra tiếng nhắc nhở.

- Thật sự là Tuyết Đế Nhi, sao người đột nhiên . . .

Tuyết Đế Nhi lạnh lùng nói:

- Ứng thiếu soái và Thú Đằng tộc lòng muông dạ thú, hết thảy đều là âm mưu bọn họ bày ra. Kẻ bắt cóc mấy trăm Tinh linh tộc nhân chúng ta không phải nhân loại mà là Thú Đằng tộc!

Đại nữ vương Tinh linh không chậm trễ động tác tay, vừa nói vừa bắn. Dường như giết nhiều người nên mũi tên có hoa không quả của Tuyết Đế Nhi trở nên vô cùng sắc bén, càng có sát khí hơn.

Các trưởng lão kinh kêu:

- Cái gì? Kẻ bắt Tinh linh tộc nhân chúng ta là Thú Đằng tộc? Không thể nào! Lúc trước chúng ta phát hiện nhiều dấu vết nhân loại, có tộc nhân từng thấy bộ dạng nhân loại bắt Tinh linh tộc!

Vì nhiều bằng chứng nên các trưởng lão mới tin Thú Đằng tộc chẳng qua là nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của chứ không phải kẻ tạo ra âm mưu, có dã tâm lớn thế này.

Tuyết Đế Nhi nói:

- Ứng thiếu soái là thiên tài toàn thân đồ đằng thú hóa, hơn nữa còn là đồ đằng không gian thú. Ứng thiếu soái có một loại năng lực đặc biệt có thể ngăn cách không gian khiến chúng ta không nhìn thấy bọn họ tồn tại!

Những điều này là Vu Nhai nói cho đại nữ vương Tinh linh biết.

Lúc đó Vu Nhai và Tư Mã Tường vào rừng phong đỏ đột nhiên cảm giác đến cạm bẫy, tiếp đó phát hiện đám người Hùng tướng quân lập tức chạy đến ngay. Thú Đằng tộc nhân đã núp sẵn trong lực lượng không gian, nhóm Hùng tướng quân có thể thấy hoặc cảm giác khi có người xuất hiện. Nhân loại là con mồi thì không thấy được Thú Đằng tộc nhân tồn tại, khi Thú Đằng tộc bắt giữ Tinh linh tộc chắc cũng như vậy.

Đương nhiên đây là nói về lực lượng mạnh yếu, như Vu Nhai lúc đó cảm giác được ngay.

Vu Nhai không rõ cục thể lực lượng không gian của Ứng thiếu soái vận hành như thế nào, hắn hiểu biết rất ít về lực lượng không gian. Những điều này chỉ là Vu Nhai suy đoán, nhưng hắn dám chắc lúc bắt cóc bày ra như thế nào, làm sao để Tinh linh tộc nhân thấy các dấu vết nhân loại, vân vân và vân chắc chắn có sự trợ giúp rất lớn của lực lượng không gian.

- Cái này . . .

Các trưởng lão Tinh linh tộc không ngốc, bọn họ càng có kinh nghiệm phong phú. Sau khi Tuyết Đế Nhi nhắc nhở các trưởng lão Tinh linh tộc biến sắc mặt, bọn họ nghĩ đến một chuyện đáng sợ hơn kiếp nạn nước sôi lửa bỏng. Các trưởng lão Tinh linh tộc vừa kinh vừa giận trừng Ứng thiếu soái.

Lúc này Ứng thiếu soái cũng phản ứng lại, mặc dù gã không mấy quan tâm sự sống chết của thuộc hạ nhưng cũng không trơ mắt nhìn tất cả Thú Đằng tộc nhân bị giết. Ứng thiếu soái vẫy tay, đám người Hùng tướng quân nhanh chóng xông a ngoài chặn lại mũi tên của đại nữ vương Tinh linh.

- Tinh linh tộc không chỉ một mình nàng có thể đánh nhau, vẫn còn rất nhiều người. Nhớ kỹ, nàng là nữ vương!

Giọng Vu Nhai phóng to lên, không còn loại trầm thấp. Vu Nhai vốn không định lộ mặt nhưng Khúc Khảo Nhĩ đã có vấn đề thì sớm muộn gì hắn sẽ lộ. Tuyết Đế Nhi còn quá non, Vu Nhai phải tùy thời nhắc nhở bên tai nàng.

Đại nữ vương Tinh linh bị Vu Nhai ảnh hưởng, dần tiến vào trạng thái. Tuyết Đế Nhi hiểu ngay Vu Nhai có ý gì. Đám Hùng tướng quân chặn mũi tên lại, đại nữ vương Tinh linh không thể giết hết mọi người vậy nàng chỉ còn cách ra lệnh cho vệ binh Tinh linh tộc.

- Các vệ binh nghe lệnh, nhân danh đại nữ vương Tuyết Đế Nhi ta ra lệnh các ngươi giết hết người ngoài dám can đảm làm hại Tinh linh tộc chúng ta!

- Tuân lệnh! Nữ vương!

Các vệ binh Tinh linh tộc còn đang choáng váng nhưng đúng là giọng của đại nữ vương, đúng là linh lực của đại nữ vương Tinh linh. Nỗi bực tức, thù hận của bọn họ trút hết vào mũi tên. Nữ vương, đây mới là nữ vương của bọn họ.

Giờ phút này, các Tinh linh tộc bỏ luôn từ 'đại', linh lực ngưng kết thành mũi tên, kéo cung, bắn tên . . .

- A!

Tiếng hét thảm vang lên không dứt, vô số mũi tên bắn hướng hai mươi mấy Thú Đằng tộc nhân còn lại. Chớp mắt hai mươi mấy Thú Đằng tộc nhân mất mạng, đám người Hùng tướng quân mốn ngăn cản nhưng đã muộn. Hơn nữa quá nhiều tên bay, nhóm Hùng tướng quân có xông tới cũng sẽ bị bắn thương.

- Dừng tay! Tinh linh tộc, các ngươi muốn bị diệt tộc sao?

Ứng thiếu soái không thể tưởng tượng nổi sao sự việc đột nhiên đảo ngược thế này, biến thành không còn đường cứu vãn. Các vệ binh Tinh linh tộc bắn chết hai mươi mấy Thú Đằng tộc nhân xong mắt sáng ngời nhìn chằm chsằm mấy trăm Thú Đằng tộc nhân còn lại, phát ra khí thế như sói. Trong đó có nhiều tên Tinh linh đã ngưng kết ra, nếu Ứng thiếu soái còn không lên tiếng thì toàn bộ Thú Đằng tộc sẽ bị diệt tại đây.

Tuyết Đế Nhi lạnh lùng nói:

- Diệt tộc? Thú Đằng tộc đang tuyên chiến với Tinh linh tộc ta sao?

Đại nữ vương Tinh linh vẫy tay, các vệ binh Tinh linh tộc phản xạ ngừng bắn tên, bên trong còn có nhân loại kia, không thể bắn lung tung. Hơn nữa chưa nói rõ vụ việc thì không được giết bậy.

- Nàng chính là đại nữ vương Tuyết Đế Nhi của Tinh linh tộc?

Không biết đại nữ vương Tinh linh lấy đâu ra bồn nước lau dịch dung trên mặt. Nói thật là Tuyết Đế Nhi khó chịu chết được, nàng thích sạch sẽ chịu đựng lâu như vậy đã là rất nghịch thiên.

- Không sai, chính là ta!

Ứng thiếu soái thở phào, chỉ cần Tinh linh tộc ngừng bắn tên là tốt rồi. Ứng thiếu soái không sợ gì ngoài sợ người làm liều, làm việc không có suy nghĩ.

Ứng thiếu soái nói:

- Thật không ngờ đại nữ vương Tuyết Đế Nhi ta ngưỡng mộ đã lâu thật ra chúng ta sớm gặp mặt, thật hạnh ngộ. Thì ra Tuyết Đế Nhi nữ vương cũng thích đến Thú Đằng tộc ta, nhưng tốt nhất là lần sau người hãy báo trước cho ta biết thì hay hơn, ta có thể chiêu đãi nàng tận tình tránh cho bị nói là Thú Đằng tộc ta vô lễ.

Ứng thiếu soái lại nói ra lời lẽ đường hoàng, trong giọng nói tỏ rõ ngạc nhiên, khó chịu khi Tuyết Đế Nhi âm thầm trà trộn vào đám thuộc hạ của gã.

- Ta đã nghe những lời nàng nói với trưởng lão của nàng. Nàng đơn thuần, đáng yêu như tin đồn, ta rất thích. Nhưng người ngây thơ dễ bị lừa gạt, dụ dỗ. Sao Thú Đằng tộc ta có thể làm chuyện như vậy được? Mấy trăm Tinh linh tộc nhân bị Thú Đằng tộc chúng ta bắt? Nhưng các người không phát hiện chút dấu vết nào? Nàng cảm thấy có thể không?

Ứng thiếu soái đổi giọng, lời nói trở nên cứng rắn, phản bác lời đại nữ vương Tinh linh.

- A!

Các trưởng lão Tinh linh tộc nhíu mày. Tuy lời Tuyết Đế Nhi mới nói khiến bọn họ hơi tin nhưng lực lượng không gian của Ứng thiếu soái có đáng sợ đến đâu cũng khó thể làm việc không lộ chút dấu vết.

Như Vu Nhai mới suy nghĩ, lấy lực lượng không gian của Ứng thiếu soái làm chủ yếu và nhiều thứ lặt vặt khác bày ra.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 826: Xin hãy gọi ta là đại hiệp
Trong giây lát Ứng thiếu soái đã nghĩ thông mọi chuyện, gã rất thông minh.

- Sợ là có người dụ dỗ, lừa gạt nàng, muốn dẫn đến bách tộc loạn địa chúng ta hỗn loạn. Người này chắc chắn là nhân loại, ngươi nói đúng không? Vị nhân loại này.

Ứng thiếu soái vừa nói vừa nhìn hướng Vu Nhai.

Mới rồi Vu Nhai lên tiếng Ứng thiếu soái phát hiện ra hắn ngay, gã còn lấy làm lạ là tại sao Tuyết Đế Nhi có cách nhìn, suy đoán như vậy, không lẽ đại nữ vương Tinh linh giả heo ăn cọp?

Nghe Vu Nhai lên tiếng thì Ứng thiếu soái hiểu ngay là nhân loại này chỉ điểm, chỉ có nhân loại gian xảo mới nhìn thấu sự thật trong âm mưu của gã. Nhìn nhìn thấu sự thật thì sao? Ứng thiếu soái nghe những lời Tuyết Đế Nhi nói hiểu rằng nhân loại này chỉ suy đoán, không có chứng cứ gì. Nếu không có chứng cứ thì Tinh linh tộc sẽ tin nhân loại hơn Thú Đằng tộc sao?

Ứng thiếu soái thầm nghĩ:

- Rất tốt, nhân loại này xuất hiện rất đúng lúc, có lẽ bớt được nhiều thời gian. Mấy chục thuộc hạ đã chết, Tinh linh tộc phải có một lời giải thích. Ngươi muốn khiến Tuyết Đế Nhi lập uy đúng không? Vậy ta sẽ lấy ngươi lập uy trước!

- Giết ngươi rồi phối hợp một rương đầu người, để xem Tinh linh tộc còn dám chống cự không?

Đúng vậy, rương đầu người đó Ứng thiếu soái dùng để lập uy, là chấn nhiếp máu me với Tinh linh tộc.

Vu Nhai lười biếng nói:

- Ứng thiếu soái đúng không? Có phải ngươi cảm thấy ta không có chứng cứ, bây giờ trong lòng ngươi rất đắc ý, cực kỳ đắc ý? Nhưng ngươi làm sao dám chắc là ta không có chứng cứ? Ta nắm giữ chứng cứ nhưng chưa kịp giao cho Tuyết Đế Nhi.

Vu Nhai bước ra trong ánh mắt chăm chú của mọi người. Bây giờ tất cả Thú Đằng tộc nhân đều biết Lạc Luân Tư, Khúc Khảo Nhĩ không phải giới tính có vấn đề mà từ đầu đến đuôi đều có vấn đề.

Vu Nhai dứt lời, con ngươi Ứng thiếu soái co rút.

Cùng lúc đó, các trưởng lão Tinh linh tộc đứng ra.

Người lên tiếng vẫn là Sương trưởng lão:

- Nhân loại, rốt cuộc ngươi là ai? Ngươi có chứng cứ Thú Đằng tộc bắt giữ mấy trăm Tinh linh tộc nhân của ta?

Các trưởng lão Tinh linh tộc mắt nhấp nháy. Tuyết Đế Nhi làm sao dính dáng đến nhân loại này? Có lẽ đại nữ vương Tinh linh bỏ đi cũng liên quan tới tên này. Nhưng Tuyết Đế Nhi luôn ở sâu trong lãnh địa, nhân loại này làm sao dụ dỗ nàng được?

Rất nhiều nghi hoặc trong đầu trưởng lão Tinh linh tộc, đáng tiếc hiện tại không phải lúc giải thích thắc mắc, trước hết giải quyết Thú Đằng tộc nhân rồi tính tiếp.

Vu Nhai nói nhảm nhí:

- A? Ta là người như thế nào? Mọi người thích gọi ta là đại hiệp, có biết đại hiệp là gì không? Là tồn tại anh hùng vĩ đại với ánh sáng 'đả đảo bất công, chuyên môn giúp người, không ích kỷ'.

Khóe môi Tuyết Đế Nhi co giật, mắt mọi người chớp chớp, đầu choáng váng, ánh mắt tỏ rõ nghi ngờ.

- Đừng nhìn ta như vậy, nhân loại cũng có người tốt kẻ xấu. Đại hiệp như ta đây có khá nhiều trong nhân loại, nếu không tại sao ta rảnh rỗi chạy tới giúp Tinh linh tộc các người?

Đại nữ vương Tinh linh rất muốn nói: Chẳng phải ngươi đòi mấy điều kiện với ta sao? Các điều kiện toàn là lớn lao.

- Đừng nói nhảm nữa, nhân loại. Nếu ngươi nói có chứng cứ thì hãy lấy ra đây!

Ứng thiếu soái làm việc luôn kín kẽ, gã không tin Vu Nhai có chứng cứ gì. Ứng thiếu soái chưa từng nghe được tin gì về nhân loại này, rõ ràng là hắn mới trà trộn vào.

- Chứng cứ? Không không không, hiện tại chưa phải lúc lấy ra, trước tiên nói rõ điểm đáng ngờ đã.

Vu Nhai đến bên cạnh Tuyết Đế Nhi, không chút khách sáo cùng đại nữ vương Tinh linh dùng chung bồn nước rửa dịch dung trên mặt. Các Tinh linh tộc nhân rất muốn đánh nhân loại bầm dập. Sao ngươi có thể thân mật với nữ vương tương lai của chúng ta?

Ứng thiếu soái cũng có xúc động này. Tuyết Đế Nhi chính là vật trong túi của gã, là nữ nhân tương lai của gã. Người như Ứng thiếu soái có tính độc chiếm rất mạnh, nhưng bây giờ gã cố nén, vì gã rất tò mò Vu Nhai sẽ lấy ra chứng cứ gì.

Vu Nhai cười gian nói:

- Đầu tiên ta mốn biết tại sao Tinh linh tộc nhân các ngươi đưa tới đều hôn mê, tại sao hôn mê? Chẳng phải là vì không để bọn họ thấy bộ dạng của các ngươi sao?

Các Tinh linh tộc nhân con ngươi co rút, nói rất có lý!

Ứng thiếu soái cười khẩy nói:

- Làm sao chúng ta biết nhân loại chuốc thuốc gì cho bọn họ?

Vu Nhai nói:

- Được rồi, cứ cho là vậy đi. Thế còn mây nhân loại bị đưa đến thì sao? Cha nó, các ngươi đừng giả chết, ta cũng là nhân loại! Các ngươi đừng sợ Thú Đằng tộc, mau nói sự thật ra đi!

Vu Nhai vừa rửa mặt vừa đá mấy nhân loại bị Ứng thiếu soái, Bố Ân Đặc đưa tới.

Những nhân loại chán nản buồn rầu nói:

- Vô dụng, người của chúng ta hầu hết bị Thú Đằng tộc bắt giữ, dù Tinh linh tộc tin tưởng chúng ta, chờ Thú Đằng tộc mang Tinh linh tộc đi cứu mấy trăm Tinh linh ở trong tay chúng ta chắc chắn sẽ bị vạch trần. Ài, ngươi hãy mau đi đi, tìm cơ hội sống sót mới là quan trọng nhất.

Thanh âm bọn họ khàn khàn, bất đắc dĩ.

Lời nói của nhân loại này rất rõ ràng. Dù bây giờ chúng ta vượt qua cửa ải khó khăn nhưng chờ Thú Đằng tộc vây công 'Nhân loại', cứu mấy trăm Tinh linh tộc trở về thì lời nói dối vẫn sẽ bị vạch ra.

Ứng thiếu soái cười khẩy nói:

- Ha ha, ngươi còn lời gì để nói?

Ứng thiếu soái nhìn Vu Nhai. Nếu mấy nhân loại này chịu nói ra sự thật thì còn lâu Ứng thiếu soái mới dẫn người vào Tinh linh tộc, sớm giết sạch hết. Nhân loại này đã cứng miệng rồi.

- Ngươi hãy nhìn mắt của bọn họ, ai nấy đôi mắt trống rỗng, rõ ràng là trúng tà thuật.

Ứng thiếu soái cười to bảo:

- Tà thuật? Ha ha ha ha ha ha! Chắc hẳn mới rồi nhóm Vân đại trưởng lão đã điều tra, bọn họ có trúng tà thuật hay không?

Đúng là Vân đại trưởng lão cũng có nghi ngờ, đã kiểm tra những nhân loại này.

Ứng thiếu soái tiếp tục bảo:

- Nhân loại, đây là chứng cứ ngươi đã nói? Vậy thì Tinh linh tộc, các ngươi có thể bắt 'đại hiệp' nhân loại này.

Tinh linh tộc hoang mang, Tuyết Đế Nhi cũng choáng váng, nàng không biết có nên tin Vu Nhai hay không. Dù sao đại nữ vương Tinh linh không thấy tận mắt việc làm của Ứng thiếu soái, chỉ nghe gã thì thào mấy lời dã tâm. Không chừng Ứng thiếu soái thật sự lợi dụng cơ hội chèn ép, hôi của.

Lúc này Vu Nhai đã rửa sạch mặt.

Sương trưởng lão trợn to mắt, chỉ vào Vu Nhai, giật mình kêu lên:

- Ủa? Là ngươi, ngươi là người trộm mảnh nhỏ Thánh thụ Tinh linh viễn cổ của chúng ta!

Tay Sương trưởng lão ngưng kết mũi tên. Cùng với động tác của Sương trưởng lão, các Tinh linh tộc nhân bản nsăng hành động, mũi tên chĩa hướng Vu Nhai.

Ứng thiếu soái chớp mắt. Nhân loại này là đồ ngu sao? Có thù với Tinh linh tộc mà hắn còn dám lộ mặt?

Vu Nhai chỉ đứng im, mỉm cười, dùng khuôn mặt nhân loại đối diện vô số mũi tên.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 827: Tuyên chiến (1)
Vu Nhai mỉm cười nhìn hướng Tuyết Đế Nhi. Đại nữ vương Tinh linh đang mờ mịt trông thấy ánh mắt của Vu Nhai thì run lên, chợt nhớ đêm hôm qua khi nàng nghi ngờ nhân loại nam này. Nếu Tuyết Đế Nhi nghi ngờ hắn lần thứ hai thì nam nhân này chắc chắn sẽ từ bỏ Tinh linh tộc.

- Chờ đã, Sương trưởng lão. Hắn không hề trộm mảnh nhỏ Thánh thụ Tinh linh viễn cổ của chúng ta, là hắn tìm được từ nơi khác. Người cũng biết mảnh nhỏ Thánh thụ Tinh linh viễn cổ chúng ta rải rác khắp Thần Huyền đại lục, nhân loại tìm được mấy khối cũng rất bình thường!

Tuyết Đế Nhi không do dự nữa, nàng đứng ra làm chứng cho Vu Nhai.

- Sương trưởng lão, các tộc nhân từng vây ôcng hắn, xin hãy suy nghĩ kỹ lại. Lúc đó hắn biểu hiện như thế nào? Có giống bộ dạng bắt Tinh linh tộc nhân chúng ta hay thậm chí tiến vào trộm đồ?

Sương trưởng lão ngẩn ra, sau đó nàng ngạc nhiên suy nghĩ. Đúng như Tuyết Đế Nhi nói, khi đó nam nhân này biểu hiện rất lạ, không giống bọn buôn người bình thường, mảnh nhỏ là hắn chủ động lấy ra . . .

- Dù thế nào thì chúng ta nên cho người ta một cơ hội giải thích. Mặc kệ mảnh nhỏ Thánh thụ Tinh linh viễn cổ trong tay hắn hay chuyện liên quan Thú Đằng tộc, ta tin tưởng vị nhân loại này sẽ có càng nhiều chứng cứ hơn.

Tuyết Đế Nhi bị buộc tiến lùi khó khăn, nàng bộc phát tiềm lực mạnh mẽ, nói chuyện rõ ràng. Ánh mắt đại nữ vương Tinh linh cầu xin nhìn hướng Vu Nhai.

Vu Nhai mỉm cười bước tới vỗ vai Tuyết Đế Nhi:

- Biểu hiện không sai, ừm, trẻ nhỏ dễ dạy. Đúng là ta còn khá nhiều bằng chứng có thể chứng minh Thú Đằng tộc lòng muông dạ thú.

Các phương thế lực thấy động tác này rất muốn đánh hội đồng Vu Nhai. Đại nữ vương Tinh linh thở phào nhẹ nhõm.

Tuyết Đế Nhi thầm nghĩ:

- Nam nhân này thật sự rất đáng sợ, quá ác ma, không cho người ta nghi ngờ hắn chút nào. Lúc trước biểu hiện đáng ghét vô cùng, còn thăm dò người ta, bắt người ta vô điều kiện tin tưởng ngươi!

Vu Nhai bỗng nhìn hướng các trưởng lão Tinh linh tộc, lạnh lùng nói:

- Thật không biết đám trưởng lão các ngươi làm sao sống lâu như vậy. Hừ, Tuyết Đế Nhi còn trẻ tuổi còn phán đoán được ai là người tốt, ai là người xấu, các ngươi thì không chút nhận ra. Ta biết dù Tuyết Đế Nhi có nói gì thì các ngươi đều sẽ lộ ra ánh mắt nghi ngờ, bởi vì nàng chỉ là đại nữ vương, còn các ngươi là trưởng lão, sống lâu hơn nàng mấy trăm năm, không để nàng vào mắt, không chú trọng lời của nàng!

Những gì Vu Nhai biểu hiện lúc trước là vì tạo thế cho Tuyết Đế Nhi, mỗi một bước đều ảnh hưởng tương lai của nàng. Nếu Tuyết Đế Nhi không thể trở thành vị nữ vương Tinh linh danh xứng với thực thì các điều kiện nàng đã hứa chẳng phải là rất khó thực hiện sao?

Nghe lời Vu Nhai chất vấn, các trưởng lão Tinh linh tộc con ngươi co rút. Dù cố ý hay vô tình, đúng là các trưởng lão Tinh linh tộc không thật sự nghe lời Tuyết Đế Nhi nói. Mặc dù bọn họ tôn trọng đại nữ vương Tinh linh nhưng tiềm thức xem nàng là con nít không hiểu chuyện, còn trong giai đoạn học tập.

- Ta biết chắc các ngươi vẫn nghi ngờ ta là tên trộm đã ăn cắp Thánh thụ Tinh linh viễn cổ của các ngươi. Ha ha, đặc biệt là hai vị bên kia, lúc đó ta lấy mảnh nhỏ thánh thụ ra nói bái phỏng Tinh linh tộc các ngươi, chính là hai người la lớn nhất, các ngươi khẳng định ta là trộm cắp. Không biết mắt các ngươi có mù không? Các ngươi vui vẻ hoan nghênh Ứng thiếu soái vào, còn ta thì chĩa mũi tên là sao?

Vu Nhai lành lùng nhìn hai Tinh linh một nam một nữ. Trong đó Tinh linh nữ là người bị Ứng thiếu soái hớp hồn, mới rồi nàng bị đả kích tâm linh trầm trọng giờ còn bị Vu Nhai mỉa mai.

Tinh linh tộc nhân nữ tức giận phản bác Vu Nhai:

- Hừ! Nhân loại các ngươi không ai là người tốt, chỉ bằng vào miệng ngươi nói sao? Ta dám nói ngươi là tên trộm ăn chắp mảnh nhỏ thánh thụ, chẳng qua thấy nữ vương bệ hạ bệnh nặng nên mới . . . A!

Tinh linh nữ nói đến đây thì biến sắc mặt, chuyện nữ vương Tinh linh bệnh nặng sao có thể tùy tiện nói ra? Nhiều Tinh linh tộc nhân bình dân không biết chuyện này. Một vài vệ binh đẳng cấp hơi thấp cũng không biết, bây giờ Tinh linh nữ lỡ mồm nói ra, hậu quả rất nghiêm trọng.

Lúc trước Tinh linh tộc canh gác bên ngoài lãnh địa đều có đẳng cấp cao, những người đẳng câp thấp bị rút vào trong. Hết cách, mấy trăm Tinh linh tộc nhân bởi vì thực lực quá yếu nên mới bị bắt cóc, sau này Tinh linh tộc phái người tuần tra bên ngoài lãnh địa toàn là người nổi bật.

Ồn ào!

May mắn nơi này là trung tâm cung điện Tinh linh tộc, đa số Tinh linh biết chuyện nữ vương Tinh linh bệnh nặng. Chỉ những thị giả là khủng hoảng, như mấy chục thiếu nữ Tinh linh lúc trước rót rượu trái cây sắp nghênh đón số phận bi thảm.

Vu Nhai lạnh lùng quát:

- Ngớ ngẩn!

Vu Nhai bộc phát huyền khí, quát to:

- Ta là ăn trộm? Vậy tại sao Thánh thụ Tinh linh của các người rất hoan nghênh ta đến?

Ngay khi Vu Nhai bộc phát huyền khí thì linh Doanh lập tứ tăng lực lượng.

Hơi thở thuộc Thánh thụ Tinh linh viễn cổ bùng nổ. Các Tinh linh tộc nhân có mặt đều biến sắc mặt. Cùng lúc đó, Thánh thụ Tinh linh phát ra hơi thở sự sống mãnh liệt, có hơi thở sự sống từ trên trời giáng xuống chỗ Vu Nhai.

Sắc xanh vòng quanh Vu Nhai như đáp lại lời hắn nói.

Linh Doanh vui vẻ kêu lên:

- Doanh doanh . . .

Hơi thở sự sống này còn tinh thuần hơn cả gian nhà gỗ nhỏ nơi nữ vương Tinh linh dưỡng bệnh.

Thánh thụ Tinh linh cảm ứng được hơi thở của Thánh thụ Tinh linh viễn cổ, nó điên cuồng hấp thu. Thật ra Thánh thụ Tinh linh hấp thu ý chí của Thánh thụ Tinh linh viễn cổ chứ không phải lực lượng. Muốn lực lượng thì hấp thu từ dưới đất là được. Thánh thụ Tinh linh cảm giác tồn tại phát ra hơi thở Thánh thụ Tinh linh viễn cổ rất yếu ớt, vì vậy Thánh thụ Tinh linh bản nsăng đưa cho 63y một lực lượng tinh thuần tức là đoàn 'sáng xanh'.

Tóm lại trong khoảnh khắc này Thánh thụ Tinh linh xảy ra biến đổi về chất.

Thánh thụ Tinh linh truyền thừa nhiều năm, đời sau kém hơn đời trước, không ngừng co rút lại. Giống như các loại sinh vật khác trên Thần Huyền đại lục, huyết mạch càng tạp giao thì càng không tinh thuần, tức người có huyết mạch không thuần đột nhiên được một giọt máu của tổ tiên có lẽ sẽ phản tổ. Thánh thụ Tinh linh bây giờ chính là trường hợp này, tất nhiên từ mặt ngoài rất khó nhìn ra cái gì. Tinh linh tộc nhân thực lực quá yếu không cảm giác ra được, nhưng các trưởng lão, Tuyết Đế Nhi sao có thể không phát hiện?

Vu Nhai không làm người giật mình chết quyết không bỏ qua:

- Ta không chỉ được đến mảnh nhỏ Thánh thụ Tinh linh ở một nơi nào đó mà thmậ chí được truyền thừa một lũ tàn hồn nhỏ của Tinh linh thần nỗ viễn cổ!

Vu Nhai sẽ không nói hắn có nguyên bộ Tinh linh thần nỗ viễn cổ, hắn chỉ bảo là được một lũ tàn hồn trong mảnh nhỏ Tinh linh thần nỗ viễn cổ.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 828: Tuyên chiến (2)
- Đây là huyền linh chi nhãn của Tinh linh tộc các ngươi, này là linh khí hóa tiễn, này là huyễn nỗ . . .

Vu Nhai không ngừng sử dụng tuyệt kỹ tinh thuần nhất của Tinh linh thần nỗ viễn cổ, còn thuần túy hơn cả Tinh linh tộc bây giờ. Đương nhiên bởi vì Tinh linh dùng linh lực khác với huyền khí nên nói thuần túy là về mặt kỹ xảo.

- Trước khi tàn hồn tán đi đã xin nhờ ta bảo vệ huyết mạch cuối cùng của Tinh linh tộc nên ta mới đến.

Vu Nhai lạnh nhạt nói:

- Nhưng khi ta đặt chân vào Tinh linh tộc nhận được mũi tên từ các ngươi, thậm chí đồng bạn của ta đã bị các ngươi bắt đi.

Tinh linh tộc nhân run rẩy trong lòng. Những Tinh linh lúc trước tham gia vây công Vu Nhai đều gục mặt xuống. Tuyết Đế Nhi mờ mịt.

Đại nữ vương Tinh linh thầm nghĩ:

- Hèn gì hắn có thể lẻn vào chỗ sâu nhất trong Tinh linh tộc, hèn gì Tinh linh thần nỗ không bắn hắn. Trên người hắn có một phần nhỏ truyền thừa từ Tinh linh thần nỗ viễn cổ thì sao Tinh linh thần nỗ có thể bắn hắn?

- Nhưng chết tiệt, tại sao hắn không nói sớm? Chờ ăn hiếp mình xong mới nói. Khốn kiếp, đồ khốn!

Đại nữ vương Tinh linh đã quên lúc trước Vu Nhai căn bản không có thời gian, hơn nữa nàng vào trước là chủ, dù hắn có giải thích chưa chắc Tuyết Đế Nhi nghe lọt tai. Không có Thú Đằng tộc áp lực e rằng Vu Nhai mới xuất hiện đã bị Tinh linh tộc tiêu diệt.

Thêm nữa ngày hôm qua Vu Nhai không cảm ngộ hơi thở sự sống, linh Doanh không lợi hại như bây giờ. Khi đó Vu Nhai không cách nào làm hành động giống như lúc này, có lẽ Thánh thụ Tinh linh sẽ phướt lờ hắn.

Ngày hôm qua Vu Nhai không nắm chắc được Tinh linh tộc tin tưởng, bảo đảm an toàn cho mình.

Vu Nhai lạnh lùng hỏi:

- Bây giờ các ngươi còn cho rằng ta là ăn trộm không?

Không Tinh linh tộc nhân nào dám phản bác.

Không nói đến Thánh thụ Tinh linh thay đổi, Vu Nhai thi triển các tuyệt kỹ huyền linh chi nhãn đã chứng minh những mảnh nhỏ Thánh thụ Tinh linh viễn cổ không phải bị ăn trộm từ Tinh linh tộc.

Trong Tinh linh tộc chứa những mảnh nhỏ không có tàn hồn Tinh linh thần nỗ viễn cổ tồn tại, càng không có truyền thừa!

- Cái này cũng khó nói. Có lẽ ngươi thật sự được mảnh nhỏ và truyền thừa từ Tinh linh thần nỗ viễn cổ nhưng nếu là tàn hồn tất nhiên không thể tự do lựa chọn ai, nếu không Tinh linh thần nỗ viễn cổ đã chẳng chọn nhân loại như ngươi!

Ứng thiếu soái biết tuyệt đối không được để Vu Nhai nói tiếp, nếu không thì thế cục Thú Đằng tộc sẽ biến bị động.

- Rất có thể ngươi có được mảnh nhỏ Tinh linh thần nỗ viễn cổ rồi mượn cơ hội này làm hành động xấu xa với Tinh linh tộc. Theo ta thấy mấy trăm Tinh linh tộc bị ngươi bắt, ngươi là kẻ đứng sau màn!

Bố Ân Đặc thêm mắm dặm muối:

- Đúng vậy! Ải Nhân tộc chúng ta thường hay giao tiếp với nhân loại, bình thường nhân loại được nước lấn tới, lòng tham không đáy!

Mới rồi Bố Ân Đặc không có cơ hội xen vào giờ gã có thể lên tiếng nói.

Đúng vậy, nhân loại cực kỳ gian xảo, không chừng đúng như Ứng thiếu soái đã nói.

Bây giờ Tinh linh tộc đã choáng váng, không biết nên tin ai, bốn bề thọ địch.

- Ngươi câm miệng lại! Từ khi nào Ải Nhân tộc lưu lạc đến nông nỗi liếm ngón chân của Thú Đằng tộc? Suốt ngày cứ rống gì mà Ải Nhân tộc vĩ đại, ngươi là sỉ nhục của Ải Nhân tộc!

Vu Nhai không quên lời dặn của Khắc Liệt Luân Tư, lời nói chanh chua khắc nghiệt. Nhưng bây giờ chưa phải lúc đối phó Ải Nhân tộc, phải giải quyết Thú Đằng tộc trước.

Bố Ân Đặc tức giận quát:

- Ngươi . . .!

Bố Ân Đặc chỉ đến theo lời mời của Ứng thiếu soái, được hứa rất nhiều ích lợi. Bị Vu Nhai nói là liếm ngón chân Ứng thiếu soái làm Bố Ân Đặc tính tình nóng nảy suýt nhảy cẫng lên.

Vu Nhai cắt ngang:

- Ngươi cái gì mà ngươi? Tránh qua một bên, bây giờ chưa đến lượt ngươi bước ra!

Không đợi Bố Ân Đặc trả lời, Vu Nhai nhìn hướng Ứng thiếu soái, mở miệng nói:

- Ngươi muốn ta đưa ra chứng cứ chỉ tội Thú Đằng tộc các ngươi đúng không? Ta thừa nhận ta không có chứng cứ gì, ít nhất bây giờ không có nhưng rất nhanh sẽ có. Ta có mấy trăm nhân chứng!

Bố Ân Đặc định nổi khùng nhưng nghe Vu Nhai nói lời này thì im miệng.

Ứng thiếu soái ngẩn người. Mấy trăm nhân chứng? Là sao?

Vu Nhai lạnh lùng nói:

- Đừng quên đây là dâu, chỗ này là lãnh địa của Tinh linh tộc, địa bàn thuộc về Tinh linh tộc. Chỉ cần giam các ngươi lại ép cung, ta không tin các ngươi dám không nói thật!

Ứng thiếu soái biến sắc mặt.

Vu Nhai tiếp tục bảo:

- Ứng thiếu soái nhà ngươi muốn thu mua lòng người nên nói hết đa số kế hoạch cho thuộc hạ nghe. Ngươi không nói cũng không được, còn thuộc hạ của ngươi phối hợp hành động với ngươi. Vì vậy chỉ cần một trong số các ngươi nói ra sự thật thì chẳng phải là có chứng cứ?

- Ngươi dám?

Vẻ mặt Ứng thiếu soái luống cuống. Lúc trước Ứng thiếu soái không bao giờ ngờ âm mưu sẽ bị vạch trần, sau khi bị vạch mặt Ứng thiếu soái không nhớ ra vấn đề mấy trăm thuộc hạ, gã tràn đầy lòng tự tin đối đáp kết quả bị Vu Nhai chỉ điểm. Ứng thiếu soái muốn khùng.

- Tuyết Đế Nhi, nàng nói xem nàng có dám không? Vì mấy trăm Tinh linh tộc, nàng dám không?

Ánh mắt đại nữ vương Tinh linh kiên quyết nói:

- Đương nhiên dám, ta đã giết mấy chục Thú Đằng tộc nhân còn gì không dám?

Tuyết Đế Nhi đã hoàn toàn tin lời Vu Nhai, nói:

- Tất cả vệ binh nghe lệnh, bắt toàn bộ Thú Đằng tộc lại, ai chống cự thì giết không tha!

Ứng thiếu soái luống cuống tay chân:

- Các ngươi dám? Các ngươi đang tuyên chiến với Thú Đằng tộc ta . . .

Ứng thiếu soái bối rối quên hận Vu Nhai.

Tuyết Đế Nhi lạnh lùng nói:

- Thú Đằng tộc các ngươi đã muốn nuốt Tinh linh tộc ta chẳng phải là tuyên chiến sao?

Bởi vì Vu Nhai ảnh hưởng đủ mặt tiềm thức nên Tuyết Đế Nhi ngày càng có tướng nữ vương, chỉ mới có một ngày nàng đã thay đổi nghiêng trời lệch đất.

Đại nữ vương Tinh linh nói xong xoay người nhìn các trưởng lão Tinh linh tộc đứng sau lưng mình.

Tuyết Đế Nhi lên tiếng:

- Xin các trưởng lão ra tay bắt cao thủ thiên giai bên cạnh Ứng thiếu soái!

Các trưởng lão Tinh linh tộc liếc nhau, bắt chước vệ binh xóa mất chữ 'đại',

- Tuân lệnh! Nữ vương!

Thật ra các trưởng lão Tinh linh tộc không xấu bụng, chẳng qua cậy già lên mặt, thêm vào trong tiềm thức xem Tuyết Đế Nhi như thiếu nữ không hiểu chuyện, phớt lờ lời nàng nói. Nay Vu Nhai nhắc nhở, các trưởng lão Tinh linh tộc phản ứng lại. Tuyết Đế Nhi đã không còn là con nít.

Dù Tuyết Đế Nhi là con nít đi nữa, nay nữ vương Tinh linh bệnh nặng, phải bồi dưỡng nàng thành nữ vương mới hợp cách.

- Tuân lệnh! Nữ vương!

Giọng các trưởng lão Tinh linh tộc không lớn nhưng gõ mạnh vào tim Tuyết Đế Nhi. Lúc trước các vệ binh kêu Tuyết Đế Nhi chưa có cảm giác gì, nhưng thanh âm chân thành của các trưởng lão Tinh linh tộc khiến nàng có cảm giác trọng sinh, mọi tự ti, yếu đuối biến mất hết.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 829: Không thẹn với lòng
Trước khi nãi nãi bị bệnh Tuyết Đế Nhi không hề tự ti, yếu đuối, nàng có hùng tâm chí lớn, nghiêm khắc yêu cầu mình làm mọi việc. Dù là huấn luyện hay học tập các loại trí thức, khó khăn và khắc khổ nhưng Tuyết Đế Nhi luôn kiên cường tự nhủ:

- Ta là nữ vương Tinh linh tương lai, ta phải như nãi nĩa và vô số nữ vương Tinh linh cổ khác trở thành nữ vương hợp cách. Ta phải như nữ vương thời đại viễn cổ trống trị Thần Huyền đại lục, dẫn dắt Tinh linh bước lên con đường phồn vinh, ít nhất không thể như bây giờ mặc người khi dễ.

Từ khi Tuyết Đế Nhi còn nhỏ đã được nãi nãi bồi dưỡng làm nữ vương tương lai, nàng biết rõ chính mình nên làm cái gì, không nên làm cái gì. Tuyết Đế Nhi có niềm kiêu hãnh như công chúa và sự ngây thơ, thậm chí một ít cảm giác cao cao tại thượng. Tuy đẳng cấp trong Tinh linh tộc không nghiêm ngặt như nhân loại nhưng từ nhỏ Tuyết Đế Nhi đã được vô số cặp mắt tộc nhân tôn sùng theo đến lớn, nàng được các trưởng giả cưng chiều.

Có thể nói Tuyết Đế Nhi là hòn ngọc của toàn Tinh linh tộc, cực kỳ rực rỡ. Bản thân Tuyết Đế Nhi cũng rất cố gắng.

Về thực lực Tuyết Đế Nhi tiến bộ nhanh hơn bạn cùng lứa rất nhiều, là siêu thiên tài thế hệ trẻ của Tinh linh tộc, tri thức nhiều hơn bạn đồng lứa. Tuyết Đế Nhi có tư cách kiêu ngạo, tuy nàng lương thiện nhưng ai hiền cách mấy vẫn có lòng kiêu hãnh.

Tuy nhiên mọi chuyện hoàn toàn thay đổi khi nãi nãi gục ngã. Vốn không có gì, trừ việc nữ vương Tinh linh bệnh nặng làm Tuyết Đế Nhi lo lắng, buồn rầu ra mọi chuyện sắp xếp đâu vào đấy. Tuyết Đế Nhi dễ dàng nhận quyền đại nữ vương, bắt đầu làm việc nãi nãi thường làm. Lúc trước nãi nãi luôn ở bên cạnh xem Tuyết Đế Nhi thực tập nên một mình nàng làm công việc đại nữ vương cũng không có vấn đề gì lớn.

Tinh linh tộc bình tĩnh chờ đợi lão nữ vương Tinh linh rất có thể sẽ qua đời, chuẩn bị nghênh đón nữ vương mới sinh ra, tức là bỏ chữ 'đại' đi. Nhưng khi Tuyết Đế Nhi trở thành đại nữ vương đến tháng thứ ba thì có thay đổi.

Tinh linh tộc nhân mất tích. Đầu tiên là một vài Tinh linh tộc nhân đi lẻ ra ngoài hái thuốc, sau đó là Tinh linh hộ vệ đang trong nhiệm vụ tuần tra, sau đó sự việc phát triển theo chiều hướng khủng hoảng. Mới đầu chỉ một, hai Tinh linh tộc nhân mất tích, chuyện này hàng năm đều có. Mặc dù Tinh linh tộc tức giận, căm hận nhưng đã thói quen nên chỉ còn tiếng thở dài buồn bã. Tuy nhiên sau đó là hàng đống Tinh linh tộc nhân mất tích.

Mới đầu Tuyết Đế Nhi còn xoay sở được nhưng về sau nàng luống cuống không biết làm sao.

Các trưởng lão Tinh linh tộc lập tức nhận lại quyền lực, mới đầu còn trưng cầu ý kiến của Tuyết Đế Nhi, sau này thấy đại nữ vương luống cuống chân tay thì mất kiên nhẫn hỏi nàng. Cuói cùng các trưởng lão Tinh linh tộc chỉ toàn trưng cầu ý iến Tuyết Đế Nhi cho có.

Lúc trước đã nói các trưởng lão Tinh linh tộc không có ác ý gì, bọn họ rất ít khi gặp tình huống nhiều tộc nhân bị bắt cóc, tâm tình căng thẳng, áp lực, vô tình bỏ qua cảm xúc của nữ vương Tinh linh tương lai. Các trưởng lão Tinh linh tộc xem đại nữ vương Tinh linh là đứa trẻ chưa trưởng thành, bọn họ chỉ mong cứu tộc nhân trở về và bảo vệ Tinh linh tộc nhân còn lại thật tốt, không rảnh nhường nhịn một đứa trẻ.

Tuyết Đế Nhi vốn tràn đầy khát vọng bị các trưởng lão Tinh linh tộc vô tình vắng vẻ bắt đầu biến tự ti, yếu đuối thậm chí tự trách mình. Mỗi ngày Tuyết Đế Nhi chỉ mong nãi nãi tỉnh dậy thì tốt biết bao.

Mỗi lần mở hội Tuyết Đế Nhi chỉ đi ngang qua, không có trưởng lão Tinh linh tộc nào nghe ý kiến của nàng.

Ví dụ như chuyện mở Tinh linh thần nỗ thứ hai, Tuyết Đế Nhi chỉ có thể ngồi trong đại điện nhìn các trưởng lão Tinh linh tộc chia hai phái, tranh luận không ngừng nghỉ sau đó cô đơn quay về căn nhà gỗ nãi nãi dưỡng bệnh để kể khổ.

Tuyết Đế Nhi rời đi nhưng các trưởng lão Tinh linh tộc không hề hay biết. Không ngờ lần này đại nữ vương Tinh linh trải qua chuyện lúc trước chưa từng tưởng tượng ra, gặp một nhân loại nam tính cách . . . Khá là kỳ dị khiến Tuyết Đế Nhi lấy lại niềm tin, khiến ánh mắt các trưởng lão nhìn nàng không còn như xưa. Quan trọng hơn là sắp giải quyết xong nguy hiểm cho Tinh linh tộc.

- Các ngươi còn dám chống cự? Đừng quên đây là đâu!

- Chống cự? Tại đây dù không mở Tinh linh thần nỗ, các ngươi chống cự chỉ uổng công!

- Hùng tướng quân còn không dừng tay lại?

Các trưởng lão Tinh linh tộc la hét xông lên. Không cần Vân đại trưởng lão 'báu vật trấn tộc' ra tay, chỉ cần mấy trưởng lão trung tầng Sương trưởng lão đi là đủ. Giương oia trong địa bàn của ngươi ta, ngươi cho rằng ngươi là thần binh sư sao?

Bố Ân Đặc công tử Ải Nhân tộc trở nên dư thừa.

- Mọi người có gì từ từ nói, Ứng thiếu soái vốn là . . .

Bây giờ còn ai rảnh để ý tới Bố Ân Đặc? Nhưng Bố Ân Đặc cũng là một trong những người biết kế hoạch của Ứng thiếu soái, đến lúc đó bị điều tra lần theo đầu mối thì rắc rối. Bây giờ Bố Ân Đặc chỉ lên tiếng nói một câu ngăn cản cho có.

Không ai quan tâm Bố Ân Đặc. Tinh linh tộc vốn áp lực trong lòng, trước đó tộc nhân mất tích, sau đến Ứng thiếu soái nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, không cưới được đại nữ vương Tinh linh đòi bắt mấy chục thiếu nữ Tinh linh tộc nhân. Nhưng vì cứu mấy trăm tộc nhân, bọn họ không nhịn được cũng phải nhịn, có thể tưởng tượng Tinh linh tộc nhân bực tức cỡ nào. Bây giờ nghe nói mấy trăm tộc nhân bị Ứng thiếu soái tự biên tự diễn bắt cóc thì làm sao nhịn được nữa? Nếu không phải cần bắt sống thì không cần các trưởng lão xông ra, vô số mũi tên có thể bắn đám cao thủ thiên giai Hùng tướng quân thành tổ ong.

- Hùng Tướng quân, Phong tướng quân, dừng tay lại. Nếu Tinh linh tộc nghi ngờ chúng ta thì cũng hết cách, cứ để bọn họ bắt. Chúng ta không thẹn với lòng!

Đang lúc Tinh linh tộc ùa lên tấn công thì chợt vang thanh âm lạnh lùng, là giọng của Ứng thiếu soái.

- Tinh linh tộc, ta đứng ở đây, nào đến đây đi, áp ta vào thụ lao của các người đi. Nhưng khi các người hành động hãy suy nghĩ tiếp theo nên chống đỡ cơn giận từ Thú Đằng tộc như thế nào. Khi đso không chỉ là mấy chục, mấy trăm Tinh linh tộc nhân mất tích hoặc chết. Ha ha, Tuyết Đế Nhi đại nữ vương, nàng ngu ngốc khiến ta quá thất vọng.

Ứng thiếu soái không uổng là bụng đen như mực, gã chỉ khủng hoảng vài giây sau đó tỉnh táo lại. Đúng như Ứng thiếu soái nói, chỗ này là trung tâm Tinh linh tộc, dù gã có thuộc hạ đông gâp chục, gấp trăm lần cũng vô dụng. Ứng thiếu soái buộc phải ngừng chống cự, chỉ có thể dùng ngôn ngữ uy hiếp.

Ứng thiếu soái tiếp tục bảo:

- Các tộc nhân, chúng ta đã hy sinh mấy chục hanh hùng, không thể hy sinh thêm nữa. Hãy dừng tay lại, ta không muốn các ngươi chết. Các ngươi là chiến sĩ anh dũng, đáng tin nhất của Thú Đằng tộc!
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top