Lượt xem của khách bị giới hạn

[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu

[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 90: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (9)
“Anh trai, em xinh đẹp không?”

Thiếu nữ từ lầu thanh bước xuống, tựa như một con búp bê Barbie hình người đáng yêu, hận không thể sủng cô trong lòng bàn tay, cẩn thận mà che chở.

“Xinh đẹp.”

Đường Tranh không có cách nào nói ra ý nghĩ trong lòng, mặc dù có chút không thoải mái, nhưng hắn theo bản năng cũng không quá để ý.

Thiếu nữ bước nhanh đến bên người hắn, làm bộ muốn ôm cánh tay hắn, bị hắn nhẹ nhàng tránh ra, hắn cũng không nhìn đến ánh mắt thất vọng của cô.

Loại cảm giác cự tuyệt cô, cũng làm lòng hắn có điểm khó chịu.

“Lâm Dật Thỉ tới.”

“À.”

Thiếu nữ đi phía sau, Đường Tranh cau mày đi trước.

Lâm Dật Thỉ còn ôm một bó hoa hồng màu đỏ, sau khi Đường Quả ra tới, hắn liền đem bó hoa đưa đến tay thiếu nữ.

Bó hoa được thiếu nữ ôm vào lòng, càng thêm đẹp mắt.

“Phải chăm sóc tốt cho em ấy.”

Đường Tranh mím môi, chỉ nói một câu như vậy, “Đừng để người khác khi dễ em ấy.”

“Đường tổng yên tâm đi, tôi sẽ chăm sóc Đường Quả thật tốt, sẽ không để ai ăn hiếp em ấy.”

Lâm Dật Thỉ đi tới, đỡ Đường Quả vào trong xe.

Khoảng khắc cửa xe đóng lại, Đường Tranh phảng phất chú ý tới ánh mắt của thiếu nữ luôn dừng ở trên người hắn, sạch sẽ tinh khiết, hắn vội vàng xoay người trở về, không phát hiện bước chân của mình có chút chật vật.

Từ khi Đường Quả được Lâm Dật Thỉ đón đi, Đường Tranh luôn đứng ngồi không yên.

Hắn thường xuyên nhìn đồng hồ, trợ lý bên người hắn còn tưởng rằng hắn sốt ruột, thời điểm báo cáo công tác, ngữ điệu đều nhanh hơn không ít.

“Đường tổng, có phải anh có việc gì không?”

Đường Tranh dừng một chút, “Tiếp tục đi.”

“À được.”

Đường Tranh vẫn không nhịn được xem thời gian, mày cau lại, lại mới qua nửa tiếng.

Trán trợ lý đổ đầy mồ hôi lạnh, chưa bao giờ nhìn thấy Đường tổng sốt ruột như vậy.

Hắn nhanh chóng nói xong phần của mình, chuồn lẹ ra khỏi văn phòng, thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Cuối cùng Đường Tranh không nhịn được gọi điện cho Đường Quả.

“Anh trai?”

Rõ ràng là âm thanh vui sướng, làm Đường Tranh có chút hối hận, “Không có việc gì, gọi điện hỏi em một chút, có bị người khác bắt nạt hay không?”

“A, cảm ơn anh trai, Lâm ca vẫn luôn chăm sóc em, không có ai bắt nạt em.”

Tù thanh âm của thiếu nữ liền nghe ra, cô xác thật không có chịu ủy khuất, “Lâm ca đưa em đến Đông Hồ du ngoạn, nơi này thật nhiều hoa sen, thật là đẹp, anh trai, anh muốn xem không? Em chụp mấy ảnh gửi qua cho anh.”

“Không cần.”

Đường Tranh lạnh nhạt cúp điện thoại, khóe miệng nhấc lên một nụ cười lạnh.

Hôm qua còn nói nghe lời hắn, hôm nay đã bị Lâm Dật Thỉ mê muội đến không nhìn ra nam bắc, quả nhiên là không có đầu óc.

Bất quá, rất nhanh điện thoại hắn vang lên, nhấn mở chính là ảnh Đường Quả mới chụp.

Hoa sen thật sự rất đẹp, nhưng…. Tại sao mỗi ảnh hoa sen đều có gương mặt xinh đẹp của người nào đó?

Cái này căn bản không phải chụp phong cảnh, rõ ràng là tự chụp mình mà.

Thiếu nữ cười xán lạn, bất quá, so ra những bông hoa xinh đẹp đó chẳng qua vẫn không đẹp bằng cô.

“Anh trai, muốn xem Đông Hồ thế nào không?”

Tiếp theo đó, là tin nhắn của thiếu nữ.

Đường Quả không tự chủ nhắn lại một câu, “Được.”

Phong cảnh đẹp, người càng đẹp hơn.

Hắn xem xong một lúc, bực bội cầm điện thoại ném ra.

Nhấp môi, không ngừng vang lên âm thanh nhắc nhở của tin nhắn, lập tức cầm lấy điện thoại tắt đi, rồi lại ném ra.

Đường Quả nhướng nhướng mày, nhìn mình liên tiếp chụp ảnh, tin nhắn gửi qqua cũng không được hồi âm, cười nhẹ một tiếng.

Tùy tay đem điện thoại ném xuống bùn, bùm một tiếng, khiến cho Lâm Dật Thỉ chú ý.

“Làm sao vậy?”

Gương mặt Đường Quả phi thường vô tội, “Điện thoại không cẩn thận bị rơi xuống hồ.”

Hệ thống : Ký chủ, cô là ma quỷ phải không???
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 91: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (10)

Đường Quả ghé vào thuyền nhỏ bên cạnh, sốt ruột ở trong hồ tìm kiếm, tựa hồ tìm tìm chiếc điện thoại mà cô “Không cẩn thận” đánh rơi.

“Cái điện thoại kia rất quan trọng với em sao?”

Lâm Dật Thỉ đương nhiên sẽ không cho rằng, tiểu thư Đường gia sẽ bởi vì một chiếc điện thoại mà sốt ruột, rõ ràng đã bổ não rằng chiếc điện thoại này đối với Đường Quả vô cùng ý nghĩa.

Đường Quả nghe hắn nói, ngẩng đầu, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn Lâm Dật Thỉ, “Đúng vậy, sao Lâm ca lại biết?”

“Xem em sốt ruột chưa kìa.” Lâm Dật Thỉ cười một chút, “Cho nên hẳn là đối với em rất ý nghĩa.”

“Đúng vậy.” Đường Quả khóe miệng uốn lượn, “Đó là món quà mà anh trai đem về từ nước ngoài cho em, em thật là vô dụng, nếu anh trai biết em không cẩn thận đánh rơi mất món quà anh ấy tặng, nhất định sẽ không vui.”

Lâm Dật Thỉ muốn an ủi vài câu, liền cảm giác tay áo mình bị nắm chặt, “Lâm ca, anh có thể giúp em tìm điện thoại không?”

Hệ thống yên lặng mà đo lường độ sâu cùng diện tích của Đông Hồ, rút ra kết luận: Ký chủ hắn đúng là yêu tinh mà.

Đối diện với khuôn mặt ngây thơ đang khẩn cầu của thiếu nữ, Lâm Dật Thỉ không thể nói lời cự tuyệt.

“Không thể sao?” Nhìn thấy dáng vẻ thiếu nữ lộ ra thất vọng, Lâm Dật Thỉ đại não còn chưa kịp suy nghĩ, vội vàng buột miệng nói ra, “Không, anh giúp em tìm.”

Nói xong một lúc sau, Lâm Dật Thỉ có chút ảo não, đột nhiên phát hiện đại não chính mình không thể khống chế được ngôn ngữ.

Bình thường hắn sẽ suy nghĩ cặn kẽ trước khi nói, trạng thái như vậy, chỉ có thời điểm Thanh Thanh chọc tức hắn mới có.

Theo như hiểu biết của Đường Quả, lúc này Cố Thanh Thanh cùng Lâm Dật Thỉ chỉ bí mật quan hệ, xác thực nói, hai người họ chắc chắn chỉ mới thích nhau, cho nên vẫn chưa quá thân cận, nhìn nhau không thuận mắt.

Nếu không, lấy tính cách của nam chủ căn bản là không có khả năng vì gia tộc mà liên hôn.

“Lâm ca, anh thật sự muốn giúp em tìm điện thoại sao?”

Đường Quả hướng mắt nhìn phía dưới, “Nước ở đây khá sâu, anh biết bơi không? Lâm ca nhìn giống như là một thương nhân, không giống người có thể bơi được dưới nước.”

Lâm Dật Thỉ : Hắn thực sự không biết, tại sao tiểu công chúa Đường gia cho rằng hắn sẽ vì cô mà tìm điện thoại, muốn hắn tự xuống nước tìm.

Hệ thống cảm kích, [ Ngươi có thể lý giải trong phim truyền hình có nhiều. ] Ký chủ nhà nó chúng là một tiểu yêu tinh ma quái.

Lâm Dật Thỉ vừa định nói, hắn sẽ tìm người xuống tìm, lại cảm giác tay áo mình bị người khác nắm chặt.

“Lâm ca, nơi này hình như thật là có thể xuống nước đó, anh xem vị tiên sinh trên thuyền nhỏ bên kia, đang giúp bạn hắn gái hắn xuống nước hái đài sen.”

Lâm Dật Thỉ theo Đường Quả nói, nhìn thấy cách đó không xa, một người đàn ông đang cởi áo khoác ra, quần dài, mặc áo phao, xuống nước hái đài sen. Không chỉ có bên này, xung quanh nơi nơi đều có người xuống.

Quay đầu lại, nhìn Đường Quả ánh mắt chuyên chú, sáng lấp lánh, Lâm Dật Thỉ muốn nói câu kia, muốn gọi người đến vớt điện thoại, dùng sức nuốt lại vào bụng.

“Lâm ca không muốn sao?”

“Đương nhiên rất vui lòng, vì tiểu công chúa mỹ lệ mà cống hiến sức lực.” Lâm Dật Thỉ hít sâu một hơi, khuôn mặt nâng lên ôn nhu, tươi cười, còn sờ đầu Đường Quả, “Em chờ ở đây.”

Lâm Dật Thỉ hắn chưa bao giờ làm việc bỏ dở giữa chừng, đã hy sịnh đến nước này, nếu thất bại, đúng là chuyện cười.

“Quả nhiên anh trai nói không sai, không phải nói khoác, Lâm ca đúng là một người tốt.”

Nghe Đường Quả khích lệ một câu như vậy, trong lòng Lâm Dật Thỉ dễ chịu hơn nhiều.

Hít sâu một hơi, bắt đầu cởi đồ xa xỉ trên người ra: tây trang, đồng hồ…
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 92: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (11)

Đường Quả nhìn Lâm Dật Thỉ xuống nước, thuận tiện vỗ vỗ đầu tóc của mình, giống như đem thứ đồ thật dơ hất xuống.

Hệ thống: Nó nhớ rõ ký chủ không hề có bệnh sạch sẽ.

Đường Quả chống cằm, nhìn chằm chằm người đàn ông đang bơi bên trong Đông Hồ, khóe miệng cong cong, “Ngươi nói, hắn lúc nào mới tìm được điện thoại đây?”

[ Ký chủ, cô đúng là ma quỷ! ! ! ]

Tốt xấu gì người ta cũng là nam chủ, cô lợi dụng người ta như vậy, trêu cợt, không cảm thấy áy náy, lương tâm rất đau sao?

Nhìn thoáng qua Lâm Dật Thỉ, Đường Quả thu hồi nụ cười điềm mỹ, tỏ ra thực hiểu chuyện nói, “Lâm ca, nếu như tìm không được, anh vẫn nên lên đi. Đông Hồ lớn như vậy, anh không tìm thấy là chuyện bình thường, cũng chỉ là một cái điện thoại, cùng lắm thì em từ bỏ.”

Làm nam chủ, Lâm Dật Thỉ dĩ nhiên sẽ không từ bỏ.

Vốn dĩ hắn không thể không xuống Đông Hồ, hiện tại hắn thề, hắn nhất định phải tìm được cái điện thoại đã tra tấn hắn kia, nhìn xem nó là loại hãng gì..

“A, thật là chuyên nghiệp nha.”

Nghe ký chủ nhà mình khích lệ cảm thán, hệ thống một chút cũng không vui vẻ, nó sợ nam chủ cùng nữ chủ còn chưa kịp ân ái, đã bị ký chủ nhà nó tra tấn cho đến chết.

Cũng may, ký chủ nó vẫn là rất đúng mực, sẽ không dễ dàng chơi chết nam nữ chủ.

Lời này giống như đã từng chơi chết rồi ấy, chẳng qua, Đường Quả đã từng hắc hóa ở thế giới nào đó, cô xác thực đã tính kế đem nam nữ chủ ăn hành đến chết.

Nếu chết sẽ có kết quả gì?

Bởi vì nam nữ chủ tuổi thọ vẫn chưa hết, trước khi bị chơi chết, dẫn tới cả thế giới đó trong nháy mắt bị sụp đổ, nó cùng ký chủ nhà nó rất tiếc nuối mà đi đến thế giới tiếp theo.

Cũng chính lần đó, ký chủ nhà nó thông minh đưa ra một kết luận, cô có thể ở bất kỳ thế giới nào tùy tiện nhảy nhót, có thể tùy ý thay đổi vận mệnh của nữ phụ, duy nhất không thể thay đuổi tuổi thọ, nhiều nhất cũng chỉ kéo dài mười năm.

Thậm chí hệ thống hoảng sợ phát hiện, chỉ cần ký chủ có ý tưởng gì, thì nhất định sẽ làm được. Đến nỗi lúc đầu ngoan ngoãn hoàn thành mấy nhiệm vụ, cuộc sống của nữ phụ pháo hôi, nó có thể lý giải là, bởi vì chính ký chủ nhà nó cũng không biết chính mình sẽ làm cái gì nên mới bị sắp xếp nhiều thế giới như vậy.

“Ngươi đang suy nghĩ gì đó?”

Thanh âm thanh lãnh bất giác vang lên, làm hệ thống bừng tỉnh, chỉ buồn bã nói, [ Ký chủ, ta phát hiện một việc không thể tưởng tượng nổi. ]

[ Cô cư nhiên có thể che được ánh sáng hào quang của nam nữ chủ! ! ]

CMN, có BUG rồi! ! !

Nội tâm hệ thống rất là phức tạp, cái này chứng tỏ điều gì? Chứng tỏ, cô muốn thế giới sập thì nó liền sập.

Nó có chút hoài nghi nhân sinh, thậm chí cần xem kỹ lại chình mình tồn tại có ý nghĩa gì, rốt cuộc là vì ký chủ mà tồn tại, thôi nó vẫn nên làm một tiểu sủng vật của cô đi.

Lại nói Đường Tranh tắt máy một tiếng, rốt cuộc cũng nhớ tới khởi động máy.

Vừa mới khởi động máy lên liền gấp không chờ nổi nhìn xem tin nhắn của Đường Quả, lập tức nụ cười trên mặt cùng liền biến mất.

Bởi vì hắn phát hiện, từ lúc hắn tắt máy đến giờ, Đường Quả không còn nhắn cho hắn một tin nào.

Hắn nắm chặt điện thoại, nhìn thời gian một chút, gọi về cho biệt thự.

“Còn chưa về sao?”

“Đúng vậy, thiếu gia, lúc này hẳn là tiểu thư đang ở bên ngoài dùng cơm.”

Đường Tranh không khỏi nhìn một chút thời gian, 11 giờ 20 phút, đúng là thời gian ăn cơm.

Đường Tranh buông điện thoại, qua vài phút lại cầm lên, gọi cho Đường Quả.

“Xin lỗi quý khách, hiện tại đang bận, xin quý khách gọi lại sau. . .”

“Xin lỗi quý khách, hiện tại đang bận, xin quý khách gọi lại sau. . .”

Đường Tranh buông điện thoại, chính mình không phát hiện, nơi đáy mắt chợt lóe tia hàn khí.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 93: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (12)

Đường Tranh nhấp môi, lục lại tin nhắn Đường Quả đã gửi, nhìn bên trong có hoa sen còn có thiếu nữ mỹ lệ, khóe miệng kéo lên một nụ cười lạnh.

Cái miệng nhỏ hồng nhạt kia, thật đúng là lừa người.

Hắn mà tin, mới là ma quỷ.

Chẳng qua, kết quả này, không phải là điều hắn muốn sao?

Cuối cùng Đường Tranh đem điện thoại tùy ý ném một bên, không chú ý đến tất cả những gì liên quan đến Đường Quả, dường như, một khắc kia, liền đem thân ảnh thiếu nữ trong đầu xua đuổi ra ngoài.

Ở Đông Hồ ngây ngốc một tiếng, Lâm Dật Thỉ tìm điện thoại thiếu chút nữa muốn quỳ xuống, cuối cùng cũng ở bên trong nước bùn, tìm được điện thoại của Đường Quả.

Đường Quả cũng rất ngạc nhiên, nói thật, cô đúng là ngoài ý muốn.

Sau liền cảm thán, không hổ là nam chủ, điện thoại ném xuống Đông Hồ, vẫn có thể vớt lên được.

Lâm Dật Thỉ vô cùng chu đáo đem điện thoại lau khô, đưa đến trước mặt Đường Quả.

“Cảm ơn Lâm ca, anh thật là tốt.”

Thẻ người tốt, Đường Quả sẽ không bủn xỉn

Vốn đang cảm thấy một bụng khó chịu, nghe được lời Đường Quả, hắn cảm thấy giống như đỡ một người già qua đường là một việc tốt, nội tâm hết sức thỏa mãn.

Thật là gặp quỷ.

“Lâm ca, hôm nay Đông Hồ chúng ta đừng đi chơi nữa, anh ở trong nước lâu như vậy, em sợ anh sẽ bị cảm lạnh, hay là anh về nhà trước, để bác sĩ khám xem, em nghe mẹ nói, phòng cảm mạo, tốt nhất nên nấu một ly nước gừng, lại ngủ một giấc thật tốt.”

“Nếu vì chuyện này mà anh lại bị bệnh, em sẽ rất áy náy.”

Lâm Dật Thỉ trong lòng thoải mái.

Không phải là chỉ vớt một cái điện thoại thôi sao? Kỳ thật cũng chỉ vận động một chút.

Đặc biệt là cảm nhận được sự quan tâm của tiểu công chúa Đường gia, thể xác cùng tinh thần hắn rất thoải mái. Tình hình hiện tại, đúng thật là không thể tiếp tục du ngoạn, hắn vẫn để ý hình tượng của mình.

Hôm nay dừng ở đây, cũng coi như đã có thu hoạch.

Đường Quả còn rất tri kỉ nói, tự mình sẽ bắt xe về. Miễn cho hắn bị cảm mạo, sẽ làm cô lo lắng, Lâm Dật Thỉ cũng cảm thấy thân thể không quá thoải mái, không miễn cưỡng.

Hệ thống rất rõ ràng, thật ra ký chủ nhà nó trêu cợt Lâm Dật Thỉ đủ rồi, tạm thời tha cho hắn mà thôi.

Đường Quả trở về biệt thự, ngay lập tức cảm giác toàn bộ biệt thự đều lạnh như bước vào trời đông giá rét, rõ ràng bây giờ là mùa hè mà.

Cô dường như không biết cái gì, như cũ đi về phòng của mình.

Mới vừa tới cửa, cô liền cảm giác được một ánh mắt lạnh lùng bắn tới, nghiêng đầu nhìn qua.

Đường Tranh đứng ở cửa, ánh mắt thâm trầm nhìn cô trong chốc lát, vốn tưởng cô sẽ giải thích cái gì. Kết quả, cô một câu cũng không nói, mặt càng ngày càng trầm xuống.

“Anh trai?”

Đường Tranh đột nhiên khôi phục vẻ mặt tươi cười, có chút quỷ súc.

Hắn nhàn nhạt cười, bước đến trước mặt Đường Quả, “Đi chơi có vui không?”

Thanh âm bình tĩnh, cũng không nghe ra trong đó có ý vị gì.

“Còn tốt.”

Đồng tử Đường Tranh có chút trầm xuống, trên mặt vẫn là nụ cười như cũ, “Xem ra, Lâm Dật Thỉ chăm sóc em rất tốt.”

Đường Quả nắm nắm váy áo, bộ dạng thấp thỏm, thực sự quá giống thật, nếu không phải hệ thống đều biết tất cả, nó còn sắp cho rằng ký chủ nhà nó thật sự sợ hãi.

“Ngày mai lại hẹn hò sao?” Âm điệu của Đường Tranh vẫn bình tĩnh.

Đường Quả cẩn thận nhìn hắn một cái, nhấp môi, “Không.”

“Nếu Tiểu Quả thích Lâm Dật Thỉ, anh trai sẽ không phản đối, hai đứa thật sự rất xứng đôi.”

“A?”

Đường Quả kinh hoảng ngẩng đầu, biểu tình này lại làm lòng Đường Tranh trầm xuống, quả nhiên là hai mặt, không cần hắn tính kế, tiểu công chúa Đường gia này thật sự thích Lâm Dật Thỉ rồi sao?

 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 94: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (13)

“Tiểu Quả không phải thích Lâm Dật Thỉ sao?”

Đường Quả cười rất kỳ quái, hắn duỗi tay cọ cọ gương mặt bóng loáng của thiếu nữ, thấp giọng ở bên tai cô nói, nếu em cùng Lâm Dật Thỉ là lưỡng tình tương duyệt, bọn họ sẽ không phản đối, dù sao…..Hai người thật sự rất xứng đôi.

Nói xong, không biết thế nào, Đường Tranh đột nhiên cảm thấy trong lòng có chút trống rỗng, mày hơi nhíu lại, hiển nhiên không quá thích cảm giác này.

Thiếu nữ nhấp môi, dùng sức nhéo nhéo váy, con ngươi rũ xuống, dáng vẻ bất lực thoạt hình làm người ta muốn ôm vào lòng.

“Hai người trai tài gái sắc, ba mẹ sẽ rất vui, nhanh chóng tổ chức hôn lễ cho hai người.”

Đường Quả đột nhiên ngẩng đầu, Đường Tranh mới phát hiện, môi cô rất tái nhợt. Nhưng mà hắn cũng không quá để ý, chỉ cho rằng tâm tư của cô gái bị vạch trần cho nên khẩn trương.

“Đây cũng là hy vọng của anh sao?”

Đường Tranh sửng sốt, không ngờ tới thiếu nữ sẽ hỏi như vậy.

Hắn cũng không nghĩ quá nhiều, nói ngay, “Đương nhiên, Lâm Dật Thỉ không phải rất hoàn mỹ sao?”

Thiếu nữ lần nữa lại cúi đầu xuống, thanh âm rất thấp, “Nếu, đây là hy vọng của anh trai, ba mẹ trở về, em sẽ nói cho bọn họ.”

Đường Tranh chỉ nhướng nhướng mày, xùy cười một tiếng, “Vậy em nghỉ ngơi sớm một chút.” Dứt lời, xoay người về phòng.

Đường Tranh trở về phòng, bộ dáng cũng không còn đạm nhiên như vừa rồi, ngược lại sắc mặt nặng nề, giống như có cái gì biến mất trong kế hoạch của hắn vậy.

Đường Tranh bên kia khó chịu, còn cô Đường Quả vừa báo đáp ân tình, sau khi trở về phòng, đóng cửa khóa lại, nhàn nhã nằm trên giường, ăn đồ ăn vặt….Thuận tiện lướt tin tức Weibo.

Hệ thống:………

Tâm trạng của thiếu nữ khi bị anh trai vứt bỏ đâu?

Nà ní??? Ký chủ, cô đang làm gì đó?

Hệ thống có chút dư vị với câu lúc trước của Đường Quả, “Đây cũng là hy vọng của anh trai sao?”

Nhưng lời này thật giống như đã từng nói ra a, làm nó nhìn đi nhìn lại cốt truyện, kinh ngạc phát hiện, đây không phải là lời trước khi Đường Quả đáp ứng lời cầu hôn của Lâm Dật Thỉ, nguyên chủ cùng Đường Tranh đã nói qua hay sao?

Biểu cảm giống nhau, cảm xúc giống nhau, ngữ điệu trầm thấp cũng giống nhau nốt.

Nhưng là, cách che giấu cảm xúc này còn sâu hơn ký chủ nhà nó.

Hệ thống kinh tủng.

Nó như phát hiện được chân tướng bí mật gì đó.

Nó vụng trộm quan sát ký chủ đang bừng bừng hứng thú lướt Weibo, rốt cuộc lấy hết can đảm, [ Nguyên chủ thích Đường Tranh? ]

“Không phải ngươi là hệ thống, biết hết cốt truyện rồi sao?”

Nó mặc dù là hệ thống, biết được cốt truyện, nhưng ký chủ không kích phát một ít cốt truyện che dấu, nó cũng không biết mà!!

[ Ký chủ, sao cô phát hiện được? ]

“Thật không biết là ai tạo ra ngươi, chỉ số thông minh này, thật là ưu tú a.”

“Thiểu năng, nếu ngươi không có ta, ta cảm thấy ngươi có thể tồn tại hay không là một vấn đề đấy. Tính ra, ngươi có thể tồn tại lâu như vậy, kỳ thật phải cảm ơn ta.”

Hệ thống: Tỏ vẻ đầu gối trúng một mũi tên, nó thật sự vô dụng vậy sao?

Đường Quả như biết được suy nghĩ của hệ thống, ha hả cười, “ Ngươi ngoại trừ cung cấp cốt truyện, ngươi nói ngươi còn có tác dụng gì? Ví như, hack thế giới mạng? Tặng lễ bao cho ta? Từ trước đến giờ, hoàn thành nhiệm vụ, có khen thưởng không?"

"Nếu không phải ta gặp qua là không quên được, đọc nhanh như gió, đầu óc thông minh, người lại xinh đẹp, lên được nhà trên, xuống được phòng bếp, một bên nỗ lực sống sót, một bên học tập kỹ năng sinh tồn, bây giờ ngươi còn có thể sống sót?"

"Ngươi nói ta xem, ngươi có tác dụng chỗ nào?”

Hệ thống: Nói như vậy, nó thật sự một chút cũng không tác dụng

Ngập tràn tự ti….Thực xin lỗi ký chủ, người ta đã kéo chân cô.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 95: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (14)

Lúc sau, hệ thống tỉnh táo lại, cảm thấy chính mình thật vô dụng.

Thế cho nên, thời điểm đối mặt với Đường Quả, nó không đề cập đến cô có ngược nam nữ chủ hay không, nó tuyệt đối sẽ không thừa nhận, chính mình bị ký chủ nói đúng sự thật.

[ Ký chủ, cô nói cho ta nghe một chút đi, nguyên chủ có phải thật sự thích Đường Tranh hay không? ]

Nếu thật là vậy, tại sao Đường Quả lại chấp nhận gả cho Lâm Dật Thỉ? Sau khi biết Lâm Dật Thỉ cùng Cố Thanh Thanh ở một chỗ, lại nháo đến cuối cùng phải thành kết cục như vậy?

“Thích.” Ánh mắt Đường Quả trầm xuống, “Từ lúc còn nhỏ đã thích rồi.”

Hệ thống tinh thần rung lên, không có quấy rầy Đường Quả nói tiếp. Nó cảm thấy ký chủ hiểu biết thật nhiều, rõ ràng là đều biết cốt truyện như nhau, nhưng cô lại có thể phân tích ra rất nhiều trọng điểm.

“Khi nguyên chủ ba tuổi, trong một lần nằm viện, trùng hợp phía sau bệnh viện chính là một cô nhi viện.”

Đường Quả thấp giọng trần thuật, “Cô ấy đã thấy Đường Tranh, là một đứa trẻ quật cường lại ngoan cường.

[ Đường Tranh được Đường gia nhận, cùng nguyên chủ có quan hệ? ]

Hệ thống cơ hồ nhảy lên, đoạn cốt truyện này nó chỉ liếc mắt xẹt qua một cái, nguyên chủ không chủ động yêu cầu vợ chồng Đường gia nhận con nuôi.

“Nguyên chủ ở bênh viện lần đó, mỗi ngày đều đứng bên cửa sổ nhìn vị trí cô nhi viện, ngươi cho rằng vợ chồng Đường gia không biết? Là hai người đứng đầu tập đoàn Đường thị, bọn họ sao không hiểu được con gái nhà mình đang chú ý đến ai?

Bọn họ yêu con như vậy, con gái thích người nào, đương nhiên họ sẽ đem người đó mang về.”

Sự thật là vợ chồng Đường gia nhìn con gái đang bị bệnh, mỗi ngày nhìn thấy đứa trẻ nào đó cười đến vui vẻ như thế, hơn nữa bệnh của con gái lại khỏe nhanh như vậy, liền cảm thấy cậu bé kia có phúc khí.

Cũng cảm thấy con gái mình thiếu một người bầu bạn, liền đem người về, ngay từ đầu bọn họ khônghề tính toán sẽ bồi dưỡng thành con rể.

Sau lại thấy tiền đồ của Đường Tranh, hơn nữa con gái họ lại thích , bọn họ liền có quyết định này. Không ngờ bị Đường Tranh hiểu lầm, bọn họ ngay từ đầu đã có quyết định này.

Cũng khó trách, cứ việc Đường Tranh xuất ngoại nhiều năm như thế trở về, không thấy Đường Quả có nửa điểm xa lạ. Ở trong cốt truyện, Đường Quả đều nghe lời Đường Tranh nói, rất nhiều thời điểm, vợ chồng Đường gia cũng không có biện pháp khuyên cô.

Nhưng chỉ cần một câu của Đường Tranh, cho dù nhảy vào dầu sôi lửa bỏng, cô ấy cũng đều nguyện ý mà làm.

Nguyên chủ kỳ thật rất thông minh, khi cô ấy cảm giác được Đường Tranh bài xích mình, càng không dám biểu lộ tình cảm của mình, lựa chọn phương thức yên lặng che dấu.

Lại dùng cách khác để thích Đường Tranh, giống như nghe lời hắn, kiên trì theo ý tưởng của hắn, dù là quyết định của hắn.

Nếu không có nguyên chủ yên lặng nỗ lực phía sau, Đường Tranh làm sao có thể xuất ngoại cùng gây dựng sự nghiệp một cách thuận lợi như thế.

Hệ thống nghe Đường Quả phân tích xong, lẩm bẩm, [ Nguyên chủ rõ ràng là qua mê muội. ]

Sau Đường Tranh thiết kế để cô ấy thích Lâm Dật Thỉ, cô ấy cũng mặc kệ không lên tiếng, cô ấy đã thành thói quen. Nếu là Đường Tranh mong muốn, thì đó cũng chính là mong muốn của cô, như vậy cô ấy liền tận lực mà thích Lâm Dật Thỉ.

Phải nói, nguyên chủ nhập vai mà diễn, mãi đến lúc cô ấy nghe được tin vợ chồng Đường thị đều qua đời, trong nháy mắt mới bừng khỏi vai diễn này.

Cô ấy đã rõ ràng, Đường Tranh không thích cô, bây giờ lại không có người thân, cuối cùng mất đi hy vọng sống sót, mới lựa chọn cầm dao muốn giết Cố Thanh Thanh cùng Lâm Dật Thỉ, muốn cùng họ đồng vu quy tận.

Cuối cùng thất bại, bị đưa vào bệnh viện tâm thần, lại bị bệnh nhân tâm thần chém giết, cô ấy không hề phản kháng.

Hệ thống kỳ thực thấy rất phức tạp, bởi vì ký chủ nhà nó luôn dấn thân vào nhân vật nữ phụ đỡ đạn, đều không phải cái loại từ đầu đến cuối đều xấu. Thậm chí, có vài người từ đầu đến cuối đều không xấu, nhưng vẫn không thể tránh khỏi vận mệnh bi kịch.

Nó cũng đã hiểu được, tại sao ký chủ cứ muốn làm sập thế giới.

Thật sự.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 96: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (15)
[ Ký chủ, thực xin lỗi, hình như ta toàn kéo chân cô. ] Hệ thống là chân thành xin lỗi.

Nếu nó thông minh một chút, có lẽ ký chủ sẽ không tạo thành cái tính cách này.

Nó không biết thế giới xuyên qua như thế nào, lúc nào là khởi đầu, thời điểm nó bị giả thiết, chính là làm bạn với Đường Quả, sống cuộc sống của nhân vật nữ phụ đỡ đạn.

Giống như người sáng tạo ra nó, cũng không cho nó nhiệm vụ riêng gì. Nó phát hiện, nó cùng ký chủ tiền đồ thật là xa vời, phải nói kết quả tốt nhất là có thể xuyên qua các thế giới, vĩnh viễn không chết.

“Đừng nhụt chí, nếu ta có thể ra ngoài, xem đoạn tình cảm của ta với ngươi, sẽ không quên ngươi.”
Hệ thống rất muốn nhỏ hai giọt nước mắt, tỏ vẻ mình rất cảm động.

Đáng tiếc nó chỉ là một chuỗi ký tự, không có thân thể, cũng không có loại đồ vật như nước mắt này, thật là xấu hổ ha ha ha.

[ Ký chủ, về sau nếu cô cần ta giúp đỡ, cứ nói, không cần khách khí. ]

Đường Quả im lặng trong chốc lát, “Ngươi xác định?”

Hệ thống: [ A ha ha ha ha ha….Hẳn là…..Khả năng là vậy! ! ]

Tại sao nó lại không có khả năng được?

Có thể ký chủ nhà nó hóa băng rồi?

Sau khi Đường Quả ăn uống no đủ, cũng không ra khỏi phòng, cho dù là cơm chiều, cũng không chủ động ra ngoài.

Đường Tranh một mình dùng cơm ở nhà ăn, ngước mắt nhìn vị trí trống của Đường Quả, cảm thấy đồ ăn hôm nay thật khó có thể nuốt xuống. “Tiểu thư sao lại không muốn xuống dưới ăn cơm?”

“Tiểu thư nói cô ấy không đói bụng.”

Đường Tranh nhíu mày, cười lạnh một tiếng, “Còn học được tính tình của đại tiểu thư.”

Người hầu: Bản thân người ta chính là tiểu thư a, cho dù tính tình có xấu cũng là bình thường, thiếu gia.

“Đi gọi cô ấy xuống ăn cơm.”

Đường Tranh buông chén đũa, ý tứ muốn đợi Đường Quả xuống ăn cơm.

Người hầu không dám chậm trễ, vội vàng gõ gõ cửa phòng Đường Quả, “Tiểu thư, nên dùng bữa tối rồi.”

“Không đói bụng, không muốn ăn, cô đi đi.”

Người hầu vẻ mặt lộ ra khó xử, cô cũng không dám trêu chọc vị tiểu công chúa này, vừa muốn xoay người xuống lầu báo cáo tình huống, Đường Tranh đã lên tới cửa. “Ra ngoài ăn cơm."

Nghe được thanh âm của Đường Tranh, Đường Quả híp híp mắt, từ trên giường bò xuống, lưu loát mở cửa.

Ngay khi cửa mở, biểu cảm cao thâm khó đoán nháy mắt biến thành bộ dáng ngoan ngoãn.

Hệ thống: Luận kỹ thuật biểu diễn, nó không kịp ký chủ. “Anh trai.”

Ngữ điệu ngọt ngào của thiếu nữ phảng phất giống như lông vũ phất qua, ngay cả Đường Tranh cũng không phát hiện, cảm xúc của hắn đã bị thiếu nữ phía trước khống chế.

“Tại sao lại không ra ngoài? Vì bị anh vạch trần, nên giận?”

Thực tế trong lòng Đường Tranh rất khó chịu, chỉ một kẻ hèn Lâm Dật Thỉ, đã khiến cô để ý như vậy? Cho dù việc này hợp với ý hắn, đương nhiên hắn cũng không thể nói cho Đường Quả.

“Em thích Lâm Dật Thỉ, nếu sợ ba mẹ trách cứ, anh sẽ giúp em cầu tình, đến lúc đó, em chỉ cần lo cùng Lâm Dật Thỉ kết hôn là được.”

Vốn dĩ đôi mắt sạch sẽ, thanh triệt, giống như ngôi sao của cô, nghe Đường Tranh nói xong, liền lập tức trầm xuống.

Cô gục đầu xuống, chỉ nga một tiếng, không nói nhiều.

Đường Tranh lại không thoải mái, quả nhiên là vì Lâm Dật Thỉ sao?

Sớm biết như vậy, hắn không cần phí nhiều tâm tư đưa cô đến tiệc rượu.

Đến lúc đó chỉ cần Lâm gia đưa Lâm Dật Thỉ qua bên này giới thiệu, cô cũng sẽ coi trọng đối phương.

Nghĩ như vậy, trong lòng Đường Tranh vô cùng khó chịu. “Được rồi, xuống dưới ăn cơm.”

Cảm giác được cô đi theo phía sau, tâm tình hắn tốt lên một chút.

Kế tiếp, chính là thời gian trầm mặc dùng cơm.

Đường Quả không ăn quá hai miếng, liền lên lầu.

Câu đầu tiên khi cô khóa cửa phòng lại là, “Sớm biết tối nay đồ ăn ngon như vậy, buổi chiều ta nên ăn ít đồ ăn vặt.”

Hệ thống: [ . . . ] CMN, dáng vẻ của một tiểu thư đâu?
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 97: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (16)

Ngày hôm sau, trước khi Đường Tranh đến công ty, theo bản năng gõ cửa phòng Đường Quả, người hầu đúng lúc thấy, mới nói cho hắn biết sáng sớm Đường Quả đã ra ngoài.

Nghĩ đến có thể Đường Quả gấp không chờ nổi mà đến gặp Lâm Dật Thỉ, toàn bộ buổi sáng, tâm tình Đường Tranh cũng chưa tốt lên một chút. “Tôi biết rồi, tôi đến công ty trước.”

“Thiếu gia, cậu không dùng bữa sáng rồi hãy đi sao?”

Người hầu đuổi theo phía sau hỏi, đến gần chỉ nghe được thanh âm khởi động của ô tô.

Đường Tranh nhấp môi, con ngươi âm trầm đáng sợ.

Mãi cho đến công ty, tất cả nhân viên nhìn thấy gương mặt của Đường Tranh, ánh mắt sôi nổi giao lưu, tỏ vẻ hôm nay tuyệt đối không được trêu chọc đến Đường tổng.

Đường tổng vừa nhìn liền biết tâm tình hôm nay vô cùng bất thường.

Cũng không biết ai chọc đến Đường tổng, thực sự là có dũng khí.

Không biết người này còn sống hay không.

Mà Đường Quả có thật là đi gặp Lâm Dật Thỉ?

Đường Quả lạnh lùng cười, cô không có tâm tình mà đi gặp cái móng heo Lâm Dật Thỉ kia.

Đường Quả đi đến cửa hàng sửa điện thoại, điện thoại bị hư ngày hôm qua cô đem đến đây để sửa.

Hệ thống: Tỏ vẻ xem không hiểu cái thao tác này. “Ông chủ, còn sửa được không?”

Đường Quả nhìn ông chủ đem điện thoại tách ra, tuy rằng nước vào, nhưng bên trong cũng không có dính bùn.

“Để tôi thử trước xem.”

Ông chủ hơi khẩn trương, đây là lần đầu tiên có cô gái đẹp như vậy mới sáng sớm đã đến chỗ hắn sửa điện thoại.

Nhìn ý tứ của cô, có lẽ phải đợi hắn sửa xong.

Thật là áp lực lớn mà.

Nếu hắn không sửa tốt, hắn cảm thấy cô gái nhỏ này không chừng sẽ khóc.

Hắn không chịu nổi a.

Cho nên, hắn sẽ cố hết sức, cần phải trong hôm nay, sửa thật tốt cái điện thoại này.

“Ông chủ, anh nhất định phải sửa thật tốt cái điện thoại này, làm ơn.”

Ông chủ vội vàng gật đầu, cả người đều là mồ hôi, đặc biệt là thấy cô gái nhỏ đưa cho hắn một tờ trăm tệ, còn một chồng dày như vậy, nhìn nhìn hình như thật sự rất nhiều.

Nhiều tiền như vậy, hẳn là có thể mua một cái điện thoại mới đúng không?

Nhưng nhìn thấy bộ dáng sốt ruột của cô gái nhỏ, ông chủ chịu thương chịu khó, nghiêm túc sửa điện thoại, tâm tư cự tuyệt cũng không có.

Đồng hồ điểm mười hai giờ, Đường Tranh rốt cuộc cũng không nhịn được nữa, từ sáng đến giờ, Đường Quả một cái tin tức, một cuộc điện thoại cho hắn cũng không có.

Đây là điều mà lúc trước chưa từng xảy ra, chẳng lẽ bởi vì chơi với Lâm Dật Thỉ quá vui nên cái gì cũng quên mất?

Cuối cùng Đường Tranh mặt vô cảm gọi điện cho Đường Quả.

“Xin lỗi quý khách, hiện tại đang bận, xin quý khách gọi lại sau…”

Đường Tranh mặt càng đen, ngay lúc đó trợ lý bước tới, hắn thật sự hy vọng mình có thể ra ngoài.

Dùng gương mặt đen thui xử lý toàn bộ văn kiện xong, Đường Tranh lại gọi cho Đường Quả một lần nữa, nhưng vẫn là trạng thái tắt máy như cũ.

Đường Tranh cười lạnh hai tiếng, trợ lý đi tới cửa, từ xa cũng cảm giác được khí lạnh mùa đông khắc nghiệt. “Giúp tôi chuyển điện thoại cho Lâm Dật Thỉ.”

“Xin hỏi ngài là?”

“Đường Tranh.”

“Được ạ, Đường tổng, ngài chờ một lát.”

Lâm Dật Thỉ nghe thư ký nói Đường Tranh gọi cho hắn, hắn thật là có chút thụ sủng nhược kinh.

Vị kia sao lại gọi điện thoại cho hắn?

Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng đem nguyên nhân đổ hết trên người Đường Quả.

Chờ đến lúc tiếp nhận điện thoại, quả nhiên câu đầu tiên mà Đường Tranh nói là, “Cậu ở cùng với Đường Quả rất vui vẻ?”

Trong lúc nhất thời Lâm Dật Thỉ chưa kịp phản ứng, cho rằng Đường Tranh đang nói tới hôm qua, trêm mặt mỉm cười, “Tiểu Quả là một cô gái rất tốt, cùng cô ấy ở bên nhau đương nhiên rất vui vẻ.”

Trong lòng Đường Tranh trầm xuống, ghi nhớ thật kỹ lời này của Lâm Dật Thỉ, toàn nói lời dối trá.

“Nói em ấy nhận điện thoại.” Hắn cứ tưởng, Đường Quả đang ở cùng Lâm Dật Thỉ.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 98: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (17)


“Cái gì?”

Lâm Dật Thỉ sửng sốt một chút, phản ứng lại mới hỏi, “Đường tổng, anh vừa mới nói gì?”

“Tôi nói, đưa điện thoại cho Tiểu Quả.”

Đường Tranh nhấp môi, hắn không thích nói lần hai. “Đường tổng, Tiểu Quả không có ở đây.”

Lâm Dật Thỉ cuối cùng cũng hiểu ra, “Chẳng lẽ, cô ấy đến tìm tôi sao? Lúc nào thế?”

“Nếu là như vậy, Đường tổng anh nên nói cho tôi sớm một chút, để tôi đón tiếp cô ấy thật tốt.”

Đường Tranh nhíu mày, “Em ấy không ở chỗ cậu sao?”

“Vừa rồi tôi có hỏi thư ký một chút, cho tới bây giờ, không có ai tìm tôi.”

Đường Tranh không hề nhiều lời, cúp điện thoại cái rụp.

Nếu Đường Quả không tới chỗ Lâm Dật Thỉ, hắn cũng không cần cùng người hoa ngôn xảo ngữ nói thêm cái gì.

Chỉ là, Đường Quả cũng không ở cùng Lâm Dật Thỉ.

Đây mới là trọng điểm ! !

Đường Quả tắt máy. Đây cũng là trọng điểm ! !

Cho đến bây giờ, điện thoại vẫn tắt máy, một tin tức cũng không có.

Cái này vô cùng trọng điểm ! !

Đường Tranh gọi về biệt thự, biết được Đường Quả cũng chưa trở về, đột nhiên đứng lên, bước dài đến văn phòng.

Vốn dĩ đang nghỉ trưa, nhân viên công tác ăn cơm, vui đùa ầm ĩ, nhìn thấy Đường Tranh đi tới, lập tức im lặng.

Sắc mặt Đường Tranh đen thui, đáy mắt còn có chút lo lắng khó lòng che dấu.

Lúc trước mặc kệ Đường Quả đi đâu, đều nói hắn trước một tiếng.

Cho dù sau khi ra ngoài, sau nửa tiếng sẽ nhắn tin cho hắn, trong vòng hai tiếng cũng sẽ gọi điện thoại cho hắn.

Cho dù là ở trường, một ngày Đường Quả liên lạc cho hắn ít nhất một lần.

Cho dù hắn ở nước ngoài, mỗi ngày cô sẽ tìm mọi cách giao lưu cùng hắn.

Giống như hắn cũng đã quen với phương thức ở chung như vậy.

Bỗng nhiên một người đột nhiên không rời khỏi hắn trong phạm vi nửa bước bây giờ lại rời đi nửa ngày, hắn thật sự không quen, thậm chí lo lắng.

Hắn cũng không nghĩ nhiều, hiện tại điều quan trọng là tìm được Đường Quả.

Đường Tranh dùng cách trực tiếp, phương pháp cũng dứt khoát, báo cảnh sát !

Tiểu công chúa Đường gia không thấy, cục cảnh sát bên kia nhận được tin tức này, đương nhiên là nhanh chóng tìm người.

Tiểu công chúa Đường gia mất tích, thiếu gia Đường gia tự mình báo án, có thể không quan trọng hay sao?

Đường Quả ở cửa hàng sửa điện thoại đợi nửa ngày, sắp mơ màng ngủ đến nơi, ngáp một cái, còn gọi cho ông chủ một phần cơm hộp.

Ông chủ sau khi ăn xong, tiếp tục sửa điện thoại.

Chỉ là linh kiện của điện thoại này rất phức tạp, hắn đã dùng rất nhiều phương pháp, cũng không thể khôi phục như ban đầu.

Lúc hắn sắp từ bỏ, cô gái nhỏ bên cạnh lại tỏ vẻ, hắn đành phải tiếp tục sửa, còn nói, phí sử dụng hắn một ngày, cô sẽ bồi thường, nhiệm vụ ngày hôm nay của hắn, là sửa cái điện thoại này thật tốt.

Nhìn chồng một trăm tệ bên kia, ông chủ cũng tận tâm tận lực mà sửa.

Tuy rằng chưa sửa được, nhưng vẫn có chút tiến triển, ít nhất hiện tại hắn cho rằng trình độ sửa điện thoại trong nửa ngày đã cao lên không ít.

Đường Quả chống ở quầy, bộ dáng uể oải, ỉu xìu.

Không biết khi nào, cửa tiệm xuất hiện hai cảnh sát, bọn họ đánh giá Đường Quả một chút, so so với ảnh chụp.

Cuối cùng lại chụp trộm Đường Quả, gửi qua bên kia. “Đường thiếu, đây hẳn là Đường tiểu thư?”

Đường Tranh liếc mắt một cái liền nhận ra, thiếu nữ ở giữa ảnh chụp chính là Đường Quả.

Hắn thu hồi điện thoại, đứng dậy, “Cô ấy ở đâu?”

Cảnh sát bên cạnh thở phào nhẹ nhõm, “Tôi lập tức đưa Đường thiếu qua.”

Đường Quả còn chống cằm không chớp mắt nhìn chằm chằm ông chủ, đột nhiên cảm giác được cả người bị một bóng ma bao trùm, xung quanh cũng trở nên lạnh căm căm.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 99: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (18)


Đường Quả cọ một chút đứng lên, giống như đang chột dạ, ngoan ngoãn đứng trước mặt Đường Tranh, đem ông chủ chắn phía sau.

“Anh trai.”

Khô cằn kêu một tiếng, trên mặt Đường Tranh lúc trước còn chút âm trầm giờ đã không còn nhìn ra biểu cảm.

Thời điểm nhìn thấy thiếu nữ, nội tâm Đường Tranh nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Chỉ là thấy cô bộ dáng có tật giật mình, lửa giận lại nổi lên.

“Cả buổi sáng đều ở đây?”

“Buổi sáng ra ngoài tại sao không nói cho anh biết?”

“Một cuộc điện thoại, một cái tin nhắn cũng không gửi cho anh?”

Ba vấn đề liên tiếp, làm hệ thống sợ đến ngây người.

“Tại sao lại tắt điện thoại?”
Cuối cùng, Đường Tranh lại hỏi.

Hệ thống: Không đúng, là liên tục bốn cái vấn đề.

Cùng lúc đó, thân hình hắn cao hơn Đường Quả rất nhiều, tự nhiên thấy được ông chủ đang sửa điện thoại, mày hơi nhíu lại.

Hẳn là không giống hắn tưởng tượng, tiểu công chú Đường gia mới sáng sớm ra ngoài, là vì sửa điện thoại ? ? ?

Đường Quả lôi kéo ống tay áo Đường Tranh, vô cùng đáng thương nhìn hắn, Đường Tranh liếc cô một cái, “Cùng anh về.”

Hắn bắt lấy tay của thiếu nữ, cũng không để ý đến chủ tiệm, hắn hẳn nên đem cô nhốt trong biệt thự, cô mới biết cái gì gọi là nghe lời.

“Anh, chờ một lát hãy về, được không?”

Đường Tranh nhíu mày, chú ý tới ánh mắt trốn tránh của Đường Quả, hiện tại hắn còn không đoán được, hắn mới là kẻ ngốc.

Tiểu công chúa Đường gia, thật sự là sáng sớm đến cửa hàng sửa điện thoại.

………

Trong biệt thự, Đường Tranh thẳng tắp ngồi trên sô pha, trong tay thưởng thức cái điện thoại mà cả buổi sáng ông chủ vẫn không sửa được.

Đứng trước mặt hắn là tiểu công chúa đang thấp thỏm, bất an, nhìn dáng vẻ sợ hãi của cô, Đường Tranh có chút bị chọc cười.

“Nói đi, vì sao mới sáng sớm lại lén lút đi sửa điện thoại?”

Đường Tranh vẫn không hiểu rõ, “Điện thoại hư rồi, gọi người mua một cái khác là được.”

Trong lúc nhất thời, Đường Tranh tự bổ não đủ loại lý do, dù sao mỗi cái lý do hắn nghĩ ra cũng làm tâm tình hắn không tốt lắm.

Duy nhất làm hắn tốt hơn một chút là Đường Quả sáng sớm ra ngoài, không phải là vì Lâm Dật Thỉ.

Kế hoạch của hắn là để Đường Quả thích Lâm Dật Thỉ, nhưng cũng không cần vì một tên Lâm Dật Thỉ mà đánh mất thân phận tiểu công chúa Đường gia.

“Anh trai thật muốn biết?”

Thiếu nữ không biết quyết định cái gì, nghiêm túc nhìn Đường Tranh.

Đường Tranh không nghi ngờ, gật đầu, “Ừ.”

Hắn đúng là tò mò, đến tột cùng vì cái gì mà tiểu công chúa Đường gia như cô hao tâm tổn sức đi sửa một cái điện thoại.

Tuy nói đây là bản giới hạn, thậm chí trong nước cũng không mua được, nhưng đó cũng không phải lý do.

Thiếu nữ nhìn xuống Đường Tranh, cuối cùng cúi đầu xuống, thanh âm cực thấp, lại có thể nghe được bên trong một loại quyến luyến cùng không muốn xa rời, “Đây là quà sinh nhật năm nay mà anh trai tặng cho em.”

Thanh âm lộ ra sự quý trọng, làm người ta cảm thấy chua sót.

Đường Tranh sau khi nghe được, lòng cũng cứng lại, suy nghĩ rất nhiều lý do, trăm triệu không nghĩ tới lại là lý do này.

“Nếu anh không thích, em sẽ không làm chuyện như vậy nữa.”

Đường Tranh còn chưa phản ứng lại, liền nghe thấy Đường Quả nói một tiếng muốn về phòng.

Chờ hắn ngẩng đầu, chỉ thấy bóng dáng thiếu nữ vội vàng chạy lên lầu.

Hắn nắm chặt điện thoại màu hồng nhạt trên tay, im lặng thật lâu, trong mắt hiện lên tia giãy giụa, cuối cùng cũng bình tĩnh trở lại.

Hồi lâu, hắn lấy điện thoại muốn gọi, người hầu cầm một cái hộp vào.

“Thiếu gia, đây là Lâm tổng đưa tới, nói là đưa cho tiểu thư.”
 
Top