Lượt xem của khách bị giới hạn

[Đam mỹ] Bạn cùng phòng của thần tượng học đường - Emery Li

[Đam mỹ] Bạn cùng phòng của thần tượng học đường - Emery Li

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,654
Điểm cảm xúc
5,161
Điểm
113
Chương 90: Rina (1)
Editor: trucxinh0505

Rina đang cười toe toét khi Aki bước về phía bàn của cô, cô như đang thích thú với vẻ mặt khó chịu của anh trai mình.

Không biết từ đâu, Rina nhắn tin cho anh, hỏi địa chỉ quán cà phê và nói rằng cô muốn đến thăm nơi làm việc của anh. Thật hiếm khi cô đột nhiên yêu cầu gặp mặt anh. Cô biết Aki thích được thông báo trước một tiếng hơn. Aki lo lắng có thể có chuyện gì đó đã xảy ra nhưng bây giờ nhìn thấy cô ấy, trông có vẻ ổn, ăn bánh mà không quan tâm đến thế giới xung quanh, vẫn là đứa em gái mà anh biết.

"Hãy xóa nụ cười đó khỏi khuôn mặt của em đi," Aki nói, ngồi cùng bàn với cô ấy.

"Tại sao?" Rina bĩu môi, trên mặt giả vờ bị tổn thương.

Aki không khỏi mỉm cười và búng ngón tay lên trán em gái mình. Anh phớt lờ những lời càu nhàu của cô và vô tình bắt gặp ánh mắt của Liam khi người kia đi ngang qua bàn của họ trên đường phục vụ đơn hàng cho khách hàng của anh. Liam mỉm cười nhẹ với anh, Aki cũng mỉm cười ngượng ngùng đáp lại, cố gắng hết sức để che giấu mặt mình ửng đỏ. Anh chống khuỷu tay lên bàn và tựa mặt vào, nhìn ra ngoài để tránh cái nhìn chằm chằm của Rina.

Hai người họ chưa bao giờ nói về những gì đã xảy ra trong bữa tiệc. Khi Aki tỉnh dậy trên giường của Liam và thấy chỉ có một mình mình, mà Liam đang bận rộn trong bếp. Nụ cười của Liam ngày hôm đó đã làm tan biến mọi lo lắng, băn khoăn trong anh. Nụ cười đó nói với anh rằng mọi chuyện vẫn ổn, rằng mọi thứ đã trở lại bình thường.

Không sao. Nó là phải vậy.

Nhưng nó cũng có chút buồn.

Trong lòng Aki, một phần rất nhỏ trong anh cảm thấy thất vọng vì vấn đề chỉ có chính bản thân mình. Mặc dù có cảm thấy chút gì đó nhưng anh cũng không thể hỏi Liam. Anh cứ luôn như thế này và cảm thấy thực chán ghét bản thân vì điều đó.

Anh nên nói gì đây? 'Này, vậy là chúng ta đã hôn nhau. Và tớ muốn làm điều đó một lần nữa. Hy vọng bạn không phiền! Hehe.' Anh đưa tay vuốt mặt. Chỉ nghĩ đến việc nói ra điều đó thôi đã khiến anh muốn biến mất khỏi sự xấu hổ này.

Đôi mắt anh vô thức liếc sang một bên khi Liam đi ngang qua bàn của họ. Anh thực sự muốn biết Liam nghĩ gì về những gì đã xảy ra. Nhưng anh cũng sợ biết được sự thật. Điều gì sẽ xảy ra nếu điều đó anh ấy không muốn nghe? Không phải 'không' biết sẽ tốt hơn sao?

Có lẽ anh nên ngừng suy nghĩ về toàn bộ chuyện này và xếp ký ức đó vào một trong những kỷ niệm hạnh phúc nhất của mình. Đó là chuyện một lần. Đó chỉ là một tình yêu. Có bao nhiêu người có thể làm điều đó với người họ yêu? Chẳng phải anh đã đủ may mắn để trải nghiệm nó sao?

Vẫn…

Lười biếng, anh đưa mắt nhìn về phía quầy tính tiền. Rina chọn một chỗ ngồi gần đó, cô nói với anh rằng như vậy cô có thể nhìn thấy anh trai làm việc gần hơn. Mà bây giờ Aki cũng có thể thấy Liam đang tiếp tục công việc của mình, di chuyển đi đây đó, anh dõi theo từng chuyển động của đối phương ở khóe mắt, dù muốn hay không.

Không phải là anh đang nhìn Liam, dĩ nhiên là không rồi. Tình cờ là bạn cùng phòng của anh cũng có mặt ở quầy tính tiền. Và Aki cũng tình cờ nhìn về hướng đó. Đúng, chính là nó.

"Trái đất gọi Aki." Rina búng ngón tay trước mặt Aki để thu hút sự chú ý của anh trai mình.

Aki quay lại phía em gái mình, cảm thấy tội lỗi vì bị bắt quả tang đang nhìn chằm chằm. Anh có thể cảm thấy má mình đỏ bừng lan xuống đầu ngón chân. "Cái-cái gì vậy?"

“Anh thở dài được một lúc rồi đấy.”

Aki lười biếng vẽ những vòng tròn trên bàn, phớt lờ cái nhìn nheo nheo của em gái. "Là mình sao?" Một cảm giác tội lỗi dâng lên trong lòng khi anh nhận ra mình đã đối xử bất công với người em gái đã lâu không gặp. "Vậy chuyện gì đã xảy ra?"
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,654
Điểm cảm xúc
5,161
Điểm
113
Chương 91: Rina (2)
Editor: trucxinh0505

Rina nghịch nghịch chiếc nĩa trong tay, cô ngả người ra sau chút nói "Anh biết đấy, em ghét nghe điều đó. Giống như em đang ở trong phòng thú tội, xung quanh đầy những người lớn, chờ đợi em thú nhận những việc làm sai trái của mình."

Anh có thể nói rằng em gái đang than vãn và lảm nhảm về những điều ngẫu nhiên, đây là chiến thuật trì hoãn của cô. Cô thường làm điều này khi có điều gì đó khiến cô lo lắng và không thể suy nghĩ thẳng thắn. Nó từng làm Aki thất vọng. Anh thà nghe trực tiếp những điều cần nói còn hơn nói vòng vo như thế này. Nhưng anh đã học sự nhẫn nại, anh đợi cho đến khi cô sẵn sàng nói ra.

Một lúc sau cô lại nói tiếp. "Em đã nói với anh là em ở gần quán cà phê phải không? Em định gặp ai đó ở cây cầu gần ga xe lửa, đó là nơi anh ấy thường để xe đạp. Em phải gặp anh ấy và-và nói cho anh ấy biết cảm giác của em." Những lời cuối cùng được cô nói ra bằng một giọng rất nhỏ đến mức Aki phải nghiêng người lại gần mới nghe được.

"Anh ta không đến à?" Aki cố giữ giọng đều đều.

"Anh ấy là Noah. Em nói với anh ấy rằng chúng ta sẽ về nhà cùng nhau. Anh ấy - anh ấy đã đến."

"Nhưng sao?" Aki khắc cái tên Noah vào đầu. Anh ta sẽ vặn cổ anh chàng này một khi họ gặp nhau.

"Nhưng... anh ấy đi cùng một cô gái khác. Cô ấy bám vào cánh tay anh ấy và cười. Thế nên, em... chỉ trốn thôi."

"Và chạy qua đây? Lỡ như cô ấy là họ hàng hay gì đó thì sao?"

"Cô ấy là bạn cùng lớp của chúng em." Rina chọc vào chiếc bánh của mình rồi thở dài. "Không sao đâu. Hãy ngừng suy nghĩ về những điều buồn bã và ăn uống say sưa đi!" Cô giơ tay lên để kêu gọi sự chú ý của người phục vụ.

Aki mở miệng định nói nhưng người phục vụ đã bước tới và đánh lạc hướng anh. Anh bật dậy rồi tự nguyền rủa bản thân vì đã quá lộ liễu nhưng đồng thời, anh cũng không thể ngăn mình mỉm cười, đặc biệt là khi nụ cười của anh được đáp lại. Anh cầu nguyện rằng Rina sẽ không nhận ra điều gì cả.

Rina gọi món dâu tây lắc.

Liam quay sang Aki hỏi “Còn cậu thì sao Aki?”

Aki liếc nhanh về phía Liam rồi lắc đầu. "Tớ ổn…"

"Có chuyện gì với anh vậy?" Rina hỏi khi Liam rời đi, nhăn mũi khi nhìn anh trai mình hành động nghiêm túc.

Điều không ổn là tim anh đập rất to và nhanh! Anh có ý thức về Liam từ khi nào vậy?

"Đồng nghiệp của anh đẹp trai quá! Hoàn toàn là mẫu người của anh." Rina nhếch mép cười khi thấy anh trai mình há hốc mồm.

"Anh ấy không!" Ôi chúa ơi, vừa rồi anh không hét lên, phải không?

Rina tiếp tục nhếch mép cười khiến anh quyết định phớt lờ cô lần nữa. Một lúc sau, Liam quay lại với một cái khay đầy. Aki chỉ nhận ra cái lắc đầu của Rina. Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, Aki chợt nghĩ Liam chắc hẳn đang bận rộn với đống đĩa đó để chuyển sang các bàn khác. Thậm chí anh còn nghĩ đến việc nói với bạn cùng phòng rằng anh sẽ làm bữa tối cho họ sau. Trước sự ngạc nhiên của mình, Liam đặt một đĩa có bánh sandwich và sô cô la của câu lạc bộ lắc trước mặt Aki.

"Chắc hẳn sau ca làm việc cậu đói lắm rồi," Liam nói.

Aki mím môi. "Cái này cậu làm à?"

Liam chỉ cười và định rời đi thì Rina đá vào chân Aki dưới gầm bàn. Aki ngay lập tức nhận được tín hiệu.

"Nhân tiện, Rina đây là Liam. Liam, em gái tớ, Rina."

Sau khi họ trao đổi vui vẻ, Liam rời đi và để lại Rina sau lưng anh há hốc mồm.

"Ngậm miệng lại. Em đang làm anh xấu hổ đấy," Aki nói.

Rina ngậm miệng lại, đổi mặt, lia ánh mắt sắc bén về phía Aki. "Ý anh là anh ấy làm bánh sandwich cho anh à? Hay là anh ấy đích thân làm nó cho anh vậy?"

"Sao, em có vấn đề với chuyện đó à?" Aki cười khúc khích khi ăn chiếc bánh sandwich của mình.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,654
Điểm cảm xúc
5,161
Điểm
113
Chương 92: Rina (3)
Editor: trucxinh0505

"Vậy tại sao em lại ở đây?" Aki đặt cốc latte mà Rina gọi xuống bàn, hỏi.

Hôm nay là lần thứ ba em gái anh ghé quán cà phê trong tuần này. Aki lo lắng lại có chuyện gì xảy ra, không biết có liên quan đến anh chàng mà cô nhắc đến lần trước hay không. Nhưng Rina xua tan sự lo lắng của anh bằng một nụ cười thoải mái.

"Em là khách hàng," Rina cười toe toét, tỏ vẻ ngây thơ khi lấy điện thoại ra để chụp ảnh đồ ăn của mình từ mọi góc độ.

Aki trợn mắt.

“Không phải em nên học sao?” Aki khoanh tay lại. Nếu anh nhớ không lầm thì em gái anh đang nhắm tới một trường đại học công lập. Thật khó để vào được ngôi trường mà nhiều học sinh học từ sáng đến sáng hôm sau, thế nhưng em gái anh vẫn bình thản nhấm nháp ly rượu của mình.

"Em đang học nè," cô nói và chỉ vào những cuốn sách vở nằm trước mặt mình. Cô giật mình khi cánh cửa quán cà phê mở ra. "Chào Liam!"

Vì những lý do khác ngoài Aki, cả hai đã thực sự trở nên thân thiện với nhau trong vài lần gặp nhau ở quán cà phê. Aki nheo mắt nhìn em gái và trừng mắt với cô. Nhưng ánh nhìn của anh dịu đi khi Liam đến gần.

“Anh có thể ngồi ở đây,” Rina chỉ vào chiếc ghế đối diện và dọn dẹp đồ đạc vương vãi trên bàn để nhường chỗ cho Liam.

Liam ngồi vào chỗ của mình, mắt anh chạm mắt Aki. "Cậu sắp xong việc rồi phải không? Sau khi kết thúc ca làm, cậu lại đây cùng chung vui."

Aki liếc nhìn đồng hồ. Anh vẫn còn ba mươi phút nữa mới kết thúc ca làm việc của mình. Anh trở lại làm việc của mình, hết giờ anh quay trở lại bàn ngồi xuóng. Khi anh ngồi vào bàn, cả hai đang thảo luận về kế hoạch tương lai của Rina.

“Năm tới em dự định học ở đâu?” Liam hỏi.

"Đại học T!" Rina liếc nhìn anh trai mình. "Đó là lý do tại sao muốn anh tham gia, anh sẽ chuyển đến chỗ em và chúng ta sẽ sống cùng nhau thì không?"

Aki chưa kịp mở miệng trả lời thì Liam đã đánh gãy. "Anh không nghĩ nên làm điều đó, có thể em không thấy thoải mái khi sống chung với hai người đàn ông."

Rina nghiêng đầu bối rối khi cố gắng hiểu ý của Liam, ánh mắt cô đảo từ Liam sang Aki rồi quay lại. Liam chỉ mỉm cười trong khi Aki giả vờ bận nghe điện thoại.

Cuộc trò chuyện của họ tự nhiên kết thúc sau đó. Liam xin lỗi và đi vào nhà vệ sinh. Rina không lãng phí giây nào và bắt đầu tra hỏi Aki.

"Hai người đang sống cùng nhau sao?! Anh chuyển đến sống cùng anh ấy? Như một cặp tình nhân?" Cô rít lên, cúi đầu thật thấp để chỉ Aki có thể nghe thấy.

Aki bắt chước cô trong khi mắt để ý tới hướng nhà vệ sinh. "Như người bạn cùng phòng!"

Cô cau mày mở miệng như thể chưa bị thuyết phục rồi ngồi lại đàng hoàng. "Vậy tại sao anh không đề cập đến điều này trước đây? Tại sao phải giữ bí mật? Và nhân tiện, sự đỏ mặt của anh đang phản bội anh."

Aki mở và ngậm miệng. Những lời anh muốn nói bị nghẹn lại trong cổ họng.

Rina thở dài, xì một hơi dài với anh. "Đừng nói dối. Cảm xúc của anh khá rõ ràng khi thích một ai đó, đó là lý do em biết về Zy trước đây." Cô thở dài như nhớ ra điều gì đó. “Đừng nói với em đó là một chuyện đơn phương khác nhé? Aki…”

"...Anh không biết." Anh không muốn biết. Anh sợ phải biết. Nếu vẫn như trước thì ôi, anh chưa bao giờ học được gì cả.

“Anh định làm gì với nó?”

"Uhhh, không có gì? Tiếp tục như bình thường nhỉ?"

Liam đã quay lại. Anh hẳn đã cảm nhận được bầu không khí kỳ lạ khi nhìn Rina đang đọc sách và Aki đang bận quan sát mọi người bên ngoài, nhưng anh không nói gì và lặng lẽ ngồi cạnh Aki.

Lời nói của Rina khiến Aki cảm thấy hoảng hốt. Nếu những gì cô nói là sự thật thì chẳng phải Liam cũng biết sao?

"Liam, anh có bạn gái không? Bạn trai? Người yêu? Hay hiện tại anh đang hẹn hò với ai không?" Rina bất ngờ hỏi.

Aki nghẹn vì đồ uống của mình, đôi mắt mở to nhìn em gái như muốn nói 'Em đang nói cái nĩa gì vậy!'

“Em hỏi vì em có mấy vé đi công viên giải trí này,” Rina nói, vẫy vẫy những tấm vé vào giữa họ.

“Vậy tại sao em không nó đi?” Aki cắn môi để ngăn mình nói nhưng đã quá muộn vì Rina đã hiểu ý anh.

Rina nở một nụ cười gượng gạo với họ. "Em không có ai để mời." Cô nheo mắt nhìn Aki. "Anh cũng không có, đó là lý do tại sao em hỏi Liam." Sau đó cô nhún vai nói thêm: "Hoặc tốt hơn là hai anh đi cùng nhau, em không quan tâm hai người dùng nó như thế nào."

Liam dường như đang cân nhắc điều đó. "Bao nhiêu?"

Rina nghiêng đầu sang một bên sau đó vội vàng xua tay. "Không không, em được nhận nó miễn phí. Có một công viên gần trường em, em nghĩ đây là thời điểm mùa khô trong năm nên nhân viên của họ tặng vé, vì thế mà em có nó."

Liam mỉm cười. "Được rồi. Cảm ơn em." Anh mỉm cười với Aki khiến Aki ngạc nhiên vì nó quá chói lóa. “Khi nào chúng ta đi nhỉ?”
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,654
Điểm cảm xúc
5,161
Điểm
113
Chương 93: Công Viên Giải Trí (1)
Editor: trucxinh0505

“Khi nào chúng ta đi?” Liam hỏi Aki.

Nhưng hóa ra, Rina vẫn là người quyết định. Cô gửi tin nhắn cho Aki, báo cho anh biết khi nào sẽ gặp nhau. Rina nói với anh rằng họ có nửa ngày ở trường sau kỳ thi thử nên quyết định đi đến công viên giải trí vào một buổi chiều trong tuần.

Aki bối rối vì được cho cô chỉ có hai tấm vé. Tại sao cô lại đi cùng họ vào lúc này?

Thật may đó lại là ngày Liam hoàn thành bài kiểm tra lấy điểm cuối cùng. Aki đợi bạn cùng phòng sau ca làm việc buổi sáng ở quán cà phê đi cùng nhau.

Lúc này hơi quá sớm so với giờ cao điểm, trên tàu chỉ có vài hành khách. Hai người ngồi xuống chỗ trống cạnh nhau. Aki liếc nhìn Liam, nhớ lại những lời của Rina về việc anh thể hiện rõ ràng cảm xúc của mình. 'Mặc dù vậy, mình nghĩ mình đã che giấu nó rất tốt', anh cay đắng nghĩ.

Vì họ ngồi gần nhau nên thỉnh thoảng vai họ và cánh tay họ chạm vào nhau. Tuy nhiên, không ai nghĩ đến việc rời ra một chút.

Aki nhìn sang một bên, cố gắng giải mã suy nghĩ của Liam. Tuy anh ấy đã nhắm mắt lại, có lẽ đã ngủ sau khi học cả đêm. Bất chấp lịch trình của mình, anh ấy dường như luôn tìm ra cách để làm điều gì đó - thực sự là bất cứ điều gì - xung quanh anh. Dù Aki ở đâu, dù anh đang đọc sách trong phòng khách, nằm trên sàn phòng chứa đồ hay đang ăn đồ ăn nhẹ trong bếp, Liam sẽ ở phía sau, đôi khi ngẫu nhiên nói vài chủ đề.

Aki cảm thấy là mình suy nghĩ quá nhiều thôi. Anh cũng có thể đang suy nghĩ mọi thứ vặn vẹo theo ý thích của mình. Nhưng nếu Liam muốn ở bên Aki thì sao? Điều gì sẽ xảy ra nếu Liam cũng thích anh? Vậy điều đó có nghĩa là Aki có cơ hội phải không?

Nhưng ngoài ra, điều gì sẽ xảy ra nếu Liam đối xử với mọi người theo cách tử tế và quan tâm đều như vậy chứ?

Họ đến nơi khu vui chơi trước, sau đó họ gặp Rina và những người khác. Aki rất ngạc nhiên khi thấy bạn bè của Rina đi cùng cô và không khỏi nhướng mày nhìn em gái mình.

Sau khi họ được giới thiệu với nhau, Aki đã khéo léo nắm lấy Rina và kéo cô đi cùng anh. "Giải thích đi."

Rina nhăn mặt. "Em không nghĩ rằng họ cũng có vé. Vì vậy, họ đồng ý mọi người cùng nhau đến đây."

Aki liếc nhìn em gái mình một cái. "Vậy tại sao lại kéo theo bọn anh?"

Cô mím môi và liếc nhìn anh trai với ánh mắt xin lỗi. Aki không khỏi cảm thấy có lỗi khi tra hỏi cô như thế này. "Em không thích đi cùng anh ta. Vì vậy mới nghĩ ra lý do là đi cùng anh. Grace và Anna rất vui khi nghe tin sẽ có những anh chàng sinh viên đẹp trai tham gia cùng chúng em."

Aki đột ngột dừng lại và quay sang Rina. "Em nói hắn tên gì vậy?" Anh hất đầu về phía người bạn duy nhất mà em gái mình dẫn theo, trừng mắt khi Rina chào Liam.

Rina trả lời thật nhỏ, "Noah."

"'Đó là Nô-ê à?"

Rina mở to mắt nắm lấy cánh tay Aki. "Không sao đâu anh! Làm ơn đi!"

Anh hít một hơi thật sâu để bình tĩnh lại. “Cô gái đi cùng cậu ta… cô ta có trong số bọn họ không?” Aki đang bẻ khớp ngón tay trong đầu.

"Ồ không, tất nhiên là không rồi!"

"Em có chắc không?"

"Chắc chắn một trăm phần trăm! Anh không thể mong đợi em đi chơi với những người đã làm tan nát trái tim em sao."

“Ối,” anh nói một cách bình thản nhất có thể.

Rina mỉm cười nhẹ với anh và nói: 'Xin lỗi.' "Không sao đâu, được chứ? Em hiểu rồi."

Aki nhún vai và quay lại với người bạn đồng hành của mình, lông mày anh co giật với những gì anh nhìn thấy. 'Không ổn đâu', anh nghĩ khi nhìn những cô gái đang vây quanh Liam.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,654
Điểm cảm xúc
5,161
Điểm
113
Chương 94: Công Viên Giải Trí (2)
Editor: trucxinh0505

Bạn bè Rina vây quanh Liam, cười nói chuyện với Liam, Aki đút tay vào túi nhìn đi nơi khác, dường như không hề bối rối với tất cả những điều này.

"Kế hoạch bây giờ là gì? Chúng ta sẽ làm gì?" Aki hỏi, nhìn đi nơi khác.

Rina nhìn theo hướng anh nhìn. "Em sẽ lấy chúng--"

Aki kéo em gái mình lại. "Cứ để cho họ. Ừm, giải quyết chuyện này đi thôi." Anh quay gót và đi đến bên chuyến xe gần nhất.

Vé họ nhận được toàn là vé quyền truy cập, mang lại cho họ sự lựa chọn không giới hạn. Aki từng thích công viên giải trí nhưng khi lớn hơn, anh thích đi dạo hơn là cưỡi ngựa. Nhưng, rõ ràng, những người trẻ tuổi muốn thử tất cả các loại trò chơi. Họ rất háo hức, nhìn xung quanh với khuôn mặt phấn khích và tranh cãi với nhau xem nên thử trò chơi nào trước. Ngay cả chuyến đi khắc nghiệt nhất cũng không thể làm nản tinh thần của họ.

Thay vì tham gia vào cuộc vui, Aki chọn đóng vai trò người đi kèm, nhiếp ảnh gia, quầy hành lý cá nhân cho họ. Liam đề nghị đổi vị trí với anh hoặc ngồi ngoài để tham gia cùng anh nhưng các cô gái không cho Liam làm vậy. Aki vẫy tay chào Liam và nở một nụ cười ngọt ngào với những người còn lại trong nhóm, khi họ lên chuyến xe khác, chỉ là hôm nay anh không còn sức để vui chơi thôi.

"Tiếp theo hãy thử đu quay! Hãy đi theo cặp!" Grace hào hứng nói như thể cô chưa từng đi tàu lượn siêu tốc cách đây vài phút.

"Được rồi! Hãy chọn cặp đôi của chúng ta bằng oẳn tù tì đi! Lần này hãy tham gia cùng chúng tôi nhé Aki," Anna nói.

Aki muốn phản đối ý tưởng này nhưng chỉ cần nhìn thoáng qua em gái mình và Liam đã nói với anh rằng mọi sự phản kháng đều vô ích. Cả hai đều nhìn anh bằng ánh mắt cầu xin và đó là điểm yếu của anh, đặc biệt nếu nó đến từ những người anh yêu thích.

Bằng một sự may mắn nào đó, kết thúc, Aki với Rina, Liam được ghép đôi với Grace và Anna được ghép đôi với Noah. Grace là người duy nhất hài lòng với kết quả này.

Họ lần lượt lên xe đẩy của mình. Khi họ đã ổn định chỗ ngồi, bên trong không có bất kỳ tiếng động nào. Rina im lặng với vẻ mặt cau có. Aki cũng không khá hơn. Anh tựa đầu vào tấm kính, nhìn ra ngoài. Anh yêu những nơi cao như thế này nhưng anh không thể tận hưởng chúng vào lúc này. Anh mệt mỏi và buồn bã.

Cả ngày, ánh mắt anh dõi theo Liam, và ở đó anh nhận ra rằng bạn cùng phòng của mình đối xử bình đẳng với tất cả mọi người. Liam tốt bụng và thân thiện, luôn chu đáo, là người đàn ông hoàn hảo. Ngay cả với Noah, người luôn tỏ ra chua chát với anh, đó chính là cách của Liam.

Điều đó có nghĩa những cử động nhỏ mà Liam thể hiện với anh đều là bình thường. Liam sẽ làm những điều đó với những người khác. Cho nên, có lẽ do bản thân anh bóp méo chúng cho phù hợp với ý thích của mình. Anh lại ngu ngốc nữa rồi.

'Chỉ có hai lựa chọn: Hoặc tôi dừng lại việc này hoặc tôi nói với anh ấy… Sau đó tình bạn của chúng tôi bị hủy hoại?' Anh lắc đầu. Hoặc có lẽ anh có thể nói với Liam và sau đó họ ngừng làm bạn một thời gian cho đến khi Aki sắp xếp được tình cảm của mình? Liệu Liam có còn muốn làm bạn với anh nữa hay không? Anh thở dài. Không ai trong số họ trông hợp lý. Kỳ lạ thay, anh có cảm giác như mình đã từng trải qua kiểu tranh cãi này với chính mình trước đây.

“Đó là một tiếng thở dài sâu sắc,” Liam nói.

Aki quay đầu sang bên cạnh và nhận ra rằng bốn người kia đã dẫn trước họ đi khá xa. Anh mơ hồ nhớ ra mình đã đồng ý kiếm thứ gì đó để ăn. Anh quay lại nhìn khuôn mặt lo lắng của Liam, nói trong lòng 'Đừng quan tâm nhiều đến tớ, nếu không, tớ sẽ yêu cậu mất.'

Liam chạm nhẹ vào ngón út Aki lại khiến anh giật cả mình. Có vẻ như tay họ vô tình chạm vào nhau khi họ bước đi nhưng Aki có thể nói rằng đó là một hành động có chủ ý. Liam vẫn nhìn anh với ánh mắt lo lắng đó. "Cậu ổn chứ? Cậu cảm thấy không khỏe sao? Chúng ta có nên về nhà không?"

"Tớ ổn. Hơn nữa không phải ngày nào chúng ta cũng có được một ngày đi chơi thế này." Aki nở một nụ cười nhẹ với bạn cùng phòng để trấn an anh, nói tiếp "Tớ thực sự ổn mà."

Liam nở một nụ cười ngập ngừng và gật đầu. Một lúc sau, vẻ mặt anh thay đổi. "Aki, lại đây một chút," Liam kéo Aki sang một bên, anh ngơ ngác đi theo Liam nói “Đứng lại gần lan can đi.”

Aki nhận ra họ đã đi tới chỗ ao nhân tạo nhỏ rồi, nơi này có ghế dài và bàn ăn dã ngoại, còn có một số quán ăn để mọi người có thể nghỉ ngơi. Làm theo chỉ dẫn của Liam, Aki đứng trước ao, cau mày nhìn bạn cùng phòng. Liam nghịch nghịch điện thoại của mình, lúc Aki nghĩ đi đến bên cạnh Liam, Liam đã chĩa camera điện thoại về phía anh và nhấn nút trên màn hình.

"Chào!"

"Aki hãy mỉm cười với tớ nhé." Trong khi Aki vẫn cau mày, Liam lại nói, "Hôm nay cậu là người duy nhất chưa chụp được một bức ảnh riêng nào. Tớ muốn chụp cho cậu một bức."

Không đợi Aki trả lời, Liam lại bắt đầu lần lượt chụp ảnh cho Aki, với đủ mọi góc độ và khoảng cách.

"Dừng dừng dừng!" Aki đang cười vì trông họ thật lố bịch. "Cậu chụp quá nhiều ảnh rồi đó! Nếu cậu định chụp ảnh của tớ, hãy chụp một tấm cho đàng hoàng chứ." Anh dựa vào lan can, nở nụ cười đẹp nhất với Liam như thể chỉ trêu chọc nhưng anh thực sự đang tận hưởng khoảnh khắc này.

Liam không bấm ngay mà nhìn chằm chằm vào Aki, có lẽ ngạc nhiên trước sự thay đổi tâm trạng đột ngột anh. Trông Liam có lẽ là bị choáng váng. Choáng váng.

Aki nhìn thấy vẻ dịu dàng trên khuôn mặt Liam và cảm thấy như mặt mình đỏ lên. Bị người mình thích nhìn kiểu đó thật không tốt cho trái tim của anh. Anh ho nhẹ một tiếng, chỉ để tìm lý do che mặt mình lại "Nếu cậu không định chụp thì thôi đi. Tớ đói quá."

Liam đứng thẳng lên như thể bị đánh thức bởi lời nói của Aki. "Không còn ai nữa!"

"Được rồi," Aki nói, lại tạo dáng theo cách tương tự và Liam chụp thật nhiều bức ảnh tiếp đó. Sau đó, một ý tưởng chợt đến với Aki. 'Chỉ một lần này thôi, hãy để tôi ích kỷ một lần này.'

"Thôi nào, thế là đủ rồi đó." Aki lấy điện thoại ra vẫy nó với Liam, mặc dù anh cảm thấy mặt mình đang đỏ dữ dội. "Chúng ta chụp tấm ảnh nhé."
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,654
Điểm cảm xúc
5,161
Điểm
113
Chương 95: Công Viên Giải Trí (3)
Editor: trucxinh0505

Sau khi có được nhiều hình ảnh khác nhau, cả hai quay lại tham gia cùng nhóm, những người này đã bắt đầu ăn mà không có họ. Các cô gái không vui khi họ bỗng biến mất, ngay cả lời bào chữa của Liam cũng không thể xoa dịu bọn họ.

Aki hầu như không thể quan tâm đến phản ứng của họ khi bản thân anh cũng rất ham chơi. Họ không biết rằng khi anh chụp một số bức ảnh chung đó, cảm giác trong lòng ấm áp và dễ chịu, ngay cả khi tám mươi phần trăm của toàn bộ công viên giải trí này thật tệ, anh vẫn cảm thấy hạnh phúc.

Cho đến khi một cô gái thả một quả bom xuống.

"Chúng ta không thể về nhà cho đến khi thử ngôi nhà ma ám!" Anna nói.

Aki dừng lại, đưa tay lên miệng, liếc nhìn những người bạn đồng hành của mình như để chắc chắn rằng mình đã nghe đúng. Mọi người đều bàn tán sôi nổi, mong chờ sự hấp dẫn. Anh từ từ quay đầu về phía Liam và thấy mặt người kia tái đi khi nhắc đến ngôi nhà đó, mặc dù anh vẫn đang cố gắng che giấu điều đó bằng một nụ cười yếu ớt. Aki cảm thấy khó chịu. Nhưng vẫn không thể phân biệt được có phải liên quan đến Liam hay không.

"Các bạn thoải mái tận hưởng đi, chúng tôi ở lại đây thôi," Anh nắm chặt cánh tay Liam, hy vọng anh chàng kia nhận được tín hiệu của mình.

Đúng như dự đoán, các cô gái rên rỉ đáp lại. "Không thể nào, hôm nay anh đã ngồi ngoài nhiều lắm rồi."

Rina cũng cau mày nhìn anh, như thể anh trai cô đã mọc ra cái đầu thứ hai vậy "Anh không thể nghiêm túc được sao Aki, không phải anh thích thứ gì kinh dị kia à? Và tại sao anh lại lôi Liam đi cùng mình chứ?"

"Tất nhiên là chờ đợi sẽ chán nên cần ai đó đi cùng rồi." Anh rất muốn nhéo em gái mình một cái thật mạnh vì đã nói điều gì đó không cần thiết.

"Liam phải tham gia!" Anna và Grace đồng thanh nói.

Khóe miệng Aki giật giật. Họ cảm thấy như là do Aki tách nhóm. Nếu họ biết mục tiêu của họ rất sợ ma, họ sẽ vỡ mộng thôi.

'Ồ. Hãy nhìn xem tôi thật nhỏ mọn và cạnh tranh vì những thứ như thế này đấy.”

Anh nghiến răng, đang nghĩ kiếm cớ khác để ném vào họ thì cảm thấy Liam gõ nhẹ vào bàn tay đang nắm lấy cánh tay Liam.

"Chúng ta cùng đi," Liam nở một nụ cười gượng gạo khiến anh reo hò trong lòng.

Aki nghiêng người thì thầm. "Cậu có chắc về điều này chứ?"

"Cậu ở bên tớ. Tớ sẽ ổn thôi," Liam nói, nháy mắt tinh nghịch với Aki.

Anh ta. Nháy mắt với mình đó.

Bất giác Aki bị nghẹn khí trong cổ, tựa như có hàng nghìn mũi tên bắn xuyên qua tim anh. Anh đứng chôn chân tại chỗ, chớp mắt nhìn Liam, nghĩ rằng có thể do anh đã tưởng tượng ra toàn bộ sự việc.

Khóe miệng của Liam nói với Aki rằng anh không nhìn thấy gì khi để anh dẫn mình đến ngôi nhà ma ám.

Nhóm họ xếp thành một hàng với Rina và Noah ở phía trước, Grace và Anna ở giữa, còn Aki và Liam ở phía sau.

Ngực anh đập thình thịch khi chờ tín hiệu truyền vào, ánh mắt anh không ngừng hướng về phía Liam. Khi họ bước vào, không khí lạnh lẽo và bóng tối chào đón họ. Tay Aki ngay lập tức đưa ra nắm lấy tay Liam. Bạn cùng phòng của anh đứng yên một lúc trước khi anh ta thả lỏng, thậm chí còn điều chỉnh tay họ cho đến khi các ngón tay đan vào nhau. Lần đầu tiên, Aki biết ơn bóng tối đã bao trùm họ.

Họ phải đi qua một nơi trông giống như một hành lang, một lối đi dài không có trang trí. Trong đó chẳng có gì ngoài một con búp bê ở phía cuối, gần cửa phòng bên cạnh. Nhạc nền có vẻ giống thứ gì đó từ hộp nhạc mà anh thích nghe, cảm giác tóc gáy dựng ngược sau đầu, như thể có thứ gì đó sẽ nhảy ra khỏi lối đi dài này.

Aki dựa vào Liam. "Cậu chỉ cần nhắm mắt lại, tớ sẽ dẫn cậu đi."

Liam nắm chặt tay Aki hơn như để đáp lại nhưng Aki lại quá nhạy cảm trước bầu không khí này. Tâm trí anh quay cuồng khi nghĩ đến những điều có thể khiến Liam quên đi nỗi sợ hãi.

Họ đang tiến lại gần con búp bê và bản năng của Aki mách bảo anh rằng sẽ có một cú bắt ở đây. Không cần suy nghĩ kỹ về việc mình sắp làm, anh kéo tay Liam, kéo người kia lại gần mình hơn. "Nhắm mắt lại. Bây giờ. Thay vào đó hãy tập trung vào điều này." Aki mím môi vào nơi mà anh hy vọng là má của Liam.

Đúng lúc đó, đầu con búp bê quay về phía họ và một tiếng thét dựng tóc gáy vang lên phía trên.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,654
Điểm cảm xúc
5,161
Điểm
113
Chương 96: Công viên giải trí (4)
Editor: trucxinh0505

Aki rất vui khi nhìn thấy ánh sáng cuối ngôi nhà ma ám, có vẻ như không phải anh là người duy nhất xét theo khuôn mặt cứng đờ sợ hãi của người kia. Để xoa dịu thần kinh, anh hít một hơi thật sâu rồi nhận ra rằng mình vẫn đang nắm tay Liam.

...anh ta có thể không để nó đi được không?

Than ôi, họ đang ở bên ngoài và điều duy nhất anh có thể làm là nhìn chằm chằm vào bàn tay họ đan vào nhau. Khóe mắt anh thấy Liam cũng đang nhìn chằm chằm vào nó. Họ bắt gặp ánh mắt của nhau, mỉm cười ngượng nghịu khi họ từ từ dang tay và tách tay ra.

“Tôi sẽ mua một ít kem,” Rina đột ngột nói khi dậm chân đi về phía quầy kem.

“Cô ấy không thể cầm được tất cả. Tớ đi giúp cô ấy,” Liam nói với Aki, đi theo phía sau Rina.

Grace và Anna đề cập điều gì đó về việc đi vệ sinh, để lại mình Aki ngồi ủ rũ. Họ cùng ngồi trên một chiếc ghế dài gần đó với khoảng cách rộng rãi giữa họ.

“Thật đáng sợ,” Aki nói.

"Đúng."

"Nhưng nó là niềm vui!"

"Đúng."

Aki úp mặt vào trong. Anh đã sai lầm khi cố gắng bắt chuyện với một anh chàng chưa nói quá năm từ kể từ khi họ bước vào công viên. Không còn gì để làm, anh chỉ lặng lẽ nhìn Noah.

Noah trông như bước ra từ truyện tranh Nhật Bản với mái tóc đen hơi dài, rẽ ngôi gần như che mất đôi mắt. Anh ấy là kiểu con trai xinh đẹp và ánh mắt đượm buồn đã làm tăng thêm sức hút của anh ấy.

Anh chưa bao giờ biết rằng những người bí ẩn lại là mẫu người như Rina.

"Bạn có ổn không?" Aki hỏi khi nhận thấy anh chàng kia hơi đỏ mặt.

Noah nhìn lên như thể kinh hoàng vì Aki lại nói chuyện với mình. “Tôi ổn mà.”

Aki nheo mắt lại. Anh chàng này… anh ta đã làm điều gì đó không đúng đắn với em gái mình khi họ ở trong ngôi nhà ma ám thì phải?! Anh nhướng mày khi nhận thấy Noah đang ngồi thẳng và trang trọng bên cạnh mình. Aki bật ra một tiếng cười khúc khích. “Bạn không cần phải quá cứng nhắc khi ở cạnh tôi.”

Chàng trai cúi đầu, vẫn không nhìn vào mắt Aki. “Nhưng anh là anh trai của Rina.”

Aki nheo mắt lại một lần nữa, xem xét kỹ lưỡng Noah từ đầu đến chân rồi nói, “Ừ. Vì thế?" Anh cắn môi. “Có lẽ anh là bạn trai của Rina?” Anh nói ra chỉ để trêu chọc đối phương nhưng không ngờ phản ứng của anh ta lại khác.

Noah đỏ mặt, gần như ngã xuống ghế khi lắc đầu và vẫy tay trước mặt anh. "KHÔNG! Ý tôi là không." Rồi bằng một giọng thậm chí còn trầm tĩnh hơn, anh ta nói thêm, “Tôi thậm chí còn không nghĩ cô ấy thích tôi.”

‘Ô hô.’ Aki cố nhịn cười nhếch mép đe dọa sẽ xuất hiện trên miệng mình, điều này thật thú vị. "Ý bạn là như thế nào?"

Noah không trả lời mà vẫn nhìn xuống đất khiến Aki cảm thấy thật tệ khi trêu chọc anh ta. Thế nên anh nói, “Nào, bạn có thể kể cho tôi nghe. Có lẽ nếu tôi đủ thích bạn, tôi có thể giúp bạn với em gái tôi. Điều này thì không cần phải nói, nhưng tôi sẽ giữ bí mật cuộc trò chuyện của chúng ta với con bé.”

Điều đó khiến Noah ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào Aki. “Thật sao?”

Ánh mắt vô vọng của anh chàng kia khiến tim Aki thắt lại. Anh hiểu cái nhìn đó hơn ai hết. Bằng cách nào đó anh đã cảm nhận được tình bạn thân thiết với người này.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,654
Điểm cảm xúc
5,161
Điểm
113
Chương 97: Công viên giải trí (5)
Editor: trucxinh0505

Aki gật đầu thay cho câu trả lời “Cô ấy có biết không?”

Noah thư giãn một chút, thở ra một hơi dài. “Không, cô ấy không làm vậy. Tôi dự định sẽ nói với cô ấy sau khi chúng tôi vượt qua kỳ thi tuyển sinh. Tôi không muốn cản trở việc học của cô ấy. Nhưng tôi cảm thấy gần đây cô ấy đang tránh mặt tôi.”

‘Đó là vì cậu đang tán tỉnh những cô gái khác!’ Aki nghiến răng. “Có lẽ, bạn đã làm điều gì đó khó chịu. Như là, tán tỉnh những cô gái khác chăng?

Noah nhíu mày. “Tôi không nghĩ…”

"Bạn có chắc không? Thật sự chắc chắn chứ?" Aki trừng mắt, khiến Noah nao núng.

Họ im lặng và khi Aki nghĩ rằng cuộc thảo luận của họ đã kết thúc, Noah mở miệng. “Tuy tôi không nghĩ mình có cơ hội.”

"Tại sao không? Cậu chưa--” Aki tự dừng lại. Anh có quyền gì mà hỏi một câu hỏi như vậy khi anh cũng không có đủ can đảm để làm điều đó?

Noah nở một nụ cười gượng gạo. “Tôi không ngầu bằng bạn của bạn đâu. Nhưng tôi vẫn muốn thử nói với cô ấy.”

“Dù sao thì thú nhận có ích gì?” Aki hỏi nhưng có vẻ như đó là câu hỏi dành cho chính anh hơn là dành cho Noah.

“Để cho cô ấy biết rằng tôi muốn chúng tôi hơn mức bạn bè. Để cô ấy coi tôi như một người bạn trai tiềm năng. Nếu cô ấy chấp nhận thì chúng tôi sẽ hẹn hò”. Lúc đó anh ta liếc nhìn Aki một cách cẩn thận. “Nếu cô ấy không làm vậy thì… Tôi không muốn nghĩ về điều đó và có thể thử lại?”

“Điều đó không làm bạn nản lòng sao?”

“Tôi thà nắm lấy cơ hội của mình còn hơn là sống cuộc đời mà không biết chuyện gì có thể xảy ra.”

Aki nhìn chằm chằm anh ta, để chắc chắn rằng anh ta vẫn đang nói chuyện với cùng một người chứ không phải một ông già nhăn nheo nào đó. “Điều gì sẽ xảy ra nếu nó hủy hoại tình bạn của bạn?”

“Tất nhiên là có cả điều đó nữa, nếu cô ấy thực sự không muốn ở bên tôi, tôi sẽ lùi lại và chấp nhận. Sẽ khó khăn nhưng ít nhất tôi sẽ không phải hối tiếc.”

“Bạn đã thực sự nghĩ về điều này rồi phải không?” Aki không khỏi há hốc mồm nhìn người trước mặt. Cứ như thể trong cuộc trò chuyện của họ, Noah đã thay đổi ngay trước mắt anh. Anh cảm thấy vô cùng tự hào về chàng trai này và không thể không ủng hộ anh ta.

Anh cảm thấy thật buồn cười khi nói về những điều như thế này, gần giống như đang xin lời khuyên từ một người trẻ hơn mình. Noah trưởng thành hơn Aki rất nhiều khi nói đến những chuyện như thế này.

Đồng thời, anh cảm thấy ghen tị. Bởi vì anh chàng này có một thứ mà anh không có: Lòng dũng cảm. Noah can đảm hơn Aki nhiều.

Trước đây, anh không muốn làm xáo trộn tình bạn giữa anh và Zy. Bây giờ, anh tự hỏi liệu đó có phải là điều anh thực sự sợ hay đó là sự từ chối. Anh không thể tự mình nói ra những gì anh cảm thấy và anh hối hận vì điều đó.

Nhưng bây giờ thì sao?

“Họ về trễ kinh khủng,” Aki nói.

Lúc đó Noah đã tỉnh táo. "Họ đang ở đây."

Anh nhanh chóng xì hơi khi thấy Rina trò chuyện vui vẻ với Liam. Aki hiểu anh đang cảm thấy gì.

Ánh mắt Rina liếc từ Aki sang Noah rồi quay lại như muốn hỏi chuyện gì đã xảy ra khi cô ấy đi vắng. Aki muốn chọc tức em gái mình bằng cách nhếch mép cười với cô ấy, vỗ vai Noah và thì thầm. "Chúc may mắn. Tôi đang cổ vũ cho bạn. Ồ, và chúng không phải là một món đồ.”

Aki đứng dậy và lấy kem từ tay Liam.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,654
Điểm cảm xúc
5,161
Điểm
113
Chương 98: Ở lại qua đêm (1)
Editor: trucxinh0505

“Chúng ta đi thôi,” Aki nói với Rina. Bạn bè của cô đã đi trước họ và Aki cũng muốn về nhà.

Rina trừng mắt nhìn anh như thể anh vừa nói điều ngu ngốc nhất trên đời. Phải thừa nhận rằng trong tâm cô đang tồn cáu kỉnh kể từ khi nhìn thấy anh trai mình nói chuyện với Noah. Aki không tiết lộ những gì họ đã nói với nhau, mặc dù cô đã đe dọa sẽ không nói cho anh biết những gì cô ấy đã nói với Liam càng khiến cô tức giận hơn. “Anh có thể về nhà, anh biết đấy. Nhà chúng ta chỉ cách đây hai dãy nhà mà thôi.”

“Ngày mai Liam có lớp.”

“Anh lên lớp lúc mấy giờ vậy?” Rina hỏi Liam.

Người kia nghiêng đầu sang một bên khi đang suy nghĩ, nói. "Vào buổi chiều."

“Có rất nhiều thời gian đấy, bây giờ anh có thể về nhà của chúng em. Nếu anh qua đêm ở đó, em có thể cho anh xem ảnh hồi bé của Aki ”.

Trông Liam như thể được tặng một món quà vậy. "Được rồi."

Aki chỉ có thể thở dài khi nhìn hai người họ. Liam và Rina nói chuyện với nhau trên đường về nhà, Aki làm người nghe. Khi Aki cảm thấy có ai chạm nhẹ vào tay mình. Anh nuốt nước bọt, tinh tế liếc nhìn khoảng không giữa anh và Liam. Mỗi lần tay họ chạm nhau, tay Liam lại nán lại một chút, vuốt ve ngón út của Aki. Cảm giác nhẹ nhàng lướt qua làn da khiến tim anh đập rộn ràng.

Rina cố gắng mời Aki vào cuộc trò chuyện của họ nhưng tâm trí anh cứ quay về bàn tay của họ ở gần như không có chạm vào nhau. Aki sẽ cố ý đưa tay mình lại gần tay Liam, làm điều tương tự và cầu nguyện rằng họ vẫn chưa đến nhà mình.

Nhưng rất nhanh họ đã về đến nhà rồi, Aki hơi rũ vai, có chút cảm giác tội lỗi khi nhìn thấy đã đứng trước cửa nhà bố mẹ mình. Tâm trạng của anh phấn chấn hơn khi anh nhìn sang bên cạnh thấy được sự thất vọng tương tự hiện rõ trên khuôn mặt Liam. Anh va vào vai Liam để kìm nén nụ cười toe toét, "Đi thôi?"

Cha mẹ anh rất ngạc nhiên khi thấy Aki về nhưng họ còn ngạc nhiên hơn khi gặp Liam. Đặc biệt, mẹ anh rất yêu mến bạn cùng phòng của anh. Trước khi Aki biết điều đó, họ đã gắn bó với nhau nhờ công thức làm thạch cà phê.

Sau bữa tối, ba người chạy đến phòng Aki, Rina đang cầm cuốn album ảnh cũ của họ.

Aki lo lắng nhìn nó. “Em thực sự làm việc đó à?”

Rina không quan tâm đến anh, ngồi khoanh chân trên sàn và cười khúc khích trước bức ảnh đầu tiên mà cô nhìn thấy. “Nhìn nè, Liam! Đây là bức ảnh Aki khỏa thân khi anh ấy chơi đùa dưới mưa!” Cô vừa nói vừa chỉ một bức ảnh cho Liam bên cạnh.

"Này!" Aki cố giật lấy cuốn album nhưng tay anh bị cả hai đập mạnh như thể đang đuổi côn trùng.

Cau có, anh bỏ lại hai người đang tận hưởng quá khứ đen tối của mình mà đi thẳng ra cửa đứng ngoài ban công. Gió đêm phả vào mặt làm anh dễ chịu, anh đang tận hưởng cảm giác đó khi nhìn thấy mọi người di chuyển vào trong ngôi nhà đối diện với ngôi nhà của họ.

“Anh tưởng bố mẹ Zy đã đi nghỉ?” Anh nghiên đầu qua vai hỏi.

Rina không ngẩng đầu lên khi trả lời. “Họ đã quay lại ngày hôm qua… Em nghĩ thế.”

“Đó là nhà của Zy à?” Liam hỏi.

"Đúng rồi. Ồ! Đây là sinh nhật đầu tiên của Aki! Anh ấy thật dễ thương phải không? Em tự hỏi chuyện gì đã xảy ra với anh ấy." Rina cười khúc khích khiến Aki quay ngoắt lại trước nhận xét của cô.

“Em im đi và đi ngủ đi,” Anh định dùng giọng sắc bén nhưng lại thấy bản thân đang mỉm cười với em gái mình.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,654
Điểm cảm xúc
5,161
Điểm
113
Chương 99: Ở lại qua đêm (2)
Editor: trucxinh0505

“Cậu có ổn với quần áo của tớ không?” Aki hỏi, nhìn thấy Liam trong bộ đồng phục thể dục cấp ba cũ của mình, mặc dù nó hơi ngắn đối với anh ấy, nhưng trông anh ấy có vẻ vụng về và dễ thương.

Liam ậm ừ đáp lại khi họ nằm cạnh nhau trên sàn.

Liam ở trong phòng Aki, mặc quần áo của anh, đó là cảnh tượng Aki chưa bao giờ nghĩ mình sẽ nhìn thấy, ngay cả khi anh phải căng mắt ra một chút do căn phòng tối tăm thì nỗ lực đó cũng đáng giá. Ôi, những niềm vui nho nhỏ của cuộc sống.

“Ngủ trên sàn có ổn không?” Aki hỏi.

"Tớ ổn. Cậu nên ngủ trên giường của mình.”

Giường của Aki quá nhỏ đối với cả hai người, đó là lý do tại sao anh quyết định ngủ trên sàn cùng với Liam.

“Không, tớ cảm thấy không thoải mái hơn khách, hơn nữa, đây chính là cách tớ tưởng tượng về trại hè,” Aki cười toe toét nói.

“Tưởng tượng à? Cậu chưa bao giờ đến đó à?” Liam quay đầu về phía Aki.

"KHÔNG. Zy và tớ dành cả mùa hè đi loanh quanh trong nhà. Khi gặp Drew, chúng tớ thường đi đến cửa hàng của cậu ấy. Tớ không tích cực lắm sinh hoạt ở trường.” Aki vặn người đối mặt với Liam. "Còn cậu thì sao? Cậu đã trải nghiệm trại hè chưa?”

Liam nở một nụ cười với Aki. “Có, lúc học cấp hai, hồi đó, câu lạc bộ bóng rổ hàng năm đều đi trại hè.

“Cậu ở câu lạc bộ bóng rổ à? Cho đến khi nào? Trung học phổ thông sao?"

Anh chàng kia mím môi, mắt nhìn thẳng lên trần nhà, dùng cánh tay làm gối. "KHÔNG. Tớ đã chuyển sang câu lạc bộ nghệ thuật.”

Aki lắp bắp. "Câu lạc bộ nghệ thuật?! Đó… là một bước nhảy vọt lớn từ một câu lạc bộ thể thao.”

“Tớ bắt đầu có hứng thú với hội họa. Và-- và tớ được ai đó mời.”

Aki cắn môi, lặng lẽ cân nhắc xem có nên hỏi người đó là ai không. Anh không biết liệu mình có muốn biết ai đã mời Liam hay không vì linh cảm mách bảo rằng anh sẽ không thích câu trả lời đó.

Liam tiếp tục, không nhận ra sự bối rối của Aki.

“Bạn gái hồi đó đã mời tớ.”

“…Ồ,” Aki thì thầm. Giọng anh có vẻ trầm hơn ngay cả khi họ đang nói chuyện bằng những tiếng thì thầm nhẹ nhàng. "Chuyện gì đã xảy ra thế?"

Liam liếc nhanh qua anh hỏi. "Là câu lạc bộ? Hay chuyện chúng tớ?”

Aki giơ một vai lên trả lời "Cả hai?"

“Tớ rất thích vẽ tranh. Tôi thích nó hơn khi làm việc này cùng cô ấy. Cậu có nhớ bức tranh về một ngọn đồi trong căn hộ của chúng ta không? Đó là bức tranh đầu tiên của tớ với cô ấy, nơi đó là chỗ chúng tớ yêu thích nhất vẽ tranh.”

Aki ghi nhớ điều này rõ ràng, đó là một trong những nơi anh ấy yêu thích nhất, nơi anh muốn nhìn thấy nhất khi họ đến thăm bà của Liam, nhưng bây giờ, anh nghĩ mình nên thay đổi sở thích đó thôi.

“Sau đó tớ tham gia một cuộc thi và dùng nó cho cuộc thi đó. Tớ rất phấn khích vì đó là cuộc thi phi thể thao đầu tiên tớ tham gia, và tớ đã thắng, có điều hạng ba thôi.”

"Nhưng?" Aki có thể thề rằng anh đã nghe thấy chữ 'nhưng' không được nói ra trong câu nói đó.

“Nhưng cô ấy nói rằng tớ không đủ tốt.”

"Đó không phải sự thật!" Aki đưa tay lên miệng, rồi với giọng nhẹ nhàng hơn, anh lặp lại lời nói của mình. Anh nói thêm với giọng đầy hy vọng, "Cậu đã bỏ rơi cô ấy là vì điều đó à?"


-------------------------------------------------- ---------------

Lời tác giả: Một chút về quá khứ của Liam.

Tôi hy vọng bạn thích các chương trong tuần này. Chúc bạn một ngày cuối tuần tuyệt vời và một lần nữa cảm ơn bạn đã đọc!
 
Top