Lượt xem của khách bị giới hạn

[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu

[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 100: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (19)


Đường Tranh mở ra, là một chiếc điện thoại tinh xảo, là mẫu mới nhất năm nay, không kém so với chiếc điện thoại trên tay hắn.


Trong lòng Đường Tranh lại dâng lên một cổ tức giận, “Trả về.”


Sau đó hắn lại gọi cho dãy số lúc trước, “Lấy một chiếc điện thoại mới nhất năm nay lại đây.”


“Cho nữ dùng.”
Cuối cùng, hắn bổ sung thêm một câu.


Một phút sau, người hầu lại lần nữa đi tới, “Thiếu gia, là điện thoại của Lâm tổng.”


Đường Tranh nhíu mày một chút, đáy mắt hiện lên vẻ bực bội, đi qua tiếp điện thoại.


“Lâm tổng?”


Thanh âm bình tĩnh lạnh nhạt, không chút độ ấm.


Đầu bên kia Lâm Dật Thỉ dừng một chút, hiển nhiên không nghĩ tới người tiếp điện thoại là Đường Tranh, nháy mắt phản ứng lại, “Thì ra Đường tổng cũng ở nhà.”


Lời nói đã chuẩn bị trước, cũng không nói ra được.


Lâm Dật Thỉ không khỏi nhớ lại hôm qua, cô gái thuần khiết tươi cười, tiểu công chúa Đường gia quả nhiên được bảo vệ rất tốt.


“Tiểu Quả đâu?”


Đường Tranh mày càng nhíu sâu, mới quen biết mấy ngày, đã gọi thân mật như vậy.


“Trên lầu.”


Lâm Dật Thỉ dừng một chút, “Có thể để Đường Quả tiếp điện thoại không?”


Đáy mắt Đường Tranh xẹt qua tia không vui, không chút nghỉ ngợi nói, “Em ấy đang ngủ trưa.”


Người hầu: ". . .”


Tiểu thư hình như không có thói quen ăn cơm xong ngủ trưa mà.


Lâm Dật Thỉ: “. . .”


“À, thật là có chút tiếc nuối.”


Lâm Dật Thỉ thử hỏi, “Hôm qua Tiểu Quả đánh rơi điện thoại vào trong nước, chắc là hư rồi, hôm nay tôi đưa qua một chiếc điện thoại mới, kết quả lại bị trả về, chỉ muốn hỏi Tiểu Quả có thích hay không.”


“Đường tổng là anh trai của Tiểu Quả, hẳn là biết cô ấy thích kiểu dáng gì phải không?”


Đường Tranh rũ mắt xuống, “Trong nhà đã chuẩn bị cho em ấy, tiểu công chúa Đường gia không thiếu một cái điện thoại, không phiền Lâm tổng lo lắng.”


“Nếu Lâm tổng không còn gì khác, tôi cúp máy.”


Lâm Dật Thỉ nghe trong điện thoại chỉ còn tiếng đô đô, có chút khó hiểu.


Cứ cảm thấy Đường Tranh đối với hắn có địch ý, nhưng thái độ lúc trước, chính Đường Tranh cho phép hắn cùng Đường Quả tiếp xúc.


“Thiếu gia, điện thoại đã đưa tới.”


Đường Tranh kiểm tra điện thoại một chút, cảm thấy không tệ lắm nói, “Đưa qua cho Tiểu Quả đi.”


Người hầu vừa muốn tiếp nhận, hắn đã thu hồi tay, “Để tôi tự đi.”


Tiểu công chúa bị chiều hư, hôm nay hình như đang giận hắn.


Đường Tranh cũng không biết, từ lúc nào hắn đã không còn bài xích khi tiếp xúc với Đường Quả.


[ Ký chủ, anh trai đại móng heo của cô tới, còn ở đó mà ăn vặt. ]


Hệ thống hảo tâm nhắc nhở.


Đường Quả vội vàng đem đồ ăn vặt giấu đi, còn dùng khăn giấy lau lau miệng, uống một ngụm nước, thuận tiện còn dùng nước hoa phun phun xung quanh, tránh cho hương vị đồ ăn vặt lan ra.


Hệ thống: [. . .]


Nó không quen biết cô gái bị phân liệt này.


Lúc này, một tiếng đập cửa phòng vang lên.


Đường Quả nhướng mày, khóe miệng xẹt qua tia cười tươi, thanh âm mềm mại điềm mỹ, chính là cái loại nghe ngọt đến đầu quả tim ấy.


“Ai a?”


Đường Tranh ho một tiếng, nắm tay nhỏ di động, khóe môi cong cong, “Là anh.”


“Anh trai.”


Trong giọng nói mang vài phần kinh hỉ, nhưng mà chẳng qua trong nháy mắt, thanh âm Đường Quả xảy ra chút biến hóa, lộ ra vài phần hạ xuống, “Anh trai có việc sao?”


“Nếu là việc sáng nay, em đảm bảo sẽ không xảy ra lần nữa.”


Hệ thống: Quả nhiên, bệnh phân liệt của ký chủ càng nặng hơn.


“Mở cửa trước."


Đường Tranh nghe ra Đường Quả không mấy vui vẻ, hắn lại buồn cười, đường đường là tiểu công chúa của Đường gia, đi sửa điện thoại cũng làm được, cô còn mặt mũi tức giận với hắn.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 101: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (20)

Hắn không trách cô, hắn chẳng qua chỉ có chút tức giận, cả một buổi sáng biến mất không một tin tức, thế mà lại chỉ đi sửa điện thoại.

Đường Tranh nghe được trong phòng có động tĩnh, sờ sờ, cuối cùng cửa cũng mở. “Anh trai.”

Nhìn dáng vẻ thiếu nữ cẩn thận ngẩng đầu, Đường Tranh không khỏi mềm lòng, rốt cuộc cũng chỉ là một tiểu công chúa được nuông chiều. Hắn chỉ là không thích vận mệnh của mình bị người khác đùa nghịch.

“Điện thoại hỏng rồi, thì gọi người lấy một cái khác, đơn giản như vậy mà không làm được sao?”

Đường Quả cúi đầu, không nói gì. “Cầm.”

Đường Quả ngẩng đầu, có chút kinh ngạc, nhận lấy điện thoại tinh xảo mà Đường Tranh đưa, khóe miệng kéo lên một nụ cười, con ngươi cũng phảng phất sáng lên. “Anh trai, cho em sao?”

Đường Tranh giống như đọc được cái gì từ ánh mắt của Đường Quả, thu hồi nụ cười, trên mặt nhiều thêm phần lạnh nhạt. “Ừ.”

Thanh âm lãnh đạm, “Là tiểu thư Đường gia, không nói một câu đã đi đến cửa hàng sửa điện thoại, nếu truyền ra ngoài không biết mất mặt cỡ nào.”

Đường Quả nhấp môi, không nói gì, khóe miệng vui sướng cũng vì câu nói của Đường Tranh mà thu hồi.

“Vừa rồi Lâm Dật Thỉ gọi điện tới, còn hỏi em thích điện thoại gì.”

Đường Tranh giống như không chú ý đến biểu cảm của thiếu nữ, “Sau này em cùng hắn ra ngoài hẹn hò, anh sẽ không ngăn cản.”

Nói xong, Đường Tranh cũng cảm thấy không còn gì để nói, xoay người xuống lầu.

Khóe miệng hắn xẹt qua một tia cười lạnh, hắn không thích bị người khác sắp xếp, thậm chí bị một người khống chế cảm xúc, hắn không muốn có thêm nhược điểm.

Hắn nhắm mắt, không khỏi nhớ lần đầu tiên đến Đường gia, tiểu nha đầu kia chỉ mới ba bốn tuổi, cả ngày đều dính lấy hắn, làm hắn hết sức bài xích.

Đường Quả mân mê điện thoại, xùy cười một tiếng, “Loại người này, cần phải giáo huấn một chút.” Hệ thống trốn trong góc run bần bật.

“A !” Hệ thống: Nó có chút sợ hãi, làm sao bây giờ? “

Thiểu năng, ngươi nói có phải những người này quá đê tiện hay không! !”

Hệ thống không dám nói lời nào. “Thời điểm tốt với hắn, không ngoan ngoãn hưởng thụ, cố tình cả hai tay muốn một cái táo mới cảm thấy sướng run sao?”

Hệ thống nó thực sự không dám lên tiếng, nó không thể không nhớ lại hồi ức, ký chủ ở thế giới nào đó, quen biết được một đại ác ma.

Hai người, đồng bệnh tương liên, có lẽ phiêu bạt tại thế giới lâu rồi, cũng muốn tìm một người tri âm.

Ký chủ rất rõ ràng kết cục của chính mình, chỉ là ảo tưởng một đoạn thời gian yên yên ổn ổn.

Cô nếu thật sự đối tốt với người nào, sẽ đem hết tâm can mà đối xử, chiều đến lên trời. Chỉ là, biết người không biết lòng. Ký chủ hao phí tâm tư, đối xử tốt với một người trong năm năm, cuối cùng vẫn không thắng nổi một câu của nữ chủ bạch liên hoa nói với tên ác ma đó. Hệ thống đột nhiên có chút chua xót, nó cảm thấy chính mình hoàn toàn bị xúi giục.

[ Ký chủ, ta sẽ không phản bội cô. ]

Đường Quả nhẹ nhàng cười, “Ta còn sợ bị phản bội sao?”

Hệ thống im lặng, tim ký chủ bị xuyên thành cái sàng, đã không còn nhiệt tình, bản thân cô cũng đã chết tâm.

Hôm sau, Lâm Dật Thỉ hẹn Đường Quả, Đường Quả cũng đáp ứng. Vài ngày kế tiếp, Lâm Dật Thỉ đều tạo ra mấy cảnh lãng mạn, Đường Quả vẫn đáp ứng như cũ.

Lâm Dật Thỉ tưởng rằng tất cả những gì mình làm, đã đủ nắm chặt trái tim của tiểu công chúa Đường gia trong tay.

Không phải hắn tự tin, mà là ánh mắt chuyên chú của Đường Quả, ngoại trừ thích hắn, còn có thể có lý do khác sao?

Lâm Dật Thỉ cũng coi như thở phào nhẹ nhõm, mấy ngày này đều ở một chỗ với Đường Quả, đã mấy ngày hắn không thấy Thanh Thanh.
 
Sửa lần cuối:

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 102: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (21)
“Lâm tổng, đây không phải là nơi anh nên tới.”

Đã mấy ngày không nhìn thấy Lâm Dật Thỉ, Cố Thanh Thanh kỳ thật có chút không vui.

Nhưng người ta là tổng tài, cô chỉ là một nhân viên nhỏ của công ty đối phương.

Ngay cả lúc quen biết đối phương, cũng là ngoài ý muốn.

Nhìn xem, lúc này mới bao lâu, đối phương đã quên sạch cô.

Cố Thanh Thanh mang theo túi, liền rời đi, kết quả Lâm Dật Thỉ bắt được tay cô, kéo cô vào một góc tối.

Hơi thở tràn ngập hormone nam tính, khiến gương mặt Cố Thanh Thanh lập tức đỏ.

Không thể không nói, cô gặp được vị tổng tài này, đúng là cao lớn đẹp trai, là bạch mã hoàng tử trong lòng mọi cô gái.

Nhưng mà tính tình có chút hư hỏng.

“Nhớ anh sao?”

Cố Thanh Thanh vừa định nói, nhớ anh cái con khỉ, Lâm Dật Thỉ trực tiếp vùi đầu ở cổ, cô có thể cảm giác rõ ràng hô hấp nóng rực phun lên.

Cô chỉ thấy tim mình đập thật nhanh, thật nhanh, ngăn không được, tựa hồ có thể nhảy ra bất cứ lúc nào.

“Lâm Dật Thỉ, anh làm gì vậy, mau tránh ra, tôi muốn tan tầm về nhà nấu cơm cho ba.”

Cố Thanh Thanh đẩy đẩy Lâm Dật Thỉ, “Nếu không về, ba tôi sẽ đói.”

Lâm Dật Thỉ không những không bỏ ra, mà còn ôm Cố Thanh Thanh càng chặt hơn, “Thanh Thanh, anh tìm cho ba em một hộ lý, được không?”

Cố Thanh Thanh không nói gì, cúi đầu, “Lâm Dật Thỉ, anh có ý gì? Anh cùng tôi không có quan hệ, vì sao lại muốn giúp tôi, anh là tổng tài của tập đoàn Lâm thị, còn tôi chỉ là một nhân viên nhỏ bé mà thôi, anh cũng đừng có nói cái gì mà quan tâm đến nhân viên gì đó.”

“Nha đầu ngốc.”

Lâm Dật Thỉ thích những cô gái sạch sẽ, giản dị, ở bên cạnh hắn không tính toán, không kiêng nể mà cùng nói chuyện với hắn, không cần phải suy đoán hàm ý trong lời nói.

“Cứ vậy đi, tìm hộ lý, anh sẽ sai người đi làm.”

“Đừng.”

Cố Thanh Thanh vội vàng cự tuyệt, “Tôi không muốn thiếu ân tình người khác.”

Lâm Dật Thỉ thấp giọng cười, sờ sờ gương mặt Cố Thanh Thanh, “Anh đang tìm một trợ lý riêng, anh chọn em, coi như tìm hộ lý cho ba em là khen thưởng đặc biệt, với điều kiện là, em phải làm thật tốt.”

Cố Thanh Thanh suy nghĩ, kỳ thật cũng không nghĩ bao lâu, cô lại có hảo cảm với Lâm Dật Thỉ, ba cô cũng cần có hộ lý.

Hiện tại đối phương đều nghĩ ra cái cớ giúp cô rồi, cô tự nhiên sẽ không cự tuyệt.

“Được.”

“Thanh Thanh, từ hôm nay trở đi, em chính là trợ lý riêng của anh, hiện tại, anh muốn em cùng anh đi ăn cơm."

Cố Thanh Thanh còn ngây người, đã bị Lâm Dật Thỉ lôi đi.

Hai người đi không lâu, Đường Quả cười tủm tỉm đi ra từ một bên, không nghĩ tới cô chỉ tùy tiện đi dạo, cũng đủ dạo đến một kinh hỉ lớn như vậy.

Cô thu hồi điện thoại, ngáp một cái.

[ Ký chủ, Cố Thanh Thanh không phải muốn về nấu cơm cho ba cô ta sao? ]
Hệ thống nhu nhu nhược nhược hỏi.

Đường Quả mới cười nhạo một tiếng, “Đói một ngày, cũng không chết được. Lại không phải ba ngươi, ngươi sốt ruột cái gì?”

Hệ thống: [. . .] Nó không sốt ruột, nó chỉ hơi giật mình về hành vi của nữ chủ thôi.

“Anh trai.”
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 103: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (22)

Đường Tranh không ngờ tới, Đường Quả trực tiếp cúp điện thoại.

Nhưng nhớ tới cô đến tập đoàn Lâm thị để tìm Lâm Dật Thỉ, hắn vẫn cảm thấy tốt nhất không đến, tình hình hiện tại đang theo kế hoạch của hắn, đang phát triển khá hoàn hảo.

“Thiếu gia, tiểu thư vẫn chưa trở về.”

Người hầu đã chuẩn bị đồ ăn xong, “Cậu muốn dùng trước không?”

Đường Tranh tắt điện thoại nói, “Một lát nữa em ấy về, chờ em ấy cùng ăn.”

“Được, thiếu gia.”

Phòng khách lớn như vậy, chỉ có một mình Đường Tranh.

Bình thường khi hắn về tới nhà, có thể chuẩn xác nhìn thấy Đường Quả.

Từ khi nha đầu kia tiếp xúc cùng Lâm Dật Thỉ, từ công ty trở về, cơ bản hắn đều không thấy cô.

Không phải cùng Lâm Dật Thỉ hẹn hò thì chính là mệt mỏi về phòng nghỉ ngơi.

Mấy ngày gần đây, bọn họ không có chạm mặt.

Đường Tranh nhất thời cảm thấy có chút nhàm chán, mở TV, chuẩn bị xem một ít tin tức. “Theo tin tức mới nhất, hôm qua có một cô gái đêm khuya gọi xe về nhà, lại bị tài xế cưỡng gian, giết hại…”

Mí mắt Đường Tranh giật giật hai cái, bang một tiếng tắt TV.

Mím môi, hắn cầm một tờ báo lên đọc.

Không biết thế nào, hắn vừa liếc một cái liền thấy được một góc tờ báo đang thông báo tìm người, còn có một loạt ảnh chụp, là một cô gái vô cùng trẻ trung, xinh đẹp.

Tờ báo viết, cô gái này hôm trước vừa lúc tan tầm, không còn liên hệ được nữa, trước mắt tuy rằng đã báo cảnh sát, nhưng vẫn không có chút tin tức.

Hắn lật một trang khác tờ báo: tiêu đề < Vụ án thiếu nữ mất tích ở Tây Thành đã phá án > rơi vào đáy mắt, hắn nhìn ảnh chụp trên báo, tuy rằng chỉ là hình đen trắng, vẫn có thể nhìn thấy hoàn cảnh xung quanh, là một căn nhà cũ nát. Hắn nhìn lướt qua bài viết, một tháng trước, tây thành, thiếu nữ 17 tuổi tan học mất tích khi đang trên đường về nhà, án tử ngày hôm qua đã được phá.

Nghe nói là đuổi không kịp xe buýt, thiếu nữ liền bắt một chiếc xe, không nghĩ tới, tài xế thấy thiếu nữ lớn lên xinh đẹp nỗi lòng xấu xa.

Sau đó hắn đem thiếu nữ trói ở một căn phòng cũ nát cho thuê vùng ngoại ô, đem thiếu nữ cầm tù bên trong, tra tấn suốt một tháng.

Cuối cùng, trải qua cuộc điều tra mạnh mẽ, cảnh sát đã tìm được căn phòng cho thuê nhốt thiếu nữ, nhưng mà thời điểm tìm được, cô gái chỉ còn một hơi tàn.

Đường Tranh dùng sức vo tờ báo thành một cục, đáy mắt không khống chế được ngọn lửa, “Tờ báo này là ai mua?”

Người hầu hai mặt nhìn nhau, không rõ vì sao sau khi thiếu gia xem xong tờ báo đó lại nổi điên.

“Thiếu gia, không phải là cậu cho người đưa tới sao?”

Người hầu cẩn thận nói, “Lúc trước cậu nói, tiểu thư thường không ra ngoài, để cô ấy đọc nhiều sách, xem nhiều báo, thêm kiến thức, miễn cho bị người xấu bên ngoài lừa.”

Cho nên, ngày nào hắn cũng bảo người đưa báo tới.

Đường Tranh nghĩ tới, một lần nữa ngồi xuống.

Hít sâu một hơi, lấy điện thoại, gọi cho Đường Quả.

Trái tim nhảy thình thịch, có một loại khẩn trương cùng khủng hoảng lan tràn. Điện thoại vang lên vài tiếng, làm hắn áp lực ép tới thở không thở nổi, rốt cuộc bên kia cũng có người nhận. “Anh trai?”

“Khi nào đến nơi?” “Hẳn là mười lăm phút nữa, anh trai, có chuyện gì vậy?”

“Không có gì.”

Đôi mắt Đường Tranh hơi trầm xuống, “Đến đâu rồi?”

Đường Tranh liền nghe được Đường Quả hỏi tài xế, “Tài xế, anh biết nơi này là chỗ nào không?”

“Xem ra người nhà tiểu thư rất quan tâm cô a.”

Thanh âm tài xế nghe ra là một người đàn ông trung niên, hắn cười cười, “Nơi này không phải ở trong nội thành, tiểu thư không phải rất sốt ruột về nhà sao? Tôi đã đến gần đường lộ, rất nhanh sẽ tới nhà.”

“Anh trai, rất nhanh sẽ tới nhà.”

Đường Tranh nghe thanh âm của người đàn ông trung niên kia, cùng với lời hắn nói, trong lòng có dự cảm không tốt, “Đừng tắt điện thoại, anh tới đón em.”
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 104: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (23)
“Đừng lên tiếng, giả vờ cúp điện thoại, để điện thoại vào trong túi.”

“Mặc kệ xảy ra chuyện gì, nhất định phải bình tĩnh, chờ anh.”

Trong lòng Đường Tranh có một loại khủng hoảng không nói nên lời, thanh âm của tài xế kia quá quỷ dị.

Câu “Rất nhanh sẽ đến nhà.”

kia vô cùng khả nghi, tình huống bình thường, tài xế sẽ không nói những lời này.

Rất nhanh sẽ đến nhà, nhà ai?

Đôi mắt Đường Tranh nặng nề, chạy nhanh ra khỏi biệt thự, một bên định vị vị trí của Đường Quả, nhìn điểm đỏ GPS không ngừng chạy ra khỏi ngoài thành, lo lắng đồng thời cũng may mắn mình gọi điện kịp thời cho cô.

Đường Quả không tắt điện thoiaj, bỏ điện thoại vào trong túi, chống cằm nhìn bên ngoài.

Ngoài cửa sổ, phong cảnh từ phồn hoa đến mơ hồ thưa dần, cô vẫn đơn thuần tươi cười như cũ.

“Tài xế, nơi này không giống như đường về nhà, có phải anh đi nhầm hay không?”

Tài xế điểm cần gạt nói, “Tiểu muội muội, cô hẳn là không thường đi ra ngoài đúng không? Đây là đường về nhà, nếu cô cảm thấy lâu, có thể ngủ một giấc, đợi chút tới rồi, tôi gọi cô.”

Tài xế trộm quan sát nét mặt của thiếu nữ, hắn hôm nay thật may mắn, thế nhưng lại kéo được một vị khách hàng mỹ lệ như vậy.

Nhìn cách cô ăn mặc, chắc hẳn là tiểu thư nhà giàu.

Thật là ngây thơ, đơn thuần, hắn thích nhất chính là loại thiếu nữ sạch sẽ như vậy, thoạt nhìn không dính khói lửa phàm tục.

Hắn thích nhất, chính là nhìn thấy ánh mắt bất lực của các cô, cùng với thảm thiết kêu to, khuôn mặt bé nhỏ trắng nõn đầy nước mắt, thật là nhu nhược đến đáng thương.

Tưởng tượng đến chút nữa sẽ được thưởng thức cảnh đó, hắn vô cùng kích động, kích động được yêu thích cũng trở nên đỏ bừng.

Tốc độ xe như vậy mà dần nhanh hơn, ngoài cửa, cảnh vật rất nhanh cũng bị lùi lại.

Dần dần đến ánh đèn linh linh cũng không có, thiếu nữ ngồi phía sau tựa hồ cũng có chút không bình tĩnh, trên mặt xuất hiện vẻ thấp thỏm, khẩn trương, cặp mắt bất an, giống như con nai bị kinh sợ.

Trong lòng tài xế đang nhảy thình thịch, nếu không phải gần đây thành viên trong tổ chức liên tục xảy ra chuyện, hắn thật muốn dừng ở nơi không ai để thực hiện.

Thiếu nữ ngoan ngoãn cỡ nào, khuôn mặt trắng nõn, mềm mại, tựa như một đóa hoa đang kỳ nở rộ, làm người ta không nhịn đươc mà tàn phá. “Tài xế, quay xe, tôi phải về nhà, đây không phải là đường về nhà!”

Tài xế tươi cười trở nên dữ tợn, tốc độ không giảm, ngược lại nhanh hơn, “Rất nhanh sẽ đến nhà, đừng gấp.”

“Dừng xe, tôi muốn xuống xe!”

Nhìn thiếu nữ muốn mở cửa xe, tài xế móc ra một con dao sắc bén, quay lại khoa tay múa chân, “Tốt nhất nên thành thật, nếu không, lão tử làm thịt cô.”

“Ngoan ngoãn nghe lời, bằng không lão tử cho cô không sống tới ngày mai.”

Một mặt dữ tợn, làm thiếu nữ ngồi ở phía sau sợ tới mức run bần bật, dường như cái gì cũng quên mất, chỉ hoảng sợ nhìn hắn.

Tài xế rất vừa lòng, thiếu nữ ngồi phía sau, hình như rất ít ra cửa, bản năng cầu xin cơ bản cũng không có, nhưng thật ra đỡ bớt phiền toái.

[ Ký chủ, có phải trước kia cô học chuyên ngành diễn xuất hay không? Thành tích chắc không tồi nha? ]

Nhìn kìa, khuôn mặt nhỏ tái nhợt, từng giọt nước mắt rơi xuống, ôm chặt cánh tay ở trong góc run bần bật, thật sự là nhu nhược đáng thương, thật giống một đóa tiểu bạch hoa, gọi người người thương tiếc a.

[ Ký chủ, ta cảm thấy cô có thâm ý. ]

“Ngươi có còn nhớ, trong cốt truyện có đề cập tới một tổ chức tội phạm đặc biệt chứ?”

Đường Quả trên mặt biểu hiện nhu nhược đáng thương, trong lòng lại cùng cùng hệ thống giao lưu, “Tài xế này, hắn chính là thành viên của tổ chức kia.”

[ Sao cô lại biết được, ký ức của nguyên chủ hẳn là không có hắn? ]
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 105: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (24)

“Ngươi xác định?”

Mặt ngoài Đường Quả run bần bật, nội tâm lại vô cùng bình tĩnh, “Cũng đúng, bằng chỉ số thông minh của ngươi, chắc sẽ không phát hiện, rốt cuộc ngươi chính là thật sự ngu ngốc.”

Hệ thống: [. . .]

Tốc độ xe của Đường Tranh đã đạt đến cực hạn, động tĩnh bên kia của Đường Quả hắn đều nghe rành mạch.

Hắn có nên cảm thấy may mắn bởi chính mình dự cảm thật chuẩn, hay là nên tức giận chính mình lại dự cảm chuẩn như vậy.

Nhớ tới lúc nãy điện thoại truyền đến thanh âm, hắn bên này đã tắt microphone, miễn cho xuất hiện âm thanh kinh động bên kia.

Trong đầu lẩn quẩn thanh âm thiếu nữ tràn đầy bất lực.

Không còn mềm mại điềm mỹ như ngày thường, dư lại chỉ là bất lực, khủng hoảng.

Nếu hôm nay hắn không gọi điện thoại, kế tiếp em ấy sẽ gặp phải cái gì?

Ngẫm lại khiến trong lòng hắn hoảng đến không được, tốc độ xe đến cực hạn thậm chí lại cao một ít.

Phía sau có một ít âm thanh chụp ảnh, tốc độ xe của Đường Tranh đã kinh động đến cảnh sát giao thông.

Nhưng lúc này hắn không nghĩ tới xử lý những việc đó, càng sẽ không báo cảnh sát.

Phía sau đuổi theo thì cứ đuổi! Nếu kinh động đến cảnh sát, Tiểu Quả nhất định sẽ nguy hiểm.

Đường Tranh nhấp môi, đeo tai nghe, theo dõi động tĩnh bên kia, an tĩnh, an tĩnh làm người ta cảm thấy hoảng sợ.

Trong lòng Đường Tranh lần đầu tiên xuất hiện hối hận, không nên để cô trở về một mình.

Hắn nên đi đón cô.

Cô chỉ mới 18 tuổi, từ khi sinh ra đến đại học, đều được vợ chồng Đường gia che chở tỉ mỉ, rất ít ra ngoài.

Cho dù ra ngoài, bên người nhất định sẽ có tài xế đi theo. Đường Tranh dùng sức nhắm mắt, nháy mắt mở, nắm chặt tay lái, ngoài cửa sổ, vô số ánh đèn nê ông lướt qua hấp dẫn hắn.

Nhưng lực chú ý của hắn chính là thanh âm bên kia của điện thoại, cùng với điểm đỏ trên giao diện cách hắn càng lúc càng xa.

Là hắn bị quỷ mê hoặc, phóng túng cô tiếp xúc với Lâm Dật Thỉ.

Cho dù hắn không thích bị người khác sắp xếp, nhưng cũng không nên để cô nguy hiểm, từ trước đến giờ, cô không hề làm tổn thương đến hắn. Áy náy cứ thế như thủy triều ập tới, rất nhanh bị hắn áp xuống, hiện tại quan trọng nhất là đưa cô trở về.

Đường Tranh bình tĩnh lại, bắt đầu sắp xếp vấn đề kế tiếp có khả năng xuất hiện. Hắn đương nhiên sẽ không đơn thuần vì một người mà dừng kế hoạch, để người khác tiếp tục thao túng cuộc đời chính mình.

Vạn nhất xuất hiện tình huống đặc thù, vậy thì không ổn.

Đường Quả không biết tâm lý biến hóa của Đường Tranh, nếu cô biết, cũng chỉ cười nhạo một tiếng: Quả nhiên là đồ đê tiện.

“Đây là một tổ chức tội phạm khổng lồ, mục tiêu của bọn họ là đêm khuya lái xe chở các cô gái trẻ. Nhìn thì tất cả đều ngoài ý muốn, thật ra các thành viên của tổ chức này đều phạm án tử.”

Đường Quả cùng hệ thống ngu xuẩn nhà cô phân tích, “Bọn họ ngoại trừ đêm khuya lái xe thể thao, ban ngày đều có chức nghiệp của chính mình.”

“Mạng lưới rất lớn, có rất nhiều người là nhân viên kỹ thuật cao cấp, cũng có những người là nhân viên nhàn tản, còn có rất nhiều người là nhân viên chức vụ nhỏ. Bảo an, trông cửa cho nhà giàu, ông chủ quầy quà vặt…”

Đường Quả nhấp môi, đôi mắt nặng nề, “Cho dù chức nghiệp bọn họ bất đồng, nhưng đều thích tìm kiếm kích thích, muốn từ trên người các cô gái trẻ tìm kiếm sự kích thích, bọn họ thích nhất là nhìn khuôn mặt giãy giụa, khủng hoảng của các cô gái. Bọn họ có diễn đàn riêng, bên trong thường có một ít ảnh chụp kích thích.”

[ Ký chủ, nói như vậy, đây chính là một đám biến thái, sao cô lại rõ ràng như vậy?]

Hệ thống có chút không hiểu.

“Đây đều là từ ký ức của Đường Quả mà ta phỏng đoán thôi, bản thân cô ấy không có bệnh tâm thần, sau đó bị nhốt trong bệnh viện tâm thần, là thật sự bệnh tâm thần.”

Đáy lòng Đường Quả cười một tiếng, “Thời điểm ta nhìn thấy tài xế này, ký ức ngày càng rõ ràng hơn.”
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 106: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (25)


[ Ký chủ, ta cảm giác được cô đang phẫn nộ. ]

“Ta ghét nhất chính là đám đàn ông cưỡng gian phụ nữ ! !”

Hệ thống: Nó cảm giác được.

Nó cũng phát hiện, từ kinh nghiệm của thế giới trước, ký chủ một khi gặp được người cưỡng gian, nhất định sẽ làm cho đối phương đoạn tử tuyệt tôn.

[ Đúng rồi, ký chủ, cô còn chưa nói cho ta, vì sao cô lại biết tài xế này là thành viên của tổ chức kia, chẳng lẽ cô biết ban ngày tài xế kia làm công việc gì sao?]

“Cũng không tính là quá xuẩn.”

Đường Quả nhắm hai mắt, “Hắn là viện trưởng của bệnh viện tâm thần kia, ngươi có biết tại sao nguyên chủ chân chính bị tâm thần không?”

“Cô ấy phát hiện bí mật của hắn, hắn sợ giết nguyên chủ sẽ bị truy cứu trách nhiệm, liền tiêm thuốc vào người nguyên chủ. Dẫn đến cô ấy tinh thần thác loạn, nguyên chủ bị người chém chết, trên thực tế là hắn chỉ thị một bệnh nhân tâm thần làm.”

Đường Quả cúi thấp đầu, khóe miệng uốn lượn một nụ cười trào phúng, “Thực ra, cho dù hắn không động thủ, nguyên chủ cũng sống không lâu. Bị nhiều kích thích như vậy, cô ấy đã sớm từ bỏ mọi thứ, thể xác cùng tinh thần đều đã chịu không nổi.”

[ Thật là một vai phụ đáng thương a, cái gì cũng không làm, cuối cùng lại đổi một kết cục thật là nực cười. ]

“Ta sẽ giúp cô ấy đòi lại tất cả.” Đường Quả chôn đầu, khóe miệng tựa cong lên, làm hệ thống cảm thấy thực đáng sợ.

Mỗi lần ký chủ muốn hủy thiên diệt địa, lúc hủy diệt thế giới, đều lộ ra nụ cười trong sáng này, thực đáng sợ mà.

[ Ký chủ, cái kia cô bình tĩnh một chút, ta biết người này rất đáng giận, nhưng cô cũng đừng xúc động, cái loại đồng vu quy tận cách này dùng không được, đây là xã hội pháp trị, ta phải dùng thủ đoạn pháp luận để giúp kẻ yếu. Cô nói đúng không? ]

Hệ thống mắt trông mong nhìn Đường Quả, [ Ký chủ, đây là tổ chức tội phạm, liên lụy rất nhiều người, đợi chút nữa cô không cần nhất định không màng hậu quả mà chơi chết hắn, đến lúc đó không tốt để thoát thân. Cô thoát không được, chẳng phải sẽ khiến cho mấy tên biến thái đó ung dung ngoài vòng pháp luật hay sao. Chúng ta phải bình tĩnh, nghĩ lại nên đem tổ chức phạm tội này trừng trị theo pháp luật. ]

“Ngu! Xuẩn!” Hệ thống: Nó xuẩn, nó xuẩn nhất thế giới!

Chỉ cần ký chủ nhà nó ở thế giới này, không phá hư, bình bình an an sống đến lúc chết, nó cũng không quan tâm đến có xuẩn hay không.

Lúc này, ngoài cửa sổ đã không còn ánh đèn.

Không biết khi nào, xe đã đi đến nơi vô cùng hẻo lánh.

Trước tiên tài xế cũng không xuống xe, mà là một bên cầm dao, một bên lấy điện thoại, quay lại hướng Đường Quả chụp mấy tấm ảnh.

Hắn chụp Đường Quả sau đó đăng trên diễn đàn, diễn đàn sở dĩ đang an tĩnh bỗng sôi trào lên.

Thành viên trên diễn đàn này đều lấy tên nặc danh.

Nặc danh: Thật là đúng giờ, anh em vận khí không tồi.

Nặc danh: Nhìn mặt cô ta, ta liền nhớ….

Nặc danh: Anh, chụp chỗ khác, ví dụ như phía trên cùng phía dưới, những chỗ trọng điểm, chỉ có khuôn mặt ta liền đã hứng, nếu là xem những chỗ khác, phỏng chừng sẽ trực tiếp ra mất.

Nặc danh: Nhìn cách cô ta ăn mặc, hẳn là tiểu thư nhà giàu đi, có thể a, loại mặt hàng này đều có thể làm đủ, cậu gặp được ở nơi nào, hôm nào ta cũng phải đi thử vận may. Nếu gặp được loại này, được chơi một lần, chết cũng đáng.

Nặc danh: Làm thì làm, gần đây đang rất nhạy cảm, các người cẩn thận một chút, không ít người trong tổ chức chúng ta đều bị bắt.

Nặc danh: Còn không phải do bọn chúng quá ngu, ở nơi quá dễ bị tìm rồi. Cũng không đủ quyết đoán, xem tình huống không đúng, quyết đoán xử lý sạch sẽ, thì làm gì có nhiều phiền toái như thế. Các thành viên trên diễn dàn thảo luận sôi nổi, làm tài xế vô cùng tự đắc.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 107: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (26)
Tài xế cũng phát một câu: Đợi chút nữa cho các người phúc lợi.

Nặc danh: Lão ca, mau bắt đầu đi, ta chờ không kịp rồi.

Nặc danh: Lão ca, có dám chơi kích thích không, tới, phát sóng trực tiếp, thế nào?

Nặc danh: Duy trì, phát sóng trực tiếp chơi thiên kim nhà giàu, lão ca ta thấy ngươi sẽ nổi tiếng đó. Cô gái này nhìn xem, dáng người cũng không tệ lắm, nếu quay video, khẳng định có nhiều người mua, so với những người lúc trước tôi gặp, thật là cực phẩm trong cực phẩm.

Nghe đàn hữu nói như vậy, tên tài xế có chút động tâm.

Phát sóng trực tiếp làm việc, kích thích như vậy, hành vi biến thái như thế, đương nhiên làm tài xế vô cùng kích động.

Nghĩ đến cảnh tượng này liền nhiệt huyết sôi trào, hắn liền không khống chế được.

Tài xế: Được, phát sóng trực tiếp thì phát sóng trực tiếp, đêm nay sẽ cho các người xem lão tử thượng chết tiểu ‘kỹ nữ’ này như thế nào.

Nặc danh: Đối với loại thiên kim nhà giàu này, thoạt nhìn cao cao tại thượng, nên hướng chết C*.

Nặc danh: Lầu trên nói đúng lắm, lúc trước tôi ở tiểu khu kia, đều là loại thiên kim nhà giàu này, bộ dáng cao ngạo, lần trước không phải chỉ nhìn nhiều hơn một cái, không cẩn thận sờ soạng tay, đối phương còn tố cáo tôi quấy rầy, còn đuổi việc tôi. Loại đồ đê tiện này, chính là thiếu C. Nếu có một ngày, cái đồ đê tiện kia gọi xe tôi, tôi nhất định sẽ làm cô ta gọi một tiếng ca ca.

Nặc danh: Lúc trước làm trên xe buýt, còn không phải không cẩn thận sờ một cái phía dưới quần, đối phương còn quay video, báo cảnh sát, loại gái này, chính là nên C. Loại phụ nữ tiện này, chính là thiếu C.

Nặc danh: Ngươi sai rồi, phụ nữ nên bị đàn ông sỡ hữu C, phụ nữ sinh ra nên thuần phục dưới háng chúng ta.

Nặc danh: Nếu đàn ông trên thế giới này đều thanh tỉnh giống như chúng ta, phụ nữ sẽ chỉ là nô lệ của chúng ta. Liếm cẩu quá nhiều, thế giới hiện đại lên, phụ nữ liền cho rằng mình ghê gớm, đàn ông trên thế giới đều phải theo.

[ Ký chủ, bình tĩnh, bình tĩnh, bình tĩnh! ]

Hệ thống vô cùng khẩn trương, sợ Đường Quả không bình tĩnh mà bóp gãy cái cổ tên tài xế.

Tài xế cũng là nói chuyện phiếm đến có chút hưng phấn, lúc hắn còn trẻ, bởi vì ngoại hình tương đối xấu, cơ bản không có cô gái nào thích.

Những cô gái trẻ tuổi thời điểm đó chỉ biết trông mặt mà bắt hình dong, trưởng thành chính là tiền, vì tiền thậm chí còn bồi với người so với hắn càng xấu hơn.

Từ khi tìm được tổ chức, hắn cảm thấy chỉ có từ nơi này, hắn mới có thể tìm được chân lý cuộc đời.

Tài xế nhìn đàn hữu nói, càng ngày càng kích động, càng ngày càng hưng phấn. Đã quên đang làm cái gì, Đường Quả từng bước lại gần hắn, cũng không bị hắn phát hiện.

Dần dần hắn phát hiện có điểm không thích hợp, quay đầu nhìn lại, thấy Đường Quả đang nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại của hắn, đôi mắt không nháy một cái.

Hắn thu hồi điện thoại, trên mặt lộ ra sự tàn khốc lại dữ tợn cười, “Nói chuyện phiếm đến mê mẩn, quên tiểu muội muội đang chờ tôi.”

Thiếu nữ trước mặt, mặc một chiếc váy màu hồng nhạt, khuôn mặt nhỏ tinh xảo, đôi mắt hệt như nai con, lông mày cong cong, môi hồng nhạt, làm cả người hắn khô nóng.

“Tiểu muội muội đã sốt ruột chờ lâu, tới, ca ca đưa về nhà.”

Tài xế làm bộ lại ôm Đường Quả, biểu hiện của Đường Quả, làm hắn cảm thấy thiếu nữ bị dọa cho ngốc, không biết giãy giụa.

Không ngờ, lúc hắn nhào qua, Đường Quả xoay người liền chạy. “A. . . Ông muốn làm gì, ông không được lại đây. . .cứu mạng a!”

Hệ thống: [ . . . ] Ký chủ cô là ma quỷ sao ? ? ?

Cùng lúc đó, Đường Tranh cũng nghe được tiếng thét chói tai qua điện thoại, phẫn nộ đập xuống dưới xe, trong lòng dâng lên khủng hoảng vô hạn.

Nhìn chính mình cách điểm đỏ càng ngày càng gần, hắn lái xe, một bên yên lặng, Tiểu Quả, chờ một chút, anh lập tức tới, em nhất định sẽ không xảy ra chuyện. “Anh trai. . .”

*C: hì hì tui cũng hổng biết nữa nên giữ nguyên vậy nha.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 108: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (27)
“Ông. . . Ông đừng qua đây, nếu ông qua đây, tôi lập tức nhảy xuống.”

“Tiểu Quả. . .”

Đường Tranh nhẹ giọng gọi một câu, tim càng đau hơn, “Tiểu Quả, anh sắp tới rồi, em sẽ không có chuyện gì.”

“Tiểu muội muội, đừng giãy giụa, buổi tối hôm nay, sẽ không ai tới đâu.”

“Đừng nhảy, nếu cô nhảy xuống, khuôn mặt nhỏ sẽ không còn xinh đẹp, sẽ rất xấu, rất khó nhìn.”

Tài xế trong lòng đang phát hỏa, nếu sớm biết cô gái này không thành thật như vậy, hắn nhất định sẽ trói người lại.

Mấy loại gái tiện này, quả nhiên đều phiền toái.

“Mau, lại đây.”

Tài xế dụ hoặc, “Cô lại đây, tôi liền đưa cô về nhà, được không?”

Đường Quả đứng ở trên cầu, mắt nhìn xuống phía dưới, khuôn mặt nhỏ ngây thơ viết rõ chữ cự tuyệt, “Không, tôi sẽ không qua.”

“Xú ‘kỹ nữ’, lại đây! !”

Tài xế nén giận, đã lâu rồi chưa có ai làm hắn phẫn nộ như thế.

Đôi mắt đỏ bừng, hắn quơ con dao lên trước, đi từng bước một qua.

“Mày cho rằng mày không qua, lão tử sẽ không có biện pháp bắt sao? Muốn chết? Chết cũng phải để lão tử muốn C mày một lần."

Tài xế nhân lúc Đường Quả dời lực chú ý, thừa dịp cùng Đường Quả nói chuyện, bắt lấy tay Đường Quả, hắn lộ ra nụ cười thực hiện được ý đồ.

Ngay lúc hắn cho rằng chính mình thành công, đột nhiên một đạo lực lượng, đánh vào hắn, hắn còn chưa kịp phản lại, ngay lập tức cảm giác được thân thể đang rơi xuống.

Cùng hắn rơi xuống, còn có thiếu nữ bên cạnh.

Hắn trừng lớn mắt, trăm triệu lần không nghĩ tới, đối phương muốn cùng hắn đồng vu quy tận, hắn hô to một tiếng, “Không. . ."

Sau đó, liền không có sau đó.

Hắn ngã xuống thật mạnh, độ cao kia, cũng không lấy tính mạng hắn.

Hắn tận mắt nhìn thấy Đường Quả cùng ngã xuống với hắn, bất chấp thân thể đau đớn, hắn oán hận nhớ lại, nhất định sẽ làm tiểu kỹ nữ này hối hận.

Ý nghĩ vừa nảy sinh, hắn phát hiện bên người có động tĩnh.

Vốn dĩ thiếu nữ hẳn giống như hắn sẽ trọng thương, thế nhưng cô đứng lên.

Trong tay cô còn cầm con dao của hắn, hắn hoảng sợ, “Mày. . . Mày muốn làm gì?”

Đường Quả nhìn hắn cười cười, thực ngây thơ mà nói, “Thúc thúc, ông rất muốn sướng đi, tôi làm ông sướng một chút, nhé?”

Giơ tay chém xuống, một dao của Đường Quả nhắm ngay đũng quần đối phương mà chém xuống.

Một tiếng hét thảm thiết như giết heo, tên tài xế chỉ cảm thấy đau đớn muốn chết, vì quá đau mà ngất xỉu.

Làm xong chuyện, Đường Quả nằm một bên.

Cô không phải là không bị thương, thương thế cũng không nhẹ, nhưng không đến mức mất mạng.

Độ cao kia cô đã tính toán sẵn, phối hợp góc độ rơi xuống, cùng với thân thủ của cô, còn có khống chế tinh thần, cô đảm bảo cho chính mình bị thương không nhẹ, nhưng cũng không nguy hiểm đến tính mạng.

[ Ký chủ, thật ra không đáng để cô thương tổn chính mình trừng phạt hắn.]

Ký chủ nhà nó trái tim đều hỏng rồi, làm việc đặc biệt điên cuồng, việc muốn làm, cho dù tổn hại 800, đả thương địch thủ 1000, cũng sẽ làm.

“Hắn đã từng được khám, có bệnh tâm thần nghiêm trọng.”

Đường Quả có chút mệt mỏi nằm ở một bên, “Pháp luật không xử phạt được hắn.”

“Huống hồ, ta muốn tự mình động thủ, muốn hắn phải đoạn tử tuyệt tôn.” Đường Quả khóe miệng cong cong, cười vô cùng cao hứng.

[ Kia. . . Ký chủ, cô mau nghĩ cách đem hắn đi, tránh cho hắn tới chỗ của cô. ]

“Không cần thiết, lời của bệnh nhân tâm thần, ai sẽ tin tưởng? Ta là một thiếu nữ nhu nhược, là người bị hại. Nga, ngươi nhắc nhở như vậy, ta đúng là quên điểm này."

Đường Quả dịch tài xế sang bên cạnh, kéo khớp xương tứ chi hắn bẻ vài cái, lại ở gáy hắn nắm một chút, hệ thống chỉ nghe được âm thanh xương cốt ào ào, ôm lại trái tim nhỏ đang nhảy thình thịch của mình.
 
Sửa lần cuối:

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 109: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (28)

Lúc Đường Tranh tới, chỉ thấy cái bọc nhỏ lưu lại trên cầu, hắn vọt tới ngay biên, cúi đầu liền thấy thân ảnh nho nhỏ đang nằm phía dưới, trái tim lập tức đi xuống.

“Tiểu Quả.”

Hắn ngồi xổm bên người Đường Quả, tay có chút run rẩy xem xét mạch đập của cô, vẫn còn thở, hắn mới thở một hơi nhẹ nhõm.

Nhìn tên tài xế bên cạnh, đặc biệt ngay hạ bộ cắm một con dao, hắn dùng sức giẫm lên chuôi dao, làm cây dao lại hãm sâu thêm vài phần.

Cực lực khống chế, hắn mới không giết chết đối phương.

Không nóng nảy!

Sống càng tốt.

Trong mắt Đường Tranh hiện lên huyết sắc điên cuồng, tên đàn ông này, tuyệt đối không thể dễ dàng để cho hắn chết.

Hắn muốn cho tên đó nếm trải thế giới thống khổ, cái gì gọi là sống không bằng chết.

Hắn thương tiếc vuốt khuôn mặt nhỏ tái nhợt của thiếu nữ, một chút cũng không dám chạm vào cô.

Chỉ sốt ruột chờ xe cứu thương, lần đầu tiên hắn cảm thấy thời gian thật là đằng đẵng.

Thời gian trôi thật chậm. “Tiểu Quả, anh trai giúp em báo thù. Ai khi dễ em, anh trai sẽ giúp em báo thù người đó.”

“Anh trai. . .”

Thanh âm mỏng manh của thiếu nữ, trên mặt Đường Tranh lộ ra chút vui mừng, hắn ghé bên người cô, nhẹ nhàng vuốt khuôn mặt nhỏ, “Kiên trì một chút, anh lập tức đưa em về nhà.”

“Được.” Âm điệu như muỗi kêu, cô gái luôn tươi cười, tràn đầy sức sống, hiện tại hơi thở thoi thóp, làm tim hắn rất đau.

“Sau này anh bảo vệ Tiểu Quả, sẽ không để ai làm tổn thương, không ai khi dễ Tiểu Quả nữa, được không?”

Đôi mắt thiếu nữ sáng rực lên một chút, khóe miệng cong cong, “Thật sự sao, anh trai?”

“Thật sự.” Đường Tranh dùng sức xoa tóc, thiếu nữ tươi cười, tim hắn lại đau đớn, sao hắn lại không biết, cô thích lại gần hắn, muốn cùng chơi với hắn.

“Anh trai không chán ghét Tiểu Quả sao?”

Tim Đường Tranh hít thở không thông, khóe mắt người đàn ông, lập lòe lệ quang, “Anh trai chưa bao giờ chán ghét Tiểu Quả.”

Đôi mắt thiếu nữ lại sáng một chút, khóe miệng càng cong hơn, tươi cười ngày càng nhiều, “Thật tốt.” “Anh trai, em hơi mệt.”

Thanh âm thiếu nữ càng ngày càng nhỏ, “Em muốn ngủ, nhưng mà không dám ngủ, chỉ sợ tỉnh lại lúc sau anh trai sẽ lại không thích Tiểu Quả.”

“Tiểu Quả kiên trì một chút, đừng ngủ.”

“Kia. . . Nghe anh trai, Tiểu Quả kiên trì một chút.”

……….

Đường Tranh chăm sóc ở phòng bệnh, trong tay đùa nghịch điện thoại.

Chỉ là đây không phải là điện thoại của Đường Quả, mà là điện thoại lúc trước Đường Quả cố ý nắm chặt trong tay.

Nội dung bên trong, làm người ta phẫn nộ.

Nhìn những ngôn ngữ dơ bẩn bên trong đó, hắn nhịn không được muốn đập điện thoại, nhưng hắn không làm vậy, nội dung trong chiếc điện thoại này có liên quan đến rất nhiều người.

Hắn ôn nhu nhìn thiếu nữ đang nằm trên giường còn chưa tỉnh lại, lửa giận trong lồng ngực lại dâng lên.

Nhấp môi, lúc ấy Đường Quả cố gắng nắm chặt chiếc điện thoại này, đủ để biết cô xem trọng nội dung trong này thế nào.

Hắn không khó để suy đoán thiếu nữ muốn làm cái gì, hắn cũng muốn làm.

Hắn không dám tưởng tượng, nếu hắn chậm một chút, Tiểu Quả không nhảy xuống cầu, lại bị tài xế bắt trở lại, kế tiếp không biết sẽ còn xảy ra chuyện gì.

Đường Tranh đứng dậy, sờ trán thiếu nữ, con ngươi phảng phất hiện lên một tia huyết quang, “Việc Tiểu Quả muốn làm, anh trai sẽ giúp em.”

Hắn đi ra ngoài phòng bệnh, khóe môi treo nụ cười tươi.

Hộ sĩ nhìn Đường Tranh đi ngang qua, tim không nhịn được mà nhảy loạn. “Có một thứ, chắc anh sẽ cảm thấy hứng thú, điều kiện là, anh dám lấy nó.”

Đường Tranh đứng ở một góc, nắm chặt điện thoại, “Nghe nói gần đây trên địa bàn của anh có không ít cô gái bị mất tích.”
 
Top