[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu
- Tham gia
- 9/3/21
- Bài viết
- 257
- Điểm cảm xúc
- 325
- Điểm
- 63
CHƯƠNG 30: BẠN GÁI CŨ CỦA PHÚ THIẾU (30)
Nhìn thấy kết quả như vậy, trong lòng Lục Kỳ cuối cùng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Khi tiết mục của cô biểu diễn xong, sau khi được giám khảo khen ngợi, liền xuất hiện một loạt bình luận “Tiết mục rác rưởi”, “Có mờ ám”, “Đường Quả lăn xuống đài” xuất hiện, Lục Kỳ liền bật cười.
Tuy rằng không ít bình luận bảo vệ Đường Quả, nhưng đều bị tiếng mắng chửi bao phủ.
Đến khi, trong nháy mắt ngay lúc Đường Quả bước lên sân khấu, làn đạn mắng chửi lập tức biến mất sạch sẽ.
Mặc dù cách một màn hình, cũng đủ làm người ta cảm giác bị hút vào thế giới của Đường Quả.
Những người trước đó mắng chửi Đường Quả cũng bị hấp đẫn, tùy thời mà đến, có cảm giác như mình được ngồi ngay tại thời điểm đó.
Bọn họ cảm thấy mình vừa rồi mắng nói quá ác độc, có phải vì bọn họ mắn chửi cô, mới làm cô sa đọa rơi xuống vực sâu.
Hết thảy tội lỗi, có phải hay không do bọn họ tạo thành.
Theo tiếng ca vang lên, rất nhiều người ở trước màn hình, biểu hiện ra vẻ thống khổ giãy giụa, áy náy, thậm chí hối hận rơi nước mắt.
Cuối cùng khi tia sáng của ánh đèn chiếu đến Đường Quả sáng lên, một lần nữa khôi phục dáng vẻ thuần khiết như thiên sứ, tội ác của bọn họ, phảng phất được nụ cười của cô thanh tẩy sạch sẽ.
Một khắc kia, người xem tiết mục của Đường Quả, đều bị chấn động, đồng thời, cũng bị cô hấp dẫn thật sâu, thậm chí dần thích cô.
“Oa, đây không phải là cô gái hát trên phần mềm, Quả Quả sao?”
“Đúng vậy, ngay từ đầu tôi cảm thấy rất quen mắt, giọng hát quen thuộc, không ngờ thật sự là cô ấy.”
“Quả Quả khẳng định là danh ca a, thực lực này, ai có thể so được?”
“Lúc trước có người mắng Quả Quả, có phải là thiểu năng trí tuệ hay không?”
Có làn sóng fans tuyên truyện, rất nhanh có người tìm được thông tin của Đường Quả, sau đó mới phát hiện, những bài hát trước nay nghe, đều là Đường Quả hát.
Sau khi phát hiện chân tướng, người lúc trước mắng Đường Quả, đều có chút đỏ mặt.
Lục Kỳ trừng mắt nhìn màn hình, không dám tin tưởng.
Theo đó download phần mềm kia, nhìn thấy lượng fans của Đường Quả, thế nhưng lại cao đến trăm vạn, cùng với năm bài hát, đều ở vị trí đầu bảng, Lục Kỳ cảm thấy cả người đều không ổn.
Rồi sau khi, cô nghe xong năm bài hát, mặt càng ngày càng trắng.
Tiết mục gần nhất của bọn họ, còn mua hai bài hát trong đó, làm bối cảnh tiết mục âm nhạc.
Hơn nữa, đạo diễn tổ tiết mục còn nói, cô ta hát không tồi, làm cô ta ở hiện trường hát hai bài hát này.
Vừa lúc nãy cô còn đắc ý, hiện tại Lục Kỳ thiếu chút nữa cắn rách môi.
Cô nhìn qua người viết nhạc cùng người viết câu từ, người viết nhạc chưa nghe nói qua bao giờ, thế nhưng người viết câu từ là Đường Quả.
Cô ta lại là người viết câu từ, Lục Kỳ hung hăng nhéo nhéo tay, đến lúc đó khi gameshow được phát sóng, không biết sẽ tạo ra hậu quả gì, không biết sẽ có bao nhiêu người cười nhạo cô.
Lục Kỳ vội vàng gọi cho đạo diễn tổ tiết mục, hỏi có thể cắt phân đoạn cô hát hay không?
“Cắt bớt?”
“ Lục Kỳ, tôi thấy đoạn này rất tốt mà, không cần cắt.”
“Đạo diễn, thật sự không thể cắt sao?”
Đáp án vẫn như cũ, Lục Kỳ có chút tuyệt vọng.
Cuối cùng cô nhớ tới Lãnh Tử Việt, lập tức gọi điện thoại cho hắn.
“Kỳ Kỳ, đạo diễn đáp ứng rồi.”
Lục Kỳ thở một hơi nhẹ nhõm, “Vậy là tốt rồi.”
Cô cũng không biết, bên ngoài đạo diễn đáp ứng, bên trong đã đắc tội rồi.
Hiện tại cô chỉ nghĩ tới, tuyệt đối không để nháo ra chuyện gì mất hình tượng, làm gì nghĩ nhiều như thế.
Sau trận chung kết được phát sóng, cùng với năm bài hát trong phần mềm kia, Đường Quả đã thực sự bùng nổ, nổi tiếng khắp nơi trong nước.
Tổ tiết mục < Êm tai chi âm > cảm thấy đề tài phía sau hậu trường không tồi, liền đem những video phỏng vấn Đường Quả trước đó thả lên, không hề ngoài ý muốn, lại đưa đến cho Đường Quả một đám fans nữa.
Khi tiết mục của cô biểu diễn xong, sau khi được giám khảo khen ngợi, liền xuất hiện một loạt bình luận “Tiết mục rác rưởi”, “Có mờ ám”, “Đường Quả lăn xuống đài” xuất hiện, Lục Kỳ liền bật cười.
Tuy rằng không ít bình luận bảo vệ Đường Quả, nhưng đều bị tiếng mắng chửi bao phủ.
Đến khi, trong nháy mắt ngay lúc Đường Quả bước lên sân khấu, làn đạn mắng chửi lập tức biến mất sạch sẽ.
Mặc dù cách một màn hình, cũng đủ làm người ta cảm giác bị hút vào thế giới của Đường Quả.
Những người trước đó mắng chửi Đường Quả cũng bị hấp đẫn, tùy thời mà đến, có cảm giác như mình được ngồi ngay tại thời điểm đó.
Bọn họ cảm thấy mình vừa rồi mắng nói quá ác độc, có phải vì bọn họ mắn chửi cô, mới làm cô sa đọa rơi xuống vực sâu.
Hết thảy tội lỗi, có phải hay không do bọn họ tạo thành.
Theo tiếng ca vang lên, rất nhiều người ở trước màn hình, biểu hiện ra vẻ thống khổ giãy giụa, áy náy, thậm chí hối hận rơi nước mắt.
Cuối cùng khi tia sáng của ánh đèn chiếu đến Đường Quả sáng lên, một lần nữa khôi phục dáng vẻ thuần khiết như thiên sứ, tội ác của bọn họ, phảng phất được nụ cười của cô thanh tẩy sạch sẽ.
Một khắc kia, người xem tiết mục của Đường Quả, đều bị chấn động, đồng thời, cũng bị cô hấp dẫn thật sâu, thậm chí dần thích cô.
“Oa, đây không phải là cô gái hát trên phần mềm, Quả Quả sao?”
“Đúng vậy, ngay từ đầu tôi cảm thấy rất quen mắt, giọng hát quen thuộc, không ngờ thật sự là cô ấy.”
“Quả Quả khẳng định là danh ca a, thực lực này, ai có thể so được?”
“Lúc trước có người mắng Quả Quả, có phải là thiểu năng trí tuệ hay không?”
Có làn sóng fans tuyên truyện, rất nhanh có người tìm được thông tin của Đường Quả, sau đó mới phát hiện, những bài hát trước nay nghe, đều là Đường Quả hát.
Sau khi phát hiện chân tướng, người lúc trước mắng Đường Quả, đều có chút đỏ mặt.
Lục Kỳ trừng mắt nhìn màn hình, không dám tin tưởng.
Theo đó download phần mềm kia, nhìn thấy lượng fans của Đường Quả, thế nhưng lại cao đến trăm vạn, cùng với năm bài hát, đều ở vị trí đầu bảng, Lục Kỳ cảm thấy cả người đều không ổn.
Rồi sau khi, cô nghe xong năm bài hát, mặt càng ngày càng trắng.
Tiết mục gần nhất của bọn họ, còn mua hai bài hát trong đó, làm bối cảnh tiết mục âm nhạc.
Hơn nữa, đạo diễn tổ tiết mục còn nói, cô ta hát không tồi, làm cô ta ở hiện trường hát hai bài hát này.
Vừa lúc nãy cô còn đắc ý, hiện tại Lục Kỳ thiếu chút nữa cắn rách môi.
Cô nhìn qua người viết nhạc cùng người viết câu từ, người viết nhạc chưa nghe nói qua bao giờ, thế nhưng người viết câu từ là Đường Quả.
Cô ta lại là người viết câu từ, Lục Kỳ hung hăng nhéo nhéo tay, đến lúc đó khi gameshow được phát sóng, không biết sẽ tạo ra hậu quả gì, không biết sẽ có bao nhiêu người cười nhạo cô.
Lục Kỳ vội vàng gọi cho đạo diễn tổ tiết mục, hỏi có thể cắt phân đoạn cô hát hay không?
“Cắt bớt?”
“ Lục Kỳ, tôi thấy đoạn này rất tốt mà, không cần cắt.”
“Đạo diễn, thật sự không thể cắt sao?”
Đáp án vẫn như cũ, Lục Kỳ có chút tuyệt vọng.
Cuối cùng cô nhớ tới Lãnh Tử Việt, lập tức gọi điện thoại cho hắn.
“Kỳ Kỳ, đạo diễn đáp ứng rồi.”
Lục Kỳ thở một hơi nhẹ nhõm, “Vậy là tốt rồi.”
Cô cũng không biết, bên ngoài đạo diễn đáp ứng, bên trong đã đắc tội rồi.
Hiện tại cô chỉ nghĩ tới, tuyệt đối không để nháo ra chuyện gì mất hình tượng, làm gì nghĩ nhiều như thế.
Sau trận chung kết được phát sóng, cùng với năm bài hát trong phần mềm kia, Đường Quả đã thực sự bùng nổ, nổi tiếng khắp nơi trong nước.
Tổ tiết mục < Êm tai chi âm > cảm thấy đề tài phía sau hậu trường không tồi, liền đem những video phỏng vấn Đường Quả trước đó thả lên, không hề ngoài ý muốn, lại đưa đến cho Đường Quả một đám fans nữa.