[Huyền huyễn] Vẻ đẹp băng giá được giao ước của Ma vương - Quan Huy Tử
- Tham gia
- 14/4/19
- Bài viết
- 14,888
- Điểm cảm xúc
- 5,618
- Điểm
- 113
Chương 100: Vào Hang
Editor: trucxinh0505
May mắn thay, sau khi tôi bước vào, đã nhìn thấy một tia sáng trước mặt. Không biết trước mắt là vật gì vì chung quanh u tối. Khi nhìn rõ đó là một số bóng ma và lửa, tôi đã rất tuyệt vọng. Vốn còn tưởng mình đã nhìn thấy ánh sáng, nhưng bây giờ nhìn lại, tôi thực sự quá ngu ngốc.
Tôi có sợ ngọn lửa ma quái này không? Tôi chỉ muốn biết nữ quỷ ở đâu. Tôi phải đi đến tận đỉnh núi. Tại sao tôi vẫn chưa nhìn thấy thứ đó? Tôi rất bất là lực.
Bây giờ tôi mệt và đói, cô gái kia vẫn đi phía sau tôi. Chỉ cần tôi chậm một chút là anh ấy giục đi nhanh lên. Tôi bất lực lắm, thực sự không thể chịu đựng được nữa. Tôi cười toe toét và nói nếu cô ấy cứ như vậy thì đừng trách tôi bất lịch sự.
Khi nhìn thấy vẻ mặt này của tôi, cuối cùng cô ấy cũng bình tĩnh lại. Tôi có thể được coi là im lặng. Người này chỉ giỏi bắt nạt, nghĩ tôi là một con mèo không miệng hay sao. Dì à, con là người dễ bị chọc tức thế sao?
Sau đó tôi bắt chước chuyển động của họ đi về phía trước.
Tôi vẫn chưa thể bộc lộ bản thân mình. Tôi cần học hỏi từ họ, vừa đi vào vừa tìm hiểu. Cái mùi bên trong ngày càng nồng nặc. Tôi cảm thấy ở đây chắc chắn có rất nhiều xác chết, nếu không sao có mùi nồng nặc như thế?
Trong bóng tối, tôi cũng cố gắng liên lạc với Minh Cửu. Tuy nhiên, dù trong lòng tôi có kêu gào đến thế nào, Minh Cửu vẫn phớt lờ tôi. Bây giờ ở nơi này chỉ có một mình, tôi rất là sợ hãi.
Hang động này quá kỳ lạ. Tôi không ngừng toát mồ hôi lạnh, trong lòng vô cùng hồi hộp. Tôi không biết mình nên làm gì. Tôi đang suy nghĩ, Minh Cửu, anh còn muốn cái thân thể này hay không? Nếu vẫn muốn cơ thể này tốt nhất nên trả lời tôi ngay bây giờ.
Tôi rất hy vọng lúc này Minh Cửu có thể nghe thấy tôi mắng anh ta, liền mau chóng nổi giận. Dù anh có mắng tôi thế nào, tôi cũng sẽ không nói gì. Bất quá, hiện tại xem ra, tựa hồ không có phản ứng gì.
Đúng lúc này, một trận gió đen đột nhiên từ phía sau truyền đến, khiến tôi dựng tóc gáy, rồi một tràng cười khúc khích lọt vào tai tôi. Cơ thể tôi cứng đờ, căng cứng và không dám cử động.
Tôi cảm thấy như có ai đó thổi vào cổ tôi hay gì đó. Dù sao tôi cũng thấy ngứa cổ và hơi lạnh. Chuyện gì thế này, sao nó lại đối xử với tôi như thế này?
Tôi nhìn về phía sau nhưng chẳng có gì cả khiến tôi càng sợ hãi hơn. Cái cô gái kia đi đâu rồi? Vừa rồi không phải cô ấy vẫn đi sau tôi sao? Tại sao cô ấy lại biến mất?
Sau đó tôi còn ngạc nhiên hơn, không có ai đằng sau tôi. Vậy người vừa rồi thổi vào cổ tôi là ai vậy? Bây giờ nghĩ về điều đó, tôi cảm thấy toàn bộ cơ thể mình được bao phủ bởi lông. Ơ, tôi chưa bao giờ cảm thấy như thế này trước đây. Tôi không biết diễn tả cảm giác này thế nào. Tóm lại chính là khó chịu.
Âm khí ở nơi này rất nặng nề, chắc chắn có rất nhiều xác chết. Nếu có xác chết thì chắc chắn sẽ có ma. Đơn giản nơi này là một chỗ tốt nhất của họ.
Quên đi. Bất kể nơi này có cái gì, tôi đã tiến vào rồi, không cần suy nghĩ những thứ này nữa. Nhưng vừa nghĩ xong, tôi chợt cảm thấy một cánh tay khô héo đặt lên vai mình. Tôi không biết chuyện này xảy ra như thế nào.
Tôi sợ đến mức không dám nhìn lại. Trong lòng tôi rất khó chịu. Đây là loại chuyện gì vậy? Tại sao tầng tầng lớp lớp chuyện kích động thế này? Cái kia vẫn chưa được giải quyết. Tại sao lại có một người khác đến nữa? Trái tim tôi!
Tôi từ từ cúi đầu xuống và nhìn về phía sau. Thật tốt không nên nhìn, nhìn rồi, nó làm tôi sợ chết khiếp.
Trên chân cô ta có rất nhiều dây bay bay, cả người cô ta lơ lửng trong không trung. Nhìn bộ dạng cô ta mục nát đến mức không còn giống như trước nữa. Tôi cũng bất lực lắm. Nếu bạn nói rằng bạn không đi dưới đất được, thì tôi rất muốn biết những gì bạn nói rằng bạn đã ra ngoài.
Ngoài ra, tôi sẽ không nói rằng bạn tìm tôi để làm gì? Thậm chí còn đặt tay lên vai tôi, cảm giác bên vai đột nhiên bị đè nặng? Chẳng trách tôi cảm thấy mệt mỏi. Tôi đang cõng một cái xác thối rữa trên lưng. Thi thể này chắc chắn sẽ được hưởng phước lành!
Tôi không thể cõng cô như thế này mãi được, phải không? Dù sao bây giờ phía sau tôi cũng không có ai nên đừng trách tôi vô lễ. Tôi sẵn sàng chiến đấu với cô.
Tôi thấy mình dần dần dừng lại, không để những thứ phía trước phát hiện ra mình. Tôi nhìn vào xác chết nữ phía sau nói, "F*ck, tại sao cô không ở chỗ cô nên ở? Cô đang làm gì ở đây vậy? Cô muốn chết à? Lại dám đặt bàn tay bẩn thỉu của mình lên vai ông nội, tôi nghĩ cô không muốn sống nữa phải không?"
Nghe tôi nói này, cô ấy không nói gì. Thay vào đó cười lớn và lắc lắc bộ ngực lớn của mình với tôi khiến tôi rất kinh tởm. Con ma nữ này, tôi mệt quá. Cô đang cố tình làm gì vậy? May mắn thay, tôi là phụ nữ. Nếu tôi là đàn ông, chắc tôi sẽ bị cô ấy dụ dỗ chết mất. Có ai thích xác chết không?
Sau đó cô ấy nhìn tôi bằng một đôi mắt quyến rũ, liếc nhìn tôi một cái, sau đó nói: "Em trai, đừng tức giận như vậy. Bây giờ em đang ở trong hang ma, em nên nghĩ đến tôi. Tại sao em muốn rời khỏi nơi này? Không biết trong hang động này có bao nhiêu xác chết sao. Nếu em đang nghĩ đến việc rời khỏi nơi này, thì em thật có chút ngốc đấy, nên ngoan ngoãn ở đây với tôi."
May mắn thay, sau khi tôi bước vào, đã nhìn thấy một tia sáng trước mặt. Không biết trước mắt là vật gì vì chung quanh u tối. Khi nhìn rõ đó là một số bóng ma và lửa, tôi đã rất tuyệt vọng. Vốn còn tưởng mình đã nhìn thấy ánh sáng, nhưng bây giờ nhìn lại, tôi thực sự quá ngu ngốc.
Tôi có sợ ngọn lửa ma quái này không? Tôi chỉ muốn biết nữ quỷ ở đâu. Tôi phải đi đến tận đỉnh núi. Tại sao tôi vẫn chưa nhìn thấy thứ đó? Tôi rất bất là lực.
Bây giờ tôi mệt và đói, cô gái kia vẫn đi phía sau tôi. Chỉ cần tôi chậm một chút là anh ấy giục đi nhanh lên. Tôi bất lực lắm, thực sự không thể chịu đựng được nữa. Tôi cười toe toét và nói nếu cô ấy cứ như vậy thì đừng trách tôi bất lịch sự.
Khi nhìn thấy vẻ mặt này của tôi, cuối cùng cô ấy cũng bình tĩnh lại. Tôi có thể được coi là im lặng. Người này chỉ giỏi bắt nạt, nghĩ tôi là một con mèo không miệng hay sao. Dì à, con là người dễ bị chọc tức thế sao?
Sau đó tôi bắt chước chuyển động của họ đi về phía trước.
Tôi vẫn chưa thể bộc lộ bản thân mình. Tôi cần học hỏi từ họ, vừa đi vào vừa tìm hiểu. Cái mùi bên trong ngày càng nồng nặc. Tôi cảm thấy ở đây chắc chắn có rất nhiều xác chết, nếu không sao có mùi nồng nặc như thế?
Trong bóng tối, tôi cũng cố gắng liên lạc với Minh Cửu. Tuy nhiên, dù trong lòng tôi có kêu gào đến thế nào, Minh Cửu vẫn phớt lờ tôi. Bây giờ ở nơi này chỉ có một mình, tôi rất là sợ hãi.
Hang động này quá kỳ lạ. Tôi không ngừng toát mồ hôi lạnh, trong lòng vô cùng hồi hộp. Tôi không biết mình nên làm gì. Tôi đang suy nghĩ, Minh Cửu, anh còn muốn cái thân thể này hay không? Nếu vẫn muốn cơ thể này tốt nhất nên trả lời tôi ngay bây giờ.
Tôi rất hy vọng lúc này Minh Cửu có thể nghe thấy tôi mắng anh ta, liền mau chóng nổi giận. Dù anh có mắng tôi thế nào, tôi cũng sẽ không nói gì. Bất quá, hiện tại xem ra, tựa hồ không có phản ứng gì.
Đúng lúc này, một trận gió đen đột nhiên từ phía sau truyền đến, khiến tôi dựng tóc gáy, rồi một tràng cười khúc khích lọt vào tai tôi. Cơ thể tôi cứng đờ, căng cứng và không dám cử động.
Tôi cảm thấy như có ai đó thổi vào cổ tôi hay gì đó. Dù sao tôi cũng thấy ngứa cổ và hơi lạnh. Chuyện gì thế này, sao nó lại đối xử với tôi như thế này?
Tôi nhìn về phía sau nhưng chẳng có gì cả khiến tôi càng sợ hãi hơn. Cái cô gái kia đi đâu rồi? Vừa rồi không phải cô ấy vẫn đi sau tôi sao? Tại sao cô ấy lại biến mất?
Sau đó tôi còn ngạc nhiên hơn, không có ai đằng sau tôi. Vậy người vừa rồi thổi vào cổ tôi là ai vậy? Bây giờ nghĩ về điều đó, tôi cảm thấy toàn bộ cơ thể mình được bao phủ bởi lông. Ơ, tôi chưa bao giờ cảm thấy như thế này trước đây. Tôi không biết diễn tả cảm giác này thế nào. Tóm lại chính là khó chịu.
Âm khí ở nơi này rất nặng nề, chắc chắn có rất nhiều xác chết. Nếu có xác chết thì chắc chắn sẽ có ma. Đơn giản nơi này là một chỗ tốt nhất của họ.
Quên đi. Bất kể nơi này có cái gì, tôi đã tiến vào rồi, không cần suy nghĩ những thứ này nữa. Nhưng vừa nghĩ xong, tôi chợt cảm thấy một cánh tay khô héo đặt lên vai mình. Tôi không biết chuyện này xảy ra như thế nào.
Tôi sợ đến mức không dám nhìn lại. Trong lòng tôi rất khó chịu. Đây là loại chuyện gì vậy? Tại sao tầng tầng lớp lớp chuyện kích động thế này? Cái kia vẫn chưa được giải quyết. Tại sao lại có một người khác đến nữa? Trái tim tôi!
Tôi từ từ cúi đầu xuống và nhìn về phía sau. Thật tốt không nên nhìn, nhìn rồi, nó làm tôi sợ chết khiếp.
Trên chân cô ta có rất nhiều dây bay bay, cả người cô ta lơ lửng trong không trung. Nhìn bộ dạng cô ta mục nát đến mức không còn giống như trước nữa. Tôi cũng bất lực lắm. Nếu bạn nói rằng bạn không đi dưới đất được, thì tôi rất muốn biết những gì bạn nói rằng bạn đã ra ngoài.
Ngoài ra, tôi sẽ không nói rằng bạn tìm tôi để làm gì? Thậm chí còn đặt tay lên vai tôi, cảm giác bên vai đột nhiên bị đè nặng? Chẳng trách tôi cảm thấy mệt mỏi. Tôi đang cõng một cái xác thối rữa trên lưng. Thi thể này chắc chắn sẽ được hưởng phước lành!
Tôi không thể cõng cô như thế này mãi được, phải không? Dù sao bây giờ phía sau tôi cũng không có ai nên đừng trách tôi vô lễ. Tôi sẵn sàng chiến đấu với cô.
Tôi thấy mình dần dần dừng lại, không để những thứ phía trước phát hiện ra mình. Tôi nhìn vào xác chết nữ phía sau nói, "F*ck, tại sao cô không ở chỗ cô nên ở? Cô đang làm gì ở đây vậy? Cô muốn chết à? Lại dám đặt bàn tay bẩn thỉu của mình lên vai ông nội, tôi nghĩ cô không muốn sống nữa phải không?"
Nghe tôi nói này, cô ấy không nói gì. Thay vào đó cười lớn và lắc lắc bộ ngực lớn của mình với tôi khiến tôi rất kinh tởm. Con ma nữ này, tôi mệt quá. Cô đang cố tình làm gì vậy? May mắn thay, tôi là phụ nữ. Nếu tôi là đàn ông, chắc tôi sẽ bị cô ấy dụ dỗ chết mất. Có ai thích xác chết không?
Sau đó cô ấy nhìn tôi bằng một đôi mắt quyến rũ, liếc nhìn tôi một cái, sau đó nói: "Em trai, đừng tức giận như vậy. Bây giờ em đang ở trong hang ma, em nên nghĩ đến tôi. Tại sao em muốn rời khỏi nơi này? Không biết trong hang động này có bao nhiêu xác chết sao. Nếu em đang nghĩ đến việc rời khỏi nơi này, thì em thật có chút ngốc đấy, nên ngoan ngoãn ở đây với tôi."