[Đam mỹ] [Truyện Hoàn] Bạn cùng phòng của thần tượng học đường - Emery Li
- Tham gia
- 14/4/19
- Bài viết
- 14,909
- Điểm cảm xúc
- 5,647
- Điểm
- 113
Chương 50: Ngày Đầu Tiên (1)
Editor: trucxinh0505
Aki hầu như không ngủ được một giây phút nào.
Hôm nay là ngày đầu tiên anh đi làm.
Anh cứ trằn trọc mãi, tâm trí quay đi quay lại về việc ngày hôm nay của anh sẽ diễn ra như thế nào. Mọi dây thần kinh và cơ bắp trong cơ thể đều căng thẳng, nói chính xác là anh không lo lắng, nhưng thực tế anh có vài phần lo lắng, trong đó một phần tư là sợ hãi và một nửa là phấn khích.
Anh cũng sợ. Trong đầu anh, mọi thứ đều không ổn. Lỡ đơn đặt hàng sai, đĩa bị rơi, khách hàng giận dữ là một trong những điều có thể xảy ra trong ca làm việc của anh. Anh có thể vấp ngã, trượt chân, lóng ngóng và oằn mình. Anh sẽ là trò đùa trong ngày của mọi người.
Nhưng tất cả những điều đang diễn ra trong đầu đó, có một điều chắc chắn đúng -- Liam sẽ không ở đó để chứng kiến Aki mắc hết lỗi này đến lỗi khác.
Anh muốn chắc chắn, kiểm tra lần hai, lần ba với Mia xem hôm nay Liam có ca trực hay không.
Cô ấy nói với anh là Liam nghỉ việc. Như vậy, ít nhất Liam sẽ không chứng kiến thêm một tai nạn bất hạnh nào khác của mình. Bạn của anh đã phải trở thành khán giả bất đắc dĩ trước những trò hề của Aki nhiều lần hơn Aki mong muốn. Liam có thể nói rằng điều đó ổn với anh ấy nhưng với Aki thì không. Anh không muốn hình ảnh bản thân thảm hại ăn sâu vào đầu Liam. Aki muốn tỏ ra ngầu trước mặt bạn cùng phòng của mình, thậm chí ít nhất là một lần.
Anh cứ trằn trọc trên giường cho đến khi không thể chịu đựng được nữa và đá chăn ra xa.
Aki bước về phía cửa và nhận thấy động tỉnh trong bếp. Liam đã tỉnh. Anh ấy đang làm một bữa ăn ngon nữa. Ai, bạn gái của anh ấy thật may mắn.
Nhưng một lần nữa, Aki cũng thật may mắn. Ngày nào anh cũng được ăn đồ ăn tự làm của Liam. Anh cắn chặt khóe môi trước khi nó nhếch lên hoàn toàn.
Mùi thơm của thức ăn ngày càng đậm đặc khi anh đến gần nhà bếp. Liam vẫn chưa nhận ra Aki đã thức nên anh di chuyển im lặng nhất có thể.
Khó khăn lắm mới di chuyển được đến bên chiếc ghế, Liam đang tập trung nấu nướng nên không nghe thấy tiếng động lúc anh dời ghế. Aki chờ đợi xem Liam có giật mình hay không. Nhưng Liam tập trung giống như một người khác, giống như người phục vụ Liam ở quán cà phê. Người này tuy anh không quen biết nhưng hấp dẫn ánh mắt anh.
Liam quay lại và giật mình khi nhìn thấy Aki trước mặt mình.
Aki nhìn nụ cười dần hình thành trên môi người kia và anh không thể không mỉm cười đáp lại.
Bọn họ ăn trong im lặng nhưng không hề khó chịu, nếu có thì nó thật nhẹ nhàng và yên bình. Aki thường thấy bản thân có tâm trạng chán nản và nhạy cảm vào buổi sáng, như thể một âm thanh nhỏ cũng có thể làm căng thẳng thần kinh của anh. Vì thế anh thích sự im lặng hơn, sẽ tốt hơn nhiều nếu đó là sự im lặng thoải mái như thế này.
Ăn xong, Aki rửa đĩa trong khi Liam chuẩn bị lên lớp. Liam thấy Aki đang nằm dài trên ghế, mắt nhìn chằm chằm khoảng không.
“Sau này cậu có làm việc không?” Aki hỏi, sẽ không có hại gì nếu xác nhận lại một lần nữa.
"Không."
Liam chào tạm biệt rồi rời đi.
Aki không di chuyển khỏi chỗ của mình, hôm nay Aki không có tiết học.
"Hôm nay sẽ ổn thôi, mọi chuyện sẽ ổn thôi." Anh nói đi nói lại, sẵn sàng tin tưởng.
Aki hầu như không ngủ được một giây phút nào.
Hôm nay là ngày đầu tiên anh đi làm.
Anh cứ trằn trọc mãi, tâm trí quay đi quay lại về việc ngày hôm nay của anh sẽ diễn ra như thế nào. Mọi dây thần kinh và cơ bắp trong cơ thể đều căng thẳng, nói chính xác là anh không lo lắng, nhưng thực tế anh có vài phần lo lắng, trong đó một phần tư là sợ hãi và một nửa là phấn khích.
Anh cũng sợ. Trong đầu anh, mọi thứ đều không ổn. Lỡ đơn đặt hàng sai, đĩa bị rơi, khách hàng giận dữ là một trong những điều có thể xảy ra trong ca làm việc của anh. Anh có thể vấp ngã, trượt chân, lóng ngóng và oằn mình. Anh sẽ là trò đùa trong ngày của mọi người.
Nhưng tất cả những điều đang diễn ra trong đầu đó, có một điều chắc chắn đúng -- Liam sẽ không ở đó để chứng kiến Aki mắc hết lỗi này đến lỗi khác.
Anh muốn chắc chắn, kiểm tra lần hai, lần ba với Mia xem hôm nay Liam có ca trực hay không.
Cô ấy nói với anh là Liam nghỉ việc. Như vậy, ít nhất Liam sẽ không chứng kiến thêm một tai nạn bất hạnh nào khác của mình. Bạn của anh đã phải trở thành khán giả bất đắc dĩ trước những trò hề của Aki nhiều lần hơn Aki mong muốn. Liam có thể nói rằng điều đó ổn với anh ấy nhưng với Aki thì không. Anh không muốn hình ảnh bản thân thảm hại ăn sâu vào đầu Liam. Aki muốn tỏ ra ngầu trước mặt bạn cùng phòng của mình, thậm chí ít nhất là một lần.
Anh cứ trằn trọc trên giường cho đến khi không thể chịu đựng được nữa và đá chăn ra xa.
Aki bước về phía cửa và nhận thấy động tỉnh trong bếp. Liam đã tỉnh. Anh ấy đang làm một bữa ăn ngon nữa. Ai, bạn gái của anh ấy thật may mắn.
Nhưng một lần nữa, Aki cũng thật may mắn. Ngày nào anh cũng được ăn đồ ăn tự làm của Liam. Anh cắn chặt khóe môi trước khi nó nhếch lên hoàn toàn.
Mùi thơm của thức ăn ngày càng đậm đặc khi anh đến gần nhà bếp. Liam vẫn chưa nhận ra Aki đã thức nên anh di chuyển im lặng nhất có thể.
Khó khăn lắm mới di chuyển được đến bên chiếc ghế, Liam đang tập trung nấu nướng nên không nghe thấy tiếng động lúc anh dời ghế. Aki chờ đợi xem Liam có giật mình hay không. Nhưng Liam tập trung giống như một người khác, giống như người phục vụ Liam ở quán cà phê. Người này tuy anh không quen biết nhưng hấp dẫn ánh mắt anh.
Liam quay lại và giật mình khi nhìn thấy Aki trước mặt mình.
Aki nhìn nụ cười dần hình thành trên môi người kia và anh không thể không mỉm cười đáp lại.
Bọn họ ăn trong im lặng nhưng không hề khó chịu, nếu có thì nó thật nhẹ nhàng và yên bình. Aki thường thấy bản thân có tâm trạng chán nản và nhạy cảm vào buổi sáng, như thể một âm thanh nhỏ cũng có thể làm căng thẳng thần kinh của anh. Vì thế anh thích sự im lặng hơn, sẽ tốt hơn nhiều nếu đó là sự im lặng thoải mái như thế này.
Ăn xong, Aki rửa đĩa trong khi Liam chuẩn bị lên lớp. Liam thấy Aki đang nằm dài trên ghế, mắt nhìn chằm chằm khoảng không.
“Sau này cậu có làm việc không?” Aki hỏi, sẽ không có hại gì nếu xác nhận lại một lần nữa.
"Không."
Liam chào tạm biệt rồi rời đi.
Aki không di chuyển khỏi chỗ của mình, hôm nay Aki không có tiết học.
"Hôm nay sẽ ổn thôi, mọi chuyện sẽ ổn thôi." Anh nói đi nói lại, sẵn sàng tin tưởng.