[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu
- Tham gia
- 9/3/21
- Bài viết
- 257
- Điểm cảm xúc
- 325
- Điểm
- 63
CHƯƠNG 40: BẠN GÁI CŨ CỦA PHÚ THIẾU (40)
Lục Kỳ không biết mình rời văn phòng của Trần Việt Sinh như thế nào, hiện tại toàn bộ trong đầu cô đều là, Đường Quả muốn ra đĩa nhạc.
Tại sao?
Lục Kỳ gắt gao nắm chặt tay, dùng sức cắn môi.
Đường Quả không có gia cảnh đặc biệt gì, trừ việc tốt nghiệp học viện âm nhạc ra, lớn lên cũng không đẹp bằng cô, xuất phát điểm cũng không bằng cô, tại sao cô ta lại càng ngày đi càng xa, cái gì cũng thắng một bậc.
Trrong lòng đều ngập tràn ghen ghét, lúc trước còn có thể che dấu, hiện tại đã không còn cách nào có thể khống chế.
Cứ tiếp tục bị đẩy xuống như vậy, những người bên ngoài kia càng ngày càng thích đem cô và Đường Quả so sánh.
Nếu cô giống như Đường Quả , thì chỉ cần ở cái vòng showbiz này, nhất định sẽ mãi sống dưới cái bóng của Đường Quả , vĩnh viễn không có cơ hội trở mình.
Rốt cuộc, Lục Kỳ không chịu đựng nổi nữa, lấy di động ra, click vào một diễn đàn, dùng nick ảo phát ra một cái tin tức.
[ Ca sĩ nào đó không từ thủ đoạn lợi dụng tiền bối âm nhạc để nổi tiếng.]
Thuận tiện, cô ta lại phát hình ảnh chụp lén, góc chụp, thoạt nhìn Đường Quả cùng Trần Việt Sinh hai người vô cùng thân mật.
Phát xong một lúc sau, cô ta liền xóa nick, thậm chí gỡ cả phần mềm diễn đàn.
“Lãnh Duệ, Tiểu Quả này đúng là một thiên tài giới âm nhạc!”
Lãnh Duệ nghe trong điện thoại, Trần Việt Sinh khen Đường Quả không dứt lời, bất tri bất giác, khóe miệng cũng nhếch lên.
“Anh đã đề cử cho tôi một bảo bối đấy!”
“Hôm nào, cùng nhau ăn bữa cơm, tôi phải cảm ơn anh thật tốt.”
Lãnh Duệ liếc mắt một bên chuyên chú nhìn cô gái đang xem TV, thuận miệng đồng ý, sau đó cúp điện thoại, ánh mắt vẫn luôn dán trên ngời Đường Quả.
“Có phải đột nhiên thấy hứng thú với tôi không?” Đường Quả tiến đến bên người Lãnh Duệ, tự nhiên ôm lấy cánh tay hắn, “Phải không?”
Cô hừ nhẹ, âm điệu không thể nghi ngờ, vô cùng mê người.
Lãnh Duệ nắm lấy cằm Đường Quả, nguy hiểm nheo nheo mắt, “Tại sao cô biết tôi cùng Trần Việt Sinh có giao tình?”
Cô gái này từng bước tiếp cận hắn, làm hắn cảm thấy hứng thú là, cô còn biết nhược điểm của hắn. Nghe Trần Việt Sinh nói muốn giúp cô ra đĩa nhạc, hắn liền biết, tất cả đều nằm trong kế hoạch của cô.
Tựa hồ, mỗi bước đi của cô, đều được tính toán kỹ.
Người biết hắn cùng Trần Việt Sinh có giao tình cũng không nhiều, cô tại sao lại biết?
“Cô còn cái gì không biết?” Lãnh Duệ thật sự rất muốn, đem bí mật của cô xé ra từng lớp từng lớp.
Chỉ bằng, cô lại lần lượt tính kế hắn, hắn thế mà cũng không tức giận, đã rất lâu hắn không có đối thủ như vậy. Có thể tính kế hắn, lại lợi dụng hắn một lần lại thêm một lần.
Chờ hắn lột trần bí mật của cô, hắn nhất định sẽ cô cho cá mập ăn.
“Đúng là không biết thương hoa tiếc ngọc mà.” Đường Quả tay chống cằm, “Đổi lại người đàn ông khác, chỉ sợ đã ra tay rồi, còn anh, trong lòng nhất định đang nghĩ, một ngày nào đó, vứt tôi xuống cho cá mập ăn chứ gì?”
[ Ký chủ, cô lợi dụng người ta như thế, cảm thấy lương tâm thoải mái không? ]
Hệ thống không nhịn được xen vào, [ Tuy rằng hành vi của cô rất giống với nữ phụ độc ác, nhưng mà nữ phụ đỡ đạn bất luận làm việc ác độc gì cũng không có thành công mà, tại sao tới cô lại cái gì cũng thành công? ]
[ Còn có, ký chủ, cô sao lại muốn Trần Việt Sinh chú ý?? ]
Hệ thống lúc này chính là phẫn nộ, cắn răng nói, [Cô chẳng lẽ không biết, Trần Việt Sinh đối với nữ chủ rất quan trọng sao? ]
Tại sao?
Lục Kỳ gắt gao nắm chặt tay, dùng sức cắn môi.
Đường Quả không có gia cảnh đặc biệt gì, trừ việc tốt nghiệp học viện âm nhạc ra, lớn lên cũng không đẹp bằng cô, xuất phát điểm cũng không bằng cô, tại sao cô ta lại càng ngày đi càng xa, cái gì cũng thắng một bậc.
Trrong lòng đều ngập tràn ghen ghét, lúc trước còn có thể che dấu, hiện tại đã không còn cách nào có thể khống chế.
Cứ tiếp tục bị đẩy xuống như vậy, những người bên ngoài kia càng ngày càng thích đem cô và Đường Quả so sánh.
Nếu cô giống như Đường Quả , thì chỉ cần ở cái vòng showbiz này, nhất định sẽ mãi sống dưới cái bóng của Đường Quả , vĩnh viễn không có cơ hội trở mình.
Rốt cuộc, Lục Kỳ không chịu đựng nổi nữa, lấy di động ra, click vào một diễn đàn, dùng nick ảo phát ra một cái tin tức.
[ Ca sĩ nào đó không từ thủ đoạn lợi dụng tiền bối âm nhạc để nổi tiếng.]
Thuận tiện, cô ta lại phát hình ảnh chụp lén, góc chụp, thoạt nhìn Đường Quả cùng Trần Việt Sinh hai người vô cùng thân mật.
Phát xong một lúc sau, cô ta liền xóa nick, thậm chí gỡ cả phần mềm diễn đàn.
“Lãnh Duệ, Tiểu Quả này đúng là một thiên tài giới âm nhạc!”
Lãnh Duệ nghe trong điện thoại, Trần Việt Sinh khen Đường Quả không dứt lời, bất tri bất giác, khóe miệng cũng nhếch lên.
“Anh đã đề cử cho tôi một bảo bối đấy!”
“Hôm nào, cùng nhau ăn bữa cơm, tôi phải cảm ơn anh thật tốt.”
Lãnh Duệ liếc mắt một bên chuyên chú nhìn cô gái đang xem TV, thuận miệng đồng ý, sau đó cúp điện thoại, ánh mắt vẫn luôn dán trên ngời Đường Quả.
“Có phải đột nhiên thấy hứng thú với tôi không?” Đường Quả tiến đến bên người Lãnh Duệ, tự nhiên ôm lấy cánh tay hắn, “Phải không?”
Cô hừ nhẹ, âm điệu không thể nghi ngờ, vô cùng mê người.
Lãnh Duệ nắm lấy cằm Đường Quả, nguy hiểm nheo nheo mắt, “Tại sao cô biết tôi cùng Trần Việt Sinh có giao tình?”
Cô gái này từng bước tiếp cận hắn, làm hắn cảm thấy hứng thú là, cô còn biết nhược điểm của hắn. Nghe Trần Việt Sinh nói muốn giúp cô ra đĩa nhạc, hắn liền biết, tất cả đều nằm trong kế hoạch của cô.
Tựa hồ, mỗi bước đi của cô, đều được tính toán kỹ.
Người biết hắn cùng Trần Việt Sinh có giao tình cũng không nhiều, cô tại sao lại biết?
“Cô còn cái gì không biết?” Lãnh Duệ thật sự rất muốn, đem bí mật của cô xé ra từng lớp từng lớp.
Chỉ bằng, cô lại lần lượt tính kế hắn, hắn thế mà cũng không tức giận, đã rất lâu hắn không có đối thủ như vậy. Có thể tính kế hắn, lại lợi dụng hắn một lần lại thêm một lần.
Chờ hắn lột trần bí mật của cô, hắn nhất định sẽ cô cho cá mập ăn.
“Đúng là không biết thương hoa tiếc ngọc mà.” Đường Quả tay chống cằm, “Đổi lại người đàn ông khác, chỉ sợ đã ra tay rồi, còn anh, trong lòng nhất định đang nghĩ, một ngày nào đó, vứt tôi xuống cho cá mập ăn chứ gì?”
[ Ký chủ, cô lợi dụng người ta như thế, cảm thấy lương tâm thoải mái không? ]
Hệ thống không nhịn được xen vào, [ Tuy rằng hành vi của cô rất giống với nữ phụ độc ác, nhưng mà nữ phụ đỡ đạn bất luận làm việc ác độc gì cũng không có thành công mà, tại sao tới cô lại cái gì cũng thành công? ]
[ Còn có, ký chủ, cô sao lại muốn Trần Việt Sinh chú ý?? ]
Hệ thống lúc này chính là phẫn nộ, cắn răng nói, [Cô chẳng lẽ không biết, Trần Việt Sinh đối với nữ chủ rất quan trọng sao? ]