[Trọng sinh] [Truyện Hoàn] Sau Khi Sống Lại Tôi Được Bạn Gái Siêu Cấp Đáng Yêu Theo Đuổi - Bát Nguyệt Nhị Thập.
- Tham gia
- 14/4/19
- Bài viết
- 14,903
- Điểm cảm xúc
- 5,644
- Điểm
- 113
Chương 20 : Thật là một tiểu quỷ cơ linh
Editor: trucxinh0505
Giờ này khắc này, Nguyễn Tiểu Noãn tựa như ăn một muỗng mật đường lớn, lỗ chân lông cả người đều bốc lên, cả người vui đến nỗi không xong rồi!
Cô ôm sách, một câu hai câu hỏi thăm, "Đúng rồi bạn học Trần Nặc, cậu đến mua sách gì vậy?"
Thực ra Trần Nặc không phải đến mua sách, chính là muốn đến nhìn cô đang làm gì, sau đó vừa lúc nhìn thấy nam sinh kia muốn giúp cô cầm sách, phiền muộn phía dưới liền tự mình ra tay.
Đương nhiên, lời này cậu sẽ không nói với Nguyễn Tiểu Noãn.
Ánh mắt xoay chuyển, tầm mắt rơi vào bên trên một cái giá sách cách đó không xa, liền có cớ lấy.
"Mua chút tư liệu tham khảo."
"Há, là như vậy sao." Nguyễn Tiểu Noãn đều không hoài nghi một chút nào, đi theo bên cạnh cậu đến khu vực sách Tham Khảo, nhìn xem Trần Nặc chọn ở nơi đó.
Trong lúc Trần Nặc chọn tư liệu tham khảo cho mình, Nguyễn Tiểu Noãn lại vụng trộm nhìn cậu qua khóe mắt.
Bắt đầu từ cái trán trơn bóng trắng nõn bị mái tóc che khuất một nữa, tiếp theo là cái mũi cao thẳng, đường cong cằm rõ ràng, hầu kết nhô cao, cái cổ cao to, còn có vai rộng, tiếp theo. . .
Nguyễn Tiểu Noãn kiềm chế không được nuốt xuống nước miếng, cường chế bản thân đem tầm mắt và tư duy nhìn cái khác không nên nhìn lại.
Nhìn thấy những cái tư liệu tham khảo kia, cô đột nhiên nhanh trí.
Lấy tay gõ trán của mình một cái.
Đồ đần, mình cần gì mua cái gì 《Rừng rậm Na Uy》chứ?
Để cho Trần Nặc giúp mình chọn mấy quyển tư liệu tham khảo, vừa có thể hướng cậu ấy biểu thị mình mười phần yêu quý học tập, một phương diện khác, còn có lý do hỏi cậu ấy đề mục nha.
Những cái kịch sân trường trong ti vi kia, vai nam chính cùng nữ chủ cũng không phải là từ giảng đề từng bước cọ sát ra tia lửa tình yêu sao?
Đây chính là nhất cử lưỡng tiện!
Nguyễn Tiểu Noãn không khỏi khen chính mình ở trong lòng, thế mà mình nghĩ ra được chủ ý.
Hắc hắc, mình thật là một cái tiểu quỷ cơ linh.
Cô đang suy nghĩ nên mở miệng như thế nào, hướng Trần Nặc đưa ra yêu cầu này, đột nhiên nhìn thấy nam sinh cầm một quyển sách lên, trực tiếp đi chỗ trả tiền.
"Cái này bao nhiêu tiền?"
"Mười lăm đồng."
Trần Nặc trả tiền, cầm sách, đi khỏi tiệm sách.
"A!" Nguyễn Tiểu Noãn nhìn xem nam sinh phía trước dần dần từng bước đi mất bóng lưng, lo lắng, làm sao người này không chào hỏi một câu liền đi rồi?
Cô muốn vung chân đuổi theo, lúc này, bà chủ ngăn cô nói, "Chờ một chút, sách của cô còn chưa trả tiền đâu!"
Nguyễn Tiểu Noãn phát điên, đem toàn bộ sách đất trong ngực kín đáo đưa cho bà, "Sách của bà mắc như vậy, tôi không mua!"
Nói xong, cô cấp tốc chạy ra khỏi tiệm sách, lại nhìn thấy thân ảnh Trần Nặc đã qua đường cái.
Chờ thời điểm cô qua đường cái, đã không nhìn thấy Trần Nặc.
Cô gái tức bực giậm chân, nhưng không thể làm gì, chỉ có thể yên lặng rơi lệ dưới đáy lòng trở về túc xá.
Trần Nặc trở lại túc xá, nhìn thấy túi sách Lưu Chi Hoa để trên giường, người lại không thấy bóng dáng.
Đoán chừng là lại đi Internet Coffee chơi đùa.
Đối với cái này, Trần Nặc không cảm thấy kinh ngạc, đang chuẩn bị nấu hai bình nước sôi, điện thoại trong nhà trọ vang lên.
Cậu đưa tay cầm ống nghe lên, "Nghe."
"Là Trần Nặc phải không? Cậu trở về túc xá thực quá tốt rồi, tớ là Lưu Chi Hoa, có thể giúp tớ một việc hay không."
"Cậu nói."
"Hắc hắc, tớ đến Internet Coffee không đủ tiền, hiện tại chuyển tiền cần chút thời gian, lại không tiện, cậu có thể giúp tớ đưa chút tiền tới hay không?"
Trần Nặc cũng không có chuyện gì, "Được, cậu ở Internet Coffee nào."
Bên cạnh trường học có ba nhà Internet Coffee, cho nên phải hỏi rõ ràng.
"Cảm ơn, trong túi sách tớ có hai trăm đồng! Đúng rồi, tớ là ở Internet Coffee bầu trời, thuận tiện giúp tớ mang một phần mì xào nữa!"
Trần Nặc: ". . ."
Cậu cúp điện thoại, trong túi xách Lưu Chi Hoa quả nhiên tìm được hai trăm đồng. Lại vào tiệm mì mua một phần mì xào, tìm tới Internet Coffee bầu trời, đi vào.
Internet Coffee rất loạn, đủ loại mùi vị, Trần Nặc nhìn một vòng mới tìm được Lưu Chi Hoa, cậu ta mang tai nghe, hai tay cực nhanh thao tác trên bàn phím, đồng thời trong miệng liên tục mắng không ngừng: "Thảo, SS cậu là Trư sao? Cơ bản như vậy cũng không được, mẹ cậu làm sao sinh ra cậu chớ? Con mẹ nó, DZ cậu làm sao trước không tiềm hành lại gai sau lưng, rốt cuộc cậu có biết chơi DZ hay không?"
Nhìn thấy Trần Nặc đến rồi, cậu ta lấy tai nghe xuống, tiếp nhận cơm hộp cùng tiền, nói với Trần Nặc: "Cảm ơn, " lại hô, "Network Management, số 25 thêm thời gian!"
Rồi sau đó, cậu mở cơm hộp ra, vừa ăn vừa đánh vừa mắng, trong trò chơi người đều bị hắn mắng lần, một hồi nắm cái mụ này, một hồi nói cái người kia là ngu ngốc nhược trí. Bất quá trong quán Internet đều là dạng này, cậu ta cũng không khác loại.
Trần Nặc cũng không có việc gì làm, nhìn cậu ta chơi vài lần, phát hiện thế mà cậu ta đổi một nhân vật, chơi một cái là Vong Linh Pháp Sư, ID gọi là "Lúa ba vụ", mới vừa vặn cấp mười mấy.
"Thế nào, bây giờ cậu không chơi đạo tặc nữa rồi?" Trần Nặc thuận miệng hỏi.
Lưu Chi Hoa cười hắc hắc nói, "Đây là đang khu mới, cho nên tớ sang một nick mới chơi. Thực ra, tớ cảm thấy vẫn là chơi pháp sư vui, có thể dùng viễn trình công kích thích sát tiểu hào, về sau tớ liền ngày ngày đánh chút ít liên minh tiểu hào, dạng này mới đã nghiền. Đúng rồi, Trần Nặc cậu tới rồi xem chút đi, Ma Thú Thế Giới chơi thật vui, tớ có thể mang cậu đi thăng cấp!"
Trần Nặc lắc đầu: "Không có hứng thú."
"Ai." Lưu Chi Hoa gật đầu, sau đó thoát ra khỏi trò chơi.
Nguyên lai QQ cậu ta phát lên một tin tức, đang xem, giống như là một nữ sinh.
--
Giờ này khắc này, Nguyễn Tiểu Noãn tựa như ăn một muỗng mật đường lớn, lỗ chân lông cả người đều bốc lên, cả người vui đến nỗi không xong rồi!
Cô ôm sách, một câu hai câu hỏi thăm, "Đúng rồi bạn học Trần Nặc, cậu đến mua sách gì vậy?"
Thực ra Trần Nặc không phải đến mua sách, chính là muốn đến nhìn cô đang làm gì, sau đó vừa lúc nhìn thấy nam sinh kia muốn giúp cô cầm sách, phiền muộn phía dưới liền tự mình ra tay.
Đương nhiên, lời này cậu sẽ không nói với Nguyễn Tiểu Noãn.
Ánh mắt xoay chuyển, tầm mắt rơi vào bên trên một cái giá sách cách đó không xa, liền có cớ lấy.
"Mua chút tư liệu tham khảo."
"Há, là như vậy sao." Nguyễn Tiểu Noãn đều không hoài nghi một chút nào, đi theo bên cạnh cậu đến khu vực sách Tham Khảo, nhìn xem Trần Nặc chọn ở nơi đó.
Trong lúc Trần Nặc chọn tư liệu tham khảo cho mình, Nguyễn Tiểu Noãn lại vụng trộm nhìn cậu qua khóe mắt.
Bắt đầu từ cái trán trơn bóng trắng nõn bị mái tóc che khuất một nữa, tiếp theo là cái mũi cao thẳng, đường cong cằm rõ ràng, hầu kết nhô cao, cái cổ cao to, còn có vai rộng, tiếp theo. . .
Nguyễn Tiểu Noãn kiềm chế không được nuốt xuống nước miếng, cường chế bản thân đem tầm mắt và tư duy nhìn cái khác không nên nhìn lại.
Nhìn thấy những cái tư liệu tham khảo kia, cô đột nhiên nhanh trí.
Lấy tay gõ trán của mình một cái.
Đồ đần, mình cần gì mua cái gì 《Rừng rậm Na Uy》chứ?
Để cho Trần Nặc giúp mình chọn mấy quyển tư liệu tham khảo, vừa có thể hướng cậu ấy biểu thị mình mười phần yêu quý học tập, một phương diện khác, còn có lý do hỏi cậu ấy đề mục nha.
Những cái kịch sân trường trong ti vi kia, vai nam chính cùng nữ chủ cũng không phải là từ giảng đề từng bước cọ sát ra tia lửa tình yêu sao?
Đây chính là nhất cử lưỡng tiện!
Nguyễn Tiểu Noãn không khỏi khen chính mình ở trong lòng, thế mà mình nghĩ ra được chủ ý.
Hắc hắc, mình thật là một cái tiểu quỷ cơ linh.
Cô đang suy nghĩ nên mở miệng như thế nào, hướng Trần Nặc đưa ra yêu cầu này, đột nhiên nhìn thấy nam sinh cầm một quyển sách lên, trực tiếp đi chỗ trả tiền.
"Cái này bao nhiêu tiền?"
"Mười lăm đồng."
Trần Nặc trả tiền, cầm sách, đi khỏi tiệm sách.
"A!" Nguyễn Tiểu Noãn nhìn xem nam sinh phía trước dần dần từng bước đi mất bóng lưng, lo lắng, làm sao người này không chào hỏi một câu liền đi rồi?
Cô muốn vung chân đuổi theo, lúc này, bà chủ ngăn cô nói, "Chờ một chút, sách của cô còn chưa trả tiền đâu!"
Nguyễn Tiểu Noãn phát điên, đem toàn bộ sách đất trong ngực kín đáo đưa cho bà, "Sách của bà mắc như vậy, tôi không mua!"
Nói xong, cô cấp tốc chạy ra khỏi tiệm sách, lại nhìn thấy thân ảnh Trần Nặc đã qua đường cái.
Chờ thời điểm cô qua đường cái, đã không nhìn thấy Trần Nặc.
Cô gái tức bực giậm chân, nhưng không thể làm gì, chỉ có thể yên lặng rơi lệ dưới đáy lòng trở về túc xá.
Trần Nặc trở lại túc xá, nhìn thấy túi sách Lưu Chi Hoa để trên giường, người lại không thấy bóng dáng.
Đoán chừng là lại đi Internet Coffee chơi đùa.
Đối với cái này, Trần Nặc không cảm thấy kinh ngạc, đang chuẩn bị nấu hai bình nước sôi, điện thoại trong nhà trọ vang lên.
Cậu đưa tay cầm ống nghe lên, "Nghe."
"Là Trần Nặc phải không? Cậu trở về túc xá thực quá tốt rồi, tớ là Lưu Chi Hoa, có thể giúp tớ một việc hay không."
"Cậu nói."
"Hắc hắc, tớ đến Internet Coffee không đủ tiền, hiện tại chuyển tiền cần chút thời gian, lại không tiện, cậu có thể giúp tớ đưa chút tiền tới hay không?"
Trần Nặc cũng không có chuyện gì, "Được, cậu ở Internet Coffee nào."
Bên cạnh trường học có ba nhà Internet Coffee, cho nên phải hỏi rõ ràng.
"Cảm ơn, trong túi sách tớ có hai trăm đồng! Đúng rồi, tớ là ở Internet Coffee bầu trời, thuận tiện giúp tớ mang một phần mì xào nữa!"
Trần Nặc: ". . ."
Cậu cúp điện thoại, trong túi xách Lưu Chi Hoa quả nhiên tìm được hai trăm đồng. Lại vào tiệm mì mua một phần mì xào, tìm tới Internet Coffee bầu trời, đi vào.
Internet Coffee rất loạn, đủ loại mùi vị, Trần Nặc nhìn một vòng mới tìm được Lưu Chi Hoa, cậu ta mang tai nghe, hai tay cực nhanh thao tác trên bàn phím, đồng thời trong miệng liên tục mắng không ngừng: "Thảo, SS cậu là Trư sao? Cơ bản như vậy cũng không được, mẹ cậu làm sao sinh ra cậu chớ? Con mẹ nó, DZ cậu làm sao trước không tiềm hành lại gai sau lưng, rốt cuộc cậu có biết chơi DZ hay không?"
Nhìn thấy Trần Nặc đến rồi, cậu ta lấy tai nghe xuống, tiếp nhận cơm hộp cùng tiền, nói với Trần Nặc: "Cảm ơn, " lại hô, "Network Management, số 25 thêm thời gian!"
Rồi sau đó, cậu mở cơm hộp ra, vừa ăn vừa đánh vừa mắng, trong trò chơi người đều bị hắn mắng lần, một hồi nắm cái mụ này, một hồi nói cái người kia là ngu ngốc nhược trí. Bất quá trong quán Internet đều là dạng này, cậu ta cũng không khác loại.
Trần Nặc cũng không có việc gì làm, nhìn cậu ta chơi vài lần, phát hiện thế mà cậu ta đổi một nhân vật, chơi một cái là Vong Linh Pháp Sư, ID gọi là "Lúa ba vụ", mới vừa vặn cấp mười mấy.
"Thế nào, bây giờ cậu không chơi đạo tặc nữa rồi?" Trần Nặc thuận miệng hỏi.
Lưu Chi Hoa cười hắc hắc nói, "Đây là đang khu mới, cho nên tớ sang một nick mới chơi. Thực ra, tớ cảm thấy vẫn là chơi pháp sư vui, có thể dùng viễn trình công kích thích sát tiểu hào, về sau tớ liền ngày ngày đánh chút ít liên minh tiểu hào, dạng này mới đã nghiền. Đúng rồi, Trần Nặc cậu tới rồi xem chút đi, Ma Thú Thế Giới chơi thật vui, tớ có thể mang cậu đi thăng cấp!"
Trần Nặc lắc đầu: "Không có hứng thú."
"Ai." Lưu Chi Hoa gật đầu, sau đó thoát ra khỏi trò chơi.
Nguyên lai QQ cậu ta phát lên một tin tức, đang xem, giống như là một nữ sinh.
--