Lượt xem của khách bị giới hạn

[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 920: Phù văn sư riêng
Tát Quang Minh thần chức giả xong Vu Nhai trở về bên Nguyệt Lâm Sa, vẫn tư thế cũ như hắn chưa từng rời đi.

- Ngươi . . .!

Đánh người trước Quang Minh thần điện, dù đối phương là công chúa cũng không nhịn được. Đánh chó phải nhìn mặt chủ nhân, huống chi người ra tay có thể là U Linh sát thủ. Toàn bộ Quang Minh thần chức giả bộc phát tinh thần lực mạnh mẽ nhất.

Nguyệt Lâm Sa vẫn dùng tinh thần lực cực kỳ mạnh mẽ trấn áp:

- Hừ! Các ngươi muốn làm cái gì? Hắn vũ nhục công chúa ta đây thì không nên đánh sao?

Một mình công chúa Nguyệt Lâm Sa trấn tinh thần lực của cả đám, ít nhất nàng không bị bọn họ ảnh hưởng.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa hét to:

- Đúng vậy! Ta biết bây giờ ta rất đáng ngờ, sợ là mọi người đều thấy ta đáng ngờ, dù sao ta lấy ra những tư liệu vốn nên nằm trong tay U Linh sát thủ. Nhưng những thứ này thật sự là U Linh sát thủ để cho ta trong khi ta không biết gì. Các ngươi hãy suy nghĩ kỹ đi, nếu ta cấu kết với U Linh sát thủ thì ta sẽ quang minh chính đại lấy tư liệu ra cho các ngươi chỉ trích sao?

Vu Nhai đứng bên cạnh cảm thấy công chúa Nguyệt Lâm Sa càng đáng sợ. Vu Nhai đứng bên cạnh có thể cảm giác tinh thần lực của Nguyệt Lâm Sa, về cảnh giới chắc chắn mạnh hơn hắn không chỉ một tiểu cảnh giới. Thiên tài đúng là có khắp mọi nơi.

Các dân chúng nhìn nhau, cảm thấy rất có lý. Công chúa Nguyệt Lâm Sa không lý do gì đùa với lửa như vậy.

Nguyệt Lâm Sa nghiêm nghị nói:

- Cây ngay không sợ bóng nghiêng, tựa như ba ngày trước ta không sợ bị người tìm ký ức.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa nói đầy chính nghĩa, lời của nàng có sức thuyết phục, vì đây là sự thật, không ai có thể chất vấn nàng ngay thẳng. Ít nhất công chúa Nguyệt Lâm Sa đưa ra ví dụ làm người ta không thể phản bác, ba ngày trước lúc nàng bị chất vấn đã bày ra thái độ cực kỳ cương cường, chỉ mới ba ngày trôi qua vẫn khắc sâu trong lòng mọi người.

- Có lẽ các ngươi sẽ lấy làm lạ ta cầm được tư liệu tại sao đứng ra giúp đỡ U Linh sát thủ?

Nguyệt Lâm Sa nhìn quét một vòng, nói thêm:

- Ha ha ha ha ha ha! Sợ là mọi người không biết lần này sứ đoàn Huyền Binh đế quốc đi sứ quan trọng đến cỡ nào, ta nói cho tất cả biết, chuyện đó cực kỳ quan trọng. Các ngươi thử nghĩ đi, hai nước nhiều năm đối địch, nếu không có chuyện quan trọng thì bọn họ sẽ đi sứ đến đế quốc của ta sao?

- Được, tạm không nói đến hai nước xích mích thế nào, chỉ nói người tới là khách. Bọn họ làm sai trong nhà chúng ta thì tất nhiên phải bị trừng phạt, nhưng bọn họ bị hãm hại. Các ngươi nói xem chút nữa hai đế quốc làm sao bàn chuyện quan trọng? Dù không có chuyện quan trọng gì thì bọn họ đến nhà chúng ta bị tùy tiện vu oan, đây là phong độ quý tộc Ma Pháp đế quốc nên có mà chúng ta luôn tự xưng sao?

- Chúng ta là quý tộc hay tiểu nhân? Sau này tử tôn nhìn chúng ta như thế nào? Các vương quốc xung quanh đối xử với chúng ta ra sao? Chủng tộc trong bách tộc loạn địa sẽ nhìn chúng ta như thế nào?

Nguyệt Lâm Sa liên tục đặt câu hỏi. Toàn trường lặng ngắt như tờ, hô hấp dồn ập, không ai trả lời.

Nguyệt Lâm Sa mặc kệ bọn họ, tiếp tục bảo:

- Ha ha, nhân phẩm của người Ma Pháp đế quốc không ra gì, sau này bớt giao tiếp với họ, chúng ta đi Huyền Binh đế quốc tốt hơn. Tuy bọn họ dã man hơn người Ma Pháp đế quốc nhưng ít ra không đâm dao lén. Đây là lý do tại sao khi ta phát hiện người giao những tư liệu này ra là U Linh sát thủ nhưng ta vẫn liều lĩnh ngăn cản Quang Minh thần điện hành hình. Đương nhiên phải bắt U Linh sát thủ, nhưng không thể để người bị oan chết!

Nguyệt Lâm Sa chém đinh chặt sắt nói. Quảng trường Quang Minh thần điện vẫn im lặng, ít nhất tạm thời yên lặng.

Nguyệt Lâm Sa biểu hiện ra quá cao thượng, suy nghĩ cho Ma Pháp đế quốc. Đây là cái nhìn của dân chúng.

Người Quang Minh thần điện khóe môi co giật, mặt xanh mét. Lúc trước Quang Minh điện chủ đã thừa nhận tuy quang minh thánh tử, thánh nữ Lộ Luân Na 'Không tính là oan uổng' người ta nhưng hai người đã làm quá đáng. Bây giờ công chúa Nguyệt Lâm Sa như đang nói Quang Minh thần điện không có phẩm vị, là tiểu nhân trong quý tộc, vì ích kỷ khiến Ma Pháp đế quốc bị người nhổ nước miếng sau lưng, ảnh hưởng hình tượng của Ma Pháp đế quốc.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa thì thánh khiết như sen trắng, chấp nhận làm tất cả vì Ma Pháp đế quốc. Nguyệt Lâm Sa còn phô bày sức hấp dẫn cá nhân, nói trắng ra Quang Minh thần điện là tiểu nhân, còn nàng là quân tử, nữ quân tử!

Quang minh thánh tử, thánh nữ Lộ Luân Na liếc nhau. Quang minh thánh tử nháy mắt với Quang Minh thần chức giả lên tiếng chất vấn.

Lúc nãy quang minh thánh tử còn đi ra chất vấn nam nhân áo xanh có phải là U Linh sát thủ không, bây giờ gã không dám ra mặt, sợ sơ sẩy một cái sẽ bị công chúa Nguyệt Lâm Sa chết tiệt cắn ngược một phát. Quang minh thánh tử nhìn Nguyệt Lâm Sa ra vẻ tràn đầy tự tin thì hiểu ra, nếu nàng dám đưa người tới sẽ là quá rảnh rỗi hay tin tưởng không bị chỉ chứng?

Dù nghĩ vậy nhưng quang minh thánh tử phải làm cái gì đó, ít nhất là nếu lột mặt nạ của công chúa Nguyệt Lâm Sa xuống thì những uất ức bọn họ chịu đựng từ nãy đến giờ sẽ xoay chuyển, dù rằng xác suất thành công không cao nhưng phải thử.

Quang Minh thần chức giả bị Vu Nhai tát nửa bên mặt sưng lên mắt lóe tia độc ác nhìn hắn chằm chằm, sau khi được quang minh thánh tử ra hiệu thì nhảy dựng lên.

Quang Minh thần chức giả hỏi:

- Vậy hắn là ai, chúng ta chỉ muốn biết hắn là ai?

- Hắn? Ngươi hỏi A Kích? Hắn là . . . Phù văn sư riêng kiêm cận vệ của ta.

Mọi người không nghe thấy mấy chữ 'phù văn sư riêng', tạm thời không phản ứng lại, dù có nghe hay phản ứng lại cũng không biết phù văn sư là cái gì. Đừng quên phù văn sư rất hiếm trong Huyền Binh đế quốc, dân chúng bình thường, một vài huyền binh giả cường đại đều không biết có chức nghiệp này huống chi là Ma Pháp đế quốc. Bây giờ trong đầu mọi người chỉ có chữ cận vệ.

Ma Pháp đế quốc cũng có huyền binh giả, để huyền binh giả làm hộ vệ không có gì ghê gớm, chỉ cần có chứng minh huyền binh giả trong Ma Pháp đế quốc. Nhưng cận vệ, công chúa Nguyệt Lâm Sa muốn huyền binh giả làm hộ vệ để làm chi? Trước kia chưa từng nghe thấy.

Tại sao công chúa Nguyệt Lâm Sa nhấn mạnh chữ 'cận' đến thế? Có gian tình.

Vu Nhai cảm giác vô số sát khí xen lẫn tinh thần lực ập đến, vẫn có ánh mắt giết người mà phức tạp của Dạ Tình.

Dạ Tình thầm nghĩ:

- Chẳng lẽ Vu Nhai vì cứu đám người Tiểu Mỹ nên đã hiến thân cho lô ly tinh Nguyệt Lâm Sa? Hắn còn quay về Huyền Binh đế quốc không? Còn trở về bên mình không? Nguyệt Lâm Sa có kiên quyết giữ hắn lại bên cạnh?

Trực giác của nữ nhân rất đáng sợ, Dạ Tình cảm giác ánh mắt công chúa Nguyệt Lâm Sa nhìn Vu Nhai là lạ.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 921: Ta là công chúa (1)
Không chỉ Dạ Tình nghĩ như thế, người Huyền Binh đế quốc cũng cùng suy nghĩ. Tâm tình bọn họ không phức tạp như Dạ Tình, nhiều người Huyền Binh đế quốc nhận ra A Kích chính là Vu Nhai. Bọn họ lộ biểu tình mập mờ, tôn sùng. Hàng này có thể bắt cả công chúa Ma Pháp đế quốc, không đúng, hình như hắn bị đè.

Trong giây phút yên tĩnh, một thanh âm trong trẻo vang lên:

- Phù văn sư . . .

Thanh âm hấp dẫn nhiều người phản xạ liếc nhìn, đó là mỹ nữ trong sứ đoàn Huyền Binh đế quốc, Liễu Mị Nhi. Bản thân Liễu Mị Nhi là phù văn sư, tại sao nàng xuất hiện ở đây?

Liễu Mị Nhi đi theo sứ đoàn Huyền Binh đế quốc đến Ma Pháp đế quốc là vì chuyến thăm dò di tích ma pháp viễn cổ cần phù văn sư.

- A!

Bị mọi người nhìn chăm chú, Liễu Mị Nhi phản xạ che miệng. Tuy Liễu Mị Nhi rất điêu ngoa nhưng không ngốc, nàng biết lời gì có thể nói, lời gì không thể. Nếu trong tình huống bình thường không đáng lo thì Liễu Mị Nhi sẽ hét to: Phù văn sư, ngươi quả nhiên là Vu Nhai!

Bây giờ Liễu Mị Nhi không thể nói, nàng không được phép lên tiếng trong tình huống này.

Mới rồi Liễu Mị Nhi chỉ nghe ba chữ phù văn sư, lúc rước hắn suy đoán nam nhân áo xanh là Vu Nhai nên bản năng kêu ra tiếng.

Ồn ào!

Vu Nhai, công chúa Nguyệt Lâm Sa vẫn lù lù bất động. Vì Liễu Mị Nhi phá vỡ bình tĩnh nên mọi người náo động, thảo luận vấn đề cận vệ. Mọi người muốn biết phù văn sư là cái gì?

Thất hoàng tử hỏi:

- Phù văn sư, công chúa Nguyệt Lâm Sa nói là phù văn sư? Công chúa nói hắn là phù văn sư riêng của người?

Trong địa binh sư người để ý vấn đề phù văn sư nhất không phải người Ma Pháp đế quốc mà là Huyền Binh đế quốc. Tuy Thất hoàng tử biết rõ người trước mắt là Vu Nhai, trong lòng không quá để ý nhưng gã vẫn phải biểu hiện ra giật mình, khó hiểu. Mỗi một phù văn sư là báu vật trấn nước của Huyền Binh đế quốc, là siêu vũ khí đối phó Ma Pháp đế quốc. Phù văn sư đột nhiên xuất hiện trong Ma Pháp đế quốc, không giật mình sao được?

Nhị hoàng tử cũng mang người của mình vội vàng chạy lên, gã phải phối hợp Thất hoàng tử diễn kịch.

Nguyệt Lâm Sa ngẩng cao đầu nói:

- Đúng vậy! Hắn chính là phù văn sư riêng của ta.

Nguyệt Lâm Sa nhìn hướng đám người quang minh thánh tử, tiếp tục bảo:

- Vốn thực lực chiến đấu của hắn chưa giỏi, ta sợ hắn gặp bất trắc gì, các ngươi tự hiểu. Cho nên ta luôn giấu hắn đi, chờ bắt đầu hành động thăm dò di tích ma pháp viễn cổ ta mới đưa hắn ra.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa ngừng một lúc, giải thích với dân chúng:

- Mọi người rất tò mò tại sao Huyền Binh đế quốc sẽ đi sứ vào lúc này đúng không? Lý do rất đơn giản, như dân gian đã đồn, cần bọn họ cùng thăm dò di tích ma pháp viễn cổ.

Ồn ào!

Dân chúng xì xầm. Công chúa Nguyệt Lâm Sa biết bây giờ công khai sẽ dẫn đến phần tử cấp tiến phản cảm, tức giận.

Nguyệt Lâm Sa giải thích rằng:

- Có lẽ phù văn là truyền từ Ma Pháp đế quốc chúng ta qua.

Dân chúng Ma Pháp đế quốc nghe xong tâm tình thoải mái nhiều, sứ đoàn Huyền Binh đế quốc thì tức giận.

Thất hoàng tử ngăn cản thuộc hạ lại, bây giờ không phải lúc so đo những chuyện này. Chờ bọn họ trở về Huyền Binh đế quốc tuyên truyền khắp nơi ma pháp trận thật ra đến từ huyền binh giả là được, bây giờ phản bác muốn bị chết chìm trong nước miếng sao?

- Hừ! Công chúa Nguyệt Lâm Sa, nếu người có được Ma Pháp đế quốc tại sao không báo cáo với đế quốc? Người nên biết phù văn sư quan trọng với Ma Pháp đế quốc như thế nào. Hơn nữa nếu biết Ma Pháp đế quốc chúng ta có phù văn sư thì lúc thăm dò di tích ma pháp viễn cổ không cần tìm Huyền Binh đế quốc, cũng sẽ không xảy ra những chuyện này, càng không có U Linh sát thủ.

Mắt quang minh thánh tử lóe tia sáng, tuy gã giật mình vì công chúa Nguyệt Lâm Sa có phù văn sư nhưng gã nhanh chóng phản ứng lại. Người này đúng là phù văn sư, quang minh thánh tử cũng từng gặp một phù văn sư. Rất có thể phù văn sư quang minh thánh tử gặp chính là, không, chín mươi chín phần trăm chính là người trước mắt.

Quang minh thánh tử từng trông thấy Vu Nhai sử dụng phù văn.

Nói đến đây quang minh thánh tử nhìn dân chúng xung quanh, thấy bọn họ gật gù lắng nghe.

Quang minh thánh tử nói:

- Không phải ta muốn chất vấn công chúa nhưng bên trong có nhiều điều đáng ngờ. Ta nói chuyện lần trước là có thể chứng minh binh linh chắc chắn không có được Ma Pháp đế quốc từ thật lâu trước ai mà mới gần đây. Theo ta được biết trong sự kiện Tử Thần ở Phiêu Tuyết hành tỉnh phía tây bắc Ma Pháp đế quốc, cái gọi là Tử Thần chính là Ma Pháp đế quốc. Người này có năng lực ám sát siêu đẳng, còn là chiến hữu, bằng hữu của mấy vị kia.

Theo quang minh thánh tử nói, quảng trường Quang Minh thần điện lại xôn xao lên. Tuy đã qua mấy tháng nhưng mọi người ký ức còn mới mẻ, không đúng, thật ra tất cả sắp quên nhưng U Linh sát thủ xuất hiện khiến người ta liên tưởng đến Tử Thần. Quang minh thánh tử đột nhiên nêu lên, còn nói đám người Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Độc Cô Cửu Tà, Lý thân Bá là chiến hữu của Tử Thần thật khiến người ta nghi ngờ.

Ý của quang minh thánh tử rất rõ ràng, néu công chúa Nguyệt Lâm Sa nhà ngươi sớm có phù văn sư thì sẽ không nói ra vào lúc này. Phù văn sư riêng của ngươi thật ra chính là U Linh sát thủ, là Tử Thần trong Phiêu Tuyết hành tỉnh, là chiến hữu của mấy người nên lên giàn hỏa thiêu.

Quang minh thánh tử chỉ thẳng công chúa Nguyệt Lâm Sa cấu kết với U Linh sát thủ, giết người vì U Linh sát thủ.

- Còn nữa, theo ta được biết thì thiếu tướng của Huyền Binh đế quốc tên là Vu Nhai từng có gút mắt với công chúa Nguyệt Lâm Sa, công chúa Nguyệt Lâm Sa từng muốn thu hắn làm nô lệ nam.

Quang minh thánh tử lại ném bom tấn:

- Ta nghi ngờ hắn chính là Vu Nhai kia.

Mọi người cùng nhìn hướng công chúa Nguyệt Lâm Sa, Vu Nhai, chờ đợi câu trả lời.

Dạ Tình ngây người, lòng thầm chửi:

- Nô lệ nam? Chết tiệt, công chúa vô sỉ đáng chết, chẳng lẽ nàng đưa ra điều kiện đó?

Dạ Tình thầm lo lắng. Công chúa Nguyệt Lâm Sa đặt điều kiện nô lệ nam sao? Không chỉ Dạ Tình mà người Huyền Binh đế quốc đều nghĩ như vậy, Thất hoàng tử vận động đầu óc nghĩ cách cứu Vu Nhai ra khỏi "Nước sôi lửa bỏng".

Nguyệt Lâm Sa lắc đầu, khẽ thở dài:

- Vu Nhai? Ý ngươi nói tiểu binh thủ thành ở Bắc Đẩu hành tỉnh Huyền Binh đế quốc, Lạc Thiên vương quốc suýt làm hỏng việc tốt của ta? Đúng vậy, lúc trước ta có xúc động thu hắn làm nô lệ nam, tiếc rằng tuy ta chiếm thượng phong với hắn nhưng không thể cướp hắn về được. Vì lấy được linh kiện quan tọng bản đồ ma pháp ta ở Chuy Lĩnh hành tỉnh suốt tám tháng, quá thất bại, thật là sỉ nhục.
 
Sửa lần cuối:

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 922: Ta là công chúa (2)
Giây sau Nguyệt Lâm Sa cười nói:

- Nhưng khiến ta an ủi là tiềm lực của tiểu binh đó đúng là rất lớn, không chỉ đánh bại thánh tử, thánh nữ Quang Minh thần điện chúng ta, còn khuấy động Phiêu Tuyết hành tỉnh đến mức đó. A, rất xin lỗi, xin lỗi, không phải ta chế nhạo các ngươi, nâng chí khí người ta lên, chẳng qua ta đang hơi khó chịu khi thấy các ngươi thua thảm trên tay hắn thì tâm tình rất tốt. Đừng trách tội, tuy ta là công chúa nhưng cũng là con người.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa nói câu cuối tát mặt sưng vù. Như lúc trước Nguyệt Lâm Sa đã nói với Vu Nhai, không đùa với lửa làm sao tát mặt quang minh thánh nữ, làm Quang Minh thần điện lắc lư?

Tuy sự kiện kia đã đồn rộng rãi nhưng sự kiện Tử Thần phán tán nhiều hơn. Quang minh thánh tử, thánh nữ Lộ Luân Na thua thảm, một người gặp trận bỏ chạy, một người bị bắt làm con tin đã bị phía chính phủ ra lệnh che giấu nghiêm ngặt. Rất nhiều người chưa biết điều này, nhưng vẫn có nhiều người biết.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa nói ra chắc chắn sẽ có người hỏi người biết chuyện, sau đó sự việc sẽ khuếch tán.

Quang minh thánh nữ Lộ Luân Na vừa hận Nguyệt Lâm Sa vừa khủng hoảng:

- Ngươi . . .!

Lộ Luân Na luôn bị thua không còn đường nói, nàng đã cố gắng im lặng nhưng sắp không nhịn được nữa. Đặc biệt công chúa Nguyệt Lâm Sa nhắc tới tiểu binh kia làm Lộ Luân Na nhớ lại các sỉ nhục lúc trước.

Đương nhiên tiểu binh hiện giờ đã trở thành tướng quân, không còn là tiểu binh.

Quang minh thánh tử thầm nhủ nên tới thì không tránh khỏi, gã thẳng thắn thừa nhận mình thất bại:

- Đúng vậy! Khi đó chúng ta quá khinh địch, đã thua hắn. Nhưng nơi đó là chiến trường, thua chính là thua, chúng ta có can đảm thừa nhận chúng ta thất bại. Dù sao đối phương không phải tiểu binh, không chỉ là người Độc Cô gia còn là phù văn sư.

Quang minh thánh tử tiếp tục bảo:

- Hiện tại chúng ta muốn biết hắn có phải là Vu Nhai đó không?

Mọi người chuyển hướng Nguyệt Lâm Sa. Như quang minh thánh tử suy nghĩ, chỉ cần vạch bộ mặt thật của nam nhân áo xanh là có thể lấy lại tất cả sỉ nhục lúc trước, cơ hội hiện nay rất lớn. Cùng là phù văn sư, sát thủ, có gút mắc với công chúa Nguyệt Lâm Sa, lần đầu tiên xuất hiện trước mặt mọi người, có quan hệ thân thiết với người trên giàn hỏa thiêu.

Có một vấn đề khó hiểu là tại sao huyền binh bản mệnh của U Linh sát thủ là lưỡi dao?

Không chỉ người Quang Minh thần điện rối rắm, không quá chắc chắn, đám người Thất hoàng tử cũng nghi ngờ về lưỡi dao huyền binh bản mệnh. Nhưng trừ Vu Nhai ra bọn họ không tưởng tượng nổi còn ai co năng lực, lá gan lớn như vậy?

Tóm lại sự thật sẽ nhanh chóng bộc lộ, không cần đoán nhiều nhức đầu.

Người Huyền Binh đế quốc, đặc biệt là Dạ Tình tim đập nhanh, nàng tạm quên chuyện nô lệ nam. Vu Nhai sẽ ứng đối như thế nào? Dạ Tình là người duy nhất không rối rắm, vì nàng không biết chuyện U Linh sát thủ, không rõ huyền binh bản mệnh của U Linh sát thủ là lưỡi dao. Trong lòng Dạ Tình có cảm ứng kỳ diệu nên chưa từng nghi ngờ nam nhân áo xanh là Vu Nhai.

- Đương nhiên hắn không phải là tiểu binh đó. Ta nói rồi, hắn là phù văn sư, cận vệ riêng của ta. Ài, thôi, để ta nói thật đi, cứ dây dưa mãi thì không hết chuyện.

Nguyệt Lâm Sa bình tĩnh nói:

- Mới rồi ta đã nói trong di tích ma pháp viễn cổ có nhiều trận văn liên quan phù văn sư, bởi vậy có chút tri thức nhập môn phù văn sư cũng không lạ. Ta là người thứ nhất vào di tích ma pháp viễn cổ nên đương nhiên phát hiện tri thức nhập môn, ta mừng muốn chết. Sau đó ta giao nó cho A Kích, tức là hộ vệ huyền binh giả bí mật của ta, hắn thật sự tu luyện thành công.

Là Nguyệt Lâm Sa phát hiện ra bản đồ ma pháp, nàng là người thứ nhất vào di tích ma pháp viễn cổ là chuyện rất bình thường. Nguyệt Lâm Sa phát hiện vài thứ người ta không biết trong di tích ma pháp viễn cổ cũng không có gì lạ, thật ra mới đầu di tích ma pháp viễn cổ thuộc về nàng khai phá. Nếu không phải bên trong có nhiều điều khó khăn, rất khủng bố thì Nguyệt Lâm Sa sẽ không giao lên Ma Pháp đế quốc, càng không dẫn sứ đoàn Huyền Binh đế quốc đến.

- Đương nhiên sau khi A Kích có được phù văn thì luôn bế quan, mãi đêm qua mới xuất quan. Ta luôn không biết hắn có thành công không.

Nguyệt Lâm Sa nửa thật nửa giả nói:

- Dù hắn có thành công thì chỉ mới nhập môn, vì không có đạo sư nên nhiều tri thức hỗn loạn, ta không dám bảo đảm hắn có thể khai phá di tích. Quang minh thánh tử nên biết rõ sứ đoàn Huyền Binh đế quốc đi sứ không chỉ với mục đích này, có chuyện quan trọng hơn cần bàn.

Quang minh thánh tử cười khẩy nói:

- Công chúa Nguyệt Lâm Sa, những lời công chúa nói rất khó làm người ta tin tưởng.

Đúng vậy, những lời này hơi xạo. Ma Pháp đế quốc hơn ngàn năm không nghien cứu ra phù văn, chỉ dựa vào công chúa Nguyệt Lâm Sa là làm được? Rất khó tin, hơn nữa tại sao khi có được phù văn nàng không hiến cho Ma Pháp đế quốc?

Nguyệt Lâm Sa lạnh nhạt nói:

- Quang Minh thần điện, xem ra các ngươi rất không tin tưởng công chúa ta đây. Lần trước tìm tòi ký ức đã chứng minh bản thân ta, ba ngày sau các ngươi vẫn không tin. Được, ta sẽ lại chứng minh.

- Nếu công chúa nguyện ý lại cho tìm tòi ký ức, chỉ cần không có vấn đề gì thì ta sẽ khiến Quang Minh thần điện công khai xin lỗi công chúa.

- Ha ha ha ha ha ha! Xin lỗi? Sau đó lại chất vấn ta sao?

Nguyệt Lâm Sa cười phá lên:

- Ngươi muốn tìm tòi ký ức cũng được, nhưng điều kiện của ta không đơn giản là xin lỗi. Ta không muốn gì khác, chỉ cần Quang Minh thần điện ngươi xóa bỏ hình phạt hỏa hình này!

- Cái gì?

Nguyệt Lâm Sa lạnh lùng hỏi:

- Có dám không?

Công chúa Nguyệt Lâm Sa mặc kệ người Quang Minh thần điện trợn trừng mắt. Hỏa hình là hình phạt thần thánh, sao có thể xóa bỏ? Nhưng Nguyệt Lâm Sa nêu ra, bởi vì rất nhiều người Ma Pháp đế quốc phản đối hình phạt tàn nhẫn này, Ma Pháp đế quốc tự xưng là quốc gia quý tộc. Nguyệt Lâm Sa nêu điều kiện là rất bình thường, bị người ta xem ký ức là chuyện cực kỳ nhục nhã. Nguyệt Lâm Sa đường đường là công chúa sao có thể ba lần bốn lượt bị người ta đối xử như vậy?

Công chúa Nguyệt Lâm Sa nêu điều kiện là rất bình thường.

Nguyệt Lâm Sa sẽ không nêu điều kiện Quang Minh thần điện từ nay bị xóa tên, không hiện thực. Nguyệt Lâm Sa cũng không nêu điều kiện làm gì hai quang minh thánh tử, thánh nữ Lộ Luân Na, không có ý nghĩa. Nguyệt Lâm Sa đòi xóa bỏ hình phạt này chẳng những đánh mặt Quang Minh thần điện cũng khiến nhiều người phản đối hình phạt tàn nhẫn kia lớn tiếng khen nàng, mấy Nguyên Tố Thần Điện khác trong Pháp Thần Điện cũng có người phản đối.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa luôn luôn lôi kéo người ủng hộ, lôi kéo lòng dân chúng. Dù sao Nguyệt Lâm Sa và Quang Minh thần điện đã đối địch, vậy nàng mượn bọn họ làm bàn đạp xông lên.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 923: Cơ hội của Tạp Đức thiếu gia (1)
Tuy Quang Minh thần điện có ảnh hưởng rất lớn trong Ma Pháp đế quốc, là Nguyên Tố Thần Điện cường đại nhất trong thế lực Pháp Thần Điện, nhưng Quang Minh thần điện chỉ là một thần điện của Pháp Thần Điện, xích mích thì xích mích, công chúa Nguyệt Lâm Sa muốn tranh quyền phải chấp nhận có kẻ địch.

Chỉ cần thứ có được nhiều hơn thứ mất đi là ổn, Nguyệt Lâm Sa là người thu hoạch nhiều nhất trong sự kiện lần này.

- Không thể nào! Chuyện này liên quan đến vinh diệu của Quang Minh thần điện!

Nguyệt Lâm Sa lạnh lùng hỏi:

- Thế thì công chúa Nguyệt Lâm Sa ta đây, công chúa hoàng thất không có vinh diệu sao?

Lúc trước ở điểm giao giới Phiêu Tuyết hành tỉnh, Kiếm vực hành tỉnh quang minh thánh tử đối phó với Vu Nhai tràn đầy tự tin, rất là thông minh. Nhưng lúc này quang minh thánh tử không biết nên nói cái gì, bị công chúa Nguyệt Lâm Sa cắn chặt.

- Được rồi, có lẽ điều kiện của ta quá đáng, hay chúng ta đổi cái khác, ví dụ như . . .

Nguyệt Lâm Sa chưa nói xong đã bị quang minh thánh tử ngắt ngang:

- Xin lỗi công chúa Nguyệt Lâm Sa, ta đã quá xúc động.

Quang minh thánh tử biết công chúa Nguyệt Lâm Sa muốn nói cái gì. Đợi Nguyệt Lâm Sa nói xong thì Quang Minh thần điện sẽ tàn đời, cân bằng lúc trước Quang Minh điện chủ tạo ra chắc chắn bị phá vỡ. Chắc chắn Nguyệt Lâm Sa cũng đòi người Quang Minh thần điện nhận điều tra ký ức, Quang Minh thần điện dám chấp nhận không? Không dám, Quang Minh thần điện tuyệt đối không dám. Đến lúc đó quang minh thánh tử nên ứng đối thế nào?

Dù nam nhân áo xanh thật sự là U Linh sát thủ thì chuyện Quang Minh thần điện vu oan cho đám người Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Độc Cô Cửu Tà, Lý thân Bá, Trầm Lâm Trúc sẽ bị công khai. Những lời lúc trước Quang Minh thần điện thanh minh sẽ bị người xem là nói xạo.

Có thể lấy cớ quang minh thánh tử, thánh nữ Lộ Luân Na còn trẻ được tha thứ nhưng Quang Minh điện chủ thì không.

Tiến lùi khó khăn, quang minh thánh tử vội đè ép sự việc, không nhắc chuyện tra xét ký ức nữa, càng không để công chúa Nguyệt Lâm Sa nhắc tới.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa cười kỳ dị, nàng đã tính trước hôm nay không ai tra xét ký ức của nàng được nên mới dám nghênh ngang mang Vu Nhai tới.

Lúc này quang minh thánh tử chỉ có thể nói một câu:

- Chỉ cần công chúa Nguyệt Lâm Sa có thể chứng minh người nói không phải là U Linh sát thủ thì chúng ta tâm phục khẩu phục.

Quang minh thánh tử chỉ có thể cắn chặt điểm này, gã đã sẵn sàng sẽ thất bại.

- Tốt, đây là chứng minh và nơi sinh của A Kích, các ngươi cứ đi điều tra.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa ném mấy giấy chứng nhận cho quang minh thánh tử, gã không thèm nhìn. Với thân phận như quang minh thánh tử muốn tạo ra mười bộ cũng không thành vấn đề chứ đừng nói là Nguyệt Lâm Sa.

Nguyệt Lâm Sa tiếp tục bảo:

- Huyền binh bản mệnh của U Linh sát thủ là lưỡi dao đúng không? Tiểu binh có gút mắt với ta có huyền binh bản mệnh là cục gạch đúng không? A Kích, ngươi hãy cho bọn họ xem huyền binh bản mệnh của ngươi.

- Tuân lệnh! Công chúa.

Vu Nhai thầm nghĩ:

- Cha nó, cảm giác làm vai phụ thật tệ, toàn là Nguyệt Lâm Sa biểu diễn.

Trước kia toàn là Vu Nhai diễn kịch, ví dụ như đấu miệng đại chiến Ma pháp sư mạnh nhất Huyền Binh đế quốc. Dù thế nào thì Vu Nhai phải diễn trọn vai phụ.

Phải chuyên nghiệp!

Keng!

Một cây trường kích chui ra khỏi cơ thể Vu Nhai, biến to trước mắt mọi người. Cây trường kích bạc sáng lấp lánh màu xanh, là Thất Tinh Thần Kích, nó phát ra hơi thở thánh binh cường đại.

Nhiều người trợn to mắt, nhât là người Huyền Binh đế quốc đã chắc chắn U Linh sát thủ là Vu Nhai đột nhiên thấy thánh kích, chuyện gì đây? Sứ đoàn Huyền Binh đế quốc biết Vu Nhai là song huyền binh giả, có cục gạch và tấm thuẫn.

Quang minh thánh tử, thánh nữ Lộ Luân Na, công chúa Nguyệt Lâm Sa cũng biết Vu Nhai là huyền binh giả song hệ, bọn họ đều điều tra về hắn. Tuy nhiên bây giờ Nguyệt Lâm Sa, quang minh thánh tử, thánh nữ Lộ Luân Na không thể nói ra từng điều tra tiểu binh kia, không thể nói sự thật bọn họ biết hết những chuyện xảy ra gần đây của tiểu binh.

Đường đường là công chúa, thánh tử mà đi điều tra một tiểu binh, quá khó tin đi?

Nguyệt Lâm Sa nói:

- Đây chính là Thất Tinh Thần Kích, thần kích lúc trước ta có được trong Huyền Binh đế quốc.

Gió lạnh thổi qua, quang minh thánh tử cảm giác thân thể hơi lạnh.

Ngươi nói một U Linh sát thủ là huyền binh giả song hệ thậm chí tam hệ đều hiểu được, nhưng ốn hệ, quá hố cha! Đó gần như là thú hiếm. Nam nhân áo xanh thật sự không phải là U Linh sát thủ sao?

Nếu nam nhân áo xanh là Vu Nhai, U Linh sát thủ thì hắn có cục gạch, tấm thuẫn, lưỡi dao, Thất Tinh Thần Kích.

Nguyệt Lâm Sa tiếp tục bảo:

- A Kích, hãy đánh ra phù văn của ngươi.

- Tuân lệnh!

Vu Nhai vẫn đang diễn vai hộ vệ lạnh lùng, mặt không biểu tình lấy ra thanh kiếm đã chuẩn bị trước. Vu Nhai liên tục bắt ấn, vô số phù văn biến ảo đánh vào bè mặt thanh kiếm. Từng tầng phù văn hình thành trên thanh kiếm, động tác rất quen tay, không nhìn ra được hắn mới nhập môn. Không, cái này không phải nhập môn mà đã vào giai cảnh, có thành tựu nhỏ.

Liễu Mị Nhi nhíu mày nói:

- Không đúng, hắn thật sự không phải Vu Nhai khốn kiếp, thủ pháp không giống.

Liễu Mị Nhi nhíu mày, mọi người cũng cau mày. Bọn họ cho rằng nam nhân áo xanh là Vu Nhai nhưng đột nhiên chứng minh hắn không phải, vậy là sao? Bực mình nhất là nam nhân áo xanh là một phù văn sư. Tóm lại người bên Huyền Binh đế quốc rối loạn.

Dạ Tình rối rắm. Vu Nhai không nói cho nàng biết hắn có Huyền Binh Điển, đến bây giờ Thủy Tinh vẫn không biết. Lần đầu tiên của Vu Nhai cho Dạ Tình, đây là chuyện bất đắc dĩ, Thủy Tinh có thể thông cảm. Tuy nhiên chuyện khác thì Vu Nhai không thể nặng bên này nhẹ bên kia, cho nên hắn tạm không nói Dạ Tình nghe, chờ sau này 'chăn lớn cùng ngủ' rồi sẽ nói.

Vu Nhai cười gian mư utính.

Bởi vậy Dạ Tình không biết Vu Nhai có Thất Tinh Thần Kích, nhưng nàng biết hắn rành phù văn, nàng từng thấy thủ pháp này.

Dạ Tình thầm nghĩ:

- Hừ! Tên khốn này còn có chuyện gì đó giấu ta.

Mặc dù Vu Nhai học thủ pháp của Liễu đại sư nhưng bên trong có lẫn bóng dáng lão già Mê Thành. Quan trọng nhất là thủ ấn Huyền Binh Điển, vì thực lực phù văn của Vu Nhai càng sâu sắc, sau khi dung hợp thủ ấn Huyền Binh Điển hắn đã thoát khỏi thủ pháp Liễu đại sư, lão già Mê Thành. Vu Nhai không chỉ dung hợp Huyền Binh Điển, hắn còn tham khảo thủ pháp long văn của Đế Long tộc.

Cho nên Liễu Mị Nhi không nhìn ra.

Keng!

Kiếm thành. Thanh kiếm bình thường nhờ phù văn gia cố nên chất lượng kiếm thể tăng vọt, vũ khí phù văn hoặc phòng cụ Ma Pháp đế quốc đều xuất hiện trên chiến trường, không thể làm giả phù văn được.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa lạnh lùng hỏi:

- Quang Minh thần điện, các ngươi còn lời gì để nói?
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 924: Cơ hội của Tạp Đức thiếu gia (2)
Người Quang Minh thần điện thật sự không biết nên làm sao, bọn họ không có chứng cứ. Quang minh thánh tử có nghe nói về Thất Tinh Thần Kích, lúc gã có được long văn. Công chúa Nguyệt Lâm Sa đã nói giao Thất Tinh Thần Kích cho thiên tài huyền binh giả của Ma Pháp đế quốc dung hợp, bí mật bồi dưỡng chuyện này rất bình thường.

Khi người Quang Minh thần điện cực kỳ rối rắm thì một thanh âm vang lên:

- Không, công chúa Nguyệt Lâm Sa đang nói dối, lúc trước ngươi không hề có được Thất Tinh Thần Kích! Rõ ràng lúc trước tiểu binh tên Vu Nhai lấy được Thất Tinh Thần Kích!

Mọi người nhìn sang, đó là một nam nhân tóc vàng. Nhiều người biết tên của gã, là Tạp Đức, từng là đoàn trưởng thánh quang ma kỵ đoàn của quang minh thánh nữ Lộ Luân Na, nhi tử của Tạp Liệt Phu nguyên soái ba quân đoàn Ma Pháp đế quốc, cực kỳ cao quý.

Tạp Đức thiếu gia trốn về từ biên giới Phiêu Tuyết hành tỉnh, Kiếm vực hành tỉnh không một ngày sống yên. Trong hành động Lạc Thiên vương quốc Tạp Đức thiếu gia bị thất bại, còn bị người gày bẫy bị thương nặng. Tạp Đức thiếu gia chữa trị vết thương trong Quang Minh thần điện, trở thành đoàn trưởng thánh quang ma kỵ đoàn của quang minh thánh nữ Lộ Luân Na. Nhưng trận chiến đầu tiên của đoàn trưởng Tạp Đức thiếu gia là cùng với Vu Nhai, hầu như khiến thánh quang ma kỵ đoàn toàn quân bị diệt, Lộ Luân Na được gã bảo vệ bị bắt làm tù bình.

Tạp Đức thiếu gia đoàn trưởng thánh quang ma kỵ đoàn bình yên trở về Ma Pháp đế quốc.

Thủ lĩnh hộ vệ, đối tượng được bảo vệ trở thành tù binh, thuộc hạ bị tiêu diệt hết, một mình gã an toàn trở về Ma Pháp đế quốc, chuyện quái gì đây?

Tuy ngươi là nhi tử của Tạp Liệt Phu nguyên soái ba quân đoàn Ma Pháp đế quốc nhưng nên có chút khí phách quân nhân đi!

Lúc trước Vu Nhai với thân phận U Hoang đồ sát thánh quang ma kỵ đoàn, các binh sĩ Phiêu Tuyết hành tỉnh thì Tạp Đức thiếu gia thấy tình huống không ổn đã dùng quyển trục ẩn thân được phụ thân đưa cho núp đi. Mãi khi Vu Nhai mang người rời đi Tạp Đức thiếu gia mới giải trừ ẩn thân, quay về Ma Pháp đế quốc.

Tạp Đức thiếu gia lấy bao nhiêu là cái cớ, gã thậm chí làm mình bị thương nặng chứng minh không phải gã sợ trở thành tù binh nên bỏ trốn. Nhưng Tạp Đức thiếu gia có nói dối như thế nào thì quang minh thánh nữ Lộ Luân Na nhận hết nhục nhã quay về Ma Pháp đế quốc không còn chấp nhận gã.

Quang minh thánh nữ Lộ Luân Na cho rằng hành động thất bại lần đó là nỗi nhục lớn, nàng hận quang minh thánh tử nhưng gã mạnh hơn nàng. Tuy trong lòng Lộ Luân Na hận nhưng cũng có chút khâm phục, khiêm tốn. Lúc trước đã nói quang minh thánh nữ học được nhiều tri thức từ tay Vu Nhai.

Quang minh thánh nữ hận đám người Lôi Áo Phu đại soái ở Bắc Tuyết yếu tắc, nếu không phải bọn họ hành động tệ hại thì nàng sẽ bị bắt giữ sao?

Lộ Luân Na hận tất cả người đi theo mình, toàn là rác rưởi. Nếu không phải bọn họ quá vô dụng thì sao hại quang minh thánh nữ trở thành tù binh, chịu nhục nhã như vậy? Trong lòng Lộ Luân Na vốn rất sáng sủa, không hỏ nhen, nàng nghiêm tắc tuân theo Quang Minh thần chỉ dẫn. Nhưng sau khi bị Vu Nhai luân phiên nhục nhã thì trái tim sáng trong sáng của Lộ Luân Na vặn vẹo theo Quang Minh thần chỉ dẫn.

Lúc trước Vu Nhai không chỉ một lần vùi quang minh thánh nữ Lộ Luân Na xuống đất, có lẽ thiếu một lần thì nàng sẽ không vặn vẹo đến mức này. Nhưng trên đời không có nếu như, bây giờ nếu vạch ra từng tầng ngươi sẽ thấy trái tim quang minh thánh nữ gần bị nhuộm đen.

Sai rồi, nên là quang minh cùng hắc ám mâu thuẫn sinh tồn, quang minh thánh nữ Lộ Luân Na cố nén điên cuồng, lửa giận đến cực hạn.

Quang minh thánh nữ Lộ Luân Na không ngừng cầu nguyện trước Quang Minh thần, nhưng có hi không nhịn được. Lộ Luân Na không thể trút giận với đại nhân vật, nàng phải nhịn. Quang minh thánh nữ chỉ có thể tìm tới tiểu nhân vật, Tạp Đức thiếu gia ở trong mắt nàng là tiểu nhân vật đó.

Có lẽ phải nói là không lớn không nhỏ, nếu Tạp Đức thiếu gia quá nhỏ thì quang minh thánh nữ Lộ Luân Na không có nhiều hứng thú.

Dù sao phụ thân của Tạp Đức thiếu gia là một trong các nguyên soái ba quân đoàn, thế lực rất lớn nhưng yếu hơn Pháp Thần Điện.

Bởi vậy Tạp Đức thiếu gia bị đá ra khỏi Quang Minh thần điện, lấy lại chức vị đoàn trưởng thánh quang ma kỵ đoàn. Trước mắt xem ra Tạp Đức thiếu gia rất may, nếu gã vẫn là đoàn trưởng thì bây giờ đã bị U Linh sát thủ tiêu diệt.

Khi đó Tạp Đức thiếu gia không biết gã có may mắn ngày hôm nay. Hết cách, lúc trước Tạp Đức thiếu gia tìm đến công chúa Nguyệt Lâm Sa, bất đắc dĩ gã không ngốc nhưng chỉ số thông minh dồn hết vào tán gái, giác ngộ chính trị hơi yếu. Tạp Đức thiếu gia đáng thương tuy biết Nguyệt Lâm Sa đối địch với 2Quang minh thánh nữ Lộ Luân Na nhưng không biết hai người đã đến cảnh giới nước lửa không dung.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa không thèm gặp Tạp Đức thiếu gia đã đuổi gã ra ngoài. Tin đồn nổi lên bốn phía, Tạp Đức thiếu gia chạy trốn, hành động tiểu nhân lan khắp Ma Pháp đế đô. Phụ thân của Tạp Đức thiếu gia không chịu nổi áp lực nên đứng ra chửi nhi tử su đó đuổi gã khỏi nhà.

Không phải xóa tên khỏi gia phả mà chỉ tạm đuổi Tạp Đức thiếu gia ra, nhưng bây nhiêu đủ làm gã khốn khổ.

Bị đuổi khỏi gia tộc nghĩa là không có tiền. Tạp Đức thiếu gia định tìm đám bằng hữu ăn chơi mượn ít tiền, nhưng cả đám trốn gã như né cùi hủi. Người một mình chạy trốn như Tạp Đức thiếu gia nếu tương lai mình gặp nguy hiểm . . . Không, đừng nói là gặp nguy hiểm, chỉ hơi có chút khó khăn sợ là Tạp Đức thiếu gia sẽ không cứu tế, bằng hữu như vậy không cần cũng được.

Nhân phẩm của Tạp Đức thiếu gia hỏng bét.

Tạp Đức thiếu gia chỉ có thể dựa vào mẫu thân cho chút tiền sống qua ngày, mong đến ngày nào phụ thân rút lại mệnh lệnh đã ban, tiếp tục cuộc sống thiếu gia của mình.

Tạp Đức thiếu gia chờ đến sự kiện 'giàn hỏa thiêu, U Linh sát thủ'. Tạp Đức thiếu gia chỉ đến xem chơi, ai ngờ bắt được cơ hội có thể quay về bên quang minh thánh nữ Lộ Luân Na, thoát khỏi cảnh khốn khó hiện giờ.

Bởi vì nhân phẩm của Tạp Đức thiếu gia quá tệ nên nhiều người biết mặt gã, kêu tên:

- Tạp Đức . . .

Quang minh thánh nữ Lộ Luân Na nghe lời Tạp Đức thiếu gia nói như thấy cọng rơm cứu mạng, mắt sáng rực hỏi:

- Tạp Đức, ngươi vừa mới nói cái gì?

Quang minh thánh nữ Lộ Luân Na lên tiếng, mọi người cũng phản ứng lại. Mọi cặp mắt cùng nhìn hướng Tạp Đức thiếu gia.

Gió nhẹ thổi qua quang minh thần đài, Tạp Đức thiếu gia từng bước đi tới. Gió thổi rối tóc vàng ưu nhã, dù nghèo khó sa sút Tạp Đức thiếu gia vẫn cố giữ hình tượng đẹp trai.

- Ta mới nói Thất Tinh Thần Kích là bị tiểu binh họ Vu lấy, công chúa Nguyệt Lâm Sa không hề có được Thất Tinh Thần Kích. Lúc ở Lạc Thiên vương quốc, Phiêu Tuyết hành tỉnh tiểu binh này từng sử dụng Thất Tinh Thần Kích, tức là người trước mắt không phải A Kích gì mà là tiểu binh họ Vu!
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 925: Toàn mơ hồ
Gió lại thổi, người Quang Minh thần điện có cảm giác gió đổi chiều, Tạp Đức thiếu gia như thấy quang minh thánh nữ giang vòng tay với gã.

Tạp Đức thiếu gia tiếp tục mở ra vết sẹo:

- Ta nghĩ thánh nữ, thánh tử còn nhớ tình huống chiến đấu với hắn?

Quang minh thánh tử, thánh nữ Lộ Luân Na tạm thời không trách tội Tạp Đức thiếu gia.

Tạp Đức thiếu gia tiếp tục bảo:

- Đương nhiên không biết hắn có phải là U Linh sát thủ hay không, nhưng chắc chsắn hắn liên quan với U Linh sát thủ. Họ Vu kia là người của U Linh kiếm các Độc Cô gia đúng không?

Tạp Đức thiếu gia cũng từng điều tra Vu Nhai. Như quang minh thánh tử, công chúa Nguyệt Lâm Sa đều biết hắn là người U Linh kiếm các, Tạp Đức thiếu gia có biết cũng không lạ. Người Ma Pháp đế quốc không có phản ứng gì lớn. Bên kia, Thất hoàng tử, Nhị hoàng tử mắt lóe tia sáng liếc nhau rồi vội vàng quay đi.

Những thành viên sứ đoàn Huyền Binh đế quốc thấy khó hiểu. Các gia tộc lĩnh chủ thượng lục tỉnh như Quan gia, Hoàng gia thì chỉ người ở cao tầng nhất mới biết. Đám người Quan Vân Long chỉ là cao thủ thiên tài thế hệ trẻ.

Nghe Tạp Đức thiếu gia nói, mọi người cùng nhìn hướng công chúa Nguyệt Lâm Sa, muốn xem nàng có lời giải thích gì.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa đóng kịch nhập vai, khẽ thở dài:

- Ài, thật ra A Kích còn một cái tên khác, các ngươi có thể gọi hắn là A Chuy. A Kích, bọn họ đều nghĩ lầm ngươi là họ Vu, không thể giấu thực lực nữa. Cho bọn họ xem lá bài tẩy đi.

Vu Nhai gật đầu, nói:

- Tuân lệnh!

Đang lúc mọi người thắc mắc nam nhân áo xanh còn có cái tên thứ hai thì tay hắn vẫy, huyền khí chậm rãi tràn ra từ lòng bàn tay. Một cây búa đen thui có hoa văn ngưng kết trong tay hắn. Vang tiếng rống, ảo ảnh người lùn gầm rống trên cây búa. Khắc Liệt Luân Tư mãnh liệt yêu cầu tham gia vào màn kịch, đóng vai phụ.

Mọi người há hốc mồm, khó tin nhìn Vu Nhai. Quang minh thánh tử, thánh nữ Lộ Luân Na ngẩn ngơ, Tạp Đức thiếu gia cũng ngây người.

Huyền binh bản mệnh?

Lại một huyền binh bản mệnh, còn là thánh binh. Song hệ, nếu nam nhân áo xanh là Vu Nhai kiêm U Linh sát thủ thì hắn là ngũ hệ huyền binh giả. Không thể nào, Độc Cô Đoạn Vân ẩn trong đám người xem kịch cũng mơ hồ.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa lạnh lùng hỏi:

- Tạp Đức, ngươi còn lời gì để nói?

- Ta . . . Ta . . . Ta . . . Rõ ràng lúc đó công chúa nói Thất Tinh Thần Kích bị tiểu binh lấy đi, công chúa tức giận muốn chết, sao lại . . .

Nguyệt Lâm Sa lạnh lùng nói:

- Ta có quen thân với ngươi sao? Ta cần thiết nói thật với ngươi không? Sự thực chứng minh ngươi rất nhanh trở thành người của quang minh thánh nữ.

Lúc đó công chúa Nguyệt Lâm Sa rất tức giận vì bị Vu Nhai lấy Thất Tinh Thần Kích mà giá họa cho nàng nên không gạt Tạp Đức thiếu gia, bây giờ nàng lại hoàn toàn phủ nhận, nàng phủ nhận khi đó không nói thật. Nguyệt Lâm Sa phủ nhận có lớp có lang làm Tạp Đức thiếu gia nhân phẩm nát bét không biết nên nói cái gì.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa nhìn mọi người, nói:

- Hắn là A Kích của ta, song thánh binh huyền binh giả kiêm phù văn sư. Nếu các ngươi vẫn chưa tin thì ta sẽ cho các ngươi tháo mặt nạ của hắn xuống, cho các ngươi kiểm tra xem hắn có dịch dung không.

- Các ngươi có thể kêu Quang Minh điện chủ đến, sử dụng tinh thần lực cường đại xem xét trong cơ thể hắn có đúng là chứa một cục gạch, một lưỡi dao hay tấm thuẫn gì không?

Quảng trường Quang Minh thần điện tĩnh lặng, không ai đáp lời công chúa Nguyệt Lâm Sa.

- Hừ! Nếu không còn ai nghi ngờ thì chuyện ở đây cũng ết thúc, ta đi về trước. Nhớ kỹ, lần sau khi nghi ngờ ta xin các ngươi hãy nắm chắc trăm phần trăm đã.

Nguyệt Lâm Sa lạnh lùng nói:

- A Kích, chúng ta đi.

- Tuân lệnh! Công chúa.

Vu Nhai nắm tay Nguyệt Lâm Sa dắt nàng vào thùng xe, hắn cũng leo vào trong. Gió nổi lên, ma thú phong hệ kéo xe nhẹ nhàng bay lên, vượt qua đám đông bay hướng phủ công chúa.

Từ đầu đến cuối Vu Nhai không nhìn đám người Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Độc Cô Cửu Tà, Lý thân Bá, Dạ Tình cái nào, như thể trong mắt hắn chỉ có công chúa Nguyệt Lâm Sa.

Nhìn như công chúa Nguyệt Lâm Sa cực kỳ tự tin, chiếm ưu thế nhưng lúc trước đã nói, bọn họ đang đùa với lửa, sơ sẩy một cái là sẽ chết không có chỗ chôn, một ánh mắt liếc qua rất có thể bị xem là có vấn đề.

Vu Nhai phải phô bày Thất Tinh Thần Kích, phản nghịch chi chuy ra.

Vu Nhai không muốn bị người Huyền Binh đế quốc biết mình là Vu Nhai. Cho Dạ Tình, Tiểu Mỹ biết cũng không sao, nhưng quá nhiều người biết thì rắc rối to. Huyền binh giả ngàn hệ tương đương với chuột bạch.

Từ giờ trở đi Vu Nhai là A Kích, hắn phải giấu cả người Huyền Binh đế quốc.

Dịch dung thì Vu Nhai đã dịch dung rồi, bây giờ tất cả bị lời công chúa Nguyệt Lâm Sa nói chấn nhiếp. Đúng vậy, không nắm chắc trăm phần trăm thì chỉ có thể tự rước lấy nhục.

Nhìn xe ngựa của công chúa Nguyệt Lâm Sa biến mất trước mắt, mọi người nhìn nhau. Dạ Tình cũng thắc mắc, người đó có đúng là Vu Nhai không? Chín mươi phần trăm là hắn, nhưng tại sao Vu Nhai có thêm hai thánh binh bản mệnh?

Ngàn vạn năm qua định luật huyền binh làm Dạ Tình có tâm linh tương thông với Vu Nhai đều nghi ngờ A Kích không phải là Vu Nhai, càng đừng nói tới người khác.

Lý thân Bá chớp mắt hỏi:

- Có chuyện gì? Thất hoàng tử đã nói U Linh sát thủ rất có thể là Vu Nhai, hôm nay hắn sẽ nghĩ hết cách cứu chúng ta đúng không? Nhưng hình như tên này không phải?

- Có lẽ . . . Hoặc hắn không phải Vu Nhai mà là người được Vu Nhai mời dến?

Khóe môi Thất hoàng tử co giật, cuối cùng gã được tham gia vở kịch nhưng nam chính là ai? Thất hoàng tử không nhìn thấu. Nói A Kích là Vu Nhai nhưng có hai thánh binh, Thất hoàng tử không cần quan sát, xem phản ứng của Quang Minh thần điện là biết hai thánh binh tuyệt đối không phải hàng giả. Chắc chắn có siêu cao thủ Quang Minh thần điện núp trong bóng tối âm thầm quan sát.

Không chỉ khi ngưng kết huyền binh, cao thủ Quang Minh thần điện có thể nhìn xuyên cơ thể Vu Nhai.

Quang Minh thần điện không ngăn cản công chúa Nguyệt Lâm Sa rời đi chứng minh bọn họ xác nhận A Kích chỉ là A Kích.

Thực lực của Vu Nhai càng lúc càng mạnh, đặc biệt là phù văn, hắn có thể che giấu huyền binh trong người, không như trước kia sợ bị ai nhìn thấu. Vu Nhai thậm chí giấu luôn Huyền Binh Điển, trừ phi cao thủ siêu cường đại hoặc chém nát hắn, giải mẩu mảnh nhỏ mới nhìn ra được.

Thực lực của Vu Nhai càng mạnh thì càng ẩn giấu sâu, siêu cao thủ Quang Minh thần điện không ngờ tới điểm này nên không nhìn sâu vào Vu Nhai. Bọn họ chỉ nhìn lướt qua cơ thể Vu Nhai tất nhiên không nhìn ra.

Khiến đầu óc mọi người mờ mịt là Vu Nhai đi đâu? U Linh sát thủ đi đâu? U Linh sát thủ thật sự là Ngọc Nữ tộc sao? A Kích từ đâu chui ra? Mọi chuyện đúng như công chúa Nguyệt Lâm Sa nói sao?
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 926: Được tỏ tình
Người Quang Minh thần điện, Huyền Binh đế quốc, dân chúng Ma Pháp đế quốc, U Linh kiếm các đều choáng váng. Dạ Tình hoang mang. Tạp Đức thiếu gia cứng ngắc tại chỗ. Tóm lại trừ hai người lên xe ngựa rời đi thì không ai không chóng mặt.

Rõ ràng đã đoán được, cảm giác được, nắm giữ mọi thứ trong tay nhưng trong phút chốc trở nên mơ hồ.

Cuối cùng hỏa hình chấm dứt.

Quang Minh thần điện không cam tâm chạy đi tìm Tiểu Mỹ hỏi về Ngọc Thủy tỷ tỷ, được cho biết 4Phong Dạ Vấn tỷ tỷ là binh linh của nàng. Quang Minh thần điện hơi nghi ngờ nhưng bọn họ là Quang Minh thần điện, không thể công nhận U Linh sát thủ là một hồn ma. Thất hoàng tử mỉm cười, Quang Minh thần điện đưa tiễn sứ đoàn Huyền Binh đế quốc.

Khi rời đi, Nhị hoàng tử nhìn Thất hoàng tử cười tủm tỉm, gã không cười nổi.

Không có náo nhiệt để xem, mọi người tán đi.

Quang minh thánh tử, thánh nữ Lộ Luân Na muốn khóc, lần này vừa mất mặt vừa mất danh dự. Tiếng thơm chính nghĩa của công chúa Nguyệt Lâm Sa, hình tượng vì ích lợi Ma Pháp đế quốc không khuất phục cường quyền lại thấm sâu vào lòng người. So sánh với quang minh thánh tử, thánh nữ Lộ Luân Na đúng là một trời một vực.

Quang Minh thần điện bắt đầu có tin đồn sẽ thay đổi thánh nữ, thánh tử. Trong Quang Minh thần điện không chỉ có một đôi thánh nữ, thánh tử, vẫn còn dự khuyết. Chẳng qua quang minh thánh tử, thánh nữ Lộ Luân Na khá mạnh nên khả năng bị thay thế không quá cao.

Bởi vậy đây chỉ là tin đồn, có lẽ vì trấn an lòng một vài dân chúng, chờ sóng gió qua đi mọi chuyện lại đâu vào đấy.

Ma Pháp đế quốc vẫn tiếp tục lệnh truy nã, truy nã U Linh sát thủ.

Suýt quên Tạp Đức thiếu gia suýt xoay chuyển thế cục. Lúc này mọi người đều quên mất Tạp Đức thiếu gia, gã mếu đứng trên quang minh thần đài, muốn ngửa đầu thét dài. Khi Tạp Đức thiếu gia rầu rĩ leo xuống hình đài, cuối cùng phụ thân cũng phái người tìm gã. Cuối cùng phụ thân sắp đón gã về nhà, Tạp Đức thiếu gia phát khóc.

Khi Tạp Đức thiếu gia về nhà bị phụ thân mắng chửi thúi đầu, sau đó nhận được một mệnh lệnh. Khi di tích ma pháp viễn cổ mở ra Tạp Đức thiếu gia sẽ đại biểu gia tộc vào trong di tích.

Nghe mệnh lệnh của phụ thân, mắt Tạp Đức thiếu gia sáng rực lên, cơ hội của gã lại tới.

Quay về lúc công chúa Nguyệt Lâm Sa, Vu Nhai rời khỏi Quang Minh thần điện. Trong thùng xe, Nguyệt Lâm Sa đánh giá Vu Nhai từ trên xuống dưới, vẻ mặt nửa cười nửa không rất là ma nữ làm hắn rởn gai ốc.

Vu Nhai hỏi:

- Nàng nhìn ta như vậy làm chi?

Nguyệt Lâm Sa hỏi:

- Ta rất tò mò rốt cuộc ngươi là huyền binh giả mất hệ?

Vu Nhai cứng ngắc nói như thể hắn thật sự là A Kích lạnh lùng:

- Hưm, chẳng phải công chúa đã biết rồi sao?

Đêm qua lúc vạch kế hoạch Vu Nhai phải nói vài lá bài tẩy cho công chúa Nguyệt Lâm Sa biết.

Vu Nhai không nói thì công chúa Nguyệt Lâm Sa cũng đoán được gần đúng. Lúc trước Vu Nhai từng nói với Nguyệt Lâm Sa chỗ quỷ quái nhốt hai người tám tháng là phản nghịch chi cốc, dù hắn không khai thật thì khi nàng trở về Ma Pháp đế quốc sẽ không điều tra sao?

Thất Tinh Thần Kích thì công chúa Nguyệt Lâm Sa biết Vu Nhai lấy từ lâu, nhưng bởi vì định luật huyền binh giả ngàn vạn năm nên nàng không dám chắc hắn dung hợp hai thánh binh này.

Đêm hôm qua khi Vu Nhai khai thật tuy Nguyệt Lâm Sa không đến nỗi sợ chết khiếp nhưng vẫn rất ngạc nhiên.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa không hỏi nhiều, chịu đựng đến tận lúc này. Nguyệt Lâm Sa thật sự rất muốn biết tiểu binh này có bao nhiêu lá bài tẩy, rất muốn lột sạch hắn ra nhìn rõ ràng. Dù Vu Nhai bị cởi sạch thì Nguyệt Lâm Sa sẽ không đỏ mặt vì điều đó.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa phát hiện nàng ngày càng thích tiểu binh này, mong muốn chiếm hắn làm của riêng càng mãnh liệt hơn.

Nguyệt Lâm Sa nheo mắt nói:

- Cục gạch, Thất Tinh Thần Kích, phản nghịch chi chuy, Đại Địa chi thuẫn, lưỡi dao . . . Ngươi là ngũ hệ huyền binh giả?

Như Vu Nhai nói, đêm hôm qua công chúa Nguyệt Lâm Sa dã biết chuyện.

Đương nhiên Vu Nhai sẽ không nói lưỡi dao đó là một góc mũi Tinh Linh thần nỗ tiễn.

Vu Nhai cố ý nhìn xung quanh, đánh trống lảng:

- Suỵt, đừng để người ta nghe thấy.

Lời kịch của Vu Nhai đã khẳng định câu hỏi của công chúa Nguyệt Lâm Sa.

Nhìn bộ dạng của Vu Nhai, công chúa Nguyệt Lâm Sa bật cười. Nguyệt Lâm Sa như ác ma ăn Vu Nhai gắt gao, hai tay đang vịn vai hắn đè xuống dưới thân, nhễu nước miếng thèm thuồng. Khóe môi Vu Nhai co giật, hắn thật sự không diễn nổi nữa.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa tiếp tục bảo:

- Ngươi thật sự chỉ có ngũ hệ? Ta thấy không chỉ như thế. Theo ta được biết thì ngươi còn mấy binh khí đặc biệt khác, ví dụ như kiếm. Lúc ngươi xâm nhập Độc Cô gia không sử dụng vũ khí khác, ngươi là người U Linh kiếm các của Độc Cô gia, xác suất có huyền kiếm bản mệnh là rất cao.

- Ta . . .

Vu Nhai định chối nhưng bị công chúa Nguyệt Lâm Sa ngắt lời:

- Lúc ngươi ở Kiếm Sơn hùng quan uy hiếp Lộ Luân Na từng lấy ra một đoản đao màu đen, nó xé mở phòng ngự của Lộ Luân Na, ta nghĩ thanh đoản đao đó không phải vật tầm thường đúng không?

Nguyệt Lâm Sa tiếp tục bảo:

- Còn nữa, ngươi là Tử Thần, có được lưỡi hái của Tử Thần, vậy liêm đao là sao đây?

Khóe môi Vu Nhai co giật, mím môi chờ Nguyệt Lâm Sa nói hết.

- Ừm! Còn nữa, lúc ngươi ở thánh hội Huyền Thần điện thi bắn tên với Hoàng gia thượng lục tỉnh Huyền Binh đế quốc, ngươi thắng hoàn toàn, tên đó là sao?

Quả nhiên Nguyệt Lâm Sa nắm giữ rõ tình huống của Vu Nhai, nói:

- Cuối cùng phong cảm trên người ngươi rất lạ, cực kỳ cường đại. Ta là ma pháp sư phong hệ, ta cảm giác được ngươi lấy phong nhập kiếm, kiếm kỹ của ngươi thuộc về U Linh kiếm các nên không có khả năng lấy phong nhập kiếm, rồi ngươi lại là lấy phong nhập kiếm. Vậy chỉ có một khả năng, ngươi có hai thanh huyền kiếm bản mệnh. Có lẽ ta đoán sai, ngươi lấy phong nhập đao hoặc nhập thứ gì khác.

Vu Nhai chớp mắt hỏi:

- A! Còn nữa không?

Thật ra Vu Nhai không chớp mắt mà là xoe trò mắt, công chúa Nguyệt Lâm Sa đoán gần như trúng hết. Cô nương này quá đáng sợ, hắn phải diễn kịch. Ngũ hệ huyền binh giả đã nghịch thiên trong nghịch thiên, nếu cộng thêm nhiều huyền binh như Nguyệt Lâm Sa liệt kê thì sao được? Phải nghĩ cách phủ nhận.

- Không còn, để ta tính xem. Chắc ngươi là thập hệ huyền binh giả.

Nguyệt Lâm Sa không quan tâm Vu Nhai chớp mắt ngây thơ, đếm con số, thật ra là nàng đoán mò.

- Ta nói này công chúa, có phải nàng xem nhiều tiểu thuyết tưởng tượng quá không? Thập hệ huyền binh giả? Nghĩ ra được cũng hay.

- Ngươi có ngũ hệ thì tại sao không thể là thập hệ? Ngươi là người sáng tạo kỳ tích, với thân phận tiểu binh nhìn thấu ngụy trang của ta, sau đó là các loại kỳ tích. Một kỳ tích có thể là ngẫu nhiên, nhưng nhiều kỳ tích cộng lại sẽ thành tất nhiên. Tất nhiên thì phải có nguyên nhân của nó, nguyên nhân này chính là ngươi có thiên phú nghịch thiên, ngươi dung hợp huyền binh bản mệnh nhiều hơn người khác rất nhiều.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 927: Lão nương bất chấp (1)
Nguyệt Lâm Sa nói đến câu sau đã vô cùng chắc chắn, tức là mới rồi nàng suy đoán nghiêm túc, không hề đùa.

Vu Nhai vô sỉ hỏi:

- Tại sao không thể là ta có thiên psu võ học cường đại? Ví dụ như Miên Hoa quyền của ta.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa nghiêm túc nói:

- Đúng là có khả năng này, lúc trước ta cũng nghĩ vậy. Nhưng sự thật chứng minh kích kỹ, chuy kỹ cường đại của ngươi là thánh binh truyền thừa. Tối hôm qua ta suy nghĩ kỹ rồi, ngươi còn trẻ như vậy, dù học cái gì một lần liền giỏi cũng không thể học được nhiều thứ. Truyền thừa cũng cần thiên phú, thiên phú cường đại cộng truyền thừa mới hợp lý. Cho nên kỹ pháp cường đại của ngươi tất nhiên là truyền thừa huyền binh.

Vu Nhai hết sức phủ định:

- Nếu ta nói thật sự chỉ có ngũ hệ thì sao?

Nguyệt Lâm Sa không tha, hỏi ép:

- Nếu ngươi làm được ngũ hệ thì có thập hệ có gì lạ?

Vu Nhai tiếp tục phủ nhận:

- Công chúa nên biết tuy ngũ hệ nghịch thiên nhưng trong lịch sử cũng có, nhưng thập hệ . . . Công chúa nghĩ ta là thần sao?

Vu Nhai phải chối, nếu không thì điểm yếu sẽ nằm trong tay cô nương này. Công chúa Nguyệt Lâm Sa khác với nữ nhân khác, nàng quá đáng sợ.

Vu Nhai thầm nghĩ:

- Báo ứng là đây, lúc trước mình đùa nàng xoay quanh lần này đến lượt mình.

- Người giỏi sáng tạo kỳ tích không có gì là không thể.

Đúng vậy! Vu Nhai trừ những kỳ tích công chúa Nguyệt Lâm Sa đã kể ra còn có thứ khác. Như Vu Nhai biết phù văn, bản thân hắn chính là kỳ tích, dù học từ trong bụng mẹ cũng khó học giỏi nhiều thứ như vậy.

Nếu Nguyệt Lâm Sa không nhận định sớm thế này thì không ai đoán ra điều đó, vẫn câu nói cũ, quy tắc huyền binh giả ngàn vạn năm trói buộc suy nghĩ của nhiều người.

- Được rồi, ta thừa nhận, ta chính là thập hệ huyền binh giả.

Vu Nhai cảm giác cứ tiếp tục như vậy sẽ bị công chúa Nguyệt Lâm Sa nắm mũi dắt đi, giờ tốt nhất là lùi một bước tiến hai bước. Người như Nguyệt Lâm Sa thích nhất là người ta biểu hiện yếu ớt rồi nàng ăn hiếp. Ngươi càng tỏ ra yếu thế thì nàng càng mạnh mẽ, càng cảm thấy ngươi có chuyện gì giấu diếm nàng, càng muốn đào móc. Nếu ngươi thừa nhận thẳng thắn thì công chúa Nguyệt Lâm Sa không có hứng thú nữa.

- Ha ha ha ha ha ha!

Ngoài dự đoán của Vu Nhai là hắn biểu thị bất đắc dĩ bị cưỡng ép buộc phải thừa nhận vẫn không hiệu quả gì, không khiến ma nữ mất hứng thú. Công chúa Nguyệt Lâm Sa lộ biểu tình nửa cười nửa không, nàng không liếc tới liếc lui mà dùng đôi mắt biết nói nhìn Vu Nhai chằm chằm, nhìn hắn sởn tóc gáy, nổi gia ốc sợ hãi. Vu Nhai không biết cô nàng này lại muốn làm gì nữa.

Khi tròng mắt Vu Nhai không kiềm được xoay tròn thì công chúa Nguyệt Lâm Sa cười phá lên, người đi bên ngoài xe ngựa nhìn ngó chiếc xe. Chết tiệt, công chúa thích A Kích đó nhiều cỡ nào mới cười vui vẻ như vậy?

Như người bên ngoài tưởng tượng, Nguyệt Lâm Sa thổ lộ:

- Vu Nhai, ta thật sự càng lúc càng thích ngươi.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa dựa sát vào Vu Nhai ngây người, nói:

- Tương lai nếu như ta có thể thành nữ vương Ma Pháp đế quốc nhất định sẽ đặt ngươi trong cung, để ngươi vĩnh viễn hầu hạ ta bên cạnh ta.

Vu Nhai chớp mắt sau đó nhận ra lời Nguyệt Lâm Sa nói có một loại khả năng, nàng che đũng quần như sợ bị cắt đứt.

Vu Nhai sợ hãi nói:

- Trong cung? Hầu hạ? Nàng muốn làm cái gì?

Nguyệt Lâm Sa ngẩn ra sau đó cười như điên:

- Ha ha ha ha ha ha! Ngươi tếu quá, ha ha ha ha ha ha!

Người bên ngoài bực mình.

Chết tiệt, hộ vệ đáng chết kia ở bên ngoài giả bộ lạnh lùng, khuất mặt thì nịnh bợ ton hót, nếu không thì sao công chúa Nguyệt Lâm Sa ngồi chung xe với hắn? Sao cho hắn làm hộ vệ?

Cũng có thể công chúa Nguyệt Lâm Sa cười vì hoàn toàn thắng Quang Minh thần điện.

Cười xong mắt Nguyệt Lâm Sa sáng lấp lánh mở miệng nói:

- Vu Nhai, sao ta có thể cắt ngươi thành thái giám được? Dù ngươi chịu thì ta cũng tiếc.

Có lẽ vì Vu Nhai biểu hiện rất đáng yêu nên công chúa Nguyệt Lâm Sa càng to gan hơn, nàng quyết định hôm nay thổ lộ tất cả tâm sự, như thích hắn, muốn chiếm hắn làm của riêng.

- Ta nói là . . . Nếu như ta trở thành nữ đế, ta sẽ phong ngươi làm đế phu, tương đương với hoàng hậu.

Vu Nhai đang thở phào vì công chúa Nguyệt Lâm Sa nói không định biến hắn thành thái giám nghe câu sau bom nổ thì há hốc mồm, không nói nên lời.

- Đừng nghĩ rằng ta nói giỡn, ta thật sự thích ngươi. Lúc ở Bắc Đẩu thành chỉ có ngươi phát hiện ra ta, rõ ràng ta đã ngụy trang rất kỹ. Ngươi phát hiện ta ba lần, cửa thành, đại viện binh phòng, trước phòng đấu giá Bắc Đẩu.

- Ở Lạc Thiên vương quốc ngươi đùa người Ma Pháp đế quốc xoay quanh, a không, có lẽ những người chấp hành nhiệm vụ Huyền Binh đế quốc cũng bị người đùa trong lòng bàn tay.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa chậm rãi nói:

- Tám tháng trong phản nghịch chi cốc tuy ta hận không thể lột da, trút gân, uống máu của ngươi, gặm xương của ngươi, nhưng sau này nghĩ lại từ nhỏ đến lớn ta không vui vẻ như thế. Từ nhỏ ta đã áp chế mình, chỉ có lúc đó ta mới bộc lộ bản tính thật sự.

Vu Nhai không biết nên nói cái gì. Được tỏ tình, đối phương còn là công chúa?

Nguyệt Lâm Sa nhìn Vu Nhai chằm chằm, nói:

- Sau này ta luôn điều tra chuyện của ngươi, ngươi biểu hiện càng lúc càng tốt, khiến ta rất vui. Bởi vì nếu ngươi quá yếu sẽ không thể trở thành đế phu của ta, dù là đại đế cũng không được thích gì làm nấy. Ngươi không chỉ là ngũ hệ huyền binh giả, tương lai thực lực sẽ vào thánh giai, nên ngươi đủ tư cách.

- Công chúa . . . Nàng nghiêm túc thật sao?

Vu Nhai chưa từng được tỏ tình mạnh mẽ thế này, hắn choáng váng. Vu Nhai rất muốn phát 'thẻ người tốt' cho Nguyệt Lâm Sa, dê như hắn rất khó nói lời từ chối mỹ nữ tỏ tình.

Nguyệt Lâm Sa lại cười to:

- Ha ha ha ha ha ha!

Vu Nhai rất buồn bực, hôm nay hắn cứ bị nắm mũi dắt đi, là phiên bản đảo ngược hắn và công chúa Nguyệt Lâm Sa ở Bắc Đẩu thành. Bực mình quá, ở sân nhà có ưu thế hơn.

- Đương nhiên là nghiêm túc, chỉ cần ta trở thành nữ đế thì nhất định sẽ biến ngươi thành đế phu. Dù sao thêm ngươi không nhiều, thiếu ngươi cũng không ít.

Nguyệt Lâm Sa nâng cằm Vu Nhai, hỏi:

- Còn thích ngươi . . . Ngươi cảm thấy có thể không?

Vu Nhai nhìn ngón tay nâng cằm mình, khóe môi co giật:

- Có lẽ . . . Không thể nào.

Vu Nhai thầm nghĩ:

- Thì ra nữ nhân này vì muốn trả thù nên kéo mình vào hậu cung của nàng, mình chỉ là món đồ chơi trong tay nàng. Đường đường là công chúa sao có thể thích tiểu binh từng là kẻ thù?

Có lẽ Nguyệt Lâm Sa hơi thích nhưng cảm giác trả thù nhiều hơn chút.

- Cha nó, suýt quên, nữ đế có thể lập hậu cung nam. Khiến ta trở thành một trong hậu cung của nàng? Sao có thể?

Vớ vẩn.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 928: Lão nương bất chấp (2)
Công chúa Nguyệt Lâm Sa thầm nhủ, nàng chưa từng có nam nhân nào rung động con tim, không tỏ tình với ai bao giờ. Nguyệt Lâm Sa cũng là nữ nhân, sao có thể không xấu hổ? Nên tỏ tình xong lòng Nguyệt Lâm Sa rất run nhưng không muốn để tiểu binh chết tiệt qua đắc ý, vì vậy nàng hỏi ngược lại Vu Nhai. Ai ngờ chỉ số tình thương của tiểu binh thật sự thấp.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa chưa từng nghĩ chuyện lập hậu cung, nàng chỉ tùy tiện nói để ăn hiếp tiểu binh.

Nguyệt Lâm Sa nhìn những thiếu gia quý tộc là đã buồn nôn, làm sao có thể chiêu nhiều nam nhân vào, còn lên giường?

Về chuyện nam nữ thì Nguyệt Lâm Sa là kiểu truyền thống, dù biến Vu Nhai thành đế phu nàng chỉ muốn một mình hắn, chỉ cần tiểu binh này.

Bây giờ suy nghĩ hơi xa, con đường nữ đế Ma Pháp đế quốc rất dài, rất gian nan.

Nguyệt Lâm Sa không tỏ tình tiếp:

- Ngươi biết là tốt rồi, nhưng nghe những lời vừa rồi có phải trong lòng cảm động muốn khóc không? Ha ha ha ha ha ha!

Nguyệt Lâm Sa thầm nghĩ:

- Nếu tiểu binh chết tiệt cho rằng mình không thích hắn thì cứ như vậy đi, dù sao tương lai chiếm đoạt hắn là được, nhất định không cho hắn chạy ra lòng bàn tay mình.

Vu Nhai bị nữ nhân này đùa muốn hộc máu.

Bực mình nhất là hắn sẽ bị nàng kéo vào hậu cung, sao chịu nổi? Tiếp theo còn nhiều chuyện cần hợp tác, vậy chẳng phải là hắn bị ăn gắt gao?

Không được, phải phản kích, nhất định phải phản kích. Ca là người xuyên việt sao có thể bị một nữ nhân xoay như chong chóng?

- Nàng không thích ta nhưng ta lại thích nàng.

Nghe lời Vu Nhai nói công chúa Nguyệt Lâm Sa ngây người, ngước mặt lên:

- A?

Nguyệt Lâm Sa thấy đôi mắt gần trong gang tấc. Dưới lớp mặt nạ Vu Nhai đã dịch dung khuôn mặt nhưng đôi mắt không thay đổi.

Vu Nhai nâng tay lên, cầm bàn tay đùa giỡn nắm cằm hắn. Trong tiếng khẽ kêu của Nguyệt Lâm Sa, Vu Nhai kéo tay nàng ra sau lưng.

Tư thế thay đổi, biến thành Nguyệt Lâm Sa ôm eo Vu Nhai, hai người ôm nhau, ngực dán ngực. Vu Nhai cảm giác hai cục mềm ấm đè ngực.

Vu Nhai cảm giác được thì công chúa Nguyệt Lâm Sa cũng vậy, mới rồi đã nói nàng cũng là nữ nhân. Nguyệt Lâm Sa muốn đẩy Vu Nhai ra.

Vu Nhai cười tà:

- Như thế nào? Chẳng phải công chúa muốn biến ta thành nam nhân của nàng sao? Xấu hổ rồi?

Biết xấu hổ là tốt. Trong mắt Vu Nhai có tia trêu cợt.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa chưa từng bị nam nhân nào đụng vào, dù lý tưởng tương lai của nàng là thu nhiều nam nhân vào hậu cung nhưng bây giờ đương nhiên biết ngượng.

- Ngượng ngùng? Trong từ điển của Nguyệt Lâm Sa ta không có hai chữ này.

Nguyệt Lâm Sa nghe lời Vu Nhai nói biết ngay hắn định phản kích, nếu nàng tỏ ra yếu thế thì thế cục tốt đẹp lúc trước nàng tạo ra sẽ bị hắn xoay chuyển. Nguyệt Lâm Sa nói xong sấn tới, hai cục vừa to vừa mềm đè ép.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa sấn tới đương nhiên Vu Nhai cũng vậy, ví dụ chỉ thứ nam nhân mới có.

Bánh ích đi bánh quy lại.

Không khí trong xe trở nên nghẹt thở, chỉ có tiếng nam nữ hô hấp và tiếng tim đập nhanh.

Không gian tĩnh lặng nhanh chóng bị Vu Nhai phá vỡ:

- Nàng có biết Độc Cô gia chủ giao nhiệm vụ gì cho ta trước khi đến Ma Pháp đế quốc không?

Công chúa Nguyệt Lâm Sa cố gắng không để giọng mình yếu ớt:

- Sao ta biết?

Nhưng tim Nguyệt Lâm Sa đập rất nhanh, đặc biệt là cảm nhận thứ kia cứng nóng. Trừ lúc ở phản nghịch chi cốc ra đây đã là lần thứ hai, lần này càng rõ ràng hơn. Sao thứ đó lớn vậy?

Công chúa Nguyệt Lâm Sa không biết là Vu Nhai cũng đang nghĩ: To thật, nhìn mặt ngoài không ngờ cũng cỡ Tiểu Mỹ.

- Độc Cô gia chủ kêu ta bắt cóc công chúa Ma Pháp đế quốc, hắn muốn tự mình chủ hôn cho ta.

- Ngươi muốn bắt cóc ta?

- Như thế nào? Nàng cảm thấy không có khả năng sao? Ta chính là U Linh sát thủ!

- Ngươi không đánh lại ta, U Linh sát thủ thì sao? Ta chính là ma pháp sư không gian.

- Không đánh qua làm sao biết?

- Nhưng sự thật là ngươi đang nằm trong lòng bàn tay của ta, chỉ cần ta ra lệnh một tiếng là ngươi tiêu đời.

- Tự nàng nói muốn ta biến thành đế phu của nàng, công chúa sẽ không nỡ.

- Hừ! Ta nói rồi, thêm ngươi không nhiều, thiếu ngươi cũng không ít.

- Ta là phù văn sư!

Hai người càng lúc càng gần sát, mới rồi còn ôm hờ bây giờ thì ôm chặt nhau. Khi nói chuyện môi Vu Nhai, Nguyệt Lâm Sa cách nhau càng gần, hai người ngửi được hơi thở của đối phương. Hai người đều bá đạo, nhưng một người có mùi thơm xử nữ, một người có hơi thở nam nhân. Có ngọn lửa đang đốt cháy Vu Nhai, Nguyệt Lâm Sa.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa phản kích:

- Nữ nhân và chiến hữu của ngươi còn trong đế đô.

- A . . . ừ, vậy bây giờ ta cưỡng hôn nàng, nàng muốn sao?

Vu Nhai biết tình huống bây giờ hắn yếu hơn Nguyệt Lâm Sa, trừ nắm giữ phù văn ra hắn không có lá bài khác. Có lẽ có nhưng Nguyệt Lâm Sa đoán được gần đúng hắn sở hữu nhiều hệ huyền binh, tuy nàng không quá chắc chắn nhưng hắn không thể dùng nó làm vũ khí bí mật nữa.

Vu Nhai ngẫm nghĩ thấy thật buồn bực, Thủy Tinh còn chưa hiểu hắn nhiều như công chúa Nguyệt Lâm Sa.

Vu Nhai không bá đạo nổi nữa, hắn trực tiếp dán môi nàng. Nếu ngôn ngữ không nói lại thì dùng sức mạnh. Không thè lưỡi mà chỉ hôn ba giây, sau đó tách ra tiếp tục bá đạo nói chuyện!

Đầu óc công chúa Nguyệt Lâm Sa trống rỗng. Lại bị Vu Nhai hôn, suy nghĩ của Nguyệt Lâm Sa trở về ngày trong phản nghịch chi cốc.

Tuy nụ hôn khi đó là ngoài ý muốn nhưng nó là nụ hôn đầu của nàng. Khi ấy Vu Nhai không hề bá đạo, hắn chạy mất dép. Hình như vào lúc đó Vu Nhai đã đi vào lòng công chúa Nguyệt Lâm Sa.

Khi đó Vu Nhai có thể tiến thêm một bước nhưng hắn lại xoay người chạy mất. Vu Nhai cho Nguyệt Lâm Sa biết không phải tất cả nam nhân đều chỉ biết háo sắc, có một số người lòng đen tối nhưng không có lá gan, ngoài miệng ba hoa hù người. Vu Nhai hơi ngây thơ chứ không đáng ghét như cái miệng hắn nói.

Hôm nay công chúa Nguyệt Lâm Sa lại bị Vu Nhai hôn, nụ hôn bá đạo mạnh mẽ, không hiểu sao nàng thích hắn như vậy.

Nguyệt Lâm Sa thầm nghĩ:

- Dù thích cỡ nào cũng đừng mong chiếm ưu thế. Hừ, ta muốn nhìn xem ngươi vẫn còn cái tính giả bộ ra oai không?

Nguyệt Lâm Sa thè lưỡi liếm môi Vu Nhai, hừ lạnh một tiếng:

- Ta làm như vậy đấy, ngươi muốn sao?

Vu Nhai ngẩn ngơ, không biết nên nói cái gì, hắn có chút kích động.

Cuối cùng Vu Nhai nhắc nhở:

- Công chúa, tốt nhất nàng đừng đùa với lửa.

Tình huống bây giờ khác với phản nghịch chi cốc, không nói đến vận mệnh của hắn nằm trong tay Nguyệt Lâm Sa, dù không có thì bọn họ hợp tác cần xem ai mạnh hơn ai.

- Chơi với lửa thì chơi với lửa, ngươi sợ? Hay là ngươi chơi không nổi? Ngươi không làm được?

Nguyệt Lâm Sa thật sự không sợ, trong lòng nàng đã chấp nhận nam nhân này thì có gì mà sợ? Bây giờ Nguyệt Lâm Sa muốn lấn át Vu Nhai, nàng vừa nói vừa cúi đầu, khinh bỉ nhìn phần thân dưới của hắn.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 929: Lão nương bất chấp (3)
Cha nó, nam nhân làm sao chịu nghe người ta nói mình không được? Lại còn ánh mắt xem thường, dù là vì lòng tự trọng nam nhân cũng phải cho nữ nhân này biết cái gì là nam nhân!

Vu Nhai duỗi tay sờ ngực Nguyệt Lâm Sa, tay hắn không nắm trọn được, bóp vật mềm biến hình. Môi lại dán môi, lưỡi tiến sâu vào trong.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa không yếu thế hôn đáp lại, tay nắm gậy sắt.

- A!

Tuy cách vải áo nhưng Vu Nhai cảm giác sung sướng, khẽ rên Nguyệt Lâm Sa vốn xấu hổ nhưng nghe thanh âm đó thì hưng phấn lên, nàng mở mắt ra, đắc ý liếc Vu Nhai.

Vu Nhai thế mới phát hiện nàng tỏ ra yếu thế. Tay Vu Nhai không cách lớp vải mà luồn vào trong, xúc cảm tăng gấp đôi. Nguyệt Lâm Sa khẽ rên yêu kiều, giống y như Vu Nhai vừa biểu hiện.

Lần này đến lượt Vu Nhai đắc ý nhìn công chúa Nguyệt Lâm Sa như đang nói có giỏi thì nàng cũng thò vào đi?

Nguyệt Lâm Sa bắt đầu cảm thấy làm nữ nhân yếu thế, không chơi nổi. Làm sao đây? Bây giờ nàng rút lui chẳng phải là bị Vu Nhai chiếm tiên cơ, không lùi thì hình như vẫn bị sàm sỡ.

Lão nương bất chấp.

Bởi vì Vu Nhai đánh lén làm cơ thể công chúa Nguyệt Lâm Sa khác lạ, bắt đầu động tình. Nữ nhân động tình không chịu nổi nam nhân mình thích khiêu khích, cũng thò tay vào, bóp mạnh, ánh mắt biết nói liếc Vu Nhai.

Ánh mắt đó không phải khêu gợi mà là uy hiếp:

- Ta đã nắm chỗ hiểm của ngươi, nếu dám làm bậy là lão nương bóp nát nó.

Mới rồi Nguyệt Lâm Sa cảm nhận nữ nhân khó chịu giờ đến lượt Vu Nhai, chỗ hiểm của nam nhân thật là chết người.

Làm sao đây? Nhận thua? Không được.

Vu Nhai đã là xuất thần nhập hóa trong các tuyệt kỹ võ học, thực lực cường đại. Công chúa Nguyệt Lâm Sa là ma pháp sư, về mặt này không phải đối thủ của Vu Nhai. Bây giờ hai người đang quấn quýt trong thùng xe, điều Vu Nhai phải làm là đẩy ngã Nguyệt Lâm Sa.

Răng rắc!

Trong thùng xe phát ra tiếng gỗ ken két. Vu Nhai đẩy ngã công chúa Nguyệt Lâm Sa, đè dưới thân mình.

Nguyệt Lâm Sa bản năng thả tay ra, Vu Nhai thừa dịp đó bắt lấy tay nàng. Tuy kích thích nhưng quá nguy hiểm, Vu Nhai không dám chơi lâu kiểu kích động này, làm Nguyệt Lâm Sa mê mang bàng hoàng rồi tính.

Vu Nhai đã không phải là trai tơ, tuy không làm nhiều lần nhưng có kinh nghiệm tốt hơn là không. Vu Nhai giở trò với công chúa Nguyệt Lâm Sa dưới thân mình.

Nguyệt Lâm Sa bị đè, không có chỗ nào uy hiếp được Vu Nhai, nàng ngày càng suy yếu. Vu Nhai làm Nguyệt Lâm Sa phát ra nhiều thanh âm, có không cam lòng, say mê, xấu hổ.

Bởi vì không cam tâm nên hai tay công chúa Nguyệt Lâm Sa bấu véo lưng Vu Nhai, cảm giác nữ đanh đá. Tiếc rằng Vu Nhai không quan tâm động tác nhỏ này, vẫn tấn công mạnh mẽ.

Xoẹt!

Y phục bị cởi từng lớp ra, rơi xuống. Vu Nhai dần không bình tĩnh nữa, hắn biến thành cầm thú. Vào lúc này không nam nhân nào bình tĩnh nổi, xúc động là ma quỷ, vậy hãy để nó nhập vào người đi.

Qua một lúc trên cơ thể hai người không còn bao nhiêu mảnh vải che thân. Vu Nhai thấy được hai con thỏ nhảy đánh trước mặt mình. Mặt công chúa Nguyệt Lâm Sa đỏ ửng, giờ nàng có nắm chỗ hiểm của Vu Nhai cũng không uy hiếp hắn nổi. Thùng xe bị dựng một tầng kết giới phong, người bên ngoài không biết chuyện diễn ra trong thùng xe.

Rầm!

Nếu tiếp tục thế này thì thỏ trắng khó thoát khỏi bị ăn thịt.

Vu Nhai đã cảm nhận được 'xe rung' trong truyền thuyết. Giây lát sau kết giới bên ngoài thùng xe bị mạnh mẽ phá vỡ. Xe rung, nhưng hơi mạnh. Vu Nhai, công chúa Nguyệt Lâm Sa tỉnh táo lại, phản ứng siêu nhanh tách ra ngay. Vu Nhai, Nguyệt Lâm Sa không có thời gian mặc quần áo, sẵn sàng chiến đấu.

Bên ngoài vang giọng của Tang Ma Ma:

- Công chúa có ở bên trong không? Có bị gì không?

Vu Nhai, Nguyệt Lâm Sa ngẩn ra, nhanh chóng giải trừ trạng thái chiến đấu. Hai người cảm nhận được Tang Ma Ma đang lao vào trong xe.

Nguyệt Lâm Sa biết không ổn, vội nói:

- Tang ma ma yên tâm đi, ta không sao!

Bên ngoài vang giọng Tang Ma Ma nghi hoặc hỏi:

- Thật sự không sao?

Nguyệt Lâm Sa cố gắng bình tĩnh đáp:

- Đương nhiên là không sao. Nơi này chính là Ma Pháp đế đô, ta bị gì được? Đã đến trước phủ rồi sao? Mới rồi chúng ta đang bàn bạc công chuyện nên không để ý, được rồi, ta xuống ngay.

Nguyệt Lâm Sa thông minh nhanh chóng doán ra tại sao Tang Ma Ma căng thẳng như vậy.

Bởi vì xe ngựa đã đến trước phủ nhưng Vu Nhai, Nguyệt Lâm Sa không xuống xe. Kết giới phong bên ngoài không phải Nguyệt Lâm Sa bày ra, Vu Nhai dùng lực lượng của Phong Doanh dựng lên, không tính là kết giới. Vì Vu Nhai không phải là ma pháp sư, đó chỉ là vận dụng lực lượng gió, ma pháp sư nhìn một cái là biết ngay. Tang Ma Ma trông thấy, có thể không vội sao?

Đêm hôm qua khi Nguyệt Lâm Sa giải quyết người bị Vu Nhai giải mạo tất nhiên phải thông qua Tang Ma Ma, nàng là người đáng tin, nếu không thì hành động tiếp theo của hắn trong phủ công chúa rất khó khăn.

Cho nên nếu không tính siêu cao thủ âm thầm bảo vệ công chúa Nguyệt Lâm Sa thì Tang Ma Ma là người duy nhất biết Vu Nhai là U Linh sát thủ. Kết hợp tình huống trên cộng với U Linh sát thủ, hỏi sao Tang Ma Ma không sốt ruột?

Trời biết cái tên Huyền Binh đế quốc này có âm mưu gì, chỉ Nguyệt Lâm Sa mới tin tưởng hắn.

- À.

Tang Ma Ma thở phào, chợt nghe Nguyệt Lâm Sa hét chói tai trong thùng xe. Tang Ma Ma nghĩ đến một khả năng, đó là những lời công chúa nói do bị uy hiếp. Làm sao Tang Ma Ma chờ đợi được nữa? Lực lượng ma pháp cường đại bùng nổ đánh nát kết giới phong không phải ma pháp, nàng xông thẳng vào trong.

- Ma ma, đừng . . .!

Mới rồi Nguyệt Lâm Sa đang nhẹ nhõm vì giải tỏa hiểu lầm của Tang Ma Ma, nhưng sau đó thấy trên người chỉ còn mấy mảnh vải. Vu Nhai ngồi đối diện chảy nước miếng nhìn Nguyệt Lâm Sa. Mới rồi đang động tình làm gì cũng không cảm giác, nhưng bây giờ tỉnh táo lại làm sao công chúa Nguyệt Lâm Sa chịu nổi? Nguyệt Lâm Sa phản xạ hét chói tai, kết quả là . . .

Nguyệt Lâm Sa vội quát với Tang Ma Ma nhưng đã quá muộn. Bùm một tiếng, Tang Ma Ma đã xông vào. Hết cách, Nguyệt Lâm Sa bản năng lấy đại cái gì ôm vào, che cơ thể không bị Bạch Loan nhìn.

Xung quanh có cái gì? Chỉ có Vu Nhai trần truồng. Khi Tang Ma Ma xông vào xe ngựa thì thấy hai nam nữ hầu như lõa thể ôm chặt nhau. Công chúa của Tang Ma Ma đâu bị nguy hiểm gì?

- Tang Ma Ma, đừng nhìn!

Tang Ma Ma ngẩn ngơ, dao động ma pháp mãnh liệt thu về suýt mất mạng già. Tang Ma Ma phản ứng lại vội dựng một tầng kết giới. Chỗ này là con đường trước phủ công chúa, bộ dạng Nguyệt Lâm Sa như vậy nếu bị người nhìn thì làm sao?

Lúc này Nguyệt Lâm Sa cũng phản ứng lại, sử dụng ma pháp không gian.

Bốp!

Nguyệt Lâm Sa biến mất trong thùng xe, chớp mắt bên trong chỉ còn lại Vu Nhai và Tang Ma Ma.
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top