[Hiện đại] Thanh thanh dẫn ngươi - Trúc Dĩ
- Tham gia
- 14/4/19
- Bài viết
- 14,888
- Điểm cảm xúc
- 5,618
- Điểm
- 113
Chương 30
Editor: trucxinh0505
Ý cười bên miệng Thẩm Du cứng lại, cô dùng tay chống đỡ nền nhà ngồi dậy, sau đó ném tay anh ra, mặt không biểu tình nói: “Dậy.”
Đối diện phản ứng này không nên ứng đối…
Chu Từ Dẫn thức thời ngồi dậy, gãi gãi đầu, lấy lòng nói: “Đi thôi, đi xem phim.”
Thẩm Du hừ lạnh một tiếng: “Không xem, cậu về đi.”
Nghe cô cự tuyệt, Chu Từ Dẫn bám riết không tha nói: “Không phải muốn thảo luận một chút học cái gì sao?”
Vấn đề này làm sắc mặt Thẩm Du hòa hoãn chút, cô chớp mắt, trong mắt có chút tò mò, nhưng thanh âm vẫn cứng rắn: “Cậu đã nghĩ kỹ rồi?”
“Không có.”
Biểu tình Thẩm Du nghi hoặc: “Không chọn thiết kế manga anime?”
Chu Từ Dẫn: “…”
Biểu tình anh khiếp sợ làm Thẩm Du có chút không lời gì để nói, cô trầm mặc một lúc lâu mới nói: “Tớ còn tưởng cậu biết cái tớ đã biết…”
Chu Từ Dẫn thiếu chút nữa lệ chảy ròng : “Sao cậu biết được…”
“Bút danh cậu, bước dẫn.” Nói lên tên này, biểu tình Thẩm Du lộ ra một cổ ghét bỏ, “Lại liên tưởng một chút phản ứng cậu ngày đó, kẻ ngốc đều có thể đoán.”
Thẩm Du đột nhiên vỗ đùi anh, vội vàng hỏi nói: “Cuối cùng cậu vẽ xong rồi đi? Rốt cuộc hung thủ có thể bị bắt hay không?!”
Chu Từ Dẫn gãi mặt, do dự nói: “Cái này không thể nói…”
Thẩm Du đổi thành bắt lấy tay anh, đứng lên, kéo anh đi ra cửa: “A, vậy cậu về nhà đi.”
Trên mặt Chu Từ Dẫn thề chết thề sống phản kháng: “Đợi lát nữa! Tớ nói, tớ lập tức nói…”
Nhìn đến phản ứng anh, Thẩm Du tức khắc bật cười, buông tay anh ra, mừng rỡ: “Được rồi, ngày mai tớ mua tạp chí xem, không cần cậu kể trước.”
Hai người chơi đùa qua đi, lại nói đến chọn chuyên ngành đăng ký trường học.
Chu Từ Dẫn nghĩ, nghiêm túc nói: “Trước tớ tra qua, bên cạnh B đại có một trường đại học, tớ tính toán báo danh ở đó, học ngành gì đã chọn rồi.”
Lời này làm Thẩm Du sửng sốt, co ngốc ngốc nói: “Cậu muốn cùng tớ rời thành phố B sao? Rời nhà rất xa.”
“Vốn dĩ cho rằng không thi đậu, nên không nói cùng cậu, hiện tại thi đậu, liền khẳng định học ở đó.” Bộ dáng Chu Từ Dẫn một bộ đương nhiên, “Hơn nữa tớ không yên tâm để cậu một mình đi xa như vậy.”
Thẩm Du cũng không lại rối rắm chuyện này, khóe miệng cầm lòng không đậu cong lên: “Vậy cậu chọn ngành gì?”
“Vậy thiết kế manga anime đi, rốt cuộc hiện tại vẽ không đủ chuyên nghiệp,” nói tới đây, anh đột nhiên dừng một chút, hơi liếc mắt lướt nhìn Thẩm Du một cái, “Nhân vật vẽ cũng rất xấu.”
Thẩm Du đổ mồ hôi, làm bộ không nghe được câu nói kế tiếp của anh, gật đầu, sau đó nói lên ý nghĩ của mình: “Phỏng chừng tớ chọn tâm lý học.”
Chu Từ Dẫn ngẩn người: “Vì sao?”
“Nghe tới thực khốc.”
“…”
******
Hai người thuận lợi tuyển chọn trường học, thời gian rất nhanh tới trước hai ngày Thẩm Du nhập học.
Thời gian Thẩm Du khai giảng sớm hơn Chu Từ Dẫn khoảng một tuần, bất quá hai người vẫn ước hẹn cùng đi. Bởi vì đường xá quá xa, Thẩm Du cự tuyệt ba đưa mình qua đó, cường điệu Chu Từ Dẫn cùng cô đi qua đó, ba Thẩm chỉ có thể thỏa hiệp, nhưng vẫn yêu cầu đưa hai bọn họ ra sân bay.
Kỳ nghỉ này, Thẩm Du lại gầy mười cân, cơ bản nhìn không ra cô gái béo thời điểm cao nhị bị cô lập. Cả người nhỏ một vòng, thời điểm cười rộ lên khóe mắt cong cong, mắt ngọc mày ngài. Cô mặc áo sơmi màu hồng nhạt cùng quần đùi màu trắng, một vòng eo thon một tay có thể ôm hết, đứng dưới ánh mặt trời, sợi tóc hơi phiếm sắc vàng, dẫn tới nam nhân đi ngang qua bên cạnh liên tiếp nhìn chăm chú.
Mập mạp quả nhiên đều là cổ tiềm lực…
Kỳ nghỉ này Chu Từ Dẫn học lái xe, tập thể hình, còn có mở một hố truyện tranh mới, mà Thẩm Du ngoài giảm béo cùng học lái xe, còn làm một phần công tác gia giáo, hai người cơ bản không có thời gian gặp mặt. Nói chuyện đều thông qua WeChat cùng điện thoại, cho nên thời điểm gặp lại cô, biểu tình anh đều ngây người.
Liếc mắt quét quần đùi cô một cái, anh âm dương quái khí nói: “Quần này thật xấu.”
Lời này làm Thẩm Du nhịn không được cúi đầu nhìn quần của mình, khóe miệng run rẩy một chút, lạnh nhạt nói: “Không có việc gì, dù sao không phải mặc cho cậu xem.”
Chu Từ Dẫn muốn nổ tung, vừa muốn nói gì, xe ba Thẩm chạy đến trước mặt hai người bọn họ, khí thế lập tức bị tưới tắt.
Sau khi lên xe, ba Thẩm nhìn kính chiếu hậu nhìn Chu Từ Dẫn, ngay sau đó cười nói: “Từ Dẫn có phải rèn luyện hay không, dáng người thoạt nhìn cường tráng không ít.”
Chu Từ Dẫn xả khóe miệng cười cười, cánh môi khẽ nhếch, lại bị Thẩm Du bên cạnh giành nói chuyện trước: “Ý tứ ba tớ là dáng người nguyên bản của cậu quá kém.”
“…”
Ba Thẩm nhíu mày: “Đừng nói chuyện lung tung.”
Thẩm Du không bởi vì ba quát lớn cảm thấy không cao hứng, ngược lại đắc ý liếc mắt nhìn Chu Từ Dẫn một cái, cái liếc mắt này làm tâm anh ngứa, lại không cách nào làm cái gì.
Tới sân bay rồi, ba Thẩm cũng không quấy rầy bọn họ, dặn dò vài câu liền lái xe đi.
Hai người không mang theo thứ gì, đến trường học bên kia lại mua. Không mang theo hành lý, quả nhiên thực nhẹ nhàng, sau khi qua an ninh kiểm tra, hai người ngồi trong phòng chờ đợi.
Chu Từ Dẫn đột nhiên nghiêng đầu nhìn cô: “Hiện tại được rồi sao?”
Thẩm Du đang chơi di động, nghe được lời này, kỳ quái nhìn về phía anh: “Cái gì?”
Lần này cô trì độn làm Chu Từ Dẫn có chút xấu hổ, gãi gãi đầu, thần sắc tự nhiên nói: “Vậy… Cái kia, hiện tại không phải cậu gầy xuống sao?”
Thẩm Du hiểu được: “Trận này cũng quá…”
Chu Từ Dẫn chờ mong nhìn cô.
Cô dừng một chút, không lưu tình nói: “Dù sao tớ nhất định sẽ cự tuyệt.”
“… Hả.”
Ha hả.
******
Tối qua Thẩm Du thức đêm xem tiểu thuyết, lên phi cơ không lâu liền ngủ mất, tỉnh lại cũng sắp đến thành phố B. Cô quay đầu nhìn về phía Chu Từ Dẫn, còn đang ngủ.
Cô thò lại gần nhìn chằm chằm anh một hồi lâu, nhịn không được hôn trên mặt anh một cái, sau đó có tật giật mình ngồi trở lại, nhắm mắt tiếp tục ngủ.
Chu Từ Dẫn hơi mở đôi mắt, nhìn cô một cái, thấp giọng nở nụ cười.
Thẩm Du bên cạnh bị tiếng cười này chọc cho gương mặt nhanh chóng đỏ lên.
Xuống máy bay, hai người đón tắc xi trực tiếp chạy đi B đại.
Tới nơi, ở cửa hiển nhiên học trưởng cùng học tỷ đối với giá trị nhan sắc tân sinh rất hứng thú, lập tức đi lên, điên cuồng hỏi: “Sư đệ! Sư muội! Học chuyên ngành gì!”
Thẩm Du bị trận này dọa hết hồn, dại ra chưa có trả lời, nhưng Chu Từ Dẫn bên cạnh mở miệng: “Cô ấy học tâm lý học, em không phải, em theo cô ấy lại đây mà thôi.”
Một đám người phía trước thất vọng trở lại trận doanh của mình, một nam nhân bên cạnh chen lại, cao hứng nói: “Sư muội, cùng khoa, tâm lý học đăng ký ở bên này.”
Đăng ký xong, sư huynh liền mang bọn họ đi đến ký túc xá phân phối cho Thẩm Du, tò mò hỏi: “Đây là anh trai em sao?”
Chu Từ Dẫn bị cho là anh trai Thẩm Du, thái dương vừa kéo, ngữ khí lạnh nhạt: “Em là…”
Mẹ nó, là cái gì?! Chính anh cũng không rõ ràng lắm…
Chú ý tới Chu Từ Dẫn vẫn không có trả lời, Thẩm Du yên lặng nói giúp anh: “Cậu ấy là bạn em, không phải anh trai.”
A, bạn bè.
Chu Từ Dẫn nhẹ nhàn liếc mắt quét Thẩm Du một cái, biểu tình thật không đẹp.
Là bạn bè còn trộm hôn tớ.
Thẩm Du chột dạ dời mắt đi, nhìn ao hồ bên đường, tán thưởng nói: “Thật đẹp.”
Sư huynh nhìn ra không khí hai người bọn họ, cười cười chưa nói cái gì, đưa bọn họ đến ký túc xá liền rời đi. Ký túc xá Thẩm Du ở lầu hai, phòng bốn người, trên là giường dưới là bàn, hoàn cảnh không tồi, bên trong đã tới hai bạn cùng phòng, cô tùy tiện chọn một vị trí còn dư lại.
Chào hỏi với bạn cùng phòng xong, cô liền cùng Chu Từ Dẫn đi ra ngoài mua chút đồ dùng sinh hoạt, dàn xếp xong hết thảy, hai người đi bên ngoài ăn cơm chiều, Thẩm Du nghĩ cùng Chu Từ Dẫn đến trường học anh, bất quá sắc trời không còn sớm, bị Chu Từ Dẫn cự tuyệt.
Đưa cô đến cửa ký túc xá, anh mới quay về đi đến trường học mình.
Trở lại ký túc xá, một người còn lại cũng đã tới, bốn người báo tên, ấn tuổi tác nói chuyện. Theo thứ tự gọi tên, lão đại kích động hỏi Thẩm Du đột nhiên: “Nam nhân vừa rồi là bạn trai cậu sao? Đẹp trai ghê!”
Thẩm Du cười, hoàn toàn không giống ở trước mặt Chu Từ Dẫn làm ra vẻ, không chút khách khí gật đầu: “Ừ, bạn trai.”
Dù sao sớm hay muộn đều là vậy.
Người đến sau cùng, lão tam tò mò hỏi: “Rất đẹp trai sao?”
Lão đại cùng lão tam mở miệng: “Siêu cấp đẹp trai!”
Lao tam kêu rên: “Trời ạ, sao tớ không đến sớm hơn một chút chứ!”
Thẩm Du có chút ngượng ngùng, cô không mở miệng nữa, đỏ mặt thu thập đồ vật. Cô cân nhắc một chút, quần áo không mang mấy bộ, còn phải lên mạng mua, Chu Từ Dẫn hẳn giống cô… Thuận tiện cũng mua đưa cho anh.
Sau đó cô nhắn WeChat cho Chu Từ Dẫn: Tới rồi chưa?
Đợi trong chốc lát, anh không nhắn lại, Thẩm Du vui vẻ lên mạng xem quần áo. Trong lúc chốt đơn do dự một chút, sau đó nhanh chóng đánh cái chữ “Quần áo tình lữ ”, thời điểm một mình cười ngây ngô, Chu Từ Dẫn gọi điện thoại tới.
Thẩm Du vui vẻ nhận.
“Tớ tới rồi, trước ở ký túc xá, bất quá hiện tại còn chưa thể đăng ký. Hoàn cảnh khá tốt,” nghĩ nghĩ, anh lại bổ sung nói, “Tuy một người thực tịch mịch.”
Thanh âm mang theo chút ủy khuất.
Thẩm Du đột nhiên cười, bất đắc dĩ nói: “Ngày mai tớ muốn mua nhiều thứ, nếu không cậu đi cùng tớ.”
Chu Từ Dẫn cũng cười, điểm ủy khuất nhỏ trước đó tựa hồ chỉ là ảo giác của cô, anh trêu chọc nói: “Vẫn nên thôi đi, cậu ở chung bạn cùng phòng, quen biết nhiều bạn bè, rốt cuộc…
Anh dừng một chút, ngữ khí mang theo một tia chờ mong: “Thực mau tớ không phải bằng hữu của cậu.”
---------------
Tác giả có lời muốn nói: Ta đặt tên là phế.. QAQ
Cho nên ngoài lên sân khấu rất nhiều lần còn đều là vai phụ.. Nếu không ta sẽ không đặt tên T T
Đột nhiên nhớ tới Trần Nguyệt cũng chưa lên sân khấu bao nhiêu lần, bất quá tên cô ấy ta cũng đặt tùy ý
Ý cười bên miệng Thẩm Du cứng lại, cô dùng tay chống đỡ nền nhà ngồi dậy, sau đó ném tay anh ra, mặt không biểu tình nói: “Dậy.”
Đối diện phản ứng này không nên ứng đối…
Chu Từ Dẫn thức thời ngồi dậy, gãi gãi đầu, lấy lòng nói: “Đi thôi, đi xem phim.”
Thẩm Du hừ lạnh một tiếng: “Không xem, cậu về đi.”
Nghe cô cự tuyệt, Chu Từ Dẫn bám riết không tha nói: “Không phải muốn thảo luận một chút học cái gì sao?”
Vấn đề này làm sắc mặt Thẩm Du hòa hoãn chút, cô chớp mắt, trong mắt có chút tò mò, nhưng thanh âm vẫn cứng rắn: “Cậu đã nghĩ kỹ rồi?”
“Không có.”
Biểu tình Thẩm Du nghi hoặc: “Không chọn thiết kế manga anime?”
Chu Từ Dẫn: “…”
Biểu tình anh khiếp sợ làm Thẩm Du có chút không lời gì để nói, cô trầm mặc một lúc lâu mới nói: “Tớ còn tưởng cậu biết cái tớ đã biết…”
Chu Từ Dẫn thiếu chút nữa lệ chảy ròng : “Sao cậu biết được…”
“Bút danh cậu, bước dẫn.” Nói lên tên này, biểu tình Thẩm Du lộ ra một cổ ghét bỏ, “Lại liên tưởng một chút phản ứng cậu ngày đó, kẻ ngốc đều có thể đoán.”
Thẩm Du đột nhiên vỗ đùi anh, vội vàng hỏi nói: “Cuối cùng cậu vẽ xong rồi đi? Rốt cuộc hung thủ có thể bị bắt hay không?!”
Chu Từ Dẫn gãi mặt, do dự nói: “Cái này không thể nói…”
Thẩm Du đổi thành bắt lấy tay anh, đứng lên, kéo anh đi ra cửa: “A, vậy cậu về nhà đi.”
Trên mặt Chu Từ Dẫn thề chết thề sống phản kháng: “Đợi lát nữa! Tớ nói, tớ lập tức nói…”
Nhìn đến phản ứng anh, Thẩm Du tức khắc bật cười, buông tay anh ra, mừng rỡ: “Được rồi, ngày mai tớ mua tạp chí xem, không cần cậu kể trước.”
Hai người chơi đùa qua đi, lại nói đến chọn chuyên ngành đăng ký trường học.
Chu Từ Dẫn nghĩ, nghiêm túc nói: “Trước tớ tra qua, bên cạnh B đại có một trường đại học, tớ tính toán báo danh ở đó, học ngành gì đã chọn rồi.”
Lời này làm Thẩm Du sửng sốt, co ngốc ngốc nói: “Cậu muốn cùng tớ rời thành phố B sao? Rời nhà rất xa.”
“Vốn dĩ cho rằng không thi đậu, nên không nói cùng cậu, hiện tại thi đậu, liền khẳng định học ở đó.” Bộ dáng Chu Từ Dẫn một bộ đương nhiên, “Hơn nữa tớ không yên tâm để cậu một mình đi xa như vậy.”
Thẩm Du cũng không lại rối rắm chuyện này, khóe miệng cầm lòng không đậu cong lên: “Vậy cậu chọn ngành gì?”
“Vậy thiết kế manga anime đi, rốt cuộc hiện tại vẽ không đủ chuyên nghiệp,” nói tới đây, anh đột nhiên dừng một chút, hơi liếc mắt lướt nhìn Thẩm Du một cái, “Nhân vật vẽ cũng rất xấu.”
Thẩm Du đổ mồ hôi, làm bộ không nghe được câu nói kế tiếp của anh, gật đầu, sau đó nói lên ý nghĩ của mình: “Phỏng chừng tớ chọn tâm lý học.”
Chu Từ Dẫn ngẩn người: “Vì sao?”
“Nghe tới thực khốc.”
“…”
******
Hai người thuận lợi tuyển chọn trường học, thời gian rất nhanh tới trước hai ngày Thẩm Du nhập học.
Thời gian Thẩm Du khai giảng sớm hơn Chu Từ Dẫn khoảng một tuần, bất quá hai người vẫn ước hẹn cùng đi. Bởi vì đường xá quá xa, Thẩm Du cự tuyệt ba đưa mình qua đó, cường điệu Chu Từ Dẫn cùng cô đi qua đó, ba Thẩm chỉ có thể thỏa hiệp, nhưng vẫn yêu cầu đưa hai bọn họ ra sân bay.
Kỳ nghỉ này, Thẩm Du lại gầy mười cân, cơ bản nhìn không ra cô gái béo thời điểm cao nhị bị cô lập. Cả người nhỏ một vòng, thời điểm cười rộ lên khóe mắt cong cong, mắt ngọc mày ngài. Cô mặc áo sơmi màu hồng nhạt cùng quần đùi màu trắng, một vòng eo thon một tay có thể ôm hết, đứng dưới ánh mặt trời, sợi tóc hơi phiếm sắc vàng, dẫn tới nam nhân đi ngang qua bên cạnh liên tiếp nhìn chăm chú.
Mập mạp quả nhiên đều là cổ tiềm lực…
Kỳ nghỉ này Chu Từ Dẫn học lái xe, tập thể hình, còn có mở một hố truyện tranh mới, mà Thẩm Du ngoài giảm béo cùng học lái xe, còn làm một phần công tác gia giáo, hai người cơ bản không có thời gian gặp mặt. Nói chuyện đều thông qua WeChat cùng điện thoại, cho nên thời điểm gặp lại cô, biểu tình anh đều ngây người.
Liếc mắt quét quần đùi cô một cái, anh âm dương quái khí nói: “Quần này thật xấu.”
Lời này làm Thẩm Du nhịn không được cúi đầu nhìn quần của mình, khóe miệng run rẩy một chút, lạnh nhạt nói: “Không có việc gì, dù sao không phải mặc cho cậu xem.”
Chu Từ Dẫn muốn nổ tung, vừa muốn nói gì, xe ba Thẩm chạy đến trước mặt hai người bọn họ, khí thế lập tức bị tưới tắt.
Sau khi lên xe, ba Thẩm nhìn kính chiếu hậu nhìn Chu Từ Dẫn, ngay sau đó cười nói: “Từ Dẫn có phải rèn luyện hay không, dáng người thoạt nhìn cường tráng không ít.”
Chu Từ Dẫn xả khóe miệng cười cười, cánh môi khẽ nhếch, lại bị Thẩm Du bên cạnh giành nói chuyện trước: “Ý tứ ba tớ là dáng người nguyên bản của cậu quá kém.”
“…”
Ba Thẩm nhíu mày: “Đừng nói chuyện lung tung.”
Thẩm Du không bởi vì ba quát lớn cảm thấy không cao hứng, ngược lại đắc ý liếc mắt nhìn Chu Từ Dẫn một cái, cái liếc mắt này làm tâm anh ngứa, lại không cách nào làm cái gì.
Tới sân bay rồi, ba Thẩm cũng không quấy rầy bọn họ, dặn dò vài câu liền lái xe đi.
Hai người không mang theo thứ gì, đến trường học bên kia lại mua. Không mang theo hành lý, quả nhiên thực nhẹ nhàng, sau khi qua an ninh kiểm tra, hai người ngồi trong phòng chờ đợi.
Chu Từ Dẫn đột nhiên nghiêng đầu nhìn cô: “Hiện tại được rồi sao?”
Thẩm Du đang chơi di động, nghe được lời này, kỳ quái nhìn về phía anh: “Cái gì?”
Lần này cô trì độn làm Chu Từ Dẫn có chút xấu hổ, gãi gãi đầu, thần sắc tự nhiên nói: “Vậy… Cái kia, hiện tại không phải cậu gầy xuống sao?”
Thẩm Du hiểu được: “Trận này cũng quá…”
Chu Từ Dẫn chờ mong nhìn cô.
Cô dừng một chút, không lưu tình nói: “Dù sao tớ nhất định sẽ cự tuyệt.”
“… Hả.”
Ha hả.
******
Tối qua Thẩm Du thức đêm xem tiểu thuyết, lên phi cơ không lâu liền ngủ mất, tỉnh lại cũng sắp đến thành phố B. Cô quay đầu nhìn về phía Chu Từ Dẫn, còn đang ngủ.
Cô thò lại gần nhìn chằm chằm anh một hồi lâu, nhịn không được hôn trên mặt anh một cái, sau đó có tật giật mình ngồi trở lại, nhắm mắt tiếp tục ngủ.
Chu Từ Dẫn hơi mở đôi mắt, nhìn cô một cái, thấp giọng nở nụ cười.
Thẩm Du bên cạnh bị tiếng cười này chọc cho gương mặt nhanh chóng đỏ lên.
Xuống máy bay, hai người đón tắc xi trực tiếp chạy đi B đại.
Tới nơi, ở cửa hiển nhiên học trưởng cùng học tỷ đối với giá trị nhan sắc tân sinh rất hứng thú, lập tức đi lên, điên cuồng hỏi: “Sư đệ! Sư muội! Học chuyên ngành gì!”
Thẩm Du bị trận này dọa hết hồn, dại ra chưa có trả lời, nhưng Chu Từ Dẫn bên cạnh mở miệng: “Cô ấy học tâm lý học, em không phải, em theo cô ấy lại đây mà thôi.”
Một đám người phía trước thất vọng trở lại trận doanh của mình, một nam nhân bên cạnh chen lại, cao hứng nói: “Sư muội, cùng khoa, tâm lý học đăng ký ở bên này.”
Đăng ký xong, sư huynh liền mang bọn họ đi đến ký túc xá phân phối cho Thẩm Du, tò mò hỏi: “Đây là anh trai em sao?”
Chu Từ Dẫn bị cho là anh trai Thẩm Du, thái dương vừa kéo, ngữ khí lạnh nhạt: “Em là…”
Mẹ nó, là cái gì?! Chính anh cũng không rõ ràng lắm…
Chú ý tới Chu Từ Dẫn vẫn không có trả lời, Thẩm Du yên lặng nói giúp anh: “Cậu ấy là bạn em, không phải anh trai.”
A, bạn bè.
Chu Từ Dẫn nhẹ nhàn liếc mắt quét Thẩm Du một cái, biểu tình thật không đẹp.
Là bạn bè còn trộm hôn tớ.
Thẩm Du chột dạ dời mắt đi, nhìn ao hồ bên đường, tán thưởng nói: “Thật đẹp.”
Sư huynh nhìn ra không khí hai người bọn họ, cười cười chưa nói cái gì, đưa bọn họ đến ký túc xá liền rời đi. Ký túc xá Thẩm Du ở lầu hai, phòng bốn người, trên là giường dưới là bàn, hoàn cảnh không tồi, bên trong đã tới hai bạn cùng phòng, cô tùy tiện chọn một vị trí còn dư lại.
Chào hỏi với bạn cùng phòng xong, cô liền cùng Chu Từ Dẫn đi ra ngoài mua chút đồ dùng sinh hoạt, dàn xếp xong hết thảy, hai người đi bên ngoài ăn cơm chiều, Thẩm Du nghĩ cùng Chu Từ Dẫn đến trường học anh, bất quá sắc trời không còn sớm, bị Chu Từ Dẫn cự tuyệt.
Đưa cô đến cửa ký túc xá, anh mới quay về đi đến trường học mình.
Trở lại ký túc xá, một người còn lại cũng đã tới, bốn người báo tên, ấn tuổi tác nói chuyện. Theo thứ tự gọi tên, lão đại kích động hỏi Thẩm Du đột nhiên: “Nam nhân vừa rồi là bạn trai cậu sao? Đẹp trai ghê!”
Thẩm Du cười, hoàn toàn không giống ở trước mặt Chu Từ Dẫn làm ra vẻ, không chút khách khí gật đầu: “Ừ, bạn trai.”
Dù sao sớm hay muộn đều là vậy.
Người đến sau cùng, lão tam tò mò hỏi: “Rất đẹp trai sao?”
Lão đại cùng lão tam mở miệng: “Siêu cấp đẹp trai!”
Lao tam kêu rên: “Trời ạ, sao tớ không đến sớm hơn một chút chứ!”
Thẩm Du có chút ngượng ngùng, cô không mở miệng nữa, đỏ mặt thu thập đồ vật. Cô cân nhắc một chút, quần áo không mang mấy bộ, còn phải lên mạng mua, Chu Từ Dẫn hẳn giống cô… Thuận tiện cũng mua đưa cho anh.
Sau đó cô nhắn WeChat cho Chu Từ Dẫn: Tới rồi chưa?
Đợi trong chốc lát, anh không nhắn lại, Thẩm Du vui vẻ lên mạng xem quần áo. Trong lúc chốt đơn do dự một chút, sau đó nhanh chóng đánh cái chữ “Quần áo tình lữ ”, thời điểm một mình cười ngây ngô, Chu Từ Dẫn gọi điện thoại tới.
Thẩm Du vui vẻ nhận.
“Tớ tới rồi, trước ở ký túc xá, bất quá hiện tại còn chưa thể đăng ký. Hoàn cảnh khá tốt,” nghĩ nghĩ, anh lại bổ sung nói, “Tuy một người thực tịch mịch.”
Thanh âm mang theo chút ủy khuất.
Thẩm Du đột nhiên cười, bất đắc dĩ nói: “Ngày mai tớ muốn mua nhiều thứ, nếu không cậu đi cùng tớ.”
Chu Từ Dẫn cũng cười, điểm ủy khuất nhỏ trước đó tựa hồ chỉ là ảo giác của cô, anh trêu chọc nói: “Vẫn nên thôi đi, cậu ở chung bạn cùng phòng, quen biết nhiều bạn bè, rốt cuộc…
Anh dừng một chút, ngữ khí mang theo một tia chờ mong: “Thực mau tớ không phải bằng hữu của cậu.”
---------------
Tác giả có lời muốn nói: Ta đặt tên là phế.. QAQ
Cho nên ngoài lên sân khấu rất nhiều lần còn đều là vai phụ.. Nếu không ta sẽ không đặt tên T T
Đột nhiên nhớ tới Trần Nguyệt cũng chưa lên sân khấu bao nhiêu lần, bất quá tên cô ấy ta cũng đặt tùy ý