[Huyền huyễn] Bão Tố - Mạnh Nguyễn
- Tham gia
- 9/7/20
- Bài viết
- 423
- Điểm cảm xúc
- 737
- Điểm
- 93
“Lần đầu tiên em được thấy chiến trường quy mô thế này phải không?” Sarah hỏi Linh.
Cô gái người Việt đứng trên đồi nhìn ra cảnh quân sĩ hai bên giao chiến. Những nữ chiến binh đánh với những tên khổng lồ.
Đội của Linh được giao nhiệm vụ ở trung quân, ngay phía trước quân chủ lực do Clara dẫn đầu. Cánh trái của họ đang giao chiến với một đội quân những tên khổng lồ mà Linh áng chừng phải đến một trăm tên. Chúng to lớn với đủ loại kích thước. Từ những tên cao ba đến bốn mét cho đến những tên cao trên mười mét.
Amazon là phòng tuyến của Asgard chống lại sự tấn công của Jotunheim. Có nghĩa là, ngay từ khi trở thành một nữ chiến binh Amazon, họ đã được đào tạo để chiến đấu với người khổng lồ. Trong số các tân binh lần đầu ra trận, Linh là người được ưu ái nhất. Vì ai cũng biết chiến tích của cô và đồng đội đã chống lại sự xâm lăng của Jotun cách đây mấy tuần. Linh đã chia sẻ một chút về kinh nghiệm của mình, điều đó có thể giúp họ có thêm một chút cơ hội sống sót trên chiến trường.
Muốn đánh bại chúng, đầu tiên phải đánh hạ chân của chúng, khiến chúng ngã xuống. Sau đó thì xử lý tim hoặc là não. Vì da của chúng rất dày, nên cần phải nhắm vào những cơ quan nội tạng có thể “một phát chết luôn”.
Cũng bởi lớp da dày đó mà súng ống rất hiếm khi có tác dụng với chúng. Dẫn đến việc quân Amazon không sử dụng xạ thủ mà tập trung vào cận chiến và pháo binh. Muốn dùng súng bắn chết một tên khổng lồ, trừ khi có lực bắn đủ mạnh và độ chính xác cao. Linh và Đội quân đánh thuê Owari đáp ứng đủ cả hai tiêu chí ấy.
“Những tên nhỏ con kia là tộc Laistrygonian.” Jennifer giải thích. Cô không để ý rằng những thứ mà cô gọi là nhỏ con ấy cao đến bốn mét. “Những tên cao khoảng mười mét và có da xanh xanh kia là khổng lồ bản địa ở Jotunheim. Jotun.”
“Này, chúng ta không qua kia sao?” Minerva chỉ vào đội quân đang chịu sự chèn ép từ lũ khổng lồ. “Nếu ta không qua giúp họ sẽ bị giết mất.”
“Đừng!” Linh hét lên khiến một số người đang đứng gần đó cũng quay lại nhìn cô.
“Chị xin lỗi.” Linh xoa đầu Minerva. “Nhưng nếu em bỏ vị trí, tất cả chúng ta đều có thể gặp chuyện.”
“Cậu từng ra trận sao?” Eun hỏi.
“Tớ từng tham gia nhiều trận chiến nhỏ. Nhưng đây là trận chiến có quy mô lớn nhất tớ từng tham gia.”
“Chị chị có đoán ra điều điều gì không?” Julie hỏi.
“Quân địch công kích cánh trái của ta là đòn phủ đầu. Nếu cánh trái bị phá hủy, chúng sẽ đánh vào sườn của trung quân, sau đó chúng ta buộc phải dồn quân sang bên trái để chống cự. Điều đó sẽ khiến hàng phòng ngự của chúng ta bị thủng.”
“Ai cũng biết điều đó, cô bé.”
Yüzbaşı Lily cưỡi ngựa đi qua họ.
“Đội trưởng!” Linh ngước lên nhìn cô. Đây là lần đầu Linh thấy cô ở cự ly gần. Cô trông có phần còn to lớn hơn Vương và hai cánh tay cô đầy sẹo. Đôi mắt cô màu nâu sậm và những đường gân đỏ nổi lên khiến cô trông như người bị đau mắt đỏ.
“Chuẩn bị đi, đây sẽ là một cuộc tắm máu đấy.”
“Thôi rồi.”
“Chúng ta sẽ chết hết.”
Mọi người bắt đầu than thở.
“Toàn quân!” Lily đưa cao chiếc rìu chiến và vung về phía trước. “Tấn công!”
Lily cưỡi ngựa lao vào trước. Hai bên cô, các Yüzbaşı khác cũng tiến lên trên những con chiến mã. Kỵ binh cũng phóng đi để cho bộ binh hít bụi tuyết. Linh cùng bộ binh chạy theo sau với những tiếng la hét.
Những tên Laistrygonian tấn công họ, ở cạnh chúng, Lily trông chỉ như một đứa trẻ. Nhưng cô không nao núng, vung rìu chém bay chân hai tên gần nhất và chém bay nửa người của tên ở sau trong khi đồng đội đâm những mũi giáo sắc nhọn vào đầu hai tên vừa bị ngã.
“Giữ vững đội hình!” Lily hét lớn.
Các đội askeri đứng sát vào nhau và bảo vệ lẫn nhau. Linh bắn vào mắt một tên và Jasmine chém ngã hắn.
Minerva đâm ngọn giáo vào một tên, hắn vung cây chùy gỗ vào cô bé nhưng Wendy đỡ được và hất hắn ra. Eun đâm vào giữa cổ tên khổng lồ và hắn ngã xuống.
Bianca ném ngọn giáo xuyên qua họng một tên đang la hét lao tới. Cô cũng mất vũ khí và bị một tên túm lấy nhấc lên. Sarah chém vào chân hắn khiến hắn thả cô gái người Ý ra và một người bên cạnh đâm thanh kiếm vào giữa ngực hắn kéo mạnh lên trên, xẻ đôi cơ thể tên khổng lồ ra.
Tuy khá thuận lợi nhưng cũng có chút khó khăn. Misa bị một tên nhấc bổng lên. Sarah chạy tới cứu nhưng hắn đã cắn đứt mất tay của cô.
“Chị ổn chứ?” Minerva lấy cuộn băng ra cầm máu cho cô.
“Xem ra khó khăn đây.” Linh nhìn lại mặt trận phía trước, quân địch vẫn vững như bàn thạch, quân của Lily thì cứ lao vào liền bị văng ra.
Linh triệu hồi một nghìn không trăm hai mươi tư khẩu súng trường phía trên đầu đội hình địch và nã hết đạn xuống. Lũ khổng lồ tuy khỏe nhưng ăn đạn như vậy cũng khiến hàng ngũ của chúng trở nên rối loạn.
“Hay lắm Linh!” Eun hét lớn rồi quay lại nhìn Linh đang chống người lên khẩu súng. “Linh?”
“Xin lỗi.” Linh thở dốc. “Lâu lắm rồi tớ không bắn nhiều như thế.”
Trong khi tầm nhìn của Linh mờ dần đi, cô thấy đội trưởng Lily đã dẫn kỵ binh chạy đi trước.
“Katie! Ra lệnh đi.” Một người hét lớn với Sarah.
“Sao lại là tôi!?” Sarah chém vào bụng một tên và hỏi ngược lại.
“Onbaşı của bọn này vừa chết rồi, kỵ binh cũng đi xa rồi, bây giờ cậu là người có chức cao nhất đấy.”
“MỌI NGƯỜI, TIẾN THEO YÜZBAŞI!!!” Sarah vung kiếm về phía Lily và toàn bộ quân sĩ mở đường máu theo lối ấy.
Linh bắt đầu hiểu tại sao Sarah nhuộm tóc hồng. Dù mắt đang rất mờ nhưng trong tình trạng tuyết bay rập trời, cô vẫn có thể nhìn thấy màu hồng trên đầu Sarah.
“Ai thấy Alice đâu không?” Eun hỏi. Họ đã tiến vào cánh rừng. Những cái cây ở thế giới của người khổng lồ cũng siêu to khổng lồ. Nơi này đã bị đội của Lily đi qua nên chỉ còn lại những cái xác chết khổng lồ.
“Đầu trận đã không thấy rồi ạ.” Wendy đáp.
“Nya, đội cậu còn mấy người?”
“Một mình tôi.” Người tên Nya đáp.
“Cậu đang chỉ huy tổng cộng hai mươi sáu người đấy.” Jasmine nói. “Số hai mươi sáu trong tiếng Thổ là gì nhỉ?”
“Chính xác là hai mươi sáu tân binh.” Alice xuất hiện trên thân cây.
“Cậu đi đâu nãy giờ vậy?” Linh hỏi.
“Tôi đi tắm máu.” Alice đáp. Ánh mắt cô trông như tên điên giết người hàng loạt. Bộ quần áo và khuôn mặt cô đỏ lừ màu máu.
“Cẩn thận!” Sarah đưa tay ra hiệu dừng lại.
Một người không thấy hiệu lệnh vẫn đi tiếp và bị một tên khổng lồ dẫm nát. Hắn cao đến mười ba mét với thân hình béo núc và cầm trong tay chiếc rìu to như cây San Sơn Phủ. Nếu Vương phải gồng hết sức bình sinh để vung nó thì tên này cầm nó như cây rìu đốn củi vậy.
“Cảm ơn vì bữa ăn.” Hắn nói và túm lấy một người ngay đó. Dù to xác nhưng hắn nhanh kinh hồn.
Tuy nhiên, có người vẫn nhanh hơn hắn. Những con dao ghim vào mắt tên khổng lồ khiến hắn phải thả cô gái ra. Hắn vung rìu lung tung và chém đôi hai người trước khi Alice lao tới và chém đứt đầu hắn bằng con dao nhỏ xíu.
Cả lũ chạy tới hội quân cùng Lily.
“Ủa?” Linh thấy một hiện tượng lạ. “Chúng ta đuổi kịp họ rồi?”
Quả đúng vậy. Quân của Lily đã dừng lại, nhóm Sarah nhập vào và chống chọi quân địch. Những tên Jotun đã xuất hiện. Làn da chúng màu xanh xám, cộng với sương mù khiến Linh không nhận ra chúng cao đến cỡ nào.
“Giết chúng!” Lily vung rìu chỉ lên.
Toàn quân lại tiến lên. Nhưng Linh để ý đã mất gần một nửa quân số. Hai Yüzbaşı tiến lên cùng Lily cũng không thấy đâu nữa. Rồi cô bắt đầu cảm thấy không ổn.
Linh chạy vút qua các nữ chiến binh khác và chạy tới đầu đoàn quân rồi huýt sáo. Con ngựa sắt của Linh xuất hiện bên cạnh và Linh leo lên.
Linh cưỡi ngựa chạy ngang hàng với Lily.
“Yüzbaşı! Có bẫy!”
Linh vừa dứt lời, một toán quân khổng lồ bao vây xung quanh họ thở vào người quân của Lily. Hầu hết quân của cô bị đóng băng và chỉ còn lại Lily và Linh trong vòng vây gần hai mươi tên khổng lồ.
Lũ khổng lồ đập phá tượng băng. Lily gầm lớn và quay lại chém đôi một tên, Linh ở sau bắn yểm trợ.
“Linh, chạy đi!” Lily hét.
“Cô bao tôi bỏ chạy à? Mơ đi.” Linh né cú vung của một tên và dùng mã tấu chém đứt chân hắn.
“Ta bảo ngươi chạy về phía bản doanh địch!”
“Cái gì?”
“Đây là đội của ta, ta phải cứu họ.” LiLy đưa cao nắm đấm với Linh. “Giao phần còn lại cho ngươi đấy, Odinid[1]!”
Linh bắn vào trán một tên nữa rồi quay ngựa bỏ đi.
“Đừng lo, tôi sẽ giúp cậu.”
Alice chẳng biết từ khi nào đã ngồi ngay sau Linh trên con thiết mã.
Linh và Alice xuyên qua một phòng tuyến của lũ khổng lồ. Chúng chẳng thể đuổi kịp con ngựa nhưng phòng tuyến tiếp theo đã nâng những hòn đá lên và sẵn sàng đè nát hai cô gái cùng con ngựa.
Alice đứng dậy trên lưng ngựa. Cô phóng những con dao vào lũ khổng lồ và chúng ngã xuống, tạo một lối cho Linh chạy qua.
“Sao mấy con dao của cậu làm được như thế?” Linh hỏi. Những con dao của Alice nhỏ cỡ dao mổ nhưng mỗi cú đâm đều khiến một tên chết ngay tức khắc dù chúng to lớn gấp mấy lần người thường.
“Eitri.” Alice nói. “Thứ kịch độc có thể giết được cả Atlantician. Mấy tên khổng lồ này chẳng làm khó được chúng đâu.”
Linh thầm nhớ là không được nghịch dao của cô gái này.
“Bản doanh địch kia rồi.” Alice nói.
“Sao chúng canh phòng lỏng lẻo vậy?” Linh không khỏi thắc mắc, lo lắng sẽ có một cuộc phục kích nữa.
“Không, quân địch thực sự không có phục kích.” Alice như đoán được nỗi lo của Linh và nhanh chóng trấn an.
“Sao cậu đoán được nữa vậy?”
“Mùi của chúng, không mạnh. Chỉ có trên đó,” Alice chỉ vào bản doanh địch. “mới có mùi.”
Linh phóng ngựa vào bản doanh địch, đó là những hàng rào gỗ được vuốt nhọn chĩa tua tủa ra xung quanh. Bên trong có khoảng mười tên khổng lồ.
“Cậu chạy thẳng vào và lấy đầu tên chỉ huy đi, để tôi chặn chúng.”
Alice dứt lời và nhảy lên cao ném những con dao nhỏ vào một tên và kéo sợi dây cước cứa đứt đầu hắn. Một tên Hyperborean phun băng vào Alice, cô nhảy phốc lên đầu một tên Jotun và tên khổng lồ bị đóng băng.
“Cô ấy mạnh thật.” Linh thì thầm trong khi phi ngựa về phía tên chỉ huy địch. Hắn cao khoảng bảy mét, trong tay hắn là một mũi giáo nhọn hoắc nhắm vào Linh và chực chờ xiên cô. Linh cho con ngựa bay lên và phun lửa vào hắn. Tên khổng lồ phẩy tay và vung ngọn giáo vào con ngựa. Linh rút khẩu súng lục ra bắn vào mắt tên khổng lồ.
“Gr!” Hắn gầm lên. “Con nhãi tí hon.”
Linh ném thanh mã tấu xuyên qua ngực hắn. Tên khổng lồ gầm lên và đổ gục xuống.
“Xong rồi à?” Lily cưỡi ngựa chạy tới bên cạnh Linh. Phía sau còn có gần một nửa quân số đội của Lily. Alice trông rất vui sau khi chém sạch lũ khổng lồ.
“Tôi đã xử lý thành công.” Linh cúi đầu. “Sao họ trở lại bình thường được vậy?”
“Cô nghĩ chúng ta đi đánh nhau với người khổng lồ băng mà không đem theo được thứ gì như súng phun lửa sao?”
“Tôi cũng quên mất.” Linh gãi đầu.
“Lily,” Clara chạy tới chỗ cô Yüzbaşı. Nàng Ferik mặc giáp trận có hình đầu sư tử trên trên ngực, trên tay cô là quả chùy vàng. “Đội của cậu thế nào?”
“Còn ba mươi sáu người cả thảy, không thể tái công kích được.”
“Không cần, các cậu đã làm rất tốt.” Clara nhìn các quân sĩ và khẽ cúi đầu. “Các binh sĩ, các cô đã làm rất tốt, hãy quay về hậu tuyến và nghỉ ngơi, phần còn lại cứ để bọn ta. Bọn ta sẽ thực hiện truy kích và đẩy lùi lũ khổng lồ đó.” Clara đưa cao quả chùy. “URAAAA!”
Các cô gái đưa cao vũ khí và hét vang.
Linh dắt con thiết mã và quay về với mọi người.
“Đi đâu đó?” Clara đưa quả chùy ra trước mặt Linh.
“Quay về hậu tuyến.” Linh nói.
“Ngươi, đi với bọn ta.”
“Hả?”
“Truy kích người khổng lồ không phải chuyện đơn giản đâu,” Lily uống một ngụm nước rồi nhìn Linh. “chúng ta cần càng nhiều kỵ binh càng tốt.”
“Báu vật ư?” Clara nhìn con ngựa và khẩu súng. “Nhà ngươi chờ đến khi lên chức đi rồi hẵng nghĩ đến chuyện đó.”
“Báu vật này là tự thân tôi có được nhờ chinh phạt hầm ngục, tôi có quyền sử dụng chúng.”
“Cô từng là Mạo Hiểm Giả?” Lily hỏi.
“Tôi vẫn là Mạo Hiểm Giả, tôi tới đây vì Odin mời. Tôi có thể có chút quan hệ với Nữ hoàng, nhưng tôi tuyệt đối không phải loại lợi dụng quan hệ và tiền bạc để thăng chức tước.”
“Sao tự nhiên mình thấy ngứa tai quá nhỉ…” Kim ở Valhalla ngoáy tai.
“Cô… cô là ai?”
“Tôi là Mạo Hiểm Giả của Bão Tố DST. Và là chiến binh Amazon dưới sự chỉ huy của Yüzbaşı Lily Daurg và Ferik Clara Warrior.”
Một thoáng im lặng. Rồi không gian bị phá vỡ bởi tiếng cười của Lily.
“Chị cười gì?” Clara hỏi.
“Không, chỉ là, con bé đó y hệt em hồi còn là tân binh.”
“Hồi đó em làm sao chứ?”
“Cứ lải nhải về việc mình sẽ trở thành quân trưởng và quyết tâm tiêu diệt tất cả người khổng lồ. Rồi còn muốn sau khi chết trở thành Linh Sĩ để tiếp tục chiến đấu. Em luôn miệng nói về việc em là chiến binh của Amazon và là con cháu của Heracles như thế nào.”
“Clara là gì cơ?” Linh há hốc miệng.
“Con cháu của Đại Anh hùng Heracles.”
“Vậy có cũng thuộc dạng nhất hậu duệ rồi còn gì?”
“Nhưng tôi không có lợi dụng những thứ đó.”
“Bảo sao còn trẻ như vậy mà đã lên được chức cao như này.” Linh trêu.
“Đúng.” Lily gật gù.
“Các người…” Clara đỏ mặt đến mức muốn khóc. “các người hùa nhau bắt nạt tôi…”
“Đừng trẻ con nữa. Clara, chị công nhận tài của cô bé này.” Lily nói.
“Chị…” Clara gãi đầu.
“Về tài năng quân sự và chiến đấu, chị không bằng em. Nhưng về khả năng nhìn người, em không bằng chị đâu.”
“Được rồi.” Clara nhìn Linh. “Lê Dương Thùy Linh! Cô sẽ được thăng chức Onbaşı. Nếu hỗ trợ truy sát quân địch toàn thắng, sẽ luận công trạng mà tiếp tục thăng chức.”
“Tuân lệnh!”
Thế là Linh tiếp tục cùng Lily và Clara đánh truy kích người khổng lồ.
[1] Ghép từ tên Odin với hậu tố “id”. Trong tiếng Hy Lạp, thêm hậu tố này (hoặc “idae”, “ides”) sau tên một người để gọi một người khác thể hiện việc người đó sẽ thể hiện mối quan hệ huyết thống giữa họ (hoặc ít nhất thì tác giả nghĩ thế). Có một số ví dụ như Heracleid (hậu duệ của Heracles), Nereid (các con gái của Nereus)… Đến hiện tại vẫn chưa rõ tại sao Lily lại dùng hậu tố Hy Lạp ghép vào tên một vị thần Bắc Âu.
Cô gái người Việt đứng trên đồi nhìn ra cảnh quân sĩ hai bên giao chiến. Những nữ chiến binh đánh với những tên khổng lồ.
Đội của Linh được giao nhiệm vụ ở trung quân, ngay phía trước quân chủ lực do Clara dẫn đầu. Cánh trái của họ đang giao chiến với một đội quân những tên khổng lồ mà Linh áng chừng phải đến một trăm tên. Chúng to lớn với đủ loại kích thước. Từ những tên cao ba đến bốn mét cho đến những tên cao trên mười mét.
Amazon là phòng tuyến của Asgard chống lại sự tấn công của Jotunheim. Có nghĩa là, ngay từ khi trở thành một nữ chiến binh Amazon, họ đã được đào tạo để chiến đấu với người khổng lồ. Trong số các tân binh lần đầu ra trận, Linh là người được ưu ái nhất. Vì ai cũng biết chiến tích của cô và đồng đội đã chống lại sự xâm lăng của Jotun cách đây mấy tuần. Linh đã chia sẻ một chút về kinh nghiệm của mình, điều đó có thể giúp họ có thêm một chút cơ hội sống sót trên chiến trường.
Muốn đánh bại chúng, đầu tiên phải đánh hạ chân của chúng, khiến chúng ngã xuống. Sau đó thì xử lý tim hoặc là não. Vì da của chúng rất dày, nên cần phải nhắm vào những cơ quan nội tạng có thể “một phát chết luôn”.
Cũng bởi lớp da dày đó mà súng ống rất hiếm khi có tác dụng với chúng. Dẫn đến việc quân Amazon không sử dụng xạ thủ mà tập trung vào cận chiến và pháo binh. Muốn dùng súng bắn chết một tên khổng lồ, trừ khi có lực bắn đủ mạnh và độ chính xác cao. Linh và Đội quân đánh thuê Owari đáp ứng đủ cả hai tiêu chí ấy.
“Những tên nhỏ con kia là tộc Laistrygonian.” Jennifer giải thích. Cô không để ý rằng những thứ mà cô gọi là nhỏ con ấy cao đến bốn mét. “Những tên cao khoảng mười mét và có da xanh xanh kia là khổng lồ bản địa ở Jotunheim. Jotun.”
“Này, chúng ta không qua kia sao?” Minerva chỉ vào đội quân đang chịu sự chèn ép từ lũ khổng lồ. “Nếu ta không qua giúp họ sẽ bị giết mất.”
“Đừng!” Linh hét lên khiến một số người đang đứng gần đó cũng quay lại nhìn cô.
“Chị xin lỗi.” Linh xoa đầu Minerva. “Nhưng nếu em bỏ vị trí, tất cả chúng ta đều có thể gặp chuyện.”
“Cậu từng ra trận sao?” Eun hỏi.
“Tớ từng tham gia nhiều trận chiến nhỏ. Nhưng đây là trận chiến có quy mô lớn nhất tớ từng tham gia.”
“Chị chị có đoán ra điều điều gì không?” Julie hỏi.
“Quân địch công kích cánh trái của ta là đòn phủ đầu. Nếu cánh trái bị phá hủy, chúng sẽ đánh vào sườn của trung quân, sau đó chúng ta buộc phải dồn quân sang bên trái để chống cự. Điều đó sẽ khiến hàng phòng ngự của chúng ta bị thủng.”
“Ai cũng biết điều đó, cô bé.”
Yüzbaşı Lily cưỡi ngựa đi qua họ.
“Đội trưởng!” Linh ngước lên nhìn cô. Đây là lần đầu Linh thấy cô ở cự ly gần. Cô trông có phần còn to lớn hơn Vương và hai cánh tay cô đầy sẹo. Đôi mắt cô màu nâu sậm và những đường gân đỏ nổi lên khiến cô trông như người bị đau mắt đỏ.
“Chuẩn bị đi, đây sẽ là một cuộc tắm máu đấy.”
“Thôi rồi.”
“Chúng ta sẽ chết hết.”
Mọi người bắt đầu than thở.
“Toàn quân!” Lily đưa cao chiếc rìu chiến và vung về phía trước. “Tấn công!”
Lily cưỡi ngựa lao vào trước. Hai bên cô, các Yüzbaşı khác cũng tiến lên trên những con chiến mã. Kỵ binh cũng phóng đi để cho bộ binh hít bụi tuyết. Linh cùng bộ binh chạy theo sau với những tiếng la hét.
Những tên Laistrygonian tấn công họ, ở cạnh chúng, Lily trông chỉ như một đứa trẻ. Nhưng cô không nao núng, vung rìu chém bay chân hai tên gần nhất và chém bay nửa người của tên ở sau trong khi đồng đội đâm những mũi giáo sắc nhọn vào đầu hai tên vừa bị ngã.
“Giữ vững đội hình!” Lily hét lớn.
Các đội askeri đứng sát vào nhau và bảo vệ lẫn nhau. Linh bắn vào mắt một tên và Jasmine chém ngã hắn.
Minerva đâm ngọn giáo vào một tên, hắn vung cây chùy gỗ vào cô bé nhưng Wendy đỡ được và hất hắn ra. Eun đâm vào giữa cổ tên khổng lồ và hắn ngã xuống.
Bianca ném ngọn giáo xuyên qua họng một tên đang la hét lao tới. Cô cũng mất vũ khí và bị một tên túm lấy nhấc lên. Sarah chém vào chân hắn khiến hắn thả cô gái người Ý ra và một người bên cạnh đâm thanh kiếm vào giữa ngực hắn kéo mạnh lên trên, xẻ đôi cơ thể tên khổng lồ ra.
Tuy khá thuận lợi nhưng cũng có chút khó khăn. Misa bị một tên nhấc bổng lên. Sarah chạy tới cứu nhưng hắn đã cắn đứt mất tay của cô.
“Chị ổn chứ?” Minerva lấy cuộn băng ra cầm máu cho cô.
“Xem ra khó khăn đây.” Linh nhìn lại mặt trận phía trước, quân địch vẫn vững như bàn thạch, quân của Lily thì cứ lao vào liền bị văng ra.
Linh triệu hồi một nghìn không trăm hai mươi tư khẩu súng trường phía trên đầu đội hình địch và nã hết đạn xuống. Lũ khổng lồ tuy khỏe nhưng ăn đạn như vậy cũng khiến hàng ngũ của chúng trở nên rối loạn.
“Hay lắm Linh!” Eun hét lớn rồi quay lại nhìn Linh đang chống người lên khẩu súng. “Linh?”
“Xin lỗi.” Linh thở dốc. “Lâu lắm rồi tớ không bắn nhiều như thế.”
Trong khi tầm nhìn của Linh mờ dần đi, cô thấy đội trưởng Lily đã dẫn kỵ binh chạy đi trước.
“Katie! Ra lệnh đi.” Một người hét lớn với Sarah.
“Sao lại là tôi!?” Sarah chém vào bụng một tên và hỏi ngược lại.
“Onbaşı của bọn này vừa chết rồi, kỵ binh cũng đi xa rồi, bây giờ cậu là người có chức cao nhất đấy.”
“MỌI NGƯỜI, TIẾN THEO YÜZBAŞI!!!” Sarah vung kiếm về phía Lily và toàn bộ quân sĩ mở đường máu theo lối ấy.
Linh bắt đầu hiểu tại sao Sarah nhuộm tóc hồng. Dù mắt đang rất mờ nhưng trong tình trạng tuyết bay rập trời, cô vẫn có thể nhìn thấy màu hồng trên đầu Sarah.
“Ai thấy Alice đâu không?” Eun hỏi. Họ đã tiến vào cánh rừng. Những cái cây ở thế giới của người khổng lồ cũng siêu to khổng lồ. Nơi này đã bị đội của Lily đi qua nên chỉ còn lại những cái xác chết khổng lồ.
“Đầu trận đã không thấy rồi ạ.” Wendy đáp.
“Nya, đội cậu còn mấy người?”
“Một mình tôi.” Người tên Nya đáp.
“Cậu đang chỉ huy tổng cộng hai mươi sáu người đấy.” Jasmine nói. “Số hai mươi sáu trong tiếng Thổ là gì nhỉ?”
“Chính xác là hai mươi sáu tân binh.” Alice xuất hiện trên thân cây.
“Cậu đi đâu nãy giờ vậy?” Linh hỏi.
“Tôi đi tắm máu.” Alice đáp. Ánh mắt cô trông như tên điên giết người hàng loạt. Bộ quần áo và khuôn mặt cô đỏ lừ màu máu.
“Cẩn thận!” Sarah đưa tay ra hiệu dừng lại.
Một người không thấy hiệu lệnh vẫn đi tiếp và bị một tên khổng lồ dẫm nát. Hắn cao đến mười ba mét với thân hình béo núc và cầm trong tay chiếc rìu to như cây San Sơn Phủ. Nếu Vương phải gồng hết sức bình sinh để vung nó thì tên này cầm nó như cây rìu đốn củi vậy.
“Cảm ơn vì bữa ăn.” Hắn nói và túm lấy một người ngay đó. Dù to xác nhưng hắn nhanh kinh hồn.
Tuy nhiên, có người vẫn nhanh hơn hắn. Những con dao ghim vào mắt tên khổng lồ khiến hắn phải thả cô gái ra. Hắn vung rìu lung tung và chém đôi hai người trước khi Alice lao tới và chém đứt đầu hắn bằng con dao nhỏ xíu.
Cả lũ chạy tới hội quân cùng Lily.
“Ủa?” Linh thấy một hiện tượng lạ. “Chúng ta đuổi kịp họ rồi?”
Quả đúng vậy. Quân của Lily đã dừng lại, nhóm Sarah nhập vào và chống chọi quân địch. Những tên Jotun đã xuất hiện. Làn da chúng màu xanh xám, cộng với sương mù khiến Linh không nhận ra chúng cao đến cỡ nào.
“Giết chúng!” Lily vung rìu chỉ lên.
Toàn quân lại tiến lên. Nhưng Linh để ý đã mất gần một nửa quân số. Hai Yüzbaşı tiến lên cùng Lily cũng không thấy đâu nữa. Rồi cô bắt đầu cảm thấy không ổn.
Linh chạy vút qua các nữ chiến binh khác và chạy tới đầu đoàn quân rồi huýt sáo. Con ngựa sắt của Linh xuất hiện bên cạnh và Linh leo lên.
Linh cưỡi ngựa chạy ngang hàng với Lily.
“Yüzbaşı! Có bẫy!”
Linh vừa dứt lời, một toán quân khổng lồ bao vây xung quanh họ thở vào người quân của Lily. Hầu hết quân của cô bị đóng băng và chỉ còn lại Lily và Linh trong vòng vây gần hai mươi tên khổng lồ.
Lũ khổng lồ đập phá tượng băng. Lily gầm lớn và quay lại chém đôi một tên, Linh ở sau bắn yểm trợ.
“Linh, chạy đi!” Lily hét.
“Cô bao tôi bỏ chạy à? Mơ đi.” Linh né cú vung của một tên và dùng mã tấu chém đứt chân hắn.
“Ta bảo ngươi chạy về phía bản doanh địch!”
“Cái gì?”
“Đây là đội của ta, ta phải cứu họ.” LiLy đưa cao nắm đấm với Linh. “Giao phần còn lại cho ngươi đấy, Odinid[1]!”
Linh bắn vào trán một tên nữa rồi quay ngựa bỏ đi.
“Đừng lo, tôi sẽ giúp cậu.”
Alice chẳng biết từ khi nào đã ngồi ngay sau Linh trên con thiết mã.
Linh và Alice xuyên qua một phòng tuyến của lũ khổng lồ. Chúng chẳng thể đuổi kịp con ngựa nhưng phòng tuyến tiếp theo đã nâng những hòn đá lên và sẵn sàng đè nát hai cô gái cùng con ngựa.
Alice đứng dậy trên lưng ngựa. Cô phóng những con dao vào lũ khổng lồ và chúng ngã xuống, tạo một lối cho Linh chạy qua.
“Sao mấy con dao của cậu làm được như thế?” Linh hỏi. Những con dao của Alice nhỏ cỡ dao mổ nhưng mỗi cú đâm đều khiến một tên chết ngay tức khắc dù chúng to lớn gấp mấy lần người thường.
“Eitri.” Alice nói. “Thứ kịch độc có thể giết được cả Atlantician. Mấy tên khổng lồ này chẳng làm khó được chúng đâu.”
Linh thầm nhớ là không được nghịch dao của cô gái này.
“Bản doanh địch kia rồi.” Alice nói.
“Sao chúng canh phòng lỏng lẻo vậy?” Linh không khỏi thắc mắc, lo lắng sẽ có một cuộc phục kích nữa.
“Không, quân địch thực sự không có phục kích.” Alice như đoán được nỗi lo của Linh và nhanh chóng trấn an.
“Sao cậu đoán được nữa vậy?”
“Mùi của chúng, không mạnh. Chỉ có trên đó,” Alice chỉ vào bản doanh địch. “mới có mùi.”
Linh phóng ngựa vào bản doanh địch, đó là những hàng rào gỗ được vuốt nhọn chĩa tua tủa ra xung quanh. Bên trong có khoảng mười tên khổng lồ.
“Cậu chạy thẳng vào và lấy đầu tên chỉ huy đi, để tôi chặn chúng.”
Alice dứt lời và nhảy lên cao ném những con dao nhỏ vào một tên và kéo sợi dây cước cứa đứt đầu hắn. Một tên Hyperborean phun băng vào Alice, cô nhảy phốc lên đầu một tên Jotun và tên khổng lồ bị đóng băng.
“Cô ấy mạnh thật.” Linh thì thầm trong khi phi ngựa về phía tên chỉ huy địch. Hắn cao khoảng bảy mét, trong tay hắn là một mũi giáo nhọn hoắc nhắm vào Linh và chực chờ xiên cô. Linh cho con ngựa bay lên và phun lửa vào hắn. Tên khổng lồ phẩy tay và vung ngọn giáo vào con ngựa. Linh rút khẩu súng lục ra bắn vào mắt tên khổng lồ.
“Gr!” Hắn gầm lên. “Con nhãi tí hon.”
Linh ném thanh mã tấu xuyên qua ngực hắn. Tên khổng lồ gầm lên và đổ gục xuống.
“Xong rồi à?” Lily cưỡi ngựa chạy tới bên cạnh Linh. Phía sau còn có gần một nửa quân số đội của Lily. Alice trông rất vui sau khi chém sạch lũ khổng lồ.
“Tôi đã xử lý thành công.” Linh cúi đầu. “Sao họ trở lại bình thường được vậy?”
“Cô nghĩ chúng ta đi đánh nhau với người khổng lồ băng mà không đem theo được thứ gì như súng phun lửa sao?”
“Tôi cũng quên mất.” Linh gãi đầu.
“Lily,” Clara chạy tới chỗ cô Yüzbaşı. Nàng Ferik mặc giáp trận có hình đầu sư tử trên trên ngực, trên tay cô là quả chùy vàng. “Đội của cậu thế nào?”
“Còn ba mươi sáu người cả thảy, không thể tái công kích được.”
“Không cần, các cậu đã làm rất tốt.” Clara nhìn các quân sĩ và khẽ cúi đầu. “Các binh sĩ, các cô đã làm rất tốt, hãy quay về hậu tuyến và nghỉ ngơi, phần còn lại cứ để bọn ta. Bọn ta sẽ thực hiện truy kích và đẩy lùi lũ khổng lồ đó.” Clara đưa cao quả chùy. “URAAAA!”
Các cô gái đưa cao vũ khí và hét vang.
Linh dắt con thiết mã và quay về với mọi người.
“Đi đâu đó?” Clara đưa quả chùy ra trước mặt Linh.
“Quay về hậu tuyến.” Linh nói.
“Ngươi, đi với bọn ta.”
“Hả?”
“Truy kích người khổng lồ không phải chuyện đơn giản đâu,” Lily uống một ngụm nước rồi nhìn Linh. “chúng ta cần càng nhiều kỵ binh càng tốt.”
“Báu vật ư?” Clara nhìn con ngựa và khẩu súng. “Nhà ngươi chờ đến khi lên chức đi rồi hẵng nghĩ đến chuyện đó.”
“Báu vật này là tự thân tôi có được nhờ chinh phạt hầm ngục, tôi có quyền sử dụng chúng.”
“Cô từng là Mạo Hiểm Giả?” Lily hỏi.
“Tôi vẫn là Mạo Hiểm Giả, tôi tới đây vì Odin mời. Tôi có thể có chút quan hệ với Nữ hoàng, nhưng tôi tuyệt đối không phải loại lợi dụng quan hệ và tiền bạc để thăng chức tước.”
“Sao tự nhiên mình thấy ngứa tai quá nhỉ…” Kim ở Valhalla ngoáy tai.
“Cô… cô là ai?”
“Tôi là Mạo Hiểm Giả của Bão Tố DST. Và là chiến binh Amazon dưới sự chỉ huy của Yüzbaşı Lily Daurg và Ferik Clara Warrior.”
Một thoáng im lặng. Rồi không gian bị phá vỡ bởi tiếng cười của Lily.
“Chị cười gì?” Clara hỏi.
“Không, chỉ là, con bé đó y hệt em hồi còn là tân binh.”
“Hồi đó em làm sao chứ?”
“Cứ lải nhải về việc mình sẽ trở thành quân trưởng và quyết tâm tiêu diệt tất cả người khổng lồ. Rồi còn muốn sau khi chết trở thành Linh Sĩ để tiếp tục chiến đấu. Em luôn miệng nói về việc em là chiến binh của Amazon và là con cháu của Heracles như thế nào.”
“Clara là gì cơ?” Linh há hốc miệng.
“Con cháu của Đại Anh hùng Heracles.”
“Vậy có cũng thuộc dạng nhất hậu duệ rồi còn gì?”
“Nhưng tôi không có lợi dụng những thứ đó.”
“Bảo sao còn trẻ như vậy mà đã lên được chức cao như này.” Linh trêu.
“Đúng.” Lily gật gù.
“Các người…” Clara đỏ mặt đến mức muốn khóc. “các người hùa nhau bắt nạt tôi…”
“Đừng trẻ con nữa. Clara, chị công nhận tài của cô bé này.” Lily nói.
“Chị…” Clara gãi đầu.
“Về tài năng quân sự và chiến đấu, chị không bằng em. Nhưng về khả năng nhìn người, em không bằng chị đâu.”
“Được rồi.” Clara nhìn Linh. “Lê Dương Thùy Linh! Cô sẽ được thăng chức Onbaşı. Nếu hỗ trợ truy sát quân địch toàn thắng, sẽ luận công trạng mà tiếp tục thăng chức.”
“Tuân lệnh!”
Thế là Linh tiếp tục cùng Lily và Clara đánh truy kích người khổng lồ.
[1] Ghép từ tên Odin với hậu tố “id”. Trong tiếng Hy Lạp, thêm hậu tố này (hoặc “idae”, “ides”) sau tên một người để gọi một người khác thể hiện việc người đó sẽ thể hiện mối quan hệ huyết thống giữa họ (hoặc ít nhất thì tác giả nghĩ thế). Có một số ví dụ như Heracleid (hậu duệ của Heracles), Nereid (các con gái của Nereus)… Đến hiện tại vẫn chưa rõ tại sao Lily lại dùng hậu tố Hy Lạp ghép vào tên một vị thần Bắc Âu.