[Đam mỹ] [Truyện Hoàn] Bạn cùng phòng của thần tượng học đường - Emery Li
- Tham gia
- 14/4/19
- Bài viết
- 14,909
- Điểm cảm xúc
- 5,647
- Điểm
- 113
Chương 60: Công chúa nhỏ (3)
Editor: trucxinh0505
"Nếu điều đó giúp bạn cảm thấy dễ chịu hơn thì mọi người trong quán cà phê này đều đã phải đối mặt với một trong những tính khí nóng nảy của cô ấy. Cô ấy thường làm rất nhiều những điều như thế. Thông thường, cô ấy sẽ trông giống như một người bế tắc, không coi bạn là bạn." Nhận yêu cầu của cô ấy cho đến khi bạn bỏ cuộc và giao cho Liam," Nói đến đây, cô vẫy ngón tay trước mặt Aki, "Cô ấy sẽ hành động ngọt ngào, xinh xắn và đáng yêu. Đối với mọi thứ mà Liam giới thiệu cô ấy đều ổn. Và à, kiểu như chúng ta có thể loại bỏ một khách hàng kén chọn phải không? Cô ấy đang trả tiền và là khách hàng thường xuyên..." Alex gần như không nói nên lời nên Aki phải nghiêng người một chút. "...mặc dù tôi ước gì mọi người sẽ không nghĩ rằng việc trở thành khách hàng thường xuyên, coi nơi này là của họ, nhân viên nơi này như người hầu của mình, bạn hiểu tôi đang nói gì không?"
Aki gật đầu. Một số người hành động như thể họ sở hữu tất cả mọi người và những người khác phải đáp ứng mọi ý tưởng bất chợt của họ. Anh đã phải học nó một cách khó khăn.
"Vậy tại sao cô ấy lại tiếp tục quay lại đây?" Anh hỏi.
"Liam." Alex nhún vai như thể đó là câu trả lời duy nhất cho câu hỏi của anh và có lẽ là như vậy.
“Có lẽ tôi không may mắn khi rơi vào tâm trạng của cô ấy,” Aki nói.
Alex lại nhăn mặt. "Không. Tôi không nghĩ vậy. Cô ấy nhắm đến bạn vì Liam đích thân dạy bạn. Giống như cô ấy có lãnh thổ hay gì đó. Nhưng dù sao," Cô ấy lại cười toe toét, "Hãy uống nước và nghỉ ngơi đi."
Trong lúc vội vàng cầm chiếc cốc và nghỉ ngơi đã chờ đợi từ lâu, Aki va chân vào một góc và suýt ngã xuống, chân anh khập khiễng vì thiếu sức lực. Anh ngạc nhiên đến mức vẫn mở to mắt nhìn Alex trước mặt.
Sẵn sàng chấp nhận ôm lấy sàn nhà lạnh lẽo, thay vào đó, tầm nhìn của anh lại hướng lên trên. Anh muộn màng nhận ra mình đang được nâng lên. Với một cử động hơi điên cuồng, anh vặn vẹo cơ thể và cảm thấy khó thực hiện được với hai cánh tay vòng quanh eo và cánh tay bị kéo lên. Aki đỏ bừng mặt và anh có thể cảm thấy nó lan lên tai và cổ mình.
"Trời ạ. Cậu ổn chứ?" Liam hỏi sát vào tai Aki. Anh giữ Aki nhưng không buông ra ngay khi Aki đã đứng thẳng lên rồi.
"Tớ ổn!" Aki nhăn mặt trước giọng nói the thé của anh. "Tớ-- đầu gối của tớ tê cứng trong giây lát, nhưng giờ ổn rồi."
"Cậu có chắc không đó?" Liam nhìn anh từ đầu đến chân, kiểm tra xem có điều gì không ổn hay không.
Aki gật đầu, hơi háo hức muốn thoát khỏi Liam.
Những lời Alex nói về Công chúa nhỏ và phản ứng của cô với Liam vẫn còn in sâu trong tâm trí anh.
Nhưng Liam lại có ý khác khi kéo Aki lại gần hơn. Đó là một chuyển động tinh tế mà có lẽ người khác không thể nhận ra nhưng Aki vẫn cảm thấy sự kéo nhẹ đó. Có lẽ nó nhằm mục đích trấn an nhưng nó lại mang đến cho Aki nhiều cảm xúc khác nhau. Anh kinh hoàng, xấu hổ và sợ ai đó hoặc bất kỳ ai trong số ít khách hàng này có thể nhìn thấy những gì đã xảy ra và sẽ hóa thành Công chúa nhỏ tiếp theo.
Tuy nhiên, một phần nhỏ trong anh lại thích thú với sự ấm áp đó, sự đảm bảo đó, sự quan tâm đó, điều mà trước đây anh chưa bao giờ có được. Được thôi, có lẽ phần đó cũng không hề nhỏ, phần đó bắt đầu khiến anh cảm thấy hoảng sợ.
"Nếu điều đó giúp bạn cảm thấy dễ chịu hơn thì mọi người trong quán cà phê này đều đã phải đối mặt với một trong những tính khí nóng nảy của cô ấy. Cô ấy thường làm rất nhiều những điều như thế. Thông thường, cô ấy sẽ trông giống như một người bế tắc, không coi bạn là bạn." Nhận yêu cầu của cô ấy cho đến khi bạn bỏ cuộc và giao cho Liam," Nói đến đây, cô vẫy ngón tay trước mặt Aki, "Cô ấy sẽ hành động ngọt ngào, xinh xắn và đáng yêu. Đối với mọi thứ mà Liam giới thiệu cô ấy đều ổn. Và à, kiểu như chúng ta có thể loại bỏ một khách hàng kén chọn phải không? Cô ấy đang trả tiền và là khách hàng thường xuyên..." Alex gần như không nói nên lời nên Aki phải nghiêng người một chút. "...mặc dù tôi ước gì mọi người sẽ không nghĩ rằng việc trở thành khách hàng thường xuyên, coi nơi này là của họ, nhân viên nơi này như người hầu của mình, bạn hiểu tôi đang nói gì không?"
Aki gật đầu. Một số người hành động như thể họ sở hữu tất cả mọi người và những người khác phải đáp ứng mọi ý tưởng bất chợt của họ. Anh đã phải học nó một cách khó khăn.
"Vậy tại sao cô ấy lại tiếp tục quay lại đây?" Anh hỏi.
"Liam." Alex nhún vai như thể đó là câu trả lời duy nhất cho câu hỏi của anh và có lẽ là như vậy.
“Có lẽ tôi không may mắn khi rơi vào tâm trạng của cô ấy,” Aki nói.
Alex lại nhăn mặt. "Không. Tôi không nghĩ vậy. Cô ấy nhắm đến bạn vì Liam đích thân dạy bạn. Giống như cô ấy có lãnh thổ hay gì đó. Nhưng dù sao," Cô ấy lại cười toe toét, "Hãy uống nước và nghỉ ngơi đi."
Trong lúc vội vàng cầm chiếc cốc và nghỉ ngơi đã chờ đợi từ lâu, Aki va chân vào một góc và suýt ngã xuống, chân anh khập khiễng vì thiếu sức lực. Anh ngạc nhiên đến mức vẫn mở to mắt nhìn Alex trước mặt.
Sẵn sàng chấp nhận ôm lấy sàn nhà lạnh lẽo, thay vào đó, tầm nhìn của anh lại hướng lên trên. Anh muộn màng nhận ra mình đang được nâng lên. Với một cử động hơi điên cuồng, anh vặn vẹo cơ thể và cảm thấy khó thực hiện được với hai cánh tay vòng quanh eo và cánh tay bị kéo lên. Aki đỏ bừng mặt và anh có thể cảm thấy nó lan lên tai và cổ mình.
"Trời ạ. Cậu ổn chứ?" Liam hỏi sát vào tai Aki. Anh giữ Aki nhưng không buông ra ngay khi Aki đã đứng thẳng lên rồi.
"Tớ ổn!" Aki nhăn mặt trước giọng nói the thé của anh. "Tớ-- đầu gối của tớ tê cứng trong giây lát, nhưng giờ ổn rồi."
"Cậu có chắc không đó?" Liam nhìn anh từ đầu đến chân, kiểm tra xem có điều gì không ổn hay không.
Aki gật đầu, hơi háo hức muốn thoát khỏi Liam.
Những lời Alex nói về Công chúa nhỏ và phản ứng của cô với Liam vẫn còn in sâu trong tâm trí anh.
Nhưng Liam lại có ý khác khi kéo Aki lại gần hơn. Đó là một chuyển động tinh tế mà có lẽ người khác không thể nhận ra nhưng Aki vẫn cảm thấy sự kéo nhẹ đó. Có lẽ nó nhằm mục đích trấn an nhưng nó lại mang đến cho Aki nhiều cảm xúc khác nhau. Anh kinh hoàng, xấu hổ và sợ ai đó hoặc bất kỳ ai trong số ít khách hàng này có thể nhìn thấy những gì đã xảy ra và sẽ hóa thành Công chúa nhỏ tiếp theo.
Tuy nhiên, một phần nhỏ trong anh lại thích thú với sự ấm áp đó, sự đảm bảo đó, sự quan tâm đó, điều mà trước đây anh chưa bao giờ có được. Được thôi, có lẽ phần đó cũng không hề nhỏ, phần đó bắt đầu khiến anh cảm thấy hoảng sợ.