Lượt xem của khách bị giới hạn

[Đam mỹ] Bạn cùng phòng của thần tượng học đường - Emery Li

[Đam mỹ] Bạn cùng phòng của thần tượng học đường - Emery Li

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,648
Điểm cảm xúc
5,161
Điểm
113
Chương 50: Ngày Đầu Tiên (1)
Editor: trucxinh0505

Aki hầu như không ngủ được một giây phút nào.

Hôm nay là ngày đầu tiên anh đi làm.

Anh cứ trằn trọc mãi, tâm trí quay đi quay lại về việc ngày hôm nay của anh sẽ diễn ra như thế nào. Mọi dây thần kinh và cơ bắp trong cơ thể đều căng thẳng, nói chính xác là anh không lo lắng, nhưng thực tế anh có vài phần lo lắng, trong đó một phần tư là sợ hãi và một nửa là phấn khích.

Anh cũng sợ. Trong đầu anh, mọi thứ đều không ổn. Lỡ đơn đặt hàng sai, đĩa bị rơi, khách hàng giận dữ là một trong những điều có thể xảy ra trong ca làm việc của anh. Anh có thể vấp ngã, trượt chân, lóng ngóng và oằn mình. Anh sẽ là trò đùa trong ngày của mọi người.

Nhưng tất cả những điều đang diễn ra trong đầu đó, có một điều chắc chắn đúng -- Liam sẽ không ở đó để chứng kiến Aki mắc hết lỗi này đến lỗi khác.

Anh muốn chắc chắn, kiểm tra lần hai, lần ba với Mia xem hôm nay Liam có ca trực hay không.

Cô ấy nói với anh là Liam nghỉ việc. Như vậy, ít nhất Liam sẽ không chứng kiến thêm một tai nạn bất hạnh nào khác của mình. Bạn của anh đã phải trở thành khán giả bất đắc dĩ trước những trò hề của Aki nhiều lần hơn Aki mong muốn. Liam có thể nói rằng điều đó ổn với anh ấy nhưng với Aki thì không. Anh không muốn hình ảnh bản thân thảm hại ăn sâu vào đầu Liam. Aki muốn tỏ ra ngầu trước mặt bạn cùng phòng của mình, thậm chí ít nhất là một lần.

Anh cứ trằn trọc trên giường cho đến khi không thể chịu đựng được nữa và đá chăn ra xa.

Aki bước về phía cửa và nhận thấy động tỉnh trong bếp. Liam đã tỉnh. Anh ấy đang làm một bữa ăn ngon nữa. Ai, bạn gái của anh ấy thật may mắn.

Nhưng một lần nữa, Aki cũng thật may mắn. Ngày nào anh cũng được ăn đồ ăn tự làm của Liam. Anh cắn chặt khóe môi trước khi nó nhếch lên hoàn toàn.

Mùi thơm của thức ăn ngày càng đậm đặc khi anh đến gần nhà bếp. Liam vẫn chưa nhận ra Aki đã thức nên anh di chuyển im lặng nhất có thể.

Khó khăn lắm mới di chuyển được đến bên chiếc ghế, Liam đang tập trung nấu nướng nên không nghe thấy tiếng động lúc anh dời ghế. Aki chờ đợi xem Liam có giật mình hay không. Nhưng Liam tập trung giống như một người khác, giống như người phục vụ Liam ở quán cà phê. Người này tuy anh không quen biết nhưng hấp dẫn ánh mắt anh.

Liam quay lại và giật mình khi nhìn thấy Aki trước mặt mình.

Aki nhìn nụ cười dần hình thành trên môi người kia và anh không thể không mỉm cười đáp lại.

Bọn họ ăn trong im lặng nhưng không hề khó chịu, nếu có thì nó thật nhẹ nhàng và yên bình. Aki thường thấy bản thân có tâm trạng chán nản và nhạy cảm vào buổi sáng, như thể một âm thanh nhỏ cũng có thể làm căng thẳng thần kinh của anh. Vì thế anh thích sự im lặng hơn, sẽ tốt hơn nhiều nếu đó là sự im lặng thoải mái như thế này.

Ăn xong, Aki rửa đĩa trong khi Liam chuẩn bị lên lớp. Liam thấy Aki đang nằm dài trên ghế, mắt nhìn chằm chằm khoảng không.

“Sau này cậu có làm việc không?” Aki hỏi, sẽ không có hại gì nếu xác nhận lại một lần nữa.

"Không."

Liam chào tạm biệt rồi rời đi.

Aki không di chuyển khỏi chỗ của mình, hôm nay Aki không có tiết học.

"Hôm nay sẽ ổn thôi, mọi chuyện sẽ ổn thôi." Anh nói đi nói lại, sẵn sàng tin tưởng.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,648
Điểm cảm xúc
5,161
Điểm
113
Chương 51: Ngày Đầu Tiên (2)
Editor: trucxinh0505

Aki dành buổi sáng làm việc vặt để đầu óc không phải bận tâm đến công việc mới, phần lớn nó đã thành công. Tuy nhiên, khi anh bước xuống phố đi về phía quán cà phê, những suy nghĩ của anh lại ùa đến và đập vào đầu anh một lần nữa. Như thể đồng bộ, trái tim trong lồng ngực anh bắt đầu đập mạnh.

Anh tự hỏi tại sao bản thân lại nhận lời làm việc ở quán cà phê này, ngay lúc anh đang tự hỏi, câu trả lời liền hiện ngay trước mắt. Bởi anh yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên khi bước vào Lava Java. Nên khi Mia đề nghị cho anh một công việc, nó sẽ là một trong những điều hối tiếc lớn nhất trong cuộc đời nếu anh để nó vụt qua. Ngoài ra, mức lương cũng khá tốt, anh được biết, một nhân viên có việc gấp gia đình nên phải nghỉ phép, quán có nhiều ca, đang không đủ nhân sự, anh sẵn sàng làm thêm ca để được trả lương cao hơn.

Sau đó, một ý nghĩ chợt đến làm anh gần như ngừng bước.

Gần đây Liam quá bận. Aki biết không phải bận học vì anh không thấy cậu ấy quanh quẩn trong khuôn viên trường cùng các bạn cùng lớp cũng như không học cùng anh và Jun trong thư viện. Đôi khi Liam nhận được một cuộc gọi hoặc tin nhắn và anh ấy sẽ đi ra ngoài. Anh ấy cũng thường xuyên về muộn.

Chắc chỉ có quán cà phê thôi.

Có thể anh ấy phải làm ngày càng nhiều ca, nhưng Aki không hiểu tại sao Liam lại phải làm việc vất vả như vậy. Anh biết bạn mình đang nỗ lực tự độc lập nhưng chắc chắn đó không phải là điều duy nhất?

Đang bận suy nghĩ, Aki không nhận ra mình đã đến quán cà phê. Anh hít một hơi rồi bước vào. Anh thấy Mia đang nhấm nháp cà phê trong tủ đựng thức ăn. Cô ngước lên khi anh bước vào và cười rạng rỡ với anh ngay lập tức.

Cô đứng dậy và dẫn anh vào phòng thay đồ nam.

"Chỉ cần tìm một cái tủ, mở và cất đồ vào đó, thay đồ rồi ra ngoài khi đã sẵn sàng."

Mia nói với Aki xong rồi đóng cửa lại.

"Cô có chắc chắn không gặp ông chủ là ổn không?" Khi Mia mời anh làm việc, Aki hỏi có phải nộp giấy tờ gì không. Cô ấy nói anh đã nhận được làm việc, và nói đã báo cho ông chủ rồi. Anh hỏi cô về cuộc phỏng vấn. Cô trả lời điều đó không quan trọng, cô sẽ giới thiệu anh với ông chủ. Aki hỏi lại một lần nữa khi Mia gọi điện thoại để hỏi lịch làm việc của mình. Cô đảm bảo với anh rằng cô đã thông báo với sếp về việc thuê nhân viên mới. Vì vậy, bây giờ anh có thể bắt đầu công việc của mình tại quán cà phê.

Tuy nhiên, dù cô có trấn an anh thế nào đi nữa, anh cũng không thể rũ bỏ được sự nghi ngờ của mình.

Mia cười toe toét. "Tốt rồi."

Nó không phải là. Nhưng điều đó bây giờ chẳng còn quan trọng nữa khi anh đã ở quán cà phê báo cáo ca làm việc của mình. Anh chỉ hy vọng ông chủ của anh sẽ không phải là tên trùm khủng bố mà anh thấy ở trên TV.

Không có ai trong phòng thay đồ khi anh bước vào, điều đó thật tốt. Anh vẫn còn thời gian để tập trung lại. Anh tìm thấy một tủ đựng đồ có sẵn. Thật tốt là Mia đã bảo anh mang theo ổ khóa riêng để anh có thể khóa tủ đựng đồ của mình, đồng thời dùng bút làm đánh dấu. Anh cẩn thận lấy đồng phục ra và thay quần áo.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,648
Điểm cảm xúc
5,161
Điểm
113
Chương 52: Ngày Đầu Tiên (3)
Editor: trucxinh0505

Aki mặc một chiếc áo sơ mi màu be với lớp lót kim loại chạy dọc từ vai xuống gấu áo màu nâu. Anh đeo tạp dề, thắt lưng bên ngoài chiếc quần đen. Trong số đồng phục Mia đưa, vẫn còn một mảnh vải nhỏ trên tay anh. Anh không chắc nó là gì ngay cả khi anh lật nó lại, cố gắng hết sức để tìm ra nơi để đặt nó. Sau vài phút đoán xem công dụng của nó, anh bỏ cuộc và đi ra ngoài. Mia đang đợi anh bên ngoài phòng thay đồ.

“Trông anh thực đẹp trai trong bộ đồng phục đó!" Cô cười toe toét. "Anh sẽ được khách hàng ưa chuộng cho mà xem."

Aki đỏ mặt. "Nhưng tôi không biết phải diễn đạt thế nào - ừm, cà vạt?" Anh đưa tấm vải ra.

"Cuuute! Có phải anh dễ đỏ mặt phải không?" Mia cười khúc khích và lấy mảnh vải từ tay Aki. "Ồ, dễ thôi. Anh thấy đấy, có hai cái lỗ nhỏ ở gần giữa phải không? Bạn phải gấp nó lại và để những cái lỗ đó chồng lên nhau. Sau đó dán cái này vào cúc trên cùng áo sơ mi để trông nó giống như một chiếc cà vạt, lại không có những nút thắt phức tạp như của chiếc cà vạt. Để tôi chỉ cho anh.”

Mia bước tới, tay chuẩn bị thắt cà vạt chi Aki, cửa bị mở ra, hai người họ dừng lại và nhìn người mới đến khi cánh cửa hé lộ.

Liam dừng bước, để cánh cửa đóng sầm lại sau lưng. Khi anh nhìn chằm chằm vào hai cơ thể đang dán chặt vào nhau trước mặt mình. Anh vẫn mặc chiếc áo sơ mi trơn màu đen, quần jean xanh và đôi giày thể thao màu xám sáng nay, điều đó có nghĩa là anh đã đến đây sau giờ học. Khuôn mặt đẹp trai của Liam trở nên dữ tợn khiến Aki bối rối.

Aki mở miệng nói nhưng bị Liam nói trước.

"Cái gì--" Liam không nói hết câu mà dừng lại. Anh định thử mở miệng lại nhưng lời nói dường như không thể nói nên anh ngậm miệng lại.

Aki nghĩ ánh mắt của Liam đang hướng vào mình. Nhưng khi người kia bước về phía họ, Aki nhận ra Liam đang trừng mắt nhìn Mia. Mặt khác, Mia có vẻ bình tĩnh. Trông cô ấy như đang tận hưởng điều này bởi đôi mắt cô ấy ánh lên sự thích thú.

Cô trợn mắt và thở ra đầy bực tức. "Trời ạ! Tôi chỉ đang giúp anh ấy thắt cà vạt thôi mà. Đây," cô đưa mảnh vải về phía Liam, "Hãy tự ghim nó đi, xong rồi, hướng dẫn anh ấy đường đi của quán cà phê, giới thiệu anh ấy với người kia luôn." Cô quay sang Aki đang há hốc mồm và mỉm cười. "Đừng lo lắng, anh sẽ ổn thôi mà. Hơn nữa, anh chỉ dành tuần đầu tiên để làm một nhiệm vụ và một lĩnh vực tại một thời điểm." Cô không đợi Aki trả lời mà quay sang Liam. "Anh à, không nên dễ dãi với anh ấy chỉ vì..." Cô để những lời nói này lơ lửng trong không khí khi nhướng mày nhìn Liam.

Có vẻ như Aki đã nhìn thấy nhiều hơn là nghe thấy cuộc trò chuyện im lặng giữa Mia và Liam. Nhưng trước khi anh kịp hiểu điều đó có nghĩa là gì thì Mia đã rời đi. Vì vậy Aki chỉ có thể chớp mắt thật nhanh khi nhìn Mia biến mất trong bếp.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,648
Điểm cảm xúc
5,161
Điểm
113
Chương 53: Định hướng
Editor: trucxinh0505

Không ai nói gì sau khi Mia rời đi.

Một lúc sau, Liam bước lại gần sửa cà vạt cho Aki.

“Tớ tự làm! Mia đã chỉ cho tớ cách làm rồi.” Aki cố gắng bắt chiếc cà vạt nhưng Liam đã di chuyển nó ra xa và tiếp tục sửa nó vào nút trên cùng. Anh đặt một ngón tay lên cổ Aki theo phản xạ, Aki nuốt nước bọt. Chẳng có ý nghĩa gì nhưng Aki vẫn đỏ mặt.

Khi làm xong Liam lùi lại một bước, lúc này Aki thở ra nhẹ nhàng nhất có thể, mong trái tim mình bình tĩnh lại. Ngay cả sau khi Mia rời đi, lời nói mơ hồ kia, làm bầu không khí nặng nề xung quanh họ vẫn tiếp tục tồn tại. Aki cần phải làm gì đó để xua tan nó.

“Tớ đang tìm một công việc bán thời gian và Mia đề nghị--”

Liam mỉm cười nhéo sống mũi Aki. "Cậu không cần phải giải thích. Tớ cũng đã nói rồi, đừng xin lỗi tớ.”

Mặc dù Liam rất ngạc nhiên. Anh chưa bao giờ-- Anh nghĩ mình đang mơ khi nhìn thấy Aki ở đây mặc đồng phục của họ. Anh nhìn đánh giá Aki nhưng Aki đều không nhìn thấy. Anh nở một nụ cười hài lòng, chắc chắn Liam chỉ kiểm tra xem Aki có thể trở thành nhân viên của họ hay không. "Nhưng Mia đó," Liam nói với một cái tặc lưỡi và quay vào phòng thay đồ.

Khi Liam thay đồng phục, Aki đợi bên ngoài. Khi quay lại, anh thay chiếc áo sơ mi đen bằng bộ đồng phục màu be. Nhìn anh, so với Aki trông ngầu hơn gấp mười lần.

Dù có bao nhiêu lần Aki nhìn thấy Liam mặc đồng phục, anh vẫn không bao giờ cảm thấy mệt mỏi khi nhìn anh ấy. Liam thật tuyệt vời. Anh có khuôn mặt lý tưởng với những đường nét sắc sảo mà Aki luôn ngưỡng mộ, khiến anh trông rất ngầu và nam tính mà không cần cố gắng toát ra nụ cười dáng quý ông, quyến rũ quý phái. Liam chính là… luôn rất đẹp khi nhìn vào.

Aki giật mình nhận ra bản thân đang nhìn chằm chằm Liam và Liam cũng đang nhìn chằm chằm lại mình. Aki ho và nhanh chóng chuyển ánh nhìn, cần nhiều thời gian để bình tĩnh và thay đổi lại.

"Dù sao thì, chúng ta không thể nán lại đây lâu nếu không Mia sẽ nướng chúng ta, hãy bắt đầu công việc của cậu thôi?" Liam nói.

Trước khi kịp nói, Aki đã bị đẩy vào quán cà phê.

Liam giới thiệu anh với các nhân viên khác và nói với Aki về nhiệm vụ và trách nhiệm của mình.

Tất nhiên, những nhân viên thường xuyên duy nhất của Lava Java là Mia, đầu bếp Jay và Alex là nhân viên thu ngân. Liam cũng đề cập ngoài hai người họ, còn có hai nhân viên bán thời gian khác trong quán cà phê. Tên Chris và Tin, nhưng sau đó đã được nghỉ phép.

Aki chăm chú lắng nghe Liam nói với anh về thực đơn của họ, về những gì anh nên và không nên làm. Anh muốn ghi lại tất cả những gì Liam nói để học ở nhà.

Liam cười khúc khích khi Aki rút cuốn sổ nhỏ của mình ra. "Nghiêm túc đấy. Mặc dù cậu có thể hỏi tớ hoặc Mia hoặc bất kỳ ai, thật đấy, khi bạn bối rối."

"Nhưng không phải lúc nào tớ cũng có thể làm phiền cậu. Hơn nữa, đâu phải chúng ta luôn làm việc cùng một ca..." Aki lẩm bẩm câu cuối cùng.

Liam ậm ừ khi anh lơ đãng gõ ngón tay lên quầy. Anh lẩm bẩm: “Tôi có nên bảo Mia đổi ca không?”

Aki không hiểu rõ người kia nói gì. Nhưng thay vì trả lời, Liam chỉ lắc đầu và quay lại giảng về quán cà phê.

"Nếu ai đó cố lấy số của bạn, chỉ cần nói rằng điều đó vi phạm nội quy quán. Nếu cậu phát hiện ra rằng khách hàng đang tán tỉnh, hãy xin phép và gọi cho tớ hoặc nhân viên khác để xử lý họ", Liam nói xong, anh nhìn ra toàn bộ nơi này như thể đang để ý đến bất kỳ mối đe dọa tiềm ẩn nào.

Aki cười lớn. "Tớ không nghĩ có ai muốn số của tớ.” Tôi không đẹp trai bằng bạn, anh nghĩ vậy khi lén liếc nhìn về phía Liam.

“Anh sẽ không bao giờ biết đâu,” Liam nhìn chằm chằm vào anh và nhún vai.

Liam trông giống như một ông bố bà mẹ đầy lo lắng khi đưa con đi học trong ngày đầu tiên đến trường. Aki rất cảm động. Anh chạm vào cánh tay Liam thì thầm, "Tớ sẽ ổn thôi. Vào thời điểm này trong ngày không bận lắm phải không?"

"Không. Có lẽ đó là lý do Mia bảo cậu đến vào lúc này."

Đã sau bữa trưa nên lượng khách hàng đã giảm đi một chút. Ca làm việc của anh sẽ kết thúc trước khi trận lũ tiếp theo ập đến.

Liam đang định trả lời thì họ nghe thấy một tiếng ho lớn bên cạnh. Họ quay lại nhìn cùng lúc và thấy Mia đang cầm một cái khay.

"Một chiếc bánh dâu tây và hai chiếc bánh crepe cho bàn số năm," cô đẩy khay cho Liam và quay sang Aki. “Hôm nay cậu sẽ ở cùng Alex.”

Aki gật đầu và đi thẳng về phía sau quầy.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,648
Điểm cảm xúc
5,161
Điểm
113
Chương 54: Mia (1)
Editor: trucxinh0505

“Vậy ngày đầu tiên của cậu thế nào?” Liam hỏi khi hai người họ đi bộ về nhà. Mia để Liam đi nên họ đi về cùng nhau.

Aki hoàn thành ca làm việc của mình một cách an toàn. Đó chỉ là một ca làm việc bình thường nhưng anh có rất nhiều adrenaline. Anh cảm thấy như mình có thể đảm nhận mọi thứ trên thế giới.

"Không sao đâu! Tôi không tự biến mình thành một kẻ ngốc như tôi nghĩ. Ngoài ra, mọi người đều tốt." Alex đã kiên nhẫn và giải thích những điều anh không hiểu. Aki giống như cái bóng của cô ấy, luôn lởn vởn phía sau cô ấy. Mia cũng nhìn anh. Nhưng cô ấy bận và phải thay cho bất cứ ai trong giờ nghỉ.

Nhưng nhân viên tốt nhất là Liam. Cậu ấy rất chu đáo, liên tục kiểm tra xem Aki đang thế nào. Anh dạy Aki cách sắp xếp các món để người phục vụ không nhầm lẫn khay nào đi đến bàn nào. Aki đánh giá cao sự hỗ trợ đó.

Trước đây, Aki kinh hoàng khi nghĩ đến việc Liam nhìn thấy mình bị mắc lỗi. Sự lo lắng của anh tăng gấp đôi khi Liam bước vào, điều đó nhắc nhở anh…

"Vậy tại sao hôm nay cậu lại đến? Tớ tưởng hôm nay là ngày nghỉ của cậu?"

Liam thở dài chán nản. "Đó cũng là điều tớ nghĩ, Mia nhắn tin bảo tớ cần phải đến, lại không đưa ra lý do gì cả, thật kỳ lạ. Vì vậy, tớ chỉ cho rằng ai đó có việc khẩn cấp hay gì đó nên cô ấy phải gọi cho tớ. Nhưng tớ vui vì cô ấy đã làm vậy." Anh cười khúc khích.

Nghe vậy, Aki cũng cười theo. Không phải vì anh đang cố tỏ ra ngu ngốc mà vì đó là âm thanh khó có thể xảy ra từ Liam. Nó thật dễ thương và dễ lây lan. Khi bình tĩnh lại, Aki nói, "Tớ cũng vậy."

Khi Liam quay đầu về phía Aki, anh bối rối nói.

"Ý tớ là, tớ rất vui khi gặp lại một gương mặt quen thuộc vào ngày đầu tiên đi làm." Có một người mà anh biết và tin tưởng khiến anh yên tâm hơn, không hề đáng sợ chút nào. Liam tin tưởng anh, điều đó khiến anh tin tưởng vào chính mình.

Aki gãi gãi chóp mũi. Anh bị đa cảm từ những điều nhỏ nhặt nhất. Để tránh làm bản thân xấu hổ hơn nữa, anh cố gắng thay đổi chủ đề. "Mia thực sự rất tốt. Ban đầu trông cô ấy khá choáng ngợp nhưng cô ấy lại giỏi mọi thứ xung quanh quán cà phê."

Bước chân của Liam khựng lại. “Aki, nếu Mia tỏ ra quá mạnh mẽ thì cứ nói vậy đi.”

Aki nghiêng đầu sang một bên, tự hỏi liệu Liam có nghĩ rằng anh đang say mê bạn gái anh ấy không. Cảm thấy anh nên làm rõ mọi chuyện ngay lập tức. Anh ta vẫy tay trước mặt một cách điên cuồng. "Đừng lo lắng! Tớ không có tình cảm với bạn gái của cậu. Tớ tôn trọng cô ấy như một đồng nghiệp, chỉ vậy thôi."

Một lần nữa, Liam dừng lại và nhìn anh chằm chằm, chết lặng. Trong khi đó, Aki cảm thấy mình thật ngu ngốc.

"Đợi đã, bạn nghĩ chúng tớ có chuyện gì đó à? Tớ và Mia?" Liam gầm lên cười lớn.

Aki tỏ ra bị xúc phạm. “Cậu cười nhiều quá rồi đấy.”

Liam liền vội ngừng lại, nói "Đúng, xin lỗi." Nhưng ánh cười vẫn chưa rời khỏi mắt anh. "Chỉ... tớ và Mia? Thật sao? Trừ khi cậu đã nhìn thấy chúng tớ... nhưng điều đó là không thể." Anh lẩm bẩm câu cuối cùng với chính mình. "Nhưng chẳng có chuyện gì xảy ra giữa chúng tớ cả. Thật đấy."

Khi Aki có vẻ không bị thuyết phục, Liam tiếp tục, "Mia là em họ của tớ và tớ làm việc cho cô ấy. Vì vậy, trong quán cà phê, cô ấy là sếp của tớ. Cậu đã thấy cách cô ấy ra lệnh cho tớ. Tớ tuân lệnh cô ấy rồi đó."
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,648
Điểm cảm xúc
5,161
Điểm
113
Chương 55: Mia (2)
Editor: trucxinh0505

Aki tin ngay lập tức. Trong thâm tâm, anh biết hành động bọn họ không phù hợp với hành động của một cặp đôi. Liam đùa giỡn cùng Mia giống như Aki và Rina, trong khi Mia không ngừng trêu chọc em họ của mình. Ấy vậy mà Aki, bằng tính cách bướng bỉnh của mình, đã khiến bản thân tin rằng hai người đang ở bên nhau bất chấp những bằng chứng trước mặt. Bây giờ, anh cảm thấy thật ngớ ngẩn khi bám vào ý tưởng đó.

Nhưng hơn cả sự tiết lộ về mối quan hệ của họ, điều khiến Aki rung động nhất. "Cô ấy là ông chủ của chúng ta!?"

"Cậu không biết sao?" Liam nhướng mày nhìn Aki.

Aki lắc đầu. Sự nhận ra này đến trong một loạt hồi tưởng, đó là lý do tại sao cô ấy có thể nghỉ ngơi bất cứ lúc nào như lần đầu tiếp cận anh; Cô bỏ mọi thứ và giải trí cho anh. Aki nghĩ anh không cần phải trải qua quá trình đánh giá nhưng Mia đã phỏng vấn anh rồi. Nếu họ là anh em họ, cô có thể dễ dàng xác minh thông tin của anh từ Liam. Đó là lý do tại sao, mặc dù thân thiết với các nhân viên khác nhưng họ đều coi cô với sự tôn trọng thường dành cho những ông chủ lớn.

“Đừng lo lắng, anh sẽ ổn thôi. Tôi sẽ không làm việc đến tận xương tủy đâu."' Đó là lý do tại sao cô ấy nói vậy.

Đó là lý do tại sao, đó là lý do tại sao.

Liam thở dài. "Mia không thực sự lên tiếng về vị trí của mình và cô ấy rất nhiệt tình trong quán cà phê nên mọi người đối xử với cô ấy như những nhân viên còn lại." Rồi anh nói thêm, "Cậu có nhớ người đã cho chúng ta ngôi nhà không?"

Không hiểu sao, có điều gì đó ngứa ngáy trong lòng khi Aki nghe từ 'của chúng ta' trong câu nói của Liam. Rồi nó như đánh lên trong lòng anh. Một tiết lộ khác về Mia. "Đừng nói với tớ --"

Liam thưởng cho anh một nụ cười. "Cô ấy muốn có mọi thứ trong khả năng của mình nên cô ấy đã mua nhà riêng và tặng quà của bố mẹ cho tôi. Và sau khi tiết kiệm được thêm một chút, cô ấy mở quán cà phê của mình."

Aki tiêu hóa tất cả những thông tin mới đó. Bây giờ mọi thứ đã bắt đầu rơi vào vị trí của họ. Mọi chuyện ngày càng rõ ràng hơn. "Đó là lý do tại sao bạn thực sự thân thiết."

"Chúng tôi đều là con một. Bố mẹ luôn bận rộn nên chúng tôi thường xuyên qua nhà nhau. Thế nên từ khi còn nhỏ, cô ấy đã cư xử như chị lớn của tôi. Chúng tôi có cùng sở thích. Chúng tôi thường thích những thứ giống nhau. Tôi luôn ngưỡng mộ cách cô ấy sống, thoải mái nhưng không vô tư và rất độc lập”.

"Thật tốt khi có một người như vậy."

"Nhưng đừng nghĩ rằng cô ấy chiều chuộng tớ. Cô ấy có thể là người chị họ yêu thích của tớ nhưng lại rất nghiêm khắc", Liam nói.

Aki cười khúc khích khi nghĩ đến việc Mia kỷ luật Liam.

"A! Cậu đang cười nhạo tớ." Liam làm ra vẻ mặt bị xúc phạm.

"Tớ không!" Tiếng rít thoát ra từ môi anh đã phản bội anh. Anh buông tiếng cười mà anh đã kìm nén bấy lâu nay ra. Liam cũng làm theo.

Khi tiếng cười lắng xuống, Liam nói: "Tuy tớ biết ơn Mia. Không chỉ vì ngôi nhà mà còn vì rất nhiều thứ."

Niềm hạnh phúc của Liam trong chuyến đi ngược dòng ký ức khiến cho Aki thấy mình thích thú khi nghe những câu chuyện về thời thơ ấu của Liam khi Mia chỉ huy xung quanh anh ấy.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,648
Điểm cảm xúc
5,161
Điểm
113
Chương 56: Lời cầu hôn (1)
Editor: trucxinh0505

"Bạn thấy đấy, tôi sẽ cầu hôn."

Một thanh niên mặc áo sơ mi và quần jean rách rưới bước vào quán cà phê với một bó hoa hồng trên tay---

Những cánh hoa màu trắng và đỏ, những ngọn nến LED, những quả bóng bay với nhiều hình dạng khác nhau mà Aki đã sắp xếp một thời gian.

Khách hàng này đã đến đây vài ngày trước trong ca đêm anh làm. Anh ta vẫn mặc đồng phục công sở và im lặng uống trà. Không có gì kỳ lạ vì một số nhân viên văn phòng có xu hướng ghé qua quán cà phê của họ vào thời điểm đó. Liam đang dọn bàn, chuẩn bị đóng cửa hàng thì anh ta nhảy ra khỏi chỗ ngồi chặn đường Liam.

"Tôi có thể đặt chỗ ở đây được không? Xin vui lòng?"

Liam sẽ không nói dối, nhưng điều đầu tiên hiện lên trong đầu anh là người đàn ông trước mặt này thật điên rồ. Có lẽ. Rất có thể. Ai có đầu óc tỉnh táo lại bất ngờ nhảy ra như thế trong khi suốt buổi anh ta ngồi yên tĩnh?

Nói tóm lại, Liam có chút hoảng sợ còn Mia cười khúc khích trêu chọc anh không ngừng khi khách hàng đã rời đi. Hiện anh mệt, buồn ngủ và đói. Anh chỉ muốn về nhà nghỉ ngơi, có thể trò chuyện với Aki nếu người kia vẫn còn thức, đó cũng là những điều anh mong đợi, không phải là nỗi sợ hãi vào phút cuối tại nơi làm việc như thế này.

Mia, vốn là một ông chủ siêu đẳng, đã nhấc khách hàng ra khỏi tay Liam và hỏi anh ta chi tiết về việc đặt chỗ, cần bao nhiêu chỗ ngồi, có cần khu vực ưu tiên hay không.

"Đi đâu cũng được, miễn là khá riêng tư. Tôi muốn chuẩn bị một chút bất ngờ cho bạn gái." Sau đó, anh ấy tiếp tục nói với họ rằng hôm nay là ngày kỷ niệm 11 năm của họ, và anh ta có ý định muốn cầu hôn.

Nhìn anh ta cười rạng rỡ, điều đó làm cho Liam đau mắt. Anh rời khỏi Mia khi họ đang thảo luận về các chi tiết cho vài ngày sau.

Khách hàng này đã quay lại sau một tuần với tất cả đồ dùng của mình. Mia đặt chỗ ở góc, chỗ cô đã nhường cho Aki trước đó. Nơi đó có nhiều sự riêng tư và có tầm nhìn bên ngoài đẹp. Cũng thật tốt khi khách hàng chọn giờ này, khoảng bốn giờ chiều, vẫn còn xa giờ cao điểm ăn tối nên cặp đôi gần như sẽ có quán cà phê cho riêng mình.

Liam để Aki xử lý phần trang trí còn anh đi phục vụ các khách hàng khác. Điều khiến anh thất vọng là anh hiếm khi thay đổi ca làm việc với Aki. Muốn nguyền rủa Mia. Đã lâu rồi anh mới nhìn thấy bạn mình trong bộ đồng phục. Trông Aki thật tuyệt vời.

Ừ, cậu ta luôn là người có khuôn mặt đẹp trai nhất. Không, từ xinh đẹp không công bằng đối với cậu ấy. Cậu ấy thật đẹp. Đó là suy nghĩ đầu tiên của Liam khi lần đầu tiên nhìn thấy Aki trong lớp. Cậu ấy xinh đẹp và lịch lãm với gò má cao và đôi mắt sâu trên khuôn mặt thanh tú. Đôi khi Liam thấy mình muốn đưa tay vuốt mái tóc đen bồng bềnh đó. Cậu ấy là một mẫu vật tuyệt vời để ngắm nhìn.

Liam lo lắng khi Aki bắt đầu làm việc ở Lava Java. Không phải vì những người ngưỡng mộ cậu ấy. Dĩ nhiên là không rồi, Liam khá hiểu biết về Aki. Aki thích sống nội tâm. Liam nghĩ có lẽ đó chỉ là những gì anh nghĩ mà thôi. Con người của Aki trở nên rõ ràng hơn khi họ bắt đầu sống cùng nhau, Aki thích ở trong nhà hơn ở bên ngoài.

Nhưng những lo lắng của Liam là không đáng có. Khi Aki vào cuộc, hầu hết mọi người đều yêu mến cậu ấy. Có điều cậu ấy vẫn còn đang dò dẫm một số thứ, đặc biệt là khi nhận đơn đặt hàng và rất chịu học hỏi. Liam rất tự hào.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,648
Điểm cảm xúc
5,161
Điểm
113
Chương 57: Lời cầu hôn (2)
Editor: trucxinh0505

“Chúa ơi, anh đang trố mắt nhìn đấy.” Mia rít lên bên cạnh anh. Cô tựa khuỷu tay trên quầy và nghiêng người về phía trước, cùng Liam quan sát Aki.

Liam hơi quay đầu về phía cô, nheo mắt lại nhưng không nói gì và tiếp tục dựa vào quầy.

Cô nghiêng người, đưa tay lên che miệng. “Có bao giờ anh lên kế hoạch không, anh biết đấy,” Cô giơ tay ra hiệu, “Thú nhận không?”

"...Chỉ là thích, nó sẽ biến mất thôi."

"Liam." Giọng của Mia nghiêm trang đến mức Liam phải quay lại, cô véo vào cánh tay anh nói. "Anh dám nói dối em."

"Nhưng đó là sự thật." Liam không dám hy vọng điều gì hơn nữa. Aki sẽ không thích anh, không phải theo cách mà Liam hy vọng, có lẽ không bao giờ. Aki dường như vẫn còn yêu anh chàng trong Moonlight rất nhiều, đến mức sẵn sàng bỏ lại tất cả. Đến nỗi cơn giận của cậu ta dành cho anh kéo dài suốt một tuần.

Liam phải làm thế nào có thể cố gắng cạnh tranh đây?

Anh chàng nhếch nhác ở quán bar đó đã vòng những ngón tay nhỏ bé của mình quanh người Aki. Liam có thể nhận ra ngay cả trước khi họ biết nhau. Chỉ cần nhìn họ tương tác với nhau hàng đêm là có thể thấy rõ Aki đã bị anh chàng đó thu hút như thể phần còn lại của thế giới đều biến mất. Làm sao anh có thể ngọ nguậy trong cái quỹ đạo đó?

"Có phải," Mia hạ giọng, "Hay là về người yêu cũ của em à? Sợ phải cam kết hay phản bội gì đó à?"

Liam nhăn mặt. Đó là ký ức mà anh không muốn nhớ lại. "Không, không phải như thế."

Mia quan sát anh, đủ lâu để Liam cảm thấy da mình ngứa ngáy, thì cô nói. “Em không biết anh là một kẻ hèn nhát như vậy.”

“Cậu ấy có người mình thích rồi!” Liam nghiến răng, cố gắng kiềm chế tính khí và giọng nói của mình. “Em thú nhận thì có ích gì!?”

"Có lẽ tốt hơn, cậu ta không bao giờ biết. Bởi vì cậu ta sẽ không bao giờ biết." Nói xong cô nhếch mép cười, Liam biết quá rõ cái nhìn đó, anh cau mày trước khi nghe được điều Mia sắp nói tiếp theo.

"Vậy em có cơ hội không?" Mia hỏi bằng giọng ngọt ngào đến đau răng, để làm phiền Liam.

"Đừng. Em. Dám." Liam gầm gừ và trừng mắt nhìn cô.

Hai bọn họ trở nên thân thiết vì khi còn nhỏ bọn họ có cùng sở thích về đồ chơi, âm nhạc, đến khi ở tuổi thiếu niên và bây giờ. Nhưng sự giống nhau đó không mở rộng đến trên con người. Nếu Mia thấy bạn mình xinh đẹp, cô sẽ ghép đôi người bạn này với Liam, vì biết rõ cô ấy rất hợp gu với anh họ mình, đổi lại Liam cũng làm như vậy.

Vì vậy, khi nhìn thấy Aki đang ngồi trong quán cà phê của họ, tim anh gần như ngừng đập vì rất nhiều lý do. Một trong số đó là do đôi mắt của Mia lấp lánh, theo cách nói với Liam, rằng cô đã tìm thấy mục tiêu mới của mình. Anh sẽ không bao giờ cho phép điều đó xảy ra.

"Ôi không." Trong giọng nói của Mia có chút lo lắng khiến Liam quay mặt về phía cô, lúc này cô không nhìn anh nữa, thay vào đó, cô tập trung vào những gì đang xảy ra với hướng đi của Aki. “Công chúa nhỏ đến đây để làm khổ tất cả chúng ta.”
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,648
Điểm cảm xúc
5,161
Điểm
113
Chương 58: Công chúa nhỏ (1)
Editor: trucxinh0505

"Ý bạn là tôi không thể sử dụng cái bàn này?"

"Thưa cô, bàn này đã được đặt trước rồi. Nếu cô muốn, bàn này cũng có sẵn." Aki chỉ vào chiếc bàn bên cạnh cái bàn đã được anh trang trí và tỉ mỉ sắp xếp từng chi tiết cùng với khách hàng kia. Anh trai kia xin lỗi đi trước để chuẩn bị sẵn sàng nên Aki ở lại làm những công việc cuối cùng.

Anh vừa uống xong chút nước thì có một vị khách mới, là một cô gái trẻ, Aki đoán là sinh viên đại học. Dù chỉ mới đến quán cà phê này vài ngày nhưng anh đã quen với một số gương mặt. Khách hàng này, được các nhân viên khác gọi là Công chúa nhỏ, là một trong những khách quen. Aki chưa bao giờ phục vụ cô ấy trước đây vì cô ấy luôn yêu cầu Liam làm người phục vụ cho mình.

“Và như tôi đã nói, tôi muốn cái bàn này!” Cô ta nhấn mạnh từng lời mình nói.

Aki đã rút ra được kinh nghiệm ngắn ngủi của mình rằng đây thường là một giờ chết chóc trong quán cà phê. Điều này giống như một sự xả hơi đối với họ trước cao điểm bữa tối. Vì vậy, có rất nhiều bàn trống có sẵn và cửa hàng hiện có rất ít khách hàng. Anh thực sự không hiểu tại sao cô ta lại nhất quyết đòi ngồi vào cái bàn đó.

Chà, nhưng nếu anh phải đoán… với cách cô ấy cuộn những lọn tóc xoăn lớn và phủi những sợi vải vô hình trên chiếc váy đen hoa lạ mắt của mình, Aki thấy khá rõ rằng cô ấy muốn chiếc bàn đó vì nó phù hợp với quần áo của cô ấy. Chiếc váy của cô ấy sẽ nổi bật với chiếc bàn xinh đẹp đó trong bức ảnh mà cô ấy có thể đăng lên mạng xã hội.

Anh trai mang đồ trang trí màu đỏ và hồng vì màu đó anh ta yêu thích và bạn gái anh cũng vậy. Rõ ràng, hôm nay họ không phải là khách hàng duy nhất thích những màu sắc đó.

"Anh có nghe thấy tôi nói không? Tôi muốn chỗ này! Anh mới đến đây phải không? Có lẽ anh không biết nhưng tôi là khách quen."

Aki gần như không mở miệng khi cô gạt phần tóc mái ra khỏi trán một cách khinh thường. "Chúa ơi, tại sao họ lại thuê nhân viên ngu ngốc ở đây vậy," cô ta tự nói với bản thân nhưng đủ lớn để cả quán cà phê đều nghe thấy. Má Aki đỏ bừng. "Gọi quản lý!"



Lồng ngực anh thắt lại và khó thở. Nhưng bất chấp cảm giác nhớp nháp đang bao trùm khắp người, anh vẫn nghiến răng và cố gắng giữ vẻ mặt lịch sự và hòa nhã, đó là việc anh phải làm lúc này. Anh không quá tin tưởng giọng nói của mình có thể bị vỡ và khách hàng này có thể coi đó là một chiến thắng nhỏ. Tệ nhất là, nếu cô ấy ném ra những lời tiêu cực thì điều đó có thể gây ảnh hưởng xấu đến quán cà phê. Aki không muốn mang cái vấn đề này cho Mia, Liam và những nhân viên còn lại của Lava Java. Vì thế anh chỉ có thể giữ bộ mặt lạnh lùng bất chấp những cảm xúc đang dâng trào trong lòng.

"Là tôi, tôi là quản lý." Trước khi Aki kịp phản ứng, anh thấy Mia đã ở bên cạnh mình, nở một nụ cười lịch sự với cô ta. Cô giơ tay trước khi khách hàng kịp nói tiếp. "Và tôi đã nghe thấy mối quan tâm của bạn từ khắp quầy." Mia vẫy tay về phía quầy. Aki có thể nhìn thấy Liam, Alex và Jay với ánh mắt nghiêm nghị.

Mia tiếp tục. "Tôi rất xin lỗi bạn, nhưng một khách hàng khác đã đặt chỗ này cách đây một tuần. Và như bạn thấy đó, nó đã được trang trí theo ý thích của anh ấy. Tôi thấy chiếc bàn bên cạnh cũng không vừa ý cô. Làm thế nào về những chiếc ghế dài của chúng ta---"

Khi nghe thấy tiếng ghế dài, Aki và Liam vội đi sửa bàn ngay. Thậm chí Alex còn đưa cho họ một số khăn ăn màu hồng để trang trí nhằm xoa dịu cơn nóng giận của khách hàng. Nhưng tất cả đều giật mình khi nghe thấy một giọng nói the thé quay lại hướng Mia.

"Chúa ơi, tất cả các người đều bị điếc à!? Tôi nói, tôi muốn. Cái này. Cái bàn! Cô! Tên cô là gì? Anh cũng vậy!" Cô ấy giơ ngón tay lên và chỉ vào Mia và Aki. Khuôn mặt cô ta hơi dao động khi ánh mắt bắt gặp Liam đang đứng bên cạnh Aki. "Tôi sẽ báo cáo với trụ sở chính của cô hoặc một cái gì đó!"

Mia ra hiệu cho Aki đến. Khi anh đứng cạnh cô, cô chỉ vào bảng tên của họ. "Hãy nhớ đánh vần tên của chúng tôi một cách chính xác. Mọi người có xu hướng viết sai chính tả ngay cả khi chúng chỉ dài ba chữ cái."

Cô gái trẻ giận dữ rời đi và Aki cảm thấy một luồng khí đen tối khổng lồ như được dỡ bỏ.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,648
Điểm cảm xúc
5,161
Điểm
113
Chương 59: Công chúa nhỏ (2)
Editor: trucxinh0505

Aki thở ra, cảm giác như đã trôi qua rất khi lần cuối anh làm điều đó. Anh đứng yên không di chuyển. Thành thật mà nói, anh đã bị sốc. Cảm giác lạnh lẽo vẫn chưa rời khỏi cơ thể mình, giọng nói của Công chúa nhỏ, giọng điệu buộc tội của cô ta, vẫn vang vọng bên tai anh.

Hiện anh rất tức giận. Anh không thể lý giải rằng, có một số người có thể có quyền mà không cần cân nhắc đến bất cứ điều gì và bất cứ ai. Hoặc hành động của anh có thể bị coi là sai lầm khi một người được giấy phép mà ông chủ bọn họ ra lệnh cho nhân viên họ về cách họ nên thực hiện công việc của mình.

Mia vỗ vai anh. "Nào, hãy vui lên đi. Cuối cùng công chúa nhỏ cũng đã rời đi." Đôi mắt cô dịu lại và nụ cười có thoáng chút cảm thông. "Thật khó khăn phải không? Ý tôi là đối mặt với khách hàng khó tính đầu tiên của bạn, nhưng bạn đã xử lý rất tốt."

Aki nở một nụ cười gượng gạo. Anh không cảm thấy mình đã đối xử tốt với cô ấy. Nếu thực sự trung thực, anh gần như thất vọng với tính khí nóng nảy của mình. Anh đã không thể kiểm soát được cảm xúc của mình. Việc những cảm xúc trong anh đang dâng trào mãnh liệt là bằng chứng cho điều đó. Lẽ ra anh có thể xử lý mọi việc tốt hơn.

Suy nghĩ của anh bị đẩy về hiện tại khi một mệnh lệnh được đưa ra. Aki đi lấy khay. Chiếc khay trong tay lắc lư dù anh đã cầm chúng bằng cả hai tay.

"Ồ." Một bàn tay khác che chắn cho anh và giữ chặt chiếc khay. Aki ngơ ngác nhìn đôi bàn tay đó rồi nhìn vào khuôn mặt của chủ nhân nó.

"Đã đến giờ nghỉ ngơi rồi phải không? Hãy nghỉ ngơi đi. Tôi sẽ mang thứ này cho khách hàng." Liam nhận khay từ Aki và bước đi.

Nghĩ được nghỉ ngơi Aki thích ý. Khi Công chúa nhỏ rời đi, dường như cô ấy đã mang theo năng lượng của Aki đi. Đặc biệt là cảm xúc lúc này của anh đang dần cạn kiệt. Anh không muốn gì hơn là ngồi phịch xuống ghế như một quả bóng xì hơi.

Trên đường đến phòng đựng thức ăn, Alex vẫy tay chào anh từ phía sau quầy. Cô đẩy chiếc cốc về phía anh. "Tôi đã làm món sôcôla nóng mà anh yêu thích này." Cô cười toe toét.

Aki cười toe toét đáp lại.

Alex là người sành điệu và sang trọng mà mọi người đều muốn làm bạn, trong đó có cả anh, Aki. Cô ấy cùng với Jay đã làm dịu không khí xung quanh quán cà phê bằng những câu chuyện cười và nụ cười thoải mái của họ. Đây là một lý do khác khiến cho Aki cảm thấy như đang ở nhà mình vậy, họ thật sự rất dễ gần. Họ đối xử với anh như thể đã quen nhau từ lâu, như thể chúng tôi là một gia đình vậy.

Alex lưu ý: “Đang lo lắng về công chúa nhỏ phải không.”

“Cô ấy luôn khó đối phó như thế à?”

Alex nhăn mặt. "Đúng vậy. Nhưng không khó như cảnh cô ấy đóng trước đó, cô ấy rõ ràng đang mọi việc trở nên khó khăn."

Sau đó, đôi mắt cô ấy sáng lên như thể cô ấy sắp chia sẻ một câu chuyện cười riêng tư. Aki theo bản năng nghiêng người lại gần hơn.
 
Top