Lượt xem của khách bị giới hạn

[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 930: Tang ma ma
Giây sau trong thùng xe vang giọng nói của Nguyệt Lâm Sa:

- Tang Ma Ma đừng làm khó hắn, vẫn còn có việc cần hắn.

Vẫn là ma pháp không gian, thanh âm xuyên qua không gian đưa vào thùng xe.

Tang Ma Ma định nổi khùng, định tiêu diệt nam nhân trước mắt nhưng nghe công chúa Nguyệt Lâm Sa dặn dò thì thu khí thế cường đại về, hung dữ trừng Vu Nhai.

Tang Ma Ma cảnh cáo:

- Tiểu tử Huyền Binh đế quốc, ngươi tốt nhất là nhớ kỹ lập trường, thân phận của mình. Đừng nói là hai đế quốc chúng ta có thù, chỉ tính thân phận của ngươi đã không xứng với công chúa.

- Ta . . .

Tang Ma Ma nhìn xuống thân dưới của Vu Nhai:

- Cả người ngươi chỉ có cái kia là xứng với công chúa, nam nhân Ma Pháp đế quốc không bao nhiêu người to được như vậy.

Tang Ma Ma nặng nề nói:

- Nhưng dù cây kia của ngươi to cũng không thay đổi được các loại vấn đề từ phía ngươi. Nếu không phải công chúa giữ gìn thì ngươi đã chết ngàn lần, vạn lần, hừ!

Khóe môi Vu Nhai co giật, bị một bà già phi lễ. Cha nó, bà già này lúc trước làm nghề gì, sao biết rõ vậy? Thứ của nam nhân Ma Pháp đế quốc rất nhỏ sao?

Dù nói sao thì bị một bà già nhìn chỗ kia làm hắn rất muốn khóc.

Vu Nhai vội lấy y phục ra khỏi không gian giới chỉ mặc vào, cố gắng giải thích rằng:

- Tang Ma Ma, bây giờ ta ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu. Tang Ma Ma cảm Tiễn Linh ta là người chủ động sao? Ta bị ép buộc!

- Đừng múa mép khua môi, ta trông công chúa đến lớn nên biết rõ tính cách của nàng. Công chúa lớn lên trong hoàn cảnh Ma Pháp đế quốc, đặc biệt háo thắng, khinh thường thiếu gia quý tộc, thiên tài ma pháp. Có lẽ vì nguyên nhân này nên kẻ thô lỗ Huyền Binh đế quốc như ngươi khiến công chúa thấy hứng thú. Nhưng công chúa là thiếu nữ chưa trải đời, nếu không phải ngươi khiêu khích thì sao nàng làm ra chuyện như vậy được?

Tang Ma Ma rất hiểu Nguyệt Lâm Sa, tiếp tục bảo:

- Đừng nhìn bình thường tính cách công chúa mạnh mẽ nhưng nàng chỉ là một thiếu nữ cô đơn, tâm lý yếu ớt hơn người ta. Nếu ngươi dám khi dễ nàng nữa thì . . .

- Tang Ma Ma đừng nói nữa, ta yếu ớt bao giờ? Hắn chỉ là một nô lệ nam bị ta đùa giỡn.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa còn thông qua ma pháp không gian nghe Tang Ma Ma và Vu Nhai đối thoại.

Nếu cứ để Tang Ma Ma nói tiếp thì sẽ lộ hết mọi bí mật của Nguyệt Lâm Sa. Khí thế mạnh mẽ nàng tạo dựng mới rồi đã bị tiểu binh phá gần hết, giờ Tang Ma Ma lại nói kiểu đó sau này Nguyệt Lâm Sa làm sao trị tiểu binh này?

- Nói tóm lại là nếu ngươi dám ăn hiếp công chúa, làm chuyện hôm nay với công chúa nữa thì lão nương diệt ngươi!

Tang Ma Ma che chở cho con nói:

- Nô lệ nam cũng không được, với tính cách của công chúa không bao giờ thu nô lệ nam. Tương lai công chúa sẽ chỉ có một nam nhân, ngươi tuyệt đối không phải người đó. Ngươi hãy chết tâm đi.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa bất đắc dĩ, ngại ngùng kêu lên:

- Tang Ma Ma . . .

Nguyệt Lâm Sa buồn bực muốn chết. Lúc trước Nguyệt Lâm Sa còn nói: Thêm ngươi không nhiều, bớt ngươi không ít. Bây giờ Tang Ma Ma nói nàng chỉ cần một nam nhân, thật tình . . . Nguyệt Lâm Sa không biết nên giải thích thế nào, đành dài giọng kêu Tang Ma Ma. Nguyệt Lâm Sa trơ mắt nhìn Vu Nhai cong môi lên.

Tang Ma Ma hung dữ trừng Vu Nhai, xoay người bước vào cửa, xe ngựa cũng đi vào.

- Thân phận của ngươi quá mẫn cảm, công chúa đã sắp xếp chỗ ở khác cho ngươi, đi theo ta.

Sau khi vào phủ Tang Ma Ma dẫn Vu Nhai đi vào trong, bộ dạng của nàng rất miễn cưỡng.

Một lúc sau Vu Nhai biết tại sao Tang Ma Ma miễn cưỡng, bởi vì chỗ ở mới là hậu hoa viên nơi bày ra ma pháp không gian. Vu Nhai phát hiện đằng sau hậu hoa viên có một tiểu viện yên tĩnh, công chúa Nguyệt Lâm Sa thường hay ở đây. Vu Nhai, a không, A Kích là cận vệ của Nguyệt Lâm Sa đương nhiên phải ở chỗ 'kề sát'.

Vu Nhai không ở trong sân này mà là một gian nhà thanh nhã khác trong hậu hoa viên.

Khoảng cách này đối với Tang Ma Ma là quá gần. Nam nhân Huyền Binh đế quốc này rất nguy hiểm, không phải kiểu nguy hiểm kia mà hình như công chúa Nguyệt Lâm Sa đã động tình với hắn. Tang Ma Ma không phản đối Nguyệt Lâm Sa tranh giành ngôi Ma Pháp Đại Đế, nàng thậm chí ủng hộ. Nhưng Tang Ma Ma hết sức phản đối công chúa Nguyệt Lâm Sa chọn một nam nhân Huyền Binh đế quốc làm ddế phu.

Tang Ma Ma là người Ma Pháp đế quốc bảo thủ, công chúa Nguyệt Lâm Sa thì rất phản nghịch.

Nguyệt Lâm Sa vừa phản nghịch vừa siêu cường đại, cho nên nàng là công chúa lại có cơ hội tranh ngai vua.

Nguyệt Lâm Sa là công chúa nhưng được lập phủ công chúa bên ngoài. Công chúa nhiều biết bao? Nhưng ít có công chúa lập công lớn, Nguyệt Lâm Sa chỉ dựa vào công lao bản đồ ma pháp đã dứng trên đầu nhiều huynh đệ của mình huống chi là mặt khác?

Nếu không phải Nguyệt Lâm Sa là nữ nhân thì nàng đã được lập làm thái tử.

Tang Ma Ma thầm nghĩ:

- May mắn mấy ngày tiếp theo công chúa điện hạ không còn gặp nam nhân này, dù có chuyện gì từ hậu hoa viên ra ngoài cũng không mang 'cận vệ' theo. Nam nhân này cũng không chủ động muốn đi cùng công chúa.

- Ừm! Xem ra cảnh cáo tiểu tử này đã có tác dụng.

Tang Ma Ma không biết rằng công chúa Nguyệt Lâm Sa không gặp Vu Nhai là vì bị Tang Ma Ma lột trần hết mọi bí mật của nàng.

Lúc trước Nguyệt Lâm Sa đấu với Vu Nhai trong xe, kết quả đấu thua. Công chúa Nguyệt Lâm Sa bị đè dưới thân, y phục chỉ còn là mảnh vai. Thế này cũng không có gì, nhưng cuối cùng Nguyệt Lâm Sa hét chói tai, lại còn dùng ma pháp không gian chạy trốn thể hiện nàng quá yếu.

Cuối cùng Tang Ma Ma còn nói nhiều lời với tiểu binh, bây giờ Nguyệt Lâm Sa làm sao đối mặt tiểu binh chết tiệt đó đây?

Mấy hôm nay công chúa Nguyệt Lâm Sa luôn nghĩ cách đối phó Vu Nhai, làm sao thắng lại một ván.

Vu Nhai không đi tìm Nguyệt Lâm Sa vì có vài lý do. Thứ nhất, chuyện khác đã kết thúc, bây giờ chỉ còn chờ di tích ma pháp viễn cổ mở ra mới đến lượt hắn ra tay. Thứ hai, Vu Nhai biết Nguyệt Lâm Sa muốn chiếm ưu thế lại, nàng sốt ruột nhưng hắn thì không nóng nảy.

Thứ ba, 'khúc nhạc dạo xe rung' chỉ là ngoài ý muốn, hai người đấu với nhau chứ thiếu nữ ý gì. Tình huống này không thể xảy ra nữa. Nếu 'xe rung' không thể làm đến bước cuối thì Vu Nhai còn gặp Nguyệt Lâm Sa làm gì? Thứ bốn, công chúa Nguyệt Lâm Sa đoán trúng quá nhiều vũ khí bí mật của Vu Nhai, nên hắn phải chế tạo nhiều vũ khí bí mật hơn trong thời gian này.

- Dù xảy ra chuyện gì ta để nàng sống, nhất định, nhất định . . . Dù ta hóa thân ác ma, dù hai tay ta dính đầy máu, dù sau khi chết vạn hôn cắn nuốt trái tim mà chết, sau đó vĩnh viễn không rời xa nàng.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 931: Lão tử là hang không đáy
Vũ khí bí mật không thể là thu thêm thần binh gì, cũng không có thánh binh, thần binh nào cho Vu Nhai thu.

Vu Nhai cần giải mở gút mắc của các binh linh như đã làm với Phong Doanh, hắn hóa thân thành binh linh cảm nhận, thực hiện "Phá thiên nghịch mệnh". Bây giờ Vu Nhai đang trải qua vân mệnh của 97 trong thế giới huyễn ảnh Huyền Binh Điển. Vu Nhai biến thành u linh kiếm linh, cùng chủ nhân cũ giết chóc.

Những lời bên trên là chủ nhân cũ của U Hoang kiếm linh đã nói. Thuộc hạ sát thủ dưới tay chủ nhân cũ đã bị người Quang Minh thần điện giết sạch. Chỉ còn lại mình gã, quang minh thánh nữ đời trước đối diện mấy cường giả Quang Minh thần điện.

Vu Nhai biến thân thành U Hoang nghe chủ nhân cũ nói với quang minh thánh nữ sư mẫu.

Kết quả vốn có là chủ nhân cũ, quang minh thánh nữ sư mẫu liên hợp giết hết cường giả Quang Minh thần điện, sau đó bị vết thương trí mạng chết trong Quang Minh thần chức giả, biến thành vong linh tạo truyền thừa, chờ đợi Vu Nhai, Thủy Tinh đến.

Như lúc trước đối với Phong Doanh và chủ nhân cũ của nàng, Vu Nhai cần giải mở tâm gút mắc chủ nhân cũ của U Hoang kiếm linh, quang minh thánh nữ sư mẫu.

Cái gút nặng nhất của U Hoang kiếm linh, chủ nhân cũ là như mới nãy chủ nhân cũ đã nói, đi ra Mê Vụ sơn mạch, từ này sống hạnh phúc. Vu Nhai phải làm sao mở gút đây?

Rất đơn giản, cố gắng không bị vết thương trí mạng giết cường giả Quang Minh thần điện.

Bây giờ Vu Nhai là U Hoang, điều hắn phải làm là giúp chủ nhân cũ làm được điều này.

Ý chí của chủ nhân là ý chí binh linh, U Hoang kiếm linh thể hiện điểm này vô cùng sâu sắc, cho nên gút của chủ nhân cũ cũng thuộc vè gã. Vu Nhai phát hiện gút chủ nhân cũ của U Hoang kiếm linh khó hơn Phong Doanh nhiều.

Đến lúc này Vu Nhai mới biết gút của Phong Doanh rất đơn giản.

Có nhiều nguyên nhân khách quan, trọng đó có tính cách chủ nhân cũ của Phong Doanh. Tên này hờ hững thản nhiên, không có sát khí, không có quyết tâm chiến đấu, vì vậy khi rơi vào cạm bẫy chết chắc thì gã chết thật. Vì cá tính nên chủ nhân cũ của Phong Doanh không nổi khùng lên liều mạng nổi.

Vu Nhai biến thành Phong Doanh vừa nâng cao thực lực vừa tăng cường quyếttâm của chủ nhân cũ. Thường vướng bận cũng là một loại quyết tâm, nên Vu Nhai khiến chủ nhân cũ sinh ra vướng bận với Phong Doanh.

Chủ nhân cũ của U Hoang kiếm linh có quyết tâm mãnh liệt hơn bất cứ ai, đó là tâm tình dù bị vạn hồn cắn nuốt trái tim cũng không quan trọng.

Vu Nhai hiệu U Hoang kiếm linh chỉ có thể không ngừng biến mạnh, dùng thân binh linh ảnh hưởng thực lực chủ nhân. U Hoang kiếm linh và Phong Doanh khác nhau. U Hoang sinh ra vì giết, mặt tình cảm rất cứng nhắc, không thể giống Phong Doanh dùng ngôn ngữ ảnh hưởng chủ nhân. Vu Nhai chỉ có thể dốc sức giết chóc hòng ảnh hưởng chủ nhân, nói bằng lời là vô ích.

Vu Nhai điên cuồng hấp thu lực lượng thuộc về U Hoang, biến mình thành cỗ máy giết người. Giống như Phong Doanh, trong thế giới mệnh hồng đặt ra là U Hoang kiếm linh không đến thánh binh linh. Nên biết mãi khi Vu Nhai lấy được kiếm tâm trong Độc Cô gia thì U Hoang mới thành thánh. Cho nên Vu Nhai phải cố gắng trở thành thánh binh linh trong cuộc quyết chiến cuối cùng.

Giết chóc, giết chóc, giết chóc . . .

Vu Nhai theo chủ nhân cũ không ngừng giết chóc, học ám ảnh tiệt sát thuật, thậm chí lợi dụng Thí Thần Tuyệt của Thí Thần Ma Nhẫn ảnh hưởng chủ nhân cũ. Cùng lúc đó Vu Nhai mới biết năm xưa chủ nhân của U Hoang kiếm linh giết chóc trong Ma Pháp đế quốc kinh thiên động địa cỡ nào. Tuy Vu Nhai là U Linh sát thủ, cũng làm chuyện lật trời đổ nước nhưng số người chết ít hơn chủ nhân cũ rất nhiều.

Tức là Vu Nhai biến thân U Hoang kiếm linh không ngừng giết chóc, sát khí càng lúc càng đậm đặc.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Buổi chiều ngày thứ bốn 'sự kiện quang minh giàn hỏa thiêu', trong nhà gỗ nhỏ thanh nhã của Vu Nhai bỗng phát ra sát khí khủng bố vô biên thổi quét nguyên hậu hoa viên. Đóa hoa xinh đẹp chớp mắt héo tàn, bay đi.

- Xảy ra chuyện gì?

Ma pháp không gian là công chúa Nguyệt Lâm Sa tự mình bày ra, nàng cảm nhận được trước tiên, từ sau viện lao ra. Giây lát Nguyệt Lâm Sa đứng trước cửa phòng Vu Nhai, Tang Ma Ma cũng xông đến che trước mặt nàng.

Những ánh mắt giám thị lúc trước Vu Nhai từng cảm nhận từ bốn phương tám hướng vọt tới.

Rào rào rào rào!

Nhà gỗ biến thành mảnh vụn nhưng lạ là Vu Nhai ở bên trong không bị vụn gỗ bắn trúng, lấy hắn làm trung tâm trong đường kính hai thước sạch sẽ không một hạt bụi, như thể mảnh vụn cũng sợ sát khí khuhngr bố.

Vu Nhai đứng dậy, tay cầm chặt U Hoang kiếm.

Sát khí không khủng khiếp như ban đầu, đã nội liễm. Với ánh mắt cao thủ nhìn Vu Nhai lúc này càng khủng khiếp, đáng sợ hơn, hắn nhúc nhích một cái là có thể lấy mạng người. Tang Ma Ma, siêu cao thủ trong bóng tối cực kỳ cảnh giác. Nếu không phải Nguyệt Lâm Sa vẫn bình tĩnh thì bọn họ đã ra tay giết người.

Lúc này Vu Nhai từ từ mở mắt ra, đôi mắt của hắn đỏ rực như mới bước ra từ cuộc giết chóc. Sự thật đúng là vậy, Vu Nhai mới ra khỏi cuộc giết chóc, giết bốn ngày trời.

Với chủ nhân cũ của Phong Doanh Vu Nhai chỉ mất một ngày, còn chủ nhân cũ của U Hoang kiếm linh thì hắn tốn bốn ngày mới giải quyết xong. May mắn ban đầu Vu Nhai chọn Phong Doanh, không thì hắn không kịp cứu người. Số lượng Vu Nhai giết người không ít hơn chủ nhân cũ của U Hoang kiếm linh, giống như chơi oẳn tù tì, mở gút thất bại là hắn phải làm lại từ đầu.

Vu Nhai chẳng những phải giết người còn lặp lại hành động từ đầu, mãi khi 'qua cửa' mới thôi.

Vu Nhai mở mắt thấy công chúa Nguyệt Lâm Sa, Tang Ma Ma.

- Ủa? Nguyệt Lâm Sa, bà thím gì đó, sao các người ở đây?

Vu Nhai chỉ liếc mắt một cái đã làm Tang Ma Ma dựng đứng lông tơ, sắp không kiềm được đánh ra ma pháp đã uấn nhưỡng trong tay. Nhưng như bốn ngày trước, Tang Ma Ma phải thu về ma pháp vì khi tiểu binh chết tiệt nói xong sát khí khủng bố vô biên bỗng biến mất.

Đôi mắt đỏ, biểu tình lạnh lùng không còn, Vu Nhai nhếch môi cười rất là xấu xa, hèn tỏa.

Thật khó thể thích ứng.

Tang Ma Ma không đợi Nguyệt Lâm Sa lên tiếng thì tức giận quát:

- Tiểu tử, ta còn muốn hỏi ngươi đây! Ngươi muốn làm gì? Tiếp tục làm u linh giết người sao?

Tang Ma Ma vốn gai mắt Vu Nhai bây giờ càng không vừa mắt hơn, công chúa ở chung với tên "Giết người như ngóe" này thì sao được?

- A . . .

Vu Nhai chớp mắt, nhìn bốn phía, hiểu ra:

- Xin lỗi, xin lỗi, mới rồi ta đang luyện công ai ngờ không kiềm được biến thành như vậy. Hì hì, gian phòng bao nhiêu tiền? Để ta đền.

Tang Ma Ma rất muốn sức chiến đấu đền cái đầu ngươi, ai quan tâm căn phòng?

Công chúa Nguyệt Lâm Sa giành nói:

- Ngươi đang luyện công? Luyện công gì mà sát khí mãnh liệt như vậy?

Khi đối diện Vu Nhai thì vẻ mặt Nguyệt Lâm Sa còn không được tự nhiên, nhưng sự tò mò lấn át tất cả, nàng hỏi nhanh.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 932: Xích thố, đến phiên ngươi
Vu Nhai cười gian:

- A! Đương nhiên là công pháp làm sao trở thành thập nhất hệ huyền binh giả.

Vu Nhai nói câu này không phải chợt nghĩ ra mà đã suy nghĩ từ lâu. Lúc trước đã nói Vu Nhai muốn trấn khí diễm của công chúa Nguyệt Lâm Sa thì phải có nhiều lá bài tẩy, để nàng không nhìn thấu hắn, có như vậy mới khiến nàng kiêng dè.

Vu Nhai muốn nói cho Nguyệt Lâm Sa: Muốn nhìn thấu ta? Không có cửa, lão tử là hang không đáy.

Còn về bốn ngày trước Vu Nhai thắng công chúa Nguyệt Lâm Sa trong xe thì chỉ khiến nàng tạm xấu hổ. Trừ phi Nguyệt Lâm Sa thích Vu Nhai như chủ nhân cũ của U Hoang kiếm linh thích quang minh thánh nữ mấy trăm năm trước, nếu không thì nữ nhân này càng chiến càng dũng mãnh. Thứ gọi là xấu hổ sẽ bị công chúa Nguyệt Lâm Sa mạnh mẽ đè chặt xuống.

Lúc trước Tang Ma Ma vạch áo cho người xem lưng, thật ra Vu Nhai cũng biết chút ít. Ví dụ như công chúa Nguyệt Lâm Sa có hứng thú với hắn, đó là chắc chắn, nếu không thì hắn đã chẳng nhờ nàng cứu đám người Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Độc Cô Cửu Tà, Lý thân Bá. Có lẽ một ngày nào đó Nguyệt Lâm Sa thật sự sẽ yêu hắn, nhưng nàng vẫn chiếm quyền chủ động, đế phu không phải chuyện đùa.

Không nói đến công chúa Nguyệt Lâm Sa thật sự muốn lập hậu cung hay chỉ có mình Vu Nhai thì đế phu là vị trí bi kịch, hắn còn Thủy Tinh, Dạ Tình thì sao làm đế phu dược?

Vu Nhai muốn cướp Nguyệt Lâm Sa về, sau đó để Độc Cô gia chủ làm chủ hôn.

Suy nghĩ này chỉ thoáng qua trong đầu Vu Nhai, trước mắt hắn không nghĩ nhiều. Việc Vu Nhai cần làm là nhanh chóng hoàn thành ước định với Nguyệt Lâm Sa, lấy những vật chữa mắt cho Thủy Tinh nàng đã hứa.

Tức là 'ma pháp chữa trị', 'luyện kim dược tề'.

Đêm hôm đó khi Vu Nhai bàn điều kiện với Nguyệt Lâm Sa thuận tiện nhắc bệnh mắt của Thủy Tinh. Lúc đó Vu Nhai không nói chữa cho người yêu mà bảo là muốn cứu người.

May mắn Vu Nhai không nói thật, Nguyệt Lâm Sa không nổi máu ghen lên nên dễ bàn chuyện.

Chờ hoàn thành di tích ma pháp viễn cổ, công chúa Nguyệt Lâm Sa sẽ biến 'ma pháp chữa trị' thành quyển trục, luyện kim dược tề giao cho Vu Nhai, sau đó giao dịch kết thúc.

Nhìn Vu Nhai cười gian là công chúa Nguyệt Lâm Sa biết tiểu tử này lại có âm mưu gì, cũng biết không hỏi được gì thêm.

Nguyệt Lâm Sa đổi đề tài, uy hiếp:

- Hừ! Không cần bồi thường, xây lại phòng, làm lại hoa cho ta là được. Nếu không ta sẽ tung tin ngươi từng bị Tang Ma Ma nhìn thân thể ra ngoài.

Đối diện tiểu binh chết tiệt này phải lợi dụng các loại uy hiếp mới hòng trấn hắn được!

Bốn ngày qua công chúa Nguyệt Lâm Sa chưa tìm ra cách gì lật lại thế yếu, chí cao khí ngang trước mặt Vu Nhai nhưng nàng được một kết luận là không ngừng chèn ép, uy hiếp hắn.

Phải khiến tiểu tử này làm chuyện không thể hoàn thành, đành tan khí thế kiêu ngạo của hắn.

Đúng vậy, khí thế kiêu ngạo. Nhiều người cho rằng tiểu binh này rất yếu đuối nhưng Nguyệt Lâm Sa biết rõ hắn đang ra oai.

- Công chúa đừng quá đáng, nàng làm vậy thì danh tiếng của Tang Ma Ma làm sao bây giờ?

Vu Nhai pản đối:

- Xây nhà gỗ còn được nhưng làm sao khiến hoa nở lại?

Vu Nhai kêu la khiến Nguyệt Lâm Sa đắc ý, đang lúc nàng định cãi lại chợt thấy hoa nở, kết thành nụ rồi xòe ra. Gió đêm thổi qua, mùi hương phất vào mũi, xung quanh trở nên mộng ảo. Tang Ma Ma, Nguyệt Lâm Sa phát hiện Vu Nhai lúc trước giết người như ngóe biến mất, bây giờ hắn tràn ngập sức sống. Công chúa Nguyệt Lâm Sa khẽ kêu, phát hiện hoa trắng nở nhiều hơn trước khi héo tàn.

Vu Nhai khẽ kêu lên:

- Ủa?

Vu Nhai làm bộ làm tịch đánh giá bốn phía, cười to bảo:

- Quả nhiên ông trời đứng về phía ta, không ngờ hoa bỗng chốc nở, thần kỳ quá. Vì tiếng thơm của ta, vì sau này còn kiếm thêm nữ nhân, vì buổi tối ta không đến mức ngủ trong bụi hoa, phải nhanh chóng dựng nhà gỗ.

Vu Nhai nói xong không để ý một già một trẻ, lấy khúc gỗ ra khỏi không gian giới chỉ bắt đầu xây dựng. Những khúc gỗ này Vu Nhai lấy trong Tinh Linh tộc, tràn ngập sức sống, tuy rằng không phải thánh thụ nhưng cũng là chi nhánh.

Hiện giờ không gian giới chỉ của Vu Nhai rất rộng, nên thấy thích thứ gì là hắn sẽ lấy một chút bỏ vào trong, dù vô dụng hay hữu dụng.

Bên trong Vu Nhai vẫn có chút chủ nghĩa lãng mạn, sau khi lấy gỗ cổ thụ thì nhìn xem còn cảm ngộ được thêm gì không. Khi đó Vu Nhai không biết thiên binh sư có cần cảm ngộ như địa binh sư không, nếu đem về Bắc Đẩu hành tỉnh biết đâu sẽ trồng được một dãy cổ thụ rồi xây vài gian nhà gỗ, biến thành làng du lịch, cùng nữ nhân của mình . . . Hì hì.

Vì vậy Vu Nhai lấy khá nhiều gỗ cổ thụ, dư sức xây mấy gian nhà gỗ.

Vu Nhai nhanh chóng xây dựng, dùng thực lực thiên binh sư xây phòng ốc siêu nhanh.

Nhìn Vu Nhai dựng nhà gỗ, công chúa Nguyệt Lâm Sa nhỏ giọng nói:

- Lực lượng địa binh sư sao? Địa binh sư làm sao có thể làm được cực hạn như vậy?

Mới rồi hao đột nhiên nở làm Nguyệt Lâm Sa giật nảy mình, ngẫm nhgĩ mới biết là nhờ lực lượng địa binh sư. Công chúa Nguyệt Lâm Sa có nghiên cứu về huyền binh giả, nhưng nàng biết cực hạn địa binh sư cũng chỉ như thế, không, địa binh sư không đạt đến hiệu quả như Vu Nhai. Tức là Vu Nhai biểu hiện ra năng lực địa binh sư đã nghịch thiên.

Tang Ma Ma độc ác nói:

- Công chúa, hay là giết tiểu tử này đi, đừng nuôi hổ gây họa.

Nguyệt Lâm Sa bật cười nói:

- Không, hắn càng mạnh thì ta càng có động lực. Ta nói rồi, nếu ta không làm được nữ đế Ma Pháp đế quốc thì ta muốn có lực lượng không ai chống lại được. Người này có lẽ cùng suy nghĩ với ta, ta muốn nhìn xem tương lai ai sẽ ảnh hưởng ai.

Nguyệt Lâm Sa cười rất đẹp, rất vui vẻ. Nguyệt Lâm Sa chợt cảm thấy nhiều chuyện rất chán. Nữ đế Ma Pháp đế quốc, nàng bỗng không còn hứng thú với nó. Nguyệt Lâm Sa cảm thấy đấu pháp, cạnh tranh với Vu Nhai là chuyện thú vị nhất trên đời.

Nguyệt Lâm Sa nói rất có lý, Vu Nhai thật sự muốn có lực lượng không ai ảnh hưởng hắn được.

Tang Ma Ma nhìn bộ dạng của Nguyệt Lâm Sa, lắc đầu nguầy nguậy. Tang Ma Ma thầm thở dài, sinh ra trong hoàng gia, từ nhỏ cô độc là điều tất nhiên. Khiến công chúa Nguyệt Lâm Sa vui vẻ như vậy, có lẽ . . . Cũng là chuyện tốt.

Tang Ma Ma thật sự rất muốn tiêu diệt Vu Nhai, nhưng vì công chúa Nguyệt Lâm Sa, nàng không thể làm trái lời đành tự an ủi mình như vậy.

Vu Nhai chỉ mất nửa canh giờ là gian nhà gỗ đã xây trên mảnh đất đầy mảnh vụn. Nhà gỗ không còn hình dạng như trước, nó đơn giản đến tội. Nhưng công chúa Nguyệt Lâm Sa ngơ ngác nhìn, bởi vì gian gỗ này hầu như hòa thành một với thiên địa.

Dây leo đầy nhà gỗ, hoa trắng nhỏ bao quanh, như đặt chân vào dã ngoại.

Bên trong Nguyệt Lâm Sa cũng có sự lãng mạn, nếu không nàng sẽ chẳng xây dựng kiến trúc phong cách phương đông theo lời Vu Nhai nói lung tung. Nguyệt Lâm Sa rất muốn đi vào nhà gỗ này ở một thời gian, tất nhiên đây chỉ là sự xúc động.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 933: Thiên tài của hai đế quốc (1)
Ở chung với Vu Nhai? Làm gì có chuyện hời như vậy? Trừ phi tiểu tử này yêu nàng say mê, trừ phi Vu Nhai là nam nhân của công chúa Nguyệt Lâm Sa.

Nhưng nàng không hứng thú với tiểu binh hết long hết dạ với mình, công chúa đại nhân rất rối rắm.

Nguyệt Lâm Sa biết tiểu tử này đang khoe lực lượng địa binh sư của mình, nàng hừ lạnh một tiếng:

- Hừ! Ngươi tốt nhất là tu luyện phù văn đi, còn ba ngày nữa sẽ chuẩn bị sẵn sàng. Chúng ta lên đường đi di tích ma pháp viễn cổ, tới lúc đó đừng mệt đến nỗi không giúp ích được gì.

Nguyệt Lâm Sa tỏ vẻ bất mãn Vu Nhai mới tu luyện ra sát khí.

Sát khí, lực lượng địa binh sư, Vu Nhai muốn cho nàng thấy sao? Vu Nhai thành công, công chúa Nguyệt Lâm Sa trở nên không nắm chắc hắn được, nhưng nàng sẽ không biểu hiện ra ngoài.

Vô hình trung hai người lại đấu với nhau. Vu Nhai muốn biểu hiện "Vô cùng tận", Nguyệt Lâm Sa thì cảm giác thực lực của tiểu tử này đúng là khó nhìn thấu. Thập hệ huyền binh giả? Đó là Nguyệt Lâm Sa nói lời thăm dò Vu Nhai, bây giờ nàng không biết hắn rốt cuộc có mấy hệ. Nguyệt Lâm Sa không nhìn thấu Vu Nhai được, nhưng nàng có thể nhìn thấu suy nghĩ của hắn. Vu Nhai muốn thấy Nguyệt Lâm Sa tỏ ra kinh ngạc, khép nép e thẹn? Không có cửa!

Công chúa Nguyệt Lâm Sa bình tĩnh dặn một câu rồianh tư hiên ngang xoay người rời đi.

Vu Nhai nghe lời Nguyệt Lâm Sa nói mới chợt nhận ra đã qua bốn ngày, không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì.

- Còn ba ngày sao? Phải rồi, bên sứ đoàn Huyền Binh đế quốc ra sao? Tình huống bên ngoài như thế nào? Còn ai nghi ngờ ta không?

Vu Nhai quay về phủ công chúa rồi không ra ngoài nữa, hắn không kêu Nguyệt Lâm Sa thông báo cho Dạ Tình biết. Nếu đã giấu thì phải lừa hết mọi người. Mấy ngày nay tiếng gió căng thẳng, nhiều người nhìn chằm chằm vào sứ đoàn Huyền Binh đế quốc, đặc biệt là Dạ Tình, Tiểu Mỹ. Nội bộ sứ đoàn Huyền Binh đế quốc còn chia phe Nhị hoàng tử, Thất hoàng tử.

Bây giờ Vu Nhai lẻn qua hay nhờ công chúa Nguyệt Lâm Sa phái người thông báo đều rất nguy hiểm.

Vu Nhai quyết định không nói với ai, cứ để mặc người ta đoán. Dù sao U Linh sát thủ không bị bắt, Dạ Tình sẽ biết Vu Nhai sống tốt, dù cho nàng có đoán được A Kích thật sự là ai.

Lúc trước đã nói Vu Nhai không muốn Thất hoàng tử biết hắn là A Kích, nếu không thì chuyện ngũ hệ huyền binh giả sẽ bị lột trần. Bây giờ Vu Nhai lẻn đi gặp Dạ Tình, Tiểu Mỹ rất có thể bị Thất hoàng tử giám thị.

Nguyệt Lâm Sa lạnh nhạt nói:

- U Linh sát thủ vẫn đang bị truy nã, ngày thứ hai sau hỏa hình Thất hoàng tử của các ngươi tự mình đến gặp ta, lời nói thăm dò khắp nơi. Như ngươi nghĩ, Thất hoàng tử không đoán ra Vu Nhai, U Linh sát thủ, A Kích có quan hệ gì. Những chuyện khác không có gì thay đổi, nhưng tin đồn về U Linh sát thủ tức là u linh của Ngọc Nữ tộc càng lúc càng lan rộng lung tung.

Vu Nhai gật đầu, không hỏi thêm. Vu Nhai chỉ muốn biết những điều này.

Vu Nhai còn muốn biết tình huống của Độc Cô Đoạn Vân, U Linh kiếm các, nhưng hắn không thể để lộ chỗ ở của Độc Cô Đoạn Vân cho công chúa Nguyệt Lâm Sa biết. Vu Nhai không biết rằng mấy ngày nay Độc Cô Đoạn Vân rối rắm muốn chết, U Linh Ma Kiếm đại nhân trẻ tuổi đã đi đâu?

Tóm lại bằng hữu, kẻ thù bên ngoài của Vu Nhai bị hắn làm cho mờ mịt hoang mang.

- Còn thời gian ba ngày sao? Vậy thì Xích Thố, đến lượt ngươi.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa, Vu Nhai gặp nhau lần này chỉ đấu trong âm thầm, nói chuyện xong Nguyệt Lâm Sa ra đi. Vu Nhai thì vào nhà gỗ mới, hắn không tu luyện phù văn mà tiếp tục hành động mở gút.

Trong ba ngày không biết có thể mở gút của Xích Thố không?

Bây giờ Vu Nhai lựa chọn của Vu Nhai chỉ có Xích Thố, Khắc Liệt Luân Tư. Tạm thời Vu Nhai không dám đụng vào Đại Địa chi thuẫn, Tinh Linh thần nỗ, Vua Đế Long tộc. Nhất kiếm kinh thiên quá khủng bố, Vu Nhai không thích bị hành hạ.

Thôn Thiên kiếm linh, Thí Thần Ma Nhẫn, Cổ Đế Long Linh, Ma Liêm chi linh đô tạm thời không cho Vu Nhai cảm ngộ mệnh luân của bọn họ.

Gút của 'Vu Nhai cặn bã' thì hắn chỉ mất nửa phút giải mở trước khi làm U Hoang. Trên bầu trời huyễn ảnh đã treo ba ngôi sao là Phong Doanh, U Hoang, 'Vu Nhai cặn bã'. Nhưng ngôi sao của 'Vu Nhai cặn bã' hoàn toàn có thể bỏ qua, không giúp được gì cho Vu Nhai tiến bộ địa binh sư. 'Vu Nhai cặn bã' quá yếu.

Mở gút của U Hoang kiếm linh khiến Vu Nhai có tiến bộ nhiều trong cảm ngộ địa binh sư, nhiều bao nhiêu, đạt đến cảnh giới gì thì hắn không biết. Tóm lại nửa đoạn đường đầu thiên binh sư không quá khó đi với Vu Nhai.

Đương nhiên dù cảm ngộ đến cảnh giới gì thì Vu Nhai phải tích lũy đủ huyền khí mới xông lên trên được.

Vu Nhai đã sử dụng hết tinh huyết Vua Đế Long tộc, bây giờ dù hắn có cảm ngộ cũng chỉ tăng mạnh linh giác.

- Grao!

Thanh kỳ hồ vĩ thú ở trên không trung gầm rống, nhân loại cưỡi tọa kỵ cường đại xung phong liều mạng. Thanh kỳ hồ vĩ thú muốn trốn, nó phải trốn. Thanh kỳ hồ vĩ thú là ma thú cường đại, bá chủ bầu trời, có trí tuệ rất cao. Thanh kỳ hồ vĩ thú biết nếu bị bắt thì chỉ có một kết cuộc, đó là bị luyện thành binh linh. Đúng vậy, đây chính là kết thuộc về Xích Thố, Vu Nhai cần phá thiên nghịch mệnh cho nó.

Không phải chuyện sau khi Xích Thố trở thành binh linh mà Vu Nhai phải giúp nó trốn thoát vận mệnh bị luyện chế trở thành binh linh.

Vu Nhai buồn bực lầm bầm:

- Cha nó, cứ tưởng gút của Khắc Liệt Luân Tư rất khó ai ngờ Xích Thố cũng khó khăn. Ta không biết cách chiến đấu của ma thú!

Nếu gút của Xích Thố là sau khi trở thành binh linh thì Vu Nhai có thể dùng kích pháp giải quyết, nhưng bây giờ hắn biến thành ma thú chiến đấu với nhân loại. Làm sao Vu Nhai chịu nổi?

Có lẽ có cách gì đó, dù sao Vu Nhai phải giải mở gút mắc. Vu Nhai nghĩ đến nhất kiếm kinh thiên là thấy lòng được an ủi.

Cũng vì vậy nên trong ba ngày nay công chúa Nguyệt Lâm Sa, Tang Ma Ma thỉnh thoảng nghe Vu Nhai tru lên trong nhà gỗ. Muốn trở thành ma thú thì nhập vai rất quan trọng, Vu Nhai cố gắng học gầm rú như Xích Thố.

Còn tiềm chất ngựa đực, thích hiếp các loại ma thú của Xích Thố thì ngẫm nghĩ lại thôi, cái này không cần nhập vai.

Vu Nhai còn đang bạn nhập vai Xích Thố, hơi bị tẩu hỏa nhập ma.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa ở bên ngoài dùng tinh thần lực mãnh liệt lên tiếng:

- Tiểu binh, đã đến thời hạn ba ngày, chúng ta nên xuất phát.

- Grao!

Vu Nhai bị chấn tỉnh lại, hắn định đáp là tốt ai dè thành tiếng hú dài, thanh âm rất giống với Xích Thố, chứa chút hơi thở ma thú.

- Rốt cuộc tiểu binh này tu luyện cái gì? Lúc trước là sát khí cường đại còn bây giờ biến thành ma thú?

Công chúa Nguyệt Lâm Sa một lần nữa công nhận Vu Nhai thành công, nàng cảm thấy không nhìn thấu hắn nổi.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 934: Thiên tài của hai đế quốc (2)
Sát khí của Vu Nhai, tiếng gầm ma thú không thể giả tạo. Dù bây giờ Vu Nhai là huyền binh giả mấy hệ thì sát khí khủng bố, hơi thở ma thú đều làm Nguyệt Lâm Sa choáng váng, Bạch Loan cũng không nhìn ra đây là ma thú giả.

Vu Nhai mệt mỏi đi ra:

- Xin lỗi xin lỗi, tu luyện bị tẩu hỏa nhập ma, chờ ta dịch dung một chút rồi lên đường.

Vu Nhai toát ra khí thế bá đạo. Thanh kỳ hồ vĩ thú chính là bá chủ trên bầu trời, khi Vu Nhai đi ra thì Bạch Loan dựng đứng lông tơ. Cùng là đứng trên đỉnh ma thú, cảm giác của Bạch Loan rất nhạy bén.

Bạch Loan thắc mắc nhìn Vu Nhai, tại sao hắn bỗng trở thành ma thú hình người?

Bạch Loan chưa trưởng thành, tuy nó rất thông minh nhưng khả năng suy đoán có hạn.

Không lâu sau Vu Nhai lại trở thành A Kích cận vệ của công chúa Nguyệt Lâm Sa, vẫn rất oai, rất lạnh lùng. Vu Nhai đi theo Nguyệt Lâm Sa ra phủ công chúa. Bên ngoài có gần ba trăm người trẻ tuổi chờ sẵn. Trừ mấy chục thân vệ nữ giới chuyên thuộc công chúa Nguyệt Lâm Sa ra còn lại là nam nữ quý tộc, số lượng nam giới nhiều hơn. Bọn họ trang bị đầy đủ như gà trống dựng đứng mào gà.

Nhìn thấy Nguyệt Lâm Sa đi ra, các quý tộc cười nghênh đón, hành lễ với công chúa.

Trong đó có Tháo Luân Đặc ma pháp sư phong hệ từng bị Vu Nhai giả mạo. Tháo Luân Đặc không biết A Kích là người lần trước đánh xỉu gã, không, gã thậm chí quên bị người giả mạo.

Mọi người đánh giá A Kích mấy lần nhưng chỉ có thế, huyền binh giả không có địa vị gì trong Ma Pháp đế quốc, có theo bên cạnh Nguyệt Lâm Sa thì chỉ là hộ vệ, không dính lúy gì với công chúa được. Dù khi Nguyệt Lâm Sa có nhu cầu, cần A Kích an ủi thì sao? Bọn họ có nhiều nữ nhân, không để ý công chúa Nguyệt Lâm Sa từng ngủ với nam nhân.

Nguyệt Lâm Sa rất đẹp, nhưng so với địa vị của nàng thì sắc đẹp hầu như không được chú ý, bọn họ chỉ muốn địa vị.

Đương nhiên cũng có người giống như Tạp Đức thiếu gia lúc trước canh cánh trong lòng chuyện Nguyệt Lâm Sa thu nô lệ nam, thù hận trừng A Kích. Nhưng chút nữa trong di tích ma pháp viễn cổ có nhiều cửa ải cần nhờ A Kích giải quyết, bọn họ không thể nói cái gì.

Tuy nhiều người không cho rằng năng lực phù văn của A Kích mạnh được bao nhiêu.

Nguyệt Lâm Sa đứng bên cạnh Vu Nhai, nhỏ giọng giải thích rằng:

- Bởi vì Huyền Binh đế quốc các ngươi tham gia nên chuyến thăm dò di tích ma pháp viễn cổ lần này chỉ có người trẻ tuổi đi vào điều này đã bàn bạc từ trước. Về số người tổng cộng một ngàn người, Huyền Binh đế quốc một trăm năm mươi người, Ma Pháp đế quốc tám trăm năm mươi người. Sau khi đi vào mọi người tự dựa vào bản lĩnh cướp báu vật, đương nhiên dù là người của đế quốc nào cũng không cho phép tàn sát lẫn nhau.

Trong bảy ngày Vu Nhai không hỏi thế sự nên không rành những quy tắc này.

Lúc này Vu Nhai mới biết tại sao sứ đoàn Huyền Binh đế quốc đến lâu như vậy bây giờ mới chính thức xuất phát, thì ra là cần tập hợp đủ số người. Ma Pháp đế quốc sẽ không chọn toàn bộ người trẻ tuổi trong Ma Pháp đế đô, còn phải cho các nơi, các hành tỉnh, các thế lực danh ngạch.

Có lẽ trong di tích ma pháp viễn cổ không có thứ gì tốt, nhưng người được chọn cũng là tượng trưng cho địa vị, vinh diệu.

Chỉ có danh ngạch một ngàn người, trước mắt công chúa Nguyệt Lâm Sa có ba trăm người, trận thế rất kinh khủng. Đừng quên trừ một trăm năm mươi Huyền Binh đế quốc thì toàn nước Ma Pháp đế quốc chỉ còn năm trăm năm mươi người.

Nhưng Nguyệt Lâm Sa là người sở hữu bản đồ ma pháp nên nàng phải được cho danh ngạch nhiều nhất.

Trước mắt không chỉ toàn là người của công chúa Nguyệt Lâm Sa, trừ vị trí thân vệ ra nàng đưa các danh ngạch khác ra để thu mua lòng người. Vốn Vu Nhai chỉ có một trăm năm mươi danh ngạch, ba trăm người trước mắt có khá nhiều thế lực chủ động dến. Biểu hiện đặc sắc của Nguyệt Lâm Sa vào bảy ngày trước đã chinh phục được nhiều người.

Quan trọng nhất là bên cạnh Nguyệt Lâm Sa có một phù văn sư, dù thực lực phù văn không quá đáng tin.

Không thể nào chỉ dựa vào sứ đoàn Huyền Binh đế quốc, phù văn sư 'nhà mình' yên tâm hơn.

Tức là trong sự kiện U Linh sát thủ Nguyệt Lâm Sa được ích lợi nhiều hơn đã thấy. Mỗi thanh niên có mặt tại đây đại biểu thái độ của một thế lực, có hơn một trăm người trẻ tuổi!

- Đều là thiên tài trẻ nhưng không được tàn sát nhau?

Vu Nhai chớp mắt, không hiểu nổi. Đã vào trong di tích ma pháp viễn cổ cướp báu vật, còn là hai quốc gia kẻ thù truyền kiếp, tất cả đều là người trẻ tuổi, thiên tài trẻ thì sao có thể không tàn sát lẫn nhau?

Nguyệt Lâm Sa nói:

- Đương nhiên. Đến lúc đó mỗi người sẽ đeo một đạo cụ ma pháp, có cầu cứu, ghi chép, truyền tống. Nếu giết người thì sẽ ghi chép lại hung thủ, sau khi đi ra phải lấy mạng đổi mạng. Hung thủ phải nộp tất cả thứ có được trong di tích ma pháp viễn cổ cho người thân, gia tộc của người chết.

Văn minh ma pháp đã phát triển đến trình độ cực kỳ cường đại, các loại đạo cụ ma pháp khác nhau. Rất nhiều thứ Huyền Binh đế quốc chưa từng tiếp xúc qua.

Vu Nhai gật gù, có cảm giác như công nghệ cao. Nhưng vẫn rất khó tránh khỏi giết nhau.

Khóe Nguyệt Lâm Sa cong lên nói:

- Đương nhiên không thể hoàn toàn không cho đánh nhau. Khi hai người cùng phát hiện một báu vật thì phải cướp, tức là không được chém giết, không thể giết người.

Mắt Vu Nhai lóe tia sáng. Chỉ không được giết người, vậy lỡ tay chặt tay chặt chân đối thủ thì được sao?

Quy tắc rất đơn giản. Đi vào, giành báu vật, ai cướp được nhiều thì là của người đó. Chính phủ Ma Pháp đế quốc cũng phái ra nhiều người vào di tích ma pháp viễn cổ nên không cần nộp thuế. Cạnh tranh trực tiếp mà tàn nhẫn.

Thế yếu của Ma Pháp đế quốc với tôn chỉ toàn dân quý tộc đã thể hiện ra, trong vài việc lớn vẫn dùng võ đấu.

Đương nhiên suy xét nguyên nhân cũng bởi vì sứ đoàn Huyền Binh đế quốc tồn tại.

Sứ đoàn Huyền Binh đế quốc có một trăm năm mươi danh ngạch lại có nghĩa vụ mở phù văn bên trong, mở thứ chỉ huyền binh giả mới làm được.

Cho nên A Kích càng quan trọng hơn nữa. Huyền Binh đế quốc có nghĩa vụ giải mở mấy thứ này nhưng tối da là vài chỗ lối ra vào quan trọng nhất, trời biết bên trong có cái gì.

Có lẽ đằng trước một báu vật có phù văn trận, khi đó đi đâu tìm phù văn sư của Huyền Binh đế quốc?

Bên cạnh công chúa Nguyệt Lâm Sa có A Kích có lẽ sẽ giải quyết được nhiều vấn đề.

Trong khi Nguyệt Lâm Sa giải thích quy tắc cho Vu Nhai thì hai người cùng ngồi chung xe ngựa, dẫn đoàn người đi hướng quảng trường phía tây Ma Pháp đế đô. Mọi người vừa đi vừa bàn tán rất nhanh đã tới nơi. Đám người đại biểu các thế lực đã có mặt trong quảng trường, bao gồm sứ đoàn Huyền Binh đế quốc.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 935: Vào di tích (1)
Khi công chúa Nguyệt Lâm Sa, Vu Nhai bước ra khỏi thùng xe thì vô số cặp mắt đầy địch ý bắn phá.

Vào trong di tích ma pháp viễn cổ không thể nào đi một mình như quy tắc nói, sẽ có các loại thế lực tổ thành các đội nhỏ. Đội của Nguyệt Lâm Sa là đội khủng bố nhất, dù là trong sứ đoàn Huyền Binh đế quốc cũng không đoàn kết. Nguyệt Lâm Sa một hơi có nhiều người như vậy tất nhiên sẽ gặp thù ghét, nhất là trong đoàn có một người biết phù văn.

Tóm lại các thiên tài Huyền Binh đế quốc, Ma Pháp đế quốc tụ tập trong quảng trường, là thịnh huống mấy trăm năm chưa gặp. Nếu những người này không chết thì tương lai sẽ là siêu nhân vật ảnh hưởng Thần Huyền đại lục.

Thiên tài tương khắc, vô số địch ý đan xen ngang dọc trong quảng trường.

Kêu những thiên tài này vào di tích ma pháp viễn cổ mà không tàn sát nhau thật là làm khó người ta. Trong địch ý mọi người leo lên ma thú bay khổng lồ xuất phát bay phía tây di tích ma pháp viễn cổ.

Di tích ma pháp viễn cổ nằm ở phía tây Ma Pháp đế quốc, cách Ma Pháp đế quốc hai hành tỉnh. Vượt qua Thiên Long sơn mạch là có thể thấy Thần Huyền hải hùng vĩ bao la, đấy chỉ là biên duyên. Dọc theo biên duyên bờ biển đi hướng tây, vòng qua Thiên Long sơn mạch có thể đến tận cùng phía tây Thần Huyền đại lục, cũng là đất táng long trong truyền thuyết. Lần đầu tiên Vu Nhai gặp Liễu Mị Nhi, cùng hai cây gậy sắt đánh cuộc thắng móng vuốt thiên thần cự tích trong tay Thất hoàng tử có xuất xứ từ đó.

Có thể nói di tích ma pháp viễn cổ nằm gần như tận cùng phía tây Thần Huyền đại lục.

Khoảng cách hai hành tỉnh không thể đi xong trong một ngày, giữa đường đoàn người sẽ đáp xuống thành thị nghỉ ngơi. Khi nghỉ ngơi sẽ có các loại hoạt động, nhóm đội tổ chức lôi kéo.

- Không ngờ Ma Pháp đế quốc cũng có phù văn sư, thật khiến người kinh thán, A Kích đại sư, ta kính ngươi một chén.

Đương nhiên còn có các loại tranh đấu gay gắt gì đó.

Tối hôm nay Thất hoàng tử sứ đoàn Huyền Binh đế quốc lại mời công chúa Nguyệt Lâm Sa đến, biểu thị cảm tạ nàng cứu người.

Sứ đoàn Huyền Binh đế quốc còn có mục đích khác, bọn họ nhìn A Kích đứng sau lưng công chúa Nguyệt Lâm Sa chằm chằm, muốn nhìn ra điều gì từ người hắn. Dạ Tình hung dữ trừng A Kích. Tiểu Mỹ trở về bộ dạng ngây thơ, trợn to mắt muốn tìm đặc điểm của kẻ lừa đảo trên người A Kích. Kẻ lừa đảo thật giỏi gạt người, đến bây giờ vẫn chưa rèn tấm thuẫn cho nàng.

Tiểu Mỹ đứng thương vẫn còn cõng mai rùa.

Nghiêm Sương hung dữ trừng A Kích. Vu Nhai chết tiệt âm thầm làm chuyện đó với Dạ Tình, còn giả vờ không quen biết trốn sau lưng công chúa Nguyệt Lâm Sa, mập mờ dây dưa với công chúa. Chẳng lẽ Vu Nhai muốn bội tình bạc nghĩa sao?

Nghiêm Lôi chưa nói cho nữ nhi biết chuyện Vu Nhai có Thất Tinh Thần Kích nên Nghiêm Sương không dám chắc chắn A Kích có phải là Vu Nhai không. Tuy Nghiêm Lôi không nói nhưng có điều tra những gì liên quan Thất Tinh Thần Kích, Nghiêm Lôi và Nghiêm Sương từng giả dụ Thất Tinh Thần Kích có lẽ bị Vu Nhai lấy đi nên nàng càng tin chắc sự nghi ngờ hơn.

Độc Cô Cửu Tà cũng nhìn A Kích chằm chằm. Độc Cô Cửu Tà rất hiểu biết Vu Nhai, khả năng A Kích là Vu Nhai rất cao. Nhưng Độc Cô Cửu Tà không có chứng cứ, gã không dám chắc chắn, hơi thở trên người A Kích lại khác xa với Vu Nhai.

Lúc trước trên giàn hỏa thiêu không có cảm giác gì, bây giờ cảm nhận hơi thở khác nhau Độc Cô Cửu Tà càng không dám khẳng định.

Nhiều người có chung cảm giác với Độc Cô Cửu Tà, có bỏ ý tưởng A Kích là Vu Nhai. Mọi người không biết hơi thở trên người Vu Nhai thuộc về Xích Thố nên tất nhiên là khác với trước rất nhiều.

Mặt Vu Nhai dành như cái mo nói:

- Mời!

Bây giờ chưa phải là lúc bộc lộ thân phận, Vu Nhai lạnh nhạt đáp lễ Thất hoàng tử một ly.

Nếu đã che giấu thì phải làm đến cảnh giới mọi người không biết, bộc lộ thân phận thì chờ vào di tích ma pháp viễn cổ rồi tính. Khi đó phải xem có cơ hội không, nếu Vu Nhai có dịp nào tách lẻ thì chuyện gì đều dễ nói.

Đương nhiên dù có bộc lộ thân phận thì Vu Nhai sẽ không nói với Thất hoàng tử, hắn hậm chí không muốn nói cho Độc Cô Cửu Tà biết. Cùng lắm là nói với ba nữ nhân Dạ Tình, Tiểu Mỹ, Nghiêm Sương.

Trừ Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ ra Dạ Tình không nói ai biết nàng cùng Vu Nhai đến Ma Pháp đế đô, nàng chỉ nói là một mình nàng tới đây.

Tức là Thất hoàng tử cũng không chắc Vu Nhai đã đến Ma Pháp đế đô hay còn trong bách tộc loạn địa. Nếu Vu Nhai không đến thì U Linh sát thủ và hắn không liên quan gì nhau. Nhưng lý trí nói cho Thất hoàng tử chắc chắn U Linh sát thủ là Vu Nhai, tuy nhiên không rõ A Kích có phải là hắn không.

Trước mắt trừ Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ ra suy nghĩ 'Không phải Vu Nhai' cơ bản đã xác nhậ. Bởi vì hơi thở A Kích rất khác, đối diện nhiều người quen mà không chút dao động. A Kích có hai thanh thánh binh, phù văn khác với Vu Nhai.

Thất hoàng tử thầm nghĩ:

- Xem ra A Kích thật sự không phải là Vu Nhai.

Cuộc thăm dò thất bại, Vu Nhai sắm vai nhân vật hộ vệ giữ bổn phận, lạnh lùng, không thích nói nhiều. Dù có hỏi vấn đề thì đa phần là Nguyệt Lâm Sa trả lời giùm, thân phận của A Kích không thể ngồi ngang hàng với Thất hoàng tử. Nguyệt Lâm Sa, Vu Nhai, hai cao thủ diễn kịch phối hợp kín không kẽ hở, mãi khi bọn họ rời đi vẫn không ai nhìn ra sơ hở gì.

Người âm thầm quan sát nhanh chóng trở về báo cáo.

Nhiều người rất nghi ngờ về A Kích, vì hắn xuất hiện quá kỳ lạ.

Tóm lại bây giờ chỉ còn Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ không liên quan gì âm mưu âm kê là vẫn cảm thấy A Kích chính là Vu Nhai. Ba nữ nhân không vạch trần hay lén liên lạc với Vu Nhai, Nghiêm Sương, Độc Cô Cửu Diệp, Tiểu Mỹ biết nếu bây giờ hắn bị lộ ra thì sẽ rất nguy hiểm.

Chớp mắt ba ngày qua đi, một đám người rầm rộ đến di tích ma pháp viễn cổ. Như lúc trước đã nói, lối vào di tích ma pháp viễn cổ nằm ở mé đông Thiên Long sơn mạch, trước mắt chỉ có một khe nứt trên núi cũng là lối vào di tích. Trên đường đi công chúa Nguyệt Lâm Sa đã nói là nếu không có bản đồ ma pháp hoàn chỉnh, một số vật dẫn đường thì đừng hòng đào ra khe nứt này.

Nhớ lúc trước Nguyệt Lâm Sa lấy được bản đồ ma pháp trong Bắc Đẩu hành tỉnh đúng là hoàn chỉnh, nhưng sau đó nàng đi Lạc Thiên vương quốc tìm đạo cụ dẫn đường phối hợp với bản đồ ma pháp nên mới đụng độ Vu Nhai.

Khe nứt trước mắt là một phần của di tích ma pháp viễn cổ. Nơi anày vốn chỉ là một sơn mạch bình thường, dựa vào bản đồ ma pháp và lực lượng ma pháp cắt ra một khe nứt. Công chúa Nguyệt Lâm Sa nói nàng rất cẩn thận khi cắt, một chút sẩy tay là sẽ phá hoại trận pháp di tích ma pháp viễn cổ, sẽ sinh ra biến động hay bị trận pháp phản kích, không biết sẽ gặp tình huống gì.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 936: Vào di tích (2)
Có thể tưởng tượng trận pháp trong di tích ma pháp viễn cổ nhiều khủng khiếp, Vu Nhai thấy nghi ngờ chỉ dựa vào những người trẻ tuổi này có thể thăm dò hết di tích sao?

Không ai biết di tích ma pháp viễn cổ lớn bao nhiêu, có người nói là khắp Thiên Long sơn mạch, có người bảo lớn một nửa. Có người bảo làm gì có thứ to kinh khủng như thế? Theo lịch sử tư liệu ghi chép thì di tích ma pháp viễn cổ siêu khổng lồ.

Nhưng ghi chép thường không thực tế, trong tư liệu của Ma Pháp đế quốc, Huyền Binh đế quốc không ghi chép nhiều về Ma Pháp đế quốc.

Một lão nhân hét to với các thiên tài trẻ:

- Tất cả người thăm dò di tích xuất phát đi!

Xuất phát theo đội không chỉ có những thanh niên mà còn có người hộ tống, thậm chí cao thủ thánh giai sứ đoàn Huyền Binh đế quốc cũng theo tới. Còn có một số người chấp pháp hay đúng hơn là trọng tài, xem chuyến thăm dò di tích ma pháp viễn cổ là cuộc so tài.

Khi ngàn thanh niên vào khe nứt thì bên ngoài còn lại gần ngàn người, bọn họ dựng lều chờ đợi những người trẻ tuổi trở về. Ma pháp sư không gian bắt đầu bày ra truyền tống trận để nhận những thanh niên thất bại hoặc gặp nguy hiểm.

Đạo cụ ma pháp truyền tống chuẩn bị cho các nữ nhân trẻ bị thương hoặc vì lý do gì đó rút khỏi cuộc thăm dò.

Không ai biết trong di tích ma pháp viễn cổ có gì nguy hiểm không.

Dù lý do gì khi bị truyền tống ra thì nghĩa là cuộc thăm dò kho báu thất bại, không được vào nữa.

Đạo cụ ma pháp truyền tống không chỉ bảo đảm thiên tài trẻ không chém giết nhau mà còn ghi chép các loại nguy hiểm trong di tích ma pháp viễn cổ, có lẽ ngàn người này chỉ là đội thăm dò tiên phong.

Bên ngoài đang bạn rộn, ngàn người bay nhanh trong khe hở. Chậm rãi ngàn người tách ra thành từng đội.

Đoàn thể lớn của công chúa Nguyệt Lâm Sa. Pháp Thần Điện chia thành hai đoàn thể Quang Minh thần điện, Nguyên Tố Thần Điện. Đoàn thể chính phủ. Tuy Huyền Binh đế quốc có một đoàn thể nhưng nội bộ chia rẻ. Cuối cùng là hai đoàn thể của hai hoàng tử Ma Pháp đế quốc.

Một đống rối nùi, tât cả trước tiên lấy đoàn thể chính phủ Ma Pháp đế quốc làm chính. Bên sứ đoàn Huyền Binh đế quốc đi theo đoàn thể chính phủ Ma Pháp đế quốc, khởi đầu cần được dẫn đến nơi giải mở phù văn trận.

Đoàn thể chính phủ Ma Pháp đế quốc lấy được quyền lực thăm dò di tích từ tay Nguyệt Lâm Sa, nàng không còn đại biểu cho chính phủ. Vì vậy đoàn thể chính phủ Ma Pháp đế quốc chiêu đãi Huyền Binh đế quốc, khi bước vào di tích ma pháp viễn cổ có một số chuyện cần phía chính phủ chỉ huy.

Dù thế nào thì Huyền Binh đế quốc đến là khách nên phải do chính phủ chiêu đãi.

Thiếu tướng quân đoàn thể chính phủ Ma Pháp đế quốc nói với mọi người:

- Được rồi, mọi người đã tìm hiểu ngoài cùng di tích, hiểu chút ít về di tchs. Tiếp theo mời phù văn sư trong sứ đoàn Huyền Binh đế quốc bắt đầu giải mở mấy chỗ phù văn trận vừa rồi đã nói.

Bọn họ vừa chui ra khe hở tiến vào di tích ma pháp viễn cổ, Ma Pháp đế quốc đã thăm dò mấy lần nên nắm rõ ràng tình hình vùng ngoài. Mọi người mới vào di tích ma pháp viễn cổ nên đoàn thể chính phủ Ma Pháp đế quốc dẫn cả đám làm quen hoàn cảnh sau đó mới chính thức bắt đầu.

Nhị hoàng tử nói với hai người trong đội sứ đoàn Huyền Binh đế quốc:

- Liễu Mị Nhi đại sư, Ngũ Thanh đại sư, mời.

Nhị hoàng tử, Thất hoàng tử cũng vào trong. Nếu công chúa Nguyệt Lâm Sa, hoàng tử Ma Pháp đế quốc đều vào mà Nhị hoàng tử, Thất hoàng tử đường đường là hoàng tử của Huyền Binh đế quốc không phải chẳng phải là yếu hơn người ta?

Sứ đoàn Huyền Binh đế quốc không chỉ mang một phù văn sư là Liễu Mị Nhi, còn có phù văn sư trẻ thứ hai. Phù văn sư này thuộc thế lực Nhị hoàng tử lôi kéo, tức là không thể xem thường Nhị hoàng tử.

Mọi người tụ tập giữa đại điện khắc đầy phù văn, phù văn trận vòng quanh ba mặt. Trừ cánh cửa lối vào ra ba cửa khác trong đại điện đều bị phù văn phong tỏa. Đại điện có sáu hàng kệ binh khí, bên trong bày đầy huyền binh, phù văn phát ra từ những huyền binh này.

- Như thế nào? Ngươi không xem hiểu những phù văn trận này?

Người lên tiếng là công chúa Nguyệt Lâm Sa, sau khi vào đại điện nàng thấy Vu Nhai nhíu mày.

Vu Nhai tán thán:

- Không phải, chẳng qua lần đầu tiên trông thấy phù văn trận, thì ra có thể bày như thế này.

Vu Nhai rất kinh thán, lúc trước hắn có nghĩ đến long văn của Đế Long tộc có thể bày ra long văn trận đáng sợ như vậy thì tại sao phù văn không thể? Là thất truyền hay thật sự không được? Bây giờ Vu Nhai trông thấy phù văn trận, là kiểu lợi dụng phù văn huyền binh.

Học tập, phải học mới được.

- A? Ngươi hiểu được? Vậy có phải rất khó giải không?

Vu Nhai lắc đầu, nói:

- Ta cảm thấy đại sảnh này rất dễ, dễ hơn phù văn trên cánh cửa bên trái lúc trước rất nhiều.

Khi tham quan vùng ngoài di tích ma pháp viễn cổ Vu Nhai có xem mấy chỗ cần giải mở phù văn trận nên thật ra hắn đã kinh thán từ lâu. Vu Nhai nhíu mày không phải vì phù văn trước mắt.

Nguyệt Lâm Sa lấy làm lạ hỏi:

- Nếu không khó thì ngươi cau mày làm chi?

Có vẻ nàng hỏi sai hướng?

- Ta chỉ cảm thấy lạ. Tại sao di tích ma pháp viễn cổ có nhiều thứ của Huyền Binh đế quốc? Tại sao Huyền Binh đế quốc không tiếc bỏ vốn gốc phái hai phù văn sư trẻ đến? Vì khiến Huyền Binh đế quốc phái hai phù văn sư đến các ngươi trả giá cái gì? Là đưa ai đi Huyền Binh đế quốc làm con tin?

Lý do Vu Nhai nhsiu mày không phải vì phù văn mà là Nhị hoàng tử kêu phù văn sư trẻ thứ hai. Vu Nhai luôn cho rằng chỉ có Liễu Mị Nhi đến, cô nương này ham chơi không có gì lạ, nhưng thêm một phù văn sư thì thật lạ.

Tại sao Huyền Binh đế quốc ra quyết định quan trọng như vậy?

Như Vu Nhai nói, Huyền Binh đế quốc phái ra trận thế cường đại như vậy, Ma Pháp đế quốc phải trả giá điều gì? Chỉ đưa danh ngạch một trăm năm mươi người vào di tích ma pháp viễn cổ sao?

Nên biết mỗi phù văn sư rất quý giá không thua gì thần binh, huống chi là hai phù văn sư trẻ tương lai vô hạn? Còn là đưa người vào Ma Pháp đế quốc, lỡ hai phù văn sư trẻ bị bắt rồi nghiên cứu cái gì thì sao?

Huyền Binh đế quốc không lo lắng sao?

Nếu Huyền Binh đế quốc lo lắng thì chắc chắn Ma Pháp đế quốc phải trả giá cái gì đó.

- Biết ngay ngươi sẽ tò mò, di tích này không chỉ là di tích ma pháp. Lúc thời đại viễn cổ, khi Thần Huyền đại lục còn hỗn loạn, thuở ấy không chia Ma Pháp đế quốc, Huyền Binh đế quốc.

Nguyệt Lâm Sa cười nói:

- Nhưng với dân gian thì chúng ta phải nói đây là di tích cổ của Ma Pháp đế quốc, dù có thấy đồ vật của Huyền Binh đế quốc thì mọi người sẽ cho rằng năm xưa Huyền Binh đế quốc dựa vào Ma Pháp đế quốc, dân chúng sẽ thấy vinh diệu hơn chút. Ngươi hiểu không?

- Cái này chỉ giải đáp được câu hỏi thứ nhất của ta.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 937: Bí mật của di tích
Vu Nhai nhìn Liễu Mị Nhi, Ngũ Thanh bắt đầu giải trận, nghiêng đầu hỏi:

- Huyền Binh đế quốc không tiếc bỏ vốn gốc? Tại sao các người cũng không tiếc trả giá lớn? Chẳng lẽ đây là mục đích thứ hai khiến hai đế quốc hợp tức như nàng nói? Liên quan đến chuyện sống chết sinh tồn của hai đế quốc?

Mắt Vu Nhai sáng rực nhìn công chúa Nguyệt Lâm Sa chằm chằm. Có thể khiến hai đế quốc thù hận hầu như không thể điều giải hợp tác, đây tựa như nhân loại và ác ma chung sức. Chỉ có hai khả năng, đó là lúc sống chết sinh tồn.

Chung phú quý là chuyện không thể, chỉ có chung sự sống chết.

Nếu nói lúc trước Vu Nhai còn cảm thấy rất có thể hai nước muốn tăng mạnh giao lưu, xóa bỏ thù hận, trả lại hòa bình cho Thần Huyền đại lục thì bây giờ nhìn hai phù văn sư, hắn không tin hòa bình quái quỷ gì đó.

Nguyệt Lâm Sa ngẩng đầu, nhìn Vu Nhai chằm chằm.

Nguyệt Lâm Sa bật cười nói:

- Đúng vậy! Di tích này rất có thể ảnh hưởng vận mệnh hai nước nên hai đế quốc mới chú trọng như vậy. Muốn cho Huyền Binh đế quốc phái hai phù văn sư đến chúng ta thậm chí đưa hai ma trận sư, luyện kim thuật sự cực kỳ nổi tiếng làm con tin.

Vu Nhai hỏi ra suy đoán gần đây nhất:

- Ta có hiểu chút chút về viễn cổ, chẳng lẽ đây là hoàng cung hay biệt viện của Cổ Duệ chi dân thời đại viễn cổ thống tị nhân loại?

Lão nữ vương Tinh Linh thật tình, đưa ra vấn đề này làm hắn rảnh rỗi lại liên tưởng này nọ, có liên quan gì đến Cổ Duệ chi dân không? Tựa như lời đồn 'tận thế' trong kiếp trước, dù không tin nhưng đôi khi người ta vẫn suy nghĩ. Đặc biệt là lúc có nhiều dấu hiệu điềm báo, không tin được sao?

Hơn nữa Cổ Duệ chi dân không ảo như 'tin tận thế'. Tại sao lão nữ vương Tinh Linh có lời khuyên như thế? Rõ ràng là lão nữ vương Tinh Linh biết điều gì, sau đó Vu Nhai gặp chuyện di tích ma pháp viễn cổ, hắn không suy đoán được sao?

- Ngươi biết Cổ Duệ chi dân? Là người nào trong Độc Cô gia nói với ngươi? Hay là Thất hoàng tử của các người?

Công chúa Nguyệt Lâm Sa bị Vu Nhai hù giật nảy mình. Như lão nữ vương Tinh Linh đã nói ít ai biết về Cổ Duệ chi dân, Ngũ Thanh còn hiếm càng đừng nói đến thời đại này. Chỉ có thế lực cường đại nhất, cổ xưa nhất trên Thần Huyền đại lục mới có ghi chép về nó. Tất cả giữ kín, không phải người cao tầng thì không được chạm vào.

Năm xưa nhân loại bị nô dịch, rất mất mặt, không tốt cho việc tẩy não dân chúng.

Nếu để ai biết không chừng sẽ có nhà dã tâm nào lợi dụng, vậy cũng đành thôi, sơ sẩy một chút sẽ có Cổ Duệ chi dân lợi dụng lòng người, khi đó không thể cứu vãn. Chỉ khi cấm tiệt chuyện Cổ Duệ chi dân thì dân gian có tin đồn nào sẽ bị cao tầng biết ngay là Cổ Duệ chi dân cố ý tung tin, ứng đối dễ dàng hơn.

Có thể nói là đề phòng từ trước, không phải chuyện bé xé ra to, chỉ cao tầng mới biết Cổ Duệ chi dân khủng bố cỡ nào.

Vu Nhai nhỏ giọng nói:

- Sai hết, ta được người nhắc nhở. Nàng nói với ta là nếu có ngày nào gặp Cổ Duệ chi dân thì phải cẩn thận, ta hiểu biết về Cổ Duệ chi dân nhờ nàng nói.

Mắt Nguyệt Lâm Sa lóe tia sáng, khẽ hừ nói:

- Ngươi nói thật không? Người chỉ điểm ngươi là ai?

- Ta không thể nói, nhưng chắc chắn là nàng cũng phát hiện dấu vết gì.

Vu Nhai tuyệt đối không khai lão nữ vương Tinh Linh ra, trời biết Huyền Binh đế quốc, Ma Pháp đế quốc sẽ lợi dụng điều này như thế nào, có ảnh hưởng gì cho Tinh Linh tộc. Với lực lượng của Vu Nhai còn khó bảo vệ mình, hắn càng không có năng lực bảo vệ Tinh Linh tộc.

Khuôn mặt công chúa Nguyệt Lâm Sa lạnh lùng, không còn biểu hiện ma nữ:

- Có thể tin lời nàng nói sao?

Vu Nhai hít sâu, nói:

- Tuyệt đối đáng tin, chắc chắn nàng không phải là Cổ Duệ chi dân.

Có lẽ bị cảm xúc của Nguyệt Lâm Sa ảnh hưởng nên tâm tình Vu Nhai cực kỳ nặng nề, bão tố sắp đến.

Nguyệt Lâm Sa lầm bầm:

- Xem ra dấu vết lần trước thật sự không phải ngẫu nhiên.

Nguyệt Lâm Sa không hỏi Vu Nhai về người kia nữa, nói:

- Như ngươi nói, chỗ này là cung điện của Cổ Duệ chi dân lúc thống trị nhân loại, cóp hải là hoàng cung hay không còn chờ khảo chứng. Nhưng khi đó bọn họ mới xây dựng xong, nhân loại bình thường chúng ta tập hợp mười nguyên tố pháp sư, mấy chục huyền binh giả phản kích Cổ Duệ chi dân. Bọn họ chưa tuyên bố sự tồn tại của mình với bên ngoài đã vào cung điện cư ngụ, mười nguyên tố pháp sư, mấy chục huyền binh giả buộc số Cổ Duệ chi dân còn sống sót trở về mảnh đất chưa biết. Dĩ nhiên chúng ta cũng phải trả giá đắt.

Mười nguyên tố pháp sư là: Quang, ám, không gian, thời gian, phong, thủy, lôi, hỏa, thổ, mộc của Pháp Thần Điện hiện nay.

Mấy chục huyền binh giả thì khỏi nói cũng biết là gì, đó là một đám người cường đại nhất Thần Huyền đại lục lúc bấy giờ. Người hoàng gia hai đại đế bây giờ cũng mạnh, nhưng bọn họ là hoàng tộc, đôi khi vào vai trò chỉ huy.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa kể lại tình huống nàng phát hiện Cổ Duệ chi dân:

- Thời đại xa xưa cộng với chiến loạn, một số ghi chép cũng thất truyền. Ta vốn không biết di tích đó là cung điện của Cổ Duệ chi dân, phụ hoàng cũng không biết. Lúc lấy được bản đồ ma pháp ta chỉ nghĩ là cung điện cổ xưa bộ lạc nào đó tiền thân Ma Pháp đế quốc, không ngờ khi ta thăm dò không chỉ phát hiện thứ thuộc về huyền binh giả các ngươi, còn phát hiện mấy bức tranh ma pháp sư, huyền binh giả bị chủng tộc cao cao tại thượng nào đó nô dịch. Khi đó ta cảm thấy kỳ lạ.

Nguyệt Lâm Sa có được bản đồ ma pháp nên dẫn đầu thăm dò di tích ma pháp viễn cổ, xem như nhiệm vụ Ma Pháp đế quốc cho nàng. Lúc đó Ma Pháp đế quốc có chú trọng nhưng không mấy quan tâm.

Nguyệt Lâm Sa chưa biết sự tồn tại của Cổ Duệ chi dân, nhưng khi nàng thấy bức tranh, phù văn không giải được, cảm giác kỳ lạ thì báo lên trên. Học giả cao thâm được phái đi xem xét, Ma Pháp Đại Đế giật nảy mình, vội mở cuộc họp bí mật cao tầng nhất, bàn bạc xong lần dầu tiên không phản đối báo ngay với Huyền Binh đế quốc.

Hai đế quốc thảo luận là điều chưa từng có.

Thật ra nếu không có di tích Cổ Duệ chi dân có lẽ Ma Pháp đế quốc, Huyền Binh đế quốc không đến nỗi căng thẳng như vậy. Nhưng công chúa Nguyệt Lâm Sa phát hiện trong di tích có dấu vết sinh vật, đây là sự kiện lớn.

- Cái gì? Phát hiện dấu vết sinh vật trong cung điện của Cổ Duệ chi dân?

Vu Nhai líu lưỡi, sự việc càng khó suy đoán hơn. Lúc nãy nghe công chúa Nguyệt Lâm Sa nói thì di tích cung điện không bị người ta phát hiện do Cổ Duệ chi dân bị đánh bại lùi về 'mảnh đất bí ẩn', đóng kín di tích ma pháp viễn cổ chìm vào Thiên Long sơn mạch.

Tại sao phải nhấn chìm? Phải chăng bên trong bày cái gì đó giúp Cổ Duệ chi dân ngóc đầu trở lại?
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 938: Ngươi có tư cách nói giải trận sao?
Tóm lại Huyền Binh đế quốc, Ma Pháp đế quốc đồng ý rằng phải thăm dò rõ ràng di tích ma pháp viễn cổ, có lẽ đây là cách tìm ra 'mảnh đất bí ẩn' của Cổ Duệ chi dân. Nhiều năm qua, truyền thừa nhiều đời, Cổ Duệ chi dân luôn là tâm bệnh của các đại nhân vật, như cái gai mắc trong cổ, như bóng với hình.

Rốt cuộc tìm đến dấu vết, làm sao có thể không coi trọng?

Tuy Ma Pháp đế quốc, Huyền Binh đế quốc căng thẳng nhưng cũng cực kỳ tự tin.

Năm xưa lực lượng không đầy đủ đều có thể đánh đuổi Cổ Duệ chi dân ra Thần Huyền đại lục, bây giờ phát triển lâu như vậy, hai nước đối kháng lâu đời, có thể nói là cao thủ như mây làm sao thua được?

Vì vậy Ma Pháp đế quốc, Huyền Binh đế quốc chỉ phái ngàn người trẻ tuổi dò đường. Có thể thăm dò được là tốt nhất, còn không thì để thế hệ trước lên.

Trong đó còn kèm theo các loại thế lực cạnh tranh, không hoàn toàn vì Cổ Duệ chi dân.

Nguyệt Lâm Sa lắc đầu, nói:

- Không nhìn ra có phải là dấu vết nhân loại không, có lẽ chỉ là vài ma thú ngầm dưới lòng đất.

Đây là nguyên nhân tại sao Ma Pháp đế quốc, Huyền Binh đế quốc không quá chú trọng. Dù sao chỉ là sinh vật chứ không phải nhân loại. Nhưng công chúa Nguyệt Lâm Sa nghe Vu Nhai nhắc Cổ Duệ chi dân thì trái tim treo cao, nàng trực giác sắp xảy ra việc lớn. Dấu vết bị phát hiện là một vết cào mới mẻ, rất khó nói nó là cái gì.

Chuyện này sớm được thông báo, cảnh cáo thiên tài trẻ trong di tích có lẽ tồn tại ma thú dưới lòng đất.

Nguyệt Lâm Sa nhìn vết cào làm tim nàng đập rất nhanh, nàng không nói ra cảm giác này, dù sao không có bằng chứng. Sau khi báo cáo về di tích ma pháp viễn cổ, không chỉ một mình Nguyệt Lâm Sa nhìn thấy vết cào.

Rầm!

- Giải mở, rốt cuộc mở phù văn.

Trong khi Nguyệt Lâm Sa và tiểu binh thì thầm bí mật thì chợt có người hét lên. Hai người ngẩng đầu nhìn, thấy vô số phù văn xung quanh dạt ra, huyền binh kêu vù vù.

Xoẹt!

- Thanh kiếm này là của ta!

Bên Huyền Binh đế quốc nhìn những huyền binh phù văn thì mắt long lên, nhưng người cướp báu vật không phải bọn họ mà là người Ma Pháp đế quốc. Bên Ma Pháp đế quốc hỗn tạp, thế lực rối loạn. Bọn họ không xông hướng huyền binh mà là phù văn, A Kích có thể học được phù văn không chừng sau khi bọn họ bắt lấy huyền binh phù văn cũng học được.

Bên Huyền Binh đế quốc có Nhị hoàng tử, Thất hoàng tử trấn áp nên không xúc động xông lên.

Tuy là huyền binh phù văn nhưng những huyền binh này không quá cường đại, tối đa là thất giai. Đối với thiên tài thì huyền binh thất giai kèm phù văn không đến nỗi khiến họ khao khát. Nếu không phải huyền binh có phù văn thì thiên tài Huyền Binh đế quốc lười xem.

Thiếu tướng quân của chính phủ Ma Pháp đế quốc chỉ huy:

- Được rồi, hai vị đại sư, chúng ta đi đến chỗ tiếp theo giải trận. Từ giờ trở đi mọi người có thể thăm dò, nhưng ta nhấn mạnh lần nữa, không ai biết có cái gì trong ba cánh cửa mới được giải phong, phải hết sức cẩn thận.

Giải mở phù văn tất nhiên xuất hiện bản đồ mới, bây giờ là lúc các thiên tài trẻ lựa chọn.

Có thể từ ba cánh cửa đại điện rời đi, hay tiếp tục theo đám Liễu Mị Nhi, Ngũ Thanh giải mở phù văn khác rồi vào sâu hơn. Dù lựa chọn thế nào đều là bản đồ mới, ẩn số và kỳ ngộ cùng tồn tại.

- Đi đi, chúng ta theo hai vị phù văn sư nhìn xem có gì cần hỗ trợ không?

Nguyệt Lâm Sa nhìn đám người theo phía sau mình, nói:

- Đương nhiên nếu muốn thăm dò ngay bây giờ cũng được, ta không bắt buộc ai.

Nguyệt Lâm Sa nói xong mang theo thân vệ đi cùng đoàn thể chính phủ Ma Pháp đế quốc.

Nguyệt Lâm Sa nhỏ giọng nói với Vu Nhai:

- Có lẽ là chúng ta đa nghi, có lẽ là ngươi gặp người kia quá nhạy cảm, có lẽ nàng thật sự gặp Cổ Duệ chi dân. Ta tin nhiều năm qua Cổ Duệ chi dân từng đến Thần Huyền đại lục nhưng chưa chắc bọn họ có âm mưu gì, bây giờ bọn họ không có năng lực lay động hai đế quốc. Chúng ta xưa đâu bằng nay?

- Ừm! Đi đi, hãy hưởng thụ thú vui tìm kho báu.

Vu Nhai tò mò về Cổ Duệ chi dân nhiều hơn là cảm giác nguy hiểm, hắn không quá lo lắng. Vốn lão nữ vương Tinh Linh đánh tiếng, Huyền Binh đế quốc và Ma Pháp đế quốc lén lút nên Vu Nhai mới chú ý. Trời biết ngày mai rời giường có phải toàn Thần Huyền đại lục dấy lên chiến hỏa không? Bây giờ Vu Nhai có nói ra thì như Ma Pháp đế quốc, Huyền Binh đế quốc đã nghĩ, không có việc gì.

Dù trời sập có người cao gánh giùm, như công chúa Nguyệt Lâm Sa nói, Vu Nhai thấy hứng thú với cướp báu vật hơn.

Vì Vu Nhai đạt đến thiên binh sư nên Huyền Binh Điển lại có thêm trang giấy trắng, hắn hy vọng sẽ tìm được cái gì trong di tích ma pháp viễn cổ tăng thêm thành viên mới cho trang giấy này. Nhưng buồn bực là bây giờ Thôn Thiên kiếm linh không có phản ứng gì, có vẻ trò hay sẽ không trình diễn.

Sau khi nói rõ ra tâm tình Vu Nhai, công chúa Nguyệt Lâm Sa thoải mái rất nhiều. Không có ghi chép nhiều về Cổ Duệ chi dân, sau khi nhân loại đuổi Cổ Duệ chi dân đi thì chiến loạn đã hủy nhiều lịch sử vốn nên tồn tại.

Ma Pháp đế quốc, Huyền Binh đế quốc đoán mò nhiều thứ, Vu Nhai, Nguyệt Lâm Sa cũng suy đoán, không có kết luận chính xác thì đoán nhiều cũng vô dụng. Nếu đoán tới đoán lui trúng sự thật thì Huyền Binh đế quốc, Ma Pháp đế quốc tổ chức thăm dò di tích ma pháp viễn cổ làm gì? Nằm trong nhà mơ mộng viễn vông, tùy tiện đoán lung tung là được.

Mảnh đất bí ẩn của Cổ Duệ chi dân ở đâu? Sau khi bọn họ rút vào mảnh đất bí ẩn còn để lại đường đi hướng Thần Huyền đại lục không? Hay cánh cửa đã bị các anh hùng phong kín cắt đứt đường đi của Cổ Duệ chi dân? Nếu cửa bị phong ấn thì Cổ Duệ chi dân có mở ra con đường mới, chuẩn bị xâm nhập nữa không? Nếu cánh cửa không bị phong ấn thì tại sao Cổ Duệ chi dân chưa từng xuất hiện trước mặt nhân loại.

Quan trọng hơn hết, Cổ Duệ chi dân có đáng sợ như trong truyền thuyết không?

Các vấn đề bên trên đều là ẩn số, không biết làm sao.

Tuy Huyền Binh đế quốc, Ma Pháp đế quốc luôn tìm mảnh đất bí ẩn đó, không chỉ vì đánh bại Cổ Duệ chi dân mà còn muốn chiếm mảnh đất bí ẩn làm của riêng, cướp hết văn minh, báu vật của Cổ Duệ chi dân. Dù là phòng ngừa trước hay nhà dã tâm, ngàn vạn năm qua không tìm thấy bất cứ dấu vết nào như thể Cổ Duệ chi dân chưa từng xuất hiện.

Nếu có mặt nhiều tiền bối thì Vu Nhai, công chúa Nguyệt Lâm Sa cần gì vắt óc suy nghĩ, đúng là ngớ ngẩn.

Từ đường cũ trở về lại đến một nơi bày đầy phù văn, thiếu tướng quân của chính phủ Ma Pháp đế quốc nói với Liễu Mị Nhi, Ngũ Thanh.

- Mời hai vị đại sư giải trận.

Đa số người theo sau chưa xuất phát đi ba cánh cửa trong đại điện, vẫn còn theo đuôi đoàn thể chính phủ Ma Pháp đế quốc.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 939: Liễu Mị Nhi thăm dò (1)
Không xúc động thăm dò ngay là tâm lý bình thường của nhân loại. Bọn họ nghĩ rằng tốt nhất là ở lại đến cuối cùng, khó nhất cũng là nó. Phù văn sư giải trận từ phần đơn giản nhất thường cái gì càng khó thì thứ tốt càng nhiều hơn.

Liễu Mị Nhi, Ngũ Thanh bắt đầu giải trận, làm xong xuất phát đi góc khác.

Cuối cùng một số người không kiềm được bắt đầu thăm dò, phù văn trận chỉ còn lại một cái, không phải nói toàn bộ di tích ma pháp viễn cổ chỉ còn một chỗ mà là phù văn trận bị phát hiện còn sót mỗi một cái, tức là 'cánh cửa bên trái lúc trước' Vu Nhai nói với Nguyệt Lâm Sa. Cánh cửa tràn đầy phù văn, nhìn xem Liễu Mị Nhi, Ngũ Thanh đến gần nó với dáng vẻ vô cùng thận trọng.

- Mời hai vị đại sư.

Lại là câu nói không thay đổi của thiếu tướng quân của chính phủ Ma Pháp đế quốc.

Liễu Mị Nhi, Ngũ Thanh liếc nhau, chậm rãi đi tới. Bọn họ không hành động ngay như lúc trước mà quan sát kỹ càng.

Vu Nhai đứng bên cạnh Nguyệt Lâm Sa, nhỏ giọng nói:

- Phù văn trên cánh cửa không chỉ phức tạp mà còn rối, nhìn như là một chỉnh thể rồi lại dung hợp tất cả linh kiện khảm trên cửa, rối loạn nhưng là một chỉnh thể.

- Bọn họ mở được không?

Vu Nhai lắc đầu, nói:

- Không biết, phải xem bọn họ phân tích như thế nào.

Vu Nhai không rõ thực lực phù văn của Liễu Mị Nhi, Ngũ Thanh.

- Ngươi có thể giải mở không?

Vu Nhai tự tin nói:

- Có thể, nhưng cần thời gian dài.

Lúc nhìn Liễu Mị Nhi, Ngũ Thanh giải mấy phù văn trận đầu thì Vu Nhai không rảnh rỗi, hắn nhanh chóng hấp thu đủ kiểu bày trận, học tập nhanh chóng. Vu Nhai khởi điểm cao, nhìn thấy đồ vật cao. Vu Nhai không chỉ học phù văn của lão già Mê Thành, Liễu đại sư còn nắm giữ long văn, có các phù văn trong Huyền Binh Điển, Thôn Thiên kiếm vân vân cho hắn nghiên cứu.

Tựa như có người từ đầu học toán cơ bản sau đó liều mạng học lớp cao hơn.

Tuy tri thức lớp cao còn lờ mờ nhưng khi người đó xem lại toán cấp dưới sẽ thấy nhiều thứ rất đơn giản, những gì lúc trước không hiểu có thể dễ dàng giải quyết rộng mở trong sáng.

Đúng vậy, người ta thấy Vu Nhai đứng đó lạnh lùng ra oai, bọn họ không biết hắn như miếng bông nhanh chóng hấp thu tri thức.

Chỉ giây lát sau có thanh âm xen vào giữa Vu Nhai, công chúa Nguyệt Lâm Sa:

- Cái gì? Ngươi nói ngươi có thể giải phù văn trận này? Người không có sư phụ như ngươi có tư cách bàn về giải trận sao?

Rõ ràng người nói chuyện nhắm vào Vu Nhai.

Vu Nhai nhìn sang, thấy Ngũ Thanh biểu tình kiêu căng nhìn hắn.

Lời nói là thốt ra từ miệng Ngũ Thanh, gã nghe đoạn đối thoại của Vu Nhai và công chúa Nguyệt Lâm Sa.

Ngũ Thanh nghe thì nghe sao đột nhiên tức giận?

Vu Nhai không hiểu tại sao Ngũ Thanh nổi khùng như vậy, hắn không tức giận khi bị nhìn xuống. Tuy nhiên người ta không nể mặt mình thì mình cũng chẳng vuốt mặt nể mũi ai, không cần biết đó là người của đế quốc nào.

Vu Nhai lạnh nhạt nói:

- Ngươi không giải được không đại biểu người ta không thể. Không có sư phụ chưa chắc kém hơn người có sư phụ.

Ngũ Thanh nghe Vu Nhai nói thì nhảy cẫng lên như mèo bị đạp đuôi:

- Ai nói ta không giải được?

Sự thật đúng là Ngũ Thanh không tìm được đầu mối gì, càngp hân tích càng rối loạn, nhức đầu. Bình thường Ngũ Thanh quen kiêu ngạo, được người bợ đỡ. Hôm nay không chỉ trong Ma Pháp đế quốc còn trước mặt nhiều người, nếu Ngũ Thanh không giải được thì gã còn mặt mũi gì?

Đang lúc Ngũ Thanh buồn phiền, bất an chợt nghe sau lưng có giọng nói đầy tự tin, gã nghĩ ngay đến phù văn sư 'bản thổ' của Ma Pháp đế quốc gần đây khá nổi tiếng.

- Hừ! Ma Pháp đế quốc mà có phù văn sư gì? Chắc chỉ biết chút ít rồi tự đắc chạy ra, gọi là phù văn học đồ cũng không xứng.

Trên đây là suy nghĩ của Ngũ Thanh với A Kích, nhiều người cũng nghĩ như gã. Bây giờ A Kích đột nhiên lên tiếng, còn là lúc Ngũ Thanh đang bực mình.

Ngũ Thanh không kiềm được lên tiếng chèn ép A Kích.

Đương nhiên Ngũ Thanh định trút giận lên A Kích để giải tỏa áp lực.

Bây giờ Vu Nhai là A Kích, hắn không thể nói nhiều câu mria mai:

- Vậy mời tiếp tục.

Nhưng lời Vu Nhai nói khiến Ngũ Thanh khó chịu hơn hàng tá câu châm biếm. Ngũ Thanh vốn không giải được, gã không phân tích ra được thì nói gì đến hiểu biết? Bây giờ đã mạnh mẽ tuyên bố thì Ngũ Thanh chỉ có thể kiên trì làm, mặt gã đỏ rần.

Trong lòng Ngũ Thanh không phục, gã quyết tâm tìm cách giải trận.

Một thanh âm trong trẻo vang lên:

- Ngươi nói ngươi có thể giải trận?

Mọi người nhìn hướng phát ra thanh âm, đó là Liễu Mị Nhi.

Liễu Mị Nhi chống nạnh từng bước tới gần, nàng đứng trước mặt A Kích, đánh giá hắn từ trên xuống dưới.

Tim Vu Nhai rớt cái bịch, thầm nghĩ:

- Đừng nói là cô nương này phát hiện ra mình là Vu Nhai?

Vu Nhai cứng miẹng nói:

- Đúng vậy! Ta có thể giải trận.

Liễu Mị Nhi vẫn nhìn Vu Nhai chằm chằm:

- Ngươi thật sự giải được? Chắc chắn trăm phần trăm? Một mình ngươi giải?

Mắt Vu Nhai lóe tia sáng, nhìn kỹ cửa phù văn trước mặt rồi quay đầu ngó Liễu Mị Nhi.

- Chắc chắn trăm phần trăm, nhưng nếu chỉ một mình ta thì phải mất ba ngày mới giải được.

Ngũ Thanh đứng một bên đang buồn bực nghe lời Vu Nhai nói thì hưng phấn:

- Ba ngày? Ha, giải trận này cần ba ngày? Không biết đúng là không biết, cần gì cứng miệng. Dù ta cho ngươi ba ngày . . .

Đây là tặng bậc thang cho gã! A Kích đúng là nói khoác, bây giờ Ngũ Thanh không giải được nhưng nếu có thời gian ba ngày thì chắc chắn sẽ giải được. Vậy chẳng bàng cho A Kích ba ngày, gã cũng có bấy nhiêu thời gian để nghiên cứu, cớ sao không làm?

Ngũ Thanh tính toán đủ thứ nhưng bị Liễu Mị Nhi quát ngắt ngang:

- Ngươi câm miệng cho ta, thứ mất mặt!

Đừng quên Liễu Mị Nhi rất điêu ngoa.

- Liễu Mị Nhi, ngươi có tư cách gì quát ta? Chúng ta tối đa ngang hàng, chúng ta . . .

- Chỉ bằng vào lão nương đã có cách giải trận, ngươi có không? Có không? Có không? Có không?

Khi Liễu Mị Nhi đã điêu ngoa là không ai cản nổi. Ngũ Thanh cứng họng, mặt đỏ rực. Người Ma Pháp đế quốc bật cười xem kịch vui. Bên sứ đoàn Huyền Binh đế quốc quá mất mặt.

Dĩ nhiên chỉ có bên Nhị hoàng tử mất mặt. Thất hoàng tử thì thản nhiên, ai bảo Liễu Mị Nhi là phe của gã?

- Ba ngày sao? Nếu hai người phối hợp?

Vu Nhai cố gắng hơi nhếch môi nói:

- Hai canh giờ là đủ, cũng phải nhìn người. Nếu người đó không nhìn ra được dấu vết gì thì ta không nắm chắc chút nào, trời biết người đó giúp đỡ hay gây rối.

Liễu Mị Nhi cười khúc khích nói:

- Ha ha ha ha ha ha! Ta cũng nghĩ vậy, nên mới tìm ngươi, thăm dò ngươi. Không ngờ ngươi thật sự có thể giải trận, Ma Pháp đế quốc có phù văn sư đích thực, còn là thiên tài tự học.

Liễu Mị Nhi, Vu Nhai đối thoại nói bóng nói gió Ngũ Thanh không đủ năng lực, chọc gã tức điên. Đang ở nước ngoài, mất mặt ở nước ngoài hỏi sao Ngũ Thanh dễ chịu được?
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top