Lượt xem của khách bị giới hạn

[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu

[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 30: BẠN GÁI CŨ CỦA PHÚ THIẾU (30)

Nhìn thấy kết quả như vậy, trong lòng Lục Kỳ cuối cùng thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Khi tiết mục của cô biểu diễn xong, sau khi được giám khảo khen ngợi, liền xuất hiện một loạt bình luận “Tiết mục rác rưởi”, “Có mờ ám”, “Đường Quả lăn xuống đài” xuất hiện, Lục Kỳ liền bật cười.

Tuy rằng không ít bình luận bảo vệ Đường Quả, nhưng đều bị tiếng mắng chửi bao phủ.

Đến khi, trong nháy mắt ngay lúc Đường Quả bước lên sân khấu, làn đạn mắng chửi lập tức biến mất sạch sẽ.

Mặc dù cách một màn hình, cũng đủ làm người ta cảm giác bị hút vào thế giới của Đường Quả.

Những người trước đó mắng chửi Đường Quả cũng bị hấp đẫn, tùy thời mà đến, có cảm giác như mình được ngồi ngay tại thời điểm đó.

Bọn họ cảm thấy mình vừa rồi mắng nói quá ác độc, có phải vì bọn họ mắn chửi cô, mới làm cô sa đọa rơi xuống vực sâu.

Hết thảy tội lỗi, có phải hay không do bọn họ tạo thành.

Theo tiếng ca vang lên, rất nhiều người ở trước màn hình, biểu hiện ra vẻ thống khổ giãy giụa, áy náy, thậm chí hối hận rơi nước mắt.

Cuối cùng khi tia sáng của ánh đèn chiếu đến Đường Quả sáng lên, một lần nữa khôi phục dáng vẻ thuần khiết như thiên sứ, tội ác của bọn họ, phảng phất được nụ cười của cô thanh tẩy sạch sẽ.

Một khắc kia, người xem tiết mục của Đường Quả, đều bị chấn động, đồng thời, cũng bị cô hấp dẫn thật sâu, thậm chí dần thích cô.

“Oa, đây không phải là cô gái hát trên phần mềm, Quả Quả sao?”

“Đúng vậy, ngay từ đầu tôi cảm thấy rất quen mắt, giọng hát quen thuộc, không ngờ thật sự là cô ấy.”

“Quả Quả khẳng định là danh ca a, thực lực này, ai có thể so được?”

“Lúc trước có người mắng Quả Quả, có phải là thiểu năng trí tuệ hay không?”

Có làn sóng fans tuyên truyện, rất nhanh có người tìm được thông tin của Đường Quả, sau đó mới phát hiện, những bài hát trước nay nghe, đều là Đường Quả hát.

Sau khi phát hiện chân tướng, người lúc trước mắng Đường Quả, đều có chút đỏ mặt.

Lục Kỳ trừng mắt nhìn màn hình, không dám tin tưởng.

Theo đó download phần mềm kia, nhìn thấy lượng fans của Đường Quả, thế nhưng lại cao đến trăm vạn, cùng với năm bài hát, đều ở vị trí đầu bảng, Lục Kỳ cảm thấy cả người đều không ổn.

Rồi sau khi, cô nghe xong năm bài hát, mặt càng ngày càng trắng.

Tiết mục gần nhất của bọn họ, còn mua hai bài hát trong đó, làm bối cảnh tiết mục âm nhạc.

Hơn nữa, đạo diễn tổ tiết mục còn nói, cô ta hát không tồi, làm cô ta ở hiện trường hát hai bài hát này.

Vừa lúc nãy cô còn đắc ý, hiện tại Lục Kỳ thiếu chút nữa cắn rách môi.

Cô nhìn qua người viết nhạc cùng người viết câu từ, người viết nhạc chưa nghe nói qua bao giờ, thế nhưng người viết câu từ là Đường Quả.

Cô ta lại là người viết câu từ, Lục Kỳ hung hăng nhéo nhéo tay, đến lúc đó khi gameshow được phát sóng, không biết sẽ tạo ra hậu quả gì, không biết sẽ có bao nhiêu người cười nhạo cô.

Lục Kỳ vội vàng gọi cho đạo diễn tổ tiết mục, hỏi có thể cắt phân đoạn cô hát hay không?

“Cắt bớt?”

“ Lục Kỳ, tôi thấy đoạn này rất tốt mà, không cần cắt.”

“Đạo diễn, thật sự không thể cắt sao?”

Đáp án vẫn như cũ, Lục Kỳ có chút tuyệt vọng.

Cuối cùng cô nhớ tới Lãnh Tử Việt, lập tức gọi điện thoại cho hắn.

“Kỳ Kỳ, đạo diễn đáp ứng rồi.”

Lục Kỳ thở một hơi nhẹ nhõm, “Vậy là tốt rồi.”

Cô cũng không biết, bên ngoài đạo diễn đáp ứng, bên trong đã đắc tội rồi.

Hiện tại cô chỉ nghĩ tới, tuyệt đối không để nháo ra chuyện gì mất hình tượng, làm gì nghĩ nhiều như thế.

Sau trận chung kết được phát sóng, cùng với năm bài hát trong phần mềm kia, Đường Quả đã thực sự bùng nổ, nổi tiếng khắp nơi trong nước.

Tổ tiết mục < Êm tai chi âm > cảm thấy đề tài phía sau hậu trường không tồi, liền đem những video phỏng vấn Đường Quả trước đó thả lên, không hề ngoài ý muốn, lại đưa đến cho Đường Quả một đám fans nữa.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 31: BẠN GÁI CŨ CỦA PHÚ THIẾU (31)



“Tôi thích Quả Quả cuả chúng ta như thế, tính cách thẳng thắn, thành thật như thế a!”

“Quả Quả nói đúng, rõ ràng không thích một người, cần gì phải cố tình trái với lương tâm đi nói thích?”

“Nếu chỉ vì duy trì hình tượng tốt đẹp, tôi lại cảm thấy hoàn toàn không cần phải thế, giống như Đường Quả nói vậy, mỗi người chúng ta vốn không phải hoàn mỹ vô khuyết, đều có khuyết điểm không phải là bình thường hay sao?”

“Mặc kệ thế nào, tôi thích Quả Quả như vậy. Tôi bị cô ấy làm mê muội chết rồi, hát lại dễ nghe, mỗi lần cũng đủ đưa tôi vào thế giới kia, tính cách của cô ấy tôi cũng rất thích.”

……………

Trên mạng ngập tràn những lời tán dương Đường Quả, việc cô không tham gia vòng tuyển chọn < Êm tai chi âm >, cũng không có ai nói gì.

Cô có thực lực, hơn nữa dưới sự ảnh hưởng của năm bài hát kia, cho dù chỉ là sân khấu của < Êm tai chi âm >, cũng đủ làm cô cô tỏa sáng.

Cho dù là Lục Kỳ, lúc trước cô tham gia chương trình gameshow, gương mặt xinh đẹp, lại có tài năng, thu về không ít fans, bất quá hiện tại cũng không thể so sánh với Đường Quả.

Đường Quả lại không tham gia bất kỳ chương trình khác nào, mỗi lần xuất hiện, cho người khác ấn tượng lớn nhất, cô là ca sĩ.

Đầu tiên cho người ta ấn tượng thật sâu giọng hát của mình, sau đó chính là con người của cô.

Một khi hiểu biết được con người, tính cách của cô, tự nhiên sẽ càng thích tiếng hát của cô.

“Tổ tông, em đã nổi tiếng rồi.”

Vưu ngọc kích động đưa điện thoại cho Đường Quả xem, “Tổ tông, em biết không, di động của chị từ hôm qua tới giờ, rung đến không hề ngừng một chút!!”

Trong tay Vưu Ngọc có rất nhiều lịch hẹn trước, biểu cảm kích động, miệng cười không khép lại được, cô biết, hiện giờ Đường Quả đã dọn ra khỏi nhà Lãnh Duệ.

Chỉ cần không tìm đường chết, nhất định sẽ nổi tiếng.

Lúc sau, Vưu Ngọc bình tĩnh lại, lập tức giúp Đường Quả tính toán.

Trước mắt, tài nguyên của Đường Quả nhiều đếm không xuể, Đường Quả cứ như vậy mà nổi tiếng, tất cả mọi người có thể nhìn ra giá trị của cô. Căn bản không cần dùng thủ đoạn, liền có đủ mọi loại tài nguyên.

Vưu Ngọc tính toán, thừa dịp lúc này, tham gia một ít chương trình để người xem khắc sâu ấn tượng, duy trì nhiệt độ cho Đường Quả.

Suy đi tính lại, chính là còn mấy show thực tế, Vưu Ngọc liền đem ý tưởng của mình nói với Đường Quả, vốn tưởng rằng cô sẽ không có ý kiến.

Nhưng mà, Đường Quả không hề suy xét đến.

“Chương trình gameshow thực tế, em sẽ không tham gia.”

“Tại sao?”

Vưu Ngọc không hiểu được, đây chính là cơ hội tốt a, so với một tuần trước, giá trị con người của Đường Quả lại tăng thêm một chút.

Cô tuyệt đối sẽ không nhìn lầm, chỉ cần tham gia chương trình thực tế, Đường Quả chắn chắn sẽ ngày càng nổi.

“Không thú vị.”

Đường Quả phun ra một câu nhẹ nhàng, di động lại truyền ra âm thanh, Vưu Ngọc tưởng mình nghe nhầm.

Không, không thú vị???

Một câu không thú vị liền từ chối rồi??

Thời điểm Vưu Ngọc như muốn phát hỏa, thanh âm của Đường Quả lại lần nữa truyền tới, “Em đã có tính toán.”

“Tính toán cái gì?” Vưu Ngọc bình tĩnh lại, hỏi.

Ý tưởng lần trước của Đường Quả, mới đủ để cô ấy bùng nổ như vậy, cho nên Vưu ngọc cảm thấy Đường Quả không chỉ có thực lực mà còn cả mưu lược.

“ Ra bài hát.”

“ Ra đĩa nhạc.”

“ Rất bận, tham gia mấy chương trình kia lãng phí thời gian.”

“Mục tiêu của em, là muốn nổi tiếng cả thế giới.”

“Không cần phải lãng phí thời gian vào mấy chương trình kia.”

“ Căn bản không hề ý nghĩa.”

Vưu Ngọc: “…..”

Mí mắt Vưu Ngọc hung hăng giật, hít một hơi thật sau, nỗ lực bình tĩnh lại, “Tổ tông, em muốn ra đĩa nhạc, cũng phải có người hỗ trợ, em cho rằng đơn giản như vậy sao? Sức người, sức của, tài lực….Thiếu một thứ cũng không được.”

“ Có mà.”
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 32: BẠN GÁI CŨ CỦA PHÚ THIẾU (32)

Vưu Ngọc hấp tấp chạy vào biệt thự của Đường Quả, vừa vào liền nhìn thấy, Đường Quả lười nhát nằm trên ghế sô pha, một bên chơi di động, một bên ăn kem.

Kem lạnh???

Vưu Ngọc liền đi qua, đem tất cả kem của Đường Quả cầm đi.

“Ăn nhiều như vậy, không sợ béo sao?”

Đường Quả lại không hề tức giận, ngẩng ngẩng đẩu, “Vưu tỷ, ngồi a.”

Vưu Ngọc đem toàn bộ kem vứt vào thừng rác, thở phì phì ngồi xuống.

Cô xem như có chút hiểu biết về Đường Quả, cô chính là không sợ trời không sợ đất, dường như cũng không để tâm chuyện gì.

Tổng kết lại, vẫn là một người vô tâm vô phế, coi như việc lấy mục tiêu nổi tiếng toàn thế giới, thế nhưng trước giờ trong mắt Đường Quả không hề có quá nhiều dã tâm.

Ngược lại nhìn ra được, cái mục tiêu nổi tiếng toàn thế giới kia, chẳng qua là do cô quá nhàm chán, tìm việc gì đó để làm mà thôi.

“Tiểu Quả.”

“Tuy rằng Lãnh Tiên sinh nhìn em bằng con mắt khác, còn để em ở lại biệt thự hơn nửa tháng, nhưng từ lúc em dọn ra khỏi biệt thự, sẽ không có cơ hội để quay về.”

“Lãnh tiên sinh, người này tốt nhất đừng trêu chọc hắn, em không để trêu vào.”

“Bất luận phụ nữ nào được hắn chơi qua, đều không có kết cục tốt. Hắn cùng mấy người đàn ông kia không giống, trước này không hề biết cái gì là thương hoa tiếc ngọc, đánh hay giết đều như nhau.”

Đáy mắt Vưu Ngọc lập lòe sự sợ hãi, tuy rằng có nhiều sự việc là nghe được, nhưng, tất cả đều là sự thật.

Đường Quả mang theo tươi cười, đôi mắt hơi nhắm, phảng phất như không nghe được những lời Vưu ngọc nói, chỉ là khóe miệng hơi cong, lộ ra tươi cười, tựa hồ cũng không thân thiện như vậy.

Hệ thống nhìn thấy nụ cười này, thật sâu mà lạnh run một chút.

[ Ký chủ, cô bình tĩnh một chút, xin cô đem những ý tưởng không tốt trong đầu bỏ đi a, không cần làm ra chuyện thương tổn, chia rẽ duyên phận của nam nữ chủ.]

[ Ký chủ, ta biết, những thế giới trước đó, cô tiếp nhận mấy vai nữ phụ kết cục xác thực rất thê thảm, thể xác và tinh thần của cô đều chịu thương tổn nghiêm trọng, nhưng cũng không thể đem những cái đó đến thế giới khác nha?]

“ Ai nói với ngươi là ta muốn thương tổn đến nam nữ chủ? Còn muốn phá hư tình cảm của bọn họ?”

Hệ thống nhu nhu nhược nhược nói, [Nếu không phải, tại sao cô lại lộ ra nụ cười khủng bố này chứ?]

Đường Quả vô tội chớp chớp mắt, “Chẳng lẽ không phải thực xinh đẹp, lương thiện sao?”

“Mọi người đều nói ta là một tiểu thiên sứ, còn có thể rửa sạch nội tâm của bọn họ kia.”

Hệ thống: […..] Là do đôi mắt của bọn họ đều bị mù!!!

“Vưu tỷ, em cần một cái thiệp mời tham gia tiệc hội cao cấp, yêu cầu duy nhất, trong tiệc hội đó, cần phải có Lãnh Duệ.”

“Nếu chị làm không được, em đây liền đi du lịch.”

Vưu Ngọc nheo mắt, liền thấy Đường Quả lấy di động ra, mở phần mềm du lịch, tựa hồ muốn bắt đầu lựa chọn nơi du lịch.

Liền lập tức đồng ý.

Lãnh Tử Việt gần đây đều không về biệt thự, hắn sợ một khi trở về liền nhìn thấy ba hắn ôm ấp người phụ nữ từng là bạn gái của hắn, làm việc không miêu tả được, bị hắn gặp được, làm hắn xấu hổ lại tức giận hơn

Bên Lục Kỳ tình huống cũng không tốt lắm.

Đường Quả càng nổi tiếng, dẫn đến nhân khí bên Lục Kỳ ngày càng giảm xuống, thậm chí có người còn cảm thấy Lục Kỳ quá hoàn mỹ, cho rằng cô làm bộ làm tịch, hoài nghi cô bên ngoài cùng bên trong bất nhất.

Lục Kỳ càng để ý hơn là, fans luôn thích đem cô so sánh với Đường Quả, nói cô là ca sĩ, không đi hát, lại đi tham gia mấy chương trình thực tế.

Nhìn Đường Quả người ta, dựa vào giọng hát mà nổi tiếng, kết quả cô ta ở đây còn dựa vào nhan sắc để nổi tiếng.

Lục Kỳ nghe được những lời này, tức giận thiếu chút nữa ngất xỉu đi.

Hôm nay, Lãnh Tử Việt quay về biệt thự.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 33: BẠN GÁI CŨ CỦA PHÚ THIẾU (33)
Lãnh Tử Việt bắt đầu khẩn trương, đến bây giờ khi đối mặt với Đường Quả, hắn vẫn không được tự nhiên.

Đi vào biệt thự, theo bản năng, nhìn qua sô pha bên kia.

Hắn không biết vì sao sinh một loại thất vọng, hắn nhìn trái nhìn phải, cuối cùng hỏi người hầu.

“Dọn đi rồi?”

“Khi nào?”

“Đường tiểu thư đã dọn đi một thời gian rồi.” Người hầu nghĩ nghĩ, nói ra thời gian.

Lãnh Tử Việt ác nhận thời gian một chút, chẳng phải là sau trận chung kết < Êm tai chi âm > sao? Đáy mắt hiện lên phức tạp, quả nhiên, ba hắn tuyệt đối sẽ không để phụ nữ ở biệt thự vượt quá một tháng, Đường Quả, chỉ ở biệt thự hơn nửa tháng mà thôi.

“ Ba tôi đâu?”

“Tiên sinh ở thư phòng.”

Lãnh Tử Việt đi nhanh đến thư phòng, người hầu vội vàng nhẹ nhàng nhắc nhở, “Thiếu gia, gần đây tâm trạng của tiên sinh không được tốt.”

Lãnh Tử Việt gật đầu, lại có chút do dự, không biết có nên trực tiếp đến thư phòng tìm Lãnh Duệ hay không, nếu Lãnh Duệ tức nhận, hắn thật không có biện pháp chống đỡ.

Cuối cùng, nghĩ đến tình trạng trước mắt của Lục Kỳ, nếu được Lãnh Duệ hỗ trợ mà nói, có thể thoát khỏi tình cảnh hiện tại.

Vì người yêu, hắn bất cứ giá nào cũng phải làm, gõ cửa thư phòng.

“Vào đi.”

Thanh âm đạm mạc vang lên, Lãnh Tử Việt có chút hồi hộp.

“Ba.”

Lãnh Duệ đầu cũng không nâng, “Mục đích.”

“Con…”

“Mục đích.”

Thanh âm càng ngày càng lạnh, chân có chút run run, “ Hiện tại tình huống của Kỳ Kỳ không tốt lắm, rất nhiều vấn đề tiêu cực, đối với tương lai sau này ảnh hưởng không tốt đến cô ấy, show thực tế lần trước, càng làm danh tiếng cô ấy đi xuống.

Gần đây chẳng phải có chương trình âm nhạc tương đối nổi tiếng sao? Chẳng qua đã chọn người xong rồi, ba, người giúp con nói một chút, thêm một người vào.”

Nếu là người bình thường tổ chức chương trình, hắn nói vài ba câu còn có thể.

Nhưng chương trình âm nhạc lần này, là một vị tiền bối trong showbiz tổ chức, căn bản không hề sợ cường quyền như hắn, cũng không sợ đắc tội với nhiều người khác.

Vừa lúc, người này cùng Lãnh Duệ có giao tình, nếu được Lãnh Duệ nói giúp, đối phương vẫn sẽ chấp nhận bán một ân tình.

Chủ yếu là, có Lãnh Duệ mở miệng, Lục kỳ tuyệt đối sẽ không mang danh xấu.

Nhưng mà…. Lãnh Duệ nhàn nhạt ngẩng đầu, khẽ cau mày.

“Phụ nữ trong miệng ngươi là ai?”

Lãnh Tử Việt, “Ba, lần trước con đã nói với người rồi, là bạn gái con.”

Thật là tức giận.

“ Ba, ý người thế nào?”

Vốn tưởng rằng Lãnh Duệ sẽ cự tuyệt, ai biết ba hắn lại ném cho hắn một tấm danh thiếp, “Ngươi gọi cho hắn là được.”

Lãnh Tử Việt vui mừng khôn xiết, vội vàng cầm danh thiếp, cũng không đề cập tới nhờ Lãnh Duệ nói giúp.

Đây chính là số điện thoại cá nhân, có số này, chắc chắn sẽ thành công.

“Cảm ơn ba.”

Nhìn tâm tình không tốt của Lãnh Duệ, hắn cũng không dám hỏi tại sao Đường Quả lại dọn đi. Kỳ thật hắn cảm thấy, dọn đi cũng tốt, tránh cho hắn phải đối mặt cùng Đường Quả.

Hắn cũng có tư tâm, sau lưng Đường Quả không có ba hắn hỗ trợ, Lục Kỳ liền bớt đi trở ngại.

Tóm lại, người hắn yêu là Lục Kỳ.

Đường Quả đã nổi tiếng không phải sao?

Hiện tại khẳng định tài nguên cũng không ít, sau này cũng không cần lo ngại gì.

Lãnh Tử Việt yên tâm thoải mái rời đi, Đường Quả tốt thì hắn cũng đỡ cảm thấy áy náy.

Bất luận tiệc hội cao cấp cỡ nào, Lãnh Duệ lưu lại, tuyệt đối sẽ không vượt quá mười phút.

Sau khi chào hỏi những người quan trọng, Lãnh Duệ liền đứng dậy.

“Lãnh tiên sinh, đi sao?”

Mặc khác, những người khác nhìn nhìn lẫn nhau, trong lòng cũng là bất đắc dĩ, vị này luôn như thế, bọn họ cũng không dám nói thêm cái gì. Chẳng qua là mục đích còn chưa đạt được, tiếc nuối một chút.

Lãnh Duệ vừa muốn gật đầu, đột nhiên giọng nữ vang lên, hắn thu hồi bước chân.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 34: BẠN GÁI CŨ CỦA PHÚ THIẾU (34)

Tiệc hội lần này, Đường Quả là khách quý được đặc biệt mời tới hát trong tiệc hội.

Cô tính toán chuẩn xác thời gian, ngay thời điểm phát hiện người đàn ông vẻ mặt không kiên nhẫn muốn rời đi, liền cất giọng.

Cô gái mặc lễ phục màu lam, vai ngọc nửa lộ, nhưng cũng không lộ quá nhiều, nụ cười điềm mỹ lại thanh thuần, ưu nhã cầm microphone. Theo tiếng ca truyền khắp toàn bộ tiệc hội, cặp con ngươi kia phảng phất đưa tất cả mọi người hấp dẫn vào thế giới của cô.

Nguyên lai tiệc hội có chút nóng náy, đủ loại tâm tình nổi nóng, bởi vì tiếng hát của cô mà dần bình ổn lại.

Cơ hồ không ai nói thêm câu nào nữa, đều nghiêm tức nghe hát, người hầu rót rượu, động tác cũng không dám quá lớn.

Vưu Ngọc đứng một góc, lòng không khỏi cảm thán, chỉ bằng bầu không không khí như vậy, Đường Quả không nổi, ông trời cũng không dung nổi.

Thời gian một bài hát, luôn ngắn ngủi như thế.

Điều đầu tiên mọi người tỉnh mộng, chính là nhìn cô gái trên sân khấu kia.

Si mê có, đơn thuần thưởng thức có, tự nhiên cũng sẽ có những ánh mắt tâm tư khác.

“Tiếng hát của Đường tiểu thư, quả thực danh bất hư truyền.” Người đàn ông trung niên nói, vẻ mặt ôn nhuận, bảo dưỡng cũng không tồi, là người tổ chức tiệc hội hôm nay, “Mời Đường tiểu thư đến hát, thật đúng là không sai.”

Cũng không biết, tiệc hội tiếp theo, Đường tiểu thư có nể mặt tôi đây mà đến hay không?”

Khóe môi Đường Quả kéo lên một đường cong, “Đương nhiên có thể.”

Thanh âm cô gái, cũng làm Lãnh Duệ tỉnh táo lại.

Không biết vì cái gì, lúc này, hắn cũng không tính toán rời đi.

Lãnh Duệ đứng bên đám người, đều dùng ánh mắt giống nhau, nhìn Đường Quả tràn ngập nóng rực.

“Đường tiểu thư, lần trước khi nghe cô hát, không tưởng tượng được cô còn trẻ như vậy, mà giọng hát lại lợi hại như thế, mấy bài hát trên điện thoại, ta cơ hồ mỗi ngày đều nghe.”

“Được trực tiếp nghe Đường tiểu thư hát ở đây, mới biết được, so với trên truyền hình thì càng hoàn mỹ hơn.”

Đủ loại người vây quanh Đường Quả khen ngợi không dứt, Lãnh Duệ nhìn một màn như vậy, không khỏi nhớ đến giấc mộng lúc trước.

“Lãnh Duệ, đây là kim chủ mới của tôi.”

“Lãnh Duệ, phía sau còn có một đống lớn đàn ông chờ nuôi tôi.”

Giấc mộng kia, phảng phất như lời nguyền, lởn vởn trong đầu Lãnh Duệ, nụ cười trên môi, cũng biến mất không còn tâm hơi.

Chờ Lãnh Duệ ngẩng đầu lên lần nữa, cô gái được vô số đàn ông vây quanh đã biến mất từ lúc nào.

Hắn bực bội nhíu nhíu mày, bóp tắt tàn thuốc, đứng dậy muốn di.

“Lãnh tiên sinh, không bằng chờ một chút.”

Lãnh Duệ nhìn người nói chuyện, liếc một cái, ý tứ, còn có chuyện gì?

Người nói chuyện có chút khẩn trương, bất quá nghĩ đến bên mình đã chuẩn bị, lại thêm chút dũng khí.

“Đêm nay, chúng tôi vì Lãnh tiên sinh chuẩn bị một lễ vật, Lãnh tiên sinh không bằng ở lại đi.”

Lãnh Duệ lập tức liền hiểu ra, hơn phân nữa là phụ nữ.

“Không cần.”

Mắt thấy Lãnh Duệ muốn rời đi, có chút ủ rũ.

Rõ ràng lúc nãy Lãnh Duệ nhìn Đường Quả nghiêm túc như vậy, làm gì có nửa điểm không hứng thú đâu?

“Kia đem người thả đi?” Một người chần chờ nói.

Mặc khác một người nói, “Thả đi lại đáng tiếc, cơ hội như thế không có nhiều, đây là người mới, hiện tại còn sạch sẽ, giá trị cao, qua một thời gian nữa, không được mới mẻ như vậy đâu.”

“Lãnh Duệ không cần, chưa chắc người khác sẽ không cần.”

“Cũng đúng, cũng không thể cái gì cũng không chiếm được đi.”

Tài xế đã ở ngoài tiệc hội chờ, Lãnh Duệ kéo cửa đi ra, vừa muốn ngồi vào. Nhìn thấy một người đàn ông trung niên mập mạp, bụng phệ, gương mặt đầy dầu mỡ.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 35: BẠN GÁI CŨ CỦA PHÚ THIẾU (35)
Người kia tựa hồ cũng thấy Lãnh Duệ, vội vàng cười tủm tỉm đi tới, vẻ mặt tha thiết.

“Lãnh tiên sinh, phải đi sao?”

Lãnh Duệ ngồi dậy, mắt cũng không thèm nhìn tới, nhàn nhạt ừ một tiếng.

“Nga, vậy không làm phiền Lãnh tiên sinh nữa.”

Mập mạp cũng không để ý thái độ của Lãnh Duệ, như cũ cười tủm tỉm, nhìn Lãnh Duệ lên xe.

“Tiểu mỹ nhân kia đang ở đâu?” Mập mạp không đợi Lãnh Duệ rời đi, vội vàng nói, “Lúc trước trên TV nhìn thấy tiểu mỹ nhân liền mê muội đến không được, đáng tiếc, vẫn luôn không được nhìn thấy người thật.”

“Lý tổng không nên gấp gáp, đêm nay cô ta lại không chạy được, đến lúc đó Lý tổng muốn cái gì, không phải đều được cái đó sao?”

“Ha ha, đúng thế, đúng thế, nếu không phải tiết mục nào cô ta cũng không tham gia, ta làm gì phải đợi lâu như vậy.” Mập mạp có chút tiếc nuối, sau đó lại hưng phấn lên, bộ dáng vô cùng đáng khinh, “Chốc nữa, ta nhất định phải một bên làm, một bên nghe cô ta ca hát, không biết sẽ là tư vị gì nhỉ.”

“Khiến cho cô ta hát đoạn Đọa Lạc Đích Thế Giới,” Mập mạp cười tủm tỉm, “Sa đọa ở thế giới, ha ha ha….”

Tài xế khởi động xe, Lãnh Duệ vừa lúc nghe xong câu cuối cùng, mí mắt đột nhiên nhảy dựng.

Đọa Lạc Đích Thế Giới?

Lãnh Duệ hồi tưởng một chút, liền nhớ tới bài hát này là ai.

“Tiên sinh?”

Tài xế chú ý tới sắc mặt của Lãnh Duệ ngày càng không tốt.

Lãnh Duệ không nói gì, tài xế cũng không dám dừng xe, tiếp tục đi đến hướng biệt thự.

Ước chừng năm phút sau, Lãnh Duệ ra tiếng, “Quay xe.”

“Vâng.”

“Nhanh một chút.”

“Vâng.”

Tài xế không dám qua loa, tăng tốc độ chạy đến nhanh nhất.

Trong năm phút, trong đầu Lãnh Duệ hiện lên vô số hình ảnh. Một gã đàn ông mập mạp, gương mặt dầu mỡ, cưỡng ép cô gái, con ngươi làm người ta mê mẫn, tràn đầy tuyệt vọng.

Có thể phát ra giọng hát mê người, nhưng mà không phải là giọng ca mỹ diệu, mà là tiếng kêu thảm thiết.

Giống như ma chú lặp đi lặp lại trong đầu Lãnh Duệ, không vứt đi được.

Cô gái này, đã dần dần khống chế cảm xúc của hắn, hắn biết, hắn không nên trở lại, nhưng hắn vẫn là không nhịn được.

Vẻ mặt Lãnh Duệ tràn đầy hàn khí trở lại tiệc hội, hỏi phòng Đường Quả, mang theo người bước nhanh đến.

Nhìn đến cửa phòng đang đóng chặt, khóe miệng hắn sinh ra nụ cười tàn nhẫn, “Mở cửa.”

Thủ hạ không nói hai lời, lập tức mở cửa phòng.

Lãnh Duệ bất tri bất giác nắm chặt tay, sợ thấy những hình ảnh khó coi.

“Lui ra phía sau.”

Hắn một mình bước vào, con ngươi âm trầm, nhìn vào phía trong.

Xác thật là hình ảnh vô cùng khó coi, thân hình mập mạp, bị mấy thanh niên thô tráng quây xung quanh, làm một ít chuyện không thể miêu tả.

Ở một bên, gương mặt cô gái tựa như thiên sứ, khóe môi treo nụ cười nhợt nhạt, ưu nhã thưởng thức màu đỏ sậm của rượu.

Gã đàn ông phía trước kêu thảm thiết, không ngừng vang lên, từ trong phòng truyền ra.

Lãnh Duệ đột nhiên bật cười, hắn đi đến trước mặt cô gái, từ trên cao nhìn xuống.

Đường Quả chống cằm, chớp chớp mắt nhìn Lãnh Duệ, “Anh cũng thật tiện nghi, cái gì cũng không làm, lại muốn xem trò hay.”

“Có muốn uống một ly không?”

Cô gái đưa cho hắn một ly rượu, chất lỏng màu đỏ sậm, sóng sánh giống như ly rượu độc, có thể nháy mắt làm người ta mất mạng.

Cô gái này, chính là độc dược.

Hắn nhận ly rượu, tinh tế nhấp một ngụm.

“Tôi nuôi cô.”

“Làm cô nổi tiếng toàn thế giới.”

Đường Quả chớp mắt, “Tôi nghe nói Lãnh Duệ người này, không chơi lại đồ cũ, một khi đã dọn ra khỏi biệt thư, thì không có cơ hội trở về.”
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 36: BẠN GÁI CŨ CỦA PHÚ THIỂU (36)

Lãnh Duệ nắm lấy cằm thon của Đường Quả, híp mắt nguy hiểm, “Đường Quả cô không phải đồ vật, là thuốc, thuốc độc.”

“Vậy anh không sợ tôi độc chết anh a.”

Ngón tay mảnh khảnh của cô gái, đặt trên ngực người đàn ông, nhẹ nhàng chọt chọt, khóe mắt đầy ý cười, “Chính tôi không muốn cùng anh về biệt thự, hành động lúc trước của anh, làm tôi không thoải mái, rất tức giận, trước nay đều là tôi ném đồ vật, chứ không phải bị người khác ném xuống.”

“Muốn bị ném xuống làm bữa ăn cho cá mập?”

Thanh âm người đàn ông mang theo nguy hiểm, cô cũng không chút nào để ý.

Đường Quả đứng lên, rất tự nhiên mà kéo tay Lãnh Duệ, “Kim chủ đại nhân, đi thôi, không phải anh muốn bao nuôi tôi sao?”

“Nếu như lại phạm sai lầm, tôi rất hân hạnh, cho anh lãnh hội một chút cảm giác bị người khác ném xuống.”

Đường Quả nháy nháy đôi mắt mị hoặc, “Lần sau đừng tuỳ tiện ném, tôi thù rất dai đó.”

“Cô đêm nay hao hết tâm tư, còn không phải vì mục đích này sao?” Lãnh Duệ nói toạc ra, rõ ràng hắn biết rất có thể là âm mưu của cô, nhưng hắn lại cư nhiên còn muốn mắc mưu.

Cho nên, hắn mới nói, cô gái này, chính là độc dược.

“Đúng vậy, là tôi cố ý, thì sao, tôi không thích bị người ta ném xuống, giống như rác rưởi, đồ vô dụng vậy.”

“Loại cảm giác, thật làm cho người ta chán ghét cực kỳ.”

“Kim chủ đại nhân, anh đã phạm phải một sai lầm không thể tha thứ, thời gian kế tiếp, anh hẳn nên suy nghĩ một chút, nên đền bù sai lầm này như thế nào mới đúng.”

Hệ thống: [ người phụ nữ này điên rồi, điên rồi!!!]

“Nếu như anh làm tôi vừa lòng, tôi có thể suy xét thời điểm trả thù, sẽ xuống tay nhẹ một chút.”

Lãnh Duệ chẳng qua coi những lời Đường Quả nói chỉ là trò đùa.

Cứ việc, cô gái này, so như trong tưởng tượng càng không thể thương lượng.

“Lãnh Duệ, tại sao anh lại quay lại?” Thanh âm của Đường Quả lập tức trở nên mềm mại, ra khỏi phòng, hơi thở yêu mị vừa rồi lập tức biến mất sạch sẽ, “Có phải anh sợ tôi gặp chuyện gì hay không?”

“Lãnh Duệ, có phải trong lòng anh có tôi không?”

Bàn tay nhỏ nhắn đặt lên vị trí trái tim hắn, cảm giác hơi ngứa, cơ hồ như cào vào lòng hắn.

Lãnh Duệ liếc mắt nhìn cô gái ngoài mặt vô hại, mang nụ cười như thiên sứ, nhìn thủ hạ nói, “Xử lý sạch sẽ.”

…………..

Trong biệt thự, cô gái ngồi xếp bằng trên ghế sô pha xem chương trình giải trí, một bên ăn điểm tâm ngọt.

Khó có được là, Lãnh Duệ cũng ngồi ngay ngắn một bên.

Từ sau ngày đó trở về, ánh mắt Lãnh Duệ một khi nhàn rỗi, đều sẽ dừng trên người cô gái này.

Hắn muốn nhìn xuyên qua cô, càng muốn dùng ánh mắt sắc như dao phá vỡ đầu nàng, muốn nhìn xem bên trong chính là thứ gì.

Chẳng qua, tạm thời hắn sẽ không làm như vậy.

“Lãnh Duệ, tôi muốn tham gia tiết mục này.”

Đường Quả phồng quai hàm, đôi mắt nhìn chằm chằm thân ảnh nào đó trên màn hình TV, híp híp mắt, “Tôi muốn làm khách quý trong tiết mục đó.”

“Chính là cái loại mà có thể chấm điểm, cho bọn họ lời bình ấy.”

Lãnh Duệ dời tầm mắt từ trên người Đường Quả sang màn hình TV, ngay tức khắc, hai chữ Lục Kỳ rơi vào đáy mắt hắn.

Lục Kỳ là ai?

Cô gái bên cạnh lại có hứng thú với Lục Kỳ?

Lãnh Tử Việt (ủy khuất) : Ba, người lại quên mất, Lục Kỳ là bạn gái con mà!

Hệ thống lập tức vang lên cảnh báo, [ Ký chủ, cô đã nói, sẽ không hại nữ chủ mà, bình tĩnh! Bình tĩnh một chút, cô hãy suy nghĩ lại đi!]

“Ta đã nói sẽ hại nữ chủ của ngươi à?”

Hệ thống rầu rĩ nói, [Vậy cô muốn làm cái gì a, nếu cô không tham gia, Lục Kỳ sẽ dựa vào tiết mục này mà nổi tiếng đó.]

“ Vậy ý của ngươi là, ta đi, cô ta liền không thể nổi tiếng được?”

Hệ thống không dám trả lời, còn không phải sao?
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 37: BẠN GÁI CŨ CỦA PHÚ THIẾU (37)
“Lãnh Duệ, trước mắt anh có nhu cầu đặc biệt gì không?”

Lãnh Duệ vẻ mặt lạnh lùng đẩy cô xuống xe, lại cho Vưu Ngọc một ánh mắt, Vưu Ngọc thật nhanh đem Đường Quả kéo lại.

Khi biết được Đường Quả dọn về biệt thự, Vưu Ngọc cả gười như bị sét đánh, hoàn toàn không tin.

Cô còn đặc biệt hỏi qua, Đường Quả sao lại làm được, cô ấy chỉ cười.

Vưu Ngọc cảm thấy, Đường Quả sâu không lường được, người như Lãnh Duệ lại bị thu phục, trong lòng cô sùng bái không thôi.

Đường Quả nắm lấy cửa xe, rõ ràng từ cửa sổ xe không nhìn tới gương mặt của Lãnh Duệ, cô vẫn mang vẻ tươi cười nói, “Anh có nhu cầu gì, thì nói ra sớm một chút, nếu lúc đó tôi không có hứng thú, anh muốn làm gì, vậy thì không có khả năng.”

“Lái xe.”

Lãnh Duệ ném ra một câu, xe đã rời đi.

Đường Quả cô gái này, xác thật làm hắn ấn tượng thật sâu, đồng nghĩa cũng là một cô gái nguy hiểm.

Đến nỗi mục đích lưu lại bên người hắn, hắn cũng muốn xem cô sẽ làm cái gì.

Đồ vật nguy hiểm, lưu lại bên người là tốt nhất.

Chỉ là Lãnh Duệ không nghĩ tới, một khi tiếp xúc nhiều với độc dược, sẽ liền trúng độc, đặc biệt loại độc này lại không có thuốc chữa.

Thật đáng sợ!

Khi Đường Quả trở thành khách quý của tiết mục < Âm Nhạc Chi Tử >, cả người Lục Kỳ đều là mộng bức.

Người xem tại hiện trường đều sôi trào.

Cho đến nay, bọn họ cơ hồ chỉ có thể nghe Đường Quả hát, rất ít người tận mắt nhìn thấy người thật.

Sau < Êm tai chi âm > , Đường Quả không tham gia quá nhiều tiết mục. Nhiều nhất là phần mềm ca hát cùng với Weibo.

Đường Quả đến, làm không khí bên trong hiện trường tăng vọt.

Một ít tuyển thủ vô cùng kích động, vừa lên tới liền biểu đạt sự yêu thích đối với Đường Quả, có một ít vị tiền bối, cũng không ngớt dành lời khen cho Đường Quả.

Không phải là không ghen ghét, mà là không dám ghen ghét.

Lời bình của Đường Quả đều đúng trọng tâm, còn cho tuyển thủ một ít ý kiến hữu dụng.

Sự có mặt của Đường Quả, làm cho Lục Kỳ phát huy thất thường, dẫn tới các giám khảo lão sư đều lắc đầu. Tuy rằng Lục Kỳ có người phía sau nâng đỡ, nhưng cô biểu hiện như vậy, không có cách nào đánh giá điểm cao.

Lại nói, tiết mục < Âm Nhạc Chi Tử > trước nay chấm điểm cực kỳ công bằng, không sợ người có bối cảnh, từ đầu đến cuối đều dựa trên quy tắc chấm điểm.

Đây cũng là một chương trình nổi tiếng, nếu có tiết mục bùng nổ, nhất định sẽ càng nổi tiếng hơn.

[ Ký chủ, cô không thể bỏ qua cho nữ chủ sao?] Hệ thống hiện tại thật ưu thương, nữ chủ hiện tại càng ngày càng bị lệch, nguyên bản lúc này, phải là toàn dân nhiệt tình yêu thương nữ chủ.

Kết quả, ký chủ nhà nó vừa xuất hiện, nữ chủ một giây phát quang cũng không có.

[Ký chủ, cô rõ ràng chỉ là nữ phụ đỡ đạn, vì cái gì lại chèn ép mọi hào quang của nữ chủ?]

“Thiểu năng trí tuệ, ngươi gây rối vô cớ.”

Đường Quả không vui, “ Ta tới nơi này, đã làm gì sao?”

Hệ thống : [ Không có ].

“Ta có nhắm vào cô ta sao?”

Hệ thống : [ Không có ].

“Cô ta biểu hiện không tốt, liên quan gì đến ta?”

Hệ thống nhu nhu nhược nhược nói, [ Chính là ký chủ, cô xuất hiện, giống như cô ấy sợ, mới làm nữ chủ không phát huy tốt….] càng nói càng đi xuống, hệ thống cảm giác được áp lực từ Đường Quả, không dám nói.

“Quả nhiên là ngu ngốc, dọa cô ta, đó là do cô ta nhát gan, thân là nữ chủ, cư nhiên lại bị dọa bởi một nữ phụ đến mức không dám biểu hiện? Ha hả, các ngươi có phải đối với nữ chủ có hiểu lầm hay không?”

Hệ thống ngồi xổm trên mặt đất vẽ con kiến: Nói không lại cô.

“Được rồi, thiểu năng trí tuệ, nếu cô ta là nữ chủ, hẳn là càng cản càng hăng, về sau nhất định sẽ tỏa sáng rực rỡ, người cần gì lo lắng? Chẳng lẽ nữ chủ còn bị nữ phụ đỡ đạn như ta làm chết sao?”

Hệ thống : Chẳng lẽ không sao?
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 38: BẠN GÁI CŨ CỦA PHÚ THIẾU (38)
“Tử Việt, sao cô ta lại ở đây?”

Lãnh Tử Việt cũng khiếp sợ, hôm nay hắn cũng không hề nghe nói qua, tiết mục lần này sẽ có Đường Quả tham gia.

Tại sao Đường Quả có thể tham gia, hắn cũng thật sự không rõ.

Lục Kỳ chịu đựng không nổi, bởi vì Đường Quả xuất hiện, dẫn tới cô ta không thể phát huy, lập tức tìm tới tổ đạo diễn tiết mục.

“Trần Đạo.”

Trần Việt Sinh là đạo diễn của < Âm Nhạc Chi Tử > , một tay anh đem chương trình này nổi tiếng. Ở trong vòng showbiz rất có địa vị, rất nhiều người không dám đắc tội anh.

“Tại sao Đường Quả tham gia tiết mục này? Lúc trước cũng không nghe nói sẽ có thêm khách quý.”

Ra mắt lâu như vậy, vẫn luôn có người chiều cô ta, cũng không ăn khổ bao giờ, lại bởi vì Đường Quả nơi nào cũng chèn ép cô ta, dẫn tới Lục Kỳ dần dần mất đi lý trí.

Thế cho nên, cô ta quên mất, Trần Việt Sinh không phải là người tùy tiện chất vấn.

Vốn dĩ, Trần Việt Sinh đối với Lục Kỳ tương đối vừa lòng, có thiên phú âm nhạc, còn từng ra nước ngoài để đào tạo chuyên sâu, người xem duyên tốt, giọng hát lại không tồi, thanh âm cũng rất độc đáo.

Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, tuyển thủ ưu tú nhất của < Âm Nhạc Chi Tử > lần này, từ nơi đây đi ra, nhất định sẽ bạo hồng.

Nhưng mà, biểu hiện hôm nay của Lục Kỳ, làm anh có chút thất vọng rồi.

So sánh mà nói, Lục Kỳ cùng Đường Quả, anh đương nhiên thích Đường Quả hơn.

Cùng thời gian, thời điểm ra mắt, ngắn ngủn mấy tháng, bên ngoài so sánh đánh giá, liền chênh lệch rất lớn.

Không phải người xem không thích Lục Kỳ, mà là thích Lục Kỳ không phải ở giọng hát, chỉ là thích vẻ ngoài biểu hiện của cô.

Trần Việt Sinh lại thích người âm nhạc chân chính, đương nhiên lại càng thích Đường Quả, cô chính là loại chuyên chú đến âm nhạc hơn.

Cho nên, khi nhận được điện thoại của Lãnh Duệ, muốn đề cử một người ở ghế khách quý, khi biết người này là Đường Quả, anh không chút do dự đáp ứng.

Đường Quả, hắn đã sớm nhận thấy, mặc dù chỉ là tân tiểu bối nhưng lại phát ra khí chất hậu bối, đặc biệt lại chuyên chú đến âm nhạc như vậy, cô ấy tựa hồ đối với việc tham gia các chương trình giải trí cũng không ham thích.

Chưa từng nghĩ đến, Lãnh Duệ sẽ đề cử Đường Quả với anh.

“Cô có ý kiến gì sao?”

Lục Kỳ chất vấn, Trần Việt Sinh có cảm giác không thoải mái. Anh là đạo diễn, toàn quyền phụ trách tiết mục lần này, không cần có người đầu tư, chính là vì có thể hoàn toàn nắm giữ, làm một tiết mục âm nhạc công bằng một chút.

“Tôi….” Lục Kỳ há miệng thở dốc, trong lúc nhất thời không tìm được lý do, “Tôi chỉ là ngoài ý muốn, bởi vì lúc trước không có nghe được tin tức gì.”

Lục Kỳ lập tức tỉnh táo lại, mím môi, không thể nói, vì sự xuất hiện của Đường Quả làm cô ta không thể phát huy như bình thường được?

Nếu là khách quý bí mật, đương nhiên trước khi xuất hiện, sẽ không có tin tức được lộ ra.” Trần Việt Sinh nhàn nhạt nói, “Lục Kỳ, biểu hiện hôm nay của cô có chút thất thường, không phải bình thường đều phát huy tốt sao, hy vọng thời gian kế tiếp, cô có thể điều tiết tốt.”

“Tôi đã biết.”

Cứ việc trong lòng không cân bằng, Lục Kỳ cũng không dám hỏi nhiều.

Trần Việt Sinh một chút hứng thú cũng không muốn nghe Lục Kỳ nói thêm cái gì, bước chân hơi vội vàng rời đi.

Lục Kỳ nghĩ nghĩ, cảm thấy thái độ vừa rồi của mình có chút không tốt lắm, một lát sau, liền đi theo hướng Trần Việt Sinh, chuẩn bị nói lời xin lỗi.

Chưa từng nghĩ đến, nhìn thấy một màn làm cô ta phát hỏa.

“Tiểu Đường thích ứng với nơi này chưa?” Trần Việt Sinh vẻ mặt tươi cười. “ Phần kế tiếp, có một phân đoạn khách quý lên hát, cô cảm thấy có vấn đề gì không?”
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 39: BẠN GÁI CŨ CỦA PHÚ THIẾU (39)
Trần Việt Sinh cảm thấy giọng Đường Quả rất đặc biệt, có ý cảnh, hắn làm âm nhạc nhiều năm như vậy, đúng là chưa gặp qua một người nháy mắt có để làm mọi người nhập vào thế giới của mình.

Nếu tiết mục giữa có thể để khách quý hát một đoạn, thì tiết mục này, tuyệt đối sẽ càng hấp dẫn người xem.

“Nếu đã tham gia vào tiết mục này, tất cả đều nghe Trần đạo sắp xếp, về phân đoạn ca hát, Trần đạo cứ việc sắp xếp, tôi không có ý kiến gì.”

Lời vừa nói ra, Trần Việt Sinh lập tức mặt mày hớn hở, nhìn, đây mới là ca sĩ chân chính.

Lời trong lời ngoài, đều nghĩ tới âm nhạc, mà không phải chỉ ngồi một bên mà đưa lời bình.

“Được, nếu Tiểu Quả đã nói như vậy, tôi sẽ không khách khí.” Trần Việt Sinh vẻ mặt đầy ý cười, “Lúc trước tôi còn nghĩ, có phải không đủ tầm để mời Tiểu Đường tham gia tiết mục này hay không, sau này ngẫm lại, đúng là có chút ủy khuất cho Tiểu Đường.”

Đúng vậy, chỉ bằng vài ca khúc, Đường Quả đã nổi tiếng, sở dĩ mà cô không có càng nổi, là vì cô không tham gia bất kỳ chương trình nào, cũng không đại diện hay phát ngôn cho nhãn hàng nào. Trong lúc vô tình, kỳ thật cô cũng đắc tội không ít người.

Nếu người này không phải Đường Quả, chỉ sợ đã sớm mai danh ẩn tích.

Trần Việt Sinh theo sau lại hỏi, “ Tiểu Đường tựa hồ không thích tham gia chương trình giải trí nhỉ?”

“Không liên quan với tiếc mục âm nhạc, tôi đều không quá muốn tham gia.” Đường Quả khóe môi cười tươi, “Không có hứng thú, cũng lãng phí thời gian.”

Trần Việt Sinh không cảm thấy những lời này khó nghe, tuy rằng tràn ngập ngạo khí cùng khinh thường.

Ngược lại, hắn cảm thấy thực xuôi tai, đây không phải là gián tiếp thừa nhân, tới tham gia < Âm Nhạc Chi Tử > , là bởi vì đây là tiết mục âm nhạc sao?

“Hiện tại người giống như Tiểu Đường, chăm chú vào phương diện âm nhạc như thế, không còn nhiều.” Trần Việt Sinh có chút cảm thán, “Đáng tiếc, chương trình chân chính làm về âm nhạc, cũng không nhiều lắm.”

“Tiểu Đường, sau này có khó khăn gì, có thể tới tìm tôi.”

“Nếu là về phương diện nhạc lý, tôi còn có thể nói đôi ba câu.”

Khóe miệng Đường Quả cong cong, “Được, vậy đa tạ Trần đạo.”

“Nói thật, tôi cũng thật có việc, khoảng thời gian trước tôi có viết một ít ca khúc, chuẩn bị ra đĩa nhạc, chỉ là bên tôi lại không có người chuyên nghiệp.” Đường Quả không khách khí, ngược lại được người khác cho mặt mũi mà lên mặt, hệ thống ân thầm xem thường một chút, cũng không dám lên tiếng, “Trần đạo có chuyên môn viết nhạc, cho nên muốn nhờ Trần đạo giúp đỡ.”

Trần Việt Sinh nghe lời này, phản ứng đầu tiên là, lại viết bài hát, lần này là viết về thể loại gì, có thể so với lúc trước sao?

Hai mắt chợt sáng lên, thiếu chút nữa muốn Đường Quả trực tiếp hát cho hắn nghe tại nơi này.

“ Hôm nay tôi tới, còn mang theo ca khúc này đó.” Đường Quả hiển nhiên có chuẩn bị mà đến, từ trong túi lấy ra một chiếc máy chiếu âm nhạc, đưa cho Trần Việt Sinh.

Tỏ vẻ hắn là tiền bối, nghe một chút trước, cũng đủ cho mặt mũi.

Trần Việt Sinh tiếp nhận máy chiếu, gấp không nổi liền nghe, lòng hắn chợt có chút suy nghĩ.

Nếu Đường Quả không phải ký với Tinh Vân trước, hắn nhất định sẽ tính toán ký hợp đồng với cô, thậm chí không nhịn được muốn nhận cô làm học sinh.

Chỉ là, khi hắn nghe xong ca khúc trong máy chiếu, ý nghĩ lúc nãy liền cảm thấy thật buồn cười.

Đường Quả, hoàn toàn là một thiên tài, chỉ bằng mười ca khúc bên trong này, hắn căn bản không có tư cách nhận cô làm học sinh.

“Tiểu Đường, việc ra đĩa nhạc, tôi muốn cùng cô hợp tác.” Trần Việt Sinh không hề suy xét thêm, nhanh quyết định, “Cô có thể suy nghĩ một chút, nếu không có vấn đề, tôi sẽ cho người chuẩn bị hợp đồng.”
 
Top