Lượt xem của khách bị giới hạn

[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu

[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 120: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (39)
"Còn nữa, tôi rất ghét hoa hồng."

"Anh đừng thực sự cho rằng, theo đuổi con gái, chỉ biết tặng hoa, lại là hoa hồng tục tằng như vậy, một chút cũng không lãng mạn. Tôi thoạt nhìn, cùng màu đỏ rất xứng đôi sao? Tôi vẫn luôn cho rằng mình là một thiên sứ, màu trắng thuần khiết mới hợp với tôi a."

Lâm Dật Thỉ: ". . ."

"Xem ra, anh trai chán ghét anh, thật sự là có nguyên nhân."

"Không nghĩ tới anh lại nói chuyện càng lúc càng làm tôi chán ghét anh, tôi sợ không khống chế được, gọi vệ sĩ đến đánh anh."

"Cho nên anh đi đi, nhớ kỹ, đừng xuất hiện trước mặt anh trai, anh trai tôi thực sự không thích anh."

Hệ thống vẫn luôn yên lặng quan sát, cuối cùng phát ra một câu cảm nghĩ, [ Lợi hại nha, ký chủ của ta.]

Hắn nghĩ, công chúa bị chiều hư, ngạo kiều chính là như vậy.

Lâm Dật Thỉ nếu có thể bộc phát sự phẫn nộ, hắn đã nổ mạnh ngay tại nơi này.

"Cô, được lắm! !"

"Đường Quả, Đường Tranh, Đường thị. . ."

Lâm Dật Thỉ một tay ném hoa hồng tới một bên, liên tục cười lạnh, hôm nay hắn đã chịu nhiều nhục nhã như vậy, liếc nhìn Đường Quả một cái, giống như muốn đem khuôn mặt cô nhớ kỹ.

"Là muốn nhớ rõ gương mặt tôi mà trả thù sao?"

Đường Quả nâng nâng cằm, "Không cần phiền phức như vậy, anh, có thể chụp một tấm ảnh, bổn tiểu thư sẽ không để ý."

Lâm Dật Thỉ gắt gao nắm chặt tay, niết đến vang lên âm thanh.

Cuối cùng cũng quay đầu đi, vô cùng nhục nhã! !

"Bướng bỉnh!"

Đường Tranh nhịn không được sờ sờ đầu thiếu nữ, "Tiểu Quả không thích hắn thật sao?"

Đối với kết quả này, hắn đúng thật không nghĩ tới, trong lòng ẩn ẩn có chút vui sướng.

Đến nỗi biểu hiện vừa rồi của Đường Quả, hắn một chút cũng không có kỳ quái.

Tiểu Quả là tiểu công chúa của Đường gia, ngoại trừ ở trước mặt người nhà lại trở nên ngoan ngoãn một chút, nhưng mà kỳ thực tính cách một chút cũng không dịu ngoan, còn phải nói là điêu ngoa tùy hứng.

"Không thích."

"Không phải anh trai nói người khác tốt sao?"

Đường Quả rũ mắt, "Nếu không phải anh trai nói hắn tốt, em mới không cùng hắn chơi đâu."

Nội tâm Đường Tranh chấn động, hắn vạn lần không ngờ, đáp án cuối cùng lại là thế này.

Đáy mắt hiện lên cảm xúc phức tạp, hắn không nói nữ, có một số việc, hắn cần phải suy nghĩ thật cẩn thận.

......

"Dật Thỉ, anh sao thế?"

Cố Thanh Thanh mở cửa đã bị người ôm thật chặt, người đàn ông này thật là quá cường tráng, cô căn bản là không thể đẩy ra, "Dật Thỉ, ba em còn ở bên trong."

Một người đàn ông ưu tú như vậy, sao cô có thể không động tâm.

Trong khoảng thời gian này, Lâm Dật Thỉ giúp cô nhiều như vậy, cuộc sống của cô sớm đã không thể rời khỏi hắn.

"Thanh Thanh."

"Có thể để anh ôm một cái không?"

Cố Thanh Thanh có thể suy đoán ra, Lâm Dật Thỉ có thể là gặp việc gì đó nên có chút suy sụp.

"Dật Thỉ, có chuyện gì không tốt sao? Chẳng lẽ là sức khỏe của ba anh?"

Lâm Dật Thỉ khẽ cau mày, "Không phải."

Hắn nhìn khuôn mặt thanh tú của Cố Thanh Thanh, không khỏi nhớ lại bộ dáng dương dương ngạo kiều mắng chửi người khác của Đường Quả, rõ ràng khuôn mặt khuôn mặt tinh xảo như thiên sứ, không ngờ linh hồn bên trong lại dơ bẩn như vậy.

Cô gái như vậy, hắn không thể cưới về.

"Thanh Thanh, làm bạn gái anh đi."

Cố Thanh Thanh mặt có chút nóng lên, trong lúc nhất thời không biết trả lời thế nào.

"Em không nói lời nào, anh xem như em đồng ý rồi."

Lâm Dật Thỉ bá đạo tuyên thệ chủ quyền, "Sau này em chính là người của anh."

Cố Thanh Thanh còn chưa kịp nói cái gì, Lâm Dật Thỉ một tay bế người lên, bay nhanh chạy xuống lầu.

Cố Thanh Thanh bị đè trên ghế hẹp của xe hơi, hơi thở hocmone nam tính làm đầu óc cô trở nên mơ hồ, rất nhanh liền đắm chìm vào nụ hôn sâu của Lâm Dật Thỉ.
 
Sửa lần cuối:

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 121: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (40)

“Thanh Thanh, cuối cùng em cũng là của anh.”

Cố Thanh Thanh bị Lâm Dật Thỉ ôm vào lồng ngực, dáng vẻ còn chút mê man.

Cảm giác được thâm tình của Lâm Dật Thỉ, cô chôn đầu có chút ngại ngùng.

Tuy rằng phát triển quá nhanh, lần đầu tiên lại ở trong xe, nếu là lúc trước, cô tuyệt đối không chấp nhận được.

Nhưng khi nhìn đến khuôn mặt thâm tình của Lâm Dật Thỉ, cô tựa hồ có thể cảm giác được hắn vui sướng, cầm lòng không được, gấp không chờ nổi.

Nếu bọn họ đều thích đối phương lẫn nhau, làm chuyện như vậy không phải rất bình thường sao, cho dù là nơi nào làm, thì có quan hệ gì đâu?

“Dật Thỉ, anh thực sự thích em sao?”

Cố Thanh Thanh cẩn thận hỏi, lúc này thể xác lẫn tinh thần của cô đều hướng về người đàn ông này.

Mặc kệ đối phương có thân phận như thế nào, người đàn ông này chỉ có thể là của cô.

Cô mím chặt môi, cô cần một đáp án kiên định.

“Thanh Thanh, anh không thích em.”

Cố Thanh Thanh trong lòng chấn động, gương mặt nháy mắt tái nhợt.

Lâm Dật Thỉ nhìn thấy liền đau lòng một trận, Thanh Thanh của hắn, thanh thuần tốt đẹp cỡ nào.

Hắn vội vàng ôm lấy người, cắn lên lỗ tai, thanh âm khàn khàn, “Anh yêu em.”

Cố Thanh Thanh nháy mắt rơi lệ, lộ ra nụ cười vui sướng, không nhịn được nắm nắm tay đánh vào ngực hắn, “Anh làm em sợ muốn chết.”

“Anh thật là hư mà!”

“Bảo bối, anh còn có thể hư hơn.”

Bên trong xe là một mảnh hài hòa!

“Chậc chậc chậc!”

Hệ thống: Nó lựa chọn không nói lời nào.

“Không hổ là nam chủ, đã năm lần rồi đi?”

“Không, phải nói không hổ là nữ chủ, ta có điểm tò mò, thân thể bọn họ cùng người thường có phải là không giống nhau không?”

Đường Quả nhìn chằm chằm video, chậc một tiếng cảm thán, “Đáng tiếc, nguyên chủ thọ mệnh không dài, không sống đến lúc bọn họ chết, nếu không ta rất hứng thú nghiên cứu thi thể bọn họ một chút.”

Hệ thống: Kỳ thật, chỉnh chết nam nữ chủ thì có thể giải phẫu, bất quá nó không dám nói.

Không đúng, nếu chỉnh chết, thế giới này liền sụp đổ. Ký chủ nhà nó lại đi đến thế giới sau.

“Đáng tiếc năm đó học một thân bản lĩnh pháp y, cũng không có thực hành đến nơi liền chết thẳng cẳng.”

Nghe ký chủ nhà mình cảm khái, hệ thống cả người run lên.

Nó hiện tại vô cùng may mắn, lúc ấy ký chủ chết thẳng cẳng, nếu không mỗi ngày nó trợn mắt lên liền nhìn thấy từng khối thi thể bị mổ ra, xương cốt cùng thịt chia lìa.

…….

“Tiệc hội sao?”

Đường Quả nâng nâng mí mắt, tò mò hỏi, “Là tiệc hội gì?”

“Là tiệc sinh nhật của Lâm Đông Thụ.”

Một bên xem báo, một bên trả lời tiểu công chúa nhà mình, “Nếu Quả Quả không thích, thì không cần đi.”

Tuy rằng trên thiệp mời, ghi rõ là mời Đường Quả.

Nhưng Đường Quả là tiểu công chúa của ông, đương nhiên muốn đi liền đi, không đi liền không đi.

“Ba con nói đúng, tiệc hội đông người, những người đó lại rất phiền, ta đồng ý Tiểu Quả không đi.”

Đổng Mai vội vàng nói, bà trước nay đều không yêu cầu Quả Quả nhà bà đi kết giao vòng người kia.

Không phải là bà cảm thấy con gái nhà mình không ứng phó được, mà là đau lòng cho con gái.

Quả Quả nhà bà thông minh như vậy, chỉ cần nó muốn làm, cái gì cũng thành công, bọn họ chỉ là lo lắng, lo lắng sẽ xảy ra sự việc không đáng có.

“Ba, mẹ, hiện tại con thật sự muốn đi.”

Đường Lập Thành cùng Đổng Mai đồng thời ngẩng đầu, quay lại lẫn nhau liếc mắt một cái, phong cách trong nháy mắt biến đổi.

“Thật ra trong tiệc hội cũng có rất nhiều đồ ngon.”

“Quả Quả muốn đi liền đi thôi.”

Đường Quả: “. . .”

Khó trách mặc dù Đường Quả thích Đường Tranh như vậy, khi biết ba mẹ mình xảy ra chuyện, cho dù là liều cả tính mạng cũng phải đi giết Lâm Dật Thỉ.

Bởi vì, vợ chồng Đường gia, thật sự rất yêu thương cô.
 
Sửa lần cuối:

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 122: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (41)

“Đường Tranh chết, cốt truyện sau đó thế nào?”

[ Ký chủ, sao cô lại cảm thấy hứng thú với chuyện này? ]

Hệ thống nhìn Đường Quả ôm máy tính, yên lặng mà thay nguyên chủ quỳ xuống.

Nếu không phải Đường Quả từ trong máy tính tìm ra mấy thứ này, nó sẽ thật sự cho rằng Đường Quả là tiểu công chúa mà vợ chồng Đường gia sủng ái.

Ai cũng không biết, tiểu công chúa thế nhưng chính là đại BOSS phía sau tập đoàn Đường thị.

Không tồi, Đường thị mấy năm nay đều phát triển nhanh chóng, thậm chí là mỗi quyết định quan trọng, đều là do nguyên chủ đưa ra.

Ở bên ngoài cô chính là viên ngọc trong tay người, ở sau lưng, vợ chồng Đường gia có vấn đề gì khó khăn, họ sẽ cùng bảo bối thương lượng.

Cũng bởi vì lý do này, Đổng Mai mới không ngừng thở dài, tiếc nuối, đau lòng.

Con gái của bà thực sự quá ưu tú, nếu không phải thân phận nữ nhi, bọn họ đã sớm đem tập đoàn Đường thị giao cho con gái.

Hệ thống nhìn thân phận thật sự của nguyên chủ, có chút cảm thán, đây là một cô gái ưu tú cỡ nào a.

Nếu không phải vòng sáng vai chính quá lớn, chắc chắn cô sẽ được lựa chọn là nữ chủ.

May mắn xuyên đến người cô ấy là ký chủ của nó, bằng không nó cảm thấy vợ chồng Đường gia sẽ nhanh chóng phát hiện con gái của bọn họ không còn nữa.

Hơn nữa ký chủ nhà hắn có trình độ diễn xuất cao, ngoại trừ có chút ngông cuồng, tính tình có hơi cực đoan, thì so với nguyên chủ càng thêm ưu tú, sau lưng xử lý sự tình của tập đoàn, đương nhiên đó là chuyện dễ dàng.

“Thiểu năng, ngươi chỉ là một chuỗi số liệu mà còn cần phải nghĩ sao?”

Hệ thống hoàn hồn, vội vàng tra tới cốt truyện sau khi Đường Tranh chết, trên thực tế, nếu không phải Đường Quả muốn xem cốt truyện, nó cũng chẳng buồn chủ động xem.

Đường Quả muốn cốt truyện, nó lập tức điều tra, nếu không đều là mơ hồ không rõ.

Nó kỳ thật cũng có chút mê man, ký chủ nhà nó đến tột cùng là nữ phụ chân chính hay là nữ chủ bị che giấu?

Nếu không thì những nam nữ chủ khi gặp ký chủ nhà nó, vòng hào quang lại ảm đạm như vậy, thậm chí cuối cùng sẽ tắt.

Nó ẩn ẩn có loại cảm giác, ở mấy thể giới nhỏ này, chỉ cần là điều ký chủ nó muốn làm, nhất định sẽ làm được.

Trước mắt thứ duy nhất ký chủ nó không thể khống chế, chính là tuổi thọ.

Nhiều nhất là mười năm.

“Ngươi bị lão hóa sao?”

Thanh âm của Đường Quả lại một lần nữa vang lên, “Chẳng lẽ, ngươi là một hệ thống viễn cổ, là cái loại mà bị đào thải ấy? Có phải lúc ngươi bị hủy diệt, mê man chạy trốn ra ngoài, thì không cẩn thận trói với ta.”

“Sau đó, ngay lúc ta không biết phương hướng, dụ hoặc ta làm cái nhiệm vụ nữ phụ bị vứt bỏ thê thảm kia.”

“Hay là, ta hủy diệt thế giới, đều không có người quản?”

Đường Quả càng suy đoán, càng cảm thấy có khả năng, “Ta suy nghĩ một chút, thật sự rất có khả năng.”

“Hoặc là nói, ngươi là một con hệ hống tàn phẩm, cái loại bị người ta tùy tay ném xuống, nếu không sao cả số hiệu cũng không có, thật sự là rất kỳ quái.”

Hệ thống: Mama, ta muốn về nhà. “Đưa cốt truyện cho ta.”

Hệ thống tâm tình còn u oán, đem cốt truyện sau khi Đường Tranh chết đưa cho Đường Quả, cùng cô xem.

Lại có chút hoài nghi: Có lẽ, nó là một con thống tàn phẩm đi.

Khó chịu.

Xem xong cốt truyện, nó vô cùng hoài nghi nhân sinh.

Đường Quả cũng phát ra một tiếng cảm thán, “Tiểu cô nương này, ta thích.”

Thì ra, sau khi Đường Tranh chết, vốn dĩ Lâm gia nắm chắc được thắng lợi trong tay, đột nhiên bị một thế lực mới đánh bại.

Thế lực này còn thu thập tất cả chứng cứ phạm tội của Lâm thị, Lâm Dật Thỉ cùng Cố Thanh Thanh.

Lâm gia rách nát, cái bệnh viện tâm thần cùng bao gồm tất cả thành viên ghê tởm kia đều được đưa ra ánh sáng, cuối cùng đều bị bắt và kết tội.

Lâm Dật Thỉ cùng Cố Thanh Thanh hai người bị phạt tù mười mấy năm, sau khi ra ngoài hai bàn tay trắng, hai người vì yêu sinh hận, đánh lẫn nhau cùng đồng vu quy tận.

Mà tất cả, đều là bút tích của nguyên thân.

“Bội phục!”

Hệ thống: Quỳ.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 123: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (42)

“Cô ấy thật sự là công chúa của tập đoàn Đường thị ư?”

“Thật xinh đẹp.”

“Tôi không biết thiên sứ có hình dạng gì, nhưng mà tôi cảm thấy cô ấy chính là một thiên sứ.”

Giữa lúc vô số người cảm thán, Đường Quả theo vợ chồng Đường gia đi vào tiệc hội.

Khóe miệng cô đều treo nụ cười thuần túy, đôi con ngươi thanh triệt, trong vắt không chút tạp niệm.

Hệ thống không rõ, ký chủ nhà nó vì sao lại có thể thuần túy đến như vậy, nó không nhìn ra chút sơ hở nào, cô biểu hiện đến thật hoàn mỹ.

Nếu không biết gương mặt thật của cô, nhìn thấy cô bây giờ, nó như cũ không nhịn được tin tưởng, đây là cô, đây là cô, đây mới chân chính là cô.

Hệ thống: Đậu má! Thật đúng là diễn viên chuyên nghiệp mà.

“Ba, mẹ hai người không cần lo cho con.”

Nhìn vợ chồng Đường Lập Thành còn chần chờ, Đường Quả cười cười, “Hai người cứ đi đi.”

Hai người nghĩ đến trong tiệc hội đã có vệ sĩ đóng giả thành các khách mời, cũng không quá lo lắng.

Vì sự an toàn của tiểu công chúa, trong tiệc hội lúc này, bọn họ đã tiêu phí không ít tinh lực chuẩn bị.

Không nói bọn họ, Đường Tranh cũng bởi vì vậy mà huấn luyện thêm vài vệ sĩ, chỉ vì phòng ngừa xuất hiện vấn đề gì.

Đường Quả chọn một vị trí ngồi xuống, nguyên chủ cũng không thường tới mấy tiệc hội.

Đặc biệt là loại tiệc hội long trọng thế này, những người ở đây là là nhân vật trong vòng tầng thượng lưu.

Không ít ánh mắt xoay chuyển trên người cô, không biết sinh ra tâm tư gì. Mấy thiếu niên trẻ tuổi, càng nhìn cô với ánh mắt nóng rực.

Tiểu công chúa Đường gia, bọn họ sớm đã muốn gặp cô, cô giống như một tiểu thiên sứ, trong lòng bọn họ đều có chút rung động, hơn nữa bối cảnh của cô, người ở đây đều sẽ không cự tuyệt.

Đương nhiên, có một người ngoại lê.

Lâm Dật Thỉ ngay từ lúc nhìn thấy Đường Quả liền chú ý tới, đặc biệt là nhìn tới gương mặt thuần túy tươi cười của đối phương, đáy mắt xẹt qua tia cười lạnh.

Cố làm ra vẻ thuần khiết, nếu không phải hắn biết cô gái này có bao nhiêu ác độc, thật đúng là đã bị cô lừa gạt.

“Nghe nói Lâm gia cùng Đường gia chuẩn bị liên hôn.”

Một cậu thanh niên ngồi bên cạnh Lâm Dật Thỉ nói, hắn cùng Lâm Dật Thỉ quan hệ cũng không tồi, “Dật Thỉ, cậu thật có diễm phúc, tiểu công chúa Đường gia thật sự rất xinh đẹp.”

Hơn nữa sau sự việc lần trước, cơ hồ không ai là không biết công chúa của Đường gia.

Thật không nghĩ đến, một cô gái nũng nịu như vậy, lại dám cùng kẻ biến thái vật lộn, còn thắng nữa.

“Đừng để bề ngoài lừa gạt.”

Lâm Dật Thỉ cười một tiếng, “Có vài người, bên ngoài thì đẹp, bên trong lại tràn đầy dơ bẩn.”

Mấy người xung quanh hai mặt nhìn nhau, Lâm Dật Thỉ không thích tiểu công chúa Đường gia?
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 124: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (43)

“Anh ghen ghét tôi?”

Tiểu công chúa Đường gia trừng lớn mắt, không thể tưởng tượng, “Anh lại cư nhiên ghen ghét tôi?”

Ngay lập tức, những người xung quanh nhìn Lâm Dật Thỉ với ánh mắt không thích hợp.

Lâm Dật Thỉ cảm thấy trên mặt nóng rát, đặt biệt là mấy người xung quanh, còn cảm thấy Đường Quả nói đúng, trong lòng hắn bốc lên một ngọn lửa giận.

Cô gái này, quả nhiên vô cùng đáng ghét.

Ngay lúc Lâm Dật Thỉ muốn nói cái gì, Đường Quả lại lần nữa mở miệng.

“Tuy rằng kết quả này làm tôi có chút khổ sở, nhưng mà với nhân cách đạo đức của tôi, liền rộng lượng tha thứ cho anh.”

Tiểu công chúa Đường gia nâng nâng ly rượu, nhợt nhạt uống một ngụm rượu vang đỏ, xoay ngươi đi.

Lâm Dật Thỉ cắn răng, tay siết chặt vạt áo.

Những người còn lại ở đây, nhìn Lâm Dật Thỉ có ý cười nhạo.

Lúc trước truyền ra tin tức gì?

Tiểu công chúa Đường gia thích Lâm Dật Thỉ, không, lời đồn đãi kia không đáng tin cậy, nói Lâm Dật Thỉ thâm tình, bên ngoài đều đánh giá hai nhà muốn liên hôn.

Thậm chí, không ít người còn bởi vì cái này, cùng Lâm Dật Thỉ hợp tác vài lần.

Lấy danh tiếng của tiểu công chúa Đường gia, gần đây Lâm thị gặp vấn đề tài chính nghiêm trọng vẫn chưa giải quyết được.

Lâm thị có nguy cơ sẽ phá sản, người khác còn khen Lâm Dật Thỉ có thể làm Lâm thị khải tử hồi sinh.

Tuy rằng mượn lực danh tiếng của công chúa Đường gia, nhưng nếu hai người đã có hôn ước, đó không phải chuyện bình thường hay sao?

Nhưng hôm nay thái độ của tiểu công chúa Đường gia là gì?

Dáng vẻ kia, giống như thích Lâm Dật Thỉ quá sao?

Mấy đồng bạn bên người Lâm Dật Thỉ, ánh mắt cũng càng quái dị.

Lúc trước bọn họ còn nói đùa hai nhà sẽ liên hôn, Lâm Dật Thỉ một lần cũng không phản bác.

Ngược lại còn nói một ít giống như thật mà lại là giả, làm bọn họ càng cho rằng hai nhà sẽ có quan hệ.

“Dật Thỉ, cậu thật sự cùng tiểu công chúa Đường gia liên hôn sao?”

Một người có quan hệ thân cận với Lâm Dật Thỉ, nhịn không được hỏi, “Lúc trước nghe mẹ tôi nói, cậu cùng tiểu công chúa Đường gia quan hệ rất tốt, cô ấy cũng thích cậu, nhưng. . .”

Bộ dáng hôm nay, là thích chỗ nào, rõ ràng như một người qua đường a.

Lâm Dật Thỉ trong lòng càng giận, càng ngày càng chán ghét Đường Quả.

Nhưng không thể không thừa nhận, Lâm gia trước mắt nếu bất hòa với Đường gia mà không liên hôn, đó mới thật sự bị chê cười.

Từ khi bị Đường Quả nhục nhã, hắn càng thêm mơ tưởng sớm khống chế Lâm thị, lại mượn cơ hội nuốt chửng Đường thị.

Hắn sẽ làm cô phải hối hận! Nhục nhã của hôm nay, hắn sẽ trả lại gấp trăm lần! !

Hắn muốn đích thân đem cô từ thiên đường kéo xuống địa ngục. “Quả nhiên, có một điểm chung là, nam chủ đều đặc biệt mang thù, người khác trừng mắt nhìn hắn liếc hắn một cái, hắn sẽ tìm mọi cách làm đối phương nhà tan cửa nát.”

Khóe môi Đường Quả cong lên cười cười, rõ ràng là tức giận, nhưng lại cố tình tỏ ra bình thường.

“Thiểu năng, ngươi nhìn dáng vẻ của hắn xem, có phải đang hận chết ta hay không?”

[ Ký chủ, ta thật sự đã quen rồi, người hận cô cũng quá nhiều. Lâm Dật Thỉ này, chỉ là cọng bún sức chiến đấu bằng 5. ]

Ý là loại người này nằm trong tay ký chủ nó chính là cấp bậc pháo hôi.

[ Ký chủ, hắn lại đây, phiền ký chủ thu liễm một chút, nhân cách hắn muốn biến đen rồi! ]

Ký chủ, cô chẳng lẽ không biết, khi cô uống rượu vang đỏ sẽ có bộ dáng giống như tiểu yêu tinh sao?

Sau được hệ thống nhắc nhở, vốn dĩ là một đại yêu cơ, một tay nắm lấy ly cốc chân dài cũng không lay động, mê người liền biến thành nhợt nhạt, cái miệng nhỏ, thật là ưu nhã đáng yêu.

“Tiểu Quả, em có phải là đang giận anh?”

Lâm Dật Thỉ cúi người xuống, nhẹ nhàng nói bên tai Đường Quả, “Anh đã suy nghĩ một chút, lúc trước quan hệ của chúng ta tốt như vậy, ngày đó ở bệnh viện, thái độ của em đột nhiên biến đổi, có phải tức giận việc anh không cùng ở với em, thậm chí lúc nguy hiểm cũng không ở bên em.”
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 125: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (44)

Lâm Dật Thỉ trước sau suy nghĩ, vẫn cho rằng Đường Quả còn thích hắn.

“Là anh gần đây quá bận, không thể cẩn thận tìm hiểu thứ em thích.”

Ánh mắt Lâm Dật Thỉ trở nên thâm tình, “Là anh không tốt, làm em khổ sở, hôm nay có thể cho anh một cơ hội không?”

Hôm nay nếu cùng Đường Quả trở mặt, trước không nói Lâm thị sẽ chịu ảnh hưởng gì, mà bên ngoài nếu biết được thái độ của Đường Quả, hắn ở trong vòng này xem như không còn chút thanh danh.

Nếu quy tội tất cả, tiểu công chúa Đường gia ở bên hắn là chịu ủy khuất sao?

Chẳng qua cũng chỉ là một cô gái vì bạn trai quá bận không có thời gian chơi cùng, mới giở thói tính tiểu thư mà thôi.

Kết quả đương nhiên tất cả sẽ giống nhau, nhưng người khác sẽ cảm thấy, Đường Quả luôn để ý tới hắn.

Hắn không tin, chính mình chịu ủy khuất đến đây, đối phương sẽ không cảm động.

Cô gái nhỏ, thích nhất là được bạn trai nhân nhượng, lãng mạn, phương diện này, gần dây hắn có chút chậm trễ.

Đối phương dù gì cũng là tiểu công chúa Đường gia, tính tình kiêu ngạo cũng là chuyện bình thường.

Đương nhiên, hắn nhường nhịn cô, cũng không đại biểu hắn thích cô.

Đáy mắt Lâm Dật Thỉ xẹt qua tia trào phúng, nhục nhã hôm nay hắn sẽ nhớ rõ, hắn sẽ làm cô yêu hắn thật sâu, đến cuối cùng khi cô hiểu ra, người hắn yêu, chỉ có Cố Thanh Thanh.

Trả thù như vậy, Đường gia tiểu công chúa có thể chấp nhận sao?

Cho dù tính tình có kiêu ngạo đến đâu, cũng không nên làm trò trước mặt nhiều người như vậy hạ thấp mặt mũi của hắn.

Một cô gái bị chiều hư, làm sao có tư cách trở thành người bạn đời của hắn?

Thanh Thanh tuy xuất thân có chút thấp, nhưng cô ấy ngoan ngoãn hiểu chuyện, mọi chuyện đều nghe cô ấy, thậm chí ở trên giường bọn họ đều hài hòa như vậy.

Mặc kệ là bất cứ nơi nào, Thanh Thanh đều không chút do dự mà nhân nhượng hắn, đây mới là cô gái lý tưởng của hắn.

“Cho anh cơ hội?”

Mọi người cũng chú ý đến tình huống bên này, có chút chờ mong diễn biến tiếp theo.

Vì sao họ cứ cảm thấy, phía sau khuôn mặt của tiểu công chúa Đường gia, lại có chút hưng phấn?

Bọn họ nhất định là nhìn nhầm rồi.

Hẳn là. . .

“Đúng vậy, Tiểu Quả, cho anh một cơ hội, để anh bồi thường cho em.”

Không thể không nói, lời thâm tình của đàn ông, thực dễ dàng làm người ta cảm động, đặc biệt là một người đàn ông đẹp trai.

Xung quanh không ít thiên kim tiểu thư đều cảm động đến rơi lệ.

Đường Quả buồn bực, Lâm Dật Thỉ lấy cô chắn đao, cho rằng nói vài câu thâm tình với cô, thì cô sẽ cảm động đến khóc chắc?

Đường Quả rũ mắt, nghiêm túc tự hỏi một chút, “Cho anh cơ hội thế nào?”

Mọi người có chút khó hiểu, chẳng lẻ tiểu công chúa Đường gia thật sự đối với Lâm Dật Thỉ là tình cảm đã rất sâu?

Lúc trước là do tính tình?

Lâm Dật Thỉ trong lòng vui vẻ, quả nhiên tiểu cô nương giận dỗi.

Lúc này đây, hắn nhất định sẽ làm Đường Quả yêu hắn thật sâu, chính là muốn có hắn mà không được.

“Để anh bồi thường em, là một người bạn trai bồi thường cho bạn gái.”

Người xung quanh hít sâu một hơi, hai mặt nhìn nhau.

Đường Quả chớp chớp mắt, nhất thời không nói gì, Lâm Dật Thỉ cũng nóng nảy, hắn xác định mình chắc chắn sẽ thành công.

Ở trường hợp như vậy, không có cô gái nào sẽ cự tuyệt. Mọi người xung quanh nhìn đến nơi này, hiển nhiên cũng có cảm nhận giống Lâm Dật Thỉ.

Hôm nay là tiệc sinh nhật của Lâm Đông Thụ, cho nên Lâm Dật Thỉ tiểu bối trẻ tuổi, chính mình tự giao lưu là được.

Những người đồng tuổi với Lâm Đông Thụ còn lại ở một bên.

Mọi người đều là người trẻ tuổi, trường hợp như vậy, cũng thực mong Đường Quả sẽ cho một kết quả.

“Hình như cô ấy đang nhìn anh.”
Đường Quả bưng cao kịch bản gốc, nhìn cô gái đang đứng phía xa, không xác định nói, “Cố ấy khóc.”

Trong lòng Lâm Dật Thỉ có một dự cảm không tốt, quay đầu lại, biểu cảm trên mặt đều cứng đờ.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 126: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (45)

“Dật Thỉ.”

Cả người Cố Thanh Thanh đều muốn hỏng mất, cô đã tới năm phút, tự nhiên nghe được lời nói vừa rồi.

Cô mặc một thân lễ phục, giá cả của nó trong mắt người khác tuy không quý, nhưng đây là chiếc váy cô trả nổi tiền thuê, cảm thấy xinh đẹp nhất, có lời nhất.

Cô vốn dĩ đến nhìn xem người mình thích, cũng không có dự định muốn làm gì.

Cô bình thường là trợ lý riêng của Lâm Dật Thỉ, trên thực tế cả đại học cô cũng chưa tốt nghiệp, hiện tại thừa dịp kỳ nghỉ mà đi làm thêm.

Tiền lương của Lâm Dật Thỉ đưa cô rất nhiều, cũng không làm gì quá nhiều, cho nên tham gia tiệc hội cao cấp loại này, cô đương nhiên không có tư cách tới.

Lúc trước Lâm Dật Thỉ cũng nói, tạm thời sẽ không đưa cô về nhà, bởi vì hắn chưa khống chế được Lâm Thị, đưa cô trở về sẽ có nguy hiểm, còn nói cô biết, một ngày nào đó sẽ quang minh chính đại đưa cô trở về.

Chỉ là… Một màn trước mắt, là cái gì?

Cô lại chính tai nghe được hắn lại thổ lộ với một cô gái khác, cô gái này cô biết, hai cô từng học chung một trường.

Lúc trước, cô chỉ có thể đứng nơi xa để nhìn, nhìn thấy vệ sĩ đều vây quanh Đường Quả, đối phương cao quý như vậy, kiêu ngạo, xinh đẹp như vậy.

Ở trước mặt Đường Quả, cô giống như một con vịt xấu xí, ngẩng đầu cũng không dám, sợ đối phương nhìn thấy sự quẩn bách cùng tự ti trên mặt cô.

“Em đã biết.”

“Em hiểu được.”

Bởi vì cô tự ti, ngay cả tư cách chỉ trích cũng không dám, căn bản là không có dũng khí để đứng trước mặt cũng Đường Quả giằng co.

Chỉ là ở trong lòng, một lần lại một lần tự hỏi, tiểu công chúa Đường gia, rõ ràng đã có mọi thứ, vì cái gì lại còn muốn cùng cô đoạt Lâm Dật Thỉ?

Cô ta muốn loại bạn trai nào mà không có, tại sao còn cố tình muốn cướp Lâm Dật Thỉ của cô?

Chính bởi vì không thể đụng vào cô ta, thật sự không thể trêu vào.

Cô sợ chính mình mắc sai lầm, đối phương sẽ trả thù.

Người đó cao cao tại thượng, căn bản sẽ không để bọn họ giải thích.

Mỗi bữa cơm của bọn họ, bằng tiền thuốc men của ba cô một tháng.

Đúng vậy, cô còn muốn kiếm tiền cho ba mua thuốc, cô càng không thể đắc tội thiên kim đại tiểu thư.

Cho dù thiên kim tiểu thư đó có làm sai chuyện thì thế nào?

Kẻ có tiền bọn họ sao có thể biết được loại dân thường cực khổ như bọn họ.

“Rất xin lỗi, là tôi đi nhầm.”

Cố Thanh Thanh nước mắt ào ào chảy xuống, vội vàng gạt đi, kéo váy xoay người chạy đi.

Cô cũng không hỏi Lâm Dật Thỉ, cho dù hắn phản bội cô, cô cũng không dám hỏi.

Cô chỉ là một con vịt xấu xí, đối phương lựa chọn tiểu công chúa Đường gia cũng không có gì sai.

Thật là buồn cười! Đường Quả: “Cho nên, ta cái gì cũng không làm, lại bị nữ chủ ghi hận?”

[ Ký chủ, cô xác định cái gì cũng chưa làm sao? ]

Đường Quả: “Ta chỉ đây bảo người nói cho cô ta, bạn trai cô ta đang ở chỗ này.”

“Thì ra là cô ấy đi nhầm.”

Âm điệu điềm mỹ kéo suy nghĩ của mọi người trở về, động tác chăm chú nhìn vào Đường Quả.

Mạch não của tiểu công chúa có chút khác nhau, mọi người âm thầm mà tự hỏi, động tác lại nhất trí dời lên Lâm Dật Thỉ, ánh mắt kỳ quái cực kỳ.

“Muốn tiếp tục hay không?” Đường Quả hảo tâm mà nhắc nhở.

Lâm Dật Thỉ phản ứng lại, thôi thì đành như vậy, thần sắc có vài phần nôn nóng, lạnh lùng liếc Đường Quả một cái, phảng phất như cô đã làm ra chuyện tày đình.

Sau đó, trước ánh mắt của mọi người, chạy thật nhanh ra ngoài.

Quần chúng ăn dưa xung quanh: Dưa thật lớn nha, lại rất ngọt. Đường Quả: Nói bồi thường đâu?

“Tiểu Quả, làm sao vậy?”

Đường Tranh khẩn trương đi tới, vẻ mặt quan tâm, bộ dáng ôn nhu làm cho người khác kinh ngạc không thôi.

Vị này trong mọi thời điểm đều mang khuôn mặt đơ nha?

Bọn họ thế mà chưa từng nhìn thấy Đường thiếu gia có dáng vẻ ôn nhu như vậy! !
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 127: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (46)
Đường Quả phản ứng lại, chậm rì rì nói, “Anh trai, Lâm Dật Thỉ nói một đống gì đó không thể hiểu được, cái gì mà muốn bồi thường cho em, sau lại có một cô gái xinh đẹp chạy vào, nhìn hắn khóc trong chốc lát, hắn liền chạy theo cô gái đó.”

Con ngươi Đường Tranh trầm xuống, trong lòng hận chết Lâm Dật Thỉ.

Mượn thanh danh em gái hắn để kéo hợp đồng, lại cùng một cô gái không rõ lai lịch chạy đi, thật đủ vô sỉ.

Nghĩ đến lúc trước hắn còn muốn đẩy Tiểu Quả cho đối phương, trong lòng liền hối hận không thôi, may mắn hắn còn thấy rõ này đó.

“Tiểu Quả không cần để ý đến hắn, đầu óc hắn có vấn đề.” “Nếu anh trai nói như vậy, thì chính là hắn đầu óc có vẫn đề.”

Quần chúng vây quanh ăn dưa: Là fan não tàn của anh trai trong truyền thuyết nha?

Trên mặt Đường Tranh nhộn nhạo tươi cười, lóe cả mắt quần chúng ăn dưa.

Trời a! ! ! Đại thiếu gia Đường gia cư nhiên lại ở trước mặt mọi người cười đến xán lạn như vậy!

Nếu lúc ký hợp đồng, đối phương cũng cười một cái như vậy mà nói. . .

Ngẫm lại mà thôi, trên thực tế không phải mặt lạnh, mặt đen thì chính là thấu kính lãnh quang, khóe miệng cười lạnh, hoặc là loại nắm chắc thắng lợi cười, hoặc là âm mưu tính kế người khác mới cười, trời ạ, nghĩ lại thật là đáng sợ.

“Đường thiếu, nghe nói tiểu công chúa Đường gia có hôn ước với Lâm Dật Thỉ, là thật hay giả a?” Một người lá gan lớn, nhịn không được hỏi.

Cái dưa này, hiển nhiên vẫn chưa ăn xong.

Thật hưng phấn!

Đường Tranh sờ sờ đầu em gái nhà mình, khóe miệng kéo lên một nụ cười, lộ ra nguy hiểm khác, nhẹ giọng nói, “Là nghe ai nói?”

Rõ ràng chỉ là một câu nhẹ nhàng, nhưng mọi người lại nghe một cách vô cùng rành mạch.

Người hỏi chuyện lạnh run, có chút hối hận.

“Ai cưới tiểu công chúa của tôi?”

Mọi người vội vàng lắc đầu, không dám, nghĩ lại mà thôi. “Đầu tiên phải ưu tú hơn tôi, thì có thể suy xét một chút.”

Mọi người nhìn nhìn Đường Tranh, bề ngoài anh tuấn, chân dài, dáng người chắc chắn rất hoàn mỹ, gia thế tốt, chỉ số thông minh lại cao như thế. . .

Vội vàng lui về phía sau một bước, điều kiện này, lại là đầu tiên. . .

Đường thiếu, anh là ma quỷ đi?

Anh hy vọng cỡ nào em gái không được gả ra?

“Tiếp theo, làm tôi cùng ba mẹ tôi vừa lòng.”

Quần chúng ăn dưa: Từ bỏ.

“Quan trọng nhất là, Tiểu Quả vừa lòng.”

Quần chúng ăn dưa: Nước cờ đầu có phải là quá nghiêm khắc hay không?

Rõ ràng là điều đầu tiên là khó nhất. Sự việc xảy ra bên này, vợ chồng Đoạn Lệ Hồng cũng biết.

Lúc hiểu rõ cụ thể tình huống, Lâm Đông Thụ cùng Đoạn Lệ Hồng trong lòng đồng thời lộp bộp một chút, theo bản năng nhìn sắc mặt của Đường Lập Thành cùng Đổng Mai.

Quả nhiên, sắc mặt của hai người đều thật không tốt.

Trong lòng Đoạn Lệ Hồng vô cùng khẩn trương, vội vàng cười đi đến bên cạnh Đổng Mai, “A Mai, hẳn là hai đứa nó có chút hiểu lầm.”

Đổng Mai trong lòng cười lạnh, hiểu lầm?

Hiểu lầm cái gì?

Ở ngay tiệc hội sinh nhật của cha mình, con trai không che dấu đuổi theo một cô gái khóc lóc, còn hiểu lầm cái gì?

Vẫn là Quả Quả nhà bà thông minh, biết Lâm gia không có cái gì tốt. Hai người nhà này nghĩ cũng thật hay, muốn khi dễ bảo bối của bà, còn mượn thanh danh bảo bối của bà để con trai bà ta kéo được hợp đồng.

Còn chưa có gì, đã bắt đầu lợi dụng.

Đổng Mai nở một nụ cười khéo léo, Đoạn Lệ Hồng hơi hơi thở dài nhẹ nhõm. “Chẳng qua là mấy đứa nhỏ hờn dỗi một chút.”

Đổng Mai giống như không để ý, “Qua một thời gian là tốt rồi.”

Ngay từ đầu, Đoạn Lệ Hồng cho rằng Đổng Mai nói chính là Lâm Dật Thỉ cùng Đường Quả, sau bà lại phát hiện có chút không thích hợp.

“Còn chưa chúc mừng, Dật Thỉ nhà các người cư nhiên đã có bạn gái, sao lại không trực tiếp đưa tới tiệc hội?”

Đổng Mai vẻ mặt kinh ngạc, “Chẳng lẽ thân phận của cô gái kia không tốt? Bất quá, tôi tin tưởng Lệ Hồng hẳn là không phải người quá coi trọng gia thế.”

Đoạn Lệ Hồng: Bà ta đã nói như vậy, bà có thể nói gì nữa.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 128: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (47)

Sau tiệc sinh nhật của Lâm Đông Thụ, tất cả mọi người đều biết Lâm Dật Thỉ có bạn gái.

Nhà gái gia thế không tốt, bị người khi dễ, khóc lóc từ tiệc hội chạy ra, Lâm Dật Thỉ cái gì cũng không màng, đuổi theo ra ngoài. Đến nỗi hai vai chính chạy đi làm cái gì, máy tính bảng của Đường Quả đều hiện ra tất cả.

Buổi tối đó, Cố Thanh Thanh gặp đả kích lớn, khóc lóc chạy đi, Lâm Dật Thỉ rất nhanh đuổi theo phía sau.

Mặc kệ hắn giải thích như thế nào, cô ta đều là tôi không nghe tôi không nghe.

Lâm Dật Thỉ chịu không nổi, trực tiếp kéo người vào trong xe, làm một màn xe chấn tới vui sướng.

Cố Thanh Thanh một bên thừa nhận, một bên vẫn là tôi không nghe tôi không nghe, anh chiếm đoạt tôi, tôi cũng không tha thứ cho anh.

Lâm Dật Thỉ nghe những lời này, đè Cố Thanh Thanh làm cả đêm, Cố Thanh Thanh cuối cùng không chịu đựng nổi mà ngủ rồi.

Lâm Dật Thỉ nhìn người cô toàn là dấu vết, vô cùng đau lòng.

Đem Cố Thanh Thanh về biệt thự phía trước, còn ở trên xe nói một câu: “Đường Quả, cô chờ đó!”

Đường Quả: “. . .”

“Thanh Thanh, em yên tâm, trong lòng anh chỉ có một người, cô ta chẳng qua cũng chỉ là một vật trang trí mà thôi.”

Đường Quả: “. . .”

Cô ngơ ngác nhìn máy tính bảng, cuối cùng phun ra một câu: CMN!

Liên quan gì đến cô chứ.

Nữ chủ không nghe không nghe không nghe, nam chủ liền hận cô?

“Ngươi có cảm thấy. chỉ số thông minh của Lâm Dật Thỉ có phải so với lúc trước càng ngày càng thấp hay không.”

Hệ thống: [ Vốn dĩ không phải là người thông minh gì, vòng sáng của vai chính bị ký chủ làm càng ngày mờ nhạt, chỉ số thông minh cũng càng ngày càng thấp. ]

“Hắn vì sao cảm thấy ta sẽ can tâm tình nguyện làm một bình hoa trang trí, mượn ta đối phó với Đường gia?”

Hệ thống nghẹn thật lâu, rốt cuộc nghẹn ra được vài chữ: [ Khả năng hắn là vai chính. ]

Đường gia bên kia đã tỏ rõ thái độ, sau khi tiệc hội kết thúc, Lâm Đông Thụ cùng Đoạn Lệ Hồng liền lập tức gọi Lâm Dật Thỉ về nhà.

Chính là lúc Lâm Dật Thỉ làm chuyện quan trọng, đương nhiên là không thể nghe điện thoại.

Chờ ngày hôm sau nhớ tới, mới vội vàng về nhà. Hai người Đoạn Lệ Hồng trách mắng, hắn nhịn. Hơn nữa tỏ vẻ, hôn nhân nghe hai người sắp xếp.

Tình hình trước mắt đối với hắn rất bất lợi, Đường gia không thể không mượn, mà cô gái Đường Quả kia, hắn cũng không nghĩ sẽ buông tha như vậy, sau khi cưới về chậm rãi tra tấn, coi như báo thù cho Thanh Thanh.

Chờ trả thù xong, Đường thị cùng Lâm thị đều ở trong tay hắn, hắn sẽ cho Thanh Thanh một hôn lễ thế kỷ.

Đường Quả cũng không biết những chuyện này.

Sau cô lại phát hiện Lâm Dật Thỉ cùng Cố Thanh Thanh bình yên vô sự ở bên nhau, nhưng ánh mắt Cố Thanh Thanh nhìn cô là phẫn hận cùng khinh thường.

Như vậy vấn đề ở đây là, Lâm Dật Thỉ rốt cuộc đã nói với Cố Thanh Thanh những gì?

Đường Quả: Ta lại làm sai cái gì à?

Lúc toàn bộ Lâm gia tới cửa, Đường Quả cũng không có biểu cảm gì. “Lúc trước đều là hiểu lầm.”

Đoạn Lệ Hồng cười tủm tỉm nói, “Cô gái kia lúc trước có tình cảm với Lâm Dật Thỉ, các người cũng biết, mấy cô gái nhỏ này thích leo lên nhà quyền quý. Lúc trước không biết thân phận của Lâm Dật Thỉ, cùng hắn chia tay.”

“Sau lại nghe nói Dật Thỉ là con trai của Lâm gia, lập tức thay đổi thái độ, đến tiệc hội để quấy rối.”

Đường Quả chú ý tới, Lâm Dật Thỉ đối với Đoạn Lệ Hồng cũng lộ ra biểu cảm chán ghét, tuy rằng chỉ là lóe qua. “Đứa nhỏ Tiểu Quả này, tôi thật sự rất thích.”

“Hiểu lầm đã được giải trừ, không bằng trước để hai bọn trẻ đính hôn.”

Biểu tình của Đường gia cũng là một lời khó nói hết, trong lòng đều mắng cmn, da mặt bọn họ cũng thật dày.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 129: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (48)

Lâm Dật Thỉ cũng lộ ra biểu cảm thâm tình, “Tiểu Quả, hy vọng em có thể cho anh một cơ hội.”

Đường Quả nhìn trong đáy mắt hắn, thấy được thù hận cùng chán ghét.

Cô chống cằm, bộ dáng ngây ngô, tự hỏi, tên tra nam Lâm Dật Thỉ này đúng là điển hình của tra tra nam.

Hắn lại có thể một bên cùng Cố Thanh Thanh nói những lời thoại buồn nôn, một bên lại ở đây theo đuổi hôn phối?

“Thiểu năng, ta muốn nôn.”

[ Ký chủ, cô nôn trước mặt tên tra nam đó đi. ]

Lúc Đường Quả chưa trả lời, Đường Tranh đã trở lại.

Hắn quét mắt qua đám người Lâm gia, khóe miệng xẹt qua nụ cười lạnh, bước từng bước dài đi tới, đến bên cạnh Đường Quả, ngồi xuống.

Vẻ mặt luôn lạnh lẽo, cũng hòa hoãn một chút.

Nhưng vừa nhìn thấy Lâm Dật Thỉ, hắn lại lạnh lùng cười.

“Lâm tổng, cậu thích Đường Quả sao?” Hắn ấn Đường Quả một chút, tỏ vẻ kế tiếp cứ giao cho hắn.

“Đương nhiên.” Lâm Dật Thỉ lộ ra tự tin kiêu ngạo tươi cười, “Tôi vẫn luôn thích Đường Quả.”

Biểu cảm của Đường Tranh càng ngày cành không tốt, tuy rằng vẫn cười, nhưng nụ cười lại lộ ra nguy hiểm. Trong lòng Lâm Dật Thỉ có chút bất an, nhưng cũng không quá để ý.

Đường gia sủng ái Đường Quả như vậy, xem ra, chỉ cần Đường Quả vừa lòng người nào cũng đều không ngăn cản được.

Dựa theo tình huống hiện tại, Lâm Dật Thỉ suy đoán không hề sai.

Duy nhất hắn không đoán được, Đường Quả không thích hắn, vốn dĩ Đường Tranh nên là người trợ giúp hắn cũng vô cùng chán ghét hắn.

Đường Tranh bật cười, từ trong túi lấy ra một cái đĩa CD, “Nga, là như vậy sao? "

Ở đây tôi có một thứ tốt, nếu cậu nói cậu thích Tiểu Quả, thì giúp tôi phân biệt một chút.”

Đường Tranh không cho người ta cơ hội phản bác, bắt đầu truyền phát nội dung trong đĩa CD.

Trong lúc đó, vợ chồng Đổng Mai đều im lặng, bọn họ rất tin tưởng con trai nuôi này. Đường Quả nhìn nhìn cái đĩa CD, lại về chỗ ngồi, nhẹ giọng hỏi, “Anh trai, đó là cái gì?”

“Tuy rằng không muốn cho Tiểu Quả xem đồ vật dơ bẩn, nhưng lúc này là ngoại lệ.”

Khuôn mặt Đường Tranh nhu hòa, bàn tay đặt trên vai thiếu nữ, thanh âm ôn nhu, “Tất cả cứ giao cho anh trai, sau này anh trai sẽ bảo vệ cho em.”

Thời điểm nói ra những lời này, nội tâm Đường Tranh vô cùng thỏa mãn.

Nhìn đôi mắt lộ ra vui vẻ tươi cười của cô, hắn cảm thấy quyết định này không tồi.

Nhéo nhéo khuôn mặt đáng yêu của thiếu nữ một hồi, đĩa CD cũng phát ra những hình ảnh đầu tiên.

Ánh sáng không tốt, đại khái hình ảnh vẫn nhìn thấy rõ ràng.

Đặc biệt là tiếng hít thở ái muội của đôi nam nữ, đến cuối cùng biến thành thở dốc, mọi người đều nghe rành mạch.

Mặt Lâm Dật Thỉ lập tức liền thay đổi, Đoạn Lệ Hồng càng giật mình hơn đứng lên, vẻ mặt của Lâm Đông Thụ xanh mét nhìn chằm chằm hình ảnh.

Hình ảnh đôi nam nữ triền miên, làm người ta cảm thấy vô cùng dơ bẩn.

“Tắt đi!”

Người nói chuyện chính là Lâm Dật Thỉ, sắc mặt hắn thập phần khó coi, Thanh Thanh tốt đẹp như vậy, chỉ có hắn mới được xem.

Nhưng rất nhanh, hắn ý thức được hiện tại bây giờ, Đường gia đây là muốn đòi công đạo từ Lâm gia hắn.

Đường tranh nhàn nhã dựa vào ghế sô pha, bàn tay hắn đã bao trùm đôi mắt của Đường Quả, xem một cái mở đầu là được, nội dung kế tiếp, hắn tin tưởng Đường Quả sẽ hiểu.

Hắn nhẹ nhàng ở bên tai cô nói, “Xem hiểu chưa?”

Không biết thế nào, Đường Quả cảm thấy Đường Tranh để cô xem là có mục đích, có điểm tà ác, giống như ở trước mặt cô, làm hình tượng Lâm Dật Thỉ sụp đổ.

Cô nghe ra được âm điệu vui sướng trong lời nói của hắn.

Nghe được thiếu nữ lên tiếng, Đường Tranh càng thêm sung sướng. “Anh đưa em về phòng.”
 
Top