[Đam mỹ] [Truyện Hoàn] Bạn cùng phòng của thần tượng học đường - Emery Li
- Tham gia
- 14/4/19
- Bài viết
- 14,915
- Điểm cảm xúc
- 5,656
- Điểm
- 113
Chương 70: Buổi sáng hôm sau
Editor: trucxinh0505
06:00
Aki nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại của mình. Có ai thức dậy sớm vào ngày rảnh rỗi của mình chứ nhỉ? Hôm nay anh không có lớp học cũng không có ca làm việc, anh sẵn sàng dành thời gian còn lại trong ngày trên giường.
Anh lăn người nằm sấp, quyết tâm ngủ thêm chút nữa. Đêm qua thật tốt. Thậm chí tuyệt vời. Tất cả họ đều đã có khoảng thời gian vui vẻ trò chuyện trong bữa tối và chơi trò chơi cùng nhau. Sau đó, Zy và Drew thưởng thức bộ phim trong khi Aki thích nói chuyện với Liam. Anh hy vọng bạn cùng phòng của mình cũng cảm thấy như vậy.
Hai người họ dành phần còn lại của bộ phim để nói về những điều ngẫu nhiên, để mọi thứ chìm vào tiếng ồn xung quanh. Liam không còn sợ hãi sau khi họ xem xong.
Aki vươn vai ôm lấy một chiếc gối. 'Đêm qua thực sự rất tuyệt.' Nó giống như một giấc mơ đẹp mà bạn muốn tiếp tục ngay cả đã thức dậy.
Ngoại trừ việc Aki đang đuổi theo giấc ngủ của mình, muốn tiếp tục giấc mơ đó vì ai biết được anh sẽ tìm thấy điều gì ở đời thực. Điều gì sẽ xảy ra nếu thay vì một giấc mơ, anh lại gặp phải một cơn ác mộng chứ? Thay vì mỉm cười, anh sẽ thức dậy với một vẻ mặt cau có, với đôi lông mày nhíu chặt lại.
Anh lại lăn. Tại sao anh lại nghĩ về bạn cùng phòng của mình chứ? Tại sao nó lại làm phiền anh? Tại sao anh lại bị ảnh hưởng? Nó như thể…
'KHÔNG. Dừng lại. Bạn sẽ không. Đừng nói điều đó. Đừng quên điều gì đã xảy ra vào lần cuối cùng bạn cảm thấy như vậy. Hãy dành nỗi đau cho riêng mình thôi, làm ơn đi.'
Rên rỉ một tiếng, anh đẩy mình đứng dậy. Dường như giấc ngủ không đến thăm anh lần thứ hai, anh bước xuống giường đi vào bếp.
Khi đi vòng qua phòng bên, anh nhìn thấy Drew và Zy đang ngủ, đầu họ chụm vào nhau, rất có thể là đang âu yếm nhau. Cả hai chọn ngủ ở phòng khách vì tiếp tục xem thêm phim anh ấy chọn trước đó. Liam xin lỗi khi xem một bộ phim kinh dị khác sắp ra mắt. Aki cũng làm như vậy. Ngoài việc không có tâm trạng trở thành bánh xe thứ ba được tôn vinh, những lo lắng suốt cả ngày đã làm hao mòn năng lượng của anh.
Bây giờ, nhìn thấy hai người như thế này, Aki không biết phải làm gì. Liệu anh có nên tiếp tục và giả vờ như không để ý không? Nếu làm vậy liệu anh có cảm thấy nỗi đau như cũ không? Anh đã nhìn thấy họ cùng nhau tối qua và cả hai không thực sự tinh tế trong cách họ nhìn và chạm vào nhau. Không phải trắng trợn PDA nhưng bất kỳ người ngoài nào nhìn thấy cũng sẽ biết về mối quan hệ của họ.
Tối qua Aki ổn. Liam là một sự xao lãng hữu ích đối với những đường nhăn lo lắng và đôi môi trễ xuống. Nhưng bây giờ, đối mặt với tất cả những điều này một mình, trong buổi sáng yên tĩnh này, liệu anh có ổn không? “Nhìn thấy rồi à? Đây là những gì tớ đã nói, và cậu đang ở đây, đang cố gắng tạo ra một hố đen khác để chui vào khi cậu vừa mới bò ra khỏi hố đầu tiên.”
Anh bắt đầu quen với việc coi hai người họ là một cặp. Tuy anh không thể không cảm thấy khó xử khi ở gần họ. Như thể anh đang bước đi trên ranh giới mong manh giữa việc tiếp tục tiến lên và sự tan nát cõi lòng. Anh bị mắc kẹt giữa những cảm xúc của mình và không biết phải làm gì với chúng.
'Mình thực sự nên ép bản thân ngủ ngay cả khi sau đó mình bị đau đầu.' Anh có thể giải quyết được cơn đau đầu đó hơn cơn đau đầu mà anh đang trải qua lúc này.
Anh cân nhắc việc nên trở về phòng và ngủ. Khi quay gót, anh nhận thấy cửa phòng chứa đồ đang mở. Aki nuốt khan. Họ có một luật bất thành văn là không bao giờ đặt chân vào phòng chứa đồ. Nó không bao giờ được mở và anh không bao giờ lại hỏi về nó. Có vẻ như Liam chưa sẵn sàng để kể những gì để bên trong phòng. Aki nghĩ anh sẽ đợi cho đến khi Liam tin tưởng để anh biết bên trong có gì.
Tuy nhiên, nó như một trái cấm đầy cám dỗ, cánh cửa phòng chứa đồ đang được mở.
06:00
Aki nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại của mình. Có ai thức dậy sớm vào ngày rảnh rỗi của mình chứ nhỉ? Hôm nay anh không có lớp học cũng không có ca làm việc, anh sẵn sàng dành thời gian còn lại trong ngày trên giường.
Anh lăn người nằm sấp, quyết tâm ngủ thêm chút nữa. Đêm qua thật tốt. Thậm chí tuyệt vời. Tất cả họ đều đã có khoảng thời gian vui vẻ trò chuyện trong bữa tối và chơi trò chơi cùng nhau. Sau đó, Zy và Drew thưởng thức bộ phim trong khi Aki thích nói chuyện với Liam. Anh hy vọng bạn cùng phòng của mình cũng cảm thấy như vậy.
Hai người họ dành phần còn lại của bộ phim để nói về những điều ngẫu nhiên, để mọi thứ chìm vào tiếng ồn xung quanh. Liam không còn sợ hãi sau khi họ xem xong.
Aki vươn vai ôm lấy một chiếc gối. 'Đêm qua thực sự rất tuyệt.' Nó giống như một giấc mơ đẹp mà bạn muốn tiếp tục ngay cả đã thức dậy.
Ngoại trừ việc Aki đang đuổi theo giấc ngủ của mình, muốn tiếp tục giấc mơ đó vì ai biết được anh sẽ tìm thấy điều gì ở đời thực. Điều gì sẽ xảy ra nếu thay vì một giấc mơ, anh lại gặp phải một cơn ác mộng chứ? Thay vì mỉm cười, anh sẽ thức dậy với một vẻ mặt cau có, với đôi lông mày nhíu chặt lại.
Anh lại lăn. Tại sao anh lại nghĩ về bạn cùng phòng của mình chứ? Tại sao nó lại làm phiền anh? Tại sao anh lại bị ảnh hưởng? Nó như thể…
'KHÔNG. Dừng lại. Bạn sẽ không. Đừng nói điều đó. Đừng quên điều gì đã xảy ra vào lần cuối cùng bạn cảm thấy như vậy. Hãy dành nỗi đau cho riêng mình thôi, làm ơn đi.'
Rên rỉ một tiếng, anh đẩy mình đứng dậy. Dường như giấc ngủ không đến thăm anh lần thứ hai, anh bước xuống giường đi vào bếp.
Khi đi vòng qua phòng bên, anh nhìn thấy Drew và Zy đang ngủ, đầu họ chụm vào nhau, rất có thể là đang âu yếm nhau. Cả hai chọn ngủ ở phòng khách vì tiếp tục xem thêm phim anh ấy chọn trước đó. Liam xin lỗi khi xem một bộ phim kinh dị khác sắp ra mắt. Aki cũng làm như vậy. Ngoài việc không có tâm trạng trở thành bánh xe thứ ba được tôn vinh, những lo lắng suốt cả ngày đã làm hao mòn năng lượng của anh.
Bây giờ, nhìn thấy hai người như thế này, Aki không biết phải làm gì. Liệu anh có nên tiếp tục và giả vờ như không để ý không? Nếu làm vậy liệu anh có cảm thấy nỗi đau như cũ không? Anh đã nhìn thấy họ cùng nhau tối qua và cả hai không thực sự tinh tế trong cách họ nhìn và chạm vào nhau. Không phải trắng trợn PDA nhưng bất kỳ người ngoài nào nhìn thấy cũng sẽ biết về mối quan hệ của họ.
Tối qua Aki ổn. Liam là một sự xao lãng hữu ích đối với những đường nhăn lo lắng và đôi môi trễ xuống. Nhưng bây giờ, đối mặt với tất cả những điều này một mình, trong buổi sáng yên tĩnh này, liệu anh có ổn không? “Nhìn thấy rồi à? Đây là những gì tớ đã nói, và cậu đang ở đây, đang cố gắng tạo ra một hố đen khác để chui vào khi cậu vừa mới bò ra khỏi hố đầu tiên.”
Anh bắt đầu quen với việc coi hai người họ là một cặp. Tuy anh không thể không cảm thấy khó xử khi ở gần họ. Như thể anh đang bước đi trên ranh giới mong manh giữa việc tiếp tục tiến lên và sự tan nát cõi lòng. Anh bị mắc kẹt giữa những cảm xúc của mình và không biết phải làm gì với chúng.
'Mình thực sự nên ép bản thân ngủ ngay cả khi sau đó mình bị đau đầu.' Anh có thể giải quyết được cơn đau đầu đó hơn cơn đau đầu mà anh đang trải qua lúc này.
Anh cân nhắc việc nên trở về phòng và ngủ. Khi quay gót, anh nhận thấy cửa phòng chứa đồ đang mở. Aki nuốt khan. Họ có một luật bất thành văn là không bao giờ đặt chân vào phòng chứa đồ. Nó không bao giờ được mở và anh không bao giờ lại hỏi về nó. Có vẻ như Liam chưa sẵn sàng để kể những gì để bên trong phòng. Aki nghĩ anh sẽ đợi cho đến khi Liam tin tưởng để anh biết bên trong có gì.
Tuy nhiên, nó như một trái cấm đầy cám dỗ, cánh cửa phòng chứa đồ đang được mở.